Thật sự do linh dược tinh khí thật quá mức cường đại, trong nửa tháng toàn bộ Thánh Tộc cơ hồ đem hết vài vạn năm tích súc thần dược đầu nhập vào bên trong, khoảng chừng trên trăm loại thượng phẩm thần dược, hơn ngàn trung phẩm thần dược cùng hàng ngàn hàng vạn hạ phẩm thần dược bỏ vào bên trong Sinh Mệnh Chi Tuyền, được nhiều thần dược hun đúc như thế, cho dù là Kiệt Sâm đã đạt tới bán thần cảnh giới nhưng cũng đạt được lợi ích khá lớn.
Đặc biệt Kiệt Sâm còn là Dược Thần, nhiều thần dược như thế mỗi một loại đều là dị bảo thiên địa, có được kết cấu cùng khí tức không tầm thường, làm Kiệt Sâm càng thêm lĩnh ngộ sâu sắc hơn đối với sinh mạng.
- Ông!
Bên trong chỗ ở của Thánh Tộc, đoàn người giờ phút này đều đang đứng bên cạnh Sinh Mệnh Chi Tuyền, rốt cục thánh thụ mạnh mẽ rung chuyển, thất thải cầu vồng phóng lên trời.
- Oanh!
Chỉ thấy thất thải thánh thụ cao hơn mười trượng điên cuồng xoay múa, một đạo hư ảnh chậm rãi xuất hiện trong hư không, ngàn vạn đạo hào quang như thác nước từ trên không trung đổ xuống, đem cả Thánh Tộc đều bao phủ bên trong.
- Cỗ khí tức này…thật sự cường hoành!
Trong lòng Kiệt Sâm cũng chợt rung động, nhưng làm Kiệt Sâm cảm thấy khiếp sợ cũng không phải khí tức kia cường đại, mà là thuộc tính của khí tức kia.
Với thực lực Dược Thần của Kiệt Sâm, có thể cảm giác được thật rõ ràng thánh thụ cao hơn mười trượng trước mặt mặt ngoài không có gì biến hóa, thế nhưng kết cấu bên trong lại đang dùng một loại tốc độ kinh người phát sinh lột xác, là một cách dùng sinh mệnh tinh hoa thuần túy tạo thành tế bào thánh thụ vậy mà đang chậm rãi chuyển hóa thành khí tức sinh mệnh sinh vật.
- Đây chẳng lẽ chính là sinh mệnh thuế biến sao?
Đôi mắt Kiệt Sâm chợt mở to, trong nội tâm như có một đạo tia chớp xẹt qua, toàn bộ ý nghĩ thoáng chốc chợt vô cùng trong sáng.
Sau một khắc…
- Oanh!
Một cỗ thiên địa pháp tắc kỳ lạ chấn động phủ xuống, một cỗ uy áp vô hình bao phủ lên Lam Nguyệt Cổ Sâm trong Sinh Mệnh Chi Tuyền, khí tức thánh thụ cùng lực lượng giờ khắc này đang thoát thai hoán cốt thuế biến.
Thánh thụ khổng lồ đang chậm rãi thu nhỏ lại trước mặt mọi người, sau đó hóa thành hư ảnh, đồng thời một nhân hình quang ảnh chậm rãi hiện ra trong hư không, tản mát ra đại đạo uy nghiêm.
- Rốt cục Lam Nguyệt Cổ Sâm đã sống lại!
Kiệt Sâm nắm chặt hai tay, trong nội tâm vô cùng kích động, đồng thời trong quá trình Lam Nguyệt Cổ Sâm biến hóa cũng đã mang tới dẫn dắt cực lớn cho hắn, làm nội tâm hắn giống như có một hạt giống vừa nảy mầm.
- Hoa lạp lạp…
Thần lực trong đầu Kiệt Sâm không tự chủ được bắt đầu khởi động, Dược Thần đại đạo giờ phút này thậm chí có một loại cảm giác lột xác, thăng hoa, siêu thoát.
- Đây là…
Trong lòng Kiệt Sâm chợt giật mình, hắn từng nhận được viễn cổ Kiếm Thần truyền thừa tự nhiên rõ ràng minh bạch Dược Thần đại đạo của bản thân mình giờ phút này đã diễn ra tình huống thuế biến ra sao, cũng giống như Kiếm Thần kiếm đạo sau khi đạt tới được đỉnh phong, lại lần nữa thuế biến, đó là thuế biến tiến lên Thần Vương đại đạo.
Nói cách khác, giờ phút này trong Dược Thần đại đạo của Kiệt Sâm vậy mà đã tự chủ muốn lột xác bước lên Thần Vương cảnh giới.
Loại lột xác này cũng không phải hấp thu Thần Vương Chi Tâm mà thay đổi, mà là đại đạo sau khi đạt tới cực hạn biến thành một loại diễn hóa, kết quả là cùng viễn cổ Kiếm Thần năm xua, tự mình ngưng tụ Thần Vương Chi Tâm, thành công sẽ trở thành cường giả đầu tiên trong thiên hạ tự chủ ngưng tụ Thần Vương Chi Tâm, mà thất bại thì kết quả cũng thật đơn giản, đó chính là hóa đạo.
- Ha ha, thật sự là ông trời cũng giúp ta, không nghĩ tới Bắc Vũ ta gặp được một Thánh Tộc vương tộc huyết mạch lột xác, Thánh Tộc vương tộc, ha ha, hấp thu nó tuyệt đối có thể làm cho thực lực Bắc Vũ ta tiến thêm một bước…
Đúng lúc này một thanh âm oanh minh đột nhiên ù ù vang vọng trong thiên địa, chấn trụ tất cả mọi người đang có mặt.
Sắc mặt mọi người đều đại biến, ánh mắt nhìn lên thân ảnh cao lớn mới từ trong hư không đi ra.
Hắc sắc thân ảnh đứng sững trong thiên địa, như biến thành vĩnh hằng, từ trong hư không bước tới, đã biến thành hạch tâm của thế giới này.
Khuôn mặt người kia thoạt nhìn chẳng có gì khác lạ, hai tay trống trơn, không hề cầm binh khí, nhưng trên đỉnh đầu hắn hiển hiện ra vĩnh hằng chân lý, tựa hồ giống như trở thành chúa tể thiên địa, khí tức cổ xưa từ trong thân thể hắn hiển hiện.
- Bắc Vũ Thần Vương!
Cảm nhận được khí tức của đối phương, trái tim Kiệt Sâm trầm xuống, thân ảnh cao lớn vừa đột nhiên xuất hiện chính là một trong bảy đại Thần Vương của Thiên Thần Giới Bắc Vũ Thần Vương.
Hiện tại là thời khắc mấu chốt Lam Nguyệt Cổ Sâm phục sinh, nếu như bị đối phương xông phá, như vậy bao nhiêu cố gắng trước đó của Kiệt Sâm đều bị thất bại trong gang tấc.
- Ta đã nói, Bắc Vũ ta nhất định phải giết cho được ngươi!
Vẻ mặt Bắc Vũ Thần Vương chợt cười lạnh, chậm rãi đi tới, mỗi một bước đi hư không chấn động, thiên địa đều rung chuyển.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Tộc trưởng Thánh Tộc đều kinh hoảng lên, sau một khắc vẻ mặt biến thành vô cùng kiên quyết:
- Không được, tuyệt đối không thể để cho Bắc Vũ Thần Vương phá hư công chúa điện hạ phục sinh!
Sắc mặt Kiệt Sâm cũng biến thành tái nhợt, trong lòng không ngừng suy nghĩ biện pháp chống cự.
- Lúc trước ngươi chặn ta một quyền, tránh được một kiếp, hiện tại ta cho ngươi biết rõ, ở trước mặt Bắc Vũ Thần Vương ta, ngươi ngay cả con sâu cái kiến cũng không bằng!
Bắc Vũ Thần Vương đột nhiên quát lạnh một tiếng, mạnh mẽ đánh ra.
Oanh long long…
Bắc Vũ Thần Vương oanh ra thiết quyền của chính mình!
Hắc sắc thiết quyền lăng không mà đến, trấn áp muôn đời, làm chư thần trầm luân, thiên địa sụp diệt, thế gian vạn vật đều tan thành mây khói! Đây là Thần Vương ra tay, mục tiêu không phải tộc nhân Thánh Tộc, cũng không phải Lam Nguyệt Cổ Sâm, mà là Kiệt Sâm.
Dưới tình huống bình thường Thần Vương sẽ không tự mình ra tay đối phó thiên thần cường giả, bởi vì khinh thường, dù sao giữa đôi bên hơn kém thật sự là quá xa, cho dù là Nhật Diệu thiên thần vô địch, ở trước mặt Thần Vương cũng chỉ tồn tại như con sâu cái kiến, tùy tiện ngưng tụ hình chiếu liền có thể đánh chết, nhưng Kiệt Sâm lại có thể làm cho Bắc Vũ Thần Vương chân thân tự mình chạy tới, nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ làm toàn bộ Thiên Thần Giới đều phải oanh động.
Thần Vương ra tay sẽ đáng sợ như thế nào?
Phất tay một kích liền có thể làm thiên địa trầm luân, nhật nguyệt rơi mất, khảo nghiệm chính thức của Kiệt Sâm đã tới.
Trong nháy mắt thiết quyền của Bắc Vũ Thần Vương đi qua, toàn bộ thiên địa phảng phất như tiến nhập vào một mảnh hư không hắc ám, hết thảy đều đã biến mất, chỉ còn thiết quyền đang nhanh chóng biến lớn.
- Chư Thần kiếm trận!
Đối mặt với một quyền lăng lệ ác liệt, đôi mắt Kiệt Sâm chợt lóe tinh mang.
- Hưu…hưu…hưu…
Bảy thanh thần kiếm từ trong mi tâm hắn bay vút ra, hóa thành một tòa đại trận hàng lâm giữa thiên địa.
Thất thải quang hồng bao phủ, khí tức Chư Thần kiếm trận lập tức tăng lên tới đỉnh cao nhất, ngàn vạn đạo hào quang lưu chuyển, không ngừng phập phồng, khí tức trận đạo đại biểu lục phẩm trận pháp cực hạn phóng lên trời.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Bắc Vũ Thần Vương hừ lạnh một tiếng, thiết quyền khổng lồ không chút lưu tình nện lên trên đại trận.
Oanh long long…
Như hỏa diễm lưu tinh nhập vào biển cả, ngay lập tức hư không chấn động, Chư Thần kiếm trận trong khoảnh khắc liền rung chuyển, “hoa lạp lạp”, ngay lập tức kiếm trận liền phá vỡ, bảy thanh thần kiếm phát ra tiếng rên rỉ, không ngừng rung chuyển, thiết quyền của Bắc Vũ Thần Vương lập tức xỏ xuyên qua đại trận, dùng một loại khí thế ngạo nghễ bao phủ Kiệt Sâm, cự quyền bộc phát, nếu như bình thường cho dù Kiệt Sâm không địch lại cũng hoàn toàn có thể thoát khỏi nơi đó, nhưng hiện tại là thời khắc mấu chốt Lam Nguyệt Cổ Sâm phục sinh, Kiệt Sâm không thể thối lui, chỉ có thể cứng rắn đối kháng.
- Chiến Thần phụ thể, Dược Thần vĩnh sinh, trận đạo vô cương, kiếm ý tung hoành, ngăn cơn sóng dữ!
Trong chốc lát, Kiệt Sâm đem tâm ý của mình tăng lên tới cực hạn, triển khai toàn bộ lực lượng, hắn biết rõ hiện tại mình không thể phạm sai lầm, là thời khắc nguy hiểm chưa từng có, nếu không cẩn thận lập tức phải chết, đây không phải cao thủ nào khác ra tay mà là Thần Vương, là nhân vật vô địch Thiên Thần Giới xuất thủ diệt sát.
Hắc sắc thiết quyền áp bách tới, trên người Kiệt Sâm lập tức xuất hiện từng đợt đại đạo quy tắc vô cùng nặng nề, đều do vô thượng ý niệm cùng thần lực ngưng kết, dược thần lực lượng, đại đạo pháp tắc, chiến thần ý niệm, vô thượng kiếm ý, nhưng công pháp giúp Kiệt Sâm leo lên tới đại đạo đỉnh phong đều lần lượt hiện ra, quay chung quanh thân thể hắn xoay tròn, từng đợt lực lượng mênh mông tản mát, từ thời không thần bí hấp thu lấy lực lượng, Kiệt Sâm tựa hồ cùng Thiên Thần Giới triệt để hòa thành một thể, không còn ngăn cách lẫn nhau.
Oanh long!
Hắc sắc thiết quyền mang theo uy lực không cách nào tưởng tượng trùng trùng điệp điệp oanh kích lên kình khí trước mặt Kiệt Sâm, như ngọn núi cao nguy nga đổ sụp xuống, lực lượng va chạm đáng sợ không gì sánh kịp, khí tức của Kiệt Sâm bị lực lượng cực đại va chạm nát bấy, như một tòa thái cổ thần sơn nghiền áp, chẳng khác gì dùng ngọn núi trấn áp một quả trứng.
Ca ca ca…
Thân hình Kiệt Sâm bị một quyền của Bắc Vũ Thần Vương đánh xuống run rẩy không ngừng, trường bào trên người hắn bị quyền phong chấn được nát bấy, cùng lúc đó thật nhiều thần lực hộ thân bao phủ quanh thân Kiệt Sâm cũng toàn bộ nghiền nát, từng đạo tia máu không ngừng lan tràn trên người hắn, máu tươi cuồng bắn ra, sau đó hóa thành một cỗ tinh khí nồng đậm tỏa khắp hư không.
Ba ba ba…
Thân thể Kiệt Sâm vang lên thanh âm nổ tung bạo tạc, không ngừng truyền ra tiếng trầm đục, các tế bào trong thân thể lần lượt hủy diệt, khí thế vô cùng cường đại trùng xông thiên địa chỉ trong chớp mắt đã phai mờ đi một phần ba.
- A a a…
Trong miệng Kiệt Sâm phát ra tiếng gào thét liên tục, khóe mắt của hắn đều nứt, máu tươi lưu trong mắt, nhưng thân hình hắn vẫn đứng thẳng ngạo nghễ trong hư không chưa từng lui một bước, hắn không thể lui, một khi hắn thối lui, Thần Vương lực lượng của Bắc Vũ Thần Vương sẽ quét ngang khu vực này, hơn ngàn Thánh Tộc nhân cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm, năm người Xích Ký đều sẽ vẫn lạc.
Trong thời khắc sinh tử, Kiệt Sâm đem toàn bộ tiềm lực trong thân thể đều phóng xuất…
- Ông ông ông…
Năm hư ảnh Ngũ Hành Linh Châu hiện ra trên đỉnh đầu hắn, vốn Kiệt Sâm đã sắp sụp đổ hủy diệt được ngũ hành khí tức duy trì đã lấy được cơ hội thở dốc.
- Ngũ Hành Linh Châu? Tiểu tử ngươi quả nhiên là truyền nhân của tên Tư Đặc Ân kia, nhưng thật đáng tiếc hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Bắc Vũ Thần Vương hét lớn một tiếng, khóe miệng liên tục cười lạnh, thân hình mạnh mẽ xông lên phía trước, thiết quyền quét ngang vô địch, một cỗ chiến lực đáng sợ không cách nào hình dung từ trong thân thể hắn một lần nữa phún dũng.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Bị một kích của Bắc Vũ Thần Vương, hư ảnh Ngũ Hành Linh Châu trên đỉnh đầu Kiệt Sâm lập tức nổ tung ra, khí tức vừa vững chắc lại bị trùng kích trùng trùng điệp điệp, phảng phất như đầu hắn sắp bị nổ tung, Ngũ Hành Linh Châu điên cuồng chuyển động làm đầu Kiệt Sâm đau đớn như muốn nứt vỡ.
- Đáng giận, cho dù là Thần Vương ra tay, cũng không thể hủy diệt chiến lực của ta, Kiệt Sâm ta trọng sinh trên đời, nếu ngay cả người mình muốn thủ hộ cũng không bảo vệ được, còn trọng sinh làm gì vậy, ngăn trở cho ta!
Trong nội tâm Kiệt Sâm liên tục gào thét.
- Đương!
Mi tâm của hắn tách ra một đạo lam mang, lam mang lập lòe, bao phủ khắp toàn thân hắn, ngăn chặn một kích của Bắc Vũ Thần Vương, nhưng thần thể của Kiệt Sâm đã gần như vỡ nát, xuất hiện vô số vết rạn, cả người phảng phất như muốn hỏng mất.
- Phốc xuy…
Kiệt Sâm nặng nề phun ra một ngụm máu tươi, hắn cảm giác toàn bộ kinh mạch trong thân thể mình đã bị nát bấy, thần lực hỗn loạn, không còn một chỗ nào hoàn hảo.
- Cái gì?
Một kích toàn lực của Bắc Vũ Thần Vương lại còn chưa thể đánh chết được Kiệt Sâm, sắc mặt của hắn lập tức trầm xuống, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, lại tràn ngập nỗi khiếp sợ.
Bắc Vũ là ai? Hắn chính là một trong bảy đại Thần Vương của Thiên Thần Giới, là tồn tại chí cao vô thượng, trong nháy mắt là có thể làm cho Nhật Diệu thiên thần vô địch tan thành mây khói, nhưng năm lần bảy lượt không cách nào đánh chết một thiên thần, điều này làm cho hắn phải bỏ mặt mũi vào đâu?
- Xú tiểu tử, đi chết đi!
Giờ khắc này Bắc Vũ Thần Vương hoàn toàn nổi giận, mái tóc dài màu xám lăng không tung bay đầy trời, toàn bộ hư không Ngạc Mộng chiểu trạch đều tầng tầng nghiền nát, hết thảy chung quanh đều sụp đổ, không còn tồn tại, thậm chí toàn bộ Thiên Lưu Vực hư không đều run rẩy lên, một loại khí cơ tận thế tiến đến hiển hiện.
Oanh long!
Thân hình Bắc Vũ Thần Vương bạo lướt về phía trước, thời gian cùng không gian lập tức đông cứng lại, hướng Kiệt Sâm lại phát ra một kích mãnh liệt nhất.
- Bành!
Hết thảy vạn vật trên thế gian đều không còn tồn tại, chỉ còn lại lực lượng nước lũ Thần Vương bao la như ngân hà từ trên không rủ xuống, quét thẳng tới Kiệt Sâm đang lung lay sắp đổ.
- Khục khục…
Trong miệng Kiệt Sâm ho ra máu tươi, hiện tại khí tức của hắn còn chưa đầy một nửa, nhưng hào quang trong ánh mắt hắn càng ngày càng thịnh.
- Cho dù chết, ta cũng sẽ không lui ra phía sau một bước!
Một cỗ tín niệm chí cao vô thượng dâng tràn trong lòng hắn, thân hình hơi lảo đảo lại lần nữa thẳng tắp, hung hăng đón nhận công kích của Bắc Vũ Thần Vương.
- Mau nhanh, nhanh chuyển vận sinh mệnh tinh khí cho đại nhân, ngàn vạn lần không thể để cho đại nhân vẫn lạc!
Ở sau lưng Kiệt Sâm, tộc trưởng Thánh Tộc vẻ mặt kinh sợ, trong miệng quát lên chói tai, loại chiến đấu cấp độ này với thực lực của bọn họ căn bản không cách nào gia nhập, cho dù là Nhật Diệu thiên thần vô địch dưới một kích của Thần Vương cũng phải bị tan thành mây khói, nhưng thân là Thánh Tộc nhân, bọn họ có thể dùng một loại phương thức khác gia nhập vào cuộc chiến đấu.
- Hoa hoa hoa…
Theo tiếng thét của tộc trưởng Thánh Tộc, hơn ngàn Thánh Tộc nhân lập tức khoanh chân mà ngồi, ánh mắt bọn họ đều vô cùng thành kính, nhìn lên Kiệt Sâm đang liều mạng ngăn cản trên không trung, một cỗ lực lượng sinh mệnh tinh hoa nồng đậm từ trong thân thể bọn họ dâng lên, tiến vào bên trong thân thể Kiệt Sâm.
- Xuy xuy…
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Hơn một ngàn Thánh Tộc nhân điên cuồng vận chuyển lấy sinh mệnh tinh khí trong thân thể, gương mặt bọn họ dùng mắt thường có thể nhìn thấy được đang nhanh chóng già đi thật nhanh.
Ba ba ba…
Trên bầu trời, thần lực bình chướng trước mặt Kiệt Sâm tầng tầng nghiền nát, một quyền toàn lực của Thần Vương thật sự quá mức đáng sợ, áp sập hết thảy, gạt bỏ thời gian, gạt bỏ không gian, gạt đi tương lai, cho dù Kiệt Sâm cường đại cũng chỉ có thể gian nan thống khổ chống đỡ, nhưng ngay thời điểm mà hắn không cách nào ngăn cản, hơn ngàn sinh mạng của Thánh tộc đã lập tức đi tới cuối đường.
Đó là một cỗ sinh mệnh tinh hoa, khác với thần dược, trong sinh mệnh của Thánh Tộc, tinh khí sinh mệnh của bọn họ thậm chí có thể trị liệu thương thế thần binh, lúc trước khi Lôi Vẫn Thần Vương bị thương, phải dựa vào sinh mệnh tinh khí của ba gã Thánh Tộc mới làm vết thương không đến mức chuyển biến xấu, mà bên trong ba Thánh Tộc nhân kia mạnh nhất cũng chỉ là Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong Lỗ Mã Nhĩ, thế nhưng hôm nay hơn ngàn Thánh Tộc nhân cùng chuyển vật tinh hoa sinh mệnh của chính mình, trong đó là năm Nhật Diệu thiên thần vô địch, cỗ lực lượng như vậy nhất thời làm năng lượng trong thân thể Kiệt Sâm đã đạt tới mức cực hạn.
- Ah…
Kiệt Sâm cảm giác thân thể mình tựa hồ như muốn nổ tung, mà loại thời khắc này cảm giác như muốn siêu thoát đại đạo, dùng dược nhập đạo, thành tựu Thần Vương càng thêm dâng lên mãnh liệt trong đầu của hắn.
- Mà thôi, dù sao cũng là chết, không bằng buông tay đổ mạng một lần!
Ánh mắt của Kiệt Sâm quyết tuyệt, không còn tiếp tục áp chế cỗ xúc động kia.
- Xoạt!
Đại lượng thiên địa pháp tắc rủ xuống, ở giữa thiên địa vô số thần lực, ý niệm, lực lượng vận mệnh cuồn cuộn mà đến, vây quanh Kiệt Sâm, đồng thời một loại lực lượng đại biểu pháp tắc chí cao vô thượng tràn ngập dũng mãnh, cỗ lực lượng pháp tắc cùng lực lượng pháp tắc mà Kiệt Sâm tấn cấp trong dĩ vãng hoàn toàn bất đồng, đây là thiên địa khí tức, đến từ tận sâu nhất trong thần giới, đã siêu việt thiên địa cùng đại đạo.
Nhưng khi cỗ lực lượng hàng lâm lên người Kiệt Sâm, lại biểu hiện ra tình huống bất đồng, thiên địa vũ trụ tựa hồ cảm thấy Kiệt Sâm muốn thoát ly khống chế của chính mình, ngay lập tức thiên địa nổi giận, từng đạo đại kiếp nạn diệt thế xuất hiện trên bầu trời, từng đạo đạo ma niệm cũng điên cuồng tiến vào thân thể Kiệt Sâm, muốn lôi kéo hắn xuống địa ngục.
- Đây chính là…diệt thế đại kiếp nạn?
Thân hình Bắc Vũ Thần Vương mạnh mẽ dừng lại, trong đôi mắt toát ra vẻ khiếp sợ, đột nhiên hắn chợt cười lên ha hả.
- Thật không ngờ ngươi vậy mà muốn tấn cấp Thần Vương, ha ha, nói đùa gì vậy, Bắc Vũ ta sống trên đời này trăm triệu năm, gặp được bao thiên tài nhân vật muốn tấn cấp Thần Vương, ngươi cứ chờ đợi hóa đạo đi thôi!
Trên mặt Bắc Vũ Thần Vương chợt lộ ra thần sắc hưng phấn.
Mà giờ khắc này, Kiệt Sâm rốt cục đã hiểu rõ hàm nghĩa chân chính của hóa đạo.
Thiên địa chính là một tòa lao ngục khổng lồ.
Không hấp thu Thần Vương Chi Tâm mà muốn tự mình tấn cấp Thần Vương, chính là hoàn toàn đánh vỡ lao lung kia, không bị thiên đạo trói buộc, hành vi này thiên địa không cho phép, thiên địa ghét bỏ, đánh xuống thiên phạt.
Vào thời khắc này Kiệt Sâm ngược lại càng sa vào hoàn cảnh thêm hiểm ác.
Bên ngoài có Bắc Vũ Thần Vương công kích, bên trong bị thiên địa trừng phạt, thời khắc hiện tại Kiệt Sâm cực kỳ nguy hiểm.
- Dược Thần đại đạo chính là nắm luân hồi, chưởng sinh tử, siêu thoát thế gian, vĩnh sinh bất diệt, hôm nay thiên không che được mắt của ta, địa không vùi dập được thân thể của ta, thế gian vạn vật nằm trong ý niệm của ta, đây mới thực sự là Dược Thần!
Trong nội tâm Kiệt Sâm rống to, hắn ngẩng đầu nhìn lên trên, thân hình bộc phát lực lượng chưa từng có từ trước tới nay.
Trong lịch sử, chưa từng có Thần Vương có thể tự mình tấn cấp, tám Thần Vương Chi Tâm chính là lúc thiên địa hình thành ngoài ý muốn sinh ra, bị người đạt được sau đó đã trở thành tám đại Thần Vương trên thế giới này, mà ngoài ra không còn có ai tự mình tấn cấp thành tựu Dược Thần, Thần Vương trong thiên địa chỉ có tám người mà thôi.
Trong lịch sử bao vạn năm của Thiên Thần Giới, có thật nhiều thế hệ thiên tài, trong đó không ít người giống như viễn cổ Kiếm Thần Mạc Tân, thiên tư tung hoành, nhưng vẫn không cách nào thành công, cuối cùng đều bị vẫn lạc.
Bắc Vũ Thần Vương thân là một trong tám đại Thần Vương của Thiên Thần Giới, tự nhiên biết rõ đoạn lịch sử kia, hiện tại nhìn thấy Kiệt Sâm tự mình muốn tấn cấp Thần Vương, nhịn không được cười ha hả.
- Hô hô…
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện từng mảng lớn thất thải hỏa diễm, đó chính là diệt thế kiếp hỏa, đủ đốt cháy hết thảy thế gian, từng mảng lớn kiếp hỏa bao trùm Kiệt Sâm, tựa hồ muốn triệt để hỏa táng thân thể hắn, mà Kiệt Sâm cũng cảm nhận được trong minh minh có cỗ lực lượng giáng xuống trên người hắn, làm thần lực trong thân thể hắn bắt đầu sụp đổ tiêu tan.
Trong lịch sử vô số trăm triệu năm, không ngừng xuất hiện thiên tài, bởi vì không chiếm được Thần Vương Chi Tâm mà muốn tự tấn cấp Thần Vương, đều vẫn lạc trong diệt thế kiếp hỏa cùng hóa đạo quy tắc kia.
- Đại nhân…
Sau lưng Kiệt Sâm, toàn bộ tộc nhân Thánh Tộc đều tràn ngập lo lắng.
- Hoa hoa…
Thanh âm tiếng thần lực như sóng vỗ vô biên chợt vang lên, ở sau lưng mọi người, bên trong Sinh Mệnh Chi Tuyền, thân hình Lam Nguyệt Cổ Sâm trải qua thời gian dài đã ngưng thực lên, đôi lam sắc vũ dực xuất hiện sau lưng của nàng, như thiên sứ từ trên trời giáng xuống, tràn đầy khí tức thần thánh.
- Công chúa điện hạ!
Tộc trưởng Thánh Tộc cung kính hô lên, nhưng trong lòng đủ loại mùi vị, công chúa điện hạ rốt cục sống lại, thế nhưng Thánh Tộc hôm nay cũng sắp phải diệt vong mất rồi.
- Ân? Thánh Tộc vương tộc rất cục đã xuất hiện? Sinh mệnh khí tức thật nồng đậm, không tệ, không tệ, nếu bắt lấy nàng, đem nàng luyện hóa, Bắc Vũ ta nói không chừng có thể siêu thoát được thực lực hôm nay, trở thành Thần Vương mạnh nhất trong bảy đại Thần Vương còn lại!
Trong nội tâm Bắc Vũ không ngừng hiện lên ý tưởng.
- Kiệt Sâm…
Ánh mắt Lam Nguyệt Cổ Sâm rơi lên trên người Kiệt Sâm, thật nhiều trí nhớ chợt hiển hiện trong đầu nàng, một khắc này, trí nhớ trên Thiên Thần Giới vài vạn năm trước, hay là Thần Vương đại chiến, thậm chí là bên trong Kim Thông Điện Vân Vụ chiểu trạch tại Tư Đặc Ân đại lục, tất cả đều hiện lên thật rõ ràng.
- Hô…
Thân hình Lam Nguyệt Cổ Sâm bay vút về phía Kiệt Sâm.
- Nhanh, tới đây a…
Đột nhiên Bắc Vũ Thần Vương âm lãnh cười to, một cỗ thần lực vô thượng hàng lâm, muốn nhiếp trảo Lam Nguyệt Cổ Sâm.
- Bá!
Đúng lúc này trong hư không Thiên Thần Giới, một đạo bạch quang mãnh liệt giáng xuống, một cường giả cao lớn xuất hiện, toàn thân cường giả kia hiện đầy những lông vũ màu trắng, trực tiếp đem thiết quyền của Bắc Vũ Thần Vương ngăn chặn xuống.
- Thiên Vân Thần Vương, ngươi làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi muốn làm kẻ địch của Bắc Vũ ta sao?
Bắc Vũ Thần Vương rống to, lạnh lùng nhìn qua đối phương.
- Cùng ngươi là địch? Bắc Vũ, ngươi đang nói cái gì?
Thiên Vân Thần Vương nhàn nhạt cười:
- Ngạc Mộng chiểu trạch cũng không phải địa bàn của Bắc Vũ ngươi, hơn nữa Thánh Tộc cũng không phải do một mình ngươi có thể độc chiếm!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Vậy chúng ta ai cũng đừng động thủ, xem ai có thể cười tới cuối cùng.
Trong nội tâm Bắc Vũ Thần Vương nghiến răng, thực lực của Thiên Vân Thần Vương không khác biệt gì hắn, nếu như có hắn cản trở, chính mình chỉ sợ căn bản không chiếm được Thánh Tộc vương tộc, bất quá mình cũng đã thông tri Tây Hoàng Thần Vương bọn hắn, xem đến lúc đó Thiên Vân Thần Vương còn có biện pháp gì, chỉ đáng tiếc đến lúc đó hắn không còn cách nào độc chiếm được Thánh Tộc vương tộc kia được nữa.
- Ha ha, Thiên Vân, nơi này thật đúng là náo nhiệt ah!
Đúng lúc này lại một thanh âm tiếng cười to vang lên, lại thêm một thân ảnh từ trong hư không đi ra, trên người tản mát ra khí tức đáng sợ.
- Nam Trụ Thần Vương!
Bắc Vũ Thần Vương cùng Thiên Vân Thần Vương đều nhìn đi qua.
- Nơi này thật đúng là náo nhiệt, đại tràng diện như thế sao có thể thiếu Nam Trụ ta đâu!
Trong miệng thân ảnh cao lớn kia phát ra thanh âm cười to thoải mái.
- Nam Trụ, hai người chúng ta đã thật lâu không cùng một chỗ tụ lại rồi.
Thiên Vân Thần Vương có chút cười nhẹ nói.
- Đúng vậy, khoảng chừng hơn mấy vạn năm đi, không nghĩ tới chúng ta lại lần nữa gặp mặt, lại là vì Thánh Tộc vương tộc kia, cũng tốt, Thánh Tộc vương tộc ta nghĩ một mình ngươi cũng không cách nào độc chiếm, không bằng hai người chúng ta cùng nhau liên thủ, đến lúc đó chia đều.
Nam Trụ Thần Vương chậm rãi đi tới.
Sắc mặt Bắc Vũ Thần Vương liền trầm xuống.
- Hoa hoa…
Trong hư không, vô tận hỏa diễm đang thiêu đốt, một cỗ khí tức diệt thế bao phủ, Kiệt Sâm điên cuồng chống cự diệt thế đại kiếp nạn kia, nhưng vẫn bất lực, toàn thân hắn đẫm máu, pháp tắc trong thân thể đứt gãy, thậm chí một cỗ hỏa diễm bốc cháy trên người hắn, đây là diệt thế hỏa diễm đang thiêu đốt thần lực của hắn, muốn đốt hắn thành tro tàn, trở thành một bộ phận của đại đạo quy tắc.
- Kiệt Sâm…
Trong lòng Lam Nguyệt Cổ Sâm thống khổ kêu lên, một tia tinh khí sinh mệnh trong thân thể nàng truyền ra muốn dung nhập vào thân thể Kiệt Sâm.
Còn không đợi nàng thành công…
- Ông!
Một cỗ lực lượng Thần Vương mênh mông hàng lâm, trong chốc lát toàn bộ thiên địa đông cứng lại, thời gian ngừng chuyển động, không gian cũng đóng băng, bị cỗ Thần Vương lực lượng bao phủ xuống, thân hình Lam Nguyệt Cổ Sâm không cách nào nhúc nhích mảy may, như bị nhốt lại bên trong tủ băng cứng ngắc.
Trên thực tế, sau khi Lam Nguyệt Cổ Sâm hấp thu được thật nhiều năng lượng của Sinh Mệnh Chi Tuyền, thực lực của nàng đã sớm đạt tới Nhật Diệu thiên thần vô địch cảnh giới, đã đạt tới bán bộ Thần Vương, nhưng cho dù Lam Nguyệt Cổ Sâm cường thịnh bao nhiêu, nhưng ở trước mặt Thần Vương chân chính, nàng vẫn không hề có chút lực lượng ngăn cản.
- Thiên Vân, ngươi ngăn lại tiểu tử Bắc Vũ kia, ta bắt Thánh Tộc vương tộc này, đến lúc đó chúng ta lại chia đều.
Nam Trụ Thần Vương cười sang sảng một tiếng, vung tay về hướng Lam Nguyệt Cổ Sâm.
Oanh long!
Trên bầu trời một bàn tay cực lớn ngưng tụ thành hình, hướng Lam Nguyệt Cổ Sâm hung hăng bao trùm xuống.
- Nam Trụ, ngươi dám!
Bắc Vũ Thần Vương gầm lên một tiếng, mái tóc dài bay tung, là Thần Vương đầu tiên chạy tới, hắn đã sớm đem Lam Nguyệt Cổ Sâm xem là vật trong bàn tay mình, hiện tại nhìn thấy Nam Trụ ra tay, há sẽ không nổi giận.
Trong tiếng quát chói tai, Bắc Vũ Thần Vương hung hăng xuất thủ.
Khí tức Thần Vương tỏa khắp bầu trời, thiên địa đều tan vỡ dưới một kích này của hắn, toàn bộ đại địa Ngạc Mộng chiểu trạch rạn nứt ra, long trời lở đất, cự chưởng cực lớn của Bắc Vũ hung hăng đánh tới Nam Trụ Thần Vương.
- Ha ha, Bắc Vũ, đối thủ của ngươi là ta!
Thiên Vân Thần Vương cười sang sảng một tiếng, đạo đạo bạch quang từ trên rủ xuống, như thác nước ngăn cản trước mặt Bắc Vũ Thần Vương.
- Phanh phanh phanh…
Trong thiên địa vang vọng thanh âm phá diệt, hai cỗ Thần Vương lực lượng chí cao vô thượng va chạm, đem hư không đánh thành nát bấy, mà lực lượng Thần Vương đem thiên địa quy tắc đều thay đổi, trong hư không xuất hiện thật nhiều lỗ thủng không gian, chậm rãi vẫn không thể lấp đầy.
- Đáng hận!
Bắc Vũ ngửa mặt lên trời gào thét, một đối một hắn không sợ ai, nhưng đối phương có hai Thần Vương, mặc cho hắn có thủ đoạn thông thiên cũng căn bản không cách nào đoạt được Thánh Tộc vương tộc trong tay hai Thần Vương khác.
- Đồ vật mà ta không chiếm được, các ngươi cũng đừng mơ tưởng lấy được!
Bắc Vũ gầm lên giận dữ, từng đạo thần quang bắn ra từ trong thân thể hắn, trong nháy mắt Bắc Vũ phảng phất như trở thành một quang nhân, quang mang dày đặc lan tràn ra khắp thân thể hắn.
Oanh long!
Những nơi quang mang đi qua, hư không tầng tầng bạo toái, phát ra thanh âm nổ tung bạo tạc kịch liệt, muốn đem cả Ngạc Mộng chiểu trạch hủy diệt thành tro tàn.
- Tên này điên rồi phải không!
Thiên Vân biến sắc, thân hình lắc mạnh, hai tay vung lên, phảng phất như có một đạo màn trời bao phủ thiên địa, hai cỗ lực lượng cường hãn va chạm, không ngừng chao đảo nổ tung, cuối cùng biến thành hư vô.
Bắc Vũ cùng Thiên Vân đều kêu rên một tiếng, thối lui ra sau.
- Ha ha, ta được đến rồi.
Nam Trụ cười to một tiếng, cự chưởng bao phủ Lam Nguyệt Cổ Sâm, sau một khắc muốn nắm bắt lấy nàng.
- Nam Trụ, dừng tay!
Một thanh âm oanh minh vang vọng, trong hư không đột nhiên xuất hiện một thân ảnh màu tím cao lớn, một đạo tử sắc lôi quang trong tay áo hắn đánh ra, nặng nề đánh lên cự chưởng của Nam Trụ, đem cự chưởng đánh trúng nát bấy.
Xuy xuy…
Từng đạo điện quang lưu chuyển, tử sắc thân ảnh đáp xuống giữa thiên địa, ngay lập tức mang theo cỗ khí tức như hủy diệt nhân gian.
- Lôi Vẫn Thần Vương!
Ánh mắt ba Thần Vương khác nhìn vào thân ảnh màu tím kia, ánh mắt lập lòe, mà nhóm người Xích Ký đứng lẫn trong Thánh Tộc nhân đều kinh hô lên.
- Như thế nào Lôi Vẫn, chẳng lẽ ngươi cũng muốn kiếm một chén canh?
Nam Trụ lạnh lùng lên tiếng.
- Hừ, kiếm một chén canh? Ta cũng không tham lam như các ngươi, Kiệt Sâm tiểu hữu có chút sâu xa với ta, ta tự nhiên không thể để mặc cho các ngươi diệt sát hắn!
Thanh âm ù ù của Lôi Vẫn Thần Vương vang vọng lên.
- Tùy ý chúng ta diệt sát? Ha ha…
Nam Trụ không khỏi cười lạnh:
- Tiểu hữu của ngươi đang ở bên kia hóa đạo đó thôi, lúc trước trong chúng ta cũng không có ai ra tay với hắn, chỉ muốn tranh đoạt Thánh Tộc vương tộc mà thôi, ngươi muốn nhúng tay thì nói, cần gì nói nhảm nhiều như vậy!
- Thánh Tộc vương tộc kia rất có sâu xa với Kiệt Sâm tiểu hữu, ta tự nhiên sẽ không để cho các ngươi tùy ý bắt nàng đem đi!
Lôi Vẫn khẽ lắc đầu, đồng thời vẻ mặt lo lắng nhìn qua Kiệt Sâm.
Từng đạo nghiệp hỏa hàng lâm, thân hình Kiệt Sâm đã hoàn toàn bị bao phủ bên trong không còn nhìn thấy, mà khí tức sinh mệnh của hắn cũng càng ngày càng yếu ớt.
Trong lúc nhất thời, tứ đại Thần Vương chia thành ba phe phái giằng co một chỗ, không ai hành động trước.
- Lôi Vẫn này đến thật là đúng lúc, Lôi Đình Hải của hắn cách nơi này xa như vậy cũng đã tới nhanh như thế.
Trong nội tâm Nam Trụ thầm hận, luận thực lực tuy đều là Thần Vương, nhưng chấp chưởng lôi kiếp hủy diệt vạn vật vẫn mạnh hơn bọn hắn một ít.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Hiện tại bốn người chúng ta tiếp tục giằng co thế này, đợi tới khi Tây Hoàng bọn hắn chạy tới hi vọng lấy được Thánh Tộc vương tộc càng nhỏ hơn.
Trong nội tâm Nam Trụ không ngừng suy tư, sau đó ngẩng đầu nhìn Lôi Vẫn Thần Vương:
- Lôi Vẫn, chúng ta cứ kéo dài như vậy khi Tây Hoàng bọn hắn đến thì đã xong, ngươi đừng tiếp tục ngăn trở chúng ta, sau khi bắt được Thánh Tộc vương tộc chúng ta cùng nhau chia đều, bằng không đợi tới khi Tây Hoàng bọn hắn chạy tới ngươi cũng không thể ngăn cản được.
Nam Trụ Thần Vương truyền âm cho đối phương.
Lôi Vẫn Thần Vương thoáng quay đầu, trên mặt chợt lộ ra tia cười lạnh, cất cao giọng nói:
- Nam Trụ, ngươi không cần truyền âm cho ta, ta sẽ không đáp ứng ngươi. Hôm nay Kiệt Sâm cùng những người có mặt tại đây, ta bảo hộ chắc rồi.
Thanh âm Lôi Vẫn ù ù truyền ra, Bắc Vũ Thần Vương đều nghe được.
- Tên Lôi Vẫn này…thật là một tên ngu ngốc!
Trong lòng Nam Trụ tức giận, hắn vốn định âm thầm lôi kéo đối phương, thật không ngờ Lôi Vẫn căn bản không thèm để ý lời hắn, còn mở miệng lớn tiếng.
- Lôi Vẫn, vậy ngươi muốn như thế nào? Đưa ra điều kiện đi!
Nếu như ai cũng đã nghe được, Nam Trụ liền thừa nhận, ở trong mắt hắn không tin Lôi Vẫn có sâu xa gì với những người kia, cũng chỉ vì muốn lấy cớ mà thôi, mục đích muốn đạt càng nhiều lợi ích.
Bên dưới Thánh Tộc, nhóm người Xích Ký đều khẩn trương lên, hiện tại vận mệnh của bọn họ đều nằm trên người Lôi Vẫn Thần Vương.
- Không cần uổng phí tâm cơ, ta sẽ không đáp ứng ngươi.
Sắc mặt Lôi Vẫn vẫn bình tĩnh, không có chút biểu tình.
- Đáng hận, tên Lôi Vẫn này…
Nam Trụ cùng Thiên Vân đều phẫn nộ, nhưng lại không có biện pháp.
- Ha ha, tại đây thật náo nhiệt!
Đúng lúc này lại thêm hai thanh âm chợt vang lên.
- Hoa lap lạp…
Hư không Thiên Thần Giới thoáng chốc sụp đổ, một nam tử mặc áo choàng đen cùng một nam tử tóc dài hỏa hồng sắc chậm rãi bước ra, khí cơ làm người sợ hãi thoáng chốc tản mát trong thiên địa.
- Phốc xuy…
Bị cỗ khí cơ trấn áp, nhóm người Xích Ký đều quỳ sụp một chân trên đất, không chịu được cỗ lực lượng kia, thân thể muốn nứt vỡ, nếu không phải có Kiệt Sâm đang thừa nhận thiên kiếp đứng phía trước chịu bớt cỗ lực lượng kia, chỉ sợ bọn họ đã sớm bị hủy diệt. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
- Hắc Ám, Tây Hoàng…
Ánh mắt Thiên Vân cùng Nam Trụ liền biến thành lăng lệ ác liệt.
- Cuối cùng các ngươi đã đến, nếu còn không đến chỉ sợ nơi này không còn phần của các ngươi rồi.
Bắc Vũ bay tới, thần sắc cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
- Tràng diện náo nhiệt như vậy, chúng ta làm sao có thể không đến đâu.
Nam tử mặc áo choàng đen cười lạnh một tiếng, một cỗ khí tức tà ác đáng sợ truyền ra, sắc mặt mấy người Thiên Vân biến thành vô cùng ngưng trọng.
Hắc Ám Thần Vương, tuyệt đối là một người đáng sợ nhất trong các Thần Vương, cũng có lịch sử thành Thần Vương lâu dài nhất, năm xưa Đông Cực Thần Vương vẫn lạc trong mưu kế của hắn, chuyện này mấy người Thiên Vân đều biết rõ ràng.
- Tên Hắc Ám này đã đến, xem ra lần này chúng ta không có hi vọng rồi.
Thiên Vân cùng Nam Trụ liếc nhau, trong mắt hiện lên tia thoái ý.
- Như thế nào? Thiên Vân, Nam Trụ, hai người các ngươi muốn làm kẻ địch của chúng ta?
Hắc Ám chậm rãi tiến về phía trước, miệng lạnh lùng lên tiếng, đạo đạo hắc sắc khí lưu quanh quẩn trên người hắn, lộ ra vẻ đặc biệt lãnh khốc.
- Hừ, Hắc Ám, ngươi cũng không cần hung hăng càn quấy, hôm nay ta không cùng ngươi so đo, việc tranh đoạt Thánh Tộc vương tộc chúng ta rời khỏi.
Nam Trụ lạnh lùng lên tiếng, sau đó cùng Thiên Vân lui bước ra sau.
Bên Hắc Ám có ba Thần Vương, thực lực siêu quần, hơn nữa lòng dạ ác độc, vì một Thánh Tộc vương tộc liều chết tranh đấu cùng bọn hắn đối với Nam Trụ mà nói thật không đáng, còn không bằng để cho đám người Hắc Ám cùng Lôi Vẫn tranh đấu một phen, lúc đó căn cứ theo tình huống mới quyết định.
Bàn tính trong lòng Nam Trụ đánh rất tốt, đồng thời ánh mắt nhìn xuống Thánh Tộc bên dưới, thấy Thánh Tộc vương tộc đã nhiều người ngấp nghé, nếu vậy đem những người còn lại trong Thánh Tộc bắt đi cũng là một hồi thu hoạch.
- Nam Trụ, Thiên Vân, xem như hai ngươi thức thời.
Hắc Ám lạnh lùng cười cười, sau đó quay người nhìn Lôi Vẫn Thần Vương.
- Lôi Vẫn, ngươi tránh ra, ta không muốn động thủ với ngươi.
Hắc Ám lạnh lùng lên tiếng, sau lưng hắn Tây Hoàng cùng Bắc Vũ đều bước tới.
- Hắc Ám, Kiệt Sâm cùng ta có quan hệ sâu xa, ngươi thả cho bọn hắn một con đường đi!
Lôi Vẫn ngăn cản phía trước quát lạnh nói.
- Lôi Vẫn, đầu óc ngươi có phải bị nước vào rồi không, ta đã điều tra tên Kiệt Sâm kia, có quan hệ sâu xa với Đông Cực năm xưa, chẳng lẽ ngươi không biết chuyện năm đó? Ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, ngươi có tránh ra hay không?
Đôi mắt Hắc Ám lóe ra hào quang âm u, quát lên.
- Muốn ta thối lui, đừng mơ tưởng!
Lôi Vẫn vẫn không hề nhượng bộ.
- Tốt!
Hắc Ám quát lên một tiếng chói tai, không chút do dự hóa thành một đạo hắc sắc lưu quang phóng tới Lôi Vẫn.
Hắc Ám Thần Vương, một trong những Thần Vương đáng sợ nhất Thiên Thần Giới, khống chế hắc ám cùng tử vong, tùy ý đảo tay có thể sụp đổ thiên địa, hiện tại phát động ra công kích mãnh liệt nhất.
- Hống…
Hắc Ám gầm lên giận dữ, phong vân cuồng động, một cỗ hắc ám cuồng phong đột khởi, tạo thành một cỗ phong bạo cuốn tới, một cỗ hắc sắc khí lưu hóa thành một thanh hắc sắc trường mâu, muốn đem Lôi Vẫn Thần Vương xuyên thấu.
Đó là hạng thần thông gì?
Lôi Vẫn không chút nghĩ ngợi, một quyền đánh ra, đánh vỡ hư không bị đóng băng, ngay lập tức từng đạo lôi quang liên tục giáng xuống, từng đạo tử sắc điện long xoay chuyển, cuối cùng hình thành một cây tử sắc đại thương trên tay Lôi Vẫn, trong nháy mắt cùng trường mâu của Hắc Ám đụng thẳng vào nhau.
Oanh long!
Lôi Vẫn không chút sứt mẻ, tử sắc trường bào tung bay, mà quanh thân Hắc Ám hắc sắc khí lưu quanh quẩn, từng đạo khí lưu cùng tử sắc lôi quang va chạm một chỗ, thanh âm ầm vang không dứt.
Hư không tầng tầng bạo vỡ, hai Thần Vương giao thủ làm thiên địa tựa hồ tiến vào đêm tối, quỷ góc thần gào, toàn bộ Thương Khung đại lục đều chấn rung như sụp đổ.
- Ah…
Ở bên dưới mọi người liên tục lui về phía sau, té ngã, trong miệng cuồng phun máu tươi, một ít Thánh Tộc nhân thực lực yếu ớt thân hình trực tiếp vỡ ra.
- Hắc Ám cùng Lôi Vẫn thật là đáng sợ…
Nam Trụ cùng Thiên Vân xa xa nhìn tới, trong lòng đều giật mình.
Tuy đều là Thần Vương, nhưng lẫn nhau vẫn có chênh lệch, luận mạnh nhất còn có một Thú Thần Vương chưa tới, kỳ thật cũng là cùng cấp độ như Lôi Vẫn, mạnh hơn Nam Trụ, Thiên Vân một ít.
Đương nhiên gọi là mạnh yếu chỉ là thời điểm giao chiến bên nào dễ dàng chịu thiệt thòi mà thôi, nếu giao chiến sinh tử, một Thần Vương này thật khó đánh chết được Thần Vương khác.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Trong hư không, Hắc Ám cùng Lôi Vẫn liên tục giao thủ, mỗi kích đều kinh thiên động địa, từng đạo lực lượng đáng sợ nổ bắn ra, phiến thiên địa quy tắc đều bắt đầu buông lỏng, hoặc là nói hai Thần Vương đều dẫn động quy tắc công kích đối phương.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden