|
|
12-11-2008, 12:45 AM
|
|
Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 16 Bách Hợp Hương Cân
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: tiểu Tâm Di
Lúc ấy góc bên phÃa đông, ngÆ°á»i đứng đầu của bá»n bịt mặt nạ bá»—ng tiến lên má»™t bÆ°á»›c, quát há»i tiếp:
- Bằng hữu có hiểu quy củ của giang hồ hay không?
Hoa Vân Biểu chợt Ä‘á»™ng linh cÆ¡, vá»™i thò tay và o trong ngÆ°á»i móc ra má»™t váºt Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i ná» xem, nói:
- Tại hạ có tÃn váºt nà y, xin các hạ và o thông báo cho.
TÃn váºt mà Hoa Vân Biểu Ä‘Æ°a ra đó không phải lạ lùng gì mà chÃnh là chiếc khăn lụa trắng mà ngà y nỠở háºu viện Thái Bình cung chà ng đã ngẫu nhiên lượm được.
Chiếc khăn lụa trắng thoang thoảng mùi hÆ°Æ¡ng nà y mà ngà y ná» khi Ngá»c Kiếm Lệnh Chủ bá» Ä‘i đã đánh rÆ¡i lại.
Hoa Vân Biểu lượm lên xem, vì nhất thá»i hiếu kỳ, chà ng không Ä‘Ã nh vứt Ä‘i, chỉ định lúc nà o rá»—i rảnh sẽ lấy ra xem tiếp. Sau vì quá nhiá»u sá»± việc dồn dáºp xảy tá»›i, nên chà ng sá»›m quên bẵng mất việc đó. Cho tá»›i hiện tại, tuy chà ng biết rõ chiếc khăn đó bằng lụa trắng, nhÆ°ng bên trên có được thêu dệt gì không, thì chà ng vẫn không há» hay biết.
Hiện giá» sở dÄ© chà ng hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° trên cÅ©ng là theo phÆ°Æ¡ng pháp đã đối phó vá»›i Hiệp Äiệp, nghÄ©a là cố kéo dà i thá»i gian rồi tùy cÆ¡ ứng biến.
NhÆ°ng dù sao lần nà y chà ng cÅ©ng cảm thấy có rất nhiá»u hy vá»ng. Tại sao lại có sá»± lạ lùng nhÆ° trên?
Äiá»u đó không có gì đáng lấy là m lạ cả, vì chà ng thầm nghÄ©: “trong Ä‘Æ°Æ¡ng kim võ lâm hiện tại, Huyết Kiếm Ma Äế không những là má»™t vị Thiên vÆ°Æ¡ng sát tinh trong Hắc đạo, và Hiệp Äiệp Liá»…u Trung Bình ba năm trÆ°á»›c đây đã cam chịu đầu giặc là m môn hạ bên ngoà i của Ma cung, mà cho đến bây giá» vẫn chÆ°a được hân hạnh và o Ma cung yết kiến Ma đế má»™t lần nà o. Xem nhÆ° váºy, đủ biết Huyết Kiếm Ma đế oai vá»ng lá»›n lao đến thế nà o? Thủ lãnh đã nhÆ° váºy, thì má»™t tay chân đắc lá»±c nhÆ° Ngá»c Kiếm Lệnh Chủ ắt không phải là má»™t nhân váºt tầm thÆ°á»ng. Và trong võ lâm, phà m các nhân váºt nổi danh, thì không má»™t ai là không có tÃn phù riêng.
Ngá»c Kiếm Lệnh Chủ cÅ©ng không ngoà i trÆ°á»ng hợp trên. Chiếc khăn lụa trắng nà y không nhất định là tÃn phù của vị Ngá»c Kiếm Lệnh Chủ ấy, nhÆ°ng rất có thể trên mặt chiếc khăn thêu dệt ẩn ký đồng dạng vá»›i tÃn phù. Chỉ cần nhÆ° thế cÅ©ng gá»i là đủ để đối phÆ°Æ¡ng tin tưởng rồi.
Vì váºy, khi Hoa Vân Biểu Ä‘Æ°a chiếc khăn ấy ra, trong lòng chà ng thầm cầu mong má»™t việc, là hy vá»ng trên mặt chiếc khăn ấy có thêu má»™t tÃn hiệu gì đặc biệt, chứ đừng có giống nhÆ° những chiếc khăn lụa trắng bình thÆ°á»ng khác.
NgÆ°á»i bịt mặt ná» vá»™i tra kiếm và o vá», tiến lên mấy bÆ°á»›c đỡ lấy chiếc khăn ấy, rồi tiến tá»›i dÆ°á»›i ánh đèn lá» má», chăm chú quan sát.
Sau cùng, y tiến tá»›i trÆ°á»›c mặt Hoa Vân Biểu gáºt đầu nói:
- Äược rồi, các hạ hãy đợi chỠở nÆ¡i đây.
Khi ngÆ°á»i bịt mặt ná» quan sát chiếc khăn liá»n quay lÆ°ng vá» phÃa Hoa Vân Biểu. Vì váºy, chà ng chỉ có thể suy Ä‘oán được hai Ä‘iá»u sau:
Chiếc khăn tay đó không phải chỉ bằng má»™t miếng lụa trắng bình thÆ°á»ng, mà trên đó thể nà o cÅ©ng có thêu dệt má»™t phù hiệu gì? Äiá»u thứ hai, ngÆ°á»i bịt mặt ná» nhất định đối vá»›i phù hiệu trên chiếc khăn ấy không am tÆ°á»ng rõ rà ng. Vì váºy y không lá»™ ra má»™t chút vẻ gì tôn kÃnh vá»›i Hoa Vân Biểu cả, mà sở dÄ© y Æ°ng chịu và o thông báo, bất quá là y không dám hà nh Ä‘á»™ng hồ đồ để đắc tá»™i vá»›i Hoa Vân Biểu, gây sá»± phiá»n phức và o thân.
Lúc nà y Hoa Vân Biểu chỉ mong sao chiếc khăn tay ná» là má»™t tÃn váºt mà bá»n ngÆ°á»i nà y có thể nháºn ra được là của Ngá»c Kiếm Lệnh Chủ, dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Huyết Kiếm Ma Äế thôi.
Nếu không nhÆ° thế, thì sá»± việc sẽ rắc rối, phiá»n phức không thể tưởng tượng được.
Chỉ giây lát sau, trong lúc Hoa Vân Biểu Ä‘ang đứng lặng ngÆ°á»i suy nghÄ©, thì bá»—ng trong viện sáng trÆ°ng. Má»™t cánh cá»a thứ hai của trang viện bá»—ng có hai chiếc đèn lồng lục giác bằng Ä‘oạn xuất hiện.
NgÆ°á»i cầm hai chiếc đèn đó là hai cánh tay thon nhá», trắng nõn nhÆ° ngá»c ngà .
Hoa Vân Biểu vá»™i ngẩng mặt lên nhìn, thì thấy đó là hai tỳ nữ rất xinh đẹp, mình mặc cung trang mà u tÃa, lÆ°ng có kết giải lụa má»ng hồ Ä‘iệp...
Hai thị nữ bÆ°á»›c ra tiá»n viện, bá»—ng đứng dạt sang hai bên. Liá»n lúc đó, nhân váºt cầm kiếm Ä‘em chiếc khăn và o thông báo đã bÆ°á»›c ra.
NhÆ°ng lần nà y y rất cung kÃnh, khom mình nói:
- Phụng lệnh dụ của giáo chủ, xin nghênh bái sứ giả của Huyết Kiếm cung.
Hoa Vân Biểu thở phà o một cái nhẹ nhõm. Tuy nhiên chà ng lại bỗng biến thà nh một vị sứ giả.
Chà ng cố là m ra vẻ thản nhiên, thủng thẳng cất bÆ°á»›c, mặt ngẩng lên trá»i, tay chắp sau lÆ°ng ung dung bÆ°á»›c theo hai tỳ nữ ná» và o trong háºu viện.
Hoa Vân Biểu vừa đi vừa nghĩ bụng:
“Tên ná» vừa xÆ°ng hô là giáo chủ, không hiểu là vị giáo chủ của giáo phái nà o thế? Không hiểu sau khi gặp gỡ, ta nên đối đáp nhÆ° thế nà o để không để lá»™ chân tÆ°á»›ng? á»’, thôi được, cứ Ä‘Ã nh nhắm mắt theo chân váºy, tá»›i lúc đó sẽ tùy cÆ¡ ứng biến, chứ biết là m sao hÆ¡nâ€.
Khi bÆ°á»›c và o tá»›i đệ tam trong viện, khi ngẩng mặt lên nhìn, Hoa Vân Biểu má»›i vỡ nhẽ. Thì ra đó chẳng phải là giáo phái nà o khác lạ mà chÃnh là Ảo Ảnh giáo.
Lúc ấy trong viện đèn Ä‘uốc sáng trÆ°ng, nhất là bên mé cá»a phÃa đông có rất đông đảo nam thanh nữ tú tụ há»p ồn à o.
Má»™t mỹ phụ áo tÃa tuổi ngoà i ba mÆ°Æ¡i, đã đứng chá» sẵn ở trÆ°á»›c cá»a Ä‘iện. Tóc mây thiếu phụ bay phất phÆ¡ trÆ°á»›c gió, hai má nhÆ° hoa Ä‘Ã o, mặt chứa đầy vẻ xuân tình, tuy gÆ°Æ¡ng mặt không thể gá»i được là hoa nhÆ°á»ng nguyệt thẹn, nhÆ°ng thân hình của nà ng uyển chuyển vá»›i những Ä‘Æ°á»ng nét tháºt quyến rÅ©, hiếm thấy trên thế gian, nhất là khóe thu ba Ä‘ong Ä‘Æ°a lấp lánh gợi tình, khiến ai nhìn thấy cÅ©ng phải bồi hồi rung cảm.
Hoa Vân Biểu ngầm hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, rồi cháºm rãi bÆ°á»›c tá»›i. Mỹ phụ áo tÃa tiến lên nghênh đón, nghiêng mình, mỉm cÆ°á»i nói:
- ÄÆ°á»ng Äiệp Phong cung kÃnh nghênh tiếp đại giá của sứ giả. Hoa Vân Biểu nghÄ© bụng:
“Thì ra đây là giáo chủ của Ảo Ảnh giáo danh tiếng đã lừng lẫy khắp võ lâm, Âm DÆ°Æ¡ng La Sát ÄÆ°á»ng Äiệp Phong. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u kỳ quái, y thị Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t giáo chủ của má»™t môn phái, sao đối vá»›i má»™t vị sứ giả mà cÅ©ng tá» vẻ cung kÃnh đến thế?â€
Nghĩ đoạn, chà ng cũng vội chắp tay hoà n lễ, đáp:
- Không dám.
Âm DÆ°Æ¡ng La Sát cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa nở, há»i:
- Dám há»i ngà i xÆ°ng hô ra sao?
Hoa Vân Biểu cố là m ra vẻ già nua cháºm rãi đáp:
- Lão hủ là Tôn TỠHư.
Âm Dương La Sát đôi mắt sáng lấp lánh hơi chớp mấy cái rồi nghiêng mình nói tiếp:
- á»’, thì ra là Tôn Tá» HÆ°, Tôn lão tiá»n bối. Tiện thiếp ngưỡng má»™ phong thái của lão tiá»n bối đã lâu, hôm nay được kiến diện tháºt là vinh hạnh biết bao. Nhân đây cÅ©ng đủ thấy những lá»i đồn đại vá» Tôn lão tiá»n bối mà tiện thiếp đã nghe được quả nhiên không phải là ngoa.
Hoa Vân Biểu buồn cÆ°á»i, mắng chá»i thầm:
“NgÆ°Æ¡i đừng khéo lẻo mồm lẻo mép... không ngoa cái con khỉ. Kể ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng khéo ăn nói lắmâ€.
Âm Dương La Sát bỗng dơ chiếc tay trắng nõn lên, miệng thỠthẻ nói:
- Xin má»i Tôn tiá»n bối hãy và o trong nhà xÆ¡i nÆ°á»›c.
Dứt lá»i, y thị thân hình uyển chuyển bá»—ng hÆ¡i nhÃch sang bên nhÆ°á»ng bÆ°á»›c, giÆ¡ tay ra, dắt tay Hoa Vân Biểu cùng tiến và o trong ná»™i thất.
Hoa Vân Biểu không ngỠđối phương lại có cỠchỉ suồng sã đó. Theo bản năng, chà ng vội nhún chân lướt sang bên năm thước tránh né.
Äây là má»™t bản lãnh duy nhất hiện thá»i của Hoa Vân Biểu. Äó là môn khinh công thượng thừa. Lúc nà y chà ng thi triển ra cÅ©ng là má»™t sá»± ngẫu nhiên, nhÆ°ng tốc Ä‘á»™ cá»±c kỳ nhanh nhẹn, khiến Âm DÆ°Æ¡ng La Sát thấy váºy cÅ©ng phải ngẩn ngÆ°á»i ra, mặt lá»™ đầy vẻ kÃnh phục.
Hoa Vân Biểu bỗng sực nhớ tới tình hình trước mặt, vội luôn miệng nói “không dám, không dám†để che giấu hà nh vi thất thố của mình vừa rồi.
Chà ng vá»™i giÆ¡ tay ra chỉ khoảng hÆ¡n ba chục thanh niên nam nữ giáo đồ của Ảo Ảnh giáo Ä‘ang tụ hợp phÃa ngoà i cá»a, nói:
- Không biết trong số các thanh niên nam nữ kia có vị nà o thân thủ xuất sắc hơn hết không?
Âm DÆ°Æ¡ng La Sát không hiểu ý của chà ng muốn nói gì, hÆ¡i ngạc nhiên, há»i:
- Tôn tiá»n bối có việc gì định sai bảo thế? Hoa Vân Biểu vuốt râu, mỉm cÆ°á»i đáp:
- Số là lúc lão hủ tá»›i đây, thì bá»—ng phát giác được có má»™t bằng hữu dám cả gan theo dõi phÃa sau. Y tưởng lão hủ không hay biết hà nh tung của y. Kỳ tháºt, hắc hắc... bất quá lão hủ không thèm ra tay trừng trị y đó thôi. Hiện tại vị bằng hữu ấy có lẽ hãy còn Ä‘ang ẩn núp quanh quất phÃa ngoà i trang. Lão hủ hy vá»ng giáo chủ sẽ cho khoảng mÆ°Æ¡i vị giáo đồ ra cho tên ná» má»™t bà i há»c, sống chết bất kể, để cho y được nếm cái mùi vị khổ sở đã dám theo dõi lão hủ nhÆ° thế nà o.
Âm DÆ°Æ¡ng La Sát ngạc nhiên há»i tiếp:
- Có tên dám cả gan nhÆ° thế tháºt Æ°?
Dứt lá»i, y thị liá»n quay ra bên ngoà i, phất tay ra hiệu, nói:
- Trần Quang, Di PhÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i hãy xuất lãnh đồng môn, mau Ä‘em theo Vô Tình thÃch ra bên ngoà i, kiếm cho được tên khả nghi đã theo dõi Tôn lão tiá»n bối đây.
Ngoà i cá»a có tiếng dạ ran. MÆ°á»i bóng Ä‘en đã nhanh nhẹn lÆ°á»›t ra khá»i trang viện tức thì.
Hoa Vân Biểu thấy thân pháp của bá»n giáo đồ Ảo Ảnh giáo đó không phải là tầm thÆ°á»ng, trong lòng hoan há»·, nghÄ© bụng:
“Phen nà y tên tiểu tá» há» Liá»…u xÆ°a nay cÅ©ng rất ham chuá»™ng nữ sắc, hiện tại số ngÆ°á»i ra lùng kiếm ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có tá»›i phân ná»a là mỹ nữ. NhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i có chết cÅ©ng là m con quá»· phong lÆ°uâ€.
Lúc ấy Âm DÆ°Æ¡ng La Sát Ä‘ang đứng cạnh đó vá»™i má»i chà ng ngồi xuống. Äôi bên vừa an tá»a xong, Âm DÆ°Æ¡ng La Sát bá»—ng thở dà i, nói:
- Vị hảo muá»™i muá»™i của tiện thiếp cho tá»›i hôm nay má»›i chịu thứ lá»—i cho tiện thiếp. Hà ! Nà ng muốn tiện thiếp phải sá»›m gia nháºp là m tá»a hạ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của Ma đế...
Hoa Vân Biểu bỗng lấy là m lạ, nghĩ bụng:
“Cái gì, Ngá»c Kiếm Lệnh Chủ lại là em gái của vị Âm DÆ°Æ¡ng La Sát nà y Æ°?†Lúc ấy Âm DÆ°Æ¡ng La Sát đã ngẩng mặt lên há»i:
- Thế nà ng ta hiện bây giỠở đâu? Hoa Vân Biểu nghiêm nghị đáp:
- Tại Sà o Hồ.
Âm Dương La Sát nói:
- Tại sao nà ng ta lại biết rằng tiện thiếp ở đâu mà đem chiếc khăn Bách Hợp HÆ°Æ¡ng Cân của nà ng trao cho lão tiá»n bối, muốn nhá» Tôn lão tiá»n bối giúp cho?
Có trá»i má»›i biết được chiếc khăn tay đó tại sao lại có cái tên là Bách Hợp HÆ°Æ¡ng Cân? Hoa Vân Biểu vuốt râu cháºm rãi đáp:
- Äó là nà ng ta cảm thấy...
Âm DÆ°Æ¡ng La Sát tá»±a nhÆ° đã hiểu rõ được Hoa Vân Biểu muốn nói gì rồi, sắc mặt lá»™ vẻ cảm kÃch, nói:
- Hảo muá»™i muá»™i của tôi không hiểu được Sà o Hồ Tam Bố Y, má»—i tên Ä‘á»u có má»™t thân võ công tuyệt đỉnh, mà chỉ sợ rằng ngay cả tôi đây là tá»· tá»· mà cÅ©ng đối phó không xong thôi.
Không ngỠÂm DÆ°Æ¡ng La Sát lại được sá»± lượng thứ của Ngá»c Kiếm hảo muá»™i, nên má»›i thốt ra những lá»i hảo sảng nhÆ° thế. Bởi váºy Hoa Vân Biểu giỠđây má»›i hiểu rõ tối hôm nay Ảo Ảnh giáo muốn tá»›i tìm tòi bá»n Sà o Hồ Tam Bố Y.
Äối vá»›i bá»n Sà o Hồ Tam Bố Y thì Hoa Vân Biểu cÅ©ng đã từng được nghe nói qua khi chà ng còn ở trong Cái Bang.
Sà o Hồ Tam Bố Y là ba anh em khác há». NgÆ°á»i đứng đầu tên là Thốc Bút Bố Y Lam Sinh Hoa, ngÆ°á»i em thứ hai là Thi Tá»u Bố Y Hồ SÆ¡n Lâm, ngÆ°á»i em út là Cô Minh Bố Y DÆ°Æ¡ng Bá»™ Thuáºt.
Ba ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là những nhân váºt thà nh danh rất sá»›m trong võ lâm, ngà y trÆ°á»›c rất có tiếng tăm, vá» sau ba ngÆ°á»i ngưỡng má»™ danh tiếng của nhau liá»n tìm tá»›i kết bái. Ai nấy Ä‘á»u bá» Ä‘i cái danh hiệu lúc ban đầu, để lấy má»™t cái danh hiệu chung là Sà o Hồ Tam Bố Y nhÆ° kể trên.
Sà o Hồ vốn là nÆ¡i của ba ngÆ°á»i định cÆ°. Những ngÆ°á»i quen biết tá»›i thăm, bất luáºn thân thế của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o, chỉ cần nói chuyện hợp là đá»u được coi nhÆ° thượng khách.
Dần dần vá» sau, vì ba ngÆ°á»i Ä‘á»u có thái Ä‘á»™ tá»± cao tá»± đại, nên những nhân váºt võ lâm cÅ©ng Ãt lui tá»›i giao du, má»—i ngà y má»™t xa lánh dần.
Bởi váºy, chẳng bao lâu sau, trong võ lâm ai nấy Ä‘á»u quy cả ba anh em há» là ngÆ°á»i trong giá»›i hắc đạo.
Sà o Hồ Tam Bố Y vá»›i Ảo Ảnh giáo có thể nói là ở hai nÆ¡i rất xa cách nhau, không có dÃnh dáng qua lại gì cả, thì tại sao lại có chuyện gây hấn nhÆ° thế?
Äó là điểm sau cùng mà Hoa Vân Biểu rất muốn tìm biết. Chẳng qua chà ng cÅ©ng biết rằng mình không thể tùy tiện há»i cho ra nhẽ đấy thôi.
Chỉ thấy chà ng khẽ gáºt đầu, há»i:
- Ba ngÆ°á»i bá»n há» tại sao đến giá» nà y vẫn chÆ°a tá»›i?
Âm Dương La Sát đưa mắt nhìn ra mà n đêm đen tối bên ngoà i, đáp:
- Theo Æ°á»›c định là sau canh ba. Chắc há» cÅ©ng sắp tá»›i bây giá».
Y thị vừa nói dứt lá»i, tức thì từ trên nóc nhà có má»™t bóng ngÆ°á»i vá»™i vã nhảy xuống, nói:
- HỠđã tới rồi.
Tiếp theo đó, liá»n có trên mÆ°á»i ngÆ°á»i nối theo nhau nhảy xuống. Äó chÃnh là mÆ°á»i tên giáo đồ Ảo Ảnh giáo vừa được phái ra bên ngoà i.
Gá»i là tá»›i rồi, chắc chắn là muốn ám chỉ bá»n Sà o Hồ Tam Bố Y.
NhÆ°ng không hiểu Âm DÆ°Æ¡ng La Sát vì thị có Hoa Vân Biểu, sứ giả của Huyết Kiếm Ma Äế ngồi cạnh, hay là y thị vốn không coi Sà o Hồ Tam Bố Y và o đâu cả, nên nghe báo cáo xong vẫn thản nhiên nhÆ° thÆ°á»ng, há»i lại tên giáo đồ ná»:
- Thế các ngươi đã giải quyết tên kia chưa? Tên giáo đồ cúi đầu lộ vẻ bất an, đáp:
- Thuá»™c hạ không ngỠđược võ công của tên ấy chỉ bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng khinh công thì lại cao siêu cá»±c Ä‘á»™. Y Ä‘ang ẩn núp ở phÃa sau má»™t hà ng cây ráºm rạp ở trÆ°á»›c trang, thuá»™c hạ phát giác được liá»n xuất lãnh các giáo chúng bao vây chặt chẽ. NhÆ°ng khi giáp mặt, đôi bên má»›i trao đổi vá»›i nhau má»™t chiêu, tá»±a hồ nhÆ° tên ná» tá»± biết không sao Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± nổi, liá»n tung mình bá» chạy. Thuá»™c hạ rất hổ thẹn...
Âm DÆ°Æ¡ng La Sát giáºn dữ há»i:
- Thế ra các ngÆ°Æ¡i cho đến cả vạt áo của ngÆ°á»i ta cÅ©ng không đụng và o được, phải không?
Tên giáo đồ nỠvội biện bạch:
- Không, thuá»™c hạ đã ban cho y má»™t mÅ©i Vô Tình trÃch. Âm DÆ°Æ¡ng La Sát há»i:
- Y bị trúng ở chỗ nà o?
Tên giáo đồ đáp:
- PhÃa tai bên trái.
Âm Dương La Sát lúc ấy sắc mặt mới có vẻ ôn hòa, xua tay nói:
- Thôi, cho lui xuống!...
Y thị chÆ°a dứt lá»i, thì trong viện đã có ngÆ°á»i cÆ°á»i ha hả, nói:
- Má»›i tá»›i mà đã xua Ä‘uổi lui ra nhÆ° váºy, tháºt không hợp lý chút nà o. Ha ha... Âm DÆ°Æ¡ng La Sát sa sầm nét mặt, quay sang Hoa Vân Biểu nói:
- Tôn tiá»n bối hãy ra bên ngoà i xem sao Ä‘i.
Bá»n giáo đồ thấy hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c vá»™i rẽ sang hai bên nhÆ°á»ng lối.
Hoa Vân Biểu theo sát phÃa sau Âm DÆ°Æ¡ng La Sát, tiến thẳng ra bên ngoà i. Lúc ấy trong viện, dÆ°á»›i ánh trăng lá» má», có ba bóng ngÆ°á»i đứng sát cánh.
Ba ngÆ°á»i ná» Ä‘á»u mặt áo ngắn mà u trắng, đầu chÃt khăn, chân Ä‘i già y bố, tuổi Ä‘á»u trạc ngoà i ba mÆ°Æ¡i, tuy ăn mặc quần áo rất thô sÆ¡ giản dị, nhÆ°ng trông rất phong lÆ°u, tuấn dáºt.
NgÆ°á»i đứng giữa bá»n mặt Ä‘á» á»ng nhÆ° say rượu, là lão nhị, Thi Tá»u Bố Y. NgÆ°á»i bên phÃa trái, trên vai có Ä‘eo má»™t cái túi Ä‘á»±ng bút bằng vải trắng, lá»™ lên khá»i đầu vai, dà i khoảng ba tấc, không cần suy Ä‘oán cÅ©ng biết ngay chÃnh là lão đại, Thốc Bút Bố Y. Còn nhân váºt bên phải và cÅ©ng là ngÆ°á»i cuối cùng, Cô Minh Bố Y, tÆ°á»›ng mạo cÅ©ng rất đặc biệt, khác hẳn hai ngÆ°á»i kia, cặp mắt phượng hÆ¡i xếch lên phÃa trên, đôi ngÆ°Æ¡i Ä‘en láy nhÆ° há»™t nhãn, lóng lánh có thần, phối hợp vá»›i chiếc mÅ©i dá»c dừa, tháºt là má»™t thanh niên anh tuấn hiếm thấy.
Âm DÆ°Æ¡ng La Sát vừa đối diện vá»›i ba ngÆ°á»i ná», cặp mắt của y thị đã nhìn thẳng và o mặt Cô Minh Bố Y không rá»i.
Lúc ấy trong trang viện bốn bá» im phăng phắc nhÆ° tá», trừ mấy bó Ä‘uốc cắm ở trên vách tÆ°á»ng bị gió thổi phát ra những tiếng kêu “lách tách†nho nhá», cÆ¡ hồ nhÆ° nghe thấy cả tiếng hô hấp của má»i ngÆ°á»i.
Cô Minh Bố Y thái Ä‘á»™ rất ngạo mạn, khinh khỉnh ngẩng mặt lên nhìn trá»i, còn Âm DÆ°Æ¡ng La Sát thì cứ không ngá»›t ngắm nhìn nét mặt của đối phÆ°Æ¡ng.
Trông tình cảnh ấy khiến Hoa Vân Biểu đứng cạnh đó xem cũng cảm thấy bực bội cực độ.
Äang lúc ấy, bá»—ng thấy Thi Tá»u Bố Y liếc mắt nhìn lão Äại Thốc Bút Bố Y, cÆ°á»i hi hà nói:
- Lão Äại đã yên tâm chÆ°a? Má»— đã sá»›m nói rồi mà , phà m là chuyện gì có dÃnh dấp tá»›i mỹ nhân, chỉ cần dắt theo lão Tam của chúng ta thì cam Ä‘oan sẽ gặp hung hóa cát, má»i sá»± nhÆ° ý...
Âm Dương La Sát mặt đỠbừng, quát tháo:
- Há» Hồ kia, ngÆ°Æ¡i ăn nói báºy bạ gì thế?
Thi Tá»u Bố Y Hồ SÆ¡n Lâm quay mặt lại, cÆ°á»i hi hà đáp:
- Nếu nhÆ° nÆ°Æ¡ng tá» nghe nói mà nổi cÆ¡n nghiá»n lên, nghe má»™t lần chÆ°a đủ, má»— xin nhắc lại lần thứ hai cÅ©ng không sao. Má»— vừa nói: há»… có chuyện gì dÃnh dấp tá»›i mỹ nhân, thì...
Âm DÆ°Æ¡ng La Sát mặt cà ng á»ng Ä‘á» thêm, trợn mắt quát tiếp:
- HỠHồ, ngươi muốn chết phải không?
Dứt lá»i, y thị liá»n thuáºn tay vá»›t má»™t cái, rút luôn thanh bảo kiếm của má»™t thị nữ Ä‘ang Ä‘eo ngang lÆ°ng ra.
Chữ “phải không†vừa thốt ra khá»i miệng, thì mÅ©i kiếm đã nhÆ° má»™t chiếc cầu vồng bạc Ä‘iểm thẳng tá»›i giữa ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng.
Thi Tá»u Bố Y hÆ¡i né mình, rồi thừa cÆ¡ đẩy luôn tam đệ Cô Minh Bố Y vá» phÃa trÆ°á»›c, cÆ°á»i nói:
- Nà ng ta đã nổi cơn tam bà nh rồi đấy. Lão Tam, mau ra dẹp bớt cơn nóng nảy của nà ng ta đi...
Cô Minh Bố Y DÆ°Æ¡ng Bá»™ Thuáºt tá»±a hồ nhÆ° sá»›m biết lão Nhị có cá» chỉ trên, bá»—ng phất tay áo má»™t cái, quay ngÆ°á»i nhẹ nhà ng tránh sang bên. Cá» chỉ của y trông tháºt phong lÆ°u, tiêu sái.
NhÆ°ng lúc ấy mÅ©i kiếm của Âm DÆ°Æ¡ng La Sát đã đâm tá»›i nÆ¡i. Nà ng không ngá» lại có sá»± việc trên xảy ra, nên không sao thu thế lai kịp, lưỡi kiếm chỉ đâm vèo qua, cách hông của Cô Minh Bố Y mấy phân, thiếu chút nữa nà ng đã đả thÆ°Æ¡ng phải ngÆ°á»i mà mình Ä‘ang thầm ngưỡng má»™.
Thấy váºy, Âm DÆ°Æ¡ng La Sát cà ng giáºn dữ thêm, chỉ hÆ¡i Ä‘Æ°a mắt đầy tình tứ nguýt nhìn Cô Minh Bố Y má»™t cái, Ä‘oạn lại vung trÆ°á»ng kiếm, thét lá»›n má»™t tiếng, lại xông tá»›i tấn công Thi Tá»u Bố Y Hồ SÆ¡n Lâm tiếp.
Thi Tá»u Bố Y vừa chạy vòng quanh viện vừa kêu la om sòm:
- Cứu mạng mỗ với! Lão Tam, Lưu Bị nói rất đúng, anh em như thủ túc, thê tỠnhư y phục, y phục rách có thể may được, nhưng thủ túc bị gãy thì khó lấy gì để thay thế.
Hoa Vân Biểu thừa cơ hội đó, cố ý là m ra vẻ nghiêm nghị, đưa tay lên vuốt râu, quay đầu lại nói với một tên giáo đồ Ảo Ảnh giáo đứng cạnh đó, nói:
- Giáo chủ của các ngươi vì sao mà kết oán với ba cừu nhân nà y thế?
Tên giáo đồ tá»±a hồ nhÆ° cảm thấy rất khó giải đáp, chỉ lén Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn và o trong đấu trÆ°á»ng, Ä‘oạn má»›i vá»™i tiến lên má»™t bÆ°á»›c, khẽ đáp:
- Không ai có ân oán gì cả.
Hoa Vân Biểu ngẩn ngÆ°á»i há»i lại:
- Bạn nói sao?
Tên giáo đồ nỠđáp:
- Tiểu nhân muốn nói: đó là vì giáo chủ của bổn giáo nghe danh tiếng của ba anh em há» mà hẹn Æ°á»›c tá»›i, nhất là vì lão Tam Cô Minh Bố Y. Váºy Tôn lão tiá»n bối đã vỡ nhẽ chÆ°a?
Hoa Vân Biểu khẽ gáºt đầu, không nói tiếp nữa.
Hiện tại chà ng thấy bá»n Sà o Hồ Tam Bố Y cùng Ảo Ảnh giáo đã bắt đầu ra tay giao đấu, tháºt là lúc thÃch hợp cho mình thoát thân.
Chà ng cố ý là m ra vẻ nghiêng tai nghe ngóng, rồi quay sang Âm DÆ°Æ¡ng La Sát, trầm giá»ng nói:
- PhÃa đằng trÆ°á»›c hình nhÆ° có chút Ä‘á»™ng tÄ©nh, để lão phu ra đó xem. Âm DÆ°Æ¡ng La Sát vá»™i lá»›n tiếng ra lệnh:
- Trần Quang, PhÆ°Æ¡ng Di, hai ngÆ°á»i mau theo lão tiá»n bối ra ngoà i đó xem sao. Hoa Vân Biểu vá»™i nói:
- Lão phu không cần...
Thân hình chà ng bá»—ng chuyển Ä‘á»™ng, nhÆ° má»™t là n khói nhạt, trong nháy mắt đã biến mất dạng, khiến không những Âm DÆ°Æ¡ng La Sát ÄÆ°á»ng Äiệp Phong thấy váºy vừa kinh hãi vừa bá»™i phục, mà Sà o Hồ Tam Bố Y cÅ©ng ngạc nhiên khôn tả, nghÄ© bụng:
“Nhân váºt có khinh công tuyệt diệu đến mức nà y tháºt rất hiếm thấy trên giang hồ. Không hiểu sao trong bá»n cẩu nam nữ nà y lại có má»™t cao thủ lá»™ diện. Váºy anh em chúng ta không thể nà o sÆ¡ suất đượcâ€.
Hoa Vân Biểu ra khá»i trang viện, chà ng cÅ©ng không dám ngừng chân, vá»™i lÆ°á»›t Ä‘i luôn má»™t lúc hÆ¡n trăm dặm.
Ba hôm sau, chà ng đã Ä‘i tá»›i Äá»™ Giang Cá»u Hoa sÆ¡n.
- o O o -
Hết hồi 16
|
12-11-2008, 12:46 AM
|
|
Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 17 Kỳ Phong Ẩn Hiện
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: tiểu Tâm Di
Cá»u Hoa sÆ¡n trÆ°á»›c đây cÅ©ng có tên là Cá»u Tá» SÆ¡n, vì khu núi nà y có tất cả chÃn ngá»n kỳ phong nổi tiếng.
Trong ÄÆ°á»ng thi lÆ°u bút có hai câu thÆ¡ bất hủ, rất hùng tráng nhÆ° sau:
“Nghi thị Cá»u long yêu kiá»u đục phan thiên,
Hốt phùng phÃch lịch, nhất thanh hóa vị thạchâ€. Phá»ng dịch:
“Ngá»n Cá»u long yêu kiá»u đụng mây trá»i,
Má»™t tiếng sấm sét vang trá»i, chia ngá»n hóa thà nh đá bụiâ€.
NhÆ°ng Lý Bạch lại không cho chÃn ngá»n núi ấy giống rồng mà giống nhÆ° má»™t tòa sen, nên đã sáng tác câu thÆ¡ nhÆ° sau:
“Thiên hà quái lục thủy Tú xuất cá»u phù dung!†Phá»ng dịch:
“Trá»i mây nhÆ° nÆ°á»›c biếc
Mây bá»c chÃn đóa phù dungâ€.
Váºy rốt cuá»™c chÃn ngá»n núi ấy nên hình dung nhÆ° thế nà o má»›i đúng? Có ngÆ°á»i nói:
- ChÃn ngá»n núi ấy tiếp nối san sát nhÆ° má»™t con rồng uốn khúc, quả đúng nhÆ° trong hai câu thÆ¡ LÆ°u Vỹ TÃch đã mô tả.
Có ngÆ°á»i khác nói:
- ChÃn ngá»n núi ấy quây quần quy tụ trông nhÆ° má»™t Ä‘Ã i sen vÆ°Æ¡n cánh, tháºt Lý Bạch quả có mắt nháºn xét tinh tÆ°á»ng.
Má»—i ngÆ°á»i nói má»™t câu, không ai chịu ai là đúng cả. Kỳ tháºt Cá»u Hoa sÆ¡n có má»™t ngôi má»™ cổ rất lừng danh.
Äó là má»™ của tiến sÄ© Phà Quan Khanh Ä‘á»i ÄÆ°á»ng.
Nguyên Hòa vị niên, Phà Quan Khanh trở vá» an táng gia mẫu, ông ta đã than thở con cái chỉ mong là m nên để báo hiếu cha mẹ, nay ta đã nên danh pháºn thì song thân Ä‘á»u đã quy tiên, thá» há»i ta còn ham chuá»™ng chức tÆ°á»›c hÆ° danh là m chi nữa?
Sau đó, ông ta liá»n từ quan quy ẩn, suốt má»™t Ä‘á»i ở trên ngá»n Cá»u Hoa sÆ¡n.
Hoa Vân Biểu vốn ngưỡng má»™ danh thắng của núi Cá»u Hoa sÆ¡n đã lâu, nên khi chà ng vừa tá»›i nÆ¡i thì lúc ấy và o khoảng giá» Ngá».
Hoa Vân Biểu lên tá»›i lÆ°ng núi, chà ng cảm thấy bá»™ mặt hiện tại của mình đã bị rất nhiá»u ngÆ°á»i nháºn biết, nếu cứ để thế tiếp tục hà nh sá»± thì thể nà o cÅ©ng có nhiá»u Ä‘iá»u bất tiện.
Chà ng liá»n thò tay và o ngÆ°á»i lấy ra má»™t chiếc mặt nạ da ngÆ°á»i khác, chuẩn bị thay đổi. Chiếc mặt nạ da ngÆ°á»i được bá»c trong má»™t chiếc khăn mà u xám. Sau khi chà ng đã cải trang xong, liá»n Ä‘á»™i chiếc khăn lên trên đầu, lấy má»™t chiếc gÆ°Æ¡ng nhá» trong há»™p ra soi thá» xem.
Thì ra gÆ°Æ¡ng mặt hiện tại của chà ng là má»™t thanh niên văn sÄ©, nhÆ°ng da mặt xanh mét, có vẻ bệnh táºt.
Váºy chà ng chỉ cần là m sao có cá» chỉ phối hợp, liá»n biến thà nh má»™t thÆ° sinh có nhân dáng ẻo lả yếu á»›t ngay.
Hoa Vân Biểu thu dá»n các váºt dụng, tiếp tục tiến bÆ°á»›c.
Chà ng Ä‘i được khoảng hÆ¡n má»™t trăm bÆ°á»›c, bá»—ng thấy trÆ°á»›c mặt có má»™t thạch Ä‘á»™ng, bên trong có ánh sáng mặt trá»i phát ra.
Thì ra đó là má»™t thạch Ä‘á»™ng thiên nhiên. Nháºn thấy chiếc hang Ä‘á»™ng ấy có vẻ khác lạ, chà ng Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ, liá»n bÆ°á»›c và o bên trong xem sao.
Chà ng má»›i Ä‘i được khoảng hÆ¡n hai chục bÆ°á»›c, bá»—ng đứng khá»±ng lại. TrÆ°á»›c mặt chà ng cách khoảng bốn năm trượng, bá»—ng có thân hình yêu kiá»u của má»™t thiếu nữ xuất hiện.
Vì thiếu nữ lưng hướng ra bên ngoà i nên chà ng chỉ thấy đối phương mặc áo lam bạc mà u, tóc xõa xuống ngang vai.
Lúc ấy, chỉ thấy nà ng ná» lom khom, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang ngắm cảnh sắc bên ngoà i hang Ä‘á»™ng váºy.
Hoa Vân Biểu thấy váºy đâm ra do dá»±, không biết có nên tiến bÆ°á»›c hay thối lui? Äang lúc ấy, bá»—ng thiếu nữ từ từ quay ngÆ°á»i lại.
Hoa Vân Biểu ánh mắt vừa tiếp xúc với gương mặt của nữ lang, cơ hồ như kinh hãi, suýt thất thanh la lên một tiếng.
Chà ng không ngá» má»™t thân hình yểu Ä‘iệu thÆ°á»›t tha nhÆ° váºy mà lại có má»™t bá»™ mặt xấu xà không thể nà o tưởng tượng được, đôi mắt thất thần, và ng khè, phÃa trên nhÆ° không có lông mà y, môi dà i thượt Ä‘á» há»n để lá»™ cả răng ra bên ngoà i, dáng dấp rất thô kệch, ngu ngốc.
Nà ng ná» vừa nhìn thấy Hoa Vân Biểu, không há» tỠý gì là kinh ngạc cả, chỉ từ từ Ä‘Æ°a mắt ngắm nhìn chà ng từ đầu đến chân má»™t lượt vá»›i sắc mặt rất bình thản, tá»±a hồ nhÆ° Hoa Vân Biểu là má»™t ngÆ°á»i rất quen thuá»™c, chứ không phải lần đầu má»›i gặp gỡ.
