Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 12-05-2008, 11:45 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 16
Gia thân cũng hóa cừu thù



- Chúng ta không Ä‘i đến phái Võ Äang sao?
Äáp lại câu há»i có phần hoài nghi của Bạch Nhật Quang, Mã Nguyên VÅ© biểu lá»™ sá»± khẩn trÆ°Æ¡ng qua đôi chân bÆ°á»›c vá»™i.
Äá»™ng thái này của Mã Nguyên VÅ© không thể lá»t qua đôi mắt tinh tÆ°á»ng của Vô Vi Tiên Tá»­. Và Vô Vi Tiên Từ thở dài má»™t cách cố ý :
- Ngươi không thể lấy tay hoặc chỉ hướng hoặc vẽ lên đất mấy chữ cho chúng ta biết nơi sắp đến ư!
Mã Nguyên VÅ© bối rối, vẽ lên đất hai chữ “Phạm Hoàngâ€. Kể cả lúc vẽ xong Mã Nguyên VÅ© vẫn giữ thái Ä‘á»™ bối rối khi Ä‘Æ°a mắt nhìn Bạch Nhật Quang.
Bạch Nhật Quang thật sự hoài nghi :
- Sao lại tìm Phạm Hoàng. Hoặc Tá»­ DÆ°Æ¡ng công là má»™t trong nhiá»u loại tuyệt há»c đã gây ra thảm há»a Mã gia, hoặc tiá»n bối Ä‘oán Phạm Hoàng Ä‘ang lâm nguy? NhÆ°ng Ä‘iá»u tất yếu nhất là dÆ°á»ng nhÆ° tiá»n bối là ngÆ°á»i chÆ°a từng bôn tẩu giang hồ nên không thông tá» lắm Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lối lại?
Vừa há»i xong, thấy Mã Nguyên VÅ© chợt xạ nhìn bằng ánh mắt giận dữ lẫn phật ý, Bạch Nhật Quang vá»™i xua tay :
- Vãn bối chỉ há»i đùa thế thôi. Vì bậc chân nhân ẩn thế và bất lá»™ tÆ°á»›ng nhÆ° tiá»n bối dÄ© nhiên vẫn luôn hành hiệp giang hồ, lẽ nào không từng vân du đó đây. Duy có Ä‘iá»u tìm Phạm Hoàng lúc này đâu phải dá»…. Vì vị tất há» Phạm đã quay vá» Hoa SÆ¡n phái. Và nếu là thế, Trung Nguyên bao la rá»™ng lá»›n biết y ở đâu mà tìm?
Mã Nguyên Vũ xua tay, ý bảo tìm Phạm Hoàng ở đâu là tuỳ hỠBạch. Riêng Mã Nguyên Vũ thì hỠBạch cứ phải tìm Phạm Hoàng, không được chậm trễ.
Äoán hiểu nhÆ° thế, Bạch Nhật Quang nhăn nhó, Ä‘Æ°a mắt cầu viện Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc và nhất là Vô Vi Tiên Tá»­. Há» Bạch báo :
- Bạch mỗ đâu phải thần thánh gì mà biết phải tìm hỠPhạm ở chỗ này chỗ kia. Việc này e Bạch mỗ kham không nỗi.
Vô Vi Tiên Tử cũng cảm thấy thế, chợt nhìn Mã Nguyên Vũ :
- Tìm Phạm Hoàng, có liên quan gì đến chuyện báo thù cho Mã gia?
Mã Nguyên VÅ© lắc đầu. Thái Ä‘á»™ này làm Vô Vi Tiên Tá»­ cÆ°á»i lạt :
- Hóa ra chỉ là má»™t chủ ý của ngÆ°Æ¡i trong nhất thá»i cao hứng? Vậy ngÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i là ai để cho rằng bá»n ta bao nhiêu đây ngÆ°á»i Ä‘á»u phải khốn khổ bám theo ngÆ°Æ¡i từng bÆ°á»›c chân, thuận theo từng ý định ngông cuồng của ngÆ°Æ¡i? Hay ngÆ°Æ¡i thị vào võ há»c cao minh, buá»™c bá»n ta phải tuân theo từng mệnh lệnh của ngÆ°Æ¡i?
Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng không ngá» lại gặp phải phản ứng nhÆ° thế này ở Vô Vi Tiên Tá»­, vì thế chàng lâm cảnh dở khóc dở cÆ°á»i, giận không ra giận và giải thích cÅ©ng không thể giải thích.
Äã vậy Vô Vi Tiên Tứ còn cất cao giá»ng nói nhÆ° trách, nhÆ° mai mỉa Mã Nguyên VÅ© :
- NgÆ°Æ¡i đừng giận dữ vá»›i ta, vô ích. Vì muốn thế, trÆ°á»›c hết ngÆ°Æ¡i phải giải thích nguyên do. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i liệu có chịu mở miệng để giải thích chăng? NgÆ°Æ¡i không dám chứ gì? Sao vậy? NgÆ°Æ¡i đâu phải câm. Hãy mở miệng Ä‘i nào. Và ta thì Ä‘ang muốn ngÆ°Æ¡i mở miệng. Vì ta Ä‘ang có rất nhiá»u Ä‘iá»u cần há»i ngÆ°Æ¡i, há»i thật nhiá»u vá» những chuyện đã qua.
NhÆ°ng tiếc thay ta lại gặp phải ngÆ°Æ¡i, má»™t kẻ Ä‘á»™c Ä‘oán, bất cận nhân tình, mục vô tôn trưởng lại còn tá»± cao tá»± đại ngỡ chuyện gì do ngÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i làm Ä‘á»u đúng. NgÆ°Æ¡i đúng là...
đúng là...
Mã Nguyên VÅ© chợt gãy gập ngÆ°á»i, ôm ngá»±c và sau má»™t chuá»—i ho khan bá»—ng thổ ra má»™t ngụm huyết.
Nếu cảnh huống bất ngá» này xảy ra cho Mã Nguyên VÅ© chỉ làm cho Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc và Bạch Nhật Quang ngÆ¡ ngác hoang mang thì nghiêm trá»ng hÆ¡n là đã làm Vô Vi Tiên Tá»­ thất kinh.
Vô Vi Tiên Tử chạy đến gần Mã Nguyên Vũ :
- Ngươi đã bị nội thương. Sao ngươi không nói ra, chỉ với một mình ta thôi cũng không được sao?
Mã Nguyên VÅ© đã kịp trấn định, đứng thẳng ngÆ°á»i lên và giận dữ xua Vô Vi Tiên Tá»­ ra. Äồng thá»i cÅ©ng giận dữ nhÆ° thế Mã Nguyên VÅ© vừa quét mắt nhìn há» Bạch vừa vạch bừa lên đất mấy chữ: “Tìm Phạm Hoàng. Nhanh!â€
Có cảm nhận Mã Nguyên VÅ© không thể ngẫu nhiên mà tá» ra khẩn trÆ°Æ¡ng khi muốn tìm Phạm Hoàng gấp, Vô Vi Tiên Tá»­ liá»n trừng mắt nhìn há» Bạch :
- Thực hiện đi, gã kia. Hãy xem đó là mệnh lệnh của Vô Vi Tiên Tử này. Ngươi tìm bằng cách nào ta không cần biết nhưng ngươi phải tìm.
Há» Bạch sau má»™t thoáng ngÆ¡ ngác, hết nhìn Vô Vi Tiên Tá»­ lại len lén nhìn dò xét Mã Nguyên VÅ©. Và khi biết đấy là Ä‘iá»u không thể không làm, Bạch Nhật Quang chợt gật đầu :
- Hãy cứ ở đây và chỠmột lúc. Bạch mỗ sẽ quay lại ngay.
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc không biết nghÄ© sao cÅ©ng bất ngá» Ä‘á» xuất và gá»i Bạch Nhật Quang :
- Bá»n muá»™i có thể Ä‘i cùng Bạch huynh má»™t Ä‘oạn chăng. CÅ©ng là để mở rá»™ng tầm mắt, xem Bạch huynh nhá» vào đâu mà tá»± hào là kẻ thạo tin.
Bạch Nhật Quang liá»n nghÄ© đến câu Bạch Cúc từng nói, là thế nào cÅ©ng có lúc cần nhỠđến há» Bạch. Vì thế, dù miá»…n cưỡng Bạch Nhật Quang cÅ©ng phải gật đầu Æ°ng thuận.
NhÆ°ng trÆ°á»›c hết Bạch Nhật Quang cÅ©ng muốn há»i ý Vô Vi Tiên Tá»­.
NhÆ°ng vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn, Bạch Nhật Quang liá»n nghe Vô Vi Tiên Tá»­ bảo :
- NgÆ°Æ¡i cứ Ä‘Æ°a chúng Ä‘i, nếu Ä‘iá»u đó không phiá»n gì đến ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng đừng để ta chá» lâu. Äi Ä‘i!
Bạch Nhật Quang, càng thêm hiểu mệnh lệnh ngấm ngầm của Vô Vi Tiên tá»­ “ÄÆ°a chúng Ä‘i Ä‘i, vì ta Ä‘ang có chuyện cần định bàn riêng vá»›i nhân vật Ä‘á»™c Ä‘oán và bất cận nhân tình nàyâ€. Và Bạch Nhật Quang vá»™i Ä‘Æ°a Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng Ä‘i.
Há» vừa Ä‘i khuất, Vô Vi Tiên Tá»­ liá»n hạ thấp giá»ng :
- ThÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°á»i có lẽ nên để ta xem qua thì hÆ¡n.
Mã Nguyên VÅ© lắc đầu và chợt buông tiếng thở dài não nuá»™t. Tuy vậy mở tiếng nói thì Mã Nguyên VÅ© vẫn cứ khăng khăng không chịu mở miệng Vô Vi Tiên Tá»­ dù vẫn nhẹ giá»ng nhÆ°ng đã bắt đầu lên tiếng trách :
- Ở đây chỉ còn ta và ngươi. Mở miệng nói với ta một tiếng ngươi cũng không thể ư?
Ta đã làm gì sai đến ná»—i ngÆ°Æ¡i oán hận, cho dù má»™t lá»i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không mở?miệng nói vá»›i ta?
Mã Nguyên Vũ bỗng có một cử chỉ bất ngỠlà lấy tay vạch vào đất ba chữ “không thể nói†và sau đó vội vàng bôi xóa đi.
Vô Vi Tiên Tá»­ không sao hiểu được, vì thế chợt cÆ°á»i lạt :
- Tại sao ngÆ°Æ¡i không thể nói? Hóa ra tá»± thâm tâm ngÆ°Æ¡i bấy lâu nay đâu có nhìn nhận ta là cô cô của ngÆ°Æ¡i, đúng không. Äã là vậy...
Chợt có tiếng cÆ°á»i lạnh văng vẳng má»™t cách mÆ¡ hồ vá»ng đến :
- Hay lắm. Cuối cùng thì nhỠmụ Mã Nguyệt Hằng, bổn hội cũng biết đấy là nhân vật nào đã to gan dám công khai đối đầu cùng bổn hội. Ha ha...
Vô Vi Tiên Tử biến sắc :
- Bổn hội Thần Long hội ư?
Phần Mã Nguyên Vũ thì bất ngỠđộng thân lao đi...
NhÆ°ng...
- Äừng vá»™i manh Ä‘á»™ng nhÆ° thế, Mã Nguyên VÅ©. Trừ phi ngÆ°Æ¡i muốn sinh mạng cá»n con của lÅ© nha đầu này chẳng còn thì cứ việc. Bằng không, hãy ngoan ngoãn đáp lại bổn nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng ta mấy lá»i. Mau Ä‘Æ°a chúng đến đây?
Và Mã Nguyên VÅ© thất kinh khi nhìn thấy Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc kể cả Bạch Nhật Quang nữa Ä‘ang bị má»™t nhóm nhân vật cao thủ xa lạ Ä‘iệu từ má»™t chá»— khuất Ä‘iá»u đến.
NhÆ°ng ná»—i thất kinh của Mã Nguyên VÅ© đâu phải chỉ có bấy nhiêu đó là hết. Vì thật là bất ngá», ngÆ°á»i đầu tiên lên tiếng cÆ°á»i vào mặt Mã Nguyên VÅ© chính là Bạch Nhật Quang.
Ho Bạch tự lấy hai tay vỗ vào nhau :
- Vẫn nghe má»i ngÆ°á»i đồn đại Mã Nguyên VÅ© là hạng thông tuệ, từng nhá» cÆ¡ trí mà gây kinh tâm khiếp đảm không biết bao nhiêu kẻ đối đầu. NhÆ°ng trăm nghe không bằng má»™t thấy, ngÆ°Æ¡i nếu má»™t Ä‘á»i thông tuệ thì lại nhất thá»i hồ đồ. Nếu ngÆ°Æ¡i đừng dừng lại nhÆ° lá»i nhị nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng vừa Ä‘e doạ, có lẽ bổn há»™i vẫn chÆ°a có bằng cá»› xác quyết nào tin rằng ngÆ°Æ¡i chính là Mã Nguyên VÅ©. NhÆ°ng đúng là hoàng thiên bất phụ khổ nhân tâm, ngÆ°Æ¡i có sÆ¡ hở nhÆ° thế má»›i không phụ bao công khó của ta đã mãi Ä‘i theo ngÆ°Æ¡i nhÆ° chó Ä‘i theo chân chủ.
Lần này đúng là ngươi thảm bại rồi, là đại thảm bại thì đúng hơn. Ha... ha...
Công Tôn Quỳnh gào thất thanh :
- Nguyên VÅ© huynh. Muá»™i không cần biết vì sao huynh nhẫn tâm tìm cách lánh mặt bá»n muá»™i. NhÆ°ng huynh hãy cứ lo cho thân huynh. Chạy Ä‘i! Bạch Nhật Quang là kẻ phản trắc, quanh đây Ä‘á»u có mai phục. Há»±!
Bạch Nhật Quang đã điểm á huyệt của Công Tôn Quỳnh và hất hàm nhìn Mã Nguyên Vũ :
- Ngươi đâu phải là hạng tham sinh úy tử, đúng không? Và ngươi cũng không dám mở miệng phát thoại nữa, đúng chứ? Tiên tử cô cô có biết vì sao Mã thiếu gia không dám mở miệng chăng?
HỠBạch giễu cợt nhìn Vô Vi Tiên Tử và giải thích :
- Chẳng phải y không thể nói hoặc không thèm nói mà là y không được phép mở miệng. Còn vá» nguyên nhân vì sao Æ°? Vì há»… y mở miệng là loại công phu Nghịch Hành Chuyển Dịch công có xuất xứ từ Nghịch Hành Ma Thế Tôn cách đây hai trăm năm ắt sẽ làm y bị tẩu há»a nhập ma mà chết. Ta nói thế đúng không Mã Nguyên VÅ©, Mã thiếu gia?
Vô Vi Tiên Tử giật mình, nhìn Mã Nguyên Vũ :
- NgÆ°Æ¡i là di mệnh truyá»n nhân của đại ác ma Nghịch Hành Ma Thế Tôn? á»’, không.
Ta không trách gì ngÆ°Æ¡i chuyện đó. Ta chỉ muốn biết vì sao ngÆ°Æ¡i lại tá»± dẫn thân vào tuyệt lá»™? Có phải vì sau khi bị súc sinh PhÆ°Æ¡ng Hồng Lam dùng nhục hình, biến ngÆ°Æ¡i thành thân tàn ma dại, đến đại huyệt Ä‘an Ä‘iá»n cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng tổn nặng ná», ngÆ°Æ¡i vì muốn tiếp tục báo thù cho Mã gia nên bất chấp hậu quả, quyết luyện luôn theo công phu Nghịch Hành Chuyển Dịch tà công.
Mã Nguyên Vũ thủy chung không lên tiếng. Vì thế, với nét mặt vô biểu cảm, chính thái độ của Mã Nguyên Vũ cũng làm Bạch Nhật Quang có phần nào hoang mang.
Chợt nhân vật tự xưng là bổn nương nương lại từ một cõi mơ hồ nào đó tiếp tục lên tiếng :
- Bất luận y chịu mở miệng hay không, Bạch Nhật Quang ngÆ°Æ¡i cứ tiến hành theo phÆ°Æ¡ng sách đã bàn. Äừng để mất thá»i gian nữa.
Há» Bạch sá»±c tỉnh và lại cÆ°á»i :
- Thảm há»a đã xảy ra cho Mã gia là do ta khi đó thay vì Ä‘Æ°a đại phu đến lại Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng dẫn lối cho nhiá»u ngÆ°á»i xâm nhập Mã gia. NgÆ°Æ¡i có biết vì sao ta cố tình làm nhÆ° thế không?
Rõ ràng là há» Bạch Ä‘ang có ý khích ná»™ Mã Nguyên VÅ©, có lẽ muốn Mã Nguyên VÅ© lên tiếng để lâm cảnh tẩu há»a nhạp ma. Há» Bạch tiếp tục :
- Vì phụ thân ngÆ°Æ¡i tuy có ân cÆ°u mang ta nhÆ°ng lại có thù là không những không truyá»n thụ võ công gì mà còn luôn miệng quát nạt, quở mắng ta. Sao lão nhẫn tâm nhÆ° thế dù đối vá»›i ta chỉ là má»™t đứa bé?
Mã Nguyên Vũ thoáng chớp mắt vài lượt khi nghe Vô Vi Tiên Tử thở dài :
- Phụ thân ngươi đúng là có tính khí cộc cằn thô lỗ đến mẫu thân ngươi đôi khi cũng không thoát cảnh bị phụ thân ngươi dằn vặt. Phải chăng ngươi đang thừa hưởng tính khí này từ thân phụ ngươi?
Bạch Nhật Quang chợt cÆ°á»i lạnh :
- Ngươi vẫn không mở miệng? Vậy thì ra tay đi, thân thủ ngươi cao minh lắm mà. Hay ngươi đã chán ghét hai tiện tỳ này, muốn mãi mãi lánh mặt và cả việc ra tay giải cứu hỠngươi cùng không màng?
Và hỠBạch bắt đầu sàm sỡ với Công Tôn Quỳnh cùng Bạch Cúc :
- Nhị vị thì quá chung tình vá»›i y, trái lại y đâu xem nhị vị ra gì. Phải chăng đó là nhị vị đã có thá»i gian lạm dụng nữ sắc, lả lÆ¡i vá»›i quá nhiá»u nam nhân, khiến y khinh thÆ°á»ng nhị vị?
Y phá lên cÆ°á»i :
- NghÄ© tình nhị vị nhá» linh cảm tinh tế của nữ nhân giúp Bạch má»— càng lúc càng tin, càng khám phá y chính là Mã Nguyên VÅ©, thôi thì thế này vậy, sao nhị vị không trao thân gởi phận cho Bạch Nhật Quang này? Má»™t ngÆ°á»i là chính thiếp, má»™t ngÆ°á»i là thứ thiếp. Ta sẽ cho nhị vị sống má»™t Ä‘á»i phú quý, vinh hoa, được chứ? Ha... ha...
Vẫn không thấy Mã Nguyên Vũ có phản ứng gì, Bạch Nhật Quang chợt quát :
- NgÆ°Æ¡i không còn tính ngÆ°á»i nữa sao, Mã Nguyên VÅ©? Hay vì ngÆ°Æ¡i thật sá»± là kẻ bán nam bán nữ nên sinh mạng lẫn tiết danh của hai tiện tỳ này dù có ra sao ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không quan tâm? Thế ngÆ°Æ¡i có biết vì quan tâm đến ngÆ°Æ¡i nên lÅ© tiện tỳ này cÅ©ng lÆ°u tâm từng tiểu tiết có liên quan đến ngÆ°Æ¡i chăng? NhÆ° há»™ giáp này chẳng hạn. Vừa thoạt nhìn qua, nếu ả Bạch Cúc bảo đây là má»™t kích khổ rất vừa vặn vá»›i thân ngÆ°Æ¡i thì ả Công Tôn Quỳnh cÅ©ng bảo vẫn còn đó má»™t vệt nhá» trÆ°á»›c kia ngÆ°Æ¡i từng bị lão Bích Nhãn dùng Tuyệt Mệnh Phi Tâm châm suýt lấy mạng ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng may nhá» há»™ giáp bảo vệ. Há» quan tâm đến ngÆ°Æ¡i nhÆ° vậy, lẽ nào ở ngÆ°Æ¡i chẳng có lấy chút tình?
Vô Vi Tiên Tử chợt rúng động, cố tình thì thào vào tai Mã Nguyên Vũ :
- NgÆ°Æ¡i không phải kẻ bán nam bán nữ. Tá»± tay ta từng chăm sóc ngÆ°Æ¡i nên Ä‘iá»u này ta Ä‘oán chắc. Nếu Ä‘iá»u này, quan hệ đến thanh danh má»™t Ä‘á»i mà ngÆ°Æ¡i vẫn Ä‘ang tâm tÆ° gây ra để tá»± gánh chịu thì chuyện ngÆ°Æ¡i luyện Nghịch Hành Chuyển Dịch công ta e cÅ©ng là do ngÆ°Æ¡i giả vá» làm ra nhÆ° vậy. Nếu sÆ° thật đúng nhÆ° ta vừa nghÄ©, được lắm, ta và ngÆ°Æ¡i cứ tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i ra hiệu, ta và ngÆ°Æ¡i lập tức phân khai, ngÆ°Æ¡i lo tìm ả nhị nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nào đó, phần hai nha đầu kia cứ để ta lo liệu. Thế nào?
Mã Nguyên Vũ vừa gật đầu, Vô Vi Tiên Tử lập tức thét vang :
- Phản đồ há» Bạch phải chết. Äỡ!
Vô Vi Tiên Tá»­ vừa bật tung ngÆ°á»i lao Ä‘i vừa vung tay ném vá» phía Bạch Nhật Quang má»™t ngá»n ám khí cá»±c kỳ lợi hại.
Viu...
Và Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng Ä‘á»™ng thân biến mất, đúng nhÆ° ý đồ đã dá»± bàn cùng Vô Vi Tiên Tá»­. Nói rõ hÆ¡n là má»i diá»…n biến Ä‘á»u được tiến hành theo đúng Ä‘á» xuất của Vô Vi Tiên Tá»­, bởi Mã Nguyên VÅ© có lên tiếng nói lá»i nào đâu mà bảo là dá»± bàn.
Bạch Nhật Quang quá chủ quan, đâu có ngỠvào tình huống này, với hai sinh mạng là Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc đang do y khống chế, huống hồ cạnh y là có thêm cả một nhóm nhân vật cao thủ nữa, mà Mã Nguyên Vũ dám cùng Vô Vi Tiên Tử ra tay động thủ.
Vì thế, ngá»n ám khí của Vô Vi Tiên Tá»­ liá»n cắm ngập vào má»™t huyệt chí mạng của y, khiến y ngã vật ra chết ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Huỵch....
Vừa lúc đó, bỗng có tiếng thét nửa thất kinh nửa phẫn nộ phát vang :
- Sai lầm rồi, Vô Vi Tiên Tá»­? Äừng để tiểu tá»­ giải thoát lÅ© nha đầu. Mau!
Vô Vi Tiên Tá»­ giật phắt mình, quay đầu nhìn quanh và lập tức tá» ra giận dữ khi phát hiện Mã Nguyên VÅ© không những không lao Ä‘i tìm ả nhị nÆ°Æ¡ng nhÆ° vừa bàn mà còn ngấm ngầm theo chân Tiên tá»­ để bây giá» Mã Nguyên VÅ© Ä‘ang giÆ¡ tay giải khai má»i huyệt đạo cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc. Vô Vi Tiên Tá»­ quát :
- Sao ngÆ°Æ¡i không hành Ä‘á»™ng nhÆ° ta đã bàn định? á»’, không... Thì ra đây chỉ là thủ Ä‘oạn của ngÆ°Æ¡i. Ta đã bá»™c lá»™ sÆ¡ hở nào để ngÆ°Æ¡i nghi ngá» và bây giá»...
Nhân vật nhị nương nương xuất hiện :
- Äâu phải lúc cho Tiên tá»­ thẩm vấn y. Mau, đánh! Bằng má»i giá đừng để tiểu tá»­ thoát. Giết được cứ giết. Nhanh!
Một nhân vật nhị nương nương thần bí. Một Vô Vi Tiên Tử một dạ hai lòng và nhóm nhân vật cao thủ xa lạ đã nhất tỠxuất thủ lao vào Mã Nguyên Vũ.
Ào...
Vù...
Mã Nguyên VÅ© chợt thoắt ngÆ°á»i bay lên cao, nhân đó ném cả hai nàng Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc bay ra ngoài thật xa. Sau đó Mã Nguyên VÅ© bất ngá» trầm ngÆ°á»i xuống, vÆ°Æ¡n hai tay chá»™p vào yếu huyệt của hai nhân vật cao thủ vô phúc vẫn đứng ở tận bên ngoài vòng vây, mặc dù cả hai cÅ©ng xuất thủ phát kình vào giữa vòng vây là nÆ¡i chỉ má»›i má»™t chá»›p mắt trÆ°á»›c đây thôi Mã Nguyên VÅ© cùng Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vẫn còn hiện hữu trong đó.
Và
Bá»™p... bá»™p...
Mã Nguyên VÅ© đã quật đầu hai nhân vật đó vào nhau, quả là cung cách xuất thủ sát nhân chỉ có Mã Nguyên VÅ© là thÆ°á»ng dùng.
Hai nhân vặt nỠvừa thảm tử ngã vật xuống, nhân vật nhị nương nương đã thần tốc quay lại :
- Tiểu tử ngươi...
Thì...
Vù...
Nhân vật nhị nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chỉ kịp nhìn thấy Mã Nguyên VÅ© phóng ngÆ°á»i lao Ä‘i thật nhanh, khiến câu nói dang dở Ä‘ang lỡ phát thoại phải thêm má»™t sát na nữa má»›i chuyển thành tiếng quát thịnh ná»™ ra lệnh :
- Tiểu tá»­ Ä‘ang Ä‘Æ°a lÅ© nha đầu tẩu thoát kìa, mau phát lệnh phóng toả, vây kín khắp chung quanh phạm vi mÆ°á»i lăm dặm. Mau!
Và những loạt há»a pháo phát há»a quang Ä‘Æ°a tín hiệu đã theo đó thi nhau xuất hiện và nổ rần trên vòm trá»i Ä‘ang chuyển dần sang chiá»u tối.
Bụp... Xòe...
Bụp... Xòe...
Và đó là lúc Mã Nguyên Vũ đã đưa Công Tôn Quỳnh cùng Bạch Cúc đi thật xa, thật khuất dạng.
* * * * *
Thấy Mã Nguyên Vũ thủy chung vẫn không lên tiếng, Bạch Cúc thì thào thật khẽ :
- Nguyên VÅ© huynh không dám mở miệng vì sợ hậu quả khó lÆ°á»ng sẽ xảy đến vá»›i bản thân huynh thật?
Mã Nguyên VÅ© nhẹ gật đầu và còn dùng tay bóp khẽ vào bàn tay má»m mại của Bạch Cúc.
Công Tôn Quỳnh lo sợ :
- Chuyện này sẽ kéo dài bao lâu? Suốt Ä‘á»i hay...
Nàng toan ngừng lá»i nhÆ°ng vì nhìn thấy ánh mắt khích lệ của Mã Nguyên VÅ© nên nàng thì thào nói tiếp :
- Có phải không bao lâu nữa chàng phải chết? Và chỉ khi đó chuyện bất hạnh ngoài ý muốn này mới kết thúc?
Mã Nguyên Vũ dùng bàn tay còn lại vuốt ve và ấp ủ?cả hai bàn tay của Công Tôn Quỳnh.
Bạch Cúc rùng mình :
- Chính vì thế chàng cố tình lánh mặt tá»· muá»™i thiếp? Tại sao? Nhất là khi chàng đã biết trá»n hai con tim của tá»· muá»™i thiếp đã từ lâu lấp đầy hình bóng của chàng? Chúng ta chết cùng chết. Tá»· muá»™i thiếp đâu ngại chết chung vá»›i chàng, trái lại còn rất mãn nguyện nữa là...
Mã Nguyên Vũ cũng rùng mình nhưng lại lắc đầu quầy quậy.
Công Tôn Quỳnh lo sợ :
- Chàng không muốn tá»· muá»™i thiếp chết? NghÄ©a là chàng còn có Ä‘iá»u muốn giao phó cho tá»· muá»™i thiếp? Là chuyện gì, chàng nói Ä‘i.
Mã Nguyên Vũ đưa hai ngón tay Bạch Cúc bắt đầu sa lệ :
- Bao nhiêu việc cũng được. Chỉ cần thay chàng thực hiện xong, tỷ muội thiếp sẽ tự vẫn chết theo chàng.
Mã Nguyên VÅ© dùng tay bịt miệng Bạch Cúc lại, sau đó vẽ xuống đất ba chữ, hai chữ đầu là “Phạm Hoàngâ€, chữ Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c sau cùng là chữ “quênâ€.
Công Tôn Quỳnh thẫn thỠ:
- Chàng vẫn muốn tìm Phạm Hoàng. Äược, tá»· muá»™i thiếp sẽ thá»±c hiện. NhÆ°ng chàng bảo quên, chàng Æ¡i, tá»· muá»™i thiếp không thể nào quên được chàng. Xin chàng đừng miá»…n cưỡng, đừng bắt tá»· muá»™i thiếp thá»±c hiện những hành vi Ä‘i ngược lại nguyện ý cÅ©ng là tiếng nói của con tim.
Mã Nguyên Vũ hất tay cả hai nàng ra và còn giận dữ xóa bỠnhững chữ vừa vẽ lên đất.
Công Tôn Quỳnh cũng giận :
- Chàng giận Æ°? Giận đến ná»—i không muốn nhá» tá»· muá»™i thiếp tìm Phạm Hoàng cho chàng Æ°? Chàng giận được, không lẽ tá»· muá»™i thiếp không được giận? Chàng nói Ä‘i, hãy tá» bày chủ ý thật của chàng Ä‘i, là vì chàng khinh thÆ°á»ng tá»· muá»™i thiếp hay chàng thật sá»± là kẻ bán nam bán nữ nên không nói ra tiếng yêu đã từ lâu thật sÆ° ngập tràn tâm tri chàng? Phần thiếp, đừng bảo thiếp tin chàng là ngÆ°á»i bán nam bán nữ, vì thiếp không bao giá» tin, chàng biết chÆ°a?
Mã Nguyên Vũ lại rùng mình.
Äược thể, Bạch Cúc bảo :
- Thân thể này, kể cả thân thể của Quỳnh tá»· nữa đã bị chàng là nam nhân duy nhất làm cho ô uế. Äược, bá»n thiếp sẽ nhất nhất tuân lệnh và làm theo ý chàng, sẽ tìm Phạm Hoàng nhÆ° chàng muốn, sẽ mãi mãi quên nhÆ° ý của chàng, miá»…n là chàng chấp thuận ban cho tá»· muá»™i thiếp má»™t ân huệ.
Mã Nguyên Vũ nghi hoặc nhìn Bạch Cúc, kể cả Công Tôn Quỳnh cũng như thế.
Bạch Cúc khẽ cúi mặt :
- Là chàng phải ban cho bá»n thiếp, má»—i ngÆ°á»i mang má»™t giá»t máu cốt nhục của chàng.
Có nhÆ° thế, bá»n muá»™? má»›i có can đảm tiếp tục sống, vì chàng và vì cốt nhục cá»­a chàng.
Mã Nguyên VÅ© thật sá»± chấn Ä‘á»™ng. Và chàng càng thêm chấn Ä‘á»™ng hÆ¡n khi từ hai phía, cả Công Tôn Quỳnh lẫn Bạch Cúc Ä‘á»u nhẹ nhàng nhÆ°ng nồng nàn cùng vòng tay ôm rịt vào Mã Nguyên VÅ©.
Sá»± Ä‘á»™ng chạm quá gần gÅ©i và quá nhục thể này làm cho Mã Nguyên VÅ© không thể không có cảm giác rạo rá»±c khắp ngÆ°á»i. Äến Ä‘á»™ Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng bắt gặp bản thân Ä‘ang bắt đầu ôm siết hai cÆ¡ thể nồng ấm và sẵn sàng hiến dâng của hai nàng.
Chợt, Mã Nguyên Vũ xô hai nàng ra, một tay đưa lên miệng, mắt thì đăm đăm nhìn ra phía trước, qua lớp cỠdày vẫn từ lâu che kín động khẩu là nơi cả ba đang phục mình ẩn nấp.
Công Tôn Quỳnh vì biết có động nên dù luyến tiếc cảnh ngộ vụt thoáng qua vẫn phải im lặng, cùng Bạch Cúc dõi mắt nhận ra ngoài.
Có một tốp nhân vật đang lẳng lặng tiến đến gần. HỠvừa đi vừa nghe ngóng và đưa mắt tìm quanh.
Bạch Cúc thì thào :
- Kim Sa há»™i?
Công Tôn Quỳnh gật đầu :
- Thật không ngỠThần Long hội còn là chủ nhân của Kim Sa hội.
Mã Nguyên Vũ ra dấu cho cả hai đừng lộ thân. Sau đó chàng thần tốc lao ra.
Äầu tiên, Mã Nguyên VÅ© dùng thân thủ tuyệt phàm vẽ vào ná»n đất trÆ°á»›c mặt tốp nhân vật ná» hai chữ “Hồng giaâ€.
Và trÆ°á»›c khi tốp nhân vật ná» kịp có phản ứng gì, Mã Nguyên VÅ© đã nhÆ° mãnh hổ quần dÆ°Æ¡ng lao vào và diá»…n khai má»™t trận thảm sát vô tiá»n khoáng hậu.
Bá»™p... bá»™p...
Trong chá»›p mắt đã có bốn thi thể ngã gục vì bị nện đầu vào nhau. Chỉ có Mã Nguyên VÅ© má»›i có cung cách sát nhân tuy gá»n nhÆ°ng lại quá thảm khốc.
Số còn lại bàng hoàng chấn động dù biết sinh mạng sắp bị hung thần ác sát hiện thân hạ thủ vẫn không thể có phản ứng gì, kể cả một tiếng kêu la cũng không thể phát ra.
Bá»™p... bá»™p...
Thêm bốn nhân vật nữa cũng chịu chung số phận và chung tử trạng, nghĩa là cũng chết vì bị quật nát đầu vào nhau và không kịp kêu dù chỉ là một tiếng.
Nhưng với nhân vật sau cùng thì Mã Nguyên Vũ dù cố đến mấy vẫn không thể hạ sát nhanh như đã hành động với tám nhân vật trước. Vì thế, nhân vật này trước khi du hồn địa phủ vẫn kịp bật lên một tràng gào vừa to vừa bi thảm :
- A... a...
Äã lỡ để đối phÆ°Æ¡ng gào thành tiếng và gây kinh Ä‘á»™ng nhÆ° vậy Mã Nguyên VÅ© đành đứng nguyên vị và chầm chậm đảo mắt nhìn quanh, nhÆ° thể có ý chá» há»… phe đối phÆ°Æ¡ng có thêm kẻ nào xuất hiện là xuất kỳ bất ý hạ thủ luôn.
Do có ý đó nên Mã Nguyên Vũ cũng từ từ di chuyển dần ra xa.
Công Tôn Quỳnh từ chỗ nấp giương mắt dõi nhìn theo và bất ngỠnghe Bạch Cúc lào thào nêu nhận định :
- Quỳnh tỷ có thấy đó là chàng dùng kế điệu hổ ly sơn, thu hút địch nhân bám theo chàng tạo cơ hội cho chúng ta tẩu thoát chăng?
Công Tôn Quỳnh từ từ ngoảnh đầu lại, cho Bạch Cúc nhìn thấy hai mắt nàng đang long lanh ngấn lệ :
- Tá»· cứ ngỡ muá»™i không phận ra. Äúng là chàng vì có chủ ý đó nên cố tình để cho nhân vật vật Kim Sa há»™i cuối cùng cất tiếng gào. Muá»™i nói Ä‘i, chúng ta nên tuân thủ ý chàng hay cứ cùng chàng sống cùng sống chết cùng chết?
Bạch Cúc cũng tuôn lệ :
- Äược chết vá»›i chàng, đó chính là ý nguyện của muá»™i. NhÆ°ng tá»· Æ¡i muá»™i lại không nỡ phụ lòng chàng, không thể không tìm Phạm Hoàng theo ý chàng.
Chợt ngay phía sau hai nàng bỗng có tiếng chép miệng vang lên :
- Nếu nhị vị cô nÆ°Æ¡ng thuận tình sao không để bần đạo thành toàn, giúp nhị vị có nÆ°Æ¡ng đạt má»i ý nguyện?
Cả hai thất kinh vá»™i quay lại và phát giác xuất hiện ở ngay sau lÆ°ng cả hai không biết từ lúc nào là má»™t đạo nhân cao niên vá»›i đôi mắt nhìn khó thể nói là có thiện ý, đúng nhÆ° lá»i của đạo nhân mà cả hai vừa nghe.
Khi len lén quay lại nhìn xa xa, vẫn thấy bóng dáng của Mã Nguyên VÅ© lúc ẩn lức hiện, Công Tôn Quỳnh yên tâm quay lại há»i đạo nhân, dÄ© nhiên là chỉ dám há»i khe khẽ :
- NhÆ° đạo nhân là ngÆ°á»i Võ Äang? Cho há»i, là nhân vật xuất thân từ danh môn chính phái, đạo nhân lén lút xuất hiện thế này nhÆ° không được quang minh lá»—i lạc cho lắm?
Äạo nhân cÆ°á»i nhẹ :
- Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° xuất thân từ Tri Thù môn xa xôi? Thảo nào không nhận biết bần đạo là Chưởng môn Võ Äang phái cÅ©ng phải. NhÆ°ng vì cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang nói vá» quang minh lá»—i lạc nên tiện đây xin nghe bần đạo có đôi lá»i.
Và đạo nhân nỠđưa mất nhìn xa xôi nghĩa là nhìn một điểm nào đó ở xa thật xa hai nàng, có thể là đang dõi nhìn bóng dáng lúc ẩn lúc hiện của Mã Nguyên Vũ.
Äạo nhân bảo :
- CÅ©ng là quang mình lá»—i lạc nhÆ°ng quang minh theo lối hành sá»± của Vô Diện thÆ° sinh thì thật là bức ngÆ°á»i quá đáng. Thá»­ há»i, ai mà không lầm lá»—i, nhân vô thập toàn mà, phải thế chăng? NhÆ°ng tiếc thay, Vô Diện thÆ° sinh lại không nghÄ© đến Ä‘iá»u này. Vì thế, há»… bắt gặp ngÆ°á»i nào lầm lá»—i là nhân vật này hạ thủ ngay, quyết không chừa cho ai bất kỳ con Ä‘Æ°á»ng sống nào, dù là để ngÆ°á»i đó có cÆ¡ há»™i chuá»™c lá»—i. Tuyệt tình đến thế là cùng.
Bạch Cúc ngơ ngẩn :
- Sao bá»—ng dÆ°ng đạo trưởng Ä‘em chuyện Vô Diện thÆ° sinh ra Ä‘á» cập ở đây? Liên quan gì đến bá»n tiểu nữ?
Äạo nhân lần lượt nhìn cả hai :
- Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng không biết, hay biết nhÆ°ng Ä‘ang giả vá»? Là y đó, y chính là Vô Diện thÆ° sinh đó, ý trung nhân của nhị vị cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang là Vô Diện thÆ° sinh, thế thân cho má»™t Vô Diện thÆ° sinh khác có lẽ đã bị Thiên Tào giÅ© số vì lạm sát quá nhiá»u.
Công Tôn Quỳnh cảnh giác :
- Là đạo trưởng có địch ý quá rõ với Mã Nguyên Vũ, đúng không?
Phát hiện Công Tôn Quỳnh cũng như Bạch Cúc toan há miệng kêu la, gây kích động cho Mã Nguyên Vũ quay lại đạo nhân khe khẽ lắc đầu :
- Äừng! Nếu ở vào trÆ°á»ng hợp của nhị vị cô nÆ°Æ¡ng lúc này có lẽ bần đạo sẽ không bao giá» bá» lỡ mất cÆ¡ há»™i có thể giúp nhị vị cô nÆ°Æ¡ng thành toàn tâm nguyện.
Bạch Cúc hoang mang :
- Là ý gì?
Äạo nhân bảo :
- Hãy cứ nghe bần đạo nói nốt đã. Vì hỠMã kia chưa đến nỗi nguy đến tính mạng đâu.
Công Tôn Quỳnh cÆ°á»i lạt :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên chàng không thể gặp nguy má»™t khi thân thủ của chàng lúc này đã là thiên hạ đệ nhất nhân.
Äạo nhân gật gù :
- Nhưng theo Bạch Nhật Quang bẩm báo thì hầu như hỠMã chưa biết gì vỠtrận thế kỳ môn?
Bạch Cúc giật nảy ngÆ°á»i :
- Lão...
Äạo nhân xua tay :
- Chá»› lá»›n tiếng cÅ©ng đừng vì thích ná»™ mà vô tình buông lá»i vô lá»… xúc phạm đến bần đạo. Và nếu nhị vị cô nÆ°Æ¡ng muốn y toàn mạng, được cùng y mãi mãi sống bên nhau, gá»i là bá»n duyên cầm sắt, bách niên giai lão thì nên nhẫn nại và nhất là phải lá»… Ä‘á»™ vá»›i bần đạo.
Công Tôn Quỳnh thất vá»ng :
- Äạo trưởng ý muốn nói chàng lúc này đã bị vây hãm giữa má»™t trận đồ? Và đó là nguyên do từ nãy giá» tiểu nữ vẫn mãi nhìn thấy bóng dáng chàng ẩn hiện?
Äạo nhân ậm ừ :
- NhÆ°ng y vẫn có cÆ¡ may toàn mạng. Và cÆ¡ may đó Ä‘á»u tùy thuá»™c vào xá»­ sá»± thích đáng của nhị vị cô nÆ°Æ¡ng.
Bạch Cúc khẩn trương :
- Äạo trưởng có chủ ý gì? Nói nhanh Ä‘i?
Äạo nhân cÆ°á»i :
- Äừng quên lá»i khuyên hãy nhẫn nại vừa rồi của bần đạo. Còn chủ ý của bần đạo Æ°?
Là thế này.
Hắng giá»ng má»™t tiếng, đạo nhân tiếp :
- Những hành vi bức ngÆ°á»i quá đáng và quá tuyệt tình của Vô Diện thÆ° sinh, bần đạo đã nói rồi. Giá» xin nói tiếp, vì thế đấy là nguyên nhân khiến má»i ngÆ°á»i dù là hắc đạo hay bạch đạo Ä‘á»u có thái Ä‘á»™ kính nhi viện chi hoặc kinh cung chi Ä‘iểu má»—i khi nghe nói đến bốn chữ Vô Diện thÆ° sinh và sâu xa hÆ¡n thì đó có lẽ là nguyên do khiến Mã gia mÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c, rồi đến lượt Hồng gia cách đây bốn năm phải gặp cÆ¡n thảm há»a do ai ai cÅ©ng hồ nghi hai nhân vật đứng đầu hai gia phái này chính là Vô Diện thÆ° sinh. Thảm há»a đó rồi thế nào cÅ©ng tái diá»…n má»™t khi há» Mã kia giá nhÆ° có ngày cùng nhị vị cô nÆ°Æ¡ng thành thân, lập nên má»™t gia thất, Ä‘ang vui vẻ vá»›i nhau nhÆ°ng chỉ sau má»™t đêm là tất cả Ä‘á»u tan biến. Viện cảnh đó nhị vị cô nÆ°Æ¡ng cứ thá»­ mÆ°á»ng tượng xem, liệu có nên cứ để thế chi trì hay là ngay bây giá» hãy cùng bần đạo có đôi Ä‘iá»u thÆ°Æ¡ng lượng thá»a hiệp?
Công Tôn Quỳnh gật gù :
- à đạo trưởng tiểu nữ đã hiểu. Vậy là chỉ cần y nguyện ý tá»± phế bá» võ công, Thần Long há»™i của chÆ° vị vì không còn lo gì nữa sẽ chấp thuận tha mạng cho chàng cùng bá»n tiểu nữ thá»a thuê sống nốt chuá»—i ngày mà theo đạo trưởng vừa phát há»a là rất vui vẻ?
Äạo nhân thoáng nhăn mặt :
- Nào ai nhắc gì đến Thần Long hội ở đây. Cô nương lôi Thần Long hội vào làm gì?
Äoạn đạo nhân thở dài :
- Và đáng lẽ chỉ cần má»™t Ä‘iá»u kiện nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng vừa mau miệng Ä‘á» xuất là đủ...
NhÆ°ng vì bổn há»™i, thú thật, bần đạo không muốn Ä‘em Thần Long há»™i ra dá»a nhị vị cô nÆ°Æ¡ng làm gì. Chỉ là do cô nÆ°Æ¡ng buá»™c bần đạo phải nhắc đến. Là bổn há»™i đã lỡ nhận được tin là há» Mã kia Ä‘ang muốn tìm Phạm Hoàng. Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng nghÄ© sao nếu bổn há»™i Ä‘oán rằng vì há» Mã sắp chết và vì y không muốn bốn chữ Vô Diện thÆ° sinh bị chôn vùi vào quên lãng nên định tìm và truyá»n lại toàn bá»™ sở há»c cho Phạm Hoàng, hầu mai hậu Phạm Hoàng sẽ thay thế y tiếp tục dùng nhân phận Vô Diện thÆ° sinh gây kinh hãi cho má»i ngÆ°á»i, Ä‘oán nhÆ° thế hợp lý chứ?
Công Tôn Quỳnh thật sự ngao ngán :
- Thủ Khẩu NhÆ° Bình Phạm Hoàng là má»™t nhân vật khẳng khái, trá»±c tâm. Äược nhân vật này làm Vô Diện thÆ° sinh ắt hẳn khắp võ lâm không còn chá»— cho cái ác tồn tại.
Äạo nhân gật đầu :
- Vì thế bằng má»i giá há» Mã kia phải hủy bá» toàn bá»™ những gì gá»i là bí kíp, kinh thÆ° dị há»c hoặc bất kỳ vật gì khác có thể làm cho sở há»c của Vô Diện thÆ° sinh cứ mãi mãi lÆ°u truyá»n. Liệu nhị vị cô nÆ°Æ¡ng có thể nghÄ© được biện pháp thuyết phục y đáp ứng Ä‘iá»u kiện này?
Bạch Cúc lắc đầu :
- Có cũng như không. Vì giá như chàng chấp thuận hủy bỠtoàn bộ di thư, kể cả võ công bản thân cũng tự phế bỠthì kinh văn khẩu quyết vẫn còn mãi mãi trong tâm khảm chàng. Có thể hủy bỠđược sao?
Công Tôn Quỳnh gật đầu phụ há»a :
- Äấy là chÆ°a kể đến trÆ°á»ng hợp Thần Long há»™i đã nhận định lầm. Vì nếu Vô Diện thÆ° sinh là má»™t nhân vật khác thì sao?
Äạo nhân ná» quả quyết :
- Có mặt há» Mã thì vắng bóng Vô Diện thÆ° sinh. Vô Diện thÆ° sinh xuất hiện thì há» Mã vắng bóng. Äiá»u đó cho thấy há» Mã chính là...
Chợt ở xa xa có tiếng nhiá»u ngÆ°á»i kêu hoảng :
- Vô Diện thư sinh!
- Mã tiểu tử đang được Vô Diện thư sinh giải thoát.
Äạo nhân ná» biến sắc, vá» nhÆ° không thấy ánh mắt nhìn giá»…u cợt của Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc, cứ lặng lặng bá» Ä‘i biệt dạng.
Phần hai nàng vội chạy đi tìm Mã Nguyên Vũ.
Tài sản của dth_abcd

  #17  
Old 13-05-2008, 08:00 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 17
Vô Diện thư sinh


Mãi rồi Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng tìm thấy Mã Nguyên VÅ© sau khi đã chạy loạn khắp nÆ¡i và phát hiện không biết cÆ¡ man nào là những thi thể toàn là lÅ© Kim Sa há»™i vá»›i đủ má»i loạn tá»­ trạng. NhÆ°ng rõ nhất vẫn là những thi thể bị chết bởi vá»n vẹn má»™t thủ pháp duy nhất của Mã Nguyên VÅ© là những thi thể bị chết vì bị quật nát đầu vào nhau.
NÆ¡i Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc Ä‘ang dừng chân là má»™t vùng cốc núi hoang vu, chỉ toàn là loạn thạch và không có bất kỳ má»™t bóng cây hoặc má»™t nÆ¡i nào đủ kín đáo để cả hai tạm thá»i lánh thân.
Há» muốn lánh thân vì ở giữa vùng cốc núi toàn loạn thạch lổn nhổn này không phải chỉ có má»™t mình Mã Nguyên VÅ© hiên diện. Còn má»™t nhân vật nữa nhÆ°ng toàn thân từ đầu chí chân Ä‘á»u được trùm kín bằng má»™t túi lụa Ä‘en kỳ quặc.
Do không có chỗ lánh thân, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì đã lỡ chạy trỠđến nên đành đứng chôn chân tại chỗ, trố mắt nhìn vào diễn biến lạ lùng đang xảy ra giữa nhân vật nỠvà Mã Nguyên Vũ.
Bảo là lạ lùng vì dÆ°á»ng nhÆ° nhân vật ná» Ä‘ang cố thoát Ä‘i nhÆ°ng dù có dịch chuyện đến đâu thì thủy chung vẫn bị Mã Nguyên VÅ© có lối dịch chuyển thượng thừa hÆ¡n kịp ngăn Ä‘Æ°á»ng chặn lối.
Thấy thoát không xong, nhân vật ná» lên giá»ng :
- Lão phu đã gia ân giải thoát ngươi từ một trận đồ lợi hại, đây là cách ngươi báo đáp ân cứu mạng đấy ư?
Mã Nguyên VÅ© dÄ© nhiên vẫn thủy chung không lên tiếng, khiến nhân vật ná» cÆ°á»i lạt.
- Nếu không nể tình ngÆ°Æ¡i thá»i gian vừa qua đã thay lão phu trừ gian diệt ác, Vô Diện thÆ° sinh này ắt đã xuất thủ hạ sát ngÆ°Æ¡i. Hãy tránh Ä‘Æ°á»ng nhÆ°á»ng lối mau.
Công Tôn Quỳnh và Bạnh Cúc nhìn nhau. Vì vừa nghe nhân vật nỠbảo là đã giải thoát Mã Nguyên Vũ từ một trận đồ, cả hai đã hồ nghi đấy là nhân vật Vô Diện thư sinh.
Nào ngá» lại nghe thêm nhân vật nỠđã tá»± miệng thừa nhận là Vô Diện thÆ° sinh, hai nàng không kinh hoàng sao được. Tuy vây lạ nhất là Mã Nguyên VÅ© vẫn thủy chung không nhượng Ä‘Æ°á»ng, cứ nhÆ° thể Vô Diện thÆ° sinh muốn dá»a ai thì dá»a nhÆ°ng đừng mong dá»a được Mã Nguyên VÅ©, đúng là ngÆ°á»i từng bị nhiá»u ngÆ°á»i ngá»™ nhận là Vô Diện thÆ° sinh.
Có lẽ cÅ©ng hiểu nhÆ° thế nên nhân vật Vô Diện thÆ° sinh bật cÆ°á»i :
- ThỠđội lốt hổ đã quen nên mãi rồi cũng hoang tưởng ngỡ mình là hổ thật. Có phải đây là ý nghĩ của ngươi và ngươi cho rằng ngươi là Vô Diện thư sinh thiệt còn lão phu chỉ là kẻ mạo nhân? Ngươi thật ngông cuồng. Ha...ha...
Vẫn không má»™t lá»i thốt ra, Mã Nguyên VÅ© chợt xuất kỳ bất y vÆ°Æ¡n tay chá»™p má»™t cái cách không vào Vô Diện thÆ° sinh.
Vù...
Äó là má»™t hấp lá»±c và Công Tôn Quỳnh cùng Bạch Cá»±c biết Mã Nguyên VÅ© có ý định lá»™t bá» túi lụa trùm kín ngÆ°á»i của nhân vật ná» Ä‘á» minh bạch nhân vật nào là Vô Diện thÆ° sinh.
Vì từ lâu đã có ý tìm Vô Diện thÆ° sinh nên hành Ä‘á»™ng này của Mã Nguyên VÅ© lập tức làm cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng nôn nao chá», hy vá»ng sẽ có má»™t cÆ¡ há»™i hãn hÆ°u được thìn thấy lÆ° sÆ¡n nhân diện mục của Vô Diện thÆ° sinh.
NhÆ°ng vá»›i má»™t nhân vật từ lâu đã được má»i ngÆ°á»i ban cho hai chữ Vô Diện, vì chÆ°a ai được má»™t lần nhìn thấy mặt thì dá»… gì Vô Diện thÆ° sinh lại chịu thất thủ, để lá»™ diện trÆ°á»›c mặt những ba ngÆ°á»i là Mã Nguyên VÅ© và tá»· muá»™i Công Tôn Quỳnh.
Vô Diện thÆ° sinh hừ lạnh và làm nhÆ° bị hấp lá»±c của Mã Nguyên VÅ© tác Ä‘á»™ng, toàn thân liá»n lao bắn đến gần Mã Nguyên VÅ© :
- NgÆ°Æ¡i thật sá»± muốn bị lão phu hạ thủ Æ°? Vậ? thì ngÆ°Æ¡i sẽ được toại nguyện. Äỡ!
Ào...
Công phu của Vô Diện thư sinh quả nhiên đã đạt đến mức thượng thừa và một kình nỠđã lập tức dụ Mã Nguyên Vũ vào tình thế hoàn toàn bị động.
Ầm...
Nhìn Mã Nguyên VÅ© bị hứng trá»n má»™t kình của Vô Diện thÆ° sinh, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc suýt bật kêu thành tiếng, nếu nhÆ° cả hai không kịp nghe Vô Diện thÆ° sinh bật kêu trÆ°á»›c cả hai nàng :
- Úy?
Äó là tiếng kêu kinh ngạc. Và cÅ©ng phải thôi má»™t khi Mã Nguyên VÅ© tuy bị trúng kình nhÆ°ng đến má»™t bÆ°á»›c chân bị đẩy lùi cÅ©ng không há» có.
Không những thế Mã Nguyên Vũ vẫn bình chân như vại với một vật không hiểu là vật gì đang được Mã Nguồn Vũ nắm trong tay và còn cố tình đưa ra, mở he hé cho Vô Diện thư sinh nhìn thấy vật đó.
Vô Diện thÆ° sinh thối lùi, hai mắt cứ nhìn trừng trừng vào vật ná», chứng tá» tiếng kêu kinh ngạc khi nãy nếu bị Vô Diện thÆ° sinh thốt ra thì cÅ©ng là do nhìn thấy vật Ä‘ang trong lòng bàn tay nắm gá»n của Mã Nguyên VÅ©.
Có thể làm cho Vô Diện thÆ° sinh hoảng sợ và phải bÆ°á»›c lùi từng bÆ°á»›c, Mã Nguyên VÅ© dÄ© nhiên rất mãn nguyện nên vừa từ tốn cất vật ná» vào bá»c áo vừa tiến lên theo từng bÆ°á»›c lùi của Vô Diện thÆ° sinh.
Bị Mã Nguyên Vũ dồn ép mãi, Vô Diện thư sinh vụt gầm vang :
- Hãy đỡ!
Và má»™t luồng lá»±c đạo cá»±c kỳ uy mãnh liá»n xuất kỳ bất ý lao vào Mã Nguyên VÅ©.
Nhưng ngay khi Mã Nguyên Vũ toan hất tay xô kình đối kháng thì chẳng hiếu sao Vô Diện thư sinh bỗng đột ngột thu kình và quay đầu tháo chạy.
Vút...
Phát hiện Vô Diện thư sinh như cố ý lao vỠphía Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc, Mã Nguyên Vũ lập tức lao theo và giương ngón tay toan phát xạ một tia chỉ kình.
NhÆ°ng thật lạ thay, nếu Vô Diên ThÆ° Sinh cứ thẳng Ä‘Æ°á»ng mà chạy, chỉ lao qua mà không Ä‘á»™ng phạm gì đến Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc, thì Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng có cá»­ chi lạ lùng không kém là đã Ä‘á»™t ngá»™t dừng lại hành vi lao Ä‘uổi theo Vá»™ Diện ThÆ° Sinh, cÅ©ng không phát xạ chi kình nữa.
Mã Nguyên Vũ dừng chân ngay bên cạnh hai nàng. Và hai nàng chợt hiểu vì sao Mã Nguyên Vũ không muốn đuổi theo Vô Diện thư sinh.
Äó là vì Mã Nguyên VÅ© chợt gãy gập ngÆ°á»i làm đôi, ho khan vài tiếng và bất ngá» thổ ra má»™t ngụm huyết.
Vì đã mục kích lần này là lần thứ hai Mã Nguyên Vũ bí thổ huyết như thế này, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng kinh tâm, luống cuống đứng vây quanh Mã Nguyên Vũ :
- Chàng đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng? Có nghiêm trá»ng lắm không? Sao lúc nãy chàng nhân nhượng, hứng chịu làm gì má»™t chưởng kình của Vô Diện thÆ° sinh?
Äáp lá»i cả hai là tràng cÆ°á»i lanh lảnh đúng là của nhân vật nhị nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng phát ra :
- Y không bị ná»™i thÆ°Æ¡ng đâu. Mà đấy là do y đã miá»…n cưỡng luyện theo công phu Nghịch Hành Chuyển Dịch công, bất chấp ná»™i lá»±c há»a hầu hãy còn non kém. Äấy là tại y tá»± chuốc há»a vào thân. Ha... ha...
Thêm một thanh âm nữa cũng do nữ nhân phát ra :
- Và cho dù y đủ ná»™i lá»±c há»a hầu thì công phu y nếu có thể sánh bằng lão Vô Diện thÆ° sinh đã ngần ấy năm làm khiếp đảm toàn thể võ lâm Trung Nguyên sao? Äúng là lấy trứng chá»i đá mặc dù bổn há»™i rất mong muốn y có đủ bản lãnh đả bại hoặc cầm chân Vô Diện thÆ° sinh há»™ bổn há»™i. Thật đáng tiếc cho y. Ha... ha Chính loạt cÆ°á»i thứ hai làm Công Tôn Quỳnh và Bạnh Cúc cùng phẫn ná»™, quát vào mặt hai phụ nhân xinh đẹp vừa xuất hiện :
- Mụ Vô Vi Tiên Tử vô sỉ. Chàng cùng ở hỠMã như mụ, là tiểu điệt thâm tình cốt nhục với mụ, sao mụ nhẫn tâm trở mặt phản lại Mã gia, vỠhùa với Thần Long hội, cố tình sát hại Mã Nguyên Vũ?
Trong khi đó Mã Nguyên VÅ© vì đã ổn định ngÆ°Æ¡n thần, đã đứng ngay ngÆ°á»i lên, nên cứ Ä‘au đáu nhìn vào phụ nhân thứ hai Ä‘ang nhởn nhÆ¡ nét mặt, xuất hiện cạnh Vô Vi Tiên Tá»­.
Phụ nhân này chợt phá lên cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i nhìn gì ta, Mã Nguyên VÅ©? NgÆ°Æ¡i tá»± phụ là thông tuệ vậy thì đáp Ä‘i, đáp những nghi vấn rất hay do lÅ© nha đầu kia vừa nêu ra. Mà thôi, ha... ha... vì cuá»™c chÆ¡i đến đây là kết thúc, ngÆ°á»i không là Vô Vi Tiên Tá»­, nên ta không cần che giấu sÆ° thật nữa. Hãy xem ta là ai?
Phụ nhân này sau má»™t lúc rất khó khăn má»›i lá»™t bá» má»™t lá»›p giả diện cá»±c má»ng có lẽ đã lâu lắm rồi phụ nhân chÆ°a má»™t lần gỡ ra, để lá»™ má»™t diện mạo khác cÅ©ng mỹ miá»u nhÆ°ng sắc sảo hÆ¡n bá»™i phần.
Phụ nhân bảo :
- Hy vá»ng ngÆ°Æ¡i cùng còn giữ má»™t chút khái niệm vê diện mạo thật mà ta Ä‘ang phÆ¡i bày trÆ°á»›c mắt ngÆ°Æ¡i.
Mã Nguyên Vũ thập phần bàng hoàng, nhìn mãi vào diện mao này, đúng là vẫn còn một phần nào đó ấn tượng đã khắc ghi vào ký ức từ thuở nhỠcủa Mã Nguyên Vũ.
Phụ nhân lại cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i vẫn nhá»› cÆ¡ đấy, thế là tốt. Không sai chút nào vá»›i trí nhá»› khá là sắc sảo của ngÆ°Æ¡i đấy. Ta chính là Mã phu nhân, là ngÆ°á»i mà từ mÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i đã bập bẹ gá»i là mẫu thân. Khoan, đừng vá»™i kinh hoàng nhÆ° vậy, vì ngÆ°Æ¡i đâu phải Mã Nguyên VÅ©, ý ta muốn nói ngÆ°Æ¡i không ở há» Mã, dÄ© nhiên không là cốt nhục của tên thất phu Mã Bình SÆ¡n và Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Vô Vi Tiên Tá»­ Mã Nguyệt Hằng và ngÆ°Æ¡i không cùng chung huyết thống.
Mã Nguyên VÅ© hụt hẫng ngÆ°á»i, chao đảo và chá»±c khuỵu xuống.
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc thất kinh xốc đỡ Mã Nguyên Vũ lên.
Mã phu nhân cÆ°á»i khinh khinh :
- Ta hiểu rất rõ tâm trạng của ngÆ°Æ¡i lúc này. Không bàng hoàng sao được má»™t khi ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là ngÆ°á»i có xuất xứ lai lịch rõ ràng lại Ä‘á»™t nhiên hóa thành má»™t ngÆ°á»i hoàn toàn không có thân thế, chẳng biết do ai sinh ra, là má»™t tên tiểu tạp chủng không hÆ¡n không kém.
Thá»­ há»i ai lại không hụt hẫng khi chủ đích bấy lâu nay luôn Ä‘eo Ä‘uổi chỉ chá»›p mắt biến thành hÆ° vô, không còn gì để mà hoài bão, mà ấp ủ. Ha... ha...
Công Tôn Quỳnh phẫn nộ tột cùng :
- Mã phu nhân muốn giết cứ giết, muốn nói cho hả hê thì cứ việc, xin đừng hành hạ theo cách này đối vá»›i ngÆ°á»i Ä‘ang tá»™t cùng bi thÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i từng gá»i phu nhân là mẫu thân.
Mã phu nhân tá» ra thÆ°Æ¡ng hại, dù là giả vá» thì chí ít đấy cÅ©ng là hành vi tạm gá»i là buông tha Mã Nguyện VÅ© theo lá»i thỉnh cầu của Công Tôn Quỳnh. Mã phu nhân thố lá»™ :
- Ta chỉ hận má»—i má»™t mình Vô Diện thÆ° sinh. Äó là nguyên nhân duy nhất luôn thúc bách ta, khiến ta xem thÆ°á»ng cả sinh mạng lẫn trinh tiết, tá»± gá nghÄ©a vá»›i Mã Bình SÆ¡n vì nghÄ© y là Vô Diện thÆ° sinh. Sau đó, vá»›i diện mạo đã tá»± làm cho biến đối, chỉ ngay sau khi Mã gia lâm thảm biến, má»™t lần nữa ta nguyện ý xin làm tỳ thiếp cho lão thất phu Hồng Khắc Ngụy vì có nhiá»u dấu hiệu cho thấy lão có thể là Vô Diện thÆ° sinh.
Äến đây thì Còng Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng hiểu nguyên nhân vì sao Mã Nguyên VÅ© vừa thoạt nhìn thấy má»™t phụ nhân nữa xuất hiện cạnh Vô Vi Tiên Tá»­ là cứ Ä‘au đáu nhìn.
Hóa ra phụ nhân với gương mặt lúc nãy chính là Hồng phu nhân, là Bảo chủ phu nhân Hồng gia bảo.
Công Tôn Quỳnh vì theo kịp mạch chuyện của Mã phu nhân nên Ä‘á»™t ngá»™t há»i :
- Cốt nhục của Mã gia đâu? Hay phu nhân từng bị Mã Bình SÆ¡n tiá»n bối hành hạ ngược đãi, vì quá phẫn ná»™ nên đã...
Mã phu nhân phẩy tay, như muốn xua bỠđi một thứ phế vật mụ chẳng cần :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta đã hạ sát, lÆ°u làm gì thứ nghiệt chủng đó.
Bạch Cúc thật sự bàng hoàng, liếc nhìn Mã Nguyên Vũ :
- Vậy còn chàng?
Mã phu nhân cÆ°á»i khẩy :
- Muốn Vô Diện thư sinh phải xuất đầu lộ diện, ta đâu còn phương kế nào khác ngoài việc tìm một đứa bé khác, giết cả song thân phụ mẫu của nó, đi lén nuôi dưỡng nó cho đến lúc lên năm và còn phải giấu sao cho Hồng Khắc Ngụy đừng phát hiện.
Và Mã phu nhân đắc ý nhìn Mã Nguyên Vũ :
- NgÆ°Æ¡i rất hận ta? NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i dám giết ta chăng nếu chỉ có ta là ngÆ°á»i duy nhất trôn Ä‘á»i này biết rõ ngÆ°Æ¡i có tính danh là gì? Äừng, đừng nhìn ta nhÆ° vậy vì má»™t là ngÆ°Æ¡i lúc này hoàn toàn không có tÆ° cách gá»i là đối thủ của ta. Và hai là, ha ha... nếu ngÆ°Æ¡i muốn biết tính danh thật của ngÆ°Æ¡i thì hãy ngoan ngoãn đáp ứng ta má»™t vài Ä‘iá»u kiện. Nói Ä‘i, vật gì lúc này ngÆ°Æ¡i đã Ä‘oạt từ Vô Diện thÆ° sinh? Ằt là nhá» vật đó ngÆ°Æ¡i đã biết Vô Diện thÆ° sinh là ai. Äó là Ä‘iá»u ta cần. Nếu ngÆ°Æ¡i không thể nói thì cứ giao vật đó cho ta, thế nào?
Mã phu nhân vừa dứt lá»i, chợt từ phía xa bá»—ng có tiếng gá»i hốt hoảng vang đến :
- Mẫu thân! Nghe bảo Vô Diện thư sinh có xuất hiện, mẫu thân có việc gì không?
Theo âm thanh của tiếng gá»i, má»™t trang nam nhân tuấn tú chợt xuất hiện.
Vừa nhìn thấy nam nhân này, Công Tôn Quỳnh thất kinh :
- Thiếu há»™i chủ! Hóa ra chữ há»™i đây là ám chỉ Thần Lá»™ng há»™i và thiếu gia chính là cốt nhục của Há»™i chủ há»™i Thần Long, cÅ©ng nhÆ° lệnh Ä‘Æ°á»ng là...
Mã phu nhân âu yếm lấy tay phủi qua từng hạt bụi bẩn vô hình không hỠbám dính trên y phục xa hoa và thật là sạch đẹp của nam nhân Thiếu hội chủ :
- Tiểu nha đầu đừng hồ đồ. Hồng Phi Ngá»c tuy là cốt nhục của Hồng Khắc Ngụy nhÆ°ng từ khi biết chính ta là hung thủ sát hại thân phu cÅ©ng là thân phụ của y; do hiểu ta ngá»™ nhận phụ thân y là Vô Diện thÆ° sinh nên có lầm lẫn đáng tiếc. Phi Ngá»c hoàn toàn cảm thông và tha thứ cho ta. Chính vì thế Phi Ngá»c má»›i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Thiếu há»™i chủ Thần Long há»™i mà ta là Há»™i chủ phu nhân. Có phải thế chăng Phi Ngá»c?
Nam nhân Thiếu há»™i chủ Hồng Phi Ngá»c liá»n cÆ°á»i lạt, bÄ©u môi nhìn Mã Nguyên VÅ© có đến hai mỹ nhân hầu cận :
- Hoàng Hạ! Bổn thiếu gia từng ngá» lá»i cầu hôn vá»›i nàng. Bị nàng khÆ°á»›c từ, bổn thiếu gia nếu chỉ hận má»™t thì lúc này càng hận nhiá»u hÆ¡n khi thấy nàng chá»n má»™t kẻ ngÆ°á»i chẳng ra ngÆ°á»i ngợm chẳng ra ngợm để nguyện ý nâng khăn sá»­a gối. Nàng đúng là kẻ có phúc không biết hưởng. Hừ!
Mã phu nhân thoáng kinh ngạc, sau đó phá lên cÆ°á»i :
- Ra nha đầu Công Tôn Quỳnh trÆ°á»›c kia từng có tên gá»i khác là Hoàng Hạ. Là nàng đó Æ°, Phi Ngá»c? NgÆ°á»i mà chỉ sau má»™t lần gặp mặt hài tá»­ đã vá» nói vá»›i ta, đã nằng nặc xin ta cho hài tá»­ và nàng nên đôi phu phụ đó Æ°? Ha... ha...
Hồng Phi Ngá»c phẩy tay, cÅ©ng là cung cách nhÆ° mẫu thân y khi muốn ám chỉ định phế bá» má»™t vật gì đó rất vô dụng :
- Cũng may đã có mẫu thân ngăn cản hài nhi. Bằng không, hừ, nàng ta thật không đáng.
Công Tôn Quỳnh phừng phừng lửa giận :
- Ta không đáng hay là ngÆ°Æ¡i, kẻ Ä‘ang tâm quên Ä‘i phụ thù, đã thế còn gá»i hung thủ đích thá»±c đã giết thân phụ là nghÄ©a phụ?
Hồng Phi Ngá»c tái mặt, vừa lÆ°á»m lÆ°á»m nhìn Công Tôn Quỳnh vừa tức tối ngó mẫu thân :
- Ả bảo ai là hung thủ đích thực vậy mẫu thân?
Mã phu nhân cÆ°á»i lạt :
- Äừng nghe theo ả. Vì ả ngỡ hài tá»­ gá»i Há»™i chủ là nghÄ©a phụ. Ả muốn ám chỉ sÆ° phụ của hài tá»­ đấy.
Hồng Phi Ngá»c cả giận, bật tung ngÆ°á»i lao đến chá»— Công Tôn Quỳnh :
- Tiện tỳ ngươi dám nhục mạ gia sư Hội chủ ư? Ta giết ngươi.
Vút...
Mã phu nhân thất kinh lao theo :
- Dừng lại ngay, hài tử! Ôi... thôi rồi...
Mã phu nhân bủn rủn tay chân và lảo đảo lùi lại Vì Hồng Phi Ngá»c đã bị Mã Nguyên VÅ© quá nhanh tay chế ngá»±.
Äang bủn rủn là thế, Mã phu nhân còn giật nảy ngÆ°á»i khi nghe có tiếng Vô Vi Tiên Tá»­ gào thét :
- Yêu phụ độc ác! Là ta đã bị ngươi lừa một cách thảm hại thế sao? Ta giết ngươi!
Mã phu nhân nào phải ngẫu nhiên mang thân phận phu nhân Hội chủ Thần Long hội.
Nhưng khi định tung kình, hoặc để đối đầu hoặc để hạ thủ ngay Vô Vi Tiên Tử thì Mã phu nhân chợt gào vang :
- Bá»n súc sinh các ngÆ°Æ¡i định Ä‘Æ°a Phi Ngá»c Ä‘i đâu? Äứng lại?
Khi đó, vá»›i cốt nhục của Mã phu nhân là Hồng Phi Ngá»c trong tay, Mã Nguyên VÅ© đã ngang nhiên Ä‘Æ°a Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc ly khai dần vùng cốc núi hoang vắng chỉ toàn là loạn thạch.
Thấy đã kêu nhÆ°ng bá»n Mã Nguyên VÅ© vẫn không chịu dừng, Mã phu nhân thịnh ná»™ vừa quật kình liên tục vào Vô Vi Tiên Tá»­ vừa quát ầm lên :
- Nếu ngÆ°Æ¡i không giao Phi Ngá»c lại cho ta, Mã Nguyên VÅ©, ta sẽ hạ sát ngay mụ Mã Nguyệt Hằng chính là cô cô cốt nhục thật sá»± của ngÆ°Æ¡i. Hãy xem đây?
Ầm! Ầm!
Mã Nguyên Vũ vẫn đi, huống hồ còn nghe mụ Vô Vi Tiên Tử cũng gào vang động :
- Tiểu tá»­ kia. Ta sai lầm, mạng ta có mất cÅ©ng là đáng, ngÆ°Æ¡i đừng tin lá»i ma mị và dối trá của yêu phụ sát phu sát tá»­ này, ngÆ°Æ¡i không phải há» Mã là sá»± thật, tính danh thật của ngÆ°Æ¡i là...
Mã phu nhân thét vang :
- Mụ ma bà xuẩn động. Là ý mụ muốn chết...
Ầm...
- A... a...
Xen lẫn vào tiếng gào bi thảm của mụ ma bà xuẩn Ä‘á»™ng Vô Vi Tiên Tá»­ là tiếng quát thét hăm dá»a của Mã phu nhân, yêu phụ sát tá»­ sát phu :
- NgÆ°Æ¡i sẽ vÄ©nh viá»…n không thể biết thân thế lai lịch, nếu Phi Ngá»c có mệnh hệ gì.
NhÆ° thấy chÆ°a đủ, Mã phu phân hăm dá»a thêm :
- Quanh đây mÆ°á»i dặm đã có ngÆ°á»i của bổn há»™i mai phục, trận thế kỳ môn cùng được bố trí sẵn, lÅ© oa nhi bá»n ngÆ°Æ¡i đừng mong thoát.
Công Tôn Quỳnh liếc nhìn Hồng Phi Ngá»c. Y cứ câng câng nét mặt, tá» ra không chút sợ hãi, cho dù sinh mạng y Ä‘ang bị Mã Nguyên VÅ© nắm gá»n vào tay và nhất là Mã Nguyên VÅ© lúc này cứ luôn miệng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i lạnh.
Công Tôn Quỳnh rất giận nhÆ°ng đành cố ká»m nén, nhỠđó cÅ©ng làm cho Bạch Cúc thêm nhẫn nại, cứ Ä‘i theo mà không há» biết Mã Nguyên VÅ© định Ä‘Æ°a đến đâu.
Äược má»™t lúc chính Công Tôn Quỳnh phát hiện má»™t chuyện lạ. Và chuyện đó đầu tiên là phát xuất từ tiếng Bạch Cúc kêu lo lắng khi phát hiện ở ná»n trá»i Tây có má»™t đốm há»a quang nổ tung toé tạo thành những tia ánh hồng đầy Ä‘e dá»a :
- Hôm qua cÅ©ng những loại pháo hiệu này làm má»i nẻo thoát Ä‘i của chúng ta Ä‘á»u bị ngÆ°á»i Kim Sa há»™i phong toả. Không lẽ hôm nay chuyện đó lại tái diá»…n?
Và Công Tôn Quỳnh hoài nghi khi phát giác nét mặt của Hồng Phi Ngá»c liá»n tá» ra căm phẫn :
- Chính là Hồng Vụ Phi Há»a Quang. Bá»n há» thật là... Há»±!
Há» là ai và há» thật là thế nào thì Hồng Phi Ngá»c không còn cÆ¡ há»™i để nói trá»n ý trá»n câu, vì y đã bị Mã Nguyên VÅ© lập tức chế ngá»± á huyệt.
Do hoài nghi nên Công Tôn Quỳnh bật há»i :
- Thần Long há»™i phát lệnh cho Kim Sa há»™i vây chặt chúng ta Æ°? Há» không ngại nếu chúng ta tuyệt Ä‘Æ°á»ng thì sinh mệnh gã Hồng Phi Ngá»c này lâm nguy sao?
Äáp lại nàng Mã Nguyên VÅ© vẫn giữ nguyên nụ cÆ°á»i sắc lạnh.
NhÆ°ng khác vá»›i hôm qua, nếu vẫn vá»›i Hồng Vụ Phi Há»a Quang này làm cho Mã Nguyên VÅ© lo lắng phải gấp rút tìm nÆ¡i kín đáo đế cả ba ngÆ°Æ¡i ẩn nấp thì hôm nay Mã Nguyên VÅ© vẫn ung dung Ä‘i dẫn đầu.
Vậy là Công lôn Quỳnh hiểu, đó là do Mã Nguyên VÅ© đã có chủ ý, đã biết sinh mệnh của thiếu há»™i chú Thần Long há»™i là Hồng Phi Ngá»c trong tay.
Mã nguyên Vũ hầu như chưa bao giỠđịnh đoạt sai lầm. Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì cùng có ý nghĩ như thế nên càng theo chân càng thêm vững tâm.
Chợt...
Soạt... soạt...
Trước mặt hỠcó năm nhân vật che kín mặt xuất hiện.
Mã Nguyên.VÅ© vá»™i lấy mắt ra hiệu cho Công Tôn Quỳnh và còn đặt bàn tay hữu đè lên Bắc Há»™i huyệt của Hồng Phi Ngá»c.
Hồng Phi Ngá»c thở dài và từ từ nhắm mắt lại.
Công Tôn Quỳnh cÆ°á»i lạnh và lên tiếng vá»›i năm nhân vật che kín mặt kia :
- ChÆ° vị nếu ngoan ngoãn tránh ra má»™t bên và nhượng Ä‘Æ°á»ng, có lẽ sinh mạng của gã này vẫn còn cÆ¡ may vãn hồi.
Äáp lại Công Tôn Quỳnh, năm nhân vật che kín mặt đồng loạt tuốt kiếm, chỉ có má»™t nhân vật là hạ cố cho Công Tôn Quỳnh biết chủ ý của há» :
- Gã kia không liên quan đến bá»n ta. Äem gã ra uy hiếp là bá»n ngÆ°Æ¡i lầm. Lên!
HỠđồng loạt xuất thủ thật làm cho Công Tôn Quỳnh vừa thất kinh vừa phẫn nộ thét vang :
- ChÆ° vị không phải ngÆ°á»i của Thần Long há»™i? Nếu là vậy, có oán thù gì chÆ° vị Ä‘á»™t nhiên có hành Ä‘á»™ng này? Bạch Cúc, đánh!
Thấy Mã Nguyên Vũ vẫn đứng yên, Bạch Cúc hiểu ý lập tức cùng Công Tôn Quỳnh xông lên.
Năm nhân vật ná» Ä‘ang đồng loạt xông đến chợt tản khai chỉ lÆ°u lại hai ngÆ°á»i để đối phó vá»›i Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc. Còn ba nhân vật kia thì vÅ© lá»™ng kiếm ào ào vây kín xung quanh Mã Nguyên VÅ©.
Vù...
Ào...
Nhưng kiếm chiêu của ba nhân vật nỠdù lợi hại đến đâu thì cuối cùng cũng xuất thủ đánh vào một chỗ trống không. Bởi bóng nhân ảnh của Mã Nguyên Vũ đã mất hút...
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì cÅ©ng nhìn thấy Mã Nguyên VÅ© biệt dạng, cả hai nghÄ©, vậy là Mã Nguyên VÅ© có lẽ vì ná»™i thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng, bản lãnh sở há»c không còn bao nhiêu, đúng nhÆ° lá»i Mã phu nhân lúc nãy đã nói, nên lúc này Mã Nguyên VÅ© đành nhá» há»™ pháp kỳ ảo, cố chi trì và kéo dài thá»i gian, chỉ hy vá»ng và chá» hai nàng sau khi hạ thủ xong hai kẻ địch sẽ quay qua tiếp lá»±c há»— trợ Mã Nguyên VÅ©.
Công Tôn Quỳnh bật thét :
- Chúng ta phải tận lá»±c thôi Bạch Cúc muá»™i. Vì đây là lúc chàng thật sá»± Ä‘ang cần đến má»i ná»— lá»±c của chúng ta. Cuồng đồ che giấu mặt, đỡ chiêu!
Ào...
Bạch Cúc cung gầm vang :
- Nguyên Vũ chàng hãy cứ chi trì. Nếu tiện, cứ quật nát đầu lũ che giấu mặt này cho xong. Tên kia, đỡ?
Vù...
Ba nhân vật nỠsau một lúc loanh quanh tìm nhưng không thấy Mã Nguyên Vũ đâu, lập tức rơi vào tâm trạng hoảng loạn. HỠhoảng loạn đến độ hễ nghe soạt một tiếng, dù là ở đâu cả ba cũng lập tức chong kiếm quay phắt vế phía đó.
NhÆ°ng nÆ¡i này đã là ven má»™t bìa rừng, những tiếng Ä‘á»™ng khả nghi cứ luôn luôn xuất hiện. Vì thế, ba nhân vật ná» sau má»™t lúc quay qua quay lại đến cuống cuồng, chuyện há» chong kiếm chÄ©a lẫn vào nhau cuối cùng vẫn xảy ra. Vá»›i tâm trạng càng lúc càng hoảng loạn đã có má»™t nhân vật do kém công phu hàm dưỡng nên bá»±c bá»™i quát vào má»™t đồng bá»n :
- Sao ngươi không lo tìm tiểu tử? Cứ nhăm nhe chong kiếm của ngươi vào ta làm gì?
Vì cả ba Ä‘á»u có tâm trạng hoảng loạn nhÆ° nhau, chỉ hÆ¡n kém phần nào là tuỳ vào công phu hàm dưỡng, do vậy tiếng quát của nhân vật ná» chính là giá»t nÆ°á»›c cuối cùng làm tràn ly vốn đã Ä‘ong đầy sá»± hoảng loạn.
Nhân vật nỠvặc lại :
- Có ngươi cứ nhăm nhe chong kiếm vào ta mãi thì đúng hơn.
Nhân vật thứ ba cố can ngăn cả hai :
- Thôi, hãy tản khai ra, má»—i ngÆ°á»i tìm má»—i hÆ°á»›ng. NhÆ°ng nhá»›, tiểu tá»­ có cách sát nhân hại mạng rất tàn khốc, đừng Ä‘i quá cách xa nhau. NgÆ°á»i này chú tâm quan sát há»™ ngÆ°á»i kia.
Äi nào!
NhÆ°ng nhân vật này chỉ nói cho có nói. Vì chẳng thà y không nói thì không sao, y vừa nói xong, cả ba Ä‘á»u nhất loạt Ä‘i sát vào nhau, có bản lãnh đâu mà há» dám tách ra Ä‘i má»™t mình.
Soạt...
Lại má»™t tiếng Ä‘á»™ng bình thÆ°á»ng nữa vốn vẫn luôn xuất hiện ở má»™t nÆ¡i đầy tiếng Ä‘á»™ng nhÆ° ở vùng ven bìa rừng này chợt vang lên.
Cả ba hến hoảng loạn quay ngÆ°á»i nhìn tứ tung.
Thanh kiếm vẫn chong chong vỠphía trước của nhân vật này đột ngột chạm vào kiếm cũng luôn chong chong của nhân vật kia.
Choang...
Tiếng kim thiết dù vô tình va vào nhau vẫn làm cho cả ba giật thót mình, nhất là hai nhân vật đã để kiếm chạm lẫn nhau.
Cả hai cùng quát, cùng tranh phần phải vỠbản thân :
- Sao ngươi chạm kiếm vào kiếm của ta?
- Sao ngươi để kiếm hớ hênh và bừa bãi như thế?
Do cùng quát nên cả hai không thể không cùng nghe. Vậy là cả hai cùng động nộ, loang kiếm đánh vào nhau :
- Là ngươi thì có.
- Là ngÆ°Æ¡i thì đúng hÆ¡n. Äỡ!
Choang... choang...
Nhân vật thư ba kinh tâm vội tiến đến, vừa loang kiếm vừa quát ngăn cả hai :
- Hai ngươi hóa rồ rồi sao? Chưa đối phó xong tiểu tử, hai ngươi đã đối đầu nhau, có biết hậu quả sẽ như thế nào không? Dừng tay ngay. Dừng!
Thật bật ngá», hai nhân vật ná» bá»—ng dÆ°ng cùng đổi hÆ°á»›ng kiếm chiêu, cùng hợp lá»±c vây đánh nhân vật thứ ba vừa xen vào. Cả hai lần lượt cÆ°á»i tức giận :
- NgÆ°Æ¡i lúc nào cÅ©ng luôn ngăn cản ta. NgÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i là ai. Hừ! Hôm nay ta không thể không cho ngÆ°Æ¡i má»™t bài há»c. Äỡ!
- Ta tùng phục mệnh lệnh của ngÆ°Æ¡i đến lúc này là quá đủ rồi. Giá» là lúc ngÆ°Æ¡i phải tá» rõ bản lÄ©nh. Xem ngÆ°Æ¡i có tÆ° cách gì mà luôn bảo ta phải làm thế này, không được làm thế khác. Äỡ!
Vù...
Äá»™t nhiên bị vây công, nhân vật ná» phát hoảng, kêu ầm lên :
- Phải rồi, phải rồi. Bá»n ngÆ°Æ¡i có biết bất kỳ ai phản lại bổn há»™i sẽ chịu hậu quả nhÆ° thế nào không? Äừng xuẩn Ä‘á»™ng, tá»± chuốc há»a vào thân. Dừng lại ngay, dừng ngay... ối...
Hai nhân vật Ä‘ang phân khai giao đấu vá»›i Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc dù nghe rõ và biết những diá»…n biến gì Ä‘ang xảy ra nhÆ°ng vẫn không có cách nào ngăn cản, không để những đồng bá»n vì chuyện bất hòa không đáng mà trở mặt vá»›i nhau. Và nguyên do chỉ vì cả hai Ä‘ang bị Công Tôn Quỳnh cùng Bạch Cúc nhÆ° hai kẻ phát cuồng cứ bám mãi và ráo riết tấn công.
Và đến lúc tiếng gào thét bi thảm má»™t đồng bá»n vang lên, hai nhân vật này thừa hiểu chuyện trở mặt giao đấu lẫn nhau của những nhân vật kia đã Ä‘i quá xa, không còn gì có thể cứu vãn được nữa, cả hai vô tình Ä‘Æ°a mắt nhìn vào mắt nhau.
NhÆ° Ä‘á»c được ý nghÄ© của nhau, cả hai cùng gật đầu. Và “Vút... Vút...†hai tiếng, cả hai chợt bá» dở trận đấu vá»›i Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc để cùng má»™t loạt chạy đến chá»— má»™t đồng bá»n đã bị thảm tá»­.
Äược dịp ngÆ¡i tay, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc thay vì Ä‘uổi theo há», hoặc lo Ä‘iá»u hòa khi huyết ổn định chân nguyên thì cả hai lại cứ Ä‘Æ°a mắt tìm quanh. Mã Nguyên VÅ© đâu rồi?
Äang hoang mang tìm Mã Nguyên VÅ©, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng kinh tâm khi nghe bốn nhân vật kia oang oang bàn định. Má»™t nhân vật há»i :
- Sao nhị vị trở mặt, tàn sát lẫn nhau? Tin này nếu để Há»™i chủ biết, liệu cả bốn ngÆ°á»i chúng ta được yên thân sao?
Nhân vật khác bảo :
- Chuyện đã dĩ lỡ rồi, thay vì oán trách lẫn nhau hãy lo nghĩ cách, tìm phương vãn hồi thì hơn.
Hai nhân vật đã lỡ sát hại đồng bá»n bây giá» má»›i biết sợ, chợt cùng tranh nhau há»i, tranh nhau hiến kế :
- Liệu còn phương cứu vãn ư? Nếu có, mong nhị vị chỉ giáo, giúp cho.
- Hay là thế này. Cứ ngụy tạo cho gã kia, sao cho cái chết của gã giống như là đã bị Mã tiểu tử hạ thủ, nhị vị nghĩ sao?
Và tất cả cùng tán thành :
- Quả là diệu kế... Có như thế dù Hội chủ có thần thông quảng đại đến mấy cũng không thể nào phát hiện.
- Äúng vậy, huống chi trÆ°á»›c sau gì ná»™i nhật ngày hôm nay Mã tiểu tá»­ cÅ©ng bị mất mạng. Tá»­ đối chứng, còn ai biết Ä‘Æ°á»ng đâu mà lần. Thá»±c hiện Ä‘i.
NhÆ°ng khi hai nhân vật đã lỡ tay sát hại đồng bá»n, vì tá»± tay gây ra nên cùng phải tá»± tay nguỵ tạo chứng tích giả, Ä‘ang lom khom định tìm cách quật nát đầu nhân vật xấu số, thì hai nhân vật còn lại đã nhất loạt xuất thủ, hạ sát ngay hai nhân vật kia.
Há» ra tay thật gá»n, má»—i ngÆ°á»i chỉ hạ kiếm má»™t nhát là đầu hai nhân vật ná» liá»n lìa khá»i cổ. Không những thế, hai nhân vật này còn nhanh tay đỡ lấy hai thi thể không đầu, Ä‘oạn cầm dốc ngược trở lên sao cho máu huyết của hai thi thể ná» không tuôn Æ°á»›t, thấm nhuá»™m vào dù là y phục của hai thi thể này hay lỡ để dính vào y phục của thi thể ngÆ°á»i thứ nhất đã bị sát hại.
Mục kích hành vi vừa dã man vừa kỳ lạ của hai nhân vật này, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc tuy có đến bảy tám phần thất kinh nhưng cũng còn một đôi phần hoang mang ngơ ngác.
Vẫn giữ tư thế cho một thi thể luôn dốc ngược, một nhân vật chợt tự tay kéo bỠlớp lụa che mặt và lên tiếng nói với hai nàng :
- Äừng thất kinh, cÅ©ng đừng gây náo Ä‘á»™ng. Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng hãy mau tay lá»™t bá» y phục của hai gã có tâm địa Ä‘á»™c ác này. Nhanh lên, hãy hóa trang giống nhÆ° bá»n tại hạ, nhanh lên.
Äá»c rõ ná»—i nghi hoặc Ä‘ang hiển hiện trong những ánh mắt nhìn của hai nàng, nhân vật còn lại cùng phÆ¡i bày diện mạo thật của bản thân :
- Huynh đệ tại hạ Ä‘á»u là ngÆ°á»i Côn Luân phái. Gia nhập Thần Long há»™i là có chủ ý riêng. Nhị vi cô nÆ°Æ¡ng nếu muốn thoát khá»i thiên la địa võng này, chỉ còn má»—i má»™t cách nhÆ° tệ sÆ° đệ vừa nói thôi. Mã Nguyá»…n VÅ© đâu?
Dù nửa tin nửa ngỠnhưng vì nhận thấy rõ sự thành tâm của hai nhân vật nỠnên Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc đành hối hả thực hiện.
Vừa khoác lớp y phục nguỵ trang ra bên ngoài, che đây y phục thật ở bên trong, Công Tôn Quỳnh vừa lắc đầu đáp :
- Có lẽ chàng Ä‘ang dùng nhục hình cật vấn và tra há»i gã Hồng Phi Ngá»c Thiếu há»™i chủ cÅ©ng nên.
Hai nhân vật nỠnhìn nhau :
- Thủ đoạn của Mã thiếu hiệp tuy tàn độc nhưng có làm như thế cũng đúng thôi. Thảo nào Mã thiếu hiệp đã lánh đi, vì không muốn bất kỳ ai mục kích cảnh trạng không thể nào tưởng tượng được đó.
Äoạn há» tá»± tay lá»™t bá» y phục của thi thể đầu tiên và giao cho Công Tôn Quỳnh :
- Giả nhÆ° Mã thiếu hiệp bất ngá» quay lại, hy vá»ng cô nÆ°Æ¡ng nên thật nhanh miệng và giải thích há»™. Bá»n tại hạ thật chẳng muốn mất mạng chút nào, nhất là chết dÆ°á»›i tay Mã thiếu hiệp theo má»™t cung cách gá»i là tá»­ bất thành nhân dạng. Bá»™ y phục này là dành cho Mã thiếu hiệp, nếu Mã thiếu hiệp thật sá»± cần đến.
Nhân vật thứ hai bắt đầu cột lại vuông lụa che mặt :
- Nào, làm Ä‘i nhị vị cô nÆ°Æ¡ng, chỉ cần che kín diện mạo nhÆ° thế này là chẳng còn lo có ngÆ°á»i nhận ra. Äược rồi chứ? Äi!
Tuy đã ngụy trang xong nhÆ°ng tiếng “đi†của nhân vật ná» cÅ©ng làm cho Bạch Cúc giật nảy ngÆ°á»i :
- Äi đâu? Nhỡ đây là kế của nhị vị, làm thế này để Mã Nguyên VÅ© dù có quay lại vì không nhận ra nên không thể giải nguy cho bá»n tiểu nữ thì sao?
Há» khom ngÆ°á»i nhặt lấy hai thanh kiếm, vừa trao cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vừa bảo :
- Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng cứ giữ lấy và Ä‘i ngay phía sau bá»n tại hạ, nếu phát hiện Ä‘iá»u gì khả nghi cứ ra tay, nhị vị cô nÆ°Æ¡ng yên tâm chứ?
Công Tôn Quỳnh tin thì có tin nhưng lại lo lắng :
- Nhưng chúng chưa quay lại, chúng ta đi được sao?
Há» mỉm cÆ°á»i :
- Bình sinh bá»n tại hạ chÆ°a từng ngưỡng má»™ bất kỳ nhân vật nào nhÆ° Ä‘ang ngưỡng má»™ Mã thiếu hiệp lúc này. Nhị vị từng gần gÅ©i Mã thiếu hiệp, lẽ nào không tin tưởng hoặc không nghÄ© nếu Mã thiếu hiệp chỉ có má»™t mình sẽ dá»… thoát hÆ¡n?
Bạch Cúc thở dài :
- Tin thì tin nhÆ°ng lại e chàng vì không thấy bá»n tiểu nữ vị tất sẽ chịu bá» thoát Ä‘i má»™t mình.
Hai nhân vật ná» thoáng ngá»› ngÆ°á»i. Äoạn má»™t nhân vật chợt bảo :
- Hãy giả định nhị vị cô nÆ°Æ¡ng đã có ngÆ°á»i giải cứu, liệu có cách nào lÆ°u tin cho Mã thiếu hiệp biết để khá»i vất vả tìm nhị vị cô nÆ°Æ¡ng?
Công Tôn Quỳnh ngẫm nghĩ một lúc bỗng gật đầu :
- Có thì có. Là thế này...
Và nàng nhanh tay dùng kiếm vạch vào má»™t cá»™i cây ven rừng lÆ°u lại hai chữ “Phạm Hoàngâ€. Äến cây khác, nàng lÆ°u lại vá»n vẹn má»™t chữ “quênâ€.
Hai nhân vật nỠkinh nghi :
- Chỉ có thế thôi sao?
- Là ý gì?
Công Tôn Quỳnh nhìn Bạch Cúc.
Bạch Cúc gật đầu, mắt rÆ°á»›m rÆ°á»›m lệ và xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i :
- Nhị vị bất tất phải há»i. Chúng ta có thể Ä‘i được rồi.
HỠchưa kịp đi thì từ một nơi thật xa chợt văng vẳng vang đến tai hỠtừng loạt từng loạt những tiếng gào bi thảm cách quãng nhau :
- A... a...
- A... a...
Bạch Cúc đưa mắt dõi nhìn vỠhướng đó.
Công Tôn Quỳnh thì thở dài và nhún vai :
- Chính là chàng. CÅ©ng má»™t cách nhÆ° đã từng hạ thủ mÆ°á»i má»™t gia nhân của KhÆ°u gia.
Hai nhân vật nỠgiật mình, sững sỠnhìn hai nàng :
- Là Mã thiếu hiệp đã hạ thủ những nhân vật đó ư?
Và hỠnhìn nhau, sắc thái thật khẩn trương :
- Äừng chậm trá»… nữa. Äi!
Và hỠđi thật nhanh. Nhưng chính vì đi nhanh nên không ai trong hỠphát hiện đã có một bóng đen có lẽ cũng vừa mới âm thần xuất hiện ở cách đấy không xa, trong bìa rừng.
Và lúc này, bóng đen đó đang nhìn theo hỠvới nhiêu lần tự gật đầu tỠra rất đắc ý.
Sau đó bóng đen cũng bỠđi mất dạng.
Mã Nguyên Vũ xuất hiện chậm hơn bóng đen nỠmột ít.
Và thoạt đến, Mã Nguyên VÅ© liá»n nhìn thấy được ngay những tá»± dạng được khắc trên hai cá»™i cây. Kế đó là thấy ba thi thể không còn y phục.
Mã Nguyên Vũ gật đầu và dùng công phu thượng thừa để hủy bỠnhững tự dạng nỠcũng là phá hủy luôn ba thi thể kia. Sau đó Mã Nguyên Vũ âm thầm bám theo bóng dáng của bốn nhân vật vẫn còn nhìn thấy xa xa.
Và vá»›i mục lá»±c tinh tÆ°á»ng, cuối cùng Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng nhận ra trong bốn nhân vật ná» có đến hai ngÆ°á»i đã phần nào để lá»™ nhiá»u cá»­ chỉ thiếu tá»± nhiên, nếu không muốn nói là ở hai nhân vật này cứ thỉnh thoảng đế lá»™ vài cá»­ chỉ má»m mại, thật khó tin đó là hành vi tá»± phát từ nam nhân. Có nghÄ©a há» là nữ nhân cải nam trang.
Từ đấy Mã Nguyên Vũ dễ dàng lập luận, hai nữ nhân cải dạng nam trang chính là Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc. Và với tự dạng do hai nàng tự lưu lại cho thấy hai nàng theo chân hai nhân vật đi trước chính là tự nguyện. Bởi nếu không phải thế, giả là hai nàng bị địch nhân khống chế, một là hai nàng không thể đi phía sau như thế kia và hai là địch nhân làm gì biết hoặc hiểu ý nghĩa của những tự dạng nỠmà bắt buộc hai nàng lưu tự. Vậy hai nhân vật nỠkhông phải địch nhân, ắt phải là bằng hữu và bằng hữu nào xuất hiện ở đây nếu không phải ở trong Thần Long hội lúc này đang có ít nhất là hai nhân vật đang có mưu đồ bất lợi cho chính Thần Long hội.
Hiểu được nhÆ° thế, Mã Nguyên VÅ© mỉm cÆ°á»i và tiếp tục bám theo, chỉ là âm thầm há»— trợ chuyến đào tẩu khá là thú vị của bốn nhân vật ná».
Äến má»™t nÆ¡i những tưởng là an toàn bốn nhân vật ná» dừng chân. Và vì thế, hai nữ nhân cải nam trang cÅ©ng vá»™i vàng trút bá» lá»›p y phục nguỵ trang, có lẽ Ä‘ang làm hai nàng vÆ°á»›ng víu khó chịu Äá»™t ngá»™t từ má»™t nÆ¡i lẩn khuất, chợt có tiếng quát vang lên :
- Lũ nha đầu đây rồi. Hai tên kia còn không mau chạy? Lũ nha đầu đã cải dạng, lẻn bám theo hai ngươi kìa.
CÅ©ng may hai nhân vật ná» vẫn còn giữ nguyên lá»›p lụa che kín diện mạo và còn may hÆ¡n là cả hai cÅ©ng đã kịp lao ngÆ°á»i thật nhanh đến chá»— vừa phát ra tiếng hô hoán. Vì nếu cả hai chậm chân có lẽ đã bị Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc đâm mạnh cả hai thanh kiếm vào hậu tâm há», do nghÄ© cả hai đã bị hai nhân vật này lừa vào cạm bẫy.
Diễn biến xảy ra thật nhanh và hai nhân vật nỠđã thần tốc hạ thủ kẻ vừa từ chỗ ẩn bất ngỠphát lên tiếng hô hoán đó.
HỠquay lại nhìn và phân minh với Công Tôn Quỳnh va Bạch Cúc :
- Chỉ là bá»n tại hạ không ngỠở tận mãi đây Thần Long há»™i cÅ©ng đặt ngÆ°á»i cảnh giá»›i.
Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng đừng quá Ä‘a nghi, vì nếu lỡ bá»n tại hạ thiệt mạng thì chẳng hay chút nào.
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc lúc bấy giá» má»i thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng lại có tiếng quát khác, vang lên :
- Bá»n ngÆ°á»i thật to gan dám phản lại bổn há»™i Æ°?
Và hai nhân vật nỠcũng như Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng thất sắc khi phát hiện ở hướng vừa có tiếng quát bỗng có một vật xé gió bay vút lên.
NhÆ°ng may thay, từ má»™t nÆ¡i khác, gần vá»›i nÆ¡i Ä‘ang có vật xé gió bay lên, chợt có má»™t bóng nhân ảnh vá»›i thuật phi thân thượng thừa đã thần tốc lao vút theo vệt ná». Và cÅ©ng nhanh tÆ°Æ¡ng tá»±, bóng nhân ảnh chá»™p luôn vật ná» vào tay, sau đó tận lá»±c ném mạnh trở lại vị trí xuất phát.
Vật ná» bị va chạm liá»n phát nổ bắn tung ra nhiá»u loạt tia hồng quang lạ kỳ. Và sức nổ cá»™ng vá»›i những tia hồng quang của vật ná» lập tức chấn vỡ và thiêu hủy toàn thân kẻ vừa ném vật ná» bay lên.
Ầm...
Nhìn thấy bóng nhân ảnh có bản lãnh thượng thừa đó, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng mừng rỡ kêu :
- Mã Nguyên Vũ?
- Là chàng?
Hai nhân vật nỠvì cũng nghi như thế nên vội vàng nhắc hai nàng :
- Äừng quên rằng nhị vị cô nÆ°Æ¡ng còn phải nhanh miệng giải thích há»™ bá»n tại hạ, nếu không...
Mã Nguyên VÅ© đến quá nhanh, trÆ°á»›c khi nhân vật ná» kịp nói dứt lá»i. NhÆ°ng vì đã Ä‘oán biết hai nhân vật này là thế nào vá»›i Thần Long há»™i, lại vừa mục kích cảnh há» má»›i trở mặt ra tay hạ thủ má»™t nhân vật Thần Long há»™i đã lá»›n tiếng hô hoán, nên Mã Nguyên VÅ© vừa gật đầu nhìn cả bốn, vừa phất tay ra hiệu cho há» cùng Ä‘i.
Có Mã Nguyên VÅ© Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng, hai nhân vật ná» càng lúc càng yên tâm và đã len lén vứt bá» hai vuông lụa che mặt có thể làm cả hai bị lÅ© Thần Long há»™i nhỡ có lén bám theo ắt sẽ phát hiện hành vi bá»™i phản của há».
Tuy cũng đi theo Mã Nguyên Vũ như hai nhân vật này nhưng Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc càng đi càng kinh nghi.
Cả hai nhìn nhau và sau khi ngấm ngầm cùng hiểu rằng ná»—i nghi ngá» của cả hai Ä‘á»u giống nhau, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc lập tức lÆ°á»›t nhanh ra phía trÆ°á»›c, cố tình ngán Ä‘Æ°á»ng Mã Nguyên VÅ© :
- Hãy chậm lại đã!
Tuy nhiên, vẫn vá»›i dáng vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng và không mở miệng thốt lên bất kỳ lá»i nói nào, Mã Nguyên VÅ© đã ung dung lÆ°á»›t qua cả hai, đồng thá»i còn phất tay ra hiệu, hàm ý bảo má»i ngÆ°á»i nguy hiểm vẫn còn và đây là nÆ¡i tuyệt đối chÆ°a thể dừng chân.
Công Tôn Quỳnh càng thêm kinh nghi, vội lấy mắt ra hiệu cho Bạch Cúc, cùng Bạch Cúc thi triển khinh thân pháp, cố bám sát theo sau Mã Nguyên Vũ.
Dáng vẻ khẩn trương của Mã Nguyên Vũ nếu đã được Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc đang biểu lộ thái độ tương ứng thì hai nhân vật nỠnào dám chần chừ, cũng vội vàng thi triển khinh công bám theo.
NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u khác lạ là dÆ°á»ng nhÆ° Mã Nguyên VÅ© không muốn Công Tôn Quỳnh cùng Bạch Cúc Ä‘i bên cạnh thì phải. Vì Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng tăng nhanh cÆ°á»›c lá»±c, không quá nhanh để hai nàng không Ä‘uổi kịp nhÆ°ng là vừa đủ để hai nàng vẫn mãi mãi bám phía sau.
Diễn biến này kéo dài thêm một lúc nữa và đến một nơi thật thanh vắng, khi Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì đuổi mãi không kịp toan mở miệng lên tiếng thì Mã Nguyên Vũ bất ngỠdừng nhân.
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì không ngỠở Mã Nguyên Vũ lại có động thái này nên không kịp dừng, chỉ suýt nữa là hai nàng va luôn vào lưng Mã Nguyên Vũ.
Và là thêm má»™t Ä‘iá»u khác lạ nữa lại xảy đến, khiến hai nhân vật ná» nếu lúc nãy nghi ngá» má»™t thì lúc này há» nghi ngỠđến bá»™i phần nhiá»u hÆ¡n.
Äó là há» thấy Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc nhÆ° rất sợ bi va phải vào lÆ°ng Mã Nguyên VÅ©. Bằng chứng là cả hai nếu nhÆ° không thể kìm hãm lại đã Ä‘ang chạy đến thì ngay lúc này, cả hai đã nhanh nhẹn chuyển đà chạy thành những lần ngoặt ngÆ°á»i thật linh hoạt, vừa để tránh va vào lÆ°ng Mã Nguyên VÅ© vừa trá» luôn ngÆ°á»i vá» phía trÆ°á»›c để diá»…n lại, cảnh ngăn Ä‘Æ°á»ng cản lối Mã Nguyên VÅ© mà khi nãy cả hai toan thá»±c hiện nhÆ°ng đã bất thành.
Không những thế, mệt thì có mệt, nhÆ°ng cả hai vẫn cứ hồng há»™c vừa thở vừa quát há»i Mã Nguyên VÅ© :
- Ngươi là ai? Sao dám mạo nhận Mã Nguyên Vũ?
- Có phải ngươi đã dùng thủ đoạn hãm hại chàng? Cả y phục lẫn lớp giả diện này của chàng ngươi cũng chiếm đoạt? Nói, ngươi là ai? Và chàng đâu?
Hai nhân vật ná» giật nảy ngÆ°á»i, cÅ©ng lập tức xông đến, chặn đứng lối thoát của nhân vật dám giả làm Mã Nguyên VÅ© từ phía sau và cùng quát :
- Ngươi không phải Mã thiếu hiệp thật sao?
- Nói mau. Ngươi là ai trong Thần Long hội?
Bị vây tứ bá». Mã Nguyên VÅ© Ä‘á»™t ngá»™t lên tiếng. NhÆ°ng thay vì đáp lại bất kỳ má»™t trong bốn câu nghi vấn vừa nghe, Mã Nguyên VÅ© cứ Ä‘iá»m nhiên há»i ngược lại Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc :
- Nhị vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng ắt hắn vẫn còn nhá»› thanh âm giá»ng nói của lão phu?
Lối xưng hô quả là khác lạ, cộng thêm vào là thanh âm vừa nghe làm cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng một lúc nhảy lùi lại :
- Vô Diện thư sinh?!
Hai nhân vật ở phía sau cÅ©ng nhảy lùi tÆ°Æ¡ng tá»±. Há» sững sá» nhìn vào lÆ°ng của nhân vật từ lâu đã trở nên huyá»n thoại.
Nhân vật dám mạo nhận Mã Nguyên VÅ© liá»n gật đầu thừa nhận :
- Không sai. CÅ©ng may nhị vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng vẫn còn nhá»› thanh âm giá»ng nói của lão phu. Bằng không cái án giết ngÆ°á»i nhị vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng vừa gán cho ắt hẳn đã làm nhÆ¡ uế thanh danh bấy lâu nay của lão phu. Äây. Có vật này dành cho nhị vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng. Cứ chá» xem xong đã, sau muốn há»i gì thì há»i.
Sau khi ném cho Công Tôn Quỳnh má»™t mảnh lụa, có lẽ được xé ra từ y phục đẹp đẽ của gã Thiếu há»™i chủ Hồng Phi Ngá»c, vá»›i nhiá»u tá»± dạng được ghi chi chít trên đấy, Vô Diện thÆ° sinh chợt quay ngÆ°á»i lại, ung dung diện đối diện vá»›i hai nhân vật ná» :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i cÅ©ng khá to gan đấy, dám tiá»m nhập Thần Long há»™i để dò xét nhÆ°ng làm nhÆ° thế để làm gì nếu suốt thá»i gian dài chính lão phu cÅ©ng thá»­ làm nhÆ°ng không thu được bất kỳ kết quả nào dù nhá»? Bá»n ngÆ°Æ¡i nên khôn hồn ngừng ngay hành Ä‘á»™ng vừa rồ dại vừa quá Æ° mạo hiểm này, nghe không?
Hai nhân vật nỠrúng động :
- Là tiến bối cÅ©ng đã từng tiá»m nhập vào Thần Long há»™i? Vá»›i bản lãnh nhÆ° tiá»n bối, không lẽ...
Vô Diện thư sinh thở dài :
- Äừng nghÄ© lão phu chuyên sính trò đồ sát, giết ngÆ°á»i mà không cho ngÆ°á»i cÆ¡ há»™i buông Ä‘ao đồ tể, lập địa thành phật. Kỳ thá»±c đó chỉ là những kẻ không bao giá» biết đến hai chữ hối hận là gì. Mà cÅ©ng lạ, Há»™i chủ Thần Long há»™i là nhân vật nào, có uy lá»±c ra sao để có thể khiến bất kỳ ai bị nhân vật này thu phục Ä‘á»u má»™t lòng má»™t dạ trung thành, bảo giết ngÆ°á»i là giết, bảo gây thảm há»a thì cứ thế thi hành, không còn nhân tính, cÅ©ng không bao giá» hối.
Và nhÆ° có đôi mắt khác ở phía sau, Vô Diện thÆ° sinh chợt quay lại vừa đúng lúc Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cÅ©ng vừa vặn xem xong má»i tá»± dạng có ghi trên manh lụa. Vô Diện thÆ° sinh bật há»i :
- Hai ngÆ°Æ¡i muốn há»i lão phu vá» nÆ¡i Mã tiểu tá»­ Ä‘ang lẳng lặng ẩn mình chá» chết? Nếu là vậy, hai ngÆ°Æ¡i đành phải thất vá»ng thôi. Vì má»™t là Mã tiểu tá»­ không thổ lá»™ cho lão phu biết chút gì vá» chủ ý của y. Và hai là Mã tiểu tá»­ đã có lá»i căn dặn, không lẽ hai ngÆ°Æ¡i nhẫn tâm bá» qua tâm niệm cuối cùng của y? Äây là vật y nhá» lão phu giao cho hai ngÆ°Æ¡i. Hãy nhận lấy và đừng phụ lòng y. Rõ chÆ°a?
Công Tôn Quỳnh nhận một quyển kinh sách mà nghe lòng quặn đau :
- Chàng không căn dặn gì thêm ngoài quyển Thiên Cang bí lục này sao?
Vô Diện thÆ° sinh bật cÆ°á»i :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có. Y bảo hai ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm, vì chÆ°a bao giá» có chuyện há»… luyện theo Thiên Cang bí lục là hóa thành kẻ bán nam bán nữ. Y còn nói vì quá trân trá»ng hai ngÆ°Æ¡i, lại do vai mang nặng gia thù nên y đã nhiá»u lần cố kìm chế, không dám xúc phạm cÅ©ng nhÆ° đành phải phụ lòng cả hai. Và câu cuối cùng của y là hẹn kiếp lai sinh.
Nghe đến đây, cả Bạnh Cúc lẫn Công Tôn Quỳnh bỗng đồng loạt kêu rú lên và ngã vật ra ngất lịm.
Vô Diện thư sinh thở dài, dùng chỉ pháp thượng thừa giúp hỠtỉnh lại, sau đó quay qua căn dặn hai nhân vật nỠ:
- Phiá»n hai ngÆ°Æ¡i chăm sóc há»™.
Vút...
Vô Diện thư sinh đi mất, làm hai nhân vật nỠnhỠnhìn theo nên mãi lúc này mới nhận ra sự khác biệt giữa Mã Nguyên Vũ thật và Mã Nguyên Vũ giả.
Äấy là vì Mã Nguyên VÅ© thật gần đây rất gầy, không nhÆ° tạng ngÆ°á»i xÆ°Æ¡ng xÆ°Æ¡ng của Vô Diện thÆ° sinh đã cố ý giả làm Mã Nguyên VÅ©, cho dù có mang giả diện lẫn y phục của Mã Nguyên VÅ©. Và há» quay lại, cÅ©ng vừa lúc thấy Bạch Cúc và Công Tôn Quỳnh tuy đã tỉnh lại nhÆ°ng vẫn cứ khóc vùi.
Tài sản của dth_abcd

  #18  
Old 13-05-2008, 08:04 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 18
Là Thiên Cang hay Vô Diện



- Mã công tử! Mã công tử!
Äó là những tiếng gá»i vừa cấp bách vừa khẩn trÆ°Æ¡ng. Tuy những thanh âm đó cÅ©ng thật là quá mÆ¡ hồ nhÆ°ng cÅ©ng làm Mã Nguyên VÅ© lại tỉnh.
Tỉnh nhÆ°ng không thể nhích Ä‘á»™ng được thân mình, cÅ©ng không mở được mắt do sức lá»±c quả là đến hồi suy kiệt. Mã Nguyên VÅ© đành bất lá»±c nằm yên và tá»± giận thân là đến cả việc mở miệng đáp lại tiếng gá»i cÅ©ng không thể.
Mà nhân vật nào cất tiếng gá»i cÅ©ng thật là chẳng có chút lÆ°Æ¡ng tâm hoặc hiểu biết gì cả. Mã Nguyên VÅ© thầm lặng nhÆ° thế và sau đó từ từ nghÄ© tiếp.
- “Cứ nhìn vào bá»™ dạng của ta, không lẽ ả không biết ta Ä‘ang lâm phải tình cảnh nhÆ° thế nào hay sao? Chỉ kêu không thôi thì nào có ích lợi gì. Sao không vừa lay vừa gá»i hoặc là vá»±c ta dậy? Hay ả ngại ta là ngÆ°á»i sắp chết nên chỉ dám đứng xa xa mà gá»i? Thế ả không biết đã là ngÆ°á»i thì ai ai cÅ©ng thiết sống cả đấy sao? Ta đâu muốn chết, ả phải hiểu là ta không muốn chết chứ. Hãy lại đây nào, ả gì đó Æ¡i, hãy làm Æ¡n đến đây và lay cho đến khi nào ta tỉnh lại má»›i thôi. Ta không muốn chết đâu.â€
Nhưng tiếng kêu thật khẩn thiết của Mã Nguyên Vũ dù chỉ là những tiếng kêu thầm trong lòng nhưng may quá cuối cùng vằn được đáp ứng.
Những loạt kêu gá»i khi nãy lại vang lên, lần này rõ hÆ¡n, rõ đến Ä‘á»™ Mã Nguyên VÅ© phải thất vá»ng :
- Ôi! Cuối cùng thiếp cÅ©ng tìm được Mã công tá»­. Sao công tá»­ không ra ngoài này đùa vui vá»›i bá»n thiếp nhÆ° má»i khi? Ngồi mãi lắm trong má»™t cá»— xe dù xa hoa sang trá»ng đến đâu cÅ©ng vẫn tù túng ngá»™t ngạt? Hãy ra ngoài nào, Mã công tá»­.
Là tiếng kêu, tiếng reo mừng và cÅ©ng là những lá»i nÅ©ng nịu không dành cho Mã Nguyên VÅ©. Mã Nguyên VÅ© vừa thoạt nghÄ© nhÆ° thế thì thanh âm của nhân vật công tá»­ cÅ©ng ở há» Mã đã cất lên, không xa lắm vá»›i chá»— Mã Nguyên VÅ© Ä‘ang nằm bất dá»™ng :
- Tuyết Ngá»c, Tuyết SÆ°Æ¡ng, Tuyết Kiá»u! Bá»n nàng thật lòng vui mừng khi gặp lại Mã Bình Nguyên ta hay chỉ giả vá», cốt ý lấy lòng ta?
Những loạt thanh âm nũng nịu lại vang lên, gần hơn và dĩ nhiên là rõ hơn :
- Có muốn lấy lòng công tử cũng đâu phải dễ.
- Phải đó, công tử đâu phải hạng dễ chịu và càng không phải hạng dễ xiêu lòng.
Khiến bá»n thiếp có muốn lấy lòng công tá»­ cÅ©ng vô ích.
- NhÆ°ng dù vô ích bá»n thiếp cÅ©ng phải cố lấy lòng công tá»­. Nguyên nhân vì sao công tá»­ có biết không?
Mã công tá»­ nào đó cÆ°á»i sang sảng :
- Nếu ta không biết thì còn ai khác vào đây để biết? Äược rồi, nÆ¡i này đúng là buồn tẻ, thật không thích hợp cho dù chỉ là để xá»­ phạt những giai nhân vừa trẻ trung vừa xinh đẹp nhÆ° bá»n nàng. Nào, bá»n nàng có gì vui thì cứ bày ra. Nếu có thể, má»™t khi Mã Bình Nguyên này hài lòng, ta hứa trÆ°á»›c mặt lão Tiên gia sẽ xin tá»™i cho bá»n nàng. Äược chÆ°a? Nếu được thì bất đầu nào. Ha... ha...
Mã Nguyên VÅ© ngấm ngầm thở dài ngao ngán. Lại là bá»n công tá»­ thế gia thừa tiá»n lắm của, no cÆ¡m ấm cật, sinh ra tật nhàn cÆ° vi bất thiện chuyên vui đùa vá»›i bá»n...
Mà khoan, Mã Nguyên VÅ© thoáng giật mình, gã công tá»­ này sao lại ngẫu nhiên tên là Mã Bình Nguyên? Trên Ä‘á»i lại có chuyện trùng hợp thế sao khi ba chữ Mã Bình Nguyên cÅ©ng là tính danh của đứa bé, má»™t tiểu hài chÆ°a đầy tuổi đã bị Ä‘oạt mạng má»™t cánh nhẫn tâm, cốt nhục của Mã Bình SÆ¡n Chưởng môn Vô Vi phái, và hung thủ lại chính là mẫu thân của nó?
Mà còn nữa, gã công tá»­ vừa Ä‘á» cập đến chuyện xin tá»™i sau khi bảo nÆ¡i buồn tẻ này là không thích hợp cho dù chỉ là để giam giữ xá»­ phạt những giai nhân xinh đẹp kia. Äiá»u này có nghÄ©a là gì? Là bang môn phái gì đây? Và nhân vật đầu lãnh có là lão Tiên gia nào đó cÅ©ng vừa được gã công tá»­ đế cập?
NghÄ© đến đây Mã Nguyên VÅ© chỉ muốn bật ngay dậy. Vì tình cá» thế nào đó Mã Nguyên VÅ© Ä‘ang là ngÆ°á»i sắp chết lại ngẫu nhiên rÆ¡i vào nÆ¡i xa lạ, chỉ là để giam giữ và xá»­ phạt những kẻ có tá»™i.
Äúng lúc này, bá»—ng có má»™t hiệu lệnh vang lên, thật gay gắt :
- Lão còn chấn chừ gì chÆ°a chịu bÆ°á»›c xuống? Hãy mang cả gã sắp chết kia theo. Nhá»› đấy, nhặt gã Ä‘Æ°a vỠđây là chủ ý của lão, nếu Ä‘Æ¡n dược do lão lập phÆ°Æ¡ng Ä‘iá»u chế không có diệu dụng cải tá»­ hoàn sinh cải lão hoàn đồng nhÆ° lão quả quyết thì hậu quả sẽ là...
Má»™t giá»ng khàn khàn liá»n cất lên ngay bên cạnh Mã Nguyên VÅ© :
- Là lão phải chết chứ gì? Yên tâm đi, lão chưa muốn chết đâu, nhất là khi mưu đồ tự đào thoát của lão gần bốn mươi năm qua vẫn chưa đạt, lão đâu muộn tự đào mồ chôn mình. Hừ!
Giá»ng gay gắt kia cÆ°á»i ngạo nghá»… :
- Có lẽ đó là Ä‘iá»u duy nhất khiến lão Tiên gia vì thán phục nên vẫn lÆ°u lại mãi cái mạng chó của lão cho đến tận hôm nay. Thôi, nói bao nhiêu đó đủ rồi. Lão hãy tiến hành phần việc của lão Ä‘i. Và lão có còn nhá»› ta từng nói gì không? Äó là ta sẽ là ngÆ°á»i đầu tiên tận hưởng Ä‘iá»m vui nếu có má»™t ngày nhìn thấy lão chết. Hy vá»ng lần này lão sẽ làm ta toại nguyện. Ha... ha...
Có ngÆ°á»i nâng Mã Nguyên VÅ© lên và có lẽ đó là đôi tay khẳng khiu chỉ còn xÆ°Æ¡ng vá»›i da của má»™t ngÆ°á»i vừa quá già và vừa ốm yếu vì ăn không đủ no.
Do xÆ°Æ¡ng tay của nhân vật đó cứ khô không khốc chạm vào thân hình gầy gò của Mã Nguyên VÅ©, làm cho Mã Nguyên VÅ© dù là ngÆ°á»i sắp chết đến nÆ¡i vẫn cảm thấy Ä‘au khi xÆ°Æ¡ng và xÆ°Æ¡ng cá» chạm vào nhau.
Và nhân vật đó còn là ai nếu không là ngÆ°á»i vừa mở miệng tá»± xÆ°ng là lão và còn tá»± nhận đã luôn luôn tìm cách tá»± đào thoát. Suốt má»™t thá»i gian dài quá dài, gần bốn mÆ°Æ¡i năm, xấp xỉ má»™t Ä‘á»i ngÆ°á»i?
Mã Nguyên Vũ đoán đúng và bằng chứng là thanh âm khàn khàn nỠbắt đầu rù rì bên tai Mã Nguyên Vũ :
- Này, lão và ngÆ°Æ¡i phen này là chÆ¡i trò ú tim vá»›i lão Diêm VÆ°Æ¡ng đấy. Nếu lão liá»u chỉ có má»™t thì phần việc của ngÆ°Æ¡i phải là liá»u đến mÆ°á»i.
NgÆ°ng má»™t lúc để ho, tiếng ho khào khào của ngÆ°á»i đã có Ä‘á»™ tuổi gần đất xa trá»i, giá»ng khàn khàn tiếp :
- Yên tâm Ä‘i, ở má»™t chốn quá»· quái còn tệ hÆ¡n địa ngục trần gian nhÆ° thế này chẳng ai thèm để tâm nên bất kỳ ai. Mà để tâm làm gì nếu bá»n quái có thả cho chạy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không bao giá» chạy thoát. Vì thế, nghe lão há»i đây. À, mà còn Ä‘iá»u này nữa, lão vì bị giam mãi nên có tài nhìn qua sắc diện để Ä‘oán biết kẻ đối diện Ä‘ang có ý nghÄ© gì. NghÄ©a là ngÆ°Æ¡i cứ nghÄ© theo từng câu của lão. Chỉ nhÆ° thế là đủ, phần còn lại cứ để lão lo liệu. Nghe này...
Lại ho, ná»™i việc chá» nhân vật này dứt cÆ¡n ho cÅ©ng đủ làm Mã Nguyên VÅ© mệt, tưởng cÅ©ng muốn đứt hÆ¡i theo nhân vật này, giá»ng khàn khàn chợt cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i lo lão ho mãi sẽ chết? Khù khù... đã từng có biết bao ngÆ°á»i cÅ©ng suy nghÄ© nhÆ° ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng tiếc thay, má»™t là cao xanh kia nhÆ° muốn đày Ä‘á»a, hai là lão tuyệt đối chÆ°a muốn chết chút nào, nên ho cứ ho và sống vẫn hoài sống. Khù... khù...
Sau má»™t lúc cÆ°á»i theo cung cách không há» giống ai, giá»ng khàn khàn chợt nhá» lại :
- Lão thấy ngÆ°Æ¡i có dấu hiệu hồi sinh khi nghe lÅ© nha đầu không biết xấu hổ là gì cứ “Mã công tá»­, Mã công tử†mà gá»i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng ở há» Mã?
Há»i xong, có lẽ phát hiện phần nào đó sắc diện ngạc nhiên của Mã Nguyên VÅ© nên giá»ng khàn khàn cÅ©ng tá» ra ngạc nhiên :
- Nếu là vậy, ngươi đừng nói với lão ngươi là Mã Nguyên Vũ nha. Vì nếu ngươi đúng là Mã Nguyên vũ thì quả là hoàng thiên bất phụ khổ nhân tâm, đã tạo cơ hội cho cả ngươi lẫn lão cùng được sống, thế nào?
Chợt có tiếng gắt thật lớn :
- Lão già quá hóa lẫn rồi sao? Ai Ä‘á»i lão lại Ä‘i nói chuyện vá»›i má»™t gã đã chết. Hừ!
Giá»ng khàn khàn bá»±c mình :
- NgÆ°Æ¡i đừng quấy rầy chứ? Là lão Ä‘ang dùng thuật chiêu hồn. Có nhÆ° thế Ä‘an dược lão Ä‘ang chế luyện má»›i thật sá»± đạt hiểu quả cải tá»­ hoàn sinh, cho lão Tiên gia nhà ngÆ°Æ¡i đùng để phản lão hoàn đồng đấy. Hay ngÆ°Æ¡i không thiết sống nữa? Có giá»i thá»­ quấy rầy lão lần nữa xem. Hừ!
Giá»ng kia đấu dịu :
- Cũng bởi thái độ của lão hôm nay quá kỳ quặc. Chính Mã công tử bảo ta dò xét lão. Vì Mã công tử ngỠrằng lão đang bày trò quái quỷ gì đấy để mạo hiểm thử đào thoát lần nữa. Ta ngăn lão chỉ vì quá lo cho sinh mạng già của lão mà thôi.
Giá»ng khàn khàn vẫn còn đủ năng lá»±c để chế giá»…u :
- Là ngÆ°Æ¡i lo cho ngÆ°Æ¡i thì đúng HÆ¡n. Thá»­ nói xem, nếu chẳng phải ngÆ°Æ¡i vì không muốn nhá»c nhằn tấm thân nên thay vì tá»± lặn lá»™i tìm và Ä‘em vỠđây cho lão má»™t thi thể chỉ vừa má»›i chết, mà phải là chết vì bệnh nha, nên ngÆ°Æ¡i đùn đẩy việc này cho lão, thì ngÆ°Æ¡i đâu có quá lo lắng nhÆ° bây giá». Äúng không?
Giá»ng kia vẫn mÆ¡n trá»›n cầu hòa :
- CÅ©ng là do Mã công tá»­ hồ nghi thôi, ai bảo lão vừa nhìn thấy gã sắp chết này liá»n vồ vập, không má»™t lá»i chê á»ng chê eo nhÆ° bao tấm thân sắp chết khác đã được ta dong xe suốt má»™t ngày cùng lão và Mã công tá»­ Ä‘i tìm. Thá»­ há»i, thái Ä‘á»™ của lão nhÆ° vậy ai lại không nghi ngá»?
Giá»ng khàn khàn liá»n tá» ta cao ngạo và tá»± phụ :
- Ngươi có biết, bốn mươi năm trước, là lúc có lẽ đến cả ngươi cũng chưa được sinh ra, lão là nhân vật như thế nào chăng?
Giá»ng kia mai mỉa :
- Chỉ có những kẻ nào hóa rồ má»›i chịu tin theo lá»i cứ được lão lảm nhảm kể mãi. Vì nếu lão mà là Vô Diện thÆ° sinh thì mấy mÆ°Æ¡i năm qua lão Tiên gia lÆ°u mạng lão lại làm gì? Trong khi đó, trên giang hồ, dù bản thân lão vẫn cứ bị giam ở đây, thì vẫn thỉnh thoảng có Vô Diện thÆ° sinh xuất hiện, cÅ©ng má»™t cung cách hành sá»±, cÅ©ng má»™t bản lãnh xuất quá»· nhập thần tÆ°Æ¡ng tá»±, vậy thì có bao nhiêu Vô Diện thÆ° sinh tất cả?
Giá»ng khàn khàn lại cÆ°á»i rất đắc ý :
- Lão Tiên gia nhà ngÆ°Æ¡i bởi vì quá Ä‘a nghi hÆ¡n cả Tào Tháo nên lão má»›i nhỠđó mà được sống. NgÆ°Æ¡i nói xem, giả nhÆ° lão chối, nói lão không phải Vô Diện thÆ° sinh thì liệu lão Tiên gia nhà ngÆ°Æ¡i sẽ cÆ° xá»­ vá»›i lão nhÆ° thế nào? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải giết lão, đúng không? Mà ngược lại, lão càng nhận lão là Vô Diện thÆ° sinh thì lão Tiên gia nhà ngÆ°Æ¡i tin thì không tin nhÆ°ng giết cÅ©ng không giết. Cứ nhÆ° thế lão vẫn an nhàn mà sống. Khù... khù...
Giá»ng kia lại gắt :
- Lão đừng nhảm nhí nữa. Ta Ä‘ang há»i vá» thái Ä‘á»™ vồ vập của lão đối vá»›i gã sắp chết này, can hệ gì đến Vô Diện thÆ° sinh mà lão cứ lôi ra huyên thuyên suốt cả buổi vậy?
Giá»ng khàn khàn cứ nhÆ° than :
- Nói với lũ ếch nằm đáy giếng đúng là chán. Vậy ngươi đã xem qua kinh mạch toàn thân của gã này chửa? Thế nào?
Giá»ng kia hoài nghi :
- Xem rồi, kinh mạch tán loạn, bát đại mạch hoàn toàn ngừng trệ, Ä‘an Ä‘iá»n và lục phủ ngÅ© tạng thì hầu nhÆ° thối rữa. Sao?
Giá»ng khàn khàn bảo :
- Vì lão là Vô Diện thÆ° sinh nên từng có bản lãnh thượng thừa. Tuy bây giá» không còn, nhÆ°ng bản lãnh đó vẫn giúp lão thoạt nhìn qua là biết đây là má»™t gã có bệnh trạng và tá»­ trạng hoàn toàn hợp cách để chá»n làm vật thá»­ nghiệm Ä‘an dược. Lão vồ vập là vì thế đấy.
Hiểu chưa, hở gã ếch nằm giếng kia?
Giá»ng kia thật sá»± kinh ngạc :
- Äiá»u này có nghÄ©a là... lão thật sá»± là Vô Diện thÆ° sinh?
Giá»ng khàn khàn ngậm ngùi :
- NgÆ°Æ¡i chịu tin là tốt rồi. Hãy mau mau phi báo đến lão Tiên gia nhà ngÆ°Æ¡i rằng lão đây chính là Vô Diện thÆ° sinh. Bảo lão Tiên gia cứ đến mà giết lão đừng hoài công tìm má»™t Vô Diện thÆ° sinh nào khác. Äã tìm không thấy, lão Tiên gia nhà ngÆ°Æ¡i lại còn gây tai há»a khắp nÆ¡i, gieo Ä‘a nghi khắp má»i chốn, hại ngÆ°á»i vô số kể. NgÆ°Æ¡i hãy mau mau phi báo Ä‘i.
Giá»ng kia cÆ°á»i ngặt nghẽo :
- Nói qua nói lại lão vẫn tìm cách để lão Tiên gia đừng dùng Thần Long há»™i giết lầm ngÆ°á»i vô tá»™i nữa, đúng không? Thôi, ta khuyên lão hãy thôi cái trò nhân nghÄ©a của lão Ä‘i. Nếu Thiên Cang Thượng Nhân mà là Vô Diện thÆ° sinh thì ta đây, ha... ha... ta nguyện suốt má»™t Ä‘á»i lấy đầu Ä‘i thay chân. Ha... ha...
Giá»ng cÆ°á»i kia Ä‘i xa dần chỉ còn lại giá»ng khàn khàn Ä‘ang cố tình lầm bầm :
- Rồi sá»… có lúc nếu Vô Diện thÆ° sinh không thật bắt ngÆ°Æ¡i Ä‘i bằng đầu thì Thiên Cang Thượng Nhân ắt có đủ tÆ° cách bắt ngÆ°Æ¡i thá»±c hiện Ä‘iá»u mà chính miệng ngÆ°Æ¡i vừa tá»± nói ra.
Äoạn giá»ng khàn khăn lại rù rì vào tai Mã Nguyên VÅ© :
- Những gì lão vừa nói là có ý để cho ngÆ°Æ¡i nghe đấy. Và tất cả Ä‘á»u là sá»± thật đấy, vì đúng là vừa thoạt nhìn qua lão đã nhận được ngay ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i hoàn toàn hợp cách. Hoàn toàn, ngÆ°Æ¡i hiểu không? Chà... chà... ngÆ°Æ¡i không thể hiểu chứ gì? Vậy thì chỠđấy, ắt sẽ có lúc ngÆ°Æ¡i được lão giá»›i thích đầy đủ. NhÆ°ng muốn được nhÆ° thế, từ lúc này trở Ä‘i có hai việc mà ngÆ°Æ¡i phải thá»±c hiện cho bằng được. Thứ nhất ngÆ°Æ¡i phải giữ bản thân ngÆ°Æ¡i sao cho sống. Lão đã Ä‘á»c thấy ý chí cầu sinh mãnh liệt của ngÆ°Æ¡i khi ngÆ°Æ¡i dù sắp chết đến nÆ¡i vẫn cứ lăn lết bò nhoài quyết không chấp nhận má»™t kết cục mà có lẽ là do ngÆ°Æ¡i tạo ra. Nhá»› chÆ°a? Còn đây là Ä‘iá»u thứ hai, đó là ngÆ°Æ¡i phải tuyệt đối tin vào lão. Chỉ có tin má»›i sống.
Cho dù ngÆ°Æ¡i thật sá»± Ä‘ang muốn sống nhÆ°ng giữa Ä‘iá»u Æ°á»›c muốn vào biển Æ°á»›c và muốn thành sá»± thật vẫn là má»™t khoảng cách xa. Và khoảng cách đó sẽ không còn nếu ngÆ°Æ¡i tuyệt đối tin vào lão. À, tốt, ngÆ°Æ¡i đã có dấu hiệu chấp thuận. Tốt đấy, hảo tiểu tá»­. Khà... khà...
Và giá»ng khàn khàn này nhá» dần, nhỠđến Ä‘á»™ Mã Nguyên VÅ© phải rất chú tâm má»›i có thể nghe.
Nhưng đó chỉ là lúc mới đầu thôi, vì càng vỠsau, do càng nghe càng kinh tâm nên chính trạng thái kinh tâm đã là nguyên cớ duy nhất bắt buộc Mã Nguyên Vũ phải nghe.
Nghe để hiểu thêm, hiểu cho thật tÆ°á»ng tận phÆ°Æ¡ng cách kỳ quặc do giá»ng khàn khàn chủ yếu nói thì nhiá»u giải thích thì ít. Và má»™t khi Mã Nguyên VÅ© đã hiểu, hoặc chỉ là mÆ¡ hồ hiểu thì chính hậu quả tất yếu của phÆ°Æ¡ng cách kỳ quặc đó càng làm cho Mã Nguyên VÅ© kinh tâm hÆ¡n. NhÆ°ng há»… kinh tâm tức là phải lắng nghe, để minh định là bản thân không há» nghe lầm.
Tóm lại, cuối cùng Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng nghe lá»t vào tai tất thẩy những gì giá»ng khàn khàn đã và Ä‘ang rù rì rủ rỉ bên tai. Và giá»ng khàn khàn chợt lập lại vá»n vẹn má»—i má»™t câu thật ngắn để kết thúc những gì vừa nói :
- Ngươi phải tin vào lão. Vì chỉ có tin mới sống.
Nghe đến đây Mã Nguyên Vũ ngấm ngầm thở dài và thầm nhủ :
- “Âu cÅ©ng là kiếp số của ta. Và má»™t khi nếu đằng nào ta cÅ©ng chết thì tại sao trÆ°á»›c khi chết không gây thành má»™t trận long trá»i lở đất. Cứ thế Ä‘iâ€
Giá»ng khàn khàn bá»—ng cÆ°á»i :
- Lão biết thế nào ngươi cũng chấp thuận mà.
Bá»—ng có giá»ng của nhân vật từng gay gắt chợt vang lên :
- Äấy Mã công tá»­ cÅ©ng tận mắt mục kích rối đấy. Há»i lão có kỳ quặc chăng khi cứ cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói vá»›i má»™t gã sắp chết. Mong Mã công tá»­ định Ä‘oạt.
Giá»ng khàn khàn tỠý bá»±c :
- Ngươi vẫn cố tình quấy rầy lão? Ngươi đưa Mã công tử đến đây làm gì? Nếu là vậy, việc thực nghiệm đan dược không cần nữa, lão không cần gã sắp chết này nữa, ngươi muốn làm gì gã thì làm. Hoặc ném ra ngoài cho gã chết dần chết mòn hoặc cứ hạ sát và đem gã đi cho khuất mắt lão. Làm đi!
Giá»ng kia có phần hoang mang :
- Mã công tử...
Và đúng nhÆ° giá»ng kia chỠđợi, vị công tá»­ há» Mã tức Mã Bình Nguyên, liá»n lên tiếng nêu rõ chủ ý :
- Cứ mang gã kia đi, không cần giết. Lũ thiên lang cẩu ngoài kia sẽ được một phen đùa vui vì đã lâu chẳng một ai dám trốn chạy khiến ta lo chúng không còn biết cách dồn đuổi và vồ vập xâu xé một phạm nhân như thế nào.
Giá»ng kia tá» ra hỉ hứng :
- Äúng là chỉ có Mã công tá»­ má»›i nghÄ© ra má»™t phÆ°Æ¡ng sách hoàn hào nhÆ° thế này, gá»i là nhất tiá»…n xạ song Ä‘iêu thì đúng hÆ¡n. Vì vừa tạo cÆ¡ há»™i cho lÅ© thiên lang cẩu thá»a mãn thú tính vừa ngăn ngừa dụng ý Ä‘en tối của lão, tránh Ä‘i việc đêm dài lắm má»™ng và không thể biết lúc nào lão lại tiến hành dá»± mÆ°u của lão. Há»... há»...
Giá»ng khàn khàn không há» nao núng, khác vá»›i Mã Nguyên VÅ© Ä‘ang thật sá»± khiếp đảm và quá nao núng :
- Bây giỠlà canh mấy rồi? Hử?
Mã công tá»­ hiểu rất rõ ẩn ý trong câu há»i tưởng chừng không đâu vào đâu của giá»ng khàn khàn ná» :
- Lão yên tâm. Vẫn chÆ°a đến canh ba nhÆ° hạn kỳ lão đã Ä‘á» ra. Bây giá» chỉ má»›i đầu canh hai, má»™t lúc nữa thôi lão sẽ có má»™t ngÆ°á»i sắp chết nhÆ° lão muốn, cÅ©ng có tá»­ trạng hoàn toàn giống gã này, mặc tình cho lão thá»­ nghiệm Ä‘Æ¡n dược.
Giá»ng khàn khàn bảo :
- Äược Mã công tá»­ hứa nhÆ° thế lão hoàn toàn yên tâm. Gì thì gì, được má»™t thân thể nam nhân vừa lá»±c lưỡng vừa cÆ°á»ng tráng vẫn hÆ¡n gấp bá»™i phần thân thể gầy trÆ¡ xÆ°Æ¡ng nhÆ° gã này. Có nhÆ° thế má»›i chịu nổi những dược liệu toàn có tính dÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng của lão. Äem gã nay Ä‘i Ä‘i, chá» gì nữa?
Giá»ng kia lập tức lá»™ vẻ âu lo :
- Lão nói như thế là ý gì? Lão muốn ám chỉ ai khi vừa nói vừa nhìn ta?
Mã công tử gắt :
- Ngươi lui đi, ở đây không còn việc cho ngươi nữa.
Và thân thể Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng theo đó được má»™t ngÆ°á»i nhấc lên. NhÆ°ng...
- Äể gã đó xuống. Hay ngÆ°Æ¡i muốn ta dùng chính thân thể ngÆ°Æ¡i cho lão thá»­ nghiệm Ä‘an dược?
Äó là mệnh lệnh của Mã công tá»­ và mãi đến lúc này giá»ng kia má»›i tá» ra thông hiểu, vỡ lẽ :
- Ôi chao. Hóa ra lá»i của lão lúc má»›i rồi là ám chỉ ta? Mã công tá»­ xin đừng nghe theo lão. Hạ nhân luôn ngưỡng má»™ và tuân lệnh công tá»­, xin đừng lấy hạ nhân làm vật thá»­ nghiệm Ä‘an dược.
Giá»ng khàn khàn cố tình châm chá»c :
- Có má»™t hạ nhân ngu xuẩn nhÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng cầm bằng không có. Lão đã thay đổi chủ ý rồi. Lão quyết định chá»n ngÆ°Æ¡i làm vật thá»­ nghiệm. Gã này gầy quá, nhất định không chịu nổi Ä‘an dược của lão.
Giá»ng kia rít lên :
- Lão...
Mã công tử quát cả hai :
- Äủ rồi, ngÆ°Æ¡i lui mau. Còn lão, đừng nghÄ© ta không biết lão Ä‘ang toan tính Ä‘iá»u gì. Khác vá»›i lão Tiên gia, vì cứ nghi nghi hoặc hoặc nên cứ lÆ°u mạng lão đến tận lúc này, nếu là ta, lão đừng mong toàn mạng.
Giá»ng khàn khàn thách thức :
- Lão thừa biết ngÆ°Æ¡i muốn giết lão từ lâu. Chỉ tiếc rằng cả ngÆ°Æ¡i nữa cÅ©ng không thể thuyết phục lão Tiên gia của ngÆ°Æ¡i tin lão chính là Vô Diện thÆ° sinh. Äể lão bày cho ngÆ°Æ¡i cách này, là cứ hạ thủ sau đó ném lão cho lÅ© thiên lang cẩu. Nếu lão Tiên gia của ngÆ°Æ¡i có há»i thì bảo đấy là lão lại có mÆ°u đồ đào thoát nên bị lÅ© thiên lang cẩu xâu xé. Äâu còn gì dá»… dàng, đúng không?
Mã công tử hừ phạt :
- Lão không cần bày vẽ hoặc chỉ bảo ta phải làm thế này hay thế khác vì ta còn nhiá»u phÆ°Æ¡ng kế khác, vừa cao minh hÆ¡n vừa danh chánh ngôn thuận hÆ¡n phÆ°Æ¡ng kế lão vừa nói bá»™i phần. Và má»™t khi ta thá»±c hiện, lão yên tâm Ä‘i, lão Tiên gia cÅ©ng không có cách nào bắt tá»™i ta.
- Thử nói xem!
Mã công tử bảo :
- Như gã này chẳng hạn, lão nghĩ ta thật tâm khi bảo thuộc hạ đưa gã đi, ném gã cho lũ thiên lang cẩu xâu xé sao? Là ta chỉ có ý dò xét lão thôi.
- Rồi ngươi dò xét được những gì?
Mã công tá»­ cÆ°á»i cao ngạo :
- Ta thừa biết lão có dá»± mÆ°u đối vá»›i gã này. Chính vì thế, cho dù lão có bảo gã này hoàn toàn hợp cách nhÆ°ng thay vì Ä‘em gã vỠđây ngay lão lại cố tình kéo dài thá»i gian, bảo thuá»™c hạ ta cứ tiếp tục dong xe cho đến tận xế chiá»u, vá»›i lý do là hy vá»ng sẽ tìm thấy má»™t bệnh nhân sắp chết nào khác có thể phù hợp hÆ¡n. Lão ngỡ ta không biết lão kéo dài thá»i gian là vì lý do gì sao?
- à gì?
Mã công tử hừ lạnh :
- Vì lão thừa biết xuống Ä‘Æ°á»ng từ đây Ä‘i đến Nam Thiên Lao cả Ä‘i lẫn vá» dù nhanh lắm cÅ©ng mất hai canh giá». Do vậy, nếu có bị ta phát hiện lão quả thật có ý đồ vá»›i gã sắp chết này, giá nhÆ° ta có quyết định loại bá» gã nhÆ° khi nãy ta vừa giả vá», thì má»™t là ta buá»™c phải Ä‘em năm thuá»™c hạ duy nhất ta của ta thay vào làm vật thá»­ nghiệm cho lão, hoặc ta phải đích thân thá»±c hiện việc thứ hai là chạy đến Nam Thiên Lao tìm và Ä‘em vỠđây cho lão má»™t vật thá»­ nghiệm khác. Có phải lão đã toan tính nhÆ° thế không?
- NgÆ°Æ¡i Ä‘oán rất đúng. Quả là lão đã cố tình kéo dài thá»i gian, quả là lão biết ngÆ°Æ¡i không thể tìm cho lão má»™t vật thá»­ nghiệm lão khác má»™t khi hạn kỳ chỉ còn chÆ° đến hai canh giá». Vậy thì sao?
Mã công tá»­ cÆ°á»i đắc ý :
- Chẳng sao cả. Vì nếu cần, ta đâu ngại hy sinh sinh mạng thuá»™c hạ ta cho lão thá»­ nghiệm. Lão đừng quên, đối vá»›i ta sinh mạng của má»™t ngÆ°á»i đâu quan trá»ng bằng sinh mạng má»™t con thú. Nuôi dưỡng thú còn có ích hÆ¡n là lÅ© ngÆ°á»i lúc nào cÅ©ng luôn sanh lòng phản trắc.
- Vậy tại sao ngươi cho thuộc hạ ngươi lui ra?
Mã công tử hừ hừ luôn miệng :
- Vì ta muốn ngay đêm nay lão phải chết.
- Ngươi dám thật sao?
- Chẳng phải ta đã nói ta có phương kế tuyệt hay đó sao? Và ta sẽ danh chánh ngôn thuận hạ suất lão một khi đan dược do lão chế luyện không đạt hiệu quả như lão hứa.
- Việc chÆ°a đến thật khó mà nói trÆ°á»›c. NgÆ°Æ¡i đừng quên lão là ai và tại sao lão Tiên gia của ngÆ°Æ¡i lại quá tin tưởng đến ná»—i sẵn sàng đáp ứng má»i Ä‘á» xuất miá»…n sao lão chế luyện thành công loại Ä‘an dược có thể giúp chính thù nhân của lão được trÆ°á»ng sinh bất tá»­ hoặc chí ít là phản lão hoàn đồng.
- Äó là do lão tiên gia chỉ thừa nhận lão là Thiên Cang Thượng Nhân nhÆ°ng lại quyết tình phủ nhận thân phận thứ hai của lão là Vô Diện thÆ° sinh. Vậy cho nên lão Tiên gia má»›i tin lão, không nhÆ° ta đã luôn luôn không tin lão.
- Nghĩa là ngươi thừa nhận lão chính là Vô Diện thư sinh?
- Không sai. Vì đó là Ä‘iá»u quá dá»… hiểu.
- Nói xem.
- Chính lão phải nói trước vì sao có thứ danh xưng lạ lùng là Vô Diện thư sinh?
- Ngươi bảo ngươi hiểu mà, đúng không?
- Ta hiểu. Vì đấy là danh xÆ°ng cho má»™t ngÆ°á»i có hai thân phận. Má»™t thân phận ai cÅ©ng biết và má»™t thân phận để không má»™t ai nhận biết.
- Tiếp đi. Thú thật lão rất thích thú khi được ai đó tán dương dù là khen gián tiếp.
- Hừ? Nếu ta mà là lão Tiên gia, ta thừa biết bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, lúc bị truy sát lão ắt hẳn đã có ý định tìm chá»— tạm náu thân, ngắn thôi, đủ cho lão khi hiện thân trở lại đã kịp hóa thân thành thân phận thứ hai là Vô Diện thÆ° sinh, vì lão nghÄ© chỉ có sở há»c của thân phận thứ hai là Vô Diện thÆ° sinh má»›i có thể đối phó nổi võ há»c thượng thừa của lão Tiên gia.
Äúng không nào?
- NgÆ°Æ¡i Ä‘oán khá đấy. Äúng là lão từng có ý định đó.
- NhÆ°ng đã có Ä‘iá»u bất ngá» xảy ra.
- Sao?
- Sau này có ngÆ°á»i phát hiện, đúng vào thá»i Ä‘iểm đó lão Hồng Khắc Ngụy có lảng vảng xuất hiện. Thoạt nghe thì ai cÅ©ng ngỡ là không có liên quan. NhÆ°ng đối vá»›i ta thì đây chính là Ä‘iểm mấu chốt không thể nào bá» qua.
- Thật thế ư?
- Là lão vì cảm nhận có lấy thân phận Vô Diện thÆ° sinh cÅ©ng không thể đối đầu lão Tiên gia, huống hồ lão lúc đó đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng khá nghiêm trá»ng. Vậy là lão bằng má»i cách đã trao truyá»n bí kíp kinh thÆ° cho lão Hồng Khắc Ngụy, trao luôn cho lão Hồng trách nhiệm và thân phận Vô Diện thÆ° sinh của lão. Äó là nguyên do khiến sau này dù lão đã bị sinh cầm, đã bị phế bá» võ công nhÆ°ng trên giang hồ Vô Diện thÆ° sinh vẫn cứ xuất hiện.
- Thì ra vì có ý nghÄ© này nên ngÆ°Æ¡i đã tìm má»i cách xui lão Tiên gia của ngÆ°Æ¡i dùng Thần Long há»™i tiêu diệt toàn bá»™ Hồng gia?
- Lão không cần biết vì đâu lão Tiên gia có quyết định này. Nhưng rồi sự việc diễn đến đây vẫn chưa kết thúc.
- Lão có nghe qua chuyện này. Äó là Hồng Khắc Nguy cho đến tận lúc chết vẫn không thể nào thi thố má»™t bản lãnh mà bá»n ngÆ°Æ¡i cho rằng Hồng Khắc Ngụy chính là Vô Diện thÆ° sinh. Äiá»u đó cho thấy má»i suy Ä‘oán của ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u sai lạc.
- Vị tất vạn sá»± Ä‘á»u sai. Vì sao lão có biết không? Vì sau này kẻ mà bá»n ta hồ nghi là Vô Diện thÆ° sinh lại chính là tiểu tá»­ Mã Nguyên VÅ©, má»™t cô nhi từng được lão Hồng Khắc Ngụy nhặt vá» cÆ°u mang. Cho thấy ở lão Hồng Khắc Ngụy vì đã xảy ra Ä‘iá»u gì bất ổn ngoài ý muốn nên bao sở há»c từng giúp lão Hồng hóa thân thành Vô Diện thÆ° sinh đến lúc tối hậu vẫn không thể thi triển. Vậy là lão Hồng đành chết. NhÆ°ng cÅ©ng nhÆ° lão vào bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, lão Hồng dù đã chết nhÆ°ng vẫn có cách lÆ°u lại sở há»c của Vô Diện thÆ° sinh cho Mã Nguyên VÅ©.
- Cách gì vậy?
- Hừ! Bá»n ta có phần khinh suất nên bá» qua, không chú tâm đến hành vi cuối cùng của lão Hồng.
- Là hành vi gì?
- Lão Hồng trước khi chết đã cố tình dùng tàn lực cắm thật sâu thanh kiếm của chính lão vào một vách đá.
- Có gì khả nghi chăng?
- Có. Mãi sau này, khi tiểu tá»­ Mã Nguyên VÅ© xuất hiện, nghÄ©a là lại có má»™t Vô Diện thÆ° sinh khác tái xuất giang hồ, bá»n ta vì sinh nghi nên có cho ngÆ°á»i quay lại Hồng gia. Và đã phát hiện...
- Äiá»u gì?
- Thanh kiếm của lão Hồng hóa ra lại là một thanh kiếm rỗng ruột.
- Rá»—ng?
- Äúng vậy! Và đấy là chá»— lão Hồng Cất giấu di há»c có thể giúp Mã Nguyên VÅ© vì tìm thấy nên tá»± nguyện biến thành Vô Diện thÆ° sinh tiếp theo.
Nghe đến đây, giá»ng khàn khàn má»›i lần đầu cÆ°á»i cao ngạo :
- Hồng Khắc Ngụy quả nhiên là ngÆ°á»i không há» làm lão thất vá»ng, vẫn có cách biến nhân vật Vô Diện thÆ° sinh thành má»™t nhân vật bất tá»­. NgÆ°Æ¡i thừa nhận rồi chứ?
Mã công tá»­ cÆ°á»i lạt :
- Chẳng được bất tá»­ lâu đâu. Chỉ đến Ä‘á»i Mã Nguyên VÅ© là má»i việc sẽ kết thúc.
- Tại sao?
- Vì Thần Long há»™i lúc này đã sắp đặt rất nhiá»u thiên la địa võng. Và theo tin má»›i Ä‘Æ°a vá», tiểu tá»­ Mã Nguyên VÅ© đã hết dám xuất hiện vá»›i lai lịch thật. Y chỉ có thể thỉnh thoảng xuất hiện vá»›i thân phận thứ hai và má»i hành tung của y Ä‘á»u Ä‘ang bị giám sát, phạm vi xuất hiện của y cÅ©ng Ä‘ang bị bó hẹp dần, rất gần vá»›i những nÆ¡i lúc nào cÅ©ng có ngÆ°á»i của Thần Long há»™i. Sinh mạng của y sắp sá»­a bị kết liá»…u rồi.
Giá»ng khàn khàn có phần kinh ngạc :
- NgÆ°Æ¡i muốn nói, ngay vào thá»i Ä‘iểm này, Mã Nguyên Vã vẫn lấy thân phận Vô Diện thÆ° sinh xuất hiện đó đây?
Mã công tử có ý ngỠ:
- Thế thì sao? Lẽ nào lão không thích vì nhận ra rằng thân phận Vô Diện thư sinh do lão khai sinh cũng sắp đến ngày kết liễu?
Giá»ng khàn khàn bá»—ng tá» ra càng khàn khàn hÆ¡n rất khích Ä‘á»™ng :
- Ừ, lão không thích. NhÆ°ng thôi, đủ lắm rồi. Thá»i gian không còn bao nhiêu, lão phải thá»­ nghiệm Ä‘an dược, kẻo bá» qua hạn kỳ này thì phải đợi thêm má»™t tuần trăng nữa.
Có cánh tay khẳng khiu chạm vào Mã Nguyên Vũ.
Nhưng nhanh hơn một ít, tiếng quát của Mã công tử nhợt vang lên, kèm theo đó là một bàn tay thô bạo cứ điểm loạn khắp các huyệt đạo của Mã Nguyên Vũ :
- Lão không cần phải vội đến thế đâu. Ta có cách này giúp lão dễ dàng thử nghiệm hơn.
Giá»ng khàn khàn kêu thảng thốt :
- Sao ngươi hủy bỠtoàn bộ nhâm mạch của gã?
Mã công tá»­ cÆ°á»›i há»nh hệch :
- Äể Ä‘á» phòng gã này có thể từng là nhân vật võ lâm. Và có thể vá»›i Ä‘an dược của lão sẽ giúp gã này bất ngá» có được má»™t ná»™i lá»±c phi phàm, sẽ đồng mÆ°u vá»›i lão, giúp lão đào thoát. Ta hủy bá» Nhâm mạch của gã để gã dù có ná»™i lá»±c cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng vận dụng.
- Ôi, là ngươi hại lão rồi.
- Sao vậy? Hay là lão quả thật có ý đó?
- Hừ! Má»—i ngÆ°á»i chỉ có má»™t Äốc mạch và má»™t Nhâm mạch. Chính vì thế nên không thể khiếm khuyết bất kỳ mạch nào trong hai mạch Nhâm Äốc này. Và vì ngÆ°Æ¡i đã hủy của gã mất má»™t, thá»­ há»i Ä‘an dược của lão còn phí công thá»­ nghiệm làm gì nữa?
Mã công tá»­ vẫn cứ cÆ°á»i há»nh hệch :
- Äó cÅ©ng là dụng ý của ta: Hoặc lão phải thá»­ nghiệm và phải chấp nhận bị ta sát hại do Ä‘an dược của lão không có hiệu quả nhÆ° mong muốn. Hoặc lão chấp nhận chết ngay bây giá» vì dù chÆ°a bắt đầu thá»­ nghiệm nhÆ°ng lão đã thú nhận Ä‘an dược của lão hoàn toàn không có công năng diệu dụng cải tá»­ hoàn sinh. Và đó sẽ là má»™t trong hai cách để ta đáp lá»i má»™t khi sau này được lão Tiên gia gá»i đến và há»i. Thế nào, lão chá»n Ä‘i. Há»... há»...
Giá»ng khàn khàn thở dài :
- Là ngÆ°Æ¡i luôn thiên phÆ°Æ¡ng bách kế tìm đủ má»i cách để giết lão. Tại sao vậy?
- Câu há»i này lão cứ chỠđến lúc gặp Diêm VÆ°Æ¡ng mà há»i. Còn bây giá», canh ba đã Ä‘iểm rồi, lão muốn thá»­ nghiệm hay không cần nữa?
Giá»ng khàn khàn lầu bầu :
- Muốn lão đến gặp Diêm Vương ư? E chưa phải lúc. Vì lão vẫn muốn cùng lão Tiên gia của ngươi đến gặp Diêm Vương một lúc. Hừ!
Miệng của Mã Nguyên Vũ bỗng bị một vật cứng vừa cạy ra vừa chêm chặt vào khiến cái miệng đó cứ há rộng vì bị vật cứng nỠchẹn ngang.
Sau đó, ngoài năm bảy hoàn Ä‘an dược cứ bị nhét tống nhét tháo vào miệng Mã Nguyên VÅ© thì còn có ba bốn lượt nÆ°á»›c, lượt thì tanh hôi, lượt thì thÆ¡m ngá»t ngào, được rót ồng á»™c vào.
Thá»±c hiện xong, giá»ng khàn khàn bảo :
- Mang gã ra chỗ có ánh trăng.
Mã công tá»­ há»i vặc lại :
- Lão bảo ai? Ta à? Lão dám ra lệnh, sai phái ta ư?
Giá»ng khàn khàn không nao núng :
- Ngươi muốn sớm giết lão, đúng không? Vậy thì đừng chần chừ gì nữa. Chỉ khi bị ánh trăng soi vào mới cho ngươi biết đan dược của lão có hiệu quả hay là không. Chứ nếu cứ để gã nằm mãi thế này, hừ, dược liệu càng ngấm lâu càng tốt và lão đoán chắc gã sẽ hồi sinh. Khi đó thì, hừ, ngươi đâu còn cơ hội nào giết lão?
- Lão hãy nói ngược lại thì hÆ¡n. Äó là nhá» có ánh trăng dược liệu má»›i phát huy diệu dụng. Gã sẽ hồi sinh và lão thì cÅ©ng tạm thá»i toàn mạng. Lão đừng mong dùng kế hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c lừa được ta.
- Vậy thì tùy ngÆ°Æ¡i. Lão già rồi, cÅ©ng rất ngại nếu phải ra ngoài vào thá»i Ä‘iểm đã ná»­a đêm nhÆ° thế này. NgÆ°Æ¡i cứ nhẫn nại chỠđến lúc ngÆ°Æ¡i phải thất vá»ng nha. Hừ!
Cả hai cùng thi gan và chá», khiến Mã Nguyên VÅ© dù Ä‘ang có nhiá»u cảm giác kỳ lạ cứ xảy đến cho bản thân vẫn không biết lá»i của bên nào là đúng, có cần hay không cần đến ánh trăng?
Cảm giác kỳ lạ càng lúc càng xuất hiện nhiá»u, khiến Mã Nguyên VÅ© bắt đầu khó chịu tợ nhÆ° khắp các kinh mạch Ä‘ang bị lÅ© côn trùng nhiá»u thật nhiá»u, không rõ từ đâu xuất hiện, và chúng cứ thi nhau xâu xé, gặm nhấm khắp nÆ¡i, gây thành những ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n ngấm ngầm.
- Ngươi thấy chưa? Gã vẫn có dấu hiệu hồi sinh, tuy chậm mà chắc, dĩ nhiên tốt hơn so với tình huống giả như ngươi đưa ngay gã ra chỗ có ánh trăng.
Giá»ng của Mã công tứ cÅ©ng tá» ra nôn nao lạ :
- Äan dược có hiệu quả. Äan dược của lão có công năng diệu dụng thật?
Chợt giá»ng khàn khàn quát :
- Ngươi định làm gì?
- Không có gì. Ta chỉ muốn tự tay đưa đan dược thần diệu này đến chỗ lão Tiên gia...
- Hừ! NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a đến để làm gì má»™t khi bao loại dược liệu do lão Ä‘iá»u phối chế luyện thì ở chá»— lão Tiên gia của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có ngÆ°á»i thá»±c hiện y nhÆ° vậy?
- Thật sao? Hóa ra lão Tiên gia vẫn đỠphòng lão hạ độc hoặc lo ngại ở lần thứ hai lão chế luyện sẽ không đủ công năng như lần đầu?
- Hừ! Lão Tiên gia của ngươi luôn luôn đa nghi, ngươi đã biết thế rồi còn gì. Vì thế ngươi không cần phí công mang nhưng thứ vô dụng này đi.
- Vô dụng? Tại sao?
- Hừ! Vì lúc lão liệu phÆ°Æ¡ng, lão Tiên gia của ngÆ°Æ¡i đã há»i rất kỹ vá» liá»u lượng cần dùng. Do đó, chỉ những hoàn Ä‘an dược lúc nãy lão đã cho gã kia dùng má»›i có đủ những phÆ°Æ¡ng dược cần thiết. Chá»— còn lại chỉ là phần thừa, bá» thì tiếc nên lão tạm thá»i lÆ°u lại.
Và lại Ä‘á»™t ngá»™t, giá»ng khàn khàn lại quát :
- Ngươi định làm gì gã?
- Há»... há»... Chẳng có gì. Ta chỉ muốn giết gã để thu hồi toàn bá»™ dược liệu có lẽ đã thấm đầy vào máu huyết gã.
- À... Là ngÆ°Æ¡i cÅ©ng muốn trÆ°á»ng sinh bất tá»­ nhÆ° lão Tiên gia của ngÆ°Æ¡i sau này?
- Äừng nói nhảm. Là ta lo cho lão Tiên gia nhất định đã bị lão gạt. Chỉ có loại Ä‘an dược lão vừa phục cho gã này má»›i thật sá»± có công năng diệu dụng nhÆ° sá»± thật Ä‘ang chứng minh.
Có một bàn tay thô bạo chộp mạnh vào Mã Nguyên Vũ.
Kịp lúc đó giá»ng khăn khàn lại bảo :
- NgÆ°á»i chỉ có thể Ä‘Æ°a gã Ä‘i chứ không thể chiếm Ä‘oạt máu huyết gã ngay lúc này.
- Tại sao?
- Vì máu huyết của loại sinh vật nào mà không vậy. Hễ còn ở trong nội thể thì không sao. Nhưng để máu huyết chảy ra ngoài là đông đặc ngay. Theo lão, ngươi thừa biết chuyện này?
- Vậy thì ta sẽ mang gã theo, đâu có khó khăn gì đáng kể...
Vừa lúc đó có tiếng lũ lang cẩu tru vang :
- U... u... u...
Cơ thể Mã Nguyên Vũ bị bàn tay thô bạo nhấc bổng lên và cũng là lúc đôi mắt Mã Nguyên Vũ vụt chớp mở.
Äôi mục quang của Mã Nguyên VÅ© liá»n bắt gặp hình ảnh má»™t lão nhân già thật già, tóc đã hói rụng gần hết, da dẻ thì nhăn nheo, vá»›i má»™t cánh tay dù đã khô đét nhÆ° que củi nhÆ°ng vẫn linh hoạt vừa Ä‘Æ°a lên chỉ vào Mã Nguyên VÅ© vừa kêu bằng giá»ng khàn khàn :
- Nguy rồi! Äúng là nhân định bất thắng thiên, lão quên khuấy há»… đến đêm trăng tá» là lÅ© thiên lang cẩu của ngÆ°Æ¡i hùa nhau tru tréo. Nhìn kìa, mắt của gã vừa mở chòng chá»c vừa Ä‘á» au nhÆ° mắt lÅ© cẩu lang.
Bàn tay thô bạo liá»n xoay Mã Nguyên VÅ© lại, cho Mã Nguyên VÅ© nhìn thấy chủ nhân của bàn tay thô bạo là má»™t nam nhân tuấn tú cốt cách bất phàm, chỉ má»—i tá»™i là đôi mắt quá tinh nhanh thành ra gian xảo. Chủ nhân của đôi mắt gian xảo cÅ©ng Ä‘ang ná»­a nhìn Mã Nguyên VÅ© ná»­a nhìn lão nhân gầy đét ná» :
- Thế thì sao? Không lẽ tiếng thiên lang cẩu tru tréo cũng gây hậu quả xấu đến đan dược của lão?
LÅ© thiên lang cẩu càng lúc càng tru tréo nhiá»u hÆ¡n, cho biết đêm nay quả là má»™t đêm trăng thật đầy và lúc này là lúc vầng minh nguyệt sáng tá» nhất.
Toàn thân Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng theo từng đợt tru của lÅ© thiên lang cẩu mà càng lúc càng run bần bật nhiá»u hÆ¡n.
Có tiếng khàn khàn của lão nhân gầy đen đét kêu :
- Sao lại không gây tắc động? Ngươi mau buông gã xuống, chạy nhanh ra ngoài xua lũ thiên lang cẩu đi thật xa, nhanh lên!
Nam nhân tuấn tú đâu dễ gì chịu buông Mã Nguyên Vũ :
- Xua đi làm gì? Giả như có bị tác động mà gã chết, mạng của lão mới dễ bị ta thu thập. Lo gì chứ?
Có thể càng run thì hai mắt của Mã Nguyên VÅ© càng chá»›p nháy nhiá»u loạt. Và có lẽ hiện trạng này làm nam nhân tuấn tú dao Ä‘á»™ng, không dám nhìn vào mắt Mã Nguyên VÅ© nữa. Vì thế nam nhân bèn xoay mặt Mã Nguyên VÅ© ra ngoài, cho nhìn thấy trở lại hình dáng vừa đáng thÆ°Æ¡ng hại vừa dá»… gây cÆ°á»i của lão nhân gầy đét ná».
Và đó là lúc lão nhân chợt giẫm hai chân thình thịch :
- Là gã chết hay chính ngươi phải mất mạng tức thì? Mau buông gã ra nếu ngươi còn muốn sống. Toàn thân gã bây giỠđụng vào đâu cũng lây lan chất độc đến đấy. Ngươi muốn chết vì độc phải không? Mau buông gã ra!
Khó có ai giữ nổi thái Ä‘á»™ Ä‘iá»m tÄ©nh vào lúc này nhất là khi cứ nghe lão nhân ná» hét thét thế này lại gào thế kia, toàn là những lá»i Ä‘e dá»a đến tính mạng không thôi. Do vậy, thật dá»… hiểu khi toàn thân Mã Nguyên VÅ© vụt bị quẳng bay qua má»™t bên.
Choang...
Có má»™t nÆ¡i đặt nhiá»…u lá» Ä‘an dược, Mã Nguyên VÅ© vì bị quẳng ngay vào đó nên hầu hết các lá» Ä‘an dược Ä‘á»u bị vỡ tung tóe.
Lực va chạm làm cho Mã Nguyên Vũ nếu trước đây luôn bất động thì lúc này chợt đứng bật dậy.
Äang kinh ngạc vì bản thân không chỉ cá»­ Ä‘á»™ng mà còn là những cá»­ Ä‘á»™ng thật mạnh mẽ.
Mã Nguyên Vũ chợt nghe lão nhân bật kêu :
- Chạy Ä‘i! Là gã đã biến hình quá»· nhập tràng. NgÆ°Æ¡i có thấy gã vừa nhảy bật dậy nhÆ°ng hai khuá»·u chân vẫn thẳng nhÆ° hai que củi chăng? Chỉ có quá»· nhập tràng má»›i không thể co duá»—i hai khuá»·u chân nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng.
Dù Ä‘ang còn kinh ngạc đến mấy Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng phải tạm gác qua má»™t bên. Do ba chữ quá»· nhập tràng chính là ám hiệu lão đã rù rì rủ rỉ căn dặn Mã Nguyên VÅ©. Lão có nói, há»… nghe đến ba chữ này là tình thế đã nguy cấp lắm rồi, nếu Mã Nguyên VÅ© thiếu đởm lược, không dám mạo hiểm thá»±c hiện theo phÆ°Æ¡ng sách của lão thì việc thoát thân sau này chỉ là chá» khi mặt trá»i lặn đằng Äông và má»c đằng Tây mà thôi.
Mã Nguyên VÅ© liá»n nhìn lão.
Lão cùng nhìn lại Mã Nguyên VÅ©, y nhÆ° dò há»i, nhÆ° cầu khẩn và cÅ©ng là chỠđợi Ä‘iá»u mà Mã Nguyên VÅ© nên thá»±c hiện.
Chợt có tiếng Mã Bình Nguyên gầm vang :
- Có là quá»· nhập tràng thì cÅ©ng phải bá» thây vì Äá»™c Thủ Hắc Cốt chưởng của ta.
Có một luồng kình khí nóng giãy chợt cuộn tít vào lưng Mã Nguyên Vũ.
Ào...
Vá»›i bản năng sở há»c từng làm khiếp đâm bao địch nhân, Mã Nguyên VÅ© chợt dịch chân vừa tránh vừa xoay ngÆ°á»i nhìn vá» hÆ°á»›ng phát kình.
Không nhìn thì không sao, Mã Nguyên VÅ© thoạt nhìn liá»n kinh tâm khiếp đảm. Bá»›i luồng kình ná» không chỉ nóng giãy, nóng đến chết ngÆ°á»i mà còn là má»™t luồng kình Ä‘á» rừng rá»±c, có thể hiểu bất kỳ vật gì nếu để luồng kình này chạm vào ắt sẽ bị thiêu hủy ngay tức khắc.
Äó là trÆ°á»ng hợp sắp xảy đến cho lão nhân, do Mã Nguyên VÅ© nhảy tránh thì đối tượng kế tiếp để luồng kình Ä‘á» rá»±c theo đà lao đến uy hiếp chính là lão nhân.
Có tiếng lão nhân kêu không thành tiếng :
- Là lão đây, là lão đây mà. Ngươi muốn lão chết thật ư?
Tiếng kêu này làm cho Mã Nguyên Vũ nghĩ lại, nhớ lại ánh mắt có phần cầu khẩn lúc nãy của lão nhân.
Vì thế, cho dù biết tiếng kêu của lão có đến hai ý. Nếu lá»t vào tai Mã Bình Nguyên thì tiếng kêu hóa thành tiếng kêu Ä‘á» tỉnh, bảo ngÆ°á»i Ä‘ang bị luồng kình Hắc Cốt chưởng uy hiếp chính là lão, không lẽ Mã Bình Nguyên nỡ nào hoặc dám nào hạ thủ lão sao?
Còn lá»t vào tai Mã Nguyên VÅ© thì đó lại là tiếng kêu nhắc nhở, bảo lão ở đây này sao Mã Nguyên VÅ© không đến vá»›i lão, không thá»±c hiện theo phÆ°Æ¡ng sách của lão, hay Mã Nguyên VÅ© muốn lão chết? Hoặc Mã Nguyên VÅ© hoặc Mã Bình Nguyên ai thoạt nghe cÅ©ng phải hiểu theo ý của lão. NhÆ°ng Mã Nguyên VÅ© vẫn nhất thá»i cho qua, đành thần tốc lao vào lão.
Vù...
Mã Bình Nguyên có lẽ đã phần nào thu bá»›t kình vá», vì thế. Mã Nguyên VÅ© khi lao đến vẫn kịp chá»™p vào lão nhân và mang Ä‘i trÆ°á»›c khi Mã Bình Nguyên vì phát hiện có Ä‘iá»u bất diệu nên lại thần tốc nhấn thêm chân lá»±c, làm cho luồng kình phát ánh xích quang đỠđến chói mắt.
Bị Mã Nguyên Vũ bất ngỠđến chộp và mang đi, lão nhân kêu thất thanh :
- Mã công tá»­ mau cứu lão! Äừng để quá»· nhập tràng bóp chết lão.
Lão nhân giả vá» y nhÆ° thật khiến Mã Nguyên VÅ© chỉ suýt nữa là bật thành tiếng cÆ°á»i nếu nhÆ° đúng lúc đó không có tiếng Mã Bình Nguyên gầm vang :
- Loài quỷ muốn chết! Ngươi chạy đâu cho thoát. Trúng này!
Ào...
Mã Nguyên VÅ© thật sá»± kinh tâm do có cảm nhận luồng kình Ä‘ang bám theo sau nhÆ° là má»™t luồng phong ba cuồng ná»™, có uy lá»±c bài sÆ¡n đảo hải mà bản thân Mã Nguyên VÅ© chÆ°a từng mục kích bao giá». Quả là thứ tình thế cá»±c kỳ nguy cấp nhÆ° lão nhân đã cảnh báo. Do đó, vì sợ không tài nào thoát kịp, sẽ mất cÆ¡ hôi ngàn năm có má»™t này, Mã Nguyên VÅ© vá»™i vàng bá» chạy thật nhanh.
Ầm...
Chấn kình cực mạnh đã vang lên làm cho Mã Nguyên Vũ chúi nhủi suýt ngã. Nhưng sau đó do kịp cố gượng nên Mã Nguyên Vũ vội nương theo chấn kình bỠchạy nhanh hơn.
Vù...
Mã Bình Nguyên lao bám sát phía sau :
- NgÆ°Æ¡i có chạy đằng trá»i cÅ©ng không thoát...
Ào...
Lại bị luồng kình bài sơn đảo hải uy hiếp, Mã Nguyên Vũ nhỠkịp nghĩ đến chuyện nếu được nương theo chấn kình mà chạy có lẽ sẽ thuận lợi hơn bội phần, nên bất ngỠngoặt tả thủ vỠphía sau :
- Äỡ!
Bung...
Do có chuẩn bị trÆ°á»›c nên ngay khi bị lá»±c chấn kình tác Ä‘á»™ng vào Mã Nguyên VÅ© liá»n nhÆ° mÅ©i trÆ°á»ng tiá»…n rá»i Ä‘Æ°á»ng cung, xé gió lao Ä‘i thật nhanh.
Ở phía sau là tiếng kêu kinh ngạc của Mã Bình Nguyên :
- Dĩ Hoàn Quy Nguyên công phu? Gã kia, ngươi là ai? Sao am hiểu Di Hoàn Quy Nguyên công phu của Vô Diện thư sinh?
Thanh âm khàn khàn của lão nhân cũng theo đó lào thào vang vào tai Mã Nguyên Vũ :
- Vậy là hắn trước sau gì cũng nhận ra lai lịch ngươi. Hãy nhân cơ hội hắn chưa kịp hoàn hồn, chạy đi. Chạy theo cách lão đã giải thích với với ngươi...
Mã Nguyên Vũ nhìn lại, lão nhân sau hai lần Mã Nguyên Vũ nương theo chấn kình đã bị chấn kình tác động nên bây giỠđây ngất lịm. Mã Nguyên Vũ tự lắc đầu, thở dài và âm thầm lao mất hút vào bóng đêm.
Tài sản của dth_abcd

  #19  
Old 13-05-2008, 08:08 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 19
Thiên Cang Thượng Nhân



Lão nhân rồi cũng đến lúc hồi tỉnh. Và lão nhân nhăn nhó sau một lúc rồi ngồi bật dậy để đảo mắt nhìn quanh :
- Äây là đâu? DÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i không Ä‘i đến nÆ¡i đã được lão chỉ Ä‘iểm?
Mã Nguyên VÅ© từ từ mở mắt ra, vẫn giữ theo tÆ° thế đã ngồi tá»a công, nhìn lão và đối thoại :
- Cáo có hang, ngÆ°á»i có chá»— lÆ°u ngụ. Nếu Ä‘i đến nÆ¡i đã được lão tiá»n bối chỉ Ä‘iểm, không sá»›m thì muá»™n cÅ©ng bị phát hiện do Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lối lại của lão tiá»n bối đã bị đối phÆ°Æ¡ng am hiểu có đến bảy tám phần. Không nhÆ° địa Ä‘iểm tại hạ chá»n đây, má»™t là đối phÆ°Æ¡ng chÆ°a từng biết, hai là dù có biết cÅ©ng không bao giá» nghÄ© đây là chốn xuất thân thật sá»± của má»™t Mã Nguyên VÅ© từng gây chấn Ä‘á»™ng khắp giang hồ.
Lão nhân chau mày :
- NgÆ°Æ¡i xÆ°ng là tại hạ, dÆ°á»ng nhÆ° không má»™t mảy may nào cảm kích những gì lão đã giúp ngÆ°Æ¡i?
Mã Nguyên VÅ© chợt nhẹ giá»ng :
- Lão tiá»n bối không phải Thiên Cang Thượng Nhân!
- NgÆ°Æ¡i há»i hay ngÆ°Æ¡i quả quyết?
- Quả quyết.
Lão nhân cÆ°á»i :
- Vậy còn chuyện lão luôn tự nhận là Vô Diện thư sinh thì sao?
Mã Nguyên Vũ chỉ có một thoáng ngập ngừng là đáp ngay :
- Tại hạ tin.
Lão nhân hết cÆ°á»i :
- Sao ngÆ°Æ¡i tin cái này không tin cái kia hoặc tin vào Ä‘iá»u ngược lại? Hoặc giả sao ngÆ°Æ¡i không nghÄ© nếu lão nói dối má»™t Ä‘iá»u thì cả Ä‘iá»u thứ hai cÅ©ng là nói dối?
- Vì nếu thế lão Tiên gia nào đó đã giết lão tiá»n bối từ lâu. Lão tiá»n bối đừng quên tại hạ đã được nghe Ä‘i nghe lại khá là nhiá»u lần rằng nhân vật lão Tiên gia rất Ä‘a nghi.
Lão nhân lại nhìn quanh :
- Äây là địa phÆ°Æ¡ng nào?
Mã Nguyên VÅ© há»i ngược lại :
- Sao lão tiá»n bối không há»i vì nguyên nhân nào tại hạ vẫn là má»™t ngÆ°Æ¡i bình thÆ°á»ng, không bị hóa thành Ä‘á»™c nhân nhÆ° lão tiá»n bối đã tiên liệu và đồ rằng tại hạ vì không muốn chết nên phải chấp nhận giải pháp Ä‘á»™c nhất lão tiá»n bối có thể nghÄ© ra?
Lão nhân gật gù :
- NgÆ°Æ¡i há»i đúng. Quả thật đây là giải pháp Ä‘á»™c nhất lão có thể nghÄ© ra ngay khi phát hiện ngÆ°Æ¡i là kẻ tình cá» có tấm thân bách Ä‘á»™c bất xâm.
Mã Nguyên VÅ© ngắt lá»i :
- Sai rồi, chÆ°a hoàn toàn loại trừ đủ bách Ä‘á»™c. Bởi vì loại hoạt chất lão tiá»n bối cho tại ha dùng tuy không đủ mạnh để giết tại hạ nhÆ°ng vẫn vÄ©nh viá»…n biến thành Ä‘á»™c nhân. Là loài Ä‘á»™c chất gì kinh khiếp vậy?
Lão nhân lại cÆ°á»i :
- Hạc Äỉnh Hồng. Lão Tiên gia quá»· quái đó công phu thì thượng thừa, Ä‘a nghi thì chỉ đứng hàng thứ nhất chẳng chịu đứng sau ai, vậy mà chịu tin vào Ä‘iá»u lão bịa đặt. Lão bảo muốn trÆ°á»ng sinh bất tá»­ thì phải dụng thuật di Ä‘á»™c chế Ä‘á»™c. TrÆ°á»›c thì dùng loại hoạt chất có chứa Hạc Äỉnh Hồng, sau thì dùng mật của loài Xích Ngô Công ngàn năm. Äây là hai loại kịch Ä‘á»™c hy hữu, đồng thá»i có tính khắc kỵ lẫn nhau. Sau khi dùng chẳng những không chết mà còn thanh tẩy toàn bá»™ má»i ô uế tạp chất đã dung nạp vào ngÆ°á»i suốt thá»i gian tám mÆ°Æ¡i năm dài tồn tại. Lão Tiên gia quá»· quái đó tin vào ngụy thuyết của lão, là sau khi thanh tẩy nhÆ° thế toàn thân liá»n nhẹ lâng lâng do không còn bị ô uế nên biến thành tiên. Và đã là tiên lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ bất tá»­ trÆ°á»ng sinh. NgÆ°Æ¡i nghÄ© thế nào?
Mã Nguyên Vũ không thể không gật đầu thừa nhận :
- Thuyết này quả cao minh, bất kỳ ai thoạt nghe cũng phải tin. Riêng tại hạ thì không.
Lão nhân cũng gật đầu :
- NgÆ°Æ¡i không tin vì ngay từ đầu đã nghÄ© lão không thể nào là Thiên Cang Thượng Nhân. Vậy thì giải thích Ä‘i vì sao ngÆ°Æ¡i không tin, trong khi ai ai cÅ©ng cho lão là Thiên Cang Thượng Nhân, kể cả lão Tiên gia quá»· quái cÅ©ng phải tin Ä‘iá»u này?
Mã Nguyên Vũ nhìn lão nhân :
- Thượng nhân là má»™t danh xÆ°ng cao quý. Vì thế, hầu nhÆ° chỉ những bậc đạo gia vừa cao niên vừa có dáng vẻ bên ngoài thật tiên phong đạo cốt má»›i được ngÆ°á»i ngÆ°á»i tặng cho danh xÆ°ng này. Trong khi đó, lão tiá»n bối vì quá hoạt kê nên hóa thành giảo hoạt, tuyệt đối không xứng vá»›i danh xÆ°ng này.
Lão nhân có ý giận :
- Lão giảo hoạt như thế nào?
Mã Nguyên Vũ khỉnh khỉnh :
- Thiếu quang minh lá»—i lạc khi cố tình tạo ra má»™t nhân vật thần kỳ là Vô Diện thÆ° sinh. Äã vậy, diệt ma trừ ác tuy là Ä‘iá»u nên làm nhÆ°ng quá nhẫn tâm không cho ngÆ°á»i con Ä‘Æ°á»ng hối cải, hành thiện là tốt nhÆ°ng hành thiện theo cung cách ném đá giấu tay thì đúng là giảo hoạt.
Lão nhân chợt hất mặt :
- NgÆ°Æ¡i đã tàn sát khá nhiá»u sinh mạng, còn nghe nói là những kẻ đó chết thật thảm khốc. NgÆ°Æ¡i giết ngÆ°á»i là quang minh, còn lão giết ngÆ°á»i là giảo hoạt. Vây so sánh Ä‘i, ai giết nhiá»u hÆ¡n ai và có ngÆ°á»i nào được ngÆ°Æ¡i chừa cho con Ä‘Æ°á»ng hối cải chÆ°a?
Mã Nguyên Vũ bảo :
- Tại hạ lạm sát. Äúng. NhÆ°ng cÅ©ng may là chÆ°a lạm sát ngÆ°á»i vô tá»™i. Äiá»u này mai hậu còn có thể sá»­a đổi lại chỉ loại bá» những kẻ đáng bị loại bá» thôi. Còn lão tiá»n bối?
- Lão thì sao? Những kẻ bị lão giết Ä‘á»u chÆ°a đủ tá»™i chết Æ°?
Mã Nguyên Vũ thở dài :
- Äó là chuyện đã qua. NhÆ°ng sau này thì sao? Vá»›i nhân vật Vô Diện thÆ° sinh được lão tiá»n bối khai sinh và nhân vật này ắt hẳn sẽ mãi mãi bất tá»­. Thá»­ há»i liệu ai ká»m chế được nếu nhân vật đó lạm dụng công phu thượng thừa lai vô ảnh khứ vô hình, gây thành trận đồ sát cho võ lâm thì sao? Vậy là sá»± giảo hoạt của lão tiá»n bối sẽ hóa thành Ä‘á»™ng thái trợ Trụ vi ngược, biến lão tiá»n bối thành tá»™i nhân thiên cổ.
Lão nhân giật mình :
- Ê, lão vẫn chÆ°a thừa nhận lão là Vô Diện thÆ° sinh à nha. Bất quá lão phải oang oang nhÆ° thế chỉ là cách đối phó nhất thá»i vá»›i tính Ä‘a nghi cố hữu thành cố tật của lão Tiên gia quá»· quái kia mà thôi. Vá»™i gì ngÆ°Æ¡i Ä‘á» quyết lão sẽ là thiên cổ tá»™i nhân?
Mã Nguyên Vũ vẫn khăng khăng :
- Tại hạ không nhận định lầm đâu, lão tiá»n bối chính là Vô Diện thÆ° sinh.
Lão nhân nhấp nháy mắt rất giảo hoạt :
- Ngươi có bằng chứng?
Mã Nguyên Vũ gật đầu :
- Có. Vì Bảo chủ Hồng gia bảo Hồng Khắc Ngụy tiá»n bối đã từng là Vô Diện thÆ° sinh, dÄ© nhiên là do lão tiá»n bối thu nhận và trao truyá»n. Má»i diá»…n biến xảy ra bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c hoàn toàn đúng nhÆ° Mã Bình Nguyên nhận định.
- Vì ngÆ°Æ¡i nhận được di há»c của Hồng Khắc Ngụy nên lão thôi không còn phủ nhận nữa. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i nghÄ© sao nếu lão bảo, chuyện biến thành thiên cổ tá»™i nhân nhÆ° ngÆ°Æ¡i vừa nói cÅ©ng có sá»± góp phần của ngÆ°Æ¡i nữa?
Mã Nguyên VÅ© mỉm cÆ°á»i :
- Sao lại thế? Vì nhÆ° lão tiá»n bối đã nghe Mã Bình Nguyên bảo, Vô Diện thÆ° sinh vẫn xuất hiện cho dù tại hạ đã là ngÆ°á»i sắp chết và luôn ở cạnh lão tiá»n bối đấy sao? Mà Vô Diện thÆ° sinh này đâu do tại hạ chá»n để gá»i là có kẻ kế thừa.
Lão nhân giật mình :
- Vậy di há»c DÄ© Hoàn Quy Nguyên của lão bằng cách nào đến được tay Vô Diện thÆ° sinh Ä‘á»i thứ tÆ°?
Mả Nguyên Vũ nhún vai :
- Tại hạ làm sao biết.
- Ngươi phải biết.
Mã Nguyên Vũ nghi ngại :
- Tại sao?
Äến lượt lão nhân nhìn dò xét Mã Nguyên VÅ© :
- Lão đang cùng Mã Bình Nguyên đi tìm một bệnh nhân gần chết để thử nghiệm đan dược thì nhìn thấy ngươi. Và lúc đó trông ngươi như thế nào ngươi biết không?
- Như thế nào?
- Nhá» lão từng am hiểu Thiên Canh công phu nên thoạt nhìn qua là lão biết ngay ngÆ°Æ¡i là má»™t tên tiểu tá»­ quá Æ° liá»u lÄ©nh, không biết sống chết là gì. NgÆ°Æ¡i dám đồng thá»i kiêm luyện hai loại công phu, má»™t là Thiên Cang, hai là công phu DÄ© Hoàn Quy Nguyên của lão.
Vậy mà ngươi luyện được mới là lạ.
- Sao lại lạ?
- Lão cứ nói thế này thì ngÆ°Æ¡i rõ. Hai loại công phu này tuyệt đối không thể nào tìm được cách dung hợp, chỉ trừ phi bản nhân ngÆ°Æ¡i có đến hai đại huyệt Äan Äiá»n vá»›i má»—i đại huyệt chỉ được thông suốt vá»›i má»™t trong hai Nhâm hoặc Äốc mạch. Vì thế, khi thấy đại huyệt Äan Äiá»n của ngÆ°Æ¡i bị ai đó cố tình phá hủy lão nhận được ngay, ngÆ°Æ¡i còn sống đấy là nhá» ngÆ°Æ¡i vẫn còn má»™t bá»™ vị thứ hai được ngÆ°Æ¡i dùng thay đại huyệt Äan Äiá»n. Vậy là nghi vấn kia tá»± dÆ°ng giải toả, ngÆ°Æ¡i có thể kiêm luyện nhị công là nhá» thế.
Mã Nguyên Vũ thán phục :
- Lão tiá»n bối quả là bậc thiên tài. Không sai, chính nhá» thế nên đã có má»™t thá»i gian tại hạ có thể đồng thá»i luân phiên xuất hiện trong hai thân phận nhÆ°ng không ai phát hiện.
Không nhÆ° Hồng Khắc Nguy tiá»n bối vì sợ bại lá»™ thân phận nên chỉ xuất hiện khi cần và khi không cần thì loại bá» luôn thân phận thứ hai mà không biết rằng chính vì Ä‘iá»u đó nên bị nghi ngá».
Lão nhân nỠchép miệng tỠý tiếc nuối :
- Không ai nhÆ° Hồng Khắc Ngụy. Lão đã dặn Ä‘i dặn lại rồi, bảo là không chấp nhận thì thôi, hãy tìm ngÆ°á»i khác mà giao cho thân phận Vô Diện thÆ° sinh. Y nhận làm chi để sau này tùy tiện lập gia thất. Mà há»… thân cận nữ sắc là bao công phu khổ luyện Ä‘á»u bị hủy bá». NgÆ°Æ¡i không nhÆ° thế chứ?
Mã Nguyên Vũ rùng mình :
- CÅ©ng suýt mấy lần nếu tại hạ không cố kìm chế có lẽ cÅ©ng tá»± hủy bá» công phu DÄ© Hoàn Quy Nguyên. Mà cÅ©ng may, do sá»± thật này chÆ°a bị tiết lá»™ nên kể cả Mã Bình Nguyên dù có quả quyết Hồng Khắc Ngụy tiá»n bối chính là Vô Diện thÆ° sinh Ä‘á»i thứ hai nhÆ°ng cho đến lúc này vẫn mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, không thể hiểu vì sao đến tận lúc chết Hồng Khắc Ngụy tiá»n bối vẫn không vận dụng sở há»c của Vô Diện thÆ° sinh.
Lão nhân Ä‘á»™t ngá»™t há»i :
- Lúc trao truyá»n di há»c ngÆ°Æ¡i có Ä‘em Ä‘iá»u đại kỵ này căn dặn nhân vật Vô Diện thÆ° sinh Ä‘á»i thứ tÆ°, sau ngÆ°Æ¡i không?
Mã Nguyên VÅ© cÆ°á»i :
- Äã bảo nhân vật này không do tại hạ chá»n, dặn thế nào được mà dặn?
Lão nhân nổi giận :
- Nói nhÆ° vậy không lẽ ngÆ°Æ¡i chÆ°a nhắm sẵn ngÆ°á»i nào đó để thay ngÆ°Æ¡i làm Vô Diện thÆ° sinh sao? Lão không tin vào miệng lưỡi quá giảo hoạt của ngÆ°Æ¡i.
Mã Nguyên Vũ thản nhiên bảo :
- DÄ© nhiên tại hạ có chá»n sẵn, đấy là Phạm Hoàng, cao đồ kiệt xuất nhất của Hoa SÆ¡n phái. Chỉ tiếc, hoàng thiên đúng là hữu nhãn vô châu, mãi cho đến tận bây giá» tại hạ vẫn chÆ°a có dịp gặp lại y. NhÆ°ng cÅ©ng may là tại hạ chÆ°a gặp, chÆ°a bảo y hóa thành Vô Diện thÆ° sinh. Bằng không, sau này thêm tại hạ nữa là có đến ba Vô Diện thÆ° sinh đồng thá»i xuất hiện, vậy là thiên hạ đại loạn.
Lão nhân thở dài :
- Không lẽ lão đã sai thật sao? Äúng nhÆ° lá»i bào huynh Thiên Cang Thượng Nhân từng cảnh báo, bảo cung cách của lão chỉ là gây há»a cho võ lâm mà thôi.
Mã Nguyên Vũ thất kinh :
- Lão tiá»n bối vừa nói gì? Thiên Cang Thượng Nhân và lão tiá»…n bối là...
Toàn thân lão nhân chùng xuống, sắc diện vốn thật già càng già lão thêm. Äây là biểu hiện qua má»™t ngÆ°á»i bị suy sụp do chủ đích bấy lâu nay theo Ä‘uổi hoặc bấu víu, dá»±a vào chủ đích đó mà sống nay hóa ra chủ đích kia hoàn toàn sai, chỉ là ảo tưởng và đã vỡ tan nhÆ° bá»t biển khiến chá»— dá»±a, chá»— bấu víu không còn làm cho cuá»™c sống nhất là quãng thá»i gian đã qua không còn ý nghÄ©a gì nữa. Thá»­ há»i ai lâm cảnh này mà không tuyệt vá»ng, không bị suy sụp?
Bởi đã từng trải qua cảnh huống này, khi biết rằng chuyện báo thù cho Mã gia Vô Vi phái không còn mang ý nghÄ©a sống còn nữa, khi nhận thức bản thân không há» liên quan gì đến Mã gia và tệ hÆ¡n là xuất thân và lai lịch bản thân hoàn toàn mù mịt thì chính Mã Nguyên VÅ© đã biết tâm trạng của má»™t ngÆ°á»i khi bị suy sụp là thế nào, nên Mã Nguyên VÅ© ái ngại nhìn lão nhân :
- Là bào đệ và còn làm cho không biết bao nhiêu ngÆ°á»i phải ngá»™ nhận lão tiá»n bồi là Thiên Cang Thượng Nhân, Ä‘iá»u này chỉ có thể xảy ra vá»›i má»™t tình huống duy nhất mà thôi.
Äó là giữa lão tiá»n bối và Thiên Cang Thượng Nhân phải là huynh đệ song sinh.
Lão nhân không đáp cũng không có dấu hiệu nào cho thấy sẽ đáp hoặc muốn đáp.
Trái lại đôi mắt già nua của lão nhân chợt tá» ra mÆ¡ mÆ¡ màng màng, nhÆ° thể lão nhân Ä‘ang thả hổn vá» quá khứ, nhá»› lại má»i Ä‘iá»u thuá»™c vá» dÄ© vãng.
Không muốn lão nhân cứ mãi thế này, Mã Nguyên VÅ© đành tiếp tục Ä‘á»™c thoại, kỳ vá»ng sẽ lôi kéo được lão nhân quay vá» thá»±c tại, tạm thá»i nguôi ngoai Ä‘i tình trạng má»›i vừa bị sá»± thật phÅ© phàng đả kích mạnh vào hoài bão, vào ý tưởng đã đừng giúp lão nhân ngạo thị giang hồ, gây kinh hoàng cho bất kỳ ai, dám thể hiện những hành vi Ä‘á»™c ác và còn giúp lão nhân kéo dài cuá»™c sống cho đến tận hôm nay. Mã Nguyên VÅ© bảo :
- Nếu đã xảy ra tình huống là Thiên Cang Thượng Nhân từng cảnh báo lão tiá»n bối vá» chuyện khai sinh ra nhân vật Vô Diện thÆ° sinh thì ắt là giữa huynh đệ lão tiá»n bối đã xảy ra những bất đồng. Và những bất đồng đó là gì nếu không phải nhị vị có hai chủ kiến khác nhau vá» phÆ°Æ¡ng thức hành Ä‘á»™ng cho cùng má»™t chủ đích duy nhất là trừ ma vệ đạo?
NhÆ° có tia hy vá»ng, Mã Nguyên VÅ© nhìn thẳng vào lão nhân :
- Có phải lệnh huynh Thiên Cang Thượng Nhân vì là bậc đạo gia, thấm nhuần và minh triết má»i Ä‘iá»u khuyên dạy của đức Khổng Phu Tá»­, luôn có chủ trÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i quân tá»­ chỉ nên lấy đức báo oán, Ä‘á»™ng khẩu bất Ä‘á»™ng thủ dùng lá»i lẽ thuyết phục ngÆ°á»i vẫn hÆ¡n là dùng sức lá»±c chỉ dành cho hạng võ biá»n thô lá»—? Và vì bất phục cÅ©ng là bất đồng, lão tiá»n bối cứ muốn minh chứng Ä‘iá»u ngược lại nên quyết tạo ra nhân vật Vô Diện thÆ° sinh đầy huyá»n thoại?
Lão nhân tuy không đáp nhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt già nua cÅ©ng đã xuất hiện nhiá»u dấu hiệu cho thấy đã có sá»± chú tâm. Và Ä‘iá»u này chứng tá» lá»i lẽ của Mã Nguyên VÅ© đã phần nào làm gián Ä‘oạn hành trình dài dằng dặc của lão nhân Ä‘ang Ä‘i ngược vá» quá khứ, má»™t hành trình sẽ không dẫn đến kết quả bất lợi nào nếu ngÆ°á»i thá»±c hiện chuyến Ä‘i không phải là má»™t lão nhân già nua, niên ká»· đã quá gần đất và thật xa, thật xa trá»i. NhÆ°ng lúc này vì chính lão nhân Ä‘ang là ngÆ°á»i thá»±c hiện chuyến viá»…n du Ä‘i ngược dòng quá khứ nên Mã Nguyên VÅ© lo sợ, tin chắc đấy là dấu hiệu hoàn toàn bất lợi đối vá»›i lão nhân là ắt chỉ dẫn đến má»™t kết quả duy nhất là lão nhân sẽ buông xuôi tất cả, sẽ tá»± nguyện chấp nhận cõi chết đã từ lâu vẫn luôn muốn rÆ°á»›c lão nhân Ä‘i.
Càng không muốn Ä‘iá»u đó xảy ra, Mã Nguyên VÅ© càng tìm thêm nhiá»u lá»i lẽ để nói.
Và nếu cần, Mã Nguyên VÅ© nghÄ©, đến cả những sá»± thật mà chàng đã cố tình che giấu có lẽ cÅ©ng nên nói ra thì hÆ¡n. Mã Nguyên vÅ© hắng giá»ng :
- Vẫn có câu tận nhân lá»±c má»›i tri thiên mạng. Chủ kiến của nhị vị vì là hai thái cá»±c đối chá»i nhau của má»—i má»™t nan Ä‘á» duy nhất nên không ai dám Bảo chủ kiến của vị nào sai hoặc của vị nào đúng. Nói cách khác cho dá»… hiểu hÆ¡n thì là do nhị vị đã đồng thá»i sinh ra, tuy có khiến võ lâm may mắn là cùng má»™t lúc có đến hai thiên tÆ°á»›ng giáng thế vá»›i cùng má»™t mục đích là thế thiên hành đạo, vệ đạo trừ ma, nhÆ°ng chính vì có đến hai, lại sinh ra bất đồng, nên nhị vị thiếu linh hoạt để dung hòa khiến nhị vị càng tuân thủ theo chủ kiến riêng càng quá kiên cưỡng trong hành Ä‘á»™ng.
Äoạn Mã Nguyên VÅ© cÆ°á»i :
- Này, đừng nhìn tiểu bối như thế, một cái nhìn nói lên rằng tiểu bối chỉ là hạng sinh sau đẻ muộn biết gì chuyện của bậc trưởng thượng mà bình phẩm, mà chê bai. Hãy nghe tiểu bối lý giải như sau.
Mã Nguyên Vũ đưa một ngón tay, cũng là thủ thuật để buộc lão nhân phải hoàn toàn chú tâm :
- Thứ nhất, hãy nói vá» chủ kiến của Thiên Cang Thượng Nhân. Äó là chủ kiến đúng nếu nhÆ° ác ma nào cÅ©ng nhÆ° ác ma nào Ä‘á»u là những kẻ biết phân biệt thị phi nhất là biết phục thiện. Thế nhÆ°ng, Thiên Cang Thượng Nhân nếu đã thuyết phục nhÆ° thế nào để bây giá» nhân vật lão Tiên gia quá»· quái gì đó vẫn tha hồ tạo ác, gây thế lá»±c thao túng toàn bá»™ võ lâm? Thiên Cang Thượng Nhân đã ở đâu khi Thần Long há»™i mặc tình thảm sát Vô Vi phái Mã gia và còn tiêu diệt toàn bá»™ Hồng gia bảo ba mÆ°Æ¡i hai nhân mạng. Tại sao Thiên Cang Thượng Nhân không xuất hiện, chí ít là dùng lá»i lẽ ngăn cản lÅ© ác ma để chúng đừng gây ra những cảnh thảm tuyệt nhân hoàn?
Lão nhân thích thú gật đầu và toan mở miệng nói gì nhưng Mã Nguyên Vũ đã ngăn lại ngay bằng cách đưa thêm ngón tay thứ hai, cố ý chỉ ngón tay này vào lão nhân :
- Dùng bạo lá»±c dẹp bá» hung tàn, chính tiểu bối trong thá»i gian vừa qua vì nghÄ© đó là hành Ä‘á»™ng duy nhất đúng để đối phó vá»›i thù nhân nên có phần lạm dụng má»™t cách quá đáng.
NhÆ°ng gần đây tiểu bối đã nghÄ© lại và đã tá»± ý thay đổi há»™ chủ kiến của lão tiá»n bối linh hoạt hÆ¡n, để thu được kết qua mỹ mãn hÆ¡n.
Lão nhân gay gắt :
- Chủ kiến của lão đồng ý là sai, có lúc biến lão thành tá»™i nhân thiện cổ, nhÆ°ng lão không mượn ngÆ°Æ¡i thay đổi há»™ lão. Thá»­ nói lại xem nếu má»i Vô Diện thÆ° sinh sau này Ä‘á»u nhÆ° lão, là có sá»± chá»n lá»±a kỹ càng vá» truyá»n nhân, thì làm gì có chuyện đến Ä‘á»i Vô Diện thÆ° sinh nào đó, kẻ đó sẽ vận dụng công phu thượng thừa để gieo há»a kiếp cho võ lâm?
Chuyện đó chỉ hy hữu lắm mới xảy ra.
Mã Nguyên Vũ thật sự mừng vì thấy lão nhân đã trở lại vẻ giảo hoạt đáng mến chứ chẳng đáng trách của lão nhân :
- Hy hữu nhÆ°ng vẫn có thể xảy ra, đúng không? Chính vì lo ngại sá»± có thể này nên tiểu bối có mạo muá»™i thay đổi má»™t ít trong cung cách tìm ngÆ°á»i thay thế thân phận Vô Diện thÆ° sinh.
Lão nhân thật sự quan tâm :
- Thay đổi như thế nào?
Mã Nguyên Vũ thú nhận :
- Nhân vật Vô Diện thÆ° sinh gần đây xuất hiện chính là do tiểu bối chá»n.
- Phạm Hoàng?
Mã Nguyên Vũ lắc đầu :
- Không phải. Do tiểu bối chưa có cơ hội gặp lại hỠPhạm.
- Äược rồi. Lão không cần biết ngÆ°Æ¡i chá»n ai, chỉ muốn nghe ngÆ°Æ¡i đã có thay đổi thế nào há»™ lão thôi.
Mã Nguyên VÅ© mỉm cÆ°á»i :
- Là ngoài việc chá»n lá»±a thật kỹ, kể cả vá» phẩm chất lẫn tÆ° cách, tiểu bối còn cố tình giấu, không cho ngÆ°á»i đó biết vá» Ä‘iá»u đại kỵ, là há»… gần nữ sắc thì công phu DÄ© Hoàn Quy Nguyên sẽ dần tiêu tan.
Lão nhân ngá»› ngÆ°á»i :
- Nếu gặp phải ngÆ°á»i vừa có tham vá»ng vừa không thích lập gia thất thì sao? Äiá»u ngÆ°Æ¡i thay đổi cÅ©ng đâu ngăn kẻ đó gây há»a võ lâm?
- Không lập gia thất không có nghÄ©a là không thân cận nữ sắc. Bởi đã là ngÆ°á»i có tham vá»ng thì ngoài danh lợi vẫn muốn có thêm cho đủ Khí, Tài, Sắc, Bá. Võ công bao trùm thiên hạ để làm gì nếu không nuôi má»™ng đồ bá? Äã có má»™ng đồ bá ắt mong có nhiá»u ngÆ°á»i ngưỡng má»™. Và nữ nhân thÆ°á»ng rất ngưỡng má»™ những bậc anh hùng, kể cả bậc niếu hùng.
Chuyện thân cận nữ sắc là Ä‘iá»u tất yếu.
Lão nhân gật gù :
- CÅ©ng là má»™t ý hay. NhÆ°ng nếu đó là ngÆ°á»i có đầy đủ phẩm chất lẫn tÆ° cách, nhá» ngÆ°á»i đó vì đến tuổi lập thê nhi thì sao? Y làm sao biết võ công y vì thế bị thất tán để đừng xuất hiện nữa trong thân phận Vô Diện thÆ° sinh?
Mã Nguyên VÅ© cÆ°á»i đắc ý :
- Tiểu bối đã lÆ°á»ng trÆ°á»›c và đã có lá»i dặn y là Vô Diện thÆ° sinh chỉ xứng hợp cho hạng nam nhi tuổi khá»™ng được quá hai mÆ°Æ¡i ba, hai mÆ°Æ¡i bốn. Vì thế, lúc sắp đến tuổi này, y đã lập thệ là phải tìm ngÆ°á»i thay thế còn bản thân y thì phải triệt thoái hoàn toàn, không được tá»± ý tiết lá»™ cho ai khác biết y từng là Vô Diện thÆ° sinh. Vậy là y tha hồ lập thê nhi và mặc nhiên thừa nhận công phu Di Hoàn Quy Nguyên của y không còn, chỉ vì niên ká»· của y đã vượt quá tuổi xứng hợp. Thế nào?
Có tiếng khen cất lên, nhưng không phải do lão nhân trước mặt Mã Nguyên Vũ phát ra, mà là do một nhân vật đã xuất hiện ở phía sau Mã Nguyên Vũ từ lúc nào không biết lên tiếng :
- Äây quả là những lá»i từ lâu lão đạo này rất muốn nghe nhÆ°ng mãi đến hôm nay má»›i toại nguyện. Phiá»n tiểu hữu mau Ä‘Æ°a lão xá đệ gàn bÆ°á»›ng kia theo chân lão đạo. Nhanh lên!
Mã Nguyên VÅ© thật sá»± thất kinh cho dù đã Ä‘oán biết chủ nhân của lá»i phát thoại vừa nghe là do nhân vật nào nói ra. Vì thế, Mã Nguyên VÅ© vừa quay lại vừa kêu kinh hãi :
- Hóa ra thượng nhân vẫn còn tạ thế. Những lá»i lẽ thất kính vừa rồi...
Một lão đạo da dẻ nhợt nhạt chợt nhăn mặt ra dấu cho Mã Nguyên Vũ :
- Tiểu hữu bất tất khách sáo. Có thất kính hay không ắt tiểu hữu sẽ tá»± rõ. Äi nào!
Thấy lão đạo tỠra khẩn trương, Mã Nguyên Vũ quay lại và vội vàng đưa lão nhân nỠcùng đi, mặc dù lão nhân có ý bất bình như không muốn bị bất kỳ ai miễn cưỡng.
Theo lão đạo đến một mặt hồ phẳng lặng, Mã Nguyên Vũ bàng hoàng khi nghe lão đạo cố ý nhắc lại một chuyện đã qua :
- HÆ¡n bốn năm vá» trÆ°á»›c, có phải đó là lần đầu tiểu hữu được đặt chân đến nÆ¡i này, má»™t nÆ¡i nhÆ° đã lâu lắm rồi bị hoàng thiên bá» rÆ¡i, không Ä‘oái hoài gì đến? Lần đó chính lão đạo đã cứu tiểu hữu, khi ra tay chế ngá»± và đặt tiểu hữu nằm lên lÆ°ng quái vật Khổng NgÆ° Thủy Bát Túc. Tiểu hữu hãy xem đó là hành vi duy nhất của lão đạo khi tá»± ý xen vào những huyá»n cÆ¡ do cao xanh định sẵn. Chẳng qua lúc hành Ä‘á»™ng, lão đạo này đã tá»± trấn an rằng may mắn lắm tiểu hữu má»›i tình cá» lá»t vào đây nhÆ°ng vẫn toàn mạng. Vậy thì lẽ nào lão đạo thấy chết mà không cứu, không thành toàn cho tiểu hữu dù chỉ má»™t lần?
Lão đạo vẫn thoăn thoắt Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng và miệng thì cứ tiếp tục giải thích :
- Kỳ thá»±c thì lần đó lão đạo cÅ©ng từng có má»™t ý nghÄ©, phải chăng tiểu hữu vì đến được nÆ¡i này nên kể là cÆ¡ duyên, đáng để cho lão đạo thu làm truyá»n nhân? NhÆ°ng tiếc thay, sắc mặt của tiểu hữu dù Ä‘ang lúc hôn mê vẫn bá»™c lá»™ quá nhiá»u sát khí, khiến lão đạo đành bỠý định thu nhận, cứ giao phó tiểu hữu cho má»i sắp đặt của cao xanh.
Äến chá»— có cá»™i cây đã cho nhiá»u quả lạ mà Mã Nguyên VÅ© đã từng ăn, lão đạo há»i :
- Cao xanh thật khéo sắp đặt, cho tiểu hữu nhỠăn loại dị quả này và lần đó được giải khai toàn bá»™ chất Ä‘á»™c đã ngấm sẵn khắp ná»™i thể. Loại dị quả này tuy cùng má»™t cá»™i sinh ra nhÆ°ng lại có hai thứ quả, má»™ thứ là Dạ quả, thứ còn lại lại là Nhật quả. Tiểu hữu cÅ©ng được hoàng thiên thÆ°Æ¡ng tưởng để mắt nên tuy có ăn nhÆ°ng chỉ ăn má»—i má»™t lần và đúng vá»n vẹn chỉ má»™t Dạ quả. NhỠđó, tiểu hữu không những không bị chết vì Ä‘á»™c mà còn có thêm năng lá»±c kháng bách Ä‘á»™c, rất lợi cho những việc vá» sau đã xảy ra cho tiểu hữu.
Äến má»™t thạch Ä‘á»™ng cách cá»™i cây lạ không xa, lão đạo lại nói :
- Tiểu hữu đã lÆ°u lại tại đây những ba năm và thá»i gian ngắn sau đó bá»—ng nhiên quay vá» và cố tình lÆ°u lại thêm má»™t năm nữa. Chính ở thạch Ä‘á»™ng này chỉ suýt nữa lão đạo đã xuất hiện để ngăn tiểu hữu đừng luyện công phu của Vô Diện thÆ° sinh. NhÆ°ng vì tin vào huyá»n cÆ¡ nên lão đạo đành bá» qua chủ ý đó. Chỉ lấy làm lạ khi phát hiện tiểu hữu cÅ©ng luyện thêm công phu trong Thiên Càng Bí Lục vốn đã bị lão đạo làm thất lạc từ bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c. Và lão đạo càng thêm kinh ngạc hÆ¡n khi nhận ra tiểu hữu dám mạo hiểm lợi dụng vào công năng kỳ diệu của loại dị quả kia để cùng má»™t lúc kiêm luyện cả hai loại công phu không thể nào dung hợp. Do đó, nhân má»™t lần tiểu hữu ngủ say lão đạo đành xuất hiện để xem tiểu hữu đã theo cách nào mà kiêm luyện được hai loại công phu này. NhỠđó lão đạo khám phá cÆ¡ thể của tiểu hữu có Ä‘iểm khác thÆ°á»ng. Là huyệt Thần ÄÆ°á»ng của tiểu hữu do bẩm sinh nên có kích thÆ°á»›c khá to, xấp xỉ bằng đại huyệt Äan Äiá»n. Vì thế, kể nhÆ° tiểu hữu vô tình có đến hai đại huyệt Äan Äiá»n, má»—i đại huyệt cho má»™t mạch Nhâm hoặc má»™t mạch Äốc. Thảo nào tiểu hữu cứ kiêm luyện nhị công mà không lo hậu quả bất lợi.
Äoạn lão đạo thở dài :
- Thảy thảy Ä‘á»u cho thấy huyá»n cÆ¡ xoay vần của tạo hóa quả là huyá»n nhiệm. Bằng chứng là gần đây tiểu hữu có quay lại má»™t lần nữa vá»›i hai nữ nhân Ä‘ang lâm cảnh thập tá»­ nhất sinh vì trúng Ä‘á»™c. Khi đó lão đạo nghÄ©, tiểu hữu vì tà tâm nên thể nào cùng có những hành vi tà vậy. NhÆ°ng lão đạo quyết không can thiệp để xem huyá»n cÆ¡ sẽ thá»±c hiện đạo lý công bằng nhÆ° thế nào, thật may cho tiểu hữu và may cho toàn thể võ lâm, tiểu hữu đã vượt thắng được dục vá»ng, chỉ chuyên tâm giúp hai nữ nhân ná» giải Ä‘á»™c và quyết không phạm vào Ä‘iá»u đại kỵ đối vá»›i công phu Di Hoàn Quy Nguyên. Và sau đó, vì nghe hai nữ nhân tá» bày tình ý, lão đạo sợ há» thá»±c hiện ý định thì há»ng cho tiểu hữu, nên cố tình tạo cÆ¡n chấn Ä‘á»™ng giả để xua tất cả ra ngoài. A... đó là lão đạo tá»± chuốc há»a khi tá»± ý can thiệp quá thô bạo vào huyá»n cÆ¡.
Lần đầu tiên lão đạo đưa mắt nhìn thẳng vào Mã nguyên Vũ :
- Do lão đạo tá»± chuốc há»a. Nên lần này đành phải hiện thân, thật may là vừa lúc tiểu hữu quay lại nÆ¡i này má»™t lần nữa cÅ©ng là lần cuối.
Lão đạo gật gù.
- Tiểu hữu suýt biến thành Ä‘á»™c nhân nhÆ°ng vì nhá»› đến công năng diệu dụng của dị quả nên quay lại đây. Cung há»· tiểu hữu đã vượt qua thảm cảnh, không hóa thành Ä‘á»™c nhân để gây há»a cho nhiá»u ngÆ°á»i, mà lại còn xuất hiện kịp lúc để lão đạo này có đôi lá»i giao phó.
Hãy ngồi xuống đi, từ từ lão đạo này sẽ kể lại.
Mã Nguyên Vũ vừa ngồi thì chợt nghe lão nhân Vô Diện thư sinh lên tiếng với vẻ kinh nghi :
- Từ thuở nào lão đại chỉ luôn tin và phó mặc vạn sá»± cho huyá»n cÆ¡, nay huyá»n cÆ¡ mách bảo Ä‘iá»u gì khiến lão đệ ngu xuẩn này lần đầu tiên thấy lão đại kinh biến đến vây?
Lão đạo thương hại nhìn lão nhân Vô Diện thư sinh :
- Quả thật huynh đệ ta bấy lâu nay vẫn luôn bất đồng và ta thiếu lá»i lẽ để thuyết phục lão nhị, nhÆ°ng âu đó cÅ©ng là mệnh trá»i sắp đặt. Lần này thì do ta nên địa chấn thật sá»± sẽ xảy ra. Tuy vậy, ta mong lão nhị lần này thá»­ má»™t lần thuận phục ta xem sao.
Lão nhân Vô Diện thư sinh thất sắc :
- Lão đại muốn huynh đệ ta ngăn cơn địa chấn này lại? Nhân lực đâu thể thắng thiên?
Lão đạo mỉm cÆ°á»i :
- Cuối cùng tá»± miệng lão nhị cÅ©ng nói ra lá»i này, biết thuận phục lẽ trá»i rồi sao? NhÆ° vậy cÅ©ng tốt.
Äoạn lão đạo quay lại vá»›i Mã Nguyên VÅ© :
- Tiểu hữu có biết gì vá» Ma Thế Tôn Nghịch Hành, má»™t đại ác ma từng vang danh hai trăm năm trÆ°á»›c nhá» có lối luyện công nghịch hành khiến muôn ngÆ°á»i bất địch vì không biết dùng phÆ°Æ¡ng thế nào để diệt trừ ác ma, cho dù đã có lần bị vây bắt nhÆ°ng dẫu Ä‘iểm vào tá»­ huyệt cÅ©ng không chết?
Mã Nguyên Vũ kinh tâm :
- Äã có ngÆ°á»i nhận lầm tiểu bối là di mệnh truyá»n nhân của lão Ma Thế Tôn này, do phát hiện công phu tiểu bối vẫn còn cho dù đại huyệt Äan Äiá»n đã bị phế huá»·. Nhân vật này thật sá»± không có cách diệt trừ sao?
Lão đạo cÆ°á»i gượng :
- Vẫn có cách, đó là để đại ác ma nhịn đói cho đến chết. Tàn nhẫn quá phải không?
Tiếc thay đó lại là phÆ°Æ¡ng cách duy nhất để chỉ giết má»™t ngÆ°á»i và cứu mạng muôn ngÆ°á»i.
Vậy tiểu hữu có biết chủ trương tàn nhẫn đó là do nhân vật nào đỠxuất và tự tay thực hiện chăng?
Mã Nguyên Vũ mơ hồ đoán :
- Ằt hẳn có liên quan đến xuất xứ võ há»c của nhị vị lão tiá»n bối?
Lão đạo gật đầu :
- Chính là gia sÆ° tổ. Và vì cảm thấy làm nhÆ° thế đã là quá nhẫn tâm nên gia sÆ° tổ đành buông tha má»™t tiểu hài, là giá»t máu lÆ°u lại của Ma Thế Tôn sau thá»i gian dài Ä‘á»™c bá võ lâm và tha hồ tận hưởng nữ sắc. Gia sÆ° tổ tha vì nghÄ© tiểu hài đó quá bé nhá», vị tất lúc thành nhân sẽ có cÆ¡ há»™i nhận biết y chính là cốt nhục của Ma Thế Tôn.
Mã Nguyên Vũ giật mình :
- Nhưng cuối cùng tiểu hài đó cũng biết sự thật và hiện chính là nhân vật tự xưng lão Tiên gia?
Lão nhân Vô Diện thư sinh xen vào và phì cưới :
- Nếu lão chính là tiểu hài năm xÆ°a ngÆ°Æ¡i bảo sao, liệu có ngÆ°á»i sống đến gần hai trăm năm Æ°, là bất tá»­ rồi còn gì? Không phải đâu, ngÆ°Æ¡i cứ từ từ nghe lão đại thuật thì rõ!
Lão đạo gật gù :
- Lão nhị biết nhượng nhìn ta là lão đại huynh nhÆ° thế này thì chỉ là do gia sÆ° tổ anh linh thúc giục mà thôi. Tốt lắm! Còn vá» nhân vật tá»± xÆ°ng lão Tiên gia kỳ thá»±c chỉ là hậu nhân đệ tam đại của Ma Thế Tôn. Nguyên uá»· là thế này, vốn dÄ© vá» xuất thân lại lịch của tiểu hài ná» chỉ có mẫu thân của y là biết rõ. NhÆ°ng nàng ta nào dám tiết lá»™ vì sợ bao ngÆ°á»i còn đó mối thù vá»›i Ma Thế Tôn sẽ trút hận lên đầu đứa bé. Chỉ khi nàng ta Ä‘i bÆ°á»›c nữa, do tính Ä‘a sá»± vốn có ở nữ nhân nên nàng ta có thố lá»™ cho phu quân biết. Nhân vật này cÅ©ng không dám hé môi tiết lá»™ vá»›i ai, chỉ khi sắp chết má»›i cho cốt nhục riêng của y và nàng ná» biết. Äây là nhân vật được xem là huynh đệ đồng mẫu nhÆ°ng khác phụ thân của tiểu hài kia.
Gã này vì tÆ° tâm nên sống để dạ chết mang theo, suốt má»™t Ä‘á»i chỉ biết ngấm ngầm tìm di há»c mà gã tin rằng thế nào Ma Thế Tôn cÅ©ng lÆ°u lại. Do tâm nguyện bất thành nên đến lúc chết gã đành di tá»± kể lại toàn bá»™ sá»± thật cho hậu nhân của gã, chính là Hắc Cốt tôn Giả sau này.
Mã Nguyên VÅ© giật mình toan há»i thì nghe lão nhân Vô Diện thÆ° sinh thuật tiếp :
- Hắc Cốt Tôn Giả tuy bất lá»±c trong chuyện tìm ra di há»c của Ma Thế Tôn nhÆ°ng y vẫn may mắn là tìm thấy pho Hắc Cốt chưởng đã lâu sau thá»i Hắc Cốt Ma NÆ°Æ¡ng bị thất truyá»n. Y lập ra Hắc Cốt giáo chỉ muốn đồ bá thiên hạ thì bị lão đây là Vô Diện thÆ° sinh ngăn cản. Y bị thảm bại, hận và thù buá»™c y phải bá» công Ä‘i tìm cốt nhục của tiểu hài năm xÆ°a. Khi y tìm thấy thì nhân vật cốt nhục đệ tam đại của Ma Thế Tôn đã ngoài bốn mÆ°Æ¡i.
Hắc Cốt Tôn Giả thất vá»ng, đành loáng thoáng nói qua cho nhân vật này biết thân thế lại lịch, sau đó thì bá» Ä‘i. NhÆ°ng Hắc Cốt Tôn Giả nào biết chính những lá»i nói mập má» của y đã làm nhân vật này bị kích thích. Vậy là...
Lão đạo tiếp lá»i :
- Äây là nhân vật đặc hưởng toàn bá»™ tÆ° chất và tính khí hung ác của ná»™i tôn là Ma Thế Tôn. Thế là y có ác tính đầu tiên trong Ä‘á»i, đã dùng Ä‘á»™c sát hại thê tá»­, đủ để rảnh tay lo chuyện báo thù cho ná»™i tổ. Và y đã tìm thấy hầu nhÆ° là toàn bá»™ di há»c của Ma Thế Tôn.
Äến lúc đạt ngÅ© tuần cÅ©ng là lúc y đắc thành võ há»c. Y lập tức Ä‘i tìm huynh đệ lão đạo này.
Mã Nguyên VÅ© chợt há»i :
- Nhân vật đó đến nay đã vượt quá cá»­u tuần và vẫn chÆ°a biết nhị vị lão tiá»n bối có đến hai ngÆ°á»i, chẳng phải má»™t?
Lão nhân Vô Diện bảo :
- Äây là chủ ý của lão. Vì thế, từ thuở nào đến giá» há»… Thiên Cang đến là Vô Diện Ä‘i hoặc ngược lại khiến gã Má»™ Dung kia dù Ä‘a nghi thế mấy vẫn chỉ dám nghÄ© đây là hai thân phận do má»™t ngÆ°á»i cố tình tạo ra.
Lão đạo cũng gật đầu nhưng lại kèm theo tiếng thở dài :
- NhÆ°ng Ä‘iá»u đáng nói ở đây là từ hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, do để thất lạc Thiên Cang bí lục, lão đạo này trong lúc cố tìm lại thì tình cá» phát hiện chốn này, và cÅ©ng là để kìm chế hai loài quái vật thá»i cổ đại vẫn lÆ°u ngụ ở đây, nhÆ°ng đôi lúc cứ tìm cách thoát ra ngoài.
Lão đạo đã chá»n nÆ¡i này làm chá»— ẩn cÆ°, không còn xuất hiện giang hồ nữa.
Lão nhân Vô Diện nói tiếp :
- Thật không may đó là lúc gã Mộ Dung tình cỠphát hiện lão. Và lẽ đương nhiên với danh phận của lão đại là Thiên Cang Thượng Nhân, lão đấu không lại gã, đã thế còn bị gã làm cho một phen khốn đốn suýt mất mạng. Lão kịp chạy nhưng định lấy thân phận Vô Diện thư sinh, gặp gã thì lại quá muộn.
Mã Nguyên Vũ vỡ lẽ :
- Muá»™n là vì lão tiá»n bối đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng, có thi thố võ há»c của nhân vật Vô Diện thÆ° sinh cÅ©ng vô ích. Vì thế sau này, lão Má»™ Dung Tiên gia đó cứ nghi nghi hoặc hoặc, không thể giết cÅ©ng không thể buông tha, đành giam giữ lão tiá»n bối cả bốn mÆ°Æ¡i năm dài?
Mã Nguyên VÅ© há»i xong, không để lão nhân Vô Diện kịp đáp lá»i đã chuyển qua há»i luôn vá» Ä‘á» tài khác :
- Vậy không phải lão tiá»n bối đã vì võ lâm, tuần tá»± hạ thủ Tam Ma VÆ°Æ¡ng?
Lão nhân Vô Diện cÆ°á»i có phần đắc ý :
- Dĩ nhiên không phải lão. Nhưng kể ra Hồng Khắc Ngụy cũng biết cách hành sự đấy chứ?
Mã Nguyên Vũ cau mặt :
- NhÆ°ng Hồng tiá»n bối đã quá khinh suất khi quyết định lập gia thất và lại còn nhận chính ái nữ của Bắc Hải Lãnh Tuyệt VÆ°Æ¡ng làm phu nhân.
Lão Vô Diện giật mình :
- Là Hồng Khắc Ngụy toan làm thế để chuộc lại lỗi lầm, đã sát hại Lãnh Tuyệt Vương ư?
Mã Nguyên Vũ lắc đầu :
- Nguyên ủy thế nào tiểu bối chÆ°a am tÆ°á»ng lắm, do ná»™i tình hãy còn nhiá»u Ä‘iá»u mù má» khó hiểu. Riêng Hồng tiá»n bối dám quyết định nhÆ° thế là những muốn phu nhân vì mãi lo tìm Vô Diện thÆ° sinh để phục thù nhÆ°ng lại vô tình gieo há»áº¡ khắp nÆ¡i. Hồng tiá»n bối đã nghÄ©, chỉ cần nhân vật Vô Diện thÆ° sinh đừng xuất hiện nữa thì phu nhân do tìm mãi không thấy ắt cÅ©ng có ngày nguôi ngoa và bá» qua.
Lão đạo gật gù :
- Hồng bảo chủ có ý nghÄ© nhÆ° thế cÅ©ng không có gì sai. NhÆ°ng qua chữ khinh suất tiểu hữu vừa sá»­ dụng, dÆ°á»ng nhÆ° Hồng Khắc Ngụy đã gặp cảnh lá»±c bất tòng tâm?
Lão nhân Vô Diện chép miệng :
- Thân phận Vô Diện thÆ° sinh của Hồng Khắc Ngụy vẫn bị gã Má»™ Dung phát hiện và nghi ngá». Gã phát Ä‘á»™ng Thần Long há»™i và chỉ trong má»™t ngày đã tiêu diệt toàn bá»™ Hồng gia.
Mã Nguyên Vũ bảo :
- NhÆ°ng trÆ°á»›c Hồng gia đã có Mã gia Vô Vi phái từng bị tiêu diệt lão tiá»n bối có biết chăng, cÅ©ng là do Mã Bình SÆ¡n bị Thần Long há»™i nghi là Vô Diện thÆ° sinh?
Lão nhân Vô Diện đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên lão có nghe. Sao?
Mã Nguyên Vũ càng thêm cau mày :
- Chính đó là nguyên do khiến tiểu bối phải nói ná»™i tình hãy còn nhiá»u Ä‘iá»u mù má» khó hiểu.
Lão đạo tỠý quan tâm :
- Là thế nào?
Mã Nguyên Vũ giải thích :
- Ãi nữ của Bắc Hải Lãnh Tuyệt VÆ°Æ¡ng mà tiểu bối vừa Ä‘á» cập kỳ thá»±c trÆ°á»›c khi là Hồng phu nhân cÅ©ng từng là Mã phu nhân.
- Hồng Khắc Ngụy có biết chăng?
Mã Nguyên Vũ lắc đầu :
- Khi Hồng tiá»n bối biết thì đã muá»™n, hỠđã là phu thê những ba năm hÆ¡n. Khi đó, vì phát giác Hồng phu nhân có nhiá»u hành tung bí ẩn, Hồng tiá»n bối đành bá» công theo dõi và phát hiện Hồng phu nhân Ä‘ang lén lút cÆ°u mang má»™t tiểu hài, cÅ©ng là giá»t máu duy nhất còn lại của Mã gia.
- Là ngươi?
Mã Nguyên VÅ© gật đầu và cÆ°á»i khổ :
- Tiểu hài đó là tiểu bối thì đúng rồi, nhÆ°ng có là giá»t máu của Mã gia hay không tiểu bối sẽ Ä‘á» cập rõ sau. Chỉ nói đến Hồng tiá»n bối vì phát hiện Ä‘iá»u này nên vá» sau đó luôn luôn quan tâm đến tiểu bối. Do đó, lúc Hồng phu nhân cố tình bá» tiểu bối lại, giao phó cho NhÆ° Thiá»n đại sÆ° Thiếu Lâm phái cÆ°u mang, Hồng tiá»n bối cÅ©ng biết. Lúc NhÆ° Thiá»n theo lệnh NhÆ° Äá»™ phÆ°Æ¡ng trượng hất hủi tiểu bối, Hồng tiá»n bối cùng hay. NhÆ°ng mãi má»™t năm sau đó, kể nhÆ° thá»i gian tiểu bối bị Hồng phu nhân bá» rÆ¡i đã là bốn năm, Hồng tiá»n bối Ä‘oán chắc diện mạo của tiểu bối đã khác rất nhiá»u so vá»›i trÆ°á»›c, có thể khiến Hồng phu nhân khó thể nhận ra, nên có Ä‘Æ°a tiểu bối vá» Hồng gia nuôi dưỡng.
Lão đạo gật gù :
- Vì bị nghi là Vô Diện thÆ° sinh nên Mã gia lâm thảm hoạ, Hồng bảo chủ có hành Ä‘á»™ng này cÅ©ng là vì hảo ý, muốn chuá»™c lại lá»—i lầm đó. Có phải vì thế Hồng bảo chủ quyết định trao truyá»n toàn bá»™ sở há»c của Vô Diện thÆ° sinh cho tiểu hữu?
Mã Nguyên Vũ lắc đầu :
- Hồng bảo chủ có hảo ý đó thì không còn gì để phủ nhận. Riêng việc trao truyá»n sở há»c Vô Diện thì cÅ©ng do ngẫu nhiên nên má»›i lá»t đến tay tiểu bối. NhÆ°ng tiểu bối kể lại chuyện này là có má»™t nghi vấn nan giải.
Lão nhân Vô Diện háo hức :
- Nan giải như thế nào?
Mã Nguyên Vũ thở dài.
- Hồng phu nhân, cũng là Mã phu nhân, đã mệnh định tiểu bối chẳng phải cốt nhục Mã gia. Vì cốt nhục đó mụ đã tự tay hạ sát từ lúc chưa đầy tuổi rồi.
Lão nhân Vô Diện thất kinh :
- Ôi chao! Hóa ra tâm địa ả này đâu kém gì gã Mộ Dung.
Lão đạo thì hoài nghi nhìn Mã Nguyên Vũ :
- Có nghĩa là cả Hồng Khắc Nguy cũng không hỠhay biết chuyện đó, vẫn cứ ngỡ tiểu hữu là cốt nhục, là hậu nhân Mã gia?
Mã Nguyên VÅ© gật đầu, lần lượt đáp lá»i cả hai và đáp vá»›i lão đạo trÆ°á»›c :
- Thân thế và lai lịch nhÆ° thế nào dÄ© nhiên sau này tiểu bối phải há»i mụ cho thật minh bạch.
Äoạn Mã Nguyên VÅ© quay qua nhìn lão nhân Vô Diện :
- Vì cảm thấy hai nhân vật này có tâm địa khá giống nhau nên tiểu bối đang có ý ngỠlai lịch của gã Mã Bình Nguyên.
- Sao...
Mã Nguyên Vũ gật gù :
- Mụ có tâm địa độc ác này tuy cố giấu nhưng Vô Vi Tiên Tử, bào tỷ của Mã Bình Sơn lại thố lộ tính danh thật của cốt nhục Mã gia chính là Mã Bình Nguyên.
Lão nhân Vô Diện suýt nữa nhảy nhổm lên :
- Ngươi nghi ngỠgã công tử hỠMã chính là cốt nhục thật của Mã gia.
Mã Nguyên Vũ gật đầu :
- Vì nghi ngá» nên tiểu bối ngá» rằng mụ thay vì sát hại Mã Bình Nguyên là cốt nhục của mụ nhÆ° đã nói thì bằng cách nào đó mụ lại giao tiểu hài Mã Bình Nguyên cho lão Tiên gia. Thêm nữa, gã này dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang có nhị tâm vá»›i lão Tiên gia, qua việc gã toan chiếm hữu Ä‘an dược của lão tiá»n bối, cho thấy giữa gã và mụ kia, mẫu thân gã, có ý đồ bất lợi vá»›i lão Tiên gia.
Lão đạo chợt à lên một tiếng :
- Thảo nào gần đây lão đạo này có thá»­ gieo má»™t quẻ toán thì thấy rằng đại há»a từ Ä‘á»i Ma Thế Tôn sắp đến lúc tá»± diệt tuyệt. Có khi tiểu hữu suy Ä‘oán đúng. Mẫu thân của Mã Bình Nguyên vì oán hận Vô Diện thÆ° sinh nên tình cỠđược Má»™ Dung Tiên bày mÆ°u há»— trợ.
Äến khi phát hiện sở há»c của Má»™ Dung Tiên quả là thượng thừa nhÆ°ng lại không được Má»™ Dung Tiên truyá»n thụ, mẫu thân gã đành dùng biện pháp này, tìm cách chiếm hữu sở há»c của Má»™ Dung Tiên qua việc trao cốt nhục Mã Bình Nguyên cho Má»™ Dung Tiên nuôi dưỡng.
Nói đến đây lão đạo chợt xoa hai tay vào nhau :
- Vậy là ổn rồi. Cao nhân tắc hữu cao nhân trị. Má»™ Dung Tiên tiếp nối di ý của ná»™i tổ, đã gieo quá nhiá»u nghiệp quả ắt bị mẫu tá»­ Mã Bình Nguyên mÆ°u mô hÆ¡n phá há»ng cÆ¡ đồ.
Huyá»n cÆ¡ của tạo hóa quả là thiên năng vạn năng. Chúng ta không cần xen vào, bá»n ác ma cÅ©ng bị tiêu diệt.
Và lão đạo bảo lão Vô Diện :
- NhÆ° ta đã bảo, huynh đệ ta có thể nào má»™t lần duy nhất đồng thuận giúp vận trá»i đừng gieo tai há»a cho sinh linh?
Lão nhân Vô Diện thở dài :
- Ngăn cản má»™t cÆ¡n địa chấn là Ä‘iá»u không thể. Huống hồ gì bản thân đệ từ lâu đã bị Má»™ Dung Tiên phế bá» võ công. Có muốn giúp đại huynh cÅ©ng lá»±c bất tòng tâm.
Lão đạo mỉm cÆ°á»i :
- Chúng ta không ngăn địa chấn, chỉ là đừng để hai loài quái vật kia vì không bị địa chấn tiêu diệt ắt lúc ra ngoài sẽ gây há»a cho không ít sinh linh. Còn vá» võ công của nhị đệ, ta đã có chủ trÆ°Æ¡ng. Chỉ cần nhị đệ chấp thuận là được.
Lão nhân Vô Diện lại thở dài, nhưng lần này thì cảm khái nói :
- NhÆ° đại huynh đã nói, chúng ta chÆ°a má»™t lần đồng thuận. Vậy đến lúc này, huynh đệ ta Ä‘á»u đạt tuổi gần đất xa trá»i, âu chúng ta cứ thá»­ má»™t phen, cÅ©ng là cách tạo phúc cho sinh linh.
Lão đạo gật đầu mãn nguyện, sau đó quay qua Mã Nguyên Vũ :
- Tiểu hữu tuy chÆ°a bao nhiêu niên ká»· nhÆ°ng có lẽ do trải qua quá nhiá»u khổ cảnh nên công phu càng cao thì má»i nhận định vá» nhân sinh thế sá»± cùng tinh tế hÆ¡n ngÆ°á»i. Bởi đây là lần đầu và có lẽ cÅ©ng là lần cuối tiểu hữu và lão đạo có duyên gặp nhau nên lão đạo không thể không có quà diện kiến cho tiểu hữu. Là vật này đây, hãy nhận lấy.
Lão nhân Vô Diện thoạt nhìn thấy vật đó liá»n tủm tỉm cÆ°á»i vá»›i Mã Nguyên VÅ© :
- Äã có Thiên Cang tiểu kiếm ắt thế nào tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng được lão đạo truyá»n thụ cho khẩu quyết phi kiếm thượng thừa chuyên dùng để phá ná»™i gia cang khí của địch nhân.
Sao ngươi không mau mau bái tạ?
Mã Nguyên VÅ© vá»™i khom ngÆ°á»i nhận thanh tiểu kiếm ná» :
- Tiểu bối cÅ©ng được Hồng tiá»n bối truyá»n lại cho má»™t thanh, lâu nay vẫn được dùng má»—i khi tiểu bối cần hóa thân thành Vô Diện thÆ° sinh.
Lão đạo nhăn mặt :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên lão đạo có thấy tiểu hữu luyện. NhÆ°ng ý của lão đạo khi giao thanh Thiên Cang tiểu kiếm này là vì có thêm má»™t tôn chỉ Ä‘i kèm. Äó là tiểu hữu nghiá»…m nhiên được xem là truyá»n nhân của huynh đệ lão đạo. Do vậy, tiểu hữu đừng dùng nữa những thủ pháp giết ngÆ°á»i quá tàn khốc. NhÆ° nào là dùng tiểu kiếm phân loạn thi thể địch nhân, hoặc nhÆ° loài thủy quái kia cứ luôn dụng lá»±c quật nát thủ cấp kẻ địch. Vì tôn chỉ của Thiên Cang phái là dÄ© đức báo oán, nếu bất đắc dÄ© phải sát nhân thì cÅ©ng không được tá» ra quá tàn nhẫn.
Thế nào?
Mã Nguyên Vũ đỠmặt :
- Quả thật tiểu bối vì giao chiến quá nhiá»u lần vá»›i thủy quái nên đâm ra thích sá»­ dụng lối sát nhân quá tàn nhẫn đó. NhÆ°ng nhị vị lão tiá»n bối cứ yên tâm, tiểu bối nay đã vượt qua cõi chết má»™t lần, cÅ©ng nghiệm ra rằng sinh mạng con ngÆ°á»i là quý, mai hậu quyết tránh chuyện sát nhân hại mạng, sẽ cố hết sức thá»±c hiện theo tôn chỉ Thiên Cang phái: dÄ© đức báo oán.
Lão đạo hài lòng và truyá»n lại cho Mã Nguyên VÅ© khẩu quyết luyện phi kiếm thượng thừa.
Sau đó lão đạo bảo :
- Hảo đồ đệ, hài tử có thể đi được rồi. Nhớ đừng quay lại tìm huynh đê ta, chỉ phí công vô ích thôi.
NhÆ°ng Mã Nguyên VÅ© chợt há»i :
- Mong nhi vị ân sÆ° chỉ giáo Thiên Cang bí lục từng lá»t vào tay KhÆ°u đại thế gia.
Trong sư việc này liệu có ẩn tình gì chăng?
Lão đạo cau mặt :
- Là KhÆ°u Tất Lập Æ°? SÆ° phụ nhá»› rồi. Lúc gã Ä‘á»™ tam tuần, nghÄ©a là vào bốn mÆ°Æ¡i hai năm trÆ°á»›c có má»™t lần gã cố tình cung thỉnh sÆ° phụ đến thăm KhÆ°u gia. Lúc đến nÆ¡i thì ngoài gã còn có má»™t tiểu tăng phái Thiếu Lãm, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng có pháp hiệu ở chữ NhÆ°, nhÆ°ng sÆ° phụ không nhá»› là NhÆ° gì. Phải rồi, sau đó má»™t đôi ngày sÆ° phụ má»›i phát hiện bí lục bị thất lạc, lẽ nào là do KhÆ°u Tất Lập cố tình bày mÆ°u? NhÆ°ng hài tá»­ nhắc lại chuyện này để làm gì?
Mã Nguyên Vũ đáp :
- Hành tung của Khưu đạo thế gia bao lâu nay khá mỠám. Hài nhi hồ nghi trong Thần Long hội cũng có lão Khưu nhúng tay. Nay nghe ân sư chỉ giáo hài nhi càng thêm chứng cớ để hễ có cơ hội là vạch trần chân tướng lão.
Lão đạo gật đầu :
- Hài tử cứ tuỳ nghi hành sự. Sư phụ hoàn toàn tin tưởng vào tư cách và phẩm chất của hài tử. Thôi, đừng chần chỠnữa, đi đi, huynh đệ sư phụ e chưa còn đủ ba ngày để hành sự như đã định.
Thái độ khẩn trương của lão đạo dù có làm Mã Nguyên Vũ ái ngại nhưng đi thì cũng phải đi. Và đây là lần đầu tiên Mã Nguyên Vũ mới thấm thía thế nào là câu sinh ly tử biệt
Tài sản của dth_abcd

  #20  
Old 13-05-2008, 08:10 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 20
Phục Mã Äả Long



Cát Nam Giao ngạo nghá»… cÆ°á»i đắc ý :
- Nếu bây giỠCát mỗ xuất thủ thêm chỉ một chiêu nữa thôi, ha ha, Phạm Hoàng ngươi liệu có vì sinh mạng nhỠnhoi của bản thân để mở miệng nói câu nào đó vừa đủ dài vừa nghe thuận tai để Cát mỗ buông tha cái mạng chó của ngươi chăng? Hừ! Nói đi chứ, Thủ Khẩu Như Bình Phạm Hoàng. Ha ha...
Phạm Hoàng toàn thân rÅ© liệt, huyết tích khắp ngÆ°á»i, đôi chân thì run rẩy có cảm giác không thể nào chi trì được nữa, tấm thân cứ xiêu qua đảo lại do ná»™i thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng.
Nhưng để mở miệng nói một câu dài thì đâu còn là tính cách của một nhân vật đã thành danh là Thủ Khẩu Như Bình? Huống chi theo ý của Cát Nam Giao thì đó phải là một câu van xin nghe thật thuận tai, có như thế mới được Cát Nam Giao tha mạng. Nói một câu như thế càng không thể là tính cách của một nam nhi đại trượng phu như Phạm Hoàng.
Quá đúng nhÆ° vậy, Phạm Hoàng dù không đủ lá»±c để có bất kỳ hành Ä‘á»™ng nào nữa, kể cả giữ đứng cho vững e cÅ©ng vị tất. NhÆ°ng để nhổ ra má»™t bãi nÆ°á»›c bá»t khinh bỉ thì năng lá»±c có thừa. Phạm Hoàng nhổ má»™t bãi nÆ°á»›c bá»t thật :
- Giết ta đi, cuồng cẩu.
Cát Nam Giao lại phá lên cÆ°á»i :
- Quả nhiên Phạm Hoàng vẫn cứ là Phạm Hoàng. Phản ứng của ngÆ°Æ¡i quả đúng nhÆ° Cát má»— tiên liệu. NhÆ°ng rất tiếc, thá»i gian để đùa vá»›i nhau đã hết rồi. Ha... ha... nếu không phải thế, Cát má»— vẫn có thừa thủ Ä‘oạn để buá»™c Phạm Hoàng ngÆ°Æ¡i cuối cùng cÅ©ng mở miệng van xin. Hãy vÄ©nh biệt vầng dÆ°Æ¡ng lần cuối Ä‘i, vì ngày này sang năm sẽ là ngày giá»— đầu của ngÆ°Æ¡i. Ha ha...
NhÆ°ng trÆ°á»›c khi Cát Nam Giao Ä‘á»™ng thân lao đến để kết liá»…u sinh mang Phạm Hoàng, bá»—ng có tiếng cÆ°á»i lạt vang lên :
- Ngươi không thể chối được nữa rồi. Thật không ngỠmột danh môn đệ tử như hỠCát ngươi lại có hành vi độc ác bất chấp công đạo võ lâm như vậy. Ngươi hãy nhìn xem, Bạch Cúc này đưa ai đến đây. Hừ!
Cát Nam Giao rúng đông khi phát hiện từ má»™t chá»— khuất lấp gần đó có đến ba nhân vật cùng má»™t lúc xuất hiện. Há» gồm hai nữ má»™t nam. Và chính nam nhân ná» má»›i là ngÆ°á»i làm cho Cát Nam Giao thật sá»± rúng Ä‘á»™ng. Há» Cát bật kêu :
- Äại sÆ° huynh! Là đệ phát hiện Phạm Hoàng làm gian tế cho Thần Long há»™i. Äệ không thể không vì võ lâm tìm cách hạ thủ y. Äệ...
Nam nhân ná» cố ká»m nén cÆ¡n thịnh ná»™ Ä‘ang chá»±c bá»™c phát :
- Äệ không ngá» Du Thế Bình này vẫn có ngày hồi phục và xuất sÆ¡n thừa lệnh sÆ° phụ Æ°?
Và nếu đệ vẫn còn xem ta là đại sư huynh như cách đây hơn một năm, lúc ta chưa bị gã nhị đệ phản phúc hãm hại thì đệ nói đi, đệ đã nhỠcông phu gì hoặc dựa vào thủ đoạn gì có thể đả bại Phạm Hoàng vốn là đệ nhất cao đồ Hoa sơn phái? Hãy giải thích đi!
Cát Nam Giao tái mặt :
- Äại sÆ° huynh sao quá Ä‘á» cao ngÆ°á»i, hạ thấp uy danh của bổn phái? Là đệ Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính đả bại y. Äệ không dùng thủ Ä‘oạn, chỉ toàn dá»±a vào công phu tuyệt truyá»n của bổn phái. Äại sÆ° huynh buá»™c đệ phải giải thích là ý gì?
Du Thế Bình thở dài chán ngán, đưa mắt nhìn hai nữ nhân đã cùng xuất hiện và đang đứng ngay sát cạnh Du Thế Bình :
- Du má»— cảm thấy thẹn vì không có cách nào buá»™c tệ sÆ° đệ thừa nhận hành vi bá»™i phản sÆ° môn của y. Äành phải phiá»n nhị vị cô nÆ°Æ¡ng thêm lần nữa vậy.
Cát Nam Giao thoạt nghe xong liá»n có phản ứng thật dữ dá»™i. Y nói cứ nhÆ° quát :
- Sao đại sÆ° huynh dám bảo đệ có hành vi bá»™i phản sÆ° môn? Lại còn có ý nhá» bá»n yêu nữ Tri Thù môn kia chỉ giá»i tài miệng lưỡi mê hoặc, hãm hại đệ? Chính đại sÆ° huynh vì ham mê nữ sắc đã bị yêu nhân mê hoặc. Äể bảo toàn thanh danh của bổn phái Không Äá»™ng, đệ đành phải hồi sÆ¡n, bẩm báo ngay chuyện này cho sÆ° phụ biết. Nếu đại sÆ° huynh tá»± thị là không bị yêu nữ mê hoặc, hãy cùng đệ hồi sÆ¡n nào. Hừ!
Vừa dứt lá»i, Cát Nam Giao lập tức thi triển khinh công lao Ä‘i vá»›i thái Ä‘á»™ hậm há»±c nhÆ° thể y đúng là Ä‘ang bị oan tình và không cần biết Du Thế Bình có theo y hay không.
Vút...
Thấy một nữ nhân định lao đuổi theo Cát Nam Giao, Du Thế Bình vội ngăn lại :
- Công Tôn Quỳnh cô nương xin dừng bước. Thật đắc tội, nhưng Du mỗ thiển nghĩ, chuyện này nếu nhị vị cô nương càng xen vào càng khiến Du mỗ khó bỠbiện bạch trước mặt gia sư. Sao nhị vị không chú tâm, chăm sóc hộ Phạm huynh? Du mỗ vì phải đuổi theo tam đệ, xin tạm lùi bước. Cáo biệt?
Công Tôn Quỳnh ngao ngán nhìn theo. Äến khi Du Thế Bình rồi cÅ©ng khuất bóng, Công Tôn Quỳnh thở dài :
- Cát Nam Giao quá gian ngoa, quỷ quyệt, Du huynh dù có đuổi theo nhưng do không có thủ đoạn e cũng chẳng làm được gì hỠCát.
Bạch Cúc hậm hực, vừa nói vừa tiến lại gần Phạm Hoàng :
- Quỳnh tá»· không cần quá lo cho há» Du, vì hóa ra y cÅ©ng nhÆ° má»i ngÆ°á»i, vẫn ngấm ngầm xem tá»· muá»™i chúng ta là yêu nữ, là yêu nhân Tri Thù môn. Chứ nếu không phải thế, y chỉ cần bá» ngoài tai những gì há» Cát biện bạch và cứ để muá»™i hoặc Quỳnh tá»· vạch trần bá»™ mặt gian xảo của há» Cát thì lúc này y đâu phải vá»™i vá»™i vàng vàng Ä‘uổi theo nhÆ°ng vẫn biết chắc là không thể làm được gì gã tam đệ gian ngoa quá»· quyệt của y. Hừ!
Phạm Hoàng cÅ©ng đã tá»± ngồi xuống và Ä‘ang cố ý định vận công trị thÆ°Æ¡ng. Thấy Bạch Cúc đến gần. Phạm Hoàng xẵng giá»ng :
- Äừng giở trò thố tá»­ hồ bi. Äi Ä‘i!
Bạch Cúc giật mình :
- Phạm huynh sao rồi? Cá»› sao bảo bá»n tiểu nữ Ä‘ang giở trò thố tá»­ hồ bi? Hay là....
Công Tôn quỳnh cÅ©ng cảm thấy lạ, vá»™i bÆ°á»›c đến há»i :
- Có phải Phạm huynh khiển trách vì lúc nãy đã biết chính tiểu nữ ẩn nấp gần đây, nhưng thay vì hiện thân tiếp trợ Phạm huynh, tiểu nữ lại bỠđi khiến Phạm huynh suýt bị hỠCát sát hại?
Bạch Cúc nhăn nhăn nhó nhó và chép miệng thở dài :
- Nếu Phạm huynh trách nhÆ° thế quả là oan cho Quỳnh tá»·. Thứ nhất vì Quỳnh tá»· không thể nào Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t xen vào, ắt chỉ làm Phạm huynh sau này bị ngÆ°á»i ngÆ°á»i chê trách, mang tiếng á»· chúng hiếp cô.
Công Tôn Quỳnh gật đầu :
- Äiá»u thứ hai nữa là tiểu nữ phát hiện thân thủ của há» Cát nhÆ° không dá»±a hoàn toàn vào sở há»c Không Äông phái, hoặc nói rõ hÆ¡n là tiểu nữ đã nhận ra há» Cát có đôi khi dùng nhiá»u chiêu thức lạ mà xuất xứ của những chiêu đó chỉ có tá»· muá»™i tiểu nữ là am hiểu. Vì thế...
Bạch Cúc xen vào nói tiếp lá»i :
- Vì Quỳnh tá»· biết chuyện này là hệ trá»ng, lại thừa hiểu phải tìm tiểu nữ và Du Thế Bình ở đâu nên thay vì lÆ°u lại cÅ©ng không giúp ích gì cho Phạm huynh, Quỳnh tá»· đành phi báo, quyết cho Du Thế Bình mục kích tận tÆ°á»ng sở há»c của há» Cát không chỉ tiếp thá» chân truyá»n từ phái Không Äá»™ng mà còn được ngoại nhân chỉ Ä‘iểm thêm. Chứng tá» há» Cát đã có hành vi bá»™i phản sÆ° môn.
Công Tôn Quỳnh liá»n tá» ra hối tiếc và áy náy :
- Chủ ý của tiểu nữ quả thật đúng nhÆ° Bạch Cúc muá»™i vừa nói. NhÆ°ng có lẽ do quá chậm, cÅ©ng là không ngá» há» Cát vẫn nuôi hận vì chuyện má»™t năm trÆ°á»›c, khiến y quyết liệt hÆ¡n khi ra tay vì Phạm huynh, nên lúc Ä‘Æ°a Du Thế Bình đến tiểu nữ cÅ©ng rất kinh tâm vì thấy chỉ suýt nữa là Phạm huynh vong mạng. Có phải chỉ vì thế mà Phạm huynh cho rằng tá»· muá»™i tiểu nữ cố ý hại và vì hại không được nên bây giá» giả vá» quan tâm, gá»i là thủ Ä‘oạn thố tá»­ hồ bi đấy phải không?
Thủ Khẩu NhÆ° Bình Phạm Hoàng vẫn là ngÆ°á»i ít lá»i nhÆ° Ä‘á»™ nào :
- Xong chưa? Nhị vị đi được chưa?
Bạch Cúc lập tức sa sầm nét mặt và Ä‘iểm thêm nụ cÆ°á»i lạt :
- Không những đã nói xong mà còn hiểu rất rõ. Thế mới biết, khắp võ lâm Trung Nguyên này ngoại trừ một mình Mã Nguyên Vũ ra, kỳ dư ai ai cũng là hạng khẩu phật tâm xà, ngoài miệng thì nói không nhưng kỳ thực vẫn luôn xem Tri Thù môn là bàng môn dị tộc, xem tỷ muội ta như là yêu nhân, kể cả Phạm Hoàng ngươi cũng vậy. Hừ!
Bạch Cúc quay lại, gá»i Công Tôn Quỳnh :
- Chúng ta đi thôi, Quỳnh tỷ?
Cũng giận dữ như Bạch Cúc nhưng ôn tồn hơn, Công Tôn Quỳnh buồn bã nhìn Phạm Hoàng :
- Dẫu sao cÅ©ng Ä‘a tạ Phạm huynh suốt má»™t năm qua đã chịu nhiá»u khổ nhá»c, giúp tá»· muá»™i tiểu nữ dò tìm tung tích Nguyên VÅ© huynh, cho dù thừa biết đó chỉ là chuyện đáy bể mò kim. Hãy để tá»· muá»™i tiểu nữ thể hiện lòng cảm kích, dù chỉ là má»™t lần Phạm huynh hãy yên tâm tá»a công Ä‘iá»u thÆ°Æ¡ng, tá»· muá»™i tiểu nữ chỉ lÆ°u lại làm há»™ pháp và ngay khi Phạm huynh khôi phục, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc sẽ lập tức ly khai, không dám quấy rầy gì thêm Phạm huynh.
Sắc diện của Phạm Hoàng có phần nào dịu lại, nhưng không vì thế mà bảo hỠPhạm rồi cũng sẽ thay đổi thái độ vừa mới đây đã làm Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc ngỡ ngàng vì không thể ngỡ hỠPhạm lại có thái độ này. Phạm Hoàng khẽ cúi đầu, nói mà không nhìn ai :
- Mã Nguyên Vũ còn sống.
Tuy có trông Phạm Hoàng lên tiếng nhÆ°ng Ä‘iá»u Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc chỠđợi lại hoàn toàn khác. Cả hai có ý chá» thái Ä‘á»™ vẫn tiếp tục lạnh lùng và xua Ä‘uổi của Phạm Hoàng hoặc may mắn hÆ¡n thì sẽ thấy Phạm Hoàng áy náy do đã lỡ có thái Ä‘á»™ gay gắt vá»›i cả hai. Thế cho nên câu nói của Phạm Hoàng có khác nào tiếng sấm nổ bên tai, khiến Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng ngÆ¡ ngác, ngỡ ngàng và cÅ©ng là bàng hoàng không thể tưởng.
Há» nhìn sững vào Phạm Hoàng và phải cố ká»m nén lắm há» má»›i không vồ vập không tranh nhau há»i và cÅ©ng không mừng rỡ nhảy cẫng lên nhÆ° đáng lẽ há» có quyá»n hành Ä‘á»™ng nhÆ° thế.
Chính Bạch Cúc là ngÆ°á»i khe khẽ há»i :
- Äiá»u này có thật không? Sao Phạm huynh biết?
Phạm Hoàng nhìn há» thật lâu, sau đó má»›i lên tiếng há»i ngược lại há» :
- Nhị vị không há» giả vá». Lạ quá! Trừ phi há» Mã đã thay đổi.
Công Tôn Quỳnh từ từ ngồi xuống, diện đối diện và nhìn thẳng vào mắt Phạm Hoàng :
- Chúng ta đã có ít nhất là gần má»™t năm cùng nhau đồng hành. Do đó, những lá»i nói ít á»i của Phạm huynh tiểu nữ vẫn có thể hiểu, ý tiểu nữ muốn Phạm huynh phải tin và nhất là phải minh bạch hai Ä‘iá»u sau đây. Thứ nhất, nếu Nguyên VÅ© huynh còn sống thì dù có cố tình lánh mặt bá»n tiểu nữ ắt là do má»™t ẩn tình nào đó, nhÆ°ng bảo Nguyên VÅ© huynh thay đổi thì không bao giá».
Bạch Cúc cũng ngồi xuống :
- Thứ hai, ý Quỳnh tá»· muốn nói rằng, bá»n tiểu nữ nếu có nhá» cậy Phạm huynh giúp Ä‘i tìm Nguyên VÅ© suốt thá»i gian qua thì đấy là do ngay hôm xảy ra biến sá»± chính Nguyên VÅ© huynh đã tam phen tứ thứ bảo bá»n tiểu nữ phải Ä‘i tìm Phạm huynh cho bằng được để Ä‘Æ°a đến gặp Nguyên VÅ© huynh. Äiá»u này có nghÄ©a là nếu Nguyên VÅ© huynh chỉ tin tưởng má»™t mình Phạm huynh thì bá»n tiểu nữ cÅ©ng tin. Mà đã tin thì bất luận chuyện gì bá»n tiểu nữ cÅ©ng không há» giấu. Tóm lại, Phạm huynh đừng nghi ngá», đừng bao giá» nhẫn tâm nói bá»n tiểu nữ có những hành Ä‘á»™ng hoặc lá»i nói giả vá» vá»›i Phạm huynh.
Công Tôn Quỳnh gật đầu, tỠý cho Phạm Hoàng biết lá»i Bạch Cúc vừa nói cÅ©ng chính là lá»i Công Tôn Quỳnh muốn nói. Và Công Tôn Quỳnh chợt há»i Phạm Hoàng :
- Äiá»u gì đã xảy ra từ khi Phạm huynh tạm chia tay, bảo là cần quay vá» Hoa SÆ¡n phái để gặp Chưởng môn sÆ° phụ? Là Phạm huynh đã nghe tin hay chính Phạm huynh đã nhìn thấy má»™t Mã Nguyên VÅ© đích thá»±c?
Phạm Hoàng càng cúi đầu thấp hơn :
- Gia sư đã thảm tử.
Lần này thì Công Tôn Quỳnh dù cố trấn tÄ©nh đến mấy cùng không thể nào kìm chế nổi, huống hồ là Bạch Cúc vốn có tâm trạng xốc nổi và bá»™c trá»±c hÆ¡n Công Tôn Quỳnh bào tá»· bá»™i phần. Bạch Cúc bật kêu, và nếu không kịp nhá»› Phạm Hoàng là ngÆ°á»i Ä‘ang mang thÆ°Æ¡ng tích nghiêm trá»ng có lẽ Bạch Cúc phải chồm đến vừa chá»™p vừa day Phạm Hoàng. May thay Bạch Cúc chỉ thể hiện tâm trạng của bản thân bằng lá»i nói, bằng tiếng kêu không thôi :
- Lệnh sư đã thảm tử? Phạm huynh muốn nói đó là do Mã Nguyên Vũ ra tay?
Phạm Hoàng ngẩng đầu lên, cho thấy má»™t sắc mặt phẫn ná»™ tá»™t cùng. NhÆ°ng thay vì phát tác hoặc nói ra cho bằng hết những cÆ¡n giận Ä‘ang chất chứa trong lòng, Phạm Hoàng chi lặng lẽ trao cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc má»—i ngÆ°á»i má»™t vật.
Vá»›i Bạch Cúc thì vật Phạm Hoàng trao cho là má»™t mảnh hoa tiên gấp nhá».
Bạch Cúc mở ra và lẩm nhẩm Ä‘á»c :
- Vì Mã gia và Hồng gia.
Äoạn nàng ngÆ°á»›c mặt nhìn Phạm Hoàng :
- Không có ngÆ°á»i thá»± danh? Nhất định không thể do Mã Nguyên VÅ©.
Phạm Hoàng nhìn Công Tôn Quỳnh và chỠđợi.
Thấy thế, Công Tôn Quỳnh má»›i nhìn vào vật trong tay. Äó là má»™t quyển bút lục được ai đó ngăn sẵn ở hai trang cách xa nhau má»™t cách cố ý. Công Tôn Quỳnh vì nghi hoặc nên ngÆ°á»›c nhìn Phạm Hoàng :
- Äây là...
Giá»ng của Phạm Hoàng lạc Ä‘i :
- Gia sÆ° có thói quen lÆ°u tá»±, ghi lại những biến cố trong Ä‘á»i dù lá»›n dù nhá». Äá»c Ä‘i.
Bạch Cúc vá»™i chồm qua, cùng tranh nhau Ä‘á»c vá»›i Công Tôn Quỳnh.
Vừa nhìn thoáng qua, Bạch Cúc đã kêu :
- Lệnh sÆ° cÅ©ng là ngÆ°á»i Thần Long há»™i? Và lệnh sÆ° áy náy sau lần cùng há»™i Thần Long gây thảm sát Mã gia?
Công Tôn Quỳnh xếp quyển bút lục lại và giao trả cho Phạm Hoàng :
- Không cần xem nữa tiểu nữ cÅ©ng biết chuyện xảy ra cho Hồng gia cÅ©ng có lệnh sÆ° tham gia. NhÆ°ng Phạm huynh cho bá»n tiểu nữ xem những vật này là ý gì? Nếu bảo để kết tá»™i hay bình phẩm vá» hành vi của lệnh sÆ°, bá»n tiểu nữ vì không quan tâm đến những ân oán của giá»›i võ lâm Trung Nguyên nên ý này của Phạm huynh là vô ích. NhÆ°ng nếu Phạm huynh bảo đây là những bằng chứng để quả quyết rằng Mã Nguyên VÅ© vẫn còn sống và Ä‘iá»u đã xảy ra cho lệnh sÆ° là do Mã Nguyên VÅ© gây ra thì tiểu nữ tuyệt đối không tin.
Phạm Hoàng mấp máy môi toan nói nhÆ°ng do là ngÆ°á»i nói ít á»i nên không đủ nhanh miệng bằng Bạch Cúc. Vì thế Phạm Hoàng đành phải nghe những lá»i lẽ Ä‘anh thép của Bạch Cúc cứ thao thao bất tuyệt tuôn ra :
- Sao lại Ä‘á» quyết đấy là hành vi của Mã Nguyên VÅ©, má»™t ngÆ°á»i nhÆ° bá»n tiểu nữ từng cho Phạm huynh hay là không ở há» Mã, chẳng là cốt nhục cÅ©ng chẳng liên quan gì đến há» Mã. Nguyên VÅ© huynh báo thù để làm gì và vá»›i tÆ° cách gì? TÆ° cách má»™t Vô Diên ThÆ° Sinh Æ°? Mã Nguyên VÅ© không há» là Vô Diện thÆ° sinh, và bằng chứng nhÆ° thế nào bá»n tiểu nữ đã cho Phạm huynh biết rồi. Còn bảo Nguyên VÅ© huynh muốn báo thù cho Hồng gia Æ°?
Hồng Phi Ngá»c vẫn còn đó. Phụ thân y chết là do chính mẫu thân y sát hại, ngÆ°á»i của há»™i Thần Long có ra tay thì cÅ©ng là do mẫu thân y chủ xÆ°á»›ng. Chỉ có Hồng Phi Ngá»c má»›i đủ tÆ° cách báo thù, đó là nói Hồng Phi Ngá»c nếu thật sÆ° có đủ đởm lược cùng mẫu thân y đối đầu.
Tóm lại, tiểu nữ quyết cũng không tin đây là hành vi của Mã Nguyên Vũ, cho dù thật tâm mà nói tiểu nữ cũng muốn tin để có thể mừng là huynh ấy vẫn còn sống. Nhưng tiếc thay...
Bạch Cúc thở dài thay cho lá»i kết và lá»i kết đó sẽ là nhÆ° thế nào thì Phạm Hoàng hiểu.
Phạm Hoàng thở dài :
- Tại hạ cũng đâu muốn tin. Nhưng tiếc thay, lại có sự việc khác xảy ra.
Công Tôn Quỳnh giật mình :
- Phạm huynh đã nhìn thấy chàng?
Phạm Hoàng lắc đầu :
- Là một nhân vật khác, không xưng danh.
Bạch Cúc đâm bực :
- Không xÆ°ng danh thì sao? Tiểu nữ chỉ cần biết đấy không phải là Mã Nguyên VÅ© thì hết muốn nghe nữa rồi. Vả lại, nghe sao được mà nghe má»™t khi Phạm huynh cứ mở miệng ra là nói cá»™c lốc nói không ngá»n không ngành, ai mà hiểu cho được.
Phạm Hoàng bối rối :
- Nhưng nhân vật này có đỠcập đến...
Công Tôn Quỳnh động tâm :
- Thật không phải vá»›i Phạm huynh, nhÆ°ng là thế này vậy. Liệu Phạm huynh có thế gia ân cho bá»n tiểu nữ, bằng cách hãy chịu khó thuật lại tuần tá»± cho bá»n tiểu nữ nghe có được không? Vì chuyện này là quá hệ trá»ng, không chỉ liên quan đến mà còn giúp chúng ta thá»­ Ä‘oán xem hung thủ đã hạ sát lệnh sÆ° là ai.
- Là lão phu.
Câu đáp dõng dạc chợt vang lên làm cả bá»n Công Tôn Quỳnh ba ngÆ°á»i Ä‘á»u giật mình quay lại.
Bạch Cúc kêu khi nhận ra nhân vật đó là ai :
- Vô Diện thư sinh!
Phạm Hoàng lảo đảo chỉ muốn đứng bật lên nhưng không được. Thấy thế, Vô Diện thư sinh, một nhân vật luôn trùm kín từ đầu đến chân một cách thần bí thay thế cho tiêu ký như Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc từng hai lần hội diện, chợt lên tiếng bảo :
- Lão phu chỉ thế thiên hành đạo. SÆ° phụ ngÆ°Æ¡i và bất kỳ ai nếu có liên quan đến hai lần thảm sát ở Mã gia và Hồng gia, tất cả sẽ lần lượt Ä‘á»n tá»™i. Nếu ngÆ°Æ¡i chỉ vì thế mà muốn báo thù, chá» khi nào có đủ bản lãnh thì cứ đến tìm lão phu. Còn bây giá», Ä‘iá»u lão phu vì muốn há»i ngÆ°Æ¡i nên phải Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t hiện thân là nhân vật nào đã gặp ngÆ°Æ¡i sau khi lão phu ly khai Hoa SÆ¡n phái vì đã bắt sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i Ä‘á»n tá»™i xong?
- Nhân vật đó là ta.
Vút...
Lại thêm một nhân vật nữa bất ngỠxuất hiện. Và nhân vật này vừa xuất hiện lập tức làm cho Phạm Hoàng khiếp đảm đến biến đổi cả sắc diện.
Công Tôn Quỳnh Phát hiện sá»± biến đổi của Phạm hoàng liá»n há»i nhá» :
- Äúng là nhân vật đó Æ°, Phạm huynh? Và vì sao Phạm huynh bá»—ng tá» ra khiếp đảm?
Phạm Hoàng vẫn cứ khiếp hãi ra mặt :
- Công phu của y rất thượng thừa.
Dĩ nhiên Vô Diện thư sinh có nghe câu nói này của Phạm Hoàng nên khinh khỉnh nhìn nhân vật vừa xuất hiện :
- Chỉ là má»™t tiểu tá»­, niên ká»· chÆ°a đến hai mÆ°Æ¡i. Chứng tá» ngÆ°Æ¡i không liên quan đến thảm sát Mã gia. Riêng vá» thảm trạng ở Hồng gia chỉ xảy ra cách đây năm năm, nếu ngÆ°Æ¡i dám thừa nhận ngÆ°Æ¡i có trá»±c tiếp nhúng tay vào thảm án này, lão phu sẽ cho ngÆ°Æ¡i thấy phải nhÆ° thế nào má»›i gá»i là công phu rất thượng thừa.
Nhân vật mới xuất hiện quả là quá trẻ, có bảo niên kỷ chưa đến đôi mươi cũng không có gì sai ngoa. Tuy vậy, vỠmức độ cao ngạo thì gã này tỠra chẳng hỠkém Vô Diện thư sinh, một nhân vật cứ mở miệng ra thì xưng là lão phu, cách xưng hô chỉ có ở những bậc cao niên trưởng bối.
Gã ná» càng thêm oai phong lẫm liệt và anh tuấn khi vừa nói lá»i cao ngạo vừa cÆ°á»i cÆ°á»i :
- Công phu của ta có thượng thừa hay không thì ta tin rằng cách nay gần tròn một năm chính Mã Nguyên Vũ, Vô Diện thư sinh ngươi đã một lần nếm trải. Vậy là đã xấp xỉ một năm cũng trôi qua, ngươi ẩn nấp rất kỹ và có lẽ đã hồi phục hoàn toàn. Ta đã khổ công tìm ngươi và có hơi chậm chân khi đến Hoa Sơn phái chỉ sau ngươi một lúc. Ngươi không phủ nhận ngươi là Mã Nguyên Vũ chứ?
Công Tôn Quỳnh, Bạch Cúc và Phạm Hoàng rất Ä‘á»—i ngỡ ngàng và càng thêm ngỡ ngàng hÆ¡n khi nghe Vô Diện thÆ° sinh phá lên cÆ°á»i :
- Lại thêm má»™t kẻ hồ đồ nữa là tiểu tá»­ quá Æ° ngông cuồng ngÆ°Æ¡i. Dá»±a vào đâu mà ngÆ°Æ¡i bảo lão phu là Mã Nguyên VÅ©, má»™t tiểu tá»­ mà cách đây có lẽ cÅ©ng sắp tròn năm đã gặp nguy cảnh vá»›i má»™t chân đã đặt vào quan tài? Khi đó gặp được lão phu, Mã tiểu tá»­ mừng thì ít, sợ thì nhiá»u vì ngỡ lão phu xuất hiện để lấy mạng y. NhÆ°ng y quên rằng lão phu tuy đã giết không ít ngÆ°á»i nhÆ°ng bảo lão phu lạm sát thì không thể. Äến khi hiểu, y rất mừng. Và mừng nhất là y đã có cÆ¡ há»™i được lão phu giúp y thá»±c hiện vài tâm nguyện cuối cùng mà y không bao giá» còn sống để thá»±c hiện. Äó là y nhá» lão phu giải thích rõ cho hai nha đầu kia hiểu để đừng tuyệt vá»ng Ä‘i tìm y. Sau nữa là nhá» lão phu thay y báo thù cho Mã gia, nÆ¡i đã ban cho y há» Mã, khiến y khá»i tủi hổ vì không rõ lai lịch xuất thân. Kế đến là lão phu hứa thay y báo thù cho Hồng gia, nÆ¡i đã cÆ°u mang và hoạn dưỡng y bốn năm năm dài. Lão phu đã hứa và đây là thá»i Ä‘iểm thích hợp nhất để lão phu thá»±c hiện lá»i đã hứa, sau gần má»™t năm ngấm ngầm dò xét, truy tìm từng hung nhân má»™t đã nhúng tay vào hai lần thảm sát kia.
Cũng may là trong số đó không có ngươi đấy, tiểu tử. Bằng không, hừ.
Gã ná» sau má»™t lúc nhẫn nại chá» nghe liá»n thể hiện sá»± cao ngạo của gã bằng hành Ä‘á»™ng.
Gã lao đến và bật quát :
- Mã Nguyên Vũ, ta sẽ cho ngươi lộ diện với chân tướng thật của ngươi. Xem đây!
Ào...
Gã tung kình tạo thành một luồng xoáy cực mạnh. Và luồng xoáy cuộn đến như một cơn lốc, chỉ chực cuốn tung đi lớp lụa trùm kín từ đầu đến chân vẫn luôn giúp Vô Diện thư sinh giấu kín thân phận.
Vô Diện thÆ° sinh bật cÆ°á»i ngạo nghá»… :
- Tiá»u tá»­ ngÆ°Æ¡i có được thân thủ này thảo nào lại không ngông cuồng tá»± cao tá»± đại.
Nhưng ngươi đừng tưởng chỉ vì thế mà muốn áp đặt, bảo lão phu là Mã Nguyên Vũ theo ý ngươi. Rất tiếc muốn lão phu lộ chân tướng thì ngươi chưa đủ tư cách. Ha ha...
Và “vút†má»™t tiếng cá»±c nhá», bóng nhân ảnh của Vô Diện thÆ° sinh liá»n biến mất, thoát hoàn toàn cÆ¡n lốc kình thập phần lợi hại của gã kia.
NhÆ°ng gã đã cÆ°á»i vang :
- Ngươi tưởng thế là thoát sao, Mã Nguyên Vũ? Kỳ thực đấy chỉ là kế mon của ta, buộc ngươi phải tự bộc lộ chân tướng. Xem đây. Ha ha...
Và bằng má»™t chiêu công mang màu Ä‘á» rá»±c, cÅ©ng là mang theo má»™t luồng nhiệt khí nóng kinh hồn, gã ná» tuy là quật vá»›i theo Vô Diện thÆ° sinh nhÆ°ng do chiêu công quá Æ° thần tốc và lại quá mãnh liệt nữa, nên chỉ má»™t phần sát na sau đã thổi ngá»n lá»­a cháy hừng há»±c, chá»±c phủ kín lá»›p lụa thần bí vẫn luôn giúp Vô Diện thÆ° sinh che giấu thân phận và lai lịch thật từ thuở nào cho đến tận bây giá».
Ào...
NhÆ°ng Vô Diên ThÆ° Sinh đã kịp thá»i quay lại và còn ung dung vÆ°Æ¡n hai chưởng tay thá»c sâu vào vùng lá»­a đỠối do gã kia thoát ra má»™t chiêu công chỉ toàn là nhiệt kình nóng rừng rá»±c.
Vù...
Ầm...
Chấn kình tuy có làm Vô Diện thÆ° sinh bị đẩy bật lùi nhÆ°ng lá»›p lụa che kín lÆ° sÆ¡n chân diện mục vẫn nguyên vẹn, không há» suy suyển cho dù là bị cháy sém má»™t đốm nhá».
Vô Diện thư sinh chợt quát vang :
- Äá»™c Thủ Hắc Cốt chưởng. Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i là truyá»n nhân thá»±c thụ của Hắc Cốt Tôn Giả?
Gã ná» bật ngÆ°á»i lao đến tiếp, quyết không bá» lỡ tiên cÆ¡ vừa chiếm được :
- Còn lão thất phu ngÆ°Æ¡i là ai? Sao am hiểu công phu mà lẽ ra chỉ có ngÆ°á»i của Hồng gia là am hiểu? Hay lão là Hồng Khắc Nguỵ, năm xÆ°a chỉ trá tá»­ kỳ thá»±c vẫn sống và bấy lâu nhẫn nhục là chá» cÆ¡ há»™i báo thù? Hãy đỡ má»™t chưởng của ta.
Vù...
Vô Diện thư sinh lại quát :
- Kim Sa Ưng Trảo công của Äại Mạc Kim Ưng Phiên VÆ°Æ¡ng? Kỳ thá»±c tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i là ai? Äỡ!
Ào...
Ầm...
Gã nỠbiến sắc lướt tới nữa, quyết bức dồn Vô Diện thư sinh :
- Lão cÅ©ng am hiểu và vận dụng được tuyệt há»c má»™t Ä‘á»i của Kim Ưng Phiên VÆ°Æ¡ng?
Vậy là rõ, lão chính là Hồng Khắc Nguỵ, năm xÆ°a trong lốt Vô Diện thÆ° sinh, trÆ°á»›c là giết Tam Ma VÆ°Æ¡ng sau là chiếm Ä‘oạt bí kíp tuyệt truyá»n của há». Hãy thá»­ xem má»™t chưởng Lãnh Cuồng Phong của Bắc Hải Lãnh Tuyệt VÆ°Æ¡ng. Äỡ!
Vù...
Và diễn biến xảy ra đúng như gã vừa nói. Vì Vô Diện thư sinh nếu ở lần vừa rồi có vận dụng cùng một công phu, cùng một thức Kim Ưng Trảo công như gã nỠthì bây giỠvì gã nỠtung ta một kình toàn lãnh khí nên Vô Diên Thư Sinh cũng một lãnh kình tương tự quật ra :
- NgÆ°Æ¡i đừng quên lão phu còn má»™t ngoại hiệu nữa là VÄ©nh Hận Tam VÆ°Æ¡ng Thân Hành Vạn Biến. Äã là vạn biến thì tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i đừng hòng dò há»i được gì ở lão phu. Hãy đỡ!
Ào...
Lãnh khí và lãnh khí chạm nhau, làm vùng không gian gần đó cứ nhÆ° bị tiết trá»i đông giá trái mùa Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện, phát lạnh hết toàn bá»™.
Ầm...
NhÆ°ng so vá» ná»™i lá»±c thì lạ thay ngÆ°á»i cao niên nhÆ° Vô Diện thÆ° sinh lại tá» ra không đủ thâm hậu bằng gã ná» có niên ká»· chỉ Ä‘á»™ đôi mÆ°Æ¡i.
Bị bức lùi liên tục mấy lần, Vô Diện thư sinh đột ngột tung thân lao đi.
Vút...
Gã nỠvừa hậm hực vừa đắc ý, lập tức lao đuổi theo :
- Lão chạy đâu cho thoát? Äứng lại.
Vút...
Cả hai Ä‘á»u thi triển thứ khinh thân pháp thượng thừa và chỉ chá»›p mắt cÅ©ng mất dạng.
Bạch Cúc nhìn theo, với vẻ hoang mang :
- Nếu là Hồng bảo chủ sao không ngang nhiên xuất hiện, trÆ°á»›c tiên hãy há»i tá»™i vị phu nhân lòng dạ đổi thay, dám gây ra thảm sát Hồng gia? Không lẽ vì hèn nhát vì không dám nên Hồng bảo chủ đành tuần tá»± tìm đến từng kẻ thù và ngÆ°á»i đầu tiên chính là sÆ° phụ của Phạm huynh đây?
Phạm Hoàng chợt động dung :
- Há»i rất hay. Vì gia sÆ° không há» có thù vá»›i Hồng gia.
Tính ít lá»i của Phạm Hoàng rồi cÅ©ng đến lượt làm Công Tôn Quỳnh tức bá»±c :
- Phạm huynh nói gì lạ vậy? Vá»›i quyển bút lục khi nãy thì sao? Không lẽ ở chá»— ngăn sẵn thứ hai không phải do Phạm huynh đánh dấu để tiểu nữ Ä‘á»c thấy lá»i thú tá»™i của lệnh sÆ° liên quan đến thảm sát ở Hồng gia Æ°?
Phạm hoàng thở dài thÆ°á»n thượt, vừa lấy quyển bút lục khi nãy ra vừa ngập ngừng nhìn cả hai :
- Tại nhị vị không xem, cÅ©ng là do nhị vị nào có cho tại hạ nói. Äây, xem lại Ä‘i!
Chỉ nói bấy nhiêu đó thôi là dÆ°á»ng nhÆ° đã là quá dài vá»›i Phạm Hoàng. Vì thế, lúc nói xong Phạm Hoàng có phần bỡ ngỡ và lúng túng lạ, khiến Công Tôn Quỳnh vì hiểu và vì cảm thông nên cố nén tiếng thở dài ngao ngán.
Nhận lại quyển bút lục, vừa thoạt nhìn qua ít nhiá»u tá»± dạng có ghi ở chá»— được ngăn sẵn, Công Tòn Quỳnh giật nảy ngÆ°á»i và cố tình hạ thấp giá»ng :
- Hóa ra Phạm huynh nói đúng, lệnh sư vì hối hận sau lần đầu tham gia chuyện thảm sát Mã gia nên lần thứ hai dù có được hội Thần Long phát động vẫn còn áy náy đã cáo bệnh để lánh mặt.
Phạm Hoàng gật đầu :
- Nhân vô thập toàn, nhưng gia sư vẫn biết lúc nào thì nên dừng, không thể để xảy ra chuyện hễ phóng lao thì theo lao...
Bạch Cúc ngấm ngầm thích thú nhìn và khuyến khích Phạm Hoàng :
- Lệnh sư đã lưu tự giải thích rõ như thế ư?
Phạm Hoàng vì không biết đấy là mưu mẹo của Bạch Cúc nên lắc đầu :
- Không. Là do tại hạ tự ý suy diễn thêm sau khi phát hiện bút lục và biết rõ những gì sau đó gia sư đã hành động.
Công Tôn Quýnh vì Ä‘ang mê mải xem tiếp quyển bút lục nên không tham gia vào câu chuyện. Có chăng là nàng có nghe Bạch Cúc gạn há»i Phạm Hoàng :
- Äã hối hận ở lần đầu, đã biết dừng và không tham gia ở lần thứ hai. NhÆ°ng theo Phạm huynh vừa nói thì dÆ°á»ng nhÆ° lệnh sÆ° không há» thá»a mãn vá»›i việc chỉ hối hận không thôi?
Phạm Hoàng gật đầu và có thái độ rất ngưỡng mộ khi giải thích cho Bạch Cúc rõ vỠnhững gì sư phụ đã hành đông :
- Sau khi thảm sát Hồng gia, nhá» khéo léo dò há»i nên gia sÆ° biết có thêm nhiá»u nhân vật cÅ©ng đã từ chối, không tham gia vào thảm sát Hồng gia nhÆ° gia sÆ° biết há» cÅ©ng rất hối hận sau lần đầu, gia sÆ° kín đáo gặp gỡ há» và cùng há» lập ra má»™t thế lá»±c quyết ngấm ngầm chống lại Thần Long há»™i.
Công Tôn Quỳnh cũng vừa xem xong quyển bút lục. Nàng vừa giao hoàn cho Phạm Hoàng vừa gật gù khen :
- Nếu Nguyên VÅ© huynh sá»›m biết có sá»± tồn tại của há»™i Phục Mã Äả Long này ắt hẳn đã không có nhiá»u chuyện đáng tiếc xảy ra, nhất là cái chết quá oan uổng của Nguyên VÅ© huynh.
Chợt thấy Bạch Cúc cứ chúm chím cÆ°á»i, Công Tôn Quỳnh nghiêm mặt giải thích :
- Phục Mã là phục thù cho Mã gia, quyết chống lại há»™i Thần Long. Äâu có gì đáng cho Bạch Cúc muá»™i cÆ°á»i?
Bạch Cúc lắc đầu vừa đáp vừa liếc nhìn Phạm Hoàng :
- Muá»™i cÆ°á»i là vì Phạm huynh lần này đã chịu khai khẩu, không còn thủ khẩu nhÆ° bình nữa. Há»i sao muá»™i không vui, không cÆ°á»i?
Sực nhớ lại, Phạm Hoàng chợt lúng túng :
- Äúng vậy, hôm nay tại hạ nói nhiá»u thật. Hy vá»ng đấy không là Ä‘iá»m bất tÆ°á»ng.
Chợt có tràng cÆ°á»i vang lên làm tá»· muá»™i Công Tôn Quỳnh thoạt nghe liá»n kinh tâm khiếp đảm.
Tài sản của dth_abcd

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áûòîâàÿ, doc vo dien thu sinh, êîíòîðà, îäåæäû, ìàøèíû, ìóçûêà, truyen vo dien thu sinh, vo dien thu sinh, vo dien thu sinh 4vn, vodienthusinh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™