Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 465: Sắp xếp.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Nhạc Thành, chuyện này ngươi cũng đừng mong Thái Thượng trưởng lão, hơn mười người đang đau khổ cầu khẩn Thái thượng trưởng lão, thái thượng trưởng lão cũng là không có cách nào.
Nhìn thấy sắc mặt không vui của Nhạc Thành, Nhạc Duy cất tiếng nói.
- Tộc trưởng, nếu như ta giết được Nhạc Chí Thu thì cũng không gặp phải chuyện gì chứ?
Nhạc Thành nhẹ nhàng chăm chú nhìn Nhạc Duy mà hỏi.
Sắc mặt của Nhạc Duy liền khẽ biến hóa, lúc này hắn cũng không biết phải trả lời thế nào, nếu như đại trưởng lão thật sự bị Nhạc Thành giet thì trừng phạt này quả thật quá nặng.
Nhìn thấy thần sắc của Nhạc Duy,lãnh ý trong mắt của Nhạc Thành càng nồng đậm.
- Nhạc Thành, ngươi cũng đừng để ý nhiều.
Nhạc Duy cất tiếng nói, hắn cảm nhận được lãnh ý của Nhạc Thành thì cũng đành chịu.
- Tộc trưởng, ta biết rõ.
Nhạc Thành trầm khí xuống mà nói:
- Không biết tộc trưởng muốn khi nào ta tiếp nhận chức tộc trưởng?
- Một tháng sau đi.
Nhạc Duy cất tiếng nói.
- Tốt lắm, để một tháng, sau chỉ là ta cũng muốn nói trước, chức vụ tộc trưởng này các vị muốn ta làm, nếu như ta làm ra bất cứ chuyện gì thì các vị cũng không được ngăn cản.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Điều này tự nhiên, Thái thượng trưởng lão nói ngươi được quyền xử lý.
Nhạc Duy cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Còn một tháng thời gian nữa, cũng đã đủ.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
Sau đó Nhạc Thành một lần nữa cáo từ Nhạc Duy, ngay lập tức Nhạc Thành không hề dừng lại mà ngồi lên trên phi hành ma thú tiến vào trong đình viện.
Ở trong một tiểu viện, sắc mặt của Hỏa Lão hơi biến đổi mà lập tức nói:
- Nhạc Thành, ta thấy ngươi phiền phức không ít, ngươi tính làm gì tiếp vậy?
- Thời gian hiện tại còn quá sớm.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Các trưởng lão kia ra quyết nghị rất bất lợi với ngươi, ngươi hãy ngẫm biện pháp.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Quyết nghị của trưởng lão bất lợi với ta, nhưng mà ta lại muốn xem xem quyết nghị đó cử hành thế nào.
Sắc mặt của Nhạc Thành hiện ra một nụ cười quỷ dị.
- Nhạc Thành ngươi muốn làm gì, cũng đừng nên làm quá giới hạn.
Hỏa Lão bân tâm mà nói, thủ đoạn của Nhạc Thành Hỏa Lão quá rõ ràng, hắn sợ rằng Nhạc Thành sẽ làm chuyện gì quá giới hạn.
- Yên tâm đi Hỏa Lão, ta sẽ cảnh giác.
Nhạc Thành khẽ cười nói.
- Không ngờ tin tức này truyền đến cũng thật nhanh.
Hỏa Lão kinh ngạc mà nói.
- Nhạc Thành, trong khoảng thời gian này ta cũng không giúp được gì, ta định bế quan tới một tháng, nếu như ngươi có việc cần tìm ta thì cứ đến tìm là được.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Không có vấn đề gì, Hỏa Lão có phải sắp khôi phục thực lực rồi không?
Nhạc Thành mỉm cười hỏi.
- Sắp khôi phục rồi, chỉ là cảm ơn ngươi đã cho ta năm viên cửu phẩm trung giai đan dược.
Hỏa Lão cất tiếng nói:
- Về phần nhân tình này, ta sẽ nhớ kỹ.
Hỏa Lão đối với Nhạc Thành vô cùng cảm kích, khoảng thời gian này ở chung, Hỏa Lão đã đáp ứng bảo vệ Nhạc Thành ba năm nhưng trong khoảng thời gian này Hỏa Lão phát hiện ra theo Nhạc Thành có không ít điều tốt.
- Hỏa Lão, ông nói vậy là khách khí rồi.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời.
Sáng sớm hôm sau, Hỏa Lão đã rời khỏi đình viện.
Lúc buổi sáng, mấy đạo thân ảnh xuất hiện ở bên ngoài đình viện, Nhạc Thành thấy vậy liền nói:
- Chư vị trưởng lão vào đi.
- Ra mắt tộc trưởng.
Ba thân ảnh xuất hiện ở trong đình viện, hai trong số bọn họ chính là Nhạc Sử Chân và Nhạc Thuafn.
- Không cần đa lễ, ta hiện tại vẫn chưa phải là tộc trưởng.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Trong lòng chúng ta đã coi công tử là tộc trưởng.
Nhạc Sử Chân cất tiếng nói sau đó giới thiệu:
- Tộc trưởng, đây chính là Nhạc Khải Lăng, cũng là người thuộc nhất mạch Nhạc Thiên.
- Ra mắt tam trưởng lão.
Nhạc Thành mỉm cười thi lễ, hắn đánh giá tam trưởng lão, ông ta có thực lực bát tinh Đấu Tôn, đúng là không tệ.
- A, không biết trưởng lão tìm tại hạ có việc gì không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Tộc trưởng, gần đây các trưởng lão thuộc nhất mạch Nhạc Tề đã mở ra một cuộc hội nghị, tình huống rất bất lợi với chúng ta, không biết tộc trưởng có biện pháp gì không?
Tam trưởng lão do dự một chút rồi nói.
Nhạc Thành do dự một chút rồi nói:
- Biện pháp dĩ nhiên là có, bất quá cũng phải nhờ chư vị trưởng lão hỗ trợ.
- A, tộc trưởng có biện pháp thế nào cứ nói.
Tam trưởng lão lập tức nói.
- Cái này nói trước sẽ không linh về sau mọi người sẽ biết.
Nhạc Thành cất tiếng nói với ba vị trưởng lão.
Sau đó Nhạc Thành cùng với ba vị trưởng lão thương nghị, sau một canh giờ, ba vị trưởng lão mang theo một vẻ nghi hoặc mà rời khỏi đình viện của Nhạc gia, tựa hồ như đối với Nhạc Thành vô cùng khó hiểu.
Nhìn ba vị trưởng lão rời đi, Nhạc Thành hiện ra một vẻ quỷ dị, sau đó hắn lập tức lẩm bẩm trong miệng:
- Quyết nghị của trưởng lão, ta muốn làm xem làm sao.
- Nhạc Thành, ngươi xem biện pháp này có hữu dụng không?
Yêu Huyên ở sau lưng của Nhạc Thành cất tiếng nói, trong ánh mắt hiện ra vẻ lo lắng.
- Yên tâm đi, hẳn là không có vấn đề gì.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Thời gian còn sớm, bất quá như vậy cũng đủ rồi, chúng ta chuẩn bị lên đường thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Yêu Huyên, Đại Hắc các ngươi hãy từ trong Hạo Thiên Tháp mà đi ra đi, sau đó ra cho ta, miễn bị người khác phát hiện tung tích.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó thủ ấn của hắn đánh ra, Hạo Thiên Tháp xuất hiện trước người của hắn.
- Xoẹt xoẹt.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, Yêu Huyên và Đại Hắc tiến nhập vào trong Hạo Thiên Tháp.
- Ta cũng nên chuẩn bị một chút, miễn cho bị mấy lão gia hỏa kia để ý tới.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, sau đó thủ ấn của hắn đánh ra, một luồng Ẩn Thân Phù hiện lên trên người của hắn.
Nhạc Thành phải đi xa nhà một chuyến, để lại Đại Song và Tiểu Song trông coi đình viện
Mà lần này Nhạc Thành vì quyết nghị của trưởng lão kia từ trong miệng của Nhạc Thuần, Nhạc Thành đã đã hiểu rõ.
Đúng lúc Nhạc Thành quay trở lại kết giới của Nhạc gia những trưởng lão kia chờ đợi động tác của hắn, mấy ngày sau là ngày tiếp nhận chức vị tộc trưởng, mà hiện tại ngay cả mặt mũi Nhạc Thành cũng không xuất hiện, các trưởng lão cảm thấy kỳ quái không thôi.
Ở trong đại sảnh lúc này có hơn bốn mươi người ngồi xuống, ở giữa đó chính là Nhạc Chí Thu.
- Đại trưởng lão, người nói tại sao tên tiểu tử kia không lộ diện?
Một lão giả áo vàng cất tiếng nói với Nhạc Chí Thu.
- Phỏng chừng không có tác dụng, nhất mạch chúng ta có tới tám mươi trưởng lão, luận về số lượng tuyệt đối có thể ngăn cản bọn họ.
- Đại trưởng lão, nghe nói nhất mạch của Nhạc Thiên lôi kéo người trung lập chúng ta cần phải phòng bị một chút.
Một hán tử áo trắng khẩn trương nói.
- Khỏi cần, cho dù hai mươi trưởng lão trung lập cũng không làm nên chuyện gì.
Nhạc Chí Thu cất tiếng nói.
Năm ngày sau ở trên một hải vực rất lớn.
- Nhạc Thành, ngươi xác định là ở đây sao?
Yêu Huyên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Chính là chỗ này, dựa theo lộ tuyến có một lục tinh Đấu Tôn, có một thất tinh Đấu Tôn.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Bọn họ nếu qua đường thì nhất định phải đi qua đây.
- Ngươi dự định làm vậy sao?
Yêu Huyên cất tiếng nói, sắc mặt hơi bận tâm.
- Ừ, chỉ có như vậy mới khiến cho bọn họ phải khổ sở.
- Ừ, đến đây.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi sau đó hắn lập tức nói:
- Chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, phải nhanh nhất bắt lấy hai người này, không để cho người khác chú ý tới.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 466: Là ai đánh lén?
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Xoẹt.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành đánh ra, Ẩn Thân Phù của hắn bắn về phía Đại Hắc và Yêu Huyên, ngay lập tức thân ảnh của ba người này hư không bắn về phía Hải Vực.
- Lần này quyết nghị của các trưởng lão chúng ta nhất định phải đuổi tên tiểu tử kia ra khỏi Nhạc gia, Nhạc gia làm sao có thể tùy tiện có một tộc trưởng như vậy được?
Ở phía xa xa trên hải vực hai thân ảnh lăng không xuống mà nói.
- Ta cũng không phục, lần này quyết nghị của các trưởng lão chúng ta không thể đồng ý, nhất định phải đuổi tên tiểu tử kia cút ra khỏi Nhạc gia.
Một lão già áo xám tiếp tục nói, trên nét mặt của lão hiện ra một vẻ tức giận bất bình.
- Xoẹt xoẹt.
Mà đúng lúc này sau khi lời nói của lão già này vừa dứt thì một mảng rậm rạp dây mây hiện ra, dưới sự bao bọc của dây mây màu xanh, hai người vẫn chưa thể phục hồi tinh thần.
- Chuyện gì xảy ra vậy, là ai to gan đánh lén lão tộc trưởng?
Hai lão nhân hét lớn, trên khuôn mặt hiện ra vẻ tức giận.
Lập tức hai lão nhân này toàn lực đấu tranh.
- Hạo Thiên Tháp, lên.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, lập tức mi tâm bắn ra ngoài cơ thể, vượt ngoài không gian, Hạo Thiên Tháp hóa thành hai trăm thước bắn về phía Đại Hắc.
Mà trong mắt lão nhân chỉ thấy một tiểu tháp hiện ra quỷ dị, ánh mắt của lão nhân kia tối sầm lại, ngay lập tức hiện ra hư không trong không gian.
- Xoẹt xoẹt.
Thanh đằng quấn quanh đám người kia biến mất, lập tức một hắc y thanh niên xuất hiện ở bên trong.
- Ngươi là ai, đến nơi này làm gì?
Hai lão già này phục hồi tinh thần mà nói với Đại Hắc.
- Các ngươi cùng với hai lão nhân này nếu như không có chủ nhân phân phó thì ta đã giáo huấn các ngươi rồi, các ngươi vào trong đợi đi.
