Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng Quyển 8: QUỶ TẾ Chương 43: Da người và mặt nạ Dịch: Phệ Hồn Quỷ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Tăng Thụ Vũ là 1 diễn viên của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 7 -- người mà ngoại trừ Ấn Thủy Thiên ra cũng sở hữu tới 2 vật bị nguyền rủa. Loại ký sinh chung quy cũng không phải thừa mứa. Không hề ít trong số chúng được tuồn ra ngoài từ các rạp chiếu phim lớn, hoặc là thông qua giao dịch mua bán, hoặc cướp đoạt vòng tay xương người của người đã chết [ có 1 bộ phận vật bị nguyền rủa loại ký sinh có thể cướp được sau khi diễn viên chết, thí dụ như xí ngầu đen đỏ của Lý Tín Lăng].
Việc nắm giữ vật bị nguyền rủa loại ký sinh thông thường là tiêu chuẩn để đánh giá xem diễn viên có đủ « chuẩn » để được coi như diễn viên hạng 1 hay không. Nhưng loại ký sinh cũng chia ra làm ba bảy loại.Lúc trước vì Tiêu Mộng Kỳ còn chưa quá hiểu về vật bị nguyền rủa loại ký sinh nên nàng mới ngây thơ cho rằng chỉ dựa vào hình xăm bị nguyền rủa là có thể tiêu diệt diễn viên chủ lực của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10.Nếu để những diễn viên hạng 1 chân chính biết được thì nàng tuyệt đối bị bọn họ coi như trò cười !
Máu không ngừng phun ra từ cái đầu còn đang ho khan không ngừng.
Cùng lúc đó trên cổ của Tăng Thụ Vũ cũng bị nhuổm đỏ máu tươi.
Vật bị nguyền rủa đáng sợ thế này tuyệt đối đến từ những bộ phim kinh dị có độ khó cao, thậm chí còn có thể là phim không thể giải [ siêu khó ] ! Tăng Thụ Vũ cũng lấy làm bất ngờ vì căn cứ vào những thông tin tình báo hiện thời thì Bạch Vũ Sóc là linh môi sư không sở hữu dù chỉ 1 vật bị nguyền rủa! Trong nháy mắt, nàng ta lập tức đưa ra kết luận rằng đây là vật bảo mệnh do trận doanh Khu Ma trao cho « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 để bảo hộ cho « Thợ săn ác ma »!
Nhưng Tăng Thụ Vũ đương nhiên không thể nào chết dễ dàng như vậy được.
Nàng ta lấy tay che cổ lại.Bởi vì khí quản đã bị cắt đứt nên nàng ta không thể nói năng gì, nhưng nàng ta vẫn không nằm xuống.
Diệp Tưởng không tới gần nàng ta. Năng lực của vật bị nguyền rủa của đối phương còn chưa rõ ràng,cho nên trước mắt hắn vẫn tập trung quan sát là chính.Với thân thể suy yếu hiện thời của hắn thì việc tùy tiện tiếp cận đối phương là hành vi tự sát.Phương Lãnh thì chuẩn bị sẵn sàng.Thể chất « khô lâu vương » của anh ta có thể tấn công từ xa nên một khi có biến,anh ta sẽ lập tức ra tay ngay. Đương nhiên, anh ta cũng hy vọng vó thể tránh không phải ra tay trước khi làn sóng quỷ hồn ập tới.Khác với đám người Diệp Tưởng, Ấn Thủy Thiên không hề để tâm nghĩ ngợi bởi vì hắn là người hiểu rõ nhất năng lực của Tăng Thụ Vũ !
Cuối cùng, Tăng Thụ Vũ cởi bộ quần áo trắng tinh trên người nàng ta! Nàng ta chỉ mặc có độc bộ trang phục này, đã vậy bên trong còn chẳng mặc quần áo lót ! Tiếp đó 1 cơ thể trắng nõn như bông bưởi xuất hiện, chẳng qua là máu tươi phun ra từ cổ cô ta khiến cơ thể cô ta làm cho người ta sợ hãi hơn là nổi lên ham muốn xác thịt.
Cô ta muốn làm gì?
Tất cả mọi người ở đây không phải là người ngu,nên căn bản chẳng ai có tâm tư để hưởng thụ cảnh tượng mát mẻ này. Có nên ra tay vào lúc này hay không? Lúc này Vũ Sóc vì vấn đề thời gian nên nàng phải thu hồi cái đầu người, tiếng ho khan cũng ngưng bặt. Phương Lãnh cắn răng khi phải đưa ra quyết định có nên ra tay hay không.Cho dù có biến xảy ra,dù phản ứng không kịp thì anh ta cũng có đồng hồ bỏ túi để đảo ngược thời gian.
Cũng chính vì như thế cho nên không ai xông tới để ngăn cản nàng ta.Tiếp đó, Tăng Thụ Vũ cúi đầu xuống. Nàng ta tháo xuống tấm mặt nạ khi gương mặt bị che khuất hơn phân nửa bởi mái tóc dài,sau đó nàng ta bỗng nhiên đưa tay túm lấy mái tóc của chính mình rồi...... nàng ta lột ra tóc cùng lớp da phía dưới!
Cảnh tượng tiếp theo giống hệt cảnh Châu Tấn lột xuống lớp da trên người trong bộ phim « Hoạ bì » của đạo diễn Trần Gia Thượng! Tăng Thụ Vũ không ngờ lại xé toạc lớp da trên người mình ! Sau đó cô ta lại một lần nữa đeo lên tấm mặt nạ sau đó cô ta ngẩng đầu lên.Vị trí cổ cô ta đã trở nên trắng trẻo mịn màng, đâu còn có thấy dù chỉ 1 vết sẹo mờ?
Đây là vật bị nguyền rủa loại ký sinh mà Tăng Thụ Vũ có được! Cô ta có thể lột da giống như rắn lột da vậy ! Dù có bị thương tổn thế nào,cho dù đó là thương tổn vật lý hay thương tổn do linh thể gây ra thì chỉ cần không chết, cô ta có thể khôi phục thông qua việc thay da. Sự khôi phục này không chỉ bị giới hạn ở việc khôi phục làn da bị tổn thương, mà thậm chí những vết thương ăn vào tận trong xương cốt, hay cả việc bị thương nội tạng cũng có thể được chữa lành.Bằng không cô ta sao có thể bình phục lại như cũ khi cổ họng đã bị cứa đứt ?
Tuy rằng cô ta còn kém khá xa với cái gọi là thân thể bất tử chân chính,nhưng trong danh sách diễn viên hạng 1,cô ta cũng được coi như 1 diễn viên tương đối phi thường. Chung quy không phải ai cũng có vật bị nguyền rủa loại ký sinh.
Tăng Thụ Vũ sau đó mặc lại bộ quần áo.Hình tượng đáng sợ của cô ta khiến người ta phải hoảng sợ.
Lớp da người bị lột da đang nằm dưới chân của cô ta cũng có vẻ cực kỳ đáng sợ !
Diễn viên được gọi là diễn viên hạng nhất rõ ràng là những người càng tiếp cận với định nghĩa phi nhân loại.
Diệp Tưởng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tấm người kia.Cảm giác của « Thợ săn ác ma » khiến hắn ý thức được lớp da trên người của Tăng Thụ Vũ chính là vật bị nguyền rủa loại ký sinh của thị.
Không thể chạm vào làn da của người phụ nữ này !
Đó là linh cảm nguy hiểm mãnh hiệt mà Diệp Tưởng cảm nhận được.
Nếu là Diệp Tưởng của trước đây thì đương nhiên hắn có thể dễ dàng đối phó Tăng Thụ Vũ vì loại vật bị nguyền rủa này chẳng thể làm hắn bị thương.Thế nhưng bởi vì Y Mông nên Diệp Tưởng bị thương nặng chưa từng thấy.Năng lực « Thợ săn ác ma » của hắn lúc này khéo còn chẳng bằng lúc hắn còn là « Thợ săn ác ma » dự bị. Nếu không thể nhanh chóng khôi phục thực lực thì Diệp Tưởng chỉ còn 1 con đường chết để đi !
Không tồn tại yếu tố may mắn ở đây !
Đương nhiên vật bị nguyền rủa đối phương còn đang quay cooldown,nhưng Diệp Tưởng không dám xác định xem nàng ta có nắm giữ vật bị nguyền rủa nguy hiểm hơn hay không. Chung quy lại thì...... đối phương là hậu duệ của tộc Cửu Luân!
-Vô Hạ !
Phương Lãnh bỗng nhiên nói với Ấn Thủy Thiên:
-Em mau tới hỗ trợ đi!
Phương Lãnh cố ý ép Ấn Thủy Thiên phải ra tay với người cùng rạp chiếu phim với y như Tăng Thụ Vũ. Nếu y không chịu ra tay thì NG sẽ được phán định.Như vậy vé chuộc cái chết của Ấn Thủy Thiên sẽ suy giảm vô cùng lớn.Còn nếu như y ra tay thì sẽ diễn ra cảnh người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tương tàn. Cho dù bên nào chiếm ưu thế thì bọn họ đều có lợi cả. Phương Lãnh tự nhận chiêu này có thể nói là tương đối hoàn mỹ, nhưng anh ta lại không nghĩ đến việc Bạch Vô Hạ đã sớm thông đồng với đám hậu duệ của tộc Cửu Luân!
Lúc này, ở hiện trường đang tạm thời hình thành thế cục giằng co.Nên biết rằng mỗi lần sử dụng vật bị nguyền rủa thì sau đó vật bị nguyền rủa sẽ bước vào giai đoạn cooldown.Đó là quy tắc tất nhiên giống như quy tắc nguyền rủa giảm dần vậy ! (Năng lực linh môi, quỷ sai hoặc « Thợ săn ác ma » đều không tính là vật bị nguyền rủa, nên không chịu ảnh hưởng của quy tắc cooldown mà chỉ có quy tắc nguyền rủa giảm dần !)
Ấn Thủy Thiên đương nhiên cũng nhìn ra ý định của Phương Lãnh. Y nói:
-Anh à ! Chẳng lẽ những người này là tộc Cửu Luân ?
-Còn phải hỏi nữa sao ?
Phương Lãnh chỉ vào tấm mặt nạ mà đối phương đang đeo rồi nói :
-Cách ăn mặc cũng như tấm mặt nạ này chứng tỏ họ là hậu duệ của tộc Cửu Luân ! Không sai đi đâu được!
Tộc Cửu Luân thần bí này vẫn còn lưu lại huyết mạch trực hệ.Đây là tình tiết đã được ám chỉ ở 1 phạm vi nhất định trong 2 phần trước của serie « Quỷ tế ». Hiện tại bọn họ đang đóng phần cuối cùng của serie này ! Hậu duệ của tộc Cửu Luân lại do chính diễn viên của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 7 thủ vai!
