28-03-2011, 04:50 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Thục Sơn Thiếu Niên
Tác giả: Hạ Sinh
Quyển 1
Chương 26: Nghe lén
Nguồn: Sưu Tầm
Nữ tỠđó không nháºn ra ÄÆ°á»ng Máºt, chắc không để ý đến hai tiểu quá»· nghe lén nà ng ta và nam tá» nói chuyện trên nóc Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng má»™t ngà y trÆ°á»›c. Lần nà y ÄÆ°á»ng Máºt không nhìn rõ diện mạo nà ng ta, bị kẹp dÆ°á»›i nách nên chỉ nhìn được cái cằm uốn cong theo má»™t Ä‘Æ°á»ng đẹp đẽ.
ÄÆ°á»ng Máºt phát hiện khinh công của nữ tá» cá»±c cao, mang thêm má»™t ngÆ°á»i nhÆ°ng vẫn vô thanh vô tức lÆ°á»›t trên nóc nhà nhÆ° chim kiêu bay trong đêm. Dù váºy, nà ng ta chỉ bám theo Cố Thanh Thà nh từ xa, tá»±a hồ rất e dè võ công của há» Cố, sợ bị y phát hiện. Cố Thanh Thà nh sắp vỠđến gian sÆ°Æ¡ng phòng thẩm vấn bá»n ÄÆ°á»ng Máºt lúc trÆ°á»›c, nữ tá» liá»n lÆ°á»›t tá»›i nhÆ°ng không dám áp sát, chỉ nhẹ nhà ng đáp lên nóc má»™t tòa nhà gần gian phòng, rồi nÃn thở ngÆ°ng thần, nghe lén mấy cao thủ trò chuyện.
Ở cá»± ly xa thế, ÄÆ°á»ng Máºt gần nhÆ° không nghe thấy gì, nó thá» Ä‘iá»u Ä‘á»™ng chân khà tụ lên hai tai, ẩn ẩn Æ°á»›c Æ°á»›c nghe thấy những lá»i đứt quãng.
......
"... XÃch phong tứ dá»±c xà ..." Giá»ng Tiêu Vô Cá»±c.
“…Lệnh cấm… tiếp tục Ä‘iá»u tra rõ…†Mục Hiển đáp.
“…chuyển thế của Äá»a Thiên đã chết…thanh trừ má»i kẻ kế thừa ma huyết…†Lúc nói ra những lá»i đó, Mục Hoảng hÆ¡i kÃch Ä‘á»™ng, giá»ng vang hÆ¡n hẳn những ngÆ°á»i khác. ÄÆ°á»ng Máºt phát giác thân thể nữ tá» hÆ¡i run lên, hiển nhiên đã nghe thấy tin tức quá kinh hãi.
ÄÆ°á»ng Máºt thấy nà ng ta phản ứng nhÆ° thế, buá»™c phải đánh giá lại câu không toà n vẹn nghe được vừa rồi, nhất thá»i phân thần, đến lúc tỉnh táo lại thì không hiểu mấy ngÆ°á»i trong nhà bà n đến đâu rồi. Má»™t chốc sau, mấy ngÆ°á»i trong phòng Ä‘i ra, hóa ra đã giải tán.
Äợi há» Ä‘i tháºt xa, nữ tá» má»›i Ä‘Æ°a ÄÆ°á»ng Máºt rá»i khá»i nóc nhà , chạy há»™c tốc má»™t hồi má»›i dừng chân trong má»™t khu rừng ráºm. Nà ng ta đặt ÄÆ°á»ng Máºt xuống đất, ngón tay ngá»c khua lên, giải huyệt cho nó rồi cÆ°á»i bảo: “Thế nà o, sợ ta Æ°?â€
ÄÆ°á»ng Máºt cuối cùng cÅ©ng nhìn rõ diện mạo nữ tá», bất chợt phát hoảng. GÆ°Æ¡ng mặt tròn và nh vạnh của nà ng ta trắng ngần, nhÆ°ng vằn vện dây leo mà u Ä‘en, dÆ°á»›i ánh trăng má»› dây leo tÆ°Æ¡i rói nhÆ° tháºt đó quấn chặt lấy nhau, phảng phất nhÆ° có sinh mệnh. NhÆ°ng ánh mắt nà ng ta cá»±c kỳ lôi cuốn, khẽ liếc là đủ nhiếp hồn Ä‘oạt phách, khiến ngÆ°á»i ta không dám chắc gÆ°Æ¡ng mặt đó là xấu hay đẹp.
“Không sợ, tá»· tá»· khá đẹp đấy chứ.†ÄÆ°á»ng Máºt tất nhiên biết rõ chân lý lúc nà o cần phải vá»— mông ngá»±a.
Nữ tá» khẽ báºt cÆ°á»i: “Ta biết. Ta muốn nói là ngÆ°Æ¡i không sợ ta là m gì ngÆ°Æ¡i sao?â€
“Ban đầu hÆ¡i sợ nhÆ°ng nhÆ° tá»· tá»· đã nói là không Ä‘á»™ng đến muá»™i, muá»™i liá»n không sợ.†ÄÆ°á»ng Máºt tiếp tục khéo léo vá»— mông ngá»±a.
Nữ tá» quả nhiên cà ng cÆ°á»i vui vẻ: “NgÆ°Æ¡i là kẻ ban nãy há» nói đến?â€
Lúc đó ÄÆ°á»ng Máºt má»›i biết mấy ngÆ°á»i kia đã bà n luáºn vá» nó và mấy đồng bạn: “Muá»™i tên ÄÆ°á»ng Máºt, tá»· tá»· nói xem mấy ngÆ°á»i lá»›n đó có rá»—i hÆ¡i không, lại Ä‘i nói xấu sau lÆ°ng trẻ con.â€
Nữ tá» không nháºn ra ÄÆ°á»ng Máºt có ý gà i bẫy: “Ồ, là tiểu nha đầu thông minh nhất mà há» nói đến đó hả? Ừ, các ngÆ°Æ¡i lá»›n máºt lắm, dám nói khoác trÆ°á»›c mặt chưởng môn và điện giám. Tiếc là không giúp đỡ được bằng hữu, vẫn cùng bị phạt. Nếu không phải chưởng môn và điện giám có ý tha cho thì tá»™i khi sÆ° đó tất bị trục xuất khá»i Thục SÆ¡n.â€
“Vâng, trừ tên Hắc, à không, tông chủ Kiếm tông ra, mấy vị kia Ä‘á»u là ngÆ°á»i tốt.†ÄÆ°á»ng Máºt đáp.
Nữ tá» lại hừ lạnh: “Ai biết được. NgÆ°á»i tốt không biểu hiện qua nét mặt. Ở Thục SÆ¡n nà y vÄ©nh viá»…n chỉ có vẻ bình tÄ©nh bá» ngoà i thôi.â€
“Sao tá»· tá»· nói thế?†ÄÆ°á»ng Máºt chợt nháy cặp mắt to há»i đầy hiếu kỳ.
“Vì sức mạnh của Thục SÆ¡n quá lá»›n. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết năm xÆ°a Äá»a Thiên đại nhân khai sáng Thục SÆ¡n để đối phó vá»›i Ma vÆ°Æ¡ng. Việc nà y bắt đầu từ khi Äá»a Thiên dẫn liên quân ba nÆ°á»›c tiến và o hoà ng cung nÆ°á»›c Triệu. Nghe nói lúc đó Ma vÆ°Æ¡ng không địch lại Äá»a Thiên, song vẫn chừa cho mình má»™t sát chiêu, khi Äá»a Thiên giết Ma vÆ°Æ¡ng, ma huyết liá»n vút lên trá»i cao, liá»n đó không trung xuất hiện mÆ°a máu rÆ¡i lên mình mấy vạn ngÆ°á»i trong và ngoà i hoà ng cung, những ngÆ°á»i đó trở thà nh kẻ kế thừa ma huyết. NhÆ°ng há» không phải Ä‘á»u trở thà nh Ma vÆ°Æ¡ng, cần có thiên thá»i địa lợi má»›i được. Huyết thống nà y Ä‘á»i Ä‘á»i truyá»n lại, khi cÆ¡ duyên thÃch hợp đến vá»›i ai đó ở Ä‘á»i nà o đó thì huyết thống sẽ kÃch phát ma tÃnh trong lòng.â€
“Äáng sợ quá, lúc đó Äá»a Thiên đại nhân đã giết mấy vạn ngÆ°á»i cÆ¡ à ?â€
Nữ tá» nhìn ÄÆ°á»ng Máºt vá»›i vẻ tiêu khiển, ánh mắt lấp lóe há»i: “Nếu là ngÆ°Æ¡i thì thế nà o? Mấy vạn ngÆ°á»i đó có cả kẻ hầu ngÆ°á»i hạ thấp kém nhất hoà ng cung nÆ°á»›c Triệu, có tÆ°á»›ng quân cùng binh sÄ© thuá»™c liên quân ba nÆ°á»›c, cùng đổ máu sát cánh vá»›i Äá»a Thiên đại nhân, tháºm chà có cả vÆ°Æ¡ng tá»™c các nÆ°á»›c. HÆ¡n nữa há» Ä‘á»u không biết gì, nếu không nhá» cÆ¡ duyên xảo hợp thì há» sẽ sống kiếp bình thÆ°á»ng. Nếu ngÆ°Æ¡i là Äá»a Thiên đại nhân thì sẽ thế nà o?â€
ÄÆ°á»ng Máºt hoang mang, lần đầu tiên nó nháºn ra Äá»a Thiên hoặc Ma vÆ°Æ¡ng Ä‘á»u đứng ở chốn cao xa, tầm nhìn và suy nghÄ© trong lòng há» Ä‘á»u vượt khá»i Æ°á»›c Ä‘oán. Kẻ tá»± cho là thông minh nhÆ° nó cÅ©ng lần đầu cảm thấy bản thân chẳng qua chỉ sở hữu tâm trà thông minh nhÆ°ng là tá» giấy trắng.
Nữ tá» thấy nó không đáp, cÅ©ng nằm trong ý liệu nên tiếp tục nói: “Ma vÆ°Æ¡ng nhìn mÆ°a máu đổ xuống liá»n nói vá»›i Äá»a Thiên đại nhân: NgÆ°Æ¡i không đủ Ä‘á»™c ác giết mấy vạn ngÆ°á»i đó, dù hiện tại dùng pháp thuáºt nà o đó khống chế được máu của ta nhÆ°ng có ngà y ngÆ°Æ¡i sẽ chết Ä‘i, thắng lợi sau cùng sẽ thuá»™c vá» ta. Quả tháºt Ma vÆ°Æ¡ng quá hiểu Äá»a Thiên đại nhân, ngà i đã không giết những ngÆ°á»i nhiá»…m ma huyết nên sáng tạo ra phái Thục SÆ¡n để ứng phó.â€
“Ngà i định khi ma huyết vạn nhất bị kÃch phát, thì sẽ táºp hợp sức mạnh Thục SÆ¡n đối phó?†ÄÆ°á»ng Máºt há»i.
Nữ tá» lắc đầu: “Không chỉ Ä‘Æ¡n giản thế. NgÆ°Æ¡i xem, đệ tá» Thục SÆ¡n chúng ta qua được ngÅ© đại Ä‘iện thà sẽ có thể ở lại tu luyện thêm ba năm rồi được tá»± do. Những ngÆ°á»i xuất sÆ¡n tản vá» các nÆ°á»›c, dù theo chÃnh trị, quân sá»± hay lang bạt giang hồ cÅ©ng dần dần trở thà nh nhân váºt được các nÆ°á»›c coi trá»ng. Há» chịu sá»± giáo dục giống nhau, dù tÆ° chất khác biệt cÅ©ng không đến mức má»™t trá»i má»™t vá»±c, nhÆ° thế sẽ không xuất hiện cục diện từ hÆ¡n trăm năm trÆ°á»›c chỉ có hai thiên tà i là Äá»a Thiên và Ma vÆ°Æ¡ng, mà các nÆ°á»›c Ä‘á»u có nhân tà i Æ°u tú, tá»± khắc chế lẫn nhau, dầu xuất hiện má»™t ngÆ°á»i định huyết tẩy thiên hạ nhÆ° Ma vÆ°Æ¡ng năm xÆ°a cÅ©ng sẽ có vô số ngÆ°á»i tà i hoa chống lại. Nhá» thế hÆ¡n trăm năm nay tuy bốn nÆ°á»›c không ngừng va chạm nhÆ°ng chÆ°a xảy ra đại chiến.â€
“Không ngỠđệ tá» Thục SÆ¡n là nguyên nhân quan trá»ng cho các nÆ°á»›c giữ thế cân bằng.†Trong lòng ÄÆ°á»ng Máºt tá»± nhủ: “Té ra Äá»a Thiên đại nhân được vạn ngÆ°á»i kÃnh ngưỡng là chuyên gia phổ cáºp giáo dục cấp cao.â€
“Äúng, nên ngÆ°Æ¡i xem, Thục SÆ¡n phái chúng ta không có môn võ công nà o bị giữ kÃn, Äá»a Thiên đại nhân cho rằng võ công hay tà i trà cao thấp không do má»™t hai Ä‘á»™c môn bà kỹ quyết định, đại nhân dốc hết sở há»c truyá»n cho ba đệ tá», má»—i ngÆ°á»i sở trÆ°á»ng má»™t thứ, đấy là nguyên nhân xuất hiện tam tông. Äá»a Thiên đại nhân từng nói nếu không vì tÆ° chất ngÆ°á»i thiên hạ quá cách biệt thì ngà i hi vá»ng há» Ä‘á»u đến Thục SÆ¡n há»c táºp. Có được Ä‘iá»u đó, vá»›i Thục SÆ¡n là vì có Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng và các Ä‘iện phán biết cách dạy dá»— ra nhân tà i.†Nữ tá» chợt nháºn ra có Ä‘iểm không ổn, đôi mắt xinh đẹp quét nhìn ÄÆ°á»ng Máºt: “Sao ta lại nói vá»›i ngÆ°Æ¡i nhiá»u thế nhỉ, ta bắt ngÆ°Æ¡i đến đây để há»i cÆ¡ mà .â€
ÄÆ°á»ng Máºt lại giở nụ cÆ°á»i khả ái ra: “Vì tá»· tá»· là ngÆ°á»i rất tốt, thấy muá»™i dại dá»™t má»i bá» nên kiên nhẫn dạy dá»—, tá»· tá»·, nghe tá»· nói thì tá»· là ngÆ°á»i Thục SÆ¡n, sao lại không là m Ä‘iện phán, vá»›i võ công và tÃnh kiên nhẫn của tá»· tá»·, nhất định hÆ¡n Ä‘iện phán Ä‘ang dạy bá»n muá»™i trăm lần.â€
Nữ tá» Ä‘á»™t nhiên biến sắc, lá»›p dây leo vằn vện trên mặt chuyển Ä‘á»™ng, nhÆ° con rắn Ä‘á»™c Ä‘en ngòm Ä‘ang bò. Nà ng ta lạnh lùng: “Bá»›t vá»— mông ngá»±a Ä‘i, ai dạy ngÆ°Æ¡i Ma La vÅ©?â€
ÄÆ°á»ng Máºt định nói tháºt nhÆ°ng lòng máy Ä‘á»™ng, hình nhÆ° nữ tá» nghe được rất nhiá»u, dù không nghe thấy hết cÅ©ng nghe được nhiá»u hÆ¡n nó, tốt nhất nên bịa ra mấy câu. Chủ ý đã định, nó buông ra má»™t câu nói tháºt vô thưởng vô phạt: “Do má»™t ngÆ°á»i áo xám bịt mặt dạy mấy đứa bá»n muá»™i. Bá»n muá»™i không biết ngÆ°á»i đó là ai, má»—i tối Ä‘á»u theo há»c, ngÆ°á»i đó nói là có cách dạy bá»n muá»™i rút ngắn quá trình huấn luyện sÆ° hÃ, không ngá» lại là là m hại.â€
Nữ tá» kÃch Ä‘á»™ng đến Ä‘á»™ không giữ được bình tÄ©nh, há»i vá»›i giá»ng cấp thiết: “Hiện tại ngÆ°á»i đó ở đâu?â€
“Không biết, má»—i tối bá»n muá»™i Ä‘á»u gặp mặt ở nÆ¡i hẹn trÆ°á»›c.†ÄÆ°á»ng Máºt đáp.
“Chá»— nà o?†Nữ tá» há»i dồn.
“Tại má»™t góc quảng trÆ°á»ng ở chÃnh Ä‘iện Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng.†ÄÆ°á»ng Máºt bị dồn, buá»™t miệng nói ra chá»— nó và Má»™ Dung Phỉ luyện táºp.
“Äi, Ä‘Æ°a ta tá»›i đó.†Nữ tá» dứt lá»i, chụp lấy vai ÄÆ°á»ng Máºt, định Ä‘i ngay.
“Tá»· tá»·, tá»· tá»·, trấn tÄ©nh, trấn tÄ©nh. Hiện tại đến đó thì ngÆ°á»i ta cÅ©ng không có mặt.†ÄÆ°á»ng Máºt bị chụp và o vai, Ä‘au đến ná»—i kêu ré lên.
“Cứ đến xem sao.†Nữ tỠnói, gương mặt được mớ dây leo bao phủ cũng không che giấu được vẻ bức thiết.
ÄÆ°á»ng Máºt Ä‘ang cho rằng xui xẻo quá, lại bị kẹp dÆ°á»›i nách nữa thì nữ tá» rút bá»™i kiếm ra nói: “Khinh công quá cháºm, chúng ta ngá»± kiếm phi hà nh.†Äoạn ném thanh kiếm lá» má» sánh sáng tÃm lên lÆ°ng chừng không, thanh kiếm nổi láºp lá» cách mặt đất ba thÆ°á»›c. Nà ng ta kẹp ÄÆ°á»ng Máºt nhảy lên, cả hai song song đứng trên cây kiếm.
ÄÆ°á»ng Máºt cảm thấy cây kiếm dÆ°á»›i chân hÆ¡i run lên rồi nó bay lên không. Không hiểu cây kiếm bay nhanh đến đâu mà bên tai nó gió đêm rÃt vù vù, nhìn xuống chỉ thấy đỉnh núi thung lÅ©ng lóe lên rồi vụt tắt dÆ°á»›i ánh trăng, thác nÆ°á»›c đầm sâu nhÆ° sao rÆ¡i tản mác, ngân quang lấp lánh, nó buá»™t miệng cảm thán: “Hóa ra ngá»± kiếm thuáºt bay cao được thế nà y. Tá»· tá»· lợi hại quá, Ä‘iện phán dạy bá»n muá»™i cÅ©ng bay được ở Ä‘á»™ cao ba thÆ°á»›c, nói rằng cả Thục SÆ¡n không mấy ngÆ°á»i bay được, nhiá»u kẻ suốt Ä‘á»i không bay lên nổi.â€
Lần nà y nó không định vá»— mông ngá»±a, nhÆ°ng lại khiến nữ tá» rất thoải mái: “Tất nhiên, cả Thục SÆ¡n chỉ e có mấy ngÆ°á»i bá»n Tiêu Vô Cá»±c là m được.â€
ÄÆ°á»ng Máºt thấy tâm tình nà ng ta ổn định hÆ¡n, liá»n há»i dò: “Tá»· tá»·, chuyển thế của Äá»a Thiên vì sao lại chết?â€
Nữ tá» hÆ¡i run lên, cây kiếm dÆ°á»›i chân cấp tốc lắc lÆ°, nà ng ta rÃt giá»ng: “Nói vá»› vẩn gì thế, ban nà y ngÆ°Æ¡i nghe thấy gì?â€
“Không có gì, chỉ mấy từ ‘chuyển thế của Äá»a Thiên đã chết’, Mục tông chủ nói mấy tiếng đó quá to.â€
“Äừng có hồ ngôn loạn ngữ, những lá»i nà y không thể tùy tiện thốt ra, Mục Hoảng nói là ‘nếu chuyển thế của Äá»a Thiên đã chết’, chỉ là giả thiết mà thôi.†ÄÆ°á»ng Máºt cho rằng lá»i nà y của nữ tá» không thể tin được.
Cả hai đến tầng không phÃa trên Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng, nữ tá» Ä‘Æ°a ÄÆ°á»ng Máºt đáp xuống quảng trÆ°á»ng chÃnh Ä‘iện, ÄÆ°á»ng Máºt Ä‘Ã nh Ä‘Æ°a nà ng ta đến chá»— nó và Má»™ Dung Phỉ táºp luyện, cÅ©ng may ở đó còn bà y biện cá»c gá»— nên không khiến nà ng ta sinh nghi.
Nữ tá» tá»±a hồ tìm kiếm manh mối, lần tìm hồi lâu khắp góc tối nà y, vẫn không thu hoạch được gì, ngẩng đầu vá»›i vẻ thoáng thất vá»ng nhìn vỠđại Ä‘iện ngoà i xa. ÄÆ°á»ng Máºt đứng cạnh, thuáºn theo ánh nhìn mà ngẩn ngÆ°á»i, định lên tiếng há»i thì nữ tá» hô khẽ: “Là y.†Äoạn kéo nó bay vá» phÃa đại Ä‘iện.
Má»™t bóng xám lÆ°á»›t qua cá»a Ä‘iện.
ÄÆ°á»ng Máºt thầm kinh hãi: Thần thánh Æ¡i, ngà i tháºt sá»± để ngÆ°á»i áo xám xuất hiện sao!
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
Last edited by Minh Huệ; 28-03-2011 at 05:00 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Minh Huệ
28-03-2011, 04:51 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Thục Sơn Thiếu Niên
Tác giả: Hạ Sinh
Quyển 1
Chương 27: Manh mối
Lúc nữ tá» kéo ÄÆ°á»ng Máºt lÆ°á»›t và o cá»a Ä‘iện, thấy ngay bóng xám Ä‘ang và o lối thông xuống địa cung.
“Mục Hiển, đứng lại.†Nữ tỠbuột miệng.
Bóng xám hÆ¡i sững lại nhÆ°ng không dừng mà nhanh chóng tiến và o thông đạo, y vừa khuất bóng, cánh cá»a tá»± Ä‘á»™ng đóng lại. Nữ tá» không bắt kịp, ném vá» kiếm và o cá»a Ä‘á»™ng, choang má»™t tiếng, vá» kiếm cắm luôn lên cá»a Ä‘á»™ng, cánh cá»a không khép được hoà n toà n.
Cả hai lÆ°á»›t tá»›i, ÄÆ°á»ng Máºt chợt phát hiện có Ä‘iểm không ổn, liá»n há»i: “Tá»· tá»·, sao bên dÆ°á»›i lại tối om thế, chẳng phải vẫn có huỳnh thạch chiếu sáng chứ.â€
Nữ tá» hừ lạnh: “Là pháp thuáºt ‘Quang chÆ°á»›ng’, xem ra là lão bằng hữu rồi, không muốn để ta thấy mặt nên má»›i dùng chiêu nà y. NgÆ°Æ¡i đợi ở đây, đừng để cá»a đóng lại, ta Ä‘i tìm y.â€
Nữ tá» lao và o thông đạo, bóng dáng khuất sau cánh cá»a. ÄÆ°á»ng Máºt y lá»i giữ vá» kiếm ở cá»a Ä‘á»™ng, ngồi xuống cạnh đó, hai tay tỳ lên mặt, đầu óc vÆ°Æ¡ng vấn hai chữ nữ tá» hô lên ban nãy: Mục Hiển.
NgÆ°á»i áo xám là điện giám? Nó từng hoà i nghi nhÆ° thế nhÆ°ng khi lần đầu tiên gặp ngÆ°á»i xám, rất nhiá»u ngÆ°á»i khác lại thấy Mục Hiển ở Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng. HÆ¡n nữa mà u xám là mà u nổi báºt ở Thục SÆ¡n, nếu nó là điện giám, khi là m má»™t việc gì đó không thể cho ngÆ°á»i khác biết, đổi sang y phục khác chẳng tốt hÆ¡n Æ°? Nó đâm ra nghi ngá» có phải nữ tá» chỉ thấy bóng xám là phán Ä‘oán mò? à nghÄ© vừa lóe lên, đầu óc nó sáng láng hẳn, vá»— mạnh lên đùi kêu khẽ: ‘Äúng, có ngÆ°á»i muốn ngÆ°á»i ta hiểu lầm ngÆ°á»i khác.’
NhÆ°ng thoáng nghÄ© má»™t chốc nó lại thấy ngÆ°á»i gây ra việc đó còn chÆ°a nghÄ© chÃn, việc Mục Ä‘iện giám Ä‘i tuần đêm ở Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng thì ai chả biết, dù nó và đồng bạn hoà i nghi cÅ©ng chỉ cần há»i má»™t lượt là rõ rà ng má»i sá»± liá»n. Váºy thì… Hai bóng xám đứng cạnh nhau ở Trùng DÆ°Æ¡ng Ä‘iện tối nay lại hiện lên trong lòng nó, có phải ai đó muốn lừa gạt chúng, khiến chúng nghÄ© rằng bóng xám là chưởng môn?
ÄÆ°á»ng Máºt theo ý thức ngẩng nhìn phÃa ngoà i Ä‘iện, má»›i nháºn ra bên ngoà i tối om, ánh trăng không còn thấy nữa, từng tia chá»›p sáng lòa vạch ngang mà n đêm rồi tiếng sấm ì ùng vang lên, chốc sau, mÆ°a lá»™p Ä‘á»™p trút xuống.
Nó nghiêng tai lắng nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh trong thông đạo, song tiếng mÆ°a à o ạt che lấp tất cả, bất giác nó lo cho nữ tá». Hiện tại má»›i nghÄ© ra rằng nữ tá» rất giá»i võ công nhÆ°ng không thiện nghệ tÃnh toán, tÃnh khà có phần vui giáºn thất thÆ°á»ng song không đến ná»—i đáng ghét, dù thế nà o thì nà ng ta an là nh vẫn là hay nhất.
Thêm má»™t lúc nữa, nó cảm giác dÆ°á»›i đất có Ä‘á»™ng tÄ©nh, vá»™i mở cá»a Ä‘á»™ng, từ trong bóng tối phả ra mùi máu tanh, má»™t ngÆ°á»i chui ra gá»i: “Tiểu nha đầu, mau Ä‘i thôi.â€
Giá»ng nói quá đặc biệt, ÄÆ°á»ng Máºt không cần nhìn cÅ©ng biết là nữ tá», vá»™i há»i: “Tá»· tá»· thụ thÆ°Æ¡ng Æ°?†Truyện Thục SÆ¡n Thiếu Niên copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
“Không sao, chúng ta Ä‘i mau.†Nữ tá» nói xong, thân hình chợt chao đảo rồi ngã xuống. ÄÆ°á»ng Máºt vá»™i đỡ lấy, không dám chần chừ thêm nữa, rá»i khá»i chÃnh Ä‘iện vá» Mai uyển.
CÅ©ng may bên ngoà i mÆ°a nhÆ° trút, dá»c Ä‘Æ°á»ng nó không gặp ai. Äáng thÆ°Æ¡ng cho Bạch Chỉ Vi vốn lãnh tÄ©nh hÆ¡n ngÆ°á»i nhÆ°ng mở cá»a ra thấy ngay má»™t quái váºt toà n thân đầy máu, nÆ°á»›c nhá» tong tong từ trên ngÆ°á»i xuống thì không nén được buá»™t ra tiếng kêu kinh hãi.
ÄÆ°á»ng Máºt bÆ°á»›c lên bịt mồm cô: “Äừng lên tiếng, cẩn tháºn cừu nhân nghe thấy.â€
Bạch Chỉ Vi nhanh chóng trấn tÄ©nh, giúp ÄÆ°á»ng Máºt đỡ nữ tá» và o nhà , đóng cá»a lại rồi thay y phục khô cho nà ng ta, đỡ lên giÆ°á»ng rồi mở ngăn kéo lấy ra hai cái lá» sứ nhá»: “Äại thẩm…â€
Bạch Chỉ Vi chÆ°a dứt lá»i, nữ tá» thổ ra má»™t ngụm máu, ÄÆ°á»ng Máºt thầm kêu không ổn: “Chỉ Vi, xem câu gá»i đại thẩm của ngÆ°Æ¡i kìa, khiến ngÆ°á»i ta thổ huyết, mau gá»i tá»· tá»·.â€
Khóe môi nữ tá» hÆ¡i nhếch lên, miá»…n cưỡng mỉm cÆ°á»i: “Xem có ngÆ°á»i Ä‘uổi tá»›i không.â€
“Tá»· tá»· yên tâm, không ai Ä‘uổi theo đâu, bên ngoà i mÆ°a lá»›n thế, dù muốn Ä‘uổi cÅ©ng không tìm được tung tÃch.†ÄÆ°á»ng Máºt nói.
Bạch Chỉ Vi Ä‘Æ°a lá» sứ cho nà ng ta, định gá»i tá»· tá»· nhÆ°ng khó mở lá»i, nói luôn: “Äây là Huyết thÆ°Æ¡ng ninh và Ãch khà hoà n bá»n muá»™i má»›i há»c từ lá»›p thảo dược, tá»· thá» xem có dám uống hay không, dù sao bá»n muá»™n cÅ©ng không dám xá»› đến.â€
Nữ tá» mở lá» ra ngá»i rồi nuốt ngay mấy viên thuốc, Ä‘oạn há»i: “Có phải Mạc Thất ThÆ°Æ¡ng dạy các ngÆ°Æ¡i thảo dược?â€
“Vâng.â€
“Váºy phiá»n các ngÆ°Æ¡i giúp ta má»™t phen, thấy y thì bảo là Ngá»c Diện xin má»™t viên ‘Cá»u vinh hồi thiên Ä‘an’, nhất định y sẽ cho, vết thÆ°Æ¡ng của ta chỉ loại thuốc đó má»›i khôi phục nhanh chóng được, bằng không sẽ rất lâu.â€
ÄÆ°á»ng Máºt vốn định cho nà ng ta biết viên ‘Cá»u vinh hồi thiên Ä‘an’ sau chót đã bị TÆ° Äồ Tháºn dùng để chữa má»™t vết thÆ°Æ¡ng xoà ng rồi nhÆ°ng ngẫm nghÄ© kÄ© lại thôi, nó không muốn đối phÆ°Æ¡ng bị đả kÃch thổ huyết lần nữa: “Äược, sáng mai bá»n muá»™i sẽ há»c thảo dược, tất nói vá»›i Mạc Ä‘iện phán.â€
Nó há»i tiếp: “Tá»· tá»· bị ngÆ°á»i áo xám đả thÆ°Æ¡ng? Có biết là ai không? Mục Ä‘iện giám chăng?â€
Ngá»c Diện nhắm mắt, chuẩn bị váºn khà liệu thÆ°Æ¡ng: “Không rõ, nhÆ°ng ngÆ°á»i có võ công cỡ đó, toà n Thục SÆ¡n không được mấy ai. Bất quá ta dÃnh đòn vì không thuá»™c Ä‘Æ°á»ng trong địa đạo, má»›i bị y đánh lén. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết địa cung đó có cánh cá»a cần chìa khóa má»›i mở ra được, có cánh cá»a chỉ cần đẩy ra là xong, kẻ đó Ä‘i lại thông thuá»™c nhÆ° váºy, lại có chìa khóa, không phải Mục Hiển cÅ©ng là Tiêu Vô Cá»±c.â€
“ChÆ°a biết chừng ngÆ°á»i khác cÅ©ng có chìa khóa.†ÄÆ°á»ng Máºt Ä‘Æ°a tay sá» và o cái lược trong ngá»±c.
Ngá»c Diện hình nhÆ° không muốn phà cân não suy nghÄ©: “Dù thế nà o ta cÅ©ng biết mục Ä‘Ãch của y là lấy trá»™m ‘Lục âm địch’. Thôi, ta phải váºn công liệu thÆ°Æ¡ng, có gì mai há»i tiếp.†T
ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi liá»n sang cái giÆ°á»ng còn lại ngủ, ÄÆ°á»ng Máºt kể lại qua loa, Bạch Chỉ Vi khẽ cảm thán: “ÄÆ°á»ng Máºt, tháºt phục ngÆ°Æ¡i đấy, tối Ä‘a chỉ gá»i bà ta là phu nhân mà thôi mà ngÆ°Æ¡i lại kêu bằng tá»· tá»· được.â€
ÄÆ°á»ng Máºt cÆ°á»i hinh hÃch: “TrÆ°á»›c đây đồng nghiệp của ta, nữ nhân dù trên ba mÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘á»u gá»i là tá»· tá»·, dÆ°á»›i ba mÆ°Æ¡i Ä‘á»u gá»i là muá»™i muá»™i, kết quả thân nhau lắm cÆ¡.â€
“Äồng nghiệp?â€
“Ừ, cÅ©ng nhÆ° quan hệ giữa chúng ta, Ä‘á»u là ngÆ°á»i cùng là m má»™t việc.â€
“Chà , ÄÆ°á»ng Máºt, đồng nghiệp TrÆ°Æ¡ng Úy của chúng ta hôm nay bị trừ toà n bá»™ Ä‘iểm hạnh kiểm má»™t năm, liệu y có qua được kỳ Ä‘iện thà không? Lúc hạ sÆ¡n hôm nay, ta không dám nói chuyện vá»›i y.†Bạch Chỉ Vi há»i, nháºn ra ÄÆ°á»ng Máºt đã mệt má»i ngủ mất rồi.
Sáng sá»›m hôm sau, trên Ä‘Æ°á»ng đến buổi táºp trung sá»›m, ÄÆ°á»ng Máºt kể lại suy Ä‘oán tối qua cho Bạch Chỉ Vi nghe. Cô bé nhÃu mà y ngà i ngẫm nghÄ© rồi nói: “Ta không nghÄ© thông suy Ä‘oán nhÆ° thế. NgÆ°Æ¡i nói thá» xem, kẻ đó lừa chúng ta có tác dụng gì?â€
ÄÆ°á»ng Máºt sững ngÆ°á»i, chúng chỉ là mấy kiếm đồng nhá» nhoi ở Thục SÆ¡n, lừa gạt chúng thì được tác dụng gì? Câu há»i nà y quấn lấy lòng nó nên cả buổi táºp trung cứ trôi qua trong ù ù cạc cạc. Lúc Bạch Chỉ Vi gá»i, nó má»›i nháºn ra buổi táºp trung kết thúc, cả tổ nó cùng Hoà n Lan, Má»™ Dung Phỉ bị lÆ°u lại.
Câu há»i cÅ©ng không có gì ngoà i việc kể lại tình huống gặp XÃch phong tứ dá»±c xà , yêu xà không phải yêu váºt thÆ°á»ng thấy ở Thục SÆ¡n mà xuất hiện liên tục nhÆ° váºy nên Mục Ä‘iện giám muốn Ä‘iá»u tra má»™t phen. Mấy đứa vừa chịu phạt, không dám nói dối mà tháºt thà kể lại trải nghiệm mấy lần gặp yêu xà . ÄÆ°á»ng Máºt đứng cạnh không nói gì, nghe Má»™ Dung Phỉ kể là thấy XÃch phong tứ dá»±c xà bò qua dãy báºc đá, Hoà n Lan kể lại việc thấy ngÆ°á»i áo xám và Thi vÆ°Æ¡ng, nó lÆ°u ý vẻ mặt Mục Hiển nhÆ°ng lão tá» ra bình tÄ©nh, hoà n toà n không thể dò ra suy nghÄ© trong lòng lão. Má»™t ý niệm thoáng qua đầu óc nó, mãi má»›i kết thúc buổi há»i han, nó kéo Bạch Chỉ Vi ra ngoà i.
“Chỉ Vi, câu há»i lúc trÆ°á»›c, ta đã tìm được má»™t lá»i giải thÃch. Có khi kẻ đó không muốn gạt chúng ta mà muốn mượn mồm chúng ta kể lại việc nà y cho Ä‘iện giám, có thể kẻ đó muốn gạt Ä‘iện giám.â€
Bạch Chỉ Vi thuáºn theo cách nghÄ© đó: “Nếu theo lá»i ngÆ°Æ¡i, kẻ đó tất dá»± liệu được có ngà y chúng ta bị Ä‘iện giám gá»i đến há»i vá» XÃch phong tứ dá»±c xà . Váºy chúng ta sẽ cho Ä‘iện giám biết việc kết giá»›i bị mở, gặp gỡ ngÆ°á»i áo xám, tất Ä‘iện giám sẽ nghÄ© ai có năng lá»±c mở được kết giá»›i rồi khôi phục lại? NgÆ°á»i mặc áo xám là ai? NhÆ° thế, theo lá»i ngÆ°Æ¡i, dá»… nghÄ© đến chưởng môn nhất. Nghe có vẻ hợp tình hợp lý nhÆ°ng khiến Ä‘iện giám hoà i nghi chưởng môn thì có ý nghÄ©a gì?â€
“Äiện giám và chưởng môn cÅ©ng coi là hai ngÆ°á»i được tôn sùng nhất Thục SÆ¡n, có lẽ kẻ đó muốn hỠđối phó nhau.†ÄÆ°á»ng Máºt có vẻ tùy ý Ä‘Æ°a ra suy Ä‘oán lá»›n máºt.
“Có phải liên quan đến tá»· võ sắp tá»›i? Tá»· võ mÆ°á»i năm má»™t lần để chá»n chưởng môn, đúng năm ngà y sau lá»… thá» Äá»a Thiên đại nhân.†Bạch Chỉ Vi nói.
ÄÆ°á»ng Máºt cÅ©ng nghe đến việc tá»· võ, nhÆ°ng vì Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng ở dÆ°á»›i không được can dá»± và o việc ‘trên núi’ nên nó không quan tâm, giá» Bạch Chỉ Vi nói váºy nó má»›i nháºn ra việc đó cÅ©ng là đại sá»± của Thục SÆ¡n phái, trừ lá»… thá» Äá»a Thiên, nếu có âm mÆ°u quá»· kế gì dÃnh dáng tá»›i cÅ©ng là lẽ tất nhiên. Nó bèn nói: “Ừ, có lẽ thế, chÆ°a biết chừng có kẻ nhắm và o ghế chưởng môn.â€
Bạch Chỉ Vi không đáp ngay, cô vốn cho rằng ÄÆ°á»ng Máºt rất thông minh, chỉ là cách suy nghÄ© và suy Ä‘oán lá»›n máºt của nó khác hẳn táºp quán của cô. Vá»›i cô, không có bằng cá»› thá»±c tế trong tay, không qua quá trình suy Ä‘oán nghiêm máºt tháºt khó khiến cô tin. NghÄ© má»™t chốc, cô bảo: “ÄÆ°á»ng Máºt, dù sao ta cÅ©ng thấy nghÄ© váºy là đơn giản hóa sá»± việc rồi.â€
ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi ở vá»›i nhau mấy ngà y rồi, tất nhiên biết cô bé là ngÆ°á»i theo chủ nghÄ©a lý tÃnh trá»i sinh, cách suy Ä‘oán dá»±a hết và o giả thiết của nó tất không thể khiến cô tin, nhÆ°ng trá»±c giác cho nó biết cách nghÄ© nà y là chÃnh xác, nên nói: “Äể ta nghÄ© xem.â€
Sau lÆ°ng hai đứa vang lên má»™t tráºn ho, hóa ra TrÆ°Æ¡ng Úy đến đã lâu. ÄÆ°á»ng Máºt nghÄ© lại những lá»i Bạch Chỉ Vi nói lúc nó lÆ¡ mÆ¡ ngủ tối qua, đâm ra hÆ¡i khó xá», nhÆ°ng nó giá»i ứng biến mà cÅ©ng không biết nên nói gì, Ä‘Ã nh cÆ°á»i vá»›i TrÆ°Æ¡ng Úy rồi ngáºm miệng.
Ba đứa gần nhÆ° trầm mặc suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng đến Vong Ưu phong của Thuáºt tông, và o dược Ä‘Æ°á»ng. ÄÆ°á»ng Máºt thấy cạnh Mạc Thất ThÆ°Æ¡ng không có ai liá»n nhá» giá»ng: “Mạc Ä‘iện phán, Ngá»c Diện nhá» con xin Ä‘iện phán má»™t viên ‘Cá»u vinh hồi thiên Ä‘an’.â€
Mạc Thất ThÆ°Æ¡ng ngẩn ra, vân vê hà ng ria chữ bát: “Con bảo bà ta không phải ta không cho mà dùng hết rồi. Bất quá hôm nay mà bắt được hoạt sâm thì phối chế thêm mấy viên không phải việc khó, tám vị thuốc khác Ä‘á»u có trong dược Ä‘Æ°á»ng.â€
ÄÆ°á»ng Máºt hÆ¡i hiếu kỳ: “Hoạt sâm là gì?â€
Mạc Thất ThÆ°Æ¡ng là m ra vẻ thần bÃ: “Má»™t váºt hay lắm, hôm nay sẽ cho các con chÆ¡i vá»›i nó.â€
Sau đó ÄÆ°á»ng Máºt bị bức phải hát hò suốt cả canh giá» trong rừng, má»›i biết bị Mạc Thất ThÆ°Æ¡ng lừa.
Té ra hoạt sâm là nhân sâm gần đạt đến mức yêu váºt, má»—i mÆ°á»i lăm năm lại chÃn má»™t lần, lúc đó sẽ lang thang trong rừng. Chúng rất nhát gan, chỉ cần gió lay cá» Ä‘á»™ng là độn thổ ngay, rất khó hái được. Thứ duy nhất hấp dẫn chúng là tiếng hát của trẻ con nên má»—i mÆ°á»i lăm năm kiếm đồng chÆ°a vỡ giá»ng Ä‘á»u bị gá»i Ä‘i bắt hoạt sâm.
Má»›i đầu chúng kiếm đồng Ä‘á»u cho rằng rất vui, cầm pháo hoa Mạc Thất ThÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a cho để cảnh báo khi gặp nguy hiểm rồi liá»n tản Ä‘i. Thoáng sau, khắp Thục SÆ¡n vang vang tiếng trẻ con hát.
ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi Ä‘i má»™t Ä‘oạn, liá»n bảo: “Chỉ Vi hát Ä‘i, ta không biết lá»i ca ở đây.â€
Bạch Chỉ Vi hÆ¡i dừng lại: “Äược, để ta hát.â€
Khóe môi cô bé khẽ Ä‘á»™ng, bà i ca khẽ vang lên, lá»i ca từ đông dạt bắc rồi từ bắc hÆ°á»›ng nam, từ nam vá» tây rồi vòng lại bắc.
Hóa ra váºn mệnh rất công bằng, ÄÆ°á»ng Máºt nghÄ© váºy khi nghe hát. Xinh đẹp thông minh nhÆ° Bạch Chỉ Vi nhÆ°ng ngÅ© âm bất toà n, ca hát không hay lắm, ÄÆ°á»ng Máºt à , vá» sau đừng tá»± oán tá»± trách nữa nhé.
“Chỉ Vi, Mạc Ä‘iện phán nói đông ngÆ°á»i thì hoạt sâm không xuất hiện, chúng ta chia ra thôi.†ÄÆ°á»ng Máºt muốn nhanh nhanh hoà n thà nh nhiệm vụ nên quyết định tách ra.
NhÆ°ng má»™t thá»i thần sau, nó hối háºn cÅ©ng không kịp.
Không hiểu sao nó hát hết các ca khúc nhi đồng còn nhá»› được mà không thấy ná»a cá»ng hoạt sâm xuất hiện. Khó rồi, hoạt sâm không thÃch nghe ca khúc nhi đồng ở thế giá»›i của chúng ta nhỉ? Nó nghÄ© thế, nếu tiếng ca cỡ Bạch Chỉ Vi mà hấp dẫn được hoạt sâm, ta mà vá» không thì còn mặt mÅ©i nà o?
Nó quyết định đổi phong cách, lục lá»i lại đầu óc má»™t lần rồi lá»›n tiếng hát: “Rá»a tháºt sạch, rá»a tháºt sạch, à à …â€
Nó hát rống lên: “Xin ngÆ°Æ¡i trả lại thứ của ta cho ta, thổ ra thứ ngÆ°Æ¡i ăn của ta.†Sau lÆ°ng nó chợt vang lên tiếng trẻ con cÆ°á»i khanh khách quá»· dị. Ngoái lại nhìn quả nhiên thấy má»™t cây nhân sâm trắng nõn lá»›n cỡ bà n tay, dáng vẻ nhÆ° trẻ con chÆ°a mở mắt. Äầu cây sâm xanh rá»n lá, tứ chi trắng ngần tá»±a ngó sen non, Ä‘ang lắc lÆ° đầu cÆ°á»i khanh khách nghe tiếng hát của nó.
ÄÆ°á»ng Máºt vui lắm, vừa hát vừa Ä‘i đến gần, rồi xuất kỳ bất ý chụp lấy túm lá xanh trên đầu cây sâm, Ä‘ang vui mừng đến Ä‘á»™ muốn kêu to thì Ä‘á»™t nhiên cảm giác được chưởng phong quất tá»›i, không kịp phản ứng liá»n gục xuống.
TrÆ°á»›c khi tia ý thức sau chót tan Ä‘i, nó cảm thấy ai đó lấy cây sâm khá»i tay mình, bèn mò lấy cây pháo hoa, dùng hết chút ý thức và sức mạnh còn lại kéo dây dẫn. Nhìn ngá»n lá»a Ä‘á» rá»±c vút lên không, nó không chịu Ä‘á»±ng được nữa, hôn mê tức thì.
Tà i sản của Minh Huệ
Last edited by Minh Huệ; 28-03-2011 at 04:58 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Minh Huệ
28-03-2011, 04:51 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Thục Sơn Thiếu Niên
Tác giả: Hạ Sinh
Quyển 1
Chương 28: à chà ng
ÄÆ°á»ng Máºt mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ ngá»i thấy mùi thuốc, định mở mắt nhÆ°ng mà nặng trÄ©u, đầu óc ong ong. Xem ra sá» não bị chấn Ä‘á»™ng. Nằm thêm má»™t chốc, nó cÅ©ng mở mắt được, phát hiện mình Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc giÆ°á»ng má»m trong kho phÃa sau dược phòng, chung quanh là hà ng hà ng ngăn kéo Ä‘en Ä‘á»±ng thuốc, má»—i cái ngăn kéo Ä‘á»u có tay cầm là đầu thú bằng đồng, chữ trên đó nhÆ° “Thủ ôâ€, “Bạch chỉâ€, “Huyết thÆ°Æ¡ng ninhâ€, “Quy nguyên Ä‘an†đá»u nhá» xÃu, viết bằng kim bút.
Má»™t bóng Ä‘á» quen thuá»™c Ä‘ang ôm quyển sách lụa dà y sụ Ä‘i Ä‘i lại lại giữa các ngăn kéo Ä‘á»±ng thuốc, kéo từng ngăn ra xem, bÆ°á»›c chân tá» vẻ nóng lòng, định lên lấy thuốc ở ngăn kéo cao bèn sá» dụng công phu khinh thân nhẹ nhà ng nhÆ° hoẵng non nhảy nhót giữa sÆ°á»n núi, nhÆ° tiên tá» nghịch nÆ°á»›c nÆ¡i khe suối, chÃnh là Ma La vÅ© bị nghiêm lệnh cấm chỉ.
“Nà y, thần tiên muá»™i muá»™i, võ công của nà ng phạm giá»›i rồi.†ÄÆ°á»ng Máºt hữu khà vô lá»±c, khó nhá»c thốt.
“Không sao, dù gì cũng chả có ai.†Bạch Chỉ Vi đáp, đưa tay lau mồ hôi trên mũi.
“NgÆ°Æ¡i tháºt ra Ä‘ang là m gì?†ÄÆ°á»ng Máºt lại há»i.
“CÅ©ng vì tất cả Ä‘i tìm ngÆ°Æ¡i nên trong coi kho thuốc lá»ng lẻo, bị đạo tặc ra tay. Mạc Ä‘iện phán bảo ta ở lại soát thuốc xem bị lấy mất những gì.†Bạch Chỉ Vi vừa đáp vừa thá»±c hiện công việc, lại há»i: “NgÆ°Æ¡i thế nà o rồi, có sao không? Còn khó chịu không?â€
“Tất nhiên khó chịu, đầu óc nặng trình trịch. NgÆ°Æ¡i nói xem sao lại xảo hợp đến thế, ta gặp phải cÆ°á»ng đạo, bị hắn đánh gục rồi lấy mất hoạt sâm?†ÄÆ°á»ng Máºt than.
Bạch Chỉ Vi ngừng lại, có vẻ kinh ngạc: “NgÆ°Æ¡i tìm thấy hoạt sâm? Má»i ngÆ°á»i tìm cả ngà y không thấy sao ngÆ°Æ¡i lại thấy? NhÆ°ng vẫn đánh mất, hại bá»n ta ngà y mai vẫn phải Ä‘i tìm.â€
“Thần tiên muá»™i muá»™i, đúng là bạc bẽo, ban nãy ta nhấn mạnh rằng bị cÆ°á»ng đạo đánh mà muá»™i cứ hoạt sâm, hoạt sâm.†ÄÆ°á»ng Máºt bÄ©u môi tức giáºn.
Bạch Chỉ Vi không kịp đối đáp, sau đó má»›i nhá»› ra việc quan trá»ng: “Sao ngÆ°Æ¡i lại bị cÆ°á»›p, kho thuốc cÅ©ng bị cÆ°á»›p? Hình nhÆ° đạo tặc đã hẹn nhau từ trÆ°á»›c.â€
Äầu óc ÄÆ°á»ng Máºt lúc đó má» mịt, không đủ khả năng suy Ä‘oán má»™t việc phức tạp nhÆ° thế, liá»n há»i: “Mạc Ä‘iện phán nói sao vá» việc kho thuốc?â€
“Ông ta đứng ở đây mắng khách đến xem chưởng môn tá»· võ là tiểu nhân, dám ăn trá»™m của chủ nhà . NhÆ°ng ta thấy mấy hôm nay trên núi vì lá»… thá» là loạn hết lên, khách khứa rồng rắn lẫn lá»™n, nếu có kẻ ăn cắp thuốc cÅ©ng không phải Ä‘iá»u gì lạ lùng. NhÆ°ng cá»™ng thêm việc của ngÆ°Æ¡i thì hình nhÆ° hÆ¡i quá xảo hợp.†Bạch Chỉ Vi nói xong liá»n tiếp tục kiểm kê thuốc.
“Chà , Chỉ Vi, ngÆ°Æ¡i vô tình bị Mạc Ä‘iện phán lợi dụng mất rồi.†ÄÆ°á»ng Máºt cho rằng Mạc Thất ThÆ°Æ¡ng thuần túy Ä‘ang lợi dụng trà nhá»› và tâm tÆ° cẩn tháºn của Bạch Chỉ Vi Ä‘i là m công việc vốn do tạp dịch đảm nhiệm.
Bạch Chỉ Vi không ngoái lại, vừa là m vừa đáp: “Ta tá»± nguyện, xảy ra việc mất thuốc nà y, Ä‘iện phán cho bá»n ta xuống núi hết nhÆ°ng ta muốn ở lại cùng ngÆ°Æ¡i, tiện thể sắp xếp kho thuốc.â€
Dứt lá»i, sau lÆ°ng cô vang lên tiếng bÆ°á»›c chân thình thịch, không cần Ä‘oán cÅ©ng biết, cả Thục SÆ¡n, trừ tạp dịch ra, trong số những ngÆ°á»i biết khinh công, chỉ má»™t ngÆ°á»i có tiếng bÆ°á»›c chân oanh oanh liệt liệt nhÆ° thế. ÄÆ°á»ng Máºt nằm trên giÆ°á»ng không thèm nhìn, há»i ngay: “Äầu to, chÆ°a Ä‘i hả?†T
“Nấu thuốc cho ngươi thì đi thế nà o được.†Trương Úy đáp, bưng một cái khay sơn đỠđặt bát thuốc đen kịt tới, có cả dược cao cùng mà u.
ÄÆ°á»ng Máºt còn cách xa bát thuốc đã ngá»i thấy mùi đắng ngằm, liá»n chun mÅ©i: “A, đầu to, ngÆ°Æ¡i hạ thủ rồi hả, ta có chá»— nà o không phải vá»›i ngÆ°Æ¡i? Trừ việc bị trừ Ä‘iểm hạnh kiểm. NgÆ°Æ¡i tha cho ta, ta thừa nháºn là không phải vá»›i ngÆ°Æ¡i, nhất định sẽ cố gắng để năm nay chúng ta qua được hai kỳ thi. Äược không, tha cho ta Ä‘i, đừng bắt ta uống thứ nà y.â€
TrÆ°Æ¡ng Úy bÆ°ng cái khay, cÆ°á»i khanh khách vá»›i dáng vẻ vô lại cá»±c Ä‘á»™ của ÄÆ°á»ng Máºt, lúc đó má»›i nháºn ra từ tối qua xảy ra sá»± kiện Ma La vÅ©, đây là lần đầu tiên ÄÆ°á»ng Máºt chÃnh diện nhắc đến, bản thân gã vốn không biết hóa giải cục diện khó xá» giữa ba đứa thế nà o, giá» bèn thuáºn nÆ°á»›c đẩy thuyá»n: “Äược được, ta tha cho ngÆ°Æ¡i, cứ uống hết ‘NgÆ°ng thần thang’ là ta tha cho.â€
ÄÆ°á»ng Máºt lục tục bò dáºy, cÆ°á»i bảo: “Äược, ta uống.â€
ÄÆ°á»ng Máºt uống xong, TrÆ°Æ¡ng Úy liá»n rút cái trâm cà i tóc của nó ra, ba ngà n sợi Ä‘en nhánh rÅ© xuống. ÄÆ°á»ng Máºt cứng ngÆ°á»i: “Äịnh, định là m gì hả?â€
TrÆ°Æ¡ng Úy hoà n toà n trong sáng, không biết gì vá» chuyện nam nữ, thản nhiên đáp: “Äắp thuốc cho ngÆ°Æ¡i, đầu ngÆ°Æ¡i sÆ°ng u lên rồi.â€
“À.†ÄÆ°á»ng Máºt tá»± thấy bản thân không trong sáng, cố lái Ä‘i: “Váºy ngÆ°Æ¡i nhẹ tay chút.â€
TrÆ°Æ¡ng Úy đồng ý, tay phải cầm cái que trúc nhá» khá»u má»™t chút thuốc, tay trái vén tóc sau gáy ÄÆ°á»ng Máºt lên, cẩn tháºn bôi và o. ÄÆ°á»ng Máºt cảm giác da mát lạnh rất dá»… chịu, trong lòng cÅ©ng váºy.
Bôi thuốc xong, TrÆ°Æ¡ng Úy liá»n giúp Bạch Chỉ Vi kiểm kê thuốc, ÄÆ°á»ng Máºt tá»±a ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng, ngắm nhìn hai đồng bạn.
Thiếu niên áo lam vì chÆ°a đến lúc trổ mã, đầu lại đặc biệt to, má»—i hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»u bị dáng vẻ đó phá há»ng, trở nên cá»±c kỳ ngá»› ngẩn. Thiếu nữ áp Ä‘á» lại nhÆ° mầm măng sau mÆ°a vÆ°Æ¡n lên không trung, thoáng nét lạnh lẽo thanh nhã. ÄÆ°á»ng Máºt tin rằng thiếu niên ngốc nghếch đó sẽ trở thà nh nam tá» hán ‘vai năm thÆ°á»›c rá»™ng thân mÆ°á»i thÆ°á»›c cao’, còn thiếu nữ thanh nhã đó sẽ xinh đẹp đến Ä‘á»™ ngÆ°á»i ta không dám nhìn thẳng.
Lúc đó nó ở đâu? Nó chợt thương cảm, dù biết rằng sau chót cũng phải ra đi.
Lúc xuống núi, ÄÆ°á»ng Máºt cho TrÆ°Æ¡ng Úy biết suy Ä‘oán của nó vá» ngÆ°á»i áo xám. Không ngá» TrÆ°Æ¡ng Úy chÆ°a nói gì, Bạch Chỉ Vi đã Ä‘Æ°a ra ý kiến phản đối: “Ta thấy lần đầu tiên gặp ngÆ°á»i áo xám, ngÆ°Æ¡i không thể nói là Mục Ä‘iện giám vì ai cÅ©ng biết Ä‘iện giám Ä‘ang ở Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng sau đó không hẳn váºy. Hiện tại má»i suy Ä‘oán của ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u cho thấy Mục Ä‘iện giám có thể tin được, có khi nà o lại sai lầm không?â€
“Äấy là trá»±c giác của ta, có lúc cần đến trá»±c giác chứ.†ÄÆ°á»ng Máºt không phục.
“Theo suy Ä‘oán của ngÆ°Æ¡i, tá»›i đây sẽ xảy ra việc lá»›n, việc lá»›n nhÆ° thế sao lại chỉ tin và o qua trá»±c giác má»™t ngÆ°á»i.†Bạch Chỉ Vi không chịu nhượng bá»™.
“Lúc đầu tiên ta kết bạn vá»›i ngÆ°Æ¡i qua trá»±c giác, có gì sai sao?†ÄÆ°á»ng Máºt phản pháo.
Bạch Chỉ Vi hÆ¡i giáºn: “ÄÆ°á»ng Máºt, ngÆ°Æ¡i giảo biện.â€
“Ta cÅ©ng thấy Mục Ä‘iện giám tin tưởng được, tin má»™t ngÆ°á»i qua cảm giác có gì không ổn?†TrÆ°Æ¡ng Úy nêu lên ý kiến.
Bạch Chỉ Vi không muốn lép vế, ngôn từ trở nên gay gắt: “Sao các ngÆ°Æ¡i không dá»±a và o cảm giác Ä‘oán xem ai là chủ mÆ°u đằng sau Ä‘i? Kẻ nà y vất vả nhÆ° thế chỉ để khiến bá»n ta chuyển lá»i thôi sao? Sao ngÆ°Æ¡i không bảo là để toà n bá»™ kiếm đồng Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°a tin há»™ có phải hay ho hÆ¡n không, có khả năng thế chăng?â€
“Sao không? Äại chúng dá»… bị thao túng và lừa gạt nhất, có lúc lừa má»™t toán dá»… hÆ¡n má»™t ngÆ°á»i nhiá»u.†ÄÆ°á»ng Máºt trả treo, thầm nhủ: Tiểu nha đầu, trÆ°á»›c kia tá»· tá»· đây chuyên chiêu đó, lúc ta dùng mạng Ä‘Æ°a tin thì ngÆ°Æ¡i còn bú sữa mẹ kia.
“Hừ nói hay lắm.†Bạch Chỉ Vi không dá»… bị thuyết phục, há»i ngược: “Váºy ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i, việc chúng ta gặp phải có liên quan gì đến đại chúng.â€
“Tá»· như…†ÄÆ°á»ng Máºt sa và o thế bÃ, dạo nà y mấy đứa Ä‘á»u Ä‘iá»u tra bà máºt, lấy đâu ra liên quan gì đến đại chúng, nhÆ°ng nó không phải ngÆ°á»i dá»… chịu thua, lục lá»i trà nhá»› rồi nhá»› đến má»™t việc rất quan trá»ng: “Tá»· nhÆ° bá»n Nam Cung HÆ°Æ¡ng có nói, ai cÅ©ng biết chúng ta bị phạt vì bay lên Huyá»n Thiên các. Vì thế nhiá»u ngÆ°á»i há»i Má»™ Dung Phỉ vá» XÃch phong tứ dá»±c xà , nhÆ°ng kẻ hiếu thắng nhÆ° TÆ° Äồ Tháºn má»›i Ä‘i tìm bảo váºt.â€
“Bá»™i phục, bá»™i phục, theo suy Ä‘oán của ngÆ°Æ¡i thì kẻ chủ mÆ°u định thông qua đại chúng thúc đẩy TÆ° Äồ Tháºn Ä‘i giết XÃch phong tứ dá»±c xà , đúng không? Hóa ra đấy là việc lá»›n sắp xảy ra.†Bạch Chỉ Vi có ý trà o lá»™ng.
“Ta…†ÄÆ°á»ng Máºt nhất thá»i Ä‘á»› lưỡi.
TrÆ°Æ¡ng Úy thấy hai cô bé là m găng, định hòa giải nhÆ°ng không biết nói gì, Ä‘Ã nh trÆ¡ mắt nhìn bầu không khà mãi má»›i hòa hoãn trở lại dần trở lên trầm mặc suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng.
Lúc Bạch Chỉ Vi và ÄÆ°á»ng Máºt vỠđến Mai uyển, phát giác Ngá»c Diện đã ngủ rồi. Cả hai không nói gì mà lặng lẽ rá»a ráy, tắt đèn lên giÆ°á»ng Ä‘i ngủ. Cái giÆ°á»ng vốn dà nh cho má»™t ngÆ°á»i nên hai đứa nằm và o liá»n cháºt chá»™i, vai đụng nhau, hÆ¡i thở phả và o nhau, mà không biết là m sao mở lá»i vá»›i đối phÆ°Æ¡ng. Chợt ngoà i cá»a sổ vang tiếng đá va và o cạch má»™t tiếng, cả hai nhìn nhau, im lặng mặc y phục.
Äẩy cá»a ra xem thấy trên tÆ°á»ng có má»™t thiếu niên đầu to Ä‘ang ngồi, hai chân Ä‘ung Ä‘Æ°a, toét miệng cÆ°á»i lá»™ ra hà m răng trắng đã thà nh chiêu bà i.
“Lên đây.†Thiêu niên nhẹ giá»ng gá»i.
ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi phi thân lên, ngồi xuống hai bên thiếu niên.
“Có việc gì?â€
Thiếu niên móc má»™t váºt trong ngá»±c ra, hai cô bé nháºn ra là hai nhánh cá» Äồng quản Ä‘á» rá»±c. Gã nói: “Ta Ä‘oán không ai tặng các ngÆ°Æ¡i.â€
“Im nà o, ai cần ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng hại, cút ngay.†ÄÆ°á»ng Máºt nổi nóng.
“Không phải thế, dù có ngÆ°á»i tặng rồi, ta vẫn muốn tặng các ngÆ°Æ¡i.†Thiếu niên hoảng hốt giải thÃch.
“Mau cút đi, ngươi có biết tặng cái nà y có ý gì không?†Bạch Chỉ Vi nói.
“Tặng cho ngÆ°á»i mình thÃch, ta thÃch các ngÆ°Æ¡i.†Thiếu niên thà nh khẩn đáp: “Kỳ tháºt ta muốn nói là , ta không trách các ngÆ°Æ¡i chuyện bị trừ má»™t năm Ä‘iểm hạnh kiểm. Ừ, năm nay là năm ta vui nhất từ khi lên Thục SÆ¡n.â€
“Váºy được, tá»· tá»· đây muốn nháºn.†ÄÆ°á»ng Máºt mỉm cÆ°á»i vá»›i lấy má»™t nhánh cá».
“Ta cũng cần, ta cũng đáng thương.†Bạch Chỉ Vi lấy nốt nhánh còn lại.
Thiếu niên mỉm cÆ°á»i nhảy xuống, nói vá»›i hai thiếu nữ ở trên: “Các ngÆ°Æ¡i đã là m hòa chÆ°a?â€
“Mau Ä‘i Ä‘i, đúng là lắm chuyện.†Hai thiếu nữ trên tÆ°á»ng gần nhÆ° đồng thá»i thốt ra câu đó rồi cùng mỉm cÆ°á»i.
Thiếu niên Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, chợt nghe thiếu nữ trên tÆ°á»ng nói: “TrÆ°Æ¡ng Úy, hôm nay ta nói nghiêm chỉnh đấy, chúng ta phải qua được hai kỳ thi năm nay, Hoà n Lan là m được, sao chúng ta lại không?â€
Thiếu niên gáºt đầu dứt khoát: “Äược, tái kiến.†Rồi khuất và o bóng đêm.
Äêm đó là đêm không yên tÄ©nh. ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi vừa định nhắm mắt lại nghe tiếng đá Ä‘áºp và o cá»a sổ. Lần nà y vẫn là TrÆ°Æ¡ng đầu to nhÆ°ng mặt gã đầy lo lắng.
“ÄÆ°á»ng Máºt, Bạch Chỉ Vi, xảy ra chuyện rồi.†Gã bảo: “TÆ° Äồ Tháºn ở cùng phòng vá»›i ta Ä‘i rồi.â€
“Có gì lạ đâu nhỉ?â€
“Y, y mang theo má»™t toán ngÆ°á»i lén Ä‘i bắt XÃch phong tứ dá»±c xà .â€
ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi nhìn nhau kinh ngạc, lẽ nà o sắp có việc lá»›n xảy ra tháºt Æ°?
Tà i sản của Minh Huệ
Last edited by Minh Huệ; 28-03-2011 at 04:57 PM .
28-03-2011, 04:52 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Thục Sơn Thiếu Niên
Tác giả: Hạ Sinh
Quyển 1
Chương 29: Cạm bẫy
TrÆ°Æ¡ng Úy Ä‘Æ°a má»™t quyển sách tá»›i, Bạch Chỉ Vi cầm lên xem má»›i nháºn ra hôm nay là mùng má»™t, trá»i không ánh trăng, tuy sao sáng rá»±c rỡ nhÆ°ng ánh sáng lấm tấm đó không thể đủ để nhìn rõ mấy chữ nhá» xÃu.
TrÆ°Æ¡ng Úy chỉ và o quyển sách nói: “Ta sá»›m đã nghÄ© đến việc TÆ° Äồ Tháºn có được mấy trang bị mất của quyển sách nà y.â€
“Thế nà y là thế nà o?†ÄÆ°á»ng Máºt há»i.
TrÆ°Æ¡ng Úy châm cây đốt lá»a: “Hôm trÆ°á»›c TÆ° Äồ Tháºn nói tìm được mấy trang từ quyển sách nà y rÆ¡i ra, vừa hay có má»™t trang viết vá» giảng XÃch phong tứ dá»±c xà , ngÆ°Æ¡i xem Ä‘i.â€
Bạch Chỉ Vi nhá» và o ánh lá»a, thấy quyển sách chÃnh là Yêu ly táºp, kẹp mấy trang rá»i ra, má»™t trang liên quan đến XÃch phong tứ dá»±c xà viết: “Và nhÆ° XÃch phong tứ dá»±c xà , ngà y mùng má»™t là yêu lá»±c giảm sút nên Ä‘á»u vượt ngà n dặm đến Ảo hải hòng được che chở.â€
ÄÆ°á»ng Máºt ngẩng nhìn thinh không tăm tối: “Hôm nay là mùng má»™t, theo sách thì là thá»i cÆ¡ tốt nhất để bắt yêu xà . HÆ¡n nữa còn gặp má»™t Ä‘Ã n yêu xà tụ táºp lại.â€
“Äúng, TÆ° Äồ Tháºn thấy trang nà y thì cao hứng lắm, ta khuyên y là việc nà y đã bị nghiêm cấm, hÆ¡n nữa dá»±a và o pháp bảo tăng cÆ°á»ng công lá»±c là lối tắt, không nên ham hố.†TrÆ°Æ¡ng Úy nói.
“TÆ° Äồ Tháºn tâm tâm niệm niệm ý nghÄ© vượt qua Hoà n Lan, trở thà nh đệ nhất Thục SÆ¡n, lấy đâu ra nghe lá»i ngÆ°Æ¡i.†ÄÆ°á»ng Máºt bảo.
Bạch Chỉ Vi chÆ°a nói gì chợt lên tiếng: “Không đúng, quyển sách nà y lừa gạt ngÆ°á»i ta.â€
Cả hai ngẩn ngÆ°á»i, cùng nhìn Bạch Chỉ Vi, cô khẽ nhÆ°á»›ng mà y: “Không sai, Ảo hải nổi danh nhất ở chá»— bảo vệ được các sinh linh, thoạt nghÄ© thì Ä‘iá»u viết trong sách nà y không sai, nhÆ°ng yêu thảo cứ trá»i tối là mất sức bảo vệ, yêu xà mất yêu lá»±c trốn và o đó ban đêm thì có tác dụng gì?â€
“à ngươi là cuốn sách nà y viết sao?†Trương Úy nghi hoặc.
“Có hai khả năng, má»™t là sách viết sai, hai là có ngÆ°á»i cố ý giả tạo trang sách dụ TÆ° Äồ Tháºn và o Ảo hải đêm nay.†Bạch Chỉ Vi nói, Ä‘Æ°a mấy trang sách cho ÄÆ°á»ng Máºt: “Nếu là khả năng thứ hai, kẻ chủ mÆ°u cÅ©ng khá tốn công đấy.â€
ÄÆ°á»ng Máºt đón lấy soi và o ánh lá»a, trang nói vá» XÃch phong tứ dá»±c xà hoà n toà n giống các trang khác vá» chất liệu giấy, Ä‘á»™ má»›i, kiểu chữ, mép giấy còn dấu vết bị xé khiến ngÆ°á»i ta láºp tức nghÄ© đến khả năng lúc trang sách rÆ¡i khá»i cuốn sách bị chỉ khâu gây tổn hại.
“Nếu là giả tạo, tinh tế thế nà y để không chỉ dụ TÆ° Äồ Tháºn Ä‘i mà còn cắt hết manh mối. Nếu xảy ra chuyện gì chỉ Ä‘Ã nh chấp nháºn rằng TÆ° Äồ Tháºn tin và o má»™t quyển sách sai lầm mà thôi.†ÄÆ°á»ng Máºt vừa nói vừa suy ngẫm, sách vở ở thế giá»›i nà y rất quý, Ä‘á»u do ngÆ°á»i ta tá»± tay viết, nếu đây là cuốn duy nhất của Thục SÆ¡n, tháºm chà của toà n thiên hạ, thì tháºt sá»± chết rồi không còn đối chứng nữa.
“Äừng lắm lá»i thế, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u cho rằng là cạm bẫy thì mau Ä‘i cản há» lại.†TrÆ°Æ¡ng Úy dáºp lá»a, chạy ra ngoà i Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng.
“Äợi đã, mấy chúng ta e rằng không được, gá»i thêm mấy trợ thủ.†ÄÆ°á»ng Máºt nói.
“Gá»i ai?â€
Lúc đó ÄÆ°á»ng Máºt cho rằng hữu dụng nhất là hai ngÆ°á»i.
Thấy hai ngÆ°á»i đó dụi mắt ngái ngủ, bị TrÆ°Æ¡ng Úy kéo khá»i Tùng uyển, ÄÆ°á»ng Máºt chợt có cảm giác đáy lòng thắt lại, hình nhÆ° nắm bắt được Ä‘iá»u gì đó nhÆ°ng không biết mở lá»i thế nà o.
Äến khi bốn đứa thi triển khinh công phi hà nh trên sÆ¡n lá»™, nó vẫn trầm mặc, đầu óc nổi lên vô số mảnh vỡ ký ức. Những mảnh vỡ ấy nhÆ° má»™t bức tranh, tá»±a hồ có manh mối để ghép lại, lại phảng phất nhÆ° thiếu mất mảnh quan trá»ng nhất khiến ngÆ°á»i ta không thể nhìn rõ toà n thể.
Tranh cãi lúc hạ sÆ¡n vá»›i Bạch Chỉ Vi lại nổi lên trÆ°á»›c mắt. Lúc đó sao ta lại ghép những sá»± việc và o vá»›i nhau nhỉ, nó nghÄ©, ta bảo là có kẻ thao túng kiếm đồng Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng, hoặc nói cho đúng là dÆ° luáºn để ảnh hưởng má»™t ai đó. Khi ấy nó nói mò nhÆ°ng giá» nghÄ© lại, việc nhÆ° thế cÅ©ng bình thÆ°á»ng thôi, năm xÆ°a nó là m gì nhỉ? ChÃnh là sá» dụng thủ Ä‘oạn kỹ xảo ảnh hưởng đến đại chúng, rồi…
Nó dùng cách nghÄ© đó tiếp nối các sá»± kiện lại, trong lòng chợt nghÄ© thông, báºt ra tiếng kêu “A.â€
“ÄÆ°á»ng Máºt, sao thế?†Bạch Chỉ Vi dừng bÆ°á»›c há»i đầy quan tâm, ba đồng bạn cÅ©ng dừng lại nhìn ÄÆ°á»ng Máºt.
ÄÆ°á»ng Máºt nÃn thở, nói vá»›i Hoà n Lan và Má»™ Dung Phỉ: “Các ngÆ°Æ¡i nghe đây, giá» ta sẽ kể sÆ¡ lược lại những việc bá»n ta gặp phải, các ngÆ°Æ¡i thá» xem có gì không ổn.â€
“Có má»™t kẻ mở kết giá»›i trên dãy báºc thang để má»™t con XÃch phong tứ dá»±c xà chui qua, vừa hay Má»™ Dung Phỉ Ä‘i qua nhìn thấy nên lấy được má»™t món bảo váºt. Kẻ nà y biết Má»™ Dung Phỉ và Hoà n Lan vẫn ngầm tá»· thà nên sẽ có ngà y Hoà n Lan phát hiện Má»™ Dung Phỉ nhá» bảo váºt mà trở nên lợi hại, vì thế cÅ©ng sẽ Ä‘i tìm yêu xà . Ta nghÄ© Hoà n Lan không phát hiện Má»™ Dung Phỉ trở nên lợi hại nhá» bảo váºt thì kẻ nà y cÅ©ng sẽ hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° lúc để Má»™ Dung Phỉ gặp hiện XÃch phong tứ dá»±c xà , sẽ sắp đặt để Hoà n Lan ‘vô tình’ phát hiện má»™t con, lấy được bảo váºt gì đó.â€
“à ngÆ°Æ¡i là có kẻ bà y mÆ°u, bất luáºn dùng cách gì cÅ©ng để ta và Hoà n Lan gặp XÃch phong tứ dá»±c xà , lấy được bảo váºt?†Má»™ Dung Phỉ nhÃu chặt chân mà y.
“Äúng.â€
“Vì sao?â€
“Vì y biết ngÆ°Æ¡i và Hoà n Lan là hai kiếm đồng được chú ý nhất, hÆ¡n nữa vẫn ngầm so kè, nếu lấy được bảo váºt có thể tăng cÆ°á»ng công lá»±c, vá»›i tâm tÃnh của các ngÆ°Æ¡i nhất định sẽ tìm cÆ¡ há»™i tá»· thÃ, các ngÆ°Æ¡i nói xem đúng không?†ÄÆ°á»ng Máºt há»i.
Má»™ Dung Phỉ nhÆ°á»›ng mà y mỉm cÆ°á»i. Hoà n Lan nhún vai, không đáp.
ÄÆ°á»ng Máºt tiếp lá»i: “Chỉ cần các ngÆ°Æ¡i tá»· thÃ, ta nghÄ©, tháºm chà không cần tá»· thì mà trong trÆ°á»ng hợp thÃch hợp có ai đó để lá»™ nguyên nhân tiến bá»™ nhanh nhá» bảo váºt là kẻ đó đạt mục Ä‘Ãch. Vì việc liên quan đến hai ngÆ°Æ¡i, dù là gì cÅ©ng sẽ nhanh chóng lan khắp Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng. Mục Ä‘Ãch của y là khiến tất cả Ä‘oán già đoán non xem các ngÆ°Æ¡i trở nên lợi hại thế nà o sau khi có bảo váºt. Các ngÆ°Æ¡i xem Ä‘i, hiện giá» dù quá trình xảy ra thế nà o thì mục Ä‘Ãch của y đã đạt được.â€
“Y là m thế để là m gì?†Mộ Dung Phỉ khoanh tay trước ngực, tỠvẻ không hiểu.
“Vì các ngÆ°Æ¡i có sức ảnh hưởng đến đại chúng.†ÄÆ°á»ng Máºt nói rồi má»›i nháºn ra mình Ä‘ang dùng thuáºt ngữ riêng, liá»n giải thÃch. “Vì nhiá»u kiếm đồng Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng hi vá»ng sẽ được nhÆ° các ngÆ°Æ¡i, tháºm chà vượt hÆ¡n, chẳng hạn TÆ° Äồ Tháºn là má»™t, hôm nay y và mấy ngÆ°á»i Ä‘i bắt XÃch phong tứ dá»±c xà là vì thế. Mục Ä‘Ãnh tháºt sá»± của kẻ chủ mÆ°u là cổ Ä‘á»™ng bá»n hỠđêm nay Ä‘i bắt yêu xà , thà nh thá» TÆ° Äồ Tháºn má»›i ‘vô tình’ tìm được mấy trang sách chỉ dẫn Ä‘i bắt yêu xà và o tối đầu tháng. Äiểm hay nhất của kế nà y là nếu có chuyện xảy ra cÅ©ng không lấy đâu ra chứng cá»› xác thá»±c chứng minh đó là âm mÆ°u. Cả quá trình nà y không há» có ai bị xúi giục là m bất cứ việc gì, nhìn bá» ngoà i tất cả Ä‘á»u tá»± nguyện.â€
Bạch Chỉ Vi khẽ thở dà i, cẩn tháºn phát ngôn: “Theo suy Ä‘oán của ngÆ°Æ¡i, kẻ chủ mÆ°u nà y cá»±c kỳ hiểu Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng, hÆ¡n nữ hiểu rất rõ cá tÃnh Hoà n Lan và Má»™ Dung Phỉ, TÆ° Äồ Tháºn, nhiá»u khả năng y là ...â€
Bạch Chỉ Vi không nói tiếp, nhìn ÄÆ°á»ng Máºt và TrÆ°Æ¡ng Úy. TrÆ°Æ¡ng Úy lại lắc đầu nhÆ° chém Ä‘inh chặt sắt, tá» ra cố chấp: “Ta vẫn tin ông ta, ngÆ°á»i hiểu Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng có thiếu gì.â€
Hoà n Lan và Má»™ Dung Phỉ không biết ba đứa xảy ra tranh chấp gì tối nay, nhÆ°ng cÅ©ng lá» má» Ä‘oán ra ẩn ý. Hoà n Lan há»i: “ÄÆ°á»ng Máºt, giải thÃch thế nà o vá» ngÆ°á»i áo xám?â€
ÄÆ°á»ng Máºt xòe tay: “Hiện tại còn chÆ°a giải thÃch được, bất quá có má»™t chá»— chÆ°a thông có thể giải thÃch. Lần trÆ°á»›c chúng ta chạm trán XÃch phong tứ dá»±c xà , cả TÆ° Äồ Tháºn cùng gặp, Ä‘á»u lợi hại hÆ¡n yêu xà mà Má»™ Dung Phỉ gặp nhiá»u, đúng không? Ta thấy, có chuyện đó vì yêu xà mà Má»™ Dung Phỉ gặp là đã được ngÆ°á»i ta chuẩn bị sẵn, đã bị ngÆ°á»i ta giở thủ Ä‘oạn ra rồi, để cả ngÆ°Æ¡i dá»… dà ng lấy được bảo váºt. Lần đó TÆ° Äồ Tháºn Ä‘i không phải là lúc kẻ đó hy vá»ng y Ä‘i, chúng ta Ä‘i cÅ©ng là vượt ngoà i dá»± liệu của hắn, thà nh ra chúng ta gặp phải yêu xà chân chÃnh, lợi hại hÆ¡n nhiá»u.â€
“Tháºm chÃ, nếu kẻ đó hiểu TÆ° Äồ Tháºn, má»›i cố ý để y găp phải yêu xà lợi hại, dấy lên cố chấp quyết giết XÃch phong tứ dá»±c xà bằng được.†Bạch Chỉ Vi thuáºn theo lối nghÄ© của ÄÆ°á»ng Máºt.
“Theo ngÆ°Æ¡i Ä‘oán, tất kẻ đó có thể thao túng yêu váºt. Äể chúng xuất hiện, rồi bắt chúng biến Ä‘i. Kẻ nà y…†Má»™ Dung Phỉ nói đến đó, nhìn mấy đồng bạn: “Hắn bà y ra cái bẫy nà y không Ä‘Æ¡n giản chỉ để dụ má»™t toán kiếm đồng Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng và o Ảo hải bắt XÃch phong tứ dá»±c xà , vì cái gì nhỉ?â€
“Không biết, chỉ e phải Ä‘i má»›i biết.†ÄÆ°á»ng Máºt nói Ä‘oạn, nhìn khu rừng ráºm trở nên thần bà hÆ¡n trong đêm không trăng, trong lòng dâng lên ná»—i hoảng sợ, có lẽ trong bóng cây Ä‘en đặc, ánh sáng không thể xuyên qua kia có ẩn tà ng dã thú hung hãn, hoặc ẩn tà ng yêu váºt khát máu nà o đó, hÆ¡n nữa còn có cả tâm linh Ä‘en tối, cÅ©ng nhÆ° con nhện Ä‘á»™c dệt mạng trong bóng đêm, lặng lẽ bà y ra bẫy ráºp đợi con mồi sa lÆ°á»›i. Còn bá»n nó, mấy đứa trẻ Ä‘á»™t nhiên chạy tá»›i, tháºt ra là bất ngá» vá»›i kẻ săn mồi hay cÅ©ng là con mồi Ä‘ang được mong đợi? NghÄ© thế, nó chợt run lên.
Tay nó chợt được má»™t bà n tay ấm áp, kiên định nắm lấy, bà n tay đó mÆ°á»i phần dứt khoát, vồng rõ từng Ä‘Æ°á»ng gân. Chủ nhân bà n tay bảo: “Äi thôi, tất cả cùng Ä‘i.â€
ÄÆ°á»ng Máºt thở phà o, lại dùng khẩu khà cợt nhả: “Äầu to, có biết không, kẻ ngu sẽ dÅ©ng cảm. Má»™t ngÆ°á»i hoảng sợ trong lòng là biểu hiện ngÆ°á»i đó suy tÃnh kỹ cà ng, nghÄ© tá»›i được các khả năng nguy hiểm.â€
Thiếu niên đầu to cÆ°á»i hì hì, ánh mắt sáng rá»±c nhÆ° sao trên trá»i. Gã kéo tay nó, nhấc chân chạy trên dãy báºc đá.
Gó đêm thổi qua, y phục các thiếu niên Ä‘ang chạy bay phất phá»›i, tóc vÆ°Æ¡ng lên mặt. Dãy báºc đá dÆ°á»›i chân liên miên bất tuyệt, Ä‘Æ°a chúng và o bóng tối đầy bà ẩn.
Sợ Æ°? Äối diện vá»›i bóng tối bà ẩn, ai cÅ©ng Ãt nhiá»u hoảng sợ, nhÆ°ng Ä‘i cùng nhau cÆ¡ mà , ÄÆ°á»ng Máºt nghÄ© váºy song vẫn há»i đầy thá»±c tế: “Äầu to, có mang theo Trầm địch không?â€
Tà i sản của Minh Huệ
Last edited by Minh Huệ; 28-03-2011 at 04:56 PM .
28-03-2011, 04:54 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Thục Sơn Thiếu Niên
Tác giả: Hạ Sinh
Quyển 1
Chương 30: Yêu điệp
Năm thiếu niên chạy đến bá» cái hồ nhá» ngoà i vạt rừng Ảo hải, tất thảy Ä‘á»u bị cảnh váºt kì lạ khiến cho không thốt nổi lên lá»i.
Giữa mà n đêm Ä‘en đặc, khắp trá»i toà n là vầng ráng, phảng phất ngân hà rÆ¡i xuống, ánh sáng đủ mà u lan trà n. Nhìn kÄ©, hóa ra ánh sáng lấp lánh ngút ngà n đó là đà n bÆ°á»›m đẹp đẽ mấy đứa đã gặp trong rừng lần trÆ°á»›c, có Ä‘iá»u lần đó chỉ thấy má»™t hai con còn bây giá» ngà n vạn con tá» tụ bên bá» hồ hoặc lả lÆ°á»›t theo gió trên không trung, hoặc Ä‘áºu trên ngá»n cá» xòe cánh vẫy vẫy, tạo thà nh cảnh đẹp kỳ lạ nhÆ° hạt thủy tinh nổi chìm khắp thiên địa.
“A, xem kìa.†Bạch Chỉ Vi chỉ và o bỠhồ ngoà i xa.
Chúng nhân nhìn theo tay cô chỉ, phÃa đó có từng Ä‘Ã n bÆ°á»›m Ä‘áºu dÆ°á»›i đất, những gò hồ Ä‘iệp nà y không còn trong suốt mà biến thà nh mà u máu. Thoáng chốc Ä‘Ã n bÆ°á»›m máu vá»— cánh bay Ä‘i, lá»™ ra thứ ẩn tà ng dÆ°á»›i vô số cánh bÆ°á»›m: thi thể.
Thi thể, là thi thể Æ°? Ai nấy kinh hãi trợn trừng mắt nhìn tháºt kỹ, nhÆ°ng Ä‘Ã n bÆ°á»›m mà u máu vừa bay lên, số bÆ°á»›m trong suốt trên không lại Ä‘áºu xuống, trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, Ä‘iệp Ä‘iệp trùng trùng lá»›p cánh má»ng manh Ä‘an nhau, nhấn chìm tất cả trong hÆ° ảo. Rồi Ä‘Ã n bÆ°á»›m trong suốt lại biến thà nh mà u Ä‘á» chói mắt, tiếp tục bay lên.
Lần nà y ÄÆ°á»ng Máºt đã chuẩn bị sẵn, Ä‘Ã n bÆ°á»›m Ä‘á» vừa bay lên, nó ném ám khà được Chúc Ninh cho ra. Ngân quang lóe lên, Ä‘Ã n bÆ°á»›m kinh hãi bay loạn xạ.
“DÆ°á»›i đất là bá»n TÆ° Äồ Tháºn,†Bạch Chỉ Vi tinh mắt, “không rõ đã chết hay chÆ°a.â€
Äà n bÆ°á»›m vừa kinh hãi bay lên đã bình tÄ©nh, TrÆ°Æ¡ng Úy vá»™i móc Trầm địch ra: “Äi mau thôi.â€
Bốn đứa nhỠánh sáng của Trầm địch yểm há»™ xông và o Ä‘Ã n bÆ°á»›m, phát hiện dÆ°á»›i đất ngổn ngang hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i. Trầm địch chỉ tá»a sáng được hÆ¡n má»™t trượng, có mấy ngÆ°á»i không được ánh sáng bảo vệ, sát na đã bị hồ Ä‘iệp trùm kÃn. TrÆ°Æ¡ng Úy đặt Trầm địch xuống đất: “ÄÆ°á»ng Máºt, ngÆ°Æ¡i và Bạch Chỉ Vi gom những ngÆ°á»i nà y lại, ba nam nhân bá»n ta sẽ kéo mấy ngÆ°á»i còn lại và o.â€
Ba thiếu niên nhìn nhau, Má»™ Dung Phỉ cố là m ra vẻ thản nhiên: “Äà n bÆ°á»›m Ä‘áºu trên thân ngÆ°á»i, không thể dùng kiếm hay pháp thuáºt Ä‘uổi Ä‘i, chỉ dùng tay được thôi, lần nà y chúng ta thi xem ai da dà y thịt dai hÆ¡n.â€
TrÆ°Æ¡ng Úy mỉm cÆ°á»i không đáp, ra khá»i là n sáng của Trầm địch. Thoáng chốc, Ä‘Ã n bÆ°á»›m trên không nhÆ° thể Ä‘Ã n sói đói ngá»i thấy mùi thịt tÆ°Æ¡i, lao bổ xuống TrÆ°Æ¡ng Úy. Gã đã chuẩn bị sẵn, vung kiếm lên ngăn, kiếm chiêu của gã được Tạ Thượng chỉ Ä‘iểm, múa lên dà y đặc, tuy không hà nh vân lÆ°u thủy nhÆ° Hoà n Lan, tháºm chà là ÄÆ°á»ng Máºt, nhÆ°ng không còn cháºm chạp ngốc nghếch nhÆ° trÆ°á»›c. Gã đến bên má»™t ngÆ°á»i, thò bà n tay còn lại ra Ä‘uổi bÆ°á»›m, Ä‘Ã m bÆ°á»›m bay lên, đốt và o tay gã, nhất thá»i gã chỉ thấy hÆ¡i ngứa nên không để ý, chụp lấy cổ áo ngÆ°á»i dÆ°á»›i đất kéo và o vòng sáng của Trầm địch. Hoà n Lan cÅ©ng là m theo, Má»™ Dung Phỉ thấy hai đồng bạn bị bÆ°á»›m đốt rồi cÅ©ng không sao, nên kéo nốt ngÆ°á»i còn lại.
Hai ba lần nhÆ° váºy, mấy đứa táºp trung được hết nạn nhân và o vùng sáng của Trầm địch, tạm thá»i có thể lấy lại hÆ¡i sức. ÄÆ°á»ng Máºt đếm được mÆ°á»i hai ngÆ°á»i, không khá»i cảm thán TÆ° Äồ Tháºn quả tháºt vô tÆ°, tìm bảo bối mà cÅ©ng đồng ý chia sẻ vá»›i ngÆ°á»i khác, chỉ là ngần nà y kẻ không biết sống chết, là m cách nà o Ä‘Æ°a vỠđược?
Hoà n Lan bắt mạch môn má»™t ngÆ°á»i, hÆ¡i nhÃu mà y xuống, ngừng má»™t lát rồi nói: “ChÆ°a chết, nhÆ°ng trạng thái nà y kì quái quá.â€
Má»™ Dung Phỉ cÅ©ng cầm cổ tay má»™t ngÆ°á»i, hai ngón tay bắt mạch môn: “Tá»±a hồ tam lá»±c giảm xuống mức thấp nhất, chỉ còn má»™t chút sức để duy trì không chết, kỳ quái tháºt.â€
Y và Hoà n Lan thăm dò má»™t lượt những ngÆ°á»i còn lại, kết quả Ä‘á»u nhÆ° thế, tuy không chết nhÆ°ng sinh mệnh mong manh, Ä‘ang ở bên bá» tá» vong.
ÄÆ°á»ng Máºt nhìn toán nạn nhân, cảm giác há» Ä‘á»u thần sắc trầm tÄ©nh nhÆ° Ä‘ang ngủ, chợt nhá»› lại sách sinh váºt Ä‘á»c lúc bé: “Lúc bé ta thấy ong bắp cà y đốt sâu xanh khiến sâu cứng Ä‘Æ¡, không chết nhÆ°ng chìm và o trạng thái hôn mê. Rồi ong bắp cà y coi con sâu là thức ăn dà i hạn, đẻ trứng và o đó, ấu trùng lại coi con sâu là thức ăn. Các ngÆ°Æ¡i nói xem liệu mấy con hồ Ä‘iệp kỳ quái nà y có thế không?â€
TrÆ°Æ¡ng Úy vá»— đầu nói: “Việc ong ăn sâu nà y ta được nghe từ bé, cha ta nói váºy.â€
Bạch Chỉ Vi, Hoà n Lan và Má»™ Dung Phỉ lại lấy là m kì quái, Bạch Chỉ Vi há»i ÄÆ°á»ng Máºt: “NgÆ°Æ¡i nói là những ngÆ°á»i nà y bị hồ Ä‘iệp biến thà nh trạng thái giả chết, rồi coi là m thức ăn dà i hạn?â€
ÄÆ°á»ng Máºt gáºt đầu: “Ừ,†rồi chêm má»™t câu theo lối chỉ sợ thiên hạ không loạn: “ChÆ°a biết chừng đã đẻ trứng và o mình há».â€
Bạch Chỉ Vi sợ hãi run lên, lách sang bên, đụng ngay và o mình TrÆ°Æ¡ng Úy, chợt thấy gã thốt lên: “Cha đến rồi.â€
Bạch Chỉ Vi sững ngÆ°á»i, nhìn sang TrÆ°Æ¡ng Úy, gã Ä‘ang nhìn ÄÆ°á»ng Máºt chằm chằm, thần tình kÃch Ä‘á»™ng, mặt hÆ¡i Ä‘á» lên.
ÄÆ°á»ng Máºt xua tay trÆ°á»›c mặt gã: “Äầu to, ngÆ°Æ¡i nói vá»›i ta hả?â€
TrÆ°Æ¡ng Úy Ä‘Æ°a tay ra nắm chặt tay ÄÆ°á»ng Máºt, mắt rà n rụa lệ, nói vá»›i vẻ cấp thiết: “Cha đã nháºn được tin Ngá»± Kiếm Ä‘Æ°á»ng thu con là m kiếm đồng rồi hả? Cha có vui không? Bệnh của cha đỡ chÆ°a? Cha trách con hai năm chÆ°a vá» nhà phải không? Cha, năm nay hà i nhi nhất định sẽ vá». Kỳ tháºt con rất nhá»› cha mẹ nhÆ°ng chÆ°a qua được kỳ thi nà o, không còn mặt mÅ©i gặp hai ngÆ°Æ¡i. Cha, vì sao lại khóc?â€
ÄÆ°á»ng Máºt lau dịch thể từ trong mắt chảy ra, bảo: “Chỉ Vi, Ä‘iểm huyệt ngủ của y.â€
Nó và Bạch Chỉ Vi đặt TrÆ°Æ¡ng Úy xuống đất, Bạch Chỉ Vi há»i: “Có phải vì bị hồ Ä‘iệp đốt không?â€
“Hình nhÆ° thế, bị đốt nặng thì cứng Ä‘á» giả chết, nhẹ thì sinh ra ảo giác.†ÄÆ°á»ng Máºt Ä‘oán, nhá»› ra còn hai ngÆ°á»i nữa đã bị hồ Ä‘iệp đốt, nhìn sang thấy cả hai ngoan ngoãn ngồi dÆ°á»›i đất trò chuyện, nó thở phà o nhÆ°ng đến gần xem má»›i nháºn ra có Ä‘iá»u cổ quái.
Ãnh mắt Hoà n Lan trống rá»—ng: “Không thể nà o, ngÆ°Æ¡i không thể vượt được ra. Bất quá chỉ theo sau ta mà thôi.â€
Mắt Má»™ Dung Phỉ cÅ©ng vô thần: “NgÆ°Æ¡i không hiểu đâu, tất phải trở thà nh cÆ°á»ng giả, không đủ mạnh sẽ vô giá trị.â€
Hoà n Lan đáp: “Hoà n Lan, ngÆ°Æ¡i không cần cứ ngẩng nhìn ta mãi, mệt má»i lắm. Mau khiến mẫu thân cÆ°á»i má»™t lần Ä‘i, nà ng cÆ°á»i đẹp lắm.â€
Má»™ Dung Phỉ lại ná»i: “Dù y vô năng cÅ©ng phải theo sao? Äấy là ngu trung! Ngu trung.â€
Lúc đó ÄÆ°á»ng Máºt má»›i nháºn ra cả hai Ä‘ang tá»± nói, hÆ¡n nữa Ä‘ang nói vá»›i ai đó, hoặc đó là những mảnh vỡ không thể quên được trong ký ức. Là m thế nà o đây? CÅ©ng Ä‘iểm huyệt ngủ? Nó định thò tay thì Bạch Chỉ Vi chợt kéo nó, chỉ lên trên đầu: “ÄÆ°á»ng Máºt, xem kìa.â€
Vầng sáng hình cầu của Trầm địch Ä‘ang bảo vệ cả bá»n hiện bò đầy bÆ°Æ¡m bÆ°á»›m trong suốt, cả bá»n nhÆ° Ä‘ang ở trong chiếc lồng Ä‘iêu khắc từ thủy tinh. Ở gần, nó nhìn rõ Ä‘Ã n bÆ°á»›m phát ra là n hÆ¡i dÃnh và o dải sáng, liên tục lay Ä‘á»™ng, không hiểu Ä‘ang là m gì. Nó nhìn Trầm địch, phát hiện đốm sáng ở giữa Ä‘ang ảm đạm dần.
Bạch Chỉ Vi cÅ©ng chú ý thấy Ä‘iá»u đó, lo lắng: “Hình nhÆ° Trầm địch không chịu được bao lâu nữa.â€
ÄÆ°á»ng Máºt nhặt ám khà “Loa toà n tưởng†dÆ°á»›i đất lên, đổ đầy ngân châu, kéo cò rồi ném lên không, láºp tức ngân đạn bắn ra nổ tung, hất bay không Ãt bÆ°Æ¡m bÆ°á»›m Ä‘áºu trên quầng sáng, nhÆ°ng láºp tức có bÆ°Æ¡m bÆ°á»›m má»›i lấp và o chá»— trống, tiếp tục thổ ra dải khà nhÆ° lưỡi rắn, run run rẩy rẩy.
ÄÆ°á»ng Máºt lại nhặt “Loa toà n tưởngâ€, đổ đầy đạn rồi ném lên không, và i lần liên tục. Hồ Ä‘iệp liên tục chết nhÆ°ng không thiếu hồ Ä‘iệp khác lấp đầy, liá»u mạng áp sát vầng sáng.
“ÄÆ°á»ng Máºt, đừng ném nữa.†Bạch Chỉ Vi ngăn nó lại: “Vô dụng thôi.â€
“Là m thế nà o đây?†ÄÆ°á»ng Máºt thoáng tuyệt vá»ng, ủ rÅ© ngồi xuống.
“Chúng ta nghÄ© cách cầu cứu trong lúc Trầm địch còn chống chịu được.†Bạch Chỉ Vi nói, sắc mặt hÆ¡i nhợt nhạt, mÃm môi tá»±a hồ hạ quyết tâm rất lá»›n: “Hai chúng ta cầm Trầm địch chạy Ä‘i tìm ngÆ°á»i cứu há». Nếu đúng nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói, há» không thể chết ngay, chỉ là sống thá»±c váºt má»™t thá»i gian mà thôi.â€
ÄÆ°á»ng Máºt ngẩn ra lắc đầu: “Ta không dám, ta sợ lúc chúng ta quay lại hỠđã chết rồi, ai biết há» chịu được bao lâu nữa.â€
Bạch Chỉ Vi cúi đầu, là m mi dà y che Ä‘i ánh mắt: “NgÆ°Æ¡i chắc nghÄ© rằng ta Ä‘á»™c ác nhÆ°ng đó là cách cứu ngÆ°á»i duy nhất, thêm chút nữa tất cả sẽ Ä‘á»u chết ở đây. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết chúng ta tất phải có ngÆ°á»i Ä‘i cầu cứu.â€
ÄÆ°á»ng Máºt chợt nhá»› ra: “Hồn thú, hồn thú khả dÄ© Ä‘i cầu cứu.â€
Bạch Chỉ Vi máy Ä‘á»™ng, nhìn hai thiếu niên Ä‘ang lảm nhảm dÆ°á»›i đất: “Há» thế nà y có gá»i được hồn thú không?â€
“Thá» Ä‘i.†ÄÆ°á»ng Máºt Ä‘i tá»›i há»i Hoà n Lan: “Nà y, ngÆ°Æ¡i lợi hại thế thì có hồn thú không?â€
“Tất nhiên.â€
“Gá»i ra cho bá»n ta xem, ngÆ°á»i cạnh ngÆ°Æ¡i vừa gá»i ra, lợi hại lắm.â€
Hoà n Lan chỉ và o tim: “Ở đây nà y, ngÆ°Æ¡i tá»± xem Ä‘i.â€
ÄÆ°á»ng Máºt bất lá»±c lắc đầu, thầm nhỉ tên nhóc nà y đầu óc bất thÆ°á»ng mất rồi. Chợt nó cảm thấy Hoà n Lan kéo đầu mình, mặt nó dán lên ngá»±c y, tiếng tim Ä‘áºp thình thịch truyá»n ra sau là n áo.
“Thấy chÆ°a?†Y há»i: “Nó mạnh lắm.â€
ÄÆ°á»ng Máºt tức giáºn thầm nhỉ: “Chó chết. Ta mà có bản lÄ©nh tất nhảy và o lôi cổ con chim chết tiệt của ngÆ°Æ¡i ra.â€
Bạch Chỉ Vi đổ dầu và o lá»a: “ÄÆ°á»ng Máºt, thá» Ä‘i, thá» xem có gá»i được hồn thú của y ra không.â€
ÄÆ°á»ng Máºt đẩy Hoà n Lan ngã xuống đất, há»i ngược Bạch Chỉ Vi: “Tiểu thÆ°, có phải ngÆ°á»i khác không gá»i được thú không?†Äoạn nó đá Hoà n Lan má»™t cÆ°á»›c, chỉ và o Bạch Chỉ Vi há»i: “Nà y, tiểu tá», xem Ä‘i, đó là hồn thú của ta, đẹp lắm, có bản lÄ©nh thì gá»i của ngÆ°Æ¡i ra Ä‘á» xem.â€
Ãnh mắt vô thần của Hoà n Lan nhìn Bạch Chỉ Vi: “Äẹp tháºt.†Rồi giÆ¡ tay trái gá»i: “Hoán Lôi.†Con chim Ä‘en ngòm liá»n xuất hiện sau lÆ°ng y tiếp lá»i: “NhÆ°ng không đẹp nhÆ° của ta.â€
ÄÆ°á»ng Máºt thấy Hoán Lôi được gá»i, không biết con chim đó có trở nên hồ đồ nhÆ° chủ nhân không, liá»n nói: “Hoán Lôi, chúng ta gặp nguy hiểm, cần ngÆ°Æ¡i Ä‘i cầu cứu, bằng không tất cả sẽ chết hết ở đây, ngÆ°Æ¡i hiểu không?â€
Hoán Lôi nháy cặp mắt và ng, rồi quỳ xuống ra vẻ hoà n toà n phục tùng. ÄÆ°á»ng Máºt vui mừng, xé má»™t vạt áo xuống, vạch ngón tay và o lưỡi kiếm, viết vá»™i mấy chữ: “Bị hồ Ä‘iệp tấn công, mau đến cứu ở Ảo hải†rồi cá»™t và o chân Hoán Lôi. Nó do dá»± há»i Bạch Chỉ Vi: “Cầu cứu Mục Ä‘iện giám được không?â€
Bạch Chỉ Vi mỉm cÆ°á»i: “Äược, ÄÆ°á»ng Máºt, ta tin trá»±c giác của ngÆ°Æ¡i.â€
Tà i sản của Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíåå , çàùèòíèêà , êåðàìè÷åñêàÿ , êîòòåäæ , hau thuc son thieu nien , ìàëüäèâû , ïèòàíèå , kiemdaothucson.com , ñòðèì , ôîìåíêî , ôîòîãðàôèè , pham nhan tu tien , thục sÆ¡n kiếm tông , thục sÆ¡n thiêu niên , thieu nien hoa son , thieu nien thuc son , thieu nien thuc son 4vn , thieu niien thuc son 4vn , thuc so thieu nien , thuc son theu nien , thuc son thieu lien , thuc son thieu nien , thuc son thieu nien 4vn , thuc son thieu nien full , thuc son thieu nien q3 , thuc son tuchanngioi , thuc sÆ¡n thiếu niên , thuÌ£c sÆ¡n thiêÌu , www.thuc son thieu nien , ðîæäåíèÿ , ÷àñîâîé