Cảm ơn ông trời người đã đưa đẩy anh đến bên cạnh em , làm một người anh trai tốt của em lo lắng cho em , nhớ lại mới hồi đầu anh chuyển đến khu trọ gần phòng em , sao mà nhìn anh lúc đấy chông thật là đãng ghét, ghét không thể chịu được ấy , rồi thì đến ngày liên hoan xóm trọ cả xóm tổ chức nhậu nhẹt ăn uống , anh bon tren vào bên cạnh em ngồi, mọi người mời em rượu tới tấp sao anh lại dành để anh uống thay, em biết uống mà đâu có phải không biết uống đâu thậm chí là uống rất được ấy chứ , nhưng mà nhìn anh đáng ghét quá nên em đẩy hết cho anh uống , lại còn súi giục mọi người mời em thật nhiều để anh uống thay, ;)) làm cho anh hôm đấy say be bét :)) nghĩ lại thật là vui , rồi không hiểu khi nào mà anh em mình lại thân nhau được anh nhỉ , thân đến nỗi mà em cảm tưởng như anh coi em như một đứa em ruột vậy , cái gì cũng là em , để cho 2 đứa bạn thân của em chúng nó phải ganh tỵ là lúc nào anh cũng chỉ chiều em thôi , sau khi ra trường tình cảm anh em mình vẫn không thay đổi, anh vẫn quý em như ngày nào , thực sự là em rất trân trọng cái tình cảm đáng quý này của anh em mình, thật sự là rất cảm ơn anh nhiều, em đã gây ra một việc không thể tha thứ , nhưng mà anh không trách em đến một câu >"< thật sự là em trách mình lắm ý , nhưng mà chuyện qua rồi hãy cho nó qua đi anh nhỉ , anh em mình vẫn là anh em đúng không anh . ^^
thật sự là không biết mình rơi vào tâm trạng nào nữa đây , >"< chán quá cơ , bao nhiêu là chuyện nó rơi xuống đầu mình, hết chuyện này đến chuyện khác, mình cũng chẳng biết làm thế nào nữa, thôi thì phó mặc cho số phận vậy, nó đưa đẩy mình đến đâu thì đến , dồn mình đến đâu thì đến >"< :(( :(( :((
:00 (86): Mình sẽ lại bắt đầu lại từ đầu , sẽ lại là mình của ngày xưa ấy, mạnh mẽ , thích làm việc , bất cứ công việc nào đấy mà mình cảm thấy thích, sẽ phải đi làm thật nhiều mà trả nợ thôi >"< . Cố lên, cố lên phải cố lên không được buông xuôi .
Trời ạh bực cả mình , chẳng có tâm trạng nào đi chơi mà cứ rủ đi, năn nỉ gì mà rùng cả mình >"< nghĩ lại mà vẫn cảm thấy sởn tóc gáy , đúng là gã hâm , làm cả ngày tâm trạng tốt, mà cuối ngày lại thấy bực bội >"< đáng ghét .
Tối hôm nay ngồi suy nghĩ về cuộc sống , về những việc đã qua sao mà cảm thấy buồn tự dưng nước mắt nó khác chẩy . Nghĩ rất nhiều càng nghĩ cảng cảm thấy u tối ,
Mệt thật , thật sự là nghĩ về Bố nhiều lúc mình cảm thấy rất rất là giận , nhưng người là Bố của mình đẻ ra mình , trách nhiệm đối với mình rất ít nhưng mà thực sự là mình chẳng bao jờ có thể ghét bố theo đúng kiểu ghét cay ghét đắng được , Những việc Bố làm đối với 2 chị em và đối với cả Mẹ không thể bỏ qua được , nhưng mà nghĩ lại thì không bỏ qua được thì cũng làm được gì, Bố thì vần là Bố mà , làm sao mà có người sinh ra mình lần thứ 2. Nghe tin Bố bị ốm cũng thấy buồn, mai phải nhắn tin hỏi thăm sức khoẻ mới được , cũng lâu lắm jồi không nhắn tin hỏi thăm Bố .Dù Bố đã đi con đường khác với 3 Mẹ con , nhưng con mong rằng trên con đường Bố đã chọn nó sẽ mang lại Hạnh Phúc cho Bố .