Đại Hắc nói xong thân ảnh liền biến mất trên không trung.
Hai lão nhân kia ở trên không trung đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều không biết chuyện gì đã xảy ra, cả hai đều vô cùng thất vọng trước tình huống quỷ dị này.
- Xoẹt.
Đại Hắc xuất hiện bên ngoài Hạo Thiên Tháp cất tiếng nói với Nhạc Thành:
- Chủ nhân, đã đóng kỹ.
- Được, chúng ta tiếp tục ở phụ cận chờ đợi là được.
Khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười.
- Không cần ra tay, Đại Hắc là đủ rồi.
Yêu Huyên ở bên kia cất tiếng nói.
Nhạc Thành mỉm cười, Đại Hắc nếu như muốn vây khốn một người điều này thật là dễ dàng, đặc biệt là những trưởng lão này chỉ là trên thất tinh Đấu Tôn mà thôi.
Kế hoạch Nhạc Thành chống lại trưởng lão là khiến cho một đám trưởng lão biến mất, lúc đó quyết nghị của các trưởng lão đã không còn tác dụng nữa.
Mà lần trước ở Nhạc gia, Nhạc Thành vô tình ở trong miệng của Nhạc Thạch Đầu mà biết được Nhạc gia trưởng lão không phải ở cùng một chỗ mà phân tán ở khắp nơi chưởng quản các sự vụ của Nhạc gia.
Lần này nhất mạch của Nhạc Tề trưởng lão thương nghị, Nhạc Thành đại khái cũng không biết bọn họ có bao nhiêu thực lực, thời gian sắp tới hắn sẽ cẩn thận hỏi thăm.
Chuyện của mấy lão già Nhạc gia kia Nhạc Thành sẽ từ từ xử lý, Nhạc Thành cũng biết rõ, chỉ cần không gây ra nhân mạng thì sẽ không có người quản đem những trưởng lão kia nhốt vào Hạo Thiên Tháp chắc chắn không có ai tìm ra được.
Lúc chạng vạng tối Nhạc Thành ở trên một hải vực mở to mắt ra, sau đó hắn cất tiếng nói với Yêu Huyên:
- Lại có ba người đến đây, một người có tu vi Thất tinh Đấu Tôn, hai người có tu vi lục tinh Đấu Tôn.
Thủ ấn của Nhạc Thành nâng lên, hai luồng Ẩn Thân phù của hắn bắn về phía Đại Hắc và Yêu Huyên.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Ba thanh âm xé gió từ phía xa truyền đến, sau đó ba thân ảnh từ đằng xa hải vực trồi lên.
Ba thân ảnh tiến tới ngày càng gần, tiếp đó hai hán tử trung niên và một lão nhân xuất hiện, ba người này chạy như bay, vội vàng tham gia quyết nghị của trưởng lão trong gia tộc.
- Xoẹt xoẹt.
Ba người còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì ở giữa không trung có một bộ râu quỷ dị xuất hiện, quấn về phía ba trưởng lão Nhạc gia.
- Là ai đánh lén?
Sắc mặt của đám trưởng lão Nhạc gia liền biến đổi, sau đó đấu khí của bọn họ lay động đề phòng.
- Hạo Thiên Tháp, đi.
Nhạc Thành đã sớm chuẩn bị Hạo Thiên Tháp, giữa không trung Hạo Thiên Tháp lóe lên sau đó bắn về phía ba trưởng lão của Nhạc gia, sau đó ba người biến mất trên không trung.
Những điều này quỷ dị vô cùng, không ai có thể phát hiện.
Mười ngày sau ở trong đại sảnh của Nhạc gia, Nhạc Chí Thu cùng với một đám trưởng lão thuộc nhất mạch của Nhạc Tề lão tổ hiện ra một vẻ nghi hoặc trên khuôn mặt.
- Đại trưởng lão, những trưởng lão khác cũng nên chú ý một chút, tại sao không có động tĩnh gì?
Một trưởng lão áo vàng cất tiếng nói.
- Đúng vậy, thời gian xem ra cũng sắp đến rồi.
- Không biết trên đường đi bọn họ có xảy ra chuyện gì không, tin tức của chúng ta truyền từ mấy tháng trước, bọn họ không phải không biết.
Một đám trưởng lão bắt đầu ào ào nghị luận, các trưởng lão quyết nghị nhất định phải đem tất cả trưởng lão đến đông đủ, nếu không xuất hiện thì sẽ bị bãi bỏ quyền thương nghị.
- Mọi người không nên lo lắng, chậm trễ hai ba ngày cũng không phải là chuyện bất thường, chúng ta cứ kiên nhẫn đi.
Nhạc Chí Thu cất tiếng nói.
Ở trong một hải vực, một thân ảnh áo lam đang cấp tốc bay tới, trên người của thân ảnh này tràn ngập khí tức, xem ra là ma pháp sư cấp tám hậu kỳ.
- Xoẹt xoẹt.
Trên hải vực một thụ linh màu xanh xuất hiện ở bốn phía lão nhân này.
- Là ai?
Sắc mặt của lão nhân áo lam biến đổi, ngay lập tức ma pháp lực thủy hệ của lão chuyển động.
Ma pháp sư cấp tám hậu kỳ, nếu như chân chính động thủ thì Đại Hắc muốn chiên thắng cũng khó, chỉ là hiện tại Đại Hắc đánh lén không phải chính thức động thủ chỉ cần vây khốn lão nhân áo lam là được.
Lão nhân áo lam vừa mới phản kích thì một thân hình xinh đẹp chói mắt hiện ra, sau đó một cột nước áp chế xuống.
Cùng lúc đó một đại tháp đột nhiên xuất hiện trên không trung.
Lão giả áo lam này nếu như bị vây khốn thì muốn thoát ra khỏi đại tháp cũng không phải là điều không làm được, chỉ là hiện tại bị hắn bị đống dây mây kia bao phủ nên không thể thoát.
Một lát sau một hắc ảnh từ trong Hạo Thiên Tháp nhảy ra, sau đó Đại Hắc cất tiếng nói:
- Chủ nhân, tổng cộng có hai mươi sáu người rồi.
