|
|
31-08-2008, 07:02 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 10
Pháo Ä‘Ã i Riley, pháo Ä‘Ã i lục quân xÆ°a nhất của Hoa Kỳ, được xây cất năm 1853 khi Kansas vẫn còn được Ä‘á» cáºp đến nhÆ° “Lãnh thổ của thổ dânâ€. Nó được xây dá»±ng lên để bảo vệ các toa xe lá»a khá»i bị các nhóm thổ dân tấn công. Ngà y nay, nó được dùng trÆ°á»›c tiên để là m má»™t căn cứ trá»±c thăng và má»™t bãi đáp cho các phi cÆ¡ quân sá»± nhá» hÆ¡n có cánh cố định.
Khi Stanton Rogers đáp xuống trong một chiếc DC7, ông được chỉ huy trưởng căn cứ và ban tham mưu đón tiếp.
Má»™t chiếc xe hòm Ä‘ang Ä‘áºu cạnh đấy đợi sẵn để Ä‘Æ°a Stanton đến nhà Ashley. Ông đã Ä‘iện thoại cho Mary sau cú Ä‘iện thoại của Tổng thống.
- Tôi hứa sẽ Ä‘i thăm bà tháºt ngắn ngủi, thÆ°a bà Ashley. Tôi định bay đến và o chiá»u thứ hai được không?
Ông ấy tháºt lịch thiệp. Và ông ấy đúng là má»™t nhân váºt quan trá»ng. Tại sao Tổng thống lại Ä‘Æ°a ông ấy đến nói chuyện vá»›i mình nhỉ.
- Tốt đấy.
Bằng má»™t hà nh Ä‘á»™ng phản xạ, Mary há»i :
- Ngà i có thÃch dùng cÆ¡m chiá»u vá»›i chúng tôi không?
Ông lưỡng lự.
- Cám ơn bà .
- “Sẽ là má»™t buổi chiá»u dà i và phiá»n phức đấyâ€. - Stanton nghÄ© thế.
Khi Florence Schiffer nghe tin, nà ng rùng mình.
- Cố vấn ngoại giao của Tổng thống sẽ đến đây ăn tối à ? Có nghÄ©a là chị sẽ nháºn lá»i bổ nhiệm đấy?
- Florence, chẳng có nghÄ©a nhÆ° váºy đâu. Tôi đã hứa vá»›i Tổng thống rằng tôi sẽ nói chuyện vá»›i ông ta. Thế thôi.
Florence vòng tay quanh ngÆ°á»i Mary và ôm chặt nà ng.
- Tôi chỉ muốn là m bất kỳ Ä‘iá»u gì để chị được hạnh phúc thôi.
- Tôi biết.
Stanton là má»™t con ngÆ°á»i kinh khủng, Mary quả quyết nhÆ° thế. Mary đã trông thấy ông tại cuá»™c há»p báo và đã trông thấy ảnh của ông in trong tạp chÃ, nhÆ°ng nà ng nghÄ©: “Ông ấy trông to lá»›n hÆ¡n. Ông lịch thiệp, nhÆ°ng có má»™t nét gì xa vắngâ€.
- Cho phép tôi lại được nhắn những lá»i chia buồn thà nh tháºt của Tổng thống vá» thảm kịch khủng khiếp của bà , bà Ashley ạ.
- Cám ơn ngà i!
Nà ng giá»›i thiệu ông vá»›i Tim và Beth. Mary Ä‘i và o bếp để xem thá» Lucinda chuẩn bị bữa cÆ¡m chiá»u nhÆ° thế nà o.
- Bất cứ lúc nà o bà sẵn sà ng - Lucinda nói.
- NhÆ°ng ông ấy sẽ không thÃch đâu!
Khi Mary bao Lucinda rằng Stanton Rogers sẽ đến nhà ăn tối và nà ng muốn Lucinda là m món thịt om, Lucinda nói :
- NgÆ°á»i nhÆ° ông Rogers không ăn thịt om đâu!
- Ồ, thế hỠăn gì cơ?
- Món Châteaubriand và crêpes suzettes!
- Chúng ta sẽ ăn thịt om.
- Äược thôi. - Lucinda ngoan cố nói - NhÆ°ng đấy là bữa ăn tối không đúng Ä‘iệu.
Cùng vá»›i thịt om, chị đã dá»n khoai tây nghiá»n có bá» kem, rau tÆ°Æ¡i và xà lách. Chị đã là m bánh nÆ°á»›ng nhân bà để tráng miệng. Stanton ăn hết má»i thứ trong Ä‘Ä©a của ông. Trong suốt bữa ăn, Mary và Stanton Rogers thảo luáºn những vấn Ä‘á» của nông gia.
- Nông gia miá»n Trung Tây bị bóp chẹt kinh khủng giữa giá cả thấp và sá»± sản xuất ứ Ä‘á»ng - Mary lên tiếng má»™t cách hăng hái - Há» quá nghèo để sÆ¡n nhà và quá tá»± hà o để quét vôi!
Há» nói chuyện vá» lịch sá» rá»±c rỡ của thị trấn Junction và cuối cùng Rogers Ä‘Æ°a cuá»™c thảo luáºn vá» Rumani.
- Bà có ý kiến gì vá» chÃnh phủ của chủ tịch Ionescu? - Ông há»i Mary.
- Tại Rumani chẳng có chÃnh phủ nà o cả, theo đúng nghÄ©a của từ ấy. - Mary đáp - Ionescu là chÃnh phủ. Ông ta kiểm soát tất cả.
- Bà có nghĩ rằng sẽ có một cuộc cách mạng ở đấy không?
- Không, trong những Ä‘iá»u kiện hiện tại. NgÆ°á»i duy nhất có đủ sức để láºt đổ ông ta là Marin Groza Ä‘ang lÆ°u vong tại Pháp.
Cuá»™c chất vấn tiếp tục. Nà ng là má»™t chuyên viên vá» các quốc gia Äông Âu mà Stanton Rogers xúc Ä‘á»™ng ra mặt. Mary có má»™t cảm giác khó chịu rằng ông đã dò xét nà ng dÆ°á»›i má»™t chiếc kÃnh hiến vi suốt buổi chiá»u. Nà ng đã đến gần lằn mức hÆ¡n là nà ng biết.
- “Paul có lý†- Stanton Rogers nghÄ© thế - “Bà ấy thá»±c sá»± có thẩm quyá»n nói vá» Rumani. Và còn thêm Ä‘iá»u gì đấy nữa! Chúng ta cần ngÆ°á»i đối láºp vá»›i ngÆ°á»i Mỹ xấu xÃ. Bà ấy đẹp. Bà ấy và con cái tạo thà nh má»™t nhóm toà n ngÆ°á»i Mỹ có giá trịâ€.
Cà ng lúc Stanton Rogers cà ng phấn khởi hÆ¡n vá»›i viá»…n ảnh “Bà ấy có thể hữu Ãch hÆ¡n là bà ấy nháºn thức đượcâ€.
Cuối buổi chiá»u, Stanton Rogers nói :
- Bà Ashley, tôi sẽ thẳng thắn vá»›i bà . Tôi đã chống lại việc Tổng thống bổ nhiệm bà là m đại sứ má»™t nÆ¡i nhạy bén nhÆ° Rumani. Tôi đã nói vá»›i ngà i rất nhiá»u. Bây giá» tôi bảo bà điá»u nà y vì tôi đã thay đổi ý định. Tôi nghÄ© rằng rất có thể bà sẽ là m má»™t vị đại sứ tuyệt vá»i đấy!
Mary lắc đầu.
- Tôi lấy là m tiếc, ông Rogers ạ. Tôi không phải là nhà chÃnh trị. Tôi chỉ là má»™t kẻ không chuyên?
- NhÆ° Tổng thống Ellison đã vạch rõ cho tôi thấy, má»™t số những đại sứ tinh tế nhất của chúng ta Ä‘á»u là những ngÆ°á»i không chuyên. Có nghÄ©a là , kinh nghiệm của há» không phải trong cÆ¡ quan ngoại giao. Walter Annenberg, vị cá»±u đại sứ của chúng ta tại VÆ°Æ¡ng quốc Anh, là m nghá» xuất bản.
- Tôi không phải...
- Arthur Burns, vị cá»±u đại sứ của chúng ta tại Cá»™ng hòa Liên bang Äức, là má»™t phụ khảo và John Kenneth Galbraith, đại sứ của chúng ta tại Ấn Äá»™, cÅ©ng là má»™t giáo sÆ°. Mike Mansfield khởi sá»± là má»™t phóng viên trÆ°á»›c khi là m Thượng nghị sÄ© và rồi được bổ nhiệm là m đại sứ của chúng ta tại Nháºt Bản. Tôi có thể cho bà thêm cả chục và dụ nữa. Những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là điá»u mà bà gá»i là không chuyên đấy. Cái mà há» có, thÆ°a Bà Ashley, là sá»± thông minh, má»™t tình yêu nÆ°á»›c và má»™t thiện chà đối vá»›i dân tá»™c của quốc gia mà hỠđược Ä‘Æ°a đến phục vụ.
- Ông là m cho việc ấy nghe ra Ä‘Æ¡n giản tháºt.
- NhÆ° có lẽ bà cÅ©ng biết đấy, bà đã được Ä‘iá»u tra rất kỹ lưỡng. Bà đã được chấp thuáºn qua má»™t bản phúc trình an ninh, bà chẳng có vấn Ä‘á» gì vá»›i IRS cả và không có mâu thuẫn vá» quyá»n lợi nà o cả. Theo khoa trưởng Hunster, bà là má»™t giáo sÆ° tuyệt vá»i và dÄ© nhiên bà là má»™t chuyên viên vá» Rumani. Bà đã có má»™t Ä‘iểm khởi đẩu. Và cuối cùng, nhÆ°ng không phải tối thiểu, bà có loại hình ảnh mà Tổng thống muốn chiếu lên các quốc gia Äông Âu!
Mary lắng tai nghe, một thoáng suy tư trên mặt nà ng.
- Ông Rogers, tôi muốn ngà i và Tổng thống biết rằng tôi cảm kÃch vá» má»i Ä‘iá»u ngà i đã nói. NhÆ°ng tôi không thể chấp nháºn được. Tôi còn Beth và Tim để nghÄ© đến. Tôi không thể nhổ gốc chúng nhÆ°...
- Có má»™t trÆ°á»ng há»c tốt cho bá»n trẻ của các nhà ngoại giao tại Bucarest. - Rogers báo cho nà ng biết.
- Äấy sẽ là má»™t sá»± giáo dục tuyệt vá»i cho Tim và Beth để sống tại má»™t quốc gia xa lạ. Chúng nó sẽ há»c được những Ä‘iá»u mà chúng nó sẽ chẳng bao giá» há»c được ở các trÆ°á»ng há»c tại đây.
Câu chuyện không đi theo cách Mary đã dự định.
- Tôi không - Tôi sẽ nghĩ lại việc ấy.
- Tôi lÆ°u lại đêm nay trong thị trấn! - Stanton Rogers nói - Tôi sẽ ở tại khách sạn Bốn Mùa. Hãy tin ở tôi Ä‘i, bà Ashley ạ, tôi biết đây là má»™t quyết định lá»›n lao nhÆ° thế nà o cho bà . NhÆ°ng chÆ°Æ¡ng trình nà y quan trá»ng chẳng những cho Tổng thống, mà còn cho quốc gia chúng ta nữa. Xin vui lòng nghÄ© lại Ä‘iá»u ấy nhé.
Khi Stanton Rogers Ä‘i khá»i, Mary lên lầu, con nà ng Ä‘ang đợi nà ng, mắt ráo hoảnh và thÃch thú.
- Mẹ sẽ nháºn công việc ấy không? - Beth há»i.
- Mẹ con ta sẽ nói chuyện. Nếu mẹ chấp nháºn, có nghÄ©a là các con sẽ bá» trÆ°á»ng há»c và tất cả bạn bè của chúng con. Các con sẽ sống tại má»™t nÆ°á»›c xa lạ mà chúng ta không biết tiếng và các con sẽ há»c tại má»™t ngôi trÆ°á»ng lạ!
- Tim và con đã bà n tất cả vỠviệc ấy. - Beth nói - Và mẹ biết chúng con nghĩ gì không?
- Gì thế?
- Bất cứ quốc gia nà o cÅ©ng sẽ tháºt sá»± may mắn nếu có mẹ đến là m đại sứ.
Äêm ấy nà ng nói chuyện vá»›i Edward.
“Có lẽ anh nên nghe ông ta nói, anh yêu. Ông ta nói nhÆ° thể Tổng thống cần đến em thá»±c sá»±. Có lẽ có cả triệu ngÆ°á»i có thể là m việc ấy tốt hÆ¡n em, nhÆ°ng ông ta quá tâng bốc em. Anh có nhá»› anh và em đã nói chuyện vá»›i nhau rằng việc ấy sẽ thÃch thú thế nà o không? Nà y, bây giá» em lại có cÆ¡ há»™i và em không biết phải là m gì cả. Nói tháºt vá»›i anh đấy, em rất sợ. Äây là nhà của chúng ta. Là m sao em có thể bá» Ä‘i cho được? Ở đây có quá nhiá»u ká»· niệm của anh. - Nà ng nháºn ra nà ng Ä‘ang khóc. - Äảy là tất cả những gì của anh, em còn lại. Hãy giúp em quyết định. Em van anh, hãy giúp em...â€
Nà ng ngồi cạnh cá»a sổ, trong chiếc áo ngủ, nhìn ra cây cối Ä‘ang run rẩy trong cÆ¡n gió hú không ngừng.
Äến bình minh, nà ng Ä‘i tá»›i quyết định.
Lúc 9 giỠsáng, Mary điện thoại đến khách sạn Bốn Mùa và xin gặp Stanton Rogers.
Khi ông nhấc ống nghe, nà ng lên tiếng bảo :
- Ngà i Rogers, xin ngà i vui lòng nói vá»›i Tổng thống rằng tôi sẽ rất vinh dá»± chấp nháºn việc Tổng thống bổ nhiệm tôi và o chức vụ đại sứ.
Xem tiếp chương 11
|
31-08-2008, 07:03 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 11
- “Con nà y còn đẹp hÆ¡n cả con kiaâ€. - Nhân viên bảo vệ nghÄ© thế. Nà ng trông không giống má»™t con Ä‘iếm mà có thể là minh tinh Ä‘iện ảnh hoặc má»™t ngÆ°á»i mẫu gì đấy, tuổi vừa Ä‘á»™ 20, có mái tóc hoe dà i và má»™t là n da trắng nhÆ° sữa. Nà ng mặc má»™t chiếc áo kiểu.
Lev Pasternak Ä‘Ãch thân đến cổng để Ä‘Æ°a nà ng và o nhà . Cô gái, Bisera, ngÆ°á»i Nam TÆ° và đây là chuyến đầu tiên nà ng đến Pháp. Quang cảnh của tất cả những nhân viên an ninh võ trang là m nà ng căng thẳng. Mình không biết mình phải là m gì đây? Bisera chỉ biết rằng tên ma cô của nà ng đã trao cho nà ng má»™t vé phi cÆ¡ khứ hồi và bảo nà ng rằng nà ng sẽ được trả 2.000 đô-la cho công việc dà i má»™t tiếng đồng hồ.
Lev Pasternak gõ và o cá»a phòng ngủ và giá»ng của Groza vá»ng ra :
- VÃ o Ä‘i.
Pasternak mở cá»a và đưa cô gái và o bên trong, Marin Groza Ä‘ang đứng tại chân giÆ°á»ng. Ông Ä‘ang mặc áo ngủ và nà ng không biết được rằng ông Ä‘ang trần truồng trong chiếc áo ấy.
Lev Pasternak lên tiếng :
- Äây là Bisera. - Chà ng không nói đến tên Mary Groza.
- Chà o em, và o đi.
Pasternak bá» Ä‘i sau khi cẩn tháºn đóng cá»a lại sau lÆ°ng chà ng và Marin Groza còn lại má»™t mình vá»›i cô gái.
Nà ng Ä‘i vá» phÃa ông và nở nụ cÆ°á»i quyến rÅ© :
- Anh trông thoải mái đấy. Tại sao em không cởi quần áo và cả hai chúng ta Ä‘á»u thoải mái nhỉ?
Nà ng bắt đầu cởi áo.
- Không, Hãy giữ quần áo lại.
Nà ng nhìn ông kinh ngạc :
- Anh không thÃch em.
Groza bÆ°á»›c đến tủ và lá»±a má»™t cây roi. “Tôi muốn em dùng cái nà yâ€.
À ra thế. Má»™t thần váºt nô dịch. Kỳ lạ. Ông ta không có vẻ nhÆ° thế. NgÆ°á»i ta không bao giá» biết đâu: Bisera nghÄ© thế.
- Äược thôi, anh yêu. Bất cứ gì tùy anh.
Marin Groza cởi chiếc áo ngủ ra và xoay ]ại.
Bisera sững sá» khi nhìn thấy thân thể đầy những vết sẹo của ông. Nó đầy những Ä‘Æ°á»ng khâu dữ tợn.
Có má»™t Ä‘iá»u gì đấy trên nét mặt ông là m nà ng bối rối và khi nà ng nháºn thức được đấy là gì, nà ng cà ng lúng túng hÆ¡n. Thá»±c là thống khổ. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang bị Ä‘iá»u Ä‘au Ä‘á»›n. Tại sao ông ta muốn bị quất nhÆ° thế? Nà ng nhìn ông trong lúc ông Ä‘ang Ä‘i đến má»™t chiếc ghế đẩu và ngồi lên đấy.
- Mạnh. - Ông lên tiếng - Hãy quất cho tôi tháºt mạnh.
- Äược thôi!
Bisera nhặt chiếc roi da dà i lên. Sá»± khổ dâm không phải là má»›i lạ vá»›i nà ng, nhÆ°ng ở đây có má»™t Ä‘iá»u gì khác mà nà ng không hiểu được.
- “Mà thôi, chẳng phải là pháºn sá»± của mình†- Bisera nghÄ© thế! - “Cứ lấy tiá»n và chuồn Ä‘iâ€.
Nà ng giơ roi lên và quất và o tấm lưng trần của ông.
- Mạnh hơn. - Ông thúc giục. - Mạnh hơn.
Ông nao núng vá»›i cÆ¡n Ä‘au khi chiếc roi da Ä‘áºp mạnh và o da ông. Má»™t lần, hai lần... thêm nữa... và thêm nữa, cà ng lúc cà ng mạnh hÆ¡n. Cái ảo ảnh mà ông đã đợi lúc ấy đến vá»›i ông. Cảnh vợ con ông bị hãm hiếp hiện dần lên trong óc ông. Äó là má»™t cuá»™c hãm hiếp táºp thể và những bá»n lÃnh cÆ°á»i ha hả Ä‘i từ ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà tá»›i cô gái nhá», quần chúng kéo xệ xuống, sắp hà ng đợi đến lượt mình. Marin Groza bám và o chiếc ghế đẩu nhÆ° thể bị buá»™c và o đấy. Trong lúc chiếc roi liên tục hạ xuống, ông có thể nghe được những tiếng thét của vợ con ông van lÆ¡n xin thÆ°Æ¡ng xót, ngạt thở vì dÆ°Æ¡ng váºt của bá»n Ä‘Ã n ông nhét trong miệng, đồng thá»i bị hãm hiếp nhÆ° con váºt cho đến khi máu bắt đầu thổ ra và những tiếng kêu khóc của há» lắng dần.
Và Marin Groza rên rỉ :
- Mạnh hơn!
Và vá»›i má»—i tiếng roi, ông cảm thấy lưỡi dao bén ngá»t thá»c sâu và o thiến bá»™ sinh dục của ông. Ông khó thở.
- Thôi! Thôi! - Giá»ng ông chỉ còn là tiếng khò khè. Phổi ông nhÆ° bị tê liệt.
Cô gái dừng lại, giữ chiếc roi lại ná»a chừng.
- Nà y, anh có sao không? Em...
Nà ng trông thấy ông ngã xuống sà n nhà , đôi mắt mở to chẳng nhìn và o đâu cả.
Bisera thét lên.
- Cứu tôi với! Cứu tôi với!
Lev Pasternak chạy và o, súng cầm tay. Chà ng trông thấy bóng ngÆ°á»i trên sà n nhà .
- Việc gì đã xảy ra thế?
Bisera cuồng loạn.
- Ông ấy chết. Ông ấy chết! Tôi chẳng là m gì cả. Tôi chỉ quất ông ấy như ông ấy bảo tôi. Tôi thỠđấy!
Vị bác sÄ© trong biệt thá»±, và o phòng chỉ trong và i giây. Ông nhìn thân thể Marin Groza và cúi xuống khám nghiệm. NÆ°á»›c da đã xanh lại và cÆ¡ bắp cứng Ä‘á».
Ông ta nhặt chiếc roi lên và ngá»i.
- Gì thế?
- Trá»i! Chất cura. Nó là chất nhá»±a lấy từ má»™t loại cây Nam Mỹ. NgÆ°á»i Inca dùng nó để giết kẻ thù. Trong vòng ba phút, toà n bá»™ hệ thống thần kinh sẽ bị tê liệt.
Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đứng đấy, bất lá»±c nhìn vị lãnh tụ đã chết của há».
* * * * *
Tin tức vá» cuá»™c ám sát Marin Groza được loan khắp thế giá»›i bằng vệ tinh. Lev Pasternak có khả năng tránh báo chà vá» những chi tiết bẩn thỉu. Tại Washington DC, Tổng thống có má»™t cuá»™c há»p vá»›i Stanton Rogers.
- Cáºu nghÄ© ai ở đằng sau váºy, Stan?
- Hoặc ngÆ°á»i Nga hoặc Ionescu. Rốt cuá»™c cÅ©ng đến việc ấy thôi, phải không? Há» không muốn nguyên trạng bị quấy rối.
- Váºy là chúng ta sẽ Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i Ionescu. Rất tốt. Hãy xúc tiến việc bổ nhiệm Mary Ashley cà ng nhanh cà ng tốt.
- Bà ấy Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng đến đây, Paul ạ.
* * * * *
Äược tin, Angel mỉm cÆ°á»i.
- Việc xảy ra sớm hơn mình nghĩ.
10 giỠtối, điện thoại riêng reo và ngà i chủ sự nhấc ống nghe.
- A-lô.
Ông nghe giá»ng hầu của Neusa Munez.
- Angel đã xem báo sáng nay. Anh ấy bảo đặt tiá»n và o tà i khoản ngân hà ng của anh ấy.
- Hãy bảo ông ấy rằng việc đó sẽ được lo ngay. Và cô Munez hãy bảo Angel rằng tôi rất hà i lòng.
Äồng thá»i hãy bảo ông ấy rằng tôi có thể lại cần đến ông ấy rất sá»›m đấy. Cô có má»™t số Ä‘iện thoại nà o để tôi có thể liên lạc vá»›i cô không?
Ngưng lại một lúc lâu, rồi :
- Tôi Ä‘oán váºy.
Nà ng cho ông số điện thoại.
- Tốt. Nếu Angel...
ÄÆ°á»ng dây bị cúp.
- Khỉ tháºt con chó cái ngu xuẩn ấy.
Số tiá»n được đặt và o số tà i khoản tại Zurich sáng hôm ấy và má»™t giá» sau đấy nó được nháºn và được chuyển đến má»™t ngân hà ng Ả Ráºp Saudi tại Genève.
- “Má»™t ngÆ°á»i không thể không quá tháºn trá»ng lúc nà y†- Angel nghÄ© thế - “Bá»n chủ ngân hà ng quái quá»· ấy sẽ lừa bạn bằng má»i cÆ¡ há»™i có đượcâ€.
Xem tiếp chương 12
|
31-08-2008, 07:03 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 12
Còn hÆ¡n là gói ghém má»™t ngôi nhà . Äó là gói ghém má»™t cuá»™c Ä‘á»i. Äó là vÄ©nh biệt 13 năm mÆ¡ má»™ng, ká»· niệm và yêu Ä‘Æ°Æ¡ng. Äó là má»™t lá»i từ giã cuối cùng vá»›i Edward. Ngôi nhà nà y đã là tổ ấm của há» và bây giá» nó chỉ lại là má»™t ngôi nhà là m nÆ¡i cÆ° ngụ của những ngÆ°á»i lạ không biết gì vá» những niá»m vui, những ná»—i buồn, những giá»t lệ và những tiếng cÆ°á»i đã có trong những bức tÆ°á»ng nà y.
Douglas và Florence Schiffer hà i lòng vì Mary đã quyết định chấp thuáºn chức vụ đại sứ.
- Chị kỳ tháºt, - Florenee Schiffer quả quyết vá»›i Mary - Doug và tôi sẽ nhá»› chị và lÅ© trẻ.
- Hãy hứa rằng chị sẽ đến Rumani thăm chúng tôi đi!
- Hứa đấy.
Mary trà n ngáºp những chi tiết thá»±c tế cần phải lo, rất nhiá»u những trách nhiệm không quen.
Nà ng láºp má»™t bảng liệt kê.
Gá»i công ty lÆ°u trữ để gom những váºt cá nhân mà chúng mình bá» lại.
Huá»· bá» hợp đồng vá»›i ngÆ°á»i mang sữa.
Huỷ bỠhợp đồng đặt mua báo.
Cho ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thÆ° địa chỉ thÆ° từ má»›i.
Ký hợp đồng cho thuê ngôi nhà .
Thu xếp vấn đỠbảo hiểm.
Thay đồ dùng.
Thanh toán tất cả các phiếu nợ.
Äừng sợ hãi. Thu xếp vá»›i Khoa trưởng Hunter má»™t giấy phép vắng mặt vô hạn định tại TrÆ°á»ng đại há»c.
- Tôi sẽ có ngÆ°á»i để phụ trách các lá»›p há»c bá» dở cá»a bà . Chẳng có vấn Ä‘á» gì cả. NhÆ°ng các sinh viên há»™i thảo chuyên Ä‘á» của bà chắc chắn sẽ nhá»› bà đấy - Ông mỉm cÆ°á»i - Tôi chắc rằng bà sẽ là m cho tất cả chúng tôi tá»± hà o đấy, bà Ashley ạ. Chúc bà may mắn.
- Cám ơn ông.
Mary cho con nghỉ há»c. Phải thu xếp chuyến Ä‘i và phải mua vé máy bay. Trong quá khứ, Mary đã phó mặc những việc giao dịch tà i chánh vì đã có Edward giải quyết. Bây giá» chẳng có Edward nà o cả, ngoại trừ trong tâm khảm của nà ng và nÆ¡i đó chà ng sẽ ở lại mãl mãi.
