Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 935: Thiên nhãn linh mãng.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Ma kiếp lần thứ ba đã trôi qua,Nhạc Thiên, hiện tại ngươi không phải là đối thủ của ta, ngươi chờ đó, ta nhất định sẽ tới tìm ngươi.
Nhìn lên trên bầu trời, Đoan Mộc Cuồng cười lạnh rồi nói.
Mà lúc này, cuộc thi đấu cũng sắp bắt đầu, Nhạc Long đối đầu với Tôn Chí Hạo, Nhạc Kiều ở bên cạnh cất tiếng nhắc nhở:
- Long Ca, người này chính là Tôn chí Hạo, lần trước đứn thứ ba trong liên minh.
Nhạc Kiều nói với Nhạc Long.
- Thực lực thật không tệ, thiên phú tốt lắm.
Nhạc Long cất tiếng nói, trong lòng hắn rất rõ nếu như không có đan dược của tam đệ thì mình không thể chống chọi được với cường giả của Tôn gia này.
- Nhưng hắn vẫn không phải là đối thủ của huynh đâu.
Nhạc Kiều mỉm cười nói.
- Tộc trưởng, hôm nay Nhạc gia đến đây là khách nhân, ta cũng muốn đại biểu cho thế hệ trẻ tuổi của Tôn gia khiêu chiến với Nhạc Long huynh, mong tộc trưởng ưng chuẩn.
Nam tử Tôn Chí Hạo cất tiếng nói.
- Lão gia tử ông thấy thế nào?
Tôn Hải cất tiếng hỏi Nhạc Tử Sơn.
- Tôn tộc trưởng, ta thấy như vậy tốt lắm.
Nhạc Tử Sơn mỉm cười nhẹ nhàng đáp.
- Được, Tôn Chí Hạo, ta đồng ý.
Tôn Hải cất tiếng nói với Tôn Chí Hạo.
- Long Nhi, ngươi cũng luận bàn với cường giả của Tôn gia một phen đi.
Nhạc Tử Sơn nói với Nhạc Long.
- Nghe nói Nhạc Long huynh là địa ca của Nhạc Thành địa nhân, ta không thể cùng với Nhạc Thành đại nhân khiêu chiến thì hôm nay đấu một trận với huynh cũng thỏa mãn tâm nguyện.
Tôn Chí Hạo nói.
- Chỉ tiếc đại ca này lại không có thực lực bằng một phần trăm của tam đệ, thật là xấu hổ.
Nhạc Long cười khổ rồi nói.
Hiện tại động thủ, Nhạc Long dùng một chiêu cũng có thể đánh bại Tôn chí Hạo nhưng phải làm sao giữ được mặt mũi cho hắn.
Tôn Chí Hạo bắt đầu công kích ở trên không trung, bầu trời gợn từng đợt sóng lên, tuy nhiên công kích của hắn đều không chạm vào người của Nhạc Long được.
Mãi đến mười chiêu, Tôn Chí Hạo bỗng nhiên nhìn Nhạc Long rồi nói:
- Ta không phải là đối thủ của huynh, ta nhận thua, đa tạ Nhạc Long đã nể mặt mũi, ta không thể không biết khó mà lui xuống.
- Thực lực của huynh rất mạnh, thật khiến ta bội phục.
Nhạc Long cất tiếng nói.
Ở huyền thiên đại lục, trong mật thất của Thanh Dương môn.
- Tỷ Tỷ, thiến nhi hiện tại thế nào?
Thượng Quan Uyển Nhi cất tiếng hỏi Mộng Tiêu Hồn.
- Còn một chút nưa thì được rồi, không có nguy hiểm gì lớn.
Mộng Tiêu Hồn cất tiếng nói.
- Ba năm đã trôi qua, mỗi ngày là một ngày đau khổ.
- Hiện tại thì tốt rồi, chẳng qua ta sợ nàng ta sau khi nuốt chửng toàn bộ ma pháp của Thanh Dương lão ma sẽ phải chịu ma kiếp, hiện tại thực lực của nàng ta đã vượt qua cả ta, nếu như tiêu hóa hoàn toàn thì sẽ phải đạt tới tam kiếp ma kiếp, đến lúc đó thì hơi phiền phức, không biết nàng ta có chống lại nổi không.
Mộng Tiêu Hồn lo lắng nói.
- Vậy có biện pháp nào không?
- Không có, chúng ta cũng không giúp được gì.
Mộng Tiêu Hồn cất tiếng nói.
- Muội vẫn tin tưởng Thiến Nhi có thể sống, dù sao ba năm qua cho dù đau khổ Thiến Nhi vẫn sống được đó thôi.
Thượng Quan Uyển Nhi cất tiếng nói.
Nhạc Thành bế quan suốt ba năm, trong ba năm này, tu vi của hắn đã tăng tiến vô cùng.
Hiện tại hắn đã đạt tới tu vi đại thừa hậu kỳ đỉnh phong, thủy chung vẫn chưa thể đột phá tới Thiên kiếp, điều này khiến cho Nhạc Thành đau đầu không thôi.
Tại Thanh Dương sơn mạch, lúc này một mảng mây đen tràn ngập, cả sơn mạch tràn trong khí tức khủng bố.
Trên bầu trời, khí tức làm cho yêu thú phủ phục không dám nhúc nhích.
- Thanh Dương môn rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao lại có động tĩnh lớn như vậy?
Thác Ny Tư nhìn về phương hướng của Thanh dương sơn mạch mà nghi hoặc trong lòng.
- Tỷ tỷ, ma kiếp này xem ra vô cùng cường hãn, chúng ta không thể trợ giúp sao?
