Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 20
Mọi việc tiếp theo thật quá đơn giản. Không thể phòng ngự hay tránh né, gã Ma Nhẫn dễ dàng bị Tất Cường chặt cụt ngón tay đeo nhẫn. Linh hồn hắn nhanh chóng rời cơ thể và chui vào chiếc nhẫn. Cùng lúc đó, hai tên Ma Nhẫn khác tách ra khỏi sáu tên còn lại lao vào Tất Cường. Lúc này, màn chắn trên người chúng trở lên đậm đặc và tỏa ra sức mạnh cực lớn. Tốc độ di chuyển và cách di chuyển của chúng đều thay đổi: nhanh hơn và có uy lực lớn hơn, tạo cảm giác uy hiếp khủng khiếp lên những sinh vật xung quanh; chúng không chạy nữa mà chúng lướt trên mặt đất như những vận động viên trượt tuyết.
“Màn phép thuật cấp trung(phép phòng ngự thụ động đơn giản) bảo vệ người chơi khỏi tác dụng của một số loại phép thuật và làm giảm hiệu quả của các đòn tấn công của đối thủ.”
“Lướt như gió (phép thuật phi hành cấp thấp) tăng tốc độ di chuyển 1.5 lần và khả năng nhảy cao 1.25 lần.
Ôi! Kẻ địch lại tăng thêm sức mạnh! Không những thế chúng đã biết phối hợp với nhau để hành động. Tất Cường khẻ than. Hắn nhặt chiếc nhẫn lên, lấy lá bùa di chuyển tức thời ra và dán lên mình. Một tiếng ‘Bụp’ vang lên. Tất Cường và con ngựa biến mất.
“Ping Pong. Chúc mừng người chơi Tất Cường nhận được hai vật phẩm cấp C.”
Ài! Lại là hai vật phẩm cấp C! Tiếng thông báo vang lên sau khi Tất Cường sử lý chiếc nhẫn ma, làm cho hắn thất vọng. Lần này rõ ràng khó khăn hơn lần trước rất nhiều vậy mà phần thưởng lại không tăng thêm tý nào so với trước. Cảm giác của một người công nhân trong xã hội tư bản hiện thực chắc cũng như thế này. Tất Cường suy nghĩ cách sử dụng hai vật phẩm cấp C này. Năng lực niệm của hắn phải còn thiếu năng lực hệ phóng xạ, nhưng hiện tại, hắn lại chưa cần đến năng lực đó. Để có thể hoàn thiện khả năng chiến đấu như trong dự tính thì Tất Cường cần rất nhiều vật phẩm cấp thấp nữa nhưng hiện tại các năng lực đó đều vô dụng. Lúc này đây, hắn cần nhất là nâng cấp năng lực người sói vàng lên thêm một cấp nữa, nhưng việc này lại đòi hỏi một vật phẩm cấp B = 3 vật phẩm cấp C. Tức là hắn còn cần một vật phẩm cấp C nữa. Muốn có nó, hắn phải đi săn một con quái có độ khó đủ mạnh.
Tất Cường nhớ lại bọn Bộ Chín. Sức mạnh của chúng lập tức khiến hắn loại bỏ cái ý nghĩ đi săn chúng ra khỏi đầu. Hắn suy ngẫm một lúc rồi đột nhiên một ý nghĩ vụt hiện ra. Tất Cường liền đi tìm Bơ Gai, chủ quán Ngựa Lùn. Bơ Gai đang ngồi tiếp một vị khách khi Tất Cường. Tất Cường ngoan ngoãn đứng chờ cho đến khi vị khách ấy xong việc và dời đi. Đến lúc đó, Bơ Gai mới quay sang Tất Cường cười bảo:
“Chào người bạn của Gandalf. Tôi giúp gì được cho anh?”
Tất Cường chào lại ông ta và nói
“Thưa ngài, tôi cần một vài quái thú cấp độ C để luyện tập. Không hiểu ngài có biết một con nào như vậy ở quanh đây không?”
Bơ Gai nhìn Tất Cường một lúc rồi mới trả lời
“Yêu quái cấp C là những yêu quái có trình độ trí tuệ và thực lực khá thấp. Chúng thường là mồi săn của những thợ săn trong vùng. Tôi e là khó có thể tìm ra con nào như vậy hiện nay nữa. Nhưng tôi có thể chỉ cho cậu một con cấp B, một con hổ dương xà đang ở khá gần đây.”
Ai đã đọc thần thoại Hylạp thì tất biết con quái thú này. Đó là một con thú cực kỳ hùng mạnh với khả năng phun ra lửa. Con vật này bị tiêu diệt bởi một vị anh hùng cưỡi trên một con ngựa có cánh và ném một thỏi chì vào mồm nó. Và đó cũng là cách mà Tất Cường dùng để tiêu diệt con quái thú. Hắn không có ngựa bay nhưng hắn lại quen biết với loài đại bàng khổng lồ. Chỉ cần nhờ lũ quạ mời gọi nó đến và áp dụng skill mê muội lên nó là xong. Còn vũ khí để giết con quái thú thì đương nhiên không phải là một cục chì đơn thuần mà là một loại kim loại cực độc mua từ cửa hàng đen. Đó là lý do để Tất Cường chọn việc tấn công con quái thú nguy hiểm này.
Kế hoạch diễn ra không hoàn hảo như trong thần thoại Hy Lạp. Tất Cường nhờ đàn quạ xác định chính xác vị trí của con quái thú. Tiếp đó hắn cưỡi đại bàng bay trên đầu con quái thú hổ dương xà. Hắn chờ đến khi con vật há mồm ra thì bổ nhào xuống và ném khối kim loại vào mồm con vật. Trong thần thoại, vị anh hùng kia có thể dễ dàng ném được khối chì vào mồm con hổ dương xà ngay khi nó vừa há mồm ra nhưng Tất Cường thì không thể làm như vậy. Con thú đã có cảnh giác với hắn. Vì vậy, hắn đã chọn một cách khác nguy hiểm hơn, liều lĩnh hơn nhưng khả năng thành công lại cao hơn. Hắn lao cả thân mình vào mồm con vật. Khi đó, con quái thú phun ra một luồng lửa thẳng vào hắn. Tất Cường cắn răng lại. Sói hóa. Hắn làm như khi xưa lúc hắn vượt qua màn Tịnh Hóa Thần Quang. Hắn chịu đựng ngọn lửa chết người đó để có cơ hội tọng khối kim loại độc vào mồm con quái thú.
Hành động điên rồ ấy khiến Tất Cường suýt phải trả giá đắt. Hắn đã chết nếu không được con đại bàng cứu thoát. Con vật khôn ngoan và dũng cảm ấy đã quắt lấy hắn và lôi hắn ra khỏi biển lửa. Không chỉ có thế, con đại bàng còn nhét vào mồm hắn một tá đan dược phục hồi HP. Dù vậy thì Tất Cường cũng rơi vào trạng thái ‘mê man’ phải mất một thời gian khá dài mới có thể tỉnh lại. Con đại bàng đưa hắn trở về quán Ngựa Lùn. Khi về đến đây, hắn quyết định log out.
Quy định của các game online: khi bạn log out tại bất kỳ vị trí nào trừ khu vực an toàn thì thời gian đối với nhân vật của bạn coi như bị dừng lại. Nhưng nếu bạn thoát game khi đang ở tại khu vực an toàn thì nhân vật bạn sẽ được chữa trị và cung cấp một số dịch vụ nhất định. Nói cách khác, với khả năng phục hồi của một người sói và việc thoát game ở địa điểm quán Ngựa Lùn, Tất Cường có thể yên tâm là khi hắn trở lại game thì nhân vật của hắn đã hoàn toàn khỏe mạnh. Còn việc khi hắn log out, những người chơi và các NPC đưa game đến giai đoạn mới thì Tất Cường không sợ. Các người chơi thì hắn không biết nhưng các NPC thì cần phải chữa trị cho Frodo và bàn bạc cách sử lý chiếc Nhẫn Chúa. Việc này phải mất vài ngày không ít, tức là hắn có vài giờ ở thế giới thực để làm việc hàng ngày.
Công việc của một thằng sinh viên năm thứ nhất của trường đại học rất đơn giản. Tất Cường chỉ việc ăn sáng, thay quần áo và đến trường. Trên lớp thì hắn gật gà gật gù như một con gà rù trong suốt năm tiết chính trị chết đâm chết chém và chờ đến giờ trống tan trường. Tiếp đó, hắn về nhà ăn trưa và tiếp tục online.
Tất Cường nhận thấy hắn đang nằm trong một phòng trọ cho quán Ngựa Lùn.Hắn vội vàng xem xét chiến lợi phẩm của cuộc đi săn vừa rồi. Trong hành trang của hắn có một vật phẩm cấp B và một vật phẩm cấp D. Trước khi đi săn hắn có hai vật phẩm cấp C trong túi. Như vậy phần thưởng cho việc giết con hổ dương xà là một vật phẩm cấp C và một vật phẩm cấp D. Con hổ dương xà là một quái thú cấp B vậy mà hệ thống lại thưởng bèo như vậy thì cũng thật quá đáng. Tất Cường oán hận vài câu rồi đi đến cửa hàng đen.
Gã nhân viên phục vụ nâng cấp nhân vật tại cửa hàng này là một tên đô con râu rậm. Hắn nhìn Tất Cường và cười một cách chuyên nghiệp như một gã bảo kê tại các nhà hàng. Nhưng dù vậy thì hắn cũng làm rất tốt công việc của mình. Tất Cường bỏ ra một vật phẩm cấp B để nâng cấp chủng tộc người sói vàng của mình. Con mắt đế vương tương thích với cơ thể người sói cấp B, cho hắn thêm skill mới
“Nhìn thấu( trung cấp): người sử dụng có thể nhận biết được đặc điểm, điểm mạnh yếu, cách chống lại của một số skill, trận pháp, yêu quái đơn giản và cho biết một số thông tin về kẻ địch.”
“Khống chế: người sử dụng có khả năng khống chế và điều khiển hành động, quỹ đạo chuyển động của một số skill của kẻ địch.”
Như vậy skill nhìn thấu được tăng cường và có thêm skill khống chế là trình độ cao hơn của skill ‘Di hoa tiếp ngọc’, không đến mức quá tệ. Tuy nhiên skill khống chế này có thể áp dụng đối với những đòn đánh đã được tung ra nên rất khó có thể bị ngăn chặn. Có thể nói là nó thực dụng hơn rất nhiều so với skill ‘Di hoa tiếp ngọc’ nhưng nếu so với khả năng khống chế tuyệt đối của tên Đại Thiên thì vẫn còn kém xa. Tất Cường nhận xét.
Còn dư ra một vật phẩm cấp D, Tất Cường không vội dùng ngay. Hắn bắt đầu nhớ lại những cuộc đụng độ gần đây. Những tình huống nguy hiểm, những cảm giác đau đớn, sợ hãi, sự hưng phấn tột cùng khi kế hoạch thành công,… Tất cả giống như một bộ phim quay chậm đang trình chiếu trước mặt hắn. Tất Cường rùng mình khiếp sợ. Hắn đã biết hắn cần gì. Hắn cần một khả năng đánh võ tay không. Hắn cần một thứ gì đó tương tự như Karatedo hay môn vật và chúng phải phù hợp với chủng tộc người sói. Hắn cần một người thầy thực sự huấn luyện cho hắn. Nhưng trước hết hắn cần một số khả năng căn bản về đánh tay không. Tất Cường quyết định đổi vật phẩm cấp D đó lấy “tổng quát về sử dụng võ tay không”. Đó là một skill thụ động. Tác dụng chính của skill này là giúp cho nhân vật có khả năng tự động phản ứng linh hoạt, khéo léo và chính xác khi chiến đấu bằng tay không.
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 21
Những người chơi trong nhóm của Tất Cường và hai nhóm đồng minh của họ đã đến được quán Ngựa Lùn, nhưng những NPC đội trưởng của họ lại không được hồi sinh. Điều đó đồng nghĩa với việc họ mất đi tất cả hạn chế và giúp đỡ của hệ thống. Họ phải tự tìm cách hoàn thành nhiệm vụ với bất kỳ cách nào có thể. Tất Cường chẳng thích thú gì điều này nhưng hắn phải chấp nhận. Dù hắn cũng không có ý định hợp tác với những kẻ này nhưng hắn lại cần phải tập trung với họ để có thể nhận được phần thưởng của nhiệm vụ vừa rồi từ Gandalf. Và Gandalf đã tới. Ông ta không tới một mình. Đi kèm với ông ta là nhóm ‘đội đồng hành của chiếc nhẫn’. Nhiệm vụ mới đã bắt đầu.
Gandalf tập hợp những người chơi vào một căn phòng lớn. Ông đưa mắt nhìn bọn họ và nói
“Tôi cảm ơn các bạn vì đã giúp tôi đưa được Frodo đến Rivendell an toàn. Ở đây tôi có ba bộ mỗi bộ có mười lá bùa cao cấp như đã hứa. Xin các bạn vui lòng nhận cho.”
Gandalf đưa ra ba cái phong bì dày cộp. Cả ba liền biến mất ngay tức khắc và Tất Cường nghe thấy tiếng thông báo của hệ thống
“Ping Pong. Chúc mừng người chơi Tất Cường hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ Frodo đến Rivendell và được Gandalf thưởng cho ba lá bùa cao cấp.”
Ba lá? Tất Cường kiểm tra lại trong hành trang. Quả là ba lá bùa có chỉ số rất mạnh
‘Bùa hỏa cầu: Tạo ra một quả cầu lửa có bán kính là ba mươi mét và có nhiệt độ cực cao. Sức phá hoại 300.000- 500.000.’
‘Bùa đóng băng: làm nhiệt độ trong phạm vi sáu mươi mét hạ xuống -125 độ C. Sức phá hoại 350.000-450.000.’
Ba lá bùa: hai bùa hỏa cầu; một bùa đóng băng, cả ba lá bùa đều là loại phép thuật hùng mạnh nhất mà một pháp sư hùng mạnh như Gandalf có thể thực hiện được. Nhưng dù vậy thì chắc chắn ông ta phải trả giá rất lớn mới có thể tạo ra một lá. Nếu Gandalf không phải là một NPC trao thưởng thì có lẽ ông ta sẽ không bao giờ đưa phần ra phần thưởng lớn đến như vậy cho họ. Tất Cường độc ác nghĩ. Lúc này Gandalf nói tiếp
“Bây giờ tôi có một nhiệm vụ khác cho các bạn với phần thưởng tương tự như vừa rồi. Nhiệm vụ lần này là ‘hộ tống Frodo đến Mordor’.”
Cùng lúc đó có tiếng thông báo của hệ thống
“Ping Pong. Người chơi Tất Cường được Gandalf giao cho nhiệm vụ bảo vệ Frodo đến Mordor, có tiếp nhận hay không?”
“Từ chối nhận nhiệm vụ.”
Tất Cường hững hờ đáp thầm. Hắn không muốn mất thời gian kiếm vài điểm lẻ thêm nữa. Hắn muốn kiếm vật phẩm đặc biệt hơn là kinh nghiệm và tăng lever. Nhiệm vụ lần này tuy thưởng lớn nhưng lại tốn quá nhiều thời gian. Điều đó là không tốt. Cực kỳ lãng phí thời gian. Hắn đứng lên và quay mình định bỏ đi. Nhưng một gã người chơi lại đứng chặn đường hắn. Đó là một gã người chơi thuộc một nhóm khác. Hắn là một chiến binh cấp marter và có lever 123. Hắn nhìn Tất Cường, cười gằn bảo
“Anh định đi đâu? Anh không định bàn với mọi người cách thức thực hiện nhiệm vụ mà lại muốn đánh lẻ một mình lần nữa sao?”
Gandalf định lên tiếng thì con nhỏ Thanh Thủy cản ông lại mà bảo:
“Đây là việc riêng của chúng tôi. Mong ông không can thiệp.”
Gandalf hơi ngần ngừ một chút rồi đi ra khỏi phòng. Những người chơi khác nhìn Tất Cường đầy ý thù địch. Họ từ từ tiến tới bao vây gã. Họ đã biết Tất Cường là kẻ đã biết trước và đã chiếm được lợi ích rất lớn trong lần đột kích của tên Ma Nhẫn vào họ. Nói cách khác, họ cho rằng Tất Cường đã lợi dụng họ, đẩy họ vào chỗ chết để ăn mảnh một mình. Họ. những người chơi có lever và class đều đã đạt tới đẳng cấp trình độ cực cao, lại bị một gã không có class chính thức và có lever cực thấp chơi một vố. Họ không thể nuốt nổi cơn uất hận này và họ đã quên mất họ đang ở đâu.
Một tiếng động cực lớn vang lên. Một nhóm NPC lực lưỡng tiến vào. Họ là những NPC bảo vệ khu an toàn Quán Ngựa Lùn. Nhưng thật bất ngờ là người dẫn đội lại là Bơ Gai, chủ quán. Bơ Gai đã ra mặt thì hẳn Gandalf mới là người đứng sau lưng hành động can thiệp này. Xem ra lão phù thủy đó có chuyện cần nói với Tất Cường. Quả nhiên, Bơ Gai vừa xuất hiện đã lên tiếng:
“Các vị khách quý. Đây là nơi lão già ta làm ăn kiếm chút cơm cháo. Xin hãy dừng tay cho.”
Tiếp đó, lão không để cho những người kia kịp có bất kỳ phản ứng gì đã quay sang Tất Cường nói
“Vị khách quý này, ở gian phòng phía đông có một vị khách muốn được gặp mặt ngài. Nếu không phiền xin quá bộ đến cho.”
Tất Cường không để ý đến bọn người chơi mà chỉ cung kính thi lễ với lão chủ quán rồi đi ra khỏi phòng. Hắn theo một gã nhân viên phục vụ quán đi đến một căn phòng. Khi hắn vừa đẩy cửa vào thì thấy Gandalf quả đang ở trong phòng chờ sẵn. Thấy hắn bước vào Gandalf mỉm cười chào hắn và bảo
“Tôi chưa cảm ơn anh đã nhờ đại bàng đến giúp tôi tại Isengard. Nếu không nhờ họ thì chắc tôi không thể trốn khỏi bàn tay của Saruman.”
Tất Cường cười nhẹ nói
“Ngài giúp tôi thoát khỏi đám lính đánh thuê của chính ngài chắc không chỉ vì một chuyện nhỏ đó thôi phải không?”
Gandalf trầm ngâm một lúc rồi nói
“Khi trốn khỏi Isengard, tôi đã gặp phải một cuộc phục kích của lũ lính đánh thuê của Saruman y như lời cảnh báo của anh với đại bàng. Điều kỳ lạ là dường như chúng đã biết trước là tôi sẽ trốn bằng đại bàng nên cuộc phục kích được chuẩn bị khá chu đáo và chính xác. Tôi liệu có đoán sai không khi cho rằng anh và những tên đó đã biết trước tất cả mọi chuyện này.”
Tất Cường nhìn Gandalf một lúc rồi khẽ gật đầu. Gandalf tái mặt hỏi
“Các anh biết được đến đâu?”
‘Ông ta cho rằng đây là một khả năng tiên tri.’ Tất Cường nghĩ thầm trong đầu như vậy rồi mới trả lời
“Chúng tôi chỉ đoán biết mọi việc một cách đại khái chung chung, không chính xác về thời gian cũng như về kết quả sự việc.”
Gandalf nhắm mắt có vẻ suy ngẫm một chút vừa gật gật đầu. Ông ta làm như vậy một lúc mới nói
“Việc tôi cần gặp riêng anh không chỉ có vậy mà là tôi còn muốn mời anh gia nhập đoàn hộ tống của chúng tôi. Nếu anh có vấn đề gì thì xin cứ nói, tôi sẽ hết sức giúp đỡ cho anh.”
Tất Cường bật cười hỏi lại
“Ông đã có trong tay những người tinh nhuệ thiện chiến gấp 10 tôi sao còn phải tìm thêm tôi vào làm gì?”
Gandalf cười cười nói
“Thú thật, tôi không tin họ. Họ đã giấu tôi rất nhiều chuyện có ảnh hưởng trực tiếp đến tôi. Không chỉ vậy, họ đã bỏ chạy khi phải đương đầu với kẻ địch mạnh hơn. Điều đó làm tôi lo lắng.”
Tất Cường cũng chả có gì để nói về việc này nữa. Hắn biết đó chỉ là cái cớ mà ông già này để từ chối trả lời câu hỏi của hắn. Tất Cường cũng không muốn ép ông ta làm gì nên bảo
“Lever của tôi không cao, sẽ trở thành gánh nặng cho các vị. Năng lực của tôi thích hợp với việc hành động đơn lẻ hơn là hành động theo nhóm. Nhưng tôi cũng vẫn đảm bảo sẽ âm thầm hỗ trợ các ngài.”
Gandalf ngẫm nghĩ một lúc rồi lấy ra một cái phong bì và một túi tiền vàng. Ông ta bảo
“Tôi biết anh có liên hệ với bọn quạ và đại bàng. Những liên hệ đó rất tốn kém. Tôi có một chút vàng xin tặng anh làm quà còn mấy lá bùa này là để cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi lần rồi.”
Di. Thưởng ngoài à? Tất Cường mừng rơn. Hắn không ngờ chỉ nói lộ vài câu mà hệ thống lại tặng cho một cho hẳn một bộ bùa chú cấp cao. Nhưng suy nghĩ lại thì điều này cũng là hợp lý. Những người chơi của các phe đều biết rõ nội dung, diễn biến câu chuyện nên có ưu thế rất lớn. Những NPC dù mạnh đến đâu mà không được cho biết trước điều này thì rất dễ bị đánh bại một cách oan uổng như những nhân vật phản diện trong các tiểu thuyết của Tàu. Dù sao đi nữa thì ‘Từ khi con người sinh ra, thời của nắm đấm cũng qua rồi, đây là thời của trí tuệ, của kiến thức’. Với việc Tất Cường tiết lộ một chút cho Gandalf phần nào đã giúp cho hệ thống máy chủ cân bằng lại thực lực giữa hai bên mà không phải trắng trợn can thiệp vào nội dung câu chuyện.
Gandalf và nhóm chơi đã rời đi. Tất Cường cũng lên con ngựa đen phóng đi. Hắn không nhắm đến Gondor, Moria,… mà nhắm về hướng Ngọn Núi Cô Độc, thủ phủ của người lùn. Đàn quạ là những kẻ dẫn đường tuyệt nhất trên đời. Chúng luôn đảm bảo cho Tất Cường đi con đường ngắn nhất và an toàn nhất. Thỉnh thoảng chúng cũng chỉ cho Tất Cường vài nhóm yêu quái vừa phải để hắn luyện cấp. Đổi lại, Tất Cường cũng rất hào phóng trao cho chúng những mảnh vàng vụn tuyệt đẹp. Cả hai đều hài lòng và giữa họ nảy nở một thứ tình cảm cao quý được biết đến với tên: tình bạn.
Việc làm của Tất Cường là một bí mật nên chúng ta sẽ không theo dõi hắn mà sẽ theo dõi bước chân của Gandalf và những kẻ ngoan ngoãn tuân theo diễn biến câu truyện.
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 22
Họ đều là những kẻ có kinh nghiệm chơi game thể loại này. Họ biết rằng nếu họ tìm cách thay đổi nội dung game thì hệ thống cũng sẽ có những thay đổi tương ứng, thậm chí còn tăng thêm độ khó cho gamer. Những thay đổi này có thể giết chết họ một cách dễ dàng. Nói cách khác, họ biết rằng để hoàn thành nhiệm vụ thì tuân theo nội dung, diễn biến câu chuyện chính là cách đơn giản và an toàn nhất .
Cả nhóm hơn hai mươi con người, tiên và người lùn đi theo sự dẫn đường của Aragorn. Đúng như nội dung truyện đầu tiên, họ muốn vượt qua dãy núi Caradhras từ phía trên của nó. Nhưng Caradhras đã đón tiếp họ một cách quá nồng nhiệt. Những trận bão tuyết kinh khủng nối tiếp nhau ập đến. Dù cho là những người chơi đạt cấp master hay những NPC đầy sức mạnh như Aragron đều bị thiên nhiên khuất phục. Họ nhanh chóng xuống núi. Dưới chân núi, họ gặp phải một vấn đề nhỏ. Đó là lựa chọn đường đi tiếp. Boromir muốn đi vòng qua núi, theo đường đèo Rohan hoặc theo đường biển, Gandalf thì muốn đi xuyên qua lòng núi. Ông ta muốn đi qua Moria. Rồi một đàn Warg đã tấn công họ trong đêm. Cuộc tấn công thất bại nhưng cũng đủ để họ biết họ đã bị bám đuôi. Không một ai trên đời ngu ngốc đi qua thảo nguyên với nguyên một đàn sói hung hãn bám đuôi. Họ quyết định đi vào Moria.
Đến lúc này thì mọi những kẻ vẫn im lặng từ đầu đến giờ bắt đầu thực hiện mưu toan của riêng mình. Thanh Thủy và một gã thuộc một đội đồng minh của họ bí mật bàn bạc với nhau. Thanh Thủy nói
“Khi vào Moria, chúng ta cùng hợp tác với nhau tìm bạc Moria, ngươi thấy thế nào?”
Gã kia gật đầu, nói:
“Tỷ lệ chia thì cứ tuân theo quy định của hệ thống là được. Nhưng tôi có đôi chút lo ngại về gã người sói trong nhóm của các người. Hắn có lever khá thấp, đáng lẽ hắn phải bám theo chúng ta để ‘ăn theo’ mới đúng. Việc hắn tách ra hành động riêng làm tôi cảm thấy có chút kỳ lạ. Hành động và thái độ của Gandalf tại quán Ngựa Lùn cũng rất đáng ngờ. Tôi nghĩ chúng ta phải cẩn thận hơn với họ. Tốt nhất là cả ba nhóm cùng hành động thì hay hơn.”
Thanh Thủy ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu. Họ đi đến gặp kẻ có quyền đại diện của nhóm người chơi còn lại. Ba người cùng bàn bạc với nhau kế hoạch hợp tác rồi chia tay, mỗi người về bàn bạc với thành viên của nhóm mình. Hành động của họ không qua được đôi mắt của các NPC. Nó làm cho Boromir và người lùn Gimly cảm thấy bị xúc phạm. Những người khác không có phản ứng gì đáng kể chỉ có hai người này tuy không nói gì nhưng ánh mắt và cử chỉ của họ đã nói lên sự khó chịu đó. Song những điều đó không làm những người chơi quan tâm. Họ bận rộn chuẩn bị cho chuyến đi trong lòng núi tối đen Moria mà họ đã biết là rất gian khổ.
Nhóm người nhanh chóng đi đến dòng sông cổng. Con sông cạn khô để lộ ra những bãi sỏi đá lởm chởm nơi đáy. Họ vất vả vượt qua con đường gồ gề ấy và nhanh chóng tìm thấy cánh cửa bí mật của người lùn. Cánh cửa chỉ được mở khi người ta đọc đúng một câu mật khẩu được in ngay trên cánh cổng. Gandalf phải mất một lúc lâu mới phát hiện ra câu mật khẩu đó. Khi ông đọc lên câu mật khẩu thì trời đã tối, bọn Warg đã đuổi theo họ rất gần. Mọi người vội vàng thu xếp hành lý để vào khu mỏ nên không để ý đến những cái vòi như vòi bạch tuộc từ dưới nước đang tiến tới gần. Tất cả trừ những người chơi. Họ đang chờ nó. Họ đoán đó là một quái có thể cung cấp một vật phẩm đặc biệt.
Ngay khi một cái vòi cuốn lấy chân Frodo thì những người chơi liền hành động. Những kiếm sĩ, đao thủ,… cầm vũ khí của mình nhắm những cái vòi công kích. Những pháp sư, phù thủy thì tung các đòn phép thuật xuống nước. Mặt nước liền nổi lên những con sóng cuồn cuộn như biển động. Những đòn tấn công đã chọc giận con quái thú. Nó chồi lên khỏi mặt nước và vung vòi tấn công họ tới tấp. Con quái thú đã lộ rõ hình dạng của nó. Đó là một con bạch tuộc có hàng trăm cái vòi trơn tròn láng mịn. Những người chơi lập tức tấn công tới tấp vào đầu nó với đủ các loại skill khác nhau. Nhưng một việc không ngờ lại xảy ra. Những đòn tấn công của họ chạm vào con bạch tuộc thì biến mất mà không gây ra bất kỳ thương tổn nào. Cả đám há hốc mồm ra kinh ngạc. Đúng lúc ấy, một tiếng sói tru vang lên rất gần báo hiệu cho đàn warg đã đến. Gandalf hô to
“Chạy vào khu mỏ.”
Mọi người hấp tấp chạy vào trong khu mỏ. Họ quýnh quàng đến mức bỏ lại rất nhiều hành lý bên ngoài. Gandalf đứng chặn trước cửa khu mỏ. Ông ta tung ra những phép thuật kỳ lạ ngăn những cái vòi của con bạch tuộc. Con vật tức điên lên vung vòi tấn công lung tung.
Ầm…
Một tiếng đổ vỡ khủng khiếp vang lên. Con bạch tuộc đã kéo đổ cả cánh cửa của khu mỏ. Những người bên trong giương mắt nhìn lối thoát bị bịt kín. Họ chỉ còn cách tiến bước lên phía trước. Mọi người xếp thành ba hàng dọc. Đội đồng hành đi chính giữa do Gandalf dẫn đầu tiếp đó đến bốn gã holbit, người lùn, tiên, Aragorn và cuối cùng là Boromir, những người chơi tự chia ra làm hai nhóm đi hai bên đội đồng hành. Gandalf là người duy nhất tạo ra một đốm sáng nhỏ, mờ mờ lạnh lẽo. Những người khác dù có thể tạo ra lửa hay không cũng chỉ dám đi trong vùng ánh sáng đó mà thôi
Mọi người đi theo sự dẫn đường của Gandalf. NPC duy nhất có thể giúp đỡ Gandalf là Gimly nhưng gã người lùn giúp đỡ được rất ít. Gandalf thường hỏi ý kiến ông ta khi gặp những chỗ nghi ngờ hay không rõ ràng nhưng người ra quyết định cuối cùng thường là Gandalf. Thỉnh thoảng ông ta cũng có hỏi ý kiến của vài người chơi nhưng không ai giúp được bất cứ điều gì. Điều này càng làm Gandalf thất vọng hơn về họ. Nhất là khi ông nhận thấy vẻ hờ hững, coi thường xung quanh mà họ thể hiện. Gandalf nhận ra rằng những người này dù luôn bảo không hề biết gì về đường hầm ở Moria nhưng lại tỏ ra không hề có chút lo lắng nào cả. Sự trái ngược ấy làm Gandalf cũng phải cảm thấy khó chịu. Ông càng ngày càng mất lòng tin vào những kẻ này.
Đội đồng hành nhanh chóng phát hiện ra một việc lạ. Những người mà họ thuê thường xuyên biến mất mỗi khi họ quyết định nghỉ lại. Họ cũng phát hiện ra những người này đang tìm tòi, lục lọi cái gì đó trong các căn phòng gần nơi mọi người nghỉ chân. Thỉnh thoảng những người chơi lại tụ tập với nhau, thì thầm to nhỏ cái gì đó hoặc đang chia chác nhau những thứ họ tìm thấy được. Các NPC rất bực dọc về điều đó, đặc biệt là Gimly. Ông người lùn gần như đã phát hỏa khi nhận thấy những người mà ông thuê đang lấy cắp những món đồ trong các căn phòng của tổ tiên ông ngay trước mắt ông. Thậm chí bọn người đó còn coi thường ông đến mức chúng chia đồ ăn cắp ngay trước mặt ông. Gimly muốn cho những tên kẻ trộm một bài học nhưng Gandalf đã ngăn ông ta lại. Thầy phù thủy giữ chặt Gimly bên mình để không cho ông ta tấn công chính những người có trách nhiệm bảo vệ ông. Gimly rất khó khăn chấp nhận nhưng nó cũng là sự chấm hết cho tình bằng hữu, đồng đội của ông ta với những tên lính đánh thuê kia.
Ngoài những vấn đề nho nhỏ đó ra thì mọi chuyện diễn ra y như trong phim. Nhóm người loanh quanh trong đường hầm vài ngày thì cũng đến căn phòng tài liệu, nơi họ tìm thấy một cuốn nhật ký của người lùn, thuộc hạ của Balin. Từ cuốn nhật ký, Gandalf biết được đường ra khỏi khu mỏ. Nhưng khi ông định nói cho mọi người biết thì ông phát hiện ra một điều khác thường. Những tên lính đánh thuê của ông đang tập trung, chuẩn bị chiến đấu. Gandalf liền đoán ra được sắp có chuyện xảy ra. Thật vậy lúc này, thanh kiếm của ông và thanh Chích của Frodo cùng sáng lên.
“Orc”
Gandalf hét lên. Cùng lúc đó một tiếng động kinh khủng từ đằng xa vang đến. Aragorn, Legolas và Boromir vội chạy ra phía ba cánh cửa của căn phòng. Họ đồng thời kêu lên kinh ngạc và nói vọng vào với những người còn lại.
“Bọn orc rất đông. Chúng có cả Uruk đen của xứ Mordor, người khổng lồ, bọn orc thường ở vùng núi phía bắc,… Chúng đã bao vây lối ra và dàn hàng chuẩn bị tấn công.”
Một cái bẫy! Gandalf phẫn nộ nhìn về phía những tên lính đánh thuê. Bọn họ không tỏ vẻ khiếp sợ hay kinh ngạc nào. Họ đã biết là có bẫy nhưng lại không hề nói cho lão biết. Một sự phản bội trắng trợn từ chính những người lão tin tưởng. Gandalf bắn ra tám luồng sáng từ cây gậy phù thủy của mình vào tám người còn lại của đội đồng hành. Những người này cùng tỏ vẻ kinh ngạc nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại. Gandalf gào lên
“Lính đánh thuê chia làm hai đội mỗi đột lo một cánh cửa, cánh còn lại do chúng tôi đảm nhiệm.”
Những gamer hơi nhìn nhau một chút rồi nhanh chóng chia ra. Không giống như trong phim, bọn orc không tấn công ào ạt mà chia làm các tổ xếp thành các đội hình hàng ngang như trong một trận chiến. Chúng tiến tới từng nhóm một với khiên và giáo trong tay.
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 23
Những cung thủ và pháp sư bên phía những gamer tấn công đầu tiên. Một loạt những mũi tên, đòn phép giáng vào bọn orc. Mặt đất đâm lên hàng ngàn mũi chông nhọn hoắt, những quả cầu lửa nóng bỏng, những thanh kiếm tỏa ra linh khí đậm đặc bay lượn trên không và chém xả vào bọn orc. Những con số đỏ lòm hiện ra trên đầu chúng như nấm sau mưa. Những gamer càng thêm hưng phấn. Họ điên cuồng tấn công như những khẩu súng máy.
Nhưng lũ orc cứ như bọn giặc Tàu. Chúng ào ạt xông lên hết lớp này tới lớp khác bất chấp thương vong. Chưa đầy một phút sau, đã có một núi xác orc nằm ngoài ba cánh cửa. Lúc này những gamer mới phát hiện ra, dù đã dùng nhiều thuốc hồi phục nhưng tốc độ phục hồi mana của họ không thể bù đắp được độ tiêu hao quá lớn của cuộc chiến. Họ vội điều chỉnh lại chiến thuật. Nhưng tất cả đã quá muộn! Tại mỗi cánh cửa, một gã Uruk thủ lĩnh cao gần bằng con người đã xông vào giữa họ. Hắn mang theo một thanh trường đao như nhân vật Quan Công trong phim Tàu cổ. Thanh trường đao trong tay hắn múa lên tấn công tất cả mọi người. Một loạt hiệu ứng choáng, hôn mê, đánh bay,… hiện ra. Một số gamer đang trấn giữ hai cánh cửa bị vô hiệu hóa. Những người còn lại điên cuồng tấn công tên Uruk đó. Những chữ DEATH đỏ lòm hiện ra, hắn chết thê thảm dưới đòn hợp công.
Nhưng quãng thời gian đó đủ cho cuộc chiến đi vào bước ngoặt. Một loạt tên đen được lũ cung thủ orc phóng tới. Những chữ số đỏ hiện ra trên đầu những gamer. Một đội orc xông vào tấn công họ. Sự khác biệt giữa một đạo quân có kỷ luật với một đám võ sĩ cao thủ mà ô hợp nhanh chóng được thể hiện. Những người chơi nhanh chóng bị đẩy lùi khỏi cánh cửa. Họ bị tách ra khỏi đội, bị tấn công tới tất bởi rất đông kẻ địch từ mọi phía. Các gamer điên cuồng chống trả những khi một người chơi đầu tiên bị tiêu diệt thì họ nhanh chóng rơi vào hỗn loạn.
Những skill tấn công, phòng ngự, bỏ chạy,… được các gamer sử dụng một cách tùy tiện. Một lúc sau, ai đó tung cả bùa cao cấp ra. Cả căn phòng lập tức biến thành địa ngục. Những chữ DEATH hiện ra khắp phòng. Một lúc sau, nhiệt độ căn phòng trở lại bình thường. Gandalf hét lên từ bên trong một bức màn phòng ngự
“Mau rời khỏi đây. Đây là cơ hội cuối cùng.”
Aragorn ôm lấy Frodo, Boromir ôm Sam, Legolas ôm Pippin, Gimly ôm Sam, họ nhanh chóng chạy theo lối một cánh cửa hông. Những gamer còn sống vội vàng chạy theo sau. Gandalf đứng trước cánh cửa. Ông ta chuẩn bị làm phép đóng cánh cửa lại. Những người khác vội vàng chạy đi. Họ bỗng gặp một cảnh tượng bất ngờ. Phía sau cánh cổng không ngờ lại chất đầy những xác chết bọn orc. Những tên này vốn là đội phục kích và ngăn chặn họ đi theo hướng này đã bị ai đó tiêu diệt. Nhưng họ không có thời gian để kinh ngạc. Một tiếng động rất lớn từ phía sau vang đến.
Gandalf đã đóng được cánh cửa nhưng đồng thời ông ta cũng bị kẻ địch giáng cho một đòn mạnh. Ông ta khó nhọc chạy về phía Đội đồng hành. Legolas bỏ gã holbit anh ta đang ôm xuống và đón lấy ông cụ. Gandalf thở dốc bảo
“Ta mệt quá! Ai đó tạo ra ánh sáng dùm. Chúng ta phải nhanh lên.”
Một pháp sư trong nhóm người chơi tạo ra một ngọn lửa nhỏ, soi sáng cho mọi người tiến lên. Họ tiếp tục đi về phía trước theo sự chỉ dẫn của Gandalf. Khoảng hơn một giờ sau thì họ đến được chiếc cầu dẫn đến cửa phía tây của khu mỏ. Nhưng đúng lúc này thì từ phía sau một tiếng nổ lớn bỗng vang lên. Cả khu mỏ rung chuyển như trong một trận động đất. Những tảng đá trên trần rơi xuông như mưa. Những trụ cầu sụp đổ. Cây cầu sập xuống và biến mất. Trước sự kinh ngạc của những người chơi và sự hoảng loạn của các NPC, đường thoát thân của họ đã bị biến mất trong vực đen sâu thẳm.
Trận động đất vừa rồi không phải là do tự nhiên, có kẻ đã can thiệp vào cốt truyện. Đó là suy nghĩ chung của tất cả các gamer. Họ đứng chết trân nhìn cái hố sâu hàng nghìn mét trước mặt, tai họ vẫn nghe thấy tiếng truy đuổi của bọn orc ở phía sau. Những gamer nhìn nhau. Đội quân orc phía sau quá mạnh để chống lại. Con đường thoát duy nhất đã bị phá hủy. Họ không thể thoát khỏi đây, trừ khi biết bay. Những người này hít một hơi rồi cùng thực hiện một hành động mà họ đã làm rất nhiều lần mỗi khi họ lâm vào tình thế như thế này. Họ rút ra những lá bùa di chuyển tức thời và cùng biến mất. Họ đã trở về thành gần nhất.
Đội đồng hành sững sờ trước cảnh đó. Họ không thể tin những người này có thể cạn tàu ráo máng đến như vậy. Như tình thế trước mắt không cho phép họ có thể phân thân thêm được nữa. Một loạt những tiếng động khủng khiếp vang lên từ phía sau. Và rồi bọn orc hiện ra. Nhưng chúng không đi thành đội như lúc nãy mà cực kỳ rối loạn. Trước sự ngỡ ngàng của đội đồng hành. Chúng đang hoảng loạn bỏ chạy khỏi cái gì đó rất đáng sợ. Và rồi họ nhìn thấy nguyên nhân của sự hoảng loạn đó. Đó là một thứ gì đó có hình dạng như của con người nhưng to lớn hơn rất nhiều. Một bên tay nó cầm một thanh kiếm bốc lửa, một bên tay nó cầm một sợi dây da to dài khủng khiếp.
Con quái đang chiến đấu với một sinh vật nào đó. Họ không thể nhìn thấy sinh vật đó, trong bóng tối. Nó có thân hình cao to hơn người bình thường và cũng nhanh nhẹn hơn. Nó không đứng một chỗ mà liên tục di chuyển xung quanh con quái. Sinh vật đó không chỉ tránh đòn tấn công từ con quái khổng lồ mà còn liên tục tấn công vào hai chân nó. Con quái khổng lồ có vẻ rất tức giận. Nó tấn công một cách điên loạn mà không cần để ý đến xung quanh. Việc đó làm cho những con orc khác lĩnh đủ. Chúng hoảng loạn trốn tránh trận chiến điên rồ này càng xa càng tốt. Thỉnh thoảng lại có vài con bị trúng đòn của con quái thì nó lập tức bị đập nát nhừ thành một đống thịt vụn.
Trước sự chứng kiến của đội đồng hành, hai sinh vật đó càng đánh càng hăng. Sinh vật nhỏ rõ ràng yếu hơn nhưng lại ra đòn có hiệu quả. Những đòn đánh của nó làm cho sinh vật to lớn kia chống đỡ rất vất vả. Trong khi đó, những đòn đánh của sinh vật to lớn kia thì hoặc trượt mục tiêu hoặc trúng nhưng không có hiệu quả. Trận chiến diễn ra ngày càng khốc liệt. Các đòn tấn công của cả hai bên đều có sức công phá khủng khiếp đối với Moria và bọn orc xung quanh nhưng lại không gây ra bao nhiêu tác hại cho những kẻ tham chiến. Chứng kiến cảnh này khiến cho tất cả mọi người xung quanh bất kể là người, tiên, người lùn, holbit, hay orc đều không khỏi kinh ngạc trước sức mạnh của họ.
Đột nhiên, Gandalf dơ cao thanh pháp trượng của ông. Một cột sáng khổng lồ bắn vào tên quái khổng lồ. Ông hô to
“Tấn công.”
Boromir lấy ra chiếc tù và của mình. Tiếng tù và vang vọng trong hang động như tiếng thét oai hùng của nữ thần Athena, làm kinh hãi bọn orc và làm phấn chấn đoàn người. Họ dũng mãnh xông vào quân thù mà không để tâm đến chính bản thân mình, kể cả bốn người holbit. Những tên orc chống trả mạnh mẽ trong tuyệt vọng. Chúng nhanh chóng bị tiêu diệt từng tên từng tên một. Lúc này những NPC đã nhìn rõ hai con quái. Đó là một con Balrog và, họ không thể tin điều này, một người sói. Gandalf nhanh chóng gia nhập cuộc chiến về phe người sói. Những người còn lại hơi chần chờ một lát rồi cũng xông vào. Con Balrog bị tấn công bởi nhiều đối thủ khỏe mạnh thì bắt đầu trở lên lúng túng. Một lúc sau, Gandalf tung ra một đòn quyết định khiến nó gục xuống.
Những tưởng mọi việc đã xong mọi người thở ra nhẹ nhõm nhưng đúng lúc đó, con Balrog vùng lên tung một đòn trúng ngay Gandalf. Thầy phù thủy bị bắn tung ra như một viên đạn. Ông tạo lên một đường cong tuyệt đẹp và rơi xuống hố sâu nơi chiếc cầu đã gẫy.
“Không”
Frodo gào lên tuyệt vọng. Aragorn giữ chặt ông ta trong khi Legolas lao theo thầy phù thủy. Nhưng tất cả những gì họ có thể nhìn thấy chỉ là một bóng đen sâu thẳm bên dưới mà thôi. Họ thất vọng, đau đớn nhìn chằm chằm cái hố, nơi vùi thây người đội trưởng vĩ đại của họ. Họ sẽ nhìn mãi như vậy nếu không có một tiếng nói vang đến.
“Chúng ta còn nhiệm vụ phải làm. Hãy hoàn thành những gì Gandalf đã bắt đầu.”
Aragorn ngửng đầu nhìn lên. Anh ta bắt gặp một người thanh niên trẻ với dung mạo bình thường. Một người anh đã từng gặp trước kia. Người sói Tất Cường. Tất Cường đã đến. Hắn đến lúc nào không ai biết nhưng tất cả những điều kỳ lạ xảy ra nãy giờ đã được giải thích. Aragorn nhìn hắn rồi bắt đầu giới thiệu Tất Cường với những người còn chưa biết anh ta. Tất Cường gật đầu chào lại với Gimly và Boromir rồi lấy ra một sợi dây thừng rất dài. Hắn tung sợi dây ra. Sợi dây liền như có phép thuật vươn dài đến tận đầu bên kia của cái vực, trong chốc lát nó đã tạo thành cây cầu tạm thời cho cả nhóm. Sam nhìn sợi dây nói to
“Tôi không thể đi qua nó được đâu.”
Gimly gật đầu đồng ý. Người lùn nổi tiếng về việc khéo léo và bền bỉ chứ không phải là khoảng leo trèo. Aragorn và Boromir cũng nhíu mày khó khăn. Người duy nhất ở đây vui vẻ là gã tiên Legolas. Đi trên dây là chuyện thường ngày đối với loài tiên. Tất Cường không nói gì. Hắn lấy ra trong túi một sợi dây ngắn. Tất Cường nhanh chóng biến nó thành một thành một chỗ để chân. Sau đó, hắn sử dụng chỗ để chân đó và sợi dây để vượt qua vực dễ dàng. Đến nơi, Tất Cường điều khiển cho sợi dây để chân quay trở lại bên kia bờ vực cho từng người một. Có một chỗ đặt chân, kể cả người chẳng bao giờ leo trèo như Gimly cũng dễ dàng vượt qua bờ vực. Sau khi tất cả đã qua, Tất Cường thu sợi dây lại và rời đi.
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 24
Aragorn thấy vậy vội lên tiếng ngăn lại
“Xin lỗi nhưng liệu anh có thể giúp chúng tôi một chút không?”
Tất Cường cười gằn một tiếng, lắc đầu. Không phải hắn không muốn ở lại. Hắn phải đi vì hệ thống vừa cho hắn một thông báo đơn giản nhưng đáng sợ
“Ping Pong. Công nương Zuzu ra lệnh triệu hồi người chơi Tất Cường. Trong vòng 12 tiếng nếu không có mặt, người chơi Tất Cường sẽ bị thu hồi tất cả những gì mà công nương đã ban cho.”
Éo. Trừng phạt kiểu gì mà tàn ác quá vậy. Tất Cường không còn lựa chọn nào khác. Hắn lao vọt đi, bỏ lại những người còn lại trong đội đồng hành. Tất Cường nhanh chóng rời khỏi khu vực chiến sự để log out. Tiếp đó, hắn lại đăng nhập trở lại vào game ‘khám phá’.
Tất Cường hiện ra trong một căn phòng tối tăm và rộng lớn. Zuzu đang ngồi trên một cái ngai vàng tuyệt đẹp. Cô bé mặc bộ y phục châu âu thời trung cổ được thiết kế phối xứng với thân hình và khuôn mặt của cô càng khiến cho Zuzu trở lên đáng yêu hơn bao giờ hết. Tất Cường nhìn Zuzu đột nhiên cảm thấy ấm áp trong lòng. Hắn thật sự mong muốn làm một việc gì đó cho cô bé. Zuzu nhìn hắn một lúc rồi bảo
“Ta nghĩ ngươi rong chơi như vậy là đủ rồi, đã đến lúc ngươi bắt đầu làm việc rồi.”
Tất Cường không nói gì chỉ cười nhẹ với cô bé. Zuzu mỉm cười nói
“Trước hết để ta giải thích một chút. Thế giới này không giống thế giới bên ngoài. Sự giàu có và phồn thịnh của mỗi người và tổ chức ở đây phụ thuộc vào việc họ sở hữu bao nhiêu nguyên liệu quý. Những nguyên liệu này rất cần thiết cho sự phát triển và tồn tại của các xã hội, tổ chức. Trong số đó, năm loại quan trọng nhất là Gỗ, Vàng, Thạch Anh, Đá và Sulfur. Đó là năm thứ tối quan trọng trong xây dựng và thực hiện phép thuật.”
Zuzu ngừng một chút rồi tiếp
“Hiện nay trong lãnh địa Mắt Thần này, hầu hết các khu mỏ khai thác, các khu rừng và khu chợ… đều nằm trong tay của Hoàng tộc. Các gia tộc khác vì vậy bị suy yếu đến mức không thể chấp nhận. Để tồn tại, họ bắt buộc phải phụ thuộc vào Hoàng tộc. Chúng ta có thể tồn tại như một cá thể độc lập với chúng là vì chúng ta nắm giữ trong tay một chút mỏ khai thác nhưng tiềm lực như vậy là không đủ. Chúng ta phải đi tìm kiếm thêm các nguyên liệu này.”
“Tìm kiếm thêm? Ý cô không phải là đi cướp nguyên liệu từ tay người khác đấy chứ?”
Tất Cường nhíu mày hỏi. Hắn sẽ vô cùng thất vọng nếu Zuzu thừa nhận điều đó. Hắn nhìn Zuzu chờ đợi câu trả lời. Zuzu mỉm cười bảo
“Nếu vậy thì chúng ta sẽ bị tất cả các gia tộc khác xa lánh và coi như là kẻ thù. Không chúng ta không làm như vậy. Chúng ta sẽ tấn công và đoạt lấy các nguyên liệu này từ tay bọn yêu quái.”
Tất Cường gật đầu. Bọn yêu quái là từ chỉ lũ quái trong game, đây là đối tượng mà người chơi cũng như NPC được tiêu diệt khi luyện lever. Zuzu tiếp tục
“Bọn yêu quái này thường tụ tập theo bầy đàn. Mức độ phối hợp và khả năng tác chiến của chúng được chia cấp từ một đến sáu. Cấp độ một đơn giản nhất, hỗn loạn đánh bừa. Cấp độ ba trở lên có sự phối hợp của các yêu quái có class khác nhau. Đáng sợ nhất là cấp độ sáu, bọn chúng có thực lực không thua kém bất kỳ một quân đoàn chính quy tinh nhuệ nào. Đương nhiên yêu quái cấp độ càng cao thì khả năng rơi ra những tài liệu chúng ta cần càng lớn.”
Zuzu nhìn Tất Cường một chút rồi nói
“Nhiệm vụ của anh là cùng ta tấn công lũ yêu quái đó và giúp ta thu thập những nguyên liệu này. Đầu tiên chúng ta sẽ bắt đầu với lũ quái cấp một.”
Tất Cường cười khổ vừa gật đầu. Hắn hiểu hắn là lý do để họ bắt đầu với cấp độ thấp vậy. Nhưng hắn cũng không vì vậy mà tức giận. Trải qua mấy trận chiến ở game “Chúa Nhẫn” hắn đã biết cách vận dụng các ưu thế của mình để đánh bại những kẻ có lever có hơn hắn nhiều lần. Đó là hắn vẫn còn một vài vật phẩm có thể dùng để nâng cấp thêm cho bản thân. Đặc biệt chiếc nhẫn ma vẫn không biến mất và hắn vẫn có thực lực như bất kỳ gamer có lever cao nào. Tất Cường nhìn Zuzu hỏi
“Bao giờ chúng ta đi?”
Zuzu thản nhiên bảo
“Ngươi có ba giờ để chuẩn bị. Ngay khi ngươi chuẩn bị xong thì chúng ta lên đường. Mục tiêu của chúng ta lần này là ‘Sa mạc chết’.”
Sa mạc chết. Một trong những nơi có nhiều nguyên liệu cao cấp nhất do những đội quân yêu quái cấp một chiếm giữ. Nơi đó là một chiến trường thời thượng cổ. Ở đó có hàng nghìn bộ xương khô của các binh lính đã tử trận. Những bộ xương khô binh lính này đều được vũ trang binh khí và đã được thao luyện trận pháp đàng hoàng. Thực lực của từng tên tuy thấp nhưng của cả bọn thì không phải là chuyện đùa. Nhiều người chơi có lever rất cao đã phải ôm hận tại đây. Hơn nữa, điểm kinh nghiệm và các đồ mà người chơi thu được ở đây thực sự là quá ít ỏi. Trước đây, Tất Cường không hiểu tại sao hệ thống lại thiết kế như vậy, bây giờ thì hắn đã rõ. Đây là khu vực dành cho các gia tộc, bang phái, lãnh chúa tìm kiếm nguyên liệu nên đương nhiên không dành cho những người chơi mê solo.
Tất Cường vội vàng đến cửa hàng đen để nâng cấp nhân vật. Trong khi chơi game “Chúa Nhẫn”, hắn có thu thập được một số vật phẩm đặc biệt còn chưa dùng. Bây giờ phải chuẩn bị đối mặt với một quân đoàn binh lính xương khô, hắn không thể không cẩn thận. Tất Cường kiểm tra lại hành trang. Hắn có tất cả hai vật phẩm cấp B, một vật phẩm cấp C và hai vật phẩm cấp D. Một vật phẩm cấp B thì dùng để nâng cấp năng lực niệm, hai vật phẩm cấp D dùng để học một skill ‘Thiết khối’ và ‘Súng ngón tay’, một vật phẩm cấp C dùng để học skill ‘Đi bộ trên không’. Còn lại một vật phẩm cấp B, Tất Cường quyết định để lại để dành.
“Đi Bộ Trên Không (skill phi hành trung cấp) người sử dụng trong thời gian ba giây tăng gấp 10 tốc độ di chuyển của bản thân, có thể chạy trên không.”
“Thiết Khối: (skill chủ động) người sử dụng trong chớp mắt có thể tăng gấp 5 khả năng phòng ngự của bản thân, hao tổn 150 Mp thời hạn: một giây.”
“Súng Ngón Tay: (Skill chủ động) người sử dụng có thể tung ra một đòn đánh có sức tấn công gấp 10 lần sức tấn công bình thường, hao tổn 200MP.”
Đây đều là các skill nổi tiếng của CP9 trong Onepiece. Nếu kết hợp với skill ‘ngạnh’, ‘cường hóa’ của niệm, kỹ năng chiến đấu cận chiến và đặc trưng của khi biến hình của người sói thì Tất Cường sẽ có một hệ thống chiến đấu cận chiến gần như hoàn thiện. Từ giờ trở đi, hắn có thể bắt đầu quan tâm đến những skill chiến đấu tầm trung và tầm xa rồi. Tất Cường tự đắc nghĩ, rời khỏi cửa hàng.
Nửa tiếng sau, Tất Cường đã đứng bên cạnh Zuzu và đội quân đi săn tài liệu lần này. Lần này đội của họ khá đông, gồm hơn năm mươi người. Trong số đó có mười xạ thủ, gần ba mươi chiến binh, mười pháp sư và một tu sĩ. Lần này Zuzu không nắm quyền chỉ huy mà giao cho hắn điều khiển toàn quân. Tất Cường cả kinh khi nghe mệnh lệnh này. Hắn vội từ chối
“Thưa công nương, tôi chưa từng có kinh nghiệm chỉ huy quân đội bao giờ. Tôi e khó có thể đảm nhiệm trách nhiệm này.”
Zuzu hững hờ giải thích
“Chính vì ngươi chưa từng có kinh nghiệm đoàn chiến nên ta mới cho ngươi cơ hội lần này để luyện tập. Đừng lo lắng về thuộc hạ, chúng là bọn lính đánh thuê cấp thấp cả mà thôi. Còn kẻ địch, các đội yêu quái cấp một chỉ có một chiến thuật duy nhất là ‘biển người’ rất đơn giản và dễ đánh.”
Tất Cường nghe vậy thì cũng hiểu ra đôi chút. Hắn cũng đoán được là bọn Vampire này dứt khoát còn có một đội quân tinh nhuệ bảo vệ phía sau nên cũng chẳng có gì phải lo lắng. Hắn liền cung kính tạ ơn và tiếp nhận nhiệm vụ
“Ping Pong. Chúc mừng người chơi Tất Cường nhận nhiệm vụ thu thập nguyên liệu quý hiếm. Yêu cầu thu thập: 1 cân Thạch Anh (khoảng 1.000 viên cỡ nhỏ) và 1 cân Sulfun.”
Hắn nhíu mày nhìn nhiệm vụ. Nhiệm vụ không có gì là khó. Phương thức và biện pháp thực hiện đều có rồi nhưng có điều hắn vẫn còn thắc mắc. Hắn hỏi Zuzu
“ Thưa công nương, 1.000 viên Thạch Anh và 1 cân Sulfun có giá trị phép thuật lớn khoảng bao nhiêu?”
Zuzu thản nhiên đáp
“Vừa đủ để thực hiện một phép thuật cấp trung bình thôi.”
Nếu vậy thì cũng chẳng có gì là nhiều nhặn cả. Tất Cường lại hỏi tiếp
“Vậy thường thì một con quái rơi ra bao nhiêu viên Thạch Anh ạ?”
“Gì mà bao nhiêu viên? Tỷ lệ rơi ra tài liệu thường không xác định chính xác nhưng dù là người có chỉ số may mắn trên 100 đánh bọn yêu quái cấp độ 3 đi nữa thì cũng phải giết năm sáu con mới rơi ra được một viên cỡ nhỏ. Hiện tại chúng ta lại đang đi đánh bọn yêu cấp độ một nên để kiếm được từng ấy Thạch Anh thì phải đánh giết cả vạn tên ấy chứ.”
Ặc. Tiêu diệt cả vạn tên binh lính xương khô chỉ với hơn năm mươi lính trong tay ư? Không đùa đấy chứ? Cho dù bọn xương khô có yếu thế nào đi nữa thì muốn hoàn thành nhiệm vụ này không thể là chuyện trong một sớm một chiều. Tất Cường đau khổ than thở.