- Cậu nói thật chứ Gabriel, hôm đó cậu và Ryuji suýt nữa bị chùm đèn rơi trúng hả.
Cindy hai mắt mở to, che miệng thốt lên.
- Trông tớ có giống một thằng nhóc nói dóc không, Cindy.
Gabriel vẻ mặt ấm ức nói.
Rebecca ngồi bên cạnh, mắt nhìn chăm chú Gabriel, trên gương mặt nhỏ nhắn mặt tràn ngập sắc thái không tin tưởng, chỉ thiếu điều bật ra câu "tin cậu mới là lạ".
- Các cậu... Các cậu thật là... Biết thế mình đã không kể cho các cậu nghe. Ôi tức chết đi được.
Gabriel chỉ tay về phía hai cô gái, miệng há to, vẻ mặt phẫn hận kêu lên.
- Ha ha, xin lỗi Gab, ai bảo cái bộ dạng nghiêm túc của cậu trông khó tin vậy chứ.
Rebecca cố tình đổ thêm dầu vào lửa.
- Xin bạn đấy, mình thật sự nghiêm túc đấy, lúc đó nếu không có bạn gì ấy nhỉ, chết tiệt, trí nhớ mình tệ quá, đến tên bạn ấy mình cũng quên mất. Thôi bỏ qua vụ tên tuổi, nếu lúc đó bạn ấy không đẩy mình và Ryuji ra, tụi mình chắc chắn sẽ bị chùm đèn đè bẹp rúm.
Gabriel tiếp tục liến thoắng, không tiếp tục trình ra cái bản mặt nghiêm túc nữa, cậu ta sợ Rebecca sẽ lại nói "vẻ nghiêm túc của Gabriel thật khó tin."
- Cindy, tớ thề tớ nói thật đấy, tớ cho rằng chuyện này có liên quan tới Sylvia, hay đúng hơn là cái lời nguyền đáng ghét mà gia tộc Silverstone phải gánh chịu. Trước khi xảy ra chuyện chùm đèn, Ryuji đã ngồi nói chuyện với con bé nhà Silverstone khá lâu, bọn họ có vẻ khá thân thiết với nhau, lúc đó tớ cũng ngồi bên cậu ấy, sau đó cô ta rời đi, tớ và Ryuji liền gặp tai hoạ. Các cậu nghĩ chuyện đó giải thích thế nào chứ.
Gabriel giống như đang nhớ lại sự việc xảy ra, toàn thân khẽ run, cảm giác hãi hùng lúc đó cậu ta vẫn chưa có quên.
- Gabriel, chuyện nghiêm trọng như thế sao giờ cậu mới nói cho mình biết. Cậu có coi bọn mình là bạn không vậy.
Cindy tức giận gắt lên.
- Xin lỗi Cindy, Rebecca, mình không muốn giấu các bạn, chỉ là Ryuji không cho mình nói thôi. Mình đã hứa với cậu ấy. Nếu cậu ấy biết mình không giữ lời, cậu ấy sẽ giận mình.
Gabriel yếu ớt nói, Cindy tức giận khiến cậu ta cảm thấy có lỗi.
Trong lòng Gabriel thầm mặc niệm "xin lỗi Ryuji, mình là bị ép buộc, mình không muốn thất hứa với cậu đâu nhưng không còn cách nào khác, Cindy nổi giận rất đáng sợ, mình không dám chọc giận cô ấy."
- Gabriel, cậu biết sự việc này nghiêm trọng cỡ nào không, vì sao không nói cho mình biết sớm, các cậu có thể đã mất mạng đấy. Tớ biết Ryuji là một gã ngốc nhưng không nghĩ tới cậu còn ngốc hơn cả cậu ấy.
Cindy thẳng thừng đả kích.
- Được ...được...được rồi mà. Mình biết mình sai rồi mà Cindy. Vậy cậu nói giờ chúng ta phải làm gì. Tớ lo lắng nếu Ryuji cứ tiếp tục tiếp xúc với con nhỏ nhà Silverstone, lời nguyền thật sự sẽ giáng xuống đầu cậu ấy.
Gabriel cảm thấy khó giải quyết. Cậu ta không nghĩ ra biện pháp nào hữu hiệu cả.
Không hiểu sao khi nghe Gabriel kể Ryuji và Sylvia có vẻ khá thân thiết, Cindy thấy trong lòng rất khó chịu.
"Ryuji là đồ ngốc siêu cấp, biết rõ cô ta nguy hiểm như vậy còn cố ý tới gần. Thật đáng ghét. Lại còn nói mấy thứ ngớ ngẩn như mình hiểu cảm giác của bạn ấy. Người ta đâu có cần cậu phải cảm thông chứ."
Cứ nghĩ tới chuyện này là Cindy lại cảm thấy bực bội, ánh mắt nhìn Gabriel đã mang theo mùi vị nguy hiểm.
Gabriel nhạy cảm phát hiện ra thái độ của Cindy có gì đó không đúng, trong lòng thầm hô "Không ổn", chứng kiến ánh mắt Cindy đang nhìn về phía mình, Gabriel chỉ thấy toàn thân lạnh lẽo, tóc gáy dựng đứng.
- Nguy hiểm, không biết có vì chuyện này mà cô nàng có ý định xử lý mình không. Thật đáng sợ.
Gabriel thầm cầu nguyện.
- Ah.. Đừng lo, mình không giận cậu đâu. Nhưng mình có một việc muốn nhờ cậu giúp, có thể chứ, Gab thân mến.
Trong giây lát, vẻ tức giận hoàn toàn biến mất trên gương mặt xinh đẹp của Cindy, thay vào đó là một nụ cười thân thiện. Cô hơi híp mắt, ngón tay khẽ tì lên chiếc cằm thon gọn, dáng vẻ như đang suy nghĩ.
"Ảo giác, nhất định là ảo giác. Hẳn là bạn ấy sẽ không tức giận đâu."
Gabriel thì thào nói bằng thanh âm chỉ cậu ta nghe được, cậu ta dám chắc chỉ một giây trước thôi, ánh mắt Cindy nhìn mình giống như có hai ngọn lửa muốn thiêu rụi hắn. Biến hoá này cũng thật quá nhanh đi. Bên cạnh Cindy, Gabriel trông thấy bàn tay Rebecca đang không ngừng làm ra động tác vặn xoắn, ánh mắt lơ đãng liếc về phía mình, Gabriel toát mồ hôi.
Gabriel chán nản lắc đầu, hai cô nàng này đều có tiềm chất ma nữ, nhất là Cindy, đừng để bị đánh lừa bởi ngoại hình dễ thương của cô ta nếu không bạn sẽ phải hối hận. Rebecca từ khi đi chung với Cindy cũng bị lây bệnh ma nữ, thật đáng tiếc cho một cô bé vốn hiền lành, rụt rè.
Có điều nghĩ thì nghĩ vậy, có cho Gabriel cả đống vàng Zeny, cậu ta cũng không dám nói ra những lời này.
- Được, được... Bạn nói đi Cindy, có thể mà.
Gabriel đáng thương chỉ còn cách đáp ứng, không hề có chút chống cự nào.
- Không đùa với cậu nữa, Gabriel. Mình nghiêm túc nhé, bọn mình giao cho cậu một nhiệm vụ đó là bất cứ lúc nào cậu đi cùng với Ryuji mà thấy Sylvia xuất hiện, cậu phải tìm mọi cách đánh lạc hướng Ryuji không để cậu ấy trông thấy cô ta. Nếu lỡ thấy rồi thì phải nghĩ biện pháp kéo cậu ta đi nơi khác tránh không để hai người bọn họ tiếp xúc với nhau. Nếu không Ryuji sẽ gặp nguy hiểm, vì như những gì cậu nói, lời nguyền đáng ghê tởm kia đã bắt đầu ảnh hưởng tới Ryuji rồi. Và cả cậu nữa Gabriel, cậu cũng nên tránh xa Sylvia, nếu cậu không muốn chuyện lần trước tái diễn. Cậu hiểu chứ.
Nhìn cái bộ dạng tội nghiệp của Gabriel, Cindy cảm thấy rất buồn cười, chỉ là cô bé cố nín lại, bày ra bộ mặt nghiêm túc khiến Gabriel cố vểnh tai lên mà chăm chú lắng nghe.
- Gab thân mến, không cần phải căng thẳng đến vậy chứ. Bọn mình đâu có giống sinh vật hắc ám chứ, bọn mình sẽ
không chén thịt cậu đâu. Đừng sợ, cậu nhóc.
Rebecca cười khẽ ,trêu.
- Ok. Tớ hiểu.
Gabriel gật mạnh đầu, xem như nhận nhiệm vụ làm bảo an cho Ryuji, dù Cindy không nói thì hắn cũng sẽ làm, ai bảo Ryuji là bạn tốt của hắn chứ.
- Vậy không nói chuyện này nữa, chúng mình qua xem Ryuji chút đi.
Cindy đề nghị.
*************************************
Ryuji lúc này đang say giấc, không hề biết đám Gabriel vừa thông qua kế hoạch bảo vệ an toàn cho hắn.
Ryuji đang mơ, trong giấc mơ, hắn thấy mình trở thành thần bí sử gia, độc hành phiêu bạt khắp đất trời, không địa danh nào trên đại lục Neitherland thiếu đi dấu chân của hắn. Từ băng nguyên lạnh lẽo đến hoang mạc nắng cháy , từ biển sâu thâm trầm đến đại sơn hùng vĩ, từ hoàng triều bất hủ tới cấm địa u ám đầy hiểm nguy.
Không có nơi nào Ryuji hắn không thể tới, không có nơi nào hắn không dám tới, không chướng ngại nào có thể ngăn trở bước chân thần bí sử gia trẻ tuổi trên hành trình khám phá nhữnng bí ẩn lịch sử đã chìm trong quên lãng.
Hành trình tưởng như dài vô tận của hắn dần đi tới hồi kết, cùng với toạ kỵ của hắn, hỏa long vương cao quý và thánh khiết, Ryuji đặt chân lên đỉnh cao nhất của "Con đường thiên giới" ,
trở thành tồn tại vĩ đại vượt xa những kẻ được thế gian tôn sùng bằng danh xưng Lord hùng mạnh.
Ngoài hiện thực, khoé miệng Ryuji nhếch lên lộ ra một nụ cười hạnh phúc,
nước miếng từ miệng chảy ra thấm ướt một khoảng ga trải giường.
- Các cậu nhìn xem cái vẻ mặt hạnh phúc chết tiệt vì mộng đẹp của cậu ta kìa. Trong khi chúng ta ở đó lo lắng cho cậu ta, thì cậu ta nằm đây ngủ ngon lành vậy đấy.
Gabriel chứng kiến nét mặt khoái chí của Ryuji khi đang ngủ liền đoán rằng hắn đang mơ một giấc mơ tuyệt vời nào đó, Gab đáng thương của chúng ta không biết phải nói gì hơn, cậu bé không nhịn được mà càu nhàu.
Cindy và Rebecca chứng kiến trên mặt Ryuji nước miếng chảy thành dòng cũng không nhịn được cười.
- Dậy , dậy , Ryuji dậy mau. Không thể tin nổi cậu có thể ngủ được tới tận bây giờ. Trong khi người ta lo lắng cho cậu thì cậu vẫn nằm ngủ một cách vui sướng như vậy. Dậy mau nếu không tớ sẽ đổ nước lạnh lên người cậu đấy.
Gabriel chịu áp bức quá lâu rồi, lúc này đây có thể tìm thấy đối tượng để giải toả áp lực, cậu ta không hề do dự tiến lên dùng bạo lực với cái gã có tiềm năng giành giải quán quân cuộc thi ngủ kia.
Gabriel giơ tay vỗ vỗ vào má Ryuji, tay còn lại thì không ngừng chọc vào sườn hắn.
Chỉ là hắn vừa chạm vào mặt Ryuji liền khựng lại như bị điện giật, rối rít rụt tay lại, miệng tru tréo.
- Ôi mẹ ơi, mất vệ sinh quá. Cái thứ chết tiệt dính dính này có phải là nước miếng không vậy.
- Chúc mừng cậu đã đoán đúng, Gab yêu quý.
Rebecca khúc khích cười cho biết đáp án.
Cindy cũng hơi vui vẻ, ít ra tình huống như vậy có thể thấy được Ryuji không có vấn đề gì đáng lo. Chỉ là cái bộ dạng khi ngủ mơ của cậu ta thật sự khó coi a.
Lại nói Ryuji đang sung sướng tận hưởng cảm giác đứng trên đỉnh thế giới, hắn đang đắm mình trong ngọn lửa thần thánh, xung quanh hắn, băng tuyết thét gào không ảnh hưởng tới hắn chút nào, đột nhiên hắn chợt nghe thấy một âm thanh quen thuộc.
"Ryuji...Ryuji..."
Liền sau đó thân thể giống như mất hết sức mạnh, không đứng vững nổi, hắn ngã nhào từ đỉnh "Con đường thiên giới" xuống.
Cảm giác hẫng một thoáng, Ryuji giật mình tỉnh dậy, mồ hôi tuôn như tắm.
Có chút mê muội, Ryuji ngước cặp mắt kính to bự nhìn về trước mặt.
Đập vào mắt hắn là khuôn mặt hung hãn của Gabriel đang gần sát mặt hắn.
- Gabriel cậu định làm gì vậy.
Ryuji hoảng sợ vội lùi lại, trong trạng thái mơ mơ màng màng, hắn không rõ Gabriel đột nhiên phát điên lên làm gì.
Gabriel một tay đang liều mạng chọc sườn Ryuji cũng giật mình, vội vàng lùi lại, cách xa Ryuji một quãng.
- Này Gab, tớ biết chúng ta là bạn tốt nhưng không có nghĩa tớ có sở thích đồng giới, cậu có thể đừng đột nhiên dí sát mặt vào như thế được không. Tớ thật sự sợ hãi đấy.
Ryuji thấp thỏm không yên, thấp giọng nghi hoặc nói.
- Cậu...cậu...cậu...
Gabriel nghe được lời Ryuji nói chỉ cảm thấy tức muốn nổ phổi. Cậu bé đang thương không nói nên lời, chỉ tay về phía Ryuji không ngừng lắp bắp, thần sắc tràn ngập căm phẫn. Đúng là cậu ta bị làm cho tức điên lên rồi.
Cindy và Rebecca chứng kiến hai người bọn họ đối đáp, cả hai không nhịn được ôm bụng cười sằng sặc, bất chấp hình tượng thục nữ của mình.
- Các cậu còn ở đó mà cười được à. Mau giải thích cho quý ngài ngủ ngày biết đi, không cậu ta lại nghĩ tớ là người có vấn đề về mặt giới tính.
Gabriel bực bội gắt.
Ryuji vừa hết ngái ngủ, lúc này hắn mới để ý thấy trong phòng ngủ của mình nhiều thêm hai cô gái.
Vội vàng, đưa tay áo chùi đi nước miếng còn sót trên khoé miệng, Ryuji cuống quít ngồi dậy, chỉnh lại đầu tóc và áo quần xốc xếch, có chút lúng túng lên tiếng.
- Ah... Cindy, Rebecca, chào các cậu. Xin lỗi, mình không biết hai cậu cũng ở đây.
Rebecca hơi nhăn mũi, đoạn dùng khuỷu tay khẽ hích Cindy, thì thầm với cô.
- Bạn xem kìa, quý ngài lập dị lấy áo lau nước miếng, thật là mất vệ sinh.
- Không có gì, mình quen rồi ấy mà.
Cindy mỉm cười trả lời, tựa như hành động vừa rồi của Ryuji cô đã thấy nhiều nên chẳng có chút phản cảm nào hết.
Hai người nói nhỏ nhưng trong phòng khá yên tĩnh nên Ryuji đều nghe được hết.
Không nghe thấy thì không sao, vì nghe được nên Ryuji càng trở nên bối rối, mặt hắn đã đỏ bưng như trái gấc chín.
- Đừng trêu Ryuji nữa, bạn ấy xấu hổ rồi kìa.
Cindy khúc khích cười, trong mắt ánh lên một tia ranh mãnh.
- Đúng rồi, sao các cậu lại tới đây.
Ryuji hỏi, có điều sau khi nói ra hắn liền hối hận, thầm chửi mình ngu ngốc.
- Vậy bọn mình tới thăm cậu cũng không được sao.
Cindy không hài lòng nói.
- Ah..không ..không phải...Mình..mình thật sự không cố ý, à không...mình không có ý đó, mình không định nói như vậy.
Ryuji càng thêm luống cuống, mặt hắn càng đỏ gay hơn nữa.
- Chẳng phải là vì bạn ấy lo lắng cho tình trạng sức khoẻ của cậu nên tới đó sao.
Ở một bên, Gabriel hậm hực nói chen vào.
Ryuji liếc nhìn Gabriel ngơ ngác không hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao.
- Là thế này, ở trong lớp học Cindy thắc mắc cả ngày nay sao quý ngài chăm chỉ không xuất hiện, tớ kể với bạn ấy rằng cậu ngủ mê mệt như chết từ tối qua đến giờ chưa dậy, người cậu vừa bẩn vừa bốc mùi khủng khiếp, bạn ấy lo lắng cậu có thể hay không gặp vấn đề rắc rối gì đó, hoặc bị bệnh cũng không biết chừng, nên mới tới đây xem. Tất cả chỉ có vậy. Người ta có lòng tốt tới thăm, lo lắng cho cậu như vậy, thế mà đến nơi lại trông thấy cái cảnh cậu đang ngủ một cách ngon lành, miệng còn phun ra thuỷ hệ nguyên tố, thật là khiến người ta thất vọng đấy.
Gabriel tuôn ra một tràng, có vẻ cơn giận của cậu ta vẫn chưa xẹp đi chút nào.
- À, tiện thể mình thông báo cho cậu biết, trên đường tới thăm cậu, tớ đã kể chuyện chúng ta suýt nữa bị chùm đèn chết dẫm đè bẹp cho Cindy nghe rồi.
Gabriel không chút do dự đem Ryuji bán đứng, bât chấp ánh mắt hình viên đạn của Ryuji đang nhằm vào hắn, dù sao bởi cặp kính quái dị ngăn cách, Gabriel hắn cũng không nhận thấy được điều đó.
- A, đột nhiên tớ nhớ ra mình có việc gấp. Chào các cậu , tớ phải đi rồi.
Gabriel vỗ trán "sực nhớ" ra.
Dứt lời, Gabriel vọt chạy ra khỏi phòng giống như bị ma đuổi.
- Mình cũng chợt nhớ ra mình quên chưa đem trả sách thư viện, mình phải đi trả nếu không quản lý thư viện lần sau sẽ không cho mình mượn sách nữa.
Rebecca cười đầy ẩn ý, tuỳ tiện lôi ra một cái lí do không đáng tin chút nào.
Ngay sau đó, cô bé không chờ Cindy kịp phản ứng đã mất hút sau cánh cửa ra vào.
Trong phòng chỉ còn lại Ryuji và Cindy.
Bầu không khí trong phòng bỗng trở nên ngập ngừng.
Ryuji sắc mặt càng đỏ hơn, có chút rối rắm, hay tay đan vào nhau, mặt hơi cúi, không hiểu vì sao lúc này đối diện với Cindy hắn thấy mình như mất đi tự tin cùng dũng khí.
Khuôn mặt xinh đẹp trắng mịn của Cindy thoáng ửng đỏ nhưng không quá rõ, cô lặng yên nhìn Ryuji đang bối rối trước mặt, hồi lâu không lên tiếng.
Bị ánh mắt Cindy chiếu tướng, Ryuji càng cảm thấy ngượng ngùng hơn, cảm giác giống như tay chân lúc này đều thừa thãi, có lời mà nói không ra.
Cứ lặng lẽ như vậy gần 5 phút, Cindy khúc khích cười, phá vỡ bầu không khí ngại ngùng đến căng thẳng này.
- Cậu bị con gì cắn hả Ryuji, không giống cậu thường ngày chút nào. Xem này, trông cậu hiện giờ thật giống như cô gái nhỏ đang xấu hổ, e ấp khi đứng trước chàng trai mà cô ta ngưỡng mộ.
Cindy mở miệng trước, vừa nói ra đã chọc cho Ryuji đang xấu hổ chợt giống như bị điện giật, giãy nảy lên phản bác.
- Cậu là cô gái nhỏ e ấp thì có.
Chỉ đơn giản một câu nói như vậy, sự ngại ngùng giữa hai người đã giảm bớt đi nhiều.
- Đây mới là Ryuji thường ngày mà mình biết chứ.
Cindy nhoẻn miệng cười.
Nụ cười của cô tươi tắn tựa như hải đường đắm mình trong sương sớm, thanh thuần, trong trẻo và dịu êm khiến người ta muốn mãi ngắm nhìn, mãi lưu lại trong ký ức.
Gương mặt xinh đẹp cùng làn da tuyết trắng, tóc dài buộc cao lộ ra vầng trán thanh thoát , đôi mắt to tròn linh động cùng chiếc mũi cao tinh xảo, phối hợp với nụ cười thuần khiết mà không át đi nét quý phái, thanh lịch, càng tôn thêm vẻ đẹp rạng ngời của cô.
Trong khoảnh khắc, cả căn phòng như bừng sáng, Ryuji giống như trúng phép thuật định thân, mọi động tác, suy nghĩ đều tạm ngưng, vẻ xấu hổ vừa rồi hoàn toàn biến mất, hắn chợt ngẩn ngơ, dường như đang chứng kiến nụ cười đẹp nhất thế gian.
Biểu hiện ngây ngốc của Ryuji khiến nội tâm Cindy rất vui vẻ, không biết vì sao, trong lòng dâng lên một suy nghĩ lạ lùng.
"Không biết trong mắt cậu ta, mình và Sylvia ai xinh đẹp hơn nhỉ."
- Này, này anh chàng ngốc, cậu định ngẩn người ra đến bao giờ vậy.
Ryuji hơi giật mình, cơ mặt khẽ giật giật. Không cần phải soi gương, hắn cũng biết bộ dạng của mình vừa rồi thật ngớ ngẩn hết chỗ nói. Hắn thầm rủa chính bản thân mình tại sao định lực lại kém đến vậy, không biết đây là lần thứ bao nhiêu hắn bị nụ cười toả nắng của Cindy hấp dẫn. Đối với Ryuji nụ cười của cô bé giống như độc dược trí mạng vậy, khiến hắn chịu thua không cách nào chống cự.
- Mình có đẹp không ? Ryuji, bạn mau nói thật đi, vừa rồi có phải bạn bị mình hấp dẫn đến mê muội không ? Hazzz.
Chỉ thoáng cái, Cindy thanh thuần vừa rồi lại quay về với bản sắc ma nữ trời phú.
Cố gắng xốc lại tinh thần, trước mắt hắn dường như vẫn còn in dấu hình ảnh tuyệt đẹp kia, Ryuji lắc đầu, trả lời một câu trái với tiếng lòng.
- Không... Không có... Mình chỉ giả bộ như vậy cho cậu tưởng bở thôi.
- Ryuji, không cần phải dối lòng, cậu không thừa nhận mình cũng có thể nhìn ra. Sao vậy, cậu là con trai lại không dám thừa nhận à. Dù sao đây cũng không phải lần đầu bạn ngắm mình theo cách như vậy. Thú nhận đi, việc bỗng nhiên phát hiện ra cô bạn thân của mình lại xinh đẹp và quyến rũ như vậy khiến cậu bị choáng đúng không.
Cindy giống như bắt được thóp của hắn, tuôn ra một tràng đả kích khiến Ryuji không kịp phản ứng.
- Đừng lo Ryuji, cậu hãy học cách chấp nhận sự thật đi.
Cindy tỏ vẻ an ủi, nói tiếp, trong đôi mắt đẹp lấp lánh vẻ ranh mãnh xen lẫn một chút đắc ý trẻ con.
Ryuji chỉ cảm thấy đau đầu nhưng hắn có cách nào đối phó với Cindy sao.
Câu trả lời là không có.
- Tha cho mình đi mà, Cindy.
Ryuji đau khổ năn nỉ.
- Được rồi, coi như là chút trừng phạt đối với cậu vì dám giấu mình chuyện cậu suýt bị chùm đèn đập bẹp. Giờ mình sẽ tiến hành thẩm vấn cậu và cậu phải trả lời thành thật. Nhớ kỹ, bị cáo Ryuji, cậu không có quyền im lặng.
Cindy nghiêm giọng nhắc nhở.
Dưới áp lực của điêu tra viên Cindy, Ryuji không còn cách nào khác là đành phải khai thật toàn bộ sự việc đã xảy ra, kể cả nguyên nhân tại sao hắn ngủ mê mệt như vậy.
Có điều cái nguyên nhân kia là nói dối. Hắn sẽ không để lộ ra chuyện hắn tiến hành huấn luyện bí mật cùng với sư phụ Hades, chỉ hàm hồ nói là hắn gần đây cảm thấy thân thể không được khoẻ nên cố gắng tập luyện thể thao để nâng cao thể lực.
Cuối cùng, Cindy còn bắt hắn phải hứa, sau này dù gặp chuyện gì rắc rối cũng nhất định phải nói cho cô biết, không được phép che giấu.
Ryuji bị ép buộc đành nhắm mắt đưa chân làm theo, lúc này Cindy mới tỏ ra hài lòng và tha lỗi cho hắn.
Lần đầu tiên ở cạnh Cindy tại một nơi chỉ có hai người, Ryuji cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, hắn đổ lỗi cho cái tính nhút nhát của mình, có điều trong lòng tự thêm vào một câu "Bạn có cần phải xinh như vậy không", đây là gián tiếp thừa nhận lực sát thương của Cindy với trái tim những chàng trai trẻ lớn đến mức nào.
Ở cạnh Cindy, Ryuji chưa từng cảm thấy phiền muộn, có chăng chỉ có sự vui vẻ, thoái mái mà thôi.
Nhưng thật lạ lùng, hắn chưa bao giờ có ý nghĩ gì khác trên mức độ tình bạn với Cindy. Bởi hắn hiểu rằng, khoảng cách chênh lệch giữa bọn họ lớn đến mức nào, nó giống như một đỉnh núi cao sừng sững mà hiện tại hắn chỉ có thể đứng dưới chân mà ngưỡng vọng.
Cindy chưa từng đề cập tới xuất thân của mình, nhưng Ryuji rõ ràng, qua cách nói chuyện của Lucian, sau lưng Cindy chắc chắn là một thế gia pháp thuật hùng mạnh, tối thiểu cũng ngang tầm với gia tộc Augustine.
Ryuji hắn hiện tại chỉ giống như một con kiến yếu ớt đến thảm hại. Nhưng con kiến ấy đang không ngừng giãy dụa vươn lên từ tầng chót của thế giới pháp thuật, có thể đến một ngày nào đó nó sẽ trưởng thành, giống như thần long giang cánh xuyên thủng thiên không,
khiến cho đại lục Neitherland phải rung chuyển dưới quyền năng của mình.
- Một câu hỏi cuối, bị cáo Ryuji.
"Mình và Sylvia, ai đẹp hơn."
Hết chương 43
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Sau buổi thẩm vấn của Cindy, Ryuji tuy cảm thấy đau đầu với cô nàng ranh mãnh này, song hắn khá ngạc nhiên khi Cindy chỉ bắt hắn kể lại mọi chuyện chứ không hề nhắc tới mối quan hệ giữa hắn và Sylvia.
Theo như Ryuji hiểu, với tính tình của Cindy, 90 phần trăm cô bé sẽ cho hắn một bài giáo huấn về tính chất nguy hiểm của sự việc xảy ra lần đó, đại loại như Cindy sẽ liên hệ việc Ryuji suýt chết với lời nguyền của gia tộc Silverstone, sau đó sẽ bắt hắn không được phép tiếp xúc với Sylvia nữa.
Thật kì quái là Cindy không hề đề cập tới Sylvia, điều này khiến Ryuji mười phần nghi hoặc, có điều hắn cũng không quá để tâm.
Ryuji tự biết vị trí hiện tại của bản thân là ở đâu, thêm nữa, bởi tiềm lực pháp thuật của hắn chỉ ở mức trung bình nên muốn trở nên mạnh mẽ hắn phải nỗ lực hơn người khác gấp bội.
Cái hiện tại hắn thiếu chính là thời gian.
Trong tuần đầu tiên, mỗi khi huấn luyện kết thúc, Ryuji gần như đều là lết cái thân xác mệt mỏi, không còn chút khí lực nào về phòng. Hắn cũng phải mất khá nhiều thời gian nghỉ ngơi để hồi phục lại thể lực.
Có điều, hạng mục huấn luyện nhiều như vậy, thời gian nghỉ ngơi càng dài, vậy thì thời gian huấn luyện cũng sẽ bị rút ngắn.
Ryuji chợt nhớ ra, ở thế giới không pháp thuật, hắn từng đọc một tài liệu nghiên cứu nói về phương pháp ngủ polyphasic-sleep. Một nhà bác học nổi tiếng đã áp dụng phương pháp ngủ này để có nhiều thời gian hơn nghiên cứu khoa học. Một ngày, tổng thời gian ông ngủ chỉ có 2 tiếng, cứ mỗi 4 giờ trôi qua, ông lại chợp mắt 15 phút, mỗi lần đều là ngủ sâu nên khi tỉnh dậy tinh thần luôn sảng khoái không hề mệt mỏi. Có điều muốn áp dụng phương pháp ngủ này cần tuân thủ nghiêm ngặt chế độ giờ giấc, ngủ đúng mốc giờ quy định mỗi ngày mới có tác dụng, nếu không cơ thể không thích ứng được sẽ càng thêm mệt mỏi.
Suy nghĩ đầu tiên của Ryuji là làm theo phương pháp ngủ polyphasic-sleep, song độ khó của phương pháp này khá cao, thêm nữa, huấn luyện cường độ cao khiến thể lực và tinh thần đều muốn kiệt quệ khiến cho những ngày đầu thử áp dụng phương pháp này Ryuji suýt nữa phải nhập viện vì suy kiệt.
Đem chuyện này nói với sư phụ Hades, không ngờ Hades không hề ngăn cản, ông thậm chí còn khuyến khích Ryuji thực hiện. Cũng vì thế mỗi ngày 6 tiếng tiết kiệm được bằng phương pháp ngủ polyphasic, Ryuji có thêm một hạng mục huấn luyện nữa - rèn luyện tinh thần lực.
Sau lần thành công nắm được bí quyết thuấn phát pháp thuật, Ryuji nhận ra một Maer hùng mạnh không chỉ cần có được năng lượng pháp thuật mạnh mẽ mà còn cần phải có lực lượng tinh thần cao.
Lực lượng tinh thần hay tinh thần lực là căn bản của mỗi Maer, nó quyết định khả năng sử dụng pháp thuật nhanh chóng, linh hoạt, chính xác và hiệu quả giảm thiểu mức độ tiêu hao mana không cần thiết khi kích phát pháp thuật cấp độ cao.
Phương pháp rèn luyện cường độ tinh thần lực được gọi là "Thần luyện".
Cường độ tinh thần càng mạnh, độ nhạy cảm với nguyên tố pháp thuật càng cao, đối với các chức nghiệp như Wizzard , Witch....etc, sử dụng các dạng kĩ năng tấn công tầm xa, điều này cực kỳ quan trọng. Không chỉ giúp tăng khả năng linh hoạt khi sử dụng pháp thuật, còn giảm bớt thời gian kích hoạt đối với những pháp thuật cấp cao, bên cạnh đó, một Maer cường độ tinh thần mạnh mẽ, lực lượng tinh thần càng tinh khiết bao nhiêu thì sức đề kháng với một vài dạng pháp thuật loại mê huyễn chuyên tấn công linh hồn và tinh thần cũng cao hơn.
Đối với Ryuji hiện tại, những thứ nêu trên còn quá xa vời, mục đích rèn luyện tinh thần lực của hắn lúc này là để tinh thần luôn minh mẫn, giảm bớt áp lực, xua tan mệt mỏi khi thực hành phương pháp ngủ polyphasic.
Thời gian thấm thoát trôi qua, từ lúc bắt đầu chương trinh huấn luyện tới thời điểm hiện tại vừa tròn 1 tháng.
Trong một tháng này, ngoại trừ thời gian lên lớp hàng ngày, Ryuji đều đặn tới chỗ sư phụ Hades tiến hành huấn luyện toàn diện, mỗi ngày hắn chỉ ngủ hai tiếng, thời gian còn lại hắn dành cho việc đọc sách bổ sung kiến thức, khi cảm thấy mệt mỏi hắn lại tiến hành "Thần luyện" tăng trưởng cường độ tinh thần.
Phải nói rằng, có một vị sư phụ mạnh mẽ dẫn đạo, con đường phải đi của Ryuji không chỉ bớt đi nhiều trở ngại mà còn đạt được ưu thế nhất định. Ít ra hắn cũng không tụt hậu quá mức so với những kẻ xuất thân từ thế gia pháp thuật. Cái hắn thua kém có chăng chỉ là tiềm lực pháp thuật và huyết thống mạnh mẽ, song, trên đời này không có thứ gọi là ưu thế vĩnh viễn, một ngày nào đó chênh lệch ấy sẽ bị san bằng.
Ít ra hiện tại, Ryuji có được ưu thế hơn hẳn phần lớn những học viên bình thường ở Shinez.
Thời gian biểu của Ryuji gần như được lấp kín, sáng hắn lên lớp học, chiều nếu học những môn lý thuyết đại cương như Lịch sử pháp thuật, nguồn gốc pháp thuật hay một môn học nào chỉ mang tính hình thức, Ryuji liền cúp học. Cũng không phải hắn muốn nghỉ, bởi thời gian ở trên lớp gặp mặt những người bạn của mình là thời gian để hắn thả lỏng mình, tận hưởng những phút giây thoải mái, vui vẻ hiếm có. Chỉ là, các hạng mục huấn luyện mỗi lúc một nặng nhọc và khó khăn hơn, sư phụ Hades càng lúc càng nghiêm khắc, đặt ra yêu cầu cũng khắt khe hơn nhiều, Ryuji không dám để bản thân mình nghỉ ngơi quá nhiều, hắn không có nhiều thời gian.
Cindy biết Ryuji gần đây đang tiến hành huấn luyện bí mật với người mà hắn gọi là sư phụ, một thần bí sử gia. Chứng kiến hắn mỗi ngày đều lết thân thể hư nhược bởi huấn luyện cường độ cao, Cindy cảm thấy đau lòng, nhưng cô có thể giúp được hắn sao.
Câu trả lời là không thể.
Trên "Con đường thiên giới", Ryuji ngồi bệt trên nền đá lạnh lẽo, cố gắng thích ứng với áp lực phụ trọng nơi này.
Trước mặt hắn là bậc thang thứ 1500, chính là mục tiêu hôm nay hắn phải nỗ lực đạt được.
Phụ trọng trên người lúc nãy đã lên tới 149kg , một con số không hề nhỏ, nhất là đối với một thằng nhóc gầy yếu nặng chưa tới 70kg như Ryuji.
Một tháng qua, dù cố gắng hết mức, Ryuji cũng chỉ mới đi được một nửa chặng đường sư phụ Hades đề ra. Gần như mỗi lần Ryuji đều vượt qua giới hạn của bản thân mình, tăng thêm một kg phụ trọn áp lực, đó đều phải trả giá bằng mồ hôi và cả máu.
Có điều, huấn luyện trên "Con đường thiên giới" mang lại hiệu quả rất lớn, tiềm năng thân thể Ryuji vì chịu áp lực thường xuyên mà không ngừng được khai phá, cơ năng cơ thể trở nên mạnh mẽ, dẻo dai hơn trước rất nhiều. Tuy bề ngoài vẫn hơi có chút gầy yếu xong cơ bắp toàn thân đã trở nên mạnh mẽ hơn mấy lần.
Thể lực của hắn trong quá trình bước lên con đường thiên giới cũng từng bước được nâng cao, trở nên càng bền bỉ hơn nhiều. Có được kêt quả này là do càng lên cao, không khí càng loãng, cơ thể dần phải thích nghi với việc hoạt động cường độ cao ở môi trường thiếu dưỡng khí, bởi vậy khi trở lại mặt đất, sức bền thể lực của hắn được tăng cường không ít.
Nếu đem ra so sánh, cường độ thân thể Ryuji hiện tại đã có thể sánh ngang với cường độ thân thể của một Maer class cận chiến rank Basic level High. Nhưng theo như yêu cầu của Hades, tiêu chuẩn khi vượt qua một level là 3000 bậc thang đối với rank Basic, hay nói cách khác muốn đạt tới tiêu chuẩn thể lực Hades đặt ra, đạt tới level High, Ryuji phải vượt qua 6000 bậc thang, gánh trên người tương đương 600 kg phụ trọng áp lực.
Nếu Ryuji biết được, không biết có rủa thầm trong lòng hay không, tiêu chuẩn thế này thì cũng quá mức biến thái đi, đây là gấp 3 lần một Maer chức nghiệp cận chiến nổi danh về lực lượng thân thể a, nếu đem so với Maer chức nghiệp chuyên về viễn chiến, vậy thì không cần phải so sánh nữa.
Không cần dùng bất cứ dạng pháp thuật nào, hắn liền có thể sử dụng lực lượng thân thể đè bẹp chức nghiệp viễn chiến.
Nhưng đó là trên cơ sở phải đạt tới tiêu chuẩn đáng sợ kia.
Đối với việc qua 1 tháng, cậu học trò nhỏ của mình chỉ đạt được một nửa yêu cầu bản thân đề ra, Hades cũng không có cách nào, nghị lực của Ryuji rất lớn, cũng rất nỗ lực, có điều thân thể của hắn thật sự quá yếu ớt.
Bởi vậy Hades chỉ có thể gia tăng thời gian huấn luyện lên, vì nếu quá cưỡng cầu có thể sẽ dẫn đến phản tác dụng khiến thân thể Ryuji chịu tổn thương khó trị lành.
Mồ hôi trên trán Ryuji tuôn như mưa, mũi, tai, miệng đều có thể thấy máu rỉ ra, áp lực 149 kg cũng không phải dễ dàng thừa nhận như vậy, bởi áp lực này giống như một người lặn sâu xuống biển, áp lực sẽ từ bốn phương tám hướng đè ép lại.
Tuy lúc này hắn có thể ngồi nhưng việc cử động là vô cùng khó khăn, mỗi động tác di chuyển, hay thậm chí là khẽ động ngón tay đều phải gánh vác áp lực 149kg.
Cắn mạnh môi đến bật máu, hắn cố làm mình tỉnh táo, song áp lực vẫn khiến Ryuji đầu óc dần trở nên mê muội.
"Mày còn có thể kiên trì được mà, Ryuji."
Hắn thầm nói với mình.
"Mày phải cố lên, chết cũng không được đầu hàng."
Ryuji nghiến răng cố hét to thành tiếng, chỉ là thanh âm phát ra khàn đục, âm tiết rời khỏi miệng trở nên đặc biệt khó nghe, giống như tiếng gầm gừ của dã thú.
Bằng một nỗ lực phi thường cùng với ý chí bất khuất, Ryuji liều mạng dùng nốt phần khí lực còn sót lại, vô cùng chậm chạp lết từng chút từng chút một, cuối cùng gần như bò lên bậc thứ 1501, khuôn mặt đỏ bừng, ngũ quan đều xuất huyết, hắn nằm vật xuống nền đá lạnh buốt, hơi thở suy yếu.
Chỉ là ...hắn đã thành công rồi.
Hades lặng yên quan sát đệ tử của mình, vừa thấy Ryuji leo lên bậc thứ 1501, hắn liền khởi động ma pháp trận điều khiển hạng mục huấn luyện đưa Ryuji trở lại bên cạnh mình.
Cấp cho Ryuji một cái trị liệu thuật cao cấp khiến tổn thương trên người Ryuji nhanh chóng hồi phục, Hades lạnh lùng phân phó.
- Nghỉ ngơi 15 phút, sau đó tiếp tục tiến hành hạng mục huấn luyện "Tốc độ và phản xạ". Chuẩn bị tiến vào "Rừng măng đá".
Hades không cho Ryuji có nhiều thời gian nghỉ ngơi, không hề có một chút thương xót nào khi tiến hành loại huấn luyện tựa như hành xác này.
- Giai đoạn đầu "Con đường thiên giới" tạm thời đạt yêu cầu, lần tiếp theo có thể sử dụng phương pháp sử dụng pháp lực lan toả ta đã dạy cho con, đưa pháp lực bao trùm thân thể tăng cường năng lực kháng cự, ta muốn xem con có thể đi được bao xa.
Thoáng trầm ngâm, Hades đưa ra hạng mục huấn luyện khác.
15 phút nghỉ ngơi kết thúc, Ryuji cố nâng thân thể mệt mỏi dậy, xốc lại tinh thần, tiến vào Rừng măng đá.
Không phải lần đầu Ryuji tới nơi này, song, mỗi lần nghĩ tới cái hạng mục huấn luyện này, hắn đều cảm thấy toàn thân phát lạnh.
Nguyên nhân là bởi mỗi lần huấn luyện xong, thân thể hắn đều chồng chất vết thương, nếu không phải có trị liệu thuật của sư phụ hắn, khắp người Ryuji lúc này đã có thêm hàng đống sẹo.
"Rừng măng đá" - hạng mục huấn luyện tốc độ, phản xạ và sức bật cơ thể.
Nhìn khắp nơi là măng đá mọc lởm chởm bất quy tắc, Ryuji luôn có cảm giác ra đầu tê dại.
- Bắt đầu.
Thanh âm không chút tình cảm của Hades vang lên.
Không nhiều lời, Ryuji bước vào phạm vi rừng măng đá, lập tức một loại lực lượng vô hình bắt đầu lan toả khắp người hắn - đó là tác dụng của ma pháp trận "Cực hạn tốc độ" khiến cho kẻ bị tác động luôn duy trì tốc độ nhanh nhất có thể, không cách nào nghịch chuyển, không cách nào kiểm soát tốc độ của mình.
Giống như một chiếc xe hỏng phanh đang chạy với tốc độ tối đa, khi Ryuji vừa bước ra một bước, tốc độ của hắn dưới tác động của ma pháp trận lập tức đạt tới cực hạn.
Kết quả không cần nói cũng biết, Ryuji đâm sầm vào một cây măng đá to bự trước mắt, hắn chỉ cảm thấy mặt mũi tối sầm, đầu óc choáng váng, trên trán đã toé máu.
Không phải lần đầu nhưng Ryuji vẫn cảm thấy khó thích ứng với việc đột ngột tăng tốc như thế, không chỉ tiêu hao thể lực mà còn khiến thân thể đau đớn, bị thương thì giống như cơm bữa vậy.
15 phút sau , Ryuji toàn thân mềm nhũn nằm thở dốc, mặc dù hơn 8 phần là tự đem thân mình thử độ cứng rắn với so măng đá, thân thể không chỗ nào không có vết bầm tím và sây xát, nhưng sau một thời gian dài huấn luyện, Ryuji vẫn có thể tránh né được một chút.
Lại một cái trị liệu thuật rơi vào người Ryuji khiến vết thương lành lại
, những vết máu bầm cũng tan ra, nhưng thân thể đau nhức lại không trị hết được.
Ryuji vịn tay vào một cây măng đá , cố gắng đứng dậy, chuẩn bị hạng mục huấn luyện thứ hai tại "Rừng măng đá"
"Tốc độ huấn luyện", trái ngược với "Cực tốc phản xạ huấn luyện" vừa xong.
Ma pháp trận thay đổi một thoáng, lần này lực lượng phát ra kiềm chế tốc độ di chuyển của Ryuji, thậm chí ngay cả giác quan cũng chậm chạp theo. Điều hắn cần làm là cố gồng mình di chuyển nhanh hơn, cố gắng né tránh, nếu không đám măng đá đang di chuyển sẽ đập trúng người hắn.
Măng đá cứng như vậy đập trúng người không hề dễ chịu chút nào.
Hai mạng mục huấn luyện tại rừng măng đá tiêu hao thể lực rất lớn. Kết thúc huấn luyện, Ryuji gần như không thở nổi.
Nhưng sau đó, lại là thời điểm hắn mong chờ nhất, ngâm mình dưới ôn tuyền, thư giãn và làm dịu cơ bắp căng thẳng quá độ, ngoài ra còn có tác dụng xoa dịu đau đớn thân thể phải chịu trong quá trình huấn luyện, kích thích tế bào sinh trưởng và tái sinh.
Nước ôn tuyền chảy ra từ trong vách đá, đổ vào một ao lớn, điều duy nhất làm nên hiệu quả kì diệu của nó là những khoáng thạch kì lạ trong ao. Loại khoáng thạch này có màu lam nhạt, có khả năng phát quang, nước suối chảy vào trong ao giống như được nhuộm một tầng quang mang lam nhạt, kết hợp hơi nước bốc lên càng tăng thêm vẻ hư huyễn tựa như mộng ảo.
Ngâm mình trong ôn tuyền, cảm nhận đau đớn, căng thẳng trong người dần lắng dịu, Ryuji khép mắt, hoàn toàn thả lỏng thân thể, tận hưởng giây phút nghỉ ngơi hiếm có này.
Sau đó, tiếp tục tiến hành huấn luyện.
1 giờ dành cho "Vũ đấu thuật" - một loại kỹ năng chiến đấu giống như võ thuật ở thế giới không pháp thuật.
Nửa giờ dành cho "Hình nhân chiến trận" - hạng mục huấn luyện nâng cao phản ứng, độ linh hoạt và bản năng chiến đấu của Maer.
Hiện tại Ryuji đối phó với một hình nhân đã cảm thấy cố hết sức, nếu là hai hình nhân, vậy hắn chỉ có thể chịu đòn.
Hình nhân chiến trận rất khó chơi bởi chúng không biết mệt, không biết đau, sẽ tấn công liên tục không ngừng nghỉ, hơn nữa thực lực của chúng sẽ luôn cao hơn Maer chiến đấu với chúng ít nhất là một cấp độ nên khi huấn luyện hạng mục này Ryuji ăn không ít đau khổ.
Hình nhân cấp thấp chỉ biết sử dụng vũ khí cận chiến và không thể phát ra pháp thuật, nhưng hình nhân trung cấp và cao cấp thì không đơn giản như vậy nữa, không những chúng có thể sử dụng cả vũ khí tầm xa, thậm chí còn có tư duy đơn giản, càng không nói tới việc chúng có thể phát ra pháp thuật.
Song, những thứ này mà nói đối với Ryuji còn xa vời lắm.
Cũng còn may, hình nhân chiến trận, chiến lực của con rối cấp thấp được thiết kế chỉ dựa trên chiến lực của Maer hơi mạnh hơn Maer phổ thông một chút, nếu như tính toán theo tiêu chuẩn trình độ của Maer dòng Pandora, vậy đúng là ác mộng, khi đó không còn là huấn luyện nữa mà đơn thuần là tự ngược đãi.
Tuy nhiên nếu có người có sở thích tự hành hạ bản thân, vậy ma pháp trận trung tâm vẫn có thể nâng cao thực lực của con rối lên ngang tiêu chuẩn của sử gia dòng Pandora.
Đó là chuyện hoàn toàn có thể, ai bảo ngươi yêu cầu chứ.
Cố gắng vận dụng "Vũ đấu thuật" chiến đấu với hình nhân cấp thấp, Ryuji cũng phải trả giá nặng nề mới có thể đem nó đánh bại. Dù sao, con rối cấp thấp chỉ biết tấn công theo bản năng, không có tư duy chiến thuật, động tác chiến đấu cũng khá đơn điệu, tuy thực lực cao hơn 1 level so với Ryuji nhưng cuối cùng vẫn bị hắn đánh bại.
Nói gì chứ, một hình nhân động tác cứng ngắc, cầm một cái gậy dài, chỉ biết giơ lên đập xuống, đập ngang, đập chéo, chọc, tránh né không quá linh hoạt, tuy tốc độ tấn công không chậm, lực đạo cũng mạnh, thực lực so được với rank Basic level High nhưng phải biết Ryuji là truyền nhân của Pandora, huấn luyện thời gian không dài, song việc đánh bại một cái hình nhân cứng ngắc , hắn vẫn có thể làm được mặc dù chẳng dễ dàng chút nào.
"Vũ đấu thuật" của sử gia dòng Pandora là kĩ năng chiến đấu tập hợp tinh hoa của nhiều loại võ thuật, tất cả mọi bộ phận trên cơ thể đều có thể biến thành vũ khí tấn công địch nhân, công kích đơn giản, hiệu quả , vô cùng hung bạo đồng thời cũng không kém phần hiểm độc, mỗi đòn đều nhằm chỗ yếu hại của kẻ địch, công kích đều là trí mạng, có phần giống như phong cách ám sát của Assassin, điểm khác biệt duy nhất đó là tấn công trực diện mà không phải đánh lén, đã công kích là toàn lực tấn công không hề dừng lại kiểu một đòn thất bại liền nhanh chóng rút lui của các Assassin.
Chính bởi "Vũ đấu thuật" đòi hỏi lực lượng và cường độ thân thể rất cao nên Maer dòng thần bí sử gia Pandora cần phải rèn luyện thân thể với tiêu chuẩn cực kỳ hà khắc, có thể không đạt tới mức vô địch trong cùng cấp độ, nhưng ít nhất phải vượt trội hơn so với phần đông Maer khác.
Kết thúc hạng mục huấn luyện "Hình nhân chiến trận", Ryuji không được nghỉ ngơi quá lâu, "Suối nguồn sục sội" đã sẵn sàng chờ đón hắn.
Ngồi lên ghế pha lê, đặt tay lên hai trụ trong suốt, mặt phẳng ánh sáng trước mắt hiện ra số liệu.
Thuộc tính : Mộc
Trị số pháp lực : 135/135
Giới hạn thăng cấp : 280
Tiềm lực : Trung bình khá.
1 tháng trôi qua, cùng với việc thân thể từng bước được cảm hoá, Ryuji cảm giác được tiềm lực pháp thuật của hắn cũng nhận được sự đề thăng nhất định.
Ryuji không giải thích được, có điều, không thể nghi ngờ rằng đây là tín hiệu tốt đối với Ryuji.
Tiềm lực của hắn phát triển dần có xu thế vượt lên một bộ phận Maer phổ thông.
Theo lời sư phụ Hades, hắn biết được, chỉ cần giới hạn thăng cấp vẫn tiếp tục tăng lên khi rèn luyện pháp lực, vậy có nghĩa rằng tinh thể pháp thuật chưa đạt tới điểm cực hạn của nó, còn có thể thông qua suối nguồn sục sôi tiếp tục đề cao giới hạn đó.
Theo như tiêu chuẩn của thần bí sử gia dòng Pandora, kẻ tệ nhất khi thăng lên level Medium rank Basic cũng đạt tới trị số giới hạn là 450, gấp hơn hai lần so với Maer phổ thông.
Cảm nhận pháp lực sôi trào bên trong u-raw, cùng lượng mana nhanh chóng giảm thấp, Ryuji thầm chờ mong, giới hạn thăng cấp của hắn sẽ đạt tới mức nào.
Hạng mục cuối cùng chính là rèn luyện pháp lực, cảm nhận nguyên tố pháp thuật xung quanh, hấp thu chúng, tại bên trong u-raw không ngừng tinh luyện chiết suất thành thành pháp lực bản thân, qua đó không ngừng đề cao giới hạn pháp lực của u-raw. ( giới hạn pháp lưc khác với giới hạn thăng cấp, kiểu như mực nước trong bình chứa và toàn bộ thể tích bình chứa. Một cái giống như đổ nước vào để lượng nước trong bình nhiều hơn, một cái là làm thể tích cái bình tăng thêm chứa được càng nhiều nước hơn.)
Tại Neitherland có rất nhiều phương pháp rèn luyện tăng cường pháp lực, dựa theo chất lượng và số lượng pháp lực có thể chiết suất ra khi hấp thu nguyên tố pháp thuật qua đó có thể tiến hành đánh giá, phân cấp tiêu chuẩn của mỗi phương pháp tu luyện.
Phương pháp tu luyện pháp lực - gọi tắt là "Pháp luyện" chia làm ba loại.
Loại thứ nhất là "Luyện pháp lâm thời" chỉ có thể sử dụng ở một Rank nhất định, khi thăng Rank phải tìm phương pháp khác thay thế, có thể chất lượng cao hơn, hoặc thấp hơn, điều quan trọng là pháp luyện thay thế phải thoả mãn được hai yêu cầu, thứ nhất đó là đồng dạng nguyên tố tu luyện với pháp luyện ban đầu, thứ hai cần phải là pháp luyện sử dụng ở rank mới thăng lên của Maer đó.
Luyện pháp lâm thời mang tính phổ thông không quý hiếm, bất cứ Maer nào cũng có thể mua được nó ở các cửa hàng chuyên dụng.
Luyện pháp lâm thời cao cấp mới là thứ Maer săn lùng, tuy nhiên giá cả của chúng vô cùng đắt đỏ.
Loại thứ hai là "Luyện pháp kế thừa", khác với "Luyện pháp lâm thời", nó mang tính chất kéo dài liên tục, có thể sử dụng trong tối thiểu là 2 rank trở lên. Tính kế thừa càng qua nhiều rank, luyện pháp kế thừa ấy càng quý hiếm.
Loại cuối cùng là "Luyện pháp truyền thừa huyết thống", chỉ có thông qua huyết thống đặc thù mới có thể tiến hành rèn luyện, "Luyện pháp truyền thừa huyết thống vô cùng quý giá, xong nó đối với những Maer không có huyết mạch truyền thừa thì nó chẳng khác gì phế phẩm.
"Pháp luyện" dựa theo đánh giá tiêu chuẩn chia làm 5 cấp : "Sơ cấp, trung cấp, cao cấp, tuyệt phẩm và siêu phẩm."
Có người cho rằng bên thứ bậc này còn một loại cấp bậc nữa là cấp bậc Huyền thoại, nhưng tại Neitherland này dường như chưa từng xuất hiện qua.
Ryuji hiện tại chính là đang tu luyện "Thanh mộc - đơn thể nguyên tố luyện pháp" - một loại kế thừa luyện pháp cao cấp. Nhưng bởi nguyên nhân tương lai hắn sẽ tu luyện "Ngũ hành nghịch chuyển luyện pháp" nên Luyện pháp hiện tại chỉ mang tính chất tạm thời nhằm củng cố thuộc tính pháp thuật lúc này của Ryuji.
Hết chương 44
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier