10-09-2009, 11:55 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
BẤT TỬ MINH VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC :
DỊCH THUẬT : BUDDY.VN (WWW. FORUM.BUDDY.VN)
CHÆ¯Æ NG 16 : GIẾT RA ÄÆ¯á»œNG MÃU
NGƯỜI DỊCH : VÔ SONG
Cương Ä‘ao trắng tuyết, ở không trung xẹt qua má»™t đạo quang hồ diá»…m lệ, gà o thét xẹt qua ngang trá»i...
“ Äông...â€
Thế Ä‘ao trầm má»™t kÃch, trong nháy mắt kÃch mạnh và o cây gáºy sắt Ä‘ang cố gắng ngăn trở, tên Ä‘ang cầm cây gáºy sắt kia, hai cổ tay khai liệt, máu tươi cuồng phun, trên mặt lá»™ ra thần sắc sợ hãi!
“ Phanh!â€
Má»™t âm thanh trầm muá»™n, tên thứ nhất tiếp xúc cùng Vương Minh, bị má»™t Ä‘ao cá»§a Vương Minh hung hăng đánh bay ra ngoà i, mặc dù dùng gáºy sắt ngăn má»™t chút, nhưng hiệu quả không ra gì, gáºy sắt gãy Ä‘oạn không nói, hắn cÅ©ng còn may tránh thoát được má»™t Ä‘ao!
“ A!â€
Giá» phút nà y, Vương Minh đã hãm và o trong má»™t loại trạng thái kỳ quái, sau khi đánh bay ngưá»i thứ nhất, hai mắt nhanh chóng tìm được đối thá»§ thứ hai, đại Ä‘ao tuyết trắng trong tay mãnh liệt giÆ¡ lên cao khá»i đầu, sau đó chém mạnh xuống tháºt cuồng bạo, Ä‘iên cuồng hướng tá»›i đối thá»§ thứ hai chém tá»›i!
“ Phanh!â€
Äã bị khà thế cá»§a Vương Minh Ä‘oạt phách, ngưá»i nà y miá»…n cưỡng cản được má»™t chút, bị Vương Minh đồng thá»i đánh bay ra ngoà i, cùng lúc đó, Vương Minh nhảy lên tháºt cao, đại Ä‘ao tuyết trắng trong tay, cao cao cá» qua đỉnh đầu, kéo dà i đến cá»±c hạn, má»™t Ä‘ao toà n lá»±c, hướng đối thá»§ thứ ba bổ xuống!
Äúng lúc nà y ngưá»i thứ ba đã bị hoảng kinh đến tè ra quần, nhưng đầu óc coi như linh hoạt, biết không thể ngăn cản, không ngá» cÅ©ng mạnh mẽ từ bá» gáºy sắt trong tay, lá»™n nhà o liên tiếp mưá»i mấy vòng quay cuồng, lăn ra tháºt xa!
“ ÄÆ°Æ¡ng!â€
Vương Minh tụ táºp khà lá»±c toà n thân bổ má»™t Ä‘ao, cÅ©ng không vì chuyện đối thá»§ biến mất mà dừng lại, cÅ©ng vẫn như cÅ© hung hãn chém thẳng xuống, Ä‘em gáºy sắt cá»§a đối thá»§ thứ ba ngạnh sanh gãy Ä‘oạn...
Nhìn thấy Vương Minh Ä‘iên cuồng như thế, trong lúc nhất thá»i, chân tay má»i ngưá»i bắt đầu run lên, bá»n há» dù sao cÅ©ng không phải xã há»™i Ä‘en, chỉ là há»c sinh cao trung, nhìn thấy má»™t mà n hung tà n như thế, đã sợ đến vỡ máºt.
Là ngưá»i sáng mắt Ä‘á»u có thể thấy được, Vương Minh không phải Ä‘ang chÆ¡i đùa cùng bá»n há», má»—i má»™t Ä‘ao cá»§a Vương Minh, Ä‘á»u là chém xuống lấy mạng, mặc dù Ä‘ao dà i không gió, nhưng vừa rồi má»™t Ä‘ao kia nếu không phải tên ná» nhanh nhẹn, bây giá» dám chắc hắn đã là ngưá»i chết, má»™t Ä‘ao cá»§a Vương Minh, tuyệt đối có thể chém là m đôi đầu cá»§a hắn!
Có lẽ, bình thưá»ng bá»n ngưá»i kia có thể cãi nhau ầm Ä©, khi dá»… bạn há»c, nhưng vấn đỠlà chuyện không lá»›n, nhưng nếu động thá»§ tháºt sá»±, tháºt tình phải giết ngưá»i, còn có mấy ai can đảm là m được, phải biết rằng, giết ngưá»i phải thưá»ng mạng!
Má»™t Ä‘ao cá»§a Vương Minh, chấn nhiếp má»i ngưá»i ở đây, chỉ có tá»± mình hắn là không bị chấn nhiếp, hắn tháºm chà không có chú ý tá»›i má»i ngưá»i đã ngừng lại, sợ hãi nhìn chÃnh mình..giá» phút nà y, trong đầu Vương Minh chỉ có má»™t chữ “ giếtâ€! Dục vá»ng uống máu, là m cho hắn cá»±c độ khát vá»ng nhìn thấy máu tươi, tháºm chà nhấm nháp mỹ vị cá»§a máu tươi!
“ Hô...bá!â€
Nói thì cháºm, khi đó thì nhanh! Äao thế thứ ba vừa rÆ¡i xuống đất, sau má»™t khắc...thân thể Vương Minh mạnh mẽ giãy dụa vặn vẹo, thân thể quá»· dị xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, nhanh chóng chuyển tá»›i hướng má»™t ngưá»i Ä‘ang đứng ngây ngốc bên cạnh, trưá»ng Ä‘ao trong tay đảo qua, lưỡi Ä‘ao sắc bén, nhanh chóng hướng cổ há»ng cá»§a tên kia bay tá»›i!
Thèm thuồng ướt át nhìn cổ há»ng cá»§a ngưá»i đứng trước mắt, Vương Minh rất rõ rà ng, má»™t Ä‘ao nà y chém xuống, có thể nhìn thấy máu tươi, đây là máu tươi đầy mỹ vị tiên mỹ trên thế giá»›i a!
“ Không nên a!â€
Sau má»™t khắc...Lưỡi Ä‘ao sắc bén trong tay Vương Minh đụng và o bá»™ vị da thịt ngay cổ há»ng tên kia trong má»™t tÃch tắc, má»™t đạo thanh âm thiếu nữ bén nhá»n chói tai vang lên!
“ Ân?â€
Nghe thanh âm quen thuá»™c như thế, Vương Minh không khá»i mãnh liệt sá»ng sốt, chiến Ä‘ao trong tay, không tá»± chá»§ được ngừng lại, đã có thể là như thế nà y, lưỡi Ä‘ao sắc bén đã phá Ä‘i da thịt tên thương cảm kia, máu tươi sầm sầm, như suối bừng lên.
“ Äại...đại ca! Ta sai rồi..ta không dám nữa...đừng giết ta, cầu ngươi buông tha cho ta Ä‘i...†Sau má»™t khắc...tên thương cảm kia khà n giá»ng kêu lên!
Nghe thanh âm đó, thần chà Vương Minh rốt cuá»™c thanh tỉnh má»™t Ãt, mà u đỠtrong đôi mắt, đã dần dần tiêu lui, rất nhanh...hết thảy hết thảy, Ä‘á»u nhá»› ra rồi!
Lúc Vương Minh hoà n toà n khôi phục, đột nhiên phát hiện lưỡi Ä‘ao cá»§a mình đã thiết và o trong da thịt tên thương cảm nà y, nhìn thấy má»™t mà n nà y, Vương Minh không khá»i trầm mặt xuống, hắn vốn không muốn giết ngưá»i, má»™t chút cÅ©ng không há» muốn!
Äang chuẩn bị buông tay, sau má»™t khắc...tên máºp quỳ dưới đất Ä‘i tá»›i trước mặt Vương Minh, thê lương nói: “ Äại ca, ngươi là thân đại ca cá»§a ta! Lão đệ không hiểu chuyện, ngươi bá» qua cho ta má»™t lần Ä‘i!â€
Nhìn vẻ mặt kinh hoảng cá»§a hắn, Vương Minh tháºm chà có thể cảm nháºn được sá»± sợ hãi như ngà y táºn thế cá»§a hắn, Vương Minh biết hắn đã thà nh công gieo và o trong mắt cá»§a tên kia mầm móng mình là má»™t ác ma, cả Ä‘á»i nà y, hắn đừng nghÄ© còn dám lá»›n tiếng nói vá»›i mình dù chỉ má»™t câu! Bởi vì...từ táºn đáy lòng hắn, đã bắt đầu sợ hãi mình rồi!
Nhẹ nhà ng buông tay phải, theo động tác cá»§a Vương Minh, cương Ä‘ao tuyết trắng, rá»i khá»i cổ há»ng tên thương cảm kia, nhất thá»i...ngưá»i kia con mắt trợn trắng, thân thể nhuyá»…n nhuyá»…n té xuống, nhìn thấy rõ đã hôn mê, Vương Minh biết, hắn chỉ bị thương da thịt mà thôi, nhuyá»…n cốt và động mạch bên trong, Ä‘á»u chưa thương tổn, không có gì nguy hiểm.
“ Ba tháp...ba tháp..ba tháp...â€
Máu tươi đỠtươi, theo cương Ä‘ao tuyết trắng trong tay Vương Minh, cháºm rãi chảy xuống phÃa dưới, sau đó...theo mÅ©i Ä‘ao bén nhá»n, má»™t giá»t lại má»™t giá»t tÃch tÃch rÆ¡i xuống chìm và o trong bùn đất, nhìn vết máu mà u đỠsáºm, tên máºp lần đầu tiên cảm giác được, nguyên lai...tá» thần ở gần mình đến như váºy! Hắn đã phát bệnh rồi, cÅ©ng dám đến gây chuyện tên kinh khá»§ng thế nà y!
Cùng lúc đó, Vương Minh lạnh lùng nhìn hắn, trầm thấp há»i: “ Ngươi tên là gì? Há»c năm mấy?â€
Nghe được Vương Minh nói, tên kia ấp úng đáp: “ Ta là năm ba lá»›p nhất, ta gá»i là Thôi Chánh!â€
Nghe xong hắn nói, Vương Minh có chút gáºt đầu, sau đó...lại nhìn lướt qua mấy ngưá»i Ä‘ang cầm gáºy sắt trong tay chung quanh, lạnh lùng nói: “ Ước thúc cho tốt bằng hữu cá»§a ngươi, đừng đến chá»c ta, có đôi khi, ta tá»± mình cÅ©ng không khống chế được chÃnh mình, biết không?â€
Nghe xong Vương Minh nói, trong lúc nhất thá»i, tên kia cÅ©ng nói không nên lá»i, chỉ biết như con gà mổ thóc nhanh chóng gáºt đầu, cùng lúc đó, hai mươi mấy tên cầm gáºy sắt chung quanh, cÅ©ng Ä‘á»u sợ hãi cúi đầu, nói giỡn sao, ngưá»i như váºy, đánh chết bá»n há» cÅ©ng không dám chá»c nữa, cùng ngưá»i nà y tranh đấu, tùy lúc Ä‘á»u có thể bị giết chết a!
“ Hanh!â€
Nhìn thấy tất cả má»i ngưá»i sợ hãi cúi đầu, Vương Minh không khá»i hừ lạnh má»™t tiếng, xoay ngưá»i hướng hẻm nhá» sâu trong Ä‘i và o, vừa Ä‘i, vừa cháºm rãi thu hồi Phệ Hồn Trảm cá»§a mình, hôm nay phát sinh hết thảy, đã vượt ra khá»i dá»± Ä‘oán cá»§a Vương Minh!
Trên sá»± tháºt, hôm nay Vương Minh thi triển ra, là trong Thất Tá»± Bá»™ tên gá»i Äấu Tá»± Bá»™, đấu, chÃnh là đấu khÃ, minh đấu khÃ, minh đấu khà nguyên lý, Vương Minh có há»c qua, hôm nay không biết là m sao là m được, kỳ lạ tiến và o trạng thái Minh Äấu KhÃ!
Minh Äấu KhÃ, là trụ cá»™t cá»§a Nháºn Tá»± Bá»™, sau khi Phệ Hồn Trảm cắn nuốt linh hồn xong, trong tÃch tắc linh hồn tá» vong, tản mát ra hÆ¡i thở, chÃnh là Minh Äấu KhÃ, đơn thuần linh hồn năng lượng, sẽ bị Phệ Hồn Trảm hút lấy, vá» phần linh hồn tá» vong thì sẽ sinh ra năng lượng, đó chÃnh là Minh Äấu KhÃ!
Nghiêm khắc mà nói, Minh Äấu KhÃ, chÃnh là Tá» Vong KhÃ, là linh hồn sinh váºt, tá» vong thì tản mát ra năng lượng, có tÃnh há»§ thá»±c( ăn mòn) rất mạnh, căn cứ Hắc bì thá»§ sao bổn miêu tả, Minh Äấu Khà luyện đến chá»— thâm ảo, tất cả váºt thể bị Minh Äấu Khà đánh trúng, Ä‘á»u trong phút chốc hôi phi yên diệt( tan thà nh mây khói)! Nếu dùng từ khoa há»c hiện đại giải thÃch, váºy Minh Äấu KhÃ, chÃnh là má»™t loại năng lượng phản váºt chất!
Tu luyện Minh Äấu KhÃ, là tu luyện Phệ Hồn Trảm, là há»— trợ lẫn nhau, Minh Äấu Khà cà ng mạnh, Phệ Hồn Trảm cÅ©ng cà ng mạnh, phản chi diệc nhiên, tuyệt đối không gặp phải Minh Äấu Khà cưá»ng, mà Phệ Hồn Trảm yếu, hoặc là Phệ Hồn Trảm cưá»ng, Minh Äấu Khi lại yếu! Hai bên kỳ tháºt, Ä‘á»u là má»™t quá trình, chỉ bất quá...Phệ Hồn Trảm cần thuần linh hồn năng lượng, mà Minh Äấu KhÃ, lại cần là Tá» Linh năng lượng, đây là hai loại hoà n toà n bất đồng, không giống năng lượng!
Minh Äấu Khà dá»±a theo uy lá»±c, từ thấp đến cao, sẽ hiện ra bảy mà u sắc, Ä‘á», cam, và ng, lục, xanh, lam, tÃm theo cảnh giá»›i bất đồng, đấu khà mà u sắc cÅ©ng bất đồng, giống như Vương Minh bây giá», Phệ Hồn Trảm cá»§a hắn là XÃch Cấp, Minh Äấu Khà cÅ©ng là XÃch Cấp, muốn tăng cưá»ng thá»±c lá»±c, chỉ có không ngừng chém giết ác linh má»›i có thể.
NghÄ© tá»›i đây, Vương Minh không khá»i thở dà i, trên thế giá»›i nà y, nÆ¡i nà o có nhiá»u ác linh cho hắn giết như váºy! Xem ra...đối vá»›i Phệ Hồn Trảm và Minh Äấu KhÃ, hắn cÅ©ng không có hy vá»ng gì quá lá»›n!
Tà i sản của hailua2523
Chữ ký của hailua2523
13-09-2009, 11:10 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BẤT TỬ MINH VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC :
DỊCH THUẬT : BUDDY.VN ( WWW. FORUM.BUDDY.VN)
CHÆ¯Æ NG 17 : VIỆT DẠXUẤT HÀNH
NGƯỜI DỊCH : VÔ SONG
Trên đưá»ng, má»™t chiếc xe hồng kỳ tốc độ ca Ä‘ang bôn ba...
Trong xe, Nhã Hân sắc mặt tái nhợt nắm chặt nắm tay, sợ hãi nói: “ Bảo thúc! Chú nói...hết thảy hôm nay, không phải là hắn Ä‘ang diá»…n kịch đó chứ?â€
“ Ân..â€
Nghe được Nhã Hân nói, Bảo thúc có chút gáºt đầu: “ Äúng váºy tiểu thư, đây tuyệt đối không phải là diá»…n kịch, chuyện gì có thể giả, nhưng khà thế giả không được, nếu tên kia không né tránh, váºy bây giá» hắn đã chết!â€
“ Hấp!â€
Nghe đến đó, Nhã Hân không khá»i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, vẻ mặt sợ hãi, cùng lúc đó Bảo thúc tiếp tục nói: “ HÆ¡n nữa....cuối cùng nếu không phải tiểu thư hô lên má»™t tiếng, yết hầu tên kia nhất định đã bị cắt mở!â€
“ Äừng...đừng hù dá»a cháu Bảo thúc! Sẽ không như váºy đâu, chú chắc chắn nhìn lầm rồi...†Nhã Hân kịch liệt lắc đầu nói.
Nhìn lầm rồi sao?
Nghe được Nhã Hân nói, Bảo thúc không khá»i nở nụ cưá»i, thì thà o tá»± nhá»§ những lá»i chỉ có chÃnh ông ta má»›i nghe được: “ Ta là m sao mà nhìn lầm, từ trong ánh mắt hắn là có thể thấy được hết thảy rồi, đó chÃnh là ánh mắt cá»§a ma quá»· a!â€
“ Ô...â€
Chiếc xe hồng kỳ vẫn chạy Ä‘i, nhẹ nhà ng trên đưá»ng lướt tá»›i, bị bám đầy bùn đất dưới bánh xe, cùng vá»›i từng phiến lá rụng....
“ Cháu đã vá» rồi!â€
Má»™t thanh âm vang cao, Vương Minh đẩy cánh cá»a gá»— cÅ© kỹ, Ä‘i và o trong nhà , nghe thanh âm Vương Minh, vị bà bà già nùa có chút mở con mắt, sau khi gáºt đầu, lại nhắm mắt lại...
Äối vá»›i thái độ nà y, Vương Minh cÅ©ng đã có thói quen, có chuyện trá»ng yếu gì, bà bà vÄ©nh viá»…n vẫn ngồi trên đại bồ Ä‘oà n kia, hướng tá»›i pho tượng mà u tÃm kia niệm gì đó.
Vương Minh biết, trên thế giá»›i nà y, có rất nhiá»u tÃn ngưỡng, thần, pháºt, đạo, chỉ bất quá...hắn không biết bà bà cung phụng là vị thần tiên nà o? Lá»›n như váºy, hắn chưa từng nhìn thấy ai khác cung phụng qua!
