Hồi 7
Bại Lộ Thân Thế, Tình CỠGặp Cố Nhân
Lục Thừa Ân đầu tiên xuất đạo giang hồ, vai mang nặng trá»ng trách, tuy nhiá»u phen thất bại nhÆ°ng cÆ°Æ¡ng quyết không nản chÃ. Sẵn trong ngÆ°á»i còn tấm lệnh bà i chÃnh NghÄ©a bang, chà ng dá»± tÃnh tìm đến Linh SÆ¡n gia nháºp bang nà y, chá» có cÆ¡ há»™i lên Ä‘iện quang minh tìm lại bà kÃp võ công của Lục gia.
Sau những việc đã xảy ra, Thừa Ân có chút nghi ngá» thanh danh của ChÃnh NghÄ©a bang, nhÆ°ng chà ng mặc kệ, miá»…n sao đạt được mục Ä‘Ãch của mình thì thôi.
Chà ng rá»i thà nh Yên Lăng men theo Ä‘Æ°á»ng núi vắng vẻ xuôi vá» kinh đô. Thừa Ân má»™t mình băng núi vượt ngà n, đói ăn lÆ°Æ¡ng khô, khát uống nÆ°á»›c suối trong lòng cầu mong sao lá»™ trình suôn sẻ, nhanh chóng tìm đến Linh SÆ¡n. Tuy nhiên chà ng cÅ©ng biết Äịa Ngục môn vì thèm khát Lang Nha Bà Lục, Quá»· Diện Lang Nha vì hiểu lầm tưởng chà ng ăn cắp bà kÃp của lão sẽ không tha cho chà ng.
Trong vụ nà y còn có ChÃnh NghÄ©a bang và cả hai anh em há» Văn.
Chà ng tá»± há»i lá»i của Văn Nhược Lan nói là muốn lấy Lang Nha Bà Lục cho thượng cấp, phải chăng thượng cấp ở đây chÃnh là Ãm Sát há»™i chủ?
Nhân váºt khủng bố nà y cho đến nay trên giang hồ vẫn chÆ°a ai biết được chân diện mạo của hắn.
Thừa Ân trong lòng lo lắng, vừa Ä‘i vừa suy nghÄ©, bá»—ng chà ng nghe tiếng “hừ†nhạt, ngá»a đầu nhìn lên thì không khá»i giáºt mình toát mồ hôi lạnh.
TrÆ°á»›c mắt chà ng là hai con quá»· hắc bạch. Má»™t tên mặc áo bà o Ä‘en, gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘en nhÆ° lá» nồi để lá»™ đôi mắt trắng dã. Tên kia ngược lại, mặc toà n đồ trắng, da mặt xanh xao nhợt nhạt nhÆ° ngÆ°á»i chết. Có má»™t Ä‘iểm chung là cả hai tên Ä‘á»u để lá»™ răng nanh trắng nhởn nhÆ° hai con quá»· sống.
ThÆ°a ân chẳng tin chuyện ma quá»· nên sau lúc đầu giáºt mình liá»n lấy lại bình tÄ©nh há»i:
- Nhị vị chặn Ä‘Æ°á»ng tại hạ có việc gì chăng?
Hắc quá»· cất giá»ng rá»n rợn:
- NgÆ°Æ¡i có phái là tên tiểu tá» thay mặt Äà m Chấn HÆ°ng đến ChÃnh NghÄ©a bang?
Nghe đối phÆ°Æ¡ng há»i nhÆ° thế, Thừa Ân đã phần nà o Ä‘oán ra lai lịch của của chúng, chà ng biết nguy nan đã đến nhÆ°ng vẫn Ä‘Æ°á»ng hoà ng đáp:
- ChÃnh là tại hạ. Nhị vị giữa ban ngà y ban mặt giả ma giả quá»· muốn hù doa. ngÆ°á»i chăng?
- Câm miệng! Bá»n ta chÃnh là Äịa Ngục môn, Câu Hồn sứ giả Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng. NgÆ°Æ¡i khôn hồn thì giao Lang Nha Bà Lục ra đây.
- Thừa Ân vốn đã chán ghét thủ đoạn độc ác tham lam của giới giang hồ hắc đạo nên lạnh nhạt nói:
- Lang Nha Bà Lục phải chăng là sở hữu của Äịa Ngục môn các ngÆ°Æ¡i?
- Không phải!...
- Äã không phái của các ngÆ°Æ¡i sao lại tìm ta mà đòi?
Hắc Vô ThÆ°á»ng bị chà ng chất vấn hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút rồi bá»—ng cất tiếng cÆ°á»i ảo não nhứ tiếng ma kêu quá»· khốc. Dứt trà ng cÆ°á»i, hắn loé mất nhìn Thừa Ân - Tiểu quá»· ngu dốt, cứ gì phải là váºt của bổn môn má»›i có quyá»n đòi ngÆ°Æ¡i? Nếu khôn hồn giao Lang Nha Bà Lục ra thì bổn sứ sẽ cho ngÆ°Æ¡i chết được toà n thây.
- Hừ! Äịa Ngục môn các ngÆ°Æ¡i mở miệng là đòi giết ngÆ°á»i, hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»™c ác vô thiên, đừng nói Lang Nha Bà Lục không có trong tay ta, dầu có ta cÅ©ng không giao.
Bạch quá»· nãy giá» vẫn im lặng, gÆ°Æ¡ng mặt lạnh nhÆ° xác chết của hắn không chút lay Ä‘á»™ng. Lúc nấy hắn má»›i cất giá»ng ồm ồm nói:
- Lang Nha Bà Lục nếu không có trong tay ngươi thì hiện giỠở đâu?
Thừa Ân suy nghÄ© tháºt nhanh rồi đáp:
- Bà kÃp của Quá»· Diện Lang Nha lão đã thu hồi rồi.
- Nói láo!
Tất nhiên là Thừa Ân đã đặt Ä‘iá»u. Äối vá»›i Quá»· Diện Lang Nha chà ng còn căm ghét hÆ¡n nữa nên định bụng xúi bẩy cho hai bên đánh nhau má»™t phen, không ngá» mÆ°u kế của chà ng bị đối phÆ°Æ¡ng láºt tẩy.
- Tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i định lừa quá»· gia sao? Nói cho ngÆ°Æ¡i hay, Quá»· Diện Lang Nha Ä‘ang sai môn hạ ngà y đêm lùng sục tung tÃch của ngÆ°Æ¡i đấy. Nếu ngÆ°Æ¡i không muốn chết phân thây thì mau giao bà kÃp cho bá»n ta.
Bấy giá» Thừa Ân má»›i biết tháºt sá»± chà ng đã rÆ¡i và o vòng tranh chấp của ma đạo. Ngá»c Nữ Linh SÆ¡n Diệp Tố Minh trÆ°á»›c khi cho chà ng xuống núi có lẽ cÅ©ng dá»± Ä‘oán được Ä‘iá»u nà y, nghÄ©a là tÃnh mạng Thừa Ân sá»›m tối sẽ nguy ngáºp, nhÆ°ng bà ta má»™t là nóng lòng báo thù, hai là đặt lòng tin và o hai chữ duyên pháºn nên má»›i để Thừa Ân bôn ba mạo hiểm má»™t phen. Thừa Ân đến nÆ°á»›c nà y cÅ©ng Ä‘Ã nh liá»u đáp:
- Bà kÃp không có trong tay ta.
- Hừ! Ngươi muốn chết rồi.
Nhị quỷ đã hết kiên nhẫn, đưa mắt nhìn nhau rồi đồng loạt nhảy xổ và o Thừa Ân, thân thủ vô cùng mau lẹ.
Thừa Ân trÆ°á»›c đây đã từng đối phó vá»›i Äịa Ngục Ãc quá»· hai tên, nhÆ°ng bá»n chúng chỉ là cao thủ hạng tÆ° trong Äịa Ngục môn, so vá»›i Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng còn kém xa lắm.
Thừa Ân bị hai cánh tay má»™t trắng má»™t Ä‘en chụp và o ngÆ°á»i, bà n tay chÆ°a tá»›i đã cảm thấy cÆ¡ thể rát buốt, huyệt đạo tê chồn. Chà ng vá»™i và ng váºn cÆ°Æ¡ng khà há»™ thân “Quy Nguyện Thần Công†bảo vệ các kinh mạch, đồng thá»i nhảy lùi ra sau ba bÆ°á»›c, tuy nhiên vần bị nhị quá»· chụp trúng.
Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng ra tay mau lẹ phi thÆ°á»ng, cái chụp vừa rồi không há» có ý nÆ°Æ¡ng nhẹ, tuy nhiên khi chạm và o ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng, chúng tưởng đâu đụng phải thép nguá»™i, bà n tay tê buốt đến táºn bả vai.
Kết quả chỉ xé được một vạt áo của đối phương.
Chúng có biết đâu “Quy Nguyên Thần Công là võ lâm chi bảo, oai lá»±c không há» thua kém công phu kim cÆ°Æ¡ng bất hoại của nhà Pháºt. Äó là Thừa Ân má»›i luyện phần khẩu quyết nháºp môn, nếu chà ng tìm được bà kÃp, luyện được phần tinh hoa của môn ná»™i công tâm pháp nà y thì ná»™i ngoại bất xâm, thiên hạ vô địch.
Nói vá» nhị quá»·, sau chiêu đầu thất bại thì ngạc nhiên vô cùng. Tuy nhiên, bản lÄ©nh của chúng có thừa, tâm địa lại Ä‘á»™c ác chẳng kém gì ác quá»· tháºt, chỉ cất tiếng cÆ°á»i nham hiểm rồi song chưởng cùng lúc vung lên đẩy vá» phÃa Thừa Ân.
Thừa Ân sau khi thoát hiểm chÆ°a kịp định thần đã cảm thấy má»™t luồng khà lạnh thấu xÆ°Æ¡ng xông đến thâm nháºp và o cÆ¡ thể.
Trong bóng chưởng máºp má», chà ng cÆ¡ hồ cảm thấy hai cánh tay xÆ°Æ¡ng xẩu Ä‘ang phóng vá» phÃa mình, đó chÃnh là tuyệt chiêu Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng của Äịa Ngục môn.
Thừa Ân hoảng kinh không kịp tránh né vá»™i vung tay đánh bừa ra, “Quy Nguyên Thần Công†chạm vá»›i Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng nổ “ầm... ầm...†hai tiếng là m đất đá bay lên mù mịt.
Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng không chỉ có uy lá»±c kinh ngÆ°á»i mà còn biến ảo khôn lÆ°á»ng. Vừa rồi, sở dÄ© Thừa Ân đánh trúng chưởng của đối phÆ°Æ¡ng là vì chà ng cháºm chạp không võ công chiêu thế gì, đến lúc chưởng của nhị quá»· sắp đánh và o mình má»›i vung tay đánh bừa ra khiến nhị quá»· không kịp trở tay biến thế. Sau má»™t chưởng vừa rồi, Thừa Ân bị bắn lùi ra năm, sáu thÆ°á»›c cảm thấy có má»™t luồng hà n khà lạnh buốt xâm nháºp và o cÆ¡ thể là m chà ng run lẩy bẩy đứng không vững.
Bên nà y, Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng cÅ©ng hÆ¡i chấn Ä‘á»™ng, chúng không thể không thán phục ná»™i lá»±c của chà ng thiếu niên trẻ tuổi.
Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng chÃnh là hai con quá»· câu hồn của Diêm VÆ°Æ¡ng địa phủ nên ác Ä‘á»™c, lạnh lùng và o báºc nhất thiên hạ. Chúng đã ra tay thì không chừa mạng ai bao giá». Thừa Ân chÆ°a kịp định thần thì đã thấy Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng à o ạt xô tá»›i chỉ còn biết cố sức váºn “Quy Nguyên Thần Công†há»™ thể, nhắm mắt chịu Ä‘á»±ng.
Bình...Bình...
Thừa Ân cùng lúc nháºn hai chưởng, thân hình bị bắn vèo Ä‘i bảy, tám thÆ°á»›c, máu từ miệng chà ng vá»t ra nhÆ° vòi nÆ°á»›c. Chà ng dù có “Quy Nguyên Thần Công†há»™ thể, nhÆ°ng vì tu luyện còn kém nên sao chịu nổi Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng của cao thủ Äịa Ngục môn!
Thừa Ân nằm dà i dÆ°á»›i đất không là m sao đứng dáºy nổi. Luồng khà âm hà n của Diêm VÆ°Æ¡ng chưởng xâm nháºp và o cÆ¡ thể tưởng chừng nhÆ° bảng giá là m đông đặc khà huyết, nếu không nhá» chà ng đã từng luyện “Quy Nguyên Thần Côngâ€, má»™t môn ná»™i công chÃnh tông thượng thừa thì đã bị đặc máu mà chết.
Chà ng nằm dưới đất hai mắt lỠmỠnhìn nhị quỷ tiến sát tới bên mình mà không là m gì được.
GÆ°Æ¡ng mặt Hắo quá»· cúi xuống nhe chiếc răng nanh nhá»n hoắt Ä‘e doạ:
- Mau giao Lang Nha Bà Lục ra!
Bạch quỷ đứng gần đó nhắc:
- Cứ lục trong ngÆ°á»i nó mà lấy, việc gì phải há»i.
- Hì hì... Bạch quá»· ngÆ°Æ¡i nói đúng. Hắc Vô ThÆ°á»ng dứt lá»i, liá»n vÆ°Æ¡n cánh tay dà i khẳng khiu ra, thình lình bá»—ng có tiếng thét:
- Muốn chết!
Thừa Ân trong lúc mÆ¡ mà ng nhÆ°ng cÅ©ng kịp nhìn thấy má»™t bóng áo xanh váºt vá» xuất hiện vung chưởng Ä‘áºp và o Hắc Vô ThÆ°á»ng. Hắc quá»· rút vá»™i tay vá», láºt chưởng chống đỡ. Sau má»™t tiếng nổ lá»›n, thân hình hắn dá»™i ngược vá» phÃa sau bảy, tám bÆ°á»›c, rõ rà ng công lá»±c thua sút đối phÆ°Æ¡ng má»™t báºc.
NgÆ°á»i mặc áo xanh chân không chấm đất nhanh nhẹn sá»›t lấy thân hình Thừa Ân nhÆ° diá»u hâu Ä‘á»›p mồi, nhún mình má»™t cái đã bay xẹt và o rừng. Thừa Ân lá» má» nhìn thấy má»™t gÆ°Æ¡ng mặt chằng chịt những vết sẹo trông rất gá»›m ghiếc, rồi đó chà ng ngất Ä‘i không còn biết gì nữa.
Oo Không biết thá»i gian bao lâu, Thừa Ân dần dần tỉnh lại, nháºn ra mình nằm trên chiếc chõng tre trong má»™t túp lá»u tiá»u phu giữa rừng ráºm hoang vắng.
Chà ng trở mình ngồi dáºy thì cảm thấy xÆ°Æ¡ng cốt Ä‘au nhức, má»™t luồng lãnh khà chạy suốt sống lÆ°ng khiến chà ng bủn rủn tay chân không ngóc đầu dáºy nổi nữa.
Chợt có má»™t giá»ng nói vang lên:
- Tiểu huynh đệ vừa rồi trúng Diêm VÆ°Æ¡ng chưởng của Äịa Ngục môn đã bị lãnh khà công tâm. Tuy ta đã giúp ngÆ°Æ¡i trục bá»›t hà n khà ra khá»i cÆ¡ thể, nhÆ°ng bản thân ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải váºn Ä‘á»™ng Ä‘iá»u hoà chân khà và i canh giá» má»›i mong khá»i hẳn.
Thừa Ân Ä‘Æ°a mất nhìn thấy ngÆ°á»i đó mặc áo bà o xanh đứng ngoà i cá»a quay lÆ°ng vá» phÃa chà ng. Bấy giá» Thừa Ân thần trà đã tỉnh táo, nhá»› lại má»i việc nên nói:
- Tiá»n bối vừa rồi ra tay cứu mạng, vãn bối muôn và n cảm kÃch, tha thứ cho vãn bối không thể hà nh đại lá»… được.
- Không cần!
NgÆ°á»i mặc áo bà o xanh vẫn quay lÆ°ng vá» phÃa Thừa Ân, dÆ°á»ng nhÆ° hắn không muốn chà ng nhìn thấy mặt hắn!
