Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2743-2744: An bài cuối cùng.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Chúng nữ kinh ngạc nhìn hắn, các nàng nghĩ tới:
- Chẳng lẽ phu quân đạt tới Vĩnh Hằng chi thần rồi?
- Lúc trước ta giết tới ma hổ không gian thì giao thủ với thần niệm phân thân của hắn, phân thân chỉ sợ không có phát huy ra một phần mười lực lượng của hắn, cho nên ta may mắn trốn được một mạng!
Lăng Tiếu đáp.
- Thì ra là thế, khá tốt thiếu gia không có việc gì!
Bạch Vũ Tích vỗ ngực nói ra.
- Các ngươi yên tâm tốt, thần côn lúc trước đã từng nói ta là mạng tiểu cường... Không, là mệnh cách chân long bất tử, cho dù hắn là Vĩnh Hăng chi thần cũng đừng hòng lấy được mạng của ta.
Lăng Tiếu cười nói.
- Ân, quân sư gần đây nói chuyện tinh chuẩn, phỏng đoán chưa có sai lầm, hắn nói thì tuyệt đối có đạo lý.
Phượng Tiêm Vận đáp.
- Tốt rồi, các ngươi tạm thời an tâm, ta đi gặp sư phó!
Lăng Tiếu nói một tiếng, liền đi tới chỗ đám người Tà Đế, Cuồng Tăng.
Lăng Tiếu gặp lại bọn họ, thổn thức một phen.
Lăng Tiếu nên gặp thì cũng gặp, có một ít muốn gặp cũng không thể gặp, trong nội tâm của hắn có cảm giác nặng nề.
Hắn cho rằng thần hồn phân thân cường đại đến đỉnh phong tiểu viên mãn cộng thêm Cổ Hoàng Thần Công bảy mươi lần chiến lực, có thể bao quát toàn bộ Chí Tôn.
Hôm nay lại có Vĩnh Hằng chi thần xuất hiện, hơn nữa còn là đối đầu, làm cho hắn cảm thấy cảnh giới của mình còn kém quá xa.
Lăng Tiếu đi vào nghị sự đường trong tộc, nhìn xem trong nội đường chỉ có mười người, đây đã là Chí Tôn Thủy Thần cuối cùng trong tộc, chuyện này khiến hắn hít thở không thông.
- Người đến đông đủ, hiện tại có thể thương lượng một chút, bước tiếp theo tộc của ta nên làm gì!
Lăng Bác thân là tộc trưởng, hắn mở miệng nói ra, dừng một chút và nói:
- Căn cứ ý của Thái Sơ lão tổ, hắn sẽ đích thân mang người tới Thiên Hổ địa vực diệt sát Ma Hổ tộc, báo thù thay cho tộc nhân.
- Nếu như lão tổ rời khỏi, Vĩnh Hằng chi thần của đối phương xâm phạm làm sao bây giờ?
Có người lo lắng hỏi.
- Ta sẽ bố trí cấm chế ở nơi này, cũng nhờ long hoàng lưu lại hộ tộc, một khi có biến ta sẽ nhanh trở về!
Lăng Thái Sơ trầm giọng nói.
- Như thế không ổn, lão tổ ngươi lưu long hoàng lại, chỉ bằng ngươi một người chỉ sợ khó giết người nọ, dứt khoát ngươi không cần băn khoăn chúng ta, mang theo long hoàng cùng đi diệt sát Ma Hổ tộc, thay người chết đi của chúng ta trả thù!
Lăng Thần phẫn nộ nói ra.
Đại chiến ngày ấy hắn đi ra ngoại vực du lịch nên thoát chết.
Hôm nay hắn đạt tới Chí Tôn trung giai.
Lăng Phi là thân đệ đệ của hắn, bất hạnh bỏ mình, khiến hắn bị đả kích.
- Nói đúng, lão tổ tông ngươi không cần bận tâm chúng ta, chỉ cần giết nhiều người Ma Hổ tộc hơn là chúng ta vui vẻ rồi.
- Đúng vậy, không bằng ngươi mang ta cùng đi đi, cùng liều với bọn chúng..
- Thiên Nguyên địa vực đã rơi vào tay giặc một năm rưỡi, nói không chừng Vĩnh Hằng chi thần ở nơi đó đấy.
Mặt khác người của Kim tộc đều nói ý của mình.
Nhưng mà Lăng Tiếu nghe xong câu cuối cùng thì thân thể cứng đờ.
Thiên Nguyên địa vực rơi vào tay giặc!
Tin tức này vào trong tai Lăng Tiếu chẳng khác gì sét đánh, hắn không ngờ người Ma Hổ tộc lại cầm Thiên Nguyên địa vực khai đao trước tiên!
Hắn phản ứng như vậy là do trong Thiên Nguyên địa vực dược minh công hội có Yên Điệp Kiều nữ nhân của hắn!
- Liên trưởng lão, ngươi mới vừa nói Thiên Nguyên địa vực đã rơi vào tay giặc, đây... Đây là thật sao?
Lăng Tiếu mang theo vài phần kích động hỏi thăm.
- Đúng vậy a, Ma Hổ tộc muốn thống nhất Thiên Vực, bọn chúng trước tiên sẽ ra tay với dược minh công hội, hôm nay dược minh công hội đã bị bọn chúng khống chế, hơn nữa rất nhiều thế lực trong Thiên Nguyên địa vực bị huyết tẩy, chỗ đó đã bị người Ma Hổ tộc chiếm đoạt rồi, đáng tiếc cho mấy vị dược thần!
Lăng Liên thở dài nói.
Lăng Tiếu lập lúc này niết tay răng rắc, hai mắt đỏ hồng!
- Tiếu đệ ngươi đừng xúc động, căn cứ theo tin tức nhận được, người của Ma Hổ tộc cũng không có động tới mấy dược thần, chỉ nhốt bọn họ lại, buộc bọn họ luyện đan cho chúng.
Lăng Thần an ủi.
Hắn biết rõ Lăng Tiếu là phó minh chủ dược minh công hội, sợ Lăng Tiếu không nhịn được đi Thiên Nguyên địa vực!
Lăng Tiếu lúc này nói:
- Ân, yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không xúc động!
Hắn trên miệng tuy nói như vậy, nhưng mà trong lòng có suy nghĩ khác.
Nữ nhân của hắn rơi tay địch nhân, ảnh hưởng với hắn quá lớn!
Tuy hắn chẳng phải người tốt gì, nhưng mà tuyệt đối hắn rất che chở các nàng, tuyệt đối không hy vọng các nàng bị nguy hiểm gì.
Hôm nay dược minh công hội rơi xuống tay Ma Hổ tộc , nội tâm của hắn không thể không lo lắng.
- Ta phải đi tìm lão đầu tử trước, nếu như hắn trở về, đối với chúng ta chính là đại trợ lực.
Lăng Vô Địch mở miệng nói.
Hắn biết rõ thực lực gia gia của hắn, lúc trước hắn có thành tựu như vậy là do một tay gia gia dạy dỗ.
Nếu như hắn có thể mang theo gia gia quay về, vậy đối với Kim tộc mà nói chính là tin tức cực tốt.
- Hôm nay tình thế cực kỳ nghiêm trọng, tin tưởng tộc thúc sẽ hiểu lí lẽ, khẳng định nguyện ý quay về trong tộc!
Lăng Thái Mông đáp.
- Ân, hắn không phải muốn bảo vệ tổ đại lục bình an sao, việc này để ta làm đi, ta có thể khiến tổ đại lục lùi lại thời gian vạn năm không bị phá hủy không có vấn đề gì.
Lăng Thái Sơ cũng đồng ý.
Người Kim tộc ở đây lộ vẻ hưng phấn.
Lăng Hồng Vũ tại Kim tộc có địa vị khoog ai sánh bằng được, nếu hắn trở về thì chắc chắn sẽ khiến nhân tâm phấn chấn.
Lăng Tiếu muốn nói lại dừng, cuối cùng vẫn không có mở miệng.
Hắn vốn định mang chuyện mình có được ám thuộc tính Thủy Nguyên Thạch nói ra.
Hiện tại nghĩ lại không nói mới tốt, mọi người đang hy vọng Lăng Hồng Vũ thoát khốn quay về, nếu hắn nhắc tới việc này khó tránh khỏi khiến mọi người không dễ lựa chọn, dứt khoát chờ lão tổ tông trở về rồi nói sau.
Trong lòng Lăng Tiếu suy nghĩ nhiều, hắn muốn lập tức đi tới Thiên Nguyên địa vực cứu người, lại muốn quay về cứu người của Huyền Linh đại lục, hắn mâu thuẫn tới cực điểm.
Sau khi nghị sự chấm dứt, Lăng Tiếu hoảng hốt quay về chỗ của mình.
Lúc này Phượng Tiêm Vận nói:
- Phu quân có tâm sự?
- Không có gì!
Lăng Tiếu không muốn khiến nàng lo lắng, lắc đầu nói ra.
- Ngươi đừng lừa ta, chúng ta là lão phu thê, ngươi có chuyện gì thì ghi rõ lên mặt cả rồi!
Phượng Tiêm Vận nói.
Lăng Tiếu than nhẹ một tiếng, nói:
- Thiên Vực hôm nay ta thấy không thể chịu được nữa rồi, ta muốn mang mọi người quay về Huyền Linh đại lục.
- Ngươi sợ chúng ta gặp chuyện không may đúng không?
Phượng Tiêm Vận hỏi.
- Ân, tuy Thái Sơ lão tổ tông đã đạt tới Vĩnh Hằng chi cảnh, nhưng mà Ma Hổ tộc thế đại, một khi phát sinh đại chiến ta sợ đến lúc đó không thể chiếu cố các ngươi!
Trong lòng Lăng Tiếu lo lắng nói ra.
Yên Điệp Kiều đã gặp chuyện không may, hắn thật sự không muốn có thêm nữ nhân của hắn gặp chuyện không may.
Hắn muốn các nàng trước tiên quay về Huyền Linh đại lục, đợi đến ngày sau Thiên Vực bình định thì nói tiếp.
Dù sao Huyền Linh đại lục trong thời gian ngắn không xảy ra chuyện gì.
Đây là Lăng Tiếu suy nghĩ thật lâu mới quyết định.
- Ngươi là gia chủ, ngươi nói cái gì, chúng ta sẽ nghe theo!
Phượng Tiêm Vận ân cần nói ra.
- Ân, ngươi đi bảo mọi người tới đây, ta sẽ nói chuyện với các nàng!
Lăng Tiếu đáp.
Hôm nay Yên Điệp Kiều đã bị Ma Hổ tộc bắt làm tù binh một năm rưỡi, hắn phải giải quyết nổi lo sau này mới có thể liều lĩnh đi tới Thiên Nguyên địa vực cứu người.
Lăng Tiếu đưa chúng nữ quay về Huyền Linh đại lục một chuyến, chúng nữ không có dị nghị gì, chỉ có Vân Mộng Kỳ muốn lưu lại sóng vai chiến đấu với Lăng Tiếu!
Nàng có Huyền Vũ thần thú làm chỗ dựa, nàng có đầy đủ năng lực bảo vệ mình và giết địch.
Lăng Tiếu nghe nói Vân Mộng Kỳ có được Huyền Vũ thần thú thì kinh ngạc không thôi, đồng thời cũng cao hứng thay nàng.
Trong truyền thuyết có chín đại thần thú, hôm nay bọn họ có ba thần thú, thật sự có được ưu thế người khác không có được.
Nếu như nói Hạ Huyên Huyên có Chu Tước thần thú thì đây là bốn loại thần thú.
Nếu như người khác biết tin tức này, chỉ sợ sẽ đỏ mắt muốn chết.
Lăng Tiếu không cự tuyệt yêu cầu của Vân Mộng Kỳ, đây là thần thú Chí Tôn đỉnh phong loại hình phòng ngự, có thể cho Vân Mộng Kỳ đứng ở thế bất bại.
Trừ Vĩnh Hằng chi thần thì không ai làm nàng bị thương được cả!
Sau khi bàn với chúng nữ, Lăng Tiếu lại bay đi.
Thời điểm Lăng Tiếu đi tới sơn mạch cũ thì đám linh thú chung quanh cảnh giác.
Lúc này có một đạo nhân ảnh đi ra, là Viên Chiến Thiên không thể nghi ngờ!
- Ngươi trở về!
Viên Chiến Thiên đạm mạc nhìn Lăng Tiếu nói một câu.
Lăng Tiếu gật đầu nói:
- Ta trở về
Hắn lại nói:
- Chúc mừng Viên huynh thực lực càng tiến một bước!
Viên Chiến Thiên không hổ là đối thủ đáng giá hắn xem trọng, nhiều năm không gặp Viên Chiến Thiên đã đạt tới Chí Tôn trung giai, tốc độ tấn giai này không phải ai cũng có thể làm được.
Lăng Tiếu biết rõ một khi Viên Chiến Thiên càng tiến một bước, trên Chí Tôn bảng sẽ có tên của hắn, đây là yêu nghiệt chiến đấu trời sinh.
- Ta vẫn không theo kịp ngươi.
Viên Chiến Thiên có chút bất mãn nói ra.
Hắn trở nên mạnh mẽ, Lăng Tiếu đã tiến vào tầng thứ khác, khiến cho hắn có cảm giác không theo kịp.
Sau đó Viên Chiến Thiên lại hỏi:
- Hắn đâu rồi? Không có trở về cùng ngươi sao?
- Hắn? Ngươi nói Vũ huynh?
Lăng Tiếu sững sờ hỏi ngược lại.
Viên Chiến Thiên gật đầu, nói:
- Ta tạm thời không đuổi kịp ngươi, nhưng mà ta nhất định sẽ phân thắng bại với hắn trước.
Lăng Tiếu cười khổ một tiếng nói:
- Ngươi vẫn tính tình này, nhưng mà ta không biết Vũ huynh sống hay chết ah!
Sau đó Lăng Tiếu lấy hai bình rượu mạnh ra ném một vò cho Viên Chiến Thiên, cùng uống với hắn, vừa nói chuyện Vũ Bất Phàm!
- Ngươi muốn chiến với hắn một trận, chỉ sợ không dễ dàng ah!
Lăng Tiếu khẽ thở dài.
- Sẽ có cơ hội, hắn tuyệt đối không phải loại đoản mạng!
Viên Chiến Thiên không có cảm tình gì với Vũ Bất Phàm, nói chuyện rất lạnh nhạt.
Lăng Tiếu cười cười không nói chuyện này, ngược lại nói sang chuyện khác.
- Ta ý định mang theo người quay về Huyền Linh đại lục, ngươi có tính toán gì không?
- Ta chỉ muốn chiến đấu tôi luyện chính mình, sớm ngày đạt tới mức độ có thể chiến một trận với ngươi!
Viên Chiến Thiên nói chuyện rất ngay thẳng.
- Vĩnh Hằng chi thần còn không phải chúng ta có thể chống lại, chỉ có chết mà thôi.
Lăng Tiếu khẽ thở dài.
- Chỉ có tìm đường sống trong cõi chết!
Viên Chiến Thiên đáp.
Hắn nói lời này là muốn lưu lại cùng tác chiến với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu biết rõ Viên Chiến Thiên tâm tính như vậy, không nói gì thêm.
Ngày khác khai chiến, Thái Sơ lão tổ tông đối phó Ma Hổ tộc Khương Tà Vương, còn cần người khác tiêu diệt người Ma Hổ tộc.
Viên Chiến Thiên lưu lại trợ giúp hắn cũng tốt.
Lăng Tiếu cùng Viên Chiến Thiên nói chuyện nửa ngày rồi rời đi.
Hiện tại trong tộc còn không có lập tức quay về Huyền Linh đại lục, hắn còn có một chút thòi gian, tiến về tộc địa của Hồn tộc.
Hôm nay Hồn tộc đã dần dần sống lại.
Lúc trước thực lực bọn họ vẫn nhỏ yếu, hiện tại đã không thua gì võ giả các nơi của Thiên Vực.
Bọn họ chính là cổ tộc, hồn lực mạnh hơn người khác nhiều, đây cũng là nguyên nhân bọn họ tiến giai nhanh hơn người thường.
Cho dù là võ giả gì, chỉ cần thần hồn cường đại sẽ có ích lợi trong tu luyện.
Hồn tộc tộc địa chính là tộc địa của U Ảnh tộc, đây là nơi non xanh thủy tú, linh khí sung úc, chợt có linh thú bay vút qua, là bảo địa tu luyện khó có được.
Ở chỗ này không ít người Hồn tộc đang cố gắng tu luyện, tinh thần bọn họ chuyên chú không buông lỏng.
Nơi này có cấm chế phòng ngự bảo vệ, nếu không phải Lăng Tiếu thần niệm đầy đủ cường đại, hắn cũng không phát hiện tình huống trong tộc địa Hồn tộc.
- Người nào!
Một tiếng quát như sấm vang lên.
Một thân ảnh xuất hiện trước mặt Lăng Tiếu không xa.
- Là ta, không cần khẩn trương!
Lăng Tiếu lạnh nhạt đáp.
- Đại ca!"
Người nọ nhìn thấy Lăng Tiếu thì kêu lên.
Người này chính là Lăng Tiếu lúc trước ở ngoại vực gặp được, là Hồn Diệt, hắn bị Lăng Tiếu an bài trở về hỗ trợ người Hồn tộc tu luyện.
Trong lòng Hồn Diệt vẫn muốn sám hối chuyện lúc trước, đối với Lăng Tiếu an bài tự nhiên không có dị nghị gì, lập tức quay về mang toàn bộ sở học dạy cho tộc nhân, cũng xuất ra không ít thần vật trợ giúp bọn họ tu luyện.
Hôm nay Hồn tộc đã có tộc nhân thực lực Thần Vương xuất hiện.
- Ngươi đừng gọi ta là đại ca, nghe rất không thoải mái!
Lăng Tiếu mất tự nhiên nói ra.
Hắn ngay cả mình cũng không thể xác định được có phải là Hồn Phong chuyển thế hay không, hắn là người trẻ tuổi bị một người mấy chục vạn tuổi gọi đại ca, thật sự cảm thấy rất áp lực.
- Không, ngươi là đại ca của ta chuyển thế, bằng không thì ngươi có thể được bổn mạng thần khí tán thành.
Hồn Diệt kiên trì nói ra, hắn còn nói:
- Đại ca, Vĩnh Hằng chi thần hiện thế ngươi có nghe nói không? Thiên Long Môn đã...
Lăng Tiếu nhẹ gật đầu nói:
- Việc này ta đã biết rõ, ta vừa từ Thiên Long Môn tới.
Hắn còn nói:
- Ta tới đây là vì chuyện này, chúng ta xuống dưới rồi nói sau.
- Tốt, ngươi tới đúng lúc, đám thỏ con này thừa nhận ta là lão tổ tông, tuy bọn chúng phục tùng dạy bảo, nhưng mà chỉ tín ngưỡng một mình ngươi thôi.
Hồn Diệt đáp.
- Lão tổ tông trở về, quá tốt, mọi người nhanh bái kiến lão tổ tông.
- Thật sự là lão tổ tông, nhiều năm không gặp, còn tưởng rằng hắn rời bỏ chúng ta rồi.
- Lão tổ tông nhất định sẽ trở về bảo vệ an nguy của tộc ta, hắn thật tốt với chúng ta.
- Cũng đúng mà, nếu như không có lão tổ tông, làm gì có Hồn tộc chúng ta ngày nay.
Lăng Tiếu lại vào Hồn tộc, cơ hồ tất cả mọi người của Hồn tộc nhao nhao quỳ xuống đất thành kính đón chào hắn, bọn họ thần sắc nhìn qua Lăng Tiếu tràn ngập thành kính.
- Thấy không, bọn họ nhiệt tình với ngươi là hoàn toàn tâm phục khẩu phục đấy.
Hồn Diệt hâm mộ nói.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2745: Gặp lại Quỷ Hồn và Lục Ông.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lăng Tiếu nói:
- Chỉ cần ngươi một lòng vì sự phát triển của tộc, tương lai bọn họ cũng thành kính với ngươi.
- Ngươi yên tâm đi, chỉ cần lão già ta không có chết, cả đời này sẽ hiến cho tộc nhân chuộc tội.
Hồn Diệt vô cùng trịnh trọng nói ra.
Lăng Tiếu cũng không có nói cái gì nữa, bảo mọi người đứng len e, hơn nữa còn đi tới từng chỗ mời bọn họ.
Lăng Tiếu thấy bọn họ và nhìn thấy người Kim tộc đều có cảm thụ như nhau, đều là thân thiết phát ra từ nội tâm.
- Sư phó!
Vân Thiên mang theo vẻ kích động quỳ trước mặt Lăng Tiếu và chào hỏi.
Lăng Tiếu vỗ mái tóc bạc trắng của Vân Thiên và kéo hắn đi.
- Rất tốt, những năm gần đây ngươi tu luyện rất khắc khổ, không ngờ đã đạt tới Thần Vương rồi.
Vân Thiên là một trong hai đệ tử Lăng Tiếu thu nhận, hắn bây giờ đã có thành tựu Thần Vương rồi.
Tốc độ này không thua kém gì thần thể chính thức cả.
- Đa tạ sư phó khích lệ!
Vân Thiên cười nhạt đáp.
Hắn bình thường đối xử mọi người lạnh nhạt, chỉ có trước mặt Lăng Tiếu mới thấy có nụ cười.
Mà Hồn Diệt ở bên cạnh thở dì, nói:
- Xem ra tiểu tử này rất tôn kính với đại ca a, ta lần đầu tiên nhìn thấy hắn cười đấy.
Lăng Tiếu không cách nào giải thích cho Hồn Diệt chuyện bi thương của Vân Thiên, hắn nói sang chuyện khác và giới thiệu với người Hồn tộc về Hồn Diệt lần nữa, nói cho bọn họ biết Hồn Diệt cũng là lão tổ tông của bọn họ.
Hồn Diệt xem như chính thức được người Hồn tộc tán thành, trong lòng lão kích động và xấu hổ.
Năm đó hắn truyền sai tin tức khiến cho Hồn tộc thiếu chút nữa bị diệt tộc, hôm nay nguyện vọng lớn nhất của hắn chính là được tộc nhân tán thành, dù hiện tại trong tộc chỉ còn đám tiểu bối, nhưng mà cũng làm cho hắn dễ chịu hơn.
Lăng Tiếu đến nghị sự đường của Hồn tộc và triệu tập một ít người bối phận cao của Hộc tộc tới.
Hắn lúc này chủ yếu nghe tình huống phát triển của Hồn tộc hôm nay, mặt khác còn khuyên bảo bọn họ một phen, không cần thiết bại lộ thân phận Hồn tộc của mình ra.
Ma Hổ tộc thế đại, bọn chúng đã từng có thù cũ với Hồn tộc, nếu như bọn chúng biết có tộc nhân Hồn tộc còn sống, bọn chúng chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp tiêu diệt người Hồn tộc.
Lăng Tiếu cũng không có ở trong Hồn tộc bao lâu và rời đi.
Hắn không có ý định mang bọn họ rời đi, bởi vì Ma Hổ tộc không có khả năng tàn sát sạch người ở Thiên Vực, chỉ cần bọn họ không bại lộ thân phận thì không có gì phải lo lắng.
Lăng Tiếu vốn định đến Liệt Viêm thương minh một chuyến, nhưng mà thời gian cấp bách nên hắn buông tha đi.
Hắn tin tưởng Liệt Viêm thương minh đã biết rõ mình phải nói.
Hắn một đường dùng tốc độ nhanh nhất lao tới Vạn Yêu sơn mạch.
Lần này tới nhờ đại địch năm đó, Lăng Tiếu cần Quỷ Hồn trợ giúp.
Quỷ Hồn không có lực lượng thuộc tính, nhưng mà hồn lực của chúng lại là thiên phú, không phải người bình thường có thể ngăn cản được, muốn nó tới phối hợp diệt sát Chí Tôn Thủy Thần khác là quá thích hợp.
Quỷ Hồn cảm nhận được Lăng Tiếu triệu hoán, lập tức từ trong Quỷ Hồn Sơn lao ra ngoài..
Nó lăng không chạy đi, bộ dáng như u hồn lập lòe, ánh mắt của nó tỏa ra khí tức khiếp người, cái sừng của nó có hồn lực ti tí quấn quanh, thường nhân căn bản khó phát giác được.
- Xuyyyyyy, lão đại sao ngươi tới đây?
Quỷ Hồn vô cùng hưng phấn kêu to.
- Ta tới thăm ngươi một chút có tiến giai thành công hay không, xem ra ngươi đã trở thành vương chính thức rồi!
Lăng Tiếu vỗ nhẹ sừng của Quỷ Hồn.
Quỷ Hồn có một sùng và đây là nơi mẫn cảm nhát, cũng không phải là ai cũng có thể đụng.
Lăng Tiếu sờ được là có giao tình với Quỷ Hồn, tuyệt không phải như bình thường.
- Nhờ có lão đại dẫn ta xông xáo một phen mới có thể vượt qua giới hạn.
Quỷ Hồn đáp.
- Vậy sao? Vậy ngươi có bằng lòng theo ta ra ngoài lưu lạc không?
Lăng Tiếu hỏi.
- Lão đại ngươi gọi ta đi đâu?
Quỷ Hồn rất dứt khoát.
- Rất tốt, nhưng mà lúc này đây có thể sẽ chết!
Lăng Tiếu lại nói.
- Chết không có gì phải sợ!
Quỷ Hồn đáp.
Lăng Tiếu rất hài lòng với Quỷ Hồn, nó vẫn phi thường đáng tín nhiệm như trước.
Lăng Tiếu cỡi Quỷ Hồn chạy thật nhanh tới một hướng của Vạn Yêu Sơn mạch.
Đi tới khu vực của thụ yêu và huyễn thụ yêu.
Hai chủng yêu loại này không có bị diệt tuyệt, đương nhiên còn có một ít chạy thoát, nhưng mà vương của chúng đã chết, chúng cũng tán loạn các nơi để sinh tồn.
Ở chỗ này có một gốc cây che trời, toàn thân màu xanh lá, rễ cây cuồn cuộn, khí tức sinh mệnh nồng đậm xông vào mũi.
Gốc cây này so sánh với các gốc cây chung quanh thì nhỏ hơn, chỉ chừng vạn tuổi, nhưng không ai sẽ nghĩ tới gốc cây này chín là một trong chín loại thần thụ, Bất Tử Thần Thụ.
Lúc Lăng Tiếu cùng Quỷ Hồn đi tới trước gốc cây này, Lăng Tiếu lập tức ngưng ra một long trảo bắt lấy thân gốc cây này.
Long trảo vô cùng khổng lồ, có thể bóp nát mười ngọn núi cũng không thành vấn đề.
Thần thụ này dường như đang run rẩy một chút, nó rõ ràng tự động co rút lại, trong chớp mắt liền biến nhỏ rất nhiều, cuối cùng biến thành lão đầu tử màu xanh lá.
- Ta nói tiểu hữu ngươi tới đây khi dễ lão đầu khọm khẹm ra làm cái gì!
Lục Ông liên tục tránh né và quát.
- Ha ha, ta thấy ngươi càng già càng dẻo dai, muốn luận bàn một chút.
Lăng Tiếu thu hồi lực lượng cười nhạt nói.
- Ai muốn luận bàn cùng ngươi, lão đầu tử ta còn muốn sống thêm mấy năm nữa.
Lục Ông tức giận nói.
Lăng Tiếu im lặng, trong lòng nghĩ thầm:
- Bất Tử Thần Thụ, cũng sợ chết? Chuyện này quá không có thiên lý a.
- Lục lão những năm qua trôi qua thoải mái chứ?
Lăng Tiếu vẻ mặt tươi cười nhìn qua Lục Ông nói.
Lục Ông nhìn thấy nụ cười của Lăng Tiếu thì nó sợ hãi rồi, nó ở chung với Lăng Tiếu không ít năm, quá hiểu về Lăng Tiếu, nụ cười này chính là nụ cười xảo trá.
Lục Ông cúi người thấy, cho thấy bộ dáng suy yếu và thở dài, nói:
- Ai, lão phu lúc trước mang nửa viên Bất Tử chi tâm giao cho ngươi, đây là nửa cái mạng của ta đấy, thời gian này đầy đủ cho ta khôi phục rồi, ít nhất cũng phải mấy vạn năm sau ta mới có tiếp.
Lăng Tiếu khẽ thở dài:
- Mấy vạn năm, thời gian thiệt tình là không ngắn ah!
Hắn lại nói:
- Cũng không biết ta có thể chờ lâu như vậy không, lần này đến đây chỉ sợ là lần cuối cùng chúng ta gặp mặt.
Lục Ông kinh ngạc nói:
- Tiểu hữu sao lại nói lời này?
- Ngươi ở nơi này có chỗ không biết, nhân tộc của chúng ta xuât hiện Vĩnh Hằng chi thần, không phải thần minh có lực lượng vượt qua tất cả mọi người đâu, hắn có được lực lượng hủy diệt tất cả đấy, hắn là địch nhân của ta, ta ở trong tay của hắn không tiếp được một chiêu, hôm nay hắn muốn tiêu diệt tộc nhân của ta, ta không thể không quay trở lại cứu viện, cho nên... Lần này gặp mặt về sau chỉ sợ khó gặp lại!
Lăng Tiếu đắng chát nói ra.
Lục Ông nói:
- Thực sự có nhân loại thực lực như vạy sao?
- Đương nhiên, hắn muốn thống nhất tất cả địa bàn của nhân loại, chúng ta không có người nào là đối thủ của hắn, chống lại hắn hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng mà không phải là không thể đối mặt.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2746-2747: Hai Vĩnh Hằng đích thân tới.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lăng Tiếu ứng một tiếng, hắn còn nói:
- Tốt, nhìn thấy Lục lão ngươi ở nơi này bình yên vô sự thì ta cũng yên lòng, ta và Quỷ Hồn quay về tộc địa, ngươi bảo trọng.
Dứt lời Lăng Tiếu cưỡi Quỷ Hồn chuẩn bị rời đi!
Lục Ông cùng chung hoạn nạn với Lăng Tiếu nhiều năm, nghe được Lăng Tiếu có khả năng nguy hiểm tính mạng, ngày sau rất khó lại đi tới đây gặp nó, nó vô cùng khó chịu.
Nó kêu lên.
- Tiểu hữu, ta và ngươi giao tình nhiều năm, nhưng mà nhân loại ngươi không đối phó được, lão hủ tự nhiên cũng bất lực, như vậy đi, ta ở đây có một ít nhũ thụ, thụ quả cho ngươi, hy vọng vào thời khắc mấu chốt có thể giúp ngươi một tay.
Dứt lời Lục Ông mang ra một ít nhũ thụ, thụ quả, rễ cây ba phần.
Lăng Tiếu nhìn lại, trong lòng khinh bỉ Lục Ông.
- Lão gia hỏa này vẫn luôn keo kiệt.
- Lục lão một chút này ngươi giữ lại đi, chúng sao có thể cứu mạng của ta chứ.
Lăng Tiếu nói.
Mặc cho ai đều nhìn ra Lăng Tiếu đang ghét bỏ số lượng này rất ít a.
Lục Ông khẽ cắn môi lại lấy ra hai phần.
- Đây là cực hạn của ta, bằng không thì lão hủ thật phải chết không thể nghi ngờ.
- Ai, Lục lão ta biết rõ ngươi tu hành không dễ, nhưng mà lần này ta đi đối phó nhân loại mạnh nhất, là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, thân phân của ta có khả năng phải chết, chút nhũ thụ, thụ quả, rễ cây này có thể cứu bao nhiêu người chứ?
Hắn dừng một chút và nói:
- Như vậy đi, ngươi giao tất cả năm mươi phần cho ta, lúc này mới thể hiện ra giao tình nhiều năm giữa ta và ngươi.
Sắc mặt Lục Ông càng trở nên xanh hơn, đây quả thực là muốn mạng già của hắn mà.
Nhưng mà nghĩ tới Lăng Tiếu khả năng thực sẽ chết, mà tộc nhân của hắn sẽ không ổn, hắn lại cắn răng nói:
- Tất cả mười phần là cực hạn của ta, bằng không lão hủ cũng không có biện pháp.
- Tất cả mười phần quá ít, nếu ngươi khó xử như vậy, vậy tất cả bốn mươi lăm phần đi, ngươi biết, ta là người rất thông tình đạt lý a.
- Ai nha, tiểu hữu ngươi muốn mạng của lão hủ mà, tối đa mười lăm phần, chứ không thể nhiều hơn nữa.
- Mộc thuộc tính nơi này nồng đậm như vậy, thích hợp cho ngươi tu luyện nhất, nhiều hơn nữa cũng chỉ bổ vài năm là có trở về, làm gì nhỏ mọn như vậy chứ, ngươi không quan tâm giao tình của chúng ta sao?
Trải qua Lăng Tiếu cùng Lục Ông một phen cò kè mặc cả thì Lục Ông cuối cùng cũng giao ra ba mươi phần bất tử thần vật cho Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhanh như thiểm điện lấy bất tử thần vật tới tay, nói:
- Đa tạ Lục lão, nếu ngày khác ta không chết, tất nhiên sẽ mang mộc thuộc tính Thủy Nguyên Thạch tới cho ngươi, xem như báo đáp.
Lục Ông sững sờ một chút, hắn vô cùng đau đớn nói:
- Ai nha, lại bị cái này tiểu hữu lừa gạt, đúng là quá giảo hoạt mà.
Lục Ông nhìn thân ảnh Lăng Tiếu rời đi thì khẽ thở dài, nói:
- Đại kiếp nạn buông xuống, hy vọng giúp tiểu hữu ngươi việc này, bảo trọng!
Lăng Tiếu rời khỏi Vạn Yêu Sơn mạch, đi tới Thiên Tước địa vực, vốn còn định đi Man tộc một chuyến, lại đi tới Vạn Thú sơn mạch tìm được Hạ Huyên Huyên.
Ngay sau đó lại cùng Hạ Huyên Huyên chạy tới Niết Bàn không gian.
Lăng Tiếu bảo Hạ Huyên Huyên triệu hoán thần thú Chu Tước ra, hắn cũng gọi bại gia tử ra.
Rất nhanh, Lăng Tiếu lại từ Thiên Tước địa vực đi về Vọng Long Sơn mạch.
Đám người Lăng Tiếu đang định đi cùng Lăng Vô Địch trở về Huyền Linh đại lục.
Không ngờ thời điểm này Thiên Long địa vực có ma vân che lấp mặt trời, lỗ đen xoay chuyển nhanh chóng không ngớt, phạm vi trăm vạn dặm bị che phủ khiến cho mọi người khiếp sợ
- Đây... Là Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng chi thần, hắn... Hắn lại xuất hiện, trời ạ!
- Chẳng lẽ hắn thực bỏ qua Thái Sơ lão tổ sao? Thật sự là quá đáng giận, hy vọng lão tổ tông lần này phải tiêu diệt hắn.
- Đúng vậy, phải tiêu diệt ma quỷ này, còn có thái bình của Thiên Vực, thù của Thiên Long Môn chúng ta phải báo!
- Mau nhìn, bên kia có thật nhiều thiên lôi giáng xuống, thiên lôi này còn mang theo lực lượng hỗn độn, ẩn chứa lực lượng hủy diệt đáng sợ.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tại sao lại xuất hiện hai dị tượng khủng bố như vậy, chẳng lẽ có kinh biến hay sao?
Vốn ma vân che trời, lỗ đen hàng thế, sau lại có hỗn độn thiên lôi, van lôi giáng xuống như ngày tận thế, cảnh này khiến nhiều người khủng hoảng.
Bỗng nhiên giữa Vọng Long sơn mạch có long ngâm vang vọng, một viễn cổ cự long đáng sợ từ dưới đất bay lên, dị tượng trùng thiên.
- Khương Tà Vương ngươi thật lớn mật!
Lăng Thái Sơ quát lên.
Trong nháy mắt, một đám kim quang tỏa ra bốn phía, từng đạo kim sát khí hóa thành ngàn vạn thương ảnh, long ảnh cũng lao thẳng qua thiên lôi và lỗ đen.
Rầm rập!
Lực lượng đáng sợ giao thoa phát ra tiếng chấn động đáng sợ, bầu trời bị đánh xuyên qua từng lỗ lớn, vô số dư âm ảnh hưởng còn lại có thể hủy diệt cả thiên địa.
Vọng Long Sơn mạch lúc này có nhiều hào quang lưu chuyển ngăn cản tất cả lực lượng giáng xuống.
Đây rõ ràng là cấm chế phòng ngự do Lăng Thái Sơ bố trí từ sớm.
Trên chín tầng trời, ma vân lỗ đen thu liễm, hỗn độn thiên lôi dần dần yên ổn lại.
Một người giống như có ma vân bao phủ, thấy không rõ bộ dáng của hắn, một đạo khí tức tà ác hiện ra không ngớt, ở bên cạnh có Hắc Ma hổ hoàng nhìn chằm chằm bên này, tên còn lại là nam nhân trẻ tuổi, hắn cầm hỗn độn lôi thương, đang mặc hỗn độn lôi y, giống như lôi thần hàng lâm mang theo khí thế uy chấn thiên địa.
Đây rõ ràng là hai tên Vĩnh Hằng chi thần, theo thứ tự là Khương Tà Vương cùng với Lôi Chiến Dương.
Hai tộc này vốn là tử địch, hôm nay lại liên hợp cùng một chỗ, đúng là quá khó tin.
Giữa Kim tộc, tất cả mọi người lo lắng.
Lăng Vô Địch, Lăng Thái Mông, Lăng Tiếu thì cùng tụ tập một chỗ.
Khí tức của Lăng Vô Địch lộ ra ngoài, một đạo khí thế tuyêt đỉnh bắn ra, chín đầu long ảnh quấn quanh người hắn, hắn lẩm bẩm.
- Đây là Vĩnh Hằng chi uy sao? Quả nhiên có thể che đậy tất cả.
Lăng Thái Mông kinh ngạc nhìn qua Lăng Vô Địch, hắn cảm thấy cháu trai này mang tới vài phần uy áp cho hắn.
- Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng đã đến, nhưng mà tên còn lại cùng đi với hắn hẳn là Vĩnh Hằng chi thần sao? Nếu như thế thì chúng ta sao ngăn cản được?
Lăng Thái Mông nhíu mày thở dài.
Lăng Tiếu lại nói:
- Thái Sơ lão tổ có long hoàng tương trợ, nghĩ tới chắc cũng ứng phó được.
Lăng Tiếu không có ngờ tới Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng chi thần mang giúp đỡ đến, nội tâm của hắn vô cùng lo lắng, nếu như lão tổ tông chống đỡ không được thì Kim tộc chắc chắn bị diệt.
- Hy vọng thật sự có thể trụ vững được, bằng không ta cũng chỉ thề sống chết đánh một trận!
Lăng Tiếu nghĩ thầm trong lòng.
Hắn có hỗn độn thế giới chi lực miễn cưỡng có thể ngăn cản được lực lượng phân thân của Vĩnh Hằng, nhưng mà thật sự đánh một trận với người ta chẳng khác gì lấy trúng chọi đá.
Nhưng mà cho tới bây giờ bọn họ đã không có lựa chọn.
- Lăng Thái Sơ, hôm nay tử kỳ của ngươi tới rồi, ha ha!
- Lúc trước ta có thể bức lui ngươi, hôm nay càng có thể diệt ngươi.
Hắn lại nhìn qua Lôi Chiến Dương, nói:
- Các hạ là người phương nào, vì sao lại xen vào ân oán của hai tộc chúng ta? Ma Hổ tộc dã tâm bừng bừng, muốn diệt vạn tộc thống nhất Thiên Vực, chúng ta lẽ ra phải cộng đồng đối phó chúng mới đúng.
- Ha ha, nói ra thạt êm tai, nhưng mà... Tương lai Thiên Vực phải do Lôi tộc cùng Ma Hổ tộc cùng chống đỡ, nếu như ngươi thức thời thần phục, bằng không hôm nay Kim tộc các ngươi nhất định toàn bộ bị tiêu diệt!
Lôi Chiến Dương cười lạnh nói ra.
- Lôi tộc? Nam vực Lôi tộc? Các ngươi muốn nhúng tay vào Thiên Vực?
Lăng Thái Sơ trầm giọng nói.
- Đúng vậy, nếu ngươi đã biết ta là người Lôi tộc, vậy thúc thủ chịu trói đi, niệm tình ngươi và bọn họ là Vĩnh Hằng cảnh, thật sự không đành lòng diệt trừ ngươi!
Lôi Chiến Dương từ trên cao nhìn xuống.
- Đã như vầy thì ta không còn gì để nói, Lăng Thái Sơ ta từ khi xuất đạo tới nay chưa từng sợ ai, hai người các ngươi cùng lên đi, ta sẽ tiễn các ngươi lên tây thiên!
Lăng Thái Sơ tức giận quát một tiếng, Long khí lập tức từ trong người bắn ra ngoài, lực lượng cực kỳ khủng bố, khóa chặt Khương Tà Vương và Lôi Chiến Dương.
Thời điểm này hắn phải bức hai người ra khỏi Thiên Vực, bằng không Thiên Long địa vực và Thiên Vực sẽ bị hủy diệt trong cuộc chiến đấu của bọn họ.
- Đối phó ngươi mình Lôi Chiến Dương ta là đủ rồi!
Lôi Chiến Dương tóc tím bay lên, lôi thương run run, vạn lôi hàng lâm đánh lên người Lăng Thái Sơ.
Vô số hỗn độn thiên lôi và hỏa diễm hàng lâm, mỗi một đạo có thể tiêu diệt Chí Tôn đỉnh phong!
Lăng Thái Sơ hóa thân thành kim sát chi thần, vạn đạo kim quang ngăn cản thiên lôi giáng xuống..
Thực lực của hai người tương đương, nhưng mà lôi lực thì mạnh hơn một phần, ngay từ đầu liền xuất hiện áp chế kim sát chi lực rồi.
- Lôi huynh trước chém Lăng Thái Sơ trước, sau đó ta đi bắt Lăng Tiếu ra, chính là tiểu tử này đã phá hư tình hữu nghị của hai tộc chúng ta! Hắn còn hai lần hủy tộc địa của ta, ta sẽ luyện hóa hắn bảy bảy bốn mươi chín ngày tới chết!
Khương Tà Vương cười lạnh một tiếng, lại bay tới địa bàn của Kim tộc.
Nghe hắn nói thì Lăng Tiếu chính là mấu chốt cừu hận của Ma Hổ tộc cùng Lôi tộ.
Kỳ thật mấu chốt này từ lâu bọn họ đã hiểu rõ, nhưng mà hai tộc kết thù quá sâu, cho dù biết có người gài bẫy nhưng vẫn kiên trì như trước.
NHưng mà tổ địa của Ma Hổ tộc đúng là bị người của Lôi tộc hủy, mà Ma Hổ tộc cũng chém không ít người Lôi tộc, muốn hóa giải ân oán này đúng là không dễ.
Nếu không phải không lâu lúc trước Lôi Chiến Dương đi tới Thiên Vực, bọn họ cũng không hóa giải ân oán này, hơn nữa đạt thành hiệp dễ dàng như thế.
Bởi vì hai người là Vĩnh Hằng chi cảnh, trừ phi là giao thủ sinh tử, bằng không ai cũng không cường đại hơn ai.
Vì vậy Khương Tà Vương đưa ra yêu cầu cùng Lôi tộc cộng đồng thống trị Thiên Vực.
Thiên Vực phân ngũ vực địa linh nhân kiệt, mỗi một đời đều xuất hiện không ít nhân vật kinh tài tuyệt diễm.
Nếu như hai người cùng thống trị Thiên Vực, những thiên tài như vậy xuất hiện sẽ do bọn họ khống chế, tộc lực sẽ tăng lên đỉnh cao.
Lại nói hai người đều có cùng một mục tiêu, đó chính là bắt Lăng Tiếu tiết hận.
Ai kêu Lăng Tiếu chính là mấu chốt cừu hận của hai tộc bọn họ cơ chứ.
Thời điểm Khương Tà Vương muốn lao xuống thì Lăng Thái Sơ quát:
- Long hoàng ngăn hắn lại!
Ở xa có tiếng long ngâm vang vong, một đạo kim quang lao thẳng tới Khương Tà Vương, long khẩu ẩn chứa long châu, lực lượng bộc phát đến một trăm năm mươi lần, lực lượng đáng sợ bao phủ Khương Tà Vương và con Hắc Ma hổ hoàng.
Lần này viễn cổ cự long đã dùng long châu, lần giao thủ lúc trước hai lão long vương của chúng mất mạng, lúc này nó tuyệt đối không buông tha cho Hắc Ma hổ hoàng, cho nên nó vừa ra tay là sử dụng long châu.
Long tộc chính là chủng tộc chiến đấu cường đại nhất thiên địa, trong cùng giai nó không có đối thủ.
Trước mắt Khương Tà Vương cùng Hắc Ma hổ hoàng cũng không dám tự đối phó long hoàng, sợ bị đánh bại từng cái.
Khương Tà Vương đánh ra ma chưởng, Hắc Ma hổ hoàng đã ăn thiệt thòi qua nên không dám khinh thường, nó bắn năng lượng ra cùng ngăn cản lực lượng của long hoàng.
Đại chiến khiến thiên địa này chấn động không ngớt.
Một ít người phi hành ở địa vực xa xôi bị dư âm ảnh hưởng nổ chết, càng có không ít người đang sử dụng trận pháp không gian nổ chết trên đường, phạm vi trăm vạn dặm chung quanh khu vực chiến đấu trở thành cấm khu, lập tức có rất nhiều võ giả bình dân mất mạng.
Đây là chiến đấu của Vĩnh Hằng, có thể nói là thiên tai khủng bố.
Lăng Thái Sơ toàn lực bộc phát, mấy chục lần chiến lực bức Lôi Chiến Dương ra ngoài ngoại vực.
Mà long hoàng đối chiến Khương Tà Vương cùng Hắc Ma hổ hoàng cũng lui ra ngoài ngoại vực.
Trên địa bàn Kim tộc, mỗi Chí Tôn Thủy Thần nhìn thấy dư âm chiến đấu, bởi vì bọn họ biết rõ không cách nào ngăn cản dư âm chiến đấu, cùng đi ra ngoài chỉ có chết vô ích.
- Cuộc chiến Vĩnh Hằng! Ta phải nhanh chóng đạt tới bước này!
Lăng Vô Địch ngửa mặt lên trời quát một tiếng, thân thể trở nên rực rỡ, hắn giống như đế vương hàng lâm, long uy từng trận.
Hắn muốn lao ra ngoài ngoại vực muốn xem cuộc chiến Vĩnh Hằng!
Lăng Thái Mông, Lôi Vạn Quân và Thanh Minh vội vàng áp chế hắn, không cho hắn làm ẩu!
- Vô Địch, cuộc chiến Vĩnh Hằng không phải do chúng ta có thể tham ngộ, ngươi nên ở lại chỗ này, yên lặng chờ Thái Sơ thúc trở về, hắn nhất định sẽ truyền dạy cho ngươi cách đột phá Vĩnh Hằng!
Lăng Thái Mông quát.
Lôi Vạn Quân cũng nói:
- Đúng vậy a lão đại, ngươi tạm thời nhẫn nại, dùng cảnh giới của ngươi hôm nay muốn bước vào Vĩnh Hằng cũng không còn xa, làm gì mạo hiểm đi xem cuộc chiến, như vậy được không bù mất!
Lăng Vô Địch không cam lòng thu liễm khí tế, sau đó mới khẽ thở dài, nói:
- Vĩnh Hằng, Vĩnh Hằng, thật sự muốn bước ra bước này dễ vậy sao?
Thời điểm này Lăng Thần quát lên:
- Tiếu đệ ngươi làm cái gì vậy!
Chỉ thấy Lăng Tiếu cưỡi Hỗn Độn Lôi Long mang theo Vân Mộng Kỳ bay qua một hướng.
Thời điểm Lăng Thần kinh hô, Lăng Tiếu đã cùng Vân Mộng Kỳ cưỡi Hỗn Độn Lôi Long đi xa.
Lôi Vạn Quân lập tức nghi ngờ nói
- Chẳng lẽ tiểu tử này lâm trận bỏ chạy?
Lăng Thần nói:
- Tiếu đệ hắn không phải loại người như vậy, những năm gần đây hắn ở trong tộc và Thiên Long Môn làm ra nhiều cống hiến, hắn cũng không phải kẻ tham sống sợ chết.
Lăng Bác cũng phụ họa:
- Đúng vậy, Tiếu nhi vì gom góp Thủy Nguyên Thạch, nhiều năm lưu lạc ở ngoại vực, bằng lực lượng của một mình hắn đã gom được sáu loại Thủy Nguyên Thạch, gian nguy trong đó có thể nghĩ, hôm nay trong tộc đại nạn, hắn không phải là lâm trận bỏ chạy, có lẽ hắn nghĩ ra cái gì đó.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2748: Vĩnh Hằng quyết đấu.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Đúng vậy, Tiếu nhi làm người ta vẫn biết một ít, hắn từng cùng chúng ta bức lui người Ma Hổ tộc, về sau lại dẫn người Lôi tộc hủy tộc địa của Ma Hổ tộc, hắn lá gan rất lớn, xác thực không phải người sợ chết!
Lăng Thái Mông cũng đứng ra nói thay cho Lăng Tiếu.
Lôi Vạn Quân lúc này á khẩu không nói gì được.
Hắn không nghĩ tới Lăng Tiếu hậu bối này trong tộc lại có nhân duyên tốt như thế, hắn mới hoài nghi nhưng đã bị nhiều người phản bác rồi.
Lăng Vô Địch cũng vô cùng kinh ngạc, hắn nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.
- Không nghĩ tới đến bây giờ rõ ràng đồng thời có ba gã Vĩnh Hằng chi thần xuất thế, thật sự là thật là làm cho người ta khó có thể tin, hẳn là này thiên địa biến sao?
Lăng quá vô địch than nhẹ một câu, đón lấy còn nói
- Hôm nay Thái Sơ thúc lấy một địch hai tình huống không nên lạc quan, chúng ta nhất định phải đi làm chuẩn bị!
- Hiện tại đang chuẩn bị cái gì! Đại ca hắn nắm giữ Kim Long Đàn, dùng một địch hai không có gì cả, nhưng tin tưởng hắn đứng ở thế bất bại.
Lăng Thái Mông nhíu mày nói.
Ở ngoại vực ba Vĩnh Hằng chi thần cùng với hai đầu thần thú đang chiến đấu dữ dội.
Nơi này có lỗ đen, hỗn độn thiên lôi và kim sát không ngừng ma sát với nhau, mỗi một chủng đều mang theo lực lượng tuyệt cường của thế gian.
Chúng tràn ngập phạm vi trăm vạn dặm chung quanh, chúng giao thoa không ngớt, các loại chiêu thức thiên kỳ bách quái không ngừng hiện ra.
Lăng Thái Sơ cùng Lôi Chiến Dương đối chiến mới đầu thì Lôi Chiến Dương dùng hỗn độn thiên lôi áp chế nên hơi kém.
Nhưng mà Lăng Thái Sơ là người Kim tộc, sau khi hắn tăng thực lực lên thì kim sát không gian của hắn diễn biến mạnh hơn thiên lôi không gian của Lôi Chiến Dương nhiều lắm.
Hỗn độn thiên lôi có ưu thế là lực lượng hủy diệt, mà kim sát chi lực hơi kém một ít, nhưng mà nó khổng lồ hơn thiên lôi không gian.
Chỉ thấy Lăng Thái Sơ vận dụng kim sát không gian hóa thành ngàn vạn con kim long, kim thương ngăn cản rất nhiều hỗn độn thiên lôi, càng càng không ngừng đánh thẳng vào Lôi Chiến Dương.
Lôi Chiến Dương tóc tím bay múa, trong tay cầm hỗn độn lôi thương, mỗi một đầu kim long, kim thương đánh tới đều bị hắn đánh tan.
Thần sắc hắn thong dong, trên mặt mang theo nụ cười khinh miệt, dường như không đặt Lăng Thái Sơ vào mắt.
- Người Kim tộc các ngươi có thể tăng chiến lực, ngay cả không gian chi lực cũng tăng lên, nhưng mà còn chưa đủ nhìn!
Lôi Chiến Dương cười lạnh một tiếng, hỗn độn thiên lôi thu liễm, hóa thành một lôi đình hình người phóng thẳng về phía Lăng Thái Sơ.
Rất nhiều kim sát không gian ngưng thực lại đối kháng với thiên lôi hình người!
Lôi Chiến Dương đang có ý định đối chiến trực tiếp với Lăng Thái Sơ, là thời điểm phân thắng bại..
Lăng Thái Sơ ánh mắt bức người, hắn múa kim thương như kim long đánh thẳng vào người Lôi Chiến Dương, hắn giận dữ hét:
- Thiên lôi được gọi là lực lượng chính khí, nhưng mà các lại kết minh với thế hệ tà ác Ma Hổ tộc, hôm nay ta sẽ tru diệt ngươi.
Hai đại Vĩnh Hằng chi thần lực lượng giao thoa cùng một chỗ, từng tiếng nổ tung vang vọng không dứt.
Trong nháy mắt bọn họ giao thủ hơn trăm chiêu, mỗi một chiêu đều dùng toàn lực, cùng chém giết lẫn nhau.
Hai người thực lực tương đương, muốn phân thắng bại trong thời gian ngắn là không thể nào.
Bên kia viễn cổ cự long cũng thu long châu lại, tuy chiến lực của nó đáng sợ rất nhiều ma vân lỗ đen bị nó dùng thân thể đánh nát, rất nhiều lực lượng ăn mòn không có tổn thương tới thân thể của nó.
Mà Hắc Ma hổ hoàng thỉnh thoảng di động cũng xông thẳng vào viễn cổ cự long, nhưng mà huyết mạch chi lực của nó kém hơn, tuy đạt tới cấp độ viễn cổ nhưng làm gì là đối thủ của cự long chứ.
Viễn cổ cự long lấy một đánh hai, nhưng mà nó muốn đánh giết người hay thú thì không làm được trong thời gian ngắn.
- Chân long thần thú quả nhiên khó chơi, chờ ta phá thân thể của ngươi, ăn mòn ngươi thành cặn bã!
Khương Tà Vương tức giận quát một tiếng, lập tức đánh ra vài chưởng che trời vào viễn cổ cự long.
Đây chỉ là kế nhiễu địch của hắn mà thôi, chân thân của hắn đang tới gần thân hình cự long, trong trong tay ngưng tụ hai đao nhận màu đen chém tới.
Đao nhận màu đen này tỏa ra hương vị khát máu.
Nó là do Vĩnh Hằng chi thần ngưng tụ mà thành, đã sớm vượt qua phạm trù Cổ Thần khí đỉnh phong, đủ chém dứt tất cả mọi thứ trên đời.
Nhưng mà tiếp xúc với thân thể viễn cổ cự long thì nghe được tiếng vang thanh thúy.
Long lân của viên cổ cự long không có bị chém phá.
Viễn cổ cự long giận dữ, nó gào thét một tiếng, long ngâm đáng sợ chấn bay Khương Tà Vương ra xa, đầu của nó nhìn qua muốn thôn phệ Khương Tà Vương.
Hắc Ma hổ hoàng cùng Khương Tà Vương phối hợp ăn ý, thời điểm Khương Tà Vương nguy hiểm thì nó lập tức lao lên va chạm viễn cổ cự long, khiến cho Khương Tà Vương có thời gian giảm xóc rút lui.
Nhưng mà Khương Tà Vương không lùi ngược lại, rất nhiều lực lượng ăn mòn bao phủ viễn cổ cự ***.
Ba người hai thú chiến đấu không dứt trong không gian, chấn vỡ không biết bao nhiêu không gian, mà rất nhiều Chí Tôn Thủy Thần ở các không gian chung quanh cũng dữ nhiều lành ít.
Đánh lâu không được, Lăng Thái Sơ bất đắc dĩ sử dụng Kim Long Đàn, đây là thần khí mà Kim tộc dùng trăm vạn năm sáng tạo ra, hắn đã quán chú vĩnh hằng thần huyết vào và nó đã biến thành vĩnh hằng thần khí chân chính.
Nó còn trên cả thần khí của Lôi Chiến Dương cùng với Khương Tà Vương, uy lực vô cùng đáng sợ, sinh sinh đánh bay Lôi Chiến Dương thổ huyết!
Hỗn độn chiến y của hắn rách nát!
Lôi Chiến Dương liên tục lui ra phía sau và kinh hãi.
- Ngươi... Ngươi sao có được thần khí bực này, chẳng lẽ ngươi tìm kiếm được vĩnh hằng thần tài? Tuyệt không có khả năng này!
Lôi Chiến Dương vừa rồi đánh với Lăng Thái Sơ khó khăn, ai cũng không làm gì được ai, hiện tại bị Lăng Thái Sơ đột nhiên đánh tổn thương, mới khiến hắn kinh hoàng.
- Hừ, ngươi không cần biết rõ quá nhiều, hôm nay ngươi và Khương Tà Vương cùng chết đi, trên thế giới này không cần quá nhiều Vĩnh Hằng chi thần!
Lăng Thái Sơ một chiêu kiến công, hừ lạnh một tiếng, lại thao túng Kim Long Đàn xuất kích!
Kim Long Đàn hóa thành viễn cổ cự long, mỗi một đầu ấn chứa lực lượng vô cùng to lớn, đánh thẳng vào Lôi Chiến Dương.
Lôi Chiến Dương dùng hỗn độn thiên lôi ngăn cản không được bao nhiêu hư ảnh viễn cổ cự long cả!
Chúng giống như vạn long xuất tổ, không ngừng chém giết địch nhân, khiến cho Lôi Chiến Dương có cảm giác không ngăn cản được.
- Vạn lôi khôn cùng!
Lôi Chiến Dương quát một tiếng, hóa thành một lôi thần, thiên lôi đầy trời giáng lâm, đánh tan tất cả viễn cổ cự long trước mặt.
Nhưng mà những viễn cổ cự long này có không ít con lao qua khỏi phạm vi bao phủ của thiên lôi, bay thẳng tới gần hắn, hắn liên tục đón đỡ, nhưng mà cũng không ngừng lui ra phía sau.
Bỗng nhiên một Kim Long Đàn lăng không nện tới.
Kim Long Đàn giống như hóa thành viễn cổ cự long chính thức, có được mười long thấy mấy vạn mét, trực tiếp áp xuống, uy lực của nó bàng bạc đáng sợ, đủ hủy diệt mười tinh cầu.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2749-2750: Thỏa hiệp và nguy cơ.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lôi Chiến Dương kinh hãi, hỗn độn lôi thương quét qua, muốn đánh bay Kim Long Đàn ra xa, nhưng mà hỗn độn lôi thương bị nện nứt, khiến cho, hắn thổ huyết lần nữa!
Nhưng thương thế này với hắn mà nói không đáng kể chút nào.
Tới cảnh giới này chỉ cần còn một giọt máu là có thể tái sinh, cơ hồ là bất tử bất diệt.
Nhưng mà tiếp tục như vậy hắn sẽ bị Lăng Thái Sơ đánh bại.
Nhưng mà hắn cũng không biết Lăng Thái Sơ toàn lực thúc dục Kim Long Đàn tiêu hao cũng thật lớn, mỗi một kích tiêu hao rất nhiều thần lực trên người, lực lượng của hắn tuôn ra như tháo nước.
- Nếu không cách nào đánh bại một trong hai bọn chúng, bọn hắn chúng chỉ sợ sẽ vẫn nhìn chằm chằm vào Kim tộc, hôm nay ta ta dù bất cứ giá nào cũng cầm bọn chúng lập uy!
Lăng Thái Sơ nghĩ thầm trong lòng, rất nhiều sát khí tiến vào trong Kim Long Đàn, đồng thời thần huyết cũng được rót vào.
Uy lực của Kim Long Đàn càng ngày càng mạnh, nó truy kích Lôi Chiến Dương, va chạm lần nữa, ép tới mức Lôi Chiến Dương liên tiếp bị nhục.
Hắn không thể không nhìn qua Khương Tà Vương và quát lớn.
- Khương lão đệ giúp ta, chúng ta hợp lực đánh bại tên này!
Khương Tà Vương không có ngờ tới Lôi Chiến Dương thực lực mạnh hơn hắn một phần bị Lăng Thái Sơ đánh phải chạy trốn qua bên này.
Hắn không rảnh phân thân, chiến lực của viễn cổ cự long quá đáng sợ, long châu chi lực có thể tăng thực lực của nó lên hai trăm lần, căn bản không cách nào áp nó được, còn nhiều lần thiếu chút nữa bị nó thôn phệ, mà Hắc Ma hổ hoàng đã bị thương chồng chất, chiến lực giảm mạnh.
Khương Tà Vương cùng Lôi Chiến Dương hợp lực với nhau cũng không bằng Lăng Thái Sơ hợp lực với viễn cổ cự long.
Lăng Thái Sơ không có cho bọn họ cơ hội thở dốc, gầm rú nói:
- Hôm nay không phải các ngươi chết thì ta mấ mạng.
Lăng Thái Sơ bộ dáng đánh bạc hoàn toàn, kim sát khí tiến vào không ngớt, thúc dục Kim Long Đàn.
Khương Tà Vương cùng Lôi Chiến Dương hợp lực hóa thành hai mảnh không gian, lỗ đen liên tục xuất hiện, có thể thôn phệ tất cả lực lượng, rất nhiều hỗn độn thiên lôi tụ tập bốn phía và giáng thẳng xuống không gian này.
Va chạm kịch liệt không biết bao nhiêu lần.
Rất nhiều không gian bị bọn họ tàn phá, rất nhiều thánh thú sinh tồn ở ngoại vực đã chết.
Lực lượng vĩnh hằng giống như đại biểu cho vĩnh viễn không khô kiệt, dùng không hết, bọn họ chiến đấu khiến thiên địa biến sắc, lực lượng hủy diệt khó có thể hình dung.
Ngoại vực trăm vạn dặm không gian bị Vĩnh Hằng chi thần đánh nát.
Một trận chiến này không biết tiếp tục bao nhiêu ngày đêm, thật lâu không thể bình thường lại.
Khương Tà Vương cùng Lôi Chiến Dương vô cùng chật vật, thần huyết của bọn họ sôi trào và khôi phục thân thể, mà Lăng Thái Sơ cũng không tốt hơn bao nhiêu, thần thể xuất hiện dấu hiệu rạn nứt, khí tức hư yếu rất nhiều!
Không gian ngàn vạn dặm đã bị hủy diệt không còn hình dáng.
Ba người đang toàn lực khôi phục thần lực của mình, đều không muốn rớt sau người khác nửa bước.
Trong Thiên Vực xa xôi có rất nhiều người cảm nhận được chấn động ngừng lại, rất nhiều thủy nguyên lực lượng trong nháy mất khiến bọn họ kinh hãi.
Ba người hai thú, chỉ có lực lượng của viễn cổ cự long là liên miên không dứt..
Nó muốn cắn nuốt Hắc Ma hổ hoàng, đáng tiếc thời khắc mấu chốt Khương Tà Vương triệu hoán trở về, thu nhập vào trong cổ tay, cứu nó một mạng!
Vào lúc viễn cổ cự long đang định xung phong liều chết với Khương Tà Vương cùng với Lôi Chiến Dương, Khương Tà Vương rốt cuộc cũng phải yếu thế.
- Lăng Thái Sơ ngươi trước cho nó dừng lại, ta có lời bàn với ngươi.
Khương Tà Vương quát to.
Lăng Thái Sơ không có ứng lời nói, hắn vận chuyển Kim Long Đàn, long khí dị động, thân thể hắn hóa thành nhân long khôi phục thật nhanh chóng.
Khương Tà Vương cùng với Lôi Chiến Dương không dám đối chiến viễn cổ cự long, bọn họ tiêu hao quá lớn, không thể không lựa chọn tránh né!
- Lăng Thái Sơ ngươi hãy nghe ta nói, chúng ta nguyện ý hòa giải với ngươi, nếu như ngươi đuổi giết chúng ta, chúng ta tình nguyện ngọc đá cùng nát, chúng ta không thể giết ngươi, nhưng mà tộc nhân của ngươi và người cả Thiên Vực cũng phải chết cùng!
Khương Tà Vương quát.
Lôi Chiến Dương cũng lạnh lùng nói ra:
- Đúng vậy, nhanh dừng lại, một trận chiến này dừng ở đây, bằng không ta sẽ dẫn hỗn độn thiên lôi trước hủy Thiên Vực chi địa của các ngươi.
Hai đại Vĩnh Hằng chi thần bị buộc thành như vậy, thật sự khó có thể tin nổi.
Đó là do Lăng Thái Sơ cầm trong tay số mệnh thần khí của Kim tộc, nó là thần vật được rèn cả trăm vạn năm, đạt được thần huyết tẩy lễ và trở thành vĩnh hằng thần khí chân chính, không phải vĩnh hăng thần khí nhỏ máu ngưng hình khác, mà viễn cổ cự long hoàng uy vô địch, đây mới là nguyên nhân Lăng Thái Sơ có thể chiếm ưu thế.
Nhưng mà hai đại Vĩnh Hằng chi thần uy hiếp, Lăng Thái Sơ cũng không dám vọng động, bởi vì hắn không lưu bọn họ được.
- Long hoàng trở về!
Lăng Thái Sơ triệu hoán viễn cổ cự long lại.
Lúc này viễn cổ cự long lui tới bên người Lăng Thái Sơ, Khương Tà Vương cùng với Lôi Chiến Dương mới buông lỏng một hơi.
- Các ngươi có thể hủy Thiên Vực, có thể diệt tộc nhân của ta, nhưng mà ta cũng có thể hủy diệt các ngươi, diệt tộc nhân các ngươi, trừ phi hai người các ngươi vẫn ở cùng một chỗ, bằng không bất cứ kẻ nào tách ra đều phải chết!
Lăng Thái Sơ nghiêm nghị nói ra.
- Nếu song phương chúng ta không thể làm gì được hnau, vậy không bằng trước lập ra ước hẹn trăm năm, trăm năm sau lại phân ra thắng bại, ngươi nghĩ như thế nào?
Khương Tà Vương bị ép nhượng bộ.
Ước hẹn trăm năm, với hắn mà nói đủ luyện ra một thanh vĩnh hằng thần khí chân chính, như vậy hắn mới có thể khiêu chiến Lăng Thái Sơ.
Đến lúc đó hắn và Lôi Chiến Dương liên thủ, xác định có thể diệt Lăng Thái Sơ.
Lôi Chiến Dương cũng hiểu ý của Khương Tà Vương, lúc này gật đầu nói:
- Không tệ!
- Các ngươi tốt lắm, trăm năm sau chúng ta sẽ phân thắng bại!
Lăng Thái Sơ khinh bỉ bọn hắn nói ra, dừng một cái hắn lại nói
- Trăm năm này, địa bàn Thiên Vực các ngươi không thể tiếp tục xâm chiếm, càng không thể âm thầm diệt sát tộc nhân của ta, bằng không cho dù liều đến lưỡng bại câu thương, ta cũng không cho các ngươi sống khá giả.
Lăng Thái Sơ tự nhiên cũng hiểu đây là kế hoãn binh của bọn họ, nhưng mà hắn không có lựa chọn khác, chỉ có thể trước đáp ứng và tìm đối sách.
Hắn không cách nào tru sát hai người này, trừ phi trong tộc bọn họ có xuất hiện Vĩnh Hằng chi thần mới có khả năng vãng hồi nguy hiểm.
- Tốt, chúng ta đáp ứng ngươi, trong trăm năm sẽ không động võ với Thiên Vực, trăm năm sau chúng ta lại chiến đấu!
Khương Tà Vương ứng một tiếng, sau đó truyền âm cho Lôi Chiến Dương, cũng không biết nói cái gì, hai người không quay đầu lại biến mất trong không gian.
Khi hai người rời đi, Lăng Thái Sơ khẽ thở dài:
- Thời gian trăm năm nháy mắt là qua, muốn tái tạo một gã Vĩnh Hằng chi thần nói dễ vậy sao?
Dứt lời hắn cùng viễn cổ cự long quay về.
Trong khu vực Thiên Vực Thiên Nguyên địa vực, khi ba đại Vĩnh Hằng chi thần chiến đấu kịch liệt thì nơi này có biến hóa.
Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ cưỡi Hỗn Độn Lôi Long hàng lâm dược minh công hội.
Nơi này sớm bị khống chế, rất nhiều Luyện Dược Sư đã thành tù nhân của Ma Hổ tộc, cho dù là ba đại điện chủ cũng không ngoại lệ.
Sư Thương Dương vô cùng biệt khuất, hắn vừa thoát khốn khỏi không gian lôi điện, lại tiếp tục lâm vào hiểm cảnh.
Cũng may tình huống lần này tốt hơn lần trước, không có bị khóa nhốt, bởi vì trên không trung có cấm chế của Vĩnh Hằng chi thần, ngăn cách bọn họ, làm bọn họ không cách nào thoát khốn cả.
Mặt khác mỗi tháng bọn họ phải cố định luyện chế Chí Tôn Thần Đan và nhiều Thần Vương Đan, bằng không mỗi tháng bọn chúng sẽ giết người.
Ba đại điện chủ bị buộc bất đắc dĩ nên đi vào khuôn khổ.
Nhưng mà một ngày này Khương Ám Quang lại muốn cưỡng ép mang Yên Điệp Điều đi..
Yên Điệp Kiều chính là đệ nhất mỹ nhân của Thiên Nguyên địa vực, là tuyệt thế mỹ nhân.
Khương Ám Quang từng lớn lên trong Thiên Nguyên địa vực, tự nhiên cũng mến mộ viên minh châu này.
Trong đại điện lơ lửng, đại điện lộng lẫy này biến thành một phân điện của Ma Hổ tộc, chủ tọa chính là Khương Ám Quang.
Hắn là ám quang thân thể, tu luyện Âm Dương nhị khí, có thể lực địch nhân vật trên Chí Tôn bảng.
- Khương Ám Quang ngươi đừng hòng mang Điệp Kiều đi, trừ phi chúng ta chết!
Sư Thương Dương bất mãn trầm giọng quát.
Sư Thương Dương, Liên Hạo Công, Trác Hưng Hồng và Yên Điệp Kiều ở trong điện, vẻ mặt tức giận.
Yên Điệp Kiều thanh lệ động lòng người, bộ dáng của nàng bất cứ nam nhân nào nhìn thấy cũng phải mến mộ.
Thần sắc Yên Điệp Kiều đầy sầu lo, càng khiến người ta thương tiếc.
- Các ngươi hiểu lựa chọn thế nào chứ?
Khương Ám Quang cười lạnh một tiếng, hắn nhìn chằm chằm vào Yên Điệp Kiều nói:
- Đã sớm nghe nói Thiên Nguyên địa vực đệ nhất mỹ nhân là thần dược sư cao thượng, hôm nay gặp ngươi mặc áo choàng Luyện Dược Sư thì có phong thái khác, ngươi làm thiếp cho ta, ngày sau có thể bảo vệ mạng cho mấy lão già này.
- Ngươi mơ tưởng!
Yên Điệp Kiều cắn hàm răng cự tuyệt nói.
- Ngươi có thể cự tuyệt, nhưng mà... Nếu ta hiện tại giết bọn chúng thì sao?
Khương Ám Quang lãnh khốc nói ra.
Thân thể mềm mại của Yên Điệp Kiều chấn động, đôi mắt dễ thương tức giận nhìn vào Khương Ám Quang nói không ra lời.
Liên Hạo Công cau mày nói:
- Có bản lĩnh ngươi thì giết chúng ta, dù sao chúng ta cũng không muốn sống.
- Đúng vậy, phục vụ cho ma tộc như các ngươi, chúng ta tình nguyện không theo!
Trác Hưng Hồng cũng nói.
- Rất tốt, thật cho rằng là Chí Tôn dược thần thì giá trị vô hạn sao? Ta hôm nay sẽ giết các ngươi!
Khương Ám Quang cười lạnh một tiếng, một thanh kiếm bay ra chém thẳng vào ba người.
Ba đại dược thần bị áp chế cảnh giới, tuy vẫn còn là Chí Tôn, nhưng mà không đủ một phần ba lực lượng, một kiếm này chém xuống bọn họ hẳn phải chết.
Yên Điệp Kiều kếu lên.
- Ngươi dừng tay!
Ba lão nhân trước mặt này chính là thân nhân trọng yếu của nàng, nàng tuyệt đối không hy vọng có chuyện gì xảy ra với ba người này.
Khương Ám Quang cười lạnh một tiếng:
- Ta chỉ cho ngươi ba hô hấp suy nghĩ, có đáp ứng hay không là do ngươi, dù sao ngươi không thoát khỏi bàn tay của ta.
Dứt lời bàn tay của hắn chụp Yên Điệp Kiều, âm dương nhị khí lưu chuyển bóp cổ họng của Yên Điệp Kiều sau đó kéo nàng vào trong lồng ngực của hắn.
Yên Điệp Kiều kinh hô một tiếng, cực lực muốn giãy dụa, thế nhưng mà cảnh giới của nàng kém xa Khương Ám Quang.
- Súc sinh, ngươi dừng tay cho ta!
Sư Thương Dương tức giận mắng một tiếng, đánh ra chưởng ấn lớn vào người Khương Ám Quang.
Chỉ tiếc hắn có hỏa quang óng ánh, âm dương hộ thuẫn trước mặt Khương Ám Quang hắn cũng không đánh vỡ.
Khương Ám Quang tươi cười nhìn qua Yên Điệp Kiều nói:
- Lão bất tử kia muốn tìm cái chết, ngươi nói ta nên xử lý thế nào?
Tuy hắn hỏi ý kiến của Yên Điệp Kiều, nhưng mà hắn lại đánh ra một chưởng, trực tiếp đánh bay Sư Thương Dương.
Phanh!
Thân thể Sư Thương Dương đụng vào vách tường, phun ra một ngụm nghịch huyết.
- Đại ca!
Liên Hạo Công cùng Trác Hưng Hồng kinh hô chạy tới bên người Sư Thương Dương.
Khương Ám Quang ra tay vẫn có chừng mực, chỉ tổn thương Sư Thương Dương, cũng không có lấy mạng của hắn!
- Hiện tại chúng ta đi động phòng đi, về sau ngươi chính là nữ nhân của Khương Ám Quang ta, dược minh công hội các ngươi phải nghe ta hiệu lệnh, biết chưa?
Khương Ám Quang véo nhẹ cái cằm của Yên Điệp Kiều và cười dâm dục.
Yên Điệp Kiều không phản bác được, đôi mắt dễ thương ngập đầy hơi nước, cùng với vài phần ý liều chết.
- Ngươi đừng nghĩ đến tự sát, bằng không ta sẽ rút thần hồn của chúng ta luyện chết.
Khương Ám Quang uy hiếp nói một tiếng, hắn lại nhìn ra ngoài quát:
- Đưa ba người bọn chúng ra ngoài.
Liên Hạo Công giận dữ nói:
- Các ngươi đã khống chế công hội chẳng lẽ còn chưa đủ sao? Không phải bức chúng ta chết hết mới cam lòng.
- Đúng vậy, chúng ta chết thì không có ai luyện chế Chí Tôn Thần Đan cho các ngươi cả, ma thả Điệp Kiều ra, chúng ta sẽ thực hiện lời hứa!
Trác Hưng Hồng nói.
- Không cần, tộc của ta có Vĩnh Hằng chi thần, hắn đi bắt nhiều dược thần về là được rồi, ta nhớ được trong Thiên Long địa vực còn có một Chí Tôn Thủy Thần trẻ tuổi đấy, hình như gọi là Lăng Tiếu a, ta tin tưởng hắn không trốn thoát khỏi tay tộc ta đâu, ha ha!
Khương Ám Quang cuồng tiếu nói.
Yên Điệp Kiều lập tức thất thanh la lên.
- Các ngươi không thể bắt hắn, van cầu ngươi buông tha hắn a, còn buông tha sư phụ ta, ta lưu lại làm thiếp của ngươi
- Xem ra ngươi rất xem trọng tên Lăng Tiếu kia a, hẳn là ngươi sớm có chân với hắn?
Khương Ám Quang không vui nói ra.
Lúc này có một tiếng nổ mạnh vang vọng các nơi, khiến cho đại điện chấn động không dứt.
Cấm chế trên tòa thành lơ lửng bất luận Chí Tôn Thủy Thần đỉnh phong nào cũng đừng mong phá được.
Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ tới chỗ này, khiến Hỗn Độn Lôi Long giáng hỗn độn thiên lôi khôn cùng vào nó.
Hốn độn thiên lôi đáng sợ nện vào thiên không chi thành nổ rất lớn, khiến cho người trong thành hoảng sợ.
- Ai lớn mật như thế, dám đánh lén địa bàn của Ma Hổ tộc chúng ta!
Một gã Chí Tôn của Ma Hổ tộc kêu gào nói.
Hắn kinh hô nói:
- Là địch tập kích, ở trên có Hỗn Độn Lôi Long, là Lăng Tiếu tạp chủng, nhanh triệu tập đội ngũ đi ra ngoài giết hắn.
- Thật sự là lớn mật, chẳng lẽ hắn không sợ Vĩnh Hằng chi thần chúng ta dùng một ngón tay giết hắn sao?
- Hắn có khả năng điên rồi, Kim tộc nhất định bị lão tổ tông san bằng, cho nên tới đây giãy chết.
- Nhưng mà bằng hắn một người muốn hủy cấm chế là không thể nào, chúng ta đi ra ngoài giết hắn.
Trong một chớp mắt, người Ma Hổ tộc bên trong lập tức lao ra ngoài.
Những người này trừ người bổn tộc của Ma Hổ tộc ra còn có một ít Chí Tôn của Thiên Hổ địa vực, cùng với Chí Tôn của Thiên Nguyên địa vực đầu hàng, tổng cộng có bảy tám chục người, tất cả đều bay lên cao.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555