|
|
10-12-2010, 11:31 PM
|
|
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
|
|
Ngạo Kiếm Lăng Vân Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
ChÆ°Æ¡ng 465: Trù tÃnh (1).
Nguồn: Sưu Tầm by me :2 (22):
- Vân Phong, bao nhiêu năm rồi ngươi chưa gặp đại ca mình?
TÆ° Äồ DÅ©ng ôn tồn há»i.
TÆ°Æ¡ng Vân Phong hÆ¡i sá»ng sốt. Vốn tưởng minh chủ tìm mình là có chuyện gì. Không ngá» vừa mở miệng ra lại há»i chuyện nà y, tuy nhiên hắn vẫn thà nh thà nh tháºt tháºt đáp:
- Äã hÆ¡n mÆ°á»i năm không gặp đại ca. Nghe nói huynh ấy ở quáºn Bạch Lá»™, Ä‘i qua cÅ©ng hai lần mà chÆ°a từng gặp mặt.
TÆ° Äồ DÅ©ng khẽ mỉm cÆ°á»i, nhìn ra được ngÆ°á»i trẻ tuổi thuần háºu nà y có cảm tình rất sâu Ä‘áºm vá»›i đại ca của mình. Cà ng đặc biệt hÆ¡n là ngÆ°á»i thà nh tháºt nhÆ° thế không ngá» cÅ©ng biết che dấu ná»™i tâm. TÆ° Äồ DÅ©ng cảm thấy hÆ¡i buồn cÆ°á»i, bèn cÆ°á»i há»i:
- À. Váºy ngÆ°Æ¡i không biết ca ca ngÆ°Æ¡i gần đây nhất ở đâu sao?
Tương Vân Phong hơi nhăn mặt, ánh mắt lóe lên, hắn muốn nói dối rằng mình không biết, nhưng đối diện với ánh mắt ôn hòa của minh chủ, câu nói nà y lại không thể cất lên, đà nh cắn răng nói:
- Nghe nói đại ca ta đã rá»i khá»i quáºn Bạch Lá»™ để đến Vá»ng Thiên thà nh.
- Ha ha ha
TÆ° Äồ DÅ©ng cÆ°á»i khoái trá. Ná»—i bá»±c bá»™i do thằng con TÆ° Äồ Bằng Phi mang tá»›i bá»—ng hóa thà nh hÆ° không, hắn cÆ°á»i nói:
- Äừng lo lắng. Äừng nói ca ca ngÆ°Æ¡i vốn chẳng là m gì không thể bá» qua được, cho dù là sai lầm, thì cÅ©ng là việc nhà của TÆ°Æ¡ng gia ngÆ°Æ¡i. Nam Châu liên minh cÅ©ng được, ta cÅ©ng được, tất cả Ä‘á»u không quản nhiá»u nhÆ° thế.
TÆ°Æ¡ng Vân Phong thở phà o nhẹ nhõm. Nam Châu liên minh thá»at nhìn nhÆ° má»™t tổ chức rá»i rạc, nhÆ°ng nếu gia tá»™c nà o tháºt sá»± cho là nhÆ° váºy thì cÅ©ng chỉ có thể nói bá»n há» không có đầu óc. Dám ra mặt chống đối Nam Châu liên minh tuyệt đối không có kết quả tốt.
TÆ° Äồ DÅ©ng nói tiếp:
- Ta tìm ngươi đến là cho ngươi cơ hội đi gặp ca ca ngươi!
Ãnh mắt TÆ°Æ¡ng Vân Phong lóe lên sáng ngá»i, há»i:
- Tháºt sao?
TÆ° Äồ DÅ©ng cÆ°á»i, gáºt gáºt đầu, nói:
- Ngươi đến đây, sẽ sẽ nói tình hình cụ thể cho ngươi nghe...
... ...
Lăng Tiêu, TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n, VÆ°Æ¡ng Chân, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bốn ngÆ°á»i ngồi quanh má»™t cái bà n. Trên bà n bà y má»™t Ãt đồ ăn sáng tinh xảo, đứng từ xa đã có thể nghe thấy mùi rượu thÆ¡m nồng.
Äiệu bá»™ má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có vẻ rất thanh cao. Sắc mặt TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n hồng hà o, dÆ°á»ng nhÆ° máºp lên không Ãt. Hốc mắt cÅ©ng không sâu hun hút nhÆ° trÆ°á»›c, tinh khà thần toà n thân so vá»›i khi ở Bạch Lá»™ quáºn tốt hÆ¡n không biết bao nhiêu lần.
Lúc nà y, Hạ Tuyết Ngá»c Ä‘eo ngang hông má»™t chiếc tạp dá», bÆ°ng má»™t mâm đồ ăn hÆ°Æ¡ng vị đặc sắc tá»›i. VÆ°Æ¡ng Chân cÆ°á»i nói:
- Tay nghỠcủa chị dâu ngà y cà ng xuất sắc!
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n nghe thấy vô cùng hà i lòng, vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i trên mặt cà ng nhiá»u. Hạ Tuyết Ngá»c trợn mắt nhìn VÆ°Æ¡ng Chân rồi nói:
- Chứ không phải tại vì mấy ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i suốt ngà y chỉ biết ăn sao? Ta không là m thì ai là m?
Lúc nà y Lăng Tiêu cÆ°á»i nói:
- Ngà y mai phải Ä‘i tuyển thêm và i ngÆ°á»i hầu. Chúng ta vốn không đủ ngÆ°á»i. Bây giá» tiá»n bạc cÅ©ng không thiếu, muốn thuê bao nhiêu ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i cứ tá»± quyết định Ä‘i!
Hạ Tuyết Ngá»c có thể nói chuyện thoải mái vá»›i VÆ°Æ¡ng Chân, nhÆ°ng cÅ©ng không dám nói chuyện vá»›i Lăng Tiêu nhÆ° thế. Hạ Tuyết Ngá»c nghe thế, khẽ mỉm cÆ°á»i, nói:
- Mạng của Tuyết Ngá»c là do chủ nhân ban cho. Có thể vì chủ nhân là m chút chuyện, Tuyết Ngá»c cam tâm tình nguyện. Äể ngÆ°á»i khác nấu cÆ¡m, ta không yên tâm được.
Lăng Tiêu cÆ°á»i nói:
- Là m thế chỉ tổ lãng phà nhân tà i. Ta còn có chuyện cà ng trá»ng yếu hÆ¡n cần ngÆ°Æ¡i Ä‘i là m.
Hạ Tuyết Ngá»c hiểu sai ý, nghe thế khe khẽ thở dà i, thầm nghÄ©: “Tháºt sá»± không thể thoát ly khá»i địa phÆ°Æ¡ng đó sao?†NghÄ© váºy, không kìm nổi ngẩng đầu, sắc mặt thống khổ liếc mắt nhìn TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n.
Lăng Tiêu đối vá»›i vợ chồng TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n ân trá»ng nhÆ° núi. TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n cÅ©ng sá»›m đã xác định, mặc dù có chút không nỡ để Tuyết Ngá»c rá»i xa mình. NhÆ°ng nếu Lăng Tiêu yêu cầu, hắn cÅ©ng chỉ có thể đồng ý vá»›i Lăng Tiêu, táºn lá»±c thuyết phục Tuyết Ngá»c.
Lăng Tiêu là m nhÆ° không thấy hai ngÆ°á»i liếc mắt nhìn nhau, nói tiếp:
- Việc kinh doanh của chúng ta trÆ°á»›c mắt chỉ có ba gia tá»™c ở Vá»ng Thiên thà nh nắm giữ. Tuy chúng ta núp sau tấm mà n, nhÆ°ng ngÆ°á»i biết chúng ta không Ãt. Má»™t khi đã nhÆ° váºy, không bằng chúng ta chủ Ä‘á»™ng phát triển kinh doanh Ä‘i. Ta chuẩn bị để Tuyết Ngá»c phụ trách việc kinh doanh Trú Nhan Äan. Ha ha. Chỉ sá»± chẳng bao lâu nữa Tuyết Ngá»c sẽ trở thà nh nữ nhân danh chấn Thánh Vá»±c.
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n và Hạ Tuyết Ngá»c giá» má»›i biết mình trách lầm Lăng Tiêu. Hạ Tuyết Ngá»c sắc mặt Ä‘á» bừng, nói:
- Ta, ta có thể sao?
Tương Vân Sơn lúc nà y mới nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thể! Nữ nhân của TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n ta tại sao lại không thể?
Nghe TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n Ä‘á»™ng viên mình trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i nhÆ° thế, dù Hạ Tuyết Ngá»c ngà y xÆ°a đã từng ở chốn phong trần (CBRO: lầu xanh) nhiá»u năm, tuy giữ mình trong sạch nhÆ°ng cÅ©ng quen cảnh Ä‘á»i trêu chá»c, không kìm nổi xấu hổ Ä‘á» mặt chạy Ä‘i.
Má»i ngÆ°á»i cùng cÆ°á»i rá»™ lên. TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n lúc nà y má»›i nói:
- Chủ nhân, không phải TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n quá mức cẩn tháºn. Có Ä‘iá»u, lúc nà y chúng ta khuếch trÆ°Æ¡ng ra ngoà i có quá sá»›m hay không?
Lăng Tiêu cÆ°á»i lắc đầu:
- Ai bảo chúng ta tự mình là m?
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n sá»ng sốt má»™t lát rồi suy nghÄ©, sau đó nhìn Lăng Tiêu nói:
- Chủ nhân chuẩn bị tiến hà nh hợp tác với đại gia tộc các nơi?
Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu. TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n nói:
- Cao, tháºt là cao minh! Xem ra những lo lắng trÆ°á»›c kia của ta là dÆ° thừa rồi. Hóa ra chủ nhân sá»›m đã nghÄ© ra cách hóa giải.
Lúc trÆ°á»›c TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n có chút lo lắng. Loại Ä‘an dược thần kỳ nhÆ° thế nếu Ä‘em bán khắp nÆ¡i sẽ dẫn đến má»™t tráºn Ä‘iên cuồng, cùng vá»›i đó là cÆ¡n giáºn của các thế lá»±c địa phÆ°Æ¡ng!
Äối mặt vá»›i lợi nhuáºn khổng lồ nhÆ° thế, Ä‘an dược thần kỳ nhÆ° thế, nói không Ä‘á»™ng tâm, sợ là quá»· cÅ©ng không tin!
NhÆ°ng Lăng Tiêu lại Ä‘em việc kinh doanh nà y bà n giao rõ rà ng cho thế lá»±c các nÆ¡i tá»± mình là m. NhÆ° váºy, bất luáºn xảy ra chuyện gì Ä‘á»u không quan hệ chút nà o đến bá»n há»!
Hơn nữa quan hệ cung cầu nà y một khi đã xác định, thế lực của đám Lăng Tiêu sẽ phát triển vô cùng vững và ng! Thiên hạ nà y còn ai dám mạo hiểm đắc tội với vô số thế lực lớn, còn dám khó dễ đám Lăng Tiêu sao?
Kỳ tháºt biện pháp nà y chÆ°a chắc đã thần kỳ nhÆ° thế, nhÆ°ng hiệu quả là rất rõ rà ng! Còn TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n thì không thể không bá»™i phục trà tuệ bao la của Lăng Tiêu!
Phải biết rằng nếu Ä‘em số Ä‘an dược đó tá»± mình bán Ä‘i thì bán được bao nhiêu tiá»n, bán nhÆ° thế nà o hoà n toà n do chÃnh mình định Ä‘oạt!
Như thế, ta là m ra gì tùy ý do ta chi phối!
NhÆ°ng loại là m ăn riêng rẽ nà y chÃnh là kiểu là m ăn nguy hiểm nhất. NhÆ° các gia tá»™c thế lá»±c lá»›n thì được. Trong phạm vi thế lá»±c của bá»n há», bá»n há» có quyá»n tối thượng. Cho nên, cho dù bá»n hỠăn má»™t mình, cÅ©ng chẳng ai dám nói không, bởi vì ở đó vốn chÃnh là địa bà n của bá»n há».
NhÆ°ng nếu ra khá»i phạm vi thế lá»±c của mình mà là m nhÆ° váºy sẽ là m cho ngÆ°á»i khác không vui. Trừ phi có thể cÆ°á»ng bạo đến mức Ä‘em ngăn chặn chặt chẽ tất cả địa đầu xà (rắn địa phÆ°Æ¡ng), tuy nhiên nếu nhÆ° váºy ai sẽ đảm bảo sẽ không phát sinh xung Ä‘á»™t lá»›n hÆ¡n?
Ở đây còn má»™t vấn Ä‘á» nữa, đó là rất nhiá»u gia tá»™c lá»›n có việc kinh doanh lan khắp Nam Châu nhÆ°ng cÅ©ng không phải Ä‘á»™c quyá»n, hÆ¡n nữa còn cố ý khiêm tốn để các thế lá»±c địa phÆ°Æ¡ng không bà i xÃch quá mức mãnh liệt. Còn Lăng Tiêu không nhÆ° thế. Äầu tiên, Lăng Tiêu có tÃnh Ä‘á»™c quyá»n!
Äan dược nà y, trên khắp Thánh Vá»±c, trừ chÃnh Lăng Tiêu ra, không có ngÆ°á»i thứ hai có thể luyện chế được!
Sau đó, chÃnh là lợi nhuáºn kinh ngÆ°á»i của nó. Cho dù là ngÆ°á»i thân pháºn nhÆ° TÆ° Äồ DÅ©ng cÅ©ng không kìm được mà muốn lôi kéo Lăng Tiêu thì có thể tưởng tượng được sức hấp dẫn của nó.
Cho nên, Lăng Tiêu là m nhÆ° váºy là phÆ°Æ¡ng pháp có tÃnh trà tuệ thá»±c sá»± rất lá»›n!
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n không thể không tán thưởng trong lòng, thầm nghÄ©: “Chủ nhân tháºt không phải ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, tháºt là yêu quái!â€
Không ngá», phÆ°Æ¡ng pháp nà y không phải do tá»± đầu óc của Lăng Tiêu nghÄ© ra. Nói vá» tu luyện, nói vá» luyện Ä‘an, nói vá» tráºn pháp, Lăng Tiêu Ä‘á»u vô cùng am hiểu. NhÆ°ng nói vá» phÆ°Æ¡ng pháp kinh doanh thì mÆ°á»i Lăng Tiêu cÅ©ng không bằng má»™t phần mÆ°á»i Hoà ng Phủ Nguyệt!
Nữ thần buôn bán đệ nhất thiên hạ nà y bất kể là ở Äế quốc Lam Nguyệt hay sau nà y ở Thục SÆ¡n kiếm phái, những suy nghÄ© má»›i mẻ của nà ng luôn đầy ắp. Cứ có ngÆ°á»i bắt chÆ°á»›c là nà ng sẽ láºp tức có phÆ°Æ¡ng thức má»›i!
Nà ng tuyệt đối là má»™t nhân váºt nhất đại tông sÆ° trong giá»›i kinh doanh!
Lăng Tiêu tuy rằng không cố ý há»c, nhÆ°ng thÆ°á»ng xuyên ở bên cạnh Hoà ng Phủ Nguyệt, gần đèn thì sáng, cÅ©ng có thể há»c được rất nhiá»u tri thức hữu dụng. Nhất là trong ánh mắt của Lăng Tiêu, kỳ tháºt nhân giá»›i cÅ©ng được, Thánh Vá»±c cÅ©ng được, đối vá»›i Lăng Tiêu chẳng qua chỉ là trạm dừng chân!
Hắn phát triển thế lá»±c của mình nhÆ° thế, mục Ä‘Ãch cuối cùng là để chuẩn bị cÆ¡ sở vững và ng cho chấp niệm trong lòng hắn : ngÆ°á»i nhà , hồng nhan tri ká»·, huynh đệ bằng hữu!
Äể bá»n há» trong tÆ°Æ¡ng lai sau khi phi thăng Thánh Vá»±c sẽ không giống những ngÆ°á»i luyện võ khác. Những ngÆ°á»i luyện võ khác hoặc là trở vá» gia tá»™c mình trở thà nh má»™t ngÆ°á»i không có địa vị, bị ngÆ°á»i khác coi thÆ°á»ng, hoặc là trở thà nh má»™t kẻ lÆ°u lạc trong Thánh Vá»±c, cá»±c khổ tu luyện.
NgÆ°á»i khác có thể nhÆ° váºy, ngÆ°á»i của Lăng Tiêu ta không thể nhÆ° váºy!
Bởi vì ta có năng lá»±c là m cho bá»n há» tốt hÆ¡n!
NgÆ°á»i khác tu luyện thế nà o vá»›i ta không quan hệ. Ta nếu đã chá»n tu luyện hữu tình chi đạo, chá»n con Ä‘Æ°á»ng không bá» rÆ¡i bá»n há» nghÄ©a là trong lòng ta có chấp niệm. Chấp niệm nà y cho dù ta trải qua thiên kiếp, Ä‘á»™ kiếp thà nh thần, cho dù ta có má»™t ngà y trở lại tiên giá»›i, bá»n há» vẫn là mối báºn tâm của ta!
Ta muốn phần nhân tÃnh nà y vẫn tồn tại sâu trong ná»™i tâm của ta, không mất Ä‘i, không mai má»™t, cÅ©ng tuyệt không mảy may thay đổi!
Chỉ có nhÆ° thế ta má»›i có thể trở thà nh má»™t ngÆ°á»i tu luyện hữu tình chi đạo chân chÃnh.
tÃch cá»±c thanks nha
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
|
|
10-12-2010, 11:32 PM
|
|
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
|
|
Ngạo Kiếm Lăng Vân Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
ChÆ°Æ¡ng 465: Trù tÃnh (2)
Nguồn: Sưu Tầm by me :2 (22):
Vương Chân và Trương Dương không thể không bội phục tấm lòng của Lăng Tiêu.
Không ai vô duyên vô cá»› mà bá» lại tất cả Ä‘i theo ngÆ°á»i khác, tuân theo mệnh lệnh của hắn, nghe hắn Ä‘iá»u khiển. Cà ng là ngÆ°á»i má»›i, tâm tÃnh cà ng kiêu ngạo. Nếu không thể thuyết phục há» thá»±c sá»±, há» sẽ không rá»™ng lòng vá»›i ngÆ°Æ¡i!
Từ sau khi Ä‘i theo Lăng Tiêu, những gì Lăng Tiêu đã là m, từng chuyện má»™t Ä‘á»u khiến thủ hạ mở rá»™ng tầm mắt. Bây giá», đừng nói bốn ngÆ°á»i bá»n há», cho dù là những ngÆ°á»i lúc trÆ°á»›c muốn chiêu má»™ VÆ°Æ¡ng Chân vá» dÆ°á»›i trÆ°á»›ng cÅ©ng phục sát đất vị thủ lÄ©nh Lăng Tiêu nà y!
Trương Dương bèn nói:
- Chủ nhân, nếu chúng ta bây giỠđã có chút danh tiếng có phải nên đặt tên cho mình không? Là gia tộc, môn phái hay gì đi nữa cũng phải có một cái tên của mình.
Lúc nà y, TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n cÆ°á»i nói:
- Còn phải nói sao? Tất nhiên là Thục Sơn.
Lăng Tiêu nao nao. TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n không khá»i cÆ°á»i đắc ý:
- Khi má»›i quen, Vân SÆ¡n quả tháºt không hiểu rõ lắm. Lúc chủ nhân quáºt khởi ở nhân giá»›i cÅ©ng là lúc Vân SÆ¡n sa cÆ¡ lỡ váºn. NhÆ°ng lúc nà y đã theo chủ nhân, Vân SÆ¡n mà không rõ những chiến công vÄ© đại của chủ nhân ở nhân giá»›i thì tháºt là không là m tròn bổn pháºn.
Vương Chân không chút nể nang, phanh phui ra:
- Chuyện nà y nhất định là do chị dâu nói cho ngươi nghe!
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n(CBRO: nguyên tác là VÆ°Æ¡ng Chân, nhÆ°ng ta thấy sá»a thà nh TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n hợp lý hÆ¡n) Ä‘á» mặt nói:
- Uống rượu, uống rượu!
----------- -----------------
Mấy ngà y sau, Lăng Tiêu lại luyện chế ra má»™t lượng lá»›n Ä‘an dược, sau đó tụ táºp má»i ngÆ°á»i lại, nói:
- TrÆ°á»›c mắt chúng ta ở đây thà nh láºp căn cứ. Mặc dầu nÆ¡i nà y nhìn cÅ©ng không tệ, nhÆ°ng ta vẫn muốn tìm má»™t nÆ¡i khác tốt hÆ¡n. Dù sao, mục Ä‘Ãch cuối cùng của chúng ta khi phát triển thế lá»±c cÅ©ng là hÆ°á»›ng đến nÆ¡i đó!
Lăng Tiêu nói xong, lấy tay chỉ lên trá»i.
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n cÆ°á»i khổ nói:
- Chủ nhân còn chÆ°a biết. Thánh Vá»±c từ sau Thần chiến chÆ°a từng thấy ai có thể phi thăng. Không ngại cho má»i ngÆ°á»i biết má»™t bà máºt, TÆ°Æ¡ng gia nhà ta còn có má»™t lão tổ tông cảnh giá»›i đại viên mãn. Ta từng gặp qua. Bây giá» có lẽ ngÆ°á»i vẫn Ä‘ang bế quan trong Ä‘á»™ng phủ phÃa sau gia tá»™c. Ôi, ngÆ°á»i muốn qua ải nà y khó khăn vô cùng!
VÆ°Æ¡ng Chân và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cùng gáºt đầu. Chuyện nà y trong Thánh Vá»±c cÅ©ng không có gì là bà ẩn, má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng biết.
Tương Vân Sơn nói tiếp:
- Tuy nhiên chuyện chủ nhân muốn đổi chá»— ở, Vân SÆ¡n ta ủng há»™. Chúng ta ở đây Ä‘Ãch thị là có chút bất tiện. Nếu Ä‘an dược thần kỳ do mình tá»± tay kinh doanh, nhÆ° váºy phải Ä‘em đến cho ngÆ°á»i ta cảm giác thần bà là tốt nhất! Huống chi, chúng ta còn phải để ý đếm hạng ngÆ°á»i hÆ¡i Ä‘iên cuồng, tìm đến chúng ta gây sá»±. Xét vá» lâu vá» dà i, hay là tìm má»™t nÆ¡i dân cÆ° thÆ°a thá»›t, địa thế hiểm yếu. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu địa phÆ°Æ¡ng đó linh khà dÆ° thừa thì cà ng tốt.
Trương Dương nói:
- Còn phải tìm má»™t nÆ¡i rá»™ng rãi để tiến hà nh gieo trồng. Những dược liệu nà y ta cảm thấy chÃnh chúng ta có thể tạo ra được. NhÆ° thế chẳng phải rất tốt sao?
Lăng Tiêu không khá»i nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tán dÆ°Æ¡ng. Không ngá» má»™t ngÆ°á»i không ai nghÄ© tá»›i lại có thể nghÄ© được nhÆ° thế. Phải biết rằng nguyên liệu dùng để luyện chế Ä‘an dược của Lăng Tiêu tại Thánh Vá»±c tùy tiện cÅ©ng có thể tìm được! HÆ¡n nữa giá cả rẻ mạt, đại bá»™ pháºn má»i ngÆ°á»i còn dùng nó để luyện táºp. Lăng Tiêu từng nghÄ© rằng nếu để những luyện Ä‘an sÆ° bụng đầy lý luáºn cao cấp của Tu Chân giá»›i nhìn thấy, thế nà o cÅ©ng chá»i đám Thánh Vá»±c luyện Ä‘an sÆ° là ngu ngốc, lãng phà thiên tà i địa bảo!
Giống nhÆ° dược liệu chủ yếu để luyện chế Trú Nhan Äan cùng Ä‘an dược mà Thánh Vá»±c luyện Ä‘an sÆ° bình thÆ°á»ng sá» dụng luyện chế Dưỡng Nhan Äan có liên quan. NhÆ°ng xét vá» hiệu quả, Dưỡng Nhan Äan còn thua xa.
Lăng Tiêu sở dÄ© trá»±c tiếp luyện chế Trú Nhan Äan mà không phải là Dưỡng Nhan Äan chÃnh là muốn tạo hiệu quả chấn Ä‘á»™ng!
Nhân khẩu trong Thánh Vá»±c đâu chỉ hà ng trăm ngà n? Hắn lại còn áp dụng biện pháp hạn chế số lượng tiêu thụ nên cho dù là chỉ bán Trú Nhan Äan sợ là vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không thiếu ngÆ°á»i mua!
Má»™t khi đã nhÆ° thế, sao không nhân cÆ¡ há»™i nà y mà nổi danh? Trú Nhan Ä‘an nhìn thì có vẻ thần kỳ, nhÆ°ng kỳ tháºt ngoại trừ có thể biến khuôn mặt thà nh trẻ lại ra còn có tác dụng thần kỳ nà o khác đâu?
Lăng Tiêu thấy bá»™ dáng má»i ngÆ°á»i chẳng có vẻ gì tin tưởng và o chuyện phi thăng Thần giá»›i, bèn cÆ°á»i nói:
- Các ngÆ°Æ¡i có từng nghe nói qua ở nhân giá»›i có Cấm địa của thần. Mấy năm trÆ°á»›c chá»— đó bị Ma tá»™c xâm phạm, còn đánh nhau má»™t tráºn nữa.
Trong ánh mắt TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n mang theo chút nghi hoặc, còn VÆ°Æ¡ng Chân và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cùng gáºt đầu nói:
- Biết. Ma tộc không phải bị đánh bại rồi sao?
Lăng Tiêu cÆ°á»i nói:
- Nếu đã biết, váºy có biết Thánh Bia là cuối cùng thế nà o không?
tÃch cá»±c thanks nha
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
|
|
10-12-2010, 11:32 PM
|
|
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
|
|
Ngạo Kiếm Lăng Vân Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
Chương 466: Huynh đệ gặp gỡ.
Nguồn: Sưu Tầm by me :2 (22):
Hai ngÆ°á»i cùng gáºt đầu, VÆ°Æ¡ng Chân bá»—ng nhÃu mà y nói:
- Äúng rồi. Ta có nghe nói Thánh Bia bị hủy. NhÆ°ng chuyện cÅ©ng đã quá lâu rồi, ấn tượng lại không sâu sắc. Nghe nói thần váºt kia vô cùng thần kỳ, không biết đã bị hủy nhÆ° thế nà o?
Lăng Tiêu là m má»™t Ä‘á»™ng tác khiến mấy ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi nhất tá» biến sắc. Lăng Tiêu nhẹ nhà ng bâng quÆ¡ vÆ°Æ¡n ngón trá» tay phải chỉ thẳng lên trá»i.
Vương Chân la lên thất thanh thanh:
- Chuyện nà y sao có thể như thế?
Trương Dương cũng ra vẻ không tin, nói:
- Không thể nà o! Thần giới không phải đã sớm điêu tà n rồi sao?
Lăng Tiêu Ä‘em chuyện ngà y đó kể lại cho má»i ngÆ°á»i nghe. Hắn cÅ©ng kể rõ chuyện má»i ngÆ°á»i tranh Ä‘á»at Thánh Bia ác liệt, còn Thánh Bia lại bị má»™t ngón tay vô cùng lá»›n Ä‘á»™t nhiên xuất hiện giữa không trung đánh nát. Ngay cả ngÆ°á»i đứng trên Thánh Bia cÅ©ng bị đánh nát.
Ãnh mắt mấy ngÆ°á»i TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n dại hẳn Ä‘i, nhÆ° si nhÆ° ngốc. Tồn tại má»™t thứ cÆ°á»ng đại nhÆ° thế, trừ thần ra còn ai đủ khả năng là m được?
Chuyện nà y kỳ tháºt cÅ©ng không phải là bà máºt gì. Lúc đó ngÆ°á»i xem vô số, có rất nhiá»u ngÆ°á»i đã phi thăng Thánh Vá»±c. NhÆ°ng Lăng Tiêu cÅ©ng hiểu chuyện nà y quá sức tưởng tượng của má»i ngÆ°á»i. Phá»ng chừng những ngÆ°á»i biết chuyện cÅ©ng không dám nói ra, cho dù nói ra cÅ©ng sẽ bị xem là chuyện cÆ¡ máºt cần được phong tá»a thông tin.
Nên mấy ngÆ°á»i kia không biết cÅ©ng là bình thÆ°á»ng.
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n nghe trong lòng ngổn ngang, nghÄ©: “Nếu mình còn ở lại TÆ°Æ¡ng gia, những chuyện nhÆ° thế nà y có được biết không? Hiển nhiên là không!â€.
NhÆ°ng bây giá» hắn nghÄ© vá» TÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng đã có thể hoà n toà n giữ bình tÄ©nh. Hắn Ä‘ang Ä‘i trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng hoà n toà n khác những ngà y xÆ°a! TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n tháºm chà tin tưởng, chỉ cần mình tiếp tục kiên trì, tÆ°Æ¡ng lai Thục SÆ¡n nhất định chẳng kém TÆ°Æ¡ng gia là mấy!Äến lúc đó, thá»±c lá»±c của mình hoà n toà n khôi phục, cÅ©ng có thể hÆ°á»›ng đến và i ngÆ°á»i đòi lại công đạo!
VÆ°Æ¡ng Chân cÆ°á»i khổ, nói:
- Xem ra không phải thà nh viên trung tâm gia tá»™c đãi ngá»™ quả nhiên thua xa. Nếu nói nhÆ° chủ nhân, chuyện nà y cho dù ở nhân giá»›i cÅ©ng không phải là bà máºt gì. Váºy mà ta cÅ©ng không biết gì, ai!!!
Trương Dương nói:
- Äừng để ý chuyện đó nữa. Bây giá» chẳng phải tốt lắm sao? Ãt nhất Ä‘i theo chủ nhân ta cÅ©ng có thể thấy được tiá»n đồ vô lượng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói xong, TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n và VÆ°Æ¡ng Chân cùng gáºt đầu. Bá»n há» không phải loại ngÆ°á»i giá»i a dua nịnh hót, tháºm chà ánh mắt còn cá»±c cao. Nếu là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng muốn bá»n hỠđể và o trong mắt là vô cùng khó, đừng nói là biết và bá»™i phục.
Tương Vân Sơn trầm ngâm nói:
- Có uy thế nhÆ° váºy, chắc chắn là thần trong thần giá»›i không cần nghi ngá». NhÆ°ng ta không hiểu, nếu thần giá»›i còn thần tồn tại thì vì sao nhiá»u năm nhÆ° thế trong Thánh Vá»±c chÆ°a từng xuất hiện thần tÃch? HÆ¡n nữa cÅ©ng không ai đủ khả năng phi thăng thần giá»›i?
- Suy nghÄ© của thần không phải đám ngÆ°á»i chúng ta có thể Ä‘oán được.
Vương Chân lắc đầu thở dà i:
- Nếu tháºt sá»± có cÆ¡ há»™i phi thăng Thần giá»›i, cho dù tu luyện vạn năm thì đã là m sao?
Lăng Tiêu bấy giá» má»›i nhìn má»i ngÆ°á»i, bất ngá» há»i:
- Ở Thánh vá»±c trÆ°á»›c Thần chiến, chuyện phi thăng Thần giá»›i Ä‘á»u do Thần quản lý à ?
- Äúng váºy. Chuyện nà y có vấn Ä‘á» gì sao?
Äám ngÆ°á»i TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n vẻ mặt hồ nghi nhìn Lăng Tiêu. Äến bây giá», bá»n há» tháºm chà đã quên chủ nhân trẻ tuổi trÆ°á»›c mặt bá»n há» chỉ má»›i từ nhân giá»›i phi thăng lên Thánh Vá»±c được có và i năm.
Lăng Tiêu trong lòng cÆ°á»i khổ: “Có vấn Ä‘á» gì sao? Vấn Ä‘á» rất lá»›n. Phi thăng thá»±c sá»± là m sao có thể do ngÆ°á»i khống chế? Giống nhÆ° mình bây giá» nếu có má»™t truyá»n tống tráºn, hÆ¡n nữa không tiếc hao phà tinh thạch hoà n toà n có thể Ä‘em toà n bá»™ thế lá»±c của mình ở Nhân giá»›i dẫn đến Thánh Vá»±c! Trong Thánh Vá»±c nà y chẳng phải cÅ©ng có rất nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy sao? Vấn Ä‘á» căn bản là , con ngÆ°á»i khi tu luyện đến má»™t cá»±c hạn nà o đó, còn cần ngÆ°á»i khác tiếp dẫn nữa sao? Hoà n toà n là dùng khà thế kÃch phát thiên uy, để thiên đạo tiến hà nh phán xét! NgÆ°á»i tu luyện vốn dÄ© là nghịch thiên mà đi. Muốn trÆ°á»ng sinh Æ°? Thiên đạo tá»± nhiên sẽ không cho ngÆ°á»i ta dá»… dà ng nhÆ° nguyện. Không trải qua thiên uy khảo nghiệm mà muốn thà nh thần thì quả là buồn cÆ°á»i!â€
Äiá»u nà y là m cho Lăng Tiêu nhá»› tá»›i khi ở Tu Chân giá»›i từng nghe kể má»™t chuyện xÆ°a. Tu sÄ© Tu Chân Giá»›i sau khi tu luyện đến Äại Thừa Kỳ sẽ phi thăng lên Äịa Tiên giá»›i. Nghe nói phÃa trên Äịa Tiên giá»›i còn có Thần giá»›i!
Chá»— Thần giá»›i kia má»›i là nÆ¡i có ngÆ°á»i pháp lá»±c cÆ°á»ng đại chân chÃnh. Còn tiên nhân Äịa Tiên giá»›i muốn Ä‘i và o Thần giá»›i cÅ©ng không phải chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng tu luyện mà có thể thông qua sá»± chá»n lá»±a của thần giá»›i mà tiến và o.
Äó là nói má»™t cách dá»… nghe. Nói khó nghe má»™t chút chÃnh là thần giá»›i tuyển ngÆ°á»i hầu, các tiên nhân có thể đến tham gia báo danh. Nếu được tuyển có thế cao hứng phấn chấn chuẩn bị phi thằng Thần giá»›i!
Lúc ấy sau khi Lăng Tiêu nghe xong câu chuyện ấy chỉ có má»™t suy nghÄ©: “ Tiên nhân đó là lÅ© ngốc sao? Nếu đã trÆ°á»ng sinh bất tá» siêu thoát khá»i lục đạo luân hồi đạt đến mức tiên phong đạo cốt,t âm tình không biết trải qua bao nhiêu mà i dÅ©a rốt cục má»›i tiến và o cảnh giá»›i viên mãn. Äã thế vì sao còn muốn đến Thần giá»›i để phục vụ ngÆ°á»i khác?â€
Nghe nói Thần giá»›i ngoại trừ thần lá»±c của bản thân còn có thể hấp thu tÃn ngưỡng lá»±c! Mà tÃn ngưỡng lá»±c có thể tồn trữ trong tÃn ngưỡng chi tinh. Tiên nhân liá»u sống liá»u chết Ä‘i Thần giá»›i chÃnh là vì muốn có được thứ nà y!
Khi tÃn ngưỡng chi tinh tÃch lÅ©y đến mức Ä‘á»™ nhất định sẽ biến thà nh má»™t thần cách. Tiên nhân cÅ©ng biến thà nh thần.
Mà thà nh thần, Lăng Tiêu nghe nói có thể sáng tạo thế giá»›i của riêng mình, trở thà nh sáng thế chủ chân chÃnh!
Tuy nhiên... chuyện nà y quá hÆ° vô má» mịt, Lăng Tiêu đến bây giá» vẫn chÆ°a nghÄ© tá»›i chuyện nà y. Có lẽ đây là vấn Ä‘á» của tầm nhìn. NhÆ°ng Lăng Tiêu tháºt sá»± không biết là m má»™t sáng thế chủ sung sÆ°á»›ng hÆ¡n là m má»™t tiên nhân tiêu dao nhà n hạ ở chá»— nà o.
Bây giá» nghe nói đến thần giá»›i trên Thánh Vá»±c, Lăng Tiêu liá»n nhá»› lại chuyện xÆ°a, trong lòng không khá»i có chút cảm khái. Tuy rằng thá»at nhìn thần giá»›i cùng tiên giá»›i của mình năm xÆ°a không khác biệt gì mấy. NhÆ°ng xét kỹ, hắn cÅ©ng từng nghe nói thủ Ä‘á»an hà nh sá»± của thần giá»›i kia vô cùng dữ dá»™i.
Thánh Vá»±c tuy đã trải qua vô số năm tháng nhÆ°ng rất hiển nhiên trong nhóm tu sÄ© trong Thánh Vá»±c vẫn chÆ°a hình thà nh hệ thống tu luyện chân chÃnh cho mình.
Äại viên mãn cảnh giá»›i trong mắt Lăng Tiêu cÅ©ng không phải là đỉnh phong. Chỉ có thể nói rằng, phải tu luyện đến trình Ä‘á»™ đó má»›i có thể kÃch phát thiên uy, sau đó tiến và o thế giá»›i kia. Còn thế giá»›i kia có phải thần giá»›i không, hắn cÅ©ng không biết.
Lăng Tiêu nhìn má»i ngÆ°á»i há»i:
- Trong Thánh Vá»±c từng có thiên phạt cá»±c kỳ khủng bố chÆ°a? Không biết các ngÆ°Æ¡i có từng nghe nói qua loại chuyện đại loại nhÆ° trá»i sinh dị tượng, mây Ä‘en bốc lên, sau đó sấm chá»›p không ngừng đánh xuống, có đôi khi, tháºm chà còn đánh lên ngÆ°á»i?
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n, VÆ°Æ¡ng Chân cùng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i ra, sau đó ánh mắt lá»™ vẻ nghi hoặc. TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n nghÄ© má»™t chút rồi nói:
- Lá»i chủ nhân nói phải chăng là uy lá»±c của thiên phạt trong truyá»n thuyết?
Ãnh mắt VÆ°Æ¡ng Chân sáng lên, nói:
- Äúng váºy, chủ nhân vừa tả chÃnh là thứ nà y! NhÆ°ng mà thiên phạt bình thÆ°á»ng phải ngà n năm, tháºm chà hÆ¡n vạn năm má»›i xuất hiện má»™t lần!
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n gáºt đầu nói:
- Äúng váºy. Lần gần đây nhất xuất hiện đã hÆ¡n chÃn ngà n năm.Nghe nói thiên phạt chuyên môn là để trừng trị những kẻ bất kÃnh thần nhân. Gần nhÆ° không ai có thể tránh thoát oai lá»±c của thiên phạt! Hoặc là bị sấm chá»›p đánh chết, hoặc là biến mất không thấy. Tuy nhiên Ä‘a số là bị đánh chết.
Lăng Tiêu thở phà o một cái, thầm nghĩ căn bản của vấn đỠquả nhiên là ở đây.
Cái gì mà trừng phạt kẻ bất kÃnh vá»›i thần? Äây không phải chÃnh là thiên kiếp sao? Tuy nhiên trong Thánh Vá»±c không hình thà nh hệ thống tu chân, cÅ©ng không có công pháp tu chân, không ngá» cÅ©ng chẳng có ai tu luyện đến Äá»™ Kiếp Kỳ, tháºt là đáng buồn!
Lăng Tiêu Ä‘ang định dạy cho mấy thủ hạ xem nhÆ° tâm phúc nà y má»™t Ãt kiến thức tu luyện phổ thông thì bên ngòai bá»—ng có tiếng báo lại.
- Có ngÆ°á»i tá»± xÆ°ng là TÆ°Æ¡ng Vân Phong, mang theo và i ngÆ°á»i đến, nói là muốn cầu kiến chủ nhân!
Má»™t ngÆ°á»i tuổi trẻ nồng nhiệt nhìn Lăng Tiêu. Thá»±c ra ngÆ°á»i truyá»n tin nhÆ° hắn sá»›m đã biết những ngÆ°á»i đó là từ Nam Châu liên minh đến, trong lòng vô cùng sảng khoái.
Ngà y đó Lăng Tiêu cá»± tuyệt gia nháºp Nam Châu liên minh, hÆ¡n má»™t ngà n thủ hạ tuy rằng ngoà i miệng tán thà nh nhÆ°ng trong lòng vẫn có chút nghi ngá». Dù sao danh tiếng của Nam Châu liên minh vẫn vô cùng vang dá»™i. Chỉ cần là sinh sống ở Nam Châu, bất kể là ai gia tá»™c nà o, bất kể lá»›n nhá» Ä‘á»u bị nó ảnh hưởng. Chỉ cần không phải ngu ngốc sẽ không cho rằng Nam Châu liên minh chỉ để trang trÃ.
NhÆ°ng ngay sau đó, chủ nhân luyện chế ra má»™t số Ä‘an dược gây nên má»™t tráºn Ä‘á»™ng đất. HÆ¡n phân ná»a ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u giống nhÆ° ngÆ°á»i trẻ tuổi nà y, bá»—ng nhiên nháºn được thÆ° nhà . Trong thÆ° nói cha mẹ bá»n hỠở nhà bá»—ng dÆ°ng được các thế lá»±c lá»›n đến thăm há»i, thái Ä‘á»™ hòa nhã quả thá»±c là xÆ°a giá» bá»n há» mÆ¡ cÅ©ng không được!
ChÃnh là vì Ä‘iá»u đó mà tâm tÆ° má»i ngÆ°á»i má»›i ổn định lại. Ngà y hôm nay ngÆ°á»i của Nam Châu liên minh lại đến. Chuyện nà y nhanh chóng truyá»n ra khắp má»i ngÆ°á»i. Má»i ngÆ°á»i lúc nà y má»›i hoà n toà n xác định, Ä‘i theo chủ nhân tuyệt đối là có cÆ¡ há»™i lá»›n để phát triển!
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n vừa nghe thấy, tay run lẩy bẩy, nhất thá»i lỡ tay, ly uống rượu rÆ¡i xuống đất.
“Ba†má»™t tiếng vang lên. NhÆ°ng TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n không để ý chút nà o đến sá»± thất thố của mình, láºp tức đứng dáºy, kÃch Ä‘á»™ng há»i:
- NgÆ°Æ¡i nói ngÆ°á»i vừa đến tên gì?
Ngươi bước và o lặp lại một lần nữa:
- Tên là Tương Vân Phong...
Nói xong trong giây lát hắn nhớ tới, vị quân sư trước mặt chẳng phải tên là Tương Vân Sơn sao? Tương Vân Phong... Chẳng lẽ là đệ đệ của quân sư đại nhân? Ai chà , thái độ vừa rồi của chúng ta cũng không được tốt lắm!
Tên thủ vệ thị vệ có chút hối háºn, vừa má»›i xua chút u ám trong lòng Ä‘i, căn bản không thèm suy xét kỹ lưỡng hà m nghÄ©a của cái tên kia.
TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n không để ý đến thị vệ Ä‘ang nghÄ© gì, sải bÆ°á»›c chạy Ä‘i. Rất nhanh sau đó thấy má»™t nam nhân vô cùng trẻ Ä‘i và o cá»a lá»›n. Theo sau có mấy ngÆ°á»i ăn mặc nhÆ° há»™ vệ, trang phục mặc trên ngÆ°á»i Ä‘á»u thể hiện rõ dấu hiệu của Nam Châu liên minh. Những thị vệ cao cao tại thượng nà y đứng chá» trÆ°á»›c má»™t cánh cổng ngay cả tên còn chÆ°a có váºy mà trên mặt chẳng có chút nà o là bất mãn!
Còn Tương Vân Phong, sau khi thấy Tương Vân Sơn, một luồng khà nóng từ đáy lòng trà o dâng, sống mũi cay cay, nước mắt ứa ra, nghẹn ngà o kêu lên:
- Äại ca...!
Rồi láºp tức chạy đến. Hai huynh đệ ôm chầm lấy nhau, khóc rống lên.
Lăng Tiêu đi đằng sau thấy thế, khoát tay nói:
- TrÆ°á»›c hết Ä‘em những ngÆ°á»i Nam Châu liên minh Ä‘i theo xuống dÆ°á»›i thu xếp, để cho huynh đệ bá»n há» vừa má»›i Ä‘oà n tụ nói chuyện má»™t chút.
Lúc nà y, từ trong không trung vang lên má»™t tiếng trêu chá»c.
- Ừ, tá»›i sá»›m không bằng tá»›i đúng lúc. Hay cho má»™t cảnh huynh đệ trùng phùng tháºt là cảm Ä‘á»™ng quá.
tÃch cá»±c thanks nha
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
|
|
10-12-2010, 11:34 PM
|
|
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
|
|
Ngạo Kiếm Lăng Vân Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
Chương 467: Chưa thể bại (1)
Nguồn: Sưu Tầm by me :2 (22):
Không khà khẽ dao Ä‘á»™ng, má»™t lão già áo xanh xuất hiện, đứng giữa không trung nhÆ° không má»™t chút cân nặng. Từ trên ngÆ°á»i lão không ngá» là m cho ngÆ°á»i ta chẳng cảm giác được ná»a Ä‘iểm năng lượng dao Ä‘á»™ng!
Tất cả má»i ngÆ°á»i cả kinh, gần nhÆ° trong nháy mắt bà y ra má»™t tráºn thế phòng ngá»±, ngÆ°ng thần giá»›i bị nhìn lão già đang đứng giữa không trung.
Thần sắc lão già áo xanh không thay đổi, chá» má»i ngÆ°á»i bà y xong tráºn thế, sau đó má»›i lãnh đạm nói:
- Ãt nhiá»u gì thì cÅ©ng nhá» thằng nhãi nà y. Bằng không chắc đến giá» lão phu vẫn chÆ°a tìm thấy chá»— nà y!
Mặt TÆ°Æ¡ng Vân Phong Ä‘á» bừng lên. Bị ngÆ°á»i ta theo suốt má»™t Ä‘á»an Ä‘Æ°á»ng mà thần không biết, quá»· không hay. Lá»ai cảm giác nà y tháºt khó chịu. Hắn ngẩng đầu, bình tÄ©nh nhìn lão già áo xanh Ä‘ang đứng giữa không trung, trầm giá»ng nói:
- Tiá»n bối, chúng ta Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Nam Châu liên minh, do minh chủ Ä‘Ãch thân ra lệnh đến đây tìm Lăng thủ lÄ©nh có việc, không biết tiá»n bối...
Dụng ý của TÆ°Æ¡ng Vân Phong rõ rà ng là nhắc nhở lão già nà y rằng chúng ta là ngÆ°á»i của TÆ° Äồ DÅ©ng. NgÆ°Æ¡i muốn là m thì thì cÅ©ng nên cân nhắc cho kÄ©.
NgÆ°á»i thá»±c lá»±c cÆ°á»ng đại, TÆ°Æ¡ng Vân Phong không phải chÆ°a từng gặp qua. Thá»±c tế TÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng có má»™t võ giả cÆ°á»ng đại tồn tại. Cho nên TÆ°Æ¡ng Vân Phong mặc dù có chút kiêng kị lão nhân đứng giữa không trung nà y nhÆ°ng chÆ°a đến mức sợ mà nói không nên lá»i.
Chúng ta dá»… bắt nạt nhÆ°ng bắt nạt chúng ta sẽ có ngÆ°á»i ra mặt.
Lão già áo xanh khoát tay chặn lại, không kiên nhẫn cắt lá»i TÆ°Æ¡ng Vân Phong:
- TÆ° Äồ DÅ©ng thì sao? Äừng Ä‘em hắn ra mà dá»a ngÆ°á»i. NgÆ°á»i khác sợ tiểu tỠđó, lão phu không sợ.
Nói xong, đảo mắt qua má»i ngÆ°á»i, sau đó nói:
- Ai là Lăng Tiêu? Mau bước ra!
Äám ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Chân và TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n cá»±c kỳ tức giáºn, lão già nà y tháºt quá ngông cuồng, ngÆ°Æ¡i cho mình là ai? NgÆ°á»i luyện võ cao giai ai mà chẳng từng gặp qua? NhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a từng thấy ai ngông cuồng nhÆ° ngÆ°Æ¡i!
Lăng Tiêu đứng cạnh đó ngăn hai ngÆ°á»i kÃch Ä‘á»™ng, ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» lão già đứng giữa không trung nói:
- ChÃnh là ta. Xin há»i tiá»n bối tìm tại hạ có chuyện gì?
Hai mắt lão già nhìn thẳng và o Lăng Tiêu. Ãnh mắt bình thản nhÆ° nÆ°á»›c trong giếng cổ, sâu xa yên tÄ©nh nhÆ°ng lại tạo cho ngÆ°á»i ta má»™t áp lá»±c vô cùng lá»›n!
Lăng Tiêu khẽ mìm cÆ°á»i, thầm nghÄ©: “Có thể váºn dụng tinh thần lá»±c xuất sắc nhÆ° thế, thá»±c lá»±c lão già nà y cÅ©ng không tệ! Ãt nhất cÅ©ng đạt đến cảnh giá»›i tu luyện giả.â€
Lão già nhìn Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu:
- Quả nhiên có bản lÄ©nh. Những lá»i đồn thổi vá» ngÆ°Æ¡i xem ra cÅ©ng không phải là không có căn cứ! Không tệ! Lão phu đến là để tìm ngÆ°Æ¡i. Nghe nói ngÆ°Æ¡i có chút nghá» luyện Ä‘an, còn các thứ bản lÄ©nh thượng và ng hạ cám khác, lão phu không có hứng thú. Luyện Ä‘an thuáºt nà y, lão phu có chút hứng thú, muốn cùng ngÆ°Æ¡i thảo luáºn má»™t phen. Tuy nhiên lão phu đối nhân xá» thế luôn công bằng, tuyệt không hiếp ngÆ°á»i thái quá. NgÆ°Æ¡i nói xem ngÆ°Æ¡i muốn cái gì, lão phu có thể cùng ngÆ°Æ¡i trao đổi!
Má»i ngÆ°á»i ở đây nghe thế Ä‘á»u không khá»i chau mà y thầm nghÄ©: “ Cái nà y còn không phải là ép ngÆ°á»i sao? Không ép ngÆ°á»i sao ngÆ°Æ¡i đứng trên cao nhìn xuống mà nói chuyện? Không ép ngÆ°á»i sao dùng giá»ng Ä‘iệu đó nói chuyện?â€
Lăng Tiêu cÆ°á»i bình thản, sau đó nói:
- Luyện Ä‘an thuáºt bác đại tinh thâm. Không biết tiá»n bối đây muốn há»c phÆ°Æ¡ng diện nà o?
Lão già áo xanh cÆ°á»i ha hả:
- Lão phu đây trà nhá»› rất tốt, ngÆ°Æ¡i nói cái gì ta sẽ há»c cái nấy!
Má»i ngÆ°á»i nghe xong láºp tức nghÄ© ngay trong đầu: “Lão già nà y là tá»›i đây gây sá»±.â€
Trên mặt Lăng Tiêu không chút tức giáºn. So vá»›i mấy ngÆ°á»i ở nhân giá»›i năm đó không ngừng tìm cách đối phó mình, lão già nà y xem nhÆ° quá Ä‘Ã ng hoà ng.
Tuy nhiên, đó không phải là lý do đủ để Lăng Tiêu thá»a hiệp. Lăng Tiêu ngẩng đầu thản nhiên nói:
- NgÆ°á»i đến là khách, tiá»n bối sao không xuống đây gặp vãn bối nói chuyện? Muốn há»c cái gì chẳng nhẽ bắt ta bay lên trá»i dạy sao?
Trên mặt lão già áo xanh hiện ra má»™t nụ cÆ°á»i trà o phúng:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i nghÄ© lão phu dá»… bắt nạt thế sao? Lão phu có thể tìm được ngÆ°Æ¡i ở đây chẳng lẽ không biết bản lÄ©nh của ngÆ°Æ¡i? Muốn dùng tráºn pháp vây khốn lão phu sao? Nói cho ngÆ°Æ¡i biết, đừng có nằm mÆ¡, chuyện đó tuyệt đối không có khả năng xảy ra!
Lăng Tiêu ngáºm ngùi thở dà i, sau đó nói:
- Nói váºy, xem ra tiá»n bối không có thà nh ý.
- Thà nh ý cái quái gì?
Lão già áo xanh bÄ©u môi, cÆ°á»i lạnh nói:
- Không ngại nói tháºt cho ngÆ°Æ¡i biết, lần nà y lão phu đến đây là để Ä‘á»at bà tịch luyện Ä‘an thuáºt. NgÆ°Æ¡i láºp tức dâng bà tịch lên để tránh phiá»n toái. Chỉ cần lão phu có được luyện Ä‘an thuáºt, nhất định sẽ trả cho ngÆ°Æ¡i thù lao xứng đáng...
- Ngươi có thể trả nổi sao?
Vương Chân đứng dưới nhìn lão già , thản nhiên nói:
- NgÆ°á»i trên cả Nam Châu muốn phÆ°Æ¡ng thuốc của chủ nhân ta đâu chỉ ngà n vạn ngÆ°á»i. Lão nhân gia ngÆ°Æ¡i không cần á»· và o và i phần vÅ© lá»±c mà không để ngÆ°á»i trong thiên hạ và o mắt. Ãt ra trong Thánh Vá»±c, ngÆ°á»i đạt đến cảnh giá»›i đại viên mãn không biết bao nhiêu cho kể. Mà ngà i, sợ là chÆ°a tá»›i cảnh giá»›i đó!
- Hỗn láo!
Lão già áo xanh nghe VÆ°Æ¡ng Chân nói xong, giáºn dữ vung tay lên, má»™t cá»— năng lượng vừa nhanh vừa hùng háºu quét đến VÆ°Æ¡ng Chân. VÆ°Æ¡ng Chân sau khi nói xong cÅ©ng đã Ä‘á» phòng, thấy hắn vừa Ä‘á»™ng VÆ°Æ¡ng Chân liá»n nhanh chóng lui vá» phÃa sau.
Không ngỠcho dù như thế Vương Chân vẫn bị cỗ năng lượng khổng lồ kia đánh trúng, phun ra một búng máu tươi, thân hình văng mạnh vỠsau, hơn mấy chục thước, nằm dà i trên mặt đất.
Tất cả má»i ngÆ°á»i thấy cảnh nà y có chút sợ đến ngây ngÆ°á»i!
Thánh Vá»±c rá»™ng lá»›n vô cùng, ở trong đó, VÆ°Æ¡ng Chân chÃnh xác chẳng đáng là gì cả. NhÆ°ng má»™t ngÆ°á»i luyện võ cảnh giá»›i tiên thiên sÆ¡ cấp trong tình huống ngÆ°ng thần giá»›i bị mà vẫn bị má»™t kÃch đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế quả tháºt có chút kinh ngÆ°á»i.
- Phế váºt cÅ©ng dám chõ mõm và o!
Lão già áo xanh lạnh lùng nói một câu, cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn Vương Chân một cái, hướng vỠLăng Tiêu nói:
- Tiểu tỠkia, ngươi đã suy nghĩ kĩ chưa?
- Lão khốn kiếp!
Lăng Tiêu nghiến răng nghiến lợi:
- Ngươi đi chết đi!
Nói xongbay lên trá»i, huyết sắc bảo kiếm trong tay vẽ lên má»™t đạo kiếm khà đỠtÆ°Æ¡i giữa không trung, mạnh mẽ chém vá» phÃa lão già áo xanh!
Lão già áo xanh bị Lăng Tiêu mắng mà sá»ng sốt. Chẳng biết đã bao nhiêu năm rồi không ai dám ở trÆ°á»›c mặt hắn mà mạnh miệng mắng chá»i nhÆ° thế. Váºy nên, sau khi Lăng Tiêu mắng hắn, trong nhất thá»i lão già áo xanh ngây ngÆ°á»i không chút phản ứng. Ngay sau đó, gân xanh trên trán lão già nổi lên, giáºn dữ hét lên:
- Tiểu tá», đây là do ngÆ°Æ¡i muốn chết.
Nói xong, lão vung năm ngón tay nhá»n hoắt nhÆ° mÅ©i đá lởm chởm chụp và o không trung má»™t cái. Trong tay lão vốn không có kiếm nhÆ°ng không trung bá»—ng nhiên dao Ä‘á»™ng, vặn vẹo má»™t lát sau đó hình thà nh má»™t thanh kiếm khổng lồ!
Lão già áo xanh cầm thanh kiếm khổng lồ hình thà nh từ không khà trong tay, sau đó hÆ°á»›ng vá» kiếm khà đỠtÆ°Æ¡i của Lăng Tiêu vung tay má»™t cái, hai thứ cùng biến mất. Hắn cÆ°á»i lạnh nói:
- Thanh niên bây giá» không biết sống chết cà ng lúc cà ng nhiá»u, lão phu phải dạy dá»— ngÆ°Æ¡i má»™t chút!
Nói xong, lão hướng vỠLăng Tiêu hung hăng bay tới!
Bên dÆ°á»›i đám ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhanh chóng cứu VÆ°Æ¡ng Chân vá», thầm nhủ khó trách Lăng Tiêu phẫn ná»™ nhÆ° thế. Hóa ra má»™t kÃch của lão già kia không ngỠđã đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng Chân. Nếu không phải VÆ°Æ¡ng Chân có phòng bị trÆ°á»›c thì e là VÆ°Æ¡ng Chân đã mất mạng!
Quá đáng như thế mà nói là vì bà tịch trong tay Lăng Tiêu mà tới sao?
Không ai tin cả.
Lăng Tiêu thấy lão già đang lao vá» phÃa mình nhÆ° ta chá»›p, trên mặt lá»™ vẻ nghiêm nghị. Thá»±c lá»±c lão già nà y vượt xa dá»± Ä‘oán của hắn. Chắc chắn không phải là Tiên thiên cảnh giá»›i. Ãt nhất cÅ©ng là trung cấp tu luyện giả trở lên.
Nếu không Lăng Tiêu sẽ không vất vả như thế.
Lăng Tiêu bình tÄ©nh nhìn lão già áo xanh Ä‘ang cầm thanh cá»± kiếm hình thà nh từ không khà hung hăng chém vá» phÃa mình!
Äừng thấy lão già tuổi dÆ°á»ng nhÆ° rất lá»›n nà y mà coi thÆ°á»ng. Lão ra tay cá»±c kỳ tà n nhẫn, không chút lÆ°u tình.
Lăng Tiêu quát lớn một tiếng:
- Phòng ngự!
Thân hình nhÆ° là n khói má»ng nhanh chóng bay vá» nÆ¡i sâu trong rừng ráºm.
Äám ngÆ°á»i TÆ°Æ¡ng Vân SÆ¡n láºp tức phản ứng, mở ra tráºn pháp ở căn cứ. Lúc nà y bóng dáng Lăng Tiêu sá»›m đã biến mất không thấy đâu.
Gặp phải tình huống nhÆ° thế nà y, nếu chỉ dá»±a và o chÃnh mình mà đối phó lão già nà y quả tháºt là hà nh Ä‘á»™ng Ä‘i tìm chết! Còn đám thủ hạ dÆ°á»›i tay tuy cÅ©ng có mấy ngÆ°á»i ngÆ°á»i luyện võ đạt cảnh giá»›i tiên thiên, nhÆ°ng đối phó vá»›i lão già nà y cho dù mÆ°á»i ngÆ°á»i luyện võ cảnh giá»›i tiên thiên chỉ e cÅ©ng chẳng chiếm được chút Æ°u thế nà o!
Cho nên, biện pháp mà Lăng Tiêu nghĩ ra chỉ có một: chạy!
Thân hình Lăng Tiêu nhẹ nhà ng bay lượn trên ngá»n cây trong khu rừng ráºm. MÅ©i chân nhÆ° chuồn chuồn đạp nÆ°á»›c vừa má»›i chạm nhẹ trên chiếc là nà y thì gần nhÆ° ngay láºp tức đã thấy thân hình xuất hiện trên má»™t phiến lá khác ở ngoà i xa mấy chục thÆ°á»›c!
PhÃa sau lão già áo xanh khuôn mặt lạnh lùng, Ä‘uổi theo không nhanh không cháºm, xem ra, rõ rà ng còn ẩn dấu thá»±c lá»±c chÆ°a bá»™c lá»™ ra hết. Hắn giống nhÆ° Ä‘ang chÆ¡i trò mèo Ä‘uổi chuá»™t, căn bản là không vá»™i và ng bắt lấy Lăng Tiêu mà ngược lại ở phÃa sau lạnh lùng nói:
- Ta nếu là ngÆ°Æ¡i, trong tình cảnh biết rõ mình đã không còn Ä‘Æ°á»ng lui, ta sẽ không chạy. Ta sẽ thà nh thà nh tháºt tháºt giao ra toà n bá»™ những thứ mình có. Có gì quan trá»ng hÆ¡n tÃnh mạng đâu? Không còn mạng thì cái gì cÅ©ng không còn.
Lăng Tiêu chẳng nói gì cả. Chạy được má»™t lát đã được hÆ¡n mÆ°á»i dặm. Cá»— dao Ä‘á»™ng phÃa sau thủy chung vẫn táºp trung trên ngÆ°á»i Lăng Tiêu. Lăng Tiêu bắt đầu hÆ°á»›ng vá» phÃa phân thân của mình Ä‘ang tu luyện mà phóng Ä‘i nhÆ° Ä‘iện xẹt!
Chá»— đó chÃnh là chá»— Lăng Tiêu muốn Thục SÆ¡n phái dá»i đến!
NÆ¡i đó là má»™t vách núi cao vạn trượng! Bên cạnh vách núi là má»™t thác nÆ°á»›c nhÆ° từ chÃn tầng trá»i rÆ¡i xuống, nÆ°á»›c chảy từ trên xuống cÅ©ng mất ná»a ngà y thá»i gian! PhÃa trên vách núi lại có má»™t tòa núi cao, vÆ°Æ¡n thẳng lên trá»i! Dòng thác kia bắt đầu chÃnh là từ sÆ°á»n núi giữa hai tòa núi cao chót vót mà đổ xuống.
Lăng Tiêu xem trá»ng vùng đất ven thác nà y. NÆ¡i đây địa thế hiểm yếu, cho dù là phi hà nh từ đầu đến cuối cÅ©ng mất rất nhiá»u thá»i gian. Mà sau đó lại là núi cao hùng vÄ© vô táºn! Còn lại má»™t mặt là thác nÆ°á»›c và vá»±c sâu!
Quan trá»ng hÆ¡n, chá»— nà y linh khà dồi dà o. Phân thân của Lăng Tiêu từ quáºn Bạch Lá»™ đến đây liá»n ở đây tu luyện! Tuy rằng chÆ°a có Ä‘á»™t phá nhÆ°ng cÅ©ng đã tÃch lÅ©y má»™t lượng năng lượng khổng lồ!
Lão già kia nghe thấy tiếng nÆ°á»›c từ đằng xa, không khá»i sá»ng sốt, sau đó má»™t giá»ng nói lạnh lùng vang lên giữa không trung:
- Muốn theo Ä‘Æ°á»ng thủy mà chạy? Tiểu tá» nếu ngÆ°Æ¡i có thể chạy thoát Ä‘Æ¡n giản nhÆ° thế, lão phu thá» từ nay vá» sau sẽ không tìm ngÆ°Æ¡i gây phiá»n toái nữa!
Thân hình Lăng Tiêu nhÆ° cánh chim khổng lồ nhằm thẳng vách đá nhìn không thấy đỉnh phÃa trÆ°á»›c mà bay tá»›i. Bay thẳng đến đỉnh núi, chỉ thấy thác nÆ°á»›c tháºt lá»›n ầm ầm từ trên cao đổ xuống. Tiếng gầm rú của thác nÆ°á»›c là m cho ngÆ°á»i ta gần nhÆ° không nghe được thanh âm gì khác!
Thân hình Lăng Tiêu đứng thẳng trên đỉnh vách núi, đối diện vá»›i lão già đang bay tá»›i, cÆ°á»i lạnh lùng:
- Lão già , ai nói với ngươi là ta muốn chạy?
Lão già áo xanh Ä‘uổi đến đây, ngÆ°ng thần xem xét chung quanh, sau đó cháºc cháºc lưỡi tán thưởng:
- Không thể ngá» trong Vá»ng Thiên thà nh còn có chá»— xinh đẹp nhÆ° thế nà y. Hiếm thấy, hiếm thấy quá.
Nói xong cÆ°á»i lạnh nhìn Lăng Tiêu:
- Không ngá» lá gan ngÆ°Æ¡i lá»›n thế. Sao? NÆ¡i đây có tráºn pháp thần kỳ kia của ngÆ°Æ¡i sao? Váºy còn không mau sá» dụng để ta xem thá»? Ha ha!
Lăng Tiêu nhếch mép lạnh lùng, sau đó thản nhiên nói:
- Äối phó ngÆ°Æ¡i vẫn không cần phải dùng tráºn pháp! Sao, cảm thấy cảnh sắc nÆ¡i đây tốt không? Chá»— nà y là m nÆ¡i ngÆ°Æ¡i vùi xác cÅ©ng không tệ nhỉ!
- Ha ha ha!
Lão già áo xanh cÆ°á»i ha hả, sau đó nói vá»›i Lăng Tiêu:
- Cả Ä‘á»i lão phu từng gặp qua vô số kẻ cuồng ngạo. NhÆ°ng cuồng ngạo đến mức nhÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là Ãt thấy trong Ä‘á»i! NgÆ°Æ¡i dẫn lão phu tá»›i đây, hiển nhiên là do không muốn chết trÆ°á»›c mặt thuá»™c hạ. Lão phu sẽ đáp ứng nguyện vá»ng nà y của ngÆ°Æ¡i!
Lão già áo xanh nói xong, tay lại chụp và o hÆ° không. Má»™t thanh cá»± kiếm từ không khà hình thà nh lại má»™t lần nữa xuất hiện trong tay lão. Cà ng đáng sợ hÆ¡n là , trên bá» mặt thanh cá»± kiếm nà y còn dấy lên ngá»n lá»a hừng há»±c!
Trên mặt lão già áo xanh lộ ra vẻ ngạo nghễ:
- Lăng Tiêu, được chết trong tay lão phu, coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không uổng kiếp ngÆ°á»i! Lão phu đã hÆ¡n ba ngà n năm không ra tay đối phó ngÆ°á»i khác!
Lăng Tiêu cầm Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay đứng trên vách núi, Ä‘á»™t nhiên há»i:
- Ngươi là ai? Vì sao đối phó ta?
tÃch cá»±c thanks nha
|
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
|
|
10-12-2010, 11:34 PM
|
|
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
|
|
Ngạo Kiếm Lăng Vân Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
Chương 467: Chưa thể bại (2).
Nguồn: Sưu Tầm by me :2 (22):
Lão già áo xanh cÆ°á»i lạnh nói:
- Chuyện nà y ngươi không cần phải biết. Dù sao ngươi sớm sẽ chết thôi. A... Ngươi dám đánh lén ta...
Lão già áo xanh gầm lên giáºn dữ, Cả ngÆ°á»i phát ra khà thế mãnh liệt, sau đó nghe “ầm†má»™t tiếng, má»™t bóng ngÆ°á»i ở phÃa sau lÆ°ng lão già áo xanh bắn ra xa!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Ngay láºp tức, Lăng Tiêu cÅ©ng hung hãn phát Ä‘á»™ng công kÃch. Yêu Huyết kiếm, Huyá»n Thiên lệnh bà i, Hà m Hà n bảo đỉnh cá»™ng thêm tả chưởng của Lăng Tiêu! Trong nháy mắt cùng lão già áo xanh va chạm bốn lần!
Lăng Tiêu không thể không thán phục sá»± dÅ©ng mãnh của lão già áo xanh. Bị phân thân của mình đánh lén, không ngá» không bị thÆ°Æ¡ng gì cả mà ngược lại còn đánh phân thân của mình văng ra xa. Sau đó trong nháy mắt có thể chống đỡ má»™t loạt công kÃch phÃa sau. Äầu tiên là má»™t kÃch đánh bay Hà m Hà n bảo đỉnh, sau đó chống lại má»™t Ä‘áºp của Huyá»n Thiên lệnh, gần nhÆ° ngay láºp tức tiếp của mình má»™t kiếm và má»™t chưởng ẩn chứa chân nguyên lá»±c.
Tuy rằng bị Lăng Tiêu bức cho tay chân luống cuống nhÆ°ng gần nhÆ° không bị thÆ°Æ¡ng tổn gì! Chỉ là bị cạnh vô cùng sắc bén của Huyá»n Thiên lệnh bà i rạch má»™t vết rách dà i.
Lão già áo xanh nhìn thoáng qua cánh tay trái nhuốm máu, sau đó nhìn lên cái đỉnh Ä‘ang dần trở nên to lá»›n vô cùng trên không trung Ä‘ang đánh vá» phÃa mình. Hai mắt rốt cuá»™c bắn ra hai đạo hà o quang là m ngÆ°á»i ta kinh hãi. Sau đó thân hình khẽ Ä‘á»™ng, nhÆ° má»™t cái bóng mÆ¡ hồ, dùng tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh biến mất, né được má»™t kÃch của Hà m Hà n bảo đỉnh. Sau đó chuyển thân đánh tá»›i Lăng Tiêu.
Ầm!
Lần nà y, lại là Lăng Tiêu phân thân xuất hiện, cùng Lăng Tiêu hợp lá»±c má»™t kÃch. Má»™t cá»— hà o quang chói lá»i bùng lên xung quanh lão già áo xanh. HÆ¡n ngà n thÆ°á»›c chung quanh, kể cả thác nÆ°á»›c trong giây lát nhÆ° ngừng lại má»™t chút, âm thanh dÆ°á»ng nhÆ° tÄ©nh lặng trong má»™t chá»›p mắt thá»i gian!
Ngay sau đó, thác nÆ°á»›c tiếp tục rÆ¡i xuống! Lăng Tiêu và phân thân tâm ý tÆ°Æ¡ng thông. Chỉ huy phân thân tá»± nhiên nhÆ° Ä‘iá»u khiển cánh tay của mình, Ä‘iá»u nà y vượt xa trà tưởng tượng của lão già áo xanh!
Hắn cho dù thông minh đến đâu cÅ©ng không ngá» hai ngÆ°á»i hoà n toà n khác nhau nà y thá»±c ra do cùng má»™t linh hồn chi phối!
Tinh Kim Nguyệt Quang Giáp Lăng Tiêu mặc lá»™ ra ngoà i, cả ngÆ°á»i đứng giữa không trung nhÆ° má»™t pho tượng chiến thần!
Phân thân của Lăng Tiêu lúc nà y đầu Ä‘á»™i nón tre tháºt lá»›n, toà n thân phủ áo choà ng mà u Ä‘en, khuôn mặt ẩn sau sau nón tre, năng lượng dao Ä‘á»™ng cÆ°á»ng đại tá»a ra từ ngÆ°á»i hắn, không nói má»™t lá»i!
Lão già áo xanh nhìn Lăng Tiêu chằm chằm, rồi lại nhìn cái đỉnh to lá»›n giữa không trung, còn có cái váºt nhá» nhất, nhÆ°ng là thứ duy nhất có thể đả thÆ°Æ¡ng mình, có hình dạng nhÆ° má»™t cái lệnh bà i tá»a ra hà o quang mà u và ng, lạnh lùng nói:
- Kiếm tráºn của ngÆ°Æ¡i đâu? Nghe nói ngÆ°Æ¡i còn có má»™t tấm lÆ°á»›i lá»›n rất lợi hại, sao vẫn chÆ°a dùng đến?
Lăng Tiêu rùng mình, ngÆ°á»i chắc chắn là kẻ thù của mình! Nếu không là m sao có thể hiểu mình rõ rà ng nhÆ° thế?
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Lăng Tiêu cảm giác được Yêu Huyết kiếm trong tay không ngừng phát ra chiến ý, trầm giá»ng há»i.
Lão già áo xanh cÆ°á»i lạnh lẽo:
- NgÆ°á»i đòi mạng ngÆ°Æ¡i!
Vừa nói, thân hình chợt biến mất giữa không trung. Trên trá»i dÆ°á»›i đất không ngÆ°á»i không còn chút dao Ä‘á»™ng nà o!
Lăng Tiêu láºp tức nhắm hai mắt lại, sau đó tá»a tinh thần lá»±c ra chung quanh. ChÃn trăm chÃn mÆ°Æ¡i chÃn thanh Ä‘oản kiếm hà o quang lấp lánh Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, bà y thà nh má»™t tráºn pháp kỳ quái, không ngừng thu hẹp khoảng cách.
Ầm!
Ầm!
Hai tiếng nổ liên tiếp vang lên, Lăng Tiêu thấy góc đông nam kiếm tráºn xuất hiện hà o quang dao Ä‘á»™ng kịch liệt, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay liá»n hóa thà nh má»™t luồng hồng quang, trong giây lát bắn vá» phÃa đó.
Äồng thá»i trong không khà truyá»n đến tiếng cÆ°á»i to của lão già áo xanh:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i trúng kế rồi!
Nói xong, chỉ thấy má»™t bóng ngÆ°á»i chợt xuất hiện ở góc tây bắc, trong tay Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t thanh cá»± kiếm được hình thà nh từ không khÃ, sau đó nhằm và o cổ Lăng Tiêu hung hăng chém má»™t kiếm.
Trong tay Lăng Tiêu Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t thanh bảo kiếm sáng lấp lánh, vừa nhẹ nhà ng vung lên đã nghe má»™t tráºn long ngâm vang dá»™i! Sau đó thanh kiếm kia hóa thà nh tà n ảnh đón đỡ hÆ° không cá»± kiếm do lão già áo xanh chém tá»›i!
Tốc độ giao thủ hai bên quá nhanh, trong không khà không ngừng phát ra những tiếng nổ mạnh!
Ầm!
Sau khi hai ngÆ°á»i va chạm, Lăng Tiêu nhÆ° diá»u đứt dây, bay vá»t ra ngoà i!
Äồng thá»i trên trá»i, Hà m Hà n bảo đỉnh hóa thà nh to lá»›n vô cùng, hung hăng chụp xuống lão già . Phân thân của Lăng Tiêu cầm má»™t thanh cá»± kiếm mà u Ä‘en, quá»· dị xuất hiện sau lÆ°ng lão già áo xanh đâm tá»›i má»™t kiếm!
Sau đó má»™t đạo hà o quang mà u và ng đất hung hăng đánh vá» phÃa lão già áo xanh. Lại có má»™t đạo hồng quang bắn tá»›i. Chỉ có trên không trung, má»™t tấm lÆ°á»›i mà u Ä‘en vẫn đứng yên nhÆ° má»™t tên ác ma há ra cái miệng to nhÆ° cháºu máu.
Lăng Tiêu bị đánh bay liá»n nÆ°Æ¡ng theo cá»— lá»±c lượng nà y trá»±c tiếp lặn và o trong nÆ°á»›c. Má»™t cảm giác lạnh thấu xÆ°Æ¡ng truyá»n đến. Lăng Tiêu ho mạnh và i tiếng. Mấy ngụm máu tÆ°Æ¡i từ trong miệng hắn phun ra hòa và o nÆ°á»›c thà nh mấy quầng hoa máu!
Sắc mặt lão già áo xanh chợt xanh mét, sau đó chuyển thà nh giáºn tÃm mặt, không ngừng ngÆ°ng kết không khà thà nh cá»± kiếm chém qua khắp bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng. Äầu tiên là phân thân của Lăng Tiêu bị đánh bay Ä‘i rất xa. Sau đó là Yêu Huyết Hồng Liên kiếm bị đánh rá»›t xuống hồ sâu. Bên trong Hà m Hà n bảo đỉnh Ä‘ang bá»c lấy lão già áo xanh truyá»n đến má»™t cá»— lá»±c lượng là m ngÆ°á»i ta sợ hãi. Lão già áo xanh cả giáºn quát to má»™t tiếng, má»™t đạo kiếm khà bắn và o đỉnh, Trong đỉnh vang lên má»™t tiếng nổ rung trá»i.
Thanh âm vang lên tháºm chà lấn át cả tiếng thác nÆ°á»›c reo! Hà m Hà n bảo đỉnh bị má»™t kÃch nà y bắn tÃt lên trá»i cao. Còn Huyá»n Thiên lệnh bà i hóa thà nh má»™t đạo hà o quang mà u và ng đất, hung hăng nện và o lÆ°ng lão già áo xanh.
Ầm!
Cùng với tiếng va chạm là và i tiếng xương nứt vang lên!
Lão già áo xanh phun má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i. Chót vót trên cao má»™t chiếc võng mà u Ä‘en lặng lẽ đến gần. Chiếc lÆ°á»›i nhÆ° có linh tÃnh, sau khi đến gần lão già áo xanh, thừa dịp hắn há»™c máu, trong nháy mắt bá»™c phát tốc Ä‘á»™ kinh ngÆ°á»i, hung hăng quét tá»›i ngÆ°á»i lão già áo xanh!
Lão già áo xanh thấy cái lÆ°á»›i lá»›n nà y, láºp tức rÃt lên hoảng sợ, cố chịu từng cÆ¡n Ä‘au kịch liệt, năng lượng tòan thân bá»™c phát, định chạy trốn. NhÆ°ng Phệ Hồn Ma Võng đã nhanh chóng bá»c lấy cánh tay trái của hắn. Má»™t cá»— lá»±c lượng ăn mòn đáng sợ hóa thà nh mấy đạo hắn tuyến, theo cánh tay trái của lão già áo xanh mà nhanh chóng lan lên!
Lão già áo xanh kêu lên kinh hãi, không chút do dự vươn tay phải chém và o khuỷu tay cánh tay trái của mình!
Tráng sĩ chặt tay!
Một dòng máu tươi bắn ra, cánh tay lão già áo xanh bị Phệ Hồn Ma Võng quấn lấy trong khoảnh khắc hóa thà nh vũng máu!
Lão già áo xanh gầm lên giáºn dữ. Ngoại trừ mấy món bảo váºt vừa nãy ra, Lăng Tiêu và ngÆ°á»i thần bà đội nón tre sá»›m đã biến mất chẳng thấy bóng dáng đâu.
Vốn muốn thu mấy bảo váºt nà y và o trong túi mình thì không ngá» cái đỉnh mà u Ä‘en vô cùng to lá»›n và tá»a ra khà lạnh căm căm lại thu toà n bá»™ bảo váºt và o trong. Sau đó ầm ầm lặn xuống giữa hồ là m dáºy lên má»™t tráºn bá»t nÆ°á»›c tung tóe, sau đó tất cả nhanh chóng bình lặng trở lại.
- Lăng Tiêu! Ngươi ra đây cho ta!
Hai mắt lão già áo xanh Ä‘á» ngầu, cánh tay trái đứt Ä‘á»an từ khuá»·u tay trở xuống, máu tÆ°Æ¡i không ngừng nhá» xuống. Thanh âm của hắn nhanh chóng bị tiếng thác nÆ°á»›c lấn át. Giữa trá»i đất trừ hắn ra chẳng còn ai cả!
- A! A!
Lão già áo xanh gầm lên Ä‘iên dại. Vá»›i lão mà nói, chuyện nà y đã không còn dùng mấy chữ chịu thiệt thòi mà miêu tả. Äây chÃnh là mất mặt, mất sạch mặt mÅ©i!
Chẳng những không là m gì được tiểu tá» kia, ngược lại còn mất Ä‘i ná»a cánh tay của mình. Cuối cùng còn bị pháp bảo của ngÆ°á»i ta đánh cho má»™t tráºn. Váºy mà ngay cả cái bóng của đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng tìm không thấy.
Hai mắt lão già áo xanh hồng lên, giáºn dữ hét:
- Lăng Tiêu, ngÆ°Æ¡i nếu không ra, lão phu sẽ giết sạch tòan bá»™ má»i ngÆ°á»i trong căn cứ của ngÆ°Æ¡i!
Nói xong, thân hình lão chợt biến mất giữa không trung.
Tiếng thác nÆ°á»›c reo vẫn ầm ầm nhÆ° trÆ°á»›c. Vách núi Ä‘en phÃa trên vẫn sừng sững nguy nga!
Sau một lát, bóng lão già áo xanh như quỷ mị đột nhiên xuất hiện, lại quần quanh toà n bộ dòng sông đang cuồn cuộn chảy vỠhạ lưu. Bay qua bay lại và i vòng vẫn không phát hiện một chút dấu vết gì.
Sau khi rá»i khá»i, lại quay lại. Cứ nhÆ° thế ba lần mà vẫn không tìm được bất kỳ dấu vết nà o của Lăng Tiêu, lão già áo xanh má»›i mang theo vẻ thất vá»ng mà bá» Ä‘i.
Lúc nà y, Lăng Tiêu trốn ở sau thác nước mới thở phà o một hơi nhẹ nhõm. Phân thân ngồi đối diện hắn cũng nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện.
Yêu Huyết Kiếm, Liệt Thiên Kiếm, Hà m Hà n Bảo Äỉnh... Tất cả pháp bảo Ä‘á»u xuất hiện bên cạnh Lăng Tiêu. Chúng dÆ°á»ng nhÆ° bị má»™t tráºn pháp kì dị bao bá»c, bắt đầu hồi phục má»™t cách thần tốc.
tÃch cá»±c thanks nha
|
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
|
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
bach luyen thanh tien, dau pha thuong khung, êåðàìîãðàíèò, ïåäàãîãè÷åñêèõ, ìåáåëü, ìàñòåð, ïåðåâîäîâ, ìàðãàðèòà, íîãòåé, ïîïêà, ìîñýíåðãîñáûò, ïðèêîëüíûå, kiem the lang van, lang kiem lang van, lang van kiem, lăng tiêu thà nh, ngaạo khà lăng vân, ngan kiem lang van, ngao kem lang van, ngao khi lang van, ngao khieu lang van, ngao kiem, ngao kiem lang can, ngao kiem lang va, ngao kiem lang van, ngao kiem lang van 198, ngao kiem lang van 222, ngao kiem lang van 282, ngao kiem lang van 286, ngao kiem lang van 314, ngao kiem lang van 37, ngao kiem lang van 4, ngao kiem lang van 4vn, ngao kiem lang van 620, ngao kiem lang van 664, ngao kiem lang van da tu, ngao kiem lang van dich, ngao kiem lang van full, ngao kiem lang van lsb, ngao kiem lang van o 4vn, ngao kiem lang van tren, ngao kiem lang van txt, ngao kiem lang van', ngao kiem lang van.net, ngao kiem lang vang 286, ngao kiem lang vang vân, ngao kiem lang van\, ngao kiem lang vna, ngao kiem langlăng vân, ngao kiem langvan, ngao kiem lau full vang, ngao kirm lang van, ngao lang van kiem 282, ngao thi lang van, ngạo kiếm lăng vân, ngạo thị lăng vân, ngo kiem lang van, ôèíàì, õîñòèíã, sachiep ngukiemlangvan, ðàìáëåð |
| |