Mary lo lắng vỠBeth và Tim. Lúc đầu chúng phấn khởi vỠviệc sống tại một nước ngoà i, nhưng bây giỠlúc mà chúng phải đối diện với thực tế, chúng e sợ đủ thứ. Mỗi đứa đã đến gặp riêng Mary.
- Mẹ Æ¡i! - Beth nói - Con không thể nà o bá» cả bạn bè của con. Con không còn được gặp lại Virgil nữa. Con có thể ở lại đây cho đến cuối há»c kỳ không?
Tim nói :
- Con vừa tham gia và o má»™t Ä‘á»™i bóng nhá». Nếu con Ä‘i, bá»n nó sẽ tìm má»™t thủ môn thứ ba mất. Có lẽ sau mùa hè chúng con má»›i có thể Ä‘i được, khi hết mùa bóng. Con xin mẹ đấy!
Chúng nó Ä‘á»u hoảng sợ. NhÆ° mẹ chúng. Stanton Rogers quả tháºt có sức thuyết phục.
NhÆ°ng lúc còn lại má»™t mình vá»›i những ná»—i sợ hãi giữa đêm tối, Mary nghÄ©: “Mình chẳng biết gì vá» việc là m đại sứ cả. Mình chỉ là má»™t ngÆ°á»i ná»™i trợ Kansas mà đòi là m má»™t loại chÃnh khách. Má»i ngÆ°á»i sẽ biết mình gian láºn. Mình đồng ý việc nà y là điên tháºt đấyâ€.
Cuối cùng, má»i việc đã đâu và o đấy tháºt lạ lùng. Ngôi nhà được má»™t gia đình vừa đến thị trấn Junction thuê dà i hạn.
Äã đến lúc phải Ä‘i.
- Doug và tôi sẽ đưa chị ra sân bay. - Florence nà i nỉ.
Sân bay, nÆ¡i há» sẽ đáp má»™t chiếc phi cÆ¡ hà nh khách sáu chá»— ngồi bay hà ng tháng Ä‘i thà nh phố Kansas, Missouri, tá»a lạc tại Manhattan, Kansas.
Tại thà nh phố Kansas, hỠsẽ chuyển sang một phi cơ lớn hơn để đi Washington DC.
- Hãy cho tôi chỉ một phút thôi. - Mary nói.
Nà ng bÆ°á»›c lên lầu đến căn phòng ngủ mà nà ng và Edward đã cùng nhau chia sẻ những năm tháng tuyệt vá»i. Nà ng đứng đấy nhìn khá lâu má»™t lần cuối cùng.
- Anh thân yêu nhất Ä‘á»i, bây giá» em sắp Ä‘i. Em chỉ muốn nói lá»i từ giã. Em nghÄ© rằng em sẽ là m những gì có lẽ anh thÃch em là m. Em hy vá»ng thế.
Äiá»u duy nhất tháºt sá»± là m em phiá»n là em có cảm giác rằng em và con có lẽ sẽ chẳng còn bao giá» trở vỠđây nữa. Em có cảm giác hình nhÆ° em bá» trốn anh. NhÆ°ng anh sẽ cùng em trên má»i bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng em Ä‘i. Bây giá» em cần đến anh hÆ¡n bao giá» hết.
- Hãy ở bên em. Hãy giúp em. Em yêu anh tháºt nhiá»u đấy. Äôi khi em không nghÄ© rằng em có thể chịu Ä‘á»±ng nổi khi không có anh. Anh có thể nghe em không, anh yêu! Anh có đấy không?
Douglas Schiffer lo kiểm soát hà nh lý của há» Ä‘Æ°a lên chiếc phi cÆ¡ nhá». Khi Mary trông thấy chiếc phi cÆ¡ nằm trên sân trải đá dăm, nà ng khá»±ng lại tại chá»—.
- Ôi, Chúa ơi!
- Việc gì thế? - Florence há»i.
- Tôi báºn quá, tôi quên bẵng Ä‘i!
- VỠviệc gì?
- Bay! Florence à , suốt cả Ä‘á»i, tôi chÆ°a bao giá» lên má»™t chiếc phi cÆ¡ nà o cả. Tôi không thể leo và o cái váºt ấy được?
- Mary - bất cứ Ä‘iá»u gì xảy ra cÅ©ng Ä‘á»u chênh lệch má»™t phần triệu đấy!
- Tôi không thÃch việc may rủi. - Mary nói thẳng - Chúng tôi sẽ Ä‘i xe lá»a.
- Chị không thể Ä‘i được. Há» Ä‘ang đón chị tại Washington chiá»u nay.
- Còn sống. Nếu chết, tôi sẽ chẳng có Ãch gì cho há» cả.
Gia đình Schiffer phải mất 15 phút để thuyết phục Mary lên phi cÆ¡. Ná»a giá» sau, nà ng và con nà ng buá»™c dây an toà n trong khoang chuyến bay số 82 của Hà ng không Trung Tây. Trong lúc Ä‘á»™ng cÆ¡ rú lên và phi cÆ¡ bắt đầu chạy nhanh xuống phi đạo, Mary nhắm mắt lại và nắm chặt tay ghế. Và i giây sau, hỠđược nhấc bổng lên không.
- Suỵt! Äừng nói!
Nà ng ngồi cứng Ä‘á», không nhìn ra cá»a sổ, táºp trung và o việc bám lấy chiếc phi cÆ¡ trên không.
Con nà ng Ä‘ang chỉ tay xuống những quang cảnh bên dÆ°á»›i, rất thÃch thú.
- Lũ trẻ. - Mary suy nghĩ cay đắng - Chúng biết gì cơ chứ!
Tại sân bay thà nh phố Kansas, hỠchuyển sang một chiếc DC-10 và cất cánh đi Washington DC, Beth và Tim cùng ngồi với nhau và Mary ngồi bên dãy ghế bên kia. Một phụ nữ lớn tuổi ngồi gần Mary.
- Nói tháºt vá»›i bà nhé, tôi hÆ¡i lo lo đấy. - NgÆ°á»i bạn ngôi bên cạnh của Mary tá»± thú - TrÆ°á»›c đây tôi chÆ°a há» Ä‘i máy bay lần nà o.
Mary vá»— và o tay bà ta mỉm cÆ°á»i.
- Chẳng có gì phải lo cả. Sá»± rủi ro chỉ là má»™t phần triệu của bất cứ Ä‘iá»u gì xảy ra thôi.
Xem tiếp chương 13
|
31-08-2008, 07:04 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 13
Khi phi cơ của hỠđáp xuống sân bay Dulles tại Washington, Mary và các con được một thanh niên tại Bộ Ngoại giao ra đón.
- Chúc mừng bà đã đến Washington, bà Ashley. Tên tôi là John Burns. Ông Rogers yêu cầu tôi đón và đưa bà đến khách sạn của bà an toà n. Tôi đã giữ chá»— cho bà tại Riverdale Towers. Tôi nghÄ© rằng bà và các cháu Ä‘á»u được thoải mái ở đấy.
- Cám ơn ông.
Mary giới thiệu Beth và Tim.
- Xin bà trao cho tôi vé hà nh lý của bà , bà Ashley, tôi sẽ lo liệu má»i việc cho.
Hai mÆ°Æ¡i phút sau, tất cả Ä‘á»u ngồi trong má»™t chiếc xe hòm hÆ°á»›ng vá» trung tâm Washington.
Tim nhìn ra cá»a xe, bà ng hoà ng.
- Nhìn kìa, - Nó la lên - Kia là đà i kỷ niệm Lincoln.
Beth nhìn ra cá»a sổ bên kia.
- Äà i ká»· niệm Washington mà .
Mary nhìn John Burns bối rối.
- Tôi chắc rằng bá»n trẻ không rà nh mấy. - Nà ng lên tiếng xin lá»—i - Ông thấy đấy, chúng nó chÆ°a bao giá» Ä‘i xa... nà ng liếc ra cá»a sổ và mắt nà ng mở to.
- Nhìn kìa! Tòa Bạch á»c đấy?
Chiếc xe hòm di chuyển lên Äại lá»™ Pennsylvania, được bao bá»c bằng má»™t số mốc giá»›i hạn rắc rối nhất thế giá»›i. Mary phấn khởi nghÄ©: “Äây là thà nh phố cai trị thế giá»›i. Äây là nÆ¡i của quyá»n lá»±c. Và ở má»™t khÃa cạnh nhá», mình sẽ là má»™t phần của nóâ€.
Khi chiếc xe hòm tiến dần đến khách sạn, Mary lên tiếng há»i :
- Khi nà o tôi được gặp ông Rogers nhỉ?
- Ông ấy sẽ tiếp xúc với bà ngay sáng nay.
* * * * *
Peter Connors, trưởng Kudesk, ban phản gián của CIA, là m việc khuya và ngà y là m việc của ông đã chấm dứt từ lâu rồi, má»—i buổi sáng, lúc ba giá», Ä‘á»u có má»™t toán báo cáo để chuẩn bị danh sách kiểm tra tin báo hằng ngà y cho Tổng thống đã được thu nháºp qua các công Ä‘iện trong đêm. Bản báo cáo máºt danh là “pickles†phải chuẩn bị xong lúc 6 giá» sáng để Ä‘Æ°a lên bà n giấy của Tổng thống và o lúc khởi sá»± ngà y là m việc của ngà i. Má»™t ngÆ°á»i văn thÆ° võ trang mang danh sách đến Tòa Bạch á»c và o bằng cổng phÃa Tây. Peter Connors thÃch thú trở lại việc nghe trá»™m các Ä‘iện Ä‘Ã i đánh Ä‘i từ Äông Âu, bởi vì Ä‘a số liên quan đến việc bổ nhiệm Mary Ashley là m Äại sứ Mỹ tại Rumani.
Liên Xô lo rằng kế hoạch của Tổng thống Ellison là má»™t thủ Ä‘oạn để xâm nháºp và o các quốc gia anh em trong khối, để theo dõi hoặc dụ dá»— há».
- Bá»n cá»™ng sản không lo lắng nhÆ° ta. - Peter Connors suy nghÄ© má»™t cách giáºn dữ - Nếu ý kiến của Tổng thống thà nh công, cả quốc gia nà y sẽ là má»™t cái nhà trống cho những tên gián Ä‘iệp quái quá»· của há».
Peter Connors đã được thông báo lúc Mary Ashley đáp xuống Washington. Ông đã nhìn thấy ảnh của nà ng và hai đứa con.
- “Há» sẽ tuyệt đấyâ€. - Connors vui vẻ nghÄ© thế.
Riverdale Tower, cách khu nhà máy nước Liên Hợp một dãy nhà , là một khách sạn gia đình nhỠcó những dãy phòng tiện nghi trang trà đẹp.
Má»™t ngÆ°á»i trá»±c tầng mang hà nh lý đến và trong lúc Mary bắt đầu mở ra, chuông Ä‘iện thoại reo. Mary nhấc ống nghe.
- A-lô.
Má»™t giá»ng nam lên tiếng :
- Bà Ashley đấy à ?
- Vâng!
- Tên tôi là Ben Cohn. Tôi là phóng viên của tỠWashington Post. Không biết tôi có thể nói chuyện và i phút không?
Mary ngần ngại.
- Chúng tôi vừa đăng ký xong và tôi...
- Sẽ chỉ mất 5 phút thôi. Tháºt ra tôi chỉ muốn chà o bà !
- À, tôi cho rằng...
- Tôi đang lên đây.
Ben Cohn lùn và chắc nịch, có thân hình vạm vỡ và khuôn mặt méo mó của một võ sĩ đoạt giải. Ông ta trông giống một phóng viên thể thao. - Mary nghĩ.
Ông ngồi trên một chiếc ghế có tay đối diện với Mary.
- Bà đến Washington lần đầu chứ, bà Ashley? - Ben Cohn há»i.
- Vâng! - Nà ng nháºn thấy ông chẳng có sổ sách hoặc máy ghi âm nà o cả.
- Tôi sẽ không há»i bà câu há»i ngốc nghếch nà o đâu?
Nà ng cau mà y.
- Thế nà o là câu há»i ngốc nghếch?
- Bà thÃch Washington nhÆ° thế nà o? Má»—i khi má»™t nhân váºt nổi danh bÆ°á»›c ra khá»i má»™t chiếc phi cÆ¡ ở đâu đấy, việc đầu tiên hỠđược há»i là , ngà i thÃch địa Ä‘iểm nà y nhÆ° thế nà o?
Mary cÆ°á»i.
- Tôi không phải là má»™t nhân váºt nổi danh, nhÆ°ng tôi nghÄ© tôi sẽ rất thÃch Washington.
- Bà là má»™t giáo sÆ° tại TrÆ°á»ng đại há»c tiểu bang Kansas phải không?
- Vâng. Tôi dạy má»™t lá»›p có tên là Äông Âu: ChÃnh sách ngà y nay.
- Tôi hiểu rằng Tổng thống lần đầu tiên được biết đến bà khi ngà i Ä‘á»c má»™t quyển sách của bà vá» Äông Âu. Và các bà i viết ở tạp chÃ.
- Vâng!
- Và phần còn lại, nhÆ° há» nói, là lịch sá».
- Tôi cho rằng đấy là má»™t cách bất thÆ°á»ng để...
- Không phải bất thÆ°á»ng đâu. Jeane Kirpatrick được Tổng thống Reagan chú ý cÅ©ng bằng cách ấy và ngà i đã bổ nhiệm bà ta là m đại sứ tại Liên Hiệp Quốc. - Ông ta mỉm cÆ°á»i vá»›i nà ng - Váºy bà thấy đấy đấy là tiá»n lệ. Äấy là má»™t trong những lá»i đồn đại lá»›n tại Washington. Tiá»n lệ. Ông bà của bà là ngÆ°á»i Rumani à ?