Hoa Vân Biểu Ä‘ang đứng ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn, thì thiếu nữ áo lam bá»—ng khẽ gáºt đầu, cháºm rãi nói:
- Hay lắm! Ngươi mau lại đây!
Hoa Vân Biểu chần chừ giây lát, sau cùng chà ng đà nh tiến lại gần, cách thiếu phụ hơn trượng thì ngừng chân lại.
Thiếu phụ áo lam vuốt những sợi tóc lõa xõa trên gÆ°Æ¡ng mặt, trố cặp mắt thất thần lên nhìn Hoa Vân Biểu, há»i:
- Có đem thịt vỠđấy không?
Hoa Vân Biểu ngÆ¡ ngác lắc đầu, nghÄ© bụng: “Có lẽ thiếu phụ nà y Ä‘iên chắc?â€
Thiếu phụ áo lam thở dà i một tiếng, nói:
- Ta biết trÆ°á»›c là ngÆ°Æ¡i chẳng thèm lý gì tá»›i ta cả. MÆ°á»i lăm mÆ°á»i sáu năm nay, đến má»™t giá»t mỡ cÅ©ng không có, thì là m sao ta không chóng chết già cho được?
Dứt lá»i, bà ta bá»—ng ngẩng mặt lên há»i:
- Ta có già nua hơn lần trước hay không? Hoa Vân Biểu nghĩ bụng:
“Quả mụ nà y đúng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘iên rồiâ€. Äoạn chà ng lắc đầu, đáp:
MÆ°á»i lăm, mÆ°á»i sáu năm Æ°? Chẳng lẽ đại nÆ°Æ¡ng... suốt thá»i gian đó Ä‘á»u trú ngụ ở nÆ¡i đây?
Thiếu phụ áo lam mặt Ä‘ang lá»™ đầy vẻ thất vá»ng, nghe tá»›i câu sau cùng, bá»—ng đổi thà nh cao hứng há»i:
- Thì ra ngÆ°Æ¡i không phải là ngÆ°á»i của chúng phái tá»›i Æ°? Hoa Vân Biểu ngạc nhiên há»i:
- Chúng là ai?
Thiếu phụ áo lam ngồi xổm xuống mặt đất, vẫy tay nói:
- Ngồi xuống đây! Ngồi xuống đây! Chúng ta sẽ cháºm rãi nói chuyện. Chúng má»™t năm chỉ phái ngÆ°á»i tá»›i đây má»™t lần, lÆ°u lại không lâu rồi bá» Ä‘i ngay, khiến ta phải trải qua má»™t cuá»™c sống rất cô quạnh.
Hoa Vân Biểu hÆ¡i buồn cÆ°á»i thầm, nhÆ°ng chà ng đã hiểu rõ, có lẽ thiếu phụ nà y Ä‘iên khùng, nên các ngÆ°á»i thân thuá»™c của bà ta chỉ sợ để ở nhà sẽ nổi cÆ¡n phá phách, má»›i Ä‘em giam lá»ng tại nÆ¡i đây.
Lúc nà y chà ng má»›i nháºn thấy thiếu phụ hai chân bị khóa bằng vòng sắt, dây xÃch chỉ dà i chừng ba thÆ°á»›c, phÃa sau lÆ°ng thiếu phụ những vá» trái cây chất đống, chà ng ngầm Ä‘oán chắc suốt mÆ°á»i mấy năm nay bà ta Ä‘á»u sống bằng hoa quả.
Thấy tình hình đó, chà ng bá»—ng cảm thấy trong lòng nẩy sinh sá»± thÆ°Æ¡ng xót. Hoa Vân Biểu bất giác từ từ ngồi xuống, đồng thá»i chà ng khiêm tốn nói:
- Tại hạ tháºt không biết đại nÆ°Æ¡ng ở nÆ¡i đây, vì váºy má»›i không Ä‘em theo váºt gì cả. Äại nÆ°Æ¡ng Æ°a thÃch ăn món chi, đợi giây lát tại hạ sẽ xuống núi...
Thiếu phụ áo lam cúi đầu xuống nhÆ° thất thần, dÆ°á»ng nhÆ° không nghe thấy những lá»i nói của Hoa Vân Biểu, má»™t hồi lâu sau má»›i ngẩng đầu lên, há»i:
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i có am hiểu những sá»± việc trong võ lâm hay không? Hoa Vân Biểu ngẩn ngÆ°á»i ra, nghÄ© bụng:
“Ủa! Không lẽ ngÆ°á»i nà y lại là nhân váºt trong võ lâm hay sao?†Thiếu phụ thấy chà ng có vẻ thất kinh, bá»—ng thở dà i, nói:
- Tiếc thay ngươi chỉ là một thư sinh yếu đuối thôi.
Hoa Vân Biểu vá»™i há»i:
- Du sÆ¡n ngoạn thủy, lấy bốn bể là m nhà , nên đối vá»›i những chuyện trên giang hồ cÅ©ng am hiểu đôi chút. Không biết đại nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
Thiếu phụ bá»—ng “à †má»™t tiếng, há»i:
- Thế trên giang hồ hiện tại có ngÆ°á»i nà o thÆ°á»ng hay nhắc nhở tá»›i ta không? Hoa Vân Biểu nghe há»i nhÆ° váºy, ngẩn ngÆ°á»i ra, nghÄ© thầm:
“Nhắc nhở tá»›i ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i là ai chứ?â€
Thiếu phụ áo lam thấy chà ng không đáp, lại lẩm bẩm nói:
- À, phải rồi. Thá»i gian quá lâu, chắc bá»n chúng đã quên hết rồi. MÆ°á»i lăm, mÆ°á»i sáu năm bặt vô âm tÃn, thì còn ai nhá»› tá»›i Thất Xảo Tiên Tá» Thượng Quan Äan Ngá»c ta...
“Thất Xảo Tiên Tá» Thượng Quan Äan Ngá»c?†Hoa Vân Biểu chợt Ä‘á»™ng tâm nghÄ© bụng:
“Ủa! Sao cái danh hiệu nà y nghe quen thuá»™c thế, dÆ°á»ng nhÆ° ta đã được nghe ở đâu rồi thì phải? Mình phải cố nhá»› lại má»›i được. Thất Xảo Tiên Tá» Thượng Quan Äan Ngá»c... Thượng Quan... Thượng Quan... À, Thượng Quan nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng... Äúng rồi, là phu nhân của vị minh chủ hiện nháºm, Ä‘Æ°Æ¡ng kim minh chủ Nhất Kiếm Chấn Bát Hoang Vi Thiên Nghi phu nhân. Không sao sai được, chÃnh là Thất Xảo Tiên Tá» Thượng Quan Äan Ngá»c rồiâ€.
Hoa Vân Biểu buá»™t miệng há»i:
- Dám há»i đại nÆ°Æ¡ng, trong võ lâm nà y có tất cả mấy vị Thất Xảo Tiên Tá»? Thiếu phụ áo lam ngẩn ngÆ°á»i há»i lại rằng:
- Chỉ có má»™t mình ta thôi, chẳng lẽ còn có ngÆ°á»i nà o cÅ©ng mang cái tên đó nữa Æ°? Hoa Vân Biểu bá»—ng cảm thấy hối háºn, nghÄ© thầm:
“NgÆ°á»i nà y chỉ là má»™t kẻ Ä‘iên khùng, là m sao ta có thể tin được lá»i nói của y thịâ€.
NhÆ°ng lúc nà y có má»™t Ä‘iểm chà ng đã có thể xác định được, là thiếu phụ áo lam Ä‘iên khùng nà y trÆ°á»›c đây quả đúng là má»™t nhân váºt võ lâm.
Thất Xảo Tiên Tá» Thượng Quan Äan Ngá»c đã nổi danh rất sá»›m. Cứ theo nhÆ° lá»i truyá»n tụng, thì khoảng mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c đây, cÆ¡ hồ bà ta là má»™t nhân váºt thần tượng của các thiếu nữ tuổi trẻ trong võ lâm. Và o thá»i đó, thiếu nữ nà o cÅ©ng ôm ấp hy vá»ng được võ công tuyệt diệu, thanh danh lẫy lừng, mà cả sắc đẹp cÅ©ng tuyệt vá»i.
Hoa Vân Biểu cÅ©ng không muốn báºn tâm nhiá»u, chỉ lắc đầu, nói:
- Không... không có. Tại hạ Ãt tuổi, sá»± hiểu biết chỉ có giá»›i hạn. HÆ¡n nữa đại nÆ°Æ¡ng tiếng tăm lừng lẫy rất sá»›m, tại hạ nghÄ©... chắc trên giang hồ nhất định thể nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i Ä‘á» cáºp tá»›i danh hiệu của đại nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng chỉ vì tại hạ không để ý tá»›i đó thôi.
Câu trả lá»i nà y của chà ng rất miá»…n cưỡng. NhÆ°ng thiếu phụ áo lam nghe Hoa Vân Biểu giải thÃch nhÆ° váºy, dÆ°á»ng nhÆ° không chủ ý gì cả, chỉ ngẩng mặt nhìn lên khoảng không, nhÆ° Ä‘ang chìm đắm và o má»™t suy tÆ° nà o khác.
Hoa Vân Biểu cảm thấy nán lại cÅ©ng vô Ãch, chà ng định cáo từ để thối lui, thì thiếu phụ áo lam bá»—ng nói:
- Công lực của ta đã bị mất mát, mà ngươi lại là một thư sinh yếu đuối, tay trói không nổi một con gà . Nếu không thế, hà ...
Hoa Vân Biểu không sao nhịn được, vá»™i há»i:
- Nếu không thế thì sao?
Thiếu phụ áo lam thở dà i sÆ°á»n sượt, nói:
- Không thế thì ngÆ°Æ¡i có thể giúp ta chặt đứt những sợi dây xÃch nà y. Ta sẽ dẫn ngÆ°Æ¡i tá»›i gặp phu quân ta, má»™t nhân váºt tiếng tăm lẫy lừng khắp võ lâm... á»’, phải rồi, phu quân ta... khoan, để ta tÃnh kỹ lại đã... MÆ°á»i lăm, à không mÆ°á»i sáu... sau thêm bốn, đúng là năm nay rồi. À quên, hiện bây giỠđã là tháng mấy nhỉ?
Hoa Vân Biểu đáp:
- Tháng bảy.
Thiếu phụ bỗng kêu lên:
- Qua rồi, mới qua rồi, đã qua được mấy tháng.
Vừa nói, bà ta mặt vừa lá»™ vẻ cao hứng, Ä‘oạn bá»—ng quay sang chăm chú nhìn và o mặt Hoa Vân Biểu, há»i tiếp:
- Chắc y vẫn còn đảm nhiệm chức võ lâm minh chủ kỳ nữa phải không? Hoa Vân Biểu ngẩn ngÆ°á»i, há»i lại:
- Ai? Ai cơ chứ?
- DÄ© nhiên là phu quân của ta chứ còn ai nữa. Hoa Vân Biểu há»i tiếp:
- Váºy phu quân của ngÆ°á»i là ai? Thiếu phụ đáp:
- Chắc có lẽ tuổi ngÆ°Æ¡i quá trẻ, đến ná»—i má»™t nhân váºt kiếm pháp thiên hạ vô song, danh tiếng lẫy lừng khắp giang hồ, Nhất Kiếm Chấn Bát Hoang Vi Thiên Nghi, Vi đại minh chủ mà cÅ©ng không biết nữa.
Hoa Vân Biểu chỉ biết há hốc miệng, trợn mắt nhìn đối phương, không biết đối đáp ra sao. Thiếu phụ lại thúc giục:
- NgÆ°Æ¡i mau trả lá»i ta Ä‘i? Hoa Vân Biểu gáºt đầu, đáp:
- Äúng thế, Vi minh chủ đã được tái nháºm kỳ nữa.
Thiếu phụ rất khÃch Ä‘á»™ng, nói:
- Trá»i Æ¡i! Y được tái nháºm, được tái nháºm. Y là phu quân của ta. Ta được vinh dá»± biết bao...
Thiếu phụ vừa nói, chân tay vừa múa loạn xạ, nên những tiếng xÃch sắt cá»™t ở chân đụng và o nhau kêu loảng xoảng.
Nhưng không biết tại sao, vừa nói hết câu đó, đột nhiên bà ta phủ phục xuống đất, khóc nức nở:
- NhÆ°ng chuyện đó có lợi Ãch gì cho ta đâu? Bà ta vừa thổn thức, vừa nói tiếp:
- Y được tái nháºm chức minh chủ, còn ta, vợ của y, vẫn bị bá»n ác tặc cầm giữ ở nÆ¡i đây. Thiên Nghi, Thiên Nghi hỡi! MÆ°á»i mấy năm nay, chắc ngÆ°á»i cÅ©ng khổ sở lắm. Thiếp đợi chá» chà ng ở đây từng ấy giá» phút, tại sao không thấy chà ng tìm tá»›i?
Lá»i lẽ của thiếu phụ rất não nùng, khiến ai nghe thấy cÅ©ng phải cảm Ä‘á»™ng. NhÆ°ng lúc nà y sá»± cảm Ä‘á»™ng của Hoa Vân Biểu chỉ có giá»›i hạn, vì chà ng đã Ä‘Ãch mắt được trông thấy vị Thất Xảo Tiên Tá» Thượng Quan Äan Ngá»c thá»±c sá»±, nên trong lòng chà ng chỉ than thở thầm:
Chấn Bát Hoang mà hóa thà nh điên khùng như thế nà y. Vì hâm mộ được địa vị như Thất Xảo
Tiên Tá», nên thá»i gian lâu ngà y y thị cứ tưởng mình là Thất Xảo Tiên Tá» tháºtâ€.
Nhưng bỗng dưng trong đầu óc Hoa Vân Biểu chợt có một ý nghĩ:
“Ta không cần biết thiếu phụ nà y thân pháºn thá»±c sá»± nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng chắc có lẽ y thị đối vá»›i các nhân váºt giang hồ và o hồi mÆ°á»i mấy năm trÆ°á»›c phải rất hiểu rõâ€.
Äoạn chà ng đợi cho thiếu phụ ngá»›t tiếng khóc than liá»n xen lá»i há»i:
- Äại nÆ°Æ¡ng, trÆ°á»›c kia trong võ lâm có vị nữ hiệp nà o có tên là Ãi Trinh, đại nÆ°Æ¡ng có biết hay không?
Thiếu phụ bá»—ng nhá»m ngÆ°á»i dáºy, nói:
- Ai? Ãi Trinh?
Hoa Vân Biểu khẽ gáºt đầu, đáp:
- Äúng váºy, Ãi Trinh. Thiếu phụ trố mắt, há»i:
- Ngươi quen biết nà ng ta ư?
Hoa Vân Biểu cảm thấy rất hồi há»™p, nhÆ°ng cố giữ vẻ bình tÄ©nh, há»i lại:
- Tại hạ hy vá»ng đại nÆ°Æ¡ng nói cho tại hạ được biết nà ng ta là ai. Thiếu phụ ná» khẽ thở dà i, đáp:
- Thì ra ngươi không quen biết y thị.
Hoa Vân Biểu cố nhẫn nại đợi thiếu phụ nói tiếp:
- Ãi Trinh! Ãi Trinh! Nà ng ta chÃnh là má»™t ngÆ°á»i bạn duy nhất có mối giao tình rất máºt thiết vá»›i Thượng Quan Äan Ngá»c ta, mà nay lại há»i ta có biết nà ng hay không, thì tháºt là má»™t chuyện rất đáng tức cÆ°á»i.
Hoa Vân Biểu vẫn lặng lẽ, chú tâm đợi chỠđối phương nói tiếp, thì thiếu phụ bỗng thở dà i, nói:
- Khoan đã! Bên trong còn má»™t vấn Ä‘á» nà y. Ãi Trinh bất quá chỉ là tiểu danh của nà ng ta. Tiểu danh nà y, trừ trượng phu của nà ng, thì chỉ có vợ chồng chúng ta là hay rõ thôi. NgÆ°Æ¡i đến nà ng ta cÅ©ng không hay biết, thì tại sao lại biết được cái tiểu danh nà y chứ?
Câu há»i nà y, Hoa Vân Biểu Ä‘ang lâm và o ngõ bÃ, thì thiếu phụ Ä‘á»™t nhiên gằn giá»ng quát há»i:
- Xem nhÆ° váºy, đủ thấy ngÆ°Æ¡i không phải là má»™t ngÆ°á»i tốt là nh gì. Mau trả lá»i ngay. Bằng không, hãy cút khá»i nÆ¡i đây... NgÆ°Æ¡i có phải là ngÆ°á»i của bá»n ác tặc phái tá»›i hay không?
Hoa Vân Biểu tuy không lo ngại thiếu phụ sẽ là m Ä‘iá»u gì bất lợi cho mình, nhÆ°ng nếu việt nà y không ổn thá»a thì Ãi Trinh là ai, chà ng không còn hy vá»ng gì tra há»i cho ra được nữa.
Äồng thá»i, có má»™t sá»± việc khiến ngÆ°á»i ta rất khó hiểu, là thiếu phụ vừa rồi má»›i nói: cái tên đó chỉ là má»™t tiểu danh, trừ trượng phu của nà ng ná», thì chỉ có đôi vợ chồng thiếu phụ là hay biết được...
Câu nói nà y rất tá»± nhiên và thà nh thá»±c. NhÆ° thế, chẳng lẽ bà ta chÃnh là Thất Xảo Tiên Tá» Thượng Quan Äan Ngá»c, phu nhân của Nhất Kiếm Chấn Bát Hoang thá»±c Æ°? Nếu váºy, vị Thất Xảo Tiên Tá» hiện tại là ai? Chẳng lẽ má»™t ngÆ°á»i mạo danh tên tuổi của má»™t ngÆ°á»i khác mà trong suốt mÆ°á»i năm nay lại không há» bị ai phát giác? Äiá»u nà y tháºt không thể nà o xảy ra được.
Hoa Vân Biểu Ä‘ang ở trong má»™t tình thế rất khó xá». Chà ng Ä‘Ã nh chỉ biết sá» dụng kế sách “ngá»™ biến tòng quyá»nâ€, liá»n cố bình tÄ©nh đáp:
- Äại nÆ°Æ¡ng muốn nghi ngá» hay không, đó là quyá»n của đại nÆ°Æ¡ng. Äiểm nà y tại hạ không thể nà o giải thÃch cho rõ rà ng được. NhÆ°ng tại hạ có má»™t Ä‘iá»u kiện nà y muốn trao đổi. Äó là nếu ngÆ°á»i nói cho tại hạ biết rõ Ãi Trinh là ai, thì tại hạ sẽ nghÄ© cách tháo bá» gông cùm nà y cho ngÆ°á»i ngay.
Thiếu phụ hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra, bá»—ng mừng rỡ nhÆ° Ä‘iên khùng, nói:
- Thế thì hay lắm! Hay lắm!
Dứt lá»i, bà ta liá»n dÆ¡ hai chân ra thúc giục:
- Mau lên! Mau lên! NgÆ°Æ¡i mau cởi bá» những xiá»ng xÃch nà y cho ta, Ä‘i! Bất cứ lúc nà o bá»n ác tặc cÅ©ng có thể phái ngÆ°á»i tá»›i đây. Nếu cháºm trá»… e sẽ có sá»± bất trắc...
Hoa Vân Biểu Ä‘Æ°a mắt nhìn những vòng sắt cùm chặt chân của thiếu phụ, hÆ¡i cau mà y lại. Chà ng không há» sợ hãi thiếu phụ sau khi thoát thân lại nuốt lá»i, mà đối vá»›i sợi xÃch sắt ấy thì chà ng sợ mình không đủ sức tháo gỡ. Cho tá»›i hôm nay, tuy khinh công của chà ng đã tiến bá»™ vượt mức, nhÆ°ng ná»™i lá»±c vẫn chỉ có giá»›i hạn. Chỉ bằng và o đôi bà n tay thịt để bẻ gãy được sợi xÃch sắt to lá»›n kia quả là má»™t chuyện quá sức mình.
- Ra tay Ä‘i! NgÆ°Æ¡i hối háºn Æ°? Hay là không tin tưởng ta? Hoa Vân Biểu cảm thấy mặt nóng hổi, Ä‘Ã nh thú tháºt:
- Xin đại nÆ°Æ¡ng chá»› chê cÆ°á»i, sức lá»±c của tại hạ rất có hạn, nên đối vá»›i xiá»ng xÃch to lá»›n nà y tháºt không có cách gì là m đứt được.
