(Hanoi36plus) - Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội phố...Cả tuổi ấu thơ trong tôi là những năm tháng khó khăn của Hà nội...Hà Nội luôn ở trong ký ức của tôi với những năm tháng tuổi thơ êm đềm bên người mẹ hiền...
Mẹ dắt tôi đi trên những con đường đầy lá rụng, băng qua những dãy phố nghèo...loang lổ màu tường rêu cũ. Hà Nội còn là nơi tôi bắt đầu hình thành niềm đam mê của mình, nơi ban tặng cho tôi những câu chuyện tình bạn đẹp như tranh vẽ, những niềm vui, nỗi buồn…
Tôi còn nhớ, thuở ấy Hà Nội không có đèn đóm gì cả, mỗi lần mẹ dẫn tôi đi qua những con đường rất tối và nhiều cây có mùi rất thơm mà sau này tôi mới biết đó là mùi hoa sữa, một loài hoa rất đặc trưng của Hà Nội....
Sau này khi lớn lên, tôi mới lại có dịp ngắm nhìn vẻ đẹp của Hà Nội về đêm. Có những đêm, tôi lang thang trên những con phố cổ Hà Nội dài hun hút không một bóng người, dưới màn sương đêm vàng đi vì một cái đèn tròn sắp hỏng treo trên cây cột điện đen đúa. Tôi đứng lặng lẽ và si mê ngắm nhìn mà chẳng thốt nên lời...Hà Nội đẹp quá!!! Chỉ vài năm nữa thôi, chắc chẳng bao giờ tôi còn có cơ hội nhìn thấy Hà Nội như thế này nữa...
Hà Nội về đêm là những con phố dài lặng thinh...là lúc mà cái mùi ngai ngái quá khứ trở về...và cũng là lúc tiếng rao đêm của những người bán dạo khuya dễ làm ta nao lòng nhất...
Mọi thứ của Hà Nội trong đêm khuya tĩnh lặng là một bức tranh tuyệt diệu mà mỗi lần nhìn ngắm nó, tình yêu Hà Nội trong tôi lại trào dâng một xúc cảm thật khó tả...
Hà Nội ngày nay đã khác xưa rất nhiều, những con phố rộng hơn, sạch hơn, sáng hơn, nhà đẹp hơn, nhưng cũng mất đi nhiều vẻ đẹp đặc trưng vốn có...
Cái vẻ đẹp đặc trưng của Hà Nội giờ chỉ còn hiện diện ở những khu phố cổ nơi tôi ở, nơi mà vẫn còn tồn tại những căn nhà cũ kĩ, những bức tường và cửa sổ đều trông có vẻ tạm bợ, với ánh sáng vàng lờ nhờ trong sương đêm của cái đèn treo trên cái cột điện già cỗi chỉ chực đổ xuống.
Tất cả những điều đó làm nên vẻ đẹp của Hà Nội...một vẻ đẹp diệu kỳ không đâu có được và chỉ những người thật sự yêu Hà Nội mới có thể cảm nhận được nó.
HÀ Nội bây giờ khó quên nhờ con sông Tô Lịch,Kim Ngưu...Vẫn Tháp rùa vẫn khu phố cổ nhưng tràn ngập bụi,khói thải vs người thì đông như kiến--->càng ngày càng tắc...xe đạp đâu hết roài mà sao ô tô xe máy cứ phi ầm ầm...hjx...:(
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của trunglieu16
đôi lúc len lỏi vào một vài khu phố, ta vẫn bắt gặp cái hà nội đẹp và dịu dàng, hãy ra hồ sen ở hồ tây, dạo quanh đường võng thị, đường trúc bạch, hãy thức dậy sáng sớm ngắm cảnh kéo cờ trước lăng bác và hãy đứng nhìn mặt trời lên trên cầu long biên...hẳn chúng ta sẽ tự hào về một hà nội thân yêu đang chuyển mình