Cứ như vậy, cũng không biết trải qua bao lâu, một đạo bạch quang nhiếp lòng người chợt thoáng hiện quanh cơ thể, Tần Thắng đột nhiên mở mắt ra.
Phun ra một ngụm trọc khí, Tần Thắng rốt cục từ nhập định tỉnh lại. Thoáng trầm tư nửa khắc, Tần Thắng chậm rãi vươn tay, đan điền bên trong đã cả hóa thành thể khí. Năng lượng tinh thuần dọc theo kinh mạch toàn thân nhanh chóng lưu chuyển, cuối cùng đấu khí màu trắng bám vào mặt ngoài bàn tay, nổi lên một sắc thái trong suốt .
Quang hoa nhàn nhạt thoáng hiện, Tần Thắng hữu chưởng hóa thành một đạo lưu quang, hướng nham thạch chộp tới!
“ Xích......”
Nham thạch vốn cứng rắn vô cùng trong nháy mắt phảng phất biến thành đậu hủ, ngón tay thon dài dễ dàng cắm vào trong đó.
“Đấu khí lực lượng, thật đúng cường đại a!” Tần Thắng hai mắt sáng lên.
“ Ân, hơn nữa ta có thể cảm giác được......gân cốt trong cơ thể biến hóa đang ở từ từ nhanh hơn.”
“Binh phong nội luyện quyết” phối hợp cùng dong vật dị năng, trong tương lai, thân thể rốt cuộc có thể đạt tới một cảnh giới đáng sợ nào?
Đột nhiên, Tần Thắng trong lòng sinh ra một loại khát vọng đối với tương lai, trong lúc nhất thời, hùng tâm vạn trượng!
Bóng đêm mông lung lại một lần nữa vô thanh vô tức bao phủ khắp bầu trời.
Trên mặt hồ rộng lớn bóng loáng như gương, một trận gió nhẹ thổi qua tạo nên sóng nhỏ lăn tăn, hồ nước cực kỳ trong suốt mang vẻ diễm lệ vô cùng.
Nhìn mặt hồ đen nhánh, Tần Thắng trên mặt lộ ra một tia ngưng trọng. Ngay vừa rồi, hắn cảm thấy phảng phất 1 mối nguy hiểm vô thanh vô tức tới gần.
Đáy hồ sâu cạn căn bản là không cách nào đoán được, hồ nước rốt cuộc cất dấu nguy cơ hung hiểm gì, hắn một điểm cũng không rõ ràng.
.
Đang lúc này, một trận “Ào ạt” vang lên, Tần Thắng cả kinh, chỉ thấy một bóng đen thật lớn hơn mười thước nhảy lên không, mang theo bọt nước đầy trời.
Bóng đen thật lớn lăng không hướng thẳng Tần Thắng tập kích.
Đôi mắt Tần Thắng lóe ra hàn quang, bất ngờ đánh ra một quyền cuồng liệt!
Không ngờ bóng đen nọ cực kỳ linh hoạt, dễ dàng né tránh giữa không trung. Tần Thắng âm thầm kinh hãi, lập tức di chuyện né qua mũi nhọn sắc bén của bóng đen.
Dưới ánh trăng chiếu rọi, một thân hình quái vật xuất hiện trước mặt Tần Thắng.
Đây là một thân mãng xà dài 10 thước, phủ toàn lân phiến, vô cùng yêu dị.
Giờ phút này, cự mãng chậm rãi đem thân thể đứng thẳng lên, giương đôi mắt hẹp gắt gao nhìn Tần Thắng.
Tần Thắng cả người nhất thời nổi lên một tầng da gà, mặt lộ vẻ cười khổ.
Mặc dù trong lòng lo lắng vạn phần, nhưng Tần Thắng dù sao cũng là một gã thân kinh trăm chiến, tĩnh táo chú ý hết thảy tình huống trước mắt.
Cự mãng kêu một tiếng bén nhọn, cái đuôi hướng Tần Thắng quất ngang.
Tần Thắng hừ lạnh một tiếng, hữu chưởng động, ngón tay sắc bén như câu, cắm vào trong thân thể cự mãng khổng lồ.
Nhất thời, máu tươi phún ra, mãng xà rống một tiếng thật lớn. Tần Thắng không lùi mà tiến, tay trái nhanh như tia chớp, chộp cái cổ khổng lồ của nó.
Song phương nhất thời lâm cảnh giằng co.
Tần Thắng cảm thấy cự mãng này không biết là dị chủng gì, vô cùng cường đại, có chút kiếm soát không được, trong lòng không khỏi có vài phần lo lắng. Tần Thắng không dám trì hoãn, đang chuẩn bị huyễn hóa ra “Ra duyên cốt giáp”.
Đang lúc này, dị biến phát khởi!
Cự mãng ngửa mặt lên, đột nhiên trán thả ra một cổ hoa quang quỷ mị màu tím. Một cổ tinh thần ba động kỳ dị phún ra, trong chớp mắt đem thân thể Tần Thắng hoàn toàn bao phủ......
Trong nháy mắt, phảng phất cả thế giới biến sắc, Tần Thắng cảm thấy quay cuồng, nhịn không được muốn hôn mê. Trong lúc mông lung đó, loáng thoáng có một thanh âm vô cùng mị hoặc không ngừng nói “Ngủ đi, ngủ đi......”.
Mắt thấy Tần Thắng sắp hoàn toàn buông xuôi, cự mãng càng thêm điên cuồng phun ra nuốt vào đầu lưỡi, ánh mắt lộ thần sắc tham lam.
Bỗng nhiên trong lúc đó, hai mắt Tần Thắng biến thành ngân sắc nhàn nhạt, tinh thần dị lực hùng hồn phún ra.
“ Hống......”
Phảng phất như bị thương trí mạng, cự mãng đột nhiên thống khổ kêu lên, đầu vung lên cao, thân thể khổng lồ vặn vẹo, muốn thoát ra khỏi trói buộc của Tần Thắng.
Tần Thắng cười lạnh, hình thái đột nhiên biến hóa, trên trán cương tiên mọc ra, khải giáp màu nâu nhanh chóng che kín toàn thân, một cây mâu tiêm bén nhọn từ xương sống vươn ra.
Trong nháy mắt thời gian, Tần Thắng đã hoàn toàn huyễn hóa ra “Ra duyên cốt giáp”.
“ Hống......”, Tần Thắng quát lên một tiếng lớn, trong nháy mắt, trường mâu sắc bén hung hăng cắm vị trí thất tấc của cự mãng.
Vô luận đối với loại rắn nào, vị trí thất tấc vĩnh viễn là nhược điểm trí mạng nhất, trong phút chốc, máu tươi phún ra!
Một tiếng cực kỳ thê lương trong miệng mãng xà bộc phát ra, thân thể nó giãy dụa kịch liệt, cái đuôi đột nhiên hồi súc, giống như 1 tiêm mâu hung hăng đâm sau lưng Tần Thắng.
Nhưng là, Tần Thắng như thế nào có thể cho nó cơ hội. Hừ lạnh một tiếng, tinh thần dị lực Tần Thắng ngưng tụ trở thành một tia chớp rất nhanh hướng đầu cự mãng bổ xuống.
“ Phập......”
Một cổ đau nhức kinh người truyền đến, cự mãng thống khổ phát ra tiếng chói tai.
Mặc dù vẫn còn đêm tối, nhưng nhãn lực Tần Thắng vẫn có thể rõ ràng chứng kiến, một màu đỏ kinh tâm từ cốt mâu lan tràn, tốc độ kinh người truyền khắp thân thể cự mãng.
Kịch độc, kịch độc kinh người, cốt mâu Tần Thắng ẩn chứa độc tố đáng sợ! Đây là chuyện ngay cả Tần Thắng cũng không biết.
Kinh hãi nhìn cốt mâu phía sau, Tần Thắng không khỏi thất kinh, mặc dù hắn sớm đã thành đoán được lực công kích của cốt mâu, nhưng không nghĩ tới cốt mâu mang độc tính kinh khủng như thế.
Kịch độc xâm lấn, điên cuồng cắn nuốt.
Chuyện sau đó càng làm Tần Thắng ngạc nhiên, một cổ nhiệt lưu từ mâu tiêm chậm rãi chảy qua, theo cốt mâu truyền vào trong cơ thể Tần Thắng. Mặc dù năng lượng không nhiều lắm, nhưng dị thường rõ ràng, thân thể mệt nhọc trong nháy mắt khôi phục không ít.
Cổ năng lượng nhiệt lưu cũng không lập tức biến mất, ngược lại liên miên không ngừng chảy khắp toàn thân Tần Thắng, cơ hồ trong nháy mắt, hắn rõ ràng cảm giác được tế bào toàn thân cực nhanh thay đổi. Cường độ cơ thể cùng cốt cách, trong chớp mắt liền tăng cường thêm 3 tầng!
Nhưng cổ năng lượng cũng không có tiêu hao mà toàn bộ điên cuồng bao vây thân thể “Ra duyên cốt giáp”!
Trong phút chốc, cốt giáp toàn thân bắt đầu từ từ nhuyễn hóa, lóe ra quang huy chói mắt. Tần Thắng rõ ràng cảm giác được, năng lượng tinh thuần liên miên không ngừng điên cuồng hợp vào “Ra duyên cốt giáp”.
“ Biến dị? ‘Ra duyên cốt giáp’ biến dị?” Tần Thắng trong lòng cả kinh,
Hắn thở gấp, cẩn thận cảm thụ dị biến, cự mãng vốn quấn quanh trên người hắn lại kịch liệt run rẩy. 1 lúc sau, cự mãng chậm rãi đình chỉ giãy dụa, thân thể khổng lồ dần dần trở nên vô lực.....nó đã hoàn toàn chết.
Quang mang tan hết, ý thức rất nhanh khôi phục lại, Tần Thắng chậm rãi mở hai mắt.
“ Cả người lực lượng cùng cường độ cơ thể tựa hồ mạnh mẽ hơn rất nhiều, so với trước kia phải mạnh hơn 3 tầng”
Nghĩ tới đây, Tần Thắng trong lòng không khỏi vừa động, cốt mâu lại một lần nữa đâm vào thân thể cự mãng, nhưng không có phản ứng gì. “Quả nhiên như thế, xem ra chỉ có chém giết sinh vật còn sống mới có thể hấp thu lấy lực lượng, chỉ là trước đây ta không biết ‘Ra duyên cốt giáp’ có năng lực cắn nuốt kinh khủng như vậy!”
Thu hồi “Ra duyên cốt giáp”, Tần Thắng từ bên trong giới chỉ lấy ra 1 kiện trường bào màu lam nhạt, mặc trên người. Thoáng tự hỏi một chút, hắn chậm rãi hướng thi thể cự mãng đi đến.
Tần Thắng lấy ra một cây đao nhọn, đem hai con ngươi màu tím móc ra. Sau đó, Tần Thắng dùng đao nhọn cẩn thận thu tập thịt của nó.
Chỉ chốc lát, Tần Thắng lấy ra hơn mười cân thịt, cùng với 1 tinh hạch! Thu hoạch phong phú làm hắn cực kỳ vui mừng.
Sau vài ngày, Tần Thắng thông qua ra cốt mâu, cắn nuốt hơn mười loại hình động vật bất đồng, tỷ như tê ngưu, ngựa hoang, viên hầu, heo rừng thậm chí kể cả 1 con thực lực tứ cấp cường đại.
Trải qua thí nghiệm, Tần Thắng phát hiện, cốt mâu nhanh chóng thu nạp cùng cắn nuốt bộ phận tánh mạng tinh hoa của sinh vật, chuyển hóa trở thành lực lượng tinh khiết nhất. Mà lực lượng này, đại đa số giúp “Ra duyên cốt giáp” tiến hóa, chỉ có 1 bộ phận dung nhập thân thể Tần Thắng.
Hơn nữa, loại cắn nuốt tánh mạng chỉ lúc sinh vật sắp chết mới có thể tiến hành, nếu không cho dù là heo rừng cũng có thể dễ dàng thoát ra.
“Cắn nuốt” gần hai mươi con động vật hung mãnh, nhưng ‘Ra duyên cốt giáp’ không có biến hóa rõ ràng, Tần Thắng không có cảm giác được lực lượng gia tăng. Hắn đoán, trừ phi hấp thu sinh vật thực lực vượt qua mình, nếu không căn bản không có hiệu quả.
Tần Thắng quyết định, sau này trừ phi là điều kiện đặc thù, nếu không quyết không sẽ dễ dàng vận dụng loại năng lực này, càng không thể hiển lộ trước mặt bất luận kẻ nào.
......
Mặt trời cao cao, giữa không trung không có một đám mây. Trong sơn cốc tràn ngập nhiệt khí khiến người bình thường không thở nổi.
Xuyên thấu cây cối rậm rạp, 1 thân ảnh cao lớn thong thả di động về phía trước, làm cho người ta kinh khủng chính là, người thanh niên này trên lưng đeo một khối nham thạch thật lớn. Song chưởng cường tráng vững vàng giơ lên hai khối cự thạch, cánh tay phát ra lực lượng kinh khủng,.
Hai chân thong thả mà kiên định đi về phía trước từng bước một, người thanh niên ánh mắt gắt gao chăm chú vào phía trước. Hai chân mỗi một lần bước cũng có thể khiến cho mặt đất có chút rung động.
Từ thong thả đi bộ, sau đó chạy bộ, cuối cùng là chạy như bay, người thanh niên không ngừng đi nhanh hơn.
Một lúc lâu sau, người thanh niên đình chỉ vận động, nhẹ nhàng đem cự thạch đặt xuống.
“Hai mươi đốn cự thạch, không sai biệt lắm đã là cực hạn bây giờ”. Tần Thắng trong lòng âm thầm nói.
“Hơn nửa năm nay, lực lượng tiến bộ vượt qua cả 3 năm cực hạn huấn luyện lúc trước. Dù sao, hấp thu đấu khí đối với hiệu quả cường hóa gân cốt cơ thể, so với thông qua từ thực vật thu lấy năng lượng cùng dược tài phụ trợ rèn luyện hiệu quả tốt hơn nhiều. Ân, tiếp tục cố gắng!” Tần Thắng trong mắt lộ vẻ hưng phấn, hơn nửa năm, hắn chẳng phân biệt ngày đêm khắc khổ tu luyện, nội gia quyền pháp cùng Đấu khí cho tới bây giờ không có nghỉ một ngày.
Thân thể không ngừng hấp thu năng lượng trong thiên địa theo công pháp “Binh phong nội luyện quyết” hình thành đám tiểu gió lốc không ngừng xoay tròn, chậm rãi lưu động các nơi gân cốt, mạch đạo, khiến tế bào trong cơ thể không ngừng áp súc, luyện hoá...... Một cổ năng lượng, rất nhanh hội tụ trong đan điền Tần Thắng, cấp tốc xoay tròn, không ngừng xuất một cổ Đấu khí năng lượng.
Liếm cặp môi có chút khô khốc, Tần Thắng híp mắt lại, nhìn lên mây bay trên bầu trời, lẳng lặng cảm nhận thiên địa biến ảo!
Đang lúc này, phảng phất đột nhiên cảm ứng được cái gì, Tần Thắng đột trực tiếp nhìn lại hướng bắc, nhìn vào một bụi gai hổn độn mà tươi tốt
Lặng yên không một tiếng động, Tần Thắng đã đi tới bụi rậm,
“ Đó là cái gì?” Tần Thắng một chút tử mở to hai mắt.
Chỉ thấy sâu trong bụi rậm, 1 con tiểu thú đang run rẩy. Cái mũi nó hồng hồng, móng vuốt nhỏ cũng màu hồng, ngay cả cái đuôi ngắn ngủn cũng màu hồng, tiểu thú thỉnh bộ dáng thật là nhu thuận đáng yêu, cái mũi nhỏ béo mập thỉnh thoảng hít hà, hai chân cuộn tròn.
Tần Thắng nhíu mày, có chút kinh ngạc nhìn con tiểu thú: “Con ma thú này dĩ nhiên mới ra sanh không lâu, xem bộ dáng, hẳn là thiết bối bạo hùng còn nhỏ. Chỉ là, tại sao ở chỗ này?”
Ma thú chủ yếu chia làm cửu cấp, nhất cấp ma thú nhỏ yếu nhất, cửu cấp ma thú cường đại nhất. Đương nhiên, trên cửu cấp ma thú còn có cấp thánh thú, nhưng không phải người nào cũng có thể dễ dàng nhìn thấy.
Thiết bối bạo hùng là ngũ cấp thượng phẩm ma thú, do tam cấp ma thú cự lực hắc hùng tiến giai mà thành, cự lực hắc hùng không có ma pháp, mà thiết bối bạo hùng lại có thể sử dụng thổ hệ ma pháp.
Thiết bối bạo hùng Trưởng thành thì cao gần 3 thước, là 1 trong loại ma thú khó đối phó nhất. Hàm răng cùng lợi trảo nổi danh sắc bén. Lực công kích cũng đứng đầu, lại có thể sử dụng thổ hệ ma pháp. Thật sự là khó đối phó.
Dùng sức gạt đám cỏ dại, Tần Thắng chậm rãi đi vào, đỡ tiểu thú trong tay.
Phảng phất cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp của Tần Thắng , thân thể mềm mại của tiểu thú chậm rãi nhúc nhích , bởi vì mới ra sanh không lâu, nó còn không có có thể mở mắt. Lúc này tiểu thú giống như con chuột con chứ không phải loài gấu hung hãn trong truyền thuyết.
Phát hiện cổ tánh mạng ba động phát ra yếu ớt. Tần Thắng trên mặt khẽ biến, hắn phát hiện, tiểu thú trong lòng bàn tay chẳng những hình thể nhỏ bé hơn bình thường rất nhiều mà thể trạng cũng kém cỏi vô cùng, dường như đã sắp đến bờ tử vong!