Thiếu phụ bá»—ng cả giáºn, há»i:
- Nếu váºy, câu nói vừa rồi là định đùa rỡn ta phải không? Hoa Vân Biểu vá»™i biện bạch:
- Không! Xin đại nÆ°Æ¡ng chá»› hiểu lầm. Tại hạ định sau khi đại nÆ°Æ¡ng nói cho hay xong, sẽ từ từ nghÄ© cách giải thoát đại nÆ°Æ¡ng sau. Bây giỠđể đại nÆ°Æ¡ng tin, tại hạ xin xuống núi tìm má»™t chiếc búa Ä‘em lên dây chặt đứt sợi xÃch nà y ngay.
Thiếu phụ gáºt đầu nói:
- Hay lắm! Nếu váºy ta có thể tin ngÆ°Æ¡i được. Nếu ngÆ°Æ¡i có đủ sức chỉ bằng hai bà n tay có thể bẻ gãy được sợi xÃch sắt nà y, khi ta nói xong, chỉ sợ sẽ không thoát khá»i sá»± khống chế của ngÆ°Æ¡i. Bây giá» ngÆ°Æ¡i quả là má»™t thÆ° sinh thá»±c sá»±, thì chuyện lại khác. Thôi, ngÆ°Æ¡i mau Ä‘i Ä‘i.
Lúc ấy Hoa Vân Biểu bá»—ng sá»±c nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đối phÆ°Æ¡ng lo lắng, quả không sai chút nà o. Nếu mình có thể bẻ gãy được sợi xÃch sắt đó thì ắt có thể trở mặt hãm hại đối phÆ°Æ¡ng má»™t cách dá»… dà ng ngay.
Chà ng định thi triển Truy Phong thân pháp ra khá»i Ä‘á»™ng để mau hoà n thà nh việc ấy. Äoạn chà ng liá»n quay sang thiếu phụ, cÆ°á»i nói:
- Xin đại nương hãy yên tâm chỠđợi...
Chà ng vừa quay ngÆ°á»i lại, bá»—ng thấy có má»™t giá»ng nói lạnh lùng vang lên:
- Tú tà i tiên sinh bất tất phải phà sức nữa.
Hoa Vân Biểu vá»™i ngẩng lên nhìn, đã thấy má»™t ngÆ°á»i bịt mặt áo Ä‘en, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, từ ngoà i cá»a Ä‘á»™ng thẳng bÆ°á»›c tiến và o.
NgÆ°á»i nà y ánh mắt sáng nhÆ° Ä‘iện chá»›p, bÆ°á»›c Ä‘i rất vững chãi, tiến từng bÆ°á»›c má»™t tá»›i trÆ°á»›c mặt Hoa Vân Biểu, âm thầm tiếp:
- Không những y thị yên tâm, mà bản hiệp cÅ©ng yên tâm nữa. Bản hiệp đã đến đây từ lâu rồi. Tiếc thay hai vị vẫn không há» phát giác được. Bản hiệp đã chú tâm theo dõi hà nh Ä‘á»™ng của tú tà i tiên sinh xem sao. Hiện tại, hắc hắc... kể ra phong cảnh của Cá»u Hoa sÆ¡n nà y cÅ©ng rất đẹp. Có má»™t nÆ¡i danh thắng nhÆ° thế nà y để tiên sinh chôn thân, thì kể chết cÅ©ng được vui vẻ nhắm mắt rồi.
Hoa Vân Biểu từ từ lui vá» phÃa sau. Chà ng không lo mình thoát thân không nổi, mà là chà ng Ä‘ang đắn Ä‘o, không biết mình có thể chế phục được đối phÆ°Æ¡ng hay không.
Sau cùng, chà ng nháºn thấy ý nghÄ© ấy rất khó thá»±c hiện, vì thấy đối phÆ°Æ¡ng không phải là má»™t tay dá»… đối phó, váºy không thể liá»u lÄ©nh Ä‘á»™ng thủ được, chỉ còn cách là trong ba mÆ°Æ¡i sáu kế, thì “tẩu vi thượng sáchâ€.
Äoạn chà ng ngấm ngầm váºn chân khÃ, khi thối lui qua thiếu phụ ná» khẽ nói:
- Xin đại nÆ°Æ¡ng hãy bảo trá»ng.
Dứt lá»i, chân chà ng nhún má»™t cái, ngÆ°á»i đã nhÆ° má»™t ngá»n gió lốc bắn thẳng vá» phÃa cá»a má»™t háºu Ä‘á»™ng.
- o O o -
Hết hồi 17
|
12-11-2008, 12:47 AM
|
|
Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 18 Mây Phủ Hoà ng Sơn
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: tiểu Tâm Di
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en giáºt mình đánh thót má»™t cái, vá»™i Ä‘uổi theo truy cản, nhÆ°ng thiếu phụ áo lam đã lẩm bẩm nói:
- Quái lạ tháºt! Y không phải là má»™t ngÆ°á»i tốt mà cÅ©ng không giống má»™t ngÆ°á»i xấu. Cuối cùng y má»›i để lá»™ võ công ra, tháºt khiến không ai có thể tưởng tượng được.
-oOo-
Hoa Vân Biểu lÆ°á»›t ra khá»i Ä‘á»™ng. Chà ng quay đầu lại nhìn tuy không thấy có ngÆ°á»i Ä‘uổi theo, nhÆ°ng chà ng vẫn không dám ngừng bÆ°á»›c, vá»™i cắm đầu chạy thẳng xuống dÆ°á»›i núi.
Chà ng biết mình không cần phải lÆ°u tâm tá»›i sá»± an nguy của thiếu phụ áo lam, vì bá»n ngÆ°á»i cầm giữ bà ta, nếu muốn ra tay sát hại thì đã không để bà ta được sống tá»›i ngà y nay.
Chắc bá»n há» còn định khai thác má»™t việc gì có liên quan tá»›i thiếu phụ. Vì váºy, thể nà o cÅ©ng có ngà y chà ng có cÆ¡ há»™i được gặp gỡ bà ta.
Hiện tại Hoa Vân Biểu đã phát giác được thiếu phụ áo lam tuyệt nhiên không phải là má»™t ngÆ°á»i Ä‘iên khùng, mà là do bà ta cố ý là m ra nhÆ° váºy. HÆ¡n nữa, vì bị giam cầm lâu ngà y nên thân hình má»›i trở nên tiá»u tụy xấu xÃ, mà tâm tÃnh hÆ¡i có đôi chút thất thÆ°á»ng đó thôi.
Lúc ấy trá»i đã vỠđêm, Hoa Vân Biểu lại lấy má»™t chiếc mặt nạ da ngÆ°á»i khác thay đổi.
Sau khi cải trang xong, chà ng lấy gÆ°Æ¡ng ra soi, thấy mặt mÅ©i của mình bây giỠđã biến thà nh má»™t ngÆ°á»i mÅ©i gãy, môi méo xệch, mặt đầy vết sẹo, rất xấu xÃ. Chà ng thấy váºy cÅ©ng phải báºt cÆ°á»i, cảm thấy rất lý thú, nghÄ© bụng: "Äợt lát nữa ta kiếm ngÆ°á»i há»i chuyện, thá» xem phản ứng của hỠđối vá»›i cái mặt xấu xà của mình nhÆ° thế nà o?" Sau khi trá»i đã vỠđêm, Hoa Vân Biểu liá»n Ä‘i tá»›i Lãng DÆ°Æ¡ng tiểu trấn.
Lúc ấy trong trấn nhà nhà đã lên đèn. Hoa Vân Biểu Ä‘Æ°a mắt quan sát bốn phÃa, cuối cùng quyết định nghỉ chân tại đây má»™t đêm, ăn uống no nê rồi sẽ tiếp tục dò Ä‘Æ°á»ng lối Ä‘i Hoà ng SÆ¡n.
Nhưng chà ng còn đang chần chừ vì không biết trong tiểu trấn nà y có khách điếm hay không, thì bỗng thấy một thiếu nữ, trên vai gánh một đôi thùng nước đi tới.
Hoa Vân Biểu vá»™i đứng ra cản Ä‘Æ°á»ng, chắp tay, khom mình nói:
- Dám há»i cô nÆ°Æ¡ng...
Thiếu nữ ná» vá»™i nghiêng ngÆ°á»i sang bên tránh, Ä‘ang định trả lá»i mắt bá»—ng liếc nhìn mặt của Hoa Vân Biểu, láºp tức trá» môi, gánh đôi thùng nÆ°á»›c lên bÆ°á»›c Ä‘i thẳng.
Hoa Vân Biểu ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn, nhất thá»i chà ng quên mất cả bá»™ mặt xấu xà của mình, cho nên má»›i tiến lên bằng má»™t thái Ä‘á»™ rất tá»± nhiên, nhÆ°ng tá»›i khi thấy đối phÆ°Æ¡ng trá» môi, nguây nguẩy bá» Ä‘i, chà ng má»›i chợt nhá»› lại hình dung của mình, suýt chút nữa thì báºt cÆ°á»i.
Khi tá»›i đại lá»™, Hoa Vân Biểu liá»n tiến đến tiệm bánh mua mấy chiếc ăn, rồi tiếp tục tiến thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c. Khi ra khá»i trấn hÆ¡n ná»a dặm, Hoa Vân Biểu thấy trên Ä‘Æ°á»ng có má»™t ngôi Thổ địa miếu, trÆ°á»›c miếu có má»™t vách tÆ°á»ng gạch cao hÆ¡n trượng, bên trong rất sạch sẽ, rá»™ng rãi.
Hiện giá» tiết trá»i má»›i và o thu, ngủ ở má»™t khách sạn sang trá»ng chÆ°a chắc đã thÃch thú bằng má»™t nÆ¡i nhÆ° thế nà y. Chà ng ăn nốt chiếc bánh còn lại, rồi lại Ä‘i tá»›i gần đó uống má»™t ngụm nÆ°á»›c sông, rồi má»›i bÆ°á»›c và o phÃa sau vách tÆ°á»ng đó đánh má»™t giấc ngủ.
Äêm khuya thanh vắng, tiết trá»i mát mẻ, Hoa Vân Biểu vừa ngả lÆ°ng đã thiu thiu ngủ.
Không biết trải qua bao nhiêu lâu, Hoa Vân Biểu bá»—ng bị những tiếng quát tháo cùng những tiếng bÆ°á»›c chân ngÆ°á»i dồn dáºp là m cho lai tỉnh. Chà ng vá»™i lắng tai nghe ngóng, liá»n thấy bên ngoà i vách tÆ°á»ng, phÃa đại lá»™ có ngÆ°á»i quát tháo:
- Ấy ấy, lão tá» bảo cho các ngÆ°Æ¡i biết, ngÆ°á»i lúc cấp bách thì hay liá»u lÄ©nh, chó cùng Ä‘Æ°á»ng hay cắn cà n. Nếu các ngÆ°Æ¡i vẫn nhất định không buông tay thì đừng có trách lão tiểu tỠđấy.
Những lá»i dá»a nạt trên kết quả chỉ đổi lại bằng những trà ng cÆ°á»i hi hà hô hố. Những tiếng cÆ°á»i nà y cả nam lẫn nữ Æ°á»›c chừng năm sáu ngÆ°á»i. Hoa Vân Biểu bá»—ng Ä‘á»™ng lòng, vì ngÆ°á»i vừa lên tiếng nói trÆ°á»›c giá»ng nói nghe rất quen tai, nhÆ°ng chà ng đã nghe thấy giá»ng nói ngÆ°á»i nà y ở đâu, trong nhất thá»i chà ng không sao nghÄ© ra được.
Hoa Vân Biểu Ä‘ang định ngồi nhá»m dáºy nhìn ra, thì đã nghe thấy tiếng của má»™t thanh niên quát há»i:
- Có tháºt ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a chịu nháºn tá»™i đấy chăng? Hán tá» lên tiếng trÆ°á»›c há»i lại:
- Ta phạm tội gì? Thanh niên nỠquát tháo tiếp:
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i...
Hán tá» ná» ngắt lá»i:
- Lão tá» là m sao? Các ngÆ°Æ¡i cứ xúm xÃt lại ôm lÆ°ng bá vai ghì chặt lấy nhau vui thú, lão tá» vá»™i vã lên Ä‘Æ°á»ng vô ý chạm phải các ngÆ°Æ¡i, chứ ta có sá» mó cục cÆ°ng của các ngÆ°Æ¡i bao giá»? Mà dù cho có sá» mó thì đã sao nà o? Cái mông cục cÆ°ng các ngÆ°á»i lúc Ä‘i cứ Ä‘ong Ä‘Æ°a qua lại, trong lúc tối trá»i không nhìn thấy rõ Ä‘Æ°á»ng lối, ngÆ°á»i ta thuáºn tay đẩy má»™t cái thì đã sao? Ai bảo là mấy nà ng ấy đã không cố ý giÆ¡ ra cho lão tá» sá» mó? Hoa Vân Biểu nghe nói vừa bá»±c mình vừa buồn cÆ°á»i, vì chà ng thầm nghÄ©: "Sao tên nà y lại có hà nh Ä‘á»™ng hạ lÆ°u nhÆ° váºy? Những cặp tình nhân ngÆ°á»i ta dìu nhau thả bÆ°á»›c Ä‘i dÆ°á»›i trăng, ngÆ°Æ¡i lại thuáºn tay là m há»—n, không những đã không chịu nháºn tá»™i, xin lá»—i, mà trái lại còn gân cổ lên cãi bÆ°á»›ng. Trên Ä‘á»i tháºt..." Äá»™t nhiên, chà ng bá»—ng cảm thấy vừa tức giáºn vừa buồn cÆ°á»i vì chà ng đã phát giác được đôi bên là ai.
Tên vô lại ná», chà ng đã nháºn ra được chÃnh là nhân váºt vừa thần bà vừa hoạt kê, hán tá» máºp phù thÅ©ng. Còn bá»n nam nữ ná» có lẽ là các môn đồ của Ảo Ảnh giáo.
Hoa Vân Biểu tung mình đứng dáºy, thò dầu ra bên ngoà i xem sao, thấy Æ°á»›c Ä‘oán của mình quả nhiên không sai chút nà o. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u khác lạ là ngÆ°á»i giả mạo Táºt Di Äà nà y đã lấy được ở đâu má»™t tấm vải bố rất lá»›n quà ng lên ngÆ°á»i.
NhÆ°ng miếng vải ấy rất ngắn chỉ che được có hai cánh tay cùng phÃa ná»a lÆ°ng, nên cái bụng trÆ°Æ¡ng phình và núc nÃch thịt lòi hẳn ra bên ngoà i, nom rất hoạt kê.
Bá»n thanh niên nam nữ có tất cả sáu ngÆ°á»i thì có tá»›i bốn ngÆ°á»i chà ng đã biết mặt.
ChÃnh những tên nà y ngà y nỠđã biểu diá»…n trên hà đà i, kết quả đã gây nên má»™t cuá»™c huyết án rồi bá» chạy mất dạng. Bá»n nam nữ giáo đồ ná» tá»±a hồ nhÆ° vì thấy hán tá» máºp nom tÆ°á»›ng mạo có vẻ rất tầm thÆ°á»ng nên muốn đùa nghịch má»™t phen chÆ¡i.
Lúc nà y thấy đối phÆ°Æ¡ng cà ng nói cà ng khó nghe, nên tên nà o tên nấy Ä‘á»u lá»™ vẻ giáºn dữ.
Một thiếu niên áo lục ở bên tả đột nhiên phất tay nói:
- Thôi, đừng nói lôi thôi nhiá»u nữa. Chúng ta tiến lên thiến tên cháu chắt của loà i rùa nà y Ä‘i là xong.
Y vừa dứt lá»i, cả sáu nam nữ Ä‘á»u nhất tá» hô lá»›n, sáu thanh trÆ°á»ng kiếm đồng thá»i rút ra khá»i vá».
Hán tá» máºp nhảy vá» phÃa sau né tránh, vừa kêu la om sòm:
- á»i ối! Khoan đã! Các ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a biết lão tá» là ai mà đã Ä‘á»™ng thủ ngay nhÆ° váºy.
Chút nữa nếu có ai bị thất thố thì chớ trách lão tỠđã không nói trước đấy nhé.
Thiếu niên áo lục chỉ huy cuá»™c tấn công tiếp tục đâm tá»›i má»™t kiếm rồi cÆ°á»i hắc hắc nói:
- Vừa đánh vừa báo danh cũng không muộn.
Hán tá» máºp cÅ©ng la lá»›n:
- Các ngÆ°Æ¡i không sợ tháºt phải không? Lão tá» chÃnh là SÆ¡n Äông Táºt Di Äà đây, xÆ°a nay xuất thủ rất ác Ä‘á»™c, giết ngÆ°á»i không há» nháy mắt, các ngÆ°Æ¡i đừng có hối háºn đấy nhé.
Bá»n thanh niên nam nữ nỠđối vá»›i cái danh hiệu Táºt Di Äà hình nhÆ° không há» có ấn tượng gì cả, trái lại còn khiến bá»n chúng yên tâm rất nhiá»u, không còn sợ đố kỵ gì nữa, vì đó là má»™t nhân váºt ra tay ác Ä‘á»™c, giết ngÆ°á»i không há» nháy mắt, thì tại sao trÆ°á»›c khi xuất thủ lại còn lên tiếng cảnh cáo trÆ°á»›c, và thái Ä‘á»™ lại đầy vẻ cầu an nhÆ° thế? Vì váºy, sáu thanh trÆ°á»ng kiếm không những không ngừng lại mà còn gia tăng tốc Ä‘á»™, theo sau những tiếng cÆ°á»i nhạt, tấn công nhÆ° vÅ© bão.
Hán tá» máºp bá»—ng lại quát tháo:
- Äợi má»™t chút đã.
Thiếu niên áo lục quát há»i:
- Còn đợi cái gì nữa? Hán tá» máºp vá»™i nhảy lùi vá» phÃa sau hÆ¡n má»™t trượng, thò tay và o trong ngÆ°á»i, nghiêm sắc mặt nói:
- Má»™t đối địch vá»›i sáu thì phải theo đúng chiến pháp má»™t chống sáu. Äể lão tá» xem lại binh thÆ° quyá»n phổ đã, rồi sẽ giải quyết vá»›i các ngÆ°Æ¡i sau.
Hoa Vân Biểu Ä‘ang buồn cÆ°á»i thầm, vì chà ng không sao ngỠđược hán tá» máºp nói xong đã móc ở trong ngÆ°á»i ra má»™t quyển sách nhá» rất cÅ© kỹ.
Sáu tên giáo đồ Ảo Ảnh giáo thấy thái Ä‘á»™ của đối phÆ°Æ¡ng kỳ cục nhÆ° váºy Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn.
Rồi má»™t tên giáo đồ mình mặc trÆ°á»ng bà o xanh bá»—ng giÆ¡ tay ra ngăn cản năm tên đồng bá»n, không cho tấn công tiếp, có ý bảo không sợ tên ná» bay được lên trá»i, cứ thủng thẳng xem tên ná» sẽ giở những trò gì ra? NhÆ°ng bá»n chúng thấy hán tá» máºp ná» rất nghiêm nghị giở liên tiếp mấy trang sách rồi lá»›n tiếng Ä‘á»c:
- Trâu ngá»±a dê gà chó heo, sáu súc váºt gặp đại nạn hãy dùng tuyết hoa lục xuất pháp.
Sáu nam nữ giáo đồ ná» không ai hiểu đối phÆ°Æ¡ng nói báºy bạ gì Ä‘á»u nghÄ© bụng: "Không hiểu tên nà y nói loạn xạ cái gì tá»±a nhÆ° Ä‘á»c bùa chú thế?" Trong lúc bá»n nam nữ giáo đồ Ä‘ang ngÆ¡ ngác nhìn nhau, thì thân hình hán tá» máºp bá»—ng chuyển Ä‘á»™ng, Ä‘á»™t nhiên nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p lÆ°á»›t tá»›i gần, phóng ra má»™t chưởng mạnh nhÆ° sấm sét.
Sự thể xảy ra cực kỳ đột ngột, muốn tránh cũng không sao kịp nữa, nên tên giáo đồ áo xanh bị trúng chưởng ngã lăn ra đất, chết ngay tại chỗ.
Năm tên giáo đồ còn lại vừa kinh hãi vừa tức giáºn, sau khi định thần, liá»n thét lá»›n má»™t tiếng, nhất tá» xông lên tấn công tức thì.
Hán tá» máºp vừa nhảy nhót né tránh vừa kêu la:
- Khoan đã! Má»™t đấu vá»›i năm thì phải xem cách thức má»™t chá»i năm thế nà o đã. Nếu không xem sách trÆ°á»›c thì má»— không sao là m thá»a mãn các bạn được. Các bạn chá»› nên vá»™i vã.
Lão phu không Æ°a thÃch thế đâu.
Hiện tại bá»n ngÆ°á»i ná» không ai để ý tá»›i những câu nói của hán tá» máºp nữa, cứ tấn công tá»›i tấp nhÆ° Ä‘iên khùng.
NhÆ°ng nói ra thì tháºt kỳ quái. Năm thanh trÆ°á»ng kiếm phối hợp rất chặt chẽ nhÆ° má»™t tấm mà n kiếm quang bao phủ kÃn mÃt hán tá» máºp, nhÆ°ng không hiểu y đã dùng thân pháp gì mà cứ ung dung tiến thoái trong bóng kiếm, hai mắt chăm chú nhìn thẳng và o trang sách Ä‘ang cầm trong tay.
Chỉ thấy hán tá» ná» ung dung Ä‘Æ°a tay lên thấm nÆ°á»›c bá»t, giở liên tiếp mấy trang sách, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang chú tâm kiếm phÆ°Æ¡ng pháp gì tháºt váºy.
Không lâu sau, hán tá» máºp bá»—ng la lá»›n:
- Äây rồi. Äao kiếm mâu kÃch tên, Thổ há»a thủy má»™c kim, ngÅ© hà nh bất chÃnh, ngÅ© nhân tÆ°Æ¡ng nguy, phải giải phá nhÆ° sau: bông gòn bay thẳng theo gió đông, hoa Ä‘Ã o tan tác theo thá»i tiết.
Vừa dứt lá»i, hán tá» máºp bá»—ng rạp ngÆ°á»i xuống, quét ra má»™t cÆ°á»›c.
Má»™t nữ giáo đồ áo hồng vừa lÆ°á»›t tá»›i liá»n bị bắn tung sang phÃa trái, ngã đúng và o đầu mÅ©i kiếm của má»™t tên giáo đồ khác vừa tấn công tá»›i, mÅ©i kiếm xuyên qua cổ, máu tÆ°Æ¡i phun ra tung tóe.
Hán tá» máºp đã nhanh nhẹn lÆ°á»›t sang má»™t bên, lại tiếp tục dở cuốn sách lên Ä‘á»c tiếp:
- Hôm nay không may mắn, sang năm và ng mã bay. Chiêu vừa rồi gá»i là Tứ đại giai không. Thế là má»™t đôi nam nữ đã quy thiên rồi. Xin bốn vị đây hãy châm chÆ°á»›c cho nhé.
Bốn tên giáo đồ còn lại vốn Ä‘ang muốn tiếp tục tấn công, nghe nói vá»™i Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn thi thể của đồng bá»n má»™t cái, thấy há» chết má»™t cách rất thảm khốc, trong lòng bất giác cảm thấy hãi sợ, vá»™i Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho nhau rồi co giò bá» chạy.
Hán tá» máºp đợi cho bốn tên giáo đồ ná» bá» chạy xa rồi, bá»—ng quay đầu vá» phÃa đầu tÆ°á»ng, nÆ¡i Hoa Vân Biểu Ä‘ang ẩn núp, cÆ°á»i hi hà há»i:
- Bằng hữu, bạn đã xem chán rồi, bây giá» tá»›i lượt chúng ta đùa chÆ¡i chứ? Hoa Vân Biểu biết hán tá» máºp tuy phát giác được mình ở nÆ¡i đây, nhÆ°ng chÆ°a nháºn ra được mình là ai, chà ng liá»n có ý đùa rỡn đối phÆ°Æ¡ng má»™t phen chÆ¡i, liá»n lặng lẽ chống hai tay lên đầu tÆ°á»ng, lÆ°á»›t ra bên ngoà i tức thì. Thế thức chà ng sá» dụng cá»±c kỳ đẹp mắt, hán tá» máºp quả nhiên trố mắt lên nhìn, lấy là m lạ nghÄ© bụng: "Tên nà y không phải là nhân váºt dá»… đối phó." Hoa Vân Biểu chân vừa chạm mặt đất, bá»—ng ngẩng đầu lên cÆ°á»i nói:
- Äùa chÆ¡i má»™t phen thì được rồi, nhÆ°ng chỉ sợ các hạ không phải là đối thủ của má»— thôi.
Hán tá» máºp bị khiêu khÃch, khẽ hừ má»™t tiếng, đáp:
- Cứ thỠthách trước đi đã rồi sẽ nói sau cũng chưa muộn.
Dứt lá»i, y liá»n chuẩn bị xuất thủ tấn công. Hoa Vân Biểu bá»—ng xua tay nói:
- Äợi má»™t chút đã.
Hán tá» máºp vá»™i ngừng bÆ°á»›c, trợn mắt há»i:
- Còn đợi gì nữa? Hoa Vân Biểu thủng thẳng thò tay và o trong ngÆ°á»i nói:
- Tháºt hai ta có táºt không khác gì nhau. Má»— cÅ©ng có má»™t bá»™ kỳ thÆ°, chiến pháp rất Ä‘á»™c đáo. TrÆ°á»›c khi giao đấu vá»›i ai, má»— cÅ©ng phải xem lại má»™t phen. Hiện giá» các hạ hãy đợi má»— tra cứu giây lát, để xem khi giao đấu vá»›i đối thủ, thân thể to lá»›n gấp đôi mình thì nên sá» dụng chiến pháp gì má»›i thÃch hợp.
Hán tá» máºp bá»—ng chá»›p nháy má»™t hồi, Ä‘á»™t nhiên nhổ má»™t bãi nÆ°á»›c miếng, mắng chá»i:
- Mẹ nó! Không ngỠphen nà y ta lại gặp phải quỷ sống.
Hoa Vân Biểu ôm bụng cÆ°á»i ngặt nghẽo. Hán tá» ná» thấy váºy hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra, rồi cÅ©ng không sao nhịn được, liá»n báºt cÆ°á»i ha hả.
Hoa Vân Biểu cÆ°á»i má»™t hồi, nhìn xuống đất, thấy hai thi thể ná» liá»n cau mà y lại há»i:
- Tại sao bá»—ng dÆ°ng các hạ lại giết ngÆ°á»i má»™t cách vô cá»› nhÆ° váºy? Hán tá» máºp trừng mắt há»i lại:
- Bạn nhá» hiá»m má»— giết Ãt quá, hay là hiá»m má»— giết quá cháºm? Hoa Vân Biểu lắc đầu, đáp:
- Cổ nhân có câu: "Việc gì mình có thể tha thứ được hãy nên tha thứ". NgÆ°á»i há»c võ chúng ta chá»› nên Ä‘uổi táºn giết tuyệt, mà phải nên để má»™t sinh lá»™ cho ngÆ°á»i ta hoán cải...
Hán tá» máºp trá» môi ra nói:
- Thôi, ông bạn nhỠhãy im cái miệng đạo đức giả đó đi.
Nói tá»›i đây, không đợi cho Hoa Vân Biểu trả lá»i, y đã trừng mắt nói tiếp:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i chỉ thấy chúng bị sát hại chứ chÆ°a được thấy bá»n chúng giết ngÆ°á»i.
Chúng đã từng phá hoại trinh tiết của không biết bao nhiêu thiếu niên nam nữ trong sạch, hủy hoại không biết bao nhiêu gia đình Ä‘ang sống yên ổn hạnh phúc. Äiá»u đó thì tiểu tá» ngÆ°Æ¡i lại không biết tá»›i. HÆ¡n nữa, vừa má»›i đây trong lúc vá»™i vã lên Ä‘Æ°á»ng, má»— chỉ hÆ¡i va chạm và o ngÆ°á»i bá»n chúng, mà bá»n chúng đã láºp tức truy Ä‘uổi không ngừng, là m nhÆ° không lấy được tÃnh mệnh của má»— thì không nguôi được cÆ¡n giáºn váºy. Không ngá» chúng lại trêu và o tay má»—. Bằng không, nếu đổi thà nh ngÆ°á»i khác bản lãnh kém cá»i, thì tiểu tá» ngÆ°Æ¡i thá» nghÄ© xem kẻ bị giết là ai? Hoa Vân Biểu cứng há»ng, Ä‘ang tìm cách đánh trống lảng:
- Thế có việc gì mà ngÆ°Æ¡i phải Ä‘i gấp váºy? Hán tá» máºp buá»™t miệng đáp:
- Äó là vì...
Má»›i nói tá»›i đây, Ä‘á»™t nhiên y ngÆ°ng bặt, Hoa Vân Biểu thắc mắc há»i:
- Äó là vì thế nà o, sao không nói tiếp Ä‘i? Hán tá» máºp ho khan mấy tiếng má»›i đáp:
- Má»— đã chẳng nói vá»›i tiểu tá» ngÆ°Æ¡i, là dù tiểu tá» có tá»›i Hoà ng SÆ¡n, cÅ©ng chÆ°a chắc đã tìm được ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i muốn gặp. NgÆ°Æ¡i đã biết nhÆ° váºy thì tại sao lại vá»™i vã lên Ä‘Æ°á»ng là m chi? Hoa Vân Biểu thấy đối phÆ°Æ¡ng không chịu nói rõ cho mình hay biết, chà ng cÅ©ng không tiện truy cứu nữa.
Lúc ấy chà ng vốn định há»i: trừ việc tá»›i Hoà ng SÆ¡n thì tại hạ còn biết Ä‘i đâu nữa, nhÆ°ng sau nghÄ© lại, chà ng không nói nữa. Vì nếu chà ng nói nhÆ° váºy, đối phÆ°Æ¡ng gặng há»i căn nguyên, lúc đó chà ng biết trả lá»i ra sao? Tuy chà ng biết hán tá» máºp nà y không phải là ngÆ°á»i xấu nhÆ°ng y luôn luôn giấu kÃn hà nh tung của mình, thì tại sao chà ng lại tiết lá»™ cho đối phÆ°Æ¡ng hay biết những việc bà máºt của mình cho y hay.
Nghĩ đoạn, chà ng nhún vai, đáp:
- Các hạ không nói rõ nguyên do vì sao tại hạ không tìm kiếm được nhân váºt ná» thì tại hạ cÅ©ng không thể giải đáp cho các hạ biết việc là m của mình được.
Hán tá» máºp nghe chà ng trả lá»i nhÆ° váºy, không giáºn dữ chút nà o, chỉ gáºt gù nói:
- Thôi được, để má»— cùng Ä‘i vá»›i tiểu tá» ngÆ°Æ¡i má»™t chuyến váºy.
Thế rồi hai ngÆ°á»i sánh vai nhau lÆ°á»›t Ä‘i dÆ°á»›i ánh trăng. Má»™t hồi lâu sau, Hoa Vân Biểu bá»—ng sá»±c nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, liá»n ngẩng mặt lên cÆ°á»i, há»i hán tá» máºp:
- Trong cuốn sách hồi nãy của các hạ, bên trong ghi chú những gì thế? Có thể trao cho tại hạ xem qua được không? Hoa Vân Biểu đối với hồi nãy rất lấy là m kỳ quái, nếu chà ng không truy ra cho vỡ nhẽ thì vẫn cảm thấy trong lòng áy náy không yên.
Tháºt ra chà ng cÅ©ng không có ý muốn được xem cuốn sách đó, mà chỉ muốn hán tá» máºp giải thÃch rõ hà nh Ä‘á»™ng trên, bất luáºn là y nói tháºt hay bịa đặt cÅ©ng đánh tan được sá»± thắc mắc trong lòng. NgỠđâu kết quả lại xảy ra ngoà i sá»± tưởng tượng của Hoa Vân Biểu.
Hán tá» máºp không suy nghÄ© gì cả, đã vá»™i thò tay và o trong ngÆ°á»i móc cuốn sách ấy ra trao cho chà ng.
Hà nh Ä‘á»™ng trên của đối phÆ°Æ¡ng khiến Hoa Vân Biểu nhất thá»i cÅ©ng giáºt mình kinh ngạc, mặt Ä‘á» bừng, ngượng nghịu há»i lại:
- Tại hạ có thể xem cuốn sách nà y tháºt Æ°? Hán tá» máºp định giÆ¡ tay ra giáºt lại cuốn sách, nói:
- Ngươi không xem thì trả lại mỗ.
Hoa Vân Biểu tức giáºn đến ngẩn ngÆ°á»i ra, má»™t hồi lâu sau má»›i nói:
- Sao thái Ä‘á»™ của các hạ lại hay phản phúc nhÆ° váºy? Hán tá» máºp thản nhiên đáp:
- Thủ Ä‘oạn nà y tiểu tá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể há»c há»i được. Äó gá»i là : Ä‘Æ°a ra được thì thu hồi lại được. Cuốn sách nà y tháºt ra không thể để cho má»™t ngÆ°á»i ngoà i nà o xem được, nhÆ°ng má»— Ä‘oán rất đúng, nếu Æ°ng thuáºn Ä‘Æ°a nó ra má»™t cách nhanh nhẩu, thì nhất định thế nà o tiểu tá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ chần chừ khiêm tốn, chÆ°a dám mở ra xem ngay. NhÆ° váºy má»— sẽ có cÆ¡ há»™i thu hồi lại. Các nhân váºt có võ công cao siêu cÅ©ng váºy, khi đã cố ý để lá»™ chá»— sÆ¡ hở, chÆ°a chắc kẻ địch đã dám tấn công và o. Khi ngÆ°á»i ta phòng thủ bá»™ vị nà o nghiêm máºt nhất thì đó cÅ©ng chÃnh là bá»™ pháºn yếu Ä‘uối nhất. Ta phải mạo hiểm trong sá»± hiểm nguy má»›i có thể hóa giải sá»± nguy biến thà nh bình yên. Äó má»›i chÃnh là đạo lý nà y đấy.
Lúc ấy Hoa Vân Biểu còn Ä‘ang căm giáºn, thì còn tâm trà đâu mà nghe đối phÆ°Æ¡ng nói hÆ°Æ¡u nói vượn nữa.
Suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng chà ng thủy chung không há» nói vá»›i hán tá» máºp câu nà o nữa, cứ lặng lẽ Ä‘i.
Lúc trá»i sáng thì hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i tá»›i TrÆ°á»ng Lâm Trạch, cách Thạch Khang huyện không xa. Hán tá» máºp bá»—ng nói:
- Nếu trá»i sáng tá» mà chúng ta nếu cứ để hai hình dáng quái dị nà y Ä‘i cạnh nhau, thể nà o cÅ©ng sinh ra lắm Ä‘iá»u bất tiện. Váºy ngÆ°Æ¡i cứ tiến thẳng và o trong thà nh ở phÃa trÆ°á»›c mặt đợi má»—. Má»— có chút việc ở gần đây. Sau giá» ngá», chúng ta sẽ gặp gỡ ở Công Minh miếu.
Hoa Vân Biểu vẫn chÆ°a nguôi giáºn. Chà ng chỉ khẽ hừ thôi chứ không đáp. Hán tá» máºp nhìn chà ng nhếch mép cÆ°á»i, rồi má»›i quay mình lÆ°á»›t Ä‘i mất dạng.
Hoa Vân Biểu một mình tiến thẳng và o trong huyện thà nh.
Thạch Khang thà nh nà y rất nhá» bé nhÆ°ng nghá» bán thuốc tại nÆ¡i đây rất hÆ°ng vượng, vì núi Hoà ng SÆ¡n cạnh đó sản xuất rất nhiá»u dược thảo, nên nÆ¡i đây đã nghiá»…m nhiên trở thà nh má»™t vùng phân phát thuốc Ä‘i tứ xứ.
Vì váºy, các tay bán thuốc luôn luôn lai vãng, nên chợ búa cÅ©ng rất phồn thịnh, đông đảo.
Äịa phÆ°Æ¡ng Thạch Khang nà y không phải là vùng đất Ä‘ai tầm thÆ°á»ng.
Và o thá»i Tam Quốc, Thần tÆ°á»›ng Quản Lá»™ đã cÆ° ngụ. TÆ°Æ¡ng truyá»n Quản Lá» tá»± Công Minh thiên vá» bói toán, há»… đặt quẻ là ứng nghiệm.
Phà m các thầy tÆ°á»›ng số chỉ có thể coi cho ngÆ°á»i khác mà không thể coi tÆ°á»›ng cho chÃnh mình, chỉ riêng Quản Lá»™ là đã Ä‘oán trÆ°á»›c được mình sẽ táºn số và o năm bốn mÆ°Æ¡i tám tuổi, và không được trông thấy con cái thà nh gia thất.
Sau đó quả nhiên ông ta vừa đúng bốn mươi tám tuổi thì tạ thế.
NhÆ° váºy hồi nãy hán tá» máºp nói Công Minh miếu ấy, chắc là miếu thá» Quản Lá»™.
Hiện tại miếu ấy được kiến láºp ngay tại ngôi nhà mà Quản Lá»™ đã cÆ° ngụ khi xÆ°a ở dÆ°á»›i chân Hoà ng SÆ¡n, và cÅ©ng là má»™t thắng tÃch rất nổi danh.
Sau khi Hoa Vân Biểu đã hiểu rõ việc trên, chà ng thấy thì giá» hãy còn sá»›m, liá»n Ä‘i dạo quanh má»™t lượt trong thà nh, sau đó má»›i tiến thẳng tá»›i Công Minh miếu. Dá»c Ä‘Æ°á»ng, trong lòng chà ng bá»—ng nảy sinh má»™t nghi vấn là vừa rồi chà ng đã gặp rất nhiá»u nhân váºt võ lâm hấp tấp lên Ä‘Æ°á»ng, nom dáng dấp có vẻ rất vá»™i vã, cấp bách, nhÆ° Ä‘ang gặp phải đại địch váºy.
Chà ng rất lấy là m lạ, nghÄ© thầm: "Chẳng lẽ nÆ¡i đây sắp xảy ra việc quan trá»ng gì hay sao?" Chà ng lại nghÄ© tá»›i thái Ä‘á»™ rất thần bà của hán tá» máºp lúc ở TrÆ°á»ng Lâm Trạch, chà ng đã có đôi chút vỡ nhẽ.
Trong vòng hai ngà y tá»›i đây, dãy Hoà ng SÆ¡n nà y nhất định sẽ nổi má»™t tráºn phong ba, chứ không còn được bình yên nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Chà ng nghÄ© bụng: "Phải chăng hán tá» máºp vì việc nà y mà đã cảnh cáo mình trÆ°á»›c chá»› nên tá»›i sá»›m Hoà ng SÆ¡n, vì sẽ không thể nà o tìm kiếm được Thái Thượng trưởng lão Cổ Từ Công, vị Cái bang mÆ°á»i túi." Bá»—ng có tiếng ngÆ°á»i ồn à o, Hoa Vân Biểu giáºt mình, ngẩng đầu lên nhìn. Thì ra chà ng đã tá»›i Công Minh miếu.
Hoa Vân Biểu định thần Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phÃa, trong lòng hÆ¡i chấn Ä‘á»™ng.
PhÃa trÆ°á»›c mặt ngôi miếu có treo lÆ¡ lá»ng má»™t tấm vải trắng trên mặt có viết: "Y bốc thánh chủ Huyá»n Tinh Thượng Nhân vân du nÆ¡i đây" Hai bên thì treo má»™t đôi liá»…n ngắn: "Xem tÆ°á»›ng khắp thiên hạ, "Trị tuyệt các nan chứng." Bên dÆ°á»›i lại còn hai hà ng chữ nhá» nhÆ° sau: "Chữa thuốc không linh thì sẽ láºp tức Ä‘áºp bể chiêu bà i." Hoa Vân Biểu nghÄ© thầm: "NgÆ°á»i nà y tháºt khoe khoang quá lố." Chà ng vừa nghÄ© vừa tiến thẳng tá»›i đám rừng ngÆ°á»i Ä‘ang tụ táºp ở phÃa trÆ°á»›c mặt.
Khi lách tá»›i phÃa trÆ°á»›c, Hoa Vân Biểu bất giác cảm thấy thất vá»ng khôn tả, vì chà ng không ngá» nhân váºt tá»± xÆ°ng là Thượng Nhân lại chỉ là má»™t lão già đầu mang mắt chuá»™t.
