 |
|

19-08-2010, 03:06 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 16: Hợp Nguyên La Hán, Vô Tướng Thân Pháp.
Mặc dù đã có "Tứ đại kim cang" bốn vị đệ nhất cao thá»§ cá»§a Thiếu Lâm tá»± theo há»™ vệ, nhưng Ngạo Thiên vẫn cảm thấy bất an. Má»™t trá»±c giác mÆ¡ hồ, luôn cảnh báo vá»›i chà ng, kiếp há»a diệt vong Ä‘ang ẩn tà ng đâu đó chung quanh chà ng.
ChÃnh cái trá»±c giác đó buá»™t Ngạo Thiên phải nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u hiển nhiên, lúc và o chung quanh chà ng cùng có ánh mắt ma nhân rình ráºp.
Chà ng liên tưởng đến thá»i khác nà o đó, mình có thể là ma nhân. Sao Ä‘iá»u đó lại không thể xảy ra được.
Ngay như Lý Phi Vân, má»™t kiếm thá»§ thượng thặng, má»™t sát thá»§ lịch duyệt trên chốn võ lâm giang hồ vẫn biến thà nh ma nhân, thì Ngạo Thiên đâu có ngoại lệ nà o dà nh riêng cho chà ng chứ. NghÄ© đến thá»i Ä‘iểm mình có thể trở thà nh ma nhân mà Ngạo Thiên bất giác rùng mình.
Chà ng nghĩ thầm.
- "Thá»i Ä‘iểm đó sẽ đến vá»›i mình lúc nà o váºy?"
Câu há»i đó còn Ä‘á»ng trong đầu Ngạo Thiên, thì cá»a biệt xá từ từ dịch chuyển, tạo ra âm thanh ken két, nghe như tiếng nghiến răng cá»§a loà i quá»· dữ.
Tứ đại Kim cang Ä‘ang ngồi tịnh thiá»n đồng loạt mở mắt nhìn ra ngoà i biệt xá.
Ngạo Thiên giáºt mình khi Ä‘áºp và o mắt mình là nhân dạng cá»§a Ma thần, trong bá»™ trang phục quái dị, đỠtừ đầu đến chân. Äôi uy nhãn cá»§a lão Ma thần như xé toạc mà n đêm, chiếu và o Ngạo Thiên.
Äã từng được Tuệ Quang đại sư lẫn Tữu quá»· Sá» Quách và Cù Bá Nhâm nhắc đến Ma thần, nhưng chưa bao giá» Ngạo Thiên đối mặt trá»±c tiếp vá»›i con ngưá»i xuất quá»· nháºp thần nà y. Äây là lần đầu tiên Ngạo Thiên chạm mặt trá»±c diện vá»›i "Ma Thần". Hai luồng y quang sát nhân Ma thần chiếu và o Ngạo Thiên, buá»™c chà ng phải tiếp nháºn nó. Chỉ má»›i tiếp nháºn hai luồng ma nhãn đầy quyá»n năng cá»§a Ma Thần mà Ngạo Thiên đã gần như không là m chá»§ được mình để kháng lại quyá»n năng cá»§a ma nhãn.
- "Y là ma nhân. Kẻ mang tham vá»ng khi mang há»a kiếp trùng trùng cho bá tÃnh. Y là kẻ ác, y đã giết mẫu thân mình. Cái ác thì chẳng bao giá» thắng được cái thiện. Mình chẳng có gì phải sợ hắn".
Mặc dù tự động viên mình với ý niệm đó, nhưng Ngạo Thiên vẫn hồi hộp vô cùng.
Tứ đại Kimn cang Thiếu Lâm tá»± từ từ đứng lên. Cả bốn ngưá»i đồng chắp tay niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt.
Lão Ma Thần cất giá»ng trầm trầm nói:
- Bổn Ma Thần muốn đưa Kim Ngạo Thiên đi.
Nghe lá»i nói nà y cá»§a lão Ma Thần, Ngạo Thiên bất giác rùn mình.
Chà ng nhìn Ma Thần lắc đầu.
- Kim Ngạo Thiên không thể đi cùng với tôn giá được.
- Ngươi không nghÄ© đến Dương Tiểu Ngá»c à ? Nếu như ngươi không nghÄ© đến Tiểu Ngá»c, bổn Ma Thần sẽ biến nha đầu đó thà nh ma nhân, chẳng khác gì Lý Phi Vân kiếm thá»§.
Mặt Ngạo Thiên sa sầm biến sắc. Chà ng miễn cưởng nói:
- Tôn giá...Tiểu Ngá»c không can dá»± đến chuyện nà y.
- Nha đầu Tiểu Ngá»c là ngưá»i cá»§a Kim trang, sao lại không?
Câu nói nà y cá»§a lão Ma Thần khiến Ngạo Thiên phải bối rối. Chà ng miá»…n cưởng há»i.
- Tôn giá muốn gì ở Ngạo Thiên?
- Ta muốn ngươi trở thà nh kẻ đỉnh thiên láºp địa.
Ngạo Thiên lắc đầu, từ tốn đáp lá»i lão Ma Thần.
- Ngạo Thiên không có ý biến thà nh ngưá»i như tôn giá nói. Tháºt ra tôn giá không nói đúng tâm mình...tôn giá muốn có huyết ngá»c.
- Bổn Ma Thần không phá»§ nháºn Ä‘iá»u đó.
- Thế thì tôn giá đã chá»n lầm ngưá»i rồi, Ngạo Thiên chẳng giữ gì cả.
Lão Ma Thần hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Tiểu tá» không biết hoa ngôn xảo trá. Tiểu tá» xảo ngôn, gian trá rất thô thiển không qua mắt được bổn Ma Thần đâu. Bổn Ma Thần nói cho tiểu tá» biết... Khi ngươi đã tiếp thụ Quá»· bá»™ Vô tướng hà nh cước cá»§a Thần cái Cù Bá Nhâm, thì lão Thần cái quá»· quyệt đó đã chá»n ngươi nháºn huyết ngá»c Thánh địa võ lâm Kim Äỉnh sÆ¡n. Ngươi đừng phản bác lá»i bổn Ma Thần vì đó là sá»± tháºt.
Ma Thần đổi giá»ng nghiêm khắc lạnh lùng.
- Hãy trao huyết ngá»c cho bổn ma thần . Tiểu tá» sẽ trở lại vá»›i Kim trang và chắc chắn sẽ là thiên hạ đệ nhất võ lâm.
- Hoá ra tôn giá cÅ©ng biết nhiá»u Ä‘iá»u chứ. Tôn giá muốn Ngạo Thiên trở thà nh thiên hạ đệ nhất nhân, nhưng không biết có nên tin và o lá»i cá»§a má»™t ác ma nhân, ngưá»i đã giết mẫu thân cá»§a mình.
Chà ng buông một tiếng thở dà i rồi nói tiếp:
- Kim Ngạo Thiên chỉ có thể trở thà nh thiên hạ đệ nhất nhân một khi diệt được Ma Thần tôn giá mà thôi.
- Tiểu tỠkhông thể nà o là m được chuyện đó. Chỉ với ý nghĩ đó bổn Ma Thần đã có thể lấy mạng ngươi rồi.
- Ngạo Thiên thừa biết tôn giá rất muốn lấy mạng Ngạo Thiên, tháºm chà còn muốn biến Ngạo Thiên thà nh "ma nhân". Nhưng tôn giá chưa thể là m được Ä‘iá»u đó bởi trong tay Ngạo Thiên có huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh SÆ¡n.
Ma Thần dấn tá»›i má»™t bá»™. Tứ đại Kim cang đồng loạt váºn công, miệng niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt.
Ma Thần không mà ng đến bốn vị Kim cang, những đại cao thá»§ cá»§a pháºt môn, mà vẫn chú tâm và o Kim Ngạo Thiên, nghiêm giá»ng nói:
- Tiểu tá»...ngươi chỉ nói đúng má»™t phần thôi. Trước đây ta là bổn Ma thần có ý tưởng Ä‘oạt huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n, rồi má»›i hà nh xá» ngươi. Nhưng bây giá» bổn tá»a có thể giết ngươi bất cứ lúc nà o.
- Nếu ngươi bị bổn Ma Thần lấy mạng, thì đâu còn ai và o được Thánh địa Kim Äỉnh SÆ¡n. Lão Thần cái quá»· quyệt Cù Bá Nhâm không thể đội mồ sống lại để Ä‘i tìm ngưá»i thứ hai.
Lá»i nói phân giải nà y cá»§a lão Ma Thần khiến Ngạo Thiên rùng mình.
Mồ hôi bất giác tuôn ra ướt đẫm mặt chà ng. Chà ng nghĩ thầm.
- "Lão quá»· nà y gần như biết rõ má»i chuyện như những đưá»ng vân tay cá»§a lão váºy".
Ngạo Thiên nhìn lão Ma Thần trang trá»ng nói:
- Ngạo Thiên có cảm giác tôn giá cái gì cũng biết cả.
- Chẳng có cái gì trên thế gian nà y qua mặt được bổn tá»a.
Ngạo Thiên nhướng mà y, rồi từ tốn nói:
- Thế Ma Thần tôn giá biết gì vỠNgạo Thiên nè?
Ma Thần im lặng không đáp lá»i chà ng. Sá»± im lặng đó chứng tá» lão cÅ©ng bối rối vá»›i câu há»i quá bất ngá» cá»§a Ngạo Thiên.
Thấy lão im lặng không đáp lá»i mình, Ngạo Thiên đắc ý, mỉm cưá»i nói:
- Tôn giá biết rất nhiá»u nhưng có má»™t ngưá»i tôn giá không biết, đó là Kim Ngạo Thiên. Tôn giá chẳng biết gì vá» Kim Ngạo Thiên, tất tôn giá chẳng biết gì cả.
- Có lẻ ngươi nói đúng.
Thốt ra câu nói nà y, Ma Thần dụng chất giá»ng nghe tháºt nhạt nhẽo.
Lá»i nói đó Ä‘áºp và o thÃnh nhÄ© Kim Ngạo Thiên, bất giác khiến chà ng rùng mình. Khi Ma Thần thốt ra câu nói đó, Ngạo Thiên suy Ä‘oán lão đã có quyết định rất trá»ng đại, mà quyết định đó chÃnh là quyết định lấy mạng chà ng.
Äôi sát nhãn cá»§a lão Ma Thần sáng lên như hai hòn than muốn toé lá»a.
Sá»± thay đổi trong ánh mắt cá»§a lão Ma Thần cÅ©ng được bốn vị Tứ đại Kim cang phát hiện. Cả bốn ngưá»i đồng loạt niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt.
Tứ đại Kim cang vừa niệm pháºt hiệu, vừa chấp tay lên ngá»±c. Thần sắc cá»§a bốn ngưá»i trông tháºt trang trá»ng và quyết Ä‘oán.
Ma Thần bất ngá» ngữa mặt cưá»i the thé. Tiếng cưá»i cá»§a Ma Thần như tiếng ma tru quá»· khóc, nghe đến rợn cả ngưá»i. Ma Thần bất ngá» cắt ngang trà ng tiếu ngạo, nhìn lại Ngạo Thiên bằng hai luồng ma nhãn hừng há»±c. Cháºm rãi nói:
- Kim Ngạo Thiên...cái tục danh Ngạo Thiên cá»§a ngươi chứng tá» ngươi thÃch uống rượu má»i hÆ¡n uống rượu phạt.
Ma thần vừa nói vừa váºn chuyển công phu. Má»™t mà n huyết quang xuất hiện bao bá»c lấy thân pháp gã. Cùng vá»›i sá»± xuất hiện cá»§a mà n huyết quang đó, không gian như xáo động vá»›i những cÆ¡n gÃo hiu hiu trá»—i lên.
Thấy Ma thần váºn công, Ngạo Thiên căng thẳng cá»± kỳ. Chà ng liếc mặt nhìn Tứ đại Kim cang.
Vẻ mặt bốn vị cao tăng Thiếu Lâm cũng cực kỳ căng thẳng.
ChÃnh vẻ mặt căng thẳng cá»§a bốn vị Tứ đại Kim cang Thiếu Lâm tá»± khiến Ngạo Thiên phải lo lắng nghÄ© thầm.
- "Không biết Tứ đại Kim cang, hộ tăng tam bảo có phải là đối thủ của ác ma nhân nà y không".
à niệm đó còn Ä‘á»ng trong đầu chà ng thì nghe tiếng gõ Ä‘á»u Ä‘á»u cá»§a thiết ngư cất lên. Nghe tiếng gõ thiết ngư, Ngạo Thiên như trút ngay gánh nặng khá»i vai mình. Chà ng cảm thấy phấn khÃch tá»™t cùng khi nghe tiếng thiết ngư trá»—i lên. Ngạo Thiên biết những âm thanh Ä‘á»u đặn đó do ai tạo ra, ngưá»i đến chÃnh là Tuệ Quang đại sư phương trượng Thiếu Lâm.
Nghe tiếng thiết ngư gõ Ä‘á»u, lão Ma Thần từ từ hóa giải ma công, chấp tay sau lưng vá»›i vẻ chỠđợi.
Tuệ Quang đại sư cầm thiết ngư, tay cầm dùi gõ Ä‘á»u Ä‘á»u. Tiến và o pháºt quang tịnh xá, vị cao tăng Thiếu Lâm tá»± dừng bước, ngưng gõ thiết ngư đối mặt vá»›i Ma Thần.
Hai ngưá»i đối nhãn nhìn nhau.
Tuệ Quang đại sư đặt thiết ngư xuống trước mÅ©i hà i, chấp tay niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt. Lão nạp và tôn giá lại gặp nhau.
Tuệ Quang đại sư nói dứt lá»i thì Ma Thần phá lên cưá»i sằng sặc. Nghe
tiếng cưá»i cá»§a Ma Thần, Ngạo Thiên cau mà y, tá» lá»™ vẻ bất nhẫn. Chà ng nghÄ© thầm.
- "Quá»· tha ma bắt lão Ä‘i...Lão có gì để mà cưá»i. Ngà y tà n cá»§a lão đã đến rồi".
Ma Thần bất ngá» cắt ngang trà ng tiếu ngạo nhìn Tuệ Quang đại sư trang trá»ng nói:
- Bổn Ma Thần tưởng đâu những ngưá»i xuất gia đầu pháºt, đạo pháp cao minh như đại lão hòa thượng thì không bao giá» dùng đến tiểu kế cá»§a hạng tiểu nhân ngoà i giang hồ. Hóa ra trong pháºt gia, ngay cả báºt thánh tăng như Tuệ Quang cÅ©ng vẫn có tiểu tâm gian trá.
- A di đà pháºt.
Nghe Tuệ Quang đại sư niệm pháºt hiệu, Ma Thần khoát tay, nhạt nhẽo nói:
- Äừng có thốt ra những câu pháºt hiệu vô nghÄ©a vá»›i bổn Ma Thần nữa. Hãy cho bổn Ma Thần biết...bổn Ma thần nói có đúng không?
- A di đà pháºt...tôn giá nghÄ© lão nạp man trá, lão nạp chấp nháºn ý niệm đó cá»§a tôn giá.
Ma Thần hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Äại lão hòa thượng nói như thế hà m ý không thừa nháºn thôi.
Ma Thần quay lại Ngạo Thiên.
- Tiểu tá»...bổn Ma Thần cho ngươi biết...lão hòa thượng Tuệ Quang đã dùng ngươi như má»™t con mồi để bẫy bổn Ma Thần đó. Ngươi hiểu ra Ä‘iá»u đó chứ.
Tuệ Quang đại sư chấp tay niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...lão nạp luôn theo sau Kim thà chá»§.
Quay ngoắt lại Tuệ Quang đại sư.
- Theo Kim Ngạo Thiện để rình ráºp chỠđợi bổn Ma Thần xuất hiện ư.
- A di đà pháºt...tôn giá đã gieo ác nghiệp quá nhiá»u và đang ngấm ngầm gieo rắc kiếp há»a ma nhân, buá»™c lão nạp phải xuống Tung SÆ¡n. Lá»i cảnh báo cá»§a tôn giá qua kiếm thá»§ Lý Phi Vân buá»™c lão nạp dụng đến hạ sách nà y.
Ma Thần cưá»i khẩy rồi nói:
- Lão trá»c các ngưá»i quá tá»± thị xem chẳng còn ai sánh bằng rồi đó.
Ngạo Thiên nghe lão Ma Thần nói ra câu nói nà y liá»n lên tiếng.
- Hê...tôn giá đừng trách Tuệ Quang đại sư...chuyện nà y Ngạo Thiên cÅ©ng tá»± nguyên là m con mồi nhữ tôn giá kia mà . Nếu hôm nay tôn giá phải chịu kiếp há»a diệt vong, thì nên trách bản thân mình. Tham vá»ng nhiá»u quá thưá»ng Ä‘em lại há»a kiếp cho bản thân mình thôi.
Ngạo Thiên thốt dứt thì Ma Thần ngá»a mặt cưá»i khằng khặc. Lão vừa cưá»i vừa nói:
- Tuệ quang hòa thượng...Kim tiểu tá» các ngươi nghÄ© rằng có thể tuyệt diệt được bổn tá»a à . Thế thì lầm rồi đó.
Lão hừ nhạt một tiếng nhìn lại Tuệ Quang đại sư.
- Tuệ Quang đại lão hòa thượng, lâu lắm rồi bổn Ma Thần và lão chưa tái đấu vá»›i nhau. Không biết võ công pháºt gia cá»§a lão giá» tăng tiến như thế nà o, nên bổn Ma Thần cÅ©ng rất muốn chiêm nhiệm.
- A di đà pháºt...lão nạp buá»™c phải đại khai sát giá»›i mà ta không muốn chút nà o. Nếu như tôn giá biết quay đầu nhìn lại....Tuệ Quang lão nạp sẳn lòng viên tịch.
Ma Thần hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Năm xưa bổn Ma Thần và lão bất phân thắng bại, hôm nay cÅ©ng phải định kẻ thắng ngưá»i thua. Còn lão chết hay không chết cÅ©ng không can dá»± gì đến bổn Ma Thần.
Vừa nói Ma Thần vừa váºn chuyển công phu. Má»™t mà n huyết quang bao bá»c lấy thân pháp lão.
PhÃa đối diện, Tuệ Quang đại lão hoà thượng cÅ©ng đâu dám xem thưá»ng.
Ngưá»i váºn hoá nguyên cương, tạo ra má»™t mà n khà công há»™ thể. Tay chấp lại trước ngá»±c, miệng niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt.
Ma Thần rÃt giá»ng nói:
- Bổn Ma Thần căm ghét lÅ© trá»c các ngươi.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Ma Thần phát động huyết chưởng bổ thẳng đến Tuệ Quang đại sư. Vừa phát động huyết chưởng, Ma Thần vừa nói:
- Lão hòa thượng chết đi.
Tuệ Quang đại sư không né tránh mà dụng Như Lai thần chưởng đón thẳng đỡ thẳng lấy đôi bóng huyết chưởng Ma Thần.
- Ầm...
Sau tiếng sấm động là m rung chuyển cả trá»i và đất, Tuệ Quang đại sư trượt hẳn vá» sau non má»™t trượng, trong khi Ma Thần vẫn trụ nguyên má»™t chá»—.
Äôi chân cá»§a Ma Thần chỉ hÆ¡i lún xuống đất độ ná»a đế già y. Mặc dù Tuệ Quang đại sư đã dụng đến tuyệt há»c Như Lai thần chưởng, võ công tối thượng cá»§a pháºt môn, nhưng rõ rà ng sau lần giao thá»§, thì ngưá»i rÆ¡i và o thế hạ phong chẳng ai khác chÃnh là lão tăng phương trượng Thiếu Lâm tá»±.
Thấy tình trạng đó, Kim Ngạo Thiên không khá»i lo lắng cho Tuệ Quang đại sư. Ma Thần cất tiếng cưá»i ngạo mạn, nghe buốt cả thÃnh nhÄ©. Tứ đại Kim cang đồng loạt lướt đến sau lưng Tuệ Quang đại sư.
Năm ngưá»i xếp thà nh hà ng má»™t chắp tay đồng niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt.
Lão Ma Thần nhìn năm vị thánh tăng Thiếu Lâm tá»±, gằn giá»ng nói:
- Bá»n trá»c các ngươi còn có công phu gì hÆ¡n Như Lai thần chưởng?
Tuệ Quang đại sư chắp tay niệm pháºt hiệu từ tốn nói:
- A di đà pháºt...chúng tăng Thiếu Lâm tá»± sẽ dụng đến Hợp nguyên La Hán chưởng công phu mà lão nạp đã dà y công chế tạo và tu luyện cùng vá»›i Tứ đại Kim cang. Như tôn gÃa thắng được Hợp nguyên cá»§a lão xem như kiếp há»a hôm nay là ý trá»i. Chư tăng Thiếu Lâm sẽ chấp nháºn trở thà nh ma nhân cá»§a thà chá»§.
- A di đà pháºt.
Nghe Tuệ Quang đại sư thốt ra câu nói nà y, Ngạo Thiên bất giác lo lắng
tột cùng. Là m sao chà ng không lo lắng được khi cuộc giao đấu của các vị cao
tăng Thiếu Lâm hôm nay là cuộc đấu sinh tỠliên quan đến sự an nguy của chúng sinh. Nếu như các vị cao tăng Thiếu Lâm thua thì ma đạo xem như đã là m chủ cõi nhân sinh nà y.
Chà ng nhìn lão Ma thần nhủ thầm.
- "Lão sẽ thua...lão sẽ thua...ác không bao giá» thắng được thiện. Ãc không bao giá» thắng được thiện".
Trong khi Ngạo Thiên khấn thầm như váºy thì Ma Thần gằn giá»ng nói:
- Má»™t lá»i thách thức rất đúng tâm ý cá»§a bổn Ma Thần.
Ma Thần vừa nói vừa váºn chuyển công phu ma công. Toà n thân lão như có má»™t mà n huyết quang đỠrá»±c bao phá»§, cùng vá»›i luồng khà từ đỉnh đầu tá»a lên cao.
PhÃa đối diện, Tứ đại Kim cang đồng loạt váºn công dồn và o Tuệ Quang
đại sư. Ngạo Thiên nháºn ra thần sắc cá»§a năm ngưá»i căng thẳng tá»™t cùng.
Ma Thần chợt hú lên má»™t tiếng. Tiếng hú cá»§a lão như tiếng ma tru quá»· khốc khiến Ngạo Thiên bần thần ngưá»i. Tiếng hú cá»§a lão cà ng lúc cà ng lá»›n dần.Nghe tiếng hú cá»§a lão Ma Thần, thần thức Ngạo Thiên xúc động dữ dá»™i.
Chà ng những tưởng đầu mình sẽ vỡ tan bởi tiếng hú ma tru quỷ khốc kia.
Tuệ Quang đại sá»± liá»n phát động "Sư tá» hống". Tiếng rống cá»§a sư tá» trá»—i lên, Ä‘an ngay và o tiếng hú ma quá»· cá»§a Ma thần. Nhá» có tiếng rống sư tá» cá»§a Tuệ Quang đại sư mà Ngạo Thiên lấy lại thần thức cá»§a mình. Ma thần cắt ngang tiếng hú thì Tuệ Quang đại sư cÅ©ng ngưng thi triển thần công Sư tá» hống.
Ma Thần rÃt giá»ng nói:
- Cũng đáng cho bổn Ma Thần khâm phục.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng gã thì từ thể pháp cá»§a Ma Thần, má»™t chiếc bóng đỠối như khối máu cá»§a má»™t ma nhân vụt lao thẳng đến năm vị cao tăng Thiếu Lâm tá»±.
Tuệ Quang đại sư niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt.
Cùng vá»›i lá»i pháºt hiệu đó, vị phương trượng Thiếu Lâm phát tác hai đạo ngÅ© quang sáng ngá»i bổ thẳng và o chiếc bóng huyết nhân.
- Ầm...
Tiếng sấm động vá»ng vang trong không trung, thì lại có chiếc bóng thứ hai khởi phát từ thân ảnh Ma Thần lướt thẳng đến các vị cao tăng Thiếu Lâm.
Hai đạo ngÅ© sắc quang ngá»i ngá»i lại bổ và o nó.
- Ầm...
Chiếc bóng thủ vừa tan thì chiếc bóng thứ ba. Khoảng cách cà ng lúc cà ng thu ngắn lại dần. Mới đầu những chiếc bóng huyết nhân còn cách Tuệ Quang đại sư độ hai trượng, nhưng khoảng cách đó không ngừng thu ngắn dần.
Cho đến khi chiết bóng huyết nhân thứ bảy thì nó gần như đã chụp thẳng đến Tuệ Quang đại sư trong khoảng cách đúng một tầm tay.
- Ầm...
Tuệ Quang đại sư, lẫn Tứ đại Kim cang đồng loạt ngã ngá»a vá» sau.
Ngạo Thiên chỉ muốn nhảy đổng lên trước sự biến đó. Chà ng than thầm.
- "Äúng là há»a kiếp cá»§a ông trá»i mà ".
à nghÄ© đó còn Ä‘á»ng trong tâm thức chà ng thì Ma thần bất ngá» thi triển khinh công thần kỳ lao vút Ä‘i như cánh chim đêm. Chẳng mấy chốc đã mất hẳn và o mà n đêm.
Sá»± ra Ä‘i đột ngá»™t cá»§a Ma Thần khiến Ngạo Thiên cùng phải sững sá».
Trong cuá»™c giao thá»§ vừa qua, rõ rà ng lão chiếm thế thượng phong mà . Thế nhưng sao lão lại có thể bất ngá» bá» Ä‘i như váºy. Chà ng nhìn lại các vị cao tăng Thiếu Lâm, Tuệ Quang đại sư và Tứ đại Kim cang Ä‘ang từ từ đứng lên. Trông mặt ngưá»i nà o cÅ©ng có vẻ rã rá»i, thần sắc nhợt nhạt.
Ngạo Thiên vội bước đến trước mặt vị cao tăng Thiếu Lâm.
- Äại sư...Äại sư có sao không?
Tuệ Quang đại sư chắp tay niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt. Bần tăng không sao, chỉ cạn kiệt dương khà trong ná»™i thể.
Buông một tiếng thở dà i, Tuệ Quang đại sư nói:
- Vừa rồi thà chá»§ đã chứng kiến táºn mắt cuá»™c giao thá»§ cá»§a bần tăng và Tứ đại Kim cang vá»›i lão Ma thần. Mặc dù lão nạp và chư tăng đã thắng nhưng thắng trong cái thua. Lão nạp nghÄ© Ma Thần đã luyện thà nh Vô tướng thần pháp. Chỉ nay mai thôi, lão sẽ đạt tá»›i cảnh giá»›i tối thượng cá»§a Vô tướng thân pháp...sẽ chẳng còn ai khắc chế được.
Buông tiếng thở dà i nữa, Tuệ Quang nhìn và o mắt Ngạo Thiên.
- Nếu Kim thà chá»§ không và o được Thánh địa Kim Äỉnh SÆ¡n, để có thể
thu nạp được nguyên khà của Thánh địa thì chẳng còn ai....
Ngạo Thiên nói:
- Äại sư...vãn sinh sẽ và o Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
- A di đà pháºt...lão nạp và chư tăng đã là m hết sức mình nhưng cÅ©ng chỉ
có thể buá»™c Ma Thần phải tịnh công Ä‘iá»u nguyên ma công nếu không muốn
tẩu há»a nháºp ma. Lão nạp và Tứ đại Kim cang sẽ quay lại Thiếu Lâm không
thể tiếp tục nối bước cùng thiếu hiệp.
- Lão nạp nói như thế để thà chủ hiểu. Tất cả những phần việc sau nà y
Ä‘á»u trông và o thà chá»§. Nếu như Tữu quá»· Sá» Quách kịp hồi phục, thoát ra khá»i độc khà ma công...lão nạp sẽ phái y đến phò trợ cho thiếu hiệp.
Ngạo Thiên miễn cưởng nói:
- ÄÆ°á»£c đại sư giúp đở như thế nà y, vãn bối cảm kÃch nhiá»u lắm rồi. Äại sư và các vị cao tăng đã cạn kiệt chân ngươn qua cuá»™c đấu nà y...cần phải nghÄ© ngÆ¡i, để phục hồi nguyên khÃ...nên đại sư và chư tăng không phải lo cho Ngạo Thiên...Ngạo Thiên tá»± lo cho mình được.
- A di đà pháºt...ai cÅ©ng có mạng có số cả...lão nạp mong Kim thiếu hiệp bảo trá»ng.
Ngạo Thiên ôm quyá»n.
- Äại sư bảo trá»ng.
Tuệ Quang và Tứ đại Kim cang đồng loạt niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...
Năm ngưá»i nhìn Ngạo Thiên má»™t lần nữa rồi lẳng lặng rá»i bước khá»i Pháºt quang tịnh xá.
Ngạo Thiên tiá»…n năm vị cao tăng Thiếu Lâm ra đến táºn ngoà i cổng, khi
những cao tăng Ä‘i rồi, chà ng má»›i cảm thấy trÆ¡ trá»i.
Chà ng đứng suy gẫm một mình.
- Ta không thể chá» lâu hÆ¡n đựợc. Dù muốn hay không muốn thì ta cÅ©ng đã được Cù lão huynh chá»n việc đảm trách chức nghiệp cá»§a lão huynh rồi.
Chà ng vừa nghÄ© vừa cháºm rãi bước Ä‘i. NghÄ© đến những ngà y sắp tá»›i, sao mà má» mịt quá đối vá»›i chà ng. Lầm lÅ©i Ä‘i trên đưá»ng, Ngạo Thiên nghÄ© đến những ngà y sắp tá»›i, nghÄ© đến cái chết cá»§a mẫu thân và nghÄ© đến Tiểu Ngá»c. NghÄ© đến những Ä‘iá»u đó Ngạo Thiên má»›i nháºn ra sá»± nhá» nhoi và bất lá»±c cá»§a mình trong dòng chảy cá»§a võ lâm. Chà ng như bị cuốn theo dòng chảy đó mà chẳng thể nà o cưởng lại được.
Ngạo Thiên không biết rồi đây mình có thể và o được Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n được hay không. Nếu như chà ng không và o được Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n thì sá»± kỳ vá»ng cá»§a má»i ngưá»i và o Ngạo Thiên sẽ là vô dụng. Chà ng
cÅ©ng chẳng thể nà o biết được, nếu và o Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n thì sẽ được
những gì.
NghÄ© những ngà y sắp tá»›i, chà ng chỉ biết lắc đầu vá»›i niá»m vô vá»ng trá»—i lên trong tầm thức. Huống chi để và o được Kim Äỉnh sÆ¡n Thánh địa, chà ng còn phải tìm ra bà máºt cá»§a khối huyết ngá»c mà Cù Bá Nhâm đã trao cho chà ng.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i.
Tiếng vó ngựa rộn lên sau lưng chà ng.
Ngạo Thiên dừng bước nép và o ven đưá»ng. Cá»— xe độc mã trá» tá»›i dừng bên Ngạo Thiên. Rèm che vén lên, Ngạo Thiên những tưởng không tin được và o mắt mình.
Chà ng là m sao tin được khi thấy ngưá»i ngồi trong khoang xe cầm dây
cương là Dương Tiểu Ngá»c.
Ngạo Thiên ngơ ngẩn nói:
- Tiểu Ngá»c...phải Tiểu Ngá»c không?
Tiểu Ngá»c nhìn Ngạo Thiên. Hai cánh môi nà ng Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm.
- Ngạo Thiên có muốn Ä‘i cùng vá»›i Tiểu Ngá»c không?
- Ngạo Thiên có nằm mÆ¡ cÅ©ng không dám nghÄ© là Tiểu Ngá»c.
- Thế thì đừng có nằm mÆ¡ nữa. Ngạo Thiên còn ddng đó nữa...hay sợ Tiểu Ngá»c sẽ là ma nhân cá»§a Ma Thần?
Vừa nói Tiểu Ngá»c vừa đưa tay cho Ngạo Thiên nắm lấy. Nà ng như kéo
chà ng lên khoang xe. Vừa chui và o khoang xe Tiểu Ngá»c ôm chầm lấy Ngạo Thiên.
- Ngạo Thiên...Tiểu Ngá»c nhá»› Ngạo Thiên lắm...Nhá»› Ngạo Thiên lắm.
Nà ng vừa thốt ra câu nói đó vừa nấc nghẹn với hai dòng lệ trà o ra khóe
mắt. Ngạo Thiên hÆ¡i má»™t chút bối rối rồi ôm chầm lấy bá» vai nhá» nhắn cá»§a Tiểu Ngá»c. Vừa ôm Tiểu Ngá»c, Ngạo Thiên vừa nói:
- Ngạo Thiên những tưởng chẳng bao giá» có cÆ¡ há»™i gặp lại Tiểu Ngá»c nữa.
Nà ng ngẫn lên nhìn chà ng.
Vòng tay nà ng bá lấy cổ Ngạo Thiên kéo ghì xuống. Hai ngưá»i áp mặt gần vá»›i nhau. Tiểu Ngá»c nói:
- Tiểu Ngá»c sẽ nói cho Ngạo Thiên tất cả....nói tất cả.
Nà ng nói rồi liá»n áp chặt hai cánh môi mình và o môi Ngạo Thiên. Nụ
hôn nà ng trao cho Ngạo Thiên đúng là má»™t nụ hôn nồng nhiệt và cháy bá»ng nhất. Tiếp nháºn nụ hôn cá»§a Tiểu Ngá»c, Ngạo Thiên những tưởng như tất cả ná»—i nhá»› nhung, và yêu thương cá»§a nà ng Ä‘á»u dồn cả và o để khi gặp lại sẽ dà nh riêng cho chà ng mà thôi.
Vòng tay Tiểu Ngá»c bá lấy cứng cổ Ngạo Thiên như thể không muốn rá»i xa chà ng nữa.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a [Relax]
|
|

19-08-2010, 03:08 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 17: Lưới Tình Lồng Lộng.
Ngạo Thiên vừa khÆ¡i bếp lá»a, vừa thuáºt lại những gì mà Sá» Quách lẫn Bá»™i Giao nói vá»›i chà ng vá» Tiểu Ngá»c. Nà ng ngồi bó gối lắng nghe Ngạo Thiên. Thỉnh thoảng Ngạo Thiên lại ngưng lá»i, nhìn Tiểu Ngá»c.
Äôi thu nhãn Ä‘en nhánh và tròn xoe cá»§a nà ng như chìm và o má»™t cõi vô hư nà o đó.
Ngạo Thiên kể xong, buông tiếng thở dà i nhìn Tiểu Ngá»c. Chà ng trầm giá»ng nói:
- Äúng là Ngạo Thiên Ä‘ang giữ huyết ngá»c Thánh địa võ lâm Kim Äỉnh sÆ¡n cá»§a lão Thần cái Cù Bá Nhâm.
Tiểu Ngá»c nhìn chà ng. Nà ng ôn nhu há»i Ngạo Thiên.
- Thế Ngạo Thiên có tin và o những lá»i nói cá»§a Sá» Quách và Lâm cô nương không?
- Há» chẳng có gì để Ngạo Thiên tin...nhưng thân pháºn Sá» Quách...
Chà ng bá» lá»ng câu nói giữa chừng.Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i, ôn nhu nói:
- Thân pháºn cá»§a Sá» Quách là Tá»u Quá»·. Má»™t đại cao thá»§ cá»§a Thiếu lâm,
nên Ngạo Thiên buá»™c phải nghi ngá» Tiểu Ngá»c.
Buông một tiếng thở ra, Ngạo Thiên lắc đầu nói:
- Có thể Sá» Quách hiểu lầm Tiểu Ngá»c. Tiểu Ngá»c là ngưá»i cá»§a Kim trang lại là ngưá»i được mẫu thân tÃn cẩn nhất. Tiểu Ngá»c vá»›i mẫu thân như bóng vá»›i hình. Cái chết cá»§a mẫu thân,Tiểu Ngá»c chứng kiến tất cả...nên Ngạo Thiên Ä‘oan chắc, Tiểu Ngá»c không phải là ngưá»i như Sá» Quách và Lâm Bá»™i Giao nói.
Nà ng cầm lấy que cá»§i, khÆ¡i bếp lá»a. Vừa khÆ¡i bếp lá»a, Tiểu Ngá»c vừa nói:
- Ngạo Thiên nhìn kỹ xem Tiểu Ngá»c có giống Ma Thần không?
Chà ng nhìn nà ng.
Äóa hoa hà m tiếu lại nở trên hai cánh môi Tiểu Ngá»c. Nụ hà m tiếu đó
vụt tắt và thay và o là hai giá»t lệ rịn ra khóe mắt, nà ng buông tiếng thở dà i. Nghe tiếng thở ra cá»§a nà ng, Ngạo Thiên há»i.
- Tiểu Ngá»c hẳn có chuyện gì muốn nói vá»›i Ngạo Thiên.
- Có rất nhiá»u Ä‘iá»u Tiểu Ngá»c muốn nói vá»›i Ngạo Thiên. Tiểu Ngá»c biết Ngạo Thiên nghi ngá» Tiểu Ngá»c. Nếu Tiểu Ngá»c đứng ở cương vị Ngạo Thiên
cÅ©ng buá»™c phải nghi ngá» thôi. Äã rÆ¡i và o tay Ma Thần Tiểu Ngá»c lại bình yên Ä‘uợc sao?
Nà ng gượng cưá»i. Nhưng để cho dòng lệ tiếp tục chảy xuống và nh môi
cá»§a mình. Khuôn mặt đẹp và xinh xắn cá»§a nà ng trong tháºt vừa tá»™i nghiệp vừa huyá»n bÃ.
- Ngạo Thiên còn nhớ những gì xảy ra trong băng thất không?
- Ngạo Thiên không bao giỠquên. Những gì xảy ra trong băng thất giữa
Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c đã trở thà nh dấu khắc trong tâm tưởng Ngạo Thiên.
Nà ng nhìn thẳng và o mắt chà ng.
- Ngạo Thiên nói tháºt không?
Ngạo Thiên gáºt đầu.
- Ngạo Thiên không nói sai sá»± tháºt đâu. Ngạo Thiên đã gắn vá»›i Tiểu Ngá»c bằng duyên pháºn. Không chỉ có những nguy hiểm cùng chia sẻ, mà còn gắn vá»›i nhau bằng thân xác. Như váºy thì là m sao Ngạo Thiên có thể quên được Tiểu Ngá»c.
Nà ng dá»±a và o ngưá»i Ngạo Thiên nhá» nhẻ nói:
- Nhưng nếu Tiểu Ngá»c muốn Ngạo Thiên quên dấu khắc đó trong tâm
tưởng mình.
Chà ng nhìn nà ng.
- Sao Tiểu Ngá»c muốn Ngạo Thiên quên. Hẳn có nguyên nhân gì chứ?
Nà ng hÆ¡i nhóm ngưá»i lên, quay lại đối diện vá»›i chà ng. Hai ngưá»i đối nhãn nhìn nhau. Tiểu Ngá»c ôn nhu nói:
- Äúng là bây giá» Tiểu Ngá»c cần huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại.
- Tiểu Ngá»c tá»± thú nháºn mình là ngưá»i giống như Sá» Quách và Lâm Bá»™i
Giao nói.
Nà ng im lặng không đáp lá»i Ngạo Thiên.
Chà ng đặt tay lên vai nà ng.
- Tiểu Ngá»c...Hãy nói cho Ngạo Thiên biết...nà ng có đúng như há» nói hay không?
Ngạo Thiên lắc đầu.
- Hãy nói cho Ngạo Thiên biết.
Tiểu Ngá»c buông tiếng thở dà i, rồi gỡ tay Ngạo Thiên ra. Nà ng cắn răng
trên và o môi dưới.
- Dưới suối và ng, phu nhân hẳn rất đau lòng.
Chà ng thở dà i.
- Nói như váºy, Tiểu Ngá»c đã tá»± thú nháºn mình là ngưá»i cá»§a Ma Thần.
Nà ng nhìn và o mắt Ngạo Thiên.
- Không chỉ là ngưá»i cá»§a Ma Thần, mà chẳng bao lâu nữa, Tiểu Ngá»c sẽ
là Ma nhân. Ma nhân là ngưá»i như thế nà o hẳn Ngạo Thiên đã biết.
Nà ng nói rồi kéo ngoại y cá»§a mình tráºt xuống hai bá» vai, lá»™ chiếc yếm
hồng nhạt.
Ngạo Thiên toan cản tay nà ng, nhưng Tiểu Ngá»c lắc đầu.
- Ngạo Thiên cần phải biết sá»± tháºt để định Ä‘oạt quyết định cá»§a mình.
Nà ng vừa nói vừa cởi nốt dây cá»™t chiếc yếm, kéo nói trôi xuống bên dưới. Äôi gò bồng đảo như hai quả tuyết lê lá»™ ra Ä‘áºp và o mắt Ngạo Thiên.
Trên là n da trắng như bông bưởi của hai quả tuyết lê no tròn là dấu ấn
thủ nhà n nhạt.
Tiểu Ngá»c buông tiếng thở dà i nhìn Ngạo Thiên nói:
- Ngạo Thiên hiểu rồi chứ. Äây là chứng tÃch cá»§a Äá»™c ma Âu Dương Äình, hay Ma Thần.
- Âu Dương Äình.
Nà ng cột lại chiếc yếm hồng, nhìn Ngạo Thiên từ tốn nói:
- Thá»i hạn Äá»™c ma Âu Dương Äình cho Tiểu Ngá»c thu hồi huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n chỉ trong má»™t con trăng. Nếu không có huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n thì...
Nà ng nhìn Ngạo Thiên bằng ánh mắt đượm buồn, một nỗi buồn mênh
mông.
Ngạo Thiên nói:
- Nà ng sẽ biến thà nh ma nhân.
Tiểu Ngá»c gáºt đầu.
- Giá» thì Ngạo Thiên đã biết vì sao Tiểu Ngá»c được phóng thÃch để tìm đến vá»›i Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên nắm tay nà ng.
- Tiểu Ngá»c tá»·...Ngạo Thiên hiểu tất cả rồi.
Hai dòng lệ lại rịn ra khóe mắt nà ng. Nhìn hai dòng lệ cá»§a Tiểu Ngá»c mà tim Ngạo Thiên quặn nhói.
Ngạo Thiên từ tốn nói:
- Ngạo Thiên không để Tiểu Ngá»c biến thà nh ma nhân đâu.
- Không muốn cũng không được.
Tiểu Ngá»c thấm hai dòng lệ cá»§a mình, nhìn Ngạo Thiên từ tốn nói:
- Ngạo Thiên...mục Ä‘Ãch cá»§a Äá»™c ma Âu Dương Äình và Ma Thần muốn Ä‘oạt lại Huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n. Nên dụng Tiểu Ngá»c như má»™t sá»± đổi chác cá»§a hai ngưá»i đó. Nếu Tiểu Ngá»c Ä‘em được huyết ngá»c vá» cho há» thì...
- Ma Thần sẽ hóa giải ma công. Còn nếu sau má»™t con trăng, thì Tiểu Ngá»c phải nháºn kiếp ma nhân trong kiếp ngưá»i nà y.
Ngạo Thiên nắm tay Tiểu Ngá»c.
- Tỷ tin và o hai gã ác ma nhân đó.
Tiểu Ngá»c lắc đầu.
- Không tin. Nhưng Tiểu Ngá»c vẫn nháºn lá»i há». Vì sao Tiểu Ngá»c nháºn lá»i hai ngưá»i đó, Ngạo Thiên có biết hay không?
- Phải chăng tỷ muốn gặp Ngạo Thiên.
- Nếu không nháºn lá»i Äá»™c ma Âu Dương Äình và Ma Thần là m sao Tiểu Ngá»c gặp được Ngạo Thiên.
Nà ng nép và o ngưá»i chà ng, ôn nhu nói tiếp:
- Tiểu Ngá»c chỉ muốn gặp Ngạo Thiên má»™t lần cuối. Má»™t lần cuối gặp lại Ngạo Thiên để tìm lại những khoảnh khắc tuyệt vá»i mà Tiểu Ngá»c đã cùng Ngạo Thiên trong biệt thất băng giá kia. Rồi Tiểu Ngá»c sẽ ra Ä‘i.
Lá»i nói nà y cá»§a nà ng khiến cho trái tim Ngạo Thiên Ä‘áºp loạn nhịp. Những tưởng đâu tim chà ng muốn rÆ¡i ra khá»i lồng ngá»±c. Chà ng vung tay qua
vai Tiểu Ngá»c.
- Tiểu Ngá»c...
Nà ng ngẩng mặt lên nhìn Ngạo Thiên. Äôi ngá»c thá»§ trưá»n lên vòng lấy cổ chà ng, Tiểu Ngá»c nhá» nhẻ nói:
- Tiểu Ngá»c và Ngạo Thiên còn má»™t khoảng thá»i gian rất ngắn ở bên nhau. Ngạo Thiên hãy quên hết tất cả Ä‘i ...chỉ còn có Tiểu Ngá»c và Ngạo Thiên trên Ä‘á»i nà y thôi.
Nà ng vừa nói vừa kéo Ngạo Thiên vá» phÃa mình. Hai cánh môi ướt át cá»§a nà ng áp chặt và o môi Ngạo Thiên vá»›i tất cả cảm giác nồng nhiệt và tham lam.
Ngạo Thiên tiếp nháºn nụ hôn cá»§a nà ng cÅ©ng bằng tất cả sá»± nhiệt huyết
trá»—i dáºy trong tâm tưởng chà ng. Lòng thương cảm cùng vá»›i dấu khắc giao tình hôm nà o khắc tạo nên ngá»n lá»a tình âm á»· trong tâm thức Ngạo Thiên.
Vòng tay Ngạo Thiên siết chặt lấy thân thể Tiểu Ngá»c.
Tiểu Ngá»c chá»§ động cắt nụ hôn cuồng nhiệt cá»§a mình dà nh cho Ngạo
Thiên, rồi nhỠnhẻ nói:
- Tình yêu sao mÆ¡ hồ quá có đến tháºt nhẹ nhà ng nhưng ra Ä‘i cÅ©ng rất
bất ngá».
- Sau đêm nay, Tiểu Ngá»c muốn Ngạo Thiên là m má»™t chuyện.
