05-12-2008, 04:18 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 26: Hổ SÆ¡n truyá»n nhân
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 26: Hổ SÆ¡n truyá»n nhân
NgÆ°á»i dịch: Son Tran
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Cứ ở đấy chẳng mấy mà đã hÆ¡n má»™t năm, ngà y ná» Vân bang chủ quay trở lên núi, gá»i Triệu Quan lại và bảo: “Quan nhi, hôm nay ta có khách đến chÆ¡i, con ở bên cạnh hầu hạ, để xem con của ngÆ°á»i ta nhÆ° thế nà o nhéâ€
Triệu Quan liá»n há»i: “Là ai đến thế ạ?†“Là Lăng Song Phi, con trai thứ hai của Lăng đại hiệp trên núi Hổ SÆ¡n. Anh ta chỉ lá»›n hÆ¡n con và i tuổi nhÆ°ng võ công cao cÆ°á»ng, hà nh hiệp trượng nghÄ©a, là hà o kiệt có má»™t không hai trên võ lâm. Con nên táºn dụng cÆ¡ há»™i nà y mà há»c táºp Lăng nhị ca.â€
Triệu Quan Æ°ng thuáºn, nhìn vá» phÃa Vân Phi Phà m thấy nà ng tủm tỉm cÆ°á»i, bèn Ä‘i qua hạ nhá» giá»ng “Là tiểu thúc (em chồng) tÆ°Æ¡ng lai của tá»·, đúng không?†Nghe thế Vân Phi Phà m lÆ°á»m Triệu Quan, mặt Ä‘á» lên nhÆ° ngầm ý thừa nháºn. Triệu Quan liá»n trêu cô: “Äệ nghe nói nhà há» Lăng có hai anh em sinh đôi, rất giống nhau, gặp được tiểu thúc thì coi nhÆ° gặp được vị hôn phu tÆ°Æ¡ng lai của chị rồi.†Vân Phi Phà m nói lại “CÅ©ng lâu rồi tá»· cÅ©ng chÆ°a gặp lại chà ng, không biết trong mấy năm vừa qua chà ng đã thay đổi nhÆ° thế nà o rồi.â€
Triệu Quan liá»n trêu chá»c: “Nhìn thấy tiểu thúc thì coi nhÆ° cÅ©ng biết Lăng đại ca đã thay đổi nhÆ° thế nà o rồi.†“Äệ nói đủ chÆ°a? Hai công tá» nhà ngÆ°á»i ta Ä‘á»u là những vị anh hùng kiệt xuất trong võ lâm, võ công cao gấp trăm lần đệ. Hừm, chẳng nhÆ° đệ cao có hÆ¡n trượng, mặt lại ngố, chẳng có má»™t chút phong Ä‘á»™ thì tá»· đây không thèm nhìn đến.â€
CÆ¡n giáºn bốc lên, Triệu Quan thầm nghÄ©: “Trên thế gian nà y có ngÆ°á»i chị nà o Ä‘i tôn sùng công tá» nhà há» Lăng, nhÆ°ng lại coi thÆ°á»ng em trai ruá»™t của chÃnh mình khôngâ€, lại nghÄ© “Hằng ngà y tá»· mÆ¡ má»™ng hão huyá»n đến đại công tá» nhà há» Lăng đến ngÆ°á»i mù còn nhìn ra, để xem hai vị công tá» nhà há» Lăng nà y có gì giá»i giang nà o!â€
Lại nghe Diệp DÆ°Æ¡ng là thuá»™c hạ bên cạnh Vân bang chủ nói: “Bang chủ nói quả không sai, hai vị công tá» nhà há» Lăng quả tháºt là những vị anh tà i trong đám hà o kiệt, tuổi trẻ nhÆ°ng luáºn vá» võ công, vá» hà nh sá»± thì rất được ngÆ°á»i ta khâm phục.†Vân bang chủ liá»n gáºt đầu, nói tiếp: “Cha mẹ Ä‘á»u là những cao thủ trên giang hồ, hai vị công tá» nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng thừa hưởng được.â€
Nghe váºy Triệu Quan tò mò lắm, liá»n nói: “Diệp thúc thúc, xin thúc thúc nói cho cháu biết hai vị công tá» nhà há» Lăng xuất sắc nhÆ° thế nà o?†Vân Phi Phà m ở bên cạnh cÆ°á»i, nói theo: “Kiến thức hẹp hòi nhÆ° đệ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là là m sao mà biết được.†Triệu Quan rất tức giáºn liá»n Ä‘Ã p: “Äệ kiến thức hẹp hòi thì đã là m sao nà o?â€
Diệp DÆ°Æ¡ng nói: “Thiếu gia đã há»i đến thì thuá»™c hạ cÅ©ng xin kể cho thiếu gia nghe. Lăng Tá»· Dá»±c là đại công tá» của Hổ Khiếu sÆ¡n trang, ngà y khi tuổi còn nhá» vẫn chÆ°a xuống núi, nhÆ°ng đã sá»›m là m chấn Ä‘á»™ng võ lâm. Lúc đó trên giang hồ có má»™t kiếm khách tá»± nháºn là ‘Hà Quang nhất kiếm chấn thần châu’ Thôi Vô Äịch. NgÆ°á»i nà y tá»± cho rằng kiếm pháp của mình là vô địch thiên hạ, khà sắc hung tà n lên Hổ SÆ¡n để tìm Lăng đại hiệp đấu kiếm. Äến sÆ°á»n núi thì gặp má»™t thiếu niên khoảng hÆ¡n mÆ°á»i tuổi cÅ©ng Ä‘ang Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đỉnh núi bèn há»i thăm vá» nÆ¡i ở ở Lăng đại hiệp. Vị thiếu niên kia trả lá»i: ‘Cha ta lên núi hái thuốc rồi, không biết trong tháng nà y có kịp trở vá» hay không.’ Thôi Vô Äịch biết rằng không tìm được ngÆ°á»i há» Lăng, nên muốn quay vá» ngà y khác lại đến. Vị thiếu niên kia liá»n há»i: ‘Có phải ngÆ°á»i tìm cha ta để đấu kiếm đúng không?’, - Thôi Vô Äịch: ‘Äúng váºy’ – Vị thiếu niên liá»n nói: ‘NgÆ°á»i không cần tìm cha ta nữa đâu, ta thay cha tiếp chiêu của ngÆ°á»i là được rồi...’. Vị thiếu niên nà y không ai khác chÃnh là Lăng Tá»· Dá»±c, lúc đó vừa tròn mÆ°á»i lăm tuổi.â€
Vân Phi Phà m đứng cạnh nghe chuyện đến Ä‘oạn đó, không thể giấu nổi cảm xúc, miệng mỉm cÆ°á»i đầy vẻ tá»± hà o.
Diệp DÆ°Æ¡ng kể tiếp: “Thôi Vô Äịch nhìn thấy đấy là má»™t đứa trẻ chỉ tầm khoảng mÆ°á»i lăm tuổi mà giá»ng đầy khoác lác, hoang Ä‘Æ°á»ng thì không thể không tức giáºn, cÆ°á»i to và nói: ‘Nếu nhÆ° trong hai mÆ°Æ¡i chiêu ta không thể đánh bại được tên tiểu quá»· nà y thì ta không mang há» Thôi nữa.’ Tháºt ra lúc đó trình Ä‘á»™ kiếm thuáºt của há» Thôi cÅ©ng cao cÆ°á»ng, bình thÆ°á»ng giao đấu vá»›i những ngÆ°á»i trên giang hồ, y rất Ãt khi phải dùng đến hÆ¡n năm chiêu, thế mà nay giao đấu vá»›i vị thiếu niên lại nói cần đến hai mÆ°Æ¡i chiêu, đủ biết y cÅ©ng coi trá»ng con trai nhà há» Lăng lắm.â€
Vân bang chủ thêm và o: “Äúng váºy. Ta đã có lần xem qua kiếm thuáºt của Thôi Vô Äịch. Lúc đó y giao đấu vá»›i bá»n đệ tá» hạng hai của phái Võ Äang, không có má»™t ai là đối thủ của y hết. Y má»›i chÆ°a đến bốn mÆ°Æ¡i mà có được trình Ä‘á»™ nhÆ° thế, tránh sao không khá»i tá»± phụ.â€
Diệp DÆ°Æ¡ng kể tiếp: “Nghe váºy Lăng Tá»· Dá»±c cÆ°á»i đáp: ‘Hai mÆ°Æ¡i chiêu thì hai mÆ°Æ¡i chiêu. NgÆ°á»i không há» Thôi, thì sẽ đổi thà nh há» gì đây?’, rồi rút thanh kiếm dà i từ sau lÆ°ng, bắt đầu giao đầu vá»›i Thôi Vô Äịch. Cho đến ngà y nay, giang hồ vẫn còn kể lại tráºn tá»· thà đó. NgÆ°á»i há» Thôi trong hai mÆ°Æ¡i chiêu giao đấu không đánh bại được vị thiếu niên há» Lăng mà ngược lại còn bị Lăng Tá»· Dá»±c đánh gẫy cả thanh trÆ°á»ng kiếm. Y không bao giá» có thể ngá» rằng mình lại bị đánh bại bởi má»™t tên trẻ ranh, xấu hổ vô cùng, từ đó mai danh ẩn tÃch, giang hồ coi nhÆ° không có nhân váºt nà y nữa.â€
Vân Phi Phà m quay lại nhìn Triệu Quan, mặt đầy ý chê cÆ°á»i, nhÆ° ngầm há»i: “Lăng đại ca là má»™t nhân váºt nhÆ° váºy đấy, đệ là m sao mà so nổi?â€
Triệu Quan thầm nghÄ© mình cÅ©ng mÆ°á»i lăm tuổi, nhÆ°ng võ công vẫn còn yếu kém, là m sao mà có khả năng so cùng vá»›i Lăng Tá»· Dá»±c, thở dà i má»™t cái là m nhÆ° không nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Vân Phi Phà m.
Diệp DÆ°Æ¡ng nói tiếp: “Từ đó vá» sau trên giang hồ biết nhiá»u đến tên tuổi Lăng Tá» Dá»±c. Ngay từ lần đầu tiên rút kiếm mà đã đánh bại được Thôi Vô Äịch, thì phải nói rằng việc nà y là m chấn Ä‘á»™ng võ lâm nhÆ° thế nà o rồi. Trên giang hồ ngÆ°á»i ta vốn đã biết vợ chồng nhà há» Lăng vốn là những tay kiếm nổi danh có má»™t không hai, chỉ không ngá» hai vợ chồng há» vốn đã quy ẩn không xuất hiện, mà con trai há» lại có võ công cao cÆ°á»ng nhÆ° thế, hẳn là vợ chồng há» phải tá»± hà o lắm!â€
Vân bang chủ lắc đầu: “NgÆ°Æ¡i nghÄ© Y Hiệp vì việc nà y mà đắc ý sao? Thế thì ngÆ°Æ¡i sai rồi, sau khi biết con trai ra tay đấu kiếm vá»›i ngÆ°á»i thì rất buồn bá»±c, sợ rằng con mình á»· và o võ công cao cÆ°á»ng rồi sinh ra tá»± mãn. Y Hiệp đã mắng con trai mình má»™t tráºn, hÆ¡n nữa còn Ä‘Ãch thân đến gặp Thôi Vô Äịch để xin lá»—i. Từ đó vá» sau Lăng Tá»· Dá»±c không xuống núi nữa, tiếp tục cùng cha mẹ luyện công, đến táºn mÆ°á»i tám tuổi má»›i chÃnh thức xuống núi. Võ công lúc nà y của Lăng đại thiếu gia so vá»›i võ công lúc còn trẻ của Y Hiệp cÅ©ng ngang ngá»a, đã đạt đến trình Ä‘á»™ của má»™t cao thủ. Sau khi xuống núi, đại công tá» nhà há» Lăng bôn tẩu khắp nÆ¡i, hà nh hiệp trượng nghÄ©a, vang danh khắp nÆ¡i, khiến ngÆ°á»i trong võ lâm không khá»i mến phục.†Vân bang chủ nói đến đây quay qua nhìn Triệu Quan, ánh mắt ngầm tỠý kỳ vá»ng, và nói: “Quan nhi à , nhị công tá» há» Lăng năm đó cùng xuống núi vá»›i huynh trưởng của cáºu ấy, vang danh võ lâm, tác phong hà nh sá»± không há» kém vị huynh trưởng của anh ta. Con gặp được cáºu ấy rồi thì cÅ©ng nên theo há»c há»i cáºu ấy!â€
Triệu Quan gáºt đầu, không đáp nhÆ°ng trong lòng đã đầy sá»± ghen ghét đối vá»›i hai vị công tá» nhà há» Lăng.
Chẳng bao lâu sau, ngoà i cá»a có tiếng báo rằng nhị công tá» há» Lăng đã đến cá»a ngoà i của núi, Vân bang chủ vá»™i dẫn theo con gái và Triệu Quan đến cá»a cung đón tiếp. Má»™t chà ng trai ngoà i hai mÆ°Æ¡i tuổi Ä‘ang sải bÆ°á»›c nhanh đến, dáng vẻ rất thong thả tuy là đang bÆ°á»›c những bÆ°á»›c nhanh, tinh thần dồi dà o, diện mạo tuấn tú, đôi mắt sáng rỡ, mặt mà y đầy vẻ khà phái anh hùng, quả xứng danh má»™t nhân váºt phi phà m. Triệu Quan nhìn thấy, trong lòng không thể không ngầm tÃn phục. Vị thanh niên kia vá»™i và ng khom mình cúi chà o Vân bang chủ: “Vân sÆ° thúc, gia phụ gia mẫu cháu xin gá»i lá»i há»i thăm thăm sÆ° thúc, và gởi lá»i há»i thăm tá»›i phu nhân bang chủ, chúc hai vị sức khoẻ, bình an.â€
Vân bang chủ gáºt đầu, đáp lá»…: “Cảm phiá»n hiá»n Ä‘iệt thăm há»i, ngu thúc và ngu thẩm Ä‘á»u khoẻ mạnh cả.â€
Lăng Song Phi quay qua Vân Phi Phà m vòng tay thi lá»…: “Vân cô nÆ°Æ¡ng!†Vân Phi Phà m xấu hổ Ä‘á» mặt, gáºt đầu đáp lá»….
Vân Bang chủ dẫn anh ta và o cung, và o đại sảnh nói chuyện, há»i thăm vá» gia phụ gia mẫu. Lăng Song Phi đối đáp lá»… phép, nói cÆ°á»i tá»± nhiên, tuy là tuổi còn trẻ nhÆ°ng phong Ä‘á»™ uy nghiêm. Lăng công tá» nói rằng vâng lệnh gia phụ đến thăm Long cung, hy vá»ng có thể ở lại và i ngà y để há»c táºp Vân bang chủ. Vốn dÄ© Vân bang chủ tiếp nháºn Long bang từ tay phụ thân của anh ta nên đối vá»›i nhà há» Lăng rất tôn trá»ng, vá»™i và ng đồng ý ngay khi nghe Lăng thiếu hiệp nói váºy. Lăng Song Phi cÅ©ng tiện há»i luôn tình hình sá»± vụ của Long bang, Vân bang chủ cÅ©ng trả lá»i tÆ°á»ng táºn, không há» giấu giếm.
Triệu Quan đứng bên cạnh nghe má»™t hồi toà n là những chuyện ngà y xÆ°a của Long bang thì cảm thấy rất nhà m chán. Äến táºn lúc chạng vạng tối, cuá»™c trò chuyện giữa Vân bang chủ vá»›i Lăng Song Phi má»›i dứt, bốn ngÆ°á»i cùng ngồi dùng bữa tối. Sau khi dùng cÆ¡m, Vân bang chủ có việc phải Ä‘i, chỉ còn lại ba ngÆ°á»i Triệu Quan, Vân Phi Phà m và Lăng Song Phi cùng ngồi lại dùng trà . Äược dịp, Vân Phi Phà m Ä‘Æ°a mắt nhìn nhÆ° ngầm Ä‘uổi Triệu Quan Ä‘i, nhÆ°ng Triệu Quan vá» nhÆ° không hiểu ý cứ ngồi ở đấy, Vân Phi Phà m không thể là m khác được Ä‘Ã nh không thèm để ý đến nữa, quay qua há»i Lăng Song Phi: “Lăng đại ca khoẻ không?â€
Lăng Song Phi vá»™i đáp: “Má»i việc của đại ca Ä‘á»u tốt. Äại ca ta gá»i lá»i há»i thăm tá»›i Vân cô nÆ°Æ¡ng.†Vân Phi Phà m nghe thấy thế khôn giấu được vẻ mặt vui mừng, Triệu Quan bên cạnh nhìn thầy cảnh đấy thì không thể nhịn được cÆ°á»i to. Lăng Song Phi quay qua nhìn Triệu Quan,vốn dÄ© ban nãy lúc giá»›i thiệu Vân bang chủ chỉ nói tên của Triệu Quan, nên Lăng Song Phi không rõ được là ai, bèn há»i Vân Phi Phà m: “Vân cô nÆ°Æ¡ng, xin há»i vị tiểu huynh đệ nà y có phải là đệ tá» của lệnh tôn không?â€
Vân Phi Phà m: “Không, đây là em cùng cha khác mẹ của muá»™i.â€
Lăng Song Phi không giấu được sá»± bất ngá», giáºt mình: “Ta không ngá» lệnh tôn có ngÆ°á»i con trai lá»›n đến thế nà y!â€, vừa nói vừa nhìn vá» phÃa Triệu Quan.
“Nó má»›i đến Long cung được hÆ¡n má»™t năm thôi, mẹ nó là ngÆ°á»i Tô Châu, năm ngoà i không may mẫu thân nó qua Ä‘á»i, gia phụ muá»™i bèn cá» ngÆ°á»i đến đón nó vỠđây ở.†Vân Phi Phà m kể.
“Thì ra là nhÆ° váºy, Vân Bang chủ nháºn được con tháºt là má»™t việc vui mừng.†Lăng Song Phi nói.
Vân Phi Phà m lại há»i tiếp vá» tình hình của Lăng Tá»· Dá»±c, biết rằng hôn phu không nhá» em trai Ä‘Æ°a thÆ° hay gá»i lá»i nhắn thì không khá»i cảm thấy thất vá»ng. Từ lúc Lăng Song Phi đến Triệu Quan, không há» nói tiếng nà o, đến lúc nà y Ä‘á»™t nhiên lại mở miệng: “Lăng đại ca võ công cao cÆ°á»ng, anh hùng hà o kiệt nhÆ° váºy lại nhiá»u việc hà nh hiệp trượng nghÄ©a cần là m, những việc nhá» nhặt nhÆ° thăm há»i, gá»i thÆ° có thể quên má»™t, hai chuyện. Tá»· tá»· hà tất phải để tâm đến mà buồn lòng là m chi.â€
Vân Phi Phà m tức giáºn trợn mắt nhìn Triệu Quan, trái lại Triệu Quan lại cÆ°á»i vui sÆ°á»›ng, quay qua Lăng Song Phi há»i: “Lăng nhị ca, đệ nói nhÆ° thế có đúng không?â€
Trong lòng Lăng Song Phi thầm nghÄ©: “Vị tiểu đệ nà y tháºt nghịch ngợm khó bảo, cố ý dùng lá»i nói để chá»c giáºn tá»· tá»·.†Anh ta đâu biết được vá» tình hình quan hệ giữa hai tá»· đệ nhà há», nói theo: “Äại ca những ngà y nà y Ä‘ang ở SÆ¡n Tây, lúc ta rá»i Ä‘i thì đại ca không có ở Hổ SÆ¡n. Chắc chắn đại ca ta có rất nhiá»u lá»i muốn nhắn gá»i tá»› Vân cô nÆ°Æ¡ng, chỉ có Ä‘iá»u không có cÆ¡ há»™i mà thôi.â€
Vân Phi Phà m nghe váºy thì cảm thấy có chút an ủi, bèn há»i thăm Lăng đại ca là m những việc gì ở SÆ¡n Tây, Lăng Song Phi nói rằng chỉ là những việc hà nh hiệp trượng nghÄ©a thôi, nghe váºy Vân Phi Phà m cÅ©ng không tiện há»i cặn kẽ thêm.
NhÆ°ng Triệu Quan lại cảm thấy có gì đó kỳ lạ, thầm nghÄ©: “Vị Lăng đại ca nà y nghe kể là má»™t nhân váºt xuất sắc. NhÆ°ng khi đệ của anh ta đến thăm vị hôn thê của mình cÅ©ng chẳng nhá» em trai gá»i tặng má»™t váºt ká»· niệm, đến ngay cả má»™t câu nói cÅ©ng không có, không phải là không biết cÆ° xá» sao.†Lại nhìn cảnh đối đáp cÆ°á»i nói giữa Lăng Song Phi và Vân Phi Phà m, thì tá»± mình lặng lẽ đứng má»™t bên không khá»i cảm thấy nhà m chán vô vị, nghÄ© thầm: “Triệu Quan ta là má»™c nhân đầu chắc? Các ngÆ°á»i là m nhÆ° ta không nghe thấy, không biết nói, váºy thì ta tiếp tục là m má»™c nhân đầu váºy. Chà , phong thuá»· lÆ°u chuyển, đừng có mà đắc ý vá»™i. Nói không chừng, Triệu Quan ta sau nà y cÅ©ng nổi danh trên giang hồ, chấn Ä‘á»™ng võ lâm, lúc đấy hai ngÆ°á»i muốn nghe ta nói má»™t câu cÅ©ng khó đấy nha.†NhÆ°ng Triệu Quan cÅ©ng tá»± mình biết rằng hiện tại võ công của mình Ä‘ang kém cá»i, dáng vẻ cÅ©ng nhÆ° kiến thức Ä‘á»u không thể nà o so bì vá»›i Lăng Song Phi, nghÄ© váºy chỉ là tá»± mình an ủi mình mà thôi.
Lại nói Lăng Song Phi ở lại Long cung hÆ¡n ba tháng, ngà y nà o cÅ©ng luôn bên cạnh Vân bang chủ giúp Vân bang chủ giải quyết việc trong bang. Vân bang chủ rất hà i lòng tuy không nói ra miệng, lại khen anh ta là ngÆ°á»i có năng lá»±c thông thạo má»i việc, quả tháºt là má»™t nhân tà i hiếm có. Vân phu nhân cÅ©ng rất yêu quý anh ta, luôn miệng nói vợ chồng nhà Lăng đại hiệp tháºt có phúc má»›i có được má»™t ngÆ°á»i con khà phách nhÆ° thế, lại nói tÆ°Æ¡ng lai Vân Phi Phà m được gả cho công tá» nhà há» Lăng, quả đúng là có phúc pháºn.
Triệu Quan nghÄ© thầm: “Vợ chồng bà không sinh được con trai, chỉ tìm má»™t thằng nhóc bất tà i vá», đúng là chẳng có tà phúc khà nà o.†Vốn dÄ© Triệu Quan đã chán ghét những ngà y ở Long Cung, những ngà y nà y đối vá»›i Triệu Quan cà ng không thể nà o chịu nổi.
--- Xem tiếp hồi 27 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 05-12-2008 at 05:07 AM .
05-12-2008, 08:08 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 27: Ly gia tẩu xuất
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 27: Ly gia tẩu xuất
NgÆ°á»i dịch: vidaibao
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Ba tháng trá»i trôi qua, Lăng Song Phi từ biệt trở vá» Hổ SÆ¡n. Triệu Quan nghÄ©: “Chá»— nà y ta không thể ở lâu được nữa. Vân phu nhân chắc cÅ©ng không cản ta Ä‘i, Vân bang chủ không dạy ta võ công, cÅ©ng không giúp ta báo thù cho mẹ, ta còn ở đây ăn không ngồi rá»—i là m gì? Thà nh đại thúc cÅ©ng từng nói nếu muốn báo thù cho mẹ thì nên Ä‘i tìm Lăng trang chủ ở Hổ Khiếu sÆ¡n trang. Nếu nhÆ° ta theo Lăng nhị ca Ä‘i, anh ta đối vá»›i mình tuy không đặc biệt thân thiết, cha mẹ lại là võ lâm cao nhân Ä‘Æ°Æ¡ng thế, chắc không đến ná»—i đối xá» tệ vá»›i mình.†Lòng đã quyết tâm, lặng lẽ thu tháºp đồ đạc, chá» sau khi Lăng Song Phi xuống núi, để lại trong phòng má»™t bức thÆ° trên bà n nói lá»i cảm tạ vợ chồng Vân bang chủ đã chiếu cố mình bấy lâu nay, sau nà y hữu duyên tái há»™i vân vân... rồi xuống núi Ä‘i luôn.
Triệu Quan tuy lá»›n lên ở nÆ¡i Ä‘Æ°á»ng phố, trừ lúc nhá» theo thuyá»n của Thanh Bang lên kinh thà nh má»™t lần còn ngoà i ra chÆ°a bao giá» Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c má»™t mình Ä‘i xa nên gần nhÆ° chẳng hiểu gì vá» Ä‘Æ°á»ng sá. Nó sau khi xuống núi NgÅ© Bà n SÆ¡n thì dá»c Ä‘Æ°á»ng há»i thăm tung tÃch của Lăng Song Phi rồi từ từ theo sau. Cứ nhÆ° váºy đã hai ngà y, ngà y kia nó đến má»™t tiểu trấn, Ä‘i há»i khắp nÆ¡i xem có ai thấy má»™t thanh niên thân hình cao lá»›n, hông giắt bảo kiếm, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói là không thấy. Äúng lúc Ä‘ang há»i tại má»™t khách Ä‘iếm thì ngÆ°á»i quản lý chỉ ra sau lÆ°ng nó, nói: “Không phải đó sao?†Triệu Quan giáºt mình quay lại, quả nhiên thấy Lăng Song Phi đứng sau lÆ°ng Ä‘ang nhìn mình.
Triệu Quan ngẩn ngÆ°á»i chỉ biết nặn ra má»™t nụ cÆ°á»i, nói: “Lăng nhị ca, đệ tìm được huynh rối.â€
Lăng Song Phi gáºt đầu, há»i: “Vân tiểu huynh đệ, đệ Ä‘i theo huynh là m gì?â€
Triệu Quan không nghÄ© rằng lại bị anh ta phát hiện bèn hà m hồ nói: “Äệ ngưỡng má»™ Lăng nhị ca võ công hÆ¡n ngÆ°á»i, tháºt không nỡ rá»i xa, do váºy xuống núi mong được huynh chỉ bảo thêm.â€
Lăng Song Phi há»i: “Có phải cha đệ bảo đệ là m váºy?â€
Triệu Quan nói: “Không phải. Äệ không nói vá»›i ông ấy.â€
Lăng Song Phi nói: “Hay là mẹ đệ?â€
Triệu Quan nói: “Äệ cÅ©ng không nói vá»›i bà ấy.â€
Lăng Song Phi nói: “Là Vân cô nÆ°Æ¡ng?â€
Triệu Quan nói: “CÅ©ng không phải.â€
Lăng Song Phi nhìn nó, tá»±a hồ suy nghÄ© xem nó Ä‘ang giở trò gì. Triệu Quan thở dà i, nói: “Lăng nhị ca, không dám giấu huynh, đệ ở Long cung khá lâu rồi, buồn muốn chết Ä‘i được, rất muốn xuống núi Ä‘i chÆ¡i nhÆ°ng bang chủ không cho đệ Ä‘i. Äệ nghÄ© nhân cÆ¡ há»™i nà y theo huynh đến SÆ¡n Äông chÆ¡i, cÅ©ng muốn bái phá»ng lệnh tôn lệnh Ä‘Æ°á»ng.â€
Lăng Song Phi lắc đầu nói: “Vân huynh đệ, ngÆ°Æ¡i còn nhá» là m sao có thể nghịch ngợm nhÆ° váºy được? Äệ phải thÆ°a vá»›i cha mẹ rồi má»›i được xuống núi chứ. Há» không biết đệ Ä‘i đâu thì sẽ rất lo lắng! Thôi để huynh Ä‘Æ°a đệ vá» nhà váºy.â€
Triệu Quan vá»™i nói: “Không, không ! Äệ không muốn vá».â€
Lăng Song Phi nói: “Trừ khi ngÆ°Æ¡i ở nhà đã gây há»a gì rồi nên má»›i không dám vá» nhà ?â€
Triệu Quan nói: “Không phải! Äệ ở Long cung sống nhÆ° con trùng bị kẹt và o lÆ°á»›i nhện váºy, không nhúc nhÃch gì được. Hiện tại không dá»… gì tìm được cÆ¡ há»™i Ä‘Ã o thoát ra, huynh là m sao có thể lại Ä‘Æ°a đệ vỠđó chịu khổ?â€
Lăng Song Phi lắc đầu nói: “Vân phu nhân tuy không phải là thân mẫu của đệ, vợ chồng Vân bang chủ chắc không đối đãi tệ bạc vá»›i đệ. Äệ là m sao có thể nói những Ä‘iá»u nhÆ° váºy?â€
Triệu Quan nói: “Vân bang chủ đối đãi vá»›i đệ rất tốt nhÆ°ng vá»›i Vân phu nhân thì đệ thá»±c chẳng khác nà o cái gai trong mắt, bà ấy chỉ muốn tống cổ đệ Ä‘i thôi.â€
Lăng Song Phi nói: “Nhất định là đệ quá bÆ°á»›ng bỉnh, Vân phu nhân chắc không phải lúc nà o cÅ©ng giáo huấn đệ. Nói gì Ä‘i nữa, ta cÅ©ng sẽ Ä‘Æ°a đệ vá» nhà .â€
Triệu Quan lo cuống, đảo mắt má»™t vòng, nói: “Lăng nhị ca, nếu nói nhÆ° váºy đệ sẽ theo huynh vá». Vợ chồng Vân bang chủ rất tÃn nhiệm huynh, huynh Ä‘Æ°a đệ vá», trÆ°á»›c mặt há» nói tốt cho đệ và i câu để đệ khá»i phải bị trách phạt thì đệ má»›i theo huynh vá».â€
Lăng Song Phi nói: “Ta sẽ xin vá»›i há» không phạt đệ quá nặng là được rồi.â€
Triệu Quan giả vá» cao hứng nói: “Váºy thì đệ yên tâm rồi.â€
Lăng Song Phi Ä‘Æ°a Triệu Quan quay vá» hÆ°á»›ng NgÅ© Bà n SÆ¡n. Triệu Quan trên Ä‘Æ°á»ng cùng Lăng Song Phi cùng Ä‘i cùng nghỉ, quấn lấy anh ta thỉnh giáo võ công y đạo, lại há»i vá» những sá»± tÃch nghÄ©a hiệp của phụ mẫu anh ta, rất chi là thân thiết. Äến chiá»u tối đêm thứ ba, hai ngÆ°á»i đã đến chân NgÅ© Bà n SÆ¡n, nghỉ tại má»™t khách Ä‘iếm ở đó. Äến lúc Lăng Song Phi tỉnh lại thì phát hiện Triệu Quan vốn ngủ tại bên cạnh đã biến đâu mất, thất kinh nhảy xuống giÆ°á»ng, tại khách Ä‘iếm trÆ°á»›c sau tìm kiếm mà chẳng thấy tăm hÆ¡i gì. Chà ng trong lòng nghi hoặc: “Ta má»—i khi ngủ Ä‘á»u không bao giá» mất cảnh giác, nó chỉ cần xoay mình là ta đã biết rồi, là m sao mà để nó xuống giÆ°á»ng, lấy hà nh lý, mở cá»a Ä‘i ra mà ta lại chẳng hay biết gì?â€
Chà ng nhất thá»i nghÄ© không ra manh mối liá»n vá»™i vã chạy lên NgÅ© Bà n SÆ¡n, báo lại cho Vân bang chủ phu phụ. Vân bang chủ mấy ngà y trÆ°á»›c đã phái xuất bang chúng truy tầm Triệu Quan, nghe nói Triệu Quan theo Lăng Song Phi Ä‘i vá» hÆ°á»›ng NgÅ© Bà n SÆ¡n rất là yên tâm nên đã triệt hồi nhân thủ không tìm kiếm nữa, ai ngá» Triệu Quan lại có bản sá»± chuồn khá»i tay Lăng Song Phi. Lăng Song Phi tÆ°Æ¡ng trợ chúng nhân tìm kiếm quanh vùng phụ cáºn dÆ°á»›i chân núi, nhÆ°ng Triệu Quan giống nhÆ° má»™t là n khói đã biến mất không để lại dấu vết.
Vân phu nhân mừng thầm trong lòng, Vân bang chủ lại rất lo lắng, nói: “Quan nhi tuổi còn nhá», má»™t mình chạy loạn trên giang hồ, nếu gặp nguy hiểm khó mà tá»± bảo vệ !â€
Lăng Song Phi nói: “Vân thế thúc xin cứ yên tâm. Quan huynh đệ thông minh cÆ¡ trà hÆ¡n cả những ngÆ°á»i lá»›n, nhất định có thể biến nguy thà nh an. Nó từng nói là muốn đến Hổ sÆ¡n thăm gia phụ gia mẫu, tiểu Ä‘iệt trên Ä‘Æ°á»ng vá» sẽ lÆ°u ý tung tÃch Quan huynh đệ. Nếu nó đến Hổ SÆ¡n thì chúng ta có thể há»™ tống nó vá» nhà . Xin thế thúc chá»› quá lo lắng.â€
Vân bang chủ cÅ©ng chỉ biết yên tâm, cÆ°á»i nói: “Long bang chúng ta có nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy mà ngay cả má»™t đứa trẻ cÅ©ng không tìm ra, trên giang hồ cÅ©ng tháºt là vô dụng quá Ä‘i.â€
Lăng Song Phi cÆ°á»i nói: “Không giấu Vân thế thúc, tiểu tam đệ ở nhà cÅ©ng rất hay đùa nghịch, tinh linh cổ quái, có khi còn quá Quan huynh đệ nữa kìa. Nó lúc mÆ°á»i má»™t tuổi từng lén xuống núi, gia phụ gia mẫu tìm cả mấy tháng trá»i mà không được, để nó Ä‘i chÆ¡i đến táºn Tô Châu má»›i bị Trần thúc thúc bắt được Ä‘Æ°a vá» nhà . Cha mẹ cháu từ đó coi chừng nó rất kỹ, không để nó bÆ°á»›c ra khá»i cổng ná»a bÆ°á»›c.â€
Vân bang chủ và Vân Phi Phà m nghe thế thì không nÃn được cÆ°á»i, nói: “Không ngá» nhà cháu lại có đứa bé khó bảo nhÆ° váºy !â€
Lăng Song Phi hôm đó cáo từ vá»›i Vân bang chủ, lên Ä‘Æ°á»ng vá» nhà .
Lại nói Triệu Quan tối hôm đó trốn thoát, tá»± nhiên là nhá» và o công lao của Hà m Má»™ng phấn. Nó không dùng các loại chất Ä‘á»™c khác, do chÆ°a dùng quen, loại Hà m Má»™ng phấn nà y là do Thanh Trúc thân tá»± truyá»n thụ, táºp luyện cÅ©ng đã quen nên ra tay là đắc thủ, hạ được má»™t tay võ công cao cÆ°á»ng, tinh minh lão luyện là Lăng Song Phi. Triệu Quan sau khi ra khá»i khách Ä‘iếm, lôi ra bá»™ quần áo của lão nhân cùng râu giả dịch dung má»™t phen, hóa thà nh má»™t lão già , ngà y hôm sau thuê má»™t cá»— xe lừa Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đông. Thuáºt dịch dung của Thanh Trúc tháºt là cao siêu, Triệu Quan theo há»c nà ng cÅ©ng được và i phần, hóa trang tuy còn thô thiển nhÆ°ng cÅ©ng lừa được những ngÆ°á»i do Vân bang chủ phái xuất. Nó xuất thân từ Bách Hoa môn, quen hà nh Ä‘á»™ng bà máºt, lại vừa hoá trang vừa Ä‘i trốn nên không há» lÆ°u lại má»™t dấu vết gì.
Triệu Quan biết rằng Lăng Song Phi không lâu sẽ Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nà y, nghÄ© bụng Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đông thì tốt hÆ¡n không cần bám theo anh ta, do váºy định bụng né tránh. Mẹ nó năm đó lÆ°u lại không Ãt ngân lượng, Triệu Quan tuy Ä‘Æ¡n thân Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nhÆ°ng ăn ở cÅ©ng Ä‘Æ¡n giản nên cÅ©ng khá là dÆ° dả.
--- Xem tiếp hồi 28 ----
Tà i sản của livan
05-12-2008, 07:42 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 28: Thái Sơn quan kiếm
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 28: Thái Sơn quan kiếm
NgÆ°á»i dịch: vidaibao
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Không đến má»™t ngà y đã tá»›i địa pháºn SÆ¡n Äông, Triệu Quan không biết Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đến Hổ SÆ¡n bèn há»i ngÆ°á»i ta, nhÆ°ng cÅ©ng không được gì. Hổ SÆ¡n nguyên chỉ là má»™t ngá»n núi nhá» cạnh Bình HÆ°Æ¡ng, chẳng phải là nÆ¡i nổi tiếng gì, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng có khi nghe nói Bình HÆ°Æ¡ng là nÆ¡i có nhiá»u nguyên liệu thuốc, chỉ có ngÆ°á»i trong võ lâm má»›i biết rõ tên tuổi Hổ SÆ¡n và Hổ Khiếu sÆ¡n trang. Triệu Quan Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên há»i không ra manh mối, lại Ä‘i tiếp vá» hÆ°á»›ng đông, đến má»™t ngà y gặp má»™t tòa núi lá»›n bèn há»i ngÆ°á»i ta má»›i biết đây là chân núi Thái SÆ¡n.
Triệu Quan nghÄ©: “Mình xem trong sách có nói rằng 'lên Thái SÆ¡n má»›i thấy thiên hạ là nhá»', quả nhiên là nÆ¡i đây, đến khai nhãn giá»›i cÅ©ng tốt. Nói không chừng Hổ SÆ¡n lại ở trên Thái SÆ¡n cÅ©ng chÆ°a biết được.†Bèn Ä‘i lên núi. Nó trèo đến táºn trá»i tối, chân má»m đùi má»i rồi mà vẫn chÆ°a lên được ná»a lÆ°ng chừng núi Ä‘Ã nh phải qua đêm tại má»™t khách Ä‘iếm cạnh núi. Ngà y hôm sau Ä‘i lên núi từ sáng sá»›m, gặp được và i tiá»u phu Ä‘i qua bèn đến há»i thăm: “Xin há»i trên núi có ngÆ°á»i biết võ công hay không?â€
Má»™t lão già trừng mắt nói: “Trên Thái SÆ¡n thần tiên Ä‘á»u có, cao thủ võ công có ở khắp núi, ngÆ°Æ¡i tuỳ tiện Ä‘i lên thế nà o cÅ©ng gặp. Còn há»i là m cái gì?â€
Triệu Quan há»i thăm xem đến chá»— nà o có thể gặp được bá»n há» thì lão già có vẻ không rõ lắm, chỉ nói: “Ta nghe nói bên đó có đạo quan, có đạo sÄ© hay luyện kiếm ở đó, lại còn và i lão sÆ° phụ dạy võ nữa, còn ở đâu nữa thì không biết rõ.†Triệu Quan lại há»i thêm và i tiá»u phu và ngÆ°á»i trên Ä‘Æ°á»ng nữa nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lá» má», ai cÅ©ng nói trên Thái SÆ¡n có thần tiên du hiệp nhÆ°ng không ai biết ở đâu cả. Má»™t tiá»u phu trẻ nói: “Ở ngá»n núi phÃa đông thÆ°á»ng có ngÆ°á»i luyện kiếm, ngÆ°Æ¡i có thể đến tìm thá» xem.â€
Tá»›i giữa trÆ°a, Triệu Quan đến má»™t mô đá bằng phẳng, ngá»a đầu thấy hai bên đông tây lại có và i ngá»n núi, bụng nghÄ©: “Mình leo lâu thế nà y rồi mà vẫn còn mấy ngá»n núi cao hÆ¡n nữa, không biết phÃa đông có bao nhiêu ngá»n núi, hay leo lên má»™t ngá»n tìm xem sao?†nghÄ© bèn men theo sÆ¡n lá»™ mà đi. ÄÆ°á»ng Ä‘i cà ng ngà y cà ng gáºp ghá»nh, nó leo đến ná»—i thở hồng há»™c, không thể nhúc nhÃch nổi nữa bèn nằm luôn ra sÆ°á»n núi nghỉ lấy sức. Hốt nhiên má»™t cÆ¡n gió núi thổi qua trên đầu có mấy cái gai tùng rÆ¡i xuống, rÆ¡i ngay và o mặt nó. Triệu Quan Ä‘ang phủi mấy cái gai tùng chợt má»™t tráºn gió lại thổi đến trÆ°á»›c mặt, trong gió nghe thấp thoáng có tiếng binh khà va chạm, cố gắng nghe kỹ hÆ¡n thì lại không thấy đâu nữa. Vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, nó nghÄ© bụng: “Ở gần đây quả tháºt là có ngÆ°á»i Ä‘ang luyện kiếm.â€
Nó bèn theo hÆ°á»›ng gió Ä‘i tá»›i, trèo lên má»™t ngá»n núi thì thấy sau đỉnh núi có má»™t phiến đá lá»›n, có hai mÆ°Æ¡i mấy thanh niên Ä‘ang song song đối kiếm vá»›i nhau. Triệu Quan nấp sau gốc tùng, từ từ lần mò đến gần xem trá»™m thì thấy chiêu thức của những ngÆ°á»i đó lúc thì cổ kÃnh, lúc thi linh Ä‘á»™ng, lúc lại cháºm rãi, khi lại nhanh nhạy, biến hóa vạn kiểu, so vá»›i Phi Phong khoái Ä‘ao của nó thì chẳng giống chút nà o nên bất giác xuất thần ngây ngÆ°á»i ra xem.
Chúng nhân luyện hết má»™t lượt thì má»™t nam tá» khoảng ba mÆ°Æ¡i mấy tuổi cất tiếng: “Äược rồi ! Má»i ngÆ°á»i nghỉ ngÆ¡i má»™t chút Ä‘i !†NgÆ°á»i đó thân hình gầy bé, khuôn mặt hẹp, mặt mÅ©i dúm dó trông tháºt buồn thảm, giá»ng nói trung khà tuy đầy đủ nhÆ°ng nghe có vẻ uể oải. Äám kiếm khách liá»n dừng tay, tụ lại trÆ°á»›c nam tỠđó ngồi xuống nghỉ ngÆ¡i. Nam tỠđó ngồi trên má»™t khối đá, dùng tay áo lau mồ hôi, nói: “Các vị huynh đệ, đại sÆ° tá»· hôm qua đã xem chúng ta luyện kiếm, rất không bằng lòng vá» sá»± tiến bá»™ cháºm chạp của chúng ta. Äại sÆ° tá»· muốn khảo sát từng ngÆ°á»i má»™t và đÃch thân chỉ Ä‘iểm. Má»i ngÆ°á»i nhá»› chú ý há»c há»i, không được bá» lỡ cÆ¡ há»™i được đại sÆ° tá»· chỉ Ä‘iểm nhé.†Má»i ngÆ°á»i ồn à o cả lên, bà n luáºn vá»›i nhau, vừa hÆ°ng phấn, vừa căng thẳng, xem chừng kÃnh sợ vị đại sÆ° tá»· ấy lắm.
Nghỉ được má»™t lúc, những kiếm khách đó lại tiếp tục luyện táºp. Má»™t lúc không lâu sau có má»™t nữ tá» rảo bÆ°á»›c đến bên cạnh sân táºp, sau lÆ°ng dắt theo má»™t thiếu nữ áo lục khoảng mÆ°á»i ba muá»i bốn tuổi. Thiếu nữ sau lÆ°ng giắt má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm. Nam tá» lúc nãy hô: “SÆ° tá»· đến rồi ! Má»i ngÆ°á»i ngừng tay.†Chúng kiếm khách vá»™i thu kiếm xoay ngÆ°á»i, nhất tá» hÆ°á»›ng vỠđại sÆ° tá»· hà nh lá»….
Triệu Quan từ giữa những nhánh cây nhìn ra thì thấy vị đại sÆ° tá»· đó là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khoảng bốn mÆ°Æ¡i tuổi, là n da trắng mịn nhÆ° mỡ đông, cÆ¡ hồ trong suốt, song mục hắc bạch phân minh tá»±a là n thu thuá»·, đôi lông mà y dà i đến táºn tóc mai, không giáºn mà uy nghiêm. Triệu Quan ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn, nghÄ© bụng: “Trên Ä‘á»i là m sao lại có ngÆ°á»i đẹp nhÆ° váºy được nhỉ?†Nó từ nhá» lá»›n lên giữa rừng hoa, oanh oanh yến yến thấy cÅ©ng đã nhiá»u, mẹ nó CÆ¡ Há»a Hạc từng là Tô Châu đệ nhất danh kỹ, các cô nÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i tay Ä‘á»u phong tÆ° hÆ¡n ngÆ°á»i, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y đẹp hÆ¡n hẳn những ngÆ°á»i con gái mà nó đã từng gặp. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng áo lục bên cạnh vị phu nhân, khuôn mặt trái xoan, mắt hạnh mà y ngà i, miệng nhÆ° có nụ cÆ°á»i, tháºt là đẹp đẽ vui tÆ°Æ¡i, so vá»›i phu nhân đó không thua kém chút nà o.
Lại nghe đại sÆ° tá»· đó nói: “Các vị sÆ° đệ, gia phụ mấy bữa nay không được khoẻ nên đặc biệt giao cho ngu tá»· đến để cùng rèn luyện kiếm thuáºt vá»›i các sÆ° đệ. Hạo đệ, ngÆ°Æ¡i sắp xếp các đệ tá» theo thứ tá»± nháºp môn trÆ°á»›c sau đến thá» chiêu vá»›i ta.â€
Nam tá» ná» liá»n để chúng kiếm khách theo lá»›n nhá» ngồi thà nh má»™t vòng bao quanh nÆ¡i táºp, má»™t thiếu niên mÆ°á»i lăm mÆ°á»i sáu tuổi má»›i nháºp môn gần nhất đầu tiên bÆ°á»›c ra, hÆ°á»›ng đại sÆ° tá»· hà nh lá»… nói: “Äệ tá» VÆ°Æ¡ng CÆ°á»ng, xin đại sÆ° tá»· chỉ giáo.†Triệu Quan thấy ống tay áo của gã run lên không ngừng, biết là do quá hồi há»™p mà nên.
Vị đại sÆ° tá»· đó tá»±a hồ cÅ©ng thấy được đứa nhá» nà y Ä‘ang quá khẩn trÆ°Æ¡ng, khẽ mỉm cÆ°á»i nói vá»›i thiếu nữ áo lục bên cạnh: “Bảo An, con lên trÆ°á»›c há»c há»i vị sÆ° huynh đó Ä‘i.â€
Thiếu nữ đó vâng má»™t tiếng, bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c, hà nh lá»… vá»›i VÆ°Æ¡ng CÆ°á»ng. VÆ°Æ¡ng CÆ°á»ng thấy cô bé nà y tuổi còn nhá» hÆ¡n mình lại trông rất xinh xắn nên cÅ©ng bá»›t sợ nên nở má»™t nụ cÆ°á»i và cÅ©ng hà nh lá»… đáp lại.
Thiếu nữ Bảo An bạt xuất trÆ°á»ng kiếm từ sau lÆ°ng, bà y ra thế kiếm, nói: “SÆ° huynh, má»i !†Hai ngÆ°á»i bắt đầu giao thủ. Bảo An xuất kiếm cá»±c nhanh, soạt soạt soạt tấn công liên tiếp ba kiếm, VÆ°Æ¡ng CÆ°á»ng không chống đỡ kịp liên tục thối lui. Bảo An bèn ra chiêu cháºm lại, cho đối thủ có cÆ¡ há»™i phản công. Hai ngÆ°á»i song kiếm tÆ°Æ¡ng giao, tiếng leng keng không ngá»›t, VÆ°Æ¡ng CÆ°á»ng hiển nhiên không địch nổi đến ná»—i thủ mang cÆ°á»›c loạn. Triệu Quan nghÄ©: “Hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u nhá» hÆ¡n mình mà kiếm thuáºt lại rất khá. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia còn lợi hại hÆ¡n, xuất kiếm vừa nhanh vừa chuẩn, mình chắc đánh không lại nó.â€
Thiếu niên thiếu nữ qua lại đã đến năm mÆ°Æ¡i chiêu, vị đại sÆ° tá»· má»›i nói: “Äược rồi, thu kiếm.†Hai ngÆ°á»i cúi chà o nhau rồi xoay qua đại sÆ° tá»· hà nh lá»…. Äại sÆ° tá»· tiến ra giữa bãi, khẽ gáºt đầu vá»›i Bảo An, lấy trÆ°á»ng kiếm từ tay cô bé, Ä‘oạn bảo VÆ°Æ¡ng CÆ°á»ng: “VÆ°Æ¡ng sÆ° đệ, mấy chiêu 'Ngoan thạch Ä‘iểm đầu', 'Phong vÅ© phiêu diêu', 'Phong Ä‘iá»u vÅ© thuáºn', thủ thế sá» dụng không sai, chỉ là nhanh hÆ¡n nữa thì sẽ không ổn. Bảy mÆ°Æ¡i hai chiêu Thạch Phong kiếm nà y ngÆ°Æ¡i cần khổ công luyện táºp cho thà nh thục qua đó sẽ từ từ cảm nháºn được kiếm ý. Mấy chiêu tấn công 'Thạch phá thiên kinh', 'Cuồng phong bạo vÅ©', 'Phong quyển tà n vân' sá» ra vẫn chÆ°a đủ mãnh liệt, ngÆ°Æ¡i là má»™t nam tá» hán, khi xuất thủ phải có được khà thế dÅ©ng mãnh má»›i được. NgÆ°Æ¡i xem ta ra chiêu.†Nói xong vung kiếm liên công tam chiêu, kình lá»±c vừa chuẩn xác vừa mãnh liệt lại ổn định, kiếm phong rÃt lên trong không khÃ, má»i ngÆ°á»i đứng xem Ä‘á»u khâm phục.
Triệu Quan thầm kinh ngạc, bụng bảo dạ: “Những chiêu thức nà y vốn đã rất lợi hại, nay được bà ta sá» ra thì lại cà ng thêm uy lá»±c. NgÆ°á»i là m đại sÆ° tá»· nhÆ° thế quả nhiên cÅ©ng có chá»— hÆ¡n ngÆ°á»i.â€
Äại sÆ° tá»· kêu VÆ°Æ¡ng CÆ°á»ng y theo nhÆ° váºy luyện tá»›i lui khoảng năm lần thì má»›i gáºt đầu tỠý vừa lòng.
Tiếp theo lại má»™t đệ tá» khác lên thay. Äại sÆ° tá»· vẫn để cho Bảo An lên đối kiếm còn bản thân thì ở sau chỉ Ä‘iểm. Äệ tá» nà o đẳng cấp cà ng cao thì nà ng cà ng nghiêm khắc, có lúc tháºm chà còn nghiêm chỉnh trách mắng. Mấy đệ tá» khi hạ trà ng thì cúi đầu buồn rầu, mặt mà y Ä‘á» bừng. Äến tám vị đại đệ tá» nháºp môn lâu nhất thì nà ng Ä‘Ãch thân xuất thủ ra chiêu, Triệu Quan thấy nà ng chiêu thức linh Ä‘á»™ng kỳ ảo, trong lòng khâm phục vô cùng.
Cuối cùng nà ng và nam tá» lúc đầu sau khi quá chiêu nói: “Hạo đệ, ngÆ°Æ¡i so vá»›i năm ngoái có tiến bá»™ nhiá»u nhÆ°ng há»a hầu chÆ°a đủ. Lúc sá» chiêu 'Thừa phong phá lãng' thì háºu kình không đủ, 'Thạch lÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c hà nh' lại không đủ gian hiểm. Mấy chiêu công khác thì cÅ©ng sợ là hÆ° nhược. Lúc nà o cha mạnh khoẻ thì ngÆ°Æ¡i phải hÆ°á»›ng cha thỉnh giáo biết không.†Vị Hạo đệ đó cúi đầu vâng dạ.
Äại sÆ° tá»· thu kiếm lui vá», cúi đầu nói mấy câu vá»›i Bảo An, gáºt đầu chà o chúng sÆ° đệ rồi xoay ngÆ°á»i Ä‘i khá»i sân táºp. Chúng kiếm khách nhất tá» khom lÆ°ng Ä‘Æ°a tiá»…n. Triệu Quan thấy má»i ngÆ°á»i xem chừng sắp giải tán, trong lòng nghÄ©: “Mình phải tìm cÆ¡ há»™i há»i xem há» là môn phái gì, có biết Hổ sÆ¡n ở đâu không.†bèn Ä‘i vá» phÃa cạnh núi.
Má»›i Ä‘i được mÆ°á»i mấy bÆ°á»›c thì nghe phÃa sau có má»™t thanh âm trong trẻo cất lên: “Nà y, vị tiểu ca ca ở đằng trÆ°á»›c, xin dừng bÆ°á»›c.†Triệu Quan quay đầu lại nhìn thì thấy thiếu nữ áo lục Ä‘ang rượt từ phÃa sau tá»›i, chÃnh là thiếu nữ tên là Bảo An lúc nãy.
Triệu Quan đối vá»›i nà ng rất có hảo cảm, dừng chân lại há»i: “Xin há»i cô nÆ°Æ¡ng có việc gì không?â€
Bảo An mỉm cÆ°á»i vá»›i nó, nói: “Chúng ta vừa rồi luyện kiếm, sÆ° phụ thấy ngÆ°Æ¡i núp ở má»™t bên xem nên muốn má»i ngÆ°Æ¡i qua nói chuyện.†Triệu Quan cÅ©ng biết được việc xem lén ngÆ°á»i khác luyện võ là võ lâm đại kỵ, nếu bị bắt tại tráºn thì sẽ bị Ä‘Æ°Æ¡ng trà ng xá» tá» nhÆ°ng thấy tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y hòa nhã thân thiện bèn vui vẻ nói: “Äược.†rồi theo Bảo An Ä‘i luôn.
Bảo An cùng nó sánh vai bÆ°á»›c Ä‘i, há»i: “Xin há»i tiểu ca ca quý tÃnh đại danh?â€
Triệu Quan nói: “Ta há» Triệu, Ä‘Æ¡n danh má»™t chữ Quan. Xin há»i quý tÃnh của tá»· tá»·?â€
Bảo An nói: “Ta há» Trịnh.â€
Triệu Quan nói: “SÆ° phụ của tá»· là đại sÆ° tá»· của những ngÆ°á»i đó à ?â€
Trịnh Bảo An nói: “Phải rồi.â€
Triệu Quan cÆ°á»i: “Khà khà , nhÆ° váºy là không được rồi ! Tá»· nhá» tuổi nhÆ° váºy mà kiếm thuáºt còn lợi hại hÆ¡n các vị sÆ° thúc. Nhất định là do tá»· trá»i sinh thông minh lại còn thêm sÆ° phụ dạy giá»i nữa.â€
Trịnh Bảo An cÆ°á»i khanh khách: “SÆ° phụ kiếm thuáºt siêu trác, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là dạy phải tốt rồi. Ta ngu xuẩn lắm, nói ta thông minh thá»±c không dám nháºn.†Triệu Quan đã thấy rất nhiá»u tiểu cô nÆ°Æ¡ng, các cô nÆ°Æ¡ng kiá»u mị ở Tình Phong quán, Äinh HÆ°Æ¡ng, Dạ HÆ°Æ¡ng cẩn tháºn ngoan ngoãn, lúc nhá» thì gặp qua Chu Hà m Nhi cao quý thÃch khóc, Trần Chân Nhi khiến ngÆ°á»i liên ái, Vân Phi Phà m cao ngạo trang nhã, thiếu nữ nà y đã lá»›n khôn thà nh thục, ôn tồn thân thiết, tuy chÆ°a phải là đẹp nhất nhÆ°ng khiến ngÆ°á»i ta muốn thân cáºn yêu thÆ°Æ¡ng.
--- Xem tiếp hồi 29 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 07-12-2008 at 12:02 AM .
06-12-2008, 07:38 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 29: Xảo ngộ Yến Long
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 29: Xảo ngộ Yến Long
NgÆ°á»i dịch: vidaibao
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cùng Bảo An cÆ°á»i nói vui vẻ, má»™t lúc sau thì đến bên ngoà i của má»™t trang viện nhá». Trịnh Bảo An dẫn nó và o trong, Ä‘i đến căn phòng ở phÃa tây, gõ cá»a nói: “SÆ° phụ, vị tiểu huynh đệ đó đã đến.†Trong cá»a có tiếng ngÆ°á»i nói: “Và o Ä‘i.â€
Trịnh Bảo An đẩy cá»a nhÆ°á»ng Triệu Quan tiến và o, tá»± mình cÅ©ng Ä‘i theo sau. Triệu Quan nhìn thấy vị đại sÆ° tá»· đó Ä‘ang ngồi bên cạnh bà n bèn hÆ°á»›ng vá» phu nhân hà nh lá»…, nói: “Tiểu tá» bái kiến tiá»n bối.â€
Äại sÆ° tá»· xoay đầu lại nhìn nó, Triệu Quan nhìn thấy khuôn mặt nà ng ở khoảng cách gần là m nó cảm thấy mất bình tÄ©nh, hÆ¡i thở bá»—ng trở nên gấp rút, trong lòng bất giác nghÄ©: “Quả tháºt là rất đẹp.â€
Chợt nghe đại sÆ° tá»· mở miệng nói: “Tiểu huynh đệ, vừa rồi ta Ä‘ang dạy kiếm thấy ngÆ°Æ¡i nấp ở má»™t bên xem trá»™m. NgÆ°Æ¡i có biết rằng xem trá»™m ngÆ°á»i khác luyện công là võ lâm đại kỵ hay không?†Triệu Quan thấy nà ng ngữ khà nghiêm khắc cảm thấy hÆ¡i sợ, trá»™m nhìn thì thấy nà ng không phải là tháºt sá»± giáºn dữ nên vá»™i và ng quỳ xuống nói: “Tiểu tá» tuổi nhá» vô tri, không hiểu quy củ, chỉ là thấy má»i ngÆ°á»i luyện kiếm trông thấy hay hay nên nhìn váºy thôi, quyết không phải là há»c trá»™m mong tiá»n bối suy xét !â€
Äại sÆ° tá»· gáºt đầu nói: “Ta thấy ngÆ°Æ¡i tuổi còn nhá» lại không phải cố ý, coi nhÆ° bá» qua việc đó. Hà i tá», ngÆ°Æ¡i ở gần đây à ?â€
Triệu Quan nói: “Không phải, cháu đến để tìm Hổ SÆ¡n. Xin há»i tiá»n bối có nghe qua Hổ SÆ¡n không váºy?â€
Vừa dứt câu, vị đại sÆ° tá»· và Trịnh Bảo An Ä‘á»u giáºt mình nhìn nhau. Triệu Quan thấy thần sắc hai ngÆ°á»i thì lại nghÄ© là mình nói sai Ä‘iá»u gì nên vá»™i nói: “Cháu không biết Ä‘Æ°á»ng, Ä‘i há»i ngÆ°á»i ta thì không ai biết Hổ SÆ¡n ở đâu cả. Cháu nghÄ© là ở đâu đó gần bên phải Thái SÆ¡n nên má»›i lên Thái SÆ¡n để tìm. Hổ SÆ¡n chắc là xa đây lắm, có lẽ là cháu đã Ä‘i nhầm hÆ°á»›ng mất rồi.â€
Äại sÆ° tá»· nhìn nó, mục quang nhÆ° Ä‘iện. Triệu Quan cố gắng lấy can đảm nhìn lại nà ng, trong lòng bất giác hồi há»™p, tim Ä‘áºp thình thịch. Äại sÆ° tá»· nhìn nó má»™t hồi, há»i: “Hà i tá», ngÆ°Æ¡i muốn đến Hổ SÆ¡n là m gì?â€
Triệu Quan nói: “Cháu muốn cầu kiến Y Hiệp phu phụ.â€
Äại sÆ° tá»· nói: “Xin há»i quý tÃnh đại danh?â€
Triệu Quan nói: “Cháu há» Triệu, Ä‘Æ¡n danh má»™t chữ Quan.â€
Äại sÆ° tá»· gáºt đầu nói: “Triệu tiểu huynh đệ, xin má»i ngồi xuống chúng ta từ từ nói.â€
Triệu Quan ngồi xuống bên cạnh nà ng lòng cảm thấy có chút bất an. Nó từ nhỠđến giá» to gan không sợ gì nhÆ°ng vị đại sÆ° tá»· nà y đối vá»›i nó trong vẻ mặt hiá»n hòa lại có nét uy nghiêm khiến nó cảm thấy không được tá»± nhiên thoải mái.
Äại sÆ° tá»· nói: “Triệu tiểu huynh đệ, nÆ¡i nà y là Thái SÆ¡n Tần gia kiếm phái. Hổ SÆ¡n ở gần Bình HÆ°Æ¡ng cách đây khoảng trăm dặm Ä‘Æ°á»ng. Chưởng môn Tần gia kiếm là gia phụ. Ta là Yến Long, Hổ SÆ¡n Y hiệp là chồng ta. Xin há»i ngÆ°Æ¡i tìm chúng ta có việc gì không?â€
Triệu Quan giáºt mình, nghÄ© bụng mình chạy lên Thái SÆ¡n tá»± nhiên gặp được Lăng phu nhân, thiên hạ sao lại có chuyện khéo léo nhÆ° váºy? Việc Lăng phu nhân là con gái của chưởng môn Tần gia kiếm phái thiên hạ Ä‘á»u biết chỉ có Triệu Quan là không biết mà thôi nên nhất thá»i có cảm giác không tin lắm.
Yến Long thấy vẻ nghi ngá» trên nét mặt của nó nên mỉm cÆ°á»i, nói: 'NgÆ°Æ¡i không tin cÅ©ng được. Triệu tiểu huynh đệ, ta cÅ©ng không biết là m nhÆ° thế nà o để ngÆ°Æ¡i tin do váºy ta có thể chỉ Ä‘Æ°á»ng cho ngÆ°Æ¡i đến Hổ SÆ¡n, để ngÆ°Æ¡i tá»± mình tìm đến Hổ Khiếu sÆ¡n trang rồi đợi ngÆ°Æ¡i ở đó nhÆ°ng nhÆ° váºy cÅ©ng khá là phiá»n phức. NgÆ°Æ¡i tá»± mình quyết định Ä‘i.â€
Triệu Quan nghÄ© ngợi má»™t lúc, lấy hết can đảm nói: “Tần tiá»n bối, vãn bối đã sá»›m nghe đến thanh danh ngÆ°á»i từ lâu, xin ngÆ°á»i đừng trách cháu là cô láºu quả văn, gặp mặt rồi mà cÅ©ng không nháºn ra. Cháu biết má»™t vị tiá»n bối, ngÆ°á»i đó nói là có quen vá»›i ngÆ°á»i, có thể nà o cho cháu diá»…n luyện trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i Ä‘ao pháp mà ngÆ°á»i đó truyá»n thụ không, vãn bối lá»›n gan xin ngÆ°á»i nói ra được tên của chiêu thức đó!†Yến Long khẽ gáºt đầu.
Triệu Quan liá»n lôi trong bá»c ra má»™t thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao, hÆ°á»›ng vá» nà ng hà nh lá»…, rút Ä‘ao khá»i vá», tả phách nhất Ä‘ao, Ä‘ao phong cuá»™n lên, tiếp theo chém xéo vá» bên phải???
Yến Long chỉ cần nhìn thoáng qua cÅ©ng biết rõ, vá»— tay nói: “'Thanh đông kÃch tây', 'Hốt tả thá»±c hữu'. NgÆ°Æ¡i có phải là truyá»n nhân của Thà nh đại ca không?â€
Nguyên lai Thà nh Äạt từng nói vá»›i nó rằng Phi Phong khoái Ä‘ao chÆ°a từng truyá»n thụ cho ai mà chỉ luáºn chiêu cùng Yến Long để tìm ra tinh tuá»· của chiêu thức mà thôi. Triệu Quan nhá»› đến Ä‘iá»u nà y nên bèn xuất ra hai chiêu đó, Yến Long quả nhiên gá»i đúng tên chiêu thức. Nó trong lòng không còn nghi ngá» gì nữa hÆ°á»›ng vá» Yến Long bái tạ: “Lăng phu nhân, tiểu tá» tháºt là may mắn má»›i tình cá» gặp được tiá»n bối ở đây.â€
Yến Long mỉm cÆ°á»i nói: “Hóa ra lại là đồ đệ của cố nhân. Thà nh đại ca có khá»e không?â€
Triệu Quan nghÄ© đến Thà nh Äạt lòng vừa cảm kÃch vừa nhá»› mong, nói: “Cháu gặp Thà nh đại thúc và được truyá»n Ä‘ao pháp là việc của hai năm trÆ°á»›c đây rồi. Sau khi chia tay cÅ©ng không biết thúc ấy Ä‘i đâu nữa.â€
Yến Long thấy ngÆ°á»i thiếu niên nà y diện mục tuấn tú, đôi mắt rất lanh lợi, nhÆ°ng không che giấu được dáng vẻ đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ, không biết gốc gác thế nà o và cÅ©ng không biết vì lý do gì mà Thà nh Äạt lại thu nó là m truyá»n nhân. Nó không gá»i Thà nh Äạt là sÆ° phụ mà lại gá»i là đại thúc cÅ©ng là điá»u khá kỳ quái. Bèn há»i: “Triệu hiá»n Ä‘iệt, có phải Thà nh đại thúc bảo cháu Ä‘i tìm chúng ta không?â€
Triệu Quan nói: “Là thúc ấy chỉ bảo cho. Cháu muốn gặp hai vị bởi vì cháu muốn xin hai vị giúp cháu báo thù việc mẹ cháu bị giết.†Tiếp theo nói luôn chuyện mình là con của CÆ¡ Há»a Hạc và sá»± kiện đồ sát ở Tình Phong quán. Yến Long lặng ngÆ°á»i nghe câu chuyện, Trịnh Bảo An nghe đến Ä‘oạn Tình Phong quán bị tà n sát thì lấy tay che miệng, mắt lá»™ vẻ kinh hãi và thÆ°Æ¡ng cảm.
Triệu Quan nói xong, không kìm được kÃch Ä‘á»™ng lại nhá»› vá» mẫu thân các ngÆ°á»i bị giết cách đây gần hai năm, thảm trạng Tình Phong quán thây nằm ngổn ngang nhÆ° hiện lên trÆ°á»›c mắt, không chịu nổi lại khóc òa lên. Triệu Quan nhá»› đến ngà y đó mẫu thân nhá» mình Ä‘Æ°a tin cho Trần Cáºn Vân phu phụ bèn lấy từ trong bá»c ra má»™t phong thÆ°, nói: “Lăng phu nhân, bức thÆ° nà y của mẫu thân cháu trÆ°á»›c khi mất gá»i cho hai vị, cháu vẫn chÆ°a giao được táºn tay cho ngÆ°á»i.†Yến Long mở thÆ° Ä‘á»c, chỉ thấy vẻn vẹn có hai dòng viết rằng: “KÃnh gởi Lăng trang chủ và phu nhân: kẻ địch xâm nháºp Tô Châu, không rõ lai lịch, thủ Ä‘oạn âm Ä‘á»™c, nghi là dÆ° nghiệt báo cừu, xin hết sức chú ý. Hạc bút.â€
Yến Long lặng Ä‘i má»™t hồi rồi chợt há»i: “NgÆ°Æ¡i nói rằng lệnh Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c khi chết có vẽ chữ gì trên mặt đất, cho ta biết là chữ gì váºy?â€
Triệu Quan nói: “Cháu nhìn không ra chữ gì cả.†Từ trong bá»c quần áo lấy ra má»™t miếng vải Ä‘Æ°a cho Yến Long xem. Nó lúc đó đã vẽ lại chữ đó trên vạt áo và giữ lại đến giá». Yến Long xem xong vẻ mặt biến sắc im lặng má»™t lúc lâu không nói gì.
Triệu Quan và Trịnh Bảo An nhìn mặt nà ng không dám nói lá»i nà o. Má»™t lúc sau Yến Long má»›i nói: “Triệu hiá»n Ä‘iệt, cháu hãy theo ta vá» Hổ SÆ¡n má»™t thá»i gian đợi ta cùng chồng bà n bạc việc nà y rồi hãy tÃnh tiếp.â€
Triệu Quan quỳ xuống hÆ°á»›ng vá» nà ng bái tạ. Yến Long đỡ nó dáºy, nói: “Lệnh Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c đây đã từng cứu chồng ta, chúng ta và Bách Hoa môn có uyên nguyên sâu sắc, Ä‘á»u là ngÆ°á»i nhà cả. Cho dù không dá»±a và o quan hệ đó thì lệnh Ä‘Æ°á»ng hiệp danh vang dá»™i, không may bị ngÆ°á»i sát hại chúng ta cÅ©ng phải vì nghÄ©a tÆ°Æ¡ng trợ.†Triệu Quan gáºt đầu, trong lòng cá»±c kỳ cảm kÃch.
Yến Long quay sang nói vá»›i Bảo An: “Chúng ta ngà y mai khởi hà nh trở vá» Hổ SÆ¡n. Ta Ä‘i xem sức khá»e sÆ° tổ ngÆ°Æ¡i thế nà o, ngÆ°Æ¡i dẫn Triệu gia ca ca Ä‘i vá» phòng nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c Ä‘i.†Trịnh Bảo An theo lá»i.
Yến Long lại nói: “NgÆ°Æ¡i má»™t lát nữa cÅ©ng đến nói từ biệt vá»›i sÆ° tổ. Lão nhân gia rất mong nhá»› cha ngÆ°Æ¡i, ta nói vá»›i ông ấy là cha ngÆ°Æ¡i đã Ä‘i lo việc ở xa, không vá» thăm ông ấy được. Ôi, lão nhân gia thân thể yếu lắm rồi, tháºt là cha mong ngÆ°Æ¡i lắm.†Trịnh Bảo An cúi đầu thÆ°a: “Vâng.â€
Trịnh Bảo An dẫn Triệu Quan đến má»™t gian phòng để nghỉ ngÆ¡i. Triệu Quan tại Tần gia ngủ lại má»™t đêm, sáng sá»›m ngà y hôm sau thì theo Yến Long và Trịnh Bảo An rá»i Thái SÆ¡n.
Má»›i đến chân núi đã thấy năm tên hán tỠđứng ở bên Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng vá» Yến Long hà nh lá»…, cung kÃnh dâng lên ba thá»›t tuấn mã. Triệu Quan từ phục sức biết được là bang chúng của Long bang, trong lòng hÆ¡i run: “Bá»n há» chắc không phải là ngÆ°á»i theo lệnh Vân bang chủ Ä‘i bắt ta vá» thì tốt !†May mắn là mấy tên bang chúng Ä‘á»u không để ý gì đến nó.
Ba ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nam, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u được ngÆ°á»i của Long bang táºn tình chiếu cố. Các đầu mục của các phân Ä‘Ã n Ä‘á»u tá»± thân tiếp đãi, đối vá»›i Yến Long cung cẩn tôn kÃnh, biểu lá»™ lòng thà nh. NghÄ© đến nà ng tuy đã từ chức bang chủ nhiá»u năm ẩn cÆ° ở Hổ SÆ¡n mà địa vị tại võ lâm vẫn không suy giảm, vẫn được má»i ngÆ°á»i kÃnh trá»ng vô cùng. Triệu Quan trong lòng thầm kinh ngạc, nghÄ© bụng: “Mình đã nghe từ lâu rằng Lăng phu nhân từng là m Long đầu của Long bang nhÆ°ng cÅ©ng không nghÄ© rằng địa vị trong giang hồ của nà ng lại cao nhÆ° váºy.†Nó là ngÆ°á»i thông minh lanh lẹ, biết rằng cÆ¡ há»™i nà y không thể để mất bèn thÆ°á»ng xuyên thỉnh giáo võ công, há»i thăm các sá»± việc trong giang hồ. Yến Long thỉnh thoảng cÅ©ng chỉ Ä‘iểm cho nó và i chiêu nhÆ°ng không truyá»n thụ võ công. Nà ng thÆ°á»ng kể vá» các sá»± kiện đã xảy ra trên giang hồ, các báu váºt của các nhà , khiến Triệu Quan trợn mắt há mồm, đại khai nhãn giá»›i, kiến thức đại tăng.
Triệu Quan và Trịnh Bảo An niên ká»· cÅ©ng xấp xỉ, cÆ°á»i nói suốt trên Ä‘Æ°á»ng rất hòa hợp vá»›i nhau. Ngà y ná», Yến Long Ä‘i gặp đầu mục của Long bang, Triệu Quan và Trịnh Bảo An ở lại chá» trong khách Ä‘iếm, Triệu Quan nhá»› ra má»™t việc bèn buá»™t miệng há»i: “Bảo An, cha muá»™i Ä‘i xa là m việc là đi đâu váºy?â€
Trịnh Bảo An ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t lúc rồi má»›i hiểu, thở dà i nói: “Cha muá»™i bảy năm trÆ°á»›c đã mất rồi. Trên Thái SÆ¡n sÆ° phụ nói váºy vá»›i sÆ° tổ là do sợ lão nhân gia biết được sá»± thá»±c thì sẽ quá thÆ°Æ¡ng tâm, do váºy nên má»›i kêu muá»™i giúp nói dối lão nhân gia.†Triệu Quan hoảng nhiên, hối háºn vì đã lỡ lá»i, nói: “Tháºt không phải, ta vừa rồi buá»™t miệng há»i cà n xin muá»™i chá»› giáºn.â€
Trịnh Bảo An lắc đầu nói: “Không có gì đâu. Huynh không biết má»›i há»i chứ đâu phải há»i cà n. Cha muá»™i nguyên là môn hạ của sÆ° tổ, là đại đệ tá» của sÆ° tổ. Sau đó do má»™t lần hiểu lầm bị sÆ° tổ trục xuất khá»i sÆ° môn. SÆ° tổ sau nà y vì việc đó mà hối háºn, áy náy mãi trong lòng. Lúc đó sá»± phụ có ý dẫn muá»™i lên Thái SÆ¡n bái kiến lão nhân gia, để cho ông ấy giải tá»a bá»›t tâm tÆ°, đừng nhá»› mãi chuyện ông ấy đã thiếu sót vá»›i cha muá»™i. Ôi, lão nhân gia nhìn thấy muá»™i thì cứ chảy nÆ°á»›c mắt mãi, xem ra tâm lý tháºt sá»± nhá»› vá» cha muá»™i.â€
Triệu Quan nói: “Cha muá»™i là đại đệ tá» của Tần gia kiếm phái, nhất định phải là má»™t hiệp khách.â€
Trịnh Bảo An mỉm cÆ°á»i: “Cha võ công rất cao cÆ°á»ng nhÆ°ng ông ấy không phải là hiệp khách mà là ngÆ°á»i là m việc cho quan phủ. Muá»™i nghe mẹ nói khi muá»™i chÆ°a được bảy tuổi, má»™t lần cha truy bắt má»™t tên đại đạo rồi bị thÆ°Æ¡ng bởi ám khà mà chết. Sau khi cha mất, mẹ Ä‘Æ°a muá»™i đến Hổ Khiếu sÆ¡n trang dá»±a và o Lăng trang chủ phu phụ, không lâu sau bà cÅ©ng bệnh rồi mất. Lăng trang chủ phu phụ thÆ°Æ¡ng muá»™i tuổi nhá» cô khổ nên thu muá»™i là m nghÄ©a nữ, sau đó sÆ° phụ lại thu muá»™i là m đồ đệ, dạy muá»™i võ công.â€
Triệu Quan nghÄ©: “Nguyên là nà ng giống mình, cÅ©ng má»™t thân má»™t mình Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c. Mình mÆ°á»i mấy tuổi thì mẹ mất, cha thì không biết là vị nà o nhÆ°ng chắc vẫn còn sống, so vá»›i nà ng tuổi nhá» nhÆ° váºy mà đã mồ côi cha mẹ thì vẫn may mắn hÆ¡n nhiá»u.†Bất giác đối vá»›i nà ng nảy sinh niá»m kÃnh trá»ng, nghÄ© bụng: “Nà ng thân thế thá»±c đáng thÆ°Æ¡ng mà không chút ai oán than vãn, Ä‘a phần là nà ng tÃnh tình trá»i sinh cởi mở phóng khoáng, vợ chồng Lăng trang chủ chắc đối đãi vá»›i nà ng rất tốt. Hừ, Vân bang chủ ở nhà thì tá» khà nặng ná», Vân lão thái bà lúc nà o cÅ©ng nghiến răng nghiến lợi vá»›i mình, ta là m sao mà sống yên được vá»›i cái dạng cha mẹ đó.†Thở phì ra má»™t hÆ¡i, nói: “Nhà sÆ° phụ muá»™i đối đãi vá»›i muá»™i tháºt tốt.â€
Trịnh Bảo An nở nụ cÆ°á»i: “Äúng váºy. Không chỉ nghÄ©a phụ nghÄ©a mẫu, ba vị nghÄ©a huynh cÅ©ng đối xá» rất tốt vá»›i muá»™i.â€
Triệu Quan là ngÆ°á»i giá»i quan sát, đối vá»›i tâm lý của các tiểu cô nÆ°Æ¡ng lại cà ng hiểu biết, nghe nà ng nói váºy thì cÆ°á»i nói: “Ta xem ra ca ca của muá»™i không chỉ đối xá» tốt vá»›i muá»™i mà nhất định còn rất thÆ°Æ¡ng yêu muá»™i nữa đó.â€
Trịnh Bảo An Ä‘á» mặt, nói: “Há» Ä‘á»u là anh hùng hà o kiệt, luôn coi muá»™i nhÆ° là tiểu muá»™i muá»™i mà thôi, không có chuyện yêu thÆ°Æ¡ng gì đâu.†Triệu Quan đã gặp qua Lăng Song Phi nên muốn chá»c ghẹo Trịnh Bảo An bèn giả vá» nói: “Ta nghe nói Tá»· Dá»±c, Song Phi là hai anh em sinh đôi, Ä‘á»u là những nhân váºt xuất quần bạt tuỵ. Muá»™i mau nói cho ta biết những sá»± tÃch của há» Ä‘i! Ta tháºt nóng lòng muốn gặp há» quá.â€
Trịnh Bảo An ngẩng đầu mỉm cÆ°á»i nói: “Äại ca ca là ngÆ°á»i sảng khoái, trá»ng nghÄ©a, đối đãi vá»›i ngÆ°á»i chân thà nh, muá»™i nghÄ© thế gian hiếm có ngÆ°á»i nà o tốt hÆ¡n anh ấy. Nhị ca ca thông minh tháo vác, việc gì cÅ©ng Ä‘á»u rất chuẩn xác, là m việc lúc nà o cÅ©ng chu đáo khiến ngÆ°á»i kÃnh phục. Tiểu ca ca thì…hi hi…nghịch ngợm phá phách, tinh linh cổ quái, chẳng ai Ä‘oán được anh ấy nghÄ© gì. Muá»™i thÆ°á»ng giúp anh ấy bởi vì anh ấy rất tÃn nhiệm muá»™i, bá»n muá»™i là bằng hữu tốt của nhau.â€
Triệu Quan nghe giá»ng Ä‘iệu của nà ng liá»n Ä‘oán ra được nà ng trong lòng thầm ngưỡng má»™ đại ca ca, nghÄ© bụng: “Là m sao mà bên nà y thì có Phi Phà m tá»·, bên kia lại có Bảo An muá»™i, ai cÅ©ng thÃch đại thiếu gia của Lăng gia thế nhỉ? Lăng nhị ca ngÆ°á»i quả tháºt không xấu, nhÆ°ng nếu nói thông minh tháo vác mà sao lại bị Triệu Quan ta đánh Ä‘á»™c được? Suy ra vị Lăng đại ca đó cÅ©ng tám lạng ná»a cân, không khá hÆ¡n bao nhiêu, không biết hắn có chá»— nà o mê hoặc được ngÆ°á»i?†Lại nghÄ©: “Lăng nhị ca Ä‘a phần là đã vỠđến Hổ SÆ¡n, anh ta mà thấy mình chắc lại muốn bắt ta Ä‘Æ°a vá» Long cung. Chuyện vá»›i Vân bang chủ từ đầu ta đã không dám kể vá»›i Lăng phu nhân, tốt nhất là mình ra tay trÆ°á»›c, xin anh ta đừng bắt mình vá» Long cung. Ôi, ta không đến Long cung cÅ©ng không có ý ở luôn ở Hổ Khiếu sÆ¡n trang, thiên hạ tuy lá»›n mà ta lại không biết Ä‘i đâu? Thà nh đại thúc tá»± hà o xÆ°ng lãng tá», ta là con của lãng tá» xem ra số mệnh cÅ©ng phải lÆ°u lãng tứ xứ cÅ©ng nên.†NghÄ© đến bất giác trong lòng dâng lên cảm giác thÆ°Æ¡ng cho bản thân.
--- Xem tiếp hồi 30 ----
Tà i sản của livan
06-12-2008, 07:42 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 30: Hổ Khiếu sơn trang
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 30: Hổ Khiếu sơn trang
NgÆ°á»i dịch: vidaibao
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
ChÆ°a đến má»™t ngà y, Triệu Quan theo Yến Long và Trịnh Bảo An đã đến chân núi Hổ SÆ¡n. Ba ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa sau núi, xuyên qua và i khoảng rừng và thung lÅ©ng sâu má»›i đến trÆ°á»›c má»™t tòa trang viện. Nó ngẩng đầu lên thấy phÃa trên cổng chẳng có tên hay biển hiệu gì, nghÄ©: “Äây không biết có phải là Hổ Khiếu sÆ¡n trang danh chấn giang hồ không nhỉ?â€
Nó nghÄ© Hổ Khiếu sÆ¡n trang chắc cÅ©ng phải hùng vÄ© nhÆ° Long cung, chà Ãt cÅ©ng phải rá»™ng lá»›n nhÆ° trang viện của Tần gia kiếm phái, nà o hay chỉ là má»™t cái trang viện trông rất tầm thÆ°á»ng nhÆ° thế nà y, tÆ°á»ng mái toà n là m bằng gá»—, gạch đá, trúc. Cách bố cục tuy rất trang nhã, các loại đồ dùng rất Ä‘Æ¡n giản, trông nhÆ° má»™t nÆ¡i cÆ° trú của ngÆ°á»i Ä‘i ở ẩn. Nó không biết rằng nÆ¡i đây không chỉ là Hổ Khiếu sÆ¡n trang mà còn là cố cÆ° của Dược tiên DÆ°Æ¡ng lão, lúc đầu chỉ có và i gian nhà gá»—, Lăng Tiêu và Yến Long sau khi quy ẩn Hổ SÆ¡n má»›i từ từ xây thêm ra. Lăng Tiêu lấy y đạo giúp Ä‘á»i, mấy chục năm nay cÅ©ng có má»™t gia sản kha khá, chỉ vì ông tÃnh tình đạm bạc, không ham vinh hoa, tiá»n khám chữa bệnh thu được Ä‘á»u mang Ä‘i cứu tế cùng khổ, do váºy chá»— ở của bản thân vẫn Ä‘Æ¡n giản nhÆ° xÆ°a. Ông cùng vợ con ẩn cÆ° tại đây, ngà y thÆ°á»ng nghiên cứu y đạo, hái thuốc dạy dá»— con cái, sinh hoạt tháºt là an nhà n tá»± tại. Ông giao Hổ Khiếu sÆ¡n trang ở trÆ°á»›c núi cho sÆ° đệ LÆ°u Nhất BÆ°u và vợ chồng sÆ° muá»™i Liá»…u Oanh quản lý, tá»± mình và i ngà y lại đến xem qua, nếu gặp những bệnh nhân nan y khó trị thì mấy ngÆ°á»i LÆ°u Nhất BÆ°u má»›i ra sau núi thỉnh sÆ° huynh đến sÆ¡n trang để khám.
Triệu Quan má»›i tiến và o cổng trang đã thấy mấy tráng Ä‘inh chạy qua chạy lại không biết có gì mà gấp gáp nhÆ° váºy. Má»™t lão nhân giống quản gia tất tả chạy qua, trông thấy Yến Long vá»™i vã đến hà nh lá»…, nói: “Phu nhân, ngÆ°á»i đã vá» !â€
Yến Long chau mà y há»i: “Có việc gì mà náo loạn cả lên thế?†Vị quản gia vẻ mặt cÆ°á»i khổ, không ngừng lắc đầu thở dà i. Lúc đó có má»™t thanh niên chạy lên đón, vẻ mặt dở khóc dở cÆ°á»i, nói: “Äại sÆ° tẩu, Tiểu Tam nhi nhân lúc ngÆ°á»i không có nhà chạy xuống núi mất rồi. Äại sÆ° ca cÅ©ng vì váºy xuống núi tìm nó, nhị sÆ° ca và Tá»· Dá»±c cÅ©ng Ä‘i theo rồi. Bá»n hỠđã Ä‘i bốn năm ngà y rồi mà chẳng tìm thấy tăm hÆ¡i gì.â€
Yến Long vừa giáºn vừa buồn cÆ°á»i, nói: “Hảo tiểu tá», là m thế nà o lại để nó chạy mất nữa rồi?â€
Triệu Quan buá»™t miệng nói: “Tiểu Tam nhi?â€
Trịnh Bảo An thấp giá»ng nói: “Là con út của nghÄ©a phụ nghÄ©a mẫu, cÅ©ng là tiểu ca ca của muá»™i. Tên là Hạo Thiên, rất hay nghịch ngợm phá phách.â€
Triệu Quan bất giác nở nụ cÆ°á»i, nói: “Té ra là hắn! Ta cÅ©ng biết anh ta đấy.†Trịnh Bảo An kỳ quái: “Huynh là m sao biết được anh ấy?†Triệu Quan nói: “Tiểu Tam mấy năm trÆ°á»›c có chạy đến Tô Châu, ta vá»›i anh ta cùng nhau lên tá»u lâu uống rượu, rất là thống khoái.â€
Yến Long nghe thấy váºy quay đầu trừng mắt nhìn nó má»™t cái, nói: “Hay lắm, té ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là má»™t tên tá»u quá»· nhá» !†Triệu Quan thè lưỡi không dám nói nữa.
Lại nói năm đó sau khi Lăng Tiêu và Yến Long từ chiến trÆ°á»ng tây bắc bèn ẩn cÆ° ở Hổ SÆ¡n, chuyên tâm nuôi dưỡng hai đứa con. Yến Long lúc đó thụ trá»ng thÆ°Æ¡ng trên Äá»™c Thánh phong, lại sinh nở trong lúc bôn ba ngà n dặm cho đến tráºn chiến tây bắc, thân thể không còn được nhÆ° trÆ°á»›c nữa. DÆ°á»›i sá»± chăm sóc của Lăng Tiêu, nà ng dần dần hồi phục, sau bảy năm má»›i sinh thêm má»™t đứa con nữa đặt tên là Lăng Hạo Thiên. Nó đứng thứ ba, trong nhà đá»u gá»i nó là Tiểu Tam. Äứa bé nà y từ nhỠđã bÆ°á»›ng bỉnh khó dạy, trăm ngÆ°á»i má»›i có má»™t, khi lên tám tuổi thì gặp nhóm cá»u lão đến chúc mừng được mùa, vợ chồng Lăng Tiêu nghÄ© rằng trong chÃn ông lão thì Ãt nhất cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i có thể quản giáo được nó bèn để Tiểu Tam theo cá»u lão Ä‘i, bảo nó cố gắng há»c hà nh cho nghiêm chỉnh. Không ngá» Tiểu Tam theo cá»u lão tròn má»™t năm sau đó vá» nhà thì tÃnh nghịch ngợm phá phách chẳng những không thay đổi mà còn thêm phần lợi hại. Hóa ra là cá»u lão cÅ©ng đã lá»›n tuổi, đối vá»›i đứa bé thông minh linh lợi yêu thÆ°Æ¡ng lạ thÆ°á»ng, sau lá»… chúc mừng được mùa đó Ä‘Æ°a nó theo bên mình, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u truyá»n thụ tuyệt há»c cho nó. Tiểu Tam há»c cá»±c nhanh, y bốc tinh tÆ°á»›ng, cầm kì thÆ° há»a Ä‘á»u há»c ngon là nh, cá»u lão yêu thÃch tÆ° chất của nó nên dung túng nó vô pháp vô thiên. Má»™t năm sau thì không những DÆ°Æ¡ng lão, Văn Phong LÆ°u, Dao Dao, Khang Tranh mấy ngÆ°á»i ôn hòa đối vá»›i nó thúc thủ vô sách, thông minh nhÆ° Cổ Ẩn, Tinh Nguyệt Lão Nhân cÅ©ng chịu không nổi nó, cuối cùng đến mấy ngÆ°á»i hung dữ nghiêm khắc nhÆ° ThÆ°á»ng Thanh Phong, Triệu Tần, Ngá»c Y hòa thượng cÅ©ng không thể bắt nó nghe lá»i, chỉ còn biết lắc đầu thở dà i. ChÃn ông lão bắt đầu cảm thấy không chịu nổi bèn quyết định giao lại cho cha mẹ nó dẫn vá».
Nói vá» Tiểu Tam nhân lúc Yến Long vắng nhà , lại giở trò cÅ© chuồn xuống núi chạy mất. NgÆ°á»i thanh niên đó là tiểu sÆ° đệ của Lăng Tiêu tên Äoạn ChÃnh Bình Ä‘ang báo cáo lại vá»›i Yến Long sá»± tình Tiểu Tam trốn xuống núi. Trịnh Bảo An giáºt giáºt tay áo Triệu Quan, sang bên cạnh thấp giá»ng cÆ°á»i nói: “Muá»™i cá vá»›i huynh, bá»n há» trong vòng má»™t tháng tuyệt đối tìm không ra tiểu ca ca.â€
Triệu Quan cảm thấy kỳ quái: “Muá»™i là m sao biết được?†Trịnh Bảo An khẽ mỉm cÆ°á»i nói: “Huynh không được nói vá»›i sÆ° phụ đâu nhé ! Tiểu Tam sá»›m đã muốn trốn xuống núi nên đã sắp đặt mÆ°u kế từ lâu lắm rồi. Ở nhà chỉ có sÆ° phụ má»›i trị được anh ấy, sÆ° phụ vừa ra khá»i cá»a là muá»™i đã biết anh ấy sẽ thừa cÆ¡ tác quái.†Triệu Quan cÆ°á»i nói: “À, muá»™i sá»›m biết Tiểu Tam sẽ trốn mà lại không báo cho nghÄ©a phụ và sÆ° phụ biết.†Trịnh Bảo An cÆ°á»i nói: “Có nói cÅ©ng vô Ãch thôi. Tiểu Tam mà muốn là m gì thì chẳng có ai có thể cản được.â€
Äến chiá»u tối Lăng Tiêu má»›i trở vá» trang, quả nhiên là không tìm thấy Tiểu Tam. Lăng Tá»· Dá»±c và LÆ°u Nhất BÆ°u các ngÆ°á»i vẫn còn Ä‘ang tìm kiếm dÆ°á»›i núi. Yến Long thấy vẻ mặt của Lăng Tiêu không nén được mỉm cÆ°á»i, nói: “Tiêu ca, muá»™i đã biết trÆ°á»›c là huynh không quản được đứa nhỠđó nên muốn Ä‘Æ°a nó theo đến Thái SÆ¡n, huynh lại còn sợ muá»™i phân tâm không trông coi nó được, nhất định giữ nó lại. Bây giỠđể nó trốn mất, chúng ta chỉ còn cách đợi nó chÆ¡i chán rồi má»›i tá»± trở vá» nhà thôi.†Lăng Tiêu lắc đầu thở dà i, nói: “Thằng tiểu quá»· nà y không biết là do cái gì đầu thai mà tác quái nhÆ° váºy! Tháºt là m cho ngÆ°á»i ta nhức đầu quá.â€
Yến Long cÆ°á»i nói: “Huynh đừng quá lo lắng. Hai đứa con lá»›n của mình Ä‘á»u ngoan ngoãn nên ông trá»i ganh tị cho thêm má»™t đứa con khiến chúng mình phải nhức đầu đó thôi.†Lăng Tiêu nghe vợ an ủi cÅ©ng chỉ biết cÆ°á»i khổ.
Yến Long nói: “Chúng ta còn có việc khẩn yếu hÆ¡n. Muá»™i tình cá» gặp được Triệu tiểu huynh đệ nà y ở Thái SÆ¡n, là con của cố nhân. Triệu hiá»n Ä‘iệt, cháu qua đây!â€
Triệu Quan tiến lên hà nh lá»… vá»›i Lăng Tiêu. Lăng Tiêu nghe nói nó là con của CÆ¡ Há»a Hạc thì rất kinh ngạc và vui mừng, nắm tay kéo nó ngồi xuống bên. Triệu Quan thấy tÆ°á»›ng mạo của Lăng Tiêu chẳng có gì ghê gá»›m, khiêm hòa bình dị, văn nhã đôn háºu, nghÄ©: “Lăng trang chủ không hổ hai chữ Y Hiệp. Nghe nói võ công của ông Ä‘á»™c bá»™ võ lâm, váºy mà toà n thân trên dÆ°á»›i chẳng có Ä‘iểm sát khà hay uy vÅ© gì, trông tá»±a nhÆ° má»™t ông thầy thuốc hiá»n từ.â€
Yến Long nói: “Tình Phong quán bị địch táºp kÃch, sá»± việc quá Ä‘á»™t nhiên hoà n toà n không có triệu chứng gì báo trÆ°á»›c. Triệu Quan hiá»n Ä‘iệt may mắn thoát chết.†Lăng Tiêu kinh ngạc: “Ta sá»›m nghe vá» huyết án ở Tình Phong quán, chỉ biết Há»a Hạc ÄÆ°á»ng toà n bá»™ bị Ä‘á»™c thủ, không ngá» vẫn còn có ngÆ°á»i sống sót! Triệu hiá»n Ä‘iệt, cháu hãy kể lại rõ rà ng tình huống lúc đó cho ta nghe!†Triệu Quan bèn kể lại chi tiết huyết án Tình Phong quán. Lăng Tiêu sau khi nghe xong lại há»i thêm kỹ cà ng vá» các vết thÆ°Æ¡ng của má»i ngÆ°á»i. Triệu Quan lúc đó cÅ©ng quan sát kỹ lưỡng các thi thể, trà nhá»› của nó cÅ©ng tốt, tình cảnh thảm liệt trong quán đến giá» vẫn khắc ghi trong đầu nên trả lá»i rà nh mạch các câu há»i của Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu xem bức thÆ° của CÆ¡ Há»a Hạc và hình vẽ lại nét chữ của Triệu Quan xong thì trầm tÆ° suy nghÄ©, ngẩng đầu nhìn Yến Long, nói: “Yến nhi, muá»™i nghÄ© sao?†Yến Long nói: “Muá»™i cÅ©ng Ä‘oán nhÆ° CÆ¡ nữ hiệp.â€
Lăng Tiêu vẻ mặt ngÆ°ng trá»ng nói: “Là bá»n chúng đến báo cừu.â€
Yến Long chầm cháºm gáºt đầu, nói: “Năm đó chúng ta hạ thủ tuy dứt khoát nhÆ°ng vẫn chÆ°a trảm thảo trừ căn.†Lăng Tiêu nói: “Chẳng lẽ vẫn còn sót ngÆ°á»i nà o?†Yến Long nói: “Trong trăm Ä‘iá»u kÃn đáo vẫn có Ä‘iá»u sÆ¡ sót. Tiêu ca, những ngÆ°á»i tấn công Tình Phong quán không sợ Ä‘á»™c thuáºt, trên Ä‘á»i nà y ngoà i huynh ra còn ai có bản lÄ©nh nhÆ° váºy chứ?†Lăng Tiêu lắc đầu nói: “Huynh cÅ©ng không nghÄ© ra. HÆ¡n nữa có thể giải Ä‘á»™c được loại hÆ°Æ¡ng vụ đó đâu có mấy ngÆ°á»i. Bạch Thuá»· Tiên lúc trÆ°á»›c từng quy phục Há»a giáo, TrÆ°Æ¡ng Phù Dung cÅ©ng từng phản môn, do đó phÆ°Æ¡ng pháp giải Ä‘á»™c của Bách Hoa môn có khả năng là đã lá»t và o tay Há»a giáo.â€
Yến Long trầm ngâm nói: “Còn lại má»™t khả năng nữa là có gian tế trong Tình Phong quán.†Quay sang há»i: “Triệu hiá»n Ä‘iệt, trong số các ngÆ°á»i ở Tình Phong quán có còn ai sống sót không?â€
Triệu Quan nghÄ© má»™t lúc, nói: “Mẹ cháu trÆ°á»›c đó có phái hai vị sÆ° tá»· Ä‘i thông báo cho hai vị sÆ° bá do đó há» không ở trong quán lúc đó. Cháu cÅ©ng chÆ°a gặp lại há», không biết bá»n há» còn sống trên Ä‘á»i nữa hay không?â€
Yến Long khẽ gáºt đầu, nói: “Hai vị đó chắc là ngÆ°á»i rất thân tÃn của mẹ cáºu, nên má»›i phái há» Ä‘i truyá»n tin.†Triệu Quan nói: “Äúng váºy. Má»™t vị là cô nÆ°Æ¡ng ở quán, tên là Thanh Trúc, má»™t vị là nha hoà n thân cáºn của mẹ tên là Äinh HÆ°Æ¡ng, Ä‘á»u là những ngÆ°á»i thân tÃn của mẹ cháuâ€
Lăng Tiêu há»i: “Cháu cÅ©ng gia nháºp Bách Hoa môn rồi chứ?†Triệu Quan nói: “Dạ rồi. Lúc cháu mÆ°á»i má»™t tuổi thì mẹ cho cháu nháºp môn.†Lăng Tiêu nói: “Lệnh Ä‘Æ°á»ng đã chỉ định ngÆ°á»i kế thừa của Há»a Hạc Ä‘Æ°á»ng chÆ°a?†Triệu Quan nói: “Mẹ đã truyá»n lại Thiết Há»a Hạc cho cháu.â€
Lăng Tiêu gáºt đầu, trầm ngâm má»™t lúc, há»i: “Hà i tá», mẹ cháu có từng Ä‘á» cáºp vá» chuyện Há»a giáo không?†Triệu Quan lắc đầu. Lăng Tiêu nói: “Mấy chục năm nay, Há»a giáo mai danh ẩn tÃch, việc cháu chÆ°a từng nghe qua cÅ©ng không trách được.†Xoay đầu nhìn vợ, sắc mặt Yến Long khẽ thay đổi, cau mà y không nói.
Lăng Tiêu nói: “Há»a giáo là má»™t tà giáo thá» lá»a, hÆ°ng thịnh mấy chục năm trÆ°á»›c, giáo chủ tên gá»i Äoạn Äá»™c Thánh. Hắn dùng thủ Ä‘oạn mê hoặc nhân tâm hấp dẫn hÆ¡n vạn giáo chúng, toà n dùng chú thuáºt để nghiêm máºt khống chế giáo đồ, lúc đó ngÆ°á»i trong võ lâm không ai không cúi đầu xÆ°ng thần, thế lá»±c của Äoạn Äá»™c Thánh nhÆ° mặt trá»i lên. ChÃnh giáo võ lâm nhiá»u lần liên thủ phản kháng nhÆ°ng Ä‘á»u bị Äoạn Äá»™c Thánh trấn áp tru diệt. Cuối cùng qua má»™t trÆ°á»ng đẫm máu khổ chiến tại Nam XÆ°Æ¡ng, võ lâm tổn thÆ°Æ¡ng cá»±c kỳ nặng ná», ông trá»i không dung kẻ ác, Äoạn Äá»™c Thánh cuối cùng cÅ©ng bị tiêu diệt.†Yến Long nghe nói đến đó, thân mình khẽ run lên, Lăng Tiêu liá»n nắm lấy tay nà ng.
Triệu Quan nghÄ© bụng: “Thà nh đại thúc nói vá»›i mình rằng Äoan Äá»™cThánh chết dÆ°á»›i tay hai ngÆ°á»i nà y, trÆ°á»ng đại chiến đó chắc chắn vạn phần hung hiểm. Giang hồ đối vá»›i vợ chồng Y Hiệp tôn kÃnh nhÆ° váºy chắc hẳn do năm đó hỠđã từng cứu mạng má»i ngÆ°á»i.†Nó trong lòng nhất Ä‘á»™ng, hốt nhiên nghÄ© đến má»™t việc, nhảy dá»±ng lên nói: “Äoạn! Mẹ trÆ°á»›c khi chết vẽ lại trên mặt đất là mấy nét đầu của chữ Äoạn !â€
Yến Long gáºt đầu nói: “Chúng ta cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy, việc nà y rất có khả năng do dÆ° nghiệt của Há»a giáo gây ra. Äoạn ma đầu sau khi chết, dÆ° nghiệt của Há»a giáo vẫn còn tồn tại. Äể tránh thế lá»±c bá»n chúng tái khởi, lúc đó Long bang cùng Bách Hoa môn liên thủ tru sát những trưởng lão còn sống. Äoạn Äá»™c Thánh lúc đó có ba mÆ°Æ¡i mấy đứa con, những đứa gia nháºp Há»a giáo Ä‘á»u bị Bách Hoa môn xuất thủ giết hết, đứa nà o tuổi còn nhá» thì được Thiếu Lâm và Võ Äang thu nạp nuôi dưỡng. Bá»n trẻ đó dÆ°á»›i sá»± giám há»™ của các phái chÃnh giáo Ä‘á»u đã trưởng thà nh, Ä‘á»u không biết gì vá» thân thế nên chắc sẽ không có vấn Ä‘á» gì. Nếu nhÆ° kẻ ra tay ở Tình Phong quán đúng là dÆ° nghiệt Há»a giáo thì tất không phải má»™t ngÆ°á»i, thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác, suy tÃnh kỹ lưỡng tháºt khiến ngÆ°á»i ta sợ hãi, kẻ chủ sá» chắc phải thuá»™c hà ng đầu não trong giáo năm xÆ°a.â€
Triệu Quan trong lòng kÃch Ä‘á»™ng, nói: “Lăng phu nhân có Ä‘oán được là ngÆ°á»i nà o không?â€
Yến Long cháºm cháºm lắc đầu, nói: “Sá»± phẫn háºn sợ hãi của bá»n ta đối vá»›i Hoả giáo còn sâu sắc hÆ¡n ngÆ°Æ¡i nhiá»u, nên quyết không thể có chuyện biết thế lá»±c bá»n chúng còn sót lại mà điá»m nhiên toạ thị. Ta không biết kẻ đối đầu là ngÆ°á»i nà o mà chỉ Ä‘oán ngÆ°á»i ra tay vá»›i Bách Hoa môn rất có khả năng là dÆ° nghiệt Há»a giáo, tiêu diệt Tình Phong quán chắc để báo thù việc năm xÆ°a.â€
Triệu Quan cúi đầu, trÆ°á»›c mắt tá»±a hồ xuất hiện chút ánh sáng nhÆ°ng tháºt mÆ¡ hồ không rõ rà ng. Trong lòng nghÄ©: “Ta đã biết được lai lịch cừu gia hy vá»ng việc truy tìm manh mối cÅ©ng dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u.â€
Yến Long bá»—ng nói: “Triệu hiá»n Ä‘iệt, việc nà y Long bang đã ra tay Ä‘iá»u tra nhÆ°ng đến nay vẫn chÆ°a có kết quả gì. NgÆ°Æ¡i ở Long cung hÆ¡n má»™t năm có nghe Vân bang chủ Ä‘á» cáºp đến chuyện nà y không?â€
Triệu Quan trong bụng thầm kêu không hay: “Bà ta đã sá»›m biết ta trốn ra khá»i Long cung rồi.†Lấy lại trấn tÄ©nh, lắc đầu nói: “Không có.â€
Yến Long nhìn nó, nói: “Triệu hiá»n Ä‘iệt, ta từng là chủ nhân Long cung là m sao không biết ngÆ°Æ¡i là con của Vân bang chủ, Long bang tìm ra ngÆ°Æ¡i ở đâu váºy? Ta từ đầu cÅ©ng muốn há»i ngÆ°Æ¡i xem vì lý do gì trốn khá»i Long cung, ngÆ°Æ¡i đến tìm chúng ta có ý đồ gì khác nữa không?†Nà ng khẩu khà bình hòa tuy không có ý trách móc gì nhÆ°ng Triệu Quan nghe thế không khá»i mồ hôi tuôn Æ°á»›t lÆ°ng, vá»™i nói: “Lăng phu nhân, Lăng trang chủ, xin đừng nghi ngá» cháu ! Mẹ cháu trÆ°á»›c khi chết vẫn chÆ°a kịp nói cho cháu biết ai là phụ thân. Sau khi Tình Phong quán xảy ra chuyện, đầu tiên là Thà nh đại thúc đến tìm cháu nói cháu là con của thúc ấy, tiếp đến ngÆ°á»i của Long bang lại tìm đến nói cháu là con của Vân bang chủ. Cháu cÅ©ng cảm thấy hồ đồ, không hiểu ai má»›i là phụ thân của mình nữa.â€
Lăng Tiêu và Yến Long nghe xong cÅ©ng cảm thấy rất kỳ lạ. Triệu Quan bèn kể luôn những tao ngá»™ của mình từ khi rá»i Tô Châu, lại nói luôn chuyện Vân bang chủ cÅ©ng không biết mẫu thân mình là ngÆ°á»i Bách Hoa môn, Vân phu nhân đối vá»›i mình tháºp phần chán ghét… các việc. Cuối cùng khẩn cầu: “Lăng trang chủ, Lăng phu nhân, hai vị giúp cháu tìm ra manh mối của cừu nhân, vãn bối cảm kÃch bất táºn, xin hãy cho cháu rá»i Hổ SÆ¡n, tá»± mình Ä‘i tìm tung tÃch kẻ thù, xin đừng bắt cháu trở vá» Long cung nữa !â€
Lăng Tiêu và vợ nhìn nhau, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy thân thế Triệu Quan thá»±c là đặc biệt. Lăng Tiêu nói: “Váºy cÅ©ng được. Bất luáºn phụ thân của cháu là ai thì cháu cÅ©ng có uyên nguyên sâu sắc vá»›i Bách Hoa môn. Ta sẽ cho ngÆ°á»i Ä‘i liên lạc vá»›i Bạch Thuá»· Tiên môn chủ rồi sẽ tÃnh tiếp.†Nói rồi nhìn sang vợ. Yến Long gáºt đầu nói: “Vá» phÃa Vân bang chủ ta sẽ lo liệu. Triệu hiá»n Ä‘iệt, lúc nà y cháu hãy tạm thá»i lÆ°u lại Hổ SÆ¡n nhé !â€
Triệu Quan nghe váºy thì rất là vui mừng, nhảy cẫng lên hÆ°á»›ng vá» hai ngÆ°á»i liên tiếp vái tạ, cÆ°á»i nói: “Äa tạ hai vị!â€
--- Xem tiếp hồi 31 ----
Tà i sản của livan