Nhân váºt Huyá»n Tinh Thượng Nhân đó tuổi khoảng ngoà i ngÅ© tuần, không những tÆ°á»›ng mạo đã khó coi, mà cả đến trÆ°á»ng bà o Ä‘ang mặc cÅ©ng nho không ra nho, đạo không ra đạo, tá»±a hồ nhÆ° mÆ°á»i năm quần áo không được giặt giÅ©, bẩn thỉu cá»±c Ä‘á»™.
Hoa Vân Biểu nghÄ© bụng: "Thì ra đây chỉ là má»™t thầy lang tầm thÆ°á»ng của giang hồ má»›i bầy ra trò nà y để kiếm cÆ¡m Ä‘á»™ nháºt." NghÄ© Ä‘oạn, chà ng Ä‘ang định quay mình rút lui, không ngá» ngÆ°á»i chà ng má»›i di Ä‘á»™ng thì nhân váºt tá»± xÆ°ng Y Bốc Thánh thủ đó Ä‘ang ngồi ở phÃa sau rÆ°Æ¡ng thuốc, trên đó để má»™t ống sâm bá»—ng ngáp dà i má»™t cái, để lá»™ ra hà m răng và ng khè, rồi uể oải giÆ¡ tay lên vẫy chà ng, cất tiếng nói:
- Lại đây! Lại đây! Hôm nay các hạ là ngÆ°á»i khách quý thứ nhất của má»—, bất luáºn xem bệnh hay coi tÆ°á»›ng, má»— cÅ©ng sẽ bá»›t cho phân ná»a.
Hoa Vân Biểu Ä‘ang ngạc nhiên nghÄ© thầm: "Có lẽ lão già nà y Ä‘iên rồi chăng? Má»i khách má»™t cách cưỡng ép sá»— sà ng nhÆ° váºy." Chà ng Ä‘ang nổi giáºn, thì bá»—ng thấy mình bị má»™t ngÆ°á»i đẩy sang bên.
-oOo-
Hết hồi 18
|
13-11-2008, 12:32 AM
|
|
Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 19 Huyá»n Tinh Thượng Nhân
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: tiểu Tâm Di
Hoa Vân Biểu lui ra một bước. Một thanh niên da và ng khè rụt rè tiến và o.
Hoa Vân Biểu thấy váºy cảm thấy hổ thẹn thầm vì sá»± hiểu lầm vừa rồi của mình.
Thanh niên nỠtiến tới cạnh chiếc bà n gỗ ngồi xuống.
Huyá»n Tinh Thượng Nhân quan sát đối phÆ°Æ¡ng má»™t lượt rồi nói:
- Bạn coi tướng hay là trị bệnh? Thanh niên khom mình xuống, khẽ đáp:
- Tại hạ muốn cả hai... khoảng ná»a năm nay, thân thể bất an, khà váºn lại xấu không thể tưởng tượng được... NhÆ°ng không dám giấu gì Thượng Nhân, vấn Ä‘á» thù lao...
Huyá»n Tinh Thượng Nhân giÆ¡ tay lên vuốt chòm râu dê, trầm ngâm giây lát má»›i đáp:
- Theo thông thÆ°á»ng thì má»— tÃnh năm chục quan tiá»n má»™t thang thuốc, đại khái khoảng trên dÆ°á»›i năm mÆ°Æ¡i đồng Ä‘iếu. NhÆ°ng ta đã nói là sẽ bá»›t tiá»n cho bạn, váºy ta quyết định tổng cá»™ng chỉ lấy của bạn hai mÆ°Æ¡i đồng thôi, bạn nghÄ© sao? Thanh niên mặt lá»™ vẻ mừng rỡ, nói:
- Äa tạ thượng nhân.
Huyá»n Tinh Thượng Nhân nói:
- Bổn nhân xem bệnh, coi tÆ°á»›ng xÆ°a nay không há» sai chệch bao giá». Vô luáºn là quá khứ hay vị lại, nếu nhÆ° có Ä‘iá»u gì không linh thì bạn cứ việc phá tan chiêu bà i của má»— tại chá»—. Nà o, ngẩng mặt lên. TrÆ°á»›c tiên má»— hãy xem ngÅ© quan của các hạ đã.
Thanh niên ná» rụt rè ngẩng mặt lên, Huyá»n Tinh Thượng Nhân vừa ngắm nhìn, vừa gáºt đầu lia lịa nói:
- á»’! Tháºt đáng tiếc! Äáng tiếc! Hai gò phúc lá»™c song toà n, tháºt là má»™t đại quý tÆ°á»›ng, nhÆ°ng Ä‘á»u bị là n ám khà trên mặt che lấp hết, khà không lÆ°u tất váºn bất hà nh, mà luồng ám khà trên mặt các hạ Ä‘á»u là do sức khá»e của các hạ không được kiện khang. Vì váºy, trÆ°á»›c tiên phải trị dứt căn bệnh.
Thanh niên ná» nhÆ° đối vá»›i lá»i phán Ä‘oán đó không được mãn ý liá»n ngắt lá»i:
- Thượng nhân chả vừa nói có thể đoán được cả quá khứ với vị lai là gì?
- Dĩ nhiên! Dĩ nhiên! Hãy từ từ đã, chớ nên nóng nảy như thế.
Dứt lá»i, lão khẽ ho khan mấy tiếng má»›i tiếp:
- Xem niên ká»· các hạ chỉ má»›i trên dÆ°á»›i ba mÆ°Æ¡i, hiện vẫn chÆ°a thà nh gia láºp thất.
Äồng thá»i, căn cứ theo tÆ°á»›ng pháp thì pháºn số của bạn sẽ lụy vá» Ä‘Æ°á»ng thê tá», phải tá»›i lúc tuổi quá bốn mÆ°Æ¡i thì váºn số má»›i được phát đạt thá»±c sá»±.
Ngừng giây lát, lão má»›i đổi giá»ng, nói tiếp:
- Tuy tÆ°á»›ng số thì là thế, nhÆ°ng sá»± tháºt trÆ°á»›c đây, nói vá» má»™t và i phÆ°Æ¡ng diện, thì có lẽ các hạ đã được lên tá»›i mức tá»™t đỉnh, táºn hưởng những cuá»™c phong lÆ°u suốt sáng, tráºn cÆ°á»i thâu đêm.
Lão vừa dứt lá»i, chung quanh những tiếng cÆ°á»i lá»›n nổi lên không ngá»›t.
Thanh niên ná» dÆ°á»ng nhÆ° rất tức giáºn nhÆ°ng không tiện phát tác, Ä‘Ã nh cố nhẫn nhịn.
Huyá»n Tinh Thượng Nhân trầm sắc mặt lại, nói tiếp:
- Là m thầy thuốc thì phải trá»ng lÆ°Æ¡ng tâm Ä‘oán tÆ°á»›ng số thì phải nói ngay thẳng, chứ không phải chỉ phỉnh phá» dối gạt để là m cho khách mãn ý mà kiếm tiá»n đầy túi, không những có lá»—i vá»›i tổ sÆ°, mà ngay đến lÆ°Æ¡ng tâm của mình cÅ©ng bị cắn rứt. Nếu các hạ nháºn thấy những lá»i lẽ đó không thÃch tai, thì hãy Ä‘i kiếm vị nà o cao minh hÆ¡n váºy.
Thanh niên ná» nghe nói mặt lá»™ vẻ hổ thẹn, nhÆ°ng nếu lá»™ vẻ bất mãn phất tay áo đứng dáºy thì lại không Ä‘Ã nh lòng.
Những câu nói của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° những mÅ©i kim nhá»n đâm và o táºn tâm khảm, khiến chà ng ta không còn mặt mÅ©i nà o lÆ°u lại lâu nữa.
Sau cùng, có lẽ tá»± ngấm ngầm nháºn mình là kẻ tham dâm hiếu sắc, chần chừ giây lát, chà ng ta má»›i ấp úng nói:
- NgÆ°á»i... xin ngÆ°á»i hãy nói tiếp Ä‘i! Sắc mặt của Huyá»n Tinh Thượng Nhân có vẻ khoan hòa, nói tiếp:
- Sắc là nguyên do của tai há»a. Vì váºy chữ "dâm" má»›i đứng đầu trong vạn ác. NhÆ°ng hôm nay các hạ đã tá»›i đây cÅ©ng gá»i là đã được gặp may. Việc quá khứ từ nay chá»› nên nhắc nhở tá»›i, chỉ cần sau nà y rá»a mặt thay lòng, trừ tuyệt dục niệm, bổn thượng nhân sẽ trao cho các hạ má»™t phÆ°Æ¡ng thuốc bà chế, Ä‘oan chắc các hạ sẽ trở nên má»™t con ngÆ°á»i má»›i.
Thanh niên ná» tá»±a nhÆ° không có vẻ gì Ä‘á»™ng lòng cả, chỉ há»i tiếp:
- Thế còn vị lai thì sao? Huyá»n Tinh Thượng Nhân ngạc nhiên há»i lại:
- Các hạ muốn ám chỉ vá» phÆ°Æ¡ng diện nà o? Thanh niên ná» gượng cÆ°á»i, nói:
- Nữ sắc không có gì đáng nói. Tại hạ đã quyết tâm từ bỠrồi. Tại hạ muốn nói vỠphương diện sự nghiệp.
Huyá»n Tinh Thượng Nhân suy nghÄ© giây lát, rồi má»›i nói:
- Các hạ chá»› nên Ä‘i vá» phÃa đông nam, nhất là trong hai ba ngà y tá»›i đây. TÆ°á»›ng của các hạ thuá»™c Äao Khẩu, tuy gá»i là đại cát, nhÆ°ng cÅ©ng kèm theo nhiá»u đại hung. Cát hung chỉ cách nhau trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc. Nếu nhÆ° các hạ là má»™t nhân váºt hà nh tẩu giang hồ thì tốt nhất, sau nà y nên ẩn tánh mai danh, xa rá»i cố cá»±u...
Thanh niên ná» mặt biến sắc, vá»™i ngắt lá»i:
- Thôi được rồi, bây giỠxin hãy coi giúp bệnh cho tại hạ.
Huyá»n Tinh Thượng Nhân gáºt đầu, nói:
- Nếu váºy, các hạ hãy Ä‘Æ°a tay cho má»— xem mạch.
Thiếu niên miá»…n cưỡng giÆ¡ cánh tay phải ra. Huyá»n Tinh Thượng Nhân khẽ vén tay áo lên, giÆ¡ năm ngón tay khô đét nhÆ° chân gà đặt lên mạch thanh niên ná».
Thanh niên bá»—ng láºt cánh tay lên, nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p chá»™p lấy cánh tay của Huyá»n Tinh Thượng Nhân.
Huyá»n Tinh Thượng Nhân kinh hãi, thất thanh há»i:
- á»i chà ! NgÆ°á»i... ngÆ°á»i là m gì thế? Thanh niên ná» cÆ°á»i hắc hắc, đáp:
- Hiện tại bổn hiệp đã nắm đúng Tam Lý đại huyệt của ngÆ°Æ¡i. Tam Lý huyệt nà y tiếp nối vá»›i Vị Kinh, bổn hiệp chỉ cần dùng sức bóp má»™t cái thì không những cánh tay mặt của ngÆ°Æ¡i láºp tức bị phế, mà lục phủ ngÅ© tạng chỉ sợ cÅ©ng sẽ rá»i bá»™ vị, thì dù cho ngÆ°Æ¡i có tà i ba thông thiên triệt địa, cÅ©ng khó lòng mà thoát chết được.
Dứt lá»i, y nhăn răng ra cÆ°á»i hô hố má»™t trà ng dà i.
Huyá»n Tinh Thượng Nhân kêu la nhÆ° heo bị chá»c tiết:
- á»i... gãy... các hạ muốn nói gì thì nói Ä‘i, hà tất... Ä‘au muốn chết Ä‘i được.
Những ngÆ°á»i đứng quanh đó xem Ä‘á»u biến sắc mặt, nhÆ°ng không ai dám ra tay can thiệp.
Hoa Vân Biểu thủy chung vẫn không nháºn ra được thanh niên ná» là má»™t nhân váºt võ lâm, lúc ấy thấy Huyá»n Tinh Thượng Nhân sắc mặt trắng nhợt, trên trán những giá»t mồ hôi lá»›n bằng hạt Ä‘áºu từ từ nhá» ròng xuống.
Tuy chà ng Ä‘em lòng thÆ°Æ¡ng xót, nhÆ°ng vì không rõ được thân pháºn của đôi bên, không sao biết được ai chÃnh, ai tà , nên nhất thá»i không thể xen tay can thiệp.
Lúc ấy chỉ thấy thanh niên ná» cÆ°á»i nhạt, nói:
- Bằng hữu hà tất cứ phải giả bá»™ giả tịch mãi thế nà y. Chân nhân ở trÆ°á»›c mặt thì chá»› nên dối trá, mau cung khai tháºt ra, bằng hữu danh tánh là chi? Tá»›i Hoà ng SÆ¡n nà y có dụng ý gì? Hoa Vân Biểu nghe nói liá»n giáºn dữ nghÄ© bụng: "Hán tá» da và ng khè nà y lá»™ng hà nh tháºt. ChÆ°a biết đối phÆ°Æ¡ng là ai mà đã có hà nh Ä‘á»™ng võ Ä‘oán quá đáng nhÆ° váºy".
Huyá»n Tinh Thượng Nhân kêu la oai oái:
- Bớ... cứu... cứu mệnh tôi với. Tôi... đại hiệp, xin hãy buông tay ra đã.
Có lẽ Ä‘au Ä‘á»›n quá nên Huyá»n Tinh Thượng Nhân thân hình co rúm, hai chân giãy giụa loạn xạ, khiến cái bà n gá»— liá»n bị đạp đổ. Các dụng cụ bói toán, những lá» thuốc đổ đầy ra đất.
Hoa Vân Biểu không sao nhịn được nữa, liá»n lá»›n bÆ°á»›c tiến lên, gằn giá»ng quát bảo:
- Bạn kia, có mau buông tay ra không? Hán tá» ná» hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra, quay đầu lại há»i:
- Bằng hữu là ai? Hoa Vân Biểu xẵng giá»ng tiếp:
- Khoan há»i ta là ai vá»™i. Ta bảo ngÆ°Æ¡i hãy buông tay ra thì ngÆ°Æ¡i phải buông tay ra đã.
TÆ°á»›ng mạo hiện thá»i của Hoa Vân Biểu rất cổ quái, mÅ©i vẹo, mắt xếch, lông mà y chổi xể, phải nói là má»™t bá»™ mặt rất Ä‘á»™c ác.
Nhưng tình hình trước mắt, chà ng lại hà nh động trái hẳn với ngoại hình.
Thanh niên ná» thấy chà ng can thiệp, Ä‘Æ°a mắt ngắm nhìn chà ng giây lát má»›i dịu giá»ng há»i:
- Tứ hải giai huynh đệ, ngÆ°á»i trong bốn bể vốn cùng nhÆ° má»™t nhà . Bằng hữu muốn tại hạ buông tay ngÆ°á»i nà y ra, xin theo đúng quy củ, trÆ°á»›c hết cho biết tên tuổi cùng môn phái.
Nếu luáºn vá» võ công thì hiện tại Hoa Vân Biểu Ä‘ang ở và o giai Ä‘oạn rất khiêm nhượng.
Còn báo danh thì tên tuổi của mình xÆ°a nay chẳng hỠđược ai biết tá»›i. Nên lúc nà y chà ng chỉ có má»™t váºt duy nhất để biểu lá»™ oai phong. Äó là chiếc Diêm La lệnh ở trong ngÆ°á»i chà ng.
Hoa Vân Biểu liá»n ung dung thò tay móc chiếc thẻ bà i Diêm La lệnh ra, giÆ¡ lên trÆ°á»›c mặt đối phÆ°Æ¡ng, lạnh lùng nói:
- Bằng váºt nà y đã đủ chÆ°a? Thanh niên ná» bá»—ng biến sắc mặt, buông tay, ôm quyá»n, nói:
- Thất kÃnh! Dứt lá»i, gã bá»—ng quay ngÆ°á»i, lách và o đám đông, lÆ°á»›t Ä‘i mất dạng.
Sự việc trên xảy ra ngoà i sự tưởng tượng của Hoa Vân Biểu.
Vừa rồi, chà ng chỉ lo ngại đối phÆ°Æ¡ng không nháºn ra được chiếc thẻ bà i, hoặc giả không thèm quan tâm tá»›i, thì mình sẽ không tránh khá»i được sá»± rắc rối.
NgỠđâu sự việc lại đơn giản như trên, chà ng chưa phải dùng tới câu nói thứ hai, đối phương đã rút lui ngay như thế.
Huyá»n Tinh Thượng Nhân lồm cồm bò dáºy, miệng lẩm bẩm chá»i rủa:
- Tháºt đồ trá»i tru đất diệt, ngÆ°Æ¡i sẽ chết dÆ°á»›i muôn và n Ä‘ao kiếm. Nếu tên súc sinh nà y mà sống sót tá»›i canh ba đêm nay, mẹ kiếp, ta sẽ bá» cái nghá» thầy bói, suốt Ä‘á»i ta thá» sẽ không là m nghỠđó nữa.
Lão vừa chá»i rủa, vừa quay mình bá» và o trong miếu, đến quên cả thu nhặt các váºt dụng vừa bị hất đổ tung tóe.
Má»i ngÆ°á»i đứng xem quanh đó Ä‘á»u Ä‘Æ°a mắt hiếu kỳ đổ dồn cả và o Hoa Vân Biểu, nhÆ° Ä‘á»u ngụ ý việc xem gã kia tÆ°á»›ng mạo rất cổ quái, trông hình thù ba phần giống ngÆ°á»i, bảy phần giống quá»· sứ, xấu xà không thể tưởng được...
Hoa Vân Biểu bá»±c dá»c khôn tả. Chà ng thấy chÆ°á»›ng tai gai mắt, ra mặt trượng nghÄ©a, kết quả không được má»™t câu cảm tạ, mà còn bị má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã m tiếu chế nhạo, khiến chà ng mất hết cả hứng thú.
Vừa rồi. chà ng lại thấy trÆ°á»›c khi bá» Ä‘i, Huyá»n Tinh Thượng Nhân thốt ra những lá»i lẽ đầy vẻ tiểu nhân. Chà ng nháºn thấy lão Huyá»n Tinh Thượng Nhân nà y chỉ là má»™t kẻ thô lá»— phà m tục. Nếu sá»›m biết nhÆ° váºy, chà ng đã không xen tay và o việc nà y là m chi.
Vì hán tá» ná» sau khi rõ lão không biết võ công chắc cÅ©ng sẽ chẳng đả thÆ°Æ¡ng tá»›i tÃnh mệnh của lão ta đâu.
Má»i ngÆ°á»i bu xem tản mác dần. Hoa Vân Biểu nhét chiếc Diêm La lệnh và o trong ngÆ°á»i, ngẩng mặt nhìn trá»i, thấy hãy còn sá»›m, chÆ°a đến giá» hẹn Æ°á»›c vá»›i hán tá» máºp, chà ng định Ä‘i má»™t nÆ¡i khác thưởng lãm cảnh sắc xem sao, nhÆ°ng vừa quay ngÆ°á»i lại, chà ng đã thấy ở phÃa xa có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang chạy tá»›i.
NgÆ°á»i tá»›i đó không phải ai xa lạ, mà chÃnh là hán tá» máºp.
Hán tá» máºp lÆ°á»›t Ä‘i nhÆ° bay, chỉ trong nháy mắt đã tá»›i trÆ°á»›c mặt Hoa Vân Biểu, vá»™i ngừng chân lại, cÆ°á»i tÃt mắt há»i:
- Sao tiểu tá» ngÆ°Æ¡i tá»›i sá»›m thế? Vì vừa xảy ra chuyện bá»±c mình nên Hoa Vân Biểu đã quên bẵng mất sá»± bất mãn hồi nãy đối vá»›i hán tá» máºp.
Chà ng mừng rỡ nhÆ° gặp thân nhân, nhÆ°ng lại bá»—ng sầm nét mặt lại, háºm há»±c nói:
- Từ nay vỠsau mỗ thỠsẽ không...
Hán tá» máºp ngẩn ngÆ°á»i há»i:
- Việc gì thế? Dứt lá»i, y khẽ Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phÃa, nói tiếp:
- Lại đây! Äằng kia có má»™t cây si rất lá»›n, chúng ta sẽ chuyện trò sau. Lúc nà y quanh Hoà ng SÆ¡n đầy sá»± nguy hiểm, chúng ta phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Sau khi đã tá»›i cây si ráºm rạp um tùm, hai ngÆ°á»i liá»n dẫn nhau ra phÃa sau gốc cây, đối diện ngồi xuống.
Hoa Vân Biểu liá»n Ä‘em chuyện xảy ra vừa rồi kể lại cho hán tá» máºp nghe.
Chăm chú nghe xong, hán tá» máºp cứ ngẩn ngÆ°á»i ra, ngồi lặng lẽ không nói năng gì, sau cùng má»›i lắc đầu thở dà i, lên tiếng nói:
- Không ngá» lão đệ lại cứ thÃch nhúng tay và o những chuyện không đâu ấy.
Hoa Vân Biểu thất kinh, há»i:
- Tại sao thế? Hán tá» máºp há»i lại:
- Thanh niên lạ mặt ná», trừ bá»™ mặt và ng khè ra, còn có vẻ nhÆ° bị bệnh táºt, có phải thế không? Hoa Vân Biểu gáºt đầu đáp:
- Äúng váºy. Gã là m ra dáng rất bệnh hoạn, sau tại hạ má»›i biết rõ là không phải. Chẳng lẽ các hạ lại biết rõ y là ai Æ°? Hán tá» máºp há»i lại:
- Tuổi trẻ, võ công cao siêu, rất cÆ¡ trà và hiếu thắng. Lão đệ thá» Ä‘oán xem ngÆ°á»i đó là ai? Hoa Vân Biểu ngẩn ngÆ°á»i ra, trố mắt, thất thanh buá»™t miệng nói:
- Hiệp Äiệp! Hán tá» máºp chỉ cÆ°á»i hắc hắc thôi chứ không đáp lại. Hoa Vân Biểu lại há»i tiếp:
- Thế còn Huyá»n Tinh Thượng Nhân? Lão có phải là ngÆ°á»i trong võ lâm không? Nếu phải thì tại sao lại yếu Ä‘uối đến không có sức phản kháng nữa? Hán tá» máºp cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, nói
- Không có hÆ¡i sức phản kháng Æ°? Hắc hắc... dù cho có tá»›i năm mÆ°Æ¡i tên Hiệp Äiệp cÅ©ng chÆ°a chắc đã là m khó dá»… được lão.
Hoa Vân Biểu sững sá», lẩm bẩm nói:
- Quái lạ! Tháºt kẻ cắp gặp bà già ...
Hán tá» máºp bá»—ng gáºt gù, nhÆ° tá»± nói vá»›i mình:
- NhÆ° thế cÅ©ng hay. Ta cÅ©ng đỡ Ä‘i được má»™t phần gánh nặng. NgÆ°á»i nà y tÃnh nết rất quái dị, bình thá»i muốn kết giao cÅ©ng chÆ°a chắc đã được.
Hoa Vân Biểu ngạc nhiên há»i:
- Các hạ nói gì? Ai kết giao vá»›i ai, và muốn cÅ©ng không được? Hán tá» máºp bá»—ng ngẩng đầu lên, khoái chà cÆ°á»i đáp:
- Không có gì. Mỗ muốn nói: sẽ định kết giao với lão đệ, mà không biết tới lúc nà o mới kết giao được đấy thôi.
Tuy Hoa Vân Biểu biết rõ hán tá» máºp nói đùa mình, nhÆ°ng thấy đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang cao hứng, chà ng cÅ©ng cảm thấy hứng thú theo, liá»n thuáºn miệng nói:
- Hiện tại có một cơ hội rất tốt, nếu các hạ muốn kết giao với mỗ thì chớ nên bỠqua.
Hán tá» máºp cÆ°á»i hi hà há»i:
- CÆ¡ há»™i gì thế? Hoa Vân Biểu mỉm cÆ°á»i đáp:
- Hãy mau nói cho tại hạ biết vị Huyá»n Tinh Thượng Nhân đó là ai, cà ng nói tÆ°á»ng táºn cà ng tốt.
Hán tá» máºp lắc đầu:
- Váºy thì xin lá»—i, không thể được.
Hoa Vân Biểu bá»±c bá»™i, trợn mắt há»i:
- Tại sao? Hán tá» máºp gượng cÆ°á»i, đáp:
- Vì không những má»— không biết rõ lão là ai, mà nói ra thì tháºt khó tin, chỉ sợ chÃnh y cÅ©ng đã quên cả mình là ai nữa là khác.
Hoa Vân Biểu ngÆ¡ ngác há»i lại:
- Là m gì có chuyện lạ nhÆ° thế? Hán tá» máºp cau mà y lại, nhÆ° Ä‘ang tìm tòi Ä‘iá»u gì, đáp:
- HÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c đây, trong võ lâm bá»—ng xuất hiện má»™t quái nhân, Ä‘i khắp giang hồ, hà nh tung quá»· dị khôn lÆ°á»ng. Má»—i lần xuất hiện, tÆ°á»›ng mạo Ä‘á»u biến đổi hẳn. NhÆ°ng sau đó má»i ngÆ°á»i đã Ä‘iá»u tra phát giác được nhân váºt ná» chỉ là má»™t ngÆ°á»i đã thay hình đổi dạng.
NhÆ°ng quái nhân ná» là ai, cho tá»›i hôm nay, không má»™t ngÆ°á»i nà o hay rõ. Vừa rồi, sau khi má»— nghe lão đệ kể câu chuyện đó, bất quá chỉ là má»™t sá»± linh cảm, Ä‘oán vị Huyá»n Tinh Thượng Nhân gì đó có lẽ là quái nhân ná» mà mÆ°á»i mấy năm nay không há» nghe ai nhắc nhở tá»›i. Còn sá»± suy Ä‘oán đó có đúng hay không, phải đợi tá»›i canh ba đêm nay má»›i biết rõ được...
Hoa Vân Biểu vốn Ä‘ang thất vá»ng, lúc nà y bất giác buá»™t miệng nói:
- Quái lạ tháºt! Sao bao nhiêu năm nay vụ công án ấy vẫn bao trùm trong võ lâm, mà quá canh ba đêm nay lại có thể biết rõ được? Hán tá» máºp bình tÄ©nh đáp:
- NgÆ°á»i nà y có má»™t tÃnh nết rất đặc biệt, đã nói rất linh nghiệm, đã hứa là phải thá»±c hà nh cho kỳ được má»›i thôi. Hiện tại chúng ta hãy chá» xem Hiệp Äiệp có sống sót nổi qua canh ba đêm nay không đã.
-oOo-
Äêm hôm đó...
Trên đỉnh Hoà ng SÆ¡n, má»™t trung niên nho sinh mặc áo bà o và ng Ä‘ang chắp tay sau lÆ°ng, cháºm rãi Ä‘i Ä‘i lại lại trên bãi đất trống trÆ°á»›c bảo tiá»n.
Nho sinh đó chÃnh là vị chưởng môn nhân Ä‘Æ°Æ¡ng kim của Hoà ng SÆ¡n, Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ La Tâm Nhạc.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ là má»™t vị chưởng môn nhân niên ká»· trẻ nhất Ä‘Æ°Æ¡ng kim. Trong thái Ä‘á»™ ông ta lúc nà y hiển nhiên Ä‘ang có má»™t bầu tâm sá»± rất khó giải quyết.
Chỉ thấy ngÆ°á»i chưởng môn lúc Ä‘i lúc đứng, có lúc lại ngẩng mặt lên nhìn trá»i nhÆ° xuất thần, có lúc lại lắc đầu vá»— trán nhÆ° Ä‘ang suy tÆ° vá» má»™t vấn Ä‘á» gì mà không sao kiếm được giải pháp nà o mãn ý.
Liá»n lúc đó, xa xa phÃa dÆ°á»›i chân núi bá»—ng có những tiếng "phần pháºt" tà áo bay trong gió nổi lên.
Äến khi Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ cảnh giác quay ngÆ°á»i lại liá»n phát hiện ba bóng ngÆ°á»i áo trắng sát cánh nhau xuất hiện.
Những nhân váºt vừa xuất hiện chÃnh là Sà o Hồ Tam Bố Y, Thốc Bút Bố Y Lam Sinh Hoa, Thi Tá»u Bố Y Hồ SÆ¡n Lâm, Cô Minh Bố Y DÆ°Æ¡ng Bá»™ Thuáºt.
Ba anh em Tam Bố Y đứng sát vai, đồng thá»i khẽ mỉm cÆ°á»i, nhÆ°ng ánh mắt của há» lá»™ đầy vẻ lạ lùng, hình nhÆ° muốn nói: La đại ca, hôm nay là m sao thế? Lúc bình thÆ°á»ng, cách xa mÆ°á»i trượng, dù má»™t cánh hoa rÆ¡i hay má»™t cà nh lá rụng cÅ©ng không thoát khá»i tai mắt của sÆ° ca, mà tại sao đêm nay các huynh đệ vá» tá»›i sát sau lÆ°ng mà đại ca má»›i phát giác được? Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ gượng cÆ°á»i, Ä‘Æ°a mắt nhìn tứ phÃa má»™t lượt, bá»—ng vẫy tay nói:
- Má»i các vị hiá»n đệ tá»›i đây! Dứt lá»i, ông ta liá»n quay mình Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, không do nÆ¡i cá»a chÃnh của ngôi bảo mà tiến và o, mà lại dẫn ba anh em Tam Bố Y vòng ra phÃa cá»a sau.
Sà o Hồ Tam Bố Y Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘á»u ngạc nhiên trÆ°á»›c cá» chỉ kỳ lạ của Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ La Tâm Nhạc.
Cho tá»›i lúc nà y há» má»›i hiểu rõ, TrÃch Tinh Thủ cho bồ câu truyá»n thÆ° má»i huynh đệ há» tá»›i không phải để ăn mừng cuá»™c tụ há»p nhÆ° há» tưởng tượng, mà là có chuyện quan trá»ng khác.
TrÃch Tinh Thủ dẫn huynh đệ Sà o Hồ Tam Bố Y lÆ°á»›t qua vách tÆ°á»ng phÃa sau viện tiến và o bên trong. Äoạn lặng lẽ tiến thẳng và o má»™t gian thÆ° phòng má»™t bên trang viện, quay đầu lại sai bảo má»™t tên thÆ° đồng:
- Xuống nhà bếp hãy chuẩn bị má»™t mâm tiệc rượu, bảo chúng biết là bổn tá»a cùng ba vị sÆ° thúc của các ngÆ°Æ¡i vui vầy xum há»p. Äồng thá»i, mi hãy tá»›i thông tri cho Tam sÆ° thúc tá»›i đây, không được cho má»™t ngÆ°á»i nà o hay biết, và dặn vị ấy phải Ä‘em theo cả thanh bảo kiếm nữa.
Sà o Hồ Tam Bố Y nghe nói thắc mắc khôn tả, Ä‘ang định lên tiếng há»i thì Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ đã cất tiếng há»i trÆ°á»›c:
- Dá»c Ä‘Æ°á»ng, các sÆ° đệ có phát hiện nhân váºt nà o khả nghi theo dõi hay không? Huynh đệ Tam Bố Y cùng khẽ lắc đầu. Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ má»›i thở dà i má»™t tiếng, yên tâm nói:
- Thế thì hay lắm! Má»i các sÆ° đệ hãy ngồi xuống đây.
Thốc Bút Bố Y cau mà y há»i:
- La đại ca có vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, chẳng lẽ nÆ¡i đây sắp phát sinh chuyện gì hệ trá»ng chăng? Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ nhún vai, đáp:
- Nếu nói vá» tòa TrÃch Tinh bảo nà y thì rất bình yên, cho tá»›i hiện tại không há» có chuyện gì phát sinh cả.
Thi Tá»u Bố Y ngạc nhiên há»i:
- Nếu váºy...
TrÃch Tinh Thủ thần sắc rất nghiêm trá»ng, trầm giá»ng, nói:
- Nếu nhÆ° quả có sá»± việc phát sinh thì đó là việc cho cả võ lâm. Äó là sá»± bất hạnh hay may mắn, hiện tại không ai dám quyết Ä‘oán cả. Äó cÅ©ng chÃnh là lý do mà ngu huynh má»i ba vị hiá»n đệ tá»›i đây.
Cô Minh Bố Y trố mắt há»i:
- Việc đó quan hệ ra sao, xin La huynh cho biết? Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ không trả lá»i ngay, Ä‘Æ°a mắt nhìn xuống mặt đất, hai mi cau lại, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang đắm chìm và o sá»± suy tÆ°.
Ba huynh đệ Tam Bố Y Ä‘á»u lặng lẽ đợi chá», trong lòng có chung má»™t cảm giác là chuyện nà y ắt phải rất quan trá»ng.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ La Tâm Nhạc tuy là má»™t vị chưởng môn nhân trẻ tuổi nhất trong các danh môn đại phái hiện tại, nhÆ°ng lại có má»™t sá»± thà nh tá»±u rất sá»›m, khác hẳn má»i ngÆ°á»i.
-oOo-
Hết hồi 19
|
13-11-2008, 12:34 AM
|
|
Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 20 Thiên Äô Hạo Kiếp
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: tiểu Tâm Di
Khắp hải ná»™i có tất cả chÃn phái, tháºp tam môn. Trừ Thiếu Lâm tá»± Chứng Quả đại sÆ°, Võ Äang Huyá»n Minh đạo trưởng, vá» mặt há»a hầu thâm háºu hÆ¡n vị chưởng môn nhân Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ nà y má»™t mức xa, thì các vị chưởng môn lừng danh khác nhÆ° Hoa SÆ¡n Kim Long Bát Kiếm Ä‘á»u phải tán dÆ°Æ¡ng vị Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ nà y.
Nếu bảo Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ muốn tranh ngôi vị Võ lâm minh chủ, trừ Thuần Y Diêm La ra, thì y là má»™t kình địch duy nhất của Nhất Kiếm Chấn Bát Hoang.
Äang lúc ấy, trong viện bá»—ng có tiếng chân nổi lên rất nhẹ nhà ng. Tiếp theo đó, má»™t thanh niên mặc kình trang xuất hiện.
Thanh niên váºn kình trang tuổi khoảng hai lăm hai sáu, khuôn mặt dà i, da ngăm Ä‘en, đôi mắt lấp lánh có thần.
Thanh niên mặc kình trang nỠđối vá»›i Sà o Hồ Tam Bố Y không phải là ngÆ°á»i xa lạ gì, nên khi y vừa tá»›i nÆ¡i, chà ng ta đã mỉm cÆ°á»i, khom mình nói:
- Ba vị ca ca vẫn mạnh đấy chứ? Ba vị huynh đệ Tam Bố Y hoà n lễ, đáp:
- Bân đệ cÅ©ng được an khang? Không lâu sau, tên thÆ° đồng hồi nãy đã bÆ°ng rượu thịt lên. Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ liá»n sai bảo:
- Mi mau ra đóng chặt cá»a viện lại, và phải đứng đó trông coi. Nếu không nghe tiếng ta cho đòi thì không được rá»i khá»i nÆ¡i đó. Nếu nhÆ° có ai tá»›i cầu kiến cÅ©ng phải trả lá»i là ta Ä‘i vắng.
Lúc ấy, trá»i đã xâm xẩm tối. Tên thÆ° đồng vừa thối lui ra bên ngoà i, Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ đã Ä‘Ãch thân thắp đèn, bà y biện tiệc rượu, xong xuôi má»›i Ä‘Æ°a tay ra má»i, nói:
- Nà o, chúng ta hãy cùng nhau cạn chén đã.
Sà o Hồ Tam Bố Y chỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, vẫn ngồi lặng lẽ, không há» nhúc nhÃch gì cả.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ ngạc nhiên há»i:
- Các vị là m sao thế? Thi Tá»u Bố Y lắc đầu, đáp:
- Há» Hồ nà y tuy ngá»i thấy mùi rượu nhÆ° mèo thấy mỡ, nhÆ°ng nếu La huynh không cho biết trÆ°á»›c hôm nay má»i ba anh em tiểu đệ tá»›i đây có dụng ý gì, thì không những chỉ mình há» Hồ má»—, mà cả lão Äại cùng lão Tam cÅ©ng không thể nà o yên tâm ăn nháºu được.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ Ä‘Æ°a mắt nhìn Thốc Bút Bố Y vá»›i Cô Minh Bố Y, thấy hai ngÆ°á»i lặng lẽ không lên tiếng, biết rằng há» cÅ©ng hoà n toà n đồng ý vá»›i lão nhị há» Hồ. Ông ta liá»n trầm ngâm giây lát, Ä‘oạn ngẩng đầu lên nhìn thanh niên váºn kình trang, há»i:
- Chà Bân có mang theo kiếm không thế? Thanh niên tên Chà Bân khẽ gáºt đầu, đáp:
- Thưa có.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ liá»n quay sang Sà o Hồ Tam Bố Y cúi đầu nói:
- Váºy chúng ta hãy và o trong viện đã.
Năm ngÆ°á»i nối bÆ°á»›c nhau rá»i khá»i thÆ° phòng, tiến và o trong viện.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ giÆ¡ tay ra đỡ lấy má»™t thanh bảo kiếm của thanh niên váºn kình trang, Ä‘oạn nghiêm sắc mặt nói vá»›i Sà o Hồ Tam Bố Y:
- Hiện tại tiểu đệ vá»›i lão Tam đây hãy biểu diá»…n và i Ä‘á»™ng tác xin ba vị đại ca đứng xem cho kỹ, hy vá»ng ba vị đại ca sẽ ghi nhá»› rõ từng thế thức nhá» má»™t của nó.
Huynh đệ Tam Bố Y tuy khẽ gáºt đầu, nhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u lá»™ vẻ ngÆ¡ ngác. Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ nói dứt đã giÆ¡ tay lên ra hiệu, thanh niên váºn kình trang được gá»i là Chà Bân láºp tức cởi bỠáo choà ng, tiến ra chá»— cách đó mÆ°á»i mấy bÆ°á»›c.
Thanh niên váºn kình trang vừa dừng chân, không quay mặt đối diện vá»›i má»i ngÆ°á»i, mà chỉ chắp tay sau lÆ°ng, Ä‘Æ°a mắt nhìn ra phÃa hà ng rà o tÆ°á»ng, nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang đứng trên má»™t ngá»n núi cao Ä‘Æ°a mắt ngắm nhìn cảnh váºt xung quanh.
Lúc ấy, Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ má»›i nhanh nhẹn thò tay và o trong ngÆ°á»i lấy ra má»™t chiếc khăn Ä‘en bịt lấy mặt, rồi má»›i trao kiếm sang bên phải, hai mắt lấp lánh, lÆ°ng lom khom, tá»±a nhÆ° má»™t con mèo rình chuá»™t, đợi chá» giây lát sau, đại khái nhÆ° biết thanh niên váºn kình trang trÆ°á»›c mặt không có ý quay ngÆ°á»i lại.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ Ä‘á»™t nhiên tung mình nhảy xổ tá»›i, vung kiếm thấp thoáng nhÆ° má»™t chiếc cầu vồng bạc, không gây nên má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o, đâm thẳng và o sau lÆ°ng thanh niên váºn kình trang.
Sà o Hồ Tam Bố Y tuy biết rõ đó chỉ là một động tác biểu diễn nhưng vì bị tình thế khẩn trương trước mặt lôi cuốn, không hẹn mà cùng buột miệng khẽ thất thanh la lên một tiếng.
Nói thì cháºm, sá»± việc xảy ra rất nhanh. Thế thức của trÆ°á»ng kiếm nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, chỉ trong nháy mắt đã tá»›i sau lÆ°ng thanh niên váºn kình trang.
Cho tá»›i lúc mÅ©i kiếm dÆ°á»ng nhÆ° đã dÃnh sát và o lÆ°ng áo, thanh niên váºn kình trang má»›i Ä‘á»™t nhiên cảnh giác, vá»™i nhún vai nghiêng ngÆ°á»i, lÆ°á»›t sang bên.
Ba Ä‘á»™ng tác đó nhÆ° cùng thi triển trong má»™t lúc, chân vừa di Ä‘á»™ng thì đã quay ngÆ°á»i má»™t vòng, cánh tay phải phát lên nhÆ° bạch hạc vá»— cánh, năm ngón tay nhÆ° móc câu chá»™p thẳng và o mÅ©i kiếm Ä‘ang đâm tá»›i.
Sà o Hồ Tam Bố Y thấy váºy không sao nhịn được, bất giác đồng thanh khen ngợi:
- Hay tháºt! Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ tá»±a hồ nhÆ° hÆ¡i sá»ng sốt, hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra, nhÆ°ng liá»n đó đã nhếch môi cÆ°á»i nhạt, trầm kiếm xuống tránh khá»i thế phản công của đối phÆ°Æ¡ng, Ä‘oạn lại lia kiếm, nhằm ngang hông thanh niên váºn kình trang quét tá»›i.
Thanh niên váºn kình trang cÅ©ng khẽ quát lên má»™t tiếng, hiển nhiên vừa kinh hãi, vừa giáºn dữ, nhÆ°ng lúc ấy cÅ©ng không còn thì giá» cất tiếng nói, đã vá»™i ngá»a ngÆ°á»i lá»™n bắn vá» phÃa sau, tránh thoát thế kiếm ấy trong gang tấc.
Tuy váºy, kiếm phong của đối phÆ°Æ¡ng đã rạch đứt má»™t mảnh áo trÆ°á»›c ngá»±c.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ lại giáºn dữ kêu "hừ" má»™t tiếng, và tay cầm kiếm hÆ¡i chuyển Ä‘á»™ng, Ä‘ang định xuất chiêu công kÃch thế thứ ba.
Äá»™t nhiên nhÆ° giáºt mình thất kinh, kiếm má»›i tá»›i ná»a Ä‘Æ°á»ng bá»—ng ngừng hẳn lại, nghiêng tai nghe ngóng, Ä‘oạn vá»™i thu thế lại, quay ngÆ°á»i lÆ°á»›t sang bên bá» Ä‘i.
Thanh niên váºn kình trang tên Chà Bân lúc ấy từ từ quay ngÆ°á»i lại, Ä‘Æ°a tay lên lau những giá»t mồ hôi trên trán.
Cuá»™c biểu diá»…n tá»›i đó tạm thá»i nhÆ° hết má»™t giai Ä‘oạn.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ Ä‘Æ°a tay lên cởi bá» chiếc khăn bịt đầu xuống, trao trả thanh trÆ°á»ng kiếm cho Chà Bân, nói:
- Tam sư đệ, mau ra thay thế cho nghĩa nhi, để sự thủ giữ được chắc chắn hơn.
Äợi thanh niên váºn kình trang váºn chiếc áo choà ng xong Ä‘i khá»i, Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ khẽ gáºt gù, má»i ba anh em Tam Bố Y trở lại thÆ° trai.
Bốn ngÆ°á»i phân ngôi chủ khách ngồi xong, Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ má»›i rót rượu cho Sà o Hồ Tam Bố Y rồi má»›i rót cho mình, Ä‘Æ°a ly rượu lên má»i rồi cạn luôn.
Ba anh em Tam Bố Y lặng lẽ cạn chén. TrÃch Tinh Thủ lại rót đầy rượu má»™t lần nữa, đặt bình rượu xuống, há»i:
- Ba vị hiá»n huynh có hiểu rõ vừa rồi tiểu đệ là m nhÆ° váºy là có dụng ý gì không? Thốc Bút Bố Y Ä‘Æ°a mắt há»i:
- Vừa rồi phÆ°Æ¡ng vị của lệnh sÆ° đệ có phải là đã diá»…n lại sá»± tao ngá»™ mà đại huynh đã trải qua đấy không? Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ gáºt đầu, cháºm rãi đáp:
- Äúng váºy.
Thi Tá»u Bố Y lại há»i tiếp:
- La huynh giả dạng là m ngÆ°á»i tá»›i ám toán, tá»›i lúc khẩn yếu bá»—ng thu tay bá» Ä‘i, chẳng lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i có mặt đệ tam nhân nà o xuất hiện chăng? Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ nói:
- Äó là má»™t tráºn cÆ°á»i rất quái dị.
Thi Tá»u Bố Y lại há»i:
- NgÆ°á»i nà o đã thốt ra tiếng cÆ°á»i đó? TrÃch Tinh Thủ lắc đầu, đáp:
- Tiểu đệ cÅ©ng không được rõ, vì sau khi tên tấn công lén bị tiếng cÆ°á»i đó là cho kinh hoà ng phải bá» chạy, thì vị thốt ra trà ng cÆ°á»i để tÆ°Æ¡ng trợ tiểu đệ cÅ©ng không thấy lá»™ diện.
Ba anh em Sà o Hồ Tam Bố Y cau mà y lại suy nghÄ© giây lát rồi lão Tam Cô Minh Bố Y bá»—ng cất tiếng há»i:
- Có việc nà y tiểu đệ vẫn chÆ°a biết rõ, thân pháp ứng biến của La huynh lúc ấy cố nhiên là rất linh hoạt, thần diệu vô cùng nhÆ°ng vá»›i thân pháºn của La huynh, trÆ°á»ng hợp trên tiểu đệ nháºn thấy không có gì là hung hiểm. Lúc đầu thì La huynh vì ngắm cảnh sắc má»›i nảy sinh biến cố, nên tâm thần bất định, trong lúc vá»™i vã má»›i không phản công được đúng mức, nhÆ°ng tá»›i khi ngÆ°á»i bịt mặt tấn công lần thứ hai, vá»›i bản lãnh cao siêu của La huynh thì chỉ cần lÆ°á»›t tránh ra phÃa xa hÆ¡n trượng là có thể tránh thoát được thế kiếm ấy má»™t cách dá»… dà ng. Sau đó sẽ ra tay trả Ä‘Å©a, thể nà o chẳng nắm lại được tiên cÆ¡. NhÆ°ng La huynh đã không là m thế, mà lại cứ đứng yên chá»— cÅ©, thi triển thức Ngá»c SÆ¡n thúy khuynh kiến phải bị gò bó lúng túng, tiểu đệ không sao hiểu rõ được nguyên nhân sá»± việc trên ra sao. Chắc bên trong còn có uẩn khúc gì? Thốc Bút Bố Y cÅ©ng cau mà y, tiếp:
- Thế công của tên ná» nếu không thần tốc quá sá»± tưởng tượng, hoặc giả kiếm thuáºt đã đạt tá»›i mức siêu phà m nháºp thánh thì là m gì gây được La huynh phải lâm và o hiểm địa nhÆ° thế nà y? Vì nếu Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, dÆ°á»›i tình hình đó, đối phÆ°Æ¡ng chỉ nhÃch thêm mÅ©i kiếm khoảng ná»a tấc nữa, thì tÃnh mạng của La huynh chắc đã "ô hô ai tai" má»™t cách oan uổng.
TrÃch Tinh Thủ đợi cho hai ngÆ°á»i nói dứt má»›i gượng cÆ°á»i đáp:
- Lá»i lẽ của hai vị tuy rất hữu lý, nhÆ°ng nếu hai vị rõ được hoà n cảnh của tiểu đệ lúc đó thì chắc sẽ không thắc mắc mà còn trách cứ váºy. Xin các vị hãy nghÄ© giùm cho tiểu đệ, kiếm của đối phÆ°Æ¡ng từ chÃnh diện mà tá»›i, tiểu đệ trong tay lại không có má»™t tấc sắt, phÃa sau lÆ°ng là má»™t vá»±c thẳm sâu hà ng ngà n trượng, chỉ nhÃch lui má»™t bÆ°á»›c sẽ bị tan xÆ°Æ¡ng nát thịt.
Ba anh em Sà o Hồ Tam Bố Y cùng kinh ngạc, khẽ kêu "ồ" một tiếng.
Thi Tá»u Bố Y há»i:
- Việc ấy xảy ra và o lúc nà o và ở đâu? Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ cháºm rãi Ä‘Æ°a mắt nhìn ba anh em Bố Y má»™t lượt má»›i cháºm rãi đáp:
- Äiá»u nà y chúng ta để đến sau cùng hãy bà n tá»›i. Hôm nay tiểu đệ má»i ba vị hiá»n huynh tá»›i đây là muốn thỉnh giáo ba vị má»™t việc rất trá»ng yếu nà y...
Sà o Hồ Tam Bố Y cÆ¡ hồ nhÆ° đồng thanh há»i:
- Việc gì thế? TrÃch Tinh Thủ tháºn trá»ng đáp:
- Ba vị đại ca Ä‘i lại trên giang hồ đã lâu, kiến thức rất uyên bác, đối vá»›i võ công của các môn phái Ä‘Æ°Æ¡ng kim có thể nói đã thuá»™c nằm lòng. Hiện tại Ä‘iá»u tiểu đệ muốn thỉnh giáo là đối vá»›i chiêu kiếm pháp sau của ngÆ°á»i bịt mặt, bất luáºn kiếm quyết, cách thức xuất chiêu cùng thân thủ, hay nói chung vá» má»i phÆ°Æ¡ng diện, ba vị hiá»n huynh có phát hiện được manh mối nà o không? Huynh đệ trở vá» bảo, đã nghiên cứu suốt ba tháng nay, đồng thá»i cÅ©ng ghi nhá»› thế thức xuất chiêu của đối phÆ°Æ¡ng má»™t cách rõ rà ng, trừ thá»i gian và địa phÆ°Æ¡ng khác biệt ra, còn cách thức biểu diá»…n Ä‘á»u không sai chệch mảy may.
Sà o Hồ Tam Bố Y nghe nói hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra, sau đó ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy Ä‘á»u cúi đầu xuống, cau mà y nghiá»n ngẫm.
Trong căn thÆ° trai ấy Ä‘á»™t nhiên không khà trở nên yên tÄ©nh, căng thẳng khác thÆ°á»ng.
Thá»i gian khoảng cạn má»™t chén trà , Thi Tá»u Bố Y bá»—ng ngẩng đầu lên, Thốc Bút Bố Y vá»›i Cô Minh Bố Y bị kÃch Ä‘á»™ng cÅ©ng vá»™i ngẩng đầu lên theo.
Thốc Bút Bố Y hoà i nghi há»i:
- Chẳng lẽ lão nhị...
Thi Tá»u Bố Y Hồ SÆ¡n Lâm không đáp, chỉ quay sang nhìn Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ nói:
- Nếu nhÆ° luáºn theo kiếm chiêu đó, thì thế kiếm ấy không có gì là đặc biệt cả, tá»±a hồ nhÆ° chỉ là má»™t thế kiếm trung đẳng thÆ°á»ng thấy là Hoà nh Tảo Thiên Quân. NhÆ°ng La huynh Ä‘á» cáºp tá»›i kiếm quyết, thì tiểu đệ không tránh khá»i nhá»› tá»›i má»™t môn kiếm pháp. Tiểu đệ muốn nói ngÆ°á»i nà y sá» dụng môn kiếm pháp đó chÆ°a được tinh thuần, vì Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i tuy công kÃch cÅ©ng rất mau lẹ, nhÆ°ng trÆ°á»ng kiếm ở bên tay mặt chÆ°a được tùy tâm hợp nhất. Theo nhÆ° tiểu đệ thấy, lúc ấy nhÆ° quả kiếm pháp vá»›i kiếm quyết của đối phÆ°Æ¡ng được phối hợp chặt chẽ và có thể tùy tâm xuất kiếm thì...
TrÃch Tinh Thủ mắt bá»—ng sáng hẳn lên, vá»— bà n nói:
- Lá»i bà n của Hồ huynh không sai chút nà o. Suốt ba tháng nay, tiểu đệ cứ bóp trán suy nghÄ©, mà thủy chung vẫn chÆ°a dám xác định. Hiện tại được câu nói nà y của Hồ huynh giải đáp ăn sâu và o tá»›i tâm khảm...
Thốc Bút Bố Y cùng Cô Minh Bố Y Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i ra, đồng thanh há»i:
- Sao? Chẳng lẽ các ngÆ°Æ¡i nghi ngá» ngÆ°á»i bịt mặt sá» dụng chiêu thức đó là Du Long kiếm pháp của Trung Châu Hoa Gia Æ°? Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ gáºt đầu đáp:
- Hồi tưởng lại chuyện năm xÆ°a, tuy tiểu đệ Ãt xuất đạo nhÆ°ng nếu nhá»› không sai, thì sá»± biến hóa của kiếm chiêu đó nhÆ° Hồ huynh đã nói, chiêu thức đó chÃnh là Kim Ba Du Long, thế kiếm cuối cùng mà Hoa Gia Câu Hoa thiếu hiệp đã đánh bại Cô SÆ¡n Nhất Kỳ trong cuá»™c so tà i tranh chức minh chủ võ lâm Ä‘á»i thứ sáu, mà tiểu đệ đã được chứng kiến.
Thi Tá»u Bố Y gáºt đầu lia lịa, nói:
- Äúng váºy, lúc đó ba anh em tiểu đệ cÅ©ng có mặt tại đó, chỉ có má»™t Ä‘iá»u là chÆ°a kết thà nh huynh đệ nhÆ° hiện giá» thôi.
Cô Minh Bố Y cũng cau mà y lại, lẩm bẩm nói:
- Trung Châu Hoa Gia ba Ä‘á»i chỉ Ä‘Æ¡n truyá»n, nhÆ° váºy pho Du Long kiếm pháp nà y không thể lá»t ra bên ngoà i được. Từ khi dòng há» Hoa Gia Câu tuyệt tÃch giang hồ, thì pho kiếm pháp ấy chẳng những đã thất truyá»n...
Thốc Bút Bố Y không sao nhịn được, xen lá»i há»i:
- Việc nà y xảy ra được bao lâu rồi? Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ tÃnh nhẩm giây lát, đáp:
- Khoảng cách đây hơn bốn tháng.
Cô Minh Bố Y cÅ©ng há»i tiếp:
- Việc xảy ra ở đâu? TrÃch Tinh Thủ Ä‘ang định hồi đáp, thì ngoà i cá»a viện Ä‘á»™t nhiên có tiếng gõ cá»a khe khẽ.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ vá»™i ngẩng mặt lên há»i:
- Chà Bân đấy Æ°? Ngoà i cá»a có tiếng khẽ đáp:
- Dạ.
TrÃch Tinh Thủ bá»±c mình, há»i tiếp:
- Việc gì thế? Tiếng ở bên ngoà i khẽ đáp:
- Thân Tuấn NghÄ©a trá»±c thuáºt ở tiá»n bảo có việc khẩn cấp muốn báo cáo.
TrÃch Tinh Thủ cau mà y lại, sau cùng má»›i trầm giá»ng nói:
- Thôi được, sư đệ hãy bảo y và o đây.
Cá»a viện vừa mở, Chà Bân đã dẫn má»™t đại hán trung niên bÆ°á»›c và o. Tráng hán ná» vừa tá»›i nÆ¡i, Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ đã trầm giá»ng quát há»i:
- Việc cấp bách gì mà cứ nhất định báo cáo ngay má»›i được nhÆ° thế? Äại hán lá»™ vẻ bất an, buông xuôi hai tay, cúi đầu đáp:
- Dạ, vì bên ngoà i bảo có ngÆ°á»i muốn cầu kiến.
TrÃch Tinh Thủ không đợi cho đại hán nói dứt đã cả giáºn quát tháo:
- Ta đã chả dặn các ngÆ°Æ¡i rồi là gì, bất cứ ai tá»›i kiếm cÅ©ng trả lá»i là ta Ä‘i vắng cÆ¡ mà .
Äại hán ấp úng đáp:
- NhÆ°ng...
TrÃch Tinh Thủ biến sắc, há»i:
- NhÆ°ng là m sao? Äại hán khẽ đáp:
- NgÆ°á»i ná» cầu kiến có nói câu nà y: nếu tiểu nhân không báo cáo cho chưởng môn được rõ thì không đảm Ä‘Æ°Æ¡ng được trách nhiệm lá»›n lao.
TrÃch Tinh Thủ mắt nhÆ° đổ lá»a, há»i tiếp:
- Y nói gì? Äại hán sợ hãi ấp úng đáp:
- NgÆ°á»i ná» nói... xÆ°a nay y vốn là ngÆ°á»i lòng dạ rất sắt đá, dù trÆ°á»›c mắt có thấy ngÆ°á»i khác toà n gia bị giết sạch, mà việc không liên can tá»›i mình, cÅ©ng không thèm lý tá»›i. Lần nà y, việc sắp xảy ra tại nÆ¡i đây, y cÅ©ng có đôi chút lợi Ãch, cho nên má»›i không ngại ngùng Ä‘Æ°á»ng xá xa xôi tá»›i táºn đây cảnh giác. Nếu quả nhÆ° bổn bảo nhất định đóng cá»a không tiếp, thì y chỉ biết thở dà i than tiếc chứ không còn cách nà o khác...
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ Ä‘ang định xô bà n đứng dáºy, Thi Tá»u Bố Y đã vá»™i giÆ¡ tay ra ngăn cản, nói:
- La huynh hãy khoan đã! Y lại quay sang đại hán ná», há»i:
- NgÆ°á»i tá»›i đó thông báo danh hiệu hay không? Äại hán ná» lắc đầu đáp:
- Không! Thi Tá»u Bố Y lại há»i:
- Thế tÆ°á»›ng mạo ra sao? Äại hán cau mà y, đáp:
- Má»™t lão già rất gầy gò xấu xÃ, phÃa sau lÆ°ng có Ä‘eo má»™t hòm thuốc, tay cầm má»™t ống Ä‘á»±ng quẻ xăm, trông hình dáng nhÆ° má»™t thầy lang giang hồ.
Thi Tá»u Bố Y trầm ngâm giây lát má»›i quay đầu nói vá»›i Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ:
- La huynh, theo tiểu đệ thấy, ngÆ°á»i nà y xuất hiện má»™t cách rất Ä‘á»™t ngá»™t, trÆ°á»›c khi chÆ°a hiểu rõ được ý định của đối phÆ°Æ¡ng, thì chúng ta không nên gây chuyện phiá»n phức, không biết ý của La huynh nghÄ© sao? Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ lặng lẽ gáºt đầu, nhìn đại hán ná», phất tay nói:
- Thôi được, cho y và o trong bảo, bổn tá»a sẽ ra ngay.
Äại hán ná» có vẻ chần chừ, nói:
- Tiểu nhân đáng tội chết. Còn có một câu nà y muốn nói với chưởng môn nhân mà thủy chung vẫn chưa dám mở miệng.
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ vá»™i há»i:
- Còn Ä‘iá»u gì nữa, mau nói ra nghe Ä‘i! Äại hán có vẻ bất an, ấp úng đáp:
- NgÆ°á»i ná» nói... nếu chưởng môn nhân không thèm để ý tá»›i y thì không có gì đáng nói, còn nhÆ° muốn tiếp rÆ°á»›c y thì phải mở cá»a chÃnh, Ä‘Ãch thân cung kÃnh nghênh đón má»›i được...
Thiên Äô TrÃch Tinh Thủ chÆ°a kịp nói năng gì, Cô Minh Bố Y đã đứng dáºy, mặt biến sắc, cÆ°á»i nhạt nói:
- Äược lắm. Váºy cứ nghe theo lá»i đón tiếp y và o xem sao.
Ba anh em Tam Bố Y nà y cÅ©ng xin theo La huynh má»™t phen xem đối phÆ°Æ¡ng là nhân váºt ba đầu sáu tay gì.
Äoạn chủ khách bốn ngÆ°á»i cùng nén giáºn đứng dáºy, giây lát sau đã ra tá»›i tiá»n bảo.
Lúc ấy trong trang viện đã có các tráng Ä‘inh đốt hÆ¡n mÆ°á»i bó Ä‘uốc sáng choang. NgÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy xanh mặt nhÆ° chà m đổ, lặng lẽ đứng im nhÆ° tượng gá»—, không khà khẩn trÆ°Æ¡ng khôn tả.
TrÃch Tinh Thủ khẽ phất tay ra hiệu, cá»a bảo liá»n mở toang.
-oOo-
Hết hồi 20
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áþäæåòèðîâàíèå, doc truyen te kiem dai, ëîãîòèï, kiem hiep nhan mon quan, kiem hiep te kiem dai, nhan mon quan kiem hiep, phim tế kiếm Ä‘Ã i, tÃŠÌ kiÊÌm ÄaÌ€i, tế kiếm Ãà i, tế kiếm ðà i, tế kiếm Ä‘Ã i, te kiem dai, te kim dai, te mkiem dai, tekiemdai, truyen nhan mon quan, truyen tế kiếm Ä‘Ã i, truyen te kiem dai, truyen te kiem dai 4vn, truyenkiemhiep tekiemdai, ðûáàëêà |
| |