- Hai mươi sáu, còn thiếu mười ba người nữa.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, chúng ta đề phòng một chút, các trưởng lão còn lại của Nhạc gia chắc chắn đang tìm kiếm.
Yêu Huyên cất tiếng nói.
- Điều này không cần phải lo lắng, người tới nhiều chúng ta không cần để ý là đước, người tới ít thì chúng ta mời bọn họ vào Hạo Thiên Tháp.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Nửa tháng sau, trong đại sảnh một đám trưởng lão hiện ra một sắc mặt không tốt.
- Đại trưởng lão, hay chúng ta phái người ra bên ngoài xem xét một chút đi, tại sao các trưởng lão bâ giờ vẫn chưa tới.
- Chuyện này thật quỷ dị, chẳng lẽ các trưởng lão kia cứ hư không biết mát hay sao.
Ở trên một hải vực, một lão giả áo xanh bị nhốt ở trong Thụ Linh, quanh thân tràn ngập thụ linh bao vây.
- Xoẹt.
Đại Hắc từ Hạo Thiên Tháp nhảy ra sau đó nói:
- Chủ nhân, đây đã là người thứ ba mươi chin.
- Ừ, đủ rồi, chỉ cần những trưởng lão trung lập kia không quấy rối thì quyết nghị của bọn họ không có tác dụng.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Có ba người tới, chúng ta cẩn thận một chút.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống sau đó cùng với Yêu Huyên và Đại Hắc biến mất ngay tại chỗ.
- Chuyện này thật quỷ dị, tại sao trên đường đi chúng ta không nhìn thấy ai, còn mười ngày nữa là tới quyết nghị, nếu không tới thì bọn họ sẽ bị hủy bỏ quyền thương nghị.
- Đại trưởng lão nói chúng ta đến Hải Vực là được, chúng ta sẽ ở đây chờ hai ngày.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 467: Phân Thần trung kỳ đỉnh phong.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Các ngươi nói chuyện này có phải là do những người thuộc chi mạch Nhạc Thiên làm hay không?
- Thực lực của bọn họ đối phó với chúng ta còn không được, ta nghĩ nhất mạch của Nhạc Thiên không đủ bổn sự này.
Ba thân ảnh trên không trung cất tiếng nghị luaa.
- Không có bổn sự thật sao?
Một thanh âm quỷ dị vang lên.
- Là ai, ra đi.
Ba thân ảnh lập tức đánh giá bốn phía, toàn thân của bọn họ chuyển động đấu khí đề phòng.
- Xoẹt xoẹt.
Sau đó thụ linh tràn ngập, xung quanh bao bọc một dây mây rậm rạp.
- Nhanh rời thôi, không tốt.
Ba người này biến đổi sắc mặt sau đó một lực lượng khổng lồ từ Thụ Linh bốn phía công kích.
- Xoẹt.
Một luồng sáng xanh quỷ dị xuất hiện ở trên không trung, sau đó một bóng hình xinh đẹp hiện ra.
- Xoẹt xoẹt.
Thân hình của ba trưởng lão Nhạc gia bị đánh bay ra sau đó bọn họ bị ba sợi dây màu đen bao bọc lấy.
- Thu.
Một thanh mang lóe lên, sau đó tất cả biến mất ở giữa không trung.
- Chỉ là ba thất tinh Đấu Tôn mà thôi, trước hết cho các ngươi ở bên trong nghỉ ngơi vài ngày.
Thân ảnh của Nhạc Thành hiện ra ở trên không trung mà nói.
- Nhạc Thành, bốn mươi hai người, đã đủ chưa?
Yêu Huyên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Đủ rồi, đây chỉ là bước đầu tiên, phiền toái đã giải quyết xong.
Nhạc Thành thì thầm nói.
- Chủ nhân, bốn mươi hai người, chúng ta có nên quay về không?
Đại Hắc cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Ừ, chúng ta quay về trước, mấy ngày nữa đợi trò hay mà xem.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Năm ngày sau, Nhạc Thành ở trong đình viện, thân ảnh của Nhạc Thành xuất hiện ở trong một phòng nhỏ, ngay lập tức thủ ấn của hắn đánh ra, Yêu Huyên cùng với Đại Hắc cũng từ trong Hạo Thiên Tháp mà nhảy ra.
- Chủ nhân, Yêu Huyên tỷ.
Đại Song và Tiểu Song cùng cất tiếng nói.
- Đại Song, Tiểu Song, khoảng thời gian này có ai tìm ta không?
Nhạc Thành hỏi Đại Song và Tiểu Song.
- Nhạc Thuần và Nhạc Sử Chân hai vị trưởng lão có tìm chủ nhân, chỉ là bọn nô tỳ không cho bọn họ đi vào.
Đại Song cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Tốt lắm, sau lần này chúng ta có chín thành hy vọng.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Nhạc Thành, chín thành hy vọng, ngươi rốt cuộc là cho Nhạc Thuần giúp ngươi xử lý gì?
Yêu Huyên tò mò hỏi.
- Ta đã để cho bọn họ đi lôi kéo những người trung lập kia, có thêm hai mươi người ta càng thêm nắm chắc.
Nhạc Thành cất tiếng nói, các trưởng lão trung lập kia rất trọng yếu.
- Nhưng mà ngươi có chác rằng những trưởng lão trung lập kia sẽ giúp ngươi không?
Yêu Huyên cất tiếng hỏi.
- Lần trước ở trong Hắc Ám Thần Điện ta đã lấy được trữ vật giới chỉ của Địa Ma và giao cho những trưởng lão kia, bọn họ nhất định sẽ không cự tuyệt.
Nhạc Thành mỉm cười, địa vị của các trưởng lão trung lập so với nhất mạch của Nhạc Thiên còn không bằng, ở Nhạc gia chỉ là những con số cực nhỏ, cho bọn họ một số lợi ích là đối phó được.
- Còn năm ngày nữa là tới quyết nghị, Yêu Huyên ngươi đầu tiên nghỉ ngơi đi, đến lúc đó còn hỗ trợ ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Còn năm ngày, ta cũng muốn tu luyện một thời gian.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
Ỏ trong phòng, Nhạc Thành khoanh chân ngồi xuống, sau đó thanh mang bao phủ quanh người của hắn, một lát sau Nhạc Thành đã tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Mà sau khi Nhạc Thành tiến vào trong trạng thái tu luyện xong, Nhạc Tề lão tổ liền lộ vẻ thất vọng, các trưởng lão trước kia hiện tại chưa trở về, vô duyên vô cớ biến mất không thấy đâu.
Hơn mười trưởng lão biến mất không thấy đâu, nhất mạch của Nhạc Tề lão tổ đều kinh ngạc không thôi.
Nhạc Duy không lâu sau cũng biết tin tức này, ngay lập tức nói với Thái Thượng trưởng lão, biết mấy vị trưởng lão nói rằng chuyện này không cần phải gấp, hết thảy không cần phải lo lắng.
Hơn mười trưởng lão vô duyên vô cớ biến mất trong Nhạc gia, mọi người còn tưởng có cường giả của Hắc Ám Thần Điện tiến vào trong kết giới, tuy nhiên ai cũng cảm thấy không đúng, nếu Hắc Ám Thần Điện tiến vào thì nhất định không gạt được tai mắt của thái thượng trưởng lão.
Mọi người không tự chủ nghĩ tới việc này do chi mạch của Nhạc Thiên lão tổ gây ra, tất cả mũi nhọn đều nhắm về phía chi mạch của Nhạc Thiên lão tổ.
Bây giờ không giống trước kia, chi mạch của Nhạc Thiên lão tổ linh khí tăng trưởng, nguyên một đám ào ào trở mặt với Nhạc tề nhất mạch, song phương động thủ, mười mấy trưởng lão bị thương nặng, hai mươi trưởng lão bị thương nhẹ.
Lần đánh nhau lớn như vậy cả hai phái đều bị tổn thương nhưng không phân thắng bại.
Đối với chuyện này Nhạc Duy không hề hỏi qua, có người tìm hắn hắn đều nói tộc trưởng của Nhạc gia là Nhạc Thành, không quan hệ tới hắn.
Chỉ là đám trưởng lão kia vô duyên vô cớ biến mất khiến cho Nhạc Duy nghĩ tới Nhạc Thành, Nhạc Thành từ trong ma thú lãnh thổ đi ra giết được Hôi Ma và Đan Vương thì đám trưởng lão kia chẳng là gì với hắn.
Tuy nhiên đã giao cho Nhạc Thành xử lý, Nhạc Duy cũng không muốn hỏi đến, sau này sẽ có đáp án.
Năm ngày sau ở trong phòng toàn thân của Nhạc Thành lõa lồ, trên làn da của hắn có một lớp long lân bao bọc.
Ở trong phòng một khí tức cường hãn trà ngập, Nhạc Thành thu hồi pháp lực, từ trong đan điền của hắn thở ra một ngụm trọc khí, sau đó hai mắt của hắn liền sáng ngời tinh quang.
- Rốt cuộc cũng đã đạt tới Phân Thần trung kỳ đỉnh phong.
Nhạc Thành cảm nhận được pháp lực tràn ngập thì lẩm bẩm nói.
Kỳ thật ở trong một tháng này, ở Hải vực kia ngoại trừ Nhạc Thành vây khốn những trưởng lão Nhạc gia thì dưới sự trợ giúp của Hỏa Linh Châu thực lực của hắn cũng đã tiến bộ.
- Bây giờ mình dùng toàn lực miễn cưỡng cũng có thể giết được Cửu Tinh Đấu Tôn, giết Bát Tinh Đấu Tôn hẳn là không có khó khăn gì lắm.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
Thu dọn một phen, Nhạc Thành đi ra khỏi căn phòng, hôm nay chính là ngày quyết nghị của trưởng lão, cũng là ngày mình tiếp nhận chức tộc trưởng của Nhạc gia, Nhạc Thành dĩ nhiên là không thể vắng.
- Chủ nhân, ở bên ngoài có không ít người đợi.
Vừa đi ra khỏi phòng, Đại Hắc đã cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Ừ, ngươi nói với bọn họ chờ một chút ta sẽ đi ra.
Nhạc Thành cất tiếng nói, ở bên ngoài đã có không ít hộ vệ đội Thanh Long và một số trưởng lão.
- Mọi người phấn chấn tinh thần lên một chút, hôm nay chính là ngày tộc trưởng Nhạc Thành tiếp nhận chức vụ, phải biết rằng Nhạc Thành tộc trưởng trước kia chính là người của đội hộ vệ Thanh Long.
Nhạc Thạch Đầu ở ngoài đình viện cất tiếng nói với một đám đội hộ vệ Thanh Long.
- Thạch Đầu đội trưởng, hiện tại đội hộ vệ Thanh Long chúng ta đã không giống như lúc trước.
- Trung đội trưởng, Nhạc Thành tộc trưởng trước kia ở trong đội của ông, ta có thể vào đội của ông được không?
- Đúng thế, ta muốn vào đội mà Nhạc Thành tộc trưởng đã từng ở.
- Cái gì, đã là đội hộ vệ Thanh Long còn không giống nhau sao, đợi chút nữa chúng ta gặp đội hộ vệ Hoàng Long chúng ta không cần phải khách khí với bọn họ nữa.
Nhạc Thành lớn tiếng nói.
Bây giờ Nhạc Thạch Đầu đã là danh nhân ở đội hộ vệ Thanh Long, từ một đội trưởng nho nhỏ thăng làm trung đội trưởng, tất cả đều là nhờ Nhạc Thành.
- Đội hộ vệ Hoàng Long là gì, hiện tại bọn họ gặp đội hộ vệ Thanh Long còn phải đi đường vòng.
- Lần trước ba nghìn người chúng ta chặm mặt bọn chúng, đã khiến bọn họ sợ vỡ mật.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 468: Giết gà dọa khỉ
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Trước đội hộ vệ Hoàng Long, hiện tại đội hộ vệ Thanh Long hào khí vô cùng, tất cả đều nổi lên nghị luận.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói:
- Các ngươi đừng vội đắc ý, mấy chục người đánh thắng một người thì sao, cái gì gọi là anh hung, các ngươi cố gắng tu luyện, sau này chúng ta có thể một người đánh thắng một người của đội hộ vệ Hoàng Long.
- Trung đội trưởng, lời này của ông không phải, chúng ta không thể sánh nổi với Nhạc Thành tộc trưởng.
- Đúng thế, Nhạc Thành tộc trưởng có thân thể Kim Long.
- Các ngươi đừng nói nữa, tộc trưởng đang ở đây nói như vậy còn thể thống gì.
Nhạc Thuẩn ở sau lưng cất tiếng nói.
Nghe thấy thanh âm của trưởng lão mọi người đã ngừng thảo luận, lời của trưởng lão bọn họ không thể không dám nghe.
- Chư vị trưởng lão chú ý, chủ nhân sắp ra rồi.
Đại Hắc cất tiếng nói với đám trưởng lão Nhạc Thuần.
- Nhạc Thành, hôm nay có thể không?
Yêu Huyên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Không tuyệt đối nắm chắc, bất quá hôm nay phải nhờ ngươi hỗ trợ một chút.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Yêu Huyên.
- Muốn ta hỗ trợ gì?
Yêu Huyên cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Hôm nay ta phải làm chuyện giết gà dọa khỉ, đến lúc đó tự nhiên cần ngươi hỗ trợ.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Đi thôi, phiền toái cũng nên cần giải quyết.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó cùng với Yêu Huyên còn có Đại Song và Tiểu Song đi ra khỏi đình viện.
- Ra mắt tộc trưởng.
Ở bên ngoài một đám đội hộ vệ Thanh Long đã ào ào hành lễ với Nhạc Thành.
- Mọi người đợi lâu rồi, chúng ta lên đường thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Quyết nghị của trưởng lão diễn ra ở Long Cốc, bởi vì Long cốc địa hình khá lớn cho nên tộc nhân hôm nay có không ít người tới quan sát, hôm nay Nhạc gia bổ nhiệm tộc trưởng đây không thể nghi ngờ là điều náo nhiệt nhất trong Nhạc gia mười năm trở lại đây.
Vào sáng sớm, Long Cốc đã có không ít người xuất hiện, số lượng nhiều hiếm thấy so với lần tỷ thí của những người trẻ tuổi trong Nhạc gia còn nhiều hơn.
Mà lúc này tất cả mọi người của đội hộ vệ Thanh Long tựa hồ như cũng đã tới đây, hôm nay là ngày trọng đại bọn họ không thể bỏ qua.
Lần trước bởi vì Nhạc Thành đọ sức với Nhạc Hạo ở Long Cốc mà đã tạo ra thanh thế to lớn, long cốc cũng đã bị tổn thương rất nhiều.
Long cốc hiện tại đã dựng được một mặt phẳng, hiện tại có không ít trưởng lão ở trên đó, những trưởng lão chia làm tam phái một phái thuộc nhất mạch của Nhạc Thiên, một phái thuộc nhất mạch Nhạc Tề còn một phái là trung lập.
Bởi vì những trận đấu ngày hôm trước nhất mạch của Nhạc Thiên và nhất mạch của Nhạc Tề đã vô cùng căm tức nhau, nếu không có người ngăn lại thì bọn họ đã dự định hôm nay tiếp tục giao chiến.
- Đại trưởng lão, hiện tại làm sao bây giờ, chúng ta chỉ có ba mươi chín người, chúng ta không thể thắng.
Một lão giả áo lam cất tiếng nói với Nhạc Chí Thu.
Nhạc Chí Thu lúc này cũng dậy song, mấy ngày nay hắn tìm các vị trưởng lão mất tích kia khắp nơi nhưng đều không thấy, tất cả đều biến mất vô cùng quỷ dị, hiện tại Nhạc Chí Thu còn hoài nghi không biết chuyện này có phải do nhất mạch của Nhạc Thiên gây nên không.
- Hừ, chuyện này nhất định có liên quan tới bọn họ, mục đích là không để chúng ta ra quyết nghị.
Nhạc Chí Thu hừ lạnh mà nói.
- Nhưng mà đại trưởng lão, nếu như chúng ta không tham gia quyết nghị thì tiểu tử kia sẽ kiếm cớ gây khó khăn cho chúng ta.
Một trưởng lão áo vàng cất tiếng nói.
- Chỉ là một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa mà thôi, không cần phải lo lắng.
Nhạc Chí Thu lạnh nhạt nói.
Ở trong đáy lòng của Nhạc Chí Thu, hết thảy mọi chuyện đều do đám trưởng lão nhất mạch Nhạc Thiên làm trò quỷ, còn tên tiểu tử Nhạc Thành miệng còn hôi sữa không thể làm gì được.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Lúc này mấy đạo thân ảnh rơi xuống, chính là Nhạc Duy và mấy người khác.
- Ra mắt tộc trưởng.
Nhìn thấy Nhạc Duy, Nhạc Chí Thu liền mỉm cười hành lễ.
- Ta đã không còn là tộc trưởng nữa.
Nhạc Duy mỉm cười nói:
- Hôm nay chính là quyết nghị của các vị trưởng lão, có một số chuyện các ngươi cần pải hiểu rõ, Nhạc gia chúng ta mâu thuẫn đã hai trăm năm, tiếp tục như vậy không thể có lợi.
- Tộc trưởng, Nhạc gia chỉ có nhất mạch của Nhạc Tề lão tổ cũng không thể suy tàn.
Nhạc Chí Thu do dự mà nói với Nhạc Duy.
Ý của Nhạc Duy đơn giản là đồng ý để Nhạc Thành ngồi lên ngôi vị tộc trưởng, đối với chuyện này Nhạc Duy không thể không đồng ý, hai mạch đã mâu thuẫn từ lâu, không thể hóa giải đơn giản.
Nghe thấy lời nói của Nhạc Chí Thu, Nhạc Duy cũng không nói gì nữa, tất cả chuyện này hắn đều đã giao cho Nhạc Thành.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Ở phía xa xa trên không trung một thân ảnh phá không bay tới, sau đó đạo thân ảnh này đã rơi vào trong đại bình.
- Tộc trưởng.
Nhạc Thành ở giữa không trung đã xuất hiện bên cạnh Nhạc Duy mà mỉm cười nói.
- Nhạc Thành, ngươi không cần đa lễ, hiện tại ngươi đã là tộc trưởng của Nhạc gia.
Nhạc Duy cố ý lớn tiếng nói.
- Ra mắt tộc trưởng.
Nhất mạch của Nhạc Thiên lão tổ lớn tiếng nói với Nhạc Thành.
Mấy trưởng lão kia liền biến đổi sắc mặt, tuy bọn họ không mở miệng nhưng lại hơi thi lễ.
Nhạc Chí Thu cầm đầu đám trưởng lão mà nhì Nhạc Thành, sắc mặt lạnh lùng, lần đó Nhạc Chí Thu đánh lén suýt giết được Nhạc Thành điều này khiên cho hắn vô cùng đắc ý.
Nhạc Thành nhìn thấy Nhạc Chí Thu thì khuôn mặt cũng hiện ra lãnh ý, chỉ là tạm thời hắn không để ý tới.
- Thời gian đã đến, hôm nay chúng ta muốn cử hành quyết nghị của các trưởng lão, bắt đầu thôi.
Nhạc Thành đánh giá mọi người xung quanh rồi cất tiếng nói.
- Tộc trưởng, còn bốn mươi hai người chưa tới, ta muốn đợi đến đông đủ rồi thực hiện quyết nghị.
Một lão giả áo vàng sau lưng của Nhạc Chí Thu cất tiếng nói.
- Quyết nghị của trưởng lão đã sớm định ra rồi, chúng ta còn phải dựa vào quy củ trong tộc.
Tam trưởng lão chăm chú nhìn Nhạc Chí Thu mà cất tiếng nói.
- Hừ, các vị trưởng lão của chúng ta còn chưa tới, nguyên nhân lúc này các ngươi rõ ràng nhất, nếu như các trưởng lão kia có gì ngoài ý muốn, chúng ta nhất định không để yên.
Trưởng lão áo vàng kia cất tiếng.
- Các ngươi nói vậy là có ý gì, chuyện này có quan hệ gì với chúng ta?
Tam trưởng lão trầm sắc mặt xuống mà nói.
- Quyết nghị của trưởng lão, dựa theo quy củ, không đến thì bị hủy bỏ quyền, hiện tại chúng ta thực hiện quyết nghị, ai đồng ý Nhạc Thành làm tộc trưởng thì giơ tay lên, còn không thì là phản đối.
Nhạc Duy cất tiếng nói.
- Các trưởng lão vẫn chưa trình diện, chúng ta bây giờ không thể tiến hành.
Nhạc Chí thu cất tiếng nói.
- Không đến là xem như từ bỏ, đây là quy chế trong tộc.
Nhạc Thành chăm chú nhìn người trong toàn trưởng mà thản nhiên nói.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 469: Cho ngươi đi địa lao.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Tiểu tử, đây là chuyện của Nhạc gia, chưa đến phiên ngươi lo.
Một lão giả áo xanh ở đằng sau Nhạc Chí Thu trách mắng Nhạc Thành, căn bản không coi Nhạc Thành ra gì.
- Tộc trưởng, dám khinh thường tộc trưởng phải chịu quy chế xử phạt trong tộc.
Nhạc Thành chăm chú nhìn lão già áo lam mà cất tiếng nói với Nhạc Duy.
- Khinh thường tộc trưởng phải chịu xử lý theo quy chế trong tộc.
Nhạc Duy nhìn Nhạc Thành mà nói, không biết Nhạc Thành muốn gì đây.
Nếu như ta không lầm thì bất kính với tộc trưởng phải bị giam vào địa lao ba năm là nhẹ, phế bỏ Đấu Khí trục xuất khỏi Nhạc gia là nặng.
Nhạc Thành không hề có biểu tình nói với lão giả áo lam:
- Nhạc Duy tộc trưởng đã để ta ngồi lên vị trí tộc trưởng, nếu như ngươi muốn phản đối thì có thể tiến hành quyết nghị, tuy nhiên ngươi bây giờ bất kính với ta thì phải bị giam vào địa lao một năm, hiện tại ngươi có thể đi.
- Hừ, nực cười, chúng ta không thừa nhận ngươi là tộc trưởng.
Lão giả áo lam cất tiếng nói với Nhạc Thành, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào mắt của Nhạc Thành.
- Bây giờ ta quyết định ngươi bị giam vào địa lao hai năm, ngươi có thể đi.
Nhạc Thành không hề có biểu tình mà nói.
- Hừ, bằng vào ngươi sao, ngươi còn chưa có đủ tư cách.
Lão giả áo lam cất tiếng nói.
- Hiện tại ta quyết định đưa ngươi vào địa lao ba năm, ngươi tự mình đi hay là để ta đưa ngươi đi.
Nhạc Thành vẫn không biểu tình mà cất tiếng nói.
Nhạc Duy cùng đám người Nhạc Chí Thu đưa mắt nhìn Nhạc Thành, bọn họ muốn biết rốt cuộc Nhạc Thành định làm thế nào.
- Nực cười, ngươi muốn làm gì?
Lão giả áo lam nhìn Nhạc Thành, trong mắt hơi hiện ra vẻ lo lắng mà nói.
- Ngươi tiếp tục miệt thị tộc trưởng, tội càng tăng, bây giờ ta quyết định tự mình đưa ngươi vào địa lao, nếu phản kháng thì sẽ gánh chịu hậu quả.
Nhạc Thành cất tiếng nói rồi từ từ đi về phía lão giả áo lam.
- Ngươi muốn làm gì, đây là Nhạc gia, còn chưa tới phiên ngươi guiwz oai.
Lão giả áo lam nhìn Nhạc Thành đi về phía mình thì sắc mặt hơi bối rối.
- Cho ngươi vào địa lao.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó bàn tay đã nắm lấy tay của lão giả áo lam.
Nhìn thấy Nhạc Thành tiến gần tới trưởng lão áo lam, khuôn mặt của Nhạc Chí Thu trầm xuống mà nói”
- Đây là Nhạc gia, còn chưa tới phiên ngươi bất kính với trưởng lão của Nhạc gia.
- Thì sao, tộc trưởng muốn ngươi chấp hành quy củ trong tộc, ngươi tính phản đối sao?
Một bóng hình xinh đẹp vượt qua, chính là Yêu Huyên.
- Hừ, mấy người ngoài các ngươi muốn nhúng tay vào chuyện của Nhạc gia hay sao?
Đám trưởng lão sau lưng của Nhạc Chí Thu thấy vậy thì đều đứng dậy.
- Các ngươi muốn bất kính với tộc trưởng, muốn phản hay sao?
Tam trưởng lão thấy thế thì lập tức không cam lòng, phân biệt đi tới trước mặt đám trưởng lão.
- Chúng ta không bất kính với tộc trưởng vì chúng ta không thừa nhận hắn là tộc trưởng.
Sắc mặt của Nhạc Chí Thu trở nên lạnh lùng, thực lực của Yêu Huyên hắn đã nhìn thấy qua, khí tức của Yêu Huyên hiện tại mạnh hơn không ít, xem ra không tùy tiện ra tay được.
Các trưởng lão cũng chăm chú nhìn đối phương, nếu như muốn thật sự động thủ, ai cũng không muốn động thủ trước, bọn họ đang chờ xem tình huống.
- Dừng tay.
Đồng thời ngay lập tức Nhạc Duy quát lớn, hắn trầm sắc nhìn mọi người rồi nói:
- Hôm nay là ngày quyết nghị của trưởng lão cũng là ngày tiếp nhận chức vị tộc trưởng, các ngươi làm như vậy còn ra thể thống gì nữa.
Nghe thấy lời nói của Nhạc Duy, đám trưởng lão liền hơi biến sắc tuy nhiên cũng không ai lui xuống.
- Lui ngay cho ta, trước hết tiến hành quyết nghị sau đó xử lý hết theo quy củ.
Nhạc Duy nhìn đám trưởng lão kia rồi cất tiếng nói.
Nghe thấy lời nói của Nhạc Duy, đám trưởng lão kia liền lùi về phía sau.
- Ầm ầm.
Một thanh âm phóng tới, Nhạc Thành cũng không để ý tới Nhạc Duy, sau đó bàn tay của hắn chụp tới lão giả áo lam, thanh mang của hắn liền trở nên tràn ngập.
- Xoẹt xoẹt.
Nhạc Thành tiến tới, lão giả áo lam kia không có cách nào trốn thoát.
- Phốc.
Thân hình của lão giả áo lam lùi về phía sau mấy chục thước, thân thể của hắn có tu vi thất tinh Đấu Tôn, có Đoạt Hồn Chỉ của Nhạc gia nhưng vẫn bị đẩy lui đi.
Thực lực của Nhạc Thành hiện tại cho dù giết bát tinh Đấu Tôn cũng không quá khó khăn, nhưng mà khi đó phải dựa vào Ám Ảnh Kiếm và Âm Dương Kiếm.
Một thân ảnh xẹt qua, sau đó Nhạc Thành cũng không cho lão giả áo lam kia thời gian, thủ ấn của hắn đánh ra, ngay lập tức ba thanh Ám Ảnh Kiếm hóa thành ba luồng sáng bắn tới.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Ba luồng sáng bắn tới, lão giả áo lam vẫn chưa còn kịp phản ứng thì đã tiến tới trước người, thực lực của Nhạc Thành vốn trên cả trưởng lão này, hắn không thể nào thoát khỏi.
- A.
Lão giả áo lam kêu lên một tiếng, ba thanh Ám Ảnh Kiếm đã để lại ba lỗ máu.
- Trước tiên là như vậy sau đó chút nữa sẽ nhốt ngươi vào địa lao.
Thân ảnh của Nhạc Thành như tia chớp tiến tới bên cạnh lão giả áo lam.
- Xoẹt.
Lão giả áo lam liền đứng tại chỗ, ánh mắt của hắn hiện ra vẻ kinh khủng, Nhạc Thành sau khi bố trí cấm chế thì hắn không thể nào cử động được nữa.
Chuyện này chỉ trong chốc lát mà thôi, Nhạc Thành hiện tại đã khiến cho mọi người phải rung động.
- Các vị trưởng lão trước hết tiến hành thương nghị đi, tất cả dựa vào quy củ trong tộc, nếu như có người nào muốn phá hư thì sẽ bị xử lý.
Nhạc Thành từ từ mà nói.
- Vâng tộc trưởng.
Tam trưởng lão nhanh chóng phục hồi tinh thần lại mà nói.
- Làm càn, đường đường là trưởng lão há có thể để ngươi đối đãi như vậy?
Nhìn thấy dáng vẻ của lão giả áo lam, Nhạc Chí Thu cùng với đám người Nhạc Tề lão tổ ngay lập tức la lớn với Nhạc Thành.
- Tộc trưởng, sau khi ta là tộc trưởng thì có thẻ xử lý quy chế trong tộc chứ?
Nhạc Thành không để ý đến đám người Nhạc Chí Thu mà nói với Nhạc Duy.
- Tộc trưởng có quyền xử lý bất kỳ kẻ nào trong tộc.
Nhạc Duy cất tiếng nói, nhìn thấy thủ đoạn của Nhạc Thành với lão giả áo lam thì trong lòng hắn nặng đi nhưng không nói gì.
- Bắt đầu tiến hành quyết nghị tộc trưởng, các trưởng lão không có mặt thì coi như là bỏ quyền.
Nhạc Thành cất tiếng nói với tam trưởng lão sau đó nhìn một chút đám người Nhạc Chí Thu đang nổi giận, hôm nay phải xử lý tốt tình huống phiền toái, hiện tại chỉ là bắt đầu mà thôi.
- Bắt đầu quyết nghị, sau khi quyết nghị xong thì cứ dựa vào theo đó mà xử lý, ai không tuân theo là xúc phạm tới quy củ trong tộc.
Tam trưởng lão cất tiếng nói với mọi người.
- Hừ.
Nhạc Chí Thu hừ lạnh, sau đó ánh mắt của hắn chăm chú nhìn Nhạc Thành, ánh mắt như phát hỏa vậy.
- Bây giờ bắt đầu tiến hành quyết nghị, ai đồng ý để Nhạc Thành trở thành tộc trưởng thì giơ tay lên.
Nhạc Duy cất tiếng nói.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào