Vài dòng ngỏ cùng độc giả 4VN. Trước giờ Zai chỉ hoạt động bên TTV, nhưng thấy anh em bên 4VN ủng hộ khá nhiều nên mạn phép qua đây xin miếng đất tuyên truyền cho truyện của mình
Chân Đế
Chương 175: Bị tập kích ( Tam )
Tác giả: zaicex
[Hồi Phục Nguyên Thân]: chủ động kĩ năng. Kĩ năng chuyên dụng của ma thú từ cửu cấp trở lên. Bởi vì nguyên thân quá khổng lồ cùng cồng kềnh nên hao tốn rất nhiều ma pháp lực để duy trì, ma thú từ cửu cấp trở lên sau khi trở thành sủng vật đẳng cấp giảm sút nên tạm thời không thể hồi phục nguyên thân. Chỉ khi nào sủng vật đạt đủ cấp độ cho phép mới có thể hồi phục lại nguyên thân để chiến đấu. Hiệu quả: khôi phục lại hình thể trước khi trở thành sủng vật, toàn bộ thuộc tính tăng 200%.
Tiểu Bạch và Tiểu Hắc Huyết sau khi hồi phục nguyên thân thì vóc dáng không thua kém gì Tiểu Cửu. Hình dáng của chúng xảy ra một vài biến hóa khiến chúng nhìn rất hung tợn. Nguyên tố trong không khí tụ tập xung quanh người bọn chúng tạo thành áo khoác đủ màu sắc rực rỡ. Đây mới chính là sự chênh lệch không thể nào phá vỡ giữa bát cấp ma thú cùng cửu cấp ma thú trở lên.
Tiểu Bạch sử dụng ma pháp hệ băng hỗ trợ công kích. Nếu có tên mạo hiểm giả nào khó xơi thì Tiểu Bạch không ngần ngợi há to mồm đem hắn nuốt vào bụng. Tiểu Hắc Huyết lúc này giống như chiếc xe ủi đem tất cả những vật cản đường đạp đổ. Vài tên mạo hiểm giả xui xẻo bị đôi nanh dài của nó đâm thủng bụng vẫn còn dính trên đó không ngừng vùng vẫy muốn thoát ra.
Đám gamer thấy tình thế dị biến lập tức muốn đăng xuất khỏi trò chơi. Nhưng bọn họ tâm tình lập tức chuyển thành sợ hãi khi nhận được hệ thống thông báo.
Đinh Đông- Người chơi xyz đang ở trong khu vực đặc biệt, không thể đăng xuất khỏi trò chơi.
Các ngươi nghĩ nơi đây là đâu. Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao? Các ngươi cho ta là kẻ ngốc không đoán ra được ý đồ trốn thoát bằng cách đó ư? Sai lầm rồi. Từ lúc mua mảnh đất này, ta đã bỏ thêm một khoản tiền để mua thêm một chức năng khác từ hệ thống. Đó chính là chức năng [Khu vực đặc biệt]. Bình thường ta không sử dụng chúng bởi vì chẳng cần thiết, không những vậy ta muốn để con ách chủ bài này phát huy tác dụng vào lúc cần thiết nhất. Và hôm nay chính là lúc lật con bài tẩy này.
Đối với đám người mang dị tâm, dựa vào cách đăng xuất để thoát khỏi nơi này chọn ở lại để phá hoại càng nhiều đã bỏ lỡ năm phút rút lui quý báu kia. Bọn chúng hoàn toàn kẹt trong này không thể trốn thoát.
Ta nhìn đám người hỗn loạn bỏ chạy trước đàn dã thú kia trong lòng sát ý tăng lên. Miệng nở nụ cười lạnh tay. Mấy chục hắc ám phân thân của ta luồn lách vào dòng người tùy ý sát hại.
- Chẳng phải các ngươi muốn chọc giận để tao sử dụng toàn lực phải không? Được rồi, muốn thì tao đây chiều chúng mày.
Ta há to miệng nhắm vào nơi tụ tập đông
- Hỏa trùm thiên địa.
Ngọn lửa lần này so với lúc thi đấu với Lang ca to hơn gấp mấy lần do bởi không bị kết giới hạn chế. Lúc này đây đám mạo hiểm giả mới biết được bản thân mình chênh lệch thế nào với Lang ca. Kẻ bị lửa bao phủ lập tức chết ngay, xác cháy đen như than. Những kẻ may mắn tránh thoát chỉ bị thiêu một chút chưa chết vừa định thở phào lập tức phát hiện tình hình không đúng. Vết bỏng dần ác hóa mài mòn huyết lượng, đây là dấu hiện của trạng thái bị bỏng. Những kẻ đó đem thuốc trị bỏng thoa vào tuy nhiên đều vô hiệu. Huyết lượng như xe không phanh tụt xuống nhanh chóng, bọn chúng sợ hãi sử dụng huyết dược hồi phục, tuy nhiên hiệu quả chẳng có bao nhiêu. Mà khi bọn chúng nhìn thấy thời gian kéo dài của vết bỏng đến ba mươi ngày thì quỵ xuống đất, nhắm mắt chờ chết. Thà rằng chết ngay bây giờ giảm một cấp sau đó luyện lại còn hơn hao phí kim tệ mua dược phẩm kéo dài mạng sống trong ba mươi ngày. Tuy nhiên đây chỉ là ý nghĩa đơn phương mà thôi, trò vui vẫn chưa mở màn.
Hơn mười phút sử dụng hỏa trùm thiên hạ, rốt cuộc kĩ năng cũng chấm dứt. Đám người nhìn thấy thế hỏa chấm dứt tưởng rằng đã thoát nạn, nhưng tiếng hét tiếp theo đem hy vọng của bọn chúng hoàn toàn đập tan
- U hỏa quán thiên.
Lam hỏa bị hắc hỏa thay thế. Hơn hai mươi phút trôi qua, gần bảy phần mười số người có mặt trong Phương Nguyệt Tuyền hoặc chết dưới hỏa thiêu, hoặc bị đống thằng băng côn. Điều kì lạ là xác chết đều như bốc hơi chẳng còn nhìn thấy tung tích. Điều này là không thể xảy ra, bởi vì hệ thống sau khi nâng cấp đã quy định nếu mạo hiểm giả bị giết thì trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ sẽ mất đi quyền hồi sinh, xác chết vẫn bảo lưu tại vị trí cũ.
Cuộc tàn sát vẫn tiếp tục diễn ra, bất chấp lời kháng nghị từ những bài post của gamer trên diễn đàn. Hàng ngàn người đứng bên ngoài chú tâm theo dõi diễn biến trong Phương Nguyệt Tuyền. Tiếng la hét trộn lẫn với tiếng gầm rú của ma thú, thân ảnh ba quái thú khổng lồ tàn sát không thương tiếc mọi người. Cuộc chiến từ giằng co chuyển thành đơn phương giết hại.
Ta như phát cuồng vung kiếm chém giết, mục tiên ưu tiên của ta là những tên có đẳng cấp. Thanh Ảnh cũng đã quay lại, tuy nhiên nhiệm vụ của hắn không phải giết người mà còn quan trọng hơn nữa. Ta mỉm cười tà ác khi nhìn Thanh Ảnh luồn lách trong đám người chạy trốn. Ta sẽ cho bọn chúng biết kẻ chọc giận ta phải trả giá lớn. So với chết còn đau khổ gấp trăm ngàn lần.
Khi quân đoàn ma thú giết hơn chín phần mười thì quan binh mới xuất hiện. Dẫn đầu quan binh là một tên quan có vóc dáng béo lùn. Hắn không hỏi han việc gì đã ra lệnh cho quan binh giải tán đám đông, đem tự vệ quân của Phương Nguyệt Tuyền bắt trụ, rồi hắn dẫn quân xông vào Phương Nguyệt Tuyền. Tuy nhiên trái ngược với tưởng tượng của hắn, bên trong ngoại trừ một đống đỗ vỡ cùng vệt máu tràn lan trên đất ra thì không hề thấy bất cứ xác chết nào.
Tên quan phất tay ra lệnh đám quan binh tỏa ra lục soát, bản thân hắn dẫn theo đại lượng quân lính chạy về phía phát ra tiếng ma thú gào rống cùng tiếng va chạm binh khí. Khi hắn đi qua góc tường tới quảng trường bỗng tiếng ma thú cùng tiếng vũ khí như sương khói bị gió thổi tan chẳng còn để lại bất cứ dấu tích gì nữa. Tên quan liếc sơ hiện trường vừa mới diễn ra cuộc chiến đấu dữ dội. Hắn hy vọng tìm được thứ gì hữu ích nhưng rất nhanh đã khiến hắn thất vọng. Quảng trường trừ một thanh niên tay cầm kiếm dính đầy máu ra thì chẳng còn thứ gì nữa.
Tên quan rống lớn ra lệnh đám quan binh bao vây người thanh niên lại. Đúng vậy, người thanh niên này không ai khác chính là ta.
Ta hừ lạnh liếc nhìn đám quan binh vũ trang đầy đủ kia cùng tên quan béo phục phịch. Khuôn mặt hách dịch của hắn khiến ta không cách nào có hảo cảm được, tên quan không phân phải trái thì người lập tức chỉ mặt ta la lớn
- Ngươi là ai? Dám cả gan làm loạn tại nơi này. Quân bây, bắt hắn cho ta.
Đám lính muốn xông lên bắt trụ ta.
- To gan. Các ngươi dám bắt ta ư? Nhìn đây là cái gì.
Ta rút ra Văn Hóa Sứ Gỉa Lệnh giơ ra. Tên quan béo nhìn thấy lệnh bài, khuôn mặt đầy mỡ run lên, hắn vội quỳ xuống nói
- Hạ quan tới trễ khiến đại nhân kinh sợ. Mong ngài thứ tội.
Tới trễ. Hừ, chỉ sợ rằng đám khốn các ngươi nhận lệnh của người nào đó đợi cho nơi này tan hoang mới chịu tới ra vẻ mèo khóc chuột. Mẹ nó, lần này tổn thất thảm trọng, có lẽ nơi này phải đóng cửa một thời gian.
Ta cắn răng, cố nén nỗi tức giận không để nó bùng phát. Sau sự kiện này ta biết bản thân mình đã đắc tội với thứ không thể đắc tội rồi. Điều phiền phức chính là không phải một mà là hai, có khi nhiều hơn thế nữa. Ta yên lặng bước đi, đám binh lính không dám ngăn cản, chúng tách ra chừa một lối ra.
Ta quay về tòa nhà quản lý, nơi này do ta đặc biệt chuẩn bị có ma pháp phòng ngự nên lửa không cháy lan được tới nơi này. Ta bước vào trong đại sảnh thì thấy Hồng Yến, Nguyệt Nhi đang bận rộn băng bó vết thương cho nhân viên.
Mỗi một nhân viên khi được nhân vào làm tại Phương Nguyệt Tuyền điều được ta phân phát cho một quyển trục hồi thành, để khi xảy ra hữu sự thì có cái mà chạy thoát. Qủa như ta sở liệu, hôm nay cả Phương Nguyệt Tuyền gần như tan hoang nhưng ít ra nhân viên không có ai tử vong. Một vài người bị thương nặng không sử dụng được quyển trục hồi thành mới được đưa vào nơi này.
- Anh hai.
Nguyệt Nhi thấy ta đi vào thì đứng dậy. Ta phất tay bảo nàng hãy tiếp tục làm công việc của mình, miệng nhắc nhở nàng một số việc cần làm sau vụ bạo loạn rồi ta mới bước lên lầu. Khi ta đi vào phòng thì Thanh Ảnh đã ngồi sẵn trên ghế chờ ta.
- Tình hình thế nào ?
Ta lạnh nhạt hỏi Thanh Ảnh. Hiện giờ ngoại trừ Nguyệt Nhi, Thanh Tuyền cùng Phương Nhi ra thì người ta hoàn toàn tin tưởng chỉ có hắn. Mặc dù Đức, Tiến là bạn thân nhưng hai đứa tụi nó quản lý gia tộc còn quá lỏng lẻo. Chính vì vậy mới khiến cho sự việc càng trở nên tồi tệ hơn. Ta cũng không trách hai đứa. Kẻ thực hiện việc này đã bày mưu tính kế từ lâu lắm rồi mới có thể cài được gián điệp vào thành phần tinh anh trong gia tộc. Tụi nó dù sao cũng chỉ hai người, lại còn trẻ thế nên muốn quản lý tốt cả gia tộc gần mười ngàn người cũng đã rất cố gắng rồi. Vả lại hiện giờ hai đứa nó chắc chắn đang bận rộn xử lý nội bộ, ta cũng không muốn làm phiền hai đứa nó.
Nếu xét đến tận cùng nguyên nhân xảy ra bạo loạn chính là do bản thân ta. Ta vốn chỉ là một tên bình dân không hơn không kém lại khai phá sự nghiệp lên tới vài ngàn tỷ đồng nếu không khiến kẻ khác đỏ mắt mới là lạ. Trước giờ ta chỉ dựa hơi gia đình của Đức, Tiến và dạo gần đây là gia đình Phương Nhi để bảo vệ cơ nghiệp này. Dạo gần đây càng làm càng lớn, tình trạng này nếu tiếp tục phát triển thì ích lợi của rất nhiều kẻ có quyền lực sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Chính vì vậy bọn họ không sợ đắc tội với Lâm gia, Lý gia, Trần gia quyết tâm phá hủy Phương Nguyệt Tuyền.
Vài dòng ngỏ cùng độc giả 4VN. Trước giờ Zai chỉ hoạt động bên TTV, nhưng thấy anh em bên 4VN ủng hộ khá nhiều nên mạn phép qua đây xin miếng đất tuyên truyền cho truyện của mình
Chân Đế
Chương 176: Lật ngược thế cờ ( Nhất )
Tác giả: zaicex
Những thế lực không e sợ ba đại gia tộc này thì không phải không có mà ngược lại còn rất nhiều là đằng khác. Gia tộc cho dù lớn thế nào đi chăng nữa cùng lắm chỉ có thế lực trong nước hoặc vài nước lân cận. Nhưng có quyền lực hơn gia tộc đầu tiên chính là chính phủ, sau đó tới các công ty xuyên quốc gia, liên hợp quốc và cuối cùng chính là hội đồng quản trị của công ty phát hành Chân Đế, Tuyệt Đỉnh.
Chân Đế do có sự tồn tại của hệ thống hoán chuyển tiền tệ thế nên nó trở thành ngành dịch vụ phổ biến nhất trên toàn thế giới. Một ngày lượng tiền nạp vào so với rút ra chênh lệch giống như thiên và địa. Mỗi quốc gia phát hành trò chơi dựa theo dân số hiện có, kinh tế trong nước, chính phủ sẽ được chia phần trăm cổ phần lợi nhuận thu được từ Chân Đế và đây là con số cố định. Nếu như trong nước có thế lực độc lập kinh doanh và thu được lợi nhuận thì tất nhiên số tiền này phải do chính công ty Tuyệt Đỉnh chi trả. Và khi con số vượt quá giới hạn cho phép thì ta nghĩ rằng công ty chắc chắn có động thái gì đó.
Ta thở dài một hơi tỏ vẻ chán nản. Từ khi lập nghiệp ta đạ biết sẽ có ngày nay diễn ra. Nếu ta sinh trưởng trong gia đình có thế có quyền ở tại đất nước phát triển thì ai dám tới gây sự đây. Chỉ là sự thật quá phủ phàng. Quốc gia của ta so với những cường quốc khác vẫn kém một đoạn khá xa, mấy ngàn năm qua vẫn bị bọn họ đè đầu cưỡi cổ. Chúng không chiếm đất nước của ta bằng súng đạn được thì nay chuyển sang khống chế kinh tế. Chân Đế chỉ là cái cớ để các quốc gia tiến hành xâm lược có giấy phép mà thôi. Bọn cường quốc sẽ thông qua Chân Đế dần dần mòn rút nền kinh tế của những nước nhỏ yếu, đến cuối cùng quốc gia chỉ còn trên giấy tờ, kẻ thực chất nắm quyền điều hành lại là những cường quốc kia. Đây là xu hướng mà không ai có thể cản lại được.
