Tác giả: Phương Tưởng
Dịch: Bùi Quốc Minh
Biên: Super Khoai
Nguồn: Kiếm Giới
Fred xuất hiện khiến mặt Brandt biến sắc. Diệp Trọng vừa định động thủ, lại bị Mục quát bảo ngưng lại. Lúc này, Mục giải thích là nếu đã nắm trong tay cách giải quyết, cần hết sức tránh làm cho mâu thuẫn trở nên gay gắt.
Vẻ mặt Brandt vô cùng khẩn trương, chỉ sợ Diệp Trọng nổi hung tính, làm bị thương Fred thúc thúc.
Nhưng thật ra Fred đã trải qua không ít sóng gió trong cuộc đời. Vẻ mặt rất bình tĩnh, thản nhiên nói: "Không ngờ, ta không đáp ứng yêu cầu của các ngươi. Các ngươi lại cả gan tới tận đây ư? Như vậy chắc hẳn các bằng hữu của ta cũng là các ngươi cũng dùng cách này để bắt về sao!" Trong lời nói ẩn chứa rất nhiều oán giận. Hai mắt Brandt cũng phún lửa hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Trọng.
Lúc này Diệp Trọng có chút bối rối. Hắn trầm giọng nói: "Ta không rõ ý tứ của các ngươi, nhưng tốt nhất các người nên làm theo ý ta!"
Fred khẽ hừ một tiếng, cười khẩy nói: "Các hạ hà tất phải giả bộ hồ đồ ở trước mặt chúng ta, dù sao chúng ta cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay các ngươi. lần này quý tổ chức đối với các hạ nhất định là sẽ tăng thêm phần thưởng! Sắp tới các hạ cũng rất nhanh sẽ được thăng chức!"
Diệp Trọng coi như không nghe thấy, tiếp tục nói: "Yêu cầu của ta là, hiện tại thay đổi tuyến đường an toàn!"
Trên mặt Fred càng lộ ra vẻ trào phúng: "Nga, vậy ngươi muốn chúng ta đi theo hướng nào?"
Đến phiên Diệp Trọng sửng sốt: "Ách, tùy tiện!"
"Tùy tiện?" Fred trợn trừng mắt thất thanh nói, Brandt cũng mang vẻ mặt không hề tin tưởng. Lập tức Fred phản ứng, kinh hỉ hỏi: "Lẽ nào ngài không phải là do bọn họ phái tới ?"
Tâm trạng Diệp Trọng đã có chút hơi mất kiên nhẫn. Không hiểu hai người này nói chuyện gì, khuôn mặt không khỏi trầm xuống: "Ta không rõ các ngươi muốn nói gì, bất quá tốt nhất các ngươi lập tức thay đổi lộ trình!" Diệp Trọng cũng đang phân vân có nên dở một chút thủ đoạn với họ hay không.
Fred không ngừng gật đầu, thần tình có chút sung sướng: "Được được được, thay đổi lộ trình thay đổi lộ trình!" Thoáng dừng lại, thử thăm dò hỏi: " Bây giờ chúng ta đi tới hành tinh Morro Site sao?"
"Morror Site? các Lam Hải tinh bao xa?" Diệp Trọng hỏi lại.
Fred đáp: "Rất xa!"
Diệp Trọng nói: "Tốt, vậy đi tới Morror Site!" Fred và Brandt, lập tức thở phào nhẹ nhõm, thần sắc cũng thật sự thả lỏng xuống.
"Có thể nói trên Lam Hải tinh đã xảy ra chuyện gì không?" Im lặng từ đầu, Brandt cất tiếng hỏi. Đương nhiên khi biết Diệp Trọng không phải "Bọn họ" theo lời Fred nói. Hai người bắt đầu bình tĩnh lại, Fred thậm chí còn rót một chén rượu mầu hổ phách cho Diệp Trọng. Rồi ưu nhã hướng về phía hắn ý bảo nâng chén. Brandt cũng cùng ngồi ở trên ghế sa lon mềm mại, tự xử lý thương thế của mình.
Diệp Trọng muốn lừa gạt bọn họ, ngoài miệng nói lung tung: "Nga, trên Lam Hải tinh nghe nói phát hiện ra virus Charles 5 gì đó!"
Ba, Fred thất thần chén rượu trên tay rơi xuống mặt đất, mà Brandt cũng ngừng động tác trên tay, khuôn mặt ngạc nhiên nhìn Diệp Trọng."Black Charles?" Fred sợ ngây người thì thào nói nhỏ. Qua nửa phút sau, hắn mới hồi phục lại tinh thần, run run cầm lấy thiết bị liên lạc.
Brandt kinh ngạc nhìn Fred thúc thúc, lần đầu tiên hắn thấy thúc thúc thất thố như vậy! Ở trong trí nhớ của hắn, Fred thúc thúc mặc dù có rất nhiều cổ quái, thế nhưng vô luận gặp phải chuyện gì cũng không hoảng hốt, thần thái thong dong, đó cũng là điều hắn luôn lấy thúc thúc làm tấm gương học tập.
Fred hít sâu vài hơi. Sắc mặt thoáng trở nên bình thường. Mới bấm thiết bị liên lạc gọi thuyền trưởng Hadik.
Lúc này, trong phòng, bầu không khí đã đổi khác.
Lộ trình đã được thay đổi. Mâu thuẫn của hai bên cũng được tiêu trừ. Mâu thuẫn vừa biến mất, bầu không khí liền trở nên hòa hợp hơn nhiều. Ngoại trừ Brandt đã trúng một cước của Diệp Trọng ra, cũng không có ai là không thoải mái, Brandt cũng rất rộng lượng, đối với một cước này cũng không tính toán gì. Về phần Diệp Trọng, cũng không có yêu cầu gì khác. Fred hiển nhiên cảm thấy hết sức hứng thú với Mục đang đứng sau Diệp Trọng. Còn Brandt thì hướng Diệp Trọng nói chuyện.
Fred hai mắt sáng lên quan sát Mục. Một lúc sau thì sờ sờ mọi nơi lên người Mục. Lẩm bẩm một hồi, rồi nhíu mày xuy nghĩ, dáng vẻ khiến người ta phải buồn cười.
Mà Brandt thì bắt đầu thăm dò tên đầu đá Diệp Trọng.
Brandt ôn hòa cười: "Ta là Brandt, đây là thúc thúc Fred của ta, không biết các hạ xưng hô như thế nào?"
Diệp Trọng thản nhiên nói: "Côn Đình!" Diệp Trọng tuỳ tiện nói ra một cái tên. Hắn nghĩ, hiện tại mới rời Lam Hải tinh không xa, nên đừng để bị ta người ta nhận ra!
"Nga, tên này không tệ! Thân thủ của các hạ thực sự là làm cho người ta thán phục a! Vô luận là lực lượng hay tốc độ, đều là xuất sắc nhất! Ngay cả rất nhiều đấu gia thành danh còn thua xa các hạ." Brandt cảm thán nói, biểu tình rất chân thành.
"Bình thường thôi!" Diệp Trọng cũng không phải khiêm tốn, nếu có người thấy qua Mục xuất thủ, sẽ biết bình thường theo lời Diệp Trọng cũng không phải lời gì khách sáo.
Brandt hiển nhiên cho rằng đây là Diệp Trọng khách sáo nói, không khỏi mỉm cười.
Diệp Trọng rất nhanh trở lên quen thuộc với Brandt, Diệp Trọng không có chút nào cảm thấy mình là người cướp thuyền, mà Brandt cũng giống như đã quên mình là một người bị bắt cóc.
Đa số thời gian đều là Brandt kiên nhẫn giảng giải thế sự cho Diệp Trọng, Brandt phát hiện người thanh niên nhỏ hơn mình vài tuổi ở trước mắt này đối với cuộc sống phức tạp này không có nhiều hiểu biết. Chất phác như một tờ giấy trắng. Thế nhưng thỉnh thoảng ngẫu nhiên lộ ra khí tức dã thú làm cho Brandt vốn có thiên tính bẩm sinh hiền lành thập phần khó chịu, thế nhưng nghĩ tới có lẽ do hoàn cảnh sinh hoạt từ nhỏ của Diệp Trọng, thiện lương Brandt không khỏi nổi lên tấm lòng yêu quý đối với Diệp Trọng.
Hai đạo nhân ảnh quấn với nhau cùng một chỗ, quyền qua cước lại, khí lưu đấu đá di chuyển lung tung quanh gian phòng, thỉnh thoảng quyền cước va chạm phát sinh âm thanh ba ba. Loại tỷ thí mang tính chất luận bàn này, hai người hầu như mỗi ngày đều đấu với nhau mấy lần. Ngay từ đầu Diệp Trọng mỗi lần đều hoàn thắng Brandt, nhưng dần dần, vài ngày sau, Brandt càng ngày càng mạnh. Thời gian cầm cự trước Diệp Trọng cũng càng ngày càng dài, hơn nữa số lần phản kích cũng dần dần nhiều hơn, phản kích sắc bén dần. Mấy lần cũng làm cho Diệp Trọng luống cuống tay chân. Diệp Trọng cũng bắt đầu nghiền ngẫm phương thức công kích của Brandt. Tuy rằng, bề ngoài thì có thể đánh theo y hệt, nhưng cốt lõi vẫn thua Brandt sử dụng ở điểm gì đó. Cũng may Diệp Trọng không phải là người cố chấp. Phương thức công kích của hắn chủ yếu bắt chước tất cả các sinh vật biến dị, Diệp Trọng đem một ít công kích mà hắn cho là hữu dụng không ngừng luyện tập, công kích cũng từ từ sắc bén. Lúc này, lại đến phiên Brandt cảm thấy trầy trật! Bất đắc dĩ Brandt chỉ có thể vắt hết óc, nỗ lực thích ứng, hai người cứ như vậy ngươi tới ta đi đều cố gắng, thực lực không ngừng được tăng lên.
