06-06-2009, 01:47 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 19
Thá»i gian online: 6 ngà y 19 giá» 10 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 11: Chất vấn
CNN cắt ngang câu chuyện.
Tôi thấy mừng vì bản tin được phát trước khi tôi rá»i nhà tá»›i trưá»ng, sợ phải nghe con ngưá»i diá»…n giải việc tÃnh toán tiá»n bạc thế nà o và nó nháºn được nhiá»u sá»± quan tâm ra sao. May mắn thay, đó là ngà y có tin tức nặng ná». Có má»™t tráºn động đất ở Nam Mỹ và má»™t vụ bắt cóc chÃnh trị ở Trung Äông. Äoạn kết chỉ chiếm và i giây vá»›i và i câu và má»™t bức hình nhăn nhúm.
“Alonzo Calderas Wallace, đối tượng bị truy nã vì tình nghi liên quan tá»›i má»™t loạt vụ cưỡng bức và giết ngưá»i ở bang Texas và Oklahoma, bị bắt giữ tối qua ở Portland, Oregon nhá» má»™t nguồn tin nặc danh. Wallace được tìm thấy trong tình trạng bất tỉnh ở má»™t hẻm sáng sá»›m nay, chỉ cách đồn cảnh sát có và i mét. Thá»i Ä‘iểm nà y, các quan chức chưa thể thông báo cho chúng ta vá» việc hắn ta bị dẫn độ tá»›i Houston hay thà nh phố Oklahoma để xét xá».â€
Bức ảnh không rõ nét đã sá»n nát, hắn có má»™t bá»™ râu ráºm và o thá»i Ä‘iểm chụp hình. Tháºm chà nếu Bella có nhìn thấy nó, em có lẽ cÅ©ng không nháºn ra hắn. Tôi hy vá»ng em không nháºn ra bởi nó sẽ là m em sợ hãi không cần thiết.
“Việc theo dõi tin tức trong thị trấn vốn luôn bị xem nhẹ. Mấy chuyện đó còn xa má»›i trở thà nh mối quan tâm cá»§a dân cư địa phươngâ€, Alice nói vá»›i tôi. “Tháºt tốt vì Carlisle đã gá»i cú Ä‘iện thoại đó để giao ná»™p hắn cho chÃnh quyá»n bangâ€
Tôi gáºt đầu. Bella chẳng mấy khi chú ý tá»›i TV tôi cÅ©ng chưa thấy bố em xem kênh nà o khác ngoà i mấy kênh thể thao.
Tôi đã là m những gì có thể. Con quái váºt đó sẽ không Ä‘i săn được nữa, tôi cÅ©ng không phải là m má»™t kẻ giết ngưá»i. Dầu gì thì cÅ©ng không phải là gần đây. Tôi đã đúng khi tin tưởng Carlise, cÅ©ng đúng khi tin rằng con quá»· khó lòng thoát được. Tôi mong sao hắn sẽ bị dẫn độ tá»›i Texas, nÆ¡i mà án tá» hình khá phổ biến...
Không. Äó không phải là vấn Ä‘á». Tôi sẽ gác chuyện đó lại và táºp trung và o Ä‘iá»u quan trá»ng nhất.
Tôi đã rá»i phòng Bella từ gần má»™t giỠđồng hồ trước. Tôi Ä‘ang nóng lòng khát khao được gặp lại em.
“Alice, em có thể-“
Cô ấy cắt ngang lá»i tôi. “Rosalie sẽ lái xe. Chị ấy sẽ tá» ra bá»±c bá»™i, nhưng anh thừa biết là chị ấy thÃch kiếm được cá»› để mà trưng xe cá»§a mình ra.â€, tiếng cưá»i cá»§a Alice rung như chuông
Tôi cưá»i toét miệng vá»›i cô ấy, “Hẹn gặp em ở trưá»ng.â€
Alice thở dà i, và nụ cưá»i cá»§a tôi biến thà nh cái nhăn mặt.
Em biết, em biết chứ, cô ấy nghÄ©. Vẫn chưa đến lúc. Em sẽ đợi cho tá»›i khi anh sẵn lòng để Bella là m quen vá»›i em. Dẫu sao anh sẽ thấy, không phải bởi em Ãch ká»· đâu, Bella cÅ©ng sẽ quý mến em.
Tôi không trả lá»i mà vá»™i vã lao ra cá»a. Äó là má»™t phương thức khác để xem xét tình hình. Liệu Bella có muốn là m quen vá»›i Alice không? Có má»™t cô bạn gái là ma cà rồng?
Alice là m quen Bella... ý tưởng đó có lẽ sẽ không là m em e ngại một chút nà o.
Tôi tá»± cau có vá»›i chÃnh mình. Äiá»u Bella muốn và điá»u tốt nhất cho Bella là hai việc hoà n toà n tách bạch.
Tôi bắt đầu cảm thấy bất an khi đỗ xe bên đưá»ng nhà em. Ngạn ngữ cá»§a con ngưá»i nói rằng má»i thứ trông khác Ä‘i và o buổi sáng - những thứ đổi thay khi bạn gác chúng lại đến sáng mai. Liệu vá»›i Bella trông tôi có khác Ä‘i trong ánh sáng yếu á»›t cá»§a má»™t ngà y sương mù? Trông dữ dằn hÆ¡n hay bá»›t dữ dằn Ä‘i so vá»›i tôi khi trong sá»± tăm tối cá»§a bóng đêm? Liệu em có dần thấm thÃa sá»± tháºt trong giấc ngá»§ cá»§a mình? Rốt cuá»™c liệu em có sợ hãi không?
Dù sao đêm qua giấc mÆ¡ cá»§a em cÅ©ng bình yên. Khi em gá»i tên tôi từ lần nà y tá»›i lần khác em Ä‘á»u mỉm cưá»i. HÆ¡n má»™t lần em thì thầm lá»i mong muốn tôi ở lại. Phải chăng Ä‘iá»u đó chẳng có nghÄ©a gì và o ngà y hôm nay?
Tôi bồn chồn chỠđợi, lắng nghe những âm thanh bên trong nhà - tiếng bước chân nhanh, vấp trên cầu thang, tiếng xé toạc cá»§a giấy bạc, tiếng những thứ trong tá»§ lạnh va và o nhau khi cá»a đóng sầm. Nghe có vẻ như em Ä‘ang vá»™i vã. Sốt sắng tá»›i trưá»ng? à nghÄ© đó là m tôi mỉm cưá»i, hy vá»ng trở lại.
Tôi nhìn đồng hồ. Sau khi tÃnh toán tốc độ cá»§a con xe tải hom hem chắc chắn sẽ cản trở em –tôi Ä‘oan chắc em vắt chân lên cổ mà vẫn và o lá»›p muá»™n má»™t chút.
Bella nhà o ra khá»i nhà , túi trượt khá»i vai, mái tóc cuốn vá»™i thà nh má»™t má»› rối bù chá»±c xõa tung ra sau gáy. Chiếc áo len dà y mà u xanh lá không đủ giữ cho đôi vai gầy cá»§a em khá»i cong lên trước sương lạnh.
Chiếc áo len dà i quá khổ so vá»›i em không hợp vá»›i em chút nà o. Nó che kÃn thân hình thanh mảnh cá»§a em, biến má»i nét thanh tú và đưá»ng cong má»m mại thà nh má»™t má»› lùng nhùng không hình thù. Tôi thÃch chiếc áo nà y cÅ©ng nhiá»u như độ tôi Ä‘ang ước ao em mặc má»™t thứ gì đó giống chiếc áo cánh má»m mại, nhẹ nhà ng em đã mặc tối qua... vải áo bám sát và o là n da cá»§a em theo má»™t cách tháºt quyết rÅ©, được cắt vừa đủ sâu để lá»™ nét lôi cuốn cá»§a những chiếc xương quai xanh uốn quanh vết hõm dưới cổ há»ng. Chiếc áo xanh chảy xuống tá»±a là n nước dá»c theo thân hình má»ng manh cá»§a em...
Sẽ tốt hÆ¡n, tháºt cần thiết để tôi giữ cho mình rá»i xa những ý nghÄ© vá» xa thân hình ấy nên tôi thấy khoan khoái trước chiếc áo không vừa vặn mà em Ä‘ang mặc. Tôi không thể phạm phải sai lầm, đó sẽ là má»™t sai lầm khá»§ng khiếp khi bám riết những cÆ¡n khát kỳ lạ những ý nghÄ© vỠđôi môi cá»§a em... là n da cá»§a em... thân hình cá»§a em... Ä‘ang dao động trong tôi. Những cÆ¡n khát đã lảng tránh tôi trong suốt má»™t trăm năm. Nhưng tôi không thể cho phép mình nghÄ© đến việc chạm và o em, bởi Ä‘iá»u đó là không thể.
Tôi sẽ là m em vỡ mất.
Bella rá»i khá»i cá»a, vá»™i và ng đến ná»—i em suýt đâm sầm và o xe ô tô cá»§a tôi mà chẳng để ý gì.
Em dừng phắt lại, hai đầu gối cứng đơ va và o nhau trông giống như chân cá»§a chú ngá»±a non lúc bị giáºt mình. Chiếc túi trượt sâu hÆ¡n nữa xuống dưới cánh tay, đôi mắt em mở to khi thấy chiếc xe.
Tôi ra ngoà i, không để ý đến việc phải di chuyển theo tốc độ cá»§a con ngưá»i, mở cá»a xe cho em. Tôi sẽ không cố gắng để lừa dối em hÆ¡n nữa – khi chúng tôi riêng tư bên nhau, Ãt nhất, tôi sẽ là chÃnh mình.
Em ngước nhìn tôi, lại giáºt mình khi thấy tôi dưá»ng như hiện ra trong là n sương mù. Và rồi ná»—i ngạc nhiên trong mắt em đã biến thà nh cái gì đó khác, tôi không còn cảm thấy lo sợ hay hy vá»ng rằng cảm xúc cá»§a em dà nh cho tôi đã thay đổi sau đêm qua. Tất cả những ấm áp, ngạc nhiên, mê hoặc Ä‘ang đầy ắp trong đôi mắt mà u sôcôla long lanh.
“Em có muốn Ä‘i cùng anh hôm nay không?†tôi há»i. Không giống như bữa tối hôm qua, tôi sẽ để em chá»n. Từ giá» trở Ä‘i, em sẽ luôn luôn có quyá»n được lá»±a chá»n.
“Vâng, cảm Æ¡n anh,†em nói nhá», leo lên xe không chút lưỡng lá»±.
Liệu có bao giá» tôi thôi hồi há»™p má»—i khi nghÄ© rằng tôi là ngưá»i duy nhất em nói “vâng’? Tôi nghi ngá» Ä‘iá»u đó.
Tôi lướt quanh xe, háo hức được ngồi và o cùng em. Em không tỠdấu hiệu nà o bị bất ngỠbởi sự xuất hiện trở lại đột ngột của tôi.
Hạnh phúc mà tôi cảm nháºn khi em bên tôi thế nà y chưa bao giá» xảy ra. Ngay cả tình cảm yêu thương và gắn bó lá»›n lao tôi có cùng gia đình, dù cho cả vô và n những thú vui cá»§a thế giá»›i có má»i gá»i tôi vẫn chưa bao giá» cảm thấy hạnh phúc như giỠđây. Tháºm chà biết rõ rằng Ä‘iá»u nà y là sai lầm rằng má»i chuyện sẽ chẳng có được má»™t kết cục tốt đẹp tôi vẫn không thể không giữ nụ cưá»i trên môi mình tháºt lâu. Chiếc áo khoác cá»§a tôi đã vắt trên chá»— tá»±a đầu ghế ngồi cá»§a em. Tôi thấy em nhìn nó.
“Anh mang chiếc áo nà y cho em,†tôi nói vá»›i em. Äó là lý do cá»§a tôi, tôi phải có má»™t cá»› gì đó để giải thÃch cho cái sá»± không má»i mà xuất hiện cá»§a mình sáng nay chứ! Trá»i Ä‘ang lạnh mà em thì không có áo khoác. DÄ© nhiên đó là cách cư xá» ga lăng có thể chấp nháºn được. “Anh không muốn em bị nhiá»…m lạnh hay gì đó.â€
“Em không dễ ốm thế đâu,†em vừa nói vừa nhìn và o ngực tôi chứ không phải gương mặt như thể em thấy do dự khi nhìn và o mắt tôi. Nhưng cuối cùng em vẫn mặc áo và o trước khi tôi phải viện đến mệnh lệnh hay sự dỗ dà nh.
“Có tháºt váºy không đó?†tôi thì thầm vá»›i chÃnh mình.
Em nhìn ngoà i con đưá»ng khi tôi tăng tốc lái xe tá»›i trưá»ng. Tôi chỉ chịu đựng được sá»± im lặng chừng và i giây. Tôi phải biết em nghÄ© gì sáng nay. Có quá nhiá»u thay đổi giữa chúng tôi kể từ khi mặt trá»i má»c.
“Gì váºy, không phải em có hai mươi câu há»i hôm nay à ?†Tôi há»i, giữ cho giá»ng mình nhẹ nhà ng trở lại.
Em mỉm cưá»i, dưá»ng như vui mừng vì tôi đã đỠcáºp đúng vấn Ä‘á». “Liệu những câu há»i cá»§a em có là m phiá»n anh không?â€
“Không bằng phản ứng cá»§a em,†tôi tháºt thà trả lá»i, mỉm cưá»i đáp lại nụ cưá»i cá»§a em.
Äôi môi em trá»… xuống. “Em phản ứng tệ lắm à ?â€
“Không, vấn đỠlà ở chá»— đó. Em phản ứng vá»›i má»i việc tháºt Ä‘iá»m tÄ©nh - chẳng bình thưá»ng chút nà o.†Không có má»™t tiếng la hét nà o cho tá»›i nay. Sao lại có thể váºy nhỉ?
“Äiá»u đó là m anh băn khoăn không biết em thá»±c sá»± nghÄ© gì.†Tất nhiên, má»i thứ em là m hay không là m Ä‘á»u khiến tôi băn khoăn.
“Em luôn nói vá»›i anh em thá»±c sá»± nghÄ© gì.â€
“Em có “tút†lại rồi!â€
Em lại báºm chặt răng lên bá» môi. Em dưá»ng như không để ý khi là m váºy- nó là má»™t phản ứng vô thức vá»›i sá»± căng thẳng. “Không nhiá»u lắmâ€
Chỉ những lá»i đó cÅ©ng đủ là m cho trà tò mò cá»§a tôi trá»—i dáºy. Äiá»u gì mà em cứ cố tình giấu tôi váºy?
“Cũng đủ là m anh phát điên,†tôi nói.
Em lưỡng lá»± rồi thì thầm, “Anh không muốn nghe đâu.â€
Tôi phải suy nghÄ© má»™t lúc, rà soát lại toà n bá»™ cuá»™c trò chuyện tối quá, từng lá»i má»™t, trước khi thấy được má»™t mối liên hệ. Có lẽ việc đó đã khiến tôi táºp trung quá mức bởi lẽ tôi không thể nghÄ© ra có Ä‘iá»u gì mà tôi lại không muốn em nói cho tôi biết. Và rồi – vì giá»ng Ä‘iệu trong tiếng nói cá»§a em giống như đêm qua; má»™t ná»—i Ä‘au bất chợt nhói lại – tôi đã nhá»› ra. Äã má»™t lần, tôi yêu cầu em đừng nói những gì em nghÄ©. “Äừng bao giá» nói Ä‘iá»u đóâ€, tôi gần như đã cà u nhà u vá»›i em những từ đó. Tôi đã là m em khóc...
Phải chăng đó là điá»u em giấu tôi? Cảm xúc sâu xa cá»§a em vá» tôi? Rằng việc tôi là quái váºt không là m em báºn lòng và rằng em nghÄ© đã quá muá»™n để có thể đổi ý?
Tôi không thể thốt nên câu vì niá»m vui và ná»—i Ä‘au quá mạnh để có thể diá»…n tả thà nh lá»i, mâu thuẫn giữa chúng quá dữ dá»™i để tôi có được phản ứng mạch lạc. Bầu không khà trên xe hoà n toà n tÄ©nh lặng chỉ còn nhịp thở và nhịp tim Ä‘á»u Ä‘á»u cá»§a em.
“Những ngưá»i khác trong gia đình anh đâu?†em đột nhiên há»i.
Tôi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu – khắc trong tâm trà mình mùi hương trên xe vá»›i ná»—i Ä‘au như lần đầu tiên; tôi đã quen dần vá»›i nó, tôi hà i lòng nháºn ra Ä‘iá»u ấy và ép mình tá»± nhiên trở lại.
“Há» Ä‘i xe cá»§a Rosalie.†Tôi Ä‘áºu xe ở má»™t chá»— còn trống ngay cạnh chiếc xe trong câu há»i cá»§a em. Tôi giấu nụ cưá»i khi thấy em mở to đôi mắt. “Phô trương quá phải không em?â€
“Oa. Nếu chị ấy có chiếc xe nà y, sao chị ấy lại Ä‘i cùng xe vá»›i anh?â€
Rosalie sẽ thÃch phản ứng cá»§a Bella... nếu chị ấy khách quan vá»›i Bella - Ä‘iá»u mà có thể không bao giá» xảy ra.
“Như anh nói đó, nó phô trương quá. Bá»n anh cố gắng hoà đồng mà .â€
“Váºy anh thất bại rồi,†em nói vá»›i tôi và báºt ra tiếng cưá»i thoải mái.
Tiếng cưá»i vô tư, hoà n toà n trong trẻo cá»§a em sưởi ấm lồng ngá»±c trống rá»—ng cá»§a tôi cho dù nó là m đầu tôi đầy ắp hoà i nghi.
“Nếu nó thu hút chú ý nhiá»u hÆ¡n váºy tại sao hôm nay chị Rose lại lái xe?†em băn khoăn.
“Em không nháºn thấy sao? GiỠđây anh Ä‘ang phá vỡ má»i luáºt lệ rồi.â€
Câu trả lá»i cá»§a tôi hẳn chỉ phảng phất má»™t chút kinh hoà ng– nên tất nhiên là Bella mỉm cưá»i.
Giống như tối qua, em không đợi tôi phải tá»›i mở cá»a xe. Tôi phải giả vá» như bình thưá»ng ở trưá»ng – nên không kịp di chuyển để ngăn em lại – nhưng rồi em sẽ phải quen vá»›i việc được ưu ái nhiá»u hÆ¡n, sẽ sá»›m thôi.
Tôi bước sát bên em gần gÅ©i trong khoảng cách có thể tháºn trá»ng quan sát bất cứ dấu hiệu nà o cho thấy sá»± gần gÅ©i cá»§a mình có thể khiến em phiá»n lòng. Hai lần bà n tay em co lại hướng vá» phÃa tôi rồi rụt lại. Hình như em muốn chạm và o tôi... HÆ¡i thở tôi gấp gáp.
“Sao bá»n anh lại thÃch những chiếc xe như váºy khi mà các anh muốn kÃn đáo?†em há»i khi chúng tôi bước Ä‘i.
“Là sở thÃch thôi,†tôi thú nháºn. “Bá»n anh ai cÅ©ng thÃch lái xe nhanh cả.â€
“Äúng là lố lăng hết sức.†em lầm bầm giá»ng chanh chua
Em không ngước lên để nhìn nụ cưá»i thay lá»i đáp lại cá»§a tôi.
Ừm! Mình không tin Ä‘iá»u nà y! Sao Bella lại giấu nhẹm Ä‘i thế nhỉ? Mình không biết! Tại sao chứ?
à nghÄ© lưỡng lá»± cá»§a Jessica cắt ngang dòng suy nghÄ© cá»§a tôi. Cô ta Ä‘ang đợi Bella, trú mưa dưới mái hiên cá»§a quán ăn, vắt trên tay chiếc áo lạnh cá»§a Bella. Äôi mắt mở to vì không tin nổi và o mắt mình.
Bella cÅ©ng ngay láºp tức nhìn ra Jessica. Äôi má Bella chợt á»ng hồng khi em nháºn ra vẻ mặt cá»§a Jessica. Những ý nghÄ© trong đầu Jessica thể hiện rõ trên khuôn mặt.
“Chà o, Jessica. Cảm Æ¡n vì cáºu đã nhá»›,†Bella chà o. Em vá»›i tay ra cầm chiếc áo và Jessica trao lại cho em không nói không rằng.
Tôi phải lịch sá»± vá»›i bạn cá»§a Bella dù há» có là những ngưá»i bạn tốt hay không cÅ©ng váºy.
“Chà o Jessica.â€
Oa...
Äôi mắt cá»§a Jessica mở to hÆ¡n nữa. Tháºt là kì lạ, buồn cưá»i ... và thá»±c thà mà nói, có chút bối rối... khi nháºn ra rằng ở bên Bella khiến tôi dịu dà ng đến mức nà o. Hình như không còn ai sợ tôi nữa. Nếu Emmett mà biết được Ä‘iá»u nà y hẳn anh ấy sẽ cưá»i trong suốt cả thế ká»· tá»›i.
â€œÆ ... chà o,†Jessica lầm bầm, đôi mắt sáng lên nhìn Bella, đầy ẩn ý. “Mình sẽ gặp lại cáºu trong giá» lượng giác.â€
Cáºu sẽ phải kể hết thôi. Mình sẽ không cháºp nháºn câu trả lá»i “không†đâu. Phải tháºt chi tiết. Mình phải biết má»i chi tiết. Ôi Edward gã kỳ cục nhà Cullen!!! Cuá»™c Ä‘á»i sao mà bất công!
Miệng Bella chúm lại. “Ừh, hẹn gặp lại cáºu sau nhé.â€
à nghÄ© cá»§a Jessica trở nên lá»™n xá»™n khi cô nà ng vá»™i vã tá»›i lá»›p há»c đầu tiên, thi thoảng lại liếc trá»™m chúng tôi.
Toà n bá»™ câu chuyện. Mình không chấp nháºn bá» sót chút nà o. Có phải bá»n hỠđã có dá»± định gặp nhau tối qua không? Bá»n há» Ä‘ang hẹn hò? ÄÆ°á»£c bao lâu rồi? Sao cô ta giữ kÃn váºy? Sao cô ta lại muốn váºy? Tháºt chẳng bình thưá»ng tà nà o – cô ta hẳn là đã mê tÃt hắn ta rồi. Liệu còn khả năng nà o khác? Mình sẽ tìm ra. Tháºt không thể chịu được khi không biết tà gì. Không biết có phải cô ta đã giăng lưới hắn không? Ôi, mình ngất mất...
Suy nghÄ© cá»§a Jessica đột ngá»™t ngắt quãng, để những hình ảnh không lá»i xoáy trong đầu.
Tôi co rúm lại trước những toan tÃnh đó, không chỉ vì cô ta thay thế Bella bằng hình ảnh cá»§a chÃnh mình trong những tưởng tượng Ä‘iên rồ đó trong đầu cô ta.
Má»i chuyện không thể như váºy được. Tuy váºy ... tôi vẫn muốn...
Tôi cưỡng lại việc phải thú nháºn tháºm chà vá»›i chÃnh bản thân mình. Có bao nhiêu con đưá»ng sai trái mà tôi muốn đẩy Bella và o? Con đưá»ng nà o sẽ kết thúc bằng việc giết chết em?
Tôi lắc đầu, cố gắng vơi bớt ưu tư.
“Em định nói gì vá»›i cô ấy?†Tôi há»i Bella.
“Nà y!†em reo lên khe khẽ. “Em nghÄ© là anh không Ä‘á»c được suy nghÄ© cá»§a em!â€
“Äúng váºy.†Tôi nhìn em, ngạc nhiên, cố gắng hiểu lá»i em nói. Ah- chúng tôi hẳn Ä‘ang nghÄ© vá» cùng má»™t vấn đỠtrong cùng thá»i Ä‘iểm. Hừm... CÅ©ng hay đây.
“Tuy nhiên,†tôi nói, “Anh có thể Ä‘á»c được suy nghÄ© cá»§a cô ấy – cô ấy Ä‘ang phục kÃch em trong lá»›p đấy.â€
Bella rên rỉ, và rồi để chiếc áo khoác trượt khá»i vai. Ban đầu tôi không nháºn thấy em trả lại nó – tôi đâu có yêu cầu đâu; tôi mong em giữ nó... như má»™t váºt kỉ niệm – váºy nên quá cháºm để đỠnghị giúp em. Em đưa trả tôi chiếc áo, xá» tay và o chiếc áo cá»§a em, không để ý thấy tay tôi đã chá» sẵn để trợ giúp. Tôi cau mà y nhưng đã kịp chỉnh lại nét mặt trước khi em nháºn thấy.
“Em sẽ nói gì với cô ấy?†tôi nhấn mạnh.
“Giúp em nhé? Cô ấy muốn biết gì?â€
Tôi mỉm cưá»i, lắc đầu. Tôi muốn em nghe em nghÄ© gì mà không cần má»™t lá»i nhắc vở. “Váºy đâu có công bằng.â€
Äôi mắt em nheo lại. “Không, anh không chia xẻ những gì anh biết – đó má»›i là không công bằng.â€
Äúng váºy – em muốn có qua có lại mà .
Chúng tôi tá»›i cá»a lá»›p cá»§a em – nÆ¡i tôi sẽ phải tạm xa em, tôi suy nghÄ© vu vÆ¡ không biết cô Cope có dá»… dà ng cho tôi chuyển lịch há»c tiếng anh... Tôi bắt mình táºp trung trở lại. Tôi có thể đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh mà .
“Cô ấy muốn biết có phải hai đứa mình Ä‘ang hẹn hò bà máºt không,†tôi nói cháºm rãi. “Và cô ấy muốn biết em thấy anh thế nà o.â€
Äôi mắt em mở to – không phải ngạc nhiên, mà giỠđây tinh quái. Chúng tròn xoe nhìn tôi, có thể dá»… dà ng Ä‘á»c được. Em Ä‘ang giả đò ngây thÆ¡.
“Trá»i ạ,†em lẩm nhẩm. “Em sẽ nói gì đây?â€
“Hừm.†Em luôn bắt tôi phải đưa ra giải pháp thay cho em. Tôi cân nhắc vá» câu trả lá»i.
Má»™t lá»n tóc bướng bỉnh cá»§a em, hÆ¡i ẩm ướt vì sương giá, rÆ¡i xuống vai và quấn quanh cổ em ở chá»— mà những chiếc xương quai xanh đã bị chiếc áo len kỳ cục che kÃn. Nó thu hút ánh mắt tôi… khiến đôi mắt tôi lướt nhìn những đưá»ng nét khác đã được giấu kÃn...
Tôi tháºn trá»ng chạm và o lá»n tóc đó, không đụng đến là n da cá»§a em –không có cái chạm nhẹ cá»§a tôi buổi sáng nay cÅ©ng đã đủ lạnh rồi– và đưa lá»n tóc trở lại mái tóc rối cá»§a em, để nó không là m tôi sao nhãng nữa. Tôi nhá»› lại cảnh Mike Newton chạm và o tóc em, quai hà m tôi lại nghiến trèo trẹo trước ký ức đó. Em đã lẩn tránh cáºu ta. Phản ứng cá»§a em lúc nà y khác hẳn; đôi mắt em khẽ mở, máu dồn dưới là n da, và bất chợt tim Ä‘áºp loạn nhịp.
Tôi cố giấu nụ cưá»i khi trả lá»i câu há»i cá»§a em.
“Anh nghÄ© là em có thể nói “ừ†vá»›i câu há»i đầu.. nếu em không ngại,†lá»±a chá»n cá»§a em, sẽ luôn là lá»±a chá»n cá»§a em, “nó dá»… dà ng hÆ¡n má»i lá»i giải thÃch.â€
“Em không thấy ngại,†em thì thầm. Trái tim vẫn chưa tìm lại được nhịp Ä‘áºp bình thưá»ng.
“Còn câu há»i kia...†giỠđây tôi không thể giấu được nụ cưá»i cá»§a mình nữa “anh sẽ tá»± mình nghe lấy câu trả lá»i.â€
Hãy để Bella suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó. Tôi nén cưá»i khi thấy vẻ hốt hoảng trên gương mặt em.
Tôi vá»™i vã quay Ä‘i trước khi em kịp há»i thêm câu gì nữa. Tôi đã có má»™t khoảng thá»i gian tháºt khó khăn khi không thể cho em được những gì mà em đòi há»i. Và tôi muốn nghe thấy suy nghÄ© cá»§a chÃnh em chứ không phải cá»§a tôi.
“Hẹn gặp lại em và o giỠăn trưa,†tôi ngoái đầu lại nói qua vai, má»™t cái cá»› để thấy em vẫn Ä‘ang nhìn theo tôi, đôi mắt xoe tròn, miệng há hốc. Tôi quay Ä‘i và cưá»i tháºt to.
Khi tôi lướt Ä‘i, tôi ngá» ngợ nháºn thấy có nhiá»u ý nghÄ© ngạc nhiên tá»™t độ và phá»ng Ä‘oán xoay quanh tôi - những ánh mắt ngó tá»›i ngó lui giữa gương mặt cá»§a Bella và bóng dáng Ä‘ang dần khuất xa cá»§a tôi. Tôi chẳng để ý nhiá»u đến há». Tôi Ä‘ang không thể táºp trung. Tôi phải khó khăn lắm má»›i có thể giữ cho chân mình di chuyển vá»›i tốc độ có thể cho phép khi vượt qua bãi cỠướt nhèm để tá»›i lá»›p há»c cá»§a mình. Tôi muốn chạy - chạy thá»±c sá»±, tháºt nhanh để có thể biến mất, tháºt nhanh để tôi thấy mình bay bổng. Má»™t phần trong tôi đã Ä‘ang bay lên rồi.
Tôi mặc áo và o khi và o trong lớp để hương thơm của em nồng nà n vây quanh tôi. Tôi sẽ bị thiêu cháy mất – khi mùi hương ấy là m tôi mê man đi – và rồi sau đó sẽ tôi sẽ dễ dà ng phớt lỠnó đi khi tôi gặp em ở giỠăn trưa...
Tháºt vui vẻ khi mà các giáo viên chẳng buồn gá»i tôi lên trả bà i nữa. Hôm nay lẽ ra là ngà y mà há» nên chá»™p tôi má»›i phải, trong tình trạng lÆ¡ mÆ¡ và trong đầu chẳng có câu trả lá»i nà o. Tâm trà tôi cứ ở những chốn nà o sáng nay ấy; chỉ có thể xác là còn trong lá»›p thôi.
Tất nhiên tôi Ä‘ang dõi theo Bella. Äiá»u đó trở nên tá»± nhiên- tá»± nhiên như hÆ¡i thở váºy. Tôi nghe được cuá»™c nói chuyện cá»§a em vá»›i kẻ thối chà - Mike Newton. Em nhanh chóng lảng sang chuyện vá» Jessica, và tôi cưá»i ngoác miệng to đến ná»—i Rob Sawyer, anh bạn ngồi ở bà n ngay phÃa bên phải tôi, nao núng thấy rõ và thụt và o ghế sâu hÆ¡n, tránh xa tôi ra.
Ừm. Sởn da gà .
Tôi vẫn chưa hoà n toà n đánh mất bản chất của mình.
Tôi chẳng để ý mấy tá»›i Jessica gì cả, nghe ngóng những câu há»i đã được trau chuốt dà nh cho Bella. Tôi chỉ chịu được đến tiết bốn thôi, háo hức và sốt sắng gấp mưá»i lần cô nà ng thÃch buôn chuyện kia.
Và tôi cũng lắng nghe Angela Weber.
Tôi không quên lòng biết Æ¡n cá»§a mình vá»›i cô bạn – trước hết là bởi cô chẳng nghÄ© gì ngoà i những Ä‘iá»u tốt đẹp dà nh cho Bella và cả sá»± giúp đỡ cá»§a cô tối qua. Váºy nên tôi đà nh chá» qua buổi sáng, tìm hiểu xem cô ấy muốn gì. Tôi cho rằng nó cÅ©ng dá»… Ä‘oán thôi; giống như bất kì con ngưá»i nà o khác, hẳn là cô ấy đặc biệt thÃch loại trang sức hoặc món đồ nà o đó . Nhiá»u thứ, có lẽ váºy. Tôi sẽ gá»i má»™t cái gì đó nặc danh và tháºm chà chỉ vá»›i từ“chúng tôiâ€.
Nhưng Angela chứng tá» cÅ©ng có những ý nghÄ© ngang bướng như Bella. Cô ấy khác biệt so vá»›i những ngưá»i tuổi teen. Hạnh phúc. Có lẽ đó là lý do cá»§a lòng tốt bất thưá»ng cá»§a cô ấy – cô ấy có lẽ là má»™t trong số những ngưá»i hiếm hoi có cái mình cần và cần cái mình có. Nếu cô ấy không chú ý đến giáo viên và ghi chép, cô ấy lại nghÄ© vá» hai cáºu em sinh đôi nhá» cô ấy sẽ đưa tá»›i bãi biển cuối tuần nà y – Ä‘oán trước sá»± vui mừng cá»§a chúng vá»›i má»™t tình cảm trìu mến gần như cá»§a ngưá»i mẹ. Cô ấy quan tâm đến chúng thưá»ng xuyên, nhưng không cảm thấy bá»±c bá»™i chút nà o... Äiá»u nà y quả tháºt ngá»t ngà o nhưng lại chẳng giúp gì được cho tôi.
Phải có Ä‘iá»u gì đó mà cô ấy muốn chứ. Tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm. Nhưng để sau Ä‘i. Bây giá» là tiết há»c lượng giác cá»§a Bella vá»›i Jessica.
Tôi không để ý xem mình Ä‘ang Ä‘i đến đâu nữa khi trên đưá»ng tá»›i lá»›p há»c tiếng Anh, Jessica đã ngồi sẵn và o chá»—, hai bà n chân gõ gõ trên mặt sà n má»™t cách sốt ruá»™t chá» Bella tá»›i.
Ngược lại, khi đã yên vị tại chá»— ngồi trong lá»›p, tôi trở nên toà n thân bất động. Tôi phải tá»± nhắc nhở mình thi thoảng nhúc nhắc đôi chút. Äể bắt kịp vá»›i trò chÆ¡i đố chữ. Khó tháºt, vì tâm trà tôi quá táºp trung và o Jessica. Tôi hi vá»ng cô nà ng sẽ táºp trung, thá»±c sá»± cố gắng để Ä‘á»c được gương mặt cá»§a Bella cho tôi.
Jessica gõ mạnh hơn khi Bella bước và o phòng.
Sao cô ta trông á»§ rÅ© thế. Vì sao nhỉ? Có thể chẳng có chuyện gì tiến triển vá»›i Edward Cullen. Thế thì đáng thất vá»ng tháºt. Trừ phi... váºy thì hắn ta vẫn chưa hẹn hò vá»›i ai... Nếu hắn đột nhiên có hứng thú hẹn hò. Mình không ngại giúp hắn...
Gương mặt cá»§a Bella trông không có vẻ gì là ủ rÅ© cả mà có vẻ miá»…n cưỡng thì đúng hÆ¡n. Em Ä‘ang lo lắng – em biết tôi sẽ nghe được hết. Tôi mỉm cưá»i vá»›i chÃnh mình.
“Kể cho mình nghe má»i chuyện Ä‘i!†Jess nà i nỉ trong khi Bella vẫn Ä‘ang vắt áo khoác lên thà nh ghế ngồi. Em di chuyển vá»›i vẻ cháºm rãi, không sẵn lòng lắm.
Ừm, cô ta cháºm chạp quá. Giá» Ä‘i và o phần chÃnh thôi!
“Cáºu muốn biết gì?†Bella nói lảng Ä‘i khi đã ngồi và o ghế.
“Tối qua có chuyện gì váºy?â€
“Anh ấy đưa mình Ä‘i ăn tối rồi lái xe chở mình vá» nhà .â€
Và rồi? Trá»i đất ạ, phải có gì hÆ¡n thế chứ! Cô ta Ä‘ang nói dối, mình biết mà . Mình sẽ bắt cô ta phải khai ra.
“Sao cáºu vá» nhà nhanh dữ váºy?â€
Tôi nhìn thấy Bella nhướn mắt nhìn gương mặt đầy vẻ nghi ngỠcủa Jessica.
“Anh ấy lái xe như Ä‘iên váºy. Kinh khá»§ng.â€
Em khẽ cưá»i và tôi cưá»i báºt lên thà nh tiếng, cắt ngang bà i giảng cá»§a thầy Manson. Tôi cố gắng biến tiếng cưá»i thà nh má»™t tiếng ho, nhưng có ai ngốc đâu. Thầy Manson ném cho tôi má»™t cái nhìn cáu tiết nhưng tôi tháºm chà không buồn để những ý nghÄ© đằng sau cái nhìn ấy. Tôi Ä‘ang nghe Jessica.
Hừ. Cô ta có vẻ nói tháºt. Sao cô ta cứ để mình phải há»i tưá»ng táºn thế nhỉ, từng lá»i má»™t? Nếu mà là mình thì mình đã phải nói vá» chuyện đó cho đến khi đầy căng cả hai lá phổi rồi. .
“Có phải kiểu như hẹn hò không - cáºu bảo anh ta tá»›i gặp ở đó à ?â€
Jessica nhìn vẻ ngạc nhiên lá»™ rõ trên Bella thất vá»ng trà n trể bởi sá»± thà nh thá»±c đó.
“Không – mình rất ngạc nhiên khi gặp anh ấy ở đó,†Bella nói.
Chuyện gì váºy?? “Nhưng anh ta đến đón cáºu hôm nay mà ?†Hẳn là có thêm chi tiết đây.
“Ừ - đó cÅ©ng là má»™t ngạc nhiên nữa. Anh ấy nháºn thấy tối qua mình không có áo khoác.â€
Chẳng có gì hay cả, Jessica nghÄ©, thất vá»ng lần nữa.
Tôi phát mệt vá»›i những dòng câu há»i cá»§a cô nà ng – tôi muốn nghe những Ä‘iá»u mà tôi không biết trước. Tôi hi vá»ng cô nà ng sẽ không vì thất vá»ng quá mà bá» qua những câu há»i tôi mong đợi.
“Váºy hai cáºu sẽ Ä‘i chÆ¡i nữa à ?†Jessica há»i.
“Anh ấy đỠnghị sẽ đưa mình tá»›i Seattle và o thứ bảy vì nghÄ© con xe tải cá»§a mình không Ä‘i đến đó được – cái đó có tÃnh là đi chÆ¡i không?â€
Hừm. Rõ là hắn Ä‘ang trên đà ... chăm chút cô ta, kiểu như váºy. Hẳn là từ phÃa cá»§a hắn, chứ không phải cô ta. Sao thế được nhỉ? Bella khùng rồi.
“Có chứ,†Jessica trả lá»i câu há»i cá»§a Bella.
“Váºy thì,†Bella kết luáºn. “thế thì là có Ä‘i chÆ¡i nữaâ€
“Oa... Edward Cullen.†Cô ta có thÃch hắn hay không đấy má»›i là vấn đỠchÃnh.
“Mình hiểu,†Bella thở dà i.
Giá»ng Ä‘iệu cá»§a em đã khuyến khÃch Jessica. Cuối cùng thì – nghe giá»ng cô ta có vẻ hiểu ra rồi! Cô ta phải nháºn thấy...
“ChỠđã!†Jessica nói, đột nhiên nhá»› tá»›i câu há»i quan trá»ng nhất. “Anh ta đã hôn cáºu chưa?†Là m Æ¡n nói là “rồi†đi. Sau đó phải diá»…n tả từng giây má»™t!
“Không,†Bella lầm bầm, em nhìn xuống đôi bà n tay mình, mặt xịu xuống. “Không có đâu.â€
Chết tiệt. Ước gì... Ha. Trông cô ta có vẻ cÅ©ng muốn váºy đây
Tôi cau mà y. Bella trông đúng là đang buồn rầu vì cái gì đó, nhưng không thể là ná»—i thất vá»ng giống như Jessica hình dung. Không thể nà o em lại muốn Ä‘iá»u đó. Không hiểu em đã biết những gì. Không thể nà o em lại muốn gần sát vá»›i hà m răng cá»§a tôi như váºy. Vì theo tất cả những gì em biết thì tôi có những chiếc răng nanh.
Tôi rùng mình.
“Cáºu có nghÄ© và o thứ bảy...?†Jessica háo hức.
Bella trông có vẻ nản lòng hÆ¡n khi em nói, “Mình chẳng dám tin.â€
À, cô nà ng thÃch tháºt rồi. Còn non ná»›t lắm.
Có phải do tôi nhìn má»i thứ thông qua cái máy lá»c cá»§a Jessica hay không mà hình như Jessica nói đúng.
Khoảng ná»a giây tôi bị sao nhãng bởi ý nghÄ©, má»™t Ä‘iá»u không thể , là chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi cố thá» hôn em. Äôi môi tôi vá»›i đôi môi em, đá lạnh vá»›i lụa má»m, ấm áp...
Và rồi em chết.
Tôi lắc đầu, nhăn nhó buá»™c mình phải táºp trung.
“Hai ngưá»i nói chuyện gì váºy?†Cáºu có chuyện trò vá»›i hắn, hoặc cáºu có khiến anh ta há»i han từng li từng tà má»™t giống như bây giá» không?
Tôi cưá»i sầu muá»™n. Jessica cÅ©ng không sai là mấy
“Mình không nhá»›, Jess, nhiá»u chuyện lắm. Chúng mình có đỠcáºp đôi chút vá» bà i luáºn tiếng Anh.â€
Chút xÃu ấy mà . Nụ cưá»i cá»§a tôi giãn ra đôi chút.
Ôi, trá»i đất. “Xin cáºu đấy Bella! Cho mình biết chi tiết Ä‘i.â€
Bella cân nhắc trong giây lát.
“Thôi được, có má»™t chuyện đây. Cáºu mà nhìn thấy cái kiểu ve vãn cá»§a cô phục vụ vá»›i anh ấy – còn hÆ¡n cả quá đáng nữa. Nhưng anh ấy chẳng để ý tá»›i cô ta chút nà o.â€
Chi tiết nà y tháºt kì cục để mà kể ra. Tôi ngạc nhiên vì tháºm chà cả Bella đã nháºn thấy. Dưá»ng như là má»™t Ä‘iá»u rất vụn vặt.
Hay ra trò... “Äấy là dấu hiệu tốt đấy. Cô ta có đẹp không?â€
Hừm. Jessica để ý nhiá»u hÆ¡n tôi. Äúng là con gái.
“Rất xinh,†Bella nói. “Chừng mưá»i chÃn hay hai mươi gì đó.â€
Tâm trà cá»§a Jessica bị ngắt quãng trong thoáng chốc bởi kà ức vá» Mike trong tối hẹn hò ngà y thứ hai vá»›i cô – Mike có hÆ¡i thân thiện má»™t chút vá»›i cô phục vụ mà Jessica chẳng thấy xinh tẹo nà o. Cô nà ng gạt kà ức ấy ra quay trở lại câu chuyện trong sá»± nghẹt thở vì tức tối, vá»›i yêu cầu được nghe tưá»ng táºn cá»§a mình.
“Còn hÆ¡n thế ấy chứ. Anh ta thÃch cáºu rồi.â€
“Chắc váºy,†Bella cháºm rãi, tôi Ä‘ang ngồi ở mép ghế rồi, toà n thân vẫn đông cứng. “Nhưng cÅ©ng khó nói lắm. Anh ấy lúc nà o cÅ©ng có vẻ bà ẩn.â€
Tôi hẳn đã không thể hiện rõ và mất kiểm soát như tôi vẫn nghÄ©. Em vẫn... là ngưá»i tinh ý mà ... Sao em không nháºn thấy tôi đã yêu em? Tôi soát lại những lần chuyện trò cá»§a chúng tôi, gần như kinh ngạc thấy rằng tôi chưa thốt ra những lá»i đó. Cảm tưởng như Ä‘iá»u đó hiển hiện trong từng lá»i giữa chúng tôi.
Oa. Sao cáºu có thể ngồi ở đó đối diện má»™t anh chà ng Ä‘iển trai và nói chuyện được nhỉ?. “Tá»› không biết là cáºu dÅ©ng cảm đến mức nà o để có thể má»™t mình tiếp cáºn vá»›i anh ta đâu,†Jessica nói.
Má»™t ná»—i choáng váng hiện trên gương mặt Bella. “Tại sao?â€
Phản ứng tháºt kì cục. Cô ta nghÄ© mình có ý gì cÆ¡ chứ? “Anh ta tháºt...†Dùng từ nà o cho thÃch hợp nhỉ? “Äáng sợ. Mình chẳng biết phải nói gì vá»›i anh ta nữa.†Mình tháºm chà chẳng nói nối má»™t lá»i nà o vá»›i anh ta ngà y hôm nay, và tất cả những gì anh ta nói là xin chà o. Coi bá»™ mình chắc giống con ngốc lắm.
Bella mỉm cưá»i. “Mình cÅ©ng rối tung cả lên khi ở gần anh ấy.â€
Chắc em đang cố gắng là m cho Jessica dễ chịu hơn đôi chút. Em gần như mất tự nhiên khi chúng tôi bên nhau.
“À ừ,†Jessica thở dà i. “Anh ta đẹp trai quá trá»i mà .â€
Gương mặt cá»§a Bella bất chợt trở nên lạnh lùng. Äôi mắt em luôn lóe lên như váºy má»—i em bá»±c tức vì Ä‘iá»u gì đó bất công. Jessica không nháºn thấy sá»± thay đổi trên biểu hiện đó.
“Anh ấy có nhiá»u cái đáng nói hÆ¡n,†Bella ngắt lá»i.
á»’. Chúng ta lại có chuyện khác rồi đây. “Thế à ?Như thế nà o?â€
Bella báºm môi má»™t lúc. “Mình không thể giải thÃch được,†cuối cùng em nói.
“Nhưng anh ấy còn có những Ä‘iá»u tuyệt vá»i hÆ¡n cả gương mặt ấy.†Em quay Ä‘i, đôi mắt lÆ¡ đãng như thể Ä‘ang nhìn và o cái gì đó xa xăm.
Cảm xúc của tôi lúc nà y cũng lâng lâng như khi Carlise hay Esme tâng bốc tôi. Tương tự nhưng mãnh liệt hơn, ám ảnh hơn.
Ra bá»™ ngá»› ngẩn ở chá»— khác Ä‘i - hắn chẳng có gì tốt đẹp ngoà i khuôn mặt đó. Trừ thân hình. Ngất mất. “Tháºt thế hả?†Jessica cưá»i rúc rÃch.
Bella không quay lại. Em tiếp tục nhìn và o khoảng không, phớt lỠJessica.
Ngưá»i bình thưá»ng sẽ phải khát khao đến chết mất. Có khi mình há»i đơn giản thôi. Haha. Giống như Ä‘ang nói chuyện vá»›i trẻ mẫu giáo váºy. “Cáºu thÃch anh ta rồi hả?â€
Ngưá»i tôi lại cứng lại.
Bella không nhìn Jessica. “Ừ.â€
“à mình là , cáºu có thá»±c sá»± thÃch anh ta không ấy?â€
“Ừ.â€
Xem cô nà ng ngượng kìa!
Là tôi.
“Cáºu thÃch anh ta nhiá»u đến thế nà o?†Jessica nằn nì
Lá»›p há»c tiếng Anh có lẽ đã nổ tung mất rồi và tôi chẳng để ý gì cả.
GiỠđây gương mặt Bella đã đỠdừ - tôi hầu như có thể cảm nháºn được hÆ¡i nóng ấy từ hình ảnh trong tâm trÃ.
“Nhiá»u lắm,†em thì thầm. “Nhiá»u hÆ¡n anh ấy thÃch mình nữa kìa. Nhưng mình cÅ©ng không biết là m sao đừng được.â€
Chết! Thầy Varner vừa há»i gì nhỉ? “ừm - số nà o ạ, thưa thầy Varner?â€
May thay Jessica không căn vặn Bella được nữa. Tôi cần một phút.
Em Ä‘ang nghÄ© cái quái gì váºy? Nhiá»u hÆ¡n anh ấy thÃch mình? Sao em có thể kết luáºn váºy? Nhưng mình cÅ©ng không biết là m sao đừng được? NghÄ©a là sao? Tôi không sao cắt nghÄ©a được. Äiá»u đó quả thá»±c tối nghÄ©a.
Dưá»ng như tôi chẳng thể coi Ä‘iá»u gì là hiển nhiên cả. Những Ä‘iá»u rõ rà ng, những Ä‘iá»u có nghÄ©a hoà n chỉnh, sao mà cứ lắt léo trong bá»™ não kì quặc cá»§a em. Nhiá»u hÆ¡n anh ấy thÃch mình? Có lẽ tôi không nên bá» qua những câu kinh Ä‘iển.
Tôi ngó đồng hồ, nghiến chặt răng. Sao mà và i phút ngắn ngá»§i lại có vẻ dà i vô táºn đến váºy vá»›i má»™t ngưá»i bất tá»? Viá»…n cảnh cá»§a tôi ở đâu đây?
Quai hà m cá»§a tôi xiết chặt trong suốt lá»›p há»c lượng giác cá»§a thầy Varner. Tôi nghe ngóng ở đó còn nhiá»u hÆ¡n bà i giảng trong lá»›p mình. Bella và Jessica không nói chuyện nữa, nhưng Jessica nhiá»u lần liếc trá»™m Bella, và má»™t lần khuôn mặt em á»ng đỠlần nữa mà chẳng có lý do gì cả.
GiỠăn trưa không thể đến sớm hơn được.
Tôi không biết Jessica có khai thác được và i câu trả lá»i mà tôi Ä‘ang chỠđợi không khi lá»›p há»c kết thúc, nhưng Bella đã nhanh hÆ¡n cô ta.
Ngay sau khi chuông reo, Bella quay vá» phÃa Jessica.
“Trong lá»›p tiếng Anh, Mike há»i mình xem cáºu có nói gì vá» tối thứ hai không,†Bella nói, khẽ cưá»i. Tôi hiểu Ä‘iá»u nà y nhằm mục Ä‘Ãch gì - tấn công là cách tá»± vệ tốt nhất.
Mike há»i vá» mình á? Niá»m vui khiến cho tâm trà đột nhiên cá»§a Jessica giãn ra, dịu dà ng mà không có những lá»i cạnh khoé thưá»ng trá»±c. “Cáºu đùa hả! Thế cáºu nói gì?â€
“Mình bảo cáºu đã rất vui – và cáºu ấy có vẻ mãn nguyện.â€
“Kể cho mình nghe chÃnh xác cáºu ấy đã nói gì, và câu trả lá»i chÃnh xác cá»§a cáºu!â€
Äó là tất cả tôi thu lượm được từ Jessica hôm nay, rõ rà ng là như váºy. Bella Ä‘ang cưá»i như thể em Ä‘ang nghÄ© Ä‘iá»u tương tá»±. Như thể em đã chiến thắng rồi.
GiỠăn trưa sẽ là chuyện khác. Tôi sẽ thà nh công hÆ¡n khi có được câu trả lá»i từ em hÆ¡n là Jessica, tôi chắc như váºy.
Tôi hầu như không chịu đựng nổi khi thi thoảng kiểm tra Jessica trong suốt tiết bốn. Tôi không có chút kiên nhẫn vì ná»—i ám ảnh cá»§a cô ta vá»›i Mike Newton. Tôi vá»›i cáºu ta đã quá đủ trong suốt hai tuần vừa rồi. May cho cáºu ta là vẫn còn sống tá»›i giá».
Tôi lững thững tá»›i lá»›p há»c thể dục vá»›i Alice, theo đúng cách mà mà chúng tôi vẫn di chuyển khi có hoạt động thể chất vá»›i con ngưá»i. Cô ấy cùng đội vá»›i tôi, tá»± nhiên thôi. Hôm nay là buổi há»c đầu tiên cá»§a môn cầu lông. Tôi thở dà i vá»›i ná»—i buồn chán, nhún cây vợt trong má»™t cá» chỉ cháºm rãi để đánh quả cầu sang phÃa bên kia. Lauren Mallory ở đội bên kia; cô ta đánh trượt. Alice Ä‘ang xoay vợt như cây gáºy váºy, nhìn chằm chằm lên trần nhà .
Chúng tôi ai cÅ©ng ghét giá» thể dục, đặc biệt là Emmett. Các môn ném là má»™t ná»—i sỉ nhục vá»›i triết là cá nhân cá»§a anh ấy. Giá» thể dục tháºm chà còn tồi tệ hÆ¡n bình thưá»ng – tôi cảm thấy cáu bẳn giống như Emmett.
Trước khi cái đầu tôi nổ tung vì hết kiên nhẫn, huấn luyện viên Clapp cho các tráºn đấu dừng lại và cho chúng tôi tan sá»›m. Tôi cảm thấy lòng biết Æ¡n kì quặc khi mà thầy đã bá» bữa sáng - má»™t ná»— lá»±c má»›i để ăn kiêng – và háºu quả là cÆ¡n đói đã buá»™c thầy phải rá»i trưá»ng há»c để tìm bữa ăn trưa béo ngáºy đâu đó. Thầy tá»± hứa vá»›i mình mai sẽ bắt đầu lại...
Việc đó giúp tôi có đủ thá»i gian để tá»›i khu dà nh cho môn toán trước khi giá» há»c cá»§a Bella kết thúc.
Vui vẻ nhé anh, Alice nghÄ© khi chuẩn bị Ä‘i gặp Jasper. Chỉ phải kiên nhẫn thêm và i ngà y nữa thôi. Em biết là anh sẽ không gá»i lá»i chà o cá»§a em tá»›i Bella đâu, phải không?
Tôi lắc đầu, Ä‘iên tiết. Có phải má»i thầy đồng Ä‘á»u thiển cáºn không nhỉ?
Có thông tin cho anh đây, trá»i sắp nắng trên cả hai bá» cá»§a eo biển cuối tuần nà y đấy. Anh có lẽ muốn sắp xếp lại kế hoạch.
Tôi thở dà i khi tiếp tục theo hướng ngược lại. Thiển cáºn, nhưng rõ rà ng hữu Ãch.
Tôi dá»±a và o bức tưá»ng cạnh cá»a, chỠđợi. Tôi đã đủ gần để có thể nghe giá»ng cá»§a Jessica qua những viên gạch cÅ©ng như nghe ý nghÄ© cá»§a cô ta.
“Cáºu sẽ không ngồi vá»›i bá»n mình hôm nay hả?†Cô nà ng trông... say sưa quá. Mình cá là còn hà ng tá chuyện không nói cho mình biết.
“Mình không nghÄ© váºy,†Bella trả lá»i, tá»± ti kỳ cục.
Chẳng phải tôi đã hứa sẽ ăn trưa cùng em sao? Em Ä‘ang nghÄ© gì váºy?
Há» ra khá»i lá»›p cùng nhau, cả hai ngưá»i mắt xoe tròn nhìn tôi. Nhưng tôi chỉ nghe được ý nghÄ© cá»§a Jessica.
Tuyệt. Oa. Äúng váºy, còn nhiá»u chuyện hÆ¡n những gì cô ta kể vá»›i mình. Có khi phải gá»i cho cô ta tối nay...Mà mình cÅ©ng chẳng nên khuyến khÃch cô ta. Hừ. Mình hi vá»ng hắn sẽ sá»›m bá» rÆ¡i cô ta thôi. Mike tháºt tuyệt nhưng...
“Hẹn gặp lại sau nhé, Bella.â€
Bella bước vá» phÃa tôi, dừng lại cách tôi má»™t bước chân, vẫn không chắc chắn. Hai má á»ng hồng.
Tôi hiểu em đủ rõ để chắc chắn rằng không có ná»—i sợ hãi nà o đằng sau sá»± ngáºp ngừng kia. Rõ rà ng, là vì khoảng cách giữa cảm xúc cá»§a tôi và cá»§a em mà em tưởng tượng ra . HÆ¡n là anh ấy thÃch mình. Ngốc quá!
“Chà o em,†tôi nói, giá»ng cụt lá»§n.
Gương mặt em sáng lên đôi chút. “Chà o anh.â€
Em dưá»ng như không định nói gì khác, nên tôi dẫn đưá»ng tá»›i quán ăn và em bước Ä‘i yên lặng bên cạnh tôi.
Chiếc áo đã phát huy tác dụng – mùi hương cá»§a em không còn là cú đòn xây xẩm như trước kia nữa. Nó chỉ là sá»± tăng cưá»ng ná»—i Ä‘au mà tôi đã gánh chịu. Tôi có thể lá» nó Ä‘i má»™t cách dá»… dà ng hÆ¡n mình tưởng.
Bella tá» vẻ bồn chồn khi chúng tôi chá» trong hà ng, kéo lên kéo xuống chiếc khoá kéo trên áo và chuyển chân nà y sang chân kia má»™t cách căng thẳng. Em chốc chốc lại liếc nhìn tôi, nhưng há»… khi nà o bắt gặp cái nhìn chằm chằm cá»§a tôi, em lại nhìn xuống như thể Ä‘ang bối rối. Có phải vì có quá nhiá»u ngưá»i nhìn ngó chúng tôi? CÅ©ng có thể em nghe được những tiếng xì xà o bên tai - những chuyện buôn bán tầm phà o bằng miệng cÅ©ng như trong trà não hôm nay.
Hoặc có thể em đã nháºn thấy, từ biểu hiện cá»§a tôi, em Ä‘ang gặp rắc rối.
Em không nói gì đến khi tôi sắp thức ăn cho em. Tôi không biết em thÃch ăn gì – chưa biết – nên tôi lấy má»—i thứ má»™t Ãt.
“Anh Ä‘ang là m gì váºy?†Em thì thà o. “anh không định lấy hết chá»— đó cho em đấy chứ?â€
Tôi lắc đầu, đẩy chiếc khay thức ăn vá» phÃa quầy tÃnh tiá»n. “Tất nhiên là má»™t ná»a cho anh rồi.â€
Em nhướn lông mà y lên đầy hoà i nghi, nhưng không nói gì hÆ¡n khi tôi trả tiá»n và há»™ tống em đến chiếc bà n chúng tôi đã ngồi tuần trước trước khi có cuá»™c thá» máu kinh hoà ng cá»§a em. Dưá»ng như thá»i gian trôi qua lâu hÆ¡n và i ngà y nhiá»u. Má»i thứ nay đã khác lắm rồi.
Em lại ngồi đối diện vá»›i tôi. Tôi đẩy khay thức ăn vá» phÃa em.
“Em ăn bất kì thứ gì em thÃch Ä‘i,†tôi khÃch lệ.
Em lấy một quả táo và vân vê trong lòng bà n tay, một cái nhìn dò xét hiện hữu trên khuôn mặt.
“Em Ä‘ang tò mòâ€
Ngạc nhiên chưa.
“Anh sẽ là m gì nếu có ai đó thách anh ăn nhỉ?†em tiếp tục vá»›i giá»ng nhá» xÃu mà ngưá»i thưá»ng không nghe được. Äôi tai cá»§a ngưá»i bất tá» thì khác nếu chúng táºp trung.
Tôi có lẽ nên đỠcáºp vấn đỠnà y sá»›m hÆ¡n.
“Em lúc nà o cÅ©ng tò mò,†tôi phà n nà n. À ừ. Không phải tôi chưa từng bị buá»™c phải ăn trước đây. Äó là má»™t phần cá»§a trò chÆ¡i đố chữ. Má»™t phần khó chịu.
Tôi vá»›i lấy thứ gần nhất, và nhìn chằm chằm và o mắt em khi cắn má»™t miếng nhá» bất kể nó là đồ ăn gì. Vì không nhìn nên tôi chẳng biết là cái gì nữa. Nó cÅ©ng nhầy nhầy, sá»n sệt và kinh khá»§ng giống như các thức ăn khác cá»§a con ngưá»i. Tôi nhai nhanh và nuốt, cố gắng giữ cho mặt mình khá»i nhăn nhó. Má»› đồ ăn đó di chuyển cháºm chạp và khó nhá»c xuống cổ há»ng. Tôi thở dà i khi nghÄ© tá»›i là m thế nà o để tống nó ra sau đó đây. Kinh tởm.
Vẻ mặt của Bella choáng váng. Ấn tượng.
Tôi muốn nhướn mắt lên. Tất nhiên là chúng tôi đã thà nh thạo ngón lừa đó rồi.
“Nếu ai đó thách em ăn cái gì đó báºy bạ, thì em cÅ©ng ăn à ?â€
Em nhăn mÅ©i và cưá»i. “Có má»™t lần... má»™t lá»i thách. Nó cÅ©ng không đến ná»—i tệ.â€
Tôi báºt cưá»i. “Anh chẳng ngạc nhiên đâu.â€
Trông bá»n há» vui vẻ ghê chưa? Cá» chỉ thân máºt gá»›m nhỉ. Mình sẽ nói vá»›i Bella sau. Hắn ngả nghiêng vá» phÃa cô ta có vẻ rất thÃch thú. Trông hắn thÃch thú tháºt. Nhìn hắn tháºt... hoà n hảo. Jessica thở dà i. Ừm.
Tôi bắt gặp ánh mắt tò mò cá»§a Jessica, và cô ta quay Ä‘i vá»›i vẻ mặt căng thẳng, cưá»i khúc khÃch vá»›i cô gái bên cạnh.
Hừm. Có khi trêu Mike hay hÆ¡n. Là m tháºt luôn, không tưởng tượng chi nữa...
“Jessica Ä‘ang phân tÃch má»i việc anh là m,†tôi thông báo vá»›i Bella. “Cô ấy sẽ mổ xẻ cho em thấy sau.â€
Tôi đẩy đĩa thức ăn lại vá» phÃa em – pizza, tôi nháºn thấy - tá»± há»i là m thế nà o tốt nhất để bắt đầu. Ná»—i thất vá»ng trước kia lại bùng lên khi những lá»i nói cứ lặp lại trong đầu: Nhiá»u hÆ¡n anh ấy thÃch mình nữa kìa. Nhưng mình không biết là m sao để đừng được.
Em cắn má»™t miếng từ cùng lát bánh pizza. Nó khiến tôi ngạc nhiên sao em có thể tin tôi thế. Tất nhiên là em không biết tôi có ná»c độc –không phải là em sẽ bị thương nếu ăn chung đồ vá»›i tôi. Tôi vẫn mong em cư xá» vá»›i tôi khác Ä‘i. Má»™t Ä‘iá»u gì đó khác. Em chưa bao giá» là m – chà Ãt, không phải theo lối phá»§ nháºn...
Tôi sẽ bắt đầu nhẹ nhà ng thôi.
“Váºy cô phục vụ đẹp lắm phải không em?â€
Em lại nhướn mà y lên. “Anh không nháºn thấy à ?â€
Như thể cô gái nà o cÅ©ng lấy được sá»± chú ý cá»§a tôi khá»i Bella. Lại ngốc nữa rồi.
“Không. Anh không để ý. Anh còn vô khối thứ trong đầu.†Không đáng má»™t chút nà o so vá»›i những đưá»ng nét má»m mại bám sát và o chiếc áo má»ng cá»§a em.
May sao em lại mặc chiếc áo len xấu xà ngà y hôm nay.
“Ôi cô gái tá»™i nghiệp,†Bella mỉm cưá»i.
Em thÃch thú khi tôi chẳng há» thấy cô phục vụ có Ä‘iểm nà o đáng chú ý. Tôi có thể hiểu được. Äã bao lần tôi tưởng tượng Ä‘áºp cho Mike Newton tá»›i bến trong giá» sinh há»c.
Em không thể tháºt thà mà tin rằng cảm xúc cá»§a con ngưá»i trong em thà nh quả trong mưá»i bảy năm ngắn ngá»§i cá»§a Ä‘á»i ngưá»i, lại có thể mạnh mẽ hÆ¡n tình cảm nồng nà n cá»§a má»™t ngưá»i bất tỠấp á»§ trong tôi trong suốt má»™t trăm năm.
“Có Ä‘iá»u em đã nói vá»›i Jessica..†tôi không thể giữ giá»ng cá»§a mình tá»± nhiên được nữa. “là m anh thấy phiá»n lòng lắm!â€
Em ngay láºp tức phòng thá»§. “Em không ngạc nhiên là anh nghe thấy Ä‘iá»u gì đó mà anh không thÃch. Anh biết ngưá»i ta nói thế nà o vá» những ngưá»i nghe lén không.â€
Những ngưá»i nghe lén không bao giỠđược nghe những Ä‘iá»u tốt vá» há», là váºy đấy.
“Anh đã nói trước là anh sẽ nghe mà ,†tôi nhắc em.
“Và em cÅ©ng cảnh báo trước rằng anh cÅ©ng không muốn biết má»i Ä‘iá»u em nghÄ© đâu.â€
À, em Ä‘ang nghÄ© vá» lúc tôi là m em khóc. Sá»± ăn năn khiến cho giá»ng nói cá»§a tôi khản đặc lại. “Em có nói. Nhưng em cÅ©ng không hoà n toà n đúng. Anh rất muốn biết em nghÄ© gì, má»i thứ. Anh chỉ mong.. em sẽ không nghÄ© đến và i Ä‘iá»u.â€
Dối lòng hÆ¡n rồi. Tôi biết tôi không nên mong em để ý tá»›i tôi. Nhưng thá»±c lòng tôi rất mong. Tất nhiên là váºy rồi.
“Äó quả là sá»± khác biệt,†em cà u nhà u, giáºn dữ vá»›i tôi.
“Nhưng đó không phải là vấn đỠở thá»i Ä‘iểm nà y.â€
“Váºy đó là gì?â€
Em rướn vá» phÃa tôi, đôi tay chống nhẹ quanh cổ. Nó thu hút tôi - hấp dẫn tôi. Là n da kia má»›i má»m mại là m sao...
Táºp trung và o, tôi ra lệnh cho chÃnh mình.
“Em thá»±c sá»± tin rằng em quan tâm tá»›i anh nhiá»u hÆ¡n anh quan tâm tá»›i em sao?†tôi há»i. Câu há»i nghe có vẻ kì cục quá, những lá»i lẽ cứ chồng chéo lên nhau.
Äôi mắt em mở to, ngưng thở. Rồi em nhìn Ä‘i hướng khác, chá»›p mắt nhanh. HÆ¡i thở trở nên gấp gáp.
“Anh lại thế nữa rồi,†em thì thà o.
“Gì cÆ¡?â€
“Là m em loá mắt,†em thú nháºn, nhìn mắt tôi vá»›i vẻ tháºn trá»ng.
“Ồ.†Hừm. Tôi không biết phải là m thế nà o. CÅ©ng như tôi cÅ©ng không biết mình không muốn là m em loá mắt hay không. Tôi vẫn thấy hân hoan vì mình có thể là m váºy. Nhưng Ä‘iá»u đó thì có Ãch gì cho tiến triển cá»§a cuá»™c nói chuyện nà y chứ.
“Äó không phải là lá»—i cá»§a anh.†Em thở dà i. “Anh đâu có đừng được.â€
“Em có định trả lá»i câu há»i cá»§a anh không đấy?†tôi đỠnghị.
Em nhìn chằm chằm xuống bà n. “Vâng.â€
Äó là tất cả những gì em nói.
“Vâng, em sẽ trả lá»i, hay là vâng, em thá»±c sá»± nghÄ© váºy?†tôi há»i mất hết cả kiên nhẫn.
“Vâng, em thá»±c sá»± nghÄ© váºy,†em nói mà chẳng buồn ngước lên nhìn. Có má»™t ná»—i buồn phảng phất trong giá»ng nói cá»§a em. Em lại thẹn thùng, hà m răng di chuyển vô thức trên là n môi.
Ngốc quá, tôi nháºn thấy rằng khiến em thú nháºn rất khó khăn, bởi em thá»±c sá»± tin váºy. Và tôi cÅ©ng chẳng khá hÆ¡n gã hèn nhát Mike, bắt em nói lên cảm xúc cá»§a mình trước khi khẳng định tá»± mình khẳng định. Äó không phải là vấn đỠkhi tôi cảm thấy đã thể hiện quá rõ. Nhưng em lại không nháºn thấy váºy nên tôi sẽ không xin lá»—i.
â€Em sai rồi,†tôi cam Ä‘oan. Chắc hẳn em có nghe thấy sá»± du dương trong giá»ng nói cá»§a tôi.
Bella ngước nhìn tôi, đôi mắt tối lại, không chịu từ bá». “Anh không biết đâu,†em thì thầm.
Em nghÄ© rằng tôi đã không cảm nháºn hết cảm xúc cá»§a em vì tôi không Ä‘á»c được ý nghÄ© cá»§a em. Nhưng quả thá»±c, chÃnh em má»›i không cảm nháºn được trá»n vẹn cảm xúc cá»§a tôi.
“Äiá»u gì khiến em nghÄ© váºy?†tôi tư lá»±.
Em nhìn lại tôi, nhÃu mà y, cắn môi. Lần thứ má»™t triệu, tôi ao ước nghe được ý nghÄ© cá»§a em.
Tôi định nà i nỉ em nói cho tôi hay Ä‘iá»u gì khiến em băn khoăn thế, nhưng em đã đưa má»™t ngón tay lên chặn không cho tôi nói.
“Äể em nghÄ© đã,†em đỠnghị.
Trong chừng em có thể sắp xếp lại má»™t cách giản đơn những suy nghÄ© cá»§a mình, tôi có thể kiên nhẫn chá». Hoặc tôi có thể giả bá»™ kiên nhẫn.
Em xiết hai bà n tay và o nhau, những ngón tay cứ đan lại rồi mở ra. Em nhìn và o bà n tay mình như thể nó thuộc vỠai đó khi em nói.
“Ngoà i những Ä‘iá»u hiển nhiên,†em thì thầm. “Äôi khi... em cÅ©ng không chắc lắm – em không biết Ä‘á»c ý nghÄ© cá»§a ngưá»i khác – nhưng đôi khi dưá»ng như anh muốn nói lá»i tạm biệt khi anh nói lảng sang chuyện khác.†Em không ngước lên nhìn tôi.
Em đã nháºn thấy phải không? Em có biết rằng chỉ có sá»± yếu Ä‘uối và Ãch kỉ má»›i khiến tôi ở đây? Chẳng nhẽ em lại nghÄ© tôi Ãt yêu em vì Ä‘iá»u đó sao?
“Nhạy cảm quá,†tôi thở hắt ra, và rồi khổ sở nhìn thấy ná»—i Ä‘au Ä‘ang già y vò trên biểu hiện cá»§a em. Tôi vá»™i và ng phá»§ nháºn. “Tuy nhiên đó chÃnh là lý do cho sai lầm cá»§a em-“ tôi bắt đầu, rồi dừng lại, nhá»› từ đầu tiên trong lá»i giải thÃch cá»§a em. Chúng là m tôi phiá»n não, dù tôi không chắc mình có hiểu hết nghÄ©a cá»§a nó hay không. “à em là sao, ‘những Ä‘iá»u hiển nhiên’ ấy?â€
“Nhìn em nà y,†em nói.
Tôi vẫn Ä‘ang nhìn đó thôi. Má»i việc tôi là m Ä‘á»u là nhìn em. à em là sao nhỉ?
“Em hoà n toà n chỉ là má»™t ngưá»i bình thưá»ng,†em cắt nghÄ©a. “À, ngoại trừ má»™t số Ä‘iá»u tệ hại như mấy lần xém chết và quá vụng vá» tá»›i ná»—i gần như không nhúc nhắc được chân tay. Còn nhìn anh xem.†Em ẩy không khà vá» phÃa tôi, tá»±a như Ä‘ang giải thÃch má»™t vấn đỠrõ rà ng tá»›i mức chẳng cần phải thốt ra lá»i.
Em nghÄ© em là ngưá»i bình thưá»ng ư? Em nghÄ© rằng ở khÃa cạnh nà o đó tôi là ngưá»i hoà n hảo so vá»›i em? Theo đánh giá cá»§a ai váºy? Những ngưá»i ngá»› ngẩn, hẹp hòi, Ä‘ui mù như Jessica hay cô Cope? Sao em không nháºn thấy em là ngưá»i đẹp nhất.. tinh tế nhất.. Mấy lá»i nà y có lẽ cÅ©ng không đủ.
Và em không biết Ä‘iá»u đó.
“Em không hiểu rõ mình lắm đâu,†tôi nói. “anh thừa nháºn là em có nhằm thẳng và o những Ä‘iá»u tồi tệ...†tôi cưá»i nghiêm nghị. Tôi không thấy bóng ma nà o ám ảnh tÃnh hà i hước cá»§a em. Còn sá»± vụng vá», dẫu sao thì cÅ©ng vui đấy chứ. Äáng yêu. Liệu em có tin tôi không nếu tôi nói vá»›i em rằng vẻ bá» ngoà i và tâm hồn em Ä‘á»u đẹp? Có lẽ em sẽ nháºn thấy những bằng chứng thuyết phục hÆ¡n. “Nhưng em không nghe thấy bá»n con trai nghÄ© gì vá» em trong ngà y đầu tiên tá»›i trưá»ng đâu.â€
À, những ý nghÄ© hy vá»ng, xúc động, háo hức. Cùng vá»›i tốc độ thay đổi ảo tưởng đó. Ảo tưởng, vì em đâu có thÃch ai trong số há».
Tôi là ngưá»i duy nhất em nói “vâng†mà .
Nụ cưá»i cá»§a tôi chắc phải mãn nguyện lắm.
Gương mặt của em ngẩn ra vì ngạc nhiên. “Em không tin,†em lẩm bẩm.
“Tin anh lần nà y thôi – em đối láºp vá»›i những gì gá»i là bình thưá»ng.â€
Chỉ riêng em thôi cũng đủ là lý do sáng tạo ra cả thế giới.
Tôi hiểu rằng em chưa quen vá»›i những lá»i ca tụng. Má»™t Ä‘iá»u nữa mà em sẽ phải quen thôi. Em xúc động, và thay đổi đỠtà i. “Nhưng em không nói lá»i chia tayâ€
“Em không thấy sao? Äiá»u đó lại chứng tá» anh đúng. Anh quan tâm nhiá»u nhất, vì nếu anh có thể ...†Liệu tôi có bao giá» rá»™ng lượng tá»›i mức là m được Ä‘iá»u đúng đắn không? Tôi lắc đầu trong ná»—i thất vá»ng. Tôi sẽ phải tìm ra sức mạnh. Em xứng đáng vá»›i má»™t cuá»™c sống. Không phải cuá»™c sống mà Alice đã tiên thị cho em. “Nếu rá»i xa em là điá»u đúng đắn...†Chắc chắn là đúng rồi, phải không nà o? Sẽ không phải liá»u lÄ©nh tÃnh mạng ngưá»i vô tá»™i. Bella không thuá»™c vá» tôi. “thì anh thà tá»± là m mình Ä‘au chứ không để em phải Ä‘au khổ, để em được an toà n.â€
Khi thốt ra những lá»i nà y, tôi sẽ biến chúng thà nh sá»± thá»±c.
Em nhìn tôi chằm chằm. Chắc là lá»i lẽ cá»§a tôi đã là m em tức giáºn. “Váºy anh không nghÄ© là em cÅ©ng có thể là m Ä‘iá»u tương tá»± hay sao?†em bá»±c bá»™i đáp lại.
Em giáºn rồi - má»m mại và má»ng manh là m sao. Là m sao em có thể là m ai Ä‘au được? “Em sẽ không bao giá» phải lá»±a chá»n,†tôi nói, lần nữa lại buồn lòng vì sá»± khác biệt xa vá»i giữa chúng tôi.
Em nhìn tôi, mối lo lắng thay cho ná»—i tức giáºn trong đôi mắt và cái khẽ chau mà y giữa đôi mắt ấy biến mất.
VÅ© trụ nà y sẽ đảo Ä‘iên mất nếu má»™t ngưá»i tốt và yếu Ä‘uối không có má»™t thiên thần há»™ mệnh che chở.
Ừ, tôi nghÄ© ám muá»™i, chà Ãt em cÅ©ng có má»™t ma cà rồng há»™ mệnh.
Tôi mỉm cưá»i. Sao mà thÃch thú vá»›i là do mình ở lại thế không biết. “Tất nhiên, giữ cho em được an toà n giống như má»™t công việc toà n thá»i gian yêu cầu anh luôn phải có mặt bên em.â€
Em cÅ©ng mỉm cưá»i. “Váºy hôm nay không có ai định giết em đâu nhỉ,†em nói khẽ, và gương mặt lá»™ vẻ suy Ä‘oán trong giây lát trước khi đôi mắt tối sầm lại lần nữa.
“Chưa,†tôi nói thêm giá»ng khô khốc.
“Ừ, chưa,†em đồng ý trước sự ngạc nhiên của tôi. Tôi cứ tưởng em sẽ chối bỠbất kì sự bảo vệ nà o.
Sao cáºu ta có thể? Tháºt là thằng ngốc Ãch kỉ! Sao cáºu ta có thể là m váºy vá»›i chúng ta được?
Những tiếng rÃt the thé trong đầu cá»§a Rosalie cắt ngang sá»± táºp trung cá»§a tôi.
“Bình tÄ©nh nà o, Rose,†tôi nghe tiếng Emmett thì thà o từ phÃa bên kia cá»§a quán ăn. Äôi tay cá»§a anh vòng qua vai Rosalie, ôm chặt chị ấy – ngăn chị ấy lại.
Xin lá»—i anh Edward, Alice nghÄ© vẻ hối lá»—i. Chị ấy đã thấy là Bella biết rất nhiá»u khi nghe cuá»™c trò chuyện cá»§a hai ngưá»i... và má»i thứ sẽ trầm trá»ng hÆ¡n nếu em không kể cho chị ấy nghe sá»± tháºt ngay láºp tức. Tin em nhé.
Tôi cau có vá»›i những hình ảnh trong tâm trà theo sau đó, khi thấy Ä‘iá»u gì sẽ xảy đến khi tôi nói vá»›i Rosalie rằng Bella đã biết tôi là ma cà rồng khi ở nhà , nÆ¡i mà Rosalie không phải kìm chế. Tôi phải giấu con xe Aston Martin cá»§a mình thôi ngá»™ nhỡ Rosalie không bình tÄ©nh lại được khi tá»›i giá» tan trưá»ng. Hình ảnh chiếc xe yêu quý cá»§a tôi, nham nhở và cháy rụi tháºt Ä‘au lòng – dù tôi biết tôi bị thế là đáng lắm.
Jasper cũng chẳng vui vẻ gì hơn.
Tôi sẽ giải quyết vá»›i há» sau. Tôi chỉ có từng nà y thá»i gian ở gần bên Bella thôi, và tôi sẽ không phà phạm nó. Và nghe thấy Alice nhắc nhở tôi còn và i việc phải báºn tâm tá»›i.
“Anh còn câu há»i khác cho em đây,†tôi nói, gạt phăng cÆ¡n tức giáºn cá»§a Rosalie.
“Anh nói Ä‘i,†Bella nói, khẽ cưá»i.
“Có tháºt là em muốn Ä‘i Seattle thứ bảy nà y không, hay đó chỉ là cái cá»› để từ chối mấy cái Ä‘uôi?â€
Em nhăn nhó vá»›i tôi. “Em vẫn chưa tha thứ cho anh vụ Tyler đâu nhé. Tại anh mà cáºu ấy cứ tưởng là em sẽ Ä‘i chÆ¡i vá»›i cáºu ấy.â€
“Ồ, không có anh thì cáºu ta cÅ©ng kiếm được cÆ¡ há»™i khác – anh chỉ muốn nhìn vẻ mặt em lúc đó thôi.â€
Tôi báºt cưá»i khi nhá»› lại vẻ mặt hoảng hốt cá»§a em. Chưa có câu chuyện nà o ám muá»™i cá»§a tôi là m em kinh hãi đến váºy. Sá»± thá»±c không là m em sợ. Em muốn bên tôi. Tháºt là dị thưá»ng.
“Nếu anh má»i, em có từ chối anh không?â€
“Có lẽ là không,†em đáp. “Nhưng em sẽ từ chối sau đó - giả ốm hay bong gân gì đó.â€
Lạ chưa. “Sao váºy?â€
Em lắc đầu, như thể thất vá»ng vì tôi không hiểu ngay tức thì. “Anh chưa bao giá» trông thấy em ở lá»›p thể dục đâu, nhưng em nghÄ© là anh sẽ hiểu.â€
À. “à em là em không thể Ä‘i trên má»™t mặt phẳng nhẵn nhụi mà không bị trượt ngã?â€
“Thì rõ váºy rồi.â€
“Váºy đâu có sao. Do ngưá»i dẫn thôi.â€
Trong má»™t tÃch tắc, tôi bị ngáºp trong ý tưởng ôm em trong tay trong má»™t Ä‘iệu nhảy – nÆ¡i mà chắc chắn em sẽ mặc đẹp hÆ¡n và hấp dẫn hÆ¡n chiếc áo len kì cục nà y.
Cá»±c kì rõ rà ng, tôi đã biết cÆ¡ thể cá»§a em ở dưới cÆ¡ thể cá»§a mình thế nà o khi đẩy em khá»i chiếc xe tải Ä‘ang đến gần. Mạnh mẽ hÆ¡n cả sá»± hoảng loạn, tuyệt vá»ng hay thất vá»ng, tôi nhá»› cảm giác đó. Em tháºt má»m mại và ấm áp, nép và o thân thể lạnh như đá cá»§a tôi...
Tôi tá»± kéo mình ra khá»i kà ức ấy.
“Nhưng em chưa trả lá»i anh– “ tôi nói nhanh, ngăn em khá»i tranh cãi vá»›i tôi vá» sá»± vụng vá» cá»§a em, mà rõ là em định nói vấn đỠnà y rồi. “Em vẫn quyết Ä‘i Seattle, hay chúng ta sẽ là m má»™t Ä‘iá»u gì khác?â€
Láu cá quá – cho em lá»±a chá»n nhưng không cho em có cÆ¡ há»™i thoát khá»i tôi ngà y hôm đó. Hiếm khi tôi công bằng. Nhưng tôi đã hứa vá»›i em tối qua... và tôi thÃch ý tưởng thá»±c hiện nó - gần bằng việc nó khiến tôi khổ sở thế nà o.
Mặt trá»i sẽ rạng rỡ và o ngà y thứ bảy. Tôi có thể cho em thấy con ngưá»i thá»±c sá»± cá»§a tôi, nếu tôi đủ dÅ©ng cảm để chịu đựng được sá»± khiếp sợ và ghê rợn cá»§a em. Tôi biết má»™t chá»— có thể mạo hiểm...
“Em sẽ thay đổi quyết định,†Bella nói. “Nhưng em có má»™t Ä‘iá»u kiện.â€
Váºy là em đã đồng ý. Em muốn gì ở tôi?
“Gì váºy?â€
“Em sẽ lái xe chứ?â€
Sao ý tưởng cá»§a em má»›i khôi hà i là m sao? “Tại sao?â€
“Chá»§ yếu là em đã nói vá»›i bố Charlie là em sẽ Ä‘i Seattle, mà ông đã há»i Ä‘i há»i lại là em có Ä‘i má»™t mình hay không và lúc đó em trả lá»i là em Ä‘i má»™t mình. Nếu ông có há»i lại lần nữa, có lẽ em sẽ không nói dối, nhưng em không nghÄ© là ông sẽ há»i lại, và để xe em ở nhà sẽ dấy lên những nghi ngá» không cần thiết. Và lý do khác là em sợ ngồi sau tay lái cá»§a anh.â€
Tôi nhướn mắt lên. “ Váºy là má»i Ä‘iá»u vá» anh khiến em sợ, em lo lắng cả vá» kiểu lái xe cá»§a anh nữa.†Thá»±c ra, em Ä‘ang ngại ngần. Tôi lắc đầu phẫn ná»™.
Anh Edward, Alice gá»i tôi gấp gáp.
Bất thình lình tôi nhìn thấy một vòng sáng rực rỡ, bắt được một trong số những hình ảnh trong đầu Alice.
Äó là nÆ¡i tôi biết rõ, nÆ¡i mà tôi Ä‘ang cân nhắc đưa Bella tá»›i - má»™t đồng cá» nhá» mà không ai đã tá»›i ngoà i tôi. Má»™t chá»— yên bình và xinh đẹp tôi có thể nghÄ© tá»›i khi muốn riêng tư – cách xa má»i con đưá»ng mòn và nÆ¡i cư trú cá»§a con ngưá»i - tháºm chà đầu óc tôi có thể được bình yên.
Alice cÅ©ng có thể nháºn ra nó, vì cô ấy đã nhìn thấy tôi ở đó cách đây không lâu ở trong má»™t hình ảnh khác - má»™t trong những hình ảnh nhoè nhoẹt, mÆ¡ hồ mà Alice đã cho tôi thấy và o buổi sáng tôi cứu Bella thoát khá»i chiếc xe tải.
Trong hình ảnh nhoè nhoẹt đó, tôi không ở một mình. Và giỠkhi nó đõ rõ rà ng – Bella ở cùng với tôi. Nên tôi sẽ có đủ dũng cảm. Em nhìn tôi, những ánh cầu vồng nhảy múa trên gương mặt, đôi mắt ngây ra.
Vẫn là chỗ đó, Alice nghĩ, tâm trà đầy ắp nỗi ghê sợ chẳng ăn khớp với hình ảnh đó gì cả. Có lẽ là căng thẳng, nhưng còn sự ghê sợ? à cô ấy là sao, vẫn là chỗ đó?
Và rồi tôi đã hiểu.
Anh Edward! Alice phản đối dữ dội. Em yêu quý cô ấy, Edward!
Tôi quyết liệt ngăn cô ấy lại.
Cô ấy không yêu quý Bella theo cách cá»§a tôi. Những tiên thị cá»§a cô ấy là điá»u không thể. Sai lầm. Cô ấy có lẽ đã bị bịt mắt, nhìn thấy những Ä‘iá»u không tưởng.
Chưa đến ná»a giây trôi qua. Bella nhìn tôi tò mò, đợi tôi chấp thuáºn yêu cầu cá»§a em. Liệu em có thấy sá»± sợ hãi vừa loé lên, hay nó quá nhanh vá»›i em?
Tôi hướng sá»± táºp trung cá»§a mình vá» phÃa em, vá» cuá»™c tranh luáºn Ä‘ang dang dở cá»§a chúng tôi, gạt phăng Alice lẫn những tiên thị sai bét, dối trá cá»§a cô ấy ra khá»i đầu. Chúng không đáng để tôi lưu tâm.
Dầu sao tôi cÅ©ng không thể giữ cho giá»ng mình hà i hước được.
“Em không muốn để bố biết việc Ä‘i cùng anh hay sao?†tôi há»i, sá»± cay độc len lá»i và o giá»ng cá»§a tôi.
Tôi gạt những hình ảnh kia lần nữa, cố gắng đẩy chung Ä‘i xa hÆ¡n, để chúng khá»i báºp bùng trong bá»™ não cá»§a tôi.
“Vá»›i bố Charlie thì Ãt nói là tốt hÆ¡n,†Bella nói, giá»ng quả quyết. “Váºy chúng ta sẽ Ä‘i đâu?â€
Alice sai rồi. Sai hoà n toà n. Chẳng có cÆ¡ há»™i nà o cho Ä‘iá»u đó cả. Và giá» nó chỉ là má»™t tiên thị cÅ© mèm, vô giá trị. Má»i thứ đã đổi khác.
“Thá»i tiết sẽ tốt lên,†tôi đáp lại cháºm rãi, đánh báºt sá»± hoảng loạn và do dá»±. Alice đã sai. Tôi sẽ tiếp tục như chưa từng nghe hoặc thấy gì. “Nên anh sẽ lánh Ä‘i ... và em hãy ở bên anh, nếu em muốn.â€
Bella nháºn thức được vấn đỠngay láºp tức, đôi mắt rá»±c sáng và háo hức. “Và anh sẽ cho em thấy Ä‘iá»u anh đã nói, vá» mặt trá»i?â€
Có lẽ, giống như nhiá»u lần trước kia, phản ứng cá»§a em lại trái ngược vá»›i những gì tôi nghÄ©. Tôi mỉm cưá»i vá»›i khả năng nà y, cố gắng để trở vá» vá»›i phút giây thư thái. “Äúng váºy. Nhưng...†Em vẫn chưa nói “vângâ€. “Nếu em không muốn ở bên anh má»™t mình, anh vẫn mong em đừng tá»± tá»›i Seattle má»™t mình. Cứ nghÄ© vá» những rắc rối em gặp phải ở thà nh phố lá»›n cỡ đó là anh thấy rùng mình.â€
Äôi môi em mÃm chặt và o nhau; em pháºt ý rồi.
“Phoenix lớn gấp ba lần so với Seattle đấy anh ạ - vỠmặt dân số. Còn vỠđịa lý thì – “
“Nhưng hình như em chưa táºn số ở Phoenix,†tôi nói, cắt ngang lá»i biện há»™ cá»§a em. “Vì thế anh vẫn mong em ở bên anh.â€
Em có thể ở bên tôi mãi mãi và như thế cũng vẫn là chưa đủ.
Tôi không nên nghÄ© váºy. Chúng tôi là m gì có cái gá»i là mãi mãi. Má»—i giây trôi qua có giá trị hÆ¡n bao giá» hết; má»—i giây em lại thay đổi còn tôi thì vẫn không bị thá»i gian chạm và o.
“Nếu váºy, em không ngại ở bên anh má»™t mình,†cô ấy nói.
Không ngại – vì bản năng của em đã lùi hết rồi.
“Anh biết.†Tôi thở nhẹ. “Dù sao thì em cÅ©ng nên nói vá»›i bố Charlie.â€
“Sao em phải là m váºy chứ?†em há»i, nghe có vẻ khó chịu.
Tôi nhìn em, những hình ảnh tôi không thể là m thế nà o ngăn chúng cứ xoáy mòng mòng khó chịu trong đầu tôi.
“Äể anh còn chút động lá»±c để đưa em vá»,†tôi rÃt lên. Em nên cho tôi nhiá»u động lá»±c má»›i phải - má»™t bằng chứng nữa buá»™c tôi phải tháºn trá»ng.
Sao Alice cứ buá»™c tôi phải biết Ä‘iá»u nà y chứ?
Bella nuốt á»±c má»™t miếng, và nhìn tôi chằm chằm hồi lâu. Em nghÄ© gì váºy?
“Em sẽ lựa lúc,†em nói.
Ừ! Em đã thấy rùng mình vì mạo hiểm tÃnh mạng? MÅ©i tiêm adrenaline mà em khao khát?
Tôi cau có nhìn Alice, cô ấy đáp lại cái nhìn giáºn dữ đó bằng má»™t tia cảnh báo. Bên cạnh, Rosalie bừng bừng tức tối, nhưng tôi không thể phá»›t lá» Ä‘i được. Thôi thì cứ để chị ấy phá xe. Chẳng qua cÅ©ng chỉ là má»™t món đồ thôi mà .
“Chúng mình nói chuyện khác đi,†Bella đột nhiên đỠxuất.
Tôi quay lại phÃa em, tá»± há»i là m thế nà o mà em có thể lãng quên vấn đỠthá»±c sá»± quan trá»ng được. Tại sao em không thấy con quỉ trong tôi?
“Em muốn nói chuyện gì?â€
Äôi mắt em nhìn quanh quất, như thể kiểm tra xem có ai nghe lén không. Em hẳn là đang sắp sá»a nói tá»›i má»™t câu chuyện hoang đưá»ng nữa đây. Äôi mắt em ngây ra chừng má»™t giây và cÆ¡ thể đông cứng lại, và quay lại nhìn tôi.
“Sao bá»n anh lại tá»›i Goat Rocks cuối tuần trước để... Ä‘i săn? Charlie nói chá»— đó đâu Ä‘i dã ngoại được, vì có nhiá»u gấu lắm.â€
Lại lãng đãng rồi. Tôi nhìn em không chớp mắt, nhướn một bên lông mà y lên.
“Váºy bá»n anh săn gấu ư?†em thở gấp.
Tôi cưá»i ná»a miệng, ngắm nghÃa gương mặt cá»§a em khi hiểu ra Ä‘iá»u đó. Liệu có phải Ä‘iá»u nà y khiến em nói chuyện vá»›i tôi nghiêm túc váºy? Liệu có phải bất cứ Ä‘iá»u gì cÅ©ng thế?
Em hết sức chăm chú. “Anh biết không, giỠđâu có được săn gấu,†em nói có phần gay gắt, nheo mắt lại.
“Nếu em Ä‘á»c kÄ©, thì luáºt chỉ cấm Ä‘i săn có vÅ© khà thôi.â€
Khuôn mặt em lại ngây ra lần nữa. Miệng há hốc.
“Váºy là bá»n anh săn gấu tháºt?†em nhắc lại lần nữa, má»™t câu há»i ngáºp ngừng chứ không phải kinh hoà ng.
“Gấu xám Bắc Mỹ là sở thÃch cá»§a Emmett.â€
Tôi nhìn và o đôi mắt em, nháºn thấy em đã định thần trở lại.
“Hừm,†em lẩm nhẩm. Em cắn má»™t miếng bánh pizza, cúi gằm xuống. Vừa nhai vừa ra chiá»u nghÄ© ngợi, và uống má»™t ngụm nước.
“Váºy†cuối cùng em cÅ©ng ngước lên. “Sở thÃch cá»§a anh là gì?â€
Tôi cứ tưởng là mình trông chá» má»™t Ä‘iá»u gì tương tá»±, nhưng không phải váºy. Bella luôn quan tâm tá»›i những chi tiết nhá» nhặt nhất.
“Sư tá» núi,†tôi đáp gá»n.
“Ah,†em nói giá»ng bình thản. Nhịp tim vẫn ổn định và đá»u Ä‘á»u, cứ như là chúng tôi Ä‘ang nói đến má»™t quán ăn yêu thÃch váºy.
ÄÆ°á»£c thôi. Nếu em muốn là m như má»i việc bình thưá»ng...
“Tất nhiên, bá»n anh vẫn cẩn tháºn không Ä‘i săn theo kiểu dại dá»™t là m ảnh hưởng tá»›i môi trưá»ng,†tôi lên tiếng, giá»ng khách quan và lãnh đạm. “Bá»n anh chỉ táºp trung và o những vùng có nhiá»u động váºt ăn thịt thôi – Ä‘i cà ng xa cà ng tốt. Ở đây thì hươu nai có vô số, nên cÅ©ng có nhiá»u thú dữ, nhưng em có biết thú vui khi Ä‘i săn là ở chá»— nà o không?â€
Em lắng nghe vá»›i thái độ chăm chú lịch sá»±, như thể tôi là giáo viên Ä‘ang giảng bà i váºy. Tôi buá»™c phải ngoác miệng cưá»i.
“Vui ở chá»— nà o váºy,†em thì thầm bình thản, cắn má»™t miếng bánh pizza khác.
“Äầu xuân là thá»i Ä‘iểm Emmett thÃch săn gấu nhất,†tôi nói, tiếp tục bà i giảng cá»§a mình. “Chúng má»›i ngá»§ đông xong, nên dữ hÆ¡n.â€
Sau bảy mươi năm anh ấy vẫn chưa quên được tráºn đấu đầu tiên.
“Chẳng có gì vui hÆ¡n má»™t con gấu xám Bắc Mỹ Ä‘ang cáu tiết,†Bella đồng ý, gáºt đầu nghiêm nghị.
Tôi không nén cưá»i được khi tôi lắc đầu trước phản ứng bình thản phi lý cá»§a em. Chắc em chỉ là m ra vẻ váºy thôi. “Nói cho anh biết em thá»±c sá»± nghÄ© gì Ä‘i.â€
“Em Ä‘ang cố mưá»ng tượng ra – nhưng em không thể,†em nói, má»™t nếp nhăn hiện giữa đôi mắt. “Sao bá»n anh có thể săn gấu mà không có vÅ© khà được?â€
“À, bá»n anh có vÅ© khà chứ,†tôi đáp lá»i em, loé lên má»™t nụ cưá»i táºn mang tai. Tôi những tưởng em sẽ chùn lại, nhưng em vẫn vững và ng, nhìn tôi. “Không phải thứ vÅ© khà mà ngưá»i ta nghÄ© tá»›i khi viết luáºt đâu. Nếu em có nhìn thấy má»™t con gấu săn mồi trên tivi, em có thể mưá»ng tượng ra Emmett săn mồi như thế nà o.â€
Em đưa mắt nhìn vá» phÃa chiếc bà n nÆ¡i anh chị em cá»§a tôi ngồi, rùng mình.
Cuối cùng. Và rồi tôi tá»± phá lên cưá»i vá»›i chÃnh mình, vì tôi biết má»™t phần trong tôi mong muốn em không biết tà gì thì hÆ¡n.
Äôi mắt Ä‘en láy cá»§a em mở to và sâu khi em nhìn tôi giỠđây. “Váºy anh có giống gấu không?†em há»i gần như là thì thà o.
“Giống sư tá» nhiá»u hÆ¡n, hoặc đó là do những ngưá»i khác nói váºy,†tôi đáp lá»i, gắng để lá»i nói có vẻ khách quan lần nữa. “Có lẽ cách săn mồi cá»§a bá»n anh phản ánh sở thÃch thì phải.â€
Em khẽ nhếch môi nÆ¡i khoé miệng. “Có lẽ váºy,†em nhắc lại. Và em nghiêng đầu vá» má»™t bên, ná»—i tò mò đột nhiên lá»™ rõ trong ánh mắt. “Em có xem được không?â€
Tôi không cần tới hình ảnh minh hoạ của Alice cho nỗi ghê sợ nà y – trà tưởng tượng của tôi đã là quá đủ.
“Không được,†tôi nạt nộ.
Em quay Ä‘i khá»i tôi, đôi mắt hoang mang và sợ sệt.
Tôi tá»±a vá» phÃa sau, muốn đặt má»™t khoảng cách giữa chúng tôi. Em sẽ không bao giá» thấy Ä‘iá»u đó, phải không em? Em sẽ không là m má»™t việc để giúp tôi giữ gìn tÃnh mạng cho em.
“Äáng sợ lắm hả anh?’ em há»i, giá»ng vẫn còn hoang mang. Trái tim cá»§a em, dù sao vẫn còn Ä‘áºp nhanh gấp đôi bình thưá»ng.
“Nếu Ä‘iá»u đó là m em sợ, anh sẽ kể cho em nghe tối nay,†tôi đáp lại qua kẽ răng. “Em cần biết sợ má»™t cách là nh mạnh. Chẳng có gì giúp được em hÆ¡n đâu.â€
“Tại sao?†em há»i không nao núng.
Tôi nhìn em u ám, đợi phản ứng sợ sệt cá»§a em. Tôi má»›i là ngưá»i Ä‘ang sợ. Tôi có thể tưởng tượng cá»±c kì rõ rà ng Bella ở bên khi tôi Ä‘i săn...
Äôi mắt em còn chất chứa ná»—i tò mò, sốt ruá»™t, chẳng có gì hÆ¡n. Em chá» tôi trả lá»i, không chịu nhượng bá»™.
Nhưng chúng tôi đã hết giỠrồi.
“Äể sau Ä‘i,†tôi nói nhanh, và đứng dáºy. “Chúng mình sắp trá»… rồi kìa.â€
Em nhìn quanh quất, chưa định thần lại được, như thể em quên mất chúng tôi Ä‘ang trong giỠăn trưa. Như thể em tháºm chà còn quên cả chúng tôi Ä‘ang ở trưá»ng nữa - ngạc nhiên vì chúng tôi không phải ở má»™t mình trong má»™t chốn riêng tư. Tôi hiểu rõ cảm giác nà y. Khó mà nhá»› ra thế giá»›i xung quanh khi bên em.
Em đứng báºt dáºy ngay tức thì, quăng chiếc túi lên vai.
“Äể sau váºy,†em nói, tôi nghe thấy sá»± quả quyết qua đôi môi em, em sẽ không buông tha cho tôi đâu.
Tà i sản của bungong215
Chữ ký của bungong215
Last edited by khungcodangcap; 02-09-2009 at 11:08 PM .
06-06-2009, 01:48 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 19
Thá»i gian online: 6 ngà y 19 giá» 10 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 12 : Phức tạp
Bella và tôi sóng bước yên lặng bên nhau đến lá»›p sinh há»c. Tôi cố gắng táºp trung và o thá»i khắc nà y, và o cô gái bên cạnh tôi, và o những gì có thá»±c và vững chắc, và o bất kì thứ gì để tống những tiên thị dối trá, vô nghÄ©a cá»§a Alice ra khá»i đầu mình.
Chúng tôi Ä‘i ngang qua Angela Weber, Ä‘ang đứng bên lỠđưá»ng, tranh luáºn bà i táºp vá» nhà vá»›i má»™t cáºu bạn cùng lá»›p há»c lượng giác. Tôi lướt nhanh qua những ý nghÄ© cá»§a cô ấy, không mong đợi sẽ thu lượm được gì chỉ ngạc nhiên vì những ý nghÄ© tiếc nuối.
A, Angela có mong muốn cái gì đó. Tháºt không may, đó không phải là thứ gì có thể dá»… dà ng bá» và o mà gói thà nh quà được.
Tôi cảm thấy thoải mái má»™t cách kì lạ trong khoảnh khắc khi nghe những mong ước vô vá»ng cá»§a Angela. Má»™t sá»± cảm thông mà Angela sẽ không bao giá» biết được lướt qua tôi và tôi, trong giây phút đó, đồng cảm vá»›i suy nghÄ© cá»§a cô gái.
Tháºt là má»™t sá»± an á»§i kì quặc khi biết rằng tôi không phải là kẻ duy nhất sống trong bi kịch tình yêu. Khắp nÆ¡i Ä‘á»u có những trái tim tan vỡ.
Ngay sau đó, tôi đột nhiên cảm thấy rất bá»±c bá»™i. Vì chuyện cá»§a Angela đâu tá»›i mức bi kịch. Cô ấy là con ngưá»i và anh ta cÅ©ng váºy, sá»± khác biệt dưá»ng như không vượt qua được trong đầu cô ấy tháºt là ná»±c cưá»i, thá»±c sá»± ná»±c cưá»i so vá»›i chuyện cá»§a tôi. Chẳng có lý nà o để cô phải tan nát trái tim cả. Tháºt là má»™t ná»—i buồn vu vÆ¡ khi mà chẳng có lý do chÃnh đáng nà o khiến cho cô ấy không thể bên ngưá»i mình mong muốn. Tại sao cô ấy không có cái mà mình muốn? Tại sao câu chuyện nà y không có má»™t kết thúc có háºu?
Tôi muốn tặng cô má»™t món quà ... Chà , tôi muốn tặng cô Ä‘iá»u mà cô muốn. Tôi biết rằng sẽ chẳng khó khăn gì nếu mình thá»±c hiện những Ä‘iá»u tá»± nhiên mà con ngưá»i vẫn là m. Tôi chuyển qua những ý nghÄ© cá»§a cáºu bạn bên cạnh cô ấy, đối tượng tình cảm cá»§a Angela. Cáºu ta chẳng có vẻ gì là miá»…n cưỡng chỉ là cáºu ta cÅ©ng Ä‘ang lúng túng bởi tá»± cho mình những khó khăn giống như cô ấy. Tuyệt vá»ng và cam chịu, hệt như Angela.
Tất cả những gì tôi cần là m là đưa ra sự gợi ý mà thôi.
Kế hoạch được vạch ra dá»… dà ng, kịch bản đó tá»± thân nó được viết ra mà không cần tôi phải ná»— lá»±c gì. Tôi sẽ cần sá»± há»— trợ cá»§a Emmett - thuyết phục anh ấy tham gia má»›i là khó khăn thá»±c sá»±. Con ngưá»i vá» bản chất dá»… bị lôi kéo hÆ¡n ma cà rồng nhiá»u.
Tôi rất hà i lòng vá»›i giải pháp cá»§a mình, món quà dà nh cho Angela. Äó quả là má»™t cách đánh lạc hướng rất hay để tôi tạm thá»i khá»i phải suy nghÄ© vá» vấn đỠcá»§a mình. Ước gì chuyện cá»§a tôi cÅ©ng có thể dá»… dà ng sắp xếp đến thế.
Tâm trạng cá»§a tôi có khá lên đôi chút khi tôi và Bella ngồi và o chá»—. Có lẽ tôi nên suy nghÄ© tÃch cá»±c lên. Có thể ở ngoà i kia có giải pháp nà o đó cho chúng tôi mà tôi vẫn chưa nghÄ© ra, chẳng phải giải pháp già nh cho Angela rất rõ rà ng mà cô ấy hoà n toà n không nháºn ra đấy thôi. Chuyện cá»§a tôi đâu có giống như chuyện cá»§a Angela... Nhưng tại sao cứ phải phà phạm thá»i gian vì những Ä‘iá»u tuyệt vá»ng? Tôi đâu có thá»i gian để phà phạm trong khi vá»›i Bella, má»—i giây Ä‘á»u quý giá.
Thầy Banner và o lá»›p lôi ra má»™t chiếc ti vi và má»™t đầu máy cổ lá»— sÄ©. Thầy đã bá» qua phần thầy không thÃch – rối loạn di truyá»n – bằng cách chiếu má»™t Ä‘oạn phim mà phải 3 ngà y nữa má»›i giảng đến: Lorenzo’Oil (là má»™t bá»™ phim dá»±a theo câu chuyện có tháºt vá» phương cách chữa trị có tên "Lorenzo's oil" - tên cá»§a ngưá»i con, bá»™ phim là câu chuyện cảm động vỠđôi vợ chồng Augusto và Michael chạy Ä‘ua vá»›i thá»i gian để tìm cách cứu con trai Ä‘ang bị căn bệnh hiểm nghèo hiếm thấy. Diá»…n viên Nick Nolte, Susan Sarandon). Äây không phải là bá»™ phim vui nhá»™n, nhưng vẫn khiến cho má»i ngưá»i phấn khÃch. Không phải ghi chép, không phải là m thá»±c hà nh. Ba ngà y tá»± do. Con ngưá»i thấy hoan hỉ.
Chẳng gì khiến tôi báºn lòng. Tôi không định chú tâm và o Ä‘iá»u gì khác ngoà i Bella.
Hôm nay tôi không kéo ghế ra xa khá»i em để tạo cho mình má»™t khoảng không gian có thể hÃt thở. Thay vì đó, tôi ngồi sát bên em giống như bất cứ ngưá»i nà o khác sẽ là m. Gần sát hÆ¡n cả khi chúng tôi ngồi bên nhau trong xe, đủ gần để phÃa bên trái cÆ¡ thể tôi ngáºp trong hÆ¡i nóng toả ra từ là n da em.
Tháºt là má»™t trải nghiệm kì lạ, vừa thú vị vừa căng thẳng thần kinh nhưng tôi thấy thÃch như thế nà y hÆ¡n ngồi đối diện vá»›i em. Nhiá»u hÆ¡n những gì tôi đã từng quen, tuy nhiên tôi nhanh chóng nháºn ra thế nà y vẫn là chưa đủ. Tôi chưa thấy thoả mãn. Gần em thế nà y chỉ khiến tôi muốn gần em hÆ¡n nữa. Sức hút chÃnh là sá»± gần gÅ©i mạnh mẽ hÆ¡n mà tôi có được.
Tôi từng buá»™c tá»™i em là cục nam châm thu hút những Ä‘iá»u nguy hiểm. GiỠđây, dưá»ng như nghÄ©a Ä‘en thì đúng như váºy. Tôi là kẻ nguy hiểm và má»—i milimét tôi cho phép mình Ä‘á»n gần em hÆ¡n, lá»±c hút ấy cá»§a em lại tá»± thân nó cà ng mạnh mẽ hÆ¡n.
Và rồi thầy Banner tắt đèn.
Äiá»u nà y tạo nên sá»± khác biệt kỳ cục là m sao, khi mà vá»›i đôi mắt tôi thiếu ánh sáng chẳng có nghÄ©a lý gì. Tôi vẫn có thể thấy má»i thứ dá»… dà ng như trước. Căn phòng vẫn rõ rà ng đến từng chi tiết.
Váºy tại sao tôi vẫn bị giáºt mình bởi má»™t luồng Ä‘iện đột ngá»™t xuất hiện trong không khÃ, trong bóng tối mà không há» tối vá»›i tôi? Có phải vì tôi biết rằng tôi là ngưá»i duy nhất có khả năng nhìn rõ? Rằng những ngưá»i xung quanh sẽ chẳng há» nhìn thấy được tôi và Bella? Giống như chúng tôi ở má»™t mình, chỉ có hai chúng tôi trốn trong căn phòng tối, ngồi sát bên nhau...
Tay tôi di chuyển vá» phÃa em mà không có sá»± “cho phép†nà o cá»§a mình. Chỉ cần chạm và o tay em, nắm lấy nó trong bóng tối. Liệu đó có phải là lá»—i lầm khá»§ng khiếp? Nếu là n da cá»§a tôi là m em e sợ, em chỉ việc rụt tay lại...
Tôi thu tay mình lại, khoanh tay trước ngá»±c và nắm chặt hai bà n tay mình lại. Không thể có bất kì sai lầm nà o. Tôi tá»± hứa vá»›i mình rằng tôi sẽ không phạm má»™t sai lầm nà o dù là nhá» nhất. Nếu tôi nắm tay em, tôi sẽ chỉ muốn hÆ¡n nữa - má»™t cái chạm nhẹ khác, lại gần em hÆ¡n nữa. Tôi có thể cảm nháºn Ä‘iá»u đó. Má»™t khát khao má»›i Ä‘ang trá»—i dáºy trong tôi, vượt ra ngoà i tầm kiểm soát cá»§a tôi.
Không được phạm sai lầm nà o.
Bella cũng khoanh tay trước ngực, bà n tay cũng nắm chặt lại giống như tôi.
Em Ä‘ang nghÄ© gì váºy? Tôi khát khao được thì thầm những lá»i nà y vá»›i em, nhưng căn phòng quá yên lặng để nói mà không bị phát hiện dù có thì thầm Ä‘i chăng nữa.
Äoạn phim bắt đầu, le lói chút ánh sáng trong bóng tối. Bella thoáng nhìn tôi. Em đã thấy tôi phải giữ chặt cÆ¡ thể mình thế nà o - giống như em – và mỉm cưá»i. Äôi môi em khẽ mở và đôi mắt em đầy những lá»i chà o má»i ấm áp.
Hay có lẽ tôi chỉ thấy những gì mà mình muốn thấy thôi.
Tôi mỉm cưá»i đáp lại; hÆ¡i thở cá»§a em chợt gấp gáp và em nhanh chóng nhìn Ä‘i chá»— khác.
Äiá»u nà y khiến tôi thấy khổ sở hÆ¡n. Tôi không biết em nghÄ© gì nhưng tôi bất chợt cảm thấy lạc quan rằng tôi đã đúng, rằng em muốn tôi chạm và o em. Em đã cảm nháºn được mối khát khao nguy hiểm như tôi váºy.
Giữa tôi và em có luồng Ä‘iện chạy rần ráºt.
Em không nhúc nhắc trong suốt cả giá» há»c, giữ vững tư thế cứng chặt, tá»± chá»§ như tôi. Thỉnh thoảng em lại liếc trá»™m tôi và luồng Ä‘iện lại nảy lên là m tôi giáºt mình.
Giá» há»c trôi qua cháºm chạp nhưng vẫn chưa đủ cháºm. Äiá»u nà y tháºt là má»›i mẻ, tôi có thể ngồi như váºy bên em nhiá»u ngà y chỉ để cảm nháºn trải nghiệm nà y tháºt đầy đủ.
Tôi có má»™t tá những xung đột trong bản thân mình khi từng phút nhÃch qua, đấu tranh vá»›i khát khao mà tôi cố gắng để bà o chữa cho hà nh động chạm và o em.
Cuối cùng, thầy Banner cÅ©ng báºt đèn lên.
Trong ánh sáng đèn, không khà cá»§a lá»›p há»c trở lại bình thưá»ng. Bella thở dà i, ngưá»i căng ra, uốn những ngón tay trước ngá»±c. Hẳn là việc giữ tư thế đó kéo dà i là m em thấy không thoải mái. Äiá»u đó thì dá»… dà ng hÆ¡n vá»›i tôi - bất động là điá»u rất tá»± nhiên.
Tôi cưá»i khúc khÃch bởi sá»± thư thái Ä‘ang dần giãn ra trên gương mặt em. “Chà thú vị quá.â€
“Ừm,†em khẽ nói, hiểu rõ rà ng Ä‘iá»u tôi Ä‘ang ám chỉ, nhưng không đưa ra nháºn xét nà o.
Lúc nà y đây, tôi không nghe được em nghĩ gì.
Tôi thở dà i. Không một mong ước lớn lao nà o có thể giúp tôi giải quyết chuyện đó.
“Chúng ta Ä‘i chứ?†Tôi há»i và đứng lên.
Em xịu mặt và loạng choạng đứng lên, tay em vung lên như thể em đang e ngại mình sắp ngã đến nơi.
Tôi có thể đưa tay ra cho em vịn. Hoặc tôi có thể đỡ khuá»·u tay em – tháºt nhẹ thôi – giúp em đứng vững. Chắc rằng Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không phải là sá»± phá luáºt nghiêm trá»ng...
Không được phép có bất cứ sai lầm nà o.
Em yên lặng khi chúng tôi bước vá» phÃa lá»›p thể dục. Nếp nhăn hiện rõ khoảng giữa đôi mắt em, má»™t dấu hiệu cho thấy em Ä‘ang chìm đắm trong suy nghÄ©. Tôi cÅ©ng váºy, suy nghÄ© đăm chiêu.
Má»™t cái chạm sẽ đâu là m Ä‘au em, sá»± Ãch kỉ trong tôi lên tiếng.
Tôi có thể dá»… dà ng Ä‘iá»u tiết được lá»±c bà n tay. Äó không phải là điá»u khó khăn gì, chừng nà o tôi chắc chắn tá»± chá»§ được. Xúc giác cá»§a tôi phát triển tốt hÆ¡n con ngưá»i; tôi có thể tung hứng má»™t tá cốc pha lê mà không là m vỡ cái nà o; tôi có thể vuốt má»™t bong bóng xà phòng mà không là m vỡ nó. Chừng nà o tôi chắc chắn tá»± chá»§ được...
Bella giống má»™t bong bóng xà phòng - má»ng manh dá»… vỡ. Chỉ là tạm thá»i thôi!
Tôi còn có thể biện minh được cho sá»± tồn tại cá»§a mình trong cuá»™c Ä‘á»i em bao lâu nữa đây? Tôi có bao nhiêu thá»i gian? Liệu tôi còn có cÆ¡ há»™i nà o khác như cÆ¡ há»™i nà y, như khoảnh khắc nà y, như giây phút nà y? Em không phải lúc nà o cÅ©ng trong tầm tay tôi...
Bella quay lại đối diện vá»›i tôi tại cá»a lá»›p thể dục, đôi mắt em mở to khi nhìn thấy biểu hiện trên khuôn mặt tôi. Em không nói năng gì. Tôi nhìn thấy chÃnh mình trong đôi mắt em và nhìn thấy những mâu thuẫn dữ dá»™i trong chÃnh bản thân mình. Tôi nhìn thấy gương mặt mình thay đổi khi phần tốt đẹp hÆ¡n trong tâm can mình Ä‘uối lý.
Tay tôi bị nhấc lên mà chẳng có mệnh lệnh có ý thức nà o cả. Nhẹ nhà ng như thể em là m bằng thứ kÃnh má»ng manh nhất, như thể em dá»… vỡ như bong bóng, những ngón tay tôi mÆ¡n man là n da ấm áp trên má em. Nó nóng lên dưới cái chạm cá»§a tôi và tôi có thể cảm nháºn được mạch máu Ä‘ang chảy dưới là n da má»ng cá»§a em.
Äá»§ rồi, tôi ra lệnh, dù cho tay tôi Ä‘ang khát khao được vuốt ve tiếp gương mặt em. Quá đủ.
Tháºt khó khăn để tôi thu tay lại, để ngăn tôi tiến gần em hÆ¡n là tôi đã định. Má»™t nghìn khả năng khác nhau chạy trong đầu tôi má»™t lúc - má»™t nghìn cách khác nhau để chạm và o em. Äầu ngón tay tôi lần theo viá»n môi em. Lòng bà n tay tôi nâng cằm em. Kéo chiếc kẹp tóc từ mái tóc em và để nó trượt qua tay mình. Cánh tay tôi vòng qua eo em, giữ em dá»±a và o cÆ¡ thể mình.
Quá đủ.
Tôi buá»™c mình phải quay Ä‘i, rá»i xa em. CÆ¡ thể tôi di chuyển cứng nhắc– miá»…n cưỡng.
Tâm trà tôi ở lại để nhìn em khi tôi kiên quyết bước Ä‘i, gần như chạy trốn khá»i sá»± cám dá»—. Tôi bắt gặp ý nghÄ© cá»§a Mike Newton – chúng là những ý nghÄ© Ä‘ang la lối inh á»i nhất – khi hắn nhìn Bella lướt qua hắn mà chẳng chú tâm gì cả, đôi mắt em lÆ¡ đễnh và má thì á»ng Ä‘á». Hắn nhìn trừng trừng và đột nhiên tên tôi bị chá»i rá»§a trong đầu hắn, tôi không thể không nhếch miệng cưá»i đáp lại.
Tay tôi ngứa râm ran. Tôi cuộn nó lại thà nh nắm đấm, nhưng nó vẫn tiếp tục nhức nhối mà không gây đau đớn.
Không, tôi đã không là m đau em – nhưng chạm và o em vẫn là một lỗi lầm.
Nó giống như lá»a đốt váºy - giống như cÆ¡n khát thiêu đốt cổ há»ng đã lan rá»™ng khắp cÆ¡ thể.
Lần tới khi tôi sẽ lại gần bên em, liệu tôi có thể tự ngăn mình không chạm và o em lần nữa? Và nếu một khi tôi đã chạm và o em, liệu tôi sẽ chỉ dừng lại ở đó?
Không thêm lá»—i lầm nà o nữa. Là váºy đấy. Hãy gặm nhấm kà ức đó Ä‘i, Edward, tôi tá»± nhá»§ dứt khoát, và coi chừng đôi tay cá»§a mi. Phải là m váºy, hoặc là tôi sẽ phải buá»™c mình rá»i Ä‘i ... má»™t lúc nà o đó. Bởi vì tôi không cho phép mình đến gần em nếu tôi tiếp tục phạm lá»—i lầm.
Tôi thở sâu và cố gắng trấn tĩnh lại.
Emmett bắt gặp tôi ở bên ngoà i toà nhà há»c tiếng Anh.
“Nà y, Edward.†Trông em có vẻ khá hơn đấy. Kì cục, nhưng khá hơn. Hạnh phúc.
“Em.†Trông tôi hạnh phúc tháºt à ? Tôi tin rằng, tôi có cảm thấy như váºy dù trong đầu tôi là má»™t má»› há»—n độn.
Có cách để cáºu câm như thóc đây, nhóc. Rosalie muốn rút lưỡi cáºu ra đấy.
Tôi thở dà i. “ Xin lá»—i em đã để anh phải đối mặt vá»›i chuyện đó. Anh có giáºn em không?â€
“Nà y. Rose sẽ vượt qua thôi. Dẫu sao nó cũng phải xảy ra.†Với những gì Alice đã thấy trước...
Tiên thị cá»§a Alice không phải là cái mà tôi muốn nghÄ© tá»›i và o thá»i Ä‘iểm nà y. Tôi nhìn vá» phÃa trước, nghiến răng lại.
Khi tôi Ä‘ang tìm kiếm Ä‘iá»u gì đó là m mình sao lãng Ä‘i, tôi bắt gặp Ben Cheney và o lá»›p há»c tiếng Tây Ban Nha phÃa trước. A – đây là cÆ¡ há»™i để tôi tặng quà cho Angela Weber.
Tôi dừng bước và giữ tay Emmett lại. “Ở yên đó má»™t lúc thôi.â€
Gì váºy?
“ Em biết là em không xứng, nhưng anh giúp em nhé?â€
“Gì thế?†anh há»i tò mò.
Dưới hÆ¡i thở - và vá»›i má»™t tốc độ mà không con ngưá»i nà o có thể nghe thấy được dù chúng có được phát âm to cỡ nà o – tôi giải thÃch cho anh ấy những gì tôi muốn là m.
Anh nhìn tôi ngây ra khi tôi nói xong, ý nghÄ© cá»§a anh ấy cÅ©ng ngẩn ngÆ¡ như khuôn mặt váºy.
“Váºy?†tôi nhắc nhở. “Anh chịu giúp em chứ?â€
Phải mất má»™t phút sau anh ấy má»›i đáp lại. “Nhưng tại sao?â€
“Thôi mà , Emmett. Sao lại không chứ?â€
Cáºu là ai và cáºu đã là m gì vá»›i ngưá»i anh em cá»§a tôi?
“Chẳng phải anh luôn kêu ca là trưá»ng há»c lúc nà o cÅ©ng nhà m chán hay sao? Việc nà y là cái gì đó khác biệt má»™t chút, phải không nà o? Cứ coi như là má»™t trải nghiệm Ä‘i - má»™t trải nghiệm vá» bản chất con ngưá»i.â€
Anh nhìn tôi chằm chằm má»™t lúc nữa trước khi nhượng bá»™. “Ừ, thì nó cÅ©ng có sá»± khác biệt. Anh sẽ giúp... ÄÆ°á»£c thôi.†Emmett khịt mÅ©i và nhún vai. “Anh sẽ giúp em.â€
Tôi toét miệng cưá»i vá»›i anh, cảm thấy háo hức vá»›i kế hoạch cá»§a mình giỠđây vì anh đã đồng ý. Rosalie là má»™t ná»—i Ä‘au, nhưng tôi sẽ luôn mắc nợ chị vì đã chá»n Emmett; không ai có được ngưá»i anh em tốt hÆ¡n được tôi.
Emmett không cần phải thá»±c táºp. Tôi thì thầm vá» công việc cá»§a anh khi chúng tôi bước và o lá»›p.
Ben đã yên vị tại chá»— sau tôi, táºp hợp lại bà i táºp vá» nhà để kiểm tra. Emmett và tôi Ä‘á»u và o chá»— và là m hệt như váºy. Lá»›p há»c vẫn chưa yên lặng; tiếng rì rầm cá»§a những mẩu chuyện trò thì thầm vẫn tiếp diá»…n cho tá»›i khi Cô Goff yêu cầu tráºt tá»±. Cô không có gì phải vá»™i, đánh giá bà i kiểm tra cá»§a buổi há»c trước.
“Váºy,†Emmett nói, giá»ng cá»§a anh to hÆ¡n cần thiết - nếu anh chỉ nói chuyện vá»›i mình tôi thôi. “Em đã má»i Angela Weber Ä‘i chÆ¡i chưa?â€
Âm thanh sá»™t soạt cá»§a những trang giấy sau lưng tôi chợt chững lại khi Ben đỠngưá»i ra, sá»± chú ý cá»§a cáºu đột ngá»™t chuyển qua gắn chặt và o cuá»™c trò chuyện cá»§a anh em tôi.
Angela? Bá»n há» Ä‘ang nói chuyện vá» Angela?
Tốt. Tôi đã thu hút được sá»± chú ý cá»§a cáºu ta.
“Chưa†tôi nói, lắc đầu ra chiá»u tiếc nuối.
“Sao lại chưa?†Emmett ngẫu hứng nói. “Em là gà à ?â€
Tôi nhăn nhó vá»›i anh. “Không. Em nghe đồn là cô ấy thÃch ngưá»i khác mất rồi.â€
Edward Cullen Ä‘ang định má»i Angela Ä‘i chÆ¡i? Nhưng... Không thể nà o. Mình không thÃch váºy. Mình không muốn hắn lai vãng gần cô ấy. Hắn... không phải là ngưá»i thÃch hợp vá»›i cô ấy. Không... an toà n.
Tôi không lưá»ng trước được tinh thần hiệp sÄ© nà y, bản năng bảo vệ. Tôi luôn có tinh thần nà y vì sá»± ghen tuông. Nhưng dù gì Ä‘i chăng nữa thì nó cÅ©ng hiệu quả.
“Em định để chuyện đó ngăn cản mình à ?†Emmett há»i khinh miệt, lại ngẫu hứng nữa. “Không dám cạnh tranh à ?â€
Tôi nhìn chăm chăm anh ấy nhưng táºn dụng cÆ¡ há»™i anh ấy đã đưa ra. “ Nà y, em Ä‘oán là cô ấy thá»±c sá»± thÃch cáºu Ben đó. Em sẽ không cố thuyết phục cô ấy thêm lần nà o khác đâu. Còn nhiá»u cô gái khác mà .â€
Phản ứng trong chiếc ghế đằng sau tôi như luồng Ä‘iện váºy.
“Bạn cùng cặp là m thà nghiệm vá»›i em đã nói là cáºu nà o đó tên là Cheney. Em không chắc biết cáºu ta là ai.â€
Tôi nén cưá»i. Chỉ những kẻ ngạo mạn nhà Cullen má»›i có thể có cá»› vá»›i việc giả vá» không biết hết tất cả há»c sinh ở cái trưá»ng bé tà tẹo nà y.
Äầu cá»§a Ben Ä‘ang xoay tÃt vá»›i sá»± choáng váng. Mình ấy à ? HÆ¡n cả Edward Cullen? Nhưng sao cô ấy lại thÃch mình nhỉ?
“Edward,†Emmett nõi khẽ ở âm vá»±c thấp hÆ¡n, nhướn đôi mắt vá» phÃa cáºu bạn. “Cáºu ấy ở ngay sau em đấy.†Anh mấp máy miệng, để ngưá»i nà o cÅ©ng dá»… dà ng Ä‘á»c được những lá»i nói ấy.
“á»i,†tôi thì thà o đáp lại.
Tôi quay lại và nhìn lướt qua cáºu bạn đằng sau tôi. Trong má»™t giây, đôi mắt Ä‘en đằng sau gá»ng kÃnh trở nên sợ sệt, nhưng sau đó câu ta cứng ngưá»i lại và vươn đôi vai nhá» lên, tỠý khinh khỉnh vì sá»± đánh giá miệt thị rõ rà ng cá»§a tôi. Cằm cáºu ta nhô ra và má»™t sá»± tức giáºn bừng bừng là m sạm là n da bánh máºt cá»§a cáºu ta.
“Hứ,†tôi nói ra vẻ kiêu căng khi quay trở lại với Emmett.
Hắn nghÄ© hắn hÆ¡n mình. Nhưng Angela đâu có nghÄ© váºy. Mình sẽ cho hắn thấy...
Tuyệt.
“Chẳng phải em nói là cô ấy má»i Yorkie Ä‘i dạ vÅ© hay sao?†Emmett há»i, khịt khịt mÅ©i khi thốt ra cái tên cá»§a cáºu bạn mà anh dà nh nhiá»u sá»± khinh thưá»ng vì sá»± nhút nhát cá»§a cáºu ta.
“Rà nh rà nh ra đó chỉ là quyết định kiểu theo nhóm thôi.†Tôi muốn chắc rằng Ben phải biết rõ rà ng vấn đỠnà y. “Angela xấu hổ đó thôi. Nếu B-à , nếu má»™t anh chà ng không đủ can đảm để má»i cô ấy Ä‘i chÆ¡i, thì cô ấy sẽ không bao giá» má»i hắn.â€
“Em thÃch các cô gái hay ngượng ngùng,†Emmett nói, trở lại vá»›i câu chuyện ngẫu hứng. Các cô gái Ãt nói. Các cô gái... hừm, anh không biết nữa. Có khi là Bella Swan chăng?
Tôi cưá»i vá»›i anh. “ChÃnh xác.†Và tôi trở lại mà n kịch. “Có thể là Angela sẽ thấy mệt vì chỠđợi. Có khi em sẽ má»i cô ấy Ä‘i vÅ© há»™i.â€
Không, cáºu sẽ không là m váºy đâu. Ben nghÄ©, ngồi thẳng lại trên ghế. Váºy sẽ thế nà o khi cô ấy cao hÆ¡n mình nhiá»u quá? Nếu cô ấy không quan tâm, thì mình cÅ©ng chẳng để tâm là m gì. Cô ấy là ngưá»i tốt nhất, thông minh nhất, xinh đẹp nhất trong trưá»ng nà y... và cô ấy thÃch mình.
Tôi thấy thÃch anh chà ng Ben nà y. Anh chà ng có vẻ thông minh và có thiện chÃ. Có thể rất xứng vá»›i má»™t cô gái như Angela.
Tôi ra hiệu vá»›i Emmett bằng cách gõ xuống bà n khi cô Goff đứng dáºy và chà o cả lá»›p.
Thôi được. Anh phải thú nháºn – trò nà y vui ghê, Emmett nghÄ©.
Tôi cưá»i vá»›i chÃnh mình, thấy vui vì đã tạo nên được má»™t chuyện tình kết thúc có háºu. Tôi thấy lạc quan vì Ben đã theo suốt cuá»™c chuyện trò và Angela sẽ nháºn được món quà bà ẩn cá»§a tôi. Món nợ cá»§a tôi đã được trả xong.
Con ngưá»i má»›i ngá»› ngẩn là m sao, khi mà để cho có sáu inch khác biệt vá» chiá»u cao cản trở hạnh phúc cá»§a mình.
Sá»± thà nh công khiến cho tôi thấy vui vẻ. Tôi cưá»i trở lại khi ngồi xuống ghế và chuẩn bị thư giãn. Rốt cục, như Bella đã nói trong bữa ăn trưa, tôi chưa từng nhìn thấy em trong lá»›p thể dục.
à nghÄ© cá»§a Mike dá»… dà ng nháºn ra nhất trong cái đám rì rà o cá»§a bao nhiêu ý nghÄ© trong lá»›p thể dục. Tâm trà cá»§a cáºu ta đã trở nên quá đỗi quen thuá»™c sau mấy tuần vừa rồi. Buông má»™t tiếng thở dà i, tôi đã sắn sà ng chịu đựng để nghe ngóng qua những ý nghÄ© đó. Ãt nhất tôi có thể chắc chắn rằng cáºu ta sẽ chú ý nhiá»u tá»›i Bella.
Tôi bắt đúng thá»i Ä‘iểm vừa kịp nghe thấy cáºu ta đỠnghị đánh cặp cầu lông vá»›i em và khi cáºu ta đưa ra đỠnghị đó những đỠnghị là m đối tác trong các trưá»ng hợp khác cÅ©ng chạy trong đầu cáºu ta. Nụ cưá»i cá»§a tôi tắt ngấm, hà m răng nghiến Ä‘anh lại, tôi phải tá»± nhắc nhở mình rằng giết Mike Newton không phải là lá»±a chá»n có thể chấp nháºn được.
“Cảm Æ¡n cáºu, Mike - cáºu không phải là m váºy đâu.â€
“Äừng lo, mình né được mà .â€
Há» cưá»i vá»›i nhau và những cảnh tượng vô khối những rá»§i ro bất ngỠ– luôn liên quan vá»›i Bella theo má»™t cách nà o đó – hiện lên trong đầu cá»§a Mike.
Mike chÆ¡i má»™t mình trước tiên, trong khi Bella tháºn trá»ng đứng ở phần sân sau, cầm vợt má»™t cách tháºn trá»ng, như thể nó là má»™t loại vÅ© khà váºy. Sau đó huấn luyện viên Clapp nhẹ nhà ng tá»›i gần và yêu cầu Mike để cho Bella chÆ¡i.
Æ , Mike nghÄ© khi Bella di chuyển vá» phÃa trước vá»›i má»™t cái thở dà i, giữ vợt vá»›i má»™t Ä‘iệu bá»™ lúng túng.
Jennifer Ford giao cầu thẳng vá» phÃa Bella vá»›i má»™t vẻ tá»± mãn trong đầu. Mike nhìn thấy Bella lảo đảo vá» phÃa nó, vung vợt tráºt xa mục tiêu và cáºu ta lao và o nhằm cứu quả cầu.
Tôi nhìn đưá»ng Ä‘i vợt cá»§a Bella vá»›i ná»—i lo lắng. Äúng váºy, nó Ä‘áºp ngay và o lưới và báºt trở lại, Ä‘áºp và o trán em trước khi quay ra đánh trúng và o tay cá»§a Mike vá»›i má»™t tiếng kêu lá»›n.
á»i. ối. ừm. Sẽ thâm tÃm cho mà xem.
Bella Ä‘ang xoa trán. Tháºt khó mà ngồi yên tại chá»— khi biết rằng em Ä‘ang Ä‘au. Nhưng tôi đến đó rồi thì là m được gì nà o? Và có đâu có vẻ gì là nghiêm trá»ng... Tôi tháºn trá»ng, quan sát. Nếu em định tiếp tục chÆ¡i, tôi sẽ phải tạo ra cá»› gì đó để kéo em ra khá»i lá»›p mất.
Huấn luyện viên cưá»i. “Xin lá»—i cáºu, Newton.†Cô bé nà y là ngưá»i Ä‘en đủi nhất mà mình từng thấy. Không nên bắt ngưá»i khác chung số pháºn má»›i phải...
Thầy nhẹ nhà ng quay đi và xem cặp đấu khác nên Bella có thể trở vỠvới vai trò là m khán giả như trước của mình.
Æ , Mike nghÄ©, xoa bóp cánh tay. Cáºu ta quay sang Bella. “Cáºu ổn chứ?â€
“Ừh, còn cáºu thì sao?†em há»i ngượng ngùng, bẽn lẽn.
“Mình nghÄ© là không sao.†Mình không muốn ra vẻ trẻ con. Nhưng trá»i ạ, Ä‘au quá!
Mike vung tay thà nh một vòng tròn, nhăn nhó.
“Mình sẽ chỉ đứng ở đây thôi,†Bella nói, bối rối và chán nản trên gương mặt chứ không phải là đau đớn.
Có thể Mike bị hứng chịu Ä‘iá»u tệ hại nhất. DÄ© nhiên là tôi mong váºy rồi. Ãt nhất là em sẽ không chÆ¡i nữa. Em cầm cây vợt cẩn tháºn và lùi vá» phÃa sau, đôi mắt mở to cùng sá»± ăn năn... Tôi phải che Ä‘áºy tiếng cưá»i cá»§a mình bằng má»™t tiếng ho.
Chuyện gì vui váºy? Emmett muốn biết.
“Em sẽ kể anh sau,†tôi thì thà o.
Bella không dám chơi nữa. Huấn luyện viên cũng lỠđi và để Mike chơi một mình.
Tôi lướt qua câu há»i cuối cùng và o cuối buổi há»c váºy nên cô Goff cho tôi ra khá»i lá»›p sá»›m. Tôi chăm chú nghe những ý nghÄ© cá»§a Mike khi tôi băng qua trưá»ng há»c. Cáºu ta vừa quyết định sẽ đối chất vá»›i Bella vá» chuyện cá»§a tôi.
Jessica thỠrằng hỠđang hẹn hò. Tại sao? Tại sao hắn ta lại phải để mắt cô ấy cơ chứ?
Cáºu ta không há» nháºn ra bản chất sá»± việc kỳ lạ ấy rằng chÃnh em má»›i là ngưá»i để mắt tá»›i tôi.
“Váºy là ?â€
“Váºy là sao?â€, em há»i
“Cáºu kết đôi vá»›i tên nhà Cullen hả?â€, cáºu và cái gã quái quá»· ấy, tôi Ä‘oán như thế đó nếu cái gã già u có ấy quan trá»ng đến thế vá»›i cáºu.
Tôi nghiến răng kèn kẹt trước những ý nghÄ© giả dối hèn hạ đó cá»§a cáºu ta.
“Äó không phải là chuyện cá»§a cáºu Mike ạâ€
Hừm, lại còn bảo vệ nhau nữa, chuyện nà y quả đúng rồi. Chết tiệt “Tá»› không thÃch chuyện đóâ€
“Ai khiến cáºu phải như váºy?â€
Tại sao cô ấy lại không nhìn ra những thứ khác xung quanh gã đó cÆ¡ chứ? Giống như tất cả bá»n há» váºy. Cách mà gã đó nhìn cô ta, mình sởn gai gà má»—i khi nhìn thấy chuyện đó “Cáºu ta nhìn cáºu cứ như cáºu là thứ gì đó có thể ăn được ấyâ€
Tôi co rúm ngưá»i lại chỠđợi em sẽ phản ứng lại câu nói cá»§a Mike. Khuôn mặt em đỠdừ hai môi mÃm chặt và o nhau như thể em Ä‘ang cố nÃn thở váºy. Rồi bất ngá» má»™t nụ cưá»i khúc khÃch báºt thoát khá»i đôi môi em
Bây giá» cô ấy lại còn cưá»i vá»›i mình nữa chứ! Tuyệt tháºt
Mike quay đi, những ý nghĩ ủ dột và lơ đễnh chuyển qua chuyện khác.
Là m sao mà em có thể cưá»i cợt trước lá»i buá»™c tá»™i đó cá»§a Mike cÆ¡ chứ? Tôi bắt đầu lo lắng rằng cả Forks nà y đã biết được…Tại sao em có thể cưá»i trước lá»i ngụ ý rằng tôi có thể giết chết em khi mà em đã biết Ä‘iá»u đó hoà n toà n là sá»± tháºt? Có Ä‘iá»u gì không ổn vá»›i em váºy?
Phải chăng em không có được khiếu hà i hước theo má»™t cách là nh mạnh? Äiá»u đó không phù hợp vá»›i những nháºn định cá»§a tôi vá» tÃnh cách cá»§a em nhưng là m thế nà o mà tôi có thể chắc chắn vá» Ä‘iá»u đó? Có thể giấc mÆ¡ trưa cá»§a tôi vá» má»™t thiên thần phù phiếm trên khÃa cạnh nà o đó là sá»± tháºt rằng em chẳng có chút xÃu nà o cảm giác là biết sợ hãi cả. DÅ©ng cảm – chỉ có từ đó thôi có thể miêu tả được vá» em. Những ngưá»i khác có thể nói rằng đó là ngu ngốc nhưng tôi biết rằng em thông minh tá»›i mức nà o. Bất kể là do lý do nà o thì nguyên việc “thiếu ná»—i sợ hãi†hay có thể gá»i khác Ä‘i là sá»± hà i hước xuyên tạc nà y hoà n toà n không mang lại kết quả tốt đẹp nà o cho em cả. Phải chăng em thưá»ng xuyên bị đặt và o vòng nguy hiểm bởi chÃnh cái sá»± “thiếu†kỳ quặc đó? Có thể rằng em luôn luôn cần đến tôi ở bên cạnh…
Chỉ thế thôi cũng đủ là m tâm trạng của tôi vút bay lên…
Nếu tôi chỉ cần có thể tự chủ được bản thân mình, để mình có thể an toà n với em thì có lẽ việc tôi luôn ở gần em sẽ là việc là m đúng đắn.
Em ra khá»i cá»a lá»›p há»c thể dục, đôi vai em vẫn căng lên và răng cắn chặt bá» môi dưới – má»™t dấu hiệu quen thuá»™c mối khi em bồn chồn. Ngay khi mắt em bắt gặp mắt tôi bá» vai cứng đỠdần thả lá»ng và má»™t nụ cưá»i tháºt rá»™ng sáng bừng khuôn mặt. Äó là dấu hiệu nhá» báo hiệu sá»± an bình. Em tiến thẳng đến phÃa tôi không ngại ngần.
“Chà o anhâ€, em thì thầm
Niá»m hạnh phúc trà o dâng trong tôi giỠđây lại cÅ©ng như chưa bao giá» từng có
“Ừ chà o emâ€, tôi nói và rồi bởi lẽ đột nhiên tâm trạng cá»§a tôi trở nên bừng sáng tôi không thể cưỡng lại việc phải chòng ghẹo em má»™t chút nên tôi thêm và o “Giá» thể dục cá»§a em thế nà o?â€
Nụ cưá»i cá»§a em rạng rỡ “CÅ©ng tốt ạâ€
Em đúng là má»™t ngưá»i nói dối dở tệ.
Mình ghét hắn ta. Ước gì hắn ta chết quách Ä‘i. Mình ước hắn ta lái cái xe bóng loáng ấy lao ra khá»i miệng hang đá cho rồi. Tại sao mà hắn ta lại không để cho cô ấy được yên cÆ¡ chứ? Hãy cứ vá» mà gắn bó vá»›i cái loại giống như hắn Ä‘i – những kẻ quái gở.
“Cái gì thế?â€, em há»i tôi
Mắt tôi lại táºp trung và o khuôn mặt em. Em nhìn theo cái lưng Ä‘ang khuất dần cá»§a Mike rồi lại nhìn tôi
“Cái gã Newton là m anh phát bá»±câ€, tôi thú nháºn
Em há hốc mồm, nụ cưá»i trên môi biến mất. Em hẳn đã quên phéng rằng tôi có khả năng xuyên thấu đủ để nhìn thấy những tai há»a đã đến vá»›i em trong giá» há»c trước hoặc là em đã hy vá»ng tôi sẽ không sá» dụng đến khả năng đó.
“Không phải là anh lại lắng nghe ý nghÄ© cá»§a ngưá»i khác đấy chứ?â€
“Äầu cá»§a em sao rồi?â€
“Anh đúng là không thể tin đượcâ€, em rÃt qua kẽ răng, quay ngoắt ngưá»i khá»i tôi và giáºn dữ dấn bước đến bãi Ä‘áºu xe. Mặt em đỠbừng lên, em hẳn là đang bối rối.
Tôi giữ khoảng cách vá»›i em hy vá»ng cÆ¡n giáºn dữ cá»§a em sẽ nhanh chóng qua Ä‘i. Em vẫn thưá»ng mau mắn tha thứ cho tôi.
“Em nói rằng anh chưa bao giá» trông thấy em như thế nà o trong giá» thể dụcâ€, tôi giải thÃch vá»›i em “Äiá»u đó khiến anh tò mòâ€.
Em không đáp lại lá»i tôi chỉ nhướng đôi lông mà y lên.
Em bối rối dừng lại trong bãi Ä‘áºu xe khi nháºn ra rằng con đưá»ng dẫn đến ô tô cá»§a tôi Ä‘ang bị chắn lại bởi má»™t đám đông các nam há»c sinh.
Mình thắc mắc không biết là con xe nà y sẽ lướt nhanh tới mức nà o khi ngồi và o trong đó…
Nhìn những tấm chắn SMG kia mà xem, mình chưa bao giá» táºn mắt trông thấy nó trừ trong mấy cuốn tạp chÃ…
Ôi trá»i Æ¡i mấy cái khung tuyệt đẹp…
Chắc chắn con xe nà y không thể dưới sáu mươi ngà n đô la được…
Äây chÃnh xác là lý do tại sao tốt hÆ¡n là Rose chỉ nên lái chiếc ô tô cá»§a mình khi ở ngoà i thị trấn
Tôi len lá»i qua đám nam sinh Ä‘ang mê mẩn đến phát Ä‘iên vá»›i con xe cá»§a Rose để tiến đến xe cá»§a mình, sau má»™t thoáng chần chừ Bella cÅ©ng nhanh nhẹn theo sau tôi.
“Phô trương quá mà !â€, tôi lầm bầm khi em leo lên xe
“Äó là loại xe gì váºy?â€, em há»i
“Má»™t con M3â€
Em cau có “Em đâu có Ä‘á»c tạp chà Xe hÆ¡i đâu mà biết đượcâ€
“Là má»™t nhãn hiệu cá»§a BMWâ€, tôi đảo mắt rồi táºp trung và o việc lùi xe ra mà không để là m ai đó bị ngã. Tôi phải lưá»m mấy chú nhóc có vẻ không sẵn lòng rá»i khá»i đưá»ng Ä‘i cá»§a mình. Vá»›i há» chỉ cần ná»a giây nhìn thấy ánh nhìn cá»§a tôi cÅ©ng đủ thuyết phục rồi.
“Em vẫn còn giáºn anh à ?†tôi há»i, khuôn mặt cau có cá»§a em Ä‘ang dần giãn ra
“ChÃnh xác†em trả lá»i cụt lá»§n
Tôi thở dà i, lẽ ra không nên khÆ¡i để tà i đó lên. Nhưng mà không sao tôi cho rằng mình có thể cố gắng sá»a chữa má»i chuyện. “Nếu anh xin lá»—i em sẽ tha thứ cho anh chứ?â€
Em suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó má»™t lát “Có thể nếu anh…tháºt lòng†em quyết định “Và rằng anh hứa sẽ không lặp lại Ä‘iá»u đó nữaâ€
Tôi sẽ không nói dối em nữa vì váºy đương nhiên tôi phải đồng ý vá»›i Ä‘iá»u kiện cá»§a em rồi. Có lẽ nếu tôi đưa ra cho em má»™t Ä‘iá»u kiện trao đổi khác
“Em nghÄ© sao nếu anh tháºt lòng và đồng ý để em lái xe ngà y thứ bảy nà y?â€, tôi co rúm lại bởi những ý nghÄ© nà y
Má»™t rãnh nhăn xuất hiện trên vùng da giữa đôi mắt em khi em cân nhắc đến sá»± “mặc cả†má»›i phát sinh. “Thá»a thuáºn váºy rồi nhé!â€, em trả lá»i tôi sau má»™t thoáng suy nghÄ©.
Giá» thì là lá»i xin lá»—i cá»§a tôi…Trước đây tôi chưa bao giá» cố ý là m lóa mắt Bella nhưng lúc nà y có vẻ là thá»i Ä‘iểm tốt để là m chuyện đó. Khi chúng tôi đã lái xe xa khá»i trưá»ng há»c tôi bắt đầu nhìn tháºt sâu và o mắt em và tá»± há»i không biết liệu việc là m cá»§a mình có đúng đắn không? Tôi sá» dụng giá»ng nói thuyết phục nhất cá»§a mình.
“Và anh xin lá»—i vì đã là m em buồnâ€
Trống ngá»±c em Ä‘áºp thình thịch những âm Ä‘iệu cá»§a trái tim em trở thà nh những khúc đột ngá»™t ngắt quãng. Äôi mắt em mở to trông như có chút choáng váng.
Tôi nở má»™t nụ cưá»i ná»a miệng. Có vẻ như tôi đã là m đúng Ä‘iá»u nên là m. Tất nhiên là tôi cÅ©ng thấy chút khó khăn khi phải quay Ä‘i không nhìn và o mắt em nữa! Tôi cÅ©ng bị lóa mắt như em. Tháºt là tốt khi tôi có những ký ức như thế nà y.
“Sáng sá»›m thứ bảy anh sẽ có mặt ở ngưỡng cá»a nhà emâ€, tôi thêm và o kết thúc thá»a thuáºn nà y.
Em chá»›p mắt tức thì, lắc đầu như thể Ä‘ang cố gắng là m sáng tá» chuyện đó. “Ừm nhưng Ä‘iá»u đó cÅ©ng đâu có giúp gì cho tình cảnh cá»§a bố Charlie khi thấy má»™t chiếc xe Volvo không giải thÃch được xuất hiện lù lù ngay trên lối và o nhà â€
À vẫn còn rất nhiá»u Ä‘iá»u em chưa biết vá» tôi. “Anh đâu có ý sẽ mang theo ô tô cá»§a mìnhâ€
“Là m thế nà o mà anh…?†em bắt đầu há»i
Tôi cắt ngang lá»i em bởi lẽ đây là câu há»i rất khó trả lá»i nếu không có dẫn chứng. Và bây giá» cÅ©ng không còn thá»i gian nữa. “Em đừng lo lắng vá» chuyện đó, anh sẽ tá»›i nhà em mà không mang theo xe ô tôâ€
Em nghiêng hẳn đầu vỠmột bên và nhìn một lúc như thể em sẽ tiếp tục đi sâu thêm và o câu chuyện của mình nhưng rồi em đổi ý.
“Bây giỠđã là sau đó chưa nhỉ?â€, em há»i nhắc nhở tôi vá» cuá»™c đối thoại dang dở cá»§a chúng tôi lúc trong quán ăn tá»± chá»n. Em đã đưa ra cho tôi má»™t câu há»i khó đổi lại cho má»™t câu trả lá»i còn khó chịu hÆ¡n nữa.
“Anh cho là bây giỠđã là sau đó rồiâ€, tôi miá»…n cưỡng đồng ý vá»›i em
Tôi Ä‘áºu xe trước cá»a nhà em, suy nghÄ© căng thẳng để nghÄ© xem phải giải thÃch vá»›i em thế nà o để không khiến những bản năng tá»± nhiên cá»§a tôi không thể hiện má»™t cách quá rõ rà ng để không khiến em lại phải sợ hãi. Liệu việc đó có sai trái không? Äể giảm thiểu những phần u ám nhất trong tôi.
Em chỠđợi tôi tiếp tục câu chuyện vẫn mang vẻ thÃch thú má»™t cách lịch sá»± khi lúc ở trong nhà ăn. Nếu tôi đỡ bồn chồn hÆ¡n thì hẳn tôi đã phá lên cưá»i trước cái vẻ bình tÄ©nh ngụy tạo ấy.
“Em vẫn muốn biết tại sao lại không thể nhìn cảnh anh Ä‘i săn phải không?â€, tôi há»i
“Vâng, chủ yếu là em cứ thắc mắc vỠphản ứng của anh†em nói
“Anh có là m em sợ không?†tôi há»i lòng quả quyết em sẽ phá»§ nháºn Ä‘iá»u đó
“Khôngâ€
Tôi cố để không mỉm cưá»i nhưng vẫn không thể “Anh xin lá»—i vì đã là m em sợ hãiâ€, nụ cưá»i cá»§a tôi tan biến cùng vá»›i sá»± hóm hỉnh chá»›p nhoáng “Äó chỉ là mối báºn tâm nếu em có ở đó trong khi anh Ä‘ang Ä‘i sănâ€.
“Tệ lắm sao anh?â€
Hình dung trong đầu tôi đã là quá nhiá»u – Bella – tháºt dá»… bị tổn thương trong bóng đêm trống rá»—ng, tôi – không thể kiểm soát nổi mình. Tôi phải cố lắm để xua Ä‘uổi hình ảnh tưởng tượng đó ra khá»i đầu mình “Cá»±c kỳ tệ hạiâ€
Tôi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, táºp trung má»™t khắc và o cÆ¡n khát Ä‘ang bùng cháy. Cảm nháºn thấy nó, Ä‘iá»u khiển được nó và chứng minh rằng tôi đủ sức để chi phối nó. CÆ¡n khát sẽ không bao giá» còn Ä‘iá»u khiển tôi được nữa, tôi quyết tâm là m được việc đó. Em sẽ được an toà n khi ở bên tôi. Tôi ngước lên những đám mây đáng được chà o đón Ä‘ang kéo tá»›i mà không nhìn chúng ước gì quyết tâm cá»§a mình có thể tạo ra được bất kỳ sá»± khác biệt nà o nếu như tôi Ä‘i săn khi băng vụt qua mùi hương cá»§a em.
“Khi Ä‘i săn bá»n anh chỉ còn dá»±a và o những giác quan cá»§a mìnhâ€, tôi nói đắn Ä‘o từng từ trước khi nói ra “có nghÄ©a là Ãt kiểm soát hÆ¡n bởi đầu óc cá»§a bá»n anh. Äặc biệt là dá»±a và o khứu giác cá»§a mình. Nếu như em mà ở gần bên anh những khi đó, khi anh bị mất kiểm soát theo cách đó…â€
Tôi lắc đầu trong ná»—i Ä‘au đớn trước ý nghÄ© vá» Ä‘iá»u sẽ - chứ không phải là có thể - Ä‘iá»u chắc chắn sẽ xảy ra sau đó.
Tôi lắng nghe nhịp Ä‘áºp trái tim em rồi quay sang không ngừng cố gắng Ä‘á»c đôi mắt em.
Khuôn mặt Bella vẫn rất trấn tÄ©nh, đôi mắt nghiêm trang. Tôi Ä‘oán rằng đôi môi mÃm lại kia Ä‘ang quan tâm đến vấn đỠgì đó. Nhưng em quan tâm đến cái gì? Sá»± an toà n cá»§a bản thân em? Hay vá» ná»—i thống khổ cá»§a tôi? Tôi vẫn tiếp tục nhìn em chằm chằm cố gắng dịch những ấn tượng mÆ¡ hồ trên khuôn mặt em ra thà nh những sá»± tháºt chắc chắn.
Em quay nhìn lại tôi, sau má»™t chốc đôi mắt em mở to hÆ¡n nữa, đôi đồng tá» giãn rá»™ng dù ánh sáng vẫn không thay đổi. HÆ¡i thở cá»§a tôi dồn dáºp và đột ngá»™t bầu không khà yên ắng trong xe như thể tiếng vo ve cÅ©ng giống như trong lá»›p sinh há»c tối om buổi chiá»u nay. Những nhịp Ä‘áºp giữa hai chúng tôi lại bắt đầu tăng tốc, khát khao được chạm và o em bừng lên mạnh mẽ hÆ¡n cả những thôi thúc cá»§a cÆ¡n khát trong tôi.
Dòng Ä‘iện rá»™n rà ng khiến tôi cảm thấy như mình lại có những mạch Ä‘áºp. Cả cÆ¡ thể tôi cùng ca hát vá»›i Ä‘iá»u đó. Như thể tôi là má»™t con ngưá»i. Tôi muốn được cảm thấy hÆ¡i ấm từ đôi là n môi em áp lên môi tôi hÆ¡n bất cứ thứ gì trên Ä‘á»i nà y. Trong má»™t giây tôi phải váºt lá»™n vá»›i chÃnh mình để tìm ra được sức mạnh, sá»± kiểm soát để có thể đặt miệng mình gần ká» bên là n da em…
Em thở má»™t hÆ¡i tháºt khó khăn và rồi tôi nháºn ra khi hÆ¡i thở cá»§a tôi trở nên gấp gáp thì hÆ¡i thở cá»§a em cÅ©ng như ngừng lại. Tôi khép chặt mắt mình cố gắng phá vỡ sợi dây liên kết giữa hai chúng tôi. Không được phạm thêm những sai lầm nữa.
Sá»± tồn tại cá»§a Bella được gắn vá»›i hà ng ngà n quá trình trao đổi chất cân bằng vô cùng mong manh, tất cả Ä‘á»u rất dá»… dà ng bị phá vỡ. Quá trình nở phổi hay dòng lưu thông ô xy quyết định đến việc em sẽ sống hay chết. Những nhịp Ä‘áºp cá»§a trái tim mong manh dá»… vỡ cá»§a em có thể bị dừng lại bất cứ lúc nà o bởi hà ng loạt những tai nạn ngá»› ngẩn, bệnh táºt hoặc là bởi tôi nữa.
Tôi không tin rằng bất cứ thà nh viên nà o trong gia đình mình sẽ do dá»± nếu anh ta hoặc cô ta có lại má»™t cÆ¡ há»™i cho mình – nếu như anh ta hoặc cô ta có thể đánh đổi sá»± bất tỠđể trở lại thà nh ngưá»i. Bất cứ ai trong chúng tôi cÅ©ng có thể sẵn sà ng đứng trong lá»a nóng để đánh đổi Ä‘iá»u đó. Tháºm chà có thể bị đốt cháy hà ng ngà y trá»i hay hà ng thế ká»· nếu cần thiết.
Phần lá»›n những ngưá»i như chúng tôi Ä‘á»u sùng bái sá»± bất tá» hÆ¡n bất cứ thứ gì khác. Có cả những con ngưá»i còn cầu xin để có được Ä‘iá»u đó, những con ngưá»i mò mẫm tìm kiếm trong bóng đêm những kẻ có thể ban phát cho há» những món quà đen tối nhất.
Không phải là chúng tôi, không phải gia đình tôi, chúng tôi sẵn sà ng đánh đổi má»i thứ để có thể trở lại thà nh ngưá»i.
Nhưng chưa có ai trong gia đình tôi lâm và o cảnh khao khát má»™t con đưá»ng trở lại như tôi hiện giá». Tôi nhìn chằm chằm và o vết rá»— nhá» li ti và những vết nứt trên chiếc kÃnh chắn gió như thể đằng sau những tấm kÃnh đó có ẩn giấu cách giải pháp cho vấn đỠcá»§a mình. Dòng Ä‘iện đó vẫn chưa há» phai lạt và tôi phải hết sức táºp trung để giữ đôi tay mình gắn chặt và o vô lăng.
Bà n tay phải của tôi lại nhói lên không phải là với cơn đau từ lúc tôi chạm và o em khi nãy.
“Bella, anh nghÄ© bây giỠđã là lúc em nên và o trong nhà điâ€
Em ngoan ngoãn nghe theo lá»i tôi, không má»™t lá»i bình luáºn, bước ra khá»i xe ô tô và đóng cánh cá»a lại sau lưng mình. Có phải cÅ©ng như tôi, em đã nháºn thấy rõ rà ng nguy cÆ¡ tiá»m tà ng cá»§a má»™t tai há»a Ä‘ang chỠđón?
Phải chăng phải rá»i khá»i tôi khiến em cảm thấy Ä‘au đớn giống ná»—i Ä‘au cá»§a tôi khi phải nhìn em bước Ä‘i? Niá»m an á»§i duy nhất cá»§a tôi lúc nà y là tôi có thể sá»›m nhìn thấy em, sá»›m hÆ¡n thá»i Ä‘iểm em có thể nhìn thấy tôi. Tôi mỉm cưá»i trước ý nghÄ© đó, kéo cá»a kÃnh xuống và vươn ngưá»i sang để có thể nói chuyện vá»›i em thêm má»™t lần nữa. Bây giá» thì đã an toà n hÆ¡n khi mà hÆ¡i ấm cá»§a em đã ở bên ngòai xe.
Em quay lại để xem tôi còn cần gì, tò mò.Vẫn còn tò mò lắm dù ngà y hôm nay em đã đặt ra cho tôi khá nhiá»u câu há»i. Sá»± hiếu kỳ cá»§a tôi vẫn hòan tòan chưa được thá»a mãn, trả lá»i các câu há»i cá»§a em chỉ khiến tôi tiết lá»™ nhiá»u hÆ¡n nữa vá» những Ä‘iá»u bà máºt cá»§a mình. Ngoại trừ những suy Ä‘oán cá»§a chÃnh mình tôi thu lượm được rất Ãt vá» em. Như thế rõ rà ng là không công bằng.
“Nà y Bella?â€
“Vângâ€
“Ngà y mai là tá»›i lượt anh đấy nhé!â€
Trán em nhăn lại “Tá»›i lượt anh là m gì cÆ¡?â€
“Tá»›i phiên anh đặt câu há»iâ€. Ngà y mai khi chúng tôi bên nhau ở má»™t nÆ¡i an toà n hÆ¡n, được bao bá»c bởi vô số các nha chứng, tôi sẽ có được những câu há»i cá»§a mình.
Tôi cưá»i toét miệng khi nghÄ© tá»›i chuyện đó và phải láºp tức quay Ä‘i bởi lẽ em chẳng há» có dấu hiệu nà o muốn rá»i Ä‘i. Dù em có Ä‘ang đứng bên ngòai xe ô tô cá»§a tôi Ä‘i nữa dư âm cá»§a luồng Ä‘iện vẫn còn đâu đó trong bầu không khÃ. Tôi muốn mình cÅ©ng bước ra ngòai, Ä‘i vá»›i em đến táºn cá»a nhà như má»™t cái cá»› để tôi có thể được ở bên em lâu hÆ¡n chút nữa.
Không được có thêm những sai lầm nữa! Tôi nhấn ga và rồi thở dà i khi bóng em khuất dần phÃa sau tôi. Tất cả cứ như là tôi luôn hoặc là chạy tá»›i bên em hoặc là chạy xa khá»i em, không bao giỠở bên em cả. Tôi sẽ phải tìm ra cách nà o đó để giữ vững vị trà cá»§a mình nếu như chúng tôi tìm được chút bình yên.
Tà i sản của bungong215
Last edited by khungcodangcap; 02-09-2009 at 11:09 PM .
21-01-2010, 02:49 PM
Julie Princess
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 18
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
hix hix...chưa xuất bản táºp 5 nhỉ, Ä‘á»c như nà y Ä‘au mắt quá TT_TT
Tà i sản của **pe"mju**
Chữ ký của **pe"mju**