07-12-2008, 08:47 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Chương Sáu
Phó Ứơc
Sau đêm đó quả nhiên Nhược Thiên Ä‘i tháºt , hắn đến và đi không báo trÆ°á»›c má»™t lá»i . NgÆ°á»i trong Má»™ng Gia Trang còn báºn rất nhiá»u việc cho tang lá»… nên cÅ©ng chẳng mấy ai quan hoà i được hắn lâu . Nhược Thiên vốn từ năm lên sáu tuổi đã sống trên Lân SÆ° Tá»± , giữa muôn và n những giá»›i luáºt nghiêm khắc hắn lủi thủi sống cô Ä‘Æ¡n má»™t mình , tuy rằng các nhà sÆ° có quan tâm , chăm sóc cho hắn nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° sá»± quan tâm chăm sóc ấy vẫn chỉ mang tÃnh chất của giá»›i luáºt .
Nhiá»u lúc hắn cảm thấy trống trải buồn vô hạn , hắn cố sức nà i ép cho tâm hồn mình trở nên chai sạn nhÆ°ng cà ng cố sức cà ng mệt má»i , cà ng tủi thân ! Thứ tình cảm của hắn chỉ bị đè nặng dÆ°á»›i tảng đá vô hình mà hắn cố công tạo ra , bá»n vững đấy nhÆ°ng rồi sẽ biến mất lúc nà o không hay .
Suốt má»™t tháng trá»i nay hắn tiếp xúc vá»›i quá nhiá»u chuyện khiến tảng đá ấy cÆ¡ hồ nhÆ° muốn trượt khá»i cái khối cảm xúc bị đè nén , ban đầu hắn còn không hiểu nhÆ°ng dần dà hắn cÅ©ng nháºn thức được Ä‘iá»u ấy . Hắn trăn trở rất nhiá»u ! Không hiểu tại sao mình phải tạo ra cái tảng đá Ä‘iên rồ đến vô tình ấy , nhiá»u lúc hắn muốn vứt tung Ä‘i nhÆ°ng rồi lại thấy cái tảng đá ấy có gì đó gắn bó sâu nặng vá»›i mình , vứt nó Ä‘i thì không Ä‘Ã nh , lòng hắn sẽ thiếu vắng và trống trải hÆ¡n . Hắn sợ những tình cảm ủy mị sẽ khiến hắn phải rÆ¡i nÆ°á»›c mắt , khiến hắn Ä‘au lòng thắt ruá»™t vá» chuyện quá khứ và vá» hình ảnh phụ mẫu hắn . NghÄ© đến há» lòng hắn yếu Ä‘uối Ä‘i rất nhiá»u . Hắn không muốn váºy ! Hắn muốn mình là má»™t con ngÆ°á»i mang hùng tâm tráng chà đỉnh thiên láºp địa chứ không phải má»™t con ngÆ°á»i ủy mị Ä‘a sầu , Ä‘a cảm !
Hôm nay Nhược Thiên đến địa pháºn Tang Hải sÆ¡n từ sá»›m , ngá»n núi không cao nhÆ°ng bây trắng lượn lá» giăng mắc khắp nÆ¡i tạo cho khách quan má»™t cảm giác mÆ¡ hồ , mông lung đến khó tả . Ban đầu hắn còn suy nghÄ© vá» chuyện đến Tang Hải SÆ¡n thì sẽ là m gì và đợi ở đâu ? Bởi hắn tin rằng đấy là má»™t ngá»n núi to lá»›n khác thÆ°á»ng nhÆ°ng hắn đã nhầm ! Tang hải sÆ¡n chỉ cao hÆ¡n ngá»n đồi má»™t chút mà thôi .
Cả hòn núi nhÆ° má»™t khối đá khổng lồ nhấp nhô trong mây ngà n , đầy hiểm trở . giữa đỉnh Tang Hải có má»™t con lá»™ bằng phẳng vượt qua núi , đây là con Ä‘Æ°á»ng duy nhất giao lÆ°u giữa Lăng Hòa Quáºn của Lăng XÆ°Æ¡ng phủ và Phù Tri quáºn của Phù Tô phủ . hai bên con lá»™ và trên những ngá»n núi nhấp nhô chỉ có má»™t thứ cây duy nhất má»c được, Nhược Thiên cÅ©ng không rõ tên , chỉ thấy lá to nhÆ° lá Ä‘a và cứng má»™t cách khác thÆ°á»ng . Loại cây nà y cao đến năm sáu trượng , cà nh lá xum xuê tuyệt nhiên không có lá và ng , hắn Ä‘Æ°a tay ngắt má»™t cái lá xuống bẻ , cảm giác nhÆ° bẻ má»™t hòn đá má»ng, không có mủ cÅ©ng chẳng thấy nÆ°á»›c chảy ra , thô ráp , khô khan nhÆ° đá núi .
Nhược Thiên Ä‘i lên đỉnh núi thì thấy bên Ä‘Æ°á»ng dá»±ng cái lá»u nhá» có bốn trụ gá»— nâng má»™t mái vòm vuông vức , mấy cái trụ nà y có lẽ được là m từ gá»— của thứ cây kỳ lạ kia , còn mái che thì khá»i bà n cÅ©ng thấy đấy là những chiếc lá giống nhÆ° hắn vừa bẻ có Ä‘iá»u được chắp nối và xâu chuá»—i vá»›i nhau kỳ công để che mÆ°a , che nắng .
Giá» hắn má»›i thấy má»™t Ä‘iá»u , những cái lá tuy được lợp lên mái qua thá»i gian không phải là ngắn nhÆ°ng vẫn giữ được mà u xanh Ä‘en vốn có. Trong cái lá»u nà y bốn mặt thông thiên chỉ có mấy tảng đá trÆ¡ trá»i nhẵn nhụi mà khách qua Ä‘Æ°á»ng đã từng ngồi rất nhiá»u ! Nhược thiên Ä‘ang định lại sá» mấy cái cá»™t xem gá»— của loại cây nà y thế nà o thì sau lÆ°ng vang lên má»™t giá»ng nói :
-Là loại cây Bà n Thạch , thứ duy nhất má»c được trên Tang hải SÆ¡n !
Äấy là giá»ng nói của kẻ Ä‘á»™t nháºp lân SÆ° Tá»± hôm ná» , hắn quay lại nhìn thấy con Quá»· Thoát Y đã ngồi trên vai kẻ kia từ Ä‘á»™ nà o , sau lÆ°ng ông ta còn ba đại hán mặt mà y bịt kÃn y phục má»™t mà u trắng lạnh, trÆ°á»›c và sau thêu hai con rồng Ä‘en đối diện bay thẳng lên trá»i , Nhược Thiên thở dà i :
- Ông đến là tốt rồi , cÅ©ng đã nháºn lại con váºt ấy , có chuyện gì thì nói Ä‘i rồi chúng ta chia tay !
Tống LÆ°u Hoa mỉm cÆ°á»i :
-Chả lẽ con đến đây chỉ có mục Ä‘Ãch ấy thôi sao ?
Nhược Thiên cau mà y :
-Không ! Còn má»™t mục Ä‘Ãch nữa , ấy là tôi muốn nói vá»›i ông rằng giữa chúng ta vốn dÄ© bây giá» và sau nà y sẽ không có bất cứ má»—i quan hệ nà o, ông đừng đến tìm tôi là m gì nữa !
Tống LÆ°u Hoa thở dà i khuôn mặt Ä‘en sạm vì thá»i gian bất giác khẽ co giáºt , y Ä‘Æ°a mắt ngắm nhìn ánh mặt trá»i má» mịt sau những là n mây ,Ä‘oạn nói :
-Ta không ngỠcon lại tuyệt tình như thế !
-Ta vốn dÄ© không muốn , nhÆ°ng các ngÆ°á»i đã dấn và o tá»™i ác quá sâu ...
Tống Lưu Hoa cau mà y :
-Con ngÆ°á»i sinh ra ai cÅ©ng có hùng tâm tráng chà ! Dù cái tráng chà ấy bị ngÆ°á»i Ä‘á»i đánh giá , nháºn định nhÆ° thế nà o thì ta cÅ©ng mặc ! Miá»…n nó là cái để ta hÆ°á»›ng tá»›i phấn đấu !
-Tại sao ông không phấn đấu theo hướng ngược lại ?
-Má»—i ngÆ°á»i sinh ra Ä‘á»u có những bối cảnh cuá»™c Ä‘á»i riêng , sống và lá»›n lên vá»›i bối cảnh ấy thì cÅ©ng phải phấn đấu trong bối cảnh ấy má»›i hợp đạo !
-Hừ ,cái "đạo" mà ông nói chẳng qua chỉ là Ma Äạo không hÆ¡n không kém !
LÆ°u Hoa ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i vang :
-Ma Äạo hay chÃnh đạo thì cÅ©ng đã sao ? Ta bá» mặc tất cả , bá»n ta chỉ quan tâm đến khi nà o " Äắc đạo" mà thôi !
Nhược Thiên cau mà y :
-Tất cả Ä‘á»u do lòng ngÆ°á»i mà ra cả , xem ra những hạng ngÆ°á»i nhÆ° ông không thể thuyết phục được !
Tống Lưu Hoa trừng mắt :
-XÆ°a nay chỉ có ta thuyết phục ngÆ°á»i , Ä‘á»i nà o lại để ngÆ°á»i thuyết giảng cho ta !
-Nếu không thuyết phục được ngÆ°á»i ta ?
-Sức mạnh ! Äó là cái để khiến những kẻ không nghe cÅ©ng phải nghe !
Nhược Thiên thở dà i :
-Tôi cũng không ngoại lệ ?
Tống Lưu Hoa lắc đầu :
-Ta chỉ muốn giải quyết một cách êm thắm ...
Nhược Thiên ngắt lá»i :
-Chúng ta từ nay tuyệt tình !
-Äừng nói vá»™i , sau nà y con sẽ hối háºn đấy !
Nhược Thiên cÆ°á»i lá»›n :
-Long Nhược Thiên nà y tuổi Ä‘á»i không đáng bao nhiêu nhÆ°ng cÅ©ng mang trong mình má»™t chút lòng hÆ°á»›ng thiện . Nếu sau nà y ta có hối háºn thì chỉ hối háºn vá» chuyện không thể san bằng Hắc Sát giáo các ngÆ°á»i mà thôi !
Tống Lưu Hoa lúc nà y không còn giữ được bình tĩnh y quát :
-Súc sinh ! Ngươi nên nhớ Hắc Sát giáo là nơi nuôi mẫu thân ngươi khôn lớn đấy , nếu không có Hắc Sát giáo thì lấy đâu ra cái thứ vong ân như ngươi !
Nhược Thiên trầm ngâm :
- á»’ ! Hắc Sát giáo sinh ra và nuôi lá»›n mẫu thân ta , nhÆ°ng rồi cÅ©ng vì đỉnh láºp công danh cho Hắc Sát giáo mà mẫu thân ta bị sát hại và khốn ná»—i thay kẻ đó lại chÃnh là ngÆ°á»i mà mẫu thân ta gá»i bằng cha ! Lâu lắm rồi ta đã quên Ä‘i những chuyện nà y nhÆ°ng các ngÆ°á»i cứ khÆ¡i lại chuyện nà y thì từ nay vá» sau đừng trách Nhược Thiên nà y tuyệt tình !
Hắn dừng lại một chút rồi nhìn thẳng và o mắt Tống Lưu Hoa gằn từng tiếng :
-Các ngÆ°á»i sinh thà nh và nuôi dưỡng mẫu thân ta nhÆ°ng bù lại suốt mấy năm trá»i mẫu thân ta xách gÆ°Æ¡m đánh bại chưởng môn những phái danh trấn giang hồ uy át thiên hạ , nhÆ° váºy chẳng phải là đủ lắm sao ? Uy danh của các ngÆ°á»i vang vá»ng rồi đấy ! Há gì ông già tuyệt tình kia còn truy cùng giết táºn cả mẫu thân và phụ thân ta ? Các ngÆ°á»i dứt tình sá»›m nhÆ° váºy thì phải doán rằng có ngà y ta sẽ tuyệt tình chứ !
Tống LÆ°u Hoa giáºn tÃm mặt gằn giá»ng :
-Dù hôm nay thế nà o thì ta cũng phải đưa ngươi vỠHắc Sát Giáo !
Hắn vừa dứt lá»i thì từ má»™t tán cây bên Ä‘Æ°á»ng vang lên tiếng nói lảnh lót nhÆ° hoà ng oanh :
-Ai dám mang sư huynh ta đi !
Tiếp đó má»™t bóng hồng cháºp chÆ¡n bay xuống , giữa chốn hoang sÆ¡n đầy mây ngà n gió núi nà y trông nà ng nhÆ° má»™t tiên nữ hạ phà m .
Thì ra chÃnh là Hà n Trúc Nhi , nà ng nhìn mấy ngÆ°á»i bá»n Tống LÆ°u Hoa hừ nhạt rồi quay sang Nhược Thiên quỳ xuống :
-Tiểu muội tham kiến sư huynh !
Nhược Thiên ngẩn ngÆ¡ giây lát rồi giáºt mình , hắn vá»™i đỡ cô gái dáºy cÆ°á»i khổ :
-Tại hạ vá»›i cô nÆ°Æ¡ng nà o có quen biết bao giá» mà nháºn tại hạ là sÆ° huynh ?
Trúc Nhi cÆ°á»i :
-Huynh không phải Long Nhược Thiên , ái tỠcủa Long Trung Sơn Long đại hiệp và Tống Nguyệt Hoa Tống Nữ hiệp sao ?
Nhược Thiên giáºt mình ;
- Äấy là gia phụ và gia mẫu nhÆ°ng ...
Trúc Nhi cầm tay hắn lắc lắc :
-Thôi được , Ä‘uổi bá»n nà y Ä‘i rồi chốc nữa sẽ nói !
Bá»n Tống LÆ°u Hoa nãy giá» quan sát thấy thiếu nữ má»›i đến thân pháp phi phà m , nhan sắc tuyệt thế thì không khá»i giáºt mình , bất giác ngây ra không nói nên lá»i , giá» nghe nà ng nói váºy LÆ°u Hoa đâm bá»±c quát :
-Vị cô nÆ°Æ¡ng kia là ai ? Tại sao đến đây phá rối váºy ?
Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i :
-Ta Ä‘i tìm sÆ° huynh ta ! Hôm nay tình cá» phát hiện đám ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i nhìn rất xấu bụng ta má»›i theo dõi rồi núp trên tán cây kia quan sát nên vô tình nghe hết má»i chuyện , quả tháºt gần tháng nay ta đã tìm sÆ° huynh rất khổ hôm nay không ngá» lại gặp ở đây , váºy mà mấy ngÆ°á»i muốn mang huynh ấy Ä‘i đâu đó thì không có được !
Nghe giá»ng nói ngây thÆ¡ ấy Nhược Thiên bất giác buồn cÆ°á»i , mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhÆ°ng thấy cô gái không có ý xấu mà còn muốn bảo vệ mình nên hắn cÅ©ng chả nói gì chỉ lẳng lặng quan sát . LÆ°u Hoa cÆ°á»i nhạt :
-Theo ta biết thì Nhược Thiên từ nhỠở Lân SÆ° Tá»± đâu có xuống núi bái sÆ° ? Váºy ngÆ°Æ¡i tá»± xÆ°ng là sÆ° muá»™i của hắn là cá»› là m sao ?
Trúc Nhi khì mũi :
-Ông thì biết cái gì , năm huynh ấy má»™t tuổi sÆ° phụ ta có trị bệnh cho huynh ấy rồi nháºn là m đệ tá» , ngÆ°á»i nói sau nà y sẽ quay lại dắt huynh ấy theo nhÆ°ng rồi báºn nên khi quay lại thì nghe ...
LÆ°u Hoa cÆ°á»i nhạt :
-Cô nÆ°Æ¡ng nói váºy thì đứa bé lên ba cÅ©ng bịa được !
Trúc Nhi bực mình :
-Cái thứ già hôi hám như ông là m sao hiểu được !
-NgÆ°Æ¡i...NgÆ°Æ¡i...!
LÆ°u Hoa giáºn tÃm mặt , nhÆ°ng lão cố nhẫn nhịn vì chÆ°a rõ lai lịch cô gái nà y thế nà o . Trúc Nhi quay lại nói vá»›i Nhược Thiên :
-Huynh cho muá»™i xem cái cánh hạc trái bằng Ngá»c bÃch Ä‘i !
Nhược Thiên giáºt mình , quả tháºt hắn có váºt đó và luôn Ä‘eo bên mình , hắn nhá»› mÆ¡ hồ hồi bé mẫu thân hắn bảo đấy là thứ bùa may mắn gì đấy ! Nhất thá»i hắn không nhá»› rõ được , xÆ°a nay hắn cất sâu trong mình ngay cả các nhà sÆ° Lân SÆ° Tá»± cÅ©ng Ãt ngÆ°á»i biết váºy mà cô gái kia lại biết hắn có , kể cÅ©ng lạ .
Nhược Thiên trầm ngâm giây lát rồi lấy cánh hạc ra Ä‘Æ°a cho cô gái xem . Trúc Nhi cầm xem má»™t cách thÃch thú rồi cÅ©ng lấy trong mình ra má»™t cái cánh hạc , nhÆ°ng là cánh bên phải , Ä‘oạn ghép hai cánh lại vá»›i nhau má»™t sắc xanh sáng ngá»i hiện ra , hai cánh hạc gắn chặt và o nhau tạo thà nh má»™t đôi cánh mà u sắc xanh mát cứ vá»— nhẹ liên tục không ngừng , trông vô cùng đẹp mắt ! Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i úp đôi cánh hạc và o hai lòng bà n tay Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt Nhược Thiên :
-Huynh giữ lấy đi !
Nhược Thiên nhìn đôi cánh hạc chỉ to nhÆ° hai ngón tay Ä‘ang cháºp chá»n vá»— từng nhịp mỉm cÆ°á»i :
-Cô Nương hãy giữ lấy !
Trúc Nhi nghiêng đầu nhìn hắn rồi cÆ°á»i :
-Sư huynh bảo thì muội phải nghe rồi !
Nói Ä‘oạn nà ng cất nó và o bá»c rồi nói vá»›i Nhược Thiên :
-Cánh hạc nà y là lúc sÆ° phụ chữa bệnh đã tặng cho huynh để sau nà y là m tÃn váºt cho dá»… tìm kiếm , huynh tin chÆ°a ?
Nhược Thiên gáºt đầu , lúc nà y quả tháºt hắn đã rất tin lá»i cô gái má»›i đến , có Ä‘iá»u hắn vẫn thấy rất kỳ quái ! Cô gái nhìn mấy ngÆ°á»i Tống LÆ°u Hoa nói :
-NhÆ° váºy đủ chứng minh cho lão chÆ°a ? Thôi Ä‘i Ä‘i đừng để ta Ä‘á»™ng thủ đấy !
Không chỉ Nhược Thiên mà ngay cả bá»n Tống LÆ°u Hoa dù rất tức giáºn nhÆ°ng cÅ©ng không khá»i buồn cÆ°á»i . Nhược Thiên tuy chÆ°a biết võ công của lão thế nà o nhÆ°ng nhÆ° Giác Liên Äại SÆ° và Thái DÆ°Æ¡ng Chân nói thì y quyết không kém hai ngÆ°á»i há» ! Nhược Thiên ban nãy lạnh nhạt kiêu ngạo váºy thôi chứ trong lòng cÅ©ng thầm lo ngại , nếu quả tháºt lão mà động thủ bắt hắn vá» Hắc Sát giáo thì có liá»u mạng cÅ©ng chỉ vô Ãch .
Lòng ngÆ°á»i là thứ khó Ä‘o lÆ°á»ng nhất , Nhược Thiên vẫn hi vá»ng ở lão còn má»™t chút tình nghÄ©a nhÆ°ng nhìn thái Ä‘á»™ khi nãy thì rõ rà ng lão cÅ©ng không có chút cảm xúc máu mủ nà o vá»›i hắn, chẳng qua phụng mệnh mà đến đấy thôi ! Giá» nghe cô gái kia nói thì bất giác buồn cÆ°á»i rồi than thở trong lòng :" Cô bé kia chỉ xấp xỉ tuổi mình là cùng , võ công tu hà nh không biết cỡ nà o nhÆ°ng chắc gì đã bằng mình , nếu không có cô ta ở đây thì còn hy vá»ng bá» chạy , bây giá» cô ta đã nháºn mình là SÆ° Huynh há lại bá» chạy má»™t mình để lại cô ta ? NhÆ° váºy còn đạo nghÄ©a gì nữa !"
NghÄ© Ä‘oạn hắn thở dà i má»™t tiếng . Trúc Nhi tá»± nhiên thấy mấy ngÆ°á»i kia cÆ°á»i mỉm còn SÆ° huynh mình thở dà i thì rất ngạc nhiên , nà ng há»i Nhược Thiên :
-SÆ° huynh có chuyện gì váºy ?
Hắn cÆ°á»i gượng :
-Không có gì đâu !
Tống Lưu Hoa quát :
-Cô nương đừng xen và o chuyện nà y ! Cứ đứng qua một bên ta sẽ không truy vấn chuyện khi nãy là m gì !
Äoạn lão quay sang nói vá»›i Nhược Thiên :
-Hãy theo ta vá» thì ta để cho cô gái nà y Ä‘i khá»i đây !
Nhược Thiên hừ lạnh :
-Ông uy hiếp tôi chăng ? Äúng là hà nh Ä‘á»™ng của kẻ tiểu nhân !
LÆ°u Hoa cÆ°á»i nhạt :
-Ta há phải uy hiếp ngươi ! Chả lẽ ngươi nghĩ bản lãnh của hai ngươi cộng laị có thể thoát được chăng ?
Hà n Trúc Nhi dang tay chắn trước Nhược Thiên nói :
-Lão già kia ! Lão vẫn có ý định muốn bắt sÆ° huynh ta Ä‘i sao ? tháºt là không biết phải trái gì cả !
LÆ°u Hoa cÆ°á»i lá»›n rồi quay ra sau nói vá»›i ba kẻ Ä‘i theo :
-các ngươi thu phục cô gái đó cho ta !
Ba tên đại hán "dạ" má»™t tiếng rồi nhất tá» xông lên vá»— ra ba chưởng Ä‘á» nhÆ° máu tÆ°Æ¡i , uy thế của ba chưởng phong nà y vô cùng uy mãnh , Nhược Thiên Ä‘oán đạo hạnh của bá»n nà y có khi còn cao thâm hÆ¡n mình nên giáºt mình định lao ra cứu sÆ° muá»™i , Trúc Nhi thấy váºy mỉm cÆ°á»i :
-Huynh cứ đứng im đó , muá»™i sẽ cho bá»n chúng má»™t bà i há»c !
Lá»i nói vừa dứt thì thân hình nhẹ nhà ng bay bổng lên không toà n thân rá»±c rỡ má»™t đạo hồng quang khổng lồ trông thì đẹp mắt và ấm áp nhÆ°ng chỉ có đối thủ má»›i hiểu uy lá»±c của nó kinh khủng tá»›i mức nà o ! Trúc Nhi hét má»™t tiếng nhÆ° phượng hoà ng gáy rạng trá»i đông :
-Truy Hồn Tam Thiên Kiếm !
Ngón trá» và ngón giữa tay phải kẹp lai đặt lên trán niệm chú rồi đẩy ra mang theo má»™t đạo kiếm quang chói lòa , đạo kiếm quang bay được hÆ¡n má»™t trượng liá»n tách biệt thà nh ba mÅ©i kiếm khổng lồ thế nhÆ° cuồng phong bão táp lao và o ba quả cầu Ä‘á» nhÆ° máu , ba tiếng nổ lá»›n vang lên chỉ thấy Trúc Nhi thân hình phiêu dáºt trên không nhÆ° dải mây hồng , dáng vẻ ung dung nhà n tản còn ba đại hán kia đã bị thổi bay mấy trượng mặt mà y tÃm tái , thổ huyết liên tục .
Tống LÆ°u Hoa tuy thâm trầm khác ngÆ°á»i nhÆ°ng lúc nà y không khá»i thất kinh , hắn không ngá» má»™t thiếu nữ trẻ tuổi nhÆ° váºy mà võ công đã đến mức ấy . Hà n Trúc Nhi đáp xuống cạnh Nhược Thiên khi hắn vẫn còn thất thần hết nhìn Trúc Nhi lại nhìn ba tên đại hán , dÆ°á»ng nhÆ° đối vá»›i hắn đây là má»™t sá»± việc lạ Ä‘á»i nhất mà từ nhá» tá»›i nay hắn được chứng kiến !Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i :
-Sư huynh thấy muội thế nà o ?
Hắn giáºt mình cÆ°á»i gượng :
-Cô nÆ°Æ¡ng quả nhiên tu hà nh cao thâm , ta tháºt không ngá» ...
Trúc Nhi cÆ°á»i :
- Huynh không được sÆ° phụ chỉ dạy mà tu chân đã đạt đến Äá»™ Kiếp thì cÅ©ng rất giá»i rồi !
Nhược Thiên lại giáºt mình cái nữa . Ngay cả thái DÆ°Æ¡ng chân nhân và Giác Liên đại sÆ° cÅ©ng không rõ mình tu chân đến mức nà o mà cô gái nà y biết rà nh mạch nhÆ° váºy quả là tháºt đáng kinh ngạc . Hắn thở dà i :
-Rút cuộc cô nương đạt đến tầng tu chân nà o rồi ?
Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i :
-Äể nói sau Ä‘i , bây giá» chúng ta Ä‘i khá»i đây thôi !
Nói đoạn nắm tay định dẫn Nhược Thiên đi thì Tống Lưu Hoa quát :
-Äứng lại ! Là m tổn thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i Hắc Sát giáo rồi bá» Ä‘i váºy sao ?
Trúc Nhi thở dà i :
-Sao lão cố chấp váºy ! Ta thấy tu chân của lão má»›i chỉ đạt đến Ãc Ma không muốn là m khó lão mà lão cứ hung hăng là sao ?
Nhược Thiên và Tống LÆ°u Hoa Ä‘á»u giáºt mình . Nhược Thiên giáºt mình vì lẽ không ngá» tu hà nh của LÆ°u Hoa lại cao thâm nhÆ° váºy còn LÆ°u Hoa giáºt mình vì theo những gì lão biết chỉ những kẻ đạt đến Cuồng Ma hoặc Thiên Tiên má»›i nhìn ra tu chân của kẻ tu hà nh thấp hÆ¡n . Cô gái nà y tuổi còn trẻ mà đã đến đỉnh tu chân ấy thì khiến lão không ngạc nhiên sao được ?
Tu chân được chia là m các cấp Linh HÆ° , Trúc CÆ¡ , Hòa Hợp , Nguyên Anh , Äá»™ Kiếp , Äại Thừa , Tịch Diệt . Kết thúc tầng tu chân Tịch Diệt giá»›i chân tu chÃnh đạo Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng Tiên Äạo sẽ nháºp sÆ¡ nháºp và o Quy Tiên rồi đến Äại Tiên , Thiên Tiên cuối cùng là Chân Tiên . Kết thúc Chân Tiên cao cấp tầng những ai là nam sẽ chịu sá»± thá» thách của Tiên Äồng , nữ chịu thá» thách của Ngá»c Nữ , qua được thá» thách cuối cùng đó há» sẽ Thăng Tiên lên trá»i gia nháºp Tiên Giá»›i.
TÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhÆ° váºy những kẻ hắc đạo sau khi kết thúc Tịch Diệt sẽ Ä‘i và o tu hà nh Ãc Ma rồi Äá»™c Ma , Cuồng Ma và Ma Tôn sau khi tu hà nh đạt đến Ma Tôn cao cấp tầng sẽ chịu sá»± thá» thách của Tiếu Thiên Ma, vượt qua được chúng sẽ nháºp và o Ma Giá»›i trÆ°á»ng sinh bất tá» . Trần gian có cuá»™c chiến gữa Hắc đạo và bạch Äạo thì Trên trá»i , Tiên Giá»›i và Ma Giá»›i cÅ©ng váºy .Có Ä‘iá»u những kẻ tu hà nh Ma Äạo thÆ°á»ng Bất chấp thủ Ä‘oạn tà n ác để há»— trợ cho tu chân nên thà nh công cÅ©ng nhanh hÆ¡n , còn Tiên Äạo thÆ°á»ng lấy cứu thế giúp Ä‘á»i , đặt chữ "nhân" lên đầu nên tu chân có nhiá»u hạn chế chÃnh vì váºy mà thÆ°á»ng cháºm hÆ¡n Ma Äạo má»™t chút !
Lưu Hoa Hừ nhạt :
- Không biết tu hà nh của tiểu cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o nhÆ°ng nghe giá»ng rất phách lối ! Hãy tiếp thá» ta mấy chiêu xem thế nà o ?
Nói Ä‘oạn toà n thân hình y từ từ chuyển Ä‘á»™ng , không gian quanh ngÆ°á»i vẫn vÅ© nhÆ° bị má»™t sức mạnh vô hình bóp méo rồi cô Ä‘á»ng lại định hình thà nh những giá»t nÆ°á»›c Ä‘á» chói ngá»i sắc quang nhÆ° máu tÆ°Æ¡i , những "giá»t nÆ°á»›c" nà y không chuyển Ä‘á»™ng nữa mà chỉ nhấp nháy tá»a huyết quang ngà y cà ng lá»›n . Äến khi mà u huyết quan ấy bao phủ toà n bá»™ thân hình LÆ°u Hoa và má»™t vùng không gian quanh đấy hắn má»›i hô :
-Huyết Vũ Phiêu Dương !
Láºp tức những là n mÆ°a máu ấy dà o dạt trôi vá» phÃa Trúc Nhi , nhìn bá» ngoà i thì êm Ä‘á»m nhÆ° mặt biển nhÆ°ng khiến đối thủ cảm nháºn nhÆ° trăm ngà n ngá»n núi khà thế bạt thiên đè xuống . Trúc Nhi cau mà y nhẹ nhà ng lao lên không dáng hình má»m mại nhÆ° lụa nhÆ°ng uy vÅ© trấn quần ma . Nà ng khẽ xuống thế thân mình bay lượn nhÆ° đằng vân giá vÅ© rồi xoay ngÆ°á»i vá» PhÃa LÆ°u hoa , hai bà n tay áp lên ngá»±c Ä‘oạn đẩy mạnh ra hô :
-Tá» Lệnh Äoạt Hồn Ma !
Má»™t dải sáng hồng bay ra rồi chia nhau tÃch tụ thà nh muôn ngà n khối nhÆ° lệnh bà i âm dÆ°Æ¡ng dạt và o đám mÆ°a huyết . liên tục những tiếng nổ vang lên dồn dáºp , Nhược Thiên Ä‘Æ°a mắt nhìn vẫn thấy Trúc Nhi đứng trên không phiêu hốt nhÆ° đám mây , hai tay vẫn đặt trên bá» môi niệm chú , mái tóc nà ng má»™t và i sợi bung ra phất phÆ¡ rúng Ä‘á»™ng hồn ngÆ°á»i , những lệnh bà i âm dÆ°Æ¡ng liên tục bay ra từ ánh hồng quang quanh ngÆ°á»i nà ng át hẳn đám Huyết VÅ© . Tống LÆ°u Hoa giáºt mình khi thấy đám Huyết VÅ© tan biến , hắn vá»™i nhảy xuống đất tránh né nhÆ°ng những lệnh bà i Âm DÆ°Æ¡ng mà u hồng kia vẫn trôi dạt đến ngÆ°á»i y , nhìn phiêu dáºt nhÆ° mây hồng nhÆ°ng đối vá»›i hắn nhÆ° tá» lệnh Ä‘ang Ä‘oạt hồn , mặt đất , nói cho đúng hÆ¡n là mặt đá trên Tang Hải SÆ¡n bị cà y tung lên , nổ ầm ầm . LÆ°u Hoa tăng hết cÆ°á»›c lá»±c nhÆ°ng không sao tránh né được . Hắn bị trúng mấy lệnh bà i ngã lăn ra sau miệng á»e máu Ä‘Ã nh nhắm mắt chá» chết ...
NhÆ°ng Trúc Nhi dÆ°á»ng nhÆ° không muốn giết hắn nên nà ng giÆ¡ đôi ngá»c thủ vá» phÃa trÆ°á»›c , hai bà n tay hÆ°á»›ng lên trá»i vẫy vẫy láºp tức những lệnh bà i âm dÆ°Æ¡ng phiêu dáºt lên không rồi biến mất , vầng hồng quang quanh ngÆ°á»i nà ng cÅ©ng tan dần và o hÆ° không ... Trúc Nhi đáp xuống cạnh Nhược Thiên nói :
-Ta không giết lão và ba gã kia đâu , chỉ cho má»™t bà i há»c để lần sau đừng bắt nạt sÆ° huynh ta nữa !
Nói đoạn nà ng quay sang bảo Nhược Thiên :
-Chúng ta rá»i khá»i đây thôi sÆ° huynh !
Nhược Thiên đà nh thở dà i để cho nà ng kéo đi !
Rá»i khá»i Tang Hải SÆ¡n , Nhược Thiên má»›i trầm ngâm nói :
-Không ngá» cô nÆ°Æ¡ng tuổi bất quá chỉ bằng tại hạ mà tu hà nh lại ghê gá»›m đến váºy !
Trúc Nhi cÆ°á»i :
-Sao gá»i muá»™i bằng cô nÆ°Æ¡ng ? Chả phải sÆ° huynh đã bảo tin lá»i muá»™i nói rồi cÆ¡ mà !
Nhược Thiên nhăn nhó :
- Chuyện nà y ...
Trúc Nhi ngắt ngang :
-Chuyện nà y là m sao ! SÆ° phụ trÆ°á»›c khi Thăng Tiên đã dặn dò muá»™i phải tìm cho được sÆ° huynh , mấy ngà y qua muá»™i phải vất vả lắm má»›i tìm được , lại còn bị mấy kẻ lừa gạt nữa , váºy mà giá» huynh không nháºn là sao ?
Nhược Thiên cÆ°á»i khổ :
-Quả tháºt chuyện nà y ta còn rất mÆ¡ hồ ...
Trúc Nhi thở dà i :
-Váºy để Muá»™i kể cho sÆ° huynh nghe nhé !
Nhược Thiên gáºt đầu , Trúc Nhi nghiêng cặp mắt lóng lánh nhÆ° sao đêm nhìn chà ng :
-Năm đó sÆ° phụ du nhà n qua Äô LÆ°Æ¡ng tình cá» quen biết vá»›i gia phụ của huynh rồi gia phụ huynh má»i sÆ° phụ vá» nhà đà m đạo . Hai ngÆ°á»i tâm đầu ý hợp nên sÆ° phụ ở lại nhà huynh mấy ngà y , hôm sÆ° phụ cáo biệt Ä‘i thì huynh đổ bệnh rất lạ , má»i đại phu nhiá»u nÆ¡i mà không sao khá»i được . SÆ° phụ vốn tinh thông y đạo nên ở lại mấy hôm để chữa chạy cho huynh , cÅ©ng may là khá»i được .
Lúc từ biệt sÆ° phụ trao cho phụ mẫu huynh ná»a cánh hạc nà y bảo rằng huynh có duyên vá»›i dÆ° phụ nên muốn nháºn huynh là m đệ tá», khi nà o đủ khôn lá»›n ngÆ°á»i sẽ quay lại đón vá» Vân SÆ¡n , phụ mẫu huynh Ä‘á»u rất vui mừng vì há» biết sÆ° phụ là báºc kỳ nhân dị sÄ© hiếm có trên Ä‘á»i . NhÆ°ng không lâu sau đấy sÆ° phụ vì Ä‘i Bắc CÆ°Æ¡ng giải quyết má»™t số chuyện cá nhân đến khi vá» thì hay tin hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không còn nữa , sÆ° phụ Ä‘iá»u tra và biết được sÆ° huynh trên Lân SÆ° Tá»± nên cÅ©ng yên tâm .
Khi Ä‘i Bắc CÆ°Æ¡ng sÆ° phụ thấy tiểu muá»™i bị bá» rÆ¡i lấy là m tá»™i nghiệp nên Ä‘em muá»™i theo nháºn là m đệ tá» khi, khi đó muá»™i chỉ Ä‘á»™ hai , ba tuổi gì đấy. Mấy năm gần đây sÆ° phụ bế môn tu luyện nốt để Thăng Tiên , không hiểu sao trÆ°á»›c lúc Thăng Tiên sÆ° phụ nghÄ© đến tình cố nhân và duyên nợ vá»›i sÆ° huynh nên bảo tiểu muá»™i Ä‘i tìm sÆ° huynh vá» Vân SÆ¡n để tu luyện . Muá»™i có đến Lân SÆ° nhÆ°ng hay tin huynh rá»i khá»i đấy rồi nên cÅ©ng không lÆ°u lại mà lần tìm đến đây !
Nhược Thiên thở dà i :
-Váºy thì đúng rồi nhÆ°ng ...sÆ° muá»™i bảo sÆ° phụ Thăng Tiên rồi thì sao dạy ta võ công để tu hà nh ?
Trúc Nhi cÆ°á»i :
-SÆ° phụ Thăng Tiên nhÆ°ng võ công của ngÆ°á»i còn đó , muá»™i sẽ chỉ cho huynh luyện là được rồi !
-Nhưng mà ...
-NhÆ°ng mà gì nữa! Nếu huynh còn không chịu thì muá»™i là m sao ăn nói vá»›i sÆ° phụ ? Thôi được rồi huynh không muốn thì cứ Ä‘i Ä‘i ,muá»™i chỉ biết lấy cái chết để Ä‘á»n Æ¡n dưỡng dục của sÆ° phụ thôi ...
Giá»ng nói của nà ng thê thiết não lòng , nói rồi buồn bã bÆ°á»›c Ä‘i , Nhược Thiên hốt hoảng vá»™i chạy lên chắn trÆ°á»›c mặt nà ng nói :
-Thôi được ! Ta đồng ý là được rồi !
Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i , nụ cÆ°á»i lấp lánh sau hai hà ng nÆ°á»›c mắt long lanh không biết chảy từ lúc nà o . Nhược Thiên gãi đầu :
-Nhưng mà ...
Trúc Nhi xịu mặt :
-Nhưng mà là m sao nữa ...
Nhược Thiên thở dà i rồi kể cho Trúc Nhi nghe chuyện hai vị đại tông sÆ° của võ lâm Æ°á»›c hẹn nhau . Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i , không sao , chuyện nà y để muá»™i giải quyết !
Nhược Thiên Ä‘i lại má»™t vòng rồi vá»— trán há»i :
-Sư muội còn chưa nói cho ta biết tên và đạo hiệu của sư phụ !
Trúc Nhi cÆ°á»i khúc khÃch :
-Có chuyện nà y mà sư huynh đăm chiêu suy nghĩ mãi mới nhớ à ?
Nhược Thiên cÆ°á»i gượng :
-Nhiá»u chuyện quá ta nhất thá»i há»—n Ä‘á»™n hết , định há»i rồi lại quên mất mình muốn há»i gì ?
Trúc Nhi cÆ°á»i rồi nói :
-Muội chỉ biết đạo hiệu của sư phụ là Thái Cảnh chân nhân thôi !
Nhược Thiên ngạc nhiên :
-Ồ ! Có khi sư phụ cùng nguồn gốc với Phi Phụng phái đấy !
-Tất Nhiên rồi , sÆ° phụ là sÆ° bá của Thái HÆ° chân nhân , nhÆ° váºy chúng ta là sÆ° huynh , sÆ° tá»· của ông ấy cho nên muá»™i má»›i bảo để muá»™i giải quyết chuyện nà y !
Nhược Thiên tặc lưỡi :
-Sao lại có thể nhÆ° váºy được ?
Trúc Nhi nói :
-TrÆ°á»›c kia sÆ° phụ trên Phi Phụng SÆ¡n nhÆ°ng sau đấy thì Ä‘i du nhà n , võ công bây giá» muá»™i há»c đâu phải của Phi Phụng phái , toà n là do sÆ° Phụ sáng tạo ra đấy !
Nhược Thiên gáºt đầu :
-SÆ° phụ quả là báºc kỳ tà i !
Hắn chợt trầm ngâm , hình nhÆ° từ lúc lên Tang Hải SÆ¡n đến giá» hắn nói nhiá»u qúa thì phải , bản tÃnh lạnh lùng của hắn không hiểu sao hôm nay lặn Ä‘i đâu mất . Hắn trấn tÄ©nh lại rồi khuôn mặt biến đổi dần thà nh má»™t nét vô cảm tê ngÆ°á»i , nhÆ°ng rồi nét vô cảm ấy lại dần dần tan Ä‘i , hắn thở dà i lẩm nhẩm :
-Thì ra mình thay đổi tháºt rồi !
Hắn lẩm nhẩm nhÆ° váºy chứ đâu hiểu rằng mình là m gì thay đổi , chẳng qua lâu nay cứ ép cho nó phải thay đổi mà không biết đó thôi . Trúc Nhi nhìn khuôn mặt y biến đổi liên tục váºy thì lo lắng há»i :
-Sư huynh ! Huynh là m sao thế ?
Nhược Thiên cÆ°á»i gượng :
-Huynh không sao , chẳng qua có nhiá»u Ä‘iá»u thắc mắc cÅ©ng nhÆ° chÆ°a giải quyết được thôi !
-Váºy huynh cứ nói Ä‘i , chuyện gì muá»™i cÅ©ng có thể giúp huynh !
Nhựơc Thiên cÆ°á»i :
-Váºy nói cho huynh biết muá»™i tu chân đến cảnh giá»›i nà o rồi !
-Thiên Tiên rồi !
Nhược Thiên tắc lưỡi :
-Trong thiên hạ muội là m gì còn đối thủ nữa !
-Muội không luyện võ để đánh nhau hay tranh đoạt gì, tu luyện để sớm thà nh Tiên thôi !
-Ồ ! Muội rất trong sáng , không mỠđục như huynh !
Trúc Nhi cÆ°á»i :
-Cái gì mà trong sáng với chả mỠđục ? Huynh cứ luyện đi rồi sẽ có ngà y vượt muội thôi !
Nhược Thiên cÆ°á»i :
-Ta luyện thì muội cũng luyện chứ có nghỉ đâu !
-Äiá»u nà y ...
-Ta đùa muá»™i thôi , mà Vân SÆ¡n ở đâu váºy ? Ta má»›i xuống núi chÆ°a lâu nên má» mịt chuyện nà y lắm !
Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i :
-Ở Äông Hà ! Gần Quan SÆ¡n đấy , có Ä‘iá»u ngÆ°á»i ta biết đến Quan SÆ¡n vì tổ chức nhiá»u đại há»™i anh hùng còn Vân SÆ¡n thì gần Äông Hải nên chẳng mấy ngÆ°á»i biết !
Nhược Thiên trầm ngâm :
-Bây giỠchúng ta đến Phù Tô bái kiến Thái Dương Chân nhân rồi đến Quan Sơn xem náo nhiệt ,sau đó hãy vỠVân Sơn tu luyện nhé !
Trúc Nhi gáºt đầu :
-Sư huynh nói gì thì muội cũng nghe và là m theo !
Nhược Thiên khẽ lấy ngón tay đẩy trán nà ng :
-Tùy từng việc thôi , không phải chuyện gì cũng nghe được !
-Váºy là sao ? Äã là m sÆ° muá»™i thì nhất nhất phải vâng lá»i sÆ° huynh má»›i phải đạo !
-á»’ ! Lỡ huynh bảo muá»™i là m Ä‘iá»u sai trái muá»™i cÅ©ng là m à ?
Trúc Nhi khẽ cau mà y :
-Sư huynh sao lại bắt muội là m việc sai trái ?
Nhược Thiên cÆ°á»i khổ :
-Äấy là ta và dụ mà !
Trúc Nhi nhăn nhó :
-Và dụ gì kỳ cục quá !
Nhược Thiên biết cô gái nà y chÆ°a hiểu việc Ä‘á»i , rất ngây thÆ¡ trong sáng nên cÅ©ng không tiện nói thêm nữa . Hắn trầm ngâm rồi nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì liá»n há»i :
-Quên mất ! Huynh còn chua biết tên muội !
-Muội tên Hà n Trúc Nhi !
Nhược Thiên gáºt đầu rồi chỉ tay bảo :
-Ở đây cá» lau bạt ngà n , chúng ta Ä‘i hết con Ä‘Æ°á»ng nà y xem có trấn nà o nghỉ lại không , trá»i vá» chiá»u rồi kìa !
Trúc Nhi giáºt mình :
-Muội quên mất ! Sư phụ có cái nà y cho huynh !
Nói Ä‘oạn nà ng mở tay nải lấy ra má»™t cây sáo tá»a hà o quang mà u tÃm ngát rồi Ä‘Æ°a cho Nhược Thiên :
- Äây là má»™t trong Tam bảo của Võ lâm đấy ! Huynh hãy giữ lấy cho sÆ° phụ vui !
Nhược Thiên đón lấy cây sáo , thấy toà n thân nó là m bằng thứ đá mát dịu dà i gần hai gang tay . Cây sáo tá»a hà o quang tÃm ngát liên tục hết sức đẹp mắt . Hắn say sÆ°a ngắm nhÆ°ng rồi cuối cùng cầm tay Trúc Nhi đặt cây sáo và o nói :
-Váºt nà y rất quý nên để cho muá»™i thì hÆ¡n ! Vì muá»™i ở vá»›i sÆ° phụ lâu , chăm sóc được phần nà o cho ngÆ°á»i ...
Trúc Nhi gạt ngang :
-Muội phải là m đúng những gì sư phụ di huấn lại , huynh đừng có là m khó muội nhé !
Nhược Thiên cau mà y , hắn nháºn lai cây sáo rôi há»i :
-SÆ° muá»™i ! Tam bảo của võ lâm ngòai cây sáo nà y ra còn những thứ gì váºy ?
Muội có biết công dụng của chúng không ?
Trúc Nhi nghiêng đầu nhìn Nhược Thiên nói :
-Tam bảo của võ lâm gồm ba bảo váºt , thứ nhất là thanh Huyết Sát Kiếm , thanh kiếm nà y Ä‘á» nhÆ° máu có sức hủy thiên diệt địa rất đáng sợ !
Bảo váºt thứ hai là Thất Sắc Long Châu ,đây là viên ngá»c to nhÆ° quả trứng gà luôn tá»a ra bảy mà u sắc lấp lánh nhÆ° cầu vồng . muá»™i nghe nói nếu biết cách tu luyện thì nó có công dụng tăng công lá»±c rất nhanh cho ngÆ°á»i tu hà nh chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn , hÆ¡n thế nữa nó còn mang trong mình mình nhiá»u sá»± ảo diệu nữa nên xÆ°a nay chÆ°a thấy ai sở hữu được bảo váºt nà y quá má»™t tháng ! Tuy váºy theo những gì muá»™i má»›i nghe được thì Má»™ng trang chủ đã Ä‘em nó và o kinh thà nh dâng cho Hoà ng thượng , váºy thì chắc không ai dám tranh Ä‘oạt vì và o được hoà ng cung không phải Ä‘Æ¡n giản trong ấy luôn luôn có chÃn con rồng và ng bay lượn bất kể ngà y đêm , cho dù tu hà nh nhÆ° muá»™i thì cÅ©ng khó qua nổi sá»± hợp công của chÃn con rồng ấy !
Bảo váºt thứ ba chÃnh là cây Tá» Äịch mà huynh Ä‘ang cầm , sức hủy diệt của nó không cao nhÆ° Huyết Sát Kiếm nhÆ°ng được cái má»—i lần thổi lên sẽ khiến ngÆ°á»i ta quên được mệt má»i , có khi còn chữa được bệnh . Năm xÆ°a chÃnh sÆ° phụ đã dùng nó để chữa bệnh cho sÆ° huynh nên ngÆ°á»i bảo phải giao lại cho huynh vì huynh có duyên vá»›i nó !
Nhược Thiên cÆ°á»i :
-Thế muội không có pháp bảo gì sao ?
-Muội cũng có một thanh kiếm nhưng chỉ dùng để đi lại thôi !À , huynh biết cách phi hà nh cùng với cất cũng như triệu hồi vũ khà chưa ?
Nhược thiên lắc đầu , Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i nói :
-Không sao ! tu hà nh của huynh nhÆ° váºy thì há»c cÅ©ng nhanh thôi để muá»™i chỉ cho huynh !
Nói rồi nắm tay Nhược Thiên bÆ°á»›c Ä‘i , vừa bÆ°á»›c vừa truyá»n khẩu quyết cho hắn , chỉ má»™t chốc sau bóng dáng hai ngÆ°á»i khuất lấp sau đồng cá» lau ngút ngà n ...!
Nguồn : http://4vn.eu
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Chữ ký của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 11-12-2008 at 03:47 PM .
07-12-2008, 08:52 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Chương Bảy
Truyá»n Thuyết
Lâm Viên nằm tiếp giáp giữa Lăng XÆ°Æ¡ng và Phù Tô , má»™t cánh rừng huyá»n bà và đáng sợ đối vá»›i khách giang hồ . Những kẻ lữ hà nh dù có lỡ Ä‘á»™ Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không ai dám nghỉ lại bên bia rừng . TÆ°Æ¡ng truyá»n và o những đêm trăng sáng trong rừng có đầy rẫy những oan hồn chÆ°a được siêu Ä‘á»™ gà o khóc . Có nhiá»u kẻ hiếu kỳ không tin nhÆ°ng rồi cÅ©ng kinh hồn bạt vÃa khi muốn kiểm chứng ... ! Rất lâu rồi không có ai lai vãng đến khu rừng đó khiến nó đã hoang sÆ¡ lại cà ng thêm phần tịch mịch , hiu quạnh !
Äêm nay cÅ©ng là má»™t đêm rằm , ánh trăng bà ng bạc soi lạnh cả không gian , những là n sÆ°Æ¡ng má»ng trôi nổi , giăng mắc khắp nÆ¡i biến không gian quanh khu rừng thà nh má»™t biển sáng báºp bá»nh đầy huyá»n ảo . Trên bầu trá»i là nh lạnh sÆ°Æ¡ng có hai đạo hà o quang má»™t tÃm má»™t hồng bay qua trôi dạt những là n sÆ°Æ¡ng phÆ¡ phất . Nhìn kỹ đấy chÃnh là Nhược Thiên và Trúc Nhi . Sau mấy ngà y được Trúc Nhi táºn tình chỉ Ä‘iểm Nhược Thiên đã biến cây Tá» Äịch thà nh pháp bảo phi hà nh nên di chuyển rất tiện lợi . Bá»—ng nhiên Trúc Nhi quay sang nói :
-SÆ° huynh ! Muá»™i thấy khu rừng nà y có Ä‘iá»u gì kỳ lạ lắm !
Nhược Thiên ngưng thần quan sát rồi bảo :
-Huynh có thấy gì lạ đâu !
Trúc Nhi lắc đầu cÆ°á»i :
-Muội không nhầm đâu , hình như còn có cả tiếng hát ! Hay chúng ta xuống dưới xem thế nà o đi !
Nhược Thiên nghÄ© lại thấy Trúc Nhi tu hà nh cao cao thâm , hẳn cảm nháºn cÅ©ng tinh tế hÆ¡n nên hắn không phản đối :
-Váºy cÅ©ng được !
Nói Ä‘oạn hai ngÆ°á»i quay ngược lại khu rừng rồi đáp xuống ngá»n cây tùng già cá»—i , Trúc Nhi rẽ tán lá Æ°á»›t đẫm sÆ°Æ¡ng nói :
-Sư Huynh chúng ta xuống đất đi , muội nghe rõ và biết hướng tiếng hát ấy phát ra từ đâu rồi !
Nà ng phi thân xuống mặt cỠướt át rồi cất bước đi , Nhược Thiên cũng vội và ng bước theo , hắn cà ng đi cà ng nghe rõ tiếng hát mơ hồ ấy , một thứ âm thanh trong vắt nhưng cũng thê lương cô độc như dòng suối giữa ngà n sâu !
...Chà ng và thiếp hai phÆ°Æ¡ng trá»i xa thẳm
Ngà n năm rồi mà chẳng thấy được nhau
Bao đêm sâu thiếp thÆ°Æ¡ng thầm số pháºn
Ãnh trăng và ng rÆ¡i Æ°á»›t giấc mÆ¡ xÆ°a ...
Kiếp si tình muôn ngà n năm vẫn váºy
Nhá»› nhau nhiá»u mà có được bên nhau ?
...
Muôn Ä‘á»i sau thiếp vẫn ôm thÆ°Æ¡ng nhá»›
Bến đợi chỠchà ng ghé cánh buồm xa...
...
Giá»ng hát nhÆ° nghẹn ngà o bởi xúc cảm bi thÆ°Æ¡ng , tiếng Ä‘Ã n Tỳ bà đôi lúc ngân lên khiến cung buồn cà ng trở nên bi thiết . Tiếng hát ấy ngÆ°ng lại giây lát rồi cháºp chá»n vang ngân :
...Xa hiu hắt xa mỠcả nhân thế
Bến đợi chá» mòn má»i thiếp ngóng trông
Dưới cung đà n lay lắt bóng trăng trong
ThÆ°Æ¡ng số kiếp bÆ¡ vÆ¡ tình láºn Ä‘áºn ...
Trúc Nhi quay lại nói với Nhược Thiên :
-Äấy là yêu hồ tu luyện ngà n năm ! Không biết nó tốt hay xấu ?
Nhược Thiên cÆ°á»i gượng :
-Nghe tiếng hát bi thương như kẻ đau khổ vì tình ! Mà kẻ biết đau khổ thì chưa hẳn đã xấu !
Trúc Nhi cÆ°á»i :
-Chân lý ấy huynh há»c ở đâu đấy ?
-Cũng chẳng biết nữa !...
PhÃa trÆ°á»›c dÆ°á»›i ánh trăng má» len lá»i nhÆ°ng là n sáng xanh ngát nhÆ° mà u ngá»c bÃch , cà ng lại gần luồng sáng xanh ấy cà ng lấn áp , cuối cÅ©ng thì hai ngÆ°á»i cÅ©ng bÆ°á»›c và o má»™t khoảng không gian mà u xanh dịu dà ng , thần bà .
Nhược Thiên Ä‘Æ°a mắt quan sát thấy luồng sáng xanh dịu ấy phát ra từ má»™t cái giếng nhá» , xung quanh giếng cây lá phủ dầy ! Cách miệng giếng gần trượng là má»™t thiếu nữ hoa dung tú lệ , kiá»u mị má»™t cách ghê ngÆ°á»i ! Toà n thân nà ng váºn bạch y trắng lạnh , hai tay ôm cây Ä‘Ã n tỳ bà đen bóng . Thiếu nữ đứng tá»±a và o má»™t gốc đây Ä‘Æ°a đôi mắt xanh thăm thẳm nhìn hai ngÆ°á»i , cái nhìn ấy tá»±a hồ có thể nuốt trá»n con tim của bất kỳ gã nam nhân nà o trên thế gian !
Nhược Thiên không dám nhìn lâu , hắn chuyển mắt qua cái giếng rồi trầm ngâm không nói gì , Trúc Nhi cũng lặng lẽ ngắm nhìn thiếu nữ ! Ba bóng hình bất động dưới ánh trăng ! Không gian trở nên im ắng lạ lùng , tưởng như có thể nghe được tiếng sương rơi .
Thiếu nữ nhẹ lay Ä‘á»™ng thân mình đến bên miệng giếng , thân hình má»m mại , mái tóc dà i buông xõa len lá»i và o mà n đêm ! Nà ng đặt bà n tay trắng trong nhÆ° ngá»c lên thà nh giếng đầy rêu phong Ä‘Æ°a ánh mắt xa xôi nhìn mặt trăng tròn và nh vạnh rồi cất tiếng :
-Hai ngÆ°á»i lạ mặt kia sao lại xâm phạm sá»± yên tÄ©nh của ta ?
Giá»ng nói nhẹ nhà ng thanh thoát nhÆ° dìu ngÆ°á»i ta và o cõi má»™ng ! Nhược Thiên vẫn lẳng lặng , hắn không quan sát thà nh giếng nữa vì thiếu nữ đã đến bên đấy , luồng ánh sáng xanh ngá»i chiếu rá»i khắp không gian xung quanh nhÆ°ng tuyệt nhiên không nhuốm má»™t chút sắc mà u lên mình thiếu nữ . Trúc Nhi không trả lá»i câu há»i mà mỉm cÆ°á»i :
-Tá»· tá»· tháºt là đẹp !
Thiếu nữ Ä‘Æ°a ánh mắt mÆ¡ hồ nhìn Trúc Nhi , đôi mắt ấy dÆ°á»ng nhÆ° sinh ra không phải để nhìn mà là để dìu ngÆ°á»i ta đến bá» bến khác ! Khổ Ä‘au hay vui sÆ°á»›ng ? Không ai biết ! Nà ng trầm ngâm :
-Cả ngà n năm rồi má»›i có ngÆ°á»i nói vá»›i ta nhÆ° váºy , chỉ đáng tiếc là ...
Nà ng không nói nữa mà cúi xuống gẩy lên má»™t tiếng Ä‘Ã n , tiếng Ä‘Ã n ngân nga len lá»i và o hồn ngÆ°á»i là m thức dáºy biết bao nhiêu cảm xúc Ä‘au thÆ°Æ¡ng dồn nén . Nhựơc Thiên khẽ cau mà y vá»™i váºn công Ä‘iá»u tức ! Thiếu nữ nhìn hắn thở dà i :
-Chà ng trai trẻ kia hẳn có nhiá»u bi lụy trong cuá»™c Ä‘á»i lắm !
Nhược Thiên lạnh nhạt :
-Không có !
Thiếu nữ đặt cây Ä‘Ã n lên thà nh giếng nà ng nhẹ nhà ng bÆ°á»›c Ä‘i quanh giếng nÆ°á»›c , đôi mắt xuất thần thả mục quang và o lòng giếng , không gian tuyệt nhiên không má»™t ngá»n gió mà y phục nà ng phất phÆ¡ , mái tóc bồng bá»nh nhÆ° trăm ngà n ngá»n sóng dáºp dìu xô đẩy ngÆ°á»i ta và o cõi thiên thai ! Thiếu nữ dừng lại nói :
-Không sao ! Chỉ cần đợi má»™t chút nữa thôi , ngÆ°Æ¡i hãy uống ngụm nÆ°á»›c trong giếng nà y , má»i tình cảm trên thế gian sẽ Ä‘oạn tuyệt ! Không sầu , không khổ , không Ä‘au ...
Nhược Thiên cau mà y còn Trúc Nhi ngÆ¡ ngẩn giây lát , nà ng nhá»› lại má»™t chuyện ngà y xÆ°a sÆ° phụ nói vá»›i mình nên cÆ°á»i nhẹ :
-Tá»· tá»· nói váºy phải chăng đây là Vong Tình Giếng ?
Thiếu nữ vẫn đứng im , đôi mắt nà ng thả và o hư không như ôm ấp vút ve một bóng hình xa vắng ,trông dáng hình nà ng bây giỠảm đạm , buồn khổ vô cùng !
Thiếu nữ thu nhãn quang , trấn tĩnh lại nói :
-Äúng váºy , đây chÃnh là Vong Tình Giếng má»™t trong Tam Giếng của truyá»n thuyết !
Nhược Thiên vốn mỠtịt chuyện giang hồ , ngay cả Tam Bảo hắn còn không biết huống gì Tam Giếng ? Hắn chỉ biết lặng lẽ đứng nghe ! Trúc Nhi thở dà i :
-Muá»™i nghe sÆ° phụ nhắc đến Tam Giếng gồm Vong Tình Giếng , Si Tình Giếng và Äá»™ Kiếp Giếng . Má»i hôm đến Lân SÆ° Tá»± được thấy Äá»™ Kiếp Giếng má»™t lần , hôm nay lại được thấy Vong Tình Giếng váºy là chỉ còn Si Tình Giếng chÆ°a thấy , kể ra cÅ©ng tháºt là may mắn !
Thiếu nữ trầm ngâm nhìn hai ngÆ°á»i , là n thu ba không chút cảm xúc há»i :
-Các ngÆ°á»i còn chÆ°a cho ta biết vì sao lại đến đây ?
Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i bÆ°á»›c lại gần Nhược Thiên :
-Bá»n muá»™i bay ngang qua tình cá» nghe được tiếng hát rất hay nên đến đây xem !
Thiếu nữ ngá»a ngá»c diện nhìn mặt trăng hai hà ng mi dà i cong vút khẽ chá»›p :
-Tiếng hát của má»™t kẻ cô Ä‘Æ¡n , sầu khổ thì có gì đáng nghe ? hai ngÆ°á»i có biết bao nhiêu kẻ tưởng tiếng hát ấy là của hồn ma bóng quế không ?
-Bá»n muá»™i không tưởng nhÆ° váºy là được rồi !
Thiếu nữ buông đôi thu nhãn nhìn lòng giếng , khuôn mặt nà ng trắng lạnh như không hỠtồn tại hơi ấm bao giỠ, nà ng khẽ vút mái tóc mây :
-Loà i ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i rất có hứng thú vá»›i những bảo váºt của nhân gian , ai cÅ©ng váºy ! Dù chẳng biết những bảo váºt ấy để là m gì xong vẫn cứ muốn chiếm dụng ... nhÆ°ng Ãt ra ta cÅ©ng thấy được má»™t ngÆ°á»i ngoại lệ ... chỉ đáng tiếc là hắn không cần gì , không ham muốn gì , ngay cả mạng sống cÅ©ng ...
Nà ng không nói nữa mà đôi mắt ngÆ°ng thần suy tÆ° . Có lẽ má»i chuyện đã rất lâu rồi , má»i sá»± váºt trên nhân thế lúc ấy đối vá»›i nà ng Ä‘á»u mỠảo , nhạt nhòa , chỉ có má»™t hình ảnh không bao giá» nhòa mà chỉ cà ng sâu Ä‘áºm hÆ¡n theo thá»i gian trong tâm khảm nà ng . Hình ảnh ấy ra sao thì chỉ nà ng má»›i biết , chỉ nà ng má»›i rõ . nà ng không nói nên hai ngÆ°á»i lạ cÅ©ng không tiện mở lá»i , không gian trầm lặng phủ kÃn . Lâu lắm Trúc Nhi má»›i thở dà i :
-DÆ°á»ng nhÆ° trong lòng tá»· tá»· rất Ä‘au khổ !?
Thiếu nữ như thoát cơn mộng mị của riêng mình , nà ng trầm ngâm :
-Ta đã đợi bên giếng nước nà y gần năm trăm năm rồi , không biết đã bao nhiêu đêm trăng rằm trôi qua mà vẫn không quyết định được ! Chao ôi ! Ta phải là m thế nà o đây ?
Nhược Thiên cau mà y , hắn vốn rất tò mò vá» những chuyện mà thiếu nữ nói ná»a hở ná»a úp nhÆ°ng hắn vẫn không chịu mở miệng há»i . Má»i chuyện trên thế gian đối vá»›i hắn thÆ°á»ng quyết định rất nhanh ! Giá» nghe thiếu nữ nà y nói đợi suốt năm trăm năm mà không quyết định được việc của mình thì hắn bất giác giáºt mình . Vừa định mở miệng thì Trúc Nhi đã nhanh nhảu :
-Không biết có chuyện gì mà khiến tá»· tá»· phân vân đến váºy ?
Thiếu nữ Ä‘Æ°a mắt nhìn Trúc Nhi , khuôn mặt nà ng trở nên sầu thảm vô cùng , cái dáng vẻ hút hồn ngÆ°á»i nhÆ° Tây Thi đêm xuân nằm ôm bụng đã không còn nữa , thay và o đấy là dáng hình má»™t ngÆ°á»i đầy Ä‘au thÆ°Æ¡ng và cô Ä‘Æ¡n , lạc lõng ! Trông nà ng yếu Ä‘uối , ủy mị đến nao lòng !
-NÆ°á»›c trong giếng Vong Tình và Si Tình cứ đúng thá»i khắc canh tÆ° ngà y rằm hà ng tháng sẽ phun trà o khá»i thà nh giếng , chỉ má»™t chốc thôi rồi lại biến mất ngay , ai uống nÆ°á»›c trong Si Tình giếng thì sẽ trở nên si mê đối vá»›i kẻ mà mình nhìn thấy đầu tiên sau khi uống nÆ°á»›c ! Còn uống nÆ°á»›c trong Vong Tình Giếng thì vÄ©nh viá»…n sẽ quên Ä‘i những tình cảm trÆ°á»›c đó mà mình có ...
Nà ng dừng lại , thân mình run run trong mà n đêm câm lặng . DÆ°á»ng nhÆ° cảm xúc trong lòng nà ng Ä‘ang trà o dâng má»™t cách mãnh liệt , nhìn nà ng ngÆ°á»i ta có cảm tưởng nhÆ° bao sầu Ä‘au hiện hữu trên nhân thế Ä‘á»u do nà ng ghánh hết ! Bá» vai ấy run run dÆ°á»›i là n sÆ°Æ¡ng má»ng , nà ng muốn khóc nhÆ°ng đáng tiếc thay Yêu Hồ không có nÆ°á»›c mắt để rÆ¡i ! Loà i ngÆ°á»i vẫn còn hạnh phúc và may mắn rất nhiá»u bởi Ä‘au thÆ°Æ¡ng đến cỡ nà o thì những giá»t nÆ°á»›c mắt sẽ gá»™t rá»a dần theo thá»i gian , còn thiếu nữ ? nà ng không có thứ gì để gá»™t rá»a được sầu tủi . Những Ä‘au khổ cứ tÃch tụ lại theo tháng ngà y ! ... Nhược Thiên nhìn nà ng bất giác thấy mắt cay cay , hắn vá»™i váºn công trấn áp cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng rồi Ä‘Æ°a mắt Ä‘i chá»— khác . Hà n Trúc Nhi khẽ lau mấy giá»t lệ nhìn thiếu nữ nói :
-Tỷ tỷ chỉ cần uống một ngụm nước trong Vong Tình Giếng là sẽ hết khổ đau ngay thôi !
Thiếu nữ Ä‘Æ°a tay vút mấy sợi tóc vÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mặt cÆ°á»i khổ :
-Cứ má»—i đêm trăng rằm ta lại đứng đợi , nhÆ°ng rồi cuối cùng thì vẫn không uống , ta muốn uống cho dứt hết tình Ä‘i nhÆ°ng lại không muốn quên chà ng , chao ôi những hình ảnh của chà ng cứ đắm mãi trong tim ta , nếu phải quên Ä‘i chà ng thì là m sao ta sống được ! Lâu lắm rồi , thế gian nà y tất cả Ä‘á»u trở nên má» nhạt vá»›i ta , chỉ có hình ảnh chà ng , tiếng nói của chà ng là không bao giá» phai nhạt ! ta đã sống bằng hình ảnh ấy , tồn tại bằng tiếng nói ấy , giá» nghÄ© đến việc phải quên nó Ä‘i , ta...ta...
Trúc Nhi trầm ngâm :
-Tình là gì mà ghê gá»›m Ä‘au khổ đến váºy ? Sao tá»· không tìm ngÆ°á»i ta mà sống vá»›i nhau có tốt không ?
Thiếu nữ khẽ lắc đầu , khuôn mặt trở nên mơ hồ :
-Không được rồi ! Chà ng không còn nữa , chà ng là ngÆ°á»i mà ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thì không thể trÆ°á»ng tồn nhÆ° chúng ta , chà ng không có căn cốt để tu hà nh , chà ng đã bá» ta mà đi bằng má»™t nhát gÆ°Æ¡m ! Chao ôi ! Chà ng chỉ vì không muốn lụy đến ta ! Muốn ta tu hà nh để đạt chánh quả ! NhÆ°ng chà ng đâu biết rằng đối vá»›i ta chà ng là thÆ° quý giá nhất ! Tiên pháºt để là m gì ? TrÆ°á»ng sinh là m chi khi chỉ là cái xác không hồn ? ...
Trúc Nhi thở dà i , bá»—ng thấy tiếng Ä‘á»™ng nghe nhÆ° nÆ°á»›c chảy vá»ng lại đâu đó , rồi từ dÆ°á»›i lòng giếng phun lên má»™t cá»™t nÆ°á»›c trong vắt , cá»™t nÆ°á»›c cao hÆ¡n miệng giếng Ä‘á»™ má»™t thÆ°á»›c đổ trà n ra bốn phÃa . Trúc Nhi cÆ°á»i :
-Tá»· tá»· hãy uống nÆ°á»›c ấy Ä‘i để chấm dứt má»i Ä‘au thÆ°Æ¡ng trên trần gian !
Nhược Thiên thở dà i :
- Má»i váºt sinh ra trên thế gian Ä‘á»u là hữu tình , cá»› sao phải ép buá»™c thà nh vô tình ? Quên Ä‘i chi bằng nhá»› mãi , nhá»› mà không sầu khổ má»›i là cảnh giá»›i của hữu tình !
Nói xong Nhược Thiên cÅ©ng giáºt mình không hiểu sao mình lại nói ra nữa , hắn Ä‘Æ°a mắt nhìn thiếu nữ khẽ lắc đầu . Trúc Nhi quay lại há»i :
-SÆ° Huynh nói váºy là sao , bá»™ muốn tá»· ấy cứ Ä‘au khổ suốt hay sao ?
Nhược Thiên không nói gì thêm , hắn tá»± biết khối đá đè nặng mà mình tạo ra đã biến mất và hắn cÅ©ng hiểu vì sao nó lại biến mất nên khẽ Ä‘Æ°a mắt nhìn ánh trăng bà ng bạc trong lòng cảm thấy sáng suốt lạ thÆ°á»ng !
Thiếu nữ nhìn hắn một hồi lâu bất giác nà ng thở dà i :
-GiỠthì ta hiểu mình phải là m gì rồi , vị công tỠnà y vỠsau sẽ không đơn giản !
Khuôn mặt nà ng tÆ°Æ¡i sáng khác thÆ°á»ng , nà ng lẩm nhẩm :
-Thì ra chỉ tại mình cố sức nà i ép cho những khổ đau ấy cà ng thêm nặng mà thôi ...
Nà ng cầm cây Ä‘Ã n lên , khẽ Ä‘Æ°a tay phất nhẹ má»™t luồng bạch quang sáng lòa vây phủ lấy giếng Vong Tình ,thiếu nữ xoay nhẹ tay những luồng bạch quang cháºp chá»n chuyển Ä‘á»™ng xÃêt chặt lấy thà nh giếng ,"bụp" cái giếng cổ tan và o cõi nhÆ° không ! Những luồng ánh sáng xanh cÅ©ng tan dần và o hÆ° vô nhÆ°á»ng lại má»™t mà u bà ng bạc lấp lánh sÆ°Æ¡ng đêm . Thiếu nữ trầm ngâm rồi nói :
-Hai ngÆ°á»i bảo trá»ng !
Rồi nà ng quay sang Nhược Thiên :
-Äa tạ công tá» !
Nhược Thiên mỉm cÆ°á»i :
-Chẳng qua đồng bệnh tương lân mà thôi !
-Thế công tỠhết bệnh chưa ?
-Hình như cũng hết rồi !
Thiếu nữ cÆ°á»i nhẹ rồi quay mình nói :
-Cáo biệt !
Tiếng nói vừa dứt thì thân hình cÅ©ng cháºp chá»n khuất và o rừng cây ! Trúc Nhi cau mà y nhìn Nhược Thiên :
-Gì mà đồng bệnh tÆ°Æ¡ng lân ? Chả lẽ sÆ° huynh cÅ©ng thất tình nhÆ° ngÆ°á»i ta sao ?
Nhược Thiên lắc đầu :
-Khó nói lắm , từ từ rồi muội sẽ hiểu thôi !
Nói Ä‘oạn hắn triệu hồi Tá» Äịch đằng không bay lên , Trúc Nhi cÅ©ng bay theo nói :
-Sư huynh không nói thì muội hiểu sao được ?
Nhược Thiên đổi chủ đỠ:
-Ta quên mất má»™t việc , đại há»™i ở Quan SÆ¡n theo nhÆ° ta biết thì diá»…n ra và o hôm mùng mÆ°á»i , đến hôm nay chắc kết thúc lâu rồi , má»i hôm nhất thá»i không nhá»› nên má»›i nói váºy !
Trúc Nhi há»i :
-Thế bây giỠchúng ta sẽ không đến Quan Sơn nữa à ?
Nhược Thiên cÆ°á»i :
-Ngốc ạ ! Kết thúc rồi thì đến đấy là m gì , có lẽ lên Phi Phụng SÆ¡n há»i Thái DÆ°Æ¡ng Chân nhân sẽ rõ chuyện ở đó thôi !
***
Hắc Sát giáo cùng Thiên Hoa Môn là hai đại phái lá»›n nhất Quan Ngoại , tổng Ä‘Ã n của Hắc Sát Giáo nằm trên dãy núi Tứ Phù Bình quanh năm tuyết phủ má»™t mà u trắng xóa ! Giáo phái nà y có truyá»n thống mấy ngà n năm lịch sá» vá»›i không Ãt biến Ä‘á»™ng , con Ä‘Æ°á»ng tu hà nh của há» không từ má»i thủ Ä‘oạn nà o miá»…n là đạt đến kết quả cao nhất nên Giang hồ luôn liệt há» và o hà ng tà đạo .
Vốn dÄ© trÆ°á»›c đây Hắc Sát giáo tá»a lạc trên Quan SÆ¡n ở Quan Ná»™i nhÆ°ng gây ra quá nhiá»u gió tanh mÆ°a máu nên cách đây gần má»™t ngà n năm bị giang hồ truy sát , các tÃn đồ còn lại liá»n chạy ra Quan Ngoại lên Tứ Phù Bình láºp Tống Äại SÆ¡n là m giáo chủ và không ngừng mở rá»™ng gây dá»±ng thanh thế , đến Ä‘á»i thứ ba tức Tống An Nhiên là m giáo chủ thì cÆ¡ đồ đã bao chùm Quan Ngoại và đang vÆ°Æ¡n tá»›i cả Quan Ná»™i .
Tống An Nhiên là má»™t kỳ tà i nhÆ°ng cÅ©ng rất thâm Ä‘á»™c , ông ta thu phục hầu hết những tên ma đầu lang bạt dÆ°á»›i chÆ°á»›ng bằng cả thủ Ä‘oạn lẫn chân tà i . Lão chỉ sinh được hai mụn con má»™t trai , má»™t gái , cả hai Ä‘á»u là những tinh hoa của võ há»c nhất là nữ tá» Tống Nguyệt Hoa .
Cách đây gần hai mÆ°Æ¡i năm thanh thế Hắc Sát Giáo cá»±c thịnh , Tống An Nhiên muốn vÆ°Æ¡n mình trở lại Quan Ná»™i nhÆ°ng vẫn lo đây là vùng đất ngá»a hổ tà ng long , nhân tà i không biết đâu mà lÆ°á»ng nên sai nữ tá» Tống Nguyệt Hoa và o Quan Ná»™i thăm dò hÆ° thá»±c .
Tống Nguyệt Hoa và o Quan Ná»™i đến hầu hết các phái nổi danh lúc bấy giá» nhÆ° Bạch Long , Thiên SÆ¡n , Trúc SÆ¡n , Äồng Thiên , Tri Nhân ... để thách đấu và lần lượt đánh bại há» .
Lúc ấy Lục Trung SÆ¡n là má»™t lãng khách có tiếng tăm trên giang hồ đầy lòng nghÄ©a hiệp đã thách đấu vá»›i Nguyệt Hoa , nà ng tuy đánh bại chà ng nhÆ°ng lại Ä‘em lòng yêu thÆ°Æ¡ng , Trung SÆ¡n cÅ©ng váºy ! Hai ngÆ°á»i hứa hẹn rồi Nguyệt Hoa trở vá» Quan Ngoại đợi Trung SÆ¡n tá»›i cầu thân .
Tống An Nhiên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vá»›i việc nà y hết sức không bằng lòng , khi Trung SÆ¡n đến lão chá»i mắng Ä‘uổi thẳng cổ , nhÆ°ng khổ ná»—i nhi nữ nặng tình , Nguyệt Hoa trốn khá»i Hắc Sát giáo theo Trung SÆ¡n quy ẩn giang hồ , Tống An Nhiên truy tìm khắp nÆ¡i cuối cùng cÅ©ng thấy tung tÃch há» , lão bắt nà ng phải vá» Quan Ngoại nhÆ°ng Nguyệt Hoa không chịu trong cÆ¡n tức giáºn lão xuất thủ đánh chết Trung SÆ¡n , Nguyệt Hoa Ä‘au lòng nên tá»± sát theo chồng .
Lúc ấy Nhược Thiên hãy còn nhá» , lão định mang vá» Quan Ngoại nhÆ°ng Giác Liên đại sÆ° trÆ°á»›c đó có giao tình vá»›i Trung SÆ¡n tình cá» ghé thăm , nhìn thảm cảnh ông rất Ä‘au lòng lại thấy Tống An Nhiên định Ä‘em hà i tá» của cố nhân Ä‘i thì nổi giáºn ngăn cản , nghe nói hai ngÆ°á»i quyết đấu rất ác liệt và cùng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng , Tống An Nhiên vì đất khách quê ngÆ°á»i nhất thá»i không dám là m căng Ä‘Ã nh rút lui ...
Chuyện đã gần hai mÆ°Æ¡i năm rồi nhÆ°ng Tống An Nhiên vẫn có cảm giác nhÆ° má»›i xảy ra ngà y hôm qua , lão ngồi trầm tÆ° trên chiếc ghế giáo chủ Ä‘en bóng trạm khắc hình má»™t con Hắc Long cuá»™n tròn ,mái tóc bạc trắng nhÆ° sÆ°Æ¡ng , bá»™ râu dà i chấm ngá»±c và ánh mắt nhÆ° chá»›p đêm giông khiến ở lão toát lên má»™t cái uy trấn áp lòng ngÆ°á»i . Lão buông tiếng thở dà i đôi mắt thả và o khoảng không Ä‘en tối trÆ°á»›c mắt ... má»™t tên giáo chúng chạy và o báo :
-Bẩm giáo chủ Tả hộ pháp đã vỠtới và đang chỠbái kiến !
Tống An Nhiên lộ chút vui mừng trên nét mặt già nua nói :
-Hãy bảo nó và o !
Tên giáo chúng cuối đầu lui ra , má»™t lúc sau thì Tống LÆ°u Hoa bÆ°á»›c và o , trông y xanh sao có vẻ nhÆ° thÆ°Æ¡ng tÃch do Trúc Nhi gây ra vẫn chÆ°a khá»i .
Y cuối đầu :
-ThÆ°a cha ! Hà i Nhi vô năng không hoà n thà nh sứ mệnh xin được nháºn sá»± trừng phạt !
Tống An Nhiên thở dà i, lão đứng dáºy đỡ LÆ°u Hoa dáºy , Ä‘Æ°a tay bắt mạch cho hắn rồi trầm ngâm :
-Thương thế của con không nhỠ, mà loại chưởng pháp đã phương hại con cũng rất lạ !
LÆ°u Hoa cÆ°á»i gượng :
-Quả là nhÆ° váºy tháºt ! Hà i nhi chÆ°a bao giá» gặp thứ chưởng pháp lợi hại nhÆ° váºy !
-Ta nghe Tam Long kể lại rồi , không ngá» Quan Ná»™i lại lắm nhân tà i đến váºy , chắc việc xâm nháºp phải hoãn lại má»™t thá»i gian nữa ,bây giá» cần mở rá»™ng địa bà n ở đây để gây dá»±ng thêm lá»±c lượng đã ! ...
Nguồn : http://4vn.eu
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 11-12-2008 at 03:50 PM .
07-12-2008, 08:59 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
Chương Tám
Phi Phụng Sơn
Mà n đêm bị che lấp bở ánh mặt trá»i chói trang . Nhược Thiên quay lại bảo Trúc Nhi :
-Äi cả đêm rồi phÃa trÆ°á»›c có má»™t tiểu trấn chúng ta Ä‘i tìm khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i rồi ngà y mai sẽ lên Phi Phụng SÆ¡n nhé !
Trúc Nhi nói bằng giá»ng ngái ngủ :
-Muá»™i cÅ©ng mệt rồi , là m theo ý sÆ° huynh váºy !
Hai ngÆ°á»i thu hồi pháp bảo tiến và o tiểu trấn sầm uất . Sau khi há»i thăm Nhược Thiên má»›i hay đây là SÆ¡n Hà trấn , vì cách không xa Phi Phụng SÆ¡n nên ở đây chúng nhân Ä‘á»u chịu ảnh hưởng lá»›n bởi Phi Phụng phái , ngay cả trang phục há» mặc cÅ©ng má»™t mà u xanh thuần khiết cho nên những kẻ mặc trang phục mà u khác Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là từ nÆ¡i xa tá»›i . Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa quan sát thấy hai bên Ä‘Æ°á»ng lá»›n nhà cá»a san sát , hà ng rong bà y la liệt , thông qua trang phục há» nháºn ra khách lãng du đến SÆ¡n Hà trấn không há» Ãt .
Vừa nhìn thấy má»™t thiếu niên anh tuấn mình váºn bạch y trắng nhÆ° tuyết và thiếu nữ váºn hồng y phiêu hốt nhÆ° tiên nữ tên tiểu nhị của XÆ°Æ¡ng Hoà n khách Ä‘iếm vá»™i chạy ra niá»m nở :
-Xin má»i nhị vị khách quan và o , khách Ä‘iếm của chúng tôi có chá»— để ăn uống , đối tá»u và phòng để nghỉ ngÆ¡i , đảm bảo quý vị khách quan sẽ hà i lòng tuyệt đối !
Nhược Thiên cÆ°á»i :
-Ta nghỉ ở nhiá»u khách Ä‘iếm nhÆ°ng chÆ°a thấy tiểu nhị nà o bẻm mép nhÆ° tên nà y !
Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i còn tên tiểu nhị cúi đầu :
-Không dám ! Tiểu nhân chỉ nói sá»± tháºt mà thôi !
Nhược Thiên trầm ngâm giây lát rồi há»i :
-Gần đây có tin tức gì vỠđại hội Quan Sơn không ?
-Tiểu nhân nghe nói Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân và Giác Liên đại sÆ° đứng ra là m chủ đại há»™i , ngoà i tám đại phái nhÆ° Song Nguyệt , Äồng Thiên , Bạch long , Tri Nhân , Thiên SÆ¡n , Trúc SÆ¡n ... còn có rất nhiá»u anh hùng phiêu bạt tham gia .
Theo nhÆ° những vị khách quan đến đây bà n luáºn thì tạm thá»i Hắc Sát giáo chÆ°a có ý đồ và hà nh Ä‘á»™ng rõ rà ng nên các lá»™ anh hùng sẽ liên kết tÆ°Æ¡ng trợ nhau khi có biến chứ không tấn công ra Quan Ngoại !
Nhược Thiên gáºt đầu rồi lại há»i :
-Các hạ có biết Thái Dương chân nhân đã hồi sơn hay vẫn ở Quan Sơn không ?
-Hiện giỠThái Dương chân nhân đã hồi sơn được hai hôm , nghe đâu còn có chưởng môn Song Nguyệt phái và hai vị cao đồ ghé sơn !
Nhược Thiên suy nghÄ© thấy Song Nguyết phái vốn dÄ© ở Lăng XÆ°Æ¡ng , sao đại há»™i xong Kiến Nguyệt sÆ° thái không vá» núi mà lại ngược xuống Phù Tô ? Hắn nhìn tên tiểu nhị Ä‘ang khẽ ngó đầu ra ngoà i nhÆ° muốn chạy Ä‘i đón khách há»i nốt :
-Các hạ có rõ Kiến Nguyệt sư thái đến Phi Phụng Sơn là m gì không ?
Tên tiểu nhị gãi đầu :
-Cái nà y tiểu nhân quả tháºt không được rõ !
Nhược Thiên "buông tha" cho tiểu nhị đón khách rồi cùng Trúc Nhi đi và o ...
***
Phi Phụng sÆ¡n quả nhiên hùng vÄ© khác thÆ°á»ng , nom từ xa ngá»n núi nhÆ° má»™t cái đầu phụng hoà ng khổng lồ ngụp lặn trong mây mù . Nhược Thiên và Trúc nhi đáp xuống chân núi thì nhìn thấy má»™t đạo quán nhá» nằm trên con Ä‘Æ°á»ng duy nhất dẫn lên núi . Bên trong đạo quán có hai đạo sÄ© trẻ tuổi đứng gác ngoà i cá»a , nhìn trang phục mà u xanh nhạt trên đầu chÃt ngang má»™t dải lụa xanh có thêu hình bát quái , Nhược Thiên biết bá»n chúng là đệ tá» Phi Phụng phái nên đến trÆ°á»›c mặt ôm quyá»n :
-Hai vị đạo huynh phải chăng là đệ tỠPhi Phụng phái ?
Cả hai cùng ôm quyá»n thi lá»… lại rồi má»™t ngÆ°á»i nói :
-Äúng váºy ! Không biết các hạ có Ä‘iá»u gì chỉ giáo ?
Nhược Thiên chưa kịp nói thì Trúc Nhi xen và o :
-Bá»n ta muốn gặp Thái DÆ°Æ¡ng sÆ° đệ các hạ là m Æ¡n dẫn Ä‘Æ°á»ng !
Hai đạo nhân nghe nà ng gá»i Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân bằng sÆ° đệ thì giáºt bắn mình , còn Nhược Thiên thì cÆ°á»i khổ bảo :
-Tiểu muội im lặng một chút nà o !
Trúc Nhi vá»™i lùi lại đứng sau Nhược Thiên nhÆ° má»™t đứa trẻ biết lá»—i . hai đạo sỹ trấn tÄ©nh má»™t chút rồi mỉm cÆ°á»i :
-Vị tiểu cô nương nà y khéo đùa !
Trúc Nhi muốn lên tiếng nói gì đấy nhÆ°ng nhá»› đến lá»i Nhược Thiên Ä‘Ã nh đứng im thở dà i . Nhược Thiên cÆ°á»i :
-Sư muội còn nhỠtuổi không biết nghĩ nên ăn nói hồ đồ mong các vị lượng thứ cho !
Hai đạo sỹ nhìn thấy Trúc Nhi nhan sắc tuyệt luân lại rất ngây thÆ¡ trong sáng nên cÅ©ng không là m khó nà ng chỉ mỉm cÆ°á»i :
-Cái đấy thiếu hiệp không phải lo nhÆ°ng tiểu đạo vẫn chÆ°a rõ các vị đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì ?
-Phiá»n hai vị đạo huynh lên núi báo vá»›i Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân có Long Nhược Thiên đến vấn an !
Hai đạo sỹ giáºt mình thốt :
-Thì gia thiếu hiệp là Long Nhược Thiên ! Thất thố ! Thất thố rồi !
-Không dám !
Một đạo nhân nói :
-Phiá»n thiếu hiệp Ä‘i theo tiểu đạo , chưởng môn sÆ° bá dặn bá»n tiểu đạo chỠở đây đã lâu !
Nói rồi y cất bÆ°á»›c Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng , Nhược Thiên và Trúc Nhi vá»™i bÆ°á»›c theo . Con Ä‘Æ°á»ng lên núi được lát đá xanh hết sức sạch sẽ , hai bên Ä‘Æ°á»ng má»c rất nhiá»u thông và má»™t số cây khác nhÆ°ng nhất thá»i Nhược Thiên không biết đấy là cây gì .
Mất hÆ¡n má»™t tuần trà má»›i lên tá»›i đỉnh , TrÆ°á»›c mắt há» thi thoảng má»™t và i là n mây bay là là mặt đất vÆ°Æ¡ng vất , giăng mắc trên cái cổng cao hÆ¡n hai trượng trạm khắc hình đôi cánh Phượng Hoà ng khổng lồ xõa ra hai bên ôm má»™t lối Ä‘i có bá» ngang hÆ¡n má»™t trượng . Trên cổng nÆ¡i tiếp giáp giữa hai "cánh" phượng trạm má»™t cái đầu phượng hoà ng uy mãnh , phÃa dÆ°á»›i đầu Phượng là ba Chữ " Phi Phụng Phái"
Hai bên cổng có mấy đạo nhân đứng canh , há» thấy đạo nhân trẻ dẫn hai vị khách và o thì không ngăn cản mà cúi đầu chà o rồi đứng sang nhÆ°á»ng lối cho ba ngÆ°á»i .
Äạo sỹ dẫn hai ngÆ°á»i Ä‘i tiếp qua má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng đá hai bên trồng rất nhiá»u cây cảnh đến má»™t ngã tÆ° . Lúc nà y đứng ở ngã tÆ° có thể nhìn thấy rõ phÃa trÆ°á»›c là má»™t biệt viện to lá»›n , trÆ°á»›c biệt viện có má»™t hồ nÆ°á»›c nhá» , giữa hồ đặt má»™t bức tượng phụng hoà ng Ä‘ang gáy cao năm , sáu trượng . quanh hồ những vòi nÆ°á»›c liên tục phun lên trắng má»™t khoảng không gian . trên đôi cánh và đầu phụng hoà ng cÅ©ng có những vòi nÆ°á»›c nhá» liên tục chảy xuống tạo nên má»™t cảnh tượng rất hoà nh tráng , kỳ vÄ© .
Bên trái ngã tÆ° là má»™t tòa biệt viện lá»›n , có nhiá»u phòng kiến trúc theo kiểu phụng hoà ng bay lượn rất đẹp , trÆ°á»›c tòa viện hiện hữu má»™t cái sân lát đá xanh rá»™ng lá»›n , trên sân có nhiá»u đạo nhân táºp luyện .
Bên phải cÅ©ng má»™t trang viện tÆ°Æ¡ng tá»± có Ä‘iá»u trÆ°á»›c sân là nữ đạo sỹ ! ba tòa viện nà y cách nhau mấy bức tÆ°á»ng hoa và các mảnh vÆ°á»n trồng nhiá»u cây cảnh cùng các loại tượng linh váºt . Mây núi giăng mắc khắp nÆ¡i tạo nên má»™t khung cảnh hết sức huyá»n ảo , tráng lệ !
Äạo sỹ trẻ Ä‘Æ°a tay nói vá»›i hai ngÆ°á»i :
-PhÃa TrÆ°á»›c là Thiên Äiện , bên phải là Bách Phụng Viện còn bên trái là Thi Phụng viện . Các vị hay chỠở đây tiểu đạo và o Thiên Äiện báo cho chưởng môn sÆ° bá biết !
Sá»± hiện diện của Nhược Thiên và Trúc Nhi tất nhiên gây ngạc nhiên không Ãt cho các đệ tá» Phi Phụng phái , ban đầu chỉ má»™t và i ngÆ°á»i nhìn thấy nhÆ°ng sau đấy thì tất cả cùng dừng việc táºp luyện quan sát hai thiếu niên nam nữ không ngá»›t bà n tán .
Nhược Thiên chẳng mấy quan tâm tá»›i chuyện há» nói gì hắn chỉ trầm ngâm chắp tay sau lÆ°ng nhìn trá»i mây , Trúc Nhi thấy hắn không nói gì cÅ©ng im lặng đứng cạnh Ä‘Æ°a mắt ngó bức tượng hùng vÄ© . Khoảng má»™t tuần trà thì tên đạo sỹ khi nãy bÆ°á»›c ra , Ä‘i bên cạnh y là Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân thần thái phiêu hốt , trên khuôn mặt hé lá»™ chút sắc vui tÆ°Æ¡i . Nhược Thiên thấy ông ta liá»n cúi đầu :
-Tiểu bối tham kiến chân nhân !
Thái Dương chân nhân chưa kịp nói thì Trúc Nhi lẩm nhẩm :
-Rõ rà ng ông ta là sÆ° đệ mà sao sÆ° huynh lá»… phép váºy ?...
Nhược Thiên Ä‘Æ°a mắt nhìn , Trúc Nhi liá»n mÃm môi , ánh mắt mở tròn khẽ liếc qua Nhược Thiên nhÆ° biết lá»—i . Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân thoáng chút ngạc nhiên nhÆ°ng rồi ông cÅ©ng trấn tÄ©nh Ä‘Æ°a tay đỡ Nhược Thiên cÆ°á»i nói :
-Ta còn tưởng thiếu hiệp không tới chứ !
Äoạn quay sang Trúc Nhi :
-Vị cô nương nà y là ...
-Äấy là sÆ° muá»™i của vãn bối !
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân khẽ giáºt mình :
-Sư muội ?... Chuyện nà y là ...
Rồi nhÆ° cảm thấy mình không phải liá»n dắt tay Nhược thiên Ä‘i :
-Bần đạo hồ đồ quá ! Nà o , và o đây đã rồi có gì nói sau !
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân ra hiệu cho đạo sỹ trẻ lui xuống rồi dẫn ba ngÆ°á»i vá» phÃa Thiên Äiện bÆ°á»›c và o khách sảnh . Cách bà i trà trong khách sảnh không khác ở Má»™ng Gia Trang là bao nhiêu , có Ä‘iá»u trên tÆ°á»ng ngoà i những bức tranh thủy mạc khổ lá»›n còn treo rất nhiá»u tranh phụng hoà ng vá»›i các sắc thái và tÆ° thế khác nhau .
Lúc nà y trong khách sảnh đã có ba ngÆ°á»i hiện diện , đó chÃnh là kiến Nguyệt sÆ° thái và hai vị ái đồ của bà . Cả ba ngÆ°á»i vẫn nhÆ° thế , không có gì đổi khác , sa ni trắng phong thái thoát tục nhÆ° hạc ná»™i mây ngà n .
Nhược Thiên thấy Vá»ng Nguyệt thì bất giác nhá»› đến chuyện hôm ná» mình đã có thái Ä‘á»™ không phải nên không dám nhìn và o mắt nà ng . Vá»ng Nguyệt cÅ©ng váºy , thấy hắn Ä‘i vá»›i vá»›i má»™t hồng y thiếu nữ nhan sắc không thua gì mình cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên nhÆ°ng rồi nghÄ© tá»›i việc hắn là m tổn thÆ°Æ¡ng lòng tá»± trá»ng của mình ánh mắt liá»n chuyển qua sá»± bất nhẫn .
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân dẫn hai ngÆ°á»i đến ngồi đối diện vá»›i Thu Nguyệt và Vá»ng Nguyệt còn mình lên ngồi đối diện vá»›i Kiến Nguyệt sÆ° thái . Äợi má»™t tiểu đồng mang trà lên ông má»›i Ä‘Æ°a tay chỉ từng ngÆ°á»i giá»›i thiệu :
-Äây là Kiến Nguyệt sÆ° thái , chưởng môn nhân Song Nguyệt phái cùng hai vị cao đồ , Vá»ng Nguyệt , Thu Nguyệt !
Nhược Thiên ôm quyá»n thi lá»… :
- Vãn bối lần trÆ°á»›c may mắn được sá»± tÆ°Æ¡ng trợ của sÆ° thái và hai vị rất lấy là m cảm kÃch !
Ba ngÆ°á»i há» thoáng chút ngạc nhiên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ của Nhược Thiên còn Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân thì mỉm cÆ°á»i :
-Bần đạo cũng có nghe Kiến Nguyệt sư thái kể và đoán được tám phần đấy là Long thiếu hiệp !
Äoạn ông quay sang nói vá»›i Kiến Nguyệt sÆ° thái :
-Äây chÃnh là hà i tá» của cố nhân chúng ta Long Trung SÆ¡n , Long đại hiệp đấy !
Kiến Nguyệt sÆ° thái gáºt đầu :
-Thảo nà o !...
Bà ta định nói gì đấy nhÆ°ng rốt cục lại không nói nữa . Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân dÆ°á»ng nhÆ° hiểu được tÃnh khà bà ta nên cÅ©ng không há»i , ông nhấp má»™t ngụm trà rồi nhÆ° nhá»› ra chuyện gì liá»n há»i :
-Còn vị cô nương nà y , khi nãy thiếu hiệp bảo là sư muội ...nghĩa là m sao ?... chả lẽ trong một tháng qua thiếu hiệp đã tìm được minh sư ?
Trúc Nhi khẽ cau mà y nhÆ°ng không nói gì , Nhược Thiên thấy váºy liá»n kể lại má»i chuyện cho Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân nghe . Thái DÆ°Æ¡ng chân và Kiến Nguyệt sÆ° thái nghe nói đến Ä‘oạn Thái Cảnh chân nhân thì bất giác cùng giáºt mình .
Kể xong Nhược Thiên quay lên ôm quyá»n nói :
-Má»i chuyện là nhÆ° váºy ! Mong chân nhân thà nh toà n cho !
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân vá»™i đứng dáºy đến bên Nhược Thiên và Trúc Nhi nói :
-Thái Cảnh chân nhân sÆ° bá là má»™t kỳ tà i của võ há»c , hiá»m má»™t ná»—i tÃnh tình phóng khoáng khác ngÆ°á»i không chịu gò bó nên đã lãng tÃch thiên nhai từ Ä‘á»™ tam tuần . Bất luáºn thế nà o thì vá» vai vế hai vị Ä‘á»u hÆ¡n ta cho nên không thể thất thố trong chuyện nà y được !
Äoạn toan quỳ xuống hà nh lá»… , Trúc Nhi khẽ mỉm cÆ°á»i thÃch thú nhÆ°ng Nhược Thiên Ä‘Æ°a tay cản lại :
-Chân nhân xin đừng là m thế , vãn bối khó xỠ!
Thái Dương chân nhân nhăn nhó :
-Chuyện nà y ...thôi được rồi nghi lễ có thể bỠnhưng ... sư huynh ... sư tỷ không thể chối từ được cách xưng hô , nếu không giang hồ nhìn và o còn coi Phi Phụng phái ra sao nữa ?
Trông vẻ mặt Nhược Thiên lúc nà y còn thảm não hÆ¡n Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân rất nhiá»u . Kiến Nguyệt nhìn ba ngÆ°á»i há» thở dà i chả biết bà ta suy nghÄ© thế nà o nữa ! Vá»ng Nguyệt và Thu Nguyệt thì không dấu được sá»± ngạc nhiên , há» hết nhìn Nhược Thiên qua Trúc Nhi rồi đến Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân tuy váºy vẫn má»™t má»±c không nói gì , dÆ°á»ng nhÆ° ở vá»›i Kiến Nguyệt sÆ° thái lâu ngà y cái mà há» há»c được tốt nhất chÃnh là sá»± lạnh lùng kiêu hãnh của bà .
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân gáºt gáºt đầu đến trÆ°á»›c Trúc Nhi :
-SÆ°...tá»· tuổi còn trẻ mà tu chân đã cao thâm nhÆ° váºy tháºt khiến ngÆ°á»i ta kÃnh phục , sau nà y nhất định sẽ là trụ cá»™t của võ lâm !
Ông ta chÆ°a quen vá»›i cách xÆ°ng hô má»›i nên phát âm có phần không được lÆ°u loát nhÆ°ng lá»i nói hết sức chân tháºt khiến Kiến Nguyệt sÆ° thái cÅ©ng phải liếc nhìn nà ng , bà ta mặc dù không nói ra miệng nhÆ°ng trông vẻ mặt thì đến tám phần không tin Trúc Nhi tu chân đến Thiên Tiên cấp .
Kiến Nguyệt sÆ° thái tá»± phụ mình có căn cốt hÆ¡n ngÆ°á»i tu hà nh lại khổ hạnh nhÆ°ng ngoà i tứ tuần mà cÅ©ng chỉ chạm đến Quy Tiên ! Bây giá» nghe nói cô gái má»›i mÆ°á»i lăm , mÆ°á»i sáu tuổi đã có thà nh tá»±u Thiên Tiên nên bà ta không khá»i nghi ngá» , tuy váºy cÅ©ng chẳng phản bác , chỉ ngồi im lặng .
Hà n Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i vá»— vá»— lên vai Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân :
-Chưởng Môn hiá»n đệ cÅ©ng đạt đến Quy Tiên cao cấp tầng rồi, cố gắng không bao lâu nữa sẽ bằng ta thôi !
Giá»ng nói của nà ng rất hồn nhiên khiến má»i ngÆ°á»i nghe Ä‘á»u buồn cÆ°á»i nhÆ°ng Thái DÆ°Æ¡ng thì hết sức kÃnh phục , ông nói :
-Quả tháºt đệ má»›i đạt đến Quy Tiên cao cấp tầng , sÆ° tá»· quả nhiên cao thâm khó lÆ°á»ng , ban đầu hiá»n đệ còn không tin cho lắm nhÆ°ng bây giá» thì bái phục rồi !
Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i thÃch thú còn Nhược Thiên thì thở dà i im lặng . Kiến Nguyệt sÆ° thái muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y để kiểm chứng nghi ngá» của mình vì bà ta biết chỉ những ngÆ°á»i đạt đến đạo hạnh Thiên Tiên má»›i Ä‘oán được tu chân của kẻ thấp hÆ¡n mình , liá»n há»i :
-Không biết Hà n cô nương có đoán được tu chân của bần ni không ?
Trúc Nhi nhìn bà ta gáºt đầu :
-Bà còn trẻ hÆ¡n hiá»n đệ ta rất nhiá»u mà tu chân đạt đến Quy Tiên sÆ¡ cấp tầng thì sau nà y nhất định có thà nh tá»±u lá»›n !
Kiến Nguyệt sÆ° thái giáºt mình , trong lòng rất phục nhÆ°ng vẫn là m ra vẻ lạnh lùng niệm pháºt hiệu nói :
-Không dám !
Lúc nà y Vá»ng Nguyệt và Thu Nguyệt cÅ©ng nhìn Trúc Nhi bằng con mắt ngạc nhiên lẫn thán phục . Trúc Nhi thấy há» nhìn mình nhÆ° váºy thì cÆ°á»i :
-Phải chăng hai vị cũng muốn ta đoán ?
Vá»ng Nguyệt vá»™i chắp tay :
-Tiểu ni đâu dám !
Thái Dương chân nhân khẽ lay động cây phất trần nói :
-Các vị hãy đợi bần đạo một chút !
Äoạn lắc nhẹ thân mình bay vút ra khá»i khách sảnh nhÆ° má»™t đám mây . Năm ngÆ°á»i còn lại trong khách sảnh trầm lặng không ai nói má»™t lá»i , Nhược Thiên căn bản cÅ©ng muốn nói và i lá»i tri ân Kiến Nguyệt SÆ° thái vá»›i cả Thu Nguyệt , Vá»ng Nguyệt nhÆ°ng không biết mở lá»i thế nà o nên Ä‘Ã nh im lặng .
Má»™t khắc sau có tiếng chuông ngân nga rồi tiếng phượng hoà ng gáy đâu đó vá»ng lại nghe ấm áp lạ thÆ°á»ng . Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân bÆ°á»›c và o nét mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói vá»›i Nhược Thiên và Trúc Nhi :
-Dù sao thì chuyện sÆ° huynh và sÆ° tá»· cÅ©ng nên để cho má»i ngÆ°á»i trong phái được biết để sau nà y Ä‘i lại trên giang hồ không xảy ra nhầm lẫn đáng tiếc !
Ông quay sang phÃa ba ngÆ°á»i Kiến Nguyệt :
-Nếu sÆ° thái có nhã hứng thì theo bá»n bần đạo ra kia dá»± náo nhiệt má»™t chút !
Kiến Nguyệt sÆ° thái khẽ gáºt đầu biểu lá»™ ý đồng tình , Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân dẫn má»i ngÆ°á»i ra truá»›c cá»a Thiên Äiện , phÃa dÆ°á»›i khoảng sân lá»›n ôm lấy cái hồ tạc hình linh váºt Phượng Hoà ng đã có mấy trăm đệ tá» Phi Phụng phái táºp hợp . Nam đệ tá» chia hà ng đứng bên trái , nữ chia hà ng đứng bên phải bức tượng . TrÆ°á»›c cá»a Thiên Äiện ở giữa má»™t cái Ä‘Ã i nhá» có năm đạo nhân khà độ tiêu sái đứng chá» sẵn , hai nữ và ba nam .
Trên bầu trá»i lúc nà y linh váºt Phụng Hoà ng mình rá»±c cháy nhÆ° lá»a Ä‘ang bay lượn không ngừng là m trôi dạt những đám mấy trắng, trông tháºt mỹ lệ . Vừa thấy Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân đến tất cả đệ tỠđồng loạt quỳ xuống hô vang dáºy không gian :
-Tham kiến chưởng môn chân nhân !
Thái Dương chân chân đưa tay ra hiệu cho hỠđứng lên . Bây giỠNhược Thiên mới quan sát rõ năm đạo nhân tiêu sái đứng ở đà i .
HỠđứng thà nh má»™t hà ng , ngÆ°á»i đừng đầu gần Thiên Äiện nhất là má»™t đạo nữ đạo nhân tuổi ngoà i tứ tuần , dung nhan kiá»u diá»…m , so vá»›i Kiến Nguyệt sÆ° thái không kém là bao .
NgÆ°á»i thứ hai má»™t lão đạo sỹ tuổi Ä‘á»™ lục tuần râu tóc rất dà i nhÆ°ng bạc quá ná»a , dáng Ä‘á»™ hiá»n hòa .
Tiếp theo một nữ đạo sỹ tuổi ngoà i ngũ tuần nhưng tóc vẫn đen láy , trên khuôn mặt thi thoảng một và i nếp nhăn tà n phá dung nhan !
NgÆ°á»i nữa là nam đạo nhân tuổi ngoà i thất tuần râu tóc nhÆ° sÆ°Æ¡ng , khà độ tiêu sái , thâm trầm .
Cuối cùng là lão đạo tuổi cũng cỡ thất tuần , khuôn mặt đầy nếp nhăn nhưng lấp lánh những tia sáng thông tuệ , râu tóc ông cũng bạc trắng như sương .
Cả năm ngÆ°á»i Ä‘á»u váºn trÆ°á»ng bà o xanh nhạt tay cầm phất trần trắng . Thấy mấy ngÆ°á»i Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân bÆ°á»›c ra , chỉ có ba đạo nhân đứng phÃa trong là cúi đầu chà o còn hai đạo nhân thất tuần chỉ khẽ gáºt đầu đủ thấy địa vị há» không há» nhá» !
Thái Dương chân nhân đưa tay giới thiệu từ trong ra ngoà i :
- Äây là Thái Hằng Tiên cô thủ tá»a Bách Phụng Viện , vị nà y là Thái Hiá»n chân nhân thủ tá»a Thi Phụng Viện , Thái Hoa Tiên cô quản lý bên Thiên Äiện . Hai vị nà y là tam sÆ° thúc Thái Hoằng chân nhân và tứ sÆ° thúc Thái TÄ©nh chân nhân hai trong bốn Tứ Hùng của phi Phụng phái còn sát cánh vá»›i bổn môn . Các vị kia Ä‘á»u đã Thăng Tiên !
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cúi đầu chà o năm đạo nhân thái Ä‘á»™ rất cung kÃnh , ngay cả kiến Nguyệt sÆ° thái vốn kiêu ngạo cÅ©ng không ngoại lệ .
Thái Hoằng chân nhân quan sát má»i ngÆ°á»i má»™t lượt , ánh mắt ông dừng lại rất lâu khi nhìn Trúc Nhi , hẳn có Ä‘iá»u gì đấy ngạc nhiên nhÆ°ng tu hà nh thâm sâu khó lá»™ ra nên má»i ngÆ°á»i không hay . Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân lại Ä‘Æ°a tay giá»›i thiệu từng ngÆ°á»i bá»n Nhược thiên vá»›i năm đạo nhân , há» khẽ gáºt đầu .
Thái Dương tiếp :
-NhÆ° khi nãy bần đạo đã nói ! Vị tiểu sÆ° huynh và tiểu sÆ° tá»· nà y Ä‘á»u là đệ tá» của Thái Cảnh chân nhân sÆ° bá cho nên luáºn vỠđịa vị chỉ kém hai vị sÆ° thúc đây còn đối vá»›i bần đạo và ba vị sÆ° muá»™i , sÆ° đệ thì lại hÆ¡n . Phi Phụng phái chúng ta sở dÄ© hÆ°ng thịnh ngà n năm cÅ©ng là ở chá»— môn quy nghiêm khắc ,các huynh đệ biết tôn trá»ng , yêu thÆ°Æ¡ng và tÆ°Æ¡ng trợ lẫn nhau . Nay đã biết rõ thân pháºn của hai vị ấy nên bần đạo bạo gan mà triệu hồi hai vị sÆ° thúc cùng các vị sÆ° đệ , sÆ° muá»™i cÅ©ng nhÆ° chúng nhân đệ tá» bổn phái đến nháºn đồng môn . Có nhÆ° váºy sau nà y việc Ä‘i lại trên giang hồ má»›i tránh được sá»± nhầm lẫn và võ lâm đồng đạo cÅ©ng không dám xem thÆ°á»ng chúng ta vì không biết trá»ng lá»… nghÄ©a ! Chẳng hay các vị nghÄ© thế nà o ?
Thái Hằng , Thái Hoa ,Thái Hiá»n , gáºt gáºt đầu ra Ä‘iá»u tán thà nh . Thái TÄ©nh nói :
-Nếu đã là đệ tá» của thái cảnh sÆ° huynh thì chưởng môn hiá»n Ä‘iệt hãy tá»± thu xếp , hai lão già nà y không có ý kiến !
Thái Hoằng chân nhân mỉm cÆ°á»i nhìn Trúc Nhi :
-Lão đạo tá»± phụ mình tu hà nh cao thâm đã đến Thiên Tiên trung cấp tầng váºy mà nhìn vị tiểu sÆ° Ä‘iệt nà y vẫn không sao Ä‘oán được đạo hạnh !
Trúc Nhi gáºt đầu :
-Sư thúc hãy còn kém sư điệt một tầng đương nhiên không nhìn được ra cũng phải !
Má»i ngÆ°á»i nghe nà ng nói Ä‘á»u giáºt mình chỉ có Thái DÆ°Æ¡ng , Kiến Nguyệt và Nhược Thiên là khẽ lắc đầu . Thái TÄ©nh gáºt đầu nói :
-Không ngá» Thái Cảnh sÆ° huynh má»™t Ä‘á»i phiêu bạt lại thu nháºn được má»™t đệ tá» ngà n năm có má»™t nhÆ° váºy ! Äáng mừng thay !
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân không nói thêm , ông quay xuống chúng đệ tá» hãy còn chá» phÃa dÆ°á»›i tÆ°á»ng trình lại sá»± việc , bá»n đệ tá» ngoà i mấy ngÆ°á»i hà ng đầu tu hà nh thâm sâu nghe lõm bõm được và i câu còn đâu Ä‘á»u không nghe được sá»± đối đáp của mấy vị trên Ä‘Ã i nên nghe Thái DÆ°Æ¡ng chân nói ánh mắt Ä‘á»u lá»™ sá»± ngạc nhiên cá»±c Ä‘á»™ ...
***
Mà n đêm bao phủ xuống Phi Phụng phụng phái , bầu trá»i má»™t mà u tịch mịch huyá»n bà , Thi thoảng những dải hà o quang rá»±c lá»a bùng sáng do linh váºt phụng hoà ng bay lượn để lại rồi chìm và o đêm sâu ...
Nhược Thiên Ä‘i lại trong căn phòng trầm ngâm suy nghÄ© , hắn đã mấy lần há»i Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân vá» chuyện vì sao Kiến Nguyệt sÆ° thái có mặt trên Phi Phụng SÆ¡n nhÆ°ng ông cứ lẩn tránh câu trả lá»i khiến lòng hắn rất Ä‘á»—i phân vân . Bá»—ng nhiên có tiếng gõc cá»a rồi Trúc Nhi bÆ°á»›c và o , nà ng nhìn vẻ mặt đăm chiêu của hắn cÆ°á»i bà hiểm :
-SÆ° huynh là m gì mà bá»™ mặt khó coi váºy ?
Hắn thở dà i :
-Ta đang nghĩ đến nguyên nhân Kiến Nguyệt sư thái đột nhiên đến Phi Phụng sơn !
Trúc Nhi vẫn giữ bộ dạng bà hiểm :
-Äi theo muá»™i ! Có cái nà y hay lắm !
Hắn cÆ°á»i khổ :
-Có cái gì mà hay , lại định trêu trá»c ai à ?
Trúc Nhi lắc đầu :
-Không có trêu ai cả , theo muội để giải đáp nghi ngỠcủa huynh !
Hắn sáng mắt :
-Tháºt hả ?
-Muội nói dối sư huynh lần nà o chưa ?
Nói rồi nà ng Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng , Nhược Thiên vá»™i cất bÆ°á»›c chạy theo .
-Huynh Ä‘i nhẹ nhà ng má»™t chút nà o , coi chừng kinh Ä‘á»™ng tá»›i ngÆ°á»i ta !
Nhược Thiên cÆ°á»i :
-Muội ghê gớm hơn là ta tưởng !
-Thế sư huynh tưởng muội thế nà o ?
Hắn lắc đầu không nói , hai ngÆ°á»i rá»i khá»i Thiên Äiện Ä‘i và o lối nhá» trong vÆ°á»n cây cảnh . Nhược Thiên cau mà y há»i :
-Rút cuộc thì đi đâu đây sư muội ?
Trúc Nhi quay lại nắm tay hắn kéo đi tiếp , nói :
-Khi nãy muá»™i sang tìm huynh tình cá» thấy Kiến Nguyệt sÆ° thái Ä‘i ngang qua dáng Ä‘á»™ gấp gáp liá»n bám theo bà ta .
Huynh biết bà ta đi gặp ai không ?
-Chả lẽ là chưởng môn sư đệ ?
-Äúng rồi !
Nhược Thiên đăm chiêu nghÄ© : "chả lẽ hai ngÆ°á»i nà y có tÆ° tình gì hay sao mà phải đợi đêm tối má»›i gặp nhau ?"
Bá»—ng thấy Trúc Nhi dừng lại chỉ tay vá» phÃa trÆ°á»›c truyá»n âm nháºp máºt nói vá»›i hắn :
-HỠở phÃa trÆ°á»›c kìa , sÆ° huynh cẩn tháºn không há» phát hiện nhé !
Nhược Thiên đưa mắt quan sát quả nhiên thấy phia trước trong một gian đạo quán nhỠcó đặt một cái bà n cùng hai cái ghế thô sơ . Kiến Nguyệt sư thái và Thái Dương chân nhân đang ngồi trong đấy .
Trăng già bây giá» má»›i ló rạng nhá»n nhợt rá»i xuống không gian má»™t mà u huyá»n bà ! Nhược Thiên ngÆ°ng thần lắn nghe thấy Kiến Nguyệt sÆ° thái thở dà i :
-Chuyện đã nhÆ° váºy thì khi nà o chân nhân định sẽ khởi hà nh ?
Nghe xÆ°ng hô dừơng nhÆ° há» không phải tâm sá»± chuyện cá nhân tÆ° tình . Nhược Thiên thở phà o ! Trúc Nhi Ä‘Æ°a tay bịt miệng hắn lại . Bà n tay mát dịu thÆ¡m lừng hòa quyện vá»›i mùi hÆ°Æ¡ng thiếu nữ tá»a ra lây lất , hai ngÆ°á»i lại ngồi sát nhau sá»± đụng chạm ấy khiến Nhược Thiên khẽ rúng Ä‘á»™ng , hắn bất giác ngẩn ngÆ¡ nhìn nà ng ! Trúc Nhi dùng truyá»n âm nói :
-Huynh tráºt tá»± nà o ! Hai ngÆ°á»i ấy tu hà nh Ä‘á»u cao thâm , tiếng thở dà i của huynh cÅ©ng khó qua mắt hỠđấy !
Nhược Thiên Ä‘á»› ngÆ°á»i , hóa ra cÆ¡ trà hắn còn không bằng sÆ° muá»™i mình . Hắn cÆ°á»i :
-Bà n tay muội rất thơm !
Trúc Nhi tròn mắt nghiêng nghiêng đầu nhìn hắn rồi đẩy đẩy bà n tay và o mũi hắn :
-Váºy hả ? ThÆ¡m thì huynh ngá»i Ä‘i !
Nhược Thiên nắm tay nà ng kéo ra nói :
-Äể xem há» nói gì vá»›i nhau đã !
Bỗng nghe Thái Dương chân nhân nói lớn :
-Hai vị sư huynh , sư tỷ và o đây ! Ở ngoà i đấy sương lạnh lắm !
Kiến Nguyệt sÆ° thái nghe váºy thì khẽ giáºt mình Ä‘Æ°a mắt vá» hÆ°á»›ng Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân nhìn quả nhiên thấy Nhược Thiên và Trúc Nhi Ä‘ang từ từ bÆ°á»›c lại , đôi mắt bà ta lá»™ chút sắc thái không vui liá»n quay mặt Ä‘i chá»— khác không nói gì .
Nhược Thiên vá»™i ôm quyá»n :
-Là m phiá»n hai vị tháºt có lá»—i !
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân phẩy nhẹ tay trái hà m ý nói không sao còn tay phải cầm phất trần lắc mấy cái má»™t đạo kình nhẹ nhà ng xuất hiện kéo theo hai cái ghế trong góc đạo quán . Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân hạ ghế xuống má»i hai ngÆ°á»i ngồi rồi thở dà i há»i :
-Hai vị su huynh , sư tỷ không biết theo ta đến đây là có ý gì ?
Nhược Thiên nói:
-Là ta muốn là m rõ chuyện đã nói với chưởng môn sư đệ thôi !
Hắn không muốn nói trá»±c tiếp ra vì thấy Kiến Nguyệt sÆ° thái ở đấy e không tiện . Thái DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i :
-Thá»±c ra chuyện nà y cÅ©ng không có gì khó nói , chẳng qua ta không muốn hai vị báºn lòng nên má»›i dấu mà thôi !
Nhược Thiên mỉm cÆ°á»i :
-Xin Chưởng môn sÆ° đệ cứ nói ra , quả tháºt không rõ được nguyên nhân nà y ta rất lấy là m bứt rứt trong lòng !
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân mỉm cÆ°á»i nhìn Kiến Nguyệt sÆ° thái há»i :
-Chuyện ấy ...theo ý sư thái có nên nói ra chăng ?
Kiến Nguyệt sư thái không tỠra bằng lòng cũng như phản đối , bà hững hỠ:
-Cái đấy tùy chân nhân !
Thái Dương chân nhân trầm ngâm khai khẩu :
-Chuyện nà y phải bắt đầu lại từ hôm đại há»™i Quan SÆ¡n ! Thá»±c ra mà nói thì ở đại há»™i nà y không có gì đặc biệt so vá»›i các kỳ đại há»™i trÆ°á»›c , ngÆ°á»i đứng ra trụ trì vẫn là ta và Giác Liên đại sÆ° còn nÆ¡i tổ chức vẫn là Lạc Hồng SÆ¡n trang .
Các bang phái lá»›n tụ há»™i trao đổi võ công há»c há»i lẫn nhau , anh hùng lãng khách tứ phÆ°Æ¡ng cÅ©ng vá» dá»± đông đủ dù không có mấy ngÆ°á»i nháºn được thiệp má»i . Tại đại há»™i nhiá»u vấn đỠđược đặt ra nhÆ°ng chung quy vẫn là chuyện có nên tấn công ra Quan Ngoại tiêu diệt hắc Sát giáo hay không ?
Cái đó hẳn SÆ° huynh , sÆ° tá»· biết kết quả rồi . NhÆ°ng Ä‘iá»u đáng nói là trong đại há»™i ấy ta và Kiến Nguyệt sÆ° thái phát hiện ra má»™t bà máºt lá»›n . Nguyên lai má»—i lần tổ chức đại há»™i anh hùng , chưởng môn cÅ©ng nhÆ° bang chủ các bang phái ngoà i chuyện trao đổi võ công còn giao lÆ°u vá»›i nhau để kết tình bằng hữu tăng thêm khối Ä‘oà n kết cho chÃnh đạo .
TrÆ°á»›c kia ta cÅ©ng có kết thân vá»›i chưởng Môn nhân Trúc SÆ¡n kiếm phái LÆ°u Thiên Hoà ng , ông ta là ngÆ°á»i xuất quá»· nháºp thần , tÃnh tình phóng khoáng nên rất dá»… gần . Trúc SÆ¡n cÅ©ng là má»™t phái kiếm rất lá»›n trên giang hồ , ở phÆ°Æ¡ng nam nà y so vá»›i Song Nguyệt và Phi Phụng không kém bao nhiêu .
Tuy váºy lần đại há»™i nà y ta thấy ông ta có gì đấy rất khác lạ . Kiến Nguyệt sÆ° thái cÅ©ng là tri nhân của ông ta nên cÅ©ng nháºn ra , hai bá»n ta âm thầm Ä‘iá»u tra và biết được ông ta là kẻ giả trang !
Nhược Thiên Và Trúc Nhi khẽ rúng động , Thái Dương chân nhân tiếp :
-Vấn Ä‘á» khó khăn chÃnh là thân thế của kẻ giả trang kia , mục Ä‘Ãch của hắn là gì ? Và hiện giá» LÆ°u Thiên Hoà ng chưởng môn ở đâu ?
Äáng ra ta định công bố việc nà y cho võ lâm đồng đạo hay nhÆ°ng thứ nhất là sợ ảnh hưởng đến thanh danh của Trúc SÆ¡n phái thứ hai là cÅ©ng chÆ°a có bằng chứng xác thá»±c nà o nói lên hắn là kẻ giả trang vì võ công hắn dùng hôm giao lÆ°u giữa các phái chÃnh là Trúc SÆ¡n kiếm pháp ! Cho nên ta Ä‘Ã nh âm thầm Ä‘iá»u tra !
Ôg dừng lại trầm mặc, không gian trở nên lặng lẽ khác thÆ°á»ng , Nhược Thiên há»i :
-Không lẽ hai ngÆ°á»i chÆ°a tìm ra chút manh mối nà o vá» kẻ giả trang kia sao ?
Kiến Nguyệt vẫn lạnh lùng không nói gì , Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân cÆ°á»i khổ :
-CÅ©ng có chút manh mối nhÆ°ng chỉ mong nó không phải sá»± tháºt ! Ta và sÆ° thái đây Ä‘oán kẻ giả trang có thể là Thiên Diện Nhân Ma nhÆ°ng không rõ mục Ä‘Ãch của hắn vì tên ác ma nà y vốn dÄ© không hay can dá»± và o những chuyện thị phi giang hồ , thú vui của gã chỉ là trá»™m cắp , giá há»a cho ngÆ°á»i ta tà n sát nhau là hắn vui !
NhÆ°ng suy Ä‘i nghÄ© lại thấy hắn quy ẩn mấy chục năm , bây giá» giang hồ Ä‘ang nổi sóng vụ Thất Sắc Long Châu thì hắn má»›i xuất hiện , tất phải có nguyên do . Ta e cái chết của Má»™ng Bá Liên trang chủ Má»™ng gia trang tất có nguyên nhân vá»›i sá»± mất tÃch của chưởng môn Trúc SÆ¡n phái ...
Ông nhÆ° nhá»› ra chuyện gì liá»n ngừng lại rồi quay sang nhìn hai ngÆ°á»i Nhược thiên cùng Trúc Nhi nét mặt trang nghiêm :
-Hai vị còn trẻ , lịch duyệt giang hồ lại không đáng bao nhiêu tốt nhất đừng can dự và o chuyện nà y ! Hãy nghỉ ngơi ở đây mấy ngà y sau đó có vỠVân Sơn hay không hãy quyết định !
Trúc Nhi cÆ°á»i :
-Tất nhiên bá»n ta phải vá» Vân SÆ¡n rồi !
-Váºy thì ta cÅ©ng không quản thúc hai vị chuyện ấy , có Ä‘iá»u ngà y mai ta vá»›i Kiến Nguyệt sÆ° thái Ä‘i Trúc SÆ¡n rồi , có gì thì Thái Hoa tiên cô sẽ thay ta lo liệu cho hai vị ! Gặp vÆ°á»›ng mắc gì cứ nói vá»›i muá»™i ấy !
Nhược Thiên trầm ngâm im lặng không phản đối , hắn biết bây giá» có nói gì thì cÅ©ng chẳng thay đổi được ý kiến của Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân , ông ta rốt cục cÅ©ng chỉ lo cho an toà n của hai ngÆ°á»i mà thôi ...
Nguồn : http://4vn.eu
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 11-12-2008 at 04:29 PM .
07-12-2008, 09:03 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
ChÆ°Æ¡ng ChÃn
Trúc Sơn Kiếm Phái
Xương Hoà n khách điếm
-SÆ° huynh à ? Liệu chúng ta là m nhÆ° váºy có đúng vá»›i chưởng môn sÆ° đệ không ?
-Chả phải hồi trÆ°á»›c muá»™i bảo ta nói gì muá»™i cÅ©ng nghe sao ? Bây giá» hối háºn rồi chăng ?
-Không phải ! Nhưng ta đi mà không từ biệt như thế có cái gì đó không hay cho lắm !
-Hì ! Nếu mà từ biệt thì há» có cho ta Ä‘i không ? Ãt nhất cÅ©ng giữ lại và i ngà y cho xem , chưởng môn sÆ° đệ vốn rất chu đáo trong má»i chuyện , muá»™i khá» lắm !
Hai giá»ng đối thoại ấy chÃnh là của Nhược Thiên và Trúc Nhi . Sáng sá»›m nay khi Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân và Kiến Nguyệt , Vá»ng Nguyệt , Thu Nguyệt hạ sÆ¡n hắn cÅ©ng dẫn Trúc Nhi lén rá»i khá»i Phi Phụng SÆ¡n .
Tuy rằng không tiếp xúc vá»›i Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân nhiá»u nhÆ°ng Nhược Thiên cÅ©ng hiểu rõ ông ta là ngÆ°á»i cẩn tháºn chu đáo trong má»i chuyện , hắn Ä‘oán được tám phần là ông sẽ bảo Thái Hoa tiên cô "trông nom" hai ngÆ°á»i khoảng năm sáu ngà y gì đó rồi Ä‘i đâu má»›i cho Ä‘i , khoảng thá»i gian ấy chắc chắn ông ta đã đến Trúc SÆ¡n thu xếp má»i chuyện rồi , hai ngÆ°á»i dù có hiếu kỳ cÅ©ng không thể tham gia được !
Trúc nhi keo kéo tay áo hắn nói :
-SÆ° huynh ! Sao bá»n há» nhìn mình kỳ thế ?
Nhược Thiên Ä‘Æ°a mắt quan sát quanh sảnh thấy rất nhiá»u thá»±c khách tuy vẫn chuyện trò , hà n huyên đối tá»u nhÆ°ng cứ liếc mắt nhìn hai ngÆ°á»i khuôn mặt lá»™ nhiá»u nét kỳ quái khó hiểu , hắn trầm ngâm suy nghÄ© rồi nói:
-Ồ ! Tại vì ở đây ai cũng uống rượu còn chúng ta uống ... trà !
Trúc Nhi vừa cầm tách trà lên định uống nghe váºy liá»n đặt xuống gá»i :
-Tiểu nhị đâu mang rượu ra đây !
Nhược Thiên nhăn mặt :
-Không phải ai cũng uống được rượu đâu ? Muội chớ hồ đồ !
Trúc Nhi cÆ°á»i :
-HỠuống được thì mình cũng uống được !
Lá»i nói vừa dứt tên tiểu nhị đã mang ra má»™t vò rượu . Trúc Nhi đón lấy rót ra bát rồi nghiêng đầu nhìn Nhược Thiên há»i :
-Huynh có uống không ?
Nhược Thiên thở dà i đưa tay với vò rượu đặt ra chỗ khác nói :
-Sư muội à ! Võ công cao không có nghĩa là uống được rượu đâu ? Cái nà y phải uống quen mới được !
Trúc Nhi khì mũi :
-Muội không tin !
Nói đoạn nâng bát rượu đưa lên miệng nhấp một ngụm thấy vị cay xộc lên mũi thì nhăn nhó đặt xuống bà n là u bà u :
-Cái thứ gì mà vừa cay vừa khó uống váºy ?
Nhược Thiên mỉm cÆ°á»i , mấy gã giang hồ trong quán thấy thái Ä‘á»™ hoạt kê của tiểu cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp thì không nhịn được cất tiếng cÆ°á»i lá»›n vang dá»™i cả tiểu sảnh . Trúc Nhi tưởng há» khinh mình liá»n cầm cả bát uống hết nói :
-Các ngÆ°á»i uống được mà ta không uống được sao ?
Lá»i nói vừa dứt chợt thấy hai má nóng bừng trong cổ dâng lên má»™t luồng hÆ¡i nóng chặn khà quản khiến việc hÃt thở hết sức khó khăn . Trúc Nhi Ä‘Æ°a hai bà n tay úp lên má cảm giác nóng ran lan ra , vá»™i váºn công Ä‘iá»u tức nhÆ°ng rốt cục vẫn không sao đẩy lùi được cái cảm giác khó chịu kia , nà ng nhìn Nhược Thiên nhÆ° cầu khẩn :
-Sư huynh ơi ! Sao muội khó chịu thế nà y ...? Là m sao hết được bây giỠ? Muội Khó thở quá !
Nhược Thiên nhìn hai má nà ng Ä‘á» lên , hoa dung trở nên tú lệ vô cùng bất giác lòng hắn run lên má»™t cái vá»™i mÃm miệng không cÆ°á»i nữa mà trầm ngâm nhìn nà ng :
-Huynh đã bảo rồi mà muội không có nghe !
Nói Ä‘oạn liá»n gá»i tiểu nhị mang đến má»™t chén nÆ°á»›c lạnh bảo :
-Huynh nghe ngÆ°á»i ta nói dùng nÆ°á»›c lạnh có thể giải được men rượu , muá»™i thá» xem thế nà o !
Trúc Nhi lén nhìn Nhược Thiên ra Ä‘iá»u biết lá»—i rồi cầm bát nÆ°á»›c uống hết . Men rượu cà ng ngà y cà ng ngấm , nÆ°á»›c lạnh có giảm đôi chút nhÆ°ng không thấm và o đâu cả , Trúc Nhi thấy đầu óc quay cuồng cà ng váºn công cà ng mệt , miệng lẩm nhẩm :
-Sao đầu óc muá»™i quay nhÆ° chong chóng váºy sÆ° huynh ?
Nhược Thiên lắc đầu :
-Ta đã nói rồi mà không chịu nghe !
- Muội biết lỗi rồi , huynh bảo phải là m sao ... bây giỠ...khó chịu quá ...!Lại buồn ngủ nữa !
- Váºy Ä‘i ngủ má»™t giấc , tỉnh dáºy là khá»i ngay thôi !
Trúc Nhi định đứng dáºy lên phòng nhÆ°ng hai chân run lên nhÆ° không muốn nghe lá»i , nà ng đầu óc không đến ná»—i bị hÆ¡i men chi phối hoà n toà n nhÆ°ng chân tay thì có phần mất tá»± chủ , khuôn mặt nhăn nhó nhìn đến tá»™i .
Nhược Thiên vá»™i chạy lại dìu nà ng lên phòng ngủ , Trúc Nhi tá»±a đầu và o vai hắn hai mắt lim dim , hÆ¡i nóng và mùi vị nữ nhân từ ngÆ°á»i nà ng bay ra là m Nhược Thiên rúng Ä‘á»™ng , hắn trấn tÄ©nh rồi đặt nà ng xuống giÆ°á»ng kéo chăn đắp lên , Trúc Nhi nắm tay hắn nói :
-Khó thở tháºt ! ... Muá»™i sợ lắm , chÆ°a bao giá» bị nhÆ° thế nà y cả ...sÆ° huynh ngồi đây ...đừng có Ä‘i đâu !
Hắn cÆ°á»i khổ Ä‘Ã nh ngồi lại bên mép giÆ°á»ng chá» cho Trúc Nhi chìm hẳn và o giấc ngủ má»›i Ä‘i ra ngoà i ...
***
Trúc SÆ¡n Kiếm phái tá»a lạc trên Trúc SÆ¡n thuá»™c quáºn Bình Châu , phủ Bình Long , phái kiếm nà y rất có thanh danh trên giang hồ nên Nhược Thiên và Trúc Nhi tìm đến tổng Ä‘Ã n không khó khăn lắm . Chỉ có má»™t vấn Ä‘á» nan giải là là m thế nà o để lên núi ? Sau khi bà n luáºn rất lâu hai ngÆ°á»i quyết định tìm má»™t khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i rồi tối đến sẽ hà nh Ä‘á»™ng . Từ sau vụ say rượu Trúc Nhi tá» ra rất biết nghe lá»i , không còn nổi hứng nhÆ° trÆ°á»›c nữa !
Theo những gì mà tên tiểu nhị ở khách Ä‘iếm nà y nói thì gần đây chưởng môn nhân Trúc SÆ¡n phái ở đại há»™i Quan SÆ¡n vỠđã bế môn tu luyện không tiếp khách , chÃnh Ä‘iá»u đó đã dáºy lên lòng hiếu kỳ của Nhược Thiên , hắn quyết định bằng má»i giá phải tìm hiểu rõ chân tÆ°á»›ng của kẻ giả danh mà Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân nói !
Mà n đêm buông xuống , trá»i vắng bóng trăng , không gian má»™t mà u Ä‘en thăm thẳm . Trúc SÆ¡n không hùng vÄ© nhÆ° Phi Phụng SÆ¡n nên hai ngÆ°á»i lên núi chẳng mất bao nhiêu thá»i gian , thi thoảng có và i tên đệ tá» váºn trÆ°á»ng bà o trắng Ä‘en canh gác , mấy tên nà y chẳng qua chỉ thuá»™c hạng bình thÆ°á»ng nên Nhược Thiên dẫn Trúc Nhi vượt qua bá»n chúng dá»… dà ng mà không gây kinh Ä‘á»™ng .
Trúc SÆ¡n phái có ba tòa biệt viện lá»›n , ngoà i ra còn khá nhiá»u biệt viện nhá» rải rác khắp nÆ¡i . Äêm chÆ°a phải là sâu , các phòng trong trang viện hãy còn thắp đèn sáng trÆ°ng . Trúc Nhi khẽ kéo tay Nhược Thiên thì thầm :
-Có nhiá»u biệt viện nhÆ° váºy biết tìm ở đâu sÆ° huynh ?
Nhược Thiên cau mà y một chút nói :
-Chúng ta thá» sang tòa Biệt Viện ở giữa xem . Nói Ä‘oạn Ä‘i trÆ°á»›c , Trúc Nhi cÅ©ng vá»™i theo sau . Nhược Thiên lắc thân lên mái ngói tòa viện ngÆ°ng thần lắng nghe , quả nhiên hắn thấy âm hưởng trầm trầm của Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân vá»ng lại .
-Muội có nghe gì không ?
-Có , chưởng môn sÆ° đệ Ä‘ang Ä‘Ã m luáºn vá»›i ái đó , hình nhÆ° có cả Kiến Nguyệt sÆ° thái nữa !
Nhược Thiên gáºt đầu :
-HỠđến đây trÆ°á»›c chúng ta có lẽ Ä‘ang thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i những nhân váºt chủ chốt của Trúc SÆ¡n !
Hai ngÆ°á»i lần theo tiếng âm thanh phát ra quả nhiên đến má»™t sảnh Ä‘Æ°á»ng khá lá»›n , đèn Ä‘uốc sáng trÆ°ng , có lẽ đây là khách sảnh của Trúc SÆ¡n . Trúc Nhi dùng truyá»n âm há»i :
-Phái nà y không có linh váºt trấn phái sao sÆ° huynh ?
Nhược Thiên giáºt mình , hắn tháºt sá»± không nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy nên nhất thá»i hoảng hốt Ä‘Æ°a mắt tìm kiếm .
NhÆ°ng quả tháºt đã muá»™n , từ trong mà n đêm má»™t vầng sáng vá»t lên chói lòa sắc Ä‘á» , nhìn kỹ đấy là con váºt có bốn chân rồng mình hổ bá»c chi chÃt vảy rồng thân hình to lá»›n nhÆ° má»™t con tuấn mã . Linh váºt gầm vang rồi Ä‘áºu xuống cách hai ngÆ°á»i hÆ¡n má»™t trượng há miệng Ä‘á» nhÆ° máu gầm gừ , Nhược Thiên Ä‘Ã nh kêu khổ trong lòng . Trúc Nhi giáºt tay áo chà ng :
-Sư huynh là m sao đây , có nên đánh nó không ?
Nhược Thiên còn chÆ°a kịp trả lá»i thì tứ phÃa đã xuất hiện đệ tá» Trúc SÆ¡n hoà nh kiếm bao vây . Má»™t lão nhân váºn trÆ°á»ng bà o trắng Ä‘en râu tóc hoa dâm có vẻ nhÆ° là ngÆ°á»i đứng đầu đám đệ tỠở đây quát :
-Hai ngÆ°á»i kia là ai ? Tại sao Ä‘á»™t nháºp bổn phái ?
Nhược Thiên lắc đầu không nói gì , Trúc Nhi thấy váºy cÆ°á»i :
-Ta đến đây tìm sư đệ !
Lão nhân cÆ°á»i nói :
-SÆ° đệ của cô nÆ°Æ¡ng là ai , Trúc SÆ¡n phái Ä‘ang đóng cá»a không có tiếp khách , hẳn cô nÆ°Æ¡ng đã nhầm ...
Bỗng nhiên sau lưng lão nhân có tiếng thở dà i rồi một âm hưởng quen thuộc cất lên :
-Là bần đạo , hai ngÆ°á»i ấy là sÆ° huynh , sÆ° tá»· của ta !...
Äó chÃnh là Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân , theo sau ông còn có Kiến Nguyệt sÆ° thái , Thu Nguyệt , Vá»ng Nguyệt cùng má»™t thiếu niên tuổi cỡ Nhược Thiên khôi ngô anh Tuấn . Äám ngÆ°á»i bao vây Nhược Thiên và Trúc Nhi tá» ra hết sức ngạc nhiên , vị đại tông sÆ° của võ lâm không ngá» lại là sÆ° đệ của hai ngÆ°á»i trẻ tuổi nà y , nhÆ°ng há» không tiện há»i Ä‘Ã nh lui lại .
Trúc Nhi nắm tay Nhược Thiên kéo đến trÆ°á»›c mặt Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân cÆ°á»i :
-Chưởng môn sÆ° đệ vẫn khá»e chứ !
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân nhìn hai ngÆ°á»i hòa ái nói :
-Ta đã biết thế nà o cũng xảy ra chuyện nà y mà !
Thiếu niên anh tuấn bược lên ôm quyá»n :
-Tại hạ là LÆ°u Thiên Hoa xin thay mặt mấy ngÆ°á»i vừa rồi tạ tá»™i cùng hai vị !
Nhược Thiên Ä‘oán có lẽ y là ái tá» của LÆ°u Thiên Hoà ng nên mỉm cÆ°á»i thi lá»… lại nói :
-Sao công tá» nói váºy ? Là bá»n ta không phải trÆ°á»›c !
LÆ°u Thiên Hoa cho mấy thủ hạ và linh váºt Long Hổ lui Ä‘i rồi má»i tất cả má»i ngÆ°á»i và o khách sảnh , Nhược Thiên thấy phong thái ngÆ°á»i nà y uy nghi mà hòa nhã trong lòng lấy là m phục liá»n bÆ°á»›c theo má»i ngÆ°á»i và o . Sau khi an tá»a Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân mỉm cÆ°á»i nói :
-LÆ°u thiếu hiệp vẫn chÆ°a trả lá»i bần đạo vì sao gia phụ lại bế môn cấm khách ? Chuyện nà y đáng lẽ là việc riêng của bổn phái nhÆ°ng bần đạo có và i nghi vấn nhá» , mong công tá» giải đáp dùm !
Lưu Thiên Hoa trầm ngâm nói :
-Quả tháºt vãn bối cÅ©ng không được rõ , cách đây mấy hôm khi gia phụ từ Quan SÆ¡n vá» thì bảo vãn bối trông nom má»i chuyện rồi bế quan !
Kiến Nguyệt sÆ° thái há»i :
-Không biết trước và sau khi đi tham dự đại hội Lưu chưởng môn có gì thay đổi không ?
LÆ°u Thiên Hoa chau mà y giây lát rồi trả lá»i :
-Từ khi đến Lăng XÆ°Æ¡ng dá»± đám tang Má»™ng trang chủ trở vá» quả tháºt gia phụ có Ãt nói hÆ¡n trÆ°á»›c và thÆ°á»ng không tiếp xúc vá»›i má»i ngÆ°á»i nhiá»u !
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân gáºt đầu :
-Váºy là rõ rồi , nghi ngá» của bần đạo quả nhiên không sai !
Không khà trở nên trầm mặc , không ai nói gì , có lẽ LÆ°u Thiên Hoa cÅ©ng nghi ngá» chuyện phụ thân mình tá»± nhiên trở nên khác trÆ°á»›c rất nhiá»u tất là có nguyên do nhÆ°ng nhất thá»i chÆ°a dám nói ra , vì thế có lệnh cấm khách mà vẫn để Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân và Kiến Nguyệt sÆ° thái lên núi , có lẽ y nghÄ© mấy ngÆ°á»i nà y đến đây cÅ©ng vì chuyện đó nên muốn nhá» há» Ä‘iá»u tra cho minh bạch . Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân gáºt gáºt đầu :
-LÆ°u thiếu hiệp có thể má»i lệnh phụ ra đây được chăng ?
Lưu Thiên Hoa lắc đầu :
-Gia phụ bế môn trong cấm địa , ngoà i chưởng môn nhân thì không ai được phép và o khu vực đấy cả !
Kiến Nguyệt cau mà y :
-Äến lúc nà y mà thiếu hiệp còn câu nệ đến chuyện ấy hay sao ?
-Chuyện nà y ...
Không khà lại trở nên im ắng không một tiếng động . Trúc Nhi thở dà i :
-Thì thiếu hiệp cứ dẫn bá»n ta đến đó , có gì thì chưởng môn sÆ° đệ và Kiến Nguyệt sÆ° thái chịu tá»™i thay là được rồi !
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u báºt cÆ°á»i trÆ°á»›c câu nói của nà ng nhÆ°ng cÅ©ng cho rằng đấy là ý kiến có lý nhất . Thiên Hoa nhìn nà ng má»™t chút rồi mỉm cÆ°á»i :
-Nếu váºy thì tại hạ Ä‘Ã nh liá»u theo ý cô nÆ°Æ¡ng nà y váºy !
LÆ°u Thiên Hoa dẫn má»i ngÆ°á»i qua má»™t khu rừng trúc đến trÆ°á»›c má»™t cái hang lá»›n . Bên ngoà i cá»a hang có hai ngá»n đèn treo hai bên cá»a lay lắt thổi khiến khung cảnh xung quanh cà ng thêm tháºp phần huyá»n bà . LÆ°u Thiên Hoa nói vá»ng và o :
-Phụ thân ! Hà i nhi cố tình phạm và o môn quy dẫn Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân , Kiến Nguyệt sÆ° thái cùng mấy vị khách đến đây , mong phụ thân xuất quan gặp mặt , sau đấy ngÆ°á»i muốn định tá»™i thế nà o hà i nhi xin nháºn !
Bên trong vẫn im lặng , má»™t ngá»n gió lay lắt thổi qua là m chao đảo mấy cây đèn lồng . LÆ°u Thiên Hoa lại cất tiếng :
-Phụ thân !
Äá»™t nhiên má»™t giá»ng nói vang lên :
-Ngươi biết môn quy của chúng ta nghiêm khắc thế nà o rồi chứ ?
Mặc dù có nhiá»u nghi ngá» trong lòng nhÆ°ng khi nghe tiếng LÆ°u Thiên Hoà ng vang ra Thiên Hoa khẽ run ngÆ°á»i rúng Ä‘á»™ng , vá»™i và ng quỳ xuống :
-Hà i Nhi biết tá»™i , có Ä‘iá»u các vị nà y cứ muốn gặp bằng được phụ thân nên ...
Thái Dương chân nhân vội nói :
-Là do bần đạo đã nà i công tỠ, mong chưởng môn rộng lượng bỠqua cho !
Giá»ng nói bên trong vẫn lạnh lẽo :
-Không biết chân nhân và sÆ° thái đến tìm ta có chuyện gì ? Phải chăng trong lòng nghi ngá» tại hạ là m chuyện bất minh mà lặn lá»™i Ä‘Æ°á»ng xa đến đây ?
Kiến Nguyệt sÆ° thái khẽ niệm pháºt hiệu còn Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân thì phân trần :
-Quả tháºt bần đạo có đôi Ä‘iá»u không được rõ mong chưởng môn chiếu cố ra ngoà i nà y để chúng ta Ä‘Ã m luáºn có được chăng ?
Không khà im lặng , giá»ng nói bên trong hang Ä‘á»™ng cÅ©ng không cất lên nữa , má»™t lúc sau từ cá»a Ä‘á»™ng xuất hiện má»™t nhân ảnh từ từ bÆ°á»›c ra , chÃnh là LÆ°u Thiên Hoà ng ! Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân ngÆ°ng thần quan sát , thần sắc ông trở nên biến đổi kỳ quái , bên kia Kiến Nguyệt sÆ° thái cÅ©ng váºy , khuôn mặt bà không tốt hÆ¡n Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân bao nhiêu , nhìn bá»™ dạng há» Nhược Thiên Ä‘oán được tám phần ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt : Thân cao sáu thÆ°á»›c râu dà i chấm ngá»±c , mắt sáng mà y cao chÃnh là LÆ°u Thiên Hoà ng tháºt rồi .
LÆ°u Thiên Hoà ng nhìn qua má»i ngÆ°á»i má»™t loạt rồi ngÆ°ng thần quan sát Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân há»i :
-Không biết chân nhân và sÆ° thái có Ä‘iá»u gì chỉ giáo ?
Thái Dương chân nhân thở dà i :
-Có lẽ bần đạo đã nhầm !
LÆ°u Thiên Hoà ng cÆ°á»i nhạt :
-Nếu váºy thì tại hạ xin được thất lá»… !
Nói đoạn cất bước và o trong quăng lại một câu nữa :
-Thiên Hoa hãy thay ta tiếp khách cho chu đáo , chuyện hôm nay hãy bỠđi !
Thiên Hoa "dạ" má»™t tiếng rồi Ä‘Æ°a tay ra hiệu cho má»i ngÆ°á»i theo y .
Nhược Thiên vừa bÆ°á»›c vừa đăm chiêu suy nghÄ© :" Lão kia tháºt sá»± đúng là LÆ°u Thiên Hoà ng , nhÆ°ng tại sao lão không há»i xem Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân nhầm Ä‘iá»u gì mà cất bÆ°á»›c và o hang ngay ? Phải chăng lão đã biết rõ Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân nhầm việc gì ? Nếu quả nhÆ° váºy thì lão ra ngoà i cốt chỉ để cho Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân và Kiến Nguyệt sÆ° thái thấy chân diện của mình mà thôi , do đó có thể Ä‘oán được giữa lão và ngÆ°á»i giả danh kia nhất định có liên quan vá»›i nhau . Nhược Thiên tin rằng Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân quyết không là m Ä‘iá»u gì mà ông không chắc chắn , hÆ¡n nữa còn có Kiến Nguyệt sÆ° thái , má»™t ngÆ°á»i có thể nhầm chả lẽ hai ngÆ°á»i cùng nhầm hay sao ? mà hai ngÆ°á»i nà y đâu phải tầm thÆ°á»ng ?!"
Nguồn : http://4vn.eu
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 11-12-2008 at 04:31 PM .
07-12-2008, 09:08 AM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Äịa Ngục Âm Băng
Bà i gởi: 165
Thá»i gian online: 8 giá» 21 phút 42 giây
Thanks: 3
Thanked 5 Times in 5 Posts
Nguyệt Phùng Thiên Lý
ChÆ°Æ¡ng MÆ°á»i
Vân Sơn
Má»i ngÆ°á»i vừa lặng lẽ theo chân Thiên Hoa rá»i khá»i háºu sÆ¡n thì trong bóng đêm má»™t nhân ảnh phóng vút và o hang Ä‘á»™ng . Trong ấy liá»n vang ra tiếng nói chuyện thì thà o :
-Tháºt là may khi đại ca vỠđúng lúc ! Äệ còn tưởng mình bại lá»™ rồi chứ !
Không gian im lặng , dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i được gá»i bằng đại ca không muốn lên tiếng nói gì , rất lâu sau má»›i vá»ng lại má»™t âm hưởng trầm ấm , chÃnh là ngữ âm của LÆ°u Thiên Hoà ng :
- Chuyện nà y có vẻ chưa xong đâu , nhị đệ sơ xuất quá để Thái Dương chân nhân và Kiến Nguyệt sư thái nghi ngỠrồi !
-Quả tháºt tiểu đệ đã cẩn tháºn hết mức rồi nhÆ°ng vẫn không sao tránh được con mắt thần thái của há» !
Y dừng lại má»™t chút , há»i :
-Hai ngÆ°á»i bá»n há» thế nà o hả đại ca ?
-Tạm thá»i thì không sao vì có ngÆ°á»i dùng uy danh Phi Phụng sÆ¡n và Lân SÆ° tá»± trấn áp , chắc hẳn bây giá» không ai đến phiá»n nhiá»…u nữa !
-Ai mà bản lÄ©nh ghê gá»›m váºy ta ?
-ChÃnh là thiếu niên khi nãy đấy !
Lưu Thiên Hoà ng trầm ngâm một chút rồi nói tiếp :
-Tuy rằng bá»n chúng ngoà i mặt không dám là m lá»›n vì sợ uy danh của hai đại phái kia nhÆ°ng lén lút mà hà nh sá»± thì ...
-Nói váºy sá»± an nguy của hai ngÆ°á»i há» vẫn chÆ°a hết ?
-Äúng váºy ! Ngà y mai ta sẽ xuất quan tiếp Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân và Kiến nguyệt sÆ° thái , nhÆ° váºy há» có nghi ngá» thì cÅ©ng chẳng là m gì được ... còn đệ hãy Ä‘i Lăng XÆ°Æ¡ng ngay đêm nay , âm thầm bảo vệ cho hai ngÆ°á»i ấy ...
-Vì những ân tình của tam đệ vá»›i chúng ta tiểu đệ dù thịt nát xÆ°Æ¡ng tan cÅ©ng bảo vệ cho hai ngÆ°á»i hỠđược an toà n , xin đại ca yên tâm !
Nói rồi im lặng dÆ°á»ng nhÆ° y muốn Ä‘i ngay nhÆ°ng vẫn còn nghi vấn trong lòng liá»n há»i :
-Tiểu đệ vẫn không hiểu được tại sao đại ca phải Ä‘Ãch thân Ä‘i Lăng XÆ°Æ¡ng còn tiểu đệ lại giả dạng thà nh đại ca Ä‘i Quan SÆ¡n , đổi ngược lại có phải giá» chúng ta bá»›t Ä‘i nhiá»u phiá»n phức không ?
Lưu Thiên Hoà ng thở dà i :
-Hình như tiểu đệ có ý nghi ngỠta ?
NgÆ°á»i kia nói bằng giá»ng hốt hoảng :
-Tiểu đệ muôn ngà n lần không dám ! Thiên Diện Nhân Ma nà y còn mạng đến ngà y hôm nay là hoà n toà n do Äại Ca vÃ
Tam Äệ ban cho , lẽ nà o tiểu đệ có ý nghÄ© ấy ...
-Ta nhất thá»i không kìm chế được tâm tÃnh , đệ bá» qua cho ! Thá»±c ra ta muốn tá»± mình Ä‘i Lăng XÆ°Æ¡ng là vì muốn xem váºt ấy có còn nÆ¡i hai ngÆ°á»i đó hay không , thứ hai là muốn Ä‘Ãch thân an bà i kế hoạch cho há» , tiểu đệ là ngÆ°á»i nóng nảy , khó mà kìm chế bản thân ,ta sợ đệ sẽ có những hà nh Ä‘á»™ng hồ đồ ...
ông ta thở dà i một tiếng rồi nói tiếp :
-Không ngỠđại há»™i Quan SÆ¡n lại diá»…n ra và o cùng thá»i gian đấy , nếu ta không Ä‘i dá»± tất xảy ra nhiá»u chuyện nên Ä‘Ã nh nhỠđệ ... không ngá» Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân và Kiến Nguyệt sÆ° thái lại quá mẫn cảm ...
-Äại ca ! Lẽ nà o chúng ta không báo thù cho tam đệ sao ?
-Äệ nghÄ© chúng ta có thể là m được ?
-Không là m được cũng phải quyết sinh tỠmột phen , chúng ta há lại coi nặng cái chết sao ?
-NgÆ°á»i anh hùng có lúc coi cái chết nhẹ tá»±a lông hồng nhÆ°ng có lúc lại coi nhÆ° núi Thái SÆ¡n , lý lẽ ấy đệ không hiểu sao ? Giá» chúng ta quyết sinh tá» vá»›i bá»n chúng ai sẽ bảo vệ an toà n cho hai ngÆ°á»i đó ...
-Tiểu đệ hiểu !
-Váºy thì tốt rồi !
-Ngà y mai nếu đại ca xuất quan cũng chưa chắc là m nguôi đi nghi ngỠtrong lòng hai vị kia đâu !
-Äúng váºy , ta sẽ nhá» ngÆ°á»i khác thuyết phục há» !
-Ai váºy !
-Thiếu niên kia!
-Lại là hắn ?
-Äúng váºy ! Hắn không phải con ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng , hÆ¡n nữa lại có Æ¡n lá»›n vá»›i Tam đệ , ta tin rằng nói rõ sá»± tình vá»›i hắn hắn sẽ giúp !
-Váºy được rồi , tiểu đệ sẽ Ä‘i Lăng XÆ°Æ¡ng ngay , nếu có biến gì sẽ thông báo cho đại ca !
-Äệ khởi hà nh thôi !
Má»™t bóng Ä‘en lao vút khá»i hà ng đá , thân pháp nhanh nhạy phi phà m chỉ má»™t chốc đã mất dạng trả lại cho đêm sâu sá»± yên tÄ©nh vốn có ...
Äoà n vừa bÆ°á»›c và o khách sảnh ,Trúc Nhi há»i ngay :
-Chưởng môn sÆ° đệ , phải chăng ngÆ°á»i kia chÃnh là LÆ°u Thiên Hoà ng tháºt ?
LÆ°u Thiên Hoa thấy tiểu cô nÆ°Æ¡ng gá»i ngay tên húy phụ thân mình không kiêng dè thì bất giác nổi giáºn , y Ä‘Æ°a mắt nhìn Trúc Nhi định quát mắng và i câu nhÆ°ng khuôn mặt nhÆ° hoa , nét cÆ°á»i Ä‘iên đảo là m lòng hắn chao nghiêng , hắn không mở miệng nổi Ä‘Ã nh cúi đầu thở dà i . Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân gáºt đầu :
-Quả tháºt ngÆ°á»i vừa rồi Ä‘Ãch thị là LÆ°u chưởng môn !
Ông quay sang Lưu Thiên Hoa :
-Tháºt là mệt cho LÆ°u công tá» rồi !
Lưu Thiên Hoa cau mà y suy nghĩ rồi nói :
-TrÆ°á»›c đó vãn bối cÅ©ng đã nghi ngá» rằng gia phụ do ngÆ°á»i ta giả danh , bây giá» lòng ấy vẫn có nhÆ°ng không thể chứng thá»±c , chuyện nà y xem nhÆ° chÆ°a xảy ra , các vị tiá»n bối hãy nghỉ ngÆ¡i thôi !
Äoạn y ra hiệu cho mấy tên môn hạ Ä‘i chuẩn bị phòng , sau đấy má»i từng ngÆ°á»i bá»n Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân di nghỉ , y còn cẩn tháºn sai thuá»™c hạ canh gác không cho há» Ä‘i lung tung .
Äêm ấy Nhược Thiên mấy lần tÃnh sang phòng Thái DÆ°Æ¡ng há»i và i vấn Ä‘á» nhÆ°ng ngoà i cá»a Thiên Hoa sai hai tên đứng canh cẩn máºt nên hắn không tiện hà nh sá»± .
Sáng hôm sau , má»i ngÆ°á»i Ä‘ang táºp trung tại khách sảnh thì thấy LÆ°u Thiên Hoà ng xuất hiện , trông lão khà độ tiêu sái , cÆ°á»i nói tá»± nhiên không có gì là giả dối là m Nhược Thiên không khá»i băn khoăn , hắn thi thoảng quan sát Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân và Kiến Nguyệt sÆ° thái thấy bá»™ dạng hai ngÆ°á»i nà y rất đăm chiêu chứ không thoát tục nhÆ° thÆ°á»ng ngà y .
LÆ°u Thiên Hoà ng Ä‘Ãch thân sai ngÆ°á»i dá»n tiệc rượu tiếp đãi , đồng thá»i cÅ©ng cho bãi lệnh cấm khách viếng thăm , thái Ä‘á»™ trở nên ôn hòa vui vẻ chứ không lạnh nhạt nhÆ° đêm qua là m ai nấy không khá»i ngạc nhiên !
Cuối tiệc LÆ°u Thiên Hoà ng cho má»™t gia nhân đến nói vá»›i Nhược Thiên rằng lão muốn chuyện trò riêng vá»›i hắn . Nhược Thiên đồng ý , đợi khi má»i ngÆ°á»i trở lại phòng trà liá»n cùng lão bÆ°á»›c ra ngoà i .
LÆ°u Thiên Hoà ng dẫn hắn đến má»™t biệt phòng bên dãy biệt viện phÃa đông , đóng cá»a lại , ngồi nhìn hắn trầm tÆ° .Nhược Thiên thấy thái Ä‘á»™ lão nhÆ° váºy thì cho là có gì hệ trá»ng nên khai khẩu :
-Không hiểu Lưu chưởng môn có chuyện gì muốn nói với tại hạ ?
LÆ°u Thiên Hoà ng không trả lá»i mà há»i ngược lại :
-Không hiểu Mộng gia trang đối với công tỠthế nà o ?
Nhược Thiên khẽ cau mà y , hắn không ngá» lão lại há»i nhÆ° váºy , chắc hẳn cÅ©ng chỉ vì Thất Sắc Long Châu mà thôi ! Hắn Ä‘iá»m nhiên trả lá»i ,khà độ ngạo mạn :
-Tại hạ và Mộng trang chủ chẳng qua có chút quen biết sơ giao mà thôi !
-Váºy Má»™ng phu nhân và những ngÆ°á»i trong trang đối vá»›i công tá» hế nà o ?
-Mới tiếp xúc không lâu nhưng có vẻ hỠcũng không đến nỗi ghét bỠtại hạ !
-Váºy nếu Má»™ng Gia Trang có biến công tá» có tÆ°Æ¡ng cứu không ?
Nhược Thiên giáºt mình nghÄ© :" Sao lão lại há»i ta nhÆ° váºy ? Phải chăng lão cÅ©ng có ý nghi ngá» việc Má»™ng Gia Trang hãy còn cất giữ Thất Sắc Long Châu và muốn đến cÆ°á»›p ?" . à nghÄ© thoáng qua hắn lạnh lùng :
-Chỉ cần tại hạ biết thì nhất định sẽ cố chút sức hèn tương trợ !
Khuôn mặt LÆ°u Thiên Hoà ng trở nên tÆ°Æ¡i sáng hÆ¡n , lão đứng dáºy vá»— vai hắn :
-Hay ! Hay lắm ! Äã váºy ta không có gì phải dấu công tá» nữa !
Nhược Thiên tròn mắt nhìn lão nhÆ° nhìn má»™t con ngÆ°á»i lạc từ thế giá»›i khác đến , hắn không hiểu được vì sao lão lại trở nên thay đổi thái Ä‘á»™ nhanh nhÆ° váºy nên trầm ngâm không nói gì .
Lưu Thiên Hoà ng ngồi xuống đoạn kể lại chuyện lão nhỠThiên Diện Nhân Ma cải dạng đến Quan Sơn dự đại hội còn mình thì lặn lội đến Lăng Xương cho Nhược Thiên . Hắn nghe xong cau mà y nói :
-Nói nhÆ° váºy các vị Ä‘á»u vì sá»± an toà n của Má»™ng phu nhân và Äiá»m HÆ°Æ¡ng mà hà nh sá»± ?
-Äúng váºy ! Ta , Má»™ng Bá Liên , Thiên Diện Nhân Ma vốn là huynh đệ chi giao !
-Nhưng theo như tại hạ được biết thì Thiên Diện Nhân Ma là một đại ma đầu khét tiếng tà n ác ...
Lưu Thiên Hoà ng thở dà i :
-Con ngÆ°á»i dù có tháºp phần đại ác thì vẫn có má»™t phần nhân tÃnh , vấn Ä‘á» là có đánh thức được cái phần "nhân" ấy không thôi !
-Nói nhÆ° váºy các vị đã đánh thức được lòng tốt của Thiên Diện Nhân Ma ?
-CÅ©ng gần nhÆ° váºy !
Nhược Thiên Ä‘Æ°a mắt nhìn trần nhà há»i :
-Tại hạ đã được rõ , nhưng không biết có thể giúp gì cho các vị chăng ?
-Bây giá» chỉ cần công tá» cố gắng thuyết phục Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân và sÆ° thái Kiến Nguyệt để há» không Ä‘iá»u tra vá» chuyện nà y nữa là được rồi ! Ta vốn dÄ© gánh trên vai rất nhiá»u sinh mệnh của Trúc SÆ¡n phái , nếu má»™t ngà y nà o đó giang hồ phát hiện ra Trúc SÆ¡n phái và Má»™ng Gia Trang có liên quan tá»›i nhau nhất định sẽ không buông tha cho Trúc SÆ¡n , Thất Sắc Long Châu sẽ là m Lòng ngÆ°á»i trở nên thay đổi khó lÆ°á»ng , Ä‘á» phòng trÆ°á»›c vẫn tốt hÆ¡n !
-Vãn bối đồng ý !
LÆ°u Thiên hoà ng cÆ°á»i vang nói :
-Công tá» là con ngÆ°á»i rất khà khái !
Rồi lão trầm ngâm :
-Công tá» không sợ tại hạ bịa ra những lá»i vừa rồi để dối gạt sao ?
-Tại hạ tin và o linh cảm của mình !
-Hà nh sự giang hồ mà chỉ tin và o linh cảm thì ...
-Tại hạ biết ý tốt của LÆ°u chưởng môn . có mấy lá»i nà y của ngà i quả tháºt vãn bối cà ng khẳng định linh cảm của mình không sai ....
Nhược Thiên không mất nhiá»u thá»i gian để thuyết phục Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân rá»i khá»i Trúc SÆ¡n , dù sao vá»›i cÆ°Æ¡ng vị là "sÆ° huynh " lá»i nói của hắn nặng hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u .
Thái DÆ°Æ¡ng chân nhân tuy lòng có nhiá»u băn khoăn nhÆ°ng cuối cùng vẫn không tìm ra được bằng chứng Ä‘Ã nh cố gắng tá»± nhủ là mình đã lầm rồi thuyết phục Kiến Nguyệt hạ sÆ¡n vá» phái . Khi há» chia tay Nhược Thiên thấy LÆ°u Thiên Hoa có cái nhìn rất khác lạ vá»›i Trúc Nhi còn nà ng thì vẫn Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không , hắn mỉm cÆ°á»i má»™t mình rồi quay sang bên phÃa Thái DÆ°Æ¡ng và ba thầy trò Kiến Nguyệt , từ nÆ¡i xa xăm trong ánh mắt lạnh lùng của Vá»ng Nguyệt hắn thấy má»™t tia sáng rất mÆ¡ hồ nhÆ°ng hắn không cảm nháºn được tia sáng ấy ra sao bởi nà ng đã quay mặt Ä‘i lấy lạnh vẻ kiêu hãnh vốn có ...
Äông Hải - Vân SÆ¡n
Ngá»n núi cao vút táºn mây xanh , nói cho đúng hÆ¡n Vân SÆ¡n chỉ là má»™t khối đá khổng lổ bị đùn đẩy khá»i mặt đất , không thấy cây cối má»c , chỉ có mây má» ngút ngà n bạc trắng ngá»n . Äứng từ xa quan sát Nhược Thiên cảm nháºn được Vân SÆ¡n hùng vÄ© không kém bất cứ ngá»n núi nà o của Quan Ná»™i mà hắn từng được thấy qua .
Má»™t ná»a vân sÆ¡n nằm trên đất liá»n , má»™t ná»a ăn sâu ra biển lá»›n khiến quang cảnh tháºt mỹ lệ . Trúc Nhi nắm tay hắn đến chân núi há»i :
-Huynh có cảm nháºn thấy Ä‘iá»u gì không ?
Nhược Thiên cau mà y :
-Hình nhÆ° trên núi rất nhiá»u tiên khà bay cháºp chá»n !
Trúc Nhi mỉm cÆ°á»i nghiêng đầu nói :
-Äúng váºy , đấy chÃnh là tráºn đồ Bát Phụng nhÆ°ng ảo diệu hÆ¡n rất nhiá»u . Trong mấy chục năm phiêu bạt sÆ° phụ đã nghiên cứu và cải biên lại hoà n toà n !
Nhược Thiên cÆ°á»i :
- Sư phụ quả nhiên lắm tà i , thảo nà o muội rất xuất chúng !
Trúc Nhi khì mũi :
-Huynh cũng là đệ tỠcủa sư phụ đấy thôi ! Sau nà y biết đâu sẽ xuất chúng hơn muội !
Nhược Thiên lắc đầu cÆ°á»i khổ :
-Hy vá»ng là thế !
Trúc Nhi kêu hắn triệu hồi phi hà nh rồi nắm tay hắn bay lên nói :
-Äể muá»™i dẫn huynh qua tráºn đồ rồi lên Ä‘á»™ng !
Hai ngÆ°á»i bay được má»™t Ä‘oạn thì nghe không khà xung quanh vần vÅ© , tứ phÃa xuất hiện những đám mây xanh thay hình đổi dạng liên tục , cuối cùng biến thà nh tám con Phượng Hoà ng mỹ lệ .
Những con phượng hoà ng nà y bay tản mác ra xung quanh , má»—i con đứng ở má»™t góc rồi bay vòng tròn vây chặt hai ngÆ°á»i gáy lên liên tục . Những luồng sóng âm từ má» bay ra Ä‘áºp và o thÃnh nhÄ© khÆ¡i dáºy rất nhiá»u cảm xúc bi thÆ°Æ¡ng .
Nhược Thiên thoáng nghe đâu đó thấy tiếng hét :" Äừng có giết Long đại ca , xin ngÆ°á»i !" Hắn nhắm chặt mắt thì thấy miên man những máu , loang lổ khắp nÆ¡i , máu bao bá»c lấy thân hình hắn , nhấn chìm hắn , hắn cố ngoi khá»i biển máu ấy nhÆ°ng cà ng cố cà ng chìm sâu . Hắn hét vang lên , mồ hôi lạnh Æ°á»›t đẫm , cây Tá» Äịch không còn tá»± chủ được chao đảo rồi biến mất .
Trúc Nhi vội ôm lấy hắn nói :
- Bịt tai lại sư huynh ! Sắp đến nơi rồi !
Hắn trấn tÄ©nh lại đôi chút Ä‘Æ°a tay bịt tai lại quan sát thấy khung cảnh chung quanh vẫn má» mịt vá»›i những bóng xanh cháºp chá»n bay lượn . Trúc Nhi tay phải ôm hắn tay trái kéo bà n tay Nhược Thiên Ä‘ang dà sát và o tai ghé miệng nói :
-Sau nà y muá»™i chỉ cho huynh cách qua tráºn đồ nà y , giỠđừng có nhìn lung tung kẻo ý loạn , hồn mê đấy !
Hắn nhắm mắt lại , coi nhÆ° má»™t ngÆ°á»i mù Ä‘iếc không thấy gì , má»™t lúc sau thì cảm nháºn được chân mình chạm đá , bà n tay Trúc Nhi ôm hắn cÅ©ng lá»ng ra liá»n mở mắt thì thấy mình Ä‘ang đứng trên má»™t mõm đá cháºp chá»n trong mây trắng , những khung cảnh mỠảo khi nãy tuyệt nhiên không thấy đâu . Trúc Nhi kéo áo hắn chỉ vá» phÃa sau lÆ°ng nói :
-Äây là hang Phù Linh nÆ¡i muá»™i và sÆ° phụ ở !
Ãnh mắt nà ng trở nên thÃch thú vô ngần nhÆ° tìm thấy được má»™t cái gì đó đánh mất từ lâu , Nhược Thiên quay lại nhìn quả nhiên thấy má»™t cái hang rá»™ng hÆ¡n trượng , sâu thẳm , hang nà y không ăn sâu xuống mặt đất mà ăn ngang đỉnh núi . Trúc Nhi dắt hắn và o mỉm cÆ°á»i :
- Hang nà y không có đáy , sÆ° huynh Ä‘i má»™t Ä‘oạn dà i sẽ sang đầu bên kia nhìn thấy mặt Äông Hải !
Nà ng dắt hắn Ä‘i thẳng và o trong , Ä‘i đến đâu nà ng phất tay đến đấy , ánh sáng theo cái phất tay ấy soi rá»i khắp nÆ¡i , ấm áp , yên bình . Hai ngÆ°á»i Ä‘i má»™t Ä‘oạn dà i thì má»™t là n gió nhẹ thoảng qua . Nhược Thiên cảm thấy trong gió có mùi hÆ¡i nÆ°á»›c mát lạnh .
Äi thêm má»™t Ä‘oạn nữa quả nhiên phÃa trÆ°á»›c hiện ra khung cảnh tráng lệ vô cùng : Mặt trá»i Ä‘á» chói nhÆ° má»™t khối cầu lá»a báºp bá»nh Ä‘ang muốn chìm xuống mặt biển xanh lăn tăn sóng . Những đám mây cháºp chá»n giăng mắc khiến khung cảnh đã tráng lệ cà ng thêm phần huyá»n ảo . Nhược Thiên buá»™t miệng khen :
-Äẹp tháºt !
-Tất nhiên rồi , nếu không đẹp thì sao sÆ° phụ lại chá»n là m nÆ¡i để Thăng Tiên ?
-Sư phụ Thăng Tiên ở đây hả sư muội ?
Trúc Nhi cÆ°á»i lấp lánh , đôi mắt vô cùng thÃch thú nói :
-Äúng váºy , muá»™i còn nhá»› hôm đấy cÅ©ng má»™t buổi chiá»u nhÆ° thế nà y , không gian Ä‘á»™t nhiên bùng sáng chói lòa , sÆ° phụ ngồi bên bồ Ä‘oà n , toà n thân không lay Ä‘á»™ng mà bay cháºp chá»n ra ngoà i mặt biển , Ôi ! Sau đấy những tia hà o quang liên tục chói lòa , rồi Tiên Äồng xuống dÆ°á»›i nói :"NgÆ°Æ¡i đã vượt qua thá» thách , bây giá» có thể theo ta bÆ°á»›c qua Tiên Huyá»…n Thiên để Tứ đại giai không !" Nói rồi ngá»± mây bay thẳng lên cao , sÆ° phụ cÅ©ng đứng dáºy nhìn muá»™i rồi phẩy phất trần bay theo ...
- Ồ ! Quả nhiên là cảnh hiếm thấy !
Äoạn quay sang há»i Trúc Nhi :
-Muá»™i thÃch là m tiên lắm nhỉ !
Trúc Nhi long lanh mắt nói :
-Tất nhiên rồi , là m tiên thì sẽ được bất tỠ, mãi mãi muội sẽ không già , còn nghe nói trên tiên giới cảnh sắc đẹp lắm !
Nhược Thiên thở dà i đăm chiêu . Trúc Nhi thấy Ä‘á»™t nhiên hăn thở dà i thì há»i :
-Không lẽ sÆ° huynh không thÃch là m tiên sao ?
Nhược Thiên cÆ°á»i gượng :
-Tất nhiên là có nhưng phải tứ đại giai không thì hơi buồn ...huynh thà không là m còn hơn !
Trúc Nhi nghiêng đầu nhìn hắn , đôi mắt tá» ra vô cùng tò mò . Nhược Thiên cÆ°á»i :
-Có gì mà nhìn ta lạ váºy ?
-Muội thấy huynh là m sao ấy , lúc thế nà y lúc thế khác ...
nà ng lắc đầu :
-Cứ thay đổi như chong chóng thế nà y thì khi muội thăng tiên lấy ai chăm sóc cho sư huynh đây ?
Nhược Thiên nghe nà ng nói thì bất giác cÆ°á»i lá»›n , nghÄ© :" Không biết ai chăm sóc cho ai trong mấy ngà y qua đây ?..."
Trúc Nhi nắm tay hắn bảo :
-Theo muội lên đây , còn một cái nà y cho sư huynh xem !
Nói Ä‘oạn bay nhẹ lên cổng hang rồi dắt Nhược thiên Ä‘i tiếp má»™t Ä‘oạn nữa , trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i hiện ra má»™t cây cổ thụ lá»›n , cao cả năm sáu trượng , có Ä‘iá»u mây núi bao phủ nên không lại gần khó thấy được .
Lá loại cây nà y nhÆ° lá HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng nhÆ°ng cứng và xanh Ä‘en , vá» cây sần sùi má»™t mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i , trên các tán lá má»™c chi chÃt quả , thứ quả giống quả Ä‘Ã o nhÆ°ng to bằng hai bà n tay úp lại , mà u và ng lấp lánh , Trúc Nhi chỉ cái cây nói :
-Äây là Hoà ng Thiên Äà o , huynh ăn má»™t quả no mÆ°á»i ngà y ! Tiện lợi không ?
Nhược Thiên cÆ°á»i :
-Trên Ä‘á»i nà y còn nhiá»u thứ ta má» mịt quá !
Trúc Nhi nói :
-Từ từ rồi huynh sẽ biết hết thôi !
Nà ng đưa tay ngắt một quả đưa cho Nhược Thiên :
-Sư huynh ăn thỠxem !
Hắn cầm lấy cắn má»™t miếng thấy nhạt nhạt , thi thoảng má»›i có má»™t chút gion giót chua liá»n cÆ°á»i :
-Một thứ quả cầm hơi hả ?
Trúc Nhi lÆ°á»m hắn :
- Ăn loại quả nà y tốt cho việc tu hà nh lắm đấy ! Thôi huynh theo muội ! Muội chỉ chỗ luyện công cho !
Trúc Nhi dẫn Nhược Thiên trở lại hang Phù Linh , hai ngÆ°á»i Ä‘i sâu và o trong khoảng gần mÆ°á»i trượng , Trúc Nhi dừng lại Ä‘Æ°a tay lên miệng lẩm nhẩm Ä‘á»c mấy câu chú , Ä‘oạn nà ng vòng tay lên cao , bức vách bên phải hang kêu "kẹt" rồi nứt ra thà nh cánh cổng lá»›n dẫn và o má»™t căn sảnh tÆ°Æ¡ng đối rá»™ng , trong sảnh sáng sủa khác thÆ°á»ng .
Bên trái sảnh có má»™t cái bà n đá lá»›n bên trên đặt rất nhiá»u sách đã cÅ© kỹ , bên phải sảnh cÅ©ng có má»™t cái bà n đá , tuy nhiên bốn phÃa đặt bốn cái ghế nhá» , có lẽ để tiếp khách .
Äối diện vá»›i cổng ra và o , trên bức tÆ°á»ng đá vuông vắn có hai cánh cá»a khép chặt , Nhược Thiên Ä‘oán là phòng để ngủ hay tu luyện gì đấy ! Trúc Nhi bÆ°á»›c và o , Ä‘oạn đến bên má»™t trong hai cánh cá»a đá mở ra , bên trong quả nhiên chỉ có má»™t cái giÆ°á»ng đá và và i thứ đồ lặt vặt ,trên tÆ°á»ng đối diện cá»a ra và o treo bức há»a má»™t đạo nhân tiên phong đạo cốt .
-Huynh ngủ bên ngà y , còn muội bên kia , trước đây sư phụ ở phòng nà y đấy !
Trúc Nhi nắm tay hắn dẫn và o căn phòng nhỠđến trước bức chân dung nói :
-Äây là chân dung sÆ° phụ , huynh hãy quỳ lạy ngÆ°á»i Ä‘i !
Nhược Thiên quỳ xuống lạy ba lạy nói :
-SÆ° phụ , đồ nhi đến bái kiến ngÆ°á»i , tuy rằng không có duyên được thấy mặt ngÆ°á»i nhÆ°ng đồ nhi sẽ ghi khắc những ân tình của ngÆ°á»i trong lòng suốt Ä‘á»i !
Trúc Nhi đỡ hắn dáºy dẫn ra chiếc bà n đá để rất nhiá»u sách nói :
-Võ công của sÆ° phụ để lại gồm có ba phần , thứ nhất là bá»™ Vân SÆ¡n Kiếm pháp , thứ hai là bá»™ TrÆ°á»ng Thiên Kiếm VÅ© , thứ ba là những bá»™ tổng hợp võ công của các phái , phÆ°Æ¡ng pháp ứng phó ... huynh chịu khó luyện sẽ thà nh thục nhanh thôi !
Nhược Thiên cau mà y :
-Hình nhÆ° võ công ấy tất táºt Ä‘á»u liên quan đến kiếm , sao sÆ° phụ lại tặng ta cây sáo , nhÆ° váºy có luyện được không?
Trúc Nhi cÆ°á»i :
-Kiếm là vÅ© khà chà linh của võ há»c , bởi váºy mà tinh hoa võ công hầu hết táºp trung và o kiếm , tuy váºy khi huynh đạt đến cảnh giá»›i Quy Tiên thì tá»± nhiên tâm sẽ thà nh kiếm , kiếm sẽ trong tâm , dù huynh tay không vẫn đánh ra kiếm khà ... giống nhÆ° muôị đánh Tống LÆ°u Hoa cÅ©ng chÃnh là hai đòn trong TrÆ°á»ng Thiên Kiếm VÅ© !
Nhược Thiên gáºt đầu...
***
Hắn bắt đầu Ä‘i và o con Ä‘Æ°á»ng tu luyện của riêng mình vá»›i sá»± chỉ bảo nhiệt tình của Trúc Nhi , không biết thá»i gian trôi qua bao lâu , má»™t hôm hắn ngồi váºn khà chợt thấy toà n thân nhÆ° lá»a đốt , Bạch quang sáng chói chang bao phủ quanh ngÆ°á»i , mồ hôi Æ°á»›t đẫm , hắn run ngÆ°á»i váºn khà cố trấn áp những biến Ä‘á»™ng trong cÆ¡ thể , nhÆ°ng cà ng váºn công cà ng khó chịu vô cùng , má»™t lúc sau đầu óc hắn nhÆ° bị nứt là m hai , Ä‘au Ä‘á»›n khôn tả !
Hắn có cảm giác như mình đang đứng trước một cái hố sâu thăm thẳm không thấy đáy vội đưa tay ôm chặt đầu , hai mắt nổ đom đóm , lúc nà y trong đầu hắn cái hố sâu cà ng lớn hơn rồi méo mó phân đôi , một bên trắng trong như mây phản phất những là n gió mát lạnh , một bên hố sâu thăm thẳm đen không thấy đáy , thi thoảng một sắc đỠcuộn lên
nhÆ° máu tÆ°Æ¡i . Từ cái hố Ä‘en má»™t giá»ng nói nhÆ° chiêu hồn vá»ng lên :
-NgÆ°á»i bạn nhá» hãy đến đây , má»i Ä‘au Ä‘á»›n sẽ hết ! Việc tu hà nh cÅ©ng trở nên vô cùng dá»… dà ng !
Hắn từ từ bước chân , bỗng nghe cái hố trắng vang lên âm hưởng dìu dặt :
-Ngươi hãy đến đây , đừng qua đó mà sa và o vũng bùn ma đạo !
Hắn ngừng chân , quay bÆ°á»›c sang hố trắng nhÆ°ng má»™t đạo kình phong từ hố Ä‘en kéo áºp hắn lại , cùng lúc ấy bên hố trắng những đám mây cháºp chá»n bao bá»c thân hắn kéo vá» .
Hắn hét lên má»™t tiếng dùng hết sức lao và o phÃa cái hố trắng , hắn thấy mình nhÆ° rÆ¡i và o cõi nhÆ° vô , rÆ¡i mãi , rÆ¡i mãi , không thấy đáy , nhÆ°ng lòng hắn dá»… chịu vá»— ngần , toà n thân cÅ©ng nhẹ nhà ng hÆ¡n hẳn .
Hắn giáºt mình thoát khá»i cảm giác ấy , toà n thân hắn giá» uá»›t đẫm mồ hôi ,toà n bá»™ chỉ nhÆ° má»™t giấc chiêm bao , thế nhÆ°ng cái cảm giác sảng khoái vẫn vút ve hắn . Trúc Nhi bÆ°á»›c ra cÆ°á»i nói :
-Chúc mừng , mới mấy năm mà huynh đột phá Quy Tiên quả nhiên lợi hại !
Hắn mỉm cÆ°á»i , nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i mát và ấm áp vô cùng ...
Nguồn : http://4vn.eu
Tà i sản của Văn Cà n Khôn
Last edited by Văn Cà n Khôn; 11-12-2008 at 05:18 PM .