Brandt ôn hòa hướng tới Diệp Trọng nói: "Côn Đình, tuy rằng tốc độ cùng với lực lượng của ngươi đều hiếm có người sánh kịp, thế nhưng kỹ xảo của ngươi không thể nghi ngờ là quá mức thô ráp, nếu gặp phải cao thủ mà nói, vậy ngươi nhất định phải chịu thiệt!"
Đối với lời này của Brandt, trong lòng Diệp Trọng thầm chấp nhận, chỉ có điều ở phương diện này Diệp Trọng cũng không có người chỉ bảo, mà ngay cả Mục dường như không thể giúp được. Như Mục nói, trên internet và một ít thông tin còn lưu lại trong dữ liệu, hầu như không phát hiện được tin tức về phương diện này.
Các đấu gia truyền thừa thập phần bảo thủ, từ trước đến nay chỉ truyền cho đệ tử, cũng không truyền ra ngoài, chứ đừng nói tới là sẽ đưa thông tin đó lên internet. Hơn nữa cho dù cùng là đệ tử, sở học đều có khả năng khác biệt với nhau.
Brandt nhìn Diệp Trọng đang khổ luyện, không khỏi có điều suy nghĩ như vậy. Côn Đình có thể chịu được cực khổ, tâm tính kiên nhẫn, hơn nữa mấy ngày nay ở chung với nhau, Brandt phát hiện thái độ làm người của Côn Đình kỳ thực chất phác, chỉ là không rành thế sự, cho nên mới kiến mọi người cho rằng khó có thể ở chung. Nhưng chỉ cần giáo dục tốt, tiếp xúc nhiều với những người hiểu biết tin tưởng Côn Đình rất nhanh sẽ thay đổi!
Ân, nếu như đem hắn giới thiệu cho sư phụ, sư phụ nhất định sẽ hài lòng. Mình lại có thêm một sư đệ!
"Côn Đình, nếu như ta đem ngươi giới thiệu cho sư phụ ta, ngươi nguyện ý không?" Brandt cẩn thận hỏi.
"Ân!" Diệp Trọng gật đầu, kỹ thuật chiến đấu của Brandt thật sự là điều Diệp Trọng ước ao. chỉ tiếc Brandt nói cái gì tài nghệ sư môn không được truyền ra ngoài. Nhưng chính hắn đem một ít tâm đắc truyền thụ cho mình, ngay cả như vậy cũng làm cho Diệp Trọng đại khai nhãn giới, điều này cũng khiến hắn rất muốn diện kiến sư phụ của Brandt!
Fred vài ngày nay ngay cả ăn cũng không có rời khỏi Mục nửa bước. Còn Mục lại giống như các quang giáp phổ thông khác, vẫn đứng ở đây không nhúc nhích. Fred như si như cuồng cũng làm cho Diệp Trọng giật mình, Brandt cười nói: "Côn Đình, ngươi đừng quản thúc thúc ta, hắn chỉ cần liên quan tới nghiệp vụ thì chính là cái dạng này, cho tới bây giờ ta cũng đã quen rồi!"
Từ trong miệng Brandt, Diệp Trọng mới biết được một ít tin tức về Fred .
Fred, là một trong mấy vị đại sư chế tạo quang giáp còn lại của toàn bộ năm đại tinh vực. Vô luận một nghề nghiệp nào, được xưng là đại sư cũng có ý nghĩa thành tựu của hắn tại ngành này đã đạt tới đỉnh cao. Đại sư chế tạo quang giáp, cái này cho thấy hắn không phải chỉ có tinh thông thiết kế bộ phận chính của quang giáp, mà còn cần tinh thông động cơ quang giáp, bọc thép, thiết kế hình thể, vũ khí vân vân… gần như tất cả những gì liên quan đến quang giáp. Tinh lực con người là có hạn, vô luận là ai học ngành nào thì tri thức ẩn chứa trong đó đều hết sức phong phú, tuyệt đại đa số mọi người dùng tinh lực suốt đời cũng chỉ có thể nắm giữ được một hai phần trong đó. Mà chỉ có loại người trời sinh tài hoa hơn người, tinh lực tràn đầy hơn người mới có thể đi sâu nghiên cứu và nắm giữ nhiều ngành học, mà như Fred này tinh thông các ngành học liên quan tới quang giáp, là thiên tài trong thiên tài, người như vây trong ngũ đại tinh vực cũng gần như vậy chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Tại một thời đại thịnh hành sư sĩ như thế này, một đại sư chế tạo quang giáp như Fred sẽ sở quyền thế vinh quang và địa vị tiền tài mà người bình thường xa xa nghĩ không ra !
Tựu tỷ như chiếc vũ trụ hạm hào hoa mà hắn đang ngồi này, chính là do một siêu cấp tập đoàn tài chính khi biết được kế hoạch Fred tiến hành du lịch giữa các hành tinh tặng cho hắn. Thật quá hào phóng , chỉ sợ người bình thường nằm mơ cũng không dám tưởng.
Nhìn Fred một đằng ngây ngốc chăm chú quan sát Mục, một đằng chảy nước miếng mà không nhận ra, Diệp Trọng làm thế nào cũng không có biện pháp thấy hắn với cái gọi là đại sư chế tạo quang giáp có gì liên hệ với nhau.
Từ khi bước vào căn phòng này, Diệp Trọng phát hiện chưa từng có người nào đi vào trong phòng. Ngay cả thức ăn, người hầu cũng chỉ đưa đến cửa phòng.
Tuy rằng căn phòng này cũng đủ rộng, nhưng cả ngày ở bên trong, cũng nhiều ít có chút cảm thấy buồn bực.
Quãng đường đi đến các ngôi sao dài dằng dặc, thời gian đó thật vô vị. Đương nhiên những người chưa từng trải làm sao có thể hiểu được. Đang cảm thán đột nhiên Diệp Trọng nhận được tin tức từ Mục truyền đến: "Diệp tử, trên thuyền có động tĩnh!"
Last edited by Tiểu Điệp; 08-11-2010 at 11:19 AM.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Điệp
Tác giả: Phương Tưởng
Dịch: Bùi Quốc Minh
Biên: Super Khoai
Nguồn: Kiếm Giới
"Sao thế?" Diệp Trọng tinh thần rúng động.
"Có người gửi tín hiệu đã trải qua mã hóa ngụy trang ra ngoài, bị ta chặn lại!" Diệp Trọng vừa nghe thấy ngữ khí dài dòng đó thì biết ngay đó không phải là Mục, mà là Thương! Mục chưa bao giờ dùng loại ngữ khí thong thả này để nói, giọng hắn nói từ trước đến nay đều là một loại âm thanh bình bình tĩnh tĩnh chẳng có sự dao động. Đây cũng là một điểm mà Diệp Trọng bị Mục ảnh hưởng rất nhiều.
"Thương, hôm nay tới thời gian ngươi ra rồi sao?" Diệp Trọng chào hỏi Thương.
Thương cười đắc ý: "Không nghĩ tới vừa mới ra lại gặp được chuyện tốt! Diệp tử, chậc chậc, không nên luôn bắt chước bộ giáng của Mục, nhân sinh cần lạc thú ! Hắc hắc, cái cô nàng đang mặc y phục luyện công kia dáng thật chuẩn a a, thân hình rất săn chắc! Khiến kẻ khác phải thèm muốn a! Chậc chậc! Diệp tử, chỗ ấy của ngươi có khỏe không, ta nhớ kỹ hình như nàng đá trúng chỗ ây của ngươi một cước hả! Ngươi thử kể lại cảm giác sung sướng lúc đó đi. Cơ hội lần trước thực sự là đáng tiếc!"
Thân ảnh yểu điệu trong bộ y phục luyện công mầu trắng không khỏi hiện lên ở trong đầu Diệp Trọng, mùi thơm lạ lẫm, cảm giác trắng mịn khi va chạm, ở sâu trong nội tâm Diệp Trọng không tự chủ được từ trong lòng trỗi dậy.
Thực sự là cảm giác kỳ quái!
Diệp Trọng biết nếu như lúc này không cắt đứt lời người này nói, người này nhất định sẽ lải nhải về vấn đề này không dứt. Vì vậy Diệp Trọng vội vã tìm cách dời chú ý của Thương nói: "Thương, ngươi vừa nói có người gửi tín hiệu ra bên ngoài?"
Thương nói: "Ân, đúng ra mà nói, phải là có người đã cài đặt từ trước một chương trình tự động, qua một thời gian nhất định chương trình này sẽ gửi tín hiệu về một địa phương định sẵn!"
"Nga, bên trong tín hiệu đó nói gì?"
" Vị trí hiện tại của chiếc thuyền!" Thương trả lời.
"Chuyện này có ảnh hưởng đến chúng ta hay không?" Diệp Trọng hỏi.
"Tư liệu không đủ, không thể kết luận. Ài, tên Mục nói vẻ qua loa, nhưng ngữ điệu cho thấy có cảm giác vô cùng bất ổn!" Thương lầm bầm nói, lập tức lấy một loại ngữ điệu khoa trương nói: "Diệp tử, ta không hề nghi ngờ là có người muốn gây bất lợi đối với chiến thuyền này! Trời, lẽ nào ngươi sẽ không ôm ấp một chút tinh thần hiệp sĩ gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ sao? Căn cứ khảo sát trên mạng năm nay, đó là một trong những khí chất hạng nhất của nam nhân được nữ nhân hoan nghênh a! Diệp tử….. "
Đối mặt với sự lải nhải của Thương. Ánh mắt Diệp Trọng dại ra, vẻ mặt đờ đẫn, hắn cảm giác mình sắp ngất đến nơi rồi!
Hơn hai mươi phút, Thương mới chấm dứt bàn luận về vấn để tình cảm này.
Thần thái Diệp Trọng đã hết sức uể oải, yếu ớt!
Thương thay đổi ngữ khí hỏi Diệp Trọng: "Diệp tử, thế nào? Chúng ta bắt được tín hiệu nội ứng này, ở đây sẽ có một cuộc chiến vì chính nghĩa! Ha ha!"