Trong lúc suy tư, Vương Minh đặt mông ngồi trên giưá»ng, sau đó ngá»a mặt lên trá»i rồi nằm xuống, hồi tưởng hết thảy chuyện vừa rồi, Vương Minh không khá»i sợ hãi, nếu không phải vừa rồi tên kia né tránh, nếu không phải đạo thanh âm quen thuá»™c ngăn cản, bây giá» hắn đã phạm và o tá»™i giết ngưá»i!
Phiá»n não nhắm mắt lại, Vương Minh nhà n nhạt mở miệng nói: “ Bà bà , hôm nay cháu sá» dụng Minh Äấu KhÃ, còn thiếu chút nữa là giết ngưá»i!â€
“ Ân?â€
Nghe thanh âm của Vương Minh, bà lão mở bừng mắt, trong đôi mắt lóe lên thần quang, lộ ra vẻ hưng phấn và cả lo lắng...sau đó, bà lão lại nhắm mắt lại, từ bên ngoà i thoạt nhìn, tựa hồ như đã ngủ!
Äối vá»›i biểu hiện nà y, Vương Minh cÅ©ng không có cảm thấy ngoà i ý muốn, bởi vì bà bà luôn như thế nà y, nên lúc há»i gì, bà sẽ tá»± nói, nếu không nói, dù láºp lại lần nữa cÅ©ng vô dụng.
“ TÃch đáp...tÃch đáp...tÃch đáp...â€
Thá»i gian, dần dần trôi qua, Vương Minh đứng dáºy Ä‘i ra đầu hẻm, lấy tiá»n mua hai cái bánh bao, lại lấy tiá»n mua má»™t bá»c Ä‘áºu hÅ© và rau nhá», vừa ăn vừa Ä‘i vá» nhà .
Äáng giá nhắc tá»›i chÃnh là , bà bà cÆ¡ hồ không lo tá»›i việc ăn cÆ¡m cá»§a Vương Minh, rất nhiá»u lần Vương Minh mua thức ăn vá» cho bà bà , nhưng cách ngà y nhìn lại, cÅ©ng vẫn đặt ở đó, thá»i gian trôi qua, Vương Minh cÅ©ng không há» mua cÆ¡m cho bà nữa, tiá»n vốn không có nhiá»u lắm, không cho phép có chút lãng phà nà o.
Sau khi ăn xong, Vương Minh nằm lại trên giưá»ng, ngÆ¡ ngác nhìn nóc nhà đến xuất thần, khai há»c đã hai ngà y rồi, chuyện gì còn không là m được, lại còn chá»c phải mấy phiá»n toái lá»›n, xem ra...câu nói cổ nhân không sai, hồng nhan là há»a thá»§y, nếu không phải là Nhã Hân, hắn nhất định bây giá» cÅ©ng vẫn là má»™t ngốc tá» trong mắt má»i ngưá»i!
Bất quá, đối vá»›i những việc đã là m, Vương Minh cÅ©ng không cảm thấy hối háºn, Vương Minh luôn là như thế nà y, là m chuyện mình muốn là m, vÄ©nh không hối háºn...
NghÄ© tá»›i đây, Vương Minh không khá»i lắc đầu, mạnh mẽ vá»— vá»— và o mặt mình, thầm mắng mình không còn dùng được, không nghÄ© qua là đã nghÄ© tá»›i Nhã Hân nữa, như váºy tiếp tục Ä‘i xuống là không phải a!
Vương Minh năm nay đã mưá»i sáu tuổi, rất nhanh là mưá»i bảy tuổi, hắn rất rõ rà ng, mưá»i sáu đã xem như thà nh ngưá»i, từ giá» trở Ä‘i, hắn phải nghÄ© biện pháp nuôi sống chÃnh mình, nếu không, cao trung ba năm trôi qua, cho dù hắn và o được đại há»c, thì cÅ©ng không có tiá»n mà đi há»c!
Nhưng....tiá»n ở trên thế giá»›i nà y, dá»… kiếm được như váºy sao? Äi ra ngoà i công tác, ngưá»i ta không ai mà không dùng, hÆ¡n nữa hắn cÅ©ng đã có má»™t thá»i gian Ä‘i ra ngoà i Ä‘i là m, nhưng nếu không Ä‘i là m, hắn có thể là m cái gì đây?
Trong suy tư, thá»i gian nhanh chóng trôi qua, ngay khi Vương Minh mÆ¡ hồ sắp ngá»§, thì trong căn phòng yên tÄ©nh, thanh âm lại vang lên: “ Vương! Bây giá» con láºp tức chạy tá»›i hoa viên số 138, nÆ¡i đó sẽ có ác linh xuất hiện!â€
Nghe được thanh âm kia, Vương Minh từ trên giưá»ng nhảy xuống, không nói hai lá»i, trá»±c tiếp lao ra ngoà i cá»a, theo phương hương hoa viên đưá»ng 138 phóng Ä‘i.
Nếu thay đổi là những ngưá»i khác, nghe thanh âm quá»· dị già lão như thế, có lẽ sẽ cảm thấy kỳ quái, nhưng Vương Minh sẽ không, hắn và bà bà cùng nhau sinh sống đã mưá»i sáu năm, hÆ¡n nữa thân mình đã nắm giữ má»™t thân bản lÄ©nh quá»· dị, cho nên mặc dù không rõ rà ng tại sao, nhưng hắn vẫn tin tưởng lá»i nói cá»§a bà bà .
Bên kia, hoa viên đưá»ng 138, háºu hoa viên phÃa sau căn biệt thá»±.
“ Ô...â€
Má»™t cô gái xinh đẹp mưá»i hai mưá»i ba tuổi, Ä‘ang ngồi ở má»™t chá»— tối nÆ¡i góc ghế, yên lặng khóc, đối nghịch vá»›i sá»± huy hoà ng náo nhiệt ở sân trước cá»§a biệt thá»±!
Cô gái tên là Hứa Thiến, là thiên kim bảo bối ngà n và ng cá»§a chá»§ nhân biệt thá»±, nà ng tháºt cô độc, tháºt sá»± rất cô độc, cha mẹ má»—i ngà y không phải báºn việc liên tục, thì lại ra bên ngoà i, cho dù ngẫu nhiên có ở nhà , cÅ©ng giống như là hôm nay, má»i bạn bè là m ăn đến nhà , không có bất luáºn kẻ nà o để ý tá»›i nà ng, chú ý nà ng, cho dù nà ng đã chạy Ä‘i mất cả ná»a giá», cÅ©ng không ai nhá»› Ä‘i tìm nà ng, nà ng cảm giác trên thế giá»›i nà y mình vô cùng cô đơn, là ngưá»i vô cùng thương cảm!
“ Ai...â€
Cà ng nghÄ© cà ng á»§y khuất, cà ng nghÄ© cà ng khổ sở, nhìn ngôi biệt thá»± sáng choang kia, trong đôi mắt tiểu cô nương lóng lánh khởi lên ngá»n lá»a phẫn ná»™, nếu các ngưá»i không quan tâm đến ta, ta đây sẽ cho các ngươi hối háºn, hối háºn cả Ä‘á»i!
NghÄ© tá»›i đây, tiểu cô nương cháºm rãi đứng lên, đưa tay cởi áo khoác cá»§a mình, yên lặng khoát lên nhánh cây, sau đó buá»™c lại thà nh má»™t vòng!
Chân đứng trên ghế, tiểu cô nương xinh đẹp yên lặng nhìn ngôi biệt thá»± sáng choang, yên lặng nhắm mắt lại, má»™t giá»t nước mắt trong suốt, theo khuôn mặt bóng loáng rÆ¡i xuống, cùng lúc đó, hai chân cô gái nhẹ nhà ng đẩy, thân thể cô gái, trong nháy mắt rá»i Ä‘i chiếc ghế, trong phút chốc, ống tay áo khoát lên cà nh cây, gắt gao trÄ©u xuống, dưới ngá»n đèn, má»™t cái bóng kinh khá»§ng, thống khổ vặn vẹo...
“ XÃch...â€
Mắt thấy má»™t cô gái trẻ, sắp bị Ä‘oạt Ä‘i tÃnh mạng, sẽ rá»i Ä‘i cuá»™c sống tuyệt đẹp, trong giây lát...má»™t đạo quang mang mà u trắng hình ná»a vầng trăng chói mắt lướt qua, ống tay áo khoát lên cà nh cây bị cắt ngang, thân thể cô gái giắt giữa không trung đã nhanh chóng rÆ¡i xuống!
“ Phốc!â€
Má»™t thanh âm trầm muá»™n, trong tÃch tắc thân thể cô gái nhá» rÆ¡i xuống mặt đất, má»™t đạo bóng Ä‘en như gió lao ra, kịp thá»i ôm lấy thân thể nhu nhược cá»§a cô gái!
Nhưng tháºt ra, trong tÃch tắc hai chân cô gái rá»i khá»i ghế, cô gái đã thanh tỉnh lại, nà ng không rõ vì sao mình lại muốn tá»± tá»! Cho dù thương tâm như thế nà o, nhưng nà ng rất rõ rà ng, cha mẹ vẫn yêu nà ng, nà ng không có khả năng tá»± sát!
Nhưng, hiểu thì hiểu được, nhưng hết thảy đã cháºm, mặc dù cố gắng giãy dụa, nhưng cái gì cÅ©ng là m không được, ngoại trừ chỠđợi tá» vong phá»§ xuống, nà ng không là m được gì nữa.
Trong tÃch tắc trước cái chết, ná»™i tâm cô gái chợt sáng lên, trong trạng thái linh hồn sắp rá»i khá»i thân xác, trong tÃch tắc tÃch tắc, nà ng thấy được má»™t bóng ngưá»i, má»™t ngưá»i có thân ảnh tháºt dà i, đầu lưỡi đỠtươi, giá» phút nà y...thân ảnh ná» Ä‘ang dùng má»™t loại hưng phấn biến thái mà nhìn chÃnh mình!
Trong phút chốc, cô gái nhá»› tá»›i ông ná»™i có kể má»™t chuyện xưa vá»›i mình, nếu chuyện xưa nà y là tháºt, váºy hôm nay sở dÄ© mình chết, tất cả Ä‘á»u là do con quá»· nà y là m hại!
NghÄ© đến mình sẽ rá»i khá»i cuá»™c sống, vÄ©nh viá»…n không nhìn thấy được cha mẹ, ông bà ná»™i, ông bà ngoại, trong lúc nhất thá»i, trong lòng cô gái trà n ngáºp oán háºn, cùng vá»›i không cam lòng, nà ng không muốn chết, tháºt sá»± không muốn chết...
Ngay khi cô gái chết khiếp vì đã sắp mất Ä‘i tÃnh mạng, trong giây lát, cô gái chỉ cảm thấy trước mắt má»™t mảnh hà n quang hiện lên, sau đó...mình đã hoà n toà n buông lá»ng, thân thể đã rÆ¡i xuống phÃa dưới...
Tà i sản của huynhba
13-09-2009, 03:11 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Apr 2009
Bà i gởi: 28
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 5
Thanked 34 Times in 6 Posts
BẤT TỬ MINH VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC :
DỊCH THUẬT: BUDDY.VN ( WWW. FORUM.BUDDY.VN)
CHÆ¯Æ NG 18: TÃI TRU ÃC LINH
NGƯỜI DỊCH : VÔ SONG
Hổn hển hô hấp, hÃt thở không khà má»›i, cô gái kinh hãi nhìn sang bên ngưá»i, dưới ánh mắt cô gái, má»™t đạo thân ảnh cao ngất, Ä‘ang gắt gao ôm mình trong ngá»±c, không biết tại sao, nằm trong lòng ngá»±c nam hà i xa lạ, nà ng má»›i trong vòng sinh tá» quay trở lại, dÄ© nhiên cÅ©ng cảm thấy an toà n vô cùng!
Nhìn kỹ, giá» phút nà y...vẻ mặt nam hà i Ä‘ang đỠphòng nhìn phÃa trước, tay trái nhẹ nhà ng ôm thân thể má»m mại cá»§a cô gái, trong tay phải Ä‘ang nắm chặt má»™t thanh đại Ä‘ao nghịch lưỡi!
Ngay trong lúc cô gái yên lặng đánh giá, nam hà i mở miệng trầm thấp nói: “ Má»™t hồi cô láºp tức rá»i Ä‘i, trở lại căn phòng lá»›n phÃa trước, nÆ¡i nà y có con quá»· Ä‘ang tác quái hại ngưá»i!â€
“ Äiếu tá» quá»·?â€
Nghe được nam hà i nói, cô gái không khá»i cả ngưá»i chấn động, nhá»› tá»›i lúc mình chết khiếp gần như thoát cả linh hồn, nhìn thấy hình ảnh ná», ná»™i tâm không khá»i tin và i phần...
Nghe được thanh âm cô gái, nam hà i tá»±a hồ như nóng nảy lên, khẩn thiết nói: “ Tôi van cô phải tin tưởng tôi, tôi không có dối gạt cô, nÆ¡i nà y tháºt sá»± có Ä‘iếu tá» quá»·, má»™t hồi đánh nhau, tôi không chiếu cố được cho cô, cô nhanh lên rá»i Ä‘i, tôi giúp cô ngăn trở hắn!â€
“ Ân?â€
Nghe xong thanh âm ân cần lo lắng cá»§a nam hà i, con mắt cá»§a cô gái không khá»i sáng lên, đại ca ca nà y là ai a? Hắn có thể nhìn thấy Ä‘iếu tá» quá»·! Có bao lâu không có ai quan tâm mình như váºy! NghÄ© tá»›i đây, cô gái không khá»i ngây ngưá»i...
Äúng váºy, nam hà i nà y không phải ai khác, chÃnh là Vương Minh, trong tÃch tắc cuối cùng, hắn đã kịp thá»i tìm được địa Ä‘iểm, hÆ¡n nữa ở trước mắt cuối cùng, cứu được cô gái nà y...
Giá» phút nà y...nhìn bá»™ dáng ngÆ¡ ngác cá»§a cô gái, Vương Minh không khá»i nở nụ cưá»i khổ, tưởng rằng nà ng bị sợ đến choáng váng, nhưng...bây giá» không phải cÆ¡ há»™i giải thÃch, hôm nay tên Ä‘iếu tá» quá»·, so vá»›i chà ng tá» quá»· lần trước còn cưá»ng đại hÆ¡n nhiá»u, nó có thể khống chế và ảnh hưởng tâm linh cô gái lâu dà i như váºy thì có thể thấy ra được! Nói tháºt ra, đối vá»›i tráºn đấu hôm nay, Vương Minh không có má»™t chút nắm chắc!
NghÄ© tá»›i đây, Vương Minh vá»™i và ng nói: “ Vô luáºn như thế nà o, xin cô tin tưởng tôi, Ä‘iếu tá» quá»· nà y thá»±c lá»±c phi thưá»ng cưá»ng đại, cô phải láºp tức rá»i Ä‘i...â€
Nhìn vẻ mặt ân cần cá»§a Vương Minh, cùng vá»›i bá»™ dáng lo lắng, cô gái không khá»i ngà y cà ng vui vẻ, tư vị có ngưá»i quan tâm mình, tháºt sá»± là quá thoải mái...
“ Nha!â€
Má»™t bên nghÄ© tâm sá»±, cô gái má»™t bên nhìn..từ trên xuống dưới...Vương Minh, sau má»™t khắc...khi ánh mắt nà ng đảo qua cây đại Ä‘ao sáng trắng trong tay Vương Minh thì ghi và o tầm mắt hết thảy, là m cho nà ng không khá»i kêu lên chói tai!
Theo ánh mắt cô gái, Vương Minh khó hiểu nhìn tới, trên thanh cương đao sáng trắng rõ rà ng đã hiện ra bộ dáng của điếu tỠquỷ, chỉ bất quá...
NghÄ© tá»›i đây, Vương Minh không thể tin nhìn vá» phÃa cô gái, không giải thÃch được, khó hiểu há»i: “ Như thế nà o! Cô có thể thấy được cái bóng trong Ä‘ao sao?â€
Không đợi Vương Minh nói xong, cô gái đã phóng nhanh ra phÃa sau Vương Minh, lá»™ ra má»™t cái đầu nhá», sợ hãi gáºt đầu nói: “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thể thấy, tháºt rõ rà ng a, chẳng lẽ..chẳng lẽ tháºt sá»± có Ä‘iếu tá» quá»· sao?â€
“ Hắc, hắc, hắc, hắc....â€
Thanh âm cô gái chưa dứt, Ä‘iếu tá» quá»· đối diện rốt cuá»™c mở miệng: “ Tiểu tá», khuyên ngươi không nên xen và o việc cá»§a ngưá»i khác, mau nhanh cút cho lão tá», nếu không cẩn tháºn ta giết chết luôn ngươi!â€
“ Thiết...â€
Nghe xong điếu tỠquỷ nói, Vương Minh biết bắt đầu sẽ chiến đấu, tiếp tục cùng cô gái nà y dây dưa không rõ, thì tự mình sẽ có hại!
Cùng chà ng tá» quá»·( quá»· đụng xe) bất đồng, con Ä‘iếu tá» quá»·( quá»· chết treo), hiển nhiên đã có tu vi nhất định, từ hắn sáng lên mà u và ng và ng, đầu lưỡi dà i vươn khá»i miệng có thể thấy được, vÅ© khà cá»§a hắn chÃnh là đầu lưỡi!
Cảm thụ hÆ¡i thở cưá»ng đại cá»§a Ä‘iếu tá» quá»·, Vương Minh không khá»i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, cẩn tháºn đẩy cô gái ra sau, đồng thá»i thấp giá»ng nói: “ Ta chỉ nói má»™t lần, láºp tức rá»i Ä‘i, nhanh!†Nói xong, Vương Minh huy khởi Phệ Linh Trảm trong tay, vá»t thẳng tá»›i Ä‘iếu tá» quá»· đối diện!
Nghe được Vương Minh nói, cô gái vô thức xoay ngưá»i chạy và i bước, sau đó lại xoay ngưá»i, nhìn Vương Minh Ä‘ang quÆ¡ Ä‘ao trong hư không, trên mặt lá»™ ra vẻ mê hoặc, nà ng không biết, hết thảy rốt cuá»™c là tháºt hay là giả!
“ Sưu!â€
Bên kia, cuộc chiến đấu giữa Vương Minh và điếu tỠquỷ đã tiến và o trạng thái sôi trà o, tránh thoát cái lưỡi dà i của điếu tỠquỷ quét qua, Vương Minh nhảy dựng lên, rơi và o chiếc ghế dà i, nhưng đầu lưỡi của điếu tỠquỷ quá linh mẫn, bén nhạy, ngoà i dự đoán của Vương Minh, cơ hồ hai chân vừa chạm và o ghế, thì cái lưỡi của điếu tỠquỷ đã bay múa đến, nhanh hơn chạm xuống tới!
“ Ba lạp...â€
Má»™t tráºn tiếng vang thanh thúy, chiếc ghế tháºt dà i hai ngưá»i ngồi, bị lưỡi cá»§a Ä‘iếu tá» quá»· cắt là m hai Ä‘oạn, trong lúc nhất thá»i mảnh gá»— bay lên, nhưng không phát ra thanh âm quá lá»›n!
Nhìn thấy uy lá»±c cá»§a chiếc lưỡi, Vương Minh không khá»i ngầm biến sắc, nếu như bị đánh trúng má»™t chút, thì háºu quả đã không thể chịu nổi, hắn còn chưa có há»c được Giáp Tá»± Bá»™, vô luáºn là sao? Sẽ đỡ không được má»™t chiêu đó!
Trong lúc suy tư, thân thể Vương Minh mạnh mẽ chuyển qua, quay cuồng má»™t cái rất nhanh, nhất thá»i tránh thoát được công kÃch cá»§a Ä‘iếu tá» quá»·!
“ Ba lạp...â€
Má»™t tiếng thanh thúy vang lên, má»™t mảnh cổ thụ thô tế dưới chiếc lưỡi quét tá»›i, chỉnh tá» bị cắt xuống, nhìn thấy má»™t mà n nà y, cô gái xa xa rốt cuá»™c hiểu được, mặc dù nà ng nhìn không thấy, nhưng tháºt sá»± có thứ gì Ä‘ang chiến đấu vá»›i đại ca ca!
“ Ba!â€
Ngay khi cô gái suy tư, má»™t tiếng thanh thúy vang lên, đầu vai Vương Minh bị bạo liệt, hoa máu bắn ra bốn phÃa, da thịt trên vai Ä‘á»u bị cắt tung, nhưng cô gái nhìn thấy rất rõ rà ng, rõ rà ng không có đồ váºt gì công kÃch hắn!
“ Phác thông...â€
Một thanh âm trầm muộn, Vương Minh rơi xuống đất, vừa rồi liên tiếp nhanh chóng tránh thoát, rốt cuộc vẫn bị điếu tỠquỷ quét trúng một chút!
“ Hắc hắc hắc hắc...â€
Nhìn bá»™ dáng cháºt váºt cá»§a Vương Minh, cái lưỡi cá»§a Ä‘iếu tá» quá»· má»™t phen vÅ© động, nhanh chóng thu hồi và o miệng, sau đó âm trầm nói: “ Tiểu tá», chênh lệch giữa chúng ta quá lá»›n, ngươi không có khả năng chiến thắng ta, hắc hắc...để ta tá»± tay giết chết ngươi!â€
“ A ha ha ha cáp...â€
Nói xong, thân thể Ä‘iếu tá» quá»· đột nhiên hướng Vương Minh vá»t lại, miệng máu mở ra, đầu lưỡi tháºt dà i lại đưa ra, như tia chá»›p hướng Vương Minh quất tá»›i!
“ Hanh!â€
Äối mặt má»™t mà n nà y, Vương Minh không khá»i hừ lạnh má»™t tiếng, ngưá»i nà y đã là m má»™t việc không nên nhất, đó là đem công phu chuẩn bị cá»§a mình, nếu hắn nhân cÆ¡ há»™i công kÃch, thì dù là Vương Minh cÅ©ng sẽ bị giết chết tại chá»—!
Äáng tiếc bây giá» bất đồng, âm sâm cưá»i nhìn Ä‘iếu tá» quá»· vá»t tá»›i rất nhanh, con mắt cá»§a Vương Minh cháºm rãi biến thà nh mà u Ä‘á», cùng lúc đó, Vương Minh thì thà o nói: “ Minh nói chi hai mươi mốt – sợ hãi chi nhãn!â€
Theo thanh âm cá»§a Vương Minh, nhất thá»i...má»™t đạo quang mang mà u Ä‘á», từ con mắt Vương Minh sáng rá»±c lên, cùng lúc đó cả ngưá»i Ä‘iếu tá» quá»· Ä‘ang vá»t tá»›i rất nhanh run lên kịch liệt, đã là m ra má»™t thoáng dừng lại vốn không nên có!
Trong tÃch tắc Ä‘iếu tá» quá»· dừng lại, chiến Ä‘ao trong tay Vương Minh xoay tròn, khi chiến Ä‘ao phản lại, thân Ä‘ao từ tay phải ngón út xoay ra, thân lưỡi hướng ra ngoà i, lên cao, mãnh liệt má»™t Ä‘ao bay ra ngoà i!
“ XÃch...â€
Trong tiếng vang kịch liệt, Ä‘iếu tá» quá»· giữa không trung, từ đầu đến chân, chỉnh tá» bị Vương Minh cắt thà nh hai ná»a, có chút khá»±ng lại, thân ảnh hư ảo cá»§a Ä‘iếu tá» quá»· dần dần hóa là m từng đạo quang Ä‘iểm sáng ngá»i, hướng Phệ Linh Trảm trong tay Vương Minh tụ táºp tiến tá»›i...
“ Hô...â€
Nhìn thấy má»™t mà n nà y, Vương Minh rốt cuá»™c thở ra má»™t hÆ¡i dà i, vừa rồi tháºt quá nguy hiểm, nếu má»™t chiêu còn không thể chiến thắng con Ä‘iếu tá» quá»· kia, thì hết thảy Ä‘á»u xong hết rồi, cho dù chạy trốn cÅ©ng không có khả năng, ngưá»i không có khả năng chạy thoát khá»i quá»· hồn!
“ Thiến Thiến...Thiến Thiến...Thiến Thiến con ở chá»— nà y không?â€
Ngay lúc nà y, từ xa xa truyá»n đến má»™t thanh âm kêu gá»i ân cần, rất hiển nhiên, tiếng đánh nhau vừa rồi, đã truyá»n tá»›i trong biệt thá»± phÃa trước, bây giá» cha mẹ cô gái đã tìm đến nà ng!
Quay đầu nhìn lại cô gái liế mắt má»™t cái, Vương Minh mỉm cưá»i khoát tay, thấp giá»ng nói: “ Chuyện vừa rồi, hy vá»ng cô có thể giúp đại ca ca giữ bà máºt nga!†Vừa nói chuyện, Vương Minh nhanh chóng thu hồi Phệ Hồn Trảm, bước nhanh hướng vách tưá»ng chạy Ä‘i.
Hứa Thiến ngÆ¡ ngác nhìn thân hình kiện tráng cá»§a đại ca ca chạy đến bên vách tưá»ng, nhẹ nhà ng nhảy lên, sau đó giống như vị hiệp khách trong tiểu thuyết võ hiệp, bay vụt Ä‘i, trong lúc nhất thá»i...cô gái không khá»i ngây ngưá»i! Cho đến khi ba mẹ Ä‘i tá»›i bên ngưá»i mà vẫn không cảm thấy được.
Tà i sản của MTR02
14-09-2009, 11:35 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BẤT TỬ MINH VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC :
DỊCH THUẬT : BUDDY.VN ( WWW. FORUM.BUDDY.VN)
CHÆ¯Æ NG 19: THá»°C Lá»°C TÄ‚NG LÊN
NGƯỜI DỊCH : VÔ SONG
“ Tức tức tra tra...tức tức tra tra...â€
Giữa trưa sáng rỡ, xuyên thấu qua tầng mây bà ng bạc, ánh sáng nhu hòa chiếu khắp đại địa...
Tại phòng há»c lầu bảy cá»§a Anh Tà i cao trung, giá» phút nà y Ä‘ang tụ táºp hÆ¡n ba mươi đạo nhân ảnh, hà o khà dị thưá»ng áp lá»±c, khói lá»a như bốc lên, cùng vá»›i sương khói phun ra không ngừng, trong không khà phiêu diêu chá»›p động.
Giá» phút nà y...Thôi Chánh Ä‘ang mạnh mẽ hÃt thở, từng ngụm từng ngụm phun ra má»™t Ä‘oà n lại má»™t Ä‘oà n sương khói, đại não Ä‘ang suy tư tháºt nhanh, tá»±a hồ Ä‘ang bị chuyện gì vây khốn...
“ Ba tháp...â€
Má»™t hồi lâu, Thôi Chánh mãnh liệt ngẩng đầu, hung hăng đá mạnh má»™t cước, đồng thá»i quả quyết đứng dáºy, quyết Ä‘oán nhìn má»™t gã Ä‘ang á»§ rÅ© đứng bên, nói: “ Háo tá»! Ta trước tiên Ä‘i cùng má»i ngưá»i phÃa trước, ngươi Ä‘i theo phÃa sau, nếu chuyện không đúng, ngươi láºp tức Ä‘i tá»›i cao nhất lục ban, tìm Vương Minh, bây giá»...chỉ có hắn có thể giúp chúng ta thôi!â€
Nghe được Thôi Chánh nói, ngưá»i được xưng là Háo Tá», quyết Ä‘oán gáºt đầu nói: “ Tốt, đại ca, ta bây giá» phải Ä‘i!†Vừa nói chuyện, Háo Tá» lại nắm chặt cái nón trong tay, hướng thang lầu Ä‘i đến.
Bên kia...
Trong tay Vương Minh Ä‘ang cầm má»™t túi tiá»n, vui sướng áºm ừ má»™t ca khúc, hướng trong trưá»ng há»c Ä‘i trở vá», dưới tình huống bình thuongf, giữa trưa Vương Minh sẽ không trở vá» nhà , chỉ cần năm xu tiá»n là có bánh bao lá»›n, chỉ cần hai cái là có thể giải quyết chuyện ăn cÆ¡m, ăn xong thì cÅ©ng có thể ngá»§ má»™t hồi!
Tối hôm qua, thà nh công chém giết Ä‘iếu tá» quá»·, thu hoạch cá»§a Vương Minh có thể nói tháºt lá»›n, Phệ Linh Trảm không ngá» có thể trá»±c tiếp thăng là m nhất linh chanh cấp, thá»±c lá»±c cá»§a Vương Minh, có thể nói là tăng bá»™i lần, vách tưá»ng cao hai thước, nhẹ nhà ng đã nhảy lên, bình thưá»ng má»™t tầng phòng ốc, cà ng không là m khó được hắn nữa!
Trước kia, trong truyá»n thuyết vÅ© hiệp thấy chuyện phi thân leo tưá»ng, bây giá» Vương Minh đã có thể dá»… dà ng là m được, dưới hưng phấn, Vương Minh má»™t má»±c chạy suốt hÆ¡n hai giá» bên ngoà i má»›i nhá»› phải vá» nhà ngá»§!
Không riêng gì toát ra năng lá»±c, lá»±c lượng thân thể, cưá»ng độ thân thể, cùng vá»›i sức chịu đựng, Ä‘á»u tăng lên tháºt to, có thể nói không chút khoa trương, giá» phút nà y thân thể tố chất cá»§a Vương Minh, đã đạt tá»›i cá»±c hạn cá»§a thân thể nhân loại!
VỠđến trong nhà , Ä‘em má»i chuyện nói cho bà bà xong, Vương Minh má»›i từ chá»— bà bà biết được, con Ä‘iếu tá» quá»· ná», thá»±c lá»±c có thể nói mạnh mẽ, hÆ¡n nữa Phệ Linh Trảm trước mắt còn Ä‘ang trong thá»i kỳ ấu nhi, quan hệ tăng trưởng đặc biệt nhanh, cho nên Phệ Linh Trảm trá»±c tiếp từ nhất linh xÃch cấp, thăng là m nhất linh chanh cấp, sau nà y còn muốn tăng lên, thì không dá»… dà ng như váºy nữa!
Vá» phương diện khác, nặng yếu nhất chÃnh là , nếu là ác linh, linh hồn lá»±c lượng chÃnh là linh lá»±c phi thưá»ng lá»›n, má»™t ác linh trăm năm, tối thiểu giống như má»™t trăm linh hồn bình thưá»ng, Ä‘iếu tá» quá»· kia, hiển nhiên chÃnh là má»™t ác linh đã ngoà i trăm năm!
Ãch lợi phong hiểm, luôn cùng sinh tồn, mặc dù đánh bại Ä‘iếu tá» quá»· lấy được tiến bá»™ tháºt lá»›n, nhưng nếu không cách đánh bại hắn, thì hết thảy Ä‘á»u xong hết rồi! HÆ¡n nữa...Tá» Linh Hệ, chức nghiệp Ä‘á»u là cô độc, không có đồng đội, hết thảy cố gắng Ä‘á»u phải dá»±a và o chÃnh mình!
Quy cá»§ cả Minh Giá»›i, chÃnh là nhược nhục cưá»ng thá»±c( kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu), ngưá»i mạnh thống trị ngưá»i yếu, không nên hy vá»ng xa vá»i ngưá»i khác sẽ giúp ngươi, đối vá»›i ngưá»i Minh Giá»›i mà nói, ngoại trừ bản thân, những ngưá»i khác Ä‘á»u không thể tin, Ä‘á»u là địch nhân! Má»™t vÅ© giả cá»§a Minh Giá»›i, phát triển chỉ có thể dá»±a và o chÃnh mình!
Vương Minh phát triển, không có bất luáºn kẻ nà o Ä‘i giúp hắn, hết thảy hết thảy, chỉ có thể dá»±a và o chÃnh mình, hÆ¡n nữa...thá»±c lá»±c cá»§a má»™t minh vÅ© giả, hoà n toà n là do hắn có được qua kinh nghiệm chiến đấu Ä‘á»u có tương quan!
Giá» phút nà y...trong Phệ Linh Trảm cá»§a Vương Minh, đã góp nhặt hai đại ác linh, ngưá»i thứ nhất là chà ng tá» quá»·, Ä‘iá»u kiện hình thà nh chà ng tá» quá»·, Phệ Linh Trảm cá»§a Vương Minh có công năng đặc thù thứ nhất – đánh lui! Váºt thể bị Phệ Linh Trảm cá»§a Vương Minh đánh trúng, Ä‘á»u sẽ bị đánh lui, không thể kháng cá»±!
Phệ Linh Trảm cá»§a Vương Minh cắn nuốt ác linh thứ hai, là điếu tá» quá»·, Ä‘iá»u kiện hình thà nh từ Ä‘iếu tá» quá»·, giá» phút nà y...Phệ Linh Trảm cá»§a Vương Minh có công năng thứ hai- hÃt thở không thông! Phà m là bị Phệ Linh Trảm cá»§a Vương Minh đánh lui, Ä‘á»u sẽ phát sinh hÃt thở không thông!
Vô luáºn cái gì, Ä‘á»u có thuần thục và kinh nghiệm, đôi khi đánh ra, đánh lui và hÃt thở không thông cÅ©ng giống nhau, lá»±c lượng đánh lui và phúc độ, hÃt thở không thông có thá»i gian dà i ngắn, Ä‘á»u theo việc sá» dụng Phệ Linh Trảm từ từ tÃch lÅ©y kinh nghiệm, từ từ cưá»ng hóa!
Giá» phút nà y...Phệ Linh Trảm cá»§a Vương Minh, là nhất linh giải phóng trạng thái, nhất linh trạng thái chia là m bảy tầng, nói cách khác có thể xuất hiện bảy hiệu quả công kÃch, má»—i má»™t tầng hiệu quả, Ä‘á»u thá»§ quyết Phệ Linh Trảm sẽ cắn nuốt linh hồn có phân loại thế nà o!
Bây giá», Vương Minh chém giết hai ác linh, thá»±c lá»±c đã gia tăng gấp ba, vốn vừa nhảy được má»™t thước, bay giỠđã tăng lên ba thước, tố chất khắp nÆ¡i cá»§a thân thể, Ä‘á»u tăng lên, đối vá»›i Vương Minh mà nói, quả tháºt là tin tức tốt vô cùng a!
Chỉ bất quá, là m cho Vương Minh cảm thấy buồn bá»±c chÃnh là mặc dù thá»±c lá»±c tăng lên, nhung tiá»n đồ cá»§a hắn, vẫn như cÅ© má»™t mảnh xa vá»i mong manh, có thể đánh nhau thì có Ãch lợi gì? Các vị đặc chá»§ng binh vá» hưu có ai mà không biết đánh nhau đâu? Nhưng ngưá»i có tiá»n thì được mấy ngưá»i chứ?
Thở dà i má»™t tiếng, Vương Minh bất đắc dÄ© trở lại chá»— ngồi, mở túi tiá»n, xuất ra má»™t cái bánh bao lá»›n mà u trắng còn nóng hổi, đối vá»›i Vương Minh mà nói, đây là mỹ vị mà trên thế giá»›i không thể có nhiá»u.
Mặc dù chỉ có năm xu, cá»™ng thêm và i cá»ng rau! Nhưng Vương Minh lại Ä‘ang trong thá»i kỳ phát dục, trải qua thá»i gian cÆ¡m trưa, bụng đói vô cùng rồi, đừng nói là chỉ có bánh bao vá»›i rau, dù là bùn đất, hắn cÅ©ng có thể ăn và o!
“ Vương Minh đồng há»c!â€
Ngay khi Vương Minh thèm thuồng ướt át liếm liếm môi, mở miệng tháºt to chuẩn bị cắn má»™t ngụm, sau má»™t khắc...má»™t đạo thanh âm yêu kiá»u vang lên bên tai Vương Minh.
“ Ân?â€
Nghe được thanh âm, Vương Minh nghi hoặc quay đầu, nhìn sang bên cạnh, theo ánh mắt Vương Minh, thân ảnh Nhã Hân xuất hiện ngay trước mắt, giá» phút nà y...Nhã Hân Ä‘ang cúi xuống, mỉm cưá»i hÃp mắt nhìn Vương Minh!
“ Cô...â€
Bởi vì Vương Minh Ä‘ang ngồi, còn Nhã Hân thì đứng, hÆ¡n nữa Nhã Hân còn có chút cúi xuống, cho nên Vương Minh vừa xoay lại, liá»n thấy được má»™t mảnh trắng trẻo...
Xuyên thấu qua mà u áo lam, Vương Minh có thể rõ rà ng nhìn thấy vùng đồi đầy đặn của Nhã Hân, tròn trịa, bị một cái áo hoa văn bằng ren bao vây quanh bộ ngực!
“ Thâm! Tháºt *** thâm!â€
Nhìn đồi khe mê ngưá»i, trong đầu Vương Minh từ ngữ đầu tiên xuất hiện chÃnh là thâm! Bởi váºy có thể thấy được, bá»™ ngá»±c cá»§a Nhã Hân rõ rà ng vÄ© đại đến không tầm thưá»ng a!
Chỉ nhìn thoáng qua, Vương Minh liá»n quyết Ä‘oán dá»i Ä‘i tầm mắt, nhìn gương mặt mỉm cưá»i cá»§a Nhã Hân Ä‘ang hướng tá»›i, có những thứ nhìn quá sẽ vô lá»…, hắn không muốn vì cỠđộng nà y mà phá há»§y Ä‘i hình tượng chÃnh mình!
Rất hiển nhiên, Nhã Hân cÅ©ng không có phát hiện Vương Minh không đúng, mỉm cưá»i nói: “ Vương Minh bạn há»c, anh Ä‘ang ăn cÆ¡m sao?â€
“ Nà y...â€
Nghe xong Nhã Hân nói, Vương Minh không khá»i nhìn bánh bao trong tay má»™t chút, rồi lại nhìn Nhã Hân, trong lòng thầm nghÄ©, đây không phải rõ rà ng rồi sao? Không phải ăn cÆ¡m, chẳng lẽ ta lại nhìn ngắm cái bánh bao sao?
Bất quá dù sao là ngưá»i ta đã há»i, thì phải trả lá»i, nghÄ© tá»›i đây, Vương Minh có chút gáºt đầu nói: “ Äúng váºy...ta Ä‘ang ăn cÆ¡m! Như thế nà o?â€
“ Nà y...â€
Nghe xong Vương Minh nói, trong lúc nhất thá»i, Nhã Hân không khá»i niết tay, má»™t hồi lâu...Nhã Hân ấp úng nói: “ Giữa trưa..giữa trưa anh ăn bánh bao sao?â€
“ Ân?â€
Nhìn bá»™ dáng niết nắm tay cá»§a Nhã Hân, Vương Minh không khá»i nghi hoặc nhướng mà y, bất quá rất nhanh, Vương Minh liá»n suy nghÄ© cẩn tháºn, mạnh mẽ vươn tay đưa cái bánh bao trong tay hướng Nhã Hân, nói: “ Nga! Cô quên mang cÆ¡m theo phải không! Bánh bao nà y cho cô mượn ăn nè!â€
“ Ãch!â€
Vô luáºn Nhã Hân tưởng tượng phong phú thế nà o, cÅ©ng không nghÄ© tá»›i Vương Minh sẽ phản ứng như váºy, nhìn Vương Minh mỉm cưá»i đưa bánh bao tá»›i, trong lúc nhất thá»i, ná»™i tâm Nhã Hân dị thưá»ng phức tạp, muốn ngưá»i a...luôn phải tiến lên phÃa trước!
NghÄ© tá»›i đây, con mắt Nhã Hân không khá»i vừa chuyển, cưá»i cưá»i nhìn Vương Minh nói: “ Không! Là như thế nà y, gần đây tôi có há»c nấu ăn vá»›i mẹ, muốn tìm ngưá»i giúp tôi thưởng thức má»™t chút, anh xem...â€
Tà i sản của huynhba
14-09-2009, 11:51 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
BẤT TỬ MINH VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC :
DỊCH THUẬT : BUDDY.VN ( WWW. FORUM.BUDDY.VN)
CHÆ¯Æ NG 20 : HỘP CÆ M TÃŒNH YÊU
NGƯỜI DỊCH : VÔ SONG
“ Cái nà y...â€
Chần chá» nhìn Nhã Hân má»™t chút, Vương Minh không giải thÃch được, khó hiểu nói: “ Ngưá»i nhà cá»§a cô hẳn là đã có đánh giá cho cô rồi mà ! Sao còn muốn tôi...â€
“ Không, không, không...â€
Nghe được Vương Minh nói, Nhã Hân vá»™i và ng: “ Bá»n há» không tÃnh, vô luáºn tôi nấu không ăn được, bá»n há» Ä‘á»u sẽ nói ngon, tôi muốn có má»™t ngưá»i khách quan, đánh giá công bằng!â€
“ Cái nà y...â€
Nghe được Nhã Hân nói, trong lúc nhất thá»i, Vương Minh không khá»i do dá»±, không phải sợ phiá»n toái, mà chuyện tốt như thế nà y, nếu tá»± mình đáp ứng, có phải là quá chiếm tiện nghi cá»§a ngưá»i ta!
“ Ai nha...â€
Nhìn bá»™ dáng do dá»± cá»§a Vương Minh, trong lúc nhất thá»i, Nhã Hân không khá»i lo lắng kéo cánh tay hắn ra ngoà i, vừa kéo vừa nói: “ Anh phóng tâm là m chuyện thiện lương Ä‘i, tôi là m thức ăn, tuyệt đối không có độc chết ngưá»i đâu! Nhiá»u nhất chÃnh là không thể ăn mà thôi, tôi van anh giúp tôi thá» má»™t lần Ä‘i...â€
“ Ô!â€
Vốn, trong tầm mắt má»i ngưá»i đã Ä‘ang táºp trung trên ngưá»i Nhã Hân, trải qua việc nà ng gây nháo như váºy, trong lúc nhất thá»i, má»i ngưá»i trong phòng há»c, Ä‘á»u không khá»i mở to miệng thà nh hình chữ O, chỉnh tá» phát ra tiếng kinh hãi! Äây là niên đại gì a? Má»™t đại mỹ nữ, Ä‘ang cố gắng năn nỉ má»™t nam nhân Ä‘i ăn Ä‘iểm tâm do mình bá» tâm huyết ra là m, Ä‘iá»u nà y....
Nhìn bá»™ dáng ngây ngốc cá»§a đám ngưá»i chung quanh, Vương Minh chỉ cảm thấy da đầu tê dại, nhất là Nhã Hân ôm cánh tay hắn kéo ra ngoà i, thì bá»™ ngá»±c vun cao cá»§a nà ng Ä‘ang hướng tay hắn tăng thêm áp lá»±c, cái loại nà y cảm giác...tháºt có ai biết nổi a!
“ ÄÆ°á»£c, được, được...â€
Chỉ trong nháy mắt, Vương Minh hoà n toà n thất bại, sỉ nhục giÆ¡ lên cá» trắng, luôn miệng nói: “ ÄÆ°á»£c, được, được...cô đừng kéo, tôi bồi cô Ä‘i là được, mau buông tay ra a! Má»i ngưá»i Ä‘ang nhìn kìa!â€
Nghe được Vương Minh nói, Nhã Hân đầu tiên là mừng rỡ nhảy dá»±ng lên, nhưng rất nhanh...Nhã Hân liá»n phát hiện tư thái thân thiết cá»§a mình vá»›i Vương Minh, trong lúc nhất thá»i, không khá»i đỠbừng mặt!
“ Ai...â€
Vương Minh bất đắc dÄ© bá» bánh bao và o túi, sau đó bá» và o há»™c tá»§, sau đó....Vương Minh xoay ngưá»i, nói vá»›i Nhã Hân: “ ÄÆ°á»£c rồi, nếu cô nhất định kiên trì, tôi sẽ nếm thá» tà i nghệ cá»§a cô a!†Vừa nói chuyện, Vương Minh theo sá»± bồi tiếp cá»§a Nhã Hân, Ä‘i ra...
“ Không thể tha thứ!â€
Thân ảnh Vương Minh và Nhã Hân vừa Ä‘i mất, trong phòng há»c liá»n ầm Ä© lên, má»™t đạo thanh âm ganh tỵ vang lên: “ Trá»i ạ! Quả tháºt tá»™i không thể tha thứ a! Cái gì gá»i là nếu cô nhất định kiên trì, ăn Ä‘iểm tâm cá»§a mỹ nữ bá» bao tâm huyết chẳng lẽ rất miá»…n cưỡng sao?â€
Äừng nói trong lá»›p há»c má»i ngưá»i xôn xao ganh tỵ thế nà o, bên kia...Vương Minh và Nhã Hân Ä‘i tá»›i rừng cây nhá» phÃa sau tòa lầu, tìm má»™t cây cổ thụ ngồi xuống.
Sau đó, Nhã Hân hưng phấn mở cái há»™p trong tay, nhất thá»i...bốn đạo thức ăn tinh mỹ, cùng vá»›i những món Ä‘iểm tâm nho nhá», cùng vá»›i má»™t há»™p cÆ¡m nhá» xuất hiện trước mặt Vương Minh!
Chá» mong nhìn Vương Minh, Nhã Hân mừng rỡ nói: “ Má»i Vương Minh bạn há»c, mau nhanh nếm thá» má»™t chút, tà i nghệ cá»§a tôi như thế nà o?â€
“ Cô lá»—...â€
Mặc dù còn chưa bắt đầu ăn, nhưng nhìn thấy mà u sắc cá»§a thức ăn, ngá»i hương khà cá»§a thức ăn thì biết, thức ăn nà y tuyệt đối là mỹ vị nhân gian!
Thắc thá»m nhìn Nhã Hân má»™t chút, lại nhìn thức ăn trước mặt má»™t chút, Vương Minh mở miệng nói: “ Là m sao mà chỉ có má»™t đôi đũa, còn cá»§a cô đâu?â€
Mỉm cưá»i nhìn Vương Minh, ná»™i tâm Nhã Hân má»™t mảnh tâm tình chá» mong, tim yêu dâng lên, nhưng từ sáng sá»›m nà ng đã chuẩn bị thức ăn, theo dì Bảo trợ giúp, còn phải mấy giá» má»›i chuẩn bị xong, sau khi chuẩn bị xong, thì cÅ©ng không còn kịp chuẩn bị bữa ăn trưa cho mình nữa!
Bất quá, đối vá»›i Nhã Hân mà nói, Ä‘iá»u nà y không trá»ng yếu, nhìn Vương Minh ăn, tuyệt đối nà ng còn vui vẻ hÆ¡n là chÃnh mình ăn, má»™t nữ hà i tá», ăn cÆ¡m hay không không có vấn Ä‘á», coi như là giảm béo mà thôi!
NghÄ© tá»›i đây, Nhã Hân mỉm cưá»i nói: “ Anh ăn hết má»™t mình Ä‘i, tôi đã ăn rồi, nếu anh có thể ăn hết thức ăn nà y, tôi sẽ phi thưá»ng cao hứng đó!â€
“ Ãch!â€
Nghe xong Nhã Hân nói, nhìn khuôn mặt tươi cưá»i thân thiết cá»§a nà ng, Vương Minh biết đối vá»›i má»™t đầu bếp mà nói, khÃch lệ tốt nhất, chÃnh là ăn hết toà n bá»™ thức ăn há» là m ra, chỉ bất quá...nà ng tháºt sá»± ăn xong rồi sao?
“ Cô lá»—...cô lá»—...â€
Äang trong lúc suy tư, bụng cá»§a Nhã Hân đã vang lên không để lại chút mặt mÅ©i, lúc bắt đầu Vương Minh còn tưởng là do bụng mình phát ra âm thanh, nhưng rất nhanh liá»n phát hiện, thanh âm nà y từ phÃa mỹ nữ đối diện phát ra!
“ Hắc hắc hắc hắc...â€
Nhìn thấy Vương Minh ngạc nhiên nhìn bụng cá»§a mình, trong lúc nhất thá»i, ná»™i tâm Nhã Hân không khá»i thầm mắng bản thân không có chút tá»± chá»§, vừa dùng khuôn mặt tươi cưá»i nhìn Vương Minh!
“ Phanh..phanh...phanh...â€
Dùng sức nắm chặt nắm tay, Nhã Hân dùng sức đánh và o bụng cá»§a mình, đồng thá»i tươi cưá»i nói vá»›i Vương Minh: “ Anh đừng để ý, chỉ là chuyện nhá» thôi, chỉ là chuyện nhá» thôi! Tôi tháºt ra không đói má»™t chút nà o, a ha ha ha ha...â€
Nhìn Nhã Hân không chút lưu tình đánh và o chiếc bụng mảnh khảnh cá»§a mình, ná»™i tâm Vương Minh không khá»i kịch liệt Ä‘au đớn lên, đây quả tháºt so vá»›i đánh lên ngưá»i hắn còn khó chịu hÆ¡n a!
Äá»™t nhiên hắn đưa tay nắm bắt được tay phải Nhã Hân Ä‘ang không ngừng đấm và o bụng mình, má»™t bên mỉm cưá»i lắc đầu nhìn Nhã Hân, ý bảo nà ng không nên đối vá»›i mình tồi tệ như thế!
“ Ô...ba lạp...â€
Ngay khi Vương Minh và Nhã Hân không biết là m sao má»›i tốt, sau má»™t khắc....má»™t tiếng rÃt lợi hại, má»™t váºt thể mà u Ä‘en mạnh mẽ từ sâu trong chá»— rừng cây bay Ä‘i ra, cÅ©ng không biết lại xảo hợp thế nà o, váºt thể mà u Ä‘en, không ngá» cÅ©ng chuẩn xác lạc tá»›i ngay giữa trung gian Nhã Hân và Vương Minh, Ä‘em há»™p cÆ¡m tình yêu cá»§a nà ng bắn tung xuống trên mặt đất....
“ A nha!â€
Nhìn thấy má»™t mà n nà y, Vương Minh và Nhã Hân không khá»i kinh ngạc nhảy dá»±ng lên, bất quá đã cháºm, bốn món ăn đã rÆ¡i khắp nÆ¡i, còn trên thân hai ngưá»i Ä‘á»u là má»™t mảnh hoang tà ng!
“ Hô...hô...hô...â€
Vương Minh ngÆ¡ ngác nhìn thức ăn mỹ vị rÆ¡i tung tóe trên mặt đất, cùng vá»›i chiếc hà i rách ngang trá»i nằm lăn lóc, ná»™i tâm phẫn ná»™, quả tháºt không cách nà o hình dung...
Theo Vương Minh xem ra, lãng phà thá»±c váºt, quả tháºt là tá»™i lá»›n bằng trá»i, hÆ¡n nữa....há»™p cÆ¡m hôm nay ý nghÄ©a khác hẳn, là do Nhã Hân tình nguyện đói bụng, cÅ©ng phải tặng cho mình ăn, không nghÄ© tá»›i lại bị má»™t chiếc hà i từ bên ngoà i bay tá»›i đã hoà n toà n là m đổ nát!
“ Không thể tha thứ!â€
Tuyệt đối không thể tha thứ! Tức khà nhìn thân thể dÆ¡ bẩn cá»§a mình, Vương Minh tức giáºn táºn trá»i theo con đưá»ng nhá» và o rừng, Ä‘i thẳng và o chá»— sâu trong, vô luáºn như thế nà o, hắn nhất định phải có câu trả lá»i!
Cùng lúc đó, ở phÃa sau khu rừng công viên....
Có hai đội nhân mã Ä‘ang đứng đối diện nhau, trong đó có má»™t đội, chÃnh là Thôi Chánh và ba mươi huynh đệ cá»§a hắn, đối diện bá»n há» là má»™t đám ngưá»i ước chừng hai mươi ngưá»i, nhưng vóc ngưá»i dị thưá»ng kiện tráng, dị thưá»ng cao lá»›n!
Trong hai đội nhân mã, là má»™t thế lá»±c lá»›n đứng thứ hai cá»§a cao trung năm ba, bình thưá»ng thì có chuyện cá» xát, ngươi không phục ta, ta không phục ngươi, thá»i gian quá dà i, tÃch oán cà ng ngà y cà ng sâu, rốt cuá»™c Ä‘i tá»›i bước không thể thu tháºp, vì váºy hai đội nhân mã, đã hẹn ước hôm nay ở chá»— nà y giải quyết hết thảy, nhưng vẫn là câu nói kia, ngưá»i thắng là m vua, bại là m...thì không còn địa vị gì để nói chuyện!
Vừa rồi, là m lão đại cá»§a hai bên, Thôi Chánh và lão đại đối phương Trưá»ng Mao đã giao thá»§, không thể không nói, Trưá»ng Mao từ nhá» bắt đầu luyện quyá»n đạo, trên chân quả tháºt là có công phu tháºt sá»±, chỉ giao thá»§ má»™t chút, Thôi Chánh liá»n bị đối phương đá mấy cái liên tiếp gạt ngã trên mặt đất!
Vốn, theo Thôi Chánh ngã xuống thì thắng bại đã phân rõ, kế tiếp duy nhất có thể xuất hiện chÃnh là há»—n chiến, nhưng muốn chết không chết, chuyện ngoà i ý muốn xảy ra!
Ai cÅ©ng biết, Triệt Quyá»n Äạo, là phải có trang phục chuyên môn, già y chuyên môn, nhưng nÆ¡i nà y là trưá»ng há»c, chẳng lẽ lại mang già y luyện võ Ä‘i há»c sao? Cho nên Trưá»ng Mao tiêu sái má»™t cước đá văng Thôi Chánh té ngã, rồi lại thêm má»™t chiêu đại long bái vÄ©, thì chiếc già y trên chân phải, đã vá»t khá»i bà n chân lướt qua ngá»n cây bay Ä‘i....
Không có già y, chiến đấu tá»± nhiên không cách nà o tiếp tục được nữa, Thôi Chánh cháºt váºt đứng lên, hắn biết hôm nay mình đã thua, bá»n ngưá»i đối diện kia, mặc dù nhân số không nhiá»u lắm, nhưng bá»n há» nếu không phải là há»c sinh thể dục thì lại là từng há»c võ, tháºt sá»± đánh nhau, hoà n toà n không có phần thắng!
Cùng lúc đó, Trưá»ng Mao đối diện cÅ©ng có ý nghÄ© như thế, hắn rất rõ rà ng, hôm nay hắn đã thắng, nếu không còn tưởng mất má»™t chiếc già y thì không thể đánh tiếp sao? Cho dù chân không, hắn cÅ©ng có thể đánh ngã Thôi Chánh! Bây giá» hắn Ä‘ang đợi, đợi Thôi Chánh nháºn thua!
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555