Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 06-06-2008, 09:52 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 11

Do phúc phận tìm thêm Lục lệnh-Bởi thá»i cÆ¡ thoát khá»i trận đồ




Má»™t giấc má»™ng kinh hoàng khiến Thạch Hiểu Äông bật lên những tiếng kêu ú á»› và tỉnh lại!
Toàn thân dù Ä‘ang nhá»›p nhúa vì cÆ¡n xuất hạn trong lúc mê loạn nhÆ°ng nhận thức việc bản thân hãy còn tại thế đủ trấn áp ná»—i sợ hãi vẫn đây ắp tâm trí Thạch Hiểu Äông Chàng nhìn quanh :
- “Ta vẫn nằm nguyên vị. Ta chÆ°a chết! Ãc nhân không đến giết ta nhÆ° ta nghÄ©. Tại sao? Phải chăng đối vá»›i U Minh Há»—n Mang trận, ác nhân hãy còn mù má»? Và nếu là nhÆ° vậy phải chăng ở Há»a Tháp Äồ không hỠẩn tàng phần chú giải nhÆ° ná»™i tổ đã nghi ngá»?â€
Nghĩ đến nội tổ, chàng không tự chủ phải buột miệng kêu than :
- Nội tổ! Không lẽ hài nhi đành cam chịu và để nội tổ chết nhưng không nhắm mắt sao? Lẽ nào hài nhi đành để mối gia thù mãi mãi bị chôn vùi tại khu mộ tháp này?
Äang kêu than, chàng vì nhắc đến khu má»™ tháp nên giật mình, má»™t nhận định má»›i nảy sinh!
Chàng nghĩ :
- “Ãc nhân văn chÆ°a tinh tÆ°á»ng U Minh Há»—n Mang trận, bằng chứng là ta vẫn sống, có phải hãy còn nhiá»u ngá»n tháp hắn vẫn chÆ°a tìm đến?â€
Miệng lẩm bẩm, chàng chống tay ngồi lên :
- Rất có thể là vậy! Và phải chăng nơi ta vừa rơi vào là một khu vực mà ác nhân vẫn chưa tìm được cách xuất nhập?
Nhá»› lại giấc má»™ng kinh hoàng vừa xảy đến - Chàng mÆ¡ thấy ná»™i tổ của chàng vá»›i thân hình đẫm huyết vẫn Ä‘Æ°a tay chỉ vào những mẩu vật nằm loạn trên ná»n đá và giải thích từng loại trận đồ cho chàng hiểu - Thạch Hiểu Äông Ä‘Æ°a nhanh hai tay ra quanh thân và vÆ¡ vá» má»™t nắm đất đá có lẫn những mẩu cây khô mục.
Chàng nhanh chóng tái hiện từng vị trí theo những phác há»a trên Há»a Tháp Äồ, nhÆ° ná»™i tổ của chàng đã tái lập.
Ngồi nhìn chằm chằm vào bức Há»a Tháp Äồ bằng nhiá»u loại mẩu vật, chàng lẩm nhẩm nhÆ° những gì ná»™i tổ đã giải thích :
- Äây là Cá»­u Cung trận vá»›i chín ngá»n tháp làm chủ vị...! Äây là Bát Quái trận vá»›i tám cá»­a không kể ngá»n tháp ở trung tâm là: càn, khôn, chấn, cấn, khảm, ly, tốn, Ä‘oài!
Äây là Thất Tinh Bắc Äẩu vá»›i Lục Hợp, Tứ Tượng hợp thành! Còn đây là phản NgÅ© Hành vá»›i Lưỡng Nghi âm dÆ°Æ¡ng biến hóa...
Lẩm nhẩm đôi ba lần, Thạch Hiểu Äông lại xem xét U Minh Há»—n Mang trận từ phần biến hóa có trên Äệ ngÅ© Tá»­ lệnh bài! Lệnh bài này tuy đã bị ác nhân nhanh tay chiếm mất, nhÆ°ng nhá» chàng đã đôi ba lần Ä‘á»c cho ná»™i tổ nghe nên chàng còn nhá»› rất rõ!
Vì trận đồ có thể ví nhÆ° Huyá»n CÆ¡ của Hóa Công qua Càn Khôn vÅ© trụ và Thiên tinh địa hình biến hóa nên đối vá»›i má»™t kẻ tạm gá»i là má»›i nhập môn nhÆ° Thạch Hiểu Äông, việc chàng chỉ hiểu qua loa và hãy còn mù má» là việc không sao tránh khá»i!
Tuy nhiên, Thạch Hiểu Äông có cái may hÆ¡n ngÆ°á»i là thiên bẩm vốn thông minh!
Vả lại, với những gì nội tổ đã giảng giải, với phần biến hóa trên Tử lệnh bài đệ ngũ và với cách thức dịch chuyển bên trong trận do chính ác nhân đã điểm chỉ cho chàng trước kia, một lúc lâu sau đó chàng ngỠngợ kêu lên :
- Nếu ta hiểu không lầm thì từ ngá»n tháp trung tâm, nÆ¡i ta cùng ná»™i tổ lÆ°u ngụ, cho đến vị trí ta Ä‘ang ở đây chính là Ä‘oài vị của Bát Quái trận tám cá»­a? Và phải, chăng nếu ta tiếp tục dịch chuyển sang càn vị, nhÆ° trên Tá»­ lệnh bài đệ ngÅ© đã Ä‘iểm chỉ, ta sẽ đến được ngá»n tháp ở vòng ngoài nằm vá» tây phÆ°Æ¡ng?
Ngẫm đi nghĩ lại thật lâu, sau cùng chàng chép miệng :
- Lưu lại cũng chết, sao bằng ta cứ đi. Nếu đúng là Hoàng thiên bất phụ khổ nhân tâm, ta có cơ thoát nạn. Và việc báo phục gia thù sẽ có lúc ta toại nguyện!
Bất chấp ná»™i thÆ°Æ¡ng vẫn Ä‘ang ngăn cản việc hô hấp, bất chấp sẽ gặp nguy nếu tình cá» chạm trán ác nhân, Thạch Hiểu Äông vì quá nôn nóng cứ thá»±c hiện theo ý định.
Chàng đứng lên và gượng đau đi luôn vỠphía tả những sáu bước!
Sau khi tá»± xoay vòng để chuyển đổi phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng sang Càn vị, chàng tiến vá» phía hữu hai bÆ°á»›c! Lùi má»™t ngoặc tả ba, và tiến thẳng vá» phía trÆ°á»›c bốn bÆ°á»›c. Thạch Hiểu Äông dịch chuyển tất cả là tám bÆ°á»›c phù hợp vá»›i phÆ°Æ¡ng vị của Bát Quái trận đồ!
Lập lại y nhÆ° vậy, tất cả trÆ°á»›c sau là tám lần - Tám bÆ°á»›c cho má»—i lán Bát Bát Lục Thập tứ: là sáu mÆ°Æ¡i bốn quả Phục Hi - Ngay trÆ°á»›c mặt Thạch Hiểu Äông chính là má»™t ngá»n tháp!
Do dáng vẻ bên ngoài của ngá»n tháp này hoàn toàn giống vá»›i ngá»n tháp mà chàng và ná»™i tổ đã lÆ°u ngụ năm năm qua, Thạch Hiểu Äông cứ ngá» ngợ, không hiểu là chàng vừa quay lại ngá»n tháp ở trung tâm hay vừa tìm được má»™t ngá»n tháp khác?
Tuy nhiên, vì quanh ngá»n tháp không há» có má»™t ranh giá»›i tròn vành vạch do ná»™i tổ từng vạch ra, Thạch Hiểu Äông phấn khích kêu lên trong miệng :
- Ta đã thành công! Rồi ta sẽ đi thoát U Minh Hỗn Mang trận!
Äịnh Ä‘i qua ngá»n tháp - Vì biết rằng bên kia ngá»n thắp chính là khu má»™ địa, má»™t nÆ¡i nằm ngoài phạm vi của U Minh Há»—n Mang trận - Má»™t ý nghÄ© vụt xuất hiện khiến chàng đổi ý.
Thạch Hiểu Äông Ä‘i luôn vào bên trong lòng ngá»n tháp!
Dù di chuyển má»™t cách khó khăn nhÆ°ng Thạch Hiểu Äông vẫn tận lá»±c để leo lên tầng trên cùng! Bá» qua tầng dÆ°á»›i và tầng giữa Thạch Hiểu Äông bắt đầu dò xét bên trong tháp từ từ tầng trên cùng. ở nÆ¡i này vách đá bằng đá vẫn nguyên vẹn, chứng to đúng nhÆ° chàng nhận định: ác nhân vần chÆ°a tìm đến ngá»n tháp này nghÄ©a là đối vá»›i U Minh Há»—n Mang trận ác nhân vẫn chÆ°a thật sá»± thông tá».
Vì không còn ná»™i lá»±c để vá»— vào từng vị trí ở vách tháp Thạch Hiểu Äông đành dùng má»™t hòn đá thay thế chưởng kình.
Cạch! Cạch!
Năm bảy lượt nhÆ° vậy vá»›i tiếng Ä‘á»™ng phát ra thật khô khan của đá và đá gõ vào nhau, lần kế tiếp Thạch Hiểu Äông phải mừng rỡ reo lên.
Boong...
- Ta đã tìm được rồi!
Không dám diên trì, Thạch Hiểu Äông dùng má»™t đầu nhá»n của hòn đá trên tay để cố nạy vuông đá kia ra, nÆ¡i vừa phát ra má»™t âm sắc chứng tá» sau vuông đá là má»™t chá»— rá»—ng!
Bá»™p!
Vuông đá rá»i ra, Thạch Hiểu Äông vừa cố đè nén ná»—i xúc Ä‘á»™ng vừa xé từ y phục ra má»™t mảnh vải.
Soạt!
Bá»c tay bằng mảnh vải vừa xé Thạch Hiểu Äông cho tay vào hốc đá rá»—ng!
- Äây rồi! Là Äệ lục Tá»­ lệnh bài! Càng vá»™i vàng hÆ¡n, Thạch Hiểu Äông suýt vấp ngã mấy lần khi lập cập bÆ°á»›c ra bên ngoài ngá»n tháp.
Chỉ khi phÆ¡i mình dÆ°á»›i ánh dÆ°Æ¡ng quang Thạch Hiểu Äông má»›i dám dò xét thận trá»ng Tá»­ lệnh bài đệ lục.
CÅ©ng nhÆ° Äệ ngÅ© Tá»­ lệnh bài má»™t phần biến hóa của U Minh Há»—n Mang trận và Cá»­u Môn U Minh chưởng đệ Lục chiêu, đó là những gì được U Minh Thần Quân lÆ°u trên U Minh Äệ lục Tá»­ lệnh bài!
Nhẩm thật nhanh cho làu thông kinh văn Äệ lục chiêu Cá»­u Môn U Minh chưởng, Thạch Hiểu Äông sau đó dồn toàn tâm toàn ý vào phần biến hóa của U Minh Há»—n Mang trận.
Má»™t tiếng quát cá»±c lá»›n bá»—ng vang lên khiến Thạch Hiểu Äông phái bủn rủn cả tứ chi và suýt nữa phải đánh rÆ¡i Äệ lục Tá»­ lệnh bài.
- Súc sinh! Bản nhân đã đánh giá ngươi quá thấp! Nộp mạng!
Vù...
Không cần biết tiếng quát và ngá»n chưởng uy mãnh kia được xuất phát từ phÆ°Æ¡ng vị nào Thạch Hiểu Äông trong lúc thập tá»­ nhất sinh chỉ còn biết mím chặt đôi môi và áp chặt Äệ lục Tá»­ lệnh bài vào ngÆ°á»i?
Äể rồi, chàng Ä‘á»™t ngá»™t buông ngÆ°á»i, té xuống phía trÆ°á»›c và tận lá»±c bình sinh lăn ngÆ°á»i qua má»™t bên!
Ầm!
Cùng vá»i hành Ä‘á»™ng của chàng, ngá»n kình kia lúc va vào ná»n đất lập tức phát sinh dÆ° lá»±c và thối thốc vào chàng!
Chàng nhỠđó lăn nhanh hơn, dễ dàng hơn!
Ào... Ào...
Ãc nhân thịnh ná»™ gầm vang :
- Thạch tiểu tử! Ngươi đừng mong toàn mạng!
Véo...
Phập!
Không hiểu đối phÆ°Æ¡ng đã rút kiếm từ lúc nào, sau tiếng gầm thịnh ná»™, sát sạt ngay bên thân Thạch Hiểu Äông là má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm vừa cắm phập vào ná»n đất vá»›i phần chuôi hãy còn run bần bật.
ÄÆ°a mắt lÆ°á»›t qua thanh kiếm suýt nữa đã Ä‘oạt mạng chàng, Thạch Hiểu Äông vừa kinh hoàng vừa cố dốc tàn lá»±c lăn nhanh hÆ¡n Tiếng gầm của ác nhân lại vang lên :
- Thạch súc sinh! Ta _...
Tiếng gầm chỉ vang đến tai chàng được ná»­a vá»i rồi bị tiếng rú rít của quái phong từ trong U Minh Há»—n Mang trận che lấp!
Nằm bất Ä‘á»™ng vá»›i nhịp hô hấp dồn dập, Thạch Hiểu Äông hoang mang chỠđợi ác nhân rồi sẽ xuất hiện.
Một khắc trôi qua, nhịp hô hấp của chàng dần ổn định, ác nhân chưa xuất hiện!
- “Không lẽ ta gặp may? Ta tình cá» rÆ¡i vào khu vá»±c của U Minh Há»—n Mang trận mà ác nhân chÆ°a thấu triệt?â€
Ná»­a canh giá» trôi qua, Thạch Hiểu Äông đã ngồi lên, ác nhân vẫn chÆ°a xuất hiện!
- “Hoàng Thiên hữu nhãn! Ta có cÆ¡ thoát thân rồi! Mối thù này Thạch Hiểu Äông ta có cÆ¡ báo phục rồi!â€
Bất chấp má»i hung hiểm có thể xảy đến nếu ác nhân thật sá»± xuất hiện, Thạch Hiểu Äông sau khi tìm chá»— chôn giấu Äệ lục Tá»­ lệnh bài liá»n nhanh nhẹn tá»a công chữa thÆ°Æ¡ng!
Thá»i khắc dần trôi, cuối cùng, khi Thạch Hiểu Äông đã hoàn toàn khôi phục chân nguyên, quanh chàng vẫn là sá»± yên lặng của khu má»™ tháp.
- “Hắn khống đến? Ta nên tiếp tục Ä‘i tìm má»™t hoặc hai Tá»­ lệnh bài nữa hay nên nhân cÆ¡ há»™i này lo việc tháo thân?â€
Sau lúc phân vân lưỡng lự, chàng đắc ý nghĩ thầm :
- “Nếu không có Äệ lục Tá»­ lệnh bài, hắn chÆ°a tìm được những Tá»­ lệnh bài còn lại thì trÆ°á»›c sau hắn cÅ©ng không tìm được! Thông thÆ°á»ng hắn sẽ nghÄ© ta tiếp tục tìm kiếm Tá»­ lệnh bài! TÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, ta cứ thoát trÆ°á»›c sau sẽ tìm cách quay lạiâ€
Thá»±c hiện đúng ý đồ, không bao lâu sau khi thấu triệt thêm phần biến hóa của U Minh Há»—n Mang trận ở Äệ lục Tá»­ lệnh bài, Thạch Hiểu Äông đã an toàn xuất hiện ngay bên ngoài khu má»™ tháp!
Năm năm tách biệt từ lần đầu xuất hiện và nhập trận cho đến lần xuất trận này, Thạch Hiểu Äông không những là nhân vật đầu tiên Ä‘i thoát khu má»™ tháp bí hiếm mà còn biến đổi từ má»™t đứa bé không biết võ công để trở thành trang nam tá»­ hán vừa thành nhân.
Không má»™t lần nhìn lại quang cảnh xung quanh khu má»™ địa. NÆ¡i chàng phải nhá» lão Túy Lúy Cái má»›i đến được, Thạch Hiểu Äông nhanh nhẹn tung ngÆ°á»i lao Ä‘i hòa lẫn vào vách núi đá của Cá»­u Cung sÆ¡n.
Cùng vá»›i bóng chiá»u nhập nhoạng chẳng mấy chốc bóng hình của Thạch Hiểu Äông nhÆ° tan biến vào muôn vàn khối đá to lá»›n của Cá»­u Cung sÆ¡n.
Ãc nhân mãi vẫn không xuất hiện. Hoặc giả, vì hắn vì không tinh thông trận đồ, phải chấp nhận bị giam hãm nhÆ° bao nhân vật trÆ°á»›c kia. Hoặc hắn có tinh thông, nhÆ°ng vì chÆ°a thu thập đủ U Minh Lệnh Bài gồm chín tấm, nên vẫn lÆ°u lại và tìm cách bắt cho được Thạch Hiểu Äông.
Hành sự của hắn, chỉ có hắn biết rõ?
Còn Thạch Hiểu Äông, chàng đã có sẵn chủ trÆ°Æ¡ng của chàng! Äó là...
Tài sản của dth_abcd

  #12  
Old 06-06-2008, 09:53 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 12

U Minh giáo lần đầu xuất hiện-Là Tử lệnh hai U Minh bài




Ngay phía trÆ°á»›c má»™t sạn đạo, là lối Ä‘i duy nhất đến Thượng Thanh cung của Võ Äang phái, má»™t cá»— kiệu sặc sỡ màu do bốn kiệu phu có cách phục sức quái lạ mang trên vai Ä‘á»™t nhiên xuất hiện!
Võ Äang phái tuy không phải là nÆ¡i phụng tá»± thá» cúng nhÆ°ng việc có khách thập phÆ°Æ¡ng vãng lai cúng tế không phải là không từng có.
Tuy nhiên, có má»™t biết lệ mà ai ai cÅ©ng phải biết. Võ Äang phái chÆ°a bao giá» chấp nhận việc nữ nhân đến tận Thượng Thanh cung để cúng Ä‘Æ°á»ng. Cho dù nữ nhân đó có là bậc mẫu nghi thiên hạ hoặc số ngân lượng dùng để cúng Ä‘Æ°á»ng có là thiên muôn vạn ức, Võ Äang phái cÅ©ng không phá lệ.
Do vậy, việc có cỗ kiệu xuất hiện ngay lối dẫn đến Thượng Thanh cung ngay lập tức được các đạo nhân có phận sự tuần phòng phát hiện.
Theo lối truyá»n tin vừa kín đáo vừa khẩn cấp, mẩu tin được ba vị đạo nhân tuần phòng truyá»n đến Thượng Thanh cung là :
“Má»™t cá»— kiệu có sắc màu sặc sỡ mà chủ nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nữ nhân vừa được bốn kiệu phu có y phục ná»­a hắc ná»­a bạch Ä‘Æ°a đến!â€
Mẩu tin cô Ä‘á»ng và ngắn gá»n nhÆ°ng hàm chứa đủ những Ä‘iá»u cần phải khẩn báo, kể cả nhận định vá» chủ nhân của cá»— kiệu phải là nữ nhân!
Tuy nhiên, khi mẩu tin kia còn Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng truyá»n đến Thượng Thanh cung, ba vị đạo nhân tuần phòng lại phải vá»™i vã truyá»n tiếp tin khẩn thứ hai :
“Tuy chủ nhân cá»— kiệu chÆ°a xuất hiện nhÆ°ng vừa má»›i có chín nữ nhân có lẽ là a hoàn của chủ nhân cá»— kiệu Ä‘i đến!â€
Mẩu tin thứ hai này, có lẽ do truyá»n Ä‘i khẩn cấp nên đã bá» sót má»™t chi tiết rất đáng được lÆ°u tâm, má»—i ả có xiêm y vá»›i chín loại sắc màu khác nhau! Ả Ä‘i đầu vận bạch y, ả Ä‘i cuối là hắc y, bảy ả ở giữa nếu hợp lại thì đó là bảy sắc màu của cầu vồng.
(ThÆ°á»ng xuất hiện ở chân trá»i khi có má»™t cÆ¡n mÆ°a bất chợt Ä‘i qua và trá»i lại há»­ng nắng).
Äồng thá»i, sắc màu xiêm y của chín nữ nhân hoàn toàn đủ và đúng vá»›i những sắc màu có trên cá»— kiệu.
Từ đầu bên kia sạn đạo, ba vị đạo nhân khi trông thấy chín nữ nhân xuất hiện, há» không thể không cÆ°á»i thầm - Quá đáng thật, việc nữ nhân tìm đến Thượng Thanh cung đã là Ä‘iá»u đại cấm kỵ, những nữ nhân này lại còn muốn phô trÆ°Æ¡ng! Liệu há» là quan nha hay tá»± thị là hàng quyá»n quý vá»ng tá»™c nên không để tâm đến Ä‘iá»u cấm kỵ?
Tuy nhiên, ngay sau đó ba vị đạo nhân lại phải há»a tốc Ä‘Æ°a tiếp má»™t tin khẩn thứ ba lên đến Thượng Thanh cung :
“Chủ nhân cá»— kiệu là nhân vật thuá»™c giá»›i giang hồ. Bên cạnh há» vừa xuất hiện hai nhân vật võ lâm có ác danh là Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà!â€
Äang lúc chá» chỉ thị từ trên Ä‘Æ°a xuống, là chủ trÆ°Æ¡ng cùng biện pháp của Chưởng môn nhân để đối phó vá»›i bá»n ngÆ°á»i có hành tung thật sá»± đáng ngá» này, ba vị đạo nhân thanh chóng tuốt kiếm cầm tay và uy nghi xuất hiện, bịt kín san đạo!
Sá»± xuất đầu lá»™ diện của ba vị đạo nhân - TrÆ°á»›c đó há» vẫn che giấu hành tung - DÆ°á»ng nhÆ° không gây bất ngá» cho bá»n kia gồm mÆ°á»i lăm nhân vật vá»›i má»™t cá»— kiệu vẫn còn ẩn giấu vị chủ nhân!
Vì liá»n lúc đó, Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà, cả hai lập tức song song tiến lên vá»›i khinh thân pháp được cố ý phô diá»…n.
Vút! Vút!
Sắc mặt trầm trá»ng, ba vị đạo nhân do đã từng luyện tập nhằm đối phó vá»›i tình thế nhÆ° bây giá» liá»n có phản ứng.
Cả ba tuy phản ứng nhanh nhạy nhưng thần thái của hỠvẫn giữ được mức độ trầm ổn cần thiết!
Vị đạo nhân đứng giữa vẫn nguyên vị. Hai vị đạo nhân ở hai bên nhanh nhẹn dịch chuyển, má»—i ngÆ°á»i tiến vá» phía trÆ°á»›c đúng ná»­a trượng!
Và khi hai vị đạo nhân này dừng chân, bá»™ vị của cả ba liá»n hợp thành hình chữ phẩm vá»›i hai vị đạo nhân ở hai bên và ở phía trÆ°á»›c, còn vị đạo nhân kia thì ở giữa và thủ ở phía sau.
Thoạt nhìn qua ai cÅ©ng nhận ra ý đồ của ba vị đạo nhân vá»›i bá»™ vị tưởng chừng nhÆ° lÆ¡i lá»ng này! Äó chính là Tam Tài kiếm trận vá»›i ba tay kiếm thượng thặng.
Vá»›i Tam Tài kiếm trận đó, tuy chỉ có ba vị đạo nhân nhÆ°ng do há» bít ngang sạn đạo nên có thể ngang nhiên ngăn chặn cả má»™t đạo quân hùng hậu. Huống hồ gì bá»n ngÆ°á»i cá»— kiệu chỉ tiến lên có hai ngÆ°á»i?!
Do đó, khi Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà vì không còn lối Ä‘i buá»™c phải dừng lại, diện đối diện vá»›i ba vị đạo nhân, hai vị đạo nhân ở phía trÆ°á»›c và ở hai bên liá»n quay ngÆ°á»i lại cùng nhìn vào Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà!
Tam Tài kiếm trận kể nhÆ° đã hình thành, vây kín Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà vào giữa trận! Và kiếm trận này, chỉ cần hai nhân vật đối phÆ°Æ¡ng tỠý muốn đối địch hoặc chỉ cần có hiệu lệnh của vị đạo nhận ở giữa, kiếm trận sẽ phát Ä‘á»™ng ngay tức khắc!
Và thật lạ, cả Äoạn Hồn Ma Thủ lẫn Huyết Thủ Äầu Äà vần bình chân nhÆ° vại, không tỠý sợ hãi dù biết rằng há» vừa lá»t vào sá»± vây khốn của kiếm trận Tam tài!
Äã thế, Äoạn Hồn Ma Thủ còn ung dung chậm rãi lấy từ ống tay áo bên tả ra má»™t bức thiếp!
Nâng bức thiếp bằng hai tay, Äoạn Hồn Ma Thủ ôn tồn lên tiếng, khiến bầu không khí khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° chùng lại :
- Tệ Giáo U Minh, lão phu nhân Thái lão Giáo chủ có chút việc khẩn cần cầu kiến Chưởng môn Võ Äang phái! Phiá»n tam vị đạo trưởng chuyển thiếp cầu kiến đến quý Chưởng môn.
“Thế này là thế nào đây?†- Ba vị đạo nhân thầm há»i - “U Minh giáo? Má»™t danh xÆ°ng chÆ°a há» xuất hiện ở võ lâm Trung Nguyên. Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà nguyên là giáo đồ U Minh giáo hay chỉ má»›i đầu nhập mấy lúc gần đây? Bá»n U Minh giáo có thiện ý hay ác ý khi Ä‘Æ°a thiếp bái phá»ng? Và có nên nhận thiếp kia hay không?â€
Vì rằng, nếu nhận thiếp, việc ba vị đạo nhân chưa gì đã lập kiếm trận Tam Tài chẳng hóa ra là hành vi hoàn toàn thừa thãi sao?
Còn không nhận, lấy lý do gì để từ chối má»™t khi bá»n U Minh giáo có thái Ä‘á»™ minh bạch là Ä‘Æ°a thiếp cầu kiến?
Bị du vào tình thế lỡ khóc lỡ cÆ°á»i, ba vị đạo nhân nhìn nhau vá»›i tâm trạng tiến thoái lưỡng nan.
May sao, từ phía sau ba vị đạo nhân bá»—ng có tiếng ngÆ°á»i vang lên :
- Vô lượng thá» Phật! Chưởng môn nhân có lệnh: Má»™c Äoan sÆ° huynh mau nhận thiếp và bẩm trình đến Chưởng môn.
Keng!
Vị đạo nhân đứng giữa, chính là Má»™c Äoan đạo trưởng, vá»™i cho kiếm vào bao và tiến lên ba bÆ°á»›c Ä‘á» nhận thiếp từ tay Äoạn Hồn Ma Thủ.
Trong khi đó, hai vị đạo nhân còn lại chỠđến khi Má»™c Äoan nhận thiếp xong và thấy không có chuyện gì xảy ra má»›i dám thu kiếm nhÆ° Má»™c Äoan.
Keng! Keng!
Quay lại, Má»™c Äoan đạo trưởng ngay lập tức nhận ra rằng từ lúc nào đã xuất hiện hai hàng đạo nhân sÆ° huynh đệ đồng môn Ä‘ang đứng ngáng lối dẫn đến Thượng Thanh cung.
Và ở chá»— tận cùng của hai hàng đạo nhân chính là Thanh Hà và Thanh Vân đạo trưởng, nhị sÆ° đệ và và Tam sÆ° đệ của Chưởng môn nhân Võ Äang phái, Thanh Má»™c đạo trưởng.
NhÆ° mệnh lệnh vừa nghe, Má»™c Äoan đạo trưởng vá»™i sải từng bÆ°á»›c chân dài, Ä‘i giữa hai hàng đạo nhân và Ä‘i đến tận cuối hàng.
Äúng lúc đó, bốn đồng tá»­ - CÅ©ng là đạo nhân - Há»™ vệ cho Thanh Má»™c đạo trưởng liá»n xuất hiện!
Chá» Má»™c Äoan đến gần, bốn đồng tá»­ má»›i tạt ngÆ°á»i sang hai bên, nhượng lối Ä‘i cho Má»™c Äoan!
Nhìn thấy Chưởng môn, Má»™c Äoan đạo trưởng vá»™i khom ngÆ°á»i thật thấp vá»›i hai tay nâng cao bức thiếp :
- Bẩm Chưởng môn? Äây là thiếp cầu kiến do đích thân lão phu nhân Thái giáo chủ U Minh giáo Ä‘Æ°a đến!
Bằng vào lá»i bẩm báo, Má»™c Äoan đã khéo léo nói cho Chưởng môn nhân biết thân phận của nhân vật muốn cầu kiến.
Thanh Mộc đạo trưởng vẫy nhẹ tay :
- Bổn chương môn đã biết rồi! Lui lại đi!
Vù...
Sau câu nói, do Thanh Má»™c đạo trưởng cố tình thi triển thủ pháp HÆ° Không Nhiếp Vật, bức thiếp từ tay Má»™c Äoan liá»n bay là là đến chá»— Thanh Má»™c Ä‘ang đứng!
Liếc nhanh bức thiếp, với sắc mặt không đổi, Thanh Mộc đạo trưởng sang sảng ra lệnh :
- Mở lối!
Tất cả đạo nhân nghe lệnh truyá»n vá»™i né ngÆ°á»i sang hai bên sạn đạo!
Cùng lúc đó, Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà cÅ©ng nép qua hai bên!
Äoạn Hồn Ma Thủ còn vẫy tay vá» phía bốn tên kiệu phu :
- ÄÆ°a lão phu nhân vào!
Bốn tên kiệu phu thủy chung vẫn giữ kiệu trên vai nên khi có lệnh của Äoạn Hồn Ma Thủ, cá»— kiệu liá»n tiến lên!
Thanh Mộc đạo trưởng khẽ nhăn mặt, tỠý không hài lòng!
Biết rõ quy Ä‘iá»u của bản phái, Thanh Hà đạo trưởng vá»™i lá»›n tiếng ngăn lại :
- Vô lượng thá» Phật! Äể khá»i phiá»n chÆ° vị, tệ Chưởng môn sẽ đến tận nÆ¡i.
Äoạn Hồn Ma Thủ liá»n có sắc mặt sá»­ng sốt, há»i lại Thanh Hà :
- Như vậy sao phải? Tệ giáo nào dám kinh động đến quý Chưởng môn?
Äang khi đó, cá»— kiệu vẫn được bốn tên kiệu phu Ä‘Æ°a đến và há» vừa vượt qua ba trượng Ä‘Æ°á»ng sạn đạo.
Thanh Hà đạo trưởng cũng nhăn mặt, buộc phải nói rõ :
- Bao Ä‘á»i nay, tệ phải vẫn có lệ không cho nữ nhân nhập Ä‘iện! Mong lão phu nhân Thái giáo chủ lượng thứ.
Cá»— kiệu liá»n dừng lại! Và từ bên trong cá»— kiệu liá»n vang ra âm sắc đúng là của má»™t nữ nhân! Tuy nhiên, bằng vào âm sắc thật trong trẻo, khó có thể tin nữ nhân trong kiệu lại có niên ká»· khá cao để Äoạn Hồn Ma Thủ phải gá»i là lão phu nhân :
- Chuyện khẩn mà tệ giáo muốn bẩm trình chỉ khi vào tận Thượng Thanh cung mới nói được! Mong Chưởng môn nhân lượng xét!
Nghi có chuyện lầm lẫn, không loại trừ khả năng có Ä‘iá»u mỠám, Thanh Hà đạo trưởng quay sang Äoạn Hồn Ma Thủ :
- Có thật ngÆ°á»i trong kiệu là lão phu nhân của quý giáo?
Äoạn Hồn Ma Thủ chÆ°a kịp đáp, giá»ng nói của má»™t nữ nhân bên trong kiệu lại vang lên :
- Äạo trưởng xin đừng hiểu lầm! Lão phu nhân chính là Tổ mẫu của tiểu nữ - NgÆ°á»i vẫn ở trong kiệu và Ä‘ang chá» tiếp kiến quý Chưởng môn.
NhÆ° để minh thị cho câu nói, bức rèm che bên tả cá»— kiệu liá»n vẹt ra, tạo lối cho má»™t nữ nhân cá»±c kỳ xinh đẹp bÆ°á»›c xuống.
Thân thủ của nữ lang quả bất phàm!
Cá»— kiệu vẫn ở trên vai bá»n kiệu phu, là cao hÆ¡n mặt đất những năm thÆ°á»›c (là thÆ°á»›c má»™c) nhÆ°ng nữ lang khi bÆ°á»›c ra đúng là ung dung bÆ°á»›c xuống chứ không phải tung ngÆ°á»i nhảy xuống.
Nói rõ hơn, tư thế của nữ lang cứ như là từ cỗ kiệu vẫn có những nấc thang và là những nấc thang vô hình để nữ lang theo đó mà bước xuống.
Mục kích được thân pháp này, Thanh Hà đạo trưởng hiểu ngay ý đồ thị uy của nữ lang.
Äồng thá»i, cao minh hÆ¡n Thanh Hà má»™t bậc, Thanh Má»™c đạo trưởng thầm kêu lên tiếng kêu chỉ có Má»™c Äoan đứng ngay phía sau nghe rõ :
- “Nhất Thốn Quá Hải†thân pháp?
Do không biết Ä‘iá»u này, Thanh Hà đạo trưởng vẫn tiếp tục đối thoại vá»›i nữ lang và giữ nguyên chủ ý :
- Không nói riêng gì ở ngay đây, quanh sÆ¡n môn tệ phái trong phạm vi mÆ°á»i dặm, vốn là lãnh địa bất khả xâm phạm của tệ phái. Quý lão phu nhân bất tất phải lo ngại việc tai vách mạch rừng! Vả lại...
Quay đầu nhìn lại Chưởng môn sÆ° huynh, dù có phần nghi ngá» vì sắc diện trầm trá»ng của Thanh Má»™c, nhÆ°ng Thanh Hà vẫn tiếp lá»i :
- Äích thân tệ Chưởng môn đã xuất hiện, lão phu nhân hà tất phải câu nệ, quả xem trá»ng nghi tiết!
TrÆ°á»›c lá»i từ chối thẳng thừng của đạo trưởng Thanh Hà, nữ lang có phần hoang mang. Nàng ta quay đầu vá» phía cá»— kiêu nhÆ° chá» nghe lá»i phân phó của ngÆ°á»i bên trong kiệu là Tổ mẫu của nàng, nhÆ° nàng tá»± miệng nói ra.
Nhanh chóng tìm được chủ trÆ°Æ¡ng vừa bảo vệ Ä‘iá»u nghiêm nhật của môn phái vừa không để bá»n U Minh giáo - mà ai nấy Ä‘á»u tá» ra có bán lãnh cao cÆ°á»ng - Xem là cÆ°á»ng địch, Thanh má»™c đạo trưởng liá»n nhanh chân tiến thẳng đến chá»— cá»— kiệu Ä‘ang dừng!
Bốn gã phu kiệu tuy không he phô diá»…n công phu nhÆ°ng chỉ riêng việc há» vẫn nguyên vị vá»›i cá»— kiệu trên vai, và trÆ°á»›c đó ở bên trong cá»— kiệu không phải chỉ có má»™t ngÆ°á»i, cÆ°á»›c bá»™ cho đến giá» vẫn vững vàng, Ä‘iá»u đó đủ minh chứng thân thủ của bốn gã kiệu phu cÅ©ng thuá»™c hạng cao thủ.
Hướng vỠcỗ kiệu, Thanh Mộc đạo trưởng lên tiếng :
- Vô lượng thá» Phật! Äể đại giá lão phu nhân phái chỠđợi, bần đạo mong lão phu nhân đại xá?
Hít một hơi thanh khí, Thanh Mộc đạo trưởng tiếp :
- Lão phu nhân có Ä‘iá»u gì muốn chỉ giáo, bần dạo xin hầu nghe!
Biện pháp dung hòa của Thanh Mộc tỠra hữu hiệu.
Má»™t giá»ng nói già nua từ trong cá»— kiệu lần đầu vang ra :
- Buá»™c Chưởng môn phải di giá nhÆ° thế này, lão thân thật sá»± ái ngại! Lão thân cÅ©ng muốn tin rằng lá»i của lệnh sÆ° đệ Thanh Hà vừa nói là sá»± thật! Vả lại, lão thân má»™t khi đã xuất đầu lá»™ diện sau nhiá»u năm dài ẩn tích lão thân nào sợ chuyện tai vách mạch rừng.
Toàn thân nhÆ° hóa đá, Thanh Má»™c Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu ẩn nghÄ©a qua câu nói của chủ nhân cá»— kiệu. Vì thế, tuy Thanh Má»™c lấy làm mừng vì bá»n U Minh giáo tạm thá»i chÆ°a có địch ý nhÆ°ng vẫn khẩn trÆ°Æ¡ng Ä‘á» phòng, chá» nghe chuyện khẩn gì đó khiến Thái giáo chủ lão phu nhân phải tá»± thân tìm đến Võ Äang phái.
Và ngay câu kế tiếp của lão phu nhân, Thanh Má»™c đạo trưởng cảm thấy chấn Ä‘á»™ng! Lão phu nhân há»i :
- Chưởng môn nhân có lẽ hãy còn nhớ đến danh xưng U Minh Thần Quân?
Thanh Mộc rúng động :
- Chẳng phải U Minh Thần Quân là nhân vật của hai trăm năm trước và đã...
Lão phu nhân vẫn ẩn thân bên trong cá»— kiệu nói vá»ng ra :
- Äó là tổ sÆ° của bổn giáo! Chưởng môn bất tất phải úy kỵ! Hai trăm năm trÆ°á»›c việc Tổ sÆ° bổn giáo náo loạn giang hồ, phải chuốc lấy thảm há»a. Lần tái hiện này bổn giáo không phải muốn truy cứu việc đó!
Thanh Má»™c đạo trưởng vừa nghe xong liá»n cảm thấy nhẹ nhõm.
Vì đối vá»›i đạo trưởng, thân thủ cao cÆ°á»ng cua U Minh giáo nhÆ° đạo trưởng vừa thấy đã là Ä‘iá»u Ä‘em đến lo ngại cho phái Võ Äang! Và khi biết U Minh giáo có quan hệ sâu sa vá»›i U Minh Thần Quân, má»™t nhân vật đã từng gây đại kiếp nạn cho võ lâm Trung Nguyên hai trăm năm trÆ°á»›c, mối lo ngại của Thanh Má»™c đạo trưởng thật sá»± không bút má»±c nào tả xiết. Bởi đó, khi nghe đối phÆ°Æ¡ng nói là không há» muốn truy cứu chuyện trÆ°á»›c kia, Thanh Má»™c đạo trưởng không khá»i nhẹ nhõm vì an tâm.
Do vậy, ngay khi tiếng nói bên trong cá»— kiệu không còn nữa, Thanh Má»™c đạo trưởng nhanh nhẩu há»i :
- Vậy cho há»i, lão phu nhân có ý gì khi nhắc đến danh xÆ°ng quý Tổ sÆ° U Minh Thần Quân?
Lão phu nhân ứng tiếng đáp lại :
- Lão thân chỉ muốn quý phái giúp Bổn giáo đòi lại công đạo!
Thần sắc biến đổi, Thanh Mộc đạo trưởng thêm một phen nữa phải rúng động :
- Chủ trì công đạo vỠviệc gì?
Lão phu nhân không đáp. Ngược lại đó là lá»i giải thích có kèm theo sá»± Ä‘e dá»a rõ ràng của lão phu nhân :
- Bổn giáo bấy lâu nay vẫn có chủ trương: giữa Bổn giáo và võ lâm Trung Nguyên nước sông nước giếng không đụng nhau! Vì thế, thay vì trực tiếp đòi lại sự công bằng, Bổn giáo thừa năng lực để hành động như vậy, Bổn giáo muốn có thái độ ôn hòa là nhỠquần hào đồng đạo đứng ra xử lý cho! ý của lão nhân thế nào hẳn Chưởng môn đã rõ?
Thanh Mộc đáp :
- Nếu quả lão phu nhân thật sá»± có thái Ä‘á»™ này, bần đạo sẽ là ngÆ°á»i đầu tiên cảm kích quý giáo.
Vẫn nhìn vào cá»— kiệu, cho dù không biết phải làm thế nào để được diện kiến dung mạo của Thái giáo chủ U Minh giáo lão phu nhân, Thanh Má»™c lập lại câu đã há»i :
- Sự việc như thế nào, mong lão phu nhân hạ cố nói rõ thực hư?
Äến bấy giá», lão phu nhân má»›i lên tiếng Ä‘á» cập đến chính Ä‘á» :
- Bổn giáo có bị thất lạc một báu vật! Báu vật này có lẽ Chưởng môn đã nghe qua.
Äó là má»™t bức há»a.
- Bức há»a?
- Phải! Là bức Há»a Tháp Äồ!
Thanh Mộc bàng hoàng :
- Là Há»a Tháp Äồ?
Lão phu nhân lên tiếng thừa nhận ra :
- Không sai! Có lẽ Chưởng môn đã rõ Bổn giáo muốn ám chỉ ai?
Thanh Mộc lộ vẻ dụ dự :
- Là ai, lão phu nhân?
Có tiếng cÆ°á»i nhẹ từ cá»— kiệu vang ra :
- Chưởng môn thật khéo giả bộ. Nhưng không sao, lão thân đương nhiên phải rõ sự úy kỵ của võ lâm Trung Nguyên đối với nhân vật đó và lão thân chẳng hỠtrách Chưởng môn.
à của lão phụ nhân kể nhÆ° đã rõ, Thanh Má»™c không thể không há»i thẳng :
- NgÆ°á»i mà lão phu nhân muốn ám chỉ phải chăng chính là Thạch Thừa Phong, hậu nhân duy nhất của Lão viện chủ DÄ© An viện Phi Vân Chiểu DÆ°Æ¡ng Thạch Hồ Lãng tiá»n bối?
Lại có tiếng cÆ°á»i khẩy từ cá»— kiệu vang ra :
- Thạch Thừa Phong chỉ là kẻ thừa hành? Lão thân muốn nói là Thạch Hồ Lãng, Viện chủ Dĩ An viện!
Có ká»m nén tiếng thở dài nhẹ nhõm, Thanh Má»™c há»i :
- Lão phu nhân Ä‘á» quyết chính Thạch lão viện chủ đã chiếm Ä‘oạt Há»a Tháp Äồ của quý giáo?
- Không sai!
Äến lúc này, Thanh Má»™c má»›i cho phép bản thân buông ra tiếng thở dài cá»±c kỳ nhẹ nhõm :
- Chuyện đúng sai như thế nào, bần đạo chưa vội đỠcập đến! Bần đạo chỉ biết nói rằng lão phu nhân bất tất phải phí công đòi lại sự công bằng.
Giá»ng nói trong cá»— kiệu vang ra đầY kinh ngạc :
- Chưởng môn nói như thế là có ý gì?
- Là thế này, cứ cho Há»a Tháp Äồ là vật của quý giáo...
- Không đúng! Há»a Tháp Äồ thật sá»± là bảo vật truyá»n giáo của Bổn giáo.
Cố nhân nhượng cho dù vừa bị lão phu nhân nói ngắt quãng, Thanh Mộc tiếp :
- CÅ©ng vậy mà thôi! Là vật của ai không thành vấn Ä‘á». Và Thạch lão viện chủ chỉ vì muốn tìm hiểu những bí ẩn trong khu má»™ tháp nên bất chấp không có Há»a Tháp Äồ đã tá»± tiện xông vào khu má»™ tháp rồi!
Má»™t câu há»i, khó biết là kinh ngạc hay không liá»n vang ra từ cá»— kiệu :
- Hậu quả là thế nào?
Thanh Mộc vội đáp :
- Năm năm đã trôi qua, Thạch lão viện chủ cho đến giỠvẫn bật vô âm tín. Có lẽ Thạch lão viện chủ vẫn còn bị giam hãm giữa khu mộ tháp.
- Hừ! Chưởng môn tin như vậy ư?
Thanh Mộc kinh ngạc :
- Không phải như thế sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không. Vì bất cứ ai, nếu có Há»a Tháp Äồ mà Thạch Hồ Lãng chắc chắn phải có nên má»›i dám xông vào khu má»™ tháp, việc vào và ra khá»i khu má»™ tháp chỉ là việc dá»… nhÆ° trở ở bàn tay.
- à của lão phu nhân là...
- Tổ sÆ° bổn giáo vì má»™t ý riêng đã kiến tạo khu má»™ tháp tại đất Trung Nguyên. Vá»›i Há»a Tháp Äồ, Thạch Hồ Lãng không những đã khinh thÆ°á»ng bổn giáo qua việc chiếm hữu Há»a Tháp Äồ, lão còn ngang nhiên xem bổn giáo là cừu địch khi tìm cách Ä‘oạt mất tàng thÆ° võ há»c không phải của lão.
Thanh Má»™c lại há»i :
- Việc lão phu nhân muốn đòi công đạo, nghĩa là...
- Võ há»c của bổn giáo phải giao hoàn cho bổn giáo. Lão thân muốn nói rõ hÆ¡n do Thạch Hồ Lãng đã luyện võ công của bổn giáo, lão chỉ có hai con Ä‘Æ°á»ng để chá»n. Má»™t, lão phải đầu nhập vào làm môn hạ của bổn giáo, DÄ© An viện phải đổi thành má»™t phân đà của bổn giáo, có nhÆ° thế, lão thân sẽ bá» qua hành vi há»c trá»™m võ công của lão.
Thanh Mộc chấn động khắp châu thân :
- Biến DÄ© An viện thành má»™t phân đà của quý giáo Æ°? Äiá»u này...
- Sao?
- Bần đạo e Dĩ An viện không khứng nhận.
Lão phu nhân lạnh giá»ng :
- Hừ! Vậy thì chỉ còn con Ä‘Æ°á»ng thứ hai.
- Äó là gì, lão phu nhân?
- Theo đạo lý, kẻ há»c trá»™m võ công của ngÆ°á»i khác phải trừng phạt. Lúc đó, lão thân chỉ mong đồng đạo giang hồ tụ thủ bàng quang đừng xen vào việc của lão thân.
- à của lão phu nhân là...
- Huỷ diệt Dĩ An viện.
- NhÆ°ng Thạch lão viện chủ thật sá»± không có Hoạ Tháp Äồ.
- Lão không có? Vậy lão vào khu mộ tháp để làm gì?
- Như bần đạo vừa nói, Thạch lão viện chủ chỉ là muốn...
- Ha... ha... ha... Khám phá những bí ẩn Æ°? Chưởng môn sao lại cả tin vào lá»i của Thạch Hồ Lãng nhÆ° vậy?
Thanh Mộc đỠmặt :
- Äó là sá»± thật. Bần đạo chỉ tin vào bẩn đạo và không há» cả tin nhÆ° lão phu nhân vừa chê trách.
- Thật ư? Vậy nếu lão thân bảo, bên trong khu mộ tháp không hỠcó Thạch Hồ Lãng, Chưởng môn nghĩ thế sao?
Thanh Mộc lúng túng :
- Không có ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên. Nếu cần, lão thân sẽ sai thuá»™c hạ Ä‘Æ°a Chưởng môn Ä‘i vào khu má»™ tháp Ä‘á» rõ thá»±c hÆ°.
Thanh Má»™c hoang mang :
- Vậy Thạch lão viện chủ hiện ở đâu?
- Ở Dĩ An viện. Lão thân tin như vậy.
- Và ý của lão phu nhân khi tìm đến tệ phái là...
- NhÆ° lão thân đã nói, chỉ cần quý phái đứng ngoài vụ này và đừng cho thái Ä‘á»™ của bổn giáo đối vá»›i DÄ© An viện là gây nguy hại cho võ lâm, bấy nhiêu đó cÅ©ng đủ làm cho bổn giáo cảm kích Võ Äang phái.
Thanh Má»™c nhất thá»i phân vân :
- Nhưng võ lâm Trung Nguyên đâu phải chỉ có tệ phái? Hãy còn...
- Chưởng môn yên tâm! Trước quý phái, lão thân có đến Thiếu Lâm rồi. Bảy phái còn lại, lão thân sau đây sẽ tuần tự tìm đến.
Thanh Mộc sửng sốt :
- Lão phu nhân đã đến Thiếu Lâm phái rồi sao? Giác Hải đại sư có chủ ý như thế nào?
- Cũng như Chưởng môn, Phương trượng phái Thiếu Lâm cũng có phần bất bình vỠhành vi man trá của Thạch Hồ Lãng.
Thanh Mộc quan tâm :
- Giác Hải đại sư đã chấp thuận việc đứng ngoài sự tranh chấp giữa quý giáo và Dĩ An viện ư?
- PhÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm phái không nói thẳng nhÆ° vậy. NhÆ°ng lá»i nói của Giác Hải xem ra cÅ©ng có ý đó.
Thanh Mộc nhíu mày :
- Giác Hai đại sư đã nói như thế nào?
- Là đại sư sẽ đến và nếu được, chính đại sư sẽ cật vấn Thạch Hồ Lãng để minh bạch thực hư.
Thanh Mộc thở ra :
- Nếu đã vậy, bần đạo cũng có chung ý vội Giác Hải đại sư.
Có phần vui mừng, giá»ng nói của lão phu nhân vang ra thật êm tai :
- Äược nhÆ° vậy lão thân không dám có đòi há»i nào khác hÆ¡n. Hành vi của quý phái, bổn giáo xin ghi nhá»›.
Äổi giá»ng, lão phu nhân hạ lệnh :
- Tiểu Mai chuyển lệnh bài cho Chưởng môn!
Tiểu Mai là tên của nữ lang cùng ở trong kiệu với lão phu nhân, nàng ta bước đến và đưa cho Thanh Mộc đạo trưởng một lệnh bài.
Nàng còn nói :
- Äạo trưởng! Äối vá»›i bằng hữu thì đây là U Minh lệnh bài, thỉnh đạo trưởng vào ngày Ä‘oan ngỠđến DÄ© An viện.
Nhìn U Minh lệnh bài trên tay, Thanh Má»™c buá»™t miệng há»i :
- Vậy đối với kẻ thù, đây là...
Äoàn ngÆ°á»i U Minh giáo má»›i đó đã lui Ä‘i thật xa, nhÆ°ng tiếng của Tiểu Mai vẫn vá»ng lại ba chữ :
- Tử lệnh bài...
Tài sản của dth_abcd

  #13  
Old 06-06-2008, 09:55 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 13

Lúc tình cá» tái ngá»™ cố nhân -Chuyện ngẫu nhiên đồng hành ngÆ°á»i ngá»c




Má»™t cá»— xa mã do hai thá»›t tuấn mã cùng kéo vẫn thản nhiên buông từng nÆ°á»›c kiệu và dập dá»nh trên quan đạo.
GÆ°Æ¡ng mặt rắn rá»i của lão xa phu vẫn Ä‘iá»m nhiên, cho dù Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng phía trÆ°á»›c trong tầm thị tuyến của lão xa phu rõ ràng là có má»™t khu rừng chắn ngang.
Gặp rừng chớ vào!
Câu nói này không chỉ là câu nói ngoài môi miệng của giá»›i giang hồ mà bất kỳ ai ai nếu thÆ°á»ng khi vẫn dong ruổi khắp các nẻo Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng Ä‘á»u nhập tâm.
Lão xa phu nếu thật sá»± lão là má»™t xa phu, vá»›i cá»— xe song mã, đây là Ä‘iá»u minh chứng rằng ít nhiá»u gì lão cÅ©ng đã từng ngược xuôi vá»›i nghiệp dÄ© của lão. Vậy mà, qua dáng vẻ của lão, khu rừng ở phía trÆ°á»›c dÆ°á»ng nhÆ° không có gì đáng phải bận tâm.
CÅ©ng có câu: Minh thÆ°Æ¡ng dá»… tránh, ám tiá»…n khó phòng. Hoặc lão xa phu á»· trượng vào tài cao mật lá»›n hoặc lão đã quên mất câu nói đó. Vì thế, phàm bất kỳ ai cÅ©ng vậy, má»—i khi thấy trÆ°á»›c mặt là má»™t khu rừng dù chÆ°a biết là có cÆ°á»ng sÆ¡n đại đạo hay không há» má»™t là quay đầu lại, hai là phi ngá»±a Ä‘i cho thật nhanh. Còn dá»nh dàng và cho cá»— xe song mã Ä‘i nÆ°á»›c kiệu nhÆ° lão xa phu dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a có ai dám.
Hay lão xa phu trÆ°á»›c khi Ä‘i đến khu vá»±c này đã thăm há»i cẩn thận và biết đây là nÆ¡i không há» có cÆ°á»ng sÆ¡n đại đạo, cÅ©ng không có bá»n thảo khấu lẫn lÅ© Hắc đạo lục lâm?
Äiá»u đó thì không chắc chắn lắm. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u thật sá»± chắc chắn mà thôi, đó là cá»— xe song mã vẫn thản nhiên tiến càng lúc càng gần vá»›i khu rừng trÆ°á»›c mặt.
Véo...
Phập!
- Hí... í...
Má»™t mÅ©i trÆ°á»ng tiên từ bìa rừng bất chợt lao ra và cắm ngập đến tận chuôi ngay phía trÆ°á»›c tám vó chân của hai thá»›t tuấn mã.
Chúng, hai tuấn mà đó hoặc có bản chất thông linh hoặc bị lão xa phu ghì cÆ°Æ¡ng lại, cả hai cùng dá»±ng đứng bốn vó trÆ°a trÆ°á»›c và cất cao đầu hí lên inh á»i!
Ngồi phía phía sau lão xa phu, bên trong má»™t thùng xe được buông rèm cẩn thận giá»ng nói của má»™t nữ nhân liá»n vang lên :
- Có chuyện gì xảy ra vậy, đại thúc?
Lão xa phu dù đang đánh vật với hai con tuấn mã cứ lồng lên không thôi nhưng khi lên tiếng vẫn giữ được âm điệu trâm ổn :
- Không có gì đâu tiểu chủ nhân! A Huỳnh và A Hắc không hiểu sao lại giở chứng.
Lão nô lại phải dá»— dành bá»n chúng đây.
Nói thế nào làm thế ấy, lão xa phu cố giữ hai thớt tuấn mã bằng đôi dây cương chụp vào túi cỠkhô vẫn đặt bên cạnh lão. Lão lập cập tìm thế nhảy xuống và cố tránh việc làm cho hai con ngựa đang quá kinh hoảng thêm hoảng sợ, khiến cỗ xe có thể bị bật tung ra và gây hệ lụy đến vị tiểu chủ nhân ở trong xe.
Và lão phải dỗ dành hai con tuấn mã thật sự. Lão vừa dúi túi cỠkhô vào mõm hai con ngựa vừa nài nỉ :
- Äược rồi. A Huỳnh! Ngoan nào! A Hắc! Lão biết bá»n ngÆ°Æ¡i lại vòi vÄ©nh đòi ăn phải không? May cho bá»n ngÆ°Æ¡i, vì có tiểu chủ nhân ở đây, lão phải nhân nhượng bá»n ngÆ°Æ¡i vậy!
Ngửi được mùi cỠkhô hai con tuấn mã, một vàng một đen, vội quên đi cơn hãi sợ.
Chúng không còn lồng lên nữa và bắt đầu chui đầu chụm mõm vào túi cỠkhô.
Lão xa phu bật cÆ°á»i :
- Äúng là lÅ© háu ăn. Xem ra không cho bá»n ngÆ°Æ¡i ăn không được.
Äang cÆ°á»i, miệng lão xa phu cứ méo dần Ä‘i.
Sau cùng lão kêu hớt hải :
- Úy! Cha mẹ ơi! Phen này hài nhi chắc phải theo hầu nhị vị mất?
Giá»ng nói thánh thót của nữ nhân bên trong xe lại vang lên :
- Việc gì nữa vậy đại thúc? A Huỳnh và A Hắc vẫn còn giở chứng sao?
Lão xa phu Ä‘Æ°a mắt nhìn nhá»›n nhác, và lão lại nhìn vào phần chuôi ngá»n trÆ°á»ng tiên mà chỉ lúc má»›i rồi khi dá»— dành hai con tuấn mã xong, lão má»›i nhìn thấy. Lão lầu bầu trong miệng :
- Nào phải chỉ có A Huỳnh và A Hắc muốn giở chứng. Còn có...
Vút!
Vút!
Năm hắc y nhân với diện mạo bị che kín bằng những vuông lụa buộc ngang bỗng từ trong rừng lao ra.
Má»™t tên cất giá»ng trầm trầm há»i :
- Lão kia! Lão thật to gan. Sao lão dám ví bá»n ta vá»›i lÅ© ngá»±a kia?
Lão xa phu giật mình, nhìn lấm lét năm nhân vật vừa xuất hiện :
- Lão nô nào dám! Ngũ vị đại gia xin minh xét cho!
Vị tiểu chủ nhân bên trong cá»— xe lại lên tiếng lần này là giá»ng nói ra chiá»u sá»­ng sốt :
- Äại thúc Ä‘ang đối thoại vá»›i ai vậy, đại thúc?
Lão xa phu lắp bắp đáp lại :
- Không có... không có gì đâu tiểu... tiểu chủ nhân!
Ngược vá»›i lá»i trấn an giả vá» của lão xa phu, hắc y nhân kia chợt gầm lên :
- Ai bảo là không có gì? Ta Ä‘ang chá» nghe lá»i giải thích của lão đây?
Một bên rèm cửa cỗ xe bỗng từ từ được vén lên.
Lão xa phu nhìn thấy vội lớn tiếng ngăn lại :
- Tiểu chủ nhân bước xuống để làm gì? Cứ ẩn thân trong xe thì hơn!
Tuy nhiên, bức rèm vẫn được mở và má»™t trang giai nhân tuyệt sắc rốt cuá»™c cÅ©ng xuất hiện. Sá»± xuất hiện của nàng nếu có làm cho bá»n hắc y nhân sá»­ng sốt, thì lại khiến sắc diện của lão xa phu phải nhăn nhó thật khó coi.
Äã thế, lúc phát hiện bá»n hắc y nhân, nàng ta có phần lo lắng, sau đó khi nhìn lại lão xa phu nàng ta cau có vầng trán thanh tú khiến sắc diện của lão xa phu càng thêm khó coi.
Nàng há»i :
- Như vậy mà đại thúc bảo là không có gì được ư?
Sau câu trách há»i, nàng lấy lại vẻ mặt lo lắng nhìn lần lượt năm tên hắc y nhân :
- ChÆ° vị! NghÄ© lại, lá»i lẽ của tệ đại thúc quả nhiên có phần xúc phạm đến chÆ° vị.
Tiểu nữ xin thay tệ đại thúc có lá»i tạ lá»—i vá»›i chÆ° vị, mong chÆ° vị lượng thứ cho?
Khẩu ngữ của trang giai nhân tuyệt sắc hoàn toàn không phù hợp vá»›i vẻ mặt lo lắng Ä‘ang có của nàng, bá»n hắc y nhân nhìn rõ Ä‘iá»u quái dị này.
Do đó, ngay khi nàng dứt lá»i, tên hắc y nhân lại gầm lên vang dá»™i :
- NgÆ°Æ¡i bất tất phải phí lá»i! Bằng vào má»™t câu nói, ngÆ°Æ¡i tưởng bá»n ta dá»… dàng buông tha cho ngÆ°Æ¡i sao?
Hắn Ä‘Æ°a tay lên, ra hiệu cho đồng bá»n cùng tiến lên.
Lão xa phu biến sắc, rối rít gá»i tiểu chủ nhân :
- Tiểu chủ nhân mau lui lại!
Tuy nhiên, nữ lang ná» tuy hãy còn lo lắng nhÆ°ng vẫn ung dung đối thoại vá»›i tên ná», có vẻ là đầu lãnh của cả bá»n :
- Tiểu nữ biết chÆ° vị chỉ cần ngân lượng. Äược rồi, hà tất chÆ° vị phải Ä‘á»™ng thủ.
Tiểu nữ có một ít ngân lượng ở bên mình. Chư vị hãy nhận lấy và đi ngay cho!
Lần thứ hai thần thái của trang giai nhân tuyệt sắc dÄ© nhiên là mâu thuẫn vá»›i vẻ mặt thật sá»± lo lắng của nàng. Chính Ä‘iá»u này khiến tên hắc y nhân đầu lãnh Ä‘á»™ng tâm.
Hắn giương mắt nhìn nàng dò xét.
Khi vẫn thấy nàng cứ thản nhiên Ä‘Æ°a túi ngân lượng vừa lấy từ trong bá»c áo ra, hắn chá»›p mắt má»™t lượt và nhanh tay chá»›p Ä‘á»™ng.
Vụt!
- Ôi chao!
Tên kia không những chộp vào túi ngân lượng mà còn khóa chặt uyển mạch của nữ lang. Bị đau, nữ lang phải buột miệng kêu lên thật to.
Lão xa phu bật thét :
- Tiểu chủ nhân.
Dù bị đau nhưng nữ lang vẫn gắng gượng lên tiếng :
- Äừng mà, đại thúc!
Sắc diện của lão xa phu lúc này má»›i thật là khó coi. Lão nhÆ° muốn làm má»™t Ä‘iá»u gì đó nhÆ°ng phải phân vân vì bị tiểu chủ nhân vừa lên tiếng ngăn lại.
Vẫn không thấy có hiện tượng gì xảy ra nhÆ° đã nghi ngá», tên ná» vừa lôi nữ lang Ä‘i theo hắn, vừa ngoác mồm cÆ°á»i lên đắc ý :
- Ha... ha... ha... Nàng nói không sai, đại thúc của nàng nếu muốn hưởng trá»n tuổi trá»i đừng nên cản phá hảo sá»± của ta. Theo ta nào, giai nhân! Ha... ha...
Äến lúc này, dÆ°á»ng nhÆ° biết rõ tà ý của tên ná», nữ lang ná» vụt đổi từ vẻ mặt lo lắng sang hoảng sợ. Nàng Ä‘Æ°a mắt nhìn lão xa phu, đôi môi run rẩy.
Khác vá»›i nàng, lão xa phu vá»›i nét mặt trầm uất có phần nôn nóng và chỉ chá» má»™t lá»i nào đó bật thốt ra từ đôi môi run rẩy của tiểu chủ nhân.
Bá»n hắc y nhân thích thú nhìn sá»± sợ hãi của giai nhân.
Lão xa phu thì nôn nao chỠđợi.
Còn nữ lang kia, mãi vẫn chÆ°a có bất kỳ má»™t lá»i nào được thốt ra nhÆ° lão xa phu Ä‘ang trông chá»!
Tuy nhiên thÆ°á»ng khi vẫn vậy, Ä‘iá»u chá» không đến và Ä‘iá»u xảy đến là Ä‘iá»u không há» chỠđợi?
Nét mặt của lão xa phu chợt má» Ä‘i nhÆ° vừa có lá»›p băng má»ng bao phủ, khi bất ngá» có má»™t tiếng quát thịnh ná»™ vang đến :
- Lũ cuồng đồ đáng chết! Buông ra nào!
Vút!
Vù...
Vù...
Cùng vá»›i má»™t bóng nhân ảnh vừa lao đến má»™t ngá»n kình lá»±c cÅ©ng đồng thá»i hiện hữu!
Tên ná» Ä‘ang chá»™p giữ nữ lang, biết bản thân chính là đối tượng của ngá»n kình vừa xuất hiện! Hắn kéo lui nữ lang vào cạnh hắn và hất mạnh Ä‘Æ¡n chưởng vá»›i tiếng gầm giận dữ :
- Súc sinh to gan! Lui nào!
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Tên nỠbị chất động đến phải thoái hậu. Hậm hực nhìn một trang nam nhân tuấn tú vừa ung dung hiện thân, hắn nạt nộ :
- Tiểu tử muốn chết! Lên!
Vút!
Vút!
Bốn tên hắc y nhân nhÆ° chỉ chá» có thế bèn lÆ°á»›t ngÆ°á»i lao đến!
Choang! Choang!...
Nhanh như chớp, bốn thanh đại đao cũng hiện hữu và thần tốc lao vào tên tiểu tử vừa lộ diện!
Vẫn giữ vẻ mặt bình thản, trang nam nhân má»›i đến sau vài lượt di hình hoán vị đã ung dung thoát khá»i sá»± bủa vây của bốn thanh đại Ä‘ao!
Äồng thá»i! Chàng ta còn dịch chuyển thật nhanh để lao vá» phía tên đầu lÄ©nh hãy còn bắt giữ nữ lang ná»!
Vút!
Chàng lại chá»›p Ä‘á»™ng hữu chưởng vá»›i má»™t tiếng quát Ä‘anh gá»n :
- Mau buông!
Vù...
Vù...
Äã biết bản lãnh của nhau, tên hắc y nhân vụt cÆ°á»i lạnh :
- Ngươi đúng là tên tiểu tử không biết tự lượng sức! Xem đây!
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Tuy nhiên, hoặc giả nam nhân ná» chÆ°a bá»™c lá»™ hết chân tài thá»±c há»c hoặc do tên hắc y nhân vì quá cao ngạo nên khinh thÆ°á»ng, sau tiếng chấn kình nam nhân lập tức áp sát vào tên hắc y nhân!
Má»™t tiếng gầm gá»n lá»n lại vang ra :
- Buông!
Binh!
Há»±!
Bị một cước chân giáng phải vùng tâm thất, tên hắc y nhân không gượng được phải bị đẩy bật vế phía sau và đành để cho nữ lang nỠnhân đó thoát ra.
Nam nhân kia vì ý đồ đã đạt bèn đình thủ như không muốn truy sát và tạo cảnh lưu huyết!
Nữ lang bất ngỠkêu lên :
- Thiếu hiệp hãy cẩn trá»ng!
Những tưởng bá»n hác y nhân còn lại Ä‘ang tìm cách lao vào từ phía sau để tập kích, nam nhân kia khẽ nhếch môi cÆ°á»i khinh thị và ung dung lÆ°á»›t ngÆ°á»i vá» phía trÆ°á»›c!
Tuy nhiên nếu là bá»n hắc y nhân vá»›i bốn thanh đại Ä‘ao cá»­ Ä‘á»™ng của chàng dÄ© nhiên là đủ để bá»n chúng đánh vào khoảng không.
Nào ngá», má»™t ngá»n kình uy mãnh bá»—ng xuất hiện và thần tốc lao vào hậu tâm của chàng!
Biết gặp phải cao nhân, chàng vội vàng quanh lại và hất mạnh hữu chưởng.
Vù... vù...
Ào...
Ầm!
Nam nhân nỠmay kịp ứng phó nên sau tiếng chạm kình chàng vẫn bình chân như vại. Nhưng khi nhìn được diện mạo của nhân vật vừa ra tay, chàng ta dần dần biến sắc và động nộ!
Nhanh hÆ¡n chàng, bá»n hắc y nhân khi nhận ra nhân vật đó vá»™i vàng kêu lên :
- Thiếu gia!
Vị công tá»­ có tÆ° thái Ä‘Ä©nh đạc, là ngÆ°á»i được bá»n hắc y nhân gá»i là thiếu gia, vừa nhìn đâu đó ở phía sau nam nhân vừa gật đầu vài lượt!
- Cao nhân, đích thị là cao nhân. Bá»n ngÆ°Æ¡i còn chá» gì nữa mà không lui Ä‘i cho khuất mắt bổn thiếu gia? Hừ!
Äến lúc đó, nam nhân ná» má»›i lên tiếng ra Ä‘iá»u miệt thị :
- Chẳng trách bá»n chúng to gan dám làm Ä‘iá»u xằng bậy! Hóa ra là thuá»™c hạ của Äổng Äại Lâm thiếu gia, Thiếu bảo chủ Bích Huyết bảo! Hừ!
Khác vá»›i lá»i lẽ vừa rồi, dÆ°á»ng nhÆ° vị công tá»­ khi dùng hai chữ cao nhân là không ám chỉ nam nhân má»›i cùng hắn đối chiếu, sau câu miệt thị của chàng vị công tá»­ chợt rít lên :
- Hạng ngÆ°Æ¡i chÆ°a xứng đáng gá»i đích Ä‘anh bổn thiếu gia! Nếu không phải có ngÆ°á»i ngấm ngầm ám trợ ngÆ°Æ¡i đã hồn du địa phủ rồi!
Nam nhân kinh ngạc và quay đầu nhìn quanh!
Khi thấy quanh đây không có bất kỳ ai đáng được Äổng Äại Lâm gá»i là cao nhân, là nhân vật vừa ngấm ngầm ám trợ, vì lão xa phu và nữ lang ná» chắc không là nhân vật có võ công và ngoài chàng số ngÆ°á»i còn lại Ä‘á»u là đồng bá»n, thuá»™c hạ Äổng Äại Lâm, thần sắc của nam nhân liá»n mang vẻ trầm trá»ng!
Biết chàng ta Ä‘ang ngÆ°ng thần nghe ngóng, Äổng Äại Lâm mím môi cÆ°á»i khinh miệt :
- Äã gá»i là cao nhàn, chẳng nhÆ° ngÆ°Æ¡i dù có khổ luyện đến hết Ä‘á»i vị tất đã phát hiện!
Dứt lá»i, Äổng Äại Lâm dõng dạc gá»i to :
- Có bản lãnh thượng thừa nhÆ° tôn giá, Äổng má»— quả không dám vá»›i cao. Chỉ mong tôn giá hiện thân và lÆ°u lại danh tá»± cho Äổng má»— được mở rá»™ng nhãn quang.
Sau lá»i gá»i đáp lại Äổng Äại Lâm chỉ là má»™t khoảng không im lặng!
Ngỡ Äổng Äại Lâm Ä‘ang giở trò hoặc chỉ là sá»± hí lá»™ng nam nhân kia lạnh giá»ng :
- Äổng Thiếu bảo chủ! Thân phận nhÆ° các hạ, việc để bá»n thuá»™c hạ có hành Ä‘á»™ng của phÆ°á»ng thảo khấu lại giở trò ghẹo nguyệt trêu hoa, các hạ không kể gì đến uy danh của lệnh tôn Bảo chủ Bích Huyết bảo sao?
Äổng Äại Lâm long mắt nhìn nam nhân nhÆ° chỉ muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống. Thế nhÆ°ng, khi Äổng Äại Lâm mở miệng, lá»i lẽ vẫn phần nào úy kỵ :
- Tiểu tử! Lần này, hừ, bổn thiếu gia tạm nhân nhượng ngươi vậy! Nếu ngươi thật sự có đởm lược, hãy lưu lại danh tánh nào?
Nam nhân ná» nhÆ° được dịp càng thêm cao giá»ng :
- Äể đối phó vá»›i bá»n ngÆ°Æ¡i, những kẻ chỉ biết hà hiếp nữ nhân yếu Ä‘uối và ngÆ°á»i thân cô thế cô, bất kỳ ai cÅ©ng có bổn phận diệt trừ. Hà tất ta phải báo danh cho bá»n ngÆ°Æ¡i.
Äổng Äại Lâm sa sầm nét mặt và nâng dần hữu thủ! Tuy nhiên vì vẫn có Ä‘iá»u úy kỵ, có lẽ Äổng Äại Lâm tuy má»™t cách chắc chắn rằng lần chạm chiêu vừa rồi vá»›i nam nhân thật sá»± đã có cao nhân ngấm ngầm ám trợ nên ngay sau đó phải hạ dần hữu thủ.
- Hay lắm! Bổn thiếu gia nhất định sẽ ghi nhớ mãi câu nói này của ngươi.
Äổng Äại Lâm vụt quay ngÆ°á»i và hậm há»±c buông lệnh :
- Äi!
Nhưng, nam nhân nỠvẫn không chịu buông tha :
- Äứng lại! Bá»n ngÆ°Æ¡i chÆ°a Ä‘i được đâu!
Äổng Äại Lâm quay phắt lại và gầm lên giận dữ :
- Xú tiểu tử! Bổn thiếu gia chưa bao giỠphải nhân nhượng như thế này! Ngươi tưởng bổn thiếu gia không dám giết ngươi chăng?
Nam nhân cÆ°á»i miệt thị :
- Äiá»u đó thì đợi khi nào ngÆ°Æ¡i giết được ta đã! Còn bây giá», ngÆ°Æ¡i hãy bảo gã kia hoàn lại chá»— ngân lượng đã lấy!
Có lẽ đúng nhÆ° Äổng Äại Lâm nói, hắn cho rằng hắn thừa sức hạ thủ nam nhân kia, vì thế, khi nam nhân dứt lá»i, hắn vá»™i xoè rá»™ng hữu chưởng nhÆ° sẵn sàng phanh thây xé thịt đối phÆ°Æ¡ng!
Tuy nhiên sau khi nghÄ© lại và sá»± úy kỵ vẫn còn, Äổng Äại Lâm thở hắt ra má»™t hÆ¡i và cố nuốt lại ná»—i hận vào lòng! Hắn hất hàm ra lệnh :
- Hoàn lại cho hắn đi!
Tên kia, thương thế vẫn chưa bình phục, giận dữ ném lại túi ngân lượng.
Vù...
Ung dung đón lấy, nam nhân bắt đầu cÆ°á»i vang :
- Ha... ha... ha...! Xem ra há» Äổng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là kẻ thức thá»i! Ta mong rằng lần sau ngÆ°Æ¡i đừng để ta chạm mặt!
Lòng nhẫn nạn đã vượt quá giá»›i hạn, Äổng Äại Lâm quát :
- Ngươi quả thật muốn chết! Ta...! Hừ!...
Äổi giá»ng, Äổng Äại Lâm rít qua kẽ răng :
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng vậy tiểu tá»­! NgÆ°Æ¡i đừng để bổn thiếu gia nhìn thấy ngÆ°Æ¡i má»™t lần nữa! Äi!
Nhìn bá»n Äổng Äại Lâm hậm há»±c bá» Ä‘i, nam nhân ná» vẫn luôn cÆ°á»i tủm tỉm.
Chỉ khi có tiếng nói của nữ lang vang ngay bên tai, chàng ta má»i thôi cÆ°á»i :
- Äa tạ thiếu hiệp đã gia ân cứu mạng!
Quay lại, bị nhan sắc diá»…m lệ tuyệt trần của nữ lang làm cho hồn xiêu phách lạc, chàng ta ấp úng mãi má»›i nói lên lá»i :
- A... a..., cô nÆ°Æ¡ng chá»› quá lá»i! Tại hạ... thấy việc bất bình phải bạt Ä‘ao tÆ°Æ¡ng trợ, tại hạ chỉ hành Ä‘á»™ng nhÆ° bao ngÆ°á»i khác thôi! Có gì đáng khiến cô nÆ°Æ¡ng để tâm?
Chợt nhớ đến túi ngân lượng là của nàng, chàng lúng túng đến đỠmặt khi đưa ra :
- Vật này là của cô nương! Mong cô nương nhận lại.
Nàng mỉm cÆ°á»i và Ä‘Æ°a tay nhận lấy :
- Äa tạ!
Dù cố tránh nhưng song phương vẫn chạm tay vào nhau!
Chàng vá»™i rụt vá» vá»›i khuôn mặt càng thêm Ä‘á»!
Äể che dậy sá»± bối rối chàng há»i khá»a lấp :
- Cô nÆ°Æ¡ng... cô nÆ°Æ¡ng chỉ có má»™t thân Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c, vì việc gì cô nÆ°Æ¡ng phải lặn lá»™i Ä‘Æ°á»ng xa không ngại hiểm nguy?
Tuy cÅ©ng Ä‘á» mặt lúng túng không kém gì chàng, nhÆ°ng nữ lang không nhịn được cÆ°á»i khi nghe chàng há»i nàng đáp :
- Tiểu nữ hãy còn đại thúc ở bên cạnh, nào phải một thân đơn độc?
Rồi không muốn chàng phải bối rối thêm một lần nữa, nữ lang đột nhiên nói :
- Thiếu hiệp! Thật ra tiểu nữ Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng tìm tung tích má»™t nhân vật giang hồ, không biết thiếu hiệp có biết ngÆ°á»i ấy không?
Chàng chưa kịp đáp đã nghe lão xa phụ lên tiếng :
- Tiểu chủ nhân! Äó đâu phải việc tiểu chủ nhân muốn há»i ai thì há»i. Theo lão nô...
Nàng ta há»i chặn lại :
- Äại thúc sao lại quá Ä‘a nghi nhÆ° vậy? Không phải chính thiếu hiệp là ngÆ°á»i vừa có ân cứu mạng tiểu nữ sao?
Lão xa phu cúi mặt :
- Lão nô không dám! NhÆ°ng lòng ngÆ°á»i giang hồ thÆ°á»ng gian ngoa trá ngụy, tiểu chủ nhân không thể không Ä‘á» phòng!
Nghe qua Ä‘oạn đối thoại này, nhất là cách xÆ°ng hô của cả hai, chàng ta không khá»i nghi ngá»! Mối quan hệ của há» chÆ°a chắc đã là quan hệ chủ bá»™c! Cho dù lào xa phu luôn miệng gá»i nữ lang là tiểu chủ nhân và xÆ°ng là lão nô, nhÆ°ng ngược lại, nữ lang lại xÆ°ng là tiểu nữ và gá»i xa phu là đại thúc! Vậy mối quan hệ thật sá»± giữa há» là gì?
Dù có nghi ngá» chàng ta nào dám há»i! Bởi, chính chàng cho đến giá» vẫn chÆ°a dám thố lá»™ thân phận và lai lịch đích thật của chàng! Bản thân thì che giấu, không lẽ lại đòi há»i kẻ khác phải giải bày?
Có phần ái ngại khi nghe lão xa phu bảo :
- “Lòng ngÆ°á»i giang hồ thÆ°á»ng gian ngoa trá ngụy...â€
Chàng ta lên tiếng :
- Lá»i đại thúc nói không sai đâu cô nÆ°Æ¡ng! Tri nhân tri diện bất tri tâm, nhÆ° gã Äổng Äại Lâm vừa rồi chẳng hạn, cô nÆ°Æ¡ng càng phải nên cẩn trá»ng Ä‘á» phòng!
Nàng ta nhìn chàng và há»i :
- Hắn là ngÆ°á»i nhÆ° thế nào? Có lẽ thiếu hiệp biết rõ vá» hắn?
Chàng gật đầu :
- Tuy hắn không nhớ tại hạ, nhưng tại hạ lại không bao giỠquên hắn! Cách đây năm năm, lúc tại hạ chỉ là một đứa bé và không hỠbiết võ công, tại hạ cũng lâm phải cảnh ngộ như cô nương lúc mới rồi!
Nàng ta lộ vẻ đồng cảm :
- Có phải vì thế, thiếu hiệp mới bảo hắn đừng để thiếu hiệp gặp lại?
Chàng đáp :
- Không sai! Äáng lý vừa rồi tại hạ phải cho hắn nếm mùi lợi hại! NhÆ°ng vì...
- Tại sao thiếu hiệp lại buông tha hắn?
Chàng nhìn nàng nhÆ°ng ánh mắt dÆ°á»ng nhÆ° xa xăm :
- Äối vá»›i ngÆ°á»i không biết võ công nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ không nỡ để cô nÆ°Æ¡ng thấy cảnh lÆ°u huyết!
Vì chàng nhÆ° chìm vào dÄ© vãng nên không há» nhìn thấy cái bÄ©u môi khinh thị của lão xa phu! Äồng thá»i chàng cÅ©ng không thấy trong tia mắt của nữ lang vừa loé lên má»™t tia tinh nghịch!
Chàng chỉ nghe nàng há»i :
- Thiếu hiệp không nghĩ là đã có cao nhân ngấm ngầm ám trợ như hắn nói sao?
Chàng lắc đầu :
- Nếu có, tại hạ đã phát hiện! Äâu cần hắn phải nói!
Nàng ta gật đầu như có ý tán đồng :
- Thiếu hiệp quả là ngÆ°á»i có tâm, nhất là đối vá»›i tiểu nữ! Thiếu hiệp có từng nghe nói đến má»™t nhân vật có tính danh là Thạch Thừa Phong không?
Chàng ta giật mình thảng thốt :
- Thạch? Äó là nhân vật cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang tìm sao?
Nàng ta gật đầu một lần nữa :
- Äúng vậy! Chừng nhÆ° thiếu hiệp có biết nhân vật này?
Thoáng một chút phân vân chàng ta đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên tại hạ biết! Tuy nhiên...
Nàng ta há»i vá»™i, không chá» chàng nói dứt lá»i :
- Nhân vật đó đang ngụ cư ở địa phương nào?
Hít má»™t hÆ¡i dài, chàng ta không đáp mà chỉ dè dặt há»i :
- Cô nương có thể cho tại hạ biết nguyên nhân của việc tìm kiếm này không?
Nàng ta chưa kịp đáp, lão xa phu xen vào can thiệp :
- Thiếu hiệp hà tất phải há»i! Nếu thiếu hiệp biết và chấp thuận nói ra tung tích của há» Thạch, lão và tiểu chủ nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ cảm kích! Bằng không, tá»± khắc lão và tiểu chủ nhân cÅ©ng sẽ tìm được!
Bị lão xa phu xen vào, nữ lang có ý tức giận :
- Äại thúc...
NhÆ°ng lần này đến lượt chàng lên tiếng ngắt lá»i :
- Äược rồi! Tại hạ sẵn sàng Ä‘iểm chỉ. NhÆ°ng chỉ có má»™t Ä‘iá»u, tại hạ cho rằng tại hạ có quyá»n được biết, tiá»n bối và cô nÆ°Æ¡ng tìm há» Thạch là có hay không có địch ý?
Lão xa phu trầm giá»ng, ngữ Ä‘iệu của lão giống vá»›i nhân vật có võ công :
- Có thì sao, không có thì sao?
Äây là má»™t câu há»i thật khó trả lá»i nhÆ°ng may cho chàng, nữ lang ná» Ä‘á»™t nhiên bảo :
- Thiếu hiệp yên tâm! Tiểu nữ tìm nhân vật này không phải là để tầm cừu!
Thở ra một hơi nhẹ nhõm, chàng đáp :
- Vị tiá»n bối há» Thạch này vốn dÄ© là má»™t nhân vật nổi danh ở DÄ© An viện! Tuy nhiên...
Chàng định nói tiếp rằng :
- “Thạch Thừa Phong, ngÆ°á»i mà các vị định tìm, đã chết từ lâu!â€
Nhưng, chỉ cần nghe đến ba chữ Dĩ An viện lão xa phu đã vội vã bảo nữ lang :
- Nếu là ngÆ°á»i của DÄ© An viện, lão nô biết phải hành Ä‘á»™ng nhÆ° thế nào rồi! Tiểu chủ nhân! Chúng ta không nên chậm trá»… nữa! Äi thôi!
Nhìn vẻ vá»™i vàng của há», chàng nghi ngại, nếu ngay lúc này chàng nói rõ là Thạch Thừa Phong đã ra ngÆ°á»i thiên cổ, há» không những không tin mà còn cho rằng chàng cố tình hí lá»™ng há». Do đó, sau má»™t lúc ngẫm nghÄ©, đợi cá»— xe song mã đã Ä‘i xa, chàng lẩm bẩm :
- Äằng nào ta cÅ©ng đến DÄ© An viện! Hay hÆ¡n hết, ta cứ chá» hỠở đấy và sẽ nói cho há» biết sau!
Vút!
Kể từ lúc đó, chàng luôn tìm cách âm thầm bám theo sau cỗ xe song mã.
Tài sản của dth_abcd

  #14  
Old 06-06-2008, 09:56 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 14

DÄ© An viện lâm cảnh nguy nan-Má»i bí mật dần dần hé mở




Việc U Minh giáo tìm đến Thiếu Lâm và Võ Äang, sau lại lần lượt tìm đến những môn phái còn lại, thật sá»± đã diá»…n ra nhÆ° lá»i nói của Thái giáo chủ lão phu nhân vá»›i Thanh Má»™c đạo trưởng.
Vì thế, không có gì là lạ khi cùng kéo đến DÄ© An viện vào ngày Äoan Ngá» vá»›i U Minh giáo là nhân vật thuá»™c cá»­u đại phái võ lâm Trung Nguyên.
Äứng bên cạnh Giác Hải đại sÆ° là Thanh Má»™c đạo trưởng, cả hai cùng nhìn vào DÄ© An viện và không thể không nhá»› đến lần trÆ°á»›c cả hai cÅ©ng đã tìm đến!
Thanh Mộc đạo trưởng khẽ thở dài :
- Vô lượng thá» Phật! Má»›i đó mà đã năm năm rồi. Hà...! PhÆ°Æ¡ng trượng có tin rằng Lão viện chủ DÄ© An viện đã cố tình lừa dối chúng ta nói là không há» có Há»a Tháp Äồ không?
Giác Hải đại sÆ° nhÆ° đã suy nghÄ© khá nhiá»u vá» nan Ä‘á» này nên dá»… dàng có được lá»i đáp :
- A di đà Phật! Nhân tình thế thái rất khó lÆ°á»ng. Chuyện thá»±c hÆ° Hắc, Bách nhÆ° thế nào, chá» khi Lão viện chủ đích thân xuất hiện sẽ rõ! Bần tăng không đám võ Ä‘oán!
Do quần hùng các võ phái đến khá đông nên không có mấy ngÆ°á»i quan tâm đến má»™t cá»— xe song mã cÅ©ng từ từ tiến đến!
Lão xa phu, sau khi nghiêng đầu nói khẽ vài câu vào trong xe, lão và nữ lang ná» cùng bÆ°á»›c xuống. Há» tuy cùng tiến vào DÄ© An viện nhÆ°ng lại cố tình vòng thật xa bá»n võ lâm Cá»­u phái!
Do DÄ© An viện chỉ có má»™t vòng trúc xanh vây bá»c chung quanh làm ranh giá»›i nên việc có ngÆ°á»i ẩn nấp và nhìn vào DÄ© An viện không phải là Ä‘iá»u gây ngạc nhiên.
NhÆ° má»™t sá»± tình cá», nữ lang ná» sau khi nép ngÆ°á»i vào má»™t khóm trúc, chợt Ä‘Æ°a mắt nhìn ngang và kêu lên :
- Ô hay! Thiếu hiệp cũng đã đến đây ư?
Chàng ta gật đầu vá»›i sắc mặt trầm trá»ng! Nữ lang thấy vậy lại há»i :
- Có Ä‘iá»u gì không ổn sao thiếu hiệp?
Chàng đưa tay chỉ quanh vòng :
- Hẳn cô nÆ°Æ¡ng đã thấy rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘ang ở quanh đây? Há» Ä‘á»u là cao thủ võ lâm của Cá»­u đại phái! Liệu có trùng hợp không khi hỠđúng lúc này tìm đến DÄ© An viện nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng?
Lá»i của chàng hàm rõ ý nghi ngá» khiến nữ lang phải biến sắc.
Tuy nhiên nhÆ° biết vừa lỡ lá»i, chàng lại nói :
- Dẫu sao tại hạ tin rằng há» có tìm đến DÄ© An viện cÅ©ng không là có địch ý! Vì bao Ä‘á»i nay, DÄ© An viện luôn hành sá»± quang minh lá»—i lạc và là chánh phái chứ không phải tà phái!
Nữ lang cÆ°á»i nhẹ :
- Thiếu hiệp như biết khá rõ vỠDĩ An viện?
Chàng gật đầu và nở má»™t nụ cÆ°á»i bí ẩn :
- Có thể nói như vậy! Vì...
Ngay phía trÆ°á»›c DÄ© An viện chợt xuất hiện má»™t cá»— kiệu vá»›i đủ nghi vệ kèm theo mà ngÆ°á»i của các phái Ä‘á»u biết rõ.
Tuy nhiên chính sá»± xuất hiện của Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà làm cho chàng ta sững sá» kêu lên, quên Ä‘i việc Ä‘ang nói vá»›i nữ lang ná» :
- Là hai lão ác ma?
Nữ lang tá» ra kinh dị, định há»i chàng! NhÆ°ng đúng lúc đó, Äoạn Hồn Ma Thủ bá»—ng hÆ°á»›ng vào DÄ© An viện gá»i thật to :
- Thái giáo chủ lão phu nhân U Minh giáo cầu kiến Viện chủ Dĩ An viện Phi Vân Chiểu Dương Thạch Hồ Lãng!
Toàn thân chàng bị chấn Ä‘á»™ng khắp lượt! Do đó, chàng bá»—ng lẩm bẩm thành lá»i mà không há» nhận ra :
- U Minh giáo? Có liên quan gì đến U Minh Thần Quân? Không lẽ là hắn? Nếu là hắn, hắn việc gì phải bày trò này?
Vẫn trong tâm trạng chấn động, chàng ta từ từ bỠđi và không còn nhớ gì đến nữ nhân ở bên cạnh!
Nhìn thấy chàng Ä‘ang cố di chuyển đến phía trÆ°á»›c DÄ© An viện, sau cái nhìn ngấm ngầm há»i ý, lão xa phu và nữ lang ná» cÅ©ng âm thầm bám theo.
Trá»ng khi đó, xuất hiện tại đình viên của DÄ© An viện là bốn nhân vật, ba nam má»™t nữ! Há» Ä‘á»u là môn đồ của Lão viện chủ DÄ© An viện: Thẩm NhÆ° Bích, đại đệ tá»­, DÆ° NhÆ° Xích, tam đệ tá»­, Tạ NhÆ° Hoàng, tứ đệ tá»­ và nữ nhân duy nhất là Äoàn NhÆ° Hồng Bạch, ngÅ© đệ tá»­!
ÄÆ°a mắt nhìn khắp lượt, Thẩm NhÆ° Bích lên tiếng :
- Cá»­u đại phái Ä‘á»u đến, thật là hạnh ngá»™ cho bổn viện! Sao chÆ° vị không má»™t lá»i báo trÆ°á»›c khiến Thẩm má»— chậm tiếp nghinh?
ÄÆ°a mắt nhìn cá»— kiệu vẫn buông rèm kín mít, Thẩm NhÆ° Bích tiếp :
- Nếu Thẩm mồ nghe không lầm, chư vị vừa tự xưng là U Minh giáo? Chẳng hay vị nào là Thái giáo chủ lão phu nhân? Có việc gì khiến chư vị tìm đến bổn viện?
Äáp lại lá»i Thẩm NhÆ° Bích là cả má»™t bầu không khí lặng nhÆ° tá»! Thậm chí ngÆ°á»i của các phái bấy lâu nay luôn xem trá»ng và ngưỡng má»™ uy danh của DÄ© An viện, sá»± im lặng của há» khiến Thẩm NhÆ° Bích và ba nhân vật đồng hành cÅ©ng ngạc nhiên!
Thẩm NhÆ° Bích nhìn ngay vào Giác Hải đại sÆ° và Thanh Má»™c đạo trưởng và há»i :
- Nhị vị Chưởng môn hôm nay làm sao rồi? Không lẽ nhị vị không nhận ra Thẩm mỗ?
Hắng giá»ng, Thanh Má»™c đạo trưởng buá»™c phải lên tiếng :
- Vô lượng thá» Phật! Thẩm đại huynh xin cho há»i, chẳng hay lệnh sÆ° Lão viện chủ hiện Ä‘ang ở đâu?
Thẩm Như Bích sửng sốt :
- Chưởng môn sao lại há»i câu này? Không phải tất cả Ä‘á»u tận mắt mục kích việc gia sÆ° đã vào khu má»™ tháp rồi bị thất tung sao?
Äáp lại, Chưởng môn nhân của phái Hoa SÆ¡n là Tịch DÆ°Æ¡ng VÅ© Kiếm Bàng Tiêu lên tiếng :
- Thẩm đại hiệp! Bấy lâu nay uy danh của DÄ© An viện luôn bao trùm thiên hạ, Ä‘iá»u này Bàng má»— không có gì để dị nghị! Tuy nhiên, má»— thật sá»± bất phục nếu Lão viện chủ tin rằng có thể xem toàn thể võ lâm Ä‘á»u là những đứa trẻ lên ba để muốn bảo thế nào phải nghe theo thế đó!
Dư Như Xích lên tiếng với sắc mặt tái nhợt dần :
- Bàng chưởng môn muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì xin hãy nói rõ hÆ¡n! Bổn viện không chấp nhận việc vô cá»› bị lăng nhục.
Äàm Vô Luận, Chưởng môn nhân môn phái Tuyết SÆ¡n bật cÆ°á»i hàm ý miệt thị :
- Ha... Ha... Ha...! DÆ° tam đại hiệp muốn biết rõ hÆ¡n Æ°? Vậy sao không má»i đích thân lệnh sÆ° Lão viện chủ xuất hiện đối chất?
Äoàn NhÆ° Hồng Bạch nạt lên lanh lảnh :
- Äàm chưởng môn xin chá»› nói càn! Gia sÆ° vẫn còn bị giam hãm trong khu má»™ tháp, Äàm chưởng môn đã rõ sao còn nói khác Ä‘i và bảo gia sÆ° phải xuất hiện?
Tạ Như Hoàng cau mày nhìn quanh :
- Äàm chưởng môn có nói đến hai chữ đối chất! Cho há»i, đó là đối chất vá»›i ai vá» việc gì?
Cổ Bất Nghị, Chưởng môn của phái Thanh Thành vừa đưa tay chỉ vào cỗ kiệu vẫn được bốn gã kiệu phu vận y phục nửa đen nửa trắng đặt trên vai, vừa oang oang bảo :
- Quần hùng Ä‘á»u đã rõ, tàng thÆ° võ há»c ở trong khu má»™ tháp là do U Minh Thần Quân lÆ°u lại! U Minh giáo chính là hậu nhân đích truyá»n của U Minh Thần Quân!
Nếu DÄ© An viện không giao hoàn võ há»c đó cho U Minh giáo, võ lâm Trung Nguyên khó tránh được việc cùng phải đối đầu vá»›i U Minh giáo và thảm trạng chắc chắn phải xảy ra! Vì đạo nghÄ©a, vì công bằng mong Tạ tứ đại hiệp cho thỉnh Thạch lão viện chủ xuất hiện!
Bốn vị đệ tử của Dĩ An viện đưa mắt nhìn nhau. Và cùng lúc ánh mắt của hỠcàng chứng tỠsự phẫn hận đến cực độ đang ngập tràn tâm trí!
Sau cùng Thẩm Như Bích hướng vỠcỗ kiệu lên tiếng :
- Hành vi ngậm máu phun ngÆ°á»i này, phải chăng là do tôn giá cố tình gây ra?
Khích nộ giang hồ, náo loạn võ lâm, tôn giá có biết tôn giá sẽ phải chuốc lấy một hậu quả như thế nào không?
Càng nói, Thẩm Như Bích càng lớn tiếng. Và cuối câu, Thẩm Như Bích hầu như là gầm lên :
- Việc đã đến như thế này rồi, tôn giá còn chưa chịu hiện thân ư?
Äáp lại sá»± phẫn khích của Thẩm NhÆ° Bích má»™t tràng cÆ°á»i ngạo nghá»… từ trong cá»— kiệu bá»—ng vang ra :
- Ha... Ha... Ha...
Nếu trÆ°á»›c đó má»™t chút lá»i nói đầy hào khí của Thẩm NhÆ° Bích có làm cho quần hùng phần nào giao Ä‘á»™ng và hoang mang chÆ°a biết phải tin vào bên nào, vào DÄ© An viện bấy tâu nay luôn giữ gìn đạo nghÄ©a hay tin vào việc U Minh giáo Ä‘ang đòi công đạo? Thì bây giá», tràng cÆ°á»i đầy ná»™i lá»±c của chủ nhân cá»— kiệu lại khiến quần hùng kinh tâm táng đởm!
Chuyện kể nhÆ° đã rõ ràng, nếu DÄ© An viện khăng khăng chối bá» lá»i buá»™c tá»™i của U Minh giáo, bằng vào ná»™i lá»±c kinh hồn của chủ nhân cá»— kiệu và khi Lão viện chủ DÄ© An viện không có ở đây, đừng nói DÄ© An viện bị U Minh giáo san bằng mà e rằng toàn thể võ lâm Trung Nguyên cÅ©ng bị vạ lây!
Ngược lại, giả nhÆ° lá»i buá»™c tá»™i của U Minh giáo là đúng và DÄ© An viện không có cách nào chối bá», bất quá DÄ© An viện hoặc phải giao hoàn võ há»c của U Minh Thần Quân cho U Minh giáo hoặc chỉ má»™t mình DÄ© An viện bị U Minh giáo xem là cừu nhân!
NhÆ° lá»i lão phu nhân Thái giáo chủ U Minh giáo đã nói vá»›i các phái: U Minh giáo quyết không diá»…n lại tấn tuồng hai trăm năm trÆ°á»›c của tổ sÆ° U Minh Thần Quân, không xem toàn thể võ lâm Trung Nguyên là thù địch!
Do nghÄ© nhÆ° vậy và do sá»± việc chÆ°a rõ thá»±c hÆ°, quần hùng Cá»­u Äại phái lần lần lùi lại, nhÆ°á»ng cho cho hai phe cứ gÆ°á»m gÆ°á»m nhìn nhau!
Thẩm Như Bích và ba vị đệ muội có phần bất ngỠkhi nhìn thấy từ cỗ kiệu chui ra chỉ là một nữ lang có niên kỷ ước độ đôi chín!
CÅ©ng nhÆ° tâm trạng của Thanh Má»™c đạo trưởng trÆ°á»›c kia, bốn vị đệ tá»­ của Lão viện chủ DÄ© An viện phải ngỡ rằng má»™t nữ lang nhÆ° nàng quyết không thể nào là Thái giáo chủ được gá»i là lão phu nhân!
Do vậy, khi nữ lang ná» ung dung há»i :
- Các hạ là Thẩm Như Bích, đại đệ tử của lão thất phu Thạch Hồ Lãng?
Thẩm NhÆ° Bích dù căm giận vì lá»i lẽ xách mé thóa mạ của nữ lang nhÆ°ng vẫn dằn lòng nói vá»ng vào cá»— kiệu :
- Tôn giá không dám lá»™ diện cÅ©ng không sao! Chỉ có Ä‘iá»u tôn giá đã tá»± cáo giác tôn giá là hạng ném đá giấu tay nên không dám...
Thẩm Như Bích vẫn chưa khích nộ đối phương xong, trong cỗ kiệu bỗng vang lên một mệnh lệnh :
- Tiểu Mai! Äánh!
Vút!
Bóng nhân ảnh của nữ lang liá»n chá»›p Ä‘á»™ng vá»›i ngá»c thủ nhanh nhÆ° chá»›p xuất kình.
Vù...
Có ý khinh thị, Thẩm Như Bích há miệng định quát nạt đối phương!
Nào ngá», do kịp nhìn ra chiêu thức của nữ lang, Thẩm NhÆ° Bích bàng hoàng kêu lên đến lạc giá»ng :
- U Minh Cửu Môn chưởng?!
Kêu thì kêu, Thẩm Như Bích cũng kịp có phản ứng.
Vù...
Ào... Ào...
Thẩm NhÆ° Bích chÆ°a ổn định xong cÆ°á»›c bá»™, giá»ng già nua bên trong kiệu lại vang ra :
- Äủ rồi,Tiểu Mai! Bây giá» tra vấn được rồi đó!
Nghe thế, Tiểu Mai mỉm cÆ°á»i tá»± đắc :
- Lão phu nhân vừa phân phó ta Ä‘iá»u gì, hẳn các hạ đã nghe?
Thẩm NhÆ° Bích từ khi nhận ra công phu của nữ lang chính là Cá»­u Môn U Minh chưởng, liá»n dá»… dàng nối kết má»i việc lại vá»›i nhau nên buá»™t miệng rít lên.
- Hóa ra bá»n ngÆ°Æ¡i đã dá»±a vào Há»a Tháp Äồ, đã dá»… dàng vào khu má»™ tháp để chiếm hữu võ công do U Minh Thần Quân lÆ°u lại? Gia sÆ°... Có phải bá»n ngÆ°Æ¡i đã hãm hại gia sÆ°?
Sắc diện của Tiểu Mai chợt biến đổi và chỉ có má»™t ngÆ°á»i duy nhất hiện diện ở đây, không phải ngÆ°á»i U Minh giáo, thầm hiểu nguyên nhân của sá»± biến đổi đó mà thôi!
NhÆ°ng nhân vật đó chÆ°a biết phải hành Ä‘á»™ng nhÆ° thế nào vào má»™t lúc nhÆ° thế này! Vì thế, nhân vật đó tạm thá»i án binh bất Ä‘á»™ng, chá» xem diá»…n biến tiếp theo! Äó là vị nam nhân đã cùng xuất hiện vá»›i lão xa phu và nữ nhân bên trong cá»— xe song mã!
Huống chi, cho đến lúc này, chàng ta vẫn chÆ°a minh bạch hai Ä‘iá»u! Thứ nhất, phải chăng kẻ ở bên trong cá»— kiệu là hắn? Thứ hai, nếu là hắn, vì lý do gì hắn quyết định đối phó vá»›i DÄ© An viện bằng cách hạ lÆ°u nhÆ° thế này?
Do mãi trầm tÆ°, chàng không nhận ra không những lão xa phu và nữ lang ná» Ä‘ang cách chàng không xa mà má»i biểu hiện trên sắc mặt của chàng cÅ©ng bị cả hai nhìn thấy!
Vả lại, vẫn có nguyên nhân khiến chàng ta không nhận ra Ä‘iá»u đó! Chàng còn phải chú tâm, chú mục theo dõi má»i diá»…n biến ở DÄ© An viện!
Lúc đó, khi sắc diện của Tiểu Mai có má»™t thoáng biến đổi, giá»ng nói già nua từ trong cá»— kiệu liá»n vang lên Ä‘á» tỉnh :
- Tiểu Mai! Ngươi còn chỠgì nữa?
Sá»±c tỉnh Tiểu Mai cố tình phá»›t lá» câu gạn há»i của Thẩm NhÆ° Bích.
Tiểu Mai lạnh lùng há»i :
- Sá»± việc giỠđã rõ, các hạ còn chá» gì nữa mà không má»i lệnh sÆ° xuất đầu lá»™ diện?
Thẩm Như Bích đáp lại trong tâm trạng bàng hoàng :
- Gia sư... thật sự gia sư không hỠcó ở bổn viện!
- Láo! Các hạ tưởng bổn giáo không đủ năng lực hủy diệt Dĩ An viện này sao?
Äá»™ng ná»™, Thẩm NhÆ° Bích long mắt sòng sá»c nhìn Tiểu Mai :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói năng nên cẩn thận, bổn viện không ngại sá»± uy hiếp đâu! Còn nữa, hạ lạc của gia sÆ° nhÆ° thế nào quí giáo không đủ tÆ° cách để gạn há»i!
Tiểu Mai cÆ°á»i lạnh :
- Các hạ thá»­ lập lại má»™t lần nữa xem? Các hạ đừng cho rằng quần hùng các võ phái hiện diện ở đây sẽ vì DÄ© An viện mà chịu thí mạng! Hừ! Hành vi lẻn chiếm hữu và há»c trá»™m võ công của kẻ khác, các hạ có biết hành vi đó sẽ chuốc lấy hậu quả nhÆ° thế nào không?
Giận đến tứ chi rung động, Thẩm Như Bích gầm lên vang dội :
- Nha đầu! Hạng ngậm máu phun ngÆ°á»i nhÆ° bá»n ngÆ°Æ¡i, ta không thể không giết!
Äá»™ng thủ Ä‘i!
NhÆ° chỉ chá» có thế, Tiểu Mai lập tức tung ngÆ°á»i lao đến vá»›i má»™t tràng cÆ°á»i ngạo mạn :
- Äược! Rượu má»i không uống lại muốn uống rượu phạt Æ°? Äỡ! Ha... ha... ha Vút!
Biết đối phương lại thi triển Cửu Môn U Minh chưởng, Thẩm Như Bích vội vàng trụ bộ và hất mạnh một chưởng ra đón đỡ :
- Nha đầu! Xem đây!
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Là đại đệ tử của Lão viện chủ Dĩ An viện, Thẩm Như Bích đương nhiên phải có danh phù thực lực, Thẩm Như Bích nhanh nhẹn dùng Phi Vân thân pháp và lao đến!
Vút!
- U Minh chưởng hóa ra cÅ©ng chỉ có vậy thôi sao? Nha đầu! Äỡ!
Vù... vù...
Tiểu Mai cÆ°á»i khẩy :
- Hừ! Vẫn chưa hết đầu, lão hỠThẩm! Xem này!
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Có vẻ lá»i nói của Tiểu Mai có phần nào đúng, vì sau tiếng chạm kình lần này, Thẩm NhÆ° Bích có phần núng thế!
Ở bên ngoài nhìn vào, chàng ta, kẻ quan tâm nhiá»u nhất vào cục diện Ä‘ang khai diá»…n, chợt lắc đầu lẩm bẩm thành tiếng :
- Không giống với U Minh chưởng?! Lạ thật! Ta phải hiểu như thế nào đây?
Nghe thế, lão xa phu và nữ lang ná» Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau đầy nghi hoặc! Và nếu có thể được, có lẽ nữ lang nỠđã lên tiếng há»i chàng rồi.
Nhưng lúc đó chàng ta vẫn mãi chú tâm đến việc đang xảy ra.
Tiểu Mai nhân lúc thắng thế, nạt lớn :
- Cho đến giỠlão vẫn chưa thức ngộ ư? Nói mau, lão thất phu Thạch Hồ Lãng hiện ở đâu?
Thẩm Như Bích vận toàn lực lao vào và quát trả :
- Ngươi muốn ta nói ư? Thì nói này!
Vút!
Vù... Vù...
Tiểu Mai bá»—ng dịch ngÆ°á»i ná»­a bá»™ vá» mé tả vá»›i song thủ thi triển nhÆ° hai loại công phu! Tả thủ của nàng được Ä‘Æ°a ra trÆ°á»›c! Sau khi khua khoắng vào khoảng không thành hình bán nguyệt hữu thủ của nàng má»›i được đẩy bật ra. Nàng ta còn quát lên lanh lảnh :
- Äệ tam chiêu Cá»­u Môn U Minh chưởng! Äỡ!
Vù...
Và thật lạ, nếu nhÆ° ai đó có mục lá»±c thật tinh tÆ°á»ng sẽ nhận ra má»™t Ä‘iá»u kỳ quái vừa diá»…n ra chỉ trong má»™t sát na? Và vá»›i Ä‘iá»u kỳ quái này, tiếng chấn kình sau đó lại vang lên, Ä‘Æ°a đến cho lão Thẩm NhÆ° Bích má»™t sá»± nhục bại.
Ào... Ầm!
NhÆ° đã đến lúc thá»±c hiện lá»i đã hăm dá»a, Tiểu Mai bất ngá» quát lên ra lệnh :
- Cửu Môn Hộ Pháp, lên!
Ngay lập tức, bá»n nữ nhân chín ngÆ°á»i vá»›i y phục có chín sắc màu khác nhau liá»n đồng loạt lao ra.
Vút! Vút!
Và phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng của bá»n chúng khi lao ra là nhằm vào ba vị đệ tá»­ còn lại của Lão viện chủ DÄ© An viện!
Ba ngÆ°á»i vây lấy má»™t, trong chá»›p mắt giữa Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng liá»n diá»…n khai những bốn trận giao đấu!
Trong khi đó, phe U Minh giáo ở bên ngoài còn đến những bảy ngÆ°á»i: bốn gã kiệu phu, Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà cùng chủ nhân cá»— kiệu cho đến lúc này vẫn chÆ°a xuất hiện Giá»ng nói già nua từ trong cá»— kiệu lại vang lên :
- Táng Môn Tả Hữu nghe lệnh!
Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà đồng khom ngÆ°á»i xuống :
- Thuộc hạ chỠlệnh!
Lục soát khắp Dĩ An viện, tìm xem lão hỠThạch đang lẩn trốn ở đáu!
- Tuân lệnh!
Vút! Vút!
Mục kích được tấn tuồng này, nam nhân nỠvỡ lẽ và phẫn hận!
Nhanh không thể tả, chàng bật ngÆ°á»i lao ngược ra phía sau. Và trÆ°á»›c khi lão xa phu cùng nữ lang ná» kịp nhận thức má»i chuyện, chàng đã đảo ngÆ°á»i và thần tốc lao vá» phía hậu viện của DÄ© An viện!
Vút!
Lão xa phu trợn tròn mắt nhìn theo bóng nhân ảnh của chàng và lảm nhảm tự trách :
- Ôi chao! Thân thủ của tiểu tá»­ không ngá» lại cao minh đến vậy! Äến ta mà cÅ©ng bị tiểu tá»­ qua mặt.
Nữ lang ná» cÆ°á»i chúm chím :
- Còn đại thúc thì sao? Lúc trước chính đại thúc đã ngấm ngầm ám trợ hắn nhưng ngoài mặt vẫn giả vỠngây ngô! Hắn cũng bị đại thúc che mắt vậy?
Lão xa phu lắc đầu :
- Xem ra thân phận của tiểu tá»­ rất đáng ngá». Tiểu chủ nhân nghÄ© sao?
Nàng khẽ đáp :
- Tiểu nữ không nghĩ như vậy! Chúng ta biết che giấu lai lịch sao lại trách hắn giữ kín hành tung?
Lão xa phu có phần nôn nóng :
- Tiểu chủ nhân có muốn lão nô bám theo tiểu tử không?
Nàng lắc đầu :
- Không cần!? Sắc diện của hắn cho thấy, chính Ä‘á» là ở đây, có liên quan đến cá»— kiệu thần bí kia! Rồi hắn sẽ quay lại nếu hắn đủ khá năng Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i hai lão được gá»i là Táng Môn Tả Hữu!
Lão phu xa bĩu môi xì một tiếng :
- Táng Môn gì hai gã Ma Thủ và Huyết Thủ! Nhưng lão nô cảm thấy khó tin một mình tiểu tử có thế đương đầu với hai gã này!
Nàng cÆ°á»i nhẹ :
- Tiểu nữ nghÄ© khác! Äại thúc nếu không tin, cứ chá» xem!
Trong khi đó, tình thế diễn ra càng lúc càng khẩn trương. Và thanh danh của Dĩ An viện không ngỠlại lâm vào tình cảnh khốn đốn như thế này!
Thẩm Như Bích dù đã tận lực bình sinh nhưng xem ra vẫn luôn bị song chưởng với hai loại công phu thập phần kỳ bí của Tiểu Mai làm cho thất điên bát đảo.
Còn DÆ° NhÆ° Xích, Tạ NhÆ° Hoàng và Äoàn NhÆ° Hồng Bạch má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u bị ba nữ há»™ pháp U Minh giáo vây hãm khiến há» cứ nhÆ° kẻ bị trói tay trói chân, không thể cận lá»±c thi triển sở há»c!
Có vài lần, há» có cảm giác là há» Ä‘ang bị vây vào Tam tài trận pháp! NhÆ°ng cứ má»—i lần nhÆ° vậy, má»—i khi há» tìm cách giải phá thế trận, bá»n nữ há»™ pháp lại liên tay liên thủ quật đủ sáu kình vào há»! Vì phải lo chống đỡ nên há» ngay sau đó lại bị hãm vây!
Quần hùng ở bên ngoài nhìn vào, Ä‘a phần Ä‘á»u hoang mang không biết phải tin vào phe nào! Do đó, từ khi Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà được lão phu nhân Thái giáo chủ sai Ä‘i, quần hùng vẫn thắc thá»m chá» lúc Lão viện chủ DÄ© An viện xuất hiện!
Trong số há» vẫn có kẻ ngấm ngầm minh định lập trÆ°á»ng: nếu Viện chủ DÄ© An viện xuất hiện, chứng tá» U Minh giáo tố giác đúng: Lão viện chủ chỉ giả vá» bị vây hãm ở khu má»™ tháp nhÆ°ng thá»±c ra đã lẻn lấy Ä‘i tàng thÆ° võ há»c của U Minh Thần Quân lÆ°u lại. Lúc đó há» sẽ để mặc cho U Minh giáo và DÄ© An viện diá»…n khai trận long tranh hổ đấu!
Và nếu Lão viện chủ không xuất hiện, là U Minh giáo đã tố cáo sai, há» cÅ©ng không dại đứng ra bênh vá»±c DÄ© An viện! Vì suy cho cùng bản lÄ©nh nhÆ° U Minh giáo, chỉ có đích thân Lão viện chủ hiện thân má»›i có thể nghÄ© đến chuyện bình thủ! Há» là những kẻ cÆ¡ há»™i, chỉ biết nghÄ© đến bản thân và đó là lập trÆ°á»ng của há».
Thấy đã lâu mà Táng Môn Tả Hữu vẫn chÆ°a quay lại, từ trong cá»— kiệu lại vang lên má»™t giá»ng nói hậm há»±c!
- Äúng là lÅ© vô dụng! Việc chỉ bấy nhiêu mà làm cÅ©ng không xong!
Äúng lúc đó, từ trong DÄ© An viện có hai bóng ngÆ°á»i lao ra vá»›i tiếng kêu thảng thốt :
- Lão phu nhân...
Vút! Vút!
Äuổi theo sau hai bóng đó, má»™t nam nhân tuấn tú Ä‘ang lá»™ sắc mặt đằng đằng sát khí vá»›i hai ngá»n chỉ kình thập phần lợi hại :
- Chạy Ä‘i đâu! Äỡ! Äỡ!
Viu...
Viu... viu...
Chủ nhân cá»— kiệu khàn giá»ng gào lên :
- Ngươi là ai? Hắc Bạch Chấp Pháp Lệnh Bài! Mau ngăn tiểu tử lại!
Bốn gã kiệu phu nhanh nhẹn đặt cỗ kiệu xuống và lập tức lao ra!
Vút! Vút!
Tuy nhiên, phản ứng của chúng dù nhanh vẫn không nhanh bằng nam nhân ná»!
Hai ngá»n chỉ kình rốt cuá»™c cÅ©ng đến đích.
Viu... viu...
Tài sản của dth_abcd

  #15  
Old 06-06-2008, 09:57 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 15

ÄÆ¡n thân Ä‘Æ°Æ¡ng đầu U Minh giáo -Nhẫn nhục nuốt hận chạy tháo thân




Äúng vào lúc hai ngá»n chỉ kình lợi hại của nam nhân ná» xoáy thủng vùng tâm thất của Äoạn Hồn Ma Thủ và Huyết Thủ Äầu Äà từ phía sau, bốn gã kiệu phu vá»›i danh xÆ°ng Hắc Bạch Chấp Pháp Lệnh Bài cÅ©ng đã vây chặt nam nhân ná».
Cả bốn cùng hợp lực, tung ra đủ bốn chưởng Cửu Môn U Minh vào đối phương chỉ có một, với một tiếng quát rập ràng :
- Tiểu tá»­ muốn chết! Äỡ!
Vù... vù...
Ào... Ào...
NhÆ° không có ý đồ lâm trận, bằng má»™t loại khinh thân pháp thập phần ảo diệu, nam nhân ná» chỉ má»™t lượt tung ngÆ°á»i đã lao khá»i phạm vi uy hiếp của bốn đạo kình phong kia!
Vút!
Ầm! Ầm!
Chuyện không thể lÆ°á»ng liá»n xảy ra, bốn tên Hắc Bạch Chấp Pháp Lệnh bài vì không phán ứng kịp đành đánh lẫn nhau!
Äang khi cả bốn tên cùng chấp chá»›i, nam nhân ná» nhanh tốc lao vá» phía nữ đệ tá»­ duy nhất của Lão viện chủ DÄ© An viện!
Bất chấp sẽ bị chê trách là có hành vi bất minh, nam nhận nỠvừa lao đến đủ gần bèn cật lực vẫy ra ba đạo chỉ phong.
Viu... viu...
Nhác trông thấy có ngÆ°á»i tiếp trợ dù chÆ°a biết đó là ai, Äoàn NhÆ° Hồng Bạch chỉ còn biết tràn ngÆ°á»i dịch bá»™ sang má»™t bên, nhượng cục diện cho nhân vật ná» và ba tên nữ há»™ pháp U Minh giáo.
Hành vi của Äoàn NhÆ° Hồng Bạch do là hành vi phản thÆ°á»ng lập tức tạo nghi ngá» cho đối phÆ°Æ¡ng.
Ba nữ há»™ pháp ná» chÆ°a kịp biết là tá»­ thần Ä‘ang chiếu mệnh, há» chợt nghe tiếng hô hoán Ä‘á» tỉnh từ trong cá»— kiệu vá»ng ra :
- Äá» phòng phía sau, mau!
Nhận ra giá»ng nói của lão phu nhân, ba nữ há»™ pháp không cần tìm hiểu nguyên nhân cứ vá»™i vàng nghiêng ngÆ°á»i và lăn ào ào trên ná»n đất.
Binh! Binh! Binh!
Thế mạng cho ba nữ há»™ pháp, ná»n đất trÆ°á»›c DÄ© An viện liá»n bị chỉ kình xuyên thủng tạo thành ba hố sâu hoắm!
à đồ giải nguy cho Äoàn NhÆ° Hồng Bạch đã thành sá»± - Vì lúc này Äoàn NhÆ° Hồng Bạch không bó lỡ cÆ¡ há»™i Ä‘ang lao vá» phía đại sÆ° huynh Thẩm NhÆ° Bích - Nam nhân ná» vẫn vá»›i thân pháp thập phần biến ảo tiếp tục tung ngÆ°á»i lao vá» phía Tạ NhÆ° Hoàng, tứ đệ tá»­ của Lão viện chủ DÄ© An viện.
Vẫn theo cung cách cÅ©, nam nhân ná» lẳng lặng phát chỉ kình lợi hại vào bá»n nữ há»™ pháp U Minh giáo Ä‘ang vây hãm Tạ NhÆ° Hoàng!
Viu...
Viu...
Ba nữ há»™ pháp vừa thoát chết trong gang tấc, nhìn thấy đồng bá»n Ä‘ang lâm vào tình cảnh của há» trÆ°á»›c đó cả ba vừa tung ngÆ°á»i Ä‘uổi theo vừa mở miệng hô hoán loạn xạ :
- Nhị tá»· tá»· cẩn trá»ng!
- NgÅ© muá»™i, tam tá»·! Äá» phòng nào!
CÅ©ng giống nhÆ° phản ứng của ba nữ há»™ pháp trÆ°á»›c đó, ba nữ nhân Ä‘ang giao chiến vá»›i Tạ NhÆ° Hoàng cÅ©ng không cần biết ất giáp gì cứ vá»™i lăn nhoài ngÆ°á»i xuống đất, tránh há»a sát thân.
Binh! Binh! Binh!
Tạ NhÆ° Hoàng nhỠđó được giải vây. Lão định nhân cÆ¡ há»™i truy sát bá»n nữ há»™ pháp U Minh giáo liá»n nghe nam nhân ná» vận lá»±c gào lên :
- Quân tá»­ báo thù mÆ°á»i năm cÅ©ng chÆ°a muá»™n! Tứ vị tiá»n bối mau chạy Ä‘i.
Vừa gào, nam nhân vô danh nỠvừa nhắm vỠphía ba nữ hộ pháp cuối cùng đang vây đánh Dư Như Xích và phát ra ba đạo chỉ phong. Lần này, chàng động nộ gầm lên :
- LÅ© cuồng đồ mạt hạng! Äáng chết!
Viu... viu...
Sau hai lượt tập kích thành công của chàng, ba nữ há»™ pháp còn lại ít nhiá»u cÅ©ng cảnh giác! Vì thế, không cần chàng phải lên tiếng, ba nữ há»™ pháp kia vá»™i buông bá» DÆ° NhÆ° Xích và cùng liên tay quyết chống đỡ ba ngá»n chỉ kình của chàng.
Cả ba cùng xô mạnh ngá»c thủ và cách phát chiêu thật lạ lùng.
Sau khi khua khoắng vào khoảng không tạo thành những hình bán nguyệt hỠmới hướng kình lực vào đối phương.
Tinh mắt và vá»›i cảm nhận khác lạ, nam nhân vô danh nhìn thấy rất rõ ba ngá»n chỉ lá»±c của chàng bá»—ng bay lệch phÆ°Æ¡ng vị! Và sau cùng ba ngá»n chỉ lá»±c của chàng lại va vào nhau không tạo bất kỳ tổn hại nào cho bá» nữ há»™ pháp.
Ầm! Ầm!
Trong khi đó, ba luồng lực đạo của đối phương vẫn ngang nhiên xô ập đến!
Vù...
Kinh nghi đến tá»™t cùng, chàng ta vá»™i vàng chuyển mình và lạng ngÆ°á»i sang má»™t bên để lách tránh Ba luồng lá»±c đạo của há» liá»n rÆ¡i vào khoảng không! Và thật là trùng hợp, đúng lúc đó sáu ả nữ há»™ pháp U Minh giáo vì căm giận kẻ tập kích há», tất cả cùng lao ào đến và vô tình lao ngay vào ba ngá»n chưởng kình của đồng bá»n.
Lợi dụng lúc bá»n Cá»­u Môn Há»™ Pháp cùng bối rối, nam nhân vô danh liá»n lÆ°á»›t băng ngÆ°á»i vá» phía Tiểu Mai Ä‘ang thả sức quần thảo Thẩm NhÆ° Bích và Äoàn NhÆ° Hồng Bạch vá»›i những chiêu pháp hết sức quái dị!
Một lần nữa, chàng ta tận lực quát lên thật to :
- Tứ vị tiá»n bối mau chạy Ä‘i! DÄ© An viện có khôi phục thanh danh hay không cần phải trông vào tứ vị! Äỡ!
Tiếng quát sau cùng của chàng là dành cho Tiểu Mai, vá»›i ngá»n chỉ kình lợi hại kèm theo!
Viu... viu...
Má»i hành vi của chàng từ khi xuất hiện cho đến tận bây giá», Tiểu Mai Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải nhìn thấy! Do đó nàng ta vì muốn rá»­a hận cho đồng bá»n bèn hÆ°á»›ng vá» chàng và thi triển song thủ vá»›i hai chiêu thức quái dị!
Vù...
Äoán biết sá»± lợi hại của chiêu thức kỳ quái này, chàng ta bất chợt gầm lên :
- “Di Hoa Tiếp Má»™câ€! Thủ pháp này ta đã biết kể nhÆ° vô dụng! Äỡ nào!
Viu... viu...
Äã biết đó là “Di Hoa Tiếp Má»™c†và đã gá»i được đích danh của thủ pháp, chàng ta vẫn ngang nhiên phát xạ chỉ kình là má»™t hành Ä‘á»™ng mạo hiểm.
Tuy nhiên, sự mạo hiểm của chàng chắc chắn phải có nguyên do.
Và nguyên do đó đã khiến Tiểu Mai tái nhợt thần sắc.
Nàng ta vội thu chiêu và hoành bộ thoái hậu :
- Ngay sau đó, Tiểu Mai bèn hướng thẳng vào nam nhân vô danh với một chưởng lực cực kỳ lợi hại.
- NgÆ°Æ¡i muốn chết! Äỡ nào!
Vù... vù...
Lần này, chàng ta cứ nhÆ° ngÆ°á»i có bản lÄ©nh thông thiên triệt địa, chàng vừa cÆ°á»i vừa miệt thị :
- Vậy có hay hơn không? Như thế mới đúng là Cửu Môn U Minh chưởng chứ? Ha... ha... ha...
Chàng tung bắn ngÆ°á»i lên không trung. Và từ trên cao, chàng phát xạ má»™t lúc những hai ngá»n chỉ kình trở xuống.
Viu... viu...
Tiếng chấn kình liá»n vang ra.
Ầm! Ầm!
Cùng lúc đó, có tiếng gầm thịnh nộ của chủ nhân cỗ kiệu :
- Äừng để bá»n chúng chạy thoát! Mau ngăn chúng lại?
Theo đó, nam nhân vô danh do còn lơ lửng trên cao nên tầm thị tuyến khá rộng!
Chàng nhìn thấy bốn vị đệ tá»­ của Lão viện chủ DÄ© An viện rốt cuá»™c cÅ©ng theo lá»i khuyên của chàng mà lo tìm Ä‘Æ°á»ng tháo chạy.
Sợ bá»n nữ há»™ pháp U Minh giáo và bốn tên Hắc Bạch Chấp Pháp Lệnh Bài sẽ ngăn cản bốn vị kia, chàng ta vá»™i trầm ngÆ°á»i xuống!
Vụt!
Và lần đầu tiên, chàng ta bắt đầu thi triển chưởng lá»±c, hÆ°á»›ng vào bá»n U Minh giáo.
- Lui cả nào!
Vù... vù...
Ào... Ào...
Má»™t hiện trạng lạ lùng liá»n xảy ra! Bá»n U Minh giáo vừa nhìn thấy chưởng lá»±c của chàng liến kêu lên thất thanh lần kinh ngạc :
- Ô hay! Sao lại là Cửu Môn U Minh chưởng?
Và bá»n chúng cùng giÆ°á»ng tay phát kình ngăn đỡ.
Vù...
Ào...
Trong khi đó, từ trong cá»— kiệu lại vang ra má»™t lá»i nói khác hẳn :
- Ảo Ảo Phi Vân thất thức? Là tiểu tử ngươi? Tiểu Mai! Mau giết hắn. Chính hắn là kẻ lão thân đang truy tìm! Mau lên nào!
Tiểu Mai phân vân!
Không riêng gì Tiểu Mai, quần hùng ở bên ngoài cũng không biết phải hiểu như thế nào mới đúng.
Vì chỉ má»™t chiêu chưởng của nam nhân vô danh ná» mà lại có đến hai danh xÆ°ng khác nhau! Bá»n thuá»™c hạ U Minh giáo gá»i đó là Cá»­u Môn U Minh chưởng, không lẽ chàng ta cÅ©ng là ngÆ°á»i U Minh giáo? Còn thái giảo chủ lão phu nhân thì lại gá»i là Ảo Ảo Phi Vân thất thức, má»™t tuyệt kỹ bí truyá»n của Lão viện chủ DÄ© An viện, và cÅ©ng là má»™t tuyệt há»c mà má»i ngÆ°á»i dù đã từng nghe nhÆ°ng chÆ°a có má»™t ai có diá»…m phúc nhìn thấy! Không lẽ chàng ta là ngÆ°á»i DÄ© An viện??
Trong khi Tiểu Mai có má»™t thoáng chần chừ, má»™t bóng ngÆ°á»i từ bên trong cá»— kiệu bá»—ng lao ra.
Vút!
Vì đây là lần đầu tiên chủ nhân cá»— kiệu hiện thân, quần hùng không ai bảo ai Ä‘á»u căng hết mục lá»±c, mong chiêm ngưỡng diện mạo của má»™t nhân vật được gá»i là Thái giáo chủ lão phu nhân U Minh giáo!
Rất tiếc, nhân vật đó phần thì có khinh thân pháp siêu phàm, phần thì có má»™t vuông lụa che ngay ná»­a mặt, nên ai không tinh mất thì chỉ nhìn thấy má»™t bóng má» loáng qua, còn nhân vật nào tinh tÆ°á»ng mục lá»±c lại phải thất vá»ng khi diện mạo kia đã bị má»™t vuông lụa che khuất.
Tuy nhiên quần hùng cũng một phen đại khai nhãn giới.
Nhân vật nỠquả không hổ danh là lão phu nhân Thái giáo chủ U Minh giáo!
Thân pháp nhanh nhÆ° tên bắn, đồng thá»i khi nhân vật đó xuất phát chưởng chiêu thì đúng là cá»±c kỳ thâm hậu.
- Tiểu oa nhi! Mạng số của ngươi đã được an bài rồi! Nạp mạng!
Vù... vù...
Nam nhân ná» ngay khi biết chủ nhân cá»— kiệu tá»± thân xuất hiện cÅ©ng giÆ°Æ¡ng mắt nhìn và hy vá»ng phát hiện được Ä‘iá»u cần thiết!
NhÆ°ng chàng lập tức thất vá»ng và hoang mang, do chủ nhân của cá»— kiệu dÆ°á»ng nhÆ° không là kẻ chàng Ä‘ang chỠđợi!
Tâm trạng thất vá»ng và hoang mang ngay sau đó biến đổi thành lòng căm phẫn tá»™t cùng! Chàng tuy không nhận ra ngÆ°á»i nhÆ°ng không lạ gì vá»›i công phu Ä‘ang được đối phÆ°Æ¡ng thi triển, chàng gầm vang :
- Muốn ta phải nạp mạng Æ°? ChÆ°a chắc! Äỡ!
Vù...
Ào... Ào...
Chàng bị chấn lùi ngoài ná»­a trượng dẫn đến kinh hoàng thất sắt! Thân thủ của đối phÆ°Æ¡ng quả cao thâm khôn lÆ°á»ng!
Bóng nhân ảnh của lão phu nhân lại lấp loáng lao đến :
- Tiểu oa nhi quả có thân thủ hÆ¡n ngÆ°á»i! Thảo nào...! C... h... ế... t...!
Vù...
Chàng nhíu màY kinh ngạc, đối phÆ°Æ¡ng vì ý gì lại bá» lá»­ng câu nói? Không lẽ đối phÆ°Æ¡ng đã thật sá»± biết chàng là ai và cÅ©ng biết xuất xứ lai lịch và võ há»c của chàng?
Nghi nan khôn xiết và có cảm nhận sá»± bất an, chàng tìm cách lạng ngÆ°á»i tránh chiêu, quyết kéo dài trận chiến để minh bạch má»i nan Ä‘á»!
Vút!
Tuy nhiên, lão phu nhân U Minh giáo lại chứng tá» má»™t bản lãnh siêu phàm! Khi thấy chàng lạng ngÆ°á»i tránh chiêu, lão phu nhân cÅ©ng nhanh tốc bám theo.
- NgÆ°Æ¡i còn mong toàn mạng Æ°? Äỡ!
Vù...
Nhận ra hữu thủ của đối phương chợt vẽ vào khoảng không một hình bán nguyệt, chàng ta bật rít qua kẽ răng :
- Lại là “Di Hoa Tiếp Mộc� Xem đây!
Viu... viu...
Tả thủ của chàng ngay lập tức phát xạ má»™t ngá»n chỉ kình! Và khi chỉ kình này bị công phu quái dị của đối phÆ°Æ¡ng làm sai lệch phÆ°Æ¡ng vị, hữu thủ của chàng lập tức hất mạnh ra.
Lão phu nhân bật cÆ°á»i the thé :
- Ha... ha... ha...! Là ngươi muốn chết!
Ào... Ào...
Chàng thất sắc, đối phÆ°Æ¡ng tuy cÅ©ng thi triển “Di Hoa Tiếp Má»™c†nhÆ° bá»n thuá»™c hạ U Minh giáo nhÆ°ng do công phu thầm hậu hÆ¡n nên tuyệt kỹ này có phần lợi hại và biến ảo hÆ¡n.
Do vậy, ngá»n chỉ kình trÆ°á»›c đó của chàng sau khi bị Tuyệt Kỹ “Di Hoa Tiếp Má»™c†làm sai phÆ°Æ¡ng vị giá» bá»—ng ngoặc lại, chạm phải chính chưởng kình của chàng.
Ầm!
Äúng lúc này, ngá»n kình của lão phu nhân lại ập đến du chàng vào tình thế hoàn toàn bị Ä‘á»™ng.
Vù...
Ào... Ào...
Nam nhân vô danh vì không còn biện pháp nào để ứng phó kịp thá»i đành phải ngã bật ngá»­a ngÆ°á»i vá» phía sau, treo mình bằng ngang vá»›i ná»n đất! TÆ° thức “Thiết Bản Kiá»u†này của chàng thập phần kỳ mỹ! Tuy nhiên Ä‘ang lúc giao chiến nhÆ° thế này, má»™t tÆ° thức tuyệt đẹp không được kể là lợi hại nếu chính tÆ° thức đó phải Ä‘Æ°a chủ nhân đến má»™t tình trạng cá»±c kỳ nguy khốn.
Quả nhiên nam nhân vô danh kể nhÆ° cầm chắc cái chết khi chàng chÆ°a kịp gượng dậy lúc ngá»n kình hiểm ác kia lao sượt qua và cÅ©ng là lúc lão phu nhân chủ thân của cá»— kiệu xê mình bắn tá»›i thật thần tốc.
Lão bà còn thét lên uy hiếp :
- Nạp mạng nào, tiểu tử!
Vù... vù...
Ngay tức khắc, má»™t ngá»n chưởng kình cá»±c kỳ uy mảnh liá»n bao phủ lấy toàn thân chàng! Vào lúc này, dù chàng kịp gượng dậy cÅ©ng chết và dù chàng buông ngã toàn thân cho lÆ°ng chạm đất cÅ©ng không sao tránh được ngá»n kình tối hậu kia của đối phÆ°Æ¡ng!
Bởi đó, dù muốn dù không mục lực của chàng cũng đột nhiên tối sầm không còn nhìn thấy được gì nữa.
Chàng đang điện đối điện với tử thần! Và tử thần đó không phải ai khác ngoài lão phu nhân, Thái giáo chủ U Minh giáo!
Có lâm vào tình cảnh nhÆ° chàng má»›i hiểu cái chết đáng sợ nhÆ° thế nào. Nhất là cái chết đó lại là cái chết tức tưởi bởi còn quá nhiá»u trá»ng trách mà chàng chÆ°a kịp thá»±c hiện!
Tâm trạng của chàng và lúc này dÆ°á»ng nhÆ° chỉ còn lại sá»± phẫn hận tá»™t cùng. Và có quá nhiá»u Ä‘iá»u khiến chàng không thể không phẫn hận.
Äá»™t nhiên, chàng nhÆ° được hồi sinh khi có má»™t tiếng quát trầm hùng bá»—ng vang thẳng vào tai chàng :
- Tiểu tử mau chạy đi! Nào!
Thần trí của chàng hầu như mất đi nhận thức khi kỠcận chàng lúc đó có một tiếng chấn kình kinh thiên động địa xuất hiện.
Ầ... m...!
Và thế là, má»i diá»…n biến Ä‘á»u xảy ra chỉ trong má»™t chá»›p mắt!
Lão phu nhân quát tháo ầm ĩ :
- Lão thất phu ngươi là ai? Sao dám xen vào ngăn cản lão thân?
Một bóng nhân ảnh mỠảo lướt qua chàng với một tiếng rít qua kẽ răng :
- Ngươi còn chỠgì nữa mà không chạy?
Còn chàng, khi biết chắc là bản thân vẫn sống, chàng tung ngược toàn thân vỠphía hậu định lao đi!
Vút!
Những sự việc đó như xảy ra cùng một lúc, kể cả việc ả Tiểu Mai đột nhiên hét lên lanh lảnh và ngăn cản việc tháo chạy của chàng :
- NgÆ°Æ¡i còn nghÄ© đến việc bá» chạy Æ°? Äỡ!
Vù... vù...
Một lần nữa cảm giác bất an lại xuất hiện trong tâm trí chàng và ngấm ngầm cảnh báo chàng: Nếu chàng còn ham chiến, nếu chàng không nhân lúc này bỠchạy chàng không bao giỠtìm được một cơ hội thứ hai.
Vá»›i toàn bá»™ chân lá»±c được cấp tốc quy tụ chàng lăng không đảo ngÆ°á»i và lao Ä‘i thật nhanh, thật xa!
Vút!
Äuổi theo chàng là tiếng hét vừa thảng thốt vừa bàng hoàng của Tiểu Mai :
- Phi Vân thân pháp?!!
Sau đó, má»›i đến lượt tiếng rít hậm há»±c của lão phu nhân Thái giáo chủ U Minh giáo lá»t đến tai chàng :
- Quả nhiên là tiểu tử! Hừ! Lần này đố ngươi chạy thoát!
Bằng vào lá»i lẽ này, chàng nghÄ©, bá»n U Minh giáo nhất là lão phu nhân có bản lãnh phi phàm kia chắc chắn sẽ không bá» qua cho chàng và chắc chắn chúng sẽ Ä‘uổi theo chàng.
“Quân tá»­ báo thù mÆ°á»i năm không muá»™n!†Äó là câu chàng đã dùng để khích Ä‘á»™ng và buá»™c bốn vị đệ tá»­ của Lão viện chủ DÄ© An viện phải nhẫn nhục và bá» chạy! Và bây giá», đến lượt chàng cÅ©ng đành phải áp dụng câu nói đó và chá» thá»i cÆ¡.
Vút!
Và chàng hoàn toàn không biết rằng, ở phía sau lÆ°ng chàng, lão phu nhân và bá»n U Minh giáo không há» Ä‘uổi theo chàng.
Ngược lại, lão phu nhân sau khi đưa mắt nhin quần hùng với ánh mắt vừa là trấn áp vừa là phân minh, chợt lên tiếng buông lệnh :
- Äây là DÄ© An viện tá»± chuốc lấy dám ngang nhiên đối đầu cùng bổn giáo! Bất đắc dÄ© lão thân phải có hành Ä‘á»™ng này! Bá»n ngÆ°Æ¡i mau phá hủy toàn bá»™ DÄ© An viện! Kẻ nào chống lại, g... i... ế... t...!
NhÆ° có má»™t ngá»n quái phong thổi qua, toàn thể quần hùng thuá»™c các võ phái võ lâm Trung Nguyên Ä‘á»u nghe lạnh khắp ngÆ°Æ¡i! Nhất là khi há» mục kích cảnh tượng má»™t DÄ© An viện bấy lâu nay là nÆ¡i bất khả xâm phạm giá» Ä‘ang bị bá»n thuá»™c hạ U Minh giáo phá hủy, biến thành chốn hoang lÆ°Æ¡ng.
Trong khi đó, không một ai nhận ra cỗ xe song mã đang được một lão xa phu cho lăn bánh xa dần nơi vừa xảy thảm trạng.
CÅ©ng vậy, má»™t ít nhân vật thuá»™c Cá»­u đại phái cÅ©ng lẻn bá» Ä‘i dần vá»›i nhiá»u nguyên nhân...
Tài sản của dth_abcd

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèëàí, íîóòáóê, ñòðîèòåëüñòâå

Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™