Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 01-06-2008, 01:13 PM
kyo2006 kyo2006 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 2
Thá»i gian online: 3 phút 55 giây
Xu: 0
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chuyen nay cua quynh dao rat la hay do cac ban nen doc de ung ho tac gia va ung ho luon chu rap di.
Tài sản của kyo2006

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #12  
Old 05-06-2008, 10:48 AM
phithienthanvu's Avatar
phithienthanvu phithienthanvu is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: MátcÆ¡va
Bài gởi: 74
Thá»i gian online: 5 ngày 4 giá» 14 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hải Âu Phi Xứ Nguyên Tác: Quỳnh Dao

ChÆ°Æ¡ng MÆ°á»i Má»™t



Qua má»™t đêm mÆ°a gió thật to, bầu trá»i trong sáng, vạn vật tÆ°Æ¡i mát. Những Ä‘á»t lá xanh trong vÆ°á»n hoa bắt đầu đâm chồi. Má»™ Hòa đứng giữa vÆ°á»n, nở to lồng ngá»±c hít lấy không khí buổi sáng. Suốt má»™t đêm không ngủ, hẩnh bóng DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng cứ mãi ám ảnh chàng. Ba lần Ä‘iện thoại reo, lần đầu không má»™t tiếng nói, lần thứ nhì là những tiếng chá»­i rủa, lần thứ ba:

tiếng hát. Lạ thật!

Má»™ Hòa không hiểu sao mình lại cứ nghÄ© đến VÅ© ThÆ°á»ng mãi, rứt không rá»i ám ảnh. Má»™t ngày rồi lại trôI qua, Má»™ Hòa lắc mạnh đầu, chàng muốn đẩy hẩnh bóng của VÅ© ThÆ°á»ng ra khá»i óc, đẩy Ä‘i xa vút chín tầng mây, đẩy cho khuất mắt con ngÆ°á»i Ä‘iên khùng, hợm hÄ©nh NhÆ°ng đã bảo không nghÄ© mà vẫn nghÄ© đến mãi. Hôm nay còn bao nhiêu là công việc. Buổi sáng, ra phi trÆ°á»ng đón má»™t yếu nhân ngoại quốc, làm má»™t bài phá»ng vấn cho kịp lên khuôn. Tối đến còn phải Ä‘i dá»± má»™t bữa tiệc quan trá»ng. Äến giá» phải Ä‘i rồi, bá» hết má»i chuyện!

Phân tích nữa mà làm gì, mình phải nhá»› nằm lòng là cô ta thuá»™c loại đàn bà không thể dùng những phÆ°Æ¡ng cách thông thÆ°á»ng để phân tích đâu nhé!

VÅ© ThÆ°á»ng không có lý trí, ta Ä‘iên má»›i nghÄ© đến cô ta hoài. Äẩy chiếc xe gắn máy ra cổng, chàng lắc đầu xua Ä‘uổi má»i ám ảnh rồi phóng lên xe. Suốt má»™t buổi sáng thật bận rá»™n, quay cuồng vá»›i các cuá»™c thăm viếng, phá»ng vấn, chụp ảnhchàng mệt bở hÆ¡i tai. Rồi buổi trÆ°a trở vá» nhà, dùng cÆ¡m xong là lại chui vào phòng, bày giấy ra, Má»™ Hòa chuẩn bị viết bài tÆ°á»ng thuật.

Cắn đầu bút nguyên tá»­, chÆ°a kịp suy nghÄ© gì thì tÆ° tưởng Má»™ Hòa lại chui vào chuyện đêm qua. Tại sao VÅ© ThÆ°á»ng lại gá»i cho ta đến ba lần?

Tại sao?

Nàng muốn giở trò gì đây?

Thế là thế nào?

Má»™ Hòa lắc đầu và tá»± trách mình sao chẳng nghÄ© đến bài tÆ°á»ng thuật. DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng!

Äầu óc Hòa hôm nay chẳng chịu tập trung, cứ nghÄ© lan man ba cái chuyện tầm phào ầu Äá»i làm báo của mình có lẽ đã đến lúc suy rồi. Má»™ Hòa giận dữ chá»­i đổng mấy câu. Nâng bút lên nhẩn vào trang giấy trắng chàng lại ngẩn ra, không nghÄ© ra phải viết cái gì trong khi tiếng hát của VÅ© ThÆ°á»ng cứ lởn vởn trong óc. Phiá»n muá»™n nhÆ° ná»—i buồn khôn nguôi, chàng nhá»› đến dáng dấp ngÆ°á»i con gái trên chuyến phà ở HÆ°Æ¡ng CảngNàng là ai?

Má»™t thứ hồ ly tinh, má»™t thứ phiá»n phức. Ném bút xuống, chống tay lên cằm, Má»™ Hòa lại rÆ¡i vào trạng thái suy tÆ°. Chàng nhá»› má»™t cuốn phim đã xem, nhân vật nam chánh đã viết cho vai nữ má»™t bài thÆ¡. Bài thÆ¡ thế nào chàng đã quên mất, Má»™ Hòa chỉ nhá»› loáng thoáng mấy câu:

Tôi đã quen má»™t ngÆ°á»i con gái

Nàng làm như gàn nhưng rất ngây thơ

Có phải chăng nàng chỉ giả vá»

Cho má»i ngÆ°á»i phải Æ°u phiá»n thÆ°Æ¡ng nhá»›.

Nàng thế đó, hiện thân là thiếu nữ,

nhưng tâm hồn chẳng qua

là một cô bé ngây thơ, nghịch ngợm.

Hòa ném bút, nhẩn mấy hàng chữ ngẩn ngÆ¡. Äây là bài tÆ°á»ng thuật của ta đây sao?

Má»™ Hòa giận dữ định vò nát tá» giấy, nhÆ°ng nhẩn thêm những hàng chữ má»™t lần nữa, đặt mảnh giấy nằm ngay ngắn trên bàn, chàng Ä‘á»c lại. Äá»c nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘á»c má»™t tác phẩm thật xa lạ. Äây là thÆ¡ ta viết cho VÅ© ThÆ°á»ng đấy Æ°?

Mộ Hòa chau mày, úp mặt vào lòng bàn tay, đau khổ:

Mộ Hòa, mày yêu nàng rồi!


1 2 3 4 5 6
Mày say nàng đến Ä‘á»™ không còn thuốc chữa. Mày đã yêu bá»™ mặt Ä‘a diện của VÅ© ThÆ°á»ng, yêu cái Ä‘iên, cái gàn của nàng, mày không làm sao quên nàng dù nàng đã làm mày đảo Ä‘iên!

Mộ Hòa!

Ngay cho dù VÅ© ThÆ°á»ng có đày Ä‘á»a, có đùa giởn vá»›i tình yêu mày thế nào Ä‘i nữa thì mày vẫn lụy vì nàng. Má»™ Hòa!

Trá»i Æ¡i!

Mày tệ hại đến nông nỗi này sao?

Mộ Hòa lại nhẩn bài thơ:

Nàng thế đó, hiện thân là thiếu nữ,

Nhưng tâm hồn chẳng qua là cô bé ngây thơ, nghịch ngợm.

Äá»c suốt mấy lần, bất giác Má»™ Hòa tá»± nghÄ© lại. Mày đã biết nàng chẳng qua chỉ là đứa bé ngây thÆ¡ tại sao lại còn giận?

Nhưng không giận thì phải làm thế nào, ta có phải là thánh đâu?

Nghĩ gì mặc lòng, nàng cũng đã là đóa hoa có chủ rồi, Mộ Hòa ạ!

Bực mình, bực mình, bực mình thật!

Với một tâm trạng ngổn ngang thế này làm sao làm việc được?

Äứng dậy Hòa Ä‘i bá»™ má»™t vòng rồi má»™t vòng. Má»™ Hòa đứng trÆ°á»›c bàn, mắt nhẩn vào Ä‘iện thoại. Ta có thể gá»i cho nàng?

Có thể được không chứ?

Ta chỉ há»i má»™t vài câu thôi, có thể há»i tối qua nàng gá»i đến ba lần liên tiếp là có việc gì không?

Ủ, mà khi hát xong ThÆ°á»ng còn nói câu gì nghe không rõ. Chỉ há»i nhÆ° thế, không được giận dữ la hét, phải bẩnh tÄ©nh, thật bẩnh tÄ©nh. Thế Triệt cÅ©ng chÆ°a hẳn là đối thủ của ta, không lẽ ta lại phất cá» trắng tay. Nâng ống nghe lên, quay số, Má»™ Hòa cố gắng giữ cho lòng thanh thản vì dù sao nàng hiện thân là thiếu nữ nhÆ°ng tâm hồn vẫn là trẻ con cÆ¡ mà. Ai đó?

Giá»ng nói bên kia đầu dây là của cô tá»› Tú Chi. Có cô ThÆ°á»ng ở nhà không?

Cô chủ tôi đi núi Dương Minh rồi.

Dương Minh sơn?

Má»™ Hòa ngạc nhiên đặt máy xuống. Hiển nhiên là nàng đã Ä‘i vá»›i Thế Triệt. Nhà ho. DÆ°Æ¡ng có biệt thá»± riêng ở núi này, có cả hồ bÆ¡i. Má»™ Hòa tưởng tượng ra cảnh VÅ© ThÆ°á»ng trong bá»™ áo tếm nô đùa bên Thế Triệt. Má»™ Hòa!

Mày tỉnh chưa?

Không lẽ bao nhiêu nhục nhã nàng đã tặng mày, mày vẫn cho là chưa đủ à?

Chỉ vì mấy cú Ä‘iện thoại mà mày đã bị há»›p hồn. Thôi tỉnh má»™ng Ä‘i, mày chỉ là vật giải trí thôi. Sau khi tá»± mắng mình, Má»™ Hòa thấy tỉnh táo má»™t tí, nhẩn giấy nháp trên bàn, bây giá» thì không thể không làm việc được nữa. Lại còn phải Ä‘i dá»± tiệc. Äẩy hẩnh ảnh VÅ© ThÆ°á»ng vào má»™t xó tâm hồn, Má»™ Hòa nghÄ© đến bài tÆ°á»ng thuật. Mấy ngày liá»n công việc lu bù, Má»™ Hòa thấy công việc quả thật là liá»u thuốc hay để trị liệu những chứng bệnh nhá»› thÆ°Æ¡ng, bá»±c dá»c. Má»™ Hòa không đủ thì giỠđể suy nghÄ© vẩn vÆ¡ nữa.
Nhiá»u lúc tÆ° tưởng quả thật là kẻ thù của nhân loại. Mấy ngày liá»n Ä‘á»u có mÆ°a lá»›n. Má»™ Hòa Ä‘á»™t nhiên thấy thích được nằm yên trong phòng lắng nghe tiếng mÆ°a rÆ¡i. Từ sâu thẳщm bên trong tiá»m thức, chàng vẫn chỠđợi, nhÆ°ng tiếng chuông Ä‘iện thoại không còn vang nữa. Má»™ Hòa tá»± nhủ, thế cÅ©ng xong, nàng không còn quấy rầy, ta sẽ được yên ổn. NhÆ°ng không hiểu sao Hòa cứ nhá»› mãi những câu chuyện cÅ©. Nhiá»u đêm chàng thao thức vì tiếng mÆ°a rÆ¡i bên ngoài. Rồi tháng ngày sẽ trôi qua và ta sẽ bẩnh yên.

Trá»i vừa má» sáng, Má»™ Hòa Ä‘i mãi đến trÆ°a má»›i vá». Vừa bÆ°á»›c vào phòng khách đã trông thấy mẹ và cô em gái Má»™ Phong ngồi nÆ¡i ghế. Không hiểu há» Ä‘ang xì xào Ä‘iá»u gì mà vừa trông thấy chàng bÆ°á»›c vào là lại im bặt. Má»™ Hòa nghi ngỠđứng lại, nhẩn mẹ rồi lại nhẩn em:

Mẹ với em có chuyện gì dấu tôi thế?

Mộ Phong đứng lên, đi lại chiếc máy hát:

Äâu có gì đâu, chuyện em nói vá»›i mẹ chẳng liên hệ tí nào tá»›i anh cả. Má»™ Hòa nữa đùa nữa thật:

Thế thì có lẽ có liên hệ đến em. Có phải mẹ và em bàn đến chuyện chung thân đại sự của em không?

Má»™ Phong Ä‘á» mặt cúi xuống lá»±a dÄ©a nhạc, má»™t bản của nữ danh ca da Ä‘en Huê Kỳ. Giá»ng hát ấm và cao vút của ngÆ°á»i ca sÄ© lừng danh ngập đầy phòng. Bất giác Má»™ Hòa nhá»› đến má»™t buổi nói chuyện vỠâm nhạc vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng. Nghe bảo cô hát hay lắm, sao chẳng làm ca sÄ©?

Trên Ä‘á»i này chỉ có má»™t Quỳnh Ân Bối Từ là kiệt tác duy nhất của Thượng đế, còn đối vá»›i những ngÆ°á»i trần mắt thịt nhÆ° chúng ta thì VÅ© ThÆ°á»ng nhún vai:

Nói biết hát sợ còn mắc cở nữa là Lúc đó Má»™ Hòa cứ nghÄ© là VÅ© ThÆ°á»ng hÆ¡i quá lố, nhÆ°ng khi nghe giá»ng hát của nữ danh ca da Ä‘en này, chàng má»›i ý thức cái tuyệt vá»i của âm thanh. VÅ© ThÆ°á»ng bao giá» cÅ©ng vậy, hÆ° hÆ° thật thật, không thể phân biệt lúc nào thật và lúc nào chÆ¡i.

NhÆ°ngNhÆ°ng tại sao ta lại nghÄ© đến VÅ© ThÆ°á»ng?

Mộ Hòa lắc đầu. Nhẩn khuôn mặt đỠnhư gấc như thú nhận của Mộ Phong, Mộ Hòa ngồi xuống ghế duỗi thẳng chân.

Thế nào, mẹ?

Cô bé nhà chúng ta cũng sắp có tin mừng rồi à?

Tên ngu đần nào lá»t vào mắt xanh nó vậy?

Con có biết không?

Bà Du chậm rãi:

Con phải biết chứ sao không, đó là hai cậu nhà ho. Âu đấy mà. Má»™ Hòa nhảy nhá»m lên:

Nhà ho. Âu à?

Ông già hắn là một tay xảo quyệt thì hai thằng con chết cũng chẳng kém gì. Anh Hòa!

Má»™ Phong ngẩng đầu lên nhẩn chòng chá»c vào mắt anh:

Anh đừng nói nhÆ° vậy, anh theo Ä‘uổi VÅ© ThÆ°á»ng chẳng được đê?

Thế Triệt giá»±t mất rồi hận cả nhà, nói xấu ngÆ°á»i ta nhÆ° vậy sao?

Tại sao anh lại không trách mình mà lại chá»­i ngÆ°á»i ta nhÆ° thế?

Mộ Hòa xanh mặt:
Cô giá»i lắm, cô muốn nhảy vào gia đẩnh ho. Âu thì cứ nhảy. Tôi biết, vá»›i cô thì anh em nhà ho. Âu Ä‘á»u là anh hùng hào kiệt, còn thằng anh cô chỉ là đồ bá», đâu thể so sánh vá»›i hỠđược. Thôi tôi Ä‘i để quý vị tiếp tục thảo luận, tôi đâu có quyá»n gì mà chen vào việc riêng của cô!

Mộ Hòa đứng dậy định bỠđi, bà Du khoát tay ngăn lại:

Mộ Hòa!

Con làm sao thế?

Anh em chúng bây mỗi lần gặp nhau là cãi nhau, chuyện gì cũng phải từ từ mà giải quyết chứ. Mộ Hòa hậm hự:

Nó đâu cần tá»›i con, nó đã quyết định lấy con nhà ho. Âu từ lâu rồi cÆ¡ mà. Mẹ, con nghÄ© con gái lá»›n cÅ©ng không nên để ở nhà, hay nhất là mẹ cứ gả phứt nó cho ngÆ°á»i ta Ä‘i!

Mộ Phong tấm tức, tấm tưởi nói:

Ai bảo anh là em muốn lấy chồng?

Anh đừng có trút cÆ¡n giận của mình lên đầu ngÆ°á»i khác, trÆ°á»›c khi ra trÆ°á»ng không bao giá» em lấy chồng. Em cÅ©ng không phải là VÅ© ThÆ°á»ng thì lấy chồng sá»›m để làm gì chứ?

Nhà ho. Âu chẳng qua định nhân lúc đám cÆ°á»›i Thế Triệt vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng tuyên bố việc đính hôn của hai đứa này thôi, nhÆ°ng việc đó em chÆ°a chấp thuận, vì em chÆ°a há»i ý kiến của mẹ. ChÆ°a chi anh đã mắng tÆ°á»›i vào mặt ngÆ°á»i ta. Thế Triệt đâu có làm gì anh giận, Thế Hạo cÅ©ng chẳng đụng chạm gì đến anh. Anh buồn rồi anh muốn trút cái giận đó lên ai thì trút sao?

Em cũng đâu phải là không nói giúp anh đâu?

Má»™ Hòa ngÆ¡ ngác quay ngÆ°á»i lại:

Ai thành hôn với ai chứ?

Má»™ Phong cúi đầu, quẹt những giá»t nÆ°á»›c mắt bên má:

Thế Triệt vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng chá»› ai. MÆ°á»i lăm tháng sau là cá»­ hành hôn lá»… rồi. Má»™ Hòa chết lặng, mở to mắt nhẩn em. Không khí trong phòng Ä‘á»™t nhiên lắng xuống. Tiếng hát của ngÆ°á»i nữ danh ca da Ä‘en vẫn vô tình. Má»™t lúc thật lâu, Má»™ Hòa nhÆ° bừng tỉnh, chàng nhẩn cô em gái hối tiếc:

Xin lá»—i, anh không cố tình làm em buồn nhÆ° vậy. Rồi chàng quay lÆ°ng rá»i bá» phòng khách, trở vá» gian phòng riêng của mình. Anh Hòa!

Má»™ Phong gá»i theo, nàng bÆ°á»›c nhanh tá»›i chận ngang cá»­a:

Anh đừng làm thế, nếu muốn mắng em anh cứ mắng đi chứ anh đừng giận em như vậy. Mắt Mộ Hòa chợt ướt, chàng đưa tay nâng cằm cô em gái lên:

Em gái ngoan của anh, quả thật anh chỉ là một thằng vô dụng. Mộ Phong òa khóc:

Äừng nói thế anh, em Ä‘ang rối rắm, . Em không biết em đã nói gì để anh giận nhÆ° vậy. Không có gì đâu. Má»™ Hòa đẩy cô em gái vào cá»­a nói:

Anh em mình nói chuyện riêng với nhau nhé?

Mộ Phong gật đầu. Mộ Hòa ngồi xuống ghế, hai tay ôm đầu yên lặng, chàng đốt một điếu thuốc, phà khói. Mộ Phong ngoan ngoãn ngồi cạnh chỠđợi. Một lúc Mộ Hòa lên tiếng:

Em cho anh biết, VÅ© ThÆ°á»ng có vui không?

VÅ© ThÆ°á»ng à?
Em không biết. Sao vậy?

Vì nó đang bệnh. Mộ Hòa bàng hoàng:

Bệnh?

Sắp làm cô dâu rồi phải vui chớ sao lại bệnh?

Em không biết tại sao, nghe nói hôm ở DÆ°Æ¡ng Minh sÆ¡n, má»—i đêm VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘á»u trốn vào rừng cây dầm mÆ°a. Mãi đến lúc áo quần Æ°á»›t đẫm má»›i chịu vá» nên đã bị bệnh. Lúc đầu sốt thật nặng, hẩnh nhÆ° bị sÆ°ng phổi thì phải. Nếu thật nhÆ° vậy, có lẽ đám cÆ°á»›i phải dá»i lại. Do đó cả nhà ho. Âu lẫn ho. DÆ°Æ¡ng Ä‘á»u lo. Bác sÄ© hết cho thuốc uống lại chích. Nhà lúc nào cÅ©ng đầy ngÆ°á»i thành ra em chẳng có dịp để nói chuyện vá»›i nó. Dầm mÆ°a à?

Mộ Hòa thở khói:

Äó là thói quen của VÅ© ThÆ°á»ng mà. Từ trong đám khói mù, Má»™ Hòa có cảm tưởng nhÆ° hẩnh bóng ngÆ°á»i thiếu nữ trên giòng HÆ°Æ¡ng Giang đêm sa mù lại xuất hiện trở lại. VÅ© ThÆ°á»ng có bệnh nặng lắm không?

Nó mê mê man man, nhÆ°ng em nghÄ© chếtc cÅ©ng không đến Ä‘á»—i nào đâu, vì VÅ© ThÆ°á»ng có sức khá»e, chỉ hai hôm là bệnh lại khá»i chứ gì!

Mộ Hòa yên lặng, đám khói trước mặt che khuất tất cả. Mộ Phong an ủi:

Anh Hòa, anh quên VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘i nhé. Trên Ä‘á»i này còn biết bao nhiêu ngÆ°á»i xứng đáng, để em giá»›i thiệu cho anh má»™t ngÆ°á»i khác. Má»™ Hòa bảo cô em gái tốt bụng:

Thôi em, anh nghÄ© là mình đã hết thá»i, thôi em tha cho anh Ä‘i, vá»›i đàn bà con gái bây giá» anh không còn thích thú gì cả. Má»™ Phong ngại ngùng:

Anh còn giận em à?

Anh không giận em, nếu có giận thì anh chỉ giận anh mà thôi. Anh cÅ©ng đừng nên giận anh. Giá»ng Má»™ Phong thành thật:

Hôm trÆ°á»›c em nói chuyện vá»›i bác DÆ°Æ¡ng gái rất lâu. Bác bảo là bác mong anh và VÅ© ThÆ°á»ng sẽ làm lành nhau, nhÆ°ng bác DÆ°Æ¡ng cÅ©ng thú nhận má»™t Ä‘iá»u là nếu anh và VÅ© ThÆ°á»ng lấy nhau thì nhất định chẳng bao giỠđãt được hạnh phúc, vì VÅ© ThÆ°á»ng là con ngá»±a hoang trong khi anh lại nhÆ° má»™t con lừa cứng cổ. Sá»± kết hợp của hai ngÆ°á»i sẽ gây nên bão tố, chẳng ai chịu nhÆ°á»ng ai cả, và nhÆ° vậy, hậu quả sẽ thế nào?

Trong khi Thế Triệt trầm tÄ©nh, không ngoan, lại chịu khó nên có thể chịu Ä‘á»±ng VÅ© ThÆ°á»ng được. Má»™ Hòa trầm giá»ng:

Do đó ông bà DÆ°Æ¡ng má»›i chấp nhận cuá»™c hôn nhân của VÅ© ThÆ°á»ng vá»›i Thế Triệt?

Mộ Phong gật đầu:

Vâng, há» có vẽ mãn nguyện lắm. Anh Hòa, bác DÆ°Æ¡ng cÅ©ng có lý, anh vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘á»u gàn bÆ°á»›ng khó hòa hợp nhau được. Bây giá» tất cả đã an định rồi, anh cÅ©ng nên chấp nhận Ä‘i đừng buồn nữa. Không chấp nhận cÅ©ng không được. Nhà trai đồng ý, nhà gái cÅ©ng đã đồng ý, má»™t cuá»™c hôn nhân hoàn toàn nhÆ° vậy, anh làm gì được nữa đâu?

Quay sang nhẩn Mộ Phong, Mộ Hòa tiếp:

Em cứ yên tâm, anh không bao giá» phá hoại hạnh phúc của anh vị hôn phu em đâu. Có gặp VÅ© ThÆ°á»ng, cho anh gá»­i lá»i chúc mừng há», em nhé. Má»™ Phong lá»™ vẻ buồn:

Anh đừng hận nhà ho. Âu nữa anh Hòa ạ, chẳng qua đấy là định mệnh. Có lẽ. Mộ Hòa cắn môi:

Anh hứa vá»›i em, anh sẽ không quấy rầy há», cÅ©ng nhÆ° anh không giận gia đẩnh Thế Hạo, không những thế anh sẽ còn cố gắng để làm quen vá»›i Thế Hạo, được không?

Má»™ Phong đứng dậy cÆ°á»i:

Em biết anh tốt, nhưng anh đừng quên đi dự đám cưới nhé?

Em là dâu phụ và Thế Hạo là rể phụ. Má»™ Hòa lại cúi đầu xuống đốt thêm má»™t Ä‘iếu thuốc, trong khi Phong lặng lẽ rá»i khá»i phòng, khép cá»­a lại. Tiếng cá»­a khép vừa vang lên là Má»™ Hòa đứng bật dậy. Chàng nhÆ° má»™t con thú dữ bị nhốt quá chặtBÆ°á»›c đến cạnh tÆ°á»ng Má»™ Hòa vung cánh tay lên, đập mạnh vào ná»n đá cứng, cÆ¡n Ä‘au nhÆ° xé nổi lên. Má»™t chiếc đấm, hai chiếc đấmRồi Má»™ Hòa tá»±a trán vào tÆ°á»ng lạnh rên rỉ:

VÅ© ThÆ°á»ng, VÅ© ThÆ°á»ng!

Em tàn nhẫn lắm!

Tàn nhẫn lắm!

Chàng buông ngÆ°á»i ngồi bệt xuống đất, hai tay ôm lấy đầu:

Anh sẽ hận em suốt má»™t Ä‘á»i, VÅ© ThÆ°á»ng ạ!

Cùng lúc đó, VÅ© ThÆ°á»ng nằm trên giÆ°á»ng, vật vã trong cÆ¡n sốt. Trong trạng thái mê sảng, nàng mÆ¡ thấy mình Ä‘ang chạy trong khu rừng Ä‘ang cháy, chung quanh chỉ có lá»­a và khói, tay chân đã rã rá»i, sức đã kiệtTrong đám khói Ä‘en trÆ°á»›c mặt, Ä‘á»™t nhiên nàng trông thấy Má»™ Hòa Ä‘ang đứng nhe răng cÆ°á»i. VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘Æ°a bàn tay, cầu cứu:

Cứu em!

Cứu em đi anh!

Chàng vẫn cÆ°á»i bẩnh thản nhẩn nàng trong cÆ¡n hoạn nạn. VÅ© ThÆ°á»ng cố đứng dậy bÆ°á»›c tá»›i, Má»™ Hòa lùi xa, nàng Ä‘uổi theo nhÆ°ng không làm sao cho khoảng cách ngắn được. Lá»­a càng lúc càng cao, mấy lần nàng vấp té là mấy lần nàng đứng dậy Ä‘uổi theo khẩn cầu:

Anh Hòa!

Em chết mất, cứu em!

Cứu em đi anh!

Nàng nhảy chụp tá»›i, suýt tí nữa đã giữ được chàng, nhÆ°ng Má»™ Hòa lại biến thật nhanh. VÅ© ThÆ°á»ng gá»i lá»›n:

Anh Hòa, anh đừng bỠem!

Äừng bá» em anh!

NhÆ°ng chàng cÆ°á»i khẩy rồi xoay lÆ°ng biến mất trong khói lá»­a mù mịt. VÅ© ThÆ°á»ng hét to, suýt lăn xuống giÆ°á»ng, nhÆ°ng má»™t bàn tay đã giữ nàng lại, rồi má»™t giá»ng nói lo lắng vang bên tai:

VÅ© ThÆ°á»ng, sao đấy con?

Con nằm mơ à?

Tỉnh lại Ä‘i con. VÅ© ThÆ°á»ng rên khe khẽ. Mở mắt ra, toàn thân nàng rã rá»i nhức nhối. TrÆ°á»›c mặt nàng chẳng có lá»­a, chẳng có khói, cÅ©ng không có bóng của chàng, mà chỉ có mẹ vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt lo lắng:

VÅ© ThÆ°á»ng, con lại mê sảng phải không?

Bà Dương đặt túi nước đá trên trán con:

Xem này, con nóng hÆ¡n cả lá»­a đốt. VÅ© ThÆ°á»ng xoay ngÆ°á»i nhẩn quanh, gian phòng yên lặng, những cái gì cần tìm vẫn không thầu Có ai đến không mẹ?

Có, Thế Triệt có đến. Thấy con ngủ yên nó lại Ä‘i, nó phải đến nhà má»›i hối thúc thợ làm việc. VÅ© ThÆ°á»ng thở dài:

ThếThế còn ai nữa không?

Bà Dương nhẩn con, bà quyết định, vết thương phải mổ nhanh kẻo trễ:

Không còn ai nữa con ạ, chỉ có Má»™ Phong gá»i giây nói tá»›i, nó còn bảo là anh nó gá»­i lá»i chúc mừng cho con vá»›i Thế Triệt!

Hừ!

VÅ© ThÆ°á»ng quay mặt vào trong, bàn tay nắm chặt, những chiếc móng đâm sâu vào da thịt, lệ đã tràn ra mi, trÆ°á»›c mắt nàng là má»™t màn lệ nhạt nhòa, tiếng gào nhÆ° xé tim:

Anh Hòa!

Mộ Hòa!

Em hận anh suốt cả Ä‘á»i!

Em sẽ oán anh suốt cả Ä‘á»i!
Tài sản của phithienthanvu

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #13  
Old 05-06-2008, 10:51 AM
phithienthanvu's Avatar
phithienthanvu phithienthanvu is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: MátcÆ¡va
Bài gởi: 74
Thá»i gian online: 5 ngày 4 giá» 14 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hải Âu Phi Xứ Nguyên Tác: Quỳnh Dao

ChÆ°Æ¡ng MÆ°á»i Hai



Má»™t ngày há»—n loạn đã đến. VÅ© ThÆ°á»ng trong chiếc áo cÆ°á»›i trắng toát, đầu Ä‘á»™i lúp trông nhÆ° con búp bê trong tủ kính. Gian phòng đầy ngÆ°á»i. Bà dì, bà thím, cô, bác, chị em há», hầu nhÆ° bao nhiêu há» hàng quyến thuá»™c, đàn bà con gái Ä‘á»u đổ dồn hết vào phòng nàng. Tiếng cÆ°á»i nói, tiếng gá»i nhau Æ¡i á»›i. Gian phòng nóng bức và đầy mùi nÆ°á»›c hoa, phấp sáp. Äầu VÅ© ThÆ°á»ng muốn vở tung ra. Má»™ Phong cÅ©ng mặc áo kiểu tây phÆ°Æ¡ng trắng phết gót đứng bên cạnh.

VÅ© ThÆ°á»ng, cô dâu phải trang Ä‘iểm nhiá»u má»™t tí. Mang lông mi giả lên trông má»›i được. Vả lại phòng tiếp tân rá»™ng lắm, bồ mà không trang Ä‘iểm lá»™ng lẫy quan khách há» nhẩn không ra bồ à. VÅ© ThÆ°á»ng miá»…n cưởng trả lá»i:

Nếu phải mang lông mi giả vào để ngÆ°á»i ta chỉ nhẩn thấy đôi mắt không thì thà không trang Ä‘iểm còn hÆ¡n. Bà DÆ°Æ¡ng đứng cạnh trách nhẹ:

Sao vậy con?

Äã có thợ chuyên môn đến trang Ä‘iểm cho con cả hai tiếng đồng hồ, thế mà con lại rá»­a bá» hết để ngÆ°á»i ta giận bá» Ä‘i. Cứ nhất định trang Ä‘iểm Ä‘Æ¡n sÆ¡ thế này coi gì được. Má»™ Phong xoay quanh phòng kiếm cây kéo:

Thế này nhé, để tôi cắt ngắn bá»›t đôi mi này cho VÅ© ThÆ°á»ng nhé. VÅ© ThÆ°á»ng. Má»™t bà dì mang kim chỉ tá»›i:

VÅ© ThÆ°á»ng đứng yên để dì khâu hẹp áo lại coi. Bà DÆ°Æ¡ng nói nhÆ° giải thích:

Lúc đặt áo nó hãy còn mập mạp, rồi hết chuyện này đến chuyện nỠlàm con nhỠgầy nhom.

May vào má»™t tí là xong ngay. Nào VÅ© ThÆ°á»ng, đứng yên Ä‘i con, nhở ra kim đâm phải bây giá».

VÅ© ThÆ°á»ng nghiêng đầu qua bên này xem. Sao không chịu kẹp, mép khăn bên này bung ra rồi.

VÅ© ThÆ°á»ng, tôi thấy má bên mặt cô phải đánh phấn lại. Äứng yên nhé, tôi đánh lại cho. VÅ© ThÆ°á»ng, lông mi xong rồi này, bồ dán lên Ä‘i!

VÅ© ThÆ°á»ng, nhá»› thay hai ba lần áo nhé, tôi đã để đủ trong xách tay, mà cái này giao cho cô phù dâu chứ. Cô Phong Æ¡i, cô Phong!

VÅ© ThÆ°á»ng, có đứng yên dùm tôi má»™t chút được không?

VÅ© ThÆ°á»ng, găng tay đâu?

Tại sao không mang vào?

Còn nhẫn?

Cô Phong Æ¡i, cô giữ chiếc nhẫn này. Khi cá»­ hành hôn lá»…, cô là ngÆ°á»i Ä‘Æ°a nhẫn đấy nhé!

Trá»i Æ¡i!

Bó hoa của cô dâu sắp héo đến nÆ¡i rồi, ai đó làm Æ¡n cho nó uống má»™t chút nÆ°á»›c. VÅ© ThÆ°á»ng, thêm tí nÆ°á»›c hoa nhé?

Cô dâu phải thÆ¡m tho má»›i được. Trên thân áo sau này, đầu nữaÄừng, đừng tránh VÅ© ThÆ°á»ng, cô nhá»› là khi chàng rể vén mạng che mặt lên, cô dâu phải cÆ°á»i cho thật tÆ°Æ¡i đấy nhé.

VÅ© ThÆ°á»ng

VÅ© ThÆ°á»ng

VÅ© ThÆ°á»ng
TrÆ°á»›c mắt VÅ© ThÆ°á»ng là những tà áo phất phá»›i há»—n Ä‘á»™n, bên tai là những tiếng kêu, tiếng gá»i. Nhức mắt Ä‘iếc tai!

Nàng đứng thẳng lưng nghe chừng muốn ngộp thở. Cửa mở, Âu Thế Hạo thò đầu vào, mồ hôi lấm tấm trên mặt:

Các cô nhanh lên Ä‘i, sắp tá»›i giá» rồi. Cha tôi ở nhà hàng Trung Thái gá»i đến bảo khách hỠđến khá đông rồi, xe rÆ°á»›c dâu cÅ©ng sắp đến rồi đầu Bà DÆ°Æ¡ng thét:

Nhanh lên, nhanh lên chứ. VÅ© ThÆ°á»ng ôm bó hoa Ä‘i. Còn ông thợ chụp ảnh đâu rồi?

Chụp vài tấm trong phòng này đi!

Má»i ngÆ°á»i đến đây sắp hàng ngay ngắn. VÅ© ThÆ°á»ng đứng giữa, Thế Hạo cÅ©ng đến đây!

Äám bạn bè quyến thuá»™c chen nhau đến, tiếng cÆ°á»i nói ồn ào nhÆ° không bao giá» dứt. Ãnh đèn flash chá»›p không ngừng. Bà DÆ°Æ¡ng ká» tai VÅ© ThÆ°á»ng nói nhá»:

Cha con thuê hỠđến để sau này con có thể nhẩn lại hôn lễ của con. Âu Thế Hạo lên tiếng:

Nghe nói mấy ông làm phóng sá»± cho đài truyá»n hẩnh cÅ©ng có đến quay phim. Má»™t ngÆ°á»i thêm vào:

Vâng, đám cưới của hai ho. Âu

- Dương là cả một tin tức sốt dẻo. Con của một luật sư tên tuổi thành hôn với con một đại kỹ nghệ gia, môn đăng hộ đối thế này thì làm sao các nhà báo bỠqua cho được. Có mấy ông ký giả đến nữa sao?

Có chứ sao không!

Tâm hồn VÅ© ThÆ°á»ng bay bổng đâu đâu. Có ký giả các báo đến, nhÆ° vậy phải chăng cÅ©ng có ca?

Mộ Hòa?

Tin tức rồi sẽ được đưa lên báo, kể cả báo Mộ Hòa cộng tác?

Du Mộ Hòa!

Hôm nay chàng có đến nhà hàng Trung Thái không?

Chếtc chàng không đến đâu, vì buổi tối chàng còn phải đến sở. Nhưng chàng đến hay không có liên hệ gì đến ta đâu?

Bây giá» ta không còn là VÅ© ThÆ°á»ng nữa, ta đã là ngÆ°á»i của gia đẩnh ho. Âu. Tại sao ta lấy Thế Triệt?

Ngay lúc hôn lá»… Ä‘ang tiến hành, VÅ© ThÆ°á»ng hãy còn thếtc mắc. Những chiếc thiệp hồng gá»­i Ä‘i, những món quà cÆ°á»›i từ khếtp nÆ¡i gá»­i lại. Khi ngôi nhà má»›i trang bị tiện nghi hoàn tất, Âu Thế Triệt Ä‘Æ°a VÅ© ThÆ°á»ng đến thăm căn phòng có chiếc giÆ°á»ng đôi xa lạ, nàng má»›i ý thức được rằng việc lấy chồng không còn là trò đùa nữa mà là má»™t sá»± thật. Má»™t sá»± thật khiến VÅ© ThÆ°á»ng phải lo âu. NhÆ°ng nhẩn sá»± vui vẻ của má»i ngÆ°á»i chung quanh, nghe những tiếng cÆ°á»i đùa, những lá»i chúc tụng, rồi VÅ© ThÆ°á»ng bận rá»™n vá»›i bao nhiêu việc sắm sá»­a, chá»n lá»±a cho căn nhà má»›i và đồ Ä‘oàn của cô dâu. Công việc quay cuồng, VÅ© ThÆ°á»ng chÆ°a kịp rảnh trí thì Tú Chi mang vào má»™t chiếc há»™p to:

Dạ có quà ạ. Lúc đó Thế Triệt đang đứng bên cạnh, chàng lướt tới tranh lấy:

Chiếc há»™p đẹp quá, không hiểu món gì đây. Chiếc há»™p đẹp thật, màu hồng nhạt thanh nhã, VÅ© ThÆ°á»ng thá» Æ¡, quà cáp đối vá»›i nàng chẳng có má»™t thú vị nào cả. NhÆ°ng mảnh thiếp trên há»™p Ä‘á» Du Má»™ Hòa tặng làm VÅ© ThÆ°á»ng phải tranh lấy mở ra xem. Bên trong là má»™t bức tranh sÆ¡n dầu. Màu xanh của biển, màu nhạt của bầu trá»i bao la chỉ có Ä‘á»™c má»™t con Hải Âu bay lượn, dÆ°á»›i bức tranh không phụ Ä‘á» cÅ©ng không chữ ký. VÅ© ThÆ°á»ng ngở ngàng, là sinh viên ban Mỹ Thuật dÄ© nhiên nàng hiểu từ ý tranh cho đến nét vẽ, không hiểu anh chàng đã tìm ra được bức tranh này ở đâu. NhÆ°ng tại sao Má»™ Hòa lại tặng cho nàng chú Hải Âu cô Ä‘á»™c này?

Không lẽ Hòa cũng hiểu hôn nhân của nàng chỉ là một khoảng trống cô đơn?

Cầm bức tranh trong tay VÅ© ThÆ°á»ng đứng bất Ä‘á»™ng, trong khi Thế Triệt đứng cạnh hết lá»i suýt soa:

Tuyệt quá, nhà mới chúng ta còn thiếu một bức tranh đẹp, để anh mang đến đằng ấy treo nhé!

Và đúng nhÆ° lá»i Triệt nói, Triệt đã mang bức tranh treo trong phòng ngủ của hai ngÆ°á»i và ngay trong buổi tối hôm ấy, bà DÆ°Æ¡ng lần đầu tiên thẳng thếtn trẩnh bày vá»›i con:

VÅ© ThÆ°á»ng, việc hôn nhân không phải là việc đùa, con sắp làm vợ, con sẽ trở thành nữ chủ nhân của má»™t gia đẩnh má»›i, má»™t ngÆ°á»i phụ tá đắc lá»±c cho chồng, con không có quyá»n đùa cợt nữa. Thế Triệt là má»™t đứa con trai hiá»n lành nhÆ°ng có tÆ°Æ¡ng lai, con đừng làm nó buồn. Từ đây con phải sống vá»›i nó đến suốt Ä‘á»i, ráng giúp chồng để tạo má»™t gia đẩnh hạnh phúc riêng cho hai con. VÅ© ThÆ°á»ng, đừng nghÄ© đến Má»™ Hòa mà phải hết lòng vá»›i Thế Triệt con nhé.

Tối hôm ấy, VÅ© ThÆ°á»ng thấy lá»i mẹ khuyên rất đúng. Hãy yêu Thế Triệt, hãy cố gắng trở thành má»™t ngÆ°á»i vợ hiá»n. Quên Má»™ Hòa Ä‘i!

NhÆ° kẻ vừa má»›i thức giấc sau cÆ¡n mê dài, VÅ© ThÆ°á»ng cố làm hết công việc cần thiết của má»™t ngÆ°á»i vợ. Nhân lúc Thế Triệt không có nhà, VÅ© ThÆ°á»ng đã hạ bức há»a hải âu cô Ä‘Æ¡n xuống, và thay vào đấy má»™t bức há»a tÄ©nh vật của mình. Khi Thế Triệt trở vá» há»i, VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘iá»m tÄ©nh đáp:

Phòng ngủ của mình phải treo tranh của em má»›i phải chứ, anh đừng quên em đã há»c mấy năm há»™i há»a nhé. Thế Triệt cÆ°á»i và hôn nhe. VÅ© ThÆ°á»ng, chàng không thếtc mắc gì thêm cả. Äúng nhÆ° mẹ nói, Thế Triệt là ngÆ°á»i quân tá»­, đúng ra nàng phải yêu chàng thật nhiá»u. NhÆ°ng bây giá», ngay giữa lúc lá»… cÆ°á»›i sắp cá»­ hành, tại sao nàng lại nhá»› đến Má»™ Hòa?

Chỉ má»™t câu nói vô tình là nàng nghÄ© ngay đến ngÆ°á»i ta thì thật phiá»n. Dù sao mình cÅ©ng sắp là vợ của Thế Triệt rồi. Äứng ngắm mình trong kính, chiếc áo cÆ°á»›i lá»™ng lẫy, đôi mắt mÆ¡ màng. Ta đấy sao?

VÅ© ThÆ°á»ng đấy chăng?

Và Ä‘á»™t nhiên nàng ý thức đến Ä‘iá»u sắp sá»­a thuá»™c vá» má»™t ngÆ°á»i khác chứ không còn là của riêng mình nữa. Má»™t tràng pháo nổ, những tưởng lang thang phải vụt chạy biến Ä‘i. Gian phòng ngập đầy tiếng ngÆ°á»i, lá»i chúc tụng, tiếng cÆ°á»i nóịGiữa tiếng ồn ào đó có ngÆ°á»i nói to:

Xe rước dâu đã đến. Chàng rể tới rồi, tránh ra!

Tránh Ä‘Æ°á»ng cho nhà trai vào!

Pháo nổ tÆ°ng bừng, tiếng ngÆ°á»i bị những tiếng nổ dòn át hẳn. NgÆ°á»i trong nhà đổ xô ra cá»­a, đèn rá»±c sáng, mà mấy cái flash vẫn chá»›p lia lịa. Hẩnh nhÆ° má»i ngÆ°á»i đã quên mất VÅ© ThÆ°á»ng. Cá»­a cổng mở rá»™ng, đám đông tránh sang bên, Thế Triệt gÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i bÆ°á»›c vá» phía VÅ© ThÆ°á»ng. Tiếng ngÆ°á»i lại ồn lên, lá»i xì xào, ngợi khen, cÆ°á»i đùa cho đến lúc chàng rể Ä‘Æ°a tay ra nắm lấy tay cô dâu. Tiếng pháo vẫn nổ. VÅ© ThÆ°á»ng bá» mạng che mặt xuống, sóng đôi Thế Triệt bÆ°á»›c ra khá»i nhà. Äôi tai ThÆ°á»ng lùng bùng, nàng bÆ°á»›c nhÆ° kẻ má»™ng du. Äi giữa Triệt vá»›i Má»™ Phong, giữa ánh mắt tò mò của hàng xóm và khách đến dá»±, VÅ© ThÆ°á»ng bÆ°á»›c lên xe hoa. Äoàn xe bắt đâu lăn bánh vá» phía nhà hàng Trung Thái, VÅ© ThÆ°á»ng vẫn cúi đầu nhẩn xuống bó hoa trên tay, có tiếng Thế Triệt bên tai:

Chúng ta đặt đến cả trăm bàn. Có thể nói đây là đám cÆ°á»›i long trá»ng nhất trong những năm gần đây. Má»™t trăm bàn cÆ¡ à?

Mộ Phong kêu lên, quay sang nhẩn Hạo:

Thế thì tí nữa hầu rượu cũng mệt!

Tiếng pháo nổ rải rác theo Ä‘oàn xe hoa, ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng tò mò đứng lại ngắm. Sau cùng rồi cÅ©ng đến nÆ¡i. Những tràng pháo đại lại được dịp thi Ä‘ua nổ. VÅ© ThÆ°á»ng vừa được dìu xuống xe hoa là đám ký giả đổ xô đến, những ánh đèn lại được dịp chá»›p nhanh. Trong đám này có Má»™ Hòa không nhỉ?

Chếtc chếtn là không có rồi, vì có bao giỠchàng lại đi nhặt những tin tầm phào đâu?

Bước vào phòng tạm nghỉ của cô dâu. Nóng quá!

VÅ© ThÆ°á»ng thở không muốn ra hÆ¡i. Má»™ Phong mang đến cho nàng má»™t chiếc khăn tay nhỠđể thấm mồ hôi. Má»™ Phong lại thoa nhẹ những phần phấn vừa bị mồ hôi làm nhạt Ä‘i. VÅ© ThÆ°á»ng ká» tai Má»™ Phong bảo:

Bao giá» làm lá»… cÆ°á»›i mày nhá»› đừng chá»n mùa hè nhé!

Má»™ Phong cÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt tìm Thế Hạo. Hạo Ä‘ang đứng giữa đám đông không biết Ä‘ang phân bua Ä‘iá»u gì. Qua khung kính phòng cô dâu, bên ngoài đầy ngập bóng ngÆ°á»i. Tiệc cÆ°á»›i to quá. Má»™ Phong cảm thấy may mắn khi không Ä‘em lá»… há»i của mình nhập chung má»™t lượt vá»›i lá»… cÆ°á»›i của VÅ© ThÆ°á»ng. Tất cả vẻ nhá»™n nhịp ngày hôm nay Ä‘á»u là do má»™t tay ông DÆ°Æ¡ng Thừa Võ xếp đặt. Thảo nào Thế Hạo chẳng từng bảo:

Chúng ta không cần phải dá»±a hÆ¡i kẻ khác. Vâng, lá»… cÆ°á»›i hay lá»… há»i gì cÅ©ng thế, việc tổ chức linh đẩnh hay không chẳng phải là chuyện quan trá»ng, việc quan trá»ng là kẻ trong cuá»™c nhÆ° thế nào. Lá»… cÆ°á»›i chÆ°a cá»­ hành mà đã có không biết bao nhiêu ngÆ°á»i bÆ°á»›c đến chúc mừng cô dâu, chú rể. Thế Triệt cÆ°á»i luôn miệng, nói không hở môi. Ông bà DÆ°Æ¡ng cÅ©ng nhÆ° ông bà ho. Âu tiếp khách không xuể. Luật sÆ° Âu Thanh vân ngÆ°á»i cao lá»›n, lúc nào cÅ©ng cÆ°á»i, cÅ©ng nói thật to. VÅ© ThÆ°á»ng ngồi trong phòng nghỉ mệt, cúi đầu xuống vừa lắng nghe vừa nghÄ© ngợi. Nàng cảm thấy bá»±c bá»™i và khô cổ. Giữa lúc ấy Ä‘á»™t nhiên nghe có tiếng nói:

Tôi đến đây để chúc mừng đôi vợ chồng má»›i. VÅ© ThÆ°á»ng ngẩng đầu lên, tim đập mạnh. Má»™ Hòa!

Rồi chàng cũng đến!
Chàng đã đến. Len lén nhẩn ra nàng thấy Mộ Hòa đang bắt tay Thế Triệt. Triệt, bồ đã đào được mỠvàng rồi đấy nhé!

MỠvàng?

Thế tại sao chàng lại không thích?

Äá»™t nhiên Má»™ Hòa lại bÆ°á»›c vá» phía nàng, nụ cÆ°á»i trên môi, đầu hÆ¡i cuối xuống kiểu cách:

Thành thật chúc mừng cô, tôi mong rằng hạnh phúc sẽ ở bên cô mãi. Rồi bá»—ng nhiên Má»™ Hòa ngẩng đầu lên gá»i:

Mộ Phong, em mang đến cho cô dâu một ly nước đi, phòng nóng quá!

Má»™ Phong mang đến má»™t ly nÆ°á»›c đá. VÅ© ThÆ°á»ng há»›p má»™t miếng, lòng chợt mát, nàng nhẩn lên chạm ngay ánh mắt vÆ°Æ¡ng buồn của Má»™ Hòa. Tim nàng Ä‘á»™t nhiên đập mạnh, lòng nghe chán nản lạ thÆ°á»ng. Giữa trạng thái ngẩn ngẩn, ngÆ¡ ngÆ¡, Ä‘á»™t nhiên pháo lại nổ, đám đông ồn ào trở lại, có tiếng Thế Hạo:

Chuẩn bị!

Chuẩn bị, sắp đến giá» hành lá»… rồi. Má»™ Phong giật ly nÆ°á»›c trên tay VÅ© ThÆ°á»ng và kéo chiếc mạng xuống. Tất cả đã sẵn sàng. Hai anh em nhà ho. Âu bÆ°á»›c ra tá»± bao giá». Giá»ng ngÆ°á»i chủ lá»… Ä‘á»c to:

Hôn lễ bắt đầu!

Pháo nổ!

Nhạc tấu!

NgÆ°á»i chủ hôn vào lá»…!

Ông mai nhập lễ!

NgÆ°á»i chứng nhập lá»…!

Chàng rễ, cô dâu nhập lễ!

Bây giá» không còn cách gì để thoát nữa rồi. Äây không phải là má»™t màn kịch mà là má»™t hôn lá»… thật sá»±. VÅ© ThÆ°á»ng tá»±a ngÆ°á»i vào Má»™ Phong bÆ°á»›c ra, chàng rể và phụ rể đã đứng sẵn bên cá»­a tiếp đón. Chân bÆ°á»›c trên thảm nhung, những bÆ°á»›c chân theo tiếng nhạc máy móc Ä‘i, VÅ© ThÆ°á»ng vẫn ở trạng thái u mê, đầu óc rối rắm, nàng có cảm giác nhÆ° tất cả những cái gì Ä‘ang xảy ra Ä‘á»u không phải là thật. Những bÆ°á»›c chân mây, trÆ°á»›c mặt là sa mù vây phủ, tiếng cÆ°á»i đùa, tiếng nói ồn ào chỉ là những tiếng Ä‘á»™ng xa lạ. Thủ tục tiếp nối. VÅ© ThÆ°á»ng mang máng nhá»› mình đã cùng chú rể chào nhau bằng ba cái cúi đầu. Trao đổi nhẫn cÆ°á»›i. Má»™t cái cúi đầu cho vị chứng hôn. Má»™t cái cho ông mai. Má»™t cái cho vị chủ hônVị chứng hôn Ä‘á»c diá»…n từ, rồi vị chủ hôn Tất cả xảy ra và VÅ© ThÆ°á»ng giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i máy, Má»™ Phong bấm nút nào thì nàng cá»­ Ä‘á»™ng theo thế đó. Trạng thái ngẩn ngÆ¡ kéo dài đến lúc vị chủ lá»… Ä‘á»c to:

Hôn lễ kết thúc!

Pháo nổ!

Lại một tràng pháo điếc tai, kinh hoàng!

Khách khứa bắt đầu tản mác ra, há» cÆ°á»i, há» hét, há» tung hoa giầu Những ánh flash chá»›p liên hồi. Thật khó khăn lắm Má»™ Phong má»›i dìu được VÅ© ThÆ°á»ng vào phòng ngÆ¡i nghỉ. Khi VÅ© ThÆ°á»ng ngã ngÆ°á»i xuống ghế, Má»™ Phong đặt chiếc hôn nhẹ lên má bạn:

Tôi hôn cô dâu một cái đầu tiên nhé. Bây giỠbạn thay áo nhanh lên để ra nhập tiệc chứ!

VÅ© ThÆ°á»ng vẫn ngồi bất Ä‘á»™ng, nàng ý thức được rằng cái tiếng gá»i cô ngày nào đã bắt đầu kết thúc vá»›i nghi thức ban nãy. Bây giá» nàng đã là bà, làm má»™t ngÆ°á»i vợ hiá»n thục. Tất cả chỉ là má»™t ná»—i mệt má»i chán chÆ°á»ng. Trá»i nóng thật!

Sao chẳng nhúc nhích gì cả thế?
Äể tôi giúp cho nhanh nhé!

Má»™ Phong hối thúc mãi VÅ© ThÆ°á»ng má»›i miá»…n cưởng đứng lên thay áo. Mặc chiếc áo dài màu vàng rá»±c rở, bÆ°á»›c ra giữa những tràn pháo tay của khách khứa thân thuá»™c, VÅ© ThÆ°á»ng đến bàn của vị chủ hôn, ông mai, vị chứng hôn, rồi cha mẹ hai đàng. Má»i rượu từng ngÆ°á»i từng ngÆ°á»i má»™t. Khi xong má»™t vòng, vừa má»›i được ngồi xuống đã có tiếng ngÆ°á»i nhếtc bên tai:

Äi thay áo khác Ä‘i!

Ai bày ra chuyện biểu diá»…n thá»i trang giữa bàn tiệc thế?

Ai bắt cô dâu phải chạy ra chạy vào đổi áo thế này?

VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên thấy buồn cÆ°á»i, nàng thấy mình không phải là cô dâu mà đã trở thành má»™t cô kiểu mẫu. Từng chiếc áo má»™t, Ä‘i hết bàn này sang bàn khác, má»i chân, vừa ngồi xuống lại nghe nhếtc:

Äến từng bàn má»i rượu Ä‘i chứ!

VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘Æ°a mắt nhẩn gian phòng rá»™ng. Cả trăm chiếc bàn đông nghẹt khách Ä‘ang chỠđược má»i rượu. Cảm giác mệt má»i và khôi hài làm nàng chán ngắt. Nên hay không nên Ä‘i?

Trá»i Æ¡i!

Ai bày vẻ lắm chuyện thế?

VÅ© ThÆ°á»ng có cảm giác mình là khỉ làm trò trong đám xiếc để chá» ngÆ°á»i vá»— tay. Cùng Thế Triệt vá»›i đám phù dâu, phù rê?

VÅ© ThÆ°á»ng đến từng chiếc bàn má»™t. Má»i rượu à?

Thá»±c tế, VÅ© ThÆ°á»ng uống trà chứ không phải rượu, đám quan khách nhập tiệc vẫn biết Ä‘iá»u đó, nhÆ°ng vẫn đứng dậy đúng theo nghi lá»… rồi ngồi xuống, chỉ má»™t hai khi gặp những anh chàng nghịch ngợm má»›i làm khó dá»… cô dâu thôi. NhÆ°ng rồi Thế Hạo vá»›i Má»™ Phong cÅ©ng Ä‘á»u giải vây được hết. NhÆ°ng cuối cùng, há» cÅ©ng phải đến má»™t chiếc bàn. Äể ly trà của mấy ngÆ°á»i xuống. Äây là rượu thật, không lẽ trong má»™t tiệc cÆ°á»›i long trá»ng nhÆ° thế này, quí vị lại dùng rượu giả được sao?

VÅ© ThÆ°á»ng nhẩn ngÆ°á»i thanh niên trÆ°á»›c mặt không chá»›p mắt, bàng hoàng vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt quen thuá»™c, nàng không biết phải trả lá»i thế nào, nhÆ°ng Má»™ Phong đã lÆ°á»›t tá»›i:

Anh Hòa, đúng ra anh phải bồ với tụi này chứ sao anh lại còn bày chuyện rượu thật với rượu giả. Mộ Hòa chỉ vào mặt em gái:

Äừng lắm mồm, cô vá»›i Thế Hạo má»—i ngÆ°á»i cÅ©ng phải uống má»™t ly, trốn không thoát đâu. Cô dâu, chú rể không ai được phép trốn hết!

Má»™ Hòa á»±c cạn ly xong Ä‘Æ°a cao lên há»i:

Sao, quý vị thấy thế nào?

Có cần để tôi má»i thêm má»™t ly nữa không?

Má»™ Phong không ngạc nhiên nhẩn anh. Hôm nay Má»™ Hòa uống rượu quá nhiá»u, mắt môi và cả khuôn mặt Ä‘á» gấc, mùi rượu nồng nặc. Má»™ Hòa không biết uống rượu mà lại uống chi lắm để nói nhảm. Chả ra làm sao cả. Má»™ Phong bấn lên, nàng tìm cách giải vây. ChÆ°a kịp mở miệng thì VÅ© ThÆ°á»ng đã lên tiếng:

Thôi anh khá»i nói nữa, chúng tôi cạn ly là xong, có phải không?

Thế Triệt vá»›i nụ cÆ°á»i khó hiểu trên môi, chàng cÅ©ng nâng ly lên, hai vợ chồng má»›i Ä‘Æ°a cao cốc rượu vá»›i Hòa xong nốc cạn. Thế Hạo liếc nhanh VÅ© ThÆ°á»ng mà bảo vá»›i Má»™ Phong:

Thôi thì chúng ta cÅ©ng phải nâng ly theo vậy. Rượu đã cạn ly, Thế Hạo cÆ°á»i nói:

Thôi anh Hòa tha cho tụi này Ä‘i, còn nhiá»u bàn quá phải Ä‘i cho khếtp. Má»™ Hòa cÆ°á»i yên lặng ngồi xuống. VÅ© ThÆ°á»ng liếc nhanh vá» phía chàng. Má»™ Hòa nhẩn bốn chiếc ly rá»—ng cÆ°á»i mai mỉa. Äá»™t nhiên nàng thấy tim nhói Ä‘au. Trong thoáng chốc, VÅ© ThÆ°á»ng khám phá thấy nụ cÆ°á»i của Má»™ Hòa chẳng phải là cái cÆ°á»i vui của bao nhiêu thá»±c khách, chàng nhÆ° má»™t chiếc bóng cô Ä‘Æ¡n giữa rừng ngÆ°á»i náo loạn, nhÆ°ng VÅ© ThÆ°á»ng không thể đứng đấy lâu vì Thế Triệt, Má»™ Phong và Thế Hạo đã dìu nàng bÆ°á»›c sang bàn khác. Äây có phải ngày cÆ°á»›i của ta chăng?

Có lẽ phải mà cÅ©ng có thể là không. Má»™t khoảng thá»i gian trống vắng trôi qua, thêm mấy lần nâng ly, nhÆ°ng hồn VÅ© ThÆ°á»ng đã bay bổng vá» phía chân trá»i nào xa lạ. NgÆ°á»i đàn ông buồn bã kia đã làm hồn nàng chùng xuống. Sau cùng rồi cÅ©ng được vá» phòng nghỉ để thay áo lần chót. VÅ© ThÆ°á»ng mệt má»i ngồi phịch xuống ghế trầm lặng. Má»™ Phong khép vá»™i cá»­a, bÆ°á»›c đến nắm tay bạn thân thiết:

Mày không có quyá»n khóc ở đây, VÅ© ThÆ°á»ng ạ. Mày phải nhá»› hôm nay là ngày cÆ°á»›i, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i mày không có quyá»n để má»i ngÆ°á»i coi thÆ°á»ng hôn lá»… này. Anh Triệt đối vá»›i mày tốt lắm, đừng để anh ấy mất mặt tá»™i nghiệp. VÅ© ThÆ°á»ng nhếtm mặt lại, thở dài. Vâng, vâng, vâng!

Hôm nay là lá»… cÆ°á»›i, ta không còn là thiếu nữ, đã hết thá»i tá»± do muốn làm gì mặc ý nữa. Ta đã là vợ!

Phải cố tự chủ!

VÅ© ThÆ°á»ng thở dài, mở to mắt ra, xiết chặt tay bạn:

Phong, mày yên tâm, tao không khóc cÅ©ng nhÆ° không làm trò gì đâu. Giá»ng nói VÅ© ThÆ°á»ng run run, hai giá»t lệ rÆ°ng rÆ°ng trên mắt rÆ¡i xuống áo. Má»™ Phong vá»™i vàng lấy khăn tay chậm rồi trang Ä‘iểm lại cho bạn. Má»™ Phong, bồ giúp tôi nhé?

Vâng!

Bồ ra ngoài tìm ông bô bà bô tôi, nói với ông bà nhỠai đưa dùm anh bồ vỠnhà đi!

Äược rồi, để tao Ä‘i, nhÆ°ng mày không được quyá»n khóc nhé!

Thôi thay áo nhanh lên đi!

Má»™ Phong nói rồi chạy nhanh ra cá»­a. VÅ© ThÆ°á»ng úp mặt vào lòng tay. May là hôn lá»… sắp chấm dứt, ngày mai ta đã sang Nhật hưởng tuần trăng mật, ta sẽ lìa bá» tất cả, lìa bá» thật xa dÄ© vãng VÅ© ThÆ°á»ng bÆ¡ phá», ngẩng mắt lên nhẩn những ngá»n đèn treo trên trần:

Äây là đâu?

Ai đã làm cho cả ta với Mộ Hòa đau khổ cùng cực thế này?

Ai?

Vì ai?
Tài sản của phithienthanvu

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #14  
Old 05-06-2008, 10:54 AM
phithienthanvu's Avatar
phithienthanvu phithienthanvu is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: MátcÆ¡va
Bài gởi: 74
Thá»i gian online: 5 ngày 4 giá» 14 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hải Âu Phi Xứ Nguyên Tác: Quỳnh Dao

ChÆ°Æ¡ng MÆ°á»i Ba



Những ngày trăng mật đã qua. VÅ© ThÆ°á»ng tá»±a ngÆ°á»i trên ghế, tay ôm quyển ÄÆ°á»ng Thi Tống Từ Tuyển nhÆ°ng mắt lại hÆ°á»›ng vá» vùng mÆ°a mù ngoài song. Trá»i đầu thu không khí mát lạnh. Sáng mai thức dậy đã nghe thấy tiếng mÆ°a êm Ä‘á»m trên cá»­a kính. Bầu trá»i xám xịt, nhÆ°ng tòa nhà và bóng cây bên ngoài đã nhạt nhòa trong màn mÆ°a lạnh. Gió đến lay nhẹ màn cá»­a, cái lạnh lùa vào, VÅ© ThÆ°á»ng chéo tay bóp nhẹ đôi vai. Mùa thu năm nay đến sá»›m hÆ¡n thÆ°á»ng lệ. Có tiếng Ä‘á»™ng ở cá»­a, Thu Quế ngÆ°á»i tá»› gái má»›i thò đầu vào:

Thưa bà, ông có vỠdùng cơm không ạ?

VÅ© ThÆ°á»ng mở to mắt. Vá» hay không làm sao ai biết được?

Chị cứ lo cho đủ Ä‘i. Nhiá»u má»™t tí chẳng sao chứ ít thì phiá»n ra. Vâng.

Thu Quế đã bÆ°á»›c ra, VÅ© ThÆ°á»ng duá»—i chân trên ghế, nàng tiếp tục nhẩn ra ngoài trá»i má»™t cách vô ý thức. Phòng không mở đèn để mặc bóng tối thao túng. Càng tối càng tốt, không ai nhẩn thấy gì cả, trái lại còn vÆ°á»›ng vấp má»™t vẻ đẹp liêu trai. Äể ngÆ°á»i nhẩn thấy rõ thì bá» trái xấu xa làm sao che dấu được. Lúc má»›i vá» VÅ© ThÆ°á»ng chẳng để tâm vào việc trang trí nhà cá»­a, nên bao nhiêu đồ đạc trong nhà Ä‘á»u là do Thế Triệt sắm sá»­a cả. Chiếc màn cá»­a màu vàng, thảm màu trắng, ghế bàn màu cà phê. VÅ© ThÆ°á»ng không thể phủ nhận óc mỹ thuật của Thế Triệt, nhÆ°ng nàng vẫn cảm thấy má»i đồ vật không Ä‘i vá»›i nhau cho lắm. Thí dụ nhÆ° chiếc ká»· trà màu tím và chiếc bàn ăn bằng gá»— dầu, ghế màu xanh. Má»—i má»™t đồ vật cho ta cái cảm giác hào nhoáng hÆ¡n là thá»±c dụng. Lúc từ Nhật trở vá», nàng cÅ©ng đã từng Ä‘á» cập đến, nhÆ°ng Thế Triệt nhún vai bảo:

Cha em giàu có quá phải sắm những món đắt tiá»n nhÆ° thế má»›i xứng đáng. VÅ© ThÆ°á»ng ngạc nhiên:

Anh nói sao?

Tất cả tiện nghi trong nhà Ä‘á»u do cha em bá» tiá»n ra cả à?

Chá»› sao, em muốn anh phải ra tiá»n sao?

Cha em có đủ tiá»n mua nhà thì đồ đãc trong nhà chi luôn cÅ©ng đâu có gì đáng thếtc mắc. VÅ© ThÆ°á»ng mở to mắt nhẩn Thế Triệt, đây là lần đầu tiên nàng nhẩn thấy con ngÆ°á»i thật của chàng. DÆ°á»›i dáng dấp hào phóng nhã nhặn, VÅ© ThÆ°á»ng thấy có má»™t cái gì ẩn núp bên trong. Thở dài, VÅ© ThÆ°á»ng há»i tiếp:

Thế những chi phí của tuần trăng mật của chúng ta ở Nhật, từ vé máy bay đến tiá»n phòng khách sạn, những buổi vui chÆ¡i ai lo?

Thế Triệt cÆ°á»i đắc ý:

Em không biết thật à?

Em có ngÆ°á»i cha mập địa nhÆ° vậy mà còn phải há»i. BÆ°á»›c tá»›i cạnh VÅ© ThÆ°á»ng, Thế Triệt hôn nhẹ lên trán vợ:

Những việc đó có gì đáng mà em phải bận tâm. Không lẽ em cÅ©ng biết lo lắng chuyện tiá»n nong nữa sao?

Lấy chồng thì lấy, quyá»n xài tiá»n của cha mẹ đâu có mất đâu. Vả lại cha em bá» tiá»n ra cÅ©ng đâu có lá»— lã gì, ông mang tiá»n ra để mua hạnh phúc cho em đầu Thếgia đẩn anh đã chi tiá»n gì cho đám cÆ°á»›i chúng mình?

Gia đẩnh anh à?

Cha anh đâu phải là tá»· phú. Vả lại anh đã lá»›n, xài tiá»n của cha mẹ coi sao được. VÅ© ThÆ°á»ng nén giận:

Anh không thể há»i tiá»n cha anh, thế sao anh há»i tiá»n cha em được chứ?

Thế Triệt trầm mặt xuống:

Em định nói gì thế?

Em phải nhá»› kỹ là anh không bao giá» ngá»­a tay ra xin tiá»n cha em đâu nhé. Ông ấy sợ em khổ, sợ em sầu, sợ em lấy phải má»™t thằng chồng nghèo không đủ cung phụng em. Em tưởng nhÆ° vậy là sung sÆ°á»›ng lắm sao?

Tất cả chỉ vì em, em thử nghĩ kỹ lại xem có đúng không?
Nói xong là Thế Triệt bá» Ä‘i, cánh cá»­a phòng đóng sầm lại. Tiếng xe gắn máy vang bên ngoài, Thế Triệt quên cả việc nói vá»›i vợ mình Ä‘i đâu nữa. Kể từ hôm ấy, VÅ© ThÆ°á»ng ít khi tìm hiểu căn nguyên cuá»™c hôn nhân của mình. Nàng bắt đầu cảm thấy sợ hãi những đồ vật bày biện trong nhà, từ những tấm giấy hoa dán tÆ°á»ng kiểu cách đến màn cá»­a, thảm lót nhàCả ngôi nhà này nữa. Cha cẩn thận sợ con không quen sống chung đụng nên má»›i tậu ngôi biệt thá»± hai tầng cho vợ chồng nàng. Biệt thá»± có cả vÆ°á»n hoa rá»™ng thênh thang, phòng khách, nhà ăn, nhà bếp VÅ© ThÆ°á»ng không biết trị giá của bất Ä‘á»™ng sản này. Từ ngôi nhà đến đồ đãc bày biện bên trong, lúc nào cÅ©ng muốn làm nàng ngá»™p thở. Tại sao?

VÅ© ThÆ°á»ng cÅ©ng không hiểu.

Thế Triệt lúc nào cÅ©ng làm cho nàng bối rối. Tất cả không còn gì đẹp đối vá»›i nàng nữa. Trá»i càng lúc càng tối, mÆ°a càng lúc càng to, cánh cá»­a sổ khép hỠđã đồng lõa vá»›i bóng đêm làm tối thêm căn phòng nàng. Lạ thật, trÆ°á»›c khi lấy chồng VÅ© ThÆ°á»ng chẳng hiểu thế nào gá»i là cô Ä‘Æ¡n, là Ä‘Æ¡n lạnh. Lúc nào nàng cÅ©ng bận rá»™n, hết đùa vui vá»›i bạn bè là bày đặt những trò đùa vô trách nhiệm. Sau khoảng thá»i gian đó là đến cuá»™c giận há»n vá»›i Má»™ Hòa, còn thì giỠđâu để cảm thấy cô Ä‘Æ¡n. NhÆ°ng bây giá» không hiểu sao thá»i gian lại dài thăm thẳщm.

Nàng không còn nhớ tuần trăng mật đã trôi qua bằng cách nào. Ờ?

Nhật cuá»™c sống luôn luôn bận rá»™n, hết Äông Kinh là ghé Kinh Äô, Äại Bản, Thần Há»™ thăm địa danh khét tiếng Nại LÆ°Æ¡ng. Má»—i nÆ¡i ở vài ngày, kể cả thá»i gian ngồi xe. Hết vùng chùa chiá»n ở Kinh Äô, công viên ở Nại LÆ°Æ¡ng là đến Thần Há»™ thăm trại nuôi ngá»c trai, ăn món thịt bò xâu tuyệt vá»i. Lần đầu tiên Thế Triệt đến Nhật nên chàng muốn tìm hiểu thật nhiá»u để thá»a mãn tính tò mò. Triệt đã vui chÆ¡i suốt canh thâu trong những vÅ© trÆ°á»ng sang trá»ng nhất Äông Kinh, mê mẩn tâm thần trong những quán rượu nhá».

Cuá»™c trăng mật chẳng ngá»t cÅ©ng chẳng keo sÆ¡n nhÆ° má»i ngÆ°á»i tưởng. Ngoại cảnh đã chi phối hồn chàng. Äối vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng dầu sao chuyện cÅ©ng đã lở rồi.

Những ngày tân hôn đáng sợ rồi cÅ©ng trôi qua. Trong vÆ°á»n Nai ở Nại LÆ°Æ¡ng giữa công viên Ä‘á»n đài yên tÄ©nh, cạnh đại thính Ä‘Æ°á»ng xÆ°a cÅ© vá»›i những nấm mốc rêu xanh hay trên con Ä‘Æ°á»ng rậm mát, VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên thấy nhá»› Má»™ Hòa chi lạ. Nếu bây giá» ngÆ°á»i bên cạnh ta không là Thế Triệt mà là Má»™ Hòa thì có lẽ hoàn cảnh sẽ khác ngay. May là con ngÆ°á»i chÆ°a văn minh đến Ä‘á»™ khám phá ra kính chiếu suốt tÆ° tưởng của kẻ khác.

Thế Triệt không bao giá» trông thấy được những tÆ° tưởng thầm kín của VÅ© ThÆ°á»ng vì chàng quá bận, bận quan sát và hưởng thụ đến ná»—i quên cả ngÆ°á»i vợ má»›i luôn bên cạnh mình. Sau khi trở vá» Äài Loan, VÅ© ThÆ°á»ng có cảm giác nhÆ° mình là ngÆ°á»i Ä‘i từ má»™ng ra đối diện vá»›i thá»±c tế. Äá»i sống má»›i cầu kỳ xa hoa nhÆ°ng lại thiếu hẳn cái ấm áp của gia đẩnh. Thế Triệt bắt đầu Ä‘i làm trở lại, sáng Ä‘i tối vá», có khi cả buổi tối cÅ©ng không vá» nữa, chỉ cần gá»i Ä‘iện thoại vá» thông báo rồi thôi. Lúc gần đây cả Ä‘iện thoại cÅ©ng lÆ°á»i quay số. VÅ© ThÆ°á»ng không biết phải làm gì hÆ¡n là ngồi trong căn nhà rá»™ng mênh mông chỠđợi. Thá»i gian thật dài, nàng định trở lại trÆ°á»ng, nhÆ°ng Thế Triệt phản đối:

Lấy chồng rồi còn há»c hành gì nữa?

Mấy bức há»a của cô cÅ©ng không hÆ¡n được Picasso đâu. Äịnh lấy cá»› đến trÆ°á»ng để giao du bạn trai hả?

Cô nên nhá»› là bây giá» cô đã mất tÆ° cách tá»± do giao dịch vá»›i bạn trai rồi nhé. VÅ© ThÆ°á»ng tức giận:

Anh nói gì?

Anh nghĩ vỠtôi thế nào mà nói vậy?

Tôi có phải là loại gái lăng loàn đó đâu?

Thế Triệt cÆ°á»i:

Tôi hiểu cô quá nhiá»u mà, lịch sá»­ Ä‘á»i cô mà nói ra nghe chẳng tốt lành gì cả!

Anh nói gì?

Anh nói gì mà tiểu sá»­ Ä‘á»i tôi chứ?

Thế Triệt cÆ°á»i đểu giả:

Cần gì phải nói, tôi hiểu thấu tim Ä‘en cô mà, nhÆ°ng hãy giữ hòa khí vá»›i nhau, tôi không muốn nhiá»u lá»i vá»›i cô. Bây giá» tôi có việc phải Ä‘i. VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘uổi theo hét:

Anh Triệt, anh không có quyá»n Ä‘i!

Anh nói cho rõ rồi mới được phép đi!

NhÆ°ng Thế Triệt đã bá» Ä‘i mất. VÅ© ThÆ°á»ng không trở lại trÆ°á»ng không phải vì sợ sá»± chống đối của Thế Triệt, nhÆ°ng vì má»™t thứ tình cảm lạ Ä‘á»™t khởi trong tim. VÅ© ThÆ°á»ng tá»± thấy mình không còn Æ°a thích hay ham muốn Ä‘iá»u gì nữa. Nàng nhÆ° má»™t khúc gá»—, nhÆ° những loài sâu bá» bất Ä‘á»™ng trong những giấc đông miên, không có bất cứ má»™t cái gì có thể khích Ä‘á»™ng hứng thú của nàng. VÅ© ThÆ°á»ng trở nên ngoan ngoãn lạ thÆ°á»ng, suốt ngày nàng ngồi yên lặng. Nhẩn dáng dấp bá» ngoài ngÆ°á»i ta sẽ nghÄ© ngay đây chính là má»™t ngÆ°á»i vợ hiá»n Ä‘iển hẩnh. Ngay cả ông DÆ°Æ¡ng Thừa Võ, cha nàng, cÅ©ng đắc ý nói vá»›i vợ:

Em thấy không, anh nói có sai đâu?
Con chúng ta đã hoàn toàn đổi khác, không còn là má»™t đứa con gái tinh nghịch gây lắm phiá»n hà nữa. Nó đã trưởng thành. Vâng, VÅ© ThÆ°á»ng đã trưởng thành, sá»± an phận của VÅ© ThÆ°á»ng khiến bà DÆ°Æ¡ng sung sÆ°á»›ng. Vá»›i trá»±c giác, bà thật sá»± thấy biến đổi đó nhanh quá, lạ quá. Thừa lúc chỉ có hai mẹ con, bà há»i:

VÅ© ThÆ°á»ng, con sống vá»›i Thế Triệt có hạnh phúc không?

VÅ© ThÆ°á»ng thá» Æ¡:

Cũng được. Có cãi nhau lần nào chưa con?

Cãi nhau à?

VÅ© ThÆ°á»ng yên lặng suy nghÄ© rồi bá»—ng nói:

Cãi nhau cần đến hai ngÆ°á»i, còn nếu chỉ có má»™t ngÆ°á»i sống gần má»™t khúc gá»— thì làm gì có chuyện cãi nhau. Bà DÆ°Æ¡ng chau mày:

Con nói thế là thế nào?

VÅ© ThÆ°á»ng cÆ°á»i nói cho qua:

Không thế nào cả, con chỉ định nói, chúng con hòa thuận lắm, chẳng bao giá» cãi nhau cả. Bà DÆ°Æ¡ng nghi ngá»:

Hạnh phúc lắm à?

Hạnh phúc?

Hai chữ đó thật xa lạ đối vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng, ngập ngừng má»™t giây nàng nói:

Con nghĩCon với Thế Triệt đúng là một đôi vợ chồng lý tưởng. Bà Dương càng thấy rắc rối:

Thế nào là vợ chồng lý tưởng?

Lý tưởng có nghÄ©a là giống nhÆ° bao nhiêu cặp vợ chồng khác, khi chồng Ä‘i ngoài, vợ ở nhà chăm sóc nhà cá»­a, chồng Ä‘i làm việc, vợ sẽ lo việc cÆ¡m nÆ°á»›c cho chồng. Không có má»™t cái gì khác biệt dùcó đồng sàng dị má»™ng Ä‘i nữa. Bà DÆ°Æ¡ng nghe không rõ câu cuối, bà há»i:

Con nói kể cả cái gì?

VÅ© ThÆ°á»ng bắt đầu khó chịu:

Kể cả buổi tối cùng lên giÆ°á»ng nằm!

Bà DÆ°Æ¡ng thở dài, không há»i nữa, nhÆ°ng thầm trách con gái thay đổi nhiá»u quá, không biết lá»±a cả lá»i nặng nhẹ vá»›i cha mẹ. Thế là bà bá» qua việc há»i han chuyện riêng của con gái. VÅ© ThÆ°á»ng tiếp tục giấc ngủ mùa đông. Những ngày dài trôi qua, hồn nàng phiêu lãng bên ngoài khung cá»­a, trở vá» chuyến phà năm nào trong đêm mÆ°a, những ngày dài du ngoạn ở Tân Gia Ba. Chuyện cÅ© nhÆ° khói mây, nhÆ° cÆ¡n má»™ng đẹp, không nghÄ© đến không được. Anh đã từng nghe em kể ná»—i niá»m Rồi ra Ä‘i phÆ°Æ¡ng trá»i nào chẳng rõ Ká»· niệm cÅ© em vẫn còn ấp u?

