Chương 51: Hắc Y Vệ, Dương Tử Mặc
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Trấn Quốc Công phủ, trong mẹ cả, một khu rừng trúc u ám.
Biểu tình của Trình phu nhân nghiêm túc chạy bộ trong rừng trúc. Dương Tử Hi bị Dương Thạc đánh trọng thương, bị đốt cháy nguyên một cánh tay, dĩ nhiên Trình phu nhân rất tức giận. Nhưng Dương gia có quy tắc của nó, lần này là Dương Tử Hi bị thương trong quá trình so đấu, Trình phu nhân không thể làm gì được.
Trấn Quốc Công phủ to lớn có quy tắc nghiêm ngặt của nó.
Dù là Trình phu nhân cũng không thể không tuân theo.
Trấn Quốc Công, Dương Thiên trừ bỏ Trình phu nhân là chính thế ra còn có ba bình thê, bốn, năm tiểu thiếp. Nếu Trình phu nhân vô cớ làm khó Dương Thạc thì chính là "Thất đức", đám bình thê ước gì Trình phu nhân làm sai để họ được lợi.
Bởi vậy Trình phu nhân đành tạm nhẫn nhịn, không thể xuống tay với Dương Thạc, ít nhất không làm ngoài sáng.
Rừng trúc u ám, gió nhẹ thổi, lá trúc đong đưa xào xạc.
Sau lưng Trình phu nhân, giữa bóng trúc có vài bóng người xẹt qua, gần như không ai phát hiện được.
Trình phu nhân chậm rãi bước tới vài bước chợt khựng lại, không ngoái đầu, thản nhiên nói:
- Hắc Y Vệ, các ngươi đều đi đi!
Trình phu nhân nói xong đằng sau rừng trúc có bốn bóng người xẹt nhanh đi. Bốn người mặc đồ đen, vóc dáng hơi gầy, nhìn diện mạo thì là nam nhân trẻ tuổi khoảng hai mươi.
Bốn nam nhân đều khí nội liễm, lúc trước họ giấu mình trong rừng trúc người thường rất khó phát hiện sự tồn tại của họ. Có thể làm đến khí thế hoàn toàn nội liễm hiển nhiên là đạt tới luyện khí đẳng cấp, toàn thân lỗ chân lông có thể tự nhiên khép mở. Bốn nam nhân cỡ hai mươi tuổi này thế nhưng toàn bộ đều là cường giả luyện khí đẳng cấp.
Bốn nam nhân trẻ tuổi áo đen đi đến sau lưng Trình phu nhân, nửa quỳ xuống.
Trong đó một nam nhân áo đen có vẻ là thủ lĩnh trầm giọng nói:
- Hắc Y Vệ bái kiến phu nhân, chúng không thể bảo vệ nhị thiếu gia, khiến cho nhị thiếu gia người bị trọng thương, trách nhiệm nặng nề, xin phu nhân giáng tội trách phạt!
Thật lâu sau, Trình phu nhân không có lên tiếng, cũng không ngoái đầu lại.
Bốn Hắc Y Vệ vẫn nửa quỳ, không nhúc nhích chút nào, nếu là nô bộc khác thì đã run rẩy từ lâu. Biểu tình của bốn Hắc Y Vệ vẫn kiên định, không lộ ra chút hoảng loạn nào.
Lại qua một lát, Trình phu nhân rốt cuộc chậm rãi lên tiếng:
- Các ngươi là người bên cạnh đại công tử, là đại công tử phái các ngươi đến bảo hộ nhị công tử. Lần này mặc dù xảy ra sự việc nhưng phải do đại công tử trách phạt các ngươi. Huống chi nhị công tử xảy ra chuyện trong Trấn Quốc Công phủ, các ngươi không thể đoán trước, cho dù có dự đoán được thì tình huống lúc đó có Cổ lão ở, các ngươi không thể ra tay.
Bốn Hắc Y Vệ này tên là Hắc Y Vệ, là lực lượng tuyệt đối ở Dương gia, nói đúng hơn là thuộc hạ của đại công tử Dương gia, Dương Tử Mặc.
Đích trưởng tử của Dương gia cũng chính là tiểu công giá Trấn Quốc Công phủ, Dương Tử Mặc năm nay hai mươi bảy tuổi.
Dù tuổi không lớn nhưng Dương Tử Mặc ở trong Đại Chu quân dốc sức làm gần mười năm, năm năm tại Nam tỉnh tiêu diệt có công, phong phá lỗ hiệu úy, nhậm chức ở đó.
Hắc Y Vệ là Dương Tử Mặc dựa theo năm trăm Huyền Giáp Vệ của Trấn Quốc Công, Dương Thiên thành lập một hệ lực lượng.
Chẳng qua dù Huyền Giáp Vệ là thân binh thị vệ của Trấn Quốc Công, Dương Thiên nhưng trong năm trăm Huyền Giáp Vệ đa phần xuất thân từ ngự lâm quân, không tính là lực lượng của riêng Dương Thiên.
Hắc Y Vệ thì khác, từ đầu do Dương gia lựa chọn trong đám con nít số khổ, cố ý huấn luyện trở một hệ lực lượng. Hắc Y Vệ không lớn tuổi nhưng thực lực ít nhất là đỉnh tôi thể, mặc dù không tính là thiên tài nhưng thiên phú cũng tương đương không tệ.
Đám Hắc Y Vệ rèn luyện thêm mười năm nữa thì thực lực còn có thể tiến bộ, hoàn toàn có thể đi vào luyện khí đẳng cấp, thậm chí là luyện khí trung giai, cao giai.
Lúc đó Hắc Y Vệ có lực lượng khủng bố không kém gì Huyền Giáp Vệ.
So sánh với Huyền Giáp Vệ thì Hắc Y Vệ càng trung thành với Trấn Quốc Công phủ hơn.
Hôm nay trong Hắc Y Vệ có mười một người tư chất cao nhất đã đến luyện khí đẳng cấp.
