|
|
03-02-2010, 09:00 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 36: Một cuộc so tà i
Nguồn: Viêt đồng tâm
Thiên Âm Lão Nhân bèn Ä‘em má»i việc xảy ra từ nãy đến giá», nói lại sÆ¡ lược cho ThÃch Äinh Nhạn nghe. ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i lạnh lùng không nói chi cả.
Giá»ng cÆ°á»i nhạt của Huyết Kiệu Chủ Nhân lại vang lên :
- Hội trưởng, ông có dám gỡ chiếc mặt nạ ra không?
- Bản Há»™i trưởng chẳng dám là m trái lại vá»›i giáo Ä‘iá»u, xin bá» lổi cho vá» chá»— không tuân lện được.
NhÆ°ng nếu Huyết Kiệu Chủ Nhân cha chịu phục, bản Há»™i trưởng là ngÆ°á»i có đủ Ä‘iá»u kiện để xng VÆ°Æ¡ng thì cÅ©ng có nghÄ©a là hoà i nghi võ công của bản Há»™i trưởng... - Äúng thế !
- NhÆ° váºy là Huyết Kiệu Chủ Nhân có ý muốn thá»?
- Äúng nhÆ° váºy !....
Tiếng “Váºy†cha dứt, thì má»™t luồng gió đã cuốn tá»›i, tức thì chiếc kiệu mà u đỠấy đã bay xẹt đến trÆ°á»›c mặt thần Ä‘iện. Giá»ng nói lạnh nhÆ° băng của Huyết Kiệu Chủ Nhân lại vang lên :
- Hội trưởng, ông có dám đi một vòng chung quanh chiếc Huyết Kiệu của tôi không?
- Việc ấy có chi lại không dám?
- Nếu Hội trưởng có thể đi một vòng chung quanh chiếc Huyết Kiệu của tôi, mà an toà n trở vỠthần điện được, thì từ nay vỠsau tôi sẽ không khi nà o can thiệp đến việc riêng của quý hội nữa !
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i ngạo nghá»…, rồi Ä‘Æ°a chân bÆ°á»›c cháºm rải Ä‘i thẳng vá» phÃa chiếc Huyết Kiệu.
Không khà chung quanh do đó bá»—ng nhiên trở thà nh căng thẳng vô cùng. Hai nhân váºt thần bà và gieo rắc khủng bố ấy, Ä‘ang đứng trÆ°á»›c má»™t tình trạng sẵn sà ng choảng nhau.
Không khà trong cả gian phòng ngột ngạt và im lặng như một cõi chết.
Bá»—ng nhiên, giữa lúc không khà đang căng thẳng nặng nỠấy, thì có má»™t bà n tay bất thần từ phÃa sau đặt lên vai của ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình kinh hãi, quay mặt lại nhìn, thấy đấy là má»™t ngÆ°á»i che mặt. Chà ng Ä‘ang định quát há»i, thì ngÆ°á»i che mặt ấy đã lên tiếng nói trÆ°á»›c :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ° Æ¡i đã gây ra há»a to rồi !
NgÆ°á»i che mặt ấy đặt bà n tay lên vai ThÃch Äinh Nhạn má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, vốn đã là m cho chà ng phải thầm kinh hãi rồi, giỠđây nghe đối phÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy, chà ng lại cà ng cảm thấy á»›n lạnh cả tâm can, há»i rằng :
T - Há»a ấy từ đâu mà ra?
- Có phải ngư ơi đã yêu Hứa Trân không?
ThÃch Äinh Nhạn nghe câu há»i của ngÆ°á»i che mặt ấy, thì trong lòng không khá»i cảm thấy buồn bã. Chà ng gáºt đầu rồi nói :
- Phải ! Tôi yêu cô ấy... Nhưng... - Ngư ơi tưởng rằng cô gái áo trắng có chồng ở trong cánh rừng đà o nỠlà Hứa Trân phải không?
ThÃch Äinh Nhạn nghe há»i thế, thì quả tim suýt nữa nhảy tung ra ngoà i lồng ngá»±c, buá»™t miệng há»i lại :
- Váºy có lý nà o cô gái ấy không phải là Hứa Trân sao?
- Äúng thế, cô ấy không phải là Hứa Trân tháºt sá»± đâu, mà có thể là viên Tổng giám của Ngân Diện Há»™i, tức NgÆ°á»i Mặt Bạc có thân hình bé nhá» xinh xắn Ä‘ang ngồi ở phÃa trái kia !
ThÃch Äinh Nhạn mặt không khá»i biến sắc, nói :
- Không, việc ấy không thể nà o có nhÆ° váºy được !
NgÆ°á»i che mặt nói :
- Nếu có thể gỡ chiếc mặt nạ bạc của viên Tổng giám ấy đi thì những bà ẩn chung quanh Hứa Trân có thể giải đáp minh bạch được cả !
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng cất tiếng cÆ°á»i to nhÆ° Ä‘iên dại, rung chuyển cả mái ngói.
Chuá»—i cÆ°á»i ấy của chà ng thá»±c chẳng khác nà o tiếng sấm nổ giữa tra, khiến mấy trăm anh hùng võ lâm và môn nhân của Ngân Diện Há»™i thảy Ä‘á»u sợ hãi.
Lúc ấy, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i đã bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c chiếc Huyết Kiệu, bá»—ng nghe tiếng cÆ°á»i to của ThÃch Äinh Nhạn, nên bất giác dừng chân lại.
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng đứng phắt dáºy, quát rằng :
- Há»™i trưởng, ThÃch Äinh Nhạn muá»—n lãnh giáo Ãt thế võ tuyệt nghệ của ông, đồng thá»i gỡ chiếc mặt nạ của ông xuống để bao nhiêu bằng hữu võ lâm có dịp nhìn thấy chân diện mục của Võ Lâm Chi Thần Trần Äế !
Nói dứt lá»i, chà ng liá»n lao thẳng ngÆ°á»i đến phÃa Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i.
Cái lao ngÆ°á»i ấy của chà ng, nhanh nhẹn đến mức ai nhìn thấy cÅ©ng Ä‘á»u kinh hãi.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i khẽ bÆ°á»›c lùi ná»a bÆ°á»›c.
Trong khi đó, thì ThÃch Äinh Nhạn đã đứng sững trÆ°á»›c mặt y rồi.
Không khà trong gian phòng, má»—i lúc cà ng thêm căng thẳng, cà ng thêm ngá»™t ngạt... Trong khi Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i định lên tiếng trả lá»i câu nói của ThÃch Äinh Nhạn, thì trong đám đông bá»—ng có ngÆ°á»i kinh ngạc há»i rằng :
- Cái chi?...Ông ấy là Võ Lâm Chi Thần?...
Câu há»i đầy kinh ngạc đó đã là m cho tình trạng trong gian phòng mất hẳn sá»± nghiêm trang, và bắt đầu rối loạn. Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách Ä‘á»u cùng đứng cả lên.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Dù tôi có phải là Võ Lâm Chi Thần Trần Äế hay không, Äá»™c Nhãn Hắc Lang ngÆ° Æ¡i nên chấm dứt những sá»± tò mò ấy là hay hÆ¡n !
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i nhạt nói :
- Há»™i trưởng, nếu ông muốn tôi không can dá»± đến việc của ông, thì ngoại trừ trong trÆ°á»ng hợp ông bằng lòng trao Truy Hồn Kiếm Khách cho tôi, thì tôi má»›i có thể để yên cho ông được !
- Còn nếu ta không bằng lòng đưa ra thì sao?
- Ha ha... thì tôi sẽ phá sáºp gian Tụ Võ ÄÆ°á»ng nà y của ông cho ông xem !
- Ta e rằng ngÆ° Æ¡i không thể là m được nhÆ° váºy !
- Nếu thế thì ông để thỠxem cho biết !
Không khà đã căng thẳng đến mức tối Ä‘a, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Äá»™c Nhãn Hắc Lang, ngÆ° Æ¡i cha Ä‘i và o thá»±c tế thì cha chịu phục. Nà y, ta đứng yên ở đây, nếu đánh trúng ngá»±c ta, thì ta chịu thua ngÆ° Æ¡i đó !
Lá»i nói ấy của Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i vừa thốt ra, đã là m cho má»i ngÆ°á»i có mặt ở trong gian phòng phải Ä‘á»u kinh hãi. Vì tuy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết võ công của ông ta hết sức cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng không ai có thể tin được rằng, ThÃch Äinh Nhạn lại không thể đánh trúng được ông ta.
ThÃch Äinh Nhạn to tiếng cÆ°á»i :
- Nếu ông thua thì sao?
- Tùy ngư ơi định đoạt !
- Ông không hối háºn chứ?
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i ngất nhÆ° Ä‘iên :
- Việc ấy ngư ơi hãy yên lòng !
ThÃch Äinh Nhạn gáºt đầu, rồi từ từ Ä‘Æ°a cao cánh tay mặt lên... NhÆ°ng ngay lúc ấy bá»—ng Huyết Kiệu Chủ Nhân lạnh lùng quát :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ° Æ¡i hãy bÆ°á»›c lui Ä‘i !
ThÃch Äinh Nhạn sá»ng sốt nói :
- Tại sao thế?
- Tráºn nà y phải để ta tá»· thà vá»›i Há»™i trưởng, ngÆ° Æ¡i đến sau không thể lấn lá»›t nhthế được !
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i tá»± nhiên, đáp :
- Cũng được !
Nói Ä‘oạn, chà ng từ từ bÆ°á»›c tránh qua má»™t bên. Chà ng Ä‘Æ°a tia mắt nhìn đăm đăm và o NgÆ°á»i Mặt Bạc có thân hình bé nhá» xinh xắn ngồi ở cạnh phÃa trái bà n hÆ°Æ¡ng án, tức nhiên Tổng giám của Ngân Diện Há»™i.
Quả tim của chà ng không ngá»›t nhảy Ä‘áºp mạnh. NhÆ°ng Tổng giám nà y có thá»±c phải là Hứa Trân không? Cô gái mà chà ng đã gặp trong cánh rừng Ä‘Ã o, lại là má»™t cô gái khác nữa?
Äấy là má»™t việc rất có thể, vì chà ng đã nháºn thức được thái Ä‘á»™ khác nhau giữa hai con ngÆ°á»i Hứa Trân ấy !
Trong lòng chà ng không ngớt băn khoăn và ngỠvực. Vì việc ấy đâu phải không thể không có được.
GiỠđây, chà ng thấy rằng chỉ cần gỡ được chiếc mặt nạ của viên Tổng giám kia xuống thì má»i nghi vấn sẽ được giải bà y minh bạch tất cả.
NghÄ© thế, nên chà ng sá»±c nhá»› đến sá»± thay đổi thái Ä‘á»™ của Hứa Trân. Äứng trÆ°á»›c việc chà ng bị môn nhân của Ngân Diện Há»™i uy hiếp, buá»™c phải chạy và o Tá» Vong Lâm.
Chà ng nháºn thấy rằng tất cả những sá»± thay đổi thái Ä‘á»™ của Hứa Trân lúc ấy, không phải là do má»™t chứng bệnh thần kinh, mà chÃnh là có ngÆ°á»i dùng thuáºt Truyá»n Âm Nháºp Máºt để nói chuyện vá»›i nà ng, bắt nà ng tìm cách lấy má»i sáu quân cá» của chà ng Ä‘ang giữ trong ngÆ°á»i.
NghÄ© đến đây, lòng chà ng không khá»i hoang mang buồn rầu. Chà ng không biết mình đã yêu má»™t cô gái nhÆ° thế nà o. Do đó, chà ng lại chợt nhá»› đến Bạch Dung, má»™t ngÆ°á»i con gái đã tha thiết yêu chà ng. Nà ng đã bị Ngân Diện Há»™i bắt Ä‘i, không rõ giỠđây Ä‘ang ở nÆ¡i nà o?
Trong lúc ThÃch Äinh Nhạn Ä‘ang trầm ngâm nghÄ© ngợi, thì Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i đã cất tiếng cÆ°á»i ngạo nghá»…, nói :
- Huyết Kiệu Chủ Nhân nếu đã có hứng nhÆ° váºy, thì chá»› nói chi Ä‘i quanh má»™t vòng, mà dù có Ä‘i quanh má»i vòng Ä‘i nữa, bản Há»™i trưởng cÅ©ng nhất định thá» cho biết !
Thốt nhiên, có má»™t bóng ngÆ°á»i bay thoắt đến, tức thì viên Phó Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i đã đáp nhẹ nhà ng xuống bên cạnh ngÆ°á»i Há»™i trưởng, nói rằng :
- Há»™i trưởng là ngÆ°á»i trưởng thượng của má»™t môn phái, váºy tráºn nà y hãy để cho tôi đối phó được rồi !
Hội trưởng Ngân Diện Hội nói :
- CÅ©ng được, cÅ©ng được ! NhÆ°ng ngà i nên biết là nếu ngà i bị bại... - Nếu thế, cấp dÆ°á»›i sẵn sà ng lấy cái chết để Ä‘á»n tá»™i !
- Ồ ! Như thế là tốt lắm !
Huyết Kiệu Chủ Nhân cÆ°á»i nhạt nói :
- Há»™i trưởng, các ông có thể lấy tráºn đầu nà y để đánh cuá»™c chăng? Nếu trong trÆ°á»ng hợp Phó Há»™i trưởng bị chiến bại, thì ta buá»™c má»™t Ä‘iá»u kiện duy nhất là tất cả môn nhân Ngân Diện Há»™i có mặt ở đây Ä‘á»u phải gỡ mặt nạ xuống được không?
- Còn nếu trÆ°á»ng hợp bà bại thì sao?
- Thì tôi sẵn lòng cho các ông biết tôi là ai?
- Äược lắm !
Huyết Kiệu Chủ Nhân cất giá»ng lạnh lùng nói :
- Nà y Phó Há»™i trưởng, nếu ông có thể Ä‘i má»™t vòng chung quanh chiếc Huyết Kiệu của tôi, rồi trở vá» thần Ä‘iện an toà n, tôi là ngÆ°á»i thua cuá»™c đó !
Phó Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng, rồi Ä‘Æ°a chân bÆ°á»›c từ phÃa mặt khởi đầu Ä‘i vòng qua phÃa trái.
Mấy trăm cặp mắt sáng ngÆ°á»i của tất cả má»i ngÆ°á»i trong phòng Ä‘á»u đổ dồn và o ngÆ°á»i của Phó Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i. Vì má»™t trò chÆ¡i đầy lý thú đã bắt đầu khai diá»…n.
BÆ°á»›c chân của Phó Há»™i trưởng chạm trên đất nghe là o xà o... Không khà trong gian phòng im lặng nhÆ° má»™t cõi chết... Phó Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cháºm rãi bÆ°á»›c tá»›i. Hắn đã Ä‘i đến phÃa sau chiếc Huyết Kiệu... rồi vòng ra phÃa trái... đồng thá»i, bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t tiếp tục Ä‘i tá»›i... Bá»—ng nhiên, Phó Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i bất ngá» dừng chân đứng lại trong giây lát, rồi lại tiếp tục bÆ°á»›c tá»›i nữa. Qua cá» chỉ ấy, má»i ngÆ°á»i có mặt trong gian phòng Ä‘á»u trông thấy, và không khá»i tá»± há»i thầm rằng :
- Hắn ta định giở trò chi thế?
Chỉ trong chớp mắt là Phó Hội trưởng Ngân Diện Hội đã đi vòng quanh chiếc Huyết Kiệu, rồi bắt đầu bước từng bước một đi thẳng trở lại thần điện.
Tất cả quần hùng có mặt trong gian phòng Ä‘á»u kinh hãi buá»™t miệng kêu lên :
- Huyết Kiệu Chủ Nhân đã thua rồi !....
- Thua rồi ? Huyết Kiệu Chủ Nhân đã thua rồi?...
Giữa lúc tiếng la kinh ngạc của quần hùng cha dứt, viên Phó Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i đã Ä‘Æ°a chân bÆ°á»›c tá»›i báºc tam cấp, đồng thá»i vụt kêu to lên má»™t tiếng rồi ngã lăn quay xuống đất.
Cả gian phòng ai nấy Ä‘á»u buá»™t miệng ồ lên má»™t tiếng kinh ngạc.
Sao có chuyện lạ lùng như thế?
Lại có tiếng ngÆ°á»i kinh hãi kêu to lên :
- Huyết Kiệu Chủ Nhân đã thắng rồi !
- Thắng rồi? Huyết Kiệu Chủ Nhân đã thắng rồi?...
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i bá»—ng rùng mình, rồi cất tiếng lạnh lùng cÆ°á»i dà i, nói :
- Quả Huyết Kiệu Chủ Nhân danh bất h truyá»n, tráºn nà y xem nhÆ° đã huá» !
Như thế là hu� Căn cứ và o đâu có thể nói là hu� Trò chơi đầy lý thú và cũng hết sức tuyệt luân nà y chỉ kết thúc như thế hay sao? Có lý nà o Huyết Kiệu Chủ Nhân đã bị thương rồi?
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt nhìn lên, mặt không khá»i biến sắc. Vì chà ng thấy có máu tÆ° Æ¡i, từ bên cạnh chiếc Huyết Kiệu Ä‘ang nhá» xuống đất.
Äúng thế, tráºn đấu nà y xem nhÆ° đã huá» nhau, vì Huyết Kiệu Chủ Nhân và Phó Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i Ä‘á»u đồng thảm bại nhÆ° nhau.
Lúc ấy, bỗng nghe có tiếng nói hà o hển của Huyết Kiệu Chủ Nhân :
- Nà y Mẫn... chúng ta đi !
Cô gái áo xanh cất giá»ng lạnh lùng cÆ°á»i dà i :
- Há»™i trưởng, tráºn đấu nà y xem nhÆ° đã huá» !
Nói Ä‘oạn nà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa hai cô gái khiêng kiệu, nói :
- Äi !
Tiếng “Äi†vừa ra khá»i miệng, hai cô ty nữ khiêng không đã nhắt bổng chiếc kiệu lên, chạy bay ra khá»i Tụ Võ ÄÆ°á»ng, chỉ trong thoáng chốc là mất hút.
Huyết Kiệu Chủ Nhân đã chịu bá» Ä‘i tháºt sá»± rồi hay sao?
Phong Trần Cuồng Khách từ từ thở ra má»™t hÆ¡i dà i nhẹ nhõm. GiỠđây, không cần biết Huyết Kiệu Chủ Nhân có phải là Lê Thái Hoa hay không, nhÆ°ng tối thiểu ông cÅ©ng được má»™t thá»i gian yên ổn ngắn.
Huyết Kiệu Chủ Nhân chỉ có thể đánh huá» vá»›i Phó Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i, thá»±c đã là m cho trên má»™t trăm anh hùng võ lâm có mặt ở trong gian phòng Ä‘á»u không khá»i kinh ngạc. NhÆ°ng đứng trÆ°á»›c tình trạng nà y, chỉ có Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i là thầm hiểu rõ, nếu là vừa rồi chÃnh ông ta Ä‘Ãch thân ra tay tất sẽ có bá» thủ hòa nhÆ° váºy!
Bởi thế, ông liá»n cÆ°á»i nhạt, rồi móc ra má»™t viên thuốc bá» và o miệng viên Phó Há»™i trưởng, đồng thá»i ra lịnh cho môn nhân khiên Phó Há»™i trưởng và o háºu Ä‘iện.
Trong khi ấy, ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a chân bÆ°á»›c tá»›i, cất tiếng cÆ°á»i ngạo nghá»… nói :
- Há»™i trưởng, tráºn đấu nà y đã đến phiên tôi vá»›i ông rồi đấy !
Lúc ấy sắc mặt của ThÃch Äinh Nhạn đã đằng đằng sát khÃ, chà ng định rằng dù cho thắng hay bại, thì cÅ©ng phải sá» dụng đến NgÅ© Äá»™c Lân Há»a Äạn của Hãm Äịa VÆ°Æ¡ng đã trao cho chà ng. Chà ng đã có ý là m cho nổ tung cái gian Tụ Võ ÄÆ°á»ng nà y.
NhÆ°ng, sỡ dÄ© chà ng cha hà nh Ä‘á»™ng vá»™i là vì chà ng muốn tìm cách để hiểu rõ viên Tổng giám Ngân Diện Há»™i nà y có phải thá»±c đúng là Hứa Trân, ngÆ°á»i con gái mà chà ng Ä‘ang chân thà nh yêu thÆ°Æ¡ng ấy hay không?
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i nhạt, nói :
- Tốt lắm, ta vẫn giữ nguyên lá»i nói khi nãy, là nếu ngÆ° Æ¡i có thể đánh trúng được ta má»™t chưởng, thì ta sẽ chịu thua ngÆ° Æ¡i đó !
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cÆ°á»i ngạo nghá»…, rồi bất thần trà n tá»›i ba bÆ°á»›c, từ từ Ä‘Æ°a cao cánh tay mặt lên... Thốt nhiên, viên Tổng giám Ngân Diện Há»™i, lao mình bay thoắt đến, nói :
- Há»™i trưởng, tráºn đấu nà y hãy nhÆ°á»ng lại cho đệ tá» phải hÆ¡n !
ThÃch Äinh Nhạn biến sắc mặt, há»i :
- Ngư ơi muốn tìm cái chết hả?
- Việc ấy cũng vị tất đúng như ngư ơi hiểu !
Trong khi đó, Hội trưởng Ngân Diện Hội đã từ từ bước tránh sang một bên.
ThÃch Äinh Nhạn bèn khẽ quát :
- Ta phải gỡ chiếc mặt nạ bạc của ra, để cho má»i ngÆ°á»i được biết ngÆ° Æ¡i là ai?
Câu nói vừa dứt thì chà ng liá»n vung chưởng quét mạnh ra.
Võ công của ThÃch Äinh Nhạn lúc bấy giỠđã khác hẳn dạo trÆ°á»›c nhiá»u lắm. Thế chưởng của chà ng vừa quét qua, bá» ngoà i xem nhÆ° nhẹ nhà ng há»i hợt, nhÆ°ng thá»±c tế thì lại mạnh mẽ vô cùng.
Viên Tổng giám Ngân Diện Há»™i cÅ©ng nhanh nhẹn vung tay mặt lên phản công trả lại. NhÆ°ng ThÃch Äinh Nhạn đã kịp thá»i sá» dụng U Linh Bá»™ Pháp lách mình tránh khá»i. Äồng thá»i, chà ng dùng thế Tinh Thiên PhÃch Lịch quét thẳng trở ra... Thế võ ấy, ngầm chứa không biết bao nhiêu là sá»± biến hóa. Bởi thế, chưởng lá»±c của ThÃch Äinh Nhạn vừa công ra, chẳng những đã khiến cho Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i phải kinh hoà ng, mà ngay đến Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách cÅ©ng phải biến hẳn sắc mặt.
Võ công của chà ng thá»±c đã vượt ra ngoà i sá»± dá»± liệu của bao nhiêu nhân váºt võ lâm có mặt ở đây.
Sau má»™t tiếng nổ “ầm†thá»±c to, hai bóng ngÆ°á»i liá»n bị dá»™i tung ra xa. ThÃch Äinh Nhạn loạng choạng bÆ°á»›c lui ba bốn bÆ°á»›c.
Trong khi đó, viên Tổng giám Ngân Diện Há»™i đã bị hất tung ra sau trên má»i bÆ°á»›c... Sau khi ThÃch Äinh Nhạn đứng vững đôi chân trở lại, liá»n cất tiếng cÆ°á»i ngất, nói:
- Quả là chưởng lực tuyệt diệu !
Dứt lá»i, chà ng lại bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t tiến thẳng vá» phÃa đối phÆ°Æ¡ng.
Không khà trong gian phòng vì thế hết sức căng thẳng. Qua má»™t chưởng vừa rồi, xem ra võ công của viên Tổng giám ấy còn sút kém hÆ¡n chà ng má»™t báºc.
Viên Tổng giám cÆ°á»i nhạt, nói :
- Ngư ơi cũng không phải kém !
ThÃch Äinh Nhạn gầm lên nhÆ° Ä‘iên :
- Cô là ai thế?
- Trên chiếc mặt nạ của ta đã có viết rõ rà ng chức vụ ta kia mà ... ?
- Cô có thực không chịu nói hay chăng?
- Tôi phải nói gì chứ?
- Nói rõ cô là ai?
- Tôi là Tổng giám của Ngân Diện Hội !
ThÃch Äinh Nhạn gầm lên má»™t tiếng nhÆ° cuồng dại, rồi lao thẳng ngÆ°á»i tá»›i vung chưởng đánh ra hai thế võ nghe vun vút.
TÃnh hung tợn rừng rú của ThÃch Äinh Nhạn đã nổi lên, nên trông chà ng nhÆ° má»™t con hổ dữ, chỉ trong chá»›p mắt là đã công và o địch năm chưởng.
Viên Tổng giám của Ngân Diện Há»™i vì thế đã bị đẩy lui hÆ¡n má»i bÆ°á»›c.
Thiên Âm Lão Nhân buột miệng nói :
- Xem ra con sói nà y có lẽ đã được cái may chi trong cái rủi vừa qua rồi... Thiên Âm Lão Nhân khi ấy bá»—ng chợt nháºn thấy bên cạnh mình đã xuất hiện má»™t ngÆ°á»i che mặt, thì không khá»i Ãt nhiá»u sá»ng sốt, nói :
- Ông bạn... NgÆ°á»i che mặt cÆ°á»i nhạt, ngắt lá»i :
- Có phải muốn biết tôi là ai chăng?
- ChÃnh tôi có ý đó !
- Tôi thấy không cần chi phải há»i, thá»±c ra thì ông phải biết tôi là ai rồi... !
Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách, và ngÆ°á»i áo và ng nghe thế Ä‘á»u kinh ngạc. NgÆ°á»i che mặt ấy là ai? Nhất thá»i há» Ä‘á»u không là m sao Ä‘oán ra được.
Thiên Âm Lão Nhân đưa mắt nhìn thẳng ra giữa gian phòng, trong khi Phong Trần Cuồng Khách biến hẳn sắc mặt, buột miệng nói :
- Äây là ... Tá Thiên PhÃch Lịch Chưởng của Tá Thiến VÆ°Æ¡ng chứ gì?
Thiên Âm Lão Nhân cũng biến sắc nói :
- Có lý nà o... nó đã gặp Tam Võ Vương rồi... ?
Câu nói của ông cha dứt, bỗng nghe một tiếng ụa to, rồi thấy viên Tổng giám Ngân Diện Hội bước loạng choạng thối lui ra sau, miệng trà o máu tư ơi té lăn ra đất.
ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng bÆ°á»›c lui ba bốn bÆ°á»›c, sắc mặt tái nhợt hẳn.
Liá»n đó, chà ng liá»n cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng, rồi nhanh nhẹn trà n vá» phÃa viên Tổng giám thò tay chụp lấy chiếc mặt nạ của cô ta... Thế chụp của ThÃch Äinh Nhạn, thá»±c nhanh nhẹn đến ná»—i không ai có thể nhìn thấy rõ được.
Khi ấy, bỗng nghe Hội trưởng Ngân Diện Hội bất thần cất tiếng lạnh lùng quát :
- Hãy lùi lại... !
Tiếng quát cha dứt, lão ta đã vung tay mặt lên quét ra. ThÃch Äinh Nhạn bị luồng chưởng phong ấy xô mạnh trở vá».
|
03-02-2010, 09:02 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 37: Phá vỡ Tụ võ Ä‘Æ°á»ng
Nguồn: Việt đồng tâm
Ãnh sáng hung tợn chiếu rá»±c trong con mắt Ä‘á»™c nhất của ThÃch Äinh Nhạn, chà ng gầm to :
- Ông muốn chi thế?
- NgÆ°á»i của bản há»™i xem nhÆ° đã thua trong tráºn nà y... - Äã thua thì tôi phải gỡ chiếc mặt nạ của cô ấy... - Giữa ngÆ° Æ¡i và cô ấy không má»™t lá»i giao kết trÆ°á»›c nhÆ° váºy !
- Khá khen cho ông giá»i tà i á»· mạnh nói ngang, xem chưởng đây !
Lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn tức giáºn sôi gan, nên câu nói vừa dứt, chà ng liá»n vung chưởng quét ra nghe má»™t tiếng vút.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i mỉm cÆ°á»i tá»± nhiên, không há» lắc mình tránh né, nhÆ°ng tay mặt của lão ta đã kịp thá»i quét ra gây nên má»™t tiếng nổ to. ThÃch Äinh Nhạn liá»n bị đẩy lui ra sau cả chục bÆ°á»›c má»›i gắng gượng đứng vững được.
Hội trưởng Ngân Diện Hội lạnh lùng nói :
- Mùi vị của chưởng ấy như thế nà o?
ThÃch Äinh Nhạn hết sức kinh hãi, vì chà ng không thể nà o tưởng tưởng được, trong khi chà ng đã váºn dụng đến tám phần má»i chân lá»±c mà vẫn bị đối phÆ°Æ¡ng đánh tung ra sau gần má»i bÆ°á»›c.
Song đứng trÆ°á»›c tình trạng ấy, chẳng riêng gì ThÃch Äinh Nhạn phải kinh hãi, mà toà n thể quần hùng có mặt trong gian phòng không ai là không khá»i tái hẳn sắc mặt.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° cuồng dại nói :
- Tốt lắm !
Thốt nhiên, ngay lúc ấy có một tiếng quát lạnh lùng :
- Xin các hạ hãy bước lui !
Tiết hét ấy hết sức Ä‘á»™t ngá»™t, khiến cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi, không ai bảo ai Ä‘á»u đổ dồn tia mắt vá» phÃa cá»a ra và o... Qua cái nhìn ấy, đã là m cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u phải rùng mình.
Thì ra, nÆ¡i ấy đã xuất hiện má»™t cô gái áo Ä‘en, tóc xõa đến vai, đôi má nhợt nhạt nhÆ° má»™t xác chết, nhÆ°ng khuông mặt xinh đẹp tuyệt trần. Theo sau cô ta còn có hai nữ tỳ áo trắng. Hai cô nữ tỳ nà y mặt mà y cÅ©ng tái nhợt nhÆ° cô gái áo Ä‘en. Cả bá»n há» Ä‘ang từ từ bÆ°á»›c thẳng và o trong phòng.
Sắc mặt của cô gái áo Ä‘en lạnh lùng đến ná»—i ai nhìn qua cÅ©ng Ä‘á»u cảm thấy kinh rợn.
Thiên Âm Lão Nhân kinh ngạc buá»™t miệng há»i :
- Cô ấy là ai thế?
á Phong Trần Cuồng Khách, ngÆ°á»i áo và ng, và ngÆ°á»i che mặt Ä‘á»u lắc đầu tỠý không hiểu. Cả gian phòng không có ai hiểu cô gái áo Ä‘en nà y là ai cả.
Giữa lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn đã nghÄ© ra má»™t kế ác Ä‘á»™c, nên liá»n cÆ°á»i lạnh lùng, rồi bất thần bÆ°á»›c thối lui. Lúc đó viên Tổng giám Ngân Diện Há»™i đã được bá»n môn nhân khiêng Ä‘i rồi.
ThÃch Äinh Nhạn bèn nhanh nhẹn móc ra sáu viên NgÅ© Äá»™c Lân Há»a Äạn chuẩn bị ném thẳng vá» phÃa địch. Thế là không khà trong gian phòng trở nên ngá»™t ngạt cha từng có.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i trông thấy cô gái áo Ä‘en, sắc mặt không khác má»™t xác chết ấy bất thần xuất hiện thì cÅ©ng không khá»i cảm thấy kinh ngạc, nói :
- Chẳng hay cô nương là cao nhân ở nơi nà o?
Cô gái áo Ä‘en không trả lá»i, cứ cất gót sen bÆ°á»›c lững chững đến, còn cách trÆ°á»›c mặt Há»™ trưởng Ngân Diện Há»™i ba bÆ°á»›c thì bèn dừng chân đứng lại.
Không khà trong phòng phẳng lặng như một cõi chết.
Cuối cùng, cô gái áo Ä‘en đã lên tiếng. Giá»ng nói của nà ng lạnh buốt nhÆ° má»™t tảng băng váºy :
- Tôi muốn há»i ông... - Xin cô nÆ°Æ¡ng cứ nói !
- Ông có phải là Võ Lâm Chi Thần Trần Äế không?
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i to, nói :
- Ta nói phải ngư ơi cũng không tin, mà nói không phải, ngư ơi lại cà ng không tin.
NhÆ° váºy ta biết trả lá»i là m sao được?
Äôi mà y liá»…u cô gái áo Ä‘en liá»n nhÆ°á»›ng cao, đôi mắt chiếu ngÆ°á»i ánh sáng, nà ng quát:
- Ông chỉ nói bá láp thôi !
Cô gái áo Ä‘en dám nói thẳng Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i nhÆ° thế, đã là m cho tất cả số quần hùng có mặt Ä‘á»u không khá»i á»›n lạnh cả ngÆ°á»i.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i nghe thế, cất tiếng cÆ°á»i khanh khách, nói :
- Nếu ta nói ta là Trần Äế thì cô có chịu tin không?
- Thế thì ông thá»±c sá»± là Trần Äế rồi?
- Hắn không phải là Trần Äế đâu !
Trong đám đông bá»—ng có ngÆ°á»i nói to lên nhÆ° thế. Câu nói ấy đã là m cho tất cả quần hùng Ä‘á»u phải biến sắc, ngay đến ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng không khá»i giáºt mình kinh hãi.
Chà ng ngó theo hÆ°á»›ng có tiếng nói vừa phát ra, thì lại suýt nữa đã giáºt mình nhảy dá»±ng lên. Vì ngÆ°á»i thiếu niên thô lá»— khoác áo da cá»p trÆ°á»›c kia, chẳng biết xuất hiện giữa đám đông tá»± bao giá» !
Mấy trăm tia mắt của má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đổ dồn cả vá» phÃa ngÆ°á»i thiếu niên ấy !
Lúc đó, ngÆ°á»i thiếu niên thô lá»— kia liá»n dõng dạc bÆ°á»›c ra, nói :
- Các ông Ä‘á»u nháºn ông ta là Võ Lâm Chi Thần Trần Äế? Sai rồi, sai rồi ! Ông ấy không phải là Võ Lâm Chi Thần, vì Võ Lâm Chi Thần nà o lại là m ra những việc nhÆ° thế ấy... Cô gái áo Ä‘en lạnh lùng ngắt lá»i :
- Anh là m thế nà o biết ông ta không phải là Võ Lâm Chi Thần?
- Việc ấy... NgÆ°á»i thiếu niên đó ấp úng má»™t lúc thá»±c lâu, má»›i nói tiếp :
- SÆ° phụ tôi đã nói cho tôi biết ông ấy không phải là Võ Lâm Chi Thần, trong lúc tôi đến đây để định tìm má»™t ngÆ°á»i !
Nói dứt lá»i, ngÆ°á»i thiếu niên đó bèn Ä‘Æ°a mắt ngó vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn, há»i :
- Thằng bé Ä‘en kia, ngÆ° Æ¡i có còn nháºn ra ta không?
- Tôi vẫn nháºn ra và thá»±c không ngá» anh lại có mặt ở đây !
NgÆ°á»i thiếu niên đó bèn cất tiếng cÆ°á»i khanh khách, nói :
- Thế ngư ơi có quen biết với Phong Trần Cuồng Khách không?
Phong Trần Cuồng Khách nghe thế không khá»i giáºt mình.
ThÃch Äinh Nhạn đáp :
- ý anh muốn nói sao?
- Sư phụ tôi bảo tôi đến để tìm ông ấy !
Phong Trần Cuồng Khách lên tiếng :
- Ông tìm tôi có việc gì?
Câu nói của Phong Trần Cuồng Khách cha dứt, cô gái áo Ä‘en đã nhìn chòng chá»c và o mặt ngÆ°á»i thanh niên thô lá»— ấy, quát lá»›n :
- Ngư ơi có quen biết với Võ Lâm Chi Thần sao?
- Äúng váºy !
- Ông ấy hiện giỠở đâu?
- Hiện đang ở trong núi !
- Núi ở nơi nà o?
- Việc ấy thực tôi hoà n toà n không được biết !
Cô gái áo đen đưa mắt nhìn qua Hội trưởng Ngân Diện Hội một lợt, nói :
- Tha Há»™i trưởng, thái Ä‘á»™ Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t của tôi đợi khi khác sẽ tạ lá»—i, giá» xin cái lui!
Nói xong, nà ng bèn dẫn hai tỳ nữ áo trắng lững lững bước đi, chỉ trong nháy mắt là mất tăm dạng.
Tất cả quần hùng không biết cô gái áo đen ấy là ai, lại cà ng không ai biết được nguyên nhân nà o, đã khiến cô gái áo đen ấy phải đi tìm Võ Lâm Chi Thần?
Nà ng đã xuất hiện má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, và ra Ä‘i má»™t cách hối hả, khiến má»i ngÆ°á»i có mặt không ai hiểu ra sao cả?
NhÆ° váºy, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i có phải thá»±c sá»± là Võ Lâm Chi Thần không? Äấy là việc không thể nà o căn cứ và o lá»i nói của lão ta để Ä‘i đến má»™t khẳng định được !
Trong khi đó, ngÆ°á»i thiếu niên thô lá»— kia đã bÆ°á»›c thẳng đến phÃa Phong Trần Cuồng Khách... Lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn vẫn đứng sững đối diện vá»›i Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i, khiến không khà trong gian phòng vẫn còn căng thẳng nhÆ° cÅ©.
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng nghÄ© đến uy lá»±c của những viên NgÅ© Äá»™c Lân Há»a Äạn.
Nếu chà ng ném nó ra, thì cao thủ hiện diện trong gian phòng nà y chắc chắn sẽ bị thiệt hại quá nữa.
Chà ng cau mà y nghÄ© ngợi, rồi bá»—ng bá» những viên NgÅ© Äá»™c Lân Há»a Äạn ấy và o túi da, quát rằng :
- Hội trưởng, dù cho ông có phải là Võ Lâm Chi Thần hay không, mà nếu không trao Truy Hồn Kiếm Khách ra cho tôi thì tôi vẫn không không nà o chịu buông tha ông đâu.
- Ngư ơi thực có ý muốn thỠsức một lần nữa hay sao?
- Äúng nhÆ° váºy !
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i ngạo nghá»…, nói :
- Xem ra ngÆ° Æ¡i cha va chạm thẳng và o thá»±c tế thì cha chịu tâm phục mà ! Váºy hãy ra tay Ä‘i !
ThÃch Äinh Nhạn quát to má»™t tiếng, vá»t ngÆ°á»i bay thẳng lên cao. Trong không tiếng quát của chà ng cha dứt, thì đã vung chưởng đánh thẳng ra rồi.
Lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn đã biết rõ chân lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng cao hÆ¡n mình rất nhiá»u, cho nên thế chưởng ấy chà ng chỉ váºn dụng có má»™t ná»a chân lá»±c trong ngÆ°á»i mà thôi, Ä‘á» phòng khi cần thiết thì vung tay trái lên váºn dụng toà n lá»±c đánh ra.
Khi luồng chưởng lá»±c của ThÃch Äinh Nhạn vừa công tá»›i, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i đã cất giá»ng lạnh lùng quát to, rồi nhanh nhẹn vung tay trái lên quét ra luồng cuồng phong mãnh liệt.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, cánh tay trái của ThÃch Äinh Nhạn đã chuyển toà n lá»±c công tá»›i. Tức thì chưởng phong cuốn tá»›i ồ ạt nhÆ° trăm nghìn đợt sóng.
Một tiếng nổ “ầm†vang dội !....
ThÃch Äinh Nhạn há»± lên má»™t tiếng khô khan, máu huyết trong ngÆ°á»i Ä‘á»u cuồng loạn rồi trà o ra miệng, đồng thá»i ngÆ°á»i chà ng bị hất bắn Ä‘i ra xa.
Thiên Âm Lão Nhân thấy thế lao mình bay ra chụp lấy thân hình của ThÃch Äinh Nhạn. Trong khi đó, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cÅ©ng bị đẩy lui gần má»i bÆ°á»›c má»›i gắng gượng đứng vững lại được.
Tất cả quần hùng Ä‘á»u “ồ†lên má»™t tiếng kinh ngạc.
Thiên Âm Lão Nhân sau khi chụp lấy ThÃch Äinh Nhạn, liá»n cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng, rồi má»c ra má»™t viên thuốc nhét và o miệng chà ng.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i to, rồi bÆ°á»›c lui trở vá» phÃa trÆ°á»›c bà n hÆ°Æ¡ng án Ä‘Æ°a mắt quét qua má»i nÆ¡i, cÆ°á»i lạnh lùng há»i :
- Có còn ai muốn thỠsức nữa không?
Cả gian phòng Ä‘á»u im phăng phắc, không có ai lên tiếng trả lá»i cả.
Thá» nghÄ© vá»›i tà i nghệ của ThÃch Äinh Nhạn và Huyết Kiệu Chủ Nhân Ä‘á»u phải bị bại dÆ°á»›i tay của Chánh Phó Há»™i trưởng, váºy còn ai dám manh Ä‘á»™ng nữa?
Bởi thế, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i liá»n móc bút, viết lên chiếc mặt nạ của lão ta má»™t chữ “VÆ°Æ¡ngâ€.
Quần hùng thấy thế Ä‘á»u biến sắc mặt, nhÆ° không có ai dám hà nh Ä‘á»™ng chi cả.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i ngạo nghá»…, nói :
- Cuá»™c lá»… khai phái của bản há»™i đến đây là kết thúc. Má»™t lần nữa bản Há»™i trưởng xin có lá»i chân thà nh cảm tạ quý vị đến dá»± đông đủ để cuá»™c lá»… thêm phần long trá»ng nhÆ° hôm nay.
Lão ta ngng lại trong giây lát, rồi lại nói tiếp :
- Trên bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng giang hồ từ nay vá» sau, tất còn nhiá»u dịp gặp gỡ nhau, váºy xin các vị nên nể tình nhân nhượng cho. Nếu không thì chá»› trách bản Há»™i trưởng sao lại là m mất tình nghÄ©a giang hồ đồng đạo vá»›i nhau đó !
Tất cả quần hùng có mặt, ai nấy Ä‘á»u căm tức trong lòng, nhÆ°ng chẳng có ai dám lên tiếng nói chi cả.
Hội trưởng Ngân Diện Hội lại nói tiếp :
- GiỠđây, nếu chẳng có việc chi bà n thêm, thì các vị có thể tá»± tiện trở vá».
Câu nói của lão ta vừa dứt, có rất đông cao thủ võ lâm, lần lợt bÆ°á»›c ra không Tụ Võ ÄÆ°á»ng.
Chỉ trong chốc lát là trên má»™t trăm cao thủ võ lâm Ä‘á»u từ giã rút lui sạch cả, ngoại trừ Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách, ngÆ°á»i áo và ng và ThÃch Äinh Nhạn là còn ở lại thôi.
Riêng ngÆ°á»i che mặt thần bà kia, cÅ©ng âm thầm rút lui lúc nà o không biết.
Má»i việc đến đây xem nhÆ° kết thúc hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn sau khi dùng má»™t viên Hồi Sinh Tục Mệnh ÄÆ¡n thì thÆ°Æ¡ng thế trong ngÆ°á»i đã hoà n toà n bình phục. Do đó, sát khà trên mặt chà ng cà ng dà y đặc hÆ¡n.
Chà ng bá»—ng đứng phắt dáºy, khẽ nói rằng :
- Các vị hãy lui bước ra ngoà i chỠđợi tôi !
Thiên Âm Lão Nhân kinh ngạc nói :
- Ngư ơi định là m chi nữa?
- Tôi sẽ cho nổ sáºp gian Tụ Võ ÄÆ°á»ng nà y. Vừa rồi nếu chẳng phải vì sợ thiệt mạng đến các bằng hữu võ lâm thì tôi đã ra tay từ sá»›m rồi !
Thiên Âm Lão Nhân và những ngÆ°á»i chung quanh Ä‘á»u kinh sợ Ä‘Æ°a mắt nhìn ThÃch Äinh Nhạn, trong lòng không khá»i á»›n lạnh cả tâm can. Trong khi đó, sắc mặt của ThÃch Äinh Nhạn hiện lên má»™t vẻ lạnh lùng hung tợn rất đáng sợ.
Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách, và ngÆ°á»i áo và ng liá»n cất bÆ°á»›c Ä‘i thẳng ra ngoà i khá»i cá»a.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cÆ°á»i lạnh lùng, nói :
- Ông bạn há» ThÃch còn việc chi mà cha chịu Ä‘i?
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° cuồng dại, Ä‘Æ°a chân bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t, tiến thẳng vá» phÃa Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i Ä‘ang đứng, miệng quát :
- Há»™i trưởng, ông đã cho tôi má»™t chưởng, thá» há»i ThÃch Äinh Nhạn tôi có lý nà o lại không tìm cách trả lại cho ông chứ?
Sắc mặt của Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i liá»n biến hẳn, quát rằng :
- Ngư ơi thực sự muốn tìm cái chết hay sao?
Câu nói cha dứt, lão ta đã lao mình bay thoắt đến đứng sững cách trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn Ä‘á»™ ba thÆ°á»›c.
Thế là cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u đằng đằng sát khÃ. Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i vốn có ý trừ ThÃch Äinh Nhạn Ä‘i, giỠđây trông thấy chà ng tá»± gây sá»± vá»›i mình, thì trong lòng muốn thùa dịp nà y giết quách chà ng cho xong.
Số cao thủ Ngân Diện Há»™i Ä‘ang đứng khắp nÆ¡i trong thần Ä‘iện Ä‘á»u giÆ°Æ¡ng mắt ngó chòng chá»c và o ngÆ°á»i ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn quan sát chung quanh xong, liá»n nhảy lùi ra sau tháºt xa, cất tiếng lạnh lùng cÆ°á»i dà i, nói :
- Tôi đang muốn thỠxem ông có thể là m cho tôi chết như ông đã nói không?
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i quát to má»™t tiếng, vung chưởng quét ra. Tức thì luồng kình khà lạnh buốt liá»n cuốn tá»›i cùng má»™t lúc vá»›i chưởng thế kỳ diệu khó lÆ°á»ng, nhằm chụp thẳng và o ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn vung tay trái lên, phản công trả lại, đồng thá»i sá» dụng ngay U Linh Bá»™ Pháp để tránh thế đánh của đối phÆ°Æ¡ng. Vì váºy, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i đã chụp và o khoảng không, trong lòng không khá»i thầm kinh hãi.
Chỉ trong giá» phút ngắn ngủi đó, ThÃch Äinh Nhạn đã nắm sáu viên NgÅ© Äá»™c Lân Há»a Äạn và o trong tay. Chà ng quát to má»™t tiếng, rồi vung tay ném thẳng và o thần Ä‘iện.
Tức thì sáu luồng sáng xanh loé dà i ra, thà nh một vòng tròn bay vút tới.
Hội trưởng Ngân Diện Hội quát to :
- Lui mau !....
ThÃch Äinh Nhạn vừa ném sáu viên Lân Há»a Äạn ra khá»i tay, thì đã vá»t ngÆ°á»i bay thẳng ra khá»i Tụ Võ ÄÆ°á»ng nhanh nhÆ° má»™t luồng Ä‘iện xẹt.
Hội trưởng Ngân Diện Hội gầm lên như cuồng dại :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ° Æ¡i không là m sao chạy thoát cho được đâu !
Nói Ä‘oạn, lão ta bèn phi thân Ä‘uổi theo... NhÆ°ng liá»n đó sáu tiếng nổ “ầm... ầm†thá»±c to. Tiếng gà o la thảm thiết vang dáºy khắp nÆ¡i, từng đốm lá»a Ä‘á» bắn Ä‘i tứ phÃa. Thế rồi, cả gian Tụ Võ ÄÆ°á»ng to lá»›n đã hoà n toà n sụp đổ xuống nát tan.
Qua má»™t sá»± rung chuyển nhÆ° trá»i long đất lở, môn nhân của Ngân Diện Há»™i có ngÆ°á»i đã bị chết tan thấy nát thịt dÆ°á»›i Lân Há»a Äạn. Má»i sá»± ấy đã xảy ra má»™t cách bất ngÆ°á», khiến Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i kinh hãi đến đứng trÆ¡ ngÆ°á»i ra nhÆ° khúc gá»—.
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cÆ°á»i dà i, rồi lại vung tay ném ra sáu viên Lân Há»a Äạn thẳng vá» phÃa Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i.
Chừng ấy, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i má»›i giáºt mình chợt tỉnh trở lại. Lão ta gầm to má»™t tiếng :
- ThÃch Äinh Nhạn, ta phải xé nát thây ngÆ° Æ¡i ra thà nh từng mảnh vụn !
Liá»n đó, sáu viên Lân Há»a Äạn cùng phát nổ to lên, nhÆ° muốn xé cả mà ng tai.
Mấy cây cổ thụ to lá»›n gần đấy Ä‘á»u bị gãy đổ cà nh lá tung bay tÆ¡i bá»i.
NhÆ°ng Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i vẫn không há» bị thÆ°Æ¡ng tÃch chi cả. ThÃch Äinh Nhạn thấy thế hết sức kinh hãi, thối lui liên tiếp hai bÆ°á»›c, suýt nữa buá»™t miệng kêu lên thà nh tiếng.
Võ công của Hội trưởng Ngân Diện Hội lại trui luyện đến mức đáng kinh sợ nhthế.
Lão ta cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° cuồng dại, nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, hôm nay ngÆ° Æ¡i dù có tà i đằng vân hay Ä‘á»™n thổ, cÅ©ng không là m sao thoát khá»i được tay ta đâu !
Tiếng “đâu†vừa má»›i nói dứt, thì lão ta đã lắc ngÆ°á»i lao vút tá»›i, hai tay nhanh nhẹn vung lên, tức thì hai luồng chưởng lá»±c vô cùng mạnh mẽ đã cuốn thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn vừa cÆ°á»i to nhÆ° cuồng dại, vừa váºn dụng thuáºt khinh thân phi hà nh Vân Lý Tháºp Nhị Phiên nhằm phÃa ngoà i lao vút Ä‘i.
Last edited by onlylove_love; 03-02-2010 at 09:16 AM.
|
03-02-2010, 09:04 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 38: TỠchiến
Nguồn:Việt đồng tâm
ThÃch Äinh Nhạn đã dùng thuáºt khinh thân tuyệt kỳ lao mình bay vút Ä‘i, nhÆ°ng Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i lại phi thân cà ng nhanh nhẹn hÆ¡n chà ng.
Lão ta bay lá»›t tá»›i nhÆ° má»™t bóng ma, cháºn lấy phÃa trÆ°á»›c mặt của ThÃch Äinh Nhạn, rồi vung chưởng quét ra.
Qua má»™t tiếng “Phình†thá»±c to, tức thì luồng chưởng lá»±c ấy đã giáng trúng thẳng và o ngÆ°á»i của ThÃch Äinh Nhạn. Miệng chà ng trà o máu tÆ° Æ¡i ngã lăn quay ra đất.
Trong khi Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i định thò tay chụp lấy chà ng, thì bất thần có má»™t bóng ngÆ°á»i bay lá»›t tá»›i, quát rằng :
- Hội trưởng, xin nương tay cho !
Khi ấy, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i chợt thấy có bóng gáºy công thẳng tá»›i, nên buá»™c phải thối lui ra sau má»™t bÆ°á»›c.
Lão ta ngá»a mặt nhìn lên thì thấy Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách, ngÆ°á»i áo và ng và chà ng thanh niên thô lá»— kia đã đứng sững ở chung quanh đấy rồi.
Hội trưởng Ngân Diện Hội quát :
- Các ngư ơi định tìm cái chết hay sao?
Câu nói cha dứt, thì đã vung chưởng đánh xéo vá» phÃa đối phÆ°Æ¡ng. Thế võ của lão ta nhanh nhẹn đến mức không ai có thể tưởng tượng nổi.
Thiên Âm Lão Nhân thấy thế liá»n vung gáºy quét ngang ra, đồng thá»i tay mặt đánh tiếp theo má»™t chưởng.
NhÆ°ng chưởng lá»±c của ông ta cha kịp bay ra thì quả tim bá»—ng cảm thấy nhÆ° bị ai nện trúng má»™t búa, ụa lên má»™t tiếng to, máu tÆ° Æ¡i liá»n tuôn trà o ra miệng rồi ngã lăn quay ra đất.
Trong khi Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i định sẽ tiếp tục xuống tay, thì bá»—ng nghe má»™t giá»ng lạnh lùng quát :
- Ngng tay đã !
Tiếng quát ấy chẳng khác nà o má»™t tiếng sấm nổ, khiến Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i không khá»i thầm sợ hãi, cảnh giác thối lui ra sau hai bÆ°á»›c.
Chừng ấy, lão ta má»›i trông thấy rõ má»™t ngÆ°á»i thiếu niên mặc áo xám, tuổi Ä‘á»™ hai mÆ°Æ¡i từ từ bÆ°á»›c thẳng tá»›i.
Tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u không có ai quen biết vá»›i ngÆ°á»i thiếu niên ấy, và cÅ©ng chẳng rõ chà ng là ai cả.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i liá»n cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng, rồi quát to lên, vung chưởng đánh thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn. Trong khi ấy, ngÆ°á»i thiếu niên áo xám liá»n hét lá»›n :
- Hãy lui trở lại... !
Liá»n khi ấy, thấy có bóng ngÆ°á»i lao tá»›i, rồi vung chưởng đánh thẳng vá» phÃa Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i. Thế võ của ngÆ°á»i áo xám ấy hết sức nhanh nhẹn, khiến cho TÆ° những ngÆ°á»i đứng xung quanh, ai nấy thẩy Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi.
Qua má»™t tiếng “ầm†thá»±c to, hai bóng ngÆ°á»i liá»n bị hất ra xa. NgÆ°á»i thiếu niên áo xam thối lui liên tiếp năm bÆ°á»›c má»›i gượng đứng vững trở lại được.
Trong khi đó, Hội trưởng Ngân Diện Hội cũng bị hất lui ra sau một bước.
Äấy thá»±c là không ai ngỠđến được.
Sắc mặt của ngÆ°á»i thiếu niên áo xám bá»—ng biến hẳn, vì ngÆ°á»i ấy có vẻ nhkh ông ngá» rằng võ công của Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i lại cao cÆ°á»ng đến mức ấy, nên liá»n trấn tỉnh tinh thần rồi nói :
- Thực đã vượt ra ngoà i sức tưởng tượng của tôi !
Hội trưởng Ngân Diện Hội lạnh lùng quát :
- Có phải ngư ơi định đến can thiệp và o việc nà y hay không?
- Tôi không dám có ý định ấy !
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất giá»ng lạnh lùng cÆ°á»i ngất, nói :
- Thằng bé kia, hãy xem chưởng đây !
Trong khi Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i vung tay tấn công vá» phÃa ngÆ°á»i thiếu niên áo xám, thì ngÆ°á»i áo và ng và Phong Trần Cuồng Khách chia nhau bồng Thiên Âm Lão Nhân và ThÃch Äinh Nhạn lên, lao ngÆ°á»i bá» chạy Ä‘i.
NgÆ°á»i thiếu niên áo xám và Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i giao đấu quyết liệt khó phân thắng bại.
Nếu không có ngÆ°á»i thiếu niên áo xám nà y xuất hiện, thì tình thế trÆ°á»›c mắt sẽ Ä‘Æ°a đến má»™t háºu quả không ai dám tưởng tượng đến. Váºy ngÆ°á»i thiếu niên áo xám nà y là ai?
Phong Trần Cuồng Khách, ngÆ°á»i áo và ng và ngÆ°á»i thiếu niên to lá»›n kia xúm nhau chạy được má»™t lúc má»›i dừng chân đứng lại. HỠđể ThÃch Äinh Nhạn và Thiên Âm Lão Nhân nằm yên trên đất. ThÃch Äinh Nhạn tuy trúng chưởng bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng nhá» ná»™i lá»±c của chà ng rất dồi dà o, nên nằm nghÄ© ngÆ¡i má»t chốc thì đã từ từ tỉnh dáºy.
Phong Trần Cuồng Khách lấy má»™t gói thuốc bá»™t cho chà ng uống, đồng thá»i lo việc chá»a trị vết thÆ°Æ¡ng cho chà ng. Chẳng mấy chốc sau ThÃch Äinh Nhạn đã bình phục nhÆ° cÅ©.
Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn Phong Trần Cuồng Khách, rồi lại quay qua nhìn ngÆ°á»i áo và ng Ä‘ang lo chữa trị thÆ°Æ¡ng thế cho Thiên Âm Lão Nhân bên cạnh, ngạc nhiên há»i :
- Sưao lại có chuyện lại như thế nà y?
Phong Trần Cuồng Khách bèn Ä‘em má»i việc đã xảy ra nói lại cho ThÃch Äinh Nhạn nghe má»™t lợt.
Nghe xong, ThÃch Äinh Nhạn buá»™t miệng há»i :
- Chà ng thiếu niên áo xám nà y là ai? Tại sao y lại cứu tôi?
- Riêng vỠphần ấy thực ta không biết được.
Liá»n đó, ThÃch Äinh Nhạn nhún ngÆ°á»i lao vút Ä‘i, nhằm hÆ°á»›ng cÅ© lá»›t tá»›i nhanh nhÆ° má»™t vì sao sa. Chà ng nháºn rằng ngÆ°á»i thiếu niên áo xám đã ra tay cứu mình, váºy mình phải trở lại hợp sức đối phó vá»›i Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i.
ThÃch Äinh Nhạn phi thân vun vút nhanh nhẹn không thua chi má»™t là n Ä‘iện xẹt, không mấy chốc đã trở lại chá»— cÅ©. Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn, thì trông thấy ngÆ°á»i áo xám Ä‘ang ngồi yên váºn dụng ná»™i công để chữa trị vết thÆ°Æ¡ng. Trong khi đó, thì không còn trông thấy Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i đâu nữa.
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i sá»ng sốt. Giữa lúc ấy thì ngÆ°á»i thiếu niên áo xám cÅ©ng vừa mở to đôi mắt và đứng thẳng ngÆ°á»i dáºy. ThÃch Äinh Nhạn vá»™i và ng bÆ°á»›c tá»›i thi lá»… nói :
- Tôi xin đa tạ cái ơn cứu mạng của huynh đà i !
- Không cần phải đa tạ là m gì !
Giá»ng nói của ngÆ°á»i thiếu niên ấy hết sức lạnh lùng, khiến ThÃch Äinh Nhạn không khá»i thầm á»›n lạnh cả tâm can, đồng thá»i không khá»i sững sá» kinh ngạc. Qua má»™t lúc sau, chà ng má»›i lên tiếng há»i :
- Còn Hội trưởng Ngân Diện Hội đâu rồi?
- Hắn bỠchạy rồi !
NgÆ°á»i thiếu niên ấy trả lá»i lạnh lùng và n gá»n lá»n, trong khi đó đôi mắt y sáng rá»±c lạnh nhạt há»i lại ThÃch Äinh Nhạn :
- Các hạ có phải là Äá»™c Nhãn Hắc Lang ThÃch Äinh Nhạn không?
- ChÃnh là tiểu đệ đây, chẳng hay... ?
Sắc mặt của ngÆ°á»i thiếu niên áo xám liá»n biến hẳn, nói :
- Ta đang tìm ngư ơi đây !
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i rùng mình, sợ hãi nói :
- Tìm tôi để là m gì?
- Äể giết ngÆ° Æ¡i... !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế lại không khá»i rùng mình má»™t lần nữa. Chà ng cảnh giác bÆ°á»›c lui má»™t bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a mắt nhìn thẳng và o vẻ mặt đầy sát khà của ngÆ°á»i thiếu niên áo xám, bất giác nổi da gà khắp cả ngÆ°á»i.
NhÆ°ng chà ng cố trấn tỉnh lại, mỉm cÆ°á»i nói :
- Huynh đà i đã cứu tôi, thế sao giỠđây lại định giết tôi?
- Cứu ngÆ° Æ¡i vì phải Ä‘á»n đáp lại cái Æ¡n cứu mạng của ngÆ° Æ¡i đối vá»›i ta !
ThÃch Äinh Nhạn lại kinh ngạc má»™t lần nữa, vì chà ng không há» quen biết vá»›i ngÆ°á»i thiếu niên áo xam nà y, váºy chà ng đã cứu ý lúc nà o?
Chà ng ngơ ngác không hiểu ra sao cả.
Trong khi đó, sát khà trên nét mặt của ngÆ°á»i thiếu niên áo xám lại cà ng hiện rõ hÆ¡n. Y nhắm hÆ°á»›ng ThÃch Äinh Nhạn bÆ°á»›c tá»›i từng bÆ°á»›c má»™t, quát rằng :
- Có lý nà o các hạ đã quên chuyện xảy ra trong khu rừng đà o ấy rồi hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế, bất giác thối lui ra sau ba bốn bÆ°á»›c dà i, suýt nữa buá»™t miệng kêu lên thà nh tiếng. Chà ng kinh hoà ng nói lấp bấp :
- Anh... có phải là ngÆ°á»i há» Hồ ấy không?
- Äúng thế ! ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ° Æ¡i đã cưỡng hiếp vợ của ta ! Váºy ta là m thế nà o tha thứ cho ngÆ° Æ¡i được?
Nếu chẳng phải ta nghĩ đến cái ơn cứu mạng của ngư ơi thì ta đã xuống tay từ lâu rồi !
ThÃch Äinh Nhạn nghe qua không khá»i kinh hoà ng sợ hãi.
NgÆ°á»i thiếu niên áo xám lấy ra má»™t bức th, trao cho ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Ngư ơi hãy xem xong bức thư nà y, rồi chúng ta sẽ ra tay đánh nhau !
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a bà n tay run rẩy, cầm lấy má»™t cánh thÆ° đã nhầu nát. Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn, thấy bức thÆ° ấy viết rằng :
Hồ ca ca, Khi thÆ°Æ¡ng thế anh bình phục hẳn thì em cÅ©ng đã Ä‘i xa rồi ! Hồ ca ca, em không thể không Ä‘i, vì em đã có lá»—i vá»›i anh. Từ Cần hiện nay, không còn là má»™t ngÆ°á»i vợ trong sạch trÆ°á»›c kia nữa :
Nà ng đã bị ngÆ°á»i ta cưỡng hiếp !
Trong thá»i gian ngÆ°á»i anh bị tê liệt vì hÆ¡i Ä‘á»™c xâm nháºp và o cÆ¡ thể, em vì tha thiết muốn cứu anh, nên đã đánh liá»u lấy thân mình là m Ä‘iá»u kiện trao đổi mẩu Thiên Niên Hà Thủ Ô và viên PhÃch Äá»™c Châu vá»›i Tung Châu Song Anh. Vì hai tên nà y vừa trá»™m được những váºt ấy ở Thiết Kỳ Bang.
Sau khi hai ngÆ°á»i ấy đã đồng ý qua Ä‘iá»u kiện trao đổi đó, thì hỠđã tranh già nh em, nên tà n sát lẫn nhau mà chết.
Trong lúc đó, bá»—ng em gặp phải má»™t con ngÆ°á»i ngông cuồng là Äá»™c Nhãn Hắc Lang ThÃch Äinh Nhạn. Y cứ khăng khăng bảo em là Hứa Trân, ngÆ°á»i tình của y, do đó y đã cưỡng hiếp em !
Em không hiểu tại sao lại có việc nhÆ° váºy. NhÆ°ng, em đã nhẫn nhục mang hai báu váºt ấy trở vỠđể cứu anh, vì em là vợ của anh.
Hồ ca ca, anh nên hiểu cho tâm trạng Ä‘au khổ của em. Em vốn không có ý muốn sa và o vòng tá»™i lá»—i, nhÆ°ng trong thá»±c tế thì em đã bị con ngÆ°á»i ấy cưỡng bức rồi.
Äến nay, không ngá» lại chÃnh con ngÆ°á»i đó, tức Äá»™c Nhãn Hắc Lang ThÃch Äinh Nhạn đã đến đây để cứu thoát anh khá»i sá»± sát hại của bá»n ngÆ°á»i trong Ngân Diện Há»™i!
Y gặp em vẫn khăng khăng gá»i em là Hứa Trân nhÆ° trÆ°á»›c kia. Em biết, chắc chắn y có má»™t ngÆ°á»i tình có tên nhÆ° váºy. HÆ¡n nữa, ngÆ°á»i tình của y hết sức giống em nên má»›i Ä‘Æ°a đến sá»± nhầm lẫn nhÆ° váºy !
NhÆ°ng dù sao Ä‘i nữa, chÃnh y vẫn là ngÆ°á»i cứu mạng cho chúng ta.
Hồ ca ca, chuyện bất hạnh ấy đã xảy ra và là m cho chúng ta hết sức ghê sợ, tuy đó là một chuyện vượt ra ngoà i ý muốn của chúng ta. Song dù sao đi nữa, em vẫn không xứng là Từ Cần yêu mến của anh như trước kia !
Hồ ca ca, anh hãy tha thức em vá» chá»— em đã bá» ra Ä‘i. Vì em không thể không là m nhÆ° váºy. Suốt Ä‘á»i em, không là m sao quên được câu chuyện hãi hùng ấy.
Chúng ta xa nhau, em vẫn biết lo lắng gìn giữ thân mình. Nhưng kể từ nay, chúng ta đã sống cách biệt giữa hai thế giới.
Tuy thế, Hồ ca ca, em lúc nà o cÅ©ng nhá»› đến anh. Và không bao giá» quên tình yêu mà anh đã ban bố cho em. Em mong rằng đến kiếp sau, em vẫn có thể được là m ngÆ°á»i vợ của anh và sống mã mãi bên cạnh nhau không bao giá» xa cách... Từ Cần lÆ°u bút.
ThÃch Äinh Nhạn xem xong bức th, dòng lệ hối háºn liá»n trà o ra khoé mắt. Trá»i hỡi, sao bất ngá» lại gây ra má»™t lá»—i lầm đáng kinh sợ nhÆ° thế nà y?
Thế là ngÆ°á»i con gái ở trong khu rừng Ä‘Ã o rõ rà ng không phải là Hứa Trân, mà chÃnh là Từ Cần, má»™t con ngÆ°á»i giống Hứa Trân nhÆ° khuôn đúc.
Chừng ấy, chà ng bá»—ng nhá»› sá»±c lại lá»i nói của ngÆ°á»i che mặt khi ấy, cho rằng có má»™t đại há»a sắp giáng xuống đầu chà ng. Quả nhiên, đây là má»™t đại há»a rồi chứ còn gì nữa, vì chà ng đã cưỡng bức má»™t ngÆ°á»i con gái đã có chồng.
NhÆ°ng, thá»±c sá»± đây là má»™t tá»™i lá»—i do chà ng gây ra trong má»™t trÆ°á»ng hợp hoà n toà n vô ý thức. Chà ng trao lại bức thÆ° cho ngÆ°á»i thiếu niên áo xám, rồi buồn bã nói :
- Äây là lá»—i không phải do tôi cố ý gây ra !
NgÆ°á»i thiếu niên áo xám cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° cuồng dại, nói :
- Không cố ý? Dù cho vợ ta có thá»±c sá»± là ngÆ°á»i tình của ngÆ° Æ¡i Ä‘i nữa, thì ngÆ° Æ¡i có thể là m được những việc nhÆ° váºy không?
Nói Ä‘oạn, ngÆ°á»i thiếu niên ấy bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t, tiến thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a tay chùi dòng lệ, nói :
- Hồ huynh, tôi không muốn bà o chữa cho cái lá»—i của tôi. Äấy tuy là không phải cố ý, nhÆ°ng trong thá»±c tế vẫn rõ rà ng là má»™t cái lá»—i không hÆ¡n không kém.
- ChÃnh vì thế mà ta phải giết ngÆ° Æ¡i !
- Nếu váºy thì anh hãy xuống tay Ä‘i thôi !
- Giữa ta và ngÆ° Æ¡i, ân oán đã hoà n toà n dứt khoát, váºy ngÆ° Æ¡i cho rằng ta không dám giết ngÆ° Æ¡i hay sao?
- Tôi rất bằng lòng để cho anh giết chết tôi !
- Nếu thế, thì anh hãy ra tay trước đi !
- Không ! Tôi... - Äồ hèn nhát !
ThÃch Äinh Nhạn trợn to con mắt Ä‘á»™c nhất của mình, quát lên :
- Anh mắng ai?
- Mắng ngư ơi !
ThÃch Äinh Nhạn ngá»a mặt cÆ°á»i dà i nhÆ° cuồng dại, nói :
- HỠHồ kia, vì ta đã hiểu và ăn năn một việc là m sai lầm của ta đã đưa đến tình trạng vợ ngư ơi phải xa lìa ngư ơi, nên mới không đánh nhau với ngư ơi, chớ nà o phải ta sợ ngư ơi thực đâu?
- Nếu không sợ thì chúng ta hãy đánh nhau. Vì mối thù là m nhục vợ ta... !
- Äấy là vì ta hoà n toà n hà nh Ä‘á»™ng vô ý thức !
- Bất luáºn là thế nà o, ngÆ° Æ¡i đã cưỡng hiếp vợ ta, và giỠđây, nà ng đã bá» ta ra Ä‘i rồi, váºy mối thù ấy không trả, thì Hồ Tịnh ta nà o yên lòng được !
Äấy là má»™t lá»i nói chân tình, vì Hồ Tịnh đã hiểu hà nh Ä‘á»™ng ấy của ThÃch Äinh Nhạn là hoà n toà n vô ý thức. NhÆ°ng sá»± thá»±c thì vợ của y đã bị cưỡng hiếp và đã âm thầm bá» nhà ra Ä‘i rồi !
NghÄ© đến đây, mặt y liá»n hiện lên sát khà đằng đằng, gầm to :
- Ông bạn há» ThÃch, hãy ra tay Ä‘i nà o !
ThÃch Äinh Nhạn biến hẳn sắc mặt quát :
- Ngư ơi thực muốn dồn ép ta phải ra tay đánh nhau với ngư ơi hay sao?
- Äúng thế !
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cÆ°á»i to, nói :
- Nếu thế thì ta phải tuân mạng lệnh váºy ! Äể ThÃch Äinh Nhạn ta xem cho biết ngÆ° Æ¡i có những võ há»c siêu tuyệt chi?
Nói Ä‘oạn, chà ng liá»n dõng dạc bÆ°á»›c tá»›i.
Hồ Tịnh bá»—ng cất tiếng quát to, rồi vung tay mặt lên, năm ngón giÆ°Æ¡ng thẳng, chụp vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn vá»›i má»™t thế võ tuyệt luân kỳ diệu.
Thế võ ấy của ngÆ°á»i áo xám, chẳng những nhanh nhÆ° má»™t luồng Ä‘iện xẹt, mà còn mạnh mẽ phi thÆ°á»ng, chẳng khác nà o má»—i lưỡi kéo xấp tá»›i.
ThÃch Äinh Nhạn quét tay trái ra, rồi bÆ°á»›c lùi ra sau ba bÆ°á»›c.
Chỉ trong giây phút ngắn ngủi đó, Hồ Tịnh lại quát to một tiếng rồi lẹ là ng công thẳng ra một chưởng thứ ba.
ThÃch Äinh Nhạn thấy thế, không khá»i á»›n lạnh cả tâm can. Vì chưởng ấy thoạt nhìn qua rất tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng thá»±c sá»± bên trong nó lại ngầm chứa ba sá»± diá»…n biến vô cùng hiểm hốc.
TrÆ°á»›c thá»±c trạng đó, ThÃch Äinh Nhạn không khá»i kinh hoà ng, vì võ công của Hồ Tịnh tháºt đã cao đến mức chà ng không thể tưởng tượng nổi. Äấy quả là má»™t việc quá bất ngÆ°á».
Thá»±c ra vì chà ng không xét cho kỹ. Hồ Tịnh có thể đỡ thẳng má»™t chưởng vá»›i Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i, để cứu mạng cho chà ng, thì võ công của y nà o phải tầm thÆ°á»ng?
ThÃch Äinh Nhạn nếu chẳng nhá» U Linh Bá»™ Pháp hết sức thần diệu, thì có lẽ đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i tay của Hồ Tịnh rồi !
Bóng ngÆ°á»i không ngá»›t lồng lá»™n, kẻ công ngÆ°á»i đỡ nhanh nhÆ° gió hốt, chẳng mấy chốc đôi bên đã đánh nhau qua má»i thế võ.
ThÃch Äinh Nhạn bị dồn phải bÆ°á»›c lui nữa bÆ°á»›c, vì thế công của Hồ Tịnh quá Æ° ác liệt mạnh mẽ. Cứ má»—i má»™t thế võ của y, Ä‘á»u ngầm chứa không biết bao nhiêu là sá»± biến hóa hiểm hóc.
Tráºn đánh nhau của hai đối thủ quả tháºt kinh thiên Ä‘á»™ng địa, uy lá»±c của đôi bên mạnh mẽ chẳng khác nà o gió thét sóng gà o.
Ngay lúc ấy, Phong Trần Cuồng Khách, ngÆ°á»i áo và ng, Thiên Âm Lão Nhân và ngÆ°á»i tiếu niên thô lá»— kia Ä‘á»u kéo nhau đến đấy.
Há» Ä‘Æ°a mắt nhìn cuá»™c ác chiến Ä‘ang diá»…n ra giữa hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không khá»i kinh hoà ng sá»ng sốt.
Phong Trần Cuồng Khách bỗng lao thẳng ngư ơi tới, vung tay mặt quét ra, quát :
- Nhị vị hãy ngng tay đã !
Hồ Tịnh và ThÃch Äinh Nhạn bị luồng chưởng phong của Phong Trần Cuồng Khách quét tá»›i, đẩy lui má»—i ngÆ°á»i ra sau má»™t bÆ°á»›c, rồi thu tay đứng yên. Äôi mắt của Hồ Tịnh sáng ngÆ°á»i, nhìn thẳng và o Phong Trần Cuồng Khách, nói :
- Ông muốn gì?
- Nhị vị tại sao đánh nhau?
- Ông có thể há»i ông bạn há» ThÃch kia !
Last edited by onlylove_love; 03-02-2010 at 09:16 AM.
|
03-02-2010, 09:06 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 39: Yêu nhau đắm đuối
Nguồn :Việt đồng tâm
Phong Trần Cuồng Khách ngạc nhiên nhìn ThÃch Äinh Nhạn, há»i :
- Tại sao lại xảy ra chuyện như thế?
ThÃch Äinh Nhạn ấp úng, rồi gượng cÆ°á»i im lặng. Việc nà y chà ng là m sao có thể trả lá»i thẳng được?
Hồ Tịnh lạnh lùng nói :
- Sao không tiện giải bà y chăng?
Sắc mặt của ThÃch Äinh Nhạn thoáng hiện nét hung tợn vốn có của chà ng, nói :
- Lão tiá»n bối, việc nà y thá»±c tôi không tiện giải bà y. NhÆ°ng có Ä‘iá»u là cuá»™c giao tranh giữa tôi và ông bạn há» Hồ đây bất luáºn là ai thắng ai bại, chúng tôi cÅ©ng không cho phép các ông nhúng tay và o !
Chà ng ngng lại trong giây lát, mới nói tiếp :
- Nếu tôi có chết dÆ°á»›i tay của Hồ huynh, thì phiá»n ở tiá»n bối chôn cất xác tôi là tốt lắm rồi !
Nói đoạn, chà ng đưa mắt nhìn thẳng và o Hồ Tịnh nói :
- Hồ huynh chúng ta hãy tiếp tục giao tranh Ä‘i ! Tôi nói cho anh rõ là tôi muốn cho anh biết, há» ThÃch tôi không phải là má»™t kẻ hèn nhát !
Hồ Tịnh gầm to lên :
- Tốt lắm, váºy hãy ra tay Ä‘i !
Con mắt Ä‘á»™c nhất của ThÃch Äinh Nhạn chiếu ngÆ°á»i sát khÃ, quát to :
- Nếu ngÆ°Æ¡i bằng lòng xin lá»—i vá» chá»— đã mắng ta là đồ hèn nhát, thì há» ThÃch ta sẵn sà ng xuôi tay không chống cá»± để cho ngÆ°Æ¡i tá»± do giết chết !
- Ta không thể là m nhÆ° váºy được !
- Tốt lắm ! Hồ huynh, giữa ta và ngÆ°Æ¡i ân oán đã huá», váºy giỠđây ta vì thanh danh mà phải chiến đấu, còn ngÆ°Æ¡i vì phải báo thù nên phải ra tay. Váºy, xem ra cuá»™c ác chiến nầy nếu cha có má»™t bên chết thì không là m sao chấm dứt được.
- Äúng nhÆ° váºy !
Dứt lá»i, hai ngÆ°á»i lại cùng trà n tá»›i trÆ°á»›c.
Không khà lại trở nên vô cùng căng thẳng. Má»™t Ä‘Ã ng vì bảo tồn danh dá»±, má»™t Ä‘Ã ng vì phải báo thù cho vợ hiá»n, tất nhiên là không có má»™t bên bại vong thì không thể chấm dứt cuá»™c giao tranh được.
Thiên Âm Lão Nhân và bao nhiêu ngÆ°á»i khác đến lúc ấy vẫn cha biết đầu Ä‘uôi câu chuyện ra sao cả.
Ngay lúc ấy, tiếng quát đã rá»n vang, bóng hai ngÆ°á»i lại xông thẳng và o nhau.
ThÃch Äinh Nhạn vừa quát to, vừa vung chưởng đánh ra má»™t chưởng trÆ°á»›c.
Chỉ trong một chưởng ấy mà đã ngầm chứa ba sự diễn biến hiểm hốc khác nhau.
P Qua má»™t tiếng “ầm†to, bóng hai ngÆ°á»i bá»—ng dang ra xa. Thế rồi, chỉ trong chá»›p mắt hai ngÆ°á»i đã đánh nhau qua ba thế võ.
Chưởng lá»±c của ThÃch Äinh Nhạn hết sức mạnh mẽ, nhÆ°ng ngÆ°á»i thiếu niên áo xám vẫn có thể tránh khá»i được tất cả những luồng chưởng lá»±c đó. Äấy quả là má»™t thứ tuyệt thế thần công, mà có lẽ trÆ°á»›c đây ngÆ°á»i thiếu niên áo xám đã vì khổ luyện nó nên má»›i trở thà nh tê bại. Chỉ qua má»™t chưởng đó, ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng cảm thấy bị Ä‘á»™ng hoà n toà n.
Vì thế, chà ng đã bắt đầu kinh hoà ng sợ hãi.
Trong khi đó, Hồ Tịnh đã công chá»›p nhoáng và dồn dáºp, khiến ThÃch Äinh Nhạn chỉ còn biết thối lui mà thôi !
Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách, ngÆ°á»i áo và ng Ä‘á»u biến hẳn sắc mặt, vì há» không hiểu được ngÆ°á»i thiếu niên áo xám nà y vốn tháºt là ai mà có má»™t võ công cao cÆ°á»ng đến mức ấy?
Thốt nhiên, có má»™t giá»ng cÆ°á»i lạnh lùng bất thần từ đâu vá»ng đến. Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách, và ngÆ°á»i áo và ng cùng Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» hÆ°á»›ng có tiếng cÆ°á»i ấy. Qua cái nhìn đó, Phong Trần Cuồng Khách đã phải giáºt bắn ngÆ°á»i.
Thì ra, chiếc Huyết Kiệu quái dị và đầy không khà khủng bố ấy không biết dừng yên lại cách sau lưng hỠhai trượng tự lúc nà o.
Äôi mắt lạnh nhÆ° băng của cô gái áo xanh nhìn chòng chá»c và o mặt Phong Trần Cuồng Khách. Tia mắt ấy trông chẳng khác lưỡi dao thép.
Phong Trần Cuồng Khách không khá»i bắt rùng mình.
Cô gái áo xanh cất giá»ng lạnh lùng :
- Phong Trần Cuồng Khách, ông còn nháºn ra chúng tôi không?
Sắc mặt của Phong Trần Cuồng Khách biến hẳn, ông cất tiếng cÆ°á»i to, rồi Ä‘Æ°a chân bÆ°á»›c thẳng vá» phÃa chiếc Huyết Kiệu.
Thiên Âm Lão Nhân trông thấy Huyết Kiệu Chủ Nhân cha chịu bá» Ä‘i, thì trong lòng không khá»i sợ hãi. Liá»n đó, ông lao thẳng ngÆ°á»i tá»›i cháºn ngay trÆ°á»›c mặt của Phong Trần Cuồng Khách, khẽ quát :
- Lão đệ hãy để cho tôi !
Cô gái áo xanh quát :
- Thiên Âm Lão Nhân, ông muốn chết thế mạng cho Phong Trần Cuồng Khách hay sao?
Thiên Âm Lão Nhân vung chiếc gáºy lên, nói :
- Nà o phải có ý nhÆ° váºy... !
- Nếu không có ý nhÆ° váºy, thì hãy cút ngay Ä‘i !
- Nhưng vì từ bấy lâu nay, lão phu hằng ngưỡng mộ Huyết Kiệu Chủ Nhân kia mà !
Cô gái áo xanh có thên là A Mẫn, lớn tiếng nói :
- Ông có muốn chết thì cứ bước đến đây !
Nói dứt lá»i, nà ng liá»n lui qua đứng má»™t bên hông chiếc Huyết Kiệu.
Không khà vì thế trở thà nh vô cùng căng thẳng. GiỠđây vì sá»± xuất hiện của Huyết Kiệu Chủ Nhân nên cà ng lại ngá»™t ngạt đầy tá» khÃ... Thiên Âm Lão Nhân liá»n bÆ°á»›c thẳng vá» phÃa chiếc Huyết Kiệu.
Huyết Kiệu Chủ Nhân cất giá»ng lạnh nhÆ° băng :
- Thiên Âm Lão Nhân, ông thực sự muốn can thiệp và o chuyện nà y hay sao?
- ChÃnh tôi có ý nhÆ° váºy !
- Ông không hối háºn chứ?
- Hiện nay, tôi tuổi già xế bóng, nếu được chết dÆ°á»›i tay của cao nhân thì sao bảo là hối háºn?
- Tốt lắm, váºy ông hãy bÆ°á»›c tá»›i thá» xem !
Câu nói ấy chứa đầy sát khÃ, khiến má»i ngÆ°á»i chung quanh nghe qua Ä‘á»u không khá»i bắt rùng mình.
Thiên Âm Lão Nhân nghe váºy cÅ©ng khẽ dừng bÆ°á»›c, sắc mặt Ãt nhiá»u thay đổi.
NhÆ°ng ông ta liá»n ngá»a mặt cÆ°á»i to, rồi Ä‘Æ°a chân tiếp tục bÆ°á»›c thẳng tá»›i chiếc Huyết Kiệu.
Phong Trần Cuồng Khách kêu lên :
- Lý huynh... Thiên Âm Lão Nhân ngắt lá»i mắng :
- Lão đệ, ngÆ°Æ¡i hãy yên lòng. Giữa ta và Huyết Kiệu Chủ Nhân không oán không thù chi cả, váºy nếu bà ấy có muốn lấy tánh mạng của ta, thì ta cÅ©ng sẵn sà ng chá»› nà o có tiếc rẻ là m gì? Ha ha ha... !
Tiếng cÆ°á»i cuồng dại nổi lên không ngá»›t. NhÆ°ng Huyết Kiệu Chủ Nhân im lặng không nói gì cả.
Thiên Âm Lão Nhân lại lên tiếng há»i :
- Xin há»i Huyết Kiệu Chủ Nhân, giữa bà và Thôi lão đệ của tôi có má»™t mối thù sinh tá» chi nhÆ° thế?
Huyết Kiệu Chủ Nhân vẫn im lặng không nói chi cả !
Thiên Âm Lão Nhân lại há»i :
- Nếu thế thì các hạ quả đúng là Lê Thái Hoa rồi !
Huyết Kiệu Chủ Nhân vẫn một mực im lặng.
Vì thế, Thiên Âm Lão Nhân liá»n bừng bừng nổi giáºn, đôi mắt ông ta sáng ngÆ°á»i, quát to :
- Bà quả là là m kiêu thái quá !
Câu nói vừa dứt, ông ta bèn lao thẳng ngÆ°á»i tá»›i, vung chiếc gáºy lên nhắm bổ xuống chiếc Huyết Kiệu nghe má»™t tiếng vút.
Thiên Âm Lão Nhân bất thần tấn công, thế võ của ông ta vừa nhanh nhẹn phi thÆ°á»ng vừa mạnh mẽ ác liệt. Nếu chiếc Huyết Kiệu ấy bị Ông ta đánh trúng, tất sẽ bị tan ra thà nh từng mảnh vụn.
Thốt nhiên, bất ngá» Thiên Âm Lão Nhân lại há»± lên má»™t tiếng khô khan, rồi cả ngÆ°á»i của ông ta bị bắn hất Ä‘i, miệng trà o máu tÆ°Æ¡i, ném gáºy ngã lăn ra đất.
Má»i việc ấy chỉ xảy ra trong má»™t cái chá»›p mắt, nên không ai trông thấy rõ Thiên Âm Lão Nhân đã bị trúng chưởng của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o?
NgÆ°á»i áo và ng thấy thế liá»n nhún ngÆ°á»i bay vá»t lên chụp lấy Thiên Âm Lão Nhân. Trong khi đó, đôi mắt Thiên Âm Lão Nhân nhắm nghiá»n, máu tÆ°Æ¡i từ trong miệng không ngá»›t trà o ra.
Huyết Kiệu Chủ Nhân lạnh lùng nói :
- Äấy là ông ta tá»± Ä‘i tìm cái khổ, không thể oán trách được ai !
Äứng trÆ°á»›c thá»±c trạng ấy, Phong Trần Cuồng Khách bá»—ng bình thản trở lại, không sợ hãi nhÆ° khi nãy nữa. Ông đã quả quyết, dù cho Huyết Kiệu Chủ Nhân có phải là Lê Thái Hoa hoặc là má»™t ngÆ°á»i bạn của nà ng lúc sinh tiá»n, ông vẫn phải giải bà y minh bạch nổi lòng của mình.
Ông ta nháºn rằng, nếu nà ng đúng thá»±c là Lê Thái Hoa thì cÅ©ng nên nhân cÆ¡ há»™i nà y trả lại món nợ tình cảm mà chắc chắn ông không là m sao có thể thanh toán được.
Má»i việc cha phải là kết thúc, mà là câu nói bắt đầu thôi.
Phong Trần Cuồng Khách gượng dáºy bÆ°á»›c thẳng tá»›i chiếc Huyết Kiệu.
Lúc đó, ThÃch Äinh Nhạn và Hồ Tịnh vẫn tiếp tục đánh nhau không phân thắng bại.
Phong Trần Cuồng Khách bước đến trước chiếc kiệu của Huyết Kiệu Chủ Nhân, chấp tay xá một cái thực sâu, nói :
- TrÆ°á»›c đây mấy hôm, bà đã có nhắn là hôm nay sẽ lấy tÃnh mạng của tôi, váºy Thôi má»— xin đến để chá» lịnh !
Huyết Kiệu Chủ Nhân cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Thôi Thiên Hà n, không ngá» mấy mÆ°Æ¡i năm sau, ông vẫn khá»e mạnh nhthÆ°á»ng... - SÆ°uốt thá»i gian qua tôi đã lây lất kéo dà i kiếp sống thừa, vì chÃnh tôi là má»™t con ngÆ°á»i có tá»™i... - Có tá»™i? Ha ha ha... Thôi Thiên Hà n, giá» thì ngÆ°á»i đã biết tá»™i rồi chứ?
Thôi Thiên Hà n gượng cÆ°á»i, nói :
- Có tội hay không, thực Thôi Thiên Hà n tôi khó tự biện giải được ! Huyết Kiệu Chủ Nhân, bà có thể cho phép tôi trông thấy chân diện mục hay không?
- Ngươi không xứng đáng được hưởng ân huệ ấy !
- Tại sao thế?
- Thôi Thiên Hà n, ông là má»™t con ngÆ°á»i quen thói ngạo mạn, váºy oai phong thuở trÆ°á»›c của ông hiện nay đâu mất cả rồi?
- Hiện đã tiêu mòn theo tuế nguyệt rồi !
- Thôi Thiên Hà n, ông có biết tôi là ai không?
Thôi Thiên Hà n giáºt mình nói :
- Là Lê... Thái Hoa?
- Cô ấy?
Huyết Kiệu Chủ Nhân cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng rồi nói tiếp :
- Cô ấy đã vùi thây và o ba tất đất, đã ôm háºn trong biển tình rồi, váºy ta nà o phải là cô ấy đâu?
- Nếu thế bà là ai?
- Ta là Huyết Kiệu Chủ Nhân, ngÆ°á»i bạn lúc sinh tiá»n của cô ấy ! NhÆ°ng... - NhÆ°ng thế nà o?
- TrÆ°á»›c khi cô ấy chết, có nhá» ta giết ngÆ°Æ¡i để trả thù, đồng thá»i, có gởi món váºt nà y trao trả lại cho ngÆ°Æ¡i... !
Câu nói cha dứt, có má»™t vạt trắng bay thẳng và o mặt của Phong Trần Cuồng Khách. Ông ta bèn Ä‘Æ°a tay chụp lấy, trông thấy đó là má»™t chiếc trâm bằng ngá»c chạm trổ rất khéo léo.
Chiếc ngá»c bá»™i ấy chạm thà nh hình hai quả tim dÃnh liá»n vá»›i nhau. Bên trên má»™t bá» chạm hình má»™t ngÆ°á»i thiếu niên xinh đẹp, má»™t bá» khác chạm hình má»™t thiếu nữ kiá»u diá»…m, cả hai dá»±a và o nhau trông tháºt âu yếm và linh Ä‘á»™ng nhÆ° ngÆ°á»i còn sống.
Hai bên lại có chạm hai hà ng chữ nhỠ:
“Yêu nhau đắm Ä‘uối, không há» rá»i nhau, biển cạn đá mòn, tình ta không đổiâ€.
Phong Trần Cuồng Khách nhìn thấy chiếc ngá»c bá»™i có chạm nổi má»™t đôi trai gái ấy, sắc mặt không khá»i tái nhợt. Vì đấy chÃnh là ká»· váºt mà ông đã trao táºn tay cho Lê Thái Hoa. Äôi trai gái trong chiếc ngá»c bá»™i ấy chÃnh là hình ảnh của ông và Lê Thái Hoa.
TrÆ°á»›c kia ông đã trao chiếc ngá»c bá»™i nà y cho nà ng. GiỠđây, nà ng lại gởi trả chiếc ngá»c bá»™ nà y cho ông.
Trong chiếc ngá»c bá»™i nà y có cả tình cảm tâm huyết của ông gởi gắm trong ấy.
Thế mà giỠđây, tất cả đã trở thà nh dĩ vãng, Lê Thái Hoa đã phải chết vì ông.
Tất cả những hy vá»ng từ bấy lâu nay, giá» bá»—ng tan thà nh mây khói. Lê Thái Hoa đã chết thá»±c sá»± rồi.
Trong hai khoé mắt của Phong Trần Cuồng Khách bỗng lăn xuống đôi dòng lệ.
Ông ta nắm chặc chiếc ngá»c bá»™i trong bà n tay mặt, không ngá»›t run rẩy... Cuối cùng, ông ta quay ngÆ°á»i rồi hối hả bá» Ä‘i.
Phong Trần Cuồng Khách Ä‘á»™t nhiên bá» ra Ä‘i, khiến cho bao nhiêu ngÆ°á»i chung quanh thảy Ä‘á»u kinh ngạc. Huyết Kiệu Chủ Nhân lạnh lùng quát :
- Ông muốn là m chi thế?
Phong Trần Cuồng Khách quay mặt nhìn vá» phÃa chiếc Huyết Kiệu, cất tiếng cÆ°á»i gượng nói :
- Huyết Kiệu Chủ Nhân, bà khá»i cần giết tôi, vì tôi muốn đến chết trÆ°á»›c ngôi má»™ của nà ng !
- Nhưng cô ấy có ý muốn ta giết chết ngươi !
- Nếu thế, bà cứ ra tay váºy !
Nói dứt lá»i, ông ta từ từ nhắm nghiá»n đôi mắt lại, ông rất vui lòng chết ngay tức khắc, vì nếu chẳng thế thì ông sẽ Ä‘au khổ mãi mãi !
Huyết Kiệu Chủ Nhân lạnh lùng quát :
- A Mẫn đâu?
- Tha có kẻ hầu đây !
- Hãy móc đi một con mắt của hắn !
- Vâng !
Cô gái áo xanh vừa nói dứt lá»i thì đã lao ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c, vung cánh tay ngá»c ra.
Liá»n đó, Phong Trần Cuồng Khách gà o lên má»™t tiếng thảm thiết, rồi má»™t dòng máu Ä‘á» từ trong lổ mắt ông ta trà o ra, nhểu từ giá»t trên vạt áo.
Cô gái áo xanh nhảy lui trở vỠtrước chiếc Huyết Kiệu, nói :
- Bẩm chủ nhân, kẻ hầu nà y đã móc con mắt phÃa trái của Phong Trần Cuồng Khách rồi !
- Tốt lắm, hãy phế trừ võ công của hắn đi !
- Vâng !
Tiếng “Vâng†vừa dứt, cô gái áo xanh lại lao ngÆ°á»i thẳng tá»›i phÃa Phong Trần Cuồng Khách vung tay Ä‘iểm ra.
Trong khi cô gái áo xanh vừa lao ngÆ°á»i tá»›i, Phong Trần Cuồng Khách bèn cất tiếng quát to, rồi vung chưởng đánh ra phản công lại. Ông gằn giá»ng quát :
- Cô nÆ°Æ¡ng chá»› quá hiếp đáp ngÆ°á»i nhÆ° thế !
Cô gái áo xanh vì không Ä‘á» phòng, nên bị luồng chưởng lá»±c của Phong Trần Cuồng Khách hất lui ra sau ba được dà i. Phong Trần Cuồng Khách cÆ°á»i nói :
- Kẻ sĩ có thể giết chết chớ không có thể là m nhục. Tự ta có thể xuống tay cho mình!
Câu nói cha dứt, ông ta đã đưa cánh tay trái lên cao, nhắm ngay Thiên Linh Cái của mình giáng xuống.
NgÆ°á»i áo và ng thấy thế buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng kinh hãi.
Bỗng nhiên, ngay khi ấy cánh tay của Phong Trần Cuồng Khách vừa giáng xuống còn cách đầu non ba tất nữa, thì bỗng đứng khựng lại chẳng là m sao cỠđộng được.
Huyết Kiệu Chủ Nhân lạnh lùng quát :
- Thôi Thiên Hà n, bộ Ông định lấy cái chết để trốn thoát tất cả hay sao?
Phong Trần Cuồng Khách quát mắng :
- Huyết Kiệu Chủ Nhân, bà muốn chi nữa?
- Ta muốn ngÆ°á»i từ từ sẽ chết !
Phong Trần Cuồng Khách nghiến răng nghe trèo trẹo, câm tức đến suýt vỡ lòng ngá»±c, ông ngá»a mặt cÆ°á»i dà i, nói :
- Bà có dám là m như thế không?
- Có chi ta lại không dám?
Nói đến đây, bà ta ngng lại trong giây lát, rồi quát tiếp :
- A Mẫn, hãy Ä‘iểm Thất Âm Tháºp Tam Huyệt của hắn cho ta !
Cô gái áo xanh nghe thế, mặt không khá»i khẽ biến sắc. Vì những ngÆ°á»i khác thì nghe không hiểu Thất Âm Tháºp Tam Huyệt là gì, nhÆ°ng riêng nà ng thì biết đó là má»™t cái thuáºt là m trẹo xÆ°Æ¡ng trặc gân vô cùng thê thảm.
Tức thì, nà ng lên tiếng vâng lệnh, rồi vung tay ngá»c Ä‘iểm thẳng ra, siết chặt bảy âm mạch và má»i ba dÆ°Æ¡ng huyệt của Phong Trần Cuồng Khách.
Trong khi đó, Phong Trần Cuồng Khách không hay biết chi cả.
Cô gái áo xanh nhanh nhẹn lui trở vỠbên cạnh chiếc Huyết Kiệu nói :
- Kẻ hầu nà y đã là m tròn nhiệm vụ rồi !
- Tốt lắm, váºy chúng ta Ä‘i thôi !
Cô gái áo xanh cau đôi mà y, nói :
- Tha chủ nhân, chẳng phải chủ nhân đã nói... - Nói chi? Ta bảo chúng ta hãy đi !
- Xin vâng !
Cô gái áo xanh không dám nói nhiá»u lá»i, Ä‘Æ°a mắt nhìn hai con tỳ nữ khiêng kiệu, tức thì má»™t tráºn gió lốc liá»n cuốn lên, chiếc Huyết Kiệu liá»n bay Ä‘i mất hút.
Thốt nhiên, ngay khi ấy, Phong Trần Cuồng Khách bá»—ng há»± lên má»™t tiếng khô khan rồi té khụy xuống đất. Trên trán ông ta rá»›m những hạt mồ hôi to nhÆ° hạt Ä‘áºu, xem ra hết sức Ä‘au khổ.
NgÆ°á»i áo và ng trông thấy thế thì kinh hoà ng thất sắc, vá»t nhanh tá»›i bên cạnh ngÆ°á»i ông ta há»i :
- Thôi huynh, anh đã là m sao rồi?
- Äau... Ä‘au Ä‘Æ°á»›n lắm... kinh mạch... khắp ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘au Ä‘Æ°á»›n... Ôi chao !
Ông ta Ä‘au Ä‘Æ°á»›n đến ná»—i nÆ°á»›c mắt trà o ra. NgÆ°á»i áo và ng trông thấy váºy không khá»i rùng mình thầm nói :
- Tháºt là độc ác !
NgÆ°á»i thiếu niên thô lá»— kia liá»n nhanh nhẹn phóng ngÆ°á»i tá»›i Phong Trần Cuồng Khách, giÆ°Æ¡ng ba ngón tay Ä‘iểm ra ấn và o ba đại huyệt của Phong Trần Cuồng Khách, khiến ông ta nhắm mắt ngủ yên.
Sau đó, ngÆ°á»i thiếu niên thô lá»— kia má»›i từ từ ngồi xuống đất lo việc chữa thÆ°Æ¡ng cho ông ta.
Bá»—ng nhiên, ngay lúc ấy lại có má»™t tiếng há»± to, xé không gian vá»ng lại. NgÆ°á»i áo và ng quay mặt nhìn vá» phÃa đó thì không khá»i giáºt mình kinh hãi.
Last edited by onlylove_love; 03-02-2010 at 09:16 AM.
|
03-02-2010, 09:07 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 40: Vị thần tháºt sá»±
Nguồn: Việt đồng tâm
Thì ra, sau khi ThÃch Äinh Nhạn há»± má»™t tiếng khô khan, máu mồm tuôn trà o, té ngồi xuống đất không còn đứng lên được nữa.
Trong khi đó, Hồ Tịnh cũng bị hất lui ra sau ba bốn bước dà i mới gắng gượng đứng vững lại được.
Sắc mặt của ThÃch Äinh Nhạn đã trở thà nh tái nhợt. Chà ng liá»n thò tay và o lấy ra má»™t viên Hồi NgÆ°Æ¡n Tục Mệnh Kim ÄÆ¡n bá» và o miệng rồi thầm váºn dụng chân lá»±c để chữa trị thÆ°Æ¡ng thế... Riêng Hồ Tịnh sau khi đứng vững trở lại, vụt cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng, bất thần lao thẳng ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn vung chưởng đánh ra.
Thốt nhiên, má»™t tiếng nạt lạnh lùng vang lên, rồi má»™t bóng ngÆ°á»i áo trắng lao vút tá»›i đỡ bạt chưởng Hồ Tịnh ra. NgÆ°á»i áo và ng Ä‘Æ°a mắt nhìn qua thì không khá»i thầm kinh hãi.
Vì ngÆ°á»i vừa đến ấy chÃnh là Bạch Dung.
Hồ Tịnh quát :
- Cô nương định tìm cái chết hay sao?
Sắc mặt của Bạch Dung hiện lên đầy nét Ä‘au thÆ°Æ¡ng, cất bÆ°á»›c từ từ Ä‘i vá» hÆ°á»›ng ThÃch Äinh Nhạn.
NhÆ°ng ngay lúc ấy bá»—ng sắc mặt bi thÆ°Æ¡ng ấy hoà n toà n mất hẳn, mà thay và o đó, mặt Bạch Dung đã hiện đầy sát khÃ. NgÆ°á»i áo và ng kinh hãi nói :
- Bạch cô nương, cô... ?
- Tôi không giết chết anh ấy đâu !
Lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn đã chữa trị thÆ°Æ¡ng thế xong, chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn qua, trông thấy Bạch Dung thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, buá»™t miệng kêu to :
- Bạch cô nÆ°Æ¡ng... - Không ngá» ThÃch Äinh Nhạn anh lại còn nhá»› tá»›i tôi?
Giá»ng nói lạnh lùng nhÆ° băng của nà ng đã là m cho ThÃch Äinh Nhạn không khá»i rùng mình. Chà ng sá»±c nhá»› lại Bạch Dung được môn nhân của Ngân Diện Há»™i cứu sống mang Ä‘i. GiỠđây chắc chắn là nà ng đến để tìm trả mối thù xa.
Khi chà ng nghÄ© Bạch Dung có cái Æ¡n cứu mạng cho mình, bất giác cÆ°á»i buồn bã nói:
- Bạch cô nương, tôi là m sao quên được cô chứ?
- á»’ ? Äấy thá»±c là việc vượt ra ngoà i dá»± liệu của tôi !
ThÃch Äinh Nhạn buồn bã nói :
- Bạch cô nÆ°Æ¡ng, giỠđây dÆ°á»ng nhÆ° cô đã thay đổi hẳn rồi !
T - Thay đổi? Có phải thế không? Thá»±c ra, má»™t con ngÆ°á»i có nhiá»u khi trong má»™t khoảng thá»i gian nà o đó, có thể thay đổi hẳn, anh bảo có phải không?
- NhÆ°ng có Ä‘iá»u cô thay đổi nhanh quá !
- Thế sao?
ThÃch Äinh Nhạn buồn bã gáºt đầu. Bạch Dung gằn giá»ng cÆ°á»i nói :
- Dù sao, ThÃch Äinh Nhạn anh chá»› quên, Bạch Dung tôi đã vì anh mà ... Ôi, không nhắc lại là m gì !
Sau đó, nà ng cất giá»ng u buồn than rồi nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, tôi không phủ nháºn là tôi đã từng yêu anh, nhÆ°ng tình thÆ°Æ¡ng của tôi Ä‘Æ°a ra được anh đáp lại những gì?
ThÃch Äinh Nhạn buồn bã lắc đầu.
- Không, anh có má»™t thái Ä‘á»™ đáp lại vá»›i tôi, mà suốt Ä‘á»i tôi không là m sao quên được.
Tôi hiến dâng cho anh tình thÆ°Æ¡ng, mà chỉ thu vỠđược sá»± Oán háºn. ThÃch Äinh Nhạn, anh tá»± xét thấy có đối xá» xứng đáng vá»›i tôi không?
Giá»ng nói của nà ng hết sức buồn rầu, những cÅ©ng đầy tha thiết, khiến ngÆ°á»i nghe cảm Ä‘á»™ng khôn cùng.
Äúng váºy, nà ng nói không sai tà nà o cả. Nà ng đã hiến dâng cho ThÃch Äinh Nhạn tình thÆ°Æ¡ng, mà chỉ thu được trở vá» má»™t chuá»—i ngà y buồn háºn dằng dặc.
Nà ng đã mang tình thÆ°Æ¡ng trong sạch của má»™t co gái trinh băng hiến dâng cho má»™t ngÆ°á»i con trai mà hình bóng đã xâm nháºp và o quả tim của nà ng. Thế nhÆ°ng, vì đó mà nà ng phải ôm háºn trong biển tình mà thôi !
Má»™t cô gái, luôn luôn quý báu mối tình đầu của mình, chẳng khác nà o quý báu dung nhan kiá»u diá»…m của mình váºy. Mối tình đầu tan vỡ, tất nhiên là sẽ gây ra má»™t mối háºn lòng sâu xa.
Trong cõi Ä‘á»i, mối tình đầu thÆ°á»ng Ä‘Æ°a đến những bi kịch. Äấy dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t thông lệ trong cuá»™c sống.
Tuy tình đầu thÆ°á»ng Ä‘Æ°a đến những bi kịch, nhÆ°ng phà m là con ngÆ°á»i, ai nấy Ä‘á»u vui lòng dấn bÆ°á»›c và o những mà n kịch đó. Äấy âu cÅ©ng là má»™t thông lệ trong cuá»™c sống.
Bạch Dung đã ở và o má»™t trÆ°á»ng hợp nhÆ° váºy. Mối tình đầu chẳng khác má»™t cÆ¡n ác má»™ng, đến khi tỉnh cÆ¡ má»™ng thì tình cÅ©ng nát tan, đồng thá»i nổi buồn háºn tiá»m tà ng trong quả tim cÅ©ng bắt đầu bá»™c phát.
Yêu và háºn, từ xa đến nay đã là m hại biết bao nhiêu nam nữ thanh thiếu niên, và cÅ©ng chôn vùi không biết bao nhiêu cuá»™c Ä‘á»i thanh xuân tÆ°Æ¡i đẹp của con ngÆ°á»i.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt nhìn trân trối và o Bạch Dung. Chà ng cảm thấy vô cùng Ä‘au khổ, u buồn thấm thÃa, nhÆ°ng không có tìm được lá»i chi để nói vá»›i nà ng.
Chà ng thấy quả đúng là mình có lỗi với nà ng lắm.
Chà ng hết sức biết Æ¡n, cái Æ¡n cứu mạng của Bạch Dung đối vá»›i chà ng, nhÆ°ng sá»± cảm kÃch và tình yêu là hai việc khác nhau. Chà ng cố gắng yêu nà ng, nhÆ°ng trong thá»±c tế chà ng không thể là m được việc ấy !
Chà ng khẽ than rồi nói :
- Äúng váºy, tôi đã có lá»—i vá»›i cô... !
Nà ng cÆ°á»i.
Nà ng cÆ°á»i rất Ä‘au Ä‘Æ°á»›n, và u sầu nói :
- Tôi đã là m má»™t việc rất khá» dại, nhÆ°ng suốt Ä‘á»i tôi không là m sao quên được.
Trong Ä‘á»i tôi, lần thứ nhất đã yêu anh... Song, giỠđây tôi cÅ©ng không thể tha thứ cho anh được.
ThÃch Äinh Nhạn giáºt nẩy mình, nói :
- Cô... Tôi đến đây tìm anh để thanh toán món nợ xa.
ThÃch Äinh Nhạn, tôi đã vì anh mà chịu thiệt thòi quá nhiá»u !
- Tôi sẵn sà ng bù đắp lại !
- Nhưng giỠthì quá muộn rồi !
- Muộn rồi?
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình, và qua câu nói ấy của Bạch Dung, tá»±a hồ nhÆ° đã biểu lá»™ rằng nà ng hiện nay không còn là Bạch Dung trÆ°á»›c kia nữa.
Bạch Dung nói :
- Äúng thế, đã muá»™n rồi ! Nà y ThÃch Äinh Nhạn, anh hãy ra tay !
- Không, tôi không thể là m như thế được !
- Tại sao váºy?
- Vì cô đã từng cứu mạng cho tôi, nay tôi là m thế nà o có thể... ?
- Cũng được, nếu anh không chịu ra tay đánh nhau với tôi, thì tôi sẽ dồn ép anh đến mức phải ra tay mới thôi !
Câu nói cha dứt, nà ng đã nhắm hÆ°á»›ng ThÃch Äinh Nhạn quét má»™t chưởng ra nghe má»™t tiếng vút. Thế đánh ấy của nà ng vừa Ä‘á»™t ngá»™t vừa nhanh nhẹn, ThÃch Äinh Nhạn không dám đỡ thẳng, nên nhún mình lao tránh Ä‘i nÆ¡i khác.
Liá»n đó, tiếng nạt to của Bạch Dung vang lên, đồng thá»i nà ng vung chưởng tấn công dồn dáºp. Vì thế, ThÃch Äinh Nhạn không khá»i bừng bừng nổi giáºn, quát to :
- Bạch cô nương, cô thực sự muốn tìm cái chết hay sao?
Nói Ä‘oạn, chà ng liá»n vung chưởng đánh xéo vá» phÃa Bạch Dung.
Bạch Dung bị luồng chưởng lá»±c của ThÃch Äinh Nhạn hất lui ra sau ba bÆ°á»›c.
Nà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn ThÃch Äinh Nhạn má»™t lợt, buồn bã nói :
- CÅ©ng được, ThÃch Äinh Nhạn từ nay vá» sau, chúng ta sẽ dứt khoát hẳn. Bạch Dung tôi sẽ tầm danh sÆ° há»c đạo, lần gặp gỡ sau nà y, chắc là tôi phải thất lá»… rồi !
Nói dứt lá»i, nà ng nhún ngÆ°á»i phi thân Ä‘i, chỉ trong chá»›p mắt là mất hút. ThÃch Äinh Nhạn buồn bã cất tiếng than dà i, Ä‘au lòng nhÆ° muốn ngăn cản. Vì má»™t ngÆ°á»i con gái yêu chà ng đã bá» Ä‘i mất rồi. Trong khi đó, ngÆ°á»i con gái mà chà ng yêu tức Hứa Trân cÅ©ng đã Ä‘i rồi.
Biển tình nhÆ° má»™t giấc má»™ng xuân, chỉ thoáng qua rồi mất, nhÆ°ng biển háºn thì mênh mông không đâu là bến bá».
Chà ng lại cất tiếng thở than, rồi quay qua Hồ Tịnh, nói :
- Hồ huynh, cuộc giao tranh giữa chúng ta có thể hẹn đến một ngà y khác không?
- Có thể, váºy anh định đến ngà y nà o?
- Một tháng sau... Chúng ta cùng đến Vạn Tinh Cổ Mộ Ở ngoà i thà nh Khai Phong gặp nhau được rồi !
Hồ Tịnh nói :
- Tốt lắm, chừng ấy ThÃch Äinh Nhạn anh chá»› nên thất hẹn nhé !
- Chắc chắn tôi không thất hẹn !
- NhÆ°ng, riêng tôi còn có má»™t lá»i nà y cần giải bà y !
- Việc gì thế?
- Trong vòng má»™t tháng nà y, tốt nhất là chúng ta nên gát bá» sá»± háºn ra ngoà i, để xem nhau nhÆ° má»™t đôi bạn.
ThÃch Äinh Nhạn mỉm cÆ°á»i đầy man rợ, nói :
- Äấy âu cÅ©ng là má»™t việc hay ho lắm !
- Äúng váºy, nhÆ°ng nếu đến ngà y hẹn, thì chúng ta sẽ bắt đầu má»™t cuá»™c giao tranh chết sống vá»›i nhau !
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i ha hả nói :
- Äó là lẽ tất nhiên ! Váºy Hồ huynh nếu không có Ä‘iá»u chi cần nói thêm thì xin cứ tá»± tiện !
Hồ Tịnh nói :
- Không phải anh có ý định đi tìm Hội trưởng Ngân Diện Hội sao?
- Äúng thế, váºy có lý nà o... - Có lý nà o anh Ä‘i tìm hắn, còn tôi không Ä‘i tìm hắn hay sao? Anh không nhá»› môn hạ của hắn đã cÆ°á»›p mất sáu quân cá» XÆ°a Pháo Mã của tôi, và suýt nữa giết chết tôi rồi đó sao?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Nếu váºy, chúng ta là anh em cùng hoạn nạn vá»›i nhau rồi !
- Tôi hiểu, mục Ä‘Ãch trÆ°á»›c mắt của chúng ta giống nhau !
ThÃch Äinh Nhạn định lên tiếng trả lá»i, thì bá»—ng nghe ngÆ°á»i thiếu niên thô lá»— kia cất tiếng than rằng :
- Thế là hết ! Tôi không còn là m sao cứu được nữa !
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt quét qua, không khá»i giáºt mình kinh hãi. Chà ng nhìn thẳng và o mặt ngÆ°á»i áo và ng há»i :
- Äây là má»™t chuyện nhÆ° thế nà o?
NgÆ°á»i áo và ng gượng cÆ°á»i, rồi kể qua má»i việc cho ThÃch Äinh Nhạn nghe má»™t lợt, nói :
- Ông ấy rất có thể là bị Huyết Kiệu Chủ Nhân dùng thuáºt là m trẹo xÆ°Æ¡ng lệch gân hãm hại rồi !
NgÆ°á»i thiếu niên thô lá»— lẩm bẩm :
- Sư phụ tôi... Phải rồi, chỉ có sư phụ tôi mới có thể cứu được.
Xem ra, sư phụ tôi bảo tôi đi tìm ông ấy chắc cũng là vì việc nà y đây !
ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình nói :
- Sư phụ của anh? Võ Lâm Chi Thần?
- Có lẽ là đúng nhÆ° váºy !
ThÃch Äinh Nhạn nghÄ© thầm :
- Có lý nà o Hội trưởng Ngân Diện Hội thực sự không phải là Võ Lâm Chi Thần sao? Việc nà y, ta nhất định tìm hiểu cho minh bạch mới được... Nghĩ đến đây, chà ng bèn nói :
- Nếu váºy thì chúng ta hãy cùng Ä‘i tìm sÆ° phụ của anh thôi !
Nếu sÆ° phụ của ngÆ°á»i thiếu niên thô lá»— kia quả đúng là Võ Lâm Chi Thần, thì Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i chắc hẳn lại là má»™t ngÆ°á»i khác.
Sau khi ra khá»i Äồng Bách SÆ¡n, cả bá»n Ä‘i thẳng vá» phÃa Tây. Ná»™i trong ngà y đó, sáu ngÆ°á»i Ä‘Ã tiến và o vùng Kinh SÆ¡n rồi.
NgÆ°á»i thiếu niên thô lá»— kia cõng Phong Trần Cuồng Khách vượt lên má»™t mõm đá cao, rồi rẻ và o má»™t khu rừng ráºm, sau cùng lại tiến đến má»™t bá» suối.
Dòng suối trong veo nhÆ° lá»c, nÆ°á»›c chảy thao thao không ngừng. Cả bá»n Ä‘i Ä‘á»™ má»™t tiếng đồng hồ thì đến má»™t chân đá cao. NÆ¡i đấy có má»™t cái thủy liêm Ä‘á»™ng nhá», ai nấy Ä‘Æ°Æ¡ng tiến thẳng và o, thì bất thần nghe có má»™t giá»ng cÆ°á»i to xé không gian vá»ng đến.
NgÆ°á»i thiếu niên thô lá»— bèn kêu to lên :
- Tha sư phụ, con đã trở vỠđây !
- Ta biết ngươi sẽ trở vỠkia mà ... !
Lúc ấy, cả Ä‘oà n ngÆ°á»i đã bÆ°á»›c và o cá»a liêm Ä‘á»™ng. Bên trong sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y sáng sủa nhÆ° ban ngà y. Trên má»™t cái sạp đá có má»™t vị lão tăng má»™t mắt Ä‘ang ngồi xếp bằng ngay ngắn.
ThÃch Äinh Nhạn vừa liếc mắt nhìn qua, không khá»i thầm giáºt mình kinh hãi. Vì vị hòa thượng ấy cÅ©ng má»™t mắt, và cÅ©ng giống hệt vị Võ Lâm Chi Thần mà chà ng có dịp gặp mặt trÆ°á»›c đây.
Chỉ có má»™t Ä‘iá»u khác nhau duy nhất, là vị hòa thượng nà y trông uy nghi khác thÆ°á»ng, khiến những ngÆ°á»i chung quanh gần nhÆ° không dám nhìn thẳng và o ông ta !
|
|
|
| |