- Tiểu Ngá»c muốn Ngạo Thiên là m gì? Phải chăng Tiểu Ngá»c muốn Ngạo Thiên trao huyết Ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
Nà ng lắc đầu.
- Không...Ngạo Thiên phải giữ huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh SÆ¡n và và o trong đó. Mối huyết thù cá»§a Kim trang, Ngạo Thiên còn mang nặng trên đôi vai mình mà Ngạo Thiên phải trả thù cho Lăng phu nhân.
- Thế Tiểu Ngá»c muốn Ngạo Thiên là m gì?
Nà ng nhìn thẳng và o mắt chà ng, gượng Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm, rồi từ tốn nói:
- Tiểu Ngá»c lại kéo Ngạo Thiên và o những chuyện cá»§a ngà y mai rồi.
Nà ng lắc đầu.
- Chúng ta hãy tạm quên hết cả Ä‘i. Không nhắc đến những chuyện ngà y mai. Cái gì đến thì nó phải đến. Cho dù Tiểu Ngá»c và Ngạo Thiên có muốn ngăn lại cÅ©ng không được. Thôi thì hãy quên tất cả những phiá»n lụy trên cá»i Ä‘á»i nà y.
Nà ng nói rồi hÆ¡i ngá»a ngưá»i vá» sau, vòng tay quấn quanh cổ chà ng. Nà ng phá lên cưá»i khanh khách vừa cưá»i Tiểu Ngá»c vừa nói:
- Xem mặt Ngạo Thiên kìa, sao cứ xu ra như váºy. Gặp lại Tiểu Ngá»c, Ngạo Thiên không được vui à . Hay Ngạo Thiên gặp Tiểu Ngá»c mà lại nhá»› đến
Lâm Bội Giao.
Nà ng lắc đầu, nũng nịu nói:
- Tiểu Ngá»c không chịu như váºy đâu.
- Ngạo Thiên chỉ nghĩ đến chuyện ngà y mai thôi.
Nà ng nhướng mà y, mở to đôi thu nhãn hết cỡ.
Äôi mắt tròn Ä‘en láy cá»§a nà ng như hai hòn huyá»n ngá»c phản chiếu ánh lữa trông tháºt đẹp và quyển rÅ©, Tiểu Ngá»c chá»›p mắt nói:
- Tiểu Ngá»c đã nói rồi...Ngạo Thiên đừng nghÄ© đến những chuyện sắp đến nữa. Cái gì đến nhứt định sẽ đến, không có gì phải nghÄ© đến nó. Chúng ta sẽ sống vá»›i nhau tháºt trá»n vẹn, tháºt cuồng nhiệt trong đêm nay.
Ngạo Thiên nhìn nà ng.
Tiểu Ngá»c chau mà y.
- Xem kìa...Ngạo Thiên không chìu theo Tiểu Ngá»c à . Hay con ong đã biết đưá»ng Ä‘i lối vá» nên không còn mặn tình như hôm nà o nữa.
Nà ng lắc đầu.
- Ngạo Thiên...chà ng đừng là m Tiểu Ngá»c Ä‘au lòng và thất vá»ng đó. Bấy nhiêu lá»i nói đó cá»§a Tiểu Ngá»c đủ cho Ngạo Thiên biết nà ng Ä‘ang muốn chuyện gì xảy ra giá»a hai ngưá»i trong đêm nay. Nếu trước đây trong băng thất, vì cái lạnh gay buốt và tình trạng lõa thân cá»§a hai ngưá»i, là m nên cái ná»n khÆ¡i gợi tình yêu trong há». Là m ra tấu khúc giao tình cá»§a hai ngưá»i thì đêm nay, hỠđã đến vá»›i nhau không phải má»™t hoà n cảnh nà o tác động, mà đến bằng sá»± tá»± nguyện dâng hiến và tiếp nháºn.
HỠđến vá»›i nhau bằng sá»± chá»§ động và chẳng có hoà n cảnh nà o buá»™c há»
phải rơi và o võng lưới hoang tình.
Nếu Ngạo Thiên hiểu rằng mình Ä‘ang nằm gá»n trong võng lưới tình hoang dục cá»§a Tiểu Ngá»c, có lẽ cÅ©ng an pháºn chấp nháºn võng lưới tình đó. Huống chi Ngạo Thiên là m sao nháºn được sá»± thương cảm đối vá»›i nà ng nếu không muốn nói là sá»± tôn thá» tình yêu dà nh cho Dương Tiểu Ngá»c.
Những đắn Ä‘o, những suy tư vá» Tiểu Ngá»c Ä‘á»u tan biến trong tâm thức
chà ng thay và o đó là tình yêu mà Ngạo Thiên muốn dâng tất cả dà nh nà ng.
Trong võng lưới hoang tình mà Tiểu Ngá»c giăng ra, nà ng muốn Ngạo Thiên quên tất cả. Chỉ còn Ä‘á»ng lại má»™t Ä‘iá»u duy nhất trong tâm thức, đó là thể xác Ä‘ang gá»i má»i cá»§a nà ng. Má»™t sá»± dâng hiến có mục Ä‘ch mà Ngạo Thiên phải tiếp nháºn. Má»™t sá»± dâng hiến má»i má»c mà không má»™t nam nhân nà o có thể từ chối. Tất cả má»i nam nhân tồn sinh trên cá»i Ä‘á»i nà y, nếu rÆ¡i và o tình trạng như Kim Ngạo Thiên, thì cho dù có trái tim bằng đá, có khối óc minh mẩn cÅ©ng bị võng tình hoang dục thiên la địa võng cá»§a nà ng che kÃn tầm mắt và suy tưởng.Tiểu Ngá»c đủ biết và đủ bản lÄ©nh để khiến trái tim Ngạo Thiên má»m nhá»§n ra, và khối óc teo hẳn lại trong lữa dục do nà ng tạo ra.
Nà ng đúng là một kỷ nữ đa tình, một nữ nhân biết chinh phục trái tim của nam nhân. Ngạo Thiên trong lưới hoang tình của nà ng chẳng khác nà o một con rối theo sự sai khiến của nà ng.
Anh hùng còn khó qua ải mỹ nhân, huống chi Ngạo Thiên chưa phải là anh hùng. Äã không phải là anh hùng mà còn là hình nhân ngụp lặn trong võng lưới hoang tình đó.
Nà ng sẽ buá»™t chà ng và o mình, để không còn nghÄ© đến thá»±c tại. Không như lần giao tình trong băng thất, Ngạo Thiên còn bị chi phối bởi hoà n cảnh. Ở đây chỉ có hai ngưá»i, chung quanh há» là không gian tÄ©nh lặng chỉ có tiếng lữa reo tà tách như tấu khúc đệm thêm và o khúc tình ca đầy nhục dục. Má»™t khúc tình ca reo vui khi Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c tá»± cởi bá» tất cả những vướng báºn cá»§a trang phục lẫn những phiá»n muá»™n cá»§a tâm tưởng để đến vá»›i nhau.
Trong khung cảnh nên thÆ¡, trong mắt Ngạo Thiên, nà ng không còn là má»™t mỹ nữ tầm thưá»ng, mà trở thà nh má»™t thánh nữ Ä‘ang cầm giữ trái tim cá»§a chà ng.
Một thánh nữ với tất cả những ý tưởng mà một kẻ say tình nghĩ đến.
Ngạo Thiên ngắm nhìn tấm thân trắng như ngá»c cá»§a nà ng những tưởng muốn nuốt nó và o đôi con ngươi chà ng. Tất cả Ä‘á»ng trong chà ng má»™t ý niệm
duy nhất đó là tình yêu. Cùng vá»›i ý niệm đó chà ng dán và o ngưá»i thân thể nà ng.
Thân thể nà ng như một lượn sóng nhấp nhô cuốn chà ng đi theo dòng
chảy hoang dục. Những cảm xúc nhẹ nhà ng thắm đượm dấu khắc tình yêu và sẽ mãi mãi tồn Ä‘á»ng trong tâm thức Ngạo Thiên. VÄ©nh viá»…n sẽ theo Ä‘uổi chà ng trong kiếp nà y.
Cảm giác nhẹ nhà ng kia trôi mãi, trôi mãi theo những tiếng rên khe khẽ cá»§a Tiểu Ngá»c cho đến khi có sá»± bùng nổ thì nó trở thà nh tráºn cuồng phong trong cõi dục tình.
Tất cả gần như ngưng Ä‘á»ng, chỉ còn nghe tiếng lá»a reo tà tách cùng hÆ¡i thở dồn dáºp và nóng hổi cá»§a hai ngưá»i tặng cho nhau.
Ngạo Thiên áp mặt và o mặt nà ng.
- Tiểu Ngá»c...Ngạo Thiên...yêu nà ng.
Vòng tay quấn chặt lấy lưng Ngạo Thiên, bấu những ngón tay để lại dấu ấn trên ngưá»i chà ng, nà ng cÅ©ng nhá» nhẹ nói:
- Ngạo Thiên thiếp yêu chà ng.
Những lá»i nói đó đúng ra tháºt là thừa trong tình cảnh cá»§a hai ngưá»i, nhưng há» phải nói.
Bởi đối vá»›i Ngạo Thiên lúc nà y tất cả những gì nà ng cho vay chưa đủ mà còn phải biểu lá»™ bằng chÃnh lá»i nói giao cảm, mặc dù nà ng biết đó là lá»i nói thừa.
Ngạo Thiên vồn vả trên thân thể tuyệt mỹ của nà ng. Chà ng nhỠnhẹ nói:
- Ngạo Thiên sẽ không để nà ng trở thà nh ma nhân đâu...Ngạo Thiên sẽ đưa huyết ngá»c Thánh địa võ lâm cho nà ng để đổi lấy sá»± sống trá»n kiếp nà y.
Nà ng không trả lá»i Ngạo Thiên mà kéo lưng chà ng dúi và o ngưá»i mình hÆ¡n. Tiểu Ngá»c niểng đầu như thể muốn né tránh ánh mắt cá»§a Ngạo Thiên nhưng tháºt ra nà ng chỉ muốn dấu nụ cưá»i mỉm vừa hé nở trên môi mà thôi. Nà ng biết, mình Ä‘ang là ngưá»i chiến thắng trong cuá»™c tình nà y. Nà ng sẽ là chá»§ nhân cá»§a Ngạo Thiên, cho dù chà ng có phát hiện ra nà ng là Mỹ diện đưá»ng lang.
Là m sao Ngạo Thiên có thể Ä‘á»c được những ý niệm trong đầu nà ng. Bởi chà ng đã là kẻ mù mắt nếu không muốn nói là ngưá»i đần độn trong võng
tình hoan dục. Chà ng tự biến thà nh kẻ nô tình mà không biết. Là m gì mà biết được khi đã tự mình tự nguyện, nếu thoát ra được e rằng chỉ còn là một cái xác rệu rã.
Nhìn Ngạo Thiên đã ngá»§ say, Tiểu Ngá»c nhẹ bước rá»i gian thảo xá. Nà ng chẳng Ä‘i đâu xa mà chỉ đến táng cây đại thụ gần đó.
Äứng dưới táng cây đại thụ, nà ng như thể chỠđợi ngưá»i nà o đó.
Äá»™c ma Âu Dương Äình từ sau táng cây bước ra.
Tiểu Ngá»c bước tá»›i ôm quyá»n thà nh kÃnh xá Âu Dương Äình.
- Tiểu Ngá»c tham bái Âu Dương chá»§ nhân.
- Nà ng đã là m được rồi chứ?
- Ngạo Thiên giỠđã ở trong tay Tiểu Ngá»c. Y đã sẳn sà ng trao lại huyết ngá»c Thách địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
Äá»™c ma Âu Dương Äình ve cằm, mỉm cưá»i.
- Nà ng hà nh sá»± rất tốt. Äừng để xảy ra sai lầm như lần trước. Nếu như
lần nà y thất bại, thì sẽ giết luôn Kim Ngạo Thiên.
Tiểu Ngá»c lưỡng lá»± nói:
- Chá»§ nhân...có thể tha mạng cho y được không. Tiểu Ngá»c nháºn ra y
cÅ©ng là con ngưá»i vô hại.
Äôi chân mà y cá»§a Äá»™c ma Âu Dương Äình thoạt nhÃu lại, nhưng rồi
lại cưá»i mỉm.
Lão nhìn Tiểu Ngá»c từ tốn nói:
- Cho dù nà ng có là Mỹ diện đưá»ng lang, cho dù có thuần phục bổn nhân thì nà ng vẫn là nữ nhi yếu Ä‘uối. Bổn tá»a hiểu vì sao nà ng xin tha mạng cho Kim Ngạo Thiên...dù sao thì gã tiểu tỠđó cÅ©ng đã gieo và o nà ng chữ tình.
Tiểu Ngá»c lắc đầu.
- Tiểu Ngá»c không bao giá» nghÄ© đến chữ tình. Nhưng nếu Tiểu Ngá»c xin cho Ngạo Thiên được sống bởi vì thấy gã vô nghÄ©a và yếu Ä‘uối. Má»™t ngưá»i như Ngạo Thiên thì không thể là m gì được.
- Rồi đây y sẽ trở thà nh một xác chết biết thở, sống với hoà i niệm mãi với tình yêu.
Äá»™c ma mỉm cưá»i nhìn nà ng.
- Nà ng đoán chắc chứ?
Tiểu Ngá»c khẳng khái gáºt đầu.
- Y sẽ không bao giá» thoát khá»i lưới tình.
- Ta tin nà ng. Nhưng chỉ sợ Ma thần không chuẩn y lá»i thỉnh cầu cá»§a nà ng thôi. Thôi được, bổn nhân sẽ cố gắng thỉnh cầu Ma Thần, nhưng trước hết nà ng phải láºp công lá»›n.
- Tiểu Ngá»c sẽ là m hết sức mình.
Äá»™c ma cưá»i khẩy rồi nói:
- Nếu bổn tá»a là Kim Ngạo Thiên, chẳng biết nà ng có đối xá» vá»›i bổn tá»a
giống như gã không.
Tiểu Ngá»c lắc đầu. Nà ng toan quỳ xuống nhưng Âu Dương Äình đã kịp
cản nà ng lại.
Y nói:
- Nà ng đừng quá sợ hãi bổn nhân như váºy.
- Tiểu Ngá»c không dám xem thưá»ng chá»§ nhân và cà ng không dám xúc
phạm ngưá»i.
Äá»™c ma cưá»i khẩy rồi nói:
- Dù sao thì gã tiểu tá» Kim Ngạo Thiên cÅ©ng may mắn hÆ¡n những gã nam nhân khác, y có được những tiêu khiển thú vị nhất trên Ä‘á»i nà y.
Äá»™c ma Âu Dương Äình đặt tay lên vai Tiểu Ngá»c.
- Hãy là m trá»n chức pháºn cá»§a nà ng.
- Tiểu Ngá»c sẽ cố gắng không để chá»§ nhân thất vá»ng.
Âu Dương Äình khẽ gáºt đầu, nắn nót đôi bá» vai Tiểu Ngá»c. Lão vừa nắn
bá» vai Tiểu Ngá»c vừa nói:
- Tiểu Ngá»c đúng là trang mỹ nữ có sắc đẹp mê hồn đối vá»›i nam nhân.
Bổn nhân nghĩ một ngà y nà o đó bổn nhân cũng có thể sẽ rơi và o lưới tình của nà ng.
Tiểu Ngá»c cúi đầu nhìn xuống mÅ©i hà i cá»§a mình. Nà ng là nhà nói:
- Nếu chá»§ nhân lịnh, Tiểu Ngá»c sẽ hầu hạ ngưá»i.
Äá»™c ma cưá»i khẩy. Y nhìn Tiểu Ngá»c nói:
- Ta muốn nà ng tự nguyện thì có lẽ sẽ tốt hơn.
Lão vừa nói vừa vuốt đôi tay theo bên hông Tiểu Ngá»c. Cái vuốt tay cá»§a Âu Dương Äình không có gì mÆ¡n trá»›n nhưng lại khiến toà n thân Tiểu Ngá»c nổi đầy gai ốc li ti.
Nà ng không phản khán lại hà nh động cá»§a Äá»™c Ma mà chỉ nhắm mắt, tiếp nháºn hà nh động đó.
Äôi tay cá»§a Äá»™c Ma Âu Dương Äình dừng lại bên tiểu yêu cá»§a Tiểu Ngá»c...Äôi thá»§ nhãn đầy uy quang chằm chằm nhìn và o mặt nà ng.
Äá»™c ma khẻ gáºt đầu.
- Nà ng đẹp lắm, nhưng bổn tá»a không quên nà ng là "Mỹ diện đưá»ng lang".
Äá»™c ma rút tay lại, lấy túi phấn trong ống tay áo đặt và o tay Dương Tiểu Ngá»c.
Äón lấy túi phấn, Tiểu Ngá»c rối rÃt nói:
- Äa tạ chá»§ nhân đã ưu ái.
- Ta không muốn nà ng thất bại lần nà y. Ma Thần cũng không muốn.
- Tiểu Ngá»c biết.
Âu Dương Äình gáºt đầu.
- Lúc nà o ta cũng ở bên nà ng.
Äá»™c ma Âu Dương Äình nói rồi, quay bước Ä‘i thẳng và o bóng tối.
Bóng tối nuốt chá»ng ngay lấy nhân dạng cá»§a lão.
Khi Äá»™c ma Âu Dương Äình bá» Ä‘i rồi, lúc ấy Tiểu Ngá»c má»›i buông má»™t tiếng thở phà o.
Sau tiếng thở ra đó, theo má»™t bản năng vô thức, nà ng vá»™i vã mở túi gấm, rồi đưa lên mÅ©i và o ngá»i.
Tấm thân nà ng phấn khÃch hẳn lên khi tiếp nháºn Di tháºp tán. Trong sá»± phấn khÃch đó, Dương Tiểu Ngá»c nghe bước chân sau lưng mình.
Nà ng vá»™i cất ngay túi phấn và o trong thắt lưng, quay lại. Vừa quay lại Tiểu Ngá»c vừa nói:
- Ngạo Thiên à ?
Nà ng hÆ¡i sững sá» khi nháºn ra không phải Ngạo Thiên. Äáºp và o mắt nà ng là má»™t nữ lang váºn bạch y trắng toát, lại che mặt bằng má»™t chiếc rèm lụa. Tiểu Ngá»c cao mà y.
- Che mặt tất cô nương không muốn ta nháºn ra chân diện cá»§a mình.
- Nhưng Tiểu Ngá»c đã có thể Ä‘oán ra nà ng là ai.
- Bổn cô nương không muốn Dưong cô nương thấy mặt thôi. Nhưng cũng thừa biết Dương cô nương có thể đoán ra Lâm Bội Giao nà y.
- Äã biết Tiểu Ngá»c nháºn ra tục danh cá»§a mình, sao nà ng còn che mặt là m gì.
- Bá»™i Giao thÃch như váºy. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có sở thÃch riêng, chẳng ai giống ai cả.
Tiểu Ngá»c cưá»i mỉm chấp tay sau lưng rồi từ tốn nói:
- Nà ng đến tìm Tiểu Ngá»c vá»›i mục Ä‘Ãch gì.
Bá»™i Giao buông giá»ng.
- Bội Giao muốn Dương cô nương tránh xa Ngạo Thiên.
Äôi chân mà y Tiểu Ngá»c nhÃu lại.
- Tránh xa Ngạo Thiên.
Bá»™i Giao gáºt đầu.
- Äúng...
- Tại sao Tiểu Ngá»c lại tránh xa Ngạo Thiên.
- Bởi ta biết mục Ä‘Ãch cá»§a Tiểu Ngá»c cô nương.
Tiểu Ngá»c cưá»i khẩy, rồi nói:
- Nà ng nói thá» xem, mục Ä‘Ãch cá»§a ta là gì nà o.
- Tiểu Ngá»c cô nương chỉ muốn lấy huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n
hiện ở trong tay Ngạo Thiên.
Tiểu Ngá»c gáºt đầu:
- Rất đúng! Nếu Ngạo Thiên là nà ng thì hẳn thú vị lắm. Rất tiếc Kim Ngạo Thiên không phải là Lâm Bá»™i Giao. Nà ng biết không...Ngạo Thiên đã quyết định trao huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh SÆ¡n cho Tiểu Ngá»c đó. Có lẽ chỉ nay mai thôi, huyết ngá»c Kim Äỉnh SÆ¡n thuá»™c vá» Tiểu Ngá»c.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i, từ tốn nói tiếp:
- Tiểu Ngá»c đã nghe được Ngạo Thiên nói nhiá»u vá» nà ng và còn nói Bá»™i Giao đã thố lá»™ cho Ngạo Thiên biết thân pháºn cá»§a Tiểu Ngá»c là Mỹ diện đưá»ng lang...tháºm chà nà ng và Sá» Quách còn nói cho Ngạo Thiên biết cả mục Ä‘Ãch cá»§a Tiểu Ngá»c nữa...nhưng ta tiếc cho Ngạo Thiên lại không tin tất cả những lá»i cá»§a nà ng và Sữ Quách.
Nói dứt câu Tiểu Ngá»c nhún vai mỉm cưá»i.
Nà ng vừa cưá»i vừa nói:
- Bá»™i Giao cô nương biết vì sao Ngạo Thiên không tin lá»i cá»§a cô nương
và SỠQuách không?
- Tiểu cô nương có thể cho ta biết không?
- Tất nhiên rồi. Tiểu Ngá»c rất sẳn lòng nói cho Bá»™i Giao tiểu thư biết.
- Vì sao Ngạo Thiên không tin lá»i Tiểu thư và Sá» Quách công tá», bởi vì
Ngạo Thiên yêu Dương Tiểu Ngá»c đó.
Nghe Tiểu Ngá»c thốt lên lá»i nà y không biết Bá»™i Giao cô nương sẽ nghÄ© sao vá» Kim Ngạo Thiên. Hẳn tiểu thư chắc giáºn Ngạo Thiên lắm phải không.
- Tại sao Bá»™i Giao phải giáºn Ngạo Thiên khi biết huynh ấy yêu Tiểu Ngá»c.
Tiểu Ngá»c cưá»i khẩy má»™t tiếng rồi nói tiếp.
- Äừng giã vỠđánh lừa mình nữa. Äừng quên Tiểu Ngá»c và Tiểu thư cùng pháºn nhi nữ như nhau. Äã cùng pháºn nhi nữ như nhau tất Tiểu Ngá»c có thể Ä‘á»c được và hiểu được ý nghÄ© cá»§a Lâm tiểu thư. Ta biết nà ng yêu Kim Ngạo Thiên. Phải chăng vì tình yêu đó mà nà ng không muốn Tiểu Ngá»c ở bên Kim Ngạo Thiên cÅ©ng chỉ vì há»n ghen thôi. Äã là nhi nữ thì ai mà lại không Ãch ká»·, ghen há»n. Khi mình yêu ngưá»i ta mà không được đáp tình...cà ng ghen há»n hÆ¡n nữa.
Bội Giao buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Dương cô nương...ai cÅ©ng có duyên pháºn riêng cá»§a mình cả. Bá»™i Giao không phải ghen há»n mà muốn Tiểu Ngá»c rá»i xa Kim Ngạo Thiên. Ta muốn nà ng rá»i xa Kim Ngạo Thiên bởi đã biết nà ng chẳng yêu gì NgạoThiên cả mà chỉ chăng bẫy tình để đạt được mục Ä‘Ãch Ä‘oạt huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n. Ngạo Thiên thì lầm tưởng...
Tiểu Ngá»c khoát tay.
- Ngạo Thiên chẳng phải lầm tưởng gì cả đâu...mà tá»± nguyện chui và o lưới tình cá»§a Tiểu Ngá»c.
Tiểu Ngá»c nhìn Bá»™i Giao, mỉm cưá»i nói tiếp.
- Bây giá» Tiểu Ngá»c có chìu theo ý cá»§a nà ng rá»i Ngạo Thiên Ä‘i thì e rằng Ngạo Thiên cÅ©ng chẳng bao giá» rá»i khá»i Tiểu Ngá»c. Bởi giỠđây y Ä‘ang lặn ngụp trong niá»m Ä‘am mê dục tình cá»§a Tiểu Ngá»c. Mặc dù Tiểu Ngá»c giăng bẫy Ngạo Thiên nhưng cÅ©ng phải thừa nháºn y là ngưá»i cÅ©ng lý thú đó.
- Tiểu cô nương nên nghÄ© đến mối thâm tình mà Lăng phu nhân đã đối vá»›i cô nương. Äừng sá» dụng tình yêu như má»™t thứ binh khà tà n nhẫn và vô tâm. Dụng tình yêu như má»™t thứ binh khà tà n nhẫn và vô tâm để đạt được mục Ä‘Ãch cá»§a mình, có ngà y cô nương phải chuốc lấy sá»± hối háºn nhưng khi
hối háºn thì cÅ©ng đã muá»™n rồi.
Tiểu Ngá»c cau mà y. Nà ng gắt giá»ng nói.
- Äừng Ä‘em những lá»i giáo Ä‘iá»u đó ra huấn thị Dương Tiểu Ngá»c. Tiểu Ngá»c khuyên Lâm cô nương nên tránh xa Ngạo Thiên thì đúng hÆ¡n. Äối vá»›i Ngạo Thiên, Lâm tiểu thư chỉ là con ngưá»i thừa, có cÅ©ng được, không có cÅ©ng không sao. Nhưng vá»›i Tiểu Ngá»c thì khác...cuá»™c Ä‘á»i Ngạo Thiên không
thể thiếu được.
Nói dứt câu, Tiểu Ngá»c hừ nhạt má»™t tiếng, rồi nghiêm giá»ng nói:
- Lâm Bá»™i Giao cô nương tránh xa Kim Ngạo Thiên, may ra Tiểu Ngá»c còn suy nghÄ© để tạo cho Ngạo Thiên má»™t sinh lá»™. Bằng như không chìu theo ý cá»§a Tiểu Ngá»c...cô nương sá»›m hối tiếc đấy. Bá»™i Giao cau mà y nhìn chăm chăm và o Tiểu Ngá»c.
- Bội Giao không để Ngạo Thiên rơi và o sự u mê trong bẩy tình của nà ng đâu.
Tiểu Ngá»c cưá»i khảy rồi nói:
- Bá»™i Giao tiểu thư sẽ là m gì để Ngạo Thiên thoát ra khá»i sá»± u mê bởi võng tình cá»§a bổn cô nương.
- Tiểu Ngá»c đừng bức ép Bá»™i Giao. Nếu như Bá»™i Giao không nghÄ© cô
nương là ngưá»i cá»§a Kim trang. Thì Bá»™i Giao cô nương sẽ giết Tiểu Ngá»c chứ gì?
Bá»™i Giao gằn giá»ng nói:
- Äúng...hạng ma nữ dâm tà như nà ng cÅ©ng không nên để tồn tại trên Ä‘á»i nà y.
Chân diện Tiểu Ngá»c sa sầm khi nghe lá»i nói nà y cá»§a Bá»™i Giao. Nà ng gay gắt nói:
- Hóa ra Bá»™i Giao tiểu thư cÅ©ng có ý định giết Dương Tiểu Ngá»c. Bá»™i Giao Tiểu Thư có thể là m được Ä‘iá»u đó đó. Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng Tiểu Ngá»c thì nà ng cÅ©ng bất ngá» phát động chiêu công...chỉ má»™t cái lắc vai. Tiểu Ngá»c vụt lướt đến Bá»™i Giao.
Ngá»n thá»§ cá»§a nà ng dá»±ng lên vổ thẳng tá»›i Lâm Bá»™i Giao hai đạo nhu kình phách không chưởng. Vừa phát động chưởng công, Dương Tiểu Ngá»c vừa nói:
- Có bản lÄ©nh thì hãy đỡ chưởng kình cá»§a Tiểu Ngá»c.
Không cần Tiểu Ngá»c phải thốt ra câu nói đó, Lâm Bá»™i Giao không hể tránh né mà dá»±ng ngá»c chưởng đón thẳng, đở thẳng và o hai đạo nhu kình cá»§a đối phương.
- Ầm...
Bá»™i Giao thối lại má»™t bá»™, trong khi Dương Tiểu Ngá»c thì báºt ngược lại chổ cÅ©. Chân diện nà ng lá»™ vẻ sững sá» trước uy lá»±c vô biên cá»§a Lâm Bá»™i Giao.
Tiểu Ngá»c chau mà y, tức giáºn nói:
- Xem ra tiểu thư cÅ©ng có bản lÄ©nh. Tiểu Ngá»c hoà n toà n bất ngỠđó.
- Tiểu Ngá»c có gì bất ngá» nà o.
- Một trang tiểu thư khuê các của huyện lệnh Hà m Dương, đúng ra là lá
ngá»c cà nh và ng, liá»…u yếu đà o tÆ¡. Lại có võ công cao minh như váºy khiến Tiểu Ngá»c cÅ©ng phải bất ngá».
- Bá»™i Giao khác vá»›i những tiểu thư lá ngá»c cà nh và ng.
- Tiểu Ngá»c chỉ lầm lẫn thôi, nhưng không ngại Lâm Bá»™i Giao đâu. Chúng ta vẫn có thể đấu vá»›i nhau trăm hiệp kia mà .
Tiểu Ngá»c vừa nói vừa lướt đến Bá»™i Giao.
Thấy Tiểu Ngá»c lướt đến mình, Bá»™i Giao cau mà y nói:
- Một chưởng vừa rồi không đủ để Dương cô nương sáng mắt ra à ?
Tiểu Ngá»c hừ nhạt.
- Bổn cô nương còn chưa thi thố hết bản lỉnh cũa mình.
Nà ng vừa nói vừa vươn trảo thôi và o vùng thượng đẳng cá»§a Bá»™i Giao. Bá»™i Giao vung hữu thá»§ gạt trảo công cá»§a Tiểu Ngá»c.
- Chát...
Bị gạt trảo ttcông nhưng Tiểu Ngá»c nhếch môi mỉm cưá»i. Vừa cưá»i nà ng vừa đánh dứ tá»›i má»™t chưởng công và o mặt Bá»™i Giao.
Bội Giao cũng vung chưởng đón thẳng đở thẳng.
Khi chưởng ảnh cá»§a Tiểu Ngá»c gần chạm và o ngá»c thá»§ cá»§a Bá»™i Giao, thì
bất ngá» rút lại. Nà ng Ä‘iểm nhẹ cước pháp, thân ảnh cá»§a nà ng vụt lên cao hai trượng, mÅ©i hà i xuất hiện hai ngá»n lưỡi kiếm, liên thá»§ công thẳng và o Bá»™i Giao vá»›i những thế cước thần kỳ.
Tiểu Ngá»c vừa công vừa nói:
- Äây má»›i là sở há»c độc môn cá»§a ÄÆ°á»ng lang.
Äúng như lá»i Tiểu Ngá»c nói, đôi cước pháp có hai ngá»n liểu kiếm chẵng khác nà o hai cách tay bá» ngá»±a, nhoáng nhoáng tá»›i công kÃch Lâm Bá»™i Giao.
Cước pháp liên hoà n, biến hoá của nà ng đặt ngay Bội Giao và o thế hạ
phong. Nà ng không ngừng thối bộ để né tránh những tuyệt cước liên hoà n của đối phương.
Thấy Bá»™i Giao không ngừng thối bá»™, Tiểu Ngá»c đắc ý cà ng gia tăng cước pháp, tạo thà nh những sát chiêu công kÃch đối phương. Nà ng vừa phát tác chiêu công vừa nói:
- Quỷ nữ không thắng được bổn cô nương đâu.
Câu nói đầy vẻ đắc ý cá»§a nà ng vừa thốt ra thì nháºn ngay lấy má»™t sá»± bất
ngá». Từ thế hạ phong, bất thình lình Bá»™i Giao phát xuất ra má»™t mảnh lụa như má»™t con giao long uốn khúc, quấn ngay lấy đôi cước pháp cá»§a Tiểu Ngá»c.
Sá»± biến đó quá bất ngá» khi Tiểu Ngá»c không kịp phản ứng tránh né, mà nhanh chóng rÆ¡i ngay và o tình huống bị động trở lại. Nà ng muốn thoát vá» sau nhưng đã quá muá»™n, không thể thá»±c hiện được Ä‘iá»u đó bởi đôi chân đã bị mảnh lụa quấn chặt lấy rồi.
Bá»™i Giao nghiêm giá»ng nói:
- A là kẻ thắng.
Nà ng vừa nói vừa giáºt mạnh má»™t cái. Mảnh lụa quẳng Tiểu Ngá»c quay tròn như chiếc bông vụ, bắn Ä‘i như má»™t chiếc lá khô.
Tiểu Ngá»c muốn thi triển khinh công để gượng trụ lại nhưng hoà n toà n bất lá»±c. Nà ng những tưởng đâu mình sẽ rÆ¡i xuống đất như má»™t trái chÃn rụng khá»i cà nh, nhưng Ngạo Thiên vá»›i thân pháp tuyệt kỳ Quá»· bá»™ vô tướng đã lướt đến đở lấy Tiểu Ngá»c.
Ngạo Thiên đặt Tiểu Ngá»c xuống đất nhìn Bá»™i Giao. Mặc dù Bá»™i Giao đã che mặt bằng chiếc rèm lụa nhưng Ngạo Thiên cÅ©ng nháºn ra ánh mắt cá»§a nà ng.
Chà ng gắt giá»ng nói:
- Bá»™i Giao...sao lại muốn hại Tiểu Ngá»c.
- Huynh phải tránh xa ngưá»i đó.
- Tiểu Ngá»c là ngưá»i cá»§a Kim trang...sao tiểu ca lại tránh xa chứ.
- Tiểu ca phải nghe lá»i muá»™i.
Ngạo Thiên gắt giá»ng nói:
- Tiểu ca không nghe lá»i cá»§a Bá»™i Giao đâu. Nà ng hãy Ä‘i Ä‘i...
Bội Giao đau đớn.
- Tiểu ca...
Ngạo Thiên khoát tay.
- SỠQuách đang chỠnà ng đó. Nà ng nên quan tâm đến SỠQuách hơn là quan tâm đến ta.
- Tại sao muội lại phải quan tâm đến SỠQuách.
- Còn há»i Ngạo Thiên câu há»i thừa đó nữa, hãy Ä‘i tìm Sá» Quách mà há»i. Sá» Quách cần nà ng hÆ¡n Ngạo Thiên cần nà ng.
Bội Giao cau mà y.
- Tiểu ca sẽ hối háºn.
- Ngạo Thiên có hối háºn hay không là quyá»n cá»§a Ngạo Thiên, là số pháºn
của Ngạo Thiên...Bội Giao không cần phải quan tâm đến.
Bá»™i Giao đã báºt ra tiếng cưá»i miá»…n cưỡng và đau khổ. Nà ng nghiêm giá»ng sau tiếng cưá»i đó, nói vá»›i Ngạo Thiên.
- Cái tên Ngạo Thiên, e rằng được đặt sai má»™t con ngưá»i. Kim Ngạo Thiên chẳng còn là Kim Ngạo Thiên nữa. Nà ng nói rồi, quay bước thi triển khinh công băng mình Ä‘i.
Ngạo Thiên nhìn theo Bá»™i Giao cho đến khi nà ng mất dạng. Chà ng nhìn lại Tiểu Ngá»c.
- Nà ng có sao không?
Tiểu Ngá»c ôm lấy thắt lưng Ngạo Thiên nép và o ngưá»i chà ng. Nà ng nhá» nhẹ nói:
- Nếu không có Ngạo Thiên, Tiểu Ngá»c đã bị trá»ng thương bởi tuyệt há»c võ công cá»§a Lâm Bá»™i giao.
- Tiểu Ngá»c đừng trách Lâm Bá»™i Giao.
Tiểu Ngá»c lắc đầu nói:
- Tiểu Ngá»c không trách Bá»™i Giao. Mà chỉ muốn má»™t Ä‘iá»u.
- Nà ng muốn gì.
Nà ng nhìn và o mắt Ngạo Thiên.
- Chà ng tránh xa Bá»™i Giao. Bởi vì Bá»™i Giao chỉ muốn Ä‘oạt huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n mà có thể là m cà n hại Ngạo Thiên.
- Tiểu Ngá»c...Bá»™i Giao sẽ chẳng được gì cả...bởi Ngạo Thiên sẽ trao huyết ngá»c đó cho Tiểu Ngá»c.
Nà ng nhìn chà ng.
- Ngạo Thiên...huyết ngá»c Kim Äỉnh sÆ¡n là chiếc chìa khóa duy nhất có thể giúp Ngạo Thiên thanh toán huyết háºn vá»›i Ma Thần.
Ngạo Thiên vòng tay qua tiểu yêu Tiểu Ngá»c.
- Tiểu Ngá»c...nà ng không nhá»› lá»i nói cá»§a mẫu thân trước khi mất à ?
Tiểu Ngá»c cắn răng trên và o môi dưới, nép và o ngá»±c Ngạo Thiên.
- Bá mẫu muốn Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c đừng bao giá» nghÄ© đến việc trả thù mà tìm chốn mai Ä‘anh ẩn tÃch.
Ngạo Thiên gáºt đầu:
- Ngạo Thiên luôn nhá»› tá»›i lá»i nói đó mà . Và Ngạo Thiên cÅ©ng không bao giá» muốn nà ng trở thà nh "ma nhân". Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c sẽ thá»±c hiện theo đúng những lá»i di ngôn cá»§a mẫu thân.
Nà ng ôm cứng chà ng.
- Ngạo Thiên...
Chà ng vuốt mái tóc Tiểu Ngá»c, nhá» nhẹ nói:
- Ngạo Thiên và nà ng sẽ Ä‘i tháºt xa...Ä‘i tháºt xa.
Tiểu Ngá»c dụi mặt và o ngá»±c Ngạo Thiên.
Chà ng nâng cằm Tiểu Ngá»c.
Äáºp và o mắt Ngạo Thiên là hai dòng lệ tình. Tiếp nháºn hai dòng lệ Ä‘á»ng trên khóe mắt cá»§a Tiểu Ngá»c, trái tim Ngạo Thiên không khá»i bồi hồi xúc động.
Chà ng gượng cưá»i rồi há»i Tiểu Ngá»c.
- Nà ng đồng ý với dự định của Ngạo Thiên chứ?
Tiểu Ngá»c lưỡng lá»± rồi gáºt đầu. Nà ng nhá» nhẹ nói:
- Tiểu Ngá»c và Ngạo Thiên sẽ Ä‘i tháºt xa, không bao giá» dám bước và o cát bụi giang hồ.
Nà ng nói rồi toan áp môi mình và o môi chà ng. Nhưng lần nà y chẳng
biết Ngạo Thiên nghÄ© gì lại cản Tiểu Ngá»c lại.
Chà ng mỉm cưá»i vá»›i nà ng.
- Ngạo thiên sẽ thà nh thân vá»›i Tiểu Ngá»c khi Ma Thần hóa giải ma công trong ná»™i thể nà ng.
Nà ng gáºt đầu:
- Tiểu Ngá»c hạnh phúc và sẽ ở mãi bên Ngạo Thiên.
Nà ng vừa nói vừa núp và o ngưá»i Ngạo Thiên nhưng lại nghÄ© khác. Y được ngưá»i ta tặng cho má»™t cái tên ngạo mạn nhưng sao lại yếu Ä‘uối như váºy nhỉ. Äến lúc nà y, Tiểu Ngá»c má»›i nhiệm ra sức mạnh cá»§a tình yêu như thế nà o. Nó có thể thay đổi má»™t con ngưá»i, dù kẻ đó là ai.
Nà ng giấu mặt và o ngá»±c Ngạo Thiên Ä‘iểm nụ cưá»i, nghÄ© thầm.
- "Äá»™c ma Âu Dương Äình, rồi cÅ©ng chẳng khác gì Ngạo Thiên".
|

19-08-2010, 03:14 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 18: Sống Hay Là Chết.
Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c quay vỠđến Hà m Dương thì trá»i cÅ©ng sụp tối. Mặc dù rá»i Hà m Dương chưa bao lâu, tháºm chà Ngạo Thiên nghÄ© má»›i vừa ngà y hôm qua thôi.
Nhưng nay lại cảm nháºn Hà m Dương quá xa lạ đối vá»›i chà ng. Tất cả gần như đảo lá»™n đối vá»›i chà ng. Hà m Dương như chưa từng bao giá» có má»™t Kim trang hiện hữu trên phần địa chà cá»§a nó. Không có Kim trang thì cÅ©ng chẳng có Kim Ngạo Thiên.
Uy chấn Kim trang ngà y nà o như chẳng tồn tại trong thà nh Hà m Dương
nà y nữa, mặc dụ sá»± thay đổi đó chỉ má»›i xảy ra thôi. Chà ng nhìn sang Tiểu Ngá»c.
- Tiểu Ngá»c...sao Ngạo Thiên cảm thấy xa lạ vá»›i Hà m Dương quá.
Chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn mà Ngạo Thiên đã thấy Hà m Dương thay
đổi quá.
Nà ng liếc chà ng, mỉm cưá»i nói:
- Ngạo Thiên chỉ nghĩ thế thôi. Chứ Hà m Dương nà o thay đổi gì.
Ngạo Thiên lắc đầu:
- à của Ngạo Thiên muốn nói, hình như chưa từng có Kim trang tồn tại ở Hà m Dương.
- Ngạo Thiên hãy quên Kim trang Ä‘i vì nó đã thuá»™c vá» Tháºp thất bang rồi. Chá»§ nhân Kim trang bây giá» là bang chá»§ Ngân Long bang Mạc Cá»±u.
- HỠMạc cướp Kim trang của Kim gia.
Nà ng cau mà y.
- Ngạo Thiên còn tiếc Kim trang à . Chúng ta đã quyết định rồi, sẽ tìm má»™t chá»— thâm sÆ¡n cùng cốc may danh ẩn tÃch kia mà .Nghe nà ng thốt câu nà y, Ngạo Thiên gượng cưá»i.
- Ngạo Thiên chỉ nói thế thôi, chứ chẳng cần đến Kim trang. Quay lại Hà m Dương chẳng qua Ngạo Thiên có chút chạnh lòng nghĩ lại những ngà y trước khi biến cố xảy ra.
- Sau nà y Tiểu Ngá»c sẽ không cho Ngạo Thiên đến Hà m Dương nữa.
Ngạo Thiên gáºt đầu:
- Sẽ mãi mãi không quay lại Hà m Dương. Ngạo Thiên sẽ quên Hà m Dương và tất cả những ngà y ở Hà m Dương.
Nà ng gáºt đầu, mỉm cưá»i vá»›i Ngạo Thiên.Hai ngưá»i Ä‘i ngang qua Hà m Dương Bách niên tá»u, Ngạo Thiên dừng bước.
Nhìn lại Tiểu Ngá»c, Ngạo Thiên nói:
- Ngạo Thiên muốn và o đây.
- Ngạo Thiên muốn uống rượu.
Gượng Ä‘iểm nụ cưá»i mÄ©m, Ngạo Thiên từ tốn nói:
- Khi mẫu thân còn tại thế gian, Kim trang còn là má»™t tòa trang cá»§a Kim gia. Ngạo Thiên còn là má»™t lịnh thiếu gia cá»§a Kim trang, Hà m Dương bách niên tá»u là tòa tá»u lâu Ngạo Thiên hay lui tá»›i.
Buông tiếng thở dà i, chà ng nói tiếp:
- Ngạo Thiên muốn tìm lại Uy chấn của Kim trang hôm nà o...để rồi ngà y
mai sẽ rá»i khá»i Hà m Dương cùng vá»›i Tiểu Ngá»c, chẳng bao giá» quay lại đây nữa. Ngạo Thiên sẽ rÅ© bá» tất cả lại sau lưng mình.
Tiểu Ngá»c nguýt chà ng.
- Tiểu Ngá»c và Ngạo Thiên sẽ và o Hà m Dương bách niên tữu. Tiểu Ngá»c và Ngạo Thiên sẽ uống tháºt say để rồi ngà y mai chúng ta láºp lại cuá»™c Ä‘á»i khác.
Ngạo Thiên gáºt đầu.
Ngạo Thiên dừng chân dưới những báºc tam cấp bởi sá»± huyên náo trong Hà m Dương bách niên tá»u. Chà ng nhá»§ thầm:
- "Chẳng biết bằng hữu ngà y nà o có còn trá»ng mình nữa không?".
Ngạo Thiên buá»™c phải nghÄ© đến Ä‘iá»u đó, bởi lẻ chà ng không còn là má»™t lịnh thiếu gia cá»§a Kim trang như hôm nà o.Tiểu Ngá»c nhìn sang chà ng.
Chà ng gượng cưá»i, rồi cùng vá»›i nà ng bước thẳng và o gian chÃnh sảnh Hà m Dương Bách niên tá»u.
Khi Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c vừa bước và o thì sá»± huyên náo láºp tức được thay bằng sá»± im lặng nặng ná». Tất cả tá»u khách Ä‘á»u dõi mắt nhìn Ngạo Thiên. CÅ©ng vẫn gương mặt quen thuá»™c, nhưng đến giỠđây xem ra há» có vẽ thá» Æ¡ pha má»™t chút gì đó tò mò nhìn Ngạo Thiên.
Một sự thay đổi hoà n toà n khiến Ngạo Thiên nghĩ thầm.
- "Những bằng hữu nà y thay đổi hay chÃnh bản thân mình thay đổi".
Chà ng nghÄ© đến Ä‘iá»u đó bởi má»™t lẻ rất hiển nhiên, nếu trước khi chà ng bước và o Hà m Dương bách niên tá»u thì tất cả má»i ngưá»i đồng đứng lên ôm quyá»n xá, và biểu lá»™ sá»± trá»ng thị vá»›i Ngạo Thiên, nhưng nay thì hoà n toà n khác, há» chỉ dõi mắt nhìn Ngạo Thiên như thể chà ng là má»™t quái nhân dị hình, và ngồi trÆ¡ ra như thể há» và Ngạo Thiên là ngưá»i xa lạ.
Sá»± im lặng trong Hà m Dương Bách niên tữu bị phá vỡ bởi má»™t giá»ng nói chẳng có chút thiện cảm từ má»™t gã công tá» váºn gấm y, có những đưá»ng viá»n hoa văn tinh tế. Trái biệt hẳn vá»›i bá»™ trang phục thẳng nếp biểu thị thân pháºn cá»§a má»™t trưởng giả, là bá»™ tướng lõng nhõng. Má»™t khuôn mặt đúng nghÄ©a vá»›i câu "mặt thá» mõ dÆ¡i".
- Kim Ngạo Thiên đấy à ?
Y vừa nói vừa sải bước tiến thẳng đến trước mặt Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c.
Y nhướng đôi chân mà y nhìn Ngạo Thiên từ đầu đến chân, rồi nhếch môi dè bĩu nói:
- Bổn công tá» là Mạc Chà Bình...Ta đã nghe danh cá»§a Ngạo Thiên. Nhưng nay má»›i gặp mặt. Xem ra những lá»i ta nghe chỉ là những lá»i hữu danh
vô thực.
Y nhìn lại Tiểu Ngá»c.
- Tiểu thư...Kim Ngạo Thiên giỠchẳng còn như ngà y xưa nữa. Y chỉ còn
có chút hảo danh thôi. Ngạo Thiên bây giỠkhông còn là Ngạo Thiên nữa. Tại hạ những tưởng đâu y đã xanh mồ, hoặc đang vất vưởng nơi chốn nà o đó để kiếm cái ăn... tiểu thư chẳng nên đi cùng với gã là m gì.
Gã cưá»i mỉm rồi nói:
- Tiểu thư xinh đẹp như tố nữ trong tranh, thế mà đi cùng vá»›i má»™t gã chẳng ra gì...tiếc lắm đó... hãy đến bà n đại yến chung vui cùng vá»›i Mạc công tá»...
Y quay lại bá»n tữu khách lá»›n tiếng nói:
- Các huynh đệ...hôm nay Mạc thiếu gia Ngân Long bang sẽ khoản đãi tất cả...má»i ngưá»i cứ việc uống say. Duy có má»™t ngưá»i bổn thiếu gia không muốn thấy mặt trong Hà m Dương bách niên tữu nà y. Äó là Kim Ngạo Thiên.
Nghe gã thốt ra câu nà y. Mặt Ngạo Thiên sa sầm, biểu lộ vẽ bất nhẫn chà ng nhìn Mạc Chà Bình.
Chà Bình nhìn lại Ngạo Thiên cưá»i khẩy rồi nói:
- Ngạo Thiên công tỠnghe Mạc tại hạ nói chứ.
- Tại hạ nghe không bá» sót má»™t lá»i nà o.
- Äã nghe không sót lá»i nà o, sau còn đứng đó.
Ngạo Thiên nhếch môi nhún vai nói:
- Bổn thiếu gia ở lại đây để xem công tỠdiễn trò như thế nà o.
Chà ng hừ nhạt một tiếng.
- Ta biết Kim trang cá»§a Kim gia giỠđã thuá»™c vá» Ngân Long bang, bởi bang chá»§ Ngân Long bang đã cướp Kim Trang cá»§a Kim gia. Tước Ä‘oạt cÆ¡ nghiệp cá»§a ngưá»i khác đâu có gì là hay mà Mạc công tá» vênh váo như váºy.
Mạc Chà Bình nheo mà y.
- Ngươi nói gì?
Ngạo Thiên vẫn ôn nhu từ tốn đáp lá»i Mạc Chà Bình.
- Mạc công tá»...công tỠđừng có giáºn...tất cả má»i ngưá»i ở đây ai cÅ©ng biết Kim trang là cá»§a Kim gia...nay tạm thá»i nó thuá»™c vá» há» Mạc, chẳng qua cÅ©ng chỉ vì dáºu đổ bìm leo mà thôi.
Chà ng lắc đầu:
- Nếu Mạc công tá» biết Ä‘iá»u đó, biết thân pháºn nhá» nhoi thấp kém cá»§a mình, khi gặp bổn thiếu gia phải biết trá»ng thị nét mặt má»›i đúng. Có đâu còn cao giá»ng ra vẻ kẻ cả. Muốn như Kim Ngạo Thiên như ngà y hôm qua không dể đâu.
Mạc Chà Bình đanh hẳn lại. Y chỉ và o mặt Kim Ngạo Thiên.
- Ngươi đừng có nói nhăng nói cuá»™c. Hôm nay Mạc thiếu gia là chá»§ nhân cá»§a Hà m Dương nà y. Bổn thiếu gia không muốn thấy mặt ngươi...mau cút ra khá»i đây.
Tiểu Ngá»c nheo mà y khi nghe Mặc Chà Bình thốt ra câu nói đó. Nà ng thở hắt má»™t tiếng, từ tốn nói:
- Mạc công tá» không có quyá»n ra lịnh cho Kim Ngạo Thiên.
Chà Bình sững sỠvới câu nói nà y của nà ng.
Tiểu Ngá»c rá»i mắt nhìn và o Mạc Chà Bình, ôn nhu nói tiếp:
- Cho dù bây giỠKim trang đã thuộc vỠMạc gia, nếu Ngạo Thiên có đến, ngay của Mạc bang chủ cũng nể mặt Kim Ngạo Thiên.
- Mạc Thiếu gia nên nhá»› câu, hùm chết để da, ngưá»i ta chết để tiếng. Lăng phu nhân dù không còn, vẫn còn Kim Ngạo Thiên, thiếu gia cá»§a Kim trang.
Mạc Chà Bình đỠmặt. Y nghe Tiểu Ngá»c nói mà cảm thấy má»™t luồng há»a khà xông lên đầu mình. Chà Bình gắt giá»ng nói:
- Nà ng binh vực cho gã công tỠbất tà i vô dụng nà y à ?
Tiểu Ngá»c lắc đầu:
- Sao Mạc công tỠlại có ác cảm với lịnh thiếu gia của Kim trang chứ? Chưa biết nhau, chưa gặp mặt một lần, đâu có oán thù. Kim Ngạo Thiên có thể trở thà nh bằng hữu của Mạc thiếu gia mà .
Mạc Chà Bình phá lên cưá»i khanh khách khi Tiểu Ngá»c vừa thốt dứt câu. Cắt ngang trà ng tiếu ngạo tá»± thị dè bÄ©u nói:
- Mặc thiếu gia lại có thể kết bằng hữu vá»›i má»™t kẻ cù bÆ¡, cù bất không nhà không cá»a như Kim Ngạo Thiên sao.
Y nhìn lại Kim Ngạo Thiên.
- Lịnh thiếu gia Kim trang...Nếu như ngươi muốn là m bằng hữu của Mạc
Chà Bình thì ngươi hãy mua đứt tòa Hà m Dương bạch niên tữu nà y. May ra Mạc thiếu gia sẽ kết mình bằng hữu với ngươi mà tặng cho ngươi một chén rượu nhạt.
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại. Chợt chà ng phá lên cưá»i.
Nghe Ngạo Thiên cưá»i chân diện cá»§a Mạc Chà Bình như chảy xệ xuống.
Äôi mắt hÃp cá»§a gã ánh lên cái nhìn hằn há»c.Y miá»…n cưỡng nói:
- Có gì để ngươi cưá»i đâu.
Ngạo Thiên nhún vai nói:
- Bổn thiếu gia cưá»i bởi nháºn ra ngươi là kẻ hồ đồ nếu không muốn nói
là má»™t kẻ trÆ¡ trẽn. Thiên hạ nói phà n những kẻ má»›i ngôi lên, thưá»ng tá»± mãn và đánh mất dÄ© vãng cÆ¡ hà n cá»§a mình.
Ngạo Thiên hừ nhạt một tiếng rồi nói tiếp.
- Mạc thiếu gia nên biết, chỉ có cách đấy không lâu đâu. Kim trang có thể mua mưá»i tòa Hà m Dương bách niên tữu như thế nà y mà chẳng há» nhăn mà y, chứ đừng nói má»™t tòa Hà m Dương niên tữu. Nhưng bây giá» dù bổn thiếu gia có bỠđủ ngân lượng để mua tòa Hà m Dương bách niên tữu nà y cÅ©ng không mua. Bởi má»™t lẻ duy nhất.
- Ngươi nói đi, đó là lẽ gì.
- Bổn thiếu gia không thÃch kết bằng hữu vá»›i má»™t ngưá»i như Mạc Chà Bình công tá».
Chà Bình gắt giá»ng nói:
- Ngươi xem thưá»ng ta à ?
- Kim Ngạo Thiên chưa biết xem thưá»ng ai. Tất cả các vị bằng hữu Ä‘ang có má»™t tại Hà m Dương bách niên tá»u hẳn biết rõ Ngạo Thiên là ngưá»i như thế nà o. Nhưng hôm nay bổn thiếu gia buá»™c phải xem thưá»ng Mạc Chà Bình công tá». Trước đây không lâu, trong mắt bổn thiếu gia, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u là bằng hữu cá»§a Kim gia, cá»§a Kim Ngạo Thiên, nhưng nay thì ta biết thêm má»™t Ä‘iá»u, con ngưá»i cÅ©ng có nhiá»u hạng ngưá»i khác nhau không thể xem tất cả là bằng hữu được. Những hạng ngưá»i như Mạc thiếu gia đúng là không thể
là m bằng hữu của Ngạo Thiên được.
Chân diện cá»§a Mạc Chà Bình tái hẳn lại. Gã rÃt giá»ng nói:
- Ngươi đúng là muốn chết. Äã rÆ¡i xuống táºn đáy bần hà n rồi mà còn không biết pháºn mình. Mạc thiếu gia phải dạy cho ngươi má»™t bà i há»c để nháºn ra thân pháºn mình.
Mạc Chà Bình nói dứt câu toan vổ chưởng và o Ngạo Thiên, nhưng Tiểu
Ngá»c quát lá»›n.
- Dừng tay...
Gã thu chưởng lại nhìn nà ng vá»›i ánh mắt bất nhẫn.Y gằn giá»ng nói:
- Tiểu thư binh hắn.
- Tiểu Ngá»c là ngưá»i cá»§a Kim gia...không binh Kim thiếu gia thì binh vá»±c
ai bây giá». Nếu Mạc thiếu gia muốn lệnh cho thiếu gia Kim trang má»™t bà i há»c thì hãy nhấm và o Tiểu Ngá»c nà y.
Mạc Chà Bình bối rối. Y nhìn Tiểu Ngá»c miá»…n cưởng nói:
- Tại hạ tiếc cho nà ng.
- Hay nhất Mạc thiếu gia nên nhưá»ng má»™t bước cho Kim thiếu gia. Lịnh thiếu gia không gieo oán gieo thù vá»›i Mạc công tá»...đừng là m khó lịnh thiếu gia.
Mạc Chà Bình từ từ thở ra, nhìn Tiểu Ngá»c nói:
- Nà ng nói nghe được lắm. Thôi, Mạc thiếu gia cũng chìu theo ý nà ng.
Y đổi giá»ng khe khắt nói:
- Mạc Thiếu gia rất sẵn sà ng nhưá»ng cho Kim Ngạo Thiên má»™t chá»— ngồi trong tòa tá»u lâu nà y để uống rượu nhưng vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện.Tiểu Ngá»c cau mà y, từ tốn nói:
- Äiá»u kiện gì?
Mạc Chà Bình giả lả cưá»i rồi nói:
- Chỉ cần...nà ng đứng hầu rượu cho Mạc thiếu gia là đủ rồi. A...Trong tá»u lâu nà y không có mỹ nhân. Nếu có mỹ nữ cùng chưa hẳn có ai bằng nà ng. Nà ng hầu rượu cho Mạc Thiếu gia...thiếu gia thÃch lắm đó.
Y nhìn bá»n tá»u khách lá»›n tiếng nói:
- Chư vị bằng hữu...Tiểu thư đây sẽ hầu rượu cho Mạc thiếu gia, để Kim
công tỠđược má»™t chá»— ngồi trong tá»u lâu nà y đặng uống rượu.Ngẫm nghÄ© sá»± Ä‘á»i hẳn các vị không từ chối chứ?
Bá»n thuá»™c hạ Ngân Long bang vá»— tay đôm đốp. Vừa vá»— tay vá»›i nói:
- Cung hỷ...cung hỷ thiếu gia.
Mạc Chà Bình mỉm cưá»i biểu lá»™ sá»± phấn khÃch vá»›i những lá»i tâng bốc cá»§a bá»n thuá»™c nhân Ngân Long bang, y nhìn lại Tiểu Ngá»c.
- Nà ng đồng ý chứ?
Vừa nói gã vừa nắm tay Tiểu Ngá»c.
- Äến vá»›i bà n cá»§a bổn thiếu gia...ta không để cho nà ng phải thất vá»ng đâu.
Ngạo Thiên gắt giá»ng nói:
- Buông tay nà ng ra.
Chà Bình vẫn nắm tay Tiểu Ngá»c.
Y nhướng mà y nhìn Ngạo Thiên nói:
- Hê...Nà ng đã bước và o tá»u lâu Hà m Dương, thì đã là ngưá»i cá»§a Mạc gia ngươi đừng có tức tối như váºy. Hãy tìm má»™t chá»— nà o trong gốc để uống rượu giải sầu Ä‘i. Uống no nê rồi cút xéo khá»i đây...bổn thiếu gia cho ngươi được uống rượu đó.
Ngạo Thiên gằn giá»ng láºp lại câu nói cá»§a mình.
- Bổn thiếu gia nói ngươi mau buông tay Tiểu Ngá»c ra.
Chà Bình gắt giá»ng nói:
- Xem ra rượu má»i ngươi không uống lại uống rượu phạt. Nếu như bổn thiếu gia không buông tay Tiểu Ngá»c, ngươi là m sao nà o.
Gã vừa nói dứt câu thì Ngạo Thiên vỗ ngay một chưởng thẳng và o mặt
Mạc Chà Bình. Chưởng ảnh của chà ng vừa xuất ra chạm mặt của Mạc Chà Bình đã bị gã dụng trảo công thộp lấy.
Vốn Ngạo Thiên chỉ được thần cái Cù Bá Nhâm truyá»n thụ cho má»—i tuyệt thức Quá»· bá»™ Vô tướng thần pháp để há»™ thân. Nếu như Mạc Chà Bình công Ngạo Thiên, thì vá»›i quá»· bá»™ vô tướng thần pháp, chà ng có thể né tránh dá»… dà ng, nhưng nếu ngược lại Ngạo Thiên công Mạc Chà Bình thì chẳng khác nà o châu chấu đá xe.
Mạc Chà Bình dụng trảo công khống chế Ngạo Thiên dễ dà ng. Y nhìn
Ngạo Thiên nói:
- Ngươi đúng là kẻ hồ đồ có mắt như mù, không thấy thái sơn. Vừa nói, Mạc Chà Bình vừa tung tả thủ nện một chưởng và o vùng thượng đẳng của Ngạo Thiên.
- Bình...
Nháºn trá»n má»™t chưởng cá»§a Mạc Chà Bình. Kim Ngạo Thiên bị hất vá» sau va lưng và o vách tưá»ng, rồi ngả ngá»a ra đất. Mạc Chà Bình phá lên cưá»i khanh
khách. Ngạo Thiên chổi tay cố lắm má»›i đứng lên được. Sắc diện chà ng tái nhá»n, tái nhợt rồi chuyển qua mà u đỠbầm.
Mạc Chà Bình vừa cưá»i vừa nói:
- Mạc Thiếu gia còn nương tay, nếu không mạng ngươi đã dứt rồi.Tiểu Ngá»c giáºt tay lại, nhìn sững Mạc Chà Bình.
- Mạc thiếu gia dám đánh Kim Ngạo Thiên?
Chà Bình nhạt nhẽo đáp lá»i nà ng.
- Hắn chỉ là một kẻ vô dụng, có gì mà bổn thiếu gia không dám chứ.
Tiểu Ngá»c Ä‘anh vá»ng quát.
- Mạc thiếu gia tháºt là quá đáng.Nà ng vừa nói vừa bất ngá» vá»— chưởng công tá»›i Mạc Chà Bình.
Chá»›p thấy Tiểu Ngá»c phát động chưởng công mình, Mạc Chi Bình không né tránh mà dá»±ng chưởng đón thẳng đỡ thẳng.
- Bình...
Giao nhau má»™t chưởng đón thẳng đở thẳng. Tiểu Ngá»c thối liá»n bốn bá»™ đến bên Ngạo Thiên, trong khi Mạc Chà Bình vẫn trụ nguyên má»™t chá»— như không há» tiếp chưởng cá»§a nà ng.
Mạc Chà Bình cau mà y.
- Hóa ra nà ng cÅ©ng có võ công. Bổn thiếu gia đã nhưá»ng cho Ngạo Thiên má»™t bước vì nà ng mà thôi. Theo đúng suy nghÄ© cá»§a bổn thiếu gia thì gã vô dụng Kim Ngạo Thiên phải sá»›m nháºn biết Ä‘iá»u đó. Ta nhưá»ng cho gã , gã phải nhưá»ng lại bổn thiếu gia.
- Thế mà không biết nháºn ra Ä‘iá»u đó, còn là m cà ng.
Y chấp tay bước đến hai bá»™, nhìn hai ngưá»i.
Gã gằn giá»ng nói vá»›i Ngạo Thiên.
- Bổn thiếu gia cho ngươi cÆ¡ há»™i uống rượu đã nhưá»ng ngươi má»™t bước.
- Ngươi phải để cho Tiểu Ngá»c hầu hạ ta, má»›i đúng đạo nhưá»ng ta má»™t trượng. Nhưng ngươi lại không chấp nháºn sá»± độ lượng cá»§a ta. Äiá»u đó chứng tá» ngươi muốn chết.
Gã cau mà y rÃt giá»ng nói:
- Giết cái mạng chó cá»§a ngươi rồi, ta vẫn có được Tiểu Ngá»c hầu hạ kia mà .
Bá»n thuá»™c hạ dưới trướng cá»§a Mạc Chà Bình đồng xướng lên.
- Thiếu gia...giết hắn đi...giết hắn đi....
Chà Bình khoát tay ra hiệu cho bá»n thuá»™c hạ dưới trướng mình im lặng:
- Chá» cho bá»n thuá»™c hạ im lặng hẳn rồi. Mạc Chà Bình má»›i gằn giá»ng nói:
- Kim Ngạo Thiên...Ngươi muốn thiếu gia xá» ngươi như thế nà o.Tiểu Ngá»c gằn giá»ng nói:
- Mạc công tỠkhông được hại Kim Ngạo Thiên.
Mạc Chà Bình hừ nhạt rồi nói:
- Khi bổn thiếu gia muốn lấy mạng gã hồ đồ rồi thì đâu ai cản được.
Mạc thiếu gia. Hà m Dương không thể có hai vị công tỠphong lưu nho nhã.
Nếu váºy buá»™c lòng bổn thiếu gia tiá»…n gã Ä‘i trước váºy.Gã nhìn lại Ngạo Thiên. Nhướng mà y nhếch môi cưá»i mỉm rồi nói:
- Kim Ngạo Thiên...ngươi tự xỠhay buộc bổn thiếu gia xỠngươi.
Gã vừa nói vừa chìa tay sau lưng. Má»™t gã thuá»™c hạ cầm đôi hổ đầu câu bước tá»›i đặt và o tay Mạc Chà Bình. Nháºn lấy đôi "hổ đầu câu". Mạc Chà Bình múa tÃt, tạo ra những âm thanh thị oai.
Chỉ nghe những âm thanh vi vu do đôi hổ đầu câu tạo ra, ai cũng phải rợn mình.
Ngạo Thiên bước đến hai bộ. Chà ng định nhãn và o mặt Chà Bình.
- Mạc công tỠgiết được ta không?
- Với đôi hổ đầu câu nà y, bổn thiếu gia sẽ móc lục phủ ngũ tạng của Kim Ngạo Thiên.
- Dá»… váºy à ? Váºy bao nhiêu chiêu sẽ móc được Lục phá»§ ngÅ© tạng cá»§a Ngạo
Thiên.
- Không quá hai chiêu. Chiêu thứ nhất bổn thiếu gia sẽ móc huyết hầu
ngươi. Chiêu thứ hai mới móc lục phủ ngũ tạng của ngươi.
- Nếu quá hai chiêu, Mạc Chà Bình thiếu gia không đạt được mục Ä‘Ãch cá»§a mình thì sao.
Mạc Chà Bình hừ nhạt rồi nói:
- Một kẻ vô dụng như ngươi bổn thiếu gia đâu phải tốn sức chứ.
- Thế thì tại hạ má»i Mạc thiếu gia.
Hai cánh môi Ngạo Thiên mÃm lại. Chà ng suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói:
- Chẳng biết thiếu gia múa máy như thế nà o đây.
- Chết đến nơi mà còn ngông cuồng.
Nói dứt câu, Mạc Chà Bình lắc vai vung đôi hổ đầu câu, chụp tới Ngạo
Thiên. Vốn đã có chá»§ Ä‘Ãch trước, Ngạo Thiên sẽ dụng đến tuyệt pháp Quá»· bá»™ vô tướng để né tránh.
Khi đôi hổ đầu câu vá»›i má»™t thức "Song long xuất hải" chụp tá»›i Ngạo Thiên, chà ng toan thi triển Quá»· bá»™ Vô tướng để né tránh thì bất thình lình có má»™t luồng kình khà từ cá»a tá»u lâu đánh và o.
Luồng kình đó nhắm đúng và o đôi hổ đầu câu của Mạc Chà Bình.
- Chát....
Äôi hổ đầu câu cá»§a Mạc Chà Bình bị hất ngược trở lại, đồng thá»i buá»™c gã cÅ©ng phải thối bá»™ liá»n ba bước.
Ngạo Thiên nhìn lại. Chà ng nghÄ© ngưá»i phát tác hai đạo phách không chưởng kia là má»™t môn khách cá»§a Kim Trang, nhưng lại ngạc nhiên khi ngưá»i
phát động phách không chưởng phá đôi hổ đầu câu của Mạc Chà Bình lại là bang chủ Ngân Long bang Mạc Cựu.Ngân Long bang chủ Mạc Cựu chấp tay sau lưng bước và o.
Sá»± xuất hiện cá»§a lão buá»™c bá»n thuá»™c hạ dưới trướng cá»§a Mạc Chà Bình đồng loạt quỳ xuống.
Tất cả cùng sụp lạy xướng lên.
- Bang chủ quang lâm.
Bang chá»§ Nhân Long bang không mà ng đến sá»± sùng bái cá»§a bá»n thuá»™c nhân mà bước đến trước mặt Mạc Chà Bình. Lão gắt giá»ng nói:
- Bình nhi...
Mạc Chà Bình bối rối cúi mặt nhìn xuống.
- Có Bình nhi.
Lão hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Ngươi biết Kim thiếu gia Kim Ngạo Thiên chứ.
Mạc Chà Bình gáºt đầu.
- Mạc Chà Bình biết.
- Biết mà vẫn thất lễ với Kim thiếu gia...mau đến tạ tội với Kim Ngạo Thiên thiếu gia đi.
Chà Bình không khá»i sững sá» vá»›i câu nói nà y cá»§a Mạc Cá»±u. Ngay cả Ngạo Thiên cÅ©ng sững sá».
CÅ©ng không thể nà o tin được mình lại nghe lá»i nói đó. Má»›i ngà y nà o thôi. Khi chà ng và Tiểu Ngá»c cùng Lý Phi Vân bôn tẩu chÃnh Mạc Cá»±u đã dẫn thuá»™c hạ truy Ä‘uổi. Thế mà bây giá» lão lại thay đổi thái độ. Äiá»u đó quả là lạ lùng đối vá»›i chà ng.
Ngạo Thiên nhìn qua Tiểu Ngá»c.Nà ng nhìn chà ng nhưng giữ im lặng không nói gì.
Chà Bình bối rối nói:
- Phụ thân.
Mạc Cá»±u gằn giá»ng nói:
- Còn đứng đó nữa.
- Phụ thân...hắn...hắn...
Mặc Cựu cau mà y.
- Nếu còn đứng đó đừng trách ta nặng tay.
Ngạo Thiên lên tiếng.
- Mạc bang chủ không nên buộc Mạc thiếu gia khi Mạc thiếu gia không muốn.
- Tại hạ cÅ©ng không dám nháºn sá»± tạ lá»… cá»§a Mạc Thiếu gia.
Mạc Cựu nheo mà y rồi nói:
- Ngạo Thiên đã nói váºy rồi...ngươi còn đứng đó là m gì nữa.
Mạc Chà Bình lưá»m Ngạo Thiên rồi ôm quyá»n xá Mạc Cá»±u.
- Bình nhi cáo từ.
Mạc Cựu phát tay...
- Äi Ä‘i...Äừng bao giá» là m phiá»n đến Kim thiếu gia đó.
Mạc Chà Bình miá»…n cưỡng rá»i tá»u lâu. Chà Bình rá»i tữu lâu, bá»n tữu khách cÅ©ng lần lượt bá» theo y. Chỉ trong khoảnh khắc Hà m Dương tá»u Ä‘iếm chỉ còn lại ba ngưá»i, Mạc Cá»±u, Kim Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c.
Mạc Cựu nhìn lại Kim Ngạo Thiên.
- Lão phu tháºt bối rối và thất lá»… khi biết Kim thiếu gia đến Hà m Dương mà không nghinh tiếp. Nếu Kim thiếu gia đã đến Hà m Dương, lão Há»§ má»i Kim Thiếu gia đến Kim trang.
Ngạo Thiên nhìn lão nhủ thầm.
- "Có cái gì xảy ra khiến Mạc lão quá»· thay đổi nhanh như váºy. Má»›i hôm nà o lão còn muốn giết mình kia mà ".
Mặc dù nghÄ© váºy, Ngạo Thiên vẫn ôn nhu đáp lá»i lão.
- Kim trang giỠđâu còn của Kim trang nữa. Nên Ngạo Thiên không dám
là m phiá»n bang chá»§.Mạc Cá»±u phát tay.
- Ậy...Kim thiếu gia đừng nói váºy...Kim trang không phải cá»§a Mạc Gia đâu. Lão phu tạm thá»i cai quản Kim trang, chá» khi Thần Phục bang khai môn láºp phái, sẽ là m chá»§ nhân Kim trang và tất cả tổng đà n chá»§ tháºp thất bang. Có
thể sau nà y chÃnh Kim thiếu gia sẽ là bang chá»§ cÅ©ng nên.
Ngạo Thiên ôm quyá»n.
- Lá»i cá»§a bang chá»§ nói khiến Ngạo Thiên vừa ngạc nhiên vừa ngỡ ngà ng đó. Nhưng vãn bối đã có sá»± quyết định cá»§a mình. Lần nà y quay lại Hà m Dương, Kim Ngạo Thiên không có ý tranh Ä‘oạt Kim trang vá»›i bất cứ ngưá»i nà o. Mà chỉ ghé qua đây má»™t lần rồi sẽ Ä‘i, mà không bao giá» quay lại nữa.
Mạc Cựu vuốt râu nhìn Kim Ngạo Thiên nói:
- Có chuyện đó ư.
- Ngạo Thiên đã quyết định như váºy.
- Nếu Ngạo Thiên công tỠđã quyết định như thế thì lão phu cà ng muốn thỉnh thiếu gia và Tiểu Ngá»c cô nương đến Kim trang lưu ngụ.
Ngạo Thiên ôm quyá»n.
- Chuyện ngá»§ ở đâu không quan trá»ng lắm vá»›i Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c. Vãn bối chỉ thắc mắc má»™t Ä‘iá»u.Mạc Cá»±u nhìn chà ng.
- Thiếu gia thắc mắc gì?
Nhìn thẳng và o mắt Mạc Cựu. Ngạo Thiên từ tốn nói:
- Sự thay đổi của bang chủ.
Mạc Cá»±u vuốt râu cưá»i khẩy rồi nói:
- Thiếu gia vẫn còn nhớ chuyện hôm trước à ?
- Vãn bối rất khó quên.
- Nếu lão há»§ là lịnh thiếu gia cÅ©ng sẽ giống như thiếu gia thôi. Vừa không quên lại còn thắc mắc nữa. Lần đó lão há»§ theo môn hạ truy Ä‘uổi thiếu gia chỉ để muốn Ä‘oạt bà i Kim trang. Ai mà không có tham vá»ng trở thà nh thần phục bang chá»§. Lão há»§ cÅ©ng là ngưá»i có tham vá»ng đó. Nhưng...
Mạc Cá»±u bá» lá»ng câu nói nhìn Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c.
Y từ tốn nói tiếp:
- Nhưng lão há»§ đã từ bá» tham vá»ng trở thà nh Thần Phục bang chá»§...Trở thà nh bang chá»§ bằng thá»§ Ä‘oạn, lợi dụng lúc Kim gia gặp đại há»a...lão há»§ e rằng thiên hạ sẽ đà m tiếu. Vá»›i lại lão há»§ đã được cao nhân chỉ giáo, nên phải từ bá» những ý định cá»§a mình.
Mạc Cá»±u ôm quyá»n.
- Rất mong lịnh thiếu gia quên chuyện cũ.
- Bang chá»§ nói có cao nhân chỉ giáo cho bang chá»§...xin há»i bang chá»§...cao nhân đó là ai.
Bang chủ Ngân long bang Mạc Cựu lộ vẽ bối rối.
- Æ ...Ä‘iá»u nà y...
Ngạo Thiên mỉm cưá»i, ôn nhu nói:
- Mạc bang chủ không nói ra thì vãn bối cũng đoán được vị cao nhân chỉ điểm cho Mạc bang chủ là ai.
Mạc Cựu im lặng nhìn chà ng.
Ngạo Thiên mỉm cưá»i há»i nói:
- Nếu Ngạo Thiên Ä‘oán không sai thì cao nhân chỉ Ä‘iểm cho Mạc bang chá»§ là Äá»™c ma Âu Dương Äình tiên sinh.
Ngân Long bang chá»§ Mặc Cá»±u vuốt râu. Lão nhìn Ngạo Thiên khẽ gáºt đầu:
- Äúng là lão há»§ đã nháºn được lá»i chỉ Ä‘iểm cá»§a Âu Dương Äình tôn giá.
- Ngạo Thiên biết vì sao Âu Dương Äình tiên sinh chỉ giáo cho bang chá»§.
Chà ng nghiêm giá»ng nói:
- Mạc bang chá»§...nếu như bang chá»§ có gặp lại Âu Dương Äình tiên sinh thì nhắn gởi lá»i cá»§a vãn bối vá»›i tiên sinh. Ngạo Thiên sẽ trao thứ mà Âu Dương Äình tiên sinh muốn có, ngược lại Tiểu Ngá»c phải được bình yên vô sá»±.
- Lão phu sẽ nhắn lá»i cá»§a thiếu gia đến vá»›i Âu Dương Äình tôn giá.
Ngạo Thiên ôm quyá»n xá.
- Ngạo Thiên đa tạ bang chủ trước.
Mạc Cựu nói:
- Lão phu thỉnh thiếu gia đến Kim trang. Tất cả những gì ở Kim trang Ä‘á»u như cÅ©. Biệt lầu cá»§a thiếu gia, lão há»§ vẫn đóng cá»a chá» thiếu gia quay vá».
- Ngạo Thiên đã không muốn trở vô đó nữa. Äến Hà m Dương nà y, nÆ¡i Ngạo Thiên chỉ có thể đặt chân đến là má»™ địa Kim gia.
Mạc Cựu vuốt râu nói:
- Thiếu gia không muốn đến Kim trang, lão đủ không dám ép. Khi nà o cần, lão hủ sẽ đón thiếu gia. Chuyện vừa rồi, rất mong thiếu gia bỠqua.
- Ngạo Thiên sẽ không để tâm.
- Lão hủ cáo từ.
Lão dợm bước thì Ngạo Thiên gá»i giáºt lại.
- Mặc bang chá»§...hay là bang chá»§ dẫn Tiểu Ngá»c đến gặp Äá»™c ma Âu Dương Äình tôn giá. Äêm mai, Ngạo Thiên hẹn Âu Dương Äình tôn giá đến má»™ địa Kim gia.
Tiểu Ngá»c nói:
- Tiểu Ngá»c muốn theo Ngạo Thiên.
Chà ng nhìn nà ng.
Äiểm nụ cưá»i mỉm, Ngạo Thiên nói:
- Nà ng phải gặp Âu Dương Äình tôn giá trước khi Ngạo Thiên trao huyết ngá»c cho Âu Dương Äình tôn giá. Nà ng hiểu ý Ngạo Thiên chứ?
Ngạo Thiên nắm tay Tiểu Ngá»c.
- Äêm mai chúng ta sẽ gặp lại nhau...và sẽ không bao từ quay lại Hà m Dương nữa.
Tiểu Ngá»c buông tiếng thở dà i.
- Ngạo Thiên...
Ngạo Thiên khẽ gáºt đầu.
- Chúng ta sẽ Ä‘i tháºt xa như lá»i cá»§a mẫu thân nói.
- Sẽ Ä‘i tháºt xa.
Ngạo Thiên nắn nhẹ bà n tay nà ng.
- Hãy theo Mạc bang chủ...
- Tiểu Ngá»c sẽ gặp lại Ngạo Thiên chứ?
- Nhứt định rồi. Nà ng hãy nói vá»›i Âu Dương Äình tôn giá. Ngạo Thiên sẽ rá»i bá» tất cả, chỉ giữ lại má»—i mình Tiểu Ngá»c mà thôi.
- Tiểu Ngá»c sẽ nói.
Ngạo Thiên tiển Tiểu Ngá»c và Mạc Cá»±u ra đến cá»a Tá»u lâu. Chà ng chá» cho hai ngưá»i Ä‘i hẳn rồi má»›i quay trở và o gá»i luôn má»™t vò rượu năm cân. Không chuốc rượu ra chén, Ngạo Thiên bê cả vò tu ừng á»±c.
Chà ng uống rượu như má»™t ngưá»i khát nước. Äặt vò rượu xuống bà n, hai cánh môi chà ng mÃm lại. Mắt dõi nhìn và o má»™t cõi hư vô nà o đó.
Ngạo Thiên nhẩm nói:
- "Ta sống hay là chết".
|

19-08-2010, 03:25 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 19: Khúc Hoan Tình.
Trong cÆ¡n say chếch choáng, Ngạo Thiên nhá»› lại tất cả những gì đã xảy ra vá»›i Kim trang. Sá»± liên tưởng đó buá»™c Ngạo Thiên phải nghÄ© đến những gì mình Ä‘ang nháºn lãnh mà cảm nháºn ná»—i chán chưá»ng xâm chiếm cả tâm hồn.
Tất cả má»i thay đổi Ä‘ang xảy ra Ä‘á»u chống lại Ngạo Thiên Trong khi
chà ng cứ ngỡ mình sinh ra trên thế gian nà y đã được tạo hóa ban cho ngôi sao số mạng mà tất cả má»i ngưá»i sống trên cõi nhân sinh nà y Ä‘á»u thèm muốn, nhưng trong khoảnh khắc nà y, má»›i nghiệm ra rằng mình chẳng có gì cả.
Nghiệm lại bản thân mình, Ngạo Thiên má»›i hiểu ra rằng trước đây chà ng chỉ là cái xác thừa trong cuá»™c Ä‘á»i nà y. Má»™t cái xác thụ hưởng trong ánh hà o quang uy chấn Kim trang. Äể rồi khi vòng hòa quang kia vụt tắt. Ngạo Thiên chẳng còn là Ngạo Thiên. Ngạo Thiên ôm đầu cảm nháºn sá»± rệu rã Ä‘ang xâm chiếm thể xác và tâm hồn mình.
Ngạo Thiên buột miệng nói:
- Má»™t con ngưá»i tầm thưá»ng vô dụng.
Có tiếng tằng hắng sau lưng chà ng.
Nghe tiếng tằng hắng đó, Ngạo Thiên buá»™c phải nhìn lại. Äáºp và o mắt chà ng là khuôn mặt vá»›i nụ cưá»i tháºt gian trá cá»§a Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh.
- Trông ngươi tháºt tá»™i nghiệp quá. Ngươi Ä‘ang buồn tình phải không?
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại.
- Nếu Ngạo Thiên có buồn tình thì cũng không chỠđợi sự an ủi từ các hạ.
- Ngô má»— cÅ©ng chẳng có thá»i khắc để an á»§i ngươi. Ta chỉ tò mò muốn biết kẻ thất tình như thế nà o thôi.
Ngạo Thiên cưá»i khẩy rồi nói:
- Ngô các hạ muốn biết kẻ thất tình như thế thì hãy Ä‘i tìm má»™t ngưá»i thất tình khác Ä‘i. Kim Ngạo Thiên không phải là hạng ngưá»i lụy vá» tình và thất tình.
Mộng Khanh nhướng mà y nói:
- Ngươi nói tháºt đấy chứ?
Ngạo Thiên quay hẳn lại đối diện vá»›i Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh.
- Các hạ nhìn kỹ xem Ngạo Thiên có giống một gã thất tình không nà o.
Gã hÆ¡i niá»…ng đầu nhìn chà ng. Ngạo Thiên nháºn ra trong đáy mắt cá»§a gã có nét giá»…u cợt nhìn chà ng. Nụ cưá»i giả lả hiện lên trên miệng Ngô Má»™ng Khanh.
- Ngạo Thiên...ngươi nghĩ sao vỠLâm Bội Giao tiểu thư.
- Sao ngươi há»i ta vá» Lâm Bá»™i Giao.
- Bởi ta nghe nói Lâm tiểu thư yêu ngươi.
Y nói rồi cưá»i khẩy má»™t tiếng. Má»™ng Khanh ngồi xuống đối mặt vá»›i Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên nhìn gã. Chà ng miễn cưỡng nói:
- Bội Giao yêu Ngạo Thiên thì sao?
- Ngô các hạ lấy là m lạ lắm hay sao?
Thốt ra câu nói đó, Ngạo Thiên nghÄ© đến Sá» Quách mà báºt cưá»i thà nh tiếng.
Thấy chà ng cưá»i, Má»™ng Khanh há»i.
- Ngươi cưá»i gì?
- Ngạo Thiên cưá»i bởi vì nghÄ© đến Ngô các hạ đó.
Nghe chà ng nói câu nà y, đôi chân mà y của Mộng Khanh nhướng cao lên.
- NghÄ© Ngô má»— mà lại cưá»i.
Ngạo Thiên gáºt đầu:
- Äúng...
- Tại sao nghÄ© vá» Ngô Má»™ng Khanh mà ngươi lại cưá»i.
- Ngạo Thiên nghÄ© các hạ tò mò muốn biết kẻ thất tình như thế nà o...Nếu như các hạ muốn biết thì hãy tìm tấm gương đồng tá»± soi lấy mình sẽ nháºn ra kẻ thất tình như thế nà o.
Chà ng vừa dứt câu thì Ngô Má»™ng Khanh phá lên cưá»i khanh khách. Tiếng cưá»i cá»§a gã nghe tháºt chói tai và đầy chất khinh thị, y vừa cưá»i vừa nói:
- Ngươi cho Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh là kẻ thất tình ư?
Nhìn thẳng và o mắt Ngô Mộng Khanh, Ngạo Thiên giả lả nói:
- Ngạo Thiên nghÄ© như váºy. Ngô các hạ đã bị Lâm cô nương khước từ tình yêu nên má»›i tìm đến tại hạ, tìm đến Ngạo Thiên, các hạ có ý lấy mạng Ngạo Thiên...không dá»… như các hạ nghÄ© đâu.
Mộng Khanh khoát tay lắc đầu:
- Không không...Kim Ngạo Thiên giỠđây thì chẳng có má»™t gã cao thá»§ nà o dám động đến. Bởi tất cả những kẻ nà o muốn động đến ngươi phải nể mặt Ma Thần. Ta cÅ©ng thế thôi. Nhưng ta tức cưá»i bởi ngươi cho rằng ta là kẻ bị phụ tình. Y nói rồi ngữa mặt phá lên cưá»i ngạt ngẽo. Vừa cưá»i Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh vừa nói:
- Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh là kẻ bị phụ tình? Lần đầu tiên Ngô má»— má»›i nghe câu nói nà y. Má»™t câu nói mà Má»™ng Khanh chẳng bao giá» nghÄ© tá»›i và cÅ©ng chưa bao giá» nghe tá»›i.
Y với tay lấy cái chèn rồi thản nhiên bưng vò rượu chuốc ra chén. Vừa chiết rượu, Ngô Mộng Khanh vừa nói:
- Nếu Ngô má»— là má»™t ngưá»i như Ngạo Thiên nói, cái danh Äiệp Khách cá»§a Ngô má»— đúng là trò cưá»i cho thiên hạ.
Y nói rồi dốc chén rượu uống cạn. Äặc chén xuống bà n, Ngô Má»™ng Khanh nhìn Ngạo Thiên Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm.
- Chắc có lẽ Ngạo Thiên không biết nhiá»u vá» Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh.
- Ngạo Thiên cần gì phải biết các hạ.
Má»™ng Khanh biểu lá»™ vẻ bất mãn bởi câu nói nà y cá»§a Ngạo Thiên. Nhưng rồi y báºt cưá»i thà nh tiếng.
- Äúng là ngươi không biết...váºy ta có thể nói cho ngươi biết, vì sao ta có cái tên là Äiệp Khách...bởi bất cứ má»™t nữ nhân nà o mà lá»t và o tầm mắt cá»§a Ngô má»—, thì sẽ thuá»™c vá» Ngô má»—. Từ trước đến nay chưa má»™t nhi nữ nà o thoát khá»i lưới tình cá»§a Ngô Má»™ng Khanh. Ta thÃch biến nữ nhân thà nh những kẻ lụy tình, chứ bản thân ta thì không.
Ngạo Thiên lắc đầu:
- Các hạ là con ngưá»i như váºy thì Ngạo Thiên cÅ©ng không mà n đến. Những gì các hạ là m không liên quan đến Ngạo Thiên.
- Ta biết...
Má»™ng Khanh thốt ra lá»i nói đó vá»›i vẽ khinh khỉnh, tá»± thị, nên lá»i nói được gã kéo dà i ra, y mỉm cưá»i rồi vá»›i tay bưng vò rượu chuốc ra chén. Vừa chuốc ra chén, Ngô Má»™ng Khanh vừa nói:
- Ngạo Thiên không mà ng đến Ä‘iá»u đó bởi lẽ chẳng biết gì cả, trong khi Ngô mổ thì Ä‘ang đắc ý vô cùng.
Ngạo Thiên cau mà y.
- Các hạ đắc ý cái gì...Là m Äiệp Khách, chẳng có gì là đắc ý cả. Không chừng thiên hạ lại cho các hạ chỉ là hạng tiểu nhân bỉ ổi không chừng. Các hạ đắc ý vá»›i những gì mình là m nhưng tại hạ thấy chẳng có gì đắc ý cả.
Sắc diện Äiệp khách đỠbừng lên. Y đúng là thẹn chÃn mặt bởi câu nói nà y cá»§a Ngạo Thiên.
Y buột miệng thốt:
- Ngươi...
Thấy gã thẹn mặt, Ngạo Thiên khoái chÃ, mỉm cưá»i nói:
- Tại hạ chỉ nói theo thiên hạ thôi...các hạ đừng nghĩ Ngạo Thiên phỉ báng các hạ. Giữa các hạ và Ngạo Thiên chẳng có mối quan hệ gì thì Ngạo Thiên chẳng quan tâm gì đến chuyện các hạ.
Nhưng Ngạo Thiên có thể chỉ cho các hạ má»™t câu để trở thà nh má»™t kẻ trượng phu đỉnh thiên láºp địa khiến má»i ngưá»i tâm phục, khẩu phục thì khó chứ là m má»™t đạo tặc thấp hèn thì ai là m cÅ©ng được mà . Chẳng có gì đáng tá»± hà o cả.
Sắc diện Má»™ng Khanh đỠhÆ¡n hắn có cảm giác mặt mình Ä‘ang bị Ngạo Thiên nung chÃn trên má»™t bếp than hồng. Mãi má»™t lúc lâu sắc diện cá»§a Ngô Má»™ng Khanh má»›i trở lại bình thưá»ng.
Gã dốc chén rượu uống cạn rồi nhìn Ngạo Thiên nói:
- Ngạo Thiên...ngươi nói cÅ©ng đúng lắm...là m má»™t trang quân tỠđỉnh thiên láºp địa rất khó, còn là m má»™t Ä‘iệp khách, đạo hoa tặc tiểu nhân bỉ ổi chẳng khó chút nà o. Ai cÅ©ng có thể là m được.
- Ngươi nói cho ta nghe châm ngôn nà y buá»™c ta phải xem lại mình. Äúng là ta có cái tÃnh đạo hoa tặc tháºt.
Y im lặng nhìn Ngạo Thiên.
Hai ngưá»i đối nhãn nhìn nhau, Ngạo Thiên Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm, nghÄ© thầm.
- "Xem ra gã nà y vẫn còn chút nhân phẩm cá»§a má»™t con ngưá»i".
à niệm đó còn Ä‘á»ng trong đầu chà ng thì Má»™ng Khanh phá lên cưá»i. Y vừa cưá»i vừa nhìn Ngạo Thiên nói:
- Ngô má»— sẽ thay đổi, nhưng trước khi thay đổi, ta cho ngươi biết má»™t Ä‘iá»u...mong rằng khi ngươi nghe xong, sẽ không nổi tráºn lôi đình.
- Ngô các hạ định cho Ngạo Thiên biết chuyện gì, hy vá»ng câu chuyện các hạ định nói ra không là câu chuyện hoang tưởng, và gian trá.
- Tất nhiên là không...tại sao ngươi lại cho ta có thể đặt ra má»™t câu chuyện gian trá chứ. Má»—i khi thà nh công má»™t chuyện như thế nà y, thưá»ng muốn tò bà y vá»›i ngưá»i đáng được nói lại.
Ngạo Thiên cau mà y.
- Ngô các hạ định kể cho Ngạo Thiên chuyện gì nà o.
Má»™ng Khanh Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm, bưng vò rượu chuốc ra chén. Gã đặt vò rượu xuống bà n nhìn Ngạo Thiên.
- Ta muốn kể cho ngươi nghe vỠchuyện của Lâm Bội Giao.
Bưng chén rượu, Mộng Khanh dốc ngược uống cạn, rồi ôn nhu nói:
- Ngô mỗ đã sở hữu thân xác của Lâm tiểu thư rồi, nên ta muốn kể chuyện nà y cho ngươi nghe.
- Ngươi nghe rồi cho ta biết Lâm tiểu thư là hạng ngưá»i như thế nà o. Tại gì nà ng ta yêu ngươi nhưng khi gặp Ngô Má»™ng Khanh thì chẳng còn nghÄ© gì đến Kim Ngạo Thiên, ngoại trừ biết ngươi là ngưá»i cá»§a Kim trang. Mà Kim trang thì chẳng còn tồn tại nữa.
Mặt Ngạo Thiên nghiêm lại. Một cảm giác bực bội xâm chiếm tâm hồn
chà ng.
Ngạo Thiên cau mà y há»i.
- Ngô các hạ đã là m gì Lâm Bội Giao.
Ngô Má»™ng Khanh nháºn ngay ra vẻ mặt bất nhẫn và cau có cá»§a Ngạo Thiên. Có lẽ khuôn mặt bất nhẫn cau có cá»§a chà ng khiến gã đắc ý mà phá lên cưá»i khanh khách. Gã vừa cưá»i vừa bưng vò rượu chuốc ra chén.
Y vừa chuốc rượu vừa nói:
- Ta phải uống thêm một chén rượu nữa để chúc mừng thắng lợi nà y.
Nói rồi, Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh uống cạn chén rượu. Y từ từ đặt chén xuống bà n nhìn Ngạo Thiên vá»›i ánh mắt tá»± thị, đắc ý và muốn gặm nhấm những cảm giác khoan khoái vì đã khiến cho Ngạo Thiên phát bá»±c bá»™i.
Má»™ng Khanh Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm, rồi ôn nhu nói:
- Khi ta biết Lâm Bá»™i Giao tiểu thư yêu ngươi qua lá»i cá»§a Tiểu Ngá»c cô nương thì ta cÅ©ng có phần thắc mắc. Sao má»™t trang mỹ nữ đẹp như váºy mà lại Ä‘i yêu má»™t gã tiểu tá» bất tà i vô dụng, chẳng còn cái gì để trong tay cả, nên ta tò mò lần bước đến Hà m Dương nà y. Ta đã gặp Lâm Bá»™i Giao. Xét cho cùng nhan sắc cá»§a nà ng ta cÅ©ng tạm tạm, chẳng có gì đáng được để gá»i là trang quốc sắc thiên hương, nhưng ta vẫn muốn sở hữu thể xác cá»§a nà ng...Bởi vì ả yêu ngươi.
Mặt Ngạo Thiên sa sầm.
Thấy chân diện Ngạo Thiên sa sầm. Mộng Khanh cà ng đắc ý hơn. Y đặt
tay lên bà n Ä‘iá»…m nụ cưá»i mỉm rồi từ tốn nói:
- Äể chinh phục trái tim cá»§a Lâm tiểu thư và sở hữu thể xác cá»§a ả, Má»™ng
Khanh những tưởng lấy đồ trong túi áo váºy...chẳng có gì khó khăn cả. Khiến ta nghÄ© cuá»™c chinh phục vùng đất cấm nà y chẳng đáng cho ta bá» công sức chỉ tại vì ả yêu ngươi mà thôi.
Y cưá»i khẩy má»™t tiếng rồi nói tiếp:
- Khi ta sỡ hữu thể xác nà ng...Mộng Khanh chắt lưỡi.
- Xem ra cũng tạm được...nà ng có gò bồng đảo khá no tròn, nhưng vẫn
chưa vừa ý ta. Má»™t đôi mông tà m tạm. Nhưng ta thÃch nghe nà ng rên rỉ trong
vòng tay của ta.
Sắc diện Ngạo Thiên đỠbừng.
Má»™ng Khanh đắc ý cưá»i lá»›n. Gã nhìn Ngạo Thiên, ôn nhu nói:
- Ngươi đừng giáºn...cho dù Lâm Bá»™i Giao có là nương tá» cá»§a ngươi nhưng khi ta đã giăng bẫy tình thì cùng không thoát khá»i bẫy tình cá»§a ta được đâu.
Ngạo Thiên nghiêm giá»ng há»i.
- Các hạ nói hết chưa?
- À...Ngô mỗ muốn kể cho ngươi nghe vỠnhững chuyện gì đã xảy ra trong lúc ta ân ái với nà ng. Ngươi có muốn nghe nữa không? Nếu ngươi không muốn nghe thì ta chỉ vắn tắt cho ngươi biết, mặc dù Lâm Bội Giao là một trang tiểu thư khuê các, đoan trang nhưng trong chuyện ái ân nà ng đúng là một con quỷ cái tham lam và dâm đãng đó.
Mộng Khanh lại chắt lưỡi rồi nói:
- Ả đúng là một dâm nữ tham lam cùng tột...nhưng ả chỉ được một cái chuyện đó mà thôi. Còn chẳng có gì để Mộng Khanh nà y luyến tiếc cả. Ta chỉ nói bấy nhiêu đó cho ngươi hiểu.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i, rồi nói:
- Các hạ đúng là hạng tiểu nhân bỉ ổi nhất trên Ä‘á»i nà y.
Äôi chân mà y Ngô Má»™ng Khanh nhÃu lại.
- Sao ngươi lại thốt ra lá»i cá»™c cằn như thế được nhỉ. Chẳng lẽ ngươi không thÃch nghe chuyên ân ái cá»§a Lâm tiểu thư à ?
Ngạo Thiên hừ nhạt một tiếng nói:
- Các hạ Ä‘em chuyện phòng the vá»›i ngưá»i tình ra kể vá»›i tại hạ đã là má»™t Ä‘iá»u bỉ ổi. Huống chi các hạ còn bà y vẽ ra câu chuyện hoang tưởng nà y. Tại hạ sợ nếu Lâm Bá»™i Giao nghe được, e rằng nà ng không để cho cái lưỡi cá»§a ngươi còn uốn lượn được đâu.
Má»™ng Khanh phá lên cưá»i khanh khách.
- Nói như váºy...Kim Ngạo Thiên công tá» không tin lá»i cá»§a Äiệp Khách
chứ gì?
Ngạo Thiên hừ nhạt rồi nói:
- Nếu như Ngạo Thiên không biết Lâm Bá»™i Giao, Ngô các hạ còn có thể Ä‘em chuyện ngụy tạo nà y ra để bỡn cợt nhưng rất tiếc tại hạ đã biết Lâm Bá»™i Giao, nên chỉ nghe câu chuyện nà y đặng biết cá tÃnh tiểu nhân cá»§a Äiệp khách như thế nà o thôi. Là m sao Ngạo Thiên có thể tin được và o câu chuyện ngụy tạo đó. Ngô các hạ đừng xem Kim Ngạo Thiên như má»™t đứa trẻ lên hai lên ba. Muốn gì thì nói... nói sao thì Ngạo Thiên tin như váºy.
- Ngươi không tin tất ngươi xem thưá»ng ta đó.
- Ngạo Thiên đã nói rồi...là m má»™t quân tỠđỉnh thiên láºp địa thì khó chứ là m má»™t đạo hoa tặc tiểu nhân như các hạ chẳng khó chút nà o. Tháºm chà còn bị ngưá»i ta xem thưá»ng nữa.
- Nhưng câu chuyện cá»§a ta là sá»± tháºt.
Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh vừa nói vừa lấy túi phấn hương đặt lên bà n.
Y giả lả cưá»i.
- Của Lâm Bội Giao đó.
Ngạo thiên lắc đầu nhún vai.
- Nữ nhân thì ai mà chẳng có túi phấn như thế nà y.
Chà ng lắc đầu khoát tay.
- Ta không tin câu chuyện ngụy tạo gian trá cá»§a các hạ đâu. Câu chuyện cá»§a các hạ kể. Khiến ta liên tưởng đến má»™t ả ká»· nữ nà o đó trong vạn hương lầu đã qua đêm vá»›i các hạ thôi. Nhưng cho dù ngưá»i ta có là kỹ nữ cá»§a lầu xanh thì cÅ©ng vì hoà n cảnh bắt buá»™t mà phải bán thân để tìm chút ngân lượng. Các hạ và kẻ tìm hoa, mua hoa chẳng có gì là trượng phu cả. Ngạo Thiên khuyên các hạ đừng Ä‘em những chuyện phòng the đó mà coi là thà nh tÃch cá»§a mình, không hay đâu. Gieo nhân nà o gặp quả nấy, không chừng sau nà y các hạ sẽ sá»›m gặp quả tình chua chát đó.
Äiệp Khách đứng báºt lên. Y chỉ tay và o mặt Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên nhìn Má»™ng Khanh, thản nhiên gáºt đầu:
- Ngạo Thiên được quyá»n nghÄ© như váºy chứ...hay các hạ định lấy võ công buá»™c Kim Ngạo Thiên phải tin. Lúc nà o các hạ không thể dụng được võ công vá»›i Kim Ngạo Thiên đâu...phải nể mặt Ma Thần chứ.
Chân diện Má»™ng Khanh lá»™ rá» những nét bất nhẫn, cay cú. Y hừ nhạt má»™t tiếng gằn giá»ng nói:
- Äúng...ngưá»i được quyá»n nghÄ© ngưá»i yêu ngươi là má»™t trang nhi nữ Ä‘oan thục. Nhưng nếu Ngô má»— chứng minh cho ngươi thấy lá»i cá»§a ta là tháºt, ngươi nghÄ© sao nà o.
Ngạo Thiên mỉm cưá»i nói:
- Các hạ chẳng có cái gì chứng minh được đâu.
Mộng Khanh hừ nhạt rồi nói:
- Nếu chuyện Ngô má»— nói là tháºt, ngươi sẽ quỳ trước mÅ©i già y ta hà nh đại lể chứ?
Ngạo Thiên cau mà y.
- Và ngược lại.
Má»™ng Khanh cưá»i mỉm nhìn NgạoThiên. Ãnh mắt cá»§a y lá»™ rõ nét gian trá và giá»…u cợt.
Y từ tốn nói:
- Ta biết Lâm Bội Giao yêu ngươi nhưng ngươi thì chẳng có tình với nà ng.
- Ngươi chỉ có má»—i má»™t ngưá»i yêu đó là Dương Tiểu Ngá»c. Nếu như không đúng như lá»i nói... ta hứa sẽ xa Tiểu Ngá»c...không bao giá» tÆ¡ tưởng đến nà ng.
Ngạo Thiên cắn răng trên và o môi dưới, khẽ gáºt đầu:
- Không biết Äiệp Khách đạo hoa tặc Ngô Má»™ng Khanh nói ra lá»i rồi có biết giữ lá»i không.
Mộng Khanh cau mà y.
- Ngươi không nên đặt quá nhiá»u sá»± hoà i nghi váºy. Hay ngươi đã bắt đầu ngần ngại bởi tin câu chuyện cá»§a ta.
Ngạo Thiên lắc đầu:
- Là m sao bản thiếu gia tin được câu chuyện của ngươi.
- Váºy là ngươi đồng ý.
- ÄÆ°á»£c...bổn thiếu gia đồng ý.
Má»™ng Khanh phá lên cưá»i khanh khách. Gã vừa cưá»i vừa nói:
- Ngươi sẽ quỳ lạy trước mÅ©i già y ta...nếu ngươi không lại ta, ngươi sẽ hối háºn đó. Quân tá» bất hý ngôn.
Hắn nhìn thẳng và o mặt chà ng.
- Äi theo ta.
Ngạo Thiên dốc vò rượu tu luôn một ngụm dà i. Chà ng vừa uống vừa nghĩ thầm trong đầu.
- Câu chuyện hắn nói có tháºt đúng như váºy không? Xem ra gã rất tá»± tin chứng tá» câu chuyện hắn nói là tháºt chứ không phải gian trá. Nếu câu chuyện là tháºt thì Lâm Bá»™i Giao đúng là hạng ngưá»i như Tiểu Ngá»c nói. Dù sao thì ta cÅ©ng được sáng mắt vá»›i má»™t con ngưá»i...
Ngạo Thiên ẩn mình trong hoa viên dưới má»™t táng hoa nhìn vá» phÃa gian phòng xá. Trong gian phòng xá, Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh chắp tay sau lưng định nhãn vá» phÃa chà ng. Mặc dù không thấy rõ chân diện cá»§a Má»™ng
Khanh, nhưng phong thái cá»§a gã biểu lá»™ sá»± tin, lịch lãm. Äến bây giá» Ngạo Thiên má»›i nháºn ra phong thái cá»§a Ngô Má»™ng Khanh vừa hà o hoa, vừa lịch lảm.
Phong thái cá»§a má»™t đấng nam nhi toát ra sá»± thu hút đối vá»›i nữ nhân. Nháºn định đó khiến Ngạo Thiên hÆ¡i chao lòng chá»™t dạ.
Gã gia nhân hôm nà o Ngạo Thiên đã gặp bước và o gian phòng xá. Y nói mấy lá»i vá»›i Ngô Má»™ng Khanh rồi lui bước.
Lúc nà y Ngạo Thiên cảm nháºn thá»i gian trôi qua tháºt cháºm và nặng ná», cùng vá»›i cảm giác nao nao, pha trá»™n sá»± hồi há»™p nổi dáºy trong chà ng.
Trái tim Ngạo Thiên bất giác quặn nhói khi thấy bóng xiêm y trắng toát
xuất hiện, thả bước và o gian phòng xá. Mặc dù không thấy mặt Lâm Bội Giao
nhưng chà ng vẫn nháºn ra cánh xiêm y trắng toát cá»§a nà ng.
Khi Bá»™i Giao gặp chà ng, thì luôn váºn má»™t bá»™ cánh trắng như váºy, là m sao chà ng không nháºn ra được.
Nà ng bước đến gian phòng xá đứng đối mạt vá»›i Äiệp khách Ngô Má»™ng
Khanh. Hai ngưá»i nói chuyện vá»›i nhau trông rất tình tứ, rồi Äiệp khách Ngô
Mộng Khanh đặt tay lên bỠvai của nà ng.
Còn Bội Giao thì nép đầu và o ngực gã điệp khách.Ngạo Thiên nhắm mắt lại nghĩ thầm.
- "Huyện lệnh Lâm Thự Tư có biết ái nữ của mình đang dụng biệt trang của lão để giao hoan tình không nhỉ?".
Trong gian phòng xá, Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh đã ôm lấy thân thể cá»§a Bá»™i Giao.
Hoạt cảnh kia chẳng biết tác động thế nà o đến Ngạo Thiên mà khiến răng trên của chà ng bặm chặt và o môi dưới những tưởng muốn cắn đứt nó ra.
Trái tim Ngạo Thiên quặn đau một cái khi Ngô Mộng Khanh lần tay cởi bỠbộ cánh trắng toát của Lâm Bội Giao.
Chà ng buông tiếng thở dà i. Ngạo Thiên lắc đầu nghĩ thầm.
- "Câu chuyện cá»§a Ngô Má»™ng Khanh kể cho mình nghe là sá»± tháºt".
à niệm đó khiến tầm thức chà ng nặng trĩu một nỗi buồn vô cớ. Chà ng tự trách mình.
- "Sao mình không sá»›m nháºn ra Ä‘iá»u đó. Không biết Sá» Quách huynh cÅ©ng nháºn ra Ä‘iá»u nà y không. Có lẽ y không nháºn biết nên má»›i tôn thá» tình yêu cá»§a Lâm Bá»™i Giao như váºy. Tá»™i nghiệp cho Sá» Quách huynh. Nếu huynh ấy chứng kiến cảnh nà y, hẳn Ä‘au lòng hÆ¡n mình gấp bá»™i phần".
Vừa nghÄ© Ngạo Thiên dõi mắt và o phòng xá. Chà ng gần như không thể nà o tin được khi Ä‘áºp và o mắt chà ng. GiỠđây bá»™ cánh xiêm y trắng toát kia không còn trên ngưá»i nà ng nữa. Dưới hai cây bạch lạp. Thân thể nà ng hiện ra vá»›i những đưá»ng cong đầy đặn, được vòng tay cá»§a Ngô Má»™ng Khanh ôm trá»n.
Trái tim Ngạo Thiên Ä‘áºp loạn nhịp khi thấy tá»± tay nà ng thoát bá» trang phục cá»§a Má»™ng Khanh.
Những thao tác cá»§a nà ng có vẽ vồn vã và hấp tấp như thể sợ Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh đổi ý.
Hai thân thể trần truồng nhồn nhá»™ng quấn chặt lấy nhau trong gian phòng xá. Ngạo Thiên chứng kiến hoạt cảnh giao tình mà cảm nháºn má»™t ná»—i
buồn lan toả khắp tâm tưởng mình.
Chà ng nhủ thầm.
- "Lâm Bá»™i Giao...ta lầm nà ng...Sá» Quách cÅ©ng lầm nà ng. Äúng là đê tiện và bỉ ổi".
Ngạo Thiên cúi mặt nhìn xuống để khá»i phải chứng kiến hoạt cảnh giao
tình ngay trong tầm mắt chà ng, chỉ có Ä‘iá»u chà ng không thể thấy được chân diện hoan lạc cá»§a Bá»™i Giao mà thôi.
Thá»i khắc nặng ná» trôi qua. Chà ng ngỡ như thá»i gian Ä‘ang dừng lại để
buá»™c mình phải chứng kiến cuá»™c giao hoan cá»§a hai con ngưá»i kia.
Ngạo Thiên không biết được thá»i gian trôi qua bao lâu. Má»™t Ä‘iá»u duy nhất Ä‘á»ng lại trong tâm thức chà ng là muốn hoạt cảnh chấm dứt và có thể chà ng phải đối mặt vá»›i nà ng.
Ngạo Thiên nghĩ thầm.
- "Ta sẽ khinh miệt con ngưá»i nà y. Ghẻ lạnh vá»›i Bá»™i Giao. Nhưng sau nà y ta cá»› nên nói cho Sá» Quách huynh biết bản chất tháºt cá»§a Lâm Bá»™i Giao hay không. Nếu nói vá»›i Sá» Quách, hoá ra ta là kẻ tiểu nhân. Bằng không nói, Sá» huynh sẽ mãi mãi ngụp lặn trong mối tình vô vá»ng".
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i. Chà ng miá»…n cưỡng nhìn lại gian phòng xá. Bá»™i Giao và Má»™ng Khanh Ä‘ang váºn lại trang phục. Có lẽ nà ng còn quyến luyến những khoảnh khắc giao tình vừa rồi, mà không muốn rá»i Äiệp khách nên vẫn bá cứng lấy cổ gã.
Răng trên Ngạo Thiên cắn và o môi dưới. Chà ng muốn rá»i chá»— nấp tiến thẳng đến gian phòng xá để đối mặt vá»›i Bá»™i Giao, nhưng kịp rÅ© bỠý định đó.
Ngạo Thiên nghĩ thầm.
- "Chẳng đáng cho Ngạo Thiên phải nhìn mặt. Tội nghiệp cho SỠQuách huynh".
à niệm đó trôi qua. Ngạo Thiên rá»i cho nấp, lẫn nhanh và o khu vưá»n hoa bá» Ä‘i. Chà ng vừa lầm lá»§i Ä‘i vừa nghÄ© đến Lâm Bá»™i Giao mà cảm thấy má»™t niá»m thất vá»ng xâm chiếm tâm tư mình.
Mình và SỠQuách huynh chẳng bao giỠnhìn thấu tâm địa của nữ nhân.
|

19-08-2010, 03:32 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 20: Nghiệp Tình Ma Chướng.
Ngồi má»™t mình trong nhà mồ Kim trang, Ngạo Thiên cảm nháºn má»™t ná»—i trống vắng lạ thưá»ng. Chung quanh chà ng chỉ có sá»± im lặng, sá»± im lặng đó buá»™c Ngạo Thiên phải nhá»› lại tất cả những sá»± kiện đã xảy đến trong Ä‘á»i chà ng. Chà ng gặm nhấm những sá»± kiện đó mà nghÄ© đến con ngưá»i.
Chà ng lắc đầu khi nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u.
- "Tất cả những con ngưá»i cá»§a giá»›i võ lâm được tồn sinh bằng sá»± gian trá và lá»c lừa. ChÃnh vì thế mà võ lâm là má»™t dòng chảy tranh Ä‘oạt và tà n nhẫn".
Ngạo Thiên ôm vò rượu tu luôn một ngụm dà i, rồi nhẫm nói:
- "Bản năng thiện nhân cá»§a ngưá»i không thể tồn tại trong võ lâm. ÄÆ°á»£c mẫu thân di ngôn lại cho mình. Phải rá»i bá» Kim trang, rá»i bá» võ lâm giang hồ. Mình sẽ cùng vá»›i Tiểu Ngá»c đến lăng tẩm Kim gia và vÄ©nh viá»…n mai danh ẩn tÃch tránh xa thế sá»±".
Nói ra câu nói đó, Ngạo Thiên sực nhớ đến Cù Bá Nhâm. Chà ng buông tiếng thở dà i, lắc đầu.
- Cù lão huynh...lão huynh hiểu cho Kim Ngạo Thiên. Có lẽ Cù lão huynh đã chá»n lầm ngưá»i.
Ngạo Thiên nhìn lên những giá bạch lạp mà những tưởng đó là những ánh mắt cá»§a những oan hồn Ä‘ang vất vưởng nhìn chà ng. Chà ng có định thần để suy Ä‘oán trong những ánh mắt cháºp chá»n kia đâu là ánh mắt cá»§a mẫu thân mình.
Những ý tưởng trong đầu Ngạo Thiên chỉ được xáo Ä‘i, để chà ng quay lại vá»›i thá»±c tại khi Tiểu Ngá»c cùng Äá»™c ma Âu Dương Äình và Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh bước và o nhà mồ.
Vẫn ngồi má»™t chá»—, dá»±a lưng và o thạch quan, Ngạo Thiên nhìn những ngưá»i đó. Âu Dương Äình và Ngô Má»™ng Khanh dừng bước để Tiểu Ngá»c bước đến bên chà ng.
- Tiểu Ngá»c.
- Ngạo Thiên...
Nà ng nắm tay chà ng.
Ngạo Thiên mỉm cưá»i nói vá»›i nà ng.
- Ngạo Thiên chỉ muốn tiếp Âu Dương Äình tôn giá mà không muốn thấy mặt Ngô Má»™ng Khanh.
Nà ng nhìn và o mắt Ngạo Thiên.
- Tiểu Ngá»c biết vì sao Ngạo Thiên không muốn nhìn Ngô Má»™ng Khanh.
- Tiểu Ngá»c đừng hiểu lầm Huynh...
Ngạo Thiên vì SỠQuách huynh mà thôi.
Nà ng gượng cưá»i...
- ÄÆ°á»£c rồi...Äể Tiểu Ngá»c vá»›i Âu Dương Äình tôn giá.
Nà ng nhìn lại Âu Dương Äình và Ngô Má»™ng Khanh, từ tốn nói:
- Âu Dương tôn giá...Ngạo Thiên chỉ muốn tiếp tôn giá mà thôi.
Äá»™c ma Âu Dương Äình khẽ gáºt đầu.
- ÄÆ°á»£c...
Lão quay lại:
- Ngươi ra ngoà i.
Mộng Khanh cúi đầu.
- Tuân lệnh chủ nhân.
Gã lưá»m Ngạo Thiên rồi quay bước Ä‘i thẳng ra cá»a nhà mồ.
Y Ä‘i rồi, Ngạo Thiên má»›i bước đến ôm quyá»n xá:
- Ngạo Thiên bái kiến tiên sinh.
- Tiểu tá» không cần Ä‘a lá»… như váºy.
- Ngạo Thiên thá»§ lá»… vá»›i báºc tiá»n bối vẫn hÆ¡n.
Äá»™c ma Âu Dương Äình rá»i mắt sáng ngá»i và o Ngạo Thiên. Lão trầm
giá»ng nói:
- Bổn nhân cần huyết ngá»c chứ không cần những lá»i khách sáo.
Ngạo Thiên nghiêm mắt nhìn Âu Dương Äình.
- Cái tôn giá cần Ä‘ang có trong ngôi nhà mồ cá»§a Kim trang nà y. Âu Dương tôn giá sẽ có huyết ngá»c, nhưng trước tiên, vãn bối cần biết yêu cầu cá»§a vãn bối có được tôn giá chuẩn y không.
Äá»™c ma Âu Dương Äình phá lên cưá»i khanh khách. Lão vừa cưá»i vừa nhìn Ngạo Thiên.
- Những đòi há»i cá»§a ngươi, bổn nhân chuẩn y.
Lão đặt tay lên vai Ngạo Thiên.
- Tiểu Ngá»c đã nói vá»›i bổn nhân vá» những dá»± định cá»§a ngươi, bổn nhân nghÄ© đó là quyết định đúng. Tiểu tá» không phải là ngưá»i cá»§a võ lâm giang hồ, nên đừng chen chân và o chốn giang hồ.
Ngạo Thiên im lặng nhìn Âu Dương Äình.
Äá»™c ma Âu Dương Äình vuốt râu, từ tốn nói:
- Bổn tá»a đã hóa giải độc khà cho Tiểu Ngá»c. Bổn tá»a rất hoan há»· vì nháºn ra Ngạo Thiên cÅ©ng là ngưá»i có tấm lòng chung thá»§y, và nhân háºu. Ngươi từ bá» kỳ tÃch để chá»n lấy cuá»™c tình.
Äá»™c ma Âu Dương Äình mỉm cưá»i.
Lão nhìn lại Tiểu Ngá»c.
- Tiểu Ngá»c, hãy nói cho Ngạo Thiên biết Ä‘i.
Tiểu Ngá»c nhìn Ngạo Thiên nói:
- Ngạo Thiên...Tiểu Ngá»c đã được Âu Dương tôn giá hóa giải độc khà rồi. Âu Dương tôn giá còn chuẩn bị tất cả má»i thứ để Tiểu Ngá»c và Ngạo Thiên Ä‘i tháºt xa từ bá» võ lâm giang hồ.
Nà ng nắm tay Ngạo Thiên.
- Tiểu Ngá»c và Ngạo Thiên sẽ Ä‘i tháºt xa.
Nà ng gượng cưá»i.
Ngạo Thiên nhìn nà ng.
Chà ng gượng cưá»i vá»›i nà ng rồi quay lại Äá»™c ma Âu Dương Äình.
- Vãn bối đa tạ sự độ lượng của tôn giá.
- Hãy trao huyết ngá»c cho bổn nhân.
- Vãn bối rất sẵn lòng trao huyết ngá»c cho tôn giá.
Nói dứt câu, Ngạo Thiên quay bước Ä‘i thẳng đến thạch quan. Chà ng lấy trong thạch quan ra má»™t chiếc túi gấm, rồi quay lại đứng trước mặt Äá»™c ma Âu Dương Äình.
Ngạo Thiên nhìn và o mặt y, ôn nhu nói:
- Huyết ngá»c mà tôn giá cần trong túi nà y.
Vừa nói, Ngạo Thiên vừa trao túi gấm vá» phÃa Âu Dương Äình.
Lão đón lấy túi gấm, rồi mở ra. Má»™t luồng huyết quang đỠối từ trong túi gấm hắt lên nhuá»™m đỠchân diện cá»§a Âu Dương Äình. Äá»™c ma Âu Dương Äình nhìn và o túi gấm chăm chẳm như trong túi gấm có má»™t hấp lá»±c mê hồn hút lấy nhãn quang lão.
Chân diện Äá»™c ma lá»™ rõ những nét thẫn thá» ngây ngất bởi huyết ngá»c
trong túi gấm. Như thể chưa thá»a mãn, Äá»™c ma Âu Dương Äình lấy huyết ngá»c ra đưa lên trước mặt. Ãnh huyết quang tá»a ra từ huyết ngá»c nhuá»™m đỠgian nhà mồ.
Âu Dương Äình ngắm huyết ngá»c gần như không chá»›p mắt. Huyết ngá»c như thâu tóm lấy thần thức cá»§a Äá»™c ma khiến lão trở nên ngây dại.
Huyết ngá»c như miếng mồi ngon trước đôi mắt sát nhân hau háu đó cá»§a Äá»™c ma Âu Dương Äình. Lão ngắm huyết ngá»c tháºt lâu phá lên cưá»i khanh khách. Trà ng tiếu ngạo cá»§a Äá»™c ma Âu Dương Äình biểu lá»™ tất cả sá»± thá»a mãn và hoan há»· tụt cùng. Lão trả huyết ngá»c lại túi gấm, nhìn Ngạo Thiên.
- Trước khi chết, Thần cái Cù Bá Nhâm nói gì vá»›i Tiểu tá».
Ngạo Thiên lưởng lự rồi nói:
- Cù lão huynh muốn Ngạo Thiên tiếp tục thiên chức cá»§a ngưá»i.
Âu Dương Äình phá lên cưá»i. Trà ng tiếu ngạo cá»§a lão khiến Ngạo Thiên phải cau mà y.
Chà ng miá»…n cưởng há»i:
- Lá»i nói cá»§a vãn bối đáng cưá»i lắm sao?
Äá»™c ma Âu Dương Äình cắt ngang trà ng tiếu ngạo.
- Bổn nhân không cưá»i lá»i nói tiểu tá»...mà ta cưá»i Thần cái Cù Bá Nhâm.
- Cù lão huynh có gì khiến tôn cưá»i ngưá»i.
Äá»™c ma Âu Dương Äình ve cầm nhìn Ngạo Thiên. Lão từ tốn nói:
- Cù Bá Nhâm tá»± cho mình là ngưá»i có Thông thiên nhãn, biết nhìn ngưá»i thâu tóm thiên văn. Thế mà chá»n Kim Ngạo Thiên, trao cho tiểu tá» huyết ngá»c Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n. Thần cái Cù Bá Nhâm trao huyết ngá»c cho tiểu tá», buá»™c bổn nhân phải cưá»i lão đó. Bổn nhân cưá»i vì thẫm thấu ra Thần cái chỉ là kẻ ngoa ngôn. Chỉ nói nhiá»u mà thôi.
Äá»™c ma Âu Dương Äình lắc đầu, từ tốn nói:
- Thần cái Cù Bá Nhâm chá»n Kim Ngạo Thiên trao huyết ngá»c thánh địa võ lâm thì lão đâu có thông thiên nhãn. Nói cách khác, lão là má»™t gã có mắt không biết nhìn ngưá»i.
Y đặt tay lên vai Ngạo Thiên.
- Thần cái Cù Bá Nhâm đã nhìn lầm ngươi. Lão chắc khó mà nhắm mắt
nơi suối và ng.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i, ôn nhu nói:
- Có lẽ lá»i nói cá»§a tôn giá đúng...Ngạo Thiên thất lá»… vá»›i Cù Bá Nhâm.
Ngạo Thiên không đáng để Cù lão huynh trá»ng thị như váºy.
Chà ng cắn răng trên và o môi dưới. Ngạo Thiên cúi mặt nhìn xuống.
- Ngạo Thiên đã khiến Cù lão huynh phải thất vá»ng.
Chà ng buông tiếng thở dà i nói tiếp:
- Cù lão huynh có là thánh nhân vẫn là con ngưá»i. Mà con ngưá»i thì đâu ai không phạm sai lầm má»™t lần trong kiếp là m ngưá»i. Ngạo Thiên không còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác, buá»™c phải Ä‘em sá»± thất vá»ng cho Cù lão huynh.
Chà ng ôm quyá»n nhìn ra cá»a nhà mồ.
- Cù lão huynh... miá»…n thứ cho Ngạo Thiên đã không là m trá»n những lá»i đã hứa vá»›i huynh.
Âu Dương Äình nói:
- Thần cái Cù Bá Nhâm đã chết rồi...dù lão hối tiếc thì cũng đã muộn.
Âu Dương Äình nhìn và o mắt Ngạo Thiên...
- Bổn tá»a rất tiếc phải nói vá»›i tiểu tá» Ä‘iá»u nà y...Ngươi cÅ©ng chẳng khác
gì thần cái Cù Bá Nhâm.
Nghe câu nói cá»§a Äá»™c ma Âu Dương Äình, Ngạo Thiên nhìn lão thắc mắc.
Chà ng ngáºp ngừng há»i.
- Tôn giá nói váºy có ý gì?
Âu Dương Äình ve cầm nhìn chà ng, ôn nhu nói:
- Tiểu Ngá»c sẽ nói cho ngươi biết.
Ngạo Thiên nhìn lại Tiểu Ngá»c.
- Tiểu Ngá»c...Âu Dương tôn giá muốn nà ng nói vá»›i ta Ä‘iá»u gì.
Nhìn Ngạo Thiên, Dương Tiểu Ngá»c lưỡng lá»± má»™t lúc rồi nói:
- à cá»§a Âu Dương chá»§ nhân là Ngạo Thiên cùng nhìn lầm ngưá»i. Ngưá»i đó chÃnh là Tiểu Ngá»c. Äúng ra Ngạo Thiên nên nghe lá»i nói cá»§a Sá» Quách và Lâm Bá»™i Giao. Nhưng vì chữ tình mà Ngạo Thiên đã mù quáng. Giá» thì tất cả đã kết thúc rồi.
Ngạo Thiên mở to mắt hết cỡ nhìn nà ng. Mãi một lúc sao chà ng mới nói:
- Nà ng chỉ đóng kịch, để lấy huyết ngá»c như Lâm Bá»™i Giao nói.
- Tiểu Ngá»c thản nhiên gáºt đầu.
- Cuối cùng Ngạo Thiên cÅ©ng nghiệm ra sá»± tháºt nà y.
Ngạo Thiên gượng cưá»i, chà ng cưá»i vá»›i vẽ mặt tháºt Ä‘au khổ. Nhìn Tiểu Ngá»c, Ngạo Thiên ôn nhu nói:
- Ta đúng là kẻ tầm thưá»ng. Má»™t kẻ tầm thưá»ng nhất trong những kẻ
tầm thưá»ng.
Chà ng nhìn lại Tiểu Ngá»c và Âu Dương Äình. Vừa cưá»i vừa nói:
- Bây gìỠcác ngươi đã đạt được huyết ngá»c rồi, chắc chắn sẽ ra tay lấy mạng Kim Ngạo Thiên.
Nhìn thẳng và o mắt Äá»™c ma Âu Dương Äình, Ngạo Thiên buông tiếng
thở dà i rồi nói:
- Âu Dương tôn giá...đã là má»™t con ngưá»i thì ai cÅ©ng có má»™t lần sai lầm
trong những cái sai trong chữ tình, là bán rẽ mình. Kim Ngạo Thiên đã bán rẽ mình cho má»™t tình yêu, thì hãy để cho Tiểu Ngá»c ra tay.
Âu Dương Äình nhạt nhẽo há»i.
- Sao tiểu tá» muốn Tiểu Ngá»c giết ngươi.
- Có chết trong tay Dương Tiểu Ngá»c, Kim Ngạo Thiên má»›i cảm nháºn tất cả sá»± u mê tăm tối cá»§a mình.
Âu Dương Äình nhìn qua Tiểu Ngá»c.
Lão vuốt râu, rồi nói:
- Chắc chắn Tiểu Ngá»c sẽ không lấy mạng ngươi. Bởi vì Tiểu Ngá»c đã xin vá»›i bổn nhân cho ngươi má»™t cái mạng.
Tiểu Ngá»c lên tiếng nói:
- Ngạo Thiên thiếu gia... Âu Dương chủ nhân hứa để cho thiếu gia được sống. Hãy mau đa tạ sự độ lượng của Âu Dương chủ nhân đi.
Ngạo Thiên nhìn lại nà ng.
- Äa tạ ư?
Chà ng lắc đầu.
- Dương Tiểu Ngá»c...nà ng và Âu Dương tôn giá đây đã biến ta thà nh má»™t ngưá»i bất hiếu, bất tÃn và bất nghÄ©a, thế mà Kim Ngạo Thiên lại phải hà nh lá»… vá»›i lão ta ư?
Ngạo Thiên nghiêm giá»ng.
- Không bao giá» có chuyện đó xảy ra đâu. Ngạo Thiên nháºn được má»™t cái chết, để vá» bên kia khấu đầu tạ tá»™i vá»›i mẫu thân vá»›i Cù lão huynh.
Buông một tiếng thở dà i Ngạo Thiên nói:
- Các ngưá»i có thể giết Ngạo Thiên hoặc rá»i khá»i đây. Còn khấu đầu Ä‘a tạ thì không bao giá» có chuyện đó.
Tiểu Ngá»c lá»™ vẻ bối rối khi nghe Ngạo Thiên thốt ra câu nói nà y. Nà ng
nhìn sang Äá»™c Ma Âu Dương Äình.
Âu Dương Äình nhìn Ngạo Thiên.
Lão vuốt râu từ tốn nói:
- Lá»i nói vừa rồi cá»§a Kim tiểu tỠđủ để bổn nhân lấy mạng ngươi, nhưng bổn nhân do hứa vá»›i Tiểu Ngá»c để lại cho ngươi má»™t cái mạng. Ta giữ lá»i mà tha cho ngươi đó.
Lão nhìn lại Tiểu Ngá»c.
- Tiểu Ngá»c...chúng ta Ä‘i.
Tiểu Ngá»c nhìn lại Ngạo Thiên má»™t lần nữa, rồi má»›i cùng vá»›i Äá»™c ma Âu Dương Äình quay bước, cháºm rải tiến ra cá»a nhà mồ.
Ngạo Thiên nhìn theo hai ngưá»i. Chà ng muốn gá»i Tiểu Ngá»c lại nhưng cổ há»ng như có khối than hồng cháºn ngang, không thể nà o thốt ra lá»i. Chà ng nhìn theo sau lưng Tiểu Ngá»c mà cảm nháºn má»™t ná»—i Ä‘au xé nát ná»™i thức lẫn trái tim mình.
Ngạo Thiên nghĩ thầm.
- "Sao lại có thể như thế nà y được".
Khi Tiểu Ngá»c và Âu Dương Äình bước đến ngưỡng cá»a nhà mồ thì Ngạo Thiên gá»i lại.
- Âu Dương tôn giá...
Âu Dương Äình dừng bước. Lão không quay lại mà lên tiếng nói:
- Tiểu tỠmuốn nói gì?
Ngạo Thiên Ä‘anh giá»ng nói:
- Cho dù tôn giá có được huyết ngá»c Thánh địa võ lâm Kim Äỉnh sÆ¡n, nhưng ngưá»i duy nhất và o được thánh địa chỉ có má»™t ngưá»i mà thôi. Ngưá»i đó chÃnh là Kim Ngạo Thiên.
Âu Dương Äình từ từ quay lại, lão nhìn chà ng.
- Tiểu tỠnói thế có ý gì?
- Äó là lá»i nói sau cùng cá»§a Cù lão huynh.
Âu Dương Äình cưá»i khẩy rồi nói:
- Bổn nhân không tin lá»i cá»§a ngươi.
Ngạo Thiên báºt cưá»i như kẻ Ä‘iên rồi nói:
- Tin hay không là quyá»n cá»§a Âu Dương tôn giá, nhưng má»™t ngà y nà o khi tôn giá cần xâm nháºp Thánh Äịa Kim Äỉnh sÆ¡n thì phải nhỠđến Kim Ngạo Thiên nà y thôi.
Chà ng gằn giá»ng nói tiếp:
- Tôn giá hãy nhá»› lá»i Ngạo Thiên nói đó.
Âu Dương Äình nghiêm mặt.
- Bổn nhân hy vá»ng những lá»i nói đó là tháºt.
Lão dứt câu, cùng vá»›i Tiểu Ngá»c quay lưng Ä‘i thẳng ra cá»a nhà mồ. Hai ngưá»i Ä‘i rồi, còn lại má»™t mình, Ngạo Thiên má»›i cảm nháºn ná»—i trống vắng lạ thưá»ng. Má»™t ná»—i trống vắng pha trá»™n sá»± ân háºn và nuối tiếc mà chà ng buá»™c phải ngáºm nhắm nó.
Răng trên của Ngạo Thiên cắn và o môi dưới, chà ng nhẫm nói:
- Tiểu Ngá»c...sao nà ng lại là con ngưá»i như váºy. Nà ng đã lừa ta, lừa mẫu thân ta. Tiểu Ngá»c... Ngạo Thiên ta háºn nà ng...ta háºn nà ng.
Ngạo Thiên vừa nói vừa nhìn ra cá»a nhà mồ. Chà ng dốc rượu và o miệng tu ừng á»±c. Rượu chảy trà n ra, đổ cả xuống trang phục cá»§a Ngạo Thiên. Trông Ngạo Thiên chẳng khác nà o má»™t ngưá»i cuồng thần loạn thức Ä‘ang tá»± hà nh hạ mình.
Chà ng quẳng vò rượu xuống sà n đá nhà mồ.
- Xoảng...
Vò rượu vỡ tan thà nh nhiá»u mảnh, rượu văng tung tóe. Ngạo Thiên căm phẫn rÃt lên.
- Ta háºn ta...ta háºn ta.
- Nếu ngươi háºn ngươi thì tá»± kết liá»…u cuá»™c sống cá»§a mình Ä‘i.
Vừa nói, Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh vừa bước và o nhà mồ. Gã nhìn Ngạo Thiên bằng ánh mắt dè bÄ©u và khinh thị.
Ngạo Thiên nhìn gã.
- Các hạ muốn gì ở Ngạo Thiên nữa.
Ngô Má»™ng Khanh cưá»i khẩy rồi nói:
- Ngươi quên thá»a ước giữa ta và ngươi rồi ư?
Ngạo Thiên lắc đầu.
Ngạo Thiên chẳng có thá»a ước gì vá»›i ai cả.
Mặt Ngô Mộng Khanh sa sầm khi nghe câu nói nà y của Ngạo Thiên. Y
gắt giá»ng nói:
- Kim Ngạo Thiên... quân tá» bất hý ngôn, ngươi đừng mau quên như váºy chứ?
Ngạo Thiên nuốt nước bá»t như nuốt má»™t khói than hồng.
Ngô Má»™ng Khanh mỉm cưá»i rồi ôn nhu nói:
- Ta đến nháºn sá»± bái lạy cá»§a ngươi đây.
Y hất mặt tiến đến trước mặt chà ng.
- Hãy khấu đầu lạy bổn công tá».
Sắc diện Ngạo Thiên đỠbừng.
Ngô Mộng Khanh cau mà y.
- Ngươi định nuốt lá»i ư.
Ngạo Thiên cưá»i khẩy rồi nói:
- Bổn thiếu gia không nuốt lá»i, nhưng cÅ©ng không khấu đầu trước ngươi.
Äôi chân mà y Má»™ng Khanh nhÃu lại.
- Ngươi nói thế có ý gì, ngươi đã thua tất cả rồi. Ngươi đã thua trắng tay rồi. Từ Tiểu Ngá»c đến Lâm Bá»™i Giao. Tất cả Ä‘á»u không thuá»™c vá» ngươi.
Ngạo Thiên miễn cưỡng nói:
- Các hạ nói đúng, tất cả không thuá»™c vá» ta. Tiểu Ngá»c thì gian trá, Bá»™i Giao thì Ä‘a tình, dâm đãng. Nhưng để cho bổn thiếu gia khấu đầu trước mÅ©i già y cá»§a các hạ thì các hạ hãy giao đến trước mặt ta chứ?
Mộng Khanh chau mà y.
- Ngươi đã chứng kiến tất cả rồi kia mà , sao lại trở giá»ng như váºy chứ?
- Bổn thiếu gia không phá»§ nháºn là minh đã chứng kiến cảnh ái ân giữa các hạ vá»›i Bá»™i Giao...
Ngô Má»™ng Khanh cướp lá»i Ngạo Thiên.
- Thế sao còn trở giá»ng mà chưa hà nh đại lá»….
- Bởi trong tâm tưởng Ngạo Thiên nghÄ© Lâm Bá»™i Giao đã ân ái vá»›i các hạ tại biệt phá»§ huyện lệnh là con ngưá»i khác, không phải Lâm Bá»™i Giao như bổn thiếu gia nghÄ©.
Mộng Khanh vừa nghe dứt câu nói của Ngạo Thiên, bất ngỠvươn trảo
thộp đến yết hầu chà ng.
Gã thộp trảo công lại, khiến Ngạo Thiên muốn ngộp thở mà dựng to hai ngươi.
Má»™ng Khanh rÃt giá»ng nói:
- Ngươi đúng là kẻ tráo trở.
Ngạo Thiên nhăn mặt. Chà ng những tưởng đâu yết hầu cá»§a mình sẽ bị đứt ra bởi trảo thá»§ cá»§a đối phương, nhưng chẳng biết Ngô Má»™ng Khanh nghÄ© sao mà lại rút vá».
Ngạo Thiên thở dốc từng hơi một. Chà ng nhìn Ngô Mộng Khanh.
- Sao các hạ lại rút tay lại...Ngạo Thiên chấp nháºn chết mà .
Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh hừ nhạt má»™t tiếng rồi nói:
- Bổn công tỠmuốn giết ngươi lúc nà o cũng được.Nhưng...
Ngạo Thiên cướp lá»i gã.
- Âu Dương tôn giá chưa muốn thấy Kim Ngạo Thiên chết?
Nhìn và o mắt chà ng, y nói:
- Äúng...Môn chá»§ không muốn ngươi chết, cÅ©ng không muốn ngươi là má»™t con ngưá»i.
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại.
- Không muốn ta chết. Và cÅ©ng không muốn ta là má»™t con ngưá»i bình thưá»ng, váºy Kim Ngạo Thiên là cái gì nhỉ? Là má»™t khúc cây hay hòn đá hiện hữu trong cõi nhân sinh đầy dãy sá»± gian trá và lá»c lừa nà y.
Má»™ng Khanh nhếch môi dè bÄ©u rồi nghiêm giá»ng nói:
- Ngươi không là cục cây hay hòn đá. ÄÆ°á»£c như thế ngươi còn may mắn lắm mà ngươi sẽ là má»™t xác chết biết thở thì đúng hÆ¡n.
Ngạo Thiên bất giác thối lại một bộ.
- à của các hạ...
Không để Ngạo Thiên nói dứt lá»i, Má»™ng Khanh đã tiếp lá»i chà ng.
- Ngươi sẽ là ma nhân.
Ngạo Thiên lắc đầu:
- Ta không muốn.
Chà ng vừa toan thi triển Quá»· bá»™ Vô tướng để đà o thoát nhưng Ngô Má»™ng Khanh đâu để cho Ngạo Thiên thá»±c hiện ý định đó. Má»i diá»…n biến ra trong chá»›p mắt, khi Ngạo Thiên thấy má»™t là n phấn trắng phá»§ lên mặt mình thì chẳng còn biết gì nữa. Chà ng mù mẫm thần thức và như lạc và o cõi hư vô không thá»±c.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a [Relax]
|
|
 |
|
| |