Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by MTQ--- 4vn.eu
CV + Edit Text: Bựa Thập Ngũ
Hai nàng Hà Hương Ngưng cùng Thu Tuyệt Âm tự nhiên là đối thủ của nhau, về phần Cừu Thiên Biến, Môn Lộ Quảng, người quen cũng nhiều, tùy tiện tìm một người thích hợp là được, dù sao mọi người đều là Huyền giai, luận thực lực cũng không chênh lệch quá lớn. Cũng chỉ có loại người như Đường Phong cùng Không Dư Hận, mới chân chính là tồn tại đỉnh phong trong Huyền giai
Sau một nén nhang, độc nhãn lão quái nhìn chúng nhân mỉm cười nói:
- Xem ra các ngươi đã chuẩn bị tốt rồi, cũng đừng có lãng phí thêm thời gian nữa, bắt đầu đi. Bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên, cho nên ta mới dung túng cho các ngươi lười nhác như thế, ngày mai sẽ không có nhiều thời gian nhàn nhã như vậy đâu.
Ra lệnh một tiếng, vô số hắc y nhân cầm trường tiên trong tay đi vào bên trong đám đông. Thời điểm mọi người còn đang không biết bọn hắn muốn làm gì, đám hắc y nhân này không hề nói một lời này, trực tiếp vung trường tiên trong tay quất xuống, vừa quất vừa mắng:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Nếu ai dám dừng lại, lão tử rút gân lột da hắn!
Trên thân những cây trường tiên kia có vô số gai ngược sắc bén vô cùng, nếu bị chúng găm vào người, quần áo trên người đều bị xé rách toạc, thậm chí còn kéo theo một khối lớn da thịt. Đám hắc y nhân này đều có thực lực Địa giai, động tác vô cùng nhanh gọn, ra tay tàn nhẫn. Trong đám đông lập tức vang lên vô số tiếng kêu thảm thiết. Chẳng những nam nhân bị quất, ngay cả nữ nhân cũng không tránh khỏi. Dường như trong mắt đám hắc y nhân này, nam nữ không hề khác biệt, chỉ là một đám đệ tử Ô Long Bảo ở tầng dưới chót. Thậm chí ngay cả Đường Phong cũng bị quất một roi, chỉ là hắn nhanh nhẹn tránh thoát.
Tiếng kêu thảm thiết lập tức khiến mọi người bừng tỉnh, mọi người đều đã rõ ràng một sự thực, nếu còn không hành động chỉ sợ sẽ bị đám người kia rút gân lột da thật. Cũng không biết là ai đi đầu, tất cả mọi người đều phân tán ra, bắt đầu đố luyện cùng đối thủ của mình. Đối thủ của Đường Phong chính là Thiết Đồ, trên thân hai người phóng ra cương khí mãnh liệt. Không dùng binh khí, không dùng cương tâm, chỉ được sử dụng quyền cước. Hai người cũng biết đây là phương pháp để trở nên mạnh mẽ, biết rõ thực lực đối phương, tự nhiên là ra tay không hề lưu thủ. Hai đạo thân ảnh một cao một thấp, nhanh chóng lao vào nhau, quyền đầu va chạm ẩn chứa lực lượng không gì sánh kịp, một tiếng nổ thật lớn vang lên. Thân ảnh hai người nhoáng lên một cái, đồng thời lui về phía sau vài bước.
Rắc rắc một tiếng, Thiết Đồ quơ quơ nắm đấm cười lớn:
- Đã ghiền, đã ghiền!
Loại trâu điên như hắn, ưa thích phương thức chiến đấu trực tiếp va chạm, không muốn cùng kẻ khác dây dưa dài dòng, huấn luyện hiện tại, quả thực là vô cùng hợp khẩu vị của hắn. Sau khi nói xong lập tức lại hướng Đường Phong đánh tới, phương thức chiến đấu dã man đến cực điểm đồng thời đơn giản đến tột cùng của hai người khiến cho độc nhãn quái nhân đứng ở bên cạnh cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Lực đạo hai kẻ này căn bản đã không thuộc phạm trù Huyền giai rồi.
Từ khi bôi lên trên người loại dược thủy kia, cương khí bên trong cơ thể bị mất kiểm soát thất thoát ra ngoài, nhưng khi chân chính động thủ, Đường Phong mới phát hiện ra, chiến đấu càng lâu, vận dụng cương khí càng càng nhiều, tốc độ thất thoát càng nhanh.
Trước kia huy động một quyền nếu chỉ cần một phần cương khí, như vậy hiện tại cần đến ba phần! Chênh lệch khổng lồ đến mức nào?
Thời điểm mọi người chiến đấu, những hắc y nhân kia không ngừng tuần tra qua lại, một khi thấy ai buông lỏng hoặc lười biếng, lập tức cầm trường tiên quất xuống, dưới sự thúc ép của đám gai nhọn trên thân trường tiên, không còn bất kỳ ai dám có ý niệm lười biếng trong đầu nữa.
Nửa canh giờ ngắn ngủi qua đi, Đường Phong cảm thấy cương khí trong cơ thể đã chẳng còn thừa lại bao nhiêu, nhìn về phía Thiết Đồ, tên trâu điên này trong mũi không ngừng phun ra nhiệt khí, ra chiêu cũng không còn bài bản, bộ pháp rối loạn, rõ ràng là đã đến cực hạn rồi, nhưng tên trâu điên này vẫn không ngừng chiến đầu cùng Đường Phong, không lui một bước.
Cực hạn là một khái niệm khá mơ hồ, chính là chướng ngại bên trong nội tâm mỗi người, nếu có thể vượt qua chướng ngại này, như vậy cực hạn cũng sẽ được mở rộng, người đó có thể thể trở mạnh mẽ hên. Chẳng những tốc độ thất thoát cương khí trong cơ thể càng ngay càng nhanh, hơn nữa loại cảm giác đau đớn kia lại ùn ùn kéo tới khiến cho Đường Phong có ảo giác giống như là bị trăm ngàn con kiến cắn, cảm giác đau đớn này càng ngày càng mạnh. Đã có người duy trì không nổi, trực tiếp gục trên mặt đất, nhưng lại không thể mê man đi, bởi vì dưới sự kích thích của cơn đau kịch liệt kia, căn bản là không thể nào lâm vào hôn mê. Những người té xuống mặt đất vẫn không ngừng bị hắc y nhân quất trường tiên lên người. Nhìn thần sắc những hắc y nhân này, căn bản là không có ý muốn dừng lại, dường như không quất chết những người này sẽ không dừng tay.
Vì để tránh khỏi bị nỗi đau xác thịt, những người đã ngã xuống kia lại kiên cường bỏ dậy. Chờ khi bọn họ đứng dậy hắc y nhân mới dừng tay. Trong đám người chợt vang lên một tiếng kêu thảm thiết mà vô cùng ngắn ngủi, tiếng kêu này rất là bất đồng, ngay cả kẻ giết người cũng biết được đây là tiếng kêu của kẻ sắp chết.
Có người chết?
Tất cả mọi người không khỏi ngoái đầu nhìn lại hướng phát ra thanh âm, Đường Phong cùng Thiết Đồ động tác cũng dừng lại, nhìn về phía đó. Chỉ thấy Không Dư Hận đứng thẳng ở nơi đó, dưới chân hắn có một người gục xuống, khuôn mặt người kia dường như bị đánh đến biến dạng, mũi gãy ra lệch hẳn qua một bên, thất khiếu chảy máu.
- Quá yếu!
Không Dư Hận miệng thở hổn hển, mặt không biểu tình, lập tức chỉ tay nói:
- Ta muốn ngươi là đối thủ của ta.
Hắn chỉ chính một vị hắc y nhân cầm trường tiên trong tay, hắc y nhân vốn đang sững sờ, lập tức nhếch miệng cười lạnh, quay đầu nhìn về phía độc nhãn quái nhân, dường như là đang hỏi ý kiến.
Độc nhãn quái nhân nhíu mày, hắn biết rõ toàn bộ đệ tử Ô Long Bảo, chỉ có hai kẻ là có thực lực vượt trội hơn những người còn lại, chính là Đường Phong cùng Không Dư Hận. Bất luận người nào cũng không phải đối thủ của bọn hắn. Nếu như có thể, độc nhãn quái nhân rất muốn đem hai người bọn hắn đối luyện cùng nhau. Với thực lực của bọn hắn, đối phương quả thực chính là một đối thủ tuyệt vời. Nhưng việc này hiển nhiên là không thể nào, ân oán giữa Đường Phong cùng Không Dư Hận, toàn bộ người trong Ô Long Bảo đều biết, hai kẻ này dường như trời sinh đã là kẻ thù, nếu đụng phải nhau, không có một người ngã xuống sẽ không dừng tay.
Đường Phong người này độc nhãn quái nhân cũng không quá lo lắng, hắn mạnh thì đã mạnh rồi, làm người rất có nguyên tắc. Nhưng Không Dư Hận thì bất đồng, hắn từ nhỏ lớn lên từ Đại Tuyết Cung, đã quen tử vong cùng giết chóc, bản thân cũng chính là một thị sát. Độc nhãn quái nhân đã từng lo lắng Không Dư Hận sẽ giết người, hiện tại quả nhiên là đã xảy ra chuyện.
Chết thì cũng chết rồi, đáng tiếc duy nhất chính là kẻ này chết mà một điểm giá trị cũng không có.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 54 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by MTQ--- 4vn.eu
CV + Edit Text: Bựa Thập Ngũ
Mà bây giờ Không Dư Hận rõ ràng lại trực tiếp quay mũi mâu chỉ về phía hắc y nhân của Ô Long Bảo, quả thực nằm ngoài dự liệu của độc nhãn quái nhân, hắn không ngờ tên tiểu bối này lại to gan như vậy. Trầm như một lát, độc nhãn quái nhân hướng tới hắc y nhân nhẹ gật đầu, truyền âm nói:
- Xuất thủ đi, nhưng đừng lấy mạng của hắn, bảo chủ đại nhân vẫn muốn giữ lại mạng của tên này.
Thấy độc nhãn quái nhân cho phép, hắc y nhân cười âm hiểm, ném trường tiên trong tay qua một bên, đi đến bên cạnh nhưng cái thùng, trực tiếp cầm lấy một cái thùng đem hắc thủy dội lên trên người. Cho dù hắn tiêu chuẩn là Địa giai, cũng không nhịn được run rẩy một hồi, sau đó chậm rãi đi tới chỗ Không Dư Hận. Không ai biết được Không Dư Hận đang nghĩ gì, nhưng Đường Phong có thể ẩn ẩn đoán được. Hắn hẳn là bị chính mình sáng nay đả kích, vì vậy muốn trở nên mạnh mẽ hơn, cường đại hơn so với mình, báo thù một tên sáng ngày hôm nay. Nếu chọn đối thủ là hắc y nhân có thực lực địa giai, tuy hắn sẽ bị đánh vô cùng thảm, nhưng đây là một phương pháp rèn luyện tốt vô cùng, là một loại phương pháp khổ tu.
- Muốn hay không ta cũng tìm cho ngươi một cao thủ Địa giai làm đối thủ?
Bên tai Đường Phong chợt vang lên tiếng nói của độc nhãn quái nhân, giương mắt nhìn lên, chỉ thấy tên quái nhân này đang mỉm cười nhìn mình, Đường Phong chỉ lắc lắc đầu. Nói giỡn à, Không Dư Hận muốn tự làm khổ mình, không có nghĩa là hắn cũng có xu hướng tự ngược. Với trạng thái hiện tại mà đụng phải cao thủ Địa giai, chẳng khác gì làm cái bị thịt cho người ta đánh hay sao? Dù sao cũng chỉ là không ngừng tiêu hao cương khí, bức đến cực hạn mà thôi, không cần Địa giai cũng làm được.
Giờ phút này, không mấy ai quan tâm đến cách làm của Không Dư Hận, có lẽ mọi người đã có chút lực bất tòng tâm, ai còn dư hơi mà đi quan tâm chuyện người khác? Dưới sự áp bách của những cây trường tiên trên thân đầy gai ngược kia, từng bước từng bước bức bách ra tiềm năng, đột phá cực hạn của bản thân, gắng cho mình không gục ngã, bởi vì nếu gục ngã tất nhiên là sẽ phải ăn roi.
Suốt cả một buổi sáng, gần hai trăm người máy móc lặp đi lặp lại cùng một việc. Độc nhãn quái nhân cũng không phải là không để cho mọi người nghỉ ngơi, sau khi liều mạng đối chiến với nhau một canh giờ, đều cho mọi người khôi phục thể lực trong thời gian nửa nén nhang, sau đó mới tiếp tục đứng lên chiến đấu.
Giữa trưa, thời gian nghỉ ngơi sẽ nhiều hơn một chút, bởi vì tính cả thời gian dùng cơm trưa. Cơm trưa cũng không có khiến người ta thất vọng, không có bất kỳ hạn chế nào, thức ăn vô cùng phong phú, ăn bao nhiêu cũng được. Một đám người chẳng khác gì một đám ác lang bị bỏi đói lâu ngày, ngay cả nữ hài vốn rụt rè, cũng vứt tuốt yểu điệu thục nữ qua một bên, cầm chén cơm trưa nên từng ngụm từng ngụm nuốt xuống, không giữ một chút hình tượng nào cả.
Bởi vì nếu không ăn no sẽ không có thể lực, không có thể lực liền không có cách nào chèo chống qua đợt huấn luyện buổi chiều. Ví hai trăm người này là những tên ăn mày cũng không đủ, quần áo mỗi người đều tả tơi, khuôn mặt tiều tụy, bộ dáng quả thực là vô cùng thảm. Ngày hôm nay tuyệt đối là một ngày gian nan nhất, mặc dù trong dĩ vãng, có khó khăn nguy hiểm nhưng không có cách nào đánh đồng cùng với sư tra tấn nội trong một ngày hôm nay, trong cơ thể chỉ cần khôi phục một chút cương khí, ngay lập tức sẽ bị rút ra ngoài. Trong đan điền thủy chung lúc nào cũng lâm vào tình trạng cùng kiệt đến suy yếu, khiến cho cả người cảm thấy vô cùng khó chịu. Thể lực cùng với tinh thần dường như mỗi giây mỗi khắc qua đi đều đã đạt đến cực hạn, nhưng rồi dưới sự chống đỡ rồi lại tiếp tục chống đỡ cuối cùng lại vượt qua.
Ô Long Bảo huấn luyện xác thực tàn nhẫn, không tiến hành theo quá trình bài bản, lại để cho mọi người ở đây vốn đã quen với sinh hoạt an nhàn, trực tiếp bước vào đợt huấn luyện địa ngục này. Chênh lệch chẳng khác gì giữa sống nơi tiên cảnh cùng với vật lộn trong thâm uyên. Chiều muộn, trời về khuya, trong nội tâm mọi người đều cho rằng một ngày huấn luyện dài đằng đẵng cuối cùng cũng kết thúc. Thế nhưng vượt quá dự liệu của mọi người, huấn luyện cũng không có chấm dứt!
Sau khi dùng bữa tối, độc nhãn quái nhân dẫn mọi người đến một địa phương bí mật của Ô Long Bảo, địa phương này không người qua lại, cũng chưa từng có ai nghe nói đến.
Nơi này là một cái sân cực lớn vô cùng trống trải, chính giữa sân có một cái hô sâu, chiếm diện tích cũng khá lớn, đủ để dung nạp mấy trăm người ngồi bên trong mà không cần chen chúc. Dưới tình trạng kiệt sức đứng trước cái hố này, mọi người đều cảm thấy nghi ngờ, không biết đêm hôm khuya khoắt còn muốn huấn luyện cái gì. Đường Phong lại ngửi thấy gió thổi tới trước mặt mang theo một ít mùi vị tanh tưởi, đúng là mùi của rắn, thần tình trở nên chấn động, khẽ kéo chéo áo Cừu Thiên Biến đang đứng bên cạnh nói:
- Nơi này chẳng lẽ chính là Xà Quật nổi tiếng trong Ô Long Bảo.
Cừu Thiên Biến nhịn không được khẽ run rẩy, cười gượng nói:
- Đường huynh, ngươi đừng làm ta sợ. Nơi này nếu quả thực là Xà Quật. . . . hắn mang chúng ta đến nơi này làm gì? Chẳng lẽ muốn cho rắn ăn?
Ngẫm lại cũng đúng, nếu nơi này quả thực là Xà Quật, chỉ có phạm nhân mới bị ném vào. Thế nhưng nếu như nơi này không phải là Xà Quật, vậy mùi rắn tanh tưởi kia truyền từ đâu tới? Độc nhãn quái nhân đứng ở một bên nói:
- Huấn luyện buổi tối vô cùng đơn giản
Lời này nói ra, tất cả mọi người đều trừng mắt nhìn hắn.
Ban ngày, hắn nói cái gì mà huấn luyện rất đơn giản, kết quả đem mọi người tra tấn thành người không ra người quỷ không ra quỷ. Lúc này hắn lại nói như vậy, khẳng định không phải là chuyện tốt lành gì.
- Ta nói quả đúng là sự thực
Độc nhẫn quái nhân lơ đãng, nhún nhún vai nói:
- Toàn bộ đều nhảy vào bên trong hố, tìm một chỗ đả tọa khôi phục, chỉ vậy thôi.
Tất cả lặng ngắt như tờ, thật lâu sau, kẻ ban ngày liều mạng sau đó bị hắc y nhân đánh thành đầu heo Không Dư Hận mới nghi hoặc hỏi:
- Chỉ như vậy?
- Lão nói là rất đơn giản mà!
Độc nhãn quái nhân liếc mắt nhìn hắn.
- Các ngươi không tin ta cũng chẳng có biện pháp nào cả?
Thế nhưng. . . nếu như chỉ cần đả tọa khôi phục. . . người nào trở về phòng người ấy không phải là tốt hơn sao? Vì cái gì hết lần này đến lần khác lại phải tới nơi này? Có cổ quái, tuyệt đối có cổ quái, sự tình tuyệt đối không giống như lời của độc nhãn quái nhân đơn giản như vậy?
- Còn đứng đó làm gì? Có muốn ta tìm vài người đến cho các ngươi cùng đối luyện không?
Độc nhãn quái nhân âm trầm nói. Cả đám lập tức phi thân nhảy xuống cái hố trước mặt, tự tìm một khoảnh đất, khoanh chân ngồi xuống. Sau khi chạm đất, Đường Phong lập tức phát hiện, trong cái hố sâu này, khắp nơi đều là những cái động nhỏ to bằng ngón cái, cũng không biết những cái động này có tác dụng gì, nhìn kỹ một chút cũng không phát hiện ra chỗ nào đặc biệt.
Đường Phong khẽ nhíu mày nói:
- Mọi người cẩn thận một chút, ta cảm thấy có điều cổ quái.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 64 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by MTQ--- 4vn.eu
CV + Edit Text: Bựa Thập Ngũ
Hà Hương Ngưng nhẹ gật đầu:
- Tên độc nhãn quái nhân kia sao lại tốt bụng như vậy, quả thực là kỳ quái?
- Binh đến tướng ngăn, nước lên đập chặn.
Cừu Thiên Biến cười khẽ .
- Bọn hắn bất quá cũng chỉ muốn huấn luyện chứ không phải là muốn mạng của chúng ta. Cho nên cổ quái khẳng định là có, nhưng chắc sẽ không nguy hiểm gì đến tính mạng.
- Không được, ta muốn đả tọa khôi phục, có gì bất thường, các ngươi bảo ta một tiếng.
Thiết Đồ sau khi nói xong, liền trực tiếp nhắm mắt.
Một ngày mỏi mệt khiến cho mọi người đều không thể chờ đợi lập tức bắt đầu khôi phục. Sau khi ngồi xuống lập tức vận chuyển công pháp của bản thân, linh khí lưu động bên trong hố sâu lập tức trở nên rối loạn. Nhiều người như thế tu luyện cùng một chỗ, linh khí mỗi người hấp thu được đều rất có hạn. Dù vậy mọi người đều chẳng khác gì đỉa đói cướp đoạt linh khí tứ phía xung quanh bản thân, chẳng khác gì một đám ăn mày bị bỏ đói lâu ngày đang tranh đoạt thức ăn.
Một lúc lâu sau, đại bộ phận mọi người đều đã buông lỏng cảnh giác, đắm chìm vào trong việc vận chuyển công pháp. Đái chấp sự không biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh độc nhãn lão quái, nhìn một đám người đông đúc đang ngồi dưới đáy hố sâu nói:
- Đến lúc rồi?
Độc nhãn quái nhân gật gật đầu nói.
- Đến lúc rồi, phiền Đái chấp sự xuất thủ.
Đái chấp sự khẽ cười một tiếng nói:
- Đùa giỡn đám tiểu bối này cũng thực thú vị.
Nói xong, Đái chấp sự khóe miệng khẽ giật giật, phát ra một chuỗi tiếng vang vô cùng nhỏ bé.
Sau khi tiếng vang này truyền đi, dưới đáy hố sâu vốn đang yên tĩnh, đột nhiên giống như mặt hồ phẳng lặng bị một khối đá lớn ném xuống nổi lên tầng tầng gợn sóng. Trong nháy mắt, vô số âm thanh phì phì phì truyền ra từ bốn phương tám hướng. Đường Phong một mực cẩn thận cảnh giác bốn phía, thời điểm những thanh âm này truyền đến, hắn lập tức nghe được, thần sắc ngưng trọng vội vàng nói với bốn người bên cạnh:
- Có rắn!
Cừu Thiên Biến cùng hai nữ hài lập tức mở mắt kinh hãi nói:
- Ở đâu?
- Bốn phía!
Đường Phong cúi xuống thò tay gõ gõ hòn đá bên cạnh, chỉ truyền đến một hồi tiếng vang trống rỗng, giơ mắt nhìn lên, từ những cái động nhỏ xung quanh thành hố đang không ngừng tuôn ra đủ mọi loại rắn độc, có vàng, xanh, đỏ, đen, trắng. . . . đang quây lại xung quanh thân thể mọi người.
Chắc bởi vì đã hãm nhập vào bên trong việc tu luyện, Thiết Đồ căn bản là không phát giác ra, vẫn ngồi xếp bằng y nguyên tại chỗ. Đám rắn độc này cùng với thứ hắn nhìn thấy bên trong phòng Đái chấp sự chính là cùng một loại, rõ ràng chính là vật kịch độc. Nếu bị chúng cắn một phát vậy thì quả thực là toi rồi.
- A! Đừng gọi hắn!
Đường Phong tranh thủ thời gian mở miệng nói, Thiết Đồ bất động cũng là một chuyện tốt, nếu như vừa rồi kinh động đến hai con rắn độc kia, hắn cũng sẽ bị chúng cắn một phát. Đúng lúc Đường Phong muốn phóng ám khí giết chết hai con rắn độc, thanh âm đáng ghét của độc nhãn quái nhân lại truyền tới:
- Đừng sợ, đừng sợ! Mấy con rắn độc này đã bị nhổ hết nanh độc, cho nên chúng không thể phóng độc. Hơn nữa chúng chỉ công kích mục tiêu di động, nếu như các ngươi bất động chúng sẽ không công kích các ngươi.
Tiếng nói còn chưa dứt, chợt có một người kêu lên vô cùng thảm thiết, người này đứng cách mấy người Đường Phong không xa, đoán chừng chắc là do quá sợ hãi, chợt đứng lên, chạy về phía trước, đám rắn độc kia vốn còn đang chậm rãi di chuyển, nhìn thấy mục tiêu di động, chợt lấy một loại tốc độ quỷ dị chen chúc trườn về phía hắn, trong nháy mắt đã đem cả người hắn quấn chặt.
Vô số những con rắn độc đủ màu xanh, đỏ, tím, vàng, đen, trắng... quấn chặt trên thân một người, đem hắn phủ kín không còn một chút kẽ hở nào, tràng diện như thế này sao lại khiến cho người ta không kinh hãi. Nhất là đám nữ hài
, chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh. Nữ hài tử trời sinh vốn đã yếu bóng vía, đặc biệt vô cùng chán ghét đám động vật nhơ nhớp này. Đừng nói đến nữ hài tử, cho dù là Đường Phong thấy nhiều rắn độc như vậy cũng xuất hiện cảm giác sợ hãi. Cũng may là mấy con rắn này đều đã bị nhổ nanh độc. Nhìn thấy một màn này, độc nhãn quái nhân giang tay ra nói:
-Xin lỗi đã thông báo chậm.
Đã có vết xe đổ, những người còn lại, vốn còn đang muốn chạy trống lập tức an ổn trở lại, ngồi nguyên bất động. Dù cho nội tâm có sợ hãi cũng phải ngồi bất động, bởi vì nếu ngồi bất động cho dù có rắn độc trườn qua người, chúng cũng sẽ không công kích bản thân mình
Nhưng sự việc ngoài dự đoán của mọi người lại xảy ra thêm một lần nữa.
Kẻ xấu số bị vô số những con rắn quấn trên thân kia, sau khi té trên mặt đất, chỉ kịp dãy dụa vài cái, kêu thảm vài tiếng, thanh âm đột nhiên ngưng bặt, cả người co rút sau đó lập tức bất động. Sau một khắc, trên măt của hắn lập tức chuyển thành mầu xanh lá.
- Có độc!
Vài tiếng kêu sợ hãi truyền ra, người kia từ lúc bị mấy con rắn công kích cho đến lúc tử vong, bất quá mới chỉ qua mấy hơi, có thể thấy được độc tính kịch liệt đến mức nào. Độc nhãn quái nhân vẻ mặt không liên can đến mình, gãi gãi cằm mở miệng nói:
- A, trong đám rắn này này có mấy con không bị nhổ nanh độc, cụ thể là con nào ta cũng không biết. Cho nên các ngươi ngàn vạn lần đừng có cử động, nói không chừng đám rắn độc trên người các ngươi lại có mấy con không bị nhổ nanh độc đấy. Mặt khác đợt huấn luyện đêm nay không cho phép công kích những con rắn độc này, cũng không cho phép xuất hiện bất kỳ động tác dư thừa nào, mấy con rắn này đều là bửu bối của Đái chấp sự, nếu bửu bối của hắn bị tổn hại gì, cho dù ta không giết các ngươi, Đái chấp sự cũng sẽ không tha cho các ngươi. Cho nên các ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ mà tu luyện cho tốt đi.
Nghe được mấy lời này, mọi người đều hận đến nghiến răng nghiến lợi. Những con rắn này đến cùng là có bao nhiêu con chưa bị nhổ nanh độc căn bản là không ai biết được, nhưng mỗi con đều có vẻ ngoài dữ tợn, vô cùng khủng bố, mỗi một con đều chẳng khác gì là có độc, điều này khiến cho mọi người có cảm giác choáng váng không khác gì bị say sóng, nếu xui xẻo, bị một con có độc cắn cho một phát. Vậy thì quả thực là toi đời rồi.
Trốn! Trốn ở đâu? Khắp nơi đều là rắn độc đang bò lổm ngổm, những con rắn độc này trườn trên mặt đất, lực ma sát tạo ra thanh âm khiến cho mọi người sởn hết cả gai ốc, cho dù là kẻ không sợ rắn nếu rơi vào hoàn cảnh này, cũng phải tái mặt.
Giết, cũng không thể giết! Độc nhãn quái nhân đã từng nhắc nhở qua, những con rắn này đều là bửu bối của Đái chấp sự, ai dám giết? Giết một con thôi khẳng định là sau đó sẽ không toàn mạng rồi. Chỉ có một con đường, đó chính là ngồi bất động nguyên tại chỗ!
Độc nhãn quái nhân đã nói rất rõ ràng, đám rắn độc này đã được huấn luyện, chỉ công kích mục tiêu di động, nếu bất động cho dù bị chúng quấn trên người chúng cũng sẽ không công kích.
Nhưng mà chung quanh toàn là rắn độc, cho dù ngồi nguyên trên mặt đất, mọi người đều cảm thấy tim đập chân run.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 53 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by MTQ--- 4vn.eu
CV + Edit Text: Bựa Thập Ngũ
Sợ sẽ phát sinh điều gì ngoài ý muốn. Đường Phong cũng cảm thấy có vô số rắn độc đang bò trên người mình, cảm giác lạnh buốt trải khắp toàn thân, liếc mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy Cừu Thiên Biến đã nhắm mắt lại, trên trán từng giọt mồ hôi không ngừng rơi xuống, thỉnh thoảng lại khẽ run rẩy một nhát, chỉ là vẫn cố gắng không nhúc nhích. Quay lại nhìn Hà Hương Ngưng, nữ hài kiên cường này đang cố kìm nén không bật khóc, hai mắt bất lực nhìn chằm chằm vào Đường Phong, bộ ngực sữa không ngừng phập phồng, trên cổ nàng có một con rắn độc đang quấn quanh, đầu rắn đối diện với chiếc mũi thanh tú của nàng, lưỡi rắn không ngừng thò ra thụt vào, thậm chí còn chạm vào cả gương mặt của nàng
Tao ngộ của Thu Tuyệt Âm còn nguy hiểm hơn, bên trong y phục nàng đang không ngừng động đậy, sau một lát chỉ thấy một cái đầu tam giác từ bên trong ngực nàng (?) chậm rãi thò ra. Thấy Đường Phong nhìn chằm chằm vào nàng, Thu Tuyệt Âm nhẽ nhướng mi, đôi mắt long lanh như nước, cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, hai gò má đều đỏ lên, nàng quả thực là có chút dở khóc dở cười, như thế nào cũng không nghĩ tới mấy con rắn này này sao lại ưa thích chui vào bên trong quần áo nữ nhân (?).
- Tuyệt đối không nên cử động, nhắm mắt tập trung tư tưởng suy nghĩ, đả tọa khôi phục, đem tâm thần đắm chìm vào bên trong đan điền, cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không biết!
Đường Phong nhẹ nhàng nhắc nhở hai nữ hài. Hai người khẽ gật đầu, tất cả đều nhắm mắt lại. Chỉ là dưới tình huống này, muốn tâm thần đắm chìm vào tu luyện là chuyện gian nan đến mức độ nào? Trên cơ bản, tuyệt đối không có người nào có thể làm được, mỗi người đều đang trong tình trạng thần kinh căng cứng, lúc nào cũng phải cảnh giác với mấy con rắn đang quấn ử trên người mình
Đường Phong cũng cố nhắm mắt lại tập trung tinh thần, nhưng quả thực khó khăn vô cùng. Khi có con rắn độc nào trườn qua người, chẳng những lạnh buốt mà còn rất ngứa, chúng lại chẳng bao giờ ngừng quấy rối, khiêu khích tâm thần của mọi người
Huấn luyện buổi sáng, chính là kiểm tra cường độ dẻo dai của mỗi người, dù sao một canh giờ vượt qua lộ trình ba trăm dặm, không có sự dẻo dai, bền bỉ hoàn toàn không thể hoàn thành. Mà huấn luyện ban ngày chính là huấn luyện cường độ thân thể, chỉ có thân thể cường tráng mới có thể dung nạp cương khí đến mức tối đa, thực lực mới có thể nhanh chóng tăng lên
Mà huấn luyện buổi tối chính là huấn luyện định lực cùng tâm tính!
Một cao thủ thực lực cường đại, chẳng những thực lực phải đạt được đến một cảnh giới nhất định, định lực cùng tâm tính cũng phải theo kịp. Nếu không một thân thực lực khi găp phải cường địch, có thể dễ dàng bị người khác nhiễu loạn tâm thần. Đúng vậy huấn luyện buổi tối chính là huấn luyện định lực cùng tâm tính! Đường Phong lập tức có thể khẳng định phán đoán của mình là chính xác!
Xem ra, những đợt huấn luyện ngày hôm nay đều có mục đích riêng cả. Ô Long Bảo muốn dùng loại phương thức huấn luyện có cường độ cao, cùng với cực kỳ tàn nhẫn này, cải tạo một chút đám đệ tử Huyền giai này, từ trong ra ngoài. Nếu một người dưới hoàn cảnh bị vô số rắn độc bò quan vẫn còn có thể an tâm tu luyện. Ngày sau tâm tính của hắn tất nhiên sẽ phi thường cứng cỏi, không dễ dàng bị ngoại giới quấy nhiễu
Sau khi tĩnh tâm đả tọa, bên tại thỉnh thoảng lại truyền đến một ít tiếng kêu thảm thiết. Mấy tên đệ tử kia đều là bị rắn công kích. Độc nhãn quái nhân từ xưa đến nay nói chuyện như đánh rắm, cuối cùng cũng có một câu nói thật. Đám rắn độc này, đại bộ phận đều bị nhổ đi nanh độc, chỉ còn một ít là còn có độc tính. Cho nên những người bị độc xà cắn cũng chỉ cảm thấy kinh hãi một ít mà thôi, cũng không cần lo lắng đến tính mạng. Hơn nữa bọn hắn phát hiện, cho dù mình bị rắn độc công kích, chỉ cần trấn định không có một chút hành động nào. Những con rắn độc kia sẽ rất nhanh tản ra không tiếp tục công kích nữa
Một canh giờ trước đó, tâm thần Đường Phong không thể đắm chìm, an ổn đả tọa. Mỗi khi muốn tiến vào trạng thái tu luyện, đều sẽ bị cảm giác lành lạnh trên cơ thể quấy nhiễu. Mãi cho đến một canh giờ sau đó, Đường Phong mới có thể chậm rãi vứt bỏ cảm nhận với ngoại giới, toàn tâm toàn ý vận chuyển công pháp, khôi phục cương khí bản thân đã tiêu hao hết trong ngày hôm nay.
Quả là hữu hiệu vô cùng! So với bất luận thời điểm tu luyện nào trong dĩ vãng còn tốt hơn rất nhiều, thân thể hư thoát cả ngày, hiện tại không khác gì quỷ đói, nhu cầu đối với linh khí ngoại giới đã không cách nào có thể khống chế. Cũng không biết đã qua bao lâu, phát hiện thấy có người nhẹ nhàng lay động mình, Đường Phong cơ hồ là phản ứng theo phản xạ có điều kiện duỗi tay ra, trực tiếp bóp ở trên cổ người kìa.
Sau khi mở mắt, lại phát hiện người đứng trước mặt mình lại là Hà Hương Ngưng, vẻ mặt nàng hoảng sợ nhìn xuống phía dưới, toàn thân cứng ngắc đứng nguyên tại chỗ.
- Xin lỗi!
Đường Phong áy náy cười.
- Ta quên mất bản thân còn đang ở dưới này.
Vừa nói vừa vội thu tay lại.
- Không sao!
Hà Hương Ngưng nhẹ ho hai tiếng, sắc mặt vẫn tái nhợt. Đường Phong quay đầu nhìn xung quanh, dưới đáy cái hố sâu cực lớn này đã không còn có bao nhiêu người rồi, đại bộ phận cũng đá tản đi, hơn nữa, đám rắn độc chi chít kia cũng không còn thấy bóng dáng, chỉ là dưới lòng bàn chân vẫn truyền đến tiếng phì phì phì vang vọng
- Đã xong rồi sao?
Đường Phong hỏi.
- Ừ
- Hiện tại chúng ta rốt cục có thể về nghỉ ngơi!
Vậy tại sao bọn họ còn chưa đi?
Đường Phong nghi hoặc nhìn thấy không ít người ngồi trên mặt đất không hề nhúc nhích, những người này cũng chưa chết, chỉ ngồi đó thở gấp nặng nề. Cừu Thiên Biến toàn thân run lẩy bẩy nói:
- Thoát lực! Giằng co cả một ngày, tối lại phải chịu đựng thế, không thoát lực mới là lạ, Thiết Đồ đỡ ta với, ta cũng có chút thoát lực!
Đâu chỉ mỗi Cừu Thiên Biến là như thế, hai nữ hài tử thân thể mềm mại cũng nhịn không được run rẩy từng hồi, bộ pháp thất tha thất thểu, đả tọa ở chỗ này, chẳng những không khôi phục được thực lực, ngược lại hư nhược thêm một chút. Chỉ có Đường Phong cùng Thiết Đồ là không có việc gì. Đường Phong bỏ ra một canh giờ bắt buộc chính mình tiến vào trạng thái tu luyện, mà Thiết Đồ tên trâu điên này thần kinh tương đối cứng, sau khi đem an toàn của mình giao phó cho đồng bạn, lập tức yên lòng tu luyện, có thể thấy hắn tín nhiệm mấy người Đường Phong đến mức nào. Giờ phút này hắn tinh thần vô cùng phấn chấn, mệt nhọc ban ngày đã tiêu tan không ít, nghi hoặc nhìn Cừu Thiên Biến nói:
- Các ngươi như thế nào lại trở thành như vậy, buổi tối không đả tọa tu luyện sao?
Thu Tuyệt Âm dở khóc dở cười nói:
- Nhiều rắn độc như vậy, sao có thể an tâm đả tọa?
- Rắn độc? Ở đâu ở đâu? Có rắn độc?
Thiết Đồ hoảng sợ:
- Thiết đại gia ta trời không sợ đất không sợ, nhưng sợ nhất mấy con rắn nhơ nhớp, lạnh buốt này, nhìn thấy là ta đã cảm thấy chán ghét rồi!
- Người không biết thì không sợ!
Cừu Thiên Biến mặt đầy hâm mộ nhìn Thiết Đồ nói:
- Ngươi thực hạnh phúc!
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 56 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by MTQ--- 4vn.eu
CV + Edit Text: Bựa Thập Ngũ
Khuôn mặt Thiết Đồ lập tức tái nhợt nói:
- Đêm nay tu luyện không phải là có rắn độc thực chứ? Các ngươi đừng làm ta sợ, trái tim nhỏ bé của ta không chịu nổi kích thích như vậy đâu.
- Mấy giờ rồi?
Đường Phong ngẩng lên nhìn sắc trời hỏi:
- Hình như đã là giờ sửu rồi( tầm 1h -3h sáng).
Cừu Thiên Biến một tay khoác trên vai Thiết Đồ đáp.
- Nói cách khác, chúng ta chỉ còn có hơn hai canh giờ để nghỉ ngơi.
Đường Phong cười khổ một tiếng.
- Bọn hắn quả thực không coi chúng ta là người mà!
Hai canh giờ, căn bản không đủ để mọi người khôi phục, dù sao hôm nay thực sự là quá mệt mỏi, may mắn Đường Phong trong thời gian huấn luyện buổi tối, khôi phục được không ít, Thiết Đồ cũng thế, nhưng là đại đa số mọi người trong khoảng thời gian này đã sợ hết cả hồn rồi, căn bản là không khôi phục được chút nào.
- Nhanh về ngủ đi, mai còn phải vượt qua quãng đường trăm dặm nữa, bằng không sẽ không có điểm tâm ăn đâu.
Đường Phong nói ra, mấy người nhẹ gật đầu, đi ra khỏi hố sâu sau đó mỗi người một ngả. Xa xa, Thiết Đồ đang đỡ Cừu Thiên Biến quay về phòng, hắn chợt lớn tiếng hỏi:
- Buổi tối đến tột cùng là có rắn độc hay không, ngươi nói thực cho ta biết, nếu không đêm nay lão tử khó mà ngủ yên.
Cừu Thiên Biến nói:
- Ngươi cõng ta về ta sẽ nói cho ngươi biết!
- Ta xxx!
Thiết Đồ tức giận mắng:
- Ngươi đang uy hiếp ta hả?
Sau đó đành thỏa hiệp nói:
- Thôi được rồi, Thiết đại gia cõng ngươi về!
Đợi Đường Phong trở lại phòng, chợt phát hiện trong phòng có thêm một nữ hài . Cẩn thận nhìn kỹ, cô bé này chính là người lần trước dẫn hắn đến Ô Long Bảo. Giờ phút này nàng đang gục trên mặt bàn, ngủ một cách ngon lành. Cái đầu nghiêng qua một bên, nước miếng chảy ra từng dòng. Không chỉ như thế, trong phòng còn nhiều thêm một cái thùng tắm, trong thùng tràn đầy một loại chất lỏng màu xanh lá cây, vẫn còn đang bốc hơi, thò tay vào thử, chỉ cảm thấy nước vừa ấm không nóng không lạnh. Đường Phong nghi hoặc, đi qua đánh thức nàng, sau khi bừng tỉnh tiểu nữ hài này mới tranh thủ thời gian lau khóe miệng, vẫn còn ngái ngủ, mặt mũi tràn đầy thẹn thùng nói:
- Thúng nước tắm này là chuẩn bị cho công tử, có thể giúp người khôi phục, giảm bợt mệt nhọc. Công tử tắm xong cứ để ở chỗ này, ngày mai tự sẽ có người đến thu dọn, cả quần áo thay ra cũng thế, ta ngày mai sẽ đến thu dọn
- Làm phiền cô nương rồi!
Đường Phong cảm ơn nói, chợt trầm tư sau đó mở miệng hỏi:
- Mỗi người chúng ta đều có đãi ngộ như thế này sao? Hay là do ai bảo cô làm như vậy?
Nữ hài nhẹ nhàng cười nói:
- Công tử không nên hiểu lầm, phàm là đệ tử Ô Long Bảo, mỗi người đều có đãi ngộ như thế này. Chủ yếu là giảm bớt mệt nhọc cho mọi người, miễn cho đến ngày hôm sau lại không có cách nào xuống giường được, đây là quy củ mà bảo chủ đại nhân đã sớm định ra từ mấy năm trước.
Nghe vậy Đường Phong buông lỏng nói:
- A, như vậy ta liền không khách khí nữa
Bởi vì trước kia chưa từng có chuyện này, Đường Phong sợ có ai cố ý an bài đối đãi tốt với hắn, nếu như chỉ có một mình hắn được hưởng thụ đãi ngộ như vậy, cái này quả thực có chút không công bằng. Huống chi vô công bất thụ lộc, bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm, nếu là toàn bộ đệ tử Ô Long Bảo tham gia thí luyện đều có, thế thì cần gì khách khí nữa?
Nữ hài ngượng ngùng nói:
- Công tử có muốn ta mát xa cho người không? Thủ pháp của chúng ta đều vô cùng chuyên nghiệp (?), ngài vừa tắm rửa, ta một bên giúp ngài mát xa, như vậy hiệu quả khôi phục sẽ tốt hơn.
Đường Phong khóe miệng co quắp hỏi:
- Đây cũng là bảo chủ đại nhân an bài?
Nữ hài lắc đầu nói:
- Không phải, cái này là do chúng ta nguyện ý làm hay không ?
- Ý tốt của cô nương Đường Môn xin nhận! Chỉ là sắc trời đã không còn sớm, cô nương cũng đã mệt rồi, tốt nhất vẫn nên quay trở lại phòng đi ngủ a!
Đường Phong tranh thủ thời gian nói
- A
Nữ hài liếc Đường Phong có chút thất vọng, sau đó xoay người chậm rãi đi ra ngoài. Đóng cửa phòng, trút bỏ quần áo, Đường Phong tranh thủ thời gian nhảy vào trong thùng tắm. Trong nháy mắt tiến vào bên trong thân thể lập tức bắt đầu có chút tê dại, mệt mỏi nhanh chóng biến mất, cả người nâng nâng. Phảng phất từ bốn phương tám hướng có vô số bàn tay nhỏ bé đang giúp hắn xoa nắn các bộ vị đau nhức. Ô Long Bảo vì huấn luyện đệ tử Huyền giai, quả thực là bỏ không ít tâm tư, ban ngày cái chất lỏng màu đen kia chính là được phối chế từ vô số các loại dược liệu, hiện tại nước dùng để tắm rửa cũng là được phối chế từ dược liệu mà thành. Gần hai trăm người, cũng không biết là phải tốn bao nhiêu dược tài.
Cẩn thận cảm thụ thoáng qua một phen, thùng nước tắm này chẳng những có thể khôi phục mệt mỏi của bản thân, lại còn có thể mở rộng huyệt đạo nữa, khiến cho tốc độ hấp thu linh khí từ ngoại giới tăng lên. Không chỉ như thế, Đường Phong thậm chí còn cảm giác được sau khi dược lực tiến vào bên trong thân thể, kinh mạch cũng bắt đầu có chút đau đớn. Cơn đau này chỉ thoảng qua, cơ hồ khó có thể phát hiện, nhưng đây chính là do dược lực đang rèn luyện kinh mạch của hắn. Đường Phong một thân kinh mạch đã sớm được cải tạo kiên cố, có thể nói là đã đạt tới trình độ vô cùng cứng cỏi, được dược lực này rèn luyện hay không cũng không sao cả. Nhưng những người khác thì không giống như vậy, mặc dù cường độ rèn luyện kinh mạch rất nhỏ, nhưng thịt muỗi cũng là thịt, góp gió thành bão, tích tiểu thành đại, kinh mạch sẽ từ từ trở nên cứng cáp.
Huấn luyện ngày hôm nay, từ kinh mạch, thân thể, đến lực lượng bản thân cho đến tâm tính định lực, từ trong tới ngoài, tất cả đều được trải qua huấn luyện. Cường độ lớn như vậy, khiến cho con người thời khắc nào cũng cận kề với tử vong, có thể làm cho người ta trở nên mạnh mẽ cũng là chuyện đương nhiên. Cũng chỉ có Ô Long Bảo mới dám làm ra chuyện này, dám không quan tâm tới tính mạng của môn hạ, đổi lại là một môn phái hoặc tông môn khác, nếu như dùng phương thức này rèn luyện môn hạ đệ tử, đoán chừng sau này cũng không cần tuyển đệ tử nhập môn nữa rồi. Dù sao cũng không phải môn phái nào cũng có đệ tử giống như Ô Long Bảo, bởi vì vô số nguyên nhân muốn trở nên cường đại không để ý đến sinh tử.
Cảm giác ngâm mình trong dược thủy thật thoải mái, Đường Phong không ngừng vận chuyển Vô Thường Quyết, cứ như vậy ngủ quên đi. Thời điểm bên ngoài truyền đến một chút động tĩnh, Đường Phong chợt mở mắt. Sắc trời vừa sáng, một đợt huấn luyện tàn nhẫn nữa lại sắp bắt đầu. Từ trong thùng tắm đứng dậy, lau sạch thân thể mặc lại quần áo, cảm thụ tình huống hiện tại của thân thể, quả thực không sai biệt lắm đã khôi phục được đến cảnh giới đỉnh phong. Ngoại trừ bên ngoài còn một chút đau nhức, cũng không có gì đáng lo ngại. Cường độ nhục thể của hắn so với những người khác mạnh hơn vô số lần, như vậy còn chưa thể khôi phục hoàn toàn, có thể đoán ra được những người khác hiện tai đang uể oải đến mức nào.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 60 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina