Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 846: Thiên Ngạc quân.
Nguồn: Sưu Tầm
- "Không biết hiện tại có thể hảo hảo nói chuyện hay chưa?"
- Tiếng nói Mục Trần truyền ra, thanh âm tuy bình thản, nhưng phối hợp với khủng bố chiến ý đang quấn quanh cơ thể, hiện tại không người nào dám có chút khinh thường hắn.
- Dù là cường giả như Từ Bá, đồng tử cũng co lại, hắn ném ánh mắt hung ác vào Mục Trần, chậm rãi nói: "Không nghĩ rằng mặc dù ngươi chỉ là 1 thiếu niên, nhưng lại có thể đem chiến ý khống chế đến trình độ này, ta ngược lại là xem thường ngươi rồi."
- Mục Trần cười cười từ chối cho ý kiến, hắn nhìn thoáng qua Huyết Ưng vệ đang bị phong tỏa trong sơn cốc, nói: "Từ sơn chủ, thời điểm này nếu chính diện khai chiến, chỉ sợ đối với chúng ta cũng là sự tình không tốt đẹp gì, nếu như các ngươi thật muốn cưỡng ép nuốt xuống Huyết Ưng Điện, chỉ sợ các ngươi cũng phải trả giá không nhỏ." Nguồn tại http://truyenyy[.c]om
- "Cho nên, ta đề nghị các ngươi buông bỏ, phá bỏ vòng vây, chuyện hôm nay, bất luận kết quả như thế nào, ngày sau chúng ta Đại La Thiên Vực lại đến hảo hảo thanh toán cùng các ngươi, như thế nào?"
- Giữa thiên địa, thiếu niên lăng không mà đứng, thong dong cười, mặc dù là đối mặt với 5 nghìn Thiên Ngạc quân đang nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, nhưng khuôn mặt trẻ tuổi lại không vương một nét nào gọi là sợ hãi, vẻ bình thản thong dong cùng khí phách kiêu hùng, ngược lại dẫn tới những ánh mắt cực kì chiêm ngưỡng.
- Từ Bá có chút kinh ngạc đối với vẻ thong dong của Mục Trần, nhưng đối với lời nói của Mục Trần, hắn lại có chút giận quá hóa cười, ngón tay chỉ về Thiên Ngạc quân đông đúc, sắc mặt quái dị mà nói: "Tiểu tử, ngươi xác định rằng bằng thực lực của ngươi, có thể khiến cho ta trả giá đắt?"
- Tuy nói trước đó Cửu U vệ đã bày ra bàng bạc chiến ý khiến cho hắn cực kỳ cảm thấy ngoài ý muốn. Bất quá hắn cho rằng nhiều lắm chỉ có thể nói Cửu U vệ có tư cách tương chiến chính diện nếu có cùng số lượng quân với Thiên Ngạc quân mà thôi, nhưng tình huốn trước mắt là hắn đang nắm trọn vẹn một vạn quân Thiên Ngạc quân. Mà Cửu U vệ cùng lắm chỉ có 5000, một khi khai chiến, Cửu U vệ chắc chắn thảm bại.
- Cho nên, đối với lời nói của Mục Trần bảo hắn phải trả một cái giá thật lớn, Từ Bá cảm thấy đây là một sự tình vô cùng buồn cười.
- Trong sơn cốc, toàn bộ nhân mã bọn Huyết Ưng Vương cùng với Huyết Ưng vệ đều là nhìn lên trên bầu trời. Trước cảnh tượng Cửu U vệ cùng Thiên Ngạc quân đang giằng co, ánh mắt của bọn hắn đều có chút phức tạp. Bởi vì bọn họ đều tinh tường cảm thấy, Cửu U vệ hiện tại so với một năm trước, chính là đã có biến hóa thoát thai hoán cốt không nhỏ.
- "Đại nhân, dựa vào thực lực Cửu U Cung, chỉ sợ chưa đủ đối phó Thiên Ngạc quân..." Ngô Thiên do dự một chút, hắn nói khẽ, đối với việc Cửu U Cung cứu viện, tâm tình hắn cũng vô cùng phức tạp, sự lo lắng của hắn là có cơ sở, bởi cùng Thiên Ngạc quân khai chiến trước đó, hắn phi thường tinh tường đối phương có được thực lực cường đại cỡ nào.
- Tuy hiện tại Cửu U vệ cũng đã tiến bộ không nhỏ, nhưng cùng Thiên Ngạc quân so sánh, vẫn là thiếu đi một phần cơ hội chiến thắng.
- Theo Ngô Thiên suy nghĩ, muốn muốn đối phó Thiên Ngạc quân, trong chư vương chỉ có Tu La Vương Tu La vệ, cùng với Liệt Sơn Vương Liệt Sơn quân chính là chi quân đội có thực lực đỉnh tiêm mới có thể có cơ hội chiến thắng.
- Cửu U vệ hiện nay, vẫn là lộ ra vẻ kém đi một chút hỏa hầu.
- Huyết Ưng Vương nghe vậy cũng gật đầu, hắn nhìn trên bầu trời giằng co, nói: "Ngô Thiên, nếu như Cửu U vệ muốn ra tay, ngươi suất lĩnh Huyết Ưng vệ toàn lực phối hợp, vì bọn họ mà gánh một chút áp lực."
- "Về phần Từ Bá kia, ta sẽ toàn lực ra tay, không để cho hắn có cơ hội xen vào cục diện chung."
- Ngô Thiên gật đầu xác nhận, cục diện trước mắt, chỉ có cách toàn lực phối hợp với Cửu U vệ, bọn hắn mới có thể đột phá mà thoát khỏi cảnh bị Thiên Ngạc quân vây khốn.
- Trong lúc hai người bọn họ nói chuyện với nhau, trên không trung, Mục Trần đánh mắt về hướng câu nói mang đầy vẻ trào phúng của Từ Bá, hai mắt cũng khẽ híp lại, Từ Bá này cho rằng cứ lấy ưu thế số lượng mà tính, cuối cùng vẫn không đặt Cửu U Vệ bọn hắn ở trong mắt a...
- Đã như vầy thì chiến thôi.
- Mục Trần hai tay đột nhiên kết ấn, con ngươi đang bình thản bắt đầu dâng lên vẻ lăng lệ ác liệt, một cỗ sắc bén chi khí phảng phất từ cơ thể hắn tràn ngập mà ra, thân người hắn tựa như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ.
- "Cửu U vệ!" Mục Trần quát to, tiếng quát vang vọng.
- "Chiến!"
- Trường thương trong tay Cửu U vệ dộng mạnh xuống đất, tiếng hét to như sấm, nổ vang phía chân trời, hắc ám chiến ý vạn trượng như một cơn sóng bành trướng phóng lên trời, từ xa nhìn qua cứ như một vùng hải dương màu đen, dần dần tràn ngập khắp trời đất.
- Lệ!
- Bàn chân Mục Trần đạp mạnh, hắc ám chiến ý sau lưng hắn bành trướng, lập tức chiến ý hỗn loạn cuồng bạo, thanh âm vang vọng của Hạc Minh chiến ý tràn đầy cuồng nhiệt bạo phát, sau đó ai ai cũng nhìn thấy, một hắc ám chiến văn cực lớn hiện ra, trên đó có khắc một hình tượng Cửu U tước cực lớn, ngưng luyện từ trong hải dương chiến ý đang bành trướng, hai cánh Cửu U Tước mở rộng, lập tức che khuất bầu trời...
- Cửu U tước ngửa mặt lên trời hót vang, vô số người kinh hãi nhìn cảnh tương hắc ám chiến ý tựa như thác nước tràn lan ra tận chân trời, ngắn ngủn vài hơi thở, cơ hồ cả trời đất đều là bị ngập tràn trong mênh mông chiến ý.
- "Chiến Ý Chi Linh?!"
- Tiếng kinh hô từ những người đang quan sát cùng lúc vang vọng khắp nơi, nhân mã của các phương thế lực đều biến sắc, những con mắt mở lớn nhìn cảnh tượng trước mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
- "Mục Trần thế mà đã ngưng luyện được Cửu U vệ Chiến Ý Chi Linh..." Trong sơn cốc, Huyết Ưng Vương cùng với Ngô Thiên nhìn cảnh này mà sắc mặt cứng ngắc, hai mặt nhìn nhau, nhịn không được mà hít một hơi khí lạnh.
- Đến thời khắc này, bọn hắn mới hiểu được, vì cái gì Mục Trần cùng Cửu U lại có lá gan dám kéo quân đến đây dẫu biết rõ Thiên Ngạc quân ở chỗ này, nguyên lai là bọn họ tuyệt đối đã nắm chắc phần thắng.
- Bởi vì ai đều tinh tường đối với một chi quân đội mà nói, "Chiến Ý Chi Linh" đến tột cùng có được hiệu quả tăng phúc đáng sợ thế nào.
- "Người này..." ánh mắt Ngô Thiên phức tạp, hắn gian nan thở dài một hơi, 1 năm trước, Mục Trần mới vừa gia nhập Đại La Thiên Vực, căn bản là khi đó không được hắn để ở trong mắt, nhưng một năm sau, không chỉ tại Long Phượng Lục leo lên hạng ba, thậm chí việc chỉ huy quân đội, cũng đã đạt trình độ hắn theo không kịp.
- Thời điểm này, dù là liền Ngô Thiên cao ngạo hắn cũng chỉ có thể thừa nhận, hắn cùng với Mục Trần hiện tại, chính là có một sự chênh lệch không thể so sánh, hắn hiện tại hiểu được, một số người, mặc dù đã từng là một gã tiểu tốt vô danh, nhưng một lúc nào đó quật khởi, những người khác khó có thể theo kịp.
- "Chiến Ý Chi Linh?"
- Con mắt Từ Bá gắt gao nhìn chằm chằm vào bàng bạc chiến ý bên trong Cửu U tước, sắc mặt hắn vào lúc này cũng trở nên tái nhợt, át chủ bài này của Mục Trần, hiển nhiên là đã vượt ra khỏi dự liệu của hắn.
- Đến lúc này, hắn mới hiểu được vì cái gì Mục Trần dám nói những lời rằng hắn sẽ trả giá thật nhiều, nguyên lai không phải là lời bồng bột xuất phát từ việc tuổi trẻ khí thịnh, mà là vì Mục Trần hắn thật sự có được thủ đoạn này.
- Cửu U vệ có được Chiến Ý Chi Linh, mặc dù số lượng kém hơn Thiên Ngạc quân rất nhiều, nhưng Từ Bá không hề nắm chắc có thể chiến thắng, bởi vì hắn đồng dạng rất rõ ràng, đối với một chi quân đội mà nói, Chiến Ý Chi Linh đến tột cùng trọng yếu cỡ nào.
- Bên cạnh Từ Bá, lông mày Phương Nghị cũng nhíu lại, hắn lần đầu đem ánh mắt ngưng trọng nhìn về hướng Mục Trần, trong quá khứ hắn không quá mức coi trọng Mục Trần, mặc dù tại Long Phượng Thiên Mục Trần hắn cũng có biểu hiện kinh diễm, nhưng Phương Nghị biết, nếu như không phải đụng trúng Thải Tiêu - một Siêu cấp yêu nghiệt, hào quang của Mục Trần tại Long Phượng Thiên sẽ bị hắn áp chế vô cùng thê thảm.
- Nhưng xem tình hình hiện tại thì có vẻ hắn đã coi thường cái gã đối thủ mà hắn đã từng không xem trọng này.
- Một gã có thể đem một chi quân đội ngưng luyện ra Chiến Ý Chi Linh, Phương Nghị hắn rất rõ ràng rằng đến tột cùng có bao nhiêu tiềm lực cùng với uy hiếp.
- Ánh mắt Từ Bá âm trầm, hắn đánh ánh mắt hung lệ chằm chằm vào Mục Trần, điềm nhiên nói: "Thực cho là có Chiến Ý Chi Linh, có thể cùng Thiên Ngạc quân ta đối kháng sao? Ta hôm nay ngược lại là muốn thỉnh giáo một chút, Chiến Ý Chi Linh này của ngươi đến tột cùng có lợi hại như lời đồn hay không?"
- Tuy Từ Bá cũng biết được Chiến Ý Chi Linh lợi hại, nhưng muốn hắn cứ như vậy lựa chọn rút lui, hiển nhiên cũng là sự tình mà hắn khó có thể dễ dàng chấp nhận, mặc dù hắn tinh tường, một khi khai chiến, hắn tuyệt đối sẽ trả một cái giá cực kỳ thảm trọng.
- Bất ngờ, lúc này Phương Nghị lại vung tay ngăn cản ý đồ của Từ Bá, hắn nhìn về phía Mục Trần, cười cười, nói: "Mục Trần, ngươi đúng là để cho chúng ta cảm thấy thập phần ngoài ý muốn."
- "Quá khen." Mục Trần không mặn không nhạt cười, nói: "Nếu như hai vị không có ý định liều cái cá chết lưới rách, để cho thế lực khác làm ngư ông đắc lợi, ta cảm thấy chúng ta mỗi bên lui một bước là lựa chọn tốt nhất."
- Phương Nghị cười, không nhanh không chậm nói: "Nói như vậy, kỳ thật ngươi cũng không đành lòng cùng Thiên Ngạc quân dốc sức liều mạng, bởi vì ngươi cũng biết nếu làm thế Cửu U vệ cũng đồng dạng trả giá không nhỏ, ngươi đã có lòng đố kỵ, vậy việc ngươi muốn an lành mang người cứu ra, có phải là có phần chắc chắn quá hay không?"
- Hai mắt Mục Trần nhắm lại, nói: "Ngươi là muốn xem thử chúng ta ai ác hơn ai sao?"
- Phương Nghị khoát tay áo, cười nói: "So sánh độ ác độc mần chi cho vô vị, ngươi có lẽ cũng biết, nếu để cho các ngươi đơn giản đem người mang đi, mặt mũi Thần Các chúng ta đem chôn ở đâu cho hết?"
- "Vậy ngươi có ý định như thế nào?" Mục Trần lông mày chau lên, cười nhìn qua vị này bá chủ đệ nhất Long Phượng Lục này.
- Phương Nghị cười, hắn nghiêng đầu nhìn về phía Từ Bá, nói: "Từ sơn chủ, chuyện kế tiếp để ta làm chủ, được không?"
- Từ Bá nghe vậy, trầm ngâm một chút cũng gật đầu, địa vị Phương Nghị tại Thần Các có phần đặc thù, tuy nói hôm nay còn trẻ, nhưng thành tựu của hắn về sau tất nhiên không thấp, cho nên đối với việc hắn nhúng tay vào, Từ Bá hắn cũng cũng không có phản đối.
- Hơn nữa, dưới tình huống Cửu U Cung xuất hiện, tình huống thực sự có chút khó giải quyết, Phương Nghị muốn tiếp thu thay hắn, hắn cũng rất vui lòng.
- Phương Nghị thấy Từ Bá gật đầu, lúc này mới đưa mắt nhìn Mục Trần, mỉm cười nói: "Ngươi có lẽ cũng biết, quân đội khai chiến, chúng ta đều trả giá không nhỏ, bất quá các ngươi muốn cứu người, chỉ dựa vào mồm mép cũng vô dụng."
- "Cho nên?" Mục Trần đánh mắt về phía Phương Nghị, cười hỏi.
- " Trong Long Phượng Thiên, ta cũng đã kiến thức biểu hiện của ngươi, có thể nói là vạn người có một, bất quá ngươi có thể có chiến tích chói mắt như thế, nghĩ đến có lẽ không thoát được quan hệ cùng vị bằng hữu kia của ngươi." Phương Nghị chậm rãi xòe bàn tay ra, tại đầu ngón tay có Linh lực lóe lên, giống như điện quang, một tia nguy hiểm chấn động, tràn ngập đi ra.
- "Ta có một biện pháp, chỉ trả bằng một cái giá thật nhỏ, lại có thể giải quyết hết cục diện trước mắt này, bất quá cũng không biết ngươi có loại này đảm lượng hay không."
- Mục Trần ánh mắt ngưng lại.
- Phương Nghị cười cười ôn hòa, chỉ là sâu trong con ngươi, lại là có thêm hào quang thâm thúy làm cho người khác bắt đoán không ra.
- "Đó chính là khiêu chiến ta."
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Last edited by baongoc; 07-11-2015 at 08:12 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 847: Năm trăm ra tay.
Nguồn: Sưu Tầm
- "Đó chính là khiêu chiến ta..."
- Phương Nghị đứng trên ngọn núi, một tay thả lỏng phía sau, gió thổi phật tới đây, áo trắng phiêu động, khí độ như thế làm các thế lực quanh đó tán thưởng, Phương Nghị chính là nhân tài kiệt xuất trong Bắc Giới, thật sự là có vài phần bản lĩnh.
- Mặc dù đụng phải Thải Tiêu trong Long Phượng Thiên mà thu hoạch không tốt, nhưng hắn không hề chán nản, ngược lại bản thân lại có chỗ tinh tiến, kiểu đột phá trong nghịch cảnh này ai cũng đều tán thưởng một tiếng.
- Đây chính là phẩm chất thiết yếu cần có của cường giả.
- Phương Nghị ném ánh mắt về phía Mục Trần, nói: "Chỉ cần ngươi có thể thắng, Thần Các ta sẽ lui lại một bước."
- Âm thanh xôn xao vang vọng, Phương Nghị cơ bản rõ ràng là khiêu chiến Mục Trần, những con mắt đang theo dõi đều phát sáng lên.
- Hai người đều là nhân vật kiệt xuất tại Bắc Giới, một là bá chủ nhiều năm Long Phượng Lục, một là Bắc Giới siêu cấp hắc mã.
- Song phương đều có danh khí không nhỏ, tất cả mọi người rất muốn biết, Siêu cấp Hắc Mã đụng phải Bá chủ Long phượng lục thì kết quả sẽ là 1 lần nữa hát khúc khải hoàn hay là ảm đạm vẫn lạc?
- "Ngươi cho rằng cục diện trước mắt có để thể tùy ngươi lựa phương thức khai chiến sao?" Cửu U cười lạnh lên tiếng, dùng thực lực của nàng tự nhiên là nhìn ra Phương Nghị đã là Ngũ phẩm Chí Tôn, ngay cả nàng cũng thấy có chút phiền toái, mà Mục Trần chỉ là Tứ phẩm Chí Tôn, cho nên đối với Mục Trần hoàn toàn bất lợi nếu chiến 1 chọi 1.
- "Hắc hắc, nếu thực sự khai chiến mà nói, Thiên Ngạc Quân của ta sẽ phụng bồi đến cùng, bất quá sau đó năm nghìn Cửu U Vệ sống sót chưa đủ một nửa." Từ Bá lành lạnh lên tiếng, thanh âm tràn đầy sát ý.
- "Vậy toàn bộ Thiên Ngạc Quân của ngươi cũng sẽ phải chôn cùng!" Cửu U lạnh lùng nói.
- Phương Nghị cười, ngăn Từ Bá lại, đem ánh mắt nhìn về phía Mục Trần, nói: "Ngươi cũng thấy tình thế trước mắt đấy, Cửu U Vệ của ngươi có thể ngưng luyện ra Chiến Ý chi linh, chính là sự tình làm cho người ta lau mắt mà nhìn, bất quá nhân số Cửu U Vệ không chiếm ưu thế, nếu thực sự khai chiến, kết cục tất nhiên là lưỡng bại câu thương."
- Phương Nghị lại chỉ ngón tay vào những thế lực bên dưới, cười nói: "Mà những người này, trong đó có bao nhiêu tài lang ngươi cũng rõ ràng, tới lúc đó, đối với cả 2 ta đều không có chỗ tốt."
- "Cho nên, cục diện tốt nhất chính là đem cuộc chiến quân đội biến thành cuộc chiến cá nhân.."
- Mục Trần mỉm cười thoáng nhìn Phương Nghị, hắn cười, nói: "lý do chính đáng lắm, bất quá ta nhìn thấy sát ý từ trong mắt của ngươi... Ta nghĩ, ngươi hẳn là đã có sát tâm đối với ta a?"
- Phương Nghị nheo mắt, Mục Trần đã nói trúng suy nghĩ của hắn, từ khi nhìn thấy Mục Trần đem Cửu U Vệ ngưng luyện chiến ý, hắn bắt đầu cảm thấy Mục Trần tiềm lực vô cùng, mang đến cho hắn uy hiếp không nhỏ, nếu còn phát triển tiếp tục, Mục Trần sẽ trở thành đại địch của Thần Các bọn hắn.
- Loại địch nhân này, nhất định phải gạt bỏ triệt để.
- "Nếu ngươi không dám tiếp chiến, ta cũng hiểu được. Dù sao ngươi là người mới, thế nhưng có thể đến được trình độ này, ngay cả ta cũng phải bội phục."
- "Kế khích tướng này dường như không được cao minh." Mục Trần cười nói.
- Phương Nghị nhăn mặt, hắn cuối cùng đã hiểu Mục Trần cực kì khó chơi, thiếu niên này tuổi không lớn, nhưng tâm trí n cực kỳ nhạy cảm thành thục, không có chút tranh cường háo thắng của tuổi trẻ, kiểu dầu muối đều không chịu này thực làm cho Phương Nghị có chút khó chịu.
- "Bất quá..."khi Phương Nghị đang đau đầu, Mục Trần cười híp mắt nói: " nếu quả thật muốn khiêu chiến tai..., không phải là không thể được, rất đơn giản..."
- "Năm trăm khối Vẫn Lạc Nguyên Đan." Mục Trần duỗi ra năm ngón tay, cười tủm tỉm mà quơ quơ.
- Bầu không khí căng thẳng liền đọng lại, thần sắc Phương Nghị liền nháy mắt trở nên ngốc trệ...
- Ai cũng không nghĩ tới, Mục Trần ngay tại lúc này lại giở công phu sư tử ngoạm, hơn nữa lại dùng một lí do làm cho người ta dở khóc dở cười.
- "Năm trăm Vẫn Lạc Nguyên Đan?" Từ Bá nghe thế, giận quá hóa cười đứng lên, u ám nhìn chằm chằm vào Mục Trần, mỉa mai: "Tiểu tử, ngươi cho rằng mạng nhỏ của ngươi trị giá năm trăm Vẫn Lạc Nguyên Đan?"
- Nói giỡn sao, năm trăm Vẫn Lạc Nguyên Đan cơ hồ là thu hoạch của bọn hắn cả ngày hôm nay, còn là bởi vì vận khí không tệ, dễ dàng tìm ra vài toà di tích, sau mới vất vả tinh luyện mà có, mà Mục Trần trước mắt chỉ tiện tay một lần liền đoạt năm trăm Vẫn Lạc Nguyên Đan, hắn cho là hắn là ai?!
- "Đáng giá hay không không phải ngươi định đoạt được đâu."
- Mục Trần tủm tỉm nhìn sắc mặt cứng ngắc Phương Nghị, hắn xòe bàn tay ra, nói: "Phương Nghị huynh, nếu như ngươi thật muốn giết ta..., cái giá này ta cảm thấy nên không cao, đương nhiên... Nếu các ngươi cảm thấy biện pháp này không thực hiện được thì..."
- Nói đến đây, Mục Trần sa sầm mặt, hàn quang cùng với sát phạt chi ý bừng lên: "trực tiếp dùng hai bên quân đội đối chiến trực tiếp, xem thử Thiên Ngạc Quân bọn ngươi có thể cho Cửu U Vệ ta phải trả một cái giá cực kì nghiêm trọng?!"
- Sát ý tràn ngập lời nói, nhiệt độ xung quanh hạ thấp rất nhiều, cái việc trở mặt này làm cho vô số cường giả đều kinh hãi, ai cũng nhận thấy bên trong thiếu niên có vẻ ngoài ôn hòa kia đang có mãnh hổ ẩn núp. Một khi động đúng chỗ, vẻ ôn hòa sẽ được thay thế bằng hàn khí sắc bén.
- Từ Bá biến sắc, định giận tím mặt, nhưng Phương Nghị ngăn lại, Từ Bá ném ánh mắt lạnh như băng chăm chú lên Mục Trần, chậm rãi nói: "Mục Trần, chuyện này có ý nghĩa gì không? Có nhiều thứ, coi như là trên người của ngươi, nhưng cũng chưa chắc là thuộc về ngươi."
- "Năm trăm, thiếu một viên cũng không, có thì đánh tay đôi, không thì khai chiến bằng quân đội." Mục Trần mỉm cười khoát tay áo, bộ dáng khiến Từ Bá tức giận đến da mặt run rẩy, thiếu điều xông lên cắn xé hắn ra thành từng mảnh.
- Cửu U nhịn không được cười, miệng nhỏ nhắn phát ra 1 tràng âm thanh như chuông bạc, nàng liếc nhìn Mục Trần, nàng cũng cảm thấy dở khóc dở cười với việc Mục Trần biến sự khiêu chiến thành một dạng lao động mà bắt buộc phải trả thù lao mới động thủ.
- Phương Nghị nhìn chằm chằm vào Mục Trần, hàn ý chồng chéo, cuối cùng hắn cười, nói: "Ngươi đã cố ý như thế, vậy theo ý ngươi a"
- "Từ sơn chủ, phiền toái một chút." Phương Nghị đưa ánh mắt đánh về hướng Từ Bá.
- Mặt Từ Bá co quắp thoáng một phát, hiển nhiên cực kỳ đau lòng, dù sao năm trăm khối Vẫn Lạc Nguyên Đan gần như chính là toàn bộ tải sản hiện tại của bọn hắn, nếu phải bung ra coi như mất toi công.
- "Hắn sẽ không mang đi nổi đâu." Phương Nghị chậm rãi nói.
- Nghe vậy, Từ Bá cắn răng một cái, tay áo vung lên, năm trăm khối Vẫn Lạc Nguyên Đan bắn về phía Mục Trần.
- Năm trăm khối Vẫn Lạc Nguyên Đan lơ lửng quanh thân hắn, hắn thoáng nhìn, rồi đem thu hồi, hắn cười tủm tỉm nói: "Phương huynh thật sự là xa hoa."
- Phương Nghị bình tĩnh cười nói: "Không sao, tạm thời cho gửi ở ngươi, tí nữa ta sẽ lấy về cả vốn lẫn lãi sau."
- Mục Trần khẽ gật đầu: "Hy vọng như thế."
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 848: Hắc mã đối bá chủ.
Nguồn: Sưu Tầm
- "Có quá mạo hiểm hay không?" Cửu U thấp giọng hỏi, Phương Nghị dám đem năm trăm viên Vẫn Lạc Nguyên Đan ném ra, hiển nhiên là có mười phần nắm chắc lưu lại Mục Trần.
- "Hai quân đối chọi, chúng ta sẽ trả cái giá lớn, cái giá này nhỏ hơn, ta không thể bỏ qua." Mục Trần nói khẽ.
- Có thể đem cuộc chiến hai quân biến thành song hùng chi đấu, coi như là phù hợp suy nghĩ của Mục Trần, chỉ có điều hắn k thể dễ dàng cho bọn Phương Nghị vừa ý nên giở công phu sư tử ngoạm 1 lần.
- Cửu U yên lặng gật đầu, nàng cũng rõ ràng, đều muốn đem Huyết Ưng Điện cứu ra, chỉ dựa vào chấn nhiếp là tuyệt đối không có tác dụng
- Chẳng qua là, cái này Phương Nghị cũng không phải đèn đã cạn dầu a, mặc dù Mục Trần thực lực mãnh tiến, nhưng có đối phó được không, Cửu U cũng không dám đánh cược.
- Thu hồi Vẫn Lạc Nguyên Đan, Mục Trần cũng là chậm rãi đi ra, khí thế trở nên lăng lệ ác liệt, giống như Thần Thương ra khỏi vỏ.
- Phương Nghị cảm nhận được khí thể Mục Trần, mí mắt thoáng giật.
- "Ta muốn đầu tên tiểu tử này." Từ Bá nghiến răng nghiến lợi.
- Phương Nghị cười nhạt, hắn đạp không đi, xuất hiện trước mặt Mục Trần
- Đệ nhất Long Phượng Lục cùng siêu cấp hắc mã, chính thức quyết đấu.
- Mây trắng bồng bềnh, khi hai đạo thân ảnh đối diện, Linh lực phóng lên trời, phong vân biến sắc, từng tầng mây trên không liền bị xé nát.
- Với tràng quyết đấu cỡ này, rất nhiều người ôm hứng thú thật lớn.
- Phương Nghị áo trắng phiêu động, tóc đen giương nhẹ, lộ ra vẻ tiêu sái, hắn nhìn Mục Trần, nói: "trong Bắc giới gần đây, ngươi ngược lại là danh tiếng không nhỏ."
- Với sự triêu chọc Mục Trần, Phương Nghị chỉ nói: "Không cần khách khí, ngươi đã minh bạch là mượn phúc của ta, ta đây liền đem nó lấy về là được rồi, ta có thể cho thanh danh ngươi lên cao, tự nhiên cũng có thể lần nữa biến ngươi thành kẻ vô danh."
- "Đúng không?" Mục Trần nhún nhún vai, nhìn về phía Phương Nghị, cười nói: "Ta đây rất chờ mong, chỉ có điều cũng phải khuyên một câu, đừng chơi hơi quá, vạn nhất đem vị trí đệ nhất Long Phượng Lục ném đi, ngươi muốn khóc cũng không kịp."
- "Vậy cũng phải xem ngươi có bao nhiêu bổn sự."
- Phương Nghị sắc mặt bất động, hàn ý lạnh băng trong mắt nhanh chóng bắt đầu khởi động, quanh thân xuất hiện bàng bạc mênh mông Linh lực, như phong bạo bắt đầu gào thét.
- Mục Trần cảm nhận được Linh lực uy áp, ánh mắt cũng là ngưng trọng, hắn minh bạch gã Phương Nghị này đích thật là cực kỳ khó đối phó. nhìn sơ qua cường độ linh lực cũng biết trình độ Phương Nghị vượt xa Khâu Thái Âm khi trước.
- Trận chiến này là một cuộc ác chiến!
- Bên dưới, những tiếng xì xào bàn tán vang lên
- "Hặc hặc, trận giao phong này có ý tứ, Bắc giới đệ nhất Long Phượng Lục cùng siêu cấp hắc mã tranh phong, không biết ai là người cười cuối cùng."
- "Có lẽ Phương Nghị có phần thắng lớn, dù sao hắn chính là Ngũ phẩm Chí Tôn, mà Mục Trần chỉ là Tứ phẩm."
- "Cũng không thể nói như vậy, thực lực chân chính Mục Trần có thể mạnh hơn vẻ bề ngoài nữa, nghe nói tại Đại La Thiên Vực Phong Vương Tế, Khâu Thái Âm cũng là Ngũ phẩm Chí Tôn cuối cùng cũng thua trong tay của hắn."
- "Khâu Thái Âm vừa mới bước vào Ngũ phẩm Chí Tôn, làm sao có thể cùng Phương Nghị so sánh?"
- "Nếu là Mục Trần thất bại, ngược lại có thể áp chế áp chế nhuệ khí hắn, tiểu tử này hiện giờ danh tiếng quá nổi, cũng nên chèn ép một phát, để cho hắn hiểu được, tại Bắc giới này, làm người vẫn là trung thực một ít."
- Trong Thiên Địa xì xào bàn tán vang lên, bất quá đối với hai người quyết đấu, ai cũng cho rằng Phương Nghị phần thắng cao hơn, Mục Trần so ra vẫn còn kém vài thành hỏa hầu.
- Hơn nữa quan trọng nhất Mục Trần vẻn vẹn chỉ là Tứ phẩm Chí Tôn, mà Phương Nghị đã sớm tiến vào Ngũ phẩm Chí Tôn cảnh giới.
- Mặc dù Mục Trần thủ đoạn thông thiên, nhưng ai cũng hiểu, Phương Nghị thân là thế hệ trẻ tuổi được Thần Các trọng điểm bồi dưỡng, lá bài tẩy của hắn, dù là ai cũng khó có thể đoán được.
- Trong sơn cốc, Huyết Ưng Vương cùng đám Ngô Thiên cũng ngẩng đầu nhìn lên không, thần sắc lộ ra vẻ ngưng trọng, tuy nói bọn hắn tại Phong Vương Tế đều tận mắt nhìn thấy thực lực Mục Trần được bày ra, nhưng bọn hắn rõ ràng Phương Nghị lợi hại hơn
- "Nếu như lần này Mục Trần có thể toàn thân trở ra, trong thế hệ trẻ tuổi tại Bắc giới, thanh danh hắn sẽ không thể nào lay động." Huyết Ưng Vương chậm rãi nói, Mục Trần tại Bắc giới quật khởi quá nhanh, nhưng điều này cũng mang đến vô số chất vấn, ví dụ như trong Long Phượng Thiên, nhiều người cho rằng nhờ Viêm Đế chi nữ tương trợ mà Mục Trần mới có chiến tích kia.
- Song song hắn cũng có phần mạo hiểm không nhỏ, một khi thảm bại, tư thái siêu cấp hắc mã cũng sẽ bị sụp vỡ, con đường tương lai sẽ bị tổn thất nặng nề.
- Bắc giới tàn khốc, không ai đi nhớ 1 người thất bại.
- Oanh!
- Linh lực giống như biển rộng gào thét quanh thân Phương Nghị, Linh lực như sấm, phát ra tiếng nổ trầm thấp, bầu trời kịch liệt rung chuyển.
- Mục Trần cũng căng thẳng, thực tế đứng trước mới cảm nhận được uy áp của ngũ phẩm chí tôn là thế nào, hắn biết rõ Phương Nghị này chính là kình địch.
- "Hiện tại hối hận có lẽ đã chậm, đôi khi, vì sự kiêu ngạo của mình mà trả một cái giá lớn." Phương Nghị đánh ánh mắt xuống Mục Trần, lạnh lùng mà nói.
- Mục Trần nhẹ nhàng bĩu môi, bàn tay hắn đột nhiên nắm chặt, Đại Tu Di Ma Trụ mang theo cuồn cuộn Hung Sát Chi Khí xuất hiện, bàn chân đạp hư không, thân hình hóa thành lưu quang bắn đi.
- Oanh!
- Đại Tu Di Ma Trụ mang theo bóng ma khổng lồ cùng với lực lượng đáng sợ, không lưu tình chút nào đập thẳng hướng Phương Nghị!
- Phương Nghị mặt không biểu tình, lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện kim quang, trở tay chính là một chưởng vỗ vào phía trên Đại Tu Di Ma Trụ.
- Keng!
- thanh âm kim loại va chạm bạo vang phía chân trời, mắt thường có thể thấy được lực lượng gợn sóng xuất hiện, vô số gợn sóng trùng kích xuống, Mục Trần là bị chấn bắn ngược trở ra, Đại Tu Di Ma Trụ cũng văng lên trời.
- "Đem ta so sánh cùng với những ngũ phẩm chí tôn mà ngươi đã gặp trước đây sẽ phải gặp nhiều thua thiệt đấy." Phương Nghị hờ hững nhìn qua màn này, hắn sải bước ra, trực tiếp là xuất hiện ở phía trên Đại Tu Di Ma Trụ, sau đó một chưởng chụp xuống.
- "Trả lại cho ngươi!"
- Bàng bạc Linh lực bộc phát, Đại Tu Di Ma Trụ lập tức hóa thành một đạo bóng đen, mang theo thanh âm chói tai, hung hăng mãnh liệt bắn về phía Mục Trần, lực lượng trùng kích cỡ này, dù là Ngũ phẩm Chí Tôn cũng không dám ngạnh kháng.
- "Hừ!"
- Mục Trần thấy thế, nội tâm hừ lạnh một tiếng, Phương Nghị thật sự xảo trá, muốn dùng Đại Tu Di Ma Trụ công kích hắn, mà với loại công kích này, nếu Mục Trần lựa chọn tránh né, khí thế chắc chắn sẽ bị yếu đi, Phương Nghị sẽ từ đó mà chiếm trước tiên cơ, mà nếu như đón đỡ, chỉ sợ cũng chính là điều mà Phương Nghị muốn nhìn thấy, bởi vì hắn có thể dựa vào cường đại Linh lực bản thân, tạo thành áp chế đối với Mục Trần.
- Mọi ánh mắt đều tập trung vào Mục Trần.
- "Đồ của ta, chưa tới phiên ngươi dùng!"
- Sắc mặt Mục Trần băng hàn, hai tay hắn kết ấn, lập tức lồng ngực có kim quang bắn ra, một tiếng Long ngâm tràn đầy khủng bố uy nghiêm cổ xưa vang vọng.
- Kim quang khởi động, trên cánh tay phải Mục Trần, Chân Long chi linh du động hiện ra, giống như Long văn, mà Chân Long chi linh Long trảo kia thì bao trùm lòng bàn tay phải của Mục Trần, 5 ngón tay được hoàn mỹ bao bọc trong long trảo
- Kim quang trong mắt chợt lóe, cánh tay phải của hắn bành trướng một vòng, gân xanh tại dưới làn da nổi lên như gân rồng, hắn cảm giác bên trong cánh tay của hắn ẩn tàng một cự long giương nanh múa vuốt!
- Nương theo thực lực tăng lên, hắn hiển nhiên dần dần đem lực lượng thuộc về Long Phượng thể khai phát ra!
- "Oanh!" '
- Đại Tu Di Ma Trụ như là núi cao trên trời giáng xuống, trên Ma Trụ, bao trùm Linh lực cực đoan cường đại cuồng bạo, đó là đến từ linh lực của Phương Nghị, hắn dùng Linh lực bao lại Đại Tu Di Ma Trụ tạm thời, ngăn cách khống chế của Mục Trần đối với nó.
- Bây giờ Đại Tu Di Ma Trụ, hiển nhiên cũng không nhận chủ nhân là Mục Trần.
- Mục Trần thân hình không chút sứt mẻ, hắn ngửa đầu nhìn hình ảnh Ma Trụ đang cấp tốc phóng đại, hắn hít sâu một hơi, trước những ánh mắt chấn động, chậm chạp ra 1 quyền, trực tiếp oanh vào bên dưới Ma Trụ.
- Đông!
- Một quyền kia, không hề xinh đẹp, nhưng ẩn chứa lực lượng kinh hồn, trong khoảnh khắc, trực tiếp mãnh liệt làm cho không gian quanh thân rách tả tơi ra từng đạo mà mắt thường có thể thấy được.
- Keng!
- Thanh âm kim loại giống như sấm sét nổ vang ở trong Thiên Địa, chấn động khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể mọi người, ánh mắt của bọn hắn gắt gao nhìn chằm chằm lên trời.
- Ở chỗ đó Mục Trần bảo trì tư thế một quyền oanh ra, Đại Tu Di Ma Trụ dừng lại ở tư thế đang lao xuống, cường hãn lực lượng mang theo đều đã được Mục Trần tiếp được.
- Tất cả mọi người rõ ràng nhìn thấy, kim quang linh lực được Phương Nghị bao trùm phía trên Đại Tu Di Ma Trụ, trong một thoáng đã bị Mục Trần dùng một quyền cứng rắn mà chấn động tan vỡ.
- Thần sắc mọi người đều kinh động, hiển nhiên là bị Mục Trần lấy một quyền này chấn nhiếp.
- Mục Trần thân hình khẽ động, hướng thẳng phía đầu kia Đại Tu Di Ma Trụ, trong con ngươi phảng phất là có Nộ Long gào thét, mang theo một cỗ uy áp quét về phía Phương Nghị đang âm trầm khó tin.
- "Lần sau, đồ của người khác, khuyên ngươi không nên lộn xộn, miễn cho tự rước lấy nhục." Mục Trần chân đạp Đại Tu Di Ma Trụ, ánh mắt lăng lệ ác liệt bắn về phía Phương Nghị, tiếng cười lạnh vang lên.
- Phương Nghị hai mắt híp lại, chợt hắn nhẹ nhàng gật đầu.
- "Vậy hãy để cho chúng ta xem một chút, hôm nay đến tột cùng là ai tự rước lấy nhục a!"
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 848: Hắc mã đối bá chủ.
Nguồn: Sưu Tầm
- "Có quá mạo hiểm hay không?" Cửu U thấp giọng hỏi, Phương Nghị dám đem năm trăm viên Vẫn Lạc Nguyên Đan ném ra, hiển nhiên là có mười phần nắm chắc lưu lại Mục Trần.
- "Hai quân đối chọi, chúng ta sẽ trả cái giá lớn, cái giá này nhỏ hơn, ta không thể bỏ qua." Mục Trần nói khẽ.
- Có thể đem cuộc chiến hai quân biến thành song hùng chi đấu, coi như là phù hợp suy nghĩ của Mục Trần, chỉ có điều hắn k thể dễ dàng cho bọn Phương Nghị vừa ý nên giở công phu sư tử ngoạm 1 lần.
- Cửu U yên lặng gật đầu, nàng cũng rõ ràng, đều muốn đem Huyết Ưng Điện cứu ra, chỉ dựa vào chấn nhiếp là tuyệt đối không có tác dụng
- Chẳng qua là, cái này Phương Nghị cũng không phải đèn đã cạn dầu a, mặc dù Mục Trần thực lực mãnh tiến, nhưng có đối phó được không, Cửu U cũng không dám đánh cược.
- Thu hồi Vẫn Lạc Nguyên Đan, Mục Trần cũng là chậm rãi đi ra, khí thế trở nên lăng lệ ác liệt, giống như Thần Thương ra khỏi vỏ.
- Phương Nghị cảm nhận được khí thể Mục Trần, mí mắt thoáng giật.
- "Ta muốn đầu tên tiểu tử này." Từ Bá nghiến răng nghiến lợi.
- Phương Nghị cười nhạt, hắn đạp không đi, xuất hiện trước mặt Mục Trần
- Đệ nhất Long Phượng Lục cùng siêu cấp hắc mã, chính thức quyết đấu.
- Mây trắng bồng bềnh, khi hai đạo thân ảnh đối diện, Linh lực phóng lên trời, phong vân biến sắc, từng tầng mây trên không liền bị xé nát.
- Với tràng quyết đấu cỡ này, rất nhiều người ôm hứng thú thật lớn.
- Phương Nghị áo trắng phiêu động, tóc đen giương nhẹ, lộ ra vẻ tiêu sái, hắn nhìn Mục Trần, nói: "trong Bắc giới gần đây, ngươi ngược lại là danh tiếng không nhỏ."
- Với sự triêu chọc Mục Trần, Phương Nghị chỉ nói: "Không cần khách khí, ngươi đã minh bạch là mượn phúc của ta, ta đây liền đem nó lấy về là được rồi, ta có thể cho thanh danh ngươi lên cao, tự nhiên cũng có thể lần nữa biến ngươi thành kẻ vô danh."
- "Đúng không?" Mục Trần nhún nhún vai, nhìn về phía Phương Nghị, cười nói: "Ta đây rất chờ mong, chỉ có điều cũng phải khuyên một câu, đừng chơi hơi quá, vạn nhất đem vị trí đệ nhất Long Phượng Lục ném đi, ngươi muốn khóc cũng không kịp."
- "Vậy cũng phải xem ngươi có bao nhiêu bổn sự."
- Phương Nghị sắc mặt bất động, hàn ý lạnh băng trong mắt nhanh chóng bắt đầu khởi động, quanh thân xuất hiện bàng bạc mênh mông Linh lực, như phong bạo bắt đầu gào thét.
- Mục Trần cảm nhận được Linh lực uy áp, ánh mắt cũng là ngưng trọng, hắn minh bạch gã Phương Nghị này đích thật là cực kỳ khó đối phó. nhìn sơ qua cường độ linh lực cũng biết trình độ Phương Nghị vượt xa Khâu Thái Âm khi trước.
- Trận chiến này là một cuộc ác chiến!
- Bên dưới, những tiếng xì xào bàn tán vang lên
- "Hặc hặc, trận giao phong này có ý tứ, Bắc giới đệ nhất Long Phượng Lục cùng siêu cấp hắc mã tranh phong, không biết ai là người cười cuối cùng."
- "Có lẽ Phương Nghị có phần thắng lớn, dù sao hắn chính là Ngũ phẩm Chí Tôn, mà Mục Trần chỉ là Tứ phẩm."
- "Cũng không thể nói như vậy, thực lực chân chính Mục Trần có thể mạnh hơn vẻ bề ngoài nữa, nghe nói tại Đại La Thiên Vực Phong Vương Tế, Khâu Thái Âm cũng là Ngũ phẩm Chí Tôn cuối cùng cũng thua trong tay của hắn."
- "Khâu Thái Âm vừa mới bước vào Ngũ phẩm Chí Tôn, làm sao có thể cùng Phương Nghị so sánh?"
- "Nếu là Mục Trần thất bại, ngược lại có thể áp chế áp chế nhuệ khí hắn, tiểu tử này hiện giờ danh tiếng quá nổi, cũng nên chèn ép một phát, để cho hắn hiểu được, tại Bắc giới này, làm người vẫn là trung thực một ít."
- Trong Thiên Địa xì xào bàn tán vang lên, bất quá đối với hai người quyết đấu, ai cũng cho rằng Phương Nghị phần thắng cao hơn, Mục Trần so ra vẫn còn kém vài thành hỏa hầu.
- Hơn nữa quan trọng nhất Mục Trần vẻn vẹn chỉ là Tứ phẩm Chí Tôn, mà Phương Nghị đã sớm tiến vào Ngũ phẩm Chí Tôn cảnh giới.
- Mặc dù Mục Trần thủ đoạn thông thiên, nhưng ai cũng hiểu, Phương Nghị thân là thế hệ trẻ tuổi được Thần Các trọng điểm bồi dưỡng, lá bài tẩy của hắn, dù là ai cũng khó có thể đoán được.
- Trong sơn cốc, Huyết Ưng Vương cùng đám Ngô Thiên cũng ngẩng đầu nhìn lên không, thần sắc lộ ra vẻ ngưng trọng, tuy nói bọn hắn tại Phong Vương Tế đều tận mắt nhìn thấy thực lực Mục Trần được bày ra, nhưng bọn hắn rõ ràng Phương Nghị lợi hại hơn
- "Nếu như lần này Mục Trần có thể toàn thân trở ra, trong thế hệ trẻ tuổi tại Bắc giới, thanh danh hắn sẽ không thể nào lay động." Huyết Ưng Vương chậm rãi nói, Mục Trần tại Bắc giới quật khởi quá nhanh, nhưng điều này cũng mang đến vô số chất vấn, ví dụ như trong Long Phượng Thiên, nhiều người cho rằng nhờ Viêm Đế chi nữ tương trợ mà Mục Trần mới có chiến tích kia.
- Song song hắn cũng có phần mạo hiểm không nhỏ, một khi thảm bại, tư thái siêu cấp hắc mã cũng sẽ bị sụp vỡ, con đường tương lai sẽ bị tổn thất nặng nề.
- Bắc giới tàn khốc, không ai đi nhớ 1 người thất bại.
- Oanh!
- Linh lực giống như biển rộng gào thét quanh thân Phương Nghị, Linh lực như sấm, phát ra tiếng nổ trầm thấp, bầu trời kịch liệt rung chuyển.
- Mục Trần cũng căng thẳng, thực tế đứng trước mới cảm nhận được uy áp của ngũ phẩm chí tôn là thế nào, hắn biết rõ Phương Nghị này chính là kình địch.
- "Hiện tại hối hận có lẽ đã chậm, đôi khi, vì sự kiêu ngạo của mình mà trả một cái giá lớn." Phương Nghị đánh ánh mắt xuống Mục Trần, lạnh lùng mà nói.
- Mục Trần nhẹ nhàng bĩu môi, bàn tay hắn đột nhiên nắm chặt, Đại Tu Di Ma Trụ mang theo cuồn cuộn Hung Sát Chi Khí xuất hiện, bàn chân đạp hư không, thân hình hóa thành lưu quang bắn đi.
- Oanh!
- Đại Tu Di Ma Trụ mang theo bóng ma khổng lồ cùng với lực lượng đáng sợ, không lưu tình chút nào đập thẳng hướng Phương Nghị!
- Phương Nghị mặt không biểu tình, lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện kim quang, trở tay chính là một chưởng vỗ vào phía trên Đại Tu Di Ma Trụ.
- Keng!
- thanh âm kim loại va chạm bạo vang phía chân trời, mắt thường có thể thấy được lực lượng gợn sóng xuất hiện, vô số gợn sóng trùng kích xuống, Mục Trần là bị chấn bắn ngược trở ra, Đại Tu Di Ma Trụ cũng văng lên trời.
- "Đem ta so sánh cùng với những ngũ phẩm chí tôn mà ngươi đã gặp trước đây sẽ phải gặp nhiều thua thiệt đấy." Phương Nghị hờ hững nhìn qua màn này, hắn sải bước ra, trực tiếp là xuất hiện ở phía trên Đại Tu Di Ma Trụ, sau đó một chưởng chụp xuống.
- "Trả lại cho ngươi!"
- Bàng bạc Linh lực bộc phát, Đại Tu Di Ma Trụ lập tức hóa thành một đạo bóng đen, mang theo thanh âm chói tai, hung hăng mãnh liệt bắn về phía Mục Trần, lực lượng trùng kích cỡ này, dù là Ngũ phẩm Chí Tôn cũng không dám ngạnh kháng.
- "Hừ!"
- Mục Trần thấy thế, nội tâm hừ lạnh một tiếng, Phương Nghị thật sự xảo trá, muốn dùng Đại Tu Di Ma Trụ công kích hắn, mà với loại công kích này, nếu Mục Trần lựa chọn tránh né, khí thế chắc chắn sẽ bị yếu đi, Phương Nghị sẽ từ đó mà chiếm trước tiên cơ, mà nếu như đón đỡ, chỉ sợ cũng chính là điều mà Phương Nghị muốn nhìn thấy, bởi vì hắn có thể dựa vào cường đại Linh lực bản thân, tạo thành áp chế đối với Mục Trần.
- Mọi ánh mắt đều tập trung vào Mục Trần.
- "Đồ của ta, chưa tới phiên ngươi dùng!"
- Sắc mặt Mục Trần băng hàn, hai tay hắn kết ấn, lập tức lồng ngực có kim quang bắn ra, một tiếng Long ngâm tràn đầy khủng bố uy nghiêm cổ xưa vang vọng.
- Kim quang khởi động, trên cánh tay phải Mục Trần, Chân Long chi linh du động hiện ra, giống như Long văn, mà Chân Long chi linh Long trảo kia thì bao trùm lòng bàn tay phải của Mục Trần, 5 ngón tay được hoàn mỹ bao bọc trong long trảo
- Kim quang trong mắt chợt lóe, cánh tay phải của hắn bành trướng một vòng, gân xanh tại dưới làn da nổi lên như gân rồng, hắn cảm giác bên trong cánh tay của hắn ẩn tàng một cự long giương nanh múa vuốt!
- Nương theo thực lực tăng lên, hắn hiển nhiên dần dần đem lực lượng thuộc về Long Phượng thể khai phát ra!
- "Oanh!" '
- Đại Tu Di Ma Trụ như là núi cao trên trời giáng xuống, trên Ma Trụ, bao trùm Linh lực cực đoan cường đại cuồng bạo, đó là đến từ linh lực của Phương Nghị, hắn dùng Linh lực bao lại Đại Tu Di Ma Trụ tạm thời, ngăn cách khống chế của Mục Trần đối với nó.
- Bây giờ Đại Tu Di Ma Trụ, hiển nhiên cũng không nhận chủ nhân là Mục Trần.
- Mục Trần thân hình không chút sứt mẻ, hắn ngửa đầu nhìn hình ảnh Ma Trụ đang cấp tốc phóng đại, hắn hít sâu một hơi, trước những ánh mắt chấn động, chậm chạp ra 1 quyền, trực tiếp oanh vào bên dưới Ma Trụ.
- Đông!
- Một quyền kia, không hề xinh đẹp, nhưng ẩn chứa lực lượng kinh hồn, trong khoảnh khắc, trực tiếp mãnh liệt làm cho không gian quanh thân rách tả tơi ra từng đạo mà mắt thường có thể thấy được.
- Keng!
- Thanh âm kim loại giống như sấm sét nổ vang ở trong Thiên Địa, chấn động khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể mọi người, ánh mắt của bọn hắn gắt gao nhìn chằm chằm lên trời.
- Ở chỗ đó Mục Trần bảo trì tư thế một quyền oanh ra, Đại Tu Di Ma Trụ dừng lại ở tư thế đang lao xuống, cường hãn lực lượng mang theo đều đã được Mục Trần tiếp được.
- Tất cả mọi người rõ ràng nhìn thấy, kim quang linh lực được Phương Nghị bao trùm phía trên Đại Tu Di Ma Trụ, trong một thoáng đã bị Mục Trần dùng một quyền cứng rắn mà chấn động tan vỡ.
- Thần sắc mọi người đều kinh động, hiển nhiên là bị Mục Trần lấy một quyền này chấn nhiếp.
- Mục Trần thân hình khẽ động, hướng thẳng phía đầu kia Đại Tu Di Ma Trụ, trong con ngươi phảng phất là có Nộ Long gào thét, mang theo một cỗ uy áp quét về phía Phương Nghị đang âm trầm khó tin.
- "Lần sau, đồ của người khác, khuyên ngươi không nên lộn xộn, miễn cho tự rước lấy nhục." Mục Trần chân đạp Đại Tu Di Ma Trụ, ánh mắt lăng lệ ác liệt bắn về phía Phương Nghị, tiếng cười lạnh vang lên.
- Phương Nghị hai mắt híp lại, chợt hắn nhẹ nhàng gật đầu.
- "Vậy hãy để cho chúng ta xem một chút, hôm nay đến tột cùng là ai tự rước lấy nhục a!"
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 849: Chu Thiên Thần Kinh.
Nguồn: Sưu Tầm
- Phong vân dũng động nơi chân trời, ánh mắt ác liệt của 2 bên đụng nhau tóe lửa, sát ý lạnh băng tràn ngập.
- Đây chính là Long Hổ chi đấu!
- Một quyền uy thế của Mục Trần lúc trước đương lưu lại trong đầu những người nhìn thấy, ai ai cũng mang ánh mắt ngưng trọng, ai cũng hiểu rằng 1 quyền kia ẩn chứa lực lượng mà dù là Ngũ phẩm Chí Tôn bình thường cũng khó mà đạt được. Mục Trần quả thực đủ thực lực để cân với Phương Nghị, không hổ danh là hắc mã siêu cấp, kết quả thắng bại sau cùng thế nào thật khó mà đoán được.
- Sắc mặt Phương Nghị cực kì khó coi đối với chấn động chấn động quen thuộc từ một quyền của Mục Trần, hắn hiểu đây chính là lực lượng của Long Phượng Thể mà Mục Trần thu được từ bên trong Long Phượng Thiên. đúng là một sức mạnh huyền ảo dị thường, có thể giúp một gã Tứ Phẩm chí tôn có lực lượng kinh người như thế.
- Nhưng chỉ như thế thôi thì vẫn chưa đủ tư cách khiêu chiến Phương Nghị hắn.
- Tinh quang trong mắt hiện lên, chân đạp ra, dưới một cước này, không khí phát ra thanh âm chói tai, mắt thường có thể thấy được sóng âm từ dưới chân Phương Nghị lan ra.
- Oanh!
- Theo một cước này, Linh lực đột nhiên bùng nổ dâng trào, tựa sóng lớn vạn trượng, trời đất đảo điên, không gian run rẩy.
- Bên trên con sóng linh lực vạn trượng, thân ảnh nhỏ bé của Phương Nghị phảng phất như người khổng lồ, uy áp từ linh lực khiến cho cả những mãnh nhân như Cửu U, Huyết Ưng Vương, Từ Bá cũng phải nhìn bằng ánh mắt ngưng trọng.
- Mục Trần cảm nhận được uy áp khủng bố này cũng cảm thấy e ngại, Phương Nghị hiện tại đã manh hơn so với lúc ở Long Phượng Thiên, hiện tại có lẽ Phương nghị đã đạt Ngũ phẩm Chí Tôn đỉnh phong, rõ ràng trong thời gian này thực lực của Phương Nghị đã có bước tiến không nhỏ
- "Việc ngươi có thể dùng thực lực Tứ phẩm Chí Tôn mà đánh bại Ngũ phẩm Chí Tôn xem ra không giả, nhưng ngươi nên nhớ, ta chính là vô địch trong Ngũ Phẩm Chí Tôn!" Phương Nghị nhìn Mục Trần với ánh mắt tự tin, Mục Trần có chiến tích của Mục Trần, hắn có niềm kiêu ngạo của hắn, từ khi hắn bước chân vào Ngũ Phẩm Chí Tôn, hắn chưa từng chiến bại!
- Ầm ầm!
- Linh lực bàng bạc sau lưng Phương Nghị gào thét, kết hợp với thần thái của Phương Nghị, trông hắn như một vị thần uy nghiêm giáng thế.
- Đông!
- Hắn phóng thẳng lên trời, hai tay kết ấn, tay phải đè xuống, dưới lòng bàn tay, cổ xưa quang văn xuất hiện rồi nhanh chóng kéo dài ra, cơn sóng linh lực to lớn sau lưng hóa thành vô số đạo hào quang bắn ra như điện, sau đó hội tụ dưới lòng bàn tay. Một cỗ uy áp khó hiểu tràn ngập xuống khiến cho những người bên dưới, dù là đã đạt đến cấp độ Ngũ Phẩm chí Tôn cũng cảm thấy cực kì nguy hiểm và áp bách.
- Ai cũng biết lúc này Phương Nghị đang thi triển sát chiêu, hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất chấm dứt chiến cuộc, hắn muốn cho tất cả mọi người biết rằng đối với đệ nhất Long Phượng Lục như hắn, tất cả hắc mã gì đó đều không đáng giá. Ai muốn khiêu chiến uy nghiêm hắn, cuối cùng sẽ bị đốt thành tro tàn!
- Sắc mặt Mục Trần trở nên cực kì ngưng trọng, hắn cảm thấy áp lực khủng bố từ Phương Nghị, đối thủ này quả thực không dễ ăn.
- Hô.
- Mục Trần hít sâu một hơi, chợt đôi mắt trở nên tối tăm thâm sâu như hắc động, mái tóc đen cũng nhanh chóng dài ra mà tung bay, khuôn mặt tuấn dật trở nên bình tĩnh u ám.
- Vô Thượng Tâm Ma Kinh, tiểu Tâm Ma trạng thái!
- Sư tử vồ thỏ, cũng là toàn lực, huống chi bây giờ Phương Nghị hiện tại không phải thỏ, mà làmột con mãnh hổ, nên Mục Trần phải thúc giục toàn bộ những con át chủ bài của hắn.
- Ầm ầm!
- Linh lực gào thét, phong bạo thổi quét bừa bãi, ánh mắt Phương Nghị trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, hắn nhìn xuống Mục Trần, bàn tay mang theo quang ấn đã được súc tích chậm rãi hạ xuống, thanh âm hờ hững vang vọng phía chân trời.
- "Chu Thiên Thần Kinh, Chu Thiên Chi Ấn!"
- Đông!
- Những đạo phức tạp ánh sáng dưới lòng bàn tay Phương Nghị hội tụ thành một bức Chu Thiên tinh đồ trùng trùng điệp điệp, uy áp phô thiên cái địa tràn ngập, hóa thành một đạo tinh đồ Linh Ấn, ầm ầm trấn áp xuống. Những nơi Tinh đồ Linh Ấn đi qua, không gian đều rách tả tạo nên những vết rạn nứt mà mắt thường có thể thấy, uy áp kinh người.
- "Đó là một trong những thần kinh cực hạn của Thần Các, đạt chuẩn Đại viên mãn Thần Thuật, Phương Nghị quả nhiên lợi hại, lại có thể đem tu luyện thành công!"
- "Một chiêu này, bất luận Ngũ phẩm Chí Tôn nào chỉ sợ sẽ thua không thể nghi ngờ, Phương Nghị thật đúng là danh bất hư truyền!"
- "Không hổ là Thần Các, loại Thần Thuật cấp bậc này, thường nhân muốn thấy cũng không thấy được, chỉ có bên trong thế lực cực hạn như Thần Các mới có thể tu tập a." tiếng xôn xao của những người đang bị chấn nhiếp liên tục truyền ra.
- "Thần Thuật cấp Chuẩn Đại viên mãn sao?"
- Mục Trần âm trầm ngẩng đầu nhìn qua tinh đồ Linh Ấn đang hạ xuống, hắn đang ở Tiểu Tâm Ma trạng thái, dù là đối mặt với thế công kinh khủng như thế, sắc mặt hắn vẫn không có một tia ngưng trọng nào.
- "Ô...ô...n...g!"
- Hai tay kết ấn như điện, không gian sau lưng hắn vặn vẹo, mơ hồ nhìn thấy chí tôn hải bàng bạc mênh mông, Linh lực ngập trời cuồn cuộn, bốn chùm tia sáng cực lớn mãnh liệt bắn ra.
- Rống!
- Tiếng gầm rú như Long Ngâm vang vọng, xuất hiện trên không là song Long song Tượng cực lớn, bọn chúng chân đạp hư không, không gian đều là tại chấn động. Bên dưới, ai cũng cảm giác được vẻ áp bách mà song long song tượng mang đên, nhưng có vẻ so với Phương Nghị vẫn còn kém một cấp bậc
- "Song Long song Tượng không đủ, vậy cho thêm nữa đi."
- Mục Trần thấp giọng thì thào, Cửu Long Cửu Tượng thuật đã được hắn tu luyện một năm tả hữu, tuy chưa đạ tình trạng viên mãn, nhưng so với ban đầu hiển nhiên đã là tiến dần từng bước, với hực lực hắn bây giờ, chỉ song Long song Tượng, hiển nhiên cũng không phải cực hạn của hắn.
- Con mắt Mục Trần chấn động, ấn pháp hắn lại lần nữa biến ảo, bên trong Chí Tôn Hải lần nữa truyền ra tiếng Long ngâm, sau đó là hai đạo lưu quang mãnh liệt bắn ra.
- Thêm...một Long một Tượng nữa!
- Trên không, tam Long tam Tượng đạp không mà đứng, vẻ kinh dị hiện lên trên mặt của những ai đang xem, những tên Chí Tôn Ngũ Phẩm cũng cảm thấy áp bách không chịu nổi.
- Bất quá, không dừng lại ở đó, bọn hắn lại tiếp tục há hốc mồm khi thấy Mục Trần tiếp tục bày ấn pháp, hai tay hắn tiếp tục biến ảo kết ấn!
- Hắn lại vẫn có thể tiếp tục triệu hoán?!
- Ai cũng kinh nghi, Mục Trần chỉ là Tứ phẩm Chí Tôn, sao có thể đên được trình độ này, bọn hắn có thể cảm ứng được Thần Thuật mà Mục Trần thi triển sẽ không thua Chu Thiên Thần Kinh của Phương Nghị!
- Oanh!
- Phía sau Chí Tôn Hải kịch liệt bạo phát, trước những ánh mắt kinh hãi, hai đạo lưu quang lại mãnh liệt bắn ra!
- Tư Long tứ Tượng!
- Lúc tám đầu quái vật khổng lồ xuất hiện ở phía chân trời, sắc mặt bọn Từ Bá, Huyết Ưng Vương đều xuất hiện biến hóa.
- Sắc mặt Phương Nghị âm trầm, chưởng ấn chụp lại, Chu Thiên Thần ấn biến thành bóng ma khổng lồ, trực tiếp bao phủ phía Mục Trần, hắn không tin rằng dùng thực lực Ngũ Phẩm Chí Tôn đỉnh phong, sau đó thi triển ra Chu Thiên Thần Kinh, như thế là đã đủ ngăn cản Mục Trần!
- "Chu Thiên Thần ấn, Chu Thiên phong tỏa!"
- Hai tay Mục Trần tương hợp, thanh âm hắn trầm thấp, vang vọng khắp nơi
- "Cửu Long Cửu Tượng thuật, tứ Long tứ Tượng phá trời xanh!"
- Tứ Long tứ Tượng ngửa mặt lên trời thét dài, mắt thường có thể thấy được sóng âm quét ra, không gian không ngừng chấn động, sau đó tứ Long tứ Tượng mãnh liệt hóa thành tám đạo lưu quang tập trung lại một chỗ, Linh quang bành trướng, một thanh cự kích cổ xưa ước chừng ngàn trượng nhanh chóng thành hình.
- Phía trên cực kích cổ xưa phảng phất Thần lực thiên địa lay động.
- "Long Tượng Thần kích!"
- Tinh quang trong mắt Mục Trần bạo tuôn, hai tay của hắn vừa nhấc, sấm sét đột nhiên vang vọng!
- Ô...ô...n...g!
- Thanh cự kích cổ xưa bộc phát thanh âm vù vù động trời, một loáng sau trực tiếp biến thành một đạo lưu quang, dùng một loại tốc độ không cách nào hình dung xé rách hư không, một cái chớp mắt sau liền đã xuất hiện phía dưới cái Chu Thiên Linh Ấn đang hạ xuống, kế đó k chút do dự, thanh cự kích phách trảm lên, va chạm tạo thành một chấn động hủy diệt. ai đang xem cũng hiếu kì, rốt cuộc là bên nào sẽ chiếm thượng phong? cực hạn Thần Thuật Thần Các lợi hại, hay là thần bí Thần Thuật của Mục Trần tốt hơn?!
- BOANG...! Va chạm chốc lát, tiếng nổ vang dội, phong bạo linh lực cuồng bạo cơ hồ lập tức thành hình, gió lốc kinh hoàng lan ra ngàn dặm. Từng ngọn núi trực tiếp bị nghiền ép thành đất bằng, cự thạch hóa thành bột phấn, đại địa bị xé nứt ra từng đạo vết rách...
- Đối mặt với loại lực phá hoại đáng sợ này, những gã đã bước vào cấp Ngũ phẩm Chí Tôn cũng đều là sắc mặt màkịch biến, bởi vì bọn họ biết được, nếu như đổi lại bọn hắn, chỉ sợ dù cho dốc sức làm, rất khó làm được loại trình độ này.
- Đối với Mục Trần hiện tại, bọn hắn chẳng suy nghĩ gì nữa, ngoài dự liệu của bọn họ, Mục Trần lại có thể dựa vào thực lực Tứ phẩm Chí Tôn lại có thể đánh tới mức này, trong mắt ai cũng xuất hiện 1 vòng ngưng trọng, Mục Trần dám can đảm khiêu chiến, hoàn toàn không phải là muốn thể hiện, thật sự là hắn là có được thủ đoạn không yếu.
- Xem ra trận chiến của Hắc Mã và Đệ Nhất có vẻ cực kỳ thú vị.
- Phía trên trời, hai đạo quang hồng đang điên cuồng trùng kích, ăn mòn lẫn nhau, đó chính là Phương Nghị Chu Thiên Chi Ấn cùng với Mục Trần Long Tượng Thần kích biến thành...
- Hai cỗ cuồng bạo quang hồng hiển nhiên đang đem Linh lực điên cuồng thúc giục đến cực hạn, nhưng hiện tại là lâm vào giằng co, bên nào cũng không cách nào đem đối phương triệt để phá hủy.
- "Cửu Long Cửu Tượng thuật" cùng "Chu Thiên Thần Quyết" đúng là chẳng phân biệt được cao thấp!
- Phương Nghị nhìn cảnh tượng không nằm trong suy nghĩ của hắn. hắn có thể nhìn ra "Cửu Long Cửu Tượng thuật" của Mục Trần hẳn là Thần Thuật chuẩn Đại viên mãn cấp bậc, xét về đẳng cấp mà nói, cùng "Chu Thiên Chi Ấn" không hề chênh lệch, nhưng hắn lại chính là Ngũ phẩm Chí Tôn đỉnh phong hàng thật giá thật a.
- Ngũ Phẩm cùng Tứ Phẩm, dựa theo lẽ thường mà nói, ngang cấp Thần Thuật, nếu bàn về uy lực, tất nhiên dùng bản thân Linh lực mạnh mẽ làm tiêu chuẩn, cho nên dựa theo lẽ thường mà nói, với sự va chạm này, phải là 1 thắng lợp áp đảo nghiêng về phía hắn.
- "Linh lực gã này mặc dù không ngang ta, nhưng lại vận chuyển được cực kỳ hoàn mỹ, dường như giữa quá trình lưu chuyển, không tràn ra ngoài một chút nào."
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc