Tác giả : Angelz
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 10 : Ryuji , hãy mạnh mẽ lên
Nguồn 4vn.eu
Chương 10 : Ryuji , hãy mạnh mẽ lên
Ryuji gặp Louis ở hành lang Center Tower.Nhìn vẻ mặt gấp gáp của hắn , Louis hỏi :
-Cậu đã ở đâu thế Ryuji , chuyện gì khiến cậu trông có vẻ gấp gáp thế.Cậu ko sao chứ ?
Quả thật , đến giờ phút này , Ryuji vẫn chưa hết run , hắn chỉ lo bị phát hiện lúc đang nghe lén cuộc nói chuyện của giáo sư Steinburdg.Trông thấy Louis chỉ đi có một mình , hắn ngạc nhiên hỏi.
- Cindy ko đi cùng với cậu à , Louis ?
- Lúc nãy cậu bỏ đi đâu làm tụi này tìm mãi , ko thấy cậu , Cindy đã về tháp Cây rồi - Louis nhún vai đáp.
"Mà cậu vẫn chưa nói cậu ở đâu về , bộ ở Shinez này có chỗ nào đó thú vị khiến cậu tò mò muốn khám phá nó một mình chăng ? - Louis hài hước nói tiếp.
Sực nhớ ra một điều gì quan trọng , Ryuji chợt sững lại.
- Thôi chết , cái balo của tớ , trong đó có những thứ cực kì quan trọng với tớ.Không biết mình đã để nó ở đâu mất rồi. - Ryuji tỏ ra rất lo lắng.
- Cậu thử nhớ kĩ lại xem , có cần tớ giúp cậu tìm nó không ?
-Cám ơn , Louis , tớ nghĩ là tớ tự tìm được mà - Ryuji đáp.
-Ok ! vậy mình tớ nhà ăn tháp Trung Tâm đây.Trong suốt bữa tiệc tớ chưa ăn gì cả nên thấy hơi đói.Nếu cần giúp , cậu biết tìm tớ ở đâu rồi đấy - Louis nói.
Ryuji cố gắng lục tìm trong trí nhớ của hắn , xem hắn đã để cái balo ở đâu.Lúc ở đại sảnh Center Tower , hắn vẫn còn khoác cái balo trên vai .Đúng rồi , chỉ có lúc lên thực hiện nghi thức lựa chọn , hắn mới để cái balo lại bên dưới.Sau đó thầy Steinburdg bảo hắn tới văn phòng thầy ngay lập tức.Xong việc ở văn phòng của thầy , hắn và Louis quay trở lại đại sảnh trung tâm , nhưng vì giúp Cindy tránh khỏi những gã phiền phức ở tháp Cây mà hắn ko quay lại lấy cái balo ở dãy bàn năm thứ nhất.Vậy thì có thể nó vẫn còn ở đó.
"Mong rằng nó vẫn còn ở đó và chưa bị ai lấy đi" - Ryuji thầm mong.
Hộc tốc chạy tới đại sảnh Center Tower , Ryuji vội đến chỗ ngồi của học sinh năm nhất.Hắn kiểm tra từng chiếc ghế , dưới gầm bàn , thậm chí còn lật tung khăn trải bản lên , tìm kiếm mọi ngóc ngách có thể nhưng vẫn chẳng thấy chiếc balo của hắn đâu.Nó đã biến mất.Chắc có ai đó đã nhìn thấy và mang nó đi.Trong đại sảnh lúc này đã chẳng còn bóng dáng học sinh nào.Thất vọng , Ryuji ngồi thụp xuống sàn nhà , mặt úp lên đầu gối , đôi vai khẽ run lên , vẻ mặt bần thần , hốt hoảng như vừa phải chịu một cú shock tâm lí nặng nề.Trông hắn giống như một kẻ mất hồn.
- Cậu tìm cái này à .... - Một giọng con gái thoảng nhẹ như gió , nhưng khô khốc và chẳng chút âm điệu.
Ryuji giật mình quay lại.Một cô gái tóc vàng đang đứng trước mặt hắn , gương mặt xinh đẹp mang đậm vẻ lạnh lẽo.Đó chính là Sylvia.Trên tay cô là chiếc balo của Ryuji.Khỏi nói , Ryuji thấy vui mừng thế nào khi trông thấy nó.
- Đúng rồi , tuyệt quá , chiếc balo đó là của mình ,mình cứ tưởng đã làm mất nó rồi chứ.
- Ryuji gần như hét lên vì mừng rỡ.
- Nó nằm trên ghế ở dãy của học sinh năm nhất , tôi nghĩ chắc ai đó bỏ quên và chợt nhớ ra là cậu vẫn khoác một cái balo như thế.Tôi đã định mặc kệ , cứ để yên nó ở chỗ cũ vì sớm muộn cậu cũng sẽ quay lại tìm ... - Sylvia từ tốn nói.Giọng cô vang lên đều đều , lạnh lùng.
- Nhưng tôi cũng đã thấy cậu giữ nó khư khư trong suốt thời gian diễn ra nghi thức của sự lựa chọn , nên tôi đoán , có thể những thứ bên trong chắc hẳn phải rất quan trọng với cậu.Nếu cứ để chiếc balo ở đó , có thể sẽ có một người nào đó mang nó đi , và tôi ko dám chắc là họ đủ tốt bụng để đem nó trả lại cho cậu ngay sau đó không ? - Sylvia nói tiếp.
- Nên bạn đã giữ nó , ở lại đây chờ và trả nó cho mình.Bạn cũng biết chắc chắn là mình sẽ quay lại tìm nó mà , phải không ? - Ryuji nói tiếp ý mà Sylvia định nói.
- Cám ơn bạn , Sylvia.Bạn đoán đúng , trong này có một thứ thật sự quan trọng với mình.Mình ko biết sẽ phải làm sao nếu như làm mất nó.
Ryuji nhìn Sylvia bằng ánh mắt biết ơn.
Sylvia gật đầu ko nói gì , cô đưa trả Ryuji cái balo của hắn , rồi quay người bước về phía cửa sảnh.Ryuji nhìn theo bóng Sylvia , hắn còn chưa hết ngạc nhiên về cô gái này.Chợt Sylvia dừng lại , vẫn hướng về phía cửa , ko hề quay đầu lại , chỉ thấy giọng cô như vọng lại từ một nơi xa xôi nào đó.
- Đừng ngạc nhiên khi thấy tôi đem trả chiếc balo lại cho cậu.Tôi ko tử tế như cậu nghĩ đâu.Chỉ vì tôi đã thấy cậu tỏ ra thất vọng và rầu rĩ như thế nào khi không tìm được nó.Hãy nhớ rằng , phải biết trân trọng và gìn giữ những điều quý giá với mình , đừng đánh mất chúng , nếu ko cậu sẽ phải hối tiếc.
- Sylvia , mình hỏi bạn một câu được không ? - Ryuji lên tiếng , thái độ của hắn rất kì lạ , dường như đang có cả mớ thắc mắc mà hắn ko sao tìm được lời giải đáp.
- Cậu hỏi đi
- Nếu lúc đó mình ko tỏ ra ... à ko ... ý mình là ... ko giống như đang buồn bã và thất vọng , thì bạn có gặp mình và trả mình chiếc balo này ko - Ryuji hỏi , hắn thật sự muốn biết điều này một cách nghiêm túc.
- Không ... Tôi sẽ chẳng ngần ngại mà ném nó đi - Sylvia lạnh lùng đáp.
Nói rồi , cô bước nhanh ra khỏi đại sảnh Trung Tâm , để lại Ryuji đang ngơ ngác với hàng đống sự tò mò.
"Sylvia thật sự ko giống với những gì người ta vẫn nói về bạn ấy" - Ryuji thầm nghĩ.Lúc nãy , khi Sylvia nói với hắn "Đừng đánh mất những điều quý giá với cậu , nếu ko cậu sẽ phải hối tiếc" , hắn cảm thấy giọng cô như nghẹn lại.Hắn có thể dám chắc là mình ko hề nhầm lẫn.Chẳng phải là do Ryuji tưởng tượng ra hay do hắn suy nghĩ quá nhiều , đó là một cảm giác thật.
Hắn nhìn cái balo trong tay , rồi đưa mắt về phía Sylvia vừa đi khuất , trong lòng chợt dâng lên cảm xúc nao nao đến lạ lùng.Mở balo , Ryuji lấy ra một sợi dây chuyền có mặt hình trái tim.Hắn đẩy nhẹ , mặt dây chuyền từ từ di chuyển , tách làm 2 mảnh , lộ ra một tấm hình nhỏ đặt bên trong.Đó là một phụ nữ tóc nâu có đôi mắt rất đẹp.Ryuji lặng nhìn mặt dây chuyền trên tay , trong khoảnh khắc ấy , trông vẻ mặt hắn thật bình yên , thanh thản.Hắn bỗng thấy cay cay nơi sống mũi , và hình như khóe mắt hơi ươn ướt.
- Mẹ ... - hắn khẽ thốt ...thanh âm khe khẽ nghe như ẩn chứa một niềm xót xa.
- Cậu đang làm gì ở đây thế , Ryuji , cậu làm mình tìm mãi - Giọng Cindy đột ngột vang lên phía sau.
Ryuji giật mình , hắn vội đóng mặt dây chuyền lại.Tay nắm chặt nó , hắn vội quay về phía Cindy , phản ứng của hắn giống như bị phát hiện khi đang làm việc gì đó lén lút.Cũng may là cặp kính quái dị đã che bớt đi vẻ mặt lấm lét của Ryuji , nên Cindy ko nhận ra điều đó.Nếu ko , hẳn Ryuji sẽ rất xấu hổ vì cách cư xử kì cục của mình.Hắn giấu mặt dây chuyền sau lưng.
-À ko ... mình chỉ đi loanh quanh chút thôi... Xin ... Xin lỗi Cindy , mình có chuyện cần nói gấp với Louis.Cậu ấy đang chờ mình ở phòng ăn.Tạm biệt cậu ...
Ryuji vội vã bỏ đi , không biết tại sao hắn lại muốn trốn tránh Cindy lúc này.
-Ơ này , này ... Ryuuji ... đợi mình đã .... - Cindy ngỡ ngàng gọi theo.
Ryuji chạy vụt ra cửa , Cindy nhìn theo bóng hắn , cô cảm thấy chuyện này thật khó hiểu.Không rõ vì lí do gì mà Ryuji bỗng trở nên bất bình thường như vậy.
Chợt cô trông thấy có vật gì đó rơi ra từ lòng bàn tay Ryuji trong lúc hắn vừa kịp mất hút sau cánh cửa.
Tò mò , Cindy bước lại gần và nhặt vật đó lên xem.Ra đó là một tấm hình nhỏ.
- Một người phụ nữ dễ mến với đôi mắt thật đẹp - Cindy nhìn chân dung người trong tấm hình , khẽ nói.- Không biết bà ấy có quan hệ thế nào với Ryuji ?
"Hình như lúc mình mới tới , mình thấy cậu ấy đang nhìn chăm chú
vào tấm hình này.Mình ko chắc lắm về thái độ của Ryuji và cách xử sự lạ lùng của cậu ấy ban nãy , nhưng có vẻ như cậu ấy ko muốn mình biết chuyện gì đó thì phải - Cindy thầm nghĩ.
Nhưng nếu cậu ấy thật sự ko muốn mình biết thì mình cũng đâu có lí do gì để hỏi.Thôi được , dù sao thì cũng phải trả lại Ryuji tấm hình này đã.
Nghĩ vậy , Cindy liền rời khỏi đại sảnh , đuổi theo Ryuji.
Ryuji bước vào bên trong , hắn thấy Louis đang ngồi đó một mình.Cậu ta đang ăn món gì đó giống như mì Spaghetty trộn với một thứ nước sốt màu xanh đặc sệt.Món ăn đó có mùi khá nồng , nhưng xem ra Louis vẫn chén nó một cách ngon lành.
Trông thấy Ryuji , cậu ta ngừng ăn , hỏi :
- Cậu tới rồi à , đã tìm thấy đồ của cậu chưa ?
- Tớ tìm thấy rồi , nó vẫn nằm trong đại sảnh trung tâm , nhưng ko hiểu ai đó đã quẳng nó xuống đất - Ryuji nói dối , hắn giấu nhẹm cuộc chạm trán với Sylvia.
- Sao nào , mọi thứ bên trong vẫn còn nguyên chứ - Louis nháy mắt nói.
- Ừ ... vẫn còn nguyên - Ryuji đáp ngắn gọn.
-Vậy thì tốt rồi , giờ cậu ngồi xuống đi.Tớ có chuyện cần phải nói với cậu - Vẻ mặt Louis đột ngột trở nên nghiêm túc.
Ryuji cảm thấy khó hiểu nhưng hắn vẫn ngồi xuống đối diện với Louis.
- Được rồi , cậu nói đi , tớ đang nghe đây. - Ryuji nói.
Louis hơi ngập ngừng , cậu ta thở hắt ra một tiếng và bắt đầu nói , giống như chuyện sắp nói khiến cậu ta cảm thấy khó nghĩ.
- Cậu biết đấy , ở thế giới pháp thuật này , tớ và cậu hoàn toàn là những kẻ xa lạ , chúng ta ko được chào đón.Ý tớ là ... do chúng ta ko thuộc cái gọi là "Cộng đồng" ngu ngốc ấy. - Giọng Louis vang lên đều đều.
- Ừ , tớ biết , nhưng ko hẳn là tất cả mọi người đều tỏ ra ko mấy thân thiện với tụi mình.Ít nhất là Cindy chẳng hạn , bạn ấy thật tốt , tử tế và dễ gần. - Ryuji có vẻ ko mấy đồng tình với ý kiến của Louis.
Như ko thèm để ý tới lời Ryuji vừa nói , Louis vẫn chậm rãi tiếp tục :
- Lúc xung đột với tụi học sinh năm 3 tháp cây , cậu đã tỏ ra thật hèn yếu , cậu khiếp sợ 2 gã côn đồ George , Clark chỉ vì chúng to cao và khỏe hơn cậu.Tớ biết cậu cảm thấy dằn vặt vì ko giúp gì được cho Cindy khi cô ấy bị chúng chọc ghẹo và chế giễu.Nếu tớ ko có mặt ở đó , thì chúng sẽ còn quấy rầy Cindy đến lúc nào nữa và cậu , bạn cô ấy sẽ làm được gì nào , hay chỉ biết trơ mắt ra đứng nhìn.Tất cả chỉ vì cậu luôn nghĩ mình yếu đuối , cậu tự ti và cho rằng mình là một kẻ vô dụng ko ra hồn , Ryuji ạ.Tuy rằng , đó ko phải là lỗi của cậu , nhưng tớ thấy thất vọng vể điều đó. - Louis thẳng thắn một cách tàn nhẫn.
Những lời nói của Louis như mũi dao vô hình , xoáy sâu vào tâm trí Ryuji khiến cho hắn vô cùng xấu hổ và hoang mang.Đó là sự thật , và Ryuji cảm thấy rất tồi tệ khi chuyện này được nhắc tới bởi chính Louis , một người bạn mà hắn đã từng nghĩ là sẽ bênh vực , thông cảm và chấp nhận bản tính yếu ớt của hắn.Nhưng có lẽ Ryuji đã nhầm , trông hắn bây giờ thật nhỏ bé và thảm hại.
- Ừ , tớ biết , bây giờ trông tớ thật giống một gã vô dụng ngu ngốc và thê thảm phải không ? - Hắn rầu rĩ đáp.
- Đúng , trông cậu thật thảm hại ! Sẽ còn thảm hại , vô dụng hơn nữa nếu cậu cứ tiếp tục ko tin tưởng bản thân mình và né tránh sự thật là cậu khiếp sợ tất cả mọi thứ mà cậu nghĩ là có thể làm tổn thương đến cậu. - Louis có vẻ như chưa muốn buông tha , cậu ta vẫn không ngừng làm cho tình trạng hoảng loạn và căng thẳng về mặt tâm lí của Ryuji gia tăng.
- Vậy ... vậy tớ ... tớ phải làm gì ... tớ không giống cậu , Louis , tớ ko mạnh mẽ như cậu , tớ ... tớ chẳng biết phải tin tưởng vào điều gì nữa , tớ thật sự ko biết. - Ryuji cảm thấy hoang mang tột cùng , cậu ta gần như đã ngã gục trước những lời chỉ trích thẳng thắn đến mức tàn nhẫn của Louis.
- Nếu cậu thấy mình yếu ớt thì hãy cố gắng để trở nên mạnh mẽ hơn.Cậu phải học cách luôn tin tưởng vào bản thân mình , cậu phải có niềm tin vào chính mình , Ryuji à , và trong bất cứ hoàn cảnh nào , cũng ko được phép đánh mất nó.Nếu cậu cứ mãi tỏ ra hèn yếu và cam chịu thì đừng nói tới những người cậu quan tâm , yêu mến , mà ngay cả chính bản thân mình cậu cũng chẳng có khả năng bảo vệ.
Louis lạnh lùng nói , lần đầu tiên gương mặt cậu ta thể hiện vẻ nghiêm nghị đáng sợ như thế.
- Hãy nhớ , nỗi sợ hãi chỉ tồn tại trong suy nghĩ , đừng lảng tránh mà hãy tìm cách đối diện và vượt qua nó.
Louis kết thúc cuộc nói chuyện , cậu ta đứng dậy bỏ ra ngoài , để mặc Ryuji ngồi lại một mình với tâm trạng rối bời.
"Không biết mình có hơi quá lời không , chỉ vì một chuyện nhỏ lẽ ra không cần thiết phải nói ra những lời như vậy"
"Nhưng nếu ko cho Ryuji biết , việc chỉ biết dựa dẫm vào người khác , luôn tỏ ra yếu hèn và khiếp nhược sẽ làm hại cậu ấy thì cậu ấy sẽ ko thể trưởng thành và mạnh mẽ hơn."
"Ryuji à , cậu là bạn tớ , và chúng ta đơn độc giữa thế giới pháp thuật này , nó xa lạ , độc ác và nguy hiểm hơn cậu nghĩ nhiều."
Louis vừa đi vừa suy nghĩ , tâm trí cậu ta đang bị giằng xé bởi hàng đống những ý nghĩ trái ngược nhau.
Còn lại một mình Ryuji , những lời Louis nói có sức tác động rất ghê gớm tới suy nghĩ của hắn.Hắn hiểu Louis là một cậu bạn thật sự tốt và tử tế , cậu ta chỉ muốn tốt cho hắn.Từ việc hiểu tới việc thực hiện là cả một chặng đường dài khó khăn.Và cái cách mà cậu ta nói với hắn , những lời thẳng thắn đến tàn nhẫn ấy , khiến cho hắn rất khó khăn để chấp.Nó quá thẳng thắn và quá lạnh lùng.Hắn ko biết sẽ phải bắt đầu tin tưởng vào bản thân mình như thế nào nữa.Ryuji cảm thấy căm ghét chính mình.Quá yếu đuối và thảm hại.Hắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách nào đây.Ryuji thật sự ko biết.Mệt mỏi với những suy nghĩ ấy , hắn gục đầu xuống bàn với tâm trạng đầy băn khoăn , rối loạn.
- Trò Ryuji ... - Một giọng ồm ồm vang lên.
Ryuji đang mải miết với những ý nghĩ của mình , nên hắn ko nghe thấy tiếng gọi.
- Ryuji Sander ... - Giọng ồm ồm ấy quát lớn.
Ryuji giật nảy người , hắn ngẩng mặt lên nhìn.Người vừa quát to là một người đàn ông mũi khoằm , mắt đỏ ngầu , mùi khoằm , tướng mạo rất dữ tợn.Đó chính là thầy Jeremy.
- Dạ thưa thầy , con xin lỗi ... con ko nghe thấy ....- Hắn lí nhí đáp.
- Được rồi , trò Sander.Giáo sư Steinburdg nhờ ta dẫn con tới phòng tạm thời của con.Vì con vẫn chưa chọn lựa được thuộc tính pháp thuật căn bản nên con không thể đến khu phòng ngủ của học sinh các tháp được. - Thầy Jeremy nói , không giống với ngoại hình dữ dằn , thầy có vẻ hiền hơn rất nhiều.
Thầy Jeremy ra hiệu cho Ryuji đi theo mình.
- Này Sander , ta thấy sắc mặt trò có vẻ ko được tốt cho lắm , trò ko được khỏe phải ko ? Có cần chăm sóc y tế đặc biệt ko ?
Thầy Jeremy bất ngờ hỏi , giọng thầy có vẻ hài hước.
- Dạ ... ko cần đâu ạ , thầy Jeremy ... Con ổn mà. - Ryuji ấp úng.
- Tốt - Thầy Jeremy đáp cụt lủn.
2 thầy trò đi dọc hành lang về phía tháp Nước , phòng tạm thời dành cho Ryuji nằm ở khu kiến trúc nằm giữa tháp Nước và tháp Trung tâm.Đó là một căn phòng dàng riêng cho khác.Lớn , sang trọng và đẹp hơn nhiều so với phòng ngủ của học sinh.
"Chắc Louis cũng ở đây" - Ryuji thầm nghĩ.Tuy vậy , hắn ko dám mở miệng hỏi thầy Jeremy.Ấn tượng của hắn về thầy Jeremy đó là "Thầy ấy là một người đáng sợ."
Khu nhà giữa tháp Nước và tháp Trung tâm chia làm 3 khu vực nhỏ hơn riêng biệt , dãy phòng học , dãy phòng của giáo viên và dãy phòng dành riêng cho khách.Thường thì khu vực dành cho khách bỏ trống bởi nó chỉ được sử dụng làm chỗ ở cho học sinh trường khác tới dự các cuộc thi đấu pháp thuật hay đại hộc thể thao do học viện Shinez tổ chức.
Thầy Jeremy đưa Ryuji tới một căn phòng ở tầng 2.Thầy chỉ vào căn phòng có cánh cửa sơn màu vàng ở cuối dãy hành lang.
Trong khi chờ lựa chọn thuộc tính pháp thuật , tạm thời trò sẽ ở đây.Nếu cần giúp đỡ , trò có thể trực tiếp tới gặp ta ở phòng "Quản lí tuyển sinh".Ta nghĩ chắc trò biết sử dụng hệ thống chỉ đường có tên là "Bản đồ trường học" chứ. - Thầy Jeremy hóm hỉnh nói.
- Con cảm ơn thầy - Ryuji lễ phép đáp.
- Chào con ... - Thầy Jeremy quay trở lại phòng làm việc.
Ryuji đẩy cửa bước vào trong.Căn phòng này khá rộng rãi với hai giường ngủ , một bàn tiếp khách và 2 tủ đựng đồ.Tường sơn màu xanh , được trang trí bằng vài bức tranh nhỏ , không gian trong phòng khá thoáng đãng.Trên trần nhà gắn một chùm đèn lớn đang được bật sáng , ánh sáng vàng lan tỏa tạo nên cảm giác ấm áp nhẹ nhàng phù hợp với vẻ sang trọng của gian phòng.Ryuji ngó về phía bàn tiếp khách.Có một người nữa đang ở trong căn phòng này.Đó là một cậu bé đang ngồi lọt thỏm trên ghế sofa , mắt dán vào một thứ tương tự màn hình tivi ở thế giới bình thường.Chỉ khác , thứ đó hình tròn và trông giống như một tấm gương mỏng hơn là màn hình treo tường.Trên mặt tấm gương - tivi ấy đang phát một chương trình truyền hình của thế giới pháp thuật.Một chương trình hài về một gã có bộ dạng ngớ ngẩn đang chọc ghẹo một con rồng.
Cậu bé ngồi trên ghế sofa cười ngặt nghẽo trong khi Ryuji chẳng thấy chương trính vớ vẩn ấy buồn cười chút nào.
Ryuji lại gần hơn.Nghe tiếng bước chân , thằng nhóc kia quay lại.Đập vào mắt Ryuji là mái tóc bạch kim lòa xòa quen thuộc và gương mặt hiền lành của nó.
"LOUIS SAZANAMI" , vậy là cậu ta cũng ở đây.
Ryuji đã đoán đúng.
Hết chương 10
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 11 : Thị trấn "Rừng thiêng"
Nguồn 4vn.eu
Chapter 11 : Trị trấn Holy Forest
Sau tất cả những gì xảy ra ở phòng ăn tháp Trung tâm , Ryuji thậm chí có thể nghĩ rằng Louis ghét hắn và không muốn làm bạn với một kẻ hèn nhát và yếu đuối như hắn.Và hắn cũng đã quên mất chưa nói cho Louis biết về việc các giáo viên sẽ chú ý tới cậu ta nhiều hơn.Nhưng Ryuji thấy cũng không cần thiết phải nói cho Louis biết .Cậu ấy sẽ ổn và cậu ấy đủ mạnh mẽ để không cần lo lắng về điều đó.Chỉ là Louis lại trở lại với vẻ dễ gần bình thường , cậu ta dường như chẳng để tâm tới chuyện vừa xảy ra ở phòng ăn ban nãy , Louis vẫn cười nói vui vẻ.Điều này khiến Ryuji rất băn khoăn.
- Louis này , chuyện lúc nãy ở phòng ăn ... - Ryuji ngập ngừng.
- Ồ , quên chuyện đó đi , tớ không muốn nhắc lại nữa - Louis thản nhiên đáp.
Ryuji lấy quần áo và đồ dùng trong balo xếp ngay ngắn vào tủ.Hắn ngạc nhiên khi thấy Louis cũng giống hắn , cậu ta chẳng mang theo nhiều đồ đạc giống như các học sinh Shinez khác.Điều này cũng là dễ hiểu bởi cậu ta cũng đến cùng một nơi với hắn mà.
- Cậu ko mang theo đồ dùng sao.Tớ thấy những học sinh khác mang theo tất cả mọi thứ họ cần cho cả kì học tới - Nghĩ vậy nhưng Ryuji vẫn tò mò muốn hỏi.
- Thế còn cậu thì sao nào , cậu cũng chỉ mang theo một ít đồ dùng cá nhân đấy thôi - Louis phản bác lại.
- Ừ , tại tớ đâu có biết danh mục những thứ cần có khi học ở Shinez này , mà mãi đến tận khi đến Shinez , tớ mới biết nó là trường nội trú đấy.Trước khi lên tàu , tớ vẫn cứ nghĩ đây chỉ là một trò đùa nên tớ chỉ mang theo ít tiền và một số thứ cần thiết thôi. - Ryuji thật thà đáp.
- Tớ thì biết rõ mọi thứ từ trước , danh mục sách và đồ dùng pháp thuật , một số loại nguyên liệu chế thuốc phép và những thứ cần thiết.Nhưng tớ ko muốn phải tha lôi cả một đống cồng kềnh ấy trong suốt quãng đường tới Shinez , vì thế , tớ sẽ mua đủ mọi thứ khi đã có mặt ở học viện Shinez này.Mà cậu cũng nên biết điều này , ở đây , chúng ta ko dùng tiền tệ của thế giới bình thường mà dùng thứ này.
Louis mở rương của nó ra , bên trong chứa đầy những đồng tiền vàng lấp lánh.
"Đồng vàng Zeny , đồng bạc Kracle và đồng M-Cash là đơn vị tiền tệ được dùng trong các hoạt động thương mại ở thế giới pháp thuật" - Louis giải thích.
- Tớ chắc cậu bây giờ là một gã không có lấy một xu dính túi nhưng yên tâm đi , Ryuji , tớ sẽ cho cậu mượn.Cậu có thể trả lại khi nào có.Vì như cậu thấy đấy , tớ có thừa thứ kim loại óng ánh , lạnh lẽo này.Tớ thật sự không thích chúng. - Louis nhìn những đồng vàng Zeny bằng ánh mắt căm ghét.
Louis quay về phía khác , không để Ryuji trông thấy vẻ mặt của nó lúc ấy.
-Những đồng vàng này có thể mua được rất nhiều thứ , nhưng cái tớ muốn , thì dù có nhiều vàng hơn nữa cũng chẳng thể nào mua được. - Cậu ta trầm ngâm nói.
Ryuji có cảm giác giống như Louis có những nỗi niềm riêng và cả những bí mật mà cậu ta ko muốn bày tỏ với bất cứ ai.Sau đó Louis chìm trong dòng suy nghĩ miên man.Ryuji nghĩ , hắn nên để mặc cậu ta một mình thì tốt hơn.Hắn trèo lên giường , hôm nay quả là một ngày dài , nhiều chuyện xảy ra khiến Ryuji thấy mệt mỏi.Nhắm mắt lại , hắn nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ...
Khi Ryuji tỉnh dậy đã là sáng hôm sau .Hắn đã ngủ suốt từ chiều hôm trước.Hắn ra khỏi giường và rửa mặt cho tỉnh táo.Cảm thấy đói bụng , hắn thay đồ , định sau đó sẽ rủ Louis cùng đi ăn luôn nhưng ko thấy cậu ta trong phòng.Liếc nhìn đồng hồ trên tường.8 h 15 , cũng khá muộn cho một bữa sáng hoàn hảo.Thức dậy và dùng bữa sáng muộn không phải là thói quen của Ryuji , nhưng vì hôm nay là ngày cuối tuần nên hắn tự cho phép mình phá vỡ nguyên tắc ấy.
Hắn ngó thấy trên bàn có một tờ phiếu ăn , có lẽ nó đã ở đó từ ngày hôm qua.Ryuji không chắc lắm vì hắn cũng không để ý tới những đồ vật trong phòng.Hắn đoán chắc thầy Jeremy đã đặt nó ở đấy.Hắn nhét cái phiếu ăn vào túi quần Jean , mở cửa ra ngoài.Đến cuối hành lang , hắn dừng lại xem cái sơ đồ học viện Shinez được đặt trong một cái bảng kính gắn sâu vào trong tường.Ryuji hơi lưỡng lự , không biết nên tới nhà ăn tháp Nước hay là phòng ăn tháp Trung tâm.Nếu đến tháp Trung Tâm thì sẽ hơi xa một chút , nhưng có thể hắn sẽ gặp Cindy hay Louis ở đó.Nên Ryuji chọn sẽ đi vòng một chút tới căngtin tháp Trung tâm.
Ryuji không gặp Cindy ở đó , chỉ có Louis đang ngồi một mình.Cậu ta đang nhâm nhi một tách cafe kem - một loại đồ uống khá phổ biến ở học viện Shinez , hai mắt dán vào tờ báo cầm trên tay.
"SỰ THẬT VẠCH TRẦN"
Đó là tên tờ báo.Cái tên của nó khiến người ta liên tưởng đây là một tờ báo chuyên viết về những vụ phạm tội và bê bối pháp thuật.
- Chào buổi sáng , Louis - Ryuji tươi cười nói.
- Chào cậu , Ryuji.Tớ đang chờ cậu đây.Hôm nay chúng ta sẽ đi mua sắm những thứ cần thiết cho việc học tập ở Shinez. - Louis đáp.
Ryuji đảo mắt nhìn xung quanh , trong phòng ăn lúc này chỉ có vài nhóm học sinh đang ngồi tán dóc.Không thấy bóng dáng Cindy đâu.
-Cậu kiếm Cindy hả , cô ấy vừa mới ở đây.Nhưng hình như cô ấy có chút việc ở tháp Cây nên sẽ không đi cùng tụi mình được.À mà , tin tốt đây , hiệu trưởng Steinburdg miến học phí cho bọn mình vì thầy nói , tụi mình là trường hợp đặc biệt cần được quan tâm - Louis hồ hởi nói.
Nói rồi cậu ta đứng dậy , gập tờ báo lại.Hôm nay Louis mặc một chiếc áo phông màu đen có in hình một cây thánh giá trước ngực với dòng chữ DEATH in phía dưới , trông khá ấn tượng.
- Cũng khá muộn rồi , không kịp để cậu ăn sáng đâu ,cậu có thể ăn khi tới đó.Đi thôi , Ryuji . - Louis vừa xem đồng hồ vừa giục Ryuji.
- "Tới đó" , ý cậu là chúng ta sẽ ra khỏi trường và đi đến chỗ nào à.Tớ tưởng ở học viện Shinez , học sinh không được phép ra khỏi trường mà - Ryuji ngạc nhiên hỏi.
- Đúng , nhưng không phải là vào ngày nghỉ cuối tuần.Chúng ta được phép ra ngoài trong 2 ngày thứ 7 và chủ nhật , thực ra là tới một thị trấn nhỏ có tên là Holy Forest nằm ở phía Tây học viện để mua sắm hoặc tham gia các hoạt động giải trí diễn ra ở đó - Louis giải thích.
Louis và Ryuji rời học viện Shinez , tới thị trấn Holy Forest.Do Holy Forest cách Shinez tương đối xa , nằm ở giữa Holy Forest và Shinez lại là những dãy núi cao và rừng bạt ngàn nên muốn tới thị trấn này phải sử dụng một phương tiện đặc biệt được gọi là Wind-Ship (Thuyền gió).Có một bến Wind-Ship nằm gần với điểm dừng tàu lửa Shinez và chỉ hoạt động vào những ngày cuối tuần chỉ để phục vụ cho việc đưa học sinh Shinez tới điểm đến duy nhất là thị trấn "Rừng thiêng".Bọn Ryuji đi bộ tới điểm vận chuyển Wind-Ship , đón một chuyến Wind-Ship chuẩn bị khởi hành.Cũng giống như việc chờ và bắt xe buýt ở thế giới bình thường.Cứ khoảng 15 phút lại có một chuyến Wind-Ship xuất phát từ học viện Shinez và một chuyến trở về từ thị trấn Holy Forest.
Wind-ship là phương tiện vận chuyển đặc biệt giống như một chiếc thuyền cỡ vừa , hình thoi , có một khoang có kín để hành khách ngồi với những ghế ngồi khá thoải mái , 2 bên là những khung cửa sổ hình tròn .Wind-ship được chế tạo bằng một loại gỗ rất cứng và bền chắc , nhưng trọng lượng của nó thì lại nhẹ đến không ngờ.Chính vì vậy , nó có thể lướt gió bay trên bầu trời một cách dễ dàng.Không có cánh buồm để đón gió , cũng không có động cơ hay cánh quạt để nâng Wind-ship bay lên , chỉ có 2 đôi cánh lớn gắn 2 bên mạn thuyền được kết nối bằng một hệ thống dẫn truyền đặc biệt với bánh lái nhằm mục đích điều khiển và kiểm soát được hướng bay của Wind-Ship.Để Wind-Ship có thể cất cánh , người ta phải sử dụng "Magic Energy-Charger Stone" , một loại đá phép tồn tại sẵn có trong tự nhiên ở Maer-World , được khai thác tại các khu mỏ nằm sâu trong những hang núi , sau đó được chế tác và phân phối và nạp năng lượng bởi các Blacksmith.M.E.C.S giống như một tinh thể RAW của thiên nhiên có khả năng chứa và hấp thu năng lượng , tuy nhiên ngoài việc được sử dụng như một nguồn nhiên liệu dùng trong các hoạt động ở Maer-World ra thì nó không có công dụng gì khác và các Maer cũng ko thể sử dụng nó như một thứ công cụ để hỗ trợ năng lực pháp thuật của mình.(Năng lượng phát ra khi M.E.C.S hoạt động luôn chỉ ở một mức độ nhất định tương đương với kích thước và chất lượng của mỗi viên M.E.C.S , và đương nhiên không thể điều khiển , hay dùng pháp thuật để can thiệp nhằm tạo ra tác dụng khác hay cường độ khác ở nguồn năng lượng này).M.E.C.S không khác gì nhiều so với một loại pin , mỗi loại đá chỉ có thể nạp một loại năng lượng tương thích và chỉ có thể nạp một lần duy nhất , khi năng lượng được nạp bên trong cạn kiệt , nó sẽ trở thành một viên đá bình thường.
M.E.C.S được sử dụng ở Wind-Ship là M.E.C.S "Gió".Được lắp ở những vị trí nhất định trên các Wind-Ship Wing.Khi khởi động Wind-Ship thông qua một cái cần đặc biệt , những M.E.C.S sẽ giải phóng năng lượng của "Gió" và nâng Wind-Ship bay lên.Trong Maer-World có khá nhiều loại M.E.C.S , nhưng điều này chúng ta sẽ tìm hiểu thêm ở các chương sau.
Trên đường đi , từ trên bầu trời , Ryuji ló đầu ra ngoài cửa sổ ngó xuống mặt đất.Hắn thấy bên dưới là rừng rậm bạt ngàn trải dài hút tầm mắt và những dãy núi xám xịt cao sừng sững.Chẳng có bất cứ làng mạc hay nhà cửa nào , khung cảnh thật hoang sơ.Trên chuyến Wind-Ship này , lẻ tẻ chỉ có mấy người , có lẽ những học sinh khác đều đã tới thị trấn "Rừng thiêng" từ sớm.Wind-ship đang bay rất cao , thỉnh thoảng lại bị lấp trong những đám mây mỏng.Cảm giác được bay cao băng qua thiên nhiên hùng vĩ trải dài bên dưới thật tuyệt vời.Ryuji cảm thấy lâng lâng khó tả , đưa tay ra ngoài cửa sổ , mây khẽ chạm vào tay hắn , lướt qua rất nhanh , nhưng bồng bềnh và mềm mại làm sao.Nhìn từ trên cao xuống , cảnh vật chầm chậm trôi qua , hoang sơ nhưng ko quá đơn điệu , chỉ là tuyệt nhiên không hề thấy chóng mặt hay mỏi mắt khi chăm chú quan sát.
Mấy đứa con gái ngồi trên Wind-Ship thỉnh thoảng lại lén nhìn Louis , điều đó cũng dễ hiểu bởi cậu ta khá đẹp trai và có nụ cười dễ mến.Trong suốt chuyến đi , Louis không nói gì với Ryuji.Tới nơi , Ryuji xuống trước , Louis theo sau , trông cậu ta có vẻ không được khỏe.
- Tớ ghét phải bay cao thế này , nó làm tớ thấy chóng mặt và buồn nôn - Louis nói , sắc mặt cậu ta hơi tái.
Ra đó là nguyên nhân Louis không nói gì với Ryuji trong suốt chuyến đi.Cậu ta sợ độ cao.
2 đứa đi vào trong thị trấn "Rừng thiêng".Holy Forest không phải là một thị trấn quá sầm uất và hiện đại.Ngược lại , nó có vẻ khá cổ kính và mang dáng dấp của một ngôi làng phù thủy lâu đời.Những cửa hiệu được trang trí theo phong cách cổ rất đặc trưng với những mảng màu tối , trông u ám , bí hiểm nhưng đầy sức lôi cuốn.Ryuji rât thích cách trang hoàng như vậy , hắn có cảm giác đang lạc vào một ngôi làng phù thủy kì bí và đáng sợ thời trung cổ.Cảm giác khá hồi hộp và thú vị.
Trong thị trấn lúc này có rất đông học sinh.Họ đi thành từng nhóm nhỏ , dạo qua những cửa tiệm bán những món đồ chơi ma thuật , tham gia những trò chơi được tổ chức ở khu hội chợ , hoặc ghé qua các quán ăn .Không khó để nhận ra những học sinh của học viện Shinez qua bộ đồng phục mà họ đang mặc.Đồng phục của học viện được thiết kế đẹp , trẻ trung và thời trang nên học viên của Shinez thường mặc chúng ra ngoài thay thế cho những bộ đồ ngày thường.Nói vậy , bởi ngoài Shinez ra còn có những học sinh của một trường pháp thuật khác.
"TRƯỜNG TRUNG HỌC PHÁP THUẬT BLACKLAKE"
Ryuji liếc thấy cái tên ấy trên phù hiệu của một nhóm học sinh mặc đồng phục là sơ mi trắng với áo ghi lê mỏng màu sáng khoác ngoài đi ngang qua.
Một điều cần biết nữa về Maer-World đó là mọi học sinh đều phải tuân theo chương trình học như ở UnMaer-World.Chỉ khi đủ 15 tuổi - "Độ tuổi pháp thuật cần thiết" - học sinh đó mới có thể bắt đầu được học pháp thuật.Điều này được quy định trong "Hiến pháp pháp thuật" (Constitution of the Maer-World).
Điều 8 trong C.O.T.M quy định : "Pháp thuật chỉ được dạy cho những người đủ tuổi chịu trách nhiệm về hành vi của mình trước luật pháp của thế giới pháp thuật"
Mà độ tuổi cần thiết ở đây là 15 tuổi.
Louis là một cậu bạn nổi bật , có khá nhiều cô gái để ý tới cậu ta.Trong khi Ryuji thì ngược lại , hắn nhận được những ánh mắt giễu cợt và những lời nhạo báng giống như hắn là một sinh vật ngoài hành tinh dị hợm.
-Cậu chẳng cần phải để ý tới bọn họ.Họ chỉ là những kẻ rỗng tuếch chẳng bao giờ quan tâm tới cái gì khác ngoài cái mã bề ngoài ngu ngốc - Louis nói với vẻ khinh thường.
- Ừ , dù sao thì tớ cũng đã quen với chuyện đó rồi.Nhưng cậu có nghĩ là cậu hơi tiêu cực quá không ? ... Ý tớ là khi nhận xét về tất cả mọi người như vậy. - Ryuji hơi e ngại đáp.
Louis nhìn Ryuji bằng ánh mắt kì lạ , có vẻ cậu ta định phản bác gì đó nhưng không hiểu sao lại thôi.Im lặng một lúc , cậu ta phì cười nói.
-Ừ , Có thể tớ hơi tiêu cực thật ...
Louis lấy trong túi xách ra một cuộn giấy da , trên đó có ghi đầy đủ tất cả những thứ cần phải mua cho năm học mới này.Cậu ta liếc qua danh mục rồi nói với Ryuji.
- Tớ nghĩ chúng ta sẽ mua sách và giấy viết trước.
Cả 2 ghé qua một hiệu sách có tấm biển lớn hình một phù thủy đội mũ chóp nhọn , cầm trên tay một cuốn sách dầy.Tay phải của phù thủy ấy đang vung đũa phép lên , mắt chăm chú vào cuốn sách trên tay trái , từ miệng phù thủy ấy bay ra một hàng chữ được viết theo một lối viết rất kì dị , đó chính là tên hiệu sách.
"Bobby thông thái"
Bên trong hiệu sách khá rộng rãi với những kệ sách xếp cao ngất.Ngay gần lối ra vào là quầy tính tiền.Một người đàn ông béo mập mặc áo choàng phù thủy , đội mũ chóp nhọn có gương mặt phúng phính , trông lúc nào cũng như đang cười ngồ ở đó.Chắc lão chính là "Bobby thông thái" , chủ tiệm sách này , mặc dù theo Ryuji , lão ta thậm chí chẳng có một tẹo nào giống như là 1 người thông thái thật sự.
Nhìn thấy Ryuj và Louis , Bobby tươi cười đon đả.
- Tôi có thể giúp gì được nào , những chàng trai đáng mến.
Cách lão ta nói làm cho người ta có cảm giác lão là một người chủ hàng mến khách và tốt bụng.
- Bọn cháu muốn tìm mấy cuốn sách này - Louis đưa cho lão xem danh mục sách cần mua.
- À , để xem nào , "Nguồn gốc pháp thuật" , "Luật pháp thuật hiện đại nhập môn" , "Pháp thuật sơ cấp đến cao cấp - những điều cần khám phá" của Julier Gomez , "Pháp thuật hệ thông dụng tập 1 và 2" của Stan Vigor , "Cơ bản về nghề nghiệp pháp thuật" do giáo sư Steinburdg viết. - Lão chủ tiệm béo mập đọc tên từng cuốn sách ghi trong cuộc giấy da.
-Chà , có vẻ như Shinez sẽ bắt đầu dạy về "Magic-Job" cho học sinh ngay từ năm đầu.Một sự thay đổi tuyệt vời đây.Đó luôn là môn tôi khoái nhất khi còn đi học.Chờ tôi một lát.
Bobby lôi dưới quầy tính tiền ra 1 cuốn sổ màu vàng rất lớn , bên trong có ghi đầy đủ tên các loại sách mà cửa hàng lão có.Lão dõng dạc hô.
- "Nguồn gốc pháp thuật" - 2 và "Luật pháp thuật hiện đại nhập môn" - 2.
Lập tức , dòng ghi tên 2 cuốn sách đó trong cuốn sổ danh bạ phát sáng.Như có một lực hấp dẫn vô hình nào đó tác động , từ trong những tủ sách cao ngất , 2 cuốn "Nguồn gốc pháp thuật" và 2 cuốn "Luật pháp thuật hiện đại nhập môn" bay tới , xếp ngay ngắn trên mặt quầy trước mặt Bobby.
Ryuji tròn mắt kinh ngạc , hắn thấy thứ pháp thuật kiểu này thật là hay ho và tiện lợi.Cuốn sổ danh mục sách chắc giống như một vật chủ liên kết với tất cả những cuốn sách khác trong tiệm , muốn lấy cuốn sách nào , chẳng cần phải mất công tìm hay chọn lựa trong cả núi sách ấy , Bobby chỉ việc đọc tên sách , là pháp thuật sẵn có bên trong cuốn sổ màu vàng sẽ hoạt động , tự động đem những cuốn sách vừa được gọi tên đến chỗ lão.Đây là một dạng pháp thuật điều khiển đồ vật thuộc hệ pháp thuật thông dụng.
Lão béo tiếp tục đọc tên những cuốn sách còn lại , mỗi thứ 2 cuốn theo yêu cầu của Louis.
- Cần thêm gì nữa không , các chàng trai. - Bobby niềm nở hỏi.
- Một ít vở , vài cây viết ... Louis lẩm nhẩm - À , vì có lẽ tớ cũng sẽ vào tháp Cây với cậu nên cần phải mua thêm một số thứ theo chương trình học của tháp Cây , vì ngoài những môn học chung ra , mỗi tháp đều có những môn học riêng.
- Tháp cây Shadowrage phải không ? Để tôi xem nào.Được rồi , một cái vạc để chế dược , que khuấy , cuốn "Các phương pháp chế dược thông dụng" của Albert Helkman , "Thực vật ma thuật và công dụng của chúng" của nhà xuất bản cục quản lí pháp thuật thuộc tính Cây.Cẩm nang "Độc dược , giải dược và thuốc phép - các công thức chế biến." của Henry Walker.Cuối cùng là cuốn "Pháp thuật thuộc tính cây".À còn thêm một ít chất tẩy rửa và găn tay da rồng để tránh tác động bất thường có hại khi chế dược. - Bobby đọc lướt qua danh mục , lão nói tiếp.
-Ở đây tôi chỉ có sách , những thứ còn lại , các cháu có thể mua tại cửa hàng "Freddy tháo vát" của em trai ta , nằm đối diện hiệu sách này.
Bobby gọi tất cả những cuốn sách có trong danh mục lại.Lão tính tiền rồi gói đống sách lại cẩn thận trước khi đưa cho Louis.
- 65 Kracle và 75 M-Cash , sách của các cháu đây.
Louis lấy trong túi xách ra một cái túi vải nhỏ có dây buộc ở miệng.Nó mở túi , bên trong vang lên tiếng "leng keng" của những đồng vàng Zeny chạm vào nhau.Nó lấy ra một đồng Zeny đưa cho Bobby và nhận lại 34 Kracle 25 M-Cash tiền thừa.
- Cảm ơn đã mua hàng , chúc quý khách một ngày tốt lành - Bobby trịnh trọng nói.
Louis và Ryuji rời hiệu sách "Bobby thông thái".Tụi nó ghé qua cửa hàng "Freddy tháo vát" nằm ngay ở phía đối diện.Freddy là một lão nghễnh ngãng có vẻ ngoài trái ngược hẳn với Bobby , mặc dù họ 2 là anh em.Về tính cách , lão ta cũng hoàn toàn khác với người anh của mình.Lão ta cao nghêu và gầy như que củi với bộ mặt lúc nào cũng nhăn nhó , thái độ tiếp đón khách mua hàng của lão ta thì vô cùng khó chịu , luôn quặu cọ , giống như lão sợ người ta vào cửa hàng của lão để ăn trộm đồ hơn là mua chúng.Nói chung Freddy là một lão già xấu tính và bần tiện.
Louis mua nốt những thứ còn lại ở đây hết 70 Kracle.
- Tớ thề là tớ không bao giờ bước chân vào cái nơi chết tiết này thêm một lần nào nữa.Vẻ mặt và cách cư xử của lão già ấy khiến tớ phát ói - Cậu ta bực bội đáp sau khi rời khỏi tiệm Freddy tháo vát.- Nếu không phải vì quý ngài Bobby giới thiệu tới cửa hàng đó thì ....
- Thôi bỏ đi , dù sao thì tụi mình cũng đã mua đủ những thứ cần thiết rồi mà.Thú thật là tớ cũng chẳng muốn nhìn mặt lão ta thêm một giây nào nữa - Ryuji nhún vai đồng tình.
-Tiếp theo , chúng ta phải mua một "VẬT DẪN TRUYỀN PHÁP THUẬT" (Magic-Transmission-Item) , bởi vì với năng lực pháp thuật ở cấp độ thấp , bọn mình chỉ có thể sử dụng pháp thuật thông qua một vật truyền dẫn pháp thuật.Ở cấp độ cao hơn , có thể không cần đến chúng.Nhưng thực ra , mọi người ở Maer-World đều sử dụng các M.T.I để nhằm nâng cao năng lực pháp thuật của mình.Và M.T.I cơ bản và thông dụng nhất chính là đũa phép. - Louis nhiệt tình giảng giải.
Ryuji cảm thấy rất mơ hồ , những điều này thật sự mới mẻ đối với hắn.Còn về Louis , cậu ta có vẻ biết về Maer-World nhiều hơn so với những gì Ryuji tưởng tượng.Hắn cùng Louis vào một cửa tiệm bán M.T.I có cái tên khá ngộ nghĩnh "Broken Sword".
Số lượng đũa phép được bày bán ở đây phải lên tới con số hàng trăm , khiến cho Ryuji hoa cả mắt.Kiểu dáng và chủng loại đũa phép khá đa dạng với kích thước , màu sắc, chất liệu và xuất xứ khác nhau.
Ngoài đũa phép ra , còn có một số M.T.I khác như cây cung , thanh gươm , ngọn thương , trượng phép , găng tay kim loại được cẩn những viên ngọc lấp lánh , dao găm, nhẫn , dây chuyền - chúng là những M.T.I cao cấp hơn.
- Các cậu bé đến từ Shinez danh tiếng , hy vọng tôi giúp được gì cho các cậu - Chủ tiệm lịch sự nói.
Đó là một phụ nữ trung niên có ánh mắt sắc sảo.Bà có gương mặt bình thường , chẳng chút nổi bật , không xinh đẹp , cũng chẳng quá xấu.Duy chỉ có một điểm lạ thường trên mặt bà ta khiến bất cứ ai đã gặp một lần thì sẽ khó quên được.Thay vì mang màu nâu hiền hỏa như mắt phải , mắt trái của bà ta to hơn một chút và có màu đỏ dữ dội của máu khiến cho khuôn mặt bà mất đi sự cân đối hài hòa.Có vài vết sẹo nhỏ chạy dài phía đuôi mắt bà nhưng không vì thế nó khiến cho gương mặt ấy trở nên đáng sợ.Bất cứ ai gặp người phụ nữ này cũng có những ấn tượng kì lạ , đó là một thứ cảm giác bất an khó hiểu.
- Bọn cháu cần mua đũa phép - Louis đáp.
- Ở đây tôi có rất nhiều loại đũa phép , từ loại bình thường đơn giản nhất dùng cho học sinh mới bắt đầu học và thực hành pháp thuật , cho đến những loại đũa phép cao cấp được chế tạo từ những nguyên liệu ma thuật quý hiếm ,và những cây đũa phép đã từng được sử dụng bởi các Maer danh tiếng - Bà chủ tiệm chậm rãi giới thiệu.
-Cháu ghét phải lựa chọn , cháu muốn một cây đũa phép bình thường và một cây tốt nhất mà cô có - Louis hờ hững yêu cầu.Có vẻ nó không mấy mặn mà lắm với lời quảng cáo của bà chủ.
- Còn cháu , cháu chỉ cần một cây đũa phép bình thường , thông dụng nhất - Ryuji thì chẳng tỏ ra thích thú chút nào với hàng tá đũa phép được bày trong các gian tủ kính.
Bà chủ tiệm lấy 2 cây đũa phép màu nâu trong tủ ra gói lại.
- Basic Magic Wand - Đũa phép Maer phổ thông , được làm từ gỗ thông , màu nâu dài 2 tấc , độ bền và khả năng chống chịu pháp thuật thấp , tốc độ thi triển pháp thuật chậm , chỉ có thể sử dụng pháp thuật ở Rank Basic , hiệu quả pháp thuật đạt được và duy trì ở mức trung bình - Bà giải thích.
- 5 Kracle cho một cây đũa phép.Vì hiệu quả pháp thuật và quyền năng của nó không lớn nên không được ưa chuộng lắm , và chỉ các học sinh mới bắt đầu học pháp thuật mới sử dụng nó. - Chủ tiệm nói tiếp trong khi đưa hộp đựng đũa phép cho Ryuji.
Quay sang Louis :
-Này cậu bé , chỉ có một Maer xuất chúng nhất chứ không có một M.T.I được gọi là tốt nhất.Một M.T.I quyền năng và mạnh mẽ trong tay một kẻ vô dụng thì nó cũng chỉ là thứ vứt đi.Nếu cậu không có sự rèn luyện và nố lực phấn đấu thì một cây đũa phép tốt với cậu cũng chẳng khác gì một khúc gỗ mục tầm thường - Bà chủ tiệm nói với giọng như đang dạy bảo.
Trước những lời chẳng mấy lọt tai của bà chủ tiệm , Louis vẫn dửng dưng , chẳng có vẻ gì là cậu ta khó chịu về điều đó.
- Cháu biết , nhưng vì nhiều nguyên nhân , cháu đòi hỏi phải có một cây đũa phép thật tốt và mạnh mẽ.Có thể nó không phải là tốt nhất.Nhưng khi cháu trở thành một Maer hùng mạnh và quyền năng nhất , thì cây đũa phép ấy của cháu sẽ là cây đũa tốt nhất - Louis quả quyết đáp.Ánh mắt và giọng điệu của nó cho thấy một quyết tâm lớn lao.Nó muốn trở thành "The Greatest Maer".
Bà chủ tiệm chăm chú nhìn Louis , con mắt đỏ bên trái như lồi ra , kéo theo đám sẹo nhăn nhúm.Chỉ là , trong một khoảng khắc rất ngắn , Ryuji dám chắc con mắt trái màu máu của bà ta sáng lên một cách dị thường.Chạm phải ánh mắt bí hiểm ấy , cảm giác của hắn giống như có dòng điện chạy khắp cơ thể , mọi suy nghĩ của Ryuji dường như đang được phơi bày ngay trước mắt.
Bà chủ tiệm M.T.I quan sát Louis một hồi lâu.Gương mặt bà ta mang chút gì đó căng thằng và khó hiểu.Sau cùng , nét mặt bà cũng dần giãn ra , bà cười với Louis :
- Thôi được , vì những lí do của cậu mà tôi nghĩ là xác đáng.Tôi sẽ lấy cho cậu cây đũa phép tốt nhất mà tôi có.
Bà chủ tiệm chạm tay vào một công tắc bí mật dưới mặt quầy tính tiền , một cái ngăn bí mật bỗng mở từ trong bức tường cạnh đó.Trong cái ngăn bí mật ấy có một chiếc hộp nhỏ bám đầy bụi làm bằng gỗ.Bà chủ tiệm phủi hết bụi rồi đặt nó lên mặt quầy.Bà mở chiếc hộp ra , bên trong là một cây đũa phép đen xì , xấu xí và cũ kĩ , có lẽ nó đã có từ rất lâu rồi.
- Cây đũa phép "Satanist 13" , dài 2 tấc 6 , làm từ kim loại pháp thuật "Dark Platinium" cực kì quý hiếm.Tuyệt vời là từ dùng để nói về hiệu năng pháp thuật của nó.Đây là cây đũa phép có lai lịch bí ẩn với những quyền năng khác thưởng mà ngay cả tôi cũng không hề biết.Vì thế cậu phải thận trọng khi sử dụng nó.Nhưng tôi nghĩ nó sẽ giúp ích cho cậu nhiều ... TRONG TƯƠNG LAI - Bà ta nhấn mạnh.
- Cháu sẽ mua nó.Hãy cho cháu biết giá bán của cây đũa phép này - Louis hỏi , cậu ta có vẻ hơi phấn khích.
- 13 đồng vàng Zeny , và nó là của cậu. - Bà chủ tiệm từ tốn đáp.
Số tiền đó khá lớn , nhưng với Louis , nó chẳng là gì.Cậu ta coi thường giá trị của chúng.Dù có quý giá đến mấy , chúng cũng chỉ là một thứ kim loại được các Maer dùng làm đơn vị tiền tệ , không hơn không kém , chúng không thể mua được tất cả mọi thứ.
Louis lấy 13 đồng Zeny đưa cho bà chủ , nhưng bà ta chỉ lấy 12 đồng.
- Đủ rồi , ta không cần hơn nữa.13 là con số của ma quỷ và tai họa , đừng chạm tới nó.Hãy dừng lại ở 12.Đũa phép của cậu đây.Hãy cầm lấy - Bà chủ tiệm thì thầm bằng một giọng bí hiểm , bỏ qua phản ứng bất ngờ của Louis và Ryuji.
Cả 2 đứa đều nhìn bà chủ tiệm bằng ánh mắt khó hiểu , rõ ràng bà ta vừa mới nói giá cây đũa phép là 13 zeny vàng , vậy mà sau đó chỉ lấy có 12 zeny.Bà ta còn nói gì đó về con số 12 và 13.Quả thật , tụi nó không hiểu bà ta đang nói về điều gì nữa .Chỉ có điều cả Ryuji và Louis đều có cảm giác lời nói của bà ta đầy ngụ ý , giống như ẩn bên trong đó có một thông điệp bí mật hay chuyện gi đó tương tự vậy.
Louis nhún vai ngó sang Ryuji , Ryuji làm bộ chỉ tay lên đầu , ý nói có thể bà ta hơi bất bình thường hoặc đầu óc bà ta bỗng nhiên bị "tăng tăng".Dù sao thì tụi nó cũng đã mua được M.T.I
Bà chủ tiệm nhìn theo bóng 2 đứa ra khỏi cửa hàng , vẻ mặt bà trông khá phức tạp.
Một giọng đàn ông vang lên từ bức tường phía sau quầy tính tiền.
- Cô bán cho thằng bé đó cây đũa phép "XIII" mà không giải thích cặn kẽ về lai lịch của nó liệu có ổn không , Aleria ? Chỉ mong đó không phải là một quyết định tồi tệ.
-Vladimir , anh biết là từ khi tôi có được "Vật đó" , tôi chưa từng có quyết định nào sai lầm mà.Và làm ơn , đừng nhúng mũi vào chuyện của tôi , anh hãy dành sự quan tâm của mình tới niềm đam mê sưu tầm các "bảo vật ma thuật" của mình thì tốt hơn đấy.
Rời tiệm "Broken Sword" , Ryuji và Louis ghé qua một tiệm ăn.Việc mua sắm tưởng là nhanh nhưng lại ngốn khá nhiều thời gian.Đã tới giờ ăn trưa và cả 2 đứa đều đói ngấu.Quán ăn tên "No căng bụng" này khá đông , những học sinh của học viện Shinez và trung học Blacklake ngồi gần như kín các bàn.Khó khăn lắm , Ryuji mới kiếm được một bàn tạm gọi là trống.Gọi như vậy bởi ở đó chỉ có một cô bé BlackLake đang ngồi.Ryuji tỏ ý muốn ngồi chung vì đã hết bàn , cô ta làm ra vẻ cần suy nghĩ về điều đó , và bắt Ryuji phải đứng chờ một lúc lâu trước khi thẳng thừng từ chối cái ý định muốn ngồi cùng bàn ấy.Nhưng khi Louis nói điều đó , cô ta lại đồng ý ngay mà chẳng cần phải nghĩ ngợi .Louis lắc đầu ngao ngán nhìn Ryuji.Ryuji không nói gì , hắn chỉ cười đáp lại.
Louis gọi 2 đĩa Spaghetty sốt cá hồi và đánh chén ngon làng.Ăn xong cậu ta tráng miệng bằng một tách Cafe-kem mát lạnh.Ryuji thì gọi một món có cái tên rất lạ ghi trong thực đơn , món Rakka-rem chiên.Rakka-rem là một loài côn trùng có hình dáng giống như những quả trứng nhỏ có chân và cánh.Món Rakka-rem chiên có mùi vị khá tuyệt , giòn , thơm và hơi ngọt giống như bánh Snack.Lần đầu thưởng thức món ăn lạ này , Ryuji rất thích nó và cậu ta chén ngon lành 3 đĩa Rakka-rem chiên cộng thêm một cốc socola nóng hổi trước khi hài lòng với cái dạ dày no căng của mình.
Trong suốt bữa ăn , mặc dù cô bé BlackLake thỉnh thoảng lại nhìn Louis bằng ánh mắt đắm đuối và không ngừng bắt chuyện với cậu ta , nhưng Louis chẳng hề để ý tới điều đó.Ưu tiên số một của cậu ta là 2 đĩa Spaghetty cá hồi , cậu ta đánh chén ngon lành và để mặc cô bé BlackLake ngồi độc thoại.
Sau bữa trưa , Ryuji và Louis dạo qua khu hội chợ.Ở đây có khá nhiều hoạt động giải trí sôi động và những trò chơi thú vị nhưng Louis tỏ ra không mấy hứng thú
nên chẳng tham gia trò chơi nào.Ryuji thì ngược lại , hắn bị lôi cuốn bởi những trò thư giãn đầy sức hấp dẫn của Maer-World.Tuy nhiên vì Louis không hào hứng cho lắm và cậu ta đang thể hiện điều đó qua nét mặt nên hắn cũng không muốn tham gia các trò chơi ấy một mình.Ryuji định sẽ tham dự các hoạt động giải trí ấy vào một dịp khác.Có lẽ lần sau , hắn sẽ rủ Cindy đi cùng.Louis và Ryuji trở lại khu mua sắm , Louis dẫn Ryuji đi chọn quần áo , bởi theo cậu ta Ryuji sẽ chẳng đến nối nào nếu thay đổi gu thẩm mĩ và cách ăn mặc.Cậu ta bắt Ryuji phải thử tất cả những thứ mà cậu ta đã chọn và quả thật là vẻ ngoài của Ryuji cũng được cải thiện đáng kể trong những bộ cánh hợp thời.Duy nhất một điều khiến Louis bực mình là dù có nói thế nào , Ryuji cũng nhất định không chịu bỏ cặp kính quái đản của hắn ra.
Cuối buổi , tụi nó tha lôi lên Wind-ship cả đống túi đựng những thứ đã mua ở Holy Forest.Ryuji nghĩ , chắc chúng đủ để dùng cho cả kì học sắp tới và vì thế có lẽ sẽ không cần phải mua sắm thêm gì nữa.
Hết chương 11
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chapter 12 : Sự lựa chọn của tôi
Nguồn 4vn.eu
Chapter 12 : Sự lựa chọn của tôi
Khi Ryuji và Louis trở về học viện Shinez thì trời đã xế chiều.Khá vất vả , Ryuji mới đem được đống đồ đạc mua ở Holy Forest về phòng mình.Chúng quá nhiều và nặng.Về tới phòng , hắn nằm vật ra giường.
_Louis này , cậu có thấy là chúng ta mua nhiều quá không ? - Ryuji hỏi.Dường như hắn không quen lắm với việc tiêu một lúc một số tiền lớn như thế.
- Ồ , tớ cũng chẳng thích đi mua sắm , vì thế mỗi khi bắt buộc phải sắm sửa gì đó , tớ thường mua rất nhiều , đủ để dùng trong suốt một thời gian dài trước khi đến lần mua sắm tiếp theo. - Louis giải thích.
-Số tiền cậu cho tớ mượn hôm nay , sau này tớ sẽ trả lại cậu.- Ryuji thấy không thật sự thoải mái cho lắm khi Louis trả tiền mọi thứ cho hắn.
- Vì cậu là bạn tớ nên đừng bận tâm về điều đó.Dù sao chúng cũng chỉ là một thứ kim loại lấp lánh thôi mà. - Louis thản nhiên đáp , có vẻ như cậu ta chẳng để ý tới việc đã tiêu hết bao nhiên tiền cho lần mua sắm này.
- Sắp tới giờ ăn tối rồi , tụi mình đi ăn thôi. - Louis rủ - À mình quên không cho cậu biết , sáng nay thầy Jeremy gửi cho chúng ta đồng phục học viện Shinez rồi đấy.Của cậu tớ để trong tủ áo ấy.
Nhìn vẻ ngơ ngác của Ryuji , Louis nói thêm :
- Đừng lo về kích cỡ , những bộ đồng phục này được may bằng một thứ vải pháp thuật đặc biệt , có khả năng tự động co giãn , điều chỉnh sao cho vừa vặn với cậu khi mặc nó.
Ryuji thay đồ rồi cùng Louis tới nhà ăn tháp Trung tâm.Quả thật Louis đã đúng , những bộ đồ cậu ta chọn cho Ryuji cải thiện rõ rệt ngoại hình của hắn.Trông Ryuji đã bớt ngớ ngẩn , quê kệch trong bộ quần áo lỗi mốt mà hắn mặc.Duy nhất chỉ có mái tóc nâu luôn bị Ryuji cố tình vò bứt cho rối bù lên và cặp kính quái dị mà hắn gần như chẳng bao giờ gỡ ra là vẫn làm cho hắn mang cái vẻ xấu xí , lập dị đặc trưng không lẫn vào đâu được.
Trên hành lang giữa tháp Trung tâm và tháp Nước , Ryuji bất ngờ chạm mặt Sylvia.Vẫn là vẻ lạnh lẽo thường trực trên gương mặt xinh đẹp ấy.
-Chào bạn , Sylvia - Ryuji mở lời.
Nhưng Sylvia chẳng hề đáp lại.Cô đi ngang qua Ryuji như thể hắn chẳng tồn tại trước mắt cô.Điều đó khiến Ryuji cảm thấy ngại ngùng.Hắn tự nhủ rằng , có thể hắn hơi vụng về và thô thiển khi muốn chào hỏi một cô gái.
- Cậu có vẻ chú ý tới cô ta nhỉ - Louis bất ngờ hỏi , khi Sylvia đã cách xa một quãng.
- Ừ , vì tớ thấy bạn ấy giống như là rất cô độc , nên tớ muốn thân thiện hơn với bạn ấy một chút.Giá mà có thể làm bạn thì thật tốt.Nhưng hình như bạn ấy không thích kiểu người như tớ thì phải , hoặc là nguyên nhân gì đại loại như thế. - Ryuji thừa nhận.
-Người như cậu à .Cậu đang nói cái quái gì thế.Cậu là một người ... thật sự tốt .. Louis nhấn mạnh - Và vì thế tớ coi cậu là bạn ... "NGƯỜI BẠN ĐẦU TIÊN CỦA TỚ".
Ryuji hết sức kinh ngạc và bất ngờ , hắn gần như không tin vào điều vừa nghe thấy.Một người dễ gần như cậu ấy hẳn phải có nhiều bạn bè lắm chứ , nhưng nét mặt Louis trông không giống như đang đùa.Cậu ta hoàn toàn nghiêm túc.
Thật ... điều này là thật chứ .... Cậu nói ... tớ .. tớ .... ý cậu là tớ là người bạn đầu tiên của cậu sao ? - Ryuji ngập ngừng hỏi một câu mà hắn tự thấy là rất ngớ ngẩn.
- Phải , người đầu tiên tớ thực sự coi là bạn.Cậu không giống những kẻ khác.Cậu và tớ thuộc cùng một thế giới khác với Maer-World này và quan trọng hơn cậu là người chân thành , đơn giản , tử tế và không hề giả tạo.Và vì thế tớ quý cậu. - Louis đáp.
Trong giây phút ấy , Ryuji chợt nhận ra đằng sau gương mặt hiền lành , nụ cười dễ mến , cách nói chuyện dễ gần kia , Louis cũng giống Sylvia.Cậu ta là một kẻ cô độc.
-Ryuji , cậu nói cậu có rất ít bạn.Nhưng tớ thì không hề có bạn.Đơn giản tớ không muốn và không cần kết bạn , bởi tớ đã từng nghĩ , trong cái thế giới xa lạ này , tất cả những kẻ thuộc về nó cũng đều xa lạ và chằng hề đáng tin ...Đó là trước khi tớ gặp cậu , Ryuji. - Louis nói những lời đó bằng một vẻ lạnh lùng , ngạo mạn đáng sợ.Chưa bao giờ Ryuji thấy Louis tỏ ra như vậy.
-Còn về cô gái tên Sylvia mà cậu quan tâm kia.Tuy đều sống trong sự cô độc , nhưng có sự khác biệt giữa tớ và cô ta.Sylvia khao khát tình bạn.Nhưng điều đó là không thể đối với một kẻ bị nguyền rủa sẽ reo rắc tai họa cho bất cứ ai thân thiết với mình.Cô ta chỉ cố giấu mình đằng sau lớp vỏ bọc lạnh lùng , cao ngạo và khó gần nhằm giữ khoảng cách an toàn với những người xung quanh.Và theo tớ thì cô ta đã thành công với lớp vỏ bọc hoàn hảo của mình.Chẳng có bất cứ đứa học sinh bình thường nào dám lại gần Sylvia.Một kẻ đáng thương hại.
Louis nói một tràng dài , Ryuji có cảm giác cậu ta hiểu rất rõ về Sylvia.
Hắn hơi bất ngờ khi Louis có suy nghĩ về Sylvia giống với mình.Khác biệt duy nhất là Ryuji tỏ thái độ thân thiện với Sylvia hơn , còn Louis thì ngược lại , thậm chí cậu ta còn tỏ ra đặc biệt ghét Sylvia.
-Mà Ryuji này , tốt nhất cậu nên tránh xa Sylvia ra.Có nhiều kẻ đã có kết cục tồi tệ khi cố thử tìm cách kết thân với cô ta đấy. - Louis cảnh báo.
- Tớ biết điều đó , tớ cảm thấy lo lắng ... nhưng ... không biết có phải tớ có vấn đề về đầu óc không nữa , bởi tớ cảm thấy tớ không thể bỏ mặc bạn ấy như vậy được.Bạn ấy sẽ vĩnh viễn đơn độc nếu không thoát khỏi tình trạng hiện giờ.Ít nhất cũng phải có cách hóa giải lời nguyền độc ác đó chứ. - Ryuji bướng bỉnh đáp.
-Thôi được rồi , tớ chịu thua.Dù có nói gì thì cậu cũng nhất định sẽ kết bạn với cô ta.Vậy hãy làm điều mà cậu cho là đúng đi , nhưng tớ sẽ không để cô ta làm hại cậu. - Louis thỏa hiệp , cậu ta không thật sự đồng tình với Ryuji , có điều cũng chẳng phản đối.
2 đứa tới phòng ăn tháp Trung tâm ,.Louis gọi Spaghetty sốt mực cay và một cốc nước hoa quả.Lại Spaghetty , giống như Louis nghiện món này.
-Này ,sao cậu không thay đổi thực đơn đi , ăn mãi một món mà không thấy ngán à - Ryuji hỏi - Tớ thì ngán tận cổ cái món mì nhão nhoét ấy rồi.
- Đâu có , hôm nay tớ đổi qua Spaghetty sốt mực đấy thôi , thực đơn hôm qua là sốt cá hồi mà. - Louis vui vẻ đáp - Ăn mãi một loại nước sốt thì ngán lắm.
Ryuji nhún vai , chẳng biết phải nói gì về sở thích khác thường của cậu bạn Spaghetty này.
Ăn xong , Ryuji trở về phòng và lăn ra ngủ , còn Louis thì nói là cậu ta muốn đi dạo rồi mất tăm , đến gần giờ ngủ cậu ta mới trở về phòng.Do chưa được phân lớp nên họ không bị quản lí chặt về mặt thời gian như các học sinh khác.
Sáng hôm sau , Ryuji thức dậy từ sớm.Nhìn đồng hồ mới có 7 giờ.Hôm nay vẫn là ngày nghỉ nên Ryuji có thể tự do ngủ nướng , nhưng hắn không quen với việc đó cho lắm.Còn 4 ngày nữa là tới hạn phải cho giáo sư Steinburdg biết về sự lựa chọn của mình , vậy mà mấy ngày nay , hắn quên bẵng mất.Louis không biết đã đi đâu từ rất sớm , cậu ta không có trong phòng.Đôi lúc , Ryuji thấy Louis thật bí hiểm và lạ lùng.Thay đồ xong , Ryuji tới nhà ăn tháp Trung tâm , hắn tự nhủ có thể sáng này sẽ gặp Cindy ở đó.Đã gần 2 ngày nay hắn không gặp Cindy.
Đến nơi nhưng không có Cindy ở đó , Ryuji hơi thất vọng.
"Có lẽ cô ấy đã có bạn mới ở tháp Cây , dù sao thì quan hệ giữa mình và Cindy cũng chưa phải quá thân thiết tới mức cô ấy phải chạy đi tìm khi thấy mình biến mất quá lâu". - Ryuji thầm nghĩ.
Một buổi sáng nhàm chán và tẻ nhạt , hắn bước ra khỏi phòng ăn tháp Trung tâm.Có rất ít học sinh ăn ở đây , bởi các tháp khác đều có nhà ăn riêng và học sinh đều ăn tại phòng ăn của tháp mình.Lí do là gần và thuận tiện hơn.
Ryuji đi lang thang dọc hành lanh một mình, vừa đi vừa hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra gần đây.Tất cả cứ như một giấc mơ kì lạ , cuộc sống của hắn thay đổi khá nhiều từ khi lên chuyến tàu tới học viện Shinez này.Hầu như hắn chẳng còn gặp phải những xui xẻo và tai nạn thường ngày như hồi còn ở UnMaer-World.Chẳng đột nhiên vấp ngã , cũng chẳng bị cụng đầu vào đâu đó một cách ngớ ngẩn.Hắn đã có những người bạn mới , điều mà hắn chẳng bao giờ có thể tưởng tượng là lại xảy ra ở một nơi xa lạ như Maer-World.Ngoại trừ những rắc rối không đáng có và việc vẫn bị coi như một sinh vật khác thường , một kẻ có bộ dạng kì quái và lập dị ra thì nói chung , cuộc sống hiện tại của Ryuji vận hành khá ổn.Đôi lúc hắn cảm thấy hài lòng về điều này.
-Các anh có thể dừng cái trò bám theo tôi suốt cả ngày đi được không ? - Một giọng con gái bực bộ vang lên.
- Tụi này đâu có muốn bám theo cô em , nhưng nếu không làm thế thì làm sao tụi này tìm được 2 thằng nhãi hỗn xược , ngu ngốc hôm trước.Tụi này có nhiều chuyện cần nói với nhau đấy. - Một giọng con trai ồm ồm đáp lại.
Giọng gã vừa nói nghe rất quen , nó đã được lưu trong bộ nhớ của Ryuji nên hắn dám chắc là mình không thể nhầm lẫn được.Đó chính là gã côn đồ George Fletcher ở tháp Cây mà hắn đã từng đụng mặt tại bữa tiệc nhập học.Trong lúc đắm chìm trong dòng suy nghĩ , hắn chẳng rõ mình đã lạc đến đâu nữa.Dựa vào những lời nói của George , có thể đoán , gã to con hung hãn này đang tìm hắn và Louis , còn cô gái đang bị chúng quấy rầy chính là Cindy.Chỗ George và đám bạn nó đang đứng nằm ở chỗ rẽ bên tay phải của đoạn hành lang mà Ryuji đang đứng.Nấp sau bức tường , hắn ló đầu ra nhìn.Đúng là Cindy rồi.Ryuji cảm thấy rất vui vì gặp Cindy ở đây , nhưng ... hắn lại sợ George và lũ bạn nó.Trông Cindy có vẻ mệt mỏi vì bị tụi côn đồ này làm phiền , chắc bọn chúng muốn kiếm hắn và Louis nên đã bám theo Cindy khắp mọi nơi.Ryuji thấy mình thật có lỗi.Tim hắn đập thình thịch , hắn muốn giúp Cindy nhưng lại không dám ra mặt đối đầu với George.Chẳng lẽ lại tìm người giúp.Thầy Jeremy chắc chắn có thể giúp hắn nhưng đâu phải lúc nào thầy ấy cũng kịp thời có mặt bên cạnh để giúp Ryuji được.Hắn thật sự rất phân vân.Bản năng mách hắn nên tránh xa chuyện này để khỏi gặp phải những rắc rối không cần thiết nhưng lí trí thì lại thúc giục hắn nên làm gì đó để giúp người bạn của hắn.
"Đi gặp thầy Jeremy và nhờ thầy giúp ư , nhưng làm như vậy chỉ càng chứng tỏ mày là một kẻ yếu đuối thảm hại.Liệu mày có trốn tụi côn đồ đó được mãi không ?"
"Mày phải làm gi đây , Ryuji ?"
"Nỗi sợ hãi chỉ tồn tại trong suy nghĩ của cậu , đừng trốn tránh , hãy thử một lần đối diện với nó và vượt qua nó đi.Lúc đó , cậu sẽ thấy nó chẳng hề đáng sợ như mình vẫn nghĩ."
"Đừng đánh mất những điều mà cậu quý trọng , nếu không cậu sẽ phải hối hận"
"Hãy mạnh mẽ lên , nếu cứ mãi tỏ ra yếu đuối và hèn nhát , cậu sẽ không thể bảo vệ được những người mà cậu quan tâm."
Những lời nói của Sylvia và Louis cứ văng vẳng trong tâm trí Ryuji.Hắn thấy lưỡng lự và day dứt , nhưng rồi hắn cũng đã quyết định.Không chạy trốn nữa , hắn sẽ đối mặt với George , đối diện với nỗi sợ.Bởi vì Cindy là bạn hắn , là một người mà hắn quý trọng , Ryuji không thể để cô ấy tiếp tục gặp phiền phức với những gã côn đồ kia.
-Cút đi nơi khác và để bạn ấy yên - Ryuji bước ra từ góc hành lang hét lớn.Lần đầu tiên nói mạnh miệng như vậy , Ryuji vừa thấy sợ lại vừa có cảm giác khoan khoái.Tuy là vậy nhưng hắn vẫn rất lo lắng , không biết hành động này của hắn rồi sẽ dẫn tới hậu quả gì.
Cindy trông thấy Ryuji , cô bé vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
- Ryuji - Cindy gọi - Ngày hôm qua mình kiếm cậu suốt mà không thấy.Lại còn bị mấy gã trơ trẽn này lằng nhằng bám theo , phiền chết đi được.
Cô bé nói bằng giọng giận dỗi.
- Tưởng là ai , hóa ra là mày hả , đỡ mất công tụi tao phải đi tìm.Con sâu đất nhỏ bé nhút nhát bỗng trở thành chú sư tử oai vệ từ lúc nào vậy.Thật là hài hước.
George cười sặc sụa khi trông thấy Ryuji.
- Tiến lên nào , sư tử , cho tao thấy móng vuốt của mày đi chứ.- Gã vẫy tay với Ryuji.
- Xem kìa , chàng sư tử lại hóa thành chú mèo con run rẩy rồi à - Clark phụ họa.
-Sao vậy , mèo con ! Lại đây quỳ xuống liếm gót giày tao đi , biết đâu tao sẽ suy nghĩ lại mà bỏ qua cho thằng nhóc sướt mướt thảm hại như mày thì sao.Mày biết đấy , tao là một quý ngài tử tế mà. - George lại tiếp tục màn châm chọc của gã.
- Ôi thôi nào , George "Lớn" , cậu làm nó khóc rồi kìa.
Ryuji thấy cơn giận dữ ở đâu bùng lên , thật lạ là lúc này hắn chẳng cảm thấy sợ hãi chút nào hết.Nắm chặt tay , hắn lao về phía George.
Đáng tiếc là Ryuji tuy khí thế rất mạnh mẽ , nhưng sức lực thì có hạn , trong khi George cao to gấp mấy hắn.George dễ dàng túm được Ryuji và nhấc bổng hắn lên chỉ bằng một tay.
Clark và lũ bạn được một phen ôm bụng cười sặc sụa.
- Ôi , xem chàng sâu bé nhỏ của chúng ta đáng sợ chưa này.Anh ấy thật dũng mãnh khi định lao vào kết thúc tớ chỉ với một đòn.
George vừa chế giễu Ryuji vừa giả bộ khiếp sợ.
-Được rồi , còn bây giờ thì hãy xem tụi này làm gì với anh bạn nhé.Chàng sâu dũng cảm đáng gờm.
-Đủ rồi , bỏ bạn ấy xuống. - Đến lượt Cindy hét lên - Nếu không tôi sẽ báo chuyện này với cô Miranda.
- Cô nghĩ điều đó làm tụi này sợ phải không , búp bê.Nếu cô Miranda biết về chuyện này thì anh không chắc chuyện sắp xảy ra với thằng nhãi này sẽ có thể tồi tệ tới mức nào đâu - George đe dọa.
Lời đe dọa của George có hiệu quả tức thì.Nó khiến Cindy phải im bặt.Vì cô mà Ryuji rơi vào tình cảnh này , điều đó khiến Cindy rất ân hận.Chỉ là cô bé chẳng có cách nào để giúp Ryuji.
- Dừng lại đi , các người muốn gì ở bạn ấy chứ. - Cindy hốt hoảng khi thấy George huơ huơ nắm đấm trước mặt Ryuji.
-Tao không nghĩ là nên dùng pháp thuật với một thằng nhóc năm nhất chưa có căn bản pháp thuật.Chẳng hay ho chút nào với cái danh tiếng "Gã bắt nạt thất bại thảm hại nhất mọi thời đại".Nên tao sẽ không làm thế.Nhưng trước hết phải dạy cho thằng nhãi hỗn xược này một bài học về tội dám chõ mũi vào chuyện của George vĩ đại.
Vừa nói , George vừa nện một cú như trời giáng vào mặt Ryuji.
Ryuji thấy đau khủng khiếp , hắn có cảm giác sống mũi mình gãy tay.Sau đấy , hắn chỉ còn thấy tê tê , và máu từ cái mũi vỡ nát của hắn tuôn ra không ngừng.Buổi sáng hôm nay với Ryuji không chỉ buồn tẻ mà còn hết sức tồi tệ nữa là khác.
-Không ... Thôi đi .... - Cindy hét lên thất thanh , cô bé định chạy tới đỡ Ryuji , nhưng Clark và bạn nó đã chặn lại.
George tiếp tục trò chơi đáng sợ của nó
"Sau đó tao sẽ giúp nó sửa lại cái bộ dạng ngớ ngẩn này , và khi nó tỉnh dậy trong bệnh xá , nó sẽ phải biết ơn tao vì đã làm cho nó trông ổn hơn.Có điều trước hết , tao phải đập nát cái cặp kính quái đản này đã.
Nói rồi , gã nắm lấy cặp kính của Ryuji , định giật nó ra khỏi mắt Ryuji.
-Mày biết không thằng nhãi , có lẽ trông mày sẽ bớt ngu ngốc nếu như cái thứ vớ vẩn này không che hết mặt mày.Tao muốn thấy ánh mắt khiếp sợ của mày.
"Ryuji , con hãy hứa với mẹ , không bao giờ được tháo đôi kính này ra ..."
Câu nói ấy văng vẳng trong đầu Ryuji.Hắn chống cự lại George một cách vô vọng.
- Đừng ... Đừngg làm thế ... làm ơn đừng tháo nó ra - Ryuji yếu ớt cầu xin.
-Câm đi ! Này chàng sâu bé nhỏ , tao rất ghét những đứa lập dị và cái kính đần độn này của mày làm cho mày trở thành một trong số bọn chúng.Tao chỉ giúp mày thoát khỏi cái "Hội" đấy thôi.Vì thể đừng có cản trở tao làm việc của mình ... - George rít lên qua kẽ răng thành một thứ âm thanh quái đản.
.Cindy định chạy đi gọi cô Miranda , nhưng Clark và đám bạn của nó đã đứng chắn hết mọi lối đi.Cô bé chẳng thể làm gì khác ngoài đứng trơ mắt ra nhìn Ryuji bị George hành hạ.Những giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên gương mặt xinh đẹp của cô.
"DỪNG VIỆC CÁC NGƯỜI ĐANG LÀM LẠI VÀ CÚT ĐI TRƯỚC KHI TÔI CẢM THẤY BỰC MÌNH."
Một giọng lạnh lẽo vang lên.
George có vẻ hơi chần chừ , gã sắp gỡ được cặp kính to bự ra khỏi mắt Ryuji , cặp kính ấy khó tháo ra hơn là gã nghĩ và vì thế gã tiếc công sức mình bỏ ra nãy giờ.Nhưng gã cũng muốn biết , kẻ nào to gan dám lớn tiếng ngăn cản trò vui sắp đến hồi kết của gã.George tạm thời bỏ qua Ryuji , ngước mắt lên nhìn.
Một đứa con gái tóc vàng xinh đẹp , lạnh lùng đầy vẻ quý phái.Kẻ bị nguyền rủa và xa lánh - một thành viên của gia tộc ám sát Silverstone lừng danh.
Đó chính là Sylvia Silverstone.
George và Clark là 2 đứa bắt nạt nổi tiếng ở học viện Shinez.Ngoại hình to lớn cộng thêm tính cách hung bạo khiến cho chúng trở thành nỗi kinh hoàng với bất cứ học sinh Shinez nào.Thật xui xẻo cho ai trở thành mục tiêu săn lùng của 2 gã côn đồ này.Chúng sẽ nghĩ ra đủ mọi trò để hành hạ khiến cho nạn nhân không thể chịu nổi và chỉ còn cách là tuân theo mọi yêu cầu của chúng.Phần lớn nạn nhân của 2 hung thần này đều chẳng dám ho he gì với các giáo viên.Do đó các giáo viên chỉ biết tới những vụ xích mích nhỏ chứ không hề biết đến những thành tích lớn hơn của chúng.Điển hình , có lần George đã nhúng đầu một cậu học sinh năm 2 vào bồn cầu chỉ vì cậu ta trót cản đường hắn.
Nhưng đây là Sylvia Silverstone ...và cô ấy không phải là một học sinh bình thường để có thể đe dọa và gây chuyện...
Ngay cả George và Clark cũng có phần e ngại cô.Cái tên Silverstone trong Maer-World đồng nghĩa với thần chết.Có thể , chúng chẳng sợ Sylvia bởi xét cho cùng , cô cũng chỉ là một con nhóc năm một chưa được học pháp thuật.Cái chúng sợ thật sự là danh tiếng vấy máu của dòng họ Silvertstone , vì thế cả George và Clark đều không muốn dính líu hay có bất kì va chạm nào với Sylvia.
- Thôi được , chuyện này tạm dừng ở đây , nhưng tụi mày đừng quên là vẫn chưa xong đâu - George gầm gừ dọa nạt.
Nói rồi gã cùng lũ bạn bỏ đi nơi khác.
Ryuji nằm trên nền nhà , hai tay ôm chặt lấy cái mũi nát bét của mình , máu vẫn chảy không ngừng.Cindy sốt sắng tới đỡ hắn dậy , nhìn sắc mặt tái mét của Ryuji , cô bé thật sự rất lo cho hắn.
- Cậu .. cậu ổn không , Ryuji ?
- Mình nghĩ là không tệ lắm , có điều mũi mình chắc gãy vụn rồi. - Ryuji mỉm cười đáp , tuy hắn đang rất đau đớn nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường để trấn an Cindy.
Cindy vẫn chưa ngừng khóc , cô bé nức nở .
- Mình .. xin lỗi ... rất xin lỗi , Ryuji
- Được rồi mà ... chuyện này mình làm thì mình chịu , đâu phải lỗi của cậu đâu.Mình sao có thể bỏ mặc bạn bè được.
Sylvia có vẻ hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra , cô bước lại gần , nhìn Ryuji khá lâu bằng ánh mắt phức tạp và lạ lùng.
-Thật ngu ngốc , cậu nghĩ mình cậu có thể chống lại tất cả những gã côn đồ to lớn và hung hãn đó à. - Sylvia lạnh lùng lên tiếng - Nếu không phải là tôi tình cờ đi ngang qua , không biết các cậu còn có thể gặp chuyện gì tồi tệ hơn nữa.Hãy hiểu rõ vị trí của câuj , một kẻ yếu ớt ngay cả đến bản thân mình còn chưa lo nổi thì đừng bao giờ nghĩ tới việc bảo vệ người khác , bởi cậu sẽ làm cho cả 2 đều gặp nguy hiểm.
Ryuji có cảm giác Sylvia đang trách móc mình.Cũng giống như cuộc nói chuyện hôm trước với Louis , những lời Sylvia nói có tác động rất lớn tới hắn.Chỉ có điều , hiện tại hắn không còn cảm thấy hoang mang và mất thằng bằng nữa.Hắn đã thử một lần đối diện với nỗi sợ hãi ,và trong một khoảng khắc , có lẽ hắn đã thực sự vượt qua được nó.Ryuji đã bắt đầu có niềm tin hơn với bản thân mình.Nhìn gương mặt nhòa lệ của Cindy , hình bóng cô độc của Sylvia , hắn càng thấy quyết tâm hơn.Hắn phải cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn để bảo vệ những điều hắn tin tưởng và gắn bó.Những người bạn tốt , đáng trân trọng của hắn.Một quyết định dứt khoát có thể sẽ làm thay đổi cuộc sống tẻ nhạt và bình lặng của Ryuji.
Hắn đã có câu trả lời cho giáo sư Steinburdg.Hắn sẽ để cho RAW CRYSTAL trong cơ thể mình phát triển thành dạng năng lượng pháp thuật thuộc tính cây.Hay nói một cách đơn giản , Ryuji lựa chọn trở thành học sinh tháp Cây.
- Cậu có thể dùng cái này để cầm máu - Sylvia chìa tay ra.Nằm gọn trong lòng bàn tay cô là một chiếc khăn trắng muốt , thêu hình một biểu tượng kì lạ và đáng sợ , nó giống như gia huy của gia tộc Silverstone được cách điệu thành những đường nét tinh xảo. - Tôi rất sợ máu , nó khiến tôi thấy buồn nôn.
Ryuji tỏ ra cực kì kinh ngạc trước cử chỉ chẳng có chút nào giống với tính cách của Sylvia này.Cô ấy thật ân cần.Đột nhiên , Ryuji nhớ lại những điều Louis nói về Sylvia , "Cô ta chỉ cố tỏ ra lạnh lùng , cao ngạo và khó gần để giữ khoảng cách với những ai muốn tỏ ra thân thiết hơn với cô ta , chỉ để họ được an toàn trước tác động của lời nguyền ác độc mà cô ta đang phải gánh chịu"
Hắn đưa tay đón lấy chiếc khăn từ Sylvia.Ryuji cầm chiếc khăn bịt chặt lên mũi để cầm máu.Lát sau , máu đã ngừng chảy , nhưng cảm giác tê buốt và đau đớn lại càng tăng thêm.Quay sang Sylvia , hắn ngập ngừng nói bằng giọng cảm kích.
-Cám ... cám ơn bạn ... vi tất cả ... cám ơn bạn , Sylvia.
Ryuji tưởng Sylvia sẽ nói gì đó đại loại như "Đừng hiểu lầm , không cần cám ơn tôi đâu , không phải tôi muốn giúp cậu đâu mà vì tôi chỉ tình cờ đi ngang qua thôi"
Nhưng không phải vậy ... Sylvia không nói như vậy ... Phải chăng cô ấy đã thay đổi đôi chút.
- Không có gì đâu - Sylvia đáp chẳng chút gượng gạo.
- Mình xin lỗi vì đã làm bẩn chiếc khăn , nó dính đầy máu , nhưng mình sẽ giặt nó thật sạch để trả lại cho bạn - Dù là Sylvia cho hắn mượn chiếc khăn để cầm máu , nhưng hắn vẫn thấy áy náy vì đã làm bẩn nó.
- Không cần đâu , cậu dùng xong có thể vứt nó đi.
Nói xong , Sylvia quay người bỏ đi .
Đúng là Sylvia , cô ấy vẫn giữ cái vẻ lạnh lùng đến bướng bỉnh ấy.
Chờ Sylvia đi khuất , Cindy nói với vẻ hoài nghi.
- Có thật đó là Sylvia Silverstone không vậy , cô ta đột nhiên trở nên tốt một cách khó hiểu.Mà thôi điều đó chẳng đáng quan tâm , trước hết phải đưa cậu tới phòng ý tế đã.
Cindy đưa Ryuji tới phòng y tế tháp Trung tâm.Người trực phòng y tế , chịu trách nhiệm khám và chữa trị cho học sinh là cô Selena Clay , một Priest của tháp Cây.
-Cái vết này thật kinh khủng , sống mũi của trò gần như đã gãy tan.Thứ gì đã gây ra vết thương này vậy , trò Sander. - Cô Selena sốt sắng hỏi khi xem qua vết thương của Ryuji.
-Dạ , không có gì đâu thưa cô Selena , do không chú ý nên em bị đập vào cửa sổ trong lúc vội vã thôi ạ. - Ryuji nói dối.
-Vâng đúng thế đấy ạ , cô Selena - Cindy vội nói thêm vào.
Cô Selena trừng mắt nhìn tụi nó không nói gì.Lát sau cô chậm rãi lên tiếng.
- Thôi được rồi , dù cô biết 2 đứa đang nói dối cô về nguyên nhân gây ra vết thương này nhưng cô vẫn sẽ chữa lành nó.
Ryuji và Cindy nhún vai nhìn nhau .Thật không dễ để qua mặt một Priest giàu kinh nghiệm như cô Selena.
Cô Selena cầm cây trượng phép đặt trên bàn và bắt đầu xoay tròn nó.Ánh sáng xanh lục tỏa ra từ cây trượng phép.Ryuji đoán , cây trượng ấy là một M.T.I cao cấp của các Priest.
Cô Selena hướng đầu trượng phép về phía Ryuji.Ánh sánh xanh lục tập trung lại trên đầu trượng trở nên rực rỡ hơn , Ryuji bỗng thấy mũi mình mát lạnh , cảm giác đau nhói và tê buốt dịu dần rồi biến mất hẳn.Cái mũi của hắn đã hoàn toàn lành lặn.
Cô Selena kiểm tra lại cái mũi của Ryuji , cô vui vẻ nói :
- Tốt rồi , trò Sander , cái mũi của trò đã trở lại bình thường rồi đấy ,.Cho tôi biết trò là học sinh của tháp nào , tôi cần ghi lại.Trò biết đấy , công việc mà.
-Dạ , tháp cây Shadowrage , thưa cô - Ryuji nói không chút ngập ngừng.
Cindy đứng phía sau hắn rất bất ngờ , nếu không phải có cô Selena ở đây , chắc Cindy đã mừng rỡ hét lên "Tuyệt quá , vậy là tụi mình sẽ học chung với nhau rồi"
Cô ngó Ryuji bằng ánh mắt thích thú.Lát sau , khi cả 2 rời phòng y tế , Cindy mới tỏ thái độ vui mừng :
-Vậy là cậu đã quyết định sẽ vào tháp Cây cùng với mình hả - Cindy hỏi lại.
-Ừ , Mình nghĩ sẽ tốt hơn nếu tụi mình được học chung.Mình thấy không yên tâm lắm về tụi côn đồ George , mình không muốn cậu lại bị tụi nó làm phiền.Với lại cậu vẫn còn nợ mình một lời hứa đó , chẳng phải cậu hứa sẽ giúp mình làm quen với cuộc sống ở Shinez đó sao.
Cindy nhìn Ryuji với ánh mắt cảm kích , cô bé nhỏ nhẹ nói.
-Cám ơn cậu , Ryuji .Vì đã lo lắng và quan tâm đến mình.Cám ơn cậu vì đã bảo vệ mình trước tụi côn đồ ấy.Ryuji à , cậu thật tốt.
Ryuji cảm thấy bối rối , ánh mắt Cindy dường như dịu dàng hơn , nó hơi ươn ướt và lung linh lạ thường , trông cô lúc này thật nhu mì và đáng yêu làm sao.Hắn chẳng biết phải nói gì cũng chẳng dám nhìn thẳng vào mắt Cindy.Quay ra hướng khác , Ryuji tránh cái nhìn của Cindy.
-Cindy này , cậu nói ngày hôm qua cậu tìm mình suốt phải không ? Có chuyện gì quan trọng không à ? - Ryuji lảng sang chuyện khác để kim bớt cảm giác hồi hộp , xao xuyến trong lòng hắn lúc này.
- À chuyện đó hả , cũng không có gì quan trọng lắm - Cindy đã trở lại với vẻ mặt búp bê hồn nhiên thường ngày.
Ryuji thở phào nhẹ nhõm , Cindy là một cô gái thật vô tư , cung bậc cảm xúc ở cô có thể thay đổi một cách chóng vánh và tự nhiên.Nếu Cindy cứ giữ vẻ e ấp , ngại ngùng , dễ thương kinh khủng ấy , thì chẳng biết Ryuji sẽ cảm thấy lúng túng đến mức nào nữa.
- Hôm trước , lúc cậu vội chạy đi tìm Louis , cậu đã đánh rơi một tấm hình.Mình có nhặt lại và định đem trả nó cho cậu , nhưng tìm mãi chẳng thấy cậu đâu.Mãi đến khi mình hỏi giáo sư Steinburdg thì mới biết cậu đang ở khu phụ cận của tháp Nước.Mình tới đó thì bị tụi George bám theo , rồi gặp cậu và Sylvia ở đó.
Cindy kể lại , cô bé có vẻ ấm ức. - Mình ghét George và đám bạn của nó , lũ hèn mạt.
- Ryuji này , mình hơi tò mò chút , mình đã xem bức ảnh đó , một phụ nữ hiền lành có đôi mắt thật đẹp , bà ấy là ai vậy. - Cindy hỏi.
- Bà ấy là Phoebe Sander , là mẹ của mình.Nhưng bà ấy đã mất tích vào 3 năm trước.Mình đã cố gắng tìm kiếm tung tích của bà trong suốt 3 năm đó nhưng không có kết quả.Chẳng một ai biết thông tin gì về bà - Ryuji nói , giọng buồn rầu.
- Mình rất tiếc về chuyện mẹ cậu.Nhưng Ryuji à , hãy cố gắng để mạnh mẽ hơn , hãy trở thành một Maer xuất chúng , hãy có niềm tin , và rồi nhất định cậu sẽ tìm được bà ấy thôi mà.
Cindy động viên Ryuji , cô bé nói về những điều tốt đẹp khiến cho Ryuji cảm thấy lạc quan hơn.
Điều đó càng thôi thúc hắn nỗ lực để trở thành một Maer vĩ đại nhất.Để bảo vệ những điều hắn quý trọng và để tìm lại được mẹ của mình.
Hết chương 12
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 13 : Tháp cây Shadowrage i
Nguồn 4vn.eu
Chương 13 : Tháp cây Shadowrage
Tạm biệt Cindy , Ryuji về phòng thay bộ đồ dính máu dây ra từ vết thương của hắn.Chiếc khăn tay của Sylvia , hắn nhét tạm vào túi quần , định sẽ giặt nó thật sạch và trả lại cho cô khi có dịp.
Sau đó hắn tới phòng hiệu trưởng gặp giáo sư Steinburdg.Hắn nói rõ ý định muốn vào tháp Cây của mình cho ông nghe.
Giáo sư Steinburdg đồng ý , ông mời cô Miranda tới giúp ông tiến hành việc chia sẻ năng lượng pháp thuật nhằm thúc đẩy quá trình phát triển của tinh thể RAW trong cơ thể Ryuji trở thành dạng năng lượng pháp thuật mang thuộc tính cây.Sở dĩ , không phải đích thân giáo sư Steinburdg làm việc này bởi thuộc tính pháp thuật cơ bản của ông là Lửa , nếu ông thực hiện việc chia sẻ năng lượng pháp thuật thì tinh thể RAW của Ryuji sẽ biến đổi thành thuộc tính lửa.
- Ryuji , trò đã sẵn sàng chưa , ta chắc trò đã suy nghĩ kĩ càng trước khi có sự lựa chọn này. - Cô Miranda nói - Bởi vì khi tinh thể RAW đã biến đổi thì không thể trở lại trạng thái RAW ban đầu được.
- Sự lựa chọn của con là tháp Cây - Ryuji quả quyết.
- Được rồi Miranda , chúng ta bắt đầu thôi - thầy Steinburdg nói - Việc này sẽ mất khá nhiều thời gian.
Cô Miranda gật đầu , trên tay cô lúc này là một thanh kiếm dài , cẩn hồng ngọc trên lưỡi kiếm , chuôi kiếm có chạm hình đầu sư tử , lưỡi kiếm mỏng , sáng chói và cực kì sắc bén.Ryuji nghĩ , có lẽ đây là M.T.I cao cấp của cô Miranda , cũng giống như cây trượng phép Priest của cô Selena.Nhưng hắn cũng đã thấy cô Miranda sử dụng đũa phép trong buổi tiệc lựa chọn nên cũng không dám chắc lắm đâu mới thật sự là M.T.I cao cấp của cô.
- Ryuji , chắc con cũng cảm thấy ngạc nhiên vì cô Miranda không sử dụng đũa phép giống như nhiều Maer khác phải không ? Đó là bởi ,Expert Magic Job của cô Miranda là Warrior chứ không phải Wizzard.Đũa phép hay tất cả những đồ vật mang tính chất truyền dẫn và hỗ trợ năng lực pháp thuật của Maer đều được coi là những M.T.I , ta nghĩ con đã được biết điều này khi tới mua sắm tại thị trấn Holy Forest rồi. - Giáo sư Steinburdg giải thích ngắn gọn.
Ryuji không hiểu rõ lắm về M.J và E-M.J , hắn chỉ nắm được một điểm cơ bản , đó là Maer không nhất thiết phải là một pháp sư sử dụng đũa phép , họ có thể là những Class khác nữa với những M.T.I chuyên dụng.
- Bắt đầu thôi , trò Sander - Cô Miranda nói trong khi tay trái cô giữ thẳng thanh kiếm , đặt ngang trước ngực , mũi kiếm hướng lên trời.Cô nhắm mắt , tập trung tinh thần.Ryuji có cảm giác bầu không khí trở nên đặc quánh , giống như có từng lớp từng lớp năng lượng vô hình tràn ngập khắp không gian.Toàn thân cô Miranda lúc này được bao phủ bởi ánh sáng màu xanh lá rực rỡ.
- "Kết nối" - Cô Miranda nói lớn , cô hướng mũi kiếm về phía Ryuji.
Một luồng ánh sáng xanh - năng lượng pháp thuật thuộc tính cây thông qua thanh kiếm truyền sang người Ryuji , chỉ lát sau cả người hắn cũng được bao phủ bởi thứ ánh sáng hiền hòa màu lục ấy.
- "Chia sẻ" - Cô |Miranda hô vang :
Luồng sáng bao phủ quanh người cô đột ngột có sự chuyển động , nó dần trở thành một dòng chảy năng lượng bắt nguồn từ cô truyền qua M.T.I chảy sang người Ryuji.Ryuji bỗng cảm thấy như có thứ gì đó trong người hắn không ngừng hấp thu dòng năng lượng pháp thuật đang truyền sang kia.
Khoảng nửa giờ sau , giáo sư Steinburdg lên tiếng :
- Đủ rồi , Miranda.Hôm nay chúng ta dừng ở đây.Trông cô có vẻ mệt rồi.Cô cần nghỉ ngơi để phục hồi lại lượng Mana đã tiêu tốn.
Cô Miranda chậm rãi thu hồi lại M.T.I , liên kết pháp thuật cũng được giải trừ , luồng ánh sáng màu lục dần thu lại trên thanh kiếm rồi biến mất.
Cần khoảng 2 lần chia sẻ năng lượng như vậy nữa để tinh thể Raw trong cơ thể Ryuji có thể nhận , lưu trữ và ghi nhớ đạt tới giới hạn biến đổi , và sau đó nó có hoàn toàn phát triển thành thuộc tính cây.Vậy phải làm phiền cô thêm 2 lần nữa rồi , Miranda.- Hiệu trưởng Steinburdg nói.
- Không có gì phiền đâu thưa giáo sư, tôi rất sẵn lòng giúp đỡ học sinh của mình.
Rồi quay sang Ryuji , cô nói :
- Chào mừng trò đến với tháp Cây Shadowrage , trò Sander.
- Vâng , con cám ơn , cô Miranda - Ryuji lễ phép đáp.
- Ryuji , từ ngày mai , con có thể bắt đầu tới tháp cây như một học sinh tháp cây chính thức.Con có thể chuyển đồ của con tới tháp cây và cô Miranda sẽ giúp con tìm được chỗ cho mình tại khu phòng ngủ của học sinh tháp Cây. - Giáo sư Steinburdg nói.
"Còn bây giờ , con có thể về được rồi , ngày mai cũng vào giờ này , ta muốn con ở đây để tiếp tục thực hiện việc chia sẻ pháp thuật.
Ryuji và cô Miranda chào giáo sư Steinburdg rồi rời phòng hiệu trưởng.
- Mau dọn đồ của trò rồi tới gặp tôi tại sảnh Trung tâm.Tôi sẽ sắp xếp phòng cho trò ở tháp Cây - Cô Miranda nói như ra lệnh.
- Vâng thưa cô Miranda.
Ryuji hối hả chạy về phòng hiện tại của hắn để thu xếp đồ đạc.Vậy là hắn đã chính thức trở thành một học sinh tháp Cây.Hắn sẽ học chung với Cindy.Và còn Louis nữa.Nhắc tới Louis , Ryuji không dám chắc cậu ta có vào tháp cây hay không nữa.Cậu ta từng nói có thể sẽ vào tháp Cây khi đi mua đồ tại Holy Forest , nhưng không hiểu cậu ta có thật sự chọn nó không , hay là sẽ chọn một tòa tháp khác.
Ryuji về tới phòng.Louis vẫn không có ở đây.
"Cậu ấy đi đâu vậy nhỉ" - Ryuji tự hỏi.
Trước khi chuyển sang phòng mới của hắn bên tháp Cây , Ryuji muốn báo cho Louis biết và cũng muốn hỏi Louis về sự lựa chọn của cậu ấy.Trong trường hợp nếu Louis không chọn tháp Cây , Ryuji và cậu ta sẽ ít gặp nhau hơn.
Thỉnh thoảng Louis lại biến mất một cách khó hiểu , Ryuji không rõ cậu ta đi đâu và hắn cũng không muốn hỏi.Có vẻ Louis cũng không có ý định kể cho Ryuji biết.Hắn thu dọn đồ đạc của mình một cách chóng vánh rồi vội quay lại sảnh trung tâm , vì cô Miranda đang đợi hắn ở đó , hắn không muốn cô phải chờ lâu.
Ai dè , vừa bước ra cửa thì hắn chạm mặt Louis.Cậu ta xuất hiện đột ngột như một bóng ma khiến Ryuji giật nảy mình.
-Cậu làm tớ hết hồn với cái kiểu bất ngờ xuất hiện này đấy.Cậu đã ở chỗ nào vậy , Louis. - Ryuji hỏi , dù hắn đoán chắc là Louis sẽ lại tìm cách lảng sang chuyện khác hoặc trả lời không đâu vào đâu.
- Xin lỗi đã làm cậu giật mình , tớ chỉ đi dạo quanh đây thôi - Louis đáp.
Ryuji biết trước cậu ta sẽ nói vậy nên cũng chẳng lấy làm lạ.
- Cậu chuyển đồ đi đâu vậy , cậu đã chọn được thuộc tính pháp thuật rồi à.- Louis hỏi.
- Ừ , tớ sẽ học chung với Cindy ở tháp Cây.Còn cậu Louis , cậu cũng sẽ vào tháp Cây với tụi mình chứ - Ryuji hỏi lại , hắn thật sự rất muốn Louis cũng sẽ vào tháp cây.
- Không , tớ sẽ không vào tháp cây , tớ thích những pháp thuật hệ tâm linh hơn , nhưng vì Raw Crytal không thể tiến hóa thành một tinh thể mang năng lượng pháp thuật thuộc tính tâm linh được , nên ... có lẽ tháp Lửa sẽ là lựa chọn của tớ. - Louis đáp bằng giọng miễn cưỡng.
Có điều những lời Louis vừa nói lại khiến cho Ryuji khá ngạc nhiên.Hắn hỏi với vẻ nghi hoặc :
- Chẳng phải giáo sư Steinburdg nói , tinh thể RAW có thể phát triển thành 1 trong 6 thuộc tính pháp thuật cơ bản đó sao.Còn nữa , sau khi tiến hóa , không phải là tinh thể Raw sẽ biến mất sao ? Cậu đang nói tới một tinh thể nào nữa sau khi raw tiến hóa vậy.
- Cậu biết tại sao không ? Đó là vì ông ấy không muốn cậu biết quá nhiều về Raw.Cậu còn nhớ khi cậu kể lại cho tớ nghe về Raw , tớ đã nói là tớ biết nhiều hơn một chút chứ.
Ra là vậy , đến giờ Ryuji mới hiểu tại sao vào lúc đó , khi hắn thuật lại lời giáo sư đã nói về Raw cho Louis nghe , hắn đã thấy Louis cười nhạt.Đó là một nụ cười mang hàm ý chế giễu.
- Để tớ cho cậu biết , bản chất thật sự của 1 tinh thể Raw là dạng vật chất đặc biệt tồn tại bên trong mỗi Maer.Nó phát ra năng lượng pháp thuật và nhở đó các Maer có thể điều khiển và sử dụng pháp thuật.Tinh thể Raw có thể ghi nhớ và lưu trữ các dạng năng lượng thuộc 5 thuộc tính tự nhiên và khi đạt tới giới hạn nào đó , nó sẽ tiến hóa thành một tinh thể Raw cấp cao hơn.Đó là tinh thể mang thuộc tính của dạng năng lượng được tinh thể Raw cơ bản tiếp xúc , lưu trữ và ghi nhớ nhiều nhất.Nó được gọi là 1 U-Raw.Tinh thể Raw cơ bản vốn trong suốt , khi phát triển thành U-Raw , nó mang màu sắc của thuộc tính pháp thuật mà nó biến đổi thành."ĐỎ , XANH LÁ , XANH DƯƠNG , VÀNG , VÀ XÁM BẠC VÀ TÍM" , đó là các màu tương ứng với các thuộc tính "LỬA , CÂY , NƯỚC , ĐẤT , KIM LOẠI VÀ TÂM LINH". - Louis giải thích.
Ngừng lại một chút , có vẻ như để Ryuji có thể ngấm được những điều cậu ta vừa nói , Louis tiếp tục :
- Tinh thể Raw nguyên thủy không thể tiến hóa thành 1 U-Raw mang thuộc tính pháp thuật tâm linh , bởi đó là dạng năng lượng pháp thuật thuộc tính đặc biệt chỉ được hình thành trong những môi trường và theo những huyết thống đặc biệt.Tinh thể Raw không thể ghi nhớ và lưu trữ dạng năng lượng này.Tớ rất muốn U-Raw của mình mang thuộc tính tâm linh bởi nó rất mạnh mẽ , huyền bí và đáng sợ nhưng điều này là bất khả thi. - Louis tỏ ra hơi thất vọng.
- Chắc cậu cũng cảm thấy hiểu biết của tớ về Raw thật sự còn vượt xa nhiều giáo viên ở học viện Shinez này chứ ? Tớ từng nói , bố mẹ nuôi của tớ là những Maer , nhưng đó chưa phải là tất cả , họ không chỉ là những Maer bình thường , họ là những học giả xuất chúng chuyên nghiên cứu về Raw làm việc cho một bộ phận đặc biệt trong chính quyền Maer-World.
Ryuji càng lúc càng cảm thấy Louis không hề đơn giản.Cậu ta có những kiến thức và hiểu biết sâu rộng về Maer-world , về tinh thể Raw bởi những Maer thông thường gần như không biết gì mấy về Raw , nếu có biết thì cũng chỉ là những điều cơ bản nhất về nó.Louis - Cậu ta có những bí mật đáng kinh ngạc.
- Có vẻ như còn quá nhiều điều tớ chưa biết về cậu , Louis à - Ryuji ngập ngừng.
- Và điều đó khiến cậu thấy không thoải mái lắm đúng không ? Cậu biết đấy , có những bí mật tớ mà hiện tại tớ vẫn chưa sẵn sàng để chia sẻ , nhưng đến một thời điểm nào đó thích hợp , cậu sẽ được biết.Còn nữa , tất cả những điều liên quan tới Raw , cậu không được kể với bất cứ ai vì càng biết nhiều về nó , cậu sẽ càng gặp nguy hiểm đấy.
Louis nhấn mạnh , cậu ta thật sự nghiêm túc.
-Chết rồi .... cô Miranda - Ryuji buột miệng thốt , hắn vừa sực nhớ ra một chuyện quan trọng.
- Có chuyện gì thế ... - Louis tò mò hỏi.
-À ,cô Miranda đang chờ tớ ở sảnh trung tâm , cô ấy sẽ dẫn tớ tới phòng mới ở tháp cây.Mải nói chuyện với cậu nên tớ quên bẵng mất việc này.
- Ừ , vậy cậu đến gặp cô ấy đi. - Louis giục.
Ryuji vội vã xách đồ đạc đi về phía tháp trung tâm.Nhưng vừa đi được mấy bước thì Louis đã gọi giật lại.
- À , Ryuji này , không phải vì không học cùng nhau mà chúng ta không phải là bạn nữa , nên cậu hãy cầm lấy thứ này đi , coi như một món quà chúc mừng cho sự kiện cậu chính thức trở thành học sinh tháp Cây nào.
Nói đoạn , Louis tung một cái túi nhỏ về phía Ryuji.Dựa vào tiếng leng keng của kim loại va chạm vào nhau , cũng đủ biết bên trong túi chứa đầy những đồng vàng Zeny.
Biết tính Louis nên Ryuji không tiện từ chối.Dù gì thì món quà này cũng giúp ích cho hắn rất nhiều khi bắt đầu làm quen với cuộc sống mới ở học viện Shinez.Hắn đỡ lấy cái túi , nhét vào balo.
- Cảm ơn cậu , Louis - Ryuji nói.
Louis không nói gì , cậu ta chỉ gật đầu cười , đưa tay chào Ryuji.
Ryuji vã chạy tới sảnh trung tâm.
"Chắc cô Miranda đợi khá lâu rồi , không biết cô ấy có giận không nữa"
Ryuji vừa chạy vừa lo lắng nghĩ.
Tới sảnh trung tâm , Ryuji dáo dác ngó xung quanh nhưng không thấy cô Miranda ở đây.
Hắn để đống đồ đạc của mình xuống sàn nhà , đứng thở hồng hộc.Hắn đang lo sẽ bị phạt trừ điểm , hoặc là sẽ bị mắng cho một trận vì cái tội trể nải.
- Trò Sander , xin lỗi đã để trò phải chờ lâu.Ta có vài việc cần giải quyết ở tháp Cây nên bây giờ mới tới đưa trò đến phòng của mình được. - Giọng cô Miranda chợt vang lên phía sau hắn.
Ryuji quay lại , cô Miranda đang đứng ở ngưỡng cửa hành lang dẫn đến tháp cây.
Thật may cho Ryuji , hắn tưởng hắn là người chậm trễ , ai ngờ cô Miranda bất ngờ có chuyện gấp nên thành ra cô lại là người tới muộn.Hắn thầm thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng trong lòng , nhưng vẫn vờ tỏ ra tươi tỉnh , thái độ kiểu như việc phải chờ lâu chỉ là chuyện nhỏ , và hắn chẳng hề phàn nàn gì về điều đó.
- Không sao đâu ạ , cô Miranda , con đứng đợi thêm một lúc nữa cũng không vấn đề gì. - Ryuji tỉnh bơ đáp , giống như hắn là người đứng đợi khá lâu rồi.
- Đi theo tôi , trò Sander - Cô Miranda gọi
Ryuji hớt hải vác đống đồ đạc - giờ đã nhiều hơn trước sau chuyến Shopping tại thị trấn "Rừng thiêng" - đi theo cô Miranda.
2 cô trò đi dọc hành lang , qua khu vực kiến trúc phụ cận giữa tháp cây và tháp trung tâm.Đi tiếp một đoạn hành lang nữa rồi mới tới tháp Cây.
Kiến trúc tháp Cây không giống lắm với tháp Trung tâm.Tầng thấp nhất là phòng sinh hoạt chung và phòng ăn của học sinh tháp Cây.Bao quanh là hành lang có những cầu thang lớn dẫn lên các tầng cao hơn.Hệ thống phòng ngủ của nam sinh và nữ sinh nằm ở những tầng tháp khác nhau và hoàn toàn tách biệt.Phòng ngủ của nam sinh năm 1 - 4 ở từ tầng 3 đến tầng 5 , phòng ngủ của nữ sinh ở từ tầng 6 đến 8.Tầng 2 là nơi sinh hoạt của các câu lạc bộ học sinh , trụ sở của ban kỉ luật , phòng giám thị , văn phòng giáo viên phụ trách tháp cây và một số phòng liên quan khác.Tầng 2 có 2 cầu thang chính dẫn lên tầng 3 nằm đối xứng nhau qua tâm điểm là phòng chủ nhiệm tháp cây nằm ở vị trí trung tâm tầng 2.Nằm sát 2 lối đi duy nhất này là phòng giám thị của thầy Joe - giám thị tháp Cây và trụ sở ban kỉ luật tháp cây.Tầng 9 là tầng cao nhất dẫn lên đỉnh tháp , thực ra nó giống một các sân thượng rộng lớn hơn là một tầng tháp.
Cô Miranda dẫn Louis lên tầng 3 , là tầng của nam sinh năm 1 và 2 được tách làm 2 khu vực riêng biệt - Năm 1 và Năm 2.Tuy học sinh 2 năm ở cùng một tầng tháp nhưng do số lượng học sinh không quá đông trong khi số lượng phòng khá lớn và rộng rãi nên không có quá nhiều học sinh ở chung 1 phòng.Con số tối thiểu là 3 người.
Phòng mới của Ryuji ở gần cuối hành lang , bạn cùng phòng của hắn là một thằng nhóc có gương mặt bầu bĩnh với mái tóc đen cắt ngắn , trông nó có vẻ khá nghịch ngợm.Sau khi chỉ cho Ryuji phòng mới của mình , cô Miranda trở lại văn phòng của cô.Thằng nhóc tóc đen giúp Ryuji quăng đống đồ đạc vào góc của hắn.Trong lúc chuyển đồ , nó tự giới thiệu trước :
- Tớ là Gabriel Marshall , rất vui được biết cậu.
Rồi không để Ryuji kịp đáp , nó nhanh nhảu nói tiếp.
- Còn cậu thì khỏi phải giới thiệu , Ryuji Sander cậu đã quá nổi tiếng với cái ... cái tinh thể ... gì gì đó.Nhiều đứa trong trường coi cậu là một thằng ngớ ngẩn , quái đản nhưng tớ thì khác ... tớ nghĩ ... cậu thật sự ... rất đặc biệt và nổi bật.
Nó tuôn ra một tràng với tốc độ nhanh không kém cái cách mà nó giành quyền nói trước với Ryuji.
Tuy không thích lắm cách nói chuyện nhanh nhảu , vội vàng đến buồn cười của Gabriel nhưng Ryuji thấy cậu ta có vẻ khá thân thiện.Và ít ra , cậu ta cũng không nghĩ về hắn như những người khác , đó là một sự hiếm hoi ít gặp ở học viện Shinez này và Ryuji thấy vui vì điều đó.
-Cậu biết không Ryuji , cả trường này dường như đang bàn tán về cậu, thậm chí họ còn đánh cuộc với nhau xem giáo sư Steinburdg sẽ đưa cậu vào tháp nào nữa.Điều này thật tuyệt.Dù không biết tinh thể gì gì đó bên trong cậu thực chất là thứ gì nhưng mọi người đều cho rằng việc cậu có mặt ở Shinez này với lai lịch không rõ ràng quả là rất đáng ngờ.
Rồi cậu ta vội xua tay loạn xa như để phân bua rằng mình không hề giống như những người khác.
-Nhưng tớ thì không cho là thế , tớ nghĩ có thể cậu là một nhân vật bí ẩn được che giấu thân phận đến học viện Shinez để thực hiện một sứ mệnh bí mật nào đó.
Càng lúc Ryuji càng thấy Gabriel giống với một đứa hoang tưởng bị ám ảnh quá mức bởi những ý nghĩ siêu thực.Nguyên nhân có thể cậu ta phải chịu áp lực học hành quá mức hay do bị ảnh hưởng quá nhiều bởi các loại tạp chí , phim ảnh giả tưởng ngớ ngẩn nào đó.
- Còn điều này nữa , họ nói "thật là tai họa và bất hạnh cho tòa tháp nào có vinh dự được chứa chấp cậu". Nhưng - Gabriel vẫn liến thoắng không ngừng.
- Nhưng cậu không nghĩ vậy chứ gì - Ryuji ngắt lời.Đến bây giờ thì hắn đã rõ Gabriel giống như một đứa tâm thần , một con vẹt không có đầu óc , ngoài việc chỉ biết lải nhải những thứ mà hắn nghe được từ người khác ra và thêm vào cái điệp khúc ngu ngốc "Nhưng tớ thì không nghĩ vậy" thì cậu ta chẳng biết nói điều gì khác.
-Xin lỗi Gabriel , nhưng mình cần vào nhà vệ sinh một lát - Ryuji hờ hững nói.Hắn thật sự phát ngán với thằng nhóc cùng phòng này.
Lúc này , hắn chỉ muốn tránh Gabriel càng xa càng tốt , có thể cậu ta không hẳn như hắn nghĩ , chỉ là Ryuji thấy Gabriel thật phiền phức và lắm lời.Xét trên một phương diện nào đó thì thậm chí Gabriel còn ngớ ngẩn và khác người hơn cả Ryuji.
Rồi bỏ mặc cậu ta với hàng đống thắc mắc và những câu chuyện vớ vẩn mà Gabriel chuẩn bị tuôn ra.Ryuji cầm theo bộ đồ dính máu bước vào nhà vệ sinh , đóng xầm cửa lại.Hắn quẳng bộ đồ vào một góc tường , vô tình hắn thấy chiếc khăn tay của Sylvia rơi ra từ trong túi quần Jean.
Ryuji nhặt nó lên , chiếc khăn trắng tinh giờ loang lổ những vết máu đỏ sẫm đã khô lại.Gia huy của dòng họ Silverstone hiện lên trên nền đỏ của máu trông càng đáng sợ hơn.Ryuji định giặt sạch nó để trả lại cho Sylvia dù cho cô ấy có nói là vứt nó đi luôn cũng được.Hắn mở vòi nước định xả nước vào chiếc khăn thì chợt phát hiện ra một dòng chữ nhỏ xíu thêu bằng chỉ bạc ở mép khăn.Dòng chữ này rất nhỏ , lại lẫn với màu trắng của khăn nên rất khó nhận ra , chỉ vì máu của Ryuji có dính một chút lên đó nên hắn mới tình cờ phát hiện ra.
Đưa sát lại gần , hắn đọc được dòng chữ
"BÉ SYL YÊU THƯƠNG CỦA CHỊ"
Ryuji không tin nổi vào mắt mình , chiếc khăn này không thể là thứ mà Sylvia có thể dễ dàng vứt bỏ đi như vậy.
"Nếu mình không nhầm thì đây chắc là một kỉ vật quý giá với bạn ấy.Không hiểu sao bạn ấy lại muốn vứt nó đi, chẳng lẽ Sylvia không biết có dòng chữ này sao." - Ryuji lầm bầm một mình.
"Vậy thì mình phải trả lại nó cho bạn ấy càng sớm càng tốt" - Hắn nghĩ.
Nhưng trước mắt hắn không biết làm thế nào để tẩy sạch hoàn toàn được những vết máu đông trên chiếc khăn tay.Mở cửa nhà vệ sinh , hắn ló đầu ra hỏi Gabriel.
_ Gabriel này , cho mình hỏi chút.
Gabriel tỏ ra rất hào hứng , trông nét mặt cậu ta không có chút nào giả tạo.Có thể Gabriel là đứa ba hoa ngốc nghếch nhưng cậu ta không xấu và trong mắt cậu ta , Ryuji không giống với một sinh vật lạ mà có khi còn giống với một nhân vật siêu anh hùng trong truyện tranh hơn. Như cách mà cậu ta đã nói "Ryuji là một người đặc biệt , được cử tới Shinez với thân phận đặc biệt để thực hiện những sứ mệnh đặc biệt"
(Nếu xét theo nội dung và những diễn biến tiếp theo của tiểu thuyết này , thì có thể lời nói của Gabriel cũng chẳng phải là không có cơ sở hay sai lầm hoàn toàn , cứ coi như có thể đó là một lời tiên đoán về tương lai của một nhân vật đi - Lời tác giả hoàn toàn không có liên quan tới nội dung)
-Được rồi , cậu hỏi đi.Nếu mình không biết thì mình sẽ tìm mọi cách để biết , hoặc là sẽ đi hỏi mọi người để biết được điều đó giúp cậu. - Có chút lộn xộn trong diễn đạt nhưng xem ra Gabriel khá nhiệt tình.
- À , cũng không có quan trọng tới mức đó đâu , đồ của mình bị dính vài vết bẩn không thể gột sạch bằng nước được.Cậu biết có cách nào ...à ... ý mình là cậu biết thứ gì đó có thể giúp mình làm chúng biến mất đi không.- Thật ra điều mà Ryuji muốn hỏi là , có chất gì ở Maer-World có thể tẩy sạch hoàn toàn vết máu không , nhưng hắn thấy không tiện lắm , vì làm vậy Gabriel sẽ lại tiếp tục với chứng bệnh hoang tưởng của cậu ta , tra tấn Ryuji bằng hàng tá những câu hỏi ngớ ngẩn.Với lại , hắn cũng không muốn để Gabriel biết hắn cực kì mù mờ về Maer-World , thà cứ làm một kẻ được che giấu thân phận và lai lịch còn hơn là để cậu ta biết hắn đến từ thế giới của những người bình thường không thể sử dụng pháp thuật.
- Tớ cũng không rõ lắm , cậu thử dùng chất tẩy rửa pháp thuật "Quét sạch" xem sao.Nó thường được sử dụng để làm sạch những vết bẩn dây ra trong quá trình chế dược.Có thể nó có tác dụng đấy. - Gabriel trả lời.
Ryuji bỗng nhớ ra hắn cũng có một lọ chất tẩy rửa "Quét sạch" ấy.Trong chuyến đi tới Holy Forest , hắn có mua thứ thuốc ấy.Ryuji lục tìm trong túi đồ của hắn , đúng là hắn tìm thấy một lọ "Quét sạch."
Chui vào nhà vệ sinh và đóng cửa lại , hắn đổ thứ chất nhớt trong lọ "Quét sạch" lên chiếc khăn của Sylvia.Cái thứ chất nhớt màu trắng ấy hút hết các vết máu khô và khi không thể hút được nữa thì nó khô dần và vón cục lại.Cái thứ chất này có tác dụng không ngờ nhỉ ? - Ryuji cười một mình.
Hắn tiếp tục đổ chất tẩy rửa "Quét sạch" vào cho đến khi những vệt máu cuối cùng bị hút hết.Hắn giũ nhẹ cái khăn và đám chất tẩy đã "no nê" và vón cục , rơi hết xuống bồn cầu.
"Giờ thì chỉ cần giặt lại với nước là ổn.Nếu biết được có những dòng chữ ấy , chắc hẳn Sylvia sẽ không muốn vứt nó đi nữa"
Hết chương 13 ...
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 14 : Cậu bạn lạ lùng
Nguồn 4vn.eu
Chapter 14 : Cậu bạn lạ lùng
Ngày hôm sau , Ryuji có buổi học đầu tiên ở tháp Cây.Đúng như Louis nói , bộ đồng phục may bằng sợi vải pháp thuật trở nên rất vừa vặn khi hắn mặc vào.Chỗ phù hiệu để trống đã hiện lên hình hổ trắng với chiếc vòng nguyệt quế tượng trưng cho trí tuệ và sự thông thái trên đầu.Ryuji đã chính thức trở thành một nam sinh của tháp Cây.Môn học đầu tiên là "Nguồn gốc pháp thuật" do thầy Steve Mcfly dạy.Thầy Steve khá nhỏ con , trông thầy giống với một học sinh cấp 2 hơn là 1 thầy giáo , tuy vậy , thầy giảng bài rất hay và dễ hiểu , không những thế , thầy còn rất hài hước.Đó là lí do khiến học sinh rất quý thầy.Thầy Steve luôn cố gắng để hiểu học sinh của mình hơn.
Lớp học môn "Nguồn gốc pháp thuật" nằm ở tầng 1 của khu kiến trúc giữa Kim tháp và tháp Trung tâm.Cũng giống như 5 khu kiến trúc phụ cận khác nằm giữa 5 tòa tháp còn lại với tháp Trung tâm , chúng đều là những khu nhà lớn 7 tầng.
Ryuji ngồi cạnh Gabriel trong lớp học.Lúc mới bước vào lớp hắn đã nhận được cả tá những ánh mắt tò mò , săm soi.Có lẽ chẳng một đứa học sinh bình thường nào của tháp Cây có thể ngờ rằng cái gã lập dị có lai lịch kì bí ấy lại học chung với mình.Và gần như suốt cả giờ học , không lúc nào là không có ít nhất một vài đứa lén nhìn về phía hắn rồi xì xầm bàn tán gì đó về hắn.Ryuji không thấy khó chịu lắm , điều này xảy ra như cơm bữa nên hắn đã quen với nó.
Trong khi đó , Gabriel ngồi cạnh thì nhìn Ryuji với vẻ ngưỡng mộ sâu sắc.Cậu ta không ngừng huyên thuyên đủ thứ mà cậu ta nghe được qua đôi tai lúc nào cũng vểnh lên như ăng ten thu sóng.Gabriel giống với một cái tivi hơn là một cậu bé 15 tuổi.Gần như tất thảy những tin tức có liên quan tới Ryuji đều được Gabriel kịp thời bắt sóng và nó nhanh chóng được xử lí và thêm thắt vào những câu ngớ ngẩn độc quyền của Gabriel trước khi truyền đến tai Ryuji.
Suốt cả buổi , Ryuji chẳng thể tập trung được.Gabriel liên tục lải nhải như một cái máy nói.Cũng may là thầy Steve khá hiền nên cậu ta không bị phạt vì tội làm ồn trong giờ học.
Dù thầy Steve giảng bài rất tuyệt nhưng bản thân môn "Nguồn gốc pháp thuật" thật sự nhàm chán và khô khan , nên giờ học trôi qua một cách chậm chạp và tẻ nhạt.Ryuji lật hết từng trang sách nhưng chẳng thấy có chỗ nào nhắc tới RAW CRYSTAL cả.
Trong cuốn "Nguồn gốc pháp thuật" chỉ đề cập đến việc khoảng 1000 năm trước , một Portal bất ngờ mở ra nối thế giới con người với một thế giới huyền bí được gọi là Arkadian.Khi cánh cổng ấy được mở ra , nguồn năng lượng mạnh mẽ từ Arkadian được giải phóng qua cánh cổng không gian tràn sang thế giới loài người.Rồi cánh cổng ấy cũng khép lại , nhưng những nguồn năng lượng đó không hề mất đi , mà vẫn tồn tại.Khu vực rộng lớn xung quanh nơi Arkadian Portal mở ra bị xáo trộn bởi ảnh hưởng của những nguồn năng lượng lạ thường và trở thành một khu vực sinh thái đặc biệt.Những cư dân sống gần đó , ngày ngày tiếp xúc với trường năng lượng đặc biệt ấy , dần dà , có những ảnh hưởng lạ thường tác động lên họ.Một sự thay đổi kì diệu , giống như một khả năng tiến hóa mới , những con người ấy nhận ra họ có thể sử dụng những quyền năng dị thường.Tùy vào ảnh hưởng của trường năng lượng ở các mức độ và khu vực khác nhau tác động lên mà những người đặc biệt ấy có thể sử dụng những sức mạnh khác nhau.Đó chính là khởi nguồn của sự phân chia làm 6 thuộc tính pháp thuật căn bản.Những kẻ mang trong mình nguồn năng lượng khác thường ấy tập hợp lại trở thành một cộng đồng đặc biệt , và những quyền năng họ có được dưới ảnh hưởng của trường năng lượng phát sinh từ Arkadian Portal được gọi dưới cái tên chung là "PHÁP THUẬT".
Đó là những điều ghi trong chương đầu của cuốn "Nguồn gốc pháp thuật".Ryuji nhận thấy nó có gì đó không được đúng cho lắm.Tinh thể Raw và những điều liên quan tới nó không hề được đề cập tới.Hắn có cảm giác cuốn sách này được viết ra nhằm mục đích che giấu sự thật về Raw và cố tình cung cấp những thông tin không đầy đủ và chính xác về bản chất thật sự của pháp thuật.Quả thật Maer-World này phức tạp hơn Ryuji tưởng tượng rất nhiều.
Gabriel đến lúc này vẫn không chịu ngừng nói , mặc dù Ryuji đã tỏ thái độ khó chịu với cậu ta.Hắn bắt đầu ước người ngồi cạnh hắn bây giờ là Cindy chứ không phải Gabriel.Hắn thật sự thấy rất vui khi ở cạnh Cindy.Ryuji không ghét Gabriel , chỉ có điều cậu ta thật phiền phức.
Ryuji không rõ vì sao sáng nay Cindy lại không tới lớp.Sự vô tư và hồn nhiên vui vẻ của Cindy sẽ làm cho giờ học bớt tẻ nhạt hơn.
Cuối buổi học , Ryuji có cuộc hẹn với cô Miranda và giáo sư Steinburdg tại văn phòng hiệu trưởng nên hắn tạm biệt Gabriel và tới gặp giáo sư Steinburdg.
Cô Miranda và giáo sư Steinburdg đang chờ hắn ở phòng hiệu trưởng.Việc chia sẻ pháp thuật cũng diễn ra giống hôm trước.Sau khi xong việc , giáo sư Steinburdg nhắc :
- Ryuji , ngày mai cũng vào giờ này , con hãy có mặt ở đây ,.Chúng ta cần thực hiện công việc này một lần nữa.
- Dạ , vâng thưa giáo sư.Con nhớ rồi.
Rồi như chợt nhớ ra điều gì đó , Ryuji bất ngờ hỏi :
- Vậy còn Louis , thầy Steinburdg , bạn ấy thì sao ạ.Con thấy bạn ấy nói sẽ chọn tháp Lửa.Bạn ấy có phải tiến hành chia sẻ pháp thuật như con không ạ.
- Louis đã ở đây trước con , đích thân giáo sư Steinburdg đã thực hiện công việc ấy. - Cô Miranda lên tiếng trả lời thay.
Thắc mắc của Ryuji đã được giải đáp , hắn chào cô Miranda và thầy hiệu trưởng rồi trở về phòng mình ở tháp Cây.
Sau buổi học nhàm chán , Ryuji thấy mệt lử và đói , hắn định sẽ tự thưởng cho mình một chiếc Hamburger thật bự và một tách socola nóng hổi, rồi sau đó sẽ đánh một giấc cho tới chiều.
Ryuji rời phòng định tới nhà ăn tháp Cây , nhưng hắn lại lo sẽ gặp tụi George và Clark ở đó.Vì vậy , Ryuji đành chịu khó đi xa một chút tới phòng ăn tháp Trung tâm.
Khá bất ngời khi hắn gặp Cindy ở đó.Hình như cô bé đã dùng bữa xong.Ryuji thấy trên bàn ngổn ngang chén dĩa và vỏ bánh kẹo, thật không thể tin là một cô gái nhỏ nhắn lại có thể ăn nhiều đến vậy.
- Chào cậu - Ryuji lên tiếng trước.
Cindy quay lại , trông thấy Ryuji , cô bé cười tít mắt.
- Mình đang chờ cậu đây , Ryuji.Mình đoán có lẽ cậu ngại chạm mặt đám côn đồ George nên sẽ không ăn ở nhà ăn tháp Cây mà tới đây.Vì thế mình đã đến đây trước đợi cậu cùng ăn trưa .... nhưng ... nhưng mà .... - Cindy hơi ngập ngừng.
- Nhưng cậu đợi mình lâu quá và cậu thấy đói nên đã ăn trước rồi chứ gì.Đừng nói với mình là cậu chén sạch chỗ này đấy nhé. - Ryuji vừa nói vừa ngó bãi chiến trường bừa bộn trên bàn ăn.
Cindy đỏ mặt , cô lúng túng giải thích :
- Ừ thì ... tại mình thấy đói , được chưa nào .
- Trời đất , cậu ăn nhiều phải gấp mấy mình ấy chứ.Cậu thật giống một cái máy ăn chuyên nghiệp.Cứ đà này sớm muộn cậu cũng sẽ biến thành một cái thùng phuy di động cho mà xem - Ryuji trêu.Hắn chỉ thấy lạ là tại sao Cindy ăn nhiều như vậy mà cô không phát phì lên , không những thế cô bé còn có một vóc dáng rất cân đối nữa.
-Còn lâu mới có chuyện đó , từ trước tới giờ tớ vẫn ăn như vậy mà đâu có biến thành cái thùng gì gì biết đi như cậu nói đâu.Không phải là mình ăn nhiều mà là do cậu quá gảnh ăn đấy.Ryuji à, cậu thật giống một cô nàng tong teo đang cố ăn kiêng - Cindy phản pháo.
Ryuji không thể tìm ra nổi một câu từ nào ngoa ngoắt và sâu sắc hơn để đấu lại Cindy.Lại một lần nữa hắn thất bại trong cuộc khẩu chiến với cô nàng mồm mép này.
- Ơ ... Ơ ... tớ ...không phải là ... - Ryuji ấp a ấp úng.
- Haha , xem cậu kìa Ryuji , mặt cậu đỏ lên rồi kìa , hay là tớ đã đúng , cậu đang ăn kiêng hả , có gì phải xấu hổ về điều đó nào , hãy thú nhận đi và tớ hứa sẽ không kể cho ai biết đâu.
Cindy đã hoàn toàn chiếm thế chủ động.Trong mấy ngày ở học viện Shinez , Ryuji đã trưởng thành hơn một chút , nhưng rốt cuộc thì hắn vẫn chưa thể hoàn toàn biến thành một người khác được.Ryuji vẫn chỉ là Ryuji hiền lành , ngốc nghếch , mồm mép chậm chạp , vụng về trong mắt Cindy.
Ryuji rất ngượng , hắn cứ lúng túng như gà mắc tóc , trông thật buồn cười.Nhìn thấy điệu bộ của hắn như vậy , Cindy tạm tha cho hắn.
- Ryuji này , lúc cậu tỏ ra ngượng ngùng trông dễ thương lắm đấy - Cindy nháy mắt láu lỉnh nói. - Thật là giống ... giống với ... - Cô bé làm bộ chống cằm suy nghĩ như để tìm ra một sự vật so sánh thích hợp.
- Cậu nói mình giống cái gì - Ryuji thấy không yên tâm vội hỏi lại.
Hắn lo rằng Cindy cũng nghĩ về hắn giống như những người khác "Một sinh vật lạ lùng , một kẻ dị hợm ngớ ngẩn , một thằng nhóc ngu ngốc , điên khùng và quái đản , hay là bất kì thứ gì đó đáng ghét tương tự".
-Ưhm ! Thì giống Ryuji thôi ... Tớ nghĩ Ryuji thật sự rất giống với Ryuji.Vì cậu còn có thể giống với ai khác hơn ngoài chíng cậu được. - Cindy mỉm cười nhìn hắn đầy bí ẩn.
Hắn suýt ngã ngửa vì câu trả lời đầy bất ngờ của Cindy.Thật là mất công hắn đã lo lắng mấy chuyện không đâu từ hồi nãy.Ryuji thở hắt ra nhẹ nhõm.Phải rồi , cô ấy là một người bạn tốt của hắn và sẽ chẳng bao giờ nghĩ về hắn một cách xấu xí như những kẻ khác.
- Ryuji này , chắc cậu đã tưởng rằng mình sẽ nghĩ xấu về cậu giống như những học sinh khác phải không ? - Vẻ ranh mãnh hiện rõ trên gương mặt Cindy.
- Ơ ... Ơ ... không phải vậy mà ...mình đâu có - Hắn ấp úng.
Ryuji thầm nghĩ , cô bé này quả thật như đi guốc trong bụng hắn.Cô ấy có thể nhận ra hắn đang nghĩ gì thông qua những cử chỉ và hành động khác lạ của hắn.Cindy thật sự rất thông minh và tinh tế.
- Mình nghĩ mình hiểu cậu mà , nên đừng lo về điều đó được chứ , và hãy mặc kệ tất cả những điều vớ vẩn mà người khác nói về cậu đi - Cindy nhìn thẳng vào mắt Ryuji như muốn đọc hết những suy nghĩ của hắn.Cũng may , cặp kính kì dị của Ryuji đã ngăn ánh mắt săm soi của Cindy lại.Cô nàng có vẻ hơi bực bội vì cái kính quái đản ấy khiến cô khó mà nhận ra vẻ mặt của Ryuji.
- Này , tại sao cậu suốt ngày đeo cái kính dị hợm ấy vậy.Trông mà phát ớn.Nó không chỉ làm cho ngoại hình của cậu trở nên ngớ ngẩn , biến cậu thành một tên lập dị , mà còn khiến chẳng ai thấy rõ mặt mũi cậu trông ra sao nữa. - Cindy thắc mắc.
Đến giờ , Cindy mới để ý là chưa bao giờ cô trông thấy rõ mặt Ryuji.Ngoài một nửa cái mũi và miệng của hắn là lộ ra còn thì phần trên hoàn toàn bị che khuất bởi cặp mắt kính to bự của hắn.Chẳng rõ có phải do Ryuji cố tình làm thế để không ai biết rõ mặt mũi cậu ta hay là vị cậu ta có một nhược điểm nào đó muốn che giấu trên khuôn mặt.
- À ... cái đó thì ... vào năm mình 10 tuổi , mình mắc một căn bệnh về mắt và nó làm cho mắt mình trông rất đáng sợ.Mình bị mọi người trong làng xa lánh cũng là vì cặp mắt ghê rợn đó.Vì thế mẹ mình đã mưa cặp kính đặc biệt này cho mình.Một loại kính đặc chế khiến cho không ai nhìn thấy được đôi mắt xấu xí của mình trừ phi mình tháo nó ra. - Ryụi giải thích khá trơn tru , giống như hắn đã học thuộc lòng chính những lời nói của mình.
Không cần phải quá nhạy bén , Cindy cũng dễ dàng nhận ra là hắn đang nói dối.Chẳng thể nào có một nguyên nhân khó tin như vậy được.Có gì đó bất thường trong lời nói của Ryuji.Nhưng có lẽ co nguyên nhân nào đó khó giãi bày nên Ryuji mới phải che giấu như vậy , nên Cindy cũng không hỏi cậu ta về cặp kính nữa.
- Mà sao hôm nay cậu không đi học - Ryuji vội lảng sang chuyện khác.
- À , mình ngủ quên mất , mà mình cũng chẳng thích môn 'Nguồn gốc và lịch sử pháp thuật" này.Bố mình nói , cuốn sách đó toàn viết về những điều nhảm nhí , không hiểu sao , "Hội đồng pháp thuật tối cao" lại cho phép nó được lưu hành và dạy tại các trường pháp thuật. - Cindy nói , có vẻ như cô đã bị cuốn vào chủ để mới này.
Chẳng hiểu sao Ryuji lại không thấy đói nữa , trong khi lúc nãy hắn có cảm giác bụng mình cồn cào vì đói.Hắn gọi một bữa trưa qua loa , vừa ăn vừa kể cho Cindy nghe về buổi học đầu tiên cực kì tẻ nhạt và buồn chán và về cậu bạn cùng phòng Gabriel.
Sau bữa trưa , Ryuji định sẽ đem trả Sylvia chiếc khăn tay , nên hắn tạm biệt Cindy , lấy cớ là đi kiếm Louis tại tháp Lửa.Dù là vậy , hắn vẫn đi cùng Cindy tới tận tháp Cây rồi mới chia tay cô bé.
- Tạm biệt , hẹn gặp cậu sau nhé Cindy.
- Ừ , gặp sau nhé , Ryuji.
Chờ Cindy đi khuất sau những bậc thang cuốn , Ryuji mới rời tháp Cây đi về phía tháp Nước.Tháp Cây nằm ở vị trí giữa tháp Nước và tháp Lửa.Tháp Nước nằm về phía trái , còn tháp Lửa nằm bên phải.Tới tháp Nước , hắn cứ lừng chừng mãi trước cầu than dẫn lên khu phòng ngủ của học sinh tháp Nước..Ryuji rất phân vân , không biết có nên tới tận nơi để trả chiếc khăn tay cho Sylvia không , quan trọng là hắn không rõ Sylvia ở phòng nào.Nhưng hắn cũng ngại không dám hỏi mấy đứa học sinh tháp Nước đi ngang qua , chẳng lẽ cứ đứng chôn chân một chỗ chờ tới lúc Sylvia tình cờ đi qua sao
Sau một hồi suy nghĩ , hắn quyết định sẽ trả Sylvia khi nào hắn gặp cô ấy.Ryuji quay lại tháp Cây.Không biết có phải do vô tình hay không , vì khi Ryuji vừa khuất sau bức tường hành lang nằm sát cầu thang thì Sylvia cũng xuất hiện ở đó.Khi cô xuống hết các bậc thang thì Ryuji cũng đã rẽ sang phía hành lang chính.Có lẽ chỉ cần nán lại một chút nữa thôi thì hắn sẽ gặp được Sylvia.
Ryuji trở về phòng hắn ở tháp Cây , vừa mở cửa đã thấy Gabriel đứng đó nhăn nhở cười , trên mắt cậu ta cũng đeo một cặp mắt kính ngớ ngẩn giống như chiếc kính của Ryuji.
- Cậu biết không , Ryuji , giờ thì tớ và cậu sẽ là một bộ đôi đặc biệt ăn ý nhất học viện Shinez này.Có lẽ tớ cũng nên để tóc giống như cậu nữa , sẽ không ai có thể nhận ra sự khác biệt giữa chúng ta và cậu có thể tự do thực hiện sứ mệnh bí mật của mình trong khi tớ thế vai cậu để che mắt mọi người. - Gabriel tỏ ra rất hào hứng.
Ryuji thật sự phát điên lên với những trò nhảm nhí và ý tưởng quái gở của Gabriel.Ở chung một chỗ với cậu ta thật sự là một điều tồi tệ không thể tưởng.
- Cứ làm gì mà cậu muốn , Gabriel.Tớ muốn ngủ một chút nên đừng làm phiền tớ , được không ? - Ryuji uể oải nói.
Rồi để mặc Gabriel với vẻ mặt tiu nghỉu vì cụt hứng , Ryuji quăng mình lên giường làm một giấc ngon lành.Buổi chiều hôm đó , hắn có giờ học môn "Pháp thuật hệ thông dụng"
Hắn và Gabriel cùng tới lớp học ở tầng 3 khu nhà nằm giữa tháp cây và tháp Trung tâm.Trên đường đi , 2 đứa thu hút hầu như tất cả mọi sự chú ý.Thật không bình thường chút nào khi bất ngờ nảy đâu ra một gã Gabriel bắt chước Ryuji hoàn toàn từ cách ăn mặc , đầu tóc , cử chỉ cho đến cả việc cố tình đeo cái kính quái đản trên mắt cũng là rập khuôn từ hắn.Giá mà Ryuji nổi tiếng vì tài năng hay ngoại hình nên được mọi người ngưỡng mộ và có người sẽ học theo phong cách của hắn thì đã đành , đằng này , hắn lại được coi là kiểu mẫu mọt sách , lập dị ngu ngốc nên việc bỗng nhiên có một thằng nhóc dở người mô phỏng y hệt hắn lại càng khiến cho người khác nghi ngại và chú ý.
"Gabriel là bạn cùng phòng của gã lập dị Ryuji , biết đâu cậu ta thành ra thế này là do bị lây từ Ryuji"
"Phải rồi , dám lắm chứ , hắn ta có cái tinh thể gì gì đó , chắc nó là thứ đã truyền căn bệnh lập dị từ hắn sang người khác , nên tốt nhất nên tránh xa hắn thì hơn"
Hầu hết những ai trông thấy bộ đôi Ry-Ga đều có chung suy nghĩ như vậy. . Vì thế , tất cả các học sinh năm 1 khác đều tìm cách dạt đi chỗ khác khi Ry-Ga đi qua.Ryuji thầm kêu khổ trong lòng , tự nhiên hắn phải chuốc lấy rắc rối không đâu.Nếu chỉ có mình Ryuji thì những học sinh khác sớm muộn cũng sẽ quen với sự có mặt của hắn và họ sẽ thôi không bàn tán hay nhìn hắn như 1 quái vật ngoài hành tinh nữa.Chỉ tại Gabriel cố trở thành một Ryuji thứ hai bằng những hành động ngớ ngẩn của cậu ta , nên giờ đây , hắn càng nhiều tai tiếng hơn , các học sinh khác lại càng tránh xa Ryuji như tránh một thứ virus lây bệnh nguy hiểm.
- Đó là Gabriel Marshall , bạn cùng phòng với gã Ryuji quái đản.Xem chuyện gì đã xảy ra với cậu ta kìa
-Thật tội nghiệp , cậu ấy khá dễ thương.Mình đã trò chuyện với cậu ấy trong bữa tiệc nhập học.Không thể tin được là quái vật kia đã biến đổi cậu ấy trở thành một thứ bệnh hoạn giống hắn ta - Một đứa con gái tỏ ra xót xa , thông cảm cho số phận bi đát của Gabriel.
- Gabriel đáng thương , chắc hẳn bạn ấy đã rất đau đớn , hãy xem cái cách mà bạn ấy lẵng nhẵng đi theo và không ngừng tìm cách trò chuyện với gã đần kia kìa.Có lẽ cậu ấy đã bị tẩy não hay gì đó đại loại như thế. - Một đứa khác thốt lên với giọng buồn rầu.
Ryuji nghe thấy hết những lời xì xầm ấy , hắn cố tỏ ra chẳng quan tâm tới nhưng không được.Càng cố lờ đi , hắn càng thấy tức đến sôi máu.Vậy mà ở bên cạnh , Gabriel vẫn cứ thảnh nhiên cười cợt.
- Cậu thấy họ nói gì không.Thật là những kẻ đáng thương hại với vốn hiểu biết kém cỏi.Họ đâu có thể biết cậu chỉ giả bộ ngớ ngẩn để tiện cho việc thực hiện sứ mệnh vĩ đại của mình thôi.Và tớ - Gabriel - sẽ là người bảo vệ cậu chống lại những thế lực hắc ám.
Gabriel thật sự là một kẻ hoang tưởng có vấn đề nghiêm trọng về mặt thần kinh.Nhìn cái bản mặt vửa nhởn nhơ vửa cố tỏ ra nghiêm trọng và bí hiểm của Gabriel , Ryuji chỉ muốn đập cho cậu ta một phát.Nhưng hắn cũng đã tưởng tượng ra cảnh mọi người sẽ lại càng hiểu lầm hơn nữa về hắn và về một Gabriel đáng thương , bị hành hạ tàn tệ bởi một gã điên khùng , biến thái.
Và nếu điều đó đến tai Cindy nữa thì chắc hắn chả còn mặt mũi nào để gặp cô bé.Vì thế , Ryuji chỉ còn cách cố kiềm chế ý định bạo lực ấy của mình lại.Hắn cúi gằm mặt bước vào lớp và cầu trời cho mau hết giờ.
Lần này , vừa vào lớp , hắn đã chạm mặt Cindy ngay.Cô bé đang ngồi trò chuyện với một nữ sinh tháp Cây khác.Chắc là bạn cùng phòng của cô.Trông thấy bộ đôi Ry-Ga , Cindy phá lên cười sặc sụa , hồi lâu cô mới kìm lại được.
-Có ... có chuyện ...chuyện gì thế này ? Chỉ mới không gặp một lát mà sao cậu lại biến thành 2 người thế kia , Ryujji ? - Cindy nói trong hơi thở gấp gáp vì cô bé đã cười quá nhiều.
Ryuji mặt mũi đỏ bừng , hắn cảm thấy thật xấu mặt khi thằng ngốc Gabriel đứng cạnh hắn giống như một bản sao hoàn hảo.Vóc dáng và ngoại hình tương đương nhau , chỉ khác màu tóc và Ryuji cao hơn 1 chút.Nhưng nếu Gabriel cũng nhuộm tóc nâu như Ryuji thì sẽ chẳng ai nhận ra nổi đâu là Ryuji , đâu là Gabriel.
-Xin chào , mình là Gabriel , bạn là bạn của Ryuji phải không, bạn xinh thật đấy - Gabriel liến thoắng.
Cô bé ngồi cạnh Cindy khẽ lay nhẹ tay Cindy , thì thầm gì đó.
- Ồ , không sao đâu , Rebecca , tớ nghĩ không có thứ virus ngớ ngẩn ấy đâu.Ryuji trông đâu có giống một kẻ truyền bệnh quái đản phải không ? - Cindy trấn an , cô hướng ánh mắt về phía Ryuji mỉm cười ranh mãnh.
Tuy vậy , cô bé tên Rebecca vẫn nhìn Ryuji với vẻ lo lắng.
- Mình là Cindy , rất vui vì được biết cậu.Cậu là bạn cùng phòng cua Ryuji hả. - Cindy quay sang hỏi Gabriel.
- Cậu ta ... không phải - Ryuji gằn từng tiếng.
- Phải rồi , mình là bạn của Ryuji , bạn thân nữa là đằng khác , cậu có thấy cách tụi mình giống nhau không , một cặp Ry-Ga hợp rơ. - Gabriel nhanh nhảu cướp lời Ryuji.
- Vậy sao , tuyệt quá nhỉ.Gabriel này , chỉ cần cậu nhuộm tóc nâu giống Ryuji thì ngay cả mình cũng sẽ chẳng nhận ra đâu là Ryuji đâu là Gabriel dưới cặp kính to bự kia. - Cindy nhận xét.
- À , mình quên không giới thiệu , đây là Rebecca , là bạn cùng phòng với mình - Vừa nói Cindy vừa kéo Rebecca lại phía Ryuji.
Rebecca có vẻ là một cô gái khá nhút nhát.Cô ấy có mái tóc đên cắt ngắn ngang vai , gương bầu bĩnh lốm đốm tàn nhanh với đôi mắt to tròn màu nâu.Một vẻ ngoài không có gì nổi bật.
Ryuji chỉ không thích Rebecca nhìn hắn với vẻ sợ sệt như 1 sinh vật lạ nguy hiểm.
- Đừng sợ Rebecca , Ryuji không cắn đâu.Mặc dù trông cậu ấy có vẻ khá giống như đang chuẩn bị làm thế. - Cindy đùa.
Lời nói của Cindy lại càng làm cho Ryuji lo lắng , bởi trước mặt cô bé bây giờ có tới tận 2 kẻ dị hợm giống hết nhau.Dù sao thì Gabriel cũng bớt đáng sợ hơn gã Ryuji kia.Càng lúc Rebecca càng không hiểu tại sao một cô gái xinh xắn , cá tính và nổi bật như Cindy lại có thể làm bạn với gã lập di ngớ ngẩn Ryuji.
Chuông reo , giáo viên "Pháp thuật thông dụng" bước vào lớp.Rebecca thở phào nhẹ nhõm trở về chỗ ngồi cạnh Cindy.Ryuji muốn ngồi cạnh Cindy nhưng phần vì Gabriel cứ bám theo hắn , phần vì đã có Rebecca ở đó.Có vẻ Rebecca chẳng có chút thiện cảm nào với Ryuji.
Dạy môn "Pháp thuật thông dụng" là thầy Bridge cua tháp Kim loại.Thầy Bridge còn khá trẻ , chỉ độ ngoài 30.Sở hữu một ngoài hình cao ráo cộng với gương mặt đầy nam tính.Thầy Bridge được khá nhiều nữ sinh hâm mộ.
Trật tự , các trò hãy mở trang 5 cuốn "Pháp thuật thông dụng nhập môn" và chúng ta bắt đầu bài học. - Thầy Bridge nghiêm giọng.
Ryuji mở cuốn sách của hắn ra , đó là phần giới thiệu về các pháp thuật hệ thông dùng.
- Sander , trò đọc nó giúp tôi - Thầy Bridge liếc qua danh sách lớp gọi.
Ryuji đứng dậy đọc , lại có hàng đống tiếng xì xầm về hắn vang lên.Nhưng thầy Bridge đã dập tắt tiếng ồn ào ấy , thầy ấy có vẻ khá nghiêm khắc.Ryuji thấy vững tâm hơn , hắn đọc to và rõ ràng những điều ghi trong sách.
-Pháp thuật hệ thong dụng là một trong 3 hệ pháp thuật cơ bản.Tất cả những pháp thuật dạng dịch chuyển đơn giản , sửa chữa và điều khiển đồ vật pháp thuật cấp thấp , truyền tin và liên lạc được gọi chung là pháp thuật hệ thông dụng.Không giống với hệ tự nhiên và hệ tâm linh.Pháp thuật hệ thông dụng được dùng nhiều trong những hoạt động sinh hoạt của cộng đồng pháp thuật.
- Cám ơn trò Sander - Thầy Bridge ngắt lời.
Thầy bắt đầu giảng về hệ thống các pháp thuật thông dụng , các phép đơn giản nhất thường được sử dụng ở Maer-World.Trong kì học đầu tiên , các học sinh sẽ được học và thực hành tất cả những pháp thuật hệ thông dụng.
Hết chương 14
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier