|
|
04-02-2010, 10:39 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 66: Xương núi máu sông
nguồn việt đồng tâm
Có lý nà o Hồng Kỳ Môn vừa má»›i được thà nh láºp, mà lại thá»±c sá»± chịu bị tiêu diệt dÆ°á»›i luồng Ma Phong của ba con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi, không ai có thể cháºn đứng nà y được hay sao?
Nếu má»i việc diá»…n biến đúng nhÆ° váºy, thì ngà y cùng của giá»›i giang hồ cÅ©ng chẳng còn bao xa nữa !
Ba con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi tung hoà nh ngang dá»c, cuốn lên những luồng âm phong không ai có thể đỡ nổi, không ngá»›t quét thẳng và o số đệ tá» của Hồng Kỳ Môn nhÆ° Ä‘iên dại.
Chỉ có Tam Võ VÆ°Æ¡ng là có kinh nghiệm đối phó vá»›i những con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi nà y, nhÆ°ng chỉ riêng Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng là ngăn cháºn được má»™t con, còn hai con khác thì Tá Thiên VÆ°Æ¡ng và Hãm Äịa VÆ°Æ¡ng Ä‘ang báºn tay đánh nhau vá»›i địch, không thể nà o thoát ra để lo đối phó vá»›i chúng. Bởi thế, chỉ trong chốc lát lại có bảy đệ tá» của Hồng Kỳ Môn bị chúng đánh ngã.
Tá Thiên VÆ°Æ¡ng và Hãm Äịa VÆ°Æ¡ng thấy váºy hết sức kinh hãi. Vì nếu kéo dà i tình trạnh nà y, thì không đến ná»a tiếng đồng hồ nữa, tất sẽ bị hai con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi nà y sát hại đến mấy mÆ°Æ¡i môn hạ của Hồng Kỳ Môn.
Tá Thiên VÆ°Æ¡ng và Hãm Äịa VÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt quét qua, liá»n có má»™t ý định nảy sinh trong lòng, nên vá»™i và ng thoát khá»i vòng chiến, cả hai cùng nhanh nhẹn lao thẳng vá» phÃa hai con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi ná».
Tiếng gà o la thảm thiết không ngớt vang lên điếc óc đinh tai.
Khắp cả ngôi miếu đã có vô số xác ngÆ°á»i ngã lăn, máu tÆ°Æ¡i nhuá»™m Ä‘á» nÆ¡i nÆ¡i, mùi tanh xông lên nồng nặc.
Sau khi hai con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi bị Tá Thiên VÆ°Æ¡ng và Hãm Äịa VÆ°Æ¡ng cháºn lại, thì uy lá»±c đối phÆ°Æ¡ng đã giãm bá»›t. Lần vây đánh nà y, Ngân Diện Há»™i đã huy Ä‘á»™ng lối má»™t trăm môn nhân. Há» quyết tấn công ồ ạt để tiêu diệt cho kỳ được Hồng Kỳ Môn.
Bên ngoà i cá»a đã mất Ä‘i sá»± chống đỡ của Äoạn Hồn Diêm Quân và Thiên Ma Quá»· Tẩu, nên Thất Hải Thần Long cÅ©ng lâm và o thế bị Ä‘á»™ng. Há»™i trưởng và Phó Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i dốc hết sức bình sinh ra lao thẳng và o tấn công Thất Hải Thần Long.
Do đó, tráºn thế trÆ°á»›c cá»a miếu đã vô cùng nguy cấp.
Ngay lúc ấy, chà ng thiếu niên thô lá»— sau khi lắc đầu qua má»™t lợt, bất thần chạy thẳng ra ngoà i cá»a miếu, vung tay quét má»™t chưởng và o số đệ tá» Ngân Diện Há»™i nghe má»™t tiếng vút.
Riêng Hải Vân Tiên TỠđang đánh nhau bất phân thắng bại với Giang Tiểu Phân.
Giang Tiểu Phân tuy võ công cái thế, nhưng vẫn không là m sao chiếm được ưu thế.
Hải Vân Tiên Tá» cÅ©ng không ngá» võ công của Giang Tiểu Phân lại cao cÆ°á»ng đến mức ấy. Bởi thế, đôi bên Ä‘á»u Ä‘em hết tà i ra giao chiến vá»›i nhau, chẳng mấy chốc đã đánh qua trên má»™t trăm thế võ.
Hồ Tịnh và Từ Cần đứng giữa hai bên tại phÃa sau lÆ°ng ThÃch Äinh Nhạn. Äôi má của Từ Cần rà n rụa nÆ°á»›c mắt, khẻ gá»i :
- Muá»™i muá»™i !....
Nà ng không há» gá»i Giang Tiểu Phân má»™t tiếng “Máâ€. Nà ng cÅ©ng oán háºn bà ấy nhÆ° Hứa Trân.
ThÃch Äinh Nhạn lệ tuôn lã chã, kêu lên :
- Hứa muội muội... em nên vì anh mà cố gắn sống !....
Nà ng gắn gượng lắc đầu :
- Không... ! Tôi đã quá... đau khổ rồi. Từ nay... xin vĩnh biệt.
ThÃch Äinh Nhạn nghiến chặt đôi hà m răng, cố đè nén cÆ¡n Ä‘au xót trong lòng.
Chà ng móc ra má»™t viên Hồi NgÆ°Æ¡n Tục Mệnh Kim ÄÆ¡n bá» và o miệng nà ng, rồi Ä‘Æ°a tay xoa bóp khắp má»i hai đại huyệt trên ngÆ°á»i nà ng.
Nà ng mỉm cÆ°á»i, má»™t nụ cÆ°á»i buồn bã và héo hắt biết bao !
Nà ng lá»™ vẽ nhÆ° rất cảm kÃch chà ng, nhÆ° từ nay vá» sau, tháºm chà nếu xuống chốn cá»u tuyá»n, nà ng cÅ©ng luôn luôn cảm kÃch con ngÆ°á»i mà nà ng đã yêu tha thiết.
Song, giữa há» có nên đôi lứa được chăng? Hai ngÆ°á»i tuy không phải là anh em ruá»™t, nhÆ°ng dù sao há» cÅ©ng là ngÆ°á»i đồng má»™t huyết thống.
Nụ cÆ°á»i của nà ng đã khiến cho quả tim của ThÃch Äinh Nhạn tan nát. Trong khi ấy, mặc dù trÆ°á»›c mắt ThÃch Äinh Nhạn, cảnh sát phạt Ä‘ang diá»…n ra hết sức ác liệt, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° cảnh ấy không há» xúc Ä‘á»™ng đến.
- Hứa muá»™i muá»™i... Hiện giá», em rất cần sá»± yên tÄ©nh ! Trong gian miếu ồn à o nà y, chẳng phải là nÆ¡i hợp cho em nghÄ© ngÆ¡i... Trong giây phút đó, chà ng đã quên Ä‘i tất cả, chà ng có cảm giác nhÆ° mình không còn linh hồn nữa. Chà ng cÅ©ng không há» biết đến má»i sá»± nguy hiểm chung quanh.
Chà ng cúi xuống ôm lấy Hứa Trân, nhiểu từng giá»t nÆ°á»›c mắt nóng của kẻ nam nhi lên đôi mát tái nhợt của nà ng... Thế rồi, chà ng bồng nà ng đứng lên bÆ°á»›c thẳng ra cá»a.
Hồ Tịnh trông thấy thế không khá»i giáºt bắn ngÆ°á»i, vá»™i và ng lao tá»›i cháºn ngay trÆ°á»›c mặt chà ng nói :
- Bẩm Môn chủ... Ngà i?
- Chớ nên ngăn ta !
ThÃch Äinh Nhạn quát to nhÆ° thế. Hồ Tịnh sợ hãi bÆ°á»›c lui má»™t bÆ°á»›c nói :
- Bẫm Môn chủ, có lẽ nà o ngà i không trông thấy tình thế đang diễn ra trước mắt hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn lẫm bẫm :
- Tình thế chi đâu... ?
Dứt lá»i, chà ng lại cất bÆ°á»›c nhắm hÆ°á»›ng cá»a miếu Ä‘i thẳng tá»›i.
Hồ Tịnh cuống quÃt, nói :
- Môn chủ, bộ ngà i điên rồi sao?
- Äiên rồi? Phải, ta đã Ä‘iên rồi... !
Nói đoạn, chà ng lại tiếp tục bước tới. Ngay lúc ấy, U Minh Quỷ Nữ đã lách mình bay thoắt và o, quát :
- ThÃch thiếu hiệp, hãy trở lại mau !
Tức thì, nà ng xô ra má»™t chưởng đẩy lui ThÃch Äinh Nhạn trở lại. ThÃch Äinh Nhạn cất giá»ng buồn bã cÆ°á»i dà i, rồi đứng sững sá» nhÆ° má»™t khúc gá»—... Trong khi đó, ngôi miếu Diêm VÆ°Æ¡ng máu đã chảy thà nh dòng, ngÆ°á»i chết không kể xiết, xác ngổn ngang có hằng sáu bảy chục trông hết sức ghê rợn.
Giang Tiểu Phân lúc ấy đã chiếm được Æ°u thế. Vì Hải Vân Tiên Tá» tuy võ công cao cÆ°á»ng, song vá» mặt ná»™i lá»±c không dồi dà o bằng Giang Tiểu Phân.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà đứng tuổi Ä‘i theo Giang Tiểu Phân Ä‘Æ°a mắt quét qua số môn nhân Ngân Diện Há»™i bị chết thảm thiết Ä‘ang nằm ngổn ngang trên đất, liá»n buá»™t miệng quát lên:
- Bẫm Cung chủ, chúng ta rút lui là vừa !
Giang Tiểu Phân cÅ©ng Ä‘Æ°a mắt quét qua, liá»n quát lên má»™t tiếng trong trẻo, rồi vung chưởng đẩy lui sức tấn công của Hải Vân Tiên Tá», đồng thá»i vá»t ngÆ°á»i lên bay thẳng ra cá»a miếu.
Giang Tiểu Phân dù lòng dạ có cứng cá»i đến đâu, mà khi nhìn thấy môn nhân đã bị chết thê thảm Ä‘i quá ná»a, thì cÅ©ng phải ra lịnh thu quân. Vì nếu cứ kéo dà i tráºn đánh, thì môn nhân sẽ không còn má»™t ngÆ°á»i nà o sống sót trở vá» cả.
Do đó, bà ta phải nén lá»a giáºn Ä‘ang cháy ngùn ngụt trong lòng, bay ra khá»i Diêm VÆ°Æ¡ng Miếu và quát to :
- Hãy rút lui !
Liá»n đó, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i huýt lên má»™t tiếng sáo dà i, tức thì tất cả môn nhân của Ngân Diện Há»™i và ba con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi không ai có thể hạ nổi kia Ä‘á»u nhất tá» rút lui Ä‘i cả.
Thế là , ngôi Diêm Vương Miếu đã trở thà nh phẳng lặng như một cõi chết. Khắp mặt đất đâu đâu cũng loang máu đỠtươi, xác chết nằm ngỗn ngang đây đó.
Những tiếng rên rĩ ai nghe đến cũng phải nổi da gà , không ngớt vang lên trong các đống xác chết.
Äấy tháºt là má»™t cuá»™c chém giết hết sức khủng khiếp.
Tất cả đệ tá» của Hồng Kỳ Môn Ä‘á»u đứng trÆ¡ trÆ¡ ra đấy. Cuá»™c chém giết tuy đã qua, nhÆ°ng sá»± chết chóc sau cuá»™c sát phạt, không phải là không đáng sợ.
NhÆ°ng, ThÃch Äinh Nhạn dÆ°á»ng nhÆ° không trông thấy cảnh tuượng khủng khiếp trÆ°á»›c mắt, chà ng từ từ bÆ°á»›c thẳng ra cá»a... Hải Vân Tiên Tá» quát :
- Môn chủ, hãy đứng yên lại !
Tiếng quát của Hải Vân Tiên TỠđã là m cho số đệ tá» Hồng Kỳ Môn Ä‘ang chìm đắm trong những ý nghÄ© rùng rợn Ä‘á»u bừng tỉnh cả lại.
ThÃch Äinh Nhạn quay mặt nhìn Hải Vân Tiên Tá» má»™t lợt, nói :
- Äể là m gì?
Sắc mặt của Hải Vân Tiên Tá» xám ngắt trông rất ghê rợn. Nà ng trà n ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn hết sức nhanh nhẹn, rồi vung cánh tay ngá»c lên, tát thẳng và o mặt ThÃch Äinh Nhạn hai cái tát tay.
Tất cả đệ tá» của Hồng Kỳ Môn Ä‘á»u không khá»i kinh hoà ng biến sắc.
ThÃch Äinh Nhạn thối lui má»™t bÆ°á»›c, nói lắp bắp :
- Cô... đánh tôi?
Hải Vân Tiên Tá» gằn giá»ng nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, anh có xứng đáng là má»™t vị Môn chủ không?
- Tôi... ?
- ThÃch Äinh Nhạn, có lẽ nà o anh không thấy môn nhân đã vì anh mà chịu chết mấy mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i kia hay sao? Anh chỉ vì má»™t ngÆ°á»i con gái mà lÆ¡ là vá»›i nhiệm vụ, không dốc hết tâm trà và o việc chỉ huy môn nhân chống lại kẻ địch. Nếu anh có sá»± chỉ huy khôn khéo, thì môn nhân đâu lại bị chết nhiá»u đến thế nà y?
ThÃch Äinh Nhạn từ từ cúi đầu xuống, dòng lệ tuôn rÆ¡i. Trá»i hỡi, có ai hiểu được ná»—i khổ trong lòng chà ng?
Chà ng lẫm bẫm :
- Phải, ThÃch Äinh Nhạn không xứng đáng là m vị Môn chủ ! Thá»±c xấu hổ trÆ°á»›c cái chết thê thảm của môn nhân, xấu hổ đối vá»›i ân sÆ° ở chốn cá»u tuyá»n.
Nói đoạn, chà ng gà o khóc rất thảm thiết.
ThÆ°Æ¡ng Hải Khách bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn, nói :
- Tha Môn chủ, giỠđây không sỠdụng quyết tâm của mình, thì còn đợi đến chừng nà o nữa?
NhÆ°ng ThÃch Äinh Nhạn không trả lá»i. Trong giây phút đó, chà ng nhÆ° đã trở thà nh má»™t con ngÆ°á»i khác hẳn.
Hải Vân Tiên Tá» lắng dịu bá»›t thái Ä‘á»™ tức giáºn trên nét mặt, quát :
- Tổng Soái đâu rồi?
Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c tá»›i nói :
- Có đệ tỠđây !
- Hãy kiểm điểm lại số đệ tỠbị chết và bị thương xem bao nhiêu?
- Xin vâng !
Hải Vân Tiên TỠquát :
- Äệ tá» của bản môn hãy bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c nghe lệnh !
Tức thì, số môn nhân còn khoẻ mạnh Ä‘á»u bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Hải Vân Tiên Tá».
Hải Vân Tiên Tá» Ä‘Æ°a mắt quét qua, thì chỉ thấy còn lại có má»i ba ngÆ°á»i.
ấy là Tam Võ Vương, Thất Hải Thần Long, Vô Cực Tinh Quân, Hồ Tịnh, Từ Cần, Thương Hải Khách, Huyết Kiệu Chủ Nhân, Mê Hồn Cung Chủ, Phi Long Kiếm Khách, Ngũ Long Chân Quân, và Thiên Tinh Lão Nhân.
Tổng Soái Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng nói :
- Bẫm Phó Môn chủ, đệ tá» của bản môn bị chết tất cả má»i hai ngÆ°á»i, bị Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi quét trúng Ä‘ang hôn mê bảy ngÆ°á»i.
Hải Vân Tiên TỠđưa mắt nhìn Thương Hải Khách một lợt, nói :
- Xin há»i Quân S, giá» chúng ta lo chấn chỉnh công việc nhÆ° thế nà o?
Thương Hải Khách nói :
- Sưố ngÆ°á»i bị Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi quét trúng là ai?
- Äó là Äoạn Hồn Diêm Quân, Thiên Ma Quá»· Tẩu, Tiá»m Hải Thần Äồng, Vu SÆ¡n Nhị Yến, Äá»™ng Äình Tá»u Hiệp, và TrÆ°á»ng Bạch Kiếm Khách.
Thương Hải Khách nói :
- Theo ý của tôi thì việc nà y phải do Môn chủ định Ä‘oạt, song hiện giá» Môn chủ Ä‘ang ở trong xúc cảm nặng ná», không thể nà o quả Ä‘oán dứt khoát được, váºy hãy do Phó Môn chủ quết định là được rồi !
- Nhưng ông có ý kiến chi?
- Những ngÆ°á»i bị Ma Phong quét trúng, hai mÆ°Æ¡i bốn giá» sau sẽ tỉnh dáºy ngay.
NhÆ°ng sau khi tỉnh lại thì sẽ xãy ra nhiá»u việc không ai dám tưởng tượng được.
- Thế nà o gá»i là việc không dám tưởng tượng được?
- Vì khi há» tỉnh lại, há» sẽ trở thà nh những con ngÆ°á»i hết sức hung ác, nếu há» không gây ra cuá»™c chém giết, thì cÅ©ng sẽ tác hại đến võ lâm !
Hải Vân Tiên TỠbiến hẳn sắc mặt, nói :
- Váºy không có cách chi giải trừ Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i hỠđược hay sao?
Tổng Soái Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng nói :
- TrÆ°á»›c đây đệ tá» cÅ©ng đã bị Ma Phong của Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi quét trúng, nên cÅ©ng đã từng sát hại vô số nhân váºt võ lâm. Mãi cho đến sau khi bị nhốt, đệ tá» phải trải qua má»i năm má»›i Ä‘uổi hết số hÆ¡i Ä‘á»™c ấy ra khá»i cÆ¡ thể.
Hải Vân Tiên Tá» hạ giá»ng nói :
- Tổng Soái !
- Có đệ tỠđây !
- Hãy giết chết tất cả số môn nhân đã bị Ma Phong quét trúng ấy đi !
- Cái chi?
Tất cả những môn nhân có mặt nghe thế Ä‘á»u giáºt nẩy mình. Thá»±c không ngá» Hải Vân Tiên Tá» lại xuống lịnh cho giết chết bảy môn nhân bị trúng Ma Phong ấy. Bởi thế, không là m cho má»i ngÆ°á»i kinh hãi sao được?
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Hãy hạ sát tất cả bảy vị ấy !
Tổng Soái Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng sá»ng sốt, đứng trÆ¡ ngÆ°á»i nhÆ° khúc gá»—. Tất cả những môn nhân khác cÅ©ng kinh hoà ng không kém.
ThÆ°Æ¡ng Hải Khách hạ giá»ng nói :
- Äúng thế, cần phải hạ sát tất cả !
Quân SÆ° là linh hồn trong má»™t môn phái, địa vị tuy thấp hÆ¡n Chánh Phó Môn chủ, nhÆ°ng má»™t ý nghÄ© má»™t lá»i nói của ông ta Ä‘á»u ảnh hưởng tá»›i toà n bá»™ môn phái.
Vì ngÆ°á»i Quân SÆ° chẳng những kiến thức rá»™ng rãi, mà lại còn là ngÆ°á»i sáng suốt hÆ¡n tất cả má»i ngÆ°á»i.
HÆ¡n nữa, ông ta lại là ngÆ°á»i nhân từ trung háºu. Bởi thế, câu nói của ThÆ°Æ¡ng Hải Khách vừa thốt ra, là m thế nà o chẳng khiến cho má»i ngÆ°á»i kinh hoà ng?
Thất Hải Thần Long vội và ng bước tới nói :
- Cấp dÆ°á»›i có lá»i thỉnh cầu !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Phó TÆ°á»›ng có Ä‘iá»u chi cần thỉnh cầu?
Bảy vị môn nhân chẳng may bị Ma Phong của con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi quét trúng, nhÆ°ng dù sao há» cÅ©ng là đệ tá» kết nghÄ©a trong bản môn, từng dá»± và o việc thÃch huyết ăn thá», váºy là m sao lại giết há» Ä‘i được?
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Váºy, theo ý của Phó TÆ°á»›ng thì... - Theo ý của cấp dÆ°á»›i, thì nên tìm cách để cứu chữa cho há» !
- Ai có thể cứu chữa được?
Thất Hải Thần Long ú á»› má»™t lúc tháºt lâu nói không ra lá»i.
ThÆ°Æ¡ng Hải Khách hạ giá»ng nói :
- Sá»± chiếu cố đến môn nhân của Phó TÆ°á»›ng nhÆ° thế thá»±c đáng ca ngợi và cảm Ä‘á»™ng, nhÆ°ng vì việc nà y quá Æ° trá»ng đại. Bảy vị môn nhân bất hạnh kia Ä‘á»u là đệ tá» của bản môn, má»™t khi há» tỉnh lại thì sẽ tác hại trong võ lâm. Việc ấy sẽ là m tổn thÆ°Æ¡ng đến danh dá»± của bản môn, váºy nếu không trừ trÆ°á»›c Ä‘i để giữ sá»± an toà n cho giá»›i giang hồ thì đâu tiện?
Thất Hải Thần Long buồn bã nói :
- Nếu thế, xem ra chỉ còn có cách ấy mà thôi !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Hình Trưởng đâu?
Vô Cực Tinh Quân nói :
- Có mặt cấp dưới đây !
- Hãy hạ sát bảy vị môn nhân đó !
|
04-02-2010, 10:41 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 67:Tức giáºn Ä‘uổi ngÆ°á»i đẹp
nguồn việt đồng tâm
Vô Cực Tinh Quân kinh hoà ng nói :
- Xin tha thứ vỠchổ cấp dưới không thể tuân lịnh được !
Sắc mặt của Hải Vân Tiên TỠbiến hẳn, nói :
- Tại sao thế?
- Bảy vị môn nhân tuy đáng giết Ä‘i để giữ cho môn phái khá»i bị xâm phạm.
NhÆ°ng con ngÆ°á»i không thể hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° dã thú được.
Äệ tá» tuy nắm chức vụ Hình Ty, song không dám tà n sát anh em đồng môn nhÆ° váºy !
Äúng thế, đấy là má»™t việc không ai có thể là m được !
Vô Cá»±c Tinh Quân là ngÆ°á»i không có lý trà và lòng can đảm má»™t cách siêu nhân, váºy thá» há»i ông là m thế nà o xuống tay giết chết bảy vị môn nhân ấy được?
Äấy chẳng nói riêng Vô Cá»±c Tinh Quân không thể là m được việc đó, mà ngay đến tất cả môn nhân hiện ở đây, e rằng cÅ©ng không có ai là m được việc đó cả !
Nhưng bảy đệ tỠbị Ma Phong quét trúng ấy có thể để cho hỠtồn sinh hay sao?
Không, lẽ tất nhiên là không thể được ! Thá» nghÄ© vá»›i võ công cao cÆ°á»ng nhÆ° Tam Võ VÆ°Æ¡ng mà phải trong vòng má»i năm má»›i có thể Ä‘uổi hết số Ma Phong ra khá»i cÆ¡ thể, thì phÆ°Æ¡ng chi vá»›i số ngÆ°á»i nà y !
Dù biết thế, nhưng ai sẽ đứng ra giết chết h�
Hải Vân Tiên Tá» nghiến chặc đôi hà m răng, rồi vụt bÆ°á»›c thẳng tá»›i trÆ°á»›c số bảy môn nhân. Nà ng nhắm nghiá»n đôi mắt, rồi giáng thẳng má»™t chưởng xuống ngay Äoạn Hồn Diêm Quân.
Tức thì má»™t tiếng gà o thảm thiết vang lên, kiến tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kinh hãi.
Äồng thá»i, trên đôi khoé mắt của má»i ngÆ°á»i, Ä‘á»u trà o ra những dòng lệ nóng hổi... Tiếp đó, tiếng gà o lại vang lên không ngá»›t.
Hai tiếng... Năm tiếng... , rồi sáu tiếng !....
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng quát to lên :
- Hãy ngng tay lại !
Tiếng quát của chà ng chẳng khác nà o má»™t tiếng sấm nổ, là m cho tất cả môn nhân Ä‘á»u cùng má»™t lúc quay mặt nhìn vá» phÃa chà ng.
Nhưng ngay lúc ấy, tiếng gà o thảm thiết thứ bảy cũng đã vang lên rồi !
Sắc mặt của ThÃch Äinh Nhạn tái xanh trông rất dá»… sợ Chà ng cất giá»ng run run nói :
- Trá»i hỡi ! Cô đã giết chết bá»n há» rồi hay sao?
Nói Ä‘oạn, chà ng liá»n vá»t ngÆ°á»i lên, lao vút vá» phÃa Hải Vân Tiên Tá» vung chưởng đánh thẳng ra.
ThÃch Äinh Nhạn vừa nhìn thấy Hải Vân Tiên TỠđã ray tay hạ sát bảy vị môn nhân thì Ä‘au Ä‘Æ°á»›n nhÆ° xé can trà ng. Bởi thế, chưởng lá»±c của chà ng đánh ra hết sức mạnh mẽ. Hải Vân Tiên Tá» cÅ©ng liá»n vung tay mặt lên, nhÆ°ng nà ng liá»n chợt nhá»› ra ngÆ°á»i vung chưởng đánh tá»›i ấy chÃnh là ThÃch Äinh Nhạn, nên bất giác tá»± Ä‘á»™ng thu chưởng trở vá», không hỠđối kháng.
Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng khẻ quát :
- Nhảy tránh mau... !
NhÆ°ng Hải Vân Tiên Tá» vẫn đứng y nguyên không tránh né Ä‘i đâu cả. Bởi thế, sau má»™t tiếng “phìnhâ€, chiếc miệng anh Ä‘Ã o bé nhá» của Hải Vân Tiên Tá» hé ra, tức thì máu tÆ°Æ¡i trà o ra không ngá»›t. Nà ng thối lui liên tiếp nà ng má»i bÆ°á»›c má»›i gắn gượng đứng vững trở lại được.
Sắc mặt của ThÃch Äinh Nhạn trở thà nh xanh hẳn, kêu lên :
- Tại sao cô lại giết chết bá»n há»... ?
Nói dứt lá»i, chà ng lại từ từ tiến thẳng vá» phÃa Hải Vân Tiên Tá». Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng thấy thế, bất ngá» trà n tá»›i cháºn bÆ°á»›c tiến của chà ng lại, nói :
- Bẫm Môn chủ... !
- Hãy cút đi !
- Bẫm Môn chủ, đệ tỠnếu không có việc, thì nà o dám ngăn lại như thế... - Có việc chi?
- Những môn nhân đó Ä‘á»u là ngÆ°á»i bị trúng Ma Phong của Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi. Nếu không sá»›m trừ Ä‘i, thì chẳng những gây hại cho bản phái, mà còn sẽ gây ra cho võ lâm bao nhiêu vụ đổ máu nữa !
- Váºy có lý nà o không còn cách chi cứu hỠđược hay sao?
- Khắp trong Ä‘á»i nà y, không tìm ra ngÆ°á»i nà o có thể là m được việc ấy cả !
ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng nói :
- Dù cho không có cách chi cứu trị được cÅ©ng váºy, nếu ta xuống tay tà n sát môn nhân, thì lòng dạ ác Ä‘á»™c đó nà o có thể tha thứ... Bao nhiêu tia mắt của má»i ngÆ°á»i chung quanh Ä‘á»u đổ dồn vá» khuôn mặt của Hải Vân Tiên Tá». Khi đó đôi dòng lệ của nà ng cùng tuôn trà o má»™t lúc vá»›i dòng máu tÆ°Æ¡i ở khoé miệng, nhiểu xuốngÆ°á»›t đẫm cả thân áo trÆ°á»›c ngá»±c.
Thương Hải Khách nói :
- Bẫm Môn Chủ, ngoà i biện pháp ấy, không còn cách chi khác hơn được !
- Không còn biện pháp chi hay hơn sao?
- Äúng thế !
ThÃch Äinh Nhạn giáºn dữ nói :
- Chúng ta có thể là m má»™t trại giam bằng sắt chắc chắn để nhốt tất cả bá»n há» và o đấy!
- Trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ, chúng ta nà o có thể là m ngay một trại giam chắc chắn như thế được?
- Chúng ta có thể đưa hỠvà o TỠVong Lâm !
- NhÆ° váºy là để cho há» tá»± tà n sát lẫn nhau?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Váºy chúng ta tà n sát môn nhân, có lẽ nà o lại không có tá»™i?
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Nếu đệ tá» có tá»™i, thì sẵn sà ng chịu sá»± trừng phạt của môn phái. Trái lại, nếu chẳng là m thế, thì đệ tỠân háºn suốt Ä‘á»i !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Tà n sát bảy vị môn nhân thì quả tâm địa quá độc ác !
Chà ng ngng lại trong giây lát, rồi tiếp :
- Việc nà y để nhÆ°á»ng chổ cho Chấp Pháp Trưởng Lão xá» trà !
Tá Thiên Vương nói :
- Tà n sát môn nhân phải là tá»™i chết. NhÆ°ng đây là má»™t trÆ°á»ng hợp đặc biệt trong bản ká»· luáºt không có nói rõ, váºy có thể do Môn chủ niệm tình mà xá» trị.
ThÃch Äinh Nhạn vung ngá»n Soái Kỳ lên quát :
- Phó Môn chủ đâu?
Hải Vân Tiên Tá» bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn, đôi dòng lệ lã chã, từ từ quỳ xuống đất, nói :
- Cấp dưới là kẻ có tội, xin sẵn sà ng chỠlịnh trên !
Tất cả những môn nhân hiện diện, Ä‘á»u cảm Ä‘á»™ng trÆ°á»›c hoà n cảnh ấy của Hải Vân Tiên Tá».
ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng nói :
- Cô tà n sát môn nhân tuy có lý do, nhÆ°ng dù sao nhÆ° thế vẫn là quá Ä‘á»™c ác. Váºy bản Môn chủ hạ lịnh Ä‘uổi cô ra khá»i môn phái, từ nay cô không còn là đệ tá» của bản môn nữa!
- á»’ !....
Tất cả má»i ngÆ°á»i chung quanh Ä‘á»u buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng kinh ngạc.
Riêng Hải Vân Tiên TỠcũng sững sỠđứng trơ ra như khúc gỗ.
Hải Vân Tiên Tá» là đệ tá» của Hồng Kỳ Môn, chẳng nói chi vỠđịa vị của cô ta cao hay thấp, song nhất đảng bị Ä‘uổi ra khá»i môn phái, thì chẳng những uy tÃn tổn thÆ°Æ¡ng nặng ná», mà sau nà y còn sẽ khó xây dá»±ng má»™t địa vị trong chốn giang hồ.
Hải Vân Tiên TỠkhóc nức nở nói :
- Tha Môn chủ, đệ tỠtuy có lỗi, và sẵn sà ng chịu bất cứ một hình thức xỠtrị nà o, song mong Môn chủ sẽ thu hồi lịnh ấy lại !
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Mạng lịnh ta đã ra, đâu lại có thể thay đi được !
- Váºy có lẽ nà o Môn chủ không nghÄ© đến ná»—i khổ tâm của đệ tá» hay sao?
- Không !
Hải Vân Tiên TỠnghiến chặc đôi hà m răng, nói :
- Tôi xin đa tạ lịnh trên !
Câu trả lá»i của Hải Vân Tiên TỠđã là m cho má»i ngÆ°á»i chung quanh Ä‘á»u phải kinh hãi. Nà ng từ từ đứng lên lẫm bẫm :
- Kể từ nay Hải Vân Tiên Tá» tuy không phải là đệ tá» của Hồng Kỳ Môn, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi rá»i khá»i nÆ¡i đây ra Ä‘i, tôi còn có hai việc muốn thỉnh cầu... Giá»ng nói của nà ng đầy u buồn và trung trá»±c, khiến ai nghe đến cÅ©ng phải cảm Ä‘á»™ng vô cùng. ThÃch Äinh Nhạn không khá»i bùi ngùi, nói :
- Việc chi xin cô cứ nói thẳng !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- ThÃch thiếu hiệp đã yêu Hứa Trân tha thiết rồi chăng?
Lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn còn Ä‘ang bồng Hứa Trân Ä‘ang nằm mê man trong lòng, nói :
- Äúng thế !
- NhÆ° Môn chủ đã quên là giữa hai ngÆ°á»i có huyết thống hay sao?
- ChÃnh vì lẽ ấy, ta muốn chứng minh rằng ta không phải cứu nà ng vì lòng tÆ° dục.
Giữa hai chúng tôi sẽ từ cơ sở của tình yêu, để xây dựng tình anh em ruột thịt.
- NhÆ°ng ThÃch thiếu hiệp có thể cứu sống cô ấy chăng?
- Äấy... đấy là việc riêng của ta !
- ThÃch thiếu hiệp có thể để cho tôi mang cô ấy Ä‘i lo việc chữa trị hay không? Vì trong Ä‘á»i nà y, ngoà i ngÆ°á»i ấy ra thì không còn ai có thể cứu sống cô ấy được nữa !
- NgÆ°á»i ấy là ai thế?
- NgÆ°á»i ấy ở tại Vô Tịnh Nham nÆ¡i Thiên Tinh Äảo ở Bắc Hải... !
- Ta có thể tìm đến đấy được !
- ThÃch thiếu hiệp không thể là m được việc ấy. Vì lẽ thứ nhất nếu thiếu hiệp tìm đến thì đối phÆ°Æ¡ng không khi nà o chịu cứu chữa cho nà ng. Lẽ thứ hai, là giỠđây thiếu hiệp không thể rá»i bá» nhiệm vụ được !
ThÃch Äinh Nhạn im lặng má»™t lúc lâu không nói nên lá»i. Hải Vân Tiên Tá» buồn bã nói tiếp :
- ThÃch thiếu hiệp có bằng lòng không?
ThÃch Äinh Nhạn than dà i nói :
- ThÃch Äinh Nhạn ta e rằng không thể nà o Ä‘á»n đáp lại cái tình của cô nÆ°Æ¡ng được !
- Nà y ThÃch thiếu hiệp, nếu tôi muốn có sá»± Ä‘á»n đáp, thì thiếu hiệp là ngÆ°á»i Ä‘ang mang Æ¡n tôi nhiá»u quá kia !
- Tôi đã mang ơn cô chi đâu?
- Nếu hôm nay không có tôi, thì thiếu hiệp đã phải chịu chết dưới tay của Giang Tiểu Phân rồi !
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình. Äúng thế, nếu không có Hải Vân Tiên Tá» thì cuá»™c diện ngà y hôm nay, chẳng ai có thể nghÄ© đến háºu quả sẽ thế nà o?
Ngà y hôm nay Hồng Kỳ Môn không bị tiêu diệt đó là công lao của ai?
Ngà y hôm nay, ThÃch Äinh Nhạn không chết đó là ân huệ của ai?
Thá»±c không thể nà o phủ nháºn là nếu ngà y hôm nay không có Hải Vân Tiên Tá» thì Hồng Kỳ Môn tất sẽ bị tiêu diệt, và ngay đến ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng sẽ không thể yên lòng nhÆ° thế nà y được.
NghÄ© đến đây, ThÃch Äinh Nhạn không khá»i tuôn trà o những hạt lệ hối háºn.
Chà ng cảm thấy trong nhất thá»i mình đã hà nh Ä‘á»™ng nông nổi theo tình cảm, nên đã Ä‘uổi Hải Vân Tiên Tá» ra khá»i môn phái.
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Thiếu hiệp hà tất phải đau buồn, tôi có thể cứu sống cô ấy được !
- Không... Ôi, nhÆ°ng mà thôi, ThÃch Äinh Nhạn tôi sẽ mang Æ¡n cô rồi, váºy trong việc nà y cần phải mang Æ¡n cô luôn thể !
Nói Ä‘oạn, chà ng bèn trao Hứa Trân cho Hải Vân Tiên Tá», rồi tiếp :
- Tôi lúc nà o cÅ©ng cảm kÃch cô !
Nà ng mỉm cÆ°á»i má»™t cách buồn bã. Song nụ cÆ°á»i của nà ng liá»n tắt ngay :
- Trong cuộc chiến nà y, tôi là kẻ đắc thắng !
- Äắc thắng? Cô đã đắc thắng chi?
- Vi tôi đã khiến cho thiếu hiệp phải biết tá» lòng cảm kÃch tôi... Nà ng gượng cÆ°á»i rồi lại tiếp :
- Còn má»™t việc thứ hai, là muốn diệt trừ Ngân Diện Há»™i, thì vá»›i thá»±c lá»±c của số đệ tá» trong quý môn phái, xét ra cÅ©ng đã có thừa sức. NhÆ°ng còn ba con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi... ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình, ngắt lá»i :
- Váºy có lẽ nà o cô có thể tiêu diệt chúng nó sao?
- Không, nhÆ°ng tôi biết má»™t vị kỳ nhân trong chốn võ lâm, hiện ngụ tại Vá»ng Nguyệt Phong ở Vân Äà i SÆ¡n có má»™t cây quạt rất Ä‘á»™c... Thất Hải Thần Long và tất cả môn nhân có mặt Ä‘á»u không khá»i giáºt mình nói :
- Cái chi? Một cây quạt rất độc?...
Theo lá»i đồn đại thì cây quạt đó là má»™t váºt tối Ä‘á»™c thượng cổ để lại. Trong vòng má»i trượng, nếu ai bị luồng gió của cây quạt ấy quét trúng, thì sẽ ngã ra chết tức khắc. Trái lại, nếu trong vòng má»™t trượng, thì nạn nhân sẽ tan thà nh máu mÅ© ngay !
Nghe đâu má»™t trăm năm trÆ°á»›c đây, chiếc quạt ấy đã xuất hiện trong giá»›i giang hồ má»™t lần, khiến cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u phải kinh tâm tán đởm. GiỠđây, Hải Vân Tiên Tá» bá»—ng nhiên Ä‘á» cáºp đến nó, váºy thá» há»i má»i ngÆ°á»i không kinh hãi sao được?
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Lấy Ä‘á»™c công Ä‘á»™c há»a chăng sẽ thu được kết quả tốt. Váºy muốn Ä‘em lại sá»± yên vui cho võ lâm, thì nhứt định phải trừ những con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi ấy trÆ°á»›c, rồi sau đó má»›i có thể trừ Ngân Diện Há»™i được.
ThÃch Äinh Nhạn nghe qua lòng hết sức cảm kÃch. Tâm ý của Hải Vân Tiên TỠđối vá»›i Hồng Kỳ Môn quả chỉ có trá»i má»›i hiểu thấu cho được.
ThÃch Äinh Nhạn bùi ngùi nói :
- Nếu thế, tôi sẽ cho ngÆ°á»i đến mợn cây quạt ấy?
- ThÃch thiếu hiệp định phái ai Ä‘i là m việc đó?
- Tôi cha quyết định dứt khoát !
- Tôi xin đỠnghị phái Tam Võ Vương đi !
- Tại sao phải phái hỠđi?
- Vì chỉ có ba ngÆ°á»i ấy má»›i có thể là m tròn được nhiệm vụ.
- Tại sao ngÆ°á»i được biết nhÆ° thế?
- Vì ba ngÆ°á»i há» có đủ ba Ä‘iá»u kiện là TrÃ, Nhân và DÅ©ng. Cả ba ngÆ°á»i cùng hợp sức lại má»›i có thể mong mợn được bảo váºt đó.
ThÃch Äinh Nhạn suy nghÄ© thấy quả không sai tà nà o cả. Trong số môn nhân của Hồng Kỳ Môn, thá»±c không có ai bao gồm đủ ba Ä‘iá»u kiện ấy. Váºy nếu phái Tam Võ VÆ°Æ¡ng Ä‘i, thì có hy vá»ng mợn được bảo váºt ấy Ä‘em vá».
NhÆ°ng nếu hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° thế, thì ThÃch Äinh Nhạn phải mang nặng thêm má»™t cái Æ¡n của Hải Vân Tiên Tá» nữa !
Hải Vân Tiên Tá» tuy bị chà ng trục xuất khá»i môn phái, nhÆ°ng nà ng không há» tá» ra oán háºn. Nếu hôm nay chẳng có nà ng, thì chà ng là m thể nà o biết được trong Ä‘á»i nà y lại có má»™t cây quạt nhÆ° thế?
NghÄ© đến đây, chà ng lại cà ng thêm bùi ngùi xúc Ä‘á»™ng. Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn má»™t giai nhân tuyệt sắc mà minh đã mang nặng Æ¡n sâu, im lặng không nói nên lá»i.
Hải Vân Tiên Tá» cất giá»ng tha thiết nói :
- ThÃch thiếu hiệp, thôi chúng ta sẽ chia tay từ giá» phút nà y !
Nói dứt lá»i, nà ng xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c thẳng ra cá»a. Tất cả môn nhân Ä‘ang đứng chung quanh Ä‘á»u không khá»i bùi ngùi Ä‘au Ä‘Æ°á»›n trong lòng.
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng kêu lên :
- Cô nÆ°Æ¡ng, hãy cháºm chân đã !
- Còn có chuyện chi thế?
Nà ng Ä‘Æ°a đôi mắt ngấn lệ nhìn chăm chú và o ThÃch Äinh Nhạn. Qua thái Ä‘á»™ muốn nói nhÆ°ng lại ngừng, muốn khóc nhÆ°ng dòng lệ đã khô cạn của nà ng, đã khiến cho tất cả số ngÆ°á»i hiện diện Ä‘á»u phải mÅ©i lòng.
ThÃch Äinh Nhạn không đáp lại câu há»i của nà ng, mà từ từ bÆ°á»›c thẳng đến nÆ¡i Hải Vân Tiên Tá» Ä‘ang đứng, nói :
- Tôi sẽ tiá»…n chân cô má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng váºy !
Hải Vân Tiên TỠbuồn bã lắc đầu :
- Không cần nhÆ° thế, tôi nà o dám là m nhá»c thiếu hiệp phải tiá»…n Ä‘Æ°a xa xôi !
- Không, đấy chỉ là một tà tâm ý của ta đối với cô nương mà thôi !
