 |
|

09-03-2014, 11:13 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 26 MA KIẾP TRÙNG TRÙNG
Bầu trá»i đầy sao, cùng vá»›i những là n gió đêm se lạnh, Äại sư Tuệ Quang cùng tứ đại há»™ pháp đưá»ng vẫn ngồi kiết dà , tay lần chuá»—i hạt, như năm pho tượng bồ tác, ngồi án ngữ trước lối và o Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
Trong cảnh giá»›i tham thiá»n nháºp định, nhưng những vị cao tăng Thiếu Lâm tá»± vẫn có thể nghe được bất cứ má»™t tiếng động lạ nà o phát ra. Năm vị cao tăng Thiếu Lâm đồng mở mắt má»™t lượt, khi nghe những bước chân rà o rạo.Từ trong bóng tối má»™t ngưá»i váºn áo choà ng Ä‘en kịt lừng lững bước ra.
Y có đôi mắt sáng như mắt mèo. Tuệ Quang đại sư niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt.
Xám y nhân bước thẳng má»™t mạch đến trước mặt năm vị cao tăng Thiếu Lâm tá»±. Y lá»™t chiếc mÅ© trùm đầu để lá»™ chân diện cá»§a Äá»™c ma Âu Dương Äình.
Dưới ánh sáng mỠảo cá»§a bầu trá»i sao, Tuệ Quang đại sư nháºn là ngay sắc diện xanh nhá»n, thứ mà u da cá»§a xác chết lâu ngà y trông tháºt ghê rợn.
Sắc diện Âu Dương Äình Ä‘áºp và o mắt Tuệ Quang đại sư đủ cho ngưá»i hiểu ra y xuất hiện vá»›i mục Ä‘Ãnh gì.
Tuệ Quang đại sư và bốn vị cao tăng Tứ đại hộ pháp tam bảo đồng loạt đứng lên.
Tuệ Quang đại sư niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...môn chá»§ Äá»™c môn Âu Dương Tôn giá đã biến thà nh "ma nhân" rồi à ?
Âu Dương Äình lia đôi mắt hừng há»±c sát nhãn qua năm vị cao tăng Thiếu Lâm rồi Ä‘anh giá»ng nói:
- Bổn nhân không phải là Ma nhân mà là Ma tôn thiên giả.
- A di đà pháºt...Ma tôn thiên giả cÅ©ng là "ma nhân".
- Ma nhân khác vá»›i Ma tôn thiên giả. Âu Dương Äình sẽ là chá»§ nhân cá»§a "ma đạo". Kể từ hôm nay các ngưá»i phải tuân phục "ma đạo", các ngưá»i phải trở thà nh "ma nhân" để phục tùng ma đạo.
Äại sư Tuệ Quang lần chuá»—i bồ Ä‘á», ôn nhu nói:
- A di đà pháºt. Cà n khôn thiên địa chia là m tam giá»›i. Nhưng luôn có sá»± phân chia. Chưa bao giá» có sá»± hợp nhất giữa tam giá»›i. Chỉ thoát ra khá»i tam giá»›i sinh tá» luân hồi, nếu như đắc thà nh chánh quả nháºp cõi niết bà n. Nay Dương tôn giá tá»± cho mình là ngưá»i cá»§a ma giá»›i, tất không thể tồn tại trong nhân giá»›i. Nếu tôn giá còn chút thần thức cá»§a nhân giá»›i thì đã trút bá» ma giá»›i, đến Thiếu Lâm tá»±. Pháºt gia sẽ giúp Âu Dương tôn giá giải khai ma giá»›i.
Hừ nhạt má»™t tiếng, Äá»™c ma Âu Dương Äình gằn giá»ng nói:
- Bổn nhân đã là chá»§ nhân cá»§a ma đạo, thì sao có thể quy đầu trước thá»m Thiếu Lâm. Bổn nhân chỉ có thể cho các ngươi má»™t cÆ¡ há»™i quy đầu trong ma đạo, để cùng vá»›i ma đạo thâu tóm nhân giá»›i, hợp nhất cà n khôn.
- A di đà pháºt...vÅ© trụ cà n khôn từ bao Ä‘á»i nay đã là như váºy. Äã có sá»± phân chia rạch ròi giữa Thánh giá»›i, Nhân giá»›i và Ma giá»›i. Ngay cã pháºt tổ Như Lai cÅ©ng không há» có ý tương hợp nhất cà n khôn tam giá»›i mà chỉ có chúng sinh con đưá»ng thoát vòng sinh tá» luân hồi cá»§a tam giá»›i.
Äến cõi niết bà n an vui vÄ©nh hằng. Nay Âu Dương môn chá»§ muốn hợp nhất cà n khôn tam giá»›i là trái vá»›i ý cá»§a thiên địa. Suy nghÄ© và hà nh động cá»§a tôn giá sẽ chẳng được gì mà chỉ gieo đại há»a cho bá tÃnh chúng sinh.
Âu Dương Äình khoát tay.
- Nói nhiá»u, nếu các ngươi không qui thuáºn ma đạo, bổn môn chá»§ sẽ cho các ngưá»i thấy uy lá»±c cá»§a ma đạo.
Nói dứt câu, Äá»™c ma Âu Dương Äình lắc vai lướt đến, vươn cầm nã thá»§ chá»™p thẳng đến đại sư Tuệ Quang.
Tuệ Quang đại sư không né tránh trảo thủ của đối phương, mà phát động tuyệt chưởng "giáng long thần chưởng" đón thẳng đở thẳng.
- Ầm...
Trảo chưởng chạm thẳng và o nhau. Äá»™c ma Âu Dương Äình trượt hẳn sau hai bá»™, trong khi Tuệ Quang đại sư cÅ©ng thối lùi ba bá»™. Âu Dương Äình chỉ má»›i trở thà nh Ma tôn thiên giả đã hÆ¡n hẳn Tuệ Quang đại sư má»™t báºc.
Tứ đại há»™ pháp cùng xê mình đứng hà ng dá»c sau lưng Tuệ Quang đại sư.
Chư cao tăng Thiếu Lâm quyết định dụng đến Quy hợp thần pháp. Mặc dù thấy các vị cao tăng Thiếu Lâm chuẩn bị hợp lá»±c nhưng Äá»™c ma Âu Dương Äình lại rất dá»ng dưng.
Äại sư Tuệ Quang sau khi tiếp nháºn nguyên dương chân khà từ Tứ đại há»™ pháp truyá»n qua, niệm pháºt hiệu rồi nói.
- A di đà pháºt...Âu Dương tôn giá thà chá»§ khăng khăng không quay đầu nhìn lại chÃnh đạo. Lão nạp buá»™c phải đại khai sát giá»›i.
- A di đà pháºt.
Lão tăng Thiếu Lâm vừa nói vừa toan phát động Như Lai thần chưởng qua thuáºt pháp Quy hợp. Nếu má»™t mình vị cao tăng Thiếu Lâm...tá»± phát động
tuyệt chưởng "Như Lai" uy lá»±c cá»§a chưởng khà chỉ có má»™t, nay được hợp công thì uy lá»±c đó được gia tăng đến năm lần. Tuyệt chưởng Như Lai pháºt môn thì cả giá»›i võ lâm Ä‘á»u biết. Có thể nói đó là chưởng công vô địch trong thiên hạ,
nay lại được phối hợp cùng quy hợp thân pháp, uy lực của Tuyệt chưởng Như Lai chẳng biết như thế nà o nữa.
Có lẽ Äá»™c ma Âu Dương Äình tá»± thị mình đã trở thà nh "Ma tôn thiên giả" nên thấy Tuệ Quang đại sư và tứ đại há»™ pháp tam bảo cùng phối hợp chân ngươn, nhưng chẳng lá»™ vẻ gì lo lắng hay khẩn trương. Äã không lá»™ vẻ lo lắng khẩn trương mà y xem ra rất bình thản chỠđợi chưởng công cá»§a các vị cao tăng Thiếu Lâm tá»±.Tuệ Quang đại sư niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...
Cùng vá»›i lá»i pháºt hiệu đó. Tuệ Quang đại sư từ từ đẩy song thá»§ vá» phÃa Äá»™c ma Âu Dương Äình. Hai đạo sắc quang cầu vồng năm mà u chụp tá»›i Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình. Phà m thấy hai đạo sắc quang tuyệt chưởng Như Lai thì bất cứ má»™t cao thá»§ lịch duyệt nà o cÅ©ng không muốn đón thẳng đở thẳng, mà phải né tránh nó. Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình thừa lịch duyệt giang hồ để nghiệm ra Ä‘iá»u đó. Nhưng y lại không né tránh mà thản nhiên dá»±ng chưởng đón thẳng đở thẳng.
- Ầm...
Äối kháng má»™t chưởng đón thẳng đở thẳng vá»›i Tuệ quang đại sư và tứ đại há»™ pháp Thiếu Lâm tá»±. Âu Dương Äình trượt dà i vá» sau những năm trượng, thân pháp lắc lư như cây sáºy Ä‘ang phải hứng chịu những cÆ¡n cuồng phong khá»§ng khiếp.
Bên nà y, Tuệ Quang đại sư lẫn Tứ đại há»™ tăng đưá»ng vẫn đứng má»™t chá»—, nhưng tăng bà o lại quấn chặt lấy ngưá»i há».
Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình lắc lư má»™t lúc thì đứng trụ trở lại. Äôi mắt hừng há»±c hung nhân cá»§a y rá»i và o các vị cao tăng Thiếu Lâm tá»±. Giao nhau má»™t chưởng vá»›i các vị cao tăng Thiếu Lâm, chẳng biết Äá»™c ma Âu Dương Äình nghÄ© gì, nhưng bất thần y quay bá»™ thi triển khinh công thoáng Ä‘i. Y chỉ lắc vai má»™t cái, nhân dạng đã mất hút và o bóng đêm chẳng để lại má»™t dấu tÃch gì.
Äá»™c ma Âu Dương Äình bá» Ä‘i rồi, Tuệ Quang đại sư má»›i từ từ thở ra, miệng niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...
Lá»i pháºt hiệu còn Ä‘á»ng trên miệng vị cao tăng Thiếu Lâm tá»± thì má»™t trà ng cưá»i the thé cất lên nghe tháºt chói tai. Cùng vá»›i trà ng tiếu ngạo đó, Ma Thần lừng lững từ trong bóng tối bước ra.
Äối mặt vá»›i Ma Thần, Tuệ Quang đại sư lại chắp tay niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt.
Ma Thần, chắp tay sau lưng, rá»i hai luồng ma nhãn vá» phÃa các vị cao tăng Thiếu Lâm tá»±. Chá» cho Tuệ Quang đại sư niệm dứt câu pháºt hiệu. "Ma thần" má»›i từ tốn nói:
- Tuệ Quang đại lão hòa thượng đã nháºn ra uy lá»±c vô biên cá»§a "ma đạo" rồi chứ.
Tuệ quang đại sư chú nhãn và o Ma thần, niệm pháºt hiệu rồi nói:
- A di đà pháºt...tại sao thà chá»§ chỉ muốn gieo rắc há»a kiếp trùng trùng cho chúng sinh trong cõi nhân giá»›i nà y.
Hừ nhạt một tiếng, Ma Thần nói:
- Hôm nay các ngươi đã được chứng kiến má»™t "ma tôn thiên giả". Nay mai nà y không chỉ có má»™t "ma tôn thiên giả" mà còn nhiá»u "ma tôn thiên giả" nữa. Không biết các ngưá»i sẽ lấy cái gì để đối khán lại "ma đạo".
Ngá»a mặt cưá»i khẩy má»™t tiếng, Ma thần nói tiếp:
- Mới chỉ có một "ma tôn thiên giả" thôi, chư vị cao tăng Thiếu Lâm tự đã phải dụng đến quy hợp thần pháp cùng tuyệt chưởng Như Lai mà vẫn không thể giết được, thì nếu như Thiên ma xuất hiện. Không biết tòa cổ tự Thiếu Lâm có còn sinh tồn trong cõi nhân giới nà y không?
- A di đà pháºt...có nghiệp thì phải trả...Thiếu Lâm tá»± có nghiệp quả, đó là lẽ tuần hoà n cá»§a tạo hoá. Lão nạp chẳng có gì để đắn Ä‘o suy nghÄ©.
Ma thần hừ nhạt rồi nói:
- Thiếu Lâm cá»§a các ngưá»i Ä‘ang trả nghiệp đó.
- A di đà pháºt...Thà chá»§ có thể cho lão nạp biết nghiệp quả cá»§a Thiếu Lâm như thế nà o không?
- Cho các ngươi thấy sá»± xuất hiện cá»§a Ma tôn thiên giả, để các ngươi định Ä‘oạt háºu sá»± cho Thiếu Lâm, thì bổn tá»a cÅ©ng phải cho các ngươi biết nghiệp quả cá»§a các ngưá»i lá»›n như thế nà o.
Tuệ Quang đại sư chắp tay niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...bần tăng có thể nghe thà chá»§ nói, để định liệu sá»± trả nghiệp cá»§a Thiếu Lâm sau nà y.
Äại sư nói tiếp:
- A di đà pháºt...thà chá»§ muốn nói đến Bất Giá»›i hòa thượng đại sư mà .
Ma Thần gáºt đầu:
- Không sai.
Hừ nhạt một tiếng, Ma Thần nói tiếp:
- Các ngưá»i theo pháºt gia lấy lòng từ bi độ lượng cứu độ chúng sinh, nhưng chẳng có chút lòng từ bi há»· xả gì cả. Chỉ muốn có má»™t vị phương trượng Thiếu Lâm oai chấn trên cõi nhân giá»›i nà y mà các vị từ bá» cá»a pháºt môn.
- A di đà pháºt...chuyện đó đã xảy ra lâu quá rồi...lão nạp những tưởng đã chìm và o quên lãng.
- Nghiệp quả thì đâu có sá»± quên lãng. Khi Bất Giá»›i hòa thượng đến Dương Châu hoà nh khai đạo pháp, tế độ chúng sinh, vô tình gặp được ngưá»i
tâm đầu ý hợp. Phà m những ngưá»i còn vướng vòng tục lụy nÆ¡i cá»a hồng trần
đáng ra các ngưá»i phải để cho Bất Giá»›i hòa thượng tục gia kết tình vá»›i ý trung nhân cá»§a mình. Nhưng các ngưá»i lại cấm Ä‘oán giam và o thiên lao biệt Ä‘iện bÃch sám hối, để mặc nữ nhân kia bên ngoà i ra sao thì ra.
- A di đà pháºt...
Nghe Tuệ Quang đại sư niệm pháºt hiệu, Ma Thần hừ nhạt má»™t tiếng.
Nghe Ma Thần hừ nhạt, Tuệ Quang đại sư buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Bất Giá»›i sư tổ diện bÃch đã ngẫm lại nghiệp quả cá»§a mình, vá» sau quyết định dứt bá» hồng trần trở thà nh Thánh tăng.
Ma Thần gắt giá»ng nạt ngang.
- Hồ đồ...pháºt gia có câu, nghiệp thì phải trả nghiệp. Bất Giá»›i đại sư đã
gieo nghiệp tình ngoà i cá»a tục. Äúng ra y phải trả nghiệp má»›i có thể tiếp tục con đưá»ng tu hà nh cá»§a mình. Má»›i có thể thanh thản đến cõi niết bà n hầu pháºt tổ Như Lai. Nhưng y chưa trả nghiệp thì đã lo cho bản thân mình thoát vòng sinh tá» luân hồi. Váºy đâu công bằng.
Buông một tiếng thở dà i, Ma Thần nói tiếp:
- Trong các ngươi giữ giá»›i luáºt cá»§a pháºt gia thì mặc nhiên để cho má»™t nữ lưu ngoà i Ä‘á»i chịu bao nhiêu oan kiếp nghịch cảnh. Bị bá tánh chúng sinh
trong cõi nhân giá»›i nà y dè bỉu và sÄ© nhục, hà nh hạ. Sống là m ngưá»i mà chẳng ra ngưá»i, là m ma chẳng ra ma, và là m kẻ hạ đẳng tiện nhân cÅ©ng không được. Cuối cùng phải tìm đến cái chết.
Ma thần gắt giá»ng nói:
- Äến lúc đó Bất Giá»›i hòa thượng má»›i tỉnh ngá»™. Lão tỉnh ngá»™ thì đã muá»™n bởi ngưá»i chết thì không cứu được. Lão Bất Giá»›i quá ăn năn, hối háºn nên bà máºt và o "Tà ng kinh các" lục tìm há»a đồ nÆ¡i cất giấu Ma quan.
Cổ quan tà i đá có thể là m ngưá»i chết hồi sinh, cổ ma quan có thể giữ
xác chết vÄ©nh hằng không bị thối rá»a, và cÅ©ng có thể biến ngưá»i bình thưá»ng
thà nh những ma nhân.
Tuệ Quang đại sư chắp tay niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...
Ma Thần khoát tay.
- Khi bá»n hoà thượng các ngươi biết niệm pháºt hiệu hối lá»—i thì cÅ©ng đã muá»™n rồi. Thánh giá»›i, Nhân giá»›i không giữ đạo thì Ma giá»›i phải là m chá»§ tam giá»›i. Äó má»›i là lẽ công bằng cá»§a tạo hóa.
Hừ nhạt một tiếng, Ma Thần nói tiếp:
- Bổn Ma Thần nói để các ngưá»i biết...đặng mà chuẩn bị háºu sá»± cho thánh giá»›i cá»§a các ngươi.
Ma thần vừa nói dứt câu thì Tuệ Quang đại sư tiếp lá»i.
- A di đà pháºt...Váºy thà chá»§ đây hẳn là háºu nhân cá»§a Bất Giá»›i hòa thượng và Chu Cẩm Hương tÃn nữ.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng Tuệ Quang đại sư thì Ma thần ngữa mặt cưá»i
khanh khách. Tiếng cưá»i cá»§a lão nghe tháºt chá»i tai và chát chúa. Chỉ nghe tiếng cưá»i cá»§a Ma thần thôi mà Tuệ Quang đại sư lẫn Tứ đại Kim cang không ai bảo ai cÅ©ng chấp tay niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...
Cắt ngang trà ng tiếu ngạo, Ma Thần nói:
- Các hòa thượng nghÄ© sao mà cho bổn ma là háºu nhân cá»§a Bất Giá»›i hoà thượng và Chu Cẩm Hương. Ná»±c cưá»i tháºt. Nhưng bổn Ma thần cÅ©ng chẳng cần giãi bà y vá»›i các hoà thượng là m gì.
- Các hòa thượng chỉ nên biết má»™t Ä‘iá»u, thá»i khắc cá»§a ma đạo đã đến. Bổn Ma Thần sẽ là m chá»§ ma đạo và tất nhiên là m chá»§ cả nhân giá»›i, ma giá»›i lẫn thánh giá»›i cá»§a các ngưá»i. Thá»i khắc đó sẽ không còn bao lâu đâu.
Y cưá»i khẩy rồi nói tiếp:
- Äiá»u các ngươi nên là m bây giá» là hãy vá» cổ tá»± Thiếu Lâm chuẩn bị sẵn háºu sá»± cho mình. Ở đây cÅ©ng bằng thừa. Nếu như Kim tiểu tá» có ra khá»i thánh địa võ lâm Kim Äỉnh sÆ¡n thì má»™t mình gã cÅ©ng chẳng thể nà o là m được gì để chuyển đảo cà n khôn theo thứ tá»± cá»§a tam giá»›i. Chẳng thể cải lại thiên ý.
Ma Thần đổi giá»ng gắt gá»ng.
- Một Ma tôn thiên giả thôi đã khiến phương trượng đại sư Tuệ Quang cùng Tứ đại kim cương hộ tam bảo hợp lực thì tiểu tỠKim Ngạo Thiên e chẳng là m gì được đâu.
Ma thần đổi giá»ng ôn nhu nói:
- Lá»i cá»§a bổn "Ma Thần" đã cạn, còn sá»± quyết định thuá»™c vá» chư hòa thượng đạo hạnh cá»§a Thiếu Lâm.
Nói rồi, Ma Thần ngữa mặt cưá»i khằng khặc.
- Tiểu sinh đâu để cho tôn giá đắc ý như váºy được.
Giá»ng nói ôn nhu từ tốn cá»§a Sá» Quách cất lên sau lưng lão Ma thần buá»™c lão phải cắt ngang trà ng tiếu ngạo.
Ma Thần nhìn lại SỠQuách.
- Tá»u quá»·...
SỠQuách đứng dang chân nhìn Ma thần. Y ôn nhu nói:
- Äã có má»™t Ma tôn thiên giả tồn tại trên cõi nhân sinh nà y, thì không có má»™t Ma tôn thiên giả thứ hai. Muốn ma đạo không hoà nh bá nghiệp khuấy rối tam giá»›i. Trước hết phải đưa tôn giá quay lại đúng chổ cá»§a ngưá»i la ma giá»›i.
- Tôn gÃa có quay lại cảnh giá»›i tháºt cá»§a ngưá»i thì ma đạo má»›i không vượt qua âm dương giá»›i.
Hừ nhạt má»™t tiếng, Ma Thần gằn giá»ng nói:
- Tữu quá»· Sá» Quách...Ngươi là kẻ có tà i, lại còn là đệ tá» cá»§a pháºt môn ngưá»i ta chịu sau nà y có thể đứng trong hà ng ngÅ© "ma đạo" mà chấp chưởng chức vị "Vô thiên pháºt tổ". Rượu má»i không uống mà uống rượu phạt...ngươi biết quyết định cá»§a ngươi là sai lắm không.
SỠQuách nhìn thẳng và o mắt Ma thần.
- Ma Thần tôn giá...tôn giá má»i Sá» Quách uống rượu để chấp chưởng chức vị cao trá»ng vô thiên pháºt tổ trong ma đạo...nếu như Vô thiên pháºt tổ kia hÆ¡n được Ma thần tôn giá, Sá» Quách rất sẳn lòng. Bởi khi Sá» Quách trở thà nh Vô thiên pháºt tổ thì ngưá»i trước tiên tại hạ buá»™c phải giết đó là tôn giá. Nhưng rất tiếc Vô thiên pháºt tổ cÅ©ng chỉ là ngưá»i cá»§a ma giá»›i, dưới sá»± thống lỉnh cá»§a tôn giá Ma Thần, nên tại hạ không thể nháºn lá»i được.
SỠQuách dấn tới một bộ.
- Sá» Quách lại là ngưá»i có căn duyên vá»›i pháºt gia nên cần phải khá» trừ Ma Thần tôn giá.
- Thốt ra câu nói đó không biết tiểu tỠcó lượng sức mình không?
- Lượng sức hay không lượng sức thì SỠQuách cùng đã quyết định rồi.
SỠQuách vừa nói vừa dấn bộ lướt đến. Y toan phát động chưởng công
táºp kÃch thẳng và o Ma Thần, nhưng Tuệ Quang đại sư lên tiếng.
- Dừng tay...
Sá» Quách nhanh chóng rút ngay chiêu công, trong khi Ma thần vẫn dá»ng dưng chắp tay sau lưng.
Tuệ Quang đại sư niệm pháºt hiệu rồi nói:
- A di đà pháºt...Ma Thần thà chá»§...có thể cho bần tăng nói má»™t lá»i không.
- Äại lão hòa thượng cứ nói.
- A di đà pháºt...thiện tai...thiện tai...theo giáo lý cá»§a pháºt tổ để lại. Kẻ gieo nghiệp thì phải trả nghiệp. Thiếu Lâm cÅ©ng đã có nghiệp.
-Ma giới tất phải trả nghiệp, nếu như lão nạp lấy thân mình trả nghiệp cho Thiếu Lâm. Tôn thà chủ hẳn sẽ tuyên hồi quyết định để ma giới là m chủ nhân giới.
Tuệ Quang đại sư ngưng lá»i má»™t chút rồi nói:
- Bần tăng rất sẳn lòng để tôn thà chủ hà nh hạ thể xác của bần tăng để hóa giải ác nghiệp ma đạo.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng Tuệ Quang đại sư thì Ma Thần ngữa mặt cưá»i
khanh khách. Lão vừa cưá»i vừa nhìn và o mắt Tuệ Quang phương trượng đại sư, gắt giá»ng nói:
- Äại lão hòa thượng đã kịp nháºn ra nghiệp quả...ha...ha...Lão nháºn ra nghiệp quả đó nhưng má»™t mình lão hoà thượng không gánh vác nổi đâu... không gánh vác má»™t mình nổi đâu...
- Nếu lão muốn gánh nghiệp quả của thánh giới và nhân giới thì hãy là m cho Bát Giới hòa thượng và Chu Cẩm Hương sống lại kìa.
Ma Thần nói dứt câu, lắc vay. Chiếc áo thụng y đỠối cá»§a lão vụt nhoáng lên, chẳng khác nà o cánh dÆ¡i Ä‘en lướt vụt qua đầu Sá» Quách mất hút ngay và o trá»i đêm.
SỠQuách toan rượt theo Ma thần nhưng Tuệ Quang đại sư cản lại.
- SỠQuách đừng rượt theo.
SỠQuách dừng bước.
Y nhìn lại Tuệ Quang đại sư.
- Sư phụ.
Tuệ Quang đại sư chắp tay niệm pháºt hiệu, buông má»™t tiếng thở dà i.
- A di đà pháºt...đây là thiên ý, chúng ta không thể cưởng lại được.
Nếu muốn cản lại thiên ý thì phải tìm cho ra thạch quan của ma đạo.
Tuệ Quang đại sư buông tiếng thở dà i.
SỠQuách nói:
- Sư phụ...ngay bây giá» Thiếu Lâm cÅ©ng có thể hiệu triệu quần hùng tróc nã ma đạo ngay khi còn trong trứng nước. Ma Thần đã có má»™t Ma tôn Thiên giả. Nếu để cho lão có thể nhiá»u Ma tôn thiên giả nữa, chẳng biết háºu váºn sẽ như thế nà o.
- A di đà pháºt.
Tuệ Quang đại sư buông tiếng thở dà i, từ tốn nói tiếp.
- A di đà pháºt...hôm nay Ma thần cho chúng ta chứng nghiện uy lá»±c cá»§a Ma Tôn thiên giả Âu Dương Äình để chúng ta phải suy nghÄ©. Ta nghÄ© Ma Thần còn má»™t mục Ä‘Ãch khác nữa. Mục Ä‘Ãch cá»§a Ma Thần Ä‘ang nhắm và o Thiếu Lâm tá»±. Lão Ma Thần Ä‘ang cần má»™t thứ gì đó ở Thiếu Lâm tá»±.
Sá» Quách nhìn Tuệ Quang, ôm quyá»n xá.
- Sư phụ...theo sư phụ lão quỷ Ma thần cần gì đến Thiếu Lâm tự.
- Sư phụ chưa tìm ra, nhưng nhất định lão Ma Thần sẽ thố lá»™ mục Ä‘Ãch đó.
Tuệ Quang đại sư buông tiếng thở dà i. Ngưá»i nhìn lại vách đá thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
Sá» Quách há»i.
- Sư phụ có tin Kim Ngạo Thiên từ trong vách đá Thánh Äịa Kim Äỉnh sÆ¡n bước ra không.
Sư phụ chỉ còn hy vá»ng và o sá»± thông tuệ cá»§a Thần Cái Cù Bá Nhâm và ý trá»i thôi.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a phamhau1986
|
|

09-03-2014, 11:18 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 27 KIẾP MA GIỚI
Äá»™c ma Âu Dương Äình sau khi tiếp nháºn má»™t chưởng uy mãnh cá»§a Tuệ Quang đại sư phối hợp cùng Tứ Äại kim cang há»™ tăng đưá»ng. Thì nghe giá»ng nói vi vu rót và o thÃnh nhÄ© mình, cùng vá»›i má»™t bá»™ mặt xuất thần trong tiá»m thức, khiến y phải rá»i ngay khá»i Thánh Äịa Kim Äỉnh sÆ¡n, Âu Dương Äình như ngưá»i vô thức rá»i ngay khá»i Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
Y vừa rá»i khá»i Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n thì cảm nháºn cÆ¡ thể mình nóng lên hừng há»±c. Cùng vá»›i cảm giác đó là cÆ¡n khát dữ dá»™i kéo tá»›i. Má»™t cÆ¡n khát khá»§ng khiếp, cháy bá»ng cả cổ há»ng gã.
CÆ¡n khát khiến cho Âu Dương Äình hoa mắt.
Y định đi tìm nước để giải khát nhưng thần thức thì lại cứ nghĩ đến mà u đỠcủa máu.
Dương Äình cố lắc đầu xua Ä‘i những ý tưởng tâm đến máu. Nhưng y cà ng xua những ý tưởng đó thì cà ng bị cÆ¡n khát dà y vò, những tưởng đâu Ä‘ang bị nung trong má»™t lò rèn hừng há»±c. Thể pháp cá»§a gã Ä‘ang nhão dần ra bởi sức nóng khá»§ng khiếp tưởng chừng sắp hóa thân biến thà nh má»™t ngá»n Ä‘uốc cháy bùng.
Âu Dương Äình thở hồng há»™c. Y vừa thở vừa lầm lÅ©i bước mà những tưởng phÃa trước mình là khoảng sa mạc mênh mông, khô cằn chẳng thể tìm đâu ra má»™t giá»t nước nà o.
Nếu trước mặt y là khoảng không gian cá»§a sa mạc khô cằn thì trong tâm tưởng gã thì lại chỉ luôn nghÄ© đến máu và máu. Theo bản năng vô thức mà Âu Dương Äình không thể là m chá»§ được mình, y muốn quay và o Tục Dương Cốc, để có thể chui ngay và o cổ thạch quan đó thì cÆ¡n khát lan hoả khà trong ngưá»i y má»›i có thể dịu xuống và y không còn bị đà y Ä‘oạ khá»§ng khiếp như thế kia nữa.
Răng trên cá»§a Âu Dương Äình cắn và o môi dưới, những tưởng đâu đứt lìa nhưng y chẳng cảm giác được cái Ä‘au đớn là gì ngoà i sá»± cảm nháºn há»a khà trong ngưá»i Ä‘ang bức ra ngùn ngụt và cÆ¡n khát Ä‘ang dà y vò đà y Ä‘á»a. Âu Dương Äình chẳng còn cảm nháºn má»™t thứ gì khác hÆ¡n nữa.
Hai cung nữ xuất hiện đón Äá»™c ma Âu Dương Äình. Há» vẫn khoác thần sắc xanh nhá»n, xanh nhợt như hai các xác chết biết Ä‘i và biết thở, há» mang nhân dạng cá»§a con ngưá»i. Chỉ khác ở nước da tái. Mắt khác hẳn vá»›i bình thưá»ng.
Âu Dương Äình nháºn ra ngay hai ả cung nữ đó. Y thá»u thà o nói:
- Ta muốn quay vỠTục Dương Cốc.
Hai ả cung nữ nhìn gã. Má»—i ngưá»i má»™t bên kè Âu Dương Äình và o ngôi cổ miếu ven đưá»ng. Äặt Âu Dương Äình ngồi xuống. Hai ả cung nữ vén ống tay áo, rồi áp mạch môn và o miệng gã.
Như má»™t con thú Ä‘ang khát mồi, Äá»™c Chá»§ Âu Dương Äình há miệng ngoạm ngay lấy mạch môn cá»§a hai ả cung nữ.
Y trợn mắt nút chùn chụt dòng máu tanh từ mạch môn của ả cung nữ
trà o ra trút qua miệng gã.
Sắc diện ả cung nữ cà ng lúc cà ng tái dần. Thần nhãn đục hẳn Ä‘i. Ả cung nữ thứ nhất gần kiệt sức thì má»›i rút tay lại đến lượt ả cung nữ thứ hai. Ả lại là m giống như ả kia. Và Âu Dương Äình chẳng khác nà o má»™t ngưá»i khát nước cá»±c độ phải dùng máu từ hai ả đó mà khá»a lấp cÆ¡n khát Ä‘ang hà nh hạ mình.
Äến lượt ả cung nữ thứ hai kiệt sức, Âu Dương Äình má»›i nhả miệng ra khá»i mạch môn cá»§a ả.
Y thở phà o má»™t tiếng rồi dùng ống tay áo quẹt miệng mình như thể muốn chùi sạch những vết máu còn Ä‘á»ng trên miệng.
Âu Dương Äình thở hắt ra má»™t tiếng nhìn hai ả cung nữ. Y từ tốn nói:
- Không có hai nà ng chắc ta chết vì khát mất.
Hai ả cung nữ nhìn gã. Một ả nói:
- Bây giá» thì Âu Dương Äình tôn giá hẳn đã biết tìm nguồn giải khát ở đâu rồi. Âu Dương Äình hả hốc miệng.
- Æ ...
Ả cung nữ thứ hai lấy một bầu nước đặt và o tay gã.
- Tôn giá hãy uống nước đi.
Âu Dương Äình mở bầu da đổ nước và o miệng nhưng gã lại phun ra ngay láºp tức. Gã chẳng thể nà o chịu được sá»± nhạt nhẽo cá»§a nước và chẳng có chút mùi vị gì. Tháºm chà nước còn khiến cho gã nôn á»e.
Hai ả cung nữ phá lên cưá»i khanh khách. Vì động thái cá»§a Âu Dương
Äình.
Một ả nói:
- Âu Dương tôn giá là Ma Thần tôn giả rồi, đâu phải là ngưá»i bình thưá»ng nữa.
Câu nói nà y cá»§a ả cung nữ khiến Âu Dương Äình hÆ¡i sững sá». Hắn bất
giác nhìn lại hai bà n tay mình, ngáºp ngừng nói:
- Ta đã là ma nhân rồi à ?
Hai ả cung nữ gáºt đầu.
- Äúng như váºy?
- Ta không là con ngưá»i bình thưá»ng.
- Ngưá»i là Ma Tôn thiên giả.
- Thế ta có giống như hai nà ng không?
Hai ả cung nữ lắc đầu.
- Không...
Ả đứng bên phải nói:
- Âu Dương tôn giá là Ma Tôn thiên giả, còn Chỉ Cúc và Chỉ Lan là những ma nhân hầu hạ Ma Tôn thiên giả theo chức pháºn cá»§a chá»§ nhân đã sắp đặt.
Âu Dương Äình nhìn Chỉ Cúc và Chỉ Lan.
- Hai nà ng hãy cho ta biết...phải chăng trong ta đã có sá»± thay đổi rất không bình thưá»ng.
Chỉ Lan há»i.
- Ma Tôn thiên giả muốn nói đến sự thay đổi nà o?
Âu Dương Äình lưởng lá»± má»™t lúc rồi nói:
- Hình như ta không còn mang dấu ấn cá»§a má»™t ngưá»i sống trong cõi dương gian nà y nữa, mà đã là má»™t quái nhân gì đó...
Chỉ Lan và Chỉ Cúc đồng mỉm cưá»i. Cả hai nhìn Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình.
Tiếp nháºn ánh mắt cá»§a Chỉ Lan lẫn Chỉ Cúc, Âu Dương Äình buá»™t miệng há»i.
- Chỉ Cúc, Chỉ Lan, hãy nói cho ta biết Ä‘i...Hiện nay ta là ngưá»i như thế nà o?
Chỉ Cúc ôn nhu nói:
- Ma Tôn thiên giả đâu còn thuộc vỠnhân giới mà đã thuộc vỠma giới.
- NghÄ©a là ta không còn là má»™t con ngưá»i.
Chỉ Cúc và Chỉ Lan gáºt đầu.
Chỉ Lan nói:
- Äúng như váºy đó.
Chỉ Cúc nói tiếp theo Chỉ Lan.
- Nhưng Ma Thần chá»§ nhân đã nói. Má»™t ngà y nà o đó nhân giá»›i sẽ không còn thuá»™c vá» nhân giá»›i, mà sẽ thuá»™c vá» Ma giá»›i. Tất cả những sinh linh trong cõi nhân giá»›i chẳng khác nà o những con gà , con vịt cho chúng Ma giá»›i. Bây giá» Tôn Thiên giá còn ngỡ ngà ng nhưng rồi sau đó Thiên giả sẽ quen vá»›i pháºn trách Ma nhân.
Nà ng nói rồi mỉm cưá»i vá»›i Âu Dương Äình.
- Chỉ Lan tỷ tỷ...chúng ta nên chỉ cho Ma Tôn thiên giả biết cách phục hồi nguyên trạng của một Ma nhân như thế nà o.
Nghe Chỉ Cúc và Chỉ Lan nói, Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình cứ đứng thừ ra.
Y nghĩ thầm.
- "Ta không còn là má»™t con ngưá»i bình thưá»ng nữa rồi. Không còn là Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình nữa, mà đã là má»™t Ma nhân...Ta không còn là ngưá»i cá»§a nhân giá»›i mà đã thuá»™c vá» Ma giá»›i. Hóa ra ta đã chết rồi sao?".
Âu Dương Äình vừa suy nghÄ© vừa đứng ngây ra như pho tượng vô hồn, vô cảm. Hắn cảm nháºn má»™t sá»± trống vắng lẫn hụt hẵng, những tưởng như muốn nhấn chìm gã xuống dưới táºn đáy a tỳ.
Chỉ Cúc nhìn Âu Dương Äình.
- Ma Tôn đang nghĩ gì?
Âu Dương Äình lắc đầu.
- Ta không nghĩ gì cả.
Chỉ Lan nói:
- Chắc chắn Ma tôn có chút hụt hẵng nhưng rồi tá»± Ma Tôn sẽ quen vá»›i cảm giác nà y. Trong cảnh sinh Ma giá»›i, chúng ta cÅ©ng đâu khác gì nhân giá»›i. Tháºm chà chúng ta còn có quyá»n năng và sá»± thá»a mãn hÆ¡n nữa. Chỉ có Ä‘iá»u chúng ta không thuá»™c vá» cảnh sắc ban ngà y dưới vầng nháºt quang.
Chỉ Cúc nói:
- Ma tôn, Chỉ Cúc và Chỉ Lan thuộc vỠcảnh giới của bóng đêm.
Âu Dương Äình buá»™t miệng nói:
- Còn Ma Thần thì sao?
- Chá»§ nhân là đấng tốt thượng cá»§a Ma giá»›i, nên có thể thống trị cả Nhân giá»›i lẫn Ma giá»›i. Ngưá»i là Thánh nhân trong hai cảnh sinh giữa Ma giá»›i và Nhân giá»›i.
Chân diện Âu Dương Äình sa sầm. Gã miá»…n cưỡng nói:
- Ta hiểu ra rồi.
Chỉ Cúc và Chỉ Lan buá»™t miệng há»i.
- Ma Tôn thiên giả hiểu ra Ä‘iá»u gì?
Âu Dương Äình buông má»™t tiếng thở dà i rồi ôn nhu nói:
- Âu Dương Äình và Chỉ Cúc lẫn Chỉ Lan chỉ thuá»™c vá» bóng tối âm u và giá lạnh mà thôi. VÄ©nh viá»…n ta và hai nà ng sẽ không bao giá» thấy ánh sáng nháºt quang nữa...đúng không?
Chỉ Lan và Chỉ Cúc gáºt đầu:
- Mãi mãi Ma Tôn thiên giả, cÅ©ng như Chỉ Lan và Chỉ Cúc sẽ không nhìn thấy nháºt quang. Nếu như để Nháºt quang chiếu và o, thì Ma Tôn thiên giả và Chỉ Cúc cùng vá»›i Chỉ Lan sẽ tan ra thà nh cát bụi. Ma tôn nên nhá»›, chúng ta thuá»™c vá» Ma giá»›i. Mặc dù sống trong cõi nhân giá»›i. Nhưng má»™t thá»i khắc nà o đó đêm sẽ là ngà y và ngà y sẽ là đêm.
Chỉ Lan nói tiếp theo lá»i Chỉ Cúc.
- Ma tôn đã nháºn ra rồi chứ?
Chân diện cá»§a Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình như có má»™t lá»›p sương mù phá»§ lên trên.
Y lẩm nhẩm nói:
- Không thể như váºy được...không thể như váºy được.
Chỉ Cúc lẫn Chỉ Lan sững sá» nhìn Âu Dương Äình. Chỉ Lan nói:
- Tôn giá là m sao váºy?
Âu Dương Äình những tưởng không để tâm đến lá»i nói cá»§a Chỉ Lan mà cứ thá» thẫn nói:
- Không thể như váºy được...không thể như váºy được.
Âu Dương Äình rÃt má»™t luồng chân khà căng phồng lòng ngá»±c rồi gà o lên.
- Không...
Tiếng thét cá»§a gã vang động cả không gian tÄ©nh lặng và là m cho ngôi cá»— miếu phải rung chuyển dữ dá»™i. Nghe Âu Dương Äình gà o lên như thế cả Chỉ Cúc lẫn Chỉ Lan thảy Ä‘á»u giáºt mình. Cả hai ôm lấy nhau nhìn Âu Dương Äình.
Cả hai thấy thể trạng cá»§a Âu Dương Äình run lên bần báºt chẳng khác nà o Ä‘ang lên cÆ¡n sốt băng hà n.
Âu Dương Äình mÆ¡ hồ lẩm nhẩm nói:
- "Ta không thể nà o như váºy được..ta không thể nà o như váºy được".
Y vừa nói vừa ôm lấy đầu. Âu Dương Äình đã nghiệm ra má»™t sá»± tháºt nghiệt ngã dà nh cho y. Y đã nghiệm ra sá»± thay đổi trong y không bao giá» dám nghÄ© đến nó, như giá» thì hoà n toà n là hiện thá»±c. Sá»± tồn tại cá»§a Âu Dương Äình và như sá»± tồn tại cá»§a quá»· nhân trong cõi nhân sinh nà y.
Âu Dương Äình cùng Chỉ Cúc và Chỉ Lan bước và o Vu sÆ¡n tữu Ä‘iếm. Sá»± xuất hiện cá»§a Chỉ Lan và Chỉ Cúc bên cạnh Âu Dương Äình khiến bá»n tữu khách phải chú nhãn đến. Ai mà không để mắt đến khi trong men say thì có hai bóng sắc nhi nữ Ä‘áºp và o mắt há».
Chỉ Cúc lẫn Chỉ Lan liếc mắt lẳng lÆ¡ đưa tình vá»›i tất cả bá»n tá»u khách Ä‘ang hướng mắt nhìn vá» mình. Âu Dương Äình chá»n má»™t chiếc bà n trống trong khách Ä‘iếm.
Gã tiểu nhị hối hả bước ra, nhún ngưá»i nói:
- Khách quan cần gì ạ?...Tiểu nhân sẽ phục vụ.
Âu Dương Äình ngẩn lên nhìn gã tiểu nhị, rồi nói:
- Một vò rượu năm cân.
Khi gã tiểu nhi tiếp nháºn ánh mắt cá»§a Âu Dương Äình, xương sống bất giác gai buốt tá»™t cùng. Không chỉ xương sống gai buốt mà tứ chi cá»§a gã cÅ©ng bá»§n rá»§n rã rá»i.
Gã cúi gáºp ngưá»i xuống lắp bắp.
- Tiểu nhân sẽ phục vụ khách quan ngay.
Gã tiểu nhị quay bước và o trong.
Âu Dương Äình ngồi khoanh tay trên mặt bà n nhìn Chỉ Lan và Chỉ Cúc.
Hai nà ng có vẻ lả lÆ¡i trước những ánh mắt hao háu cá»§a bá»n tữu khách Ä‘ang có mặt tại Vu SÆ¡n khách Ä‘iếm.
Âu Dương Äình khẻ buông tiếng thở dà i. Y định nhãn nhìn vá» phÃa Chỉ Lan và Chỉ Cúc nghÄ© thầm.
- "Hai ả nà y muốn gì nhỉ".
à niệm đó còn Ä‘á»ng trong đầu Âu Dương Äình thì từ chiếc bà n đối diện hai gã công tá» vá»›i bá»™ tướng đẫy đà , má»™t bá»™ tướng cá»§a những ngưá»i dư thừa có cá»§a ăn cá»§a để nên bá»™ dạng trở nên phì ná»™n tháºt là khó coi. Hai gã bước đến trước mặt Chỉ Cúc và Chỉ Lan.
Cả hai cùng ôm quyá»n xá, gã có nốt ruồi ngay chóp mÅ©i trịnh trá»ng nói:
- Huynh đệ tại hạ là Phạm Minh và Phạm NghÄ©a. Thấy nhị vị cô nương, huynh đệ tạ hạ rất ngưỡng má»™ vẽ đẹp cá»§a hai ngưá»i. Huynh đệ tại hạ muốn má»i hai vị cô nương má»™t chén rượu giao kiến buổi đầu.
Phạm Minh nhìn qua Phạm Nghĩa.
- Bà o đệ...ngươi có đồng ý như váºy không?
Phạm NghÄ©a nhếch hai cánh môi. Nếu như không có con mắt cú vá», đầy chất gian trá và lá»c lừa thì y cÅ©ng là ngưá»i có bá»™ mặt cá»§a má»™t trang quân tỠđại trượng phu. Nhưng chỉ vì ánh mát cú vá» kia mà chất quân tỠđại trượng phu cá»§a gã bị đánh mất thay và o đó là những nét lá»c lừa nếu không muốn nói là chất tiểu nhân lồ lá»™ ra ngoà i.
Phạm NghÄ©a giả lả cưá»i rồi nói:
- Không chỉ là một chén rượu giao kiến, mà còn thỉnh cả nhị vị cô nương đến Phạm gia để đối ẩm qua đêm.
Chỉ Cúc nhìn Chỉ Lan.
Hai ngưá»i nhìn nhau Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm.
Phạm Minh và Phạm NghÄ©a nháºn ra nụ cưá»i mỉm cá»§a hai nà ng trong lòng phấn khÃch tá»™t cùng. Là m sao hai gã há» Phạm lại phấn khÃch được, khi má»›i chỉ nói và i lá»i thôi mà đã nháºn ra sá»± đồng ý cá»§a hai trang mỹ nữ mặc dù há» không nói ra lá»i.
Chỉ Cúc nhìn Phạm Minh nhỠnhẻ nhu hòa.
- Tá»· muá»™i chúng tôi không biết Phạm gia như thế nà o. Hai huynh có thể cho chúng tôi biết được không. Có biết thì tá»· muá»™i Chỉ Lan và Chỉ Cúc má»›i dám nháºn lá»i nhị vị công tá».
Phạm NghÄ©a ve cằm nhá» giá»ng nói:
- Tại hạ muốn há»i nhị vị cô nương...vị tôn giá ngồi gần bên kia là gì cá»§a nhị vị cô nương.
Chỉ Lan cau mà y nhìn Phạm Nghĩa. Mặc dù tỠthái độ bất nhẫn nhưng vẫn nhỠnhẹ nói:
- Phạm công tá» không nên tò mò như váºy?
- Háºy...tại hạ đúng là tò mò, nhưng nếu Chỉ Lan cô nương ngại không nói cÅ©ng không sao.
Chỉ Cúc từ tốn nói:
- Công tỠđã há»i rồi, tất Chỉ Lan tá»· tá»· sẽ nói. Nếu Chỉ Lan không nói.
Chỉ Cúc cũng phải nói cho Phạm công tỠbiết.
Nà ng ôm quyá»n nhá»§n nhẵn nói.
- Ngưá»i mà Phạm công tá» há»i là chá»§ nhân cá»§a tá»· muá»™i chúng tôi. Chá»§ nhân lại rất độ lượng và hà o phóng, không bao giá» chen và o những việc là m cá»§a Chỉ Lan lẫn Chỉ Cúc.
Phạm Minh gáºt đầu. Gã vừa gáºt đầu vừa vuốt lá»— má»§i như thể muốn nặn cái nốt ruồi to đùng ra khởi chá»›p mÅ©i mình.
Phạm Minh vuốt lỗ mũi rồi nói:
- Nhị vị công nương có được má»™t vị chá»§ nhân như váºy là tốt rồi.
Y Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm rồi nói tiếp:
- Mà xét cho táºn cùng, y tốt cÅ©ng đúng thôi. Y được là m chá»§ nhân cá»§a nhị vị cô nương đẹp như tố nữ trong tranh thế nà y sao không tốt được. Nếu Phạm má»— mà là chá»§ nhân cá»§a nhị vị tiểu thư...
Y cưá»i khẩy má»™t tiếng rồi nói tiếp:
- Chá»§ nhân hiện thá»i cá»§a nhị vị tiểu thư không thể nà o tốt hÆ¡n huynh đệ tại hạ.
Phạm NghÄ©a vuốt ngay theo lá»i Phạm Minh khi gã vừa thốt dứt lá»i.
- Äại ca...Chá»§ nhân cá»§a nhị vị cô nương đây thì là m sao tốt bằng huynh đệ chúng ta được.
Y ưỡn ngực nói:
- Ở trấn Phúc Oai nà y thì Phạm gia là bá»™ tá»™c có thế lá»±c nhất. Ruá»™ng vưá»n Phạm gia cò bay thẳng cánh, trong nhà không thiếu trăm ngưá»i lưu ngụ. Nhị vị tiểu thư đến Phạm gia muốn cái gì cÅ©ng có. Tại hạ có thể khẳng định, ngay cả Kim trang cÅ©ng chưa chắc sánh bằng Phạm gia.
Chỉ Cúc nhìn Phạm NghÄ©a mỉm cưá»i nói:
- Nghe Phạm công tá» nói Chỉ Cúc chỉ muốn đến tư dinh cá»§a Phạm công tá».
Phạm Nghĩa cao hứng nói:
- Ta rất sẳn lòng má»i nà ng.
Phạm Minh nhìn Chỉ Lan và Chỉ Cúc.
- Trước tiên huynh đẹ ta muốn má»i chén rượu giao kiến vá»›i hai nà ng.
Chỉ Cúc nhỠnhẻ nói.
- Tá»· muá»™i được nhị vị công tá» thỉnh má»i chén rượu giao kiến thì đâu dám từ chối.
Phạm Nghĩa cao hứng vỗ tay.
- Hay lắm...Nhị vị tiểu thư đúng là ngưá»i biết nhìn ngưá»i. Thấy huynh đệ chúng ta đã nháºn ra ngay anh hùng hảo hán cá»§a trấn Phúc Oai nà y.
Phạm NghÄ©a nói rồi nắm tay Chỉ Cúc kéo vá» bà n mình. Tất cả Ä‘á»u diá»…n ra trong tầm mắt cá»§a Âu Dương Äình nhưng gã vẫn thá» Æ¡, mặc nhiên như chẳng nhìn thấy gì cả.
Phạm Minh, và Phạm NghÄ©a dẫn Chỉ Cúc và Chỉ Lan vá» bà n mình. Huynh đệ há» chuốc rượu ra chén, má»i hai nà ng.
Phạm Nghĩa nói:
- Má»i nhị vị tiểu thư.
Chỉ Cúc và Chỉ Lan đón lấy chén rượu nguýt mắt đưa tình. HỠnhấm môi và o chén rượu rồi trả lại cho hai gã hỠPhạm. Tiếp lại chén rượu, huynh đệ Phạm Minh, Phạm Nghĩa dốc lên miệng uống cạn.
Chỉ Cúc nhỠnhẻ nói:
- Nhị vị công tỠđúng là những trang công tỠkhôi ngô phong nhả, khiến tỷ muội Chỉ Cúc vô cùng ngưởng mộ.
Nghe Chỉ Cúc thốt ra câu nói nà y, Phạm NghÄ©a đắc chà cưá»i khanh khách.
Y vừa cưá»i vừa bất ngá» vòng tay qua tiểu yêu cá»§a nà ng, kéo và o và o sát ngưá»i mình. Phạm NghÄ©a chìa mặt tá»›i gần Chỉ Cúc.
- Háºy...Chỉ có nà ng giá» má»›i nháºn ra Ä‘iá»u đó thôi chứ ở Phúc Oai nà y thì tất cả má»i nữ nhân sinh ra trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u đã nháºn biết từ lâu rồi và ai cÅ©ng ao ước được trở thà nh tỳ thiếp cá»§a Phạm gia.
Nghe Phạm Nghĩa nói, Chỉ Cúc bẽn lẽn, e thẹn.
Nháºn ra vẻ e thẹn cá»§a nà ng, Phạm NghÄ©a cao hứng há»i.
- Chỉ Cúc có muốn trở thà nh tỳ thiếp của ta không?
Nà ng nguýt mắt với gã rồi ôn nhu nói:
- Chỉ Cúc chỉ sợ mình không xứng đáng vá»›i sá»± ưu ái cá»§a Phạm công tá».
Phạm Nghĩa lắc đầu, vồn vã nói:
- Sao nà ng lại nói váºy...nà ng rất xứng đáng...rất xứng đáng.
Y vừa nói vừa quay Chỉ Cúc đối mặt vá»›i mình. Có lẽ ở Trấn Phúc Oai nà y, Phạm gia là ngưá»i có thế lá»±c, nên Phạm NghÄ©a chẳng thèm nhìn đến ai, hoặc chẳng có ngưá»i nà o nằm trong mắt gã, hay gã đã từng là ngưá»i được má»i ngưá»i ở Phúc Oai sùng bái mà xem ra chẳng còn ai có thể so sánh vá»›i mình. Nên tá»± cho mình là m bất cứ chuyện gì cÅ©ng được. Trước mắt tất cả má»i ngưá»i. Phạm NghÄ©a vẫn suồng sã vá»›i Chỉ Cúc.
Y thản nhiên thá»c tay và o xiêm y nà ng, để chạm đến vùng nhÅ© hoa căng cứng cá»§a nà ng.
Những tưởng đâu Chỉ Cúc sẽ phản kháng lại hà nh vi suồng sã cá»§a Phạm NghÄ©a, nhưng nà ng đã không phản kháng lại mà còn rất thản nhiên tiếp nháºn sá»± mÆ¡n trá»›n cá»§a há» Phạm.
Tháºm chà nà ng còn dá»±a sát và o ngưá»i gã, áp miệng mình và o cổ Phạm
Nghĩa.
Thấy Chỉ Cúc bồi tiếp Phạm NghÄ©a như váºy, bốn gã bằng hữu cá»§a gã cùng phá lên cưá»i vá»›i vẽ rất hứng khởi.
HỠnhìn Phạm Nghĩa và Chỉ Cúc nói:
- Phạm Thiếu gia đúng là hà o hoa công tá».
Phạm Minh nhìn qua Chỉ Lan bằng ánh mắt cú vá». Y mỉm cưá»i nói:
- Chỉ Lan tiểu thư...
Chỉ Lan đặt tay lên vai Phạm Minh nhỠnhẹ nói:
- Công tá» cÅ©ng muốn mình được như Phạm NghÄ©a công tá».
- Tại hạ đâu thể thua kém gã.
Lá»i gã còn Ä‘á»ng trên cá»a miệng thì Chỉ Lan cÅ©ng tá»± ép ngưá»i và o sát Phạm Minh. Nà ng cÅ©ng cùng má»™t động tác giống hệt như Chỉ Cúc, áp đôi cánh môi được thấm son đỠối và o cổ Phạm Minh.
Bốn gã bằng hữu của hỠPhạm lại vỗ tay đôm đốp.
Trước cảnh huyên náo đó, Âu Dương Äình cÅ©ng rất dá»ng dưng. Y mặc nhiên thá» Æ¡ đến độ như ngưá»i bà ng quan chẳng mà n đến hai gã a hoà n cá»§a mình. Có lẽ y Ä‘ang dõi tâm tưởng và o cõi má»™ng du riêng cá»§a bản thân mình.
Hai gã Phạm Minh và Phạm NghÄ©a Ä‘ang trầm ngưá»i tiếp nháºn nụ hôn tình tứ đầy chất thú dục cá»§a Chỉ Lan và Chỉ Cúc, bất ngá» rống lên.
- A...
Cùng vá»›i tiếng rống đó, cả hai giãy nảy, tứ chi giần giáºt như vẫn không
là m sao thoát khá»i đôi ngá»c thá»§ cá»§a hai nà ng.
Bá»n bằng hữu tá»u khách cá»§a Phạm Minh và Phạm NghÄ©a chẳng biết chuyện gì, mà lại cứ ngỡ cả hai gã Ä‘ang được hưởng những cảm giác thú dục tuyệt đỉnh nhất mà cất tiếng rống đó.
ChÃnh nghÄ© như váºy, mà bá»n tữu khách bằng hữu lại vá»— tay tán thưởng.
Khoảnh khắc trôi qua tháºt nhanh, đến khi tứ chi cá»§a hai gã há» Phạm rÅ© hẳn xuống. Chỉ Lan và Chỉ Cúc buông hai cái xác ra. Hai cái xác Phạm Minh lẫn Phạm NghÄ©a đổ sầm xuống đất.
Äến bấy giá», bá»n tữu khách bằng hữu má»›i giáºt mình đứng phắt dáºy.
Tất cả bá»n tữu khách bằng hữu mở to mắt hết cỡ nhìn thi thể Phạm Minh và Phạm NghÄ©a. Hai gã há» Phạm giỠđây trông chẳng khác nà o má»™t cái xác, vá» sau khô đét. Ngược lại Chỉ Lan và Chỉ Cúc tháºt tươi tỉnh.
Há» như có má»™t sức sống diệu kỳ, nhan sắc bá»—ng chốc xinh đẹp hẳn lên. Trong hai nà ng chẳng khác nà o má»™t cánh hoa tươi Ä‘ang thá»i kỳ khoe sắc, khoe hương. Nếu không có hai vết máu còn đóng trên hai mép miệng có lẽ há» là những trang mỹ nữ độc nhất vô nhị trên Ä‘á»i nà y.
Chẳng ai bảo ai, bá»n tữu khách đồng loạt thét lên.
- Quỷ cái...
Cùng vá»›i sá»± phát hiện đó, tất cả cùng túa nhau bá» chạy ra ngoà i khách Ä‘iếm. Nhưng cá»a nhân giá»›i đã đóng lại vá»›i bá»n chúng bởi Âu Dương Äình.
Y như má»™t ác ma nhân, lừng lững cháºn ngay cá»a và vung đôi trảo thá»§ xám ngoét, thá»™p lấy từng con mồi quăng và o trong. Trảo công cá»§a y không ngừng thá»™p và o yết hầu và tâm huyệt cá»§a bá»n tữu khách bứt ra, để tạo ra má»™t mà n mưa máu đỠối, tưới đẫm gian tiá»n sảnh Di má»™ng Ä‘iếm.
Âu Dương Äình, Chỉ Lan, Chỉ Cúc vẫy vùng trong mà n mưa máu đó vá»›i tất cả sá»± thá»a thuê cá»§a há».
Gã Ä‘iếm chá»§ đứng nÆ¡i quầy rượu chứng kiến tất cả má»i sá»± việc xảy ra mà cứ há hốc miệng, chẳng nói được tiếng nà o. Tứ chi gã rã rượi và cuối cùng thì lăn đùng ra đất bất tỉnh.
Là m sao gã có đủ dũng tâm mà chịu đựng được những cảnh tượng nà y.
Sá»± thá»a thuê cá»§a Âu Dương Äình và Chỉ Cúc, Chỉ Lan chỉ bị cắt đứt bởi sá»± xuất hiện đột ngá»™t cá»§a Triệu Nguyệt Băng Linh. Băng Linh đứng ngay ngưỡng cữa Di má»™ng Ä‘iếm, mà mặt Ä‘anh hẳn lại bởi sá»± khá»§ng khiếp mà nà ng phải chứng nháºn nó.
Nà ng gắt giá»ng nói:
- LÅ© ma nhân các ngưá»i đã mất cả nhân tÃnh rồi.
Cùng vá»›i lá»i nói đó đó, Triệu Nguyệt Băng Linh rút ngay hai chiếc ma hoà n sáng ngá»i, thá»§ sẵn nÆ¡i tay.
Âu Dương Äình và Chỉ Lan, Chỉ Cúc nhìn nà ng.
Ãnh mắt lá»™ rõ những đưá»ng chỉ đỠngầu, nhãn quang má»›i từ từ dịu xuống.
Chỉ Lan, Chỉ Cúc cũng xoi mói nhìn nà ng.
Hai ả nhìn nhau, như thế hội ý rồi nhìn lại Triệu Nguyệt Băng Linh.
Triệu Nguyệt Băng Linh Ä‘anh giá»ng nói vá»›i hai ả đó.
- Äến đây mà tiếp nháºn huyết thá»§y cá»§a bổn cô nương.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên cá»a miệng nà ng thì Chỉ Lan và Chỉ Cúc đồng loạt lao thẳng đến nà ng.
Triệu Nguyệt Băng Linh chỉ chỠcó thế. Nà ng dùng tấn phát động đôi
ma hoà n. Hai chiếc ma hoà n thoát ra khá»i tay nà ng tợ như hai chiếc chong chóng, phát ra âm thanh vi vu chẳng khác nà o tiếng sáo diá»u, cắt thẳng tá»›i Chỉ Cúc và Chỉ Lan tợ hai ánh chá»›p trá»i sáng ngá»i.
Sá»± diá»…n biến ra trong má»™t chá»›p mắt, hai chiếc ma hoà n lướt ngang qua cổ Chỉ Lan và Chỉ Cúc, tiện đứt thá»§ cấp cá»§a hai ả. Hai chiếc thá»§ cấp rá»i khá»i rÆ¡i xuống sà n gạch Di má»™ng khách Ä‘iếm, nhưng miệng vẫn còn cất ra những âm thanh the thé như tiếng chó tru, còn đôi thể pháp vẫn lướt vá» phÃa nà ng.
Hiện tượng đó khiến cho Triệu Nguyệt Băng Linh cÅ©ng phải biến sắc, thất thần. Nà ng hốt hoảng Ä‘iểm mÅ©i già y lướt lên cao bốn trượng để đôi thây ma lướt qua dưới chân mình. Hai cái thây không đầu, nện thẳng và o vách khách Ä‘iếm, báºt ngược trở lại, vô tình va và o nhau.
Hai cái thây ôm cứng lấy nhau, cà o xé cho đến khi trở thà nh những khối thịt tÆ¡i tả, má»›i đổ sụp xuống Triệu Nguyệt Băng Linh còn quá đổi sá»ng sá» thì phải chứng kiến cảnh tượng thứ hai. Hai cái thây đó đã từ từ rã ra thà nh má»™t lá»›p nước lầy nhầy, cuối cùng chỉ còn trÆ¡ lại hai bá»™ xương khô khốc vá»›i máu sắc xám ngoắt trông tháºt rùng rợn.
Nà ng nhìn lại hai cái thủ cấp của Chỉ Lan và Chỉ Cúc. Chúng vẫn còn chớp mắt nhin nà ng, nhưng rồi sau đó cũng rã ra cuối cùng chỉ còn lại là hai chiếc khô lâu xám ngoét.
Chứng kiến sá»± mục rã cá»§a Chỉ Lan và Chỉ Cúc, Triệu Nguyệt Băng Linh rùng mình. Cùng vá»›i cái rùng mình đó nà ng cảm nháºn trong xương sống mình gai buốt khó chịu vô cùng.
Hai chiếc ma hoà n quay vùn vụt trong không khà và quay trở lại vá»›i Triệu Nguyệt Băng Linh như hai con thú ngoan ngoãn. Tiếp nháºn lại hai chiếc ma hoà n, Triệu Nguyệt Băng Linh má»›i cảm thấy má»™t sá»± yên tâm khá»a lấp ná»—i sợ hãi vừa má»›i xuất hiện trong mình.
Nà ng nhìn Âu Dương Äình.
Âu Dương Äình nhìn trả lại nà ng.
Cái chết cá»§a hai ả Chỉ Lan và Chỉ Cúc gần như chẳng tạo ra trong gã má»™t sá»± xúc động nà o, hay má»™t chút gì đó để có thể gá»i là nuối tiếc, chân diện Äá»™c chá»§ Âu Dương vẫn trÆ¡ trÆ¡ như trét lá»›p sáp trông tháºt vô hồn vô cảm.
Triệu Nguyệt Băng Linh miễn cưỡng nói:
- Âu Dương tôn giá giỠđã là ma nhân rồi ư?
Âu Dương Äình vẫn lá» mắt nhìn nà ng má»™t lúc tháºt lâu rồi má»›i nói:
- Còn hơn thế nữa...ta bây giỠđã là Ma tôn thiên giả.
Triệu Nguyệt Băng Linh buông tiếng thở dà i, rồi nói:
- Tôn giá không còn là con ngưá»i.
- Ta là ngưá»i cá»§a Ma giá»›i, tôn giá hẳn đã tá»± biết kết cục cá»§a mình rồi chứ?
- Triệu Nguyệt Băng Linh cô nương có ý nói ta cÅ©ng sẽ nháºn má»™t cái chết như Chỉ Lan và Chỉ Cúc.
Băng Linh lắc đầu:
- Chỉ Lan và Chỉ Cúc chết đó là lẽ đương nhiên cá»§a Ma nhân sống trong nhân giá»›i. Nhưng ý cá»§a Băng Linh không muốn nói như váºy...Băng Linh có ý khác.
- Tiểu thư muốn nói ta sẽ sống không như má»™t con ngưá»i.
Băng Linh gáºt đầu.
- Äúng...
Âu Dương Äình chắp tay sau lưng nhìn Triệu Nguyệt Băng Linh ôn nhu nói:
- Ma nhân hay con ngưá»i có khác gì nhau đâu. Ta Ä‘ang nói chuyện vá»›i tiểu thư trong thể pháp cá»§a má»™t con ngưá»i.
- Tôn giá Ä‘ang nói chuyện vá»›i Băng Linh trong thể pháp cá»§a má»™t con ngưá»i nhưng tâm thức cá»§a tôn giá là Ma đạo.
Âu Dương Äình khẽ gáºt đầu:
- Ta đã là ma nhân mà không có sá»± lá»±a chá»n nà o khác hÆ¡n. Thế tiểu thư có cách gì để biến Âu Dương Äình nà y quay trở lại vá»›i má»™t con ngưá»i bình thưá»ng không?
Câu há»i nà y cá»§a Âu Dương Äình khiến Triệu Nguyệt Băng Linh không khá»i bối rối. Nà ng đâu thể tìm được câu trả lá»i cho Âu Dương Äình. Mặc dù nà ng biết gã đã là Ma Nhân, nhưng để gã trở lại là m má»™t ngưá»i bình thưá»ng thì nà ng chẳng biết phải là m gì để giúp gã.
Băng Linh lắc đầu:
- Băng Linh không có cách gì giúp được tôn giá...tại sao tôn giá lại trở thà nh Ma nhân.
- Bởi vì là Äá»™c ma Âu Dương Äình.
Băng Linh buông tiếng thở dà i nói.
- Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình là môn chá»§ Äá»™c môn. Và là má»™t con ngưá»i chứ không phải Ma nhân.
Thở hắt ra má»™t tiếng, Âu Dương Äình trầm giá»ng nói:
- Äá»™c ma Âu Dương Äình là môn chá»§ Äá»™c môn, và là má»™t con ngưá»i chứ không phải ma nhân.
Thở hắt ra má»™t tiếng, Âu Dương Äình trầm giá»ng nói:
- Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình đã chết...để tái sinh ra má»™t Ma Tôn thiên giả.
Âu Dương Äình nheo mà y gằn giá»ng nói:
- Tiểu thư Triệu Nguyệt Băng Linh không thể giúp ta quay lại vá»›i con ngưá»i tháºt cá»§a mình, thoát khá»i ma giá»›i, nhưng ta thì có thể biến Triệu Nguyệt Băng Linh tiểu thư thà nh Ma nhân.
Sắc diện Triệu Nguyệt Băng Linh lộ ngay ra vẽ lo lắng và hồi hộp khi nghe câu nói nà y.
Triệu Nguyệt Băng Linh nói:
- Băng Linh không muốn biến mình thà nh Ma nhân. Ngưá»i ta không muốn, tôn giá không nên ép ngưá»i ta được.
- Nà ng không muốn nhưng ta muốn thì sao. Bởi chẳng bao lâu, Ma giới sẽ thống trị cõi nhân sinh nà y.
- Không bao giá» có chuyện hoang tưởng đó xảy ra đâu. Băng Linh nghÄ©, nếu tôn giá còn nhân tÃnh cá»§a má»™t con ngưá»i thì hãy tá»± kết thúc mình để thoát khá»i kiếp Ma nhân.
- Nà ng muốn ta phải nháºn kết cục như hai ả Chỉ Cúc và Chỉ Lan.
- Äó là cách duy nhất để tôn giá thoát khá»i kiếp Ma nhân trong cảnh giá»›i nà y.
Hừ nhạt má»™t tiếng, Âu Dương Äình gằn giá»ng nói:
- Tại sao nà ng không trở thà nh Ma nhân như ta mà lại buá»™c ta phải nháºn má»™t kết cục chẳng khác gì Chỉ Lan và Chỉ Cúc. Như váºy có bất công không. Nói nhiá»u nà ng cÅ©ng không hiểu, hay hÆ¡n hết là nà ng hãy bước lên thuyá»n Ä‘i chung má»™t con thuyá»n vá»›i Âu Dương Äình nà y.
Âu Dương Äình vừa nói vừa váºn chuyển công lá»±c. Sắc diện cá»§a gã đỠá»ng lên như muốn nhuá»™m máu.
Tuyệt nhiên Băng Linh đâu để cho Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình có thá»i gian chuyển dịch nguyên khà Ma Thần để táºp kÃch mình. Nà ng thét lên má»™t tiếng tháºt lá»›n, phát động đôi ma hoà n.
Cặp ma hoà n thoát khá»i tay nà ng tợ như má»™t gá»ng kéo sáng ngá»i cắt đến thá»§ cấp cá»§a Âu Dương Äình. Tiếng vi vu phát ra từ đôi ma hoà n nghe buốt cả thÃnh nhỉ, nhưng Âu Dương Äình vẫn không biểu lá»™ má»™t chút gì lo lắng hay khẩn trương. Y chá» cho đôi ma hoà n còn cách mình đúng má»™t gang tay thì vươn đôi trảo xám ngoét như đôi trảo cá»§a xác chết lâu ngà y thá»™p tá»›i.
- Bốp...
Äôi ma hoà n chạm và o đôi trảo công cá»§a Âu Dương Äình như chạm và o bức vách đá kiên cố rồi nằm gá»n trong tay gã.
Băng Linh biến sắc nghĩ thầm.
- "Không xong rồi...mình không thể là m gì được gã".
NghÄ© như váºy, Băng Linh phát động tiếp hai đạo phách không chưởng
đánh thẳng và o Âu Dương Äình. Lần nà y gã chẳng há» chống trả thản nhiên tiếp nháºn hai đạo phách không chưởng cá»§a nà ng.
- Ầm...
Tiếp nháºn thẳng hai đạo phách không chưởng cá»§a Triệu Nguyệt Băng Linh, mặc dù nà ng đã dụng đến tất cả ná»™i lá»±c tu vi cá»§a mình nhưng hai đạo phách không chưởng chẳng là m gì được Âu Dương Äình. Tháºm chà buá»™t gã nhÃch động thân ảnh cÅ©ng không được.
Hai đạo phách không chưởng cá»§a Triệu Nguyệt Băng Linh chẳng khác nà o hai luồng nhu phong thổi mát cho Âu Dương Äình thì đúng hÆ¡n, nháºn biết Ä‘iá»u đó, Triệu Nguyệt Băng Linh liá»n đảo bá»™, thi triển khinh công thoát ra cá»a khách Ä‘iếm. Nà ng nhanh như Âu Dương Äình còn nhanh hÆ¡n. Y chỉ lắc vay đã lướt qua mặt Triệu Nguyệt Băng Linh chặn ngang đưá»ng đà o thoát cá»§a nà ng.
Triệu Nguyệt Băng Linh hốt hoảng sững bộ, lùi lại hai bước.
Âu Dương Äình đứng dang chân trước mặt nà ng. Gã trầm giá»ng nói:
- Nếu nà ng không chỉ Ä‘iểm cho ta trở lại má»™t con đưá»ng bình thưá»ng
thì ta sẽ buộc nà ng phải trở thà nh Ma nhân giống như ta.
Vừa nói Âu Dương Äình vừa dấn đến má»™t bá»™.
Gã dấn đến một bộ thì Triệu Nguyệt Băng Linh lại thối một bộ.
Thấy nà ng thối bá»™, Âu Dương Äình cất tiếng cưá»i the thé. Gã vừa cưá»i
vừa nói.
- Nà ng không tránh được định số mà ta sắp dà nh cho nà ng đâu. Hãy ngoan ngoãn tiếp nháºn số pháºn cá»§a Băng Linh thà chết chứ không thể nà o trở thà nh Ma nhân.
- Khi nà ng trở thà nh Ma nhân rồi má»›i nghiệm ra cuá»™c sống cá»§a Ma nhân chẳng khác gì má»™t con ngưá»i. Có khác chăng là chúng ta dùng máu ngưá»i thay cho nước để hóa giải những cÆ¡n khát cháy bá»ng lục phá»§ ngÅ© tạng.
- Äó chỉ là sá»± khác biệt nho nhá», còn Ma nhân là những thượng đẳng nhân vô địch so vá»›i con ngưá»i.
Băng Linh lắc đầu:
- Ma nhân là Ma nhân, không thể nà o giống như con ngưá»i được.
- Nói mãi nà ng cũng không hiểu. Mà phải buộc nà ng trở thà nh ma nhân.
Y nói rồi dựng cao đôi trảo xám ngoét toan chụp tới Triệu Nguyệt Băng Linh.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a phamhau1986
|
|

09-03-2014, 11:20 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 28 VẠN GIA SINH PHẬT HOẠT THẦN Y
Khi đôi trảo thá»§ cá»§a y sắp chụp xuống Triệu Nguyệt Băng Linh, thì bất thình lình má»™t đạo cuồngphong Ä‘áºp thẳng và o lưng Äá»™c ma Âu Dương Äình.
- Bình...
Äạo cuồng phong đó đẩy hắn văng bên phải va và o vách khách Ä‘iếm.
- Rầm...
Thân pháp Âu Dương Äình nện và o vách khách Ä‘iếm khiến cho vách tưá»ng rạn nứt. Gã ngã huỵch xuống sà n gạch, những tưởng đâu sẽ chẳng thể nà o ngồi lên được nữa, nhưng chỉ có má»™t lúc sau y lại lồm cồm chổi tay đứng lên như chẳng bị há» hấn gì.
Ngưá»i phát động chưởng công đánh Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình chắp tay sau lưng, lừng lững bước và o.
Tướng mạo ngưá»i đó tháºt phương phi và đĩnh đạc, trông chẳng khác nà o thần tiên nÆ¡i thượng giá»›i giáng phà m.
Triệu Nguyệt Băng Linh reo lên.
- Gia gia...
Nhìn Triệu Nguyệt Băng Linh, Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y vuốt râu buông tiếng thở dà i, rồi lắc đầu, lão từ tốn nói:
- Gia gia đã từng nói vá»›i con, đừng bao giá» xen và o chuyện cá»§a võ lâm giang hồ, bởi võ lâm là chốn thị phi chỉ có những Ä‘iá»u phiá»n não không xứng đáng để chúng ta để mắt đến.
Băng Linh toan mở lá»i đáp lại nhưng Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y khoát tay không cho nà ng nói.
Lão quay mặt nhìn sang Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y ôm quyá»n xá.
- Âu Dương tôn giá...lão há»§ là Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y bằng hữu cá»§a lão Ma Thần. Nếu ái nữ Triệu Nguyệt Băng Linh có xúc phạm đến tôn giá...lão há»§ mong tôn giá niệm tình giao hảo giữa lão há»§ và Ma Thần, mà miá»…n thứ cho tiểu nữ Triệu Nguyệt Băng Linh.
Âu Dương Äình nhìn Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y gần như không chá»›p mắt.
Hắn như thể thất thần bởi tiếp nháºn hai luồng nhãn quang cá»§a Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y.
Mãi má»™t lúc Âu Dương Äình má»›i nói:
- Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình đã chết, còn ta bây giá» là Ma tôn thiên giả.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y vuốt râu từ tốn nói:
- Ma Thần có nói cho lão há»§ biết chuyện nà y. Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình giỠđã là Ma tôn thiên giả. Mặc dù là Ma tôn thiên giả, võ công đã tăng tiến hÆ¡n lúc còn là Äá»™c chá»§ gấp bá»™i phần, nhưng cảnh sống cá»§a Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình thì lại giống như Ma thần. Ngưá»i chẳng ra ngưá»i ma chẳng ma.
Lão buông tiếng thở dà i, lia mắt nhìn qua hiện tượng rồi nhìn lại Âu Dương Äình.
- Cục trưá»ng ở đây chÃnh Tôn giá đã tạo ra.
Âu Dương Äình thản nhiên đáp lá»i Vạn Gia Sinh pháºt Hoạt thần y.
- Không sai.
Buông tiếng thở dà i, Hoạt thần y Vạn Gia Sinh Pháºt má»›i ôn nhu nói:
- Vì sao tôn giá lại tạo cãnh Ä‘ao sắt giết ngưá»i không gá»›m tay nà y. Chẳng qua tôn giá chỉ muốn dùng máu ngưá»i để hóa giải há»a tÃnh đốt cháy lục phá»§ ngá»§ tạng. Lão há»§ nói đúng chứ?
Âu Dương Äình gáºt đầu:
- Không sai.
Hoạt thần y vuốt râu, rồi nói:
- Lão há»§ vốn đã rá»a tay qui ẩn giang hồ võ lâm. Tuyệt nhiên không muốn chen và o chuyện thiên hạ. Ai muốn là m gì thì là m, nhưng khốn nổi ái nữ cá»§a lão há»§ thì cứ nhún tay và o những chuyện thị phi võ lâm...lão há»§ tháºt khó xá» vô cùng.
Lão vuốt râu nhìn Âu Dương Äình.
- Nay tiểu nữ Triệu Nguyệt Băng Linh lại nhún tay và o là m phiá»n nhiá»…u đến Âu Dương Äình Ma tôn thiên giả...lão há»§ đà nh phải thất lá»… vá»›i Ma Thần...mà phải ra tay má»™t lần...lão há»§ sẽ giúp tôn giá trở lại là m ngưá»i bình thưá»ng như lúc còn là Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình. Tôn giá có đồng ý vá»›i lão há»§ không? Äây cÅ©ng là dịp để lão há»§ thay tiểu nữ Triệu Nguyệt Băng Linh bái tạ lại tôn giá.
Nghe Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y nói. Triệu Nguyệt Băng Linh phấn chấn hẳn lên.
Nà ng vồn vã há»i Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y.
- Gia gia có thể giúp được Âu Dương tôn giá.
Lão nhìn lại nà ng.
- Linh nhi...con đừng xen và o chuyện nà y có được không?
Triệu Nguyệt Băng Linh bẽn lẽn cúi đầu nhìn xuống mũi hà i của mình.
Âu Dương Äình lưởng lá»± nhìn Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y. Y miá»…n cưỡng nói:
- Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y tiên sinh có thể giúp ta hoán cải số pháºn Ma nhân à ?
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y gáºt đầu:
- Lão hủ có thể là m được chuyện đó.
Băng Linh tiếp ngay câu nói cá»§a Hoạt thần y Vạn Gia Sinh Pháºt.
- Âu Dương tôn giá...lão nhân gia nói được là được, nói không là không. Lão nhân gia chư từng nói hai lá»i. Kiếp Ma nhân chắc chắn không thể nà o bằng như kiếp ngưá»i bình thưá»ng... tôn giá còn chá» gì nữa. Nà ng chỉ hai bá»™ cốt xám ngoét. Âu Dương tôn giá thấy rồi đó. Hai bá»™ xương khô cốt cá»§a hai ả nà y đủ cho tôn giá nghiệm ra kiếp Ma nhân như thế nà o rồi.
Hoạt thần y Vạn Gia Sinh Pháºt cau mà y nhìn Triệu Nguyệt Băng Linh.
- Băng Linh...gia gia đi nói con không được chen và o.
Băng Linh xụ mặt.
- Thì Băng Linh chỉ muốn giãi bà y cho Âu Dương tôn giá biết thế nà o là đúng, thế nà o là sai.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y thở hắt ra má»™t tiếng rồi nói:
- Băng Linh tiểu nữ...chuyện võ lâm rất ư là phức tạp, con đừng có nói cà n, nói bừa, rồi trách Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình. Tháºt ra Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình đâu có muốn trở thà nh ma nhân... chẳng qua ngưá»i vì hoà n cảnh mà thôi. Mà khi trở thà nh Ma nhân thì Âu Dương Äình Äá»™c chá»§ không muốn giết ngưá»i cÅ©ng không được. Không giết ngưá»i thì Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình đâu có thể giãi há»a tÃnh thiêu đốt lục phá»§ ngÅ© tạng.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y nhìn lại Âu Dương Äình.
- Âu Dương tôn giá...lão há»§ giúp Âu Dương tôn giá cải hoá số pháºn Ma nhân, xem như đã gián tiếp nhún tay quay lại võ lâm giang hồ, mà điá»u nà y lão há»§ không muốn chút nà o. Lão há»§ muốn giúp Äá»™c chá»§, chẳng khác nà o gieo oán vá»›i Ma Thần. Nhưng lão há»§ vẫn phải là m...đây là vì tiểu nữ Triệu Nguyệt Băng Linh.
Âu Dương Äình gằn giá»ng nói:
- Lão "ma thần" không để yên cho tiên sinh đâu.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y mỉm cưá»i, vuốt râu rồi nói:
- Lão há»§ thừa biết khi nhúng tay và o cải hóa số pháºn Ma Thần cá»§a Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình sẽ gián tiếp là m cho lão bằng hữu Ma Thần bất mãn nhưng lão há»§ hy vá»ng vá»›i tình bằng hữu tri ká»· giữa lão há»§ và Ma Thần tôn giá, lão Ma Thần có thể niệm tình bá» qua sá»± việc nà y.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói tiếp:
- Lão há»§ nói Ä‘iá»u nà y để Âu Dương tôn giá suy nghÄ©...nếu lúc nà y lão há»§ không giúp tôn giá, thì cả võ lâm sẽ hợp sức truy sát tôn giá.
- Cho dù tôn giá có là Ma tôn thiên giả, nhưng vẫn chưa là đối thá»§ địch lại Tuệ Quang phương trượng Thiếu Lâm, nếu đại sư phối hợp cùng vá»›i Tứ Äại thiên cang, Âu Dương tôn giá khó mà giữ được mạng ma nhân cá»§a mình. Âu Dương Äình nhìn sững Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y. Gã buá»™t miệng há»i.
- Sao tiên sinh biết được ta không thể đối phó lại với Tuệ Quang đại sư, mặc dù đã là Ma tôn thiên giả.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y vuốt râu từ tốn nói:
- Lão Ma Thần là bằng hữu cá»§a lão há»§ nà y mà . Cái gì mà lão chẳng nói vá»›i lão há»§. Huống chi cả võ lâm Ä‘á»u biết Ä‘iá»u đó.
Hoạt thần y nhìn và o mắt Âu Dương Äình.
- Âu Dương Äình Ma tôn thiên giả không từ chối lá»i đỠnghị cá»§a lão há»§
chứ?
Triệu Nguyệt Băng Linh nhìn Äá»™c ma Âu Dương Äình.
Âu Dương Äình nhìn Hoạt thần y rồi gáºt đầu. Y ôm quyá»n toan hà nh lá»… nhưng Hoạt thần y đã khoát tay ngăn lại.
- Äừng...đừng...
Äá»™c ma Âu Dương Äình miá»…n cưỡng nói:
- Âu Dương Äình vô cùng cảm kÃch lão thầy y.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y vuốt râu mỉm cưá»i rồi ôn nhu nói:
- Nếu tôn giá đã đồng ý để cho lão há»§ cải hóa số kiếp "Ma nhân", lão há»§ chỉ yêu cầu tôn giá má»™t Ä‘iá»u duy nhất.
- Tiên sinh cứ nói.
- Việc cải hóa số pháºn "Ma nhân" cá»§a tôn giá không phải má»™t sá»›m má»™t chiá»u mà là m được. Mà phải có thá»i gian rất dà i. Tôn giá phải ẩn danh không xuất hiện trên võ lâm giang hồ. Thứ nhất,để lão há»§ có thể phục hồi nguyên dương trong ná»™i thức cá»§a tôn giá. Thứ hai tránh những cuá»™c quy sát cá»§a giá»›i võ lâm. Còn tôn giá sống như thế nà o...lão há»§ sẽ chu toà n má»i việc cho tôn giá.
Âu Dương Äình nhìn Hoạt thần y rồi nói:
- Tiên sinh thần y tất biết Âu Dương Äình cần gì để hóa giải há»a tÃnh trong ná»™i thức mình...Âu Dương Äình chỉ sợ...
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y khoát tay.
- Äiá»u đó tôn giá không cần phải lo...vá»›i y thuáºt cá»§a lão há»§, lão há»§ có
thể giúp Âu Dương Äình tôn giá hóa giải há»a tÃnh mà không cần đến việc tìm máu ngưá»i.
Âu Dương Äình ôm quyá»n xá.
- Thế thì tốt quá...Âu Dương Äình chỉ còn biết bái lại tiên sinh.
Vạn Gia Sinh Pháºt khoát tay.
- Háºy...lão há»§ chưa là m được gì, Âu Dương tôn giá đừng Ä‘a lá»…, lão há»§ áy náy lắm.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y nhìn sang Triệu Nguyệt Băng Linh từ tốn nói:
- Tiểu nữ...gia gia giúp cho Âu Dương tôn giá...tiểu nữ không được nói với ai hết.
Nà ng cúi đầu suy nghÄ©, nhưng rồi cuối cùng gáºt đầu:
- Băng Linh biết rồi...gia gia yên tâm...Băng Linh không nói vá»›i bất cứ ngưá»i nà o.
- Bất cứ ngưá»i nà o đó, kể cả Sá» Quách.
- Linh nhi biết mà .
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y lưỡng lá»± má»™t lúc rồi nói tiếp:
- Linh nhi...xem như má»i chuyện ở đây gia gia đã lo cả rồi...cái chuyện thị phi trên chốn võ lâm con đừng xen và o nữa có được không?
Băng Linh ngần ngừ.
Thấy nà ng ngần ngừ, Vạn Gia Sinh Pháºt nói:
- Gia gia biết con vì tò mò mà nhún tay và o chuyện của Kim trang. Nhưng bây giỠgã tiểu tỠKim Ngạo Thiên kia chẳng biết sống chết ra sao. Băng Linh đã biết gã tiểu tỠđó như thế nà o rồi.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y thở hắt ra má»™t tiếng.
- Gia gia không yên tâm vỠBăng Linh chút nà o. Gia gia biết tất cả nhưng không thể nói cho với con thôi.
Lão đặt tay lên vai Băng Linh ôn nhu nói tiếp:
- Gia gia biết...tâm tình cá»§a con nữa...gia gia nói tháºt, con đừng có buồn. Gã tiểu tá» Kim Ngạo Thiên vô dụng kia nà o có yêu thương gì con...chỉ tại con quá mÆ¡ má»™ng và hồ đồ.
Sắc diện Triệu Nguyệt Băng Linh đỠbừng, nà ng thẹn thùng nhìn Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y, miá»…n cưỡng nói:
- Gia gia...Triệu Nguyệt Băng Linh nà o có nghÄ© gì đến Kim Ngạo Thiên. Ngưá»i con nghÄ© đến là lão Ma Thần.
Nà ng nhìn qua Äá»™c ma Âu Dương Äình rồi quay lại Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y.
- Nếu gia gia chứng kiến cảnh hai ả cung nữ ma nhân cá»§a Äá»™c ma Âu Dương Äình tôn giá hà nh động như thế nà o thì gia gia không thể nà o hình dung được. Nếu má»™t ngà y nà o đó, lão Ma thần tạo ra vạn vạn những Ma nhân
như...
Nà ng bá» lá»ng câu nói giữa chừng nhìn Âu Dương Äình.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y vuốt râu.
- ÄÆ°á»£c rồi...được rồi...tiểu nữ đừng nói nữa...gia gia biết ngươi định nói gì rồi.
Lão lại thở hắt ra một lần nữa rồi từ tốn nói với Băng Linh.
- Băng Linh...con đừng quên gia gia đã tuyên cáo từ giã giang hồ không chen và o chuyện thị phi võ lâm. Lá»i cá»§a gia gia thì Băng Linh đã biết...nó nặng tợ thái sÆ¡n. Chuyện mà lão Ma Thần vá»›i võ lâm chắc chắn có uẩn khúc bên trong. Hay nhất chúng ta không chen và o.
Băng Linh nhăn mặt.
- Tại sao không...gia gia đừng quên, gia gia đã được bá tÃnh gắn cho cái ngoại danh Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y khoát tay.
- Thôi...thôi...Băng Linh đừng nói nữa...chuyện nà y sẽ bà n sau. Khi nà o
gia gia hóa giãi ma thức cho Äá»™c ma Âu Dương Äình tôn giá được rồi hãy bà n tá»›i.
- Còn bây giỠchuyện gì đáng là m thì hãy là m trước.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y vuốt râu.
- Gia gia nói đúng chứ?
Băng Linh khẻ gáºt đầu:
- Miển gia gia không là ngưá»i bà ng quan tá»a thị là Băng Linh mãn nguyện rồi.
Lão chắt lưỡi rồi nói:
- ÄÆ°á»£c rồi...gia gia sẽ chìu theo ý cá»§a Băng Linh...Nhưng con phải hứa vá»›i gia gia má»™t Ä‘iá»u.
- Gia gia muốn Băng Linh hứa gì?
Nhìn thẳng và o mắt nà ng, Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y nắm tay Triệu Nguyệt Băng Linh kéo ra ngưỡng cá»a khách Ä‘iếm. Lão nhìn nà ng nghiệm giá»ng nói:
- Gia gia muốn con hứa thì con phải giữ lá»i đó.
Băng Linh gáºt đầu.
- Con hứa.
- Băng Linh phải tránh xa Kim Ngạo Thiên.
Äôi chân mà y lá liá»…u cá»§a Băng Linh nheo lại.
- Gia gia...tại sao bắt con hứa Ä‘iá»u đó...Kim Ngạo Thiên giá» không biết sống chết sao mà .
- Gia gia quên Ä‘iá»u đó. à cá»§a gia gia là nếu Kim Ngạo Thiên, gã tiểu tá» vô dụng đó còn sống thì con phải tránh xa gã.
Nà ng bặm hai cánh môi suy nghÄ© má»™t lúc rồi gáºt đầu.
- Băng Linh hứa.
Vạn Gia Sinh Pháºt vuốt râu mỉm cưá»i nhìn Băng Linh. Lão ôn nhu nói:
- Gia gia muốn Băng Linh tránh xa gã tiểu tỠvô dụng kia chỉ gì muốn tốt cho con thôi.
- Tại sao gia gia nghĩ con tránh xa gã thì tốt.
- Gia gia biết gã tiểu tỠđó là đối thá»§ bất đội trá»i chung vá»›i lão Ma Thần. Nhưng y thì sẽ không thể nà o đối kháng lại lão Ma Thần và không chừng má»™t ngà y nà o đó y sẽ giống như Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình. TÃnh cá»§a Băng Linh thì gia gia đã quá rõ rồi mà .
Nà ng thẹn đỠmặt. Buông tiếng thở dà i, Băng Linh nói:
- Nếu gia gia vì bá tÃnh giúp cho má»i ngưá»i thoát qua đại há»a Ma nhân
mà lão Ma Thần sắp gieo rắc xuống đầu má»i ngưá»i.
Nà ng im lặng một lúc rồi nói:
- Băng Linh sẽ giữ lá»i vá»›i gia gia, không bao giá» sai lá»i.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y vuốt râu.
- Gia gia tin con. Nhưng con phải vá» BÃCH HOA CUNG đó. Äừng chôn chân và o chốn võ lâm giang hồ...gia gia không yên tâm đâu. Lão Ma thần đã trách cứ gia gia nhiá»u lắm rồi đó. Băng Linh đừng để tình giao hảo bằng hữu giữa gia gia vá»›i lão Ma thần sứt mẻ đó.
Băng Linh nghiêm giá»ng nói:
- Băng Linh không muốn gia gia giao du kết tình bằng hữu với lão ác nhân Ma Thần.
Vạn Gia Sinh Pháºt sa sầm mặt gằn giá»ng nói:
- Ma Thần lão bằng hữu đối với gia gia rất tốt...con đừng hiểu lầm lão Ma Thần.
Nà ng hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Lão Ma Thần tốt vá»›i gia gia, là bằng hữu cá»§a gia gia sao không theo chân gia gia, là m những Ä‘iá»u đại nhân, đại đức cho bá tÃnh, ngược lại cần muốn gieo rắc há»a kiếp ma nhân cho má»i ngưá»i. Nếu thiên hạ thấy gia gia quan hệ bằng hữu vá»›i lão Ma thần không chừng đánh đồng, Vạn gia sinh pháºt Hoạt thần y chẳng khác nà o lão quá»· Ma Thần kia.
Nà ng nhìn và o mắt Vạn Gia Sinh Pháºt.
- Băng Linh nói không sai đâu...gia gia hãy suy nghĩ đi.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y nhìn nà ng.
- Băng Linh đừng là m khó gia gia...lão Ma Thần cũng có những uẩn khúc của lão. Lão chỉ không nói ra được mà thôi. Chuyện cũng có nhân và quả.
Nà ng lắc đầu.
- Băng Linh chẳng biết nhân quả gì cả. Băng Linh chỉ biết lão Ä‘ang gieo kiếp há»a trùng trùng.
Nà ng quay mặt nhìn và o khách điếm.
- Gia gia thấy lão bằng hữu cá»§a gia gia là m ra Ä‘iá»u vì rồi đó.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y buông tiếng thở dà i.
Thôi được rồi...gia gia sẽ nhá»› lá»i Băng Nhi nói. Nhưng con vá» Bách hoa cung đó. Vá» Bách hoa cung con không được chen chân và o chuyện thị phi trên giang hồ nữa.
Băng Linh nhìn lại Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y.
- Băng Linh hứa.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y gáºt đầu.
- Băng Linh hứa là gia gia yên tâm rồi.
Băng Linh ôm quyá»n xá.
- Gia gia...Băng Linh không tiện đi cùng với gia gia...bởi vì gia gia.
Lão khoát tay.
- Gia gia biết, Băng Linh ngại Ä‘i cùng vá»›i Âu Dương Äình tôn giá. Con
có thể đi trước, nhưng nhớ đừng chen và o chốn thị phi là được.
Băng Linh gượng Ä‘iểm nụ cưá»i, ôn nhu nói:
- Gia gia bảo trá»ng.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y vuốt râu gáºt đầu:
- Gia gia tự lo cho mình được...chỉ có Băng Linh là gia gia phải lo thôi.
Nà ng nhướng mà y lá liễu.
- Băng Linh đã lá»›n rồi...đã biết suy nghÄ©, đã nháºn ra cái gì đúng cái gì sai...và còn thông minh hÆ¡n gia gia nghÄ© nữa...gia gia không cần phải lo cho Băng Linh.
- Gia gia có má»—i má»™t mình Băng Linh thôi mà , không lo sao được. Huống chi Băng Linh là pháºn nhi nữ.
Nà ng cau mà y.
- Nhi nữ là thưá»ng tình mà ...không như gia gia tưởng đâu.
Nà ng nói rồi thi triển khinh công băng ra khá»i khách Ä‘iếm. Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y nhìn theo lưng Băng Linh, lão buông tiếng thở dà i khẻ lắc đầu.
Âu Dương Äình bước đến bên Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y. Y đứng
sau lưng lão mà chẳng nói tiếng nà o. Trông Äá»™c chá»§ Dương Äình lúc nà y chẳng khác nà o má»™t gã nô bá»™c trung thà nh đứng sau Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y để chá» nghe lệnh cá»§a lão.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y nhìn lại Âu Dương Äình. Lão từ tốn nói:
- Chúng ta đi vỠTục Dương cốc.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a phamhau1986
|
|

09-03-2014, 11:21 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 29 MÔN CHỦ ÄỘC MÔN
Sá» Quách cháºm rãi từng bước chân tiến đến tòa dịch quán cá»§a "Äá»™c môn". Dừng bước chân trước những báºc tam cấp dẫn lên tòa dịch quán. Sá» Quách lưỡng lá»±.
Y nghĩ thầm.
- "Không biết gã Äá»™c chá»§ Ma tôn thiên giả Âu Dương Äình có ở đây hay không nữa?"
à niệm đó còn Ä‘á»ng trong đầu Sá» Quách thì từ trong dịch quán, má»™t ả cung nữ váºn xiêm y xanh nhạt bước ra. Bá»™ trang phục cá»§a ả cung nữ được may bằng thứ lụa Hà n Châu đủ má»ng để ánh dương quang chiếu xuyên qua đặng Sá» Quách có thể thấy được ná»™i y bên trong nà ng.
Äôi chân mà y Sá» Quách nhÃu lại bởi bá»™ cánh y quá má»ng cá»§a ả cung nữ.
Ả cung nữ đứng trong mái hiên nhìn xuống SỠQuách.
Sá» Quách nhìn lên vầng nháºt quang sáng chói trên bầu trá»i xanh biếc, mà nghÄ© thầm.
- "Chẳng lẽ ả cung nữ là Ma nhân, nên không dám bước ra ngoà i ánh dương quan".
Mặc dù nghÄ© váºy, Sá» Quách vẫn bước lên những báºc tam cấp, tiến thẵng và o mái hiên dịch quán. Y dừng chân trước ả cung nữ ôm quyá»n từ tốn nói:
- Tại hạ là SỠQuách, cao đồ của Thiếu Lâm phương trượng Tuệ Quang
đại sư.
Ả cung nữ nhìn Sá» Quách từ đầu đến chân. Ãnh mắt tò mò cá»§a ả cung
nữ khiến SỠQuách phải cau mà y.
Y buá»™t miệng há»i.
Cô nương thấy tại hạ lạ lắm à ?
Nà ng ngẫn ngưá»i lên nhìn Sá» Quách ôn nhu nói:
- Du Kiến Anh lấy là m lạ...
SỠQuách cau mà y nhìn nà ng. Y nghĩ thầm.
- "Ta không lạ như nà ng tưởng đâu. Mặc dù ta là ngưá»i cá»§a nhân giá»›i nhưng không để cho nà ng bắt nạt đâu".
Mặc dù nghÄ© váºy nhưng Sá» Quách vẫn há»i đến Kiến Anh.
- Kiến Anh cô nương thấy tại hạ lạ chỗ nà o...Ngược lại tại hạ thấy cô nương lạ thì đúng hơn.
Kiến Anh nguýt Sá» Quách. Nà ng gắt giá»ng nói:
- Sá» công tá» không phải là ngưá»i cá»§a pháºt gia sao tá»± cho mình là ngưá»i cá»§a pháºt gia. Tháºt ra công tỠđến dịch quán Äá»™c môn có ý gì?
Lá»i nói nà y cá»§a Du Kiến Anh cà ng là m cho Sá» Quách bối rối hÆ¡n, chà ng gượng cưá»i rồi ôn nhu há»i.
- Phong thái cá»§a tại hạ không giống vá»›i ngưá»i pháºt môn.Kiến Anh gáºt đầu:
- Äúng như váºy.
Nà ng vừa nói vừa nhìn SỠQuách từ đầu đến chân, Kiến Anh nói tiếp:
- Công tỠchẳng có vẻ gì là một hòa thượng cả, mà tợ một gã đà o hoa tặc thì đúng hơn.
Nghe lá»i nói nà y cá»§a Du Kiến Anh, Sá» Quách cau mà y.
- Kiến Anh cô nương nhìn sao mà cho tại hạ một đạo hoa tặc.
- Tại công tá» không tá»± nhìn lại mình thôi. Nếu là hòa thượng thì công tá» phải váºn áo cà sa, cạo trá»c đầu. Chứ đâu có váºn trang phục cá»§a má»™t nho sinh, lại không cạo đầu nữa.
Vẽ bá» ngoà i là như váºy, bên trong lại có hà nh động sà m sỡ, không phải
đạo hoa tặc là gì.
Sá» Quách phá lên cưá»i. Y vừa cưá»i vừa nói:
- Kiến Anh cô nương đúng là không biết vá» pháºt môn cá»§a Thiếu Lâm. Mặc dù tại hạ là cao đồ Thiếu Lâm nhưng vẫn tục trần chưa xuất gia. Chưa xuất gia thì đâu giống như sư phụ và các vị sư thúc.
SỠQuách khoát tay.
- Mà thôi, cô nương nghÄ© tại hạ sao cÅ©ng được. Tại hạ đến Äá»™c môn lần nà y cốt để diá»…n kiến Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình.
Kiến Anh lại nhìn sững SỠQuách.
- Công tá» muốn diện kiến Äá»™c chá»§.
Sá» Quách ôn quyá»n.
- Tạ hạ có ý đó.
Nà ng lưỡng lự rồi nói:
- Âu Dương tôn giá không còn là Äá»™c chá»§ cá»§a Äá»™c môn nữa.
Sá» Quách sa sầm mặt. Y miá»…n cưỡng há»i Kiến Anh.
- Âu Dương tôn giá không còn là môn chá»§ Äá»™c môn. Váºy xin há»i ai là môn chá»§ Äá»™c môn.
Kiến Anh há»i ngược lại Sá» Quách.
- SỠcông tỠcần biết để là m gì?
- Bởi tại hạ cần gặp môn chá»§ Äá»™c môn, chá»§ nhân cá»§a cô nương.
Kiến Anh hừ nhạt rồi nói:
- Äâu phải ai muốn gặp môn chá»§ cÅ©ng được.
- Gặp môn chá»§ cá»§a cô nương khó váºy ư?
- Nếu môn chá»§ ai cÅ©ng gặp được thì đâu phải là môn chá»§ Äá»™c môn. Nà ng nhln và o mắt Sá» Quách, ôn nhu nói:
- SỠcông tỠcó cần muốn nói với môn chủ, cứ nói với Kiến Anh, Kiến Anh sẽ bẫm báo với môn chủ.
SỠQuách niển đầu nhìn nà ng. Thái độ của SỠQuách khiến Du Kiến Anh phải chau mà y bất nhẫn.
Nà ng buột miệng nói:
- Công tỠcó ý gì mà nhìn Du Kiến Anh với thái độ đó.
- Khoanh tay trước ngực, SỠQuách chau mà y từ tốn nói:
- Tại hạ Ä‘ang suy nghÄ© mình sẽ nói gì vá»›i Kiến Anh đây, nói để Kiến Anh cô nươag hiểu mục Ä‘Ãch cá»§a tại hạ khi mò đến Äá»™c môn. Nếu như cô nương không hiểu, không chừng lại cho Sá» Quách là đạo hoa tặc. Cái ngoại danh đó, tại hạ chẳng thÃch chút nà o.
Y gượng Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm rồi nói:
- Tại hạ là ngưá»i có căn tu mà .
Kiến Anh cắt ngang câu nói của SỠQuách.
- Bổn cô nương không tin.
Buông một tiếng thở ra, SỠQuách nói:
- Tin hay không là tùy ở Du Kiến Anh cô nương váºy.
Y xoa trán rồi nhìn và o mặt nà ng, trang trá»ng nói:
- Kiến Anh cô nương không cho tại hạ gặp môn chá»§ Äá»™c môn hay sao?
Kiến Anh nghiêm giá»ng.
- Bổn cô nương đã nói rồi, phải âu ai muốn gặp môn chủ thì được gặp ngay. Nếu công tỠcảm thấy không nói được với Du Kiến Anh dù quay vỠđi.
SỠQuách ve cằm gãi đầu rồi nói:
- Kiến Anh cô nương đã là m khó tại hạ.
- Không phải Kiến Anh là m khó Sá» Quách công tá» mà ai cÅ©ng phải thế cả mà thôi. Chẳng ai hÆ¡n ai. Chẳng lẽ môn chá»§ Äá»™c môn cứ phải báºn bịu tiếp những kẻ vô danh tiểu tốt hay sao?
Lá»i nói nà y cá»§a nà ng khiến chân diện cá»§a Sá» Quách sa sầm biểu lá»™ vẻ bất nhẫn. Y miá»…n cưỡng lắc đầu.
- Kiến Anh cô nương nói thế thì sai rồi. Kiến Anh cô nương cứ và o bẩm báo vá»›i môn chá»§ có Tá»u Quá»· Sá» Quách đến diện kiến. Tất môn chá»§ sẽ ra tiếp tại hạ.
Kiến Anh lắc đầu:
- Môn chá»§ không có thá»i gian để tiếp những ngưá»i như công tá». Có muốn nói gì, hay cầu xin gì ở môn chá»§ thì cứ nói vá»›i Du Kiến Anh. Bằng như không nói được...má»i Sá» công tá» rá»i Äá»™c môn cho.
Lá»i nói nà y cá»§a Du Kiến Anh như gáo nước lạnh tát thẳng và o mặt Sá» Quách nhưng y vẫn giữ vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh và ôn nhu không biểu lá»™ gì gá»i là bất nhẫn hay giáºn dữ vá»›i nà ng.
SỠQuách buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Cô nương đã nói váºy. Tại hạ đà nh phải nói vá»›i cô nương thôi.
Nà ng nhạt nhẻo đáp lá»i Sá» Quách.
- Bổn cô nương đang nghe, muốn nói gì với môn chủ cứ nói.
Sá» Quách ôm quyá»n, từ tốn nói:
- Tại hạ mạo phạm nói vá»›i Kiến Anh cô nương, nếu như tại hạ không gặp được môn chá»§ Äá»™c môn. Tại hạ buá»™c phải sang bằng Äá»™c môn cá»§a quà cô nương.
Mặt nà ng đỠbừng khi nghe câu nói nà y cá»§a Sá» Quách. Vẻ bất nhẫn và cau có, cáu gắt hiện ngay lên chân diện thanh tú mỹ miá»u cá»§a Du Kiến Anh.
Nà ng gắt giá»ng nói:
- Sá» công tá» dám. Có việc gì mà Sá» Quách Tá»u Quá»· lại không dám.
Nói dứt câu, Sá» Quách bất ngá» phát động hai đạo phách không chưởng đánh thẳng lên tấm liá»…n "Dịch quán Äá»™c môn".
- Ầm...
Tấm liá»…n dịch quán Äá»™c môn rá»›t xuống sà n đá vỡ tan thà nh ba mảnh.
- Ngươi...
Nà ng vừa thốt ra câu nói đó vừa lướt đến dá»±ng ngá»c thá»§ vá»— luôn má»™t chưởng đánh và o vòng thượng đẳng cá»§a Sá» Quách.
Không đón đạo phách không chưởng cá»§a nà ng, Sá» Quách thi triển Mê tông bá»™ né tránh. Chưởng kình cá»§a Kiến Anh không trúng đối phương, vô tình vá»— và o cá»a dịch quán.
- Rầm...
Sá» Quách mỉm cưá»i nói:
- Äến lượt Kiến Anh cô nương thay tại hạ phá há»§y dịch quán Äá»™c môn đó.
Lá»i nói nà y cà ng là m cho Du Kiến Anh tức đến tÃm mặt. Nà ng sà n bá»™
biến chưởng thà nh trảo, vồ tá»›i yết hầu cá»§a há» Sá». Vừa phát động trả công, Kiến Anh vừa nói:
- Có bản lĩnh thì đỡ trảo của bổn cô nương.
- Tại hạ rất sẵn lòng, mặc dù biết mưá»i chiếc móng tay cá»§a Du cô nương Ä‘á»u có tẩm độc.
Miệng thì nói váºy, nhưng Sá» Quách láºt bước lách qua trái ná»a bá»™ khiến cho đôi trảo công cá»§a Kiến Anh vồ hụt yết hầu gã. Nà ng chưa kịp trụ bá»™ rút đôi trảo độc công cá»§a mình vá» thì đã bị Sá» Quách dụng má»™t thức "Cầm nã thá»§" cá»±c kỳ linh hoạt thá»™p lấy mạch môn.
Bị đối phương khống chế mạch môn, Kiến Anh buột miệng thốt.
- Ôi...
Sữ Quách mỉm cưá»i.
- Kiến Anh cô nương chưa phải là đối thủ của tại hạ đâu.
Kiến Anh gắt giá»ng nói:
- Ngươi muốn là m gì bổn cô nương.
Tại hạ chẳng muốn là m gì cô nương cả. Mà chỉ muốn gặp môn chủ thôi.
- Ngươi sẽ không bao giỠgặp được môn chủ đâu.
- Tại sao không được gặp.
SỠQuach cau mà y, lắc đầu:
- Kiến Anh cô nương sau mà hung dữ quá. Äúng là má»™t ngưá»i có được
dung mao như cô nương phải là má»™t trang thục nữ Ä‘oà n trang thùy mị má»›i phải cá»› đâu mà hùng hổ như váºy. Cô nương là m cho tại hạ thất vá»ng.
SỠQuách vừa nói vừa bê hữu thủ hướng và o mắt nà ng.
Y gằn giá»ng nói:
- Mặc dù tại hạ là ngưá»i cá»§a pháºt môn, nhưng sức chịu đựng cÅ©ng có giá»›i hạn cá»§a nó. Tại hạ có từ tâm cá»§a pháºt gia nhưng vẫn là má»™t con ngưá»i bình thưá»ng trong nhân giá»›i, có há»· ná»™ ái ố.
Y hừ nhạt một tiếng rồi nói tiếp:
- Cô nương hung tợn như váºy, không đúng vá»›i dung mạo cá»§a cô nương. Hay tại hạ dụng chÃnh độc cá»§a cô nương mà há»§y dung diện cá»§a cô nương cho rồi.
Vừa nói, Sá» Quách vừa dà ngá»c thá»§ cá»§a Kiến Anh và o mặt nà ng.
Kiến Anh biến sắc.
- Ngươi...
Sá» Quách mỉm cưá»i nháºn ra vẽ hốt hoảng cá»§a nà ng.
- "Thế nà o, Kiến Anh cô nương có đồng ý dẫn tại hạ gặp môn chủ không?"
Kiến Anh bặm chặt hai cánh môi.
Sá» Quách cau nà y, gắt giá»ng há»i.
- Kiến Anh cô nương khăng khăng giữ ý của mình à . Cô nương muốn hiện thà nh một xú nữ gớm ghiếc ư?
Mồ hồ rịn ra mặt Kiến Anh. Nà ng miá»…n cưỡng đáp lá»i Sá» Quách.
- Ta không muốn...ta không muốn.
- Nếu không muốn thì dẫn Tá»u Quá»· Sữ Quách Ä‘i gặp môn chá»§ Äá»™c môn.
Nà ng lưỡng lá»±...thở hắt ra má»™t tiếng, Du Kiến Anh chưa kịp đáp lá»i Sá» Quách thì từ trong dịch quán năm gã môn hạ Äá»™c môn. Tất cả Ä‘á»u váºn võ phục Ä‘en, thắt lưng đỠvá»›i vẽ mặt đầy sát khà lướt ra.
SỠQuách lia mắt nhìn qua năm gã đó.
Kiến Anh gắt giá»ng nói.
- Ngươi có bản lĩnh thì hãy bắt Ngủ độc thần quân đưa ngươi đi gặp Môn chủ.
SỠQuách ôn nhu nói:
- Tại hạ biết năm ngưá»i nà y mà .
Y vừa nói vừa buông mạch môn.
Du Kiến Anh, quay lại đối mặt với Ngủ độc thần quân.
- Tại hạ thỉnh nhỠNgủ độc thần quân đưa đi diện kiến môn chủ.
Nhứt Äá»™c Thần Quân Mạc Tà o, có bá»™ mặt rá»— chằng rá»— chịt dấn đến má»™t bá»™ gắt giá»ng nói:
- Tá»u Quá»· Sá» Quách muốn gặp môn chá»§ trước tiên phải bước qua NgÅ© độc thần quân.
- Quân tỠbất hà ngôn.
Sá» Quách nói dứt câu không để cho Nhứt độc thần quân Mạc Tà o đáp lá»i mình mà bất ngá» phát động chiêu công. Má»™t chiếc ám tiển thoát ra khá»i hữu thá»§ cá»§a Sá» Quách công thẳng tá»›i yết hầu Mạc Tà o. Sá» Quách phát động chiếc ám tiá»…n đó hoà n toà n bất ngá», khiến cho Nhứt độc Thần quân không khá»i bối rối khi chá»›p bạc cắt má»™t đưá»ng thẳng xẹt đến yết hầu mình.
Y lách bá»™ qua trái để né tránh. Chiếc ám tiá»…n lướt sạt qua cổ y tạo ra cảm giác gay buốt trên da thịt. Vừa tránh được chiếc ám tiá»…n. Nhứt độc thần quân Mạc Tà o toan phản công thì cảm nháºn ngay hai đầu gối mình Ä‘au buốt má»™t cái.
Liá»n sau cảm giác đó, y khuỵ gối, như má»™t gã đồ đệ gặp sá»± tôn phải hạ
mình hà nh lá»…. Nhứt Äá»™c thần quân Mạc Tà o bị như váºy, bởi đã hứng phải hai đạo chỉ khà kim can cá»§a Sá» Quách. Chiếc ám tiá»…n vừa rồi chỉ là hư chiêu, buá»™c gã phải để tâm và chú nhãn đến, còn thá»±c chiêu chÃnh là kim can chỉ, mà Sá» Quách phát động ra ngay khi há» Mạc vừa né tránh chiếc ám tiá»…n.
Má»i sá»± diển biến cá»±c kỳ nhanh và chÃnh xác đến độ Nhứt độc thần quân, má»™t cao thá»§ cá»§a Äá»™c môn chẳng há» có được chút phản xạ nà o để phòng vệ và đón đở chiêu công cá»§a Sá» Quách.
SỠQuách nói:
- Mạc tôn giá đã bị loại ra khá»i cuá»™c tá»· đấu nà y rồi.
Miệng thì nói, Sá» Quách vừa vun song thá»§ đẩy vá» phÃa Nhị độc thần quân Chu VÄ©nh, Tam độc thần quân Tà o Lá»™c, Tứ độc thần quân Ưu Quất Cá»±u và Ngá»§ độc thần quân Bà nh Chà Cung. Từ trong ống tay áo cá»§a Sá» Quách xuất hiện hai luồng khà đen kịt, nồng nặc mùi xú khÃ, cuốn theo hai đạo khà chưởng áºp tá»›i NgÅ© độc thần quân.Y vừa phát động chưởng công độc khà vừa nói:
- Lấy độc trị độc.
Mặc dù là ngưá»i cá»§a Äá»™c môn, chuyên dụng độc nhưng bốn gã còn lại trong NgÅ© độc thần quân cÅ©ng miá»…n cưỡng Ä‘iểm mÅ©i già y tách ra bốn hướng để tránh hai luồng xú khà cá»§a Sá» Quách.
Sá» Quách đã có chá»§ định từ trước, chá»›p thấy bốn gã Äá»™c nhân tách ra bốn hướng để tránh Äá»™c chưởng cá»§a mình, liá»n lắc vai thi triển Mê tông bá»™ lướt vút theo Nhị độc thần quân Chu VÄ©nh.
Khi Chu Vĩnh phát hiện được SỠQuách bám theo mình thì đã hứng ngay lấy một đạo kim can chỉ điểm và o tịnh huyệt.
Gã ngã sấp đến trước, nằm duỗi dà i.
Mà n Äá»™c khà tá»a ra Ä‘en kịt, ba ngưá»i còn lại chẳng nhìn thấy Sá» Quách đâu. Tam độc thần quân chỉ kịp nghe âm thanh khô khốc do thể pháp cá»§a Nhị độc Chu VÄ©nh đổ sáºp xuống đất lá»t và o thÃnh nhÄ©.
Y buột miệng nói:
- Nhị ca...
Lá»i nói còn Ä‘á»ng trên miệng Tam độc thì đã thấy Sá» Quách sừng sững
ngay trước mặt.
Tam độc thần quân buột miệng thốt.
- Ngươi...
- ChÃnh tại hạ...
Miệng thì nói, Sá» Quách lại phát động Kim cang chỉ công tá»›i hai đầu gối cá»§a Tam độc Tà o Lá»™c. Lần nà y, Tà o Lá»™c kiếm phát Ä‘iểm mÅ©i giầy lướt lên cao hai bá»™ né tránh chỉ công cá»§a Sá» Quách. Tà o Lá»™c trách được chiêu thứ nhất nhưng không tránh được chiêu thứ hai. Có thể nói Sá» Quách liên hoà n xuất chiêu táºp kÃch Tà o Lá»™c không để cho y có cÆ¡ há»™i đón đỡ hay phản kÃch. Vừa lướt lên hai bá»™ tránh được chiêu công đầu tiên cá»§a Sá» Quách, Tà o Lá»™c lại nháºn ngay đạo chỉ thứ hai Ä‘iểm và o tịnh huyệt.
Y từ trên cao hai bá»™ rÆ¡i xuống như má»™t quả chÃn rụng khá»i cà nh.
- Huỵch...
Mà n độc khà tan, Tứ độc và NgÅ© độc má»›i thấy Nhị độc lẫn Tam Äá»™c nằm dà i trên sà n gạch. Cả hai hốt hoảng lao đến bên Nhị độc và Tam độc. Cả hai gã vừa ôm lấy Nhị độc và Tam độc nhưng chưa kịp lên tiếng há»i thì đã hứng ngay hai đạo chỉ Ä‘iểm và o tịnh huyệt.
Táºn mục sở thị Sá» Quách triệt hạ NgÅ© độc thần quân mà Du Kiến Anh há hốc miệng, không thể nà o tin được và o mắt mình.
Sá» Quách phá»§i tay, nhìn qua cục trưá»ng. Äúng là má»™t cảnh tượng lý thú trông như má»™t cụm tượng sinh động vá»›i đầy ý nghÄ©a cá»§a tình bằng hữu.
Nhứt độc thì như đang quỳ khẩn thiết van xin, còn Tứ độc và Tam độc thì ôm lấy Nhị độc và Tam độc như bảo vệ đại ca mình.
SỠQuách nhướng mà y nói:
- Giá» thì Sá» Quách đã có thể gặp được môn chá»§ Äá»™c môn các vị rồi chứ?
Nhứt độc thần quân Mạc Tà o nhìn SỠQuách một lúc với ánh mắt căm
tức vừa thẹn thùng. Y miễn cưỡng nói với Du Kiến Anh.
Môn chủ đang chỠy...Kiến Anh hãy dẫn y đến gặp môn chủ tại tiểu xá.
Sá» Quách ôm quyá»n xá Mạc Tà o.
- Mạc tôn giá là quân tỠđại trượng phu biết giữ lá»i. Tại hạ rất khâm phục.
- Mạc mỗ không cần sự khâm phục của ngươi. Có cơ hội, chúng ta sẽ gặp lại.
- SỠQuách rất muốn bồi tiếp Mạc tôn giá một chén rượu giao tình.
Nói rồi SỠQuách nhìn lại Du Kiến Anh.
- Kiến Anh cô nương...chúng ta đi được chứ?
Kiến Anh nhìn SỠQuách miễn cưỡng nói:
- Ngươi sẽ hối tiếc vì sự kiêu ngạo nà y.
Mặc dù có chá»§ Ä‘Ãch gặp môn chá»§ Äá»™c môn, nhưng khi Kiến Anh dẫn Sá» Quách Ä‘i thì y lại bất giác hồi há»™p. Má»™t sá»± hồi há»™p mà Sá» Quách không sao lý giải được.
Äi bên cạnh Du Kiến Anh, Sá» Quách nghÄ© thầm.
- "Môn chá»§ Äá»™c môn là Ma tôn thiên giả Âu Dương Äình hay là ngưá»i nà o khác".
Hai ngưá»i dừng chân ngoà i gian thá»§y xá.
Trong gian thá»§y xá là má»™t nữ nhân, trong bá»™ xiêm y rá»±c rỡ, Ä‘Ãnh những viên ngá»c lấp lánh, phản chiếu ánh dương quang, xoay lưng vá» phÃa Sá» Quách và Kiến Anh.
Môn chá»§ Äá»™c môn Ä‘ang dõi mắt nhìn ra hồ nước, như ngắm những lượn sóng lăng tăng, do những ngá»n gió thu tạo ra.
Kiến Anh nói.
- Kiến Anh dẫn Sá» Quách Tá»u Quá»· đến diện kiến môn chá»§.
Không nhìn lại, nữ nhân ôn nhu nói:
- Kiến Anh...nà ng có thể lui được rồi.
- Kiến Anh cáo lui.
Kiến Anh thối bộ ra xa rồi mới quay bước bỠđi.
SỠQuách nhìn nữ nhân một lúc rồi nói:
- Tại hạ quả là bất ngá»...rất là bất ngá».
Sá» Quách phải thốt ra câu nói đó bởi y đã nháºn ra giá»ng nói cá»§a Mỹ diện đưá»ng lang Dương Tiểu Ngá»c.
Vừa nói, SỠQuách vừa bước và o thuỷ xá.
Cùng lúc, Dương Tiểu Ngá»c cÅ©ng quay lại. Hai ngưá»i đối mặt nhìn nhau. Sá» Quách quan sát những đóm nắng lượn trên xiêm y nà ng. Y thở ra, vá»›i ý nghÄ©.
- "Tiểu Ngá»c chưa phải là ma nhân"
Tiểu Ngá»c Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i tươi và quyến rá»§ rồi nói:
- Tá»u Quá»· Sá» Quách đúng là kỳ tà i có má»™t không lại cá»§a Thiếu Lâm tá»±. Trong Thiếu Lâm tá»± còn có ngưá»i nà o hÆ¡n Sá» công tá» không?
Sá» Quách ôm quyá»n.
- Äa tạ cô nương đã khen Sá» Quách. Thiếu Lâm có rất nhiá»u kỳ tà i mà trong đó có Sá» Quách chỉ và như con Ä‘om đóm giữa bầu trá»Ã đầy sao.
- Công tá» quá khiêm tốn rồi...trên võ lâm có được mấy ngưá»i triệt hạ được NgÅ© độc thần quân.
- Tại hạ cố dụng hạ sách đối phó NgÅ© độc thần quân cốt để diện kiến môn chá»§ Äá»™c môn, nhưng không ngá» môn chá»§ Äá»™c môn lại là Dương Tiểu Ngá»c.
Nụ cưá»i mỉm như Ä‘oá hoa hà m tiếu lại hiện trên hai cách môi gợi tình cá»§a nà ng.
- SỠcông tỠhẳn là lạ lắm ư?
- Äúng là lạ thưá»ng. Bởi ý cá»§a Sá» Quách là sẽ gặp Âu Dương tôn giá chứ không phải là Dương Tiểu Ngá»c cô nương.
- Sá» công tá» có tin Dương Tiểu Ngá»c là môn chá»§ Äá»™c môn không?
Sá» Quách lưỡng lá»± nhưng im lặng không đáp lá»i nà ng, mà chỉ lấy mắt nhìn Tiểu Ngá»c.
Tiểu Ngá»c nhướng mà y.
- Tiểu Ngá»c biết Sá» Quách không tin Tiểu Ngá»c là môn chá»§ độc môn. Bởi Äá»™c môn chỉ có má»™t ngưá»i duy nhất có thể là môn chá»§, đó là Âu Dương Äình.
Sá» Quách gáºt đầu.
- Sá» Quách cÅ©ng có suy nghÄ© như Tiểu Ngá»c.
Tiểu Ngá»c nhìn và o mắt Sá» Quách. Nà ng từ tốn nói:
- Giá» thì Tiểu Ngá»c đã có thể Ä‘oán ra mục Ä‘Ãch cá»§a Sá» công tỠđến Äá»™c môn là m gì rồi. Sá» công tỠđến Äá»™c môn vá»›i mục Ä‘Ãch tìm Âu Dương Äình đúng không?
Sá» Quách gáºt đầu:
- Äúng là có mục Ä‘Ãch cá»§a tại hạ.
Tiểu Ngá»c nghiêm mặt.
- Vì sao công tá» tìm Âu Dương Äình.
- Vì y đã là Ma tôn thiên giả.
- Âu Dương Äình là Ma tôn thiên giả nên Sá» Quách tìm Âu Dương Äình để lấy mạng. Äúng không?
- Sá» Quách không ngoà i mục Ä‘Ãch đó. Tiểu Ngá»c cô nương hẳn biết Âu Dương Äình tôn giá Ä‘ang ở đâu.
Tiểu Ngá»c Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm rồi ôn nhu nói:
- Tiểu Ngá»c có thể chỉ cho Sá» công tá» biết Âu DuÆ¡ng Äình Ä‘ang ở đâu.
Sữ Quách ôm quyá»n nói:
- Tại hạ rất cảm kÃch và đa tạ Dương cô nương.
Nà ng nhướng mà y nói:
- Tiểu Ngá»c chưa chỉ cho Sá» công tá» mà ?
SỠQuách sượng sùng nhìn nà ng.
Tiểu Ngá»c bước đến trước Sá» Quách. Nà ng ôn nhu nói:
- Sá» công tá» tìm Âu Dương Äình tại Äá»™c môn là tìm không đúng chá»— rồi. Bởi Äá»™c môn giỠđã có chá»§ nhân khác.
- Môn chá»§ Äá»™c môn là Dương Tiểu Ngá»c cô nương.
Nà ng gáºt đầu.
- Không sai...
Vừa nói Tiểu Ngá»c vừa lấy tấm má»™c bà i đưa đến trước mặt Sá» Quách. Nà ng nói:
- Sá» công tỠđã nháºn ra tấm má»™c bà i lịnh chá»§ Äá»™c môn chứ. Nó đã thuá»™c vá» Dương Tiểu Ngá»c. Do chÃnh tay Âu Dương Äình trao cho Tiểu Ngá»c đó.
- Váºy tại hạ gá»i Tiểu Ngá»c cô nương bằng gì. Môn chá»§ Äá»™c môn hay là Tiểu Ngá»c tiểu thư.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta thÃch là môn chá»§ Äá»™c môn hÆ¡n.
- SỠQuách tham kiến chưởng môn.
Tiểu Ngá»c trả tấm má»™c bà i lịnh chá»§ Äá»™c môn và o ống tay áo, nhìn Sá» Quách ôn nhu nói:
- Ta không bắt Sá» công tá» thá»§ lá»… vá»›i vẻ khách sáo miá»…n cưỡng như váºy đâu.
Nà ng nói dứt câu nhìn và o mắt Sá» Quách. Tiểu Ngá»c nghiêm giá»ng nói:
- Tại sao Âu Dương Äình là Ma tôn thiên giả. Thì Sá» công tá» lại muốn giết Âu Dương Äình.
- Tại hạ biết giải trình thế nà o vá»›i môn chá»§ đây. Tại hạ chỉ có thể nói vá»›i môn chá»§, Âu Dương Äình tôn giá giá» không còn là con ngưá»i nữa. Mà đã là Ma nhân. Má»™t Ma nhân Ä‘ang gieo rắc đại kiếp cho bá tÃnh trong nhân giá»›i, buá»™c lòng tại hạ phải thay sư tôn đại khai sát giá»›i pháºt gia để tiêu trừ kiếp há»a Ma nhân.
Thở hắt ra một tiếng, SỠQuách ôn nhu nói tiếp:
- Nếu môn chá»§ có lòng từ tâm, độ lượng nghÄ© đến bá tÃnh có thể rÆ¡i và o vòng kiếp há»a quá»· nhân. Sá» Quách thỉnh cầu môn chá»§ cho tại hạ biết Âu Dương Äình Ä‘ang ở đâu.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i nhìn Sá» Quách.
- Sá» công tá» Ä‘oán xem...Dương Tiểu Ngá»c có thể thố lá»™ cho công tá» biết Âu Dương Äình Ä‘ang ở đâu không?
SỠQuách nhìn nà ng. Y có vẽ bối rối. Suy nghĩ một lúc, SỠQuách mới
ôn nhu nói:
- Tại hạ nghĩ cô nương sẽ nói.
- Lý do gì công tá» nghÄ© Tiểu Ngá»c nà y nói cho công tá» biết nà o. Chẳng
lẽ Tiểu Ngá»c lại vì má»™t ngưá»i đã từng gá»i mình là dâm nữ, đã từng khinh miệt mình, để cho y có cÆ¡ há»™i phát dương quang đại.
Nà ng nhướng mà y.
- Lý do gì...công tá» có thể cho Tiểu Ngá»c biết không?
SỠQuách đỠmặt. Y lúng ta, lúng túng chẳng khác nà o gà mắc hóc.
Y không thể nà o tìm được má»™t lý do chÃnh đáng để giãi bà y vá»›i nà ng. Cuồng quẫn quá, Sá» Quách miá»…n cưỡng nói:
- Môn chủ không nói, SỠQuách buộc môn chủ phải nói.
Bá»—ng nhiên Tiểu Ngá»c phá lên cưá»i khanh khách.
Tiếng cưá»i cá»§a nà ng nghe vừa trong vừa réo rắt chẳng khác nà o má»™t tấu khúc vá»›i những âm vá»±c cao vút Ä‘áºp và o thÃnh nhỉ cá»§a Sá» Quách. Nghe tiếng cưá»i cá»§a nà ng, Sá» Quách thẹn đỠmặt. Y những tưởng mình Ä‘ang bị nung chÃn trong má»™t chảo dầu sôi sùng sục.
Tiểu Ngá»c cắt ngang trà ng tiếu ngạo, ôn nhu nói:
- Sá» Quách công tỠđịnh dụng cách gì buá»™c Tiểu Ngá»c nói nè?
Câu há»i nà y cá»§a nà ng cà ng khiến cho Sá» Quách bối rối hÆ¡n. Y buông tiếng thở dà i, rồi nói:
- Môn chủ buộc tại hạ.
Miệng thì nói, Sá» Quách vừa vươn trảo thá»™p tá»›i yết hầu nà ng. Tiểu Ngá»c không há» né tránh mà thản nhiên để Sá» Quách dùng trảo công bóp chịt
lấy yết hầu mình. Nà ng còn ngá»a ngưá»i ra sau như thể muốn phô trương chiếc cổ nõn nà vá»›i là n da trắng mịn.
SỠQuách thộp trảo và o yết hầu nà ng rồi mới nghiêm nghiệm ra đây là hà nh động hồ đồ nhất của mình. Nhưng y đã trót vươn trảo ra rồi đâu thể rút lại được.
SỠQuách thở hắt ra rồi nói:
- Vì bá tÃnh, tại hạ có thể dụng đến hạ sách để buá»™c môn chá»§ nói.
Nà ng Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm, rất thản nhiên vá»›i lá»i hăm dá»a cá»§a Sá» Quách.
- Công tá» cứ ra tay giết Tiểu Ngá»c...hình như Tiểu Ngá»c không phải là Ma nhân để pháºt môn đại khai sát giá»›i. Còn giá» Sá» công tá» muốn dụng hạ cách buá»™c Tiểu Ngá»c phải thố lá»™ nÆ¡i ẩn tÃch cá»§a Âu Dương Äình...
- Tiểu Ngá»c đúng là mất mạng nên phải nói...nếu như Sá» Quách công tá» muốn tìm Âu Dương Äình thì hãy tìm Ä‘i Ma Thần, nhứt định lão Ma Thần nói cho Sá» công tá» biết Âu Dương Äình Ä‘ang ở đâu.
Chân diện Sá» Quách sa sầm, bất mãn vá»›i lá»i nói cá»§a nà ng.
- Ai cÅ©ng có thể trả lá»i như môn chá»§.
- Thì Tiểu Ngá»c cÅ©ng như má»i ngưá»i thôi. Ngưá»i cá»§a pháºt gia từ bi há»· xả đâu giết ngưá»i vô cá»›.
- Chẳng lẻ Ä‘iá»u pháºt gia muốn biết nhưng ngưá»i khác không biết cÅ©ng
buá»™c ngưá»i ta trả lá»i. Không trả lá»i thì giết...còn đâu là cá»a pháºt từ bi há»· xả.
Sắc diện SỠQuách đỠbừng. Y miễn cưỡng rút trảo công lại buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Xem ra tại hạ đến Äá»™c môn lần nà y tháºt là vô Ãch.
Tiểu Ngá»c vuốt cổ mình rồi chắp tay sau lưng nhìn Sá» Quách.
SỠQuách nhìn nà ng miễn cưỡng nói:
- Tại hạ có Ä‘iá»u chi thất lá»…, mong Dương Tiểu Ngá»c môn chá»§ bá» qua.
Y ôm quyá»n.
- Cáo từ.
Tiểu Ngá»c khoát tay.
- Công tá» khoan Ä‘i đã...Nếu như công tá» trả lá»i cho Tiểu Ngá»c má»™t câu há»i nà y thôi...Tiểu Ngá»c có thể giúp cho công tá».
Vừa dợm bước, Sá» Quách liá»n dừng bá»™ nhìn nà ng.
- Nà ng muốn há»i gì?
Äiểm nụ cưá»i mỉm như đóa hoa hà m tiếu, Tiểu Ngá»c từ tốn nói:
- Tiểu Ngá»c là hạng ngưá»i gì trên Ä‘á»i nà y.
Nà ng há»i xong, Ä‘iểm nụ cưá»i nhìn và o mắt Sá» Quách.
Sá» Quách nhìn nà ng vá»›i bá»™ mặt ngây ngô đến ná»±c cưá»i. Äó là má»™t câu há»i rất đơn giản nhưng Sá» Quách lại không thể trả lá»i được. Không phải Sá» Quách không biết Mỹ diện đưá»ng lang. Tháºm chà y còn biết rõ vá» nà ng nhưng chẳng lẽ lại nói ra những ý tưởng định kiến vá» Tiểu Ngá»c khi Ä‘ang cần nà ng. Y không thể nói nà ng là dâm nữ trong hoà n cảnh nà y. ChÃnh vì lẽ đó mà Sá» Quách chỉ còn biết nhìn Tiểu Ngá»c mà im lặng.
Y suy nghĩ mãi rồi ôn nhu nói:
- Äể khẳng định vá» má»™t con ngưá»i...tháºt là khó nói.
Tiểu Ngá»c phá lên cưá»i. Nà ng cắt ngang trà ng tiếu ngạo nhìn Sá» Quách nhá» nhẻ nói:
- Sá» công tá» chỉ không dám nói ra suy nghÄ© cá»§a mình thôi. Nhưng Tiểu Ngá»c không ép Sá» công tá» nói ra suy nghÄ© đó ngay bây giá».
Nà ng đã giá»ng lạnh như băng hà n.
- Nếu công tá» muốn biết Âu Dương Äình Ä‘ang ở đâu, thì đêm nay hãy đến "Vong Tình Lầu" gặp Tiểu Ngá»c. Nhưng nhá»› phải trả lá»i câu há»i cá»§a Tiểu Ngá»c. Còn bây giá» Sá» công tá» hay quay vá» dịch quán mà suy nghÄ©.
Nà ng nói dứt câu quay lưng lại với SỠQuách, dõi mắt nhìn ra noà i hồ nước, ngắm những lượn sóng lăn tăn.
Sá» Quách nhìn và o tấm lưng má»ng mảnh cá»§a Tiểu Ngá»c, ôn nhu nói:
- Môn chủ hứa với tại hạ chứ?
Dương Tiểu Ngá»c không thÃch ai hoà i nghi mình. Má»—i ngưá»i Ä‘iá»u có má»™t sá»± lá»±a chá»n để khẳng định mình trong cuá»™c Ä‘á»i nà y.
Nà ng nói rồi khoanh tay trước ngực như thể chẳng mà n đến SỠQuách mà đắm mình và o những suy nghĩ của riêng nà ng.
Sá» Quách biết mình có há»i gì cÅ©ng bằng thừa bởi thái độ cá»§a Dương Tiểu Ngá»c đã cho y biết sá»± cương quyết và lạnh nhạt cá»§a nà ng.
Buông tiếng thở dà i, SỠQuách nói:
- Tại hạ sẽ đến Vong Tình lầu để tham kiến lá»i chỉ giáo cá»§a môn chá»§.
Sá» Quách ôm quyá»n.
- Hạn tái kiến.
Y quay bước rá»i gian thuá»· xá. Bất thình lình Tiểu Ngá»c quay lại há»i.
- SỠQuách công tỠcó tin gì vỠKim Ngạo Thiên chứ?
Sá» Quách dừng bước trên những báºc tam cấp, không quay lại nhìn Tiểu Ngá»c, y nhạt nhẽo đáp lá»i nà ng.
- Cho đến lúc nà y, chưa ai biết được Kim Ngạo Thiên, y sống hay là chết, đó là số pháºn.
Sá» Quách nói rồi, thả bước rá»i khá»i gian phòng xá. Tiểu Ngá»c nhìn theo sau lưng y. Chân diện nà ng đượm nét suy tư. Khi Sá» Quách đã khuất hẳn khá»i tầm mắt.
Tiểu Ngá»c nhẩm nói.
- "Nếu ta không là ta thì cõi nhân gian nà y cÅ©ng chẳng đáng để cho Tiểu Ngá»c Ä‘oái hoà i".
|

09-03-2014, 11:22 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 30 NỢ NHÂN VONG TÌNH
VONG TÃŒNH LẦU. Tòa lầu nguy nga tráng lệ vá»›i mái vòm cong vút bên ngoà i là má»™t dãy hoa đăng, lung linh, Ä‘ong đưa bởi những là n giá đêm như mÆ¡n man. Chung quanh Vong tình lầu được bao bá»c bằng khu hoa viên vá»›i những khóm hoa nở vỠđêm toạ ra má»™t thứ cảm nháºn mÆ¡ hồ cho bất cứ ai đặt chân đế Ä‘iá»u ngỡ mình lạc bước và o má»™t cõi má»™ng tình mÆ¡ hồ và hư ảo.
Sá» Quách dừng chân trước những báºc tam cấp. Y nhìn dãy hoa đăng treo ngoà i mái hiên "Vong tình lầu".
Những chiếc hoa đăng lung linh, Ä‘áºp và o mắt Sá» Quách, Ä‘á»ng lại trong y má»™t ý tưởng rất mÆ¡ hồ vá» chúng.
Y ngỡ như những chiếc đèn lồng nỠlà những con mắt đêm đang giễu cợt y thì đúng hơn.
SỠQuách lắc đầu xua đi những ý tưởng đó. Y nghĩ thầm.
- "Ta có nên nói tháºt vá»›i ả không nhỉ. Lá»i tháºt thì thưá»ng là m ngưá»i ta pháºt ý, nhưng ngưá»i cá»§a pháºt gia thì không thể ngoa ngôn được. Tiểu Ngá»c hẳn biết ả là hạng ngưá»i gì, đã là dâm nữ thì phải nháºn mình là dâm nữ. Äâu ai muốn ả là m dâm nữ, mà tá»± ả khoát cho mình tÃnh cách đó kia mà ".
Sá» Quách cau mà y. Má»™t là n gió thổi qua như mÆ¡n man Sá» Quách. ChÃnh sá»± mÆ¡n man cá»§a là n gió đêm mà Sá» Quách bất giác phải lên tưởng đến má»™t bà n tay vô hình nà o đó vừa má»›i vuốt ve toà n thân y. Cái cảm giác mÆ¡n man mÆ¡ hồ đó bất giác lại khiến Sá» Quách rùng mình.
Sau cái rùn mình, Sá» Quách liên tưởng đến Âu Dương Äình, mà nghÄ© cuá»™c phó há»™i đêm nay vá»›i Dương Tiểu Ngá»c, có thể y sẽ chạm mặt vá»›i ngưá»i mà y cần chạm mặt đó là "Ma tôn thiên gỉa Âu Dương Äình"
RÃt má»™t luồng chân khà căng phòng lòng ngá»±c để khoả lấp má»—i lo lắng Ä‘ang ẩn tà ng dâng ngáºp tâm tưởng, Sá» Quách tá»± động viên mình.
- "Ta đến để đối mặt vá»›i Ma nhân...ta đến vì chức nghiệp cá»§a pháºt môn".
Äem theo ý niệm đó, Sá» Quách bước lên những thang báºc tam cấp đến cá»a "Vong tình lầu".
Y gõ cá»a, rồi lên tiếng:
- Môn chủ tại hạ đã đến.
Tiếng cá»§a Tiểu Ngá»c cất lên.
- Tiểu Ngá»c Ä‘ang chá» Sá» công tá».
Mặc dù giá»ng nói cá»§a Tiểu Ngá»c nghe tháºt ôn nhu từ tốn, nhưng bất giác trái tim Sá» Quách Ä‘áºp loạn nhịp.
Cuá»™c đối đáp giữa hai ngưá»i tại Thá»§y xá khiến Sá» Quách phải e dè khi phải đối mặt vá»›i Tiểu Ngá»c lần thứ hai.
Sá» Quách đặt tay và o cữa Vong tình lầu...Y bước và o, mùi trầm hương thoang thoảng pha trá»™n vá»›i mùi xạ hương đặc dị Ä‘ang toả ra từ chiếc thạch lư đồng sáng ngá»i đặt trước tấm rèm hồng xông và o khứu giác Sá» Quách.
Bốn chiếc chân đèn hắt hiu ánh sáng tá»a ngá»™p khắp gian đại sảnh. Trên vách vong tình lầu treo những bức tranh tố nữ vá»›i những tư thế tháºt là khêu gợi. Mặc dù không nhìn thấy rõ dung mạo cá»§a những tố nữ trong tranh nhưng Sá» Quách cÅ©ng có thể Ä‘oán ra đó là nhân dạng cá»§a Mỹ diện đưá»ng lang Dương Tiểu Ngá»c.
Một bà n tiểu yến được bà y sẵn đặt đối diện với tấm rèm hồng. SỠQuách nhìn bà n tiểu yến, rồi lia mắt đảo qua một lượt khắp gian đại sảnh.
Y chỠđợi má»™t sá»± biến gì đó đến vá»›i mình, nhưng sá»± chỠđợi cá»§a Sá» Quách tháºt là vô Ãch bởi chẳng có sá»± biến gì xảy ra cả. Tất cả Ä‘á»u rất bình thưá»ng, chẳng có chút gì để y phải nghi ngá» có cạm bẫy chá»±c chá» sẵn vá»›i mình.
Tiếng cá»§a Tiểu Ngá»c cất lên sau tấm rèm hồng.
- Sá» công tá» không đóng cá»a lại.
Sá» Quách quay lại đóng cá»a Vong tình lầu. Äóng cá»a rồi y má»›i quay mặt nhìn lại tấm rèm. Nghiêm giá»ng nói:
- Tại hạ đã suy nghÄ© và đem đến cái trả lá»i cho Tiểu Ngá»c môn chá»§.
- Sá» công tá» vá»™i vã như váºy à ?
- Tại hạ còn nghe lá»i chỉ giáo cá»§a Tiểu Ngá»c môn chá»§. Sá» Quách nghÄ© đêm nay có nhiá»u Ä‘iá»u hay xảy ra vá»›i mình.
- Sá» công tá» nghÄ© rất đúng đó. Sẽ có rất nhiá»u Ä‘iá»u hay đến vá»›i Sá» công tá», tiểu yến trong đại sảnh nà y Tìểu Ngá»c dùng để chiêu đãi kỳ tà i cá»§a pháºt môn. Nếu như Sá» công tá» không ngại đây là Äá»™c môn, má»™t môn phái chuyên dụng độc công để hại ngưá»i thì dụng bữa tiểu yến xem như sá»± mến má»™ cá»§a Tiểu Ngá»c đối vá»›i Sá» công tá» váºy.
Lá»i nói cá»§a nà ng nghe tháºt ôn nhu hòa nhã, nhưng lại hà m ý buá»™c Sá» Quách không được từ chối. Sá» Quách cÅ©ng đâu thể nà o từ chối được khi chưa đạt được mục Ä‘Ãch cá»§a mình.
Cho dù bà n tiểu yến kia có tẩm độc thì y cÅ©ng phải nháºn lấy, nếu không muốn để cho Tiểu Ngá»c xem mình là hạng ngưá»i tham sinh quý tá».
SỠQuách miễn cưỡng bước đến ngồi và o bà n đại yến.
Mặc dù đã ngồi và o bà n đại yến nhưng vẫn còn lưỡng lá»±. Là m sao Sá»
Quách không lưỡng lá»± được chứ. Tấm rèm lụa mà u hồng từ từ vén lên. Tiểu Ngá»c ngồi trên trà ng ká»· thả chân xuống dưới sà n gạch. Nà ng váºn bá»™ xiêm y trắng toát trông tháºt là khiêu gợi và đà i các. Hai ngưá»i đối mặt nhìn nhau.
Tiểu Ngá»c Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm rồi nói:
- Tiểu yến được dá»n cho Sá» công tá» hoà n toà n không có độc. Nếu công tá» sợ có sá»± gian trá thì không nên dụng đến thức ăn lẫn hảo tá»u mà Äá»™c môn ưu ái dà nh cho công tá».
Sá» Quách đặt tay lên bà n tiểu yến, nhìn Tiểu Ngá»c ôn nhu nói:
- Tại hạ không ngại độc dược tẩm trong thức ăn và hảo tá»u trên bà n tiểu yến nà y.
- Thế mà Tiểu Ngá»c lại ngại Sá» công tá» sợ đó.
- Lý do gì khiến Tiểu Ngá»c môn chá»§ ngại.
Nà ng Ä‘ong đưa hai chân vá»›i vẻ mặt khiêu khÃch rồi nói:
- Sá» công tá» hiểu ra gì sao Tiểu Ngá»c ngại.
Nói dứt câu Dương Tiểu Ngá»c Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i dè bÄ©u.
Tiếp nháºn nụ cưá»i cá»§a Tiểu Ngá»c, bất giác mặt Sá» Quách nóng bừng. Y có cảm tưởng mình vừa phải tiếp nháºn cả má»™t gáo nước sôi nóng bá»ng tát thẳng và o chÃnh diện.
Sá» Quách bưng tịnh rượu chuốc ra chén để khá»a lấp sá»± bối rối thẹn thùng cá»§a mình. Y vừa chuốc rượu vừa nói:
- Sá» Quách hiểu ý cá»§a Tiểu Ngá»c môn chá»§. Má»™t bà n tiểu yến vá»›i hảo tá»u và thức ăn ngon, Sá» Quách còn e dè thì sao xứng mặt đối diện vá»›i Ma tôn thiên giả Âu Dương Äình.
Nói rồi Sá» Quách bưng chén toan dốc và o miệng mình nhưng Tiểu Ngá»c đã cản lại.
- Khoan...
- Tiểu Ngá»c môn chá»§ có ý gì.
Nà ng nhìn Sá» Quách mỉm cưá»i nói:
- Nếu Sá» công tá» còn chút nghi ngại tiểu yến bà y ra để tiếp công tá» thì rượu có ngon cÅ©ng không ngon. Thức ăn có đặc sắc thế nà o cÅ©ng trở thà nh vô vị. Ngưá»i ta muốn thưởng thức được cái ngon cá»§a hảo tá»u và sÆ¡n hà o hải vị trước tiên phải có sá»± thanh thản, không e dè. Sá» công tỠđừng ngại. Hãy cứ tá»± nhiên dùng châm thá» Äá»™c mà thá» qua. Äừng vì má»™t chút tiểu tiết, má»™t chút trá»ng thị nho nhá», nếu chẳng may trong rượu và thức ăn có độc, lại trách Tiểu Ngá»c không cảnh báo trước.
Lá»i nói nà y cá»§a Tiểu Ngá»c cà ng khiến cho Sá» Quách bối rối và lúng túng hÆ¡n nữa. Lá»i nói cá»§a nà ng gần như đặt Sá» Quách và o má»™t tình huống bắt buá»™c.
Tá»± buá»™c mình mà chẳng còn má»™t sá»± lá»±a chá»n nà o khác.
Sá» Quách cưá»i gượng, rồi đáp lá»i nà ng:
- Lá»i cá»§a Tiểu Ngá»c môn chá»§ còn đáng giá gấp trăm cây châm khỠđộc nà y nữa.
Nà ng rá»i trà ng ká»· bước đến ngồi và o bà n tiểu yến đối mặt vá»›i Sá» Quách.
- Váºy Tiểu Ngá»c má»i công tá».
SỠQuách dốc chén rượu và o miệng uống cạn. Y đặt chén rượu xuống bà n, bưng tỉnh rượu chuốc và o chén.
Tiểu Ngá»c nhìn y chuốc rượu và o chén từ tốn nói:
- Sá» công tá» nháºn ra rượu gì chứ?
- Rượu tại hạ vừa uống là thổ phồn tá»u...Những thổ phồn tá»u cá»§a Tiểu
Ngá»c môn chá»§ chiêu đãi tại hạ không giống như những thứ rượu thổ phồn ngoà i giang hồ. Mà nó đã được ngâm dưới nước Ãt nhất đã ngoà i mưá»i năm.
Y nói rồi nhìn và o mắt Tiểu Ngá»c.
Nà ng nhìn Sá» Quách mỉm cưá»i nói:
- Không hổ danh là Tá»u quá»· , công tỠđã nghiệm ra rượu nà o là hảo tá»u, và thứ nà o là rượu tầm thưá»ng.
- Cái lưỡi cá»§a tại hạ cho phép tại hạ biết phân biệt đâu là rượu ngon đâu là rượu dở...nhưng rượu ngon sẽ không là rượu ngon nếu không có ngưá»i đối ẩm.
Y nói rồi bưng chén đưa đến Tiểu Ngá»c.
- Tại hạ má»i Tiểu Ngá»c môn chá»§.
Nà ng đón lấy chén rượu, nhìn SỠQuách.
- ÄÆ°á»£c uống rượu vá»›i kỳ tà i cá»§a Thiếu Lâm tá»±, đâu có dá»…. Huống chi Tiểu Ngá»c là hạng ngưá»i...
Nà ng bá» lá»ng câu nói giữa chừng nhìn Sá» Quách.
Ãnh mắt cá»§a Tiểu Ngá»c lá»t và o mắt Sá» Quách khiến y có cảm giác phải tiếp nháºn hai chiêu kiếm chém xả và o mắt mình. Tiểu Ngá»c nói:
- Tiểu Ngá»c là m sao mà từ chối được.
Nà ng nói rồi dốc chén rượu lên miệng uống cạn. Nà ng đạt chén rượu
xuống bà n rồi nhìn SỠQuách ôn nhu nói:
- Tiểu Ngá»c Ãt khi uống rượu. Nhưng hôm nay uống rượu mà nghiệm ra trong rượu cÅ©ng là thứ tiêu khiển hiếm có trên Ä‘á»i nà y. Nhất là được uống rượu cùng má»™t trang hà o kiệt như Sá» công tỠđây.
Äiểm má»™t nụ cưá»i mỉm sau khi thốt dứt lá»i, Tiểu Ngá»c quay trở lại trà ng ká»·. Nà ng vừa Ä‘i vừa nói:
- Sá» công tá» có cái thú uống rượu nên được giá»›i giang hồ tặng cho mỹ danh Tá»u Quá»·. Còn Tiểu Ngá»c lại có cái thú vui khác trong cõi thế tục nà y. Ngưá»i võ lâm thưá»ng đặt ngoại danh trùng vá»›i sỡ thÃch cá»§a từng ngưá»i. Chúng ta Ä‘ang có má»™t cÆ¡ há»™i rất tốt để khẳng định mình. Công tá» cứ tá»± nhiên uống rượu. Còn Tiểu Ngá»c thì chui và o cái vá» cá»§a Tiểu Ngá»c đây.
Sá» Quách ôm quyá»n nói.
- Tại hạ đến vong tình lầu để nghe Tiểu Ngá»c môn chá»§ cô nương chỉ Ä‘iểm nÆ¡i an cư cá»§a Âu Dương Äình.
Nà ng nhìn lại SỠQuách.
- Äêm còn dà i, cuá»™c rượu cÅ©ng chưa tà n và Tiểu Ngá»c cÅ©ng chưa cho Sá» huynh thấy được mình là hạng ngưá»i gì mà sao gấp gáp như váºy.
Nà ng nhướng cao đôi chân mà y lá liễu.
SỠQuách nhìn nà ng.
- Tại hạ sẽ uống cạn số hảo tá»u mà Tiểu Ngá»c môn chá»§ thiết đãi.
Nà ng mỉm cưá»i, gáºt đầu.
- Có như váºy Sá» công tá» má»›i là ngưá»i biết trong ngưá»i. Có trá»ng ngưá»i tất sẽ được ngưá»i kÃnh trá»ng lại.
Nà ng ngồi xuống trà ng ká»·, Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm tươi như đóa hoa hà m tiếu khoe hương khoe sắc. Nụ cưá»i cá»§a nà ng rất tươi, nhưng khi Ä‘áºp và o mắt Sá» Quách lại khiến y bồn chồn vô cùng.
SỠQuách nghĩ thầm.
- "Nà ng Ä‘ang nghÄ© gì mà lại cưá»i. Sá» Quách nà y ngây ngô đáng cưá»i lắm ư. Ta không phải là Kim Ngạo Thiên kia đâu để nà ng dẫn dụ và o bẫy tình".
- à niệm đó trôi qua. Sá» Quách đáp lại nà ng cÅ©ng bằng nụ cưá»i tá»± thị, để biểu lá»™ thái độ cá»§a mình.
Tiếp nháºn nụ cưá»i đáp lá»… cá»§a Sá» Quách, Tiểu Ngá»c chợt báºt lên trà ng tiếu ngạo khanh khách. Nụ cưá»i mỉm cá»§a Sá» Quách vụt tắt ngay trên hai cánh môi khi thÃnh nhÄ© tiếp nháºn âm vá»±c thanh tao kia.
Tiểu Ngá»c vừa cưá»i vừa lắc chuông. Nà ng ngưng lắc chuông thì Du Kiến Anh từ cá»a háºu vén rèm bước và o.
Sá» Quách cau mà y khi thấy Kiến Anh chỉ váºn má»—i bá»™ trang phục ná»™i y, gồm chiếc yếm hồng không che hết bá»™ ngá»±c đẫy đà no tròn, phần dưới là chiếc váy ngắn cÅ©n, phÆ¡i đôi chân dà i thon thả và cân đối.
Y nheo mà y nghĩ thầm.
- "Ả định giở trò gì đây".
Trong khi SỠQuách nghĩ thì Du Kiến Anh bước trước mặt Duơng Tiểu
Ngá»c. Nà ng nhún nhưá»ng nói:
- Kiên Anh hầu phục môn chủ.
- Bổn môn chủ đang chỠnà ng.
Sá» Quách chuốc ra chén bưng lên, nhưng mắt vẫn nhìn hai ngưá»i.
Không mà ng đến ánh mắt cá»§a Sá» Quách Ä‘ang xoi mói và o mình và Du Kiến Anh. Tiểu Ngá»c thản nhiên lá»™t bá» những gì còn sót lại trên ngưá»i Du Kiến Anh.
Dưới ánh sáng cá»§a bốn ngá»n chân đèn, thể pháp Du Kiến Anh hiện ra.
Mặc dù nà ng quay lưng lại Sá» Quách, nhưng vẫn khắc tạo ra trong hai con ngươi gã má»™t thân thể cá»§a má»™t mỹ nữ vá»›i những đưá»ng cong đầy đặn và cân đối.
Má»™t chiếc lưng thanh mảnh, phối hợp vá»›i vòng tiểu yêu đủ để bất cứ nam nhân nà o cÅ©ng phải mÆ¡ má»™ng, bên dưới là đôi mông căng tròn nhô cao, chẳng khác nà o hai ngá»n đồi bằng ngá»c lưu ly trắng muốt và tuôn trà o nhá»±a sống.
Tiểu Ngá»c dìu Kiến Anh ngồi xuống trà ng ká»·. Äến lượt Kiến Anh cởi bá» trang phục cá»§a Tiểu Ngá»c. Má»—i thao tác cá»§a Kiến Anh là má»™t sá»± nhuần nhuyá»…n biểu lá»™ tất cả sá»± nâng niu, Ä‘áºp và o mắt Sá» Quách.
Y nheo mà y nghĩ.
- "Hai ả nà y định giở trò gì đây?".
Sá» Quách vừa nghÄ© vừa dốc chén rượu trút và o miệng mình. Y lại bưng tịnh rượu chuốc ra chén. Sá» Quách chú nhãn nhìn và o chén rượu để né tránh khá»i phải chứng kiến hoạt cảnh Ä‘ang diá»…n ra trước mắt mình. Nhưng y cà ng né tránh thì lại cà ng tò mò hÆ¡n, má»™t sá»± tò mò thôi thúc buá»™c y phải quay lại nhìn trá»™m vá» phÃa hai mỹ nhân Ä‘ang lõa thể nâng niu thể pháp cho nhau.
SỠQuách có nằm mơ, hay có một đạo hoa tặc dâm đãng nhất trên cõi thế tục nà y cũng không thể nà o tưởng tượng được cảnh tượng nà y. Y phải cúi mặt xuống bởi chẳng còn tin và o mắt mình nữa.
Hai thể pháp lõa lồ vá»›i những đưá»ng nét tuyệt mỹ mà tạo hóa ban tặng cho nữ nhân để chiêu dụ nam nhân giá» Ä‘ang quấn chặt lấy nhau.
HỠtrao cho nhau sự trìu mến, âu yếm nhưng cũng không mất đi sự cuồng nhiệt của một cuộc mây mưa giao hoan đầy chất biến thái và dâm loạn.
Sá» Quách chứng kiến hoạt cảnh cá»§a Tiểu Ngá»c và Kiến Anh và cảm nháºn kinh lạc trong ná»™i thể mình căng dần lên, cùng vá»›i dòng huyết lưu cuá»™n chảy. Y cố dá»i mắt nhìn và o chén rượu nhưng thỉnh thoảng lại cứ nhìn trá»™m hoạt cảnh đó.
Tay SỠQuách bưng chén rượu mà những tưởng chén rượu sẽ vỡ tan ra
trong tay gã bất cứ lúc nà o, không chỉ phải chứng kiến hoạt cảnh mây mưa giao tình giữa hai trang mỹ nhân vá»›i nhau thôi. Sá» Quách thỉnh thoảng còn phải nghe những tiếng rên đầy chất dục tÃnh phát ra từ cá»a miệng cá»§a Kiến Anh lẫn Tiểu Ngá»c.
Y là chứng nhân cho cảnh tượng nà y, y kiá»m chế sá»± phấn khÃch lạ lùng
kia thì cà ng tò mò muốn thị chứng hai trang mỹ nhân Ä‘ang là m gì vá»›i bản thân há». Cuối cùng thì Tá»u Quá»· Sá» Quách cao đồ cá»§a Thiếu Lâm tá»± phát báºt ra lá»i pháºt hiệu vô cá»›.
- A di đà pháºt.
Lá»i pháºt hiệu vốn dÄ© chỉ xuất hiện trên miệng cá»§a các vị cao tăng Thiếu
Lâm, nay lại xuất hiện trên miệng má»™t tục gia đệ tá» pháºt môn đủ biết tâm trạng Sá» Quách như thế nà o rồi.
CÅ©ng từ lá»i pháºt hiệu thốt ra từ cá»a miệng gã đủ có thể hình dung hoạt cảnh giao tình giữa Kiến Anh và TiểuNgá»c Ä‘ang ở trong cảnh giá»›i và trạng thái nà o.
Lá»i pháºt hiệu cá»§a Sá» Quách vu vÆ¡ thốt ra lá»t ngay và o tai Dương Tiểu Ngá»c. Nà ng quay ngoắt lại Sá» Quách.
Như một định số đã được sắp đặt, nhãn quang của nà ng đón ngay lấy
nhãn quang cá»§a há» Sá».
Hai ngưá»i đối nhãn nhìn nhau, mặc dù chẳng thốt lá»i nà o, nhưng ánh mắt lẫn dung diện đỠbừng cá»§a Sá» Quách đủ cho Tiểu Ngá»c biết y Ä‘ang trong trạng thái nà o.
Nhìn Sá» Quách, Dương Tiểu Ngá»c ôn nhu nhá» nhẻ nói:
- Tiểu Ngá»c là hạng ngưá»i nà o?
Chân diện Sá» Quách trÆ¡ ra vá»›i những nét đỠau. Y cắn răng trên và o môi dưới. Y không thể nà o đáp trả lá»i nà ng vì trong y cÅ©ng Ä‘ang tồn tại thứ bản năng thấp hèn mà y muốn che Ä‘áºy.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i, nhướng mà y nói:
- Sá» công tá» không trả lá»i Tiểu Ngá»c nữa à ?
Buông một tiếng thở dà i, SỠQuách nói:
- Môn chá»§...Tiểu Ngá»c đúng là má»™t dâm nữ.
Tiểu Ngá»c phá lên cưá»i. Nà ng vừa cưá»i vừa nói:
- Sá» công tá» láºp lại lần nữa xem nà o.
SỠQuách nghe nà ng nói câu nà y cà ng bối rối hơn. Y miễn cưỡng nói:
- Tiểu Ngá»c là má»™t dâm nữ.
Tiểu Ngá»c quay hẳn lại đối nhãn vá»›i Sá» Quách. Tấm thân lõa lồ cá»§a nà ng phÆ¡i ra Ä‘áºp và o hai con ngươi cá»§a há» Sá» không che Ä‘áºy bất cứ phần nà o trên cÆ¡ thể mình.
SỠQuách buộc phải cúi mặt nhìn xuống để né tránh nhân dạng lõa lồ
cá»§a Dương Tiểu Ngá»c.
Tất nhiên Tiểu Ngá»c nháºn ra ngay sá»± né tránh cá»§a Sá» Quách. Nà ng cưá»i khẩy rồi há»i lại Sá» Quách.
- Thế còn công tá».
Lá»i cá»§a nà ng chẳng khác nà o má»™t gáo nước sôi vô tình hắt và o mặt Sá» Quách khiến cho toà n thân gã nóng bừng lên. Mặc dù váºy y vẫn cúi đầu không đáp lá»i nà ng.
Tiểu Ngá»c nói:
- Äừng tá»± lừa dối bản thân mình.
SỠQuách nhìn lên nà ng, miễn cưỡng nói:
- Tại hạ cÅ©ng không phá»§ nháºn mình...tại hạ cÅ©ng Ä‘ang bị kÃch động bởi những gì Tiểu Ngá»c môn chá»§ tạo ra trước mặt tại hạ.
- Công tá» bị kÃch động à ? Thế thì công tá» là dâm tặcrồi.
Sắc diện SỠQuách đỠbừng, nóng ran cả mặt. Y buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Sá» Quách vẫn biết tá»± kiá»m chế mình.
Tiểu Ngá»c hừ nhạt má»™t tiếng.
- SỠcông tỠđang tự đánh mất mình thì đúng hơn.
Trong khi nà ng đối đáp vá»›i Sá» Quách thì Du Kiến Anh vẫn không ngừng dùng tay mÆ¡n trá»› n đôi nhá»§ hoa cá»§a Tiểu Ngá»c. Nà ng tiếp nháºn sá»± mÆ¡n trá»›n cá»§a Kiến Anh không há» ngượng ngùng hay thẹn thùng.
Tiểu Ngá»c nhìn Sá» Quach nói tiếp:
- Phà m những cái gì đó trong tầm tay, ngưá»i ta xem thưá»ng mà luôn chạy theo cái gì gá»i là tương lai. Má»™t ảo ảnh không tháºt.
Sá» Quách bưng chén rượu uống cạn. Y đặt chén xuống bà n miá»…n cưởng ngẫng lên đối nhãn và o thân thể Tiểu Ngá»c, trầm giá»ng nói:
- Tiểu Ngá»c môn chá»§ nói những lá»i đó vá»›i tại hạ, phà m có mục Ä‘Ãch gì hay không?
Nà ng nhún vai.
- Chẳng có mục Ä‘Ãch gì cả, mà chỉ muốn mở mắt cá»§a Tá»u Quá»· Sá» Quách mà thôi.
SỠQuách miễn cưỡng nói:
- Sá» Quách tá»± mình có thể chiêm nghiệm cuá»™c Ä‘á»i thế tục nà y.
Nà ng cau mà y.
- Thế bản chất cá»§a con ngưá»i là gì?
Sá» Quách im lặng không đáp lá»i nà ng.
Tiểu Ngá»c cưá»i khẩy rồi nói:
- Công tá» không trả lá»i được à ?
- Tại hạ không thể tìm được câu trả lá»i.
- Tiểu Ngá»c trả lá»i cho công tá» váºy. Bản chất cá»§a con ngưá»i là sinh tồn và luôn thá»a mãn bản thân mình. Bản chất đó không bao giá» vÄ©nh viá»…n không thay đổi.
- Tại hạ không là nhà hiá»n triết để nghiệm đến những Ä‘iá»u Tiểu Ngá»c
môn chá»§ vừa nói. Tại hạ chỉ muốn biết Âu Dương Äình Ä‘ang ở đâu.
Tiểu Ngá»c gạt tay Kiến Anh ra khá»i vùng nhá»§ hoa mình từ từ đứng lên.
Nà ng hừ nhạt rồi nói:
- Khi nà o Tiểu Ngá»c chứng kiến Sá» công tá» sống tháºt vá»›i bản năng cá»§a mình, ta sẽ nói cho công tá» biết.
- Bản năng tháºt cá»§a ta là gì?
- Một trang nam nhi đúng nghĩa.
Tiểu Ngá»c chỉ Kiến Anh.
- Kiến Anh đang trà n đầy nhựa tình và chỠđợi một trang hảo hán như SỠcông tỠđây. Chẳng lẽ công tỠkhông nghiệm ra à ?
SỠQuách lắc đầu.
- SỠQuách không đến Vong tình lầu để giao tình mây mưa.
- Nà ng nghiêm giá»ng nói:
- Sá» công tá» Ä‘ang tá»± phá»§ nháºn mình. Ngưá»i vẫn có bản năng cá»§a má»™t con ngưá»i đầy chất dâm đãng.
Sắc diện SỠQuách đỠbừng.
Y miễn cưỡng nói:
- Tháºt ra nà ng cÅ©ng muốn ta giống như nà ng. Tiểu Ngá»c...nà ng đừng quên ta là cao đồ cá»§a Thiếu Lâm tá»±.
- Cao đồ của Thiếu Lâm chứ có phải là hòa thượng đâu.
Tiểu Ngá»c Ä‘anh mặt, gắt giá»ng nói:
- Nếu như ngưá»i không kÃch động khi thấy Tiểu Ngá»c và Kiến Anh mÆ¡n trá»›n, ân ái vá»›i nhau thì đúng là kẻ có chân tu, đáng được là m hòa thượng thoát ly khá»i cảnh thế tục nà y. Rất tiếc Sá» công tá» lại thú nháºn mình vẫn bị kÃch động như những kẻ bình thưá»ng khác. Công tá» giữ pháºn cao nhân chỉ đánh lừa bản thân mình thôi. Công tá» có thể đánh lừa bản thân mình chứ không thể đánh lừa DuÆ¡ng Tiểu Ngá»c.
Sá» Quách cúi mặt nhìn xuống bà n tiểu yến. Lá»i cá»§a Tiểu Ngá»c chẳng khác nà o mÅ©i truy thá»§ vô hình đâm thẳng và o tâm tưởng Sá» Quách, nhưng y vẫn miển cưởng nói:
- Tại sao nà ng buá»™c ta là m Ä‘iá»u mình không muốn.
Tiểu Ngá»c cưá»i khẩy rồi nói:
- Bởi ta muốn thấy kẻ coi ta là dâm nữ có phải là ngưá»i tà dâm như ta không.
SỠsách bối rối nói.
- Ta không phải là một gã dâm tặc.
- Váºy công tá» muốn là m hòa thượng.
- SỠQuách cũng không có ý đó.
Tiểu Ngá»c lắc đầu.
Tiểu Ngá»c váºn lại xiêm y cá»§a mình. Nà ng vừa váºn trang phục vừa nói:
- Âu DuÆ¡ng Äình cho Dương Tiểu Ngá»c má»™t chức vị môn chá»§ Äá»™c môn, còn ngươi thì cho ta cái gì. Má»™t định kiến dâm nữ, và ta buá»™c ngươi Ä‘i chung thuyá»n cÅ©ng không được.
Nà ng váºn xong trang phục.
- Ngươi chẳng cho ta cái gì cả, sao lại bắt ta cho ngươi.
- Tiểu Ngá»c...nà ng đã buá»™c ta phải giở hạ sách vá»›i nà ng rồi.
- Tiểu Ngá»c Ä‘ang muốn biết hạ sách cá»§a Sá» Quách.
Sá» Quách đứng phắt dáºy. Y vừa đứng lên thì cảm nháºn hai chân mình bá»§n rá»§n mất hẳn ná»™i lá»±c trong ngưá»i.
Sá» Quách hÆ¡i sững sá».
- Môn chá»§ Tiểu Ngá»c đã dụng độc.
- Äây là Äá»™c môn mà .
Sá» Quách nghiêm mặt, gắt giá»ng nói:
- Nà ng tưởng Äá»™c công có thể hại được Sá» Quách nà y à ?
- Nếu không thị và o Äá»™c công, Tiểu Ngá»c đâu dám thỉnh má»i Tá»u Quá»·
Sá» Quách, má»™t kỳ tà i cao đồ cá»§a pháºt gia dá»± yến tiệc đêm nay.
- Váºy thì môn chá»§ lầm rồi.
Sá» Quách vừa nói vừa đặt tay và o Ä‘an Ä‘iá»n. Ngay láºp tức tất cả số rượu y uống Ä‘á»u trà o hết ra ngoà i.
Thổ xong số độc xuống đất, Sá» Quách nhìn Tiểu Ngá»c.
- Rượu cá»§a nà ng má»i đã không còn trong ná»™i thể cá»§a Sá» Quách.
Tiểu Ngá»c thản nhiên nhìn Sá» Quách từ tốn nói:
- SỠcông tỠtrả lại rượu cho ta đó à ?
- Rượu độc ta đâu thể để trong nội thể của mình được.
Tiểu Ngá»c phá lên cưá»i.
Nghe nà ng cưá»i Sá» Quách bất nhẫn váºn công nhưng y vô cùng ngạc nhiên khi vẫn nháºn ra ná»™i thể mình chẳng còn chút nguyên khà nà o. Äã chẳng còn nguyên khà mà thay và o đó là luồng há»a khà lạ lùng xuất hiện ở Ä‘an Ä‘iá»n xông thẳng lên tá»›i đỉnh đầu khiến cho mắt tối sầm lại.
Tiểu Ngá»c cưá»i khẫy rồi nói:
- Sá» công tá» váºn công má»™t lúc nữa e rằng thá»§ cấp vỡ toang ra bởi há»a dục đó.
Sá» Quách sững sá».
Tiểu Ngá»c nhìn Sá» Quách mỉm cưá»i ôn nhu nói:
- Nếu công tá» nghi Tiểu Ngá»c hạ độc và o hảo tá»u và thức ăn thì lầm lắm rồi. Má»™t cao đồ kỳ tà i cá»§a pháºt môn đâu thể dùng cách hạ độc như váºy được bởi Sá» Quách có thể phát hiện ra mà . Võ công thì có hư chiêu và thá»±c chiêu. Äá»™c công cÅ©ng váºy cÅ©ng có hư và có thá»±c.
Nà ng hừ nhạt rồi nói tiếp.
- Cao đồ kỳ tà i cá»§a Thiếu Lâm cÅ©ng chẳng lịch duyệt bao nhiêu. Khi Sá» công tá» dụng ná»™i lá»±c áp chế rượu thì đã bị khà nhuyá»…n nhu cá»§a Tiểu Ngá»c, được công phá qua xạ hương, thâm nháºp và o Ä‘an Ä‘iá»n qua lá»— chân lông rồi.
Nà ng nhún vai nhìn SỠQuách.
- Sá» Quách biết rồi nhé, đừng váºn công nữa là m gì.
Sắc diện SỠQuách tái hẳn lại. Y miễn cưỡng nói:
Tiểu Ngá»c không bán rẻ ngưá»i, bán cho ta ngà y hôm nay vì má»™t chút hư danh là trang liệt nữ vì bá tánh.
Nà ng bước đến hai bộ đối mặt với SỠQuách, trang trong nói:
- Sá» Quách...ngươi đặt niá»m tin và o Tiểu Ngá»c đã sai quá rồi đó.
Khi ta còn là má»™t thiếu nữ trong trắng ngây thÆ¡ chưa biết gì, thì ta đã bị bán và o lầu xanh vá»›i cái giá chưa đến mưá»i lạng bạc để lo thuốc thang cho mẫu thân mình. Mưá»i lạng bạc không cứu được mẫu thân và chỉ bắt Tiểu Ngá»c ôm háºn cái dấu ấn đó.
Nếu tất cả bá»n nam nhân các ngươi biến thà nh ma nhân, Tiểu Ngá»c nà y rất hoan há»·. Hoặc tất cả bá»n nam nhân các ngưá»i bị Âu Dương Äình tắm
máu. Ta cà ng hoan há»· hÆ¡n. Còn nếu như Dương Tiểu Ngá»c là chá»§ nhân cá»§a Ma tôn thiên giả Âu Dương Äình thì ta sẽ bắt bá»n nam nhân đạo cốt như ngươi, phải là m nô lệ cho ta suốt Ä‘á»i.
Nà ng rÃt giá»ng nói:
- Tâm nguyện cá»§a ta là như váºy đó.
SỠQuách lắc đầu nói:
- Äừng vì cái háºn cá»§a bản thân mình mà trút lên đầu bá tÃnh kiếp há»a cá»§a ma nhân.
Tiểu Ngá»c nhướng cao đôi chân mà y vòng nguyệt, vá»›i vẻ giá»…u cợt, nà ng chấp tay trước ngá»±c, niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...bổn ma nhân không có được tấm lòng từ tâm như Sá» công tá».
Nà ng đổi giá»ng gay gắt nói:
- Phà m ngưá»i có từ tâm như Sá» công tá» thì nhứt định sẽ đắt đạo thà nh cao tăng cá»§a pháºt môn, nhưng nhá»› nếu có lỡ thấy ngưá»i ta giao tình vá»›i nhau thì đừng có thốt những lá»i pháºt hiệu.
Nà ng nhếch môi cưá»i mỉm rồi nói tiếp:
- Cõi niết bà n cá»§a pháºt tổ Như Lai không tiếp nháºn má»™t cao đồ còn nặng bụi hồng trần, để là m ô uế pháºt môn đâu.
Nghe Tiểu Ngá»c thốt ra câu nói nà y, sắc diện Sá» Quách cà ng đỠhÆ¡n. Y
những tưởng vừa phải hứng cả một gáo dầu sôi sùng sục và o mặt mình.
SỠQuách buông tiếng thở dà i, rồi nói:
- Ta đã rơi và o tay ma nữ...hãy giết ra đi.
Tiểu Ngá»c lắc đầu.
- Chưa đến lúc.
Nà ng còn đợi lúc nà o nữa. Äây không phải là cÆ¡ há»™i tốt để nà ng lấy mạng Sá» Quách à ?
Nhìn thẳng và o mắt Sá» Quách, Tiểu Ngá»c từ tốn nói:
- Ngoà i Sá» công tá» ra còn má»™t ngưá»i nữa Tiểu Ngá»c rất muốn giết đó là Triệu Băng Linh. Äợi khi nà o ta thâu tóm ả và o tay mình rồi sẽ buá»™c hai ngưá»i biến thà nh hạng dâm tặc, có như thế Tiểu Ngá»c má»›i thá»a mãn những gì các ngưá»i đã gieo và o tâm thức ta là má»™t dâm nữ.
Nà ng chắp tay sau lưng, mỉm cưá»i nói tiếp:
- Còn bây giá»...
Thở ra nhè nhẹ, Tiểu Ngá»c nói:
- Còn bây giá» Dương Tiểu Ngá»c sẽ buá»™c Sá» Quách công tá» quay lại đúng vá»›i bản năng cá»§a má»™t con ngưá»i.
Nà ng nhìn lại Du Kiến Anh ôn nhu há»i.
- Kiến Anh...Khi Sá» công tỠđến Äá»™c môn đã là m gì nà ng.
Kiến Anh nhún nhặn nói:
- Y đã xúc phạm đến Kiến Anh.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i, rồi nói:
- Ta giao SỠQuách lại cho nà ng đó. Nà ng muốn là m gì thì là m nhưng đừng cho hắn sớm đầu thai là được rồi.
Kiến Anh ôm quyá»n.
- Äa tạ môn chá»§.
Tiểu Ngá»c quay lại mỉm cưá»i vá»›i Sá» Quách.
- Là m hòa thượng chẳng thú vị gì đâu, hãy là m má»™t con ngưá»i bình thưá»ng và sống tháºt vá»›i bản thân mình.
Äiểm má»™t nụ cưá»i đắc ý, Dương Tiểu Ngá»c má»›i ung dung thả bước tiến vá» phÃa cá»a háºu "Vong tình lầu".
Y miá»…n cưỡng nói theo Tiểu Ngá»c.
- Tiểu Ngá»c...
Tiểu Ngá»c khoát tay không cho y nói ra ý nghÄ© trong đầu mình. Nà ng vừa Ä‘i vừa nói:
- Ngươi không phải là Kim Ngạo Thiên.
|
 |
|
| |