Ở phía xa xa, Thượng Quan Uyển Nhi cất tiếng hỏi Mộng Tiêu Hồn.
- Loại chuyện này chúng ta cũng không sao có thể giúp đỡ được, ma kiếp này chính là kiếp số của người tu ma chúng ta, độ kiếp chính là chống lại sự ngăn cản của thiên địa.
Lúc này trên người của Dịch Thiến có một hắc mang nồng đậm lưu chuyển, ma khí tràn ngập khắp cả Thanh Dương sơn mạch.
Ma khí nồng đậm bao phủ Dịch Thiến vào bên trong, mà lúc này trong lòng Dịch Thiến bắt đầu nghĩ lại những chuyện trước kia, lúc nàng còn nhỏ được cha mẹ sủng ái, khi đó Nhạc Thành cũng chơi thân chăm sóc nàng.
Cho đến một ngày nàng tới Thanh Dương môn, trở thành đệ tử sáng chói ở đây.
Không lâu sau, nàng biết tin Nhạc Thành không thể tu luyện chênh lệch giữa hai người càng ngày càng lớn.
Tất cả hiện ra trước mặt của nàng, nàng biết tin hắn tự sát, nàng tiếc hận.
Nàng thật muốn xin lỗi hắn.
Lúc tới Nhạc gia, trong lòng nàng thậm chí đã nhỏ máu, kỳ thực nàng cố nén lại mà thôi.
Sau ba năm ước hẹn, nàng đã phải chịu thua…
Nhưng lúc tới Huyền Thiên nội lục, phát hiện ra mình với hắn chênh lệch ngày càng lớn, hắn lúc đó chỉ khinh thường nhìn qua mình một lần.
Thời gian từ từ trôi qua, ký ức của Dịch Thiến ngày càng trở nên mờ mịt.
- Đến đây đi, giết ta đi, ta rốt cuộc đã giải thoát rồi, ngươi vốn là của ta, chúng ta có thể ở cùng một chỗ nhưng hiện tại ngươi lại tra tấn ta, giết ta đi.
Dịch Thiến nở ra một nụ cười, trong mắt có cả nước.
- Được, ta sẽ giết.
Nhạc Thành lạnh lùng nói, kiếm quang của hắn bắn lên lao thẳng về phía nàng,
- Được ngươi giết ta, chết trong tay ngươi cũng tốt.
Dịch Thiến nhắm hai mắt lại, nàng tiếp nhận sự thật này mà không phản kháng.
- Không ta muốn tái chiến với ngươi một hồi, không cần biết kết quả thế nào, ngươi cuối cùng cũng có thể giết ta, nhưng hiện tại ta muốn tái chiến một hồi.
Dịch Thiến đờ đẫn, ma khí tràn ngập vào hai mắt, Nhạc Thành ở trên không trung cũng mờ mờ biến mất không thấy đâu.
Đồng thời lúc này ma khí tràn ngập quanh người của nàng, khí tức cũng tăng lên.
- Nhị kiếp đã qua, chỉ còn tam kiếp.
Mộng Tiêu Hồn cất tiếng nói.
- Tam kiếp có phải rất khó không?
Thượng Quan Uyển Nhi cất tiếng hỏi Mộng Tiêu Hồn.
- Đối với người khác thì khó nhưng với Dịch Thiến thì có lẽ không đáng gì, ba năm nay nàng thừa nhận rất nhiều đau khổ, cho nên tam kiếp này sẽ không làm khó được nàng.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 936: Bốn tiểu ác ma.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Lúc này toàn thân của Dịch Thiến, lục phủ ngũ tạng, mắt tai mũi miệng bỗng nhiên ứa ra máu tươi, da thịt trên người bắt đầu hư thối.
Đồng thời lúc này, Dịch Thiến cũng cảm nhận thấy có một âm hỏa kinh khủng đốt cháy cơ thể của mình, âm hỏa này phát ra từ trong kinh mạch của nàng, hỏa diễm thật quá lợi hại, đốt thân thể của nàng thành một bạch cốt.
Ở phía xa a, Thượng Quan Uyển Nhi nhìn thấy cảnh tượng này thì nhắm mắt lại.
Thời gian từ từ trôi qua, ba ngày sau, ma khí bắt đầu tràn ngập, nhưng vào lúc này bạch cốt của Dịch Thiến bắt đầu có huyết nhục xuất hiện.
Khí tức trên người của nàng tăng vọt, ma khí trong trời đất cũng bị nàng hấp thu.
Lúc này ở một nơi khác, Nhạc Thành hiện tại đã cảm nhận thấy thực lực của mình đã có thể phân cao thấp với tam kiếp tán tiên nhưng thực lực của hắn hiện tại cũng chỉ đạt tới đại thừa hậu kỳ, điều này khiến cho Nhạc Thành cảm thấy khó hiểu, hắn quyết định hỏi Lang Lễ và Thú Ma một phen.
Ở trong kết giới của Nhạc gia, Nhạc Nghiên và Nhạc Trạm bốn tiểu gia hỏa đang ngự kiếm ở trên bầu trời, bốn tiểu tử này cao hứng không thôi.
- Hàm Hàm, các ngươi đang làm gì vậy?
Bốn tiểu gia hỏa đang chơi đùa thì bất ngờ trên không trung một thân ảnh hắc bào xuất hiện.
- Cha, cha, Lang Lễ sư phụ nói rằng người bế quan, sao bây giờ lại xuất quan?
Nhạc Hàm nhìn hắc bào nam tử mà chạy tới bổ vào trong lòng.
- Cha, cha đã trở lại.
Nhạc Trạm Nhạc Nghiên, Nhạc Uyên ba người cũng ngự kiếm tới bên Nhạc Thành.
- Được rồi, chúng ta vào nhà đi.
Nhạc Thành bắn ra một thủ ấn, thanh mang xuất hiện quấn lấy bốn tiểu gia hỏa này đi vào trong đại trạch của Nhạc gia.
Trở lại Nhạc gia, Nhạc Thành cùng với chúng nữ đi gặp phụ thân, Nhạc Thành xuất quan tất cả cũng vui m ừng không thôi.
- Chủ nhân, nguyên nhân này ta cũng không biết, thuộc hạ còn chưa nghe nói đến thực lực đột phá nhưng cảnh giới không đột phá.
Lang Lễ nghi hoặc nói.
Nhạc Thành nghe Lang Lễ và Thú ma nói vậy thì cũng chỉ có thể nghi hoặc, hiện tại Nhạc Thành có thực lực của tam kiếp tán tiên điều này khiến cho Lang Lễ và Thú ma nghi hoặc không thôi, cái này không phải tiến triển quá nhanh sao?
- Có tin tức của Vạn biến thiên ma, Thanh Dương lão ma và Mộng Tiêu Hồn không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Không có, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng bọn họ đã tìm kiếm tin tức nhưng không ra.
Thú ma nói với Nhạc Thành.
- Chủ nhân, chẳng qua gần đây nhận được một tin tức đặc biệt, nghe nói ở Huyền Thiên nội lục có không ít Đấu Tôn và ma pháp sư vô duyên vô cớ mất tích.
Lang Lễ tiếp tục nói.
- Có chuyện này nữa sao, đã điều tra ra chưa?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Chưa tra ra, Khiếu Thiên Hổ đang sắp xếp người điều tra.
Lang Lễ trả lời.
- Chẳng lẽ lại là Hỗn Thế Ma Vương?
Nhạc Thành nghi hoặc nói.
- Hỗn Thế Ma Vương là nguyên thần thân thể, nuốt chửng mấy người này không đem lại tác dụng nhiều, đoán là người khác.
Lang Lễ cất tiếng nói.
- Vậy là ai đây?
Nhạc Thành nghi hoặc không thôi.
Buổi sáng ngày hôm sau, Nhạc Duy tới tìm Nhạc Thành, nói là muốn thương nghị chuyện mở kết giới Nhạc gia.
- Lão tộc trưởng, chuyện này phải từ từ, bây giờ không phải là thời điểm làm.
Nhạc Thành nói.
- Hiện tại có hơi phiền phức, ở Huyền Thiên nội lục hiện tịa đều là thiên địa nguyên khí, các thế lực môn đệ tử tu luyện lên rất nhanh, không hề chậm hơn với Tứ *** Nhân Tộc.
Nhạc Duy lo lắng nói.
Nhạc Thành nghe vậy thì hơi khó xử, hiện tịa cả Huyền Thiên nội lục nguyên khí đầy rẫy, tu luyện đấu khí đúng là vô cùng nhanh.
- Không sao, trước hết chùng ta dùng đan dược chống đỡ vậy.
Nhạc Thành nói.
- Được rồi, chẳng qua hai năm sau diễn ra liên minh không biết chúng ta có chiếm được mười ghế hay không.
Nhạc duy cất tiếng nói.
- Lấy được tám ghế là được rồi, hiện tại chúng ta không cần lắm.
Nhạc Thành cất tiếng nói, có tài phú của tam đại thú tộc trong tay, Nhạc Thành dĩ nhiên không để hai đại thành vafo trong mắt.
- Tám ghế thì không khó, ta sẽ đi sắp xếp cho tốt.
Nhạc duy nói.
Ở trong Huyền Thiên nội lục, tại một sơn mạch, khắp nơi đều là xương trắng, ít nhất cũng hơn trăm người.
Đoan Mộc Cuồng lúc này khoanh chân ngồi xuống, toàn thân hắn ma khí cuồn cuộn.
- Còn ba lão ma nữa, dựa theo Hỗn Thế Ma Vương nói thì Thanh Dương lão ma và Mộng Tiêu Hồn không lộ diện, ở Huyền Thiên nội lục cũng không phát hiện ra tung tích, không lẽ bị Lang Lễ đánh chết rồi sao?
Đoan Mộc Cuồng thì thào thầm nghĩ.
- Hay là bọn chúng ở huyền thiên đại lục?
Đoan Mộc Cuồng hiện ra một lãnh ý:
- Vậy thì ta tới huyền thiên đại lục một chuyến.
Một tháng sau, Nhạc Thành nói với bốn tiểu gia hỏa và chúng nữ phải đi lên huyền thiên đại lục xem xét, Nhạc Tử Sơn là người đầu tiên đồng ý, dù sao lập anh trấn cũng là quê hương của ông.
Bốn tiểu gia hỏa nghe vậy thì cao hứng không thôi.
Sáng sớm ngày hôm sau, chúng nữ cùng với người nhà Nhạc gia đều tiến vòa trong Hạo Thiên Tháp.
Từ đây tới Huyền Thiên đại lục phải mất hơn hyai tháng, tuy nhiên trong hai tháng này Nhạc Thành vẫn không thể đột phá từ đại thừa hậu kỳ đỉnh phong lên độ kiếp kỳ, điều này khiến hắn cảm thấy thật bất đắc dĩ.
Hai ngày sau, bọn họ đã tới huyền thiên đại lục, nơi bọn họ đặt chân đầu tiên không ngờ lại là thanh dương môn trước kia hắn đã từng cùng Khiếu Thiên Hổ đi qua.
Nhớ tới Dịch Thiến, Nhạc Thành lại đành phải cười khổ, lúc trước Nhạc Thành chết cũng là do nàng mà thôi.
- Nhạc Thành, đây chính là Thanh dương môn, không biết Uyển Nhi nàng ta có ở đây không.
Mộ Dung Hiểu Hiểu cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Không biết nữa, có khi nàng ta vẫn còn ở Huyền Thiên nội lục.
Nhạc Thành cất tiếng đáp kỳ thật Nhạc Thành không muốn ghé qua thanh dương môn.
- Chúng ta đi vào thăm một chút được không, lâu rồi không gặp.
Mộ Dung Hiểu Hiểu khẽ cất tiếng nói.
- Vậy được rồi, ta giúp nàng tìm hiểu, nếu như có ở bên trong thì chúng ta sẽ tính sau.
Thần niệm của Nhạc Thành chuyển động theo dõi ở bên trong.
Nhưng đúng lúc Nhạc Thành đưa thần niệm vào thì có hai thần niệm khác quét tới, ba thần niệm giao phong với nhau, mà Nhạc Thành cũng cảm thấy hai thần niệm này có mùi vị quen thuộc.
- Chủ nhân, có cường giả bên trong, một người là Mộng Tiêu Hồn, còn một người khác nữa.
Lang Lễ và Thú ma đều nói.
Thủ ấn của Nhạc Thành cấp tốc biến hóa, Hạo Thiên Tháp hiện ra trên tay của hắn.
- Phụ thân, Hiểu kỳ, mọi người mau vào Hạo Thiên Tháp.
Nhạc Thành chuyển động thủ ấn, ngoại trừ Lang Lễ, Thú ma, Yêu Huyên, Thanh Đồng, Hồng Loan mọi người đều chui vào trong Hạo Thiên Tháp.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 937: Tái Kiến Dịch Thiến.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Lang Lễ, chúng ta đi xem sao, đừng cho bọn họ chạy thoát.
Nhạc Thành cất tiếng nói, Phong Lôi Sí hiện ra trên người, thân ảnh trong khoảnh khắc chuyển động.
- Lang Lễ, Thú Ma, hai người các ngươi thật khiến cho ta kinh ngạc.
Một tiếng cười từ phía xa xa đột nhiên truyền đến, tuy nhiên thanh âm vẫn như ở ngoài vạn dặm vậy.
Ba tuyệt sắc nữ tử, ba tuyệt sắc nữ tử ở cùng một chỗ.
- Là Mộng Tiêu Hồn, không ngờ ngươi lại trốn ở Huyền Thiên nội lục.
Lang Lễ nhìn Mộng Tiêu Hồn rồi cất tiếng nói.
- Khí tức của Thanh Dương lão ma, tại sao ngươi lại có khí tức của Thanh Dương lão ma?
Thú ma nhìn Dịch Thiến khẽ nói, thần sắc hơi biến hóa.
- Tại sao ngươi lại tới đây, chẳng lẽ ngươi muốn hủy thanh dương môn mới vừa lòng sao?
Dịch Thiến không để ý đến Lang Lễ mà nhìn Nhạc Thành, trên mặt hiện ra một vẻ phức tạp.
- Nhìn dáng vẻ của nàng thì xem ra mấy năm nay đã trải qua không ít chuyện.
Nhạc Thành nhìn Dịch Thiến rồi lại nhìn Mộng Tiêu Hồn rồi nói.
- Cái này phải đa tạ ngươi nếu không có ngươi thì ta đã không chống đỡ được cho tới ngày hôm nay.
Dịch Thiến nói.
- Hôm nay ta đến đây không có quan hệ với nàng, ta đến chỉ tìm Mộng Tiêu Hồn mà thôi.
Nhạc Thành nhìn Mộng Tiêu Hồn mà nói.
- Không có quan hệ với ta sao?
Dịch Thiến nhìn Nhạc Thành, trong lòng cảm thấy hơi mất mát.
- Tiểu đệ đệ, ngươi tìm ta, chẳng lẽ có quen biết ta?
Diễm ma Mộng Tiêu Hồn cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Mộng Tiêu Hồn, cái tên này ta cũng chỉ mới nghe nios, chỉ là ngươi không cho Hỗn Thế Ma Vương tìm được cho nên ta cũng chỉ có thể tìm ngươi trước.
Nhạc Thành nhàn nhạt trả lời.
- Lớn mật, dám mê hoặc chủ nhân.
Bỗng nhiên Đại Song và Tiểu Song quát lớn, hai nàng phát hiện ra Mộng Tiêu Hồn đang dùng ma mị với Nhạc Thành.
- Đại Song, Tiểu Song lui ra.
Nhạc Thành hữu thủ vung lên ý bảo hai nàng lui xuống.
- Thiên Sinh mị đồng, quả là không tệ, không ngờ Huyền Thiên đại lục lại còn có nữ nhân bậc này.
Mộng Tiêu Hồn nhìn Đại Song và Tiểu Song rồi khẽ nói.
Lúc nãy, Diễm ma nhìn thấy Nhạc Thành chỉ có tu vi đại thừa hậu kỳ, muốn giáo huấn hắn một chút, không ngờ hắn lại có thể chống được nàng, nàng cũng không ngờ rằng Lang Lễ và Thú ma hai người ở phía sau lại kính trọng hắn như vậy.
- Xem ra cũng có chút thủ đoạn, nhưng lại khiến cho ta phải thất vọng rồi.
Nhạc Thành nhàn nhạt cười nói với diễm ma, lúc này Nhạc Thành biết rằng diễm ma này đúng là không đơn giản, Đại Song và Tiểu Song mặc dù không tầm thường nhưng vẫn còn kém nàng nhiều lắm.
- Đệ đệ xem ra cũng không tệ, không biết có bổn sự đó hay không.
Diễm ma cười khúc khích mà nhìn Nhạc Thành.
- Bổn sự gì mới được, cô nương không nói ra thì ta thật không biết.
Nhạc Thành cất tiếng trêu chọc lại.
- Cái này không tiện nói, nếu đệ đệ muốn biết thì một mình đi với tỷ tỷ sẽ nói cho đệ biết.
Diễm ma nói tới đây, Nhạc Thành không thể không rùng mình, hắn không ngờ mình đã có tu vi đại thừa hậu kỳ mà vẫn hơi bị mê hoặc.
- Ở đây nói cũng không sao, nếu như ở cùng một chỗ một mình ta sợ cô nương sẽ bị ta hãm hại.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Bỗng nhiên Thanh Đồng tiến lên cất tiếng nói:
- Yêu ma quỷ quái kia ngươi cẩn thận, ngươi mới chỉ có tu vi tam kiếp tán tiên mà thôi.
Mộng Tiêu Hồn khẽ nhìn Thanh Đồng rồi cất tiếng nói:
- Đệ đệ, xem ra những người ở bên cạnh đệ đều là bất phàm, sao không nói thân phận thật của đệ cho tỷ biết.
Mộng Tiêu Hồn lại tiếp tục tràn đầy mị ý nói với Nhạc Thành.
- Ta chính là Nhạc Thành, cái gì là thân phận chân thực?
Nhạc Thành mỉm cười nhàn nhạt nói.
- Tỷ tỷ, hắn chính là Nhạc Thành, là tộc trưởng của Nhạc gia.
Dịch Thiến khẽ nói với Mộng Tiêu Hồn.
- Đệ đệ, hóa ra đệ là tộc trưởng của Nhạc gia, thật là khô ngờ.
Mộng Tiêu Hồn thu hồi vẻ kinh ngạc, cố gắng nở ra một nụ cười.
- Đệ đệ, đệ tìm ta có chuyện gì không?
Bỗng nhiên Mộng Tiêu Hồn cất tiếng hỏi.
- Cũng không có gì, ta lo lắng Hỗn Thế Ma Vương sau khi tìm được cô nương thì ta khó đối phó mà thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Hóa ra đệ đệ và Hỗn Thế Ma Vương có cừu oán, không bằng như vậy đi, chúng ta hiện tại liên thủ chống lại Hỗn Thế Ma Vương đệ thấy thế nào?
Mộng Tiêu Hồn che miệng quyến rũ cười với Nhạc Thành.
- Cũng tốt, vậy thì ta bày linh hồn ấn ký lên trên người của cô nương mới có thể yên tâm.
Nhạc Thành cười nói.
- Đệ đệ, cái này vạn phần không thể được, kỳ thực đệ không cần khống chế tỷ, chỉ cần đệ nguyện ý, tỷ đệ chúng ta đi tìm một địa phương tĩnh lặng gặp nhau được không?
Mộng Tiêu Hồn biến đổi thần sắc nói với Nhạc Thành.
- Chuyện này hiện tại ta không có hứng thú, hiện tại ngươi chỉ có hai con đường, một là chết hai là để ta bày linh hồn ấn ký mà thôi.
Nhạc Thành bình thản nói.
- Đệ đệ thật là tàn nhẫn, không hề thương hoa tiếc ngọc sao?
Mộng Tiêu Hồn biến sắc nói.
- Ta cũng hơi thương hoa tiếng ngọc nhưng nếu Hỗn Thế Ma Vương gặp được ngươi thì sao, vậy thì thương hoa tiếc ngọc sẽ tổn hại đến chính mình.
Nhạc Thành cười cười nói.
- Nhạc Thành, nếu ngươi muốn đối phó với tỷ tỷ thì phải ra tay với ta trước.
Bỗng nhiên Dịch Thiến mở miệng nói.
Nhạc Thành chăm chú nhìn Dịch Thiến, thực lực hiện tại của nàng hắn nhìn không rõ nhưng xem ra cũng là người tu ma, thậm chí còn cường hãn hơn cả diễm ma.
Nhạc Thành nhìn Dịch Thiến thì thầm nghĩ, nếu như Hỗn Thế Ma Vương gặp phải Dịch Thiến thì nhất định sẽ nuốt chửng, đến lúc đó thực lực của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.
- Lang Lễ, thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng hiện tại hai chúng ta liên thủ, ngươi có thể thắng chúng ta được sao?
Sắc mặt Mộng Tiêu Hồn biến hóa không ngừng mà nói với Lang Lễ.
- Mộng Tiêu Hồn, ngươi thử xem rồi sẽ biết.
Lang Lễ khẽ nói.
- Dịch Thiến, mau tránh ra đi, chuyện này không liên quan đến ngươi, nhưng diễm ma thì ta không thể bỏ qua.
Một lát sau Nhạc Thành khẽ thở dài nói với Dịch Thiến.
- Mạng của ta là do tỷ tỷ cứu, sao lại không liên quan tới ta?
Dịch Thiến nhìn chằm chằm Nhạc Thành rồi chậm rãi nói.
- Chẳng lẽ ngươi nghĩ hiện tại có thể làm gì được ta sao?
Nhạc Thành từ từ nói.
- Hai mươi năm trước ngươi từ nơi này đi ra ta đã nói qua, có ngày tai sẽ gặp lại ngươi, khiêu chiến lại với ngươi.
Dịch Thiến chậm rãi nói.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 938: Lại giao thủ cùng Dịch Thiến.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Ngươi khiêu chiến ta, tại sao ta phải đáp ứng ngươi, chẳng lẽ ngươi cho rằng có tu vi tam kiếp tán tiên là có thể thắng ta sao?
Nhạc Thành không biên đổi sắc mặt mà nói.
Mối quan hệ giữa Nhạc Thành và Dịch Thiến, Yêu Huyên và Thượng Quan Uyển Nhi mọi người ở đây cũng biết, sắc mặt của cả hai liền hơi biến hóa.
- Hai mươi năm trước, ngươi đánh bại ta căn bản là không công bằng, ngươi dùng công pháp tu chân, còn ta dùng đấu khí, ta không phục, hôm nay muốn tiến hành một trận chiến công bằng.
Dịch Thiến nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Không công bằng? Những chuyện lúc trước ngươi làm với Nhạc gia thì công bằng hay sao?
Nhạc Thành nhàn nhạt nói, khuôn mặt lại trở nên lạnh lẽo:
- Ngươi mau tránh ra nếu không đừng trách ta không khách khí.
- Ta nói rồi, ngươi muốn đối phó với tỷ tỷ thì trước hết phải đối phó với ta.
Dịch Thiến nhìn Nhạc Thành rồi nói.
- Diễm ma, hiện tại ngươi chỉ có hai con đường để lựa chọn, một là chết hai là cùng với bọn ta bế quan mấy nghìn năm, ta hảo tâm nhắc nhở ngươi chọn con đường thứ hai, hiện tại chúng ta chín người, chỉ còn lại ta và ngươi vạn biến thiên ma còn sống sót, những người còn lại đều chết hết.
Thú ma cất tiếng nói với diễm ma.
- Ngươi tại sao biết năm người kia đã hoàn toàn chết?
Diễm ma hơi biến hóa sắc mặt mà nhìn thú ma.
- Ta đã nhìn qua thi thể của bọn họ, đều bị nuốt chửng.
Thú ma cất tiếng nói.
- Diễm ma, sự kiên nhẫn của ta có giới hạn, ta cho chính ngươi lựa chọn, người tu hành không dễ, tốt nhất là đừng làm cho mình thần hồn bị diệt.
Nhạc Thành nhìn diễm ma rồi nói.
- Hừ, chỉ là một tên đại thừa hậu kỳ nho nhỏ mà cũng dám nói với ta như vậy, đúng là muốn chết.
Ở quanh người của diễm ma đấu khí lập tức tr ởnên tràn ngập.
- Nhìn dáng vẻ của ngươi thì xem ra muốn chọn cách thứ nhất.
Nhạc Thành nhàn nhạt mà nói.
- Tỷ tỷ, còn có muội.
một phi kiếm màu xanh bắn tới, chính là Dịch Thiến.
- Còn có ta nữa.
Thượng Quan Uyển Nhi cũng lao tới.
- Được, hôm nay ta muốn xem các ngươi có thực lực mạnh cỡ nào. Nếu thực sự không địch lại, bị chết trong tay các ngươi thì cũng tốt hơn là bị Hỗn Thế Ma Vương nuốt chửng.
Mộng Tiêu Hồn lạnh nhạt nói.
- Lên.
Đúng lúc này Nhạc Thành đánh ra một thủ ấn, năm con Kim Tiên Khôi Lỗi xuất hiện.
- Kim Tiên Khôi Lỗi, không lẽ đây chính là Kim Tiên Khôi Lỗi, tại sao ngươi lại có?
Diễm ma nhìn thấy Kim Tiên Khôi Lỗi thì kinh ngạc mà nói.
- Nhìn dáng vẻ của ngươi thì xem ra cũng biết Kim Tiên Khôi Lỗi.
Nhạc Thành cười lạnh nói.
- Đệ đệ, chúng ta thương lượng một chút, ngươi có Kim Tiên Khôi Lỗi, lại còn có Lang Lễ, chúng ta nhất định cũng không thể chống lại, hay là chúng ta liên thủ chống lại Hỗn Thế Ma Vương thế nào?
Diễm ma quyến rũ nói với Nhạc Thành.
- Liên thủ, ta không tin ngươi được, trừ phi ngươi để ta lưu linh hồn ấn ký trên người.
- Nhìn dáng vẻ của đệ đệ xem ra thật sự không thể thương hoa tiếc ngọc.
Diễm ma u oán mà nói.
- Nhạc Thành, có ta ở đây, ta nhất định không cho ngươi đối phó với tỷ tỷ, trừ phi ngươi giết chết ta.
Dịch Thiến tiến lên rồi nói.
- Dịch Thiến, chuyện cũ ta cũng đã quên, hiện tại ngươi đã có một thân tu vi của Thanh Dương lão ma, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Nhạc Thành nhìn Dịch Thiến mà nói.
- Ngươi động thủ đi.
Sau một lát, Nhạc Thành lại nói tiếp.
- Thiến Nhi, không cần.
Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Nhạc Thành rồi nói với Dịch Thiến.
- Sư tôn, con sẽ có chuwnggf mực.
Dịch Thiến nhìn Thượng Quan Uyển Nhi mà nói, sau đó nói với Nhạc Thành:
- Ngươi cẩn thận đó, ngươi có tu vi đại thừa hậu kỳ mà thôi, ta cũng không chiếm tiện nghi.
Dịch Thiến nói xong đánh ra một pháp quyết, thanh mang bắn về phía Nhạc Thành.
Xoẹt. một luồng kiếm sắc bén bắn tới, thanh mang của Dịch Thiến xé rách không khí.
- Ma Khí Phệ Thiên.
Dịch Thiến yêu kiều quát lên một tiếng, thanh mang trên bầu trời như muốn đọng lại, ma khí tràn ngập.
Lúc này mọi người mới chính thức nhìn thấy rõ thực lực ủa Dịch Thiến, Yêu Huyên, Lang Lễ, Thú ma bọn họ đều lui xuống, thần niệm đặt lên trên người của nàng.
Ở trên không trung, đệ tử của Thanh dương môn thấy cảnh tượng này thì đều tránh né.
- Âm dương kiếm, phân ra.
Mà lúc này sắc mặt của Nhạc Thành cũng trầm xuống mà quát lớn, một pháp quyết được hắn đánh ra, âm dương kiếm bay thẳng lên trên trời, chia làm chín thanh.
- Ầm ầm.
Ngay lập tức thanh kiếm trong tay của Dịch Thiến đã bị chém đứt thành hai đoạn.
- Phụt.
Một ngụm máu tươi được Dịch Thiến phun ra, phi kiếm là pháp bảo của nàng, pháp bảo đã bị chặt đứt, dĩ nhiên là Dịch Thiến cũng bị thương.
- Xem ra thực lực của ngươi không chỉ là đại thừa hậu kỳ.
Nhìn Nhạc Thành Dịch Thiến lau vết máu mà nói:
- Ta sắp tới sẽ dùng toàn lực, ngươi chú ý.
Dịch Thiến nói xong, trên người lại toàn bộ phát ra một thanh mang đấu khí, ma khí tràn ngập.
- Ta cũng không xuất toàn lực, ngươi ra tay đi.
Nhạc Thành nhàn nhạt nói.
Ở trên bầu trời ,bỗng nhiên xuất hiện một đại kỳ thanh mang chói mắt, ở trên đó cũng như ma quỷ nhe nanh múa vuốt.
- Thanh Diễm quỷ phương, chính là pháp bảo bản mạng của Thanh Dương lão ma.
- Không ngờ nữ tử này lại có Thanh diễm quỷ phiên của thanh dương lão ma.
Thú Ma cất tiếng nói, hắn khẽ thở dài, tựa hồ như đối với thanh diễm quỷ phiên này hắn cũng quen thuộc.
Mà lúc này sắc mặt của Nhạc Thành cũng biến hóa, đây là một hung khí, dĩ nhiên là khó đối phó.
Ở trên bầu trời thanh mang trở nên quỷ dị vô cùng.
- Hạo Thiên Tháp.
Mi tâm của Nhạc Thành đột nhiên lóe lên, Hạo Thiên Tháp đã hiện ra trong tay hắn.
- Thổ chi không gian.
Nhạc Thành quát lạnh một tiếng, ở trong không gian lập tức có một mảng đại địa bao bọc.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 939: Làm muội muội.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Trước khi tới lập anh thành, Nhạc Thành nói Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng thu hồi bản thể rồi mọi người đi vào Nhạc gia.
Lúc này cảnh bi thảm do Viễn Cổ Hổ Tộc và Hắc Ám Thần Điện tạo nên ở lập anh thành đã được thu thập xong, nhìn thấy đại trạch của Nhạc gia, Nhạc Tử Phong và Nhạc Tử Sơn đều cảm khái.
Nhạc Thành ở Nhạc gia thu xếp một phen, Phùng mẫu có hai đệ đệ tuổi cũng đã hơn năm mươi ba đứa cháu gái hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, một đứa cháu mới mười lăm tuổi, biết là Nhạc Thành đại nhân trở về, tám người bọn họ đều kích động không thôi.
Nghe thấy Nhạc Thành đại nhân muốn gặp bọn họ, cả tám người này đều đến đại sảnh quỳ gối không dám ngẩng đầu lên.
Nhạc Thành quét qua người nhà của Phùng mẫu thì biết rằng bọn họ chỉ là những người bình thường, chưa từng tu luyện đấu khí và ma pháp.
- Các ngươi mau đứng lên đi, ta xem phùng mẫu là người thân của mình, các ngươi không cần câu nệ.
Nhạc Thành khẽ nói với tám người.
- Phùng mẫu đã qua đời, ta cũng chỉ có thể tìm các ngươi, các ngươi có nguyện vọng gì thì cứ nói.
Nhạc Thành nói với người nhà của phùng mẫu.
Tám người cúi đầu không nói, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi.
- Các ngươi có nguyện vọng gì thì cứ nói.
Nhạc Tử Sơn nói với tám người kia.
Tám người vẫn cúi đầu không dám nói gì.
- Tiểu muội muội, muội tên là gì?
Nhạc Thành đi tới bên cạnh cô nương mười lăm tuổi kia rồi nói.
- Đại nhân, muội tên là Phùng Xảo Xảo.
Tiểu cô nương kia cất tiếng nói.
- Xảo Xảo vậy nói cho huynh biết muội có nguyện vọng gì không, huynh nhất định giúp muội hoàn thành.
Nhạc Thành khẽ nói.
- Muội chỉ mong Phong La môn không còn khi phụ người nhà của muội nữa, lần trước bọn họ làm cha của muội và đại bá bị thương, còn nói vài ngày nữa không giao ba kim tệ thì sẽ bắt muội đi làm nha hoàn cho bọn hắn, muội vạn cầu huynh cứu gia đình muội.
Phùng Xảo Xảo nói xong liền chảy nước mắt quỳ gối trước mặt Nhạc Thành.
- Nhạc Thành đại nhân, chúng ta chỉ có nguyện vọng này, mong đại nhân cứu chúng ta.
Nhất thời bảy người khác đều quỳ gối trước mặt Nhạc Thành.
- Phong la môn là ai vậy, lão tử đem bọn họ giết sạch?
Nhạc Tử Phong tức giận nói.
- Mọi người mau đứng lên đi, về sau Phong la môn sẽ không dám khi dễ mọi người nữa đâu, ta đảm bảo.
Trong mắt của Nhạc Thành hiện lên hàn quang rồi kém đám người Phùng Xảo Xảo đứng lên.
- Tiểu cô nương yên tâm đi, về sau không ai dám khi dễ người nhà cô nương nữa đâu.
Nhạc Tử Sơn cũng nói.
- Phụ thân, không phải người vẫn luôn nói không có con gái sao, con thấy cô nương này cũng rất thông minh, hay là chúng ta nhận làm con gái nuôi đi.
Nhạc Thành nói với phụ thân mình.
- Được, chỉ không biết tiểu cô nương này có đồng ý hay không.
Nhạc Thành sửng sốt rồi nói.
- Xảo Xảo, ý của muội thế nào?
Nhạc Thành mỉm cười hỏi Phùng Xảo Xảo.
- Chuyện này…
Tiểu nha đầu nhìn Nhạc Thành, rồi quay đầu nhìn phụ mẫu của mình hỏi ý kiến cha mẹ.
- Nha đầu ngốc, đây là phúc khí tu luyên kiếp trước của con, còn không mau bái kiến cha nuôi.
Cha mẹ Phùng Xảo Xảo lập tức nói.
- Xảo Xảo ra mắt cha nuôi.
Phùng Xảo Xảo ngượng ngùng quỳ trước mặt Nhạc Tử Sơn rồi nói.
- Tốt lắm, nha đầu, từ nay con chính thức là con nuôi của Nhạc Tử Sơn, không ai dám khi dễ con đâu.
Nhạc Tử Sơn vừa thu nhận một đứa con gái nuôi nên cao hứng vô cùng.
- Đúng thế, Xảo Xảo là muội muội của ta, chúng ta là người một nhà, ta phải tặng một số lễ vật còn người của phong la môn thì từ từ thu thập.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Khiếu Thiên, ngươi đi một chuyến.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Khiếu Thiên Hổ ở bên cạnh.
- Vâng, chủ nhân.
Khiếu Thiên Hổ cất tiếng đáp.
Người nhà Phùng tẩu sau khi rời đi, Nhạc Thành nói với Vân Phỉ Phỉ ở bên cạnh:
- Phỉ Phỉ, phong la môn này là gì vậy?
- Ta nghe nói trước kia Phong la môn là một thế lực không kém ở đây, môn chủ có thực lực ngũ tinh Đấu hoàng, giao tình với những người trong thành không ít, tác oai tác oái nhưng không dám chọc tới cửa hàng binh khí của Nhạc gia.
Vân Phỉ Phỉ nói.
- Không ngời lập anh trấn còn có cả thế lực này.
Nhạc Thành lạnh lẽo nói.
- Tử Long, ma ưng, Yêu Cơ, Đại Song, Tiểu Song Thanh Đồng, Hồng Loan ta giao cho các ngươi nhiệm vụ trong vòng b ngày phải bắt toàn bộ Phong la môn trở về, nhớ kỹ là phải bắt sống.
Nhạc Thành nói với đám người Đại Song và Tiểu Song.
- Vâng, chủ nhân.
Đám người Đại Song liền ứng tiếng.
- Thành Nhi, có thể bỏ qua thì hãy bỏ qua, chỉ là Lập anh trấn đúng là phải chỉnh đốn một cuhts.
Nhạc Tử Phong nói.
- Phỉ Phỉ, muội đi sắp xếp một chút, ba ngày sau để các thế lực trong thành tụ tập lại.
Nhạc Thành nói.
Cả lập anh thành bắt đầu rối loạn, phong la môn ở lập anh thành cũng là một thế lực nhị lưu đỉnh phong nhưng một ngày đã bị bắt đi hoàn toàn không thấy đâu.
Ngày hôm sau lại có không ít môn phái biến mất, đều là những môn phái có danh khí ở trong thành.
Mà đồng thời lúc này cũng có một tin tức truyền ra, Nhạc gia ba ngày sau sẽ có tuyên bố, bọn họ liền nghĩ tới xem ra đúng là Nhạc gia làm chuyện này.
Yến gia ở lập anh thành cũng là thế lực nhị lưu, nguyên nhẫn đơn giản là vì Nhạc Thành là con rể của Yến Nhân Hùng.
Lúc này ở ngoài cửa của Yến gia, hơn ba mươi người từ từ đi tới, phía trước là Nhạc Thành, tiếp theo là Vũ Văn Minh Châu, Yến Hiểu Kỳ.
- Hiểu Kỳ, con thấy mẫu thân đã già rồi, phụ thân còn có thể nhận ra ta không?
Vũ Văn Minh Châu đứng trước cửa nhà Yến gia hỏi Yến Hiểu Kỳ.
- Mẫu thân người vẫn xinh đẹp như năm đó có gì già đi đâu.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng đáp.
- Các người là ai, đến Yến gia có chuyện gì?
Mấy người gia đinh của Yến gia liền cất tiếng hỏi đám người Nhạc Thành, ngay cả Yến Hiểu Kỳ bọn họ cũng chưa từng thấy qua.
- Ta là đại tiểu thư, lão gia có nhà không?
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói.
Mấy người hộ viện đều biết yến gia có đại tiểu thư, lúc này thấy tuyệt mỹ nữ tử phía trước có khí chất quý phái thì liền tin tới chín phần.
- Ra mắt đại tiểu thư, lão gia ở nhà, để thuộc hạ đi thông báo.
Một gia đinh cất tiếng nói.
- Không cần, để ta tự mình đi là được.
Yến Hiểu Kỳ nói với Vũ Văn Minh Châu:
- Mẫu thân chờ ở đây, con nói phụ thân đến gặp.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc