Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 25
Đoàn người nhanh chóng được truyện tống đến sa mạc Chết. Nơi đây đơn giản là một mô hình của sa mạc Sahara ngoài thực tế. Cũng những cánh đồng cát rộng bao la không nhìn thấy điểm đầu hay cuối, cũng những cơn gió nóng bỏng liên tục thổi vào mặt kèm theo nó là những bụi cát khiến cho người chơi khó chịu tản mạn đầy trong không khí.
Tất Cường liếc nhìn sa mạc. Người khác thì không thấy gì nhưng hắn lại thấy rất rõ những Skeleton warrior nằm dày đặc bên dưới lớp cát sa mạc. Hắn nhíu mày, suy nghĩ. Hắn còn thiếu quá nhiều thông tin về đối thủ nên thực không biết phải làm sao cho đúng. Hắn nhìn một chiến binh có lever 80 bảo:
“Anh hãy tiến về phía trước, thử xem phản ứng của bọn Skeleton warrior như thế nào.”
Người chiến binh gật đầu. Gã ta rút gươm, ôm khiên, từ từ tiến tới. Khi anh ta còn cách tên Skeleton warrior đầu tiên khoảng mười mét thì lũ Skeleton warrior bắt đầu có phản ứng đầu tiên. Skill do thám cho Tất Cường thấy một lớp mây mana cực mỏng và yếu ớt lan ra từ tên Skeleton warrior đầu tiên đó. Cả bọn Skeleton warrior trong bán kính mười mét xung quanh hắn bắt đầu xao động, nhưng chúng vẫn nằm yên dưới cát. Khi người chiến binh còn cách tên đầu tiên khoảng một mét thì toàn bộ đám Skeleton warrior vừa nãy đồng loạt vọt lên khỏi mặt cát. Trong chớp mắt hơn một trăm con quái Skeleton warrior có lever 50 hiện ra. Chúng chỉ là những bộ xương khô được trang bị áo giáp và kiếm mẻ. Chúng vừa hiện ra liền ào ạt lao vào người chiến binh không có bất cứ đội hình hay chiến thuật nào cả.
Gã chiến binh vung kiếm lên tấn công vừa vung khiên đỡ đòn. Những đòn tấn công của lũ Skeleton warrior có hiệu quả rất thấp, lượng máu mà người chiến binh mất không đáng kể. Lực phòng thủ của chúng lại càng kém hơn, gần như mỗi đòn tấn công của người chiến binh đều tiêu diệt được một con. Anh ta dễ dàng biến chúng thành những mảnh vụn nằm lăn lóc trên mặt đất. Thật là một cuộc chiến một chiều.
Tất Cường quan sát cuộc chiến mà hiểu ra được tại sao những người chơi có lever cao lại bỏ xác tại đây. Hắn đã nhìn thấy rất rõ ràng nguyên nhân. Mỗi khi có một gã Skeleton warrior bị tiêu diệt thì lập tức lại có một màng mây mana mỏng yếu ớt đến mức mắt thường không thể nhìn thấy bay ra. Lớp mana này bay xa hơn nhiều lớp mana đầu tiên dù rõ ràng là đặc tính của chúng là như nhau. Bọn Skeleton warrior ở cự ly xa hơn bắt đầu lao lên khỏi cát và gia nhập cuộc chiến. Không dừng lại ở đó, Tất Cường còn nhìn thấy một điều đáng sợ hơn nữa. Những mảnh vụn của bọn xương khô bị đánh bại vừa nãy vẫn có tồn tại mana. Điều đó có nghĩa là chúng chưa bị tiêu diệt hoàn toàn mà đang tự phục hồi trở lại với tốc độ rất chậm. Chỉ cần tưởng tượng ra cảnh những kẻ đã bị tiêu diệt này lại vùng lên, bịt chặt phía sau của người chiến binh thì có thể đoán ra được kết cục của anh ta.
Tất Cường mỉm cười ra lệnh cho pháp sư bên cạnh truyền lệnh cho người chiến binh rút lui. Người chiến binh chấp hành mệnh lệnh khá tốt nhưng đám Skeleton warrior vẫn bám lấy anh ta. Chúng dần đi đến gần chỗ bọn họ. Tất Cường liền ra lệnh cho đội cung thủ và một nửa số chiến binh vào trận. Bọn Skeleton warrior cứ như lũ quân Tàu ào ạt xông tới nhưng chúng vấp phải con đê vững chắc do những chiến binh hùng mạnh hơn lập ra nên nhanh chóng bị chặn lại. Không một tên Skeleton warrior vòng ra được phía cánh hay phía sau của bọn họ. Những tên vô tình đi vòng đều trở thành mục tiêu của những cung thủ.
Nhưng trận chiến lại không có vẻ sắp kết thúc, những lớp màng mana càng ngày càng tỏa rộng và những tên Skeleton warrior mới càng ngày càng xuất hiện nhiều hơn. Tất Cường nói điều này cho các pháp sư và ra lệnh cho họ dùng các skill pháp thuật có sức tấn công thấp nhưng lại có diện tích tấn công lớn. Các pháp sư tuân lệnh. Một đám mây đen tối hiện ra, bao phủ lấy cả chiến trường. Đám mây không có mấy tác dụng đến những người lính của Tất Cường cũng như lũ Skeleton warrior còn lành lặn nhưng lại làm đám mana kia và những mảnh xương vụn bị xóa sổ. Tất Cường mỉm cười. Họ đã chiến thắng.
Quả vậy, không có thêm viện binh, bọn xương khô nhanh chóng bị tiêu diệt. Một loạt các trang bị và tài liệu rơi ra trên mặt đất. Zuzu vung tay lên. Tất cả những thứ này bay hết vào tay cô bé. Xem xét một lúc, Zuzu mỉm cười nói
“Thu được tám viên Thạch Anh và mười gam Sulfun. Không đến nỗi tệ. Ngoài ra có mấy thứ này thì cho ngươi.”
Cô bé vung tay tung ra một số trang bị cho Tất Cường. Những trang bị này hết sức tầm thường hơn nữa cấp độ cũng chỉ ở lever 50, đem bán cũng không đáng tiền nên Tất Cường dĩ nhiên không để vào mắt. Hắn giao hết lại cho đám lính. Bọn lính đánh thuê này là bọn bán mạng để kiếm tiền nên dù chỉ vài đồng đối với chúng cũng quý giá. Chúng đương nhiên không chê những trang bị này.
Cuộc đi săn lại tiếp tục. Bọn họ đã biết phương thức chiến đấu với lũ Skeleton warrior nên mọi chuyện diễn ra rất trôi chảy. Phương thức đó là mọi người quây lại thành một khối rồi dùng kiếm sĩ để dụ bọn Skeleton warrior ra. Khi quân địch đã ra với một số lượng xác định thì pháp sư dùng phép cắt đứt sự liên lạc của chúng với đồng bọn. Tiếp đó, mọi người hợp sức tấn công tiêu diệt lũ đang tham chiến. Cuối cùng, Zuzu thu lấy chiến lợi phẩm và phân phát trang bị thu được cho mọi người. Cứ thế lặp đi lặp lại cho đến khi, Zuzu lên tiếng
“Mọi người chú ý. Chúng ta sắp tiến tới khu vực của bọn cung thủ xương khô.”
Tất Cường vội vàng quan sát xung quanh. Hắn nhận thấy một đám cung thủ ở cách họ một khoảng khá xa. Từ chỗ họ đến chỗ bọn cung thủ này là một khoảng không có Skeleton warrior. Chỗ này đủ rộng để họ nghỉ ngơi mà không bị tấn công của lũ xương khô chiến sĩ trong điều kiện bình thường nhưng trong điều kiện xảy ra chiến đấu liệu phép liên lạc của bọn cung thủ có tác dụng dụ gọi bọn chiến binh hay không thì lại chưa rõ. Tất Cường ra lệnh cho mọi người đi đến đó. Khi hắn định ra lệnh cho một chiến sĩ đi lên trước để thăm dò thì hắn phát hiện bọn cung thủ có phản ứng chuẩn bị chiến đấu.
Tất Cường nhíu mày lại. Bọn cung thủ rõ ràng có phạm vi chiến đấu xa hơn bọn chiến sĩ rất nhiều. Điều này tạo ra những khác biệt rất căn bản trong chiến đấu. Nếu như bọn cung thủ này cũng đông đảo như bọn chiến sĩ thì có thể tưởng tượng ra cảnh các mũi tên được bắn như châu chấu vào họ. Nếu vậy thì bọn họ sẽ phải trả giá rất đắt để đánh bại chúng. Không nên khiêu chiến vội, tốt hơn hết là tạm rút lui, Tất Cường quyết định. Hắn ra lệnh cho đám lính đánh thuê vòng trở lại, thoát khỏi khu vực có Skeleton warrior. Một vài trận chiến nhỏ nổ ra khi họ rút lui. Mất hơn một giờ mới tới được nơi an toàn, Tất Cường ra lệnh cho họ cắm trại, nghỉ ngơi, còn bản thân thì thoát game.
Gia khỏi game, Tất Cường liền tra trên mạng các cách chống lại một đội quân cung tên. Hắn nhanh chóng thất vọng vì các phương pháp đều không thể áp dụng với trường hợp của hắn. Thất vọng Tất Cường thoát mạng đi ăn cơm. Sau một hồi ‘thư giãn’ với cuộc sống đời thường, Tất Cường trở lại game mà chẳng có ý tưởng mới nào cả. Hắn quyết định dùng phương thức đơn giản nhất để đối phó. Phương thức ‘người lịch sự thì không thèm chấp những gã Chí Phèo’. Nói đơn giản là hắn không tấn công vào khu vực có cung thủ xương khô mà tập trung càn quét lũ Skeleton warrior chiến binh. Hành động có vẻ hèn nhát này là thực tế nhất trong hoàn cảnh của hắn. Hơn năm mươi người mà đánh nhau với một đạo quân cung thủ lên đến hàng ngàn người thì chỉ có trong tiểu thuyết ba xu thôi.
Thời gian chầm chậm trôi đi chớp mắt đã năm, sáu ngày trôi qua. Dược phẩm dự trữ của đoàn người đã gần hết. Họ gặp phải một vấn đề khó khăn là lựa chọn xem nên rút lui hay tiếp tục chiến đấu trong điều kiện hậu cần không bảo đảm. Mọi người cùng nhìn Tất Cường chờ lệnh. Tất Cường suy nghĩ một lát rồi ra lệnh
“Thay đổi sách lược. Các cung thủ sẽ đảm nhiệm việc dụ địch. Hãy lợi dụng tốc độ của các ngươi để dụ càng nhiều địch càng tốt rồi rút thật nhanh. Các pháp sư sẽ dùng các phép thuật dùng trong chiến đấu tập đoàn để tiêu diệt địch trên diện rộng. Các chiến sĩ hãy lấy thân mình tạo thành một tòa thành làm chỗ cho cung thủ và pháp sư trú ẩn.”
Những người lính đánh thuê nhanh chóng thực hiện mệnh lệnh. Tất Cường nhíu mày khó chịu. Hắn hiểu rõ sự nguy hiểm của chiến thuật này. Khi thực hiện theo cách này, mức độ nguy hiểm mà toàn quân phải đối mặt cao hơn rất nhiều so với khi thực hiện chiến thuật cũ. Nhưng hắn không còn cách nào khác, trừ khi hắn chấp nhận rút lui khi chưa hoàn thành nhiệm vụ và chưa nỗ lực hết sức. Tất Cường nhìn cuộc chiến một cách căng thẳng. Các cung thủ của hắn nhanh hơn bọn xương khô rất nhiều nhưng kẻ địch lại ngày càng đông. Chúng xuất hiện từ khắp mọi nơi và dần bao vây họ. Chỉ một sai lầm rất nhỏ thôi, họ sẽ bị bao vây và bị tiêu diệt.
Số lượng các quái xương càng ngày càng đông. Tất Cường ra lệnh gọi các cung thủ về. Các pháp sư đã sẵn sàng. Một hiệu lệnh được đưa ra. Những đòn phép tiêu diệt quy mô lớn được các pháp sư tung ra. Cả một vùng rộng lớn bị bao phủ bởi lửa, sấm sét, gió giật,… Những âm thanh khủng khiếp vang động khắp nơi. Gió rít gào như trong một cơn giông tố. Mọi người phải dựa vào hàng rào chiến sĩ để trụ lại. Một lượng lớn kẻ địch bị tiêu diệt. Nhưng một lớn mây mana mỏng lại tỏa ra, rất rộng.
Từ khắp xung quanh những tên quái Skeleton warrior xuất hiện và nhanh chóng tiến về phía họ. Các chiến sĩ cầm chắc vũ khí, các pháp sư nghĩ ngơi dưỡng sức, các cung thủ buông tên vào kẻ địch. Một lúc sau, khi các pháp sư đã hơi lại sức bọn họ lại tung ra đám mây đen cắt đứt liên lạc của bọn Skeleton warrior và mọi chuyện lại lặp lại như khi họ dùng chiến thuật ban đầu.
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 26
Cuộc chiến diễn ra căng thẳng cho đến khi tên Skeleton warrior bị tiêu diệt thì những chiến sĩ và pháp sư đánh thuê cũng không thể gượng hơn được nữa. Họ gục xuống đất há hốc mồm ra thở phì phò như trâu cày. Tất Cường nhìn họ một chút rồi quay sang hỏi Zuzu
“Chúng ta còn thiếu bao nhiêu tài liệu nữa thì hoàn thành nhiệm vụ lần này?”
Zuzu đáp
“Còn thiếu mười viên Thạch Anh và hai mươi gam Sulfun nữa.”
Vừa nghe vậy những người lính đánh thuê đều tái mặt lại. Họ đã không còn sức để chiến đấu nữa. Tất Cường hiểu được điều đó. Hắn pm cho thằng bạn
“Ê, Chiến. Mày đang làm gì thế? Tao cần mày giúp hoàn thành một nhiệm vụ.”
“Mày làm nhiệm vụ nào? Ở đâu?”
“Sa mạc chết. Tao có truyện tống trận.”
Thằng Chiến im lặng một chút rồi nói
“Xin lỗi. Tao đang bận lắm, không giúp gì được mày đâu. Nếu mày quyết tâm thực hiện nhiệm vụ đó, tao khuyên mày nên nhờ chị Mimosa.”
Tất Cường im lặng. Hắn không có gì để nói. Mimosa là một gamer có đẳng cấp rất cao. Cô ta đã từng đoạt giải vô địch game online đối kháng toàn thành phố hai lần liên tiếp. Hiện nay trong game ‘Khám Phá’ này, Mimosa cũng là một trong những game thủ chơi ngay từ những ngày game còn trong quá trình thử nghiệm và cô cũng là một trong những người chơi được xem là mạnh nhất trong game. Nhưng Tất Cường không muốn nhờ đến Mimosa. Đơn giản Mimosa chính là chị gái của thằng Chiến và là bạn gái hắn. Một điều quan trọng nữa: họ đang giận nhau. Từ ba tháng nay, hai người đã không nói với nhau một câu nào.
Tất Cường chìm vào trong hồi ức. Hắn còn nhớ rõ lý do mà hai người lại cãi nhau. Hắn không thể chịu đựng được hơn nữa việc bạn gái mình lại dành hầu hết thời gian để chơi game. Thật mỉa mai khi có một cô bạn gái lớn tuổi hơn mình mà lại học kém mình đến vài lớp. Hắn, Tất Cường, chẳng phải thiên tài gì nhưng cũng là sinh viên đại học đàng hoàng. Cô ấy, thiên tài Mimosa, lại chưa tốt nghiệp cấp 3. Thời mà người phụ nữ có thể sống dựa số tiền chồng kiếm được đã qua lâu rồi. Những người không nỗ lực để đạt được những tiêu chuẩn nhất định trong cuộc sống thì sẽ bị xã hội đẩy ra ngoài lề. Không hiểu cô ấy định làm trẻ con bao lâu nữa.
Tất Cường không nói gì, nhưng cái tên Mimosa đã làm hắn sôi máu. Hắn phải làm một cái gì đó, bất kể là cái gì. Hắn đóng hộp thoại, nhún mình lao về phía bọn xương khô cung thủ. Những người kia giật mình kinh hãi. Họ chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì dị biến đã xảy ra. Từ dưới mặt cát hàng trăm mũi tên nhọn hoắt phá cát bay lên. Tiếp đó, hàng trăm bộ xương khô đeo túi tên, cầm cung hiện ra trên sa mạc.
‘Đi Bộ Trên Không’
Tất Cường nhảy vài bước trên không như phía dưới chân hắn có một điểm dậm nhảy vững chắc. Chưa đầy một giây hắn đã nhảy qua tất cả các mũi tên và vượt qua quãng đường hơn mười mét để lao vào bọn cung thủ. Bộ móng sắt của hắn vung lên. Vài tên cung thủ bị đập nát. Nhưng cùng lúc ấy hàng ngàn mũi tên từ bốn phương tám hướng ào ào bắn tới. Khi Tất Cường nhảy vào giữa đoàn quân thì hắn đồng thời đã đánh thức một đám xương khô cung thủ nữa. Bọn này không ngại ngần lập tức bắn tên loạn xạ về phía hắn. Hầu hết những mũi tên này trúng vào đồng bọn của chúng nhưng điều đó càng làm cho đám mây mana vừa được hình thành bay đi xa hơn và đánh thức nhiều tên quái hơn.
‘Đi bộ trên không’
‘Khu vật’
‘Triền’
…
Tất Cường liên tục thi triển các skill để né tránh, đỡ đòn. Rốt cuộc hắn đã hiểu sự khác biệt trong chiến đấu giữa cung thủ và chiến sĩ. Khác biệt quan trọng nhất là tầm sát thương. Nhờ tầm sát thương xa hơn, bọn cung thủ có thể cùng lúc tấn công hắn với số lượng lớn hơn và buộc hắn phải áp sát thì mới tiêu diệt được chúng. Nhưng khi áp sát, hắn lại đánh thức thêm nhiều tên quái đang ngủ yên dưới mặt cát. Các skill điều khiển của hắn gần như vô dụng. Đó là vì số lượng tên quá lớn và tạo ra quá nhiều tầng lớp chồng chéo nhau. Rắc rối như lũ dây mơ trên hàng rào vậy.
Tất Cường vẫn tiếp tục chiến đấu. Hp của hắn dần hạ xuống một cách chậm chạp nhưng đều đặn. Hắn vẫn tiếp tục lao vào hàng ngũ địch. Bây giờ hắn đã bình tĩnh lại. Hắn không muốn chiến thắng nữa. Hắn muốn có thể hệ thống được các skill chiến đấu của mình. Hắn không có nhiều skill nhưng mỗi skill lại có một năng lực riêng và phải sử dụng đúng lúc mới có thể phát huy được toàn bộ hiệu quả của chúng. Trận chiến này đã trở thành một lò luyện võ cho hắn. Khả năng chiến đấu của Tất Cường dần được cải thiện mà hắn không hề nhận ra. Không biết bao lâu sau, hệ thống đưa đến thông báo
“Ping Pong. Chúc mừng người chơi Tất Cường thăng lên cấp 37, có năm điểm tự do phân phối.”
Hu ra. Được lên một lever. Điều đó không chỉ khiến cho thực lực của hắn tăng lên một bậc mà còn khiến cho toàn bộ HP và MP của Tất Cường được phục hồi. Đối với một kẻ đang lâm vào khổ chiến và không có dược phẩm phục hồi như hắn lúc này, thì đây quả là ‘phép lạ hồi sinh’. Tất Cường gầm lên sung sướng. Tốc độ của hắn được đẩy cao. Sức công thủ được nâng lên. Thiệt hại do đối phương gây ra giảm xuống. Không chỉ vậy do chiến đấu liên tục với cường độ cao với cùng một đối thủ lên skill thụ động ‘tổng hợp võ tay không’ của hắn cũng trở lên thuần thục hơn. Các phản xạ trong chiến đấu ngày càng thuần thục và chính xác hơn, hao tốn mana cho mỗi lần thực hiện skill giảm xuống. Bản thân Tất Cường cũng thuần thục hơn trong việc quan sát đội hình của đối phương để di chuyển sao cho đạt được hiệu quả cao nhất trong chiến đấu.
Những mảnh xương vụn nằm ngày càng nhiều trên mặt cát. Lũ Skeleton cung thủ không có bất cứ một biểu hiện suy yếu hay nao núng nào. Chúng tiếp tục áp đảo trận chiến với tầm sát thương và số lượng cũng như sự bất chấp thiệt hại của đồng bọn. Những tên quái tiếp viện xuất hiện ngày càng nhiều hơn và không hề có dấu hiệu của sự kết thúc. Nếu còn tiếp tục như thế này thì Tất Cường phải về làng miễn phí chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi. Tất nhiên là trừ khi hắn định rút lui chấm dứt nhiệm vụ. Nhưng Tất Cường lại không giống những kẻ khác. Hắn không bị bất cứ thiệt hại nào nếu phải về làng. Hắn không phải lo ngại việc đó.
Cuộc chiến vẫn tiếp tục. Hp của Tất Cường còn rất nhiều nhưng MP lại chẳng còn bao nhiêu. Hắn đành phải dùng phương pháp chiến đấu không dùng skill. Dù hắn là người sói vàng, một trong những chủng tộc có khả năng chiến đấu không dùng skill mạnh nhất trong game nhưng điều đó cũng không giúp hắn ngăn được việc lượng Hp giảm xuống với tốc độ ngày càng tăng. Một lúc sau, Tất Cường đã phải đối mặt với sự thật không thể tránh khỏi đó. Hắn sắp chết. Tất Cường rùng mình hối hận vì đã không nhờ đến Mimosa.
Đúng lúc đó, một bàn tay vững chắc túm lấy hắn. Một tấm khiên to lớn hiện ra và che kín toàn thân Tất Cường. Những mũi tên nhanh chóng cắm chi chít vào nó. Một loạt những tiếng nổ ròn rã vang lên. Đám xương khô nhanh chóng bị đánh tan tác. Đội lính đánh thuê đã tham chiến. Thời gian nghỉ ngơi của họ đủ dài để họ có lại khả năng chiến đấu mà không cần dược phẩm phục hồi. Những chiến sĩ có trách nhiệm đỡ tên cho các cung thủ và pháp sư. Các pháp sư vừa lo tấn công vừa ngăn chặn phép cầu viện của lũ quái. Các cung thủ có nhiệm vụ ‘đấu súng’ với bọn xương khô. Số lượng và chất lượng so tài với nhau một cách ác liệt. Kẻ chiến bại sẽ là kẻ có sức chịu đựng kém hơn hoặc là kẻ phạm sai lầm.
Thời gian chầm chậm trôi qua, những tổn thất về quân số đầu tiên của những người lính đánh thuê đã xuất hiện và nhanh chóng tăng nhanh. Những chiến sĩ cầm khiên là những người gục xuống trước tiên. Kế đó các cung thủ và pháp sư cũng xuất hiện tổn thất. Cùng lúc đó, lượng tên của địch cũng giảm xuống. Cơn mưa tên từ chỗ có thể che cả ánh mặt trời, giờ bắt đầu trở lên thưa thớt và mỏng manh trông thấy. Cuộc chiến đã sắp đến hồi kết thúc. Người chiến thắng và kẻ chiến bại sắp được tuyên cáo. Thần may mắn sẽ mỉm cười với bên nào trong hai bên tham chiến.
Ngay khi người pháp sư cuối cùng bên Tất Cường gục xuống. Thì kết cục của cuộc chiến đã được định đoạt. Không có pháp sư cắt đứt skill cầu viện thì kẻ địch của họ sẽ không bao giờ kết thúc. Thần chiến thắng đã tuyên bố quyết định khốc liệt của mình. Nhưng đúng lúc này, bọn xương khô đột nhiên vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh nhỏ. Tất Cường ngỡ ngàng nhìn quanh. Hắn nhanh chóng nhận ra nguyên nhân của sự việc. NPC từ đầu đến cuối chỉ đứng nhìn đã ra tay. Công nương Zuzu đã ra tay. Zuzu nhìn hắn rồi lạnh nhạt nói
“Nếu ngươi tiếp tục chiến đấu với bọn chiến sĩ thay vì cung thủ thì đã không thê thảm thế này. Hãy nhớ lấy sự khổ cực đó mà cố gắng kiểm soát hành động của bản thân.”
Tất Cường cúi đầu nhận mệnh. Hắn thừa nhận cô bé nói đúng. Thiệt hại ghê gớm lần này là do hắn đã không suy nghĩ kỹ khi lựa chọn đối thủ. Hay chính xác hơn là do hắn không làm chủ được cảm xúc của chính mình. Zuzu dường như không nỡ để tên thuộc hạ của mình bị suy sụp vì hối hận nên nhẹ nhàng bảo
“Dù sao cũng chúc mừng ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ lần này. Chúng ta về thôi.”
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 27
Sau đó hình như Zuzu còn nói vài điều nữa nhưng Tất Cường không nghe thấy gì cả. Hắn đột nhiên cảm thấy mệt mỏi. Cái cảm giác khi sắp chết vừa rồi như đeo bám hắn. Hắn cảm thấy khó chịu như có lửa đốt bên trong. Cảm giác y như cái lần hắn lấy hết dũng khí để tỏ tình với cô gái lớn hơn mình đến ba tuổi ấy. Mimosa. Đột nhiên cái tên mà hắn tưởng chừng đã quên từ lâu lại vọng lên, ám ảnh tâm trí hắn. Hắn thở dài một hơi và đưa ra quyết định.
Một buổi sáng đẹp trời. Một chàng thanh niên ăn mặc gọn gàng, tay cầm một bó hoa, đứng trước cửa một ngôi nhà. Một lúc sau, một thằng nữa từ trong nhà bước ra. Hai thằng thì thầm to nhỏ với nhau cái gì đó có vẻ rất bí mật. Thỉnh thoảng chúng lại cười hề hề với nhau một cách cực kỳ thâm hiểm. Nụ cười mà chỉ những thằng thanh niên ở độ tuổi đó mới hiểu được. Không ai biết tại cửa sổ tầng ba của ngôi nhà, một khuôn mặt xinh đẹp đang áp sát vào tấm kính, nhìn chằm chằm hai thằng đứng dưới.
Thời gian chầm chậm trôi qua, hai gã con trai dường như đã thay đổi giới tính, càng nói càng hăng. Cô gái bên cửa sổ vẫn không chịu rời đi nhưng gương mặt cô đã hiện rõ sự tức tối và ẩn chứa đôi chút tang thương. Đã ba tháng rồi. Từ này gã đáng ghét ấy tự nhiên gây sự với cô. Đã ba tháng, hắn chẳng thèm xin lỗi cô lấy một lời. Đã ba tháng, hắn không gọi cho cô một cú điện thoại. Vậy mà trước đây, cái tên chết tiệt ấy luôn miệng nói một ngày không gặp em, dài như đằng đẳng như một năm. Tên dối trá láo xược ấy bây giờ mới chịu dẫn xác đến nhà cô vậy mà hắn lại đứng nói chuyện quái quỷ gì với thằng em ngu ngốc ngoài kia vậy chứ. Chẳng lẽ… Những ý nghĩ quái đản hiện ra trong đầu cô gái tội nghiệp. Chúng khiến cô bắt đầu rối trí, hoảng sợ.
Sự hoảng sợ khiến cô gái rời mắt khỏi hai người thanh niên dưới đường một lúc. Khi cô nhìn lại. Sự thất vọng tràn ngập trái tim cô. Trước cửa nhà cô chỉ còn lại gã em trai ngu ngốc của cô, còn gã máu lạnh kia không biết đã đi từ lúc nào. Mimosa không chịu đựng được nữa. Cô ào khóc, chạy về phòng. Mimosa lao vào giường, gục mặt xuống gối và khóc như mưa gió. Cô không thể tưởng tượng được người cô yêu lại vô tình đến mức ấy. Tại sao hắn lại làm như vậy? Chẳng lẽ hắn thực sự không còn chút tình cảm nào với nàng nữa hay sao? Chẳng lẽ chỉ ba tháng cũng đủ để hắn quên hết những tình cảm, những kỷ niệm mà hai người đã có với nhau suốt hai năm qua hay sao? Mimosa không thể hiểu được. Cô chỉ biết khóc và oán trách tên vô tình đó mà thôi.
Cánh cửa phòng Mimosa từ từ mở ra. Một người thanh niên nhẹ nhàng tiến vào. Người đó không ai xa lạ chính là gã trai đứng cùng em gái của Mimosa lúc nãy, Tất Cường. Tất Cường nhìn Mimosa khóc, mỉm cười. Nếu ai hỏi hắn thích nhất Mimosa ở điểm nào thì hắn sẽ không ngại mà trả lời chính là cái tính cách thích khóc như con nít và cả cái cách khóc rất thú vị này. Mimosa khóc đến mức không còn biết được gì xung quanh. Lúc này, Mimosa úp mặt vào gối, mái tóc đen huyền của cô phủ lên trên lưng trông thật thích mắt. Tiếng nấc, tiếng sụt sịt nghe thật buồn cười…
Tất Cường đứng ngắm cảnh đẹp một lúc mới đi đến. Hắn ngồi xuống cạnh giường, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc nàng. Mimosa lập tức im lặng. Nàng đã quá quen với kiểu vuốt tóc này. Trong hơn hai năm qua, mỗi khi nàng hờn giận, khóc lóc, Tất Cường đều không bao giờ an ủi mà chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc nàng. Bàn tay ấy như khúc hát ru ngọt ngào của người mẹ khiến nàng cảm thấy thanh thản, êm dịu trở lại. Mimosa nằm im lắng nghe cảm giác tuyệt diệu từ mái tóc đưa tới. Nàng không dám động đậy vì sợ cảm giác này sẽ qua đi.
Không biết bao lâu sau, Mimosa ngửng đầu lên. Điều đầu tiên cô nhìn thấy là một gương mặt quen thuộc đang mỉm cười. Tất Cường nhẹ nhàng nói
“Anh xin lỗi. Em đau khổ quá hả. Tha thứ cho anh nha.”
Chát
Mimosa ngồi dậy và dang tay tát cho hắn một cú nổ đom đóm mắt. Tiếp đó là một loạt những cú đấm như gãi ngứa được tung thẳng vào người Tất Cường. Thêm một vài cái tát không giết được một con muỗi nữa giáng xuống mặt Tất Cường, rồi tất cả chìm vào im lặng.
Mimosa gục đầu vào ngực Tất Cường. Hai bàn tay nhỏ bé của cô nắm chặt lấy áo hắn. Cô không khóc, cũng không thở mạnh. Cô chỉ im lặng. Tất Cường cũng im lặng nhưng hai tay hắn đã khéo léo ôm lấy thân thể mượt mà ấy. Trên đời này có những cô gái đẹp do hành xác mà có thân hình thon thả như người mẫu và cũng có những cô gái trời sinh ra đã có một thân hình khiến đàn ông chỉ muốn ôm vào lòng. Mimosa là một trong những cô gái được trời sinh như thế và cảm giác ôm cô vào lòng thật tuyệt diệu.
Tất Cường hít ngửi mùi hương mát lạnh của dầu gội tỏa ra từ mái tóc Mimosa. Đây không phải là mùi hương hắn thích. Bộ đồ mà cô ấy đang mặc cũng không phải là kiểu dáng hắn thích. Đến cả màu sắc cũng không phải. Thật kỳ lạ là hôm nay hắn lại thấy chúng có vẻ gì đó rất đáng mến. Tại sao lại thế? Hắn không biết. Nhưng hắn biết một điều. Tất cả mọi món đồ trong căn phòng này thật thú vị. Tất nhiên cô gái mà hắn đang ôm trong lòng là tuyệt diệu nhất. Hắn mỉm cười, xiết chặt vòng tay, ghì chặt Mimosa vào lòng. Rất lâu sau, hai người bọn họ bắt đầu trò chuyện. Tất Cường nói
“Mimosa. Việc lần trước là do anh không hiểu được tầm quan trọng của thế giới thực tế ảo đối với em. Trong những ngày qua anh đã chơi rất nhiều game. Cuối cùng anh đã hiểu. Thế giới ảo thực sự đã trở thành một thế giới song song tồn tại với thế giới của chúng ta. Và anh đã hiểu được ý nghĩa của nó đối với em. Anh xin lỗi vì đã áp đặt em theo cách suy nghĩ của xã hội.”
Tất Cường ngừng lời và nâng khuôn mặt của Mimosa lên. Hắn nhìn thẳng vào mắt nàng, nói
“Từ giờ chở đi, em hãy là chính em.”
Mimosa nhìn hắn. Nàng nhắm mắt lại, từ từ đưa mặt tới. Hai đôi môi nhẹ nhàng chạm vào nhau. Họ trao cho nhau một nụ hôn nhẹ và đẹp như ánh mặt trời buổi sớm. Họ không nói gì nữa mà chỉ im lặng ôm chặt lấy nhau. Những dỗi hờn, tự cao, kiêu hãnh,… tan ra cùng sương khói. Cuối cùng còn lại chỉ có một tình yêu trong sáng, mát lành.
Trưa hôm ấy, Tất Cường trở về nhà với tâm trạng phấn khởi. Hắn giải quyết vài việc rồi trở lại game. Tất Cường hiện ra trong một hội trường rộng lớn và tối om. Cô bé Zuzu đang nằm bò ra sàn nhà đọc một bản báo cáo nào đó. Thấy hắn xuất hiện, Zuzu ngẩng đầu lên bảo
“Hai nhiệm vụ lần trước ngươi đều hoàn thành rất tốt. Ta quyết định thưởng thêm ngươi một chút. Hiện ta có thể cho ngươi 5.000 USD hoặc một skill hiếm. Ngươi hãy tự chọn lấy một món thích hợp đi.”
Tất Cường hơi bất ngờ về màn chào hỏi này. Nên biết, khi hắn trở thành cận vệ của Zuzu thì ngoài việc nhận được hỗ trợ về trang phục và vũ khí cũng như người hỗ trợ khi làm nhiệm vụ,… mỗi tháng hắn còn nhận được 200 USD. Số tiền này bất kể để nâng cấp nhân vật hay mua item thì đều không đáng kể nhưng cũng có thể coi là một khoản tiền lương ngoài dự liệu của Tất Cường. Nhưng Tất Cường cũng biết đó là do tổ chức này cần hắn để sử dụng con mắt đế vương. Nay lại được thưởng thêm một khoản nóng nữa, thì có chút không bình thường. Vẻ mặt hắn đã nói lên hết toàn bộ những suy nghĩ trong lòng nên Zuzu lập tức nói
“Không cần hoang mang. Ta thưởng cho ngươi là vì giá trị của ngươi cao hơn nhiều so với dự đoán ban đầu của ta.”
Tất Cường hiểu ra lý do thì vui vẻ tiếp nhận phần thưởng là một chiếc vòng đeo cổ thuộc loại trang bị phép thuật trang sức, có thuộc tính khá cao. Vì hắn đang sử dụng chiếc nhẫn Ma nên chiếc vòng này hắn không thể dùng được ngay, nhưng hắn cũng có thể để dành phòng trường hợp chiếc nhẫn biến mất hoặc là để bán lại cho người chơi khác. Zuzu chờ cho Tất Cường xăm xoi chiếc vòng một lúc mới bò dậy bảo
“Đi theo ta.”
Tất Cường ngơ ngác đi theo. Hai người cùng đi ra ngoài ngôi nhà. Lúc này, Tất Cường mới phát hiện ra một điều không đúng. Hắn liền sử dụng skill do thám để quan sát xung quanh. Lập tức hắn giật mình kinh ngạc. Toàn bộ ngôi nhà được bao bọc bởi một trận pháp mới cực kỳ hùng mạnh. Trận pháp này khác hẳn với trận pháp vẫn bao bọc ngôi nhà trước đây. Trận pháp này tạo ra cho hắn một cảm giác rất kỳ lạ, cứ như một sinh thể sống vậy. Zuzu nhìn biểu hiện của Tất Cường một lúc rồi nói
“Không cần bất ngờ. Chúng ta đang tiến hành nâng cấp tổng hành dinh thành một lâu đài thực sự nên mới có biểu hiện khác thường mà ngươi cảm nhận được. Sau khi tổng hành dinh được nâng cấp xong thì chúng ta sẽ có thể xây dựng những công trình mới để sản xuất ra những sản phẩm tân tiến hơn rất nhiều.”
Tất Cường hiểu ra. Hắn cũng đoán được Zuzu vẫn chưa nói hết nên im lặng lắng nghe. Quả nhiên, Zuzu ngưng một chút lại tiếp tục
“Để nâng cấp tổng hành dinh, chúng ta gần như đã tiêu tốn toàn bộ số gỗ dự trữ. Ngươi hãy đi kiếm một chút về đây cho ta.”
“Ping Pong. Người chơi Tất Cường nhận nhiệm vụ tìm Gỗ phép, có tiếp nhận hay không?”
“Tiếp nhận”
“Ping Pong. Người chơi Tất Cường nhận nhiệm vụ thu thập 500 đơn vị Gỗ phép thuật.”
Tất Cường quay sang Zuzu hỏi
“Công nương có thể cho người chỉ dạy tôi cách đốn gỗ không?”
‘Đốn gỗ’ là một skill đời sống, người chơi muốn học phải tự tìm người dạy hoặc mua sách kỹ năng tại cửa hàng đen. Tất Cường chưa học skill này cũng chẳng muốn tốn thời gian, tiền bạc tìm kiếm đâu xa nên táo gan đưa ra đề nghị này. Zuzu trợn mắt nhìn hắn hỏi
“Ngươi muốn học skill ‘đốn gỗ’ làm gì? Tính vào rừng ở ẩn à?”
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 28
Tất Cường hơi ngạc nhiên khi bị hỏi như vậy liền hỏi ngược lại
“Không phải công nương vừa sai tôi đi tìm gỗ sao?”
Zuzu phì cười bảo
“Ngốc ơi. Gỗ mà ta bảo ngươi đi là gỗ phép thuật chứ đâu phải loại gỗ mọc trong rừng đâu mà đòi đốn.”
Tất Cường ngơ ngác chẳng hiểu gì cả. Chẳng lẽ gỗ phép thuật lại không phải là một loại thân cây? Zuzu nhìn hắn có vẻ rất thú vị rồi nói
“Thứ gỗ phép thuật mà ta nói đến là một loại gỗ rất đặc biệt không giống gỗ bình thường. Số là trong số các khu vực tại lãnh địa này, có một số khu vực rất đặc biệt. Tại đó có những sinh vật kỳ lạ. Những sinh vật này sau khi chết sẽ rơi ra một thứ Gỗ rất đặc biệt không thể tìm thấy ở bất cứ đâu khác, gọi là Gỗ phép thuật. Thứ gỗ mà ta muốn ngươi thu thập chính là loại gỗ này.”
Tất Cường hiểu ra. Cái gọi là Gỗ phép thuật này cũng tương tự như loại cà phê phân chồn nổi tiếng tại thế giới thực. Khác chăng thì ở ngoài đời, nguời ta không cần sát hại con chồn tội nghiệp đó mà thôi. Tất Cường buột miệng hỏi
“Những con vật ấy kỳ diệu như vậy sao các vị không nuôi lấy một số và nhân giống chúng lên?”
Zuzu lắc đầu.
“Những con vật đó chỉ cần ra khỏi khu vực kia thì không thể tạo ra gỗ được nữa. Tại sao lại vậy thì chúng ta vẫn chưa tìm ra nguyên do. Còn về những điều cần chú ý khi đi thu thập gỗ thì ngươi hãy đi tìm quản gia của nông trại Phía Bắc là Tuấn Tú mà hỏi. Ta hiện không có nhiều thời gian để đi cùng ngươi.”
Nghe thấy lệnh đuổi khách thì Tất Cường cũng hiểu mình đã vô tình chọc trúng chỗ khó chịu của cô bé dễ thương này nên vội vàng chào cô và lên đường đến nông trại Phía Bắc. Lần này không có Zuzu đi kèm nên hắn không được bọn Vampire chúa lập truyền tống trận đưa đến tận nơi như hai lần trước. Hắn phải cưỡi ngựa để đến đó.
Nhưng có một việc ngoài lề cần nói ở đây. Đó là ngay khi nhảy lên lưng con ngựa đen, Tất Cường mới nghĩ ra: nếu hắn cưỡi con ngựa đen này tham chiến trong trận chiến với lũ xương khô cung thủ lần trước thì có lẽ họ đã không phải khốn đốn đến vậy. Nhưng hắn đã không sử dụng nó. Lý do hết sức đơn giản. Trận chiến khốc liệt đã làm hắn mất đi sự bình tĩnh cần có. Hắn đã quên mất thứ ‘vũ khí’ tuyệt diệu này và đã không sử dụng nó khi hắn thực sự rất cần đến. Tất Cường lạnh người khi nhận ra sự thực phũ phàng đó. Hắn hít một hơi dài và tự nhủ sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm như vậy nữa. Một sai lầm mà hắn đã phạm phải khi không đánh giá đúng vị trí của Mimosa trong tim hắn. Những sai lầm đó đều bắt đầu từ những tính cách trẻ con và cẩu thả của hắn. Tất Cường mỉm cười và phóng đi.
Nông trại Phía Bắc nằm ở phía bắc tổng hành dinh của bọn Vampire chúa, cách khoảng một giờ phi ngựa. Nói gần cũng chẳng gần mà xa thì cũng chẳng xa, nhưng cũng hơi tốn thời gian đi lại. Vừa đi, Tất Cường vừa tranh thủ PM với ‘nàng’:
“Sóc Nhỏ, em đang ở đâu vậy?”
“Lãnh địa Bồ Câu Trắng. Nhưng em đã nói bao nhiêu lần là em ghét cái biệt danh đó rồi hả? Còn gọi như thế nữa là em đóng bảng à.”
“Hắc hắc… Vạn lần xin lỗi em, Sóc Nhỏ. Chẳng qua anh chỉ quen miệng thôi. Mà sao em lại ở lãnh địa xa tít mù tắp ấy?”
Tất Cường đùa một câu rồi oán một câu. Trong game ‘Khám Phá’ hầu hết các lãnh địa có diện tích rất lớn. Lãnh địa nhỏ nhất cũng phải lớn gấp mười diện tích nước Tàu. Muốn đi từ lãnh địa này sang lãnh địa khác, mọi người phải sử dụng các trận pháp di chuyển tức thời. Những lãnh địa được coi là gần nhau thì bất cứ ai đều có thể sử dụng trận pháp dịch chuyển tức thời để đi từ nơi này đến nơi khác. Những lãnh địa bị giới hạn, không phải ai cũng vào được. Những lãnh địa đó bị gamer gọi là xa. Bồ Câu Trắng chính là một trong số các lãnh địa bị giới hạn đó. Với thực lực của Tất Cường còn lâu mới được phép truyền tống tới đó. Mà hắn lại rất muốn gặp Mimosa. Thế này thì các kế hoạch của hắn coi như tiêu tan cả. Thật bực mình. Mimosa Pm lại có chút hối tiếc
“Em vừa nhận một nhiệm vụ rất phức tạp. Vài ngày nữa mới xong. Ngay khi xong em sẽ đến tìm anh ngay.”
Tất Cường quá quen cái tình huống bị bạn gái cho đứng thứ hai sau nhiệm vụ này nên cũng chẳng lấy đó làm buồn. Hai bên đang pm qua lại một lúc những vấn đề chỉ họ biết với nhau thì bị một con kỳ đà nhảy vào phá đám. Thằng Chiến đần độn, hàng ngày bỏ bạn theo gái không hiểu sao tự nhiên lại Pm cho hắn:
“Ê Cường. Mày có rảnh không lại giúp tao chút.”
“Bận lắm thằng mũi nhọn.”
Vừa nhận thấy có em trai tham gia bảng Pm rộng, Mimosa liền tắt Pm làm Tất Cường điên tiết. Thằng Chiến cũng đoán ra được. Nó không muốn làm bao trút giận lúc này nên chào luôn
“Vậy thì thôi. Bye Bye.”
‘Khốn nạn.’ Tất Cường rít lên. Hắn không có ai để trút giận lên đành trút lên đầu lũ yêu quái gần đó. Lũ quái tội nghiệp ấy vốn là đối tượng luyện cấp của người mới chơi có lever thấp nên nhanh chóng bị hắn tàn sát thảm thương. Một lúc sau, Tất Cường vui vẻ bỏ đi, không thèm để ý đến cảnh đổ nát tang thương sau lưng.
Một lúc sau, hắn đến được nông trại Phía Bắc. Đây là một nông trại của Vampire, ở đây không trồng cây lương thực hay chăn nuôi súc vật mà là nuôi người. Những người này chính là nguồn cung cấp máu cho các bữa ăn của bọn Vampire chúa. Quản lý ở đây là một gã thuộc nhân loại khá đẹp trai. Hắn khoảng chừng hai bảy hai tám tuổi, lever cũng khá cao, phong thái có phần cao ngạo. Khi biết Tất Cường là cận vệ của công nương, hắn cũng không vì vậy mà tỏ ra yếu thế, thậm chí hơi tỏ vẻ coi thường hắn. Tất Cường cũng không vì vậy mà để bụng, hắn biết hắn đang cần đối phương giúp hắn chứ không phải ngược lại.
“Chào ông, tôi được công nương cử đến hỏi ông cách thức thu thập Gỗ phép thuật.”
Tuấn Tú nhìn hắn, hững hờ bảo
“Các loài thú trong khu khai thác Gỗ rất mạnh và cực kỳ hung ác. Muốn giết được chúng để khai thác Gỗ là việc cực kỳ khó khăn. Chúng tôi chia chúng ra làm ba loại là ăn cỏ, ăn thịt đơn độc và ăn thịt bầy đàn. Mỗi loại có những đặc điểm khác nhau nhưng đều rất khó đối phó. Vì vậy, tôi khuyên anh không nên đối đầu trực tiếp với chúng, hãy dùng kế, tốt nhất là đặt bẫy. Hiện tôi biết có ba vị trí thích hợp để đặt bẫy. Tôi sẽ cho anh biết nếu anh không phản đối.”
Tất Cường không nói gì. Hắn biết tên NPC nhất định sẽ cho hắn biết. Hắn đoán đúng. Tuấn Tú không thấy từ chối thì tiếp
“Nơi thứ nhất là gần một lối vào một hầm mỏ bỏ không nằm cách nơi đây khoảng ba giờ chim bay. Có một đàn chim khá lớn mỗi tối thường đến ngủ trong hầm. Anh chỉ được phép giết chúng, chứ không được làm tổn hại đến căn hầm. Nếu không sẽ bị giáng liền ba lever.”
“Nơi thứ hai là cạnh một khúc cạn của dòng sông phía tây rừng. Ở đó thường có các loài thú dữ đến phục kích con mồi. Anh có thể phục kích ngược lại chúng.”
“Nơi thứ ba là trên một ngọn núi cách đây khá xa. Nơi đó thường có một đàn khỉ đến đùa nghịch. Đường đến cả ba nơi này đều rất an toàn.”
Tuấn Tú nói xong thì ra hiệu cho hắn rời đi. Tất Cường khom mình chào hắn ta rồi nhảy lên ngựa phóng đi. Đầu óc hắn hiện nay hoạt động hết công suất để xác định mục tiêu thực tế nhất trong ba mục tiêu mà Tuấn Tú cung cấp. Mục tiêu thứ hai và thứ ba không có thời gian rõ ràng, mục tiêu thứ nhất thì thời điểm tốt nhất nên là vào lúc gần tối và lúc bình minh mỗi ngày (ngày trong game) khi đàn chim đến hoặc rời khỏi khu mỏ. Hiện giờ là giữa trưa, vẫn còn quá nhiều thời gian. Tất Cường ngẫm nghĩ một chút rồi phóng như bay đến cửa hàng đồ gia dụng. Hắn bỏ tiền ra mua một lượng lớn lọ siêu bền loại đặc biệt, keo nhựa thông, rơm khô... Tiếp đó, hắn phi ngựa đến bãi cạn.
Tất Cường dùng skill do thám để xác định vị trí lũ thú dữ trong vùng rồi bắt tay vào thực hiện kế hoạch của hắn. Tất Cường không có skill đặt bẫy lên hắn không thể chế tạo những cái bẫy đủ tinh vi để bẫy những con thú khỏe mạnh hung hãn. Hắn dùng đến cách bẫy cọp đơn giản của dân tộc ít người mà hắn từng nghe kể. Hắn đem những đám cỏ khô ngâm trong keo nhựa thông rồi rả ra thành một lớp dày khắp khu vực. Xong xuôi, hắn lại nhảy lên ngựa phóng đến mục tiêu thứ hai. Tại đây, hắn phát hiện ra khu vực đàn khỉ hay chơi đùa. Hắn lấy những chiếc lọ ra, cho vào trong đó một ít hạt ngô rồi vứt chúng ra khắp xung quanh. Cuối cùng, hắn mới chạy về chỗ mục tiêu thứ nhất.
Tất Cường xuống ngựa ngồi xuống nghỉ ngơi. Hắn đang chờ đợi cuộc đi săn. Đàn chim này có thực lực thế nào thì hắn không biết nhưng hắn biết chúng tuyệt đối là lũ khó xơi. Một loạt những kế hoạch diễn ra trong đầu hắn. Hắn đã chuẩn bị tinh thần để đối phó với nhiều loại hoàn cảnh có thể xảy ra.
Mặt trời dần xuống núi. Từng tia sáng đỏ au, nhuộm cả núi rừng. Từng đàn chim, con thú xuất hiện ra biến mất trong những rặm cây. Từ chân trời, mục tiêu của Tất Cường cũng xuất hiện. Đó là một đàn chim khoảng hơn trăm con. Con nào con nấy to lớn như một chiếc trực thăng. Tất Cường mỉm cười. Những con chim này có kích thước thân hình lớn, số lượng nhiều nhưng lever không cao chỉ cấp 50 và cũng không có độc chiêu gì đáng sợ , lượng mana cũng không quá lớn. Nói một cách đơn giản chúng giống như những chiếc xe tăng biết bay nhưng lại không được trang bị vũ khí vậy.
Khám phá
Thể Loại : Game Online + Vô Hạn
Tác Giả : The Dark
Chương 29
Tất Cường quan sát một lúc để nhận định phương hướng của lũ chim rồi phóng đi. Hắn nhanh nhẹn chạy đến vị trí thích hợp rồi hóa sói. Lũ chim vẫn không hay biết có kẻ đang tính kế chúng vẫn từ tốn bay đến. Tốc độ của chúng không quá nhanh nhưng cũng không đến nỗi chậm, chỉ trong chốc lát đã vào tầm tấn công của Tất Cường.
‘Đi Bộ Trên Không’
‘Keo vạn năng’
Tất Cường trong chớp mắt nhảy lên lưng một con và bắn keo vạn năng dính chặt đôi chân vào lưng nó. Bị tấn công bất ngờ, con chim cả kinh lập tức trao mình định hất kẻ trên lưng xuống nhưng vô dụng. Nó rít lên những âm thanh chói tai nghe như tiếng còi tàu hỏa. Những con khác liền bay tới định dùng móng quắp lấy sinh vật hỗn láo kia. Nhưng dường như sợ lại tổn thương đến đồng loại nên chúng hành động có một chút kỳ quái, thiếu dứt khoát và sức mạnh. Những điều này quả đúng với tính toán của Tất Cường. Xung quanh hắn lúc này hiện ra vô số phi châm dài như cây tre, mũi nhọn hoắt như mũi kim.
Cứ mỗi lần có một con chim xông đến thì một loạt kim ào ạt bắn thẳng vào chúng. Lũ chim bị kim châm tấn công, thì hét lên kinh hãi bay tránh ra xa, rồi lại vòng lại tấn công. Vài lần như thế lũ chim nổi giận. Chúng không còn để ý đến sinh tử của đồng bạn nữa mà dốc sức điên cuồng tấn công. Chúng vỗ mạnh đôi cánh tạo ra những lưỡi đao gió sắc bén chém xuống. Chỉ chờ có thế, Tất Cường thu keo lại, vung một lớp keo khác dích lấy hai cánh và đuôi của con chim hắn đang cưỡi rồi phóng đi. Con chim bị lớp keo vạn năng mới làm xoay sở chậm chạp hơn nên không thể tránh được đòn tấn công của đồng loại. Nó trúng một lúc mấy chục nhát chém. Nó chỉ kịp rú lên một tiếng thảm khốc, trước khi bị xẻ làm nhiều mảnh.
‘Đi Bộ Trên Không’
‘Niệm cụ thể hóa’
‘Khu Vật’
‘Điều khiển’
Tất Cường vừa chạy vừa nhảy trên không vừa tạo ra những mũi kim làm điểm tựa vừa điều khiển chúng tấn công những con chim khác. Chỉ trong chớp mắt, hắn đã lại đeo bám lấy một con chim khác và cảnh phim vừa rồi lại diễn ra.
Chiến đấu được một lúc, lũ chim đã hoàn toàn nổi điên. Chúng không chỉ tạo ra những lưỡi đao gió mà còn phun ra cả những cơn lốc xoáy nhỏ nhưng cực mạnh, những móng chân chúng được bao bọc bởi những mũi khoan gió sắc bén tấn công lung tung. Tất Cường thì liên tục chuyển từ con chim này sang con chim khác như một con ong trong vườn hoa. Khi không có chim để cưỡi thì hắn lại dùng skill ‘Đi Bộ Trên Không’ để di chuyển. Hắn liên tục tấn công lũ chim bằng cách phóng những mũi kim nhọn hoắt vào chúng. Từng con từng con một bị hạ sát, rơi xuống. Cảnh tượng huy hoàng không kém một cảnh hành động trong những bộ phim bom tấn của Hollywood.
Khi Tất Cường hạ sát được con thứ năm mươi thì lũ chim không đánh nữa. Chúng vỗ cánh bay vụt lên cao, bỏ đi.
Tất Cường từ từ hạ xuống đất, chăm chú nhìn theo lũ chim cho đến khi chúng khuất bóng dưới chân trời. Hắn thở phào ra một hơi rồi ngồi phịch xuống đất. Trận chiến vừa rồi thật quá hung hiểm. Những đòn tấn công của lũ chim có vẻ đơn giản nhưng kỳ thật cực kỳ lợi hại. Chỉ cần trúng một đòn cũng đủ để Tất Cường về làng khẩn cấp. May nhờ hắn có skill Đi bộ trên không và skill điều khiển của con mắt đế vương nên mới tránh né được những đòn chủ công, mũi nhọn của chúng. Dù vậy trong suốt quá trình chiến đấu, hắn vẫn phải liên tục sử dụng skill ‘Thiết khối’ và skill ‘kiên’ trong các kỹ năng niệm để chống chịu lại sức ép của những đòn tấn công đó tỏa ra.
Tất Cường nhíu mày suy nghĩ. Trận chiến vừa rồi làm hắn phải thay đổi đôi chút về quan điểm thực lực trong giao chiến. Rõ ràng lũ chim kia không quá mạnh so với hắn, các skill của cũng chẳng có gì đặc biệt. Nhưng uy lực thực tế của mỗi đòn tấn công của chúng lại hơn xa những gì hắn tưởng tượng. Đó chính là uy lực do sự thuần thục skill đem đến. Tất Cường không khỏi cảm thấy đau đầu. Hắn có rất ít skill chiến đấu nhưng lại chỉ vừa học trong thời gian ngắn nên không có thời gian tôi luyện chúng nên uy lực thật quá kém. Tất Cường không còn hi vọng gì vào hai cái bẫy kia nữa. Nếu thực lực của những con quái ấy chỉ bằng một nửa lũ chim này thôi cũng đủ để biến chúng thành vô dụng. Hắn tiến tới những cái xác chim bắt đầu dùng skill ‘ thuật thải tập’.
“Ping Pong. Chúc mừng người chơi Tất Cường nhận được một bộ lông chim Đại Phong, thuật thải tập nâng cao.”
“Ping Pong. Chúc mừng người chơi Tất Cường nhận được một bộ móng chim Đại Phong, thuật thải tập nâng cao.”
“Ping Pong. Chúc mừng người chơi Tất Cường nhận được một đơn vị gỗ phép thuật đặc biệt, thuật thải tập nâng cao.”
…
Tổng cộng Tất Cường thu được 50 đơn vị Gỗ, một bộ lông vũ, ba bộ móng vuốt và đặc biệt là một viên nội đan thuộc tính phong. Bộ lông vũ và móng vuốt có thể dùng làm tài liệu luyện chế trang bị. Đây là những tài liệu không tồi có thể giữ lại để trao đổi với NPC hay người chơi khác. Viên nội đan thì càng không phải nói. Đây là một trong những vật phẩm mà người chơi dưới cấp 100 cực kỳ thèm khát. Thậm chí có người sẵn sàng hi sinh vài lever để có được nó. Một vật phẩm quý giá như vậy hắn đương nhiên phải xử lý một cách đặc biệt. Tốt hơn hết là giấu kín nó, sau này nhờ Mimosa giúp đỡ.
Đoán chừng lũ chim đêm nay sẽ không quay lại. Tất Cường nhảy lên ngựa phi về hướng bãi cạn. Cái bẫy rơm đơn giản hắn đặt ở đó có thể không gây nguy hại gì cho con thú nhưng cũng có thể giúp hắn đôi chút. Cẩn thận kiểm tra một chút cũng không thừa. Tất Cường phi ngựa mất vài giờ thì dừng lại. Hắn còn cách vị trí đặt bẫy rất xa, đến hàng chục Km. Nhưng một cảm giác bất an bất ngờ ập đến khiến hắn phải dừng bước. Không phải là thiên tài cũng đoán ra được, cái bẫy của hắn đã chọc giận một con quái cực mạnh nào đó và nó đang trút giận ra xung quanh. Tất Cường hơi chần chờ một lúc rồi thúc ngựa tiến lên. Dù có chết thì hắn cũng chẳng chịu thiệt hại gì nên hắn chẳng có lý do để quay lại.
Khúc cạn, lúc chiều khi Tất Cường đến, là một bãi cỏ rộng lớn như những thảo nguyên châu Phi. Nơi đây thỉnh thoảng cũng có vài cái cây to lớn nổi bật trên những bãi cỏ cao đến thắt lưng người. Vậy mà hiện tại nó đã biến thành địa ngục. Quang cảnh cứ như vừa trải qua một trận cháy rừng. Những cụm khói bốc lên từ mặt đất xơ xác, nóng bỏng. Những xác thú đen xì nằm ngổn khắp nơi. Một con hổ to lớn như một con trâu được bao bọc bởi lửa đỏ đứng chễm chệ trên đống tàn tích. Nó là Hỏa Vương, một trong những sinh vật hung bạo nhất trong lãnh thổ Mắt Thần.
Hỏa Vương đang cực kỳ tức giận. Khi nãy nó ra khúc cạn quen thuộc này để uống nước thì đột nhiên gặp phải một chuyện làm nó điên tiết. Đó là những cây cỏ lạ trên đường không hiểu sao lại cứ dính vào chân nó. Hỏa Vương ban đầu không để ý, nhưng những thứ như vậy ngày càng nhiều và bắt đầu làm nó khó chịu. Nó cúi xuống định dùng miệng để gỡ những thứ rác rưởi đó ra. Nhưng thật không ngờ, những thứ đó lại dính cả vào miệng nó. Hỏa Vương dùng chân gỡ thì nó lại dính vào chân. Cứ thế, Hỏa Vương bắt đầu lăn lộn trên mặt đất để gạt những cây đó xuống khỏi cơ thể nó. Nhưng càng lăn, những thứ đó càng bám nhiều thêm thân thể. Hỏa Vương nổi giận. Nó phóng lửa đốt những cái rác đó. Không ngờ ngọn lửa lại bùng lên, đốt chính nó. Đến lúc này, Hỏa Vương thực sự nổi điên. Nó gầm thét, phóng hỏa, tàn phá xung quanh. Cả một vùng rộng lớn nhanh chóng bị biến thành bình địa. Mọi sinh vật vô tình ở quanh đó đều bị tàn sát. Hỏa Vương đã hơi bớt giận. Nó muốn bỏ đi nhưng nó lại cảm nhận được một sinh vật khác đang phóng đến. Nó lập tức lao về phía đó.
Tất Cường đã nhận được ra Hỏa Vương. Thành thực mà nói bây giờ thì hắn có cảm tưởng như khi phải đối mặt với con quái Balrog trong khu mỏ Moria. Thân hình hắn khẽ rung lên. Hắn xuống ngựa và sói hóa. Tất Cường lao vút về phía đối phương nhanh nhất có thể. Một vuốt của hắn thò ra, sẵn sàng.
Khoảng cách giữa hai bên dần giảm xuống. Cả hai lao thẳng vào nhau với tốc độ chóng mặt. Và rồi, Hỏa Vương rống lên một tiếng làm rung chuyển cả mặt đất. Nó nhảy lên, vồ lấy Tất Cường. Tất Cường cũng bắn vọt tới trước. Tốc độ của hắn đột ngột tăng lên nhờ skill ‘Đi bộ trên không’.
Trúng
Tất Cường lao thẳng vào bụng của Hỏa Vương. Một chấn động khủng khiếp vang lên. Toàn thân Tất Cường văng ngược ra phía sau. Một con số đỏ lòm hiện ra. Cùng lúc đó, Tất Cường rơi vào trạng thái choáng, mất khả năng điều khiển cơ thể. Nhưng Hỏa Vương cũng không thể lợi dụng lúc này để tấn công. Toàn thân nó đã bị đóng băng. Đó là do lúc tấn công, Tất Cường đã kịp dán một lá bùa băng của Gandalf cho vào nó. Lá bùa này có phạm vi hiệu quả thấp hơn ‘Bùa đóng băng’ nhưng sức phá hoại lại lớn hơn không ít.
Một lúc sau, Tất Cường dần phục hồi trở lại. Hắn nhìn khối băng bao bọc Hỏa Vương mà hưng phấn. Con quái này chắc chắn có lượng gỗ rất lớn, không chừng còn có cả nội đan. Nhưng đúng lúc này, dị biến lại phát sinh. Khối băng nứt ra một đường lớn và nhanh chóng nát vụn ra như tương. Hỏa Vương bị trọng thương hiện ra đầy uy mãnh. Nó gầm lên một tiếng như sấm động. Toàn thân phun ra một ngọn lửa xanh rờn. Cả bầu không khí xung quanh trở lên ngột ngạt như một cái lò nung. Không chỉ vậy, HP của con thú bắt đầu phục hồi trở lại.
‘Thân bất tử’. Tất Cường khiếp đảm nghĩ. Hắn không dám chần chờ, lập tức thi triển ‘kiên’ và lao thẳng vào con thú. Tất Cường trong lốt sói liên tục di chuyển, tấn công khắp mọi phía của Hỏa Vương. Hỏa Vương phun ra một lớp màn chắn nóng bỏng. Nó khiến cho mỗi lần Tất Cường tiếp cận hắn thì phải chịu đựng một cảm giác cực kỳ khó chịu.