19-06-2012, 08:58 AM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
ChÆ°Æ¡ng 034 – LỜI MỜI ÄI CHÆ I Há»’
Nháºn tấm thiếp má»i mà u hồng vá»›i hoa văn hoa lệ, Khinh Tuyết chỉ nở má»™t nụ cÆ°á»i thản nhiên, trong lòng xuất hiện thứ cảm xúc không thể diá»…n tả bằng lá»i.
Linh Phi quả nhiên hoa lệ hÆ¡n ngÆ°á»i, đến thiếp má»i cÅ©ng không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng, thiếp má»i mà u hồng phấn, thoạt nhìn tao nhã mà đẹp mắt, đáng chú ý hÆ¡n là thiếp má»i còn được Æ°á»›p hÆ°Æ¡ng, nhẹ nhà ng mở ra, hÆ°Æ¡ng khà vá»n quanh, rất giống mùi hoa lan, sâu kÃn thản nhiên, không quá nồng nặc.
Ngá»c Hà Hồ?
Nà ng đã từng nghe nói đến chá»— nà y, nghe nói Ngá»c Hà Hồ là địa phÆ°Æ¡ng thanh mỹ nhất của hoà ng cung, cả hồ chỉ trồng hoa sen, lúc nà y, chÃnh là lúc đẹp nhất.
Vì thế nà ng bảo Ngá»c cô cô chuẩn bị má»™t phen, không phải phục trang theo phong cách đẹp mắt quà phái, mà là phong cách thanh lịch Ä‘Æ¡n giản, váy dà i mà u xanh, áo khoác cùng tông nhÆ°ng Ä‘áºm mà u hÆ¡n má»™t chút.
Khi nà ng bÆ°á»›c Ä‘i từng lá»›p quần áo khẽ bay bay, cảm giác nhÆ° từng cÆ¡n sóng dáºp dá»n.
Tóc búi đơn giản, cà i trâm phỉ thúy xanh biếc.
Vẻ đẹp của nà ng, là vẻ đẹp khuynh thà nh vô song, dù ăn mặc trang điểm giản dị, cũng không che mỠdung nhan tuyệt mỹ, có thế nà o nà ng vẫn đẹp rực rỡ tự nhiên, bởi vì nà ng là bẩm sinh đã đẹp.
Thá»i Ä‘iểm nà ng tá»›i Ngá»c Hà Hồ, ở đó đã có không Ãt ngÆ°á»i.
Xem ra, tất cả thị nữ phi tỠở háºu cung Ä‘á»u đã được Linh Phi má»i đến, nhất thá»i nà ng thấy quần áo Ä‘á» xanh muốn hoa cả mắt, các thanh âm yểu Ä‘iệu thánh thót vang lên bốn phÃa.
Háºu cung Hách Liên Bá Thiên đúng là không Ãt chút nà o.
Khinh Tuyết má»›i chỉ gặp má»™t Ãt, rất nhiá»u ngÆ°á»i nà ng chÆ°a từng gặp mặt.
Nhìn thấy nà ng đã đến, má»i ngÆ°á»i yểu Ä‘iệu thi lá»…: “Thiếp thân tham kiến Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng!â€
“Các tá»· muá»™i không cần Ä‘a lá»…!†Không muốn gây thù chuốc oán, Khinh Tuyết bầy ra biểu tình thụ sủng nhược kinh, có chút e lệ nhẹ nhà ng nâng và i thị nữ đứng dáºy.
Lúc nà y Linh Phi tiến lên, mặc váy dà i bằng lụa trắng thêu hoa lan bằng chỉ bạc, rất giống tiên giáng trần, trâm ngá»c gắn bốn viên trân châu lấp lánh, khiến cô ta cà ng thêm đẹp đẽ quà phái.
Cô ta nở má»™t nụ cÆ°á»i thản nhiên: “Tuyết Phi muá»™i muá»™i đã đến rồi sao?â€
“Thiếp thân tham kiến Linh Phi tỷ tỷ!†Khinh Tuyết nhanh chóng thi lễ.
“Mau đứng lên!†Linh Phi nhẹ nhà ng nâng Khinh Tuyết dáºy, rồi sau đó vòng tay qua tay nà ng: “NgÆ°á»i cÅ©ng đến gần đủ rồi, chỉ còn và i ngÆ°á»i chÆ°a tá»›i thôi, không cần chá» nữa, chúng ta du hồ thôi!â€
Nói xong vô cùng thân thiết lôi kéo Khinh Tuyết Ä‘i vá» phÃa con thuyá»n neo sát bá».
Má»i ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘i lên thuyá»n theo hai ngÆ°á»i.
Thuyá»n tuy lá»›n, nhÆ°ng phải chứa tất cả thị nữ và cung nữ, nhất thá»i có chút cháºt chá»™i, không biết ai đó lên tiếng: “Khó được má»™t lần má»i ngÆ°á»i cùng tá» tá»±u, nhÆ°ng thuyá»n không đủ rá»™ng, không bằng cho các cung nữ hầu hạ xuống thuyá»n! NhÆ° váºy má»›i bá»›t phần cháºt chá»™i! Không thì tháºt sá»± là không có tâm tình ngắm Ngá»c Hà Hồ.â€
Khinh Tuyết cố ý nhìn ngÆ°á»i nói câu đó, cô ta mặc cung phục mà u Ä‘á», hoa văn hoa Ä‘Ã o rá»±c rỡ, có vẻ có chút cảm giác dung chi tục phấn, bá»™ dạng cÅ©ng tÃnh là xinh đẹp, nhÆ°ng lại tầm thÆ°á»ng, có chút cảm giác không vừa mắt.
Không biết vì sao, lá»i cô ta vừa nói, lại khiến Khinh Tuyết có chút kỳ quái.
Theo lý thuyết, nữ tá» nhÆ° váºy, tất là không được sủng, vì sao lại dám lá»›n tiếng Ä‘á» nghị trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i? HÆ¡n nữa theo nhÆ° lá»i cô ta nói, xem ra trÆ°á»›c kia du hồ không phải tất cả thị nữ Ä‘á»u có mặt, lần nà y đông ngÆ°á»i thế nà y chÃnh là ngoại lệ.
Rốt cục là vì nguyên nhân gì?
HÆ¡n nữa thuyá»n nà y quá nhá» cho từng nà y ngÆ°á»i, bằng và o trà thông minh của Linh Phi, chắc hẳn đã tÃnh đến trÆ°á»ng hợp nà y từ sá»›m, tại sao lúc nà y má»›i nói đến chuyện đó?
Trong lòng nà ng cảm thấy vô cùng kỳ quái, cảm giác có chỗ không ổn!
ChÆ°a kịp nghÄ© tiếp, đã thấy Linh Phi nở nụ cÆ°á»i hoa lệ yểu Ä‘iệu: “Giang thị nữ nói tháºt có lý, nhiá»u ngÆ°á»i thế nà y đúng là có chút cháºt chá»™i, chen chúc thế nà y tháºt không có tâm trạng ngắm cảnh! Muá»™i muá»™i nói có đúng không?â€
Nói xong liá»n nhìn sang Khinh Tuyết nhẹ giá»ng há»i.
Cô ta đã nói váºy, Khinh Tuyết còn có thể nói gì nữa chứ?
Chỉ có thể nhẹ nhà ng gáºt đầu: “Tá»· tá»· nói rất đúng.â€
Vì thế tất cả các cung nữ theo hầu được lệnh xuống thuyá»n.
Nhất thá»i, trên thuyá»n trở nên rá»™ng rãi hÆ¡n nhiá»u.
Xác thực không khà có thoáng đãng hơn, không chen chúc bà bách như khi nãy.
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
Chữ ký của Tiểu Lăng Nhi
25-06-2012, 09:00 AM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
ChÆ°Æ¡ng 035 – RÆ I XUá»NG Há»’ SEN
Ngá»c Hà Hồ quả nhiên rất đẹp.
Từng đóa hoa sen nở rá»™, má»c lên từ mặt nÆ°á»›c xanh biếc, nếu nhìn từ xa, sẽ thấy má»™t hồ sen rá»±c rỡ lẫn trong mặt nÆ°á»›c trong xanh.
Hồng tươi, hồng phấn, trắng… Hoa sen đủ mà u thi nhau đua nở, vô cùng đẹp mắt.
Nhìn từ xa có cảm giác hồ không rá»™ng lắm, nhÆ°ng khi thuyá»n Ä‘i đến giữa hồ, má»›i thấy mặt hồ rất rá»™ng. Ngắm hồ sen từ chÃnh giữa hồ, có má»™t cảm giác rất khác lạ, nhÆ° Ä‘ang lạc bÆ°á»›c giữa các đóa hoa sen.
Khi chÆ°a lên thuyá»n, nà ng đã suy nghÄ©, Ä‘i kiểu gì má»›i tá»›i được giữa hồ, bởi vì hoa sen má»c kÃn hồ, thuyá»n lá»›n nhÆ° váºy, không phải là muốn là m há»ng hoa sen chứ.
Lúc nà y má»›i hay, hoa sen được trồng theo quy luáºt. Khi trồng, có chừa ra khoảng trống để thuyá»n có thể Ä‘i mà không là m há»ng hoa.
“Rất đẹp phải không?†Ngay khi nà ng Ä‘ang ngắm đến thất thần, bên tai Ä‘á»™t ngá»™t vang lên tiếng cÆ°á»i nói của Linh Phi.
Khinh Tuyết quay đầu, khẽ cÆ°á»i: “Äúng là rất đẹp, khiến ai nấy Ä‘á»u rung Ä‘á»™ng từ táºn đáy lòng! Ta chÆ°a bao giá» nhìn thấy má»™t hồ nà o đẹp nhÆ° váºy!â€
“Äúng váºy, cả hoà ng cung nà y, bản cung yêu nhất, chÃnh là Ngá»c Hà Hồ nà y, cho ngÆ°á»i nà o nhìn thấy cảm giác nhẹ nhà ng thanh thản!†Linh Phi nói xong nhẹ nhà ng nhắm mắt, hÃt má»™t hÆ¡i, rồi sau đó mở mắt: “HÃt má»™t hÆ¡i, sẽ thấy hÆ°Æ¡ng sen thÆ¡m ngát trà n ngáºp toà n thân!â€
“Muá»™i muá»™i cÅ©ng thá» má»™t lần Ä‘i, ngay cả Hoà ng thượng cÅ©ng từng khen ngợi, hÃt không khà của Ngá»c Hà Hồ, có thể khiến bá»±c bá»™i tiêu tan không Ãt!†Linh Phi nói vá»›i Khinh Tuyết.
Khinh Tuyết cÆ°á»i, nhẹ nhà ng hÃt sâu má»™t hÆ¡i, quả nhiên, mùi thÆ¡m nhẹ nhà ng khoan khoái, hÆ°Æ¡ng sen nhà n nhạt, là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy thần thanh khà sảng.
Äá»™t nhiên, thuyá»n bá»—ng lắc lÆ°, không biết là ai hô má»™t tiếng ‘cẩn tháºn!’
Khinh Tuyết đứng cùng Linh Phi đứng ở mÅ©i tà u, lúc nà y vẫn chÆ°a phản ứng kịp, chỉ cảm thấy có ngÆ°á»i dùng lá»±c đẩy sau lÆ°ng nà ng, cả ngÆ°á»i nà ng ngã nhà o vá» phÃa trÆ°á»›c.
“A! … †Nà ng chỉ còn kịp hô to một tiếng.
Bùm một tiếng.
Bá»t nÆ°á»›c văng lên tung tóe!
Khinh Tuyết cứ thế ngã thẳng xuống hồ.
Nhất thá»i cả ngÆ°á»i nà ng chìm thẳng xuống, nà ng liá»u mạng vùng vẫy, không buông xuôi xua loạn hai tay, hy vá»ng có thể tóm được má»™t thứ gì đó nhằm ngoi lên, lại chỉ tóm và o ngó sen, mà cả bông sen cÅ©ng bị nà ng kéo xuống theo.
Nà ng muốn kêu cứu, liá»u lÄ©nh ngoi lên, vừa nhìn thấy thuyá»n, muốn kêu cứu mạng, má»›i hô được má»™t tiếng, đã bị sặc nÆ°á»›c, sặc đến không thở được.
Không!
Nà ng không thể chết được!
Nà ng không thể chết như thế nà y!
Nà ng quyết không buông xuôi, liá»u mạng giãy dụa, nhÆ°ng nà ng không biết bÆ¡i, căn bản chỉ là vùng vẫy trong vô vá»ng, chỉ có thể ngoi lên má»™t chút rồi lại nhanh chóng chìm xuống.
Thị nữ trên thuyá»n, ai nấy Ä‘á»u kinh hô.
NhÆ°ng thuyá»n đã ra tá»›i giữa hồ, ngÆ°á»i trên bá» không thể nghe thấy lá»i cầu cứu, Khinh Tuyết rÆ¡i xuống ngay giữa chá»— sen má»c, đứng trên bá» gần nhÆ° không thể nhìn ra là có ngÆ°á»i chết Ä‘uối.
Cô ta cố ý!
Và o lần ngoi lên cuối cùng, Khinh Tuyết chỉ cảm thấy ngÆ°á»i chÆ°a chìm xuống đáy hồ mà tâm đã chìm xuống đáy hồ.
Tất cả những chuyện nà y, chỉ là một âm mưu, khó trách nà ng vẫn cảm thấy có chỗ không hợp lý!
Tất cả, Ä‘á»u là cái bẫy do Linh Phi và Giang thị nữ kia bầy ra, má»i nà ng du hồ, rồi Giang thị nữ nói không cho cung nữ lên thuyá»n, còn má»™t tiếng ‘cẩn tháºn’ kia, nà ng đã nháºn ra, đúng là giá»ng của Giang thị nữ.
Chỉ sợ bà n tay đã dùng lá»±c đẩy nà ng, cÅ©ng chÃnh là cô ta?
Nà ng đã quá sÆ¡ suất, má»›i bị ngÆ°á»i khác hãm hại nhÆ° thế!
Nà ng không cam tâm, không đà nh lòng!
Nà ng không muốn cứ thế nà y mà chết.
Chỉ cần có má»™t tia hy vá»ng, nà ng sẽ còn vùng vẫy, Khinh Tuyết liá»u mạng khua tay, Ä‘áºp và o hoa sen xung quanh, để cÆ¡ thể không bị chìm quá nhanh.
NhÆ°ng từng lần cố sức chỉ là uổng phÃ, ngoi lên chìm xuống, nà ng đã uống không biết bao nhiêu nÆ°á»›c, vì thiếu không khà mà đầu óc bắt đầu mÆ¡ hồ.
Chỉ có hai tay hai chân, vẫn không chịu buông xuôi, vẫn khua khoắng trong nước, nhưng thân thể đã bắt đầu chìm xuống …
TrÆ°á»›c mắt nà ng bắt đầu tối Ä‘en, cả ngÆ°á»i, nhÆ° bị chèn ép từ bốn phÃa, nÆ°á»›c hồ, chèn ép ngÆ°á»i nà ng, chèn ép phổi của nà ng…
Nà ng chỉ cảm thấy từ cổ há»ng đến phổi bá»ng rát nhÆ° bị há»a thiêu, cả mÅ©i và khoang miệng, cÅ©ng bá»ng rát nhÆ° váºy.
Những âm thanh truyá»n và o tai dần trở nên há»—n Ä‘á»™n, tiếng ầm Ä© kêu gá»i từ thuyá»n, bắt đầu mÆ¡ hồ mà xa xôi…
Tay chân bắt đầu vô lực…
Nà ng đã chết sao?
Cứ thế nà y mà chết đi sao?
Trong lòng cảm thấy thất vá»ng! Nà ng vẫn chÆ°a triển khai được hà nh Ä‘á»™ng gì, đã phải lên Ä‘Æ°á»ng…
Trong mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, chỉ cảm thấy có má»™t thiên thần lao vá» phÃa nà ng.
Thiên thần mặc trÆ°á»ng bà o xanh Ä‘en, thân hình cao to, hắn có gÆ°Æ¡ng mặt tuấn lãng nhÆ° tượng, gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng nhÆ° hà n băng vạn năm không tan rốt cuá»™c cÅ©ng có thay đổi.
Äôi mắt thâm sâu lo lắng, là m trái tim Khinh Tuyết cÅ©ng xúc Ä‘á»™ng.
Tại sao, thoạt nhìn ngÆ°á»i nà y lại giống Hách Liên TrÆ°á»ng Phong?
Khó trách nà ng vẫn không hiểu tại sao bản thân lại cảm thấy tÃn nhiệm hắn, thì ra hắn chÃnh là thủ há»™ thiên thần của nà ng!
Thủ há»™ thiên thần, ngÆ°á»i tá»›i đón ta lên trá»i sao?
Nà ng mở hai tay ra, yếu á»›t đến ná»—i bản thân cÅ©ng không thể tưởng tượng được, mang theo tâm, bay vá» phÃa hắn… kẻ hiếm hoi cho nà ng cảm giác tÃn nhiệm.
Xung quanh tháºt quá ồn à o!
LÃ ai?
Là ai không ngừng ầm ỹ bên tai nà ng!
Tháºt phiá»n quá!
NhÆ°ng mà … trong số tiếng ồn đấy có má»™t âm thanh vô cùng dá»… nghe, đứt quãng mà thu hút, khiến lòng nà ng cÅ©ng bình tÄ©nh hÆ¡n rất nhiá»u, nhÆ°ng tại sao hắn lại lo lắng nhÆ° váºy, cứ gá»i nà ng không ngừng, má»™t lần rồi lại má»™t lần?
Vì sao lại gá»i nà ng là Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng?
Nà ng không thÃch nghe!
Danh xÆ°ng đó, đặt lên vai nà ng quá nhiá»u gánh nặng!
Bụng đau quá!
Ai ép bụng nà ng, ép tá»›i Ä‘au váºy!
Ai váºy? Là ai?
Hách Liên TrÆ°á»ng Phong lo lắng vạn phần nhìn kiá»u nhan trong lòng, không dám tưởng tượng, nếu hắn cháºm hÆ¡n má»™t bÆ°á»›c, chẳng phải là không thể gặp nà ng nữa sao.
GÆ°Æ¡ng mặt vạn năm chÆ°a từng đổi sắc, giá» trà n ngáºp lo lắng.
Nhẹ nhà ng xoa lên hai má mÆ°á»›t mịn má»m mại của nà ng: “Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng… Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng…â€
Nà ng chỉ khẽ “uhm†một tiếng, không mở miệng nữa.
NhÆ°ng hắn cÅ©ng yên tâm hÆ¡n, Ãt nhất, nà ng còn sống!
Hắn Ä‘Æ°a ánh mắt băng lạnh lên, nhìn thuyá»n lá»›n giữa hồ, lóe ra từng tia sát khÃ!
Là có ngÆ°á»i cố tình!
Trên thuyá»n không có lấy má»™t cung nữ hầu hạ, chỉ có thuyá»n phu chèo thuyá»n, thế nhÆ°ng cÅ©ng không ai nhảy xuống hồ cứu ngÆ°á»i, rõ rà ng, là có ngÆ°á»i cố ý an bà i.
Mục Ä‘Ãch là muốn dồn Khinh Tuyết và o chá»— chết!
Tháºt là má»™t kẻ tà n nhẫn!
Hắn nắm chặt đại Ä‘ao bên hông, tháºt sá»± muốn giết kẻ nà o bầy ra chuyện nà y!
Có Ä‘iá»u vẫn phải nhịn xuống.
Thá»i Ä‘iểm nà y, hắn không thể rÆ°á»›c thêm phiá»n toái cho nà ng, nhÆ°ng hắn biết, sẽ có ngÆ°á»i vì nà ng lấy lại công đạo.
Chỉ háºn ngÆ°á»i ná» không phải hắn.
NhÆ°ng hắn âm thầm hạ quyết tâm, từ hôm nay trở Ä‘i, hắn sẽ gánh trách nhiệm bảo há»™ nà ng tháºt tốt, không phải vì là do công việc, chỉ là lòng hắn thầm muốn là m thế, rốt cục hắn cÅ©ng hiểu được trái tim của chÃnh mình, cÅ©ng hiểu rằng hắn không muốn nhìn thấy nà ng chết, bởi vì nhìn thấy nà ng chết sẽ khiến hắn Ä‘au Ä‘á»›n hÆ¡n cả tá» vong.
Vá»›i thân pháºn hiện nay, chỉ sợ nà ng sẽ cà ng khó sống nÆ¡i háºu cung.
Bởi vì trong háºu cung không có ai chấp nháºn nà ng, các đại thần trong triá»u cÅ©ng không chấp nháºn nà ng!
NhÆ°ng, Hách Liên TrÆ°á»ng Phong hắn, sẽ không để cho kiá»u nhan khuynh thà nh nà y gặp bất cứ chuyện sÆ¡ xuất nà o!
Hắn âm thầm phát thệ!
Quay đầu, hắn an bà i vá»›i các thái giám xung quanh: “NgÆ°Æ¡i, nhanh chóng bẩm báo chuyện nà y vá»›i Hoà ng thượng; ngÆ°Æ¡i, nhanh Ä‘i Thái y viện thỉnh Thái y cấp tốc đến Hải ÄÆ°á»ng Cung chẩn trị cho Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng!â€
Dứt lá»i, hắn ôm lấy Khinh Tuyết, thi triển khinh công Ä‘i vá» phÃa Hải ÄÆ°á»ng Cung.
Không để ý tá»›i ánh mắt khác thÆ°á»ng của má»i ngÆ°á»i.
Hắn không dám giao Khinh Tuyết và o tay ngÆ°á»i khác.
Nà ng lúc nà y, yếu á»›t vô cùng, gÆ°Æ¡ng mặt Æ°á»›t đẫm trong suốt, không còn giá»t máu, hai mắt nhắm chặt, lông mà y nhÃu chặt, bá»™ dạng cá»±c kỳ Ä‘au Ä‘á»›n.
Hắn không thể để nà ng chịu chút thương tổn nà o.
Trên Ä‘Æ°á»ng, gió khẽ mÆ¡n man, hắn nhẹ nhà ng dịu dà ng nói bên tai nà ng: “Yên tâm Ä‘i! Không có việc gì … Ta sẽ bảo vệ nà ng, sẽ không để nà ng chịu bất cứ thÆ°Æ¡ng tổn gì …â€
Khinh Tuyết trong cÆ¡n hôn mê, lá» má» nghe thấy những lá»i đó, mà nà ng, lại cảm thấy tÃn nhiệm má»™t cách không hiểu được, tay nà ng bấu chặt lấy tay áo hắn, không còn cảm thấy sợ hãi…
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
27-06-2012, 01:13 PM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
ChÆ°Æ¡ng 036 – KHÔNG MUá»N BUÔNG TAY
Khi đến Hải ÄÆ°á»ng Cung, Ngá»c cô cô nhanh chóng gá»i hai thái giám đến, ý bảo bá»n hỠđỡ Khinh Tuyết từ trong tay Hách Liên TrÆ°á»ng Phong.
NhÆ°ng Hách Liên TrÆ°á»ng Phong nhìn nhìn kiá»u nhan trong lòng, lại nhìn Ngá»c cô cô, mặt lá»™ vẻ do dá»± và không buông.
Ngá»c cô cô là ngÆ°á»i thế nà o chứ, sống trong cung đã nhiá»u năm, có vẻ mặt nà o là chÆ°a từng nhìn thấy, có tâm tÆ° nà o là không rà nh mạch.
Tất nhiên là cô ta nhìn ra tâm tÆ° của Hách Liên TrÆ°á»ng Phong, nhÆ°ng chỉ có thể thở dà i: “Thị vệ trưởng, Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cần thay má»™t bá»™ quần áo khô, bằng không sẽ cảm lạnh.â€
NghÄ© nghÄ© thêm má»™t lát, cô ta lại nói tiếp: “HÆ¡n nữa, hẳn là Hoà ng thượng cÅ©ng sắp đến đây rồi.â€
Hách Liên TrÆ°á»ng Phong tuy không Ä‘Ã nh lòng nhÆ°ng cÅ©ng chỉ có thể bất đắc dÄ© giao Khinh Tuyết cho thái giám, dặn dò: “Nhất định phải chiếu cố tháºt tốt, không thể để Tuyết phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chịu chút bất trắc nà o!â€
Ngôn ngữ lãnh liệt mà quyá»n uy, khiến thái giám gáºt đầu nhÆ° bổ củi: “Nô tà i sẽ tỉ mỉ hầu hạ Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.â€
“Thị vệ trưởng yên tâm Ä‘i! Trong cung nà y toà n là ngÆ°á»i má»™t nhà , ta cÅ©ng sẽ má»™t má»±c trông coi Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, chiếu cố nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng tháºt tốt.†Ngá»c cô cô bổ sung.
Thấy thế, hai thái giám má»›i cẩn tháºn vÆ°Æ¡n tay muốn đỡ Khinh Tuyết.
Lại phát hiện, hai tay Khinh Tuyết, vẫn tóm chặt lấy ống tay áo Hách Liên TrÆ°á»ng Phong, không chịu buông ra chút nà o.
Ngá»c cô cô thấy thế, nhÃu nhÃu mà y, rồi bÆ°á»›c tá»›i, nhẹ nhà ng gỡ tay Khinh Tuyết ra, má»›i phát hiện, cánh tay nhá» bé tuy thoạt nhìn má»m mại, nhÆ°ng lại không yếu á»›t chút nà o, tóm chặt đến ná»—i cô ta là m thế nà o cÅ©ng không thể gỡ ra.
Cô ta chỉ có thể nhẹ nhà ng nói vá»›i Khinh Tuyết: “Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, mau buông tay ra, an toà n rồi!â€
NhÆ°ng Khinh Tuyết Ä‘ang trong cÆ¡n hôn mê cà ng bấu chặt hÆ¡n, nhÆ° thể đây là ngÆ°á»i bảo vệ duy nhất của nà ng, tóm chặt má»™t cách bÆ°á»›ng bỉnh.
HÆ¡n nữa khi Ngá»c cô cô định dùng lá»±c gỡ tay Khinh Tuyết ra, Khinh Tuyết nhÃu nhÃu mà y, dÆ°á»ng nhÆ° cá»±c kỳ bất an, còn thì thà o má»™t câu, nhÆ°ng không ai nghe rõ là câu gì.
Ngá»c cô cô nhìn Hách Liên TrÆ°á»ng Phong, có chút xấu hổ, hÆ¡n nữa cÅ©ng có chút lo lắng, Hoà ng thượng hẳn là sẽ đến ngay thôi, nếu tình hình nà y bị Hoà ng thượng thấy được, chắc chắn là không tốt là nh gì.
Tuy Hách Liên TrÆ°á»ng Phong không Ä‘Ã nh lòng, nhÆ°ng cÅ©ng biết chuyện nà y nặng nhẹ thế nà o.
Vì thế dùng tay còn lại vá»— vá»— lên bà n tay Khinh Tuyết Ä‘ang tóm ống tay áo hắn, tay nà ng tháºt rất lạnh lẽo, khiến hắn Ä‘au lòng, hắn nhẹ nhà ng dá»— dà nh đứt quãng: “Yên tâm Ä‘i! An toà n rồi! Ta sẽ vẫn bảo há»™ cho nà ng…â€
Tháºt kỳ quái, chỉ má»™t câu nói Ä‘Æ¡n giản, không biết tại sao lại khiến Khinh Tuyết thả lá»ng ngÆ°á»i.
Ngá»c cô cô tiến đến gỡ tay Khinh Tuyết, tay Khinh Tuyết không còn tóm chặt, mà đã buông lá»ng ra. Ngá»c cô cô nhìn nhìn Hách Liên TrÆ°á»ng Phong, chỉ nói: “Cám Æ¡n thị vệ trưởng, nếu không có thị vệ trưởng, chỉ sợ Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đã…â€
Hách Liên TrÆ°á»ng Phong lại chỉ nói: “Không cần nói những lá»i đó, ta thân là hoà ng cung thị vệ trưởng, cÅ©ng có trách nhiệm trong chuyện nà y, ngÆ°Æ¡i nhanh chóng thay quần áo cho Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘i! Thái y cÅ©ng đến ngay thôi!â€
“Vâng.†Ngá»c cô cô cÅ©ng không nói gì nữa, cùng hai thái giám và hai cung nữ đỡ Khinh Tuyết và o phòng trong thay quần áo.
Khi thay quần áo xong xuôi, cÅ©ng vừa lúc Hách Liên Bá Thiên chạy tá»›i, vừa nghe nói Khinh Tuyết gặp chuyện, hắn liá»n cảm thấy trong lòng nhÆ° có cái gì vỡ tan nát.
Cảm giác kÃch Ä‘á»™ng chÆ°a bao giá» có trà o lên trong lòng, hắn liá»n bất chấp tất cả, lao thẳng đến Hải ÄÆ°á»ng Cung.
Ngồi ở trÆ°á»›c giÆ°á»ng, nhẹ nhà ng vuốt ve hai bà n tay trắng nõn mà lạnh lẽo, trong lòng hắn khẽ nhói Ä‘au từng cÆ¡n, Ä‘á»u do hắn, hắn biết, khi hắn phong nà ng vi phi, nhất định sẽ mang lại cho nà ng không Ãt phiá»n toái, nhÆ°ng hắn không thể ngá» phiá»n toái đến nhanh nhÆ° váºy, mà kẻ nà o ra tay lại tà n nhẫn đến váºy.
Ãnh mắt hắn trở nên lạnh lùng, hắn háºn nhất là háºu cung vì tranh Ä‘oạt quyá»n lợi mà giết nhau, hÆ¡n nữa lần nà y còn dám đụng đến cả mạng ngÆ°á»i, quả tháºt là quá lá»›n máºt!
Chuyện nà y hắn sẽ không buông tha một cách dễ dà ng.
Tay hắn nhẹ nhà ng lÆ°á»›t qua những sợi tóc bết dÃnh trên trán nà ng, nà ng vẫn nhÃu chặt đôi lông mà y, dÆ°á»ng nhÆ° cá»±c kỳ bất an, còn không ngừng run rẩy.
Khuôn mặt vốn trắng nõn, lúc nà y đổi sang trắng bệch nhÆ° má»™t tá» giấy, khiến ngÆ°á»i ta phải sợ hãi, rằng nà ng có thể bị gió thổi bay bất cứ lúc nà o.
Thái y đang chẩn mạch cho nà ng.
Thấy Thái y thả tay nà ng ra, hắn quay đầu há»i: “Thế nà o rồi?â€
“Hồi Hoà ng thượng, là vạn hạnh trong bất hạnh, Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cát nhân thiên tÆ°á»›ng, được cứu lên bá» trong thá»i khắc cuối cùng, nếu cháºm thêm ná»a khắc, chỉ sợ có là thần tiên cÅ©ng bó tay. Hiện tại phổi của Tuyết Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng bị nÆ°á»›c và o, dù đã ép ra, nhÆ°ng phổi vẫn bị tổn thÆ°Æ¡ng, còn bị sang chấn tinh thần, nhÆ°ng mà chỉ cần Ä‘iá»u dưỡng má»™t phen là có thể khôi phục!†Thái y cháºm rãi nói.
Hách Liên Bá Thiên nhẹ nhà ng thở phà o, nhÆ°ng vẫn căng thẳng: “Váºy tại sao nà ng vẫn không tỉnh lại?â€
“NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chÃnh là nhất thá»i hô hấp chÆ°a thông, hÆ¡n nữa vì bị chấn Ä‘á»™ng mà hôn mê thôi!†Thái y nói xong lấy từ há»™p thuốc bên ngÆ°á»i ra má»™t bình nhá», nhẹ nhà ng mở ra, má»™t mùi cay nồng liá»n bay ra, Thái y nhẹ nhà ng ká» sát mÅ©i Khinh Tuyết.
Chỉ một lát sau, Khinh Tuyết nhẹ nhà ng tỉnh lại.
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
29-06-2012, 03:16 PM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 037 – TỈNH LẠI
Khinh Tuyết cháºm rãi mở đôi mắt long lanh đẹp nhÆ° ngá»c, nhìn xung quanh, nhìn từng đóa hoa quen thuá»™c được thêu trên mà n, lại nhìn Hách Liên Bá Thiên Ä‘ang ngồi bên cạnh.
Trong đầu nà ng, lại xuất hiện cảnh tượng suýt chết kinh hoà ng đó, nhÆ° dà i vô táºn…
Ná»—i tuyệt vá»ng vô táºn khi chìm xuống đáy hồ, còn có gÆ°Æ¡ng mặt vui sÆ°á»›ng khi ngÆ°á»i gặp há»a đứng trên thuyá»n, vẻ mặt thá»±c hiện được gian kế…
Nà ng chỉ lẳng lặng, không nói gì…
Hách Liên Bá Thiên cho là nà ng chấn kinh quá Ä‘á»™, nhất thá»i vẫn chÆ°a khôi phục tinh thần, vì thế ngồi ở bên giÆ°á»ng, nhẹ nhà ng kéo nà ng lại, ôm và o trong lòng.
Hắn dịu dà ng nói: “Äừng lo lắng, không có việc gì, chuyện nà y, trẫm sẽ thay nà ng là m chủ, trẫm sẽ không để cho nà ng phải chịu thÆ°Æ¡ng tổn thêm má»™t lần nà o nữa.â€
Hắn nghĩ là nà ng đang sợ hãi.
NhÆ°ng nà ng lại không thể giải thÃch cho hắn, nà ng từng trải qua những chuyện còn đáng sợ hÆ¡n chuyện nà y, lòng của nà ng đã hóa đá từ lâu. Có lẽ, khoảnh khắc bất ngá» rÆ¡i xuống nÆ°á»›c kia, nà ng có sợ hãi.
Nhưng khi tỉnh lại, nà ng biết mình còn sống, nà ng sẽ không sợ nữa.
Nà ng là đang háºn!
Nà ng không muốn hại ngÆ°á»i, lại không thể ngá» kẻ khác sẽ hạ Ä‘á»™c thủ vá»›i nà ng, lại xuống tay má»™t cách rất tà n nhẫn!
NgÆ°á»i trong thiên hạ, ai nấy Ä‘á»u rất Ä‘á»™c ác, chỉ vì mục Ä‘Ãch của bản thân, không ngại cả chuyện giết ngÆ°á»i!
Mắt nà ng khẽ lóe ra từng tia lạnh buốt.
Hai cánh tay, nhẹ nhà ng vòng quanh thắt lưng Hách Liên Bá Thiên, nhẹ nhà ng vùi mặt và o trong lòng hắn, một lúc sau, rốt cục, cũng nước mắt lưng tròng.
Trong lúc nhất thá»i, nà ng khóc nức nở không ngừng.
Nà ng nấc từng tiếng ấm ức, vô cùng sợ hãi, vô cùng bất lực, khiến ai nghe thấy cũng phải xót xa.
Nà ng thủy chung chÆ°a từng mở miệng nói tiếng nà o, nhÆ°ng cà ng lúc cà ng khóc nhiá»u hÆ¡n, hai tay, cà ng lúc cà ng ôm chặt Hách Liên Bá Thiên hÆ¡n, thân thể không ngừng run rẩy.
NhÆ°ng nà ng thá»±c sá»± sợ hãi đến váºy sao?
Không, dù có là chuyện đáng sợ hơn thế, nà ng cũng không sợ hãi, nà ng biết, sợ hãi sẽ chỉ khiến mình lún sâu hơn và o vòng nguy hiểm.
Chỉ có kiên cÆ°á»ng đối kháng má»›i có thể chuyển bại thà nh thắng.
“Äừng khóc! Có trẫm ở đây rồi, trẫm sẽ bảo vệ nà ng!†Hách Liên Bá Thiên thấy nà ng cứ khóc không ngừng, dịu dà ng an ủi.
“Ta… Ta… rất sợ…†Nà ng nói từng tiếng đứt quãng trong khó nhá»c, nấc lên nấc xuống, cá»±c kỳ vô lá»±c, thanh âm cÅ©ng run rẩy, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang nhá»› lại cảnh tượng kinh hoà ng đó.
Thanh âm của nà ng nhu nhược vô lá»±c, câu được câu mất thuáºt lại tình cảnh lúc đó: “Có ai đó đẩy ta, ta cứ thế rÆ¡i thẳng xuống hồ, ta liá»u mạng vùng vẫy, nhÆ°ng… NhÆ°ng không có ai nhảy xuống cứu ta… Ta chỉ có thể túm lấy hoa sen, túm má»™t bông lại má»™t bông, nhÆ°ng hoa sen không thể chống đỡ thân thể của ta! Ta đã cho là ta sẽ chết nhÆ° thế… Tháºt đáng sợ … DÆ°á»›i nÆ°á»›c rất tối tăm, cá»±c kỳ tối tăm, dÆ°á»ng nhÆ° có thứ gì đó quấn lấy chân ta, ta liá»u mạng đạp ra, nhÆ°ng lại không thể tránh được… Không tránh được! NÆ°á»›c trà n và o phổi ta, từ phổi đến cổ há»ng, khoang mÅ©i ta Ä‘á»u bá»ng rát…Rất đáng sợ, vô cùng đáng sợ, thì ra chết Ä‘uối là đáng sợ nhÆ° thế, là đau Ä‘á»›n nhÆ° thế!â€
Nà ng nói cà ng lúc cà ng dồn dáºp, cà ng nói cà ng khẩn trÆ°Æ¡ng, tuy là có cố ý, nhÆ°ng khi nhá»› lại tình cảnh đó, ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n và tuyệt vá»ng khôn cùng, tháºt sá»± khiến nà ng sợ hãi.
DÆ°á»ng nhÆ° nà ng lại bị nhấn chìm trong nÆ°á»›c má»™t lần nữa.
Hách Liên Bá Thiên vừa thấy thần sắc nà ng không ổn, liá»n ôm chặt lấy nà ng: “Không cần suy nghÄ©, không cần suy nghÄ©, trẫm biết chuyện gì đã xảy ra, trẫm sẽ lấy lại công đạo cho nà ng, yên tâm Ä‘i! Hiện tại không có việc gì rồi, từ nay vá» sau cÅ©ng sẽ không có chuyện gì nữa!â€
“Tháºt váºy sao?†Nà ng Ä‘Æ°a đôi mắt vẫn nhòa lệ nhìn hắn vá»›i vẻ vô tá»™i yếu á»›t, nhÆ° má»™t tiểu bạch thá» bị thÆ°Æ¡ng, Ä‘ang run rẩy sợ hãi, nhìn thẳng và o mắt Hách Liên Bá Thiên.
“Tháºt sá»±.†Hách Liên Bá Thiên kiên định đáp: “Trẫm sẽ không để ngÆ°á»i khác tổn thÆ°Æ¡ng đến nà ng!â€
“Cám Æ¡n Hoà ng thượng! Khinh Tuyết không có ai khác để dá»±a và o, chỉ có Hoà ng thượng… Chỉ có Hoà ng thượng…†Nà ng nhẹ nhà ng nói, tay lại ôm Hách Liên Bá Thiên chặt hÆ¡n, dÆ°á»ng nhÆ° chỉ có thế má»›i cảm thấy an toà n.
Lúc nà y, LÆ°u công công Ä‘i đến: “Hoà ng thượng, bên ngoà i có Linh Phi dẫn theo các phi tá» cầu kiến?â€
“Äến đúng lúc lắm, trẫm Ä‘ang muốn há»i xem rốt cục là đã xảy ra chuyện gì!†Hách Liên Bá Thiên vừa nghe, mặt liá»n biến sắc, trở nên thô bạo tà n nhẫn nhÆ° dã thú.
Nói xong liá»n đứng lên, lại phát hiện Khinh Tuyết ôm tay hắn không buông, hắn quay đầu nhìn nà ng.
Äã thấy vẻ mặt Khinh Tuyết trở nên sợ hãi.
Hắn nhẹ nhà ng nói vá»›i nà ng: “Không phải sợ, nà ng hãy ngủ má»™t lát, trẫm xem xét tình hình má»™t lát rồi sẽ quay lại vá»›i nà ng!â€
“Vâng!†Khinh Tuyết nhẹ nhà ng buông lòng tay hắn ra, nhìn hắn, nhìn hắn từ từ đi ra ngoà i.
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
25-07-2012, 03:10 PM
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 134
Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
Thanks: 0
Thanked 70 Times in 15 Posts
《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn:
http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 038 – SỢ HÃI
Khoảnh khắc nhìn Hách Liên Bá Thiên đi ra, đôi mắt vẫn bà ng hoà ng vì sợ hãi và bất lực của nà ng, chợt lóe lên sự kiên định bất khuất, có chút lạnh lẽo.
Nà ng biết, nhân từ và o thá»i Ä‘iểm nà y là tá»± tổn thÆ°Æ¡ng bản thân.
Tất cả những kẻ muốn hãm hại nà ng, nà ng sẽ khiến chúng phải nếm quả đắng!
Nà ng không thể nhu nhược nhÆ° mẫu thân, nếu có ngÆ°á»i ức hiếp, nà ng sẽ cà ng mạnh mẽ!
Chuyện vừa rồi, là do nà ng sÆ¡ ý, cÅ©ng là do ná»n tảng của nà ng chÆ°a vững.
Nhưng sau nà y!
Bất luáºn kẻ nà o!
Cũng đừng mơ tưởng!
Chuyện là m tổn thương tới nà ng!
Những phi tần kia, sẽ phải trả giá vì sá»± nhẫn tâm của há»!
Lần nà y tuy có bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng có thể sống sót, cÅ©ng coi nhÆ° không uổng phà quãng thá»i gian khổ cá»±c trÆ°á»›c kia.
Ãt nhất, nà ng sẽ không lãng phà thÆ°Æ¡ng tổn lần nà y, Ãt nhất, cÅ©ng phải khiến những kẻ muốn giết nà ng bị há»i tá»™i má»™t phen.
Ãnh mắt nà ng cà ng thêm lạnh băng sắc bén.
Nhìn thấy ngự y vội và ng chạy tới, những tia hà n quang trong mắt nà ng dần rút đi, thay và o đó là sự suy yếu mà vô lực, ánh mắt vô thần nhìn bức mà n thêu hoa chằm chằm.
Ngự y nhẹ nhà ng chẩn mạch cho nà ng, nà ng như chim sợ cà nh cong, kinh hô một tiếng, thu tay lại, giấu và o trong chăn, đôi mắt đẹp lộ vẻ sợ hãi nhìn ngự y chằm chằm.
Ngá»± y kia cÅ©ng cả kinh, rồi sau đó nhÆ° hiểu ra, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i thiện chÃ: “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đừng sợ hãi, vi thần muốn chẩn mạch cho nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng vừa tỉnh, vẫn cần phải bắt mạch lại cho chắc chắn.â€
NhÆ°ng mặc cho ngá»± y nói hết lá»i, Khinh Tuyết vẫn hoảng sợ, co ngÆ°á»i lại, nhÆ° má»™t con nhÃm xù lông.
Ngá»c cô cô đứng má»™t bên thấy thế, cảm thấy lo ngại, bèn nhẹ nhà ng quỳ xuống trÆ°á»›c giÆ°á»ng Khinh Tuyết, kéo chăn của nà ng, nhẹ nhà ng khuyên nhủ: “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chá»› sợ, Thái y chỉ chẩn mạch má»™t chút thôi, cÅ©ng chỉ muốn tốt cho nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng thôi.â€
“Không cần!†Khinh Tuyết nghe xong chỉ quát một tiếng.
“NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng…†Ngá»c cô cô lại muốn khuyên nhủ.
Khinh Tuyết cà ng lui và o góc giÆ°á»ng, nói vá»›i giá»ng hoảng sợ: “Không cần tá»›i gần ta! Không cần… Không cần!â€
Nhất thá»i Ngá»c cô cô cÅ©ng không biết phải là m thế nà o má»›i phải.
Ngá»c cô cô và Thái y Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau.
“TrÆ°Æ¡ng đại nhân, theo ngà i tại sao lại thế?†Ngá»c cô cô há»i.
TrÆ°Æ¡ng Thái y nhÃu nhÃu mà y: “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng là bị kinh sợ quá Ä‘á»™, thế nên má»›i sợ hãi nhÆ° thế, ta bốc hai thang trấn thần dược, cho nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng uống xong hẳn là sẽ ổn, nhÆ°ng…â€
“NhÆ°ng cái gì?†Ngá»c cô cô vốn dÄ© đã có chút yên tâm, vừa nghe thấy Thái y nói đến ‘nhÆ°ng’, lòng lại căng thẳng, khẩn trÆ°Æ¡ng há»i.
“NhÆ°ng nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng không chịu bắt mạch, ta không có cách nà o để biết tình hình sức khá»e của nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, ta chỉ sợ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chìm dÆ°á»›i nÆ°á»›c lâu, phổi bị tổn thÆ°Æ¡ng, nếu không Ä‘iá»u trị cho tốt, chỉ sợ sẽ thà nh bệnh phong hà n.†TrÆ°Æ¡ng Thái y lo lắng nói.
“Váºy phải là m thế nà o má»›i được?†Ngá»c cô cô nghe xong cÅ©ng nhÃu mà y, nhìn Khinh Tuyết, cÅ©ng không biết phải là m thế nà o má»›i phải.
Vá» phần Khinh Tuyết, nà ng Ä‘ang nghÄ© cách đối phó, những lá»i Thái y nói nà ng Ä‘á»u nghe rất rõ rà ng, thá»i Ä‘iểm cần thiết, có lẽ nà ng sẽ phải dùng đến khổ nhục kế. Mặc kệ đầu nà ng Ä‘ang suy nghÄ© thế nà o, vẻ mặt vẫn hoà n toà n bất Ä‘á»™ng, vẫn duy trì dáng vẻ hoảng sợ nhÆ° trÆ°á»›c.
“NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, ngà i không cho thần bắt mạch, váºy ngà i có cảm thấy thân thể có chá»— nà o không khá»e không? Hô hấp có thông suốt không? Có bị tức ngá»±c hay Ä‘au không?†TrÆ°Æ¡ng thái y nghÄ© nghÄ© má»™t lúc, Ä‘Ã nh phải chẩn bệnh bằng cách há»i.
Khinh Tuyết chỉ nhìn chằm chằm và o Trương thái y, cắn chặt môi dưới đến mức đổi mà u trắng bệch, không nói tiếng nà o.
Ngá»c cô cô thấy sợ quá vá»™i và ng nói: “Äược rồi được rồi! TrÆ°Æ¡ng Thái y, chúng ta Ä‘i ra ngoà i trÆ°á»›c Ä‘i! Bẩm vá»›i Hoà ng thượng đã rồi nói sau! Ngà i xem, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng vẫn má»™t bá»™ dạng hoảng sợ đó, chỉ sợ chúng ta cà ng há»i han lại cà ng khiến nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng thêm hoảng loạn.â€
TrÆ°Æ¡ng Thái y nhìn bá»™ dạng Khinh Tuyết, cÅ©ng chỉ có thể thở dà i gáºt đầu nói: “Váºy cÅ©ng được! Chúng ta Ä‘i bẩm vá»›i Hoà ng thượng rồi nói sau!â€
Thấy TrÆ°Æ¡ng Thái y và Ngá»c cô cô Ä‘i ra ngoà i, Khinh Tuyết má»›i cháºm rãi thả lá»ng biểu tình, nhẹ nhà ng dá»±a ngÆ°á»i và o giÆ°á»ng, nhÆ°ng vẫn duy trì tÆ° thế cuá»™n ngÆ°á»i.
Äiá»u nà ng muốn, là TrÆ°Æ¡ng Thái y Ä‘i bẩm báo vá»›i Hách Liên Bá Thiên ngay lúc nà y, bản thân nà ng không thể trá»±c tiếp ra mặt, nhÆ°ng có thể mượn ngÆ°á»i khác, khiến Hách Liên Bá Thiên hạ quyết tâm, má»›i có thể khiến Hách Liên Bá Thiên không thể má»m lòng, má»›i có thể bắt hết những kẻ hãm hại nà ng.
Tà i sản của Tiểu Lăng Nhi
Từ khóa được google tìm thấy
dinh cap luu manh , doc tam quan nguyet sinh , êðåñòîì , hách liên bá thiên , íàëîãîâûé , lâu khinh tuyết , nguyệt sinh , quan sinh ta da lao ch46 , tac gia nguyet sinh , tam quan , tam quan chuong 029 , tam quan cua nguyet sinh , tam quan cuc sung , tam quan cuc sung full , tam quan nguyet sinh , tam quan(cuc sung) , tam quan/cuc sung , tam quân cÆ°c sung , tác giả nguyệt quan , tác giả nguyệt sinh , tẩm quân , tẩm quân full , tẩm quâm , tẩm quân , tẩm quân 4vn , tẩm quân cá»±c sủng , tẩm quân chuong 040 , tẩm quân chuong 89 , tẩm quân ebook , tẩm quân full , tieu thuyet tẩm quân , truyện tẩm quân , truyen tam quan , truyen tam quan full , truyen tẩm quân , truyen tẩm quân , truyen tẩm quân full , xem tam quan