Thanh Ảnh cũng đoán được suy nghĩ hiện giờ của ta. Hắn mặc dù là NPC trong Chân Đế nhưng xét đến cùng vẫn là con dân của VN quốc. Hắn tất nhiên sẽ không nhắm mắt để đất nước mình một lần nữa mất đi chủ quyền. Tuy nhiên sức người có hạn, chỉ bằng hai chúng ta mà muốn lật ngược cả thế giới chính là chuyện không tưởng, chỉ có thể đi từng bước tính từng bước.
- Đừng làm vẻ mặt như vậy nữa. Ngay từ khi ngươi thành lập Phương Nguyệt Tuyền thì đoán được sẽ có ngày hôm nay rồi mà. Há cơ chi phải sầu não?
Ta nhếch mép cười so với khóc còn khó coi hơn
- Đoán được, vẫn ôm hy vọng rằng nó sẽ không xảy ra. Bao nhiêu công sức cùng tiền bạc đổ vào thế mà chỉ trong một ngày đều mất trắng.
Thanh Ảnh dùng vẻ mặt khinh bỉ nhìn ta
- Hừ, giờ than vãn thì có ích gì. Chi bằng dùng thời gian này bàn bạc lại kế hoạch đã chuẩn bị trước kia còn hơn.Người rất tài giỏi nhưng nhiều lúc cần cứng rắn lại không chịu xuống tay. Ví dụ như việc lợi dụng độc dược từ Vạn Độc bà bà khống chế đám NPC do ngươi nghĩ ra cũng là cách rất khá. Vậy mà ngươi lại bỏ qua. Ngươi cảm thấy làm vậy rất là tàn ác sao? Chẳng lẽ ngươi quên hôm nay bọn chúng làm gì với chúng ta, khi bọn chúng quyết tâm phá hủy nơi này có chừa đường sống hay không? Ta trịnh trọng khuyên ngươi một câu bản thể à, trước khi có năng lượng tự bảo vệ bản thân mình cùng người thân thì tốt nhất đem lương tâm vất sang một bên.
Ta nhìn Thanh Ảnh phẫn nộ lên giọng giáo huấn thì có chút buồn cười. Phân thân đi dạy dỗ chân thân, trong thế giới này chuyện kì quái gì cũng có thể gặp được. Ta che miệng cười khúc khích, sau đó ngẩng đầu lên nhìn hắn, giọng bình thản nói
- Ta hiểu rồi. Đúng như ngươi đã nói, trước khi có thực lực bảo vệ được mọi người xung quanh ta thì khư khư giữ lấy nhân tính thì có ích gì. Mặc dù NPC chỉ tồn tại trong thế giới ảo này nhưng ta chưa bao giờ xem họ như đồ vật mà đã coi họ như một hình thể sinh mệnh. Tuy nhiên điều đáng tiếc rằng cho dù bọn họ có mạnh mẽ đến thế nào, nắm quyền lực bao nhiêu thì vẫn không chối bỏ được không gian họ đang tồn tại vẫn chịu ảnh hưởng nặng nề từ thế giới thực. Chủ não không cho phép có quá nhiều sự can thiệp từ bên ngoài nhưng cũng không có nghĩa hoàn toàn cắt đứt được ảnh hưởng của chúng. Ài, cảm thán như vậy cũng đủ rồi. Nếu bọn chúng đã thẳng tay với chúng ta thì không có lý do gì chúng ta nằm chờ chết. Trước tiên ngươi hãy báo cáo sự việc hôm nay cái đã.
Thanh Ảnh nhận ra được trong mắt ta toát ra vẻ kiên định, điều này làm hắn hài lòng rất nhiều
- Đầu tiên về cuộc bạo loạn hôm nay, số người bị ngươi giết chết là chín trăm tám trăm người. Trong đó tổng số gamer là bảy trăm năm người, NPC là hai trăm ma mươi người. Còn sống năm mươi hai người người, toàn bộ là NPC không có lực phản kháng, 90% đã ngoài là thường dân vô tội.
- Còn về đám thi thể kia ngươi xử lý thế nào?
Thanh Ảnh cười đầy vẻ tà ác
- Thế ngươi nghĩ ta làm sẽ đối xử với bọn chúng ra sao đây? Kẻ dám đụng tới chúng ta thì phải trả giá đắc. Ta phải cho bọn chúng biết chết chưa phải là cách trừng phạt nặng nhất.Thi thể bọn chúng đều được ta sử dụng Trữ Thi Thuật vận chuyển tới Cửu Long Môn để bảo quản rồi. Về đám thi thể NPC, ta đặc ý lựa chọn những tên có sức chiến đấu kha khá đưa cho Ma Kiệt luyện chế thành cương thi binh. Đám còn lại đem đi hiến tế nhằm mở rộng thông đạo. Hắc hắc, Ma Kiệt khi nhìn thấy một đống nguyên vật liệu tươi roi rói như vậy hắn cười không khép miệng được. Đây cũng coi như là đền bù tổn thất đi. Trong vòng mười hai tiếng chúng ta phải xử lý thỏa đáng đám thi thể gamer, nếu không rất dễ xảy ra bạo loạn.
Ta đập mạnh xuống bàn tức giận nói
- Bạo loạn? Hừ, nơi này còn gì để chúng tàn phá nữa chứ. Kẻ nào dám tới đây đừng trách ta vô tình. Tới một người thì giết một người đến khi bọn chúng sợ thì thôi. Ngươi đừng lo, ta cũng sơ bộ nghĩ ra kế thời gian kế tiếp chúng ta cần phải làm gì rồi. À, đúng rồi, về tổ đội thu thập bằng chứng ta bí mật thành lập đưa vào Phương Nguyệt Tuyền có ghi hình sự việc xảy ra ngày hôm nay không?
Thanh Ảnh gật đầu, hắn lấy từ trong túi áo ra một quyển trục thật dài đưa cho ta xem xét. Đây là toàn bộ những bức ảnh hoặc thước phim về cảnh bạo loạn hôm nay. Khi muốn giết người thì phải có lý do cùng bằng chứng. Đạo lý này ta rất rõ nên từ lâu đã nhờ Thanh Ảnh đặc biệt huấn luyện một tổ đội chuyên rà soát những thành phần khả nghi tiến vào Phương Nguyệt Tuyền. Nếu bọn chúng gây hấn sau đó bỏ trốn thì ta vẫn nắm giữ đủ bằng chứng để truy sát hắn mà không lo sợ bị nói là ỷ mạnh ăn hiếp kẻ yếu. Ta liếc sơ qua mấy ngàn bức ảnh chụp cùng vài chục đoạn phim về khung cảnh bạo loạn hôm nay thì không kiềm được tức giận.
- Tốt, đem những thứ này đưa cho bọn họ và bảo họ căn cứ theo đó mà tìm ra những tên cố ý phá hoại ngày hôm nay. Sau đó tới Cửu Long Môn tìm kiếm thi thể của những tên đó lưu trữ riêng ra một nơi. Thời gian rất gấp rút, ngươi phải đốc thúc bọn họ làm xong trong vòng mười hai tiếng đồng hồ.
Ta ngã lưng dựa vào chiếc ghế, tay xoa xoa hai huyệt thái dương. Sự việc xảy ra quá mức bất ngờ, cho dù ta đã có chuẩn bị kế sách đối phó nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ. Nói đúng hơn là kế sách trước đây còn quá nhân từ. Ta phải sửa đổi kế hoạch đem bọn xâm phạm giả phải hối hận.
- À đúng rồi. Kết quả những cặp thi đấu kế tiếp cũng có rồi. Không biết là vận khí của ngươi hôm nay ra sao nữa, hết xui cái này thì cái khác ập tới. Trận kế ngươi đụng chính là Huyết Đao. Ngoài ra các trận khác là A Nhất vs Hắc Dạ, Tuyết Hận vs Tiểu Ly, Đức vs Ta Ái Pk.
Ta sẽ đụng Huyết Đao? Qủa thật chẳng phải tin tức tốt lành gì. Ta cứ ngỡ ít ra phải vào bán kết hay gì đó mới chạm trán hắn, ai ngờ lại gặp nhau ở tứ kết. Ta nhớ lại lời Vạn Độc bà bà căn dặn rằng một khi đối chiến với Huyết Đao thì tốt nhất nên bỏ cuộc. Ta và hắn ai mạnh ai kém vẫn không thể đoán trước được nhưng kĩ năng mà Huyết Đao học được từ tên tà quân Cương Thi vẫn quá nguy hiểm, không đáng để ta đánh cuộc. Dù sao đại hội anh hùng cũng không còn là thứ ta quan tâm. Nó chỉ được ta lợi dụng để quảng cáo cho Phương Nguyệt Tuyền và ta đã hoàn thành xuất sắc.
Trong đầu ta đem những sự kiện xảy ra liên kết cùng một chỗ cố gắng xây dựng kế hoạch xử lý hoàn mỹ. Thanh Ảnh im lặng vẫn đứng đó chờ ta phân phó. Vừa giải quyết đám hỗn độn ngày hôm nay, sau mười hai tiếng nữa phải trấn áp đám gamer, đối với triều đình phải hung hăng giáo huấn một mẻ cuối cùng biện ra lý do hợp lý rút lui khỏi trận đấu ngày mai. Không những vậy ta phải chuyển dời tầm nhìn của đám phá hoại sang phương hướng khác cùng thể hiện sự cường đại của bản thân mình. Muốn làm tốt mọi thứ đúng là việc cực kì khó khăn. Ta ngồi ngẩn ngơ hồi lâu, lúc này Thanh Ảnh cũng nhàm chán đem Thị Huyết Ma Mâu ra đùa giỡn trong lòng bàn tay. Ánh mắt ta chuyển dời sang Thanh Ảnh, cuối cùng một tia sáng trong đầu chợt lóe khiến mọi thứ đều sáng sủa. Ta bật người đứng dậy cười ha hả vỗ vai Thanh Ảnh mà nói
- Mười hai tiếng sau chúng ta mới coi như đặt bước chân đầu tiên trên con đường quyền lực. Cho dù lúc này muốn quay đầu cũng đã muộn, đã vậy ta phải chơi một trận cho thật điên cuồng. Kết quả cuối cùng ra sao cũng mặc kệ nó. Thanh Ảnh, ngươi theo lời ta dặn dò chuẩn bị mọi thứ kĩ càng, ta muốn diễn một vở kịch thật lớn để cho đám người kia cũng phải điên cuồng một phen. Ha ha ha ha.
Tiếng cửa phòng vang lên sau khi Thanh Ảnh rời đi không lâu. Ta đứng dậy đi tới mở cửa phòng thì phát hiện người đang đứng đấy không ai khác chính là Phương Nhi. Nàng đã trở lại rồi sao? Ta mặc dù không rõ lý do gì Phương Nhi đăng nhập lại nhưng chỉ cần gặp được nàng thì mọi chuyện sẽ tốt hơn. Ngày hôm nay đúng là xui xẻo dồn dập. Buổi sáng thì cãi nhau với Phương Nhi, trưa tới giờ thì lo dám loạn tại Phương Nguyệt Tuyền, rồi ngày mai phải so tài với Huyết Đao nữa chứ. Ta cảm giác mọi chuyện chỉ là mới bắt đầu mà thôi, rắc rối sẽ còn gặp dài dài.
Cũng bởi vì chuyện ban sáng nên giờ hai chúng ta chạm mặt nhau cũng chẳng biết nói gì. Rốt cuộc ta mở miệng phá tan bầu không khí
- Xin lỗi.
Mặc dù ta cảm thấy bản thân cũng chẳng làm việc gì sai trái cả. Nhưng với phụ nữ thì khi họ thất thân cho dù trong hoàn cảnh nào đàn ông vẫn phải có trách nhiệm. Ta nghe lời Thanh Tuyền chủ động tạ lỗi với Phương Nhi.
Chát
Phương Nhi không nói tiếng nào chỉ tát mạnh vào mặt ta một cái làm ta say sẫm mặt mày. Nàng cũng không nói tiếng gì đã tiến tới ôm chầm lấy ta khiến ta chẳng biết phải làm sao xử lý. Phụ nữ đúng là động vật khó hiểu a. Vừa đánh xong lại ôm chầm lấy ta, thật không hiểu nàng đang nghĩ gì. Dù sao chỉ cần Phương Nhi không tiếp tục hờn dỗi nữa là tốt rồi. Chúng ta vẫn giữ tình trạng như vậy bỗng nhiên nàng buông ta ra. Thật ra nguyên nhân là do tiểu huynh đệ phản ứng chạm tới tiểu muội muội của nàng khiến Phương Nhi cả người như điện giật vùng thoát khỏi vòng tay ra.
Ta xấu hổ gãi đầu. Đây là phản ứng sinh lý bình thường, nếu tên nào không có thì tốt nhất nên đi khám bác sĩ đi.
- Anh thật đáng ghét tối qua thừa cơ em ngủ mơ liền …..
Phương Nhi nói đến đây thì đã đỏ mặt tía tai. Không trách được a. Nàng dù sao cũng chỉ mới mười tám tuổi, ngoài mặt thì tỏ vẻ hung hăng nhưng đụng đến vấn đề nam nữ thì chẳng rõ ràng lắm. Ta tuy đồng dạng không hiểu thực tế nhưng lý thuyết thì bị Đức, Tiến nhồi cả đống vào đầu nên vẫn đỡ hơn một tí.
- Hì, vậy bây giờ anh danh chính ngôn thuận gọi em là bà xã rồi.
Phương Nhi xấu hổ quá hóa giận, nàng dùng bàn tay mềm mại đánh thùm thụp vào ngực ta. Hai người nháo một hồi khiến không khí xấu hổ tan biến hết. Nếu nói trước kia ta vẫn không xác định rõ ràng tình cảm của mình đối với Phương Nhi thì giờ đây ta đã biết rõ nàng đã là một phần không thể thiếu trong cuộc đời ta. Tình yêu là thứ chẳng thể lý giải được. Nó không thể đong đếm bằng thời gian dài hay ngắn. Hôm qua quan hệ của chúng ta chỉ tạm được xem như tình lữ thì giờ đây đã tiến tới mức cao hơn rồi. Cảm giác có người để thương yêu cũng không tệ mà nhất là một người hoàn toàn thuộc về chính bản thân mình. Ta ôm Phương Nhi vào lòng, nàng cũng không phản cảm lắm về hành động này. Ta vuốt ve mái tóc dài mượt, âu yếm hỏi
- Tại sao em lại quay lại đây?
- Hừ, chẳng phải vì anh cả sao. Em nghe nói Phương Nguyệt Tuyền xảy ra chuyện nên vội vả quay vào. Thật không ngờ lại chậm một bước.
Phương Nhi nhắc đến Phương Nguyệt Tuyền thì giọng có chút buồn bã. Dù sao nơi này nàng cũng góp sức rất nhiều.
- Không sao cả. Bị hủy thì xây lại mấy hồi.
- Nhưng mà…
Ta dùng ngón tay che miệng nàng ngăn Phương Nhi nói tiếp.
- Không nhưng nhị gì cả. Chuyện này em để ta giải quyết. Nếu em muốn giúp thì tập trung vào Ỷ Thanh thôn. Đám người gây bạo loạn hôm nay có lẽ sẽ chuyển mục tiêu tới đó.
- Chúng dám? Tới một tên em sẽ giết một tên. Em sẽ bảo đại ca trợ giúp bảo hộ thôn không cho ai xâm phạm. Anh cứ yên tâm.
- Tốt, lát nữa em mang theo năm trăm hộ vệ quân từ Phương Nguyệt Tuyền tới Ỷ Thanh thôn. Sau đó đem thôn cấm bế không cho bất kì gamer nào đi vào.
Phương Nhi thắc mắc hỏi
- Nếu như vậy chẳng phải ảnh hưởng đến việc kinh doanh sao? Bây giờ Phương Nguyệt Tuyền ở Thăng Long thành đã bị hủy, chúng ta phải nhanh chóng mở rộng tại Ỷ Thanh thôn như vậy mới có thể bù lỗ lại được tổn thất chứ.
Ta xoa đầu nàng ôn tồn bảo
- Không sai. Phải mở rộng Phương Nguyệt Tuyền ở Ỷ Thanh thôn nhưng tạm thời đóng cửa nó trước. Bọn phá hoại hôm nay muốn gây ảnh hưởng đến việc kinh doanh của chúng ta. Giờ nếu tiếp tục mở rộng kinh doanh tại Ỷ Thanh thôn thì khó trách bạo loạn lần nữa diễn ra. Em cũng thấy rồi đấy, với lực lượng bảo vệ nhiều như vậy còn bị chúng phá tan hoang huống chi là tại chi nhánh.
Phương Nhi gật đầu. Chúng ta tiếp tục ngồi cùng nhau đến tối thì ta nhận được tin nhắn của Thanh Tuyền cùng Nguyệt Nhi rằng bọn họ đã tổng kết xong tổn thất ngày hôm nay. Đức, Tiến sau khi xử lý việc trong nội bộ gia tộc thì đã tới đây đợi ngoài đại sảnh. Ngoài ra Lang ca, Báo ca, Tâm Đao, Hấp Diêm Qủy, Đã Liệt Còn Khuyết, A Nứng, Chảy Máu Mũi, Lãnh Thanh Thu những người bạn ta quen trong Chân Đế khi nghe tin Phương Nguyệt Tuyền xảy ra chuyện đều tới thăm hỏi. Ta nhắn Nguyệt Nhi mời bọn họ vào đại sảnh rồi cùng Phương Nhi đi xuống.
Khi ta đi vào đại sảnh thì mọi người đã ngồi đầy ở đó tụm năm tụm bảy nói chuyện có vẻ khá hào hứng. Đức, Tiến vừa thấy ta đi vào liền đứng dậy bước tới bên cạnh giọng rụt rè nói
- Tụi tao thật xin lỗi. Không ngờ trong bang lại có đám ăn cháo đá bát. Ngay lúc nguy cấp nhất bọn khốn ấy lại đổ dầu vào lửa thế này.
Ta đưa tay thụi vào bụng hai đứa, cười nhạt nói
- Là anh em không cần phải tự trách lẫn nhau. Đây cũng không phải là lỗi của tụi bây. Nếu có trách chỉ trách do tao làm quá lớn khiến một đám người ghen ghét, mà bản thân lại không có sức bảo vệ những gì mình tạo ra.
Giọng ta nói đầy vẻ chua chát, nhưng đây là sự thật. Hai đứa nó đã cố hết sức giúp đỡ ta gầy dựng cơ nghiệp này. Mà ta lại không tự bảo vệ được thì làm sao trách được hai đứa đây. Thứ tạo ra bằng cách dựa vào người khác thì không hề vững bền. Cho dù không có đám phản bội Tam Vương bang đổ dầu vào lửa thì cũng sẽ có kẻ khác nhúng tay vào mà thôi. Ta nếu nói không giận hai đứa thì chính là nói dóc, chẳng qua ta càng tự giận bản thân mình hơn. Muốn dựng nghiệp bằng bàn tay người khác, muốn mơ mộng cũng quá sớm rồi. Trải qua sự kiện này, ba chúng ta đều đã chính chắn hơn. Tình bạn cũng thăng hoa lên một mức cao hơn, sẽ không còn vụng dại như ngày xưa nữa. Và ta càng quyết tâm một tay lập nghiệp. Với tình thế hiện giờ tuy khó khăn rất nhiều nhưng ta tự tin sẽ vượt qua.
Lang ca thấy không khí có chút không ổn, hắn đứng dậy hào sảng nói
- Đúng vậy, như thế mới xứng là tiểu đệ của ta. Đàn ông thất bại vài lần trong đời là điều bình thường, quan trọng là sau này phải chơi lớn hơn nữa, có thù phải báo, đem đám phá rối hôm nay tiền dâm hậu sát. Hắc hắc hắc.
Báo ca chỉ ngồi lẳng lặng một bên, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn về phía Phương Nhi, trong đầu không biết đang nghĩ gì. Chảy Máu Mũi cùng mọi người cũng nhao lên đòi trả thù. Ta nhìn bọn họ phấn khích như vậy chỉ cười khổ. Đi tìm ai trả thù đây? Cho dù tìm ra được muốn trả thù cũng không dễ dàng gì. Mặc dù trong lòng ta có chút mặc cảm tội lỗi vì giấu diếm mọi người nhưng vì đại kế ta đành nhẫn nhịn mà thôi.
Đúng lúc này một tên hộ vệ của Phương Nguyệt Tuyền chạy vào báo
- Bẩm đại nhân, bên ngoài có sứ giả triều đinh tới. Bọn họ nói muốn mời đại nhân vào cung diện thánh.
Vào cung gặp hoàng thượng sao? Hừ, giờ còn gặp cái quái gì nữa. Ta thầm mắng trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn biểu lộ vẻ bình thản. Xem ra kế hoạch lại thay đổi nữa rồi.
Đoàn quân binh dẫn đầu đúng là viên quan béo phệ sáng nay. Hắn mặc dù không tỏ vẻ hách dịch như trước nhưng ánh mắt khinh thường người vẫn không thể che giấu. Ta hừ lạnh. Ngươi đã muốn chết thì ta cũng không khách sáo.
Ta nhận chiếu chỉ của hoàng thượng cùng đám quan binh và mọi người đi vào hoàng cung. Khi chúng ta vừa đi tới cổng Chu Tước thì nơi này đang xảy ra xô xát. Ta nổi giận quát lớn
- Kẻ nào dám làm loạn ở đây?
Lời vừa dứt thì đám hộ vệ Phương Nguyệt Tuyền bị đá văng ra ngoài, đứng chính giữa là một tên thanh niên để thân trần lộ ra cơ bắp rắn chắc, mái tóc dài trắng xóa không buộc phiêu phất trong gió, trên cổ đeo mặt dây chuyền hình bộ xương khô to gần bằng bàn tay, cùng đôi con ngươi màu vàng kim quỷ dị của dã thú khiến kẻ khác nhìn vào đều cảm giác rùng mình. Hắn cầm trong tay thành trường mâu chỉ thẳng vào mặt ta, mắt trái nheo lại trào phúng nói
- Tiểu sư đệ, không gặp vài tháng đã quên ta rồi sao?
- Ngươi là Thao Thiết sư huynh.
- Hắc hắc. Đó chỉ là biệt danh trong môn phái, trừ khi ta thật sự luyện thành Thao Thiết chân pháp kế tục chức vị của sư phụ thì mới dám sử dụng cái tên đó. Ta vẫn thích ngươi gọi ta là Huyết Ma hơn.
Khuôn mặt ta trầm xuống, giọng lạnh lẽo nói
- Ngươi tới đây làm gì ?
- Hình như việc này ngươi phải rõ ràng hơn ta mới phải.
- Chẳng lẽ sư phụ xuất quan ?
Thao Thiết cười hắc hắc
- Đúng vậy, sư phụ đã xuất quan, và người còn rất tức giận về việc ngươi tự tiện sử dụng kĩ năng của môn phái trục lợi cho mình. Tiểu sư đệ à, ngươi cũng thật quá ngốc nghếch rồi. Ngươi tưởng việc mình làm không ai biết sao ? Ngay từ khi ngươi thành lập nơi này thì bản môn đã phái người tới giám sát mọi hành động của ngươi. Chẳng lẽ ngươi không phát hiện tất cả thi thể của những người ngươi giết đều không cánh mà bay ư ?
Thao Thiết chầm chậm đi tới trước mặt ta, ngay cả đám quan binh giơ vũ khí chỉa vào người cũng không làm Thao Thiết động dung tí nào.
- Tiểu sư đệ, ngươi có biết ngươi phạm sai lầm ở chỗ nào không? Bản môn không cấm dùng kĩ năng để kinh doanh nhưng ngươi dùng nó vào lợi ích cá nhân mà quên đi ngươi học được chúng từ nơi nào. Gía như ngươi mỗi tháng gửi về bản môn một phần kim tệ kiếm được thì hiện giờ đâu gặp rắc rối thế này. Việc thứ hai cũng là việc quan trọng nhất, đó là thân phận ngoài đời của ngươi đã bị lộ để cho đám cầm quyền kia biết được mới dám tới nơi này gây rối. Cho dù ngươi có sức trả thù trong này nhưng ngoài đời thì ngươi làm sao bảo vệ được bản thân mình cơ chứ.
Theo từng lời nói của Thao Thiết, khuôn mặt ta càng biến sắc, hắn nói hoàn toàn đúng ta không cách nào cãi lại được.
- Vậy hôm nay ngươi tới đây làm gì?
Thao Thiết vuốt khẽ mái tóc bạc trắng của mình nhàn nhạt nói
- Ta tới tiếp thu nơi này. Tiểu đệ à, sau vụ bạo loạn này ngươi có lẽ đã không còn đủ tiền để tiếp tục kinh doanh rồi. Cho dù cố gắng nữa thì trong tương lai khi nơi này mở rộng thì một mình ngươi có đủ sức thu thập bảo bảo đản cùng sủng vật đản để cung ứng hay không. Vả lại có khi bị đám nhàn rỗi kia tới làm phiền. Nghiêm trọng hơn nữa là ngoài đời thực gia đình ngươi sẽ bị giám sát, bị ép buộc làm theo ý chúng. Tới lúc đó công sức ngươi bỏ ra đều là con số không mà thôi.
Thao Thiết ngưng một lúc rồi nói tiếp
- Tất nhiên ta sẽ không để ngươi chịu thiệt. Bản môn tuy không giàu có gì nhưng trả nợ cho ngươi cũng vẫn thừa sức. Ngoài ra những rắc rối hiện nay ta sẽ giải quyết hết ngoài ra thay ngươi đòi lại một chút công đạo. Tiểu đệ à, hãy nghe ta khuyên đi. Từ bỏ nơi này làm một người bình thường đừng nhúng vào chuyện này nữa, với số tiền hiện có cũng đủ để gia đình ngươi trang trải cuộc sống rồi. Qúa tham lam thì cuối cùng người bị hại chính là ngươi mà thôi.
Ta cúi đầu trầm tư không nói gì. Đức đứng bên cạnh thấy ta như vậy thì đi lên tức giận quát
- Các ngươi rốt cuộc là ai? Dám tới nơi đây cướp đoạt tài sản của người khác.
Thao Thiết liếc nhìn Đức, nhàn nhạt nói
- Tiểu tử, ta không phải cưỡng đoạt mà là tiếp thu. Tất cả những gì Tiểu Thanh có được toàn bộ đều do Cửu Long môn ban phát. Chúng ta lấy lại có gì là không được. Vả lại hiện giờ ma tộc sắp xâm lấn, Cửu Long môn cũng nên xuất thế góp một chút sức cho triều đình. Nếu ta đoán không lầm thì các tiên phái khác cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện. Các ngươi nếu muốn tu luyện lên 100 cấp thật nhanh thì đi tìm tu chân phái mà nhập giáo.
Ba chữ Cửu Long môn vừa ra khỏi miệng Thao Thiết lập tức khiến cho một số kẻ động dung. Mặc dù chỉ là tin đồn nhưng tin tức Cửu Long môn có chín con yêu thú trấn môn đã ngầm lưu truyền trong dân gian. Mọi người tới lúc này mới biết trên cấp thần thú còn có sự tồn tại của yêu thú. Điều đáng chú ý hơn chính là tin tức về tu chân phái sắp trọng hiện nhân gian. Tên quan béo phệ khi nghe Thao Thiết muốn tiếp thu Phương Nguyệt Tuyền thì khuôn mặt chợt co rúm, hắn liếc nhìn tình thế xung quanh một hồi sau đó chỉ tay về phía Thao Thiết quát lớn
- Yêu dân to gan, dám tung tin đồn giả mị hoặc dân chúng. Quân bây, bắt hắn lại cho ta.
Hơn một trăm tên quan binh cấp 80 lập tức xông tới. Thao Thiết nhìn đám quan binh kia chỉ nhếch mép khinh thường
- Tiểu đệ, và đây là sai lầm cuối cùng của ngươi. Hành sự quá nhân từ để cho bọn chúng leo lên đầu người lúc nào không hay. Lão tử hôm nay sẽ cho các ngươi biết cho dù là gamer hay NPC chọc giận đến Cửu Long môn đều không có kết quả tốt. Nợ máu trả bằng máu, hôm nay chỉ là bắt đầu mà thôi.
Thao Thiết ngửa đầu gầm lớn, sau lưng hắn mọc ra một cặp long dực màu đen sẫm. Thao Thiết nhún người bay vọt lên không trung, kế tiếp đủ loại ma pháp cầu từ trên không giáng xuống như mưa rơi khiến đám quân binh trúng đòn khổ không chịu nổi. Ma pháp cầu bất chấp là người nào, chỉ cần trong tầm tấn công của nó tất cả đều bị oanh kích. Mọi chuyện không dừng ở đó, sau lưng Thao Thiết trống rỗng hiện ra hơn mấy trăm đầu quái điểu. Bọn quái điểu vừa xuất hiện liền hợp với Thao Thiết phun ra ma pháp công kích.
Ta nhìn đồng bọn bị ma pháp tấn công thừa sống thiếu chết liền hướng về phía Thao Thiết gầm lớn
- Dừng tay.
Thao Thiết không những không dừng lại còn ra tay nặng hơn. Ta vung tay triệu hồi Tiểu Cửu, Tiểu Bạch cùng Tiểu Hắc Huyết ra trợ giúp. Lúc này Thao Thiết cười lớn
- Tiểu sư đệ, ngươi còn nộn lắm, bị ta chọc giận liền đã triệu hồi đám sủng vật ra. Hắc hắc hắc, ta vừa xuất đạo còn chưa tìm được sủng vật thích hợp. Đã vậy ta cũng không khách sáo. Lại đây với papa nào đám tiểu tử.
Thao Thiết vung tay bắn ra ba luồng huyết khí phân biệt lao tới ba sủng vật của ta. Bọn chúng vừa chạm vào người ba con sủng vật lập tức tóe ra thành ngàn vạn huyết ti cột chặt lấy ba đứa đem chúng trói thành đòn bánh tét. Đám huyết ti nhưng rắn rít hướng về phía miệng của ba con sủng vật mà chui vào khiến chúng nó đau đớn gầm rú liên hồi.
Ta không cam lòng nhìn thấy chúng đau khổ như thế liền hóa thành thạch thử vương. Thân thể ta nhanh chóng trương phồng lên, lớp lông đen nhanh chóng lan ra toàn cơ thể, chưa đầy mười giây ta đã hoàn toàn hóa thành thạch thử vương.
- Là thạch thử vương. Thì ra hắn là hoàng kim thú cuối cùng trong bộ ba hoàng kim boss.
Một tên gamer đứng gần đó chỉ tay về phía ta lớn tiếng hét. Ta lúc này bất chấp tiếng la hét triệu hồi ra một đầu phi hành ma thú nhờ nó đưa lên không trung. Thao Thiết nhìn dáng vẻ to béo của ta đang cố sức bay lên hắn vỗ đầu mình cười lớn.
- Đây là chân thân gì vậy ? Ha ha ha ha, quá yếu kém rồi. Ta sẽ cho ngươi xem Thao Thiết chân pháp. Ngày hôm nay cũng là ngày Huyết Ma Vương phủ xuống nhân gian, ha ha ha ha ha.
Thao Thiết cũng theo đó biến hình. Cả người hắn phát ra kim quang chói mắt từ từ hóa to ra. Kèm theo kim quang là luồng uy áp đáng sợ tỏa ra khiến đám người xung quanh không rét mà run, ngay cả vũ khí cầm trên tay cũng không nắm vững. Kim quang dần yếu đi, thay vào đó là một đầu quái thú cả người như lang, thân được bao phủ long lân, đầu bò sừng nai, vuốt diều dâu, điều đặc biệt là cái đầu to gần bằng cả thân người.
Quái thú hướng đám người dưới đất gầm một tiếng làm cả khu đất khói bụi tràn lan. Một số người tinh thần yếu ớt đã lăn ra đất té xỉu. Quái thú từ trên không trung hạ xuống đất, do hình thể quá khổng lồ nó lập tức lọt vào thế công kích của mọi người. Tuy nhiên điều đáng sợ là mọi đòn công kích chạm vào người nó đều bị dội ra, không gây tổn thương gì cả.
- Phòng thủ tuyệt đối.
Lang ca liếc mắt thì đã biết đây là kĩ năng gì. Điều hắn lo ngại nhất cuối cùng đã xảy ra. Lang ca đoán rằng ta học kĩ năng phòng thủ tuyệt đối ở Cửu Long môn thì lý gì Thao Thiết lại không sở hữu chứ. Nếu thời gian của cả hai người là bằng nhau thì ít nhất trong vòng một tiếng đồng hồ quái thú này chính là bất khả xâm phạm. Hắn mặc dù có sức tự bảo vệ mình nhưng người khác thì không. Lang ca nhanh chóng kéo tay Báo ca chạy ra khỏi đám hỗn độn. Quái thú há to mồm phun ra lam hỏa thiêu đốt đám quan binh, cái đuôi như ngọn roi sắt quật vào những tên phía sau khiến chúng đều bị trọng thương. Móng vuốt thì như giảo thịt cơ, kẻ bị trúng đòn liền hóa thành bãi thịt vụn. Đám quan binh lớp bị cháy đen, lớp bị giảo vụn đều chết không toàn thây. Con quái thú không ngừng ở đó, miệng nó như cái vòi rồng đem đem tất cả thi thể nuốt vào bụng, ngay cả mẫu thịt nhỏ.
Đám gamer khi thấy có quái thú xuất hiện còn tưởng rằng sự kiện gì đó đang được tổ chức. Vẻ mặt bọn chúng toát ra vẻ tham lam, cũng rút binh khí lao tới. Chu tước khu đã hoàn toàn biến thành bãi chiến trường. Điều đáng sợ chính là máu tươi đã tràn ngập khắp nơi ấy vậy mà không có xác chết nào nằm trên đất. Thi thể NPC sau khi chết thì đều bị quái thú nuốt trọn, mà thi thể của gamer thì bị luồng bạch quang bao phủ cuối cùng biến mất.
Trận hỗn chiến diễn ra được hơn mười phút đồng hồ thì từ chân trời vang lên tiếng long ngâm cùng phượng minh. Tiếp đó hai đoàn quang ảnh một lam một hồng từ phía hoàng cung bay thẳng tới nơi này. Khi hai quang ảnh tới gần thì mọi người nhận ra đó là một con rồng màu xanh lục và một con phượng hoàng màu hỏa diễm. Trên đầu lục long nhảy xuống một người, thân mặc hoàng bào, hông mang bạch ngọc bảo kiếm, cả người toát ra đế khí chấn nhiếp quần hùng. Người này không ai khác chính là hoàng đế Long Quán Thiên. Lúc sẫm chiều, khi nghe tin Phương Nguyệt Tuyền xảy ra bạo loạn bị phá hủy tan hoang thì Long Quán Thiên muốn triệu ta vào cung hỏi rõ sự tình. Không ngờ lúc này trong kinh thành lại phát ra luồng khí thế bá đạo, ngay cả Long ca cũng cảm giác khó chịu. Long ca bảo đây là yêu khí từ một con yêu thú cường hãn phát ra. Long Quán Thiên nghe được tin này thì khuôn mặt tái xanh, hắn không nghĩ ra làm thế nào nơi này lại xuất hiện yêu thú. Long Quán Thiên không dám sơ suất lập tức cùng Long ca và Phượng tỷ chạy nhanh đến nơi này. Từ trên không, Long Quán Thiên nhìn thấy ngọn nguồn xuất phát của yêu khí chính là từ phía Phương Nguyệt Tuyền. Điều này càng làm hắn nghi hoặc không thôi. Lúc này hắn nhớ tới lời nói trước kia của ta, trong lòng thấm phỏng đoán rằng chẳng lẻ Cửu Long môn đánh tới kinh thành.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của zaicex
Lâu quá không thấy tác giả chui jo update ta chôm 1 ít về cho anh em đọc ...
Chương 179: Lật ngược thế cờ ( Tứ )
Tác giả: zaicex
- Tất cả dừng tay cho ta.
Long Quán Thiên hét lớn một tiếng mang theo tiếng long ngâm, phượng minh chấn nhiếp làm mọi người tạm thời ngừng thủ lui lại. Cấm vệ quân lúc này cũng chạy tới đây đem toàn bộ mọi người bao vây vào trong. Bụi khói tan đi Long Quán Thiên lúc này liền thấy một đầu quái thú kì lạ đang dùng ánh mắt thị huyết nhìn hắn, dưới móng vuốt của kẻ còn đè chặt một con thạch thử khổng lồ đang vùng vẫy cố thoát ra ngoài. Truyện Chân Đế copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
- Nơi này đã xảy ra chuyện gì?
Long Quán Thiên nhìn về phía tên quan béo phệ chất vấn. Tên quan thấy hoàng đế đã tới lập tức quỳ xuống đem cuộc đối thoại giữa Thao Thiết và ta kể lại. Long ca lúc này quan sát cẩn thận quái thú trước mặt. Bỗng nhiên vẻ mặt hắn biến đổi, tỏ vẻ rất sợ hãi quái thú kia. Long ca đi tới nói nhỏ bên tai Long Quán Thiên
- Hoàng thượng, lần này chúng ta gặp nguy rồi. Con quái thú kia nếu ta đoán không lầm chính là Thao Thiết đứa con thứ năm của Chân Long, so với yêu thú bình thường con mạnh hơn gấp mấy chục lần. Thật ra yêu thú cũng có phân chia cấp bậc, đứng đầu là yêu hoàng, kế tiếp là yêu đế, yêu vương cuối cùng mới là yêu thú. Mà yêu hoàng bản thể chính là Chân Long, chín đứa con của Chân Long toàn bộ đều đạt tới cấp bậc yêu đế. Vị này là một trong chín đứa con của Chân Long. Đừng nói là ta cũng Phượng tỷ liên hợp cho dù có thêm mấy mươi đầu thần thú tại chỗ này cũng không phải là đối thủ của Thao Thiết.
Long Quán Thiên hít một ngụm lãnh khí. Mấy chục đầu thần thú cũng không thể là đối thủ vậy chẳng phải hôm nay là ngày tàn của Thăng Long thành sao. Quái thú nhìn Long Quán Thiên một lúc sau đó nó mở miệng nói bằng giọng ồm ồm
- Ngươi là hoàng đế phải không?
Long Quán Thiên thấy quái thú mở miệng hỏi lập tức có chút hốt hoảng nhưng rất nhanh hắn đã hồi phục tâm tình, trả lời
- Đúng vậy, trẫm là hoàng đế của Thăng Long đế quốc. Chẳng hay ngài hôm nay đến đây có việc gì hay không ?
Con quái thú nhấc chân thả thạch thử vương dưới chân ra, sau đó cơ thể nó co rút lại cuối cùng hóa thành người mà con thạch thử vương cũng bị ép hoàn lại nguyên hình. Thao Thiết lúc này tay phải nắm lấy đầu ta giơ lên nói
- Ta chỉ là một dị nhân mà thôi, không dám chịu hậu lễ như vậy của hoàng thượng. Hôm nay đến đây thứ nhất là giải quyết việc trong bản môn, cũng chính là xử lý rắc rối do tên tiểu sư đệ này gây ra, thứ hai tiếp thu Phương Nguyệt Tuyền thay hắn quản lý, và việc cuối cùng là đòi lại tí công đạo cho hắn. Truyện Chân Đế copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
- Ngươi thật sự là dị nhân ?
Thao Thiết cười xòa bảo
- Đúng vậy, đây là công pháp đặc sắc của Cửu Long môn, mỗi đệ tử khi vào bản môn sẽ được tu luyện một pháp quyết khiến hắn có thể hóa thân thành một loại ma thú nào đó. Hóa thân của tiểu sư đệ ta là một con cửu cấp hoàng kim boss, thực lực cũng coi như không tệ nhưng ta được chân truyền của sư phụ là yêu đế Thao Thiết.
Long Quán Thiên nhíu mày thầm thắc mắc trên đời này thật sự có loại pháp quyết kì lạ đến như vậy sao ? Ngay cả yêu thú cũng có thể hóa thành được. Nếu vậy môn phái này là vô địch thiên hạ rồi. Thao Thiết dường như đoán được Long Quán Thiên đang nghĩ gì, hắn khẽ vẫy tay tỏ ý phủ định
- Ta nghĩ ngài đã hiểu lầm rồi. Pháp quyết trong bản môn tuy cường hãn nhưng số lượng cũng không nhiều và được là một đời truyền một đời. Giống như ta và tiểu sư đệ đều cùng một sư phụ. Ta được chân truyền của người và cũng là một trong cửu trưởng lão của bản môn, còn hắn thì chỉ học được thạch thử pháp quyết mà thôi. Truyện Chân Đế copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
- Ngươi mau thả hắn ra.
Lúc này một giọng thiếu nữ vang lên, chen ngang lời Thao Thiết đang nói. Thao Thiết liếc nhìn về phía hướng phát ra tiếng động thì thấy một bóng người từ trong nhảy ra.
- Vân Nhi không được vô lễ.
Long Quán Thiên quay đầu lại thì thấy nữ nhi của mình không biết lúc nào đã chạy tới nơi này. Hắn mặc dù biết quan hệ của hai người nhưng cũng không ngờ Thúy Vân lại quan tâm đến tên thiếu niên trong tay Thao Thiết đến như vậy. Tuy nhiên Long Quán Thiên hiện giờ không muốn nàng gây chuyện nên vội hét một tiếng ngăn cản. Phượng tỷ biết ý nên đa đi tới lôi Thúy Vân lại. Thúy Vân lúc này mới cảm giác bản thân mình có chút thất thố. Khi biết tin Phương Nguyệt Tuyền bị phá hủy tan nát thì nàng đã muốn chạy tới nơi đây xem xét, nhưng lại bị cấm vệ quân ngăn cản. Sau đó nhân lúc Long Quán Thiên, Long ca, Phượng tỷ cùng lượng lớn cấm vệ quân rời khỏi hoàng cung thì nàng lập tức thừa cơ lẻn ra đây. Khi tới nơi này nhìn thấy tên đó bị kẻ xa lạ nắm đầu giữa không trung, hai mắt nhắm nghiền hình như đã bất tỉnh thì nàng đã lao ra muốn cứu hắn bất chấp sự hiện diện của Long Quán Thiên.
Thao Thiết liếc nhìn Thúy Vân tiếp đó cúi xuống nhìn ta, hắn nở nụ cười dâm đãng, tay phải vỗ má ta bôm bốp
- Tiểu tử thúi, xem ra số đào hoa của ngươi rất thịnh a. Ngay cả công chúa cũng bị ngươi quyến rũ. Ha ha ha ha.
- Vô lễ.
Đám quan binh hét lớn, giơ cao trường thương định xông tới nhưng đã bị Long Quán Thiên phất tay ngăn cản. Thúy Vân bị Thao Thiết châm chọc giữa bàn dân thiên hạ thế này khiến nàng đỏ cả mặt, hận không kiếm được cái lỗ chui vào. Long Quán Thiên chỉ khẽ nhíu mày khi nghe thấy những lời đại nghịch bất đạo như vậy. Nhưng hắn vẫn rõ ràng kẻ sở hữu thực lực thì có tư cách nói chuyện, cho dù lời nói khó nghe đến thế nào đi chăng nữa.
Truyện Chân Đế copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
- Được rồi, vào chủ đề chính thôi. Đầu tiên ta thay mặt Cửu Long Môn muốn cùng triều đình hợp tác. Phương Nguyệt Tuyền từ này sẽ do Cửu Long Môn đứng ra quản lý, thế nên hoàng thượng hãy thu lại quyết định tịch thu Phương Nguyệt Tuyền đi.
Long Quán Thiên nghe Thao Thiết nói như vậy lập tức có chút do dự nhưng không để Long Quán Thiên kịp từ chối, Thao Thiết đã nói tiếp
- Hoàng thượng vì lý do gì muốn tịch thu Phương Nguyệt Tuyền ? Chắc không đơn giản chỉ vì muốn đốc thúc giao lưu văn hóa giữa nguyên trụ dân cùng dị nhân. Cái ngài muốn chỉ đơn giản là ràng buộc hoặc hạn chế sư đệ của ta mà thôi.Nếu hắn hoàn thành nhiệm vụ, ngài phong thưởng trọng hậu nhưng sẽ dần thẩm thấu vào trong từ từ khống chế Phương Nguyệt Tuyền. Còn như thất bại, ngài sẽ chặt đứt mọi thế lực của hắn sau đó dùng quyền lợi chiêu dụ hắn phục vụ cho triều đình. Nhưng chỉ đáng tiếc rằng sư đệ quá nóng vội muốn trợ giúp triều đình nâng cao sức chiến đấu không màn phạm vào môn quy, chính là tự tiện sử dụng kĩ năng trục lợi cho bản thân và xử phạt chính là kĩ năng nào được dùng để trục lợi toàn bộ bị xóa bỏ. Truyện Chân Đế copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Thao Thiết cười tà dị, tay hắn tràn ra hắc khí chụp vào đầu ta. Cả người ta run lên bần bật, khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu, cuối cùng ta ói ra ngụm máu đỏ bầm, hai mắt vẫn nhắm chặt không hề có dấu hiệu tỉnh lại.
- Việc công coi như giải quyết xong. Hắn sau này đã vô tác dụng với ngài, vậy bây giờ ngài còn hứng thứ hợp tác với Cửu Long môn nữa hay không ? Hoàng thượng nên biết tiểu sư đệ của ta chỉ có một người muốn cung cấp số lượng lớn sủng vật đản cho toàn bộ binh lính triều đình là việc không thể. Chỉ có bản môn mới đủ sức làm việc này.
Thúy Vân thấy ta bị Thao Thiết hành hạ người không ra người, quỷ không ra quỷ khiến nàng bất nhẫn chỉ tay vào mặt Thao Thiết chất vấn Truyện Chân Đế copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
- Chẳng phải ngươi nói không thể sử dụng kĩ năng để trục lợi đó sao ? Bây giờ lại muốn hợp tác với triều đình, chẳng phải là mâu thuẫn ư ?
- Hắc hắc, cô em dường như không rõ ràng rồi. Ta là đại diện cho Cửu Long Môn tới đây đàm phán mà thôi. Sau này ta cũng là người quản lý Phương Nguyệt Tuyền. Tất nhiên toàn bộ lợi nhuận thu được đều đưa về bổn môn.
Thao Thiết thâm ý nhìn về phía Long Quán Thiên mà nói
- Ngài hãy suy nghĩ kĩ đi. Chỉ có bản thân nắm giữ binh lực mới không sợ thù trong lẫn giặc ngoài. Những người mà ta nói là ai chắc ngài cũng đã rõ. Cửu Long Môn không cần thu nạp đại lượng giáo đồ, truyền bá giáo chúng gì đó. Chúng ta chỉ cần ngài xác nhận thân phận là chính giáo là được. Ta không muốn những đại giáo phái nào đó chụp mũ bảo chúng ta là dị giáo rồi lấy cớ tiêu diệt.
Long Quán Thiên trầm tư suy nghĩ thiệt hơn. Hắn chẳng lẽ không đoán ra kẻ Thao Thiết muốn nói tới là ai sao ? Đó chính là quang minh thần điện cùng hắc ám thần môn. Theo sự xuất hiện của ma tộc, hai giáo phái này thừa cơ mị chúng để tăng sức ảnh hưởng ra rất nhiều nơi. Nếu cứ tiếp diễn thế này không chừng có một ngày dân chúng chỉ biết tới quang minh thần, hắc ám thần mà quên mất vị hoàng đế như hắn. Chỉ có binh lực đầy đủ mới không lo lắng hai giáo phái thừa cơ nổi loạn. Không nói việc bọn họ tranh chính quyền mà chỉ riêng hai bên giao chiến cũng đủ làm đất nước phải chịu thiệt hại. Binh lính của giáo đình cũng là con dân Thăng Long đế quốc, bên nào chết đều trực tiếp suy giảm chỉnh lực của đất nước. Thế nên với vấn đề tranh chấp giữa hai bên đã khiến Long Quán Thiên nhức đầu không thôi. Và lời Thao Thiết nói hoàn toàn chạm vào nỗi đau của hắn. Long Quan Thiên thở dài, thật không ngờ làm hoàng đế hơn mấy chục năm cuối cùng phải chịu nhượng bộ như vậy. Truyện Chân Đế copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Chân Đế copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
- Được, trẫm thu hồi việc sẽ tịch thu Phương Nguyệt Tuyền. Ngoài ra chính thức hợp tác cùng Cửu Long Môn, từ nay Cửu Long Môn được Thăng Long đế quốc công nhân là chính phái trợ giúp triều đình đối kháng ma tộc, môn phái được xếp ngang hàng với Quang Minh Thần Điện và Hắc Ám Thần Môn.
Last edited by godking213; 17-09-2010 at 08:56 PM.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của godking213