|
|
03-02-2010, 09:37 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 51: Nguy cơ lớp lớp
Nguồn: Việt đồng tâm
Câu nói của Vô Cá»±c Tinh Quân thá»±c đã là m cho ThÃch Äinh Nhạn hết sức kinh hãi.
Trong má»i môn nhân hiện nay đã đến đủ mặt chÃn ngÆ°á»i.
Nếu có má»™t ngÆ°á»i vắng mặt, thì chẳng những không thể cá» hà nh lá»… ban cá» xây dá»±ng môn phái, mà trong việc đối phó vá»›i Ngân Diện Há»™i cÅ©ng đã gặp nhiá»u khó khăn.
Vô Cực Tinh Quân nói :
- Bẫm Môn chủ, đệ tá» xin cho duyệt lại số quân cá» bằng hồng ngá»c, xem còn thiếu quân gì?
Thương Hải Khách đáp :
- Còn thiếu ba quân Xưa Pháo Mã !
- Như thế là đúng rồi, số quân cỠấy ở trong tay của Bắc Cực Hồ Tiên !
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i kinh hãi, nói :
- Bắc Cực Hồ Tiên là ai?
- Cô gái ấy trÆ°á»›c đây ba mÆ°Æ¡i năm, tên tuổi vang lừng trong thiên hạ. Diện mạo của cô ta xinh đẹp không kém Tây Thi. HÆ¡n nữa, nghe đâu trong ngÆ°á»i của cô ta lúc nà o cÅ©ng thoảng má»™t mùi thÆ¡m kỳ diệu, khiến ai ngá»i đến cÅ©ng phải ngây ngất. Vô số Ä‘Ã n ông đã bị tán mạng trên giÆ°á»ng của cô ta. Bởi thế, cô ta má»›i có tên là Hồ Tiên.
- Tại sao ông biết cô ấy không đến?
- TrÆ°á»›c kia Hồng Kỳ Soái Chủ có nói vá»›i tôi, là từ nay vá» sau Hồ Tiên sẽ không còn tác hại nữa. Sau đó, tôi dá» biết Bắc Cá»±c Hồ Tiên cÅ©ng được trao giữ những quân cá» bằng hồng ngá»c. Năm năm trÆ°á»›c đây, Bắc Cá»±c Hồ Tiên đã và o là m môn hạ của Äảo chủ Äà o Hoa Äảo ở Nam Hải. Vì thế, đệ tá» má»›i dám Ä‘oán là cô ấy sẽ không đến.
ThÃch Äinh Nhạn cau đôi mà y. Chà ng không ngá» giữa lúc hết sức nguy cấp nà y mà có má»™t môn nhân lại vắng mặt.
Tình trạng ấy cÅ©ng đã khiến bao nhiêu đệ tá» Hồng Kỳ Môn Ä‘ang hiện diện Ä‘á»u băng khoăn lo nghÄ©. Äoạn Hồn Diêm Quân cất giá»ng nhÆ° đồng la bể nói :
- Trước kia Hồng Kỳ Soái Chủ có nói là nếu môn nhân phản lại môn phái, tất phải bắt sống trở vỠđể chịu trừng trị theo môn pháp...
ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng nói :
- Ta có thể bắt sống Bắc Cực Hồ Tiên trở vỠ!
Thất Hải Thần Long nói :
- Môn nhân không đến đủ mặt, thì lá»… thà nh láºp môn phái và phong thần sẽ không tiến hà nh được !
- Äúng thế !
C ThÃch Äinh Nhạn hạ giá»ng nói tiếp :
- Các vị môn nhân, ThÃch Äinh Nhạn được lịnh của Tiên sÆ° là Hồng Kỳ Soái Chủ lo việc xây dá»±ng và là m sáng lạng Hồng Kỳ Môn. NhÆ°ng, không ngá» lại có môn nhân dám phản lại môn phái, khiến cho ngà y lá»… khai phái và phong thần phải kéo dà i, không thể tiến hà nh ngay được.
Bởi thế, ThÃch Äinh Nhạn rất xấu hổ đối vá»›i tiên sÆ° ở dÆ°á»›i cá»u tuyá»n. Song, giỠđây thì tình hình nguy cấp nhÆ° lá»a cháy mà y. Trong vòng ba tiếng đồng hồ nữa, thì hà ng trăm cao thủ của Ngân Diện Há»™i sẽ tấn công ngôi miếu nà y. Trong khi đó, các vị cha phải là đệ tá» chÃnh thức của bản môn, lẽ tá»± nhiên là không thể hy sinh má»™t cách oan uổng trái vá»›i ý muốn của tiên sÆ° !
Nói đến đây, chà ng ngng lại trong giây lát, rồi quay qua Thương Hải Khách nói:
- Thương Hải Khách !
- Có đệ tỠđây !
ThÆ°Æ¡ng Hải Khách liá»n nhanh nhẹn bÆ°á»›c tá»›i ba bÆ°á»›c, đứng im chá» lịnh. ThÃch Äinh Nhạn hạ giá»ng nói :
- Hãy phân phối số quân cá» bằng hồng ngá»c ấy trở lại cho các môn nhân nhÆ° củ!
ThÆ°Æ¡ng Hải Khách không khá»i sá»ng sốt, ông ta không khá»i thầm kinh hãi. Ông ta thá»±c không ngá» ThÃch Äinh Nhạn lại có ý nghÄ© trao trả quân cỠấy lại cho môn nhân.
Sá»± thá»±c thì ông ta nà o có biết ThÃch Äinh Nhạn Ä‘ang muốn gì?
Qua cÆ¡n sá»ng sốt, ThÆ°Æ¡ng Hải Khách bèn căn cứ và o số quân cá» vừa thu hồi khi nãy, trả đủ lại cho chÃn vị môn nhân. Má»i việc xong xuôi, ông ta bèn cung kÃnh nói :
- Chẳng hay ngà i còn có lịnh dạy chi không?
- Hết rồi, hãy lui đi !
Thương Hải Khách cất tiếng vâng rồi bước vỠchỗ cũ.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt quét qua, rồi hạ giá»ng nói :
- Nếu các vị còn có lòng tôn kÃnh vá»›i ngá»n Kỳ lịnh của Tiên sÆ° thì xin nghe lịnh đây!
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng thanh nói to :
- Äệ tá» sẵn sà ng nghe lịnh !
ThÃch Äinh Nhạn khẽ gáºt đầu, nói :
- Lần hợp mặt nà y, vì có má»™t vị môn nhân cha đến, nên không thể cá» hà nh lá»… khai phái phong cá», việc ấy khiến ThÃch Äinh Nhạn tôi rất lấy là m hối tiếc. Riêng Bắc Cá»±c Hồ Tiên tá» vẻ xem thÆ°á»ng Soái Lịnh của bản môn, thì ThÃch Äinh Nhạn ta sẽ bắt sống trở vá» trị đúng theo môn pháp !
Chà ng ngng lại trong giây lát, rồi nói tiếp :
- Căn cứ và o đó, ngà y lá»… khai phái không thể không dá»i lại. Má»™t tháng sau, cÅ©ng và o ngà y giá» nà y, và cÅ©ng tại địa Ä‘iểm nà y, nhÆ° thế có được không?
- Äệ tá» xin tuân lịnh !
- Sưố quân cá» bằng hồng ngá»c đã hoà n trả lại cho các vị, váºy nếu và o tháng sau ThÃch Äinh Nhạn ta có Ä‘á»u chi bất trắc, thì mong các môn nhân vẫn cứ tiếp tục há»™i hợp nÆ¡i đây, chá»n lại Môn chủ má»›i, và căn cứ và o ý chà của Tiên sÆ° là Hồng Kỳ Soái Chủ, tiếp tục phát triển Hồng Kỳ Môn cho ngà y cà ng sáng lạng.
Trong ngôi miếu vẫn phẳn lặng nhÆ° má»™t cõi chết, không có ai lên tiếng trả lá»i cả.
ThÃch Äinh Nhạn lại nói tiếp :
- Các vị tuy là đệ tá» của bản môn, nhÆ°ng cha chÃnh thức nháºp môn, nên cần phải quý bản tánh mạng của mình, cÅ©ng nhÆ° quý báu chÃnh môn phái của mình váºy.
Trong vòng má»™t tháng nà y, cấm ngặt không cho gây sá»± đánh nhau vá»›i ai, đợi đến sau ngà y hà nh lá»… khai phái rồi, sẽ tái định Ä‘oạt. Vì chẳng là m nhÆ° váºy, nếu có Ä‘iá»u chi bất trắc, thì ThÃch Äinh Nhạn không tròn đạo vá»›i sÆ° phụ Ở dÆ°á»›i chốn cá»u tuyá»n. GiỠđây, thì các vị tá»± tiện lui Ä‘i váºy !
Chừng ấy số ngÆ°á»i có mặt má»›i chợt hiểu ra dụng ý của ThÃch Äinh Nhạn. Chà ng vì lo lắng đến sinh mạng của môn nhân giữa lúc tình thế Ä‘ang căng thẳng, nên má»›i mạnh dạn trả lại số quân cá» và hối các môn nhân ra Ä‘i.
Äấy chÃnh là má»™t cá» chỉ nhân từ, chứng tá» rằng chà ng thÆ°Æ¡ng yêu tánh mạng của môn nhân, cÅ©ng nhÆ° chÃnh của mình váºy.
Sau đó, bao nhiêu ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u đứng yên, không ai cất bÆ°á»›c ra Ä‘i cả !
ThÃch Äinh Nhạn thấy thế không khá»i Ãt nhiá»u kinh ngạc, há»i :
- Tại sao các vị cha chịu đi?
Thất Hải Thần Long bỗng nhanh nhẹn bước tới, nói :
- Bẩm Môn chủ...
- Ta hiện nay cha phải là vị Môn chủ chÃnh thức, váºy hãy gá»i là ThÃch Äinh Nhạn được rồi !
- ThÃch thiếu hiệp, đối vá»›i cá» chỉ của thiếu hiệp, lão phu đây hết sức khâm phục.
Thiếu hiệp bảo đệ tá» của bản môn ra Ä‘i, chÃnh là vì sợ chÃn vị môn nhân phải chịu chết dÆ°á»›i tay của các cao thủ Ngân Diện Há»™i. Lòng yêu thÆ°Æ¡ng môn nhân chẳng khác nà o yêu thÆ°Æ¡ng bản thân mình ấy của thiếu hiệp, khiến lão phu đây dù cho có chịu mất mạng cÅ©ng sẵn sà ng tiếp má»™t tay vá»›i thiếu hiệp chống lại bá»n ngÆ°á»i ấy !
Câu nói của Thất Hải Thần Long đã khiến cho má»i ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u phải xúc cảm. Thất Hải Thần Long là ngÆ°á»i giữ con TÆ°á»›ng, địa vị chỉ kém hÆ¡n ThÃch Äinh Nhạn là ngÆ°á»i giữ quân phÃa Ä‘á». Bởi thế, lá»i của ông ta có tầm quan trá»ng đặc biệt.
Võ công của lão ta trÆ°á»›c kia chỉ kém hÆ¡n Hồng Kỳ Soái Chủ, nên má»›i chiếm giữ con TÆ°á»›ng xanh. GiỠđây, tuy không thể mở lại má»™t cuá»™c tỉ thà để phong thần, nhÆ°ng võ công của ông ta cao cÆ°á»ng là má»™t việc ai cÅ©ng biết cả.
ThÃch Äinh Nhạn nghiến chặt đôi hà m răng nói :
- Lòng tốt ấy tôi xin ghi nhá»›, nhÆ°ng lão tiá»n bối nên nghÄ© đến Hồng Kỳ Môn là hÆ¡n !
Thất Hải Thần Long cất tiếng cÆ°á»i to, nói :
- Tôi tin rằng, bá»n chúng nó không là m chi được tôi cả.
- Không, nhÆ°ng chuyện mai sau má»›i thá»±c là trá»ng đại. Lão tiá»n bối không nên giao tranh vá»›i Ngân Diện Há»™i ngay lúc nà y, vì nhÆ° váºy là không hợp vá»›i tôi !
Vô Cá»±c Tinh Quân liá»n nhÆ°á»›ng cao đôi mà y lưỡi kiếm, hạ giá»ng nói :
- ThÃch thiếu hiệp, lòng của thiếu hiệp thá»±c là tốt. NhÆ°ng, tôi có lá»i nà y muốn há»i, là ngay bây giá», chúng tôi có thể là m bằng hữu cùng thiếu hiệp không?
- Có thể !
- Nếu thế, thì ai muốn đi cứ đi, nhưng không muốn đi thì cũng ở lại được.
Tôi tin rằng phần lá»›n số ngÆ°á»i có mặt ở đây Ä‘á»u muốn lãnh giáo võ công của Ngân Diện Há»™i.
Äoạn Hồn Diêm Quân cất giá»ng ồ á» nhÆ° đồng la bể gầm lên :
- Mẹ nó ! Bá»n chúng thá» xông và o đây xem?
Nói Ä‘oạn, ông ta liá»n thò tay và o lÆ°ng rút ra má»™t sợi dây dà i chừng hai trượng, siết chặt trong tay. Äấy chÃnh là món binh khà đã giúp cho ông ta thà nh danh gá»i là Câu Phách Äoạn Hồn Sách. Sợi thừng ấy lúc xá» dụng lại rắn chắc nhÆ° thép, nó có thể biến hóa thà nh bốn binh khà khác nhau. Nó có thể xá» dụng nhÆ° má»™t cây côn, má»™t cái móc, má»™t sợi dây, hay nhÆ° má»™t cái khoen sắt, vô cùng lợi hại.
Tiếng nói của ông ta vừa dứt, thì liá»n bÆ°á»›c thẳng ra cá»a miếu đứng yên tại đấy, sắc mặt hầm hầm giáºn dữ, sẵn sà ng trấn giữ tại chiếc cá»a ấy.
Thiên Ma Quỷ Tẩu cũng gầm lên một tiếng quái dị, nói :
- Tôi cÅ©ng Ä‘ang có ý muốn lÄ©nh giáo má»™t Ãt thế võ tuyệt há»c của Ngân Diện Há»™i.
Liá»n đó, qua má»™t tiếng “xoạcâ€, tức thì trong tay của ông ta đã siết chặc má»™t món binh khà lạ lùng. Món binh khà ấy dà i Ä‘á»™ ba thÆ°á»›c, là m bằng thép xanh Ä‘en, theo hình thù của má»™t bà n tay mặt. Äấy chÃnh là Quá»· Trảo, món binh khà mà ông ta nhá» nó đã nổi danh.
Ông siết chặc chiếc Quá»· Trảo trong tay, rồi cùng bÆ°á»›c thẳng ra cá»a miếu, đứng đối diện vá»›i Äoạn Hồn Diêm Quân.
Thất Hải Thần Long Ä‘Æ°a mắt quét qua, rồi cất tiếng cÆ°á»i ha hả nói :
- Chắc chắn không thể tránh khá»i má»™t tráºn huyết chiến các liệt !
Liá»n đó, ông ta lao thẳng ngÆ°á»i tá»›i cháºn ngay cánh cá»a ra và o ở phÃa sau háºu Ä‘iện.
Huyết Kiệu Chủ Nhân im lặng không nói chi cả, nhÆ°ng liá»n đó ai nấy thấy má»™t cái bóng Ä‘á» xẹt Ä‘i, tức thì chiếc Huyết Kiệu của bà ta đã bay tá»›i án ngữ cá»a ra và o phÃa trái nÆ¡i háºu Ä‘iện.
Bất Lão Thánh ThÆ° phe phẩy cây quạt lông, rồi lui vỠđứng nÆ¡i phÃa mặt cách ThÃch Äinh Nhạn ba thÆ°á»›c.
NgÆ°á»i che mặt cÅ©ng nhanh nhẹn bÆ°á»›c theo ông ta.
Chà ng thiếu niên thô lá»— và ThÆ°Æ¡ng Hải Khách cÅ©ng Ä‘Æ°a chân bÆ°á»›c tá»›i cách ThÃch Äinh Nhạn ba thÆ°á»›c vá» phÃa trái.
Vô Cá»±c Tinh Quân cất tiếng cÆ°á»i nhạt rồi đứng yên trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn không nhúc nhÃch.
Tất cả má»i việc ấy Ä‘á»u diá»…n ra trong má»™t cái chá»›p mắt. Thế là trong NgÅ© Hầu Miếu liá»n trà n đầy sát khÃ. Qua sá»± bố trà ấy xem ra Ngân Diện Há»™i dù muốn tấn công cÅ©ng không phải dá»… dà ng.
Trong khi đó, ở ngoà i cổng miếu do Tam Võ Vương án ngữ. Các cao thủ của Ngân Diện Hội muốn vượt qua hà ng rà o phòng vệ của Tam Võ Vương cũng không phải là một việc dễ dà ng.
Dù cho bá»n há» có thể vượt qua được vòng rà o phòng thủ đó, thì hai vị Diêm Quân và Quá»· Tẩu Ä‘ang trấn giữ tại cá»a miếu cÅ©ng không thể buông tha há», vì hai vị ấy là hai Ma VÆ°Æ¡ng giết ngÆ°á»i không nháy mắt từ bấy lâu nay !
Hai bên cá»a ra và o ở sau háºu Ä‘iện lại do hai bá»±c đại kỳ nhân là Thất Hải Thần Long và Huyết Kiệu Chủ Nhân trấn giữ, thì dù cho đối phÆ°Æ¡ng có phá vỡ được vòng rà o bên ngoà i của Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách và Hồ Tịnh, thì cÅ©ng không là m sao thoát khá»i bà n tay của hai ngÆ°á»i nà y được.
Trong khi đó, hai bên ThÃch Äinh Nhạn lại có ThÆ°Æ¡ng Hải Khách, ngÆ°á»i che mặt, Bất Lão Thánh ThÆ° và chà ng thiếu niên thô lá»— bảo vệ, thì thá»±c chẳng khác nà o má»™t tráºn tuyến bằng sắt thép.
Không khà nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u đầy dẫy sát khÃ.
ThÃch Äinh Nhạn nhìn thấy tình trạng ấy, trong lòng không khá»i á»›n lạnh.
Không khà trong ngôi miếu nà y quả căng thẳng đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Bá»—ng nhiên, ngay lúc ấy nghe từ phÃa háºu Ä‘iện có má»™t tiếng “hay†xé không gian truyá»n đến. NhÆ°ng tiếp đó thì chung quanh trở lại im lặng nhÆ° má»™t cõi chết...
Song, chẳng bao lâu sau bỗng nghe Huyết Kiệu Chủ Nhân lạnh lùng quát :
- Ai thế?
Phong Trần Cuồng Khách bá»—ng nhiên xuất hiện tại cánh cá»a phÃa trái nÆ¡i háºu Ä‘iện. Ông ta nhìn thấy chiếc Huyết Kiệu chặn ngang cá»a thì không khá»i giáºt bắn ngÆ°á»i, nói :
- Tôi có việc cần gặp ThÃch thiếu hiệp !
Huyết Kiệu Chủ Nhân quát :
- Hãy đi qua !
Phong Trần Cuồng Khách liá»n bÆ°á»›c tránh chiếc Huyết Kiệu, rồi bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn há»i :
- Lão tiá»n bối có việc chi chăng?
Phong Trần Cuồng Khách trao cho ThÃch Äinh Nhạn má»™t phong th, nói :
- Vừa bất ngỠbắt được phong thư nà y, xin thiếu hiệp hãy xem qua !
ThÃch Äinh Nhạn nháºn lấy phong th, trong lòng không khá»i kinh hoà ng nói :
- Do ai trao thế?
- Tôi không được biết !
- Xin Ä‘a tạ lão tiá»n bối !
Phong Trần Cuồng Khách sau khi trao bức thu cho ThÃch Äinh Nhạn xem xong, liá»n bÆ°á»›c lui trở ra. ThÃch Äinh Nhạn liếc mắt qua phong th, thì thấy viết rằng :
“ KÃnh gởi ThÃch Äinh Nhạn. Xin xem cho kÃn đáo.†Bên dÆ°á»›i phong thÆ° không có ký tên ai cả. ThÃch Äinh Nhạn nhìn qua mấy chữ “xem cho kÃn đáo†thì thấy á»›n lạnh trong lòng. Giữa không khà căng thẳng nà y thế mà ai lại mang thÆ° nà y đến cho chà ng?
Chà ng xoay tròn mắt qua một lợt, rồi bước lui ra sau ba bước để tránh tầm mắt của bốn vị môn nhân đứng chung quanh, rồi mở bức thư ra xem :
“ ThÃch thiếu hiệp, Tôi là bạn chà thân của Hứa Trân. TrÆ°á»›c đây Hứa Trân vì cứu anh mà bị giam cầm nÆ¡i ngục tá» hình. Lòng nà ng đối vá»›i anh, chắc anh đã rõ. Hôm nay, hà ng trăm cao thủ của bản há»™i Ä‘ang vây ở phÃa ngoà i cách đây ná»a dặm, nhÆ°ng thá»±c sá»±, đó chỉ là gây thanh thế mà thôi. Trong khi đó, chắc anh không thể nà o nghÄ© tá»›i được, là ba hôm trÆ°á»›c đây, hỠđã có chôn thuốc nổ bên dÆ°á»›i ngôi NgÅ© Hầu Miếu nà y rồi...†ThÃch Äinh Nhạn xem đến đây thì không khá»i giáºt bắn ngÆ°á»i, chà ng liá»n biến hẳn sắc mặt rồi xem tiếp :
“... Số thuốc nổ ấy, hiện giỠđã được châm ngòi. Váºy, nếu không ra lịnh cho môn nhân rút Ä‘i ngay, thì dù cho không bị thuốc nổ là m tan xÆ°Æ¡ng nát thịt, thì giữa cÆ¡n kinh hoà ng, tất cÅ©ng bị bản há»™i cho cao thủ xông và o sát hại hết cả !
Bất Lão Thánh Thư hiện đã trúng Ma Thủ của Ngân Cung Cung Chủ nơi bản hội.
Bởi thế, ông ta tuy là đệ tá» của quý môn phái, nhÆ°ng thá»±c sá»± đã dá»±a và o bản há»™i rồi, lúc nà o ông ta cÅ©ng có thể tìm cÆ¡ há»™i xuống tay hại anh...†Trong khi ThÃch Äinh Nhạn cha xem hết phong th, thì bá»—ng có má»™t tiếng quát nổi lên, tức thì Bất Lão Thánh ThÆ° bất thần lao vút ngÆ°á»i vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn, vung cây quạt lông trong tay quét thẳng ra.
Bất Lão Thánh ThÆ° là ngÆ°á»i giữ đôi Mã, võ công cao cÆ°á»ng thá»±c chẳng kém ai.
Do đó, sức quét ra của ông ta ồ ạt chẳng khác nà o muôn nghìn đợt sống bể.
Bởi thế, ThÃch Äinh Nhạn là m thế nà o lách mình tránh khá»i được hết luồng kình phong của ông ta?
Trong khi chà ng vừa hay kịp, liá»n vung tay mặt quét ra để đỡ thẳng. Thế đỡ ấy của chà ng chỉ là má»™t thế đỡ liá»u mạng trong má»™t trÆ°á»ng hợp quá Æ° cấp bách. Vì váºy, nếu không bị mất mạng tất cÅ©ng không tránh khá»i phải bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Ngay lúc vô cùng nguy cáºp đó, thì Vô Cá»±c Tinh Quân nhanh nhẹn quét cây phất trần ra, quát :
- Lũ chuột ma lại dám thế !
Vô Cá»±c Tinh Quân là ngÆ°á»i giữ XÆ°a Pháo Mã, lẽ tất nhiên là võ công cao cÆ°á»ng không kém hÆ¡n Bất Lão Thánh Th.
Bởi thế, cái quét ra của Vô Cực Tinh Quân đã đẩy lui được Bất Lão Thánh Th.
NgÆ°á»i che mặt thấy thế, liá»n quát to má»™t tiếng rồi vung chưởng tấn công thẳng và o Bất Lão Thánh Th.
Phần lá»›n số ngÆ°á»i hiện diện, vẫn cha nháºn định được việc chi đã xảy ra. NhÆ°ng bá»—ng nghe ThÃch Äinh Nhạn quát to :
- Ngng tay đã !
Tiếng quát ấy chẳng khác nà o má»™t tiếng sấm nổ, khiến ngÆ°á»i che mặt và Vô Cá»±c Tinh Quân Ä‘ang trà n tá»›i Bất Lão Thánh ThÆ° phải dừng chân thối lui trở lại.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a tia mắt sáng quắc nhìn thẳng và o mặt Bất Lão Thánh Th.
Trên sắc mặt của chà ng lại hiện đầy sát khÃ, trông tháºt hung tợn, chà ng lạnh lùng quát:
- Bất Lão Thánh Th, ông quả thực to gan !
Bất Lão Thánh ThÆ° cất giá»ng lạnh lùng cÆ°á»i :
- Ta không trừ ngÆ°Æ¡i, thì ngÆ°Æ¡i ắt sẽ trừ ta. ThÃch Äinh Nhạn, ta tin rằng ngÆ°Æ¡i đã biết việc ấy rồi !
ThÃch Äinh Nhạn chẳng ngá» Bất Lão Thánh ThÆ° lại biết được những bà máºt trong bức th.
NhÆ°ng, thá»±c ra thì chà ng quên rằng Bất Lão Thánh ThÆ° nà o phải là má»™t ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng.
Trong khi ThÃch Äinh Nhạn lá»™ sắc kinh hoà ng lúc xem bức th, thì ông ta đã Ä‘oán biết cÆ¡ mu đã bị bại lá»™ rồi.
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Ông đã gia nháºp và o Ngân Diện Há»™i bao lâu rồi?
- Việc ấy ngÆ°Æ¡i không cần phải há»i !
|
03-02-2010, 09:39 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 52: Máu loang Ngũ hầu miếu
Nguồn Việt đồng tâm
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Bất Lão Thánh ThÆ°, thá»±c chẳng ngá» ngÆ°Æ¡i lại vì má»™t phÆ°á»ng bất lÆ°Æ¡ng, dám phản lại bản môn, gia nháºp và o Ngân Diện Há»™i, váºy ta nà o có thể tha cho ngÆ°Æ¡i?
Bất Lão Thánh Thư phe phẩy chiếc quạt lông nói :
- Váºy chúng ta hãy thá» nhau Ãt thế võ cho biết !
ThÃch Äinh Nhạn vừa má»›i định ra tay, thì bá»—ng nghe Äoạn Hồn Diêm Quân quát to:
- Khá khen cho phÆ°á»ng bất nhân bất nghÄ©a, ta Ä‘áºp chết ngÆ°Æ¡i !
Äoạn Hồn Diêm Quân là ngÆ°á»i tánh rất nóng nảy, nên câu nói cha dứt, ông ta đã vung Câu Phách Äoạn Hồn Sách đánh ra chẳng khác nà o má»™t cây côn bằng sắt, nhằm ngay Bất Lão Thánh ThÆ° giáng thẳng xuống.
Bao nhiêu ngÆ°á»i có mặt, không ai là không căm giáºn, nhìn chòng chá»c và o Bất Lão Thánh Th.
Äoạn Hồn Diêm Quân vừa đánh ra, sợi thừng của ông liá»n giÆ°Æ¡ng dà i hà ng hai trượng, khiến Bất Lão Thánh ThÆ° cÆ¡ hồ nhÆ° không thể nà o tránh khá»i được nữa.
NhÆ°ng, ông ta quả không hổ danh là má»™t ngÆ°á»i võ nghệ cao cÆ°á»ng.
Liá»n đó, ông ta vung chiếc quạt quét ra, tức thì ngÆ°á»i đã thối lui ra sau ba bÆ°á»›c.
Song, sợi thừng dà i của Äoạn Hồn Diêm Quân bá»—ng uống cong thà nh hình má»™t cái móc, nhắm móc thẳng và o ngÆ°á»i Bất Lão Thánh Th.
Sá»± biến hóa của hai thế võ ấy thá»±c kinh hồn tán phách, không ai có thể lÆ°á»ng trÆ°á»›c được.
Bất Lão Thánh ThÆ° bá»—ng kêu lên má»™t tiếng “nguy mất†rồi nhanh nhẹn vá»t ngÆ°á»i bay Ä‘i.
Ngay lúc ấy, Äoạn Hồn Diêm Quân vụt quát to :
- Ngươi không thể trốn thoát đâu...!
Tức thì, ông ta liá»n quét ra má»™t thế Câu Phách Äoạn Hồn Chưởng, chụp lấy cứng cả ngÆ°á»i của Bất Lão Thánh ThÆ° quát to :
- Hãy trở lại đây !
Sau đó, ông liá»n dùng sức kéo mạnh má»™t lợt, là cả ngÆ°á»i của Bất Lão Thánh ThÆ° liá»n ngã thẳng và o lòng của Äoạn Hồn Diêm Quân.
Không cháºm trể, Äoạn Hồn Diêm Quân bèn vung tay trái chém thẳng xuống.
Thế là qua má»™t tiếng gà o thảm thiết, Bất Lão Thánh ThÆ° đã bị nát óc dÆ°á»›i chưởng lá»±c của Äoạn Hồn Diêm Quân, ngã ra chết nốt.
Äoạn Hồn Diêm Quân thu sợi dây Câu Phách Äoạn Hồn Sách trở vá», rồi lui lại cá»a miếu nhÆ° cÅ©.
T Những việc ấy xảy ra quá nhanh, Äoạn Hồn Diêm Quân giết chết Bất Lão Thánh ThÆ° chỉ trong vòng ba bốn thế võ mà thôi.
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy thế, trong lòng hết sức bất nhẫn. Dù sao chăng nữa, thì trong số má»i môn nhân, lại bị mất thêm Ä‘i má»™t ngÆ°á»i.
Sau đó chà ng lấy đôi Mã trong ngÆ°á»i của Bất Lão Thánh ThÆ° trao cho ThÆ°Æ¡ng Hải Khách. Chà ng liếc mắt quét qua, rồi vung ngá»n Soái kỳ quát rằng :
- Bản môn đệ tỠhãy nghe lịnh đây !
ThÃch Äinh Nhạn lại vung lá Soái kỳ nhÆ° thế, quả nhiên khiến cho tám vị môn nhân còn lại Ä‘á»u kinh hoà ng sợ hãi, đồng thá»i đáp lá»i rồi quỳ cả xuống đất.
Ta vốn không có ý dùng đến Soái kỳ nà y nữa, nhÆ°ng vì tình thế quá cấp bách nên không thể nà o là m khác hÆ¡n. Váºy tất cả đệ tá» của bản môn Ä‘á»u phải rá»i ngay nÆ¡i đây láºp tức, nếu ai trái lịnh sẽ bị chém ngay !
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng cả dáºy.
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Các ngÆ°á»i Ä‘i ngay, bá»™ chá» chết hay sao?
Sắc diện và giá»ng nói của ThÃch Äinh Nhạn Ä‘á»u vô cùng nghiêm nghị khiến cho tất cả môn nhân Ä‘á»u phải xúc Ä‘á»™ng. Thất Hải Thần Long cung kÃnh há»i :
- ThÃch thiếu hiệp lại truyá»n Soái Lịnh, tất có chuyện quan trá»ng chi xảy ra. Váºy Thất Hải Thần Long tôi là má»™t phần tá» trong Hồng Kỳ Môn, váºy có thể xin há»i cho rõ việc chi đã xảy ra thế không?
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Các ngÆ°á»i hãy lui mau ra được rồi...!
Tiếng quát của ThÃch Äinh Nhạn cha dứt, thì Vô Cá»±c Tinh Quân đã tiếp lá»i :
- NhÆ°ng chuyện chi quan trá»ng nhÆ° thế?
- Ngân Diện Há»™i đã chôn thuốc nổ dÆ°á»›i NgÅ© Hầu Miếu, và sẽ nổ ngay bây giá».
Váºy nếu các ngÆ°á»i không chịu bá» Ä‘i cho mau, thì chắc chắn sẽ tan xÆ°Æ¡ng nát thịt chá»› không là m sao tránh khá»i !
Câu nói ấy của ThÃch Äinh Nhạn đã là m cho những ngÆ°á»i chung quanh Ä‘á»u biến sắc mặt. Thất Hải Thần Long cất giá»ng run run nói :
- Quả thực có việc như thế hay sao?
- Äúng thế !
ThÃch Äinh Nhạn vừa nói dứt lá»i, bèn lao thẳng ngÆ°á»i vá» phÃa Bắc của chà ng là ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng, thò tay bồng ông ta lên, rồi lao thẳng lui ra cá»a miếu.
Liá»n đó, bao nhiêu ngÆ°á»i khác cÅ©ng nối gót phi thân ra.
Tình thế chuyển biến quá Ä‘á»™t ngá»™t, nên khiến cho má»i ngÆ°á»i thá»±c chẳng biết đâu mà rá».
ThÃch Äinh Nhạn sau khi ra khá»i cá»a miếu, liá»n cất tiếng to gá»i :
- Nhị vị lão tiá»n bối và Hồ huynh ở sau háºu viện xin mau ra phÃa trÆ°á»›c đây !
Tiếng gá»i của ThÃch Äinh Nhạn vừa dứt, liá»n có ba bóng ngÆ°á»i bay vút tá»›i. Äấy là Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách và Hồ Tịnh.
Trong khi ấy, tám vị môn nhân theo sát bên sau ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn bèn quát :
- Các vị tháºt sá»± không tuân lịnh hay sao?
Thất Hải Thần Long nói :
- Chúng tôi cần phải bảo vệ sá»± an toà n của ThÃch thiếu hiệp.
ThÃch Äinh Nhạn giáºn dữ nói :
- ThÃch Äinh Nhạn tuy cha chÃnh thức nháºn lãnh nhiệm vụ Môn chủ, nhÆ°ng Ä‘ang giữ Soái Lịnh trong ngÆ°á»i, váºy các ngÆ°á»i là ngÆ°á»i của bản môn, thế vẫn không chịu nghe theo Soái Lịnh hay sao? Hiện nay có Tam Võ VÆ°Æ¡ng bảo vệ tôi, các ngÆ°á»i có thể yên lòng bá» Ä‘i được rồi !
Thất Hải Thần Long nói :
- Nếu thế, chúng tôi xin lui váºy !
Nói Ä‘oạn, ông ta nhún ngÆ°á»i phi thân bay nhẹ nhà ng Ä‘i mất. Tiếp đó, bao nhiêu ngÆ°á»i khác cÅ©ng trÆ°á»›c sau cáo lui bá» Ä‘i cả.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt nhìn số ngÆ°á»i còn lại, gồm có Tam Võ VÆ°Æ¡ng, Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách và Hồ Tịnh. Chà ng nói :
- Chúng ta cũng đi thôi !
Nói dứt lá»i, chà ng liá»n hiên ngang cất bÆ°á»›c chạy trÆ°á»›c.
Tam Võ VÆ°Æ¡ng và số ngÆ°á»i của Thiên Âm Lão Nhân trông thấy thế cÅ©ng nối gót chạy theo sau. NhÆ°ng tất cả sáu ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u không có ai biết đã xảy ra việc gì !
Thốt nhiên, má»™t tiếng nổ ầm thá»±c to từ phÃa sau lÆ°ng vá»ng lại. ThÃch Äinh Nhạn bèn dừng chân quay đầu ngó lại, thấy má»™t ngá»n lá»a Ä‘á» rá»±c vá»t thẳng lên ná»n trá»i, thế rồi tòa NgÅ© Hầu Miếu cÅ© ká»· đã bị nổ tung, gạch ngói bắn ra tứ phÃa trông thá»±c khiếp ngÆ°á»i.
Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng lạnh lùng há»i :
- Sưao lại có chuyện lạ lùng như thế?
ThÃch Äinh Nhạn bèn Ä‘em má»i việc nói qua má»™t lợt cho ai nấy nghe. TrÆ°á»›c sá»± kiện nà y, Tam Võ VÆ°Æ¡ng Ä‘á»u tức giáºn vô cùng, đồng thanh nói :
- Quả là một thủ đoạn thâm độc !
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘ang định trả lá»i, thì má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh lùng xé không gian truyá»n đến. Tiếp đó, liá»n có mấy bóng ngÆ°á»i phi thân lao vút tá»›i.
Tam Võ VÆ°Æ¡ng liếc mắt nhìn qua, mặt lá»™ đầy sát khÃ. Vì trÆ°á»›c mặt há» có đến hai mÆ°Æ¡i NgÆ°á»i Mặt Bạc do Hình Ty Ty Chủ xuất lÄ©nh Ä‘á»™t nhiên kéo đến.
Hãm Äịa VÆ°Æ¡ng liá»n giÆ¡ ngá»n Liệt Há»a Kỳ ra, rồi cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° cuồng dại nói :
- Các ngươi muốn tìm cái chết mà ...!
Ông ta không đợi đối phÆ°Æ¡ng trả lá»i, liá»n vung mạnh ngá»n Liệt Há»a Kỳ ra, tức thì má»™t ngá»n gió ồ ạt cuốn tá»›i nhanh nhÆ° chá»›p.
Võ công của Tam Võ VÆ°Æ¡ng hết sức cao cÆ°á»ng, bởi thế quét ra của Hãm Äịa VÆ°Æ¡ng lại váºn hết sức bình sinh, nên sức mạnh nà o phải tầm thÆ°á»ng.
Do đó, tức thì có tiếng gà o thảm thiết vang lên, đồng thá»i bốn NgÆ°á»i Mặt Bạc đã ngã lăn quay ra đất.
Cùng lúc ấy, Tá Thiên VÆ°Æ¡ng cÅ©ng giÆ°Æ¡ng cây Tá Thiên Táng lên, lao thẳng ngÆ°á»i tá»›i nhanh nhẹn nhÆ° bay. Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng cÅ©ng vá»t ngÆ°á»i lại mở cây quạt Phỉ Thúy Phiến quét ra má»™t thế...
Tức thì, tiếng gà o thảm thiết lại vang lên, khiến ai nghe đến cÅ©ng phải kinh tâm tán đởm. Thá» há»i vá»›i mấy mÆ°Æ¡i môn nhân của Ngân Diện Há»™i nà y thì là m thế nà o chịu Ä‘á»±ng nổi vá»›i súc tấn công của Tam Võ VÆ°Æ¡ng?
Bá»—ng nhiên, ngay lúc ấy có má»™t tiếng quát lạnh lùng vá»ng đến :
- Hãy ngng tay đã !
Tiếng quát vừa dứt, bóng ngÆ°á»i cÅ©ng vừa lao đến nÆ¡i má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t. Thì ra đấy là má»™t ngÆ°á»i con gái diện mạo hết sức xấu xÃ. NgÆ°á»i con gái ấy vừa đến, thì bảy tám môn nhân còn sống sót của Ngân Diện Há»™i Ä‘á»n nhanh nhẹn bÆ°á»›c lui cả.
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘oán biết cô gái xấu xà nà y chắc hẳn là thủ hạ của Ngân Cung Cung Chủ. Nếu chẳng thế, cô ta không thể không mang chiếc mặt nạ bạc.
Cô gái xấu xà ấy cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Không ngá» Tam Võ VÆ°Æ¡ng cÅ©ng có mặt ở đây. Äấy thá»±c là má»™t việc ngoà i dá»± liệu của má»i ngÆ°á»i !
Trong khi cô ta nói chuyện, nÆ°á»›c bá»t bay tứ tung, trông lại cà ng thêm xấu xà vô cùng, ai trông thấy cÅ©ng gá»›m ghê.
Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i tÆ° nhiên :
- Có lý nà o cô là m được chi chúng tôi hay sao?
Cô gái ấy bèn cất tiếng cÆ°á»i khanh khách, rồi uốn éo thân hình béo tròn nhÆ° má»™t cái thùng to, bÆ°á»›c Ä‘i rất kiểu cách, tiến vá» phÃa Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng, cất giá»ng nÅ©ng nịu:
- Ôi chao ! Anh chà ng đẹp trai nà y chắc hẳn là Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng đây chá»› gì nữa? Diện mạo tháºt xinh đẹp là m sao !
Thái độ dâm đảng của cô ta thực khiến ai nhìn đến cũng phải chướng mắt.
Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng khẽ phe phẩy chiếc quạt Phỉ Thúy Phiến, nói :
- Có lý nà o cô thÃch tôi hay sao?
- Äúng nhÆ° váºy !
- E rằng cô nương không hợp nhãn tôi đâu !
- Ta là ngÆ°á»i lão luyện...hì hì hì hì... Ông không tin tìn thá» sẽ biết, bảo đảm ông vừa lòng hoà n toà n.
Những lá»i nói dâm ô tục tÄ©u ấy khiến ThÃch Äinh Nhạn nghe qua lấy là m giáºn dữ, nhÆ°ng Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng lại cÆ°á»i ha hả :
- Äấy thì đúng sở thÃch của ta rồi ! Thá»±c ta không ngá» còn được gặp má»™t ngÆ°á»i con gái đồng Ä‘iệu nhÆ° ngÆ°Æ¡i...
Tiếng cha dứt, ông ta đã lao vút ngÆ°á»i tá»›i, đồng thá»i vung cây Phỉ Thúy Phiến đánh ra má»™t thế Ná»™ Äảo Quyển Phà m, cuồng phong cuá»™n tá»›i ồ ạt.
Thế võ ấy của Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng đánh ra hết sức nhanh nhẹn. Trong khi đó, cô gái xấu xà kia cÅ©ng không ngá» Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng lại tấn công bất thần nhÆ° váºy, nhÆ°ng thân hìn máºp mạp của cô ta cÅ©ng kịp thá»i vá»t thẳng lên, khiến thế võ của Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng phải đánh và o má»™t khoảng không.
Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng trông thấy thế, không khá»i giáºt bắn ngÆ°á»i.
TrÆ°á»›c sá»± thá»±c đó, chẳng riêng chi Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng phải kinh hoà ng mà ngay đến Hãm Äịa VÆ°Æ¡ng, Tá Thiên VÆ°Æ¡ng, ThÃch Äinh Nhạn và bao nhiêu ngÆ°á»i chung quanh Ä‘á»u biến hẳn sắc mặt.
Vì đối phÆ°Æ¡ng có thể lách mình tránh khá»i thế đánh của Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng má»™t cách tà i tình nhÆ° váºy, thì thá» há»i ai lại không kinh hãi?
Cô gái xấu xà ấy sau khi đứng vững trở lại, bèn tức giáºn nói :
- Ôi chao, quả đúng là hồng nhan thÆ°á»ng bạc mệnh, còn kẻ đẹp trai bạc tình ! Ta thá»±c không ngỠông lại muốn lấy tánh mạng của tạ..
Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Äúng thế, đúng thế ! Quả thá»±c trên Ä‘á»i nà y không tìm được ngÆ°á»i thứ hai có thể thoát khá»i má»™t thế đánh của ta, váºy nÆ°Æ¡ng tá» kia ta phục cô lắm !
Cô gái xấu xà ấy cất tiếng khăn khắc cÆ°á»i dà i. Trên khung mặt xấu xà của cô ta trà n đầy sát khÃ. Cô ta cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Bá»n các ngÆ°á»i, chá»› mong có tên nà o thoát khá»i được tay ta !
Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả :
- Tiểu nÆ°Æ¡ng tá», váºy có lý nà o cô định giết chết tôi hay sao?
Cô gái xấu xà ấy không còn lộ vẽ bỡn cợt như khi nãy nữa. Cô ta bỗng hú lên một tiếng như ma rên quỷ khóc, rung chuyển cả núi đồi, khiến ai nghe qua cũng phải kinh tâm tán đởm.
Thốt nhiên, má»™t ngá»n gió lạnh thổi qua, khiến Tá Thiên VÆ°Æ¡ng kinh hoà ng buá»™t miệng kêu :
- Hoạt Cương Thi !....
Quả đúng nhÆ° váºy, sau khi luồng gió lạnh đã thổi qua, thì ba con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi bấy lâu là m rung chuyển cả giang hồ Ä‘á»™t nhiên hiện ra trÆ°á»›c mắt.
Tất cả số ngÆ°á»i hiện diện Ä‘á»u nhất loạt thối lui má»™t bÆ°á»›c.
ThÃch Äinh Nhạn thá»±c chẳng phải ngỠđược ba con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi nà y lại bất thần xuất hiện nÆ¡i đây. Äôi mắt của những con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi ấy láºp loè ánh sáng xanh biếc trông thá»±c khủng khiếp.
Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng rùng mình nói :
- Äúng thế, chÃnh là Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi !....
Cô gái xấu xà ấy lại cất tiếng rú lên nhÆ° quá»· kêu. Sau khi tiếng rú ấy vừa dứt, ba con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi liá»n bay vút tá»›i, cuốn theo những luồng âm phong lạnh buốt.
Tam Võ VÆ°Æ¡ng biết chúng rất lợi hại, nên liá»n vá»t ngÆ°á»i bay lên để tránh ra xa.
Nhưng những con Hoạt Cương Thi ấy rất khôn ngoan, chúng bèn chia nhau lao thẳng theo Tam Võ Vương.
Những con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi ấy cứ má»—i lần lao ngÆ°á»i tá»›i Ä‘á»u có quét ra má»™t luồng âm phong. Luáºt Nhân VÆ°Æ¡ng khẽ quát :
- ThÃch Äinh Nhạn chạy mau, để ba anh em chúng ta cháºn nó lại má»™t lúc ! Mau lên !
ThÃch Äinh Nhạn nghe tiếng quát má»›i chợt tỉnh trở lại. Chà ng biết những con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi rất nguy hiểm, nên liá»n nhún mình bay vút Ä‘i.
Cô gái xấu xà ấy bỗng cất tiếng ngạo nghễ nói :
- Ngươi không chạy thoát đâu !
Tức thì thân hình to béo của cô ta liá»n lao vút tá»›i, cháºn mất lối Ä‘i của ThÃch Äinh Nhạn, rồi nhanh nhẹn thò tay mặt ra, chụp thẳng và o mặt của chà ng.
Thế võ ấy vô cùng nhanh nhẹn, thá»±c chẳng thua chi má»™t luồng Ä‘iện xẹt. ThÃch Äinh Nhạn vá»™i và ng quét ra má»™t chưởng, rồi thối lui ra sau năm bÆ°á»›c dà i.
Thiên Âm Lão Nhân quát to má»™t tiếng, rồi vung cây gáºy lên nhắm đánh thẳng vá» phÃa cô gái xấu xà kia.
NhÆ°ng, trong khi Thiên Âm Lão Nhân vừa vung gáºy đánh ra, thì Hình Ty Ty Chủ của Ngân Diện Há»™i liá»n đánh thẳng má»™t chưởng vá» phÃa Thiên Âm Lão Nhân.
Trong khoảng thá»i gian ngắn ngủi đó, cô gái xấu xà kia lại nhanh nhẹn tấn công vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn má»™t chưởng thứ hai.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n vung tay ra đỡ thẳng và o chưởng lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng.
Qua má»™t tiếng “ầmâ€, hai bóng ngÆ°Æ¡i liá»n bị hất bắn ra xa. Cô gái xấu xà ấy không thể ngỠđược ThÃch Äinh Nhạn lại có má»™t luồng ná»™i lá»±c mạnh mẽ đáng kinh sợ nhÆ° váºy, nên cô ta đã bị hất lui ra sau cả chục bÆ°á»›c, rồi má»›i gắng gượng đứng vững trở lại được.
ThÃch Äinh Nhạn ngoà i việc kinh sợ những con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi, còn thì tất cả cái chi chung quanh, chà ng nà o có để và o mắt. Bởi thế, khi ba con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi đã bị Tam Võ VÆ°Æ¡ng cháºn được, chà ng cÅ©ng bình tÄ©nh trở lại hÆ¡n.
Chà ng rất lo lắng cho sá»± an nguy của ngÆ°á»i Bác ruá»™t mình là ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng tình thế trÆ°á»›c mắt, không cho phép chà ng lo đến nhiá»u việc nhÆ° thế.
Sau khi chiếm được Æ°u thế qua má»™t chưởng vừa đánh, ngÆ°á»i chà ng liá»n nhanh nhẹn trà n đến trÆ°á»›c mặt cô gái xấu xÃ, vung tay đánh ra chưởng thứ hai. NhÆ°ng ngay lúc ấy, bá»—ng có má»™t bóng ngÆ°á»i xẹt đến, rồi tiếp theo má»™t luồng chưởng lá»±c cuốn thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn khiến chà ng bị đẩy lui ba bốn bÆ°á»›c dà i.
Liá»n đó, đối phÆ°Æ¡ng cất giá»ng lạnh lùng nói :
- Ông bạn há» ThÃch, có còn nháºn ra bản Há»™i trưởng không?
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i giáºt bắn ngÆ°á»i.
Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn lên, thấy Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i đã xuất hiện đến nÆ¡i, dÆ°á»›i sá»± bảo vệ cung kÃnh của bốn vị Há»™ Pháp áo Ä‘á».
|
03-02-2010, 09:41 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 53: Tình câm
Nguồn:việt đồng tâm
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i biến sắc mặt, nói :
- Thực không ngỠHội trưởng cũng dùng đến cái thủ đoạn hèn hạ nà y!
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i âm u sâu hiểm không nói chi cả.
Hồ Tịnh trông thấy mặt kẻ thù, trong lòng hết sức căm háºn, không tà i nà o đè nén cÆ¡n bá»±c tức được nữa, nên quát to má»™t tiếng, rồi bất thần vung chưởng quét thẳng ra nghe má»™t tiếng vút.
Thế chưởng của Hồ Tịnh mạnh mẽ phi thÆ°á»ng.
NhÆ°ng má»™t trong bố vị Há»™ Pháp theo hầu Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i đã kịp thá»i vung tay đỡ thẳng và o thế công của Hồ Tịnh.
Hồ Tịnh thấy thế đánh của mình bị đối phÆ°Æ¡ng đỡ được, thì gầm lên má»™t tiếng nhÆ° Ä‘iên cuồng, rồi vung tay đánh ra má»™t thế võ thứ hai liá»n theo đó.
Trong khi Hồ Tịnh vung tay tấn công địch, thì ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng quét thẳng má»™t chưởng vá» phÃa Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i.
ThÃch Äinh Nhạn vừa tấn công, thì cô gái xấu xà kia và ba vị Há»™ Pháp còn lại cÅ©ng liá»n ra tay ứng phó ngay. Ba vị Há»™ Pháp thì chia nhau tấn công Thiên Âm Lão Nhân và o Phong Trần Cuồng Khách.
Bởi thế, vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn đã bị lâm và o má»™t hoà n cảnh vô cùng hiểm nguy. Vì phÃa Ngân Diện Há»™i ngÆ°á»i đông hÆ¡n, trong khi đó ThÃch Äinh Nhạn lại phải kẹp ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng má»™t bên, váºy thá» há»i là m thế nà o đối phó được vá»›i sá»± tấn công của cô gái xấu xà và Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i?
Vì váºy, qua má»™t tiếng há»± khô khan, chà ng đã bị đối phÆ°Æ¡ng đánh trúng má»™t chưởng, miệng trà o máu tÆ°Æ¡i, ngã lăn xuống đất.
Ngay lúc ấy, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i vá»t ngÆ°á»i bay lên, vung tay nhắm hÆ°á»›ng ThÃch Äinh Nhạn chụp tá»›i.
Giá» phút tối hiểm nguy đó, bá»—ng có má»™t luồng chưởng lá»±c cuốn thẳng và o ngÆ°á»i của Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i.
Thế là Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i liá»n bị đẩy lui ra sau má»™t bÆ°á»›c...
Ngay lúc ấy, bá»—ng có má»™t bóng ngÆ°á»i bay thoắt đến, rồi lại bay Ä‘i mất hút ngay.
Bao nhiêu ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u đồng thá»i buá»™t miệng kêu lên vì trên mặt đất nà o còn hình bóng ThÃch Äinh Nhạn đâu nữa !
Hà nh Ä‘á»™ng của ngÆ°á»i xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t đó quả nhanh nhẹn đến mức khiến ai cÅ©ng phải chắc lưỡi khen ngợi.
Hội trưởng Ngân Diện Hội khẽ quát :
- Äuổi theo mau !
T Tức thì, bốn vị Há»™ Pháp Ä‘ang đánh nhau vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, liá»n dừng tay, xoay ngÆ°á»i Ä‘uổi theo bóng Ä‘en ấy.
Trong khi đó, Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách và Hồ Tịnh cÅ©ng Ä‘á»u kinh hoà ng sá»ng sốt nên cÅ©ng lao ngÆ°á»i Ä‘uổi theo ngay tức khắc.
Tá Thiên Vương xoay tròn tròng mắt, rồi quát :
- Chạy mau !
Tam Võ VÆ°Æ¡ng biết ThÃch Äinh Nhạn đã thoát được cÆ¡n nguy hiểm, nên liá»n lách ngÆ°á»i tránh thế công của ba con Hoạt CÆ°Æ¡ng Thi, rồi nhanh nhẹn phi thân bay vút Ä‘i.
Không khà căng thẳng đã qua.
NhÆ°ng ai đã cÆ°á»›p ThÃch Äinh Nhạn mang Ä‘i nhÆ° thế?
Riêng ThÃch Äinh Nhạn không rõ đã trải qua bao lâu, lại từ từ tỉnh lại. Chà ng cá»±a mình, và cảm thấy mình Ä‘ang nằm yên trên má»™t chiếc giÆ°á»ng tháºt êm ấm.
Chà ng mở to mắt nhìn chung quanh, trông thấy chiếc mà n Ä‘ang buông rủ, trên vách phÃa mặt có treo má»™t tấm kiếng bạc, trên giá kiếng có để phấn sáp và má»™t số đồ trang Ä‘iểm của Ä‘Ã n bà .
Thấy thế, ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình buá»™t miệng nói :
- Äây là khuê phòng của má»™t ngÆ°á»i con gái... Váºy, tại sao ta lại và o đây được?
Bởi thế, chà ng liá»n ngồi phắc dây, trông thấy cá»a phòng hé mở, rồi má»™t cô gái áo Ä‘en từ ngoà i bÆ°á»›c và o. Và cô gái ấy rõ rà ng là U Minh Quá»· Nữ.
ThÃch Äinh Nhạn kinh hoà ng nói :
- Cô đấy à ?
Cô gái áo Ä‘en cÆ°á»i nói :
- Phải, chÃnh là tôi đây !
ThÃch Äinh Nhạn nhìn qua lá»›p mà n tha, trông thấy dáng ngÆ°á»i của nà ng cà ng mÆ¡ hồ, cà ng xinh đẹp.
Chừng ấy ThÃch Äinh Nhạn má»›i hiểu rõ ra là trong khi mình Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng thì U Minh Quá»· Nữ đã kịp thá»i đến nÆ¡i cứu thoát được mình. Chà ng gượng cÆ°á»i, rồi nói:
- Cô lại cứu tôi đấy chăng?
- Äúng nhÆ° váºy !
ThÃch Äinh Nhạn cảm Ä‘á»™ng đến nói không ra lá»i. U Minh Quá»· Nữ trÆ°á»›c sau đã cứu mạng cho chà ng ba lần. Nếu không có nà ng chắc chắn chà ng không thể nà o thoát khá»i được Ä‘á»™c thủ của Ngân Diện Há»™i.
Chà ng lại gượng cÆ°á»i :
- Cô ...!
U Minh Quá»· Nữ ngắt lá»i :
- NhÆ° tôi đã nói, nên nén chặt sá»± cảm kÃch trong đáy lòng, chẳng phải tốt hÆ¡n hay sao?
Nà ng buồn bã mỉm cÆ°á»i, sắc diện của nà ng vẫn trông có vẻ u buồn và xa xôi nhthở nà o.
Nà ng không há» Ä‘á» cáºp đến tình yêu vá»›i ThÃch Äinh Nhạn. NhÆ°ng nà ng đối vá»›i chà ng không thể nói là không có sá»± hiện diện của tình yêu, duy có Ä‘iá»u là nà ng không muốn nói thẳng tiếng yêu ra thà nh lá»i nói đó thôi !
Nà ng có má»™t quá khứ rất không may đầy những u buồn. Chuá»—i ngà y buồn vui đó, đã khiến nà ng phải tá»± an ủi mình bằng cách Ä‘i tìm má»™t cõi má»™ng hợp vá»›i lòngÆ°á»›c muốn của chÃnh mình.
Lần thứ nhứt, nà ng đã cùng ThÃch Äinh Nhạn tản bá»™ dÆ°á»›i má»™t buổi hoà ng hôn.
Lần thứ hai, nà ng đã ngồi im lặng bên cạnh ThÃch Äinh Nhạn trong má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng giữa má»™t buổi chiá»u ma gió. Cả hai lần ấy, nà ng Ä‘á»u gần gủi chà ng trong vòng hai tiếng đồng hồ. Sau hai tiếng đồng hồ qua là nà ng đã bá» Ä‘i ngay.
Vì nà ng không muốn đòi há»i quá nhiá»u. Bởi chÃnh nà ng đã hiểu rõ là giữa sựước muốn và thá»±c tế còn có má»™t khoảng cách khá xa.
Trong Ä‘á»i sống của con ngÆ°á»i, có nhiá»u sựước muốn không bao giỠđến được.
Do đó, nà ng không muốn đòi há»i quá đáng. Nà ng Ä‘Æ°a đôi mắt u buồn và mỉm má»™t nụ cÆ°á»i héo hắt nhìn thẳng và o ThÃch Äinh Nhạn, tá»±a hồ nhÆ° có nhiá»u xúc cảm, nói :
- CÅ©ng có thể anh là má»™t ngÆ°á»i tốt, cho nên tôi má»›i cứu anh !
- NgÆ°á»i tốt?
ThÃch Äinh Nhạn mỉm má»™t nụ cÆ°á»i bi thÆ°Æ¡ng và nhìn nà ng trân trố. Vì chà ng tá»± hiểu mình không phải là má»™t ngÆ°á»i tốt nhÆ° ý nà ng định nói.
Thế rồi, cả hai im lặng nhìn nhau mỉm cÆ°á»i.
ThÃch Äinh Nhạn muốn ngồi dáºy, nhÆ°ng chà ng không đủ sức nên lại nằm trở xuống. U Minh Quá»· Nữ nói :
- ThÆ°Æ¡ng thế của anh cha là nh hẳn, váºy chá»› nên cá» Ä‘á»™ng nhiá»u !
ThÃch Äinh Nhạn gượng cÆ°á»i nói :
- Äây là giÆ°á»ng của cô chăng?
- Vâng !
- Tôi nằm choán mất giÆ°á»ng của cô, nhÆ° váºy...
- Anh đã nằm choán mất cả hai ngà y rồi !
- Váºy trong lúc ấy cô nghÄ© ở đâu?
- Tôi à ?
Nà ng gượng cÆ°á»i nói tiếp :
- Tôi nằm cạnh bên anh...
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình :
- Thế tại sao tôi... Tôi không hay biết chi cả?
- Nếu anh có thể hay biết được, thì tôi đâu lại nằm bên cạnh anh như thế? Nhưng anh nên yên lòng là giữa chúng ta rất tốt !
- Rất tốt?
- Phải, tôi không khi nà o là m cho anh phải khó xỠ!
- Khó x�
- Phải, anh đã có Hứa Trân, và cũng đã có A Mẫn. Nhất là A Mẫn, giữa anh và cô ấy, chẳng phải đã có...
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt nẫy mình, há»i :
- Thế nà o?
- Hai ngÆ°á»i đã có những giá» phút mê ly!
- Cộ.. Cô là m thế nà o biết được?
U Minh Quá»· Nữ gượng cÆ°á»i.
Trong khi đó, ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng thấy trên đôi khoé mắt của nà ng lăn xuống hai hạt lệ ngá»c.
Nà ng buồn rầu nói :
- ChÃnh tôi trông thấy !
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng cảm thấy có má»™t niá»m xúc Ä‘á»™ng không tên tuổi xâm chiếm cả tâm hồn. Chà ng cảm thấy có má»™t cái gì nhÆ° hối háºn, và cÅ©ng có má»™t cái gì nhÆ° yêu thÆ°Æ¡ng vẩn vÆ¡.
Bởi thế, nhất thá»i chà ng không biết phải mở miệng trả lá»i ra sao cả. Qua má»™t lúc, chà ng lẩm bẩm :
- Tại sao nà ng lại rơi lệ?
- Tôi...
Nà ng mỉm cÆ°á»i buồn bã, rồi nói tiếp :
- Tôi chẳng qua cảm thấy có má»™t và i Ä‘iá»u không nhÆ° ý của mình thôi !
ThÃch Äinh Nhạn im lặng không nói chi cả. Má»™t lúc lâu chà ng cất tiếng khẽ than, rồi nói :
- Trong Ä‘á»i sống con ngÆ°á»i, thÆ°á»ng có nhiá»u việc không nhÆ° ý, nhÆ°ng đó cÅ©ng sẽ tan biến theo thá»i gian.
- CÅ©ng có thể đúng nhÆ° váºy !
ThÃch Äinh Nhạn lấy ra má»™t viên Hồi NgÆ°Æ¡n Tục Mệnh Kim ÄÆ¡n bá» và o miệng, rồi váºn dụng chân lá»±c chữa trị thÆ°Æ¡ng thế, nên chẳng bao lâu là chà ng đã khá»i hẳn.
Chà ng ngồi dáºy, há»i :
- Còn bá phụ tôi đâu?
- Ông hiện đang nằm nghĩ trong một gian phòng khác !
- Ông ấy đã chết rồi?
- Không, ông ấy cha chết !
ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình, buá»™t miệng nói :
- Cái chi? Ông ấy vẫn cha chết sao?
- Phải, nhưng có lẽ cũng chẳng còn sống được bao lâu nữa !
ThÃch Äinh Nhạn cảm thấy Ä‘au xót vô cùng, vì má»™t ngÆ°á»i thân quyến của chà ng lại sắp rá»i bá» chà ng ra Ä‘i vÄ©nh viá»…n.
Chà ng nghiến chặt đôi hà m răng và bÆ°á»›c xuống khá»i giÆ°á»ng, lại há»i :
- Còn những ngÆ°á»i khác thì sao?
- Tam Võ VÆ°Æ¡ng đã trở vá» Tá» Vong Lâm rồi. Riêng số ngÆ°á»i của Thiên Âm Lão Nhân có lẽ đã trở vá» thà nh Khai Phong.
ThÃch Äinh Nhạn gáºt đầu. U Minh Quá»· Nữ lại nói tiếp :
- ThÃch thiếu hiệp, anh có biết Hứa Trân đã bị giam và o ngục tá» tá»™i hay cha?
ThÃch Äinh Nhạn lại gáºt đầu. U Minh Quá»· Nữ nói :
- Anh nên đi cứu cô ấy !
- Cứu cô ấy? Äâu phải dá»… dà ng nhÆ° thế được !
- Dù cho không dễ dà ng, nhưng anh cũng phải đi cứu cô ấy mới được.
- Tôi sẽ đi, nhưng không phải ngay bây giỠ!
Nói đến đây, chà ng liá»n ngng lại trong giây lát, rồi tiếp :
- Còn bá phụ của tôi hiện ở đâu?
- Tôi đưa anh đi gặp ông ấy !
BÆ°á»›c ra khá»i gian khuê phòng bà y trà rất xinh đẹp nà y, ThÃch Äinh Nhạn má»›i biết đây là má»™t gian nhà chìm dÆ°á»›i đất rất to lá»›n, khắp đó đây Ä‘á»u có khảm Dạ Minh Châu, khiến nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u sáng sủa nhÆ° ban ngà y.
Nà ng dẫn ThÃch Äinh Nhạn bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c má»™t cánh cá»a bằng đá, rồi Ä‘Æ°a tay xô mạnh, cánh cá»a kêu kèn kẹt và o mở toang ra.
Trên má»™t chiếc giÆ°á»ng bằng đá, chẳng phải ngÆ°á»i Bác ruá»™t của chà ng là ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng Ä‘ang nằm đấy sao?
ThÃch Äinh Nhạn hết sức Ä‘au lòng, nghẹn ngà o kêu lên :
- Tha Bác !
NhÆ°ng đôi mắt của ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng vẫn nhắm nghiá»n, sắc mặt tái nhợt nhkh ông còn má»™t chút máu. Lẽ tất nhiên là ông ta không thể nghe thấy tiếng kêu Ä‘au Ä‘Æ°á»›n của ThÃch Äinh Nhạn.
U Minh Quỷ Nữ nói :
- Ông ấy đã trúng má»™t thứ thủ pháp hết sức Ä‘á»™c, tôi đã táºn lá»±c cứu chữa, nhÆ°ng chẳng há» có hiệu quả. Tuy nhiên, tôi có thể là m cho ông ấy có thể tỉnh lại được trong giây lát.
ThÃch Äinh Nhạn nghÄ© thầm :
- Bá phụ bị ngÆ°á»i che mặt bắt Ä‘i nhÆ° váºy, chắc hẳn là đối phÆ°Æ¡ng có mối đại thù chi vá»›i ông. Nếu chẳng thế, thì tại sao đối phÆ°Æ¡ng lại hạ Ä‘á»™c thủ nhÆ° thế nà y?
Phải, vấn đỠấy chà ng rất cần tìm hiểu... Chà ng nghiến chặt đôi hà m răng nói :
- Có phải cô có thể là m cho ông ấy tỉnh lại một lần cuối cùng không?
U Minh Quá»· Nữ khẽ gáºt đầu, rồi nhanh nhẹn vung cánh tay mặt ra, Ä‘iểm khắp má»i sáu đại huyệt trên ngÆ°á»i của ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng, khiến ông ta giẫy giụa trông rất Ä‘au Ä‘Æ°á»›n... Không, cuối cùng ông ta đã nhÆ°á»›ng đôi mà mắt nặng ná» lên.
Lệ nóng trà o ra khoé mắt ThÃch Äinh Nhạn. Chà ng kêu lên :
- Bá phu.....!
ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng đã nghe được tiếng gá»i ấy, nên há miệng lấp bấp má»™t hồi, má»›i nói được thà nh tiếng :
- NgÆ°Æ¡i...là Äinh Nhạn đó phải không?
- Phải, bá phụ, chÃnh con đây !
- á»’...Äinh Nhạn...!
Äôi khoé mắt của ông liá»n trà o ra hai dòng lệ nóng, nói :
- Ta nguy lắm rồi !
- Bá phụ, Bác có thể mạnh lại được !
Ngay lúc ấy, sắc mặt của ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng bá»—ng trở lại vẽ bình thÆ°á»ng, tinh thần đầy đủ nhÆ° cÅ©. Äây chÃnh là giây phút hồi dÆ°Æ¡ng.
Ông ta bình tÄ©nh gượng cÆ°á»i nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, Bác có lá»—i vá»›i cháu !
- Không ! Bá phụ, Bác không có lỗi chi cả !
ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng lẩm bẩm :
- Phải, ta không có lá»—i chi cả, cha ngÆ°Æ¡i không phải do ta gây ra cái chết... Äó chỉ vì má»™t chữ ghen, nên má»›i Ä‘Æ°a đến má»i việc nhÆ° ngà y hôm naỵ..
Vì quá Ä‘au Ä‘Æ°á»›n, nên ông nghẹn lá»i, qua má»™t lúc lâu má»›i nói tiếp :
- ThÃch Äinh Nhạn, cháu còn nhá»› mẩu chuyện cÅ© mà Bác đã nói cho cháu nghe không?
- Có phải câu chuyện bà máºt mà bấy lâu Bác giấu kÃn trong lòng đó chăng?
- Äúng thế !
- Cháu vẫn nhớ luôn !
- Ta đã gặp được nà ng...!
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình nói :
- Bác muốn nói ai?
- Rất có thể là Giang Tiểu Phân !
- Ồ ! Bác đã trông thấy được bà ấy...?
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i giáºt mình kinh hãi. Bác chà ng tháºt sá»± đã có gặp được Giang Tiểu Phân? Có lý nà o... có lý nà o...
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i run lên.
ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng lại nói :
- Phải, ngÆ°á»i ấy thá»±c sá»± giống nà ng. Cô ta bảo rằng Giang Tiểu Phân đã chết, nhÆ°ng giá»ng nói của cô ấy, ta Ä‘oán chắc cô ta chÃnh là nà ng chá»› không còn ai nữa !
- NhÆ° váºy, Bác không thấy rõ hẳn?
- Vì nà ng ngồi bên thần điện cách ta quá xa. Hơn nữa, vì ánh sáng quá mù mỠnên ta không là m sao trông rõ diện mạo được.
Giá»ng nói của nà ng tuy đã già nua, nhÆ°ng ta hiểu chắc chắn nà ng là Giang Tiểu Phân rồi !
Nà ng bảo là nà ng sẽ trả thù cho Giang Tiểu Phân, vì ta đã phá Ä‘á»i nà ng. Sau đó, ta má»›i được biết, là qua lần ấy... Lần ấy, nà ng đã hoà i thai. Äối phÆ°Æ¡ng còn cho biết, là Giang Tiểu Phân sau khi đã hạ sinh hai cô gái song thai, thì đã chết rồi...
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế lại giáºt nẫy mình nói :
- Hai cô gái song thai?
- Phải, đối phÆ°Æ¡ng đã nói cho ta biết nhÆ° váºy. NgÆ°á»i ấy còn bảo là ta đã hại chết Giang Tiểu Phân, nên quyết trả thù giúp cho nà ng. Sau đó, ta chỉ kịp trông thấy bóng ngÆ°á»i lao thoắt đến trÆ°á»›c mặt, rồi ngã ra bất tỉnh, không còn biết chi nữa.
|
03-02-2010, 09:42 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 54: Bi kịch
Nguồn: Việt đồng tâm
ThÃch Äinh Nhạn kinh hãi há»i :
- Tha bá phụ, Bác có biết Bác bị bắt sống mang đi đến đâu không?
- Ta không biết...đấy là địa phương chi cả !
Liá»n đó, ThÃch Äinh Nhạn bèn Ä‘em việc mình mở cuá»™c hợp mặt tại NgÅ© Hầu Miếu và Ngân Diện Há»™i đã mang ông ta đến nÆ¡i ấy, nói má»™t lợt cho ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng nghe.
Nghe qua, ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng không khá»i kinh hoà ng nói :
- Nếu thế, Giang Tiểu Phân cÅ©ng là ngÆ°á»i của Ngân Diện Há»™i rồi?
ThÃch Äinh Nhạn không trả lá»i, nhÆ°ng chà ng có thể phán Ä‘oán má»™t cách không khó khăn là Giang Tiểu Phân chắc chắn chÃnh là Ngân Cung Cung Chủ. Äồng thá»i, cÅ©ng chÃnh là nhân váºt đầu xá» Ä‘ang thao túng Ngân Diện Há»™i.
Má»i sá»± diá»…n biến ấy, không thể không là m cho ThÃch Äinh Nhạn phải kinh hoà ng. Vì Ngân Cung Cung Chủ quả thá»±c là Giang Tiểu Phân ngÆ°á»i dì ruá»™t của chà ng chăng?
NhÆ°ng, qua má»i việc đã chứng tá», thì Giang Tiểu Phân rất có thể đúng là Ngân Cung Cung Chủ.
NghÄ© đến đây, ThÃch Äinh Nhạn lại không khá»i kinh hoà ng, vì Hứa Trân rất có thể là con gái của Giang Tiểu Phân?
Äấy cÅ©ng lại là má»™t vấn đỠđáng ngá» lắm.
NhÆ° váºy, còn má»™t ngÆ°á»i con gái song thai của bà ta nữa hiện ở đâu?
ThÃch Äinh Nhạn nghÄ© đến đó, thì buá»™t miệng cất giá»ng kinh hoà ng nói :
- NgÆ°á»i thứ hai chắc chắn là Từ Cần rồi !
ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng nghe váºy không khá»i ngạc nhiên há»i :
- Cháu bảo sao?
- Ồ...Không...cháu không nói chi cả...
Chà ng ngừng lại trong giây lát, rồi nói :
- Tha Bác, Bác có trông thấy cặp chị em song thái ấy cha?
ThÃch Nhạc Dong lắc đầu :
- Cha !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- NhÆ° váºy là đúng rồi !
- Cái chi đúng rồi?
T ThÃch Äinh Nhạn không trả lá»i ngay.
Chà ng phán Ä‘oán việc nà y rất có thể là dúng nhÆ° váºy. Vì hai tÆ° “Từ†và “Hứa†có má»™t âm thanh giống nhau, hÆ¡n nữa hai cô lại giống hệch nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c.
Bởi thế, rất có thể đấy là má»™t cặp chị em sanh đôi. Äồng thá»i, cÅ©ng rất có thể là con gái của Bác ruá»™t chà ng và Giang Tiểu Phân.
NghÄ© đến đây, ThÃch Äinh Nhạn lại băn khoăn không thể tá»± tìm được câu giải đáp. Vì nếu Từ Cần là con gái của Giang Tiểu Phân, thì tại sao nà ng lại không ở chung vá»›i Hứa Trân?
ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng khẽ cÆ°á»i :
- ThÃch Äinh Nhạn...
- Bá phụ muốn nói chi?
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt nhìn qua, thấy Bác của mình lại tuôn rÆ¡i đôi dòng lệ, nên trong lòng hết sức Ä‘au xót.
ThÃch Äinh Nhạn buồn bã nói :
- Ta không có Ä‘iểm nà o sai vá»›i Giang Tiểu Phân. Vở bi kịch ấy hoà n toà n xây dá»±ng trên má»™t sá»± hiểu lầm. Ta vì má»™t ý nghÄ© không chÃn chắn mà đưa đến sá»± ân háºn ấy. Bởi thế, dù ta có chết dÆ°á»›i tay của Giang Tiểu Phân, ta cÅ©ng mát lòng, vì nhÆ° váºy má»›i hả dạ ngÆ°á»i yêu. ThÃch Äinh Nhạn, trÆ°á»›c khi ta chết, ta muốn nhá» cháu giúp ta má»™t việc...
- Tha bá phụ, việc chi Bác cứ nói !
ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng cố đèn nén sá»± xúc Ä‘á»™ng trong lòng, nói :
- Tuy ta không tròn nhiệm vụ đối vá»›i chị em song thai ấy, nhÆ°ng lúc nà o ta cÅ©ng yêu thÆ°Æ¡ng chúng, nhá»› mong chúng. Ta xấu hổ không tròn trách nhiệm của ngÆ°á»i cha. Song, đó là ý trá»i váºy...!
- Phải đấy chÃnh là ý trá»i.
- Cháu có thể...sau khi ta chết rồi, đi tìm gặp hai chị em chúng nó, nói lại cho chúng biết là ta đã chết hay không?
- Cháu rất sẵn sà ng, tha Bác !
- Nếu giỠphút nà y, mà hai chị em nó có mặt bên cạnh ta thì hay biết bao?
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng có má»™t ý nghÄ© sôi Ä‘á»™ng trong lòng. Chà ng cần phải giúp cho ngÆ°á»i Bác đáng thÆ°Æ¡ng của mình được thấy mặt hai ngÆ°á»i con gái trÆ°á»›c khi nhắm mắt. chà ng phải tìm cho kỳ được Hứa Trân và Từ Cần đến đây.
Äấy là nguyện vá»ng của chà ng, mà cÅ©ng là ước mong của ngÆ°á»i Bác chà ng.
Chà ng sẵn sà ng lấy ba mươi năm sinh mạng của mình để đánh đổi với ba ngà y sinh mạng của Bác mình.
Bởi thế, chà ng nghiến chặc đôi hà m răng, nói :
- Tha Bác, cháu không thể để cho Bác chết đị..hay Ãt nhứt, trÆ°á»›c khi Bác chết, cháu cÅ©ng giúp cho Bác nhìn thấy táºn mặt hai ngÆ°á»i con.
- Äó là má»™t việc không thể nà o là m được !
- Không, tha Bác, cháu nhất định phải là m cho kỳ được !
Nói dứt lá»i, chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn U Minh Quá»· Nữ má»™t lợt, rồi bÆ°á»›c thẳng ra khá»i phòng. U Minh Quá»· Nữ nhÆ° cÅ©ng lÄ©nh há»™i được ý chà ng, nên bÆ°á»›c theo ra ngay.
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng đã có thể cứu bá phụ tôi tỉnh lại, váºy thá»±c sá»± không có cách nà o giúp cho ông ta sống thêm Ãt hôm nữa hay sao?
- Không thể là m được việc ấy. Nếu chẳng phải thế, thì tôi đâu lại không nghĩ đến việc cứu ông ấy?
- Thực sự không còn môn thuốc chi để cứu chữa nữa hay sao?
- Äúng thế !
- Nếu tôi truyá»n cho bá phụ tôi má»™t số sinh lá»±c tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i hai mÆ°Æ¡i hoặc ba mÆ°Æ¡i năm trong Ä‘á»i sống con ngÆ°á»i, thì có thể giúp cho ông ấy sống thêm được Ãt hôm nữa chăng?
- Có thể được !
- Thực...đấy à ?
- Chỉ cần anh truyá»n cho ông ấy má»™t số sinh lá»±c tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng má»i năm thôi, thi ông ấy Ãt nhất cÅ©ng có thể sống thêm được má»i hôm nữa. Tuy nhiên, ngoà i việc ấy ra, còn cần có má»™t món váºt hết sức quý báu trong võ lâm.
- Cô cứ nói...
- Äấy là thứ Hà Thủ Ô sống má»™t nghìn năm, hoặc thứ Tuyết Sâm sống được má»™t vạn năm. Nếu được má»™t trong hai thứ ấy để giúp máu huyết trong ngÆ°á»i ông ấy tuần hoà n Ä‘á»u đặn, thì việc kéo dà i thêm sinh mạng cho ông ấy má»i hôm nữa chẳng có chi là khó khăn cả.
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Hai váºt ấy phải tìm ở đâu?
- ChÃnh vì chá»— đó, mà dù cho anh có truyá»n sang ông ấy má»i năm sinh lá»±c, cÅ©ng cha chắc có kết quả tốt !
ThÃch Äinh Nhạn buá»™t miệng nói :
- Mà có rồi !
- Cái chi có rồi?
- Tôi nhá»› ra có ngÆ°á»i giữ váºt ấy...nhÆ°ng chẳng rõ đã dùng hết hay cha?
- Ai thế?
- Äó là vợ của Hồ Tịnh. TrÆ°á»›c đây cô ấy đã lấy được má»™t cây Hà Thủ Ô thứ sống má»™t nghìn năm ở tại Thiết Kỳ Bang. Váºy, nếu cô ấy còn thừa thì đâu sẽ xong và o đấy cả.
U Minh Quỷ Nữ nói :
- NhÆ° váºy là có thể còn...
- Cô có gặp anh ấy không?
- Hồ Tịnh Ä‘i chung vá»›i anh, thì tôi đâu lại không gặp? NhÆ°ng sỡ dÄ© tôi nói anh ấy có thể còn giữ là vì thứ Hà Thủ Ô ấy rất quý báu, chỉ dùng và o má»™t miếng nhá» thì dù trá»ng thÆ°Æ¡ng cÅ©ng sẽ hết ngay. NhÆ° váºy, chắc chắn anh ấy không dùng hết cả má»™t cây Hà Thủ Ô đâu !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Nếu thế, cô Ä‘i tìm giúp anh ấy để xin váºt đó vỠđược không?
- Dù anh ấy có giữ trong ngÆ°á»i, nhÆ°ng không rõ bằng lòng trao cho tôi chăng?
- Váºy cô hãy dẫn cả anh ấy đến đây được rồi !
U Minh Quá»· Nữ gáºt đầu :
- Äược ! Thế tôi ra Ä‘i ngay bây giá» !
Nói Ä‘oạn, nà ng bá» Ä‘i thẳng ra cá»a.
ThÃch Äinh Nhạn trở và o phòng, thấy ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng đã bắt đầu hôn mê trở lại, ông ta nói láºp báºp vá»›i chà ng :
- Äinh Nhạn...ta nguy mất rồi... Váºy, việc của ta.....nhá» cháu...
- Không, bá phụ, cháu nhất định giúp cho bá phụ sống...
Nói dứt lá»i, chà ng liá»n thò tay ra đè lên hai huyệt Mạn Môn và Thiên Linh.
Chà ng nhất định truyá»n chân lá»±c cho ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng, để giúp ông ta sống thêm má»i hôm nữa.
ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng nhÆ° chợt hiểu ra, kinh hãi nói :
- Äinh Nhạn, cháu...
- Không cần phải nói chi cả, tha Bác !
ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng nhắm nghiá»n đôi mắt, hai hạt lệ to từ từ trà o ra. Ông có vẻ nhÆ° cảm kÃch và cÅ©ng có vẻ nhÆ° hối háºn.
Và o buổi tối hôm ấy, U Minh Quá»· Nữ quả nhiên đã tìm gặp được số ngÆ°á»i của Thiên Âm Lão Nhân, trong đó có Hồ Tịnh.
Trong ngÆ°á»i Hồ Tịnh còn giữ má»™t số Hà Thủ Ô, nên liá»n xắt bốn năm lát bá» và o miệng ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng, cho ông uống và o.
Loại Thiên Niên Hà Thủ Ô chẳng khác nà o má»™t thứ thuốc tiên, nếu chẳng phải ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng bị trúng má»™t thủ pháp đặc biệt, thì vá»›i bấy nhiêu đó cÅ©ng đủ cải tá» hoà n sanh cho ông rồi.
ThÃch Äinh Nhạn bÆ°á»›c ra khá»i phòng, Ä‘i thẳng và o đại sảnh, thì Thiên Âm Lão Nhân và Phong Trần Cuồng Khách há»i :
- Thế nà o?
- Xem ra sống thêm má»i hôm nữa, chắc không có việc chi đáng ngại !
Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa Hồ Tịnh, nói :
- Äối vá»›i cái Æ¡n của Hồ huynh, ThÃch Äinh Nhạn tôi thá»±c không biết nói sao cho vừa!
Hồ Tịnh chỉ gượng cÆ°á»i, nhÆ°ng không nói chi cả. Thiên Âm Lão Nhân há»i :
- Chẳng hay ThÃch thiếu hiệp định Ä‘i đến đâu?
- Tôi định đi tìm Ngân Cung Cung Chủ !
Thiên Âm Lão Nhân nói :
- Thiếu hiệp đi tìm Ngân Cung Cung Chủ thì có khác nà o nạp mạng cho kẻ địch?
- Äúng thế, nhÆ°ng tôi cần phải Ä‘i xem cho biết Ngân Cung Cung Chủ có phải là Giang Tiểu Phân không? Äồng thá»i, trong vòng má»i hôm, tôi phải tìm cho được Hứa Trân và Từ Cần vỠđây !
- Äể là m gì?
ThÃch Äinh Nhạn Ä‘em má»i việc nói thẳng ra cho má»i ngÆ°á»i nghe qua, rồi lại tiếp:
- Tôi vốn có ý định Ä‘i đến Äà o Hoa Äảo để bắt sống Bắc Cá»±c Hồ Tiên trở vá», nhÆ°ng nay vì cần phải thá»a mãn nguyện vá»ng của Bác tôi trÆ°á»›c khi từ trần, nên dù tôi có phải chết Ä‘i nữa, vẫn phải Ä‘i đến Ngân Cung má»™t chuyến trÆ°á»›c.
- Nếu thế, tôi sẽ cùng Ä‘i vá»›i thiếu hiệp váºy !
ThÃch Äinh Nhạn lắc đầu :
- Không cần, vì lần nà y tôi đến Ngân Cung chẳng phải là có ý định đánh nhau vá»›i há».
Chà ng ngừng câu nói lại trong giây lát, đưa mắt nhìn Thiên Âm Lão Nhân nói :
- Lão tiá»n bối, tôi có việc nà y muốn nhỠông !
- Việc chi thế?
ThÃch Äinh Nhạn lấy lá Soái kỳ và quân cá» mang chữ Soái ra trao cho Thiên Âm Lão Nhân nói :
- Hai váºt nà y là tÃn váºt của vị Chưởng môn phái Hồng Kỳ. Váºy nhỠông hãy cất giữ cho. Nếu chuyến Ä‘i nà y tôi có gặp chuyện chi bất trắc, thì lần hợp mặt và o tháng sau thại NgÅ© Hầu Miếu, ông trao há»™ tất cả lại cho Thất Hải Thần Long!
Thiên Âm Lão Nhân nghe qua lá»i nói gần nhÆ° là lá»i trối của ThÃch Äinh Nhạn thì trong lòng không khá»i á»›n lạnh, đáp :
- Lão phu sẽ lo việc nà y cho, thiếu hiệp cứ yên lòng !
ThÃch Äinh Nhạn gáºt đầu má»™t cái trịnh trá»ng, rồi nói tiếp :
- Trong vòng ba hôm, nếu tôi không trở vá», là tôi đã gặp chuyện không may rồi !
Chà ng đưa mắt nhìn Hồ Tịnh, rồi lại nói :
- Hồ huynh, ThÃch Äinh Nhạn tôi thá»±c hổ thẹn đối vá»›i anh. Song, giỠđây tôi cÅ©ng không cần phải nói chi nhiá»u, nếu vạn nhất tôi không thể cứu được Hứa Trân, thì nhất định cÅ©ng phải tìm cho kỳ được Từ Cần trở vỠđây. Vì chẳng phải anh đã nói hai cô ấy rất có thể là má»™t đôi chị em song sinh kia sao?
- Äúng nhÆ° thế !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Váºy, xin ba vị hãy ở đây chá» tôi trong ba hôm, giá» thì tôi xin cáo lui !
Nói dứt lá»i, chà ng bÆ°á»›c thẳng ra khá»i đại sãnh.
U Minh Quỷ Nữ nói :
- Tôi sẽ đưa anh ra !
Liá»n đó, U Minh Quá»· Nữ bèn dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°a ThÃch Äinh Nhạn Ä‘i ra khá»i gian nhà ngầm dÆ°á»›i đất của nà ng. Hai ngÆ°á»i cùng bÆ°á»›c theo má»™t con Ä‘Æ°á»ng hẹp, rồi lại Ä‘i lên những bá»±c đá. Không mấy chốc, ThÃch Äinh Nhạn đã thấy trÆ°á»›c mặt sáng sủa.
Chà ng ngước mặt nhìn lên, thấy nơi đó là một ngôi miếu Diêm Vương.
Ngôi miếu ấy đã xiêu đổ, tượng Diêm VÆ°Æ¡ng y phục đã rách nát. Con Ä‘Æ°á»ng bà máºt ấy trổ lên ngay dÆ°á»›i bà n thá». Chỉ cần dá»i má»™t phiến đá to là có thể thấy được miệng hang.
ThÃch Äinh Nhạn và U Minh Quá»· Nữ sau khi bÆ°á»›c ra khá»i miếu Diêm VÆ°Æ¡ng, chà ng nháºn thấy rằng nÆ¡i đó là má»™t cánh rừng cách Vạn Tinh Cổ Má»™ không xa.
U Minh Quỷ Nữ bỗng nói :
- Anh định đi thực hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình. Chà ng quay đầu lại nhìn U Minh Quá»· Nữ, trông thấy nà ng có vẻ buồn bã u sầu, thì lòng chà ng cÅ©ng không khá»i bùi ngùi cảm Ä‘á»™ng. Chà ng gáºt đầu :
- Phải, tôi phải Ä‘i, váºy cô hãy trở vá» Ä‘i thôi !
U Minh Quá»· Nữ gượng cÆ°á»i nói :
- Dù cho Ä‘Æ°a anh Ä‘i nghìn dặm rồi cÅ©ng không tránh khá»i phải chia tay. NhÆ°ng tôi tiếp tục Ä‘Æ°a anh thêm má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng nữa. Chuyến Ä‘i nà y anh có phải...ôi !
- Nhưng chắc rằng tôi sẽ trở vỠ!
- Phải, tôi chỉ mong được thế !
Nà ng mỉm cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i của nà ng hết sức héo hắt, tá»±a hồ nhÆ° qua sá»± biệt ly nà y thì giữa hai ngÆ°á»i sẽ không còn có cÆ¡ há»™i nà o gặp mặt nhau nữa.
Hai ngÆ°á»i cùng bÆ°á»›c Ä‘i chầm cháºm...
Cả hai Ä‘á»u quý báu giá» phút ngắn ngủi nà y. Vì há» Ä‘á»u biết vá» sau có còn gặp mặt nhau được nữa hay không?
Sau khi ra khá»i cánh rừng, ThÃch Äinh Nhạn buồn bã nói :
- Thôi cô hãy trở lại đi !
U Minh Quỷ Nữ cũng u sầu nói :
- Thôi, anh hãy tháºn trá»ng trong má»i việc... Nếu anh có gặp má»™t chuyện bất trắc gì, thì suốt Ä‘á»i tôi lúc nà o cÅ©ng sẽ nhá»› đến anh mãi mãi !
Nói dứt lá»i, nà ng liá»n quay ngÆ°á»i lá»ng thá»ng bÆ°á»›c Ä‘i.
ThÃch Äinh Nhạn nhìn theo bóng nà ng, ngẫm nghÄ© lại lá»i nói của nà ng, chà ng cảm Ä‘á»™ng đến suýt nữa rÆ¡i lệ.
Chà ng lẩm bẩm :
- Tôi cũng không khi nà o quên được cộ..!
Liá»n đó, chà ng vá»t ngÆ°á»i bay lên, lá»›t thẳng đị..
Chẳng mấy chốc, chà ng lại đến giữa bãi tha ma ấy. Chà ng nhắm ngay ngôi má»™ to lá»›n lao ngÆ°á»i thẳng tá»›i.
Bá»—ng nhiên, có má»™t giá»ng lạnh lùng quát :
- Hãy đứng yên lại !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i giáºt mình. Chà ng dừng chân đứng yên và đưa mắt nhìn, thấy má»™t ngÆ°á»i mang mặt nạ bạc, Ä‘ang đứng sững sau lÆ°ng mình.
Khi ngÆ°á»i mang mặt nạ bạc ấy nháºn ra ThÃch Äinh Nhạn, thì không khá»i giáºt mình, liá»n cất giá»ng lạnh lùng :
- Không ngá» lại chÃnh là ngÆ°Æ¡i !
ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng quát :
- Äúng thế, chÃnh là ta đây !
- Chẳng hay ông bạn đến đây có việc gì?
- Ta đến để tìm Ngân Cung Cung Chủ !
- E rằng ngươi không thể là m được việc đó !
ThÃch Äinh Nhạn gầm to :
- Mau Ä‘i và o trong đó báo cho Ngân Cung Cung Chủ biết, bảo là có ThÃch Äinh Nhạn viếng. Lần nà y ta không muốn giết ngÆ°á»i, bằng không thì ngÆ°Æ¡i chá»› mong thoát khá»i tay ta !
Sắc mặt của ThÃch Äinh Nhạn hiện đầy sát khÃ. NgÆ°á»i mang mặt nạ bạc ấy vá»™i và ng thối lui má»™t bÆ°á»›c.
Thái Ä‘á»™ của ThÃch Äinh Nhạn quả khiến cho má»i ngÆ°á»i không ngỠđược.
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- SÆ°ao không chịu Ä‘i báo, bá»™ ngÆ°Æ¡i cho rằng ThÃch Äinh Nhạn ta không dám xông thẳng và o trong đó hay sao?
NgÆ°á»i mang mặt nạ bạc ấy không trả lá»i chi cả, hắn bÆ°á»›c tá»›i ấn và o con ốc sên sắt, cánh cá»a bà máºt mở toang ra, rồi lao thẳng và o trong đó !
ThÃch Äinh Nhạn đứng yên trÆ°á»›c ngôi má»™, trong lòng không ngá»›t nghÄ© ngợi miên man. Bá»—ng nhiên có má»™t giá»ng lạnh lùng truyá»n đến :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± muốn và o trong đó để tìm lấy cái chết hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình, Ä‘Æ°a mắt ngó theo hÆ°á»›ng có tiếng nói, thì trông thấy chiếc Huyết Kiệu đã đứng yên cách lÆ°ng chà ng Ä‘á»™ ba trượng từ lúc nà o. Chà ng không khá»i bắt rùng mình, vì chà ng trông thấy cô gái áo xanh tức A Mẫn cÅ©ng Ä‘ang đứng trÆ°á»›c chiếc Huyết Kiệu.
|
03-02-2010, 09:44 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 55: Và o lại hang cá»p
Nguồn :việt đồng tâm
Giữa chà ng và nà ng đã cùng hưởng những giỠái ân tột bực.
Mặc dù nà ng đã tỠý không xem việc ấy và o đâu, nhÆ°ng riêng ThÃch Äinh Nhạn không thể quên việc ấy được.
Trên sắc mặt của cô gái áo xanh không thể nà o tìm thấy được một tia tình cảm.
Nà ng vẫn tỠvẻ lạnh lùng như thuở nà o.
ThÃch Äinh Nhạn gượng cÆ°á»i nói :
- Xin đa tạ sự chiếu cố của bà !
Huyết Kiệu Chủ Nhân lạnh lùng há»i :
- NgÆ°Æ¡i định và o Tổng Ä‘Æ°á»ng của Ngân Diện Há»™i để là m gì?
- Xin tha lỗi cho vỠchỗ không thể nói rõ được !
- Có lý nà o, cáºu đã quên mình là ngÆ°á»i Ä‘ang gánh vác má»™t trá»ng trách?
- Việc ấy chẳng cần bà phải lo, ThÃch Äinh Nhạn ta đã sắp đặt đâu và o đấy cả rồi!
- Nếu thế, cáºu nhứt định và o trong đó sao?
- Äúng nhÆ° váºy !
- Nếu thế thì tôi cũng không nói chi thêm nữa !
Bà ta dừng lại trong giây lát, rồi khẽ quát :
- Tiểu Thúy, Tiểu Nhân ! Chúng ta đi thôi !
Hai cô tỳ nữ áo xanh liá»n khiêng chiếc Huyết Kiệu lên, rồi cháºm rãi bÆ°á»›c Ä‘i.
ThÃch Äinh Nhạn buá»™t miệng kêu :
- A Mẫn !
Cô gái áo xanh giáºt mình quay ngÆ°á»i lại há»i :
- Chuyện chi thế?
ThÃch Äinh Nhạn nhìn đăm đăm và o mặt nà ng, trông thấy nà ng vẫn lạnh lùng không má»™t tà tình cảm. Chà ng buồn bã mỉm cÆ°á»i nói :
- Tôi cần nói với cô một việc !
Nghe thế, mặt nà ng không khá»i biến sắc, nhÆ°ng liá»n đó lại trấn tỉnh và lạnh lùng nhÆ° củ. Nà ng nói :
- Giữa chúng ta không có Ä‘iá»u chi đáng nói cả, váºy anh hãy Ä‘i Ä‘i !
- Không, tôi có việc cần nói với cô !
A Mẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
G - Äối vá»›i cái việc đã qua, không nên nhá»› là m gì, chuyện đã qua thì hãy quên đị..
- Quên đi?
- Phải, anh hãy quên đi. Thôi chà o anh !
Nói dứt lá»i, nà ng nhanh nhẹn chạy rút theo chiếc Huyết Kiệu.
ThÃch Äinh Nhạn không gá»i nà ng. NhÆ°ng qua thái Ä‘á»™ của nà ng, chà ng biết rằng nà ng Ä‘ang Ä‘au xót trong lòng không phải Ãt. Sau nà y, chắc rồi cÅ©ng có ngà y, chà ng sẽ có dịp giải bà y ná»—i lòng của mình vá»›i nà ng được.
Chà ng im lặng tá»± há»i :
- Ta có thể trở vỠđược hay chăng?
Trong khi chà ng còn Ä‘ang nghÄ© ngợi, thì bá»—ng nghe có tiếng cÆ°á»i to từ phÃa sau lÆ°ng vá»ng lại. ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình biến sắc, vá»™i và ng quay mặt ngó lại phÃa sau, thấy Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i dẫn theo viên Phó Há»™i trưởng và bốn Há»™ Pháp áo Ä‘á», đứng sững sau lÆ°ng chà ng từ lúc nà o.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i bá»—ng ngng ngang tiếng cÆ°á»i, nói :
- Ông bạn há» ThÃch từ xa đến đây, bản Há»™i trưởng không kịp ra nghênh đón thá»±c là có lá»—i đó. Váºy chẳng rõ ông bạn há» ThÃch không nệ Ä‘Æ°á»ng xa đến đây có việc chi cần chỉ dạy?
- Tôi cần ra mắt Cung chủ của các ông?
- Äể là m gì?
- ThÃch Äinh Nhạn ta đến lần nà y không phải để đánh nhau. Tôi nói cho ông rõ, lần nà y tôi cần viếng là giữ đúng theo khuôn phép võ lâm, váºy ông không thể không tiếp đón tôi !
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cÆ°á»i nhạt :
- Theo khuôn phép thì tôi không thể không tiếp đón, nhÆ°ng chÃnh ông bạn há» ThÃch cÅ©ng tá»± hiểu, vì ông bạn là ngÆ°á»i thù của bản há»™i, nên tôi có quyá»n không đối xỠđúng theo khuôn phép !
ThÃch Äinh Nhạn biến hẳn sắc mặt, nói :
- Nếu thế, là ông muốn đánh nhau rồi chăng?
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cÆ°á»i ha hả, nói :
- Nà o phải thế, nà o phải thế ! Ông bạn há» ThÃch tuy là ngÆ°á»i thù của bản há»™i, nhÆ°ng bản há»™i đối vá»›i việc ông bạn đến viếng, thì không thể không đón tiếp. Váºy xin má»i theo tôi và o yết kiến Ngân Cung Cung Chủ.
Câu nói ấy khiến ThÃch Äinh Nhạn cảm thấy bất ngÆ°á». Chà ng hiện vẻ sá»ng sốt, nhÆ°ng rồi cất tiếng cÆ°á»i nhạt, dõng dạc bÆ°á»›c thẳng và o ngôi má»™.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i và số ngÆ°á»i tùy tùng liá»n nối gót theo sau. Khi tiến và o Ä‘Æ°á»ng hầm, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i Ä‘i qua mấy dãy hà nh lang quanh co, khiến chà ng không thể nháºn định được mình đã Ä‘i qua bao nhiêu chá»— trong Ngân Cung nà y.
Má»™t lúc sau, má»i ngÆ°á»i đến má»™t cánh cá»a phòng thì dừng chân đứng lại. ThÃch Äinh Nhạn Ä‘Æ°a mắt quét qua, trông thấy tại đấy có bốn cô gái mặc áo đỠđứng thà nh hai hà ng hai bên xem uy nghi tá»™t bá»±c.
Trên khung cá»a có treo má»™t tấm biển Ä‘á» hai chữ :
“Thần Äiệnâ€.
Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i cất tiếng cung kÃnh :
- Äệ tá» là Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i đã dẫn ThÃch Äinh Nhạn và o đây, xin bá» trên định Ä‘oạt !
Liá»n đó, từ trong có tiếng nói vá»ng ra :
- ThÃch Äinh Nhạn và o đây, còn Há»™i trưởng trở vá» cÆ°Æ¡ng vị !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế, liá»n cất tiếng cÆ°á»i nhạt, rồi dõng dạc bÆ°á»›c thẳng và o.
Tiến và o Thần Äiện, khiến ThÃch Äinh Nhạn có cảm giác nhÆ° tiến và o má»™t cung tiên huyá»n ảo. Khắp gian đại Ä‘iện lá» má», xây bằng đá cẩm thạch, đâu đâu cÅ©ng mù mịt má»™t sá»›p sÆ°Æ¡ng khói mà u hồng...
Trên mặt đất, trải đá trắng mà i phẳng lì như gương.
Chà ng trông thấy có má»™t ngÆ°á»i mặc áo Ä‘á», Ä‘ang quỳ trÆ°á»›c má»™t pho tượng thần to lá»›n. Những là n khói mà u hồng từ những chiếc đỉnh đồng bay lên cuồn cuá»™n.
Hai bên Thần Äiện có má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà mặc áo xanh đứng thẳng nhÆ° tượng gá»—.
Trong số đó có cả ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đứng tuổi xinh đẹp và cô gái xấu xà đã từng đánh nhau vá»›i ThÃch Äinh Nhạn.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘á» quỳ trên đất, thỉnh thoảng má»›i thấy cá» Ä‘á»™ng thân hình, miệng không ngá»›t niệm kÃn lẩm bẩm. Cuối cùng, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy đã từ từ đứng lên.
NÆ¡i ThÃch Äinh Nhạn Ä‘ang đứng cách gian đại Ä‘iện Ä‘á»™ chừng năm trượng.
Chà ng thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà mặc áo đỠấy sau khi đứng lên, liá»n bÆ°á»›c thẳng tá»›i má»™t cái bà n hÆ°Æ¡ng án ngồi yên xuống.
Vì khói hÆ°Æ¡ng mù mịt, nên khiến ThÃch Äinh Nhạn không thể nà o trông thấy được diện mục của đối phÆ°Æ¡ng cho rõ rà ng. Ngay lúc ấy, chà ng bá»—ng nghe ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘á» cÆ°á»i nhạt :
- NgÆ°á»i vừa đến ấy là ThÃch Äinh Nhạn chăng?
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cÆ°á»i to :
- Äúng thế !
NgÆ°á»i áo đỠấy bá»—ng khẽ quát :
- Má»i vị Cung Phi hãy bÆ°á»›c lui !
Tức thì, má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đứng tuổi đứng hai bên Ä‘á»u đồng thanh vâng lịnh, rồi bÆ°á»›c lui ra khá»i Thần Äiện, đồng thá»i đóng kỹ cánh cá»a lại.
ThÃch Äinh Nhạn bèn bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t thẳng đến gian đại Ä‘iện. Quả tim của chà ng Ä‘áºp mạnh gần nhÆ° muốn nhảy ra khá»i lòng ngá»±c...
Khi chà ng bÆ°á»›c đến còn cách trÆ°á»›c đại Ä‘iện đó Ä‘á»™ má»™t trượng nữa, thì liá»n dừng chân đứng lại nói :
- Có phải bà đã xuống Ä‘á»™c thủ đối vá»›i ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng chăng?
Lúc đó, ThÃch Äinh Nhạn đã nhìn thấy rõ diện mục của đối phÆ°Æ¡ng. Chà ng thấy bà ta quả đúng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đứng tuổi, mặt xin đẹp nhÆ° hoa, duyên dáng nhmá»™t ngÆ°á»i con gái khiến ai nhìn thấy cÅ©ng phải ngây ngất, say mê.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘á» xinh đẹp ấy nói :
- Äúng thế !
- Tại sao?... Tại sao bà lại hạ độc thủ đối với ông ấy như thế?
- Vì ông ấy đã hại Giang Tiểu Phân !
- Còn bà là ai thế?
- Ta?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo đỠấy liá»n cất tiếng cÆ°á»i khanh khách, rồi nói :
- Ta là ai ngươi tò mò để là m gì?
- Bà không phải là Giang Tiểu Phân sao?
- Không phải !
ThÃch Äinh Nhạn cÆ°á»i nhÆ° cuồng dại nói :
- Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà không biết sÄ© diện !
- Ngươi...nói chi thế?
ThÃch Äinh Nhạn mặt không hỠđổi sắc, nói :
- Tôi mắng bà là ngÆ°á»i không biết sÄ© diện, thì có sao không? Bà chÃnh là Giang Tiểu Phân, tại sao bà không dám thừa nháºn?
- Ta có chi lại không dám thừa nháºn?
- Nếu thế bà đã thừa nháºn rồi?
- Äúng...váºy !
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng cảm thấy vô cùng bùi ngùi. Vì ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà tác hại cho giá»›i giang hồ trÆ°á»›c mắt chà ng đây lại chÃnh là ngÆ°á»i Dì ruá»™t của chà ng.
Bởi thế, chà ng nghiến chặt đôi hà m răng nói :
- Bà có biết tôi là ai không?
- NgÆ°Æ¡i là ThÃch Äinh Nhạn...
- Tôi chÃnh là con trai của ThÃch Xuyên DÆ°Æ¡ng...cÅ©ng chÃnh là con trai của Giang Tiểu PhÆ°Æ¡ng, em gái ruá»™t thịt của bà !
Chà ng cố đè nén nỗi đau xót trong lòng, rồi lại nói tiếp :
- Lẽ ra tôi phải bà là Dì, nhÆ°ng bà không xứng đáng là ngÆ°á»i tôi kÃnh yêu !
Tiếp đó chà ng bỗng quát to :
- Bà tưởng rằng tôi không phải là đứa con do chÃnh ThÃch Xuyên DÆ°Æ¡ng sinh ra, mà do hà nh Ä‘á»™ng ám muá»™i của em gái bà và tình nhân của bà là ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng cấu tạo nên chăng? Bà rõ là má»™t ngÆ°á»i hèn mạt không biết chi là phải trái.
Bà không chịu há»i Trại Hoa Äà Công Tôn Dáºn xem phụ thân tôi có còn khả năng sinh dục hay không? Bà có biết chÃnh Công Tôn Dáºn đã vì việc ấy mà trở thà nh Ä‘iên loạn chăng?
Những lá»i nói nhÆ° Ä‘iên cuồng của ThÃch Äinh Nhạn đã khiến Giang Tiểu Phân kinh hoà ng thất sắc. Bà ta cất giá»ng ngạc nhiên :
- Váºy có lý nà o phụ thân ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± còn khả năng sinh dục hay sao?
- Bà cứ Ä‘i há»i Công Tôn Dáºn sẽ rõ !
Giang Tiểu Phân cÆ°á»i nhạt :
- Bất luáºn nhÆ° thế nà o, ta cÅ©ng đã giết chết ông ấy...
- Bà ...quả đúng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ty tiện, phỉnh gạt Hứa Trân là mẹ ruá»™t nà ng đã chết, còn bà là nghÄ©a mẫu của nà ng...
Câu nói của ThÃch Äinh Nhạn cha dứt, bá»—ng nghe hai tiếng “bốp bốpâ€. Äồng thá»i, ThÃch Äinh Nhạn cảm thấy đôi má mình Ä‘au Ä‘iến, nóng bá»ng. Chà ng cảnh giác thối lui hai bÆ°á»›c.
Giang Tiểu Phân vẫn ngồi yên một chỗ không hỠcỠđộng, miệng lạnh lùng quát:
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ°Æ¡i ăn nói phải dè dặt má»™t tà !
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iến dại nói :
- Hai cái tát tay nà y tôi ghi nhớ mãi. Giang Tiểu Phân, hôm nay tôi đến đây là cần gặp Hứa Trân ngay !
- Việc ấy không thể là m được !
ThÃch Äinh Nhạn giáºn dữ nói :
- Bá phụ tôi sắp chết đến nÆ¡i, váºy có lý nà o trÆ°á»›c khi ông ấy nhắm mắt, bà không cho hai ngÆ°á»i con gái được trông thấy mặt ông ấy hay sao?
- Äúng thế, ta không thể là m được việc đó. HÆ¡n nữa, ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ°Æ¡i và ta đã trở thà nh kẻ thù không Ä‘á»™i trá»i chung. Hứa Trân đã vì ngÆ°Æ¡i mà phản lại tổ chức, nên đã bị tá» hình rồi !
ThÃch Äinh Nhạn căm tức đến toà n thân run rẩy. Chà ng uất ức không thể vung má»™t chưởng đánh chết Giang Tiểu Phân ngay, hầu hả cÆ¡n tức giáºn trong lòng.
Bởi thế, chà ng liá»n gầm lên :
- Nếu bà không trao Hứa Trân ra, thì tôi sẽ đổi mạng với bà ngay !
Giang Tiểu Phân cất tiếng lạnh lùng cÆ°á»i dà i :
- NgÆ°Æ¡i dá»±a và o tà i nghệ chi để nói nhÆ° váºy?
ThÃch Äinh Nhạn không còn dằn được cÆ¡n bá»±c tức, bèn quát to :
- Ta dựa và o cái nà y đây !
Tức thì chà ng vung chưởng đánh liá»n ra nghe má»™t tiếng vút, quét thẳng vá» phÃa Giang Tiểu Phân.
Giang Tiểu Phân vẫn ngồi yên không há» tránh né Ä‘i đâu cả. Liá»n đó, qua má»™t tiếng “phìnhâ€, tức thì ThÃch Äinh Nhạn ụa lên má»™t tiếng to, miệng trà o máu tÆ°Æ¡i, loạng choạng thối lui hà ng chục bÆ°á»›c.
Qua sá»± thá»±c ấy, ThÃch Äinh Nhạn hết sức kinh hoà ng. Vì Giang Tiểu Phân không hỠđánh trả, chà ng hoà n toà n bị má»™t sức dá»™i lại đến đổi phải trà o máu.
NhÆ° váºy, cÅ©ng đủ thấy võ công của Giang Tiểu Phân cao cÆ°á»ng đến mức không ai có thể tưởng tượng được.
Giang Tiểu Phân bèn lạnh lùng há»i :
- Thế nà o?
ThÃch Äinh Nhạn chùi vệt máu trên khoé miệng, nói :
- Giang Tiểu Phân, ThÃch Äinh Nhạn ta thá» nếu không tiêu diệt được Ngân Cung và Ngân Diện Há»™i của bà , thì sẽ không là m con ngÆ°á»i nữa.
- Ta cÅ©ng thá», nếu không tiêu diệt được Hồng Kỳ Môn của ngÆ°Æ¡i thì cÅ©ng sẽ không là m con ngÆ°á»i nữa !
- Váºy chúng ta hãy thá» xem cho biết !
ThÃch Äinh Nhạn tuy biết rõ là vá»›i tà i nghệ hiện nay của mình chắc chắn không phải là địch thủ của Giang Tiểu Phân. Bởi thế, chà ng thấy rằng nếu cuá»™c Ä‘á»i mình còn sống được trên dÆ°Æ¡ng thế, thì nà o sợ chẳng có cÆ¡ há»™i báo thù?
Do đó, vừa nói dứt lá»i thì chà ng quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i thẳng ra cá»a.
Giang Tiểu Phân lạnh lùng quát :
- Hãy đứng yên lại !
ThÃch Äinh Nhạn quay ngÆ°á»i trở lại, cất giá»ng cÆ°á»i dà i, há»i :
- Là m gì thế? Có lý nà o bà định lưu tôi lại hay sao?
- Äúng thế !
- Tôi nói cho bà rõ, ThÃch Äinh Nhạn tôi hôm nay dám đến Ngân Cung, là đã chẳng xem mạng sống của mình và o đâu cả, váºy bà có tà i thì cứ ra tay giết tôi Ä‘i !
Giang Tiểu Phân cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Ta không muốn giết ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ta có cách là m cho ngÆ°Æ¡i trong vòng ba tiếng đồng hồ sẽ biến thà nh má»™t con ngÆ°á»i khác.
- Äố bà dám...!
- Phải, ta dám là m nhÆ° váºy. Ta sẽ khiến ngÆ°Æ¡i biến thà nh má»™t ma vÆ°Æ¡ng hung ác.
Môn nhân của Hồng Kỳ Môn, lần lợt sẽ mất dạng dưới tay của ngươi cả !
ThÃch Äinh Nhạn rùng mình, chà ng cảm thấy việc ấy còn đáng sợ hÆ¡n gấp má»™t trăm lần cái chết. Bất giác, chà ng thối lui ra sau hai bÆ°á»›c.
Giang Tiểu Phân lạnh lùng nói :
- Nhưng ngươi hãy yên lòng là bỠngoà i vẫn không thể trông thấy ngươi lộ vẻ hung ác, song đến một giỠphút nà o đó, trong lòng sẽ cảm thấy không thể không chém giết.
ThÃch Äinh Nhạn nghe qua toà n thân không khá»i run rẩy. Phút giây kinh sợ ấy, thá»±c cha há» có trong Ä‘á»i chà ng.
Pho tượng thần to lá»›n nÆ¡i Thần Äiện Ä‘ang cúi nhìn chòng chá»c và o chà ng chẳng khác má»™t ác quá»·. HÆ°Æ¡ng khói Ä‘á» rá»±c trên những đỉnh đồng trông có vẻ cà ng rùng rợn hÆ¡n.
ThÃch Äinh Nhạn bất giác lại thối lui ra sau mấy bÆ°á»›c.
Giang Tiểu Phân cất giá»ng lạnh lùng cÆ°á»i má»™t chuá»—i dà i rùng rợn, rồi nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, chÃn vị môn nhân của Hồng Kỳ Môn sẽ lần lợt chết dÆ°á»›i tay ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng việc ấy ngÆ°á»i ngoà i không cần hiểu biết chi cả, Hồng Kỳ Môn sẽ chẳng phải được ngÆ°Æ¡i phát huy ngà y má»™t sáng lạng, mà do chÃnh tay ngÆ°á»i hủy diệt.
ThÃch Äinh Nhạn lúc ấy không còn đè nén được cÆ¡n kinh hoà ng trong lòng.
Chà ng tá»± nhiên cất tiếng cÆ°á»i kinh rợn liên tiếp.
NhÆ°ng Giang Tiểu Phân đã co ngón tay búng nhẹ ra, khiến ThÃch Äinh Nhạn thoáng cảm thấy toà n thân tê dại. Tức thì, chà ng liá»n im ngay tiếng cÆ°á»i.
Liá»n đó, con mắt duy nhất của chà ng chiếu ngÆ°á»i ánh sáng hung tợn. Chà ng nhìn đăm đăm và o pho tượng không há» chá»›p mắt.
Giang Tiểu Phân liá»n đứng lên bÆ°á»›c xuống Thần Äiện. Bà ta Ä‘i lá»ng thá»ng đến trÆ°á»›c ThÃch Äinh Nhạn, rồi lại Ä‘i quanh ngÆ°á»i chà ng má»™t vòng. Trong khi đó, những ngón tay mặt của bà ta không ngá»›t vung ra, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘iểm huyệt, nhÆ°ng tháºt ra thì không phải...
Sau đó, bà ta lại đứng yên trÆ°á»›c mặt ThÃch Äinh Nhạn. Lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn cảm thấy trÆ°á»›c mắt cảnh váºt Ä‘á»u mÆ¡ hồ, lý trà lần lần mất hẳn.
Giang Tiểu Phân liá»n quát :
- Há to miệng ra !
Tức thì, ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng ngoan ngoãn là m đúng theo mệnh lệnh của đối phÆ°Æ¡ng. Ngay lúc ấy, sắc mặt Giang Tiểu Phân trở thà nh tái nhợt, trông thá»±c đáng sợ.
Bà ta liá»n móc ra má»™t viên thuốc bá» và o miệng của ThÃch Äinh Nhạn.
Sau đó, Giang Tiểu Phân lại giải trừ huyệt đạo cho ThÃch Äinh Nhạn, để chà ng có thể Ä‘i đứng được nhÆ° thÆ°á»ng.
Xong đâu đấy, bà ta lại lui trở vá» Thần Äiện. Sắc mặt của bà ta trông thá»±c đáng sợ vô cùng. Bà ta lạnh lùng há»i :
- NgÆ°Æ¡i gá»i là chi?
- Tôi là ThÃch Äinh Nhạn !
- Trước mặt thần linh của ta, sao ngươi cha chịu quỳ xuống?
Nghe thế, ThÃch Äinh Nhạn bèn Ä‘i thẳng tá»›i trÆ°á»›c đỉnh đồng nghi ngút khói hÆ°Æ¡ng, ngoan ngoãn quỳ xuống. Chà ng có vẻ nhÆ° mất hết tá»± chủ, và mặc cho ngÆ°á»i sai khiến váºy.
Giang Tiểu Phân má»™t nữ ma vÆ°Æ¡ng khét tiếng, thá»±c sá»± đã tạo ThÃch Äinh Nhạn thà nh má»™t nhân váºt tà n ác đáng sợ rồi hay sao?
Giang Tiểu Phân cất tiếng lạnh lùng nói to :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ°Æ¡i hãy nói thẳng vá»›i thần linh là ngÆ°Æ¡i đã bằng lòng tin tưởng và thá» phụng Ngà i.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n cất giá»ng quả quyết khấn :
- KÃnh tha thần linh, tôi lúc nà o cÅ©ng trung thà nh vá»›i Ngà i !
- Ngươi hãy thỠtrung thà nh với Ngà i đi !
- KÃnh tha thần linh, tôi lúc nà o cÅ©ng trung thà nh vá»›i Ngà i cả !
Giang Tiểu Phân liá»n cất giá»ng cÆ°á»i kinh rợn, nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ°Æ¡i có lòng trung thà nh vá»›i chúng ta, nhÆ° đã trung thà nh vá»›i vị thần linh của chúng ta váºy không?
- Tôi rất bằng lòng !
- Kẻ thù hiện nay của ngươi là ai?
- Là Thiên Âm Lão Nhân, Phong Trần Cuồng Khách, Hồ Tịnh, U Minh Quá»· Nữ, ThÃch Nhạc DÆ°Æ¡ng, Thất Hải Thần Long, Huyết Kiệu Chủ Nhân, Vô Cá»±c Tinh Quân, Äoạn Hồn Diêm Quân, NgÆ°á»i che mặt, Thiên Ma Quá»· Tẩu, ThÆ°Æ¡ng Hải Khách, ngÆ°á»i thiếu niên thô lá»— Tiểu NgÆ°u Tá», A Mẫn, Tam Võ VÆ°Æ¡ng...
Äấy thá»±c sá»± là má»™t việc vô cùng kinh rợn. ThÃch Äinh Nhạn vì đã uống Tà ÄÆ¡n của Giang Tiểu Phân nên đã xem bạn hóa ra thù.
Giang Tiểu Phân lại lạnh lùng nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngÆ°Æ¡i có bằng lòng dùng trà khôn của ngÆ°Æ¡i để giết chết những kẻ thù ấy hay chăng?
- Tôi rất bằng lòng !
Giang Tiểu Phân cất giá»ng lạnh lùng cÆ°á»i dà i. Tiếng cÆ°á»i của bà ta, có vẻ nhÆ° vô cùng đắc ý, nhÆ°ng cÅ©ng chứa đầy sát khÃ, khiến ai nghe đến cÅ©ng phải khủng khiếp kinh hãi.
|
|
|
| |