Trong mười một người có bảy người ở lại Nam tỉnh quân bảo hộ Dương Tử Mặc, bốn người khác bị gã phái trở về Trấn Quốc Công phủ âm thầm bảo hộ an toàn cho Dương Tử Hi.
Bình thường Dương Tử Hi ra phủ tất nhiên bốn Hắc Y Vệ theo sát như bóng với hình, gã gần như không có khả năng gặp nguy hiểm gì, bởi vậy họ hơi lơ là.
Không ai ngờ lần này Dương Tử Hi so đấu với Dương Thạc lại bị đốt cháy một cánh tay, gần như phế.
Đừng nói lúc đó bốn Hắc Y Vệ không kịp ra tay, cho dù kịp nhưng Dương Tử Hi so đấu công bình với Dương Thạc, có cường giả đại tông sư Cổ lão chủ trì, bốn Hắc Y Vệ không cách nào nhúng tay.
Trình phu nhân cũng biết điểm này nên dù lòng rất giận dữ cũng không trách phạt bốn Hắc Y Vệ.
Biết Trình phu nhân không có ý định trách phạt, bốn bốn Hắc Y Vệ vội vàng tạ ơn:
- Tạ phu nhân!
Trình phu nhân nói, chậm rãi khép mắt:
- Bây giờ nhị công tử đang tu dưỡng trong Ninh Lan Uyển của ta, không cần các ngươi bảo hộ. Mấy ngày các ngươi chú ý bảo hộ Dương Thạc công tử, ở Trấn Quốc Công phủ thì đừng để hắn xảy ra chuyện gì.
Ở Trấn Quốc Công phủ đừng xảy ra chuyện? Vậy nếu rời khỏi Trấn Quốc Công phủ ...
Bốn Hắc Y Vệ liếc nhau, lòng ngầm hiểu.
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ trầm giọng nói:
- Phu nhân yên tâm, chúng ta sẽ hoàn thành phó thác của phu nhân.
Bốn Hắc Y Vệ đều là luyện khí sơ giai đẳng cấp, Dương Thạc bị thương Dương Tử Hi luyện khí trung giai, bình thường đối phó cường giả luyện khí sơ giai thì không thành vấn đề. Nhưng bốn Hắc Y Vệ đều biết Dương Thạc đánh bị thương Dương Tử Hi chỉ do may mắn, bàn về thực lực thì hắn không phải đối thủ của gã, cùng lắm chỉ là luyện khí sơ giai đẳng cấp, ngang ngửa với Hắc Y Vệ.
Huống chi bốn Hắc Y Vệ luyện tập thuật sát phạt chiến trường, cường giả luyện khí sơ giai bình thường kém rất xa. Nếu bốn Hắc Y Vệ liên hợp lại, dựa vào lực lượng binh khí đánh lén thì dù là cường giả luyện khí trung giai cũng sẽ bị chém chết.
Huống chi dù Dương Thạc đánh bị thương Dương Tử Hi nhưng bản thân hắn cũng trọng thương, trong thời gian ngắn khó thể hồi phục, nếu ra tay trước khi hắn lành vết thương.
Trình phu nhân chậm rãi mở mắt ra, thản nhiên nói:
- Tốt lắm, các ngươi không có việc gì thì lui ra đi.
Bốn Hắc Y Vệ vừa định đi chợt nghĩ ra cái gì, khựng lại, bẩm báo với Trình phu nhân:
- Phải rồi, bẩm phu nhân, lúc trước đại công tử vừa phái người từ Nam tỉnh đến.
Trình phu nhân nhíu mày, hỏi ngay:
- A? Tử Mặc phái người trở về sao? Hắn ở Nam tỉnh xảy ra chuyện?
Dù Trình phu nhân là chính thê của Trấn Quốc Công, Dương Thiên nhưng chỉ sinh ra hai nhi tử, hôm nay Dương Tử Hi bị Dương Thạc phế, dĩ nhiên Trình phu nhân sẽ càng lo lắng cho đích trưởng tử Dương Tử Mặc.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 52: Mẹ cả ban thưởng cho thị nữ
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
- Khởi bẩm phu nhân, đại công tử ở Nam tỉnh mạnh khỏe, không có gì quan trọng. Lúc này đại công tử phái người trở về là vì nửa tháng sau Đại Chu triều ta chọn lựa võ đạo.
- Đại công tử kết giao thân thiết với phương trượng của Nam Lâm tự, xin ba viên Tiểu Hồi Thiên Đan. Vốn nhị công tử sẽ tham gia chọn lựa võ đạo lần này, đại công tử đề phòng bất trắc đặc biệt phái người đưa ba viên Tiểu Hồi Thiên Đan quay về giao cho nhị công tử.
Hắc Y Vệ nói xong đưa ra một bình sứ nhỏ, giơ lên cao quá đầu, bên trong bình sứ đúng là Tiểu Hồi Thiên Đan.
Trình phu nhân nhíu mày nói:
- Nửa tháng sau là chọn lựa võ đạo sao.
Mỗi cách năm năm là Đại Chu triều sẽ có chọn lựa võ đạo một lần, trong phạm vi toàn quốc. Chọn lựa cao thủ võ đạo sung vào quân đội, giúp ích cho nước nhà. Dù là công hầu vương tôn của Đại Chu triều muốn vào quân đội rèn luyện thử vàng cũng chỉ có thể đi con đường chọn lựa võ đạo. Chọn lựa võ đạo và khoa cử văn nhân cùng địa vị cấp bậc tại Đại Chu triều, được gọi là 'văn cử võ bạt'.
Trưởng tử của Trấn Quốc Công phủ, Dương Tử Mặc ở trong lần chọn lựa võ đạo mười năm trước trổ hết tài năng mới được vào quân, mười năm ngắn ngủi làm được vị trí phá lỗ hiệu úy.
Nửa tháng sau Đại Chu triều sẽ tổ chức chọn lựa võ đạo.
Vốn chọn lựa võ đạo lần này Dương Tử Hi phải tham gia, gã đã mười sáu tuổi, luyện khí trung giai, xem như rất hiếm có ở toàn Đại Chu triều. Chọn lựa võ đạo lần này không dám nói đoạt giải nhất, nhưng ít nhất cũng có thể lấy được thành tích khá tốt.
Tiếc rằng Dương Tử Hi so đấu với Dương Thạc bị trọng thương.
Trình phu nhân thản nhiên nói:
- Nam Lâm Tự ở Nam tỉnh là hi nhánh thánh đị võ đạo năm xưa Đại Lâm Tự, Tiểu Hồi Thiên Đan thoát thai từ thánh dược của Đại Lâm Tự, Đại Hồi Thiên Đan có công hiệu khởi tử hồi sinh, được cho là thánh dược trị thương. Nếu bị nội thương bình thường, dùng Tiểu Hồi Thiên Đan sẽ mau chóng hồi phục. Đáng tiếc nhị công tử là bị đốt rớt một cánh tay, đừng nói là Tiểu Hồi Thiên Đan, dù có Đại Hồi Thiên Đan cũng không thể hồi phục.
Mặt Trình phu nhân có vẻ buồn nói:
- Thôi, các ngươi cứ giữ lại Tiểu Hồi Thiên Đan, thánh dược trị thương thì sao? Không thể đổi lại một cánh tay cho Tử Hi.
Hắc Y Vệ kia vội khom người tạ ơn:
- Đa tạ phu nhân ban cho!
- Chọn lựa võ đạo ... Trước khi lão gia bế quan từng dặn ta, lần này Đại Chu triều tổ chức chọn lựa võ đạo, Dương gia ta phải phái ra đệ tử tốt nhất ra mặt, thể hiện uy thế của Dương gia ta. Đáng tiếc, Tử Hi trọng thương, ta cần suy nghĩ nhiều về chuyện này.
Trình phu nhân khẽ thở ra, thản nhiên nói:
- Được rồi, không còn chuyện của các ngươi, đi xuống trước đi.
- Tuân lệnh!
Hắc Y Vệ lùi lại mấy bước, lắc người biến mất trong rừng trúc.
Qua thật lâu sau Trình phu nhân nhấc chân rời khỏi rừng trúc.
Trình phu nhân trở về Ninh Lan Uyển, đi vào phòng mình. Trình phu nhân phát hiện Hồng Phi đã trở lại, cung kính đứng ngoài phòng ngủ chờ nàng.
Trình phu nhân đi hỏi thẳng Hồng Phi:
- Đã tìm Dương Thành chưa?
Hồng Phi nói:
- Phu nhân, tỳ nữ đi tìm Lục công tử, biết được Lục công tử sớm đã quỳ trong từ đường dòng họ. Tỳ nữ chưa nói chuyện với Lục công tử, vội trở về chuẩn bị báo cho phu nhân.
Mắt Trình phu nhân chợt lóe:
- A? Sớm đã quỳ trong từ đường dòng họ sao?
Trình phu nhân thản nhiên nói:
- Khiến hắn tiếp tục quỳ trong đó đi.
Dương Thành ở trong số đệ tử Dương gia xem như có thiên phú cao nhất, thực lực mạnh nhất hiện nay. Đẳng cấp đỉnh luyện khí, chỉ kém một bước là vào đẳng cấp võ sư, so với trưởng tử Dương Tử Mặc của Dương gia không kém là bao. Nếu Dương Thành có thiên tài địa bảo như Huyết Tinh Thạch Nhũ hỗ trợ thì có thể đi vào võ sư đẳng cấp, sánh vai với Dương Tử Mặc.
Thực lực như vậy quỳ vài ngày trong từ đường của dòng họ không đáng kể chút nào.
Cho dù là không ăn không uống thì Dương Thành có thể chống hơn mười ngày.
Tạm thời gác chuyện Dương Thành, Trình phu nhân hỏi Dương Thạc:
- Phải rồi, Dương Thạc kia bây giờ sao rồi?
Hồng Phi trả lời:
- Hồi bẩm phu nhân, sau khi Dương Thạc đánh bị thương nhị công tử thì quay về tiểu viện của mình, hình như là dưỡng thương, tới bây giờ đã hai ngày vẫn chưa xuất hiện.
Trình phu nhân thì thào, mặt không biểu tình:
- Vẫn không xuất hiện sao?
- Dương Thạc chỉ bị thương cánh tay, nội tạng chấn động, không bị nguy hiểm sinh mạng. Nhưng Dương Thạc rốt cuộc trọng thương, hành động không tiện.
- Lần trước thị nữ của Dương Thạc bị bán ra phủ, hắn không có thị nữ hầu hạ rất bất tiện. Dương Thành từng nhắc với ta phân phối hai thị nữ của hắn cho Dương Thạc, nhưng lúc đó ta khiến Dương Thạc chọn thị nữ, hắn không biết ơn lấy lý do muốn vào Yến sơn tiềm tu không tiện mang theo thị nữ từ chối ta.
Trình phu nhân nói, mắt chợt lóe.
Trình phu nhân chậm rãi nói:
- Bây giờ Dương Thạc bị trọng thương, cần người hầu hạ, không thể lại vào Yến sơn tiềm tu, là lúc thưởng hai thị nữ cho hắn.
Hồng Phi hỏi:
- Phu nhân, Trấn Quốc Công phủ của chúng ta mới mua một số tiểu nha đầu, chọn ra hai người cho Dương Thạc sao?
Trình phu nhân lắc đầu, nói:
- Không cần.
Trình phu nhân đặt ánh mắt lên người Hồng Phi.
Trình phu nhân hỏi:
- Hồng Phi, ngươi là thị nữ ta yêu thương nhất, chuyện ta muốn ngươi làm chắc ngươi sẽ vâng theo?
Người Hồng Phi run lên, dường như nghĩ đến điều gì, vội cúi đầu nói:
- Tỷ nữ xin vâng theo phu nhân sai bảo.
Trình phu nhân trầm giọng lạnh lùng nói:
- Ừm! Lúc này ngươi và Lục Thúy đi đến cạnh Dương Thạc, hầu hạ hắn. Nhất định phải chăm sóc Dương Thạc sinh hoạt hàng ngày, hắn trọng thương, cánh tay phải bị gãy, nếu các ngươi không chăm sóc tốt, bị tàn tật thì ta sẽ hỏi tội các ngươi!
Hồng Phi giật này mình, tuy rằng trong lòng sớm có chuẩn bị nhưng nàng không bao giờ ngờ Trình phu nhân phân phối nàng và Lục Thúy cho Dương Thạc.
Hồng Phi, Lục Thúy là hai thị nữ đắc lực nhất bên cạnh Trình phu nhân.
Thiên phú, thực lực của Hồng Phi, Lục Thúy rất khá, trước đó đã đi vào tôi thể cao giai, gần nhất trong một tháng lại liên tiếp đột phá, nay đã là cường giả đỉnh tôi thể. Mười bốn, lăm tuổi, đỉnh tôi thể, thiên phú có thể so với một số tiểu thư, thiếu gia của Dương gia. Bình thường thì Hồng Phi, Lục Thúy nên ở bên người Trình phu nhân, được bồi dưỡng thành tâm phúc nhất của Trình phu nhân.
Không ngờ lúc này Trình phu nhân phân phối Hồng Phi, Lục Thúy làm thị nữ bên cạnh Dương Thạc.
Dù trong lòng giật mình nhưng Hồng Phi vẫn ngoan ngoãn vâng theo:
- Tỳ nữ tuân mệnh!
Trình phu nhân rũ xuống mi mắt, từ từ nói:
- Hồng Phi, ngươi và Lục Thúy đã vào đỉnh tôi thể, dù cùng đẳng cấp với Dương Thạc nhưng thực lực còn hơi kém. Các ngươi đi đại khố phòng của Trấn Quốc Công phủ lĩnh một số tài nguyên, đan dược để tu luyện, đi tàng thư các lĩnh hai bộ cao giai công pháp, hai viên thông khí đan.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 53: Tốc độ hồi phục khủng bố
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Trấn Quốc Công phủ, trong tiểu viện của Dương Thạc.
Trong phòng ngủ, Dương Thạc ngồi xếp bằng ở trên giường, hai mắt khép kín, không ngừng vận chuyển Lục Dương Huyền Ưng chân khí hồi phục vết thương trong người.
Dương Thạc vừa hồi phục vừa nghĩ:
- Lần này liều đấu với Dương Tử Hi tuy hơi mạo hiểm nhưng rốt cuộc ta đã thắng, đốt cháy cánh tay phải của hắn, xem như trút giận. Lần này coi như tranh lại mặt mũi cho mẫu thân, Tiểu Địch.
Dương Thạc đấu với Dương Tử Hi nguyên nhân chủ yếu là vì gã vũ nhục Dương Thạc và mẫu thân của hắn, đụng vào nghịch lân của hắn.
Cộng thêm Tiểu Địch bị bán vào Ngọc Mạt Lâu cũng cũng do Dương Tử Hi một tay bày ra. Tuy rằng hiện tại Tiểu Địch tạm an toàn, nhưng trong Ngọc Mạt Lâu theo tú bà dạy dỗ, bị bắt buộc học cầm kỳ thư họa, ngày tháng khổ sở. Đốt một cánh tay của Dương Tử Hi coi như thu chút tiền lợi vì nỗi khổ Tiểu Địch phải chịu.
- Nhưng ta đốt một cánh tay của Dương Tử Hi chắc chắn mẹ cả sẽ không bỏ qua, ngày tháng ta sống trong Trấn Quốc Công phủ khổ rồi đây.
Dù trước kia Dương Thạc là một phế vật, nhận hết ức hiếp, nhưng Trình phu nhân không đến nỗi hãm hại hắn.
Dù sao một thứ tử phế vật có thể gây sóng gió gì.
Bây giờ thì khác, Dương Thạc thể hiện ra thực lực rất mạnh, còn đánh trọng thương Dương Tử Hi, khiến gã gần như hoàn toàn bị phế bỏ. Thâm cừu đại hạn như vậy Dương Thạc không tin Trình phu nhân sẽ thờ ơ.
Đương nhiên mặt ngoài chắc Trình phu nhân không làm cái gì.
Tuy nhiên, Dương Thạc phải cẩn thận Trình phu nhân âm thầm đánh lén.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Lần này so đấu ta thương không nhẹ, phải mau chóng khôi phục lại. Chỉ có lành lại, luôn giữ trạng thái đỉnh cao mới ứng đối tình huống đột phát được.
Đấu với Dương Tử Hi, vết thương chủ yếu của Dương Thạc là xương cánh tay phải bị gãy. Một đấm của Dương Tử Hi chứa lực lượng mạnh hơn của Dương Thạc gấp mấy lần. Đối lập lực lượng cách xa như vậy khiến cú va chạm làm cánh tay phải của hắn gãy xương bốn, năm chỗ, vô số vết rạn nhỏ. Gần như nguyên xương cánh tay phải hoàn toàn nứt vỡ. Bây giờ Dương Thạc miễn cưỡng nối lại xương tay nhưng chưa thể hoạt động tự nhiên.
Ngoài ra Dương Thạc bị nội thương, một đấm của Dương Tử Hi chấn động nội tạng làm hắn hộc vài ngụm máu, vết thương không lạc quan.
Sau khi trở về Dương Thạc cảm giác nội tạng đau đớn, nóng rát.
May mà khi Dương Thạc vận chuyển Lục Dương Huyền Ưng chân khí, chân khí đi đến đâu thì vết thương nội tạng giảm bớt. Những chân khí biến thành dòng nước ấm chảy trong người Dương Thạc, khiến hắn cảm giác miệng vết thương ấm áp, hơi ngứa, hình như nhanh chóng chữa trị.
Lục Dương Huyền Ưng chân khí thế nhưng có kỳ hiệu ở mặt chữa trị vết thương?
Dương Thạc khá kinh ngạc về điều này, giây lát sau bình thường trở lại.
Lục Dương Quyết thóa thai từ Cửu Dương Huyền Công. Cửu Dương Huyền Công bao gồm toàn diện, không chỉ có thể đốt cháy mọi âm độc mà còn là một bộ thần công hộ thể, hồi phục. Truyền thuyết có một vị đại năng võ đạo thượng cổ tu luyện bộ công pháp này có thể đối kháng ba chưởng của một chưởng môn thánh địa một trong lục đại thánh địa võ đạo. Sau khi đỡ ba chưởng, vị đại năng võ đạo thượng cổ kia còn có sức chiến đấu một phen, chỉ dựa vào điểm này đủ nói lên uy lực hộ thể, hồi phục của Cửu Dương Huyền Công.
Dù Lục Dương chân khí không thể so sánh với Cửu Dương chân khí nhưng dùng để hồi phục thì cũng đã rất cường đại.
- Lúc trước ta liên tục hộc ba ngụm máu, hao tổn khí huyết, dù có Lục Dương Huyền Ưng chân khí hồi phục nhưng tốc độ hữu hạn. May mắn ta có Huyết Tinh Thạch Nhũ có thể mau chóng bổ sung khí huyết. Ăn vào Huyết Tinh Thạch Nhũ, năng lực hồi phục của ta chắc có thể mau hơn chút nữa.
Lòng nghĩ như vậy, Dương Thạc móc ra một khối nhỏ Huyết Tinh Thạch Nhũ trong túi áo, cắt một miếng, nuốt vào trong miệng.
Huyết Tinh Thạch Nhũ vào người lập tức biến thành lực lượng khí huyết đậm đặc chảy dọc theo kinh mạch của Dương Thạc.
Lúc lực lượng khí huyết chạy tới nội tạng bị thương của Dương Thạc thì nó nhanh chóng rót vào miệng vết thương, chữa trị cho hắn.
Phần lực lượng khí huyết khác tới cỗ gãy xương ở cánh tay phải của Dương Thạc, trị xương gãy.
Xương bị gãy không dễ trị.
Nhưng những lực lượng khí huyết này biết thành vật chất dính tạm thời dính các chỗ xương gãy của Dương Thạc lại, các huyết mạch nhỏ bé bên ngoài khúc xương cũng được nối.
Dương Thạc cảm giác tác dụng của lực lượng khí huyết Huyết Tinh Thạch Nhũ khiến chỗ gãy xương nhanh chóng sinh ra xương mới, tiến hành chữa trị.
- Tốc độ trị nhanh quá, cứ tiếp tục như vậy hì không tới một ngày là cánh tay phải của ta có thể miễn cưỡng hoạt động, không quá mười ngày xương gãy có thể hoàn toàn khép lại.
Dương Thạc cảm nhận tốc độ chữa trị khủng bố, hắn kinh ngạc há hốc mồm.
Dương Thạc cẩn thận nghĩ lại, sau khi ăn vào Huyết Tinh Thạch Nhũ, bổ sung lực lượng khí huyết, tốc độ hồi phục mau cũng rất bình thường.
Khí huyết có tràn đầy hay không quyết định tốc độ lành miệng vết thương của một người.
Con nít đứt tay chỉ hai, ba ngày là hồi phục, người già thì cần mười ngày, nửa tháng, bởi vì lực lượng khí huyết của con nít tràn đầy hơn người già. Ngoài ra miệng vết thương mùa hè lành nhanh hơn mùa đông, yếu là bởi vì mùa hè nhiệt độ không khí cao, khí huyết hoạt động tràn đầy.
Một số sinh vật có khí huyết cường như thằn lằn đứt đuôi, tứ chi đều có thể sinh trưởng lại.
Đại Mãng xà màu xanh nuốt vào Huyết Tinh Thạch Nhũ, vốn không có tứ chi thế nhưng mọc ra, đủ thấy lực lượng khí huyết của Huyết Tinh Thạch Nhũ cường đại cỡ nào. Dù Dương Thạc bị thương cánh tay nhưng chỉ gãy xương, cánh tay phải không bị chặt xuống, với tác dụng lực lượng khí huyết cường đại của Huyết Tinh Thạch Nhũ, tốc độ hồi phục mau là chuyện rất bình thường.
Dương Thạc rất vui với kết quả này.
Ở trong Trấn Quốc Công phủ phải từng giây từng phút phòng ngừa Trấn Quốc Công phủ ám toán, có thể sớm một ngày hồi phục thực lực thì tăng một phần bảo đảm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Dương Thạc đang suy nghĩ thì ngoài phòng ngủ vang tiếng đập cửa rầm rầm.
Dương Thạc kinh ngạc, cho người gõ cửa đi vào:
- Ai đó, vào đi.
Két!
Cửa phòng mở ra, hai nữ nhân mười bốn, lăm tuổi đi vào. Hai nữ nhân một người mặc đồ đỏ, một người mặc áo xanh, diện mạo rất đẹp, nếu ở trong gia đình nghèo, trung bình thì cũng là cỡ đại gia tiểu thư. Bây giờ các nàng đi vào phòng Dương Thạc, mặt có vẻ miễn cưỡng.
- Là Hồng Phi?
Dương Thạc liếc nữ nhân áo đỏ, lập tức nhận ra người quen, còn nữ nhân khác dù hắn không quen nhưng xem quần áo, khí chất, lập tức đoán ra nàng là một thị nữ được Trình phu nhân yêu thương khác tên là Lục Thúy.
Hai tiểu thị nữ tiến vào hành lễ với Dương Thạc, buồn bực nói:
- Dương Thạc thiếu gia, phu nhân có dặn sau này chúng ta ở lại bên cạnh thiếu gia, hầu hạ thiếu gia sinh hoạt hàng ngày.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 54: Muốn các ngươi ấm giường cho ta!
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Nghe Hồng Phi nói, Dương Thạc kinh ngạc hỏi:
- A? Mẹ cả ban Hồng Phi, Lục Thúy làm thị nữ cho ta?
Hơn một tháng trước bởi vì lục ca Dương Thành cầu tình nên mẹ cả chuẩn bị ban hai thị nữ cho Dương Thạc, nhưng khi đó hắn lấy cớ không cần đã từ chối.
Không ngờ lúc này mẹ cả trực tiếp phân phối hai thị nữ tới, còn không phải người bình thường, chính là hai thị nữ mà mẹ cả Trình phu nhân yêu thương nhất, Hồng Phi, Lục Thúy.
Hai thị nữ Hồng Phi, Lục Thúy có thiên phú rất khá.
Chỉ mới mười bốn, lăm tuổi đã vào đẳng cấp đỉnh tôi thể, so với một số thiếu gia, tiểu thư trong gia tộc không hề kém cạnh.
Dù sao hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục chỉ tu luyện công pháp trung giai, nếu như tu luyện cao giai công pháp, có nhiều thiên tài địa bảo phụ trợ thì chắc bây giờ các nàng đã sớm đi vào đẳng cấp luyện khí.
Dương Thạc liếc hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, thầm nghĩ.
“Mẹ cả phái hai nàng tới đây đúng là bỏ được vốn gốc."
Chỉ là đơn thuần ban cho chính mình thị nữ sao?
Dương Thạc biết, mẹ cả tuyệt đối không có lòng tốt như vậy. Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục đến chỗ Dương Thạc e rằng không phải hầu hạ mà là giám thị, tìm rắc rối cho hắn.
Bình tĩnh ngẫm lại, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục đều xinh đẹp đáng yêu, so sánh với thị nữ Tiểu Địch cũ của Dương Thạc không kém hơn.
Làm chủ mẫu của Dương gia, thị nữ bên cạnh Trình phu nhân đều trải qua sàn lọc nghiêm khắc, nếu không thông minh lanh lợi thì diện mạo tuyệt đối không thể quá kém. Thị nữ cỡ như thứ tử thiếu gia thì tùy tiện chọn người là được, chẳng qua thị nữ Tiểu Địch lúc bị sai tới thì chỉ có sáu, bảy tuổi, tiểu nha đầu tay chân vụng về, gần hai năm nay mới trổ mã thành đại cô nương trong veo như nước.
Bên người có hai tiểu thị nữ xinh đẹp thì cũng mát mắt.
Dương Thạc giương mắt nhìn hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, thuận miệng nói:
- Nếu là mẹ cả đại nhân ban các ngươi cho bổn thiếu gia, thì bổn thiếu gia đa tạ mẹ cả đại nhân, nhận các ngươi vậy.
Dù Dương Thạc hiểu mục đích mẹ cả đưa đến hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục không thuần khiết nhưng hắn biết, mẹ cả cứng rắn đưa hai thị nữ tới, hắn không thể từ chối thế là dứt khoát nhận.
- Trong phòng không có ghế, dù có cũng không có vị trí cho hai thị nữ các ngươi. Các ngươi ở bên cạnh mẹ cả đại nhân đã quen đứng rồi, cứ tiếp tục đứng trong chốc lát chắc không sao, đừng quấy rầy ta tu luyện.
Dương Thạc nói với hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục xong mặc kệ họ, lại nhắm mắt, bắt đầu tu luyện.
Lục Thúy thấy thái độ lạnh nhạt của Dương Thạc với hai người thì tức giận, há mồm mắng:
- Ngươi...!
Hồng Phi đứng cạnh nhẹ kéo Lục Thúy, ra hiệu với nàng:
- Lục Thúy!
Lần này hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục tới đây dù đúng là không có lòng tốt nhưng không thể đường hoàng ra tay với Dương Thạc.
Huống chi đối với Dương Thạc, trong lòng Hồng Phi có cảm giác sợ hãi. Lần đầu tiên Hồng Phi tháy mặt Dương Thạc là ở tiểu khố phòng trong gia tộc, nàng cảm thấy hắn chỉ là một phế vật thứ tử. Chờ Dương Thạc trong khoảnh khắc áp đảo Lý Nghĩa, đánh gãy hai gân tay của gã thì Hồng Phi hơi e ngại khí thế sát phát của hắn.
Nhưng dù sao khi đó Dương Thạc chỉ có thực lực tôi thể trung giai, Hồng Phi là đỉnh tôi thể, không thấy hắn có điểm nào đặc biệt hơn người.
Nhưng không đến ba tháng sau, bây giờ Dương Thạc bày ra thực lực có thể so với cường giả đẳng cấp luyện khí.
Dương Thạc còn đốt cháy một cánh tay của Dương Tử Hi, thứ tử Dương gia, khiến Trình phu nhân cực kỳ tức giận rồi lại không làm gì được hắn.
Tốc độ tu luyện khủng bố vượt xa thực lực cường giả cùng cấp khiến Hồng Phi không thể không kiêng dè Dương Thạc, cho dù bây giờ hắn bị trọng thương.
Lục Thúy bị Hồng Phi níu lại, bĩu môi, hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Chỉ là một hổ giấy trọng thương, sợ gì hắn?
- Thật đúng là đem chính mình trở thành thiếu gia của Dương gia, cho rằng chúng ta là tỳ nữ, hạ nhân sao? Lần này phu nhân khiến chúng ta lại đây, tuy rằng không có nói rõ chúng ta làm cái gì nhưng tuyệt đối không phải làm cho chúng ta đến hầu hạ thứ phế vật nhà ngươi.
Dù Lục Thúy không dám nói rõ nhưng không coi Dương Thạc ra gì.
"Không quấy rầy ngươi tu luyện? Ta quấy rầy ngươi tu luyện, tốt nhất cho ngươi tẩu hỏa nhập ma luôn!"
Lòng nghĩ như vậy, Lục Thúy sải cặp chân dài đi tới đi lui trong phòng Dương Thạc, đi tới bên cái bàn gỗ làm bộ không cẩn thận đá trúng chân bàn, phát ra tiếng trầm đục, sau đó cầm chén trà va chạm ấm trà kêu keng keng.
Dương Thạc phát hiện động tác nhỏ của Lục Thúy, thầm cười trong bụng.
Dương Thạc tu luyện Lục Dương Huyền Ưng Kình có độ phù hợp cực cao, Lục Dương Huyền Ưng chân khí trong người bởi vì có độ phù hợp đạt tới mười ba phần, tương đương với một phần thân thể Dương Thạc. Chân khí trong kinh mạch tựa như máu trong mạch máu, dù Dương Thạc không điều động chúng nó thì chúng tự chạy dọc theo kinh mạch không có khả năng làm lỗi. Dù Lục Thúy có quấy rầy cỡ nào cũng sẽ không khiến Dương Thạc tu luyện xảy ra sự cố, tẩu hỏa nhập ma.
Cứ thế Dương Thạc tu luyện một canh giờ.
Lục Thúy quậy một canh giờ phát hiện không có hiệu quả gì, sớm mệt mỏi.
“Mẹ cả phái các nàng lại đây hiển nhiên là vì giám thị ta, gây rắc rối cho ta. Dù ta không thể đuổi các nàng đi nhưng không thể tùy ý cho các nàng tiếp tục quậy phá. Nếu các nàng đến đây, cũng được, đơn giản áp đảo các nàng, làm cho các nàng chân chính trở thành thị nữ của ta."
"Không trông cậy vào các nàng hoàn toàn trung với ta, ít nhất phải làm các nàng sợ hãi, không thể để các nàng cứ không kiêng nể gì như vậy."
Bị Lục Thúy náo động một canh giờ, dù Dương Thạc không bị ảnh hưởng nhưng cảm thấy phiền.
Nếu mẹ cả phái các nàng tới bên cạnh mình vậy sẽ khiến các nàng sợ hãi, khiến các nàng chỉ dám ngoan ngoãn làm thị nữ, không dám có động tác khác.
Dương Thạc nghĩ như vậy, mở mắt ra.
Dương Thạc liếc hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, thản nhiên nói:
- Hiện tại sắc trời đã tối muộn, các ngươi là thị nữ của ta nên ở trong tiểu viện này, tùy thời chuẩn bị hầu hạ ta.
- Tiếc rằng tiểu viện của ta có ít phòng, càng thiếu giường. Các ngươi là tỳ nữ của ta, phải hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của ta. Vừa lúc ta cần hai thị nữ thị tẩm, các ngươi sẽ ở trong phòng ta làm tỳ nữ thị tẩm, ấm giường cho ta đi.
Cùng lúc đó, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục sửng sốt quát to:
- Cái gì? Khiến chúng ta làm tỳ nữ thị tẩm của ngươi, ấm giường cho ngươi?
Lục Thúy tức giận quát:
- Không biết xấu hổ, không nhìn xem ngươi là ai, muốn bổn cô nương ấm giường cho ngươi?
- Muốn bổn cô nương ấm giường cho ngươi liền xuống dưới, ngươi ngủ dưới đất đi!
- Tiểu nha đầu đẳng cấp đỉnh tôi thể cũng dám ra tay với ta? Xem ra muốn khi dễ trong khi ta bị trọng thương, hành động không tiện, dám diễu võ dương oai trước mặt ta.
- Chỉ tiếc tiểu nha đầu như ngươi muốn kéo ta xuống giường thì đúng là mơ tưởng viễn vông. Tiểu nha đầu đẳng cấp đỉnh tôi thể còn quá non.
Mặt Dương Thạc lạnh lùng, không nhúc nhích đối diện Lục Thúy chộp tới, thậm chí tư thế ngồi khoanh chân không thay đổi. Cánh tay trái nhúc nhích, cũng trảo nhưng vươn hướng tay Lục Thúy, tốc độ nhanh hơn nàng gấp mấy lần, phát sau mà đến trước, trong phút chốc va chạm với trảo của nàng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một tiếng trầm đục nổ tung.
Giờ phút này, Lục Thúy cảm thấy có lực lượng cường đại đến cực điểm phát ra từ trảo của mình.
Dù cùng là cường giả đẳng cấp đỉnh tôi thể nhưng bàn về lực lượng thì Dương Thạc lớn hơn Lục Thúy không chỉ gấp đôi.
Với tác dụng lực lượng mạnh mẽ, Lục Thúy kiềm không được liên tục lùi hai bước.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Ngay sau đó, thứ nhất trọng hổ báo lôi âm phát ra.
Không chờ Lục Thúy ổn định thân hình, nàng cảm giác có khí thế khủng bố đến cực điểm mạnh mẽ ùa hướng mình, trong phút chốc bao phủ chính mình. Lúc này Lục Thúy cảm giác mình như ở trong hồng hoang mênh mang, thiên địa huyền hoàng, bên tai vang sấm ầm ầm, tiếng chim ưng sắc nhọn liên tiếp vang lên. Chớp mắt, Lục Thúy biến sắc mặt.
Lục Thúy sợ hãi kêu lên:
- A!
Chỉ là tiểu nha đầu mười bốn, lăm tuổi, trong thứ nhất trọng hổ báo lôi âm nếu là Lý Trung đẳng cấp đỉnh tôi thể thì có lẽ còn có thể ra sức phản kháng. Lục Thúy bị hù vỡ tim, chỉ biết kêu sợ hãi liên tục lùi ra sau.
- Lục Thúy!
Thấy Lục Thúy trong một chiêu đã bị Dương Thạc đánh lui trở về, Hồng Phi biến sắc mặt bản năng lắc người đánh hướng hắn, hiển nhiên muốn vây Nguỵ cứu Triệu, thông qua công kích Dương Thạc giảm bớt áp lực cho Lục Thúy.
Ngay lập tức Hồng Phi đã lao tới gần Dương Thạc.
- A? Ngươi cũng muốn đánh với ta?
Thấy Hồng Phi cũng định ra tay thì mặt Dương Thạc trầm xuống, khí thế cường đại áp lên người Lục Thúy lập tức thu trở về.
Dù Hồng Phi sắp đánh tới nhưng Dương Thạc không chờ nàng ra tay với mình, tay trái vung lên công kích Hồng Phi, thứ nhất trọng hổ báo lôi âm lại phát ra. Tiếng sấm đánh, ưng rít phút chốc hoàn toàn bao phủ Hồng Phi.
Khác với Lục Thúy, lúc này Dương Thạc ra tay, uy thế thứ nhất trọng hổ báo lôi âm bao phủ Hồng Phi hoàn toàn.
Tinh thần rúng động, Hồng Phi cảm thấy mình cũng ở trong mảnh đất man hoang, một con Huyền Ưng hình thể khổng lồ từ trên chín tầng trời đáp xuống, móng vuốt to cắp lấy lưng nàng, Hồng Phi không thể vùng vẫy. Bùm một tiếng, Hồng Phi bị đè nằm úp sấp.
Một trảo đánh lui Lục Thúy, lại một trảo áp đảo Hồng Phi, chỉ hai chiêu, hai thị nữ đỉnh tôi thể đều bị giải quyết.
Tay trái đè Hồng Phi, trong lòng Dương Thạc sinh ra tia cảm ngộ.
Trong đầu Dương Thạc toát ra một ý nghĩ.
"Truyền thuyết thượng cổ đại năng, tu thành'Chân như đại thủ ấn thần công', một chưởng có thể áp đảo quân đội mấy ngàn người. Xem ra đại thủ ấn thần công là một loại bí kỹ công pháp lấy thế áp người."
Sức người có hạn, sao có thể trong một chưởng áp đảo mấy ngàn người? Rất rõ ràng, đại thủ ấn thần công chính là thần thông cường đại lấy thế đè người.
Sức người đúng là có cực hạn nhưng thiên địa thì bao la vô cùng.
Người tu võ đạo rèn luyện huyệt khiếu, đợi cho đả thông bảy mươi hai đại huyệt khiếu, đi vào luyện khí đẳng cấp là có thể câu thông thiên địa dẫn thiên địa chi khí rèn luyện bản thân, ở trình độ nhất định dẫn động thiên địa chi thế.
Đợi cho tu luyện đến võ sư, tôn giả, thậm chí là đại tông sư, Võ Thánh chi cảnh, đả thông càng nhiều huyệt khiếu, đánh ra một chiêu thì huyệt khiếu trong người thậm chí có thể dẫn phát thiên địa cộng minh, đưa tới uy nhiếp thiên địa công kích đối thủ. Đại thủ ấn thần công thuộc loại bí pháp thần thông như vậy đấy.
Dù Dương Thạc không bước vào đẳng cấp luyện khí nhưng huyệt khiếu cộng minh lại có thể dẫn động thứ nhất trọng hổ báo lôi âm.
Lôi âm, thú rống, kỳ thật chính là uy lực thiên địa.
Lợi dụng uy thế hổ báo lôi âm, chỉ một bàn tay đã áp đảo được hai tiểu thị nữ cùng giai là chuyện rất bình thường.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục vốn tưởng Dương Thạc và Dương Tử Hi đánh nhau chết sống, bản thân bị trọng thương, hiện tại khó tự mình hành động nên mới hơi càn rỡ, thậm chí dám xuống tay với hắn. Nhưng hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục không ngờ dù Dương Thạc trong trạng thái trọng thương vẫn khủng bố đến mức này, khiến hai thị nữ thầm kinh sợ.
Tay trái của Dương Thạc bắt Hồng Phi nhẹ nhàng vung, quăng nàng ra ba, bốn trượng.
- Làm thị nữ của Dương Thạc ta còn muốn ra tay với ta? Nếu các ngươi đã không muốn thị tẩm thì gian phòng đó không có vị trí của các ngươi, ra ngoài quỳ suốt đêm cho ta!
- Còn lấy hạ phạm thượng, ra tay với ta nữa thì kết cuộc của các ngươi sẽ như cái bàn này!
Dương Thạc lạnh lùng nói xong, tay trái vung, lòng bàn tay phát ra ba chân khí nóng cháy. Trong phút chốc ba chân khí bắn tới cái bàn nhỏ, xoay tròn, tiếng phụt phụt vang lên, nghiền cái bàn thành gỗ vụn, chớp mắt thành tro bụi.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục run lên.
Giờ phút này, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục không dám xúc phạm quyền uy của Dương Thạc nữa, tất cả đều biết vâng lời, không dám nhìn ngang ngó dọc ngoan ngoãn ra khỏi phòng.
Dương Thạc mặc kệ hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, chờ hai nàng đi thì không gian tĩnh lặng lại, hắn nhắm mắt tiếp tục tu luyện. Còn về hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục ra khỏi phong rồi có quỳ gối không hay bỏ chạy thì Dương Thạc không quan tâm.
Trong đầu Dương Thạc có một suy nghĩ xoay quanh.
- Trở lại Trấn Quốc Công phủ đã ba, bốn ngày, hình như ngày mai là sinh nhật của ta. Trước đây mỗi khi đến sinh nhật của ta thì mẫu thân sẽ tự mình đến phòng bếp làm món ăn ta thích nhất. Sau này mẫu thân lìa đời, Tiểu Địch vẫn luôn bên ta, giờ còn mỗi mình ta cô đơn chiếc bóng.
Khi Dương Thạc quay về Trấn Quốc Công phủ thì chỉ ba, bốn ngày sau là tới sinh nhật mười lăm tuổi của hắn.
Dương Thạc đã ở trong Trấn Quốc Công phủ ba, bốn ngày, tính thời gian thì ngày mai là sinh nhật của hắn.
- Lúc trước mẫu thân ra đi, điều lo lắng duy nhất là ta không thể sống yên trong Trấn Quốc Công phủ. Bây giờ ta đánh bại Dương Tử Hi, đứng vững gót chân ở Trấn Quốc Công phủ, coi như hoàn thành nguyện vọng của mẫu thân.
- Ngày mai là sinh nhật của ta, chuẩn bị một ít đồ cùng đi mộ phần của mẫu thân tế bái.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư