Thiên Địa Quyết Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Quyển 3 Chương 24: Huyết phá cấm chế
Dịch: A Tút
Biên: A Tút
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Gã mỹ nam tử mặc y phục vàng kim hỏi: "Ngươi nếu như biết điều đó, có cách nào phá giải không?"
Âm Thiên Thành cười cười quỷ bí, ánh mắt nhìn lướt qua Thiên Vũ ở ngoài mấy trượng, âm hiểm cười nói: "Cấm chế khác nhau thì phương thức phá giải khác nhau, lúc này chúng ta không biết trên cột đá này phong ấn thứ gì, lai lịch ra sao, chỉ có thể đánh cuộc một keo vận khí vậy."
Lão giả Phạm Hoa Phong hỏi: "Đánh cuộc vận khí như thế nào?"
Âm Thiên Thành cười nói: "Từ xưa tương truyền, phàm là vật có linh khí đều cần phải cúng tế mới được, dùng máu tươi cúng tế, hoặc là dùng tánh mạng cúng tế, mới có thể bài trừ hết thảy cấm chế."
Lời này vừa nói ra, Phạm Hoa Phong, Thành Cương, gã mỹ nam tử đều đưa ánh mắt rơi vào trên người Thiên Vũ, hiển nhiên cả đám đã rõ ràng ý tứ Âm Thiên Thành.
Cảm thấy khí tức nguy hiểm, Thiên Vũ xoay người phát lực, dốc hết toàn lực lấy tốc độ nhanh nhất chạy thoát đi.
Song cao thủ cấp bậc Võ tướng làm sao dễ coi thường được chứ, Thiên Vũ vừa mới quay người lại, tay trái đã bị Âm Thiên Thành phát ra một cổ lực lượng vô hình trực tiếp kéo đến gần cột đá.
Nhìn Thiên Vũ ra sức giãy dụa, Âm Thiên Thành cười tà nói: "Tiểu tử, ngươi có thể chết trong tay chúng ta đó là vinh hạnh của ngươi đó."
Thiên Vũ hai mắt trợn tròn, hắn đã hợp lại toàn lực, thậm chí không tiếc chuyển hóa sạch sẽ Hàn Băng chân khí thành Tam Dương chân khí, thế mà vẫn không nhúc nhích được lực lượng trói buộc do Âm Thiên Thành phát ra.
Đây chính là chênh lệch, Thiên Vũ mặc dù thực lực đại tăng, nhiều nhất tạm so được với một vị Võ giả, nhưng nếu so sánh với Võ tướng mà nói thì còn kém đến hai cấp bậc, điều đó có ý nghĩa là hắn không có một chút năng lực phản kháng, ngay cả mở miệng mắng chửi người cũng không thể luôn.
Gã mỹ nam tử nhìn thoáng qua Thiên Vũ, đạm mạc nói: "Đừng có phản kháng làm gì nữa, chúng ta đã giằng co mấy ngày mấy đêm rồi, nếu có thể phá vỡ phong ấn trên cột đá này, đến lúc đó chúng ta đều dựa vào vận khí, cần thiết đều sẽ thi triển ra mọi thủ đoạn, không cần tiếp tục lãng phí thời gian và tinh lực như vậy."
Âm Thiên Thành cười nói: "Nói cho cùng, chúng ta nên thi triển sở học, xem ai có thể có được này luồng long khí này nào."
Tay trái vung lên, một cỗ lực lượng không cách nào kháng cự được khống chế thân thể Thiên Vũ, đẩy hắn bay thẳng tới đầu rồng trên cột đá.
Vì muốn thử một lần huyết tế nên Âm Thiên Thành sử dụng lực đạo cực lớn, Thiên Vũ không có cách nào giãy dụa lập tức đập đầu và trên đầu rồng, máu tươi phun ra xối xả, bắn lên trên đầu rồng và long châu.
Nhìn thấy một màn này, Âm Thiên Thành, Phạm Hoa Phong, Thành Cương, gã mỹ nam tử đều tập trung tinh lực lưu ý biến hóa trên cột đá, chờ đợi kỳ tích có thể phát sinh.
Thế nhưng không biết là do vận khí, hay là tìm đúng con đường.
Ngay lúc máu tươi Thiên Vũ bắn tung tóe vào trên đầu rồng ở cột đá, quang mang hoa mỹ nguyên bản ở trên cột đá đột nhiên bộc phát ra một cỗ ánh sáng ngọc bích, lập tức một cỗ lực lượng cường phá vỡ vách tường lao ra, cột đá vốn không thể phá vỡ trong nháy mắt biến thành bột phấn.
Đến lúc đó, một cỗ khí trụ hình rồng màu vàng đất xoay quanh tự do ở trong động phủ, tựa như chân long nháy mắt bay ra ngoài.
Bốn đại cao thủ ở đây vừa mừng vừa sợ, cơ hồ quên mất hết thảy, ngay cả Thiên Vũ chết sống cũng không quản đến, đồng thời đuổi theo luồng khí trụ hình rồng kia, nháy mắt biến mất ở ngoài thông đạo.
Thiên Vũ nằm trên mặt đất tình trạng không xong rồi, bị hung hăng đập đầu mạnh như vậy, hắn đã lâm vào hôn mê, ý thức mông lung hỗn độn, chỉ qua chốc lát đã hoàn toàn bất tỉnh.
Trên đầu Thiên Vũ máu tươi đã chậm rãi khô lại, sau khi ngừng chảy hẳn, hắn hô hấp mới từ từ vững vàng xuống.
Đầu bị tổn thương, đối với loài người mà nói đó là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Đặc biệt là Thiên Vũ, thể chất và nội lực còn có chênh lệch không nhỏ, bản thân hắn đã tồn tại không ít khuyết điểm, như vậy lại càng nguy hiểm rồi.
Tuy nhiên, Thiên Vũ tình hình có chút khác thường, mặc dù đầu bị đập mạnh như vậy, không biết là do Âm Thiên Thành ra tay có chừng mực hay là có ý định trước huyết tế thử một lần, còn dùng mạng Thiên Vũ đi cúng tế lần sau hay không?
Vì vậy, Thiên Vũ vô cùng vạn hạnh không có chết đi, chỉ là lâm vào hôn mê tạm thời.
Trong động phủ lúc này hoàn toàn yên tĩnh, Thiên Vũ nằm trên mặt đất tựa như một khối tử thi, máu tươi phủ đầy khuôn mặt tái nhợt.
Thiên Vũ nhìn như hôn mê, trên thực tế trong đầu hắn lại đang phát sinh rất nhiều chuyện.
Khi mà đầu Thiên Vũ bị tổn thương, hắn thoát ly khỏi Âm Thiên Thành khống chế, trong đầu hắn có khí tức đoạn kiếm và loan đao Tà Nguyệt lưu lại, cảm giác được Thiên Vũ nguy hiểm, tự phát vận chuyển chung quanh não hắn, hỗ trợ hắn khơi thông trung khu thần kinh quanh đại não, giảm bớt vài phần nguy hiểm cho hắn.
Và thời khắc đó, một luồng ý thức kỳ quái dũng mãnh vào trong óc Thiên Vũ, nguyên bản muốn chiếm cứ đại não Thiên Vũ, khống chế ũ thân thể hắn, nhưng bởi vì có hai cỗ khí tức đoạn kiếm và Tà Nguyệt ngăn trở bức bách dừng lại.
Luồng ý thức kia thập phần cường đại, lại hết sức cổ quái, nó hoàn toàn có năng lực khi ý thức Thiên Vũ lâm vào trạng thái hôn mê, phá tan hai cỗ khí tức đoạn kiếm và Tà Nguyệt, mạnh mẽ chiếm cứ thân thể Thiên Vũ, nhưng nó nhưng không có làm như vậy, điểm này hết sức khác thường.
Trong lúc bình thường, người đang bị hôn mê thì năng lực phòng ngự của đại não sẽ yếu nhất, khi bị xâm lấn rất dễ thất thủ.
Nếu người còn đang thanh tỉnh trong tiềm thức sẽ có một loại tâm lý phòng ngự, đại não sẽ sinh ra lực chống đối, ngoại lực sẽ khó mà xâm lấn.
Bây giờ, Thiên Vũ ở vào trạng thái thất thủ như thế. Luồng ý thức cường đại này nếu muốn đoạt lấy thân thể Thiên Vũ, đó là việc rất dễ dàng, mặc dù có đoạn kiếm và Tà Nguyệt ở chính giữa quấy nhiễu, căn bản cũng ngăn cản không được bao lâu.
Với tình huống như vậy, cỗ ý thức cường đại sau khi bị đoạn kiếm và Tà Nguyệt ngăn trở, bỏ qua cơ hội tốt, một mình chiếm cứ một góc sâu trong đại não Thiên Vũ, vẫn không hề nhúc nhích, không biết đang định làm gì nữa.
Thấy này luồng ý thức không có gì khác thường, khí tức đoạn kiếm và Tà Nguyệt lần lượt bình tĩnh trở lại, đại não Thiên Vũ rất nhanh an tĩnh.
Lúc này, Tâm Hỏa của Thiên Vũ bắt đầu thiêu đốt hừng hực, chuyển vận tới một cỗ lực lượng kỳ dị, bắt được liên lạc với luồng ý thức kia, song phương lập tức nảy sinh tình huống vi diệu.
Đó là một loại trao đổi không thể nào giải thích, một loại biến hóa kỳ lạ phi thường.
Chẳng những Thiên Vũ không biết, ngay cả khí tức đoạn kiếm và Tà Nguyệt cũng không nhận thấy được chút gì.
Trao đổi chỉ trong chớp mắt, lập tức mọi thứ khôi phục bình tĩnh, Tâm Hỏa bùng nổ, tự động yên lặng chữa thương cho Thiên Vũ.
Hoa Thanh bị thân ảnh màu đỏ ở phía trước hấp dẫn tất cả tinh lực, ngay cả vấn đề Thiên Vũ không có chạy theo cũng không để ý tới, hồi lâu sau mới ý thức được… có chuyện lớn rồi.
Tốc độ Hoa Thanh nhanh kinh người lại đuổi theo gắt gao, thế nhưng thân ảnh màu đỏ phía trước lại càng nhanh nhẹn, cho dù Hoa Thanh đuổi theo như thế nào thủy chung vẫn không thể kéo gần khoảng cách.
Trong quá trình truy đuổi, Hoa Thanh vẫn không thể thấy rõ thân ảnh màu đỏ kia, cảm giác chỉ là một luồng sáng đỏ chót, thoáng cái rồi biến mất, thường thường lại xuất hiện ở trong tầm mắt Hoa Thanh.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Thiên Địa Quyết Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Quyển 3 Chương 25: Kỳ ngộ ngoài ý muốn
Dịch: A Tút
Biên: A Tút
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Ở dưới mặt đất Loạn Thạch Cốc thông đạo dày đặc, giống như là một mê cung thật lớn, kéo dài ra tứ phía.
Hoa Thanh mãi lo truy kích theo thân ảnh màu đỏ, không biết xuyên qua bao nhiêu thông đạo, chạy không biết đã bao lâu, cuối cùng sau nửa canh giờ đi tới một động phủ dưới đất kỳ lạ.
Tòa động phủ này không giống với động phủ mà Thiên Vũ chứng kiến, bởi vì nó chỉ có một cửa vào, không gian cũng nhỏ hơn rất nhiều, chỉ có một gian phòng.
Ở lối vào tòa động phủ này có viết hai chữ "Huyễn Hình", bên trong tản mát ra hồng quang lập lòe, tựa hồ nó ẩn chứa thứ gì trong đó.
Hoa Thanh đứng ở cửa nhìn vào trong động phủ, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc.
Đoạn đường truy đuổi này, Hoa Thanh theo đến nơi đây đã đánh mất tung tích thân ảnh màu đỏ, điều này làm cho nàng mơ hồ cảm giác được có liên hệ đến tòa động phủ này.
Chậm rãi đi vào trong động, Hoa Thanh đặc biệt cảnh giác, nhưng bên trong lại không có chút phản ứng lạ nào, trên thạch bích bốn phía tản mát ra hồng quang kỳ dị.
Hoa Thanh đi vào giữa động phủ ánh mắt có vẻ kinh ngạc, không gian bên trong động phủ khá nhỏ, hoàn toàn giống như một con ốc, trên dưới trái phải trước sau tỏa ra hồng quang, tuân theo một quy luật nào đó đang không ngừng chuyển động.
Đánh giá tình hình bốn vách tường, trên vách tường động phủ vẽ đủ loại đồ án, đều là hoa cỏ chim thú, trong đó có một đầu hỏa phượng.
Ngay khi ánh mắt Hoa Thanh chạm đến đồ án hỏa phượng kia, trong lòng nàng đột nhiên hiện lên một cảm giác quái dị, Tam Dương chân khí trong cơ thể bắt đầu gia tốc vận chuyển, tốc độ Tâm Hỏa thiêu đốt nhanh lên gấp đôi.
Một khắc kia, Hoa Thanh rõ ràng cảm giác được, hỏa phượng ấu linh trong cơ thể trở nên hết sức linh hoạt, nó sinh ra mối liên lạc nào đó với đồ án hỏa phượng trên vách đá, xuyên thấu qua hai mắt Hoa Thanh, cả hai thông với nhau bằng một tia sáng màu đỏ.
Đến lúc đó, thân thể Hoa Thanh khẽ chấn động, một luồng tin tức kỳ dị nháy mắt dũng mãnh tràn vào trong óc, hóa thành vô số tinh vân, tại trong đầu nàng để lại một cái lạc ấn, hình thành một loại pháp tắc kỳ lạ.
Chỉ qua chốc lát, loại cảm giác này lập tức biến mất.
Hoa Thanh lăng lặng đứng ở nơi đó, cả người vẫn không nhúc nhích, tựa hồ nàng đang lâm vào hoàn cảnh đặc thù, hoàn toàn quên mất bản thân.
Lúc này, hồng quang bên trong động phủ bắt đầu hội tụ, từ bốn phương tám hướng lao đến, từ dưới hai chân dũng mãnh nhập vào trong cơ thể Hoa Thanh, chậm rãi biến mất bên trong người nàng.
Lại trôi qua gần nửa canh giờ, thẳng đến khi Hoa Thanh hoàn toàn thu nạp sạch sẽ luồng hồng quang, nàng mới đột ngột lấy lại tinh thần.
Nhìn bốn vách tường tối như mực, Hoa Thanh kinh ngạc nói: "Đây là có chuyện gì? Mới vừa rồi nơi này rõ ràng. . . ý. . . ta. . . ta. . . thân thể."
Đang tự lẩm bẩm một mình, quanh thân Hoa Thanh tản mát ra một cỗ hồng quang, một cỗ khí lưu ôn hòa nhẹ nhàng chảy trong kinh mạch toàn thân, khiến cho thực lực của nàng trong nháy mắt tăng lên rất lớn.
Cẩn thận lưu ý tình hình cơ thể mình, Hoa Thanh cực kỳ vui sướng, lẩm bẩm: "Thì ra Huyễn Hình động thiên này chính là nguyên khí Địa Hỏa trải qua ba ngàn năm ngưng tụ mà thành, chỉ vì chờ đợi hỏa phượng ấu linh đi tới. Ta trong lúc vô tình dung nhập được hỏa phượng ấu linh dung vào một thể, bởi vậy có liên hệ với nơi đây, nhờ đó mà thực lực gia tăng nhanh quá."
Giờ khắc này, Hoa Thanh tựa hồ đã rõ ràng hết thảy mọi việc phát sinh, tiện tay lấy ra Tâm Hỏa Thạch đo đạc giá trị Tâm Hỏa.
Kiểm qua xong Hoa Thanh lấy làm kinh hỉ, nguyên bản giá trị Tâm Hỏa có 92 điểm, thoáng cái tăng vọt lên tới 152, nháy mắt đã gia tăng 60 điểm, đúng là vượt quá sự tưởng tượng của Hoa Thanh mà.
Thu hồi lại Tâm Hỏa Thạch, Hoa Thanh yên lặng trầm tư, đám văn tự lạc ấn trong đầu vào thời khắc này chuyển hóa thành một loại văn tự tựa như hỏa diễm, ập vào trong ý thức nàng.
Cẩn thận phân biệt một chút, trong lòng Hoa Thanh kích động không thôi, đây là một bộ công pháp đầy đủ, tên là Phượng Hoàng Niết Bàn, chính là công pháp Thiên cấp thượng giai trong truyền thuyết, là tuyệt học thượng thừa nhất trong thiên địa, có uy lực chấn thiên địa quỷ thần kinh.
Thế gian võ học chia ra làm bốn cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, mỗi một cấp lại phân ra tam giai Thượng Trung Hạ.
Hoa Thanh là đệ tử Phân Đường Thiết Thạch của Thiện Vũ Minh, học tập Tam Dương Quyết chính là công pháp Hoàng cấp, là võ học nhập môn đơn giản nhất, so sánh với công pháp Phượng Hoàng Niết Bàn mà nói, quả thực chênh lệch như trời với đất.
Hôm nay, Hoa Thanh bởi vì sở hữu hỏa phượng ấu linh, ở trong tòa động phủ Huyễn Hình này chiếm được bổn nguyên, thu vào tay chung cực tuyệt học Hỏa Hệ - Phượng Hoàng Niết Bàn, đây chính là vô thượng thần công được đánh giá là Thiên cấp thượng giai, một khi tu luyện đạt tới cực hạn là có thể có được thân thể bất tử y như phượng hoàng trong truyền thuyết, có khả năng dục hỏa trùng sinh.
Trước mắt, Hoa Thanh thực lực rất thấp, thể chất cũng tồn tại khuyết điểm, căn bản không có cách nào tu luyện công pháp Phượng Hoàng Niết Bàn này, nàng phải tiếp tục tăng cường tu vi đạt tới trình độ nhất định mới có tư cách tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn.
Cho dù như vậy, hiện tại Hoa Thanh cũng cực kỳ cao hứng, bởi vì đã có khẩu quyết tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn này trong tay, ý nghĩa rằng nàng đã thấy được con đường đi tới võ học đỉnh phong, cơ hội đột phá cảnh giới là không có giới hạn.
Nghĩ được tới đây, Hoa Thanh cao hứng đứng cười sảng khoái, hàm răng chói lọi phát ra tia sáng lung linh, điển hình của nụ cười “ngây ngô điên dại”, trong đáy mắt nàng nhất thời tỏa ra một sự tự tin “quá đáng”.
Chỉ có một điều làm cho Hoa Thanh buồn bực, chính là khẩu quyết tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn ở trong đầu, nàng dĩ nhiên chỉ có thể nhìn thấy một đoạn ngắn đầu tiên, khẩu quyết phía sau hình như có hạn chế nào đó, khiến cho nàng không thể đọc được.
Hoa Thanh cẩn thận phân tích, cảm giác được chuyện này có quan hệ tới thực lực trước mắt của mình, đợi đến khi thực lực chính mình tăng lên tới cấp độ nhất định, hẳn là có thể thu hoạch khẩu quyết tu luyện đầy đủ.
Hoa Thanh suy đoán hoàn toàn chính xác, bộ công pháp Phượng Hoàng Niết Bàn này thần kỳ vô cùng, nó là công pháp Thiên cấp thượng giai, ngoại trừ có uy lực kinh thiên động địa ra, phương thức tu luyện cũng rất kỳ lạ, không phải là người nào cũng có thể lĩnh hội, tại phương diện này có huyền cơ rất lớn.
Lấy bản thân Hoa Thanh mà suy luận, nàng có thể đọc được tin tức liên quan đến Phượng Hoàng Niết Bàn, đó là vì nàng có hỏa phượng ấu linh.
Tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn có tiêu chuẩn nghiêm khắc, không đạt được mức độ tiêu chuẩn kia, căn bản không nhận được phần khẩu quyết tiếp theo.
Nói cách khác, bộ công pháp Phượng Hoàng Niết Bàn này có cấm chế đặc thù, sau khi người sở hữu tấn cấp thực lực tiêu chuẩn, mới có thể tiếp tục tu luyện phần sau.
Hiện tượng này chính là đặc tính riêng biệt của công pháp Thiên giai.
Phượng Hoàng Niết Bàn là công pháp cao cấp nhất không thể nghi ngờ có rất nhiều hạn chế tập luyện, Hoa Thanh nếu như không có hỏa phượng ấu linh, cho dù nàng có được đầy đủ khẩu quyết tu luyện cũng không thể làm gì được, bởi vì nàng căn bản không phá giải được cấm chế trong đó.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Thiên Địa Quyết Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Quyển 3 Chương 26: Lá mặt lá trái
Dịch: A Tút
Biên: A Tút
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Lúc này, Hoa Thanh nếu muốn tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn, trước hết phải tu luyện một vài công pháp cấp thấp khác, đợi sau khi thực lực tăng lên, đạt tới tiêu chuẩn có thể tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn, khẩu quyết tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn sẽ tự động chuyển hóa thành văn tự nàng có thể đọc được, lúc đó nàng mới có thể bắt đầu tu luyện.
Ở điểm này Hoa Thanh đã hiểu rõ, bởi vậy nàng chỉ kích động một lát liền chậm rãi khôi phục bình tĩnh, bắt đầu suy nghĩ thân ảnh hồng sắc kia rốt cuộc là cái gì, vì sao phải dẫn nàng tới nơi này?
Đi ra khỏi động phủ, Hoa Thanh dừng lại suy tư một chút rồi dọc theo thông đạo đi tới.
Nhìn đường rẽ trước mắt, Hoa Thanh có chút do dự, nàng lúc này mặc dù rất muốn biết lai lịch thân ảnh màu đỏ kia, nhưng hiện tại không thể tiếp tục truy kích, trong lòng nàng bắt đầu lo lắng cho Thiên Vũ.
Suy nghĩ chốc lát, Hoa Thanh lấy ra miếng ngọc truyền tin từ trong túi đựng đồ, đưa vào đó một cỗ chân khí, nhất thời ngọc giản xuất hiện ánh sáng, ở mặt trên chỉ ra phương vị đại khái của Thiên Vũ.
Cầm ngọc giản trong tay, Hoa Thanh y theo con đường biểu hiện trên đó bắt đầu tìm kiếm, sau khi xuyên qua một vài thông đạo, phía trước đột nhiên truyền đến âm thanh đánh nhau.
Hoa Thanh nghe được thì nổi lên tính tò mò, thu hồi ngọc giản men theo tiếng động tìm tới, tại một huyệt động rộng lớn, nàng phát hiện ba thân ảnh.
Trong đó có một người Hoa Thanh đã gặp qua một lần, chính là vị đại hán áo đen sáng nay gặp ở trong rừng trúc, hắn giờ phút này cầm tiêm đao trong tay, huy vũ đao khí phá không đánh cho cát bay đá chạy, uy lực cực kỳ kinh người.
Cùng giao thủ với đại hán áo đen chính là hai người một nam một nữ, nam bốn mươi tuổi, vóc dáng trung bình, một thanh trường kiếm tung bay như gió, chiêu thức tinh diệu.
Nữ vào khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, tướng mạo bình thường, vóc người mập mạp, một cây trường tiên linh hoạt vô cùng, trong miệng thường xuyên phát ra tiếng cười chói tai.
Nhìn thấy ba người này, Hoa Thanh liếc mắt một cái là đã nhận ra cả ba đang ở xu thế vạc ba chân, không biết vì chuyện gì mà công kích lẫn nhau.
Hoa Thanh cẩn thận đánh giá thực lực ba người, lát sau thì lấy làm kinh dị, nàng phân tích ra ba người này không có ai dưới Võ giả đỉnh phong cả, thậm chí chính là cao thủ cấp bậc Võ sĩ, nhân vật như vậy bình thường rất khó gặp, nghĩ không ra ở trong Loạn Thạch Cốc này một hơi thấy ba người.
Trước kia, Hoa Thanh có giá trị Tâm Hỏa là 64, khoảng cách với cấp bậc Võ giả còn quá xa, một ít võ sư lợi hại nhất Phân Đường Thiết Thạch cũng chỉ là cấp bậc Võ sĩ mà thôi.
Lúc này đây xuất môn chấp hành nhiệm vụ, mặc dù mới có trải qua hai ngày nhưng đoạn đường Hoa Thanh đi theo Thiên Vũ tới đây đã nhìn thấy không ít cường giả cấp bậc Võ giả, Võ sĩ, đúng là đi một ngày đường học một sàng khôn mà.
Giờ phút này, trong ba người đang giao chiến, gã nam tử trung niên sử dụng kiếm đột nhiên quát: "Dừng tay, chúng ta đấu như vậy xuống tiếp cũng vô dụng, không bằng mọi người đổi lại phương thức khác."
Đại hán áo đen thu đao lui về phía sau, cười lạnh nói: "Ngươi muốn đổi lại phương thức gì?"
Nam tử kia đưa mắt nhìn qua Hoa Thanh, lại không thèm để ý nói: "Bây giờ đồ vật còn chưa tới tay, chúng ta đấu chết đấu sống căn bản không đáng giá. Không bằng ba người chúng ta liên thủ, trước tiên cướp đồ vật cho xong, sau đó mọi người lại nhất quyết phân cao thấp."
Nữ tử mập mạp cười quái dị nói: "Lão nương không có dị nghị gì, dù sao mọi người chém giết lẫn nhau và lợi dụng lẫn nhau đều giống nhau, đều là bản lãnh."
Đại hán áo đen cười to nói: "Các ngươi đã như vậy, ta chẳng lẽ còn sợ các ngươi sao!"
Nam tử sử dụng kiếm nghe vậy cười gian, ánh mắt đảo qua Hoa Thanh, có vẻ quỷ dị nói: "Muốn cướp đoạt đồ vật kia phải có người dò đường mới được, các ngươi cảm giác thế nào?"
Đại hán áo đen nhìn sang Hoa Thanh một cái, cau mày không nói.
Mụ già mập béo thì cười rít lên nói: "Ở đây không phải có sẵn một người dò đường đó sao? Để ta bắt nàng lại."
Gã nam tử kia lắc đầu nói: "Không nên bắt giữ, mà phải nhẹ nhàng hỏi qua nàng một chút. Nếu như nàng nguyện ý mở đường cho chúng ta, mọi việc tự nhiên dễ dàng. Nếu như nàng không muốn thì cứ trực tiếp giết chết."
Hoa Thanh đang mang mặt nạ, thế nhưng ánh mắt lại cực kỳ ngưng trọng, ba người trước mắt đã nói rõ ràng lắm rồi, chính mình nhất thời tò mò mà lâm vào tình cảnh bất lợi.
Trước mắt, Hoa Thanh dù muốn chạy trốn cũng đã không kịp, phản kháng cũng không làm nên chuyện gì, lựa chọn duy nhất chính là tạm thời thuận theo, sau đó lại tìm cơ hội chạy trốn.
Nghĩ vậy, Hoa Thanh chủ động mở miệng nói: "Nếu ba vị để ý tới ta, ta tự nhiên nguyện ý cống hiến sức lực, chỉ là không biết ta có thể được lợi gì không?"
Gã nam tử cầm kiếm nói: "Ít nhất ngươi sẽ không chết ngay tại chỗ, hơn nữa nếu như mọi chuyện thuận lợi, chúng ta nếu sẽ không đả thương ngươi, ngược lại còn có thể cho ngươi một ít thứ gì đó giá trị."
Nữ nữ mập mạp lại cười hắc hắc nói: "Trước mắt ngươi không có lựa chọn nào khác, nếu muốn giữ mạng sống phải nghe chúng ta chỉ huy."
Hoa Thanh nói: "Không biết các ngươi muốn ta làm gì?"
Nam tử kia nói: "Chuyện này ngươi tạm thời không cần hỏi, đến lúc cần chúng ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết, đi thôi."
Hoa Thanh chần chờ một chút, hỏi: "Ba vị xưng hô như thế nào?"
Gã nam tử lạnh nhạt nói: "Bản nhân là Hàn Kiến, hai vị này phân biệt là Tạ nhị nương và Lữ Đại Vĩ, ngươi tên là gì?"
Hoa Thanh nghe vậy tâm tư vừa chuyển, nhẹ giọng đáp: "Hoa Thanh, đệ tử Phân Đường Thiết của Thạch Thiện Vũ Minh."
Hàn Kiến nghe xong vẻ mặt bình thản, đại hán áo đen Lữ Đại Vĩ lặng lẽ không lên tiếng, Tạ nhị nương khinh thường nói: "Trong thiên hạ đệ tử nhiều nhất chính là Thiện Vũ Minh, không có gì tốt cả, đi nhanh đi."
Hoa Thanh trong lòng ghi hận ngoài miệng lại không nói thêm lời nào, hiện tại nàng đã không có sự lựa chọn, đành phải tạm thời xuôi theo dòng mà thôi.
Cũng may ba người này cảnh giác lẫn nhau, đều tự làm theo ý mình, Hoa Thanh không có bị hạn chế thân thể tự do, chỉ cần tìm được cơ hội thì nàng có cơ hội thoát đi, bởi vậy Hoa Thanh mặc dù bị động nhưng còn có cơ hội chuyển vận.
Đồng thời, Hoa Thanh cũng rất ngạc nhiên, ba người này có thể tạm thời gạt bỏ ân oán để liên thủ hợp tác, đến tột cùng bọn họ muốn tìm kiếm đồ vật gì vậy?
Ở trong Loạn Thạch Cốc này ẩn chứa bí mật gì?
Loạn Thạch Cốc to lớn như vậy, nhìn qua bề ngoài thì hoàn toàn yên tĩnh.
Nhưng tại huyệt động dưới nền đất Loạn Thạch Cốc lại xảy ra rất nhiều chuyện tình không muốn người biết.
Thiên Vũ lẳng lặng nằm dưới đất, Tâm Hỏa trong cơ thể đang hừng hực thiêu đốt, thôi động chân khí chậm rãi lưu động quanh thân, dần dần khơi thông kinh mạch toàn thân, khí tức từ từ vững vàng trở lại.
Không biết Thiên Vũ đã thức tỉnh từ khi nào, mở mắt nhìn đỉnh động, trong ánh mắt lộ ra mấy phần mê mang.
Giờ khắc này, trong óc Thiên Vũ một mảnh trống rỗng, tựa hồ quên mất hết thảy phát sinh trước kia, cứ nằm đơ ra như vậy, một hồi lâu sau ánh mắt hắn mới xuất hiện một tia ba động, ý thức như dòng nước chảy xiết tràn vào trong đầu hắn.
Thiên Vũ xoay người nhảy dựng lên, nhìn qua hoàn cảnh bốn phía, hết thảy mọi việc phát sinh trước đây hắn đã nhớ lại được, hắn chậm rãi suy nghĩ vấn đề trong đó.
Thiên Vũ nhìn lên cột đá đã thành phế tích, hai mắt lộ ra một tia hận ý, căm hận nói: "Âm Thiên Thành, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi, ta muốn các ngươi có muốn hối hận cũng không được.”
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Thiên Địa Quyết Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Quyển 3 Chương 27: Ý thức thần bí
Dịch: A Tút
Biên: A Tút
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Thiên Vũ tràn đầy phẫn nộ mắng chửi ầm vang bốn phía, mắng cho bay hết uất khí trong lòng, tâm tình hắn mới từ từ khôi phục bình tĩnh.
Nhìn thi thể ngổn ngang bốn phía, trên mặt Thiên Vũ nổi lên nụ cười, nhanh chóng tiến lên cướp đoạt tài vật, tổng cộng tìm được 22 cái túi trữ vật, 17 thanh binh khí, sáu kiện hộ giáp cùng với một ít vật phẩm trang sức tùy thân.
Nơi này tổng cộng có 22 cỗ thi thể, Thiên Vũ cẩn thận sưu tầm từ đầu đến chân, ném tất cả đều vào trong Huyễn Linh Giới, dự định chờ khi rảnh rỗi sẽ chậm rãi kiểm kê lại.
Sau khi cướp đoạt xong hết tài vật, Thiên Vũ nhanh chóng rời đi, lại xuyên qua một đống huyệt động thấy bốn phía không người, lúc này mới dừng cước bộ, bắt đầu suy nghĩ về tình cảnh trước mắt.
Thiên Vũ đầu tiên kiểm tra thân thể, cảm giác được hết thảy bình thường, tâm lý mới thoáng an tâm một chút.
Khi hắn nghĩ đến vừa bỏ rơi Hoa Thanh, Thiên Vũ lại không khỏi có chút lo âu, vội vàng lấy ra khối ngọc truyền tin, đưa vào đó một cỗ chân khí.
Đến lúc đó, trên khối ngọc truyền tin lập tức xuất hiện phương vị của Hoa Thanh, hai người đang ở cách xa nhau hơn mười dặm.
Theo biểu hiện ở trên miếng ngọc, Thiên Vũ cất bước đi tới địa phương đó, hắn dò đường vô cùng cẩn thận, bản thân hắn ở trong mê cung dưới đất chầm chậm đi tới, hoàn cảnh rắc rối phức tạp làm cho hắn có cảm giác kỳ quái, phảng phất hết thảy những thứ này không phải do thiên nhiên sinh thành, mà do một lực lượng nào đó tạo ra.
Thiên Vũ yên lặng thúc dục chân khí trong cơ thể, y theo phương thức tu luyện Hàn Băng Quyết, rèn luyện chân khí trong cơ thể.
Trước đây, Thiên Vũ luyện Hàn Băng Quyết đã tới trình độ tự hành vận chuyển, không cần hắn tận lực điều khiển cũng có thể tự động tu luyện.
Nhưng vào lúc này, bởi vì đầu hắn bị thương, thân thể dĩ nhiên xuất hiện một vài biến hóa, nguyên bản Hàn Băng Quyết có thể tự hành vận chuyển, tự dưng vô cớ đình chỉ vận hành.
Vì sao như thế, Thiên Vũ không có thời gian để ý, hắn chỉ tập trung ý niệm thúc dục lại nó một lần.
Song chính vì cử chỉ vô tâm này khiến cho ý thức thần bí nọ trong đầu Thiên Vũ phản ứng, phát ra một tia tin tức truyền vào trong óc Thiên Vũ.
"Ngu xuẩn, ngươi đang muốn chết hả?"
Thiên Vũ thân thể chấn động, quay đầu nhìn bốn phía, chất vấn: "Là ai? Người nào đang nói chuyện? Có ngon đứng ra."
Thanh âm vang vọng bốn phía, từ từ biến mất, thế nhưng lại không có một điểm phản ứng.
"Không cần hết nhìn đông tới nhìn tây, ta ở trong đầu của ngươi."
Thiên Vũ sắc mặt kinh biến, ngạc nhiên nói: "Trong đầu? Ngươi rốt cuộc là người nào, vì sao ở trong đầu của ta?"
Ý thức thần bí kia nói: "Ta không có tên, cũng không biết lai lịch, ta vẫn bị phong ấn bên trong cột đá, là nhờ máu tươi của ngươi phá giải phong ấn kia ta mới có thể thoát ly nơi đó rồi tiến vào trong thân thể của ngươi."
Thiên Vũ rất ngạc nhiên, trong lòng nửa tin nửa ngờ.
Ý thức thần bí nói: "Không cần hoài nghi, ngươi suy nghĩ gì ở trong lòng ta đều có thể biết được."
Thiên Vũ cả kinh nói: "Ta nghĩ cái gì ngươi cũng có thể biết hết?"
Ý thức thần bí nói: "Không hoàn toàn như thế, chỉ là bình thường ngươi suy nghĩ trong lòng ta có thể cảm ứng tới mà thôi."
Thiên Vũ hỏi: "Ta đây không cần mở miệng, cũng có thể ở trong đầu trao đổi với ngươi?"
Ý thức thần bí nói: "Đúng vậy, chúng ta hoàn toàn có thể dùng ý thức trao đổi, như vậy sẽ không bị người ngoài phát hiện."
Thiên Vũ nghe vậy thử xem một chút, thầm nghĩ: "Ngươi có thể nghe được ta nói không?"
Ý thức thần bí cười nói: "Tự nhiên có thể nghe được."
Thiên Vũ chứng thật lời nói của đối phương, thầm nghĩ: "Ngươi vì sao ở trong cột đá, vì sao lại không biết lai lịch của mình?"
Ý thức thần bí nói: "Ta không biết, trí nhớ của ta tựa hồ không trọn vẹn, ta ở trong cột đá ít nhất đã hơn một ngàn năm rồi."
Thiên Vũ cực kỳ kinh ngạc, thầm nghĩ: "Hơn một ngàn năm, vậy ngươi tại sao không có chết đi hả? Trong cột đá có Thổ Hoàng Long Khí là cái thứ gì vậy hả?"
Ý thức thần bí kia nói: "Thổ Hoàng Long Khí chính là một trong tứ tượng nguyên lực, vẫn trấn áp ý thức ta. Nếu không có ngươi xuất hiện, ta còn không biết sẽ bị phong ấn thêm bao nhiêu năm tháng nữa đây."
Thiên Vũ ở trong lòng hỏi: "Ngươi rất e ngại Thổ Hoàng Long Khí ?"
Ý thức thần bí khinh thường nói: "E ngại? Quả thực là chê cười, trong thiên hạ không có thứ gì có thể làm cho ta sợ hãi. Chỉ vì ở trên cột đá có phong ấn đặc thù, luồng Thổ Hoàng Long Khí chỉ là vừa vặn ở đó, trở thành linh khí cư trú bên trong đạo phong ấn mà thôi."
Thiên Vũ hỏi: "Bởi vì đạo phong ấn kia ngươi mới không thể thoát thân?"
Ý thức thần bí nói: "Không sai, phong ấn đó rất kỳ lạ, nếu không phải ngươi tới mà là người khác, căn bản không hóa giải được đạo phong ấn này."
Thiên Vũ nghe vậy thì khó hiểu, nghi hoặc nói: "Thực lực của ta chỉ là hạng tầm thường, tựa hồ không có chỗ nào đặc biệt nha?"
Ý thức thần bí nói: "Thực lực ngươi quả thật yếu kém, nhưng mà thân thể của ngươi rất kỳ lạ, dĩ nhiên có được hai khỏa mầm móng Tâm Hỏa."
Thiên Vũ vừa nghe thì cực kỳ kinh ngạc, tự nhủ trong lòng: "Hai khỏa mầm móng Tâm Hỏa? Điều này làm sao có thể?"
Ý thức thần bí nói: "Tình huống của ngươi rất đặc biệt, hai khỏa Mầm móng Tâm Hỏa về cơ bản đã dung nhập thành một thể, trong đó một viên bình thường, hẳn là thuộc về chính ngươi, viên mầm móng Tâm Hỏa khác rất kỳ lạ, phỏng chừng là dưới tình huống đặc thù nào đó vô tình có được, nảy mầm trong lòng của ngươi, nhờ có cơ duyên xảo hợp đã dung nhập với mầm móng Tâm Hỏa vốn có của ngươi. Trước mắt, hai khỏa mầm móng Tâm Hỏa vẫn chỉ là dung hợp cơ bản, nếu muốn đạt tới trình độ hoàn toàn dung hợp thì phải cố gắng một quá trình rất lâu dài."
Thiên Vũ nghe xong điều đó, nhất thời hồi tưởng lại viên đan châu lấy ra từ con rùa đen trước kia, sau đó viên đan châu bị hung thủ đánh một chưởng chui vào trong tâm tạng, rồi hòa tan vào trong thân thể.
Ý thức thần bí cảm ứng được Thiên Vũ đang nhớ lại đoạn ký ức này, hết sức khẳng định nói: "Ngươi đoán hẳn là không sai, vào lúc đó ngươi đã vô tình có thêm một khỏa mầm móng Tâm Hỏa."
Thiên Vũ hỏi: "Ngươi nói là bên trong đan châu ẩn giấu một cái mầm móng Tâm Hỏa? Nếu như thế, con rùa đen kia vì sao dễ dàng bị ta câu được chứ?"
Ý thức thần bí trầm mặc chốc lát, hồi đáp: "Ta phân tích qua mầm móng Tâm Hỏa kia cũng không thuộc về con rùa đen, mà dưới tình huống đặc thù mới tạm thời tồn tại ở trong cơ thể nó, kết quả lại bị ngươi vô tình câu được, rồi lại sinh ra dung hợp với Tâm Hỏa của bản thân."
Thiên Vũ trầm ngâm nói: "Chuyện này đối với ta mà nói là tốt hay xấu đây?"
Ý thức thần bí hừ lạnh nói: "Tự nhiên là tốt rồi, nếu không thì máu của ngươi cũng không phá giải được phong ấn cho ta. Trước mắt ngươi bởi vì có được khối mầm móng Tâm Hỏa này, cho nên giá trị Tâm Hỏa tăng lên mau chóng, chỉ tiếc là thân thể của ngươi quá kém, quả thực cực kỳ kém cỏi."
Thiên Vũ cười khổ nói: "Cơ thể của ta có kém đến mức như ngươi nói sao?"
Ý thức thần bí hừ lạnh nói: "Ngươi cũng biết ngươi trong lúc vô ý lấy được khối mầm móng Tâm Hỏa này có lai lịch ra sao không?"
Thiên Vũ nghe vậy thì sửng sốt, hỏi ngược lại: "Ngươi biết tình huống cụ thể của khối mầm móng Tâm Hỏa này?"
Ý thức thần bí nói: "Ta mặc dù trí nhớ không trọn vẹn, không nhớ rõ hết thảy dĩ vãng, nhưng mà đối với thường thức cơ bản thì không có vấn đề.”
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Thiên Địa Quyết Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Quyển 3 Chương 28: Tâm Hỏa cấp Thiên
Dịch: A Tút
Biên: A Tút
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Thiên Vũ hỏi: "Vậy ngươi nói thêm một chút, ta lấy được loại mầm móng Tâm Hỏa này đến tột và có lai lịch đặc thù gì?"
Ý thức thần bí nghiêm túc nói: "Đó là một viên mầm móngTâm Hỏa cấp Thiên, là Tâm Hỏa đẳng cấp cao nhất, có lai lịch vô và thần bí, cơ hồ là bất diệt tồn tại, nghĩ không ra vì sao để cho ngươi vô tình lấy được nữa."
Thiên Vũ nghe vậy thì kinh hỉ, nói: "Mầm móngTâm Hỏa cấp Thiên? Đẳng cấp cao nhất? Ngươi sẽ không nhận lầm chứ?"
Ý thức thần bí hừ giọng nói: "Tâm Hỏa chia làm Thiên Địa Nhân ba giai đoạn, khối Tâm Hỏa bình thường của ngươi thuộc về Nhân giai cấp thấp nhất. Nếu như có thể tu luyện Tâm Hỏa tới cảnh giới Thiên cao nhất, nhân vật như vậy đã là bất tử bất diệt, trở thành tồn tại giống như thần rồi. Chỉ là khối mầm móng Tâm Hỏa này của ngươi rất kỳ quái, chủ nhân nó hẳn là cực kì mạnh mẽ, vì sao mà lại bị vẫn lạc đây?"
Thiên Vũ cười mãi không thôi, hỏi: "Có phải là ta có được khối Thiên cấp Tâm Hỏa này, sau này ta cũng có thể trở thành đại nhân vật cực mạnh, vĩnh viễn bất tử bất diệt ?"
Ý thức thần bí hừ lạnh nói: "Ở đó mà đắc ý, ngươi cho dù có được khối Thiên cấp Tâm Hỏa, nhưng nếu như muốn đạt tới cảnh giới đỉnh phong cũng rất là khó khăn. Trừ phi ngươi có thể tự mình dung hợp hoàn toàn khối mầm móng Tâm Hỏa bình thường kia với khối Thiên cấp Tâm Hỏa này với nhau, tái trải qua thời gian dài tu luyện, lại gặp gỡ nhiều kỳ ngộ, không ngừng tăng trưởng thực lực, ngươi mới có cơ hội đứng trên đỉnh núi nhìn xuống thiên hạ, trở thành tồn tại như thần nhân."
Thiên Vũ hơi thất vọng, cười khổ nói: "Con đường phải đi vẫn rất gian nan hả?"
Ý thức thần bí nói: "Một người bình thường lại muốn trở thành thần, ngoại trừ có được Tâm Hỏa đẳng cấp cao nhất ra, còn phải tu luyện công pháp và kỹ năng thượng thừa nhất, thực lực từ từ phù hợp với nó, tổng hợp rất nhiều nhân tố lại mới có một phần vạn cơ hội. Trước mắt, ngươi chỉ mới chiếm được một viên Tâm Hỏa cấp Thiên, cho dù hết thảy mọi việc thuận lợi, lấy thực lực và những kỹ năng trước mắt của ngươi mà đi tiếp tục tu luyện, cho thêm trăm năm nữa cũng không nhất định có thể đạt tới cảnh giới đỉnh phong. Đương nhiên, có một khối mầm móng Tâm Hỏa mạnh mẽ như vậy, trên phương diện tu luyện ngươi cũng đã chiếm ưu thế rất lớn, chỉ tiếc là thân thể của ngươi quá mức kém cỏi, ảnh hưởng nghiêm trọng đến vấn đề gia tăng thực lực của ngươi."
Thiên Vũ hỏi: "Trước kia ngươi nói ta đang đi tìm chết, đó là có quan hệ tới phương diện thân thể này?"
Ý thức thần bí nói: "Không sai, cũng bởi vì phẩm chất thân thể ngươi quá kém, Tâm Hỏa lại mạnh mẽ kỳ lạ, ngươi càng gia tăng chỉ số Tâm Hỏa, thân thể của ngươi gặp nguy cơ càng lớn, kết quả cuối cùng chính là bạo thể mà chết."
Thiên Vũ tâm thần chấn động, mở miệng hỏi gấp: "Có biện pháp nào hóa giải vấn đề này không?"
Ý thức thần bí nói: "Tạm dừng tu luyện Tâm Hỏa, ưu tiên cường hóa thân thể. Thế nhưng lấy thực lực trước mắt của ngươi thì sợ rằng phải khổ luyện thêm mười năm, cái thân thể yếu ớt này cũng chẳng mạnh mẽ hơn được bao nhiêu."
Thiên Vũ cười khổ nói: "Không có biện pháp khác có thể bù đắp khuyết điểm này sao? Tỷ như tu luyện công pháp vài thuộc tính, hoặc là một ít phương thức kỳ lạ nào đó?"
Ý thức thần bí trầm ngâm nói: "Biện pháp khác tự nhiên là có, tỷ như dùng tiên đan cấp Thiên - Thoát Thai Hoán Cốt Hoàn, nhưng đây cũng chỉ có thể thay đổi một bộ phận thể chất mà thôi, không có cách nào đạt tới cảnh giới hoàn mỹ. Nếu như ngươi có thể tìm được linh tuyền thạch nhũ, ngâm mình ở bên trong đó một đoạn thời gian, hấp thu tinh hoa linh tuyền thạch nhũ, dùng năng lượng linh khí để thay đổi thể chất, ngươi sẽ có được thân thể đao thương bất nhập."
Thiên Vũ hỏi: "Thoát Thai Hoán Cốt Hoàn có bán không? Linh tuyền thạch nhũ có ở địa phương nào?"
Ý thức thần bí chần chờ một chút rồi nói: "Tiên đan Thiên cấp thì rất hiếm thấy, cơ hồ là mua không được. Linh tuyền thạch nhũ mỗi mười năm mới có một giọt, nếu muốn hội tụ thành ao nhỏ phỏng chừng phải trải qua thời gian mấy vạn năm , tất cả đều là vật chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu ."
Thiên Vũ thất vọng nói: "Ngươi nói hồi lâu đều là nói nhảm sao? Có phương pháp thực tế nào hay không đây?"
Ý thức thần bí trầm mặc một hồi, nhẹ giọng nói: "Biện pháp không phải là không có, chỉ là dựa vào cái gì mà ta phải nói cho ngươi hả?"
Thiên Vũ nói: "Là nhờ máu tươi của ta giải trừ phong ấn cho ngươi, xem như ta có ân với ngươi rồi. Còn nữa, trước mắt ngươi đang ở trong cơ thể ta, ngươi cũng không hy vọng ta suốt ngày bị người khác khi dễ, ngươi cũng khó chịu mà!"
Ý thức thần bí lạnh nhạt nói: "Có khó chịu gì chứ, không phải ta bị người ta khi dễ mà."
Thiên Vũ bồi cười nói: "Ít nhất chúng ta bây giờ là một thể, ta bị người ta khi dễ chẳng khác nào ngươi cũng bị thế. Hơn nữa, ta đã có Tâm Hỏa cấp Thiên, sau này tiền đồ bất khả hạn lượng, ngươi bây giờ giúp đỡ ta, tương lai sau này ta có thể trợ giúp ngươi đó!"
Ý thức thần bí hừ lạnh nói: "Nếu không phải vì ngươi có khối mầm móng Thiên cấp Tâm Hỏa trong cơ thể, ta đã sớm chiếm cứ thân thể của ngươi rồi. Bây giờ ngươi muốn ta giúp đỡ ngươi cũng được, nhưng mà ngươi phải đáp ứng ta một yêu cầu."
Thiên Vũ nghe vậy thì vui hẳn lên, vội vàng nói: "Yêu cầu gì?"
Ý thức thần bí nói: "Ta có thể toàn lực trợ giúp ngươi, thế nhưng trong tương lai sau khi ngươi gia tăng thực lực mạnh mẽ lên, ngươi phải giúp ta tìm kiếm bí ẩn thân thế của ta."
Thiên Vũ cười nói: "Chuyện này không thành vấn đề, ta đáp ứng ngươi."
Ý thức thần bí nói: "Ngoại trừ việc đó ra, trước mắt ta đang rất suy yếu, ta muốn nhờ thân thể của ngươi để khôi phục thực lực. Đương nhiên, ta sẽ không làm việc có hại cho ngươi, bởi vì thực lực ngươi càng mạnh tốc độ khôi phục của ta lại càng nhanh."
Thiên Vũ nói: "Việc này ta cũng có thể đáp ứng, dù sao chúng ta hiện tại đã là một thể, chỉ cần thực lực của ta tăng lên, ngươi cũng sẽ có chỗ tốt."
Ý thức thần bí nói: "Ngươi đã đáp ứng, vậy thì ta sẽ nói cho ngươi biết một phương pháp có khả năng thi hành, giúp cho ngươi chậm rãi bù đắp khuyết điểm thân thể. Thân là người luyện võ, cấp bậc Tâm Hỏa có thể không ngừng tăng lên, lực lượng thân thể cũng có thể không ngừng tăng trưởng, phương pháp có tới hàng vạn hàng nghìn, hiệu quả lại rất khác nhau."
Thiên Vũ chưa hiểu lắm nên hỏi lại: "Lực lượng thân thể cũng có thể tăng trưởng?"
Ý thức thần bí hừ lạnh nói: "Đương nhiên là có thể tăng trưởng, sau khi Tâm Hỏa đạt tới cảnh giới nhất định, cơ thể người tu luyện chắc chắn sẽ hưởng chỗ tốt chứ, đúng không?"
Thiên Vũ ngượng ngùng nói: "Ta kiến thức hạn hẹp, ngươi chớ có để ý, mời tiếp tục nói đi."
Ý thức thần bí nói: "Thân thể người luyện võ bình thường đều dựa vào tăng cường Tâm Hỏa mà trở nên cường kiện, công pháp cấp bậc càng cao thì lực lượng thân thể gia tăng càng lớn, thực lực tổng hợp càng mạnh mẽ. Phương thức đẩy mạnh lực lượng thân thể này tương đối đơn giản, phẩm chất thân thể có liên quan mật thiết đến loại công pháp tu luyện, cả hai cùng một đường tăng lên, trình độ sẽ có hạn. Có một vài người luyện võ thông minh cùng lúc tu luyện hai loại công pháp, một loại dùng để tăng lên giá trịTâm Hỏa , một loại khác dùng để tăng lên phẩm chất thân thể, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, thực lực sẽ đề cao thật lớn."
Thiên Vũ hỏi: "Theo tình huống trước mắt của ta mà nói, phương thức nào mới thích hợp đây?"
Ý thức thần bí nói: "Cả hai phương pháp đều là loại tầm thường, không thích hợp với ngươi, dù sao ngươi cũng có một khối mầm móngThiên cấp Tâm Hỏa. Trước mắt ta nếu đã đáp ứng trợ giúp ngươi, ta sẽ sử dụng phương thức thượng thừa nhất cho ngươi, tận khả năng đề cao cái khối thân thể bèo bọt này thành mạnh mẽ ưu dị, trở nên hoàn mỹ, có đủ khả năng phối hợp với mầm móng Tâm Hỏa của ngươi."
Thiên Vũ nghe vậy thì mừng lắm, nói: "Phương thức nào mới là thượng thừa nhất ?"
Ý thức thần bí trầm ngâm nói: "Thể chất này của ngươi trời sinh đã như thế, cho dù dùng tiên đan cũng không có cách đạt tới cảnh giới hoàn mỹ, trừ phi ngươi có thể tìm được linh tuyền thạch nhũ. Nhưng mà đồ vật kia không thể cầu là có, chúng ta không thể ký thác hy vọng tại điểm này, bởi vậy chi bằng dùng một loại phương thức đặc thù, sử dụng sức mạnh Tâm Hỏa để bù đắp cho khuyết điểm thân thể của ngươi.”
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91