 |
|

19-08-2010, 02:48 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm - Tác Giả: Giả Cổ Long
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 1: Kim Ngạo Thiên
HÀM DÆ¯Æ NG, chốn phồn hoa đô há»™i vá»›i những tòa kỹ lâu nổi tiếng, những kỹ viên nguy nga tráng lệ và lá»™ng lẫy vỠđêm, và Hà m Dương lúc nà o cÅ©ng nhá»™n nhịp vá»›i những lá»… há»™i luôn có trong năm. Tại Hà m Dương cÅ©ng có má»™t con ngưá»i nổi tiếng chẳng kém gì nó. Những cư dân ở Hà m Dương ai cÅ©ng biết đến ngưá»i đó.
Không chỉ trong Hà m Dương ngưá»i ta má»›i biết đến ngưá»i vang danh thiên hạ đó mà cả ngưá»i trên giá»›i giang hồ cÅ©ng biết đến y.
Äó là Kim Ngạo Thiên.
Chỉ má»—i cái tên đó thôi, ngưá»i ta cÅ©ng có thể Ä‘oán biết Kim Ngạo Thiên là ngưá»i như thế nà o rồi. Tục danh thưá»ng nói lên bản chất mà . Y tá»± cho mình cái tên Ngạo Thiên, nếu đúng như thế thì y má»›i đúng là kẻ ngạo mạng coi trá»i bằng vun. Còn nếu đó là cái tên do song đưá»ng để lại thì cÅ©ng châm chước cho y phần nà o.
Dù sao thì Ngạo Thiên vẫn là Ngạo Thiên.
Cho dù cái tên thế nà o thì cũng không phải cái tên đó là m nên nổi tiếng của Kim Ngạo Thiên. Y có tiếng trong giang hồ và nhất là có tiếng tại Hà m Dương, bởi vì thân thế của Kim Ngạo Thiên đã nỗi tiếng.
Tất cả má»i kỹ viện đẹp nhất Hà m Dương hợp lại, tất cả má»i biệt trang gá»™p lại và tất cả những nÆ¡i nà o đẹp nhất tại Hà m Dương tụ trung và o má»™t chá»— cÅ©ng không thể nà o sánh bằng "Kim Trang". Má»™t tòa biệt trang đẹp nhất, lá»™ng lẫy nhất ở Hà m Dương. Thiên hạ chẳng biết cÆ¡ nghiệp đồ sá»™ cá»§a "Kim Trang" như thế nà o nhưng há» kháo vá»›i nhau, cÆ¡ nghiệp cá»§a Kim Trang có thể mua được tất cả má»i thứ trên Ä‘á»i nà y.
Tháºm chà há» còn sầm sì vá»›i nhau, nếu như đương kim hoà ng thượng Ä‘em cái ngai và ng ra bán. Thì Kim Trang cÅ©ng mua được nốt. ChÃnh cái chức nghiệp cá»§a "Kim Trang", là m nên sá»± nổi tiếng cá»§a Kim Ngạo Thiên mặc dù y chỉ má»›i ngoà i mưá»i tám, đôi mươi.
Mặc dù nổi tiếng như váºy, cÆ¡ ngÆ¡i to lá»›n như váºy nhưng chẳng má»™t nhân váºt nà o cá»§a giá»›i võ lâm "hắc đạo" dám để mắt đến "Kim Trang". Bởi chỉ vá»›i những hà ng môn khách thôi, trong Kim Trang đã có những đại cao thá»§ kỳ tuyệt trên chốn giang hồ. Chỉ nghe đến tên thôi đã siêu hồn phách rồi, còn đâu nghÄ© đến chuyện Ä‘em phiá»n toái đến cho "Kim Trang" đừng nói đến chuyện muốn cướp cÆ¡ nghiệp cá»§a Kim trang.
Cái thân thế độc nhất vô nhị được trá»i ban cho đó đã là m nên sá»± nổi tiếng cá»§a Kim Ngạo Thiên tại Hà m Dương. CÅ©ng chÃnh cái thân thể đó mà ai cÅ©ng mÆ¡ mình cÅ©ng sẽ may mắn được như Kim Ngạo Thiên. Trá»i cho ai thì ngưá»i đó hưởng, trá»i cho Kim Ngạo Thiên thì y được hưởng phúc cá»§a trá»i chứ có mÆ¡ là được rồi. Có lẽ vì ông trá»i bang cho y những ước mÆ¡ cÅ©ng muôn vạn ngưá»i khác nên y má»›i lấy được cái tên Ngạo Thiên. Phà m ngưá»i ta có quá nhiá»u sá»± may mắn trong Ä‘á»i mình, thì thưá»ng tá» ra ngạo mạn, có lẽ Ngạo Thiên cÅ©ng là con ngưá»i như váºy chăng.
Chỉ có môt Ä‘iá»u Kim Ngạo Thiên không được may mắn như những ngưá»i khác, đó là không có cha. Từ lúc chà o Ä‘á»i Kim Ngạo Thiên chẳng biết cha mình là ai, ngoà i trừ má»—i má»™t mẹ thương yêu y hÆ¡n cả cÆ¡ nghiệp cá»§a Kim Trang.
Ngạo Thiên cÅ©ng biết rất mù má» vá» thân pháºn cá»§a mẫu thân mình. Lăng Bá»™i Phân cÅ©ng chẳng bao giá» nói cho Ngạo Thiên biết vá» thân pháºn cá»§a ngưá»i, nên Ngạo Thiên cÅ©ng chỉ biết má»—i má»™t Ä‘iá»u mình là kẻ may mắn trên Ä‘á»i nà y, má»™t hảo thiếu gia Ä‘uợc mẫu thân yêu thương, nâng như trứng hứng như hoa. Ngạo Thiên chỉ mÆ¡ hồ biết rằng, mẫu thân mình cÅ©ng là ngưá»i nổi tiếng nhất trong giá»›i võ lâm giang hồ, nhưng nay thì đã rữa tay quy ẩn giang hồ rồi. Y chỉ biết như thế là quá đủ rồi, y cần gì phải biết đến lai lịch cá»§a mẫu thân mình, cho dù y muốn tìm hiểu có lẽ ngưá»i cÅ©ng không nói, vá»›i lại cái cÆ¡ nghiêp cá»§a Kim trang cÅ©ng đủ khẳng định cho má»i ngưá»i ở Hà m Dương và trên giang hồ lẫn Kim Ngạo Thiên ngưá»i chẳng biết phải là kẻ tầm thưá»ng. ChÃnh vì thế tâm cá»§a Kim Ngạo Thiên chỉ má»™t ngưá»i duy nhất là y ngưỡng má»™, ngưá»i đó chẳng ai khác chÃnh là Lăng Bá»™i Phân mẫu thân cá»§a Ngạo Thiên.
Có lẻ trong tâm y, ngay tại Hà m Dương nà y thì Lăng Bá»™i Phân phu nhân là ngưá»i nhất y ngưỡng má»™, ngưỡng má»™ hÆ¡n cả ông tạo. ChÃnh vì thế mà Kim Ngạo Thiên má»›i tá»± đặt cho mình cái tục danh Ngạo Thiên, nghÄ©a là coi ông trá»i cÅ©ng không bằng mẫu thân. Nếu có thì cÅ©ng đúng thôi, bởi vì chỉ có Kim trang là chốn nuôi dưỡng y đến tuổi trưởng thà nh và cÅ©ng chỉ có Kim trang tạo ra sá»± nổi tiếng cho Ngạo Thiên và hÆ¡n thế nữa, chỉ có Lăng Bá»™i Phân sinh ra và nuôi dạy y, nên Ngạo Thiên chỉ biết có má»—i má»™t Lăng phu Nhân, ngưỡng má»™ má»™t Lăng phu nhân, kÃnh trá»ng cÅ©ng chỉ má»™t Lăng phu Nhân.
Ai cÅ©ng được hoà n cảnh như Ngạo Thiên thì cÅ©ng như hắn, bởi đó là phúc phần trá»i ban mà .
CÅ©ng như má»i hôm, cứ đến thá»i khắc Hà m Dương lên đèn là Kim Ngạo Thiên lại đến tòa "Hà m Dương bách niên tá»u lâu". Äó là cái lệ cá»§a Kim Ngạo Thiên. Ngạo Thiên đến Hà m Dương bách niên tá»u lâu nà y, rượu ở đây tuy không thể so sánh bằng vá»›i hảo tá»u tại Kim trang, tháºm chà không sánh vá»›i rượu để đãi môn khách. Tá»u lâu chứ đâu phải là kỹ viện. Thế mà vị thiếu gia con cưng cá»§a Kim trang cứ lại thÃch đến. Cái gì khiến Kim Ngạo Thiên thÃch Hà m Dương bách niên tá»u lâu, chẳng qua đến đó y có bằng hữu và hÆ¡n thế nữa đó y được nghe tất cả những lá»i ninh ná»t mát tai nhất. Kẻ được tăng bốc, bợ đỡ thì ai mà chẳng muốn chứ.
Khi Ngạo Thiên bước và o Hà m Dương bách niên tá»u lâu, thì không khà ở đây nhá»™n nhịp hẳn lên cứ như thần tà i gõ cá»a tòa tá»u lâu nà y. Tất cả khách quan Ä‘ang có mặt tại Hà m Dương bách niên tá»u lâu vồn vã đón Ngạo Thiên, chẳng khác nà o đón ngưá»i thân thương nhá»› Ä‘i xa má»›i vá».
Tháºm chà còn há» chen nhau để có thể cho Kim Ngạo Thiên thấy. Cho dù trong tâm y chẳng coi há» là bằng hữu cá»§a mình.
Ngạo Thiên liên tục ôm quyá»n xá để đáp lại những lá»i tâng bốc cá»§a bá»n khách nhân kia. Thế má»›i nói có thịt thì vịt què cÅ©ng mò đến mà .
Chiếc bà n trống được dà nh riêng cho Kim Ngạo Thiên trong Hà m Dương Bách niên tá»u được đặc nÆ¡i trang trá»ng nhất, má»i ngưá»i ở trong gian tá»u sảnh rá»™ng lá»›n nà y Ä‘á»u có thể thấy Ngạo Thiên và ngược lại, còn má»™t Ä‘iá»u nữa, nếu Ngạo Thiên thÃch hồ mÆ¡ má»™ng thì có ô cữa sổ hình vòm, có thể dõi mắt nhìn phong cảnh non xanh nước biếc cá»§a Hà m Dương. Kim Ngạo Thiên là quý tá» cá»§a Kim trang tất phải được đặc quyá»n đó chứ?
Lấy má»™t tá» ngân phiếu đặt lên bà n, Ngạo Thiên tá»± đắc nói vá»›i lão Ä‘iếm chá»§ Hà m Dương Bách Niên tá»u.
- Lão Tứ... CÅ©ng như má»i hôm nhe.
Lão Tứ cưá»i giả lả nói:
- Lão Tứ đã chuẩn bị những món ăn trân kỳ cho thiếu gia.
Ngạo Thiên chá»›p mắt ra vẻ ngạc nhiên vá»›i lá»i nói cá»§a lão Tứ.
- Chỉ một mình Kim Ngạo Thiên thôi à ?
Ngạo Thiên giang rộng hai tay.
- Nếu lão Tứ chi chuẩn bị cho một mình thiếu gia món trân kỳ kia thì phải là món gan rồng mới được.
Má»i ngưá»i xướng theo.
- Äúng rồi...đúng rồi. Chỉ có món gan rồng má»›i xứng đáng vá»›i Kim thiếu gia.
Ngạo Thiên ra dấu cho má»i ngưá»i im lặng rồi nhìn lại lão Tứ.
- Nếu không phải là m món gan rồng thì lão hãy dá»n tất cả má»i ngưá»i ở đây. Có như thế má»›i vui.
Y nhìn xuống thá»±c khách, cao giá»ng nói tiếp.
- Chư huynh đệ có đồng ý với Ngạo Thiên không?
Má»i ngưá»i xướng lên.
- Äồng ý.
Nghe Ngạo Thiên nói, lão Tứ không khá»i bối rối. Lão giả lả nói:
- Lão sẽ dá»n ngay cho má»i ngưá»i nhưng chỉ sợ...
Ngạo Thiên nhướng cao đôi chân mà y lưỡi kiếm nhìn lão.
- Lão Tứ sợ gì?
- Lão Tứ chỉ sợ thiếu gia tốn nhiá»u ngân lượng.
- Nghe lão thốt câu nà y, Ngạo Thiên trố mắt nhìn vá»›i vẽ sá»ng sốt. Bất chợt Ngạo Thiên phá lên cưá»i. Y vừa cưá»i vừa nói:
- Chư huynh có nghe lão Tứ nói không... lão Tứ sợ Ngạo Thiên tốn nhiá»u ngân lượng vì món trân kỳ mà lão sắp dá»n ra để thết đãi chư bằng hữu cá»§a Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên đưa tay qua khá»i đầu:
- Lão Tứ lo lắng cho Ngạo Thiên như thế hóa ra xúc phạm đến Ngạo Thiên rồi. Các vị có đồng ý không?
Má»i ngưá»i xướng lên.
- Äồng ý... đồng ý... lão Tứ đã xúc phạm Kim thiếu gia.
Ngạo Thiên khoát tay để má»i ngưá»i im lặng rồi nhìn lại lão Tứ.
- Lão Tứ nghe hỠnói rồi chứ?
Vừa nói Ngạo Thiên vừa thò tay và o ngực áo rút luôn một xấp ngân phiếu đặt lên bà n.
- Bấy nhiêu đây đủ cho lão Tứ dùng món gan rồng đãi huynh đệ của bổn thiếu gia chứ?
Nhìn xấp ngân phiếu đặt trên bà n, lão Tứ rối rÃt nói:
- Lão Tứ không dám nói... Không dám nói một tiếng gì cả.
Ngạo Thiên nhướng mà y nhìn lão.
- Không dám nói nữa thì hay tự vả và o miệng lão đi.
- Lão Tứ vội vã là m ngay.
Nói dứt câu, lão Tứ tự tay vả và o miệng mình vừa nói:
- Cái miệng thúi dám xúc phạm Kim thiếu gia...cái miệng thúi nà y.
Ngạo Thiên khoát tay.
- Thôi thôi đủ rồi... lão vả mãi không chừng đôi môi gầy hẳn lên mà bản thiếu gia lại còn không được ăn món ăn thần kỳ của lão vừa nói.
Lão Tứ khúm núm ôm quyá»n xá.
- Äại thiếu gia... Ä‘a tạ.
Lão Tứ ôm quyá»n xá Ngạo Thiên rồi nhanh bước quay và o trong. Lão Tứ Ä‘i rồi, Ngạo Thiên má»›i chuốc rượu ra chén, bưng chén rượu y trịnh trá»ng nói:
- Ngạo Thiên chà o chư huynh đệ. CÅ©ng như má»i hôm, chúng ta sẽ lại uống tháºt say, ăn tháºt no rồi mạnh ai và o nhà nấy. Hà m Dương đại há»·, Kim trang đại phúc, Lăng phu nhân trưá»ng thá». Má»i.
Má»i ngưá»i cùng nói câu nói cá»§a Ngạo Thiên.
Hà m Dương đại há»·, Kim trang đại phúc, Lăng phu nhân trưá»ng thá».
Nghe hỠxướng câu nói đó mà chân diện của Kim Ngạo Thiên trà n trên sự hoan hỷ.
Rượu và thức ăn ngon cá»§a Kim thiếu gia ban tặng, ăn khá»i mất ngân lượng thì ai mà không thÃch. Má»™t lá»i nói chót lưỡi đầu môi, và được buổi ăn uống ngon là nh, tháºm chà còn được có thể nhiá»u hÆ¡n thế nữa thì ai mà không muốn thốt ra lá»i ẩn ý hay đẹp.
Khách hoan há»·, Ngạo Thiên hoan há»· và có thể nói cả Hà m Dương nà y Ä‘á»u hoan há»·, nhất là nhưng con ngưá»i Ä‘ang có mặt tại Hà m Dương bách niên tá»u lâu.
Không khà trong tá»u sảnh Hà m Dương bách niên tá»u rá»™n rịp hẳn lên vá»›i những lá»i tâng bốc tốt đẹp nhất dà nh cho Kim Ngạo Thiên và Kim trang.
ÄÆ°á»£c ba tuần rượu thì sá»± huynh náo cá»§a những con ma men cà ng huynh náo hÆ¡n, há» tặng cho Ngạo Thiên tất cả những lá»i nói nà o hay nhất có thể nghÄ© ra.
Ngạo Thiên ra dấu cho má»i ngưá»i im lặng, rồi bưng chén rượu trịnh trá»ng nói:
- Ngạo Thiên mượn chén rượu nà y há»i chư huynh má»™t câu?
Má»i ngưá»i xôn xao hẳn lên.
- Thiếu gia cứ há»i.
Ngạo Thiên khẻ gáºt đầu. Y rÃt má»™t luồng chân khà căng phong lồng ngá»±c rồi cháºm rãi nói:
- Ở cõi nhân gian nà y, đương kim thiên tá» là ngưá»i cao nhất. Váºy còn ai hÆ¡n đương kim thiên tá» hay không?
Má»i ngưá»i bá»—ng chốc trở nên im lặng. Sá»± im lặng là m cho không khà trong tá»u sảnh ngưng Ä‘á»ng hẳn lại.
Sá»± huyên náo lắng Ä‘i thay và o đó là khoảng không gian trầm mặc. Có lẽ tất cả Ä‘á»u phải suy nghÄ© đến lá»i nói cá»§a Kim Ngạo Thiên.
Trên thế gian nà y thì đâu còn ngưá»i nà o có thể sánh bằng vá»›i đương kim hoà ng thượng. Thiên tá» là con cá»§a trá»i, thay trá»i chăm dân trị nước thì đâu còn ai sánh bằng chứ đừng nói là hÆ¡n. Thế mà Ngạo Thiên lại mang ra câu há»i nà y, ra như má»™t lá»i đánh đố má»i ngưá»i. Má»™t câu há»i mà chẳng má»™t ngưá»i nà o có thể nghÄ© ra câu trả lá»i. Ai mà dám so sánh đương kim thiên tá» vá»›i má»™t ngưá»i nà o đó còn trong thế gian nà y chứ.
Nhưng cuối cùng sá»± im lặng kia cÅ©ng bị phá vỡ bởi má»™t ngưá»i ốm nhom bước ra.
Ngạo Thiên nhìn ngưá»i đó nói:
- Mã huynh có câu trả lá»i à ?
Mã Sá»± ve cằm gáºt đầu rồi từ tốn nói:
- Mã mỗ không biết ý nghĩ mình có đúng hay không, nhưng phải nói suy nghĩ của mình.
Ngạo Thiên ôm quyá»n.
- Má»i Mã huynh chỉ giáo cho Ngạo Thiên và chư huynh đệ.
Mã Sá»± ôm quyá»n xá má»i ngưá»i rồi trịnh trá»ng nói:
- Theo Mã má»— thì ngưá»i hÆ¡n cả Thiên tá» chÃnh là Kim Ngạo Thiên thiếu gia.
Y nói dứt câu và nhanh mắt nhìn ra cữa như sợ có ngưá»i nà o đó thuá»™c nha sai cá»§a công đưá»ng nghe được câu nói cá»§a mình. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn sững Mã Sá»±. Ai cÅ©ng phải nghÄ© thầm:
- Cái gã nà y đúng là muốn chết, hoặc có lá gan to như gan trá»i má»›i dám thốt ra câu nói đó. Y hẳn không muốn sống rồi hay sao mà dám Ä‘em cả dòng tá»™c ra đùa vá»›i uy quyá»n tối thượng cá»§a thiên tá». Tất cả má»i ngưá»i vừa nghÄ© vừa nhìn Ngạo Thiên. Há» chỠđợi sá»± phản bác hoặc đồng ý cá»§a Kim Ngạo Thiên.
Äôi chân mà y lưỡi kiếm cá»§a Ngạo Thiên nhÃu lại. Má»i ngưá»i nháºn ra ngay cái nhÃu mà y cá»§a Ngạo Thiên mà thở dà i nhẹ nhá»m, bởi câu trả lá»i vừa rồi cá»§a Mã Sá»± đã nháºn được sá»± phản bác không đồng tình cá»§a Kim Ngạo Thiên.
Ai mà muốn Ä‘em cái mạng mình để đổi lấy má»™t lá»i nói vô nghÄ©a chứ?
Thở hắt ra một tiếng, Ngạo Thiên nhìn Ma Sự nói:
- Mã huynh nói sai rồi.
Tất cả thá»±c khách ở Hà m Dương Bách niên tá»u Ä‘á»u thở phà o nhẹ nhá»m như vừa trút được cả má»™t ngá»n thái sÆ¡n trên lưng mình. Má»i ngưá»i nhanh nhẩu hẳn lên.
Mã Sá»± đỠmặt. Y ôm quyá»n miá»…n cưỡng nói:
- Kim thiếu gia có thể trả lá»i cho Mã Sá»± biết được không?
Ngạo Thiên mỉm cưá»i rồi nói:
- Mã huynh trả lá»i sai, nhưng câu trả lá»i vừa rồi cá»§a Mã huynh cÅ©ng rất xứng đáng nháºn má»™t trăm lạng bạc để uống rượu suy gẫm câu trả lá»i thứ hai.
Kim Ngạo Thiên vừa nói vừa lấy tá» ngân phiếu má»™t trăm lạng bạc bước đến đặt và o tay Mã Sá»±. Má»™t trăm lạng bạc dà nh cho má»™t câu trả lá»i chẳng đúng, quả là má»™t hấp lá»±c đối vá»›i má»i ngưá»i. Cả tòa tá»u sảnh huynh náo hẳn lên, nhá»™n nhịp hẳn lên.
Mã Sự vồn vã nói:
- Äa tạ Kim thiếu gia...Ä‘a tạ Kim thiếu gia.
Mã Sá»± vừa nói vừa cho ngay tá» ngân phiếu và o túi áo mình. Số ngân lượng mà Ngạo Thiên bá» ra khiến cho cả gian tá»u sảnh nhốn nháo hẳn lên. Bây giá» thì ai cÅ©ng muốn có câu trã lá»i cho Ngạo Thiên.
Má»™t ngưá»i nữa bước ra trịnh trá»ng nói:
- Thiếu gia...Ngạc Khinh có câu trả lá»i cho thiếu gia rồi.
- Ngạo Thiên nhìn Ngạc Khinh.
- Má»i Ngạc huynh.
- Theo Ngạc má»— thì ngưá»i hÆ¡n đương kim thiên tỠđương nhiên là thái thượng hoà ng.
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại. Ngạc Khinh mỉm cưá»i, tá»± tin nói:
- Ngạc Khinh nói đúng ý của thiếu gia chứ?
Ngạo Thiên lắc đầu:
- Câu trả lá»i cá»§a Ngạc huynh thì ai cÅ©ng trả lá»i được. Lá»i nói nà y chỉ đáng nháºn má»™t chén rượu nhạt cá»§a đương kim thiên tá». Nhưng khốn ná»—i đưá»ng thiên tá» lại không có ở đây, Ngạc huynh phải nhịn thèm thôi.
- Dung diện cá»§a Ngạc Khinh đỠlên. Y ôm quyá»n miá»…n cưỡng há»i:
- Thế thiếu gia nói ai hơn nà o?
Ngạo Thiên nhìn bá»n thá»±c khách trịnh trá»ng nói:
- Bất cứ huynh đệ nà o trả lá»i được câu há»i nà y, bổn thiếu gia sẽ tặng năm trăm lạng bạc. Còn nếu ai trả lá»i sai thì cứ tá»± nhiên tát và o má mình hai
cái... đồng ý không.
Bá»n thá»±c khách nhốn nháo hẳn lên Có ngưá»i bước ra.
- Ta có câu trả lá»i.
Ngạo Thiên nhìn ngưá»i đó.
- Thừa Kiến huynh có câu trả lá»i...váºy Ngạo Thiên xin má»i Thừa đại ca.
Thừa Kiến lấy hÆ¡i cao giá»ng nói:
- Theo Thừa má»— hÆ¡n Thiên tá» chỉ có ông trá»i.
Ngạo Thiên khoát tay.
- Sai...
Thừa Kiến trố mắt nhìn Ngạo Thiên.
- Ông trá»i mà cùng sai nữa à ?
- Ngạo Thiên nói sai là sai. Má»i Thừa huynh thể hiện nốt phần còn lại...Thừa Kiến mÃm chặt hai cánh môi rồi tá»± vả và o miệng mình. Y lui vá» chổ cá»§, nheo mà y, đăm đăm nhìn Ngạo Thiên. Má»™t câu há»i đơn giản như thế nhưng lại khiến má»i ngưá»i cứ đứng đực ra chẳng thể nà o tìm được câu trả lá»i, không khà trong tá»u sảnh lại êm lặng như tá».
Không thấy ngưá»i nà o bước ra, Kim Ngạo Thiên rút ngay má»™t tá» ngân phiếu năm trăm lượng đặt lên bà n. Y vá»— và o tá» ngân phiếu.
- Tá» ngân phiếu nà y thuá»™c bất cứ ngưá»i nà o nếu như trả lá»i được câu há»i cá»§a bổn thiếu gia.
Cả gian tá»u sảnh vá»›i trên bốn mươi ngưá»i thế mà chẳng có ngưá»i nà o bước ra mặc dù mắt đăm đăm nhìn tá» ngân phiếu vá»›i vẽ thèm thuồng. Má»™t câu trả lá»i đúng được năm trăm lạng bạc, số ngân lượng đâu phải là nhá» thế nhưng chẳng có ngưá»i nà o bước ra nữa.
Ngạo Thiên hÆ¡i tá» vẻ thất vá»ng thì má»™t lão nhân váºn đồ Cái Bang bước và o.
Y Ä‘i thẳng má»™t mạch đến trước mặt Kim Ngạo Thiên, ôm quyá»n nói:
- Kim thiếu gia cho lão Cái Bang già nà y tìm chút ngân lượng chứ?
Ngạo Thiên ôm quyến xá lão Cái Bang.
- Lão trượng... Tứ hải giai huynh đệ... mặc dù Kim Ngạo Thiên chưa biết lão tiá»n bối là ai, nhưng tất cả má»i ngưá»i không phân biệt ai là ngưá»i như thế nà o. Bất cứ ai cÅ©ng Ä‘á»u có thể lấy tá» ngân phiếu nà y, miá»…n trả lá»i trong câu há»i cá»§a Kim Ngạo Thiên.
Lão Cái Bang vuốt râu, rồi nhón tay lấy tá» ngân phiếu cho và o túi áo vá vÃu cá»§a mình. Lão vừa cho tá» ngân phiếu và o chiếc túi vá chằng chịt vừa nói:
- Xem như tỠngân phiếu nà y là của lão phu rồi.
Má»i ngưá»i nhốn nháo hẳn lên. Có ngưá»i lá»›n tiếng nói:
- Không biết lão trả lá»i đúng hay sai mà đã vá»™i lấy tá» ngân phiếu năm trăm lạng cá»§a Kim thiếu gia rồi.
Kim Ngạo Thiên khoát tay.
- Không sao...
Nhìn lại lão Cái Bang, Ngạo Thiên ôm quyá»n từ tốn nói:
- Tiên sinh đã lấy tá» ngân phiếu hẳn đã biết chắc mình trả lá»i đúng.
Lão Cái Bang gáºt đầu:
- Lão chắc chứ?
Ngạo Thiên mỉm cưá»i, ôn nhu nói:
- Nếu không đúng tiên sinh phải tá»± vã và o miệng mình và trả lại tá» ngân phiếu cho ngưá»i khác đó.
Lão vuốt râu nhướng nhìn Kim Ngạo Thiên.
- Hê... Khi ngân phiếu đã nằm yên trong túi cá»§a lão Cù thì khó mà qua tay ngưá»i khác lắm. Kim thiếu gia có tin như váºy không?
- Tiên sinh nói tháºt, Ngạo Thiên phải tin rồi... nhưng chỉ sợ tiên sinh trả lá»i không đúng thôi.
- Lão Cù sao lại trả lá»i không đúng được. Lão Cù trả lá»i cho Kim thiếu gia và chỉ cần Kim thiếu gia giải thÃch cho má»i ngưá»i biết vì sao câu trả lá»i cá»§a lão Cù đúng là được rồi. NghÄ© như thế nà o nói như thế nấy.
Nếu như Kim thiếu gia nói đúng, lão Cù sẽ tặng cho Kim thiếu gia...
Lão Cù bỠlững câu nói giữa chừng với tay vỠbầu hô lô rượu đeo bên hông.
Lão giã lã cưá»i nói tiếp:
- Äây là bầu hồ lô rượu có má»™t không hai trên Ä‘á»i nà y. Ngưá»i uống má»™t chén bằng trăm ngưá»i uống rượu cả má»™t Ä‘á»i. Lão há»§ sẽ cùng vá»›i Thiếu gia uống cạn bầu hồ lô nà y. Äồng ý chứ?
Kim Ngạo Thiên nhÃu mà y, rồi gượng cưá»i nói:
- Vãn bối không biết rượu trong hồ lô cá»§a tiên sinh là hảo tá»u gì. Nhưng nếu cần rượu ngon, muốn uống rượu ngon, vãn bối cam Ä‘oan chẳng thể nà o có rượu ngon hÆ¡n rượu Kim trang.
- Hê... Lão Cù biết Kim trang của thiếu gia tiếng tăm lẫy lừng, nhưng lão Cù chẳng có rượu nà o ngon hơn rượu của lão Cù. Một vạn năm lão Cù mới cất được một bồ đó.
Ngạo Thiên nhÃu mà y rồi giã lã cưá»i.
- Tiên sinh sống được bao nhiêu lâu mà đòi một bầu rượu một vạn năm. Tiên sinh có nói quá không?
- Ai mà chẳng nói khoác. Nhưng lão phu đảm bảo rượu cá»§a lão tuyệt hÆ¡n tất cả những thứ rượu có trên thế gian nà y. Còn đỠchứng minh cho lá»i cá»§a lão Cù, nếu như lão Cù nói sai, lão Cù sẽ tá»± tát và o miệng mình cho đến khi rá»›t răng ra má»›i thôi. Kim thiếu gia đồng ý chứ?
- Lão tiên sinh già cả mà lại không có răng...Tội nghiệp lắm.
- Như thế mới công bằng.
Ngạo Thiên gáºt đầu.
- ÄÆ°á»£c Ngạo Thiên đồng ý vá»›i tiên sinh. Tiên sinh hãy trả lá»i câu há»i cá»§a Ngạo Thiên.
- Lão Cù rất sẵn lòng. Lão Cù vuốt râu nhìn Ngạo Thiên rồi trịnh trá»ng nói:
- Theo lão Cù, nói thì ý cá»§a Kim Ngạo Thiên, thiếu gia Kim trang thì ngưá»i hÆ¡n thiên tá» chỉ có má»™t ngưá»i duy nhất.
Lão ngưng lá»i nhìn Ngạo Thiên vá»›i ánh mắt dò xét, rồi trịnh trá»ng nói tiếp:
- Ngưá»i đó chÃnh là LÄ‚NG BỘI PHÂN phu nhân.
Tất cả má»i ngưá»i ồ lên, trong khi Ngạo Thiên nhìn lão chăm chăm. Ngạo Thiên ra dấu cho má»i ngưá»i im lặng. Nhìn lại Lão Cù, Ngạo Thiên nghiêm giá»ng nói:
- Lão tiên sinh nói lại một lần nữa xem.
- ÄÆ°á»£c... theo ý cá»§a Kim thiếu gia thì Lăng Bá»™i Phân phu nhân hÆ¡n hẳn thiên tá». Má»i ngưá»i dồn mắt nhìn Ngạo Thiên.
Hai tay Ngạo Thiên xoa với nhau. Lão Cù nói:
- Lão phu nói đúng chớ?
Ngạo Thiên đưa tay qua khá»i đầu, bất chợt vồ lấy lão.
- Tiên sinh nói quá đúng... rất đúng...
- Nếu lão phu nói đúng thì Kim thiếu gia hãy giải thÃch cho má»i ngưá»i đây biết. Nếu như thiếu gia không giải thÃch thì không chừng há» lại cho lão Cù là kẻ nịnh hót thì há» lại không phục lão Cù.
Lão vỗ và o bầu hồ lô.
- Giải thÃch đúng, bầu hồ lô rượu cá»§a lão sẽ thuá»™c vá» Kim thiếu gia.
Xem như chúng ta đổi chác vá»›i nhau váºy mà .
Trong đám thá»±c khách có ngưá»i xầm xì.
- Má»™t bầu rượu hồ lô chỉ đáng má»™t phân bạc mà đổi những năm trăm lạng đúng là biết nói và biết đổi mà . Lão Cù không mà n đến lá»i nói đó, mà nhìn Ngạo Thiên.
- Kim thiếu gia...
Ngạo Thiên gáºt đầu. Nhìn lại bá»n môn khách, Ngạo Thiên ôm quyá»n trịnh trá»ng nói:
- Lão Cù tiên sinh nói rất đúng. Ngạo Thiên há»i chư huynh câu há»i vừa rồi theo ý cá»§a Ngạo Thiên. Phà m những ai hiểu bổn thiếu gia thì sẽ có câu trả lá»i ngay, nhưng chỉ tiếc chư huynh đâu chẳng ai hiểu đến Ngạo Thiên cả. Giá» thì Ngạo Thiên buá»™c phải giải thÃch cho chư huynh đệ hiểu. Nếu không chư huynh đệ sẽ hiểu lầm lão Cù tiên sinh.
Má»i ngưá»i nhau nhau hẳn lên.
- Thiếu gia nói thỠxem.
Ngạo Thiên ve cằm, khinh khinh nói:
- Thiên tá» không đẻ ra, không nuôi dưỡng Ngạo Thiên và không cho Ngạo Thiên như ngà y hôm nay. Ngưá»i cho Ngạo Thiên tất cả chÃnh là mẫu thân Lăng Bá»™i Phân. Tất cả má»i ngưá»i ở đây Ä‘ang uống rượu và ăn thức ăn cá»§a Kim trang, nên trong Ngạo Thiên, đương kim thiên tá» sao có thể sánh bằng Lăng Bá»™i mẫu thân. Nếu không có mẫu thân thì chúng ta có ở đây để chá» thiên tá» không? Ai cÅ©ng có mẫu thân nên mẫu thân là trên hết, hÆ¡n cả thiên tá» nữa.
Má»i ngưá»i im lặng. Há» không phản bác nhưng cùng không có ý đồng tình vá»›i Ngạo Thiên. Bởi thừa nháºn lá»i nói cá»§a Ngạo Thiên thì hóa ra đã phạm và o đại tá»™i "khi quân" bất trung, mà tá»™i nà y thì có thể chết như chÆ¡i. Chẳng ai muốn Ä‘em mạng mình để đổi lấy má»™t bữa tiệc dù thịnh soạn đến đâu.
Ngạo Thiên sa sầm mặt khi thấy bá»n môn khách chẳng ngưá»i nà o có thái độ gì vá»›i lá»i giải thÃch cá»§a mình. Ngạo Thiên cau mà y bất nhẩn nói:
- Ai đồng ý vá»›i Kim thiếu gia thì sẽ có được mưá»i lạng bạc uống rượu. Vừa nói Kim Ngạo Thiên vừa lấy má»™t sấp ngân lượng đặt lên bà n.
Sá»± im lặng nhanh chóng bị phá vỡ, má»i ngưá»i nhanh nhẩu hẳn lên và chẳng mấy chốc má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng ý vá»›i lá»i giải thÃch đó cá»§a Ngạo Thiên.
Thế mới biết ngân lượng có sức mạnh như thế nà o.
Ngạo Thiên nhìn lại lão Cù từ tốn nói:
- Vãn sinh nói đúng.
Lão Cù vỗ vai Kim Ngạo Thiên nói:
- Có ngân lượng như thiếu gia đây thì nói cái gì mà không đúng.
Lão Cù vỗ vai Kim Ngạo Thiên ôn nhu nói:
- Dù sao thì Kim thiếu gia cÅ©ng đã giải thÃch đúng cho lão Cù. Lão và thiếu gia có thể uống bầu rượu nà y.
Xin lưu ý: các độc giả đừng lầm tưởng Giả Cổ Long và Cổ Long nhé, đây là 2 tác giả hoà n toà n khác nhau. Chữ Giả...có 1 chữ Giả.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
|
|

19-08-2010, 02:49 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 2: Hà m Dương Hoạt Náo
Äúng như lão cái bang nói, Ngạo Thiên chỉ má»›i uống má»™t chén rượu trong bầu hồ lô cá»§a lão thôi mà đã chếch choáng. Tất cả kinh mạch cá»§a ná»™i thể Ngạo Thiên cứ như căng phồng lên để huyết dịch lưu chuyển cuá»™n trà o. Cùng vá»›i cảm giác đó thì Ngạo Thiên cảm thấy hưng phấn tá»™t cùng. Ngạo Thiên nói:
- Rượu của tiên sinh đúng là rượu quý. Ngay cả rượu của Kim trang cũng không sánh bằng.
- Lão Cù thì có bao giá» nói ngoa đâu. Thiếu gia giỠđã thừa nháºn rồi chứ ?
- Vãn sinh không muốn thừa nháºn cÅ©ng không được. Bầu rượu hồ lô cá»§a tiên sinh đổi năm trăm lạng, rất là xứng đáng.
Lão Cù nheo mà y.
- Hê... Nếu Kim thiếu gia nói có năm trăm lạnh đổi bầu rượu ngon của lão Cù thì sai rồi đó.
Lão nhướng cau đôi mà y ráºm, từ tốn nói tiếp:
- Lão há»§ không phải vì năm trăm lạng bạc cá»§a Kim thiếu gia mà đổi bầu rượu quý nà y đâu. Huống chi lão há»§ trả lá»i đúng câu há»i cá»§a thiếu gia. Lão há»§ đổi vò rượu quý nà y bởi vì Kim thiếu gia đã giải trình đúng ý cá»§a lão há»§.
Ngạo Thiên ôm quyá»n:
- Cù tiên sinh nói rất đúng...Nhưng Ngạo Thiên muốn mua bầu rượu hồ lô nà y của tiên sinh với ngà n lạng bạc.
Lão Cù chắt lưỡi nhướng mà y. Số ngân lượng to như thế mà chỉ đổi lấy một bầu rượu thì quá là lớn rồi nếu không muốn nói đây là chuyện hy hữu.
Chuyện hy hữu chỉ xảy ra vá»›i vị thiếu gia cá»§a Kim trang mà thôi chứ không thể xảy ra vá»›i ngưá»i nà o khác. Ngạo Thiên thấy lão Cù nhìn mình, đắc ý nói:
- Cù Tiên sinh đồng ý chứ ?
- Vá»›i má»™t vạn lạng bạc đổi má»™t bầu hồ lô rượu thì quả là ngông tháºt. Ở Hà m Dương nà y còn ai ngông hÆ¡n Kim thiếu gia không nhỉ.
- Háºy...Cù tiên sinh đừng trách vãn bối nói ngông, chẳng qua vãn bối là thiếu gia cá»§a Kim trang. Mà Kim trang thì ngân lượng nhiá»u vô kể. Äừng nói má»™t vạn lượng, mà má»™t khi vãn bối thÃch thì bao nhiêu cÅ©ng mua cả.
Lão Cù vuốt râu nhìn Ngạo Thiên mỉm cưá»i nói:
- Kim thiếu gia như váºy, thảo nà o thiên hạ không bà n tán vá»›i nhau ở Hà m Dương có vị Kim công tá» xem ngân lượng như lá mùa thu.
Ngạo Thiên cao hứng nói:
- HỠnói quá nhưng cũng không sai.
Mặt lão Cù nghiêm lại.
- Thế Kim thiếu gia đoán thỠxem, lão Cù có chịu đổi vò rượu quý nà y không ?
Ngạo Thiên giã lã nói:
- Khi đã có ngân lượng rồi thì cái gì mà không được. Không chỉ một bầu rượu hồ lô của tiên sinh mà trăm bầu vãn bối cũng mua được. Trên thế gian nà y có cái gì mà Kim Ngạo Thiên không mua được.
Lão Cù nhướng mà y với vẻ sỠsững khi nghe câu nói nà y của Kim Ngạo Thiên.
- Kim thiếu gia nói cái gì cũng được hả ?
Ngạo Thiên gáºt đầu:
- Äúng...mua không được giá nà y thì mua bằng giá khác. Thế nà o cÅ©ng có má»™t cái giá mà ngưá»i ta không thể nà o từ chối được.
Lão Cù nghiêm giá»ng nói:
- Không phải có nhiá»u ngân lượng là muốn mua gì cÅ©ng được đâu nhé.
Lão hủ sẽ không bán bầu rượu hồ lô cho Kim thiếu gia bằng ngân lượng.
Ngạo Thiên cau mà y.
- Một vạn lượng vãn bối không mua được à ?
Lão Cù lắc đầu:
- Không...
- Thế thì hai vạn lượng.
- Không...
Ngạo Thiên giã lã cưá»i. Nhìn lão cưá»i, Ngạo Thiên giã lã nói:
- Hai vạn cũng không được, Cù tiên sinh có bắt ép vãn sinh không ? Hai vạn lượng thì đủ mua rượu đãi cả thà nh Hà m Dương nà y suốt một con trăng đó.
- Nhưng rượu mua có ngon bằng rượu trong bầu hồ lô nà y không ?
Mặt Ngạo Thiên xụ xuống.
- Æ ... tất nhiên không bằng rồi.
- Thế thì là m sao lão Cù bán bầu rượu hồ lô nà y được !
Lão vừa nói vừa chuốc tiếp ra chén rượu nữa. Vừa chuốc rượu, lão Cù vừa nói:
- Kim thiếu gia nên nhá»› lá»i lão Cù. Có những thứ ngân lượng không thể nà o mua được nhất là cái mạng cá»§a mình.
Lá»i cá»§a lão Cù rất ôn nhu từ tốn chẳng có vẻ gì Ä‘e doạ hay cảnh báo, thế nhưng nó như má»™t tÃn hiệu báo tỠđối vá»›i Kim Ngạo Thiên.
Bởi lão Cù vừa thốt dứt câu thì từ ngoà i cá»a má»™t kiếm thá»§ bước và o.
Gã kiếm thá»§ đó có bá»™ mặt lạnh như tiá»n. Ngoà i cặp mắt tim hÃp phát hai luồng sát quang rá»n rợn, thì chân diện y cứ như má»™t chiếc mặt nạ trÆ¡ trÆ¡, vô hồn, vô cảm. Nét mặt trÆ¡ trÆ¡ đó phối hợp vá»›i chiếc mÅ©i quặp xuống cà ng tạo ra vẻ lạnh lùng, tà n nhẫn nÆ¡i y.
Sá»± xuất hiện cá»§a gã kiếm thá»§ chỉ khuôn mặt vá»›i sắc na thần chết kia buá»™c má»i ngưá»i phải chú nhãn đến y.
Y ôm thanh trưá»ng kiếm ngay ngá»±c, đứng dang chân lia mắt nhìn qua má»i ngưá»i rồi dá»i nhãn nhìn và o Kim Ngạo Thiên. Tiếp nháºn hai luồng nhãn quang cá chép đó, bất giác Kim Ngạo Thiên rùng mình, cứ như vừa phải gượng cưá»i rồi từ từ cuối mặt xuống.
Y lý nhà nói với lão Cù:
- Cù tiên sinh... vãn bối vừa thấy y nhìn mình. Cái gã nà y có khuôn mặt kỳ cục quá. Chẳng có lấy má»™t chút hòa khÃ.
Lão Cù vuốt râu.
- Y là TRá»°C KIẾM SÃT VÆ¯Æ NG Là PHI VÂN. Má»™t sát thá»§ lẫy lừng trên chốn võ lâm giang hồ.
Ngạo Thiên nhá» giá»ng há»i:
- Y có sợ Kim trang cá»§a vãn bối không ? Kim trang cÅ©ng rất nổi tiếng võ lâm giang hồ mà ai cùng ngưỡng má»™. Nếu y thÃch Kim trang. Vãn bối sẽ thỉnh ngưá»i vá» là m môn khách tại Kim trang.
Lão Cù vuốt râu, nhìn Ngạo Thiên từ tốn nói:
- Nếu như Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân ngưỡng má»™ Kim trang thì không tìm đến Hà m Dương Bách niên tữu đâu, nếu như y ngưỡng má»™ Kim trang thì từ lâu đã là môn khách cá»§a Kim trang rồi. Lão Cù nghe nói mẫu thân cá»§a Kim thiếu gia là ngưá»i ngưỡng má»™ nhân tà i võ lâm, nên ai cÅ©ng kÃnh trá»ng.
Nhưng đâu phải Kim trang có ngân lượng thì ai cũng ngưỡng mộ, nhất là cái gã Trực Kiếm Sát Vương hỠLý nà y.
- à cũa Cù tiên sinh là y không ngưỡng mộ Kim trang.
- Không... Tháºm chà y còn muốn bứng Kim trang ra khá»i coi Ä‘á»i nà y nữa.
Lão Cù nghÄ© Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân đến Hà m Dương tá»u Lâu là để lấy cái mạng cá»§a Kim thiếu gia, Kim Ngạo Thiên đó.
Nghe lão Cù nói câu nà y, tim cá»§a Kim Ngạo Thiên chỉ chá»±c rá»›t ra ngoà i, y liếc trá»™m Lý Phi Vân rồi há»i lão Cù:
- Cù Tiên sinh sao nói váºy... tứ hải giai huynh đệ... Ngạo Thiên lại không thù oán vá»›i y mà .
- Kim Ngạo Thiên thì có thù oán với ai. Kim Ngạo Thiên nổi danh là Kim tà i công tỠchẳng qua nhỠvà o ngân lượng và uy danh của Kim trang.
Nếu không có hai thứ đó thì Kim thiếu gia cÅ©ng chỉ là má»™t thư sinh tầm thưá»ng trói gà không chặc. Tháºm chà chẳng có ai thèm đến. Kim Ngạo Thiên có ngà y hôm nay là nhá» và o Kim trang.
Ngạo Thiên gáºt đầu:
- Cù tiên sinh nói rất đúng ?
Ngạo Thiên ngáºp ngừng nói:
- Nhưng vãn bối có là m cái gì đâu mà y đòi lấy mạng vãn bối. Äúng là vô cá»›.
Lão Cù nhìn Ngạo Thiên vuốt râu.
- Chẳng có gì là vô cá»› cả. Kim Ngạo Thiên rất được Lăng Bá»™i Phân, trang chá»§ Kim trang thương yêu. Chẳng má»™t ai dám đụng đến Kim Ngạo Thiên, ngược lại ở Hà m Dương, Ngạo Thiên muốn gì được nấy. Nay Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân lấy mạng Ngạo Thiên Ä‘em xác thiếu gia vá» Kim trang dâng cho Lăng Bá»™i Phân trang chá»§ phu nhân, đó cÅ©ng là lá»i khiêu khÃch vá»›i Lăng phu nhân. Và cÅ©ng là m cho danh tiếng cÅ©a Kim trang bấy lâu nay má»™t sá»›m má»™t chiá»u lụi tà n đó mà .
Ngạo Thiên sa sầm mặt.
- Y là m váºy để được là m gì ?
- Äó là chuyện cá»§a võ lâm... thiếu gia có biết thì cÅ©ng chẳng là m gì được.
Lão Cù chắc lưỡi.
- Tiếc cho Kim thiếu gia tháºt... nhưng cÅ©ng đúng thôi, đó là lẽ công bằng cá»§a tạo hóa. Có được nhiá»u may mắn thì cÅ©ng phải nháºn kiếp há»a lá»›n, chẳng có gì ngoà i quy luáºt cá»§a tạo váºt.
Lão nói dứt câu thì Lý Phi Vân cất tiếng nghe tháºt nhạt nhẽo và lạnh lùng.
- Kim Ngạo Thiên, thiếu gia Kim trang bước ra Ä‘i. Lý má»— đến để tiá»…n ngươi xuống ạ tỳ láºp Kim trang má»›i đây.
Chỉ nghe Lý Phi Vân nói thôi, mà toà n thân Kim Ngạo Thiên nổi đầy gai óc.
Ngạo Thiên bối rối nói:
- Cù tiên sinh... Vãn bối phải là m sao bây giá».
- Lão há»§ biết là m sao giúp thiếu gia bây giá». Hay thiếu gia thá» dùng ngân lượng mua mạng cá»§a mình xem. Không chừng ngân lượng giúp được thiếu gia đó.
Nghe lão Cù nói, Ngạo Thiên từ từ đứng lên. Chà ng nhìn Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân từ tốn nói:
- Tại hạ là Kim Ngạo Thiên.
Lý Phi Vân nhìn Ngạo Thiên.
- Lý mỗ đến tìm ngươi để giết ngươi... ngươi sẽ được chết bằng một kiếm của Lý mỗ.
- Lá»i nói nà y cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân buá»™c tất cả bá»n kiếm khách nhân Ä‘ang có mặt tại Hà m Dương bách tá»u Ä‘iếm đồng buông đũa đứng lên.
