Chương 35: Chuẩn bị chiến đấu
Dịch: Tkyatkya
Nguồn: 4vn
Mấy ngày nay, đêm đêm Hàn Thạc đều một mình hành động, dựa vào cảm quan nhạy cảm, mà săn giết vài ma thú phụ cận. Một người một khô lâu, ăn ý phối hợp nên quá trình săn bắt này vô cùng thuận lợi, tới bây giờ tổng cộng thu hoạch được bốn quả tinh hạch ngũ cấp ma thú, và không ít da, lông, sừng …có giá trị.
Trong quá trình giết ma thú, Hàn Thạc chẳng những thi triển ma công mà còn luyện tập phối hợp sử dụng cốt tiễn ma pháp, mỗi lần kết hợp công kích đều thu được hiệu quả rất tốt.Lúc trước, khi các đệ tử lần đầu tiên đối mặt ma thú thì biểu hiện bối rối và khẩn trương, Hàn Thạc căn bản chưa từng gặp phải trường hợp đó, từ đầu đến cuối đều tĩnh táo, thậm chí là lãnh khốc vô tình.
Mà ngay cả Hàn Thạc chính hắn cũng không biết tại sao trong các quá trình đó, tâm tình hắn rất vững vàng. Thậm chí còn loáng thoáng cảm giác được khi săn giết ma thú, từ sâu trong nội tâm lại có hưng phấn và chờ mong, phảng phất phi thường hưởng thụ loại cảm giác đi săn này.
“ ta quả nhiên không phải người tốt!”
Hàn Thạc tự giễu nghĩ, tiếp nhận tinh hạch cùng da của phong nhận Ma Lang từ trong tay tiểu khô lâu, vỗ vỗ đầu lâu ngăm đen của hắn, mỉm cười nói:” đi thôi, chúng ta có thể trở về.”Tiểu khô lâu tay cầm cốt đao, trong hốc mắt trống rỗng không có tình cảm gì ba động, đi phía sau Hàn Thạc tốc độ tăng nhanh theo đường cũ phản hồi.Trên đường đi, Hàn Thạc niệm một cái chú ngữ, tiểu khô lâu liền bị tống về dị thời không. Mắt thấy sắp trở lại lều vải, Hàn Thạc liền thả chậm cước bộ, không vội không vàng nhè nhẹ từ giữa các tán cây mà tới.
Bây giờ đã sau nửa đêm, chổ đứng canh gác đổi thành nhóm Phạm Ny, Lỵ Toa và Ngả Mễ. Lỵ Toa cùng Ngả Mễ mắt nhắm mắt mở, bộ dáng còn đang buồn ngủ, xem ra là đang lười biếng, căn bản không có ý thức gánh vác trách nhiệm. Còn may Phạm Ny hiểu được trách nhiệm trọng đại, đôi mắt sáng không ngừng dò xét bốn phía, đợi khi tiếng bước chân rất nhỏ của Hàn Thạc đến gần vang lên, ánh mắt cảnh giác của Phạm Ny liền quay lại nhìn tới phương hướng Hàn Thạc đang tới.Trong tay cầm ma pháp trượng, Phạm Ny cau mày, khuôn măt yêu kiều đầy cảnh giới, chờ khi tiếng động từ phương hướng đó càng lúc càng gần, thở nhẹ một tiếng hỏi: “là ai?”
“ Phạm Ny sư phụ, là ta!” chậm rãi đi ra từ trong lùm cây, Hàn Thạc hướng Phạm Ny nhẹ giọng nói.
“ ta biết là ngươi, vừa mới rồi ta còn đi tìm ngươi, phát hiện bên trong lều của ngươi không có ai, lúc này đêm đã khuya, ngươi chạy đi đâu?” hai mắt Phạm Ny ngưng tụ trên người Hàn Thạc, tràn ngập nghi hoặc hỏi.
“ không có gì, ta đi tìm một nơi yên tĩnh để thí luyện ma pháp, lần trước khi ta hỏi ngươi vấn đề cốt tiễn ma pháp xong , thì đêm nào cũng tìm khu vực yên tĩnh mà tu luyện, ta nghĩ chỉ có thường xuyên thí luyện, mới có thể thi trển không gì sai sót.” Hàn Thạc gãi gãi đầu, thành thật nhẹ giọng giải thích.
“ Bố Lai Ân, ngươi chăm chỉ như vậy là tốt lắm, chờ một ít thời gian nữa, ngươi nắm giữ thêm vài ma pháp, ta sẽ hướng giáo phương giải thích chuyện này, như vậy thân phận tạp dịch của ngươi có thể miễn rồi, có lẽ còn có thể hưởng thụ đãi ngộ như các đệ tử khác.” Phạm Ny nhìn Hàn Thạc, suy nghĩ một chút rồi nói.
“ nga, ta là bị bán cho Ba Bỉ Luân ma võ học viện, chẳng lẻ bởi vì ta hiểu được ma pháp, có thể miễn đi thân phận nô lệ và tạp dịch?” Hàn Thạc sửng sốt một chút, mở miệng hỏi.
Gật đầu, Phạm Ny khẳng định nói:” cho tới bây giờ không có một ma pháp sư nào là tạp dịch hoặc là nô lệ, ma pháp sư tại cả Kỳ Áo Đại Lục, đều là chức nghiệp cao quý, cho dù vong linh hệ chúng ta đã suy vọng, nhưng nếu ngươi có thể chứng minh ngươi hiểu được phương thức sử dụng vong linh ma pháp, địa vị cũng sẽ lập tức thay đổi, không cần quét dọn vệ sinh của một tạp dịch.”
“ như vậy a, vậy thật tốt quá. Ta còn có rất nhiều vấn đề, hy vọng Phạm Ny sư phụ giúp ta giải đáp, ta sẽ cố gắng nhanh chóng tự đề cao mình, trở thành một ma pháp sư hợp cách.” Hàn Thạc trong lòng vừa động, đột nhiên nhớ tới mình trước kia xem vong linh ma pháp thư còn có rất nhiều vấn đề không hiểu rõ, liền nhân cơ hội này hỏi cho rõ ràng.
“ không thành vấn đề, sau này ngươi có vấn đề gì về vong linh ma pháp, đều có thể hỏi ta, ta sẽ trợ giúp ngươi. Ách......, mặc dù ngươi bây giờ có chút háo sắc, bất quá ta khẳng định ngươi là một ma thể thiên tài(*) a, ta nhất định sẽ làm ngươi thoát ly thân phận bây giờ.” Phạm Ny mỉm cười, yêu kiều nói.
Hàn Thạc cười cười, tựa hồ không hề nghe Phạm Ny nói hắn háo sắc, tự định giá một chút rồi bắt đầu hướng Phạm Ny thỉnh giáo vài tri thức ma pháp.Một lúc sau, Phạm Ny kinh hô một tiếng, kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, cảm khái nói:” úc, trời ạ, Bố Lai Ân, ngươi không ngờ đã hiểu được nhiều tri thức ma pháp như vậy, ngươi từ đâu mà biết? Vấn đề ngươi nắm còn hơn vài ma pháp học đồ bình thường, một điểm cũng không kém, thật khó có thể tin!”
“tri thức này, đều là do ta thừa dịp trợ giúp Kiệt Khắc quét dọn thư quán, mà xem các ma pháp thư bên trong, từ khi ta phát hiện mình có thể phóng thích cốt tiễn ma pháp, liền bắt đầu thử xem xét nó là cái gì.” Hàn Thạc mặt không đỏ, tim không đập nhanh khi nói hoang, dùng vẻ mặt có chút thẹn thùng nói với Phạm Ny.
“ Bố Lai Ân, ta quả nhiên không nhìn lầm, ngươi thật là một ma pháp thiên tài!” Phạm Ny nghe Hàn Thạc giải thích, lại kinh hô một tiếng.
Ngay lúc này,tai Hàn Thạc đột nhiên nghe được tiếng bước chân “Đạp đạp”, Hàn Thạc sắc mặt nghiêm chỉnh, vội vàng nói:” có thanh âm đến gần, thanh âm lần này không giống của ma thú, như là loài người.”
Hàn Thạc vừa nói như vậy, kiều dung Phạm Ny hơi đổi, trong lúc bối rối lấy tay kéo Hàn Thạc, chạy nhanh tới các lều vải, vừa chay vừa nói:” trong U Ám sâm lâm, chủng tộc gì cũng có, các chủng tộc này cũng không phải tất cả đều ôn hòa, cho dù là loài người như chúng ta, có đôi khi lại vì một quả tinh hạch cao cấp ma thú mà nổi sát tâm, chúng ta nên sớm phòng bị một chút.”
Lúc bối rối, ngọc thủ Phạm Ny nắm trên cổ tay Hàn Thạc, Phạm Ny thật ra chẳng có tâm tư gì, nhưng hắn vốn là trong lòng quỷ, ‘được’ ngọc thủ của nàng nắm chặt, cảm giác bàn tay mềm mại của nàng từ trên cổ tay truyền đến, khiến cho Hàn Thạc có chút thần hồn điên đảo, trong đầu đột nhiên nhớ lại thời khắc tiêu hồn trên chiến mã mấy hôm trước.
“ Mọi người mau thức dậy, Lỵ Toa Ngả Mễ ,các ngươi mau đánh thức mọi người dậy chuẩn bị chiến đấu, có thể có nguy hiểm đang đến gần!” Phạm Ny vừa nói như vậy, hai người kia mắt đang ‘híp’ lại đột nhiên bừng tỉnh, từ thanh âm kinh hoảng của Phạm Ny, hai người cũng nhận ra nguy hiểm đã tới, đều bắt đầu hô to gọi nhỏ chạy tới lều vải.
Trong nhất thời, từ các lều vải đều vang lên tiếng thét chói tai của Lỵ Toa và Ngả Mễ, các đệ tử khác đang lúc ngủ say, quần áo còn không chỉnh tề mắt mơ mơ màng màng nhưng nghe vậy liền nhanh chóng lao ra, vội vàng chuẩn bị chiến đấu.Lúc này, Phạm Ny vô ý liếc nhìn Hàn Thạc, phát hiện Hàn Thạc đang cười mập mờ nhìn ngọc thủ của nàng nắm cổ tay hắn, sắc mặt tựa hồ rất hưởng thụ. Trong lòng tức khí, ngọc thủ Phạm Ny đang cầm lấy cổ tay Hàn Thạc hung hăng ‘véo’ một cái, sau đó mới buông tay ra, thở dồn dập nói khẽ:” đáng chết Bố Lai Ân, ta phát hiện ngươi rất nhanh đã giống Phí Kỳ đều háo sắc rồi.”
Hàn Thạc kêu đau một tiếng, trên mặt xấu hổ, trong lòng lại tức cười, thầm nghĩ nếu Phạm Ny biết lần trước sờ mỹ đồn của nàng chính là mình, không biết sẽ nghĩ sao.Khi các đệ tử đang lo lắng, có tiếng bước chân trầm trọng đang dần dần từ xa đi tới, rơi vào tai mọi người. Hàn Thạc bị Phạm Ny véo một cái, cũng bắt đầu tỉnh táo lại, sắc quang(*) trong mắt biến mất vô ảnh vô tung, chỉ còn lại vẻ thâm thúy lạnh lùng, như người vô sự đang trầm tĩnh quan sát chung quanh.
“ đạp đạp” - thanh âm càng lúc càng trầm trọng, theo đó là tiếng thở ‘hô hô’ quái di, đang đến gần. Cát Ân nhướng mày, nghi hoặc nói:” tiếng bước chân trầm trọng như vậy, hẳn không phải là nhân loại, nhưng mà ma thú chỉ có hai chân lại rất ít thấy, rốt cuộc là loại gì đây chứ?”
Phạm Ny cau mày khổ tư, sau đó hai mắt sáng ngời, khẻ kêu lên:” mọi người nhanh gọi khô lâu chiến sĩ lập hàng phía trước, chúng ta hẳn là gặp phải Thực Nhân Ma ở sâu trong U Ám sâm lâm.”
Ba chữ Thực Nhân Ma từ Phạm Ny nói ra, mọi người đều sửng sốt, vài nữ đệ tử rùng mình một cái, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi. Cát Ân lại càng hoảng sợ, nhanh chóng bảo mọi người tạo thành vòng tròn phòng ngự, hắn cũng lấy ra một cây ma pháp trượng màu nâu giống như rể cây, vẻ mặt rất cẩn trọng.Ma pháp chú ngữ không ngừng từ trong miệng mọi người phát ra, trước mặt mọi người trống rỗng xuất hiện đám Khô Lâu chiến sĩ, Thực Thi Quỷ và Cương Thi chiến sĩ, Phạm Ny cùng Cát Ân còn gọi về hai sinh vật có hình thể rất lớn - Tăng Ác chiến sĩ.
Tăng Ác chiến sĩ là hắc ám sinh vật có cấp bậc tương đối cao, Tăng Ác này hình thể rất lớn, cầm trong tay thiết bổng, cả người nhung nhúc thịt, lực lượng cường đại, lực phòng ngự bản thân càng thêm chắc chắn, vong linh ma pháp sư thường dụng chúng làm nhục thuẫn.
Quả nhiên, một lúc sau, theo tiếng bước chân “Đạp đạp” càng lúc càng trầm trọng, xuất hiện tám ‘sinh vật’ thân cao khoảng hai thướt năm, da thịt màu xám, cầm lang nha bổng và trường mâu xuất hiện trước mặt mọi người – là Thực Nhân Ma.
Thực Nhân Ma là một loại sinh vật sống thành đàn, mười mấy Thực Nhân Ma hợp lại thành một bộ lạc, Thực Nhân Ma tính tình lười biếng thích cướp bóc, trời sinh đã là cường đạo. Bọn họ thạo sử dụng lang nha bổng và trường mâu, thân thể cường tráng cứng rắn, lực công kích cường đại có khả năng sát thương rất cao.
Nhưng mà, điều làm mọi người khủng hoảng nhất cũng không phải là Thực Nhân Ma cường tráng, mà là thói quen của Thực Nhân Ma - danh như ý nghĩa - sở dĩ gọi chúng là Thực Nhân Ma, bởi vì chúng thích ăn thịt người. Trong lúc cướp bóc nếu gặp phải loài người, chẳng những đem tất cả vật phẩm cướp đi, còn có thể bắt làm thức ăn.Đám người Hàn Thạc tập trung trong vòng tròn phòng ngự. Khô Lâu chiến sĩ, Thực Thi Quỷ ,Cương Thi và Tăng Ác chiến sĩ tạo thành vòng phòng ngự bên ngoài, bên trong có vong linh ma pháp sư viễn trình công kích, đều ngưng trọng nhìn Thực Nhân Ma đang thở hồng hộc.
“ chuẩn bị chiến đấu!” Phạm Ny hô lớn một tiếng, ma pháp trượng trong tay cũng đã giơ lên.
Chương 36: Trấn định của tiểu tạp dịch
Dịch: Tkyatkya
Nguồn: 4vn
“ hô xích, hô xích......” tám Thực Nhân Ma trong lúc di chuyển miệng không ngừng phát ra quái thanh, dưới sự chỉ huy của một Thực Nhân Ma cao lớn, các Thực Nhân Ma tốc độ đột nhiên tăng lên, nhanh chóng hướng bên này vọt lại.Không đợi Thực Nhân Ma tới gần, thanh âm niệm ma pháp chú ngữ từ trong miệng mọi người phát ra, chỉ thấy giữa hư không từng đợt cốt tiễn hiện ra rồi nhanh chóng bắn thẳng tới Thực Nhân Ma, có vài người thực lực cao hơn ma pháp học đồ, chú ngữ niệm xuất cốt mâu, uy lực càng thêm cường đại.
Cốt mâu và cốt tiến đều là vong linh ma pháp, nhưng thực lực ít nhất phải đạt sơ cấp ma pháp sư mới có thể thi triển, uy lực lớn hơn cốt tiễn vài lần. Chỉ thấy giữa hư không, cốt tiễn cùng cốt mâu đồng thời bay ra, trực tiếp bắn về phía tám Thực Nhân Ma kia.Tám Thực Nhân Ma này vừa phóng đến vừa tránh né cốt tiễn và cốt mâu công kích, bất quá, Thực Nhân Ma cũng không phải chủng tộc chuyên về tốc độ nên các Thực Nhân Ma đều bị trúng cốt tiễn và cốt mâu bắn tới.
Chỉ là, thân thể Thực Nhân Ma cực kỳ cứng rắn, cốt tiễn rơi vào trên người Thực Nhân Ma chỉ đủ làm cho bọn họ đau đớn rống lên, không ảnh hưởng một chút nào đến tốc độ và cũng không xuyên thấu thân thể bọn chúng. Chỉ có cốt mâu bắn vào thân thể bọn họ thì mới lưu lại vài lổ máu - lưu lại một chút máu màu xanh biếc.Trong lúc lao tới, tám Thực Nhân Ma liên tiếp bị thương, nhưng không một ai hoàn toàn mất đi lực công kích, nên đã nhanh chóng phóng tới vòng phòng ngự bên ngoài, bắt đầu công kích sâu vào trong.
Hàn Thạc vẫn ung dung đứng ở bên trong vòng tròn phòng ngự, vẻ mặt rất bình tĩnh, lãnh nhãn nhìn Thực Nhân Ma đang đến gần, chậm rãi cân nhắc chiến lực của Thực Nhân Ma.
“ để cho hắc ám sinh vật bắt đầu công kích!”
Thực Nhân Ma tới gần, Phạm Ny sắc mặt nghiêm túc, đột nhiên lớn tiếng nói.
Phạm Ny vừa nói xong, mọi người bắt đầu chỉ huy hắc ám sinh vật bên ngoài công kích Thực Nhân Ma. Các hắc ám sinh vật được gọi về đều chuẩn bị vững vàng ở đàng kia chờ Thực Nhân Ma tới gần, liền lập tức ra tay công kích.Nhưng Thực Nhân Ma thân thể to lớn, cường tráng, da thịt lại có lực phòng ngự cực cao, ngoài thiết bổng của hai Tăng Ác chiến sĩ công kích tạo thành thương tổn đối với Thực Nhân Ma ra, các hắc ám sinh vật khác công kích có tác dụng rất thấp.Nhất là Thực Thi Quỷ và Khô Lâu chiến sĩ, khi lang nha bổng Thực Nhân Ma quét trúng, Khô Lâu sẽ lập tức tan nát, Thực Thi Quỷ thì huyết nhục mơ hồ mà chết thảm. Da thịt của Cương Thi chiến sĩ có chút cường nhận, có thể đứng vững trước lang nha bổng kích trúng vài lần, nhưng đánh thêm vài cái thì không thể hoàn thủ.
“Thực Nhân Ma đáng chết, thật sự có chút phiền toái!” Cát Ân mắt thấy hắc ám sinh vật bên ngoài liên tiếp ngã xuống, mặc dù thân thể Thực Nhân Ma trúng ma pháp công kích chảy máu không ngừng, nhưng vẫn đứng vững không ngã, không khỏi trong lòng có ít nhiều lo lắng.
“ Nhất định phải trụ vững, đừng cho bọn họ tràn lại đây, nếu không, chúng ta đối mặt cận chiến với Thực Nhân Ma, chỉ có một đường chết!” Phạm Ny hô lớn một tiếng, trên mặt có điểm sầu lo.
Nàng liền niệm ma pháp chú ngữ, một cây cốt mâu trống rỗng xuất hiện, ngắm kỹ một Thực Nhân Ma mãnh liệt bắn mạnh tới, cuối cùng, cây cốt mâu này xuyên qua hốc mắt của một Thực Nhân Ma mà đâm sâu vào bên trong đầu, khiến cho Thực Nhân Ma này lảo đảo một chút rồi vô lực ngã xuống.
Một Thực Nhân Ma bị Phạm Ny đánh chết, bảy Thực Nhân Ma còn lại đột nhiên cuồng tính đại phát, trong đó có hai Thực Nhân Ma tay cầm trường mâu, “hô xích hô xích” quái dị kêu lên rồi đem trường mâu tung mạnh ra, trường mâu vẻ một đường cong trong hư không, mang theo thanh âm “vù vù”, cắm chặt trên người hai Tăng Ác chiến sĩ.
Nhục thuẫn phòng ngự bên ngoài của hai Tăng Ác chiến sĩ là kiên chắc nhất, bây giờ thân thể bị cắm trụ, dù không có lập tức mất đi hành động, nhưng động tác lại càng thêm trì trệ, bị hai Thực Nhân Ma dây dưa bám sát, nên đã không còn tác dụng gì nữa rồi.
Lúc này, tuyến phòng ngự bên ngoài, còn lại hai Tăng Ác cùng sáu Cương Thi chiến sĩ, Cương Thi chiến sĩ so sánh với Tăng Ác chiến sĩ, các phương diện đều kém hơn một bậc, bây giờ hai Tăng Ác chiến sĩ bị trường mâu đinh trụ, áp lực tăng lên rất nhiều, một hồi sau, thì có thêm hai Cương Thi chiến sĩ ngã xuống.
“ làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, Thực Nhân Ma đáng chết này, có thể hay không ăn chúng ta?”
“ trời ạ, tại sao da thịt bọn chúng lại rắn chắc như vậy, cốt tiễn bắn vào không có tác dụng gì a.”
“ xong rồi, chúng ta xong đời rồi, sớm biết vậy ngày hôm qua trở về đi, ô ô......”
Một tiếng tiếng khóc khủng hoảng, đột nhiên từ trong miệng một đệ tử phát ra, trong nhất thời, ma pháp chú ngữ của mọi người đều bị ảnh hưởng.
“ Cát Ân sư phụ, chúng ta đồng thời sử dụng thi bạo ma pháp, nhanh lên một chút!” mắt thấy mọi người tiêu cực như vậy, khuôn mặt mềm mại của Phạm Ny trầm xuống, đột nhiên hô to lên.
“ tịch diệt linh hồn a, dĩ ý chí ta ra lệnh, đem thân thể của ngươi phụng hiến cho ta, cuồng mãnh bạo liệt đi, thi bạo!”
Phạm Ny cùng Cát Ân, đồng thời niệm động chú ngữ. Chú ngữ vừa thành, ngón tay Phạm Ny chỉ vào Thực Nhân Ma lúc trước bị nàng dùng cốt mâu bắn chết, Cát Ân chỉ vào một Cương Thi chiến sĩ đã chết.Hai tiếng bạo liệt từ thi thể Thực Nhân Ma và Cương Thi chiến sĩ mãnh liệt phát ra; bốn Thực Nhân Ma đang đầy vết thương bên cạnh, ngay cả hai Cương Thi chiến sĩ đang ngăn cản đều bị liên lụy, bị nổ văng lên.“ ba tháp” vài tiếng, bốn Thực Nhân Ma bị nổ trúng, ngay cả hai Cương Thi chiến sĩ, rơi xuống đất, đều nằm yên không nhúc nhích, rõ ràng đã đi đời.
Hàn Thạc hai mắt sáng rực lên, nhìn chằm chằm Phạm Ny, vì sự cường đại của thi bạo ma pháp mà cảm thấy khiếp sợ. Vừa rồi Hàn Thạc xem rất rõ ràng; Phạm Ny vừa niệm xong thi bạo chú ngữ, thi thể Thực Nhân Ma kia đột nhiên sáng ngời, sau đó lực lượng kinh khủng mạnh mẽ tuân ra, trong bốn Thực Nhân Ma bị nổ chết,có ba bị chết dưới thi bạo ma pháp của Phạm Ny.
Về thi bạo ma pháp, Hàn Thạc chỉ nghe nói qua, chỉ có cao cấp ma pháp sư mới có thể thi triển, căn cứ vào pháp lực bất đồng, vật thể để thi bạo mạnh yếu khác nhau mà uy lực của ma pháp khác nhau. Đều cùng chú ngữ thi bạo ma pháp, mà vừa rồi Phạm Ny rõ ràng so với Cát Ân lợi hại hơn rất nhiều, cái này có thể do pháp lực của Phạm Ny mạnh hơn và do thi thể Thực Nhân Ma cao cấp hơn.
Nhưng mà, xem chừng thi bạo ma pháp này đối với tinh thần lực tiêu hao rất lớn. Chỉ thấy Phạm Ny và Cát Ân sau khi thi triển thi bạo ma pháp, trên mặt đều tái nhợt, ngực hít thở dồn dập.
Tới bây giờ, tám Thực Nhân Ma lúc trước: có một bị Phạm Ny sử dụng cốt mâu giết chết, sau đó, dưới thi bạo ma pháp của hai người lại có thêm bốn Thực Nhân Ma bị tạc tử. Hai Tăng Ác chiến sĩ mặc dù đã trúng trường mâu của Thực Nhân Ma, nhưng vẫn kiên thủ, bám sát hai tên Thực Nhân Ma đó.
Chỉ còn lại một Thực Nhân Ma cường đại nhất,cao lớn cường tráng nhất, không bị thương tổn gì lớn, cầm trong tay lang nha bổng, bạo nộ vọt lên, trong miệng ‘hô xích’ kêu lên quái dị, Sau đó lại nói ngôn ngữ thông dụng của loài người : “Ta...... ta muốn.... giết chết ..các …ngươi”.
“ chúng ta vừa mới sử dụng thi bạo ma pháp, tinh thần lực hao phí rất lớn, tạm thời không cách nào sử dụng cao cấp ma pháp khác, mọi người nhanh chóng chạy đi!” Cát Ân sắc mặt hoảng hốt, hô lớn .
Phạm Ny liếc nhìn mọi người, vội vàng thúc giục: “mọi người nhanh rời đi nơi này, đừng để bị Thực Nhân Ma bắt được.”
Phạm Ny, Cát Ân hai người vừa nói như vậy, mọi người lại càng hoảng hốt, không quan tâm tới các vật phẩm bên cạnh, kinh hoảng thất thố mà cố gắng rời xa Thực Nhân Ma đang cầm Lang nha bổng lao tới.
Chỉ là, Thực Nhân Ma mặc dù tốc độ cũng không phải quá nhanh, nhưng so với bọn họ lại nhanh hơn một chút, mà lúc này các đệ tử trong lòng đang hoảng hốt, nên trong lúc chay bị vấp phải toái cốt dưới chân mà lảo đảo, do đó,khó mà tránh kịp Thực Nhân Ma đang lao tới kia.
Phạm Ny quan tâm mọi người, không ngừng thúc giục các đệ tự nhanh chóng rời đi, còn bản thân thì lùi lại phía sau. Thực Nhân Ma to lớn này vừa rồi chứng kiến Phạm Ny thi triển thi bạo ma pháp, tạc tử ba Thực Nhân Ma, nên khi thấy Phạm Ny lạc lại phía sau, liền không cần nghĩ nhiều, ‘hô xích hô xích’ đuổi theo Phạm Ny, lang nha bổng giơ lên cao, đánh mạnh xuống Phạm Ny.
“ Phạm Ny sư phụ cẩn thận a!”
“ cẩn thận Phạm Ny, phía sau!”
“......”
Lỵ Toa, Cát Ân trong lúc hoảng hốt chứng kiến lang nha bổng đang phóng tới phía sau Phạm Ny, sợ hãi hô lên.
Phạm Ny nghe được mấy người nhắc nhở, xoay người vừa nhìn, phát hiện lang nha bổng đang đập xuống, các gai nhọn gắn trên lang nha bổng, lóng lánh hàn quang lạnh lẽo, phát ra tiếng gió “vù vù”, nói rõ một gậy này đập xuống lực đạo có bao nhiêu cường đại.
Gương mặt trắng bệch không còn huyết sắc, ngọc thối đột nhiên vô lực, trơ mắt nhìn lang nha bổng đang lớn dần trong mắt nàng, Phạm Ny đột nhiên dâng lên một cảm giác bất lực.
“ khanh thương” một tiếng, hoa lửa tóe ra bốn phía.
Phạm Ny hai mắt mở to, có chút mờ mịt nhìn phía trước. Chỉ thấy không biết từ khi nào, trong mắt nàng xuất hiện hai cây lang nha bổng: hai cây lang nha bổng này va chạm một chỗ; nơi hai cây lang nha bổng va chạm, gai nhọn tại chổ đó đã bị niết bằng, còn vang lên tiếng kim loại va chạm “Chi chi” hoa lửa bắn ra bốn phía.
Theo lang nha bổng đã ngăn trở một kích của Thực Nhân Ma nhìn lại, Phạm Ny phát hiện tại bên trái nàng, Hàn Thạc hai tay đang nắm chặt một cây lang nha bổng thô to và nếu đem cây này so sánh với hình thể nhỏ gầy của hắn thật sự không tương xứng. Lúc này, trên trán và trên khắp cánh tay của Hàn Thạc, gân xanh nổi lên cuồng cuồng, sắc mặt có chút dữ tợn và ngoan lệ, đang gắt gao nhìn chằm chằm Thực Nhân Ma.
Mọi người đều kinh hô lên, Phạm Ny có chút choáng váng, xa lạ nhìn Hàn Thạc. Nàng như thế nào cũng không nghĩ đến, thân hình Hàn Thạc chỉ có một thước bảy lại có thể huy động lang nha bổng vừa thô vừa to và ngăn được một kích mãnh liệt của Thực Nhân Ma đang đập xuống. Khi tất cả mọi người đang trợn mắt há hốc mồm, Hàn Thạc thì gắt gao nhìn Thực Nhân Ma, cũng không quay lại mà vung tay phải ra vừa đẩy Phạm Ny một cái vừa nói:” đi nhanh đi.”
Bỗng Phạm Ny bối rối hét lên một tiếng chói tai, đồng thời, Hàn Thạc đột nhiên cảm nhận được tay phải tựa hồ đang đặt trên “một cái gì đó” rất lớn lại mềm mềm như bông, giật mình giựt nhanh tay lại, Hàn Thạc hiểu rằng hắn dám chắc đã “đặt” nhầm địa phương.
Bên cạnh, các đệ tử thấy vậy thì thở nhẹ một hơi, còn Cát Ân to tiếng mắng, trách Hàn Thạc sắc đảm bao thiên.
Trong lòng rung động, Hàn Thạc xoay người nhìn Phạm Ny, xấu hổ nói:” xin lỗi Phạm Ny sư phụ, ta đẩy nhầm địa phương, ta thật sự không phải cố ý!”
Phạm Ny tức nghẹn, đang muốn mở miệng mắng hắn, đột nhiên nhận thấy Thực Nhân Ma phía sau đang vung lang nha bổng to lớn đập xuống đầu Hàn Thạc, không khỏi nhanh chóng nhắc nhở:” Bố Lai Ân, cẩn thận!”
Sắc mặt đang xấu hổ, nhưng nghe Phạm Ny nhắc nhở Hàn Thạc liền nhanh chóng xoay người lại, cây lang nha bổng so với thân hình hắn còn muốn to lớn hơn bị hắn dễ dàng vung lên, mang theo tiếng rít gió “vù vù”, hướng tới cây lang nha bổng của Thực Nhân ma đang đập xuống.
“ cheng”.
Hoa lửa tóe ra, thân hình Hàn Thạc vẫn bất động như bàn thạch không gì sức mẻ, hai tay vẫn cầm chặc lang nha bổng to lớn, hình ảnh này đập vào trong ánh mắt mọi người, làm bọn họ rất kinh ngạc, đột nhiên cảm thấy Bố Lai Ân có chút xa lạ.
“ Phạm Ny sư phụ, ngươi mau rời khỏi chổ đó đi!”
Cát Ân hô lớn lên, thanh âm này đột nhiên vang lên làm cho Phạm Ny đang khiếp sợ nhìn Hàn Thạc có phản ứng lại, hai mắt vẫn ngưng tụ nhìn Hàn Thạc như trước, hai chân thì lùi dần tới chổ đám người của Cát Ân.
Hàn Thạc lúc này, sau khi mạnh mẽ trực tiếp đối kháng hai đòn của Thực Nhân Ma, chỉ cảm thấy trong thân có một cổ dục vọng khao khát, như muốn đem toàn bộ lực lượng thân thể bộc phát ra, sát tâm cũng từ từ dâng lên, làm cho Hàn Thạc không tự chủ được muốn đem Thực Nhân Ma trước mặt kia đập thành bánh thịt.
Phạm Ny vừa rời đi, Hàn Thạc đột nhiên lớn tiếng cười hung lệ, nét hiền lành chất phát trên mặt đã biến mất vô tung, vẻ mặt bây giờ nhìn có chút dữ tợn đáng sợ, mặt âm trầm vung lang nha bổng hướng Thực Nhân Ma đang mờ mịt đánh tới.
Thực Nhân Ma lúc này tựa hồ không cách nào giải thích được vì sao Hàn Thạc trông gầy yếu như vậy lại có thể hai lần ngăn trở hai kích cực trọng của hắn, nên vẫn ngây ngốc đứng yên một chỗ như đang trầm tư cái gì.
“ trời ạ, Bố Lai Ân khẳng định đã điên rồi , hắn lại còn lao về phía Thực Nhân Ma.” Bối Lạp thở nhẹ than một tiếng, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Những lời này vừa nói ra, mọi người đều gật đầu đồng ý, ai cũng cho rằng Hàn Thạc đã bị điên. Ngay cả Lỵ Toa dù biết Hàn Thạc giả điên bây giờ cũng mờ mịt khó hiểu, bị hành động điên cuồng của Hàn Thạc làm cho khiếp sợ.
“ Bố Lai Ân khi nổi điên, khí lực cũng tăng lên a, cái này thật khó có thể tưởng tượng , Lỵ Toa thật sự vĩ đại, chỉ dùng một cái linh hồn chi thống ma pháp lại có thể biến một người nhát gan nhu nhược trở nên điên cuồng như vậy!” Ngải Mễ hồn nhiên hô lên, nhìn Lỵ Toa cảm thán.
“ Lắm miệng!” Lỵ Toa đang chú ý nhìn Hàn Thạc, miệng đáp lại một câu.
Chỉ thấy lúc này, Hàn Thạc vung lang nha bổng lên, tốc độ nhanh như tia chớp phóng tới Thực Nhân Ma. Lang nha bổng giữa hư không rít lên tiếng gió “vù vù”, bị hai tay Hàn Thạc nắm chặt, từ phía dưới vẽ thành đường vòng cung quét mạnh tới bên hông Thực Nhân Ma.
Thực Nhân Ma thấy nguy hiểm,vẻ mặt mờ mịt đầy nghi hoặc liền biến thành cuồng nộ, động tác như Hàn Thạc vừa rồi, vung lang nha bổng đánh mạnh tới, như muốn dùng lực lượng cường đại của mình đem Hàn Thạc đánh cho tan tác.
Tiếng kim loại giao kích không ngừng vang lên, các gai nhọn kim loại cứng rắn hình răng sói trên lang nha bổng bị va chạm liên tiếp mà niết bình, theo thanh âm “cheng cheng”, Hàn Thạc gầy yếu cùng Thực Nhân Ma cường tráng cao lớn càng đánh càng kịch liệt.
Vốn Phạm Ny và mọi người đang định nhanh chóng rời đi, thấy Hàn Thạc nổi điên lên liền có lực lượng kinh khủng như thế, đang cùng Thực Nhân Ma đánh bất phân thắng bại, đều kinh hãi mà đứng yên tại chỗ, cả đám trợn mắt há hốc mồm nhìn Hàn Thạc mạnh mẻ.
Dù đang sử dụng lang nha bổng so với thân hình hắn còn muốn thô to hơn, nhưng đối mặt với Thực Nhân Ma to lớn kềnh càng này lại không hề có một tia khiếp sợ. Trên hai cánh tay trần, trên cổ, trên trán,trên khắp thân thể rắn chắc của Hàn Thạc gân xanh nổi lên cuồn cuộn. Giờ khắc này, Hàn Thạc vẻ mặt dữ tợn điên cuồng, dũng mãnh và liều lĩnh đã hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của mọi người.
Giờ khắc này, ma nguyên lực lưu chuyển trong cơ thể Hàn Thạc, lực lượng bộc phát đó làm cho hắn cảm giác sướng khoái đầm đìa, lang nha bổng càng dùng càng thuần thục, trong lúc đối kháng , Hàn Thạc chẳng những không có cảm giác kiệt sức, mà tinh lực càng ngày càng tràn đầy.
“ kiệt kiệt......”
Vài tiếng cười quái dị từ Hàn Thạc phát ra, sau một kích trực kháng, thân thể Thực Nhân Ma mất thăng bằng, không tự chủ được lui ra sau, vốn ban đầu cuồng mãnh công kích với lực đạo khổng lồ, sau khi đánh một hồi, Thực Nhân Ma đã càng lúc càng yếu.
“ Trời ạ, đây là Bố Lai Ân hèn yếu sao?” Bối Lạp kinh hô lên, không thể tin được lắc lắc đầu.
“ Sau này ta sẽ không dám đem Bố Lai Ân thí luyện ma pháp nữa, hắn khi nổi điên lên thật sự đáng sợ!” A Tây Na lộ ra vẻ mặt đầy sợ hãi, thì thào tự nói. Mà Lỵ Toa thì vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt lại, thỉnh thoảng thét lớn chói tai:” đánh hắn.”
Đám người Ba Khắc có thù oán với Hàn Thạc, nhìn thấy tràn cảnh này, lộ ra vẻ mặt khiếp đảm, ánh mắt nhìn Hàn Thạc đã có chút sợ hãi.
“ kiệt kiệt...... ngươi không chạy thoát được đâu!”
Hàn Thạc sau khi cười quái dị một tiếng liền đuổi sát Thực Nhân Ma đang muốn chạy trốn, lang nha bổng đột nhiên xoay ngang, chỉ nghe “bịch” Một tiếng, hai chân Thực Nhân Ma đang vất vả chạy trốn bị đánh gãy, sau đó, Hàn Thạc cười quái dị phóng tới, lang nha bổng không ngừng mãnh liệt đập xuống thân thể Thực Nhân Ma, một tiếng rống thảm thiết từ trong miệng Thực Nhân Ma phát ra nghe rất thê lương. Thân thể cao lớn cường tráng của Thực Nhân Ma đã nằm yên, máu tươi không ngừng chảy ra, thân thể xám tro cường tráng theo Hàn Thạc liên tục đập xuống, trông vào đã huyết nhục mơ hồ, sắp nhìn không ra hình thù gì.
Liên tục tàn nhẫn oanh kích, một lúc sau, Hàn Thạc nhìn thân thể Thực Nhân Ma đã bị đập đến huyết nhục mơ hồ, mới đột nhiên thức tỉnh, sau khi dừng tay lại , Hàn Thạc vì biểu hiện của mình mà cảm thấy khiếp sợ, như thế nào cũng không ngờ tới hắn lại có lúc cuồng bạo như thế.
Lần này xem như là lần đầu tiên giết người, nhưng trong tâm Hàn Thạc không giống như người khác mà cảm thấy sợ sệt hay hoảng hốt. Sau khi bình tâm lại, Hàn Thạc xoay lại nhìn Phạm Ny và mọi người bên kia, nở nụ cười gượng gạo, nói:” hắn hình như đã chết?”
Ngoài Hàn Thạc dự liệu, tất cả đệ tử - kể cả Phạm Ny cùng Cát Ân sư phụ, vừa thấy Hàn Thạc quay đầu, đều thất thanh thét lên rồi lui về phía sau hai bước, Lỵ Toa sau khi kinh hô một tiếng, mở miệng hỏi:” Bố...... Bố Lai Ân, ngươi...... ngươi có hảo chút nào không?”
Hàn Thạc sửng sốt, rồi phản ứng lại, gãi gãi đầu, cười cười nói:” ta vừa rồi sao vậy, ta tự mình cũng không biết ta làm cái gì, Thực Nhân Ma này như thế nào đột nhiên chết đi?”
“ ngươi...... ngươi vừa rồi làm cái gì, ngươi đều đã quên?” Phạm Ny cũng ngẩn ra , sau đó nhướng mày, nhìn chằm chằm Hàn Thạc hỏi.
Thành thật gật gật đầu, Hàn Thạc thành khẩn giải thích:” đúng vậy, ta vừa rồi tự nhiên cảm giác trong đầu rất đau, sau đó thì không biết đã xảy ra cái gì, khi ta thanh tỉnh, đã thấy Thực Nhân Ma chết trước mặt, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a? Di, còn hai Thực Nhân Ma kia đâu, đi đâu rồi?”
“ Bị ngươi dọa mà chạy!” Bối Lạp cổ quái nhìn Hàn Thạc, mở miệng đáp.
“ A , không thể nào, như thế nào như vậy, bọn chúng như thế nào lại sợ ta?” Hàn Thạc vẻ mặt “vô tội”, mờ mịt khó hiểu hỏi.
“ Bố Lai Ân a, ngươi khi nổi điên lên thật đáng sợ, giống như trở thành một người khác, đừng nói là Thực Nhân Ma, mà ngay cả chúng ta cũng sợ hãi, còn tốt là bây giờ ngươi không có việc gì.” Cát Ân cảm khái một câu, nói ra tiếng lòng của mọi người.
“ Mọi người đều đừng sửng sờ ở đây, nhanh thu thập vật dụng một chút, nơi này không thể ở lâu. Có hai Thực Nhân Ma chạy thoát , nói không chừng bọn họ còn có thể mang đến phiền toái.” Phạm Ny xem như trấn định, vừa thấy nguy cơ tạm thời giải trừ, liền lên tiếng phân phó mọi người.
Dưới thúc dục của Phạm Ny, mọi người phản hồi lại chổ cũ, đem những vật tư thất lạc mà thu hồi lại. Lần này là lần đầu tiên mọi người đối mặt nguy cơ sinh tử, sau khi trải qua lần đối mặt tử vong này, các đệ tử đều trở nên trầm ổn hơn, không một ai nhiều lời, nhanh chóng thu thập toàn bộ đồ đạc.
“ Ta nghĩ, nên nhanh chóng rời khỏi, chấm dứt lần thí luyện này!” Cát Ân thấy mọi người đã thu dọn xong, thận trọng đề nghị. Đã trải qua chuyện Thực Nhân Ma lần này, tất cả mọi người đều nhận thức được thực lực cả đoàn: không có lợi hại như trong tưởng tượng, càng đi sâu về phía nam nguy cơ lại càng lớn, bởi vậy khi Cát Ân đề nghị, mọi người nhìn nhau một chút rồi đều gật đầu đồng ý.
Nhất thời không ai nói gì, mọi người yên lặng sửa sang lại vật dụng, định mang theo thu hoạch chuyến này phản hồi học viện, không tiếp tục mạo hiểm.
Khi mọi người đang định rời đi, một tiếng kêu thê lương đột nhiên từ phía nam truyền tới, mọi người đã thu thập tốt vật dụng đang chuẩn bị rời đi, nghe được thanh âm này, ánh mắt đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó trên mặt hiện ra sự hưng phấn và tham lam.
“ Là tiếng kêu của hàn sương Phi Ưng, nó là loại ma thú độc cư(*),trước đó chúng ta đã giết một con , giờ ta qua săn nó hay là rời đi?”
Cát Ân sắc mặt vui vẻ, nhìn mọi người hỏi.
Ma thú tinh hạch của hàn sương Phi Ưng là tứ cấp, giá trị so với phong nhận Ma Lang cao hơn rất nhiều, dù lúc trước mọi người phải tốn nhiều công sức mới giết được một con, nhưng bây giờ đã có kinh nghiệm đối phó với nó. Cát Ân vừa mở lời, mọi người đều ngẩn ra, sau đó Phạm Ny nhìn Hàn Thạc, hỏi:” Bố Lai Ân, ngươi cho rằng giờ nên làm gì?”
“ Món lợi lớn đang ở trước mặt, ta nghĩ chúng ta phải đi lấy!” Hàn Thạc gãi gãi đầu, cười cười trả lời.
“ Được rồi, mọi người chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ đi lấy tinh hạch của hàn sương Phi Ưng rồi mới trở về học viện, vong linh hệ chúng ta lần này nếu có thể lấy được hai quả tứ cấp ma thú tinh hạch, các hệ khác sẽ không dám xem thường chúng ta.” Phạm Ny gật đầu, phân phó mọi người hành động.
Đoàn người nghe vậy, phảng phất nhớ tới lần bị vũ nhục lúc trước, ai cũng tức giận, nên sau đó đều gật đầu đồng ý đi sau Hàn Thạc và Phạm Ny, theo phương hướng truyền âm của hàn sương Phi Ưng mà đi đến.
Hàn Thạc như một đầu lĩnh đi ở phía trước, vẻ mặt của tất cả mọi người đều thản nhiên - không một ai để ý – chính trong lòng bọn họ cũng không biết, cách nhìn của mình đối với Hàn Thạc đã dần thay đổi.Bây giờ không còn ai dám xem Hàn Thạc như một tiểu tạp dịch luôn bị khi dễ, ánh mắt bọn họ khi nhìn Hàn Thạc, mơ hồ đã có vài phần kính sợ.
Đoàn người dựa theo thanh âm của hàn sương Phi Ưng nhanh chóng chạy tới, một lúc sau thì tới được vị trí của nó, nhưng cảnh tượng đập vào mắt lại khiến họ kinh ngạc.
Nương theo ánh trăng, mọi người thấy được một thanh niên cao lớn tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, tóc màu bạch kim đang bay tán loạn, trong tay cầm một thanh trường kiếm đang đối chiến với hàn sương Phi Ưng trên trời.
Hắn mặc một bộ y phục võ sĩ giản dị, trên hai vai, ngực, bụng được bao bọc bằng khôi giáp có ngân quang nổi lên nhàn nhạt, xem trang phục thì như là một kỵ sĩ. Lúc này, trường kiếm nơi tay hắn trong lúc vũ động toát ra từng đạo ánh sáng chói mắt màu trắng liên tục bắn tới hàn sương Phi Ưng đang đập cánh lượn quanh trên bầu trời.
“ Trời ạ, đấu khí màu nhũ bạch, hắn là một đại địa kỵ sĩ! Ngô......, hắn thật oai phong a!” Bối Lạp kinh hô một tiếng, hai mắt sáng rực nhìn chăm chú trên người đại địa kỵ sĩ này, vẻ mặt đầy si mê.Bên cạnh, các nữ đệ tử khác cũng lộ ra vẻ mặt mê mẫn, hai mắt lóe sáng nhìn không rời thân hình đại địa kỵ sĩ đang ung dung đối phó với hàn sương Phi Ưng.
Hàn Thạc nhíu mày, cũng đã bị thực lực của đại địa kỵ sĩ này làm cho kinh ngạc, lần trước mười hai người bọn họ mà đối phó với một con hàn sương Phi Ưng cũng đã rất khó khăn, gần như hao hết khí lực mới đánh chết được nó, mà đại địa kỵ sĩ này, một người đối chiến với hàn sương phi ưng, chẳng những không có vẻ gì là cố hết sức, mà thể hiện còn rất thành thục. Đấu khí màu nhũ bạch khi phát ra, hàn sương Phi Ưng không ngừng kêu lên. Một đạo đấu khí đang mạnh mẽ hướng lên trên, phóng nhanh tới thân thể đầy thương tích của hàn sương Phi Ưng, hàn sương Phi Ưng tựa hồ đã nhận ra nguy cơ, cánh vỗ dồn dập định rời đi.
Lúc này, thân hình đại địa kỵ sĩ kia vẫn đang đứng trên mặt đất, đột nhiên phóng lên hư không, trường kiếm trong tay chém ngang bụng của hàn sương Phi Ưng, chỉ nghe một tiếng ngâm đầy thê lương, hàn sương Phi Ưng lảo đảo vài cái rồi vô lực rơi xuống.
Đại địa kỵ sĩ đi tới thi thể của hàn sương phi ưng, trường kiếm đâm tới liền móc ra tinh hạch của hàn sương Phi Ưng, sau đó mỉm cười đi tới trước mặt mọi người, hai mắt nhìn quanh đánh giá một chút rồi khom người hữu lễ nói:” kỵ sĩ Khắc Lạp Khắc, hân hạnh được gặp các vị ma pháp sư cao quý.”
“ Chào ngươi, Khắc Lạp Khắc, ngươi thật lợi hại a, chỉ một người đã có thể đánh chết một con hàn sương Phi Ưng, thật sự tài ba a!” Bối Lạp rụt rè cười khẻ, như đã thành một con người khác, ôn nhu nói. Nhưng mà, ánh mắt của Khắc Lạp Khắc không hề nhìn qua Bối Lạp, vẫn chăm chú nhìn Phạm Ny, tựa như đang đợi Phạm Ny đáp lời, làm cho Bối Lạp có chút xấu hổ.
“ chúng ta là thầy trò của Ba Bỉ Luân ma võ học viện, lần này đến U Ám sâm lâm là để thí luyện, rất vui được gặp ngươi, Khắc Lạp Khắc.” thần sắc Phạm Ny không có gì biến hóa, khẽ khom người hồi lễ, cười nói.
“ Ra là như vậy a, ta cũng đến U Ám sâm lâm để thí luyện, nơi này ma thú rất lợi hại, phi thường thích hợp để đề cao thực lực, thật không nghĩ đến có thể gặp được các vị, a a.” Khắc Lạp Khắc mỉm cười nhìn Phạm Ny, cái loại ánh mắt này tràn đầy quái dị, để cho Hàn Thạc cảm thấy có chút không thoải mái.
“ Phạm Ny sư phụ, bây giờ hàn sương Phi Ưng đã bị hắn giết, ta nghĩ chúng ta có thể trở về.” Hàn Thạc đánh giá Khắc Lạp Khắc vài lần, đột nhiên hiểu rõ vì sao mình đối với ánh mắt của Khắc Lạp Khắc lại có cảm giác thoải mái, là bởi vì ánh mắt của Khắc Lạp Khắc nhìn Phạm Ny có chút tương tự ánh mắt của Cát Ân nhìn Phạm Ny, mặc dù không có bộc lộ rõ ràng như Cát Ân - nhưng cùng biểu hiện một vấn đề —Khắc Lạp Khắc đối với Phạm Ny xinh đẹp đã có hảo cảm.
“ đúng vậy, đúng vậy, Phạm Ny sư phụ, bây giờ càng lúc càng nguy hiểm, vì an toàn của các đệ tử, chúng ta nên trở về học viện.” Cát Ân tựa hồ đã nhận ra uy hiếp, ánh mắt nhìn về phía Khắc Lạp Khắc có chút không thân thiện, nghe Hàn Thạc đề nghị như vậy liền lập tức phụ họa theo.
Hàn Thạc và Cát Ân đều nói như vậy, Phạm Ny gật đầu, đang định đáp ứng thì Khắc Lạp Khắc đột nhiên mỉm cười lên tiếng:” Các vị pháp sư tôn quý nếu không ngại, ta có thể cùng mọi người kết bạn đồng hành, ta nghĩ nếu chúng ta đi cùng một chỗ, đối với lẫn nhau đều có chỗ tốt, nguy hiểm cũng sẽ giảm đi rất nhiều, không biết các vị có nguyện ý?”
“ Đúng vậy, nếu có một vị đại địa kỵ sĩ đồng hành cùng chúng ta, chúng ta khẳng định sẽ có thu hoạch vượt qua Quang hệ viện.” không đợi Phạm Ny đáp ứng, đột nhiên Bối Lạp sắc mặt vui vẻ mở lời ưng thuận.Bối lạp vừa nói như vậy, các nữ đệ tử khác đều luôn miệng đồng ý, chỉ có Lỵ Toa vẻ mặt vẫn lãnh đạm, ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm đánh giá Hàn Thạc. Các nam đệ tử khác một lời không nói, trông bộ dáng rất lơ đãng.
Khắc lạp khắc vừa nói như vậy, hơn nữa lại có Bối Lạp mở lời, Phạm Ny vốn định rời đi đã có chút do dự, nhất là trong lời của Bối Lạp, có thể thu hoạch vượt qua quang hệ viện làm cho Phạm Ny rất động tâm.
‘Không nên đáp ứng.., không nên đáp ứng.., trên mặt “tiểu tử” này đang cười “đầy gian tà” tuyệt đối không phải thứ tốt, “tiểu tử” này rõ ràng là có mưu đồ, ngàn vạn lần không nên đáp ứng a…’ Hàn Thạc khẩn trương nhìn Phạm Ny, trong lòng không ngừng tự nói.
“ như vậy đi, sẽ làm phiền ngươi rồi, đoàn chúng ta đều là ma pháp sư, nếu có thêm một đại địa kỵ sĩ cường đại như ngươi, khẳng định sẽ mang đến cho chúng ta trợ giúp rất lớn.” Phạm Ny do dự một hồi, cuối cùng thì đáp ứng.
Trong tâm Hàn Thạc thất vọng cực kỳ, nhưng trên mặt không một chút biểu hiện, ngược lại còn kinh hô một tiếng:
“Ai nha ! chúng ta đang đuổi theo đuổi con hàn sương Phi Ưng này, không ngờ đã bị ngươi giết. Ai.., tứ cấp ma thú tinh hạch a, xem như là ‘không công’ rồi.”
Khắc Lạp Khắc nghe Hàn Thạc nói như vậy, trên mặt lộ ra kinh ngạc, sau đó có chút nghi hoặc nhìn Hàn Thạc, mở miệng hỏi:” Con hàn sương Phi Ưng này, là do các ngươi săn đuổi?”
Khẳng định gật đầu, Hàn Thạc vẻ mặt đầy tiếc hận:” đúng vậy, bất quá không nghĩ tới lại bị ngươi giết.”
Phạm Ny nghe Hàn Thạc nói vậy, không khỏi có chút kinh ngạc, kỳ quái trừng mắt nhìn hắn, đang định mở miệng giải thích là không phải nhưng Khắc Lạp Khắc chỉ do dự một chút, có chút đau lòng đem cái tinh hạch của hàn sương Phi Ưng xuất ra,gượng gạo cười đưa cho Phạm Ny, nói:” Ra là như vậy a, nếu vậy, ta nên trả lại cho mọi người. Phạm Ny sư phụ, ngươi nhất định phải tiếp nhận.”
“ Tiếp nhận, đương nhiên tiếp nhận!” Hàn Thạc cười cười bước tới gần, không đợi Phạm Ny mở miệng, đã nhanh chóng lấy đi tinh hạch từ trong tay Khắc Lạp Khắc, sau đó đưa cho Lỵ Toa bên cạnh, cười gian nói:” a a, kỵ sĩ Khắc Lạp Khắc thật là người tốt, tứ cấp ma thú tinh hạch, cũng có thể hào sảng trả lại cho chúng ta, ta nghĩ quá trình thí luyện sau này, hắn nhất định sẽ càng thêm rộng rãi.”
Lỵ Toa hai mắt tỏa ánh sáng, cũng là cười cười rồi không chút khách khí nhanh chóng đem tinh hạch thu hồi, gật đầu nhìn Hàn Thạc tán thưởng, âm thầm đưa ngón cái lên khen ngợi. Phạm Ny vốn định mở miệng giải thích một chút, nhưng chỉ nháy mắt thì tinh hạch đã nằm trong túi Lỵ Toa, cảm thấy dở khóc dở cười, lắc đầu rồi trắng mắt liếc Hàn Thạc và Lỵ Toa một cái, nhưng cũng đã không nói thêm cái gì.
Tứ cấp ma thú tinh hạch giá trị hơn một trăm kim tệ - cho dù là tiểu quý tộc bình thường, một trăm kim tệ cũng không phải là con số nhỏ - cứ như vậy mà bị Hàn Thạc hoa ngôn xảo ngữ lấy đi, cũng khó trách Khắc Lạp Khắc có chút đau lòng.
“ Phạm Ny sư phụ, bây giờ đã có đại địa kỵ sĩ cao quý và hào phóng này gia nhập, ta nghĩ chúng ta nên tiếp tục đi tiến sâu theo hướng nam, nơi đó khẳng định còn có rất nhiều ma thú lợi hại hơn, nếu có thể lấy được tinh hạch của tam cấp ma thú, chúng ta nhất định có thể tại học viện mà ngẩng cao đầu.” Hàn Thạc mỉm cười kích động Phạm Ny, trong tâm thầm nghĩ nếu Khắc Lạp Khắc dám đối với nữ nhân của ta mà có dị tâm, như thế nào cũng phải để cho hắn “giúp việc” miễn phí.
Vừa nghe nói có thể tại học trong viện mà ngẩng cao đầu, Phạm Ny lập tức tinh thần chấn động, gật đầu cười duyên nói:” cứ như vậy đi, chúng ta tiếp tục đi sâu theo hướng nam, kỵ sĩ cao quý Khắc Lạp Khắc, sau này đành phiền ngươi chiếu ứng nhiều hơn.”
Khắc Lạp Khắc khiêm nhường khom người, mỉm cười hữu lễ nói:” một chút phiền toái cũng không có, rất vui vì nàng mà ra sức.”
Dĩ nhiên vẫn không từ bỏ, xem ta như thế nào chơi chết ngươi.., nhìn bộ dáng Khắc Lạp Khắc, Hàn Thạc cực kỳ khó chịu, trong tâm nhanh chóng định ra kế sách “đầy độc ác”.
Chương 39: Hí lộng đại địa kỵ sĩ
Dịch : Tkyatkya
nguồn : 4vn
Ngày hôm sau.
Đoàn người có thêm Khắc Lạp Khắc, tiếp tục theo hướng nam U Ám sâm lâm đi tới. Trên đường đi, bởi vì có Khắc Lạp Khắc gia nhập, nên khi gặp phải vài ma thú khó đối phó, thì đã dễ dàng hơn rất nhiều. Khắc Lạp Khắc trước mặt Phạm Ny luôn cố gắng thể hiện mình, trên đường đi gặp phải hai phong nhận Ma Lang và một hàn sương Phi Ưng đều được hắn “tận tâm” hiệp trợ nên đánh chết dễ dàng.
Mỗi khi một ma thú bị đánh chết, Hàn Thạc đều nhanh chóng chạy tới, lập tức móc ma thú tinh hạch ra rồi thản nhiên giao cho Lỵ Toa giữ, hoàn toàn coi như đó là chiến lợi phẩm của nhóm mình, ngay cả lớp da của phong nhận Ma Lang cũng không lưu lại cho Khắc Lạp Khắc. Khắc Lạp Khắc vì muốn Phạm Ny vui lòng, mặc dù vẻ mặt rất đau xót, nhưng vẫn cố gượng cười chấp nhận hành động của Hàn Thạc, không hề tranh đoạt tinh hạch ma thú.
Tới tối, đoàn người nhóm lửa lên , Hàn Thạc lại phụ trách làm món thịt nướng. Khắc Lạp Khắc tận tâm cùng Phạm Ny một chỗ, dí dỏm bắt chuyện với Phạm Ny, Cát Ân bên cạnh dương mắt hổ nhìn chằm chằm Khắc Lạp Khắc, không ngừng chen lời cắt ngang.Các đệ tử khác đều tự tản ra nghỉ ngơi, hoặc là nói nói cười cười với nhau hoặc là yên lặng sửa sang lại vật dụng, chỉ có Lỵ Toa ngồi ở bên Hàn Thạc , nhìn hắn “nhàn nhã” nướng thịt.
“ Bố Lai Ân, ta phát hiện ngươi bây giờ càng ngày càng tệ, rất khác trước kia!” trong tay Lỵ Toa cầm một nhánh cây đỏ bừng đang khều khều đống lửa, con mắt sáng ngời nhìn Hàn Thạc, mở miệng nói.
Liếc nhìn Lỵ Toa một cái, Hàn Thạc bình thản nói:” Thật có sao? Ta thấy bình thường a, chỉ là ta cảm thấy trước kia ta đã sống quá uất ức rồi, nên muốn thay đổi mà thôi, cái này thì có gì không tốt chứ?”
Lắc lắc đầu, Lỵ Toa nói: “Không đúng không đúng, dù sao ta vẫn cảm giác ngươi bây giờ và trước kia không giống nhau, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra - ta cũng không nói rõ được, chẳng lẽ thật sự do ta thi triển linh hồn chi thống ma pháp lên người ngươi, nên mới biến thành bộ dáng bây giờ sao?.”
Hắn cảm thấy tức cười…, Hàn Thạc thầm nghĩ mình căn bản không phải Bố Lai Ân, cùng linh hồn chi thống ma pháp của nàng không có quan hệ gì, mà Lỵ Toa cũng vậy, Phạm Ny cũng vậy, hay kể các người khác cũng đều cho rằng bởi vì linh hồn chi thống ma pháp mới tạo thành thay đổi của mình, thật có chút buồn cười.
“ Ta thay đổi như vậy, chẳng lẻ không tốt sao?”
“ Tốt lắm, so với trước kia ngươi tốt hơn rất nhiều. Trước kia, ta mỗi lần thấy ngươi hèn yếu như vậy đều rất tức giận, ta đối xử tệ với ngươi chính là hy vọng ngươi có thể vì nổi giận mà phản kháng, nhưng ngươi lại luôn thuận theo ý người khác, ai khi dễ ngươi ngươi đều không hề phản kháng. Ta cảm thấy ngươi rất đáng thương nên cho rằng ngươi dù có sống cũng là sống đầy đau khổ, còn không bằng chết đi ! kỳ thật ta dụng linh hồn chi thống ma pháp đối phó ngươi, là không muốn ngươi sống mà chịu đau khổ như vậy.” Lỵ Toa sau khi suy nghĩ một chút,rồi nhìn Hàn Thạc nói.
Nhướng mày lên, Hàn Thạc nghi hoặc nhìn Lỵ Toa, há mồm hỏi:” Nói như vậy, ngươi sử dụng linh hồn chi thống ma pháp, là vì hảo tâm giúp ta?”
“ Đương nhiên!” Lỵ Toa ngẩng đầu lên, giải thích:” ta trước kia mặc dù cũng tìm ngươi thí luyện ma pháp, nhưng thái độ đối với ngươi nếu so với các đệ tử khác tốt hơn rất nhiều, chỉ là bản thân ngươi không chịu đấu tranh, suốt ngày sống uất ức như vậy, ta xem không nổi, mới định giúp ngươi giải thoát, ngươi xem bây giờ, ngươi thay đổi bao nhiêu rồi, ngay cả ta cũng không nhận thức được.”
Lắc lắc đầu, Hàn Thạc không nói thêm gì, nhưng trong tâm lại có chút đồng ý cách làm của Lỵ Toa, Bố Lai Ân đáng thương kia lúc còn sống quả thực rất uất ức, hắn chính mình cũng đã sớm muốn tự sát, chỉ là không có dũng khí mà thôi. Nhưng cách làm của Lỵ Toa là “giúp người đi tìm chết”, Hàn Thạc vẫn không cách nào tha thứ.
“ Bố...... Bố Lai Ân, ta nghĩ chúng ta sẽ tự nướng phần thịt của mình, sẽ không phiền toái ngươi.”
Lúc này, Ba Khắc và Bối Lạp từ xa xa đi tới, có chút sợ hãi nhìn Hàn Thạc nói. Mấy ngày nay, thức ăn qua tay Hàn Thạc chế biến , Lỵ Toa , Phạm Ny, Ngã Mễ và những người khác đều cảm thấy mùi vị tuyệt vô cùng, nhưng Ba Khắc, Bối Lạp lại thấy khó ăn cực kỳ. Trải qua vài ngày “chịu khổ”, Ba Khắc và Bối Lạp bụng rất khó chịu.
Vốn lúc đầu còn bão oán trách mắng Hàn Thạc, nhưng thấy biểu hiện điên cuồng của Hàn Thạc ngày hôm qua , hai người này bây giờ ngay cả bão oán hay trách mắng đều không có, sợ Hàn Thạc đột nhiên lại nổi điên lên.
Bây giờ, bọn họ thật sự có chút sợ hãi Hàn Thạc.
Hàn Thạc cười hiền lành, có chút xấu hổ nói:” Điều này sao có thể được, ta thân là một tạp dịch của vong linh hệ, nấu nướng vốn là chức trách của ta a, để cho thân thể cao quý các ngươi tự thân làm việc này, có chút không thích hợp?”
“ Thích hợp, khẳng định thích hợp! Nếu đã ra ngoài thí luyện, chúng ta cái gì cũng nên thử qua một chút. Càng huống chi ngày hôm qua ngươi còn cứu mạng chúng ta, chúng ta không nên để ngươi tiếp tục gánh chịu nhiều công việc, Ba Khắc, ngươi nói có phải hay không a?” bối lạp gượng cười một tiếng, ngượng ngùng nói.
“ Không sai, chúng ta phải tự mình làm món ăn, không thể cái gì cũng đều phiền toái ngươi!” Ba Khắc bụng đã khổ sở vài ngày, biết nếu tiếp tục để Hàn Thạc nướng thịt giúp, khẳng định lại là nửa chín nửa sống, nên nhanh chóng cười lấy lòng, dừng một chút lại mở miệng nói:” Bố Lai Ân, trước kia là ta không đúng, ngươi ngàn vạn lần không nên ghi hận ta a, nếu ngươi vẫn ghi hận ta, vạn nhất phát...... ách, vạn nhất khi mất đi lý trí rồi tìm ta, ta sẽ rất thảm a!”
“ Cũng tốt, nếu các ngươi hảo tâm như vậy, ta phải cám ơn các ngươi. Đến đây đi, các ngươi lại nướng phần này đi, hy vọng các ngươi thể nghiệm tốt.” Hàn Thạc Trong lòng thầm sảng khoái, rồi cười đứng dậy, lấy ra vài khối thịt đã nướng chín, khối lớn nhất đưa cho Lỵ Toa đang thèm thuồng, cầm các phần còn lại đi về phía Phạm Ny bên kia.
Mùi thịt nướng mê người chậm rãi phiêu tản ra, bên kia, Phạm Ny đang có vẻ mặt không kiên nhẫn ngồi nghe Cát Ân và Khắc Lạp Khắc cùng nhau bài xích, đôi mắt đột nhiên sáng ngời lên, cái lưỡi thơm khẽ liếm môi một cái, còn khóe miệng nổi lên nụ cười mê người.
“ Phạm Ny sư phụ, Cát Ân sư phụ, ngô...... còn có Khắc Lạp Khắc kỵ sĩ các hạ, đây là phần ăn của các ngươi!” Hàn Thạc vẻ mặt thật thà nhẹ giọng cười, đem phần thịt nướng phân biệt đưa cho ba người.
“ ô ô...... phi...., Bố Lai Ân, khối thịt này còn chưa chín, rất khó ăn!” Phạm Ny đột nhiên sợ hãi kêu một tiếng, há mồm đem phần thịt cắn phải ói ra.
Lúc này, tại vì Phạm Ny bị cận với lại trời tối, Hàn Thạc còn chưa tự mình đưa qua cho nàng thì đã liền cầm sai một khối, hơn nữa nàng lại cắn vội, nên hắn chưa kịp nhắc nhở thì nàng đã ăn phải khối thịt mà Hàn Thạc chuẩn bị cho Cát Ân và Khắc Lạp Khắc.
“ Ách......, Phạm Ny sư phụ, khối đó không phải của người, cái này mới đúng!” Hàn Thạc cười khổ không thôi, thầm nghĩ nàng cũng quá gấp gáp rồi.
Sau đó Hàn Thạc cầm khối thịt đã tỉ mỉ chế biến đưa cho Phạm Ny, đoạt lại khối thịt lúc trước trong tay nàng, lấy ra một cái chủy thủ đem phần thịt bị Phạm Ny cắn qua cắt bỏ đi, cười cười đưa cho Khắc Lạp Khắc, có chút ngượng ngùng nói:” Khắc Lạp Khắc các hạ tôn quý, khối này mới là của ngươi, ta thủ nghệ có chút không tinh, Phạm Ny sư phụ mặc dù đã ăn một miếng, nhưng ta nghĩ ngươi sẽ không để ý phải không?”
Khắc Lạp Khắc:” Ách......, ta ăn bánh mì cũng được rồi.”
“ Như thế nào có thể như vậy chứ, bánh mì không thể gia tăng bao nhiêu thể lực, ngươi lại là một kỵ sĩ thì cần phải luôn chú ý duy trì thể lực, nhất định phải ăn nhiều thịt mới tốt, chẳng lẽ ngươi hiềm vì thủ nghệ Bố Lai Ân không tốt, hay là bởi vì bị Phạm Ny cắn qua?” Cát Ân sớm biết Hàn Thạc nướng qua cái gì đó, đối với Khắc Lạp Khắc “không phải người tốt” này nếu ăn vào sẽ rất khó thụ, trong lòng cười thầm, nhưng trên mặt lại toát ra vẻ mặt “chính khí lẫm nhiên” khuyên bảo Khắc Lạp Khắc.
“ Không, ta không phải có ý tứ này, chỉ là.., chỉ là......” Khắc Lạp Khắc vẻ mặt bất đắc dĩ, xấu hổ hươ hươ tay, lắc đầu không biết nên giải thích như thế nào. Hắn rõ ràng thấy được Phạm Ny khi cắn một miếng liền lập tức ói ra, như vậy khối thịt nướng kia tuyệt đối không thể ăn.
“ Khắc Lạp Khắc các hạ thân là một kỵ sĩ cao quý, khẳng định sẽ không muốn ăn lại cái gì mà người khác đã cắn qua, ta rất hiểu rõ. Nếu vậy, Cát Ân sư phụ ngươi đem khối thịt này ăn đi a?” Hàn Thạc với vẻ mặt ta đây rất hiểu biết, câu đầu tiên là ám chỉ Khắc Lạp Khắc hiềm khí Phạm Ny, sau đó lại đem họa căn đẩy qua cho Cát Ân.
Hàn Thạc vừa nói như vậy, Cát Ân bắt đầu luống cuống, ngượng ngùng cười, cuống quít lắc đầu:” Không được, tuyệt đối không được, ta như thế nào lại có thể cùng Khắc Lạp Khắc các hạ đây tranh đoạt thức ăn chứ, huống chi khối này mới là của ta, ta đi trước.”
Cái trán ẩn hiện đầy mồ hôi, Cát Ân bối rối bỏ lại một câu như vậy, nhanh chóng lấy phần thịt từ trong tay Hàn Thạc – cũng là nửa chín nửa sống - hướng chổ Ba Khắc cùng Bối Lạp chạy tới, rõ ràng là định nướng lại khối thịt đó.
“ Cát Ân sư phụ thật sự là một người khiêm tốn a, vậy khối thịt nướng này ngươi giải quyết đi!” Hàn Thạc hiền lành cười, định mạnh mẽ đưa qua cho Khắc Lạp Khắc. Khắc Lạp Khắc vẻ mặt đáng thương, hề hề cười khổ, sau đó như đột nhiên chợt như nhớ tới chuyện gì, nhanh chóng mở miệng nói:” Ta quên một việc, phải đi đây một chút.”Vừa nói xong, Khắc Lạp Khắc giống như Cát Ân, nhanh chóng rời khỏi nơi này, trong chớp mắt đã biến mất không thấy tung tích.
“ Bố Lai Ân, ngươi bây giờ càng lúc càng xấu xa, khó trách mấy ngày nay Cát Ân, Ba Khắc bọn họ bị đau bụng, đều là do ngươi giở trò quỷ phải không?” Phạm Ny vừa bực mình vừa buồn cười trừng mắt nhìn Hàn Thạc quở trách.
“ Phạm Ny sư phụ, người giờ mới biết a, Bố Lai Ân bây giờ đã khác lúc trước rồi, so với các đệ tử khác đều xấu hơn rất nhiều.” Lỵ Toa lạc lạc cười khẽ một tiếng, sau đó kỳ lạ nhìn Phạm Ny, nói:” Phải rồi, Phạm Ny sư phụ, người rõ ràng biết Bố Lai Ân cố ý trêu cợt hai người bọn họ, tại sao không ngăn cản hắn a?”
“ Đó là bởi vì ta cũng cảm thấy hai người Khắc Lạp Khắc và Cát Ân quá phiền rồi, cứ theo ta nói chuyện hoài không dứt, lại ầm ĩ không ngừng, còn bắt ta phải ngồi nghe, thật sự là rất nhàm chán. Nhưng mà Khắc Lạp Khắc này giúp chúng ta không ít, còn thật là người tốt a!” Phạm Ny cười xấu một tiếng, giải thích với Lỵ Toa.
Hàn Thạc nghe Phạm Ny nói câu trước, trong lòng rất sảng khoái, nhưng khi câu sau Phạm Ny nói Khắc Lạp Khắc là người tốt, hắn liền cảm thấy uất khí.
“ nguyên lai là như vậy a. A a, Phạm Ny sư phụ ,ta biết gần đây có một cái hồ rộng rãi, nước ở đó rất trong, vài ngày nay chúng ta không được tắm rửa tử tế, hay tối nay chúng ta cùng đi bơi lội nha?”
“ Lỵ Toa, trước kia ngươi không thích bơi lội, như thế nào gần đây lại đột nhiên thích thú như vậy chứ?”
“ Ách...... bởi vì bơi lội để rèn luyện thân thể a!” Lỵ Toa nghe Phạm Ny hỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, quay đầu liếc Hàn Thạc một cái, nhanh chóng trả lời.
Hàn Thạc vẻ mặt cổ quái, thầm nghĩ lần trước mình nói cho Lỵ Toa biện pháp làm cho bộ ngực lớn lên, xem chừng Lỵ Toa tuy ngoài mặt không để ý, nhưng lại lén làm theo; trong lòng cảm thấy buồn cười, đối với tâm ý của nữ nhân lại hiểu thêm được một ít.
(*)Hí lộng : trêu tức, đùa cợt.
(*)họa căn: nguồn gốc của tai họa
Hiềm khí: tị hiềm.