Bản thân tộc Cửu Luân phải nói cũng khá là đáng sợ.Có lẽ nếu đem nó so sánh với con quái vật – giáo đoàn Đoạ Tinh thì tộc Cửu Luân còn chẳng bõ dính răng, nhưng đây là 1 thế lực mà đám người Phương Lãnh không thể trực tiếp đấu lại ! Nhân vật hậu duệ của tộc Cửu Luân do Tăng Thụ Vũ thủ vai rốt cuộc đã nhận được vật bị nguyền rủa gì thì ngay đến Ấn Thủy Thiên cũng không biết. Lực lượng nguyền rủa mà trong quá khứ tộc Cửu Luân có được bị coi thành “yểm thuật”, nhưng hiện tại xem ra chuyện không đơn giản như vậy ! Nếu sau lưng chuyện này có dính dáng đến “Ác ma” thì mọi chuyện tuyệt đối không hề đơn giản như trong tưởng tượng!
Đúng lúc này, Diệp Tưởng bỗng nhiên nói một câu.
Đó là một câu nói cực kỳ ngắn gọn.
Nhưng đó lại giống như tiếng sấm bên tai của bất cứ ai đang có mặt ở đây.Đó là 1 câu nói khiến người ta cảm thấy vô cùng đáng sợ và khủng bố.
Câu nói kia là:
-Thiếu mất 1 cái xác rồi !
Đám người của tộc Cửu Luân sau khi đi vào trong biệt thự đều bị Vũ Sóc và Diệp Tưởng giết sạch.Chỉ còn 1 mình Tăng Thụ Vũ là sống sót. Diệp Tưởng vẫn luôn chú ý tới số lượng xác chết trên mặt đất vì hắn biết được 1 đạo lý : trong phim kinh dị thì người chết vĩnh viễn đáng sợ và khủng bố hơn người sống ! Huống chi này trong serie [ Quỷ tế ] này,phàm là bất cứ người chết nào cũng đều có thể biến thành vong hồn khủng bố do ảnh hưởng của nguyền rủa!
Tộc Cửu Luân phải gánh chịu loại nguyền rủa quỷ dị không căn cớ này!
Tăng Thụ Vũ cũng có chút kinh hãi vì bản thân cô ta cũng không phát hiện số lượng thi thể trên mặt đất thiếu đi 1 cái xác!
-Anh chắc chứ ?
Phương Lãnh cũng có chút sợ hãi than thở sức quan sát khủng bố của Diệp Tưởng.Phương Lãnh vừa rồi chỉ tập trung quan sát Tăng Thụ Vũ, nên anh ta đâu có thể chú ý tới xác chết trên mặt đất! Nói cho cùng thì anh ta vẫn chịu ảnh hưởng của ấn tượng ban đầu, bởi vì anh ta chỉ tập trung suy nghĩ làm thế nào để kiềm chế «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 7, thế nhưng anh ta lại quên rằng kẻ thù đáng sợ nhất của diễn viên trong « Rạp chiếu phim địa ngục » không phải là diễn viên mà là quỷ hồn !
Tăng Thụ Vũ lúc này cũng không khỏi cảm thấy da đầu tê dại.Chung quy lại thì quỷ hồn trong phim kinh dị mãi mãi là kẻ bề trên.Nói cho cùng thì việc nội chiến giữa các diễn viên là do kịch bản bố trí cả ! Huống chi nàng cũng biết mình có bao nhiêu cân lượng ! Không đến lượt nàng ra tay giết « Thợ săn ác ma » ! Phần thường dù có cao đến đâu thì cũng phải có mạng để hưởng thụ cái đã ! Thế nhưng, nàng cũng không thể bỏ qua những người ở trước mắt.
Cái xác biến mất kia......
Sẽ xuất hiện ở đâu và lúc nào?
Lúc này, ba linh môi sư ở đây là Vũ Sóc, Lâm Huyền và Ấn Thủy Thiên đều đang sử dụng thể chất của mình để tiến hành tra xét.Vẫn biết thể chất linh môi gần như đã trở nên vô dụng,nhưng đó là 1 quỷ hồn của kẻ mới chết nên có lẽ thể chất linh môi vẫn còn có chút tác dụng!
Đúng lúc này, Vũ Sóc bỗng nhiên lao về phía 1 cái xác!
Nàng vừa nãy sau khi nghe được câu nói của Diệp Tưởng đã ngay lập tức sử dụng thể chất linh môi.Thế nhưng rất nhanh nàng suy nghĩ tới 1 vấn đề mới.
Chẳng lẽ......
Lúc này, Ấn Thủy Thiên cũng đang dùng thể chất linh môi để tiến hành tra xét.Khi y nhìn thấy Vũ Sóc lao về phía cái xác, y bỗng nhiên ý thức được điều gì đó nên ngay lập tức cấp y gửi tin tức cho Tăng Thụ Vũ thông qua kịch bản.
-Ngăn cô ta lại!
Tăng Thụ Vũ không chút do dự ! Nàng ta phải lập tức chấp hành mệnh lệnh của Ấn Thủy Thiên ! Vì thế nàng ta ngay lập tức xông về phía của Vũ Sóc ! Tốc độ lao tới phải nói là nhanh như 1 con báo ! Tăng Thụ Vũ trong khoảnh khắc này lấy ra 1 thứ. Đó là 1 vật bị nguyền rủa mà cô ta mới nhận được khi đảm nhiệm vai diễn tế ti của tộc Cửu Luân!
Một thanh chuỷ thủ sắc bén!
Nàng ta giơ lên thanh chuỷ thủ sau đó đâm thẳng về phía cổ của Vũ Sóc!
Nhưng mà......
-Á.....
Một cánh tay xương xẩu trắng ởn bỗng nhiên xuất hiện,sau đó bóp chặt lấy cổ của Tăng Thụ Vũ !
Tay phải của Phương Lãnh trong nháy mắt giống như 1 quả bóng bị xi hơi treo lủng lẳng bên người anh ta.Anh ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tăng Thụ Vũ. Vũ Sóc lột xuống tấm mặt nạ trên khuôn mặt cái xác kia!
Quả nhiên......
Mặt nạ của những người này đều là vật bị nguyền rủa của tộc Cửu Luân!
Nhưng không phải xác của bất cứ ai cũng là vật bị nguyền rủa ! Tuy nhiên có nhiều xác chết như vậy thì chắc hẳn sẽ có 1 bộ phận thuộc về nguyền rủa !
Lúc này, Ấn Thủy Thiên cũng hành động ! Hắn lập tức phóng về phía những cái xác ! Diệp Nhất Thiên và Lâm Huyền cũng không ngoại lệ !
Phương Lãnh biết hiện tại anh ta cần phải nắm bắt thời gian để cướp đoạt mặt nạ !
Đây là thời khắc quan trọng để xem «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 7 hay «Rạp chiếu phim địa ngục» chiếm được nhiều vật bị nguyền rủa hơn !
Mời các bạn tham gia thảo luận chém gióTại Đây. Chăm chỉ ném gạch chém gió, sẽ có bom đạn thường xuyên Tham gia nhóm Nòng Nọc[/QUOTE]
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng Quyển 8: QUỶ TẾ Chương 44 - Chữ thập đảo ngược, cánh chim màu đen và « Ác ma » Dịch: Phệ Hồn Quỷ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Thời khắc này có thể nói là khẩn trương đến cực điểm.
Trong phim kinh dị không thể giải thì tình huống xuất hiện vật bị nguyền rủa với số lượng lớn rất hay xảy ra.Bằng không lúc trước Đường Hải Lan chưa chắc đã có thể lấy được vật bị nguyền rủa. Chỉ là mức độ siêu khó cũng không đảm bảo việc tất cả những vật bị nguyền rủa lấy được đều thuộc mức siêu khó.Nếu không sẽ không có chuyện Đường Hải Lan cầm cái lược gỗ đến từ [ Quỷ tế ] đi đóng bộ phim kinh dị tương đối dễ như [ Xe khách khủng bố ] mà lại chết thảm.
Nhưng cho dù là vậy thì dù sao đó cũng là vật bị nguyền rủa trong phim kinh dị không thể giải.Trong bộ phim này, con người và tộc Cửu Luân đã đứng ở 2 chiến tuyến trái ngược nhau ; cho nên việc thu thập được nhiều thêm 1 vật bị nguyền rủa sẽ khiến hy vọng chiến thắng sẽ càng lớn hơn!
Động tác của Ấn Thủy Thiên vô cùng nhanh, nhưng hình như vận may của anh ta tương đối kém.Tấm mặt nạ mà anh ta giật được lại không phải vật bị nguyền rủa. Có tới hơn hai mươi tấm mặt nạ,nhưng thực sự là vật bị nguyền rủa thì giỏi lắm cũng chỉ có chừng 1/10 , mà có khi còn có ít hơn. Việc Vũ Sóc vừa giành được vật bị nguyền rủa duy nhất hoàn toàn là chuyện có thể xảy ra.
Cho nên ở thời điểm này, làm sao giành giật được vật bị nguyền rủa mới là quan trọng.Dù sao kịch bản cũng ít khắt khe về vấn đề logic hơn với những tình tiết nhắc đến vật bị nguyền rủa.Cướp được thêm 1 vật bị nguyền rủa thì ưu thế sẽ tăng thêm 1 phần. Quan trọng hơn là việc số lượng vật bị nguyền rủa càng ít thì chất lượng chắc chắn sẽ rất cao! Nếu chỉ có đúng 1 tấm mặt nạ là vật bị nguyền rủa thì chắc chắn nó sẽ vô cùng đáng sợ!
Phương Lãnh không dám đi cướp mặt nạ của Tăng Thụ Vũ vì nếu đó là vật bị nguyền rủa thì hơn 50% thị đã bỏ vé chuộc cái chết để khiến nó nhận chủ.Với những vật bị nguyền rủa đã nhận chủ thì nó đã bị khoá với chủ nhân hiện tại nên nếu cưỡng chiếm,diễn viên sẽ bị nguyền rủa giết chết.Nói chung, chỉ có vật bị nguyền rủa dạng « trùm cuối » trong phim kinh dị siêu khó mới không nhận bất cứ ai là chủ,cho nên việc chiếm đoạt cũng không bị hạn chế.
Diệp Tưởng bằng tốc độ nhanh nhất không ngừng lướt qua những cái xác và chạm lên tấm mặt nạ mà những cái xác đang đeo. Thậm chí cả quần áo mà bọn họ đang mặc trên người cũng được kiểm tra 1 cách chi tiết. Tăng Thụ Vũ thì bị Phương Lãnh dùng xương bóp chặt cổ của nàng ta.Chỉ cần anh ta dùng sức 1 chút là anh ta có thể bóp chết thị. Đương nhiên, Phương Lãnh sẽ không thật sự ra tay giết thị vì chung quy đối phương là người của tộc Cửu Luân.Nếu dồn cô ta tới bước đường cùng,chẳng ai biết cô ta có váng đầu cố tình khiến nguyền rủa phục hồi để ôm mọi người cùng chết chung hay không!
Một lát sau, Diệp Tưởng đã chạm qua đại bộ phận những tấm mặt nạ mà những cái xác đang đeo.Cuối cùng hắn cũng tiếp xúc được với 1 vật bị nguyền rủa ! Ấn Thủy Thiên thì chẳng thu hoạch được gì!
Hơn hai mươi cái xác,nhưng chỉ có 2 tấm mặt nà là vật bị nguyền rủa !
1 thấm thuộc về Vũ Sóc,còn 1 trong tay của Diệp Tưởng.Nhưng Diệp Tưởng không dùng được vật bị nguyền rủa, cho nên, hắn cũng không nghĩ nhiều mà ném tấm mặt nạ kia cho Phương Lãnh. Lần này Phương Lãnh đã phải vất vả bảo vệ Vũ Sóc, huống chi thực lực của anh ta rành rành trước mắt.Với Diệp Tưởng hiện nay thì việc phân phối vật bị nguyền rủa không còn dựa trên sức lao động bỏ ra mà là theo nhu cầu của bản thân hắn vì hắn muốn tạo ra 1 đội ngũ tinh anh có sức chiến đấu. Phương Lãnh bởi vì đang mang thể chất « khô lâu vương », nên anh ta hoàn toàn chịu sự khống chế của Diệp Tưởng,nên anh ta có thể tin tưởng được.Cộng thêm việc anh ta đã có sẵn đồng hồ bỏ túi, nay lại có thêm tấm mặt nạ này thì thực lực của anh ta nhất định sẽ tăng tiến, giống như hổ thêm cánh. Điều quan trọng là Phương Lãnh là người trọng ân tình, cho nên khi anh ta được ban tặng thêm vật bị nguyền rủa thì anh ta nhất định sẽ vô cùng biết ơn Diệp Tưởng. Từ đó Phương Lãnh có thể trở thành người trong « dây » của hắn.Nói 1 cách tương đối thì Thành Tuyết Tùng cao ngạo lạnh lùng lại hay thích làm theo ý mình và người mang huyết mạch « Ác ma » bằng mặt mà không bằng lòng Lý Duy Tư là 2 đối tượng bị loại trừ đầu tiên.
Hiện tại khi suy xét việc gì,Diệp Tưởng đã bắt đầu bất tri bất giác có thói quen nghĩ cách bày binh bố trận ra sao,nghĩ cách làm thế nào để khống chế người khác.Việc giải phóng từng bước mặt tối tăm trong con người hắn khiến hắn trở thành 1 người có tâm cơ và thâm trầm. Nhưng việc này cũng là bình thường vì đó là những thủ đoạn mà người muốn trở thành “vua” nhất định phải có.
Phương Lãnh lập tức cất giữ tấm mặt nạ cẩn thận, sau đó nói lời cảm tạ Diệp Tưởng rồi thu hồi phần xương cánh tay. Tăng Thụ Vũ ngã sụp xuống đất và ho khan liên hồi.
Ánh mắt của nàng ta khi nhìn Phương Lãnh phải nói là ngập tràn sự khó tin.
Sao lại như vậy?
Đó không phải là vật bị nguyền rủa của “Khô lâu vương” Triệu Không Ảnh sao? Sao nó lại biến thành vật sở hữu của Phương Lãnh rồi? Anh ta lại có được vật bị nguyền rủa mạnh dường này ư ?
Nhân vật tế ti của tộc Cửu Luân do Tăng Thụ Vũ thủ vai là 1 người có tính cách lạnh lẽo và tàn khốc, nhưng tính cách thực của nàng ta lại không phải như vậy.Vừa rồi là thể chất bị nguyền rủa của Triệu Không Ảnh, hay đơn thuần đó chỉ là 1 vật bị nguyền rủa loại ký sinh có năng lực gần giống như vậy ? Sau 1 hồi nàng ta có xu hướng cho rằng khả năng thứ 2 hợp lý hơn.Cũng khó trách Thụ Vũ lại suy nghĩ như vậy vì nhìn chung trong 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục », việc không tưởng như cướp đoạt vật bị nguyền rủa của người khác đừng nói là gặp mà ngay cả việc được nghe qua 1 lần cũng không có !
Ấn Thủy Thiên đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng vừa nãy. Ấn Thuỷ Thiên có liên lạc với Mộc Lam và biết được trận chiến trong [ Chuyến bay số hiệu 444 ]. Phương thức liên lạc mà «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 thiết lập được còn đa dạng hơn « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19 rất nhiều.Ấn Thuỷ Thiên cũng biết được thất bại của Triệu Không Ảnh trong trận chiến ấy.Nhưng xưa nay Ấn Thuỷ Thiên chưa bao giờ xem trong mắt Triệu Không Ảnh.Y là người bảo thủ, tự cao tự đại, và mặc dù là người có dã tâm, nhưng y lại thiếu đi sự thâm trầm và tâm cơ.Đến nay cả người không thuộc « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 như Ấn Thủy Thiên mà cũng biết nếu muốn sống sót trong «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 thì diễn viên nhất định phải lựa chọn tìm chỗ dựa từ 1 trong 2 bên : Mộc Lam hoặc là Grandier. Cái tên ngu xuẩn đến ngay cả việc cơ bản như lựa chọn đứng bên nào cũng không biết thì cái danh hiệu “Khô lâu vương” đúng là trò chơi. Cái đồ ngu si như vậy mà cũng xứng xưng vương sao ? Y thực sự cho rằng mấy cái thứ cặn bã như y có thể muốn xưng vương thì xưng vương sao ?
Thế nhưng, dù sao thì......Triệu Không Ảnh cũng là người nổi bật trong danh sách những diễn viên hạng một.Dựa vào thể chất khô lâu vương này mà y có thể sống sót sau mấy bộ phim kinh dị không thể giải,chứng tỏ không cần phải nghi ngờ về thực lực của y.Nhưng y lại bị Diệp Tưởng đánh bại, còn Trương Hạo Thiên thì bị Diệp Tưởng giết chết ! Sau đó, Phương Lãnh lại để lộ thể chất giống hệt như của Triệu Không Ảnh ! Điều này chứng tỏ cái gì ?
Ánh mắt của Ấn Thủy Thiên khi nhìn Diệp Tưởng trở nên dè chừng hơn rất nhiều! Vốn là hắn cũng đã đánh giá Diệp Tưởng đủ cao rồi, thậm chí cả việc chủ động gây hấn của những thành viên khác cũng bị cấm ! Hắn muốn tự mình ra tay chôn xác « Thợ săn ác ma » trong bộ phim này ! Nhưng tình hình thực tế lại đang là việc nguyền rủa của vật bị nguyền rủa loại ký sinh được chuyển tới trên người của Phương Lãnh, trong khi « chính chủ » Triệu Không Ảnh lại đang còn sống! Chẳng lẽ đây là năng lực của thể chất « Thợ săn ác ma » sao?
Nếu là như vật thì không biết vật bị nguyền rủa của hắn có bị đối phương cướp đi hay không ?
Nên biết rằng vật bị nguyền rủa là căn bản của mỗi một diễn viên, là thứ giúp họ sinh tồn nên nếu vật bị nguyền rủa của bản thân bị Diệp Tưởng hoàn toàn cướp đoạt thì tỷ lệ sống sót của Ấn Thủy Thiên sẽ bị giảm sút!
Giết !
Nhất định phải giết !
Hiện tại đã cho thấy Bạch Vô Hạ đã đứng bên tộc Cửu Luân.Nếu vậy...... Ấn Thuỷ Thiên có nên lợi dụng cơ hội này để giết đối phương hay không?
Hắn cũng không phải là kẻ ngu ngốc ! Cho dù Diệp Tưởng không để lộ ra ngoài bất cứ biểu hiện bất thường nào,nhưng sau khi trở về từ trận chiến ở trạm nghỉ ngơi đường bộ, sắc mặt của Diệp Tưởng rõ ràng có vẻ tái đi khá nhiều.Rất có thể y đã bị thương nặng sau trận chiến đó.Cơ hội tốt thế này không thể bỏ qua được !
Không thể bỏ qua......
Tầm mắt của mọi người đều đang tập trung về phía của Tăng Thụ Vũ còn đang ho khan. Ấn Thủy Thiên biết, hắn không thể chờ đợi nữa ! Phải tận dụng khoảng thời gian này để giết người !
Về phần khả năng có gây ra NG hay không thì...... Nếu NG, thì điều đó cũng có nghĩa hắn phải trả đến 3 lần thù lao danh nghĩa, mà thù lao hiện tại của hắn là 1400.Nếu gấp ba lên thì kết quả là 4200 tấm ! Việc bổ sung 1 lượng vé chuộc cái chết lớn đến vậy là chuyện vô cùng khó khăn! Hơn nữa, cho dù có giết được Diệp Tưởng thì với đồng hồ bỏ túi,Phương Lãnh có thể cứu sống Diệp Tưởng! Nếu vậy thì hắn cần phải nhanh tay giết chết Diệp Tưởng và Phương Lãnh khi hành động !
Cuối cùng, Ấn Thủy Thiên nghiến răng !
Giết !
Hiện tại đang là lúc mà Diệp Tưởng còn đang bị thương – 1 cơ hội rất tốt để giết y.Nếu bỏ qua cơ hội này thì khi hắn bình phục lại, do lúc đó kịch bản đã sắp xếp để 2 phe trở thành kẻ thù, Ấn Thủy Thiên sẽ gặp bất lợi rất nhiều ! Trên thực tế nếu y biết Diệp Tưởng có thể thành công thoát khỏi lần ám sát của giáo chủ thứ 3 của giáo đoàn Đọa Tinh đại danh đỉnh đỉnh thì chỉ e quyết tâm giết người của Ấn Thuỷ Thiên sẽ còn kiên định thêm mấy phần!
Cuối cùng,Ấn Thuỷ Thiên thông qua kịch bản ra lệnh cho Tăng Thụ Vũ.Nội dung tin tức gửi đi vô cùng ngắn gọn :
-Dốc toàn lực giết Diệp Tưởng !
Hắn cũng không trông cậy vào việc Tăng Thụ Vũ có thể giết chết Diệp Tưởng, thế nhưng hiện tại là thời cơ tốt nhất. Phương Lãnh có được thể chất đáng sợ,cộng thêm việc anh ta có búp bê thế mạng thì việc giết anh ta đã trở nên vô cùng khó khăn.Nhưng chỉ cần Tăng Thụ Vũ ra tay, cho dù không giết được đối phương thì ít nhất nàng ta cũng có thể làm Diệp Tưởng bị thương nặng thêm!
Vì thế, Tăng Thụ Vũ lại 1 lần nữa ngẩng đầu nhìn Diệp Tưởng.Diệp Tưởng cũng nhìn lại nàng ta.
Nàng ta nhấc lên thanh chủy thủ sau đó lao tới tấn công Diệp Tưởng!
Muốn chết !
Đó là đánh giá của Diệp Tưởng dành cho nàng ta.
Đôi mắc ác ma của Diệp Tưởng trong khoảnh khắc biến thành màu bạc khi nhìn Tăng Thụ Vũ.
-Chết đi !
Cái nhìn từ đôi mắt màu bạc đó trong khoảnh khắc tạo thành 1 áp lực vô cùng đáng sợ lên Tăng Thụ Vũ!
Diệp Tưởng không biết bản thân có thể trấn áp được vật bị nguyền rủa loại ký sinh của đối phương hay không.Lúc này hắn đã mở ra đôi cánh chim đen!
Đôi cánh đen đó trong nháy mắt bao chặt lấy Tăng Thụ Vũ !
Ta là « Dạ Vương » !
Cho dù ta bây giờ đang bị thương nặng thì đám đạo chích tôm tép các ngươi không thể muốn chống đối là chống đối được!
Diệp Tưởng sớm phát hiện ra sự bất thường của đôi cánh chim đen này.
Nó.....không thu của hắn vé chuộc cái chết,cũng không tồn tại rủi ro nguyền rủa phục hồi.Hay nói cách khác, cho dù có sử dụng bao lâu cũng chẳng sao cả.Thậm chí.....
Trong khoảnh khắc khi mở ra đôi cánh chim đen này,Diệp Tưởng đã xác nhận được 1 điều.
Đôi cánh chim đen này......
Có thể chống lại cả quy tắc nguyền rủa giảm dần!
Bất cứ vật bị nguyền rủa nào, cho dù là hữu hình hay vô hình nguyền rủa,cho dù là nguyền rủa đến từ huyết mạch bị nguyền rủa hay là nguyền rủa bám trên vật bị nguyền rủa,cho dù là nguyền rủa trên thể xác hay nguyền rủa trên linh hồn….thì khi vật bị nguyền rủa trở thành vũ khí của diễn viên,lúc sử dụng chúng, diễn viên đều phải trả phí vé chuộc cái chết coi như chi phí sử dụng, thậm chí còn chịu ảnh hưởng của quy tắc nguyền rủa giảm dần trong những lần kế tiếp.
Nhưng hiện tại khi Diệp Tưởng mở ra đôi cánh chim đen kia, hắn phát hiện không chỉ những thương tích sau trận chiến với Y Mông đã khôi phục,mà còn chưa thấy xuất hiện bất cứ dấu hiệu nguyền rủa giảm dần nào!
Đôi cánh chim đen kia trong nháy mắt bọc lấy Tăng Thụ Vũ.
Sau đó truyền đến tiếng rên xiết của nàng ta.
Đôi mắt màu bạc tà ác và ma quái, đôi cánh chim đen hắc ám và tiếng thét bi thảm của Tăng Thụ Vũ như 1 bản giao hưởng của chết chóc. Cộng thêm việc trong khoảnh khắc,trong đôi mắt của Diệp Tưởng lại 1 lần nữa xuất hiện giá chữ thập ngược đầy khủng bố !
Ấn Thủy Thiên khi nhìn vào đôi cánh chim đen kia và dấu chữ thập ngược trong đôi mắt màu bạc ấy lại không hiểu sao cảm thấy vô cùng khủng bố!
Tuy rằng còn chưa chính mắt gặp được An Nguyệt Hình, nhưng Ấn Thủy Thiên cứ có cảm giác ngay cả « người kia » cũng chưa chắc khiến hắn có thể cảm giác được sự khủng bố như vậy!
Gian phòng chìm trong chết chóc và thê lương.
Khi đôi cánh chim đen kia gập lại, Tăng Thụ Vũ đã biến mất.Trên mặt đất chỉ còn......
1 tấm da người thối rữa !
Mời các bạn tham gia thảo luận chém gióTại Đây. Chăm chỉ ném gạch chém gió, sẽ có bom đạn thường xuyên Tham gia nhóm Nòng Nọc
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng Quyển 8: QUỶ TẾ Chương 45 - Vị trí của mộ chính Dịch: caohamanh Biên dịch: Phệ Hồn Quỷ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Không thể nào !
Cảnh tượng trước mắt đã 1 lần nữa thay đổi sự nhận thức của Ấn Thủy Thiên về Diệp Tưởng.
Chẳng lẽ . . .phỏng đoán đối phương bị thương nặng của hắn là sai sao?
Ấn Thủy Thiên xưa nay đều là người vô cùng cẩn thận.Từ xưa tới nay hắn là người không mấy khi chịu mạo hiểm.Việc hắn có thể sống sót tới bây giờ phần nhiều dựa vào tính cách cẩn thận này. Chính vì vậy, lúc ban đầu hắn hy vọng quan sát Diệp Tưởng để quyết định xem phải làm thế nào để đối phó với Diệp Tưởng.Nhưng hiện tại xem ra người gọi là "Thợ săn Ác ma " này còn ma quái,đáng sợ và khó lường hơn sự tưởng tượng của hắn rất nhiều !
Nếu cứ để Diệp Tưởng trưởng thành thì y thật sự có thể trưởng thành đến độ đứng ngang hàng với An Nguyệt Hình ! Đến lúc đó chỉ e ngay cả « Hầu tước » cũng phải chắp tay dâng ra vị trí thủ lĩnh của trận doanh Khu Ma ! Thậm chí Ấn Thuỷ Thiên cũng không cảm thấy bất ngờ nếu như trong tương lai Diệp Tưởng sẽ đóng vai nhân vật chính trong phần 3 của serie《 Gia tộc Nitemare 》!
Nhất định phải giết y ! Cho dù cái giá phải trả có đắt thế nào cũng phải giết y ! Dù có phải hy sinh hết toàn bộ vật bị nguyền rủa, cho dù những diễn viên khác phải mất mạng thì Diệp Tưởng cũng nhất định phải chết ! Y thực sự quá nguy hiểm ! Nếu để y trưởng thành tới trình độ nói trên thì Ấn Thủy Thiên chắc chắn phải chết !
Cuối cùng, Ấn Thủy Thiên xông thẳng tới phía trước,sau đó y nhặt lên tấm da người và sau đó để nó vào trong vòng tay xương người của mình ! Tốc độ phản ứng và động tác của hắn vô cùng nhanh khiến những người khác khó lòng ngăn cản!
Diệp Tưởng tuy cũng nhìn thấy cảnh tượng này phát sinh nhưng hắn cũng không thể ngăn cản.Giống như lúc trước trong bộ phim《 Chuyến bay mang số hiệu 444 》, Hoắc Thanh Lam nhân lúc hắn sơ sẩy lấy đi vòng tay xương người của Trương Hạo Thiên.Dù sao nhân vật luật sư kiêm thư ký do Hoắc Thanh Lam thủ vai thực sự không có quan hệ đối địch với những nhân vật do diễn viên « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 thủ vai. Trước mắt Bạch Vô Hạ do Ấn Thủy Thiên thủ vai còn chưa để lộ mặt thật nên Diệp Tưởng cũng không có lý do để ngăn cản hắn.
Diệp Tưởng nhanh chóng thu hồi cặp cánh lại,sau đó hắn đưa mắt nhìn Diệp Nhất Thiên và Lâm Huyền .
Hai người này lúc này đã ngậm câm như hến ! Nhất là Lâm Huyền còn sợ tới mức suýt chút nữa thì hắn mất đi quyền quyển soát của cơ thể mình !
Không ngờ ngay cả 1 người sống sờ sờ cũng bị bốc hơi?
Nàng ta đã tới chỗ nào rồi ?
Người đáng sợ thế này mà lại là kẻ địch mà họ cần giết sao?
Sự sợ hãi trong lòng của 2 người Diệp Lâm đã đạt tới cực hạn.So sánh với việc phải chết đi như vậy với việc bị quỷ hồn giết chết thì việc bốc hơi khỏi nhân gian còn đáng sợ hơn nhiều ! Bọn họ ngay lập tức đưa mắt nhìn Ấn Thủy Thiên. Cả hai người chỉ còn biết đặt hết hy vọng vào việc Ấn Thủy Thiên có thể cứu bọn họ ! Nên biết rằng thực lực của 2 người bọn họ còn yếu hơn Thụ Vũ nhiều lắm ! Nếu đối đầu trực diện với Diệp Tưởng thì tỷ lệ sinh tồn của bọn họ căn bản bằng 0! Bọn họ thà đối mặt với làn sóng quỷ hồn cũng không muốn đối mặt với Diệp Tưởng ! Dù sao chuyện này đã vượt quá tầm thường thức mà bọn họ đang có rồi!
Tầm mắt của Diệp Tưởng tập trung về phía bọn họ,sau đó hắn nói:
-Không biết hai anh . . .nghĩ sao? Các anh có định giúp tôi không?
-Giúp . . . Đương nhiên giúp chứ. . .
Lâm Huyền mở miệng.Hắn sợ nếu mình dám nói "Không giúp", Diệp Tưởng sẽ ngay lập tức tiễn họ xuống Địa ngục ngay ! Ai biết được hiện tại có phải bất cứ lúc nào y cũng có thể bốc hoả hay không!
Biến m* nọ cái vụ NG hay không NG đi ! Lâm Huyền hắn dù sao cũng chỉ là một nhân vật tôm tép,thù lao danh nghĩa cũng mới chỉ có 400 tấm vé chuộc cái chết mà thôi.Thích trừ thì trừ đi,vì ít ra còn tốt hơn chán vạn so với việc phải chết ở đây!
Trong lòng Diệp Nhất Thiên rủa thầm : « Cái thằng ch* Lâm Huyền ngu ngốc này ! » Đúng là không sợ đối thủ giống như thần, mà chỉ sợ đồng đội ngu như heo. Chẳng lẽ cái thằng này ăn rùa mới trở thành linh môi sư sao?
Nhưng việc trả lời bừa bãi của y vẫn chưa tạo thành NG khiến Diệp Nhất Thiên thở phào nhẹ nhõm. Y cũng nói:
-Tôi hiểu rồi ! Tôi sẽ giúp các anh !
Nhưng trước đó còn có một vấn đề .
Cái xác đã biến mất kia . . .
Ở chỗ nào?
Những linh môi sư sử dụng thể chất của mình để tìm kiếm xung quanh, nhưng kết quả là chẳng tìm được gì.Lưới cảm giác của Diệp Tưởng cũng chẳng tốt hơn. Cho nên cái xác đã biến mất kia rốt cục sẽ xuất hiện ở chỗ nào, kia biến mất thi thể , sẽ ở bất kỳ địa phương nào, với tư thế ra sao là điều không thể đoán trước được.Trong kịch bản gốc cũng không có chi tiết này.
Lúc này sắc trời đã tối. Theo lý thuyết thì mọi người nên ở lại đây 1 đêm đợi sáng mai mới lên đường.Thế nhưng chỗ này đã bị hậu duệ của tộc Cửu Luân phát hiện nên việc tiếp tục ở lại chỗ này không phải là sự lựa chọn sáng suốt. Thành ra việc chạy xuyên đêm là giải pháp tương đối thích hợp hơn.Kế hoạch từ từ tổ chức 1 đội khảo cổ lúc trước cũng vì thế mà trở nên bất hợp lý.
Tình tiết chính rốt cục đã dần dần được tiết lộ .
Việc mà bọn họ phải làm lúc này là phải nhanh chóng tìm cho ra vị trí của mộ chính, sau đó nhanh chóng tìm tới chỗ đó. Bọn họ nhất định phải thâm nhập vào mộ chính của tộc Cửu Luân mới có hy vọng tìm được tờ da dê ghi lại khế ước với "Ác ma" – vật bị nguyền rủa dạng « trùm cuối » trong bộ phim này.
Lúc này, màn kịch chính của bộ phim mới bắt đầu
Những chuyện phát sinh sau đây khiến đám người Diệp Tưởng hiểu rằng những việc đã trải qua lúc trước căn bản mới chỉ là món khai vị của bữa tiệc chết chóc và tuyệt vọng này.Chúng vẫn còn chưa thấm vào đâu !
Con người cũng tốt, mà tộc Cửu Luân cũng được, dù 2 bên thuộc 2 trận doanh đối địch,thì trên thực tế, bọn họ cũng đều bị kịch bản sắp xếp chết vào lúc cuối phim, để đặt 1 dấu chấm tròn trĩnh cho 1 serie phim kinh dị không thể giải.
Lúc này ,mọi người bắt đầu di chuyển.
Đội hình của đoàn người trước mắt là:
Phương Lãnh ( Bạch Thụ Hà ) , Ấn Thủy Thiên ( Bạch Vô Hạ ) , Diệp Tưởng ( Tống Tuấn Trúc ) , Bạch Vũ Sóc ( Tống Từ Trúc ) , Thành Tuyết Tùng ( Liễu Nhất Trần ) , Lý Duy Tư ( Giản Khuất Ly ) , Nguyên Nham ( Diệp Nhất Thiên ) , Nguyên Lập ( Lâm Huyền ) . Tổng cộng là tám người.
8 người chia làm 2 nhóm di chuyển bằng 2 chiếc xe khác nhau. 2 anh em họ Bạch, Diệp Tưởng,Vũ Sóc ngồi 1 chiếc ; còn Thành Tuyết Tùng , Lý Duy Tư cùng hai diễn viên còn lại của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 7 ngồi chung 1 chiếc. Loại nhân vật như Ấn Thủy Thiên cần Diệp Tưởng và Phương Lãnh liên thủ mới đối phó được. Hơn nữa cái xác đã biến mất chẳng biết sẽ xuất hiện vào lúc nào. Nếu nó xuất hiện thì cũng tiện để ép Ấn Thủy Thiên phải liên thủ với bọn họ. Cho dù có thế nào thì việc có thể làm yếu đi sức chiến đấu của Ấn Thủy Thiên với Diệp Tưởng mà nói cũng là 1 việc đáng mừng.
Việc tính toán ra vị trí mộ chính của tộc Cửu Luân cần phải dựa vào Thành Tuyết Tùng. Nàng sẽ dựa trên vị trí địa lý của những ngôi mộ phụ do Phương Lãnh cung cấp kết hợp với những kiến thức phong thuỷ và sự phân bố các nguyên tố hoá học trong tự nhiên để suy đoán ra vị trí mà mộ chính có khả năng nằm ở đó nhất. Trong đầu nàng ghi lại toàn bộ ký ức của những thầy phong thuỷ xuất sắc nhất nên nàng không ngừng phân tích và tính toán để đề cao độ chính xác lên cao nhất. Phương Lãnh trước đó đã để lại 1 cục xương trên người của Thành Tuyết Tùng,mà huống chi với thực lực của chính nàng,Thành Tuyết Tùng thừa sức để đối phó với 2 người Diệp Nhất Thiên và Lâm Huyền.
Đêm nay đã được định sẵn là 1 đêm không ngủ.
Khoảng 20 giờ đêm.
Tới 1 thị trấn nằm gần vị trí khả nghi,đám người Diệp Tưởng dừng xe để đổ xăng, đồng thời tìm kiếm 1 quán trọ để nghỉ lại.Bọn họ cũng tìm đại 1 nhà hàng ở gần đó vì lúc này không ai còn có tâm tư đi thưởng thức món ngon vật lạ.
Khi đồ ăn được đưa lên ,mọi người ngay lập tức và lấy và để.Dù sao cả ngày hôm nay bọn họ đã mài mặt trên mặt đường và chưa được nghỉ ngơi chút nào, cho nên lúc này họ đương nhiên cần phải ăn nhiều 1 chút.
Nói thật thì việc người của hai trận doanh đối địch lại ngồi ăn chung mâm phải nói là quái dị đến vô cùng.Mỗi khi Diệp Tưởng đưa đũa ra gắp thức ăn, những người khác đều theo bản năng ngừng đũa và bất giác họ để ý tới sắc mặt của hắn. Ấn Thủy Thiên nhìn đám người hèn nhát này mà cảm thấy vô cùng mất mặt ! Bây giờ dì thực sự trong lòng có sợ muốn chết đi chăng nữa thì khí thế tuyệt đối không thể tỏ ra thua kém đối phương được vì như vậy chẳng phải sẽ khiến đối phương mặc sức làm tới hay sao?
Nói lại thì thực lực của Diệp Nhất Thiên và Lâm Huyền cũng miễn cưỡng có thể xem như diễn viên hạng 1 ( mặc dù thực lực của họ quá đỗi bình thường trong danh sách những diễn viên hạng 1) nên ít nhiều gì họ cũng là người từng trải, nên đúng ra bọn họ không nên tỏ ra sợ hãi đến như vậy mới phải. Nhưng Diệp Tưởng lại mạnh đến độ vượt quá lẽ thường. Đôi cánh chim màu đen kia lại có thể dễ dàng giết chết Tăng Thụ Vũ ! Diễn viên hạng 1 không ngờ lại bị Diệp Tưởng giết dễ dàng như vậy! Đương nhiên , Ấn Thủy Thiên cũng không biết những diễn viên chủ lực cuả « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 như Y Mông cũng có thể làm được. Nói cho cùng thì Ấn Thuỷ Thiên chẳng hiểu biết được bao nhiêu về giới cao tầng của giáo đoàn Đoạ Tinh.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Thành Tuyết Tùng chạy vào trong nhà hàng ! Nàng vừa rồi còn đang ngồi trên xe để không ngừng tính toán vị trí của mộ chính.
-Tìm được rồi ..
Nàng đi tới trước mặt của mọi người sau đó trải ra trước mặt họ tấm bản đồ của tỉnh Hồ Nam và vùng lân cận.
-Ở chỗ này !
-Mộ chính của tộc Cửu Luân nằm ở đây!
Lúc này ở 1 nơi cách chỗ của đám người Diệp Tưởng tương đối xa.
Ở bên trong núi sâu .
Nơi này đã tràn ngập sự thê lương lạnh lẽo, tối tăm và khủng bố .
Ánh trăng màu bạc chiếu rọi tới nơi này,nhưng rất nhanh ánh sáng bị thứ gì đó hắc ám nuốt chửng.
Nếu có người đứng ở chỗ này và cẩn thận lắng nghe thì người đó sẽ phát hiện họ sẽ nghe được một số âm thanh kỳ quái .
Giống như . . .
Tiếng khóc của vong hồn !
Mời các bạn tham gia thảo luận chém gióTại Đây. Chăm chỉ ném gạch chém gió, sẽ có bom đạn thường xuyên Tham gia nhóm Nòng Nọc
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng Quyển 8: QUỶ TẾ Chương 46 - A Cường Dịch: caohamanh Biên dịch: Phệ Hồn Quỷ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Nơi đây là vùng giáp ranh giữa 2 tỉnh Hồ Nam và tỉnh Hồ Bắc.
Nơi này có chút khác biệt với thế giới thực ở chỗ diện tích của nó phải rộng hơn trong thực tế đến mấy lần.Nơi đây được bao phủ bởi đồi núi,khiến nó trở nên hẻo lánh, lại cộng thêm việc là vùng giáp ranh giữa 2 tỉnh khiến việc quản lý hành chính ở đây trở nên rất lỏng lẻo.Dân cư sống ở chỗ này cũng tương đối thưa thớt.Chỉ có 1 số người cao tuổi mới tiếp tục sống ở chỗ này. Nơi này cũng không có nhiều khu dân cư,hơn nữa lại gặp vấn đề thiếu nhân lực để phát triển kinh tế đâm ra nơi này nghèo vẫn hoàn nghèo. Tuy vậy định nghĩa « huyện nghèo » do chính phủ Trung Quốc định ra còn lâu mới nghèo khó đến độ như nơi đây.
Bởi vì cách phân chia địa giới hành chính tương đối hỗn loạn khiến 1 số vùng nông thôn nằm lọt thỏm trong chốn rừng sâu núi thẳm.Tên 1 số con đường, tên 1 số thôn làng cũng trở nên hỗn loạn. Chúng không có tên trên bản đồ,mà trên đường cao tốc cũng không thấy bản chỉ đường,thành ra nếu không có người dân bản xứ dẫn đường, người từ bên ngoài tới phải nói là nửa bước cũng khó đi.
-Phù…
Hai bên quốc lộ lúc này không một bóng người. Phạm vi xung quanh là những dãy núi cuộn mình vào nhau.Không gian có vẻ vô cùng hoang vu,chỉ có đất đá và bùn.
Một người đàn ông có gương mặt ngăm đen, thoạt nhìn khoảng 40 tuổi đang hút thuốc bám theo sau 1 người đàn ông cao nghều đầu trọc lóc.Người này thoạt nhìn khoảng năm mấy.Phía sau lưng 2 người đang đeo 1 cái túi da rắn,bộ dạng có vẻ tương đối vội vã.
- Mịa nó ! Trộm có mấy sợi dây điện mà sao có vẻ bồn chồn thế ! Mày có được không đấy !
Tráng hán đầu trọc có vẻ cực kỳ bất mãn khi y trừng mắt nhìn người đàn ông đang hút thuốc.
-Cháu mới làm chuyện này lần đầu nên chuyện này chẳng tránh được.
Người đàn ông hút thuốc nhìn nhìn đường quốc lộ ở gần đó rồi nói :
-Chú Hùng này ! Cháu sợ lắm.
-Cố gắng lên thì tương lai mày mới khá được! Được rồi ! Đi nhanh lên một chút ! Cố tránh xa đường quốc lộ ra !
Nói đến đây, tráng hán đầu trọc bỗng nhiên nói :
-Còn điếu Bạch Sa* nào không ? Cho tao một điếu đi !
(Thuốc lá Bạch Sa là 1 loại thuốc lá nổi tiếng của tỉnh Hồ Nam.Màu sắc dao động từ màu trắng tới màu đậm,màu trắng là thuốc lá đểu, màu càng đậm thì thuốc lá càng đậm. Hàng đểu được xếp từ thấp lên cao : nhuyễn bạch sa,hạp bạch sa,tinh phẩm bạch sa đời 1,đời 2, nhuyễn tinh phẩm bạch sa. Hàng xịn thì gồm có : hồng sắc hoà bài,tử sắc hoà bài,trân phẩm bạch sa,hoà khí sinh tài và thiên hạ.)
-Chú Hùng ơi ! Bao này là bao cuối cùng của cháu rồi ! Cháu phải giấu vợ mới mang được bao này đấy !
Vẻ mặt của người đàn ông hút thuốc nhăn lại vì đau khổ.
-Bán được hàng lần này còn sợ không có thuốc hút sao? Mau đưa đây !
-Dạ dạ..
Đây là lần đầu tiên người đàn ông hút thuốc làm ăn trộm nên trong lòng y thực sự vô cùng lo lắng.Mặc dù y biết việc quản lý hành chính ở vùng này rất hỗn loạn,đã vậy lại ít có người lui tới, nhưng trước kia y chỉ là anh nông dân, giờ đột nhiên lại theo người ta đi ăn trộm đường dây điện thoại trên đường quốc lộ nên trong lòng y luôn có vẻ bất an như thế.
Tay y run run lấy ra từ trong túi ra 1 bao thuốc lá sau đó móc ra 1 điếu. Tráng hán đầu trọc liền giật lấy rồi đưa lên miệng và nói:
-Lửa đâu ! A Cường này ! Mày phải khôn lên 1 chút chứ ! Chẳng lẽ cái gì tao cũng phải dạy mày sao ?
-Dạ dạ dạ …
A Cường lập tức lấy ra hộp quẹt.
Hắn mở ra hộp diêm rồi lấy ra một que.Hắn đánh lửa sau đó đưa đóm tới gần điếu thuốc đang ngậm trên mồm của chú Hùng để châm lửa. Nhưng khi lửa sắp tới gần điếu thuốc thì nó lại tắt ngấm 1 cách ma quái!
-Chuyện gì thế nhỉ ? Có gió máy ở đâu sao?
Chú Hùng gãi gãi cái đầu trọc của mình rồi nói tiếp:
-Thất thần cái gì thế ? Còn không quẹt que khác đi?
-Dạ dạ ! Chú đừng nóng ạ ! Có lẽ là do trời rét nên diêm mới không cháy !
Vì thế, hắn tiếp tục rút ra một que diêm để châm thuốc.
Chú Hùng lần này còn chủ động kề đầu điếu thuốc tới que diêm ! Nhưng lúc ngọn lửa sắp liếm vào đầu điếu thuốc thì nó lại tắt ngấm!
Lần này chú Hùng vô cùng nóng máu. Có chuyện quái gì thế nhỉ ? Châm cả 2 lần mà lần nào cũng tắt là sao ! Nhưng y đâu có cảm nhận được chút gió nào đâu!
-Này nhóc ! Có phải mày không muốn cho tao hút thuốc nên mày mới cố ý thổi tắt đó chứ!
-Làm gì có chứ chú Hùng !
-Để tao ! Cái đồ tay chân lóng ngóng ! Nếu không phải lão Vương nói mày nhanh mồm nhanh miệng, hơn nữa lại rất nghe lời thì tao có cho mày đi theo tao không? Tao chỉ cho mày con đường phát tài,thế mà mày ngay cả 1 điếu thuốc cũng không cho tao hút !
Tiếp đó chú Hùng không để cho A Cường giải thích mà tự mình đoạt lấy hộp diêm sau đó tự mình châm lửa.
Nhưng chuyện ma quái lại tiếp tục xảy ra.
Sau khi châm diêm, mỗi lần sắp chạm vào điếu thuốc thì ngọn lửa lại tự tắt! Chú Hùng là 1 kẻ nghiện thuốc lá nắng, đã thế thuốc lá trên người lại đúng lúc hết nhắn.Hiện tại cơn nghiện đã nổi lên khiến trong lòng y cảm thấy rất ngứa ngáy và khó chịu.Là 1 người không tin ma quỷ nên y nghĩ bụng : chẳng lẽ y không thể châm được điếu thuốc này sao?
Rất nhanh, dưới chân của chú Hùng đã chất đầy que diêm. Nhưng không có 1 que diêm nào châm được điếu thuốc của y.
Sau khi thử hơn hai mươi que, chú Hùng mới cảm thấy rất không bình thường ! Y không cảm thấy có gió, hơn nữa A Cường cũng đứng khá xa, nhưng vì sao diêm lại không thể châm được điếu thuốc của y chứ ? Hay là hộp diêm lần này là hộp diêm đểu?
-Diêm đ*o gì thế này ?
Chú Hùng giận dữ nhìn về phía A Cường rồi hỏi :
-Mẹ nó đúng là hàng đểu mà !
Nhưng đúng lúc này, chú Hùng cũng phát hiện chân của A Cường đang run rẩy kịch liệt.
-Mày run gì thế ?
-Chú Hùng … chú này, liệu có phải chúng ta vô tình tiếp xúc thứ gì “ không sạch sẽ “ không ?
-Hả ? Thằng nhóc ! Sao lá gan của mày bé vậy ? Mẹ nó, sao lão Vương lại không nói với tao mày là thằng nhát gan nhỉ ?
Chú Hùng ngoài miệng thì nói cứng như vậy, chứ thực ra việc mà họ đang làm là trái pháp luật, đã vậy 2 nguời lại đang ở trong chốn rừng hoang núi thẳm,trong lúc trời đất tối tăm âm u,nên nói không sợ thì chẳng ai tin được. Nhưng y cũng hiểu y không thể để lộ chuyện này trước mặt thẳng cháu được vì nếu hắn biết thì chẳng phải hắn sẽ coi thường y lắm không ?
Chí Hùng nhìn lại hộp diêm.Chỉ còn lại đúng 1 que.
Không bằng thử 1 lần cuối xem sao ! Nếu còn không được nữa thì thôi khỏi hút nữa !
Cuối cùng, y lôi ra que diêm cuối cùng ra.
Lúc này, y quay đầu nhìn lại A Cường, sau đó bèn bước tới phía trước vài bước.Y luôn có cảm giác A Cường đã giở trò gì đó mới khiến cho y châm mấy que diêm mà không hút được điếu nào.
-Mày đừng qua đây ! Đứng ở đó đi !
Đi 1 hồi lâu, y quay lại phía sau nhìn nhìn.Đến khi không thấy A Cường nữa,y mới yên tâm.Y lấy que diêm quẹt lên thành hộp diêm.
Lúc này, que diêm sáng rực lên.Bóng tối nhanh chóng bị ánh sáng xua đi.
Vẻ mặt của chú Hùng trở nên vô cùng kinh ngạc.Điếu thuốc đang ngậm trên môi của y bỗng nhiên rơi xuống đất.
Không phải bởi vì diêm bị tắt.
Mà bởi vì, ánh sáng của que diêm khiến y nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trước mặt…
A Cường vẫn đứng yên tại chỗ. Chú Hùng đã đứng cách hắn khá xa nên hắn chẳng biết chú Hùng đi làm gì.Hắn vẫn đeo túi da rắn trên lưng nên hắn đành phải đứng ở tại chỗ để chờ.Nhưng đúng lúc này hắn bỗng nhiên buồn đi đại tiện,mà chú Hùng còn chưa trở lại,cho nên hắn không dám đi.
Khi hắn sắp không chịu nổi nữa thì rốt cuộc chú Hùng đã quay trở lại.
-Có chuyện gì vậy chú Hùng ?
Chí Hùng không trả lời câu hỏi của hắn mà chỉ nói :
-Mày đi theo chú !
-Chú … chú Hùng ! Cháu buồn đi đại tiện quá ! Chú … chú chờ cháu một tí …
Nói xong hắn đặt cái túi da rắn xuống đất sau đó chạy thẳng tới bụi cây bên cạnh. Cho dù đều là đàn ông với nhau cả thì hắn cũng không thể làm chuyện đó trước mặt chú Hùng được.
Chạy được một hồi, sau khi quan sát xung quanh chẳng còn ai nữa thì hắn liền ngồi xổm xuống, sau đó cởi quần ra.
-Phù … Thoải mái ! Thoải mái quá…
Cảm giác giải phóng chất thải làm hắn sướng đến độ phải rít sâu 1 hơi thuốc sau đó chậm rãi phun ra. Lúc này hắn cũng đã hút gần xong điếu thuốc nên tiện tay hắn ném luôn qua bên cạnh.Cũng vì vậy mà đầu thuốc vẫn còn đang cháy dở.
Ánh sáng le lói từ mẩu thuốc lá đang cháy dở hắt ánh sáng lên 1 thứ gì đó. A Cường nhìn qua thứ đó,sau đó sắc mặt của hắn thay đổi vô cùng mãnh liệt.
Đó là… mặt của chú Hùng !
Lúc này sắc mặt của chú Hùng tái nhợt như tờ giấy trắng. Trên tay y vẫn còn đang cầm hột diêm.
Rốt cuộc là sao?
Hắn vội vàng chạy tới để kiểm tra hơi thở… Y… đã chết lâu lắm rồi!
Đúng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác có điều bất ổn ! Vì sao chú Hùng lại ở chỗ này ? Vì sao chú Hùng lại không gây ra dù chỉ 1 chút xíu tiếng động ?
Trên mặt đất quanh đó mọc lổn ngổn cọ dại khiến việc không gây ra 1 chút âm thanh nào là chuyện không thể!
Chú Hùng ngay từ đầu đã chết ở chỗ này rồi !
Như vậy …
Chú Hùng xuất hiện ở trước mặt hắn là ai ?
Nhất thời A Cường sợ tới mức hồn phi phách tán.Hắn không còn buồn giải quyết nữa mà nhanh chóng kéo quần lên, sau đó chạy như bay tới đường quốc lộ !
Trên đường đi,hắn không ngừng nhìn lại phía sau.Hắn lúc này đã sợ tới mức hồn phi phách tán.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi hắn bỗng kêu lên !
Chiếc điện thoại này là chiếc di động mà chú Hùng cho hắn mượn dùng để liên lạc.A Cường căn bản không đủ tiền để mua thứ xa xỉ như vậy. Hắn lập tức lấy điện thoại ra để xem người gọi đến là ai…
Là chú Hùng !
A Cường sợ đến mất mật!
Hắn liền ném chiếc di động sang 1 bên sau đó gắng sức chạy nhanh hơn.Vừa chạy, nước mắt nước mũi hắn lấm lem cả khuôn mặt,chất thải cũng vì quá trình vận động cũng bị ùn ùn đẩy ra vấy bẩn cả cái quần.Mùi hôi thối và tanh tưởi bốc lên nồng nặc. Nhưng A Cường lúc này chỉ hận vì sao cha mẹ hắn lúc sinh hắn ra lại không cho hắn được thêm 2 cái chân để còn chạy nhanh hơn thì làm sao có thời gian để ý nhiều như vậy ?
Mắt thấy đường quốc lộ càng ngày càng gần, nhưng lúc này trên đường chẳng có 1 chiếc xe nào chạy qua cả, hơn nữa đường dây điện của vùng này đều bị hai người cắt trộm cả rồi, cho nên không gian lúc này tối tăm như mực vậy.
Hắn sắp nghẻo đến nơi rồi!
Lúc này trong lòng A Cường thầm thề rằng nếu như hôm nay hắn còn sống, hắn nhất định sẽ hối cải và làm người lương thiện và hắn thề tuyệt đối sẽ không làm chuyện như thế này nữa !
Nhưng vì chạy quá nhanh khiến hắn mất đà, đâm ra hắn ngã úp mặt trước đường quốc lộ !
Lúc này hắn đã ngậm cả 1 nắm đất trong mồm.
-Chú Hùng … chú Hùng à ! … Oan có đầu nợ có chủ ! Cháu không có dính dáng gì đến cái chết của chú đâu …
A Cường vừa cầu khấn , vừa cố vùng đứng dậy.Nhưng ngay khi hắn đưa chân chuẩn bị chạy tới phía trước thì hắn cảm nhận được chân mình bị 1 thứ gì đó tóm lấy!
-A a a a a a a a ……….
Vừa hét thảm 1 tiếng,trong lòng của A Cường gần như tuyệt vọng .
Nhưng đúng lúc này, từ con đường quốc lộ phía trước chiếu tới 2 luồng sáng từ đèn pha ô tô. Tiếng động cơ ô tô cũng truyền đến !
Cánh tay nắm chân hắn đột nhiên rụt về.
A Cường quay đầu nhìn lại đằng sau .. Không có gì cả !
Hắn lập tức xông tới đứng chặn phía trước rồi nói :
- Cứu mạng …. Cứu mạng với!
Mắt thấy hai chiếc xe con kia đã dừng lại.Ánh sáng hắt ra từ chiếc đèn pha của chiếc xe con đi đầu làm A Cường loá cả mắt làm hắn phải nhắm tịt mắt lại.
Cửa xe mở ra.Ba người bước xuống xe.
-Vừa rồi là anh gọi phải không?
Ba người bước xuống xe là ba người đàn ông.
Người lên tiếng là 1 người thanh niên thoạt nhìn khoảng hơn 20 tuổi, khuôn mặt lạnh lẽo như băng.
-Vâng … Đúng vậy …
Người thanh niên liếc nhìn hai bên đường quốc lộ một lần sau đó nói 1 cách thoải mái:
-Vừa rồi , tôi có cảm ứng được một chút khí tức …
-Tôi cũng có chung 1 cảm ứng như vậy.
Người còn lại nói :
- Nhưng bây giờ lại không thấy nữa.Thưa giáo sư,chuyện này…
Người được gọi là giáo sư đi đến trước mặt của A Cường rồi hỏi :
-Anh vui lòng nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì ?
Mời các bạn tham gia thảo luận chém gióTại Đây. Chăm chỉ ném gạch chém gió, sẽ có bom đạn thường xuyên Tham gia nhóm Nòng Nọc
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng Quyển 8: QUỶ TẾ Chương 47 – Người chết xuất hiện Dịch: caohamanh Biên dịch: Phệ Hồn Quỷ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Người được gọi là giáo sư đương nhiên chính là Diệp Tưởng,hoặc nói đúng hơn là Tống Tuấn Trúc.
Việc gặp mặt A Cường do chính kịch bản an bài, nếu không làm sao có chuyện 2 bên lại gặp nhau 1 cách trùng hợp đến thế. Nhưng việc A Cường là 1 NPC chứng tỏ sau này y chắc chắn sẽ phải chết, cho nên mới có chuyện kịch bản không để diễn viên thủ vai hắn.
Hiện tại A Cường giống như gặp được cứu tinh.Hắn vội vã túm chặt lấy tay của Diệp Tưởng rồi nói :
-Các anh… các anh cứu tôi với ! Có … có quỷ …
-Cứ từ từ nói.Anh bây giờ đã an toàn rồi !
Đương nhiên, cái gọi là “ an toàn” chỉ là 1 thứ giả dối. Nói chuẩn ra thì hiện tại A Cường không chỉ có một mình,và việc ở chốn đông người đương nhiên an toàn hơn nhiều so với khi ở một mình.
A Cường lúc này vẫn nhìn 2 bên đường quốc lộ với vẻ khẩn trương.Y cầm chặt lấy tay của Diệp Tưởng rồi nói:
-Chúng … Chúng ta đi nhanh lên ! Đi nhanh đi ! Có quỷ, thật sự có quỷ đấy! Tôi không lừa các anh đâu !
-Cứ để anh ta lên xe trước đã !
Lúc này Vũ Sóc thò đầu ra khỏi cửa sổ xe:
-Nhìn tình trạng của anh ta hiện thời thì xem ra anh ta chẳng thể nói cho chúng ta biết được điều gì đâu !
Vì thế, A Cường cứ như vậy leo lên xe của Diệp Tưởng.Hai chiếc xe lại 1 lần nữa khởi hành.
A Cường lúc này đang ngồi yên vị giữa Diệp Tưởng và Vũ Sóc.
-Tôi có điều muốn hỏi :các anh chị tin lời tôi sao ?
A Cường vừa rồi vì sợ hãi quá nên hắn chưa gì đã nói ngay ”có quỷ” và hắn hoàn toàn quên rằng người bình thường căn bản sẽ không tin những gì mà hắn nói. Thế nhưng đám người Tống Tuấn Trúc, Bạch Thụ Hà lại hoàn toàn khác.
Thông qua kịch bản,Diệp Tưởng đã sớm biết chuyện gì đã xảy ra.
Hiện tại bọn họ đang ở trong khu vực mà chuyện gì cũng có thể xảy ra.Tình tiết bộ phim cho đến lúc này mới chỉ là màn dạo đầu.Tiếp sau đây mới là tình tiết chính của bộ phim. Nếu đọc kỹ kịch bản thì tiếp theo sau đây là những phân cảnh dồn dập – giai đoạn “ không có cả thời gian đi tiểu “ .Nếu quả thật có người mua vé xem bộ phim “ Quỷ tế” phần III, họ sẽ phải nín thở theo dõi từng phút từng giây trên màn hình.
Còn bọn họ lại là diễn viên – người phải thể hiện được nội dung trong kịch bản cho khán giả thấy.
Hiện tại thì sức chiến đấu tổng hợp của bọn họ đã yếu đi nhiều so với lúc ban đầu. Phương Lãnh, Vũ Sóc và Diệp Tưởng đều đã từng phải ra tay. Ấn Thủy Thiên tuy là lẻ địch nhưng y cũng không tránh khỏi việc phải ra tay.Chỉ còn 4 người Lý Tư Duy, Thành Tuyết Tùng, Lâm Huyền và Diệp Nhất Thiên là chưa hề ra tay.
Đương nhiên … Bọn họ vẫn còn thần khí còn chưa sử dụng:vật bị nguyền rủa loại đặc thù hệ thời gian!
Vật bị nguyền rủa này sẽ là nhân tố mấu chốt quyết định sự sinh tồn của bọn họ trong quá trình quay nội dung kế tiếp của bộ phim. Trong lần đầu sử dụng,thời gian mà nó có thể đảo ngược là dài nhất.Tuy bộ phim lần này là phim kinh dị không thể giải,nên việc đảo ngược thời gian cũng bị hạn chế không nhỏ,nhưng điều đó cũng không thể xoá nhoà công dụng cứu vớt sinh mệnh của 1 người, thậm chí là cải tử hồi sinh ở thời khắc quan trọng.
Kế tiếp đến phiên đám người Thành Tuyết Tùng, Lý Tư Duy phải ra tay. Diệp Tưởng tuy sở hữu đôi cánh chim đen không chịu ảnh hưởng của quy tắc nguyền rủa giảm dần, nhưng nó cũng không phải là không tồn tạo hạn chế sau mỗi lần sử dụng. Trên thực tế, Diệp Tưởng đã phát hiện ra rằng mỗi lần hắn sử dụng đôi cánh chim đen đó thì nguyền rủa mà hắn ếm lên chính hắn yếu dần đi. Nếu nhưhắn lạm dụng nó, nguyền rủa sẽ bị phá giải và hắn sẽ bị ác ma hoá.Khi đó Wallace sẽ không còn chịu hạn chế gì nữa và sẽ toàn diện chiếm đoạt linh hồn của Diệp Tưởng !
Căn cứ theo phỏng đoán của Diệp Tưởng thì đây cũng chính là lý do để đôi cánh chim đen này không chịu ảnh hưởng của quy tắc nguyền rủa giảm dần.Trong phim kinh dị,để bảo vệ diễn viên,phàm là những vật bị nguyền rủa dùng vé chuộc cái chết để giải phóng nguyền rủa thì trong quá trình giải phóng nguyền rủa, lực lượng nguyền rủa sẽ bị suy yếu dần qua các lần sử dụng.Điều này cũng là 1 cơ chế bảo vệ diễn viên vì nếu không có hạn chế này, xác suất nguyền rủa phục hồi sẽ cao hơn rất nhiều.
Nhưng đôi cánh chim đen này lại hoàn toàn khác.Có lẽ bản thân nó thuộc về loại “nguyền rủa phục hồi “ và chỉ vì nó còn đang chịu sự hạn chế của nguyền rủa của chính Diệp Tưởng nên « Ác ma » còn chưa thể hoàn toàn chiếm cứ được thân xác của hắn.Chỉ khi Diệp Tưởng giải phóng sức mạnh hắc ám và dung hợp với « Ác ma » thì đôi cánh chim đen đó mới bung ra.
Nói cách khác, chính vì Diệp Tưởng tự nguyền rủa bản thân nên Diệp Tưởng mới có thể nắm giữ được “ nguyền rủa phục hồi“! Thứ này đã không còn thuộc về phạm trù vật bị nguyền rủa nữa.Dựa theo lẽ thường thì bất kỳ vật bị nguyền rủa nào nếu như phục hồi thì đối tượng ưu tiên sát thương sẽ là con người,sau đó mới đến quỷ hồn vong linh.Chỉ có vật bị nguyền rủa bị « Rạp chiếu phim địa ngục » phong ấn và phải dựa vào vé chuộc cái chết để giải phóng lực lượng mới ưu tiên đối phó với quỷ hồn trong phim kinh dị khác để cứu mạng của diễn viên. Bất kỳ vật bị nguyền rủa nào cũng vậy đều có chung 1 mô thức : để làm giảm đi xác suất nguyền rủa phục hồi,diễn viên cần phải chờ sau 30 phút mới có thể dùng lại vật bị nguyền rủa ; kế đó là quy tắc nguyền rủa giảm dần làm yếu bớt khả năng nguyền rủa phục hồi.Càng là phim kinh dị có độ khó cao thì ảnh hưởng lại càng lớn.Cho nên diễn viên hạng nhất rất ít khi gặp phải hiện tượng nguyền rủa phục hồi.
Đương nhiên, mọi người đều biết rằng nếu như có thể sử dụng và khống chế nguyền rủa phục hồi thì nó còn đáng sợ gấp cả vạn lần vật bị nguyền rủa! Tính đến nay thì người làm được như thế trong 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục » cũng chỉ có một mình Diệp Tưởng. Nhưng skill nào cũng vậy : bạn không thể dùng nó vô tội vạ được.Nếu thường xuyên lạm dụng lực lượng của « Ác ma » thì Diệp Tưởng cũng không thể cam đoan chính mình có thể giữ vững được nguyền rủa.
Bởi vậy, đôi cánh chim đen này chỉ có thể dùng trong những thời khắc quan trọng!
-Anh muốn chết hay muốn sống ?
Đúng lúc này, Diệp Tưởng đột nhiên lại hỏi như vậy.
-Hả ?
A Cường ngẩn người, hỏi lại :
-Ý anh là sao ?
-Anh đã bị nguyền rủa !
Diệp Tưởng không để cho y có thời gian suy nghĩ mà tiếp tục nói :
-Tôi có thể nói cho anh biết rằng nếu cứ tiếp tục như vậy thì anh cũng chẳng sống được lâu nữa đâu !
-Giáo … Giáo sư ! Anh là người hiểu nhiều biết rộng,vậy thì anh có cách nào không ?
A Cường sợ tới mức toàn thân run rẩy :
-Xin anh cứu tôi với !
-Anh có quen thuộc địa hình vùng này không ?
-Hừm .. Chuyện này ..
-Gần chỗ này có phải có một khu vực đặc thù hay xuất hiện hiện tượng kỳ quái không ?
Diệp Tưởng nhanh chóng bổ sung :
-Có chỗ như thế không ?
-Hình dạng…đặc thù sao?
-Ví dụ như1 ngọn núi có hình tượng khác thường chẳng hạn,hoặc là …
-A ! Chẳng lẽ các anh đang nói tới núi Cửu Âm sao?
Cửu Âm sơn !
Rốt cục đã nói tới điểm chính rồi !
-Cửu Âm sơn có nghĩa là sao ?
Dù đã biết rành rành rồi nhưng Diệp Tưởng vẫn phải làm bộ hỏi .
A Cường nuốt nước miếng nhìn chung quanh một chút, rồi nói :
-Tôi được nghe những người thuộc thế hệ trước kể lại rằng âm khí ở nơi đó rất nặng, cho dù vào ngày hạ chí cũng không có nhiều ánh mặt trời .. Nhưng chỗ đó cách thôn tôi đang sống cũng phải hơn 10 dặm đường ! Vì lý do ngẫu nhiên nên tôi mới được nghe nhắc tới nó, chứ tôi còn chưa tới đó lần nào !
Đó là một mạch đất hộ tụ của âm khí, nơi sâu nhất còn có 1 âm huyệt rộng cũng phải mấy cây số.Có thể nói ở nơi đó,thế giới người chết và thế giới này chỉ cách nhau bởi 1 ranh giới mong manh.Số lượng người chết chôn ở chỗ đó nhiều không kể hết.
Nơi đó chính là mộ chính của tộc Cửu Luân!
Rút cục bọn họ đã tiếp xúc được với tình tiết chính !
Nhưng trong lúc lái xe, đột nhiên Phương Lãnh nhìn phía trước có một bóng đen xẹt qua, rồi sau đó xe giống như đã đụng phải một cái gì đó !
Điều này làm cho Phương Lãnh cảm thấy trong lòng lạnh như băng !
Lại đến rồi !
Phần nội dung không được nói tới trong kịch bản !
Phương Lãnh lập tức dừng xe !
Sau khi phanh lại,anh ta tranh thủ mở cửa xe rồi nhảy xuống, nhưng xung quanh lại không 1 bóng người.
Nhưng anh ta bỗng cảm thấy không khí trở nên ma quái.Anh ta mới đột nhiên quay đầu lại.
Anh ta không còn trông thấy chiếc xe đi sau đang chở đám người Thành Tuyết Tùng đâu nữa !
Tình tiết đã hoàn toàn thoát ly khỏi kịch bản rồi ! Không ngờ nó lại chia cắt bọn họ thành nhiều nhóm nhỏ!
Không khi trên đoạn quốc lộ yên tĩnh có vẻ cực kỳ lạnh lẽo. Phương Lãnh cắn răng.Anh ta đã mất đi cảm ứng với đoạn xương cốt mà anh ta để lại trên người của Thành Tuyết Tùng.
Cái bóng đen vừa nãy … Phương Lãnh vắt óc nhớ lại chi tiết của nó.Hình như trên người nó mặc một chiếc áo choàng đen …
Không sai …
Đó là cái xác của người thuộc tộc Cửu Luân bị cho là mất tích khi còn ở trong biệt thự của Thành Tuyết Tùng!
Diệp Tưởng và Vũ Sóc mở cửa xe đi xuống. Lúc này, đợi ở trong xe hay ra ngoài xe đã không có gì khác nhau cả. Diệp Tưởng nhất định phải bảo vệ tốt cho Vũ Sóc.
-Giáo sư Tống ! Anh vừa rồi có nhìn thấy gì không ?
Phương Lãnh lập tức quay đầu lại rồi vội vàng nói với Diệp Tưởng :
-Vừa nãy …
-Tôi có thấy !
Thật ra trong nháy mắt vừa rồi, đôi mắt ác ma và lưới cảm giác của Diệp Tưởng đều có cảm ứng !
Nếu như tình tiết và kịch bản đã hoàn toàn khác nhau thì bọn họ cũng đànhphải dựa vào kịch bản và thay đổi đi chút để diễn.
Ấn Thủy Thiên, Bạch Vũ Sóc đều liên tục tiến hành cảm ứng bằng thể chết linh môi.Nhưng đối phương là người của tộc Cửu Luân, hơn nữa người đó đã chết rồi khiến chuyện này trở nên cực kỳ khủng bố !
A Cường lúc này run lẩy bẩy.Hán là người dẫn đường cực lỳ quan trọng nên bọn họ nhất định không thể để cho hắn chết ở đây vì như vậy bọn họ sẽ không thể tìm ra Cửu Âm sơn và không lấy được tấm da dê. Cho dù mộ chính có nguy hiểm thế nào thì bọn học cũng phải tới đó. Tấm da dê sẽ tăng cường sức chiến đấu cho « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13. Nó có tác dụng vô cùng to lớn trong trận chiến với giáo đoàn Đoạ Tinh trong tương lai nên Diệp Tưởng nhất định phải có được nó!
Tiếp đó chuyện càng phiền phức hơn đã xảy ra.
Động cơ ô tô không thể khởi động được nữa !
Điều này có nghĩa, bọn hắn nhất định phải đi bộ tới Cửu Âm sơn !
Đương nhiên, trên đường đi,người của tộc Cửu Luân, thậm chí là vô số người chết bị nguyền rủa có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Trên thực tế mỗi người đều rất mệt mỏi ..nhưng tình tiết chính đã bị chỉnh sửa không cho họ có thời gian nghỉ ngơi. Dù anh có mệt thế nào thì anh cũng phải cố đi!
Hiện giờ,đám người Thành Tuyết Tùng và bọn họ bị chia cắt khiến việc phân phối sức chiến đấu trở thành 1 vấn đề. Trước mắt thì diễn viên hạng nhất Diệp Tưởng, Phương Lãnh và Ấn Thủy Thiên đều đã ra tay rồi, thực lực của Vũ Sóc thì còn quá yếu, còn A Cường …thôi khỏi cần nhắc nữa.
Nếu xảy ra sự cố thì ai sẽ ra tay trước ? Ấn Thủy Thiên chắc chắn đang rất hy vọng bọn họ sẽ tiếp tục bị tiêu hao sức chiến đấu, còn Diệp Tưởng lại hy vọng không cần phải dùng đến đôi cánh chim màu đem kia.Còn Phương Lãnh … thể chất « khô lâu vương » của anh ta đã bị sử dụng mấy lần nên nếu tiếp tục sử dụng, anh ta sẽ bị suy yếu.
Vì thế, Diệp Tưởng trực tiếp mở miệng nói với Ấn Thủy Thiên.
-Bạch Vô Hạ !
-Có chuyện gì vậy giáo sư ?
Trong lòng của Ấn Thủy Thiên dấy lên cảnh giác cao độ với Diệp Tưởng.
–Lát nữa nếu có chuyện xảy ra thì cậu ra tay nhé!
Mời các bạn tham gia thảo luận chém gióTại Đây. Chăm chỉ ném gạch chém gió, sẽ có bom đạn thường xuyên Tham gia nhóm Nòng Nọc
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