Má»™t ngưá»i trong thá»±c khách rá»i bà n bước ra. Y dong dá»ng cao và có khuôn mặt choắt, thứ khuôn mặt mà ngưá»i ta thưá»ng và là mặt thá» má» dÆ¡i.
Y bước đến trước mặt Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân.
- Lý các hạ biết Giản Dị Cung nà y chứ ?
- Lý Phi Vân nhìn Giản Dị Cung, đôi chân mà y hÆ¡i nhướng lên. Y cháºm rãi nói tháºt cháºm:
- Giản Dị Cung... hẳn ngươi là môn khách của Kim trang.
- Không sai.
Vừa nói Giản Dị Cung vừa lòn tay sau lưng rút đôi ma hoà n răng cưa.
Mặc dù thấy hỠGiản rút binh khà nhưng Trực Kiếm sát vương Lý Phi Vân chẳng biểu lộ chút gì lo lắng hay khẩn trương. Chân diện y đăm đăm như có lớp sáp phủ trên mặt. Y ôn nhu nói:
- Ngươi định chết trước Kim Ngạo Thiên dẫn đưá»ng cho gã đến gặp diêm vương lão nhân gia.
- Không biết Giản má»— chết hay ngươi chết. Giản má»— khuyên ngươi, nếu còn muốn sống thì mau cút xéo khá»i Hà m Dương. Còn như ngươi không muốn sống nữa má»›i dám là m kinh động đến Kim thiếu gia. Kim trang không cho ngươi thị uy đâu.
- Ngươi đúng là một môn khách có tình có nghĩa, nhưng rất tiếc tình và nghĩa cũa ngươi đặt không phải lúc, không đúng chổ.
Giản Dị Cung hừ nhạt má»™t tiếng Ä‘anh giá»ng lá»›n tiếng nói:
- Äừng nhiá»…u lá»i nữa, đừng thị huy ở đây há»a mà đến không kịp hối.
- Mau cút xéo Ä‘i, trước khi đôi ma hoà n tuyệt mệnh cá»§a Giản má»— cho ngươi bà i há»c thÃch đáng.
Lý Phi Vân nhạt nhẽo nói:
- Ngươi là kẻ cút xéo thì đúng hơn.
- Giản mỗ buộc phải dạy cho ngươi sự lễ độ khi đến Hà m Dương nà y.
Miệng thì nói, cùng lúc vá»›i lá»i nói đó há» Giản chá»›p động thá»§ pháp, chém xả đôi ma hoà n và o vùng thượng đẳng cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân.
Chiêu công cá»§a Giản Dị Cung sá» dụng má»™t lúc cặp ma hoà n liên thá»§, cái trước cái sau há»— trợ cho nhau. Y có chá»§ Ä‘Ãch nếu đối phương tránh né thì chiếc ma hoà n thứ hai sẽ liên thá»§ tạo thà nh sát chiêu không cho đối phương cÆ¡ há»™i phản kÃch.
Äể được là m môn khách cá»§a Kim trang tất Giản Dị Cung đâu phải là má»™t cao thá»§ tầm thưá»ng. Huống chi y còn được Lăng Bá»™i Phân Kim trang chá»§ phu nhân biệt phái âm thầm để bảo vệ cho Kim Ngạo Thiên. Äiá»u đó chứng tá» há» Giản không chỉ là môn khách tầm thưá»ng, mà là thượng khách nếu không nói là tÃn cẩn cá»§a Kim trang.
Äôi ma hoà n cá»§a Giản Dị Cung xuất ra cá»±c kỳ nhanh, nhưng Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân vẫn còn nhanh hÆ¡n y. Không tuốt kiếm ra khá»i vá», Trá»±c Kiếm dùng cả lưỡi kiếm lẩn bao kiếm gạt phác đôi ma hoà n cá»§a Giản Dị Cung qua má»™t bên.
- Choang...
Sau âm thanh khô khốc đó, há» Giản hÆ¡i mất bá»™. Y liá»n ghìm thân toan biến chiêu thì bấy giá» thanh trưá»ng kiếm sáng ngá»i cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương má»›i chui ra khá»i vá».
Nó được rút ngay ra khi há» Lý phát động chiêu thức ngăn đỡ đôi ma hoà n cá»§a Giản Dị Cung. Khi há» Giản vừa má»›i lấy được bá»™ tấn thì lưỡi kiếm đã đặt và o đỉnh đầu gã. Sát kiếm tá»a ra từ lưỡi kiếm sáng ngá»i khiến Giản Dị Cung sững sá». Äứng phá»ng ra như bị trá»i trồng. Y lõ mắt to hết cỡ nhìn trước Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân.
Lý Phi Vân nhạt nhẽo nói:
- Ta đã nói thế nà o nhỉ ?
Má»™t câu rất bâng quÆ¡ nhưng lại tiá»m ẩn sát khà ngá»i ngá»i. ChÃnh sát khà trong ngôn phong cá»§a Lý Phi Vân khiến cho Giản Dị Cung gần như không là m chá»§ được mình và ngây ngô trả lá»i Trá»±c Kiếm Sát Vương:
- Giản mỗ chết thay cho Kim thiếu gia.
Trá»±c Kiếm Sát Vương gáºt đầu:
- Äúng rồi...Ta có nói câu đó.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên cá»a miệng gã, thì kiếm sáng ngá»i đã bổ thẳng xuống theo má»™t đưá»ng vòng cung nhanh ngoà i sức tưỡng tượng cá»§a ngưá»i ta. Khi Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân rút kiếm vá» nhưng thân pháp cá»§a Giản Dị Cung vẫn còn run bần báºt. Há» Giản cứ như ngưá»i lên cÆ¡n sốt bất ngỠđứng rung lẫy bẫy như ngưá»i mắc mưa.
Khi thân thể gã ngừng rung thì cÅ©ng tá»± tách ra là m hai phần bằng nhau, chẳng khác chi khúc cá»§i bị chẻ ra là m hai, rồi tá»± tách rá»i hai bên.
Kim Ngạo Thiên há hốc miệng trợn to mắt hết cở nhìn Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân, còn tất cả vị bằng hữu cá»§a Ngạo Thiên thì tái mặt, chẳng còn chút máu nà o. Bá»n thá»±c khách bằng hữu rượu thịt cá»§a Kim Ngạo Thiên chẳng khác nà o gặp phải tá» thần, hồn siêu phách lạc rồi chẳng ai nói vá»›i ai, à o à o túa chạy ra khá»i Hà m Dương bách niên tữu lâu chẳng khác nà o bầy ong vỡ tổ.
Thấy bá»n thá»±c khách bá» chạy, Kim Ngạo Thiên cÅ©ng toan bá» chạy theo. Nhưng lão Cù đã kịp nắm tay y kéo lại.
Ngạo Thiên quay lại.
- Cù tiên sinh...
Lão Cù vuốt râu nói:
- Kim thiếu gia định lao đầu và o chổ chết à ? Hay muốn nháºn má»™t cái chết giống như há» Giản kia mà chạy đưá»ng đó...không thấy Trá»±c Kiếm Sát Vvương đứng án ngữ ngang cá»a à ?
Ngạo Thiên rút tay lại. Y toan quay bước bá» chạy và o trong nhưng má»™t lần nữa lão Cù lại nÃu lấy tay Ngạo Thiên không cho y chạy.
- Tiên sinh ...
Lão Cù vuốt râu nói:
- Äôi chân thư sinh cá»§a Kim thiếu gia không nhanh bằng thanh kiếm cá»§a Lý Phi Vân đâu...chạy là chết đó...Hãy dùng ngân lượng cá»§a Kim trang mà đổi lấy mạng cá»§a mình. Có ngân lượng là có thể là m được tất cả mà .
Ngạo Thiên bối rối, và cứ run lẫy bẫy.
Chẳng mấy chốc trong gian tá»u sảnh chỉ còn lại Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân, Kim Ngạo Thiên và lão Cù Bá Nhâm.
Äôi mắt cá chép vá»›i hai luồng sát quang cá»§a Lý Phi Vân rá»i đúng và o mắt cá»§a Kim Ngạo Thiên. Tiếp nháºn đôi hung quang cá»§a há» Lý, lòng dạ Kim Ngạo Thiên bồn chồn không có bút má»±c nà o khả dÄ© tả hết được. Ngạo Thiên muốn nói, nhưng khốn ná»—i thanh quản như tắc hÆ¡i chẳng thốt ra lá»i, tứ chi thì muốn nhá»§n ra như bún.
Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân dấn thêm hai bá»™ vá» phÃa Ngạo Thiên, má»§i kiếm từ từ định đúng và o giữa hai con mắt cá»§a vị thiếu gia lắm cá»§a nhiá»u ngân lượng.
Ngạo Thiên bối rối, cố lắm má»›i báºt ra được lá»i nói cá»§a mình:
- Túc... túc hạ dừng bước.
Chẳng biết giá»ng nói hốt hoảng cá»§a Ngạo Thiên có cái gì tác động đến Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân mà lại khiến gã dừng bước. Vừa dừng bước Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân vừa há»i:
- Ngươi là thiếu gia Kim trang Kim Ngạo Thiên ?
Ngạo Thiên gáºt đầu:
- Tại... tại hạ là Kim Ngạo Thiên.
Nghe Ngạo Thiên nói, thấy chân diện cá»§a Ngạo Thiên và bá»™ dạng rung rẫy thì chẳng có má»™t ai có thể nói y lại dám lấy cái tên Ngạo Thiên cả. Lúc nà y trông Kim Ngạo Thiên chẳng khác gì má»™t con gà mắc nước. Sắp lăn ká»nh ra sà n gạch tá»u sảnh.
Lý Phi Vân nghiêm giá»ng nói:
- Ngươi tự chết hay buộc Lý mỗ đưa ngươi đi chết.
Ngạo Thiên lắc đầu, cố gắng nói:
- Tại hạ và túc hạ không thù không oán... sau lại muốn giết tại hạ.
Nghe NgạoThiên nói câu nà y, lão Cù chau mà y gắt gá»ng nói:
- Má»™t câu nói thừa. Ngươi ta muốn giết mình mà cứ há»i nguyên nhân nà o ngưá»i ta giết mình. Chẳng ai thèm nói cho thiếu gia biết đâu.
Ngạo Thiên gáºt đầu nhưng mắt vẫn không rá»i Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân.
- Äúng rồi... chắc chắn túc ha sẽ không bao giá» nói cho tại hạ biết vì sao túc hạ lại khăng khăng đòi giết tại hạ. Kim Ngạo Thiên có ngân lượng rất nhiá»u, nếu túc hạ cần Ngạo Thiên sẽ cho túc hạ ngân lượng. Tại hạ gởi túc hạ năm trăm nén bạc nhé... chỉ cần túc hạ đừng là m Ngạo Thiên sợ hay có ý giết tại hạ là được rồi.
Lý Phi Vân cau mà y.
- Năm trăm lượng không đủ giữ lại cái mạng của ngươi.
Ngạo Thiên bối rối nói:
- Một vạn lượng.
Lý Phi Vân cũng lắc đầu.
Ngạo Thiên xòe cả năm ngón tay thanh mãnh vừa dà i vừa thon, đúng là bà n tay cá»§a má»™t gã thư sinh trói gà không chặc, hay đúng hÆ¡n là bà n tay cá»§a má»™t vị thiếu gia lắm ngân lượng và nhiá»u cá»§a cải, chưa bao giỠđụng đến bất cứ việc là m gì. Ngạo Thiên vừa xòe cả bà n tay vừa nói:
- Năm vạn lượng...túc hạ nhất định phải chịu.
Nói rồi, Ngạo Thiên thò tay và o ngá»±c áo lấy ra má»™t xấp ngân phiếu, cầm bằng hai tay nâng vá» phÃa Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân. Y vừa nâng xấp ngân phiếu vừa nói:
- Túc hạ hãy nháºn lấy.
Lý Phi Vân nhạt nhẽo đáp lá»i Ngạo Thiên:
- Rất tiếc, Trá»±c Kiếm Sát Vương đã nháºn lá»i lấy mạng ngươi.
Nghe Trực Kiếm Vương nói ra câu nói nà y, khiến chân diện của Kim Ngạo Thiên tái nhơn tái nhợt. Tại sao lại không sợ chết chứ ?
Äang hưỡng những phúc phần mà ông trá»i ban tặng. Là m sao Ngạo Thiên không sợ chết được. Y sống thì còn là má»™t thiếu gia cá»§a Kim Trang, nếu chết thì đâu còn ai biết y là gì.
Không chừng Ngạo Thiên có thể biến thà nh con ma vất vưởng không có đủ má»™t ngà y hai bữa ăn. ChÃnh vì lẻ đó mà chà ng rất sợ chết.
Câu nói nà y cá»§a Trá»±c Kiếm Sát khiến Ngạo Thiên cứ đực ra phÆ¡i cái bản mặt sợ chết đến tÃm mặt khiến Lão Cù phải nhìn Kim NgạoThiên và từ tốn nói:
- Thiếu gia thấy rồi đó, cho dù thiếu gia có cho Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân năm vạn lạng bạc thì y cÅ©ng không cho lại thiếu gia má»™t cái mạng. Äúng như lá»i lão há»§ nói chứ gì. Có ngân lượng nhiá»u nhưng chưa chắc đã mua được cái mạng cá»§a mình. Mất mạng thì những vinh hoa phú quý nà o còn có ý nghÄ©a gì nữa... lão há»§ nói đúng chứ ?
Mặt Ngạo Thiên méo xệch.
- Lão tiên sinh nói đúng... Ngạo Thiên biết phải là m sao bây giá». Ngạo Thiên đâu muốn chết như há» Giản kia đâu.
Ngạo Thiên thở hắt ra rồi nói:
- Lý túc hạ chẳng biết Ngạo Thiên là con của Kim trang chủ phu nhân chứ... Nếu như túc hạ giết chết Ngạo Thiên, nhất định mẫu thân của tại hạ sẽ không bỠqua cho túc hạ đâu.
- Không cần ngươi nói Ä‘iá»u đó.
Lão Cù nói rồi, bưng chén uống một ngụm vừa đủ hớp.
Trá»±c Kiếm Sát Vương gằn giá»ng nói:
- Bổn kiếm thủ giết gã thì cũng đâu cần gì đến lão chứ ?
Lão Cù ôm quyá»n nhìn Lý Phi Vân từ tốn nói:
- Lão hủ xin với Lý túc hạ. Thôi thì tha cho gã Kim thiếu gia trói gà không chặc nà y một lần.
Lý Phi Vân hừ nhạt má»™t tiếng, gắt giá»ng nạt:
- Lão muốn Ä‘i theo con đưá»ng cá»§a há» Giản ?
Lão Cù lắc đầu.
- Æ ... lão há»§ không muốn... Lão há»§ chỉ muốn mạo muá»™i xin vá»›i Kiếm gia. Lão há»§ buá»™c phải xin vá»›i Kiếm gia vì Kim thiếu gia còn chưa uống hết vá»›i lão bầu rượu nà y.
- Lão hãy xuống trước ngỠmôn chỠy xuống cùng đối ẩm.
Liá»n sau lá»i nói đó, chá»›p kiếm được Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân thi triển cắt ra má»™t đưá»ng thẳng tợ ánh chá»›p hướng ngay đến đỉnh đầu cá»§a lão Cù.
Kim Ngạo Thân hốt hoảng thét lên:
- Lão Tiên sinh...
Tiếng thét cá»§a Kim Ngạo Thiên còn cất lồng lá»™ng thì lưỡi kiếm cá»§a há» Lý đã đến tá»›i đỉnh đầu cá»§a lão Cù. Những tưởng Cù Bá Nhâm sẽ tiếp nháºn má»™t cái chết giống hệt như Song Hoà n Tuyệt Mệnh Giản Dị Cung nhưng đến lúc cuối lão kịp để bầu hồ lô và o đúng đưá»ng Ä‘i cá»§a lưỡi kiếm cản nó lại.
Má»™t âm thanh nghe tháºt thô thiển khi lưỡi kiếm sáng ngá»i ánh chá»›p bổ thẳng và o chiếc hồ lô rượu cá»§a lão Cù.
- Bá»™p...
Những tưởng đâu lưỡi kiếm sáng ngá»i ánh thép kia có thể bổ đôi bầu hồ lô rồi gieo cái chết khá»§ng khiếp đến lão Cù, nhưng nó lại báºt ngược trở lại Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân khiến y chá»›i vá»›i.
Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân thối lùi lại hai bộ nhìn lão Cù bằng đôi mắt ngơ ngẩn, lão Cù hạ bầu hồ lô xuống quan sát nó.
Trong khi lão Cù quan sát thì Trá»±cKiếm sát vương há»i ?
- Lão là ai ?
- Một con sâu rượu như lão phu, Kiếm gia quan tâm là m gì.
Trá»±c Kiếm Sát Vương nhìn lão Cù má»™t lúc rồi bất ngá» tra kiếm và o vá».
Y nhìn Ngạo Thiên, trầm giá»ng nói:
- Hôm nay ngươi may mắn.
Y nói bấy nhiêu, rồi quay bước Ä‘i thẳng ra cá»a Hà m Dương bách niên tá»u.
Ngạo Thiên ngÆ¡ ngẩn há»i:
- Túc hạ có ý định quay lại giết Ngạo Thiên nà y không ?
Không mà n đến câu há»i cá»§a Kim Ngạo Thiên, Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân thi triển khinh công chẳng mấy chốc đã mất dạng.
Lý Phi Vân đi rồi, Kim Ngạo Thiên vẫn còn hồi hộp, nhìn cái xác bổ đôi của Giản Dị Cung, bất giác y chợt rùng mình. Ngạo Thiên từ từ nhìn lại lão Cù.
- Lão tiên sinh...
Lão Cù khoát tay.
Lão há»§ không quen nghe mấy lá»i khách sáo Ä‘a tạ đâu. Lão há»§ chỉ muốn biết bây giá» thiếu gia định giá bầu hồ lô cá»§a lão há»§ đáng giá bao nhiêu.
- Æ ...Æ¡...Vãn sinh không biết là bao nhiêu nữa.
Lão Cù reo lên:
- A...như thế là lão phu có cái giá cho bầu hồ lô rượu nà y rồi.
- Äúng không nà o ?
Ngạo Thiên cứ đực mặt ngÆ¡ ngẫn vá»›i lá»i nói cá»§a lão. Lão Cù vá»— vai Ngạo Thiên.
- Bầu hồ lô của lão là vô giá đúng không nà o ?
Ngạo Thiên gáºt đầu ngay khi lão vừa thốt dứt câu.
- Äúng là vô giá ạ.
Lão chắc lưỡi.
- Bây giỠlão hủ tiếc đã lở hứa cho thiếu gia thưỡng thức rượu trong bầu.
Chúng ta dùng ná»a chứ ?
Ngạo Thiên lắc đầu.
- Tiểu sinh... vãn sinh thỉnh má»i tiên sinh vá» Kim trang.
- Äặng giá»›i thiệu vá»›i Kim trang chá»§ phu nhân để giữ ta mà môn khách cá»§a Kim trang phải không ?
Ngạo Thiên cao hứng nói:
- Không phải là môn khách mà là thượng thượng môn khách.
Lão Cù phá lên cưá»i. Lão vừa cưá»i vừa nói:
- Khi nà o Kim thiếu gia uống hết với lão phu số rượu trong bà n nà y...lão phu sẽ thân hà nh theo thiếu gia đến là m môn khách của Kim trang.
Lão phu là m môn khách của Kim trang, dám đoán chắc với thiếu gia chẳng có ai dám đến quấy nhiễu thiếu gia đâu.
- Ngạo Thiên rất sẳn lòng uống với lão tiên sinh.
Lão Cù chuốc rượu ra chén của Ngạo Thiên và lão bưng chén.
- Nà o... má»i thiếu gia.
Ngạo Thiên nhìn lão.
- Nhất ngôn cá»u đỉnh...tiên sinh phải giữ lá»i đó.
- Lúc nà o lão há»§ cÅ©ng giữ lá»i.
Ngạo Thiên bưng chén rượu.
- Má»i tiên sinh.
Hai ngưá»i cùng cạn chén.
Vừa nuốt số rượu và o bụng, Ngạo Thiên cảm thấy huyết lưu mình chuyển rần rần. Tá»u lượng cá»§a Kim Ngạo Thiên đâu phải tầm thưá»ng, thế mà chỉ có má»™t chén rượu trong bầu hồ lô cá»§a lão Cù thôi mà đã xây sẫm cả mặt cả mà y.
Ngạo Thiên lắc đầu, rồi ngồi xuống ghế. Y nhìn lão Cù mà thấy nhân dạng lão quay cuồng trong tầm mắt mình. Chà ng cố gắng định thần khống chế lại cảm giác quay cuồng đó nhưng cà ng rán thì cà ng cảm thấy men rượu đánh gục mình. Cuối cùng Ngạo Thiên khoát tay, cố gượng nói với lão Cù.
- Äúng là rượu ngon... phải... phải uống hết má»›i được... phải uống hết má»›i được...
Giá»ng nói cá»§a Ngạo Thiên đứt Ä‘oạn rồi y đổ gục xuống bà n. Trong men say mÆ¡ hồ, Ngạo Thiên mÆ¡ đến mình Ä‘ang đằng vân hoán vÅ© lướt vùn vụt trong khoảng không bao la.
Äang lướt như bay trong không gian bất ngá» có má»™t sức hút kỳ lạ kéo ghịt thân pháp cá»§a Ngạo Thiên rÆ¡i tõm xuống vá»±c thẳm Ä‘en ngòm. Ngạo Thiên giáºt mình kịp nháºn ra đó là vá»±c thẳm cá»§a địa ngục liá»n thét lên.
Tiếng thét cá»§a Ngạo Thiên vang động cả không gian nà y chỉ có má»—i má»™t mình Ngạo Thiên, không có ngưá»i thứ hai.
Tiếng thét đó nhanh chóng chìm và o cõi hư vô còn Ngạo Thiên thì vẫn tiếp tục rÆ¡i xuống vùng Ä‘en kịt cá»§a chốn vá»±c thẳm vô táºn.
Trong cõi mơ hồ mù mịt, Kim Ngạo Thiên nghe tiếng ai đó nói và o tai mình.
- Ngạo Thiên... Ngạo Thiên.
Kim Ngạo Thiên thoát ra khá»i trạng thái mÆ¡ hồ, má» mịt đến lúc đó má»›i nháºn ra mình Ä‘ang nằm trên trà ng ká»· trong biệt phòng cá»§a chà ng ở Kim trang. Ngồi bên cạnh trà ng ká»· là má»™t Lăng Bá»™i Phân. Chõi tay lên.
- Mẫu thân...Sao Ngạo Thiên lại ở đây.
Bội Phân nhìn Ngạo Thiên.
- Con tệ quá. Tại sao con lại uống rượu say đến độ ngủ trong mộ địa mà không biết.
Ngạo Thiên chưng há»ng.
- Sao con đã ngủ say trong mộ à ?
Lăng Bá»™i Phân gáºt đầu.
Ngạo Thiên thả chân xuống trảng ká»· rồi đứng lên. Äầu óc chà ng tháºt tỉnh táo và minh mẫn. Ngạo Thiên đã nhá»› lại tất cả má»i chuyện hôm qua.
Nhìn Lăng Bá»™i Phân, Ngạo Thiên há»i:
- Chuyện nà y đúng là quái lạ ?
Nhìn Ngạo Thiên, Bội Phân nói:
- Con dạo nà y...
Kim trang chủ phu nhân khẽ lắc đầu bỠlững câu nói giữa chừng.
Ngạo Thiên thở hắt ra rồi nói:
- Mẫu thân đừng trách Ngạo Thiên, để con nói tất cả má»i chuyện hôm qua cho mẹ rõ. Ngạo Thiên thuáºt lại tất cả má»i chuyện ở Hà m Dương bách niên tá»u lâu. Kể xong, má»›i há»i Bá»™i Phân:
- Gã Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân nằng nặc đòi lấy mạng con. Và đã chẻ đôi Giản Dị Cung... nếu như không có Cù tiên sinh chẳng biết con bây giỠthế nà o. Cù tiên sinh đưa con vỠđây phải không ?
Lăng Bội Phân nheo mà y.
- Mẹ chẳng biết lão Cù nà o cả...Khi mẹ nghe tin chyện xảy ra tại Hà m Dương bách niên tá»u thì đã đến đó. Con đã bị ngưá»i ta đưa Ä‘i rồi.
Sau đó có ngưá»i đến báo, con Ä‘ang ngá»§ trong nhà mồ cá»§a Kim trang.
Ngạo Thiên nghiêm giá»ng nói:
- Mẫu thân... sao gã Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân lại muốn giết Ngạo Thiên. Kim trang có háºn thù vá»›i y à ?
Xem ra y chẳng xem Kim trang ra gì cả. Nếu không dạy cho gã há» Lý đó má»™t bà i há»c thì Kim trang mất uy lắm.
Äặt tay lên vai Kim Ngạo Thiên, Kim trang chá»§ phu nhân ôn nhu nói:
- Con không phải là ngưá»i cá»§a võ lâm nên không biết. Chuyện võ lâm khó nói lắm. Mẹ chỉ có thể nói cho con biết, núi nà y cao thì có núi khác cao hÆ¡n. Ngưá»i tà i vẫn có ngưá»i tà i hÆ¡n, nhưng kể từ hôm nay, Ngạo Thiên phải cẩn tháºn. Ta nghÄ© con không nên ra ngoà i.
Ngạo Thiên tròn mắt nhìn Bội Phân rồi chỉ tay và o ngực mình.
- Mẫu thân bảo con ở trong Kim trang ư ?
Bá»™i Phân gáºt đầu.
- Äúng.
- Hóa ra mẫu thân cũng sợ cái gã Trực Kiếm Sát tỠvương ôn dịch kia.
Chẳng lẽ chỉ mới có một gã kiếm khách vô danh tiểu tốt đã khiến nhuệ khà của mẫu thân chùng xuống.
Lăng Bội Phân lắc đầu:
- Mẫu thân không sợ Trực Kiếm Sát Vương, mà chi lo cho con thôi.
Nếu như con có võ công thì mẹ không phải lo lắng lắm. Nhưng đằng nà y con không có võ công như ngưá»i ta.
- Ngạo Thiên biết mình không có võ công, nhưng đổi lại Ngạo Thiên là thiếu gia của "Kim trang" trong Kim trang lại không thiếu những cao thủ kỳ tà i. Và ở đây là Hà m Dương, lãnh địa của Kim trang.
Ngạo Thiên khoanh tay trước ngực.
- Hừ... gã Lý Phi Vân nà y đã khiến cho mẫu thân mất nhuệ khà "Kim trang" rồi. Không được... Ngạo Thiên nhất định phải tìm gã dạy cho gã má»™t bà i há»c má»›i được. Tại Hà m Dương nà y không thiếu bằng hữu võ lâm cao thá»§.
- Ngạo Thiên...con đừng là m cà n. Mẫu thân không ngại gã Trực Kiếm Sát Vương kia đâu. Mà trong thâm tâm chỉ lo cho con thôi.
- Mẫu thân... Nếu không cho gã kia biết uy danh của "Kim trang" chẳng khác nà o đã tự hạ mình xuống.
Ngạo Thiên lắc đầu:
- Ngạo Thiên không chịu...không chịu. Tục danh cá»§a con là Ngạo Thiên, trá»i con còn không sợ, sao sợ cái gã kiếm khách lằng nhằng đó được. Con sẽ không bá» qua chuyện nà y. Lăng Bá»™i Phân buông tiếng thở dà i rồi từ tốn nói:
- Mẫu thân biết Ngạo Thiên đỉnh thiên láºp địa, nhưng thôi con đừng xen và o việc nà y. Äể mẫu thân giải quyết lấy lại uy danh cá»§a Kim trang.
Nhìn và o mắt Ngạo Thiên, Bá»™i Phân nghiêm giá»ng nói:
- Mẹ đã nói rồi. Con đừng xen và o chuyện nà y. Nếu cần mẫu thân nhỠđến con.
Chân diện Kim Ngạo Thiên phấn khÃch hẳn lên.
- Mẫu thân nói rồi đó. Uy danh Kim trang không thể mai một bởi một tay kiếm thủ Lý Phi Vân đâu.
Lăng Bá»™i Phân gáºt đầu:
- Mẫu thân biết tÃnh khà cá»§a con mà .
Vỗ vay Ngạo Thiên, Lăng Bội Phân nói tiếp:
- Hôm nay... Ngạo Thiên phải ở trong Kim trang.
- Mẫu thân sợ gã Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân sẽ hại con nữa à ?
- Không phải sợ... Mà vì mẹ có việc phải rá»i "Kim trang" má»™t và i hôm.
Ngạo Thiên phải ở nhà chăm sóc nhà cá»a chứ. Công việc cá»§a Kim trang bá» bá»™n, mẫu thân Ä‘i vắng, ngoà i con ra thì giao cho ai.
Äiểm nụ cưá»i giã lã, Lăng Bá»™i Phân từ tốn nói:
- Mẫu thân tin, thế nà o Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân cÅ©ng phải đến Kim trang tạ lá»—i vá»›i Kim Ngạo Thiên thiếu gia. Phà m ngưá»i giang hồ là như váºy đó. Khi chưa biết nhau thì thưá»ng xem nhau là kẻ thù nhưng khi đã biết nhau rồi thì là tri ká»·, tri nhân.
Khi Lăng Bội Phân vừa thốt dứt câu.
- Kim Ngạo Thiên không phải là ngưá»i cá»§a giá»›i võ lâm giang hồ.
Bá»™i Phân mỉm cưá»i nhìn Ngạo Thiên nói:
- Mẫu thân biết...Mẫu thân biết.
Äiểm nụ cưá»i, Bá»™i Phân nói tiếp:
- Ngạo Thiên ở nhà , nếu Cù tiên sinh đến Kim trang thì lấy lễ thượng khách mà đãi Cù tiên sinh.
- Ngạo Thiên đã thỉnh Cù tiên sinh vá» Kim trang nhưng tiên sinh không nháºn lá»i. Lăng Bá»™i Phân báºt cưá»i thà nh tiếng rồi nói:
- Thiếu gia Kim trang thỉnh má»i mà Cù lão tiên sinh không nháºn lá»i. Äúng là chuyện lạ.
Äôi chân mà y lưỡi kiếm cá»§a Ngạo Thiên nhướng lên.
- Ngạo Thiên thấy chẳng có gì là lạ cả. Äiá»u con là m lạ là sá»± xuất hiện cá»§a gã Lý Phi Vân kia. Cù tiên sinh nói vá»›i Ngạo Thiên, kim lượng không thể mua mạng cá»§a mình.
- Mẫu thân sẽ để tâm đến con ngưá»i nà y.
Vỗ vai Ngạo Thiên.
- Con ở nhà đó.
Ngạo Thiên gáºt đầu.
Bội Phân nói:
- Mẫu thân đã nấu sẵn một chén canh bát bữu, Ngạo Thiên hãy dùng để giã rượu hồi hôm.
- À...Mẫu thân nói đến rượu, con má»›i là m lạ. Hồi hôm con chỉ uống có và i chén đã chẳng biết trá»i trăng gì, thế mà bây giá» cứ như chưa từng uống má»™t giá»t rượu nà o. Cù tiên sinh đúng là có thứ rượu độc nhất vô nhị. Ngạo Thiên nhất định phải tìm ra Cù tiên sinh.
Bá»™i Phân gáºt đầu:
- Lưu Bang Hán cao tổ biết câu Trương Lương, Hà n TÃn thì hôm nay Kim Ngạo Thiên cùng biết câu hiá»n tà i.
Nói dứt câu, Lăng Bá»™i Phân phá lên cưá»i. Nhìn lại Ngạo Thiên lần nữa, Lăng Bá»™i Phân má»›i quay bước ra khá»i biệt phòng Ngạo Thiên. Còn lại má»™t mình, Ngạo Thiên bước đến bên cá»a sổ nhìn ra ngoà i hoa viên suy nghÄ© lại những chuyện má»›i xảy ra hồi hôm mà tá»± há»i:
- "Còn gì đang xảy đến Kim trang" ?
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
|
|

19-08-2010, 02:50 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 3: Tiá»m Ẩn Kiếp Vong
VU SÆ N TRANG.
Má»™t tòa trang nguy nga tráng lệ, tá»a lạc trong má»™t vùng sông nước hữu tình. Thế nhưng Vu SÆ¡n trang lúc nà o cÅ©ng đóng cá»a im lìm, chẳng má»™t bóng ngưá»i lai vãng. Chá»§ nhân cá»§a tòa Vu SÆ¡n trang như thể bế môn, cách ly hẳn vá»›i cuá»™c sống bên ngoà i bằng bốn vòng tưá»ng bao bá»c chung quanh.
Khi vầng nháºt quang vừa lên khá»i đưá»ng chân trá»i thì má»™t cá»— xe độc mã dừng trước cá»a Vu SÆ¡n trang. Ngưá»i giữ dây cương là Lăng Bá»™i Phân, Kim trang chá»§ phu nhân. Kim trang phu nhân Lăng Bá»™i Phân đến Vu sÆ¡n trang bằng cá»— xe độc mã. Và chỉ có má»™t mình ngưá»i mà thôi.
Chẳng có ả a hoà n nà o theo hầu. Äiá»u đó hoà n toà n khác lạ vá»›i má»™t Lăng Bá»™i Phân ở Hà m Dương.
Cá»— xe vừa đỗ trước ngôi tam quan, thì cá»a cÅ©ng dịch mở, như ngưá»i trong sÆ¡n trang đã biết Lăng Bá»™i Phân sẽ đến. Lăng Bá»™i Phân đánh cá»— xe độc mã và o thẳng trong tòa Vu SÆ¡n trang.
Lăng Phu nhân ghìm dây cương dừng xe trước cá»a gian đại Ä‘iện, trước cá»a có hai con thạch Kỳ Lân được chạm khắc trong má»™t tư thế hùng dÅ©ng biểu thị quyá»n năng tối thượng cá»§a má»™t trong bốn loà i tứ linh.
Hai cánh cá»a nặng nể cá»§a tòa biệt Ä‘iện cÅ©ng dịnh mở. Lăng Bá»™i Phân Ä‘i thẳng đến trước cá»a biệt Ä‘iện. Trong biệt Ä‘iện đã có mưá»i bảy ngưá»i đã ngồi sẵn, còn lại má»™t chiếc ghế trống, chắc chắn là để dà nh cho Kim trang chá»§ Lăng Bá»™i Phân.
Khi Kim trang chá»§ Lăng Bá»™i Phân bước và o biệt Ä‘iện tất cả Ä‘iá»u hướng mắt nhìn ngưá»i.
Äi thẳng má»™t mạch đến trước mặt ngưá»i đó, Kim trang chá»§ Lăng Bá»™i Phân má»›i ôm quyá»n xá rồi từ tốn nói:
- Lăng Bội Phân đến trể một nhịp...mong chư vị bang chủ miển thứ.
Bang chá»§ Ngân Long bang Mặc Cá»±u, có dáng ngưá»i nho nhá» phong thái uy nghi đứng lên, ôm quyá»n đáp lá»… rồi nói:
- Kim trang chá»§ phu nhân đừng khách sao. Tất cả các vị bang chá»§ Ä‘á»u má»›i đến và tất thông cảm cho Kim trang chá»§ phu nhân. Má»i trang chá»§ phu nhân yên vị.
Lăng Bội Phân ngồi xuống chiếc ghế trống dà nh cho mình.
Ngân Long bang chá»§ Mạc Cá»±u chá» cho Lăng Bá»™i Phân yên vị rồi, má»›i trịnh trá»ng nói:
- Hôm nay tại Vu SÆ¡n trang, tất cả các vị bang chá»§ Ä‘á»u tá» tá»±u. Và còn có cả Kim trang chá»§ phu nhân Lăng Bá»™i Phân. Mặc dù Kim Tiá»n Bang đã chÃnh thức rá»i bá» võ lâm giang hồ nhưng Kim trang vẫn là hình bóng cá»§a Kim Tiá»n Bang hôm nà o. Và sá»± hiện diện cá»§a Kim trang chá»§ phu nhân là điá»u rất hoan há»· đối vá»›i các bang trong giang hồ.
Lăng Bá»™i Phân ôm quyá»n nói:
- Mạc bang chá»§ khách khà quá...từ lúc phu tướng qua Ä‘á»i, Lăng Bá»™i Phân đã hứa không mà n đến võ lâm giang hồ. Nay nháºn được thiệp thư cá»§a các vị bang chá»§, Bá»™i Phân đến vì lòng ngưỡng má»™ chư huynh thi đúng hÆ¡n. Chứ tuyệt nhiên trong thâm tâm không muốn chen và o chốn thị phi.
Mặc Cựu nhìn Lăng Bội Phân.
- Nếu như phu nhân ngưỡng má»™ chư vị bang chá»§ Tháºp Bát bang thì ngược lại các vị bang chá»§ cÅ©ng rất ngưỡng má»™ phu nhân.
Ngân Long bang chá»§ Mạc Cá»±u nhìn qua má»i ngưá»i Ä‘ang có má»™t tại Vu SÆ¡n biệt Ä‘iện, trịnh trá»ng nói:
- Cuá»™c phó há»™i hôm nay giữa các bang chá»§ phái lá»›n trong giá»›i võ lâm giang hồ, mà trước đây giá»›i võ lâm gá»i là Tháºp Bát bang, có má»™t ý nghÄ©a rất quan trá»ng. Mạc má»— mong chư vị bang chá»§ sẽ có cao kiến trong buổi hợp nà y .
Lăng Bá»™i Phân im lặng, chỉ lấy mắt nhìn lướt qua tất cả má»i ngưá»i.
Bang chủ Thiết Y Bang Tần Nguyên Côi đứng lên.
Y có bá»™ dạng lá»±c lưỡng trông chẳng khác gì những gã Ä‘ao phá»§ thá»§ cá»§a chốn pháp trưá»ng. Chỉ nhìn qua bá»™ tướng cá»§a Tần Nguyên Côi cÅ©ng đủ biết y là ngưá»i có thần lá»±c uy mãnh khó ai bì kịp, ngoà i bá»™ tướng lá»±c lưỡng. Tần Ngyên Côi còn có má»™t khuôn mặt cá»§a nhưng ngưá»i thuá»™c hạng nóng tÃnh như Trương Phi.
Hà m râu quai nón đỠhoe trông tháºt rất bặm trợn. Tần Nguyên Côi cất vá»ng khà n khà n, lá»›n tiếng nói:
- Mạc bang chá»§ có gì cứ nói thẳng. Nếu được thì tất cả má»i ngưá»i ở đây sẽ đồng ý. Không được thì chúng ta ra vá». Chẳng ai phiá»n đến ai cả.
Mạc Cá»±u nhìn Tần Nguyên Côi rồi trịnh trá»ng nói:
- Mạc má»— má»i Tần bang chá»§ yên vị...Mạc má»— nói ngay mục Ä‘Ãch cá»§a thiệp thư đại há»™i Tháºp Bát bang.
Tần Nguyên Côi từ từ ngồi xuống.
Mạc Cá»±u lướt mắt nhìn qua các vị bang chá»§ rồi trịnh trá»ng nói:
- Thiệp thư Tháºp Bát bang đại há»™i tại Vu SÆ¡n hôm nay có mục Ä‘Ãch rất rõ rà ng. Tất cả chư vị bang chá»§ ở đây hẳn đã biết, Tháºp Bát bang mặc dù Ä‘ang có pháºn trong giang hồ, nhưng so vá»›i các môn phái khác như Võ Äang, Thiếu Lâm, Hoa SÆ¡n, Nga Mi và cả Cái Bang chúng ta cÅ©ng chỉ là đom đóm so vá»›i mặt trá»i.
Nhìn lại Lăng Bá»™i Phân, Mạc Cá»±u mỉm cưá»i nói:
- Mạc má»— nói thế nhưng có thể trừ Kim Tiá»n Bang cá»§a Lăng Bá»™i Phân phu nhân ra. Nhưng xét cho cùng, Kim Tiá»n Bang cÅ©ng đã rá»i bá» võ lâm và chỉ còn lại Kim trang cá»§a Lăng Phu nhân thôi.
Lăng Bá»™i Phân ôm quyá»n từ tốn nói:
- Mạc bang chá»§ quá khen bổn nương rồi. Kim trang là cái bóng cá»§a Kim Tiá»n Bang hôm nà o. Nhưng nay thì đã chÃnh thức không còn cái bóng cá»§a Kim Tiá»n Bang nữa. Kim trang chÃnh thức không chen tay và o những chuyện cá»§a võ lâm.
Mạc Cá»±u ôm quyá»n.
- Lăng phu nhân khiêm tốn. Mặc dù phiên bản cá»§a Kim Tiá»n Bang, nhưng theo Mạc má»— được biết thế lá»±c cá»§a Kim trang không nhá» chút nà o.
Lăng Bội Phần lắc đầu:
- Hẳn Mạc bang chủ muốn nói đến những môn khách của Kim trang.
- Môn khách là bá» nổi. Mạc lão phu còn biết phÃa sau Kim trang là thế lá»±c gì nữa. Do đó chẳng má»™t môn phái nà o dám bức hiếp Kim trang cho dù biết chá»§ nhân Kim trang là má»™t liệt nữ.
- Lăng Bội Phân là m tất cả để giữ cơ nghiệp của tướng công.
- Trên Ä‘á»i nà y có được bao nhiêu nữ nhân anh thư như Lăng phu nhân.
- Mạc bang chá»§ qua khen... Nhưng Lăng Bá»™i Phân đến đây không phải để nghe những lá»i tâng bốc cá»§a Mạc bang chá»§.
- Mạc mỗ chỉ muốn nói cho chư bang chủ ở đây biết vỠKim trang.
Mạc Cá»±u nhìn lại má»i ngưá»i, trịnh trá»ng nói:
- Chư vị bang chá»§... hẳn chư vị cÅ©ng Ä‘ang rất nóng lòng muốn biết mục Ä‘Ãch cá»§a cuá»™c há»™i kiến hôm nay. Cuá»™c há»™i kiến tại Vu SÆ¡n trang lần nà y chỉ nhằm mục Ä‘Ãch hợp nhất Tháºp Bát bang thà nh má»™t. Có hợp nhất thế chúng ta má»›i có thể ngẩng mặt sánh vai vá»›i tất cả các bang phái lá»›n trong giang hồ. Nhân tiện đây Mạc lão phu cÅ©ng xin nói vá»›i chư vị. Nếu như cuá»™c há»p nhất hôm nay thà nh công thì Mạc má»— sẽ chÃnh thức tuyên cáo vá»›i võ lâm quần hùng. "THẦN PHỤC BANG" chÃnh thức khai môn láºp phái.
Tất cả má»i ngưá»i có mặt tại Vu SÆ¡n trang đại Ä‘iện bất giác trở nên trang trá»ng cá»±c kỳ.
Mạc Cựu nói tiếp:
- Thần Phục Bang sẽ là vầng nháºt quang trong giá»›i võ lâm. Thần Phục Bang sẽ sánh vai cùng vá»›i các môn phái khác như Thiếu Lâm, Nga Mi, Hoa SÆ¡n, Thanh Thà nh, Võ Äang. Và tất nhiên sẽ còn có ngà y mai nữa. Có như váºy má»›i có thể láºp được kỳ tÃch lưu truyá»n háºu thế.
Mạc Cá»±u ôm quyá»n:
- Mạc Cá»±u nói ra ý nghÄ©a và mức Ä‘Ãch há»™i kiếm Tháºp Bát bang. Trong các vị bang chá»§, ai có cao kiến gì không ?
Tần Nguyên Côi đứng lên.
- Mạc bang chá»§ giải trình nghe cÅ©ng được, nhưng Tần má»— muốn biết, nếu hợp nhất Tháºp bát bang, khai môn láºp phái "Thần Phục Bang" thì ai sẽ là bang chá»§.
Mạc Cá»±u nhìn qua má»™t ngưá»i rồi từ tốn nói:
- Chuyện xác láºp bang chá»§ Thần Phục Bang là điá»u vô cùng tế nhị. ChÃnh sá»± tế nhị cá»§a việc sắp láºp Thần Phục bang chá»§ nên Mạc má»— phải cần xin cao kiến cá»§a chư vị bang chá»§. Thần Phục Bang là sá»± kết hợp giữa Tháºp Bát bang, nên bang chá»§ Thần Phục Bang không thể là má»™t ngưá»i tầm thưá»ng được. ChÃnh vì thế, chá»n Thần Phục bang chá»§ là điá»u khó khăn vô cùng.
Tần Nguyên Côi vuốt hà m râu quai nón rồi cao giá»ng nói:
- Nếu như chư vị bang chá»§ đồng ý hợp nhất Tháºp Bát bang thà nh Thần Phục Bang, thì cứ khẳng định theo võ công. Ai có bản lÄ©nh cao siêu nhất thì ngưá»i đó là Thần Phục bang chá»§. Tại sao Tần má»— nói như váºy, bởi chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a võ lâm. Tất phải lấy võ há»c là m căn cÆ¡ định Ä‘oạt. Tần Nguyên Cõi ôm quyá»n hướng và o các vị bang chá»§, trịnh trá»ng nói:
Tần mỗ nói đúng chứ ?
Vạn Mã Bang Chá»§ Cao Duy Cầu đứng lên ôm quyá»n từ tốn nói:
- Chư vị bang chá»§... đây là chuyện hệ trá»ng, quyết định đến sá»± tồn vong cá»§a má»™t bang phái. Cần phải có thá»i gian suy nghÄ©.
Nói rồi Cao Duy Cầu nhìn vỠLăng Bội Phân, ôn nhu nói:
- Kim trang chủ phu nhân có cao kiến gì không ?
Lăng Bá»™i Phân đứng lên, ôm quyá»n nói:
- Các vị bang chá»§.. Kim Tiá»n Bang là Kim trang. Lăng Bá»™i Phân lần nà y đến Vu SÆ¡n phó há»™i chỉ vì sá»± ngưỡng má»™ và tình thâm giao giữa Lăng Bá»™i Phân vá»›i chư vị chưỡng môn. Trong tâm Lăng Bá»™i Phân không có ý gì gá»i là khai môn láºp phái, Thần Phục Bang là sá»± hợp nhất giữa Tháºp Bát bang cÅ©ng váºy thôi. Kim trang không chen và o sá»± hợp nhất cá»§a chư vị bang chá»§.
Ngân Long bang chủ thở hắt ra một tiếng.
Lão nhìn Lăng Bội Phân nói:
- Nếu Thần Phục Bang không có Kim trang thì chẳng còn là Thần Phục Bang.
Mạc lão phu e rằng Thần Phục Bang khai môn láºp phái mà không có Kim trang chẳng khác nà o má»™t phái hữu danh vô thá»±c.
Lăng Bội Phân cau mà y nhìn Mạc Cựu.
- Mạc bang chủ nói hơi quá vỠKim trang.
- Mạc má»— nghÄ© như váºy vì Mạc má»— rất ngưỡng má»™ Lăng Phu nhân, vì muốn Kim trang sẽ là má»™t Tháºp Bát bang thuá»™c Thần Phục Bang. Nếu cần Mạc má»— xin tiến cá» Lăng phu nhân là Thần Phục bang chá»§.
Lăng Bá»™i Phân ôm quyá»n xá.
- Bổn nương vô cùng cảm kÃch Ä‘a tạ thịnh tâm cá»§a Mạc bang chá»§. ÄÆ°á»£c Mạc bang chá»§ bà y ý tưởng tiến cá» Lăng Bá»™i Phân đảm đương chức vị Thần Phục Bang, ai cÅ©ng muốn cả nhưng rất tiếc bổn nương đã hứa vá»›i phu tướng sẽ không chen và o chuyện võ lâm. Mong Mạc bang chá»§ cắt Kim trang ra khá»i giá»›i võ lâm giang hồ. Kim trang cÅ©ng không thể chen chân và o Thần Phục Bang.
Tần Nguyên Côi nói:
- à cá»§a Lăng phu nhân nói như váºy cÅ©ng được. Xem như Kim trang không có trong Thần Phục Bang.
Mặt Mạc Cựu sa sầm.
- Tần huynh.
Tần Nguyên Côi khoát tay.
Háºy... Mạc bang chá»§ sao quá đỠcao Kim trang váºy. Thần Phục Bang có Kim trang cÅ©ng được, không có cÅ©ng không sao kia mà . Nếu Mạc Cá»±u bang chá»§ quá cần đến Kim trang thì hãy khai môn láºp phái đặt tên là Kim bang được rồi, chứ cần gì phải hợp nhất Tháºp Bát bang là m gì ?
Sắc diện Mạc Cá»±u đỠá»ng lên.
- Tần bang chá»§ hiểu lầm Mạc má»— rồi. à cá»§a Mạc má»— là muốn hợp nhất Tháºt Bát bang chứ không phải hợp nhất Tháºp Thất bang.
- Háºy... Tháºp Bát bang hay Thấp Thất thì cÅ©ng váºy. Huống chi Kim trang không còn là má»™t bang phái trong giang hồ mà chỉ là má»™t tòa trang nhiá»u ngân lượng thôi.
Mạc Cựu thở dà i.
- Thôi được... Chuyện nà y chúng ta sẽ thương thảo lại. Quan trá»ng ở đây chư vị bang chá»§ có đồng ý hợp nhất khai môn láºp phái Thần Phục hay không. Mạc má»— kỳ vá»ng và o sá»± sáng suốt cá»§a tất cả má»i ngưá»i.
Tần Nguyên Côi nói:
- Thiết Y bang của Tần mỗ rất đồng ý với Mạc bang chủ.
Mạc Cá»±u ôm quvá»n xá.
- Mạc Cá»±u vô cùng cảm kÃch Tần bang chá»§.
Mạc Cựu nhìn lại Cao Duy Cầu.
- Cao bang chá»§.
Cao Duy Cầu vuốt râu, nhìn Lăng Bội Phân từ tốn nói:
- Nếu như Kim trang chủ phu nhân đồng ý, Cao mỗ sẽ đồng ý.
Lăng Bội Phân cau mà y miễn cưỡng nói:
- Cao bang chủ sao lại gắn ép Kim trang và o sự quyết định của bang chủ.
Cao Duy Cầu vuốt râu nói:
- Lão Phu ngưỡng mộ Lăng phu nhân.
- Nếu Cao bang chá»§ ngưỡng má»™ Lăng Bá»™i Phân thì bang chá»§ hãy rút lại lá»i nói vừa rồi. Bởi Lăng Bá»™i Phân quả là không muốn đưa Kim trang quay lại giang hồ võ lâm.
Nét bối rối hiện lên mặt Cao Duy Cầu.
Lăng Bá»™i Phân ôm quyá»n nhìn lại má»i ngưá»i ôn nhu nói:
- Bội Phân lần nà y đến Vu Sơn trang hội kiến với chư vị bang chủ, ngoà i chuyện ngưỡng mộ chư vị bang chủ là những anh hùng hảo hán, Bội Phân có ý thỉnh cầu chư vị bang chủ, Kim trang đã không chen và o chuyện thị phi trên giang hồ. Rất mong giang hồ không gieo rắc rối thị phi và o Kim trang. Vừa rồi tại Hà m Dương, có một sát thủ với ngoại hiệu Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân đến đòi lấy mạng Kim Ngạo Thiên. Nếu Kim Ngạo Thiên lỡ đắc tội với một ai trong các vị bang chủ, Bội Phân đem thân mình cầu xin các vị bỠqua. Và đừng để xảy ra chuyện đáng tiếc như vừa rồi.
Nói rồi Lăng Bá»™i Phân lia mắt nhìn qua tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang hiện diện tại biệt Ä‘iện Vu SÆ¡n.
Tần Nguyên Côi nghiêm giá»ng nói:
- Lăng phu nhân nói như váºy có ý gì ? Hay phu nhân nghi ngá» chúng ta ?
Lăng Bội Phân lắc đầu:
- Lăng Bá»™i Phân không dám nghi ngá» ai cả... Nhưng rõ rà ng có ngưá»i muốn gieo thị phi cá»§a giá»›i võ lâm và o Kim trang. Mà điá»u đó Bá»™i Phân không muốn chút nà o.
Mạc Cựu vuốt chòm râu đen nhánh nhìn Lăng Bội Phân.
Hôm nay Mạc lão phu má»›i biết có chuyện đó xảy ra đến cho Kim trang. Chỉ má»—i chuyện đó thôi Mạc lão phu nghiệm ra, chúng ta phải hợp nhất vá»›i nhau để không bị ngưá»i võ lâm chèn ép. Ngay cả Kim trang còn bị ngưá»i ta xem thưá»ng, thì trong chúng ta hỠđâu có xem ra gì. Phải khai môn láºp Thần Phục Bang.
Lăng Bá»™i Phân cau mà y nhìn Mạc Cá»±u. Ngưá»i từ từ ngồi trở lại ghế, vẽ mặt trở nên trang trá»ng cá»±c kỳ.
Mạc Cựu liếc mắt qua Lăng Bội Phân rồi từ nói:
- Cuộc hội kiến với chư vị bang chủ đây, có thể dừng lại được rồi.
Vu SÆ¡n trang cảnh đẹp, non xanh nước biếc hữu tình. Chẳng có khi nà o chư vị đến phó há»™i. Mạc má»— hoan há»· thỉnh má»i chư vị lưu lại tệ trang để thư giản.
Lão trang trá»ng nói tiếp:
- Còn chuyện gì đến tất sẽ phải đến. Mặc Cá»±u rất mong chư vị sẽ suy nghÄ© vá» lá»i thỉnh cầu và đỠnghị cá»§a Mạc Cá»±u.
Nói dứt câu Mạc Cá»±u liết trá»™m vá» phÃa Lăng Bá»™i Phân phu nhân. Chẳng biết vô tình hay cố ý mà Lăng Bá»™i Phân lại chạm và o ánh mắt liếc trá»™m cá»§a Mạc Cá»±u. Äôi chân mà y cá»§a Lăng Bá»™i Phân thoạt cau lại. Kim trang chá»§ Lăng Bá»™i Phân đã ngầm hiểu ra ánh mắt nhìn trá»™m cá»§a Mạc Cá»±u.
Bội Phân nghĩ thầm.
- "Mạc bang chủ giăng bẫy khá lắm".
oOo
Äứng khoanh tay bên khung cá»a sổ hình vòm, Kim trang phu nhân Lăng Bá»™i Phân dõi mắt nhìn vá» phÃa dãy núi xa xa trông như tranh vẽ. Ngưá»i suy gẫm vá» những gì Mạc Cá»±u đã nói trên biệt Ä‘iện Vu SÆ¡n. Lăng Bá»™i Phân có thể Ä‘oán ra kẻ đứng phÃa sau Trá»±c Kiếm Sát Vương là ai rồi.
Có tiếng gá» cá»a cắt đứt những suy nghÄ© cá»§a Lăng Bá»™i Phân.
Nhìn lại cá»a biệt phòng, Bá»™i Phân nghiêm giá»ng nói:
- Mạc bang chủ phải không ?
Tiếng của Mạc Cựu cất lên bên ngoà i.
- Lăng Bội Phân có thể cho Mạc mỗ và o được không ?
- Má»i Mạc bang chá»§.
Mạc Cá»±u đẩy cá»a bước và o. Mạc Cá»±u váºn gấm y trưá»ng bà o vá»›i những đưá»ng hoa vân thêu rất tinh xảo. Lão Ä‘iểm nụ cưá»i cầu tình vá»›i Lăng Bá»™i Phân.
Vừa cưá»i Mạc Cá»±u vừa nói:
- Lăng phu nhân hẳn đang chỠMạc lão phu đến.
Bá»™i Phân gáºt đầu:
- Mạc bang chá»§ Ä‘oán không sai chút nà o. Äúng là bổn nương Ä‘ang chá» bang chá»§. Bổn nương chá» nhưng không phải để bà n vá»›i bang chá»§ vá» chuyện khai láºp phái Thần Phục Bang.
Mạc Cựu vuốt râu rồi nói:
- Lão phu biết. Lão đến để bà n với phu nhân vỠchuyện của Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân.
- Bổn nương cũng muốn bà n vỠchuyện đó.
Hai ngưá»i bước đến bà n ngồi đối diện vá»›i nhau. Lăng Bá»™i Phân nhìn Mạc Cá»±u nói:
- Vu Sơn trang là nhà của Mạc bang chủ, nhưng đây lại là biệt phòng của bổn nương. Xem như đây là nhà của bổn nương. Bổn nương mạn phép cho mình là chủ để bồi tiếp bang chủ.
Nói rồi Bội Phân tự tay bưng bình trà chuốc ra hai chén.
Mạc Cựu khách sáo đón chén trà rồi nói:
- Thá»i gian trôi qua là phu nhân vẫn giữ được sá»± thanh lãm như hôm nà o.
- Äa tạ bang chá»§.
Hai ngưá»i cùng nhấp má»™t ngụm trà . Ngoà i mặt ra vẽ ôn nhu lịch lãm, nhưng trong đầu Ä‘ang dá»i theo những ý tưởng riêng để đối phó lẩn nhau.
Mạc Cá»±u đặt chén xuống bà n nhìn Lăng Bá»™i Phân từ tốn há»i:
- Lăng phu nhân nghĩ sao vỠsự xuất hiện của Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân ?
Lăng Bội Phân từ tốn nói:
- Kim trang đã mất hết má»™t ngưá»i môn khách là Giãn Dị Cung tuyệt mệnh song hoà n bởi sát kiếm cá»§a Lý Phi Vân. Gã kiếm thá»§ nà y giết ngưá»i quả là tà n nhẩn vô tâm. Bá»™i Phân chỉ thắc mắc, y sẽ giết bao nhiêu ngưá»i cá»§a Kim trang rồi thì má»›i má»i tay ngừng sát kiếm.
Äôi chân mà y cá»§a Mạc Cá»±u nhÃu lại.
- Xương chết thà nh núi, máu chảy thà nh sông.
Buông một tiếng thở dà i, Mạc Cựu nói tiếp:
- Chắc chắn Lăng phu nhân không muốn chuyện đó xảy ra.
- Bổn nương có muốn hay không thì cÅ©ng còn tùy và o ngưá»i khác.
- Nếu Trá»±c Kiếm Sát Vương cứ Ä‘em đến Kim trang bằng sá»± chết chóc. thì buá»™c Kim trang cÅ©ng phải Ä‘em đến vá»›i y bằng sá»± chết chóc. Thây ngưá»i sẽ ngã, máu sẽ loang mà chẳng được Ãch lợi gì.
Mạc Cá»±u vuốt râu mỉm cưá»i rồi từ tốn nói:
- Chỉ má»™t Trá»±c Kiếm Sát Vương thôi mà Lăng Bá»™i Phân phu nhân đã phải thân hà nh rá»i Kim trang. Nếu như có trăm ngà n Trá»±c Kiếm Sát Vương, không biết Lăng Phu nhân sẽ xữ trà như thế nà o.
Lăng Bá»™i Phân bưng chén trà nhấp má»™t ngụm nhá». Từ từ đặc chén trà xuống trước mặt. Nhìn Mạc Cá»±u, Lăng Bá»™i Phân từ tốn nói:
- Mạc bang chủ có còn xem Kim trang của bổn nương trong mắt mình không nhỉ ?
Mạc Cá»±u ôm quyá»n nói:
- Mạc mỗ rất ngưỡng mộ Kim trang.
- Thế tại sao có trăm có ngà n Trực Kiếm Sát Vương đến gieo oán với Kim trang.
Chân diện của Mạc Cựu lộ những nét bối rối. Y giã lã nói:
- Mạc Cá»±u không thể ngăn được bá»n sát thá»§ võ lâm.
Bá»™i Phân mỉm cưá»i, từ tốn nói:
- Nếu Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân là má»™t sát thá»§ thì không vô cá»› tìm đến gieo oán vá»›i Kim trang. Hẳn y cần đòi há»i ở Kim trang má»™t Ä‘iá»u gì đó.
Mạc Cựu nhìn và o mắt Lăng Bội Phân.
- Phu nhân Ä‘oán xem, Trá»±c Kiếm Sát Vương đòi há»i gì ở Kim trang. Y đòi há»i cái gì mà lại chá»n ngay lịnh thiếu gia Kim Ngạo Thiên để là m mục tiêu sát hại. Mạc Cá»±u Ä‘oán không lầm thì Lăng Phu nhân xem lịnh thiếu gia quý như báu váºt. Xem ra Trá»±c Kiếm Sát Vương đòi há»i rất nhiá»u ở phu nhân váºy.
Lăng Bội Phân xoay chén trà một vòng, vừa suy nghĩ rồi nhìn Mạc Cựu từ tốn nói:
- Mạc bang chá»§ là ngưá»i từng trải giang hồ. Hẳn biết há» Lý kia đòi há»i gì ở Kim trang.
Mạc Cựu vuốt râu rồi nói:
- Mạc má»— không là Trá»±c Kiếm Sát Vương là m sao biết được. Nhưng có lẽ y đòi cái gì đó rất lá»›n nên má»›i chá»n Kim Ngạo Thiên là m Ä‘Ãch nhắm cho sát kiếm cá»§a mình.
Buông một tiếng thở dà i Mạc Cựu ôn nhu nói:
- Lăng phu nhân hẳn không muốn lịnh thiếu gia chết oan uổng.
Chân diện của Lăng Bội Phân đanh lại.
Mạc Cựu từ tốn nói tiếp:
- Nếu như phu nhân sợ lịnh thiếu gia có thể chết oan uổng thì hãy cùng vá»›i Mạc má»— hợp nhất các bang há»™i võ lâm, láºp Thần Phục Bang.
Thần Phục Bang sẽ bảo vệ cho Kim thiếu gia tránh những đại há»a như vừa rồi.
Mạc Cá»±u nói rồi cưá»i nhìn Lăng Bá»™i Phân.
Bá»™i Phân đắn Ä‘o suy nghÄ© rồi há»i Mạc Cá»±u:
- Mạc bang chủ nghĩ đến sự phẫn nộ của Kim trang không ?
Buông một tiếng thở dà i, Lăng Bội Phân nói:
- Thần Phục Bang chưa khai môn láºp phái thì máu đã nhuá»™m đỠvõ lâm. Má»™t ngưá»i lịch lãm như bang chá»§ hẳn không muốn Ä‘iá»u đó xảy ra.
Mạc Cựu đứng lên.
- Mạc má»— cÅ©ng không muốn máu nhuá»™m võ lâm. Mong rằng Ä‘iá»u đó đừng xảy ra, mong Lăng phu nhân hiểu cho tâm cá»§a Mạc má»—.
- Bổn nương sẽ ghi nhá»› lá»i cá»§a bang chá»§. Mong rằng không có cảnh máu chảy đầu rÆ¡i khi Thần Phục Bang chưa xuất hiện.
Lăng Bá»™i Phân đứng lên tiển Mạc Cá»±u ra cá»a biệt phòng. Lão dừng bước ngay ngưỡng cá»a.
- Khi và o phu nhân sẽ rá»i Vu SÆ¡n ?
- Gặp được Mạc bang chủ, bổn nương đã có thể quay vỠKim trang.
- Nói váºy phu nhân có thể Ä‘i ngay bây giá».
- Có thể là như váºy ?
- Sao phu nhân không lưu lại Vu Sơn trang và i ngà y để thư giản.
- Bội Phân cảm thấy nhớ Kim trang.
Y cưá»i mỉm.
- Nếu Lăng phu nhân có quay vá» Kim trang thì cho Mạc má»— gởi lá»i thăm há»i đến lịnh thiếu gia. Mong thiếu gia bảo trá»ng.
Mạc Cá»±u ôm quyá»n.
Phu nhân bảo trá»ng... cáo từ.
Mạc Cá»±u dợm bước thì Lăng Bá»™i Phân gá»i lại:
- Mạc bang chủ khoan đi.
- Phu nhân có Ä‘iá»u gì chỉ giáo.
- Phải chăng Trá»±c Kiếm Sát Vương là má»™t lá»i cảnh báo vá»›i Kim trang ?
Mạc Cựu lưỡng lự rồi nói.
- Äiá»u Lăng phu nhân vừa há»i có lẽ Lăng phu nhân phải gặp trá»±c tiếp Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân thể má»›i biết được.
Nhìn và o mắt Mạc Cá»±u, Lăng Bá»™i Phân buông tiếng thở dà i nhưng lại mỉm cưá»i nói:
- Äa tạ những lá»i Mạc bang chá»§ đã chỉ giáo.
Mạc Cựu khiêm tốn:
- Chỉ là chút lòng cá»§a Mạc má»—. Phu nhân hãy bảo trá»ng.
- Bang chá»§ bảo trá»ng.
Mạc Cá»±u Ä‘i rồi, Lăng Bá»™i Phân đóng cá»a quay trở và o đứng bên cá»a sổ nhìn vá» phÃa dãy núi xanh xa xa.
Ngưá»i buông má»™t tiếng thở dà i khẻ nói:
- Thần Phục bang chủ Mạc Cựu.
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
|
|

19-08-2010, 02:52 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 4: Uy Chấn Kim Trang
Khác hẳn bá»™ mặt lạnh như tiá»n, Trá»±c Kiếm Sát Vương là má»™t ngưá»i hà o phóng, nhưng không phải hà o phóng như Kim Ngạo Thiên thiếu gia cá»§a Kim trang. Nói đúng hÆ¡n là kẻ biết dùng ngân lượng để Ä‘i tìm sá»± thá»a mãn cho bản thân mình. Y biết dụng ngân lượng cho bản thân cÅ©ng đúng thôi, bởi y là má»™t sát thá»§ khét tiếng trên giang hồ.
Má»™t kiếm thá»§ lấy cái chết cá»§a ngưá»i khác để mưu cầu sá»± sống cho riêng mình.
Má»™t ngưá»i sống bằng lối sống như váºy tất phải biết sá» dụng số ngân lượng mà mình kiếm được chứ. Khi đã dùng ngân lượng bằng cái chết cá»§a kẻ khác thì tất y phải hà o phóng, bởi cuá»™c sống cá»§a y chẳng biết lúc nà o sẽ chấm dứt.
Huống hồ Lý Phi Vân biết mình vừa là m má»™t chuyện có thể kinh động cả giá»›i võ lâm vì y đã vuốt mắt không nể mÅ©i. Ngoại danh Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân chẳng mấy chốc vang động cả giá»›i võ lâm giang hồ hắc đạo. Bởi chỉ có y má»›i dám đến Hà m Dương đòi lấy mạng Kim Ngạo Thiên lịnh thiếu gia cá»§a Kim trang. Y là m cái chuyện mà những kẻ hắc đạo cho là cuồng tâm, nếu không thì y muốn Ä‘i tìm cái chết. Từ lúc Trá»±c Kiếm Sát Vương đến Hà m Dương, giết Giản Dị Cung chẳng khác nà o má»™t lá»i khiêu khÃch giữa y vá»›i Kim trang. Thì tiếng tăm cá»§a y đã lẫy lừng khắp giá»›i hắc đạo.
Sao lại không lẫy lừng được chứ khi một sát thủ lại dám vuốt oai phụng hoà ng.
Lý Phi Vân ngồi chá»…m chệ trên trà ng kỹ, đứng hai bên là hai ả kỳ nữ đứng hầu. Há» chỉ váºn má»—i má»™t chiếc yếm mõng tanh không đủ che hết vùng nhÅ© hoa ngồn ngá»™n. Mà chỉ cố ý tạo thêm nét gợi cảm cho đôi gò bồng đảo là chÃnh. Còn phần hạ đẳng thì chỉ lấy mảnh lụa che há», thế má»›i đúng là tốt khoe xấu che chứ, mà cả hai ả kỹ nữ cá»§a hương lầu có lẽ nghÄ© phần thắt lưng trở xuống là vùng đáng để khoe nhất cho Lý Phi Vân chiêm ngưỡng, hay muốn là m gì thì là m.
Lý Phi Vân được hai ngưá»i đó hầu hạ má»™t cách chu đáo, và cẩn tháºn đến độ ngỡ y là lưá»i nhác. Lưá»i nhác đến mức chẳng thèm chuốc rượu ra chén để mà uống. Hai tay y trở nên thừa thải vá»›i sá»± chăm sóc cá»§a hai nà ng kiá»u nữ.
Nếu nói hai tay y thừa cÅ©ng không đúng, bởi nó cÅ©ng báºn bịu vá»›i việc truy tìm những vùng cấm trên cÆ¡ thể hai nà ng kiá»u nữ đó.
Thỉnh thoảng hai ả kiá»u nữ lại phá lên cưá»i khanh khách vừa ngã và o ngưá»i há» Lý má»—i khi tay gã chạm và o đúng chá»— nhược cá»§a hai nà ng.
Lý Phi Vân uống đến tuần rượu thứ ba, thì bắt đầu có những hà nh động mạnh bạo hÆ¡n vá»›i hai ả đó. Y vòng tay qua tiểu yêu cá»§a hai ả kiá»u nữ, kéo sát và o mình. Cả hai ả dán sát ngưá»i và o Lý Phi Vân chứ đâu cần gã phải nói vá»›i há».
Mặc dù chăm chút há» Lý nhưng thỉnh thoảng lại liếc nhìn đến bốn nén bạc ròng để trên bà n. Cả hai Ä‘á»u biết sá»± hà o phóng cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương, nhưng muốn để có được sá»± hà o phóng kia thì trước tiên phải là m cho y thá»a mản tất cả những dục nhục trên cõi Ä‘á»i nà y.
Hai chiếc yếm sau cùng được cởi bá» ra khá»i thân thể cá»§a hai ả kiá»u nữ để phÆ¡i đôi ngá»±c vá»›i những quả đà o trắng và má»™ng chÃn sức dục tình.
Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân tháºt sá»± hoan há»· và hứng khởi vá»›i sá»± hầu hạ cá»§a hai ngưá»i. Y uống cạn chén rượu mà ả kiá»u nữ đứng bên phải bưng cho, vừa nghÄ© đến việc ả tá»›i lúc hưởng lạc trên hai thân thể Ä‘ang lõa lồ nà y.
à niệm đó trôi qua, Lý Phi Vân toan thá»±c hiện nó thì bất ngá» có tiếng gá» cá»a. Äôi chân mà y thấp và ráºm cá»§a y nhÃu lại.
- Ai...
Trá»±c Kiếm Sát Vương thốt ra câu há»i cụt lá»§n đó và theo má»™t bản năng vô thức, y từ từ đặt tay và o đốc kiếm, đôi mắt vụt sáng lên.
Giá»ng nữ nhân nhá» nhẹ cất lên:
- Thiếp được Tình ma ma sai đến hầu công tá».
Giá»ng nói cá»§a nữ nhân nghe tháºt ngá»t và dịu dà ng khiến Trá»±c Kiếm Lý Phi Vân rút ngay tay lại. Y nói:
- Và o đi.
- Cữa đóng then cà i, thiếp sao và o được?
Lý Phi Vân cưá»i khẫy rồi nói:
- Nà ng không mở cá»a được thì đừng và o.
- Nếu công tỠkhông cần thiếp thì tình ma ma sẽ trách thiếp.
Lý Phi Vân nhÃu mà y rồi khẻ gáºt đầu.
Y nhìn sang ả kiá»u nữ đứng bên trái.
- Nà ng ra mở cá»a cho nà ng ta và o. Nếu bổn công thấy được thì để nà ng ta lưu lại. Bằng không hợp nhãn, bổn công tá» sẽ cho nà ng ta Ãt kim lượng rồi Ä‘uổi ra ngoà i.
Ả kiá»u nữ nguýt Lý Phi Vân vá»›i vẽ khônh đồng tình nhưng rồi cÅ©ng phải miá»…n cưỡng bước ra mở cá»a chìu theo ý thÃch cá»§a hắn.
Cá»a biệt phòng dịch mở. Kiá»u nữ chỉ vừa ngoà i đôi mươi, trong bá»™ xiêm y trắng toát bước và o. Vừa thấy nà ng, Lý Phi Vân đã ngÆ¡ ngẫn cả ngưá»i, mắt lá»™ ánh tinh quang.
Y như bị cuốn ngay và o nhan sắc thoát phà m cá»§a nà ng mà đâm ra ngÆ¡ ngẫn cả thần hồn lẫn thần sắc. Y quên hẳn cả hai ả kiá»u nữ Ä‘ang lõa thể vừa đứng hầu bên mình.
Nà ng bước đến bên mặt Lý Phi Vân, nhún ngưá»i tháºt yểu Ä‘iệu. Dáng cách cá»§a nà ng đúng là má»™t tiểu thư lá ngá»c cà nh và ng, không có má»™t chút gì gá»i là trÆ¡ trẻn như những ả kiá»u nữ tại hương lâu.
Nà ng nhá» nhẹ nói như rót máºt và o thÃnh nhỉ cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân. Thiếp là Dương Tiểu Ngá»c. Thiếp có thể hầu hạ công tỠđược chứ?
Lý Phi Vân rá»i cặp mắt cú vá» hau háu và o mặt Tiểu Ngá»c. Hắn ngắm dung diện hoa nhưá»ng nguyệt thẹn cá»§a Tiểu Ngá»c như thể vừa bắt được, hay thấy được báu váºt hiếm có trên Ä‘á»i nà y.
Trá»±c Kiếm Sát Vương chá»i tay từ từ đứng lên. Y nhìn sang hai ả kiá»u nữ.
- Hai nà ng có thể lui được rồi.
Hai ả kiá»u nữ có vẽ sững sốt vá»›i sá»± thay đổi đột ngá»™t cá»§a Lý Phi Vân. Má»›i đây thôi khi Dương Tiểu Ngá»c chưa xuất hiện, y còn muốn ân ái vá»›i há», thế mà nay thì y hoà n toà n thay đổi, há» thá»±c sá»± bất ngá».
Thấy hai ả cứ đứng ngây ra. Lý Phi Vân gắt giá»ng nói:
- Hai nà ng có nghe bổn công tỠnói không?
Cả hai ả giáºt mình, vá»™i ôm má»› xiêm y. Há» toan nhanh bước rá»i biệt phòng cá»§a Lý Phi Vân thì gá»i há» lại.
- Khoang. Lý Phi Vân bá»±c tức lấy tất cả số kim lượng trên bà n quăng xuống chân hai ả kiá»u nữ như thể quăng má»™t miếng mồi ngon cho hai con chó hoang Ä‘ang lúc thèm ăn.
Y vừa quăng bốn miếng và ng ròng vừa nói:
- Hãy cầm đi... Phần của bổn công tỠcho ngươi đó.
Cả hai nhanh tay nhặt ngay lấy bốn nén và ng ròng, đã có được thứ là m há» muốn, thì đâu còn gì để buá»™t hỠở lại hầu hạ má»™t gã công tá» mặt như trét sáp, vừa lạnh lùng vừa xấu xÃ. Há» nhanh chân lẩn ngay ra khá»i biệt phòng cá»§a há» Lý.
Khi cá»a đóng lại Lý Phi Vân má»›i nói vá»›i Dương Tiểu Ngá»c:
- Nà ng bước đến đây.
Tiểu Ngá»c bước đến bên Lý Phi Vân.
Y vòng tay qua vòng tiểu yêu của nà ng, ngẫn mặt nói:
- Sao nà ng muốn hầu hạ bổn công tá».
- Tình ma ma sai Tiểu Ngá»c đến hầu hạ công tá».
- Tình ma ma sai nà ng đến... chứ nà ng không có ý hầu hạ bổn công tá».
Tiểu Ngá»c cúi đầu xuống. Trông nà ng cứ như má»™t cánh hoa Ä‘ang e dè trước sá»± xâm xoi cá»§a con ong Lý Phi Vân. Nà ng nhá» nhẹ nói:
- Tiểu Ngá»c vừa đến hương lầu cá»§a tinh ma ma.
Nà ng vừa má»›i đến hương lầu. Thảo nà o ta không gặp nà ng ngay từ lúc bước và o đây.Y vuốt bà n tay xuống đôi mông tròn căng và chắc nịch cá»§a Tiểu Ngá»c.
Vừa vuốt ve đôi mông tròn và vung của nà ng, Lý Phi Vân nói:
- Nà ng biết cách hầu hạ ta chứ?
- Tiểu Ngá»c đỠmặt. Thẹn thùng, ôn nhu nói:
- Tiểu Ngá»c biết múa... biết đà n, và biết hầu rượu ...công tá» muốn Tiểu Ngá»c hầu hạ cái gì? Äôi chân mà y ráºm cá»§a Lý Phi Vân nhướng lên.
Nà ng biết múa à ?
- Dạ.
Lá»i nói cá»§a Tiểu Ngá»c như máºt ngá»t rót và o tai há» Lý. Gã dá»±a lưng và o thà nh tá»±a rồi nói:
- ÄÆ°á»£c rồi...nà ng múa cho ta xem. Vừa nói Lý Phi Vân vừa thả tay ra khá»i tiểu yêu nà ng.
Tiểu Ngá»c thối lại bốn bá»™. Nà ng đối mặt vối Lý Phi Vân nhá» nhẹ nói:
- Nếu Tiểu Ngá»c múa không hay, có Ä‘iá»u chi sÆ¡ xuất, công tỠđừng quở trách.
Phi Vân khoát tay.
Nà ng múa đẹp hay xấu, ta không trách đâu. Ta chỉ biết thưởng cho nà ng thôi. Nói rồi Lý Phi Vân lấy luôn một nén và ng đặt ra bà n. Y chỉ số kim lượng nói:
- Nếu nà ng là m cho ta thá»a mản thì số kim lượng nà y sẽ thuá»™c vá» nà ng. Tiểu Ngá»c chỉ mong công tá» không chê là được rồi.
Lá»i nói cá»§a nà ng khiến Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân cà ng hoan há»· hÆ¡n nữa. Không chỉ má»™t mình Trá»±c Kiếm Lý Phi Vân hoan há»·, mà bất cứ gã nam nhân nà o trá»±c tiếp đối nhãn vá»›i nà ng. Nghe những lá»i nà ng nói, Ä‘á»u cÅ©ng phải hoan há»·. Bởi nà ng có má»™t giá»ng nói tháºt gợi cảm, gợi tình tợ má»™t ca khúc đưa hồn gưá»i ta và o và o chốn bồng lai tiên cảnh.
Không có nhạc, cÅ©ng chẳng có lá»i hát, nhưng Dương Tiểu Ngá»c vẫn lượn sóng nhấp nhô theo má»—i động tác uốn éo khởi phát từ vòng tiểu yêu vừa nhá» vừa xinh. Nà ng đúng là má»™t vÅ© công thiên bẫm. Nếu là vÅ© công khi múa cÅ©ng cần tiếng nhạc và lá»i hát nhưng nà ng thì khônng. Nà ng múa và tạo dáng bằng tất cả những đưá»ng nét thiên bẫm cá»§a tạo hóa ban tặng cho nà ng. Nói cách nà o đó thì Dương Tiểu Ngá»c biết mình là má»™t mỹ nữ. Biết những vẽ đẹp trá»i ban cho mình và biết cách để phÆ¡i những đưá»ng nét thanh tú gợi tình mà không vướng má»™t chút nét trần tục thô thiển nà o. Nà ng dần dần hóa thà nh má»™t tiên ná» trong đôi con ngươi cú vá» cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân.
Dương Tiểu Ngá»c không cần phải trút bá» xiêm y để phÆ¡i tất cả những đưá»ng cong cá»§a cÆ¡ thể ra trước mắt há» Lý.
Nếu nà ng là m thế thì hoá ra chẳng khác gì những ả kiá»u nữ ở hương lầu đã từng hầu hạ Trá»±c Kiếm Sát Vương bằng sá»± trÆ¡ trẻn cá»§a chốn lầu xanh.
Nà ng không là m như váºy nhưng vẫn toát ra má»™t sức hút mê tình ngồn ngá»™n. Äâu phải nữ nhân loã thể má»›i là đẹp, cái đẹp cá»§a nữ nhân chÃnh là sá»± máºp má». Tạo ra sá»± tò mò và quyến rÅ© nam nhân. Dương Tiểu Ngá»c biết táºn dụng vẽ đẹp thần bà đó cá»§a mình.
Nà ng chỉ cho Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân thấy đôi tay trần mỗi khi mà ng tạo dáng. Nhưng chỉ với đôi tay trần có là n da trắng như bông bưởi kia đã tạo ra trong hỠLý một cảm giác rạo rực xuân tình. Một thứ cảm giác mà tưởng đâu y đã quên bẳng đi trong cuộc sống phiêu bạt vì mưu sinh của mình.
ChÃnh cảm giác rạo rá»±c đó khiến cho đôi con ngươi tim hÃp cá»§a Lý Phi Vân tưá»ng như dá»±ng ngược lên để tóm thâu lấy nhân dạng kiá»u diá»…m thoát tục cá»§a nà ng Dương Tiểu Ngá»c.
Khi Dương Tiểu Ngá»c dừng múa rồi, há» Lý vẫn còn ngẫn ngÆ¡, thất hồn như bị nà ng dẫn và o cõi mÆ¡ hồ hay má»™t giấc má»™ng liêu trai thoát hẳn khá»i thá»±c tại.
Khi Dương Tiểu Ngá»c lên tiếng, Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân má»›i thoát khá»i cảm giác mÆ¡ hồ mà nà ng mang đến trong tâm thức gã.
- Công tá» không chê Tiểu Ngá»c.
- Không má»™t Ä‘iá»…m gì để bổn công tá» tìm ra má»™t lá»i chê trách.
Y ngoắt nà ng.
- Hãy đến đây vá»›i bổn công tá».
Tiểu Ngá»c bước đến bên Lý Phi Vân. Không như lần trước, Lý Phi Vân có má»™t lúc hai Ä‘oá hoa xinh đẹp cá»§a hương lầu hầu hạ mà vẫn trÆ¡ trÆ¡ tìm kiếm cảm xúc xuân tình, vá»›i Dương Tiểu Ngá»c y cảm nháºn cảm xúc đó ngồn ngá»™n đã dâng trà n ngay khi nà ng bắt đầu cho y thưởng thức những Ä‘iệu múa kỳ tuyệt.
Lý Phi Vân vòng tay ôm cứng lấy vòng tiểu yêu cá»§a nà ng, kéo và o ngưá»i gã. Äôi vòng tay cá»§a Lý Phi Vân háo hức xiếc chặt lấy vùng tiểu yêu nhá» nhắn cá»§a nà ng, vừa nói:
- Tiểu Ngá»c... ta thÃch nà ng lắm...nà ng đã khiến cho trái tim Lý má»— má»m nhÅ©n ra. Nà ng đã là m ta ngây ngất vá»›i nà ng. Y nói rồi dụi mặt và o vùng thượng đẳng cá»§a nà ng cốt để ngá»i đưực mùi da thịt thÆ¡m tho Ä‘ang tá»a ra từ cÆ¡ thể vừa má»›i cho y những cảm xúc xuân tình.
Tiểu Ngá»c vòng tay qua cổ Trá»±c Kiếm Sát VươngLý Phi Vân. Chẳng biết nà ng có phải tình vá»›i y không, hay là má»™t động lá»±c nà o đó mà ngưá»i hÆ¡i ưởng ra để cho gã sát thá»§ Kiếrn Vương có thể ôm trá»n lấy má»™t vùng đồi non cá»§a nà ng.
Nà ng nhỠnhẹ và o tay Lý Phi Vân.
- Công tỠcó phải là Lý Phi Vân.
Nghe nà ng há»i câu đó, Lý Phi Vân vá»™i vã đáp lá»i:
- Lý Phi Vân, Trá»±c Kiếm Sát Vương chÃnh là ta.
- Váºy chà ng là má»™t Kiếm Thá»§ sát nhân khét tiếng trong giá»›i hắc đạo hiện nay?
- Không sai.
- Thế chà ng có biết MỸ DIỆN ÄÆ¯á»œNG LANG không?
Mùi thÆ¡m từ cÆ¡ thể nà ng phả ra và o khứu giác cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân là m cho hắn mụ cả ngưá»i. Tâm thức hắn mụ mẫm bởi mùi xạ hương đó thì còn đâu đủ minh mẫn, sáng suốt để nghiệm ra những lá»i nói cá»§a nà ng.
Y mơ hồ nghĩ thầm.
- "Bây giỠđâu phải là lúc nà ng nói vá»›i y những câu đại loại như thế để là m gì. Äây là thá»i khắc đáng ra phải cho nhau những lá»i tình tứ ngá»t ngà o nhất má»›i đúng".
à niệm đó trôi qua y má»›i giáºt mình nghÄ© lại.
- "Sao Tiểu Ngá»c lại thốt ra những câu há»i như váºy".
Trá»±c Kiếm Sát Vương toan đẩy Tiểu Ngá»c ra nhưng đã qúa muá»™n. Y chỉ kịp ngẩn mặt nhìn lên. Chân diện xinh và má»™ng như tố nữ trong tranh cá»§a Tiểu Ngá»c Ä‘áºp và o hai con ngươi hắn thì cÅ©ng là lúc cảm giác nhói buốt nÆ¡i đại huyệt Phi Vân lan khắp cÆ¡ thể.
Lý Phi Vân buột miệng nói:
- Mỹ diện ÄÆ°á»ng Lang...
Y nói bấy nhiêu rồi gục đầu và o ngá»±c Tiểu Ngá»c như thể bị vùng đồi hoa còn kÃn đáo cá»§a nà ng rút lấy.
Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân chẳng biết mình lịm Ä‘i bao nhiêu lâu, nhưng khi tỉnh giấc thì lại thấy mình Ä‘ang nằm trên má»™t sà n đá lạnh băng. Khà lạnh từ bốn bức tưá»ng tá»a ra là m cho y phải rùn mình. Trá»±c quan cá»§a má»™t sát thá»§ mách bảo y Ä‘ang ở trong má»™t ngục thất.
Lý Phi Vân chá»i tay ngồi lên. Äúng là y Ä‘ang ở trong má»™t ngục thất, vá»›i bốn bức vách đá toát ra khà se lạnh, xuyên qua trang phục thấu và o táºn xương tá»§y.
Ãnh sáng từ bốn chiếc chân đèn bùng cháy má»™t lượt tá»a ra khiến mắt cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân lóa mắt. Y phải vòng tay che đôi nhản quan cá»§a mình lại.
Khi mắt y đã quen vá»›i ánh sáng chói chang từ bốn chiếc chân đèn má»›i từ từ hạ tay xuống. Äáºp ngay và o mắt Trá»±c Kiếm Sát Vương là Kim trang chá»§ Lăng Bá»™i Phân. Äứng bên cạnh Lăng Bá»™i Phân là Dương Tiểu Ngá»c và má»™t thiếu nữ.
Lăng Bá»™i Phân váºn cung trang có Ä‘iểm những hạt minh châu óng ánh. Trông như má»™t vị thánh mẫu nÆ¡i cõi thượng giá»›i, còn Tiểu Ngá»c và thiếu nữ chẳng khác nà o những cung nữ chốn tiên giá»›i.
Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân buông một tiếng thở dà i.
- Tại hạ đã rơi và o tay của Kim trang trang chủ phu nhân rồi. Còn đợi gì mà chưa ra tay hà nh xỠlấy mạng Lý mỗ.
Lăng Bá»™i Phân chấp tay sau lưng nhìn Lý Phi Vân. Ãnh mắt phượng cá»§a ngưá»i tháºt ôn nhu rồi nhìn và o Lý Phi Vân. Ngưá»i Ä‘iểm nụ cưá»i rồi nói:
- Nếu như bổn nương muốn lấy mạng công tá» trả thù cho Giản Dị Cung thì công tỠđâu còn có thì gian sống để nói ra những lá»i nói đó.
Lý Phi Vân từ từ đứng lên nhìn Lăng Bội Phân.
Lăng phu nhân muốn Lý má»— cầu sinh sá»± sống à . Thế thì phu nhân lầm rồi. Lý Phi Vân là m thì chịu. Chẳng cầu xin ai bao giá».
- Bổn nương biết má»™t kiếm thá»§ như các hạ. Dám là m má»™t chuyện khuấy đảo Kim trang thì đâu phải tầm thưá»ng. Kẻ tầm thưá»ng không dám là m chuyện đó.
Má»™t ngưá»i không tầm thưá»ng thì đâu xem cái chết nhẹ tợ lông hồng.
- Thế Kim trang chủ phu nhân định là m gì Lý Phi Vân? Lý mỗ chẳng cầu xin sự độ lượng khoang dung của phu nhân.
Lăng Bá»™i Phân cưá»i mỉm.
- Bổn nương muốn biết ngưá»i ta thuê các hạ bao nhiêu để lấy mạng Kim Ngạo Thiên. Hay đúng hÆ¡n là má»™i lá»i cảnh báo cho bổn nương.
Lý Phi Vân phá lên cưá»i khanh khách. Y vừa cưá»i vừa nói:
- Tại hạ chỉ muốn nháºn đủ số lượng mình muốn thôi.
- Äó là bao nhiêu?
- Phu nhân há»i để là m gì .
- Bổn nương có thể cho Lý các hạ gấp mưá»i lần số lượng mà ngưá»i ta đã thuê các hạ.
Lý Phi Vân lại phá lên cưá»i. Y vừa cưá»i vừa nói:
- Lý má»— nghe tiếng Kim trang chá»§ phu nhân Lăng Bá»™i Phân là ngưá»i thông tuệ, biết nhìn xa trông rá»™ng, hiểu thấu tình đạt lý... nhưng y bá» ngang những lá»i nói, khẻ lắc đâu rồi má»›i nói tiếp.
- Những lá»i truyá»n tụng vá» Lăng phu nhân e rằng chỉ là những lá»i sáo rá»—ng. Phu nhân chẳng biết gì vá» má»™t sát thá»§ như Lý Phi Vân.
Những tưởng đâu lá»i nói cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân sẽ khiến Lăng Bá»™i Phân phẩn ná»™, nhưng ngưá»i chẳng có má»™t chút phản ứng gì. Kim trang chá»§ Lăng phu nhân không phẩn ná»™, nhưng ngưá»i tức giáºn lại là Dương Tiểu Ngá»c. Nà ng nhìn Lăng Bá»™i Phân.
- Nương nương.
Lăng Bá»™i phân khoát tay ra dấu cho Tiểu Ngá»c im lặng, từ tốn nói vá»›i Lý Phi Vân.
- Bổn nương rất thÃch nghe lá»i nói nà y cá»§a Lý các hạ. Nếu là má»™t sát thá»§ chân chÃnh thì phải biết giữ uy ngôn cá»§a mình. Không có uy ngôn đâu phải là má»™t sát thá»§. Bổn nương nói đúng chứ?
- Phu nhân nói rất đúng. Nhưng tại sao phu nhân còn há»i tại hạ nháºn bao nhiêu kim lượng và đòi trã thêm gấp mưá»i lần.
Lăng Bá»™i Phân mỉm cưá»i ôn nhu nói:
- Bởi vì bổn nương ngưỡng mộ hà nh tung của các hạ.
Lý Phi Vân cưá»i khẩy, rồi nói:
- Tại hạ đã là m uy danh cá»§a Kim trang trên chốn võ lâm giảm Ä‘i phần nà o.Phu nhân lại còn ngưỡng má»™. Quả là rất lạ đối vá»›i Lý Phi Vân đó. Tháºt ra phu nhân muốn gì, cứ nói đại ra Ä‘i.
Lăng Bá»™i Phân vẫn từ tốn há»i Phi Vân:
- Váºy theo ý cá»§a công tá», bổn nương muốn gì nà o?
Äôi chân mà y cá»§a Lý Phi Vân nhÃu lại. Y tá» vẻ bất nhẩn.
- Tại hạ là m sao biết được ẩn ý trong đầu phu nhân. Bây giỠtại hạ đã rơi và o tay phu nhân rồi. Muốn dùng cực hình gì cũng được, hoặc cho Lý mỗ một nhát kiếm là xong. Cần gì Lăng Phu nhân phải quanh co. Vong hồn của Giản Dị Cung hẳn rất hoan hỷ khi biết Lăng Bội Phân phu nhân trả được thù cho gã.
- Nếu bổn nương là m váºy, chắc chắn Giản Dị Cung môn khách sẽ rất hoan há»· nhưng bổn nương không là m váºy.
Lý Phi Vân hất mặt.
- Váºy phu nhân sẽ là m gì Lý má»—.
- Bổn nương muốn tỠkiếm chiêu của các hạ.
Vẻ mặt cá»§a Lý Phi Vân trông tháºt ngá» nghệch ngá»› ngẩn. Bất giác y lặp lại câu nói cá»§a Lăng Bá»™i Phân.
- Phu nhân muốn thỠkiếm chiêu của tại hạ à ?
- Nếu như ý các hạ không cho bổn nương là hạng nhi nữ tầm thưá»ng. Nếu là hạng nhi nữ tầm thưá»ng thì đâu thể có danh trong chốn võ lâm giang hồ.Lăng Bá»™i Phân khẽ gáºt đầu ôn nhu nói tiếp:
- Bổn nương rất mong được các hạ nháºn lá»i chấp nháºn tá»· kiếm vá»›i bổn nương.
- Lý mỗ rất sẳn lòng.
- Bổn nương cÅ©ng nói cho công tá» biết, đây là cÆ¡ há»™i để công tá» giữ lại mạng cá»§a mình, nếu thắng bổn nương. Bằng không thắng được, công tá» phải nháºn mặt cái chết thảm khốc lắm đó.
- Lý Phi Vân có cơ hội à ?
Trong hoà n cảnh hiện nay cá»§a Lý công tá». Lý công tá» nên tin và o lá»i cá»§a bổn nương.
- Phu nhân nói rất đúng. Tại hạ đâu thể bỠqua một cơ hội như thế nà y.
Lăng Bá»™i Phân nhìn lại Dương Tiểu Ngá»c, ôn nhu nói:
- Äem kiếm cho Lý công tá».
Thanh trưá»ng kiếm cá»§a Lý Phi Vân được Tiểu Ngá»c đưa đến và đặt và o tay gã.
Y nhìn nà ng.
- Ta không ngá» Mỹ Diện ÄÆ°á»ng Lang cÅ©ng là ngưá»i cá»§a Kim trang.
- Äiá»u đó chẳng có gì đáng để Lý công tá» phải quan tâm.
Tiểu Ngá»c lui bước đứng bên Lăng Bá»™i Phân.
Lý Phi Vân nhìn Lăng Bội Phân từ tốn nói:
- Sao Kim trang chủ phu nhân lại có ý ban cho Lý mỗ cơ hội nà y.
- Bổn nương cho Lý công tá» cÆ¡ há»™i để Lý công tá» không nói bổn nương dùng hạ sách khống chế công tá».
Lý Phi Vân ôm quyá»n nói:
- Bái phục Lăng phu nhân.
- Công tá» không cần khách sáo như váºy đâu, mà hãy cố táºn dụng cÆ¡ há»™i nà y.
- Äã là cÆ¡ há»™i thì khó đến vá»›i tại hạ hai lần. Tất Lý má»— phải biết táºn dụng. Nếu không táºn dụng nó, e rằng phu nhân sẽ thất vá»ng vá» tại hạ.
- Äúng...Bổn nương sẽ rất thất vá»ng nếu không được chứng kiến thấy các hạ táºn dụng cÆ¡ há»™i mà ta ban tặng.
Lăng Bội Phân chấp tay sau lưng bước đến hai bộ.
Lý Phi Vân hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Phu nhân sẵn sà ng rồi chứ.
- Bổn nương đang chỠLý các hạ xuất thủ.
- Lý má»— không khách sáo. Lá»i còn Ä‘á»ng trên cá»a miệng thì gã kiếm quan đã xuất hiện như má»™t tia chá»›p bạc ngá»i chém xã đến Lăng Bá»™i Phân. Kiếm chiêu cá»§a y nhanh không thể tưởng, nhưng Kim trang chá»§ Lăng Bá»™i Phân như thể Ä‘á»c được ý định cá»§a đối phương, ngưá»i chỉ hÆ¡i bước dạc qua bên trái ná»a bá»™.
Lưỡi trưá»ng kiếm lượt sạt qua hông phải chỉ trong đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc.
Vừa tránh chiêu công của Lý Phi Vân. Lăng Bội Phân vừa nói:
- Lý công tỠđúng là một sát thủ vị kiếm bất dung tình.
Lý Phi Vân dương như không thể chuyển bộ mà đâm hoà nh kiếm đâm thẳng và o đại huyệt chân tâm của Kim trang chủ Lăng Bội Phân.
Y vừa biến chiêu.
- Lăng phu nhân biết thì đã muộn rồi.
Thốt ra câu nói đó, Lý Phi Vân Ä‘oán chắc Lăng Bá»™i Phân không thể né tránh được sát kiếm nà y cá»§a y. Nếu như Lăng Bá»™i Phân né tránh thì tá»± khắc sẽ rÆ¡i và o thế hạ phong và y sẽ dá»… dà ng khốn chế ngưá»i. Nhưng sá»± phản xạ cá»§a Lăng Bá»™i Phân khiến há» Lý giáºt mình. Ngưá»i chỉ Ä‘iểm má»§i hà i, thân pháp lá»™n má»™t vòng trong không trung ngay phÃa trên lưỡi kiếm cá»§a há» Lý. Cùng vá»›i bá»™ pháp hoà i long đó, đôi ngá»c thá»§ phát tác khiến hai đạo chỉ tá»›i mÅ©i kiếm cá»§a há» Lý.
- Chát...chát...
Uy lá»±c cá»§a chỉ khà đẫy mÅ©i kiếm cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân chùng xuống bên dưới. Lý Phi Vân chùn bá»™, chuyển thanh trưá»ng kiếm chếch lên phÃa trên, dụng công lá»±c dồn và o thanh kiếm. Má»™t đạo kiếm khà phát ra, đầu mÅ©i kiếm hướng và o yết hầu cá»§a Lăng Bá»™i Phân.
Äâv là sát chiêu thứ ba mà Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân phải dụng đến từ lúc bước chân và o cuá»™c kiếm sống bằng lưỡi kiếm, phải nói Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân chưa bao giá» dùng đến ba chiêu để giết ngưá»i. Tháºm chà y chua bao giá» dùng đến chiêu thứ hai, chÃnh gì lẽ đó mà y có ngoại hiệu Trá»±c Kiếm.
Những kẽ chết bởi kiếm cá»§a y không phải là những cao thá»§ tầm thưá»ng cá»§a giá»›i võ lâm, nếu không muốn nói là những đại cao thá»§ có danh tiếng trong giá»›i giang hồ nhưng tất cả chỉ được gã tống tiển xuống a tỳ chầu diêm chúa chỉ bằng má»™t chiêu kiếm.
Chỉ má»™t chiêu kiếm duy nhất thôi. Thế mà nay khi giao thá»§ vá»›i Lăng Bá»™i Phân Kim trang trang chá»§, Lý Phi Vân đã dùng đến chiêu thứ ba, chiêu kiếm sát tá». Má»—i chiêu là má»™t cá»a a tỳ buá»™c đối phương phải bước và o, thế nhưng kiếm cá»§a gã vẫn chưa thể là m gì được Lăng Bá»™i Phân.
Lăng Bá»™i Phân hÆ¡i ưỡn ngưá»i vá» sau để cho đại kiếm khà lướt sạt qua mặt mình. Mặc dù tránh được đạo kiếm khà cá»§a Lý Phi Vân nhưng Lăng Bá»™i Phân Kim trang trang chá»§ hoà n toà n đỗ bá» tất cả những tá» huyệt cá»§a mình. Äối vá»›i má»™t vị kiếm thá»§ vị kiếm bất dung tình như Lý Phi Vân thì Lăng Bá»™i Phân Kim trang trang chá»§ đã tá»± kết liá»…u mạng sống cá»§a rnình.
Äôi chân mà y cá»§a Lý Phi Vân nhÃu lại. Y nhanh miệng nói:
- Phu nhân sẽ chết bởi tỠnguyệt khà quan.
Y vừa nói vừa chuyển mũi kiếm đâm và o yết hầu Lăng Bội Phân.
Nếu như Lăng Bá»™i Phân báºt ngược ngưá»i lên thì đúng là tá»± mình đâm đầu và o cái chết. Cuá»™c kiểm chứng kiếm chiêu sẽ kết thúc bằng cái chết cá»§a Kim trang trang chá»§ phu nhân Lăng Bá»™i Phân.
Nhưng không như sá»± tÃnh toán cá»§a Lý Phi Vân, Lăng Bá»™i Phân vẫn ngã ngữa vá» sau, chẳng khác nà o má»™t vÅ© công uốn ngưá»i má»™t cách má»m mại. Cùng vá»›i động tác đó, thì đôi song thá»§ vá»›i má»™t thức song long xuất hải, vá»— và o lưỡi kiếm cá»§a y. Äôi ngá»c thá»§ thanh mãnh kết chặc lấy lưỡi kiếm.
Lăng Bá»™i Phân dặm nhẹ đôi chân. Thân pháp ngưá»i trượt luôn theo đà kiếm cá»§a Lý Phi Vân kéo theo cả gã.
Mũi kiếm đâm thẳng và o vách thạch thất.
- Keng...
Tay kiếm cá»§a Lý Phi Vân hÆ¡i nhói buốt bởi lối biến hóa không lưá»ng cá»§a đối phương. Y toan rút kiếm lại thì Lăng Bá»™i Phân lòn ngưá»i qua lưỡi kiếm, má»™t chân quỳ xuống sà ng gạch, chân kia tung ra má»™t cước công và o hai đầu gối cá»§a y.
- Bốp...
Lý Phi Vân thối liá»n bốn bá»™. Cảm giác nhức nhối từ đầu gối chân phải lan nhanh lên phÃa trên. Y rút kiếm vá» nhìn Lăng Bá»™i Phân, từ tốn nói:
- Tại hạ thua...
Nói dứt câu y quăng thanh kiếm xuống đất.
- Phu nhân...hãy ra sát thủ đi.
Lăng Bội Phân chấp tay sau lưng nhìn Lý Phi Vân.
- Bổn nương sẽ lấy mạng Lý công tá», nhưng không phải lúc nà y.
Nói rồi Lăng Bá»™i Phân quay bước Ä‘i thẳng má»™t mạch ra cá»a thạch thất.
Lăng Bá»™i Phân Ä‘i rồi. Dương Tiểu Ngá»c má»›i bưng má»™t chiến mạn gá»— bước đến trước mặt Lý Phi Vân. Trên mạn gá»— đó có má»™t hoà n dược Ä‘en bóng.
- Lý công tỠhãy dùng hoà n dược nay.
Lý Phi Vân buông tiếng thở dà i.
Một kiếm thủ chỉ muốn chết bằng một nhát kiếm.
Tiểu Ngá»c nói:
- Äây không phải là độc dược để tống tiển xuống a tỳ mà là hoà n dược hồi nguyên. Phu nhân muốn công tá» lấy lại chân khà đã cạn kiệt qua cuá»™c giao đấu vừa rồi.
Lý Phi Vân sững sỠvới sự u ái nà y. Y nghĩ thầm:
- "Lý má»— không tin có ngưá»i tốt như thế trên Ä‘á»i nà y. Äây là độc dược thì nói thẳng ra cho rồi".
Trực Kiếm Lý Phi Vân nhón tay lấy hoà n dược bỠvà o miệng nhai rồi nuốt chẳng chút e dè.
Tiểu Ngá»c chá» gã uống xong hoà n dược má»›i từ tốn nói:
- Má»i Lý công tá» theo Tiểu Ngá»c.
Nà ng đưa Lý Phi Vân rá»i thạch thất đến má»™t toà biệt lầu, toạ lạc trên má»™t ngá»n đồi, chung quanh có hoa viên và những thảm cá» bao bá»c. Trong biệt lâu tất cả má»i váºt dụng Ä‘á»u được là m bằng bạc. Má»™t đại yến đã bà y sẵn vá»›i những nà ng cung nữ đã sẵn sà ng hầu hạ.
Tiểu Ngá»c nhìn Lý Phi Vân nhá» nhẹ nói:
- Lý công tá» sẽ lưu lại đây chá» sá»± định Ä‘oạt cá»§a Lăng Phu nhân. Công tá» hãy xem tòa biệt lâu nà y như là nhà cá»§a ngưá»i. Có thiếu gì cứ gá»i và sai khiến a hoà n cá»§a ngưá»i.
Tiểu Ngá»c nói rồi, hÆ¡i cuối ngưá»i xuống.
- Cáo từ.
Nà ng toan lui bước thì Lý Phi Vân gá»i lại:
- Dương cô nương...
Tiểu Ngá»c nhìn Lý Phi Vân.
- Lý công tỠcần gì ạ?
Y cúi mặt.
- Lý má»— muốn biết tại sao Kim trang trang chá»§ Lăng phu nhân lại đối xá» tại hạ như váºy?
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i từ tốn nói:
- Äể tiển má»™t ngưá»i xuống cá»i diêm chúa, Lăng Bá»™i Phân phu nhân lúc nà o cÅ©ng cho hưởng những đặc ân sau cùng trong kiếp là m ngưá»i. Công tá» hãy thụ hưỡng.
Nà ng nhìn và o mặt Lý Phi Vân rồi lui bước ra khá»i biệt lâu. Khi còn lại má»™t mình Lý Phi Vân má»›i bước ra khá»i mái hiên biệt lâu. Y nghÄ© chung quanh tòa biệt lâu sẽ có cao thá»§ rình ráºp phòng khi y bá» trốn, những ý đó sá»›m tan ngay trong tâm tưởng Lý Phi Vân khi chẳng thấy bóng ngưá»i nà o.
Y nhìn ra ngoà i khu hoa viên vây bá»c quanh biệt lầu tá»± há»i vá»›i mình.
-"Äúng ra Lăng phu nhân phải lấy mạng mình, cá»› sao đối xá» vá»›i ta như thế nà y".
Câu há»i đó Lý Phi Vân Trá»±c Kiếm Sát Vương muốn tìm lá»i giải đáp nhưng chẳng thể nà o tìm ra câu trả lá»i. Nếu y muốn có câu trả lá»i thì chỉ má»™t ngưá»i duy nhất trả lá»i cho y biết đó là Lăng Bá»™i Phân, nhưng lúc nà y y đâu thể nà o tìm được ngưá»i. Mãi mãi đó là câu há»i bà ẩn trong tâm thức cá»§a há» Lý.
Tháºt ra Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân tìm được câu trả lá»i cho sá»± thắc mắc cá»§a gã thì đâu còn là má»™t sát thá»§ Dị Kiếm vô tình, đâu phải là kẻ tìm kế sinh nhai bằng lưỡi kiếm vô tâm. Mà đã sánh vai ngang vá»›i Kim trang trang chá»§ Lăng Bá»™i Phân đã không đối mặt vá»›i y như thế nà y.
Pháºn kiếp cá»§a y đã được định Ä‘oạt như má»™t thanh kiếm sống. Má»™t kiếm thá»§ đúng vá»›i số pháºn cá»§a y, mãi mãi chỉ là ngưá»i cầm kiếm để tuân theo ý cá»§a Lăng Bá»™i Phân.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a [Relax]
|
|

19-08-2010, 02:53 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 5: Quỷ Bộ Vô Ảnh Tướng.
Kim trang chá»§ Lăng Bá»™i Phân ngồi trên chiếc ngai bằng gá»— trầm hương lên nước bóng lá»™n vá»›i những đưá»ng vân mây. Äứng trước mặt trang chá»§ phu nhân là Kim Ngạo Thiên.
Phu nhân nhìn Kim Ngạo Thiên từ đầu đến chân.
- Ngạo Thiên...con đã lớn rồi.
- Mẫu thân má»›i biết Ngạo Thiên lá»›n à . Ngạo Thiên đã là má»™t nam tá» hán đầu đội trá»i chân đạp đất. Cả Lạc Dương ai cÅ©ng biết đến Kim Ngạo Thiên.
Lăng Bá»™i Phân gáºt đầu.
- Thế mà hôm nay, mẫu thân má»›i nghe con nói Ä‘iá»u đó. Hôm nay mẫu thân gá»i con đến đây có chuyện muốn nói vá»›i con.
- Ngạo Thiên đang đứng đây nghe mẹ nói:
Lăng Bội Phân đứng lên chấp tay sau lưng.
Mẫu thân muốn nói vá»›i con, sắp tá»›i đây Kim trang còn nhiá»u sá»± thay đổi.
Äôi chân mà y lưỡi kiếm cá»§a Ngạo Thiên nhÃu lại.
- Mẫu thân...Kim trang sao lại thay đổi...đó là thay đổi gì.
- Sự thay đổi đó mẹ chỉ đoán bằng trực giác mà thôi. Còn thay đổi như thế nà o thì mẫu thân cũng chưa biết. Nhưng bất cứ một sự thay đổi nà o xảy đến thì Ngạo Thiên cũng phải trở thà nh nam tỠhán biết giữ cơ nghiệp của phụ thân và mẫu thân, biết là m rạng rỡ Kim Trang. Nếu có sự thay đổi thì con phải gánh vác và tiếp tục sự nghiệp của Kim trang.
Ngạo Thiên gáºt đầu:
- Ngạo Thiên hứa sẽ không là m mẫu thân thất vá»ng.
Nhìn và o mắt Ngạo Thiên, Lăng Bá»™i Phân khẽ gáºt đầu:
- Nghe Ngạo Thiên nói câu nà y, mẹ rất hoan há»· và kỳ vá»ng và o con.
Kim Ngạo Thiên vòng hai tay ngẫn cao đầu tự hà o nói:
- Kim Ngạo Thiên cá»§a mẫu thân không phải là ngưá»i tầm thưá»ng. Nếu con tầm thưá»ng đã không phải là Kim Ngạo Thiên. Mẫu thân đồng ý không?
-Rất đồng ý. Váºy con hay cho mẫu thân biết, kẻ tầm thưá»ng khác vá»›i kẻ không tầm thưá»ng là gì nà o?
Ngạo Thiên mở to đôi mắt hết cỡ nhìn Lăng Bội Phân.
- Æ ... mẫu thân há»i khó trả lá»i quá.
- Sao lại khó trả lá»i.
- Æ ... Ngạo Thiên không hiểu ý cá»§a mẫu thân. Ngạo Thiên chắc lưỡi rồi nói:
- Ngạo Thiên chỉ có thể nói ngưá»i không tầm thưá»ng chÃnh là mẫu thân và ngưá»i tầm thưá»ng thì giống như...
Ngạo Thiên ngáºp ngừng suy nghÄ© rồi nói:
- Thì cÅ©ng giống như Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân váºy.
Mẫu thân và Lý Phi Vân cÅ©ng là má»™t con ngưá»i như nhau. Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân còn có thể trở thà nh má»™t kiếm thá»§ kỳ tuyệt. Nếu như y có được má»™t chút gì đó cá»§a má»™t ngưá»i không tầm thưá»ng thì y đã có thể mÆ¡ đến má»™t ngà y nà o tá»± xưng là kiếm khách thiên hạ vô địch.
Ngạo Thiên lắc đầu:
- Ngạo cứ cho y là thiên hạ vô địch kiếm cũng không bằng mẫu thân.
- Thế thì Ngạo Thiên hãy nói cho mẹ biết, mẫu thân hơn Lý Phi Vân kia ở chỗ nà o.
Ngạo Thiên cau mà y, mặt căng ra để suy tư. Chà ng suy nghĩ một lúc rồi chỉ và o đầu mình.
- Ngạo Thiên hiểu ra rồi.
- Con hiểu gì?
- Mẫu thân hÆ¡n hẳn Lý Phi Vân cái đầu, ngưá»i không tầm thưá»ng là ngưá»i có đầu óc thông minh, biết phán Ä‘oán, biết suy nghÄ©.
Lăng Bá»™i Phân phá lên cưá»i khanh khách. Tiếng cưá»i cá»§a Lăng Bá»™i Phân tháºt hoan há»· và thá»a mãn. Nghe Lăng Bá»™i Phân phì cưá»i, Ngạo Thiên cÅ©ng cưá»i theo. Chá» cho Lăng Bá»™i Phân cắt trà ng tiếu ngạo đó, Ngạo Thiên má»›i nói:
- Mẫu thân con nói đúng chứ?
- Rất đúng. Giữa ngưá»i không tầm thưá»ng và ngưá»i tầm thưá»ng chỉ khác nhau ở má»™t Ä‘iểm duy nhất đó là trà óc. Mẫu thân chỉ sợ Ngạo Thiên không nháºn biết Ä‘iá»u đó.
- Ngạo Thiên là ngưá»i không tầm thưá»ng mà .
Hơi ưỡn ngực với vẻ tự mãn, Ngạo Thiên nói:
- Nếu Ngạo Thiên là ngưá»i tầm thưá»ng thì chắc chắn không thể trả lá»i được câu há»i cá»§a mẫu thân.
Lăng Bá»™i Phân gáºt đầu.
Bước đến bên Ngạo Thiên, Lăng Bội Phân từ tốn nói:
- Ngạo Thiên đã trả lá»i đúng câu há»i cá»§a mẫu thân...mẫu thân ban thưỡng cho con. Ngạo Thiên giả lã cưá»i. Ngạo Thiên vẫn còn ngân lượng để dùng mà .
Nhìn và o mắt Ngạo Thiên, Lăng Bá»™i Phân nghiêm giá»ng nói:
- Mẫu thân không thưởng cho con ngân lượng, mà thưởng cho con má»™t thanh kiếm. Thanh kiếm nà y chỉ má»™t ngưá»i được sá» dụng. Ngưá»i dụng thanh kiếm nà y phải là ngưá»i không tầm thưá»ng má»›i được dụng.
Ngạo Thiên nói:
- Mẫu thân định ban thanh Can Tương kiếm cho con à ?
- Kim trang cá»§a chúng ta đâu có Can Tương kiếm. Thanh kiếm Can Tương cÅ©ng chỉ là má»™t thanh kiếm không có hồn. Mặc dù nó là má»™t báu váºt chém sắt như chém bùn.
- Váºy thanh kiếm mẹ bang cho con hẳn là báu kiếm con quý hÆ¡n Can Tương kiếm. Mẹ có thể cho Ngạo Thiên Ä‘oán thanh kiến đó không?
Lăng phu nhân gáºt đầu.
- Ngạo Thiên đoán thỠxem.
Ngạo Thiên xoa trán rồi nói:
- Thanh kiếm mẹ sắp ban thưởng cho Ngạo Thiên là má»™t thanh báu kiếm, váºy trước tiên nó phải là thanh kiếm chém sắt như chém bùn. Giống vá»›i thanh kiếm Can Tương.
Nhìn Lăng Bá»™i Phân, Ngạo Thiên nhướng mà y há»i:
- Ngạo Thiên đoán đúng không?
- Nói tiếp.
- Chui kiếm thì nhất đinh phải có những viên dạ minh châu có giá trị vạn lạng. VỠkiếm cũng thế. Nếu theo ý của Ngạo Thiên thì một thanh kiếm báu hẳn phải có giá trị rất lớn. Không dưới vạn lạng kim lượng.
- Ngạo Thiên nói đúng chứ?
Lăng Bội Phân lắc đầu.
- Lần nà y Ngạo Thiên của mẫu thân đoán sai rồi.
- Con đoán sai à ?
- Rất sai.
- Thế thanh kiếm báu mẹ ban cho con là thanh kiếm gì?
- Má»™t thanh kiếm sống. Nếu là má»™t kiếm thá»§ thì chỉ là ngưá»i biết dụng kiếm. Ai cÅ©ng có thể dụng kiếm được và ai cÅ©ng có thể trở thà nh thiên hạ vô địch kiếm. Nhưng ngưá»i biết dụng kiếm thá»§ thì chẳng có mấy ai. Äể rèn ra má»™t thanh kiếm báu chém sắt như chém bùn chỉ cần má»™t thá»i gian, luyện má»™t thế chiêu kiếm sát cÅ©ng chỉ cần thá»i gian, nhưng để có được má»™t thanh kiếm sống có khi phải cần cả má»™t Ä‘á»i ngưá»i.
Nhìn và o mắt Kim Ngạo Thiên, Lăng Bội Phân ôn nhu nói tiếp:
- Giá cá»§a thanh kiếm sống là giá cá»§a má»™t con ngưá»i. Mà con ngưá»i thì vô giá. Là m cho con ngưá»i là m chá»§ bản thân mình, là m chá»§ kẻ khác.
Äặt tay lên vay Ngạo Thiên.
- Nhưng là m chá»§ thanh kiếm sống thì đó không phải là ngưá»i tầm thưá»ng. Nụ cưá»i mỉm hiện lên hai cánh môi cá»§a Lăng Bá»™i Phân.
- Mẫu thân tặng cho con thanh kiếm sống Trực Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân.
Ngạo Thiên mở to mắt hết cỡ nhìn Lăng Bội Phân.
- Ngạo Thiên...
Lăng Bá»™i Phân khoát tay ngăn lá»i Ngạo Thiên.
Mẫu thân biết con phải ngạc nhiên và tò mò. Nhưng con đã tá»± nháºn mình là ngưá»i không tầm thưá»ng, tất phải biết sá» dụng được thanh kiếm mà mẫu thân ban cho con. Có dụng được nó con má»›i là ngưá»i không tầm thưá»ng, má»›i là sá»± kỳ vá»ng cá»§a mẫu thân.
Ngạo Thiên ngáºp ngừng.
- Ngạo Thiên hiểu ý của mẫu thân.
Lăng Bá»™i Phân mỉm cưá»i.
- Mẹ biết con là ngưá»i thông minh.
Ngạo Thiên há»i mẹ. Tại sao mẹ tặng con thanh kiếm Lý Phi Vân?
- Bởi trực giác của mẹ mách bảo, Kim Ngạo Thiên sẽ dụng được thanh kiếm đó.
Ngạo Thiên lưỡng lự rồi nói:
- Nếu như Ngạo Thiên không nháºn.
Äôi chân mà y Lăng Bá»™i Phân nhÃu lại, rồi nghiêm giá»ng nói tháºt cháºm:
- Kim Ngạo Thiên phải nháºn, đó là sá»± bắt buá»™t và cÅ©ng phải là sá»± minh chứng con không phải là ngưá»i tầm thưá»ng. Hãy biết dụng kiếm như má»™t ngưá»i đỉnh thiên láºp địa.
Ngạo Thiên cúi mặt nhìn xuống mũi già y mình.
Lăng Bá»™i Phân nhiêm giá»ng nói:
- Mẫu thân sẻ Ä‘Ãch thân trao thanh kiếm đó cho Ngạo Thiên. Còn dụng được thanh kiếm đó hay không là tuỳ ở con. Chỉ có Ä‘iá»u nà y ta nói cho con biết. Ngưá»i đụng kiếm song rất dá»… bị đứt tay nếu không muốn nói là mất mạng. Lăng Bá»™i Phân ngưng lá»i thì Kim Ngạo Thiên rùn mình. Toà n thân ná»—i đầy má»™t lá»›p gay ốc. Là m sao Ngạo Thiên không rùn mình được khi nghe bên cạnh mình lúc nà o cÅ©ng má»™t bá»™ mặt đăm đăm như trét sáp. Má»™t bá»™ mặt sát nhân vô hồn vô cảm.
Ngạo Thiên nghĩ thầm:
- "Tại sao mẫu thân lại muốn trao cái gã kiếm thủ đã từng toan giết mình. Không khéo gã dỡ chứng bất tỠthì mình tiêu mạng như chơi".
Ngạo Thiên muốn nói ra ý tưởng nà y cho Lăng Bá»™i Phân biết nhưng khi ngẩn lên thì đã tiếp nháºn ngay chân diện vừa nghiêm vừa lạnh cá»§a mẫu thân nên chà ng không nói được. Chà ng miá»…n cưởng nói:
- Mẫu thân đã suy nghĩ kỷ rồi à ?
- Không phải suy nghĩ mà là ý muốn của mẫu thân.
- Mẫu thân cho Ngạo Thiên suy nghĩ lại không?
Lăng Bội Phân lắc đầu:
- Không...
Ngạo Thiên nhăn mặt.
Váºy thì Ngạo Thiên buá»™t phải nháºn để là m ngưá»i không tầm thưá»ng.
Lăng Bá»™i Phân gáºt đầu.
- Con phải tiếp nháºn.
Buông tiếng thở dà i. Ngạo Thiên nói:
- Con sợ...
Lăng Bội Phân khoát tay.
- Nếu Ngạo Thiên sợ thì không phải Kim Ngạo Thiên.
Lăng Bá»™i Phân nhìn và o mắt Ngạo Thiên nghiêm giá»ng nói:
- Con có thể đi được rồi.
Nhìn lại Bội Phân lần nữa.
- Ngạo Thiên lui bước.
Buông má»™t tiếng thở dà i. Ngạo Thiên quay qua khá»i biệt phòng cá»§a Lăng Bá»™i Phân. Rá»i khá»i Kim trang, Ngạo Thiên vừa Ä‘i vừa nghÄ© vá» những lá»i nói cá»§a mẫu thân. Chà ng đã nghiệm ra phÃa sau vá» bá» ngoà i nghiêm trang và đoan thục cá»§a mẫu thân mình là con ngưá»i thứ hai, má»™t con ngưá»i không tầm thưá»ng vá»›i tất cả sá»± lạnh lùng và tà n nhẫn cá»§a má»™t vị Kim trang chá»§.
Ngạo Thiên nhẩm nói:
- Mẫu thân vẫn là má»™t ngưá»i cá»§a giá»›i võ lâm giang hồ. Hình như đã là ngưá»i cá»§a giá»›i võ lâm rồi thì chẳng thể nà o rút chân ra được. Mẫu thân cÅ©ng muốn ta nhún chân và o chốn võ lâm như ngưá»i.
Nếu như Kim Ngạo Thiên là ngưá»i cá»§a võ lâm, chẳng biết mình có là m được như mẫu thân không nhỉ?
Có ngưá»i bước đến bên cạnh chà ng. Ngạo Thiên quay sang nháºn ra đó là Cù Bá Nhâm.
Chà ng mừng rỡ reo lên:
- A...Cù tiá»n sinh.
Cù Bá Nhâm vuốt râu nói:
- Kim thiếu gia lại đến Hà m Dương bách niên tá»u.
- Ngạo Thiên không đến đó thì biết Ä‘i đâu bây giá». Chà ng giã lã cưá»i rồi nói tiếp:
- Nhưng Ngạo Thiên sẽ không đến Hà m Dương Bách Niên tá»u lâu mà sẻ Ä‘i cùng vá»›i Cù Tiên sinh.
- Thiếu gia không ngại đi với một lão hủ vô danh tiểu tốt à ?
- Tất nhiên là không rồi. Vãn sinh còn muốn há»i Cù tiên sinh và i chuyện nữa.
- Lão hủ cũng đang muốn gặp thiếu gia đây.
Ngạo Thiên khoát tay.
- Hà y...Cù tiên sinh đừng gá»i Ngạo Thiên là thiếu gia... nghe chá»i lổ nhỉ lắm.
- Thế lão há»§ gá»i Kim thiếu gia là Kim lão đệ có được không?
Mặt Ngạo Thiên nhăn nhÃu hÆ¡n.
- Như thế thì Ngạo Thiên bất kÃnh quá.
- Chẳng có gì bất kÃnh cả đâu...lão há»§ lá»›n tuổi nhưng lúc nà o cÅ©ng muốn mình trẻ mãi đây mà .
- Thế thì được...Kim Ngạo Thiên sẽ gá»i lão Cù là lão huynh.
Lão Cù gáºt đầu:
- Tốt. Ta thÃch được gá»i như váºy.
Ngạo Thiên giã lã nói:
- Cù lão huynh tìm Kim lão đệ có chuyện gì không?
- Lão đệ đoán thỠxem.
Ngạo Thiên cưá»i khẩy rồi nói:
- Không biết lần nà y lão huynh sẽ đưa Kim Ngạo Thiên đến căn nhà mồ nà o trong Hà m Dương đây.
Lão Cù phá lên cưá»i.
- Kim lão đệ.
- Kim lão đệ biết ngay ý của ta.
Lão nói dứt câu cắp ngang nách Kim Ngạo Thiên thi triễn khinh pháp thần kỳ, lão lướt đi vun vút.
Ngạo Thiên bối rối nói:
- Hê...Cù lão huynh...không được...đệ té dáºp mặt mất. Không được. Không được.
Mặc cho Kim Ngạo Thiên cố nÃu ngưá»i lại nhưng lão Cù thi triển khinh công vá»›i bá»™ pháp cá»±c kỳ huyá»n ảo, cắp chà ng lướt Ä‘i như má»™t con gà bị cắp bởi cánh chim ưng. Lão Cù cắp Kim Ngạo Thiên lướt qua con đưá»ng đầy ngưá»i qua lại, thế mà tuyệt nhiên không đụng đến ngưá»i nà o. Má»™t Ä‘iá»u lạ lùng nữa là hình như chẳng ai phát hiện ra thân thá»§ bất phà m cá»§a lão, trong khi còn phải cắp theo cả Kim Ngạo Thiên. Chẳng mấy chốc lão cắp Ngạo Thiên rá»i khá»i Hà m Dương, đến má»™t ngôi cá»— miếu thần hoà ng. Lão đặt Ngạo Thiên xuống đất. Ngạo Thiên trÆ¡ mặt nhìn lão Cù.
Lão Cù hất mặt nói:
- Ta lạ lắm hay sao mà Kim lão đệ nhìn ta dữ váºy?
- Sao không lạ được...Cù lão huynh đúng là một đại cao thủ.
- Nếu ta không có chút võ công thì sao giữ mạng cho lão đệ khá»i xuống a tỳ đầu nháºp lão diêm chúa.
Hai ngưá»i ngồi xuống nhìn mái hiên cá»§a miếu thần hoà n. Lão Cù tháo dây lụa cá»™t bầu hồ lô đặt xuống giữa hai ngưá»i, rồi thò tay và o ngá»±c áo lấy ra là hai chiếc đùi gà được gói cẩn tháºn trong giấy hồng Ä‘iá»u.
Lão nói:
- Kim lão đệ...Chúng ta uống.
- Không dám từ chối Cù lão huynh.
Lão Cù dốc bầu rượu tu một ngụm rồi trao qua tay Kim Ngạo Thiên.
- Äến lượt lão đệ.
Bắt chước lão Cù, Kim Ngạo Thiên tu một ngụm rồi chuyển bầu rượu hồ lô qua tay lão.
Chà ng nhìn Lão Cù từ tốn nói:
- Cù lão huynh...sao lần trước lão huynh không đưa Kim Ngạo Thiên vỠKim trang mà lại quẳng bỠvô nhà mồ Kim gia.
- Ngưá»i sống thì biết ăn, biết uống, biết khóc, biết cưá»i, chứ không chỉ biết thở. Còn ngưá»i say như Kim lão đệ thì chẳng khác nà o má»™t xác chết biết thở. Kim lão đệ lại là ngưá»i cá»§a Kim trang, không đưa đến nhà mồ thì đưa Ä‘i đâu?
Kim Ngạo Thiên nhÃu mà y.
- Rá»§i Kim Ngạo Thiên nữa đêm trúng phong hà n chết tháºt thì sao?
- Thì Kim trang sẽ lo háºu sá»± cho Kim lão đệ. Hẳn lúc đó rượu thịt sẽ nhiá»u lắm, tha hồ cho Cù lão huynh nhấp nháp.
Kim Ngạo Thiên nhăn mặt buông luôn một câu sỗ sà ng.
- Cù lão huynh đúng là một lão già ôn dịch.
- Hê...
Ngạo Thiên giã lã cưá»i nói:
- Bây giỠCù lão huynh chưa biến thà nh lão già ôn dịch, nhưng sau nà y chắc cũng biến thà nh lão già ôn dịch thôi. Từ từ chuyện đến sẽ đến mà .
Lão Cù bưng bầu rượu hồ lô tu luôn má»™t ngụm dà i rồi cầm chiếc đùi gà cắn má»™t miếng to ăn ngon là nh. Thấy lão ăn, Ngạo Thiên cÅ©ng cầm chiếc đùi gà bắt chước lão. Chà ng bất ngá» hạ chiếc đùi gà xuống tấm giấy hồng Ä‘iá»u nhìn Lão Cù.
- Hai chiếc đùi gà nà y Cù lão huynh mua ở đâu váºy.
Lão đẩy bầu hồ lô vá» phÃa Ngạo Thiên nhếch mép:
- Äoán thá» xem.
- Nhất định không phải là ở Hà m Dương rồi. Ở Hà m Dương không có hiệu ăn nà o nướng được hai chiếc đùi gà ngon như thế nà y.
- Nghe Kim lão đệ nói cứ như ngưá»i đã thưởng lãm hết tất cả những thức ăn trên cá»§a trấn Hà m Dương nà y.
- Hê...Cù lão huynh không tin nhưng đó là sá»± tháºt. Lão huynh đừng quên Kim Ngạo Thiên là lịnh thiếu gia cá»§a Kim trang nhé...
Ngạo Thiên vỗ và o ngực, vừa nói:
- Bất cứ hiệu ăn nà o ở Hà m Dương, Ngạo Thiên cÅ©ng đã Ä‘á»u thưởng thức qua nhưng thú tháºt không hiệu ăn nà o được nướng đùi gà ngon như thế nà y.
Ngạo Thiên nói rồi bưng bầu hô lô uống luôn một ngụm. Y chắc lưỡi.
- Äúng là hảo tá»u và trân kỳ không đâu sánh bằng.
Cù Bá Nhâm đắc ý.
- Lần nà y thì lão Cù bái phục Kim lão đệ thôi. Lão đệ nói đúng rồi. Hai chiếc đùi gà nà y đâu có hiệu ăn nà o nướng được như váºy, mà chỉ có má»™t ngưá»i nướng được.
- Ai có tà i thế.
Lão Cù chỉ và o ngực mình.
- Ngoà i Cù lão huynh ra đâu còn ai khác. Kim Ngạo Thiên lõ mắt nhìn lão Cù.
Chà ng ngáºp ngừng nói:
- Lão huynh không nói ngoa đó chứ. Chẳng lẽ lão huynh đa tà i như thế sao.
- Còn hơn Kim lão đệ tưởng nữa.
Kim Ngạo Thiên xoa tay.
- Thế thì Kim Ngạo Thiên phải há»c ở lão Cù huynh rồi. Cù Bá Nhâm phá lên cưá»i.
- Há»c không phải dá»… đâu...Kim lão đệ phải tốn ngân lượng đó.
Kim Ngạo Thiên khoát tay.
- Ngân lượng không hỠgì.
Vừa nói Ngạo Thiên vừa rút trong áo ra một sắp ngân phiếu đặt xuống trước mặt mình.
- Sao...Cù lão huynh...đồng ý không, hay muốn đòi thêm.
Lão Cù nhìn sắp ngân phiếu.
- Quá đủ...quá đủ.
- Äã đủ thì còn chá» gì chưa dạy cho Kim Ngạo Thiên.
Lão Cù vuốt râu, nhướng mà y nhìn chà ng rồi ve cằm. Thấy lão nhìn mình vá»›i ánh mắt tò mò, Ngạo Thiên há»i:
- Cù lão huynh thấy lạ lắm hay sao mà nhìn Kim Ngạo Thiên như váºy?
- Sao không lạ.
Ngạo Thiên báºt cưá»i. Chà ng vừa cưá»i vừa khoát tay.
- Hiểu rồi...hiểu rồi.
- Lão đệ hiểu gì nà o?
- Là m gì không biết ý cá»§a Cù lão huynh. Lão huynh lạ bởi vì Kim Ngạo Thiên là lịnh thiếu gia cá»§a Kim trang, muốn gì được nấy, cứ bá» ngân lượng ra thì có thứ mình cần, đâu cần phải há»c thá»§ thuáºt nướng gà cá»§a huynh chứ gì.
- Äúng là ta có tò mò tháºt.
- Thế lão huynh muốn Kim Ngạo Thiên giải thÃch không?
- Ngươi nói thỠxem.
- Trước tiên, Kim đệ há»c thuáºt nướng gà cá»§a huynh là để nướng gà cho mẫu thân ăn.
Lão Cù trố mắt nhìn Ngạo Thiên.
- Ã...Lão Cù có nghe nhầm không nhỉ.
Ngạo Thiên lắc đầu:
- Không nhằm đâu...đó là ý của Ngạo Thiên đó.
- Thì ngươi cũng là đứa con hoang đà n chi địa. Chỉ biết vun ngân lượng để mua chút hư danh hà o phóng.
Ngạo Thiên nhăn mặt khi buột phải nghe câu nói nà y của lão Cù. Chà ng miễn cưởng nói:
- Ngạo Thiên đại hiếu hay không đại hiếu thì cÅ©ng là Ngạo Thiên. Nhưng Cù lão huynh phải tin lá»i Ngạo Thiên nói. Nếu Ngạo Thiên có hiếu cÅ©ng đúng thôi, bởi lẽ, nếu không có mẫu thân thì đâu có Kim trang, mà khi có Kim trang thì Kim Ngạo Thiên chẳng được như thế nà y. Không có Kim trang, Ngạo Thiên đúng là ngưá»i tầm thưá»ng, Ngạo Thiên chẳng phải là Ngạo Thiên.
- Nói váºy Kim Ngạo Thiên dá»±a và o Kim trang má»›i có được ngà y hôm nay.
Ngạo Thiên lưỡng lá»± gáºt đầu:
- Có lẽ váºy. Ngạo Thiên có là m gì được đâu. Tất cả Ä‘á»u từ Kim lầu trang mà ra.
Lão Cù gáºt đầu:
- Nói váºy nghe cÅ©ng được, rất thà nh tháºt và khà khái. Nam tá» hán đại trượng phu phải có chà khà như ngươi.
- Còn Ä‘iá»u thứ hai nữa.
Lão Cù hơi chòm đến trước.
- Còn Ä‘iá»u gì nữa?
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i, ra nhiá»u suy nghÄ© rồi nói:
- Mẫu thân sắp tá»›i đây tặng cho Ngạo Thiên má»™t thanh kiếm sống, đó là Lý Phi Vân. Cái gã ôn dịch nà y thì Cù lão huynh đã biết tổng tòng tong rồi. Không cần Ngạo Thiên nói. Mẫu thân buá»™t Ngạo Thiên phải dụng y như má»™t ngưá»i không tầm thưá»ng.
Lão Cù nghiêm mặt cướp lá»i chà ng.
- Ta hiểu ý cá»§a mẫu thân lão đệ rồi. Äáng khâm phục tháºt, nhưng thuáºt nướng gà cá»§a ta có gì để khiến cái gã kiếm sát vô tình vô cảm đó.
- Có gì đâu, cứ nướng gà cho gã ăn. Khi gã thèm thì khiển được gã.
- Ngươi có ý nghÄ© tháºt lạ Ä‘á»i. Chẳng lẽ khiển Kiếm sát Lý Phi Vân bằng thịt gà nướng.
Ngạo Thiên gáºt đầu.
Lão Cù nheo mà y.
- Sao Kim lão đệ nghÄ© váºy?
- Bởi Trá»±c Kiếm Lý Phi Vân là ngưá»i tầm thưá»ng. Ngưá»i tầm thưá»ng thì luôn lẫn quẫn trong vòng tứ khoái, gồm có ăn, uống, ngá»§ và tìm khoái lạc. Lấy tứ khoái khiển Lý Phi Vân thì đúng là thượng sách rồi.
Lão Cù phá lên cưá»i rồi vổ tay và o nhau.
- Äúng...rất ư là đúng.
Lão bưng hồ lô tá»m luôn má»™t ngụm dà i ngoằn, rồi nói tiếp:
- ÄÆ°á»£c rồi ta sẽ truyá»n thuáºt nướng gà cho Kim lão đệ. Nhưng ta nói trước, há»c thuáºt nà y không phải dá»… đâu, mà phải đổ mồ hôi, sôi nước mắt. CÅ©ng chỉ có ngưá»i không tầm thưá»ng má»›i há»c được.
Ngạo Thiên chỉ và o ngực mình.
- Lão huynh nhìn xem, Ngạo Thiên có phải là ngưá»i tầm thưá»ng đâu.
- Äúng là ngưá»i không tầm thưá»ng rồi.
Ngạo Thiên cầm lấy chiếc đùi gà .
- Thế thì lão huynh còn chỠgì nữa...hãy nói cho Ngạo Thiên biết những thứ gia vị cần thiết để nướng gà .
Lão Cù khoát tay.
- Không phải như ngươi nói đâu. Há»c thì phải há»c từ từ, trước tiên phải há»c thuáºt bắt gà trước đã.
Ngạo Thiên tròn mắt.
- Bắt gà mà phải há»c cái gì. Cứ ra chợ mua quách má»™t con thế là xong.
Lão Cù khoát tay.
- Hê...Nếu ngươi nghĩ chỉ có mua con gà thế mãi mãi chẳng thể nà o nướng được một con gà ngon như thế nà y. Ngươi phải tự bắt gà .
Lão nghiêm giá»ng nói tiếp:
- Äể nướng được má»™t con gà ngon khi bắt gà phải cho nó còn nguyên dương khà trong ná»™i thể. Còn mấy con gà ngoà i chợ thì có con nà o giữ được nguyên khà đâu. Chúng sợ đến tái mặt tái mÅ©i thì còn quái gì giữ được chân nguyên trong ná»™i thể. Cái ngon cá»§a gà nướng chÃnh là nhá» chân nguyên còn nguyên vẹn. Do đó muốn nướng theo thuáºt cá»§a ta thì ngươi phải há»c bắt gà .
Ngạo Thiên gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c...há»c thì há»c...nhưng có con gà nà o đâu để Ngạo Thiên bắt chứ.
Lão Cù chỉ và o ngực mình.
- Ta chÃnh là con gà để ngươi bắt đây.
Ngạo Thiên phá lên cưá»i rồi nói:
- Cũng được...Ngạo Thiên sẽ xem lão huynh như con gà già hết hơi hết sức.
- Không dễ như ngươi tưởng đâu. Bắt được ta khó lắm đó.
Lão Cù nói rồi bất ngỠcách không phóng chỉ vẽ luôn một vòng tròn trước sân tòa cỗ miếu thần hoà n. Thấy lão phát chỉ khà cà y xới mặt đất vẽ thà nh vòng tròn, Ngạo Thiên trố mắt nhìn. Ngạo Thiên như bị mê hoặc công phu của lão Cù mà bắt chước nhưng lại chẳng có luồng chỉ khà nà o phát ra cả.
Lão Cù phá lên cưá»i rồi nói.
- Ngươi đúng là háºu nhân hữu láºu cá»§a Kim trang. NghÄ© cÅ©ng lạ Ä‘á»i, mẫu thân ngươi là má»™t kỳ nữ võ lâm thế mà ngươi thì chẳng có chút công phu gì.
- Æ ...tại Ngạo Thiên không thèm quan tâm tá»›i đó chứ.
- Nếu thÃch thì tá»± mẫu thân ta sẽ dạy cho.
- Há»c thuáºt bắt gà cá»§a lão huynh là đủ rồi...không há»c gì nữa đâu.
- Ta cÅ©ng không ép lão đệ há»c các công phu khác là m gì.
Lão Cù vừa nói vừa moi trong túi áo ra những viên sá»i nhá» bằng đầu ngón tay cái. Lão búng các viên sá»i đó và o vòng tròn, tạo thà nh những phương diện trong cà n khôn bát quái.
Lão Cù nhìn lại Ngạo Thiên.
- Muốn bắt được má»™t con gà thì thân pháp cá»§a lão đệ phãi tuyệt đối nhanh nhẹn và linh hoạt khác thưá»ng, luôn tạo ra cho con gà đầy sá»± bất ngỠđể nó không phán Ä‘oán mà đà o thoát.
- Sao mà rắc rối thế.
- Thế má»›i là thuáºt bắt gà cá»§a lão Cù. Ngươi xem nhé. Lão huynh chỉ lướt Ä‘i trên đầu mÅ©i già y. Äiểm tiếp xúc vá»›i mặt đất là những viên sá»i, Ä‘iá»…m tiếp xúc cà ng nhá» thì cà ng linh hoạt và lướt theo ý mình.
Lão nói rồi thi triển cho Ngạo Thiên thấy. Thân pháp cá»§a lão vùn vụt như bóng quá»· vô thưá»ng, chá»›p mắt đã quay vá» chá»— cÅ©.
Lão nhìn Ngạo Thiên.
- Äến lượt ngươi.
Ngạo Thiên nhăn mặt.
- Khó quá.
- Hê...lão đệ đừng nản lòng đấy nhé. Là m đi.
Ngạo Thiên nhìn lão rồi miá»…n cưỡng bước và o vòng tròn. Chà ng bước Ä‘i trên những viên sá»i mà cứ chao đảo không giữ được thăng bằng, trong khi đó lão Cù bước theo chà ng không ngừng phát ra tiếnng gà kêu nghe tháºt ná»±c cưá»i. Hai ngưá»i má»™t già , má»™t trẻ luyện táºp những bước Ä‘i quái gở và xa lạ đối vá»›i Ngạo Thiên. Há» giống như Ä‘ang chÆ¡i đùa thì đúng hÆ¡n và cÅ©ng chẳng biết tá»± bao giá» Ngạo Thiên bị cuốn hút và o trò chÆ¡i đó mà quên hẳn cả lão Cù. Lúc đầu chà ng còn chao đảo nhưng dần giữ được thăng bằng trên những viên sá»i. Khi vần nháºt quang chìm xuống thì Ngạo Thiên đã có thể bước Ä‘i thoăn thoắt trên những viên sá»i bấp bênh kia.
Khi bóng tối sụp xuống, Ngạo Thiên mới sực nhớ lại lão Cù. Chà ng nhìn và o miếu thần hoà n nhưng chẳng còn thấy lão Cù đâu cả, ngoại trừ chiếc đùi gà để lại trên sân gạch ngoà i mái hiên.
Ngạo Thiên quay lại cổ miếu, lá»›n tiếng gá»i:
- Cù lão huynh...Cù lão huynh.
Không có tiếng lão Cù trả lá»i Ngạo Thiên. Chà ng cầm lấy chiếc đùi gà cảm thấy đói bụng cồn cà o, liá»n ăn ngấu nghiến như má»™t hà nh khất lâu ngà y bị đói.
Gá»i má»™t lúc không thấy lão Cù trả lá»i, Kim Ngạo Thiên lầu bầu nói:
- Äúng là lão ôn dịch...lừa bổn thiếu gia bắt gà .
Má»™t ánh chá»›p lóe ngang bầu trá»i báo hiệu cÆ¡n giông sắp đến, Ngạo Thiên vá»™i vã rá»i cá»— miếu. Như bị bá»™ pháp mà lão Cù truyá»n thụ, thỉnh thoảng Ngạo Thiên lại thi triển nó. Chà ng có cảm giác tất cả má»i váºt cản trên đưá»ng Ä‘á»u được chà ng né tránh dá»… dà ng mà chẳng phải báºn tâm suy nghÄ©.
Bất thình lình trong mà n đêm xuất hiện má»™t hắc y nhân cầm trưá»ng kiếm chặn đưá»ng Ngạo Thiên. Gã hắc y đó che mặt bằng vuông lụa Ä‘en. Thấy ngưá»i cháºn đưá»ng mình.
Ngạo Thiên bối rối nói:
- Hê...các hạ biết ta là lịnh thiếu gia của Kim trang chứ.
Gã hắc y nhân cất giá»ng ồn ồn.
- Chỉ vì ngươi là lịnh thiếu gia của Kim trang mà ta mới giết ngươi. Muốn sống thì tránh được kiếm của ta, muốn chết thì cứ để kiếm của ta lấy mạng ngươi.
Hắc y nhân vừa nói vừa vung kiếm toan táºp kÃch Kim Ngạo Thiên nhưng chà ng đã kịp khoát tay cản lại.
- Dừng tay.
- Sao ngươi nói ta dừng tay.
Nặn nụ cưá»i giã lã cầu tình, Ngạo Thiên nói:
- Bổn thiếu gia biết tôn giá chặn đưá»ng bổn thiếu gia để tìm chút ngân lượng. Cần bao nhiêu cứ nói. Äâu có gì phải thượng cẳng tay, hạ cẳng chân vá»›i bổn thiếu gia. Nếu thiếu gia có mệnh hệ gì bởi kiếm cá»§a tôn giá, Kim trang nổi giáºn không biết tôn giá có tránh được không?
Hắc y nhân gắt giá»ng nói luôn:
- Ta đâu cần ngân lượng và cũng chẳng sợ uy danh Kim trang của ngươi. Cái số của ngươi phải chết với kiếm của ta mà .
Ngạo Thiên hốt hoảng nói:
- Tôn giá nói váºy là cuồng tâm rồi.
- Cuồng tâm cũng không sao, miễn ngươi chết là được rồi.
Gã nói xong liá»n phát động kiếm chiêu.
Ngạo Thiên thấy cả má»™t mà n hoa kiếm chụp tá»›i mình. Trong lúc hốt hoảng, Ngạo Thiên bất giác thi triển luôn bá»™ pháp mà lão Cù vừa truyá»n thụ. Mặc dù có chưa thể thi triển bá»™ pháp đó như Cù Bá Nhâm nhưng vẫn nhẹ nhà ng né tránh mà n hoa kiếm dà y đặc cá»§a hắc y nhân.
Ngạo Thiên né tránh kiếm chiêu cá»§a hắc y nhân nhưng vẫn cảm nháºn lưỡi kiếm xoà n xoạt chỉ cách mình không quá nữa đốt tay. Chà ng lòn qua mà n kiếm quang, mà da thịt nổi đầy gay ốc.
Hắc y nhân bất ngỠrút kiếm lại khi đã công ra liên tục hai mươi chiêu, y nhìn Ngạo Thiên nói:
- Ã...hóa ra ngươi cùng có "Quá»· Bá»™ Vô Ảnh Tướng".
Ngạo Thiên ngơ ngác đáp lại:
- Quỷ bộ vô ảnh tướng là cái con khỉ gì, đó mới chỉ là bộ pháp bắt gà của bổn thiếu gia thôi. Nếu là quỷ bộ vô ảnh tướng thì ngươi tiêu rồi. Bây giỠta mới dụng đến "Quỷ Bộ Vô Ảnh Tướng".
Miệng thì nói, Ngạo Thiên cũng vẫn dụng đúng bộ pháp bắt gà mà thoát đi.
Hắc y nhân không Ä‘uổi theo Ngạo Thiên mà chống kiếm nhìn theo chà ng cho đến khi mất dạng. Khi Ngạo Thiên đã mất dạng trong bầu trá»i đêm, hắc y nhân má»›i lá»™t bá» vuông lụa che mặt lá»™ ra chân tướng tháºt cá»§a Cù Bá Nhâm.
Lão nhìn theo Ngạo Thiên, vuốt râu mỉm cưá»i nói:
- Ngươi chỉ biết dụng Quỷ Bộ Vô Ảnh Tướng để chạy chứ đâu bắt được gà già nà y.
Lão nói rồi mở bầu hồ lô uống một ngụm dà i. Tu xong ngụm rượu, lão Cù chỉ lắc vai, thân pháp như bóng quỷ vô tướng vụt thoát và o mà n đêm mất hút.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a [Relax]
|
|
 |
|
| |