- Ông tôi. Äúng đấy!
Ben Cohn ở lại thêm 15 phút nữa lấy tin vỠgốc gác của Mary.
Mary há»i :
- Khi nà o cuá»™c phá»ng vấn nà y sẽ Ä‘Æ°a lên báo? - Nà ng muốn biết chắc để gá»i các phó bản vá» cho Florence và Douglas và những bạn bè khác của nà ng tại quê nhà .
Ben Cohn đứng dáºy và nói mÆ¡ hồ :
- Lúc nà y thì tôi giữ nó lại. - Có một cái gì đấy vỠtình hình là m ông bối rối. Vấn đỠlà ông không hiểu đấy là cái gì - Chúng ta sẽ nói chuyện sau.
Sau khi ông đi, Beth và Tim và o phòng khách.
- Ông ta tỠtế không mẹ?
- Ừ, - Nà ng ngần ngại, không xác nháºn - mẹ nghÄ© thế.
Sáng hôm sau, Stanton Rogers gá»i Ä‘iện.
- Chà o bà Ashley. Stanton Rogers đây.
Giống nhÆ° nghe giá»ng nói của má»™t ngÆ°á»i bạn cÅ©. “Có lẽ vì ông là ngÆ°á»i duy nhất trong thà nh phố mà mình biết†- Mary nghÄ© thế.
- Chà o ông Rogers. Cám ơn ông đã cho ông Burns đón chúng tôi tại sân bay và thu xếp khách sạn cho chúng tôi!
- Tôi tin là bà hà i lòng! Tháºt đáng yêu!
- Tôi nghÄ© rằng sẽ là má»™t ý kiến hay nếu chúng ta gặp nhau để thảo luáºn má»™t số thủ tục mà bà sẽ phải trải qua.
- Tôi muốn thế đấy.
- Tại sao chúng ta hôm nay không dùng cơm trưa tại Grand nhỉ? Không xa khách sạn của bà đâu! Một giỠnhé?
- Tốt thôi!
- Tôi sẽ gặp bà ở phòng ăn dưới lầu nhé!
Bắt đầu đấy.
* * * * *
Mary thu xếp cho con nà ng ăn trong phòng và o lúc má»™t giá», má»™t chiếc taxi Ä‘Æ°a nà ng đến khách sạn Grand. Mary nhìn nó sợ hãi. Khách sạn Grand là trung tâm quyá»n lá»±c của thà nh phố. Các Bá»™ trưởng Ngoại giao và các nhà ngoại giao khắp thế giá»›i ở đấy và lý do tháºt dá»… thấy: Äấy là má»™t tòa nhà thanh nhã có má»™t hà nh lang uy nghi và những tầng lầu bằng đá cẩm thạch ý, những cây cá»™t duyên dáng đứng dÆ°á»›i trần nhà hình vòng cung.
Có một sân cây cảnh, một vòi phun và một hồ bơi lộ thiên. Cầu thang đá cẩm thạch đưa xuống nhà hà ng dạo mát, nơi Stanton Rogers đang đợi nà ng.
- Chà o bà Ashley!
- Chà o ông Rogers!
Ông cÆ°á»i.
- Nghe trịnh trá»ng quá. Bà nghÄ© thế nà o vá» việc ta gá»i nhau là Stan và Mary nhỉ?
Nà ng hà i lòng.
- Hay đấy!
Stanton Rogers có vẻ khác khác thế nà o ấy và Mary khó mô tả sá»± thay đổi ấy. Tại thị trấn Junction, ông có vẻ xa cách, hầu nhÆ° là má»™t sá»± căm ghét đối vá»›i nà ng. Bây giá» Ä‘iá»u ấy hình nhÆ° đã tan biển hoà n toà n. Ông nồng nhiệt và thân máºt. Sá»± khác biệt là ông ấy đã chấp nháºn mình! - Mary nghÄ© má»™t cách sung sÆ°á»›ng.
- Bà muốn dùng một ly rượu chứ?
- Không, cám ơn.
Há» gá»i bữa ăn trÆ°a. Những món khai vị hình nhÆ° quá đắt đối vá»›i nà ng. - Không nhÆ° giá cả tại thị trấn Junction đâu. - Giá phòng khách sạn của nà ng là 250 đô-la má»™t ngà y.
- “Dù thế nà o, tiá»n của mình sẽ không kéo dà i được mấy†- Mary nghÄ© thế.
- Stan, tôi không muốn có vẻ thô lỗ, nhưng ông có thể cho tôi biết lương đại sứ được bao nhiêu không?
Ông báºt cÆ°á»i.
- Äấy là má»™t câu há»i thú vị. LÆ°Æ¡ng của bà sẽ là 65.000 đô-la má»™t năm cá»™ng vá»›i phụ cấp nhà cá»a.
- Khi nà o thì bắt đầu?
- Lúc bà tuyên thệ.
- Và từ bây giỠđến lúc ấy!
- Bà sẽ được trả 75 đô-la một ngà y.
Tim nà ng chùng xuống. Số tiá»n ấy sẽ không lo được ngay cả phiếu thanh toán tiá»n khách sạn của nà ng, chÆ°a kể đến những khoản chi tiêu khác nữa.
- Tôi sẽ ở lại Washington có lâu không? - Mary há»i.
- Äá»™ má»™t tháng. Chúng tôi sẽ là m má»i việc theo khả năng để xúc tiến công việc của bà . Bá»™ trưởng Ngoại giao đã gá»i Ä‘iện đến chÃnh phủ Rumani để xin chấp thuáºn sá»± bổ nhiệm của bà . Nói riêng vá»›i bà nhé, đã có những cuá»™c thảo luáºn riêng tÆ° giữa hai chÃnh phủ. Sẽ chẳng có vấn Ä‘á» gì vá»›i ngÆ°á»i Rumani cả, nhÆ°ng bà vẫn còn phải được Thượng nghị viện thông qua!
- “Váºy là chÃnh phủ Rumani sẽ chấp nháºn mình†- Mary ngạc nhiên suy nghÄ© - “Có lẽ mình có đủ Ä‘iá»u kiện hÆ¡n là mình nháºn thức đượcâ€.
- Tôi đã há»™i ý không chÃnh thức vá» việc bà vá»›i chủ tịch Ủy ban liên hệ ngoại giao của Thượng viện. BÆ°á»›c kế tiếp sau đấy sẽ là má»™t cuá»™c tÆ°á»ng trình công khai của toà n thể Ủy ban. Há» sẽ há»i bà vá» gốc gác của bà , vá» sá»± trung thà nh của bà vá»›i quốc gia nà y, nháºn thức của bà vá» công việc, và bà hy vá»ng hoà n thà nh những gì.
- Sau đấy thế nà o?
- Ủy ban bỠphiếu và khi hỠnộp báo cáo, toà n thể Thượng viện sẽ bỠphiếu.
Mary cháºm rãi nói :
- Các việc bổ nhiệm đã được bổ nhiệm từ trước phải không?
- Uy tÃn của Tổng thống còn chÆ°a rõ vá»›i Ä‘iá»u nà y. Bà sẽ được sá»± ủng há»™ hoà n toà n của Tòa Bạch á»c. Tổng thống tha thiết tiến hà nh việc bổ nhiệm bà cà ng nhanh cà ng tốt. Bá»—ng nhiên tôi nghÄ© rằng bà và các cháu có thể thÃch Ä‘i xem phong cảnh trong Ãt ngà y tá»›i, nên tôi đã thu xếp má»™t chiếc xe và má»™t tà i xế cho bà và má»™t chuyến tham quan riêng tại Tòa Bạch ổc.
- á»’, cám Æ¡n ông nhiá»u.
Stanton Rogers mỉm cÆ°á»i.
- Rất hân hạnh.
* * * * *
Chuyến tham quan riêng tại Tòa Bạch á»c được thu xếp và o sáng hôm sau. Má»™t ngÆ°á»i hÆ°á»›ng dẫn Ä‘i theo há». HỠđược Ä‘Æ°a qua vÆ°á»n hồng Jacqueline Kennedy và khu vÆ°á»n Mỹ kiểu thế ká»· 16 gồm má»™t cái ao, cây cối và rau cá» dùng cho nhà bếp của Tòa Bạch á»c.
- TrÆ°á»›c mặt! - NgÆ°á»i hÆ°á»›ng dẫn thông báo - là cánh Äông: Äấy là các văn phòng quân sá»±, các liên lạc viên của Quốc há»™i vá»›i Tổng thống, má»™t phòng khách và văn phòng của Äệ nhất phu nhân.
HỠđi qua cánh Tây và nhìn và o Văn phòng Bầu dục của Tổng thống.
- Há» có bao nhiêu phòng ở đây? - Tim lên tiếng há»i.
- Có 132 phòng, 69 chiếc tủ, 29 lò sưởi và 17 phòng tắm.
- Chắc há» phải đến phòng tắm nhiá»u đấy!
- Tổng thống Washington đã coi sóc việc xây cất Tòa Bạch á»c. Ngà i là vị Tổng thống duy nhất không bao giỠở đây.
- Tôi chẳng trách ngÆ°á»i đâu! - Tim lẩm bẩm - Nó quá lá»›n.
Mary thúc khuỷu tay và nó đỠmặt.
Chuyến tham quan mất gần hai giỠvà lúc chấm dứt, gia đình Ashley mệt lừ và xúc động.
- “Äây là nÆ¡i tất cả đã khởi đầuâ€. - Mary nghÄ© thế - “Và giỠđây mình là má»™t thà nh phần của nóâ€.
- Mẹ à !
- Gì đó Beth?
- Mặt mẹ có vẻ buồn cÆ°á»i đấy.
* * * * *
Cú điện thoại từ văn phòng Tổng thống đến và o sáng hôm sau.
- Chà o bà Ashley. Tổng thống Ellison không biết liệu bà có thể có mặt chiá»u nay để gặp ngà i không?
Mary nhẫn nại.
- Vâng. Tôi... dĩ nhiên.
- Ba giá» thÃch hợp chứ?
- Tốt đấy!
- Một chiếc xe hòm sẽ đợi bà dưới lầu lúc 2 giỠ45.
Paul Elhson đứng lên trong lúc Mary được Ä‘Æ°a và o Văn phòng Bầu dục. Ông tiến đến bắt tay nà ng, cÆ°á»i cởi mở và nói :
- Gotcha.
Mary cÆ°á»i :
- ThÆ°a Tổng thống, tôi hà i lòng. Äây là má»™t đặc ân lá»›n cho tôi đấy!
- Ngồi xuống Ä‘i, bà Ashley. Cho phép tôi gá»i bà là Mary chứ?
- Xin ngà i tự nhiên!
Há» ngồi xuống trÆ°á»ng ká»·.
Tổng thống Ellison lên tiếng.
- Bà sẽ là doppelganger của tôi đấy. Bà biết đấy là gì không?
- Äấy là má»™t loại tinh thần tÆ°Æ¡ng đồng của má»™t con ngÆ°á»i sống!
- Äúng. Và đấy là chúng ta. Mary, tôi không thể nói cho bà biết tôi đã phấn khởi nhÆ° thế nà o khi tôi Ä‘á»c bà i báo má»›i nhất của bà . DÆ°á»ng nhÆ° tôi Ä‘ang Ä‘á»c lại Ä‘iá»u tôi đã viết váºy. Có nhiá»u ngÆ°á»i không tin rằng kế hoạch giữa các dân tá»™c của chúng ta có thể thá»±c hiện được, và tôi sẽ đùa hỠđấy.
ChÆ°Æ¡ng trình giữa các dân tá»™c của “chúng taâ€. Chúng ta sẽ đùa há». Ông ta là má»™t “ngÆ°á»i phù phép†- Mary nghÄ© thế. Nà ng nói to :
- Thưa Tổng thống, tôi muốn là m tất cả theo khả năng của mình.
- Tổng thống Ä‘ang trông cáºy và o bà . Rất nhiá»u. Rumani là vùng đất thá» nghiệm. Từ khi Groza bị ám sát, công việc của bà sẽ khó hÆ¡n. Nếu chúng ta có thể thà nh công ở đấy, chúng ta sẽ có thể thá»±c hiện tại các quốc gia cá»™ng sản khác.
Há» bá» ra thêm 30 phút nữa Ä‘e thảo luáºn má»™t số vấn Ä‘á» trÆ°á»›c mắt, và rồi Paul Ellison nói :
- Stanton Rogers sẽ sát cánh vá»›i bà . Ông ấy đã trở thà nh má»™t ngÆ°á»i rất hâm má»™ bà ! - Ông chìa tay ra - Chúc may mắn, doppelganger ạ!
* * * * *
Chiá»u hôm sau, Stanton Rogers Ä‘iện thoại cho Mary.
- Bà có hẹn lúc 9 giỠsáng mai với chủ tịch Ủy ban liên hệ ngoại giao của Thượng Viện.
Ủy ban liên hệ ngoại giao đặt văn phòng tại tòa nhà Russell, tòa nhà chÃnh phủ cổ nhất tại Washington. Má»™t tấm biển trong hà nh lang bên phải của ghi: Ủy ban liên hệ ngoại giao SD-419.
Vị chủ tịch là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tóc muối tiêu, máºp mạp vá»›i đôi mắt xanh sắc sảo và cá» chỉ thoải mái của má»™t chÃnh trị gia chuyên nghiệp.
Ông đón Mary ở cá»a.
- Charlie Campbell. Hân hạnh được gặp bà , bà Ashley ạ. Chắc chắn là tôi đã nghe nhiá»u vá» bà .
“Tốt hay xấu?†- Mary tá»± há»i.
Ông đưa nà ng đến một chiếc ghế.
- Cà phê nhé?
- Không. Cám ơn ngà i Thượng nghị sĩ. - Nà ng quá lo âu để cầm một cái tách trong tay.
Váºy thì, chúng ta hãy Ä‘i thẳng và o công việc. Tổng thống nôn nóng để bà đại diện cho chúng ta tại Rumani. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tất cả chúng tôi Ä‘á»u muốn ủng há»™ ngà i hoà n toà n bằng má»i cách có thể được. Câu há»i là ... bà có nghÄ© rằng bà có đủ Ä‘iá»u kiện để thi hà nh chức vụ ấy không, bà Ashley?
- Không, thưa ngà i.
Câu trả lá»i của nà ng là m ông sững sá».
- Xin lỗi bà ?
- Nếu ngà i muốn há»i rằng liệu tôi có kinh nghiệm ngoại giao nà o không để Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i các nÆ°á»›c, thì tôi không đủ tÆ° cách. Tuy nhiên, tôi đã được cho biết rằng má»™t phần ba các vị đại sứ của quốc gia cÅ©ng là những ngÆ°á»i không có kinh nghiệm trÆ°á»›c. Äiá»u mà tôi sẽ mang lại cho công việc của tôi là má»™t kiến thức vá» Rumani. Tôi quen thuá»™c vá»›i những vấn Ä‘á» kinh tế, xã há»™i của há» và ná»n tảng chÃnh trị của há». Tôi tin rằng tôi có thể phản ánh má»™t bức tranh tÃch cá»±c của quốc gia chúng ta cho ngÆ°á»i Rumani.
- “À†- Charlie Campbell ngạc nhiên suy nghÄ© - “Mình đã hy vá»ng má»™t cái đầu rá»—ng tuếchâ€.
Thá»±c sá»±, Campbell ghét Mary Ashley còn hÆ¡n trÆ°á»›c khi gặp nà ng nữa. Ông đã được cấp trên ra lệnh phải lo cho Mary Ashley được Ủy ban của ông chấp thuáºn, dù há» có nghÄ© gì vá» nà ng Ä‘i chăng nữa. Có nhiá»u tiếng cÆ°á»i khúc khÃch Ä‘ang tiếp tục trong hệ thống quyá»n lá»±c vá» Ä‘iá»u rất sai lầm mà Tổng thống đã là m, bằng cách chá»n má»™t ngÆ°á»i quê mùa vá»›i danh từ má»™t địa Ä‘iểm gá»i là thị trấn Junction, Texas. NhÆ°ng... Trá»i Æ¡i, mình nghÄ© có lẽ mấy tên ấy sẽ kinh ngạc má»™t chút đấy.
Ông nói to :
- Cuá»™c tÆ°á»ng trình trÆ°á»›c toà n thể Ủy ban sẽ tổ chức lúc 9 giá» sáng thứ tÆ°!
Äêm trÆ°á»›c buổi tÆ°á»ng trình, Mary hoảng sợ.
“Anh yêu, khi há» chất vấn em vá» kinh nghiệm của em. Em sẽ nói gì vá»›i há» nhỉ? Rằng tại thị trấn Junction, em là nữ hoà ng vá» việc nhà và rằng em đã thắng cuá»™c thi trượt tuyết ba năm liá»n Æ°? Em sợ đấy. á»’ em Æ°á»›c gì có anh ở đây vá»›i emâ€.
Nhưng một lần nữa, sự mỉa mai chạm đến nà ng. Nếu Edward còn sống, nà ng sẽ không có mặt ở đây. Mình sẽ an toà n và ấm cúng ở nhà với chồng con, nơi mà mình thuộc vỠnó.
Nà ng nằm thức trắng đêm.
* * * * *
Cuá»™c tÆ°á»ng trình được tổ chức tại phòng Ủy ban liên hệ ngoại giao của Thượng viện, vá»›i đầy đủ 15 uá»· viên hiện diện, ngồi trên má»™t chiếc bục trÆ°á»›c mặt má»™t bức tÆ°á»ng có treo bốn chiếc bản đồ thế giá»›i rá»™ng. Dá»c phÃa trái của căn phòng là bà n báo chà đầy các phóng viên và ở trung tâm, là những chiếc ghế cho 200 thÃch giả. Các góc nhà sáng lóa cho máy quay phim, truyá»n hình. Căn phòng đông nghẹt ngÆ°á»i. Peter Connors ngồi ở hà ng sau. Äá»™t nhiên có tiếng suỵt khi Mary bÆ°á»›c và o vá»›i Beth và Tim.
Mary mặc chiếc váy đen và áo cánh trắng. Con nà ng đã bị buộc phải bỠnhững chiếc quần Jeans và áo pull để mặc những bộ áo quần lịch sự đẹp đẽ nhất của chúng.
Ben Cohn, ngồi ở bà n báo chÃ, nhìn há» Ä‘i và o.
- “Chúa Æ¡i†- Ông ta nghÄ© - “Há» trông nhÆ° má»™t miếng bìa Normal Rockwellâ€.
Má»™t ngÆ°á»i phục vụ cho con nà ng ngồi tại má»™t hà ng ghế trÆ°á»›c, và Mary được Ä‘Æ°a đến chiếc ghế nhân chứng đối diện vá»›i Ủy ban. Nà ng ngồi dÆ°á»›i vòng ánh sáng của những chiếc đèn nóng, cố gắng che Ä‘áºy sá»± lo âu của mình.
Cuá»™c tÆ°á»ng trình bắt đầu. Charlie Campbell mỉm cÆ°á»i vá»›i Mary.
- Chà o bà Ashley. Chúng tôi cám Æ¡n bà đã ra trÆ°á»›c Ủy ban nà y. Chúng tôi sẽ tiến hà nh vá»›i những câu há»i.
HỠbắt đầu khá ngây thơ.
- Quả phụ...?
- Con cái...?
Các câu há»i nhẹ nhà ng và có vẻ khÃch lệ.
- Theo lý lịch mà chúng tôi đã được cung cấp, bà Ashley, trong nhiá»u năm qua, bà đã dạy khoa chÃnh trị tại TrÆ°á»ng đại há»c Tiểu bang Kansas. Việc ấy có đúng không?
- Thưa ngà i, vâng.
- Bà sinh trưởng tại Kansas à ?
- Vâng, thưa Thượng nghị sĩ.
- Ông bà của bà là ngÆ°á»i Rumani à ?
- Ông tôi. Vâng, thưa ngà i.
- Bà đã viết một cuốn sách và những bà i viết vỠviệc nối lại tình hữu nghị giữa Hoa Kỳ và các quốc gia thuộc khối Xô viết phải không?
- Vâng, thưa ngà i.
- Bà i viết cuối cùng được in trên tạp chà “Những vấn đỠngoại giao†và được Tổng thống chú ý phải không?
- Theo sự hiểu biết của tôi là như thế.
- Bà Ashley, xin bà vui lòng cho Ủy ban nà y biết tiá»n Ä‘á» căn bản của bà i viết của bà là gì?
Sá»± lo âu của nà ng tan biến nhanh chóng. GiỠđây, nà ng Ä‘ang đứng trên vùng đất vững chắc vì thảo luáºn vá» má»™t Ä‘á» tà i mà nà ng nắm rất vững. Nà ng cảm thấy nhÆ° nà ng Ä‘ang hÆ°á»›ng dẫn má»™t cuá»™c há»™i thảo chuyên đỠở trÆ°á»ng.
- Nhiá»u hiệp Æ°á»›c kinh tế cấp vùng vừa xuất hiện trên thế giá»›i và bởi vì các hiệp Æ°á»›c ấy Ä‘á»u riêng biệt vá»›i nhau nên được dùng để phân chia thế giá»›i thà nh những khối cạnh tranh và tÆ°Æ¡ng phản nhau, thay vì Ä‘oà n kết lại. Tây Âu có Thị TrÆ°á»ng Chung, Khối Äông Âu có COMECON và rồi còn có OECD gồm các quốc gia thị trÆ°á»ng tá»± do và phong trà o không liên kết của các nÆ°á»›c thế giá»›i thứ ba. Tiá»n Ä‘á» của tôi rất Ä‘Æ¡n giản. Tôi muốn thấy tất cả những tổ chức khác nhau và khép kÃn nà y liên kết lại vá»›i nhau bằng những sá»± rà ng buá»™c vá» kinh tế. Những cá nhân tham gia và o má»™t cổ phần có lợi không giết nhau. Tôi tin rằng cÅ©ng nguyên tắc ấy được áp dụng cho các quốc gia. Tôi muốn thấy rằng các quốc gia chúng ta phát Ä‘á»™ng má»™t phong trà o để thà nh láºp má»™t thị trÆ°á»ng chung bao gồm cả đồng minh và đối láºp. Hiện nay, và dụ chúng ta Ä‘ang trả hà ng tỉ đô-la để trữ ngÅ© cốc thặng dÆ° trong các kho ngÅ© cốc trong lúc dân chúng trong hà ng chục quốc gia Ä‘ang chết đói.
Thị trÆ°á»ng chung của má»™t thế giá»›i duy nhất có thể giải quyết được vấn đỠấy. Nó có thể chữa được những sá»± bất bình đẳng trong phân phối vá»›i những giá thị trÆ°á»ng phải chăng cho má»—i ngÆ°á»i. Tôi muốn tìm cách cho việc ấy xảy ra.
Thượng nghị sÄ© Harold Turkel, má»™t uá»· viên kỳ cá»±u của Ủy ban liên hệ ngoại giao và là má»™t đảng viên của đảng đối láºp, lên tiếng.
- Tôi muốn há»i ngÆ°á»i được bổ nhiệm Ãt câu há»i.
Ben Cohn chồm tới trên chiếc ghế.
- Nà o chúng ta bắt đầu. - Thượng nghị sÄ© Turkel Ä‘á»™ 70 tuổi, nghị lá»±c và góc cạnh, là má»™t ngÆ°á»i thô lá»— có tiếng - Bà Ashley, đây là lần đầu tiên bà đến Washington phải không?
- Vâng, thưa ngà i. Tôi nghĩ rằng đây là một trong...
- Tôi cho rằng bà đã Ä‘i lại nhiá»u chứ?
- À, không. Chồng tôi và tôi đã định đi, nhưng...
- Có bao giỠbà đến New York chưa?
- Không, thưa ngà i.
- California?
- Không, thưa ngà i!
- Äi châu Âu?
- Không. Như tôi đã nói, chúng tôi đã dự định...
- Thực sự có bao giỠbà đã ở ngoà i tiểu bang Kansas chưa, bà Ashley?
- Có. Tôi đã thuyết trình tại TrÆ°á»ng đại há»c Chicago và hà ng loạt cuá»™c nói chuyện tại Denver và Atlanta.
Turkel lạnh lùng nói :
- Bà Ashley, Ä‘iá»u ấy có lẽ rất thú vị cho bà đấy. Tôi không thể nhắc lại khi nà o Ủy ban nà y đã được yêu cầu chấp thuáºn cho má»™t ứng viên kém khả năng đối vá»›i má»™t chức vụ đại sứ cả. Bà hy vá»ng đại diện Hoa Kỳ trong má»™t quốc gia nhạy bén Äông Âu và bà bảo chúng tôi rằng toà n bá»™ kiến thức của bà vá» thế giá»›i xuất phát từ cuá»™c sống tại thị trấn Junction, Kansas, và trải qua má»™t Ãt ngà y tại Chicago, Denver và Atlanta. Äúng không?
Mary ý thức được các máy quay phim truyá»n hình Ä‘ang táºp trung và o mình nên nà ng nén giáºn.
- Không, thÆ°a ngà i. Kiến thức vá» thế giá»›i của tôi xuất phát từ sá»± nghiên cứu nó. Tôi có bằng tiến sÄ© vá» khoa há»c chÃnh trị và tôi đã giảng dạy tại TrÆ°á»ng đại há»c Kansas năm năm vá»›i trá»ng tâm là các quốc gia Äông Âu. Tôi quen thuá»™c vá»›i các vấn Ä‘á» hiện nay của dân tá»™c Rumani và việc chÃnh phủ của há» nghÄ© gì vá» Hoa Kỳ và tại sao. - Giá»ng của nà ng giỠđây mạnh hÆ¡n - Tất cả những gì há» biết vỠđất nÆ°á»›c ta là do các bá»™ máy tuyên truyá»n của há» bảo há». Tôi muốn đến đấy và thuyết phục há» rằng Hoa Kỳ không phải là má»™t quốc gia tham lam, hiếu chiến. Tôi muốn chỉ cho há» thấy má»™t gia đình Mỹ đặc thù nhÆ° thế nà o. Tôi...
Nà ng bá»—ng dừng lại, sợ mình đã Ä‘i quá xa trong cÆ¡n nóng giáºn. Và rồi, tháºt bất ngá» cho nà ng, các uá»· viên của Ủy ban bắt đầu vá»— tay. Tất cả trừ Turkel.
Cuộc chất vấn tiếp tục.
Má»™t giá» sau, Charlie Campbell há»i :
- Còn câu há»i nà o nữa không?
- Tôi nghÄ© rằng ngÆ°á»i được bổ nhiệm đã trình bà y rất rõ rà ng. - Má»™t thượng nghị sÄ© lên tiếng nháºn xét.
- Tôi đồng ý. Cám Æ¡n bà Ashley. Khóa há»p nà y được hoãn lại.
Peter Connors quan sát Mary, với vẻ suy tư trong một lúc, rồi lặng lẽ bỠđi trong lúc các thà nh viên báo chà đổ xô quanh nà ng.
- Việc bổ nhiệm của Tổng thống có phải là một việc bất ngỠđối với bà không?
- Bà có nghÄ© rằng há» sẽ chấp nháºn việc bổ nhiệm bà không, bà Ashley?
- Bà có thực sự tin rằng việc giảng dạy vỠmột quốc gia tạo cho bà đầy đủ tư cách để...
- Quay hÆ°á»›ng nà y, bà Ashley. Xin vui lòng mỉm cÆ°á»i. Má»™t lần nữa.
- BÃ Ashley...
Ben Cohn đứng xa những ngÆ°á»i khác, quan sát và lắng nghe.
- “Bà ấy tốt†- Ông nghÄ© - “Bà ấy có tất cả những câu trả lá»i hợp lý. Mình mong có được những câu há»i hợp lý vô cùngâ€.
* * * * *
Khi Mary trở vỠlại khách sạn, cảm xúc tê liệt, Stanton Rogers đang nắm điện thoại.
- A lô, bà Äại sứ.
Nà ng cảm thấy choáng váng vì nhẹ nhõm.
- Ông muốn nói rằng tôi đã thà nh công à , ông Stan? Cám Æ¡n ông tháºt nhiá»u. Tôi không thể nói vá»›i ông rằng tôi phấn khởi nhÆ° thế nà o đâu?
- Tôi cÅ©ng váºy, Mary! - Giá»ng nói của ông đầy vẻ tá»± hà o.
* * * * *
Khi Mary nói với con nà ng, chúng nó ôm chầm lấy nà ng.
- Con biết mẹ phải thà nhh công! - Tim reo lên.
Beth Ä‘iá»m tÄ©nh há»i :
- Mẹ có nghĩ rằng bố biết không?
- Mẹ chắc chắn rằng bố biết đấy, con yêu. - Mary mỉm cÆ°á»i - Mẹ sẽ không ngạc nhiên nếu bố thúc cho Ủy ban má»™t cái khuá»·u tay nhẹ nhẹ!
Mary điện thoại cho Florence, và khi Florence nghe tin, nà ng bắt đầu khóc :
- Kỳ quái tháºt! Hãy đợi cho đến lúc tôi loan tin nà y khắp thà nh phố đã.
Mary cÆ°á»i.
- Tôi sẽ dà nh sẵn một phòng cho chị và Douglas tại Tòa đại sứ đấy.
- Khi nà o chị đi Rumani?
- À, đầu tiên toà n thể Thượng nghị viện phải bỠphiếu đã, nhưng Stan nói rằng việc ấy chỉ là thủ tục thôi.
- Sau đấy thế nà o?
- Tôi phải qua Ãt tuần tại các buổi thuyết trình tại Washington, và rồi tôi và các cháu sẽ lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Rumani.
- Tôi không thể đợi để gá»i đến tòa báo Daily Union. - Florence thét lên - Thà nh phố có lẽ sẽ dá»±ng má»™t bức tượng cho chị đấy. Bây giá» tôi phải Ä‘i đây.
- Tôi quá xúc Ä‘á»™ng để nói chuyện. Tôi sẽ gá»i Ä‘iện cho chị và o ngà y mai.
Ben Cohn nghe kết quả cuá»™c tÆ°á»ng trình thừa nháºn khi ông trở vá» văn phòng. Ông vẫn còn băn khoăn. Và ông không biết tại sao.
Xem tiếp chương 14
|
31-08-2008, 07:06 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 14
Như Stanton Rogers tiên đoán cuộc bỠphiếu của toà n thể Thượng nghị viện chỉ là thủ tục.
Mary được Ä‘a số đông đủ bá» phiếu thuáºn. Khi Tổng thống Ellison nghe tin, bảo ngay Stanton Rogers :
- Chương trình của chúng ta đang tiến hà nh, Stan ạ. Bây giỠchẳng có gì có thể ngăn cản chúng ta được.
Stanton Rogers gáºt đầu đồng ý :
- Chẳng có gì cả.
* * * * *
Peter Connors Ä‘ang ở văn phòng khi ông nháºn được tin. Ông thảo ngay má»™t công Ä‘iện và mã hóa nó. Má»™t trong những nhân viên của ông Ä‘ang trá»±c tại phòng truyá»n tin CIA.
- Tôi muốn dùng hệ thống Rogers. - Connors nói - Hãy đợi bên ngoà i.
Hệ thống Rogers là má»™t hệ thống truyá»n tin tối máºt của CIA, chỉ có những ủy viên chấp hà nh cao cấp nhất má»›i được phép dùng. Các công Ä‘iện được chuyển Ä‘i bằng má»™t máy phát bằng tia lazer, trên má»™t tần số cá»±c cao trong má»™t phần giây. Connors còn lại má»™t mình, ông chuyển bức Ä‘iện. Nó được gá»i cho Sigmund.
Suốt tuần lá»… tiếp theo, Mary ghé đến thứ trưởng Ngoại giao, Trưởng ngà nh CIA, Bá»™ trưởng thÆ°Æ¡ng mại, các Giám đốc Ngân hà ng dịch vụ Manhattan tại New York và nhiá»u tổ chức Do Thái quan trá»ng. Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho những lá»i cảnh cáo, khuyên răn và yêu cầu.
Ned Tillngast tại CIA rất phấn khởi.
- ÄÆ°a ngÆ°á»i của chúng ta trở lại hoạt Ä‘á»™ng ở đấy tháºt là việc là m lá»›n lao đấy, bà Äại sứ ạ. Rumani đã trở thà nh Ä‘iểm mù của chúng ta từ khi chúng ta trở thà nh những ngÆ°á»i thất sủng. Tôi sẽ bổ nhiệm cho Tòa đại sứ của bà má»™t ngÆ°á»i vá»›i tÆ° cách là tùy viên của bà . - Ông Ä‘Æ°a mắt nhìn nà ng đầy ý nghÄ©a - Tôi chắc bà sẽ hợp tác hoà n toà n vá»›i ông ấy.
Mary không hiểu chÃnh xác Ä‘iá»u ấy có nghÄ©a là gì “Äừng há»i†- nà ng quyết định.
Buổi lá»… tuyên thệ nháºm chức của các tân đại sứ theo thông lệ được Bá»™ trưởng Ngoại giao chủ tá»a và thÆ°á»ng hay có từ 25 đến 30 ứng viên tuyên thệ cùng má»™t lúc. Sáng hôm buổi lá»… được tổ chức, Stanton Ä‘iện thoại cho Mary.
- Mary, Tổng thống yêu cầu bà có mặt tại Tòa Bạch á»c và o trÆ°a nay. Tổng thống sẽ Ä‘Ãch thân cho bà tuyên thệ. Hãy mang Tim và Beth theo.
Văn phòng bầu dục đầy các nhân viên báo chÃ.
Khi Tổng thống Ellison bÆ°á»›c và o vá»›i Mary và các con nà ng, các máy quay phim truyá»n hình bắt đầu quay và các máy quay phim cố định bắt đầu nháy.
Mary đã ở ná»a giá» trÆ°á»›c cùng vá»›i Tổng thống và ngà i đón tiếp nồng háºu và trấn an nà ng.
- Bà tháºt tuyệt cho việc bổ nhiệm nà y! – Ông bảo nà ng - nhÆ° thể tôi không há» chá»n bà váºy. Bà và tôi sẽ biến giấc mÆ¡ nà y thà nh sá»± tháºt đấy.
“Và quả tháºt có có vẻ giống nhÆ° má»™t giấc mÆ¡ đấy†- Mary nghÄ© thế trong lúc nà ng đối diện vá»›i dà n máy quay phim.
- Nà o, đưa tay phải lên!
Mary là m theo Tổng thống.
- Tôi, Mary Elizabeth Ashley, xin long trá»ng tuyên thệ rằng tôi sẽ ủng há»™ và bảo vệ Hiến pháp của Hoa Kỳ chống lại tất cả những kẻ thù trong và ngoà i nÆ°á»›c, rằng tôi sẽ thá»±c sá»± tin tưởng và trung thà nh vá»›i Hiến pháp, rằng tôi nháºn nhiệm vụ nà y má»™t cách tá»± do và không há» ngầm hạn chế tán thà nh đẩy đủ và trung thà nh nà o cả, rằng tôi sẽ hoà n thà nh đầy đủ và trung thà nh các nghÄ©a vụ của văn phòng mà tôi sắp bÆ°á»›c và o, xin Thượng Äế giúp tôi.
Và thế là xong. Nà ng trở thà nh vị đại sứ tại cộng hòa xã hội chủ nghĩa Rumani.
* * * * *
Công việc buồn tẻ bắt đầu. Mary được lệnh đến trình diện tại Ban Vụ châu Âu và Nam TÆ° của Bá»™ Ngoại giao, tá»a lạc tại Tòa Nhà Nhá» trông ra các Äà i ká»· niệm Washington và Lincoln. Ở đấy nà ng được giao cho má»™t văn phòng nhá», tạm thá»i, nhÆ° cái há»™p cạnh tổ công tác Rumani.
James Stickley, sÄ© quan tổ công tác Rumani, là má»™t nhà ngoại giao chuyên nghiệp có 25 năm trong nghá». Ông ta trạc cuối ngÅ© tuần, tầm vóc trung bình, vá»›i má»™t khuôn mặt xảo quyệt và đôi môi má»ng, nhá». Äôi mắt ông ta mà u nâu nhạt lạnh lẽo. Ông ta nhìn khinh bỉ những chÃnh trị gia được bổ nhiệm nà o xâm nháºp và o thế giá»›i của ông.
Ông ta được xem là chuyên viên xuất sắc nhất vá» tổ công tác Rumani, và khi Tổng thống Ellison loan báo kế hoạch của ông nhằm há»— trợ má»™t vị đại sứ tại Rumani, Stiekley đã bà ng hoà ng vì ông ta hoà n toà n hy vá»ng rằng chức vụ ấy sẽ được trao cho ông ta. Tin tức vá» Mary Ashley là má»™t đòn cay đắng. Thá»±c khá tệ vì đã bị bá» qua, nhÆ°ng bị mất mặt vá»›i má»™t chÃnh trị gia được bổ nhiệm - má»™t ngÆ°á»i không tên tuổi từ Kansas - là má»™t Ä‘iá»u tháºt xúc phạm.
- Cáºu có thể tin được không? - Ông ta lên tiếng há»i Bruce, ngÆ°á»i bạn thân nhất của ông ta - Phân ná»a những vị đại sứ của chúng ta Ä‘á»u là loại quái quá»· gì ấy. Việc ấy không bao giá» có thể xảy ra tại Anh hoặc Pháp đâu nhé. Há» dùng các sÄ© quan tại ngÅ© rà nh nghá». Quân Ä‘á»™i có gá»i má»™t tay tà i tá» là m tÆ°á»›ng không nhỉ? Mà thôi, ở hải ngoại, những tay đại sứ tà i tá» quái quá»· của chúng ta là m tÆ°á»›ng cả đấy.
- Cáºu say rồi, Jimbo ạ.
- Tôi sẽ còn say hơn nữa.
Bây giỠông ta dò xét Mary Ashley trong lúc nà ng ngồi đối diện bà n là m việc của ông ta.
Mary cÅ©ng dò xét ông ta. Có má»™t Ä‘iá»u gì đấy trông bần tiện ở ông ta. - “Mình sẽ không muốn biến ông ta thà nh kẻ thù†- Mary nghÄ© thế.
- Bà có nháºn thức rằng bà sắp được Ä‘Æ°a đến má»™t chức vụ cá»±c kỳ bén nhạy không, bà Ashley?
- Vâng, dĩ nhiên. Tôi...
- Vị đại sứ tiá»n nhiệm của chúng ta đã bÆ°á»›c sai má»™t bÆ°á»›c và toà n bá»™ mối liên hệ đã nổ tung và o mặt chúng ta. Chúng ta phải mất ba năm để bÆ°á»›c lại và o cái cá»a ấy. Tổng thống sẽ Ä‘iên lên nếu chúng ta cho nó nổ trở lại đấy.
- Nếu ta cho nó nổ, ông ta muốn nói như thế.
- Chúng tôi sẽ phải biến bà thà nh má»™t chuyên viên tức khắc. Chúng tôi không có nhiá»u thì giá».
Ông ta trao cho nà ng một ôm hồ sơ.
- Bà có thể bắt đầu bằng cách Ä‘á»c những báo cáo nà y.
- Tôi sẽ bỠcả buổi sáng của tôi cho nó!
- Không. Trong vòng 30 phút nữa, theo chÆ°Æ¡ng trình bà sẽ bắt đầu há»c tiếng Rumani. Lá»›p há»c thÆ°á»ng mất hà ng tháng, nhÆ°ng tôi được lệnh phải dạy bà tháºt căng.
Thá»i gian đã biến thà nh má»™t vết lem, má»™t cÆ¡n lốc hoạt Ä‘á»™ng là m Mary kiệt sức. Má»—i buổi sáng, nà ng và Stickley phải cùng nhau xem qua các hồ sÆ¡ hà ng ngà y của tổ công tác Rumani.
- Tôi sẽ Ä‘á»c những công Ä‘iện bà gá»i đến Stickley cho nà ng biết. - Những bản mà u và ng là vá» hoạt Ä‘á»™ng, những bản mà u trắng là tin tức. Những bản sao các công Ä‘iện của bà sẽ được gá»i đến Bá»™ quốc phòng, CIA, USIA, Bá»™ văn khố và hà ng chục các bá»™ khác. Má»™t trong những vấn đỠđầu tiên mong đợi bà giải quyết là những ngÆ°á»i Mỹ Ä‘ang bị giữ trong các nhà tù Rumani. Chúng ta muốn hỠđược thả ra.
- HỠbị kết tội gì!
- Gián Ä‘iệp, ma túy, trá»™m cắp, bất cứ thứ gì ngÆ°á»i Rumani muốn kết tá»™i.
Mary không biết phải xoay sở cách nà o để được một lệnh tha cho một tội phạm gián điệp cả. Mình sẽ tìm ra cách!
- Äúng - Nà ng nói cá»™c lốc.
- Hãy nhá»› Rumani là má»™t trong những quốc gia Äông Âu Ä‘á»™c láºp hÆ¡n cả. Chúng ta sẽ phải khuyến khÃch thái Ä‘á»™ ấy.
- Äúng nhÆ° thế.
Stickley nói.
- Tôi sẽ cho bà má»™t cái gói. Äừng để nó rá»i khá»i tay bà . Chỉ bà được xem thôi. Khi bà đã Ä‘á»c và tiêu thụ nó xong, tôi muốn bà đÃch thân giao cho tôi và o sáng mai. Còn câu há»i nà o nữa không?
- Không, thưa ngà i!
Ông ta trao cho nà ng má»™t phong bì dà y dán bằng băng keo Ä‘á».
- Xin má»i, ký và o đây.
Nà ng thở dà i.
* * * * *
Suốt chuyến Ä‘i trở vá» khách sạn, Mary kẹp nó chặt và o đùi, cảm thấy mình nhÆ° nhân váºt trong má»™t phim James Bond.
Con nà ng đã mặc quần áo chỉnh tỠđợi nà ng.
- “Ồ!†- Mary nhá»› lại - “Mình đã hứa Ä‘Æ°a chúng Ä‘i ăn cÆ¡m Tà u và xem phimâ€.
- Các con, - Nà ng nói - có má»™t sá»± thay đổi kế hoạch. Chúng ta sẽ Ä‘i ngắm cảnh và o má»™t buổi chiá»u khác. Tối nay, chúng ta sẽ ở nhà và ăn tối trong phòng. Mẹ có việc khẩn cấp phải là m.
- Äược thôi, mẹ ạ.
- Äồng ý.
Và Mary nghÄ©: “TrÆ°á»›c khi Edward mất, có lẽ chúng đã thét lên nhÆ° giặc. NhÆ°ng chúng đã phải trưởng thà nh. Tất cả chúng ta Ä‘á»u phải trưởng thà nhâ€.
Nà ng ôm cả hai đứa và o lòng.
- Mẹ sẽ Ä‘á»n cho các con. - Nà ng hứa.
Váºy mà James Stickley trao cho nà ng không tin được. - “Chẳng lạ gì khi ông ta muốn đòi lại ngay†- Mary nghÄ© thế. Äó là những báo cáo chi tiết vá» má»i viên chức quan trá»ng của Rumani, từ chủ tịch xuống đến bá»™ trưởng thÆ°Æ¡ng mại. Äó là hồ sÆ¡ vá» những thói quen tình dục, sá» dụng tà i chánh, bạn bè, những nét cá biệt và thà nh kiến của há».
Má»™t số tà i liệu tháºt trắng trợn. Bá»™ trưởng thÆ°Æ¡ng mại, và dụ, hay ngủ vá»›i tình nhân và ngÆ°á»i tà i xế trong lúc vợ ông ta quan hệ vá»›i ngÆ°á»i hầu.
Mary thức đến ná»a đêm để há»c thuá»™c tên và những lá»—i nhá» của những ngÆ°á»i nà ng sẽ phải Ä‘Æ°Æ¡ng đầu. - Mình không biết liệu mình sẽ có thể giữ được má»™t khuôn mặt chân tháºt khi gặp há» không?
Buổi sáng, nà ng trả lại các tà i liệu máºt.
Stickley nói :
- Äược rồi, bây giá» thì bà đã biết má»i việc cần biết vá» các lãnh tụ Rumani rồi!
- Xong má»™t số đấy. - Mary nói nhá».
- Có má»™t Ä‘iá»u bà nên ghi nhá»›: lúc nà y bá»n Rumani đã biết má»i việc cần phải biết vá» bà đấy.
- Há» sẽ không là m được gì nhiá»u đâu. - Mary nói.
- Không à ? - Stiekley dá»±a và o thà nh ghế - Bà là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ và bà cô Ä‘Æ¡n. Bà có thể chắc chắn rằng hỠđã ghi nháºn bà là má»™t mục tiêu dá»… dà ng đấy. Há» sẽ tấn công và o sá»± cô Ä‘Æ¡n của bà . Má»i hà nh vi của bà sẽ được quan sát và ghi hồ sÆ¡. Tòa đại sứ và dinh của bà sẽ bị soi mói. Tại các quốc gia cá»™ng sản, chúng ta bị buá»™c phải dùng các “ban tham mÆ°u địa phÆ°Æ¡ngâ€, nên má»i kẻ giúp việc trong dinh sẽ là nhân viên của công an Rumani đấy.
-“Ông ta định là m cho mình hoảng sợ†- Mary nghÄ© thế - “Mà thôi, chẳng ăn nhằm gì đâuâ€.
Má»—i giá» trong ngà y của Mary hình nhÆ° Ä‘á»u được trÆ°ng dụng và hầu hết các buổi chiá»u cÅ©ng thế. Ngoà i các bà i há»c ngôn ngữ Rumani, chÆ°Æ¡ng trình của nà ng còn bao gồm má»™t lá»›p tại Viện Ngoại giao tại Rosslyn, các cuá»™c thuyết minh tại cÆ¡ quan tình báo quốc phòng, các buổi há»p vá»›i Bá»™ trưởng ISA - Các vấn Ä‘á» an ninh quốc tế - và vá»›i các Ủy ban thượng viện. Tất cả Ä‘á»u có những yêu cầu, các lá»i khuyên, các câu há»i.
Mary cảm thấy có tá»™i đối vá»›i Beth và Tim. Nhá» sá»± giúp đỡ của Stanton Rogers, nà ng đã tìm được má»™t ngÆ°á»i giám há»™ cho con nà ng. Thêm và o đấy, Beth và Tim đã gặp được má»™t số trẻ con khác sống trong khách sạn, nên Ãt ra chúng cÅ©ng có được má»™t số bạn để chÆ¡i; tuy nhiên, nà ng vẫn không thÃch bá» bê chúng quá nhiá»u.
Mary coi là quan trá»ng việc ăn Ä‘iểm tâm vá»›i con má»—i buổi sáng trÆ°á»›c khi nà ng Ä‘i tham dá»± lá»›p ngoại ngữ lúc 8 giá» tại viện. Môn ngoại ngừ tháºt khó tin được.
Mình còn kinh ngạc tại sao ngÆ°á»i Rumani có thể nói thứ tiếng ấy được nhỉ. - Nà ng há»c to những câu - Chà o - Bumă Dimineata - Cám Æ¡n - Multamésc - Không sao - Cu Plăcére - Tôi không hiểu. - Nu Inteleg - ThÆ°a ngà i - Domnule - ThÆ°a cô – Domniscara. Và chẳng có từ nà o được Ä‘á»c theo vần của nó cả.
Beth và Tim ngồi nhìn nà ng vất vả vá»›i bà i là m ở nhà của nà ng và Beth cÆ°á»i toe toét.
- Äây là sá»± trả thù của chúng con vá» việc mẹ bắt chúng con há»c các bản cá»u chÆ°Æ¡ng đấy.
* * * * *
James Stickley nói :
- Bà Äại sứ, tôi muốn bà gặp tùy viên quân sá»± của bà , đại tá William Mc Kinney.
Bill Mc Kinney mặc thÆ°á»ng phục nhÆ°ng vá»›i tÆ° cách quân sá»± của ông, nó lại trông giống má»™t bá»™ quân phục. Ông ta là má»™t ngÆ°á»i trung niên cao lá»›n có má»™t khuôn mặt phong trần chằng chịt những vết sẹo.
- ThÆ°a bà Äại sứ. - Giá»ng ông chói tai và nặng ná» nhÆ° có má»™t vết thÆ°Æ¡ng ở cổ.
- Tôi hà i lòng được gặp ông. - Mary nói.
Äại tá Mc Kinney là nhân viên tham mÆ°u đầu tiên của nà ng và việc gặp ông là m nà ng có má»™t ý thức phấn khởi. Nó có vẻ nhÆ° Ä‘Æ°a vị trà má»›i của nà ng đến gần hÆ¡n.
- Tôi mong được là m việc với bà tại Rumani.
Äại tá Mc Kinney lên tiếng.
- Trước đây ông đã đến Rumani chưa?
Vị đại tá và James Stickley trao đổi nhau một cái nhìn.
- Ông ấy đã đến đấy trước kia. - Stickley đáp.
* * * * *
Má»i buổi chiá»u thứ hai, các phiên há»p ngoại giao dà nh cho các tân đại sứ được tổ chức trong má»™t phòng há»p trên tầng tám của Bá»™ Ngoại giao.
“Trong công tác ngoại giao, chúng ta có má»™t hệ thống chỉ huy chặt chẽ, - lá»›p há»c được cho biết nhÆ° thế. - Trên cùng là đại sứ. DÆ°á»›i ông ta (dÆ°á»›i nà ng, Mary tá»± Ä‘á»™ng nghÄ© thê) - là DCM - Phó trưởng phái Ä‘oà n. DÆ°á»›i ông ta (dÆ°á»›i nà ng) - có lãnh sá»± chÃnh trị, lãnh sá»± kinh tế, lãnh sá»± hà nh chánh và lãnh sá»± các vấn Ä‘á» công cá»™ng. Rồi quà vị có các tùy viên nông nghiệp, thÆ°Æ¡ng mại và quân sá»±. - Äấy là đại tá Mc Kinney†- Mary nghÄ© thế - “Khi quý vị đến nhiệm sở má»›i, quý vị sẽ được quyá»n bất khả xâm phạm vá» ngoại giao. Quý vị không bị bắt vì lái xe nhanh, lái xe lúc say rượu, đốt nhà hoặc ngay cả việc sát hại. Khi quý vị chết, chẳng ai được chạm đến xác quý vị, hoặc khám xét bất cứ giấy tá» gì quý vị có thể bá» lại. Quý vị sẽ không phải trả các phiếu mua - các cá»a hiệu không thể kiện quý vịâ€.
Có ai đất trong lá»›p la to, “Äừng để vợ tôi nghe Ä‘iá»u ấyâ€.
Giảng viên liếc đồng hồ.
- TrÆ°á»›c buổi há»c tá»›i, tôi Ä‘á» nghị quý vị nghiên cứu Sách hÆ°á»›ng dẫn các vấn Ä‘á» ngoại giao, chÆ°Æ¡ng 2. Äoạn 300, Ä‘á» cáºp đến các quan hệ xã há»™i. Cám Æ¡n quý vị.
* * * * *
Mary và Stanton Rogers dùng bữa trưa tại khách sạn Watergate.
- Tổng thống Ellison muốn bà là m má»™t số việc truyá»n thông đại chúng cho ngà i - Rogers nói.
- Loại việc truyá»n thông đại chúng nà o váºy?
- Chúng ta sẽ thiết láºp má»™t số việc mang tÃnh chất quốc gia. Há»p báo, radio, truyá»n hình chẳng hạn.
- Tôi chÆ°a bao giá», mà thôi, nếu Ä‘iá»u ấy quan trá»ng, tôi sẽ cố gắng.
- Tốt. Chúng tôi sẽ phải cho bà một tủ quần áo mới. Bà không thể ngồi chụp ảnh hai lần với bộ quần áo cũ.
- Stan, việc ấy sẽ mất cả má»™t gia tà i đấy. Ngoà i ra, tôi không có thì giỠđể Ä‘i phố. Tôi báºn từ sáng sá»›m cho đến khuya. Nếu...
- Chẳng có gì đáng lo cả. Helen Moody.
- Gì thế?
- Bà ấy là má»™t trong những ngÆ°á»i Ä‘i mua hà ng chuyên nghiệp hà ng đầu tại Washington. Chỉ việc giao má»i việc cho bà ấy.
* * * * *
Helen Moody là má»™t phụ nữ da Ä‘en duyên dáng đã thôi việc. Chị đã từng là má»™t ngÆ°á»i mẫu thà nh công trÆ°á»›c khi bắt đầu công việc Ä‘i mua hà ng riêng. Chị xuất hiện tại phòng khách sạn của Mary và o má»™t buổi sáng sá»›m và bá» ra má»™t giỠđể xem qua tủ áo của nà ng.
- Rất tốt cho thị trấn Junction, - Chị nói thẳng - nhÆ°ng chúng ta phải diện tháºt đẹp tại Washington DC chứ, đúng không nà o?
- Tôi không có nhiá»u tiá»n để...
Helen Moody cÆ°á»i to.
- Tôi biết cách trả giá. Và chúng ta sẽ nhanh thôi. Bà sẽ cần má»™t chiếc áo dạ há»™i dà i chấm đất, má»™t chiếc áo cho các bữa tiệc cốc tai và các cuá»™c tiếp tân buổi chiá»u, má»™t chiếc áo buổi xế cho các bữa tiệc trà và các bữa tiệc trÆ°a, má»™t bá»™ đồ mặc dạo phố hoặc mặc trong văn phòng, má»™t chiếc áo Ä‘en, và má»™t khăn quà ng đầu thÃch hợp cho các tang lá»… chÃnh thức.
Việc mua hà ng mất ba ngà y. Khi xong việc, Helen Moody ngắm Mary Ashley.
- Bà vốn đẹp, nhưng tôi nghĩ rằng chúng ta còn có thể là m cho bà đẹp hơn nữa. Tôi muốn bà đến gặp Susan tại Rainbow để là m mặt và rồi tôi sẽ đưa bà đến Billy tại Sushine để là m tóc.
Và o buổi chiá»u sau, Mary tình cá» gặp Stanton Rogers tại má»™t bữa ăn chiá»u thân máºt tổ chức tại CorcoLan Gallery. Ông ta nhìn Mary mỉm cÆ°á»i.
- Bà trông đẹp mê hồn đấy.
Cuá»™c tấn công chá»›p nhoáng của đám truyá»n thống báo chà bắt đầu. Äạo diá»…n là Ian Villlers, Trưởng Ban liên lạc báo chà của Bá»™ Ngoại giao.
Villiers trạc cuối tứ tuần, má»™t cá»±u nhà báo hiếu Ä‘á»™ng, có vẻ nhÆ° quen biết tất cả má»i ngÆ°á»i trong đám báo chÃ.
Mary bá»—ng thấy mình đứng trÆ°á»›c ống kÃnh của Ä‘Ã i Good Morning America, Meet The Press, và Firing Line. Nà ng bị tá» Washington Post, tá» New York Times và ná»a chục các nháºt báo quan trá»ng khác phá»ng vấn. Nà ng trả lá»i phá»ng vấn của tá» Times của London, Der Spiegel, Oggi và Le Monde. Tạp chà Time viết các bà i đặc biệt vá» nà ng và con nà ng. Ảnh của Mary Ashley hình nhÆ° có khắp nÆ¡i và bất cứ nÆ¡i nà o có loan tin vá» má»™t biến cố tại má»™t góc xa xăm nà o đấy của thế giá»›i, nà ng Ä‘á»u bị yêu cầu cho lá»i bình phẩm. Tối đến, Mary và con nà ng trở thà nh những nhân váºt nổi danh.
Tim nói :
- Mẹ Æ¡i, tháºt nhÆ° có ma quá»· ấy, khi trông thấy ảnh của mình trên bìa của tất cả các tạp chÃ.
- Äúng là ma quy tháºt đấy. - Mary đồng ý.
Dù sao nà ng cũng cảm thấy khó chịu vỠtất cả những việc đăng tải ấy. Nà ng nói với Stanton Rogers vỠviệc ấy.
- Hãy nhìn và o đấy nhÆ° là má»™t phần việc của bà . Tổng thống Ä‘ang tìm cách tạo nên má»™t hình ảnh. Lúc bà đến châu Âu, má»i ngÆ°á»i ở đấy sẽ biết bà là ai.
* * * * *
Ben Cohn và Akiko Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng, khá»a thân, Akiko là má»™t cô gái Nháºt đáng yêu, trẻ hÆ¡n chà ng phóng viên 10 tuổi. HỠđã gặp nhau Ãt năm trÆ°á»›c khi chà ng viết má»™t chuyện vá» các ngÆ°á»i mẫu và hỠđã sống chung vá»›i nhau kể từ đấy. Cohn Ä‘ang có Ä‘iá»u gì đấy.
- Có vấn Ä‘á» gì đấy, anh? - Akiko dịu dà ng há»i - Anh có muốn em tiếp tục vá»›i anh thêm nữa không?
Tâm trà chà ng Ä‘ang để mãi táºn đâu đâu.
- Không. Anh Ä‘ang có Ä‘iá»u bá»±c mình.
- Em không thấy, nà ng ghẹo.
- Nó ở trong đầu anh, Akiko ạ. Anh bá»±c mình vá» má»™t Connors. Có Ä‘iá»u gì đấy kỳ lạ, xảy ra trong thà nh phố nà y.
- Có Ä‘iá»u gì má»›i lạ đâu nà o?
- Äiá»u nà y khác hẳn. Anh không thể hình dung ra được.
- Anh muốn nói vỠchuyện ấy không?
- Äấy là Mary Ashley. Anh đã trông thấy bà ấy trên bìa của sáu tạp chà trong hai tuần lá»… qua và bà ấy vẫn chÆ°a nháºn nhiệm sở? Akiko à , có ai đấy Ä‘ang quảng cáo cho bà Ashley nhÆ° má»™t minh tinh Ä‘iện ảnh. Bà ấy và hai đứa con được đăng loạn xạ khắp các tá» báo và tạp chÃ. Tại sao váºy nhỉ?
- Em được cho là ngÆ°á»i duy nhất có đầu óc Äông PhÆ°Æ¡ng ma mãnh. Em nghÄ© rằng ngÆ°á»i ta Ä‘ang là m cho phức tạp má»™t việc rất Ä‘Æ¡n giản.
Ben Cohn đốt má»™t Ä‘iếu thuốc và giáºn dữ báºp mạnh :
- Em có thể đúng đấy. - Chà ng lẩm bẩm.
Nà ng lần tay xuống và bắt đầu mơn trớn chà ng.
- Anh thấy thế nà o vỠviệc tắt điếu thuốc ấy đi và đốt em lên?
* * * * *
- Có má»™t bữa tiệc được tổ chức để chiêu đãi Phó Tổng thống Bradford, - Stanton Rogers báo cho Mary biết - và tôi đã thu xếp để bà được má»i đến. Và o tối thứ sáu tại Câu lạc bá»™ Pan American.
Câu lạc bá»™ Pan American là má»™t tòa nhà rá»™ng, yên tÄ©nh có má»™t khoảng sân trong tháºt rá»™ng và thÆ°á»ng xuyên được dùng cho những buổi tiệc há»p mặt ngoại giao. Bữa ăn tối chiêu đãi phó Tổng thống là má»™t công việc công phu vá»›i những chiếc bà n bà y dao mạ bạc cổ xÆ°a bóng loáng và những chiếc cốc Baccarat lấp lánh. Có má»™t ban nhạc nhá».
Danh sách thá»±c khách gồm những nhân váºt Æ°u tú của thủ đô. Ngoà i ông bà Phó Tổng thống, còn có các thượng nghị sÄ©, các đại sứ và các nhân váºt nổi tiếng thuá»™c má»i tầng lá»›p xã há»™i.
Mary nhìn quanh cuá»™c há»p mặt quyến rÅ©.
- “Mình phải nhá»› má»i việc để có thể kể lại cho Beth và Tim nghe†- Nà ng nghÄ© thế.
Khi bữa ăn tối được loan báo, Mary bá»—ng thấy mình hòa lẫn và o má»™t bà n ăn má»™t cách thú vị vá»›i các thượng nghị sÄ©, các viên chức và các nhà ngoại giao của Bá»™ Ngoại giao. NgÆ°á»i nà o cÅ©ng trông hấp dẫn và bữa ăn tuyệt vá»i.
Lúc 11 giá», Mary nhìn đồng hồ và nói vá»›i vị thượng nghị sÄ© bên phải nà ng :
- Tôi không hay vỠkhuya đến thế. Tôi đã hứa với con tôi là sẽ vỠsớm đấy.
Nà ng đứng dáºy và gáºt đầu vá»›i những ngÆ°á»i ngồi cùng bà n.
- Tháºt là thÃch thú được gặp tất cả các ngà i. Chúc ngủ ngon.
Có má»™t sá»± im lặng đầy kinh ngạc và má»i ngÆ°á»i trong phòng tiệc rá»™ng lá»›n quay lại để nhìn Mary trong lúc nà ng bÆ°á»›c qua sà n khiêu vÅ© và đi ra.
- Ồ Chúa ơi! - Stanton Rogers nói nhỠ- không một ai bảo cho bà ấy biết cả.
Stanton Rogers ăn sáng với Mary sáng hôm sau.
- Mary! - Ông nói - Äây là má»™t thà nh phố giữ luáºt lệ nghiêm ngặt. Nhiá»u ngÆ°á»i ngu xuẩn, nhÆ°ng tất cả chúng ta phải sống nhá» hỠđấy.
- Ồ! Tôi đã là m gì thế?
Ông thở dà i.
- Bà đã hủy luáºt số má»™t: Không ai được phép rá»i bà n tiệc trÆ°á»›c ngÆ°á»i khách danh dá»±. Äêm qua, ngÆ°á»i khách danh dá»± đấy là Phó Tổng thống Hoa Kỳ.
- á»’, trá»i Æ¡i!
- Phân ná»a số Ä‘iện thoại tại Washington Ä‘á»u gá»i toáng lên cả đấy.
- Tôi xin lá»—i, Stan. Tôi không biết. Dù sao, tôi đã hứa vá»›i bá»n trẻ...
- Chẳng có bá»n trẻ nà o cả tại Washington, chỉ có cá» chỉ trẻ thôi. Thà nh phố nà y là của quyá»n lá»±c. Äừng bao giá» quên Ä‘iá»u ấy.
Tiá»n bạc chứng tá» là má»™t vấn Ä‘á» giá sinh hoạt khủng khiếp. Giá cả má»i thứ tại Washington hình nhÆ° đối vá»›i Mary Ä‘á»u cao quá. Nà ng giao má»™t số đồ cần giặt ủi cho ngÆ°á»i phục vụ khách sạn và khi nà ng nháºn được phiếu, nà ng sững sá». - 5 đô-la rưỡi để giặt má»™t cái áo cánh, - nà ng nói. - Và má»™t đô-la 95 cho má»™t cái xu chiêng?
- Thôi đi, - Nà ng thỠnhư thế - từ nay mình sẽ tự giặt lấy.
Nà ng ngâm bÃt tất dà i của nà ng trong nÆ°á»›c lạnh và cho và o tủ lạnh. Bằng cách ấy, các thứ giữ gìn được lâu hÆ¡n. Nà ng giặt bÃt tất, khăn tay và quần lót của con nà ng cùng vá»›i xu chiêng của nà ng trong cháºu rá»a mặt. Nà ng trải khăn tay lên gÆ°Æ¡ng soi để phÆ¡i khô và rồi cẩn tháºn xếp lại để khá»i phải ủi. Nà ng phÆ¡i áo của nà ng và quần của Tim bằng cách treo lên giá của gÆ°Æ¡ng sen, vặn vòi nÆ°á»›c nóng của gÆ°Æ¡ng sen tháºt mạnh và đóng cá»a phòng tắm lại. Má»™t buổi sáng khi Beth mở cá»a, nó chạm phải má»™t bức tÆ°á»ng hÆ¡i nóng.
- Mẹ, mẹ là m gì đấy!
- Tiết kiệm tiá»n. - Mary nói cho nó biết má»™t cách kiêu kỳ - Äồ giặt ủi tốn cả gia tà i đấy.
- Nếu Tổng thống và o nhà thì sao? Sẽ trông nhÆ° thế nà o? Ngà i sẽ nghÄ© rằng chúng ta là bá»n Okie đấy!
- Tổng thống sẽ không và o đâu. Và con là m Æ¡n đóng cá»a phòng tắm lại. Con phà tiá»n đấy.
Quả thá»±c là bá»n Okie? Nếu Tổng thống bÆ°á»›c và o và trông thấy việc nà ng Ä‘ang là m, ngà i sẽ hãnh diện vì nà ng. Nà ng sẽ chỉ cho ngà i bảng giá đồ giặt của khách sạn và cho ngà i biết nà ng đã tiết kiệm được bao nhiêu bằng cách sá» dụng việc là m ngây thÆ¡ của má»™t ngÆ°á»i Mỹ bình thÆ°á»ng. Ngà i sẽ xúc Ä‘á»™ng.
- Nếu có nhiá»u ngÆ°á»i hÆ¡n trong chÃnh phủ có được óc tưởng tượng của bà , bà Äại sứ ạ, ná»n kinh tế của quốc gia chúng ta sẽ khá hÆ¡n nhiá»u. Chúng ta đã mất tinh thần tiên phong từng là m cho quốc gia nà y vÄ© đại. Dân tá»™c chúng ta đã ủy mị. Chúng ta cáºy quá nhiá»u: và o các thiết bị Ä‘iện tiết kiệm thá»i gian và Ãt cáºy và o chÃnh sá»± tiết kiệm của chúng ta. Tôi muốn dùng bà là m má»™t tấm gÆ°Æ¡ng sáng cho má»™t số những ngÆ°á»i ăn tiêu lãng phà tại Washington, những ngÆ°á»i nghÄ© rằng quốc gia nà y được là m bằng tiá»n. Bà có thể dạy cho tất cả bá»n há» má»™t bà i há»c. Thá»±c sá»±, tôi có má»™t ý kiến tuyệt vá»i. Mary Ashley, tôi sẽ bổ nhiệm bà là m bá»™ trưởng bá»™ tà i chánh.
HÆ¡i nóng len ra từ dÆ°á»›i cá»a phòng tắm. Mary mÆ¡ mà ng mở cá»a. Má»™t đám hÆ¡i nóng trà n và o phòng khách.
Có tiếng chuông reo ở cá»a, và má»™t lúc sau Beth lên tiếng nói :
- Mẹ ơi, ông James Stickley đến để gặp mẹ đấy.
Xem tiếp chương 15
|
|
|
| |