- Ta có và i việc muốn há»i ngÆ°Æ¡i!
Thừa Ân vì mang ơn cứu mạng nên một mực lễ phép nói:
- Xin tiá»n bối cứ há»i.
- Ngươi phải chăng là hỠLục?
Äối vá»›i việc ngÆ°á»i giang hồ suy Ä‘oán lai lịch của mình, Thừa Ân đã không còn bất ngá» nữa, nhÆ°ng lần nà y có khác hÆ¡n là bởi vì giá»ng nói của ngÆ°á»i mặc thanh bà o run run đầy vẻ kÃch Ä‘á»™ng.
Thừa Ân nằm trên giÆ°á»ng nhìn ra thì thấy đôi vai ngÆ°á»i đó cÅ©ng run rẩy giống nhÆ° giá»ng nói thì biết rằng ngÆ°á»i nà y có mối quan hệ rất lá»›n vá»›i ngÆ°á»i cha quá cố của mình, tuy nhiên quan hệ thế nà o, là địch hay bạn vẫn còn chÆ°a biết được.
NghÄ© thế, Thừa Ân vẫn đáp nhÆ° má»i khi:
- Vãn bối tên Tiểu Ngưu, không phải hỠLục.
- NgÆ°Æ¡i giải thÃch thế nà o vá» váºt nà y?
Thừa Ân giáºt mình khi thấy bà n tay thiết thủ của mình Ä‘ang nằm trong tay của đối phÆ°Æ¡ng...Thì ra trong lúc chà ng hôn mê bất tỉnh ngÆ°á»i đó đã tháo thiết thủ và nhìn thấy ngón tay trá» sáu ngón kỳ dị của chà ng. Tuy nhiên Thừa Ân vẫn Ä‘iá»m tÄ©nh đáp:
- Tiá»n bối phải chăng muốn há»i bà n tay sáu ngón của vãn bối?
- Äúng thế!
- Äó là dị táºt bẩm sinh.
- Ta lại há»i ngÆ°Æ¡i, cha me ngÆ°Æ¡i hiện giỠở đâu?
- Song thân đã sá»›m qua Ä‘á»i.
- NgÆ°Æ¡i còn ngÆ°á»i thân nà o không?
- Tại hạ từ nhỠđã mồ côi, không có thân nhân hỠhà ng.
- Không đúng!
Giá»ng ngÆ°á»i áo xanh cá»±c kỳ kÃch Ä‘á»™ng - NgÆ°Æ¡i có phải có má»™t ngÆ°á»i dì ngoại hiệu là Ngá»c Nữ Linh SÆ¡n Diệp Tố Minh. NgÆ°Æ¡i chÃnh là há» Lục, tên Lục Thừa Ân.
NgÆ°á»i áo xanh nói vanh vách thân thế của chà ng khiến cho Thừa Ân dù có Ä‘iá»m tÄ©nh đến đâu cÅ©ng không tránh khá»i xúc Ä‘á»™ng. Tuy nhiên trong lúc bạn thù chÆ°a phân biệt chà ng cÅ©ng không để lá»™ thân thế.
CÅ©ng may ngÆ°á»i mặc thanh bà o kia vì đứng quay lÆ°ng lại nên không nhìn thấy sắc mặt thay đổi của Thừa Ân, nếu không chà ng đã sá»›m lá»™ tẩy.
Thừa Ân cố giữ giá»ng bình tÄ©nh nói:
- Tiá»n bối chắc đã nhầm vãn bối vá»›i ai rồi.
- Không,...không thể như thế! Gương mặt của ngươi, bà n tay sáu ngón độc nhất vô nhị ấy ta không thể nhầm được.
- Trên thế gian nà y ngÆ°á»i giống ngÆ°á»i là chuyện thÆ°á»ng tình...
NgÆ°á»i áo xanh định nói gì nữa thì bá»—ng xa xa vang lên tiếng nổ lụp bụp rồi từ dÆ°á»›i đất bay xẹt má»™t là n khói xanh cao mấy mÆ°Æ¡i trượng má»›i vụt tắt.
NgÆ°á»i áo xanh nhìn thấy ám hiệu đó thì tâm thần bất ổn run giá»ng nói:
- Tiểu huynh đệ! Bất kể lai lịch thế nà o, ta khuyên ngÆ°Æ¡i sắp tá»›i phải tháºn trá»ng, nhất là không được để ngÆ°á»i khác nhìn thấy bà n tay sáu ngón của ngÆ°Æ¡i.
Dứt lá»i, ngÆ°á»i đó ném ngược thiết thủ trả cho Thừa Ân. Tuy là đứng quay lÆ°ng vá» phÃa chà ng nhÆ°ng cái ném đó cá»±c kỳ chÃnh xác thiết thủ vừa vặn rá»›t ngay tầm tay của Thừa Ân.
NgÆ°á»i đó gấp rút há»i tiếp:
- Lang Nha Bà Lục vốn đã rơi và o tay ngươi, tại sao ta không tìm thấy?
- Tiá»n bối phải chăng cÅ©ng muốn Ä‘oạt bảo váºt?
- Ta đang phụng mệnh hà nh sự.
- Tiá»n bối phụng mệnh ai?
- Äiá»u đó ngÆ°Æ¡i không cần biết, ta há»i ngÆ°Æ¡i Lang Nha Bà Lục hiện giỠở đâu?
Thừa Ân đối vá»›i những ngÆ°á»i có lòng tranh Ä‘oạt bà kÃp rất chán ghét, nhÆ°ng vá»›i ngÆ°á»i mặc thanh bà o nà y thì có khác hÆ¡n. Hắn dù sao cÅ©ng từng ra tay cứu mạng chà ng. HÆ¡n nữa, dÆ°á»ng nhÆ° hắn có liên quan đến lai lịch thân thế của chà ng. Tuy chÆ°a phân biệt bạn hay thù nhÆ°ng Thừa Ân vẫn có chút Ãt tình cảm vá»›i hắn.
Suy nghĩ một lúc, chà ng đáp:
- Lang Nha Bà Lục đã không còn ở trong tay vãn bối - Bất kể thế nà o, ta khuyên ngÆ°Æ¡i tốt nhất hãy giao của nợ đó ra, nếu cãi lá»i sẽ mang hoa. sát thân.
Hắn vừa dứt lá»i thì lại có tÃn hiệu khói xanh. NgÆ°á»i đó vá»™i và ng nói:
- Ta còn nhiá»u chuyện muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng hiện giá» có việc gấp phải Ä‘i. Tiểu huynh đệ, hẹn gặp ngÆ°Æ¡i bà ngà y sau, và o lúc ná»a đêm tại Tháºp Lý đình cách đây ba mÆ°Æ¡i dặm vá» phÃa Nnam. NgÆ°á»i nhất định phải có mặt.
Lá»i chÆ°a dứt bóng ngÆ°á»i thấp thoáng lao Ä‘i, phút chốc đã mất dạng.
Thừa Ân lần nà y thoát khá»i tay Äịa Ngục môn hạ, Hắc Bạnh Vô ThÆ°á»ng nhị quá»· là nhá» Æ¡n của ngÆ°á»i mặc thanh bà o. NgÆ°á»i đó tại sao lại biết quá rõ vá» thân thế của chà ng, tháºm chà biết rõ việc chà ng được Linh SÆ¡n Ngá»c Nữ Diệp Tố Minh cứu sống? Chuyện nà y ngoà i hai dì cháu chà ng chỉ có má»™t ngÆ°á»i nữa biết được, theo nhÆ° lá»i Diệp Tố Minh nói, chÃnh là ngÆ°á»i mẹ quá cố của chà ng.
Rốt cuá»™c...ngÆ°á»i mặc Thanh bà o nà y là ai? Tại sao hắn giấu mặt, không cho chà ng nhìn thấy? Thừa Ân tiếc là hắn ra Ä‘i quá sá»›m nên chà ng không kịp há»i chút gì vá» lai lịch của hắn.
Tuy nhiên có má»™t Ä‘iá»u an ủi là ngÆ°á»i nà y dÆ°á»ng nhÆ° đối vá»™i chà ng có vẻ thân hÆ¡n là thù. NghÄ© tá»›i đó, Thừa Ân lấy thiết thủ Ä‘eo và o, sau đó chà ng gượng Ä‘au ngồi dáºy váºn công trị thÆ°Æ¡ng.
Oo Cái hẹn ba ngà y vá»›i Thanh bà o quái khách ná», Thừa Ân rẽ vá» hÆ°á»›ng Nam. Tuy nhiên, thá»i gian không gấp rút nên chà ng cứ thủng thẳng mà đi.
Äến ngà y thứ hai, trong lúc Thừa Ân thả bÆ°á»›c thong dong trong rừng bá»—ng giáºt mình vì nghe tiếng xa xa có tiếng sói tru. Hiện tại chà ng đối vá»™i tiếng chó sói có phần kiêng kỵ nên vá»™i dừng chán nghe ngóng xem đó là tiếng sói tháºt hay là Äại ma đầu Quá»· Diện Lang Nha lại xuất hiện.
Lúc nà y ná»™i công của Thừa Ân rất khá nên tai mắt cÅ©ng khá linh mẫn. Chà ng phát hiện từ xa có tiếng chân ngÆ°á»i Ä‘i lại liá»n chui ngay và o má»™t bụi ráºm ẩn núp. Không bao lâu sau quả nhiên có ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i.
Bá»n chúng có hai tên mặc áo lông sói trắng, Ä‘Ãch thị là bá»n Lang nô, thủ hạ của Quá»· Diện Lang Nha. Chúng vừa Ä‘i vừa trò chuyện, Thừa Ân nÃn thở lắng nghe:
- Lang chủ nóng lòng thu hồi bà kÃp là m bá»n ta vất vả quá.
Tên kia nói:
- Thằng quỷ con đó không biết chui trốn ở xó nà o mà anh em mình lùng sục mãi chẳng ra.
Thì ra bá»n chúng được lệnh Quá»· Diện Lang Nha Ä‘ang ra sức tìm Thừa Ân, chúng có biết đâu chúng vừa Ä‘i qua cạnh chà ng trong gang tấc.
Äợi cho hai tên Ä‘i khá»i Thừa Ân liá»n chui ra khá»i bụi ráºm. Chà ng biết chá»— nà y Ä‘ang nằm trong tầm lục soát của đám thủ hạ Lang nô nên không dám chần chừ ở lâu. Chà ng không sợ đám Lang nô nà y, nhÆ°ng lỡ Quá»· Diện Lang Nha cÅ©ng xuất hiện thì cho dù có má»c cánh chà ng cÅ©ng khó mà thoát thân.
NghÄ© thế, Thừa Ân vá»™i và ng tìm Ä‘Æ°á»ng ra khá»i khu rừng. NhÆ°ng rừng ráºm mênh mông, Ä‘i mãi mà không có lối ra. Giữa lúc đó lại có tiếng sói tru rất gần, may mắn sao Thừa Ân nhìn thấy má»™t toà miếu hoang liá»n Ä‘i luôn và o.
Ngôi miếu lâu ngà y không có ngÆ°á»i chăm sóc nên hoang tà n, đổ nát trông rất thê thám. Giữa lúc đó, Thừa Ân lại nghe tiếng bÆ°á»›c chân đạp trên lá khô. Chà ng đảo mắt nhìn quanh thấy trong miếu chỉ có gầm thá» Thà nh Hoà ng là khả dÄ© có thể ẩn náu được nên không suy nghÄ© gì nữa liá»n chui và o ngay.
DÆ°á»›i gầm thỠánh sáng má» má», mùi ẩm mốc cùng vá»›i tÆ¡ nhện, bụi bặm vô cùng khó chịu.
Tiếng chân ngÆ°á»i đến gần, dừng lại má»™t chút rồi Ä‘i luôn và o miếu.
Thừa Ân lắng nghe tiếng bÆ°á»›c chân thì biết là có hai ngÆ°á»i, tưởng đâu lại là hai tên Lang nô vừa nãy, nhÆ°ng không ngá» lại nghe thấy má»™t giá»ng nói quen thuá»™c, giá»ng nói của má»™t cô gái:
- Biểu huynh xem có đúng ngôi miếu nà y là chỗ hẹn không?
- Biểu muá»™i là m sao váºy? Vừa nãy muá»™i không nhìn thấy ký hiệu ngoà i cá»a miếu sao?
Thừa Ân nghe giá»ng nói thì đúng là anh em há» Văn, nhÆ°ng khi chà ng ghé mắt nhìn lại thấy hai ngÆ°á»i đó dung mạo hoà n toà n khác.
HỠđã hoá thân thà nh đôi trung niên lão phụ, nhÆ°ng ngá»c tiêu và ngá»c kiếm thì không lẫn và o đâu được. Thừa Ân Ä‘oán Æ°á»›c đôi hung thần nà y đã hoá trang.
Hai ngÆ°á»i đứng trong miếu tiếp tục trò chuyện, không ngá» có ngÆ°á»i nghe lén, ngÆ°á»i đó lại không phải ai lạ mà chÃnh là Lục Thừa Ân.
Văn Hà o Nham nói:
- Mấy ngà y nay huynh thấy biểu muá»™i không vui, dÆ°á»ng nhÆ° có tâm sá»± gì đó.
Thừa Ân nghe tiếng Văn cô nương thở dà i:
- Muội đối với hà nh động lần nà y có chút bất mãn!
- Muội muốn chết hay sao mà nới thế?
- Biểu huynh! HÆ¡n má»™t trăm mạng ngÆ°á»i ở Thanh Long tiêu cục tuy muá»™i chẳng giết mạng nà o, biểu huynh thay muá»™i là m hết nhÆ°ng dù sao muá»™i cÅ©ng có phần, trong lòng cứ thắc thá»m không sao ngủ được.
- Biểu muá»™i từ lúc nà o tÃnh tình đã trở nên yếu Ä‘uối nhÆ° thế.
Chúng ta thân là sát thủ, Ä‘iá»u đại kỵ chÃnh là sá»± má»m yếu.
- Muá»™i tháºt không muốn là m sát thủ nữa!
- Nói báºy? Chúng ta từ nhỠđược ân sÆ° nuôi dạy nên ngÆ°á»i, công sâu nhÆ° biển, cao nhÆ° trá»i, nay có bồi đắp má»™t chút cho ngÆ°á»i cÅ©ng chÆ°a gá»i là đủ.
- NhÆ°ng biểu huynh nghÄ© xem vì sao ân sÆ° lại chá»n cái nghá» giết ngÆ°á»i tà n nhẫn váºy chứ?
- Việc đó là của ân sÆ°, chúng ta không được phép há»i tá»›i.
Thiếu nữ thở dà i, im lặng một lúc lại lên tiếng:
- Theo biểu huynh vì sao ân sÆ° lại căn dặn chúng ta không được đối phó vá»›i Äoạn Trần sÆ° thái.
Thừa Ân nghe tá»›i đây thì rất hứng thú muốn biết câu trả lá»i của há» Văn, không ngá» hắn chi lạnh lùng nói:
- Biểu muá»™i lại phạm giá»›i luáºt của bổn há»™i rồi.
Tá»›i đây thì hai ngÆ°á»i im lặng không nói nữa. Vì ngôi miếu nhá» bé, khoảng cách rất gần nên Thừa Ân không dám thở mạnh sợ bị ngÆ°á»i phát giác.
Chẳng bao lâu sau, chà ng nghe có tiếng động nhẹ, tiếp sau đó anh em hỠVăn đồng thanh nói:
- Äệ tá» kÃnh bái ân sÆ°?
Thừa Ân chỉ nghe tiếng “hừ†nhạt, tò mò ghé mặt nhìn ra thì thấy ngÆ°á»i má»›i tá»›i thân hình cao lá»›n dị thÆ°á»ng, mặc trÆ°á»ng bà o mà u Ä‘en, Ä‘eo chiếc mặt nạ đồng má»ng, dÃnh sát trên da mặt. Chà ng biết nhân váºt nà y cá»±c kỳ lợi hại nên cà ng tháºn trá»ng không dám thở mạnh.
Văn Hạo Nham lên tiếng:
- Ân sư hẹn chúng đệ tỠtới đây không biết có gì sai khiến?
NgÆ°á»i mang mặt nạ đồng, theo Thừa Ân Ä‘oán chắc là Ãm Sát há»™i chủ, hắn cất giá»ng ồm ồm khó nghe:
- Vừa rồi hai ngÆ°á»i để lá»™ thân thế sát thủ thì đáng tá»™i gì?
Văn Hạo Nham run giá»ng đáp:
- Äệ tá» tá»™i tháºt đáng chết!
- Bổn há»™i chủ niệm tình các ngÆ°Æ¡i gặp phải đại kình địch là Quá»· Diện Lang Nha, lại thêm Äoạn Trần sÆ° thái nên dung thứ má»™t phen.
Hai anh em hỠVãn đồng loạt nói:
- Chúng đệ tá» tạ Æ n ân sÆ°.
Ãm Sá há»™i chủ im lặng má»™t chút rồi nói:
- Tứ Sát, Ngũ Sát nghe lệnh!
- Xin ân sư dạy bảo.
Thừa Ân nghe tá»›i đó thì biết anh em há» Văn chÃnh là Tứ Sát và NgÅ© Sát. Thì ra trong Ãm Sát há»™i không sá» dụng tên mà dùng số, lại luôn luôn Ä‘eo mặt nạ, dù là ngÆ°á»i trong há»™i cÅ©ng không biết mặt tháºt của nhau. Chỉ duy nhất có anh em há» Văn nà y là huynh muá»™i đồng hà nh nên được dùng mặt tháºt Ãm Sát há»™i không chỉ là tổ chức khủng bố báºc nhất thiên hạ, mà còn có quy luáºt khất khe, hà nh sá»± kÃn đáo vô cùng.
Bên ngoà i, Ãm Sát há»™i chủ giao lệnh cho môn hạ:
- Hai ngÆ°á»i phải gấp rút tìm ra tên tiểu tá» rồi giết chết không tha, Ä‘em Lang Nha Bà Lục vá» cho bổn nhân.
- Äệ tá» xin lÄ©nh mệnh.
Thừa Ân núp dÆ°á»›i bệ thá» trong lòng cÆ°á»i thầm đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng chà ng chÆ°a đắc ý được bao lâu thì đã nghe tiếng cÆ°á»i nhạt của Ãm Sát há»™i chủ:
- Con chuột nạo núp dưới bệ thỠsao còn không chui ra đây?
Thừa Ân nghe mấy lá»i đó thì rụng rá»i tay chân, mồ hôi toát ra đầy mình. Tháºt ghê gá»›m thay cho công lá»±c cái thế của Ãm Sát há»™i chủ.
Äến nÆ°á»›c nà y thì Thừa Ân không thể không hiện thân. Chà ng tá»± cho số mình xui xẻo tránh ma lại gặp qụy?. Chà ng vừa ló mặt ra khá»i bệ thá» thì anh em há» Văn đồng loạt kêu lên:
- á»’!...
Văn Hạo Nham cất giá»ng khoái trá:
- Hoá ra lại là ngÆ°Æ¡i. Thiên Ä‘Æ°á»ng có lối ngÆ°Æ¡i không Ä‘i lại chui và o địa ngục.
Vân cô nÆ°Æ¡ng thẫn thá» nhìn chà ng má»™t lúc không nói được má»™t lá»i nà o.Văn Hạo Nham quay lại báo vá»›i Ãm Sát há»™i chủ:
- ThÆ°a ân sÆ°, đây chÃnh là tên tiểu tá» giữ Lang Nha Bà Lục.
Ãm Sát há»™i chủ không nói má»™t lá»i nà o, đôi mắt đằng sau chiếc mặt nạ đồng của hắn lom lom nhìn chà ng không chá»›p. Chợt hắn quát lên:
- Tiểu tá»! Lục Thừa Phong là gì của ngÆ°Æ¡i?
Äối vá»›i câu há»i nà y Thừa Ân đã quá nhà m. Bấy giỠđứng trÆ°á»›c cái chết đã cầm chắc trên trên tay, Thừa Ân cÅ©ng không lấy là m sợ hãi.
Chà ng nghiêm giá»ng há»i lại:
- NgÆ°Æ¡i phải chăng là Ãm Sát há»™i chủ?
- NgÆ°Æ¡i chÆ°a trả lá»i lão phu.
Thừa Ân không chút run sợ quát trả:
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i vì sao thảm sát toà n gia Thanh Long tiêu cục.
Ãm Sát há»™i chủ tức giáºn run rẩy cả thân hình, đôi mắt lão nhìn xuống bà n tay thiết thủ của Thừa Ân, Ä‘á»™t nhiên ánh mắt loé lên má»™t tia sáng rợn ngÆ°á»i.
Không thấy Ãm Sát há»™i chủ cá» Ä‘á»™ng nhÆ°ng thân hình hắn bay xẹt tá»›i chá»— Thừa Ân nhanh tá»±a sao băng. Lục Thừa Ân không kịp phản ứng đã bị đối phÆ°Æ¡ng chá»™p lấy mạch môn, cùng lúc bà n tay thiết thủ của chà ng đã nằm gá»n trong tay há»™i chủ.
Gã trố mắt nhìn bà n tay sáu ngón của chà ng má»™t lúc. Chợt ngá»a cổ cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° dại. Trà ng cÆ°á»i của Ãm Sát há»™i chủ mang theo công lá»±c cái thế là m cho toà miếu hoang cÅ© nát chuyển Ä‘á»™ng cÆ¡ hồ muốn đổ sụp xuống, tiếng cÆ°á»i truyá»n Ä‘i là m kinh Ä‘á»™ng cả muôn thú trong rừng.
- Không ngá»... tháºt không ngá»... Ha ha...
Thừa Ân mạch môn bị siết chặt Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng nhÆ°ng chỉ biết lấy oán háºn nhìn Ãm Sát há»™i chủ mà không là m gì được hắn.
Dứt trà ng cÆ°á»i, Ãm Sát há»™i chủ đôi mắt đầy sát khà nhìn Thừa Ân:
- Tiểu tá» Æ¡i tiểu tá»! Ngà y hôm nay không ngá» ngÆ°Æ¡i tá»± sa và o tay lão phu, tháºt không uổng phà mÆ°á»i mấy năm tìm kiếm cá»±c khổ.
Lão lại cÆ°á»i má»™t chặp nữa đầy vẻ khoái trá rồi lại nói:
- Lục Thừa Phong Æ¡i Lục Thừa Phong! Ngà y hôm nay há» Lục ngÆ°Æ¡i táºn tuyệt rồi.
Thừa Ân nghe tá»›i đây thì máu nóng dồn lên mặt, biết rằng Ãm Sát há»™i chủ chÃnh là kẻ đại thù bất cá»™ng đái thiên của nhà há» Lục. Äến nÆ°á»›c nà y thì Thừa Ân cÅ©ng không còn kiêng dè sợ sệt gì nữa mà không lá»™ thân thế. Chà ng trừng mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng:
- Lão ma đầu! Phải chăng năm xÆ°a chÃnh ngÆ°Æ¡i là hung thủ tà n sát Lục gia?
- Lão phu ư? Ha hạ.. Ngươi là m sao mà hiểu hết chuyện xưa?
Câu nói không thừa nháºn cÅ©ng không phủ nháºn của Ãm Sát há»™i chủ là m Thừa Ân vô cùng bối rối.
- Ngươi nói thế nghĩa là sao?
- Lão phu há»i ngÆ°Æ¡i có công nháºn mình là há» Lục chăng?
Thừa Ân biết ngay ngà y hôm nay có chối cũng không xong, vì dòng máu kiêu hãnh của Lục gia chà ng ngẩng cao đầu đáp:
- Thiếu gia chÃnh là Lục Thừa Ân.
- Linh SÆ¡n Ngá»c Nữ Diệp Tố Minh hiện giỠở đâu?
- Hừ! Sao ta phải nói cho ngươi biết?
- Ha hạ.. Ngươi không nói cũng không sao. Diệp Tố Minh sống chết; lão phu mặc xác, chỉ cần giết được ngươi thì lão phu yên lòng rồi.
Ãm Sát há»™i chủ Ä‘Æ¡n chưởng cất lên bổ và o đầu Thừa Ân.
Lục Thừa Ân từ khi xuất đạo giang hồ đã bao phen đứng trước cái chết, nhưng chưa lần nà o chà ng cảm thấy lòng dạ đau đớn như lúc nà y.
Linh SÆ¡n Ngá»c Nữ Diệp Tố Minh mÆ°á»i mấy năm tâm huyết nuôi nấng chà ng nên ngÆ°á»i chá» ngà y trả đại thù, nhÆ°ng bà có biết đâu đứa cháu hy vá»ng của bà ngà y hôm nay lại mất mạng trong tay của chÃnh kẻ thù xÆ°a.
Lục Thừa Ân hai dòng nước mắt chảy dà i trên má.
Vừa lúc đó bá»—ng ngoà i cá»a vang lên tiếng cÆ°á»i khẩy:
- Lão phu tá»›i rồi đây Bóng ngÆ°á»i váºt vá» xuất hiện. Ãm Sát há»™i chủ dừng tay quắc mắt nhìn nhân váºt má»›i xuất hiện, bất giác lão cÅ©ng phải run giá»ng:
- Hoá ra là ngươi.
NgÆ°á»i má»›i tá»›i không phái ai khác mà là chÃnh đại ma đầu Quá»· Diện Lang Nha.
Anh em hỠVăn nhìn thấy lão thì mặt mà y thất sắc, Thừa Ân thầm kêu khổ thêm nữa.
Ngoà i cá»a, hai tên thủ hạ Lang nô của lão cÅ©ng chầm cháºm bÆ°á»›c và o nhìn anh em bá» Văn.
Ãm Sát há»™i chủ cất giá»ng lạnh lùng há»i:
- Các hạ đến đây có việc gì?
- Hì hì... lão phu tất nhiên là có chuyện mới tìm tới.
Quỷ Diện Lang Nha chấp tay sau lưng thần thái cực kỳ ung dung.
Trên thế gian nà y ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt Ãm Sát há»™i chủ mà giữ được thái Ä‘á»™ ngạo thị nhÆ° thế những tưởng cÅ©ng chỉ có Quá»· Diện Lang Nha mà thôi. Äến Ãm Sát há»™i chủ cÅ©ng kiêng nể lão đôi phần:
- Các hạ có việc gì nói mau đi.
- Äược được lão phu có và i việc. Thứ nhất ngÆ°Æ¡i không được giết tên tiểu tá» nà y.
- Vì sao?
- Lão phu ý muốn như thế, ngươi không cần biết lý do. Thứ hai:
lão phu nghe nói ngươi sai môn hạ tìm Lang Nha Bà Lục, ngươi không sợ lão phu lấy mạng ngươi sao?
Ãm Sát há»™i chủ bị ngÆ°á»i ta không coi ra gì thì tức giáºn run cả ngÆ°á»i. Äá»™t nhiên, lão ngá»a cổ cất tiếng cÆ°á»i cuồng ngạo rồi quắc mắt nhìn Quá»· Diện Lang Nha, gằn từng tiếng má»™t:
- Lão sói già ! Ngươi quá ngạo mạn rồi.
- Ha hạ.. Lão phu không kiêu ngạo thì để cho ngươi chắc!
Dừng lại má»™t chút, lão gằn giá»ng:
- Việc thứ ba:
lão phu muốn lột mặt nạ ngươi.
- Hay lắm! - Ãm Sát há»™i chủ đã hết sức chịu nổi - Nếu lão sói già ngÆ°Æ¡i là m được thì bổn há»™i chủ từ nay quy ẩn giang hồ, giải tán Ãm Sát há»™i.
- CÅ©ng nên nhÆ° thế. Lão phu nghe giang hồ đồn đại Ãm Sát há»™i chủ hà nh tung bà ẩn không ai được nhìn thấy mặt tháºt. Hôm nay lão phú nhất quyết phải lá»™t mặt nạ ngÆ°Æ¡i.
Quá»· Diện Lang Nha cáºy tà i là m phách khiến cho Ãm Sát há»™i chủ không sao nhẫn nhịn được nữa. Lão đẩy Thừa Ân sang má»™t bên, cất từng bÆ°á»›c chầm cháºm Ä‘i vá» phÃa đối phÆ°Æ¡ng.
Văn Hạo Nham thấy thế liá»n nhảy ra:
- Ân sÆ° để cho dê tá».
- Lui ra!
Ãm Sát há»™i chủ khẽ vung tay đẩy há» Văn trở vá» chá»— cÅ©. Văn Hạo Nham đứng im không nói năng gì nữa. Tháºt tình, hắn sợ Quá»· Diện Lang Nha còn hÆ¡n sợ thần chết, vừa rồi chỉ vì nghÄ©a sÆ° đồ mà phải liá»u mạng bÆ°á»›c ra.
Trong toà miếu hoang vắng, hai tay đại cao thủ gÆ°á»m nhau tạo nên má»™t bầu không khà ngá»™t ngạt khó thở vô cùng. Bên ngoà i có năm kẻ háºu sinh gồm có anh em há» Văn, hai tên thủ hạ Lang nô và Lục Thừa Ân dạt ra xa trố mắt nhìn và o cục trÆ°á»ng.
Ãm Sát há»™i chủ tuy có danh nhÆ°ng từ xÆ°a tá»›i giá» chÆ°a ai được mục kÃch lão ra tay bao giá», hôm nay cÅ©ng có thể gá»i là cÆ¡ há»™i ngà n năm có má»™t.
Chỉ nghe Ãm Sát há»™i chủ “hự†lên má»™t tiếng, song chưởng đẩy ra không má»™t tiếng Ä‘á»™ng.
Quỷ Diện Lang Nha nhìn thấy thế chưởng đó thì biến sắc kêu khẽ:
- Khá lắm!
Äôi tay lão vung lên, tà áo phất phÆ¡ liên tục vẩy vá» phÃa đối phÆ°Æ¡ng.
Bùng...Bùng...Bùng...
Trong nháy mắt, song phÆ°Æ¡ng đã trao đổi sáu chưởng. Ãm Sát há»™i chủ ra tay trầm lặng, chưởng lá»±c âm nhu tưởng nhÆ° nhẹ nhà ng nhÆ°ng kỳ thá»±c có sức mạnh vô biên, uy lá»±c dá»i non lấp biển.
Sau mấy chưởng đó, Quỷ Diện Lang Nha thần sắc thay đổi không còn ngạo thị nữa.
- Khá lám:.. khá lắm! Lão phu có lá»i khen ngÆ°Æ¡i đó.
Ãm Sát há»™i chủ cÆ°á»i khẩy:
- Hoá ra Quá»· Diện Lang Nha cÅ©ng chỉ có thế mà thôi. Bổn há»™i chủ truyá»n lệnh từ nay không cần tìm Lang Nha Bà Lục nữa.
Quá»· Diện Lang Nha bị ngÆ°á»i ta coi thÆ°á»ng võ công bà kÃp thượng thặng của lão thì tức giáºn đến ná»—i lông tóc dá»±ng đứng lên, con mắt.
lang sói bắn ra tia sát khà lạnh lẽo:
- Äược lắm! Äã thế, lão phu cho ngÆ°Æ¡i nêm mùi Lang Nha Thá»±c Cốt Trảo.
Vừa dứt lá»i, đói tay lão vÆ°Æ¡n lên bà n tay cong cong lá»™ ra những má»™ng vuốt nhá»n hoắt. Thừa Ân nhìn thấy tÆ° thế đó thì biết Quá»· Diện Lang Nha Ä‘ang giở thần công cái thế của lão ra đối phó vá»›i Ãm Sát há»™i chủ.
- Chết!
Cùng vá»›i tiếng thét, thân hình của Quá»· Diện Lang Nha bay xẹt tá»›i nhanh nhÆ° tia chá»›p. Khắp nÆ¡i trong miếu hoang đâu đâu cÅ©ng nhìn thấy bóng quá»· trảo tá»±a nhÆ° có hà ng trăm cánh tay của Quá»· Diện Lang Nha bổ tá»›i, vừa móc mất, moi tim vừa lá»™t Ä‘a xẻ thịt, toà n là những chiêu thế Ä‘á»™c ác báºc nhất thiên hạ.
Lục Thá»a Ân tuy có Ä‘á»c qua Lang Nha Bà Lục và luyện được mÆ°á»i mấy chiêu đầu nhÆ°ng đó chỉ là những chiêu thế nháºp môn Ä‘Æ¡n giản, ngà y hôm nay thấy táºn mắt Quá»· Diện Lang Nha thi triển Lang Nha Thá»±c Cốt Trảo, trong nháy mắt đã đánh mấy mÆ°Æ¡i chiêu trảo phong rÃt gió vù vù nhÆ° mÆ°a sa bão táp, khiến chà ng đứng bên ngoà i cÅ©ng phải đồ mồ hôi lạnh.
Ãm Sát há»™i chủ thân hình thoắt ẩn thoắt hiện, vừa né tránh vừa phòng thủ không lá»™ chút sÆ¡ hở, quả tháºt lão cÅ©ng đã đạt đến trình Ä‘á»™ thần công cái thế.
Hai tay cao thủ ra tay nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, thoáng chốc đã trao đổi mÆ°á»i mấy chiêu, má»—i ngÆ°á»i dạt vá» má»™t góc đứng yên bất Ä‘á»™ng. Nhìn lại thìn thấy Ãm Sát há»™i chủ tà áo bị thủng và i chá»—, rõ rà ng đã trúng quá»· trảo nhÆ°ng không phạm đến da thịt.
Bên nà y, Quá»· Diện Lang, Nha thần sắc thay đổi lúc xanh lúc Ä‘á», con mắt trợn ngược ra chiá»u kinh ngạc khôn xiết.
Lão đứng ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc thì ngá»a cổ cÆ°á»i dà i:
- Ha ha...lão phu tháºt không ngá»...không ngá» Ãm Sát há»™i chủ ngÆ°Æ¡i đỡ được Lang Nha Thá»±c Cốt trảo của lão phu kể ra cÅ©ng là tay hữu hạng rồi! Lão phu ngà y hôm nay tha chết cho ngÆ°Æ¡i.
Quá»· Diện Lang Nha vừa rồi đã dùng tám thà nh công lá»±c thi triển Lang Nha Thá»±c Cốt Trảo cố ý gỡ mặt nạ của Ãm Sát há»™i chủ nhÆ°ng không thà nh công khiến cho lão trong lòng không thể không bá»™i phục.
Theo quy luáºt thì lão không ra tay nữa.
Thừa Ân trÆ°á»›c nay vẫn ngạc nhiên vì Quá»· Diện Lang Nha tâm tÃnh Ä‘á»™c ác, Lang Nha Thần Công lại đầy dã tÃnh, má»™t khi sá» dung thì láºp tức tâm ma nổi dáºy, giết ngÆ°á»i, hãm hiếp chuyện gì cÅ©ng muốn là m, nhÆ°ng lão quá»· nà y lại có quy luáºt há»… ai đỡ được Lang Nha Thá»±c Cốt Trảo thì lão dừng tay không đánh nữa, Ä‘iá»u đó tháºt là khó hiểu.
Chà ng có biết đâu lão quỷ đã luyện tới mức thăng hoa cực điểm, giỠđây lão là m chủ tâm ma chứ lẽ nà o lại bị tâm ma chi phối!
Ãm Sát há»™i chủ tuy nói là đỡ được Lang Nha Thá»±c Cốt Trảo nhÆ°ng áo quần bị móc rách tả tÆ¡i theo lẽ cÅ©ng gá»i là thua. Lão thần là há»™i chủ, danh vá»ng trên giang hồ rất lá»›n, nay lại ở trÆ°á»›c mặt hai tên môn đồ mà bị ngÆ°á»i ta khinh nhá»n khiến lão không cam tâm, liá»n buông tiếng cÆ°á»i nhạt lạnh lùng nói:
- Quá»· Diện Lang Nha! NgÆ°Æ¡i là cái thá gì mà nói tiếng tha vá»›i bổn há»™i chủ. Vừa rồi, ngÆ°Æ¡i đánh ta máy cái thế mèo quà o, giá» cÅ©ng nên nháºn lại má»™t chút sở há»c của bổn há»™i chủ má»›i gá»i là công bằng.
- Ha hạ.. lão phu cố ý buông tha mà ngÆ°Æ¡i không thức thá»i, váºy thì lão phu Ä‘Ã nh phá lệ thôi.
Tháºt lòng, Quá»· Diện Lang Nha đâu có muốn tha cho Ãm Sát há»™i chủ. Lão xÆ°a nay lấy việc giết ngÆ°á»i là m vui, nhÆ°ng vì bản tÃnh kiêu ngạo tá»± đặt ra Ä‘iá»u giao Æ°á»›c há»… ai đỡ được má»™t chiêu Lang Nha Thá»±c Cốt Trảo thì thôi không đánh nữa. Nay lại có ngÆ°á»i muốn gây chiến thì hạp ý lão vô cùng.
Hai tên đại ma đầu má»™t ngÆ°á»i là môn chủ má»™t môn há»™i chuyên giết ngÆ°á»i thuê, tên kia là Lang chủ giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt, cả hai mở ra má»™t tráºn thÆ°á»ng quyết đấu không khoan nhượng.
Quá»· Diện Lang Nha có Lang Nha Thần Công giang hồ ai cÅ©ng biết. Còn Ãm Sát hôi chủ lai lịch thế nà o, võ công ra sao thì vẫn là điá»u bà ẩn.
Chỉ thấy Ãm Sát há»™i chủ Ä‘Æ°a hai tay lên ngang ngá»±c, ngón cái đặt và o tâm chưởng, ngón trá» dá»±ng đứng lên, ba ngón tay kia cong lại thoạt trông nhÆ° má»™t con cua nhÆ°ng nhìn kỹ thì giống chiếc mai rùa.
Ngón tay trỠchĩa ra kia chỉnh là đầu rùa, còn ngón cái nằm trong tầm chưởng là thân rùa.
Thừa Ân nhìn thấy lối bắt quyết quen thuộc đó thì kinh hãi buột miệng kêu lên:
- “Quy Nguyá»n Thần Côngâ€!
Quá»· Diện Lang Nha dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng nháºn ra Ä‘Æ°á»ng lối quen thuá»™c của đối phÆ°Æ¡ng, lão trợn mắt quát:
- Ãm Sát há»™i chủ! Chung quy ngÆ°Æ¡i là ai?
- Hừ! Lão đỡ chưởng nà y của bổn hội chủ rồi hãy nói chuyện sau.
Dứt lá»i, song chưởng lão từ từ đẩy ra, thoạt tiên bình lặng nhÆ° tá», tưởng chừng nhÆ° thế đánh đó rất tầm thÆ°á»ng.
Ãm Sát há»™i chủ song chưởng đánh ra ná»a chừng thì có sá»± thay đổi.
Ngón tay trá» chÄ©a ra bây giá» cụp lại, ba ngón tay kia ngược lại mở ra, ngón cái ấn mạnh và o tâm chưởng, láºp tức huyá»n cÆ¡ phát Ä‘á»™ng, “Quy Nguyên Thần Công†nhÆ° sóng vỡ ba Ä‘Ã o ầm ầm cuốn theo những váºt cản trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của nó.
Quá»· Diện Lang Nha tá»›i chừng phát hiện ra thần chưởng thì không còn đủ thá»i gian né tránh nữa, lão vá»™i và ng váºn Lang Nha Thần Công há»™ thân, song chưởng vùng lên đỡ tráºn cuồng phong Ä‘ang à o à o thổi tá»›i.
Ầm... ầm...
Hai tiếng nổ long trá»i lở đất vang lên.
Toà miếu hoang không chịu nổi sức chấn động dữ dội của chưởng phong, đổ sụp xuống tạo thêm một tiếng động lớn nữa là m rung rinh cả mặt đất.
Anh em há» Văn và hai tên Lang nô vung chưởng đỡ nà o là mái ngói, nà o là kèo cá»™t Ä‘ang đổ ụp xuống đầu. Rồi đó, thân hình bốn ngÆ°á»i cất lên bay vá»t ra ngoà i.
Lục Thừa Ân tuy cháºm chạp hÆ¡n nhÆ°ng nhá» có “Quy Nguyên Thần Công†há»™ thân nên không đến ná»—i bị thÆ°Æ¡ng.
Hồi lâu cát bụi vẫn chÆ°a yên. Mở mắt không nhìn thấy bóng ngÆ°á»i, Ä‘á»™t nhiên Thừa Ân nghe có tiếng gió rất gần, giáºt mình định vung tay đánh ra, nhÆ°ng liá»n sau đó đã cảm thấy bả vai tê buốt không cá» Ä‘á»™ng được nữa. NgÆ°á»i đánh lén chà ng nhanh tay Ä‘iểm luôn và o huyệt khiến Thừa Ân láºp tức hôn mê, tuy nhiên chà ng vẫn còn kịp nháºn thấy thần hình mình bị nhấc bổng lên rồi không biết chuyện gì xay ra nữa.
Thừa Ân bị ngÆ°á»i đó Ä‘iểm mê huyệt cắp Ä‘i tá»›i chừng tỉnh lại thì thấy mình nằm trên má»™t thảm cá» xanh cạnh bìa rừng, trÆ°á»›c mắt chà ng là ngÆ°á»i mặc Thanh bà o lần trÆ°á»›c đã ra tay cứu mạng chà ng.
NgÆ°á»i mặc áo xanh vẫn đứng quay lÆ°ng vá» phÃa chà ng có ý không để chà ng thấy mặt. Thừa Ân trong lòng xúc Ä‘á»™ng vá»™i và ng đứng lên cung tay bái ngÆ°á»i đó nói:
- Tiá»n bối hai lần cứu mạng, vãn bối muôn và n cảm kÃch.
NgÆ°á»i mặc áo xanh giá»ng nói run run xúc Ä‘á»™ng:
- Ngươi...đúng là Lục Thừa Ân rồi!
Biết không thể giấu nữa, Lục Thừa Ân gáºt đầu. công nháºn:
- Tiá»n bối đã biết lai lịch của vãn bối, váºy vãn bối cÅ©ng không giấu nữa. Vãn bối đây chÃnh là con trai của Lục Thừa Phong.
NgÆ°á»i mặc áo Thanh bà o toà n thân run rẩy từ từ quay lại. Thừa Ân suýt chút nữa kêu rú lên vì gÆ°Æ¡ng mặt ngÆ°á»i đó chằng chịt những vết sẹo Ä‘ao kiếm. Những vết sẹo dà i ngắn đủ cả, lâu ngà y nổi lên những thá»› thịt Ä‘á» há»n, lồi lõm là m gÆ°Æ¡ng mặt ngÆ°á»i trông cá»±c kỳ xấu xÃ.
NgÆ°á»i đó đôi mắt rÆ°ng rÆ°ng nhìn chà ng đầy vẻ kÃch Ä‘á»™ng:
- Hà i nhị.. Ân nhị.. Ta tháºt không ngá»!
Thừa Ân trong lòng cÅ©ng cá»±c kỳ xúc Ä‘á»™ng run giá»ng há»i:
- Äại thúc... có quan hệ gì vá»›i Ân nhi, xin ngÆ°á»i hãy cho ân nhi biết.
- Chuyện ấy...không vá»™i! Tiểu hà i nhi, đại thúc há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu, Ngá»c Nữ Linh SÆ¡n Diệp Tố Minh hiện giá» thế nà o?
- Di nương vẫn khoẻ.
- Nà ng... nà ng đang ở đâu?
- Äại thúc thứ cho Thừa Ân không thể nói được.
- Ngươi không tin ta chăng?
- Äại thúc đã hai lần cứu mạng, Thừa Ân rất cảm tạ. Tuy nhiên vì há» Lục kẻ thù vô số nên cần phải tháºn trá»ng.
NgÆ°á»i mặc thanh bà o nhìn sững chà ng má»™t lúc rồi chợt mỉm cÆ°á»i gáºt đầu:
- Hà i nhi cẩn tháºn nhÆ° thế là tốt.
Nói rồi, ông ta ngẩng mặt nhìn trá»i buông tiếng thở dà i:
- Ta ngà y nay biết nà ng vẫn còn sống trên thế gian nà y đã mãn nguyện lắm rồi.
Thừa Ân nhìn thấy thái Ä‘á»™ của ngÆ°á»i đó thì đã khẳng định ông ta phải là ngÆ°á»i rất thân thiết vá»›i há» Lục nhà chà ng. Từ ngà y bÆ°á»›c chân ra giang hồ từng giá» từng phút Ä‘á»u phải đối diện vá»›i kẻ thù, nay bá»—ng gặp má»™t ngÆ°á»i có quan hệ thân thiết, khiến Thừa Ân không ká»m được xúc Ä‘á»™ng, hai mắt Ä‘á» hoe nhìn ngÆ°á»i đó nghẹn ngà o nói:
- Äại thúc Æ¡i! Sao ngÆ°á»i không cho Thừa Ân biết rõ lai lịch thế nà o để tiện việc xÆ°ng hô.
- Ta,..chưa thể nói được.
NgÆ°á»i mặc thanh bà o từ từ bÆ°á»›c vá» phÃa Thừa Ân, gÆ°Æ¡ng mặt ông ta tuy gá»›m ghiếc nhÆ°ng đôi mắt nhìn chà ng thì thiết tha từ ái vô cùng.
Ông cất giá»ng nhẹ nhà ng nói:
- Hà i nhi chỉ cần biết ta là ngÆ°á»i thân, là bạn của cháu. Tuy nhiên có má»™t Ä‘iá»u cháu cần nhá»› kỹ là trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i lạ, chúng ta không được nháºn nhau mà phải xem nhau nhÆ° kẻ thù. Ta đây hiện nay chÃnh là Thanh Y sát Sứ, môn hạ ChÃnh NghÄ©a bang!
- Äại thúc là ngÆ°á»i của ChÃnh NghÄ©a bang?
- Tạm thá»i nhÆ° thế. Ta lại có chuyện muốn há»i cháu, vừa rồi có tháºt Ãm Sát há»™i chủ đã sá» dụng “Quy Nguyên Thần Côngâ€?
- ThÆ°a, đúng nhÆ° váºy. Không biết lão ta là m sao há»c được “Quy Nguyên Thần Côngâ€.
Thanh Y Sát Sứ chợt cÆ°á»i gằn:
- Ta biết hắn là ai rồi.
- Hắn là nhân váºt nà o?
Äiá»u nà y cháu chÆ°a chÆ°a biết vá»™i.
Thừa Ân trong lòng có muôn và n thắc mắc nhưng Thanh Y Sát Sứ chuyện gì cũng không chịu nói khiến chà ng ấm ức vô cùng nhưng cũng đà nh bó tay.
NgÆ°á»i mặc áo xanh lại há»i tiếp:
- Di nương của cháu phải chăng muốn cháu đi là m việc gì?
Thừa Ân suy nghÄ© má»™t lúc thì há»i lại:
- Äại thúc là ngÆ°á»i của ChÃnh NghÄ©a Bang? Váºy có thể giúp cháu gia nháºp bang há»™i nà y không?
- Cháu muốn và o ChÃnh NghÄ©a bang là m gì?
- Äiá»u nà y... cháu không thể nói được.
- Cháu không nói, đại thúc đây có thể đoán được.
Thừa Ân tá» vẻ không tin, ngÆ°á»i đó liá»n mỉm cÆ°á»i nói:
- Phải chăng Diệp Tố Minh muốn cháu lên đỉnh Linh SÆ¡n truy tầm bà kÃp Lục gia luyện thà nh võ công trả thù cho song thân?
Thừa Ân hai mắt nhìn lom lom ngÆ°á»i mặc Thanh bà o tá»± xÆ°ng là Thanh Y Sát Sứ má»™t lúc rồi thở dà i:
- Äại thúc chuyện gì cÅ©ng biết, khẳng định là ngÆ°á»i rất thân thiết vá»›i há» Lục. Sao ngÆ°á»i không cho cháu biết, còn giấu cháu là m gì?
- Không phái ta cố ý giấu cháu, mà hiện giá» nói ra không có lợi. Ta khuyên cháu đừng tá»›i ChÃnh NghÄ©a bang nữa.
Thừa Ân nhá»› tá»›i Äoạn Trần sÆ° thái, trÆ°á»›c đây bà cÅ©ng từng khuyên chà ng đừng tá»›i ChÃnh NghÄ©a bang. Trong chuyện nà y tất phải có lý do. Chà ng thắc mắc há»i:
- Vì sao cháu không thể tá»›i ChÃnh NghÄ©a bang?
- Vì thân thế cháu đã bại lộ.
Thừa Ân khẽ giáºt mình:
- Nói nhÆ° váºy, ChÃnh NghÄ©a bang chủ cÅ©ng là kẻ thù của Lục gia?
(ChÃnh NghÄ©a bang chủ là em kết nghÄ©a của Lục Thừa Phong nhÆ°ng Ä‘iá»u nà y Diệp Tố Minh chÆ°a bao giá» nói cho Lục Thừa Ân biết).
Thanh Y Sát Sứ đáp:
- Cháu chỉ cần biết hiện nay thân thế của cháu đã bại lá»™, không chỉ có Quá»· Diện Lang Nha, Ãm Sát há»™i chủ mà còn rất nhiá»u kẻ khác muốn giết cháu, bởi vì năm xÆ°a cha cháu mang trá»ng trách Minh chủ đã có rất nhiá»u ân oán vá»›i giá»›i giang hồ hắc đạo.
Thừa Ân nghe tới đó thì thở dà i buồn:
- Nếu thế thì cháu là m sao báo mối gia thù đại háºn nà y đây?
- Äại thúc sẽ an bà i cháu đến má»™t nÆ¡i an toà n, công việc truy tìm thần công bà kÃp cứ để đại thúc lo, chừng nà o tìm được sẽ mang đến cho cháu.
Thừa Ân trong lòng buồn bã cúi mặt là m thinh. NgÆ°á»i mặc áo Thanh bà o thấy thế khẽ vá»— vai chà ng an ủi:
- Äiệt nhi! Äại trượng phu trả thù mÆ°á»i năm chÆ°a muá»™n, cháu không nên thất lòng nản chÃ.
Thừa Ân rơi nước mắt nói:
- Di nÆ°Æ¡ng của cháu đã cắn răng chịu Ä‘á»±ng mÆ°á»i tám năm rồi.
NgÆ°á»i mặc áo xanh toà n thân rung Ä‘á»™ng, giá»ng nói chứa đầy cảm xúc:
- MÆ°á»i tám năm, thá»i gian tuy rất dà i nhÆ°ng chừng nà o còn hÆ¡i thở tất còn có thể báo thù:
Hai ngÆ°á»i nói tá»›i đó bá»—ng phÃa Tây khu rừng cách chừng năm dặm có viên pháo xanh bay lên. NgÆ°á»i mặc áo xanh nói nhanh:
- Äó là ám hiệu của ChÃnh NghÄ©a bang, ta phải Ä‘i đây. Äêm mai, và o lúc canh ba gặp tại Pháp Lý đình, đại thúc sẽ bố trà chá»— ở an toà n cho cháu.
Thanh Y Sát Sứ đưa mắt nhìn Thừa Ân một lần nữa rồi nhún mình đi mất dạng.
Còn lại má»™t mình, Thừa Ân ngẩn ngÆ¡ suy nghÄ© cố Ä‘oán xem Thanh Y Sát Sứ, có liên quan gì đến há» Lục nhà chà ng nhÆ°ng nghÄ© mãi vẫn không ra. Dầu sao cÅ©ng có má»™t Ä‘iá»u an ủi là chà ng Ãt nhất đã có má»™t ngÆ°á»i thân trên con Ä‘Æ°á»ng tầm thù đầy chông gai trắc trở nà y.
Äối vá»›i sá»± việc Ãm Sát há»™i chủ sá» dụng “Quy Nguyên Thần Công†lại là má»™t câu há»i khó mà giải đáp. Phải chà ng hắn đã tìm được võ công bà kÃp trên núi Linh SÆ¡n?
NghÄ© tá»›i đây, Thừa Ân thở dà i buồn bã, trong lòng thất vá»ng không Ãt. Chà ng cảm thấy đói bụng định giở lÆ°Æ¡ng khô ra ăn thì vừa hay gói lÆ°Æ¡ng khô không biết đã rÆ¡i mất từ lúc nà o. Cái hẹn vá»›i Thanh Y Sát Sứ còn má»™t ngà y má»™t đêm nữa, Tháºp Lý đình lại cách trấn HÆ°Æ¡ng Yên không xa, nên Thừa Ân quyết định và o thà nh HÆ°Æ¡ng Yên ăn má»™t bữa cÆ¡m tÆ°Æ¡i rồi sẵn mua má»™t Ãt lÆ°Æ¡ng khô để dà nh.
Quyết định nhÆ° váºy rồi Thừa Ân rá»i khu rừng tìm Ä‘Æ°á»ng cái quan Ä‘i và o thà nh HÆ°Æ¡ng Yên. Từ lúc xuống núi, chà ng Ãt khi chÆ°á»ng mặt ra chá»— phố chợ đông đúc, nay Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng núi nhìn xe Ä‘i qua lại, trong lòng cÅ©ng cảm thấy vui vẻ đôi chút.
Chà ng Ä‘ang thong thả bÆ°á»›c Ä‘i bá»—ng thấy đám khách bá»™ hà nh phÃa trÆ°á»›c chạy nháo nhà o, quang gánh hà nh lý vứt bừa bãi giữa Ä‘Æ°á»ng, mặt mà y há»›t hÆ¡ há»›t hải ra vẻ kinh sợ tá»™t cùng.
Thừa Ân lấy là m ngạc nhiên liá»n chặn má»™t gã trai lại há»i:
- Huynh đà i, có chuyện gì thế?
Gã trai nỠmặt mà y xanh mét nói không ra nói:
- Chó sói... chó sói đến! Ngươi còn không chạy mau.
Nói xong, gã vùng thoát khá»i tay Thừa Ân, cắm đầu chạy thẳng.
Thừa Ân vốn đã có lòng kiêng kỵ hai tiếng chó sói, vừa nghe gã trai nỠnói như thế cũng có ý sợ.
Sói hoang lẽ nà o ban ngà y ban mặt lại dám xuất hiện giữa chốn thị thà nh thế nà y, chà ng còn Ä‘ang suy tÃnh lưỡng lá»± thì phÃa trÆ°á»›c đã xuất hiện mấy cái bóng trắng nhanh nhÆ° chá»›p phóng vá» phÃa chà ng, nhìn lại thì thấy hai con bạch lang cao lá»›n dị thÆ°á»ng, Ä‘Ãch thị là Huyá»n Môn Trấn Võ Nhị TÆ°á»›ng của Quá»· Diện Lang Nha, theo sau là hai tên Lang nô mặc áo lông sói trắng, tay cầm roi gân trâu thong thả Ä‘i tá»›i.
Thừa Ân trong lòng kêu khổ nhÆ°ng đã hết Ä‘Æ°á»ng né tránh, Ä‘Ã nh đứng nguyên má»™t chá»— chá» xem sá»± việc sẽ ra sao.
Hai tên Lang nô nhìn thấy chà ng thì vui mừng há»›n hở cất tiếng cÆ°á»i khoái trá:
- Hạ. hạ.. Không ngá» tiểu quá»· ngÆ°Æ¡i lại tá»± Ä‘em mình tá»›i nạp, bá»n ta ngà y hôm nay đã gặp may rồi.
Thừa Ân biết bá»n Lang nô nà y Ä‘á»™c ác không kém gì chủ nên trong lòng rất căm ghét, lạnh lùng há»i:
- Các ngươi muốn gì đây?
Một tên lên tiếng:
- Tiểu tá» ngốc, mau theo bá»n ta vá» Lang Nha Ä‘á»™ng Ä‘i thôi.
- Hừ! Thiếu gia sao lại phải đi theo các ngươi?
- Ngươi không đi cũng không được.
- Các ngươi là m gì được thiếu gia.
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng phách lối quá đấy. Thôi được cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi lợi hại của Huyá»n Môn Trấn Võ TÆ°á»›ng.
Dứt lá»i, gã vung chiếc roi gân trâu quất đét má»™t cái. Hai con bạch lang nãy giá» giÆ°Æ¡ng cặp mát Ä‘á» lòm nhÆ° lá»a nhìn Thừa Ân chá» lệnh chủ. Láºp tức chúng chồm lên nhảy xổ và o chà ng khà thế cá»±c kỳ hung hãn.
Thừa Ân sức khoẻ có thừa, đối vá»›i loà i cá»p beo, sÆ° tá» còn không sợ thì huống chi hai con chó sói. Chà ng bình tÄ©nh đợi chúng nhảy tá»›i gần liá»n cúi ngÆ°á»i xuống tránh bốn cái vuốt sắt, đồng thá»i song thủ vung lên đấm hai quả thôi sÆ¡n và o hai cái ức trắng hếu.
Tuy nhiên, đôi bạch lang nà y không phải loà i chó sói thÆ°á»ng, chúng là thần váºt của đại ma đầu, đã được huấn luyện tỉ mỉ nên thân thủ của chúng có thể sánh vá»›i má»™t tay cao thủ võ lâm.
Chúng thấy song thủ của Thừa Ân đánh tá»›i thân hình Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không váºy mà hai chân trÆ°á»›c rút vá» chá»™p nhanh và o tay chà ng.
Thừa Ân có nằm mơ cũng không ngỠhai con bạch lang nà y lại lợi hại đến thế. Nháy mắt tay chà ng đã bị chộp trúng, xoẹt một tiếng tay áo bên hữu chà ng rách toạc năm cái vuốt sắt như gươm bấu và o da thịt chà ng đau thấu xương. Tay bên hữu nhỠcó đeo thiết thủ nên không bị phạm đến da thịt.
Thừa Ân vừa Ä‘au vừa giáºn gầm lên má»™t tiếng, vung chân tung má»™t cÆ°á»›c và o đầu con sói bên tả. Cú đá nà y uy mạnh vô song nhÆ°ng tầm thÆ°á»ng cháºm chạp nên con chó sói dá»… dà ng né tránh.
Con sói kia thừa thế nhảy lên lÆ°ng chà ng bấu mÆ°á»i cái vuốt sắc ngáºp sâu và o da thịt, Thừa Ân Ä‘au quá kêu rú lên, máu từ mấy vết thÆ°Æ¡ng chảy ra nhÆ° suối.
Hai tên Lang nô huýt sáo gá»i cặp chó sói vá» rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn Thừa Ân, cÆ°á»i khoái trá:
- NgÆ°Æ¡i đã biết sá»± lợi hại của Huyá»n Môn Trấn Võ Nhị TÆ°á»›ng chÆ°a? Khôn hồn thì hãy ngoan ngoãn theo bá»n ta vá» Lang Nha Ä‘á»™ng chịu tá»™i vá»›i Lang chủ.
Thừa Ân hai mắt đỠngầu, gầm lên:
- Hôm nay nếu thiếu gia không giết được hai con chó sói nà y thì thá» không ngÆ°á»i.
Dứt lá»i, chà ng nén Ä‘au xô tá»›i, hai con chó sói cÅ©ng nhảy xổ và o chụp lấy chà ng, thân thủ của chúng mau lẹ vô cùng.
Vừa lúc đó bỗng có tiếng thét lanh lảnh:
- Súc sinh vô lễ!
Chỉ thấy hai ánh chá»›p bạc loé sáng láºp tức cặp chó sói hung tợn tru lên má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n ngã ngá»a xuống đất giãy giụa mấy cái thì nằm chết thẳng cẳng.
Hai tên Lang nô mặt mà y thất sắc, nhìn lại thì thấy Huyá»n Môn Trấn Võ Nhị TÆ°á»›ng má»—i con lãnh má»™t ngá»n phi Ä‘ao ngay giữa yết hầu đã tắt thở rồi. Chúng Ä‘Æ°a mắt nhìn nhân váºt vừa xuất hiện vừa sợ vừa giáºn, ú á»› chẳng nói được tiếng nà o.
NgÆ°á»i đó là má»™t thÆ° sinh tuổi chừng mÆ°á»i sáu, mÆ°á»i bảy, ăn mặc cá»±c kỳ phong lÆ°u tuấn nhã. Hắn thủng thẳng bÆ°á»›c tá»›i, đôi môi Ä‘á» chót nhÆ° son Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn, giá»ng nói trong trẻo thanh tao hÆ°á»›ng vá» phÃa Thừa Ân:
- Huynh đà i thương thế có nặng không?
Thừa Ân thấy chà ng trai lạ mặt ra tay giúp mình, lại còn tỠvẻ quan tâm nên cảm động vái tạ:
- Äa tạ huynh Ä‘Ã i tÆ°Æ¡ng trợ, má»™t chút thÆ°Æ¡ng thế có thấm tháp gì.
Hai tên Lang nô thấy cặp sói cÆ°ng đã chết thì biết phen nà y thế nà o cÅ©ng bị Lang chủ lấy mạng, nên chúng vừa sợ vừa giáºn, thét lên:
- Tên tiểu quá»· kia! Mi có biết Huyá»n Môn Trấn Võ Nhị TÆ°á»›ng của ai không mà dám là m cà n nhÆ° thế?
Thiếu niên tuấn tú ná» không thèm để ý đến hai tên Lang nô, thản nhiên nhìn Thừa Ân, cất giá»ng trong trẻo:
- Tiểu đệ có thuốc trị thÆ°Æ¡ng gia truyá»n rất công hiệu, huynh Ä‘Ã i trong uống ngoà i thoa sẽ khá»i ngay tức khắc.
Nói xong, hắn móc trong ngÆ°á»i ra má»™t lá» thuốc nÆ°á»›c mà u trong đục nhÆ° sữa trao cho Thừa Ân.
Thừa Ân tuy ngoà i miệng nói cứng nhÆ°ng mấy vết thÆ°Æ¡ng vuốt sói Ä‘au nhức vô cùng. Chà ng cảm Ä‘á»™ng nháºn lá» thuốc, mở nắp ra thì nghe hÆ°Æ¡ng thÆ¡m sá»±c nức xông lên táºn mÅ©i, uống và o mùi vị ngá»t lịm, thÆ¡m tho vô cùng.
Láºp tức các vết thÆ°Æ¡ng hết Ä‘au nhức, quả nhiên là má»™t loại thuốc quý.
Trong khi Thừa Ân thoa thuốc, gã thiếu niên ná» quay lại nhìn hai tên Lang nô, cÆ°á»i nhạt:
- Cái gì mà Huyá»n Môn Trấn Võ Nhị TÆ°á»›ng? Chúng chẳng qua chỉ là hai sói thà nh tinh. Bổn thiếu gia đã lấy mạng chúng rồi, hai ngÆ°Æ¡i là m gì được ta nà o?
- Bá»n ta bắt ngÆ°Æ¡i vá» cho Lang chủ trị tá»™i.
- Hai ngươi nếu không sợ phi đao của thiếu gia thì cứ tiến lên!
Hai tên Lang nô Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, quả nhiên chúng kiêng dè tà i phóng phi Ä‘ao của đối phÆ°Æ¡ng. Cặp chó sói của chúng lanh lẹ là thế mà vừa rồi chết trong nháy mắt, tà i phi Ä‘ao của gã thiếu niên ná» quả nhiên không thể xem thÆ°á»ng.
Tuy nhiên chúng lần nà y để chết cặp sói yêu quý của Quá»· Diện Lang Nha, nếu không bắt được hung thủ trở vá» tay không thì cÅ©ng cầm chắc cái chết. Bá»n chúng liá»u mạng xông lên, song thủ đặt trÆ°á»›c ngá»±c Ä‘á» phòng ám toán.
Gã thiếu niên nhếch môi cÆ°á»i khẩy:
- Hai ngươi muốn chết?
Cùng vá»›i lá»i nói, đôi tay gã vung lên. Hai tên Lang nô vì đã sợ thủ pháp ném phi Ä‘ao của đối phÆ°Æ¡ng nên vá»™i và ng múa tÃt song chưởng gạt đỡ lung tung, trông cứ nhÆ° hai con rối.
Gã thiếu niên thấy váºy thì thÃch chà vá»— tay cÆ°á»i to. Hai tên Lang nô biết mình mắc lỡm nên tức giáºn xanh cả mặt. Chúng Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau rồi đồng loạt bÆ°á»›c tá»›i vung chưởng bổ xuống đầu gã thiếu niên ná».
- Coi chừng bổn thiếu gia phóng phi đao và o mặt các ngươi đấy!
Gã thiếu niên miệng nói, tay vung lên là m ra vẻ nhÆ° vừa phóng phì Ä‘ao tháºt.
Hai tên Lang nô sợ quá vá»™i thâu chưởng vá» ngồi thụp xuống, gã thiếu niên lại vá»— tay cÆ°á»i ngất.
Thừa Ân đứng bên ngoà i thấy thủ Ä‘oạn hà i hÆ°á»›c của hắn cÅ©ng không nhịn được cÆ°á»i. Gã thiếu niên Ä‘Æ°a mắt nháy chà ng, ra vẻ đắc ý lắm. Äuôi mắt của hắn dà i ngoằng, đáy mắt sâu thẳm, Ä‘en láy vô cùng xinh đẹp.
Hai tên Lang nô nhiá»u lần bị sỉ nhục hoá giáºn, gầm lên:
- Bá»n ta lấy mạng ngÆ°Æ¡i!
Thân hình chúng cất lên nhảy xổ và o gã thiếu niên, tÆ° thế hung dữ chẳng kém gì chó sói. Chỉ nghe gã thiếu niên ná» cÆ°á»i nhạt:
- Lần nà y bổn thiếu gia phóng phi đao và o tim của các ngươi đấy.
Miệng nói nhÆ°ng thân hình gã vẫn đứng im không Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Hai tên Lang nô tưởng đâu đối phÆ°á»ng lại hù doạ, phần vì chúng đã nổi Ä‘iên lên nên chỉ muốn lấy mạng gã ná» cho bằng được. Chúng vẫn giữ nguyên tÆ° thế tấn công, bốn bà n tay vÆ°Æ¡n ra nhằm tim, mắt, bụng của đối phÆ°Æ¡ng chụp tá»›i.
Thừa Ân đứng bên ngoà i trố mắt nhìn và o chỉ thấy tả thủ gã thiếu niên ná» khẽ Ä‘á»™ng Ä‘áºy láºp tức bay ra hai váºt sáng bạc lao vút Ä‘i nhÆ° Ä‘iện xẹt, liá»n sau đó vang lên hai tiếng rú kinh hãi, thân hình hai tên Lang nô ngã váºt xuống chết liá»n tức khắc. Quả nhiên trên ngá»±c chúng, ngay giữa tim đã cắm ngáºp hai ngá»n phi Ä‘ao mà u sáng bạc lấp lánh.
Gã thiếu niên sau khi giết ngÆ°á»i, thản nhiên bÆ°á»›c tá»›i rút mấy ngá»n phi Ä‘ao chùi sạch máu rồi cho và o ống tay áo.
Xong đâu đấy, hắn quay lại thấy Thừa Ân trố mắt nhìn mình, liá»n há»i:
- Huynh Ä‘Ã i thấy tiểu đệ giết ngÆ°á»i phải chặng không vui lòng?
Thừa Ân thoáng giáºt mình thấy gã nà y quá thông minh, chỉ nhìn thoáng qua đã Ä‘á»c thấu tâm cÆ¡ của chà ng.
Trong lúc chà ng còn ấp úng chÆ°a biết trả lá»i thế nà o thì gã thiếu niên đã liến thoắng nói:
- Äám thủ hạ của Quá»· Diện Lang Nha nà y thÆ°á»ng ngà y ức hiếp dân là nh, bắt cóc gái tÆ¡, tá»™i ác chồng chất, tiểu đệ không trừ khá» chúng má»›i là có tá»™i vá»›i bá tánh.
Thừa Ân thấy gã ra tay tuy tà n bạo nhÆ°ng cÅ©ng có lòng chÃnh nghÄ©a nên vui vẻ nói:
Huynh dà i nói đúng lắm, tiểu đệ quả tháºt không sao bằng được.
Chà ng trả lá» thuốc, lúc gã Ä‘Æ°a tay ra nháºn thì chà ng nhìn thấy bà n tay gã nhá» nhắn, trắng trẻo nhÆ° tay con gái. Äôi bà n tay ấy tháºt không sao ngỠđược lại có tà i phóng phi đạo quá»· khốc thần sầu đến thế.
- Äa tạ huynh Ä‘Ã i đã cho thuốc trị thÆ°Æ¡ng.
Gã nỠkhoát tay ra vẻ khảng khái:
- Chỉ là chuyện nhá», huynh Ä‘Ã i chá»› báºn tâm.
Nói rồi, gã đưa mắt nhìn hai cái xác chết:
- Chúng ta nên Ä‘i khá»i chá»— nà y thì hÆ¡n.
Thừa Ân má»›i từ trong rừng ló mặt ra chá»— thị tứ đã gặp chuyện không hay nên trong lòng phân vân không muốn Ä‘i nữa. Không ngá» gã thiếu nên ná» nhÆ° có nhãn thần, má»™t lần nữa Ä‘á»c thấu tầm sá»± của Thừa Ân.
- Huynh Ä‘Ã i chá»› sợ, đã có tiểu đệ đây. Trừ khi Ä‘Ãch thân Quá»· Diện Lang Nha tá»›i, đệ không dám nói chứ bằng và o bá»n Lang nô nà y thì dù chúng có kéo đến mÆ°á»i tên đệ cÅ©ng chấp.
Thừa Ân thấy gã ná» còn nhá» tuổi hÆ¡n mình mà phong Ä‘á»™ hiên ngang khiến lòng tá»± ái nổi dáºy, liá»n cất tiếng cÆ°á»i sảng khoái nói:
- Tiểu đệ lẽ nà o lại Ä‘i sợ bá»n nô tà i lang cẩu nà y. Thôi được, để Ä‘á»n Æ¡n tri ngá»™, tiểu đệ đầy xin má»i huynh Ä‘Ã i chén rượu nhạt.
- Hay lắm! Chúng ta đi thôi!
Gã thiếu niên nói rồi, nhanh nhảu rảo bước đi trước. Thừa Ân thấy chân gã bước thoăn thoắt, tà áo phấp phới, cốt cách cực kỳ thanh nhã, tiêu dao thì đem lòng cảm mến, hắn vội và ng đuổi theo.
Hai ngÆ°á»i và othà nh HÆ°Æ¡ng Yên chá»n ngôi tá»u lâu sang trá»ng, to nhất có tấm biển Ä‘á» là SÆ° Tá» lầu. Và o Ä‘á»i nhà Tống, có ngÆ°á»i anh hùng LÆ°Æ¡ng SÆ¡n bạc là Võ Tòng y trả thù cho anh là Võ Äại Lang đã ở trên lầu SÆ° Tá» Ä‘áºp Chết Tây Môn Khánh, Ä‘iển tÃch đó vần còn lÆ°u truyá»n đến hôm nay. Ngôi tá»u lầu nà y chÃnh là lấy tên trong Ä‘iển tÃch đó mà dặt tên cho bản hiệu của mình.
Hai ngÆ°á»i má»™t trÆ°á»›c má»™t sau Ä‘i thẳng lên lầu. Má»™t số thá»±c khách Ä‘Æ°a mắt nhìn há» ra vẻ chú ý. Chẳng là thiếu niên ná» hình dáng mảnh mai, phong lÆ°u, anh tuấn, trang phục lại cá»±c kỳ sang trá»ng. Còn Thừa Ân thì ngược lại, ăn mặc giản dị, thân hình cao lá»›n vạm vỡ, tháºt khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c.
HÆ¡n nữa, Thừa Ân má»™t ống tay áo rách toạc vẫn còn vết máu, bà n tay kia lại mang thiết thủ khiến ngÆ°á»i ta phải để ý. Trong lúc Thừa Ân cảm thấy áy náy vì những cặp mắt tò mò, thì gã thiếu niên cứ thản nhiên đến ngồi bà n, lá»›n tiếng gá»i tiểu nhị.
Tên hầu bà n vá»™i và ng chạy tá»›i xun xoe há»i:
- Chẳng hay nhị vị khách quan dùng gì?
Gã thiếu niên chẳng cần nhìn thá»±c Ä‘Æ¡n gá»i vanh vách má»™t lúc năm sáu món ăn, món nà o cÅ©ng sang trá»ng đắt tiá»n.
Sau cùng, hắn gá»i má»™t bình Mai Quế Lá»™ thượng hạng rồi hối tiểu nhị Ä‘i là m gấp.
Gã gá»i món ăn xong rồi má»›i quay lại nhìn Thừa Ân, cÆ°á»i há»i:
- Tiểu đệ chá»n mấy món đó, huynh Ä‘Ã i có vừa vừa ý không?
Thừa Ân tháºt tình đáp:
- Tiểu đệ quê mùa sơn dã, vỠẩm thực không rà nh mấy, huynh đà i cứ là m chủ là được!
- Huynh đà i quá khiêm tốn rồi.
Thừa Ân cÆ°á»i gượng đáp:
- Tiểu đệ tình tháºt chứ không phải khiêm tốn gì đâu. Gã thiếu niên phẩy tay, cất tiếng cÆ°á»i giòn tan rồi nói:
- Thôi Ä‘i, chúng ta hai ngÆ°á»i nãy giá» khách sáo quá. Theo tiểu đệ nháºn xét thì huynh Ä‘Ã i Ãt nhất phải lá»›n hÆ¡n tiểu đệ và i tuổi. Chẳng hay huynh Ä‘Ã i quý tánh đại danh là gì?
Thừa Ân cÅ©ng mỉm cÆ°á»i đáp:
- Äệ tên là Tiểu NgÆ°u, năm nay mÆ°á»i tám.
Chà ng vừa nói xong thì gã thiếu niên vội nghiêm sắc mặt tỠvẻ không vui.
- Huynh Ä‘Ã i không tháºt lòng, phai chăng khà dẻ tiểu đệ không xứng kết bạn?
Thừa Ân thấy gã nà y thông minh quá đỗi thì nhớ đến Tiểu Miêu, nà ng cũng không tin khi chà ng nói mình tên là Tiểu Ngưu.
Thừa Ân cÆ°á»i gượng đáp:
- Huynh Ä‘Ã i sao lại cho rằng tiểu đệ không tháºt lòng?
- Tiểu đệ dám quyết huynh đà i chắc không phải tên là Tiểu Ngưu.
- Huynh đà i dựa và o đâu mà dám chắc như thế?
Gã thiếu niên kia mắt long lanh nhìn Thừa Ân một lúc không biết nghĩ gì rồi lại vụt thay đổi thái độ vui vẻ nói:
- NgÆ°u đại ca! Tiểu đệ há» Từ tên Tam, năm nay mÆ°á»i sáu tuổi. Váºy ra NgÆ°u huynh lá»›n hÆ¡n đệ hai tuổi, từ nay cứ gá»i tiểu đệ là Từ Tam là được rồi.
Thừa Ân thấy gã phóng khoáng nhÆ° thế, lại có phần giống nhÆ° trÆ°á»ng hợp của chà ng và Tiểu Miêu trÆ°á»›c đây nên lấy là m vui vẻ nói:
- Äược lắm, tà là Tiểu NgÆ°u, còn đệ là Từ Tam đệ. Bầt luáºn tên tuổi tháºt giả thế nà o, chỉ cần biết hai chúng ta trong lòng quang minh là được.
- Nói hay lắm! Tiểu đệ xin kÃnh đại ca má»™t chung gá»i là kết bái sÆ¡ giao.
Vừa lúc tiểu nhị dá»n rượu thịt lên bà n, Từ Tam vén tay áo để lá»™ ra cổ tay trắng ngần tròn trịa, hắn vừa rót rượu vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn Thừa Ân ra chiá»u vui vẻ lắm.
Hai ngÆ°á»i cạn ly rượu đầu.Trong khi Từ Tam uống ngon là nh, còn Thừa Ân thì mặt mà y nhăn nhó nhÆ° con khỉ là m Từ Tam không nhịn được cÆ°á»i.
- Äại ca bá»™ má»›i lần đầu uống rượu hay sao?
Thừa Ân ngượng ngùng nói:
- Huynh đúng là mới uống rượu lần đầu!
- Hì hì... nhìn tÆ°á»›ng đại ca nhÆ° váºy không thể tin được là chẳng biết uống rÆ°Æ¡u - Còn Từ đệ mảnh mai trắng trẻo nhÆ° con gái mà uống rượu nhÆ° uống nÆ°á»›c lã, NgÆ°u huynh đây xin bái phục. Phục nhất vẫn là tà i phóng phi Ä‘ao của đệ.
- Äó chỉ là tà i vặt, đại ca đừng cÆ°á»i đệ. Theo chá»— đệ nhìn thấy thì đại ca má»›i chÃnh là thần thông quảng đại, chân nhân bất lá»™ tÆ°á»›ng.
Thừa Ân khẽ giáºt mình há»i:
- Từ đệ sao lại nói như thế?
- Äại ca ná»™i công thâm háºu, chẳng qua chÆ°a luyện táºp võ nghệ đó thôi. Tiểu đệ nói nhÆ° thế có đúng không?
Äến lúc nà y Thừa Ân má»›i tháºt sá»± khâm phục con ngÆ°á»i của Từ Tam. Hắn tuy kém chà ng hai tuổi nhÆ°ng tải nghệ và cặp mắt tinh tÆ°á»ng hÆ¡n chà ng gấp bá»™i.
Từ lúc gặp gã ttliếu nhện nà y, trong lòng Thừa Ân cứ nghÄ© đến Tiểu Miêu, nhá»› thÆ°Æ¡ng vô cùng. Hai ngÆ°á»i tuy thá»i gian ở bên nhau chẳng bao lâu nhÆ°ng hoà n cảnh đã tao nên tình cảm đặc biệt khó mà quên được.
Hai ngÆ°á»i chuyện trò tâm đắc má»™t lúc, Từ Tam chợt há»i:
- Äại ca sắp tá»›i Ä‘i đâu, là m gì?
Thừa Ân không tiện kể tháºt, Ä‘Ã nh nói qua loa cho qua chuyện:
- Ngu huynh rà y đây mai đó, không có mục Ä‘Ãch gì cả.
Từ Tam nghe thấy thế thì thÃch chà vá»— tay reo lên:
- Hay lắm! Tiểu đệ cũng lang bạt giang hồ, ngao du sơn thủy.
Không hay đại ca có bằng lòng đồng hà nh với đệ chăng?
Thừa Ân thấy gã quá nhiệt tình bất giác ngẩn ngÆ¡ trong má»™t lúc không sao trả lá»i được.
Từ Tam khẽ chau mà y há»i:
- Äại ca là m sao thế? Hay ngÆ°á»i cho rằng đệ không xứng đồng hà nh?
- Không... Không phải như thế!
Thừa Ân xua tay rối rÃt - Ngu huynh nà o có ý nhÆ° thế. Chỉ vì...
- Thế nà o? Äại ca cứ nói Ä‘i!
- Chỉ vì ngu huynh đây kẻ thù khắp nơi, chỉ sợ là m liên lụy đến Từ Tam đệ.
Không ngá» gã Từ Tam nghe chà ng nói nhÆ° thế thì báºt cÆ°á»i khanh khách, giá»ng nói vô cùng sảng khoái:
- Tiểu đệ lại thÃch được phiá»n phức, đại ca chá»› lo Ä‘iá»u đó.
Thừa Ân chăm chú nhìn gã má»™t lúc rồi há»i:
- Ngu huynh thấy đệ cốt cách tao nhã, Ä‘Ãch thá»±c là con nhà quyá»n thế, tại sao lại thÃch cuá»™c sống phiêu bạt?
Từ xÆ°a đến nay, những báºc văn nhân kỳ sÄ©. Ä‘á»u lấy thiên hạ là m nhà . Ngay nhÆ° Äức Khổng tá» cÅ©ng từng chu du lục quốc, gót chân in dấu khắp hai miá»n đại giang Nam Bắc. Äệ đây không dám sánh vá»›i báºc thánh hiá»n nhÆ°ng cÅ©ng quyết không ngồi nhà an hưởng phú quý, uổng phà má»™t Ä‘á»i ngÆ°á»i.
Thừa Ân nghe mấy lá»i khà khái của gã thì lấy là m cảm Ä‘á»™ng!
- Từ Tam đệ khà phách hÆ¡n ngÆ°á»i, ngu huynh tháºt lấy là m cảm phục.
- Tiểu đệ có chuyện nà y muốn há»i đại ca.
- Từ đệ cứ há»i, ngu huynh nếu giải đáp được thì quyết không là m cho đệ thất vá»ng.
Từ Tam hại mắt long lanh nhìn thẳng và o Thừa Ân, chà ng cÅ©ng nhìn lại và o mắt hắn, không ngá» trong đôi mắt cua gã há» Từ có má»™t cái gì đó rất kỳ lạ là m cho Thừa Ân phải chá»™t dạ bối rối, trong lòng hồi há»™p lạ, trái tim Ä‘áºp mạnh.
HỠTừ nghiêm sắc mặt hói:
- Äại ca tại sao lại gây thù chuốc oán vá»›i Quá»· Diện Lang Nha?
- VỠchuyện nà y... thứ lỗi cho ngu huynh không thể giải đáp cho đệ được.
Từ Tam thoáng thất vá»ng, nhÆ°ng ngay láºp tức vui vẻ nhÆ° thÆ°á»ng.
Gã lại rót rượu má»i, Thừa Ân muốn từ chối nhÆ°ng tá»± ái Ä‘Ã nh bồi tiếp gã. Chẳng mấy chóc Thừa Ân mặt mà y nóng ran, chếnh choáng hÆ¡i men.
Từ Tam thấy chà ng sắc mặt Ä‘á» gay thì thÃch chà vá»— tay cÆ°á»i lá»›n:
- Coi đại ca kìa! Nam nhi đại trượng phụ gì mà tá»u lượng kém thế!
- Từ Tam đệ có hợn gì ta đâu, nhì xem hai má đệ đỠhồng như con gái rồi còn gì.
Từ Tam nguýt chà ng má»™t cái, vẻ giáºn dá»—i:
- Äại ca sao lại Ä‘em tiểu đệ sánh vá»›i hạng quần thoa?
- Ãi chà ! Äệ tá»± ái gá»›m nhỉ? Thôi được, ngu huynh xin lá»—i váºy.
- Äâu thể nói suông thế được. Tiểu đệ phạt đại ca má»™t chén.
- Từ Tam đệ muốn đại ca té váºt ra tại đây sao?
- Äại ca mà say thì tiểu đệ Từ Tam nà y sẵn sà ng cõng đại ca Ä‘i tìm quán trá».
- Äược lắm! Từ Tam đệ đã nói nhÆ° thế thì hôm nay ngu huynh không thể không bồi tiếp đệ.
Hai ngÆ°á»i ăn uống trò chuyện vui vẻ, tuy má»›i sÆ¡ giao nhÆ°ng vô cùng tâm đắc. Rượu được và i tuần thì bá»—ng đám khách trá» trên tá»u lầu nhốn nháo cả lên rồi mạnh ai nấy tìm Ä‘Æ°á»ng rút lui, phút chốc cả tòa lầu rá»™ng lá»›n không còn má»™t bóng thá»±c khách nà o.
Hai ngÆ°á»i ngÆ¡ ngác Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh thì thấy ở bà n gần đó không biết tá»± lúc nà o đã xuất hiện hai con quá»· Vô ThÆ°á»ng tay cầm khốc tang trượng, mặt mà y cá»±c kỳ gá»›m ghiếc; lõ mắt lom lom nhìn vá» phÃa há».
Thừa Ân thấy chúng thì giáºt mình biến sắc, trong khi gã há» Từ cÆ°á»i nhạt:
- Hừ! Mấy con quá»· Äịa Ngục môn ngà y cà ng lá»™ng hà nh. Chúng giữa ban ngà y ban mặt dám xuất hiện Ä‘e dá»a bá tánh, tháºt không còn ra thể thống gì nữa.
Thừa Ân trong lòng hồi há»™p Ä‘Æ°a mắtn nhìn ngÆ°á»i bạn má»›i, nói:
- Từ Tam đệ! Chúng ta chia tay tại đây thôi.
Há» Từ NhÆ°á»›ng mắt ngạc nhiên há»i:
- Äại ca là m sao váºy?
- Chúng tới đây là để tìm ngu huynh đấy.
- Chà ! Äại ca không chỉ ân oán vá»›i Quá»· Diện Lang Nha, mà còn dây dÆ°a vá»›i bá»n Äịa Ngục môn. Chung quy, đại ca là ngÆ°á»i có lai lịch thế nà o đây?
Thừa Ân vụt nghiêm sắc mặt nói:
- Bây giá» không phải lúc nói đùa. Äại ca Ä‘i đây, nếu có duyên sau nà y gặp lại.
Sở dÄ© Thừa Ân muốn bá» Ä‘i là vì chà ng biết Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng bản lÄ©nh cao cÆ°á»ng, không muốn là m liên lụy đến ngÆ°á»i bạn má»›i.
Không ngỠgã hỠTừ nắm tay chà ng kéo lại:
- Äại ca định Ä‘i đâu?
- Ngu huynh mà còn ở đây thì án mạng sẽ xảy ra, là m liên luỵ đến đệ.
- Äại ca cứ yên tâm, hai con quá»· Vô ThÆ°á»ng kia giao cho đệ Gã dứt lá»i đã nhảy nhổm dáºy muốn Ä‘i sanh sá»±. Thừa Ân vá»™i ngăn gã lại:
- Từ đệ định đánh nhau ở đây ư?
- Tiểu đệ thấy hai con quá»· dá»a ngÆ°á»i kia đã chÆ°á»›ng mắt lắm rồi.
- Không được đâu, chá»— nà y đông ngÆ°á»i qua lại, đánh nhau thế nà o cÅ©ng liên lụy đến thÆ°á»ng dân bá tánh.
- Äại ca nói phái lắm. Äã thế, chúng ta cứ kéo bá»n chúng ra ngoại thà nh đánh nhau má»™t tráºn cho đã Ä‘á»i.
Thừa Ân thấy gã Từ Tam nà y tuy má»›i quen biết nhÆ°ng tÃnh tình khảng khái, lại có lòng tÆ°Æ¡ng trợ thì vô cùng cảm Ä‘á»™ng. Gã lại biết rõ nà o là Quá»· Diện Lang Nha, Äịa Ngục môn toà n là những tên tuổi lẫy lừng, bá đạo trên giang hồ mà không có chút kiêng kỵ, cà ng khiến Thừa Ân khâm phục gã sát đất.
Hai ngÆ°á»i gá»i tiểu nhị đến tÃnh tiá»n, tranh già nh nhau má»™t lúc, Từ Tam nhÆ°á»ng cho Thừa Ân trả. Xong đâu và o đấy, há» thủng thẳng rá»i tá»u lâu ra khá»i thà nh HÆ°Æ¡ng Yên.
Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng quả nhiên theo hai ngÆ°á»i bén gót.
Ra khá»i thà nh hai dặm, đến má»™t khoảng rừng vắng vẻ, há» Từ nắm tay Thừa Ân kéo lại:
- Chúng ta đứng đây chỠhai con quỷ đến xem chúng muốn gì.
Thừa Ân từng chạm trán vá»›i Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng, biết rõ bản lÄ©nh của chúng nên lấy là m e ngại cho ngÆ°á»i bạn má»›i. Chà ng nắm tay gã tha thiết nói:
- Từ Tam đệ! Ngu huynh cảm tạ tấm lòng nnghĩa hiệp của đệ nhưng chuyện nà y đệ không nên xen và o thì hơn.
Từ Tam nghiêm sắc mặt nói:
- Äại ca phải chăng không coi Từ Tam nà y là huynh đệ?
- Tiểu huynh ta ngà y hôm nay được kết giao bằng hữu vá»›i má»™t ngÆ°á»i khảng khái anh hùng nhÆ° đệ tháºt không uổng phà cuá»™c Ä‘á»i. Chỉ có Ä‘iá»u...
Từ Tam nhăn mặt cắt ngang lá»i chà ng:
- Äại ca nếu đã coi tiểu đệ là bằng hữu thì không nên nói những Ä‘iá»u chia rẽ nhÆ° váºy. Äệ đây nếu thấy đại ca lâm nguy mà bá» mặc thì từ nay là m sao sống trong thiên hạ, ngá»a mặt nhìn Ä‘á»i.
Thừa Ân nghe mấy lá»i đó thì quá cảm Ä‘á»™ng nhìn gã há» Từ không chá»›p mắt, Không ngá» gã rụt bà n tay nãy giá» vẫn bị chà ng nắm vá», hai má á»ng, hồng nguýt chà ng má»™t cái:
- Äại ca là m gì nhìn ngÆ°á»i ta ghê thế.
Từ Tam đệ! - Thừa Ân xúc động nói - Nếu đệ không chê ngu huynh thô thiển thì từ nay xin kết là m huynh đệ, sống chết có nhau.
Há» Từ thÃch chà vá»— tay cÆ°á»i lá»›n:
- Hay lắm... Hay lắm! Äợi tiểu đệ xá» trà xong hai con quá»· Vô ThÆ°á»ng nà y chúng ta lại trở và o thà nh uống ly rượu kết bái chi giao.
Gã vừa dứt lợi, quả nhiên Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng đã đến nÆ¡i. Há» Từ đẩy Thừa Ân qua má»™t bên, nháy mắt vá»›i chà ng:
- Äại ca cứ đứng xem đệ xá» trà chúng.
Dứt lá»i, gã qụay lai nhìn nhị quá»·, xoa tay há»i:
- Hai con quá»· ác ngÆ°Æ¡i theo bá»n chúng ta từ trong thà nh ra đây ý muốn gì?
Hắc Vô ThÆ°á»ng da Ä‘en nhÆ° cá»™t nhà cháy. Còn Bạch Vô ThÆ°á»ng thì sắc mặt xanh lè nhÆ° xác ngÆ°Æ¡i chết, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nhìn thấy chúng dù là ngà y hay đêm Ä‘á»u sợ phát khiếp, riêng gã há» Từ cứ ngông nghênh không coi chúng ra gì.
Hắc Vô ThÆ°á»ng cầm khốc tang trượng chỉ và o mặt Từ Tam, nói:
- Bá»n ta không có chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i, mau tránh ra.
Gã hỠTừ ưỡn ngực nói lớn:
- NgÆ°Æ¡i nói nghe hay nhỉ! Bổn thiếu gia cứ thÃch đứng ở đây, ngÆ°Æ¡i là m gì được ta nà o?
- Hừ! NgÆ°Æ¡i chắc không biết sá»± lợi hại của Äịa Ngục môn Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng rồi.
Từ Tam nhe răng cÆ°á»i hì hì:
- Hấe Bạch Vô ThÆ°á»ng là hai con quá»· câu hồn, bổn thiếu gia lẽ nà o không biết. Cho dù là quá»· câu hồn tháºt cÅ©ng không doa. được thiếu gia, huống gì hai con quá»· giả các ngÆ°Æ¡i.
Hắc Vô ThÆ°á»ng tức giáºn thét lên:
- Ngươi muốn chết!
Miệng nói tay hắn giÆ¡ cao khốc tang trượng định Ä‘áºp xuống đầu há» Từ.
Thừa Ân đứng phÃa sau lo lắng cho huynh đệ, liá»n bÆ°á»›c lên quát:
- Dừng tay!
Bạch Vô ThÆ°á»ng lúc nà y má»›i cất giá»ng the thé:
- Tiểu tá»! Nghe đồn ngÆ°Æ¡i há» Lục có đúng nhÆ° váºy không?
Thừa Ân biết thân thế mình đã bại lộ không còn giấu được nữa, nên cũng chằng buồn cãi:
- Thiếu gia há» gì có liên quan gì đến các ngÆ°Æ¡i? Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng! Bổn thiếu gia đã nói không có giữ Lang Nha Bà Lục, các ngÆ°Æ¡i sao cứ lằng nhằng theo ta mãi thế?
- Lang Nha Bà Lục có hay không, bá»n ta không cần đến nữa. Quá»· Diện Lang Nha chẳng qua chỉ Ä‘au ngang ngá»a vá»›i Ãm Sát há»™i chứ có gì ghê gá»›m đâu. Há» Lục kia! Khôn hồn thì mau theo bá»n ta vá» Äịa Ngục môn diện kiến bổn môn chủ.
Thì ra tráºn chiến vừa rồi giữa Quá»· Diện Lang Nha và Ãm Sát há»™i chủ đã không phân thắng bại. Thừa Ân lại giáºt mình vì không hiểu Äịa Ngục môn chủ tại sao lại muốn bắt chà ng? Theo chà ng hắn cÅ©ng là má»™t trong những kẻ thù của há» Lục, mÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c đã gây ra vụ án LinhsÆ¡n huyết Lệ!
Trong lòng đầy nghi vấn, Thừa Ân tìm cách thăm dò:
- Tại sao thiếu gia phải đi với các ngươi?
- Ngà y hôm nay ngươi không đi không được.
- Äịa Ngục môn chủ muốn chủ cần gặp thiếu gia có việc gì?
- NgÆ°Æ¡i cứ theo bá»n ta đến tổng dà n kác biết - Váºy thì các ngÆ°Æ¡i cứ vá» bảo môn chủ các ngÆ°Æ¡i tá»± đến đây gặp ta.
Từ Tam nghe đến đó thì thÃch chà cÆ°á»i vang:
- Nói hay lắm! Nói hay lắm!
Hắc quá»· tÃnh tình nóng nảy không chịu được thái Ä‘á»™ của Từ Tam liá»n tiện tay phóng cho gã má»™t khốc tang trượng nhằm và o huyệt khà hải. Từ Tam bình tÄ©nh nghiêng ngÆ°á»i tránh má»™t trượng đó, mặt mà y vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° không, lại buông lá»i châm chá»c:
- Dở quá... Dở quá! Hắc Vô ThÆ°á»ng đánh lén mà chả nên trò trống gì, tháºt là xấu hổ!
Hắc Vô ThÆ°á»ng tức giáºn gầm lên:
- Quỷ gia ngà y hôm nay nhất định phải cắt cái lưới của ngươi.
Vừa nói, gã vừa vÅ© lá»™ng khốc tang trượng đánh và o ngÆ°á»i Từ Tam nhÆ° mÆ°a sa bão táp. Cây khốc tang rÃt lên những tiếng quái dị tá»±a nhÆ° tiếng kêu của oan hồn uổng tá» là m cho ngÆ°á»i ta tầm thần bấn loạn, sÆ¡ sẩy má»™t chút là tức khắc chết ngay.
Từ Tam thân hình nhá» bé, nhảy qua nhảy lại nhÆ° con sóc, né tránh gáºy khốc tang không má»™t chút lúng túng. Chẳng những thế, gã con luôn miệng chá»c ghẹo đối phÆ°Æ¡ng:
- Dở quá...Dở quá... Hụt rồi... Lại đánh hụt nữa rồi!
Hắc Vô ThÆ°á»ng lá»a giáºn bốc lên tá»›i đầu, khốc tang trượng cà ng múa cà ng nhanh nhÆ°ng không mảy may chạm được chéo áo của Từ Tam.
Äùa giỡn má»™t lúc, há» Từ nhảy ra ngoà i nghiêm sắc mặt nói:
- Hắc Quỷ nãy giỠđánh ta chán rồi cũng phải nếm thỠmột chút bản lĩnh của, bổn thiếu gia chứ.
Hắc Vô ThÆ°á»ng chống gáºy thở dốc, rồi tức giáºn nói:
- NgÆ°á»i có bản lÄ©nh gì cứ Ä‘em ra đây quá»· gia xem thá».
- Äược lắm!
Từ Tam vừa dứt lá»i, không biết bằng cách nà o đã thấy trên tay gã cầm má»™t ngá»n phi Ä‘ao sáng quắc, thủ pháp nhanh nhẹn vô song khiến nhị quá»· nhìn tháy phái tái mặt.
Từ Tam cÆ°á»i há» há» nói:
- Thiếu gia không có bản lÄ©nh gì, chỉ có và i ngá»n phi Ä‘ao, ngÆ°Æ¡i thá» nếm xem mùi vị thế nà o. Äỡ nà y!
Không thấy bà n tay gã cá» Ä‘á»™ng nhÆ°ng lưỡi Ä‘ao đã phóng ra bay xẹt đến ngÆ°á»i của Hắc Vô ThÆ°á»ng.
Hắc quá»· nhìn thấy thủ pháp phóng Ä‘ao tà i tình đó thì thất kinh hồn vÃa, vá»™i cá» gáºy Khốc Tang lên đỡ.
“Keng†má»™t tiếng, ngá»n Ä‘ao đã bị đánh rá»›t. Qua đó cÅ©ng đủ biết bản lÄ©nh của Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng cao siêu hÆ¡n bá»n Lang nô nhiá»u.
Từ Tam thấy phi Ä‘ao của mình bị đánh rá»›t thì cÆ°á»i nhạt:
- Khá lắm! Hãy đỡ tiếp xem sao!
Lần nà y, ngá»n Ä‘ao từ tay hắn chầm cháºm bay ra, má»›i đầu cháºm chạp không có gì lợi hại nhÆ°ng gần đến Ä‘Ãch thì nhanh dần nhắm giữa mặt đối phÆ°Æ¡ng bay xẹt tá»›i Hắc Vô ThÆ°á»ng vung gáºy lên bảo vệ vùng mặt, không ngá» ngá»n phi Ä‘ao nhÆ° có mắt, chỉ thấy Từ Tam khẽ vẫy tay, láºp tức phi Ä‘ao đổi hÆ°á»›ng uốn cong xuống đâm thẳng và o tim địch thủ.
Hắc Vô ThÆ°á»ng hãi hùng kêu thét lên:
- Nguy tai!
Bên ngoà i, Bạch Vô ThÆ°á»ng cÅ©ng la chói lói:
- Hãy coi chừng!
Chỉ thấy Hắc Vô ThÆ°á»ng ngã váºt xuống đất lăn vòng mấy vòng tránh được ngá»n Ä‘ao trong gang tấc. Tuy hắn thoát chết nhÆ°ng trong lòng khiếp sợ đến toát mồ hôi. Vả chăng, tÆ° thế bò lăn vừa rồi của hắn cÅ©ng chẳng đẹp đẽ gì, khiến hắn vừa ngượng vừa giáºn, hai mắt trợn trừng nhìn há» Từ.
Từ Tam thấy đối phÆ°Æ¡ng bò dÆ°á»›i đất thì thÃch quá nhảy cẫng lên nhÆ° má»™t đứa trẻ:
- Äẹp quá! Hay quá! Thân pháp tháºt là tuyệt diệu!
Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng biết hắn chá»c quê mình thì giáºn quá cùng ném khốc tang trượng xuống đất, đồng loạt vung chưởng lên:
- Ngươi đỡ được chưởng nà y rồi hãng nói chuyện.
- Ấy chết! Ta chưa phóng hết phi đao, sao ngươi vội thế?
Nhị quá»· đã nếm mùi lợi hại của phi Ä‘ao nên không dám chần chá» nữa, vá»™i và ng vung tay đẩy ra tuyệt chiêu Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng. Kình lá»±c vừa rá»i khá»i tâm chưởng láºp tức khà lạnh thấu xÆ°Æ¡ng, chưởng lá»±c phát ra tiếng vang tá»±a nhÆ° ma kêu quá»· gà o.
Thừa Ân đứng bên ngoà i thất sắc kêu:
- Từ Tam đệ hãy coi chừng!
Không ngá» Từ Tam bán tánh kiêu ngạo, coi trá»i bằng vung liá»n cá» chưởng lên đỡ.
Bùng...bù ng...
Mấy tiếng nổ vang liên tiếp là m kinh Ä‘á»™ng cá núi rừng, cát bụi bốc cao cả trượng, má» mịt trá»i đất. Từ Tam há»± lên má»™t tiếng bị đẩy lùi ra sau bảy tám bÆ°á»›c, khóe miệng rỉ máu tÆ°Æ¡i. Bên nà y, thân hình nhị quá»· chỉ bị chấn Ä‘á»™ng chút Ãt rồi trở lại bình thÆ°á»ng.
Nên biết Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng, Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng đã luyện đến mức tinh vi, hà n khà âm Ä‘á»™c vô cùng. Từ Tam cho dù có bản lÄ©nh nghiêng trá»i thì chẳng qua cÅ©ng chỉ là gã trai mÆ°á»i sáu tuổi, công lá»±c là m sao chá»i được vá»›i nhị quá»·. Chưởng Vừa rồi không là m hắn mất mạng cÅ©ng là đáng khen cho hắn lắm rồi.
Từ Tam sắ mặt nhợt nhạt, chưa kịp định thần thì nhị quỷ đã đồng loạt xông tới vung chưởng định đánh tiếp tục.
Lục Thừa Ân thấy bạn lâm nguy không kể gì đến sống chết nhảy xổ và o nhị quá»·, váºn hết sức bình sinh đánh ra hai quyá»n cá»±c kỳ dÅ©ng mãnh.
Nhị quá»· thấy chà ng xông tá»›i liá»n bá» Từ Tam quay lại vung tay gạt quyá»n của chà ng.
Chát...Chát...
Song thủ chạm và o nhau đôi bên cùng dá»™i ngược trở lại, nhị quá»· cảm thấy cánh tay tê chồn, chúng vốn đã biết sức mạnh của Thừa Ân nên cÆ°á»i nham hiểm, đồng loạt sá» dụng thân pháp quá»· mị tiến tá»›i má»™t lúc Ä‘iểm luôn và o mÆ°á»i mấy đại huyệt trên ngÆ°á»i chà ng.
Thừa Ân cảm thấy mắt hoa lên, thân hình nhị quá»· cháºp chá»n lÆ°á»›t tá»›i thì biết nguy hiểm đã đến liá»n váºn “Quy Nguyên Thần Công†há»™ thân. Cùng lúc đó chà ng cảm thấy khấp ngÆ°á»i các đại huyệt Ä‘á»u bị tê chồn, chân lá»±c tan mất không quy tụ được nữa.
Thừa Ân há miệng hÃt và o má»™t há»›p không khà rồi rùng mình má»™t cái, “Quy Nguyên Thần Công†tụ trở lại ở huyệt Ä‘an Ä‘iá»n rồi váºn chuyển toà n thân. Thần công Ä‘i đến đâu công phá huyết đạo tá»›i đó, thoáng chốc đã khai thông toà n bá»™ các huyệt đạo vừa bị Ä‘iểm.
Nhị quá»· tuy Ä‘iểm trúng ngÆ°á»i Thừa Ân nhÆ°ng bị sức phản chấn của “Quy Nguyên Thần Công†há»™ thể là m mấy đầu ngón tay Ä‘au nhói, nhìn lại thì thấy Thừa Ân vẫn bình yên vô sá»± thì kinh ngạc há hốc miệng ra nhìn chà ng.
Hắc Vô ThÆ°á»ng run giá»ng nói:
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i có tà thuáºt gì mà chống được thủ pháp Ä‘iểm huyệt của bá»n ta?
Thừa Ân không thèm để ý đến chúng, quay đầu nhìn lại, thì thấy Từ Tam vừa bỠvà o miệng một viên thuốc mà u đỠnhư máu, trong khoảnh khắc thần sắc hắn đã khôi phục lại như cũ.
Thừa Ân lúc nà y má»›i yên tâm phần nà o, liá»n trợn mắt nhìn nhị quá»·, mắng:
- Hai con quá»· đói khốn kiếp, bổn thiếu gia không thù oán gì vá»›i các ngÆ°Æ¡i sao cứ theo ám ta mãi thế? Thiếu gia má»™t ngà y nà o đó nhất định sẽ lá»™t da các ngÆ°Æ¡i, san bằng Äịa Ngục môn.
- Hừ! E rằng ngươi không có ngà y đó rồi!
Dứt lá»i, nhị quá»· lại dá»±ng chưởng lên, định bụng sá» dụng tuyệt chiêu Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng hạ chà ng cho bằng được.
Bên nà y, Từ Tam đã khá»i phục nguyên khÃ, mặt hắn bừng bừng giáºn dữ mắng:
- Hai con quỷ đói, hãy xem đao pháp của thiếu gia đây!
Hắn miệng nói, tay luồn và o thắt lÆ°ng rút song Ä‘ao nhanh nhÆ° chá»›p. Từ xÆ°a tá»›i nay chỉ có liá»…u kiếm là thứ binh khà vừa má»m vừa má»ng má»›i có thể quấn và o thắt lÆ°ng được. Không ngá» há» Từ sá» dụng song Ä‘ao, cặp Ä‘ao hình bán nguyệt chỉ dà i mấy tấc lại má»m mại nhÆ° lá liá»…u, vì thế hắn má»›i giấu được trong thắt lÆ°ng gá»n gà ng không ai nhìn thấy.
Cặp Ä‘ao trong tay há» Từ sáng choang vì quá má»ng nên chúng rung rung phát ra tiếng kêu tinh tang nhÆ° ngÆ°á»i ta đánh Ä‘Ã n.
Nhìn qua thì biết ngay đó là lợi khà sắc bén vô cùng. Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng vừa thấy cặp Ä‘ao trên tay há» Từ liá»n kinh hãi kêu lên:
- Bán Nguyệt Long Äao! NgÆ°á»i... ngÆ°Æ¡i là gì của...
Không đợi chúng nói hết, há» Từ đã máy Ä‘á»™ng thân pháp, thân hìnhănh tia chá»›p lao đến, cặp Ä‘ao trên tay hắn múa tÃt lên, không nhìn thấy bóng chỉ nghe tiếng kêu tinh tang... tinh tang má»—i lúc má»—i dồn dáºp.
Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng ngay láºp tức bị song Ä‘ao vây phủ, phái trổ hết tà i nghệ khinh công ra né tránh nên không rảnh tay đánh trả được má»™t chiêu nà o, tháºm chà cÅ©ng không còn hÆ¡i để mà nói.
Từ Tam vÅ© lá»™ng song Ä‘ao nhÆ° mÆ°a sa bão táp, ban đầu còn nghe tiếng kêu tinh tang, vá» sau âm thanh đó dồn dáºp, liên miên bất táºn tá»±a nhÆ° má»™t bản nhạc đến hồi cao trà o. Tuy nhiên, vì công lá»±c hắn còn sút kém đối phÆ°Æ¡ng nên trong má»™t lúc cÅ©ng không là m gì dược nhị quá»·.
Từ Tam bá»—ng hét lên má»™t tiếng, sá» dụng thân pháp quá»· mị kết hợp vá»›i Ä‘ao pháp, cà ng đánh cà ng nhanh khiến nhị quá»· không kịp trở tay, trúng liá»n má»™t lúc mấy Ä‘ao, cÅ©ng may là không phạm đến chá»— hiểm yếu.
Từ Tam thắng thế vừa đánh vừa cất lá»i trêu chá»c.
- Hị.. hị.. phen nà y, thiếu gia cho hai ngÆ°Æ¡i là m quá»· tháºt. Các ngÆ°Æ¡i muốn là m quá»· không đầu hay quá»· cụt tay?
Thừa Ân đứng bên ngoà i cũng vỗ tay khen ngợi:
- Từ Tam đệ đánh hay lắm! Chớ có để chúng chạy thoát.
Nhị quá»· lúc nà y đã đầu váng mắt hoa, biết tình thế không xong bèn liá»u mạng chịu má»™t Ä‘ao của đối phÆ°Æ¡ng, song chưởng đẩy ra bức Từ Tam lùi lại má»™t bÆ°á»›c. Nhân cÆ¡ há»™i đó chúng nhảy khá»i vòng chiến. Vừa thoát khá»i mà n Ä‘ao khà của Từ Tam, chúng không dám cháºm trá»… Ä‘iểm thân phóng luôn và o rừng, chỉ nghe giá»ng nói để lại:
- Há» Từ kia! Ngà y hôm nay bá»n ta sÆ¡ ý bị ngÆ°Æ¡i hại, lần sau gặp lại quyết lấy mạng ngÆ°Æ¡i.
Từ Tam vì thiếu chút kinh nghiệm chiến đấu để cho Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng chạy thoát thì ngẩn ngÆ¡ tiếc nuối, giáºm chân than:
- Tiếc quá... Tiếc quá! Thiếu chút nữa đã biến chúng thà nh quá»· tháºt rồi.
Thừa Ân bÆ°á»›c tá»›i mỉm cÆ°á»i nhìn hắn thán phục:
- Từ Tam đệ đao pháp như thần, ngu huynh phục sát đất.
Từ Tam được khen đắc ý vênh mặt trông như một đứa trẻ:
- Tiểu đệ mà nhanh tay một chút đã lấy mạng chúng rồi.
- Dẫu sao chúng đã sợ khiếp vÃa. À phải? Vừa rồi, Từ đệ trúng Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng không sao chứ?
- Äại ca đừng lo, thứ võ công âm phủ đó thì là m gì được đệ.
Thừa Ân đã từng trúng chưởng của nhị quá»· nên biết rõ sá»± lợi hại âm Ä‘á»™c của Diêm VÆ°Æ¡ng chưởng, nay thấy há» Từ bị đánh trúng chẳng những không bị thÆ°Æ¡ng tÃch, mà sau đó còn trở lá»™ng Ä‘ao pháp đánh lại nhị quá»· khiến phải chạy dà i, chà ng cà ng khám phục sát đất.
Chà ng có ngỠđâu Từ Tam sở dÄ© không bị hà n khà âm Ä‘á»™n của Diêm VÆ°Æ¡ng chưởng hại là bởi vì hắn có Linh dược há»™ thân. ChÃnh viên thuốc mà u Ä‘á» vừa nãy hắn uống và o đã giúp hắn nhanh chóng trục hà n Ä‘á»™c ra ngoà i, hồi phục công lá»±c.
Thừa Ân trong lòng đã phục nghÄ©a đệ nhá» tuổi, liá»n há»i:
- Vừa nãy, Từ đệ sỠdụng thân pháp gì mà ngu huynh nhìn thầy hoa cả mắt, chóng cả mặt?
Từ Tam lại được dịp khoe khoang:
- Äại ca không biết đó thôi, bá»™ pháp đó gá»i là “Thất Cá»u Vi Hồi Bộ†là độc môn gia truyá»n của há» Từ không truyá»n cho ngÆ°á»i ngoà i...
- Ngu huynh thấy đệ luồn lách nhÆ° con sóc, nhanh nhẹn phi thÆ°á»ng khiến nhị quá»· không là m gì được tháºt là thÃch mắt.
Từ Tam thấy Thừa Ân tá» vẻ thÃch thú “Thất Cá»u Vi Hồi Bộ†của mình ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc thì há»i:
- Äại ca có muốn táºp luyện bá»™ pháp đó không?
- Không phải vừa rồi Từ đệ nói Thất Cá»u Vi Hồi Bá»™ không truyá»n cho ngÆ°á»i ngoà i đó sao?
Há» Từ chá»›p mất nhìn chà ng má»™t lúc, không biết hắn nghÄ© gì mà hai má á»ng hồng, nhợt cÆ°á»i nói:
- Äại ca vá»›i đệ không phải đã kết bái chi giao rồi đó sao? Chúng ta đâu phải ngÆ°á»i ngoà i nữa.
Thừa Ân thấy gã chân thà nh nhÆ° váºy thì quá cảm Ä‘á»™ng nắm lấy tay Từ Tam, nói:
- Từ đệ! Chúng ta tuy ná»›i sÆ¡ giao nhÆ°ng tâm đầu ý hợp, tình nhÆ° thủ túc. Äại ca nguyện từ nay sẽ coi đệ nhÆ° ruá»™t thịt, sống chết có nhau.
Từ Tam miệng cÆ°á»i chúm chÃm, đôi mắt long lanh nhìn Thừa Ân, ra vẻ sung sÆ°á»›ng ắm. Rồi gã kéo tay chà ng:
- Äi! Chúng ta tìm chá»— vắng, đệ truyá»n cho huynh Thất Cá»u Vi Hồi Bô.
- Không được! Tuy nói chúng ta là anh em, nhÆ°ng đại ca không thể lợi dụng lòng tốt của đệ mà há»c võ công gia truyá»n của há» Từ được.
Từ Tam nghiêm sắc mặt nói:
- Äại ca nói thế là không xem Từ Tam nà y là anh em rồi.
- Y huynh không phải thế. Chỉ vì...
Từ Tam dứt khoát cắt ngang lá»i chà ng:
- Äại ca không phải nói lôi thôi gì nữa. Nếu đại ca còn từ chối thì chúng ta chia tay tại đây, coi nhÆ° chÆ°a từng gặp nhau.
Thừa Ân từ ngà y xuống núi gặp kẻ thù nhiá»u hÆ¡n bạn, giá» khắc nguy hiểm nhiá»u hÆ¡n giây phút bình yên, nay có được ngÆ°á»i bạn chân thà nh nhÆ° Từ Tam thì cảm thấy sung sÆ°á»›ng không gì bằng. Rồi đó hai ngÆ°á»i nắm tay nhau Ä‘i và o rừng tìm chá»— vầng vẻ luyện Thất Cá»u Vi Hồi Bá»™.