"Không!" Diệp Trọng rất kiên quyết trực tiếp không thèm đếm xỉa tới tên điên cuồng. Nghênh ngang đi.
Lẳng lặng ngâm mình trong bể mát xa, bên trong bể nước, vô số dòng xoáy thật nhỏ nhẹ nhàng xoa bóp từng bộ vị trên người Diệp Trọng, cảm giác tê dại làm cho cơ thể thoải mái đến cực điểm. Nhưng trên mặt Diệp Trọng không có một chút biểu tình hưởng thụ, mà là ngơ ngác xuất thần.
Mục không có ở đây, Thương làm cho hắn không có cảm giác an toàn ! Khi ở cùng một chỗ với Mục, Mục phảng phất giống như là một người chủ đạo không gì không làm được. Nhưng ở cùng một chỗ với Thương. Diệp Trọng phát hiện mình mới là người chủ đạo. Bất quá, vừa nghĩ tới Thương, khóe miệng Diệp Trọng không khỏi lộ ra vài phần tiếu ý. Thương vẫn âm thầm nắm trong tay quang não của vũ trụ hạm, giám thị mọi người trên thuyền! Đối với Brandt cùng với thúc thúc Fred, Diệp Trọng cũng không dám phớt lờ, đem tất cả mọi thứ nắm giữ ở trong tay so với việc đem đặt cược số mệnh của mình cho người khác thì an toàn và yên tâm hơn nhiều! Tuy rằng hiện tại nhìn qua hắn cùng bọn họ quan hệ tựa hồ không tồi. nhưng có điều, không có chuyện gì là không thể sảy ra? Chính là cứ nên cẩn thận một chút!
Trong lòng Diệp Trọng còn có một chút âu lo, về chuyện tín hiệu Thương vừa nói. Tuy không biết chuyện gì đang xảy ra, Diệp Trọng vẫn mong muốn không nên có biến cố gì thì hơn. Hiện tại hắn kiêng kị nhất chính là lộ diện, hơn nữa bây giờ đang cách Lam Hải tinh rất gần, nếu có động tĩnh gì thì sẽ rất phiền phức!
Hai mắt lim dim, Diệp Trọng miễn cưỡng nằm ở trong bể, bây giờ mới có cảm giác thoải mái! Cảm giác trên da của Diệp Trọng thập phần mẫn cảm. Những vòng xoáy nhỏ bé trong nước qua cảm giác giống như vật sống. Diệp Trọng trong lòng khẽ động. Nổi hứng, nhắm mắt lại, hai tay ngâm vào trong nước, nỗ lực cảm giác dòng nước ở bên cạnh biến hóa một cách tinh tế, hai tay trong nước giống như cá khéo léo né tránh những dòng xoáy nước không có quy luật. Thực sự tránh không khỏi thì vươn đầu ngón tay đem dòng xoáy đánh nát, bất quá cứ như vậy, vòng xoáy xoa bóp trong bể mát xa biến hóa càng thêm hỗn loạn, càng thêm khó có thể nắm bắt.
Một mình Diệp Trọng ở trong bể sục mát xa chơi đùa thỏa thích.
Trong nước của bể mát xa được thêm rất nhiều loại vật chất hoạt tính, có khả năng tiêu trừ mệt nhọc hữu hiệu, tinh thần Diệp Trọng bây giờ đã khá hơn nhiều. Toàn thân nhẹ nhàng sảng khoái! Nhưng có điều, Diệp Trọng nếu như biết mình tắm một lần tắm của mình tương đương với số kim toản người ta dùng để mua một cái quang giáp thì không biết trong lòng hắn sẽ là nghĩ như thế nào!
Cũng chỉ có con tàu vũ trụ lộng lẫy này mới có thể trang bị những đồ vật cao cấp như thế! Những người đã sở hữu con tàu tráng lệ này, há lại để những khoản tiền nhỏ bé kia vào trong mắt sao?
Tinh thần sảng khoái, Diệp Trọng mới từ phòng tắm đi ra thì gặp Brandt. Bố Brandt giang tay hướng Diệp Trọng, cười nói: "Côn Đình. Ta tìm ngươi khắp nơi, hóa ra ngươi trốn ở chỗ này!"
Diệp Trọng theo phản xạ hơi hơi nghiêng thân, tay Bố Lan Đặc bắt vào khoảng không, không khỏi sửng sốt, ngượng ngùng cười, hơi có chút xấu hổ.
Diệp Trọng nhàn nhạt hỏi: "Chuyện gì?"
Thấy Diệp Trọng có vẻ rất thờ ơ, không biết tại sao, trong lòng Bố Lan Đặc không khỏi khe khẽ thở dài, nhưng hắn cười nói: "Mấy ngày này ở trong phòng, thật có chút buồn chán. Thúc thúc đối với quang giáp của ngươi cũng rất si mê, cho tới bây giờ ta còn chưa thấy qua thúc thúc đối với một quang giáp tán thán không ngớt như vậy! Phỏng chừng hắn hiện tại cũng sẽ không để ý tới chúng ta, sẵn lúc này ta mang ngươi đi tham tàu vũ trụ. Nói thật, ở đây còn có thật nhiều nơi ta cũng chưa từng đi qua! Chi bằng, nhân cơ hội này chúng ta đi dạo một vòng!"
Diệp Trọng thoáng suy tư một hồi, trong lòng thầm nghĩ, đây chính là một cơ hội tốt để quan sát tỉ mỷ vũ trụ hạm này, tuy rằng Thương đối với vũ trụ hạm này đã thập phần quen thuộc, nhưng nếu như có thể làm quen một chút vậy thì càng tốt hơn. Nghĩ tới chủ ý này Diệp Trọng liền đáp ứng.
Bởi đại đa số mọi người trên vũ trụ hạm này đều là người làm thuê, mà phi thuyền cũng là được người khác tặng cho, Brandt đối với vũ trụ hạn này cũng chưa quen thuộc. Brandt đối với Diệp Trọng người có khả năng trở thành sư đệ này thập phần coi trọng, hắn suy nghĩ, do Diệp Trọng cùng người khác tiếp xúc quá ít, mới trở nên đối xử lạnh lùng với người khác như vậy.
Vì vậy hắn liền dùng tới biện pháp này.
Cùng đi với hai người chính là thuyền trưởng Hadik. Chủ yêu cầu, đương nhiên sẽ phải cố gắng làm tốt công việc. Ở điểm này, Hadik hiểu quá rõ ràng!
Tàu vũ trụ Berry dài 10 km. Nhìn qua giống như một hòn đảo nhỏ. Ngoài dáng vẻ lộng lẫy, những trang thiết bị nội thất của con tàu cũng rất đầy đủ tiện nghi, thậm chí là cực kỳ xa hoa! thuyền trưởng Hadik trong khi giới thiệu thì ngôn ngữ cũng có rất nhiều cảm khái, hắn làm thuyền trưởng nhiều năm như vậy, đã từng chỉ huy rất nhiều con tàu vũ trụ. Thế nhưng xa hoa giống như con tàu Berry cũng là lần đầu tiên.
Ba người đi tới một gian đại sảnh, bên trong chia thành mười khu vực giải trí. Còn ở phía sát tường sảnh là một quầy bar. bốn phía trong đại sảnh bày rất nhiều bàn, hầu như tất cả đều được làm bằng gỗ. Trên mặt bàn được trạm trổ điêu khắc những hoa văn rất tinh xảo. Những thứ này khiến người ta cảm giác đây là những tác phẩm nghệ thuật chứ không phải là những thứ đồ gia dụng giải trí thông thường.
Mỗi một một góc đều treo những màn hình cực lớn.
Trong đại sảnh đã chật kín chỗ, vô cùng huyên náo, mọi người ngồi đầy khắp các bàn. Thậm chí còn có rất nhiều người phải đứng, có một nhóm đang uống gì đó vừa nói chuyện phiếm. Có một nhóm lại đang thoải mái hát hò, chẳng để ý đến xung quanh. Nhưng lại có rất nhiều người đang chăm chú theo dõi tin tức trên màn hình, chớp mắt cũng chẳng buồn chớp.
Diệp Trọng hơi nhíu mày, địa phương ồn ào này Diệp Trọng rất không thích. Thần sắc Diệp Trọng đều bị Brandt quan sát, Brandt mỉm cười, hiển nhiên đối với chỗ này hết sức hài lòng.
Thuyền trưởng Hadik nói: "Đây là một phòng giải trí, không nghi ngờ, nó là phòng giải trí xa hoa nhất mà ta từng biết. Có thời gian rảnh rỗi, mọi người hãy đến đây tiêu khiển. Hơn nữa tất cả rượu ở đây đều được miễn phí. Đối với những tên thích rượu như điên mà lại không có tiền kia mà nói. Ở đây quả thực là thiên đường!"
"Những trò chơi xa hoa thế này bình thường khó gặp, bây giờ có thể tự mình nếm thử một chút, đối với những ngày tháng buồn tẻ này mà nói, sự mê hoặc này quả là trí mạng! Hiện tại ở đây ngày nào cũng chật ních người, mọi người đều rất thích đến đây vì hàng tá những trò giải trí trong này. Ha hả. Cũng may, trên cả đoạn đường đi hầu như chưa từng nghe nói qua phát sinh quá chuyện gì ngoài ý muốn. Nếu không, ta chỉ có cách dùng chức thuyền trưởng đóng cửa nơi này, không cho những tiểu tử kia chơi đùa nữa!"
Diệp Trọng ngẩng đầu liếc mắt nhìn toàn bộ màn hình tin tức giữa không trung. Trên màn hình hiện lên hai quang giáp màu đỏ và xanh đang tiến hành kịch liệt chiến đấu. Diệp Trọng nhẹ ồ một tiếng, nhận ra trò chơi mình đã từng gặp qua. Hai cái quang giáp trên màn ảnh kỹ thuật có chút không tồi, quang giáp màu đỏ có phong cách rất kì dị, quang giáp màu xanh thì thập phần vững chắc. Hôm nay Diệp Trọng không còn là gà mờ như ngày xưa, thoáng nhìn qua, liền phán định ra người nào sẽ thắng. Tuy rằng hiện tại biểu hiện ra xem ra hai cái quang giáp chiến đấu khó phân thắng bại, thế nhưng Diệp Trọng liếc mắt nhìn ra quang giáp màu xanh vẫn có lưu một chút dư lực, nếu như quang giáp màu đỏ không có sát chiêu gì mà nói, mười phần chắc thắng là quang giáp màu xanh.
Hadik thuyền trưởng thấy Diệp Trọng rất chăm chú theo dõi thông tin trận đấu trên màn hình có chút cảm thấy hứng thú, liền giới thiệu nói: "Fred đại sư thân phận hiển hách, vấn đề an toàn đương nhiên không thể bỏ qua, lần này thuê làm hộ vệ hầu như tất cả đều là người tương đối nổi danh, mỗi người đều có chút tài năng! Có thể nói là cao thủ đông đảo, hai vị trên màn hình kia điều khiển quang giáp màu xanh là Du Kiệt, quang giáp màu đỏ là Douglas, hai vị đó tại đây đều rất có danh thanh, vô luận là ở kỹ xảo sư sĩ hay ở phương diện bảo vệ đều rất có chuyên môn. Trong nhóm người bọn họ cấp bậc này cao thủ còn có rất nhiều. Bất quá, ha hả, cao thủ chân chính, cũng sẽ không đơn giản xuất thủ." Hadik nói lời này thì nhiều ít có chút ý vị của cao thủ.
Thuyền trưởng Hadik nói xong, chiến đấu liền đã kết thúc. Quả nhiên không sai so với dự liệu của Diệp Trọng, quang giáp màu xanh Du Kiệt thắng. Phía dưới nhất thời vang nên một trận la ó, đương nhiên, trong đó cũng không ít người đắc ý cười ha ha. Biểu hiện của những người này làm cho Diệp Trọng hơi lấy làm kinh hãi.
Brandt cũng có chút kinh ngạc, hiển nhiên quang cảnh này hắn cũng được nhìn thấy lần đầu. Không khỏi nhìn phía thuyền trưởng Hadik.
Thuyền trưởng Hadik hơi lộ vẻ xấu hổ, nhưng vẫn giải thích: "Dựa theo lệ cũ, song phương tỉ thí đều phải tự mình đặt cược, hơn nữa mọi người chung quanh cũng sẽ đặt cược vào bên mà mình xem trọng. Người thắng lợi trong trận đấu không chỉ có có thể thắng cược của bản thân, mà còn có thể khấu trừ một phần mười thu hoạch của khán giả đặt cược cho hắn thắng, đây là thông lệ!"
Thấy vẻ mặt Brandt không cho là đúng, thuyền trưởng Hadik nhún nhún vai: "Tuy rằng đó cũng là một loại đánh bạc. Nhưng có điều, đối với những người tuyệt đại đa số thời gian đều phiêu lưu ở vũ trụ trung mà nói, đây không thể nghi ngờ cũng là một phương thức tiêu khiển tốt ! Cũng là một loại phương pháp giảm bớt áp lực!"
Bố Lan Đặc à một tiếng, biểu thị đã hiểu! Diệp Trọng cũng không hề thay đổi sắc mặt. Ánh mắt của hắn đã sớm tập trung lên màn hình, mà là tỉ mỉ quan sát từng góc chung quanh. Đầu tiên phải quen thuộc hoàn cảnh vị trí, đã trở thành một loại bản năng của Diệp Trọng.
Nhóm ba người đi tới quầy bar ở phụ cận. Dọc đường đi, mọi người đều rất nhiệt tình chào hỏi thuyền trưởng Hadik. Hadik cũng nhiệt tình đáp lễ. Như thế cũng có thể thấy mọi người rất tôn trọng Hadik. Điều này cũng làm cho Diệp Trọng cùng với Brandt có cái nhìn khác về thuyền trưởng Hadik.
"Hi! Này! Hôm nay sao lại có hứng thú đến đây?" Người mập mạp phụ trách pha rượu chào hỏi thuyền trưởng Hadik.
Thuyền trưởng Hadik cười ha hả: "Ta đưa hai vị tiên sinh đi dạo chung quanh một chút. Tiểu tử ngươi, chắc chắn là người pha rượu ngon nhất ở đây!" Nói xong nghiêng mặt trở lại hướng hai người giới thiệu nói: "Tên mập này là Chino, coi rượu như mạng. Nhưng công phu pha chế rượu là hạng nhất. Các ngươi muốn uống loại gì? Cứ việc gọi! Người này quanh năm tự nói không có loại rượu nào hắn không pha chế được! Ha hả, Chino, cho ta một ly Fruit Beach."
"Có ngay!" Gã mập dõng dạc, động tác trên tay cũng khiến mọi người hoa cả mắt. Chỉ trong chốc lát, một ly rượu màu vàng và trắng quện vào nhau bày ra trước mặt thuyền trưởng Hadik. Hương thơm ngào ngạt bay trong không khí.
Brandt theo Fred đã nhiều năm. Tiếp xúc với rất nhiều trong giới thượng lưu, hắn cũng là một cao thủ thưởng thức rượu, hắn gọi một ly Ignaz. Gã mập không khỏi liếc mắt nhìn kĩ Brandt.
Ly Ignaz màu xanh tím thẫm, bày ra trước mặt Brandt, Brandt hơi nhấp một ngụm, không khỏi nhất thời khen: "Rươu ngon! Quả nhiên là cao thủ! Hương vị rất tuyệt!" Nhìn gã mập giơ ngón tay cái! Ánh mắt gã mạp nhất thời vui vẻ, thần tình phập phần đắc ý!
Diệp Trọng chẳng bao giờ uống rượu cũng gọi một ly Ignaz giống Brandt. Nhìn học theo Brandt, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, một hương vị cổ quái sộc lên trong khoang miệng Diệp Trọng. Diệp Trọng lập tức buông chén, nhíu mày.
Bàn tử nhìn về phía Diệp Trọng nhãn thần liền hơn có vài phần coi thường!
Brandt một hơi đem ly Ignaz uống cạn sạch, vẻ mặt hưởng thụ thư sướng đến cực điểm.
Vừa lúc đó hai người từ phòng đấu game đi ra, Brandt mỉm cười, chỉ phòng game “Chiếm lĩnh vị trí”, nhíu mày, nói: "Thế nào? Côn Đình, chúng ta vào chơi một lúc chứ!"
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Điệp
Tác giả: Phương Tưởng
Dịch & Biên: Super Khoai
Nguồn: Kiếm Giới
Về việc Diệp Trọng làm cách nào để lẻn lên tàu Berry, Brandt không tài nào nghĩ ra được. Con tàu Berry không phải là con tàu thông thường. Để mua được con tàu như thế này phải là những vị đại tỷ phú. Riêng về mức độ an toàn của con tàu, nó được đặt lên hàng đầu. Những thiết kế của trên con tàu vũ trụ của Sriland này đều là những công nghệ vô cùng tiên tiến. Hơn nữa, với lớp bọc thép cực dày bất khả xâm phạm này, muốn thâm nhập được, quả thật là mơ giữa ban ngày!
Nhưng dù như thế, Diệp Trọng vẫn lẳng lặng lẻn vào. Điều này làm sao không khiến Brandt có chút hiếu kỳ và cả sợ hãi? Tuy rằng, biết trên đời này, không có con tàu vũ trụ nào là không thể không tấn công được. Nhưng với một cách tấn công không tiếng động, lặng lẽ lẻn vào. Brandt cảm thấy sống lưng phát lạnh!
Brandt không phải kẻ ngu si. Thân phận lai lịch của Côn Đình không rõ ràng. Brandt cũng tỏ ra hết sức e dè. Nhưng với tình cảnh hiện nay. Cái tên thần bí trước mặt này, xem ra năng lực cũng chỉ vừa phải. Nhưng cho dù thế nào, đắc tội với một kẻ mang đầy bí ẩn thế này cũng không phải là việc khôn ngoan. Huống chi, từ khi Côn Đình lẻn lên con tàu này, chính bản thân đã bại trong tay hắn. Ngay cả Fred thúc thúc cũng bị không chế!
Lúc này mà thể hiện địch ý há chẳng phải muốn chết sao? Đôi mắt Côn Đình lạnh như băng, khiến Brandt không dám nảy sinh những ý niệm khác trong đầu. Con đường trước mắt cũng chưa biết sẽ ra sao a!
Cách đây không lâu, Một vài người bạn thân của thúc thúc Fred bị mất tích một cách bí ẩn. Đến bây giờ, cảnh sát vẫn không tìm được manh mối gì. Chỉ phán đoán được là do một băng nhóm nào đó làm. Những người bạn của Fred có quan hệ rất rộng và đều là những chuyên gia, hơn nữa rất nổi tiếng. Bỗng nhiên lần lượt mất tích từng người, làm sao không khiến mọi người hoảng hốt chứ!
Một thời gian sau, không biết Fred có tin từ đâu, băng nhóm kia đang theo dõi mình.
Từ khi thúc thúc Fred nhận được tin bất lợi này, Brandt phải nghĩ cách chuyển sang hành tinh khác. Ngay từ đầu, hai người đã cố tình lộ tin tức ra ngoài, gióng trống khua chiêng, khiến ai ai cũng biết, thu hút sự chú ý của mọi người. Hi vọng băng nhóm thần bí kia cũng phải e dè. Không ngờ rằng, trong tình huống này lại bị Côn Đình đột nhập lên tàu, thực hư hư thực, bống nhiên chuyển hướng đi. Điều này chắc chắn nằm ngoài dự tính của băng nhóm thần bí đang âm thầm ẩn núp kia.
Còn ý định giới thiệu Diệp Trọng cho sư phụ, nhưng thật ra hắn cũng chỉ thoáng nghĩ qua, Với tên sư phụ cuồng nhân này, hắn cũng chẳng quan tâm đến gốc gác thân phận. Mấy ngày nay hắn cố gắng thể hiện cũng không hề uổng phí. Đang nói về việc giới thiệu hắn cho sư phụ thì Brandt thấy trong ánh mắt Côn Đình lộ vẻ hân hoan khác hẳn với gương mặt lạnh lùng. Hắn trong lòng cảm thấy phấn khởi. Kể từ nay, nếu có chuyện gì sảy ra, ít nhất Côn Đình cũng sẽ không đối đầu với mình.
Chỉ cần một câu nói, có thể có thêm một đồng minh. Làm gì còn cơ hội buôn bán nào có lời hơn nữa. Tuy Brandt trong lòng cảm thấy rất áy náy, nhưng vì thúc thúc Fred, áy náy này đâu có nghĩa lý gì? Hơn nữa nếu thật sự qua được lần nguy hiểm này, mình sẽ đem Côn Đình giới thiệu cho sư phụ, cũng không coi là thất hứa.
Brandt tâm trạng rối bời đang nhìn Côn Đình bước vào phòng game Chiếm lĩnh vị trí, thần sắc rất phức tạp.
Từ khi xuất sư, Brandt chưa từng bị ai đánh bại. Lần này bị Côn Đình cho nếm thất bại, hắn vẫn canh cánh trong lòng! Tuy nhiên, trận đấu kịch liệt này lại diễn ra trong không gian điều khiển quang giáp, là những kỹ năng của sư sĩ!
Brandt khiêu chiến lần này, ít nhiều trong lòng cũng rất cố gắng, đương nhiên càng muốn thăm dò tìm hiểu thêm Côn Đình, con người mà không có thứ gì mà không là ẩn số. Brandt điều khiển một chiếc quang giáp cực nhỏ. Điều này không có nghĩa kỹ thuật của hắn kém cỏi. Mà ngược lại, điều này mới thực sự thể hiện trình độ của những đại sư danh môn chân chính. Nhưng lại rất ít người biết rằng thúc thúc của hắn là đại sư Fred, bạn bè của ông không ít người là những bậc thầy sư sĩ trong truyền thuyết.
Game chiếm lĩnh vị trí là một game mô phỏng có bàn điều khiển. Bình thường, Brandt rất lễ độ tao nhã, nhưng lúc này hắn cũng không kìm được nhiệt huyết đang sôi lên, phấn khởi quá độ!
Diệp Trọng bình tĩnh ngồi vào bàn điều khiển trò chơi chiếm lĩnh. Ngày nào cũng tiếp xúc quang giáp nhiều như thế. Hắn bây giờ đã có thể so sánh với những cao thủ khống chế được tình cảm. Dù sao, chỉ một dao động nhỏ, kết cục thường là phải bỏ mạng! Nhưng nếu tinh thần phấn chấn sẽ khiến hành động của các sư sĩ phản ứng sẽ càng thêm linh mẫn.
Bình tĩnh là trạng thái mà các sư sĩ cao cấp thể hiện đẳng cấp của bản thân mình!
Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa một sư sĩ mới vào nghề và một sư sĩ già dặn. Những sư sĩ già dặn thường rất dễ dàng bước vào trạng thái này!
Diệp Trọng dường như trời sinh ra là để điều khiển quang giáp. Chỉ cần khi chạm được vào quang giáp, hắn đã vô tình bước ngay vào trạng thái này, nó lôi cuốn hắn chìm sâu vào trong cảm giác say mê!
Cảnh vật trước mặt hiện ra vô cùng quen thuộc khiến Diệp Trọng ngẩn ngơ nhớ lại thời gian huấn luyện trong khu huấn luyện sư sĩ trực tuyến trên Phế tinh, cả ngày đi khiên chiến với người khác.
Các loại quang giáp trưng bày khiến kẻ khác hoa mắt thì Diệp Trọng lại có một cảm giác rất thân thiết. Tuy quang giáp này nhìn qua rất chương mắt, còn hơn cả Sương Chi Điệu Vịnh Than. Những quang giáp chẳng tuân theo một quy tắc gì. Nhưng có điều nó cũng chẳng có nguyên tắc gì để tính được sự lợi hại của nó. Diệp Trọng vô cùng hưng phấn, một sự ham muốn chiến đầu từ sâu trong nội tâm bắt đầu khơi dậy!
Hô! Diệp Trọng hít một hơi sâu rồi thở mạnh ra, hai mắt trở nên hừng hực. Nhưng trong lòng trước sau vẫn chìm đắm trong một trạng thái tĩnh lặng.
Diệp Trọng chọn một chiếc quang giáp Lra. Lra là quang giáp kiểu mới của công ty Pratt and Whitney mới sản xuất năm nay. Năm nay, các loại quang giáp cận chiến của Pratt and Whitney được đánh giá rất cao. Nó nổi bật với đặc điểm động cơ rất khỏe, kết hợp với loại đầu đạn cực mạnh mới được sản xuất --- Động cơ số IX, có dáng vẻ rất lộng lẫy và khỏe vô cùng.
Thiết kế vũ khí cũng rất nổi bật. Thay cho những thiết kế chuẩn mực gò bó trước kia là gắn diễm đao kiếm laser. Nhưng bây giờ lại khí cụ rất cùn, điều này khiến người ta rất khó hiểu. Tuy nhiên, sự thiết kế tài tình, khiến mọi người phải thốt lên thán phục. Ba ống kim loại nhỏ dưới sự điều khiển của cảm ứng từ quay xung quanh quang giáp với tốc độ cực cao che kín toàn thân. Chỉ cần đối phương xâm phạm vào vùng cảm ứng, lập tức sẽ đưa vào trạng thái hủy diệt! Hơn nữa, với trí tuệ siêu việt của quang não có thể nhận dạng được cái gì đang xâm nhập vào vùng cảm ứng. Trong ống kim loại còn có những cơ quan khác. Một khi đã xác định được đối tượng cần hủy diệt. Ống kim loại sẽ bắn ra những chùm laser cường độ cực mạnh từ những lỗ nhỏ. Những thanh kim loại tưởng như vô hại ngay lập tức sẽ biết thành một chiếc búa laser với lực sát thương lớn. Mà dưới ba chiếc búa laser hủy diệt như thế này, quang giáp của đối phương cũng khó tránh khỏi tan thành mảnh vụn, huyết nhục vương khắp nơi.
Hình dáng của quang giáp Lra cũng vô cùng kỳ lạ. Không ra hình người mà cũng chẳng phải hình thú. Mà nó giống một quả cầu, xung quanh nó còn có mười sáu quả cầu tròn, quay xung quanh một trục xoay của quang giáp. Hơn nữa mười sáu quả cầu này cũng không quay quanh một trục đồng nhất. Những quả cầu xoay với mật độ dày đặc bao phủ xung quanh quang giáp, nó tạo thành một lớp che phủ mờ ảo cho quang giáp ở giữa. Những quả cầu này xoay tròn với vận tốc rất cao khiến nó còn có khả năng giảm hoặc chống những tác hại của vũ khí đối phương.
Theo đúng ý nghĩa ban đầu, thật ra quang giáp Lra cũng không được thiết kế để làm quang giáp cận chiến. Mà nó chỉ giúp rút ngắn phạm vi công kích khi ở khoảng cách xa.
Lra còn được gọi với cái tên --- “Giảo Nhục Ky”
Brandt lựa chọn cho trận đấu là phương pháp chiến đấu ngoài không gian. Chính là sản phẩm tinh huyễn quang giáp của tập đoàn Đông Nguyệt. Tinh Huyễn quang giáp là một sản phẩm tiêu biểu cho dòng xa chiến quang giáp. Rất phù hợp với xu hướng chiến đấu hiện nay, vì thế nó được rất nhiều người ưa thích. Mặt khác, nó có một vẻ bề ngoài rất trang nhã. khiến đa số các sư sĩ đều rất ưu thích. Tinh huyễn quang giáp với những hoa văn tinh tế, thể hiện một cảm giác vô cùng trang trọng. Nhìn qua rất uy vũ bất phàm, toàn thân phủ lớp giáp màu ánh bạc sáng lóe, càng khiến nó trở nên sang trọng.
Đối với những thứ gì vô cùng lộng lẫy, Diệp Trọng có phần e dè ngần ngại, và rất không thích.
Song tinh huyễn cũng không phải chỉ có vẻ hào nhoáng bên ngoài. hệ thống xạ kích tầm xa tiên tiến là vũ khí rất cần thiết. Mà hệ thống xạ kích tự động định vị của Tinh huyễn lại vô cùng ưu việt. Mà điểm khiến Nó khác với các loại quang khác nhất chính là, ngoài hệ thống xạ kích tự định vị, Tinh Huyễn còn cung cấp hệ thống điều khiển định vị di chuyển độ chính xác cực cao. Nhưng những thứ này nó cũng đòi hỏi phải có một sư sĩ cao cấp mới điều khiển được. Hơn nữa động cơ của Tinh Huyễn, về sự điều khiển cân bằng của nó cũng không hề đơn giản.
Trong vũ trụ, tinh huyễn càng chiếm ưu thế hơn Lra. Chính xác mà nói, hẳn là hình quang giáp công kích tầm xa trong vũ trụ thực dụng hơn so với hình quang giáp cận chiến. Viễn trình quang giáp đúng là có phạm vi kiểm soát lớn hơn nhiều. Nhưng cũng không phải Brandt muốn bắt nạt dtr. Chẳng qua Brandt không tài nào hiểu nổi tại sao Côn Đình lại chọn quang giáp Lra. Điều này khiến hắn rất kinh hãi. Côn Đình trong mắt hắn càng trở nên thần bí khó có thể dò xét. Brandt xuất sư danh môn, đối với những quang giáp cận chiến cũng không biết đã trải qua bao lần. Nhưng ở giữa không gian, trong một trận trận đơn đấu hắn lại sử dụng quang giáp cận chiến. Hắn có lẽ là kẻ vô cùng ngu xuẩn!
Nhưng với những gì đã xảy ra trước mắt, tên Côn Đình không thể nào là một kẻ ngu xuẩn như vậy a, Brandt khó hiểu.
Diệp Trọng thấy không gian trong trận đấu cũng khiến hắn phải nhíu mày. Hoản cảnh như vậy chắc chắn sẽ rất bất lợi với Lra. Nhưng hắn cũng chẳng có thời gian để phản đối. Hắn hiểu rất rõ. Cho dù ở đâu, chiến trường không cho mình lựa chọn, đứng than trách hoàn cảnh bất lợi cho mình chi bằng hãy dùng thời gian này để tìm đối sách!
Bước vào trong trò chơi Chiếm lĩnh vị trí. Nhìn vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên của Côn Đình. Brandt trong lòng nhủ thầm. Hắn có vẻ hoàn toàn không thèm để ý đến thắng bại?
Thấy trò chơi sắp bắt đầu, Brandt vội ổn định lại tinh thần, đội mũ giáp.
Vừa bước vào trò chơi, Brandt đã dương súng tấn công ngay. Nhưng Diệp Trọng đã sớm có chuẩn bị, Nhẹ nhàng lách trách. Mà Brandt cũng không có ý định sẽ bắn trúng ngay đối phương. Mục đích của hắn chỉ là bắn để giữ khoảng cách. Chỉ cần giữ được khoảng cách này, hắn tin tưởng, bằng vào tài nghệ xạ kích của mình, trên cơ bản là đã dành được thắng lợi. Về điểm này, Brandt vô cùng tự tin.
Không có điều gì phải lo lắng. Brandt đã đặt ra mục tiêu cho mình. Luôn giữ khoảng cách với Côn Đình.
Brandt tinh thần rất bình tĩnh. Trong đầu hiện ra vô số phương pháp. Nhưng không tài nào ngờ được Côn Đình lại có cơ hội giáng trả.
Nhưng Diệp Trọng, lúc này đột nhiên có hành động khiến Brandt hốt hoảng!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Điệp
Tác giả: Phương Tưởng
Dịch: Huyết Hận
Biên: Super Khoai
Nguồn: Kiếm Giới
Những mẫu quang giáp cận chiến chỉ áp sát mới phát huy được uy lực, vì phạm vi công kích của nó rất nhỏ. hơn nữa trước hết phải áp sát địch nhân, chỉ khi địch nhân lọt vào phạm vi công kích. Quang giáp cận chiến mới tấn công được, nếu không, chỉ trở thành cái bia cho đối phương bắn mà thôi!
Do đó, người mặc quang giáp cận chiến. Đầu tiên phải liều mạng lao vào đối phương, rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
Nhưng Diệp Trọng lại làm ngược lại. Sau khi né được một phát đạn của Brandt, Diệp Trọng lập tức chạy xa, chỉ để lại Brandt ngạc nhiên nhìn Diệp Trọng càng lúc càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn là một cái chấm đen.
Không đánh mà chạy? Brandt trợn tròn mắt. Hắn không sợ bị cười nhạo sao? Đây chẳng qua chỉ là một trò chơi thôi mà! Côn Đình cũng không giống một kẻ nhát gan a!
Diệp Trọng bỏ chạy cũng khiến cho người ở đại sảnh xem cũng la ó. Sự huyên náo này cũng thu hút sự chú ý của những người đang theo dõi các game khác. Mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên màn hình đang chiếu thông tin về trận đấu của Diệp Trọng và Brandt.
Trong không gian game, Diệp Trọng tập trung điều khiển quang giáp, trong đầu không hề vướng tạp niệm gì!
Đối với Diệp Trọng mà nói, đây là một trận chiến! Không phải trò chơi! Chỉ cần là chiến đấu, Diệp Trọng sẽ toàn lực ứng đấu! Đã là trận chiến là phải có sinh tử a! Làm gì có cơ hội suy nghĩ lung tung?
Dựa vào phát bắn vừa rồi của Brandt, có thể thấy kỹ năng bắn súng của hắn tuyệt đối là siêu cao thủ. Dù chỉ diễn ra trong nháy mắt, nếu Diệp Trọng không sớm chuẩn bị thì đã bị phát súng đó bắn trúng rồi!
Quá trình để mình áp sát đến trước mặt hắn cũng đủ thời gian cho hắn bắn ba phát, với kỹ năng bắn của hắn, đừng nói ba phát, chỉ cần một phát thôi mình cũng nằm rồi!
Nếu vậy, trước tiên tránh xa đối phương là tốt nhất.
Diệp Trọng cũng không cảm thấy việc bỏ chạy như vậy là có gì xấu hổ. Thực lực của mình không có tổn thất gì, cũng chỉ cần mình còn sống đánh thắng đối phương là được. Đối phương đang có lợi thế lại lao vào đánh, đó là việc vô cùng ngu xuẩn! Trừ phi là bất đắc dĩ, nếu không là phải tìm mọi cách để cho mình có thể phát huy lợi thế chiến đấu, đây là kinh nghiệm được Diệp Trọng rút ra sau bao lần chiến đấu!
Diệp Trọng khống chế quang giáp bay nhanh về phía trước, mở rộng bán kính rada dò tìm, không có gì! Mở rộng tiếp, vẫn không có! Mở rộng thêm một lần nữa, cũng không có gì! Diệp Trọng cũng không sốt ruột, không ngại mở rộng bán kính rada thêm lần nữa, việc vô vị buồn tẻ này Diệp Trọng cũng trải qua không biết bao nhiêu lần! Rốt cục, khi bán kính dò tìm đã lên đến mức lớn nhất, phát hiện ra ở hướng 9 độ có một đống đá vụn khá lớn. Chính là khoảng cách rất xa, nếu phi hành mất tối thiểu 12h.
Bán kính rada càng lớn, cũng có nghĩa độ chính xác càng thấp, hơn nữa tiêu hao càng nhiều năng lượng, thời gian một lần quét cũng dài hơn. Chính vì vậy, không ai mở rộng bán kính ra quá lớn, vì nó cực kì không an toàn!
Brandt nhìn khoảng cách giữa hai người, hắn vừa sửng sốt một lúc mà khoảng cách đã bị kéo dài ra, khoảng cách xa như vậy, độ chính xác rất kém. Hắn bắn thử mấy phát, đều không trúng mục tiêu. Hắn liền ngừng bắn, muốn tiết kiệm năng lượng.
Côn Đình rốt cục muốn làm gì? Brandt khó hiểu suy nghĩ, phía trước hắn rõ ràng không có gì, như vậy mà vẫn bay tiếp, thực lãng phí thời gian! Brandt lại mở rộng phạm vi quét, vẫn không có cái gì!
Côn Đỉnh vẫn không dừng lại, vẫn bay về phía trước.
Brandt càng nghi ngờ, tiếp xúc mấy ngày nay, Côn Đình thế nào cũng không giống cái loại vô dụng như thế! Phía trước nhất định có cái gì đó, Brandt liền mở rộng thêm phạm vi quét, vẫn mờ mịt hư không, không phát hiện ra cái gì!
Với bán kính quét này, Brandt tính toán một chút, với tốc độ bay hiện giờ của Côn Đình, tối thiểu phải năm giờ!
Chẳng lẽ còn ở xa hơn? Brandt lắc đầu, có người ngốc đến nỗi tiêu phí năm giờ ở một cái trò chơi vớ vẩn, chỉ để thắng thôi sao?
Không thể nào! Ý tưởng này lập tức bị Brandt gạt đi! Bây giờ còn có người ngu thế sao? Nghĩ vậy Brandt nhịn không được khẽ cười, ý nghĩ này thật quá hoang đường!
Những ngươi xem xung quanh đều lắc đầu rời đi, chỉ còn lại mấy người chú ý xem.
Một đại hán mặt đỏ, lông mày giao nhau, lộ vẻ nghi hoăc, không khỏi thấp giọng hỏi:
- Đại ca, người nói tên tiểu tử kia muốn làm gì? Sao ta thấy khó hiểu, chẳng thấy hợp lý tí nào! Nếu là trốn, sao lại cố tình bay không nhanh không chậm, nếu nói là có âm mưu, phía trước cái gì cũng không có. Hơn nữa, bản đồ này không hề có lợi với cỗ máy xay thịt cận chiến như hắn, trừ phi đối phương phạm sai lầm, nếu không ta không thể tìm được phương pháp giải quyết vấn đề! Nhưng tên kia kỹ năng bắn không tồi, không thể có sai lầm được!
Bên cạnh hắn một vị trung niên râu rậm trong mắt hiện lên tinh quang, trầm giọng nói:
- Nhị đệ sai lầm rồi! Hừ, tên phía trước mới cần phải chú ý! Tên đó rất kiên trì, tuyệt đối làm một nhân vật nguy hiểm! Về tên phía sau, tuy kỹ năng bắn súng không tệ lắm, chỉ là động tác đẹp, nhưng lại không thể giết người được! Câu nói sau cùng, vẻ mặt đại hán hiện lên vẻ khinh thường!
Đại hán mặt đỏ chấn động, hắn chưa từng nghe đại ca đánh giá người nào cao đến thế, nếu không phải đại ca chưa bao giờ mê sảng, hắn nhất định nghĩ đại ca phát sốt, cẩn thận hỏi:
- Đại ca, người nói người này kiên nhẫn sao ta không thấy? Chỉ thấy hắn bay về phía trước! Chẳng có tác dụng a!
Đại hán rậm râu cười hắc hắc, lộ ra hàm răng trắng tinh, trên mặt hiện lên vẻ đăm chiêu nhớ lại:
- Nếu không phải ta từng chơi qua bản đồ này trước kia, ta tuyệt đối sẽ nghĩ như ngươi! Trước kia ta từng đánh với một tên, đánh liên tục 20 trận, kết quả mười thắng mười thua, phải chơi một trận quyết định!
Đại hán rậm râu gương mặt giãn ra, như đã nhớ lại được điều gì. Đại hán mặt đỏ đứng bên cạnh cũng vẩn vơ suy nghĩ, có thể cùng đại ca đánh liên tục hai mươi trận, lại không phân biệt thắng thua, người này cũng quả thật là lợi hại!
“Trận thứ hai mươi mốt là bản đồ này, hắn đột nhiên chọn một hình quang giáp cận chiến, hắc hắc, cũng giống thanh niên này, vừa vào trận đã chạy! Lúc đó ta cũng không nghĩ nhiều, lập tức đuổi theo! Hắc hắc, một mạch đuổi, cũng là đuổi hơn mười hai tiếng, lúc ấy tuổi trẻ sung sức, một lòng muốn thắng! Ta lúc đó cũng không nghĩ sẽ đuổi dài đến vậy, đuổi hơn bảy tiếng, ta mới phát hiện mục đích của người này! Ta vẫn nghĩ, quang giáp của ta bán kính quét đã lớn, không ngờ lại gặp một tên còn lớn hơn! Theo vị trí ban đầu, ở góc chin độ có một đống đá vụn. Bất quá, hắc hắc, lộ trình đến đó phải mất đến mười hai giờ bay!”
Đại hán mặt đỏ thốt lên vẻ ngạc nhiên. Điều này hiển nhiên nằm ngoài sự tưởng tượng của hắn! Hắn cũng không thể nào nghĩ rằng vì một trò chơi mà hai người đuổi nhau đến hơn mười hai tiếng!
“Dù sao trận đấu đó ta cũng thua! Bất quá thua tâm phục khẩu phục! Chắc chắn ngươi cũng từng nghe qua tên người đó, hắn chính là Quang Chi Tử!” Đại hán râu rậm nói.
Quang Chi Tử? Huyền thoại chưa từng thất bại?
Hiển nhiên đáp án này cũng ngoài sức tưởng tượng của gã. Hắn tỏ vẻ cực kì kinh ngạc, mồm há hốc.
Đại hán rậm râu không có giải thích lại, chính là hắn hứng thú nhìn Diệp Trọng trong màn hình:
“Hắc hắc, không ngờ lại gặp được một tên gia hỏa như vậy! Nếu tên Quang Chi Tử kia ở đây, không chừng là gặp tri âm đó!” Nói xong liền cúi đầu trầm tư.
Những tên này đều bị điên sao? Đại hán mặtt đỏ há hốc mồm. Vì một trò chơi mà đuổi nhau mười mấy tiếng? Không ngờ đại ca luôn điềm đạm cũng làm trò này!
Đại hán rậm râu trầm tư thật lâu, mới ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn màn hình còn sót lại tên ở phía trước mặc Lra quang giáp.
Đại hán rậm râu nghĩ ngợi, rồi dặn;
“Nhị đệ, lần này chúng ta tới đây là vì báo ân đại sư Fred. Ngoài ông ra chúng ta đừng quản nhiều, ngàn vạn lần đừng sinh sự. Chúng ta chỉ cần âm thầm chú ý đến người kia là được!”
Chú ý? Hắn không phải do Brandt dẫn tới sao? Chắc không có vấn đề gì đâu! Đại hán mặt đỏ nói.
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Nhị đệ, đại hán râu rậm thở dài, cố gắng giải thích: “Xem lại mắt của ngươi đi. Vừa rồi không để ý, Brandt và hắn vừa bước vào ta đã phát hiện. Ánh mắt họ luôn đề phòng lẫn nhau, hắc hắc, bọn họ vẫn còn trẻ! Chưa giấu được ánh mắt! Hơn nữa hai người tuy cùng đi, nhưng vẫn có một khoảng cách rất nhỏ. Hơn nữa, ta nhớ không lầm, người này lúc đầu không có mặt trên thuyền!”
Tuy rằng chỉ là phỏng đoán nhưng ngữ khí lại cực kì khẳng định, hai mắt sáng ngời.
Đại hán mặt đỏ kinh ngạc:
- Hắn giữa đường lẻn vào? Sao có thể thế được! Làm sao hắn có thể xâm nhập vào Berry?
Đại hán rậm râu lắc đầu:
“Ta cũng không rõ, nhưng chỉ cần âm thầm chú ý một chút là được! Hắc hắc, người trên chiến thuyền này rất hỗn tạp, tình huống gì cũng có thể phát sinh, chúng ta chỉ cần cố hết sức là được!”
- Oh!
Đại hán mặt đỏ cái hiểu cái không, mù mở gật đầu.
- Ai, Khách Tang, Lão Bàng, các ngươi vẫn xem sao? Hai tên này đấu chán quá, cũng không biết chạy làm gì nữa!
Một tên có vẻ dữ tợn, tay cầm ly rượu đi đến trước mặt hai người.
Đại hán rậm râu Lão Bàng mỉm cười:
- Dù sao cũng không có việc gì làm, ngươi tìm Khách Tang uống rượu đi! Khách Tang, người đi bồi Báo Tử huynh đệ uống rượu, đứng đây làm gì!
Nói xong đánh mắt cho đại hán mặt đỏ.
Khách Tang cũng lờ mờ hiểu “À” nhấc người đứng dậy.
Vẻ mặt của Báo Tử rất vui mừng, hưng phấn chà chà hai tay:
- Đúng vậy đúng vậy, ngồi đây làm gì! Lão Bàng, muốn qua uống không?
Lão Bàng khéo léo từ chối:
- Ta không đi, ta làm sao uống nổi với các ngươi, Khách Tang đi là được rồi!
Báo Tử cũng không mời nhiều, lôi Khách Tang mặt vẫn đang ngơ ngác đi về quầy bar.
Brandt cực kỳ khó chịu, đã hơn nửa canh giờ, Côn Đình phía trước còn chưa dừng lại, người này rốt cuộc muốn làm gì?
Đúng lúc Brandt cảm thấy không thể kiên nhẫn được nữa. Bỗng nhiên trước mắt tối sầm, dường như trò chơi tự động kết thúc. Còn chưa kịp tháo mũ giáp xuống, thì tiếng báo động trên tàu vang lên chói tai!
Chưa hiểu có chuyện gì, Brandt giật nảy mình, rồi cũng định thần lại được thở phào một cái!
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Điệp
Sư Sĩ Truyền Thuyết
Chương 104: Tàu chiến xuất hiện.
Tác giả: Phương Tưởng
Dịch: Huyết Hận
Biên: Super Khoai
Nguồn: Kiếm Giới
Diệp Trọng sau khi thoát ra khỏi trò chơi, đại sảnh đã không còn ai trừ Brandt, mà hắn vẫn đang kinh ngạc nhìn tin tức trên màn hình, ngay cả khi Diệp Trọng tới gần vẫn không phát hiện ra.
Toàn bộ màn hình tin tức truyền đến hình ảnh một con chiến hạm vũ trụ màu trắng. Cái chiến hạm này nhìn qua giống như hai mảnh trăng trắng noãn ghép lại với nhau, tao nhã tinh xảo, Diệp Trọng gần như không hiểu gì về chiến hạm vũ trụ, chỉ cảm thấy được cái này rất quen mắt, giống như đã từng gặp ở đâu, nhưng lại không nhớ ra.
Nó giống như một cự thú thanh nhã, đang lừ lừ tiến đến gần.
Tất cả mọi người nín thở, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình.
Bỗng dưng, chiến hạm màu trắng trên màn hình đột nhiên thay đổi. Lớp bọc thép bên ngoài mở ra mười lỗ, lộ ra những hố đen ngòm. trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác, từng chiếc ống dài từ trong thò ra, đầy sự đe dọa!
- Pháo laser? Chiến hạm vũ trụ?
Brandt luôn luôn bình tĩnh lại biến sắc:
- Sao có thể? Chiến hạm? Ngũ đại tinh vực không phải có lệnh cấm sao? Làm sao lại có người dùng chiếm hạm?
Brandt nói có phần lắp bắp.
Diệp Trọng buồn bực nhìn Brandt. Trong lòng thầm nghĩ, kẻ này đáng sợ vậy sao?
Toàn bộ phi thuyền vang lên mệnh lệnh của thuyền trường, thanh âm khàn mà trầm thấp, khác hẳn với khi cùng Diệp Trọng và Bố Lan Đặc lúc trước:
- Mọi người chú ý! Mọi người chú ý! Mời tất cả trở về vị trí! Mời tất cả trở về vị trí! Tất cả nhân viên vào vị trí chiến đấu! Tất cả nhân viên vào vị trí chiến đấu!
Toàn bộ phòng điều khiển chính trở nên rất khẩn trương. Tuy chưa bao giờ gặp lâm vào tình huống nguy hiểm thế này. Nhưng ở đây đều là những người có kinh nghiệm già dặn, không ai lộ vẻ lo lắng, mà công tác đâu ra đấy. Vội nhưng không loạn.
- Thuyền trưởng, đối phương làm nhiễu tín hiệu, chúng ta đang bị phá sóng nghiêm trọng, không thể liên lạc cầu cứu!
Thuyền viên phụ trách tín hiệu liên lạc báo cáo.
Thuyền trưởng Hadik sắc mặt nghiêm trọng, nghe thế gân xanh không khổi nổi lên, trầm giọng nói:
- Tiếp tục cố gắng liên lạc, không được dừng lại!
- Rõ!
- Mau, theo ta!
Brandt chạy nhanh về phía trước.
Diệp Trọng cũng không nói gì, đi theo Brandt.
Hai người chạy nhanh đến phòng của Fred. Fred vẫn đang ngơ ngác nhìn cái chiến hạm trắng trên màn hình, thì thào tự nói:
- Ai! Thế giới này loạn thật rồi!
Brandt nhìn thoáng qua Thương đang đứng một bên, nhìn cánh tay Thương bị cụt. Không khỏi nhíu mày, chợt hỏi:
- Ngươi có quang giáp chiến đấu không?
Diệp Trọng suy nghĩ một chút, Sương Chi Điệu Vịnh Than tổn hại cực kì nghiêm trọng, không thể dùng để chiến đấu, vậy chỉ còn F-58. F-58 cũng chỉ là huấn luyện quang giáp, không chiến đấu được, Diệp Trọng đành lắc đầu trả lời:
- Không có!
Brandt níu Fred vẫn còn đang thất thần:
- Thúc thúc, chúng ta còn chiến đấu quang giáp không?
Fred lúc này mới hoàn hồn:
- Có, có!
Nói xong liền sờ soạng khắp các ngõ ngách, chỗ vốn là tường lúc này lại lộ ra một cái cửa. Sau khi bước qua bộ phận nhận dạng, ba người đi vào mật thất.
Diệp Trọng có chút kinh ngạc, mật thất này có thể thoát khỏi tầm kiểm soát của rada, thật sự khiến người ta giật mình!
Không gian trong mật thất không lớn, bên trong để bảy tám loại quang giáp, toàn là những kiểu dáng Diệp Trọng chưa từng thấy. Các loại màu sắc đan vào nhau, hơn nữa dưới ánh đèn, kim loại sáng bóng thi thoảng lại lóe lên, khiến cho nơi này nhìn qua giống như thế giới quang giáp kim loại làm cho người ta phải hoa mắt.
Fred chỉ vào đống quang giáp nói:
- Những cái này đều là của ta, cứ việc chọn!
Hắn hiển nhiên cũng biết tình huống lúc này khẩn cấp, nếu bị bắt làm tù binh, chỗ quang giáp này cũng không còn là của hắn, chi bằng cứ lấy ra để bổ sung khả năng chiến đấu, tăng thêm phần thắng.
Diệp Trọng tuy gặp qua không ít quang giáp, nhưng những cái này không cái nào là không có tạo hình đặc biệt, làm cho hắn có chút hoa mắt, nhất thời không biết chọn cái nào mới tốt!
Brandt nhìn thấy tình cảnh của Diệp Trọng liền hỏi:
- Ngươi thích quang giáp cận chiến hay xa chiến?
Diệp Trọng không hề do dự nói:
- Cận chiến!
Brandt chuyển sang nhìn Fred, Fred liền tiếp lời:
- Cận chiến thì chỉ có một cái!
Nói xong Fred chỉ vào một cái quang giáp màu đen, có dáng vẻ dữ tợn:
- Quang giáp này đến từ một bộ lạc viễn cổ hẻo lánh! Nguyên hình của nó là một vị thần linh của bộ tộc bọn họ…
Cái quang giáp này chắc chắn là cực kì hấp dẫn ánh mắt mọi người, tuy không phải là tinh xảo nhất, nhưng lại lớn hơn quang giáp bình thường đến gần hai lần, làm cho nó trông giống một con voi. Hình dáng lại quái gì, có hai mặt bốn tay, mỗi tay cầm một binh khí, một mặt mỉm cười như xuân phong, một mặt lại trợn mắt nhìn, uy mãnh dọa người! Khủy tay cùng các khớp tay đều có hộ giáp.
Thần linh? Đây là thần linh gì, đây là một người đang tức giận! Đây là cảm giác đầu tiên của Diệp Trọng khi nhìn thấy cái này, nhưng liền ngay sau đó, hắn đã thích cái quang giáp này.
Diệp Trọng không cần nghe Fred dài dòng, trực tiếp hỏi:
- Trang sức không gian đâu?
Fred vỗ vỗ đầu:
- Ai, sao ta lại quên chứ, đợi tí ta tìm đã!
Nói xong liền lục kiếm khắp nơi. Brandt không khỏi lộ ra vẻ dở khóc dở cười.
Diệp Trọng không để ý đến, giống như một con vượn biến dị trực tiếp đặt tay lên quang giáp, xoay người tiến vào buồng lái, đội mũ giáp vào, chính thức tiến hành cài đặt mới.
Brandt thì lo lắng chờ đợi Diệp Trọng thiết lập lại thông số ban đầu.
Đột nhiên, một âm thanh ì ầm vang lên, toàn bộ thân thuyền lay động! Sắc mặt Brandt chợt thay đổi! Đối phương nã pháo! Mặt Fred trắng bệch, nhưng nhìn qua còn có chút trấn định, lập tức vùi đầu tìm kiếm trang sức không gian của quang giáp.
Diệp Trọng cực kì chuyên tâm, trong lòng không có một chút tạp niệm!
Trong giọng khàn khàn của thuyền trưởng Hadik có lẫn một chút run rẩy :
- Tổ chiến đấu đầu tiên tấn công!
Brandt không rảnh để quan tâm, nhanh chóng bật màn hình trong mật thất. Fred mới tìm được trang sức không gian cũng bị màn hình hấp dẫn.
Hơn một trăm quang giáp giống như đàn ong vò vẽ, tất cả đánh về chiến hạm màu trắng. Những người này được thuyền trưởng Hadik chọn lựa nên đều là những tay kinh nghiệm lão luyện. Đội hình yểm trợ nhau cực kì hợp lý.
Đối phương cũng phát hiện ra nhóm người này, quay một khẩu pháo về phía họ.
Diệp Trọng cũng đã cài đặt không, nhảy ra khỏi quang giáp, hỏi Fred:
- Tìm được trang sức không gian chưa?
Fred lúc này mới rút ánh mắt khỏi màn hình, đưa trang sức không gian trên tay cho Diệp Trọng:
- Đây, đừng quên cái quang giáp này gọi là Ngư, cũng là tên gọi của thần linh! Tặng cho ngươi, liệu mà dùng cho tốt!
Lúc nói lời này, Fred cũng như một người cha giao con mình cho người khác, vẻ mặt có chút thương cảm.
-Được!
Diệp Trọng gật đầu nặng nề, tiếp nhận trang sức không gian của Ngư.
- Có chuẩn bị năng lượng không?
Diệp Trọng hỏi.
- Kia kìa!
Fred lơ đễnh chỉ vào một cái ngách. Diệp Trọng chạy ngay tới, bật nút nạp năng lượng lên Ngư. Năng lượng là căn bản nhất của quang giáp, chuẩn bị nhiều một chút cũng tốt!
Sau khi năng lượng dự phòng cũng đã đầy, lúc này Diệp Trọng mới tắt bộ nạp năng lượng của Ngư.
Thân thuyền thỉnh thoảng lại lay động, hình dáng của Berry quá to, căn bản không thể né được đạn của đối phương. Cũng may nó được bọc thép, vậy nên không thể bị phá hủy nhanh chóng, nhưng nếu vẫn tiếp tục thế này thì sớm muộn gì cũng bị phá hủy.
Đạn chiến hạm đối với quang giáp nhanh nhẹn mà nói, hiệu quả cực kì kém, thật giống như dùng đại pháo bắn muỗi. Các loại pháo của chiến hạm vì muốn có hỏa lực lớn, tạo thành thương tổn cho mẫu hạm nên không thể không hy sinh một phần linh hoạt cùng chính xác, cho nên không thể đối phó tốt với quang giáp.
Nhưng cứ như thế, một loạt đạn pháo rải xuống, cũng tổn thất vài cái quang giáp. Quang giáp bị đánh trúng tình hình thê thảm cực cùng, phần lớn trực tiếp khí hóa, cho dù không bị cũng nổ mạnh, người điều khiển bên trong không có nửa phần sống sót.
Chưa gặp qua tình hình khốc liệt như thế, mặt Brandt đã trắng bệch. Nhưng Diệp Trọng sắc mặt vẫn không hề thay đổi, cảnh tượng đó với hắn chưa là cái gì!
Đối phương cũng phát hiện ra đạn pháo của chiến hạm có tác dụng cực nhỏ với quang giáp!
Vũ khí có lợi nhất khi đấu với quang giáp là quang giáp! Đây là một câu được lưu truyền trong sư sĩ.
Ba bốn mươi cái quang giáp màu trắng bay ra từ trong chiến hạm địch, chứng kiến số lượng quang giáp của đối phương ít hơn mình một chút, Brandt không khỏi nhẹ nhàng thở ra!
Khi nhìn rõ hình dáng của bộ quang giáp màu trắng này, Diệp Trọng vẻ mặt luôn bình tĩnh bỗng biến sắc!
Hiệp hội Sư sĩ!
Tất cả quang giáp thuần sắc trắng cũng cùng một loại với quang giáp mà ngày đó Johannsen (Ước Hàn Sâm) dùng để phục kích, tuy không biết tên nó, nhưng Diệp Trọng dám khẳng định, mình không thể nhớ lầm! Lúc trước ở Lam Hải tinh cũng có một cái quang giáp như vậy vô duyên vô cớ đuổi giết mình.
Chả trách Diệp Trọng thấy cái chiến hạm trắng này quen mắt, hóa ra vẻ bề ngoài của nó tương tự như bộ quang giáp kia.
Những người này khẳng định đã ra là không về được! Tuy số lượng đối phương ít hơn mình, nhưng chỉ người biết rõ thực lực của quang giáp này như Diệp Trọng mới biết được ba bốn mươi cái quang giáp tụ tập một chỗ có thể phát ra thực lực làm người ta sợ hãi!
Diệp Trọng không do dự, nói:
- Đi, đi giúp họ!
Brandt ngẩn ra:
- Còn cần giúp sao? Người của ta đông gấp đôi đối phương mà!
Diệp Trọng không để ý đến hắn, trao đổi với Thương:
- Chúng ta đi giúp họ!
- Đồng ý lựa chọn này!
Cái giọng nhàn nhạt, Diệp Trọng vừa nghe đã biết là Mục!
Diệp Trọng không khỏi mừng rỡ:
- Mục, là ngươi à? Ta tưởng là Thương chứ!
Mục bình tĩnh nói:
- Hệ số nguy hiểm rất cao, vì an toàn, Thương tự động để ta lên!
- Được, ngươi tới là tốt rồi!
Diệp Trọng cảm thấy rất tốt, chân liền chạy ra khỏi thông đạo.
Vì thế, Fred cùng Brandt thấy được một màn kì lạ, cái quang giáp cụt tay chưa bao giờ động đậy lại tự động theo sau Diệp Trọng, sải bước đi theo.
Mấy ngày nay, Fred luôn nghiên cứu cái quang giáp này chỉ biết trợn tròn mắt!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Điệp