Ọc đọc truyện thứ 6 nổi cả da gà với câu "tao đây tao đây" cảm xúc rất mạnh. Mac dù quê mình ngày xưa là vùng chiến người chết nhiều lắm, chết oan vô số mà sau này ma cũng nhiều vô đối. Mình từ nhỏ đã quen rồi không sợ. Nhưng đọc truyện này nó hay hay và nhiều cảm xúc thật
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Dong Binh Chat
E hèm xem 1 lượt đến hết, truyện hay quá. Nhân đây cũng kể hầu các bác một chuyện có thật ở quê em - miền Tây
Miền Tây Nam Bộ ngày xưa là vùng đất còn hoang vu ít người. Dat đai hoang vu, lau xậy mọc nhiều. Mà đi đâu cũng gặp sông nước. Thuở khai hoang gặp rừng thiên nước độc, ma quái là chuyện bình thường. Toi hồi chiến tranh thì vùng này xa thành thị nên băng đảng phe phái rất nhiều. Ai cũng có mộng làm vua nên thi nhau chiêu dụ lực lượng và thanh trừ lẫn nhau. Từ đó mà các cuộc chém giết, ám sát diễn ra rất nhiều, xác không đầu trong vườn, trong ao, ba bốn xác bị xâu lại thành bè thả trôi sông....Giải phóng được nhiều năm nhưng các hiện tượng ma quái vẫn còn nhiều lắm.
Khoảng mười mấy năm trước, cả nhà mình và bên nhà bà nội ngồi coi phim. Do người đông nên bắt ghế luôn ra ngoài sân ngồi. Đang xem phim thì đột nhiên mấy người đàn bà, con gái ai cũng rùng mình. Ai cũng thấy hơi lạnh chạy dọc sống lưng. Mọi người tưởng là gió nên không để ý, nhưng ai cũng tự động dồn sát lại nhau ngồi hehe. Lúc đó mình cũng có ngồi xem nhưng không cảm thấy gì. Đến đêm đang ngủ thì nghe bên nhà bà nội tri hô lên, mọi người hoảng sợ chạy qua đó. Mình biết có chuyện nhưng do còn nhỏ nên không chạy kịp mọi người, bị bỏ lại phía sau trời tối hù rất là sợ, chỉ còn biết kêu con Mina lại cho đỡ sợ rồi chủ và chó cùng lần sang nhà nội. Qua tới đó thì thấy cô T mặt ngày tái mét, môi tím ngắt đang được cạo gió sức dầu.
Bà nội kể đêm đang ngủ thì nghe tiếng cô T kêu cứu nhưng rất là yếu ớt. Nội mở cửa sau thì thấy cô T đang cố trườn lên nhà trên vua kêu "má ơi giữ con lại, má ơi giữ con lại..." Sáng hôm sau thì mới nghe cô T kể lại là đêm đang ngủ thì nghe có tiếng người gọi ngoài cửa sổ bảo "đi ra đây đi chết nè, vui lắm". Rồi thì cô T bị lôi kéo ra ngoài, cô T sợ quá mới cố trường lên nhà trên kêu cứu và hy vọng có ai đó nắm mình lại.
Truyện thứ 2. Ở xóm mình có ông đó tuổi đã già nhưng mà còn ham hố. Gần ruộng ổng có vợ chồng 1 ông mù, vợ thì bình thường lại có chúc nhang sắc. Ông này mới bày cách bà kia giết chồng để 2 người sống với nhau. Bà vợ mới mua đồ ăn ngon về nấu, rồi nghiền nắt mảnh vỡ thuỷ tinh trộn vào. Ông mù ăn thì thấy lưỡi bị chảy máu, linh tính mách bảo nên ổng gọi con gái lên xem thì mới phát hiện đưa đi cấp cứu. Ong này viết đơn bãi nại cho vợ, còn ông người tình thì bị bắt đi tù hơn mười năm. Ở được cũng lâu, tuổi già sức yếu lại sinh bệnh phù thủng, hôm đó lễ Quốc Khánh nên được tha về. Ông này về nhà thì chắc còn bị quả báo nên bệnh phù thủng càng nặng, tâm thần ám ảnh nên càng ngày càng yếu và chết.
Hom đó chú Q đi săn bắt chuột và rắn ngay khu vườn chôn ông này. Tại vì khinh khi ông này làm chuyện xấu nên chửi vài câu. Ai dè tối về ngủ thì bị nhập vào người, một mực đòi mở cửa để đi ra vừa tự vẫn. Lúc đó chú Q còn nhỏ, người gầy yếu mà có sức mạnh khủng khiếp, 2 người lớn trong nhà kềm lại muốn không nổi, mà kỳ lạ là hai người lớn mà ôm không giáp người chứ Q, giống như ôm cái lu to vậy.
Nghe truy hô ba mình lại chạy qua, thì hết. Tại vía ba mình rất nặng.
Truyện thứ 2. Truyện này ngày xưa rất xưa. Mình chỉ được nghe kể lại chứ không có dịp nhìn tận mắt. Ngày xưa có bà hàng xóm. Bà già rồi, lại rất ốm đầu còn hơn 30 ký. Vậy mà có một hôm bà bị té ngả, không đứng dậy được. Lạ một điều là một người già như vậy mà 4 thanh niên lực lưởng mới khiên lên được về nhà. Ai cũng biết có chuyện kỳ lại nhưng cũng không biết phải làm gì. Về đến nhà thì bà già này ốm nằm liệt giường rồi sau đó không còn ăn uống gì nữa. Mắt cứ nhắm nghiền nhưng vẫn còn hơi thở. Qua hơn tuần lễ không ăn uống gì mọi người tin bà sẽ chết nên mua sẵn quan tài để ở đó và cử người canh chừng. Lúc đó ba mình mới thanh niên và một đêm tới phiên trực thì chuyện lạ xảy ra. Bà già nằm trên giường hơi thở yếu ớt, mắt nhắm nghiền còn xương bọc da thế mà có một cánh tay trái lại cử động. Tay đập xuống giường mạnh kêu đùng đùng. Mọi người sợ quá mới lấy dây buộc lại thì cánh tay đó lại phá đứt dây. Rồi người ta lấy cả một cái ghế gỗ nặng kèm với một cái cối đá buộc vào cánh tay, mà nó vẫn quơ lên quơ xuống được. Một hôm tự nhiên có nhà sư đi ngang qua và vào nhà xin khất thực. Nhưng lạ là nhà sư này không nhận gì hết. Ông tự nhiên đi thẳng ra nhà sau đến chổ bà già nằm. Mọi người thấy vậy mới nhờ nhà sư giúp. Nhà sư tụng kinh 2 ngày liên tục mà không thấp thía. Đến tối ngày thứ 2 nhà sư mới nói chỉ còn 1 bài kinh cuối cùng thôi, nếu tụng xong mà không được thì nhà sư hết cách và sẽ rời đi. Ai ngờ tụng đến hơn nữa bài kinh đó thì thấy trên bụng bà già có nhiều cục u chạy tới chạy luôn, cuối cùng thì chạy xuống chân rồi biến mất. Lúc đó xem lại thì bà cụ đã hết thở và cánh tay trái đầy sức mạnh đã nằm yên. Nhà sư nói bà già thực ra đã mất từ lúc bị té ngã cách đó hơn một tuần rồi.
Kết luận: làm thế nào để đối phó với tà ma
Hồi xưa anh họ của ba mình sống ở thành phố HCM. Ông này rất mộ đạo và thường hay đến nghe một nhà sư giảng đạo. Lúc nhà sư này sắp qua Mỹ định cư thì có xong một quyển sách và đem tặng lại cho các đệ tự. Ông bác mình cũng được tặng một quyển. Mà ông bác thì rất sợ ma nên sau đó cho ba mình cuốn sách này. Cuốn sách viết rất nhiều, trong này còn chỉ giảng các cách giao tiếp với ma như trò chơi ma chén hay ma đủa.v.v...Nhưng cuối cùng cũng khuyên là không nên làm bạn với ma. Trong nhiều thứ được đề cập, trong đó có giảng về dương khí của con người. Theo cuốn sách này nói thì mỗi người đều có dương khí là các ngọn lửa cháy ở đầu vai và trên đỉnh đầu. Tà ma không có gì lạ, chỉ là một dạng tồn tại của khí âm. Khí âm sợ nhất là dương khí của con người, khi đến gần tự nhiên bị cháy nên phải tránh xa.
Dương khí của mỗi người mạnh hay yếu phụ thuộc vào bẩm sinh. Nhưng cũng phụ thuộc vào sức khoẻ, tinh thần và vận đen hay đỏ. Nhất là khi một người nóng giận thì dương khí này càng bốc lên cao và cháy dữ dội hơn. Cho nên ma quỷ đầu tiên không bao giờ đến gần con người. Mà ở từ xa làm ra các hình dạng ghê sợ, khi người ta sợ, ngọn lửa dương khí sẽ yếu đi rất nhiều và lúc đó là cơ hội để ma quỷ tấn công. Túm lại là không được hoảng sợ, luôn luôn bình tĩnh. Có nóng giận nhưng không được đánh mất kiểm soát cũng là cơ hội cho ma quỷ tấn công.
Ngoài ra cũng có các quy luật. Một thầy pháp cao tay không bao giờ dám tân diện yêu mà, mà chỉ bắt giữ. Vì nếu diệt sát nhiều quá cũng sinh ra nghiệp chướng. Ngược lại yêu ma trừ phi điên cuồng hết cách siêu thoát và đang trốn tránh thì mới dám làm bậy, chứ đa số cũng chỉ lãng vàng mà thôi.
Càng la hét, cuồng loạn thì càng tạo cơ hội cho ma quỷ. Tốt nhất là phải lì lợm, bình tĩnh phải dâng lên sự tức giận và chiến. Chiến ý quan trọng nhất, chiến ý càng mành càng trấn nhiếp được ma quỷ. Trên thực tế chiến ý làm cho ngọn lửa dương khí càng cao càng sinh ra lực sát thương với ma quỷ. Để tạo ra loại chiến ý này các bạn phải cảm thấy việc bị trêu chọc là đang bị xúc phạm, là bị người khác tự nhiên động tới cái vảy ngược của mình và phải có lòng tin tru diệt đối phương bằng tâm linh bằng ý niệm của mình
Đó là lý do tại sao cách vị tướng đánh trận hoặc thậm chí con ngựa chiến cũng có lực trấn áp ma quỷ.
Mấy cái này là kinh nghiệm có thật mà có thời gian mình sẽ kể cho mọi người nghe.
Tóm lại: Chai lì, bình tĩnh và thật sự có ham muốn tru sát đối phương là tốt nhất
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dong Binh Chat
Ọc ta khi nào đã thành TCG lúc đó còn nhỏ hơi sợ giờ hết rồi. Mà ma có thật lão à, chứng kiến quá nhiều rồi rồi. Ai nói ma nó sợ con chó mực là sai lầm hoàn toàn. Dâu tầm và nước tiểu con nít thì chưa thấy người ta dùng nên không biết. Hôm đó thấy bà kia bị ma nhập măt nhắm nghiền mà cầm nắm được đồ vật như có mắt, đặc biệt kêu khát nước uống luôn cốc nước sôi mà không sao, kêu đói bụng ăn luôn nguyên tô cháo mới múc từ nồi sôi cùng ụt mà cũng không sao.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dong Binh Chat