|
|
04-02-2010, 11:04 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 81:Chia tay không giã từ
nguồn :việt đồng tâm
ThÃch Äịnh Nhạn nhìn ngá»n lá»a Ä‘á» rá»±c nghiến răng trèo trẹo đầy căm tức.
Vì những con Hoạt Cương Thi khi đã bị tiêu diệt, Ngân Cung tuy đã bị đốt tan tà nh, nhưng Ngân Cung Cung Chủ và số môn nhân của bà ta đã hoà n toà n chạy thoát hết cả.
Phó Tướng Thất Hải Thần Long bèn nói :
- Tha Môn chủ, nếu thế thì chúng ta kéo trở vỠthôi !
ThÃch Äinh Nhạn gáºt đầu rồi cất giá»ng căm tức nói :
- Ta không tin rằng lũ ngươi có thể chạy trốn được mãi mãi đâu !
Liá»n đó, chà ng quay lại nhìn thi thể của Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng và Vô Cá»±c Tinh Quân mà số môn nhân Ä‘ang khiêng trong tay lại bùi ngùi rÆ¡i lệ.
Sau đó, ThÃch Äinh Nhạn và tất cả môn nhân bèn theo Ä‘Æ°á»ng hầm lui trở ra ngoà i.
Chừng ấy, ThÃch Äinh Nhạn má»›i ngó kỹ lại, thì thấy Hải Vân Tiên Tá» nhÆ° đã thay đổi hẳn. Vẻ mặt của nà ng suốt thá»i gian bên cạnh ThÃch Äinh Nhạn Ä‘á»u u buồn và đau khổ.
Má»—i lần nà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn chà ng, tia mắt của nà ng Ä‘á»u lá»™ sắc Ä‘au buồn ai oán.
Qua tình trạng ấy khiến ai nhìn đến cÅ©ng không khá»i Ä‘au lòng. ThÃch Äinh Nhạn Ä‘oán biết chắc chắn ngÆ°á»i nà ng đã gặp phải Ä‘iá»u chi rất bất hạnh.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt nhìn hình dáng bé nhá» xinh xắn của nà ng Ä‘i trÆ°á»›c, quay vá» phÃa ThÃch Thiết Hoa há»i nhá» :
- Nầy tỷ tỷ !
- Việc chi thế?
- Tôi há»i tá»· tá»· má»™t việc nầy... - Việc chi đệ đệ cứ nói !
- Hải Vân Tiên Tá»... dÆ°á»ng nhÆ° cá tánh đã thay đổi hẳn !
ThÃch Thiết Hoa không khá»i giáºt mình, nà o phải nà ng không nháºn thấy sắc mặt u buồn trầm lặng của Hải Vân Tiên Tá»?
NhÆ°ng nà ng có thể thà nh tháºt giải bà y má»i việc vá»›i ngÆ°á»i em trai của mình không? Äấy là việc Hải Vân Tiên TỠđã vì cứu chà ng mà hy sinh hạnh phúc trá»n cuá»™c Ä‘á»i !
ThÃch Thiết Hoa nháºn rằng dù sao cÅ©ng phải Ä‘em việc nầy nói thẳng cho ThÃch Äinh Nhạn nghe, để chà ng hiểu được lòng của Hải Vân Tiên TỠđối vá»›i chà ng.
NghÄ© thế, nên nà ng liá»n bÃm môi nói nhá» :
- Äến bây giá» em má»›i nháºn ra được việc ấy hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn ngÆ¡ ngác :
- Phải, tại sao lại thế tỷ tỷ?
ThÃch Thiết Hoa nghiêm giá»ng :
- Äệ đệ, em tin rằng tá»· tá»· thÆ°Æ¡ng yêu em chăng?
- Phải, tha tỷ tỷ em tin như thế !
- Váºy, đệ đệ có bằng lòng nghe lá»i của tá»· tá»· chăng?
- Tha tỷ tỷ, em rất bằng lòng !
- Váºy, khi tá»· tá»· đã nói rõ việc nầy cho em nghe, thì nên nhá»› là không được hiện ra má»™t thái Ä‘á»™ khác thÆ°á»ng.
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình, vì qua lá»i nói của tá»· tá»· mình, việc nầy tá»±a hồ nhÆ° trá»ng đại lắm.
Chà ng liá»n gáºt đầu nói :
- Tá»· tá»·, em tin rằng em có thể tiếp nháºn bất cứ má»™t sá»± Ä‘au Ä‘Æ°á»›n gì đến vá»›i em !
- NhÆ° váºy là tốt lắm ! NhÆ°ng chị há»i em trÆ°á»›c là em đã yêu U Minh Quá»· Nữ rồi chăng?
- Yêu... ?
ThÃch Äinh Nhạn ngÆ¡ ngác gượng cÆ°á»i nói :
- Tỷ tỷ, từ trước đến nay em cha hỠnghĩ có phải em đã yêu cô ấy hay không?
- Còn đối với A Mẫn thì sao?
- Em rất yêu cô ấy !
ThÃch Thiết Hoa cÆ°á»i Ä‘au Ä‘Æ°á»›n nói :
- Còn đối với Hải Vân Tiên T�
ThÃch Äinh Nhạn kinh hoà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn qua tá»· tá»· mình má»™t lợt.
Chà ng không hiểu tại sao ngÆ°á»i chị ruá»™t của mình lại há»i mình câu ấy?
Bởi thế, chà ng liá»n gượng cÆ°á»i nói :
- Có Ãt nhiá»u... - Äệ đệ chó biết giữa A Mẫn, U Minh Quá»· Nữ, và Hải Vân Tiên Tá» thì ai đã yêu em nhiá»u nhất hay không?
- Có phải là Hải Vân Tiên T�
Tiếng kêu kinh hoà ng của ThÃch Äinh Nhạn đã là m cho Hải Vân Tiên Tá» chợt nghe được.
Nà ng dừng bÆ°á»›c rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn hai chị em của ThÃch Äinh Nhạn, mặt không khá»i biến sắc.
ThÃch Thiết Hoa nháºn ra sá»± thay đổi sắc diện của Hải Vân Tiên Tá» nên liá»n gượng cÆ°á»i nói :
- Äệ đệ, em hãy yên lòng, vì Hải Vân Tiên Tá» chắc cha bá» ra Ä‘i ngay đâu !
Câu nói ấy đã là m cho ThÃch Äinh Nhạn lại cà ng thêm hoang mang. Chà ng không hiểu rõ tá»· tá»· của mình nói nhÆ° thế là có ý gì?
NhÆ°ng chà ng là m thế nà o hiểu được, câu nói ấy của ThÃch Thiết Hoa là để đánh lạc hÆ°á»›ng sá»± chú ý của Hải Vân Tiên Tá».
Hải Vân Tiên Tá» nghe thế liá»n mỉm cÆ°á»i rồi quay ngÆ°á»i tiếp tục Ä‘i tá»›i !
ThÃch Thiết Hoa nói nhá» :
- Äệ đê, sao em lại kêu to tiếng nhÆ° thế?
ThÃch Äinh Nhạn ngạc nhiên, và nhÆ° Ä‘oán hiểu má»™t phần sá»± việc. Chà ng há»i nhá» :
- Tá»· tá»·, váºy ai yêu em nhất?
- Em đã nói đúng rồi. Hải Vân Tiên TỠđã yêu em nhiá»u nhất !
- Tại sao chị biết được?
- Vừa rồi em bị Tẩu Há»a Nháºp Ma mà không chết, váºy ai đã cứu em?
- Lẽ tất nhiên là Hải Vân Tiên TỠ!
ThÃch Thiết Hoa cÆ°á»i Ä‘au Ä‘Æ°á»›n nói :
- Äệ đệ, việc nầy thá»±c là m cho chị khó mở miệng để giải bà y... Chị tin rằng A Mẫn và U Minh Quá»· Nữ Ä‘á»u yêu em tha thiết. NhÆ°ng A Mẫn không có can đảm chiếm há»á»¯ em, trái lại U Minh Quá»· Nữ là ngÆ°á»i không dám nhìn thẳng và o sá»± thá»±c.
Do dó, chỉ còn có Hải Vân Tiên TỠlà thực sự chịu hy sinh cho em... !
- Cô ấy đã hy sinh cho tôi?
- Phải, em có biết rằng trÆ°á»ng hợp bị Tẩu Há»a Nháºp Ma của em là bị thÆ°Æ¡ng nÆ¡i... Sau đó, nà ng bèn Ä‘em má»i việc nói tỉ mỉ lại cho ThÃch Äinh Nhạn nghe, rồi lại tiếp:
- Äệ đệ, Hải Vân Tiên TỠđã hy sinh cho em to tát biết bao?
ThÃch Äinh Nhạn sá»ng sá» nhÆ° má»™t pho tượng gá»—. Chà ng không dám tin đấy là má»™t sá»± thá»±c.
Trá»i hỡi, giỠđây chà ng đã trở thà nh má»™t ngÆ°á»i quá Æ° bất nhân đạo? Và Hải Vân Tiên TỠđã bằng lòng vì chà ng mà hy sinh đến mức ấy?
Bởi thế, trong phút chốc, ThÃch Äinh Nhạn đã cảm thấy tất cả những lạc thú và hy vá»ng trong cuá»™c sống của mình bá»—ng biến thà nh ảo ảnh.
Chà ng cảm thấy mình nhÆ° bị mất hết tất cả, chà ng không còn hy vá»ng hoặc cao vá»ng chi nữa. Vì chà ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã chịu trách nhiệm trÆ°á»›c sá»± mất Ä‘i cái gì trong sạch nhất của Hải Vân Tiên Tá».
Cô ấy đã hiến dân cho chà ng quá nhiá»u, váºy chà ng là m thế nà o để đáp Ä‘á»n cho được?
GiỠđây, chà ng bỗng cảm thấy hết sức đau đướn đối với việc không may ấy của mình. Chà ng là m thế nà o dám nhìn thấy mặt Hải Vân Tiên T�
ThÃch Thiết Hoa kinh hãi nói :
- Äệ đệ, em là m sao rồi?
ThÃch Äinh Nhạn nhÆ° bừng tỉnh trở lại, chà ng cÆ°á»i Ä‘au Ä‘Æ°á»›n nói :
- Chẳng là m sao cả... Chẳng là m sao cả !
Chẳng là m sao cả? Không, đây quả là má»™t việc vô cùng trá»ng đại. Nếu chà ng không được tá»· tá»· mình nói rõ cho biết, thì chẳng hóa ra chà ng sẽ mãi mãi không được biết sá»± tháºt ấy hay sao?
Chà ng cảm thấy run rẩy cả toà n thân. Trong giây phút đó, sá»± Ä‘au Ä‘Æ°á»›n dà y vò khiến chà ng nói không nên lá»i. Sống trong cõi Ä‘á»i nầy, nếu chà ng mất Ä‘i khả năng sinh dục, thì còn có ý nghÄ©a chi nữa? Thôi ta hãy bá» Ä‘i, bá» Ä‘i để xa lánh Hải Vân Tiên Tá» !
NghÄ© đến đây, chà ng liá»n nghiến chặt đôi hà m răng có vẻ nhÆ° rất quả quyết.
Chà ng phải xa rá»i tất cả má»i ngÆ°á»i, và sẽ đến Äà o Hoa Äảo nạp mình tìm Äà o Hoa Thần Nữ thanh toán mối thù ấy !
Má»i ngÆ°á»i đã ra khá»i con Ä‘Æ°á»ng hầm. ThÃch Äinh Nhạn bèn nhắm hÆ°á»›ng Ä‘Æ°á»ng vá» chạy nhanh tá»›i trÆ°á»›c.
Bá»—ng nhiên, ThÃch Thiết Hoa Ä‘Æ°a chân đứng lại, kêu to :
- Äệ đệ !
Tiếng kêu kinh hoà ng ấy của ThÃch Thiết Hoa là m cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giáºt mình quay mặt nhìn lại, thì có ai còn trông thấy hình bóng của ThÃch Äinh Nhạn đâu nữa?
ThÃch Thiết Hoa biến hẳn sắc mặt, thầm nghÄ© :
“Không ngỠđệ đệ của ta lại không đèn nén sá»± thất vá»ng của cả cuá»™c Ä‘á»i, nên đã âm thầm bá» ra Ä‘i... â€!
Hải Vân Tiên Tá» nhanh nhẹn lao mình đến trÆ°á»›c mặt ThÃch Thiết Hoa há»i :
- Còn anh ấy đâu?
ThÃch Thiết Hoa lắc đầu, trong lòng hết sức Ä‘au xót, và hai dòng lệ đã từ từ lăn xuống đôi má... Hải Vân Tiên Tá» là má»™t ngÆ°á»i hết sức thông minh. Nà ng Ä‘oán biết ThÃch Thiết Hoa và ThÃch Äinh Nhạn đã nhá» to vừa rồi, chắc chắn là đỠcáºp đến vấn Ä‘á» của nà ng.
Bởi thế, nà ng liá»n biến hẳn sắc mặt há»i :
- Cô đã nói với anh ấy việc chi thế?
ThÃch Thiết Hoa nghe câu há»i của Hải Vân Tiên Tá» thì lại cà ng khóc nức nở, không là m sao trả lá»i được !
Hải Vân Tiên Tá» sốt ruá»™t há»i :
- Cô đã nói rõ cho anh ấy nghe việc đó rồi?
ThÃch Thiết Hoa gáºt đầu :
- Phải !....
Hải Vân Tiên Tá» sá»ng sá» :
- Tại sao cô lại biết?
- Vì tôi đã lén nghe được câu chuyện giữa U Minh Quá»· Nữ và cô... Hải Vân Tiên Tá» giáºm chân nói :
- Sưao cô lại nói cho anh ấy nghe như thế... ?
Thất Hải Thần Long nhanh nhẹn bước tới nói :
- Chẳng hay ThÃch Môn chủ có việc chi, mà lại bá» rÆ¡i cả môn nhân nhÆ° thế nầy?
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Các ông hay Ä‘i rở vá», lo việc chôn cất Tổng Soái và Hình Trưởng cho thá»±c long trá»ng. Tôi sẽ Ä‘i tìm ThÃch Môn chủ trở vá» má»›i được... - NhÆ°ng đã xãy ra việc chi thế?
- Việc nầy ông không nên tìm hiểu là m gì. Dù sao tôi cũng phải tìm được anh ấy trở vỠ!
Nói dứt lá»i, nà ng liá»n vá»t ngÆ°á»i bay lên, chỉ trong giây lát là đã mất hút.
Nà ng lao ngÆ°á»i tá»›i nhanh nhÆ° má»™t luồng Ä‘iện xẹt, nhÆ°ng trong lòng không ngá»›t băn khoăn, là giữa khu rừng núi mông mênh nầy, biết phải Ä‘i đâu tìm cho được ThÃch Äinh Nhạn?
Tiếp tục chạy bay bến má»™t đỉnh núi, nà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn khắp chung quanh thì chỉ thấy lá cây xà o xạt theo chiá»u gió, tứ bá» vắng ngắt, nà o có hình bóng ThÃch Äinh Nhạn ở đâu?
Khi ấy, một cảm giác xót đau bùi ngùi bỗng đến xâm chiếm cả tâm hồn nà ng, khiến nà ng suýt nữa rơi lệ.
Chẳng phải nà ng hối tiếc vì mình đã hy sinh cho ThÃch Äinh Nhạn quá nhiá»u, mà chÃnh nà ng đã Ä‘au xót ở chổ ThÃch Äinh Nhạn đã hiểu được việc nầy, nên thÆ°Æ¡ng tâm bá» ra Ä‘i !
Qua cá» chỉ ấy của chà ng đã biểu hiện trong lòng chà ng đã có tình yêu. Nếu ThÃch Äinh Nhạn không yêu nà ng, thì có thể tá» lòng Æ¡n sâu xa đối vá»›i nà ng, chá»› không cần bá» ra Ä‘i nhÆ° thế !
Nà ng là má»t con ngÆ°á»i nhÆ° tất cả những ngÆ°á»i khác. Nà ng có tình yêu và cÅ©ng có tình cảm. Lẽ tất nhiên là nà ng không thể hiến dâng cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà nà ng yêu.
Hải Vân Tiên Tá» tuy biết rằng mình sẽ mất Ä‘i hạnh phúc của cả má»™t Ä‘á»i, nhÆ°ng trong khi nà ng nháºn ra ThÃch Äinh Nhạn có lòng yêu mình, thì nà ng lại vô cùng mừng rở. Bởi vì, cái mà khiến cho má»i ngÆ°á»i không thể quên được chÃnh là chữ tình... Bá»—ng nhiên, ngay lúc ấy nà ng trông thấy có má»™t bóng ngÆ°á»i lẻ loi, Ä‘ang lững thững Ä‘i vá» hÆ°á»›ng má»™t cánh rừng. Nà ng suýt nữa buá»™t miệng kêu lên ba tiếng “ThÃch thiếu hiệpâ€, vì bóng ngÆ°á»i ấy chẳng phải là ThÃch Äinh Nhạn thì còn là ai?
Tức thì, nà ng liá»n vá»t ngÆ°á»i lên nhắm hÆ°á»›ng ThÃch Äinh Nhạn Ä‘uổi tá»›i. Nà ng phi thân hết sức nhanh chóng, nên chỉ phóng lên rÆ¡i xuống mấy lợt là đã đến trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn rồi !
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng thấy có ngÆ°á»i cháºn mất lối Ä‘i của mình, thì liá»n dừng chân đứng ngay lại. Chà ng ngá»a mắt nhìn, thì không khá»i buá»™t miệng kêu lên :
- Ủa... !
Thế rồi hai ngÆ°á»i nhìn nhau trân trối, có vẻ cà ng buồn thÆ°Æ¡ng cà ng gần gÅ©i hÆ¡n. Giây phút im lặng ấy, quả còn cảm Ä‘á»™ng hÆ¡n bao nhiêu lá»i nói Ä‘oạn trÆ°á»ng.
Qua má»™t lúc, Hải Vân Tiên Tá» cất giá»ng tha thiết gá»i :
- ThÃch thiếu hiệp !
Câu nói cha dứt, nước mắt của nà ng đã tuôn ra như ma, khiến ai trông thấy cũng phải cảm động.
ThÃch Äinh Nhạn không dằn được cÆ¡n xúc cảm, chà ng vá»t thẳng ngÆ°á»i tá»›i ôm chầm lấy Hải Vân Tiên Tá», tha thiết nói :
- Hải Vân Tiên Tá», cô đối vá»›i tôi tháºt quá tốt... !
Nà ng không nói chi cả, mà chỉ khóc nức nở. Nà ng úp mặt và o ngá»±c ThÃch Äinh Nhạn và khóc thá»±c thống thiết. Nà ng có vẻ nhÆ° Ä‘ang chịu bao nhiêu ức hiếp, nên muốn mợn nÆ°á»›c mắt để tẩy sạch Ä‘i váºy !
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng nghÄ© đến mình đã là m cho Hải Vân Tiên Tá» mất Ä‘i sá»± trinh băng của ngÆ°á»i con gái, đồng thá»i mất Ä‘i hạnh phúc cả má»™t cuá»™c Ä‘á»i, nên chà ng không khá»i bắt rùng mình, rồi bất thần xô nà ng ra.
Nà ng ngạc nhiên nói :
- Anh... ?
ThÃch Äinh Nhạn lắc lắc đầu nhÆ° hối tiếc :
- Tôi tháºt có lá»—i vá»›i cô... Tôi rất xấu hổ khi trông thấy cô. Váºy cô hãy Ä‘i Ä‘i !
- Không... !
Nói Ä‘oạn nà ng lại khóc nức nở. Trông thấy thế, ThÃch Äinh Nhạn hết sức Ä‘au xót, nói :
- Thá»±c tôi không ngá» cô đã hy sinh to tát cho tôi nhÆ° thế. Thôi, cô hãy Ä‘i Ä‘i... Äể tôi ăn năn suốt Ä‘á»i vá» việc ấy !
- Không. ThÃch ca ca... Tôi bằng lòng hy sinh tất cả cho anh... ThÃch Äinh Nhạn lầm bầm :
- Phải... NhÆ°ng tôi biết là m thế nà o để Ä‘á»n đáp lại... - Chỉ cần anh biết yêu tôi là được... !
- Tôi yêu cô, nhÆ°ng cô chá»› quên hiện nay tôi không còn là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nữa!
- ThÃch ca ca, chỉ cần chúng ta biết yêu nhau thì thôi !
- Không, tình yêu phải xây dựng trên sự tương quan của thể xác. Không có việc ấy thì cuộc sống không là m sao tươi vui được.
Tôi hết sức cảm kÃch cô đã hy sinh to tát để cứu tôi, nhÆ°ng giỠđây cô nên Ä‘i là tốt hÆ¡n !
Hải Vân Tiên TỠkhẽ biến sắc mặt nói :
- Anh thá»±c sá»± muốn tôi xa rá»i anh hay sao?
- Ngay bây giá»... Tôi thấy cần nhÆ° thế !
Hải Vân Tiên TỠnước mắt rà n rụa cả đôi má, bước biến hẳn sắc mặt nói :
- Nếu thế, chi bằng anh giết tôi thì hay hơn !
ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình nói :
- Giết cô?... Không !
- Tại sao lại không? Anh chẳng muốn tôi xa rá»i anh hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn im lặng, ngáºm ngùi đôi mắt nhìn ngÆ°á»i con gái tuyệt sắc nầy.
Chà ng không biết mình phải nói gì hơn. Chà ng im lặng hẳn.
Hải Vân Tiên Tá» trông thấy sắc mặt bi thÆ°Æ¡ng của ThÃch Äinh Nhạn, tấc lòng của nà ng nhÆ° nát tan. Nà ng tha thiết nói :
- ThÃch ca ca... Anh thá»±c sá»± muốn tôi xa rá»i anh hay sao?
Chà ng ngÆ¡ ngác và đầy Ä‘au xót, má»™t lúc tháºt lâu không nói nên lá»i.
Nà ng bước đến trước mặt chà ng, mở miệng nói :
- ThÃch ca ca, hãy để cho chúng ta cùng yêu nhau váºy... !
- Không, đấy là một chuyện không thể được, như cô đã biết... !
|
04-02-2010, 11:07 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 82:Quyết chiến với Ngân cung
Nguồn :việt đồng tâm
ThÃch Äinh Nhạn. Chà ng Ä‘Æ°a tay ôm lấy nà ng nhÆ° má»™t cái máy. Hải Vân Tiên Tá» nói :
- ThÃch ca ca, anh hãy tin ở tình yêu của em đối vá»›i anh !
- Phải, nhÆ°ng trong Ä‘á»i sống của má»™t đôi vợ chồng, không thể thiếu được vá» tình ái. Tôi rất xấu hổ vá» việc ấy, và xấu hổ suốt Ä‘á»i đối vá»›i cô... - Không nên thế, ThÃch ca ca, chúng ta sẽ xin má»™t đứa bé là m con nuôi, để quên Ä‘i những việc bất hạnh đã xãy ra trong Ä‘á»i ta... !
- Không thể được, tôi không thể là m sao quên Ä‘i được ! Váºy, cô hãy trở vá» Mê Hồn Cung Ä‘i, đồng thá»i bảo cho Thất Hải Thần Long biết tất cả má»i việc của bản môn sẽ do cô tạm thá»i phụ trách... !
- Còn anh?
- Tôi sẽ đến Äà o Hoa Äảo để tìm Äà o Hoa Thần Nữ !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- ThÃch ca ca, có lẽ nà o anh thá»±c sá»± không tin tôi hay sao?
- Tôi tin cô, những hãy đợi tôi Ä‘i Äà o Hoa Äảo trở vá» rồi sẽ nói chuyện lại !
Hải Vân Tiên TỠbuồn bã nói :
- Tôi cùng đi với anh cho vui !
- Không, cô trở vá» Mê Hồn Cung giúp tôi lo liệu má»i việc. Nếu trong vòng má»i hôm mà tôi không trở vá» thì đã xãy ra chuyện bất trắc !
Câu nói ấy của chà ng đã là m cho Hải Vân Tiên Tá» biến hẳn sắc mặt, vì đấy có lý nà o là má»™t lá»i trối cuối cùng lúc lâm chung.
Hải Vân Tiên TỠrùng mình nói :
- Thôi được, tôi sẽ chỠđợi anh trong vòng má»i hôm... Ngng lại trong giây lát, nà ng buồn bã nói tiếp :
- Xin anh chá»› quên, tôi ở Mê Hồn Cung chỠđợi anh... Câu nói của Hải Vân Tiên Tá» cha dứt, bá»—ng nghe má»™t tiếng quát từ xa xé không gian vá»ng đến. ThÃch Äinh Nhạn và Hải Vân Tiên Tá» Ä‘á»u không khá»i giáºt mình. Há» Ä‘Æ°a mắt nhìn lên thì trông thấy có mấy mÆ°Æ¡i bóng ngÆ°á»i từ phÃa xa Ä‘ang chạy bay đến.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt quét qua thì không khá»i biến sắc. Vì số ngÆ°á»i ấy chÃnh là Ngân Cung Cung Chủ và số môn hạ của bà ta.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n khẽ quát má»™t tiếng :
- Sứat !
Hải Vân Tiên Tá» liá»n biến hẳn sắc mặt. Ngay lúc đó, ThÃch Äinh Nhạn đã vá»t ngÆ°á»i bay lên, nhắm hÆ°á»›ng Ngân Cung Cung Chủ và số ngÆ°á»i tùy tùng của bà ta lao vút đến.
Võ công của ThÃch Äinh Nhạn lúc ấy khác hẳn trÆ°á»›c kia. Do đó, sức vá»t ngÆ°á»i lao tá»›i của chà ng thá»±c nhanh nhẹn không tả xiết.
Hải Vân Tiên TỠkhẽ quát :
- ThÃch ca ca, không thể là m nhÆ° váºy được !
Liá»n đó, Hải Vân Tiên Tá» cÅ©ng nhanh nhẹn lao ngÆ°á»i theo, nhÆ°ng không còn cháºn ThÃch Äinh Nhạn lại kịp nữa. Bởi thế, chỉ trong thoáng chốc là ThÃch Äinh Nhạn đã tiến tá»›i trÆ°á»›c mặt Ngân Cung Cung Chủ rồi.
Ngân Cung Cung Chủ vừa chợt nháºn ra, thì ThÃch Äinh Nhạn đã quát to :
- Ngân Cung Cung Chủ, bà có thể chạy thoát được hay chăng?
Câu nói cha dứt, chà ng liá»n vung tay lên, đánh xéo má»™t chưởng vá» phÃa địch.
Thế chưởng ấy của ThÃch Äinh Nhạn chẳng những vừa nhanh nhẹn, mạnh mẽ và hiểm hóc mà đồng thá»i từ trong thế đánh ấy lại diá»…n biến thà nh ba thế chụp, chém, và thoi... Ngân Cung Cung Chủ vừa kêu lên má»™t tiếng kinh hoà ng, liá»n xoay ngÆ°á»i tránh khá»i được thế công của ThÃch Äinh Nhạn má»™t cách tuyệt diệu. Trong khi đó, bà ta lại thừa thế vung tay mặt lên phản công lại má»™t thế võ.
NhÆ°ng, vì lúc ấy ThÃch Äinh Nhạn đã quyết tâm đổi mạng vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, nên chà ng không nhảy tránh mà còn trà n ngay tá»›i trÆ°á»›c, vung cánh tay mặt lên chụp thẳng vá» kẻ địch vá»›i má»™t thế võ kỳ diệu.
Trong khi ấy, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà xấu xà trong số má»i cung nữ của Ngân Cung liá»n xá» dụng má»™t thân pháp nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt, trà n đến phÃa sau lÆ°ng ThÃch Äinh Nhạn, rồi bất thần vung chưởng đánh thẳng tá»›i... Hải Vân Tiên Tá» giáºn dữ nạt :
- NgÆ°á»i muốn chết hay sao... ?
Tức thì, nà ng liá»n phi thân lên lao ngÆ°á»i tá»›i, rồi vung cánh tay ngá»c đánh thẳng và o ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà xấu xà ấy nhanh nhÆ° má»™t cÆ¡n gió hốt.
Thế đánh ấy của Hải Vân Tiên TỠđã hất bắn luồng chưởng lá»±c của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà xấu xà đi. NhÆ°ng trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng đó, luồng chưởng lá»±c của Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i lại ồ ạt cuốn tá»›i nÆ¡i.
Äôi bên đánh nhau Ä‘á»u lấy sá»± nhanh nhẹn để thủ thắng. Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i vừa Ä‘Æ°a tay đánh ra, ngÆ°á»i lão cÅ©ng trà n nhanh tá»›i cách ThÃch Äinh Nhạn trong vòng năm thÆ°á»›c.
Hải Vân Tiên TỠđã kịp thá»i vung tay ra đỡ, khiến luồng chưởng lá»±c của Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i lại bị nà ng gạt phăng Ä‘i.
Tình thế trở thà nh hết sức căng thẳng. ThÃch Äinh Nhạn lúc nà o cÅ©ng trà n tá»›i tấn công không há» tránh né. Chà ng đánh liên tiếp ba thế võ hết sức mãnh liệt, khiến Ngân Cung Cung Chủ phải lùi ra sau hằng má»i bÆ°á»›c.
Chiếm được Æ°u thế nên ThÃch Äinh Nhạn cà ng quyết tâm giết địch. Chà ng ồ ạt trà n tá»›i bám sát đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° hình vá»›i bóng công ra chá»›p nhoáng năm chưởng, đồng thá»i đá bồi thêm hai đá.
Một tiếng hự khô khan, tức thì thân hình bé nhỠcủa Ngân Cung Cung Chủ Giang Tiểu Phân đã bị hất bắn ra xa một trượng, miệng trà o máu tươi ngã lăn ra đất.
ThÃch Äinh Nhạn quát to :
- Hãy nạp mạng đây !....
Äi đôi vá»›i tiếng quát ấy, ngÆ°á»i chà ng đã vá»t thẳng lên cao, bay vút tá»›i nhÆ° má»™t con chim, nhắm Ngân Cung Cung Chủ Giang Tiểu Phân chụp tá»›i.
NhÆ°ng trong khi ngÆ°á»i chà ng vừa má»›i vá»t lên, thì mấy mÆ°Æ¡i luồng chưởng lá»±c đã công má»™t lúc cuốn thẳng vá» phÃa chà ng. Mấy mÆ°Æ¡i luồng chưởng lá»±c ấy có má»™t sức mạnh nhÆ° xô bạt cả núi, chá»› nói chi ThÃch Äinh Nhạn, mà dù cho ngÆ°á»i da đồng xÆ°Æ¡ng sắt cÅ©ng không là m sao chịu Ä‘á»±ng nổi.
Dù lúc ấy ThÃch Äinh Nhạn đã quyết liá»u mạng, nhÆ°ng nà o phải chà ng coi rẻ mạng mình, do đó chà ng vung chưởng quét ra rồi nhanh nhẹn nhảy lùi má»™t trượng.
NhÆ°ng ngay khi ấy chà ng lại vá»t ngÆ°á»i lao thẳng tá»›i trÆ°á»›c nhÆ° má»™t luồng gió cuốn... Tức thì, má»™t tiếng gà o thảm thiết vang lên, máu tÆ°Æ¡i tung toé, bóng ngÆ°á»i lồng lá»™n.
Thế là đã có ba cung nữ và bốn ngÆ°á»i mang mặt nạ bạc ngã lăn ra đất chết tốt.
ThÃch Äinh Nhạn lúc ấy chẳng khác nà o nhÆ° Ä‘iên dại. Chà ng vung chưởng đánh à o à o nhÆ° ma sa bảo táp, miệng không ngá»›t quát :
- Sứat !.... Sát !....
Thế là má»™t cuá»™c chém giết đẫm máu lại diá»…n ra... ThÃch Äinh Nhạn bừng bừng lá»a giáºn nên chém giết nhÆ° má»™t ngÆ°á»i say máu.
Bởi thế, trên mặt đất nằm la liệt cả chục xác chết.
Bảy ngÆ°á»i cung nữ còn lại cùng hợp lại chống đỡ vá»›i ThÃch Äinh Nhạn, để Ngân Cung Cung Chủ cÆ°á»›p thá»i giá» lo việc chữa trị thÆ°Æ¡ng thế.
Thốt nhiên, má»™t tiếng gà o thảm thiết lại vang lên, tức thì ai nấy Ä‘á»u thấy Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i lảo đảo rồi ngã lăn ra đất.
Trong khi Ngân Cung Cung Chủ còn Ä‘ang kinh hoà ng, thì ThÃch Äinh Nhạn đã thừa thế lao thẳng ngÆ°á»i vá» phÃa bà ta. Hà nh Ä‘á»™ng của chà ng thá»±c nhanh nhẹn không thua chi Ä‘iện chá»›p.
Ba cung nữ của Ngân Cung vừa hay kịp, thì liá»n vung tay đánh thẳng ra... Bá»—ng ngay lúc ấy, lại có ba tiếng gà o thảm thiết vang lên. Thế là ba cung nữ ấy đã bị ThÃch Äinh Nhạn đánh ngã lăn ra đất chết tốt trong má»™t cái nháy mắt.
Ngay lúc đó, lại có một cung nữ khác, nhanh nhẹn chạy tới bồng Ngân Cung Cung Chủ liên, rồi bỠchạy bay đi !
ThÃch Äinh Nhạn hét to :
- Ngươi chạy không thoát đâu !
Tức thì chà ng lao thẳng ngÆ°á»i Ä‘uổi theo nhÆ° gió.
Ba cung nữ khác trông thấy thế liá»n nhảy tá»›i cháºn Ä‘Æ°á»ng của chà ng lại, khiến ThÃch Äinh Nhạn phải vá»™i và ng lui ngÆ°á»i trở vá» rồi vung tay quét ra má»™t chưởng... Bá»—ng nhiên, cùng má»™t lúc đó, có má»™t bóng ngÆ°á»i xẹt thẳng vá» phÃa Ngân Cung Cung Chủ. NhÆ°ng chỉ trong chá»›p mắt, Ngân Cung Cung Chủ đã được cung nữ ấy bồng lên chạy bay ra xa hà ng mấy mÆ°Æ¡i trượng rồi.
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy Ngân Cung Cung Chủ đã chạy thoát, tức giáºn nghiến răng nghe kèn kẹt, rồi cất tiếng nguyá»n rủa và vung tay đánh ra vun vút.
Thế là tiếng gà o thảm thiết lại vang lên Ä‘inh tai, xác chết nằm ngổn ngang khắp nÆ¡i trên đất, máu chảy thà nh dòng... NhÆ° váºy là mấy mÆ°Æ¡i cung nhân của Ngân Cung Ä‘á»u hoà n toà n bị tiêu diệt, ngoại trừ ngÆ°á»i cung nữ đã bồng Ngân Cung Cung Chủ chạy thoát.
Sau khi cÆ¡n tức giáºn đã qua, tâm trạng ThÃch Äinh Nhạn nhÆ° lắng dịu trở lại.
Chà ng đứng trơ trơ nhìn và o số xác chết nằm ngổn ngang trên đất, không ngớt trầm t.
Hải Vân Tiên TỠkêu lên :
- ThÃch ca ca !
ThÃch Äinh Nhạn nhÆ° chợt tỉnh trở lại, chà ng liá»n giáºn hầm hầm nói :
- Bà ta chạy thoát được !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Bà ta chắc hẳn là không cam tâm chịu thua, nhất định rồi sẽ tìm đến nữa !
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt nhìn Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i Ä‘ang nằm trên đất, rồi thò tay nhắc bổng ông ta lên.
Lúc ấy trong miệng lão ta máu tÆ°Æ¡i không ngá»›t trà o ra. ThÃch Äinh Nhạn liá»n vung tay mặt lên, Ä‘iểm thẳng và o mấy huyệt đạo của lão.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i thá»±c chẳng ngá» ngà y hôm nay ông ta lại rÆ¡i và o tay ThÃch Äinh Nhạn?
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i chua chát nói :
- Hôm nay ta đã bị rÆ¡i và o tay ngÆ°Æ¡i, thì muốn giết chết hay muốn xẻo thịt chi, tùy ngÆ°Æ¡i váºy !
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Tôi há»i ông, còn Truy Hồn Kiếm Khách ở đâu?
- Hắn đã chết rồi !
ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng quát :
- Chết rồi? Chết dưới tay của ai?
- Dá»›i tay của chÃnh ngÆ°Æ¡i !
ThÃch Äinh Nhạn há»i :
- Ta có giết hắn bao giỠđâu?
- Vì hắn mang mặt nạ bạc, lẽ cố nhiên là ngÆ°Æ¡i không còn nháºn ra được !
Chà ng lại há»i :
- Hắn đã bị ta giết lúc nà o?
- Mới tức thì đây !
- Váºy xác chết của hắn ở đâu?
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i liá»n Ä‘Æ°a tay chỉ và o má»™t cái xác chết, nói :
- ChÃnh là xác nầy !
ThÃch Äinh Nhạn liá»n nhanh nhẹn trà n tá»›i bên cạnh xác chết ấy. Chà ng thò tay ra chụp lấy chiếc mặt nạ bạc, rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn qua, thấy quả nhiên đấy chÃnh là Truy Hồn Kiếm Khách.
ThÃch Äinh Nhạn quát to má»™t tiếng, rồi lại vung tay mặt lên giáng mạnh xuống.
qua má»™t tiếng nổ ầm thá»±c to, xác của Truy Hồn Kiếm Khách đã bị đánh nát thà nh từng mảnh vụn, bay tung toé khắp cả má»i nÆ¡i.
Tuy thế, ThÃch Äinh Nhạn nhÆ° cha nguôi cÆ¡n giáºn trong lòng, quát :
- Hội trưởng Ngân Diện Hội, bộ Ông chỠtôi gỡ chiếc mặt nạ bặc của ông ra hay sao?
- Không cần phải thế, tôi chÃnh là Hà Văn Ngá»c, cÅ©ng tức là Lu Tinh Phi Hiệp đây... !
- CÅ©ng chÃnh là tên gian phu của Giang Tiểu Phân phải không?
- Äúng thế, Hứa Trân nháºn rằng cô ta là con gái ruá»™t của tôi !
ThÃch Äinh Nhạn không ngá» má»™t tên gian manh số má»™t nhÆ° lão ta mà đến giá» chót lại trở ra thẳng thắn nhÆ° thế. Do đó, chà ng liá»n cÆ°á»i nói :
- Ông tháºt là ngÆ°á»i thẳng thắn. Dù cho ông đã giết ngÆ°á»i không phải Ãt, nhÆ°ng tôi nghÄ© đến cái tình tá» ra thà nh khẩn của ông, nên bằng lòng để cho ông được chết toà n thây váºy !
Tức thì, chà ng liá»n vung tay mặt Ä‘iểm ra, giáng thẳng xuống Mạng Môn huyệt của lão ta. Thế là Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i Hà Văn Ngá»c, má»™t con ngÆ°á»i khét tiếng bấy lâu nay, cuối cùng Ä‘Ã nh chịu chết thảm thiết dÆ°á»›i tay của ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt nhìn Hải Vân Tiên Tá», nói :
- Tôi lại được cô giúp đỡ cho !
Nà ng mỉm cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i của nà ng vẫn buồn bã, nói :
- Việc ấy thì có kể chi !
- Thôi, cô hãy trở vỠđi !
Nà ng khẽ gáºt đầu, nhÆ°ng giá» phút chia tay ai lại không xúc cảm?
Nà ng bá»—ng lại ngã ngÆ°á»i và o lòng ThÃch Äinh Nhạn, và không đè nén được cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng, nên lại cất tiếng khóc nức nở.
ThÃch Äinh Nhạn sá»ng sốt, bùi ngùi nói :
- Tại sao cô lại khóc nữa?
Hải Vân Tiên TỠúp mặt và o ngực chà ng nói :
- Tôi sợ... Tôi rất sợ !
ThÃch Äinh Nhạn há»i :
- Cô sợ cái chi?
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Tôi sợ anh không trở vá». Anh thá»±c sá»± không trở vá» !
ThÃch Äinh Nhạn mỉm cÆ°á»i :
- Không, tôi rất yêu cô, hơn nữa cũng hứa với cô là sẽ trở vỠ!
Hải Vân Tiên TỠđưa mắt ngó lên :
- Tháºt chứ?
ThÃch Äinh Nhạn gáºt đầu :
- Phải, nhiá»u nhất là má»i hôm !
Hải Vân Tiên Tá» há»i :
- Còn cháºm nhất?
- Thì Ä‘á»™ ná»a tháng !
- NhÆ° váºy là tôi đã yên lòng. NhÆ°ng... Ôi, thôi mà không nói là m gì... !
Chà ng cúi xuống hôn nà ng, nên khiến câu nói của nà ng bị cắt đứt.
Cái hôn ấy tuy không có sá»± hiện diện của nhục dục, nhÆ°ng tình yêu vẫn Ä‘áºm Ä‘Ã . Nà ng Ä‘Æ°a tay ôm chầm lấy ngÆ°á»i chà ng, rồi hôn chà ng nhÆ° cuồng dại.
Bá»—ng nhiên, có má»™t giá»ng cÆ°á»i lạnh lùng truyá»n đến :
- Ôi chao, thẹn chết ngÆ°á»i được !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế, liá»n xô Hải Vân Tiên TỠở trong lòng ra, quay mặt nhìn vá» phÃa có tiếng nói, trông thấy có má»™t cô gái áo lam, Ä‘ang đứng sững ở phÃa sau lÆ°ng há» ba thÆ°á»›c từ lúc nà o.
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Cô là ai thế?
Cô gái áo lam tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Nầy các hạ, tôi và các hạ hoà n toà n không dÃnh dấp chi nhau cả, váºy các hạ há»i tôi là ai để là m gì?
Câu nói ấy khiến cho ThÃch Äinh Nhạn không khá»i sá»ng sốt. Phải, giữa đối phÆ°Æ¡ng và chà ng hoà n toà n không tÆ°Æ¡ng quan chi nhau cả, váºy chà ng tìm hiểu cô ta có Ãch gì?
Bởi thế, chà ng tá»± nhiên ấp úng má»™t lúc tháºt lâu nói không nên lá»i. Cô gái áo lam lại khe cÆ°á»i nói :
- NÆ¡i đây là m gì mà chết nhiá»u ngÆ°á»i thế?... Váºy, nhị vị Ở đây nói chuyện yêu Ä‘Æ°á»ng chẳng hóa ra không hợp cảnh lắm sao?
Äôi má của Hải Vân Tiên Tá» liá»n bừng Ä‘á».
ThÃch Äinh Nhạn không thể hiểu được cô gái áo lam nầy là ngÆ°á»i từ đâu đến.
NhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng lúc nà o cÅ©ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, trông chẳng những rất hấp dẫn, mà còn chứng tá» nà ng không có ác ý chi cả.
Liá»n đó, chà ng cÅ©ng ăn miếng trả miếng rằng :
- NhÆ° váºy, má»›i có má»™t thú vị đặc biệt !
Cô gái áo lam ngạc nhiên, rồi nói :
- Äúng thế, ở giữa nÆ¡i đầy xác chết mà tình tá»± vá»›i nhau, thì quả là có má»™t sá»± thÃch thú khác thÆ°á»ng... Nói cha dứt lá»i, cô ta đã cất tiếng cÆ°á»i má»™t mình.
ThÃch Äinh Nhạn không thể không sá»ng sốt, nói :
- Cô cÆ°á»i chi thế?
|
04-02-2010, 11:08 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 83:Cô gái áo lam
Nguồn: việt đồng tâm
Cô gái áo lam liá»n im ngay tiếng cÆ°á»i, nói :
- Tôi chẳng cÆ°á»i chi cả !
Hải Vân Tiên Tá» há»i :
- Cô nương có chuyện chi hay không?
- Ồ ! Không có chuyện chi cả, nhưng suýt nữa tôi lại quên, đứng đây mãi là m mất biết bao nhiêu thì giỠcủa nhị vị, thực có lỗi quá !
Nói dứt lá»i, nà ng liá»n quay ngÆ°á»i cất bÆ°á»›c bá» Ä‘i !
ThÃch Äinh Nhạn và Hải Vân Tiên Tá» Ä‘Æ°a mắt nhìn theo bóng ngÆ°á»i con gái ấy nghÄ© ngợi mãi không rõ đối phÆ°Æ¡ng tìm đến có ý gì?
Cô gái áo lam ấy thực có cỠchỉ rất lạ lùng.
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Chẳng rõ cô ta là ai...?
- Chả cần hiểu cô ta là ai là m gì, miễn là đôi bên không ai đá động đến ai là được.
Hải Vân Tiên Tá» khẽ gáºt đầu :
- ThÃch ca ca, giá» thì anh lên Ä‘Æ°á»ng chứ?
ThÃch Äinh Nhạn mỉm cÆ°á»i gáºt đầu :
- Phải, tôi phải đi ngay. Còn em...hãy trở vỠđi !
Hải Vân Tiên TỠlưu luyến nói :
- Xin chà o anh !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Em nên tháºn trá»ng !
- Anh cÅ©ng nên tháºn trá»ng !
Nói dứt lá»i, nà ng quay ngÆ°á»i rồi chạy bay Ä‘i !
Lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn gần nhÆ° muốn khóc oà lên. Chà ng thá»±c không ngá» Hải Vân Tiên Tá» lại yêu chà ng đến nhÆ° thế?
NgÆ°á»i Ä‘á»i thÆ°á»ng nói :
â€œÆ n ngÆ°á»i đẹp khó đáp Ä‘á»nâ€. PhÆ°Æ¡ng chi Hải Vân Tiên TỠđối vá»›i chà ng lại có cái Æ¡n cứu mạng to tát mà chà ng không là m sao báo đáp cho được.
Chà ng mỉm cÆ°á»i Ä‘au khổi, rồi vá»t ngÆ°á»i lên chạy bay Ä‘i. Sức lá»›t tá»›i của chà ng không thua chi má»™t luồng gió cuốn. Chà ng chạy thẳng má»™t mạch có ngoà i mấy dặm.
Bá»—ng nhiên, chà ng cảm thấy phÃa sau lÆ°ng có tiếng gió rÃt vá»ng đến bên tai.
Chà ng nà o phải là má»™t ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng nên chẳng hay biết khi có ngÆ°á»i bám sát theo dõi mình?
Chà ng liá»n bất thần quay mình lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn thì sau lÆ°ng chà ng nà o có bóng ai đâu?
Bởi thế, ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt nẩy mình. Äấy quả là má»™t việc không thể ngỠđến được.
Tại sao có những dấu hiệu báo cho chà ng biết là đang có ngÆ°á»i bám sát để theo dõi chà ng, thế mà khi quay lại nhìn thì chẳng thấy có má»™t bóng ngÆ°á»i ở phÃa sau?
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i bắt rùng mình, nhÆ°ng lại vá»t ngÆ°á»i lên tiếp tục chạy bay tá»›i trÆ°á»›c.
Trong khi chà ng má»›i vừa chạy được mấy mÆ°Æ¡i trượng, bá»—ng nhiên chà ng nhà o lá»™n thân mình rồi lại nhảy vá»t trở vá». Hà nh Ä‘á»™ng của chà ng nhanh nhẹn không thua má»™t luồng Ä‘iện chá»›p, chỉ trong nháy mắt là chà ng đã trở vá» vị trà củ.
Khi chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn lên, không khá»i kinh hãi buá»™t miệng kêu lên :
- Té ra là cô?
Thì ra, cô gái áo lam vừa rồi vì không thể lẩn tránh nên bị ThÃch Äinh Nhạn phát giác được.
Nà ng sá»ng sốt má»™t lúc, nhÆ°ng liá»n tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Là tôi thì sao?
ThÃch Äinh Nhạn há»i :
- Tại sao cô lại theo dõi tôi là m gì?
Cô gái áo lam khẽ cÆ°á»i nói :
- Tôi theo dõi anh? Anh nói không sai chứ?
Câu nói đó là m ThÃch Äinh Nhạn bất ngá» lúng túng :
- Tôi?... Tôi là m thế nà o nói sai được !
Cô gái áo lam lại nhoẻn miệng cÆ°á»i :
- Nếu thế, thì tại sao anh lại nói tôi theo dõi anh?
ThÃch Äinh Nhạn sá»ng sốt má»™t lúc, má»›i tức giáºn nói :
- Nếu cô không phải theo dõi tôi, thì cô đang là m gì thế?
Cô gái áo lam thản nhiên nói :
- ÄÆ°á»ng tôi tôi Ä‘i, Ä‘Æ°á»ng anh anh Ä‘i, thì sao anh lại nói tôi theo dõi anh? Anh bảo có phải không?
ThÃch Äinh Nhạn bị nà ng há»i đến nghẹn lá»i, nên liá»n gượng cÆ°á»i nói :
- Nếu váºy cô không phải theo dõi tôi sao?
- Tôi là m gì lại theo dõi anh? Anh cho rằng anh xinh đẹp lắm phải không?
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế thì không khá»i bừng Ä‘á» cả mặt, liá»n cÆ°á»i lạnh lùng, rồi nhảy vá»t lên chạy bay Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c.
Chà ng xá» dụng thuáºt khinh thân tuyệt diệu, bay vút nhÆ° má»™t vì sao sa. Chỉ trong chốt lát là đã chạy Ä‘i xa hằng mấy dặm.
Bá»—ng nhiên, từ phÃa sau lÆ°ng chà ng có tiếng ngÆ°á»i gá»i :
- Anh đợi tôi một tà có được không?
ThÃch Äinh Nhạn nghe qua giá»ng nói ấy thì lại giáºt mình nhảy nhá»m. Vì giá»ng nói ấy chẳng phải là của cô gái áo lam thì còn là ai nữa?
Bởi thế, chà ng liá»n quay ngÆ°á»i nhìn lại thì quả nhiên trông thấy cô Ä‘ang đứng cách xa chà ng ba trượng.
ThÃch Äinh Nhạn biến hẳn sắc mặt nói :
- Cô định là m chi thế?
Cô gái áo lam mồ hôi nhá»… nhại, mỉm cÆ°á»i nói :
- Xin anh hãy đợi tôi một tà !
ThÃch Äinh Nhạn há»i :
- Tại sao tôi lại phải đợi cô?
Cô gái áo lam mỉm cÆ°á»i đáp :
- Äợi để chúng ta cùng Ä‘i !
ThÃch Äinh Nhạn giáºn dữ nói :
- Chẳng phải vừa rồi cô bảo cô không theo dõi tôi kia sao?
Cô gái áo lam gáºt đầu :
- Äúng thế !
ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng nói :
- Nếu váºy thì cô hãy Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cô, tôi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng tôi là được rồi !
Cô gái áo lam vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- NhÆ°ng, nếu chúng ta cùng Ä‘i má»™t Ä‘Æ°á»ng chẳng phải lại cà ng hay hÆ¡n sao?
ThÃch Äinh Nhạn biến hẳn sắc mặt nói :
- Có lẽ nà o cô đoán biết tôi định đi đến đâu hay sao?
Cô gái áo lam cÆ°á»i khanh khách :
- Äến Äà o Hoa Äảo chứ còn Ä‘i đâu nữa?
ThÃch Äinh Nhạn tái hẳn sắc mặt nói :
- Cô là m thế nà o biết được?
Cô gái áo lam nói :
- Chẳng phải vừa rồi anh đã có nói chuyện với cô nương ấy hay sao?
- Thế cô đã nghe tất cả?
- Rõ là ngốc, nếu tôi không nghe thì là m sao tôi biết được?
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy nà ng xinh tÆ°Æ¡i khả ái, ăn nói lại ngá»t ngà o Ä‘a cảm, nên liá»n tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Cô cÅ©ng có việc đến Äà o Hoa Äảo chăng?
Cô gái áo lam đáp :
- Cùng đi với anh cho vui !
ThÃch Äinh Nhạn ngạc nhiên, rồi nói :
- Việc ấy không cần lắm, vì tôi đi một mình cũng chẳng có chi bất tiện...
- Nếu thế cùng đi chung với tôi lại bất tiện hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Có phần đúng nhÆ° váºy !
Cô gái áo lam nói :
- Váºy có Ä‘iá»u chi bất tiện? Tôi không gà o khóc, không phá khuấy, váºy có chi là bất tiện đâu?
ThÃch Äinh Nhạn nghÄ© bụng :
“Xem ra cô ta cÅ©ng chẳng phải là phÆ°á»ng bất lÆ°Æ¡ng. Váºy nếu có ngÆ°á»i cùng Ä‘i cho đỡ buồn, thì tại sao ta lại không chấp nháºnâ€?
Vừa nghĩ thế, nên chà ng bèn nói :
- Cũng được !
Cô gái áo lam tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, rồi dá»i gót sen bÆ°á»›c đến bên cạnh ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Thôi chúng ta hãy đi !
- Äược...
Cô gá»i là chi?
Cô gái áo lam nhìn ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Các hạ há»i tôi gá»i là chi, chẳng e là quá Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t chăng?
ThÃch Äinh Nhạn gượng cÆ°á»i :
- Cô không bằng lòng nói cũng được !
- Mà thôi, tôi đặc biệt nói rõ cho anh nghe, tôi chÃnh là Quách Quyên Quyên đây !
ThÃch Äinh Nhạn sá»ng sốt ra mặt, kêu lên :
- Cái chi?
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế thì không khá»i giáºt bắn ngÆ°á»i, nên nói tiếp :
- Cái chi? Cô gá»i là Quách Quyên Quyên?
Cô gái áo lam nhìn ThÃch Äinh Nhạn, rồi nhá»e miệng cÆ°á»i :
- NhÆ° thế có Ä‘iá»u gì không phải chăng?
ThÃch Äinh Nhạn tá»± nhiên bắt rùng mình. Vì Quách Quyên Quyên chÃnh là ngÆ°á»i con gái thứ tÆ° của Äà o Hoa Thần Nữ kia mà ? Cô ấy đã vì chà ng mà tá»± sát rồi.
Trong khi nà ng chết, đã bảo ngÆ°á»i mang chiếc thủ cấp của nà ng giao cho chà ng kia mà ?
GiỠđây, ngÆ°á»i con gái nầy sao gá»i là Quách Quyên Quyên nữa? Äây là má»™t sá»± trùng tên há» bất ngÆ°á»?
Cô gái áo lam nhìn sắc mặt kinh hãi của ThÃch Äinh Nhạn há»i :
- Anh đã là m sao rồi?
ThÃch Äinh Nhạn cố là m thản nhiên, nói :
- Ồ ! Chẳng là m sao cả... Chẳng là m sao cả !
ThÃch Äinh Nhạn tuy miệng nói thế, nhÆ°ng bên trong không ngá»›t bắt rùng mình. Lẽ tá»± nhiên là chà ng không thể nà o tin là Quách Quyên Quyên trÆ°á»›c mặt chà ng lại chÃnh là Quách Quyên Quyên trÆ°á»›c kia được?
Cô gái áo lam bỗng nói :
- Äi thôi, ThÃch Äinh Nhạn !
ThÃch Äinh Nhạn lại giáºt mình kinh hãi, vì tại sao đối phÆ°Æ¡ng lại bá»—ng nhiên kêu thẳng tên mình. HÆ¡n nữa, đối phÆ°Æ¡ng là m thế nà o biết mình gá»i là ThÃch Äinh Nhạn?
Bởi thế, chà ng bắt đầu cảm thấy có má»™t sá»± khiếp sợ vô hình xâm chiếm cả cõi lòng. Vì đối phÆ°Æ¡ng chẳng những rất thần bÃ, mà lại còn khiến ngÆ°á»i ta phải ghê sợ nữa.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n cÆ°á»i nói :
- Cô là m thế nà o biết tôi gá»i là ThÃch Äinh Nhạn?
Cô gái áo lam báºt lên cÆ°á»i :
- Äá»™c Nhãn Hắc Lang ThÃch Äinh Nhạn khét tiếng trong thiên hạ, có ai lại chẳng biết?
ThÃch Äinh Nhạn nhất thá»i không thể nà o Ä‘oán biết được gốc gác của đối phÆ°Æ¡ng. Tuy bá» ngoà i chà ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° thÆ°á»ng, nhÆ°ng bên trong nghÄ© thầm :
“Ta sẽ chú ý đến cô luôn...â€!
NghÄ© thế, chà ng liá»n nói :
- Thôi chúng ta hãy đi !....
Câu nói của chà ng cha dứt, bỗng nhiên đôi mà y liễu của cô gái áo lam cau lại, sắc mặt tái nhợt hẳn.
ThÃch Äinh Nhạn kinh hãi há»i :
- Cộ..cô là m sao rồi?
Vì chà ng quá lÃnh quýnh, nên không kịp suy nghÄ© cho chÃnh chắn, vá»™i và ng Ä‘Æ°a tay định đỡ lấy cô gái áo lam. NhÆ°ng bất ngá» Quách Quyên Quyên thò nhanh cánh tay mặt ra Ä‘iểm thẳng và o TÆ°Æ°Æ¡ng Äà i đại huyệt của ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn kinh hãi kêu lên :
- Cá»™..!
ThÃch Äinh Nhạn không là m sao ngỠđược, cô gái áo lam nầy lại bất thần hạ Ä‘á»™c thủ đối vá»›i chà ng. Bởi thế, chà ng không khá»i căm tức, vung nhanh cánh tay mặt quét ra, rồi lẹ là ng thối lui ra sau má»™t bÆ°á»›c.
Thế đánh của ThÃch Äinh Nhạn không thể nói là không nhanh nhẹn, nhÆ°ng cô gái áo lam đã kịp thá»i vá»t ngÆ°á»i bay lên cao ba thÆ°á»›c, rồi vung chưởng giáng thẳng trở xuống.
Trông thấy thế, ThÃch Äinh Nhạn liá»n thét lên má»™t tiếng nhÆ° cuồng dại, rồi chá»›p nhoáng vung cánh tay trái quét thẳng ra, đồng thá»i vá»™i và ng nhảy lùi ra sau ba bÆ°á»›c...
NhÆ°ng chà ng đã cháºm mất rồi. Luồng chưởng lá»±c của cô gái áo lam đã giáng trúng thẳng và o giữa lồng ngá»±c chà ng. Bởi thế, chà ng ụa to lên má»™t tiếng, tức thì máu tÆ°Æ¡i từ trong miệng vá»t ra, và ngÆ°á»i cÅ©ng bị hất lui ra sau hằng má»i bÆ°á»›c.
Cô gái áo lam quát :
- ThÃch Äinh Nhạn, hãy nằm yên xuống...
Tia mắt của ThÃch Äinh Nhạn gần nhÆ° nẩy lá»a. Chà ng cố đè nén sá»± Ä‘au Ä‘Æ°á»›n của thÆ°Æ¡ng thế, nghiến chặt đôi hà m răng nói :
- Phải, thực đã vượt ra ngoà i sự dự liệu của ta !
Cô gái áo lam sắc mặt lạnh nhÆ° tiá»n nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ°Æ¡i có biết ta là ai không?
ThÃch Äinh Nhạn chợt hiểu ra, bèn nói :
- Cô là bạn của Quách Quyên Quyên !
- Äúng thế, ngÆ°Æ¡i đã Ä‘oán đúng rồi !
ThÃch Äinh Nhạn giáºn dữ quát :
- Cô định là m gì?
Cô gái áo lam nhìn chà ng trừng trừng :
- Quách Quyên Quyên tuy không phải là một cô gái trinh băng, nhưng cô ấy đối với ngươi thực là chung tình, thế sao ngươi lại lừa gạt tình cảm cô ấy?
- Tôi nà o có yêu cô ấy đâu?
- Ta biết ngươi không yêu cô ấy, thế nhưng tại sao ngươi lại gạt cô ấy, bảo là ngươi thực tình yêu cô ta?
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i thẹn thuồng trong lòng. TrÆ°á»›c đây, chà ng vì quết bắt sống Bắc Cá»±c Hồ Tiên nên không ngại chi phỉnh gạt Quách Quyên Quyên. Thế mà Quách Quyên Quyên sau đó đã vì chà ng mà chết, nhÆ° váºy quả là chà ng có lá»—i đối vá»›i nà ng lắm.
Chà ng cÆ°á»i Ä‘au Ä‘Æ°á»›n nói :
- Phải, cô ấy bảo rằng tôi sẽ phải chịu chết dÆ°á»›i tay của má»™t cô gái khác. Váºy cô hãy xuống tay ngay Ä‘i !
Cô gái áo lam cất giá»ng lạnh lùng :
- Giết ngươi? Nà o có dễ dà ng đối với ngươi như thế?
ThÃch Äinh Nhạn quắc mắt nhìn thẳng và o cô gái áo lam, nói :
- Váºy cô còn định là m gì nữa?
Cô gái áo lam nở má»™t nụ cÆ°á»i bà máºt, rồi nói :
- Rồi đây ngươi sẽ biết !
Vừa nói dứt lá»i, nà ng liá»n vung ngón tay ngá»c ra, khiến ThÃch Äinh Nhạn cảm thấy toà n thân tê buốt, rồi ngất lịm Ä‘i !
Khi tỉnh lại, chà ng thấy mình Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc giÆ°á»ng.
Chà ng đưa mắt ngó chung quanh, trông thấy nơi đó là một gian nhà n đẹp, tiếng sóng biển không ngớt từ bên ngoà i đưa và o.
Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn, thấy cô gái áo lam Ä‘ang đứng bên cạnh cá»a sổ. Cô ta quay mình lại, rồi bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c giÆ°á»ng ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn ngồi lên, cảm thấy toà n thân má»m nhÅ©n, không còn má»™t tà sức mạnh nà o cả. Chà ng nghiến chặc đôi hà m răng, quát :
- Cô định là m chi tôi thế, nói mau?
Cô gái áo lam mỉm cÆ°á»i nói :
- Rất Ä‘Æ¡n giản, ngÆ°Æ¡i đến trÆ°á»›c cá»a sổ nhìn xem thì sẽ rõ !
ThÃch Äinh Nhạn bèn bÆ°á»›c tá»›i cá»a sổ, thò đầu nhìn xuống, thì trông thấy bên dÆ°á»›i là bể cả mênh mông, tiếng sóng à o à o vang đến không ngá»›t.
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng cảm thấy kinh hãi, biến sắc mặt nói :
- Cộ.. Cô muốn xô tôi xuống dưới chăng?
Cô gái áo lam báºt cÆ°á»i lanh lảnh má»™t chuá»—i dà i, rồi nói :
- Äúng thế !
ThÃch Äinh Nhạn bÆ°á»›c cảm thấy toà n thân giá lạnh, trong lòng hết sức hối háºn.
Chà ng không ngá» rằng vì mình nhất thá»i bất cẩn, nên phải chịu lâm và o hoà n cảnh đáng ghê rợn nhÆ° thế nầy !
Chà ng cÆ°á»i nhạt nói :
- Vùi thây trong lòng đại dương, thú lắm... thú lắm !
Cô gái áo lam nói :
- Thế nà o? Ngươi không sợ chết sao?
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cÆ°á»i ghê rợn :
- Sượ chết? Ha ha hạ.. Sợ chết thì cũng phải chết, không sợ chết thì cũng vẫn chết, vì chắc chắn cô quyết tâm báo thù cho bạn, không khi nà o chịu buông tha cho tôi đâu !
Cô gái áo lam cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Äúng thế, tôi đã hứa vá»›i cô ấy là tôi phải trả thù cho cô ta !
ThÃch Äinh Nhạn há»i :
- Xin há»i cô nÆ°Æ¡ng là cô ở đây má»™t mình, hay là cùng ở vá»›i ngÆ°á»i khác?
Cô gái áo lam cau mà y :
- NgÆ°Æ¡i há»i để là m gì?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Nếu cô nương ở một mình thì thực là quá buồn tẻ...!
Câu nói ấy bá»—ng là m cho cô gái áo lam thoáng hiện vẻ buồn. Nà ng cÆ°á»i Ä‘au Ä‘Æ°á»›n nói :
- Äấy là chuyện riêng của ta, ngÆ°Æ¡i chá»› há»i đến là m gì !
Nói dứt lá»i, nà ng thò tay mặt ra siết và o Mạng Môn huyệt của ThÃch Äinh Nhạn, quát :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ°Æ¡i hãy nghe theo số mạng váºy !
ThÃch Äinh Nhạn mỉm cÆ°á»i nói :
- Tôi sẵn sà ng nghe theo số mạng rồi...
Câu nói của ThÃch Äinh Nhạn chÆ°a dứt, bá»—ng nghe ngoà i cá»a có tiếng chân ngÆ°á»i bÆ°á»›c thình thịch...
|
04-02-2010, 11:10 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 84:Hải Tâm thần ni
nguồn :việt đồng tâm
Vừa nghe tiếng bÆ°á»›c chân ấy, cô gái áo lam biến hẳn sắc mặt, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa cá»a quát :
- Ai thế?
Tiếng chân ngÆ°á»i vá»ng đến Ä‘á»™t ngá»™t ấy, chẳng những là m cho cô gái áo lam phải kinh ngạc, mà ngay đến ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng cảm thấy rất bất ngÆ°á».
Tiếng chân ngÆ°Æ¡i đã đến trÆ°á»›c cá»a. Tức thì cô gái áo lam kẹp lấy ThÃch Äinh Nhạn trong tay, rồi trà n ngÆ°á»i nhanh nhẹn vá» phÃa đó.
Trong khi ấy, phÃa ngoà i cá»a có bóng ngÆ°á»i cháºp chá»n. Cô gái áo lam liá»n vung chưởng lên quét thẳng ra, miệng quát :
- Ai thế?
Cùng má»™t lúc vá»›i tiếng quát bá»—ng nghe má»™t tiếng ầm, rồi má»™t bóng ngÆ°á»i lao vút tá»›i.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt quét qua, kêu lên :
- Tiểu Ngưu TỠ!
Thì ra ngÆ°á»i vừa đến ấy chÃnh là chà ng thiếu niên thô lá»— Tiểu NgÆ°u Tá». Äấy quả là má»™t việc hết sức bất ngỠđối vá»›i ThÃch Äinh Nhạn. Tại sao Tiểu NgÆ°u Tá» lại đến đây má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° thế?
Tiểu NgÆ°u TỠđã luyện thà nh má»™t thứ võ công kỳ dị, nên sau khi trúng thẳng má»™t chưởng của đối phÆ°Æ¡ng, y chỉ nhà o lăn má»™t vòng rồi đứng phắt dáºy ngay.
Cô gái áo lam trông thấy thế hết sức kinh hãi. Vì luồng chưởng lá»±c của nà ng Ãt nhất cÅ©ng có ngoà i nghìn cân, thế mà không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại chẳng há» mang thÆ°Æ¡ng tÃch chi cả.
Vì quá kinh sợ nên nà ng bất giác thối lui ra sau một bước.
Riêng Tiểu NgÆ°u Tủ sau má»™t lúc kinh ngạc, liá»n lắc lÆ° chiếc đầu nói :
- Nầy, tại sao cô bá»—ng nhiên lại ra tay đánh ngÆ°á»i nhÆ° thế?
Nói dứt lá»i, y lại dõng dạc bÆ°á»›c tá»›i. Cô gái áo lam hết sức kinh hoà ng, gằn giá»ng nói :
- Ngươi là ai, đến đây để là m gì?
Tiểu Ngưu TỠnói :
- Ta đến để tìm ngÆ°á»i, Môn chủ của chúng ta đã bị cô bắt rồi đấy !
Cô gái áo lam biến hẳn sắc mặt nói :
- Ngươi liệu có cứu được hay không?
- Thì cứ thỠxem cho biết?
Nói Ä‘oạn, y bèn bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t trà n thẳng vá» phÃa cô gái áo lam.
Trông thấy thế, cô gái áo lam quát to má»™t tiếng, rồi vung chưởng đánh thẳng và o Tiểu NgÆ°u Tá», đồng thá»i nhanh nhẹn nhảy lui đến trÆ°á»›c cá»a sổ.
Qua má»™t tiếng “phìnhâ€, Tiểu NgÆ°u TỠđã bị luồng chưởng lá»±c đánh té xuống đất. Cô gái áo lam lạnh lùng quát :
- ThÃch Äinh Nhạn ngÆ°Æ¡i hãy nhá» và o sá»± rủi may cho số mạng váºy !
Nói dứt lá»i, nà ng vung tay ném thẳng ThÃch Äinh Nhạn xuống bể cả bên dÆ°á»›i chân núi !
Tiểu Ngưu TỠtrông thấy thế, quát to :
- NgÆ°á»i con gái đáng ghét kia, ta sẽ giết chết ngÆ°Æ¡i !
Tức thì, y lại lắc ngÆ°á»i lao thẳng vá» phÃa cô gái áo lam.
Thế là đôi bên cùng đánh nhau má»™t tráºn quyết liệt khó phân thắng bại.
Riêng ThÃch Äinh Nhạn sau khi rá»›t xuống biển nghe má»™t cái ầm, bá»t nÆ°á»›c bắn Ä‘i tứ tung, thì thân ngÆ°á»i chà ng từ từ chìm xuống đáy sâu.
Qua má»™t lúc lâu, ngÆ°á»i chà ng má»›i lại từ từ nổi trở lên mặt nÆ°á»›c.
NhÆ°ng ngay lúc đó má»™t ngá»n sóng to cuốn tá»›i chụp lấy chà ng, khiến tam thần của chà ng bị hôn mê hẳn.
Trong cÆ¡n hôn mê ấy, chà ng thoáng có ý nghÄ© rằng cô gái áo lam nầy dÆ°á»ng nhÆ° không quyết tâm giết chết chà ng. Vì nếu chẳng phải thế, thì chà ng chắc chắn đã chết dÆ°á»›i tay cô ta rồi...
Sau đó, chà ng cố váºn dụng hết sức mạnh trong ngÆ°á»i, để nÆ°Æ¡ng theo những đợt sóng Ä‘Æ°a...
Trong khi đó, tâm trà của chà ng mỗi lúc cà ng thêm hôn mê, và cuối cùng bất tỉnh hẳn...
Chẳng rõ rà ng đã trôi dạt trong bể cả nhÆ° thế trong bao lâu, đồng thá»i chà ng cÅ©ng không hay biết là mình chết hay sống thế nà o?
Chà ng chỉ cảm thấy chung quanh ngÆ°á»i mình đã bắt đầu ấm áp.
Bởi thế, chà ng mở mắt ra nhìn, thì nghe có tiếng ngÆ°á»i gá»i :
- ThÃch ca ca !
ThÃch Äinh Nhạn nghe tiếng gá»i ấy thì không khá»i giáºt mình. Chà ng Ä‘Æ°a tia mắt lá» Ä‘á» nhìn thẳng và o ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt và không khá»i kinh hãi. Chà ng cÆ¡ hồ nhkh ông tin ở con mắt của mình nữa.
Thì ra ngÆ°á»i ấy chÃnh là Hứa Trân. Nà ng Ä‘ang rà n rụa nÆ°á»›c mắt đứng trÆ°á»›c mặt chà ng nhÆ° má»™t cảnh trong má»™ng.
ThÃch Äinh Nhạn lẩm bẩm :
- Hứa muội muội, đây có phải là trong mộng chăng?
Hứa Trân nức nở :
- Không, ThÃch ca ca, anh Ä‘ang sống nhÆ° thÆ°á»ng !
ThÃch Äinh Nhạn ú á»› :
- Còn đang sống...?
- Phải, anh còn Ä‘ang sống nhÆ° thÆ°á»ng...
ThÃch Äinh Nhạn lắc lÆ° chiếc đầu, chà ng nháºn rằng đây là má»™t chuyện không thể có được.
Vì có lý nà o ngá»n sóng triá»u đã Ä‘Æ°a chà ng đến Thiên Tinh Äảo? Nếu váºy thì nÆ¡i đây chÃnh là Vô Tình Nhai hay sao?
Chà ng từ từ ngồi dáºy, rồi khẽ váºn dụng thá» chân lá»±c trong ngÆ°á»i, cảm thấy huyết mạch Ä‘á»u được thông suốt không có cản trở chi cả. Chà ng cảm giác thấy hết sức lấy là m lạ, vì có lẽ nà o Hứa Trân đã cứu chà ng và giải trừ hết huyệt đạo cho chà ng rồi hay sao?
Chà ng đưa mắt chú ý nhìn Hứa Trân nói :
- Hứa muội đã cứu tôi phải không?
Hứa Trân lắc đầu nói :
- Không, sư phụ em đã cứu anh !
ThÃch Äinh Nhạn nhìn qua khuôn mặt của Hứa Trân, thấy sắc diện của nà ng có má»™t vẻ u buồn từ trÆ°á»›c tá»›i nay cha há» có. Nà ng đã gầy Ä‘i nhiá»u, và cÅ©ng tiá»u tụy Ä‘i nhiá»u.
Bởi thế, ThÃch Äinh Nhạn chẳng khá»i cảm thấy xót xa trong lòng, vì trÆ°á»›c khi chà ng đã có lần yêu cô ta nhÆ° cuồng dại.
GiỠđây, cÆ¡n má»™ng tình giữa hai ngÆ°á»i đã bừng tỉnh, nên nhá»› lại chuyện qua thá»±c đáng sợ biết bao.
Chà ng khẽ gá»i :
- Muá»™i muá»™i !
Hứa Trân nhỠnhẹ đáp :
- Ca cạ..
Nà ng buồn bã rÆ¡i lệ. Vì trong lÄ©nh vá»±c của tình yêu, nà ng đã bị má»™t vết thÆ°Æ¡ng quá nặng ná».
Thế mà hôm nay, ThÃch Äinh Nhạn lại xuất hiện trÆ°á»›c mặt nà ng, thá» há»i nà ng không xót Ä‘au sao được?
ThÃch Äinh Nhạn lẩm bẩm :
- Một cơn ác mộng thực đáng sợ biết bao...
Hứa Trân gượng cÆ°á»i nói :
- Phải, giỠđây chúng ta đã tỉnh mộng rồi !
Hai ngÆ°á»i cùng mỉm cÆ°á»i buồn bã. Khung cảnh ấy ai nhìn thấy cÅ©n gp cảm Ä‘á»™ng khôn cùng.
Bá»—ng có những tiếng mõ Ä‘á»u Ä‘á»u vá»ng lại, khiến ThÃch Äinh Nhạn phải ngạc nhiên. Hứa Trân nói :
- Sư phụ em đang tụng kinh sáng !
ThÃch Äinh Nhạn buá»™t miệng há»i :
- Nơi đây có ni cô hay sao?
Hứa Trân đáp :
- Không, chỉ có má»™t mình sÆ° phụ em thôi. Äá»i sống của con ngÆ°á»i trên dÆ°Æ¡ng thế chỉ ngắn ngủi có mấy mÆ°Æ¡i năm. Song thá» há»i những kẻ không Ä‘au khổ vì tình yêu và danh lợi có được mấy ngÆ°á»i?
CÆ¡n má»™ng chốn hồng trần vừa chợt tỉnh, chuyện xa dầy chán chÆ°á»ng, nay gởi thân và o cá»a Pháºt, hầu tìm má»™t sá»± giải thoát đối vá»›i chuyện xa xa.
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- GiỠđây dÆ°á»ng nhÆ° em đã hiểu rất nhiá»u việc?
Nà ng mỉm cÆ°á»i Ä‘au Ä‘Æ°á»›n nói :
- Phải, so vá»›i trÆ°á»›c kia, em có nhiá»u hiểu biết hÆ¡n. Ca ca, tại sao anh lại bị trôi dạt trong bể cả nhÆ° thế?
ThÃch Äinh Nhạn bèn Ä‘em má»i việc đã xãy ra kể lại cho Hứa Trân nghe.
Nghe xong Hứa Trân nói :
- Sá»± thù hằn chém giết nhau trong chốn giang hồ, không biết bao giá» má»›i hết, váºy anh nên chấm dứt cho kịp thá»i thì hÆ¡n !
- Anh rất đồny ý. Muội muội, em có bằng lòng theo anh trở vỠhay không?
Hứa Trân buông giá»ng sầu não :
- Không !
- Tại sao thế?
- Em đã nguyện gởi thân và o cá»a Pháºt. Nếu sau nầy anh có rảnh rang thỉnh thoảng đến đây viếng em, thì em đã mãn nguyện lắm rồi !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Anh sẽ đến để thăm em sau nầy !
Hứa Trân cÆ°á»i :
- NhÆ° thế là rất tốt. Váºy giỠđây, chúng ta hãy cùng bÆ°á»›c ra ngoà i !
Liá»n đó, ThÃch Äinh Nhạn bÆ°á»›c theo Hứa Trân ra khá»i phòng đến má»™t gian phòng rá»™ng khác. NÆ¡i ấy thấy có thá» tượng Pháºt Bà Quan Âm.
Sau khi ThÃch Äinh Nhạn bÆ°á»›c và o gian phòng đó, thì má»™t lão ni đã từ từ đứng dáºy. ThÃch Äinh Nhạn vá»™i và ng bÆ°á»›c tá»›i thi lá»… :
- Vãn bối là ThÃch Äinh Nhạn, xin cúi đầu cảm tạ Æ n cứu mạng của SÆ° Thái!
Äôi mắt đầy nhân từ của vị lão ni liá»n nhÆ°á»›ng lên, bà ta nói :
- ThÃch thà chủ hãy đứng lên. Việc cứu sống má»™t mạng ngÆ°á»i còn hÆ¡n việc xây ngá»n tháp bảy từng. Äấy là má»™t chuyện nhá» nhen, váºy thà chủ nhắc là m gì?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Nếu không có SÆ° Thái cứu tôi, chắc chắn ThÃch Äinh Nhạn đã gởi thây và o bụng cá...
Lão ni nói :
- Äấy là nhá» bổn mạng ThÃch thà chủ cha hết. Thôi, hãy đứng lên Ä‘i.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n đứng lên. Vị lão ni lại nói :
- Pháp hiệu của bần ni gá»i là Hải Tâm, đã ở nÆ¡i đây có hà ng mấy mÆ°Æ¡i năm rồi...
- Có lẽ trÆ°á»›c đây, SÆ° Thái cÅ©ng là má»™t nhân váºt võ lâm?
- Äúng thế, đấy là việc đã lâu lắm rồi. Bần ni không muốn nhắc đến chuyện cÅ© là m gì !
Nói dứt lá»i, bà cất tiếng than dà i, nhÆ° trong lòng có không biết bao nhiêu Ä‘iá»u cảm trái. Sau đó, bà lại nói tiếp :
- ThÃch thà chủ, giỠđây thà chủ nên ra Ä‘i là vừa !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Phải... NhÆ°ng nà o có ghe thuyá»n để Ä‘i?
- Lẽ tất nhiên là có. A Trân đâu, hãy đưa ca ca của con đi nà o !
Liá»n đó, Hứa Trân dẫn ThÃch Äinh Nhạn Ä‘i. NhÆ°ng giữa lúc hai ngÆ°á»i má»›i vừa lui bÆ°á»›c thì bá»—ng Hải Tâm SÆ° Thái cất tiếng gá»i :
- ThÃch thà chủ, chúng ta đã bất ngỠđược gặp trên cô đảo nầy, đấy cÅ©ng là má»™t cái duyên, váºy tôi muốn ra tay cứu nguy cho thà chủ má»™t lần !
ThÃch Äinh Nhạn nói vá»›i giá»ng đầy cảm kÃch :
- Xin Sư Thái cứ nói cho biết ý định !
- Có phải trÆ°á»›c kia thà chủ đã bị Tẩu Há»a Nháºp Ma hay không?
ThÃch Äinh Nhạn nghe há»i thế không khá»i kinh hãi, nói :
- Sư Thái...là m thế nà o biết được?
- Bần ni tinh thông vá» y lý, nên cÅ©ng biết được rằng hiện nay thà chủ đã là ngÆ°á»i tà n phế...
Câu nói ấy lại cà ng là m cho ThÃch Äinh Nhạn giáºt nẩy mình. Chà ng cÆ¡ hồ không dám tin ở hai lá»— tai mình.
Hải Tâm Thần Ni nói :
- Có phải thế không?
ThÃch Äinh Nhạn vẫn còn Ä‘ang sá»ng sốt :
- Thạ.., bà ...quả là báºc tiên nhân !
Hải Tâm Thần Ni cÆ°á»i nói :
- Nà o phải thế !....
ThÃch Äinh Nhạn buá»™t miệng nói :
- Có lý nà o sự tà n phế của tôi còn cứu được hay chăng?
- Nếu không còn cứu được, thì tôi nói ra là m gì?
ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình, đứng trÆ¡ trÆ¡ má»™t lúc tháºt lâu nói không nên lá»i.
Hải Tâm Thần Ni nói tiếp :
- Thà chủ không tin hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn bèn nói :
- Hải Vân Tiên TỠđã nói là tôi không còn cách chi cứu được nữa !
- Lẽ tất nhiên là cô ấy không hiểu được.
Song chÃnh bản thân tôi cÅ©ng không có khả năng cứu thà chủ...
ThÃch Äinh Nhạn sá»ng sốt há»i :
- NhÆ° váºy ai má»›i có thể cứu được tôi?
Hải Tâm Thần ni nói :
- Tôi sẽ cứu thà chủ má»™t ná»a. Tôi biếu cho thà chủ má»™t gói thuốc bá»™t, rồi sau đó thà chủ sẻ đến Thiên CÆ¡ Nham ở đối diện vá»›i đảo nầy để tìm Lục Thủy Xà !
ThÃch Äinh Nhạn thắc mắc :
- Ai là Lục Thủy Xà ?
Hải Tâm Thần Ni dẫn ThÃch Äinh Nhạn bÆ°á»›c ra khá»i gian đại sãnh, Ä‘i thẳng đến má»™t sá»n núi cao. Bên dÆ°á»›i sá»n núi ấy là hố sâu. NÆ¡i đó có những cấp đá Ä‘i thẳng xuống mé biển.
Hải Tâm Thần Ni Ä‘Æ°a tay chỉ vá» phÃa trÆ°á»›c mặt nói :
- Hòn đảo nầy chỉ cách đất liá»n có mấy dặm, khi vượt qua biển, thì trÆ°á»›c mắt chẳng phải có má»™t sá»n núi cao hay sao? Và trên sÆ°á»ng núi ấy lại có má»™t tòa nhà đó, thấy không?
- Äúng thế !
- Trong tòa nhà ấy, có một cô gái áo lam ở...
ThÃch Äinh Nhạn má»™t lần nữa sá»ng sốt kêu lên :
- Cái chi?
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế thì không khá»i kinh hoà ng.
Thấy thái Ä‘á»™ của ThÃch Äinh Nhạn nhÆ° váºy, Hải Tâm Thần Ni há»i :
- Thà chủ đã có gặp cô ấy rồi chăng?
ThÃch Äinh Nhạn gáºt đầu :
- Äúng nhÆ° váºy, tôi đã gặp được cô ấy rồi !
Hải Tâm Thần Ni nói tiếp :
- Trong ngÆ°á»i cô ta có má»™t thứ thuốc gá»i là Hải NgÆ° Huỳnh Äảm Tán, thứ thuốc ấy trá»™n lẫn vá»›i gói thuốc bá»™t của tôi uống và o, thì có thể khiến cho thà chủ được bình phục trở lại !
Nói dứt lá»i, bà ta thò và o áo lấy ra má»™t gói thuốc trao cho ThÃch Äinh Nhạn, nói :
- Thôi, thà chủ hãy đi đi !
ThÃch Äinh Nhạn vòng tay nói :
- Tôi xin Ä‘a tạ Æ n to của Thần Ni !
Hải Tâm Thần Ni vá»›i giá»ng hiá»n từ nói :
- Không cần, thà chủ cứ đi !
Ngay khi ấy, Hứa Trân bèn dẫn ThÃch Äinh Nhạn bÆ°á»›c xuống dãy tam cấp bằng đá dẫn đến bãi biển. Hai ngÆ°á»i không chuyện trò chi cả, nhÆ°ng thá»±c ra lúc ấy trong lòng há» có rất nhiá»u việc cần nói vá»›i nhau.
Trên mặt biển, có má»™t chiếc thuyá»n nhá» Ä‘ang nhấp nhô theo đợt sóng. ThÃch Äinh Nhạn dừng bÆ°á»›c nói :
- Muội muội, em hãy trở vỠđi !
Äôi mắt của Hứa Trân ngấn lệ, bùi ngùi gáºt đầu, nói :
- Anh hãy tháºn trá»ng !
ThÃch Äinh Nhạn liá»n vá»t ngÆ°á»i nhảy lên chiếc thuyá»n con, rồi cầm chèo, chèo thẳng Ä‘i. Hứa Trân vẫn đứng yên nÆ¡i bãi biển, không ngá»›t Ä‘Æ°a tay lên vẫy chà ng.
Chiếc thuyá»n từ từ Ä‘i má»—i lúc má»™t xa. ThÃch Äinh Nhạn chỉ còn thấy bóng của Hứa Trân lá» má» trên bãi biển. Chiếc áo trắng của nà ng không ngá»›t phất phÆ¡ theo chìu gió, trông tháºt buồn bã là m sao...
Chà ng cất tiếng than dà i, rồi lẩm bẩm :
- Có ngà y anh sẽ trở lại...
Chẳng bao lâu, ThÃch Äinh Nhạn lại đến trÆ°á»›c cá»a gian nhà trên sá»n núi Thiên CÆ¡ Nham.
Chà ng nghe từ bên trong có tiếng quát to của Tiểu Ngưu TỠ:
- Nầy, cô định là m chi tôi thế? Cô trói mãi tôi như thế nầy không chịu thả ra, thì nà o phải là hảo hán?
Liá»n đó, có giá»ng nói của cô gái áo lam đáp :
- GiỠđây, ta cha muốn giết chết ngươi ngay !
Tiếng của Tiểu Ngưu TỠlại vang lên :
- NhÆ° váºy cô định bao giá» má»›i giết chết tôi?
Rồi giá»ng của cô gái áo lam :
- Có thể là một ngà y, mà cũng có thể là một năm...
Tiếng nói bên trong gian nhà bá»—ng im hẳn. ThÃch Äinh Nhạn đứng trÆ°á»›c cá»a không khá»i cau đôi mà y.
Cô gái áo lam nầy tuy không có mối thù xâu xa vá»›i chà ng, nhÆ°ng muốn há»i xin cô ta má»™t gói Hải NgÆ° Huỳnh Äảm Tán thì thá»±c là má»™t chuyện quá Æ° khó khăn.
Chà ng nghÄ© ngợi má»™t lúc, thì vụt nghÄ© ra má»™t kế hay. Bởi thế, chà ng liá»n lên tiếng ho khẽ.
Ngay lúc ấy, có tiếng nói của cô gái áo lam từ trong nhà quát há»i :
- Ai thế?
- Lục Thủy Xà , có bạn cũ đến viếng đây !
Tức thì, cánh cá»a liá»n xịt mở. Cô gái áo lam nhìn thấy ThÃch Äinh Nhạn thì không khá»i giáºt bắn ngÆ°á»i, cảnh giác thối lui má»™t bÆ°á»›c.
ThÃch Äinh Nhạn dõng dạc bÆ°á»›c thẳng và o, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Lục Thủy Xà , có lý nà o cô quên ThÃch Äinh Nhạn tôi rồi hay sao?
Cô gái áo lam kinh hãi nói :
- NgÆ°Æ¡i không chết à ?... Là m thế nà o biết được ta gá»i là Lục Thủy Xà ?
Tiểu Ngưu TỠkêu lên :
- Môn chủ, hãy cứu tôi với !
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i nói :
- Ta không thể cứu được ngươi. Vì cô nương nầy trói ngươi lại như thế, tất đã có dụng ý chi rồi !
Cô gái áo lam quát to má»™t tiếng, vung cánh tay ngá»c lên, nhắm ngay lồng ngá»±c của ThÃch Äinh Nhạn đánh thẳng má»™t chưởng nghe cái vút.
Cô gái áo lam trông thấy ThÃch Äinh Nhạn cha chết và trở lại nÆ¡i nầy, thì Ä‘oán rằng chà ng trở lại để báo thù chá»› không còn việc chi khác hÆ¡n. Do đó, nà ng liá»n đánh trÆ°á»›c để giữ phần Æ°u thế.
ThÃch Äinh Nhạn mỉm cÆ°á»i nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng, hà tất phải là m nhÆ° váºy?
Tức thì, chà ng rung tròn cánh tay mặt lên, rồi nhắm thẳng và o cổ tay vừa đánh ra của cô gái áo lam chụp tá»›i. NhÆ°ng cô gái áo lam đã nhanh nhẹn thu cánh tay trở vá», rồi lẹ là ng vung cánh tay trái lên...
Thế võ của đối phÆ°Æ¡ng chuyển biến nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, nên ThÃch Äinh Nhạn đã bị đẩy lui ra sau ba bÆ°á»›c.
Tuy nhiên, chà ng đã kịp thá»i vung mạnh hai tay tấn công chá»›p nhoáng ba chưởng.
Nói vá» ná»™i lá»±c thì cô gái áo lam nầy nà o phải là tay đối địch nổi vá»›i ThÃch Äinh Nhạn, bởi thế chỉ trong phút chốc là nà ng đã bị ThÃch Äinh Nhạn đẩy lui trở và o đại sãnh.
Tiểu Ngư TỠkêu lên :
- Tha Môn chủ, hãy giết cô gái nầy đi để báo thù !
ThÃch Äinh Nhạn cau mà y :
- Giết cô ta?... Ngươi đà nh lòng hay sao?
Tiểu Ngưu TỠđáp :
- Có chi lại không Ä‘Ã nh lòng? Cô ấy đã có ý giết Môn chủ, rồi lại bắt trói tôi hai ngà y liá»n nhÆ° thế nầy !
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng quát to :
- Hãy nằm yên xuống !....
|
04-02-2010, 11:12 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 85 :Chà ng khỠgặp số đà o hoa
nguồn việt đồng tâm
Tức thì một tiếng hự khô khan vang lên. Cô gái áo lam đã ngã năm lăn ra đất.
Cô gái áo lam tuy đã bị Ä‘iểm trúng huyệt đạo, nhÆ°ng ngÆ°á»i vẫn còn tỉnh táo nhÆ° thÆ°á»ng.
Nà ng giÆ°Æ¡ng tròn đôi mắt, giáºn dữ nói :
- NgÆ°Æ¡i chá»› nên là m nhục ta, tà i nghệ của ta không bằng ngÆ°Æ¡i, váºy ngÆ°Æ¡i muốn giết hay muốn xẻo thịt chi thì cứ xuống tay?
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i nói :
- Tại sao tôi lại phải giết cô?
Cô gái áo lam ngạc nhiên nói :
- Váºy các hạ chẳng phải đến đây để báo thù hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Báo thù? Ha ha hạ.. Chỉ là chuyện nhỠthì hà tất phải giữ mãi trong lòng !
Câu nói ấy đã là m cho cô gái áo lam chẳng hiểu ra sao cả? Nà ng không biết ThÃch Äinh Nhạn Ä‘ang định giỡ trò gì?
ThÃch Äinh Nhạn liá»n bÆ°á»›c tá»›i bên cạnh Tiểu NgÆ°u Tá», mở trói cho y, nói :
- Tiểu NgÆ°u Tá», nếu ngÆ°Æ¡i muốn giết chết cô ta, thì ta giao cho ngÆ°Æ¡i đó !
Tiểu NgÆ°u Tá» giáºn hầm hầm, bÆ°á»›c thẳng đến bên cạnh cô gái áo lam vung cánh tay mặt lên, quát :
- Ta sẽ giết chết cô !
Nói đoạn, y giáng mạnh chưởng xuống...
Nhưng bỗng nhiên, Tiểu Ngưu TỠthu chưởng lực trở lại, nói :
- Mà không thể được !
ThÃch Äinh Nhạn sá»ng sốt nói :
- Tại sao lại không thể được?
Tiểu Ngưu TỠđáp :
- Nếu giáng thẳng một chưởng xuống như thế nầy thì chẳng hoá ra toi mạng cô ấy hay sao?
- Lẽ tất nhiên !
- Nếu thế thì chẳng hóa ra khó coi lắm hay sao?
- Lẽ tất nhiên !
Tiểu Ngưu TỠlắc lư cái đầu rồi nói :
- Cô ta xinh đẹp như thế nầy, nếu chết đi thì...thì chẳng hóa ra uổng lắm hay sao?
- Nếu thế là ngươi không nhẫn tâm giết chết cô ấy rồi?
- Không ! Không ! Không !....
Nói đến đây, y lại Ä‘Æ°a mắt nhìn hai hòn bồng Ä‘Ã o đổi cao trên ngá»±c cô gái áo lam khẽ há»i :
- Tha Môn chủ, váºt chi lại gồ cao trên ngá»±c nhÆ° thế?
Dù câu nói của Tiểu NgÆ°u Tá» rất khẽ, nhÆ°ng vẫn không là m thế nà o qua được lá»— tai rất thÃnh của cô gái áo lam. Do đó, đôi má của cô ta liá»n bừng Ä‘á» nhÆ° gấc.
ThÃch Äinh Nhạn không nén được nên báºt cÆ°á»i rang rảng. Tiểu NgÆ°u Tá» thá»±c ngây thÆ¡ và thô lá»— đến đáng thÆ°Æ¡ng. ThÃch Äinh Nhạn mỉm cÆ°á»i nói :
- Äấy là của quý !
Tiểu Ngưu TỠcà ng thắc mắc :
- Của chi mà quý như thế?
ThÃch Äinh Nhạn không biết trả lá»i là m sao cho phải, bèn nói :
- Cái đó... NgÆ°Æ¡i há»i cô ta thì sẽ rõ hÆ¡n !
Tiểu Ngưu TỠnói :
- Tha Môn chủ, như vầy có được không?... Chúng ta sẽ lấy của quý của cô ta mang đi, rồi tha chết cho cô ấy được không?
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i :
- Äược...
nhưng e rằng cô nương nầy không bằng lòng cho đâu !
Tiểu Ngưu TỠcau mà y :
- Không cho? Hừ !....
Nói đến đây, y bèn đưa mắt nhìn cô gái áo lam rồi tiếp :
- Cô có bằng lòng cho hay không?
Cô gái áo lam tức giáºn đến đôi mà y liá»…u dá»±ng đứng nói :
- NgÆ°Æ¡i...!
Tiểu Ngưu TỠthản nhiên nói :
- GiỠđây tôi không giết chết cô nữa, nhưng cô phải trao của quý ấy ra cho tôi !
Cô gái áo lam đỠbừng cả mặt :
- NgÆ°Æ¡i... NgÆ°Æ¡i...!
Nà ng tức giạn đến nỗi nói không thà nh câu.
Tiểu Ngưu TỠnói :
- Hừ, cô không bằng lòng cho? Äược rồi, để ta tá»± lấy váºy !
Nói đoạn, y bèn vung cánh tay mặt lên nhắm ngay ngực của cô gái áo lam chụp xuống.
ThÃch Äinh Nhạn khẽ quát :
- Tiểu NgÆ°u Tá», không thể là m nhÆ° thế được !
Tiểu NgÆ°u Tá» hối hả thu bà n tay trở vá», nói :
- Tại sao thế?
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i nói :
- Thong thả cô ấy sẽ cho ngươi kia mà ...
Cô gái áo lam nghe hai ngÆ°á»i đối thoại nhÆ° váºy, giáºn dữ kêu lên :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ°Æ¡i định là m nhục ta đến đâu?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Tại hạ nà o dám thế?
Chà ng ngừng câu nói lại trong giây lát, rồi tiếp :
- Tiểu NgÆ°u Tá», cô nÆ°Æ¡ng nầy ngÆ°Æ¡i xem có đẹp hay không?
- Thực là đẹp !
- NgÆ°Æ¡i thÃch lắm không?
- Tôi...không biết !
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cÆ°á»i, rồi quay vá» cô gái áo lam nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ° tôi đã nói, cô ở mãi má»™t mình nÆ¡i đây, phòng không chiếc bóng thì thá»±c là buồn bã. Nay có Tiểu NgÆ°u Tá» là má»™t con ngÆ°á»i trong sạch chất phát nhÆ° má»™t khối ngá»c cha được dồi mà i. Anh ta từ nhá» tá»›i lá»›n cha biết chi là chuyện nam nữ. NgÆ°á»i lại trung thá»±c đáng thÆ°Æ¡ng, váºy nếu cô bằng lòng kết là m chồng vợ vá»›i anh ấy thì thá»±c là quý hóa khôn cùng. Chẳng hay cô có bằng lòng hay không?
Cô gái áo lam thá»±c không là m sao ngỠđược rằng ThÃch Äinh Nhạn lại nói ra những lá»i nói ấy. Câu nói của chà ng quả đã đánh trúng và o nổi u buồn bấy lâu của cô gái áo lam.
Nà ng qua má»™t lúc sá»ng sốt thì bá»±c tức nói :
- Các hạ chá»› nên thừa lúc tôi thất thế mà tÃnh chiếm phần hÆ¡n !
ThÃch Äinh Nhạn không nói chi thêm, Ä‘Æ°a tay ra giải trừ hết các huyệt đạo cho nà ng, nói :
- Tại hạ là Môn chủ của má»™t môn phái, chắc chắn không khi nà o lại nói chÆ¡i, váºy bằng lòng hay không là do tá»± cô quyết định !
Nói đến đây, chà ng quay qua Tiểu Ngưu TỠhối :
- Tiểu NgÆ°u Tá», chúng ta Ä‘i thôi !
Tiểu Ngưu TỠngạc nhiên nói :
- Sưao thế? Không giết cô ấy hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Thôi, chúng ta Ä‘i, tha cho cô ấy váºy !
Nói dứt lá»i, chà ng liá»n quay mình bÆ°á»›c ra khá»i cá»a. Tiểu NgÆ°u Tá» sá»ng sốt má»™t lúc, rồi má»›i Ä‘Æ°a chân bÆ°á»›c theo chà ng.
Cô gái áo lam liá»n lắc ngÆ°á»i lao thẳng tá»›i cháºn lấy lối Ä‘i của ThÃch Äinh Nhạn nói:
- Các hạ hãy cháºm chân đã !
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i nói :
- Cô đã bằng lòng rồi chăng?
Cô gái áo lam lạnh lùng nói :
- Các hạ không muốn giết tôi để báo thù hay sao?
- Ta cha chết thì bá» qua cho rồi ! Váºy, cô có bằng lòng không?
Cô gái áo lam lộ vẻ bùi ngùi. Nhưng bỗng cô ta e thẹn nói :
- Vá»›i cái Æ¡n tha thiết của ThÃch Môn chủ, tôi nà o lại không bằng lòng lá»i tác thà nh của ThÃch Môn chủ chứ?
Nói Ä‘oạn, nà ng e thẹn quay ngÆ°á»i chạy thẳng và o trong phòng.
ThÃch Äinh Nhạn không ngá» rằng mình lại tác hợp được kết quả mỹ mãn nhthế.
Do đó, chà ng cũng lấy là m kinh ngạc.
Liá»n khi ấy, chà ng kê sát lá»— tai Tiểu NgÆ°u Tá» nói thầm má»™t lúc, rồi má»›i cất tiếng cÆ°á»i ha hả nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng, hôn lá»… đợi khi trở vá» bản môn sẽ cá» hà nh. GiỠđây, cô hãy nhá»c công dạy cho hắn dần dần, đến lần sau thì cô không phải nhá»c công nhÆ° thế nữa !
Tiểu Ngưu TỠngơ ngác một lúc, rồi mới bước thẳng và o phòng của cô gái áo lam.
Liá»n đó, cánh cá»a phòng đã đóng chặc lại...
Qua một lúc lâu, bỗng nghe có tiếng của Tiểu Ngưu TỠbất thần kêu lên :
- Tha Môn chủ, không thể được...
Tôi không chịu là m thế đâu...
ThÃch Äinh Nhạn bèn nói :
- Chuyện chi thế?
- Cô ấy...
Y má»›i nói được bao nhiêu, những tiếng sau bá»—ng bị cháºn mất. ThÃch Äinh Nhạn nghe thế, chợt hiểu ra, nói :
- Tiểu NgÆ°u Tá», ngÆ°Æ¡i hãy nghe lá»i cô nÆ°Æ¡ng ấy, chá»› có la lối om sòm !
Thế là trong gian nhà nhỠthà nh im lặng hẳn...
Sau mấy tiếng đồng hồ thì cánh cá»a phòng xịch mở. Cô gái áo lam vui vẻ bÆ°á»›c ra, đôi má Ä‘á» hồng nhÆ° gấc. Nà ng bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn, cúi lạy rồi nói :
- Xin cảm tạ Æ n sâu của Môn chủ !
ThÃch Äinh Nhạn khoác tay :
- Bất tất phải nhÆ° thế, cô hãy yên lòng. Khi trở vỠđến bản môn, thì tôi nhất định sẽ cá» hà nh hôn lá»… cho hai ngÆ°á»i !
- Xin đa tạ Môn chủ !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Còn Tiểu Ngưu TỠđâu?
- Anh ấy còn đang ngủ !
- Không, tôi đã thức rồi !
Liá»n đó, Tiểu NgÆ°u TỠđã súc miệng nÆ¡i khung cá»a, tinh thần của y có vẻ tÆ°Æ¡i tỉnh và lanh lẹ hÆ¡n, quay qua cô gái áo lam nói :
- Tại hạ đã biết chuyện chi xãy ra, váºy tôi tin rằng cô nÆ°Æ¡ng sẽ bằng lòng Æ°ng tôi là m chồng chứ?
Câu nói của Tiểu NgÆ°u Tá» có vẻ thanh tao văn vẻ, khác hẳn trÆ°á»›c đây, khiến cô gái áo lam hết sức vui mừng, gáºt đầu đồng ý ngay !
Sau đó hai ngÆ°á»i cùng bÆ°á»›c tá»›i thi lá»… tạ Æ n ThÃch Äinh Nhạn. Chà ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng gá»i là chi?
- Tha, gá»i là Hải Băng Tâm !
- Hải cô nương, giỠđây tôi muốn thỉnh cầu với cô một việc !
Hải Băng Tâm mỉm cÆ°á»i nói :
- Té ra Môn chủ có Ä‘iá»u nhỠđến tôi, nên má»›i tác hợp cho chúng tôi nhÆ° váºy !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế sắc mặt không khá»i bừng Ä‘á», qua má»™t lúc thá»±c lâu chẳng nói nên lá»i.
Hải Băng Tâm nói :
- ThÃch Môn chủ, ngà i cần đến việc chi thì cứ nói !
- Tôi muốn xin cô má»™t gói Hải NgÆ° Huỳnh Äảm Tán !
- Hải NgÆ° Huỳnh Äảm Tán là váºt quý báu nhất trên Ä‘á»i. Lúc sÆ° phụ tôi chết, chỉ còn để lại có hai gói, giỠđây Ä‘á»u đã dùng hết rồi...!
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế nà o khác sét đánh ngang tai :
- Cái chi? Äá»u dùng hết rồi?
Hải Băng Tâm gáºt đầu :
- Phải, dùng hết cả rồi !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế thì không khá»i sững sá», đứng trÆ¡ trÆ¡ nhÆ° khúc gá»—.
Chà ng không ngá» thứ Hải NgÆ° Huỳnh Äảm Tán mà chà ng Ä‘ang cần, giỠđây lại hết cả. Thế là , cái hy vá»ng chữa là nh căn bịnh tà n phế của chà ng cÅ©ng đã trở thà nh mây khói.
Vì váºy, lòng chà ng hết sức Ä‘au xót, cÆ¡ hồ nhÆ° muốn rÆ¡i lệ. Hải Băng Tâm trông thấy thế bá»—ng phì cÆ°á»i, nói :
- Môn chủ là m sao rồi?
ThÃch Äinh Nhạn vui mừng nhÆ° Ä‘iên, nói :
- Thế nà o?... Cộ..gạt tôi đấy à ?
Hải Băng Tâm nói :
- Gạt Môn chủ chơi cho vui đấy thôi !
ThÃch Äinh Nhạn hết sức mừng rỡ, khi thấy Hải Băng Tâm lấy ra má»™t gói thuốc bá»™t mà u và ng Ä‘Æ°a cho chà ng.
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì, nói :
- Nầy Ngưu huynh !
Tiểu Ngưu TỠbước tới :
- Có đệ tỠđây !
- Chẳng rõ tại sao Ngưu huynh biết tôi bị bắt ở đây?
Tiểu Ngưu TỠnói :
- Trong khi sÆ° phụ tôi chết, có để lại cho tôi má»™t bức cẩm nang, dặn tôi đến lúc Môn chủ ra khá»i ngôi má»™ của Ngân Diện Há»™i rồi âm thầm bá» Ä‘i không từ biệt ai cả thì hãy xé bức cẩm nang ấy ra xem !
- Ông ấy dặn ngươi đến đây phải không?
Tiểu NgÆ°u Tá» gáºt đầu đáp :
- Tha phải !
Äến chừng ấy ThÃch Äinh Nhạn mÆ¡i bừng hiểu ra, nói thầm :
“Võ Lâm Chi Thần trÆ°á»›c khi chết mà lại biết rõ cả má»i việc xãy ra ngà y hôm nayâ€!
Liá»n đó, chà ng bèn lấy gói thuốc bá»™t của Hải Tâm Thần Ni biếu cho hòa vá»›i Hải NgÆ° Huỳnh Äảm Tán của Hải Băng Tâm, rồi uống ngay và o...
Tức thì, má»™t luồng hÆ¡i nóng liá»n chạy xuống hạ bô.....vầng trán của chà ng cÅ©ng bắt đầu rá»›m mồ hôi, xem có vẻ nhá»c mệt lắm.
Qua đến ngà y thứ hai, ThÃch Äinh Nhạn ra lịnh cho Tiểu NgÆ°u Tá» và Hải Băng Tâm trở vá» Mê Hồn Cung, còn riêng chà ng thì Ä‘i thẳng đến Äà o Hoa Äảo.
Trong ngà y hôm ấy, khi ThÃch Äinh Nhạn Ä‘ang tiếp tục Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Nam thì bá»—ng nghe sau lÆ°ng có tiếng ngÆ°á»i gá»i :
- ThÃch ca ca !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i giáºt mình. Chà ng quay mặt lại nhìn thì thấy Hải Vân Tiên Tá» Ä‘ang bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c mặt chà ng, sắc diện tá» ra rất sợ hãi.
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy thế không khá»i kinh ngạc, há»i :
- Äã có chuyện chi xãy ra rồi thế?
Hải Vân Tiên TỠnói :
- ThÃch ca ca, em đã Ä‘i tìm anh hai hôm rồi !
- Có việc chi thế?
Hải Vân Tiên TỠtrấn tỉnh lại tinh thần nói :
- Äà o Hoa Thần Nữ...
ThÃch Äinh Nhạn ngắt lá»i Hải Vân Tiên Tá», há»i :
- Bà ta thế nà o?
Hải Vân Tiên TỠđáp :
- Bà ta đã hạ chiến thư với bản môn !
ThÃch Äinh Nhạn kinh ngạc thốt :
- Hạ chiến th?
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Äúng thế !
Nói dứt lá»i, nà ng thò tay và o áo lấy má»™t phong thÆ° ra trao cho ThÃch Äinh Nhạn. Chà ng liá»n mở ra xem, thì thấy bức thÆ° viết rằng :
“ThÃch Môn chủ, Tôi được tin các hạ đã bình phục hẳn thì rất lấy là m vui lòng. Môn nhân bản đảo chết dÆ°á»›i tay của các hạ và quý môn nhân đã có đến mấy ngÆ°á»i.
Váºy món nợ ấy đã đến lúc phải thanh toán cho rồi !
Äến ngà y má»i hai tháng nầy, chúng tôi sẽ chỠđợi các hạ tại Tổng Ä‘Ã n của bản đảo đặt tại Trung Nguyên thuá»™c vùng Võ Lăng SÆ¡n. Nếu chừng ấy các hạ không dám dẫn môn nhân đến, thì chÃnh là kẻ hèn trong võ lâm váºy !
Äà o Hoa Thần Nữ kÃnh bút!†ThÃch Äinh Nhạn xem qua bức thÆ° liá»n cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Tốt lắ, nhÆ° váºy là đỡ nhá»c cho ta !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- ThÃch ca ca, chúng ta hãy trở vá» Ä‘i thôi. Hôm nay chỉ còn cách ngà y hẹn đó có năm hôm thôi !
ThÃch Äinh Nhạn gáºt đầu. đồng thá»i liá»n khi ấy chà ng thấy cần phải báo tin cho Hải Vân Tiên Tá» biết là căn bệnh kÃn của mình đã được hoà n toà n bình phục hẳn...
Hải Vân Tiên Tá» trông thấy ThÃch Äinh Nhạn trố mắt nhìn mình thì buá»™t miệng há»i :
- ThÃch ca ca, anh Ä‘ang nghÄ© chi thế?
|
|
|
| |