May mắn là Tiêu Kiếm là người cuối cùng của cuộc kiểm tra lên việc coi như xong. Nếu như hắn làm họng ma thạch bia khi còn người thì đó là vấn đề bất quá vấn đề may mắn hắn là người cuối cùng. Nhị trưởng lão lúc này nói lên lời quen thuộc: “Hiện giờ trặc nghiệm đã xong. Mọi người đều có một cơ hội để khiêu chiến. Người khiêu chiến là dưới đấu giả. Người dưới bảy đoạn đấu khí thắng người từ bảy đoạn đấu khí trở lên dưới đấu giả có thể đủ điều kiện qua đợt thi này”
Nghe thấy lời nhị trưởng lão lên tiếng hô. Khá nhiều người đều là lên tiếng khiêu chiến. Bất quá mặc dù một mặt nghi ngờ thực lực của hai tên Tiêu Viêm và Tiêu Kiếm bất quá hai người thừa biết là duy chỉ bằng thân thể ngưu bức của hai tên này thôi cũng đủ đánh bay họ xuống đài nên hai người dù có được khiêu chiến cũng không dám khiêu chiến. Mà dù sao thì hai người trên đấu giả nên họ không được phép khiêu chiến.
Lam y thiếu nữ bên cạnh Tiêu Kiếm mỉm cười nhìn về phía bạch y thiếu nữ bên cạnh lên tiếng: “không biết Tiêu Ngọc có thể hướng Y Tiên muội muội lãnh giáo vài chiêu không a?”
“Nga” bạch y thiếu nữ hơi ngẩn người sau đó mỉm cười hướng về phía lam y thiếu nữ lên tiếng: “Được thôi bất quá nếu chỉ có khiêu chiến thôi thì thật vô vị a”
“Ý của Y Tiên muội là?”
Bạch y thiếu nữ lên tiếng: “nếu như ai thắng có thể làm đại phu nhân ý của Tiêu Ngọc biểu tỷ thế nào a??”
“Hảo ta đáp ứng muội!”
Huyết da y thiếu niên há hốc mồm nhìn hai người: “hey, các nàng muốn đây là làm sao đấy? Sao lại lơ đí ta thế này!”
Hai thiếu nữ nghe thấy vậy không cùng hẹn mà đồng thanh lên tiếng: “Hừ chuyện của phụ nữ nam nhân đừng có mà xen vào!”
“Nga” Huyết da y thiếu niên còn là há hốc miệng nhìn hài nàng. Hắn quay sang thấy tử y thiếu nữ cũng đang hơi ngẩn người. Huyết da y thiếu niên thầm thở dài không xong.
Tiêu Ngọc hô lớn: “Tiêu Ngọc hướng Tiểu Y Tiên biểu muội khiêu chiến không biết có thể chấp nhận khiêu chiến hay không?”
Bạch y thiếu nữ lên tiếng đáp ứng: “Tiểu Y tiên chấp nhận khiêu chiến của Tiêu Ngọc” Hai người nói xong bắt đầu tung mình lên hướng trên đài bay đi. Mọi người lẩm bẩm: “Đây là chuyện gì ảy ra a!”
Huyết da y thiếu niên lúc này nhìn về phía tử y thiếu nữ. Thấy lúc này nàng cũng định nói gì đó. Huyết da y thiếu niên kéo mạnh nàng về phía mình ôm chặt nói. Hướng chán nàng thơm một tcais vô cùng ngọt ngào. Thiếu nữ lúc này đỏ mặt, huyết da y thiếu niên mỉm cười: “Chỉ có Huân Nhi của ta là ngoan nhất không tranh dành gì a!”
Tử y thiếu nữ còn là lẩm bẩm: “Đáng ghét ái là của nhà người chứ?”
Huyết da y thiếu niên ngước nhìn trên đài. Hắn còn là lẩm bẩm thỏ dài: “Chuyện này làm sao đây”. Bất quá hắn vừa nói một nguoif tiến đến là một lam y thiếu niên. Huyết da y thiếu niên lên tiếng: “Tam ca”
Lam y thiếu niên lắc lắc đầu: “Chuyện này ta cũng không có cách giải quyết a. Chuyện này do chính ngươi gây ra vậy cứ mà tìm caachs mà giải quyết!”
Huyết da y thiếu niên thở dài. Một tay hắn ôm chặt lấy tử ý thiếu nữ, tay kia còn là đưa lên đầu gãi gãi. Tiêu Chiến lúc này quan sát từ trên xuông vô cùng bực mình, hắn đứng dậy hét lớn: “Hai người dừng lại cho ta đây là thế nào vì sao lại xảy ra chuyện này!”
Lam y thiếu nữ cung kính lên tiếng: “Tiêu thúc thúc người nói gì vậy. Chúng ta đây đều là tự nguyện khiêu chiến đâu có vi phạm tộc quy”
Tiêu Chiến nghe thấy vậy hơi ngẩn người hắn nhìn hai người nói: “Đúng là tộc quy như thế nhưn là hai người...” Trung niên hán tử hướng về phía Tiêu Kiếm đưa cho hắn một ánh mắt bất thiện. Huyết da y thiếu niên thấy phụ thân nhìn mình thế hơi ngẩn người.
Huyết da y thiếu niên đứng dó, dùng ngón tay chỉ về bản thân hướng phụ thân đại ý nói: “Tại saon sao...” Huyết da y thiếu niên mấy ngày này đầu óc của hắn vô cùng đau đầu. Hôm trước còn đợt xung đột giữa việc đón nhận Huân Nhi giờ lại có Tiêu Ngọc trở về. Huyết da y thiếu liên lúc này là vô cùng đau đầu. Hắn hét lớn làm mọi người nghe khá rõ: “heey, phụ thân đừng trách hài nhiw hài nhi hoàn toàn vô tội a!”
Mọi người nghe thấy vậy thì khinh bỉ nhìn hắn, trong lòng không tự hẹn mà cùng lên tiếng: “hừ không tại ngươi thì tại ai”
“Y Tiên muội xin lãnh giáo”
“Tiêu Ngọc biểu tỷ xin lãnh giáo”
Hai thiếu nữ bắt đầu phát động tấn công. Huyết da y thiếu niên thôi thây kệ. Gì thì gì hắn cũng muốn xem mấy lão bà thực lực đến thế nào. Nếu như có nguy hiệm gì với thực lực của hắn rất nhanh sẽ ra tay cứu hai người. Hắn còn là không sợ hai người sẽ gặp nguy hiểm gì.
Tử y thiếu nữ nhìn hướng hai người lên tiếng hỏi huyết da y thiếu niên: “Tiêu Kiếm ca ca không biết hai vị tỷ tỷ thực lực hiện nay...”
Huyết da y thiếu niên nghe thấy vậy thì lập tức ôm lấy nàng, một tay hướng thẳng mông nàng vỗ nhẹ một cái. Thiếu nữ cảm thấy một bàn tay đánh vào mông mình không khỏi đỏ mặt kếu nhỏ: “A”. Huyết da y thiếu niên mỉm cười: “ta đã nói với nàng thế naog?”
Tử y thiếu nữ nghe thấy vậy hơi đỏ mặt cúi đầu lẩm bẩm: “phu, phu quân...”
Huyết da y thiếu niên mỉm cười nhìn tử y thiếu nữ hường nàng trong ngực mình mà kéo sát lại mỉm cười hướng nàng nói: “Ngọc nhi giờ đã là tứ tinh đấu linh so với nàng cao hơn một chút” Nghe thấy thế Huân nhi hơi ngạc nhiên. Huyết da y thiếu niên lại tiếp tục nói: “Còn Tiên nhi hiện nay thực lực là đại đấu sư đỉnh phong bất quá nàng đừng như vậy mà nhận xét là Tiên nhi sẽ thua...”
Thiếu nữ nghe thấy vậy hơi ngạc nhiên muốn hướng hắn hỏi. Huyết da y thiếu niên mỉm cười tiếp tục nói: “Công pháp Tiên nhi tu luyện khá đặc biệt chính xác là vô địch cùng cấp. Nói thẳng ra là hiện nay thực lực nàng ngang với ngọc nhi đi. Nếu nàng đột phá lên đấu linh thì có lẽ nàng và Ngọc nhi đều không phải đối thủ”
“Nga” nghe thấy thế thiếu nữ ngơ ngác đôi mắt ngạc nhiên. Huyết da y thiếu niên mỉm cười ôm nàng vào nàng hướng chán nàng hôn, hắn lên tiếng nói: “Mấy hôm nữa ta sẽ giới thiệu công pháp của họ cho nàng cũng hướng nàng một bộ công pháp khác”
Tử y thiếu nữ nghe thấy vậy, nàng nhìn vào đôi mắt nhu tình yêu thương của hắn. Nàng vô cùng thỏa mãn. Tử y thiếu nữ lúc này quên mất sự tồn tại của moi người mà hướng ngực hắn dựa vào. Bất quá khi một thanh thiếu niên bên cạnh ho khan vài tiếng nàng mới giật mình rời khỏi ngực hắn.
Lam y thiếu nữ liên tục phát ra khí lạnh lưỡi kiếm liên tục quét về phía bạch y thiếu nữ. Vài đạo băng nhận đánh thẳng hướng bạch y thiếu nữ. Bất quá có vẻ như mấy đạo băng nhận không có hiệu quả. Nó liên tục bị tấm lụa trắng trên đôi tay thiếu nữ hất văng hoặc đánh tan.
Lam y thiếu nữ hai tay nắm chặt kiếm hướng về phía sau giống như một người cầm trọng kiếm trong tư thế đang lê kiếm trên đất vậy. Lam y thiếu nữ hất kiếm lên rồi lại hướng kiếm chém một cái. Năng lượng trong thân thể nàng hướng đầu nhập trực tiếp vào trong kiếm. Lúc này hai vết chém kiếm hình thành một chữ X cực lớn bay thẳng hướng bạch y thiếu nữ. Bạch y thiếu nữ không hề lúng túng. Thiếu nữ nhảy lên không phách một quyền về hướng lam y thiếu nữ.
“Oàng” lam y thiếu nữ nhảy lên không tránh né. Mọi người ngơ ngác nhìn về phía trên đài. Thiếu nữ lơ lửng trến không. Mọi người há hốc mồm cản này. Hẳn là àng đạt được đấu linh đi. Mười tám tuổi đấu linh đây là nói lên điều gì a. Chỗ bị kình phong oanh trúng tạo thành một hố lớn
Lam y thiếu nữ giơ kiếm lên đầu, hơi nước nhanh chóng tụ vào thanh kiếm tạo thành một thanh đao băng dài. Nàng quát nhẹ một tiếng cả thanh đao chém mạnh xuống phát ra một tiếng: “Bành”. Bạch y thiếu nữ hơi kinh ngạc nhanh chóng tránh né bất quá có vẻ như nàng quần áo của nàng bị chém chúng nhưng có vẻ như nàng và chúng không hư hại gì. Nàng cũng ngay lập tức phản lại quét tay liên tục phong nhận hình lưỡi đao chém thẳng về lam y thiếu nữ.
Lam y thiếu nữ cùng bị vài đao phong nhân chém trúng nhưng lại không tổn thương gì. Tiêu Chiến lcs này lẩm bẩm: “Là pháp bảo a, không ngờ lại cường hãn như vậy” Tiêu Chiến lắc lắc đầu. Hắn quay lại nhìn Mẫn Lan. Mẫn Lan thấy vậy hơi nheo mắt gật gật đầu một cái. Nhã Phi bên cạnh thì cắn cắn môi.
Mọi người ngơ ngác nhìn về phía trước. Họ quả thực không dám tin đấy là chuyện gì a. Trận chiến vẫn diễn ra liên tục. Sân đấu lúc này loang lổ là các vết sâu. Bất quá hai người vẫn là không có ý định dừng lại. Bạch y thiếu nữ lúc này mỉm cười: “Chúng ta đấu lâu như vậy cũng không phải là cách, ta sẽ sử dụng tuyệt chiêu. Tiêu Ngọc biểu tỷ cũng là hảo hảo chuẩn bị”
“A,a” Lam y thiếu nữ lên tiếng: “Nếu đa như vậy thì ta cũng sẽ phụng bồi Y Tiên muội muội”
Lúc này hai thiếu nữ đã lùi về góc đài ngưng thần quan sát đối phương hai người tập trung. Một người xuất hiện trong tay một bông sen băng màu bạc toát ra khí lạnh cực lớn. Một người thì tụ tay lại về phía sau. Huyết da y thiếu niên lúc này cực kỳ lo lắng. Hắn rút hai tay ra bốn lá cờ ghim thẳng về bốn góc của thạch đài.
Hai thiếu nữ quát lên:
“Cuồng nộ băng liên”
“Thiên nhân mô thức: thiên thủ”
Huyết da y thiếu niên lao thẳng vào giữa hai người. Hai người đang ngơ ngác bất quá thu tay còn là không kịp. Lam y thiếu nữ trong tay một bông liên hàn băng bức người bay thẳng hướng bạch y thiếu nữ. Bạch y thiếu nữ tung tay ra một bàn tay cực lớn mang thao ngân diễm lao thẳng về phía lam y thiếu nữ. Hai đòn thế va chạm vào giữa lấy Tiêu Kiếm làm vị trí phát ra tiếng vang: “Oanh, oanh, oanh...”
Xuất hiện dưới khói bụi là một huyết da y thiếu niên người đầy bui bẩn thạch đài đã vỡ nát gần hết. Còn hai thiếu nữ lại không có thương tích gì. Huyết da y thiếu niên lắc lắc đầu vẩy vẩy đồng băng đá còn trên đầu hắn. Có vẻ như chiêu thứ của Tiêu Ngọc mạnh hơn một chút. Huyết da y thiếu niên lên tiếng: “Đủ rồi, hai nàng định phá sập nơi này chắc” Nghe thấy thế hai người đều hơi cúi mặt tỏ ra xấu hổ. Chẳng qua hai người muốn quyết đấu trước mặt mọi người để chứng tỏ mình xứng với Tiêu Kiếm hơn người kia mà thôi.
Huyết da y thiếu niên lắc lắc đầu, hắn hua hai tay bốn lá cờ lại rời vào tay hắn. May mắn là hắn dùng cờ để bảo vệ mọi người nếu không dư kình sẽ khiến nhiều người bị thương còn có thể bỏ mạng cũng lên. May mắn là trận chiến này kết thúc koong ai bị thương. Bất quá huyết da thiếu niên ngước nhìn về phía trên đài còn là thấy một ánh mắt hướng hắn nhìn chăm chú. Huyết da y thiếu niên cảm thấy cả người phát lạnh
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Huyết da y thiếu niên thu lại bốn lá cờ. Hắn vỗ vỗ bụi trên quần áo. Huyết da y thiếu niên hướng hai nàng mỉm cười. Hai thiếu nữ thấy vậy mới thở phào ra một hơi nhẹ nhàng. Bất quá mấy động tác này đã làm cho một nữ nhân chú ý. Lúc này nữ nhân đang ngôi trên đài quan sát hướng thẳng hắn nhìn xuống. Huyết da y thiếu niên hơi run lên hướng đám người Tiêu Viêm bước đến.
Tiêu Viêm lúc này mỉm cười nhìn về phía Tiêu Kiếm: “Ngũ đệ ta hỏi này không biết đệ và Nhã Phi tiểu thư có quan hệ gì nhỉ”
“Biết rồi còn hỏi” Huyết da y thiếu niên nhìn Tiêu Viêm, bộ mặt lúc này của Tiêu Kiếm ỉu xìu. Hắn thở dài một hơi ngước nhìn nàng: “Không có quan hệ gì đặc biết lắm!”
Bạch y thiếu nữ bước đến bên cạnh huyết da y thiếu niên hướng đấu bồng đỏ nữ nhân len tiếng nói trong giọng có vẻ khó chịu: “Đúng là cái đồ hồ ly tinh!”
Huyết da y thiếu niên đầu to như cái đấu, hắn trên đầu chảy đầy mồ hôi. Tử y thiếu nữ lúc này giọng nói có chút chua chua: " Tiêu gia cùng Đặc Thước Nhĩ phòng đấu giá ở Ô Thản thành quan hệ vốn không tồi, nàng ta đến, có gì kỳ quái cơ chứ? Hơn nữa , thủ đoạn của người nữ nhân này, ở Ô Thản thành, ai mà không biết, bao nhiêu là công tử thế gia, vì nàng mà tốn không biết bao nhiêu kim tệ, nhưng cuối cùng có được cái gì!! Phu quân nếu có ý niệm đó trong đầu, tốt nhất nên bỏ đi, Huân Nhi sẽ không để cho phu quân tiếp cận nàng ta đâu... Hơn nữa hình như nàng ta còn có một vị hôn thê rồi thì phải”
Huyết da y thiếu niên lắc đầu thở dài trong lòng tự nói: “Haizz, vị hôn the đó chính là ta a...”
Lam y thiếu nữ đi bên cạnh của huyết da y thiếu niên cắn rắng nói lớn: “Huân Nhi muội muội, Y Tiên muội muội sau này chúng ta hảo hảo quản giáo phu quân. Tôt nhất không cho hắn rời đi một bước. Để hắn rời đi không biết hắn sẽ dẫn bao nhiêu nữ nhân về nữa đây!” Nghe thế nhị nữ bên cạnh đều gật đầu phụ họa Huyết da y thiếu niên đâu to, mắt trố miêng há hốc trong lòng không tự nhủ: “Vừa lúc trước đánh nhau còn gần chết nay lúc nào kết thành đồng minh cùng chống giặc ngoại xâm thế này!”
...
Trôi qua cả canh giờ cuối cùng lần trắc nghiệm cũng xong. Hai nhà Gia Liệt cùng Áo Ba cũng là đồng thời xin về sớm. Không biết hai gia đình này ý định làm gì nữa. Bất quá hai người Mẫn Lan và Tiêu Chiến cũng gật đầu đồng ý đưa tay tiễn khách duy chỉ có gia tộc Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá là vẫn còn ở lại.
Đám người Tiêu Chiến một bộ mỉm cười bước về phía đám người Tiêu Kiếm đang đứng. Trung niên nhân nhìn về phía mọi người mỉm cười. Mẫn Lan bước về phía mấy người Tiêu Kiếm tay kéo Nhã Phi có vẻ như cùng là phụ nữ hai người còn là khá hòa hợp. Huyết da y thiếu niên bộ dang hơi có chút biến ảo khi đấu bồng nữ tử bước đến gần. Tất cả bộ dạng này đều bị đấu bồng đỏ nữ nhân thu vào mắt. Mẫn Lan lên tiếng:
" Tới đây mấy đứa, chắc trong các ngươi có người biết có người chưa biết.đây là Mễ Đặc Nhĩ gia tộc đại."
Đám người thấy đều cúi chào Nhã Phi lấy lệ: “Nhã Phi biểu tỷ”
Đấu bồng đỏ nữ nhân thấy vậy mỉm cười, nàng đặc biệt là chú ý đến bộ y phục lam y của Tiêu Ngọc. Lúc này nàng mỉm cười lên tiếng: “A, a, bộ y phục của Tiêu Ngọc biểu muội thật là đẹp nga không biết Tiêu Ngọc mua ở đâu có thể giới thiệu cho ta không. Ta cũng muốn được xinh đẹp như muội nga!”
Lam y thiếu nữ nghe thấy vậy thì trong lòng vui mừng, thiếu nữ bộ dạng khách khí gọi một cách thân mật: “Nhã Phi biểu tỷ, tỷ nói gì vậy so với vẻ đẹp của tỷ muội đâu dám so sánh a! Về phần bộ y phục này thì muội sợ tỷ không kiếm được bất cứ ở đâu đâu!”
“Nga” Đấu bồng nữ nhân hơi kinh ngạc nhìn về phía lam y thiếu nữ: “Vậy không biết Tiêu Ngọc muội có được nó từ đâu a?”
Lam y thiếu nữ mỉm cười quay sang Tiêu Kiếm. Hắn giờ người vã cả mồ hôi trong tâm lẩm bẩm: “hôm nay là ngày gì thế này a”
Lam y thiếu nữ một mặt cười: “Cái này là do chính phu quân ta Tiêu Kiếm may cho ta a!” Mặc dù giờ có mấy người Tiêu Chiến cùng Mẫn Lan ở đây bất quá nàng cũng không ngượng ngùng gì khi gọi Tiêu Kiếm như vậy cả. Nàng hiểu quá rõ tính cách của Tiêu Kiếm đi. Nàng đã xác định cả đời sẽ gắn bó với hắn. Tiêu Chiến cùng Mẫn Lan lúc này quay sang nhìn nhau mỉm cười.
“Vậy sao” Đấu bồng đỏ nữ nhân lạnh lùng nhìn Tiêu Kiếm một cái làm hắn toát cả mồ hôi. Đấu bồng thiếu nữ nhìn lam y thiếu nữ lên tiếng: “Ta hỏi câu hỏi này hơi riếng tư, không biết Tiêu Ngọc biểu muội có thể cho ta biết được ngày mà muội nhận được món quá này không a?”
“Thôi xong!” Huyết da y thiếu niên trong lòng lên tiếng: “Ài dù gì đã như vậy thì cứ để mọi chuyện một ngày nào đó cũng là như vậy mà thôi! Giấy làm sao gói được lửa a!”
Lam y thiếu nữ hơi trầm ngâm rồi sau đó lại lên tiếng: “Nếu như ta nhớ không nhầm thì nó là ngày xx thàng xx năm xxxx. Ta vẫn còn nhớ như in ngày đó vì ngày đó là ngày ta rời đi Già Nam học viện mà!”
Đấu bồng đỏ nữ nhân lại hướng huyết da y thiếu niên mỉm cười một cái làm hắn toát cả một đám mồ hôi. Mấy thiếu nữ không khỏi cùng nhìn hướng huyết da y thiếu niên ngờ hoặc quan hệ giữa hắn và Nhã Phi. Mân Lan cũng là như vậy. Mẫn Lan lúc này ho vài tiếng: “khụ, khụ, cũng sắp trễ rồi phu quân mau triển khai trắc thí thuộc tính đi”
“Ân” Nghe thấy thế Tiêu Chiến gật đầu một cái hướng mấy người nói: “Ngã Phi tiểu thư không ngại ở lại xem chúng ta trắc nghiệm thuộc tính a!”
Đấu bồng đỏ nữ nhân lại mỉm cười hướng Tiêu Chiến hành lễ: “Thật xin lỗi Tiêu tộc trưởng và Tiêu phu nhân lúc này Nhã Phi sực nhớ đến gia tộc có chuyện quan trọng lên về gấp mong hai vị thứ lỗi, Nha Phi xin phép”
Tiêu Chiến thấy vậy cũng không ngăn cản: “Nếu các vị đã như vậy Tiêu Chiến không giữ, các vị đi thong thả...”
Huyết da y thiếu niên lúc này vuốt một loạt mồ hôi trên trán nhưng mà ngay sau đó là một âm thanh truyền đến hắn. Đấu bồng đỏ nữ nhân lúc này sử dụng truyền âm hướng duy nhất Tiêu Kiếm nói: “A, a, ta phải gọi chàng là Sword hay là Tiêu Kiếm đây a!” Chưa chờ cho huyết da y thiếu niên trả lời đấu bồng đỏ nữ nhân lại truyền âm: “Nếu như lát nữa chàng không đến gặp ta cho ta một lần giải thích thì chàng đừng đến gặp ta, hừ!” Nhã Phi để lại cho hắn một cái hừ lạnh rồi rời đi.
Huyết da y thiếu niên lúc này lạnh cả người. Hắn ngẫm nghĩ một chút: “không sớm thì muộn cái ngày này cũng đến ài” Huyết da y thiếu niên lúc này theo đám người rời đi. Hắn ngơ ngác nhìn mọi người. Lần này không chỉ có tam nữ mà còn thêm Tiêu Mị vị chi là tứ nữ, tam nữ trong đó có Huân Nhi, Tiêu Ngọc và Tiểu Y Tiên đều hướng hắn một loại lên tiếng: “Không biết quan hệ của phu quân với Nhã Phi của Mễ Đặc Nhi ra sao có thể để chúng ta biết được không a?”
Huyết da y thiếu niên lắc đầu lia lịa lên tiếng nói: “Không hoàn, toàn không có quan hệ gì cả!”
“Thật không vậy?” Chúng nữ đồng thanh lên tiếng.
“A, a” Huyết da y thiếu niên thấy chúng nữ bắt đầu nghi ngờ hắn dơ tay lên thề: “nếu như lời này ta nói dối sẽ bị ngũ lôi oanh đỉnh!”
Nghe thấy mấy lời thề như vậy thì Tiêu Ngọc và Huân Nhi bắt đầu tin tưởng Tiêu Kiếm. Bất quá duy chỉ có một người lại khác chính là Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên mỉm cười nhìn Tiêu Kiếm: “A, a, ta còn tưởng phu quân thề thốt thế nào cơ đấy? Với năng lực của phu quân chẳng lẽ lại sợ ngũ lôi oanh đỉnh sao. A, đúng rồi lần trước ta còn nghe nói trong ma thú sơn lâm có một người tự mình đón đỡ chín đạo thiên lôi mà không chết không biết là ai a! Lão công chàng có biết ai không a?”
Nghe thấy mấy người không khỏi nghi vấn lên tiếng: “Là ai a?” mọi người đều hướng Tiêu Kiếm hỏi.
Tiêu Kiếm mỉm cười khan cho có lệ: “Sao tất cả mọi người cứ nhìn ta như thế! Ta làm sao mà biết được!”
Bạch y t hiếu nữ thấy vậy mỉm cười: “Dù gì thì cũng sắp bắt đầu trắc thì rồi chúng ta còn là lên đi a!”
Last edited by deviltrigger; 27-03-2013 at 10:44 PM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Huyết da y thiếu niên tìm đủ mọi cánh hắn mới trốn đi được. Mà cái tàng thư các chết tiệt của Tiêu gia thì có cái quái gì mà xem. Huyết da y thiếu niên giả vờ đau bụng sau đó nhờ phân thân giúp hắn giải quyết. May mắn là lần này phân thân khong bị Tiểu Y Tiên phát hiện. Nhớ lần trước Tiểu Y Tiên phát hiện cấm hắn không được động đến nàng một tháng làm hắn đau khổ không dứt. Tiêu Kiếm phải dỗ dành nàng mấy ngày mới được Tiểu Y Tiên tha thứ.
Đấu bồng đỏ thiếu nữ lúc này đột ngột dừng lại hướng mấy người Mễ Đặc Nhĩ gia tộc lên tiếng: “Các người về trước đi ta còn có công chuyện”
Thấy vậy mấy người cũng không có ngăn cản. Hiện giờ Nhã phi nhưng là người có chức vụ quan trọng nhất trong gia tộc. Mặc dù mấy lần gia tộc mời nàng về kinh bất quá nàng không chịu đi chẳng qua là có vị hôn phu kia mà thôi! Thiếu nữ lúc này lên tiếng: “Sao cahngf còn không ra đi”
Nghe lời nói này, từ trong đám người một thiếu niên mặc huyết da y bước ra. Hắn nhìn hướng thiếu nữ lên tiếng: “chúng ta có thể tìm chỗ vắng người không?”
“Được!” Đấu bồng đỏ nữ tử lên tiếng. Nàng dẫn hắn đến một chỗ trong góc khá vắng người qua lại.
Huyết da y thiếu niên nhìn thiếu nữ. Thiếu nữ lúc này cũng đang đối mặt với hắn lặng lẽ mà quan sát. Huyết da y thiếu niên lên tiếng ngọt ngào nhìn nàng: “Phi nhi”
Nghe thấy những lời này đấu bồng đỏ nữ nhân nhìn hắn cắn cắn răng mỉm cười: “A, a, đừng gọi ta một cách thân mật như vậy. Người được phép gọi ta là Phi Nhi chỉ có phu quân ta là Sword mà thôi a!”
“Phi nhi” Huyết da y thiếu niên tiến đến gần nàng định đưa tay chạm vào người đấu bồng đỏ thiếu nữ bất quá Nhã Phi một dạng là hướng hắn tránh né, thiếu niên thở dài: “Phi nhi nàng giận ta sao?”
“Đừng độn vào ta! A, a, ta nào dám giận ngươi a! Ta với ngươi có quan hệ sao” thiếu nữ lạnh lùng cắn răng đôi mắt nàng đỏ hoe lên bắt đầu nhỏ giọt xuống: “Ô, ô,.. ta không ngờ ngươi lại là phu quân ta. Phu quân bao nhiêu năm chung sống với ta ngay tại bên cạnh ta. Không ngờ người lại là hắn, ô, ô... Người mà ngày ngày ta yêu thương chờ mong. Ô... ô... không ngờ người đó lại lừa ta, ô... ô...”
Huyết da y thiếu niên lúc này vô cùng đau đầu. Hắn cứ tiến tới định chạm vào nàng là thiếu nữ lại vùng vằng giật tay hắn ra. Huyết da y thiếu niên lúc này cực kỳ cáu giận và bực mình. Hắn túm chặt lấy eo nàng hướng đôi một nàng hôn lên một nụ hôn thật dài. Thiếu nữ phát ra một âm thanh : “Ưm...” nàng bắt đầu chống cự một cách kịch liệt nhưng rất nhanh chiếc lưỡi của thiếu niên đa chiếm đoạt được chiếc lưỡi của nàng, rất nhanh tâm trí của thiếu nữ bị đánh gục.
Một nụ hôn dài kéo dài cả phút mới kết thúc. Huyết da y thiếu niên khi rời khỏi đôi môi thiếu nữ. Nhã Phi lúc này thở ra hộc hộc, đôi má bắt đầu đỏ lên. Huyết da y thiếu niên nhìn nàng một cách âu yếm. Tiêu Kiếm lên tiếng: “Giờ nàng đã bình tĩnh hơn rồi chứ?”
“Ưm” thiếu nữ khẽ gật đầu sau đó hướng nhìn chằm chằm vào đôi mắt của huyết da y thiếu niên.
Huyết da y thiếu niên ôm chặt thiếu nữ vào ngực. Bất quá thiếu nữ lúc này ngoãn ngoãn tựa vào ngực hắn như một con mèo con. Hắn nhanh chóng xé rach không gian, cùng lúc quay về phía thiếu nữ lên tiếng: “Chỗ này không tiên chúng ta cứ là đi đến chỗ ở của ta đi!” Nghe thấy vậy thiếu nữ cũng im lặng không nói gì chỉ hưởng thụ cảm giác tựa vào ngực của hắn.
Huyết da y thiếu niên mỉm cười nhìn nàng. Chỉ trong phút chốc hắn đã đứng trước ngôi nhà gỗ sau Tiêu gia hậu sơn. Huyết da y thiếu niên kéo tay nàng hướng trong nhà gỗ kéo đi. Thiếu nữ trong lòng lúc này đã xác định được hắn đúng là người kia lên cũng không hề lo lắng mà đi thẳng vào trong nhà gỗ.
Trong nhà gỗ hắn lấy ra một ấm trà dồn trà vào trong đó sau đó dùng chân nguyên tụ tập hơi nước sau đó nhanh chóng dùng chân nguyên đun nòng nước. Chỉ trong chốc lát hắn đã có được một chén trà ấm. Huyết da y thiếu niên mỉm cười nhìn thiếu nữ một cách tao nhã: “Nếu ta không nhầm thì đây là loại trà mà nàng thích nhất!” Hắn hướng Nhã Phi đặt một chén trà xuống bàn.
Nhã Phi nghe thấy gật đầu. Nhã Phi cầm trong tay một chén trà nhỏ. Thiếu nữ húp một hơi vào sau đó lẩm bẩm: “Đúng là trà do phu quân pha!”
Huyết da y thiếu niên nhìn nàng đang uống trà lên tiếng: “haizz, Phi nhi không phải là ta không muốn nói cho nàng biết mà đơn giản là ta không biết mở lời thế nào!” Huyết da y thiếu niên lúc này cười khổ hướng Nhã Phi mở lời: “Phi nhi nàng nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau chứ?”
Nhã Phi nghe thấy thế thì đỏ mặt. Nghĩ đến lần đó là quả thật nàng có chút hơi giận về chuyện đó. Bất quá nhờ chuyện đó mà hình bóng hắn như in sâu vào trong tâm trí nàng vậy. Đây cũng là một cách mà Tiêu Kiếm muốn thiếu nữ yêu hắn sâu xắc hơn. Mặc dù cách này có chút vô nhân đạo. Nhã Phi đỏ mặt hừ lạnh một cái: “ta còn nhớ chứ chính hôm đó chàng chàng...” nói đến đây thiếu nữ ngấp ngứng không lên lời.
Huyết da y thiếu niên đi lại một chút nhìn nàng. Hắn tặc lưỡi nói: “nàng nghĩ xem khi đó sẽ có cảm nhận gì khi một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi bị một nam hài mấy tuổi đè trên giường” Nhã Phi nghe thấy ngẩn người một chút. Tiêu Kiếm lắc đầu tiến về phía nàng ôm lấy Nhã Phi từ phía sau, sau đó hắn chuyển chủ đề: “khi đó ta quả thực không biết giải thích với nàng thế nào bất quá tình hình giờ không tốt lắm”
“hừ” Thiếu nữ hừ lnhj một câu: “Vì những nữ nhân kia sao?”
Huyết da y thiếu niên lắc đầu cười khổ: “ta biết ta là một tên nam nhân háo sắc tham lam. Nhưng nàng biết rõ tính ta mà, ai ta cũng không bỏ được nếu như nàng bắt ta bỏ bọn họ hay họ bắt ta bỏ nàng thì các người cứ giết ta đi cho xong!”
Đấu bồng đỏ nữ nhân nghe vậy thì thở dài một cái: “Ta biết sẽ có ngày này mà! Nhưng quả thực nó đến làm tim ta không chịu được”
Huyết da y thiếu niên thấy bộ dạng này của thiếu nữ hắn lại buồn bã. Thiếu nữ hơi thở dài một hơi sau đó mỉm cười về phía hắn: “Ta không quan tâm phu quân có bao nhiêu nữ nhân chỉ cần chàng trong tâm có ta là đủ” Huyết da y thiếu niên biết nhưng lời này chỉ là giả dối để cho hắn được vui. Hắn biết có người phụ nữ nào không quan tâm bên cạnh nam nhân mình có bao nhiêu nữ nhân chứ.
Bất quá lúc này ánh sáng lọt vào trong phòng chiếu rọi lên, Nhã Phi cười vô cùng xinh đẹp. Thú tính của Tiêu Kiếm lại nổi lên. Hắn vọt tới Nhã Phi hôn lên đôi môi của nàng. Thiếu nữ hoảng hốt: “A, phu quân chàng muốn làm gì?”
Huyết da y thiếu niên mỉm cười nhìn nàng một chút: “Nữ nhân ngốc ai bảo nàng cười đẹp như vậy nếu lphu quân không hảo hảo thương yêu nàng thì thật có lỗi với nàng a” Nói đến đây huyết da y thiếu niên sốc thẳng thiếu nữ lên hướng giường đi tới.
Đấu bồng đỏ nữ nhân hét lên phản kháng dữ dội: “A, a, không muốn giờ vẫn là ban ngày mà!” Bất quá Tiêu Kiếm một mực không nghe mặc cho nàng dãy dụa hắn vẫn cứ hướng chiếc giường gỗ mà đến.
Dâm thanh đãng ngư trong căn nhà gỗ bắt đầu vang lên.
Mấy canh giờ đã trôi qua giờ trời đã trở về tối. Một ngực trần thiếu niên đang ôm thiếu nữ vào trong lòng. Thiếu nữ lúc này đang vuốt ve bộ ngực hắn, thiếu nữ lên tiếng: “hừ sao hôm nay chàng hung hãn quá vậy?”
Ngực trần thiếu niên cười hắc hắc hướng nàng nói: “Ai bảo lão bà của ta xinh đẹp quá cơ? Ài nếu như có đổi cho ta cả thiên hạ cũng không bằng Nhã Phi lão bà của ta a!”
“Hừ” thiếu nữ lúc này mặt đỏ bồng, sau khi mưa tạnh nàng có vẻ vô cùng thỏa mãn nhìn hắn nói: “Chàng còn chưa nói cho ta biết chàng có bao nhiêu nữ nhân nữa đấy”
Huyết da y thiếu niên suy nghĩ một chút rồi tìm cách đánh chống lảng: “A, a, nàng không lên quá quan tâm, dù có bao nhiêu nữ nhân thì hiện nay nàng vẫn là người thứ nhất trong trái tim ta” Hắn khá khôn ngoan hắn chỉ nói hiện nay khi đang cùng Tiểu Y Tiên sẽ nói Tiểu Y Tiên là thứ nhất, cùng Tiêu Ngọc nói Tiêu Ngọc cũng là thứ nhất. Đúng là đồ giảo hoạt.
“Thật không?”
“Thật!”
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tiêu Kiếm lúc này hắn đã đưa Nhã phi về nhà. May mắn Nhã Phi là người dễ giảng giải. Bất quá vấn đề nan giải còn là tam nữ Tiên Nhi, Ngọc Nhi cùng với Huân Nhi.
Trời lúc này đã trở về tối. Huyết da y thiếu niên lẳng lặng đứng ở trên mái nhà nhìn xuống mấy căn nhà khác. Hôm nay tại sao hắn phải như vậy ư? Đơn giản hắn mới cập nhật thông tin từ phân thân là tam nữ bị cấm cửa. Mà lý do đơn giản là tam nữ cãi nhau mà vấn đề mỗi người muốn dẫn hắn đi một hướng để tìm tòi công pháp trong tộc. Huyết da y thiếu niên hôm nay bị hai người Tiêu Ngọc và Tiểu Y Tiên kéo co làm hắn suy đứt tay gãy chân.
Bất quá huyết da y thiếu niên vô cùng bực mình hắn nghĩ ra một biện pháp trả thù tất nhiên nhân tiện làm cho tam nữ mối quan hệ khá khẩm hơn lên một chút. Huyết da y thiếu niên hướng thẳng một phòng tìm đến.
Trong một phòng thơm ngát mùi hoa, một tử y thiếu nữ lúc này đang thay quần áo muốn đi ngủ. Bất quá ngay sau đó một bóng đen từ trong góc chui ra. Nang chưa kịp phản ứng một tiếng quát nhẹ: “Định” thiếu nữ lúc này bị định thân thuật không nhúc nhích được, nàng có chút sợ hãi. Con ngươi lúc này hơi cháy sáng lên bất quá có vẻ như dị hỏa không giúp được gì. Nhưng khi người đó bước ra thì ngay lập tức con ngươi đốm lửa màu vàng tắt ngấm. Nàng nhìn hướng phía đó thì ra là Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm một bộ dạng cười dâm ta hướng nàng ôm lấy. Sau khi ôm lấy Huân Nhi hắn trực tiếp xé rách không gian rời đi.
Trong một phòng khác một bạch y thiếu nữ đang thay một bộ y phục. Nàng đang lẩm bẩm một câu: “Hừ, phu quân càng ngày cảng trả ra sao?”
“Định” một âm thanh vang lên từ trong không gian hai bóng người bước ra. Một nam một nữ, nam mặc một bộ huyết da y, nữ trong một bộ áo ngủ đang bị hắn ôm chặt vào trong lòng. Đôi má thì đang đỏ ứng vì bị hắn ôm sát trong người. Huyết da y thiếu niên ôm chặt lấy thiếu nữ kia trực tiếp rời đi.
Tại một phòng hương hoa tỏa ra thơm mát. Thiếu nữ lúc này thở dài cầm trong tay thanh kiếm vuốt ve. Từ trong không gian ba người bước ra. Thiếu nữ thấy vậy quát lạnh rút kiếm ra: “Ai...”
“Tiêu Ngọc lão bà không đinh đến phu quân cũng động đến đao kiếm sao?” huyết da y thiêu niên trong đó bước ra.
Thiếu nữ ngơ ngác nhìn sau đó lên tiếng: “Phu quân, Huân Nhi muội, Y Tiên muội muội sao giờ mọi người lại đến đây.”
Huyết da y thiếu niên mỉm cười đem hai người đến giường đặt. Thiếu nữ đang định lên tiếng thì một bòng đên lao thẳng hướng nàng hôn. Thiếu nữ phát hiện thì ra là huyết da y thiếu niên đang hôn nàng. Thiếu nữ lúc này lien tục dằng co. Nàng tranh sang một bên lên tiếng nói: “Phu quân chàng muốn làm gì đây!”
“Làm gì ư?” huyết da y thiếu niên cười lạnh một tiếng: “Hôm nay ta cũng muốn ba nàng cùng phục vụ ta rồi!” Sau đó hắn giải trừ cho nhị nữ bất quá chỉ là giải trừ phần đầu mà thôi.
Nhị nữ thấy vậy thì cả hai đều đỏ mặt hướng hắn cắn một nói: “không biết xấu hổ!”
Bất quá thiếu niên mặc kệ những tiếng chửi việc các nàng chửi là việc của các nàng việc hắn làm thì hắn cứ làm. Huyết da y thiếu niên nahnh chóng lột hết tất cả của Tiêu Ngọc ra. Lúc này hắn đã dọn sạch cái bàn uống trà mà đè cả người nàng lên đó. Thiếu nữ lúc này cả người đã vô lực chống cự dẫn yếu dần mặc kệ cho hắn muốn làm gì thì làm. Biết hôm này nàng thể nào cũng bị hắn đè trước mặt hai người này. Trong tâm nàng có chút xấu hổ bất quá lại có chút kích thích làm nàng cả người rạo rực.
“ư, ưm...”
Tiêu Kiếm lúc này hướng đôi môi nàng hôn một nụ hôn dài. Một tay hắn thì liên tục xoa bóp đôi nhũ phong đã thành thục của Tiêu Ngọc. Tiêu Kiếm cười cười vẻ mặt dâm đáng: “A, a, Ngọc nhi có vẻ chúng càng ngày càng to a!” nghe thấy thế thiếu nữ mặt đỏ bừng.
Tiêu Kiếm liên tục nắn bóp đôi nhũ phong cho chúng trở lên cứng rắn hơn. Tiêu Ngọc lúc này cả người đều run lên theo từng kích thích của Tiêu Kiếm. Nàng còn cảm giác được cái quần lót của nàng đã ướt đẫm dịch thủy.
Tiêu Kiếm cởi quần lót nàng ra đưa lên mũi hít hít làm bộ mặt dâm đãng vô cùng. Bất quá hắn cũng chỉ làm điều này với người phụ nữ của hắn mà thôi. Tuy hành động này rất khiếm nhã nhưng lại làm cho tiêu Ngọc vô cùng kích thích. Tiêu Kiếm đưa bàn tay xuống khu vực ướt đấm đó mà sờ mớ. Tiêu Ngọc rên lên: “A, ưm... Phu quân đừng nghịch nữa, a, a... Ngọc nhi không chịu nổi nữa rồi!”
Mặc cho Tiêu Ngọc rên rỉ. Tiêu Kiếm đưa ngón tay lên mút một cái. Hắn nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Tiêu Ngọc. Trông nàng xuất hiện trước mắt lúc này trong mắt hắn lại trở nên vô cùng xinh đẹp. Tiêu Kiếm liên tục dùng ngón tay đưa vào trong động tiên của nàng mà chọc mà ngoáy, dịch thủy tuôn ra ào ạt.
“A, ư, ư...” thiếu nữ liên tục rên rỉ. Hai tay nàng nắm lấy bàn tay tinh nghịch kia của Tiêu Kiếm, người liên tục lung lay rung chuyển theo mỗi cử động của ngón tay Tiêu Kiếm.
Tiêu Kiếm cười hắc hắc: “Có vẻ lâu ngày không gặp lên Tiểu Ngọc của nàng nó rất nhớ Tiêu Kiếm của ta a!” Nói đến đây tiêu Kiếm sách hai chân nàng lên đặt hẳn lên vài hắn tiến thẳng vào bên trong.
Tiêu Ngọc rên lên một tiếng: “A, a...”
Tiêu Kiếm liển tục công kích. Bất quá hắn còn là xoay người Tiêu Ngọc ra hướng chỗ hai đoi mắt Tiên Nhi cùng với Huân Nhi đang nhìn. Hắn không nhừng thế để lỗ chỗ mà Tiêu Kiếm đang liên tục dùng đại bổng đánh mạnh vào sâu bên trong người Tiêu Ngọc. Mỗi lần chiếc đại bổng tiến sâu vào trong người Tiêu Ngọc là Tiêu Ngọc lại rên lên: “A, a, a...”
Hai thiếu nữ thấy vậy thì đỏ mặt, bất quá họ vẫn là nhắm mắt lại nhưng âm thanh cứ đập vào tai hai thiếu nữ. Hai thiếu nữ khuôn mạt đỏ bừng, hai nàng còn cảm giác chỗ vùng tam giác huyền bí của mình đã tiết ra xuân dịch. Tiêu Ngọc biết ý của lão công mình thì cực kỳ xấu hổ lên tiếng: “A, a... ư, ư, ư... Y Tiên muội, a, ư... Huân Nhi ư, a.. muội... đừng nhìn... ta.. a ư... ta , ư, a, xấu hổ, ư ư...”
Tiêu Kiếm thấy thế trong tâm là cười lạnh: “Để xem các nàng chịu được bao lâu!” Nói đến đây hắn tăng tốc nhanh hơn đánh, mỗi cú là phát dập rất là mạnh. Chỗ giao nhao va chạm giữa thân hắn và mông của Tiêu Ngọc không ngờ phát ra nhưng tiếng: “Đét, đét...” làm cho mồng nàng hơi đỏ lên.
Tiêu Ngọc thấy thế đau đớn hét lên: “A, a,... lão công chàng nhẹ nhàng thôi lâu ngày ta không làm nên rất đau”
“A, được” Tiêu Kiếm quên mất hắn và Tiêu Ngọc lâu rồi không làm chuyện này. Nên hắn quen với Huân Nhi, Tiểu Y Tiên và Nhã Phi cái loại công kích nhanh và cao tầng đó. Thế nên lần này có làm cho Teei Ngọc bị đau.
Sau khi làm Tiêu Ngọc hơn ba lần tiết thân. Đến lần tiết thân thứ ba của Tiêu ngọc. Tiêu Ngọc lúc này hét lên một tiếng: “Aaaaaaa...” rất dài. Tiêu Kiếm cũng là run rẩy, hắn gầm nhẹ một tiếng phong xuất cả nguồn tinh nguyên vào trong người nàng. Tiêu Ngọc chỉ cảm giác được thứ gì đó rất nóng rất nhiều đang thẳng hướng trong người nàng phun vào sau bên trong.
Tất nhiên trong quá trình này hắn cũng không quên song tu. Cả người Tiêu Ngọc lúc này đỏ hồng run lên bần bật. Trên khuôn mặt là một nụ cười thỏa mãn.
Tiêu Kiếm đứng quay lại nhìn nhị nữ thấy khuôn mặt của hai nàng đỏ bừng như gấc. Đặc biệt xuất hiện trước mặt hai nàng là cây đại bổng đang nhất trụ kình thiên. Tiêu Kiếm nhếch miệng cười lạnh: “muốn độc chiếm một mình ta ư! Được để xem trong các nàng ai có thể chịu nổi”
Nói đến đây Tiêu Kiếm bế Tiêu Ngọc vào giường bắt đầu người thứ hai tiến hành tring phạt. Hắn liên tục chinh phạt đến sáng. Đây là lần đầu tiên hắn đủ cảm giác gần thỏa mãn nhu cầu. Thân thể này may mắn chỉ là người thường nếu để cho hắn lấy lại ma thể nói chung số lượng tam nữ à chính xác là Nhã Phi khó mà phục vụ hắn cho đủ.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tại phòng ngủ của một gian phòng. Bốn người chen chúc trên một cái giường. Thiếu niên lúc này đang ôm ba nữ nhân. Bộ mặt của ba nữ nhân vô cùng thỏa mãn. Thiếu niên dậy gãi gãi cái ót. Ba thiếu nữ cũng theo đó mà thức dậy.
Tiêu Ngọc lên tiếng trách mắng: “Hừ người đâu đáng ghét hôm qua không ngờ lại hung hãn như vậy ta còn tưởng bị hắn làm cho chết rồi cơ!”
Huân Nhi lúc này đỏ mặt nhìn về phía Tiêu Kiếm: “Không ngờ phu quân lại mạnh như vậy!”
Tiểu Y Tiên thở dài: “Các ngươi không biết thôi nếu như không có các ngươi ta suýt đã...” Nói đến đây Tiểu Y Tiên lại đỏ mặt nhìn về phía mọi người: “May mắn là hắn biết kiềm chế nào không ta đã...”
“Được rồi, được rồi!” Tiêu Kiếm còn là hướng mỗi người trên trán hôn một cái, sau đó hắn lên tiếng: “Các lão bà của ta còn là đi tắm đi sau đó chúng ta ăn sáng hôm nay ta có việc quan trọng cần nói”.
...
Sau núi lúc này một hắc y thiếu niên bước về phía đám người huyết da y thiếu niên. Huyết da y thiếu niên mỉm cười nhìn về phía hắc y thiếu niên: “Tam ca ngươi đến rồi a!”
Hắc y thanh niên thấy vậy nghi hoặc nhìn hắn: “ngũ đệ mọi người gọi ta đến đây là có việc gì?”
“không phải chúng ta mà là phu quân muốn gọi Tiêu Viêm biểu đệ ngươi đến” Tiêu Ngọc lên tiếng.
“A, a ta nói sao nhỉ Ngọc Nhi” Tiêu Kiếm nhắc nhở.
Tiêu Viêm nghe thế thì mỉm cười gật đầu hương Tiêu Kiếm lên tiếng: “Được rồi không phải ngũ đệ gọi ta đến đây chỉ vì việc này đấy chứ?”
Huyết da y thiếu niên lên tiếng: “tất nhiên là không rồi!” hắn nhìn về phía Huân Nhi mỉm cười. Hắn lại tiếp tục nói: “Ta bàn bạc kỹ với Huân Nhi rồi, Huân Nhi sẽ đưa cho tam ca Kim đế đốt thiên viêm”
“Nga” Hắc y thiếu niên nghe thế thì kinh hoàng: “Không phải đó là trấn bảo của Cổ tộc sao?”
“Hừ” Huyết da y thiếu niên mộ bộ cười lạnh về phía Tiêu Viêm. Bất quá hắn cũng không muốn nói gì nhiều. Huyết da y thiếu niên lên tiếng: “Mặc dù đó là đồ của Cổ tộc bất quá ta Huân Nhi giờ đã vào trong gia tộc ta thì đồ cũng thuộc Tiêu gia ta tất nhiên ta không muốn ngoại nhân dùng rồi” Nói đến đây Tiêu Kiếm nhìn Huân Nhi lên tiếng: “nếu không phải vì công pháp mà ta muốn chuyền cho Huân Nhi xung khắc với dị hỏa còn lâu ta mới đưa cho tam ca dị hỏa đấy”
Nghe thấy thế thì Tiêu Viêm hơi ngẩn người hướng Tiêu Kiếm lên tiếng: “Đệ muốn truyền công pháp tu tiên cho Huân nhị muội?”
“Ân” Nghe thấy thế thì Tiêu Kiếm khẽ gật đầu cầm lấy tay của Huân Nhi kéo vào trong lòng. Lúc này có vẻ Huân Nhi vẫn mâu thuẫn trong việc giao cho Tiêu Viêm dị hỏa. Huyết da y thiếu niên lên tiếng: “Vì ta mà Huân Nhi phá thân tiếp tục luyện đấu khí tốc độ so với trước kia sẽ chậm rất nhiều vì vậy ta muốn Huân Nhi chuyển sang tu tiên. Hơn nữa tam ca cũng rõ mấy thê tử của ta ai cũng tu tiên chứ?”
“Ân, ta hiểu” Tiêu Viêm nói đến đây thì gật đầu. Hắn cũng hiểu nỗi khổ của Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm muốn là các nàng tu tiên trở thành bất tử bất diệt cùng với hắn bầu bạn suốt đời. Hắn không muốn nàng sẽ già dần mà chết. Dù sao hắn cũng là có nghịch thiên công pháp đấy bất quá muốn chế tạo thuốc vĩnh hằng bất tử thì với khả năng của hắn bây giờ quả không thể nào.
Huân Nhi lúc này ngồi khoanh chân tại một mỏm đã. Tiêu Kiếm vung lên bốn lá cờ cắm quanh bốn người họ. Hắn bắt đầu dùng hỏa lực do Cửu Dương thần long quyết đưa vào cơ thể nàng. Tiêu Kiếm dọc theo vị trí đan điền, ngọn lửa kim sắc tiến vào trong đan điền của Huân Nhi. Nó từ từ bao bọc Kim đế đốt thiên viêm. Bất quá Kim đế đốt thiên viêm lúc này cảm giác được nguy hiểm nên nó kịch liệt chống lại. Cả người Huân nhi lúc này run lên. Mọi người nhìn hướng hai người mà lo lắng.
Kim sắc hỏa diễm bao bọc cả cơ thể Huân Nhi. Thân thể nàng lúc này run lên càng ngày càng mạnh. Kim đế đốt thiên viêm lúc này đang run rẩy trước uy lực của ngọn lửa kim sắc kia. Kim sắc ngọn lửa bao bọc vào dị hỏa. Bất quá nó không hề cảm giác được sự chống trả kịch liệt của dị hỏa kia. Giống như hài tử hướng người trưởng thành đánh nhau vậy.
Kim đế đót thiên viêm từ đan điền bị kim sắc hỏa diễm dẫn ra thân thể. Cả người Huân nhi run lên. Lúc này thiếu nữ há miệng ra. Một đoàn lửa sáng ngời xuất hiện trước mặt nàng. Thiếu nữ lúc này ngất đi. Huyết da y thiếu niên một tay ôm lấy nàng tay kia cầm trong tay dị hỏa. Huyết da y thiếu niên hét lớn: “Tiên Nhi”. Hắn cũng vùn tay lên thu lấy bốn lá cờ lại.
Bạch y thiếu nữ nghe thấy vậy lao đến dùng tốc độ nhanh nhất chữa cho thiếu nữ, Nàng dùng thành liệu thiên chữa trị kinh mạch và đan điền cảu thiếu nữ. Thấy vậy Tiêu Kiếm mởi thở ra một hơi. Sắc mặt của Huân Nhi lúc này trắng bệch giờ đã khởi sắc hơn nhiều. Tiêu Kiếm cũng là cảm thán công pháp nghịch thiên của Tiên Hồng quyết.
Bạch y thiếu nữ đặt tay di chuyện nhẹ nhành trên người nàng. Một đám bạc ngân ánh sáng từ trong người Tiêu Huân Nhi tiến vào trong cơ thể Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên bộ mặt cũng mừng rỡ khi chữa thương cho Huân Nhi. Tiêu Kiếm thở phào một tiếng. Hắn tiến về phía Tiêu Viêm mỉm cười: “Của tam ca!”
Tiêu Viêm thấy vậy gật đầu mỉm cười: “Cảm ơn đệ” Sau đó trong tay Tiêu Viêm xuất hiện huyết hỏa bao lấy kim đế đốt thiên viêm một cách nhẹ nhàng. Có vẻ như thiên hỏa so với dị hỏa có sức mạnh lớn hơn hẳn đặc biệt là viêm hoàng có tính bá chủ thuần phục các loại diij hỏa một cách dễ dàng.
Tiêu Viêm trong tay cầm dị hỏa, hắn tung mình bay đi tìm một chỗ luyện hỏa dị hỏa.
Huyết da y thiếu niên lắc đầu mỉm cười. Lúc này hắn vẫn uan sát công việc trước mặt của Tiên Nhi đang giúp Huân Nhi chữa trị kinh mạch. Thường người bình thường khi rút ra dị hỏa thường sẽ gặp tình trạng không tốt lành gì không tốt thì bị tử vong trường hợp khá hơn là tu vị bị phế hoàn toàn chuyển thành phế nhân cả đời không thể tu luyện đấu khí. Bất quá đấy là với người khác với Tiêu kiếm thì chỉ cần một tia tàn hồn hắn vẫn có thể cứu được.
Nhìn bạch y thiếu nữ thu tay lại Tiêu Kiếm lo lắng sốt sắng: “Đã xong”
“Ân” bạch y thiếu nữ thấy thế gật đầu mỉm cười: “bát quá lúc này muội đột phá cần tìm một chỗ để đột phá! Huynh giúp muội hộ pháp”
“Ân” Huyết da y thiếu niên nghe thấy thế thì gật đầu.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger