|
|
26-05-2013, 07:40 AM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Hữu Hi vừa đau khổ vừa mâu thuẫn.
Nà ng mong gặp lại Hoà ng Bắc Thiên, nhÆ°ng cÅ©ng sợ gặp nhau… tháºt sá»± rất sợ.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng che chở cho nà ng hết má»±c, quan tâm nà ng tất cả, trong bụng lại còn có đứa trẻ. Má»i việc Ä‘á»u cẩn tháºn, dÆ°á»ng nhÆ° lần hÆ° thai trÆ°á»›c đây đã để lại trong hắn má»™t bóng ma.
Má»—i ngà y hắn Ä‘á»u tá»›i há»i nà ng muốn ăn gì, sau đó ra lệnh phòng ăn chuẩn bị, há»i nà ng còn muốn ăn gì nữa không hoặc cần thứ gì không?
Còn nà ng thì tâm phiá»n ‎ loạn nói vá»›i hắn, nà ng rất mệt, muốn nghỉ ngÆ¡i, lạnh lùng đẩy hắn Ä‘i ra ngoà i.
Lá»i nói của nà ng là m cho hắn Ä‘au khổ Ä‘á»›n nét mặt hiện lên chút khổ sở. NhÆ°ng mặc kệ nà ng nói những lá»i lạnh nhạt, má»—i ngà y hắn vẫn cần thăm há»i, không chút gián Ä‘oạn.
Hoà ng Bắc Thiên chết Ä‘i hắn cÅ©ng không còn cách gì uy hiếp nà ng, nà ng tháºm chà còn có ‎ định bá» chạy. NhÆ°ng má»i suy nghÄ© của nà ng hắn Ä‘á»u biết rõ, giá»ng nói ôn nhu nhÆ°ng mang theo sá»± uy hiếp nói vá»›i nà ng, nếu nà ng có dÅ©ng khà lén bá» Ä‘i, thì hắn sẽ vì ngÆ°á»i nhà Hoà ng Bắc Thiên mà ná»— lá»±c hết mình.
Hắn ác Ä‘á»™c nhÆ° thế, nà ng cÅ©ng biết… nghÄ© rằng trong lòng hắn cÅ©ng còn má»™t chút thiện lÆ°Æ¡ng, kỳ tháºt không có. Hắn vẫn là hắn!!
DÙ hắn là m rất nhiá»u chuyện nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u vì hắn.
Nà ng im lặng, lạnh lùng nhìn hắn mỗi ngà y vì nà ng mà là m tất cả.
NHá»› lại lần trÆ°á»›c lúc mang thai, hắn Ä‘Æ°a quần áo trẻ con tá»›i bị nà ng vứt trên mặt đây, bây giá» hắn không chỉ thay nà ng chuẩn bị quần áo trẻ con mà cả già y, đồ chÆ¡i, còn có chiếc giÆ°á»ng nhá».
Hắn không phải đã biết đứa con nà y không phải của hắn hay sao?
Tại sao, lại coi nó như con mình. Dạ Lan không phải đã nói, đứa con nà y vừa tròn 40 ngà y, là con Hoà ng Bắc Thiên chứ không phải của hắn, hắn cao hứng cái gì chứ!!
Nà ng mang thai con Hoà ng Bắc Thiên, theo cá tÃnh của hắn, chắc chắn phải bang cho nà ng má»™t chén thuốc phá thai má»›i đúng. Tại sao hắn không thưởng cho nà ng thuốc phá nà ng, để má»i thứ chấm dứt Ä‘i.. ngược lại, hắn lại những chuyện mà đáng ra hắn không nên là m.
Trong phòng Ä‘á»u là đồ dà nh cho trẻ con, còn sai ngÆ°á»i may đủ loại kiểu dáng quần áo cho nà ng. Trên bằn bà y ra những món nà ng thÃch, nà ng chỉ lạnh lùng nhìn qua, quần áo để đó cÅ©ng chẳng há» Ä‘i mặc hay thá» quá/
Äồ của con nÃt nà ng muốn xem cÅ©ng không dám xem, cà ng không thể ném xuống, bởi vì nà ng yêu Hoà ng Bắc Thiên, cho nên, cÅ©ng yêu đứa trẻ nà y, cÅ©ng muốn con mình có những thứ tốt nhất, nà ng buá»™c bản thân lui và o giÆ°á»ng, lòng đầy Ä‘au khổ.
“Muá»™i muá»™i, phúc khà của muá»™i tháºt tốtâ€- Má»™t giá»ng nói ngưỡng má»™ vang lên trong phòng Hữu Hi.
Hữu Hi quay đầu lại nhìn đã thấy Dạ Lan bÆ°á»›c và o từ khi nà o, nà ng ta cháºm rãi Ä‘i trong phòng nà ng, ngón tay lÆ°á»›t qua đống quần áo Ä‘ang để trên bà n.
Tay Dạ Lan mang theo chút háºn thù, chà sát qua, xoay ngÆ°á»i nhìn Hữu Hi. Vẻ mặt ảo não nói: “Muá»™i muá»™i hình nhÆ° má»—i lần nhìn thấy tá»· thì Ä‘á»u không vui, giống nhÆ° tá»· là ngÆ°á»i hạ Ä‘á»™c muá»™i váºy!â€
GÆ°Æ¡ng mặt Hữu Hi tiá»n tụy không có huyết sắc, thản nhiên nói: ‘Ai hại ai, Ä‘iá»u nà y ngÆ°Æ¡i biết rõ hÆ¡n taâ€
Trong mắt Dạ Lan mang theo địch ‎, ngay cả ngÆ°á»i mù cÅ©ng nhìn ra, nà ng là m sao tin được, nà ng sắp chết còn muốn giữ gìn cái gá»i là tá»· muá»™i là sao.
HÆ¡n nữa ở trÆ°á»›c mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nà ng hoà n toà n là ngÆ°á»i khác, cÆ° xá» khác, căn bản là kẻ hai mặt
“Lá»i nà y của muá»™i có ‎ gì, là đang nói ta không dám hại muá»™i sao?â€- Dạ Lan tiện tay cầm lấy đôi già y xinh xắn của trẻ con, ánh mặt hiện lên tia quái dị.
Hữu Hi nhìn Dạ Lan, cÆ°á»i lạnh há»i: “Nếu nhÆ° lúc đầu ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng gia yêu chÃnh là Hủy nhi, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ vì tranh sủng mà giết chết muá»™i muá»™i mình sao?â€
Dạ Lan cÆ°á»i khẽ, ngồi xuống ghế: “Sao lại váºy, là m tá»· tá»·, chỉ vì tranh sủng, mà giết chết muá»™i muá»™i mình, dù là lúc đầu, muá»™i hại tá»·, cuối cùng, ngÆ°á»i tá»· tá»· nhÆ° ta phải vì muá»™i mà câu xin, nếu không muá»™i nghÄ© muá»™i còn có thể sống tá»›i giá» sao!â€
“Hủy nhi sá»›m đã chết rồi..!â€- NgÆ°á»i còn sống là Hữu Hi.
“Có lẽ váºy, dù sao muá»™i không còn nhá»› rõ nữa, nói những trÆ°á»›c kia cÅ©ng vô nghÄ©aâ€- Dạ Lan thở dà i má»™t tiếng, đứng dáºy. “Muá»™i muá»™i phải tá»± bảo trá»ng thân thể, trong bụng là cốt nhục của VÆ°Æ¡ng gia, không thể để xảy ra chuyện!â€
Hữu Hi cÆ°á»i mỉa mai: “Tá»· tá»· không biết sao? Äứa con trong bụng ta không phải con VƯơng gia, Ä‘iá»u nà y tá»· rất rõ mà â€
Dạ Lan cau mà y, khẽ mÃm môi, buông tay nói: “Äây là chuyện cá nhân của muá»™i và VÆ°Æ¡ng gia, tá»· là m sao biết rõ đượcâ€
“Không biết rõ cÅ©ng tốt, coi nhÆ° muá»™i nói nhiá»u, không còn việc gì nữa, tá»· tá»· xin má»i vá» nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, bảo trá»ng thân thể, sau nà y nói không chừng có thể sinh cho VÆ°Æ¡ng gia má»™t đứa con “
“Cái nà y không cần muá»™i quan tâm, muá»™i muá»™i an tâm dưỡng thai, tá»· không quấy rầy nữaâ€- Dạ Lan xoay ngÆ°á»i Ä‘i, nhÆ°ng Hữu Hi gá»i lại: “chá» má»™t chútâ€
“Muá»™i muá»™i còn việc gì sao?â€- Dạ Lan xoay ngÆ°á»i lại há»i
“Tá»· tá»· tháºt sá»± yêu VÆ°Æ¡ng gia sao?â€- Hữu Hi há»i.
Dạ Lan ngẩn ra, nghi ngá» nhìn Hữu Hi: “Yêu thì sao, không yêu thì sao? Trái tim của VÆ°Æ¡ng gia căn bản đã thuá»™c vá» nÆ¡i muá»™i!â€
Hữu Hi nhìn chằm chằm hai mắt Dạ Lan, bình tÄ©nh nói: “NgÆ°Æ¡i không thÆ°Æ¡ng hắn!â€
“Không, ta yêu chà ng, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên yêu chà ng, yêu hÆ¡n so vá»›i muá»™iâ€- Giá»ng ná»i của Dạ Lan ngân cao, vẻ mặt tức giáºn.
Hữu Hi cÆ°á»i lạnh, những lá»i nà y rất đúng, Dạ Lan yêu Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hÆ¡n nà ng, bởi vì nà ng má»™t chút cÅ©ng không thÆ°Æ¡ng hắn… Nà ng không nói nữa, lạnh nhạt nhìn Dạ Lan, xoay ngÆ°á»i nằm xuống, không để ‎ tá»›i nà ng ta.
Dạ Lan tuy bá»±c mình nhÆ°ng chỉ Ä‘Ã nh buồn bã rá»i Ä‘i, má»i thứ trong căn phòng Ä‘á»u do Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chuản bị.
Lạnh Dạ Hủy cũng chẳng hỠliếc mắt nhìn nà ng, Lăng của nà ng, rốt cuộc còn tiếp tục là m bao nhiêu chuyện ngu ngốc nữa. Tại sao không liếc nhìn nà ng dù chỉ một lần.
Ban đêm Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trở vá», mang theo chút hÆ¡i rượu Ä‘i tá»›i DI Tâm CÆ°, sá»± lạnh lùng của nà ng có thể đả thÆ°Æ¡ng là m trái tim hắn băng giá, hắn Ä‘au nhÆ°ng không thể phát tiết, chỉ mượn rượu để tiêu sầu.
Hắn biết dù hắn là m gì, nà ng cÅ©ng không coi trá»ng, nhÆ°ng chỉ cần nà ng vì hà i tá» mà sống tiếp thì hắn đã rất vui. Dù chÃnh mình thà nh toà n cho con ngÆ°á»i khác, hắn cÅ©ng cam nguyện, nhÆ°ng trái tim lại Ä‘au Ä‘á»›n lại thÆ°Æ¡ng tâm.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cởi già y lên giÆ°á»ng, ôm lấy thân thể gầy gò của Hữu Hi, nà ng rất gầy.
Mấy ngà y qua nà ng Ä‘au khổ thể nà o hắn Ä‘á»u thấy, nhÆ°ng không cách nà o chạm và o lòng nà ng, khiến nà ng bá»›t Ä‘au, không cách nà o xua Ä‘i hình bóng nam nhân kia trong nà ng.
“VÆ°Æ¡ng gia!â€
Bên ngoà i má»™t âm thanh lo lắng truyá»n tá»›i, hắn luôn ở cùng Hữu Hi, ai Ä‘i qua cÅ©ng không được quấy rầy, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tức giáºn, cau mà y xuống giÆ°á»ng, giáºn dữ Ä‘i ra khá»i tẩm, mở cá»a, thấy gÆ°Æ¡ng mặt bất an của nha hoà n, tức giáºn nói: “Xảy ra chuyện gì, tô to gá»i nhá»â€- Má»—i lần Ä‘á»u đúng lúc!! Äáng chết sao đúng lúc nhÆ° thế.
“VÆ°Æ¡ng gia Lan phu nhân phát bệnh..â€- Nha hoà n thấp thá»m trả lá»i, cúi đầu không dám nhìn vẻ mặt xanh mét của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cau mà y, sắc mặt tối sầm lại, tiện tay đóng cá»a Ä‘i vá» Thản Nhiên CÆ°, vừa Ä‘i vừa hạ lệnh truyá»n thái y.
Thản Nhiên CƯ rối loạn, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vừa Ä‘i và o tẩm, nà ng liá»n oa má»™t tiếng, phun ra ngụm máu tÆ°Æ¡i tháºt lá»›n. Máu tÆ°Æ¡i, là m cho Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘au Ä‘á»›n, hắn Ä‘i nhanh vá» trÆ°á»›c, má»™t tay ôm lấy Dạ Lan, giam và o ngá»±c.
“Dạ Lan , nà ng là m sao váºy?â€
“Lăng..â€- Hắn còn vì nà ng mà đau lòng sao, Dạ Lan ôm lấy thắt lÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. “Thiếp Ä‘au quá… là m Æ¡n ôm chặt thiếp.. ôm Lan Nhiâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng siết chặt tay, khó chịu nói: “Còn Ä‘au không?â€
“Lăng, ở trong lòng chà ng, Lan Nhi rất hạnh phúc, tháºt hy vá»ng có thể nhÆ° thế cả Ä‘á»i..â€
“Äừng nói nữa, đừng nói nữa, chá» thái y tá»›iâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘au lòng run rẩy, nà ng từng sống rất khá»e mạnh, bây giá» dáng vẻ lại yếu á»›t hoang tà n.
Dạ Lan không nhắc lại, Lăng Khiếu Dương cũng im lặng, nà ng ở trong lòng hắn co quắp vặn vẹo. Trái tim hắn cũng run rẩy theo, đa đớn.
Cuối cùng, thái y cÅ©ng tá»›i, sau khi vôi và ng hà nh lá»…, liá»n chẩn trị cho Dạ Lan, báºn rá»™n má»™t lúc, liá»n tỠ‎ muốn má»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng sang nÆ¡i khác nói chuyện.
Hai ngÆ°á»i tÃnh Ä‘i ra ngoà i bà n bạc, Dạ Lan liá»n kéo tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, suy yếu nói: “Nói, là m Æ¡n cho thiếp biết, ở đây nói Ä‘i, yêu tâm, thiếp không sợ, tháºt sá»± không sợ…â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng do dá»±, tay cầm lấy tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, cuối cùng nói vá»›i thái ‎: “Nói Ä‘iâ€
Thái y sững ngÆ°á»i sau đó khom lÆ°ng nói: “Lan phu nhân sợ rằng không còn bao nhiêu ngà y… hạ quan vô năngâ€
Lăng Khiếu Dương như bị tiếng sét ngang taii, thân hình cao lớn nặng nỠngồi xuống cạnh Dạ Lan.
“Không cứu được sao?â€
“Không có thuốc chữa ạâ€
“Äi xuốngâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ra lệnh, vẻ mặt hoảng sợ.
Thái y lui ra.
“Lăng!â€- Dạ Lan cầm lấy tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng la lên: “Äừng Ä‘au lòng, ngÆ°á»i ai cÅ©ng phải chết, nhÆ°ng mà Lan nhi không nỡ xa chà ng, không nỡâ€- Trong mắt nà ng má»ng nÆ°á»›c, tham luyến nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, tay sá» khắp nÆ¡i trên mặt hắn.
“Không, nà ng sẽ không chết, ta sẽ tìm đại phu đại nổi danh nhất thiên hạ, xem bệnh cho nà ng, nà ng sẽ không chếtâ€
“Lăng, vô dụng thôi, cÆ¡ thể thiếp, đã bị Ä‘á»™c ăn sâu và o trong, dù là thần tiên cÅ©ng khó cứu.†Dạ Lan rÆ¡i lệ. “Thiếp đúng ra không nên xuất hiện, cứ nhÆ° váºy chết Ä‘i, nhÆ°ng thiếp không thể, thiếp rất yêu chà ng, muốn nhìn thấy chà ng, muốn ở cạnh chà ng. Lăng, Lan Nhi yêu chà ng, rất yêu..â€
“Lan Nhiâ€- Là hắn có lá»—i, là hắn phụ nà ng, cổ há»ng thắt chặt, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói không nên lá»i, Ä‘au khổ nhìn Dạ Lan.
“Lăng.. nói lại lần nữa chà ng yêu thiếp, được khôngâ€- Dạ Lan khó khăn nói.
Hắn yêu nà ng, đã từng, nhÆ°ng hắn bây giá» Ä‘i lừa gạt má»™t ngÆ°á»i sắp chết sao? Không, hắn không là m được, hắn không là m được!
“Lăng.. tại sao không nói lá»i nà o… chà ng… không nói…â€- Dạ Lan vừa nói, lại nôn ra máu tÆ°Æ¡i, hai mắt khép lại
“Hả!â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng kinh hão . “Thái y, thái yâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng kinh hoà ng tiếng la vang khắp vÆ°Æ¡ng phủ còn Dạ Lan rÆ¡i và o hôn mê. Trái tim Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bị Dạ Lan bóp chặt, Ä‘au Ä‘á»›n phiá»n loạn.
Dạ Lan hôn mê suốt hai ngà y hai đêm không tỉnh lại, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẫn ở bên nà ng, ná»a bÆ°á»›c không rá»i
Hữu Hi vẫn lạnh lùng, cÅ©ng lÆ¡ đãng há»i tình hình Dạ Lan, biết nà ng ta còn hôn mê,
Nà ng do dự một lúc, rồi quyết định đi thăm, tới Thản nhiên cư, bước chân Hữu Hi khựng lại, không đủ dũng khà đi và o
Äến gần tẩm, nà ng thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i vẫn bá»™ quần áo cÅ© không há» thay, trên mặt có chút xanh xao, hai mắt uể oải, trái tim hắn thì Ä‘au khổ.
“Dạ Hủy…â€- Nhìn nà ng Ä‘i và o, đôi mắt chết lặng của hắn có chút chấn Ä‘á»™ng.
Hữu Hi vẫn đứng ở cá»a, không Ä‘i lại, nhìn Dạ Lan nằm trên giÆ°á»ng dÆ°á»ng nhÆ° không còn sức sống. Chẳng lẽ sá»± hoà i nghi của nà ng, chỉ là hoà i nghi, Dạ Lan có lẽ không phức tạp nhÆ° thế, nà ng ta hình nhÆ° sắp chết.
“Ta đến thăm tá»· tá»·, tình hình thế nà o?â€
“Nà ng… không tốt lắm… có thể không tỉnh nữaâ€- Trái tim Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhói Ä‘au.
“Oh..â€- Hữu Hi cúi đầu oh má»™t tiếng, không nói nữa, xoay ngÆ°á»i Ä‘i mà Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẫn ngồi đó.
Dạ Lan, nà ng hy vá»ng nà ng ta tháºt sá»± Ä‘Æ¡n giản.
Dạ Lan hôn mê tá»›i ngà y thứ ba, liá»n tỉnh dáºy, xin chút nÆ°á»›c uống, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cá»±c kì vui vẻ.
Sau khi uống xong, liá»n há»i nà ng có đói bụng không, Dạ Lan mỉm cÆ°á»i, vuốt ve cằm chiếc cằm hình nhÆ° đã nhá»n ra của hắn, Ä‘au lòng bảo hắn vá» nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.
Nhìn Dạ Lan tỉnh dáºy, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ngcảm thấy, Dạ Lan đã chiến thắng tá» thần, hắn đã ba ngà y không chợp mắt, không rá»a mặt, cÅ©ng không lẹn triá»u.
Phân phó nha hoà n nấu cho Dạ Lan chút cháo, hắn liá»n Ä‘i rá»a mặt muốn và o triá»u xem sao. NhÆ°ng Ä‘i tá»›i cá»a, thái y chẩn trị cho Dạ Lan nói có thể duy trì torng nhất trá»i.
Lá»i nói nhÆ° má»™t cháºu nÆ°á»›c lạnh tạt và o ngÆ°á»i hắn, hy vá»ng sá»± vui sÆ°á»›ng cuối cùng trong nháy mắt bị dáºp tắt.
Ãnh mắt mệt má»i nhìn vá» Dạ Lan, nhìn thấy nà ng mỉm cÆ°á»i vá»›i hắn.
“Lăng.. sao lại quay lại đây, vá» nghỉ ngÆ¡i Ä‘iâ€- Dạ lan yếu á»›t nói.
“Ta… không sao?â€- Giá»ng nói khà n khà n đáp.
Tay dạ Lan lạnh nhÆ° băng nắm lấy bà n tay to Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng: “Lăng.. thiếp muốn cầu xin chà ng má»™t việcâ€
“Chuyện gì, nà ng nói Ä‘i, ta nhất định sẽ giúp nà ng hoà n thà nhâ€- Trái tm Ä‘au Ä‘á»›n nghe Dạ Lan nói nhÆ° di ngôn.
“Lăng.. thiếp muốn trở thà nh tân nÆ°Æ¡ng của chà ng… có thể không?â€- Lá»i nói tha thiết, cẩn trá»ng, trà n ngáºp mong chá».
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không cách nà o trả lá»i.. không cho nà ng được má»™t đáp án chÃnh xác nhất.
Dạ Lan khóc, khóc thÆ°Æ¡ng tâm: “Lăng.. chà ng đối vá»›i thiếp tuyệt tình thế sao.. ngay cả nguyện vá»ng trÆ°á»›c khi chết của thiếp cÅ©ng không thể thá»a mãn sao?â€
“Lan nhi.. taâ€
Trái tim Dạ Lan như chết đi, nhắm mắt lại, nước mắt chảy xuống.: “Thiếp đã hiểu, vương gia, ngà i ra ngoà i đi.. để cho thiếp.. an tĩnh mà ra đi, thiếp chết rồi… đem thi thể thiếp thiêu cháy đẩy ra giữa sông.. để được phiêu diêu “
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘au lòng đối kháng, nhìn Dạ Lan thất vá»ng thống khổ, nghe những lá»i nà y, trái tim Ä‘au Ä‘á»›n khôn nguôi.
Trốn tránh Ä‘i ra khá»i thất, giá»ng nói nhÆ° nghiá»n nát má»i thứ của Dạ Lan lại vang lên. “ Váºy ra, tình.. Ä‘á»u là giả… chà ng.., chà ng tháºt tuyệt tình!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘au khổ quay lại, nhìn thấy má»™t tráºn kinh thiên, Dạ Lan cầm lấy trâm gà i tóc đâm vá» phÃa cổ há»ng.
Hắn hoảng hốt chạy tá»›i, giáºt lấy cây trâm, hét lá»›n: “Nà ng là m gì váºy?â€
“Nếu vÆ°Æ¡ng gia đã vô tình nhÆ° váºy, thiếp cÅ©ng xem nhÆ° chết Ä‘i… không cần tiếp tục chịu Ä‘au khổ nữa, Lan nhi chỉ muốn sau nà y có thể cùng VÆ°Æ¡ng gia hợp tác…. Ngay cả Ä‘iá»u nà y…. Tại sao lại vô tình nhÆ° thế, chúng ta không phải yêu nhau sao?…. Tại sao từ trÆ°á»›c tá»›i giá»â€¦ chà ng không há» lấy Hủy Nhi… tại saoâ€
“Äừng nói nữaâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘au khổ gầm nhẹ.. “Ta đáp ứng nà ng, ta sẽ lấy nà ng là m vợâ€
|
26-05-2013, 07:42 AM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sáng sớm hôm sau, Lăng Khiếu Dương cùng Hữu Hi ăn đồ ăn sáng, Hữu Hi yên lặng ăn, trong khi đó Lăng Khiếu Dương một miếng cũng không nuốt nổi, nhìn Hữu Hi mà hắn đau lòng.
“Ta muốn thà nh thân, sẽ lấy Dạ Lan là m vợâ€- Hắn Ä‘au khổ mở miệng, nhìn phản ứng của Hữu HI.
Hữu Hi ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, láºp tức cúi đầu xuống, dÆ°á»ng nhÆ° không có việc gì nói: “Chúc mừng vÆ°Æ¡ng gia!â€
Sá»± lạnh lùng là m ngÆ°á»i ta phát Ä‘iên, là m hắn Ä‘au lòng, tay hắn bắt lấy tay Hữu Hi, run nhè nhẹ.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng khó khăn nói: “Nà ng… tháºt sá»± má»™t chút cÅ©ng không quan tâm… dù chỉ má»™t chút thôi sao?â€
“Ta? Muốn ta quan tâm cái gì? Äó là quyết định của VÆ°Æ¡ng gia, hÆ¡n nữa vÆ°Æ¡ng gia và tá»· tá»· không phải vẫn yêu nhau sao, thà nh thân cÅ©ng là hiển nhiênâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói không nên lá»i, Hữu Hi thoát khá»i tay hắn, nà ng bây giá» có thể dá»… dà ng giãy khá»i sá»± giam cầm của hắn… Äúng váºy, đây là quyết định của hắn, quyết định lấy Dạ Lan, dù không còn thÆ°Æ¡ng yêu, nhÆ°ng hắn đối vá»›i Dạ Lan vẫn còn cảm tình đặc biệt.
Nà ng từng khiến hắn động lòng, từng là m hắn yêu nồng cháy, hắn không thể cực tuyệt yêu cầu nà y của nà ng.
Dạ Lan có má»™t câu nói đúng, đó là từ khi quen nhau đến giá», mặc dù yêu nhau hoặc không yêu, hắn có thể vì nà ng thủ thân, nhÆ°ng chÆ°a từng có ‎ y niệm lấy nà ng là m vÆ°Æ¡ng phi.
Tháºt sá»± là kỳ lạ, có phải không, bây giá» hắn lại có khát vá»ng mãnh liệt muốn lãnh Dạ Hủy là m vÆ°Æ¡ng phi của hắn.
NHÆ°ng Lãnh Dạ Hủy lại coi thÆ°á»ng.
Bây giá» hắn lấy Dạ Lan, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ sắp chết dj, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ mà hắn từng yêu. Äiá»u hắn có thể là m để báo đáp nà ng có lẽ là lấy nà ng là m vợ.
HẮn đáp ứng yêu cầu của nà ng, cÅ©ng chuẩn bị má»i thứ. NhÆ°ng trong lòng lại không chút vui vẻ, bởi vì, hắn tháºt tình không muốn lấy Dạ Lan, hắn vẫn muốn Lãnh Dạ Hủy là m vÆ°Æ¡ng phi.
“Ta có chuyện muốn cầu xin VÆ°Æ¡ng giaâ€- Hữu Hi mở miệng cắt đứt suy nghÄ© của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, đôi mắt Ä‘en Ä‘au khổ nhìn Hữu Hi, trầm giá»ng nói: “Chuyện gìâ€
“Có thể cầu xin hoà ng thượng, Ä‘em thi thể Hoà ng Bắc Thiên mai táng, để cho hắn yên nghỉ được không?â€- Trong lá»i nói của Hữu Hi mang theo sá»± lạc lõng, thống khổ, cúi đầu, tá»±a hồ rất thÆ°Æ¡ng tâm.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng dáºy, cố gắng không tức giáºn, tay siết chặt, căm tức nhìn Hữu Hi, khóe môi co quắp lại, nhÆ°ng chỉ phất tay rá»i Ä‘i.
Hữu HI không ăn gì cả, bữa sáng cứ như thế chấm dứt, Hữu Hi cúi đầu thở dà i, lòng cũng không có hứng thú.
VÆ°Æ¡ng phủ báºn rá»™n chuẩn bị hôn sá»±, Hữu Hi thá» Æ¡ lạnh nhạt vá»›i má»i chuyện Ä‘ang diá»…n ra, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thì buồn bã nhÆ° bị đả thÆ°Æ¡ng, Dạ Lan lại kỹ cằng không để có khuyết Ä‘iểm trong chuẩn bị, vÆ°Æ¡ng phủ từ trên xuống dÆ°á»›i tất báºt chuẩn bị.
Nà ng dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i ngoà i, có thể là m gì ngoà i sá»± thá» Æ¡ lạnh nhạt nà y chứ. Mấy lần nà ng ngẫu nhiên thấy Dạ Lan dá»±a và o lòng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, cảm nháºn được ánh mắt thị uy của nà ng ta.
Mặc dù ánh mắt lãnh đạm, tối má» nhÆ°ng nà ng có thể cảm nháºn rõ cảm giác thị uy khiếu khÃch. Lúc nà ng quay Ä‘i để lại mình Dạ Lan cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chỉ trầm lặng, dù đã quay lÆ°ng lại, nhÆ°ng cảm nháºn được ánh mắt Ä‘au Ä‘á»›n của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhÆ° muốn xuyên thấu lòng nà ng.
Nà ng miễn dịch rồi.
Hoà ng Bắc Thiên chết Ä‘i cÅ©ng đã là và i ngà y, lá»i thỉnh cầu của nà ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không có cá»± tuyệt, dù phất tay áo rá»i Ä‘i nhÆ°ng lại vì nà ng thỉnh cầu hoà ng thượng.
Lăng Khiếu Dương đáp ứng, cũng đã là m xong, cầu xin hoà ng đế cho tới khi ân chuẩn, đem thi thể cháy đen đi mau táng, để Hoà ng Bắc Thiên yên nghỉ dưới đất.
Tại thôn Lâm, má»™t phần má»™ tá»a lạc ở đó, bên trên láºp má»™t khối bia đá, có lẽ bá»i vì quan hệ vá»›i Hữu Hi, nến phần má»™ của Hoà ng Bắc Thiên mà Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng là m cho không có quá sợ sà i. Hữu Hi ở trÆ°á»›c má»™ khóc thÆ°Æ¡ng tâm, bi thảm, cuối cùng bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mạnh mẽ mang vá», sợ nà ng kÃch Ä‘á»™ng ảnh hưởng thai khÃ.
NgÆ°á»i chết thì cÅ©ng đã chết, Hữu Hi chỉ muốn, Hoà ng Bắc Thiên lấy danh pháºn má»›i mà sá»›m xuất hiện Ä‘i.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng và Dạ Lan cùng nhau bà n chuyện vui, Hữu Hi lại lo chuyện tang sá»±, không phải nà ng cố ‎ ý muốn là m váºy, mà là không thể không là m váºy.
Dù sao, thân pháºn của thi thể kia chÃnh là nam nhân nà ng yêu nhất, để hắn phÆ¡i nắng dÆ°á»›i ánh mặt trá»i, nà ng là m sao nhẫn tâm chứ.
Äau khổ, nghỉ ngÆ¡i trong phòng 2 ngà y, cuối cùng cÅ©ng Ä‘i ra khá»i cá»a, bên trong vÆ°Æ¡ng phủ lại cà ng náo nhiệt báºn rá»™n, hạ nhân lục đục tất báºt, ở trong sân vá»™i và ng Ä‘i qua lại. Nhìn nắng và ng rá»±c rỡ, hôm nay ánh mặt trá»i lại sáng nhÆ° thế, mang theo chút hÆ°Æ¡ng vị của mùa xuân khiến Hữu Hi thÆ° giãn ngÆ°á»i ra má»™t chút.
Bá»n há» báºn nhÆ° thế nà ng cÅ©ng nên Ä‘i ra ngoà i, không biết Thiếu Cá»u thế nà o rồi, hắn đối vá»›i cái chết của Hoà ng Bắc Thiên có biết không, Hữu Hi nghÄ© váºy liá»n ra khá»i phủ. Äi không bao lâu, cÅ©ng tá»›i nÆ¡i Thiếu Cá»u nhÆ°ng lại phát hiện bên trong rất im lắng.
Hữu Hi đẩy cá»a Ä‘i và o, chỉ thấy má»™t lão phu nhân Ä‘ang cầm chổi quét sân.
“Cô nÆ°Æ¡ng tìm ai?â€- Lão phu nhân nhìn thấy Hữu Hi Ä‘i và o, liá»n ngừng lại, nghi hoặc há»i má»™t tiếng.
Hữu Hi cau mà y, cÅ©ng nghi hoặc, chẳng lẽ nà ng Ä‘i nhầm nhà , vá»™i và ng há»i: “Vị công tá» trÆ°á»›c kia ở đây đâu rồi ạ?’
Lão phu nhân nhÆ° hiểu ra nói: “Oh, cô nÆ°Æ¡ng nói vị công tá» thuê phòng sao, mấy ngà y trÆ°á»›c đã trả phòng Ä‘i rồi!â€
Äi? Vì Hoà ng Bắc Thiên chết, nên Thiếu Cá»u Ä‘au lòng rá»i Ä‘i, hay hắn biết hết má»i thứ nên má»›i Ä‘i?
Hữu Hi trầm tÆ°, chÆ°a nắm được mấu chốt, vá»™i há»i: “Hắn có lÆ°u lại hay nói gì không?â€
Lão phu nhân lắc đầu: “Không có, chỉ để lại Ãt bạc rồi Ä‘i ngayâ€
Cứ nhÆ° váºy mà đi sao? NHÆ° váºy hắn cÅ©ng không biết Hoà ng Bắc Thiên Ä‘i đâu. Nà ng thất vá»ng nói: “Oh, cảm Æ¡nâ€- Nói xoay ngÆ°á»i Ä‘i.
Thiếu Cá»u Ä‘i, Hoà ng Bắc Thiên cÅ©ng không còn gặp, tháºt không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Hoà ng Bắc Thiên Ä‘i đâu, muốn là m gì, Hữu Hi hoà n toà n Ä‘oán không ra, cÅ©ng không muốn biết, tâm tá»± phức tạp Ä‘i vá».
Vừa Ä‘i vừa nghÄ©, đáy lòng vừa phiá»n loạn vừa cảm thấy mất mát, vô tình ngẩng đầu lên, ánh mắt Hữu Hi khẽ sáng lên. Bóng ngÆ°á»i nà ng vừa thấy hình nhÆ° là Dạ Lan, nà ng ta hoảng hốt bối rối quẹo và o ngõ nhá».
Nà ng ta không phải bệnh rất nặng, nằm liệt giÆ°á»ng sao, sao lại còn đủ sức để ra đây? Hữu Hi cau mà y, trong lòng nghi hoặc, quyết định Ä‘i theo Dạ Lan.
Nà ng trốn sau tÆ°á»ng, thò đầu ra, nhìn thấy Dạ Lan Ä‘i và o má»™t căn nhà nhá», trong lòng có rất nhiá»u hoà i nghi, nà ng muốn là m cho rõ nên vá»™i và ng theo sát rồi Ä‘i và o.
Thân thể nhÆ° con mèo nhá», lặng lẽ đứng má»™t bên phòng, khẩn trÆ°Æ¡ng ngồi xổm trÆ°á»›c cá»a sổ cách đó không xa, ngừng thở nghe bên trong nói.
Nà ng ta cùng má»™t nam nhân nói chuyện, nghe giá»ng nói hẳn là còn rất trẻ tuổi, nhÆ°ng khẩu khà tháºt hung tợn, đồng thá»i giá»ng nói không lÆ°u loát.
Dạ Lan thì xao Ä‘á»™ng cùng bất an, Hữu Hi chỉ nghe được đứt quãng Dạ Lan cùng nam nhân đó nói chuyện, trong lòng không khá»i bất an, trái tim Ä‘iên cuồng Ä‘áºp mạnh, tá»± nhủ bản thân, nhất định phải cẩn tháºn, không thể bá»n há» phát hiện.
Lui và o trong góc, Hữu Hi cố gắng không sợ hãi, sau má»™t hồi, rốt cuá»™c cÅ©ng nói xong, cảnh cá»a mở ra, Hữu Hi vá»™i và ng lui vá» sau, che Ä‘i thân thể mình, ngừng thở, tay che miệng lại, sợ bản thân phát ra tiếng Ä‘á»™ng.
Dạ Lan từ trong phòng Ä‘i ra, nhìn quanh khắp nÆ¡i rồi nhanh chóng rá»i Ä‘i, tiếp theo là má»™t nam nhân Ä‘i ra khá»i phòng, hắn cÅ©ng nhÆ° váºy nhìn chung quanh rồi bá» Ä‘i ngay.
Sau khi hai ngươi bỠđi, Hữu Hi lúc nà y mới thở lại, co quắp tê liệt ngồi dưới đất, Dạ Lan quả nhiên không đơn giản.
Trở vá» vÆ°Æ¡ng phủ, Hữu Hi cố gắng là m cho bản thân tá» ra bình thÆ°á»ng, trên mặt vẫn mang chút Ä‘au thÆ°Æ¡ng, đôi mắt nồng Ä‘áºm sá»± Ä‘au khổ.
Nà ng không quay vá» phòng mình ngay, sau khi xem xét kÄ©, hÆ°á»›ng Ä‘i tá»›i Thản Nhiên cÆ°, cá»a mở sẵn, nà ng không cần gõ trá»±c tiếp Ä‘i và o.
Lúc nà y Thản Nhiên cÆ° trà n ngáºp sá»± vui sÆ°á»›ng hân hoan. Äi và o trong tẩm, trong phòng toà n là lá»… váºt dà nh cho há»—n sá»±, Hữu Hi không nhịn được nhá»› tá»›i hôn lá»… của nà ng cùng Hoà ng Bắc Thiên. CÅ©ng từng náo nhiệt nhÆ° váºy, không khà cÅ©ng vui mừng, giá y mà u hồng, tiếng pháo vang lên, hôn lá»… khó quên, rất ngá»t ngà o nhÆ°ng lại ngắn ngủi, trong lòng giá» chỉ còn mất mát.
“Muá»™i muá»™i, tháºt sá»± là có lòng… sao lại đứng đó nhìn thôi?â€- Dạ Lan nằm trên giÆ°á»ng, sắc mặt tái nhợt, nhìn Hữu Hi đến mỉm cÆ°á»i nói.
Hữu Hi định thần lại, má»›i vừa rồi ở trên Ä‘Æ°á»ng còn rất tỉnh táo, lúc nà y nằm trên giÆ°á»ng lại tá» ra nhÆ° ngÆ°á»i chết, cúi đầu nói: “Äại hôn của tá»· tá»·, muá»™i muá»™i ruá»™t dÄ© nhiên đến xem, chúc mừng má»™t tiếngâ€- Hữu Hi vừa nói vừa nhìn thấn sắc Dạ Lan, tiếp tục nói: “Khà sắc của tá»· tá»· hôm nay hình nhÆ° có khá hÆ¡n, tháºt sá»± là hợp vá»›i câu ngÆ°á»i có chuyện vui thì tinh thần cÅ©ng sảng khoáiâ€
Dạ Lan thở dà i má»™t tiếng, sâu kÃn nói: “Hạnh phúc vốn ngắn ngủi, giống nhÆ° muá»™i cùng Hoà ng Bắc Thiên, yêu nhau thì sao, cúi cùng âm dÆ°Æ¡ng cách biệt, giữ được những thứ trÆ°á»›c mắt má»›i là quan trá»ng nhất, có thể trÆ°á»›c khi chết trở thà nh thê tá» của vÆ°Æ¡ng gia, hạnh phúc dù ngắn ngủi nhÆ°ng cÅ©ng không ham gì hÆ¡nâ€
Sắc mặt Dạ Lan có chút ảm đạm: “Hạnh phúc nhÆ° thế, cÅ©ng không thể lâu dà i, nhÆ°ng thế cÅ©ng tốt, muá»™i muá»™i nói xem có đúng không?â€
“Phải, hạnh phúc có được là tốt rồi, dù hạnh phúc mất Ä‘i nhÆ°ng vẫn còn có thể nhá»› lại đượcâ€- Hữu Hi Ä‘au Ä‘á»›n cÆ°á»i, nhÆ°ng lại nói: “Nói không chừng sau hỉ sá»± nà y, thân thể tá»· tá»· lại tốt lên, hạnh phúc cÅ©ng lâu dà iâ€
“Äa tạ muá»™i muá»™i an ủiâ€- Dạ Lan Æ°u nhã mỉm cÆ°á»i: “Thân thể nà y sợ rằng không thể khá»e lại đượcâ€
Hữu HI nhÆ° nhá»› lại gì đó, cô Ä‘Æ¡n nói: “Tá»· tá»· còn chÆ°a nói cho muá»™i biết, trÆ°á»›c đây chúng ta đến từ đâu? Dù không có cha mẹ, nhÆ°ng cÅ©ng có cố hÆ°Æ¡ng đúng không?â€
“Muá»™i muá»™i sao lại Ä‘á»™t nhiên há»i chuyện nà y.
“Muá»™i chỉ muốn biết truyện trÆ°á»›c kia vá» bản thân, không biết quá khứ, sống luôn bất an sợ hại, trong đầu luôn thoáng ẩn thoáng hiện má»™t Ä‘oạn kà ức ngắn, hình nhÆ° có liên quan đến XÃch Nguyệt quốc, tá»· tá»·, chúng ta cùng XÃch Nguyệt quốc có quan hệ sao? Cảm giác nÆ¡i đó rất quen thuá»™câ€- Hữu Hi vẻ mặt áo não, khóe mắt khẽ lÆ¡ đãng đảo qua dung nhan Dạ Lan, nhìn sắc mặt nà ng ta tái nhợt..
Dạ Lan hiện lên chút sợ hãi, ngồi thẳng dáºy, giá»ng nói bất an há»i: “Muá»™i muá»™i… muá»™i nhá»› lại gì sao?â€
Hữu Hi nhÃu mà y, buông tay: “Không có, chỉ là trong đầu Ä‘á»™t nhiên hiện ra, nên thuáºn miệng há»i, nếu tá»· tá»· không biết, quên Ä‘i, tá»· tá»· nghỉ ngÆ¡i ta không là m phiá»n nữaâ€
Hữu Hi nói xong, xoay ngÆ°á»i Ä‘i.
Sắc mặt Dạ Lan trở nên âm trầm bất an, tay gắt gao giữ lấy vải giÆ°á»ng, vẻ mặt âm tà n.
Hữu Hi trở vá» Di Tâm CÆ°, chìm trong suy nghÄ© bản thân, không chú ‎ ở phái trÆ°á»›c có bóng ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i tá»›i có vẻ rất lo lắng, nà ng cứ nhÆ° váºy thẳng tắp đụng và o ngá»±c ngÆ°á»i đó.
“Nà ng.. Ä‘i đâu?â€- Hắn bất an há»i, ánh mắt lo lắng, tay nắm chặt bả vao nà ng, cÅ©ng không muốn là m Ä‘au nà ng.
Hữu Hi bá» qua sá»± quan tâm của hắn, lạnh lùng nói: “Ta … Ä‘i chúc mừng tá»· tá»· thà nh hôn, VÆ°Æ¡ng gia yên tâm, Bắc Thiên dù chết rồi, nhÆ°ng ngÆ°á»i nhà của hắn vẫn nằm trong tay vÆ°Æ¡ng gia, ta sẽ không Ä‘Ã o tẩu đâu!â€
“Nà ng…!â€- Hắn rõ rà ng không phải ‎ ý nà y, hắn chỉ lo lắng nà ng, tại sao, nà ng lại nói nhÆ° váºy, là m cho hắn khó chịu. Hắn chẳng qua muốn mượn cái đó để giữ nà ng lại, hắn biết cách đó không đúng, nhÆ°ng hắn không còn nghÄ© ra cách khác để giữ nà ng lại.
“Tá»· tá»· Ä‘ang chá» VÆ°Æ¡ng gia, ta vá» phòng trÆ°á»›c đâyâ€- Hữu Hi hất tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, không chút do dá»± rá»i Ä‘i.
Lăng Khiếu Dương thì ảo não thương tâm, hung hăng phất tay, không cam lòng đi tới chỗ Dạ Lan.
Hữu Hi trở vỠDi Tâm Cư, để bản thân bình tĩnh lại, sau đó nhớ lại những gì hôm nay mình đã nghe tự suy nghĩ xem nên là m gì?
Nằm trên giÆ°á»ng, nghÄ© mãi cuối cùng mÆ¡ mà ng ngủ Ä‘i, cÆ¡m trÆ°a cÅ©ng không ăn. Äêm buông xuống, Hữu Hi cảm giác có ngÆ°á»i gá»i nà ng.
Hai mắt mơ mơ mà ng mà ng nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Lăng Khiếu Dương, cau mà y, đầu hơi choáng váng.
“Ngủ suốt ná»a ngà y, cÆ¡m trÆ°a cÅ©ng không ăn, trong bụng nà ng còn có đứa trẻ, là m sao chịu nổi, ngồi dáºy ăn cÆ¡m tốiâ€
Hắn quả tháºt có lòng tốt nhÆ° váºy sao.
Hữu Hi ngồi dáºy, vá»— vá»— trán: “Ta ngủ lâu váºy sao?â€
“Sao váºy, không thoải mái sao?â€- Hắn lo lắng há»i.
Hữu Hi lắc đầu: “Ngủ lâu quá nên đầu hÆ¡i mÆ¡ hồâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng dáºy Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c thau nÆ°á»›c nóng sá»›m đã chuẩn bị, dùng khăn tay nhúng và o, Ä‘i tá»›i bên cạnh Hữu Hi, muốn giúp nà ng lau mặt,, NHÆ°ng Hữu Hi ngăn lại: “Äể taâ€- Vừa nói, vừa cấm lấy khăn từ tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, xoa xoa mặt, quả tháºt đã thanh tỉnh má»™t Ãt.
XUống giÆ°á»ng, hắn muốn dìu nà ng, lại bị nà ng thản nhiên tránh ra, ngồi trÆ°á»›c bà n: “VÆ°Æ¡ng gia muốn cùng ăn sao?â€
Vẻ mặt Lăng Khiếu Dương vừa đau khổ vừa mất mát, âm thầm ngồi đối diện Hữu Hi.
Hữu Hi cúi đầu ăn cÆ¡m. Từ lúc mang thai, khẩu vị trở nên cổ quái, những thứ thÃch ăn trÆ°á»›c kia bây giá» không thÃch nữa.
Lăng Khiếu Dương cũng thấy nà ng thay đổi, nên luôn phân phó đầu bếp là m đủ loại thức ăn để trên bà n.
Hắn đặt Ä‘Ä©a rau trÆ°á»›c mặt nà ng, giúp nà ng gắp thức ăn, những thứ nà ng ăn xong hắn Ä‘á»u nhá»› kỹ. Hữu Hi ăn má»™t Ãt, ăn không nhiá»u lắm, rồi để bát xuống.
“Sao lại không ăn nữaâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cau mà y, muốn nà ng ăn nhiá»u má»™t chút, nà ng ăn Ãt quá.
Hữu Hi giương mắt nhìn Lăng Khiếu Dương, cắn môi, do dự.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn Ä‘á»™ng tác cắn môi của nà ng, chỉ biết nà ng muốn nói gì đó, liá»n buông Ä‘Å©a xuống, nhÃu mà y há»i: “Có cái gì thì nói Ä‘iâ€
Hữu Hi do dá»± lại do dá»±. cuối cùng lấy hết dÅ©ng khÃ, lá»›n tiếng nói: “Ta muốn ngÆ°Æ¡i lấy ta là m vÆ°Æ¡ng phiâ€- trong mắt hiện lên chút âm mÆ°u
|
26-05-2013, 07:43 AM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Nghe lá»i Hữu Hi nói xong, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i, có cao hứng mừng rỡ, có chút kÃch Ä‘á»™ng giữ lấy tay Hữu Hi: “Lá»i nà ng nói là tháºt sao? Là tháºt?â€
“Phảiâ€- Hữu Hi gáºt đầu, nhÆ°ng lại rút tay mình ra khá»i tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng Khiếu Dương mừng rỡ như điên, tay giữ lấy, trong lòng sung sướng, nà ng nói, nà ng muốn là m vương phi của hắn.
Có phải nà ng đã có cảm giác vá»›i hắn? Không còn chán ghét nữa? Nhất định là nhÆ° váºy, nếu không nà ng sẽ không nói thế.
Hắn kÃch Ä‘á»™ng nói không nên lá»i, chỉ dùng phượng nhãn hẹp dà i si ngốc nhìn Hữu HI.
Hắn chỠnà ng đáp ứng là m Vương phi của hắn, nhưng nà ng vẫn chán ghét hắn, không chịu cùng hắn nói chuyện, bây giỠnà ng đáp ứng rồi, đáp ứng rồi.
Chỉ cần nà ng đồng ý, hắn có thể lấy nà ng là m vợ, nà ng sẽ là tân nÆ°Æ¡ng của hắn, hai ngÆ°á»i sẽ thà nh vợ chồng chÃnh thức. Nà ng sẽ là NghÄ©a VÆ°Æ¡ng phi, là ngÆ°á»i phụ nữ của hắn cả Ä‘á»i, không ai có thể cÆ°á»›p Ä‘i thê tá» của hắn.
NghÄ© tá»›i đó hắn đứng dáºy, vì kÃch Ä‘á»™ng mà chiếc ghế bị ngã ra sau nằm trên mặt đất, dồn dáºp Ä‘i tá»›i bên cạnh Hữu Hi, kéo lấy tay Hữu Hi, hai ngÆ°á»i đứng đối mặt.
Há»®u Hi nhìn thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mừng rỡ nhÆ° Ä‘iên, nà ng không thể nói nên lá»i, không ngá» phản ứng của hắn mạnh mẽ nhÆ° váºy!!
Hắn lá»›n tiếng cÆ°á»i, cánh tay dà i duá»—i ra ôm lấy thắt lÆ°ng, Ä‘em nà ng ôm và o lòng. Hắn cÆ°á»i to, đẩy sảng khóai, thanh thúy, cánh tay dùng sức ôm lấy nà ng xoay qua xoay lại.
Hai ngÆ°á»i ở cùng nhau, cùng ở trên thế giá»›i nà y, hắn có nà ng, nà ng cÅ©ng có hắn, có nà ng, có hắn, trái tim bay cao, thoải mái cÆ°á»i to.
Mặc kệ Hữu Hi tại sao lại có yêu cầu nà y, hắn không tá»± chủ cao hứng hẳn lên, cho dù nà ng vì muốn cấp cho đứa trẻ trong bụng má»™t danh pháºn, địa vị, hắn cÅ©ng cao hứng.
Ãt nhất có thể chứng minh, nà ng không chán ghét hắn, vui, tháºt sá»± rất vui, hắn không biết phải là m gì để biểu đạt sá»± vui sÆ°á»›ng nà y.
Thầm nghÄ© ôm lấy Hữu Hi, trong trá»i đất nà y chỉ có hai ngÆ°á»i tồn tại, hắn sẽ cho nà ng má»i thứ.
Niá»m vui của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng khiến nà ng cảm thấy mình rất tá»™i lá»—i, nà ng Ä‘Æ°a ra yêu cầu nà y vì có mục Ä‘Ãch.
Nhưng nhìn hắn cao hứng điên cuồng như thế, ôm nà ng giống như kẻ điên xoay chuyển qua lại khiến nà ng chóng mặt muốn ngất đi.
Trong lòng ngẩn ra, đánh và o tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, cau mà y hét lên: “Äể ta xuống, đầu ta choáng quá!!â€
Nà ng từ trÆ°á»›c tá»›i giá» Ä‘á»u không bị choáng, nhÆ°ng từ khi mang thai, vì nguyên nhân nà o đó, đầu rất dá»… bị váng vất. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngẩn ra, cuống quÃt thả Hữu Hi xuống, nhìn sắc mặt xấu hổ của nà ng, bất an nói: “Xin lá»—i, là ta nhất thá»i vui quá… nà ng có khá»e không, hà i tá» không sao chứ, ta…â€- Vì kÃch Ä‘á»™ng mà nói cÅ©ng không tuần tá»±.
“Không saoâ€
Hữu Hi nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng được niá»m vui bao phủ, đáy lòng rất khà chịu, cúi đầu ngồi xuống, không muốn tiếp tục nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt mừng rỡ đỡ.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thì vui vẻ nhÆ° má»™t đứa trẻ, kéo ghế khác lại gần, mÆ°á»i ngón tay Ä‘an và o nhau, ngồi đối diện Hữu Hi, nhìn nà ng cúi mặt xuống, nà ng sẽ trở thà nh thê tá» của hắn, mái tóc dà i sẽ vì hắn mà quấn lên, vì hắn mà xinh đẹp.
Nhưng mà .. lòng lại nhớ tới hình ảnh Dạ Lan, nhớ tới lúc nà ng đau khổ cầu khẩn.
Nà ng nói hắn không thể vô tình tuyệt tình, đúng thế, đúng váºy, hắn sao có thể vô tình nhÆ° váºy. Cuá»™c sống Dạ Lan còn được bao lâu. Hắn là m sao có thể ngay cả nguyện vá»ng cuối cùng của nà ng cÅ©ng không thá»±c hiện được.
NIá»m vui sÆ°á»›ng bá»—ng nhiên bị dáºp tắt.
TrÆ°á»›c kia, hắn muốn nà ng là m vÆ°Æ¡ng phi, nà ng không đồng ‎, bây giá» hắn đồng y’ lấy Dạ Lan, nà ng lại muốn là m vƯơng phi…. Tại sao, tại sao lại khiến hắn phải chá»n lá»±a khó khăn nhÆ° váºy, tại sao??!!!
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trong lòng Ä‘au khổ, mâu thuẫn giãy dụa, Ä‘au Ä‘á»›n nhắm đôi mắt phượng lại, tháºt lâu không lên tiếng
GÆ°Æ¡ng mặt tiá»n tụy của Dạ Lan cùng lá»i nói của Hữu Hi Ä‘an xen và o nhau hiện lên trong đầu hắn, trong lòng hắn, quay cuồng, hà nh hạ hắn.
Má»™t bên Dạ Lan, Ä‘au khổ bi thống trách hắn lạnh lùng vô tình, má»™t bên là ngÆ°á»i phụ nữ hắn muốn ở bên cả Ä‘á»i, ai cÅ©ng muốn gả cho hắn, nhÆ°ng hắn không cách nà o vui vẻ, nói, ngà y mai chúng ta thà nh thân.
Cách duy nhất có thể là m là tá»± phân thân thà nh hai ná»a, máu tÆ°Æ¡i đầm đìa. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘au khổ trầm mặc, Hữu Hi ngẩng đầu nhìn hắn, nà ng cÅ©ng bị vẻ mặt đáng thÆ°Æ¡ng của hắn là m cho Ä‘au Ä‘á»›n.
Cắn môi, Hữu Hi hạ giá»ng nói: “Ta chá» ngÆ°Æ¡i hai ngà y, cho ta câu trả lá»i thuyết phục, ta ăn no rồi.. muốn nghỉ ngÆ¡iâ€- Không dám nhìn thẳng mặt hắn.
“Hai ngà yâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thì thà o lặp lại lá»i Hữu Hi nói, thần sắc Ä‘au khổ, hai mắt bi thÆ°Æ¡ng, mÆ¡ mà ng nhìn Hữu Hi..
“Phải, hai ngà y, ngÆ°Æ¡i suy nghÄ© kÄ© rồi nói ta biếtâ€- Hữu Hi lá»›n tiếng trả lá»i, cÅ©ng biết bản thân vì sao phải lá»›n giá»ng nhÆ° thế, nà ng Ä‘ang che dấu gì sao?â€
“Hảo, hai ngà y…. Hai ngà yâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng dáºy, thất hồn lạc phách Ä‘i ra ngoà i.
Hai ngà y tháºt sá»± có thể Ä‘Æ°a ra quyết định sao, thá»i gian hai ngà y, nhÆ°ng lại quan trá»ng vá»›i hắn bình tÄ©nh lá»±a chá»n thê tá» cả Ä‘á»i sao?
Rất khó, rất khó.
Thản nhiên cư.
Dạ Lan uống bát thuốc nha hoà n mang tá»›i, giÆ°Æ¡ng mắt há»i nha hoà n: “VÆ°Æ¡ng gia có phải Ä‘i tá»›i chá»— Hủy phu nhân rồi không?â€
“Äúng váºy thÆ°a phu nhânâ€- Nha hoà n hạ giá»ng đáp. “Phu nhân đừng lo lắng, VÆ°Æ¡ng gia láºp tức lại đây ngay thôiâ€
“chuyện ta nhá» ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i còn nhá»› chứâ€- Ả nha hoà n nà y khiến nà ng tốt không Ãt ngân lượngâ€
“Việc phu nhân phân phó, nô tỳ sao dám không khi ghi nhá»›, nhÆ°ng những Ä‘iá»u nô tỳ nghe thấy, không dám nói ra… sợ ngÆ°á»i… sợ ngÆ°á»i..â€
Nha hoà n lắp bắp nói không nên lá»i, rõ rà ng lo lắng Dạ Lan nghe xong sẽ kÃch Ä‘á»™ng mà phát bệnh.
Dạ Lan nhìn nha hoà n tá»±a hồ có việc lừa mình, bá»±c mình quát: “Có chuyện gì thì nói cho chÃnh xác không được giấu diếmâ€
Nha hoà n do dá»±, lát sau má»›i Ä‘ap: “Nô tì ở bên ngoà i nghe thấy, Hủy Phu nhân nói muốn vÆ°Æ¡ng gia lấy nà ng là m vợâ€
“Cái gì!â€- Dạ Lan cả kinh, chén thuốc trong tay rÆ¡i xuống Keng má»™t tiếng, lăn từ trên giÆ°á»ng xuống đất nát bấy: “VÆ°Æ¡ng gia đáp ứng sao?â€
Nha hoà n vá»™i dùng ống tay áo lau sạch vết thuốc trên giÆ°á»ng, nói: “Phu nhân đừng kÃch Ä‘á»™ng, VÆ°Æ¡ng gia nếu đã đáp ứng ngÆ°á»i rồi thì sẽ không nuốt lá»i, chỉ là Hủy phu nhân cho VÆ°Æ¡ng gia hai ngà y để suy nghÄ©â€
Lãnh Dạ Hủy, ngÆ°Æ¡i muốn là m gì, ngÆ°Æ¡i không phải háºn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng sao, tại sao, bây giá» lại muốn tranh Ä‘oạt?.
Gương mặt tái nhợt của Dạ Lan trở nên nghiêm nghị, bảo nha hoà n ra ngoà i, một mình lo lắng. Nà ng nhìn thấy được tấm lòng của Lăng Khiếu Dương đối với Dạ Hủy.
Nhìn vÆ°á»n hoa mai mà Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đã cẩn tháºn chuẩn bị cho Lãnh Dạ Hủy, sá»± quan tâm, những việc là m của hắn chỉ Ä‘Æ¡n giản muốn lấy lòng Dạ Hủy.
Dù trÆ°á»›c kia hai ngÆ°á»i yêu nhau, hắn cÅ©ng chÆ°a từng hao tổn tâm sức nhÆ° váºy, chÆ°a từng che chở nà ng nhÆ° thế.
Lãnh Dạ Hủy cố tình muốn cùng nà ng tranh Ä‘oạt đúng không, nà ng vất vả biết bao má»›i có được lá»i hứa của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, đáp ứng lấy nà ng là m chÃnh thất, nà ng ta lại ở phÃa sau muốn phá hoại, muốn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lấy nà ng ta.
Nà ng ta cố tình tranh sủng hay là đã nhớ lại những chuyện trước kia? Không, Dạ Lan cảm thấy rất kinh hoà ng.
Dạ Lan nhá»› tá»›i Dạ Hủy từng Ä‘á» cáºp đến XÃch Nguyệt quốc, chẳng lẽ, nà ng ta mất trà nhá»› là giả sao? Hay nà ng ta tháºt sá»± nhá»› lại gì rồi? Nếu không sao lại Ä‘á»™t nhiên muốn là m VÆ°Æ¡ng phi của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Không, không được, nà ng không có phép có việc ngoà i ‎ muốn xảy ra, vị trà vương phi là của nà ng, Lăng Khiếu Dương là của nà ng, tất cả là của nà ng.
Lãnh dạ Hủy, ngươi trước kia đấu không lại ta, bây giỠcũng đừng nghĩ muốn.
Dáng vẻ Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mang theo Ä‘au khổ, bất thần, cô Ä‘Æ¡n từ Di Tâm CÆ° Ä‘i ra, cả ngÆ°á»i uể oải, gÆ°Æ¡ng mặt tuấn tú được ánh trăng cùng ánh sáng từ đèn lồng rá»i qua, có vẻ buồn bã.
BÆ°á»›c chân cháºm chạp, đứng trầm tÆ° trong vÆ°á»n hồi lâu má»›i tá»›i Thản Nhiên cÆ°, mặc dù rất khó chịu, nhÆ°ng cÅ©ng phải quan tâm đến tình trạng hiện giá» của Dạ Lan.
Lúc Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a, chân lại đứng yên, không dám nhìn thấy bá»™ dạng vui sÆ°á»›ng hay yếu á»›t đầy Ä‘au Ä‘á»›n của Dạ Lan.
Má»—i lần nà ng Ä‘au, trái tim hắn cÅ©ng cÅ©ng quặn Ä‘au, Ä‘au Ä‘á»›n xen lẫn áy nà y, hắn cuối cùng cÅ©ng bÆ°á»›c qua cá»a, Ä‘i và o gần trong viện.
TrÆ°á»›c hiên Thản Nhiên CÆ° có treo đèn lồng chiếu sáng nÆ¡i cá»a, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn thấy bóng ngÆ°á»i nho nhá» cuá»™n mình ngồi trÆ°á»›c.
“Dạ Lan, nà ng sao lại ngồi đây? Nha hoà n đâu, sao không chăm sóc chủ tá»â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘i nhanh vá» trÆ°á»›c, Ä‘em Dạ Lan đỡ lên, bá»±c mình quát tháo.
Nà ng cả ngÆ°á»i lạnh nhÆ° băng, hai mắt đẫm lệ mông lung, bà n tay nhá» bé lạnh ngắt ôm lấy hắn. “Thiếp sợ, thiếp không dám ngủ, sợ lúc tỉnh dáºy không nhìn thấy gì nữa.. sợ việc chà ng lấy ta là má»™ng, là giả… rất sợâ€
Trái tim Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thắt lại, vố vá»— lÆ°ng nà ng: “Äừng nghÄ© nữa, bên ngoà i lạnh lắm, và o thôiâ€
Dìu Dạ Lan và o phòng, để nà ng nằm trên giÆ°á»ng,
“Lăng, hôm nay đừng Ä‘i được không, ôm thiếp ngủ Ä‘iâ€- Dạ Lan giữ lấy thắt lÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, cầu khẩn. “Thiếp sợ,…. Cà ng ngà y ôm chà ng sẽ cà ng Ãt Ä‘i… thiếp sợ lắm., sợ mình chết Ä‘i…!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng do dá»± hồi lâu, lại gáºt đầu, cởi già y, nằm bên cạnh Dạ Lan, ôm nà ng.
NhÆ°ng trái tim sá»›m đã bay Ä‘i đâu đó. Dạ Lan cÅ©ng đầy tâm tÆ°. Trong phòng ánh nến dần dần tắt Ä‘i, bóng Ä‘en bao phủ, không ai thấy rõ mặt ai. Äồng giÆ°á»ng dị má»™ng chÃnh là nhÆ° thế.
Thá»i gian hai ngà y trôi qua rất nhanh, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘au khổ suốt thá»i gian đó, mâu thuẫn suốt hai ngà y, cÆ¡m ăn không vô, ngủ không được, bị hai phụ nữ hà nh hạ.
Sau khi lâm trÆ°á»ng, hắn Ä‘i tá»›i phòng Hữu Hi, nà ng má»›i vừa rá»i giÆ°á»ng, nha hoà n chÆ°a kịp giúp nà ng rá»a mặt chải tóc. Hắn lẳng lặng ngồi đó, nhìn mái tóc Ä‘en của nà ng được nha hoà n chải chuốt, dùng trâm gà i và o tóc.
Tóc dà i búi lên, nà ng vì hHoà ng Bắc Thiên mà búi lên hay là vì hắn, chắc chắn là vì Hoà ng Bắc Thiên. Nha hoà n giúp Hữu Hi là m xong liá»n Ä‘i truyá»n đồ ăn sáng, trong phòng chỉ còn lại Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng và Hữu Hi.
“NgÆ°Æ¡i có đáp án rồi sao?â€- Hữu Hi nhìn hình ảnh hắn qua gÆ°Æ¡ng, sau đó xoay lại há»i.
“Ta..â€- Hắn vẫn còn do dá»±, còn Ä‘ang phản kháng..
“Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i lấy nà ng, cÅ©ng tốt, cÅ©ng là má»™t quyết định, cả Ä‘á»i ta chỉ có má»™t lần, bá» lỡ, chÃnh là bá» lỡâ€
“Tại saoâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thốt lên há»i.
“Không tại sao cả, ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i, đồng y’ hay không đồng y’â€- Hữu Hi nói, không mang theo bất cứ cảm xúc gì, bình thản nói nhÆ° Ä‘ang bà n vá» chuyện thá»i tiết.
“Nà ng biết lòng ta, ta từng nói, ta muốn nà ng là m VÆ°Æ¡ng phiâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘au lòng. “NhÆ°ng… bây giá», Dạ Lan, nà ng sắp chết rồi, ta chỉ giúp nà ng ấy hoà n thà nh tâm nguyện cÅ©ng khó nhÆ° váºy sao?â€
Trong lòng Hữu Hi có chút không Ä‘Ã nh lòng, nhÆ°ng nà ng không thể má»m lòng: “Thá»i gian hai ngà y đã hết, nếu nhÆ° suy nghÄ© ngÆ°Æ¡i không đổi, nhÆ° váºy, coi nhÆ° ta chÆ°a nói qua, dù sao vì ngÆ°á»i nhà Hoà ng Bắc Thiên, ta cÅ©ng không thể rá»i khá»i VÆ°Æ¡ng phủ, giao dịch giữa chúng ta vẫn tồn tại..â€- Trừ khi nà ng chứng minh được má»™t Ä‘iá»u…
Giao dịch, hắn bây giá» không muốn nghe nhất chÃnh là hai chữ nà y, nhÆ°ng mà … Dạ Lan? Hắn là m sao có thể tà n nhẫn vá»›i Dạ Lan, là m nà ng ôm háºn mà chết, mà động phòng hoa chúc má»™t mình?
“NHÆ° váºy.. sau nà y.. chúng ta vẫn là giao dịch nhÆ° trÆ°á»›c kia, ta sẽ chiếu cố nà ng và con, cho đến khi ta chếtâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói xong, không cách nà o đối mặt Hữu Hi, xoay ngÆ°á»i vá»™i và ng rá»i Ä‘i.
Hữu Hi thở dà i, nhìn theo bóng lưng hắn, không nói gì nữa.
Ngà y thà nh hôn cÅ©ng tá»›i, VÆ°Æ¡ng phủ giăng đèn kết hoa, vui sÆ°á»›ng hân hoan trÆ°á»›c việc thà nh hôn, Ä‘iá»u Dạ Lan mong đợi cÅ©ng tá»›i.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cuối cùng cÅ©ng chá»n nà ng, mà thái Ä‘á»™ của Hữu Hi là m nhÆ° ngồi trên lá»a. Theo nà ngg biết, Hữu Hi trÆ°á»›c đây từng bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hà nh hạ, nà ng ta sẽ không cùng nà ng tranh sủng, lại cà ng không Ä‘Æ°a ra yêu cầu muốn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lấy nà ng ta, trừ khi nà ng ta nhá»› lại chuyện trÆ°á»›c đây.
CHỉ là , nà ng không biết, muội muội nà y của nà ng lại có thể đâm sau lưng như thế. Nà ng tự nhủ phải nhẫn nhịn, trước hoà n thà nh hôn sự rồi hãy đối phó với muội muội nà y.
NghÄ©a Hà n Lâu sau khi bị thiêu hủy cÅ©ng đã tu bổ xong, bố trà thà nh hỉ Ä‘Æ°á»ng, tiệc rượu má»i khách quy’, nhÆ°ng cÅ©ng tÃnh không mất mạnh.
NgÆ°á»i chủ trì hô lá»›n bái thiên, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mặc đồ chú rể giả bá»™ nắm lấy dây tÆ¡ tằm hồng, đầu bên kia do Dạ Lan cầm, bái thiên địa.
Các vị khách chỉ biết chúc phúc, vá»— tay, ngÆ°á»i chủ trì cất tiếng lá»… đã hoà n, Ä‘Æ°a và o Ä‘á»™ng phòng. Là m cho hỉ Ä‘Æ°á»ng cà ng náo nhiệt, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm lấy Dạ Lan Ä‘i và o tẩm, trong hỉ Ä‘Æ°á»ng chỉ còn lại bóng của Hữu Hi.
CÅ©ng bởi vì sợ tức cảnh thÆ°Æ¡ng tâm, nà ng má»™t mình ở NghÄ©a Hằng Lâu, giúp Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng là m tháºt nhiá»u hoa hồng theo yêu cầu của hắn.
Không biết từ bao giá», nà ng là m được nhiá»u hoa nhÆ° thế, nà ng Ä‘em từng bông hoa hồng để xuất cất và o trong tay áo rá»™ng thùng thình.
Bên ngoà i náo nhiệt vui vẻ, trong lòng nà ng lại nhớ tới lúc nà ng thà nh thân cùng Hoà ng Bắc Thiên, hắn ngồi xe lăn, chở nà ng, đi tới Bắc Vương phủ.
Sung sướng hạnh phúc biết bao.
NHÆ°ng bây giá» hắn ở đâu? Má»™t chút tin tức cÅ©ng không có, Hữu Hi vừa lo vừa thất lạc lõng, cà ng nhá»› thÆ°Æ¡ng nhiá»u hÆ¡n, nÆ°á»›c mắt không kiá»m được rÆ¡i xuống.
Bắc Thiên, chà ng ở đâu, sao lại bá» mặc ta, không há»i han.
Bóng đêm kéo tá»›i, không biết từ lúc nà o, VÆ°Æ¡ng phủ lại trở nên yên tÄ©nh, Hữu Hi cứ nhÆ° váºy ngẩn ngÆ¡ ngồi trong NghÄ©a Hằng lâu bên cạnh cái bà n nà ng thÆ°á»ng xuyên cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng dùng bữa.
Hữu Hi ngạc nhiên khi nghe âm thanh rất nhá» trên nóc nhà , tay nà ng khẩn trÆ°Æ¡ng nắm lại. Cá»a má»a ra, phát ra tiếng Ä‘á»™ng nhá», má»™t bóng ngÆ°á»i hiện lên Ä‘i và o.
Hữu Hi đứng dáºy, kinh hô: “NgÆ°á»i nà oâ€- Vừa hô xong, có bóng ngÆ°á»i thân thủ nhanh nhạy Ä‘iểm và o ngá»±c nà ng.
Nà ng mất đi tri giác.
Nam nhân che mặt đỡ lấy Hữu Hi khiêng lên vai, chạy ra ngoà i, thân ảnh trong đêm giẫm lên trên đất chạy đi. Những bông hoa hồng từ trong tay áo Hữu Hi, không tiếng động rơi xuống…
|
26-05-2013, 07:44 AM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Äêm Ä‘á»™ng phòng hoa chúc, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng say bà tỉ, tùy y’ để Dạ Lan la hét cÅ©ng không tỉnh lại. Mặc kệ là say tháºt hay mượn rượu để vá» say, hắn bây giá» cÅ©ng không muốn tỉnh lại, không muốn đối mặt vá»›i Dạ Lan.
Trái tim đang khóc, rất thống khổ..
Khách khứa sá»›m đã vá» hết, náo nhiệt cÅ©ng không còn, trong vÆ°Æ¡ng phủ lại trở nên yên tÄ©nh, cái tÄ©nh nà y lại khiến ngÆ°á»i ta có chút không quen.
Dạ Lan nhìn Lăng Khiếu Dương say khướt như thế, đà nh dùng khăn tay thấm ướt lau mặt giúp hắn, rồi vì hắn cởi già y, ngồi bên cạnh nhìn tuấn nhan của hắn.
Bà n tay chất chứa sá»± yêu thÆ°Æ¡ng mÆ¡n trá»›n mi mắt rồi khóe môi của hắn, cuối ngÆ°á»i xuống, hôn lên môi hắn tháºt êm ái. Xem ra nà ng đã được Ä‘á»n bù xứng đáng, nà ng bây giá» là NghÄ©a VƯơng phi, cùng nam nhân mình yêu ở bên cạnh, còn Dạ Hủy, vÄ©nh viá»…n cÅ©ng đừng nghÄ© đến chuyện đấu cùng nà ng, nghÄ© tá»›i thắng lợi đạt được. nà ng mỉm cÆ°á»i, lòng đầy vui sÆ°á»›ng nằm bên ngÆ°á»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. Ở trong lòng hắn tìm kiếm chút cảm giác ấm áp và an toà n.
NhÆ°ng sao lồng ngá»±c của hắn giống nhÆ° bị ai khác chiếm lấy, dù nà ng có dá»±a gần và o cỡ nà o Ä‘á»u có cảm giác tháºt xa xôi.
Dạ Lan cảm thấy tháºt phiá»n muá»™n và thÆ°Æ¡ng cảm, lại từ trong lòng hắn rút ra, cánh tay quà ng ngay thắt lÆ°ng hắn. Tá»±a hố Ä‘ang tìm kiếm lại cảm giác yêu nồng nhiệt của trÆ°á»›c kia. NHÆ°ng, dÆ°á»ng nhÆ° không thể tìm thấy gì hết.
Cảm giác bất lá»±c khiến nà ng bi thÆ°Æ¡ng, nhắm mắt lại, buá»™c bản thân không nghÄ© nữa. Dạ Hủy đã chết, hắn sẽ quên nà ng ta, trái tim hắn sẽ trở vá».
Nếu nà ng chết Ä‘i, mà Lăng lại quên nà ng nhÆ° váºy Dạ Hủy chết Ä‘i hắn cÅ©ng có thể quên Dạ Hủy.
Äêm Khuya trầm đến đáng sợ…
Hữu HI bị Ä‘Æ°a và o má»™t khoảng sân, nà ng rÆ¡ mắt nhìn mình bị Ä‘Æ°a đến nÆ¡i xa lạ, ngay cả cÆ¡ há»™i kêu to cÅ©ng không có. Là bị Ä‘iểm huyệt, nếu nhÆ° có thể sống sót ra ngoà i, nà ng nhất định phải há»c môn võ nà y.
Nam nhân đá văng cá»a phòng, rất nhanh Ä‘i và o trong, xuyên qua ngoại thất Ä‘i và o trong tẩm, đứng trÆ°á»›c má»™t ngăn tủ gá»— mà u xám, hắn nhấc chân đá mạnh, âm thanh “xôn xao†vang lên, má»™t cánh cá»a mở ra.
Là máºt thất, Hữu Hi kinh hãi giáºt mình, bản thân bị mang và o trong, trong lòng không biết Ä‘ang suy nghÄ©, cái nà y gá»i là máºt thất có phải không?
Nam nhân khiên nà ng trở và o, cá»a máºt thất tá»± Ä‘á»™ng khép lại, hắn thô lá»— quăng Hữu Hi xuống đất. Hữu HI cả ngÆ°á»i nhÆ° tê dại, không thấy gÆ°Æ¡ng mặt của nam nhân, hắn Ä‘i tá»›i góc xa kia uống má»™t chén nÆ°á»›c.
Tiếng nÆ°á»›c òng á»c vang lên, hắn Ä‘em chén buông xuống, thô lá»— nói’: “Muốn sống thì hợp tác, nếu không đừng trách đại gia Ä‘ao hạ vô tìnhâ€
Hắn vừa mở miệng nói, Hữu Hi liá»n biết, hắn không phải là nam nhân đã từng cùng Dạ Lan nói chuyện. Hữu Hi muốn quay lại nhìn xem hắc y nhân là ai, nhÆ°ng thân thể không tà i nà o dịch chuyển được, cứ nhÆ° váºy cứng ngắc ngồi đó.
Tiếng bÆ°á»›c chân của ngÆ°á»i lạ vang lên phÃa sau nà ng, Ä‘i tá»›i gần. Tiếng bÆ°á»›c chân dừng lại, Hữu Hi cảm thấy nam nhân Ä‘ang đứng trÆ°á»›c nà ng. Nà ng giÆ°Æ¡ng mắt nhìn, gÆ°Æ¡ng mặt hoà n toà n xa lại.
Hữu HI thầm há»i, hắn là ai váºy.
Hắn cau mà y, giá»ng nói thô to: “NgÆ°Æ¡i chÃnh là Lãnh Dạ Hủyâ€
Bá»n há» chẳng lẽ là kẻ giết ngÆ°á»i? Hữu Hi trong lòng lo lắng thầm nghÄ©. Muốn nói, muốn trả lá»i nhÆ°ng bị Ä‘iểm huyết rồi thì chỉ nhÆ° ngÆ°á»i câm Ä‘iếc.
Hắn không cần câu trả lá»i của nà ng, khóe môi co lại, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng và o mắt nà ng. Sau đó, tay Ä‘iểm và o ngÆ°á»i nà ng, kéo ghế ngồi đối diện.
“NgÆ°Æ¡i có phải rất muốn biết ta tá»›i tìm ngÆ°á»i là m gì đúng không? Äừng gấp, ta sẽ từ từ nói cho ngÆ°Æ¡i biết, còn ngÆ°Æ¡i chỉ cần trả lá»i là được, nếu không, ta sẽ không cẩn tháºn là m ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế sẽ rất tệâ€
Ngá»±c Hữu Hi tê Ä‘au má»™t chút, mở miệng nói: “NgÆ°Æ¡i là ai, tại sao bắt ta, ngÆ°Æ¡i muốn biết cái gì?â€
Nà ng lạnh lùng há»i, ánh mắt không chút khiếp sợ, ngược lại còn nhìn thẳng hắn.
NgÆ°á»i kia cÅ©ng không nổi giáºn, ngược lại còn âm hiểm cÆ°á»i nói: “Lá gan cÅ©ng rất lá»›n, bản thân ta xem ra đã đánh giá thấp ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thông minh, chắc biết ta muốn cái gìâ€- Hắn cháºm rãi mà nói, dáng vẻ thong thả.
“Ta không biết thuáºt Ä‘á»c tâm, có gì thì nói thẳng raâ€- Hữu Hi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết hắn muốn gì.
“NgÆ°Æ¡i không biết cÅ©ng không sao, ta nói cho ngÆ°Æ¡i biếtâ€- Nam nhân đứng dáºy, hai mắt hÃp lại nhìn Hữu Hi: “Ta nghe nói trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i có địa đồ mà ai ai cÅ©ng muốn, nó có thể giúp trÆ°á»ng sinh bất lão, thống trị thiên hạ, ngÆ°Æ¡i có muốn nói cho ta biết, đồ ở đâu không, Ä‘em đồ giao cho ta, ta cho ngÆ°Æ¡i con Ä‘Æ°á»ng sốngâ€
Hữu Hi cÆ°á»i cÆ°á»i: “Nếu tháºt có nhÆ° váºy, thiên hạ đã trong tay ta, là m gì để cho ngÆ°Æ¡i là m cà n nhÆ° thế, những lá»i nà y chẳng qua Ä‘á»u là vô căn cứ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không ngu ngốc giống đám ngÆ°á»i đó mà nhẹ dạ cả tin chứ?â€
“Câm mồm, đứng vá»™i nói nhảmâ€- Sắc mặt hắn trở nên âm tà n, cau mà y nói: “NgÆ°Æ¡i không chịu nóiâ€
“Ta không biết gì cả, thì là m sao mà nóiâ€- Hữu Hi cao giá»ng vẻ mặt quáºt cÆ°á»ng.
“Rượu má»i không uống chỉ muốn uống rượu phạtâ€- Nam nhân giáºn dữ, tà n nhẫn lá»›n tiếng: “TrÆ°á»›c tiên ta chặt đứt tay ngÆ°Æ¡i xem ngÆ°Æ¡i có nói không?â€- Hắn vừa nói vừa rút kiếm nhãn mục chói sáng, vẻ mặt ác Ä‘á»™c.
“Äợi đãâ€- Hữu Hi đứng lên – “Muốn ta nói cÅ©ng không sao, nhÆ°ng ta muốn gặp má»™t ngÆ°á»i, nhìn thấy nà ng ta xong sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i tất cả.
“NgÆ°Æ¡i có tÆ° tách ra Ä‘iá»u kiện vá»›i ta sao? Ta nghÄ© ngÆ°Æ¡i nên hiểu rõ tình hình hiện tại của bản thânâ€- Giá»ng nói thâm hiểm không há» có chút kiên nhẫn.
Hữu Hi nhÃu mà y không sợ nói
“Ta biết rõ chứ, nhÆ°ng nếu nhÆ° không nhìn thấy nà ng ta, ngÆ°Æ¡i giết ta tất cả bà máºt ngÆ°Æ¡i muốn biết cÅ©ng không có, còn nếu chặt đứt chân tay, ta không muốn là m phế nhân mà sống, chết Ä‘i còn tốt hÆ¡n, ta lại cà ng không nói cho ngÆ°Æ¡i biếtâ€
NgÆ°á»i kia âm tà n nói: “Miệng lưỡi cứng cá»±a, ta Ä‘em xẻo má»™t miếng thịt của ngÆ°Æ¡i, xem ngÆ°Æ¡i nói hay khôngâ€
“Cần gì phải khiến máu tanh chảy raâ€- Hữu Hi cÆ°á»i nói, trong lòng có chút sợ hãi. “Ta chỉ muốn gặp Dạ Lan, chỉ cần nà ng ta tá»›i, ta sẽ nói vá»›i ngÆ°Æ¡i tất cả, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đâu tổn thất gìâ€
“NgÆ°Æ¡iâ€- Nam nhân chán nản nói. “Tại sao phải gặp nà ng ta, l‎y’ do là gì?â€
Xem ra hắn biết Dạ Lan, không sai, bá»n há» là cùng má»™t giuá»™t, Hữu Hi suy nghÄ© rồi đáp: “Bởi vì trong tay nà ng ta có ná»a tấm địa đồ!â€- Hữu Hi chẳng qua biạ chuyện không biết hắn có tin không. “NgÆ°Æ¡i Ä‘em nà ng đến, thì sẽ có ná»a tấm địa đồ, ná»a còn lại ta sẽ giao cho ngÆ°Æ¡i, hÆ¡n nữa còn nói cho ngÆ°Æ¡i biết huyá»n cÆ¡ bên trong, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải hứa không giết ta, ngÆ°Æ¡i không thất hứa chứ?â€
NgÆ°á»i kia hừ lạnh má»™t tiếng: “NgÆ°Æ¡i nghÄ© rằng ta sẽ tin ngÆ°Æ¡i!â€
“Tin hay không tùy ngÆ°Æ¡i, dù sao ta cÅ©ng bị bắt, chạy cÅ©ng không thoát, đến lúc đó tùy ngÆ°Æ¡i xá» trÃâ€
Hắn do dá»±, tay Ä‘iểm và o ngá»±c Hữu Hi, nà ng cảm thấy cả thân thể cứng Ä‘á», muốn nói cÅ©ng không phát ra tiếng, muốn Ä‘á»™ng cÅ©ng không thể di chuyển cÆ¡ thể.
Nam nhân trầm tÆ° chốc lát, má»›i nói: “Äừng có giỡn vá»›i ta, nếu không ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chết không dá»… chịu đâuâ€- Nam nhân nói xong, xoay ngÆ°á»i mở cá»a máºt thất, bá» Ä‘i.
Bên trong máºt thất, nà ng nhÆ° khóc gố đứng bất Ä‘á»™ng, trong lòng nghÄ© tá»›i hăn Ä‘i đâu, là đi tìm Dạ Lan hay Ä‘i xin chỉ thị của ai đó. Ngà y đó ở trong căn nhà kia, ngÆ°á»i cùng Dạ Lan nói chuyện là Vu Hà nh Quân, tại sao bây giá» kẻ xuất hiện không phải là hắn.
Hoặc hắn không muốn bại lá»™ thân pháºn, nên phái thân tÃn Ä‘i thay. Nếu nhÆ° nà ng tÃnh sai, hắn cùng xÃch nguyệt thái tá» không có quan hệ gì, nhÆ° váºy sinh mệnh của nà ng xem ra phải để ông trá»i định thoại.
Trá»i vẫn tối Ä‘en, Hữu Hi cÅ©ng không thể nhìn thấy ánh rạng đông.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tháºt sá»± say sao, không có, chẳng qua là trốn tránh, trá»i vừa tá» má» sáng, hắn phát hiện Dạ Lan ngủ thiếp Ä‘i, lúc nà y má»›i đứng dáºy, yên lặng rá»i khá»i NghÄ©a Hà n Lâu, chân không tá»± chủ được Ä‘i tá»›i Di Tâm CÆ°,.
Trong lòng hoà i Ä‘au khổ. Hắn cÆ°á»›i Dạ Lan, xem nhÆ° đã bá» qua cÆ¡ há»™i cùng ngÆ°á»i hắn yêu, Hữu Hi sẽ không cho hắn cÆ¡ há»™i nà o nữa.
Mặc kệ thế nà o, nà ng cÅ©ng ở bên cạnh hắn, hắn sẽ cho nà ng má»i thứ nà ng muốn. Äứa con trong bụng hắn cÅ©ng sẽ chăm sóc, dù trong lòng Ä‘au Ä‘á»›n đến táºn cùng. Có lẽ là yêu ai yêu cả Ä‘Æ°á»ng Ä‘i. Dù lòng Ä‘au nhÆ°ng không chán ghét cÅ©ng không phẫn pháºn.
ÄÆ°á»ng Ä‘i tá»›i DI Tâm CÆ° mông lung, yên tÄ©nh lạ thÆ°á»ng, ngay cả mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m mát má»i ngà y của Hữu Hi cÅ©ng nhạt nhòa. Trong lòng nghi ngá», Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i ná»™i tẩm, ánh mắt lo lắng nhìn lên giÆ°á»ng Hữu Hi, chăn má»n vẫn rất gá»n gà ng, Hữu Hi không vá» hay sáng sá»›m đã Ä‘i ra ngoà i?
Trái tim hắn lại trở nên bối rối xen lẫn bất an, bÆ°á»›c tháºt dà i, tay vuốt nhẹ ra giÆ°á»ng, chăn rất lạnh, không có chút hÆ¡i ấm của ngÆ°á»i vừa ngủ qua.
Hắn hoảng hốt, Hữu Hi Ä‘i đâu, chỉ Ä‘i ra ngoà i má»™t chút, hay là rá»i bá» hắn? Là vì hắn lấy nữ nhân khác!! Hữu Hi không vui. Nếu nhÆ° nà ng tháºt sá»± để ‎, có phải nà ng đối vá»›i hắn không phải không có cảm giác.
NHÆ°ng, thái Ä‘á»™ nà ng đối vá»›i hắn là không quan tâm, lại cà ng không lặng lẽ rá»i Ä‘i, có lẽ nà ng chỉ Ä‘Æ¡n thuần là ra ngoà i.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chạy khá»i Di Tâm CÆ°, tá»›i NghÄ©a Hằng lâu, trừ nÆ¡i nà y ra, hắn không nghÄ© nà ng còn Ä‘i đâu nữa.
Tiến và o trong phòng, đôi mắt Ä‘en vá»™i và ng tìm kiếm bóng dáng Hữu Hi, ná»™i ngoại Ä‘á»u tìm kÄ© lượng, nhÆ°ng tháºt sá»± Hữu Hi không ở đây.
Không. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đáy lòng co thắt lại, từ trong tẩm chạy vá»™i ra ngoà i, lúc từ ná»™i tẩm chạy ra ngoà i, lúc Ä‘i ngang qua cá»a phòng, đáy mắt hiện lên gì đó, thân thể lui lại, chuyển Ä‘á»™ng, hắn nhìn thấy tất cả hoa hồng mà Hữu Hi là m Ä‘á»u biến mất, nà ng Ä‘em chúng Ä‘i đâu?
Hắn chạy qua lại, tìm tháºt kỹ, lòng quặn Ä‘au, xảy ra chuyện gì, tại sao Hữu Hi lại hủy hết số hoa đó, nà ng đâu rồi. Hắn Ä‘ang muốn gà o thét tháºt to kêu ngÆ°á»i ở đâu, nhÆ°ng nhìn nhìn thấy trên bà n những nhánh hoa sắp thà nh hà ng nhÆ° cố y’. Hắn nÃu mà y, tinh tế nhìn viết: “Má»™t mình theo hoa tìm taâ€
Một mình theo hoa tìm ta, có ‎y’ gì?
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trong đầu tá»± há»i, má»™t mình tìm nà ng, theo đóa hoa tìm tung tÃch nà ng, là ám chỉ hắn không nên kinh Ä‘á»™ng đến ai sao? Nà ng sợ ai biết chăng?
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trong nháy mắt hiện lên thân ảnh Dạ Lan lÆ°á»›t qua, không biết tại sao ‎ niệm đầu tiá»n, cảm giác sá»± bà ấn của Há»®u Hi cùng vá»›i Dạ Lan có liên quan.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lo lắng nhÆ° lá»a đốt, thân hình cao lá»›n nhanh nhẹn phóng ra sân, hắn phi thân từ dÆ°á»›i lên mái hÆ°Æ¡ng cầm lấy đèn lồng, chiếu sáng khắp má»i ngã bên trong NghÄ©a Hằng Lâu.
Hắn tìm được hoa hồng thứ nhất, trong lòng vui vẻ, tiếp tục tìm kiếm, hoa hồng rÆ¡i trên tảng đá sau đó là bức tÆ°á»ng rồi không nhìn thấy gì nữa, chẳng lẽ Hữu Hi băng qua tÆ°á»ng.
Nà ng ngay cả thang còn giữ không nổi, sao leo qua tÆ°á»ng được, trái tim Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trở nên căng thẳng, vá»™i và ng suy nghÄ©, nhất định xảy ra chuyện. Khẳng định có ngÆ°á»i thừa lúc hôn sá»± có nhiá»u ngÆ°á»i, lẫn và o trong vÆ°Æ¡ng phủ, bắt Hữu Hi.
Không, Hữu Hi không thể xảy ra chuyện, hắn không còn có thể nghÄ© tiếp, Hữu Hi sao lại biết trÆ°á»›c chuyện sắp xảy ra mà xếp dòng chữ kia, cÅ©ng không biết nà ng vì sao xảy ra chuyện nhÆ° váºy mà không nói, còn dùng hoa hồng là m ám hiệu.
Hắn phải chuẩn bị cẩn tháºn, không để Hữu Hi gặp chuyện, liá»n xoay ngÆ°á»i chạy vá» phÃa nÆ¡i ở của LÆ°u An.
Trá»i dần dần sáng, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ném đèn lồng xuống, lo lắng không bá» lỡ bất cứ gì mà xem xét, LÆ°u An ná»a đêm bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng gá»i dáºy cùng tìm kiếm.
Äi đến Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng dừng lại ngay trÆ°á»›c cá»a sân, hắn thấy đóa hồng an tÄ©nh nằm trên đất. Hắn khom lÆ°ng nháºt lên, bá» và o ống tay áo, ngẩng đầu cẩn tháºn xem xét xung quanh, sau đó bảo LÆ°u An rá»i Ä‘i.
Hắn trong im lặng lắng nghe, bên trong rất an tÄ©nh, giống nhÆ° không có ngÆ°á»i, hắn phi thân nhảy qua tÆ°á»ng, ngã sấp xuống, đôi mắt Ä‘en nhÆ° hình thà nh kết giá»›i quan sát bốn phÃa vắng lặng, liá»n nhanh nhẹn phóng và o trong.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn chung quanh tròng, không ai cả, sân sạch sẽ, phòng cÅ©ng váºy, hẳn có ngÆ°á»i ở, nhÆ°ng giá» lại không thấy ai, tháºt quái dị.
Hữu Hi ở đây sao? Hắn muốn hét to, nhÆ°ng sợ tổn hại Hữu Hi Ä‘Ã nh tá»± mình tìm kiếm đáo hồng. Ãnh mắt lo lắng bá»—ng tối lại khi thấy trÆ°á»›c ngăn tủ là đóa hồng, hắn trong lòng hoan hỉ, nhÆ°ng cÅ©ng hoảng sợ, bất an.
Hữu Hi quả tháºt ở đây, nhÆ°ng nà ng đâu, có khá»e không, đây là điá»u hắn lo nhất. Nếu trong phòng có ai mà hoa hồng lại mất tÃch ở đây, nhÆ° váºy nhất định có máºt thất. Nhìn ngăn tủ mà u Ä‘en, hắn dùng sức đẩy, nhÆ°ng không há» chuyển Ä‘á»™ng, cÅ©ng không có bất cứ phản ứng gì. Hắn tức giáºn dùng sức đá và o ngăn tủ, má»™t tiếng cạch cá»a thông đạo mở ra.
Hắn cuối cùng kinh hỉ, vá»™i và ng lách mình Ä‘i và o, cá»a máºt thất tá»± Ä‘á»™ng khép lại,
“Dạ Hủyâ€
Hắn quả nhiên nhìn thấy Hữu Hi, thất kinh hô lá»›n. Nà ng đứng yên, không thể trả lá»i, chỉ có đôi mắt xinh đẹp là chuyển Ä‘á»™ng. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn Hữu Hi nhÆ° thế, y’ thức nà ng hẳn là bị Ä‘iểm huyệt, vá»™i và ng thay nà ng giải huyệt.
Thân thể Ä‘au nhức, Hữu Hi cả ngÆ°á»i khụy xuống, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đỡ lấy nà ng.
“Nà ng khá»e không?â€- Hắn lo lắng há»i.
Hữu Hi lắc đầu nói: “Không saoâ€- Nhìn thấy hắn nhÆ° có Ä‘iểm thất vá»ng,
“Ta mang nà ng Ä‘iâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tÃnh kéo Hữu Hi Ä‘i nhÆ°ng nà ng không chịu.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vừa tÃnh nói, thì nghe được tiếng bÆ°á»›c chân, Hữu Hi quynh lên, chỉ và o đống cá»™t trụ bên cạnh bảo hắn qua đó.
Lăng Khiếu Dương không rõ, nhưng nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Hữu Hi, hắn đà nh phi thân qua đó, giầu mình sau những cột trụ, Hữu HI lại khôi phục tư thế đứng ban đầu.
Cá»a máºt thất mở ra, phát ra tiếng, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ cùng nam nhân Ä‘i và o
|
26-05-2013, 07:46 AM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Ãnh mắt Hữu Hi chá»›p Ä‘á»™ng, miá»…n cưỡng nói: “Ta chỉ khôi phục được má»™t Ä‘oán kà ức nhá» thôi!â€
“Váºy ngÆ°Æ¡i có nhá»› địa đồ dấu ở đâu không?â€
Hữu Hi gáºt đầu, nghiêm túc nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, chuyện quan trá»ng nhÆ° thế, ta quên cái gì thì cÅ©ng không thể quên địa đồ được!â€
Má»™t Dạ Lan hiá»n hòa đã không còn nữa, thay và o đó là sắc mặt ác Ä‘á»™c, nà ng không chần chừ nói: “Bá»›t sà m ngôn Ä‘i, nói mau, ở đâu?â€
“Ta muốn biết, lúc đầu ta không hạ Ä‘á»™c ngÆ°Æ¡i đúng không?â€- Hữu Hi đối vá»›i nhân cách Lãnh Dạ Hủy có phần tin tưởng mà không cần là do, có lẽ bản thân đã tá»± trở thà nh Lãnh Dạ Hủy, cho nên muốn vì chÃnh mình chứng minh sá»± trong sạch, hÆ¡n nữa không tin Dạ Hủy ác Ä‘á»™c nhÆ° thế.
Vấn đỠnà y khiến cho Lăng Khiếu Dương đang trốn trong góc bỗng trở nên căn thẳng.
Dạ Lan cÆ°á»i lạnh: “Äúng thì sao, nhÆ°ng ai sẽ tin ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n sống sẽ mang tá»™i danh sát hại tá»· tá»· mìnhâ€
Hữu Hi vẻ mặt thÆ°Æ¡ng tâm há»i: “Tại sao? Tại sao là m thế, tại sao hãm hại ta? Chẳng lẽ tình tá»· muá»™i giữa hai ngÆ°á»i chúng ta lúc đó không có sao?â€
“Tình nghÄ©a tá»· muá»™iâ€- GÆ°Æ¡ng mặt Dạ Lan méo mó. “Lúc đầu, ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘i tìm VÆ°Æ¡ng gia tố giác ta, ngÆ°Æ¡i có quan tâm đến tình nghÄ©a tá»· muá»™i khôngâ€
“Ta tố giác ngÆ°Æ¡iâ€- Hữu Hi vẻ mặt ngá» vá»±c há»i.
Dạ Lan không kiên nhẫn nói: “Truyện trÆ°á»›c kia, ta không muốn nhắc lại, Ä‘em đồ giao ra ta sẽ tha chết cho ngÆ°Æ¡iâ€
Hữu Hi liá»n nghÄ© đến lá thÆ°, đôi mi thanh tú nhÃu lại, nghÄ© má»™t lát rồi nói: “Là bởi vì, ta phát hiện ra ngÆ°Æ¡i cùng XÃch Nguyệt thái tá» có gian tình sao?â€
Sắc mặt Dạ Lan trở nên trắng bệch, tức giáºn chỉ nà ng nói: “NgÆ°Æ¡i đúng là tai há»a, nếu nhÆ° không phải ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng không Ä‘i tá»›i bÆ°á»›c nà y, là ngÆ°Æ¡i, bức ta đến Ä‘Æ°á»ng cùng, là ngÆ°Æ¡i!â€
“Ta bức ngÆ°Æ¡iâ€
“Äúng váºy, lúc đầu ngÆ°Æ¡i phát hiện tốt giữa ta và thái tá», vì thế ngÆ°Æ¡i dùng nó uy hiếp ta, muốn ta cùng thái tá» Ä‘oạn tuyệt không lui tá»›i, nếu không ngÆ°Æ¡i sẽ nói cho Lăng biết, ngÆ°Æ¡i cho rằng là m nhÆ° váºy là thÆ°Æ¡ng hắn!! NgÆ°Æ¡i tháºt Ãch ká»·, ngÆ°Æ¡i muốn dùng cách đó kéo ta ra khá»i Lăng. NgÆ°Æ¡i cho rằng ngÆ°Æ¡i thiện lÆ°Æ¡ng, cứu giúp nam nhân xuống ngá»±a thoát khá»i phụ nữ ác Ä‘á»™c.â€
Hữu Hi trong lòng vui vẻ, vá»™i và ng truy há»i: “Nói nhÆ° thế, ta căn bản không hạ Ä‘á»™c ngÆ°Æ¡i?â€
Dạ Lan tức giáºn nói: “Phải, ngÆ°Æ¡i tiện nhân vốn không đấu lại taâ€- DÆ°á»ng nhÆ° ná»—i háºn đối vá»›i Dạ Hủy vẫn còn rất sâu.
Hữu Hi giáºn đến phát run, tức giáºn nói: “Là ngÆ°Æ¡i má»™t tay bà y ra tất cả, là m cho vÆ°Æ¡ng gia hiểu lầm ta giết ngÆ°Æ¡i?â€
“Ta chẳng qua đổ thừa cho ngÆ°Æ¡i thôi, đừng trách ta tà n nhẫnâ€- Dạ Lan cÆ°á»i lạnh.
“NgÆ°Æ¡i không phải yêu vÆ°Æ¡ng gia sao, tại sao lại giả chết bá» Ä‘i? Thái tá», cho ngÆ°Æ¡i chá»— tốt hÆ¡n sao, cho nên ngÆ°Æ¡i bá» VÆ°Æ¡ng Gia?’- Hữu Hi từng bÆ°á»›c lá»™t trần Dạ Lan, nếu mà Dạ Lan bình tÄ©nh thì nà ng chết chắc, bây giỠđúng lúc nà ng ta kiêu ngạo đắc ‎ sẽ không giấu diếm gì cả, nà ng nhất định không bá» qua cÆ¡ há»™i nà y.
Quả nhiên Dạ Lan nhÃu mà y, vẻ mặt đắc ‎ nói: “Phải, ta dùng kế nhung thiên y vô phùng, không chỉ là m cho VƯơng gia háºn ngÆ°Æ¡i, cho ngÆ°Æ¡i sống trong thống khổ, mà còn tạo công Ãch cho bản thânâ€
“NgÆ°Æ¡i căn bản không yêu VÆ°Æ¡ng gia, tại sao lại hao tổn tâm tÆ° gả cho hắn, bây giá» ngÆ°Æ¡i căn bản không trúng Ä‘á»™c, mà còn rất khá»e, cái gì mà chết chứ, chẳng qua là giảâ€- Hữu Hi trong lòng không còn vui sÆ°á»›ng, ngÆ°Æ¡i lại Ä‘ang rất nan giả nhìn Dạ Lan, cúi đầu nói. “Có phải thái tá» không yêu ngÆ°Æ¡i nữa, cho nên ngÆ°Æ¡i quay vá» tìm VÆ°Æ¡ng gia? Có đúng không?â€
Dạ Lan phản bác nói: “Ta yêu hắn, ta sao lại không yêu VÆ°Æ¡ng gia. Hắn là tất cả của ta, còn ngÆ°Æ¡i, dù ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng hắn thế nà o, trong mắt hắn ngÆ°Æ¡i vẫn là hung thủ giết ngÆ°Æ¡i, ta là vÆ°Æ¡ng phi của hắn, ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng hắn thì sao?â€
Hữu Hi lắc đầu, giá»ng nói cô Ä‘Æ¡n: “CÓ lẽ ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng hắn, nhÆ°ng lại cà ng yêu quyá»n lá»±c hÆ¡n, ta nghÄ© thái tá» cho ngÆ°Æ¡i vị thế cao hÆ¡n cả vị trà thiếp cho nên ngÆ°Æ¡i má»›i bá» VÆ°Æ¡ng gia, giả chết, cùng thái tá» rá»i khá»i Lăng Quốcâ€
“NgÆ°Æ¡i còn dám nóiâ€- Giá»ng nói Dạ Lan trở nên quái dị, tức giáºn chỉ và o Hữu Hi mắng. “Nếu không phải ngÆ°Æ¡i nhiá»u chuyện, ta sao lại rá»i khá»i Lăng, ta yêu hắn, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i muốn nói chuyện của ta và thái tá», cho nên ta chỉ có thể bá» Ä‘i. NHÆ°ng tá»›i XÃch Nguyệt quốc, hắn lừa ta, Ä‘em bán ta cho kÄ© viện, trải qua bao nhiêu ngà y, ta trở vá», tìm thức thuá»™c vá» ta là sai sao. Ta là m hết trách nhiệm má»™t ngÆ°á»i tá»· tá»·, trÆ°á»›c khi chết, cầu xin vÆ°Æ¡ng gia tha ngÆ°Æ¡i má»™t mạng, nếu không ngÆ°Æ¡i đã chết rồi, còn có thể ở đây nói chuyện cùng ta sao?â€
Hữu Hi nghÄ© tá»›i những gì bản thân phải chịu Ä‘á»u vì sá»± Ãch ká»· của Dạ Lan, nà ng bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lăng nhục, hà nh hạ, chịu Ä‘á»±ng má»i Ä‘au khổ, là m hại Hoà ng Bắc Thiên ngÆ°á»i nhà ly tán, nà ng háºn quát to: ‘Không, Dạ Hủy đã chết, muá»™i muá»™i ngÆ°Æ¡i chết rồi, chết dÆ°á»›i âm mÆ°u của ngÆ°Æ¡i, chết trong tay hắn, ta, chẳng qua chỉ là tá thi hoà n hồn mà thôiâ€
“ngÆ°Æ¡i nói báºy gì đóâ€- Äiá»u Hữu Hi nói là m Dạ Lan kinh hãi,
Hữu Hi Ä‘au khổ nói: “Ta không nói báºy, ta chỉ là dùng thân thể muá»™i muá»™i ngÆ°Æ¡i, ta căn bản không cùng huyết thống, không có quan hệ gì bá»›i ngÆ°Æ¡i. Các ngÆ°Æ¡i lại vì sá»± Ãch kỉ, dục vá»ng bản thân mà cuốn ta và o, là m cho ngÆ°á»i nhà nam nhân ta yêu nhất ly tán, khiến ta chịu biết bao hà nh hạ, ông trá»i sẽ trừng phạt ngÆ°Æ¡i!â€
“Äừng nghe nà ng ta nói hÆ°u nói vượn nữaâ€- Nam nhân xem ra đã nghe đủ chuyện quá khứ của hai tá»· muá»™i, không kiên nhẫn hét to: “Äồ đâu?â€
“Không có đồâ€- Hữu Hi bất lá»±c trả lá»i.
“Xú nữ nhân, ta giết ngÆ°Æ¡iâ€- Nam nhân tức giáºn, giÆ¡ tay đánh Hữu Hi, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t ngá»™t phi thân ra, tay chứa Ä‘á»±ng sá»± tức giáºn, hất tay nam nhân Ä‘ang táºp kÃch Há»®u Hi sang má»™t bên.
Hắn vẻ mặt Ä‘au Ä‘á»›n, hối háºn, đứng trÆ°á»›c mặt Hữu Hi, đôi mắt nhìn giáºn dữ nhìn Dạ Lan, giá»ng nói nghèn nghẹn, há»i: “Lãnh Dạ Lan, ta sao lại không nhìn ra chứ, ngÆ°Æ¡i là má»™t con sói Ä‘á»™i lốt cừu, mấy năm qua ta tháºt sá»± bị mù mắt, mù mắt mà !!â€- Hắn trong lòng sôi máu, tay run rẩy, háºn háºn không thể chết Ä‘i.
Dạ Lan không tin ngÆ°á»i Ä‘ang đứng trÆ°á»›c nà ng là Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, sắc mặt nà ng trong chá»›p mắt trắng bệch, vá»™i và ng lui vá» sau mấy bÆ°á»›c, thanh âm run rẩy nỉ non: “Lăng, sao chà ng lại ở đâyâ€
Hắn nhìn ngÆ°á»i phụ nữ mà hắn từng yêu, lại phản bá»™i hắn, lại trân trá»ng nà ng ta, hắn ngốc nhÆ° váºy, nhÆ° kẻ Ä‘iên Ä‘i trả thù, là m tổn thÆ°Æ¡ng Dạ HỦy. Lòng Ä‘au nhÆ° cắt, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cau mà y, ôm ngá»±c, Ä‘au đến không thở được, mặt dữ tợn muốn hiện ra hết ná»—i Ä‘au.
Hai năm qua, hắn đã là m gì Dạ Hủy chứ!! Vì má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nhÆ° Dạ Lan, hắn Ä‘iên cuồng hà nh hạ Dạ HỦy, nhục nhã Dạ Hủy, là m nà ng sống không được chết cÅ©ng không xong, vì má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nhÆ° váºy mà báo thù.
Tình yêu của hắn tháºt đáng chế giá»…u, sá»± háºn thù của hắn cÅ©ng khiến trá»i đất chê cÆ°á»i!! Tháºt buồn cÆ°á»i, tháºt buồn cÆ°á»i!!
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nghÄ© tá»›i Ä‘á»™t nhiên ngá»a mặt cÆ°á»i to, cÆ°á»i nhÆ° bi thÆ°Æ¡ng, Ä‘au khổ nhÆ° thế, nÆ¡i cổ há»ng nóng ra, phun ra ngụm máu tÆ°Æ¡i.
Nhìn hắn nôn ra máu trên mặt đất, trái tim run lên, nhÆ°ng lại siết chặt tay, nói không nên lá»i.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tay ôm lấy ngá»±c Ä‘ang Ä‘au vỡ ra, nÆ°á»›c mắt hối háºn thống khổ chảy xuống, nhÆ° kẻ thất hồn lạc phách thầm nói: “Ta là m cái gì, ta là m cái gì!!â€
Dạ Lan lắc đầu, vá»™i và ng chạy tá»›i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, bắt lấy tay hắn: “Lăng đừng nhÆ° váºy, đừng nhÆ° thế, là ta là m tất cả, ta cÅ©ng vì chà ng, ta yêu chà ng tháºt sá»±, Lăngâ€
“Yêu ta?â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng khóc trong ná»—i Ä‘au, cÆ°á»i, gÆ°Æ¡ng mặt đẫm lệ, nÆ¡i tay lÆ°u lại vết máu, hung bạo gạt bá» tay Dạ Lan, suy nghÄ© hét lá»›n: “NgÆ°á»i ngÆ°Æ¡i yêu là bản thân, ngÆ°Æ¡i căn bản không xứng đáng yêu, ta cÅ©ng không xứng, phải, chúng ta ai cÅ©ng không xứng, không xứngâ€
“Äá» tà i nà y các ngÆ°Æ¡i xuống địa ngục thảo luáºn Ä‘iâ€- Hắc y nhân tà n nhẫn nói, giÆ¡ kiếm hÆ°á»›ng vá» Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bảo vệ Há»®u Hi Ä‘ang đứng sau, cùng nam nhân kia chém giết. Hắn Ä‘iên rồi, không muốn sống nữa hay sao mà cùng đánh vá»›i nam nhân võ công cao cÆ°á»ng nhÆ° thế, vì che cho Hữu Hi, hắn bị nam nhân đó dùng kiếm đả thÆ°Æ¡ng mấy chá»—.
Tay Hữu Hi bị Lăng Khiếu Dương lôi kéo tránh né kiếm của nam nhân, Dạ Lan đứng đó, nhìn Lăng Khiếu Dương, nhìn Dạ Hủy.
Nà ng cảm giác má»i chuyện đã chấm hết, tất cả Ä‘á»u do Lãnh Dạ Hủy gà i bẫy, để Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng biết tất cả, là m cho lòng nà ng đẫm máu, thất bại trong nháy mắt.
Dạ Lan tức giáºn phát Ä‘iên, nà ng háºn muốn giết Hữu Hi, sá»± ác Ä‘á»™c bùng phát đánh tá»›i Hữu Hi, nà ng ta bức nà ng chết, nà ng cÅ©ng phải khiến cho đứa trẻ trong bụng chết Ä‘i.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tránh né sá»± tấn công của nam nhân, vừa nhìn thấy Dạ Lan nhÆ° kẻ Ä‘iên Ä‘i tá»›i bên cạnh Hữu Hi, hắn nhấc chân đá Dạ Lan ra ngoà i, Dạ Lan Ä‘au Ä‘á»›n nằm trên đất, nam nhân lợi dụng thừa thế xông lên đâm và o bả vai Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, sau đó túm lấy cánh tay Hữu Hi, hÆ°á»›ng vá» cá»a máºt thất bá» chạy.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhịn Ä‘au truy cản nam nhân Ä‘uổi heo, tay đánh úp vá» ngá»±c nam nhân. Nam nhân thấy bản thân bị thÆ°Æ¡ng, trong lòng giáºn dữ, dùng chân đá vá» phÃa Hữu Hi.
“ah†Hữu Hi bi thảm kêu lên, thân thể bay rơi, Lăng Khiếu Dương kinh hãi, phi thân muốn đón lấy Hữu Hi, nhưng quá trễ, thân thể Hữu Hi rơi xuống đất.
“Dạ Hủyâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng kinh hô, ôm lấy cổ Hữu Hi, lo lắng gá»i: “Nà ng sao rồi?â€
Hữu Hi cau mà y, vẻ mặt Ä‘au Ä‘á»›n, sắc mặt tái nhợt nhÆ° tá» giấy, đứt quãng nói.: “Bụng… Ä‘au quá….. hà i tá»!â€
Nam nhân thừa cÆ¡, tấn công Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, kiếm sáng lên muốn xuyên qua tim Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, ngay tại thá»i Ä‘iểm ngà n cân treo sợi tóc, máºt thất lại bị mở ra, thân ảnh của Cao Mạc nhanh nhẹn bay qua, chặn nam nhân.
Hai binh khà giao nhau tạo âm thanh lá»›n, hắc y nam nhân bị chấn Ä‘á»™ng lui ra sau, hắn thấy đại sá»± không ổn, vá»™i và ng chạy khá»i máºt thất.
Ngoà i cá»a chÃnh là thủ hạ của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, thấy hắn Ä‘i ra, liá»n vây lấy, đánh hắn. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vá»™i và ng ôm lấy Hữu Hi,, vai hắn đẫm máu tÆ°Æ¡i, nhÆ°ng cố nhịn Ä‘au, giá»ng run rẩy an ủi Hữu Hi: “Äừng sợ, ta Ä‘i tìm đại phu, thái y tá»›i, hà i tá» nhất định không sao, nà ng cố lên, đừng sợâ€- Hữu Hi Ä‘au nói không nên lá»i, chỉ để Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tùy ‎ ôm nà ng chạy khá»i máºt thất. TrÆ°á»›c khi Ä‘i ra ngoà i, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng phân phó Cao Mạc, Ä‘em Dạ Lan mang vá» VÆ°Æ¡ng phủ giam lại. Hắn tuyệt đối không bá» qua.Thiên Y Vô Phùng
Nguyên yÌ laÌ€ chỉ quần aÌo do tiên trên trÆ¡Ì€i khâu không coÌ vêÌt kim chỉ. Nay thÆ°Æ¡Ì€ng duÌ€ng để viÌ về sÆ°Ì£ vật vô cuÌ€ng chu Ä‘aÌo, không coÌ chuÌt sÆ¡ hở naÌ€o.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåëèêàÿ, àêêóìóëÿòîð, àíòèêâàðèàò, dinh cap luu manh, êàçàíü, hăÌn thô bao, ïíåâìàòè÷åñêîå, lang quan da thiep, lanh dem quan thiep, lanh quan da thiep, lanh quan da thiep full, lanh quan da thiep q2, lanh quan dem thiep, lanh quan dem thiep 2, lanh quan dem thiep full, lanh quan dem thiep q2, lanh quan tjen thiep, lanh vuong da thiep hoan, lanh vuong dem thiep, lanh vuÆ¡ng đêm thiep, ñòðîèòåëüñòâå, ôîêóñ, õðåíîâûé, pham nhan tu tien, phim sech13.com, phu lanh dem thiep 4vn, sat than |
| |