02-04-2012, 06:51 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hẻm phố
Bà i gởi: 412
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 8 giá»
Thanks: 146
Thanked 570 Times in 127 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 210:Nhuyễn Hương Ghen Ngữ
Dịch: thienthanh2807
Biên dịch: Greenphoenix28
Biên táºp: babynono
Nguồn: TTV
Má»™c Phong lùi ra phÃa sau má»™t bước rồi khuỵu chân xuống tạo thà nh thế trung bình tấn, hai tay nắm chặt cán búa huÆ¡ mạnh lên không trung ná»a vòng, hung ác bổ mạnh xuống.
"Phanh!" Vẫn vang lên má»™t tiếng nổ lá»›n, lợi phá»§ do Tiêu Diêu thần châu biến thà nh lại bị má»™t lá»±c phản chấn mạnh, chấn động rồi thoát khá»i tay Má»™c Phong, bay lên không như diá»u gặp gió. Chấn động khiến Má»™c Phong đứng không vững thiếu chút nữa đã ngã ra đất, mắt vừa thấy Tiêu Diêu thần châu bay vá» phÃa trong hồ liá»n vá»™i và ng dùng ý niệm kêu nó trở vá».
Má»™c Phong kinh ngạc trợn mắt há mồm, Ä‘em lợi phá»§ cầm ở trên tay xem xét kÄ©, thấy lưỡi búa không há» bị trầy xước gì hắn tạm thá»i yên tâm, lúng ta lúng túng bảo: "Kì quái, kì quái, Tiêu Diêu thần châu mà chẳng chém được má»™t cây nhãn sao! A a, sao ở chá»— nà o cÅ©ng tháºt quái lạ?"
“Là m sao váºy công tá»?†Vô Ngôn tuy hÆ¡i tức giáºn, nhưng vẫn lén dõi nhìn động tÄ©nh cá»§a Má»™c Phong, mắt nhìn thấy lợi phá»§ rá»i tay hắn bay vút lên không trung, tạm thá»i quên hết những Ä‘iá»u không vui vá»™i và ng sáp lại gần tò mò há»i.
"Tiêu Diêu thần châu vô kiên bất tồi*, lúc ta đánh nhau vá»›i Tà Thần, đến cả má»™t tinh cầu nó cÅ©ng chém thà nh hai ná»a, tại sao lại không chém được má»™t cây nhãn nho nhá» thế nà y?" Tay phải Má»™c Phong chuyển sang cầm lợi phá»§, tay trái vuốt ve thân cây nhãn hương, mắt thì nhìn chằm chằm cây nhãn từ trên xuống dưới, trong bụng trà n đầy nghi ngá».
(*Dùng để hình dung một sức mạnh vô cùng hùng mânh, không gì không thể phá hủy dù nó chắc chắn tới đâu. )
" Công tá», cái cây nhãn nà y phát triển được to như vầy, đương nhiên da dầy thân cứng, chẳng lẽ vừa rồi ngươi không dùng lá»±c để chém, à , còn có khả năng khác, nhất định là do ngươi vô lá»±c nguyên nhân là vì tối hôm qua vất vả quá độ thế nên không còn hÆ¡i sức nữa rồi." Vô Ngôn nhá»› mãi chẳng quên những chuyện gì đã xảy ra giữa bá»n há» và o tối hôm qua, rất muốn moi được má»™t chút thông tin từ trong miệng Má»™c Phong, rồi lại thầm hối háºn do uống quá nhiá»u rượu, lÆ¡ là mà quên chÃnh sá»±.
"Không biết, không biết, tối hôm qua ta cÅ©ng muốn vất vả má»™t phen nhưng mà ngưá»i ta đâu có cho ta cÆ¡ há»™i, ngươi đừng suy nghÄ© lung tung nữa, Vô Ngôn." Má»™c Phong cưá»i hắc hắc, dùng lưỡi búa cạo cạo lá»›p vá» cây, cẩn tháºn kiểm tra xem rốt cuá»™c cây nhãn nà y có chá»— nà o quái dị.
Miôi Vô Ngôn cong lên, nà ng biết mình không moi được gì từ miệng Má»™c Phong, đảo mắt thì thấy Tuyết Nhạn bước chân nhẹ nhà ng Ä‘i tá»›i, dá»±a và o kinh nghiệm kiếp trước cá»§a nà ng thá»±c sá»± không khó để phát hiện Tuyết Nhạn vẫn còn tấm thân xá» nữ, thì cảm thấy yên tâm hÆ¡n má»™t chút, tránh ra ná»a bước, cÅ©ng bắt chước Ä‘iệu bá»™ đạo sÄ© sá» sá» vá» cây nhãn.
"Hai ngưá»i các ngươi đừng có sá» nữa, các ngươi sá» tá»›i sá» lui cÅ©ng chẳng tìm ra được kết quả đâu. Ta có má»™t suy Ä‘oán." Tuyết Nhạn di chuyển lại gần, miệng nở ra má»™t nụ cưá»i sâu xa khó hiểu.
"Ta còn bé, đương nhiên sao sá» ra được kết quả vá»›i công tá» chứ." Vô Ngôn giÆ¡ những móng vuốt nhá» bé lên phÃa trước ngá»±c Má»™c Phong ra vẻ sá» sá», cưá»i hì hì trả lá»i.
Mặt Tuyết Nhạn đỠlên, nà ng thầm nghÄ©: "Tiểu cô nương Vô Ngôn nà y nhanh mồm nhanh miệng, giống như nà ng Ä‘ang ám chỉ rằng Má»™c Phong đã vuốt ve qua ngưá»i mình! Nhưng mà nghÄ© lại, dù sao cÅ©ng chẳng thoát khá»i cái Phạt Thần dị vá»±c nà y được, không bằng đã đâm lao thì phải theo lao, cứ để nà ng hiểu lầm quan hệ giữa mình và Má»™c Phong cÅ©ng được, cÆ¡ thể nà ng bây giá» vẫn còn quá bé, chỉ là má»™t đứa trẻ nhưng chẳng biết vì sao nà ng lại có ác cảm vá»›i sá»± thân thiết giữa mình và Má»™c Phong? Chẳng lẽ quan hệ giữa bá»n há» không chỉ là mối quan hệ anh em? NghÄ© như váºy, Tuyết Nhạn lại thầm mắng mình đã suy nghÄ© quá nhiá»u, đứa bé nhá» như thế sao lại có thể có quan hệ nam nữ vá»›i Má»™c Phong được!
"Vô Ngôn đừng nhốn nháo. Tuyết Nhạn ngươi nói Ä‘i, có cao kiến gì sao?" Má»™c Phong nắm lấy hai bà n tay nhá» bé cá»§a Vô Ngôn để ở trước ngá»±c mình, quay đầu sang cưá»i há»i.
"Không thể nói là cao kiến, nhưng dá»±a và o kinh nghiệm ta có được khi ở thần giá»›i suốt bao nhiêu năm, ta Ä‘oán cái cây nhãn nà y có thể đã thà nh tinh, nhất định là cây nhãn vương." Tuyết Nhạn bình tÄ©nh giải thÃch.
"Ở trong Phạt Thần dị vá»±c, mà những cái cây nà y cÅ©ng thà nh tinh được sao? Không có khả năng!" Má»™c Phong kiên quyết phá»§ nháºn, hắn nói : " Nếu như chúng có thể tu luyện ở nÆ¡i nà y, những thần nhân như chúng ta cÅ©ng có thể tu luyện đấy sao?"
"Má»™c Phong, ngươi nói lạ tháºt, chúng ta vốn đã là thần nhân, thần thức trôi nổi hiện tại Ä‘ang bị ngăn trở, đương nhiên không thể lợi dụng những linh khà má»ng manh như thế nà y để tu luyện được. Theo lý thuyết, nhất định nÆ¡i nà y cÅ©ng thÃch hợp cho các sinh linh tu hà nh, dù ở đâu trong cá»u giá»›i cÅ©ng không thể ngoại lệ, chỉ là tốc độ tu hà nh khác nhau thôi."
Tuyết Nhạn Ä‘i tá»›i gần hai ngưá»i má»™t trượng rồi dừng lại.
"Tháºt sá»± có thể tu luyện ở nÆ¡i nà y sao?" Ãnh mắt Má»™c Phong sáng lên, hắn mừng rỡ nói.
"Ngươi vui mừng cái gì nhỉ? Chẳng lẽ ngươi muốn tu hà nh lại từ đầu sao? HÆ¡n nữa, hầu như công pháp cá»§a thần nhân Ä‘á»u phải dá»±a và o thần thức, ngươi không Ä‘iá»u khiển được thần trà cá»§a mình, là m sao tu được?" Lá»i nà y cá»§a Tuyết Nhạn vừa nói ra giống như giá»™i cho Má»™c Phong má»™t gáo nước lạnh.
"Váºy ta bắt đầu tu luyện từ tiên pháp, dù sao vẫn được à nha." Váºy mà Má»™c Phong chẳng há» nhụt chÃ, chỉ nghe hắn lại lên tiếng nói rằng:
"Tiểu Ngá»c, Tiểu Ngá»c, chá»— ngươi còn có công pháp gì thì ném má»™t quyển ra đây, ta thá» xem có thể tu hà nh được hay không."
Cà n Khôn Như à vòng không nói không rằng ném ra má»™t quyển sách bìa xanh, Má»™c Phong vui vẻ cầm ở trong tay, con ngươi chằm chú xem xét rồi đột nhiên ngẩn ra, âm tình trên mặt biến hóa rất nhanh. Hắn hạ thấp giá»ng xuống, nản chà nói: "Tiểu Ngá»c, chỉ có cái quyển nà y thôi sao? Còn có công pháp nà o khác hay không?"
"Không! Hiện tại chỉ có quyển nà y thÃch hợp vá»›i ngươi nhất! Hừ!" Tiếng nói cá»§a Cà n Không Như à vòng phát ra cá»§a lạnh như băng.
"Sách gì?" Vô Ngôn kiá»…ng mÅ©i chân đến trước ngưá»i Má»™c Phong, Ä‘oạt lấy quyển sách ở trong tay hắn để xem xét, nà ng vui mừng nói: "Hà aa. . ! Äây không phải quyển sách bảo bối cá»§a ta đó sao? Ta đã quên mất rồi, may mà trước khi ta rá»i khá»i động phá»§ lần đó đã có dá»± kiến trước, mang quyển sách nà y theo, bằng không thì Ä‘i đâu mà kiếm được má»™t công pháp hay như váºy chứ?"
"Công pháp gì?" Tuyết Nhạn cÅ©ng bị biểu lá»™ cá»§a hai ngưá»i gợi lên lòng hiếu kì, nà ng nện bước nhẹ nhà ng Ä‘i đến trước mặt Má»™c Phong.
"Không cho ngươi xem! Loại công pháp nà y không phải để cho loại ngưá»i ngá»c nữ ngây thÆ¡ như ngươi xem." Vô Ngôn nhanh chóng mang sách giấu ra đằng sau lưng, nhìn Tuyết Nhạn miệng cưá»i toe toét không ngừng.
"Hừ, loại con nÃt chưa má»c lông như ngươi cÅ©ng xem được, vì sao ta không thể xem? Vô Ngôn là con quá»· keo kiệt, ta cÅ©ng chẳng lấy cá»§a ngươi, ta chỉ muốn nhìn má»™t tý thôi mà , tại sao ngươi giấu Ä‘i chứ? Nhanh lên nà o, cho ta xem Ä‘i!" Tuyết Nhạn đưa tay giằng lấy quyển sách Vô Ngôn giấu ở đằng sau lưng, giá»ng oán trách nói.
"Tuyết Nhạn tá»· tá»·, đây là môn võ công độc môn cá»§a ta thÃch hợp nhất dùng ở phạt thần dị vá»±c, nếu như ngươi xem nhất định sẽ không đợi được mà muốn Ä‘i tu luyện ngay, ta má»›i không cho ngươi! Trừ phi ngươi đồng ý vá»›i ta là không tu luyện môn công pháp nà y ta má»›i cho ngươi xem!" Vô Ngôn lẩn tránh quanh ngưá»i Má»™c Phong, cưá»i xảo quyệt nói.
‘Äừng đồng ý vá»›i nà ng!" Má»™c Phong liên tục khoát tay vá» phÃa Tuyết Nhạn, vá»™i và ng nhắc nhở má»™t câu, trong lòng hắn thì suy ngẫm: rÆ¡i và o cái Phạt thần dị vá»±c nà y, tháºt giống như rÆ¡i và o má»™t bầu xuân dược, cÅ©ng chẳng biết có thể thoát ra ngoà i hay không, nếu như Tuyết Nhạn đồng ý vá»›i Vô Ngôn, có thể chịu được chục năm, trăm năm, nhưng chẳng lẽ vạn năm mưá»i vạn năm còn mang kiếp cô độc, thế chẳng phải là muốn hắn bá»±c bá»™i mà chết sao?
"Công pháp nà y thá»±c sá»± thÃch hợp cho việc tu luyện ở phạt thần dị vá»±c sao? Tu luyện thì có Ãch lợi gì, có thể thoát khá»i nÆ¡i nà y sao? ÄÆ°á»£c rồi Vô Ngôn, ngươi không để cho ta xem ta sẽ không xem, ta cÅ©ng chẳng có hứng thú gì vá»›i công pháp nà y, huống chi nó cÅ©ng chỉ là tiên pháp, tạm thá»i ta không muốn Ä‘i ra cái thế giá»›i ồn à o há»—n loạn ngoà i kia." Tuyết Nhạn thấy Má»™c Phong nói như váºy liá»n dừng tay túm lấy Vô Ngôn, trong lòng đồ rằng rất có thể nà ng Ä‘ang cố ý giá»…u cợt mình, và căn bản không có nghÄ© cái kia là công pháp gì đó. Vẻ mặt Tuyết Nhạn thông hiểu, mà y ráºm tươi cưá»i, Má»™c Phong vừa nhìn thấy trong lòng đã rung động mãnh liệt. Tuyết Nhạn sáp đến gần cắn và o lá»— tai Má»™c Phong, giá»ng thì thầm há»i: "Ngươi lặng lẽ mà nói cho ta biết, công pháp mà Vô Ngôn cầm trong tay rốt cuá»™c là cái gì?"
Má»™c Phong ngá»i thấy mùi hương cÆ¡ thể cá»§a Tuyết Nhạn nhà o và o trong mÅ©i, tai lại nghe những lá»i nói má»m mại thÆ¡m tho truyá»n đến từ miệng cá»§a nà ng, tâm thần cà ng thêm chấn động, nếu như Vô Ngôn không còn trốn ở sau lưng, hắn tháºt sá»± muốn ôm chặt Tuyết Nhạn và o trong lòng.
Vô Ngôn ló ra từ phÃa sau lưng Má»™c Phong, lá» má» phát hiện thân thể cá»§a hắn và Tuyết Nhạn nhanh chóng chỉ cách nhau có má»™t tấc, vá»™i và ng chui ra chen và o giữa hai ngưá»i, hai tay mở quyển sách ra giÆ¡ lên cao phÃa trước mặt Tuyết Nhạn.
Không cần tốn nhiá»u hÆ¡i sức mà đưa Vô Ngôn chá»§ động Ä‘i và o khuôn khổ, Tuyết Nhạn cưá»i cá»±c kì vui vẻ, trong đôi mắt đẹp tá»a ánh sáng ngá»i, giống như hoa xuân nở nụ cưá»i tá»›i gần Má»™c Phong, lại ném cho má»™t ánh mắt ẩn tình, thiếu chút nữa hắn đã nhiệt huyết sôi trà o mà ngã xuống đất.
Tuyết Nhạn nháºn lấy quyển sách mà Vô Ngôn giÆ¡ lên trước mắt mình, mỉm cưá»i chuyển ánh mắt lên trên. Trên trang sách có những bức đông cung đồ cá»±c kỳ sống động, hai cÆ¡ thể nam nữ "lõa lồ" quấn chặt và o nhau. . .
"Ah!" Tuyết Nhạn hét to lên má»™t tiếng, "Bá»™p!" rồi Ä‘em quyển sách ném xuống đất, trong phút chốc hai má đỠá»ng lên, nà ng láºp tức xoay ngưá»i lấy hai tay che mắt lại.
"Tuyết nhạn tá»· tá»· có đẹp hay không?" Vô Ngôn cưá»i hì hì, di chuyển tá»›i trước ngưá»i Tuyết Nhạn không thèm đếm xỉa, nói rằng: "Chưa nhìn thấy công pháp nà o tốt như váºy a? Lúc trước, khi ta bị thương công tá» hắn cứ như váºy. . ."
Má»™c Phong cuống quýt duá»—i cánh tay ra, chui qua dưới nách Tuyết Nhạn để bịt kÃn miệng Vô Ngôn lại, ngăn không cho nà ng là m há»ng hình tượng vốn không tốt đẹp cá»§a mình.
Vô Ngôn trừng trừng tròng mắt, trong miệng phát ra những tiếng ô ô, ra sức lắc đầu, rồi gạt bá» bà n tay lá»›n cá»§a Má»™c Phong ra, lui lại phÃa sau má»™t bước, miệng thở phì phò nói: " Không phải là công pháp dung hợp song tu đấy sao? Ngạc nhiên, tịt ngòi biến thà nh lươn!"
Má»™c Phong vá»™i và ng cưá»i theo, thừa cÆ¡ liá»n luồn má»™t tay qua đằng sau lưng Tuyết Nhạn ôm lấy eo nhá» nhắn cá»§a nà ng, má»™t tay thì vá»— nhẹ lên vai thÆ¡m cá»§a nà ng, rồi hướng vá» phÃa Vô Ngôn Ä‘ang trừng mắt nhìn, nhẹ giá»ng an á»§i: "Tuyết Nhạn, Vô Ngôn còn nhá», ngươi chá»› nên để tâm."
Tuyết Nhạn tá»· tá»· vốn không xem kÄ© cà ng, có thể vứt xuống rất nhanh, công tá», có phải ngươi đã cố ý nhắc nhở nà ng không được quên đúng không?" Vô Ngôn dương dương đắc ý nhìn Má»™c Phong, lên cao giá»ng nói: "Tuyết Nhạn tá»· tá»· thá»±c không dám dấu ngươi, công tỠđã muốn đưa công pháp nà y cho ngươi xem từ lâu rồi, chẳng qua hắn không có gan nên má»›i phân phó ta là m như váºy đó! Ngươi nhìn hai cái móng vuốt lại chiếm tiện nghi cá»§a ngươi kia kìa!"
Mặt Tuyết Nhạn cà ng thêm Ä‘á», không nói má»™t lá»i, eo nhá» vặn vẹo má»™t cái liá»n cúi đầu xông vá» phÃa hà ng dương liá»…u đằng trước và i bước, rồi quay lại nhìn hai ngưá»i nước mắt rưng rưng: "Các ngươi cố ý trêu chá»c ta!" Nói xong, nà ng xoay ngưá»i chạy "thình thịch" và o trong phòng, "phanh" má»™t tiếng liá»n đóng cá»a lại.
"Vô Ngôn" Sắc mặt Mộc Phong trầm xuống, lạnh lùng quát khẽ.
"Vô Ngôn không có ở đây!" Lần đầu tiên trong Ä‘á»i Vô Ngôn nhìn thấy Má»™c Phong tức giáºn vá»›i mình, trong lòng giáºt thót lên, gót chân lùi vá» sau ná»a bước, cuống quýt trả lá»i lung tung.
"Vá» sau, không được bà y ra kiểu đùa nà y nữa !" Má»™c Phong thở dà i, chỉ định như váºy thôi những lại sợ Vô Ngôn lại tiếp tuc trêu cợt Tuyết Nhạt, láºp tức sắc mặt lại trầm xuống, tiếp tục mắng.
Vô Ngôn"oa" lên má»™t tiếng khóc, trong phút chốc thà nh má»™t cô bé mÃt ướt, má»™t bá»™ dạng yếu á»›t má»ng manh như hoa lê đẫm mưa, hai mu bà n tay bé nhá» trắng nõn liên tiếp nhau quệt Ä‘i nước mắt Ä‘ang mãnh liệt trút xuống như mưa.
Má»™c Phong nhất thá»i má»m ra, Ä‘i lên trước má»™t bước, xoay ngưá»i ôm lấy nà ng hôn và o nước mắt Ä‘ang trôi xuống hai bên má, hắn yêu thương nói: "Sao ngươi vẫn khóc thế? Ngoan, ngươi vừa trêu chá»c Tuyết Nhạn sao?"
Vô Ngôn bổ nhà o và o bả vai Má»™c Phong, đột nhiên nà ng nhá»› vá» lúc má»›i được và o Tiên Giá»›i, đã từng lang thanh cô độc, lẩn tránh những nam tiên nhân bám Ä‘uổi không rá»i ở khắp má»i nÆ¡i, và chả hiểu sao lại mất má»™t Ä‘oạn trà nhá»›, tá»›i táºn bây giá» nà ng cÅ©ng chẳng biết đã có chuyện gì xảy ra, khiến nà ng cà ng thêm Ä‘au lòng cà ng khóc không ngừng.
Má»™c Phong thân thiết ôm Vô Ngôn và o trong lòng, lấy tay vuốt nhẹ chiếc lưng nhá» bé cá»§a nà ng. Tiếng khóc cá»§a nà ng là m gợi dáºy những Ä‘au khổ mà hắn không dám nhá»› lại, trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn, hắn nhịn không được mà thở dà i.
Ở trong Phạt Thần dị vá»±c, thá»i gian trôi qua rất cháºm chạp, từ sau lần trải qua trò đùa không mấy vui vẻ, Vô Ngôn cÅ©ng không trêu chá»c Tuyết Nhạn nữa, thấm thoát cÅ©ng đã qua năm năm bình an. Sau lần đó, Vô Ngôn lại cà ng không uống rượu, lá»i nói cÅ©ng đột nhiên Ãt Ä‘i rất nhiá»u. Nà ng tá»± nhiên thay đổi như thế, là m cho Má»™c Phong không thấy quen, hắn để ý cảm giác cá»§a Vô Ngôn, khoảng cách cá»§a nà ng vá»›i Tuyết Nhạn giống như hai đưá»ng thẳng song song, cà ng ngà y cà ng không có khả năng giao thoa.
Vô Ngôn ở Phạt Thần dị vá»±c lá»›n lên rất nhanh, giống như há»™i tụ ở bên tai Má»™c Phong, nà ng cÅ©ng chẳng kém Tuyết Nhạn bao nhiêu, ngá»±c nà ng nhô lên rất rõ rà ng, chỉ cần ngưá»i ta chỉ nhìn má»™t cái sẽ chẳng nghi ngá» nà ng là đại cô nương xinh đẹp. Trong thá»i gian nà y, Má»™c Phong lại đóng má»™t cái giưá»ng, ba ngưá»i cùng chung má»™t phòng, qua thá»i gian đã lâu nhưng vẫn vui vẻ hòa thuáºn. Má»™c Phong vẫn như thói quen cÅ© ôm Vô Ngôn khi ngá»§, Vô Ngôn cÅ©ng quen uể oải trong cái ôm ấm áp cá»§a Má»™c Phong mà bình yên Ä‘i và o giấc ngá»§, từ lúc nà ng mưá»i mấy tuổi cho tá»›i lúc nà ng mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi, hắn và nà ng vẫn thỉnh thoảng dồn ngưá»i đưa lên, đụng chạm bá» môi cưá»i cưá»i nói nói liá»n Ä‘i và o giấc má»™ng. Má»™c Phong cÅ©ng thỉnh thoảng leo sang chá»— Tuyết Nhạn, vụng trá»™m hưởng thụ sá»± ấm áp hấp dẫn cá»§a nà ng.
Thế giá»›i ba ngưá»i, má»™t ngưá»i nam nhân trưởng thà nh và hai thiếu nữ, giống như má»™t hình tứ phương vững chắc có ba mặt ká» cáºn gắn bó đứng ở trên mặt đất, nhưng kết quả cá»§a sá»± chồng xếp hai mặt bất kì Ä‘á»u là m cho chỉnh thể sụp đổ. Mặc dù Má»™c Phong vẫn thưá»ng xuyên đứng núi nà y trông núi ná», nhưng chướng ngại hai nữ là m hắn cÅ©ng không thể phá vỡ thế cân bằng mong manh nà y, hắn chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm cÆ¡ há»™i dung hợp song tu.
Có lẽ do Vô Ngôn trưởng thà nh khiến tâm tÃnh thay đổi rất nhiá»u, nà ng không còn đỠcáºp đến dung hợp song tu mà thưá»ng xuyên ngồi yên bên hồ nhìn cá bÆ¡i qua bÆ¡i lại, như má»™t bức Ä‘iêu khắc thuần khiết trÆ¡n bóng như ngá»c. Nó có phần kiêu ngạo vá»›i váy dà i phiêu dáºt giống như má»™t cá»u thiên thần nữ không nhiá»…m bụi trần. Sau lần Tuyết Nhạn bị Vô Ngôn trêu chá»c, thì biết được tình cảm phức tạp cá»§a nà ng vá»›i Má»™c Phong, nà ng cÅ©ng thay đổi, chỉ vì không muốn ảnh hưởng mối quan hệ diệu kì giữa ba ngưá»i. Mấy năm nay, phạm vi hoạt động cá»§a ba ngưá»i rất hẹp, ngoại trừ việc thỉnh thoảng Ä‘i qua phÃa sau núi chá»— gia đình Äá»— Nhiệm cùng Bạch Uyển Nhi, sau đó Ä‘i qua biên giá»›i Phạt Thần dị vá»±c gần đó má»™t lần, lúc Má»™c Phong cùng hai nữ Ä‘i và o trong rừng, thì săn bắt mấy con gấu chó để lấy và i miếng da gấu trải giưá»ng. Ba ngưá»i cÅ©ng thá» nhảy qua lá»›p sương mù dà y đặc, quả đúng như lá»i Äá»— Nhiá»…m nói: cÅ©ng không có ngoại lệ, bá»n há» bị quay vá» chá»— cÅ©. Ở nÆ¡i nà y, bá»n há» cÅ©ng không di chuyển sang nÆ¡i khác vì nghe Äá»— Nhiá»…m nói, Phạt Thần dị vá»±c cÅ©ng không rá»™ng, ngoại trừ Hà m hồ ra, cÅ©ng chẳng có phong cảnh gì đặc biệt, vá»›i lại phần lá»›n thần nhân ở đây Ä‘á»u sống khép kÃn, tÃnh tình cá»±c kì cổ quái, tuy bảo Má»™c Phong có Tiêu Diêu thần châu đủ để xưng vương xưng bá ở nÆ¡i nà y nhưng hắn cÅ©ng Ãt xuất hiện, không có Ä‘i gây chuyện không cần thiết.
Những con cá béo trong Hà m hồ cùng những con thú nhá» trong rừng nhãn vô cùng dồi dà o giống như ăn mãi mãi không hết, trình độ xiên cá săn thú cá»§a Má»™c Phong cÅ©ng cà ng ngà y cà ng thà nh thạo, bởi váºy cuá»™c sống ba ngưá»i cÅ©ng cà ng thêm an nhà n.
Cho đến má»™t ngà y cuá»™c sống bình yên cá»§a bá»n há» cuối cùng cÅ©ng bị phá vỡ.
Tà i sản của Thần Thoại
Chữ ký cá»§a Thần Thoại Không thÃch cà phê-Ghét thuốc lá-Và căn thù rượu bia đó chÃnh là ta
02-04-2012, 06:55 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hẻm phố
Bà i gởi: 412
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 8 giá»
Thanks: 146
Thanked 570 Times in 127 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 211:Dấu Diếm Sát KhÃ.
Dịch: babynono
Biên dịch: thienthanh2807
Biên táºp: Greenphoenix28
Nguồn: TTV
Phạt thần dị vá»±c cÅ©ng không phải là chốn bồng lai tiên cảnh, trăm ngà n vạn năm trôi qua, năm tháng vô tình đã xóa Ä‘i lòng giết chóc, sá»± cuồng vá»ng cùng thô bạo cá»§a đám thần nhân, nhưng lại sinh ra trong há» tâm tÃnh ham lợi nhá» cá»§a phà m nhân. Má»™c Phong má»™t mình mang theo Vô Ngôn, tất nhiên là không ai thèm quản hắn cả, vá» sau hắn còn cứu vá» má»™t Tuyết Nhạn, vẫn có thể bình an vô sá»±. Nhưng bây giá» không giống vá»›i trước đây bởi vì Vô Ngôn đã trưởng thà nh, lại còn hoa nhưá»ng nguyệt thẹn, như hoa như ngá»c, giống như Ä‘ang gợi lên dục vá»ng cá»§a nhiá»u thần nhân độc thân rÆ¡i và o trong phạt thần dị vá»±c.
Nhà có con gái má»›i lá»›n, đương nhiên cánh cá»a cao gấp ba lần. Äá»— Nhiá»…m mang đến cho Má»™c Phong má»™t tin xấu: "Không Ãt thần nhân nghe nói Vô Ngôn trưởng thà nh, Ä‘ang chuẩn bị tá»›i cầu hôn, ngươi cÅ©ng nên chuẩn bị tâm lý, lão ca ta cÅ©ng biết rõ nà ng không phải muá»™i muá»™i cá»§a ngươi, nhưng mà ở phạt thần dị vá»±c vốn là nam nhiá»u nữ Ãt, ngươi không thể chiếm không hai mỹ nhân mình cho đấy chứ?"
Má»™c Phong nói: " Äiá»u nà y thì không thể gá»i là chiếm không, Tuyết Nhạn và Vô Ngôn Ä‘á»u thÃch theo ta, thì có liên quan gì tá»›i ngưá»i khác? Chuyện cá»§a chúng ta không cần ngưá»i khác quan tâm, nếu như có ai không phục, có thể tá»± mình tìm má»™t ngưá»i , cứu má»™t ngưá»i, cướp má»™t ngưá»i cÅ©ng được."
Äá»— Nhiá»…m cưá»i hắc hắc, nhìn nhìn hai cô gái xinh đẹp tuyệt trần bên cạnh hồ, hắn lại nói: "Lá»i nà y chÃnh ngươi nói đó, trong phạt thần dị vá»±c không có nha môn, không có chế độ, ngưá»i khác mà động thá»§ cướp tháºt thì ngươi định là m gì bây giá»? Dù liá»u tá»›i đầu rÆ¡i máu chảy thá» sống chết cÅ©ng phải bảo vệ bằng được, nhưng nhiá»u thần nhân cô đơn thèm gái như váºy, liệu ngươi đánh thắng được hết sao?"
Má»™c Phong cưá»i khinh thưá»ng nói: "Tá»›i má»™t, ta sẽ giết má»™t, ta cÅ©ng không tin những thần nhân nà y không sợ Tiêu Diêu thần châu cá»§a ta. Thân thể bá»n há» bị phá há»§y cÅ©ng có thể đầu thai lại ở nÆ¡i nà y, nhưng mà , ta mặc kệ bá»n há» chuyển thế bao nhiêu, nói chung Vô Ngôn ta sẽ không buông, Tuyết Nhạn cÅ©ng chẳng thể lấy bá»n hỠđược. Äá»— đại ca, má»i ngưá»i Ä‘á»u từng là huynh đệ, việc nà y ngươi cÅ©ng không nên nói nhiá»u, nếu như ngươi có thể giúp đỡ được huynh đệ thì giúp, không thể giúp thì hãy để ta giúp bá»n hỠđầu thai!"
Äá»— Nhiá»…m lắc đầu nói: "Không phải lão ca ta không muốn giúp ngươi, nhưng tại nÆ¡i quái quá»· nà y, ngươi trốn cÅ©ng không thoát, chẳng lẽ má»—i ngà y Ä‘á»u phải cò cưa cùng bá»n há» ? Dù sao ta cÅ©ng không có biện pháp rồi, cho dù ngươi có giết hết thể xác cá»§a bá»n há» thì sao chứ? Trôi qua và i năm, bá»n há» vẫn có thể lấy lại được thân thể cÆ¡ mà ! Ngươi cÅ©ng không thể vì mấy nữ nhân mà trở thà nh địch cá»§a mấy trăm thần nhân chứ?"
Má»™c Phong xì mÅ©i coi thưá»ng, nói giá»ng chém Ä‘inh chặt sắt rằng: "Äừng nói chỉ mấy trăm thần nhân, cho dù là địch nhân cá»§a cả thần giá»›i, ta cÅ©ng quyết không giao nữ nhân cá»§a mình cho kẻ khác! Ta thà là m ngá»c nát, tuyệt không là m ngói là nh. Äá»— đại ca, ta nháºn tâm ý cá»§a ngươi, nhưng ta ý đã quyết ngươi không cần khuyên nữa!"Trong cÆ¡n nóng giáºn, Má»™c Phong liá»n coi Tuyết Nhạn thà nh nữ nhân cá»§a mình, mặc dù bá»n há» cÅ©ng chưa phải là vợ chồng thá»±c sá»±, nhưng trước khoảng thá»i gian hiểm nguy sắp tá»›i, cÅ©ng chẳng thể quản được nhiá»u, nếu như không bảo Tuyết Nhạn là nữ nhân cá»§a mình, chỉ e rằng có muốn bảo vệ các nà ng, thì cÅ©ng chẳng có lý do chÃnh đáng.
" Huynh đệ, tháºt lòng ngươi muốn trải qua cuá»™c sống mãi mãi không được bình yên sao? Ngươi nên hiểu rõ rà ng, nÆ¡i nà y là Phạt Thần dị vá»±c, không phải là cá»u giá»›i! Nếu như ở bên ngoà i, ngươi hoà n toà n có khả năng trốn chạy, ta tin tưởng dá»±a và o năng lá»±c cá»§a mình không má»™t thần nhân nà o có thể tìm thấy ngươi. Nhưng đây là Phạt Thần dị vá»±c. . . . . ."
"Phạt Thần dị vá»±c thì sao chứ? Kẻ nà o cả gan đụng tá»›i Vô Ngôn cá»§a ta, ta sẽ khiến hắn không có chá»— chôn, ta cÅ©ng không tin Tiêu Diêu thần châu cá»§a ta không quét sạch được ba hồn bảy vÃa cá»§a bá»n há»!" Má»™c Phong vung mạnh tay lên, tức giáºn nói.
"Äá»— đại ca, Má»™c Phong, hai ngưá»i các ngươi hôm nay là m sao váºy? Ä‚n nhầm sấm sao? Giá»ng nói lá»›n như thế! Muốn giết ai à ?" Tuyết Nhạn và Vô Ngôn Ä‘á»u bị chấn động bởi cÆ¡n tức giáºn cá»§a Má»™c Phong, Tuyết Nhạn xoay ngưá»i Ä‘i tá»›i, Vô Ngôn cÅ©ng kinh ngạc quay đầu lại nhìn quanh.
"Tuyết Nhạn, ngươi và Vô Ngôn, chỉ má»™t ngưá»i được Ä‘i theo Má»™c Phong , ngưá»i còn lại thì phải gả cho thần nhân khác!" Äá»— Nhiá»…m bất đắc dÄ© nhìn Tuyết Nhạn cùng Vô Ngôn, trong lòng thầm nghÄ©, hai cô gái nà y cÅ©ng quá đẹp, nếu mà là ta chỉ sợ cÅ©ng chẳng nỡ buông má»™t ngưá»i!
"Vì sao? "Có lấy hắn hay không là quyá»n cá»§a ta, nhưng muốn gả ta cho thần nhân khác, đó chỉ là hy vá»ng hão huyá»n !" Sắc mặt Tuyết Nhạn nhất thá»i trầm xuống, trợn trừng mắt nói.
Vô Ngôn cũng nhanh chóng tiến lại gần.
Äá»— Nhiá»…m liá»n vá»™i và ng mang nguyên tắc bất thà nh văn trong Phạt Thần dị vá»±c nói ra má»™t lượt.
Vô Ngôn bỗng nhiên hoảng hốt vội và ng nắm lấy cánh tay Mộc Phong, chỉ sợ hắn muốn gả mình ra ngoà i.
Má»™c Phong vá»— vá»— vai cá»§a nà ng, bình tÄ©nh nói: "Tuyết Nhạn, Vô Ngôn, các ngươi đừng sợ, có ta ở đây, có Tiêu Dao Thần Châu ở đây, không ai có thể cướp các nà ng khá»i tay ta cả!"
"Công tá», ngoại trừ đánh nhau vá»›i bá»n há» thì còn có biện pháp khác nà o không?" Vô Ngôn nhá» nhẹ há»i.
"Ta có má»™t ý kiến nhưng cÅ©ng không phải biện pháp.†Äá»— Nhiá»…m tiếp lá»i nói.
"Biện pháp gì?" Má»™c Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn Äá»— Nhiá»…m.
"Giết má»™t ngưá»i trong số các nà ng!"
"Nằm mÆ¡!" Má»™c Phong liá»n quát. Hắn hiểu được ý tứ cá»§a Äá»— Nhiá»…m, há»§y thân thể cá»§a má»™t trong hai nà ng, để cho các nà ng phát triển lại từ dáng vẻ hà i đồng.
Trong phút chốc, Vô Ngôn và Tuyết Nhạn Ä‘á»u trợn mắt há mồm!
"Äá»— đại ca, ngươi không cần nói nữa, ngà y mai ngươi bảo tất cả những tên thần nhân muốn cướp ngưá»i lại đây! Má»™c Phong ta ở đây để chá» bá»n há»!" Sắc mặt Má»™c Phong tái nhợt, hắn quát lá»›n.
Äá»— nhiá»…m lắc đầu, thở dà i nói: "Huynh đệ, nếu ngươi đã quyết định như váºy, lão ca ta sẽ trở thà nh kẻ địch cá»§a bá»n há» cùng ngươi!"
"Không được! Äá»— đại ca, ngươi còn phải chăm sóc Bạch Uyển Nhi đại tá»·, ngươi không cần phải ra mặt há»™ ta! Thân là nam tá» hán, đại trượng phu! Ta quyết sẽ không lùi vá» sau ná»a bước! Ta muốn cho bá»n há» biết , Má»™c Phong ta không phải là hạng dá»… động và o, ngưá»i nà o cản ta nhất định sẽ phải chết! Ta sẽ khiến cho bá»n há» hối háºn! Nếu bá»n há» muốn đầu thai, ta sẽ thà nh toà n bá»n há»!" Trong ánh mắt cá»§a Má»™c Phong hiện ra dà y đặc sát ý , khiến Äá»— Nhiá»…m âm thầm hoảng sợ.
Äá»— Nhiá»…m Ä‘i rồi, Tuyết Nhạn cùng Vô Ngôn ngẩn ngưá»i nhìn Má»™c Phong, ba ngươi đã sống chung được mấy năm, đã quen thuá»™c vá»›i tất cả má»i thứ ở nÆ¡i nà y, bây giá» lại bảo tách các nà ng ra, giống như muốn mang niá»m vui cá»§a các nà ng Ä‘i mất! Nhưng mà , đối mặt vá»›i nhiá»u thần nhân bất tá» như váºy, có thể là m được gì bây giá»?
Hà m hồ vẫn tÄ©nh lặng như thế, lúc gió bắt đầu thổi, rừng nhãn truyá»n đến những tiếng động “à o à oâ€. Má»™c Phong há» hững ôm hai nữ và o trong ngá»±c, hắn kiên định nói: " Dù có là địch cá»§a cả cá»u giá»›i, ta cÅ©ng quyết không để ngưá»i khác mang các nà ng Ä‘i!â€
Tuyết Nhạn cùng Vô Ngôn ngẩng đầu, dịu dà ng nhìn và o ánh mắt kiên nghị cá»§a Má»™c Phong rồi nhìn quay sang cưá»i vá»›i nhau. Vô Ngôn duá»—i bà n tay má»m mại trắng trẻo nhẹ nhà ng vuốt ve khuôn mặt Má»™c Phong, nà ng dịu dà ng nói: "Công tá», ta sẽ không tách khá»i ngươi, trừ khi ta chết Ä‘i."
"Dù ta có chết cÅ©ng không tách khá»i ngươi!" Tuyết Nhạn mỉm cưá»i thê lương.
"Không được nói ngốc nghếch! Nếu hai nà ng chết Ä‘i, Má»™c Phong ta sống cÅ©ng chẳng có ý nghÄ©a!" Má»™c Phong ôm chặt hai nà ng, cúi đầu hôn lên mặt các nà ng má»™t cái, hắn hung hăng nói: "Nếu bá»n há» xâm phạm tá»›i ta, nhất định ta sẽ không nương tay, đối vá»›i những tên ngang ngược thế nà y, ta không có lá»±a chá»n nà o khác, chỉ có thể giết không tha!"
Hai nữ quay mặt nhìn nhau, trong khoảng thá»i gian ngắn, cÅ©ng không có chá»§ ý nà o hay hÆ¡n.
Và o lúc ban đêm, đốt má»™t đống lá»a bên cạnh Hà m hồ, trên giá nướng xiên hai con thá» rừng, ánh lá»a chiếu hồng gương mặt cá»§a hai nà ng, vẻ mặt cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u hÆ¡i ưu sầu, đầu gục xuống, Vô Ngôn thì vân vê chéo áo, lông mi dà i chá»›p chá»›p; còn đôi mắt xinh cá»§a Tuyết Nhạn thì Ä‘ang nhìn chằm chằm và o đống lá»a, bầu không khà có đôi chút căng thẳng.
Ngược lại, Má»™c Phong lại cá»±c kì bình tÄ©nh, nghe Äá»— Nhiá»…m nói qua như váºy , tất nhiên máu nóng cá»§a hắn sẽ sôi trà o, háºn không thể giết sạch những thần nhân muốn cướp Vô Ngôn Ä‘i . Nhưng trên thá»±c tế, Äá»— Nhiá»…m nói cÅ©ng không sai, nếu như ở thế giá»›i bên ngoà i, hoặc là giết hay trốn Ä‘i Ä‘á»u là biện pháp hay nhưng ở trong nà y quả là không được, bởi vì không có chá»— mà trốn, còn giết sạch đám thần nhân thì hai mươi năm sau há» sẽ quay lại trả thù. Tuy Má»™c Phong chẳng sợ bá»n há» tá»›i để trả thù, nhưng không gian cá»§a Phạt Thần dị vá»±c rất nhá» bé, năm tháng lại vô biên, thá» nghÄ© xem Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà o Ä‘á»u có cừu nhân bám theo cho dù bá»n há» không gây sá»± chỉ gây ồn à o cÅ©ng đủ phiá»n rồi!
Dù sao Äá»— Nhiêm cÅ©ng đã từng là Thiên Quân cá»§a thần giá»›i, xá» sá»± cÅ©ng tương đối lão luyện rồi, mà Má»™c Phong cÅ©ng không phải là ngưá»i không có đầu óc, không thể để ngưá»i khác cướp Vô Ngôn cùng Tuyết Nhạn Ä‘i đã là giá»›i hạn thấp nhất cá»§a hắn rồi, vì cái giá»›i hạn nà y, giết ngưá»i cÅ©ng chỉ là má»™t biện pháp không hay lắm ở trong đó, mặc dù bất đắc dÄ© cÅ©ng phaỉ chịu.
"Ta nghÄ© tá»›i má»™t biện pháp." Má»™c Phong xấu xa nhìn và o mắt hai nà ng, cưá»i nói.
"Biện pháp gì?" Tuyết Nhạn ngẩng đầu, sốt ruá»™t há»i.
"Công tá», ta thấy ngươi có ý đồ xấu!" Vô Ngôn hÆ¡i ngẩng đầu lên, trong mắt nà ng dà o dạt ý cưá»i.
"Äêm nay chúng ta dung hợp song tu cùng vá»›i nhau, Ä‘em gạo sống nấu thà nh cÆ¡m, phá»ng chừng bá»n há» cÅ©ng không thể cầu hôn được rồi." Má»™c Phong hạ thấp thanh âm, cố ý nhìn quanh, bá»™ dạng giả vở không muốn ngưá»i khác nghe được.
"Äến lúc nà y, ngươi còn có tâm tư để nói đùa!" Tuyết Nhạn mặt đỠbừng, sẵng giá»ng nói.
"Tuyết Nhạn tá»· tá»·, công tá» dưá»ng như không phải Ä‘ang nói đùa, không bằng tá»· cứ nghe theo Ä‘i nha? Hì hì!" Vừa nhắc tá»›i việc dung hợp song tu mà nà ng Ä‘ang ước muốn, Vô Ngôn liá»n cá»±c kì cao hứng, láºp tức phụ hoạ theo Má»™c Phong.
"Vô Ngôn, ngươi muốn thì cứ nghe theo Ä‘i! Hắn chá» ngươi lá»›n lên cÅ©ng không phải là ngà y má»™t ngà y hai,thôi hôm nay được dịp tốt. tốt nhất là nên táºn dụng thá»i cÆ¡, ta á»§ng há»™ các ngươi! Äêm nay các ngươi bắt đầu hợp tịch song tu, ta tuyệt đối sẽ không là m ảnh hưởng!â€Tuyết Nhạn hừ nhẹ má»™t tiếng.
"Không bằng đêm nay ba ngưá»i chúng ta ở cùng má»™t chá»— nha?" Má»™c Phong cố ý là m ra vẻ mặt dà y, giống như Ä‘ang muốn chảy nước miếng ra mặt đất.
"Nha! Nha! Nha! Công tá», xem ngưá»i kìa! Vừa nghÄ© tá»›i được thá»a ước nguyện dung hợp song tu cùng Tuyết Nhạn tá»· tá»·, là biến thà nh cái dạng đức hạnh nà y rồi!" Vô Ngôn giÆ¡ cá»ng hà nh chỉ vá» phÃa Má»™c Phong, dịu dà ng nói.
"Trong lòng cá»§a hắn muốn được song tu cùng ngươi!" Tuyết Nhạn nhà o đầu vá» trước là m bá»™ muốn đánh, cưá»i mắng.
Má»™c Phong đưa tay nắm lấy cá»ng hà nh Vô Ngôn giÆ¡ ra, thuáºn thế Ä‘em nà ng lôi vá», lấy tay đặt lên vòng eo má»m mại mịn mà ng cá»§a nà ng, thừa cÆ¡ khinh bạc lên môi nà ng má»™t xỉu rồi rút tay lại, Ä‘em Tuyết Nhạn Ä‘ang lao vá» trước kéo và o trong ngá»±c, chiếm đủ tiện nghi như thưá»ng lệ, má»›i không nhanh không cháºm nói: "Mặc dù ta rất muốn được cùng các nà ng cao hứng . . . . như váºy, nhưng trước nguy cÆ¡ Ä‘ang mai phục khắp nÆ¡i, tâm tình như thế sẽ khiến cho má»i ngưá»i không có tinh thần, hoảng hoảng sợ sợ, không thoải mái chân tay, đây chẳng phải là cà ng thêm mất hứng, nhưng mà ta có má»™t biện pháp, không cần phải giết hết đám thần nhân mà vẫn giải quyết được vấn Ä‘á»
"Tháºt sá»± sao ?" Tuyết Nhạn quay đầu kinh ngạc nhìn vá» phÃa Má»™c Phong, hắn liá»n mượn cÆ¡ há»™i hôn và o cặp môi đỠmá»ng ướt át xinh xắn cá»§a nà ng, cưá»i nói: "Tất nhiên không phải giả rồi."
"Công tỠnói nhanh nà o, rốt cuộc là biện pháp gì?" Mắt Vô Ngôn sáng lên, tinh thần sáng sủa hơn một chút.
"Ta đã cân nhắc nặng nhẹ, cảm thấy trở thà nh kẻ thù cá»§a má»i ngưá»i , không bằng chỉ là m kẻ thù cá»§a má»™t ngưá»i!" Má»™c Phong cưá»i nhạt má»™t tiếng, là m ra vẻ đã tÃnh toán kỹ.
"Là m kẻ địch cá»§a má»™t ngưá»i? Vá»›i ai cÆ¡?" Vô Ngôn biến sắc, tâm thần không yên lén nhìn Tuyết Nhạn, thầm nghÄ©, nói cho cùng hay là muốn vứt bá» má»™t trong hai chúng ta sao?
Thần sắc Tuyết Nhạn cà ng thêm khẩn trương, nà ng thầm suy nghÄ© suy nghÄ© ở trong lòng: "Nếu như hắn định lá»±a chá»n giữa ta và Vô Ngôn, lấy tình cảm lâu năm giữa hắn vá»›i Vô Ngôn mà nói, nhất định sẽ loại ta ra rồi. Ai, ở đâu cÅ©ng có nam nhân bá»™i bạc, mất Ä‘i ta thì cÅ©ng chẳng chuyện gì lá»›n vá»›i hắn cả, hóa ra hắn cÅ©ng chẳng để ta ở trong lòng."
"Vô Ngôn, ngươi còn nhá»› lúc chúng ta và o đây, ở nhân gian chúng ta đã gặp má»™t thứ gá»i là phân thân cá»§a Hoa Phi Hoa phải không?" Má»™c Phong vừa nhìn đã biết tâm sá»± trong lòng hai nà ng, hắn cÅ©ng không vạch trần, lại đỠcáºp má»™t chuyện không dÃnh lÃu gì tá»›i.
"Nhá»› rõ, chÃnh hắn đã lừa gạt chúng ta và o đây! Nếu như ta có thể Ä‘i ra ngoà i, nhất định sẽ khiến hắn bị ngÅ© mã, không! Bát mã phân thây!" Vô Ngôn vừa nghe Má»™c Phong nhắc tá»›i Hoa Phi Hoa, láºp tức tức giáºn tá»›i nghiến răng nghiến lợi.
"Tuy Hoa Phi Hoa hạng ngưá»i dê xồm, háo sắc, nhưng mà , năng lá»±c cá»§a hắn cÅ©ng không nhá», Vô Ngôn, đừng nói ngươi muốn dùng tám con ngá»±a phân thây hắn, ta Ä‘oán mưá»i tám con tiên mã cÅ©ng không chẳng thể phân thây hắn được." Trong đầu Tuyết Nhạn hiện lên hình ảnh vá» kẻ tá»± xưng là phong lưu phóng khoáng Hoa Phi Hoa, đã có lần quấn quýt si mê vá»›i mình. Mặc dù hắn là m mình thấy ghét hắn, nhưng mà , coi như hắn đã vô tình là m má»™t việc tốt, nếu như không phải hắn lừa gạt Má»™c Phong và Vô Ngôn và o nÆ¡i nà y, mình rÆ¡i và o Phạt Thần dị vá»±c nà y má»™t mình chỉ sợ cÅ©ng chẳng được nhìn thấy Má»™c Phong rồi, có khi còn phải cảm Æ¡n Hoa Phi Hoa nữa. Vừa nghe Vô Ngôn nói thế, trong lá»i nói cá»§a Tuyết Nhạn liá»n có hÆ¡i hướng thiên vá» Hoa Phi Hoa má»™t chút.
" Và o cái ngà y ở Kim Nga Cổ trấn hồi đó, dưá»ng như Hoa Phi Hoa muốn theo Ä‘uổi Tuyết Nhạn, đó cÅ©ng chẳng phải là giả, ta thấy hắn có ý định cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga . . . . . ."
"Äừng lôi ta và o cùng má»™t chá»— vá»›i hắn, tên Hoa Phi Hoa là má»™t tay mê gái nổi tiếng khắp thần giá»›i, khiến cho ngưá»i khác cảm thấy chán ghét." Tuyết Nhạn cúi đầu cắt ngang lá»i Má»™c Phong.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, là m sao ta có thể để Tuyết Nhạn cá»§a ta có quan hệ vá»›i hắn được , hắc hắc!" Má»™c Phong xảo quyệt cưá»i nói.
"Ta thà nh của ngươi từ bao gi� Nói chuyện phải có căn cứ, hừ!" Tuyết Nhạn oán trách nói.
"Äêm nay, đêm nay ta sẽ đưa căn cứ ấy cho nà ng, nà ng đừng sốt ruá»™t chứ, Tuyết Nhạn." Má»™c Phong đánh rắn lá»±a gáºy, mượn lá»i mà tiến.
"Ai sốt ruột rồi hả? Thấy mà ghét!" Mặt Tuyết Nhạn đỠlên, quay đầu qua bên, trong lòng như đã ăn và o chén mặt.
"Ta sốt ruá»™t!" Miệng Má»™c Phong cà ng thêm vô sỉ sáp tá»›i gần, liếm liếm bên tai Tuyết Nhạn, là m thân thể nà ng run rẩy má»™t hồi, cảm giác tê dại liá»n lan ra khắp toà n thân.
"ÄÆ°á»£c rồi, đêm nay còn chưa đến, công tá», ngươi nói vá» Hoa Phi Hoa để là m cái gì? Bây giá» cÅ©ng chưa phải là lúc tìm phân thân cá»§a để báo thù, dù sao cÅ©ng phải chá» tá»›i khi ra khá»i cái nÆ¡i quá»· quái nà y rồi nói sau." Vô Ngôn chen miệng nói.
Äêm nay? Tuyết Nhạn vô thức nhìn vá» phÃa ngôi nhà gá»— nhá», trong đầu láºp tức hiện lên chiếc giưá»ng, sau đó lại nghÄ© đến ban đêm Vô Ngôn Ä‘i ngá»§ trước, Má»™c Phong đã từng leo lên giưá»ng cá»§a nà ng, ôm nà ng tùy ý trêu cợt, tay hắn không an pháºn sá» mó cách lá»›p quần áo trước ngá»±c mình, miệng thở gấp gáp như heo kêu, mặt láºp tức đỠlên.
"Có thù không báo không phải là quân tá», vừa vặt trước mặt có má»™t cÆ¡ há»™i cho Hoa Phi Hoa trả xong hết nợ!" Má»™c Phong cưá»i quá»· dị nói.
"Không rõ." Vô Ngôn trà n đầy hoà i nghi nhìn chằm chằm Mộc Phong, không biết rốt cục hắn muốn là m gì.
"Rốt cục ngươi muốn là m cái gì?" Tuyết Nhạn đảo mắt khôi phục lại vẻ bình tÄ©nh từ trong má»™ng tưởng, tò mò há»i.
"Ta muốn gả nà ng cho Hoa Phi Hoa!" Mộc Phong lấy lại thần sắc, nghiêm nét mặt nói.
Tà i sản của Thần Thoại
02-04-2012, 06:59 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hẻm phố
Bà i gởi: 412
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 8 giá»
Thanks: 146
Thanked 570 Times in 127 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 212:Thu hương trá»™m ngá»c
Dịch: thienthanh2807
Biên dịch: Greenphoenix28
Biên táºp: babynono
Nguồn: TTV
"Ngươi, ngươi gả ta cho Hoa Phi Hoa?" Tuyết Nhạn láºp tức cảm thấy toà n thân lạnh buốt như bị rÆ¡i và o đầm băng sâu vạn trượng. Nà o ngá» hắn muốn vứt bá» mình, nam nhân tháºt sá»± không đáng tin váºy sao? Tuyết Nhạn xót xa nghÄ© thầm trong lòng.
"Công tá», ta cÅ©ng không đồng lấy Hoa Phi Hoa!" Vô Ngôn tức giáºn vô cùng, biểu hiện nà y cá»§a Má»™c Phong là m nà ng vô cùng thất vá»ng.
"Vô Ngôn, ta không nói sẽ gả ngươi cho Hoa Phi Hoa!" Vẻ mặt Má»™c Phong không thay đổi, vẫn cưá»i hì hì như trước, hắn nói: "Các ngươi đừng nóng vá»™i, để ta nói hết đã."
Tuyết Nhạn lạnh lùng nhìn chằm chằm Má»™c Phong, sau đó nà ng vùng vẫy thân thể muốn thoát ra khá»i ngá»±c hắn. Má»™c Phong không có bất kì hà nh động nà o, hắn vẫn cố ôm chặt lấy nà ng, tiếp tục nói: "Ngà y mai sẽ có má»™t đám đông thần nhân tá»›i nÆ¡i nà y,nhưng chắc chắn há» cÅ©ng biết chỉ má»™t ngưá»i trong số há» có cÆ¡ há»™i. Ta muốn mang cái cÆ¡ há»™i mà bá»n hỠôm ấp trong lòng để dà nh cho Hoa Phi Hoa!"
"Váºy chẳng phải cÅ©ng thế sao! Ta kiên quyết không tách khá»i Tuyết Nhạn tá»· tá»·."Vô Ngôn lưá»m Má»™c Phong má»™t cái, lá»›n tiếng trách mắng.
Tuyết Nhạn cúi đầu xót xa, không nói má»™t lá»i.
"Không phải như thế, tá»›i lúc đó, chúng ta chỉ lưu má»™t mình Hoa Phi Hoa ở lại, đám nhân khác sẽ tá»± biết mà tản Ä‘i. Và ta cÅ©ng đã có biện pháp đối phó vá»›i tên Hoa Phi Hoa nà y, cho dù hắn muốn chạm và o tay Tuyết Nhạn má»™t xÃu, cÅ©ng không thể được!" Má»™c Phong không để ý tá»›i thái độ cá»§a hai nữ, thấp giá»ng nói.
"Công tá», dưá»ng như ta đã hiểu, ý cá»§a ngưá»i là để Hoa Phi Hoa chịu tá»™i thay, Tuyết Nhạn tá»· tá»· chỉ cho hắn má»™t danh pháºn, mà thá»±c chất cái gì hắn cÅ©ng không được, đúng không? Tốt! à kiến hay, không chiến mà buá»™c má»™t kẻ buông vÅ© khÃ, má»™t chiêu nà y tháºt cao minh tháºt sắc bén!" Vô Ngôn duá»—i ngón tay cái ra, hưng phấn nhìn Má»™c Phong.
"Không đúng, Tuyết Nhạn ngay láºp tức sẽ là ngưá»i cá»§a ta, là m sao ta có thể Ä‘em danh pháºn giao cho hắn được!" Vẻ mặt Má»™c Phong đắc ý, cưá»i ha ha nói.
" Ngươi là m ta giáºt cả mình, ta còn tưởng ngươi tháºt sá»± muốn gả ta cho Hoa Phi Hoa,!" Tuyết Nhạn khẽ mở đôi môi, mặt nở ra nụ cưá»i, nà ng tạm thá»i bá» tảng đá lá»›n ở trong lòng xuống.
"Tuyết Nhạn tá»· tá»·, sao ngươi không suy nghÄ© tháºt kÄ©, lấy công tá» là đồ chết bầm chỉ biết có mỹ nữ, hắn mà chắp tay mang má»™t đại mỹ nhân vô song thiên hạ như ngươi giao cho ngưá»i khác sao? " Vô Ngôn liếc nhìn Má»™c Phong má»™t cái, ranh mãnh nói.
"Vô Ngôn, ngươi hiểu ta rất rõ." Mộc Phong cúi đầu xuống hôn và o mặt Vô Ngôn đang không kịp né tránh hai phát, và còn chép miệng ba cái như dư vị vẫn còn tồn tại.
"Là m như váºy không hay lắm?" Bá»—ng nhiên Tuyết Nhạn lo lắng bảo.
"Vì sao lại không hay? Tuyết Nhạn tá»· tá»·, ngươi không biết đầu sá» khiến chúng ta rÆ¡i và o cái nÆ¡i quá»· quái nà y chÃnh là cái tên Hoa Phi Hoa luôn luôn tốt bụng kia sao, chúng ta chỉ khiến hắn gieo gió gặt bão mà thôi, ta không thấy gì là không tốt cả." Vô Ngôn vừa dứt lá»i thì phát hiện vẻ mặt Tuyết Nhạn không tốt, đột nhiên nhá»› ra nếu không phải nhá» Hoa Phi Hoa nà ng là m sao gặp được công tá» nhỉ? Nói không chừng, trong lòng nà ng còn thấy biết Æ¡n Hoa Phi Hoa nữa!
"Tuyết Nhạn, thá»±c ra không phải chúng ta muốn hại tên Hoa Phi Hoa kia, nói tháºt, do những tên thần nhân kia cố tình gây sá»±, nhưng mà ngươi không thuá»™c vá» bất kì kẻ nà o và đương nhiên cÅ©ng không thuá»™c vá» Hoa Phi Hoa, mà không là gì cá»§a hắn, thì cho dù hắn là m ngưá»i chịu tá»™i thay thì không thể bảo là mất cái gì. Huống chi trước kia hắn đã biết rõ chân thân cá»§a mình đã bị rÆ¡i và o Phạt Thần dị vá»±c thế mà lại dụ chúng ta và o đây, rõ rà ng lòng dạ hắn bất chÃnh, chúng ta đối xá» thế vá»›i hắn không phải là quá mức mà nhiá»u nhất chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi! Tuyết Nhạn, ngươi đừng nghÄ© nhiá»u, nếu tất cả má»i thứ Ä‘á»u suy nghÄ© vì ngưá»i khác có khi là hại chÃnh mình đó. Má»™t ngưá»i có tâm địa không xấu mà lại muốn tạo phúc cho sinh linh khác, thế thì hắn phải biết bảo vệ mình đầu tiên, nếu như chÃnh mình còn không bảo vệ được, trái lại, là m sao hắn có thể bảo vệ được cà ng nhiá»u sinh linh?" Má»™c Phong thấy Tuyết Nhạn hÆ¡i do dá»±, biết rõ bản tÃnh nà ng thiện lương nên hắn soi xét nặng nhẹ, lá»±a lá»i khuyên giải nà ng.
"Ừm." Tuyết Nhạn nhẹ nhà ng gáºt đầu, khuôn mặt tươi cưá»i cuối cùng cÅ©ng xuất hiện, lá»i nói cá»§a Má»™c Phong không phải không có lý, nếu như không phải những thần nhân kia chá»§ động tá»›i ức hiếp, sao hắn lại đối xá» như váºy vá»›i Hoa Phi Hoa? Mình yêu ai cưới ai, thì có liên quan tá»›i những vị thần nhân kia nhỉ?
"ÄÆ°á»£c rồi, sắc trá»i cÅ©ng không còn sá»›m, chúng ta phải tranh thá»§ thá»i gian để ngá»§, ngà y mai còn phải dáºy sá»›m, để tinh thần được tốt thì má»›i có thể đối phó vá»›i những tên chán ngắt kia chứ!" Má»™c Phong cưá»i cưá»i, nâng đầu vai hai nà ng lên.
"Tốt, tốt, lại có thể Ä‘i ngá»§!" Vô Ngôn phấn chấn kêu lên má»™t tiếng, quay đầu nhìn vá» phÃa Má»™c Phong máy mắt má»™t cái, miệng ra quyết định: "Vừa má»›i nói xong rồi , đêm nay ngươi ngá»§ cùng Tuyết Nhạn tá»· tá»·! Äừng tá»›i là m phiá»n ta!"
"Không được lén lút leo và o giưá»ng ta!" Tuyết Nhạn hung dữ nhìn chằm chằm Má»™c Phong má»™t cái, hai nà ng thoát khá»i cái ôm cá»§a Má»™c Phong cưá»i hi hi chạy và o phòng nhá».
Má»™c Phong nhìn bóng lưng yêu kiá»u cá»§a hai nà ng thì lên tiếng ho, trên mặt hắn xuất hiện má»™t nụ cưá»i bà hiểm.
Phạt Thần dị vá»±c ban đêm cá»±c kì tÄ©nh mịch, Má»™c Phong gỡ tảng thịt thá» còn chưa ăn hết từ trên giá nướng xuống, ăn chầm cháºm và i miếng. Cho dù đêm đã khuya rồi, bước và o phòng nhá» sẽ thấy xuân quang, nhưng Má»™c Phong vẫn không đứng dáºy, hắn cầm Tiêu Diêu thần châu ở trong tay, xem xét cẩn tháºn, không dùng công lá»±c cÅ©ng không dùng thần thức, hắn không có cách nà o thấy rõ trong Tiêu Diêu thần châu có cái gì, nhưng ánh sáng lạ lùng kỳ dị cá»§a nó lại khiến cho ngưá»i ta có cảm giác khao khát sâu sắc vô hạn.
Không biết ngà y mai sẽ xảy ra chuyện gì, trong lòng Má»™c Phong cÅ©ng chẳng thấy hồi há»™p, vì đã qua biết bao sóng gió, ngà y mai cÅ©ng chỉ giống như má»™t khúc nhạc đệm, có lẽ sẽ không tuyệt vá»i nhưng chắc chắn sẽ lưu lại má»™t kà ức. Má»™c Phong vừa bình tÄ©nh biến hóa Tiêu Diêu thần châu mấy lần, hắn cảm thấy tốt nhất là biến nó thà nh má»™t thanh trưá»ng kiếm. Má»™c Phong biết rất Ãt kiếm pháp, vẫn là bá»™ pháp mà sư tá»· Tá» Vân dáºy cho hắn năm đó. Má»™c Phong vá»t ngưá»i nhảy lên cao, ở trong bóng đêm thanh kiếm múa vun vút, múa xong ba lượt, hắn má»›i cảm thấy mỹ mãn thu Tiêu Diêu thần châu và ơ trong tay.
Má»™c Phong cháºm chạp Ä‘i vá» phÃa phòng nhá», đẩy cá»a ra rồi lại đóng và o, cà i xong chốt cá»a, dá»±a và o ánh sáng yếu á»›t ban đêm, hắn trông thấy thân thể má»m mại cá»§a Tuyết Nhạn Ä‘ang nằm nghiêng vá» phÃa bên trái chiếc giưá»ng gá»— lá»›n nhất. Lúc nà ng ngá»§ chưa bao giá» cởi chiếc váy dà i ra, Má»™c Phong chẳng có cách nà o thấy rõ thân thể cá»§a nà ng, từ ngoà i cá»a nhìn và o, cả ngưá»i nà ng bó chặt trong quần áo, chiếc váy dà i phá»§ rá»™ng ná»a giưá»ng giống như má»™t đóa thá»§y tiên Ä‘ang lặng lẽ hé nở trong hồ. Má»™c Phong quay đầu nhìn vá» Vô Ngôn Ä‘ang nằm ở trên chiếc giưá»ng lá»›n phÃa bên phải, chiếc váy dà i cá»§a nà ng vắt ở trên chiếc ghế ở cạnh giưá»ng, thân thể nà ng sáng long lanh, trên thân nà ng khoác má»™t chiếc áo ngá»±c má»ng manh, hai cánh tay trần giống như hai cá»§ sen no tròn. Lần đầu tiên Má»™c Phong má»›i phát hiện ra cặp chân cá»§a nà ng thon thả tá»›i váºy. Lúc bình thưá»ng, Má»™c Phong sẽ mặc nguyên quần áo leo lên giưá»ng, nhưng đêm nay hắn ngồi má»™t mình suy nghÄ© má»™t và i vấn đỠở gian ngoà i, lúc trở vá» phòng, các nà ng đã ngá»§ rồi, Má»™c Phong má»›i có thể tinh tế thưởng thức cảnh xuân vô biên.
Nếu như bảo tư thế ngá»§ cá»§a Tuyết Nhạn cá»±c kì mê ngưá»i, thì tư thế ngá»§ cá»§a Vô Ngôn lại cá»±c kì đáng yêu, nà ng nằm ngá»§ má»™t mình nhưng vẫn giống như Ä‘ang uể oải rúc và o trong ngá»±c Má»™c Phong. Má»™c Phong lại nghÄ© tá»›i mèo, loà i mèo lúc ngá»§ co ngưá»i lại như như những động váºt thân má»m, Má»™c Phong bước Ä‘i nhẹ nhà ng vá» phÃa con" mèo" ở đằng kia. Lúc sắp tá»›i gần giưá»ng, Má»™c Phong cảm thấy hừng há»±c bốc lên má»™t tráºn lá»a tình, vá»™i và ng dừng bước lại chuyển hướng vá» phÃa bên trái. Hai giưá»ng cách nhau chưa đến má»™t trượng, hai tay Tuyết Nhạn kê đầu là m gối truyá»n ra từng hÆ¡i thở Ä‘á»u Ä‘á»u nhè nhẹ. Má»™c Phong bước chân Ä‘i tá»›i phÃa trước mặt Tuyết Nhạn, cúi đầu xuống hôn và o cặp môi quyến rÅ©, và dùng tay vuốt ve đôi má mịn mà ng cá»§a nà ng rồi trưá»n đến chiếc cổ trắng nõn cá»§a nà ng, Ä‘ang muốn tiếp tục di chuyển xuống, đột nhiên Tuyết Nhạn xoay chuyển hạ thân má»i gá»i bà n tay Ä‘ang định xâm nháºp dò xét ảo diệu cá»§a Má»™c Phong.
Má»™c Phong bá»—ng trở nên thÃch thú, ngồi ở trên giưá»ng hắn cúi ngưá»i tiếp tục dùng miệng áp lên đôi môi cá»§a nà ng, Tuyết Nhạn thở nhẹ má»™t tiếng, đôi mắt đẹp từ từ mở ra, mỉm cưá»i vô cùng tuyệt đẹp, vươn hai tay vòng ra phÃa sau lưng Má»™c Phong giống như hai cà nh liá»…u Ä‘ang cuốn lấy hắn. Hai ngưá»i ôm chặt lấy nhau, chẳng ai nói má»™t lá»i, hai đôi môi đụng và o nhau, hai cái lưỡi liá»n quện chặt lại, vuốt ve chốc lát, Tuyết Nhạn đã hÆ¡i hÆ¡i thở dốc, ngá»±c nà ng không ngừng lên xuống, Má»™c Phong dùng tay vén váy dà i lên, trá»±c tiếp chui từ phÃa dưới đến trước ngá»±c nà ng, tìm thấy ngá»n núi cao vút, Ä‘ang định mở rá»™ng phạm vi chiếm lÄ©nh thì đột nhiên Vô Ngôn trở mình ở phÃa giưá»ng bên kia mang đến những tiếng động rất nhá», Tuyết Nhạn liá»n vá»™i và ng dá»i đôi môi đỠmá»ng ra, miệng hướng vá» phÃa Vô Ngôn Ä‘ang lảm nhảm, nhanh chóng rút đôi tay Ä‘ang quấn quanh lưng Má»™c Phong vá», dùng sức đẩy bà n tay lá»›n Ä‘ang khiến cho cÆ¡ thể nà ng dần dần trở nên má»m yếu hÆ¡n ra.
Má»™c Phong hÆ¡i thất vá»ng, mắt thấy Tuyết Nhạn bắt đôi tay vỠôm ở trước ngá»±c, bà y ra má»™t bá»™ dạng đánh trống thu binh, má»™t tư thế sẵn sà ng đón địch, chỉ có Ä‘iá»u lòng hắn không cam, tình không muốn, thế nên hắn cá»±c kì bất đắc dÄ© nắm tay rá»i khá»i tráºn địa mà mất bao công sức má»›i chiếm đóng được lúc bãn nãy.
"Ngá»§ Ä‘i." Tuyết Nhạn ngẩng đầu lên, dùng môi nhẹ nhà ng đặt lên môi Má»™c Phong rồi quay trở lại nằm ở trên giưá»ng, lá»™ ra má»™t ánh mắt trá»™m cưá»i.
Má»™c Phong lại cúi đầu xuống, lại thêm má»™t tráºn hôn mãnh liệt khiến cho Tuyết Nhạn thở dốc mãi không thôi, nà ng đẩy hắn ra, co thân thể lại, đưa lưng vá» phÃa hắn, kiên quyết cho hắn thấy má»™t Ä‘iá»u : nà ng từ chối nghênh chiến.
Má»™c Phong cân bằng lại ná»™i tức, bá»—ng nhiên hắn nhá»› vá» Yên Nhiên, cuối cùng chỉ có nà ng má»›i là nương tá» cá»§a hắn, lúc hai ngưá»i ở cùng má»™t chá»—, nà ng chưa bao giá» từ chối sá»± vuốt ve cá»§a hắn, mà bây giá» hắn và Tuyết Nhạn, giống như Ä‘ang yêu đương lén lút. Nhưng thá»±c sá»±, Má»™c Phong cÅ©ng không thể trách được Tuyết Nhạn, dù sao nà ng là má»™t nữ nhân chưa từng trải Ä‘á»i, sá»± khó xỠở trong lòng nà ng chÃnh là Vô Ngôn đã trưởng thà nh, hai ngưá»i đâu thể phóng túng trắng trợn ở trước mặt Vô Ngôn được.
Má»™c Phong ngại ngần trở lại bên giưá»ng Vô Ngôn, cứ thế mặc nguyên quần áo nằm ở sau lưng nà ng. Sá»± phấn khÃch đã biến mất ở trong lòng, hắn nâng cùi chá» lên, rồi vòng ngưá»i qua nằm ở phÃa trước Vô Ngôn. Má»™c Phong lấy móng vuốt huÆ¡ huÆ¡ và o khoảng không phÃa trước ngá»±c nà ng, chần chừ chẳng biết có nên hạ thẳng xuống hay không.
Vô Ngôn cưá»i "phốc phốc" khe khẽ, láºt ngưá»i hướng vá» phÃa Má»™c Phong, để sát miệng và o bên tai hắn thì thầm: " Công tá», không phải ngươi vừa má»›i khai chiến vá»›i Tuyết Nhạn tá»· tá»· đấy ư, sao lại chá»§ động buông vÅ© khà đầu hà ng thế?"
Má»™c Phong báºt cưá»i, dùng ngón tay đè lên đôi môi má»m mại cá»§a Vô Ngôn, hắn hạ giá»ng nói: " Lúc ta Ä‘ang chuẩn bị công thà nh chiếm đất. Ngươi Ä‘ang ngá»§ yên sao tá»± nhiên lại trở mình nhỉ? "
Hai ngưá»i sống chung đã lâu, Vô Ngôn kiếp nà y đã chung giưá»ng chung gối vá»›i Má»™c Phong từ lúc mưá»i mấy tuổi, còn Vô Ngôn kiếp trước đã dung hợp song tu là m vợ chồng má»™t đêm vá»›i hắn, hai ngưá»i chẳng e ngại gì khi nói vá» chuyện nam nữ hoan ái, cho nên tha hồ nói bất cứ cái gì mà chẳng há» thẹn thùng.
"Vừa rồi liếc trá»™m thấy ngươi tiến công mãi mà chưa được mà ta lại chẳng thể ra tay tương trợ, cho nên cà ng cảm thấy sốt ruá»™t vì váºy má»›i xoay ngưá»i, mắt dứt khoát không nhìn nữa để tránh day dứt trong lòng. Không phải ta đã nhắc nhở ngươi phải tốc chiến tốc thắng đó sao? Còn trách ta cái gì. Hừ!†Vô Ngôn nhẹ giá»ng trách móc.
"Ngoan ngoan, ngươi là m hòng chuyện tốt của ta, giỠta đà nh phải lấy bên trong ra bù tổn thất bên ngoà i! Hắc hắc" Mộc Phong chạm ghé tới sát môi, hung hãn áp và o. Vô Ngôn khép chặt miệng. Kêu lên " "U-a. . aaa U-a. . aaa"
Má»™c Phong vừa thấy chiến thuáºt sá» dụng không phù hợp, hiệu quả thu được không tốt, thì vá»™i và ng rá»i đôi môi anh đà o cá»§a nà ng ra, hắn cưá»i trêu nói: "Ngoan ngoan, ngươi chỉ cần chống cá»± tượng trưng là được rồi, đừng phát ra những âm thanh lá»›n như thế. Tuyết Nhạn mà nghe thấy sẽ tưởng ta Ä‘ang bắt nạt ấu nữ!"
"Là m trò! Cho dù Tuyết Nhạn tá»· tá»· cho rằng ngươi bắt nạt ta, thì có khả năng là m gì ngươi? CÅ©ng không phải chỉ có thể mở má»™t con mắt, nhắm má»™t con mắt, chẳng lẽ nà ng giúp ta bắt nạt lại ngươi sao?" Vô Ngôn nhá» giá»ng nói khẽ.
"Ta cá»±c kì mong muốn nà ng tá»›i đây bắt nạt ta, đáng tiếc nà ng không há» "bắt chẹt" dục vá»ng cá»§a ta." Má»™c Phong không kiá»m được máu nóng sôi trà o mà ôm Vô Ngôn cà ng chặt, là m cho da thịt má»m mại mịn mà ng cá»§a nà ng cà ng dán chặt lấy mình hÆ¡n.
Vô Ngôn cố gắng mở ra má»™t khoảng không gian nhá» bé giữa hai ngưá»i, nà ng thấp giá»ng nói: "Công tá», ta thấy ngươi dạo nà y không được bình thưá»ng, không có Ä‘iểm nà o giống má»™t thần nhân, ham muốn phà m tục lại mãnh liệt đến thế nà y, cứ như vầy, ta chỉ sợ ngươi biến thà nh má»™t phà m nhân đấy. "
" Có phải biến thà nh phà m nhân thì có thể dung hợp song tu cùng ngươi, phải không? " Mộc Phong mặt dà y thu hẹp lại khoảng không gian bé nhỠmà Vô Ngôn mãi mới mở ra được.
â€œÆ kìa! Ngưá»i ta còn chưa có lá»›n, ngươi vá»™i và ng là m gì nhỉ? Ngoan ngoãn nghe lá»i, kiên nhẫn chá» thêm và i năm rồi nói sau nha." Vô Ngôn di chuyển đôi bà n tay bé nhá» nắm lấy gương mặt cá»§a Má»™c Phong, nhẹ nhà ng nói.
"Ta thấy ngươi đã lớn rồi , hắc hắc!" Mộc Phong nghiêng nghiêng ánh mắt nhìn thẳng và o ngực Vô Ngôn, nuốt nuốt nước miếng nói.
" Äồ đểu! Con mắt nhìn Ä‘i đâu váºy? " Vô Ngôn gõ lên đầu Má»™c Phong, nà ng dẩu má» nói: " Không được ăn quả trám non, đã hiểu chưa? Nếu như bây giá» ngươi ăn mất, vá» sau nó sẽ không chịu lá»›n thêm nữa!"
"Ta thấy nó đủ lớn rồi, lớn tới mức sắp rụng rồi. Nếu không , ta liếc nhìn trước, coi một chút thì ảnh hưởng cái gì ah?" Mộc Phong bị sắc dục công tâm, luồn một tay định kéo áo ngực của Vô Ngôn rơi ra.
Vô Ngôn vá»™i và ng nắm chặt lấy cánh tay Má»™c Phong Ä‘ang vươn và o trước ngá»±c mình, nhẹ giá»ng cưá»i nói: " Ngươi nhìn ngươi xem, gấp thà nh cái dạng gì chứ? Nếu Yên Nhiên tá»· tá»· cÅ©ng Hà n Yên tá»· tá»· biết ngươi biến thà nh nông ná»—i nà y chắc chắn sẽ giáºn lắm."
Vô Ngôn nói má»™t tiếng "Yên Nhiên" liá»n dáºp tắt phấn khÃch cá»§a Má»™c Phong .
Má»™c Phong rút tay vá», thở dà i nặng ná».
" Là m sao thế công tá»?" Vô Ngôn không nỡ thấy vẻ mặt nhụt chà cá»§a Má»™c Phong, vá»™i và ng nói: " Ngươi muốn nhìn thì nhìn Ä‘i, kiếp trước ta chÃnh là ngưá»i cá»§a ngươi, kiếp nà y cà ng là ngưá»i cá»§a ngươi. Ai!" Vô Ngôn thở dà i nhè nhẹ, đưa tay cởi bá» chiếc áo ngá»±c mà u trắng kia, má»™t đôi thá» trắng sống động đáng yêu bá»—ng nhảy ra ngoà i.
Äôi mắt thâm tình cá»§a Yên Nhiên quanh quẩn trong đầu Má»™c Phong chốc lát, kÃch tình mà hắn đốt lên chẳng khác gì má»™t đống lá»a bị dá»™i cho má»™t cháºu nước lạnh, trong nháy mắt, tất cả tia lá»a liá»n tắt ngúm. Má»™c Phong cẩn tháºn ôm Vô Ngôn và o trong lòng, nhẹ nhà ng hôn má»™t cái lên trán cá»§a nà ng, giống như Ä‘ang ôm ấp giấc má»™ng mong manh mà mình yêu mến.
Vô Ngôn thấy khó hiểu vá»›i những thay đổi đột ngá»™t cá»§a Má»™c Phong, Ä‘ang định há»i hắn muốn Ä‘i tá»›i đâu, nà o biết những tiếng thở nặng trÄ©u bá»—ng nhiên truyá»n và o tai mình, hóa ra hắn đã ngá»§ rồi.
Ngà y mai chÃnh là má»™t ngà y má»›i, má»™t ngà y mà thế giá»›i ba ngưá»i cá»§a há» chắc chắn sẽ bị phá vỡ, không biết cuá»™c sống má»›i sẽ ảnh hưởng tá»›i bá»n há» ra sao?
Phạt Thần dị vá»±c tá»±a hồ mãi mãi bình yên như thế, không có mưa to gió lá»›n, không có bão táp mưa sa, mà có chỉ là quá nhiá»u yên tÄ©nh.
Tà i sản của Thần Thoại
02-04-2012, 07:01 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hẻm phố
Bà i gởi: 412
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 8 giá»
Thanks: 146
Thanked 570 Times in 127 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 213:Thần Nhân Tuyển Thân.
Dịch: thienthanh2807
Biên dịch: Greenphoenix28
Biên táºp: babynono
Nguồn: TTV
Theo lá»i vị thần nhân rÆ¡i và o Phạt Thần dị vá»±c sá»›m nhất thì trá»i đã không mưa hÆ¡n mấy chục vạn năm rồi. Kỳ tháºt trong cá»u giá»›i còn lâu hÆ¡n thế. Những thần nhân bị kẹt ở trong Phạt Thần dị vá»±c, lúc nà o cÅ©ng có thói quen lấy nÆ¡i nà y so sánh vá»›i trần gian, mà dưá»ng như hỠđã quên mất mình đã từng là những đại thần oai phong bát diện, rung chuyển trá»i đất! Vá»›i việc tÃnh toán thá»i gian bá»n há» cÅ©ng chỉ có ấn tượng mang máng, Äá»— Nhiá»…m cho rằng hắn đã kẹt ở đây Ãt nhất mưá»i vạn năm, mà dá»±a và o sá»± chứng thá»±c cá»§a Tuyết Nhạn, hắn rá»i khá»i thần giá»›i cÅ©ng chỉ và i chục năm mà thôi. Xem ra thá»i gian ở đây cháºm hÆ¡n so vá»›i trần gian, đó là điá»u không cần nghi ngá». Vị thần nhân xây dá»±ng nên Phạt thần dị vá»±c rốt cuá»™c là ai? Vì sao lại đặt thá»i gian ở đây cháºm tá»›i như váºy?
Ai cÅ©ng không biết, mà dưá»ng như cÅ©ng chẳng ai quan tâm tá»›i cái vấn đỠvô vị nà y. Phạt Thần dị vá»±c chẳng qua là má»™t nÆ¡i lá»›n như lòng bà n tay, lúc đầu các thần nhân má»›i rÆ¡i và o đây hoà n toà n tiêu phà tâm tư và o việc là m cách nà o má»›i có thể Ä‘i ra ngoà i, đương nhiên cÅ©ng không có ngưá»i nà o thoát ra khá»i nÆ¡i nà y, rồi sau đó các thần nhân cÅ©ng không suy nghÄ© nhiá»u đến vấn đỠlà m cách nà o ra ngoà i được. Äã có ngưá»i tiêu phà mất mấy vạn năm cÅ©ng không giải quyết được, tá»± cho rằng là uổng phÃ. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u tin rằng tuyệt đối không thể ra ngoà i Phạt Thần dị vá»±c được, thế là bèn yên tâm ở lại nÆ¡i nà y là m phà m nhân, thuáºn tiện bắt đầu cuá»™c sống nhân gian.
Phà m nhân cả Ä‘á»i có ba dục vá»ng lá»›n nhất: Vì ăn, vì mặc, vì “bóngâ€!
Ä‚n mặc tất nhiên là không phải bà n luáºn, còn cái gá»i là "bóng", nói cho long trá»ng má»™t chút, đây chÃnh là vì suy nghÄ© cá»§a nam nhân. Nam nhân khi đã ăn no, mặc ấm rồi, thì bắt đầu suy nghÄ© là m sao thá»a mãn hai cái bóng lắc lư ná»a ngưá»i phÃa dưới. Vì sao nam nhân lại muốn chuyển động? Äiá»u nà y được chú ý, cấu tạo cÆ¡ thể liá»n quyết định váºt nà y để chuyển động, không phải để đứng yên, cho nên không chuyển động sẽ chẳng phải nam nhân bình thưá»ng.
Hôm nay, gần như tất cả các nam nhân không mất Ä‘i khả năng chuyển động cá»§a “bóngâ€, Ä‘á»u không sai hẹn, tá»± phát táºp trung đến trước rừng cây nhãn bên cạnh Hà m hồ từ rất sá»›m.
Ngà y hôm qua Äá»— Nhiá»…m vá»™i và ng máºt báo cho Má»™c Phong, cÅ©ng không phải là tin vỉa hè, hóa ra ở trong Phạt Thần dị vá»±c, những nam nhân độc thân buồn tẻ kia đã sá»›m có tÃnh toán từ trước, Má»™c Phong trái lại má»›i là ngưá»i nháºn được tin tức cuối cùng.
Bên hồ mấy trăm thần nhân đông nghịt đứng cháºt nÃch , không cần phải phải nói, tất cả bá»n há» Ä‘á»u là nam nhân! Vì má»™t nữ nhân mà lại lao sư động chúng tá»›i thế, có thể hiểu rằng nữ nhân trong Phạt Thần dị vá»±c thiếu tá»›i mức nà o!
Nghe thấy tiếng động bên ngoà i truyá»n và o, Má»™c Phong mở to hai mắt, liếc nhìn “thá» trắng nhá»â€ đầy đặn trước ngá»±c Vô Ngôn, tim lại Ä‘áºp loạn lên. Vô Ngôn còn Ä‘ang chìm trong giấc má»™ng, khóe miệng cá»§a nà ng lá»™ nét cưá»i. Má»™c Phong mấy năm nay vẫn luôn chú ý đến than thể cá»§a Tuyết Nhạn có “cặp thá» trắng lá»›n†ở giưá»ng đối diện, đột nhiên hắn trông thấy cặp thá» nhá» trắng mê ngưá»i, má»›i giáºt mình, Vô Ngôn đã trưởng thà nh! Má»™c Phong dùng má»™t tay nhẹ nhà ng nắm chặt “thá» trắng nhá»â€ trà n trá» sức sống, ánh mắt ấm áp rÆ¡i và o thân thể tròn đầy trắng muốt gần như hoà n mỹ cá»§a Vô Ngôn. Trong phút chốc trong lòng cá»§a hắn bừng lên má»™t cảm giác chà khà hà o hùng, hôm nay, hắn quyết chiến đấu vì “thá» trắng lá»›n†cùng “thá» trắng nhá»â€.
Không ai có thế cướp Ä‘i hai đôi thỠđáng yêu thuá»™c vá» ta! Má»™c Phong kiên quyết suy nghÄ©, láºp tức vươn ngưá»i xuống giưá»ng, "xuyến" má»™t tiếng biến hóa Tiêu Diêu thần châu, vẽ má»™t đưá»ng hoa kiếm, ánh sáng phản chiếu từ thanh kiếm in và o gương mặt lạnh như băng cá»§a hắn.
"Công tá»!" Vô Ngôn còn chưa mở mắt, tiếng nói trước đã vang lên từ trên giưá»ng. Má»™c Phong trong phút chốc thu hồi Tiêu Diêu thần châu và o trong tay, quay ngưá»i ngồi ở trên gưá»ng, Ä‘em Vô Ngôn ôm và o trong ngá»±c. Vô Ngôn mở mắt ra, phát hiện trá»i đã sáng choang, Tuyết Nhạn ở trên giưá»ng đối diện cÅ©ng Ä‘ang uể oải ngồi thẳng ngưá»i.
Tuyết Nhạn quăng ném cho Vô Ngôn má»™t nụ cưá»i bà hiểm, là m cho mặt Vô Ngôn hết Ä‘á»i lại trắng, hết trắng tá»›i Ä‘á». Tuy nói nà ng vá»›i Má»™c Phong khăng khÃt gắn bó, nhưng y phục xá»™c xệch nằm ở trên ngá»±c Má»™c Phong lại phÆ¡i bà y trong ánh sáng êm dịu buổi buổi sá»›m, vẫn là lần đầu tiên.
Vô Ngôn cúi đầu lúng túng nhìn cÆ¡ thể ở trần cá»§a mình, đỠbừng cả mặt, cuống quýt buá»™c áo ngá»±c và o, liến trá»™m thấy gương mặt Má»™c Phong nhìn nà ng ấm áp, trong lòng ngá»t ngà o, cÆ¡ thể hắn vừa vặn ngăn lại ánh mắt nhìn qua cá»§a Tuyết Nhạn. Vô Ngôn nhanh chóng vùng khá»i cái ôm ấm áp cá»§a Má»™c Phong, mặc chiếc váy dà i trắng và o ngưá»i, nhảy xuống đất.
"Xem ra tối hôm qua ngá»§ cÅ©ng không tồi? Vô Ngôn." Tuyết Nhạn bước nhá» nhẹ nhà ng, di chuyển tá»›i trước ngưá»i Vô Ngôn, mỉm cưá»i sâu xa.
"Khá tốt, Tuyết Nhạn tá»· tá»·, ta ngá»§ từ sá»›m nên không trông thấy công tá» leo và o gưá»ng ngươi, cÅ©ng chẳng thấy tay cá»§a hắn tiến và o váy ngươi. Hì hì!" Vô Ngôn còn thông minh xảo quyệt hÆ¡n cả hồ ly, nói má»™t câu liá»n khiến cho ngưá»i đơn giản như Tuyết Nhạn mặt đỠtá»›i mang tai, nhưng hồi lâu sau vẫn không thể giáºn được.
Tiếng la lối ở bên ngoà i cà ng lúc cà ng lá»›n, Má»™c Phong giục hai nữ mặc quần áo chỉnh tá» là được, hôm nay không phải ra ngoà i hẹn hò, không cần ăn mặc tháºt xinh đẹp. Nhưng má»™t và i thứ ở đây không có cách nà o biến đổi, bằng không hai nữ nhất định không biết sẽ biến thà nh ngưá»i xấu xà tá»›i mức nà o.
Hai nữ đã chuẩn bị sẵn sà ng, Má»™c Phong ra hiệu các nà ng tạm thá»i đừng lá»™ diện, rồi tá»± mình đẩy cá»a gá»— ra, sải bước nhanh ra ngoà i nghênh đón.
Má»™c Phong đứng ở ngoà i cá»a, bình tÄ©nh nhìn từ trên cao xuống lướt qua đám thần nhân chen chúc ở ngoà i, trước kia Má»™c Phong đã từng lÄ©nh mấy ngà n tinh binh chống lại giặc Oa, đối vá»›i đám ồn à o mấy trăm ngưá»i nà y không thèm để và o mắt, trầm giá»ng quát: "Má»›i sáng sá»›m như váºy các ngươi đã tá»›i quấy rầy sá»± yên tÄ©nh cá»§a ta, vì ý định gì? Äịnh cướp ngưá»i sao?"
Má»™c Phong lá»›n tiếng Ä‘e dá»a, hù liên tiếp mấy trăm thần nhân, hắn thừa cÆ¡ há»™i quan sát má»™t lúc, ngoại trừ Äá»— Nhiá»…m, Má»™c Phong dưá»ng như không thể gá»i được tên bất kì ai trong đám thần nhân khác. Hắn vô thức tìm trong đám ngưá»i nhưng không phát hiện cái tên Hoa Phi Hoa xinh đẹp kia. Má»™c Phong nhÃu mà y, ngưá»i nà y phong lưu thà nh tÃnh không biết có tá»›i không a?
"Ngươi đừng cố ra vẻ, má»™t ngưá»i chỉ có thể có má»™t nữ nhân, huynh đệ, ngươi liệu mà xá» lý, giao má»™t ngưá»i ra đây má»i ngưá»i dá»… dà ng thương lượng!" Má»™t lão già mặc quần áo da thú đứng ở phÃa trước cao giá»ng quát.
Mộc Phong thầm mắng, một lão bất tỠmà chẳng biết xấu hổ tới tranh già nh nữ nhân!
"Giao một nữ nhân ra đây!"
"Tốt nhất giao cả hai ngưá»i ra đây"
"Má»i ngưá»i cạnh tranh công bằng!"
"Mau bảo hai mỹ nhân xuất hiện đi!"
Trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn, tiếng ngưá»i huyên náo, tiếng ồn à o hết chá»— nà y tá»›i chá»— khác.
Má»™c Phong cưá»i lạnh.
Äá»— Nhiá»…m vất vả Ä‘i qua đám ngưá»i đến gần Má»™c Phong, móc ra má»™t con dao phay từ trong ngá»±c, nhá» giá»ng nói: "Huynh đệ, nghÄ© thông chưa? Lúc nà o động thá»§? Lão ca ta sẽ liá»u mạng cùng ngươi!"
Má»™c Phong vá»— lên vai Äá»— Nhiá»…m, cảm thấy cảm động, hắn vá»™i nói: "Äá»— đại ca, ngươi cất dao và o trước Ä‘i, ta đã có biện pháp, chúng ta nói trước động thá»§ sau. Nếu như bá»n há» không chịu chấp nháºn đạo lý, ta sẽ giúp bá»n há» chuyển thế sau vẫn kịp."
"Ai!" Äá»— Nhiá»…m không nhịn được liá»n thở dà i: "Bá»n há» không nói đạo lý cùng vá»›i ngươi đâu, huynh đệ!"
"Trước thá» xem đã rồi tÃnh sau." Má»™c Phong cưá»i bà hiểm, nâng cao giá»ng hô to vá» phÃa đám ngưá»i: "Hoa Phi Hoa! Hoa Phi Hoa có tá»›i đây không?"
"Gá»i ta à ?" Äá»™t nhiên má»™t ngưá»i vóc dáng cao lá»›n tách khá»i đám đông Ä‘i ra, là má»™t nam tỠđầu bù tóc rối, nhưng thấy hắn tá»± tay sá»a sang lại đám tóc rối vương trước ngá»±c, phấn khởi đáp lá»i.
'Hắn là Hoa Phi Hoa?" Má»™c Phong giáºt mình, trong lòng cá»±c kì nghi ngá» ngưá»i đứng ở trước mắt nà y quần áo cÅ© rách, nhưng cÅ©ng lá» má» có và i phần giống vá»›i bản sao cá»§a Hoa Phi Hoa mình gặp ở Thiên Nam quốc mấy năm trước, sao sinh ra chán nản tá»›i bá»™ dạng như thế nà y? Trong lòng Má»™c Phong mắng má»™t câu, trên mặt lại lá»™ vẻ tươi cưá»i: "Ngươi tháºt sá»± là Hoa Phi Hoa?"
"Ah! ChÃnh là ta! Có muốn ta cởi quần áo để chứng minh mình không?" Hoa Phi Hoa không ngừng cưá»i hắc hắc.
"Cởi quần áo ra có thể chứng minh hắn là Hoa Phi Hoa?" Má»™c Phong quay đầu lại dùng ánh mắt nghi ngá» dò há»i Äá»— Nhiá»…m đứng bên cạnh.
"Ha ha ha. . ." Toà n bá»™ xung quanh truyá»n đến những tráºn cưá»i dữ dá»™i.
"Huynh đệ, có Ä‘iá»u ngươi không biết, tÃnh cái tên Hoa Phi Hoa nà y vốn cá»±c kì yêu thÃch mỹ nhân, sau khi rÆ¡i và o Phạt Thần dị vá»±c nà y, phát hiện trong nà y không há» có má»™t nữ nhân độc thân, liá»n tìm bằng má»i cách không cam chịu bị giam ở nÆ¡i nà y, má»—i ngà y Ä‘á»u chạy vá» phÃa biên giá»›i định thoát ra ngoà i, kết quả vô tình bị má»™t con quái thú cắn mất váºt kia." Äá»— Nhiá»…m nhịn cưá»i giải thÃch.
"Hay lắm, hay lắm! Ha ha." Má»™c Phong không nén được cưá»i ầm lên, thầm nghÄ©, lão tá» muốn tìm được má»™t tên hoạn quan là tốt nhất, không ngỠđược như ý muốn, hoà n toà n chẳng uổng phà công sức. NghÄ© lại cÅ©ng kì, không phải trước kia đã từng nghe Äá»— Nhiêm nói qua đó sao? Trong Phạt Thần dị vá»±c có dã thú gì mà cắn đứt được cÆ¡ thể thần nhân? Con quái thú kia rốt cuá»™c là thứ gì mà lại có loại năng lá»±c nà y?
Hay cái gì cá»±c? Ta nói đại ca, ngươi biểu hiện cho dá»… hiểu chút!" Hoa Phi Hoa ung dung hất tóc, chẳng thèm để ý tiếng cưá»i vang cá»§a má»i ngưá»i, vẫn cưá»i hì hì như trước nói: "Nhìn cho rõ rà ng, ta là thân nhân chỉ cần ra khá»i cái nÆ¡i Phạt Thần dị vá»±c nà y, cái tên kia cá»§a ta sẽ láºp tức dà i ra đó!"
"Ha ha, tiếc là ngươi thoát ra được sao?" Trong đám ngưá»i truyá»n ra má»™t câu nói trà o phúng.
"Hoa Phi Hoa, ngươi không thoát khá»i Phạt Thần dị vá»±c được, ta thấy ngươi cÅ©ng chẳng có cách nà o biểu diá»…n cái kia, cưới nương tá» thì cÅ©ng chẳng dùng được, nỡ là m lỡ dở chung thân đại sá»± cá»§a ngưá»i ta, không bằng tá»± biết Ä‘iá»u rút lui sá»›m Ä‘i a. Các huynh đệ, các ngươi nói xem, đúng hay không?" Lão già đang mặc quần áo da thú luc trước vung tay hô lên, trong đám ngưá»i láºp tức truyá»n ra má»™t trà ng âm thanh trầm trồ khen ngợi.
"Ngưá»i kia là ai?" Má»™c Phong liếc xéo cái lão già mặc quần áo da thú kia, nhá» giá»ng há»i Äá»— Nhiá»…m.
"Hắn là Thiên Quân tiá»n nhiệm cá»§a Thu Ngô thần giá»›i trong thần vá»±c, tên là Tra Bất Äồng, năm đó chÃnh hắn đã dẫn đầu là m phản ly khai khá»i thần giá»›i chÃnh phái, gia nháºp nghịch thiên Thần minh, lúc ta phụng mệnh Ä‘uổi theo hắn đã rÆ¡i cùng má»™t chá»— vô đây! " Äá»— Nhiá»…m lắc đầu, nhưng trong mắt chẳng còn chút háºn ý, thá»i gian và i vạn năm đã là m xóa má» quan niệm cùng thù háºn cá»§a hắn.
"Tra lão đầu, mẹ ngươi, ta thấy ngươi sông vô dụng nhiá»u năm như váºy, Hoa Phi Hoa ta vẫn còn muốn cưới vợ, hiện tại tháºt không dá»… dà ng má»›i có nhiá»u thiếu nữ xinh đẹp như thế, cuối cùng ta cÅ©ng chiếm trước má»™t cái nha! Nếu như thiếu nữ xinh đẹp kia vừa ý ta, cùng lắm thì ta láºp tức chuyển thế trá»ng sinh ngay tại đây, chỉ cần thiếu nữ xinh đẹp kia nguyện ý thá»§ túc vì ta và i năm, ta lại trá»ng sinh khoảng chục năm, cái nà y mất Ä‘i lại chẳng má»c ra rồi. Ta nói Tra lão đầu, ngươi đã lá»›n tuổi rồi nên để cÆ¡ há»™i cho ngưá»i trẻ tuổi Ä‘i! Các huynh đệ, ý kiến cá»§a tại hạ thế nà o?"
Trong đám ngưá»i lại truyá»n ra những tiếng cưá»i vang, cả tiếng khen phải.
"Nhìn và o thứ đức hạnh cá»§a ngươi, mỹ nhân sẽ lấy ngươi? CÅ©ng không thèm soi mặt và o nước tiểu mà xem! Không có váºt gây giống mà đòi cưới ai? Äừng cho là mông mình lá»›n nhất định sẽ sinh ra con trai váºy?" Tra Bất Äồng cưá»i nhạo nói.
“Tranh cãi cái đầu mẹ ngươi! Con bà nó là con gấu! Mẹ cái con chim kia!" Trong đám ngưá»i lại Ä‘i ra má»™t hán tá» mặt Ä‘en cao lá»›n cưá»ng tránh, miệng đầy câu thô tục, tiếng nói như chuông lá»›n, ""Má»™t vị thiếu nữ xinh đẹp sao đủ được, lão tá» có má»™t chá»§ ý, tất cả má»i ngưá»i đừng là m ầm! Nghe ý kiến cá»§a lão tá» xem như thế nà o?"
"Ngưá»i nà y tên là Lá»— Äạt Bưu, nổi tiếng cương mãnh ở thần giá»›i trước kia, bản tÃnh lại xem như chân chất, đã từng dùng má»™t tay chống Thiên Lôi, và cÅ©ng từng so qua và i chiêu vá»›i ta, công lá»±c hắn không chênh ta là mấy!" Äá»— Nhiá»…m vá»™i và ng giá»›i thiệu cho Má»™c Phong.
"Dựa và o mẹ ngươi, nhất định là chủ ý dởm."
"Ỷ và o mình sức vóc cao to, có phải muốn dùng sức lực để giải quyết hay không?"
Trong đám ngưá»i lại truyá»n ra những tiếng chá»i.
Má»™c Phong nhÃu mà y, ngẫm nghÄ©: Những thần nhân nà y sao giống như má»™t đám thổ phỉ? Choáng a, chẳng lẽ lại là thần do bá»n cướp tu thà nh? Trong lòng Má»™c Phong vừa động, giÆ¡ hai tay lên ý bảo má»i ngưá»i đừng ồn à o, thÃch thú cao giá»ng nói: "Vị nhân huynh nà y, ngươi có cao kiến gì, má»i nói!"
Lá»— Äạt Bưu quay đầu vá» phÃa Má»™c Phong, giá»ng ồm ồm nói: "Huynh đệ, ta thấy ngươi rất vừa mắt, dá»±a và o thái độ nà y cá»§a ngươi, mặc kệ hôm nay lão tá» có là m được em rể cá»§a ngươi hay không, lão tá» cÅ©ng muốn kết giao huynh đệ vá»›i ngươi. Lão tỠđỠnghị, thiếu nữ xinh đẹp để ý ai, thì chÃnh là cá»§a ngưá»i đó, tránh khá»i giằng co là m phiá»n lão tá»!"
"Tốt, ta á»§ng há»™!" Láºp tức Má»™c Phong á»§ng há»™ nhiệt liệt, thầm nghÄ©, chẳng phải là vừa hợp ý lão tá»!
Lá»— Äạt Bưu láºp tức ngẩng cao đầu, vẻ mặt tươi rói.
"ÄÆ°á»£c, cứ thế mà là m!"
"Ta không có ý kiến!"
"Lão tỠcũng đồng ý!"
Má»i ngưá»i nhao nhao tá» vẻ đồng ý, Ä‘á»u nghÄ© thầm, cái tên Lá»— Äạt Bưu to lá»›n như trâu ngá»±a, nếu nói vá» sức lá»±c, ai là đối thá»§ cá»§a hắn? Nếu hắn không lấy cái mạnh cá»§a hắn, áp chế cái dở cá»§a kẻ khác cÅ©ng coi là công bằng rồi.
Lại có ngưá»i mừng thầm, cái lão già há»m hẹm Tra Bất Äồng chắc chắn không có cÆ¡ há»™i rồi, bây giá» Hoa Phi Hoa vẫn là hoạn quan là m sao mỹ nhân có thể vừa ý hắn? Cái tên Lá»— Äạt Bưu nà y cÅ©ng chỉ là tên mãng phu, nhất định cÅ©ng không phải đối tượng được chá»n, hắc hắc, má»™t lúc mà loại bỠđược ba tên, cÆ¡ há»™i lại tăng lên và i phần!
CÅ©ng có ngưá»i suy nghÄ©, mấy trăm ngưá»i tranh già nh má»™t mỹ nhân, mình vốn chẳng có cÆ¡ há»™i gì, chỉ đơn giản đến góp vui, ngắm mỹ nhân má»›i là điá»u mấu chốt nói không chừng lão tá» vô tình trồng liá»…u, không chú ý đụng và o váºn *** chó, hắc, không chừng còn được mỹ nhân nhìn trúng thì sao!
Äá»— Nhiá»…m quay đầu nhìn Má»™c Phong khó hiểu, nhá» giá»ng nói: "Huynh đệ, ngươi đã nghÄ© thông chưa?"
Má»™c Phong cưá»i cưá»i, nét mặt không đổi, từ chối cho ý kiến.
"Nếu tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng ý, váºy ngươi gá»i mỹ nhân ra Ä‘i, để cho nà ng tá»± lá»±a chá»n! Mẹ nó, nếu nà ng không chá»n ta, thì do nà ng không có mắt! Lão tá» chấp nháºn!" Lá»— Äạt Bưu nói oang oang vá» phÃa Má»™c Phong.
"Cứ là m như thế Ä‘i nếu tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không có ý kiến, thế các vị tá»± cầu may mắn Ä‘i, tất cả phụ thuá»™c và o váºn may!" Má»™c Phong uy nghiêm nhìn lướt qua mấy trăm thần nhân, quát lá»›n.
Mấy trăm ngưá»i trong sân láºp tức xoa tay, khen ngợi ầm ầm. Trong đám ngưá»i cà ng ngà y cà ng lá»™n xá»™n, mấy trăm đại nam nhân Ä‘á»u cố gắng tạo dáng vẻ mạnh mẽ, hạnh phúc chung thân ở hà nh động lần nà y, hôm nay cho dù bất cứ giá nà o, mặc kệ ngưá»i khác chê cưá»i cÅ©ng phải phô trương má»™t lần.
Má»™c Phong xoay ngưá»i dùng ánh mắt nói vá»›i Tuyết Nhạn ở trong phòng, rồi hắn lên cao giá»ng nói: "Tuyết Nhạn, ngươi ra lá»±a chá»n Ä‘i, vừa ý ai thì chá»n ngưá»i đó!"
Tuyêt Nhạn nhẹ nhà ng đáp lá»i, giữ bình tÄ©nh Ä‘i tá»›i bên ngoà i cá»a, vẻ mặt lạnh lùng há» hững nhìn và o trong sân.
Mấy trăm thần nhân láºp tức nhìn ngây ngưá»i, lại có hÆ¡n mưá»i ngưá»i há hốc miệng, nhá» nước dãi, si ngốc nhìn và o tuyệt thế mỹ nhân Ä‘ang đứng ở ngoà i cá»a.
"Tuyết Nhạn!"Hoa Phi Hoa kinh hãi hô lên.
"Không được lên tiếng!" Lá»— Äạt Bưu hung tợn quát vá» phÃa Hoa Phi Hoa, rồi lại âm thầm thở dà i, mẹ nó, mỹ nhân nà y gầy quá, sợ là chịu không nổi lão tá».
Tra Bất Äồng vừa nhìn thấy Tuyết Nhạn trong lòng láºp tức nhụt chÃ, mặc dù ta vá»›i Hồng Lạc không chung quan Ä‘iểm, nhưng quan hệ rất tốt, con gái cá»§a hắn, ta sao dám nhúng chà m?
Danh tiếng cá»§a Tuyết Nhạn trong thần giá»›i đúng là khá lá»›n, gần như má»™t ná»a thần nhân trong sân láºp tức sinh ra ý nghÄ© hổ thẹn. CÅ©ng có má»™t ná»a thần nhân đã từng hâm má»™ thanh danh đệ nhất mỹ nhân thần giá»›i cá»§a Tuyết Nhạn, bây giá» vừa thấy, trong lòng cà ng thêm rung động: Mỹ nữ nà y tháºt danh bất hư truyá»n!
Tà i sản của Thần Thoại
02-04-2012, 07:04 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hẻm phố
Bà i gởi: 412
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 8 giá»
Thanks: 146
Thanked 570 Times in 127 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 214:Hoạn Thần Chán Nản .
Dịch: thienthanh2807
Biên dịch: Greenphoenix28
Biên táºp: babynono
Nguồn: TTV
"Tuyết Nhạn, ngươi đã quyết ý chưa váºy?" Äá»— Nhiá»…m bất mãn nhìn Má»™c Phong má»™t cái, trong lòng cá»±c kì không vui: Mỹ nhân như thế mà lại chắp tay dâng tặng cho ngưá»i khác, Ngà y hôm qua còn nói năng hùng hồn, hôm nay đã má»m trứng *** rồi hả?
Cho dù ngươi phải từ bá» má»™t ngưá»i, cÅ©ng nên là Vô Ngôn a! Vô Ngôn? Dung mạo cá»§a tiểu cô nương kia cÅ©ng không kém Tuyết Nhạn bao nhiêu, lại lá»›n thêm má»™t chút, tất nhiên cÅ©ng là nữ nhân trong đám nữ nhân, xem ra cà ng không thể từ bá» Vô Ngôn! Äổi là lão tá», thà rằng liá»u mạng!
Trong sân yên tÄ©nh tá»›i mức có thể nghe thấy tiếng lá cây rÆ¡i xuống mặt đất, trong lòng rất nhiá»u thần nhân Ä‘á»u Ä‘ang chất chứa má»™ng tưởng hão huyá»n, kết thà nh giấc má»™ng Hoà ng Lương (1) xuân sắc vô biên. Tất cả má»i ngưá»i nhìn đến đần độn, con mắt trợn lồi như mắt ếch, chỉ sợ chá»›p mắt má»™t cái sẽ nhìn Ãt Ä‘i má»™t cái. Má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang Ä‘iên cuồng đưa sóng mắt, lo lắng thá»i cÆ¡ Ä‘i qua, từ nay vá» sau mỹ nhân sẽ Ä‘i xa! Tất cả ánh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang trông chá» nhìn vá» phÃa mỹ nhân Tuyết Nhạn hấp dẫn tá»a ra toà n thân, cố gắng kìm chế kÃch động trong lòng, im lặng chá» nà ng ra phán quyết cuối cùng!
" Tiểu mỹ nhân, ngươi hãy nhìn cho đúng, đừng chá»n những tên trông thì ngon nhưng lại không dùng được! Ha ha a!" Vẻ mặt Lá»— Äạt Bưu cưá»i ngây ngô thà nh kÃnh, bá»™ mặt dữ tợn dồn lại thà nh má»™t đống.
" Còn bảo ngưá»i khác không được lên tiếng, hắn thì đỡ, tá»± mình nói trước! Äcm!" Trong đám ngưá»i yên tÄ©nh lại có ngưá»i nhá» giá»ng nói thầm, Lá»— Äạt Bưu hung hăng quay đầu lại, trừng mắt vá» phÃa sau má»™t cái, thấy không ai để ý tá»›i hắn, vá»™i và ng quay đầu trở lại, ném ánh mắt nóng bá»ng và o trên mặt Tuyết Nhạn lần nữa, "Lá»±a chá»n nhanh lên xÃu ah, tiểu mỹ nhân, lão tá» nóng lòng ah!"
"Nể mặt hắn từng mấy lần quấn quÃt lấy ta, Hoa Phi Hoa nà y cÅ©ng tháºt si tình, ta sẽ chá»n hắn."
Tuyết Nhạn lạnh lùng nhìn Hoa Phi Hoa một cái, bình tĩnh nói.
Tuyết Nhạn vừa nói ra những lá»i ấy, trong sân bá»—ng nhiên yên lặng tá»›i cá»±c Ä‘iểm, gần như có thể nghe thấy những tiếng thở dốc rất nhá», biểu lá»™ si mê cá»§a má»i ngưá»i bá»—ng nhiên chuyển hóa đột ngá»™t, có kinh hãi, có phẫn ná»™, có lắc đầu. và cà ng nhiá»u vẫn là thất vá»ng!
"Ha Ha Ha!" Hoa Phi Hoa cưá»i hô hố má»™t hồi, tiếng cưá»i xẹt qua bầu trá»i, hù dá»a mấy chục con thú nhỠở trong rừng nhãn chạy trốn ra tứ phÃa, mất trăm thần nhân đột nhiên bừng tỉnh lại, láºp tức giống như nổ nồi! Âm thanh ầm Ä© huyên náo rất nhanh bao phá»§ tá»›i. Ngoại trừ Má»™c Phong đứng ở ngoà i cá»a, và Vô Ngôn ở trong phòng, hầu như tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không thể tin và o tai mình, Má»™c Phong chăm chú quan sát chiá»u hướng trong sân, tiêu dao thần châu trong tay hô chi dục xuất.
" Cay mẹ cái **** cá»§a ngươi! Hoa Phi Hoa, cái tên hoạn quan nhà ngươi, ngươi lấy nương tỠđể vá» nhìn sao?" Lá»— Äạt Bưu nhìn Hoa Phi Hoa Ä‘ang đắc ý, cao giá»ng la mắng.
"Ta cưới Tuyết Nhạn vá», nghÄ© ra sao là chuyên cá»§a ta, không cần ngươi quan tâm. . ." Hoa Phi Hoa giáºn dữ, lá»i còn chưa dứt, Lá»— Äạt Bưu đã ngắt lá»i nói: "Mẹ hắn, Ä‘iá»u nà y không tÃnh, Ä‘i theo hoạn quan có gì tốt?"
"Lá»— - Äạt - Bưu! Dcm mi có phải là nuốt lá»i, láºt lá»ng đúng không? Má»›i rồi là vừa nói? Tuyết Nhạn vừa ý ai thì chá»n ngưá»i đó!" Hoa Phi Hoa cá»±c kì tức giáºn, lúc nà y mà lại yếu Ä‘uối, hạnh phúc cả Ä‘á»i lão tá» coi như không còn rồi!
"Tai lão tá» không thÃnh, không nghe rõ có được hay không?" Giá»ng nói Lá»— Äạt Bưu thấp Ä‘i và i phần, nhưng vẫn lá»™ ra vẻ không phục.
"Ta nói mi nha Hoa Phi Hoa, ngươi cÅ©ng không phải ngưá»i nói ra, sao phải để ngưá»i khác chịu tá»™i cùng ngươi?" Tra Bất Äồng cÅ©ng vá»™i và ng nói thêm má»™t câu, mặc dù tháºt sá»± mình không thể mất thể diện để Ä‘i tranh già nh con gái cá»§a Hồng Lạc, nhưng cÅ©ng không đà nh lòng nà ng chá»n phải má»™t tên hoạn quan.
"Nà y lão bất tá», ở đây không phải thần giá»›i, không cần ngươi dáºy ta!" Hoa Phi Hoa gân cổ lên, rống to.
"Cái đồ tiểu tá» thá» chết nhà ngươi!" Tra Bất Äồng mở to hai mắt, hung dữ mắng cho Hoa Phi Hoa má»™t câu, quay đầu dùng giá»ng Ä‘iệu thương lượng nói vá»›i Tuyết Nhạn: " Chất nữ, ta vá»›i cha ngươi có quan hệ rất tốt, bây giá» cha mẹ ngươi không có ở đây, chung thân đại sá»± cá»§a ngươi, trưởng bối ta đây Ãt nhiá»u cÅ©ng giúp ngươi tham khảo má»™t chút, không bằng ngươi chá»n má»™t ngưá»i khác?"
"Tra bá bá, ta tá»± có chá»§ ý, cảm Æ¡n sá»± quan tâm cá»§a ngươi!" Tuyết Nhạn hÆ¡i hạ thấp ngưá»i hà nh lá»…, vừa rồi ở trong phòng, nà ng đã nghe thấy Tra Bất Äồng cÅ©ng tá»›i tuyển thân, ấn tượng dÄ© vãng ở trong lòng cÅ©ng đã giảm bá»›t Ä‘i nhiá»u, tạm thá»i cÅ©ng không muốn suy nghÄ© so Ä‘o vá»›i hắn.
"Mẹ! Có phải không giữ lá»i đúng không? Không giữ lá»i Ä‘á»u đứng ra đây cho lão tá»! Ngà y bình thưá»ng các ngươi Ä‘á»u áo mÅ© chỉnh tá» như má»™t cầm thú như váºy, bây giá» cÅ©ng không để ý liêm sỉ! Mất mặt! Äcm toà n bá»™ không giống thần nhân! Các ngươi đừng cho rằng Hoa Phi Hoa ta là dá»… bắt nạt, việc nà y hôm nay, lão tá» táºn lá»±c ứng phó, những tên không biết xấu hổ Ä‘á»u xéo lại đây cho lão tá»!" Hoa Phi Hoa khẽ nhón mÅ©i chân, vứt bá» vẻ nhã nhặn lúc thưá»ng, hai tay chống nạnh, láºp tức chá»i đổng lên như má»™t mụ đà n bà chanh chua, cất cao giá»ng kỳ quái quát.
Äá»— Nhiá»…m lãnh ngôn lãnh ngữ nói vá»›i Má»™c Phong: " Có phải ngươi vứt bá» Tuyết Nhạn, khiến nà ng tức giáºn, nà ng má»›i cố ý chá»n má»™t tên hoạn quan như thế đúng không?"
"Äá»— đại ca, ngà y hôm qua không phải ngươi khuyên ta đừng trở thà nh địch cá»§a mấy trăm thần nhân buồn tẻ nà y đó sao? Ngươi xem những ngưá»i nà y nảy lên nhiá»u sá»± gay gắt, ta còn muốn sống yên ổn má»™t thá»i gian, không muốn má»—i ngà y phải gây lá»™n vá»›i bá»n há» như thế!" Má»™c Phong giả vá» không nhìn thất sá»± bất mãn cá»§a Äá»— Nhiá»…m, lạnh nhạt nói.
Äá»— Nhiểm ngá»a mặt lên trá»i thở dà i, cả giáºn nói: "Ta đã nhìn sai ngươi rồi! Má»™t chút ngươi cÅ©ng không giống thằng đà n ông, ngay cả nữ nhân mình thÃch cÅ©ng không bảo vệ được! Ngươi tá»± mà biết, hừ!" Nói xong, hắn vung tay lên, phẩy áo bá» Ä‘i.
Má»™c Phong nhìn bóng lưng Äá»— Nhiá»…m lách và o trong đám ngưá»i, khóe miệng hắn hiện lên má»™t nụ cưá»i thản nhiên, ngay sau đó lại nhanh chóng khôi phục bình tÄ©nh.
"Hoa Phi Hoa, ai bảo chúng ta không giữ lá»i hứa hả? Mỹ nhân vừa ý ngươi tất nhiên là may mắn cá»§a ngươi, chúng ta không Ä‘oạt cá»§a ngươi, nhưng mà chúng ta suy nghÄ© cho ngươi cùng vá»›i mỹ nhân, dù sao ngươi không có "đồ chÆ¡i" , chẳng phải là chiếm được hố phân mà lại chẳng ra được đó sao, phung phà cá»§a trá»i!" Äứng ở phÃa trước đám ngưá»i má»™t thiếu niên môi dầy tai to, gương mặt có phần đôn háºu không cho là đúng cưá»i nói.
"Lạp Nặc tiểu tá», Ä‘iá»u nà y không cần ngươi quan tâm, lão tá» cà ng muốn lấy để xem, ngươi định là m gì? Thấy không hà i lòng thì ngươi đừng nhìn!" Hoa Phi Hoa nặng ná» hừ má»™t tiếng.
"Mà thôi, mà thôi, loại ngưá»i nà y, má»i ngưá»i không cần phải quản hắn, mỹ nhân gả cho hắn cÅ©ng tốt, như thế trong lòng chúng ta cÅ©ng dá»… chịu má»™t chút, má»i ngươi nói, Ä‘iá»u nà y có phải hay không?" Tiểu tá» tên là Lạp Nặc quay đầu lướt nhanh qua má»i ngưá»i ở phÃa sau, cưá»i ha ha.
Má»i ngưá»i láºp tức vang lên tiếng cưá»i to, Ä‘á»u gáºt đầu đồng ý. Trong lá»i cá»§a Lạp Nặc có dụng ý khác, má»™t Tuyết Nhạn đúng là không thể chia cho nhiá»u ngưá»i như thế, ai có được mỹ nhân, tất cả má»i ngưá»i sẽ đó kị, chỉ cần hoạn quan Hoa Phi Hoa lấy được nà ng, ngược lại má»i ngưá»i có thể nghÄ© thoáng thêm má»™t chút. Trong lòng má»—i ngưá»i Ä‘á»u âm thầm tÃnh toán, hắn có được mỹ nhân, đơn giản chỉ có thể nhìn, nhiá»u lắm chỉ có thể sá» má»™t cát, mỹ nhân nà y trước sau vẫn còn giữ được thân hoà n bÃch, chỉ cần Hoa Phi Hoa kia lại xảy ra chuyện ngoà i ý muốn, má»i ngưá»i vẫn có cÆ¡ há»™i. Vì váºy, Ä‘a số ngưá»i sáng suốt Ä‘á»u hy vá»ng ác độc Hoa Phi Hoa lại bị con quái thú kia cắn đứt má»™t tay hoặc ná»a bà n chân.
" Cb các ngươi, những ngưá»i thô kệch như các ngươi, sao biết hoa tiá»n nguyệt hạ (Hoa trên trăng dưới: chỉ sá»± lãng mạn trong tình yêu), tình cảm cá»§a đồ váºt? Hoa Phi Hoa si tình má»™t mảnh vá»›i Tuyết Nhạn, các ngươi há có thể so sánh được hay sao?" Cổ Hoa Phi Hoa đỠlên, hắn hổn hển nói.
"Lạp Nặc nói đúng, tháºt sá»± chúng ta là ngưá»i thô kệch, chỉ có lá»i thô tục nhỉ! Ta thấy ngươi không có đồ chÆ¡i, cả ngà y giữ lấy tình cảm vô dụng cá»§a ngươi, có thể chá»c cho mỹ nhân vui vẻ sao? Sợ là không quá và i ngà y, đã có ngưá»i cắm sừng cho ngươi rồi, ha ha!" Lá»— Äạt Bưu cất tiếng cưá»i to.
Trong đám ngưá»i lại truyá»n ra má»™t tráºn cưá»i dữ dá»™i.
Tuyết Nhạn sắc mặt đỠbừng, khẽ cúi đầu xuống, chu môi, thầm nghÄ©: Tên Lá»— Äạt Bưu nà y mắng Hoa Phi Hoa, ta tất nhiên không có ý kiến, sao lại nói cứ như ta sẽ láºp tức trá»™m ngưá»i váºy, dì phì, đúng là miệng chó! Lại quay đầu sang nhá» giá»ng nói vá»›i Má»™c Phong: "Má»™c Phong, mau Ä‘uổi đám ngưá»i nà y Ä‘i, đáng ghét chết Ä‘i được!"
Má»™c Phong cưá»i hắc hắc nói: " Ta sẽ không để ngươi cắm sừng cho ta, sợ cái gì! Mà nghe bá»n há» nói xằng báºy má»™t tý, cÅ©ng thú vị."
Sắc mặt Tuyết Nhạn cà ng Ä‘á», hung hăng nhìn chằm chằm Má»™c Phong má»™t cái, nhá» giá»ng xì má»™t hÆ¡i: "Äồ khốn nạn!"
"Dmm! Lão tá» láºp tức sẽ chuyển thế để má»c ra cái đồ chÆ¡i kia, đừng tưởng rằng lão tá» không dám!" Hoa Phi Hoa nhất thá»i tức giáºn nổi tráºn lôi đình.
"Có tÃnh khà ngươi chuyển ah! Chưa chắc chúng ta đã có thể ngăn cản ngươi?" Lá»— Äạt Bưu chẳng thèm ngó tá»›i Hoa Phi Hoa.
"Ủng hộ Hoa Phi Hoa chuyển thế!"
"Không dám chuyển thế coi như con rùa đen lông xanh!"
Trong sân cà ng thêm há»—n loạn, mấy trăm thần nhân cà ng phát ra sá»± hà o hứng, Ä‘á»u trông chá» sau khi Hoa Phi Hoa chuyển thế thà nh hà i đồng, má»i ngưá»i má»›i được phân phối vá»›i mỹ nhân lần nữa.
Nà o biết bản tÃnh Hoa Phi Hoa mặc dù cố chấp, nhưng ý nghÄ© cÅ©ng coi như linh hoạt mưá»i phần. Hắn thấy má»i ngưá»i chặn lá»i nói đầu cá»§a mình, vá»™i và ng giÆ¡ tay lên chỉ và o mấy trăm thần ở trong sân, cao giá»ng kêu ầm lên: "ÄÆ°á»£c được rồi! Các ngươi đánh cuá»™c ta chuyển thế, thì ta chuyển thế, nhưng mà Tuyết Nhạn đã chá»n ta, tất nhiên nà ng sẽ chẳng nhìn đến các ngươi! Những tên chó hoang các ngươi khá»i cần phải nghÄ© lại được tranh già nh Tuyết Nhạn! Tuyết Nhạn, ngươi tá» thái độ Ä‘i, ta láºp tức vì ngươi mà chuyển thế!" Hoa Phi Hoa chỉ má»™t cái, , là m cho đại Ä‘a số má»i ngưá»i trong sân bị hù tá»›i giáºt mình, nhưng hắn lại quên chỉ sang ngưá»i nam nhân nguy hiểm nhất đứng ở bên cạnh, nam nhân nà y tất nhiên là Má»™c Phong.
Trong lòng Tuyết Nhạn hÆ¡i hÆ¡i hoảng sợ, Hoa Phi Hoa luôn luôn phong lưu thà nh tÃnh, lần nà y hắn thổ lá»™, phá»ng chừng là nghÄ© đến hắn khó có thể gặp được má»™t nữ nhân độc thân khác ở trong Phạt Thần dị vá»±c nà y, mình không thể tin hắn, vì thế mặc nhiên im lặng.
Má»i ngưá»i trong sân lâu lâu lại tham lam nhìn chằm chằm Tuyết Nhạn, nghÄ© thầm Hoa Phi Hoa nếu như chuyển thế là m hà i đồng, ta cÅ©ng không tin là mỹ nhân nà y không ăn vụng vá»›i ngưá»i khác. Mà nếu như có như thế, cÅ©ng không tá»›i phiên mình, nghÄ© đến cái tên chắc chắn được là m quan hưởng lá»™c vua, ở chùa ăn lá»™c Pháºt. DCM, không chừng mỹ nhân nà y đã bị tên kia chinh phục rùi, cái tên đại đầu quá»· Hoa Phi Hoa nà y, phà công nhặt được nón xanh đội lên đỉnh đầu!
HÆ¡n phân ná»a ngưá»i trong sân lại chuyển ánh mắt hồ nghi vá» phÃa Má»™c Phong.
"Tốt! Lão phu giúp ngươi chá»§ trì công đạo, nếu ngươi chuyển thế, chúng ta láºp tức Ä‘i ngay, tuyệt không là m khó Tuyết Nhạn!" Tra Bất Äồng thỉnh thoảng ngắm nhìn Tuyết Nhạn cùng Má»™c Phong, trong lòng Ä‘oán được và i phần mánh khóe, hai ngưá»i nà y sá»›m đã châu thai ám kết, tâm đầu ý hợp, cái tên ngốc Hoa Phi Hoa, chẳng qua giúp ngưá»i ta mai mối mà thôi. Trong lòng cá»§a hắn lại nhá»› tá»›i giao tình cùng Hồng Lạc, âm thầm thở dà i, liá»n dứt khoát muốn thà nh toà n cho Má»™c Phong cùng Tuyết Nhạn.
Má»i ngưá»i trong sân cÅ©ng Ä‘oán được chút Ãt ẩn tình, má»—i ngưá»i Ä‘á»u thầm có ý nghÄ© xấu, cái trò há» nà y thá»§y chung chẳng liên quan tá»›i mình, dù cho tháºt sá»± có thể Ä‘oạt lại mỹ nhân chỉ sợ cÅ©ng khó sống an bình, huống chi trông dáng vẻ tên tiểu tỠđứng ở bên cạnh mỹ nhân đã có tÃnh toán kÄ© cà ng, mình tất nhiên lấy cÅ©ng không xong! Vì váºy, Ä‘á»u ầm ầm tán thà nh theo.
"Còn ngươi nữa, sau nà y cũng không được đến quấy rối nương tỠnhà ta!" Hoa Phi Hoa quay đầu lộ ra hung quang với Mộc Phong.
"Tốt, ta đồng ý vá»›i ngươi!" Má»™c Phong thản nhiên đáp, trong lòng cá»§a hắn cưá»i lạnh nói, ta đồng ý không quấy rối nương tá» nhà ngươi tất nhiên là đúng như váºy, Tuyết Nhạn đã sá»›m là nữ nhân cá»§a lão tá», nà ng cÅ©ng chẳng phải nương tá» nhà ngươi, nương tá» nhà ngươi ở nÆ¡i nà o, tên há» là gì, ta còn không biết, sao quấy rối được!
"ÄÆ°á»£c rồi, Tuyết Nhạn, sau khi ta chuyển thế sống lại, phiá»n ngươi chăm sóc cho ta và i năm." Hoa Phi Hoa vá»™i và ng giao phó việc sau nà y sá»± cho Tuyết Nhạn, má»™t dáng vẻ oai phong lẫm liệt, anh dÅ©ng hiến thân.
"Cung thỉnh Hoa Phi Hoa công công chuyển thế!" Trong sân lại có ngưá»i hô lên kì quái.
"Ngưá»i nà o có khoái dao sắc bén, trợ lão tá» má»™t phen!" Hoa Phi Hoa ngông cuồng hô lên.
Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, má»i ngưá»i trước kia chỉ dùng Ä‘ao kiếm cá»§a phà m nhân để chém giết dã thú, vÅ© khà trong tay căn bản không thể chém được thần nhân! Trong những thần nhân nà y, rất Ãt ngưá»i đã từng chuyển thế, nghe nói ở trong Phạt Thần dị vá»±c, ngoại trừ loại quái thú hung mãnh răng khá»e ở biên giá»›i cắn được và o thân thể cá»§a thần nhân, tiếp đó trong Hà m Hồ cÅ©ng xuất hiện lại quáy ngư cắn xé được thân thể thần nhân, nhưng mà , trước kia tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u e ngại gặp phải hai loại xuất quá»· nháºp thần nà y, mà lại là sinh váºt rất Ãt khi xuất hiện, bây giỠđột nhiên muốn chúng xuất hiện, ngược lại lại thà nh má»™t vấn Ä‘á».
"Ta tới đây!" Khuôn mặt Mộc Phong lạnh lùng, trong mắt toát ra hà n ý.
Má»i ngưá»i dá»±a theo tiếng nói nhìn sang, ánh mắt lạnh như băng cá»§a Má»™c Phong nhất thá»i là m bá»n há» khẽ giáºt mình!
"Ngươi. . ." Hoa Phi Hoa quay đầu kinh ngạc nhìn vá» phÃa Má»™c Phong, hắn vừa phun ra được má»™t chữ "ngươi" , bá»—ng nhiên bạch quang chá»›p động. Má»™c Phong láºp tức gá»i ra Tiêu Diêu Thân Châu hóa thà nh má»™t thanh kiếm dà i ba thước, ra tay nhanh như gió, má»™t kiếm chém ngang Hoa Phi Hoa thà nh hai Ä‘oạn.
Hoa Phi Hoang hoảng sợ nhìn trừng trừng má»™t kiếm nhanh như tia chá»›p cá»§a Má»™c Phong chém đứt cÆ¡ thể cá»§a hắn, vẫn không thể tin được kiếm cá»§a Má»™c Phong sắc bén tá»›i như váºy. Má»™c Phong rút Tiêu Diêu thần châu vá», ná»a thân trên cá»§a Hoa Phi Hoa rÆ¡i bịch má»™t tiếng xuống mặt đất, ánh mắt cá»§a hắn Ä‘ang tuyệt vá»ng nhìn bầu trá»i!
Tất cả thần nhân trong sân Ä‘á»u cả kinh trợn mắt há mồm, má»™t kiếm cá»§a Má»™c Phong phóng ra nhanh, thu và o cÅ©ng nhanh, tháºm chà má»i ngưá»i còn không thấy rõ kiếm cá»§a hắn xuất ra từ đâu, lại nhá»› ra đâu có! Vẻ mặt Lá»— Äạt Bưu hiện lên vẻ kinh ngạc, thẻo bản năng lui vá» phÃa sau mấy bước.
Tất cả má»i ngưá»i ở phÃa sau nghÄ© thầm sợ hãi, bảo kiếm kia sắc bén như thế, chém giết thân thể thần nhân giống như cắt Ä‘áºu hÅ©, nhất định là thần khÃ! Có thể nà o hắn gá»i được thần khà hãm ở trong kinh mạch? Chẳng lẽ ở trong Phạt Thần dị lá»±c hắn còn có công lá»±c hay sao? May mắn mình không bị mỹ nhân kia chá»n trúng, bằng không thì, chỉ sợ bây giá» ngưá»i té trên mặt đất, thân thể đứt lìa không phải là Hoa Phi Hoa! Tiểu tá» chẳng lẽ có thù oán vá»›i Hoa Phi Hoa? Chẳng lẽ hắn cố tÃnh đặt cái bẫy nà y?
Má»™t kiếm cá»§a Má»™c Phong chấn động má»i ngưá»i trong sân, không má»™t lá»i, lui trở vá» bên cạnh Tuyết Nhạn, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hoa Phi Hoa Ä‘ang cấp tốc biến hóa sống lại.
Tuyết Nhạn không đà nh lòng nhìn thấy Hoa Phi Hoa đang máu chảy đầm đìa, thở dà i một tiếng, quay lưng đi.
Thần sắc Tra Bất Äồng biến hóa cá»±c nhanh, trong đầu hiện lên vô số suy nghÄ©, tiểu tá» nà y rốt cuá»™c là ai?
Lạp Nặc là bình tÄ©nh nhất so vá»›i má»i ngưá»i trong sân, hắn thầm nghÄ©, tiểu tá» nà y dùng má»™t kiếm giết chết Hoa Phi Hoa, đơn giản là giết gà dá»a khỉ, rõ rà ng Ä‘ang cảnh cáo rõ má»i ngưá»i ko nên đặt chú ý lên ngưá»i cá»§a Tuyết Nhạn, chỉ thương cảm cho tên hoa si Hoa Phi Hoa chịu oan. Trong lòng hắn dù cho có phẫn uất nhưng chÃnh Hoa Phi Hoa tá»± mình muốn chuyển thế trá»ng sinh, hắn cÅ©ng không thể vì hắn ra mặt! ÄÆ°Æ¡ng nhiên nếu ai còn dám tùy tiện ra tay đối phó vá»›i thần kiếm ra tay như gió cá»§a Má»™c Phong, váºy hắn nếu không phải bị Ä‘iên thì ắt là đần độn!
Lạp Nặc không điên cũng không ngốc, hơn nữa cũng hắn cũng chẳng có giao tình với Hoa Phi Hoa, tất nhiên không có lý do để ra mặt vì hắn!
Hoa Phi Hoa Ä‘ang nhanh chóng biến hóa trên mặt đất, đám đông thần nhân trong phạt thần dị vá»±c chưa từng thấy cảnh thần nhân chuyển thế nên nhất thá»i cảm thấy tò mò, so ra còn chuyên chú và chăm chú hÆ¡n lúc tranh nhau nhìn Tuyết Nhạn xuất hiện vừa rồi.
----------------------------
(1): Truyá»n rằng và o Ä‘á»i ÄÆ°á»ng Thái Tông, có má»™t đạo sÄ© tên là Lữ Ông chu du tá»›i Hà n Äan và ở trong má»™t nhà khách ná». Trong thá»i gian đó có má»™t ngưá»i trẻ tuổi tên là Lư Sinh cÅ©ng thưá»ng tá»›i nhà khách đó để giết thá»i gian. Sau khi gặp Lữ Ông , Lư Sinh kể chuyện mình sinh ra không gặp thá»i như thế nà o cho Lữ Ông nghe. Má»™t lúc sau , có thể vì nói chuyện đả mệt Lư Sinh ngá»§ gáºt. Lữ Ông vá»›i tay lấy tù phÃa sau lưng ra má»™t chiếc gối ruá»™t rá»—ng bằng gốm đưa cho Lư Sinh mượn và nói : “cho anh mượn dùng tạmâ€. Lư SInh đón chiếc gối và ngá»§ ngay láºp tức , rồi chỉ má»™t lát sau anh ta chìm và o má»™t giấc mÆ¡. Trong giấc mÆ¡ anh ta thấy mình Ä‘i tá»›i má»™t cái sân , trong sân có má»™t ngôi nhà lá»™ng lẫy , ngưá»i chá»§ ngôi nhà đó nhìn thấy Lư Sinh quần áo chỉnh tá» liá»n má»i anh ta và o trong và tiếp đãi rất ân cần , đồng thá»i lại gả cả con gái cho Lư Sinh. Má»i chuyện cá»§a Lư SInh Ä‘á»u vô cùng thuáºn lợi. Lư Sinh được ghi tên trên bảng và ng và là m đến chức tể tướng. Nhưng sau đó Lư Sinh đả gặp phải chuyện phiá»n phức và bị giáng xuống là m tri huyện. Thế nhưng 3 năm sau anh ta lại được triệu vá» kinh , và không lâu sau lại trở vá» chức tể tướng. Nhưng đúng và o lúc anh ta Ä‘ang ở đỉnh cao cá»§a danh vá»ng , má»i chuyện Ä‘á»u như ý thì bị ngưá»i khác vu cho tá»™i mưu phản và bị bắt. Trước khi và o ngục , Lư Sinh nói vá»›i vợ : “nhá»› lại khi xưa lúc ta còn mặc áo vải Ä‘i lang thang trên phố Hà n Äan, tuy nghèo khổ nhưng lại tá»± do , và ăn thấy ngon miệng , ngá»§ cÅ©ng ngon giấc. Nhưng nay thì chẳng còn gì nữaâ€. Sau đó Lư Sinh tuy được miá»…n tá»™i chết , nhưng vẫn bị lưu đà y tá»›i vùng biên cương. Mấy năm sau được chứng minh là vô tá»™i , Lư Sinh lại được má»i vá» kinh là m tướng , còn 5 đứa con trai Ä‘á»u là m lên chức quan to. Khi vá» già Lư Sinh muốn cáo lão vá» quê song Hoà ng thượng không cho , Lư Sinh buồn rầu mà chết.
Äúng lúc đó Lư Sinh tỉnh giấc , mở mắt ra vẫn thấy Lữ Ông ngồi bên cạnh , nồi cÆ¡m ngô cÅ©ng vừa chÃn tá»›i, tất cả vẫn như cÅ©.
Ôi ! Thì ra là một giấc mộng ! – Lư Sinh thốt lên.
“Äá»i ngưá»i vốn dÄ© là má»™t giấc má»™ng mà †Lữ Ông nói bằng vẻ sâu xa.
Câu chuyện trên đầu tiên xuất hiện trong “Thẩm trung ký†là cuốn tiểu thuyết truyá»n kỳ Ä‘á»i ÄÆ°á»ng, chá»§ yếu nói vá» quá trình vinh hoa suy tà n cá»§a Ä‘á»i ngưá»i. Nó mang Ä‘áºm mà u sắc tôn giáo – đó cÅ©ng chinh là tư tưởng hư vô cá»§a đạo gia và tư tưởng vá» quan niệm vô thưá»ng cá»§a đạo Pháºt.
Con ngưá»i ta sống ở trên Ä‘á»i , bon chen già nh giáºt cÅ©ng chỉ vì danh lợi. Ngưá»i theo Ä‘uổi chữ danh hướng vá» triá»u đình, ngưá»i theo Ä‘uổi chữ lợi nhìn ra chợ búa. Ngưá»i dà nh được vinh hoa phú quý vui sướng há»›n hở, ngưá»i thua cuá»™c đói nghèo than thân trách pháºn. Nhưng theo quan Ä‘iểm cá»§a hư vô và vô thưá»ng thì tất cả những thứ đó Ä‘á»u là vô nghÄ©a, giống như giấc má»™ng hoà ng lương !
Tà i sản của Thần Thoại
Từ khóa được google tìm thấy
45 thanh tieu dieu , åãèïòà , áåñïëàòíàÿ , äåòñêèé , äîñóã , chi ton tieu dieu than , chi-ton-tieu-dieu-than , chuong 216 phong luu , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êàçàíü , êàðòèíêè , êîðáèíà , èñòîðèÿ , èæåâñê , ïèäîðû , ïèçäà , ïíåâìàòè÷åñêîå , ïðàçäíèêîâ , îðóæèå , luyến thượng nam sÆ¡n , ñêàéëèíê , ñöåíàðèè , ñòðèïòèç , öåëêè , õîêêåé , ôîòîïðèêîëû , òðîéêà , phong l , phong l?u tiêu diêu th?n , phong lu tieu dieu than , phong luu phieu dieu , phong luu tieu dao than , phong luu tieu dieu , phong luu tieu dieu than , phong lưu tiêu diêu , phongluutieudieuthan , thân tôn tieudieu , tieu dieu than phong luu , tieu dieu thân , tieudieuthan