Hải Vân Tiên Tá» không phản đối. Thế rồi cả hai ngÆ°á»i cùng bÆ°á»›c thẳng ra cá»a.
Khi tia mắt của ThÃch Äinh Nhạn nhìn qua khuông mặt U Minh Quá»· Nữ Ä‘ang đứng yên tại đấy, thì không khá»i bắt rùng mình.
Vì vẻ mặt của nà ng ão não khiến ai nhìn đến cÅ©ng phải kinh sợ. Äôi mắt đầy u buồn của nà ng ngó đăm đăm và o ThÃch Äinh Nhạn không há» chá»›p.
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy đôi mắt của nà ng có những hạt lệ Ä‘ang lóng lánh... nh oán háºn, nhÆ° yêu thÆ°Æ¡ng.
Chà ng cảm thấy như mình đang nghẹt thở. U Minh Quỷ Nữ đối với chà ng có lẽ nà o lại có tình yêu hay sao?
NhÆ°ng chà ng gượng cÆ°á»i rồi cùng Ä‘i vá»›i Hải Vân Tiên Tá»...
|
04-02-2010, 10:42 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 68: Chuyện cũ đau lòng
nguồn:việt đồng tâm
Tuy sánh vai Ä‘i cùng nhau, song chà ng và nà ng không há» mở miệng nói chuyện vá»›i nhau. Giữa há», chỉ có má»™t nổi buồn nhẹ nhà ng và má»™t sá»± hoà i niệm thoáng qua... ThÃch Äinh Nhạn không thể tìm được lá»i nói gì để phá tan bầu không khà buồn tẻ đó.
Giữa con ngÆ°á»i và con ngÆ°á»i, được quen biết nhau trong má»™t trÆ°á»ng hợp ngẫu nhiên, và xa nhau trong má»™t khung cảnh yên lặng, thÆ°á»ng không thấy đáng quý báu trong những giá» phú gần nhau, song khi đã xa cách thì má»›i thấy cái gì bị mất Ä‘i thá»±c quá tốt đẹp.
Nhưng, những cái gì đã mất đi có thể đi tìm lại được hay không?
CÅ©ng có lúc, ngÆ°á»i ta có thể tìm lại được, song phần lá»›n cái gì đã mất Ä‘i, thì nó sẽ mất Ä‘i vÄ©nh viá»…n.
Hai ngÆ°á»i cùng im lặng bÆ°á»›c tá»›i, và đã Ä‘i ra khá»i khu rừng ráºm rạp. Nà ng dừng chân lại, nói :
- ThÃch thiếu hiệp, chúng ta hãy chia tay nhau tại nÆ¡i đây váºy !
Chà ng gáºt đầu :
- Xin cô hãy cẩn tháºn trong má»i việc !
- Tôi mong anh cũng thế !
Nói dứt lá»i, nà ng quay ngÆ°á»i chạy nhanh Ä‘i. ThÃch Äinh Nhạn nhìn theo bóng nà ng cho đến khi đã lẫn khuất, má»›i xoay ngÆ°á»i buồn bã Ä‘i trở vá» Diêm VÆ°Æ¡ng Miếu.
Khi ThÃch Äinh Nhạn vỠđến nÆ¡i, thì U Minh Quá»· Nữ bÆ°á»›c tá»›i đón và nói :
- ThÃch thiếu hiệp !
ThÃch Äinh Nhạn nhìn vẻ mặt sầu Ä‘au của nà ng, há»i :
- Chuyện chi thế?
- DÆ°á»ng nhÆ° thiếu hiệp cần phải nghÄ© ngÆ¡i má»™t lúc !
Äứng trÆ°á»›c sá»± lo lắng đối vá»›i mình của U Minh Quá»· Nữ, khiến ThÃch Äinh Nhạn hết sức cảm Ä‘á»™ng. Chà ng gượng cÆ°á»i nói :
- Không, còn rất nhiá»u công việc chỠđợi tôi giải quyết !
- Nhưng dù sao anh cũng nên nghỉ đã !
ThÃch Äinh Nhạn mỉm cÆ°á»i, rồi bÆ°á»›c thẳng và o ngôi miếu, quay vá» Tam Võ VÆ°Æ¡ng nói :
- Vừa rồi Hải Vân Tiên Tá» nói nhÆ° váºy, chắc các ông đã nghe rõ cả. Váºy xin ba vị hãy Ä‘i đến Vá»ng Nguyệt Phong tại Vân Äà i SÆ¡n má»™t chuyến. Trong vòng hai ngà y, phải gắp rút trở vá» cho đến nÆ¡i !
Tam Võ VÆ°Æ¡ng liá»n lãnh lịnh ra Ä‘i.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n quay vá» ThÆ°Æ¡ng Hải Khách nói :
- Còn bao nhiêu công việc cần thiết trước mắt, tôi giao cả cho ông lo liệu !
ThÆ°Æ¡ng Hải Khách gáºt đầu, rồi lên tiếng gá»i :
- Hình Trưởng đâu?
- Có cấp dưới đây !
- Ông hãy lo cho ngÆ°á»i Ä‘Ã o má»™t cái hố sâu, mang xác của tất cả môn nhân của Ngân Diện Há»™i chôn chung và o nÆ¡i ấy !
- Xin tuân lệnh !
- Còn Phó Tướng đâu?
- Có mặt đệ tỠđây !
- Riêng ông hãy lo chôn cất tỠtế số đệ tỠcủa bản môn !
- Xin tuân lịnh !
Sau khi hai ngÆ°á»i đã ra Ä‘i, ThÆ°Æ¡ng Hải Khách lại gá»i :
- Còn ThÃch cô nÆ°Æ¡ng đâu?
ThÃch Thiết Hoa đáp :
- Có mặt đệ tỠđây !
- Nghe lá»i đồn đãi trong võ lâm, Mê Hồn Cung là nÆ¡i rất kÃn đáo, Tổng Ä‘Æ°á»ng của bản môn muốn dá»i vá» nÆ¡i ấy... - Tôi đã trở thà nh đệ tá» của Hồng Kỳ Môn, váºy Mê Hồn Cung cÅ©ng là má»™t bá»™ pháºn Hồng Kỳ Môn thôi !
- Tốt lắm !
Thương Hải Khách dừng lại trong giây lát, rồi nói tiếp :
- Năm đệ tá» Phục Hổ Thiên Quân, Phi Long Kiếm Khách, Huyết Hồn Tá», NgÅ© Long Chân Quân, Thiên Tinh Lão Nhân hãy nghe lịnh !
- Äệ tá» sẵn sà ng !
- Bản môn muốn thu nạp tất cả môn nhân của các vị và o bản môn, chẳng rõ các vị có bằng lòng hay chăng?
- Bằng lòng !
- Chẳng rõ Phục Hổ Trại có bao nhiêu môn nhân?
- Tha, có tất cả hai trăm ba mươi bảy vị !
- Tiá»m Long Trang có được bao nhiêu môn nhân?
- Tha, có bảy mươi lăm vị !
- Huyết Cốc có được bao nhiêu môn nhân?
- Tha, có hai trăm lẻ chÃn vị !
- Ngũ Long Bảo có bao nhiêu môn nhân?
- Tha, có một trăm tám mươi vị !
- Thiên Tinh Äá»™ng có bao nhiêu môn nhân?
- Tha, có năm mươi lăm vị !
Thương Hải Khách nói :
- Váºy tất cả các ông hãy mau trở vá» dẫn toà n bá»™ môn nhân đến táºp há»p tại Diêm VÆ°Æ¡ng Miếu !
Tức thì, Phục Hổ Thiên Quân, Phi Long Kiếm Khách, Huyết Hồn Tá», NgÅ© Long Chân Quân, và Thiên Tinh Lão Nhân cùng từ giã ThÃch Äinh Nhạn, rồi má»—i ngÆ°á»i ra Ä‘i má»™t ngã.
ThÃch Äinh Nhạn quay vá» Tình Hải Äoạn TrÆ°á»ng Nhân nói :
- Chẳng hay Ngân Diện Hội hẹn với phái Thiếu Lâm và o ngà y nà o?
- Và o ngà y mồng bốn tới đây !
ThÃch Äinh Nhạn gáºt đầu :
- Các vị hãy lui trÆ°á»›c vá» U Minh Quá»· Phủ nghỉ ngÆ¡i, hầu bốn ngà y sau sẽ đến Thiếu Lâm Tá»± trong má»™t tráºn thÆ° hùng vá»›i Ngân Diện Há»™i.
Chà ng ngng câu nói lại trong giây lát, rồi tiếp :
- ThÃch tá»· tá»· và Tình Hải Äoạn TrÆ°á»ng Nhân hãy cùng Ä‘i ra ngoà i dá» xét tình hình, trong vòng ba ngà y trở vá» báo cáo rõ tình trạng giá»›i giang hồ hiện nay !
Liá»n đó, ThÃch Thiết Hoa và Tình Hải Äoạn TrÆ°á»ng Nhân cùng ra Ä‘i ngay tức khắc.
- Thôi Thiên Hà n và Lê Thái Hoa hãy bước tới nghe lịnh !
Tức thì, Huyết Kiệu Chủ Nhân cùng Phong Trần Cuồng Khách đồng thanh nói :
- Äệ tá» sẵn sà ng !
- Hai vị từ nay đã xóa bá» tất cả những sá»± ngá»™ nháºn, sum há»p nhÆ° xa.
Bản Môn chủ có ý chá»n ngà y để là m lể tuyên hôn cho nhị vị, nhÆ°ng vì tình hình hiện nay không cho phép, nên Môn chủ lấy là m hối tiếc. Váºy, nay cho nhị vị được nghỉ ngÆ¡i ba hôm.
Trong thá»i gian đó, Thôi Thiên Hà n nên Ä‘Æ°a Lê Thái Hoa nhà n du đó đây cho vui !
Huyết Kiệu Chủ Nhân và Phong Trần Cuồng Khách Ä‘á»u hết sức vui mừng. Há» không ngá» rằng ThÃch Äinh Nhạn lại lo lắng cho mình đến thế. Do đó cả hai đồng thanh nói :
- Chúng tôi xin cảm tạ Môn chủ đã ban cho ba ngà y nghỉ ngơi !
ThÃch Äinh Nhạn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Chớ vì quá vui mà quên trở vỠđấy nhé?
Tất cả má»i ngÆ°á»i chung quanh Ä‘á»u khẽ phì cÆ°á»i.
Phong Trần Cuồng Khách bừng đỠsắc mặt, Lê Thái Hoa đang ngồi trong kiệu cũng luống cuống vô cùng.
Phong Trần Cuồng Khách nói :
- Äệ tá» xin ghi nhá»› !
- Thôi nhị vị hãy đi đi !
Thôi Thiên Hà n đã đứng lên, trong khi Huyết Kiệu Chủ Nhân cÅ©ng gá»i hai cô tỳ nữ đến, khiêng bổng chiếc Huyết Kiệu bÆ°á»›c thẳng ra cá»a.
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng lên tiếng há»i :
- Lê Thái Hoa, tôi muốn há»i bà má»™t việc?
- Có phải một việc vỠA Mẫn, tức Khôi Tâm Nhân đấy không?
ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình nói :
- Äúng thế !
- Tha Môn chủ, A Mẫn thá»±c ra không phải là ngÆ°á»i hầu của tôi. Nà ng là má»™t cô gái đã gặp rất nhiá»u Ä‘iá»u không may. Nhiá»u việc vá» nà ng tôi không tiện nói rõ cho Môn chủ nghe !
- Thế hiện giỠnà ng đã đi đâu?
- Việc ấy... Xin bá» lá»—i cho vì đệ tỠđã có lá»i thá» không thể nói ra được !
ThÃch Äinh Nhạn nhÆ° muốn nói Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng lại im ngay. Chà ng gượng cÆ°á»i nói :
- Tôi xin chúc nhị vị vui vẻ, thôi hãy đi đi !
Thế là , Phong Trần Cuồng Khách và Lê Thái Hoa liá»n bÆ°á»›c ra cá»a Ä‘i thẳng.
ThÃch Äinh Nhạn là m lá»… tế các môn nhân bị chết vừa rồi trong tráºn xô xát xong, má»›i vá» U Minh Quá»· Phủ.
Ba ngà y sau, thì tất cả môn nhân của Phục Hổ Trại, Tiá»m Long Trang, Huyết Cốc, NgÅ© Long Bảo, và Thiên Tinh Äá»™ng Ä‘á»u kéo cả đến Diêm VÆ°Æ¡ng Miếu.
ThÆ°Æ¡ng Hải Khách bèn chấn chỉn lại hà ng ngÅ©, rồi cắt Phục Hổ Thiên Quân, Tiá»m Long Kiếm Khách, Huyết Hồn Tá», NgÅ© Long Chân Quân, và Thiên Tinh Lão Nhân chia nhau chỉ huy số ngÆ°á»i ấy.
Tình Hải Äoạn TrÆ°á»ng Nhân và ThÃch Thiết Hoa cÅ©ng đã trÆ°á»›c sau vỠđến U Minh Quá»· Phủ, cho biết là trong giá»›i giang hồ không có xãy ra chuyện chi khác lạ.
Phong Trần Cuồng Khách và Huyết Kiệu Chủ Nhân cÅ©ng Ä‘Æ°a nhau trở vá», vá»›i má»™t vẻ mặt tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa nở.
NhÆ°ng, Tam Võ VÆ°Æ¡ng lãnh nhiệm vụ Ä‘i mợn cây quạt Äá»™c Phiến thì ngà y lại qua ngà y, bặt vô âm tÃn.
Thấy thế, ThÃch Äinh Nhạn Ä‘oán biết ba ngÆ°á»i đã xãy ra chuyện chi rồi. Vì nếu chẳng thế thì chắc chắn hỠđã trở vỠđến nÆ¡i.
Trong số Tam Võ VÆ°Æ¡ng, có Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i giữ chức Tổng Soái của Hồng Kỳ Môn mà nếu có Ä‘iá»u chi bất trắc, thì thá»±c công việc hết sức nghiêm trá»ng.
HÆ¡n nữa, trong cuá»™c đụng Ä‘á»™ vá»›i Ngân Diện Há»™i tại phái Thiếu Lâm sắp tá»›i, nếu không có cây Äá»™c Phiến để trừ ba con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi, thì chắc chắn là hung nhiá»u kiết Ãt.
Thương Hải Khách nói :
- Tha Môn chủ, ba ngÆ°á»i ấy chắc chắn đã gặp chuyện bất trắc rồi !
- Äúng thế !
- NhÆ° váºy thì phải là m cách nà o?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Xem ra, phải Ä‘Ãch thân tôi Ä‘i đến Vá»ng Nguyệt Phong má»™t chuyến !
- Không thể được !
- Tại sao thế?
- Trong cuá»™c giao chiến vá»›i Ngân Diện Há»™i tại phái Thiếu Lâm quan hệ đến bản môn và giá»›i giang hồ to lắm, váºy nếu Môn chủ không Ä‘Ãch thân chỉ huy... ThÃch Äinh Nhạn ngắt lá»i :
- Ông là Quân S, váºy lo phân phối má»i việc cho môn nhân đối phó lại Ngân Diện Há»™i, thì chắc cÅ©ng sẽ chu đáo chứ không có gì đáng lo ngại.
ThÃch Äinh Nhạn ngng câu nói lại trong giây lát, rồi tiếp :
- Tam Võ VÆ°Æ¡ng đến nay cha vá», thì ai cÅ©ng hiểu là ba vị ấy đã xãy ra chuyện bất trắc. Bởi thế, tôi phải Ä‘Ãch thân Ä‘i đến Vá»ng Nguyệt Phong má»™t chuyến. Sau khi tôi đã Ä‘i, thì Quân SÆ° sẽ tạm giữ nhiệm vụ Chưởng môn.
Nói đến đây, chà ng bá»—ng to tiếng gá»i :
- Hình Trưởng đâu?
- Có đệ tỠđây !
- Trong những ngà y vắng mặt tôi, nếu có ai dám chẳng tuân mệnh lệnh, thì cứ việc chém đầu là m gương !
- Xin vâng !
- Giá» thì hãy Ä‘em Bắc Cá»±c Hồ Tiên xỠđúng theo ká»· luáºt của môn phái !
- Xin vâng !
ThÃch Äinh Nhạn lại nói :
- SÆ°au khi má»i việc ở Thiếu Lâm Tá»± xong, xin hãy dẫn tất cả môn nhân đến Mê Hồn Cung không được cháºm trá»…. Cháºm nhất là trong năm hôm, tôi tất sẽ trở vỠđến Mê Hồn Cung.
Môn nhân đồng lên tiếng vâng lá»i vang dá»™i. ThÃch Äinh Nhạn quay vá» ThÃch Thiết Hoa nói :
- Mê Hồn Cung nằm tại vị trà nà o?
- Ở trong Phong Sa Cốc, tại núi Lá»— SÆ¡n. Môn chủ đến đó tất sẽ có môn nhân dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i và o !
Phó Tướng Thất Hải Thần Long nói :
- Môn chủ có cần môn nhân tùy tùng không?
- Chẳng cần !
ThÃch Äinh Nhạn nói dứt lá»i, liá»n bÆ°á»›c xuống đại Ä‘iện, Ä‘i thẳng ra cá»a. Bá»—ng từ phÃa sau lÆ°ng có tiếng ThÆ°Æ¡ng Hải Khách nói :
- Phó TÆ°á»›ng... NhÆ°ng, ngay lúc ấy ThÃch Äinh Nhạn đã vá»t ngÆ°á»i lên bay thẳng Ä‘i, chỉ trong nháy mắt là khuất bóng trong cánh rừng xanh.
Bá»—ng nhiên, ngay lúc ấy chà ng nghe có tiếng ngÆ°á»i từ phÃa sau lÆ°ng gá»i :
- ThÃch thiếu hiệp !
ThÃch Äinh Nhạn quay ngÆ°á»i ngó lại, trông thấy U Minh Quá»· Nữ đứng sững tại sau lÆ°ng chà ng từ lúc nà o. ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình nói :
- Cô... có việc chi thế?
Nà ng cÆ°á»i buồn bã. Nụ cÆ°á»i của nà ng hiện lên má»™t vẻ mÆ¡ hồ đầy héo hắt. Nà ng bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn nói :
- ThÃch thiếu hiệp, tôi cÅ©ng muốn tiá»…n chân thiếu hiệp má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng !
- Có phải như lần trước kia, là đi sát nhau mà không nói chuyện chi với nhau cả chăng?
- Không !
- Nếu thế, tức là cô có việc cần nói với tôi?
- ChÃnh nhÆ° váºy... !
Nà ng mỉm cÆ°á»i rồi nói tiếp :
- Hôm nay, tôi tránh không khá»i có Ãt nhiá»u xúc cảm. Và hôm nay anh đã ra Ä‘i, rồi đến ngà y mai, tất cả môn nhân cÅ©ng sẽ ra Ä‘i. Thế là ngôi Diêm VÆ°Æ¡ng Miếu lại trở vá» vá»›i khung cảnh cÅ©, là phẳng lặng nhÆ° má»™t cõi chết, ghê rợn và lạnh lẽo... !
- Trong Ä‘á»i nà y đâu có cái hợp nà o mà không tan !
- NhÆ°ng nếu giây phút nà y đã qua Ä‘i, thì sẽ khiến cho ngÆ°á»i ta hoà i niệm mãi.
Những ngà y vui, thÆ°á»ng Ä‘i qua mau chóng quá !
ThÃch Äinh Nhạn lẩm bẩm :
- Äúng nhÆ° váºy... !
U Minh Quá»· Nữ cÆ°á»i buồn bã, nói :
- Tưương lai lúc nà o cũng xa xôi, mộng tưởng lúc nà o cũng tan biến, anh bảo có phải không?
- Äúng thế !
- Giây phút nà y đi qua, thì ôi... !
- Cô có vẻ như xúc cảm trước việc ly hợp lắm?
- Váºy thiếu hiệp chẳng có nhÆ° thế sao?
- Dù có, chắc cũng không sâu sắc bằng cô !
Nà ng mỉm cÆ°á»i.
Nụ cÆ°á»i của nà ng nhÆ° đượm má»™t vẻ u buồn mà cÅ©ng nhÆ° thoáng má»™t vẻ yêu Ä‘Æ°Æ¡ng... Qua má»™t cảm giác lá» má», ThÃch Äinh Nhạn thấy rằng chÃnh mình đã mang đến cho nà ng bao nhiêu là tâm sá»±.
Nụ cÆ°á»i trên môi của nà ng tắt hẳn, nói :
- ThÃch thiếu hiệp, có những lúc nà o đó, anh có thấy nhá»› nhung đến má»™t việc đã qua chăng?
- Quả có thế !
- Anh có khi nà o nhớ đến cảnh chúng ta cùng tản bộ trong một buổi hoà ng hôn, hay cùng ngồi nhìn ma rơi không?
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt kinh ngạc nhìn nà ng, trong lòng hết sức xao Ä‘á»™ng nói :
- Äúng thế !
- Váºy anh có ý nghÄ© gì?
- Tôi thấy dÆ°á»ng nhÆ° nằm má»™ng gặp má»™t cô gái Ä‘ang Ä‘i tìm cõi má»™ng !
- Một cô gái đang đi tìm một cõi mộng... ?
Nà ng báºt cÆ°á»i, nói :
- Phải, tôi là một cô gái đang đi tìm cõi mộng. Vì trong cõi mộng, mới có tất cả những gì mà mình đang muốn tìm đến... !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Vì thế, nhÆ°ng đến khi mình tỉnh dáºy, thì nó cÅ©ng sẽ tan biết Ä‘i tất cả !
|
04-02-2010, 10:43 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 69: Kiệu hoa và quan tà i
nguồn:việt đồng tâm
Nà ng cÆ°á»i tháºt khẻ nói :
- Phải... Ôi ! ThÃch thiếu hiệp, bắt đầu từ ngà y mai nà y, Diêm VÆ°Æ¡ng Miếu sẽ không còn khung cảnh vui vẻ nhÆ° thế nà y nữa. ThÃch thiếu hiệp vá» sau anh còn đến đây nữa hay chăng?
- Vẫn còn chứ !
- ThÃch thiếu hiệp, tôi lúc nà o cÅ©ng nhá»› đến anh. Tôi tuy luôn tìm vá» cõi má»™ng, nhÆ°ng vẫn biết mong nhá»› đến những hình ảnh chân tháºt nhứt trong cõi má»™ng đó.
- Tôi cÅ©ng sẽ nhá»› cô nhÆ° cô nhá»› tôi váºy !
- ThÃch thiếu hiệp, trong vòng ba năm nữa, lúc nà o tôi cÅ©ng mong nhá»› đến anh!
- Còn ba năm sau thì thế nà o?
- Con ngÆ°á»i có ai dám nói trÆ°á»›c má»™t thá»i gian dà i nhÆ° thế, anh bảo có phải không?
- Äúng nhÆ° váºy !
- Thôi, chúng ta hãy chia tay. ThÃch thiếu hiệp, xin anh chá»› quên trong U Minh Quá»· Phủ có má»™t cô gái lúc nà o cÅ©ng mong chá» anh... !
Câu nói cha dứt, nà ng đã vá»t ngÆ°á»i lên, bay thẳng vá» con Ä‘Æ°á»ng cÅ©. ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình, vì khi nà ng không há» nói đến yêu, nhÆ°ng câu nói cuối cùng của nà ng chẳng phải còn tha thiết gấp nghìn lần sá»± thố lá»™ tình yêu hay sao?
Chà ng gượng cÆ°á»i, rồi lẩm bẩm :
- Rồi sẽ có ngà y ta trở lại... - Việc ấy khó lắm !
Bất thần có má»™t câu nói từ đâu truyá»n lại. ThÃch Äinh Nhạn kinh hãi, quay mặt nhìn vá» phÃa có tiếng nói. Chà ng trông thấy trên ngá»n cây cách xa chà ng ba trượng, có má»™t thiếu nữ áo xanh kiá»u diá»…m tuyệt trần, xinh đẹp không thua tiên nga trên chốn Thiên Cung Ä‘ang ngồi dắt dẻo trên ấy.
ThÃch Äinh Nhạn biến hẳn sắc mặt, quát :
- Cô là ai thế?
Cô gái áo xanh cất tiếng trong nhÆ° chuông bạc cÆ°á»i dà i rồi nói :
- Anh có muốn biết hay không?
ThÃch Äinh Nhạn bá»±c mình, nói :
- Không muốn biết thì há»i cô là m gì?
- Chúng ta hà tất phải sốt ruá»™t biết nhau, ông bạn, chúng ta tạm thá»i cáo lui váºy!
Nói Ä‘oạn, cô gái áo xanh liá»n lắc ngÆ°á»i bay Ä‘i mất.
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt bắn ngÆ°á»i.
Vì cô gái áo xanh nà y chỉ vá»t ngÆ°á»i má»™t cái là đã bay xa mấy mÆ°Æ¡i trượng rồi. Tà i khinh công của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế đã ăn bứt chà ng.
ThÃch Äinh Nhạn rùng mình nói :
- Tôi sẽ khó trở vỠnữa?
Chà ng cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng, rồi tá»± nói lẩm bẩm :
- Ta nhất định phải chá» xem, ThÃch Äinh Nhạn ta có còn trở vá» nữa hay chăng... ?
Liá»n đó, chà ng lao ngÆ°á»i bay thoắt Ä‘i.
Ná»™i trong ngà y hôm đó, ThÃch Äinh Nhạn đã đến Vá»ng Nguyệt Phong tại Vân Äà i SÆ¡n. Ngá»n núi ấy đứng giữa những ngá»n núi vách đá cao hằng nghìn trượng.
Chót đỉnh của nó cÅ©ng cao hằng mấy mÆ°Æ¡i trượng rồi. Äứng xa nhìn lại, nó tá»±a hồ nhÆ° má»™t pho tượng thần vÄ© đại cúi nhìn xuống những hố sâu và những núi đồi hoang dã.
ThÃch Äinh Nhạn ngá»a mặt nhìn ngá»n núi cao mấy mÆ°Æ¡i trượng ấy, thấy khắp nÆ¡i đá tảng lõm chõm, song muốn vượt lên Vá»ng Nguyệt Phong cÅ©ng chẳng phải là má»™t việc khó.
ThÃch Äinh Nhạn chỉ vá»t ngÆ°á»i lên mấy lợt, là đã lên đến Vá»ng Nguyệt Phong rồi. Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn khắp nÆ¡i, thì thấy trên ngá»n núi ấy có má»™t vùng bằng phẳng, rá»™ng Ä‘á»™ mấy mÆ°Æ¡i trượng.
Khi chà ng đã nhìn táºn mắt ngá»n Vá»ng Nguyệt Phong, má»›i có ý nghÄ© rằng nên đổi tên là Vá»ng Nguyệt Nham thì đúng hÆ¡n.
Ngá»n núi nà y lại dÃnh liá»n vá»›i má»™t ngá»n núi khác, nhÆ°ng từ bên dÆ°á»›i nhìn lên rất khó thấy được.
ThÃch Äinh Nhạn nhìn thấy nÆ¡i vách đá dÃnh liá»n nhau giữa hai ngá»n núi có viết ba chữ to cở cái đầu, tô mà u Ä‘en :
“Vá»ng Nguyệt Äá»™ngâ€.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt quét qua, thầm nghÄ© :
- NÆ¡i đây nà o thấy có bóng ngÆ°á»i?
Chà ng rất lấy là m ngạc nhiên, rồi nghĩ tiếp :
- Hay bá»n há» không có đến đây chăng?
Nhưng chà ng không tin rằng Tam Võ Vương không đến đây. Chà ng bắt đầu cất bước đi tới trước.
Bá»—ng nhiên, chà ng thấy giữa nÆ¡i hai ngá»n núi tiếp liá»n nhau, có má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» rất kÃn đáo. Chà ng liá»n dừng bÆ°á»›c lại rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i thẳng và o con Ä‘Æ°á»ng nhỠấy.
Chà ng đi được chừng ba trượng, thì lại dừng chân đứng lại. Vì chà ng đã trông thấy tại nơi ấy có một sơn động. Bên trên sơn động có đỠba chữ :
“Vá»ng Nguyệt Äá»™ngâ€.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n bÆ°á»›c tá»›i cá»a Ä‘á»™ng, thấy bên phÃa mặt có má»™t dòng chữ nhá» rằng :
“Ai Ä‘i cà n và o Vá»ng Nguyệt Äá»™ng sẽ bị chếtâ€.
Chà ng thầm nghĩ :
- Thì ra là thế nà y !
Liá»n đó, cÆ¡n tức giáºn bừng cháy trong lòng chà ng. Có lẽ nà o ba môn hạ thuá»™c hà ng cao thủ thượng thặng của Hồng Kỳ Môn đã chết dÆ°á»›i tay của ngÆ°á»i trong sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y chăng?
NghÄ© đến đây, chà ng không khá»i run rẩy cả ngÆ°á»i, lá»a giáºn cháy lên ngùn ngụt.
Thế rồi, chà ng bắt đầu Ä‘i thẳng và o trong sÆ¡n Ä‘á»™ng. Chà ng váºn dụng chân lá»±c ra đôi chưởng, sẵn sà ng đối phó vá»›i má»i việc xãy ra bất thần.
Thốt nhiên, từ trong sÆ¡n Ä‘á»™ng có má»™t giá»ng lạnh lùng quát ra :
- Thằng bé kia, hãy lui trở ra !
ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng quát :
- Ông là ai thế... ?
- Ta bảo ngươi hãy lui trở ra !
- Nếu tôi không lui ra thì sao?
- NÆ¡i cá»a Ä‘á»™ng đã có viết chữ Ä‘Ã nh rà nh rồi đó !
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i lạnh lùng, nói :
- Có phải ông đã giết chết Tam Võ Vương rồi chăng?
- Thì thế nà o... ?
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cÆ°á»i to, nói :
- Tôi muốn xem cho biết ông là má»™t nhân váºt nhÆ° thế nà o?
- Ngươi thực không chịu lui ra hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn không trả lá»i, nhún ngÆ°á»i vá»t lên lao thẳng vá» phÃa sÆ¡n Ä‘á»™ng... Bá»—ng nhiên, chà ng cảm thấy có bóng ngÆ°á»i cháºp chá»n trÆ°á»›c mặt. Trong khi chà ng cha kịp nhìn rõ diện mục của đối phÆ°Æ¡ng thì đã bị đối phÆ°Æ¡ng vung chưởng đánh thẳng và o ngá»±c chà ng rồi.
Chà ng ụa lên má»™t tiếng, tức thì máu tÆ°Æ¡i tuôn trà n ra miệng, đồng thá»i ngã ngÆ°á»i xuống hố sâu.
ThÃch Äinh Nhạn không ngá» võ công của đối phÆ°Æ¡ng lại cao cÆ°á»ng nhÆ° thế.
Trong khi ngÆ°á»i chà ng rÆ¡i thẳng xuống hố sâu thì thầm nghÄ© :
- Thế là mạng ta đã hết !
NhÆ°ng ý nghÄ© ấy chỉ đến vá»›i chà ng trong thoáng chốc, liá»n sau đó chà ng lại tá»± nhủ:
- Ta không thể chết được, ta còn lo việc báo thù !
Thế rồi, chà ng cố huy Ä‘á»™ng chân lá»±c trong ngÆ°á»i sẵn sà ng đối phó trong ngÆ°á»i thân ngÆ°á»i chà ng vẫn Ä‘ang tiếp tục rÆ¡i từ trên xuống... Nếu ThÃch Äinh Nhạn không bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, thì vá»›i cái hố sâu mấy mÆ°Æ¡i trượng nà y, thá»±c ra chà ng không xem và o đâu cả. NhÆ°ng vì hiện giá» chà ng chẳng những Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, mà đồng thá»i lại còn huy Ä‘á»™ng hết chân lá»±c giữa lúc Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, thì chắc chắn chà ng không bị rÆ¡i tan xÆ°Æ¡ng nát thịt Ä‘i nữa, thÆ°Æ¡ng thế của chà ng tất cÅ©ng phải tăng gia gấp bá»™i.
Qua má»™t tiếng “phìnhâ€, miệng chà ng lại trà o máu rồi ngất lịm Ä‘i.
Chẳng rõ đã trải qua bao nhiêu lâu, chà ng má»›i từ từ tỉnh lại. Chà ng thò tay lấy ra má»™t viên Hồi NgÆ°Æ¡n Tục Mệnh Kim ÄÆ¡n bá» và o miệng, rồi váºn dụng ná»™i lá»±c chữa trị thÆ°Æ¡ng thế.
Cuối cùng, chà ng lại đứng lên. Chà ng nghiến chặt đôi hà m răng rồi nhún ngÆ°á»i vá»t thẳng trở lên ngá»n núi.
Chà ng tiến đến trÆ°á»›c cá»a sÆ¡n Ä‘á»™ng khi nãy, cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng, quát :
- Ông có giá»i thì hãy bÆ°á»›c ra đây, hà tất lại núp mãi trong Ä‘á»™ng nhÆ° thế, hay mặt mÅ©i ông xấu xà đến chẳng dám cho ai nhìn thấy?
Nói đoạn, chà ng lại tiến từng bước một và o trong động.
Äối phÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° cảm thấy rất kinh hãi, vì không ngá» ThÃch Äinh Nhạn lại chữa là nh thÆ°Æ¡ng thế má»™t cách mau chóng, rồi lại tìm đến ngay nhÆ° váºy.
Bởi thế, y bèn cÆ°á»i lạnh lùng, nói :
- Thằng bé kia, quả hà nh động của ngươi vượt ra ngoà i sức tưởng tượng của ta !
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Ông đã là m gì Tam Võ Vương rồi?
- Ngươi không cần biết việc đó là m gì?
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Tam Võ Vương có phải đã bị bại dưới độc thủ của ông rồi chăng?
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i chi của Tam Võ VÆ°Æ¡ng?
- Là Môn chủ !
Äối phÆ°Æ¡ng kinh ngạc má»™t lúc, nói :
- á»’ ! Thì ra là Äá»™c Nhãn Hắc Lang, nhÆ° thế là tôi đã lỡ tay đánh bị thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i. Váºy ngÆ°Æ¡i hãy vá» Ä‘i, vì bá»n hỠđã vá» cả rồi !
- VỠcả rồi... ?
- Äúng thế, bá»n hỠđã Ä‘i vá» trÆ°á»›c đây ba hôm rồi !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i giáºt nẫy mình, buá»™t miệng nói lấp bấp :
- Ông... nói cái chi... ?
- Ta nói ba ngÆ°á»i ấy đã Ä‘i vá» rồi... Ta vì nể tình ngÆ°Æ¡i là má»™t ngÆ°á»i nghÄ©a hiệp dÅ©ng cảm, nên đã cho bá»n há» mợn cây Äá»™c Phiến mang vá» rồi, váºy ngÆ°Æ¡i còn đến đây để là m gì?
ThÃch Äinh Nhạn kinh hoà ng má»™t lúc tháºt lâu, nói không nên lá»i.
Äấy là má»™t việc không thể ngỠđược.
Tam Võ VÆ°Æ¡ng đã mợn được cây Äá»™c Phiến, thế tại sao không gấp rút trở vá»?
Hay là Tam Võ Vương đã gặp việc chẳng may nà o khác chăng?
NhÆ°ng, vá»›i tà i nghệ của Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng thì ai có thể là m chi được bá»n há»?
Äấy là cha nói há» cùng Ä‘i đến ba ngÆ°á»i... Vì nghÄ© váºy, nên ThÃch Äinh Nhạn hoà i nghi ngÆ°á»i trong Ä‘á»™ng phỉnh gạt mình.
Nếu chẳng phải thế, thì đâu có lý nà o Tam Võ Vương lại không trở vỠnhư thế?
NghÄ© đến đây, chà ng liá»n cÆ°á»i nhạt, nói :
- Tôi rất hoà i nghi lá»i nói của ông !
Äối phÆ°Æ¡ng giáºn dữ nói :
- Thằng bé kia, nếu ta chẳng phải vị nể vai trò nghĩa hiệp của ngươi, thì ta đã đánh cho ngươi một chưởng chết rồi !
- Nếu váºy chúng ta nên thá» cho biết !
- Thằng bé kia, ngươi cứ tiếp tục đi tới thì sẽ biết ngay !
ThÃch Äinh Nhạn phán Ä‘oán lá»i nói của ngÆ°á»i trong Ä‘á»™ng là hoà n toà n láo khoét, nên nghiến chặc đôi hà m răng, rồi nhún ngÆ°á»i lao thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c.
NhÆ°ng giữa lúc ấy, chà ng bá»—ng trông thấy có má»™t bóng Ä‘en bay thoắt vá» phÃa mình, tức thì má»™t luồng chưởng lá»±c ồ ạt cuốn tá»›i.
ThÃch Äinh Nhạn quát to má»™t tiếng, rồi lắc mình nhảy tránh... Song, tuy chà ng có U Linh Bá»™ Pháp vô cùng thần diệu, nhÆ°ng vẫn không thể nà o tránh khá»i thế võ biến hóa khó lÆ°á»ng của đối phÆ°Æ¡ng.
Bởi thế, ngá»±c chà ng bá»—ng cảm thấy nhÆ° bị má»™t cái búa giáng trúng. Do đó, cả ngÆ°á»i chà ng lại bị hất bay xuống hố sâu.
Lần nà y, thÆ°Æ¡ng thế của chà ng cà ng trầm trá»ng hÆ¡n lần trÆ°á»›c, nên không rÆ¡i xuống đến mặt đất, thì chà ng liá»n bất tỉnh nhân sá»± ngay.
Chẳng biết đã trải qua bao lâu, khi chà ng vừa chợt tỉnh lại, thì trông thấy có hai cánh tay ngá»c má»m mại Ä‘ang đè lên Thiên Linh Cái và Phản Hồn huyệt của mình.
Ngay lúc ấy, bá»—ng chà ng nghe có má»™t tiếng ngÆ°á»i con gái quát :
- Hãy tiếp nháºn chân lá»±c của tôi váºn chuyển đủ má»i hai vòng mau !
Qua má»™t lúc chữa trị thÆ°Æ¡ng thế, ThÃch Äinh Nhạn đã lần lần bình phục sức khoẻ. Chà ng mở to mắt ra nhìn, thì không khá»i á»›n lạnh cả tâm can, vì chung quanh chà ng đâu có má»™t bóng ngÆ°á»i nà o.
Cùng lúc đó, bỗng chà ng cảm thấy có ai nhét một phong thư và o thân áo trước ngực chà ng. Chà ng xé phong thư ra xem, thì thấy viết rằng :
“ThÃch thiếu hiệp, Chúng ta đã bắt đầu gặp nhau, tôi không mong muốn anh sẽ hiểu tôi. NhÆ° tôi đã nói, chúng ta nên quên Ä‘i chuyện ấy !
Tôi là má»™t con ngÆ°á»i bất hạnh, tôi muốn truôi rèn má»™t sá»± cứng cá»i trong khung cảnh bất hạnh đó. Phải, tôi sẽ luôn luôn tưởng nhá»› đến anh, tưởng nhá»› má»™t cách tha thiết.
Hôm nay bất ngá» tôi Ä‘i ngang qua đây. Tam Võ VÆ°Æ¡ng thá»±c sá»± đã được chiếc quạt Äá»™c Phiến và đã trở vá» rồi. Váºy anh chá»› hoà i nghi. Nếu ba ông ấy vì gặp chuyện bất trắc dá»c Ä‘Æ°á»ng, nên cha thể trở vỠđến nÆ¡i, thì địa Ä‘iểm xãy ra chuyện bất trắc cÅ©ng ở trong vùng Vân Äà i SÆ¡n nà y chá»› không đâu xa !
Xin anh tha thứ vỠchổ tôi đã bỠra đi trước khi anh hoà n toà n tỉnh hẳn. Song, tôi tin rằng anh hiểu rõ lòng tôi !
A Mẫn lÆ°u bút.†ThÃch Äinh Nhạn xem xong bức th, trÆ°á»›c tiên chà ng cảm thấy rất bùi ngùi, nhÆ°ng sau đó lại cảm thấy rất kinh ngạc. A Mẫn bảo rằng Tam Võ VÆ°Æ¡ng đã mợn được cây Äá»™c Phiến và đã Ä‘i vá». NhÆ° váºy, thì chắc chắn không phải là sai ngoa. Nếu thế, có lẽ nà o Tam Võ VÆ°Æ¡ng đã thá»±c sá»±c gặp chuyện bắt trắc rồi hay sao?
NghÄ© đến đây, chà ng không khá»i rùng mình. Vì nếu Tam Võ VÆ°Æ¡ng thá»±c sá»± đã gặp chuyện bất trắc, cây Äá»™c Phiến rÆ¡i và o tay kẻ khác thì thá»±c là nguy biết bao?
NghÄ© thế nên ThÃch Äinh Nhạn cảm thấy á»›n lạnh cả ngÆ°á»i.
Chà ng thấy rằng phải gấp rút tìm hiểu tung tÃch của Tam Võ VÆ°Æ¡ng.
Chà ng xếp bức thÆ° lại nhét kỹ và o áo, rồi nhún ngÆ°á»i lao thẳng trở vá» Ä‘Æ°á»ng củ.
Bất ngá» ngay lúc ấy, từ phÃa sau lÆ°ng chà ng có tiếng ngÆ°á»i gá»i to :
- ThÃch thiếu hiệp, quá hối hả là m chi thế?
ThÃch Äinh Nhạn kinh hãi dừng chân đứng lại, quay mặt nhìn vá» phÃa có tiếng nói, trông thấy đấy là má»™t cô gái áo xanh thần bÃ, mà chà ng vừa gặp gần ngôi Diêm VÆ°Æ¡ng Miếu.
ThÃch Äinh Nhạn biến hẳn sắc mặt, vì bao nhiêu chuyện ly kỳ mà chà ng đã gặp liên tiếp, đã khiến chà ng hoang mang không hiểu ra sao cả.
NgÆ°á»i trong Ä‘á»™ng ấy là ai? Tam Võ VÆ°Æ¡ng đã Ä‘i đâu rồi? Cô gái bám sát theo chà ng nà y lại là ai? Tại sao nà ng lại xuất hiện ở đây nữa?
ThÃch Äinh Nhạn thầm nghÄ© :
- Rất có thể má»i việc rắc rối xãy ra là do cô gái nà y gây nên chăng?
NghÄ© thế, nên chà ng liá»n lạnh lùng nói :
- Chẳng rõ cô nương là cao nhân phương nà o?
Cô gái cất tiếng cÆ°á»i to nói :
- Như tôi đã bảo, là tôi không muốn quen biết với anh sớm quá. Thôi anh nên yên lòng từ nay vỠsau, tôi sẽ không theo dõi anh nữa.
Nói dứt lá»i, cô gái ấy liá»n vá»t lên lao mình bay Ä‘i mất.
Tức thì, ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng phi thân Ä‘uổi theo, quát :
- Khoan bỠđi đã !
Chà ng cháºn Ä‘Æ°á»ng tiến của cô gái lại. Cô gái áo xanh lạnh lùng nói :
- Các hạ còn có chuyện chi?
- Cô thực sự là ai? Hãy nói mau !
- Nếu tôi không nói thì sao?
- Thì cô sẽ không khi nà o đi được !
- Với tà i nghệ của anh... e rằng khó là m được việc đó !
- Nếu thế thì cứ thỠxem cho biết !
Liá»n đó, cô gái áo xanh cất tiếng cÆ°á»i lanh lãnh, rồi vá»t thẳng thân hình kiá»u diá»…m của cô ta lên, lao vút Ä‘i. ThÃch Äinh Nhạn quát to má»™t tiếng, rồi vung chưởng công thẳng ra ngay.
Thế công của ThÃch Äinh Nhạn gần nhÆ° cùng má»™t lúc vá»›i cô gái lao mình bá» Ä‘i.
Cô gái áo xanh chỉ xoay tròn thân mình một vòng, tức thì đã nhẹ nà ng lớt ra xa mấy trượng.
Kế đó, thân hình nà ng đã nhà o lộn một vòng, là đã bay đi mất hút.
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy thế, không khá»i kinh hoà ng, đứng trÆ¡ trÆ¡ nhÆ° khúc gá»—.
Võ công của ngÆ°á»i con gái áo xanh ấy, quả cao cÆ°á»ng đến mức lạ lùng.
ThÃch Äinh Nhạn kinh ngạc má»™t lúc, má»›i nghiến chặc đôi hà m răng rồi tiếp tục chạy bay trở vá» Ä‘Æ°á»ng củ. Chà ng nghÄ© bụng :
- Trong má»™t vùng núi Vân Äà i SÆ¡n to lá»›n nhÆ° thế nà y, váºy biết Ä‘i đâu để tìm Tam Võ VÆ°Æ¡ng?
NhÆ°ng công việc nà y chẳng những quan hệ đến sinh mạng Tam Võ VÆ°Æ¡ng, mà đồng thá»i còn tÆ°Æ¡ng quan máºt thiết đến sá»± an nguy của cả giá»›i giang hồ nữa.
Bởi thế, chà ng dù phải Ä‘i khắp cả vùng núi Vân Äà i SÆ¡n, cÅ©ng phải chịu khó tìm cho ra tung tÃch của Tam Võ VÆ°Æ¡ng má»›i được.
Ngà y thứ nhứt đã trôi qua, chà ng cha tìm thấy một dấu vết nà o cả.
Äến ngà y thứ hai, thì chà ng lại nháºn thấy má»™t sá»± việc đáng kinh sợ khác... Ngà y hôm ấy, khi ThÃch Äinh Nhạn vượt qua má»™t ngá»n núi thì bá»—ng nghe từ má»™t xóm cÆ° dân có mấy mÆ°Æ¡i gian nhà có tiếng khóc than vá»ng ra. ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình, trong lòng hết sức lấy là m lạ. Do đó, chà ng liá»n nhắm huÆ°á»›ng xóm nhà ấy chạy vút tá»›i !
Khi chà ng đến nÆ¡i, Ä‘Æ°a mắt nhìn lên thì không khá»i kinh hãi. Vì cả bốn gian nhà trong xóm ấy, Ä‘ang để những cổ quan tà i trÆ°á»›c cá»a.
ThÃch Äinh Nhạn thầm nói :
“Thì ra ở đây có ngÆ°á»i chếtâ€?
NhÆ°ng ngay lúc ấy, má»™t việc lạ lùng nữa lại xuất hiện trÆ°á»›c mắt chà ng, là nÆ¡i góc mặt trÆ°á»›c cá»a má»™t gian nhà đá, lại có để má»™t chiếc kiệu nhá» mà u hồng... Trong gian nhà ấy, cÅ©ng có tiếng ngÆ°á»i khóc than vá»ng ra.
Trông thấy thế, ThÃch Äinh Nhạn hoang mang không hiểu ra sao cả.
Những cổ áo quan, đứng song đôi vá»›i má»™t chiếc kiệu hoa ngà y cá»›i, thì quả tháºt là má»™t việc trái ngược quá. Váºy, chẳng hiểu đây là má»™t chuyện thế nà o?
ThÃch Äinh Nhạn cảm thấy rằng, cần phải tìm hiểu cho rõ việc nầy má»›i được.
Do đó, chà ng bèn cất bước đi thẳng và o trong xóm, bước ngay đến một gian nhà đá có vẻ khá giả nhất...
|
04-02-2010, 10:44 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 70 : Hồ ly tinh
Nguồn :việt đồng tâm
Khi ThÃch Äinh Nhạn vừa Ä‘i đến cá»a, thì trông thấy có má»™t cụ già tuổi Ä‘á»™ ngÅ© tuần, từ trong hối hả bÆ°á»›c ra, suýt nữa đụng thẳng và o ngÆ°á»i chà ng.
Chà ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Xin chà o lão trượng !
Äối phÆ°Æ¡ng lá»™ sắc kinh hãi Ä‘Æ°a mắt dò xét ThÃch Äinh Nhạn má»™t hồi má»›i kinh ngạc nói :
- Công tỠlà ai...?
- Kẻ hèn nầy là ThÃch Äinh Nhạn !
- á»’ ! ThÃch công tá» dÆ°á»ng nhÆ° chẳng phải là ngÆ°á»i trong bản trang?
- Tại hạ chỉ là kẻ qua Ä‘Æ°á»ng !
- á»’ !.... Có lẽ trá»i đã tối nên công tá» muốn tìm nÆ¡i tá túc?
- Chẳng phải thế !
- NhÆ° váºy, ThÃch công tá» muốn...?
- Muốn thỉnh giáo với lão trượng một việc !
- Việc chi thế?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Trong quý trang có ngÆ°á»i chết chăng?
Lão già ấy liá»n lá»™ sắc Ä‘au Ä‘Æ°á»›n nói :
- Äúng nhÆ° váºy !
- NhÆ°ng, đồng thá»i cÅ©ng Ä‘ang có lá»… cÆ°á»i chăng?
- Lá»… cá»›i...?
Äối phÆ°Æ¡ng gượng cÆ°á»i, rồi nói tiếp :
- ThÃch công tá» không phải là ngÆ°á»i trong bản trang, váºy tốt nhất nên sá»›m rá»i khá»i nÆ¡i nầy là hÆ¡n !
- Tại sao thế?
- Lão phu nói nhÆ° váºy là hoà n toà n xuất phát từ thiện ý. ThÃch công tá» nên Ä‘i ngay là hÆ¡n !
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Nếu thế thì tôi nhất định không đi, vì tôi cần phải tìm hiểu cho rõ đây là một việc chi đã?
- Công tỠthực sự muốn tìm biết việc nầy hay sao?
- Äúng thế !
Äối phÆ°Æ¡ng trầm ngâm má»™t lúc lâu, má»›i nói :
- Nếu váºy xin má»i ThÃch công tá» bÆ°á»›c và o trong, rồi tôi sẽ kể lại tỉ mỉ dầu Ä‘uôi má»i việc cho công tá» nghe !
ThÃch Äinh Nhạn theo ông ta bÆ°á»›c và o đại sãnh của gian nhà .
Sau khi đôi bên phân ngôi chủ khách ngồi yên, thì lão già ấy cho ThÃch Äinh Nhạn biết tên ông ta là TrÆ°Æ¡ng Bảo.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n nói :
- Chuyện chi xảy ra như thế?
Sắc mặt của Trương Bảo hiện vẻ sợ hãi :
- Nếu nói ra thì cha chắc ThÃch công tỠđã chịu tin. Äấy là gần đây, trong bản trang đã có Hồ Ly Tinh xuất hiện...!
- Hồ Ly Tinh?
- Äúng thế ! Công tá» chẳng thấy trÆ°á»›c cá»a bốn gian nhà kia có để bốn cá»— quan tà i đó sao? Thá»±c đây là má»™t việc khó ai có thể tin được, vì trong tám hôm mà đã có bảy ngÆ°á»i chết...!
- Sự chết chóc ấy, có tương quan đến con Hồ Ly Tinh?
- Äúng thế ! Trong bốn cổ quan tà i kia Ä‘á»u là thi thể của bốn thanh niên khoẻ mạnh. HỠđã bị con Hồ Ly Tinh hút hết tinh dịch, nên thoát dÆ°Æ¡ng mà chết !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i rùng mình, buá»™t miệng nói :
- Thực sự có việc như thế hay sao?
- Äúng váºy !
Lão già tá»± nhiên rùng mình, dÆ°á»ng nhÆ° má»i hà nh Ä‘á»™ng rùng rợn còn Ä‘ang ám ảnh nặng nỠđầu óc của lão ta. Qua má»™t lúc, lão ta má»›i nói tiếp :
- Äầu Ä‘uôi câu chuyện là thế nầy. Má»i hôm trÆ°á»›c đây, cÅ©ng và o má»™t buổi hoà ng hôn nhÆ° vầy, bá»—ng có má»™t cô gái tuyệt sắc Ä‘i và o bản trang. Cô gái ấy xinh đẹp nhÆ° thiên tiên trên trá»i. Sau khi cô ta Ä‘i và o bản trang, thì đến ngay nhà của Lý Hổ và chẳng bao lâu lại Ä‘i trở rạ..
- Cô ta và o đấy để là m gì?
- Cô ta và o nhà Lý Hổ, là nghe đâu cô ta đã phải lòng ngÆ°á»i con cả của Lý Hổ tên gá»i là Lý Äà m Thanh. Cô gái ấy sau khi bá» Ä‘i chẳng bao lâu, thì bá»—ng lại mang má»™t chiếc kiệu hoa mà u hồng để yên trÆ°á»›c nhà của Lý Hổ bảo rằng nữa đêm hôm ấy Lý Hổ phải Ä‘Æ°a Lý Äà m Thanh ngồi và o chiếc kiệu hoa đó, bằng không thì ba mạng ngÆ°á»i trong nhà sẽ không thoát chết. Khi cô gái đó nói dứt lá»i, thì liá»n biến thà nh má»™t luồng gió bay Ä‘i mất ngay !
Nói đến đây, lão già nhÆ° hãy còn rung sợ, nÃn bặt không dám nói tiếp nữa.
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i nhạt :
- Tháºt sá»± có má»™t việc nhÆ° thế hay sao?
- Váºy có lẽ nà o tôi đặt Ä‘iá»u chăng? Ngay đêm hôm đó, Lý Hổ đã giấu kÃn ngÆ°á»i con trai của mình, rồi đóng kÃn cá»a tháºt cẩn máºt.
NhÆ°ng, đến ná»a đêm ngÆ°á»i ta bá»—ng nghe có má»™t tiếng ầm tháºt to, rồi tiếp đó có ba tiếng gà o thảm thiết vang lên. Tuy nhiên, ngay lúc ấy chẳng có ai dám bÆ°á»›c ra xem chuyện gì đã xãy ra cả.
Äến ngà y hôm sau, khi mặt trá»i đã lên cao ba sà o, những ngÆ°á»i bạo dạn má»›i dám mở cá»a bÆ°á»›c ra xem, thì thấy hai vợ chồng Lý Hổ và đứa con trai Lý Äà m Thanh đã ngã ra đất nằm chết trÆ°á»›c cá»a nhà y.
Äến hoà ng hôn ngay hôm ấy, con Hồ Ly Tinh đó bÆ°á»›c trở lại, đồng thá»i mang theo cả chiếc kiệu hoa mà u hồng...!
ThÃch Äinh Nhạn ngắt lá»i :
- Lần nầy, thì chắc không ai dám cãi lại không Ä‘Æ°a ngÆ°á»i và o chiếc kiệu của nó?
- Äúng thế ! Lần nầy thì ngÆ°á»i ta vì quá sợ nên phải Ä‘Æ°a những con trai của nó chỉ định và o chiếc kiệu hoa ấy đúng theo ý muốn của nó. NhÆ°ng chẳng đến quá tra, thì ngÆ°á»i đó đã bị thoát dÆ°Æ¡ng mà chết...Tiếp đó, lại có mấy ngÆ°á»i con trai nữa cùng chịu chết dÆ°á»›i tay của Hồ Ly Tinh !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- NhÆ° thế là đêm nay đến phiên ngÆ°á»i con trai thứ năm chăng?
- Äúng nhÆ° váºy !
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i nhạt :
- Tại hạ am hiểu đạo thuáºt, muốn bắt sống con Hồ Ly Tinh nầy để trừ hại giúp các ông, chẳng rõ ông có bằng lòng chăng?
Ngoà i miệng ThÃch Äinh Nhạn nói thế, nhÆ°ng trong lòng lại nghÄ© rằng :
“ Con Hồ Ly Tinh nầy chỉ là má»™t sá»± ngá»™ nháºn của dân quê thôi, chứ tháºt đây chÃnh là má»™t ngÆ°á»i con gái võ công hết sức cao cÆ°á»ng...
Tam Võ VÆ°Æ¡ng rất có thể đã bị rÆ¡i và o tay ngÆ°á»i con gái dâm đãng nầy rồiâ€?
NghÄ© đến đây, chà ng cÅ©ng quyết tâm khám phá những bà máºt chung quanh việc nầy.
Trương Bảo lộ sắc kinh hãi nói :
- ThÃch công tá»...lá»i nói ấy của cáºu...là thá»±c đấy chứ?
- Váºy có lẽ nà o, tôi lại mang sinh mạng của mình ra là m trò đùa hay sao?
- Nếu thế, thì hãy Ä‘i váºy. Tôi Ä‘Æ°a cáºu đến nÆ¡i đó !
ThÃch Äinh Nhạn liá»n bÆ°á»›c theo TrÆ°Æ¡ng Bảo đến trÆ°á»›c cá»a nhà có để chiếc kiệu hoa mà u hồng. Bên trong gian nhà ấy tiếng khóc ai oán không ngá»›t vá»ng rạ..
ThÃch Äinh Nhạn theo chân TrÆ°Æ¡ng Bảo bÆ°á»›c thẳng và o trong nhà .
Äêm đã đến và má»—i lúc má»—i Ä‘en tối thêm...
Gió núi bước nhiên thổi dữ dội...
Sau khi đã qua canh hai, ThÃch Äinh Nhạn liá»n bÆ°á»›c ra cá»a, và o ngồi trong chiếc kiệu hoa đặt sẵn ở đó. Bên trong gian nhà , tiếng khóc than không ngá»›t vá»ng rạ..
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt xem xét bên trong chiếc kiệu, thì lại thấy trang trà vô cùng lá»™ng lẫy, đồng thá»i có má»™t mùi thÆ¡m thoáng qua mÅ©i, khiến chà ng ngây ngất lâng lâng.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt nhìn chung quanh để chỠđợi.
Mãi đến quá nữa đêm, chà ng má»›i cảm thấy má»™t ngá»n gió thoảng qua, tức thì chiếc kiệu đã bị nhấc bổng lên, khiêng chạy Ä‘i nhÆ° bay !
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i kinh hãi, vì qua sá»± di chuyển nhanh chóng nầy, chà ng thấy võ công của đối phÆ°Æ¡ng chẳng há» kém sút hÆ¡n chà ng. Váºy nếu chà ng không khéo đối phó, thì lần mạo hiểm nầy sẽ hung nhiá»u kiết Ãt.
NghÄ© đến đây, chà ng không khá»i thầm kinh hãi, nên liá»n thò tay vén nhẹ tấm rèm che trÆ°á»›c mắt lên để nhìn ra ngoà i, thì thấy hai ngÆ°á»i khiêng kiệu chÃnh là hay tỳ nữ mặc áo xanh.
Chà ng sợ hãi rút cánh tay trở lại, thầm nói :
“áo xanh...áo xanh... Váºy có lẽ nà o cô gái áo xanh mà ta đã gặp, chÃnh là con Hồ Ly Tinh nầy chăngâ€?
Chà ng thấy rằng sá»± nghi ngá» của mình rất có thể là đúng sá»± tháºt.
Nếu thế, cô gái áo xanh ấy bắt Tam Võ VÆ°Æ¡ng mang Ä‘i là có mục Ä‘Ãch gì? Có phải đã vì chiếc quạt Äá»™c Phiến ấy chăng?
Chiếc kiệu tiếp tục chạy bay mãi Ä‘á»™ má»™t giỠđồng hồ, thì bá»—ng nhiên nghe má»™t tiếng quát lạnh lùng truyá»n đến :
- Hãy đứng yên lại !
Tức thì, chiếc kiệu hoa liá»n đứng sững. ThÃch Äinh Nhạn vén bức rèm lên xem, thấy má»™t cô gái áo xanh, chÃnh là Khôi Tâm Nhân A Mẫn Ä‘ang cháºn Ä‘Æ°á»ng của chiếc kiệu lại.
ThÃch Äinh Nhạn kinh hãi nghÄ© rằng :
“Không ngá» A Mẫn bá»—ng lại xuất hiện nÆ¡i đây. Váºy nếu để cho nà ng biết được việc nầy, thì biết tÃnh saoâ€?
A Mẫn lạnh lùng cÆ°á»i nhạt :
- Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng chẳng biết ngÆ°á»i Ä‘ang khiêng trong kiệu ấy là ai sao?
Cô gái đứng phÃa trÆ°á»›c chiếc kiệu lạnh lùng nói :
- Còn cô là ai thế?
- Chuyên việc bắt sống thanh niên, cưỡng dâm cho đến chết, chẳng rõ chủ nhân của các cô là ai thế?
- Cô không cần phải tìm hiểu việc đó !
A Mẫn nói :
- Ta nhất định phải can thiệp đến việc nầy !
- Cô thấy có thể can thiệp được hay sao?
- ChÃnh tôi Ä‘ang muốn thá» cho biết !
Cô gái áo xanh nói dứt lá»i, liá»n từ từ bÆ°á»›c thẳng vá» phÃa chiếc kiệu. Bởi thế, ThÃch Äinh Nhạn không khá»i luống cuống sợ hãi.
Vì nếu võ công của A Mẫn cao cÆ°á»ng hÆ¡n hai cô ty nữ khiêng kiệu, thì chà ng không thể nà o Ä‘i đến gặp mặt được con Hồ Ly Tinh mà chà ng nghi ngá» rằng dÃnh lÃu đến việc mất tÃch của Tam Võ VÆ°Æ¡ng.
Nếu việc nầy bị A Mẫn khám phá, thì chẳng hóa ra công lao của ThÃch Äinh Nhạn Ä‘á»u đổ vỡ cả hay sao? Do đó, thá» há»i chà ng không sốt ruá»™t sao được?
Sau má»™t tiếng quát trong trẻo, A Mẫn bá»—ng nhiên lao ngÆ°á»i thẳng vá» phÃa cô nữ tỳ đứng trÆ°á»›c kiệu nhanh nhÆ° má»™t luồng Ä‘iện xẹt, đồng thá»i vung chưởng công thẳng và o đối phÆ°Æ¡ng.
Thế công của A Mẫn nhanh nhẹn tuyệt luân, nhÆ°ng cô tỳ nữ khiên kiệu võ công cÅ©ng không phải tầm thÆ°á»ng.
Cô ta vá»t ngÆ°á»i bay lên, rồi vung chưởng đánh trả lại nghe má»™t tiếng vút.
Qua sá»± chống trả mãnh liệt và nhanh nhẹn của đối phÆ°Æ¡ng, đã là m cho A Mẫn không khá»i giáºt mình, vá»™i và ng thối lui má»™t bÆ°á»›c.
Trong khi đó, cô tỳ nữ áo xanh lại quát to trong trẻo, rồi công trả dồn dáºp ba thế chưởng.
Thế đánh của cô tỳ nữ áo xanh tháºt chẳng thua chi búa thiên lôi giáng xuống, vừa nhanh nhẹn vừa ác liệt phi thÆ°á»ng, khiến ThÃch Äinh Nhạn trông thấy không khá»i thầm kinh hãi. Vì nếu đối phÆ°Æ¡ng chống trả mãnh liệt nhÆ° thế nầy, A Mẫn sẽ liá»u mạng giao tranh cho đến kỳ cùng.
Quả nhiên đúng nhÆ° sá»± dá»± liệu của chà ng, A Mẫn quát to lên má»™t tiếng, rồi công trả trở lại ba chưởng trong má»™t khung cảnh hết sức hiểm nguy, rồi vùng nhẹ lao ngÆ°á»i tá»›i ba bÆ°á»›c đẩy lui cô tỳ nữ trở lại.
Ngay lúc ấy, cô gái áo xanh đang đánh nhau với A Mẫn bước quát rằng :
- A Hoa, mau chạy đị..!
Tiếng quát của cô tỳ nữ nầy vừa dứt, thì cô tỳ nữ Ä‘ang đứng ở phÃa sau chiếc kiệu đã nhấc bổng chiếc kiệu lên, chạy bay vá» phÃa trÆ°á»›c.
A Mẫn cất giá»ng trong trẻo quát to :
- Ngươi định bỠchạy đi đâu !
Dứt lá»i, nà ng liá»n đánh mạnh ra má»™t chưởng, đẩy lui sức tấn công của cô tỳ nữ áo xanh, rồi xoay lÆ°ng Ä‘uổi theo chiếc kiệu. NhÆ°ng cô tỳ nữ áo xanh Ä‘ang đánh nhau vá»›i nà ng đã kịp thá»i lao ngÆ°á»i theo cháºn mất bÆ°á»›c tiến của nà ng ta.
Lúc đó, chiếc kiệu của ThÃch Äinh Nhạn Ä‘ang ngồi đã tiếp tục chạy bay tá»›i trÆ°á»›c mấy trượng.
Bá»—ng lúa đó tiếng quát tháo giữa A Mẫn và cô tỳ nữ áo xanh cÅ©ng đã im bặt. Cô tỳ nữ có tên gá»i là A Hoa lên tiếng há»i :
- Äã là m sao rồi?
- Không có chi cả !
ThÃch Äinh Nhạn nghe qua câu trả lá»i đó thì không khá»i thầm kinh hãi, vì đấy chÃnh là giá»ng nói của cô tỳ nữ áo xanh.
ThÃch Äinh Nhạn sợ hãi tá»± há»i :
“ Có lẽ đâu A Mẫn đã bị độc thủ của đối phương rồi�
ThÃch Äinh Nhạn còn Ä‘ang nghÄ© ngợi, thì nghe cô tỳ nữ Ä‘ang khiêng kiệu lên tiếng há»i :
- Cô nương ấy là ai thế?
- Không được biết, nhÆ°ng võ công của cô ta chẳng phải thÆ°á»ng !
- Cô ta đã bị chị đánh chết rồi chăng?
- Không, vì cô ta trông thấy không là m sao ngăn được chiếc kiệu lại, nên đã bỠđi rồi !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế má»›i khẻ thở ra má»™t hÆ¡i dà i nhẹ nhõm, thầm nói :
“Xin cám Æ¡n trá»i đất...â€.
Trong khi ThÃch Äinh Nhạn còn Ä‘ang nghÄ© ngợi, thì bá»—ng nghe lại có má»™t tiếng quát lạnh lùng truyá»n đến :
- Có phải A Hoa, à A Lan đấy không?
- Tha phải ạ !
- Tại sao các ngươi lại vỠtrễ như thế?
- Vì tỳ nữ phải đánh nhau vá»›i ngÆ°á»i ở dá»c Ä‘Æ°á»ng...
Liá»n đó, cô tỳ nữ liá»n Ä‘em má»i việc kể cho ngÆ°á»i ấy nghe.
Äối phÆ°Æ¡ng bèn lạnh lùng nói :
- Nếu thế, thì hãy mau đi vỠđi !
Chiếc kiệu lại tiếp tục lớt tới độ mấy mươi trượng nữa thì đã dừng yên lại. A Hoa lên tiếng nói :
- Tha công tá», cô nÆ°Æ¡ng nhà tôi sẽ đến ngay bây giá», váºy má»i công tá» hãy lên giÆ°á»ng nằm nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c.
ThÃch Äinh Nhạn nghe tiếng chân của há» má»—i bÆ°á»›c cà ng xa và cuối cùng mất hẳn.
ThÃch Äinh Nhạn vén rèm bÆ°á»›c ra khá»i chiếc kiệu, Ä‘Æ°a mắt nhìn chung quanh, thì không khá»i giáºt mình kinh hãi.
Vì đây chÃnh là má»™t khuê phòng của má»™t cô gái !
Trong gian phòng, ánh đèn lá» má» rất êm dịu. Trên chiếc giÆ°á»ng ngà có để hai chiếc gối thêu và má»™t chiếc má»n tÆ¡ rất sang trá»ng. Äồng thá»i, chiếc mà n cÅ©ng đã buông rủ từ lúc nà o.
Tại góc mặt của gian phòng có má»™t chiếc bà n trang Ä‘iểm chạm trổ khéo léo, bên trên bà y nhiá»u phấn sáp và má»™t mặt kiếng đồng trong sáng.
Mùi thÆ¡m nhẹ nhà ng không ngá»›t thoảng qua, khiên ThÃch Äinh Nhạn cảm thấy rất hồi há»™p trong lòng. Tất cả những thứ gì trong gian phòng nầy, quả có má»™t sức quyến rủ to tát.
Chà ng mạnh dạn bÆ°á»›c tá»›i chiếc giÆ°á»ng ngà , vén mà n chui và o nằm trong đó...
Bá»—ng nhiên, có tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘i rất khẽ. ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình Ä‘Æ°a mắt nhì ra cá»a, thì không khá»i kinh ngạc đến trố mắt há miệng.
Vì lúc đó, Ä‘ang có má»™t cô gái tuyệt sắc mặc y phục lụa má»ng lá»™ng lẫy và trong nhÆ° gÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng sững tại trÆ°á»›c cá»a phòng.
NgÆ°á»i con gái ấy chỉ mặc má»™t bá»™ y phục mà u hồng má»ng manh bên ngoà i nhÆ° thế thôi, chứ bên trong không có mặc đồ lót chi cả.
Bởi thế, những cái gì quyến rủ và khiêu gợi nhất, Ä‘á»u hiện lên lá» má» qua là n y phục má»nh manh đó...
ThÃch Äinh Nhạn thì Ä‘Æ°a mắt nhìn qua là đã thấy không sót má»™t chổ nà o.
Sự thực ấy, quả có một sức khiêu gợi mãnh liệt, và chắc chắn không ai có thể tưởng tượng nổi.
HÆ¡n nữa, má»™t việc đã là m cho ThÃch Äinh Nhạn không khá»i kinh hoà ng hÆ¡n là ngÆ°á»i con gái có má»™t nhục thể tuyệt trần nầy, không phải là ngÆ°á»i con gái mặc áo xanh thần bà mà chà ng đã gặp vừa rồi !
Äối phÆ°Æ¡ng đã õng ẹo từ từ bÆ°á»›c tá»›i chiếc giÆ°á»ng của chà ng Ä‘ang nằm. ThÃch Äinh Nhạn không khá»i hết sức hồi há»™p...
Liá»n đó, má»™t mùi thÆ¡m ngà o ngạt thoảng đến mÅ©i chà ng. Cô gái ấy đã nhẹ nhà ng ngồi xuống bên cạnh giÆ°á»ng của ThÃch Äinh Nhạn...
|
|
|
| |