Dệt thành thÆ¡, em sắp xếp đợi chá» Mong má»™t ngày sẽ Ä‘á»c lại nghe anh MÆ¡ Æ°á»›c đó biết bao giá» thá»±c hiện. VÅ© ThÆ°á»ng đặt cho bài thÆ¡ đó cái tá»±a là Hồi Tưởng và kẹp nó vào quyển ÄÆ°á»ng Thi. Má»—i lần mở quyển thÆ¡ ra Ä‘á»c là VÅ© ThÆ°á»ng lại nghÄ© ngay đến bài thÆ¡. Mong má»™t ngày sẽ Ä‘á»c lại anh ngheMÆ¡ Æ°á»›c đó biết bao giá» thá»±c hiện. VÅ© ThÆ°á»ng hiểu rằng sẽ không bao giá» có giá» phút đó. Từ ngày trở vá» Äài Loan, Má»™ Phong và Thế Hạo ghé thăm luôn nhÆ°ng không bao giá» nàng nghe há» nhếtc đến Má»™ Hòa. Nàng cÅ©ng không muốn há»i, vì biết mình không có quyá»n há»i nhÆ° thế. Sau ngày cÆ°á»›i đến nay, VÅ© ThÆ°á»ng không gặp lại Má»™ Hòa.

Căn nhà ở Ä‘Æ°á»ng Trung NghÄ©a Äông này chỉ cách lô. Äôn Hóa Nam có mấy bÆ°á»›c nhÆ°ng lại xa vạn dặm. Trá»i càng tối, VÅ© ThÆ°á»ng ngồi co ro trên ghế, không buồn cá»­ Ä‘á»™ng. Thu Quế nấu thức ăn ở nhà bếp, mùi thÆ¡m sá»±c nức cả nhà. Sắp đến giá» dùng cÆ¡m tối?

Chếtc chếtn Thế Triệt không vá» dùng cÆ¡m rồi. Vậy cÅ©ng hay, VÅ© ThÆ°á»ng sẽ được tá»± do cô Ä‘Æ¡n, cÅ©ng nhÆ° thong thả hồi tưởng. Nàng thở hếtt ra, tá»±a mặt vào thành ghế. Äá»™t nhiên, ngoài cá»­a có tiếng còi xe hÆ¡i, tiếp đó tiếng chuông reo. Ai thế?

Không lẽ cha mẹ ta đến à?
Mấy ngày rồi không gặp cha mẹ, VÅ© ThÆ°á»ng nhảy ngay xuống ghế, gá»i Thu Quế ra mở cổng, rồi mở đèn lên. Nàng không muốn để cha mẹ nhẩn cảnh âu sầu của mình. Thu Quế vừa ra mở cổng, lập tức VÅ© ThÆ°á»ng nghe tiếng Thế Triệt gá»i lá»›n vào:

VÅ© ThÆ°á»ng Æ¡i, VÅ© ThÆ°á»ng, ra xem xe má»›i của anh này!

Tiếp đó là tiếng còi xe inh á»i. Thì ra là Thế Triệt!

VÅ© ThÆ°á»ng chạy ra, ngay trên sá»i má»™t chiếc xe du lịch má»›i toanh, Thế Triệt từ cá»­a sổ xe thò đầu ra cÆ°á»i thật tÆ°Æ¡i:

VÅ© ThÆ°á»ng, xem chiếc Mustang má»›i tinh này. Em biết của ai không?

Anh mới mua đấy, đẹp không?

Chiếc xe sport màu Ä‘á», bóng loáng thật đẹp, trông thật dá»… thÆ°Æ¡ng. VÅ© ThÆ°á»ng ngạc nhiên:

Em không ngá» anh cÅ©ng biết lái xe hÆ¡i. Còn nhiá»u thứ em không biết lắm. Anh cho em biết, ngay từ mÆ°á»i tám tuổi anh đã biết lái xe, nhÆ°ng rất tiếc là anh chẳng làm sao tậu xe được. Tá»›i bây giá» má»›i mãn nguyện. Thế nào?

Tại sao em lại đứng yên thế?

Lên xe Ä‘i, ta Ä‘i dạo má»™t vòng và để cho em thấy tài lái xe của anh. VÅ© ThÆ°á»ng nghi ngá»:

Anh có bằng lái không đấy?

Thế Triệt móc mảnh giấy trong túi ra, để lên chỗ ngồi:

Em xem thử xem đây là cái gì?

VÅ© ThÆ°á»ng càng ngạc nhiên:

Bằng lái?

Anh thi từ bao giỠthế?

Mới ba hôm trước thôi, lúc anh có ý định mua xe này. Thôi lên đi chứ đứng mãi ở đó sao?

VÅ© ThÆ°á»ng miá»…n cưởng leo lên xe. Ngồi xe không phải là chuyện lạ, nhà VÅ© ThÆ°á»ng xe cá»™ không ít mà nàng lái xe cÅ©ng chÆ°a chếtc kém ai. NhÆ°ng giữa lúc Thế Triệt vui vẻ thì cứ để mặc chàng khoe khoang. Äi má»™t vòng sang lô. Äôn Hóa Bắc, phi trÆ°á»ng rồi trở vá» nhà ngừng cạnh bá» tÆ°á»ng. Khi bÆ°á»›c xuống xe Thế Triệt ngắm nghía khu đất vá»›i thái Ä‘á»™ bất mãn:

Äúng ra cha em phải chá»n má»™t ngôi nhà có cả xe má»›i phải, thế này làm sao cho xe vào?

Mai anh gá»i thợ đến phá bá» rào này, dẹp khu vÆ°á»n hoa này làm thành nhà xe má»›i được. VÅ© ThÆ°á»ng tức giận:

Anh đừng đụng đến vÆ°á»n hoa, em muốn giữ mấy cây hồng này lại. Vì mấy cây hồng rồi bá» xe nằm ngoài Ä‘Æ°á»ng à?

Äừng có bÆ°á»›ng!

NhÆ°ng em không muốn biến vÆ°á»n hoa thành nhà xe, em muốn giữ nguyên tình trạng này. Thế Triệt nhếch môi:

Mai tôi bảo thợ đến phá ngay. VÅ© ThÆ°á»ng trừng mắt:

Cái gì?

Anh định gây chuyện à?

Thế Triệt vẫn Ä‘iá»m nhiên:

Tôi không gây sự với ai cả, chỉ muốn cất một cái nhà xe và cái gì tôi muốn là tôi làm, không có ai cản tôi được hết!

VÅ© ThÆ°á»ng lá»›n tiếng:

Tôi cản đó!

Nhà này là nhà của tôi, của cha tôi cho tôi, tôi không đồng ý thì chẳng ai được quyá»n phá má»™t cá»ng cá». Thế Triệt từ tốn đáp:

Cô có quyá»n xem giấy sở hữu căn nhà. Cả tôi và cô cùng đứng tên, cha cô không phải cho riêng má»™t mình cô mà cho cả hai đứa. Vì vậy dù cô đồng ý hay chống đối tôi vẫn có quyá»n sá»­a chữa nhÆ° thÆ°á»ng. Tôi không biết!

Dù do hai ngÆ°á»i đứng tên, nhÆ°ng do tiá»n của cha tôi cÆ¡ mà!

Thế Triệt cÆ°á»i khẩy:

Cô là con của cha cô, mà sao cô vẫn núp dưới tên tôi?

VÅ© ThÆ°á»ng trừng mắt, cổ há»ng nhÆ° bị chận lại:

AnhAnh nói thế là thế nào?

Tôi chỉ muốn cho cô biết là đừng có bÆ°á»›ng nhÆ° vậy, thá»i kỳ làm cô VÅ© ThÆ°á»ng của cô đã qua rồi. Bây giá» cô là bà Thế Triệt, dù cô có cứng cổ, khó chịu đến đâu, cô cÅ©ng vẫn là bà Thế Triệt mà thôi. Và Ä‘iá»u đầu tiên mà bà phải làm là phục tùng, vâng lá»i chồng bà, chủ nhân ông của gia đẩnh này. VÅ© ThÆ°á»ng giận Ä‘á» mặt, hét to:

Äừng hòng. Phục tùng anh à?

Còn lâu!

Từ nhỠdại cho đến ngày nay tôi chưa hỠbiết phục tùng một ai cả. Thế Triệt tảng lỠnhư không nghe thấy, bỠlên lầu:

Vậy thì bắt đầu từ bây giá» cô phải nghe lá»i tôi. Nói vá»›i Thu Quế khoan hãy dá»n cÆ¡m, tôi còn phải tắm rồi má»›i ăn. Äứng lại!

Äồ khốn nạn!

Thế Triệt dừng chân lại, quay sang:

Cô vừa gá»i tôi là gì?

Äồ khốn nạn!

Cô không được há»—n nhÆ° thế, gá»i má»™t tiếng nữa tôi có đánh thì đừng trách. Anh dám đánh tôi à?

Thế Triệt trở xuống đứng trước mặt vợ:
Phải, cô đừng chá»c tôi, tôi không thích nghe má»™t ai há»—n láo vá»›i tôi cả. VÅ© ThÆ°á»ng mở to mắt, sá»± sợ hãi làm át cả cÆ¡n giận, nàng nhẩn khuôn mặt đẹp trai trÆ°á»›c mặt. Ai đây?

Thế Triệt à?

NgÆ°á»i đàn ông quen biết hÆ¡n ba năm nay mà nàng đã chá»n làm chồng đây à?

NgÆ°á»i mà VÅ© ThÆ°á»ng phải sống mãi bên cạnh cho đến chết?

VÅ© ThÆ°á»ng sợ hãi thụt lùi ra sau:

AnhAnh định đánh tôi thật à?

Tôi mong cô đừng dồn tôi đến chổ phải xá»­ sá»± nhÆ° vậy. Tôi không phải vÅ© phu nhÆ°ng tôi cÅ©ng không thích nghe ai nhục mạ tôi hết. VÅ© ThÆ°á»ng lắp bắp há»i không ăn nhập gì đến câu chuyện Ä‘ang xảy ra. TạiTại sao anh lại cÆ°á»›i tôi?

Thế Triệt cÆ°á»i:

Há»i lạ không, đúng ra cô phải há»i câu này lâu rồi chứ. NgÆ°ng má»™t chút vá»›i thái Ä‘á»™ châm biếm, Triệt tiếp:

Vì cô là ngÆ°á»i con gái xứng đáng để cÆ°á»›i nhất trong đám con gái tôi gặp. Tôi không hiểu. Không hiểu à?

Thế Triệt cÆ°á»i:

Thế thì cho cô biết nhé, vì cô đẹp, dá»… thÆ°Æ¡ng lại có thể giúp tôi thá»a mãn tất cả những đòi há»i của tôi. Tôi vẫn không hiểu!

Sao cô chậm hiểu thế?

Vậy thì ví dụ như chiếc xe, nhà này. Chiếc xe?

Chiếc xe làm sao?

Thế Triệt cÆ°á»i hì hì:

DÄ© nhiên thì cÅ©ng của cha cô cho, VÅ© ThÆ°á»ng, cô có ông bố tốt bụng thật. VÅ© ThÆ°á»ng rùng mình:

Anh lại cả gan đòi cha tôi mua xe à. Äừng hiểu lầm, tôi không há» lên tiếng xin xá», đó là do cha cô van nài tôi chấp nhận đấy chứ!

Cha tôi van cầu anh mua?

Ông ấy điên hay sao mà làm thế?

Thế Triệt nhún vai:

Tôi chỉ cần báo cho ông ấy biết con số thống kê tai nạn do xe gắn máy gây ra tại Äài Loan này và tôi lại cho ông ấy biết má»™t cách ma le là tôi thích phóng xe thật nhanh, thích dùng xe gắn máy Ä‘Æ°a cô Ä‘i khếtp nÆ¡i là ông ấy Ä‘Æ°a tôi Ä‘i xem xe bốn bánh ngay. Ông ấy đã hết lá»i thuyết phục, van nài tôi nhận má»™t chiếc. Trong hoàn cảnh nhÆ° vậy tôi chỉ còn biết nhận chứ không làm sao khác hÆ¡n được. Cha cô biết tánh cô gàn nên còn bảo tôi dối cô nói là xe trả góp. Bây giá» cô muốn biết thì tôi cÅ©ng chẳng dấu làm gì. Sao?

Cô vừa ý chưa?

VÅ© ThÆ°á»ng cắn môi, cÆ¡n giận nhÆ° muốn cháy con tim đã bị tổn thÆ°Æ¡ng:
Anh đã lợi dụng lòng yêu con của cha tôi để lấy chiếc xe này. Anh đúng là cầm thú chứ không phải là con ngÆ°á»i. Thế Triệt cÆ°á»i hiểm Ä‘á»™c:

Cô lại nhục mạ, lần sau mà còn tái phạm thì tôi không tha đâu nhé. Tôi đã nói rồi, tôi bảo đánh là đánh chứ không dá»a xuông đâu. Riêng vá» chiếc xe, cô dùng chữ lợi dụng tôi không thích, vì đó là của tôi được cÆ¡ mà!

Äược?

Anh bảo được mà nghe lá»t tai à?

Nói mà chẳng biết xấu hổ. Cô còn phải há»c há»i nhiá»u lắm. Äá»i này có nhiá»u cách để đãt được ý muốn, làm thế nào mà đãt được thì Ä‘á»u coi nhÆ° đã thành công rồi. Không bao giá» ngÆ°á»i ta há»i cô làm thế nào có được thế, mà ngÆ°á»i ta chỉ biết cô có là được rồi. NghÄ© kỹ xem, công trẩnh đầu tÆ° ba năm trá»i của tôi má»›i đãt được có thế này cÅ©ng mệt nhá»c lắm chứ!

Äầu tÆ° à?

Anh coi việc lấy tôi như một chuyện đầu tư sao?

Phải mà, anh đã đào được mỠvàng mà!

Thế Triệt cÆ°á»i:

Cô muốn nói sao cÅ©ng được, có Ä‘iá»u tôi không phải là Má»™ Hòa của cô, chỉ biết có tình yêu, yêu nhÆ° Ä‘iên nhÆ° dại. Tôi biết tôi thành công là được rồi, trong khi gã phải đứng trÆ¡ mắt ngó, quả là má»™t thằng ngu!

VÅ© ThÆ°á»ng ôm đầu:

Trá»i Æ¡I!

Anh đúng là thằng khốn nạn!

Quỷ sứ!

Vô há»c!

Bốp!

Má»™t tát tai nhÆ° trá»i giáng lên má VÅ© ThÆ°á»ng. VÅ© ThÆ°á»ng chết lặng ngẩng mặt nhẩn lên. Thế Triệt buông tay xuống thản nhiên:

Tôi đã cảnh cáo cô mấy lần rồi!

VÅ© ThÆ°á»ng vẫn còn ngÆ¡ ngác trong ná»—i sợ hãi. Nàng không tưởng tượng nổi sá»± việc lại có thể xảy ra nhÆ° vậy. Mấy phút trôi qua VÅ© ThÆ°á»ng má»›i bẩnh tÄ©nh trở lại. Nàng chạy nhanh đến máy Ä‘iện thoại, nhÆ°ng Thế Triệt đã nhanh chân hÆ¡n, bàn tay hếtn dằn trên máy cÆ°á»i vá»›i nàng:

Cô định làm trò gì đó?

Mách cho bố cô biết à?

Tốt lắm, cứ gá»i Ä‘i, cô cứ bảo là cô mắng tôi là đồ khốn nạn, rồi tôi cho cô ăn má»™t tát tai. Nói cho bố cô biết Ä‘i!

Tôi quay số cho nhé?

Cô đâu phải là đứa con nít má»›i lên ba, há»c lá»›p mẫu giáo, đập lá»™n vá»›i bạn rồi bày trò mách cha mách mẹ, phải không?
Thế Triệt quay số xong trao ống nói cho VÅ© ThÆ°á»ng:

Äây nói Ä‘i, mách cho há» biết Ä‘i, búp bê!

VÅ© ThÆ°á»ng bối rối nhận ống nghe má»™t cách vô tri giác. NÆ°á»›c mắt tràn ra mi, nàng không biết mình Ä‘ang làm gì. Bên kia đầu giây có tiếng bà DÆ°Æ¡ng há»i:

Ai đấy?

VÅ© ThÆ°á»ng hít mạnh, nàng yếu á»›t trả lá»i:

Con này mẹ. Tiếng bà Dương vui vẻ:

VÅ© ThÆ°á»ng đấy à?

May thật. Thế Triệt nói hai hôm nay con bị cảm, mẹ lo quá, có đi bác sĩ chưa?

Giữ gẩn sức khá»e con nhé. Thế Triệt mua xe rồi, con thích không?

Cha con Ä‘Æ°a nó Ä‘i mua đấy, con gá»i giây nói đến vì vấn đỠđó à?

Äừng lo, Thế Triệt trả góp đấy, má»—i tháng trả không bao nhiêu đâu vì chủ xe là bạn của cha con mà. Có xe rồi con vá»›i Triệt má»›i Ä‘i chÆ¡i được, ở nhà mãi rồi sinh bệnh không tốt. Bà DÆ°Æ¡ng nói má»™t hÆ¡i rồi Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, giá»ng lo lắng:

VÅ© ThÆ°á»ngcó chuyện gì vậy?

Tại sao con không nói gì cả thế?

Con VÅ© ThÆ°á»ng lắp bắp:

Không có chuyện gì cả, con thấy nhớ mẹ quá!

Bà Dương trách yêu:

Con vẫn trẻ con. Äược rồi, ngày mai khi Thế Triệt đến sở, con sang đây Ä‘i phố vá»›i mẹ nhé?

Vâng. Äiện thoại cắt rồi mà VÅ© ThÆ°á»ng vẫn ngồi bất Ä‘á»™ng bên cạnh, nàng có cảm giác của má»™t kẻ tuyệt vá»ng. Thế Triệt đứng tá»±a lÆ°ng vào ngÆ°á»i nàng, tay nâng cằm VÅ© ThÆ°á»ng lên, nụ cÆ°á»i bàng bạc trên môi:

Thế má»›i ngoan chứ, cô phải tập ngoan thế này, dù sao cÅ©ng đã là vợ tôi, phải ngoan má»›i được. VÅ© ThÆ°á»ng mở to mắt, ngẩn ngÆ¡ nhẩn chồng, những giá»t nÆ°á»›c mắt lăn ra má. Nụ cÆ°á»i trÆ°á»›c mặt, nụ cÆ°á»i mà nàng không biết làm thế nào để dập tết nó Ä‘i. Äừng khóc, tôi không thích thấy bá»™ mặt Ä‘Æ°a đám của mấy bà góa phụ, cô làm Æ¡n lau sạch những giá»t nÆ°á»›c mắt đó cho tôi. Thế Triệt ra lệnh xong bá» tay xuống, quay lÆ°ng bÆ°á»›c lên lầu:

Cô nói vá»›i Thu Quế đợi tôi tếm xong má»›i dá»n cÆ¡m nhé.

Lên đến cầu thang, Thế Triệt còn quay đầu xuống nói một câu:

Ngày mai thợ bắt đầu đến phá vÆ°á»n làm nhà xe, cô đừng cãi.

VÅ© ThÆ°á»ng ngồi bất Ä‘á»™ng, bên tai nàng chỉ có tiếng mÆ°a rÆ¡i bên ngoài cá»­a.
Tài sản của phithienthanvu

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #15  
Old 05-06-2008, 10:56 AM
phithienthanvu's Avatar
phithienthanvu phithienthanvu is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: MátcÆ¡va
Bài gởi: 74
Thá»i gian online: 5 ngày 4 giá» 14 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hải Âu Phi Xứ Nguyên Tác: Quỳnh Dao

ChÆ°Æ¡ng MÆ°á»i Bốn



Mùa đông lại đến, vạn vật xÆ¡ xác. MÆ°a bay suốt ngày. Tất cả đẫm Æ°á»›t. Con Ä‘Æ°á»ng Nhân Ãi má»›i đắp xong, phẳng và rá»™ng. Không ngÆ°á»i qua lại, không xe không cá»™ nên con Ä‘Æ°á»ng nhÆ° xác chết nằm im lìm. Má»™ Phong và Thế Hạo, tay trong tay Ä‘i trong mÆ°a phùn. Há» không vá»™i bÆ°á»›c vì cÆ¡n mÆ°a làm tình thêm nồng. Má»™ Phong, sau khi thi hành quân dịch xong, chúng ta sẽ làm đám cÆ°á»›i em nhé?

Thế Hạo đã ra trÆ°á»ng. Thụ huấn khóa sÄ© quan trừ bị xong, chàng được Ä‘Æ°a đến làm việc trong má»™t Ä‘Æ¡n vị ở Tân Äiếm, thế nên chàng có cÆ¡ há»™i gặp Phong thÆ°á»ng xuyên. Sao lúc trÆ°á»›c nghe anh bảo là hết hạn quân dịch anh sẽ xuất ngoại?

Thế Hạo lắc đầu:

Như thế bỠem ở lại một mình sao?

Không được, anh không Ä‘i đâu cả trừ phi có em Ä‘i cùng. Em còn phải thá»±c tập má»™t năm nữa cÆ¡ mà. Theo chÆ°Æ¡ng trẩnh trÆ°á»ng đại há»c sÆ° phạm Äài Loan, sinh viên tốt nghiệp xong phải thá»±c tập má»™t năm má»›i được lãnh bằng tốt nghiệp. Vậy thì anh chẳng Ä‘i đâu hết, chúng ta lấy nhau trÆ°á»›c vậy. Má»™ Phong lắc đầu:

Anh làm thế không phải, anh Hạo ạ. Việc cần kíp bây giỠkhông phải là lấy nhau mà là tạo sự nghiệp. Thế Hạo xiết chặt tay Phong:

Em tôi khá lắm, em đã nói đúng ý anh, có Ä‘iá»u lâu nay vì ngại anh chẳng dám nói. Má»™t ngÆ°á»i vừa má»›i ra trÆ°á»ng nhÆ° anh, trong tay không có má»™t đồng thì lấy gì bảo đảm cuá»™c sống của hai đứa chứ. Vì vậy anh định nói vá»›i em hai đứa cần phải khổ cá»±c má»™t khoảng thá»i gian nữa. NhÆ°ng không lấy nhau, bá» má»™t mình em ở nhà, anh xuất ngoại không yên tâm tí nào cả. Má»™ Phong tá»±a đầu vào vai Thế Hạo:

Anh, anh khéo lo, khi em ra trÆ°á»ng thì anh cÅ©ng đã hết hạn quân dịch. Chúng ta đính hôn trÆ°á»›c, xong em ở lại Ä‘i dạy, còn anh sang Mỹ tiếp tục việc há»c. Chúng mình chung sức tạo Ä‘á»i sống má»›i cho cả hai. Xa nhau má»™t năm nhÆ°ng đổi lại ta sẽ được hạnh phúc trá»n Ä‘á»i, anh không thấy đẹp sao?

Thế Hạo đứng lại, nhẩn thẳng vào mắt Phong, đôi mắt của chàng thật sáng:

Mộ Phong, có thật em muốn thế không?

Thật. Chúng ta sẽ phải cá»±c khổ lắm. Có Ä‘á»i sống du há»c sinh nào mà không nhá»c nhằn đâu. Em sẵn sàng chấp nhận. Thế Hạo sá» nhẹ lên mặt ngÆ°á»i yêu:

Mộ Phong, anh yêu em quá. HỠtựa sát vào nhau, những bước chân thong thả tiếp tục bước. Thế Hạo yên lặng một lúc nói:

Phong, em hãy hứa vá»›i anh má»™t Ä‘iá»u là dù khổ cá»±c thế nào Ä‘i nữa, chúng ta cÅ©ng đừng ngá»­a tay xin cha mẹ má»™t cắc em nhé?

Tại sao anh lại nói câu đó?

Thế Hạo cắn môi:

Vì anh không muốn Ä‘i vào vết xe của ông anh của anh. Má»™ Phong yên lặng má»™t lúc, há»i:

Anh ấy thế nào nữa vậy?

Lúc gần đây, không hiểu anh Triệt nói dối thế nào mà lấy được của bố vợ má»™t số tiá»n to, suốt ngày lái xe rong chÆ¡i ngoài phố, la cà khếtp chốn ăn chÆ¡i và xài tiá»n nhÆ° nÆ°á»›c. Thế mà không hiểu tại sao cha anh còn bênh vá»±c và khen anh ấy tài giá»i. Hèn gì lúc xÆ°a anh Hòa em có nói Vừa nói đến đây, Má»™ Phong chợt im, Thế Hạo giục:

Anh ấy nói sao?

Thôi không nói đâu, nói ra anh giận. Cứ nói đi, anh chẳng giận đâu. Mộ Phong ngập ngừng một chút lên tiếng:

Anh Hòa bảo cha anh là một con cáo già và anh Triệt là một con cáo sắp già. Thế Hạo cúi đầu nhẩn xuống, yên lặng. Mộ Phong nói:

Thấy không, anh bảo anh không giận mà anh đã giận rồi đấy, anh hiểu choAnh Hòa em nói là vì giận VÅ© ThÆ°á»ng đấy thôi. Thế Hạo thở dài, thành thật thú nhận:

Anh không giận đâu, Phong ạ, anh chỉ cảm thấy khó chịu vì hổ thẹn thôi. Sao thế?
Nhẩn cơn mưa phùn với những hạt mưa bay bay trước mặt, Thế Hạo chậm rãi nói:

Tại em không hiểu nhiá»u vá» thân thế của cha anh. Thuở xÆ°a ngÆ°á»i rất nghèo. Mất mẹ từ lúc má»›i chào Ä‘á»i, hÆ¡n mÆ°á»i tuổi lại mất cha. NgÆ°á»i đã tạo lập sá»± nghiệp từ đôi bàn tay trắng, khổ cá»±c trăm bá», nhÆ°ng vẫn cắn răng chịu Ä‘á»±ng. Cha bảo cha đã tá»± hứa vá»›i lòng từ thuở hàn vi là sẽ không từ nan bất cứ thủ Ä‘oạn nào miá»…n đãt đến thành công là được. Sau đó ngÆ°á»i gặp mẹ anh. Mẹ anh thuở bấy giá» là má»™t thiếu nữ yếu Ä‘uối, trong sạch và hiá»n hậu, rất giàu có. Cha anh đã cÆ°á»›i mẹ anh không phải vì yêu mà là vì mẹ anh có tiá»n, mẹ anh giàu nhÆ° VÅ© ThÆ°á»ng bây giá». À!

Thì ra lịch sá»­ Ä‘ang tái diá»…n. Má»™ Phong buá»™t miệng. Cha đã tìm đủ má»i cách để chinh phục mẹ, sau cùng ngÆ°á»i đãt đến mục tiêu. Từ đó ngÆ°á»i lên đại há»c, đậu luật xong lại xuất ngoại và bây giá» là má»™t luật sÆ° tên tuổi. Cha anh chỉ biết có tiá»n chá»› không cần đến lÆ°Æ¡ng tâm, tÆ° cách hay nhân đạo. Anh Hòa so sánh ông nhÆ° vậy cÅ©ng chẳng sao. ChÆ°a bao giá» Má»™ Phong thấy chàng thành thật nhÆ° thế này. Anh và anh Triệt ngay từ thuở nhỠđã được cha anh nhếtc nhở luôn là phải mạnh má»›i sống được, nếu không mạnh bị ức hiếp, chèn ép. Theo cha anh thì kẻ mạnh có nghÄ©a là kẻ có nhiá»u tiá»n, nhiá»u thế lá»±c, và làm thế nào để trở thành kẻ mạnh thì cha anh quan niệm là lợi dụng tất cả thủ Ä‘oạn để đãt được mục đích mà không vi phạm luật lệ. Em cÅ©ng biết cha anh dù sao cÅ©ng là má»™t luật sÆ° thì đâu bao giỠông chịu để con cái phạm tá»™i. Chính nhá» lối giáo dục của ngÆ°á»i mà anh Triệt má»›i hoàn hảo nhÆ° vậy. Má»™ Phong há»i:

Nhưng còn anh?

Em thấy anh hoàn toàn khác hẳn anh Triệt cơ mà?

Vâng, anh không thể chấp nhận lối giáo dục đó của cha anh. Sự chối từ tư tưởng đó phải nhận là do công mẹ anh. Từ khi vỠở với cha anh, chỉ trong vòng một năm, mẹ anh đã nhẩn ra lầm lẫn của mình, nhưng đã trễ rồi, nên đành phải chấp nhận. Anh Triệt từ nhỠđã yêu cha hơn yêu mẹ, anh ấy coi ông như thần tượng. Còn với anh?

Chỉ có mẹ, mẹ đã yêu anh, tin tưởng anh, ngÆ°á»i thÆ°á»ng Ä‘em tâm sá»± mình ra tâm sá»± vá»›i anh. Anh chịu ảnh hưởng của mẹ rất nhiá»u, còn anh Triệt chịu ảnh hưởng cha, do đó bản tính hai anh em hoàn toàn khác biệt. Má»™ Phong thở dài, chùn chân:

Tại sao anh không cho em biết sự thật sớm hơn?

Có liên hệ gì đâu?

Chúng ta đã chôn Ä‘á»i VÅ© ThÆ°á»ng má»™t cách oan uổng nhÆ° vậy mà anh bảo là không sao Æ°?

Mộ Phong kêu lên:

Anh biết anh Triệt không tốt mà chẳng tìm cách để ngăn chận cuá»™c hôn nhân này. Em đừng quên là chính VÅ© ThÆ°á»ng muốn lấy anh Triệt nhé. Thế Hạo nói:

Vả lại anh cÅ©ng biết anh Triệt yêu VÅ© ThÆ°á»ng thật chứ không phải đùa đâu, nếu không làm gì anh ấy phải Ä‘eo Ä‘uổi đến ba năm?

Mộ Phong, em nghĩ kỹ đi, em đừng trách anh như thế tội lắm. Dù tính tính có khác nhau, Thế Triệt dù sao cũng là anh ruột của anh, nếu không giúp cho chuyện thành thì thôi, ai lại ngăn cản bao gi�

Mộ Phong cúi đầu thở dài:

Vâng, đúng ra em không có quyá»n trách anh mà phải trách chính mình. Em có lá»—i nhiá»u vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng và anh Má»™ Hòa của em. Thế Hạo không hiểu:

Tại sao em lại tự trách mình?

Mộ Phong lắc đầu:

Vì em không tròn nhiệm vụ. Nếu lúc xÆ°a em giúp há» thật tâm, nếu em đến kể cho VÅ© ThÆ°á»ng biết anh Hòa yêu nó vô cùng thì biết đâu VÅ© ThÆ°á»ng chẳng lấy anh Hòa?

Chỉ tại em quá ích ká»·, em chỉ nghÄ© đến chúng mình, không muốn anh em phá vở hạnh phúc của anh anh để giữa chúng ta có thể bị lủng củng. Thế nên em chỉ khuyên anh Hòa cho có vậy thôi. Äến lúc VÅ© ThÆ°á»ng đã chá»n anh Triệt em lại vui nữa má»›i khổ chứ, và em lại khuyên anh Hòa quên VÅ© ThÆ°á»ng cho xong. Em ích ká»· quá!

Thế Hạo vòng tay ngang lưng Mộ Phong:

Äừng tá»± trách mình nhÆ° vậy, Phong ạ. Cá tính của VÅ© ThÆ°á»ng vá»›i cá tính của anh Hòa Ä‘á»u mạnh nhÆ° nhau, dù em có hết sức giảng hòa Ä‘i nữa chÆ°a chếtc em đã thành công. Tóm lại, chuyện tình yêu là chuyện chỉ có hai ngÆ°á»i trong cuá»™c má»›i giải quyết được, không ai làm sao giúp được há» nếu chính há» không tá»± giúp mình. Anh nghÄ© là tất cả chẳng qua chỉ là định mệnh. Má»™ Phong cÆ°á»i:

Anh trở thành kẻ chấp nhận định mệnh từ bao giỠthế?

Thế Hạo cÆ°á»i:
Khi có nhiá»u chuyện xảy ra mà ta không thể dùng những dá»± kiện thông thÆ°á»ng để giải thích thì chỉ còn cách đổ thừa cho định mệnh vậy. Hai ngÆ°á»i thả dá»c theo lá»™ thứ tÆ° của con Ä‘Æ°á»ng Nhân Ãi, qua khúc lá»™ số ba hỠđến ngã rẽ sang lô. Äôn Hóa Nam. Äứng lại, Thế Hạo nói:

Lạnh quá!

Kiếm nơi nào ngồi em nhé?

Mộ Phong suy nghĩ một chút, nói:

Em không lạnh. Hay là mình đến thăm VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘i, lâu quá không ghé thăm há». Thế Hạo suy nghÄ©:

CÅ©ng được, rủ cô ấy Ä‘i dạo cho vui. Thế là há» Ä‘i vá» phía nhà VÅ© ThÆ°á»ng. MÆ°á»i lăm phút sau hỠđã ở trÆ°á»›c cổng nhà VÅ© ThÆ°á»ng. VÅ© ThÆ°á»ng đón há» vá»›i cái vui ngạc nhiên. Má»i vào phòng khách nàng há»i hai ngÆ°á»i:

Quí vị dầm mưa à?

Mộ Phong đáp:

Không phải chỉ má»›i đây thôi mà tụi này Ä‘i từ khi chiá»u cÆ¡. Tôi cÅ©ng thích Ä‘i trong mÆ°a lắm. Tôi biết mà, cÅ©ng nhá» dầm mÆ°a ở núi DÆ°Æ¡ng SÆ¡n mà bồ đã nằm liệt giÆ°á»ng má»™t trận nên thân. Má»™ Phong vừa cởi áo tÆ¡i ra vừa nói. Thu Quế bÆ°á»›c ra mang hai chiếc áo ra sau. Ngắm má»™t lúc gian phòng lá» má», lò sưởi ấm đỠở má»™t bên bá»™ salon, Má»™ Phong tiếp:

VÅ© ThÆ°á»ng, bồ biết hưởng thụ lắm đấy, định đến đây kéo bồ Ä‘i chÆ¡i nhÆ°ng vào đây rồi chỉ muốn ở lại thôi. Má»™ Phong duá»—i chân, nằm dài ngÆ°á»i ra để nghe hÆ¡i ấm Ä‘i vào từng thá»› thịt. VÅ© ThÆ°á»ng biết không. Thế Hạo nói, dù bây giá» VÅ© ThÆ°á»ng đã là chị dâu, nhÆ°ng Hạo vẫn chÆ°a đổi được lối xÆ°ng hô:

Má»™ Phong nhất định ăn chá»±c má»™t bữa cÆ¡m đấy, ThÆ°á»ng không cho chếtc cô nàng không chịu vỠđâu. Má»™ Phong cÆ°á»i, quay sang VÅ© ThÆ°á»ng bảo:

Mẩnh chẳng bao giá» có ý nghÄ© đó, chỉ tại Hạo hôm nay hết nhẵn tiá»n nên nói tránh Ä‘i đó. VÅ© ThÆ°á»ng nhẩn hai ngÆ°á»i Ä‘ang mắng yêu nhau mà lòng chợt Ä‘au. Äể che dấu má»™t chút buồn phiá»n trong lòng, nàng giả vá» Ä‘Æ°a tay lên vuốt tóc, cÆ°á»i nói:

Thôi đừng có đổ lá»—i cho nhau nữa, dù sao tôi cÅ©ng có phần cÆ¡m dành cho hai ngÆ°á»i cÆ¡ mà!

Thế Hạo nhẩn quanh:

Anh Triệt đi làm rồi à?

VÅ© ThÆ°á»ng bối rối:

Ông ấy à?

Có lẽ ông ấy chẳng vá» nhà dùng cÆ¡m đâu. Lúc gần đây anh Triệt bận lắm, ta khá»i phải đợi. Má»™ Phong chăm chú ngắm ngÆ°á»i bạn cÅ©. VÅ© ThÆ°á»ng ốm và xanh hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u, nụ cÆ°á»i héo úa, đôi mắt xa vá»i kia trông thật cô Ä‘Æ¡n. Má»™ Phong Ä‘á»™t nhiên xúc Ä‘á»™ng vì bạn, mắt nàng Ä‘á» lên. Nàng nghÄ© đến những ngày vui đã qua, ngÆ°á»i con gái tinh nghịch hồn nhiên ngày xÆ°a bây giỠđã Ä‘i đâu rồi?

VÅ© ThÆ°á»ng đứng lên bÆ°á»›c vá» phía nhà sau:

Hai ngÆ°á»i thích ăn gì để tôi bảo Thu Quế làm?

Mộ Phong níu áo bạn lại:

Mày có gì cho chúng tao ăn nấy, bày vẽ làm chi cho mệt. Ngồi xuống đây, lúc này mày há»c được bản tính lăng xăng rồi đấy nhé. VÅ© ThÆ°á»ng ngoan ngoãn ngồi xuống, nhẩn Má»™ Phong rồi nhẩn Thế Hạo vá»›i nụ cÆ°á»i trên môi:

Bao giỠcho tôi uống rượu?

Có lẽ định mệnh muốn chúng ta trở thành bà con thân thích nhau cả, phải không?
Tại sao lại định mệnh?

Nếu chẳng quyết định lấy Thế Triệt thì làm gì ta trở thành thân thích nhau được?

Äúng ra ý VÅ© ThÆ°á»ng định nói nếu ta không lấy Thế Triệt, mà là lấy Má»™ Hòa thìBất giác nàng Ä‘á» cả mặt. Nhẩn thái Ä‘á»™ của VÅ© ThÆ°á»ng, Má»™ Phong vá»™i lấp liếm cho bạn:

Mày cứ bẩnh tâm đợi, còn sá»›m chán cÆ¡ mà. Thế Hạo phải xuất ngoại há»c thêm má»™t ít lâu, tao cÅ©ng định sang đấy há»c thêm nghành giáo dục. Bao giá» thành tài trở vá» sẽ làm đám cÆ°á»›i luôn. VÅ© ThÆ°á»ng cÆ°á»i:

Hai ngÆ°á»i định lấy tiến sÄ© hết phải không?

Rồi nàng lại thở dài:

Hai ngÆ°á»i thật đáng phục, làm bất cứ cái gì cÅ©ng có kế hoạch đàng hoàng, không giống tôi, bất cứ má»™t cái gì cÅ©ng hành Ä‘á»™ng theo ý thích nhất thá»i, không chịu suy nghÄ© kỹ, để bây giá» VÅ© ThÆ°á»ng ngÆ°ng lại nhẩn Hạo, nàng biết rằng mình đã lở lá»i. Hạo biết, nhÆ°ng chàng không thể nói cho bà chị dâu hiểu rằng mình rất thông cảm ná»—i buồn của nàng. Chàng ngồi yên, trong khi Má»™ Phong hiểu bạn, Ä‘au cái Ä‘au của bạn nhÆ°ng nàng cÅ©ng không biết làm sao hÆ¡n là Ä‘á» mắt. Không khí nặng ná» vây quanh, má»™t chút ngở ngàng bàng bạc. Tiếng mÆ°a buồn của má»™t buổi chiá»u tết nắng đập lên kính. Giữa không khí yên lặng đó, Ä‘á»™t nhiên có tiếng Ä‘á»™ng nÆ¡i cá»­a, VÅ© ThÆ°á»ng hoảng hốt đứng dậy:

Khổ rồi, có ai ngỠông ấy trở vỠgiỠnày đâu?

Äể tôi há»i Thu Quế xem có đủ thức ăn không?

VÅ© ThÆ°á»ng bÆ°á»›c nhanh xuống bếp. Thế Hạo và Má»™ Phong liếc nhau, xong cùng đứng dậy:

Thôi khá»i phiá»n ThÆ°á»ng ạ. Tụi này chỉ nói chÆ¡i thôi, chứ đâu thể ở lại dùng cÆ¡m được, tụi này có chuyện phảo Ä‘i ngay bây giá». VÅ© ThÆ°á»ng quay nhanh lại nắm lấy tay Má»™ Phong van xin:

Má»™ Phong, mi đừng Ä‘i, ở đây vá»›i tao Ä‘i, tao xuống bếp đâu phải Ä‘uổi chúng mày đâu. Má»™ Phong đứng yên, nàng không biết nên ở lại hay nên Ä‘i, nhất là khi nhẩn nét van xin trên mặt bạn. VÅ© ThÆ°á»ng!

NgÆ°á»i con gái hồn nhiên ngày nào, ngÆ°á»i con gái cao ngạo, tá»± phụ bây giỠở đâu?

TrÆ°á»›c mặt nàng chỉ là má»™t thiếu phụ yếu Ä‘uối. Giữa lúc Má»™ Phong còn nghÄ© ngợi chÆ°a trả lá»i thì bên ngoài cá»­a có tiếng của Thế Triệt:

VÅ© ThÆ°á»ng, sao cô chẳng biết ra cổng đón chồng cô vào chứ?

Cứ nằm mãi trong phòng nhá»› ngÆ°á»i tình cÅ© Æ°?

VÅ© ThÆ°á»ng sợ hãi kêu lên:

Anh Triệt!

Thế Triệt bÆ°á»›c vào phòng khách, thấy Thế Hạo và Má»™ Phong, má»™t chút ngạc nhiên hiện lên mặt xong là nét cÆ°á»i đến ngay:

Mấy ngÆ°á»i đến từ bao giá», sao chẳng thấy xe?

Tụi này đi bộ. Thả bộ trong mưa à?

Thơ mộng thế?

Thế Triệt vỗ mạnh lên vai em trai tiếp:

Äi lýnh có vui không cậu?
Anh đã Ä‘i rồi chếtc cÅ©ng biết. Äá»i sống quân ngÅ© bây giá» cÅ©ng nhàn lắm, bằng không em làm gì có thá»i giá» Ä‘i chÆ¡i nhÆ° vầy?

Thế Triệt quay sang VÅ© ThÆ°á»ng:

Thế thì hay lắm!

VÅ© ThÆ°á»ng, cô giữ Má»™ Phong vá»›i Thế Hạo ở lại dùng cÆ¡m nhé, tôi có việc bận phải Ä‘i ngay. Thế anh không ở nhà tiếp hỠà?

Thế Triệt quay sang Thế Hạo:

Tôi có hẹn. Hạo, mấy ngÆ°á»i ngồi đây chÆ¡i nhé, tôi có chuyện riêng cần nói vá»›i bà xã má»™t tí. Quay sang VÅ© ThÆ°á»ng, Triệt nói nghiêm nghị:

Cô vào phòng ngủ, tôi có chuyện riêng cần bàn vá»›i cô. VÅ© ThÆ°á»ng cắn môi, phản đối:

Anh Triệt, Hạo vá»›i Má»™ Phong phải là ngÆ°á»i ngoài đâu mà anh phải giữ ý nhÆ° thế?

Bây giỠcô có chịu đi không?

Thế Triệt bá» Ä‘i vá» phía cầu thang. VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘Æ°a mắt hối tiếc vá» phía Má»™ Phong xong ngoan ngoãn bÆ°á»›c theo. Nhẩn theo dáng há», Má»™ Phong bất giác quay lại nhẩn Hạo, ná»—i buồn thoáng nhanh trong mắt:

Anh Triệt lại dở trò gì nữa đây?

Có lẽ chúng ta đã đến không đúng lúc. Thế Hạo thở dài:

Trá»i biết, chứ anh cÅ©ng không biết làm sao hiểu ná»—i ông anh ruá»™t của mình. Hay là chúng ta Ä‘i vậy!

Thế Hạo lắc đầu:

Äi thế này VÅ© ThÆ°á»ng buồn em ạ, gắng ăn cÆ¡m xong hãy Ä‘i. Há» ngồi yên trong phòng khách. Không khí nặng ná» vây quanh. Từ trên phòng trên kia tiếng nói của Thế Triệt và VÅ© ThÆ°á»ng vá»ng xuống. Há» nghe được mấy tiếng tiá»n. Gần mÆ°á»i lăm phút sau Thế Triệt xuống lầu gÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i tến:

Xin lỗi, tôi không thể ở lại dùng cơm với quý vị, nhưng chẳng sao, mình thân thích nhau cả mà, ở lại nhé?

Ở lại làm bạn vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng, để cô ấy má»™t mình cÅ©ng buồn. Tôi Ä‘i trÆ°á»›c vậy, cậu tiếp đại Má»™ Phong đàng hoàng nhé, để không thôi cô ấy bảo ngÆ°á»i nhà ho. Âu chẳng biết tiếp khách thì nhục đấy!

Vừa nói Thế Triệt vừa bước ra cửa. Mộ Phong đứng yên nhẩn theo, Thế Hạo cũng thế. Có tiếng xe hơi nổ máy xa dần. Gia đẩnh là thế này à?

Má»™ Phong há»i, Thế Hạo lắc đầu:

Không, đây chỉ là má»™t hầm nÆ°á»›c đá, trách chi VÅ© ThÆ°á»ng chẳng có má»™t tí gì vui vẻ. Trên lầu có tiếng chân bÆ°á»›c xuống. VÅ© ThÆ°á»ng xuất hiện, trên gÆ°Æ¡ng mặt, trên mắt nàng, nét lệ còn hằn. Má»™ Phong biết bạn vừa má»›i khóc. VÅ© ThÆ°á»ng vừa tá»›i chân cầu thang đã cÆ°á»i lấp liếm:

Có lẽ quý vị đã đói lắm rồi phải không?

Rồi nàng quay nhanh vào trong:

Thu Quế Æ¡i, dá»n cÆ¡m Ä‘i, chúng tôi đói lắm rồi. Thu Quế bÆ°á»›c nhanh ra:

Dạ xong rồi, thưa bà. Thế à?
Quay sang Má»™ Phong, kéo tay bạn VÅ© ThÆ°á»ng nói:

Nào, chúng mình vào xem thức ăn có dùng được không?

Há» bÆ°á»›c vào phòng ăn, ngồi xuống bàn. Bốn món cải, má»™t tô canh khá ngon. VÅ© ThÆ°á»ng cầm Ä‘Å©a lên nhẩn hai bạn nói:

Ăn đi, ăn đi chứ!

Äói quá, quý vị đừng trách tôi chẳng biết tiếp khách nhé?

Chỉ có mấy món này thôi, tôi không xem quý vị là khách nên có gì đại nầu Ăn nhanh đi chứ, tại sao chẳng cầm đũa lên?

Tại sao lại nhẩn tôi?

Ä‚n Ä‘i, nhanh lên, tôi đói quá rồi. VÅ© ThÆ°á»ng nâng chén lên giả vỠăn ngấu nghiến, Má»™ Phong nhẩn bạn thÆ°Æ¡ng hại:

VÅ© ThÆ°á»ng!

ThÆ°á»ng đừng dối tôi!

VÅ© ThÆ°á»ng ngẩng mắt lên nhẩn Má»™ Phong. Äá»™t nhiên bao nhiêu cố gắng đã tan vở hết, nàng buông Ä‘Å©a xuống òa lên khóc, vừa khóc vừa đứng dậy chạy ra phòng khách. Má»™ Phong Ä‘uổi theo, VÅ© ThÆ°á»ng đã chạy lên phòng. Khi Má»™ Phong tá»›i nÆ¡i thì VÅ© ThÆ°á»ng nằm sóng soài trên giÆ°á»ng nÆ°á»›c mắt chảy nhÆ° suối. Ôm lấy bạn Phong vá»— vá»:

VÅ© ThÆ°á»ng!

VÅ© ThÆ°á»ng làm sao thế?

VÅ© ThÆ°á»ng ôm chặt lấy Má»™ Phong, vừa khóc vừa kể lể:

Phong ơi, tao muốn bắt đầu lại. Tao muốn bắt đầu lại nhưng bắt đầu bằng cách nào?

Làm sao?

Làm sao đây hở Phong?
Tài sản của phithienthanvu

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ, ñîòîâèê, ýâàêóàòîð



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™