Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 5
Hai đứa chạy đến cửa hàng đen gần nhất. Còn lâu mới đến buổi tối là giờ online chính thức của các gamer nên cửa hàng khá vắng vẻ. Mấy tên phục vụ định chạy đến đã bị thằng Chiến ra hiệu đuổi đi. Chiến lôi Cường đến một gian hàng vũ khí khá biệt lập. Nó chỉ cho Tất Cường xem một thanh kiếm nằm trang trọng trên một bệ trong một cái hộp kính
“Mày xem sức công phá của nó đi!”
Tất Cường nhíu mày nhìn vào thanh kiếm.
‘Hỏa xà kiếm’ yêu cầu: cấp 20, sức công phá 700- 800.
Khoan đã! Tất Cường giật mình khiếp hãi. Vũ khí cho cấp 20 không phải chỉ có sức công phá khoảng 60- 70 hay sao? Tại sao thanh kiếm này lại có sức mạnh khủng khiếp đến như vậy? Chẳng lẽ là trang bị thánh cấp. Nhưng trang bị thánh cấp không được bán tại các ‘cửa hàng đen’. Đó là luật của nhà sản xuất nhằm đảm bảo tính công bằng cho các gamer. Như vậy, nó chỉ có thể là trang bị phép thuật. Nhưng dù vậy thì sức mạnh như vậy cũng là quá cao.( Trong ‘Khám phá’, trang bị được chia làm 3 cấp là thường- phép thuật- thánh)
Tất Cường càng nhìn càng đờ đẫn, càng nghĩ càng khó hiểu, càng sợ hãi. Hắn là ‘yêu quái’ nên không thể sử dụng hầu hết các loại vũ khí. Ưu điểm chính của hắn khi tham chiến với nhân loại là ‘máu trâu, da dầy, thịt béo’. Nếu như những người chơi khác được trang bị loại vũ khí như thế này thì hắn không cần chơi trò này thêm nữa.
Hiểu được suy nghĩ của thằng bạn, Chiến đá cho nó một cái, bảo
“Nhìn kỹ yêu cầu đi mày!”
Tất Cường ngớ người. Hắn ngạc nhiên nhìn kỹ lại
‘Hỏa xà kiếm: yêu cầu kiếm sĩ pháp thuật cấp 20’
‘Kiếm sĩ pháp thuật’, không phải là kiếm sĩ mà là kiếm sĩ pháp thuật sao? Tất Cường kinh ngạc. Nó quay sang hỏi bạn
“Trong ‘Khám phá’ có class này à? Sao tao không biết nhỉ?”
Thằng Chiến nhìn nó như nhìn một người ngoài hành tinh. Nó nói
“Một tháng vừa rồi mày học ở trường Thiên Đường cái quái gì vậy hả?”
Tất Cường hơi nao nao, đáp
“Thì các loại phép thuật và cách sử dụng cũng như đối phó với nó.”
Thằng Chiến thở dài ngán ngẩm
“Ông tướng ơi. Game này tên gọi là ‘Khám phá’ tức là nhà sản xuất khuyến khích mày tìm hiểu những phần không được công khai trong game, chứ không cần mày cày bừa như một con trâu ngu ngốc. Mày hiểu chưa?”
Tất Cường đã quá quen với cách nói năng của thằng bạn nên cũng chẳng thèm quan tâm đến ý tứ móc máy của nó. Cường nói
“Tao vẫn chưa hiểu.”
Thằng Chiến cười khà khà
“Giống như khi mình làm nhiệm vụ vừa rồi thôi. Tao cũng cố gắng tìm hiểu cách khiến cho không cần phải ‘cày bừa’ mà vẫn mạnh. Tao phát hiện ra nhiều đặc điểm của các class công khai và không hài lòng với chúng, như class kiếm sĩ thì như khẩu súng bộ binh; class pháp sư thì như một khẩu pháo. Tao muốn kết hợp ưu điểm của cả hai class này và tao tìm ra nó. Một class ẩn ‘Kiếm sĩ pháp thuật’, một sự kết hợp giữa class kiếm sĩ và class pháp sư. Nó tương tự như trong truyện Naruto: Mộc độn là kết hợp của Thủy độn và Thổ độn vậy. Class này rất tuyệt, nó kết hợp được hầu hết ưu điểm của hai class kiếm sĩ và pháp sư và gần như không có những nhược điểm chủ chốt của các class kia. ”
“Mày nó là chỉ cần có hai class kiếm sĩ và pháp sư là có thể có class ‘kiếm sĩ pháp thuật’ này”
Tất Cường kinh ngạc hỏi. Chiến bực bội đáp
“Nếu vậy thì tao lấy ví dụ trong truyện Naruto làm cái gì? Phải thỏa mãn điều kiện nữa mới được. Và nói luôn có hai class ấy rồi thì còn có thể tạo ra class mới là ‘ Pháp sư kiếm sĩ’ nữa cơ. Mày khỏi thắc mắc lung tung”
Tất Cường bị rào đầu thì hơi xấu hổ, nhưng vẫn hỏi
“Điều kiện gì?”
Chiến nói giọng bề trên
“Hai class phải có một cùng lever nhất định là các cấp: 20; 50 và master. Không chỉ vậy cần phải có một vật phẩm đặc trưng tương đương là B; A; S.”
Tất Cường nghĩ ngợi một chút mới hỏi
“Mày muốn có thanh kiếm này chẳng lẽ mày đã là một ‘kiếm sĩ pháp thuật’ rồi à?”
Chiến lắc đầu
“Chỉ sắp thôi. Tao đã luyện để có cả hai cấp kiếm sĩ và pháp sư đều đạt cấp 20. Giờ chỉ cần chuyển đổi là xong.”
Tất Cường kinh ngạc nhìn thằng bạn, hỏi
“Sao mày lại phải vất vả thế? Với một vật phẩm cấp B mày có thể chuyển đổi thành những huyết thống đặc biệt mà! Làm như vậy không tốn công phải luyện cả hai class một lúc mà lại có thực lực mạnh không kém hơn class kia.”
Chiến nhìn nó cười khùng khục
“Đơn giản vì đây là game ‘Khám phá’.”
Tất Cường trố mắt nhìn thằng bạn. Chơi thân với nhau lâu ngày vậy mà bây giờ nó mới thấy được một phần tính cách của thằng bạn nó. Cường nở một nụ cười tươi rói
“Tốt! Mày cần tao giúp gì, cứ nói đi. Tao sẽ giúp mày hết lòng.”
Thằng Chiến ra vẻ cảm động đến phát khóc
“Ôi, bạn thân ơi! Mày không cần làm gì đâu! Chỉ cần mua giúp tao thanh ‘Kiếm Hỏa xà’ này thôi.”
Tất Cường ngớ người. Nó nhìn lại bảng giá và giật bắn mình
“Giá 1 vật phẩm cấp B + 1.000USD”
Nó vội nói
“Tao giúp mày về phương diện tinh thần thôi. Ví tao nép lắm.”
Thằng Chiến nổi khùng lên
“Mày đừng quên là mày sắp được một vật phẩm cấp S, và mày đã nói là sẽ cho tao toàn bộ phần thưởng của nhiệm vụ lần này.”
Tất Cường lúng túng. Trần đời nó ghét nhất là những việc bất công. Nó không thể phủ nhận rằng khi làm nhiệm vụ lần này, cả hai đứa đều tốn rất nhiều công sức, tiền của nhưng nó lại là kẻ nhận được hầu hết chỗ tốt khi nhiệm vụ hoàn thành. Điều đó làm nó khó chịu khi phải đối mặt với thằng bạn nhưng 1.000USD đâu phải con số nhỏ.
Tất Cường thở dài, chịu thua
“Được rồi. Nhưng tao chỉ còn có 610USD thôi. Đó là toàn bộ tiền tiết kiệm của tao. Nếu mày muốn có thanh kiếm thì phải góp thêm vào.”
Thằng Chiến cười khà khà gật đầu chấp nhận. Tất Thắng nhận số tiền thiếu, mua thanh kiếm và đưa nó cho Chiến. Hai đứa vui vẻ đi đến gặp NPC chuyển đổi nghề nghiệp. Đó là một gã đàn ông trong bộ giáp da màu xanh da trời, hông đeo kiếm phép, đầu đội màu trụ, trông có chút phong thái cổ điển. Ông ta nhìn thấy hai người đi lại thì cất lời
“Xin chào. Các vị muốn chuyển đổi thành class gì? Ta biết một số class có thể thích hợp với cả những đội nhóm gồm người và yêu quái, rất thích hợp với các vị.”
Chiến lắc đầu
“Cảm ơn sự quan tâm của ngài. Tôi muốn gặp anh Văn Minh.”
Đàn ông hơi ngớ người một chút rồi mỉm cười
“Anh Văn Minh đang bận tiếp khách. Thật xin lỗi hai vị.”
Chiến cười nói
“Khách nào vậy. Có phải là một ‘Kiếm sĩ pháp thuật’ không?”
Người đàn ông nói
“Kiếm sĩ pháp thuật? Trên đời này có class này sao?”
Chiến tiếp luôn
“Cấp 20.”
Người đàn ông nói
“Một vật phẩm cấp B và 500USD.”
Chiến đáp
“Đồng ý.”
Ông ta giơ thanh kiếm lên cao và hét lớn
“Chiến đấu vì tự do và công lý của thế giới.”
Chiến rùng mình, đón nhận luồng sáng từ thanh kiếm chiếu xuống. Nó đã trở thành một kiếm sĩ pháp thuật đầy sức mạnh. Thằng Chiến rút ra thanh kiếm ‘Hỏa xà’ múa tít mù. Thanh kiếm phun ra một luồng lửa theo từng đường kiếm. Hơi nóng phả ra khiến cho cả một vùng xung quanh trở lên ngột ngạt. Mọi người xung quanh cùng trố mắt ra nhìn. Thằng Chiến ngửa mặt lên trời, cười điên cuồng. Tất Cường phía dưới há hốc mồm kinh ngạc, toàn thân run rẩy.
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 6
Chia tay với Chiến, Tất Cường log out khỏi mạng. Nó nhanh chóng báo cáo việc học tập ở trường với hai ‘sếp lớn’, rồi tắm táp, ăn cơm, soạn sách vở. 9h, Tất Cường lại đăng nhập game.
Hắn muốn đến ngay trụ sở của bọn Vampire chúa để xem đã có thể nhận được vật phẩm cấp S kia chưa nhưng cũng có chút ngại ngùng. Hình ảnh thằng Đại Thiên chỉ lừ mắt một cái mà làm nó cứng đờ cả người, cảnh thằng Chiến với thanh kiếm pháp thuật hiện ra trong đầu hắn. Lòng tham trong nó càng dâng lên, không thể đè nén nổi. Nó muốn có ngay vật phẩm cấp S đó. Nó muốn có được những năng lực tuyệt vời đó. Nó muốn có cái cảm giác cao cao tại thượng đó. Máu trong người nó như sôi lên. Nó lấy một lá bùa di chuyển tức thời ra dán lên người.
‘Bụp’. Tất Cường hiện ra trước cửa căn nhà của bọn Vampire chúa. Hai tên bảo vệ đứng ngoài gật đầu chào hắn. Hắn vội vã đi vào bên trong. Một gã bảo vệ đứng sẵn bên trong làm Cường suýt đâm vào gã. Tất Cường kinh hãi nhảy lùi lại. Đây đã lần thứ hai hắn bị hù bởi trò này rồi. Cái bọn người này sao cứ thích chơi trò xuất hiện bất thình lình vậy chứ? Gã bảo vệ cúi chào hắn và bảo
“Chào ngài, mọi người đã chuẩn bị xong và đang chờ ngài ở dưới hầm mộ. Mời ngài theo tôi.”
Hầm mộ? Bọn này tính chơi trò gì thế này? Tất Cường lo lắng đi theo gã bảo vệ xuyên các hành lang tối om. Dù Cường là người sói nhưng cũng gần như chẳng nhìn thấy gì trừ cái lưng to bè của gã bảo vệ trước mặt. Đi loanh quanh một vòng, rốt cuộc họ cũng đến nơi. Gã bảo vệ đưa hắn đến trước một cánh cửa lớn có hai gã khác đứng ngoài canh gác thì dừng lại và ra hiệu mời Cường đi tiếp. Hai gã kia liền đưa tay mở cánh cửa như hình ảnh thường thấy trong phim mỹ.
Tất Cường khẽ cau mày lại, đi vào trong. Bên trong là một khoảng không gian tối đen như mực. Tất Cường ngơ ngác nhìn xung quanh. Hắn tưởng phải có một đống người ở đây chờ hắn chứ. Đúng lúc ấy một luồng sáng chụp vào hắn. Tất Cường thất kinh, định lùi lại, nhưng một âm thanh đã vang lên
“Không cần hoảng sợ. Chỉ là ánh đèn thôi.”
Ánh đèn? Hắn bình tĩnh lại quan sát xung quanh. Quả thật chỉ là những ánh đèn đang chiếu lên người hắn. Lúc này, Tất Cường giống như một diễn viên ngôi sao bước ra sân khấu. Cả không gian tối đen chỉ có mỗi chỗ hắn là sáng chói lọi. Đây là cảm giác của một ngôi sao sao? Tất Cường hít một hơi, sung sướng nghĩ. Hắn chưa bao giờ thấy mình trở lên quan trọng đến như thế. Giọng nói khi nãy lại vang lên
“Tất Cường, hãy trả lời câu hỏi của chúng ta. Chúng ta muốn ngươi làm cận vệ cho công nương Zuzu, ngươi có đồng ý không?”
Công nương Zuzu? Cận vệ? Ai thèm quan tâm chứ? Hắn chửi thầm trong đầu
“Đồng ý.”
“Ngươi có thề sẽ vĩnh viễn trung thành với công nương Zuzu, kể cả còn sống hay đã chết không?”
“Đồng ý.”
“Ngươi có thề sẽ dùng tất cả sức mạnh, trí tuệ, của cải, kể cả chính tính mạng mình để bảo vệ tính mạng, danh dự và uy quyền của công nương Zuzu?”
Trong game thì sao cũng được. Hắn chửi thầm trong đầu
“Đồng ý.”
“Ngươi hãy bước lên mười ba bước.”
Tất Cường làm theo. Ánh sáng cũng di chuyển theo hắn. Khi hắn bước đủ số bước thì trước mặt hắn sáng lên. Một chiếc ngai vàng hiện ra trước mắt hắn. Chiếc ngai được trang trí theo kiểu phương tây, vừa tạo cho người ta cảm giác cao quý vừa tạo cảm giác thân cận, gần gũi. Trên ngai một cô bé xinh xắn đang ngồi. Cô bé trông thật đáng yêu trong bộ trang phục quý tộc phương tây. Nhìn cô bé, trong lòng Tất Cường dâng lên cảm giác chưa từng có. Cảm giác muốn che chở, bao bọc, bảo vệ cô khỏi tất cả những xấu xa trên thế giới này. Chỉ có điều mỉa mai là hắn quên mất hắn đang đứng ở đâu và đang đứng trước mặt ai. Đứa bé ấy có thể nói là một trong những NPC xấu xa nhất thế giới.
Âm thanh khi nãy lại vang lên
“Công nương Zuzu, xin hỏi công nương có chấp nhận người sói Tất Cường đang đứng trước mặt công nương làm cận vệ của người không?”
“Chấp nhận”
“Liệu công nương có hứa sẽ cung cấp cho anh ta tất cả mọi điều có thể để anh ta làm tốt nhiệm vụ của mình? Liệu công nương có làm hết sức để cung cấp cho anh ta: cơm nước khi anh ta đói khát; nhà cửa khi anh ta cần nghỉ ngơi; trang bị và vũ khí khi anh ta chiến đấu; thuốc men và dịch vụ chăm sóc khi anh ta bị thương…”
“Ta hứa”
“Liệu công nương có hứa sẽ tưởng thưởng cho anh ta xứng đáng với những gì mà anh ta đáng được hưởng.”
“Ta hứa”
“Liệu công nương có hứa sẽ trân trọng anh ta như trân trọng bàn tay của chính người.”
Cô bé Zuzu đứng lên, rời khỏi ghế. Tất Cường thì quỳ 1 chân xuống như trong phim châu âu trung cổ. Dù vậy thì gương mặt của hắn vẫn cao ngang đầu của Zuzu. Hắn nhìn vào mắt cô bé và mỉm cười. Cô bé hơi nghiêng đầu nhìn gã, có vẻ thích thú.
Giọng nói lúc nãy lại vang lên
“Công nương Zuzu, hãy trao cho cận vệ của người thanh kiếm bóng đêm. Biểu tượng muôn đời của sức mạnh tối cao.”
Cô bé rút một thanh kiếm đang đeo bên hông ra. Cô nâng ngang thanh kiếm, đưa ra trước mặt. Tất Cường cũng giơ hai tay đón thanh kiếm. Ngay khi thanh kiếm chạm vào tay, cơ thể hắn như bị một luồng gió lạnh ngắt thổi qua. Hắn rùng mình một cái rồi lại bình thường như cũ. Giọng nói lại vang lên
“Nhân danh tất cả các vị thần, ta tuyên bố: từ bây giờ người sói Tất Cường chính thức trở thành cận vệ của công nương Zuzu.”
Một chàng vỗ tay như sấm động vang lên. Vài ngọn nến hiện ra làm căn hầm sáng lên đôi chút dù vẫn còn u ám. Xung quanh Tất Cường xuất hiện rất nhiều người mặc áo chùm kín đầu. Họ đang vỗ tay chúc mừng nó. Một người đàn ông đã rất già đi đến. Ông ta cúi chào cô bé kia và quay sang nói với Tất Cường
“Bây giờ đã đến lúc chúng tôi trao quà tặng cho ngài như đã hứa.”
Không có bất cứ một âm thanh thông báo nào của hệ thống chứng tỏ vật phẩm đặc thù đã được trao cho hắn, Tất Cường ngạc nhiên nhìn ông ta. Nhưng ông ta lại đưa ra một cái lọ thủy tinh đựng đầy một thứ chất lỏng gì đó và một vật thể tròn tròn đang trôi nổi trong đó. Tất Cường nhìn kỹ vật thể đó thì.
“Á á á…”
Má ơi. Vật thể đó không ngờ là một con mắt còn tươi nguyên. Tất Cường kinh hoàng lùi lại, lắp bắp hỏi
“Ông…ông muốn làm gì, hả?”
Ông lão cười nhẹ nói
“Đây là một trong hai con mắt của đế vương mà cậu mang về cho chúng tôi. Chúng tôi đã quyết định sẽ ghép nó cho con mắt đã hỏng của cậu.”
“Cái gì? Ghép mắt cho tôi hả? Không cần đâu. Chỉ một tháng sau là nó tự hồi phục thôi. Tôi là người sói vàng mà.”
(Người sói chia ra làm ba bộ tộc quý: người sói xám, có sức mạnh lớn nhất, người sói bạc: giỏi phép thuật nhất và người sói vàng: khả năng phục hồi cao nhất.)
Ông già nhìn hắn cười cười trêu chọc
“Không cần thật sao? Cậu không muốn có con mắt của đế vương sao? Cậu không muốn có năng lực của kẻ đã từng khiến cậu khốn đốn sao?”
Con mắt của đế vương! Hình ảnh kiêu ngạo của thằng Đại Thiên lại hiện ra. Tất Cường nghiến răng
“Ghép nó cho tôi. Nếu tôi có được con mắt đó, tôi có thể giúp các người làm bất cứ việc gì.”
Ông lão gật đầu bảo
“Vậy cậu chịu khó ngủ một chút nhé.”
Trời đất tối sầm lại. Tất Cường không biết chuyện gì xảy ra và cũng không dám log out vì sợ làm hỏng cuộc phẫu thuật. Một lúc sau, khi nó đã bắt đầu khó chịu thì mọi thứ sáng sủa trở lại. Nó nhìn quanh. Nó đang ở một mình trong một căn phòng ngủ bình thường. Nó vội đi tìm một chiếc gương để kiểm tra khuôn mặt mình sau cuộc phẫu thuật. Vừa nhìn vào gương nó giật mình, lùi lại. Trong gương bây giờ nó giống hệt anh chàng thuyền trưởng chột mắt trong các tác phẩm về hải tặc với một cái bịt mắt đen sì trên mắt trái.
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 7
“Con mắt của đế vương”
Tất Cường lẩm bẩm. Nó ngờ ngợ đưa tay sờ lên cái mạng bịt mắt. Nhưng ngón tay của hắn đột nhiên dừng lại. Chính xác hơn là nó bị một sức mạnh vô hình nào đó ngăn lại. Tất Cường ngạc nhiên nhìn ngón tay của mình. Dù hắn có cố gắng cỡ nào thì nó vẫn không tiến lên dù chỉ là đôi chút. Đúng lúc đó, một giọng nói non nớp dễ nghe vang lên
“Đừng quá cố sức, vô ích! Hành động đó hoàn toàn không thể thực hiện được đâu.”
Tất Cường giật mình, xoay người lại. Đó là Zuzu, cô bé đã vào phòng hắn từ lúc nào.
“Tại sao cô có thể…?”
Nó hỏi. Nhưng Zuzu không đợi nó nói dứt câu đã cắt lời
“Đừng quên ta là Vampire. Còn về con mắt đó của ngươi. Chúng ta đã gài thêm rất nhiều bùa chú bảo vệ nó để không ai kể cả ngươi có thể hủy hoại nó.”
Tất Cường nhíu mày lại. Nó hiểu được sức mạnh của con mắt này, hắn đã nếm mùi của nó rồi, nên nó cũng có thể hiểu được tầm quan trọng của con mắt đối với những kẻ này. Nhưng có điều hắn vẫn chưa hiểu tại sao họ lại chọn gã một kẻ xa lạ để giao cho bảo bối này mà không phải là bất cứ ai trong số họ. Tất Cường đưa ra câu hỏi và hắn nhận được một câu hỏi khác từ cô bé
“Ngươi đã bao giờ nghe nói đến vấn đề kháng thể chưa?”
Tất Cường hơi hiểu, gật đầu
“Rồi. Đó là hiện tượng cơ thể phản ứng chống lại những xâm nhập từ bên ngoài. Việc cấy ghép chỉ có thể coi là thành công sau khi phản ứng này không làm cơ thể đào thải bộ phận vừa cấy ghép. Ý cô có phải là do phản ứng này của các cô quá mạnh nên không thể tiến hành cấy ghép con mắt.”
Cô bé gật đầu thừa nhận và nói thêm
“Hầu hết các huyết thống giới hạn đều có hiện tượng bài trừ lẫn nhau. Nhưng cũng có trường hợp ngoại lệ và trường hợp huyết thống của người sói vàng và huyết thống của mắt thần là một ví dụ. Các ngươi không những không bài trừ nhau mà còn phối hợp bổ khuyết cho nhau một cách hoàn hảo.”
Cô bé nói tới đó thì im lặng. Tất Cường không thấy có âm mưu gì trong việc này nên không quan tâm đến nó nữa. Hắn nhắm mắt cảm nhận sự ngọn ngào của sức mạnh. Hắn đã từng ghen tỵ với các nhân vật trong mỗi câu truyện, mỗi bộ phim vì sức mạnh của họ. Hắn đã ao ước hàng trăm, hàng ngàn lần giá như hắn có được sức mạnh đó. Bây giờ hắn đã có nó, hắn đã có một trong những sức mạnh kinh khủng đó. Hắn sẽ làm gì tiếp theo với nó đây. Ý nghĩ này làm hắn cảm thấy tuyệt diệu, nhưng cô bé lại đánh thức hắn khỏi giấc mơ
“Giờ ngươi hãy thay trang phục đi rồi đi giúp ta làm nhiệm vụ. Nhớ kiểm tra các skill của con mắt trước khi đi đấy.”
Skill của mắt? Tất Cường hơi ngạc nhiên nhưng nó nhanh chóng hiểu ra. Nó mở bảng skill ra kiểm tra. Nó có thêm hai skill mới
‘Phát hiện Mana: (Skill do thám) Người sử dụng có thể nhìn thấy những mana trong cơ thể, trận pháp hoặc phép thuật xung quanh, phạm vi 50m. Tổn hao: 40MP cho 20 giây đầu tiên và 5MP cho mỗi giây tiếp theo.’
‘Khu vật:(Skill Điều khiển) Người sử dụng có thể điều khiển các vật khác mà không phải chạm tay vào nó. Tổn hao: 300MP cho 30 giây đầu tiên và 15 MP cho mỗi giây tiếp theo
Tất Cường hơi bất ngờ với skill ‘Phát hiện Mana’. Nó đã biết con mắt của đế vương có thể sử dụng để điều khiển nhưng đây là lần đầu tiên nó biết rằng con mắt đó còn được dùng để do thám. Có thể nói skill này giống như Bạch nhãn trong Naruto và chắc nó cũng có những skill khác hỗ trợ như Nhu quyền của dòng họ HyuGa trong Naruto. Bỏ qua điều đó, nó nhìn xung quanh. Nó thấy một bộ quần áo treo ở trên mắc. Bộ đồ phát ra một màn sáng mỏng, mờ nhạt
“Trang phục phép thuật!”
Tất Cường thốt lên, kinh ngạc. Zuzu cười nói
“Không chỉ có thế thôi đâu! Nó còn là trang phục toàn bộ đấy. Hơn nữa, nó được thiết kế phù hợp với chủng tộc người sói, các anh.”
Trang phục toàn bộ thiết kế cho chủng tộc yêu quái! Tất Cường không tin nổi vào tai mình. Trang bị trong game được chia làm ba loại chính là thường, có phép thuật và cấp Thánh. Các trang bị có phép thuật còn được chia thành nhiều loại nhỏ hơn là trang bị đơn, trang bị theo bộ và trang bị chủng tộc,…
Hầu hết các trang bị có phép thuật đều có bùa chống yêu quái (yêu quái không thể sử dụng chúng hoặc nếu có cũng không thể phát huy hết uy lực của chúng). Chỉ riêng trang bị chủng tộc lại được thiết kế riêng cho từng chủng tộc yêu quái nhất định, giúp tăng các khả năng đặc biệt của từng chủng tộc. Loại trang phục này tuy có bán tại các cửa hàng đen nhưng giá rất cao mà số lượng cũng rất ít, rất khó mua. Nói tóm lại, người chơi các chủng tộc yêu quái có sức mạnh lớn và nhiều skill đặc biệt nhưng lại có trang bị kém hơn rất nhiều so với người chơi thuộc chủng tộc nhân loại.
Bản thân Tất Cường cũng chỉ có ba món trang bị có phép thuật trang bị đơn và không phù hợp với chủng tộc người sói của hắn. Đây là một trong những lý do làm nó ganh tỵ với thanh kiếm Hỏa Xà của thằng Chiến. Nhưng nó không thể mua được các trang bị thích hợp cho mình nên đành chịu.
Bây giờ khi nó có được một công việc chính thức cho một tổ chức NPC. Nó không những được họ trao cho một báu vật quý giá như con mắt của đế vương mà còn được họ cung cấp một bộ trang phục toàn bộ chủng tộc thích hợp với chủng tộc của nó, một bộ trang phục tron mơ. Nó đã nhận ra được sự khác biệt giữa một người làm mùa vụ với một người có công việc chính thức. Tất Cường liền trang bị chúng vào người.
Bộ trang phục này bao gồm một cái mũ trùm kín đầu, cổ và lộ mặt; một cái áo da màu xám, độ đàn hồi tốt, quần dài màu nâu xám; giày da có lông thú ở cổ ống; găng tay màu xám tro và một bộ vuốt sáng bóng. Bộ trang phục tăng cho hắn thêm 10% cho lượng máu, mana, tấn công, phòng ngự, 20% cho tốc độ và sức bật, 4% cho tốc độ phục hồi. Ngoài ra, bộ trang phục còn giúp hắn có thêm skill ‘đánh loạn’ dùng cho khi bị sói hóa. Đúng là bộ trang phục dành riêng cho người sói. Tất Cường ngắm nghía bản thân một lúc rồi quay sang nói với Zuzu
“Tôi là cận vệ của cô, vậy giờ tôi phải làm gì?”
Zuzu nhìn hắn nói
“Đương nhiên là đi theo ta khi ta luyện lever rồi. Chứ ngươi nghĩ còn nhiệm vụ gì nữa?”
Tất Cường cười cười nói
“Ý tôi muốn hỏi là giờ chúng ta sẽ làm gì?”
Zuzu gật gù như người lớn
“Về việc đó thì ta cũng chưa quyết định được. Hiện chúng ta có thể đi hai nơi là ‘Cấm địa Máu’ và ‘thành phố ma quỷ’. Nhưng ta cũng muốn đi tìm ‘kho báu của tử thần’ nữa. Ngươi có ý kiến gì không?”
Tất Cường há hốc mồm. Đây là một kiểu giao nhiệm vụ kỳ quái nhất mà hắn từng thấy. Nhưng lúc này không phải lúc để ngạc nhiên, hắn cần phải chọn một nhiệm vụ phù hợp. Hắn nhanh chóng điểm qua ba nhiệm vụ trên.
‘Cấm địa Máu’ là một khu vực bị phong ấn, chỉ những người chơi có lever dưới 40 cấp mới vào được. Trong cấm địa này có rất nhiều tài liệu quý hiếm có thể dùng để luyện thuốc, pháp khí cao cấp nên các tổ chức NPC rất chú trọng nơi này. Các tổ chức này không chỉ thường xuyên phái các đệ tử cấp thấp được trang bị đầy đủ tiến vào cấm địa thu thập tài liệu mà còn luôn ngầm giám sát cấm địa, sẵn sàng giết người đoạt bảo. Cấp độ của hắn chỉ mới có 31, đi chỗ này thì lành ít dữ nhiều.
‘Thành phố ma quỷ’ là một thành phố kỳ lạ trong lãnh thổ Mắt Thần. Tại đây, thường xuyên có người chết một cách đầy bí ẩn. Những kẻ này có đủ các chủng tộc, cấp độ, tổ chức,… Những cuộc điều tra đều không cho kết quả gì đáng kể. Chính quyền chỉ đưa ra những kết luận chung chung, vô trách nhiệm. Hiện có một tỷ phú đang trao giải thưởng lớn cho ai khám phá được bí ẩn này.
‘Kho báu của tử thần’ nằm ở một khu hầm ngầm. Trong đó có rất nhiều bọn xác sống. Ai bị bọn ma quỷ ấy cắn trúng thì sẽ bị nhiễm độc và chết ngay sau đó và gia nhập với bọn chúng. Nhưng nói lại thì đây là nơi an toàn nhất trong cả ba nhiệm vụ. Đơn giản vì hắn và Zuzu đều là những sinh vật bóng tối, thuộc hạ của thần chết. Quỷ độc có rất ít tác dụng đối với họ. Thế là Tất Cường quyết định chọn nhiệm vụ ‘Kho báu tử thần’, Zuzu cũng không phản đối gì mà chỉ ra lệnh cho bọn thuộc hạ chuẩn bị cho chuyến đi. Zuzu bỗng quay sang hắn bảo
“Trước hết ngươi cần thực tập một chút các skill của con mắt đã. Ngươi hãy dùng từng skill cho ta xem.”
Tất Cường hơi ngần ngừ một chút rồi sử dụng skill ‘Phát hiện Mana’. Trước mắt hắn cảnh vật đột nhiên thay đổi. Cảnh vật như bị biến thành một mảng sương khói mơ hồ. Trong đám sương đó không ngờ lại có mấy chỗ phát sáng rất rõ ràng như những ngôi nhà có đèn trong đêm. Những khối sáng này có nhiều màu sắc hình dạng khác nhau nhưng khối nào cũng gây ra cho hắn cảm giác lạnh lẽo, băng giá. Hắn quan sát kỹ xung quanh một chút thì phát hiện ra một đám những đốm sáng nhỏ như những con đom đóm nhưng lại tạo cảm giác ấm áp đang ở cách hắn khá xa.
Ngừng sử dụng kỹ năng, Tất Cường mô tả lại những gì mình thấy cho Zuzu nghe. Cô bé nhíu mày một cái rồi đưa cho hắn một tấm gỗ phép và hỏi
“Ngươi biết sử dụng các phép ‘Paste’, ‘Copy’, ‘Watch’ chưa? Nếu đã biết thì ‘paste’ những hình ảnh mà ngươi vừa nhìn thấy vào đây.”
Tất Cường gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Paste, copy là những skill dùng để ghi,in, sao chép các hình ảnh, sự việc mà người chơi bắt gặp vào một vật dụng phép thuật, còn skill watch dùng để xem những ghi chép đó. Hắn nhanh chóng paste cảnh vừa rồi lên tấm gỗ và đưa nó cho Zuzu. Cô bé watch hình ảnh đó một lúc rồi bảo
“Những hình ảnh mà ngươi vừa nhìn thấy là các hình ảnh của những người quanh đây. Đó là một cách do thám rất tuyệt diệu. Chỉ có điều theo ta biết skill do thám của con mắt đế vương không chỉ đơn giản cho biết những hình ảnh đơn thuần như thế mà còn kèm theo nhiều thông tin hữu dụng khác. Ngay cả những con mắt mới mở cũng cho biết nhiều thông tin hơn con mắt của ngươi. Nếu đã vậy thì cũng có thể đoán skill còn lại cũng chẳng ra sao, nên ngươi không cần thử nữa. Theo nghiên cứu của chúng ta thì hiện tượng này là do cấp độ người sói vàng của ngươi còn quá yếu. Nhưng vì thực lực của ngươi còn quá yếu nên chúng ta có thể chấp nhận mức độ này. Tuy nhiên, chúng ta hi vọng trong tương lai ngươi sẽ nâng cấp đẳng cấp người sói của ngươi để con mắt có thể trở lên hữu ích hơn nữa.”
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 8
Việc chuẩn bị cho chuyến đi do bọn thuộc hạ của Zuzu lo liệu. Chúng chắc đã có chuẩn bị trước nên chỉ 5 phút sau mọi thứ đã sẵn sàng. Nhóm thực hiện nhiệm vụ gồm có sáu người ngoài Tất Cường và Zuzu thì còn ba người đàn ông lực lưỡng trong bộ comle và một người phụ nữ xinh đẹp khêu gợi với bộ áo xẻ sâu ở ngực. Tất Cường muốn rủ thêm thằng Chiến cùng đi nhưng thằng quỷ sứ ấy lại bảo có một cuộc hẹn với hội các nữ kiếm sĩ nào đó và từ chối. Tất Cường nghe lý do thì ghen tức đến xì khói mà không làm sao được. Hắn bực bội đi theo đám Vampire tiến vào một trận pháp dịch chuyển tức thời để di chuyển đến địa điểm thực hiện nhiệm vụ.
Nơi họ hiện ra là trước cửa một cái hang hẹp chỉ độ rộng cho hai người đứng sánh vai nhau. Hang sâu hun hút nhìn không thấy tận cùng là Tất Cường hơi thấy rờn rợn. Họ tiến hành ghép nhóm theo phương thức cào bằng kinh nghiệm thu được. Tiếp đó thì Tất Cường thực hiện nhiệm vụ do thám của mình. Hắn sử dụng skill ‘Phát hiện Mana’ để quan sát xung quanh. Hắn nhanh chóng phát hiện ra bốn khối mana ẩn trên đường đi vào hang. Người phụ nữ tên Thúy Hạnh xem qua bản paste của hắn liền kết luận đó là một dạng bẫy ngầm. Cô ta tiến đến xử lý những cái bẫy đó, Thúy Hạnh là một chuyên gia về trận pháp. Trong khi đó, Zuzu bảo với Tất Cường
“Với con mắt của ngươi nếu dùng để phá giải các loại trận pháp thì không gì tốt bằng. Lúc này tuy ngươi không thể làm được việc đó nhưng cũng nên quan sát các động tác của Thúy Hạnh để tăng thêm kiến thức.”
Tất Cường thấy cô bé nói có lý nên dùng thần thức quan sát nhất cử nhất động của Thúy Hạnh. Khi họ đi qua khoảng cách 50m thì Tất Cường lại thực hiện nhiệm vụ do thám của mình. Cứ như vậy, họ cứ đi một lúc lại dừng lại cho Tất Cường do thám và Thúy Hạnh phá bẫy. Khoảng nửa tiếng sau, Tất Cường kinh hoàng nhận ra đường hầm đã mở ra một khoảng không to lớn như một hội trường. Sau đó, hắn nhận thấy một số lượng lớn các khối mana có kích thước rất lớn ở gần đó. Các khối mana này đang di chuyển rất nhanh về phía họ. Hắn đang hoảng hốt thì giọng của Zuzu vang đến
“Đừng để ý đến các khối sáng di động, hãy chú ý đến các khối bất động.”
Tất Cường hiểu ra. Những khối mana di động là những sinh vật còn những mana bất động là những mana của cạm bẫy hoặc của các trận pháp, những thứ có thể đe dọa thực sự bọn họ. Tất Cường nhíu mày, cố gắng tập trung quan sát các khối sáng để tìm ra những khối di động và những khối bất động giữa một loạt các khối sáng liên tục tiến tới rồi lại bay ngược trở lại. Một lúc sau, hắn gào lên
“Không thể được. Năng lực của tôi không đủ để làm việc này.”
“Lùi lại phía sau.”
Zuzu ra lệnh. Đó là một quyết định chính xác. Lao vào chiến đấu tại một nơi đầy dẫy kẻ địch và cạm bẫy là một hành vi ngu ngốc. Họ lùi vào nơi mà họ biết rõ là an toàn thì có thể yên tâm chiến đấu và tiêu diệt kẻ địch rồi tìm cạm bẫy sau.
Tất Cường thu hồi lại skill và quan sát trận chiến. Kẻ địch của họ là một đám đông hàng mấy chục tên undead, còn bên họ chỉ có một người đàn ông tham chiến. Kỳ lạ là lũ undead kia không để ý đến những người khác mà cứ điên cuồng lao vào tấn công ông ta, bất kể sống chết. Người đàn ông thì thật quá mạnh mẽ. Mỗi đòn ông ta đánh ra đều khiến cho lũ undead bị hất tung lên hoặc bị đẩy lùi lại, vài con thậm chí còn bị đánh thành nhiều mảnh vụn. Máu bầm, thịt thối văng khắp cả mặt đất. Một lúc sau, lũ undead xung quanh bị tiêu diệt sạch. Tất Cường cũng hoàn thành tấm paste các vị trí còn mana trong đường hầm cho Thúy Hạnh xử lý.
Họ càng tiến vào sâu thì số lượng undead xông ra càng lớn, mật độ càng dày đặc. Đến lúc này thì bọn họ không còn đơn giản là vừa đi vừa dừng lại nữa mà phải liên tục vừa đi vừa chiến đấu vừa quan sát vừa phá bẫy. Tất Cường dần dần cũng bắt đầu biết cách phân biệt các khối mana di động với các khối mana đứng yên. Khoảng một giờ sau, hắn thông thạo dùng thần thức để thông báo cho đồng đội vị trí của các bẫy theo phương thức truyền hình(truyền trực tiếp hình ảnh vào đầu đối phương). Điều đó giúp cho những gã đàn ông có thể tự do chiến đấu, tiêu diệt lũ undead mà không sợ bị vướng bẫy. Nó giúp họ nhanh chóng tiêu diệt kẻ địch hơn.
“Ping Pong. Chúc mừng người chơi Tất Cường thăng lên cấp 35, có 5 điểm tự do phân phối, may mắn tăng một điểm.”
Sau ba giờ chiến đấu, họ đã đi đến một gã ba đầu tiên và Tất Cường cũng nhận được thông báo thăng cấp của hệ thống. Cả nhóm dừng lại để xem bản đồ và nghỉ ngơi lấy sức, chuẩn bị cho cuộc chiến tiếp theo. Zuzu cân nhắc một chút rồi nói
“Theo bản đồ thì chúng ta đã đi được nửa đường rồi, nhưng nửa sau mới rắc rối. Bản đồ của chúng ta chỉ có một đoạn ngắn của con đường bên phải và không hề có thông tin về con đường bên trái. Theo thông tin về con đường bên phải thì chúng ta sẽ đụng với bọn zombie vốn là chiến binh. Lũ này mạnh hơn bọ undead mà ta vừa đụng phải, lever của chúng từ 50 trở lên.”
Nghe nói vậy thì Tất Cường lộ vẻ vui mừng. Hắn biết nhiệm vụ đã gần đến lúc kết thúc. Đây là suy luận của hắn vì nhiệm vụ tương đương với nhiệm vụ này là Cấm địa Máu, chỉ phải đương đầu với bọn NPC có lever từ 50 trở xuống, nên lever của bọn quái ở đây chắc cũng không thể quá cao mới đúng. Sắp đụng lũ quái lever 50 tức là nhiệm vụ sắp kết thúc, hắn háo hức muốn biết kho báu của tử thần là cái gì? Có thể là một vật phẩm đặc thù cấp độ A cũng nên.
Zuzu quyết định họ đi con đường bên trái thay vì con đường bên phải làm cho Tất Cường không khỏi ngạc nhiên nhưng gã không có tư cách để hỏi cô bé. Con đường bên trái giống như một con đường tỉnh lộ với chiều rộng đủ để hai chiếc xe tải cùng đi, khá ngoằn ngèo, rắc rối. Không giống như con đường lúc nãy, con đường này không có bất cứ một cạm bẫy nào và cũng không có bất cứ một con quái vật nào. Tất cả giống như sự im lặng trước cơn bão.
Nhóm người đi đến một căn phòng lớn có chứa hàng trăm cái thùng kim loại xếp thẳng hàng. Mỗi cái thùng to đến vài mét khối, tỏa ra hơi lạnh buốt da. Tất Cường nhíu mày. Hắn liền sử dụng skill do thám của mình. Vừa liếc nhìn mấy cái thùng gã kinh hoàng hét lên. Những người khác cùng ngạc nhiên nhìn hắn, Tất Cường thở hổn hển nói
“Bên trong có chứa một nguồn mana rất nhỏ nhưng lại tạo ra cảm giác rất hung hãn.”
“Mana có số lượng nhỏ nhưng lại có đặc tính hung hãn là đặc điểm của các yêu quái thiên về thể lực như người sói.”
Một người đàn ông nói. Những người còn lại cùng đưa mắt nhìn nhau. Họ nhận ra tình cảnh nguy hiểm của mình. Họ đang có nguy cơ phải đối đầu với một đội quân gồm hàng trăm tên người sói hùng mạnh chứa đầy chất kịch độc. Thúy Hạnh tiến tới một chiếc thùng, cô lấy ra một cây đũa phép và gõ vào nó. Chiếc thùng hơi sáng lên một chút rồi trở lại như cũ. Thúy Hạnh nhíu mày nói
“Những chiếc thùng này được liên kết với nhau bằng một trận pháp kỳ lạ. Trận pháp này sẽ đồng loạt kính hoạt các người sói bên trong khi thỏa mãn một điều kiện nào đó.”
Zuzu nhíu mày hỏi
“Cô không thể phá trận pháp đó sao?”
Thúy Hạnh lắc đầu đầy quả quyết.
“Không thể. Và chúng ta cũng không thể tiêu diệt bất kỳ tên người sói nào trong này được. Trận pháp và cái thùng là một lớp bảo vệ rất hoàn hảo. Muốn xuyên qua chúng, ta cần có một sức mạnh tương đương với cấp master.”
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 9
Zuzu nhíu mày suy nghĩ một chút rồi ra lệnh
“Tiếp tục đi tới phía trước. Mọi người chuẩn bị sẵn vũ khí trừ tà.”
Vũ khí trừ tà! Tất Cường không dám tin vào tai mình. Đó là những vũ khí chuyên dùng để chống lại yêu ma quỷ quái, những sinh vật bóng tối. Nhưng tất cả mọi người ở đây đều là sinh vật bóng tối, làm sao có thể dùng nó cơ chứ. Thấy được vẻ khó hiểu của Tất Cường, Thúy Hạnh cười giải thích
“Tuy công nương gọi những vũ khí này là vũ khí trừ tà nhưng thực tế nó là những vũ khí của phe bóng tối chuyên dùng để chống lại sinh vật bóng tối. Nó cũng giống như vũ khí thông thường đối với con người vậy.”
Tất Cường hiểu ra. Thế giới bóng tối cũng chia phe phái, bè đảng như thế giới con người nên khi xung đột, đánh nhau thì cần những vũ khí đặc dụng để chống lại nhau là đương nhiên. Những người đàn ông lấy ra những vũ khí trông giống như những thanh kiếm bình thường chỉ có điều chúng có màu đen xì mà thôi. Họ kiểm tra vũ khí đôi chút rồi đi tiếp xuyên qua những cái hộp và đi tiếp vào bên trong.
Lúc này, Tất Cường không dám đóng skill do thám của con mắt đế vương nữa mà luôn giữ nó ở trạng thái mở. Hậu quả là cứ vài phút hắn phải xơi một bình tiểu lam đơn để phục hồi mana. Nhưng sự cẩn thận này cũng mang lại hiệu quả xứng đáng, hắn phát hiện ra một đám rất nhiều các khối mana di động đang bay xuyên qua các bức tường, tiến lại gần bọn họ. Những khối mana này xuất hiện bất ngờ tại những vị trí mà chỉ vài giây trước còn hoàn toàn yên tĩnh. Nếu hắn không duy trì liên tục skill do thám thì cả nhóm sẽ bị chúng đột kích bất ngờ.
Thông báo của Tất Cường đã giúp cho cả nhóm chuẩn bị sẵn sàng khi kẻ định ập tới. Đó là những hơn 20 oán hồn (linh hồn chứa đầy oán khí) có đẳng cấp 55, những oán hồn này không sợ các tác động vật lý và cũng không có khả năng tấn công vật lý. Phương thức chiến đấu của chúng rất đơn giản là bằng những đòn tấn công pháp thuật chứa đầy oán khí và cách tiêu diệt chúng cũng chỉ có cách tiêu diệt hết oán khí của chúng mà thôi. Tất Cường hoàn toàn không biết phải làm sao để đối phó với chúng nhưng hắn không có một mình. Zuzu vừa nhìn thấy lũ oán hồn thì lộ ra vẻ vui mừng, thốt lên
“Oán hồn! Trông ngon quá!”
Trước sự ngỡ ngàng của Tất Cường, Zuzu há miệng ra. Một quả cầu nhỏ như một quả bóng bàn bay ra khỏi mồm cô bé. Quả cầu vừa bay ra tức thì lũ oán hồn trở lên hỗn loạn. Chúng lao thẳng vào quả cầu như ruồi thấy mật. Quả cầu cứ như một cái lỗ đen hút sạch tất cả lũ oán hồn một cách nhẹ nhàng như không. Khi con oán hồn cuối cùng đã chui vào trong quả cầu thì Zuzu nuốt quả cầu lại và liếm môi như vừa được thưởng thức một món ngon miệng vậy. Tất Cường nhìn cô bé hỏi
“Tôi tưởng loài Vampire chỉ hút máu thôi chứ?”
Zuzu nhìn hắn khó chịu bảo
“Chúng ta là Vampire chúa. Chúng ta có thể ăn bất cứ thứ gì chúng ta muốn, trừ các chất vô cơ.”
Nói xong cô bé tiếp tục tiến lên phía trước, Tất Cường đang ngơ ngác thì một bàn tay vỗ nhẹ lên vai hắn. Đó là Thúy Hạnh. Cô gái mỉnh cười với hắn và bảo
“Đừng giận công nương. Cô ấy còn quá nhỏ để có thể học được cách cư xử cho phải phép. Tiện đây tôi cũng cảm ơn anh vì đã phát hiện ra bọn oán hồn đó sớm. Nếu không thì tôi đã gặp nguy hiểm rồi.”
“Không có gì. Tôi chắc dù tôi có không làm gì thì công nương cũng dễ dàng phát hiện và tiêu diệt chúng thôi.”
Thúy Hạnh lắc đầu cười khổ
“Anh nhầm rồi! Một trong những khả năng đáng sợ nhất của bọn oán hồn là khả năng ẩn thân thêm vào đó là lối đánh du kích, rất khôn ngoan của chúng. Nếu anh không phát hiện và sớm cảnh báo cho chúng tôi thì bọn chúng có thể bất ngờ tấn công người yếu nhất trong nhóm tức là tôi. Với năng lực của tôi thì tôi chỉ có nước chết mà thôi.”
Tất Cường hơi bất ngờ trước thông tin này. Hắn vẫn cho rằng thực lực của hắn là yếu nhất ở đây không ngờ cô gái này còn yếu hơn nữa. Hắn tò mò đánh giá lượng mana của Thúy Hạnh thì phát hiện một điều bất thường. Nguồn mana của cô ta rõ ràng lớn hơn của hắn nhưng lại tạo ra cảm giác yếu ớt rất kỳ lạ. Cảm giác này rõ ràng không có trước khi bọn oán hồn xuất hiện. Tất Cường im lặng nhìn theo Thúy Hạnh. Một cảm giác kỳ lạ xuất hiện trong hắn. Hắn từ từ nở một nụ cười lạnh lẽo rồi đi theo bọn họ.
Thời gian tiếp tục trôi đi và kẻ địch tiếp tục xông vào, bọn chúng không chỉ xuất hiện theo từng chủng loại nữa mà bắt đầu có sự phối hợp giữa nhiều chủng loại bọn oán hồn, xác ướp, xương khô,… nhưng tất cả đều có nguồn gốc từ loài người và cũng không có bất cứ con nào trên mức 55 cả. Tất cả bọn chúng đều bị hút vào ba người đàn ông cùng Zuzu và bị diệt sạch. Nhiệm vụ của Tất Cường chỉ là quan sát và thông báo kẻ địch ẩn và cạm bẫy thật nhanh cho bốn người kia còn phá bẫy là nhiệm vụ của Thúy Hạnh. Hoàn toàn không có bất cứ điều không bình thường nào xảy ra. Nhưng điều đó càng làm cho Tất Cường cảm thấy lo âu. Tất cả mọi việc đều quá sức dễ dàng.
Bọn họ đi đến trước một cánh cửa lớn khóa chặt đường đi. Thúy Hạnh nhanh chóng tiến lên phía trước, phá giải các loại trận pháp cấm chế. Một lúc sau, chiếc cửa chậm rãi mở ra để lộ ra bên trong là một con đường hầm thấp, hẹp, ngắn có một cánh cửa chặn ở đầu đằng kia. Tất Cường nhíu mày, hắn nhận thấy cả đoạn đường hầm này có vô số các đốm mana nhỏ cỡ quả bóng nằm rải rác khắp căn hầm. Thúy Hạnh nhìn bản hình ảnh này chỉ cười nói
“Không sao đâu. Chỉ là những mana để hoạt động vài cái bẫy nhỏ thôi.”
Cô ta nhanh chóng phá giải hết chúng và tiến tới tìm cách mở cái cửa đằng kia. Mọi người cũng tiến vào theo.
Nhưng đúng lúc này, dị biến bỗng phát sinh. Cái cửa vừa mở ra khi nãy bỗng tự đóng sầm lại. Thúy Hạnh đang xử lý cách cửa đằng này bỗng rú lên một tiếng thảm khốc. Một luồng ánh sáng trắng bỗng từ cánh cửa phun thẳng vào cô ta. Trước sự kinh ngạc của mọi người cả cơ thể của Thúy Hạnh và cánh cửa bị ánh sáng trắng đó bao bọc và nhanh chóng rữa ra và biến mất.
“Tịnh Hóa Thần Quang”
Zuzu thét lên kinh hoàng. Cùng lúc ấy, cánh cửa phía sau bốc cháy. Một ngọn lửa màu xanh tím bao trùm lấy toàn bộ cánh cửa bịt chặt lối rút của họ.
“Ma Diễm”
Một người đàn ông rên lên. Cùng lúc này, từ các bức tường vô số tia sáng bắn ra. Bốn người kia không ngờ đến lên chỉ kịp tạo ra một bức màn chắn bao bọc cả bọn. Những luồng sáng dễ dàng chọc thủng bức màn chắn và xuyên qua đầu một gã đàn ông xấu số. Gã lập tức hóa thành một đống tro.
“Không thể nào”
Zuzu thét lên. Những tia sáng lại bắn ra thêm một lần nữa. Mọi người không lập màn chắn mà chủ động né tránh. Nhưng lần này những tia sáng không bay theo đường thẳng như lúc nãy. Đang bay chúng bỗng đột nhiên đổi hướng rất gấp. Một gã nữa bị bắn gục, biến thành tro bụi. Ba người còn lại kinh hoàng không biết phải làm sao.
Những khối mana lại léo lên nhưng không có gì xảy ra hết. Trong khi hai người kia kinh ngạc thì Tất Cường gục xuống thở dốc. Vừa nãy, hắn đã dùng skill ‘khu vật’ của con mắt. Hắn không biết gì về trận pháp cũng như cái bẫy này nhưng hắn biết cạm bẫy muốn hoạt động thì phải có năng lượng cung cấp. Thế là trong lúc không biết làm sao, hắn đã sử dụng skill khu vật để điều khiển bất cứ thứ gì xung quanh những khối mana, cố gắng phá hỏn chúng. Hành động liều mạng này không ngờ lại thành công. Những cái bẫy bị phá hỏng, tia sáng không còn bắn ra nữa, hắn đã thoát chết. Cùng lúc ấy, một tiếng thông báo vang lên:
“Ping Pong. Chúc mừng người chơi Tất Cường nhận được một vật phẩm đặc thù cấp B.”