|
|
03-09-2008, 09:07 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Cuá»™c phiêu lÆ°u của MÃt Äặc và các bạn
ChÆ°Æ¡ng 1
Các cô chú tý hon ở thà nh phố Hoa
NgÆ°á»i ta gá»i há» là tà hon vì há» chỉ lá»›n xấp xỉ bằng quả dÆ°a chuá»™t nhá». HỠở tại má»™t thà nh phố rất đẹp, đẹp nhÆ° má»i thà nh phố trong truyện thần tiên. Xung quanh các nhà má»c đủ các thứ hoa: hoa mẫu Ä‘Æ¡n, hoa cúc, hoa lan và các phố xá mang những tên hoa: phố Hoa Bìm bìm, phố Hoa Cúc, phố Hoa Mua. Còn thà nh phố được gá»i là thà nh phố Hoa, nằm trên bá» suối mà các cô chú tà hon gá»i là sông DÆ°a chuá»™t vì chung quanh má»c rất nhiá»u dÆ°a chuá»™t. Äằng sau con sông có má»™t khu rừng. Các cô chú tà hon lấy vá» cây bạch dÆ°Æ¡ng là m thuyá»n và dùng thuyá»n đó qua sông và o rừng kiếm quả, hạt dẻ và nấm. Bé bá»ng nhÆ° há» mà đi hái quả đã là cả má»™t việc công phu, nhÆ°ng muốn kiếm hạt dẻ thì há» lại còn phải khổ công hÆ¡n nữa, há» phải trèo lên cà nh cây mang theo cả cÆ°a, vì lẽ dÄ© nhiên há» không thể nà o hái hạt dẻ bằng tay không được. Khi há» Ä‘i hái nấm, há» cÅ©ng phải dùng cÆ°a để cÆ°a nấm sát đất rồi đẵn ra thà nh nhiá»u miếng nhỠđể tha vá» nhà cho tiện.
Có hai loại tà hon: tà hon trai và tà hon gái. Các chú tà hon thÆ°á»ng mặc má»™t chiếc quần dà i hoặc đánh má»™t cái quần đùi có dây Ä‘eo, còn các cô tà hon thì Æ°a mặc áo dà i mà u sặc sỡ. Ngại mất thì giá» chải đầu chải tóc, các chú thÃch cắt tóc ngắn, còn các cô thì trái lại, để tóc tháºt dà i và ưa chải chuốt cho đẹp. Các cô tết tóc thà nh những cái Ä‘uôi sam dà i và thắt bằng những dải vải nhá», há» Ä‘eo những chiếc nÆ¡ cả ở giữa đỉnh đầu. Nhiá»u chú tà hon tá»± hà o rằng mình là con trai, không Ä‘i lại chÆ¡i bá»i gì vá»›i các cô tà hon. Còn vá» phÃa các cô thì lại mong đừng có chuyện gì dÃnh dáng vá»›i các chú tà hon. Má»—i khi trông thấy má»™t chú tà hon Ä‘i tá»›i là các cô vá»™i và ng rảo bÆ°á»›c qua phố. Các cô là m thế là đúng, bởi vì có má»™t và i chú tà hon há»… Ä‘i gần các cô là thế nà o cÅ©ng nói những Ä‘iá»u báºy bạ hoặc xô đẩy há», hoặc xấu thói hÆ¡n nữa là giáºt Ä‘uôi sam của há». DÄ© nhiên là cÅ©ng có những chú tà hon không là m nhÆ° váºy nhÆ°ng Ä‘iá»u đó có ghi rõ rà ng ở trên trán hỠđâu, cho nên tốt hÆ¡n hết là các cô đừng có chạm mặt vá»›i các chú. Các chú lúc cáu lên gá»i các cô bằng má»i biệt hiệu nhảm nhà và ngược lại, các cô cÅ©ng tặng cho các chú đủ thứ tên cay cú.
Có lẽ má»™t và i bạn Ä‘á»c sẽ kêu rằng tôi bịa ra những chuyện nà y và trong thá»±c tế là m gì có những chú tà hon nhÆ° thế. NhÆ°ng tôi không nói là trong thá»±c tế có những chú nhÆ° váºy. Thá»±c tế là má»™t việc và má»™t thà nh phố trong truyện lại là má»™t việc khác. Trong má»™t thà nh phố ở trong truyện thì việc gì cÅ©ng có thể xảy ra được.
MÆ°á»i sáu chú tà hon cùng ở má»™t căn nhà trong phố Hoa Bìm bìm. Thoạt tiên là Biết tuốt. NgÆ°á»i ta gá»i chú nhÆ° váºy là vì chú hiểu biết rất nhiá»u Ä‘iá»u. Và chú hiểu biết nhiá»u Ä‘iá»u là bởi vì chú Ä‘á»c rất nhiá»u sách. Trong phòng của chú, chá»— nà o cÅ©ng có sách: trên bà n và dÆ°á»›i gầm bà n, trên giÆ°á»ng và dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng nữa. Biết tuốt Ä‘á»c sách nhiá»u nên đã trở thà nh thông thái: ngÆ°á»i ta yêu mến chú và lắng nghe chú nói. Bao giá» chú cÅ©ng mặc má»™t bá»™ quần áo Ä‘en và khi chú ngồi và o bà n Ä‘á»c sách vá»›i cặp kÃnh Ä‘eo trên mÅ©i thì ngÆ°á»i ta cứ ngỡ chú là má»™t vị giáo sÆ°.
Sau đó là bác sÄ© Thuốc viên nổi tiếng có tà i chữa má»i bệnh cho các cô chú tà hon. Lúc nà o ngÆ°á»i ta cÅ©ng thấy chú khoác áo choà ng trắng và đội mÅ© trắng. Ngoà i ra còn có chú thợ máy Bu loong vá»›i chú giúp việc Äinh vÃt; chú NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng nghiện uống nÆ°á»›c ngá»t có ga, má»™t chú tà hon lịch sá»± nhất, vốn hay bá»±c mình khi ngÆ°á»i khác quên nói “cám Æ¡n†hay “xin vô phépâ€; chú thợ săn Viên đạn vá»›i con chó Má»±c và khẩu súng bắn bằng đạn nút bấc; hoạ sỹ Thuốc nÆ°á»›c, nhạc sỹ Kèn đồng. Còn có các chú Cáu kỉnh, Lặng lẽ, Tròn xoay, Nhanh nhảu, Mất sạch, và hai anh em chú Ngá»™ nhỡ, Chắc chắn. NhÆ°ng ngÆ°á»i mà ai cÅ©ng quen biết là MÃt đặc. NgÆ°á»i ta gá»i chú nhÆ° váºy là vì chú chẳng hiểu biết Ä‘iá»u gì cả.
Chú Ä‘á»™i má»™t cái mÅ© to xanh biếc và mặc má»™t cái quần và ng, má»™t chiếc áo sÆ¡ mi mà u da cam và thắt má»™t cái cà vạt xanh lá cây. TÃnh chú Æ°a những mà u sặc sỡ. ăn mặc loè loẹt nhÆ° con vẹt, cả ngà y chú lượn quanh thà nh phố, bịa đặt ra đủ chuyện để kể cho bất kỳ ai muốn hóng chuyện và thÆ°á»ng xuyên trêu chá»c các cô tà hon. Nhác thấy chiếc áo sÆ¡ mi mà u da cam của chú là các cô đã quay gót trở vá» nhà . MÃt đặc có má»™t cáºu bạn là chú Tịt mÅ©i ở phố Hoa Cúc. Hai chú mà tán chuyện thì kéo dà i đến hà ng giá» và má»—i ngà y gây sá»± vá»›i nhau hai mÆ°Æ¡i lần và cÅ©ng xá» hoà hai chục báºn.
Äây là má»™t chuyện đã xảy ra là m cho MÃt đặc nổi danh đình đám. Má»™t hôm, MÃt đặc lượn chán trong thà nh phố rồi ra ngoà i đồng chÆ¡i. Ngoà i đồng vắng tanh vắng ngắt. Chỉ có má»™t con bá» dừa Ä‘ang bay. Con bá» dừa vốn mắt không được tinh cho lắm nên húc ngay phải gáy MÃt đặc. MÃt đặc ngã lăn ra đất. Con bá» dừa liá»n thừa cÆ¡ lủi mất. Khi MÃt đặc đứng dáºy, chú nhìn quanh tá»± há»i không biết ngÆ°á»i nà o đã là m cho chú té nhà o. Chú chẳng trông thấy má»™t ai. Chú tá»± nhủ: “Chắc có cái gì từ trên trá»i rÆ¡i xuống ?â€. Chú ngẩng đầu nhìn trá»i nhÆ°ng chỉ nhìn thấy mặt trá»i rá»±c sáng. Nhìn ông mặt trá»i rá»±c sáng, chú lại nghÄ©: “Cái đó hẳn là từ trên mặt trá»i rá»›t xuống, chắc có má»™t mẩu nà o rá»i ra và rÆ¡i trúng đầu mìnhâ€.
Trở vá» nhà , MÃt đặc gặp nhà thiên văn Thuá»· tinh. Chú Thuá»· tinh quả tháºt là táo tợn! Chú lấy những mảnh chai là m thà nh má»™t thứ kÃnh phóng đại và vá»›i nhiá»u mảnh kÃnh đó, chú là m ra má»™t ống kÃnh khổng lồ để ngắm trăng sao. Vì thế chú trở thà nh nhà thiên văn. MÃt đặc gá»i chú:
- Ê, Thuá»· tinh! Cáºu biết chuyện gì vừa xảy ra ko? Má»™t mảnh mặt trá»i rÆ¡i và o đầu tá»› đấy!
Thuá»· tinh cÆ°á»i to:
- Chỉ khoác lác thôi! Nếu váºy thì nóâ phải Ä‘áºp bẹt cáºu ra thà nh má»™t cái bánh Ä‘a. Mặt trá»i to lắm, to hÆ¡n quả đất kia.
- Không thể thế được! Hình nhÆ° nó chả to hÆ¡n cái Ä‘Ä©a đâu, - MÃt đặc trả lá»i. Thuá»· tinh giải thÃch:
- Äúng là chúng mình thấy nó y nhÆ° bằng cái Ä‘Ä©a nhÆ°ng tại vì nó ở rất xa. Thá»±c ra, mặt trá»i là má»™t quả địa cầu khổng lồ. Mình đã nhìn thấy nó trong ống kÃnh của mình. Nếu nó chỉ rá»›t xuống má»™t mẩu nhá» xÃu thôi thì cÅ©ng đủ phá tan cả thà nh phố của chúng mình, MÃt đặc kêu to:
- Không thể được! Không tin được! Tá»› sẽ kể chuyện ấy cho bá»n chúng nó nghe, tá»› chắc là chúng nó chả biết đâu. Còn cáºu thì dù sao cÅ©ng cứ nhìn và o ống kÃnh của cáºu: biết đâu chẳng có mảnh nà o đó rá»›t xuống thì sao? MÃt đặc bá» chạy liá»n. Và há»… gặp chú tà hon nà o, chú cÅ©ng báo tin ngay:
- Nà y, cáºu có biết mặt trá»i to bằng nà o không? Nó to hÆ¡n quả đất chúng ta. Có má»™t mảnh mặt trá»i rá»i ra và rá»›t xuống rất nhanh. Chúng mình rồi sẽ bẹp hết ráo. Tháºt là khiếp! Cáºu thá» há»i cáºu Thuá»· tinh mà xem. Ai nghe chú nói cÅ©ng cÆ°á»i: ngÆ°á»i ta biết chú là chà ng ba hoa. Ba chân bốn cẳng chạy má»™t mạch vỠđến nhà , chú thét tÆ°á»›ng lên:
- Anh em ơi! Trốn đi thôi! Có mảnh văng đấy!
- Mảnh nà o? Cáºu nói cái gì thế?
- Má»™t mảnh của mặt trá»i, chúng ta rồi sẽ chết bẹp hết! Các cáºu ko biết sao? Mặt trá»i to hÆ¡n quả đất kia!
- Cáºu bịa cái gì thế?
- Mình chả bịa gì cả. ChÃnh Thủy tinh nói đấy, nó đã nhìn thấy mặt trá»i trong ống kÃnh của nó. Nghe nói thế, các chú tý hon Ä‘á»u ùa ra ngoà i xem có tháºt là mặt trá»i mất mất má»™t mảnh ko. NhÆ°ng mặt trá»i vẫn sáng, là m cho các chú chảy nÆ°á»›c mắt, ko thấy gì nữa và các chú có cảm giác là mặt trá»i cÅ©ng có khuyết Ä‘i tý chút tháºt. MÃt đặc kêu:
- Chúng ta rút Ä‘i thôi! Rút Ä‘i thôi! Các chú chạy và o nhà để thu dá»n đồ đạc, Tuốc nÆ°á»›c vÆ¡ vá»™i bút vẽ và các má»±c mà u. Kèn đồng vá»› lấy kèn và đà n. Bác sỹ Thuốc viên quên bẵng mất túi thuốc của mình, ko biết là để ở đâu nữa, chú chạy nháo nhà o từ phòng nà y qua phòng ná». Vừa lúc Tròn xoay đến bên cá»a tay cầm đôi già y cao su, tay cầm cái dù thì chú nghe thấy tiếng Biết tuốt thét:
- Äứng lại! Bình tÄ©nh!Ko có chuyện gì xảy ra đâu! Chẳng nhẽ các cáºu ko biết MÃt đặc là anh chà ng ba hoa à ? Cáºu ấy bịa cả ra đấy.
MÃt đặc thét lá»›n:
- Bịa Æ°? nếu các cáºu ko tin mình thì Ä‘i há»i cáºu Thuá»· tinh xem. Cả bá»n chạy Ä‘i tìm Thuá»· tinh. Äúng là MÃt đặc đã phịa ra. Ai cÅ©ng cÆ°á»i, cÅ©ng giá»…u MÃt đặc:
- Kể ra ngÆ°á»i ta tin cáºu được cÅ©ng tháºt lạ!
- Các cáºu tưởng là mình không ngạc nhiên sao? Mình thá» vá»›i các cáºu là mình cÅ©ng đã tin đấy! Và MÃt đặc là nhÆ° thế đấy!
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 04:25 PM.
|
03-09-2008, 09:08 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 2
MÃt Äặc muốn trở thà nh nhạc sÄ©
MÃt đặc mà là m cái gì thì y nhÆ° rằng chú chỉ là m ná»a chừng ná»a vá»i hay là là m lá»™n ngược. Khi Ä‘á»c sách, chú tách bạch ra từng vần mà không bao giá» Ä‘á»c thà nh tiếng và khi chú viết, bao giá» chú cÅ©ng viết theo lối chữ in. NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng bảo là đầu óc chú không rá»—ng tuếch, nhÆ°ng không phải nhÆ° váºy đâu, bởi vì chú cÅ©ng biết nghÄ© ngợi. Nói của đáng tá»™i, chú không phải là ngÆ°á»i xấu. Chú cÅ©ng muốn há»c táºp nhÆ°ng chú muốn biết ngay tức khắc kia mà không phải khổ công rèn luyện gì. Song Ä‘iá»u đó không thể nà o là m được, dù là đối vá»›i những chú tà hon thông minh nhất. Các cô chú tà hon rất ham thÃch âm nhạc và Kèn đồng là má»™t nhạc sÄ© xuất sắc. Chú có đủ má»i thứ nhạc cụ và hay biểu diá»…n luôn. Má»i ngÆ°á»i chăm chú nghe và khen ngợi chú. MÃt đặc phát ghen tỵ lên vá»›i Kèn đồng vì những lá»i khen đó nên chú Ä‘á» nghị vá»›i Kèn đồng:
- Mình định trở thà nh nhạc sÄ©, cáºu dạy mình chÆ¡i nhạc nhé.
- Äồng ý, - Kèn đồng đáp. - Cáºu Æ°ng chá»n nhạc cụ nà o?
- Cái nà o dễ nhất ấy.
- Äà n ba-la-lai-ka nhé.
- ừ, cáºu Ä‘Æ°a cái ba-la-lai-ka của cáºu cho mình, mình thá» xem sao.
Kèn đồng Ä‘Æ°a Ä‘Ã n cho bạn. MÃt đặc gại gại dây Ä‘Ã n và nói:
- Không, cái nà y kêu khẽ quá. Cáºu Ä‘Æ°a cho mình cái gì kêu to hÆ¡n cÆ¡.
Kèn đồng Ä‘Æ°a cho bạn cây Ä‘Ã n vi-ô-lông. MÃt đặc cầm lấy, dùng chiếc vÄ© cá» và o dây Ä‘Ã n rồi nói:
- Mình muốn cái nà o kêu to hơn nữa.
- Váºy thì cáºu lấy cái kèn của mình.
- Äược, mình sẽ thá» xem. Kèn đồng vác cây kè đồng lá»›n của chú đến, MÃt đặc ra sức thổi nên cái kèn kêu ầm Ä©.
- Tuyệt quá! Chú reo lên.
- Tốt đấy,- Kèn đồng nói, - Cáºu thÃch cái kèn thì há»c chÆ¡i kèn Ä‘i.
- Tại sao tá»› phải há»c nhỉ? Cứ thế là tá»› cÅ©ng biết chÆ¡i rồi, - MÃt đặc nói.
- Mình thấy là cáºu chẳng biết cóc gì hết.
- Mình biết đứt Ä‘i ấy chứ, cáºu nghe nà y! - MÃt đặc lại ngáºm cái kèn và phồng mang trợn mắt lên thổi. Cái kèn thét: " Tuýt, t-u-ý-t!"
- Cáºu hét đấy chứ có phải chÆ¡i kèn đâu! - Kèn đồng nói.
- Không, tá»› vẫn chÆ¡i, chÆ¡i mạnh và giá»i lắm.
- Äồ ngốc! Vấn Ä‘á» không phải là chÆ¡i mạnh mà chÆ¡i thế nà o cho hay!
- Nhưng rõ rà ng là tớ chơi cũng hay đấy chứ!
- A, cáºu cho thế là hay à ? Nhất định là cáºu chả có má»™t chút khiếu âm nhạc naò! MÃt đặc nổi cáu:
- Chỉ mình cáºu có khiá»u âm nhạc thôi đấy? Cáºu ghen vá»›i tá»› chứ gì? cáºu chỉ muốn ngÆ°á»i ta nghe cáºu chÆ¡i và khen ngợi cáºu thôi.
- Không phải thế, - Kèn đồng đáp. - Cáºu cầm lấy cái kèn của mình và muốn chÆ¡i thế nà o thì chÆ¡i. Thiên hạ tha hồ ca ngợi cáºu bởi vì cáºu tá»± thấy cáºu chả phải há»c táºp gì nữa.
- Äược, - MÃt đặc đáp và chú lại thổi kèn tháºt tợn. NhÆ°ng chú vốn không biết chÆ¡i nên cái kèn cứ rống lên, và sủa rá»n rÄ©. Kèn đồng cáu tiết lắm rồi. Chú khoác chiếc áo nhung, và đeo và o cổ má»™t cái nÆ¡ hồng giả là m cà vạt rồi Ä‘i chÆ¡i.
Tối đến, khi má»i ngÆ°á»i vá» nhà , MÃt đặc lại Ä‘em kèn ra thổi:
- T-u-ý-t! T-u-ý-t! Má»i ngÆ°á»i phản đối:
- Là m cái gì mà ầm nhÆ° quá»· thế? Chú giải thÃch:
- Mình chơi kèn đấy
- Thôi Ä‘i! - Biết tuốt hét. - Cáºu là m Ä‘iếc cả tai chúng mình!
- Äiếc tai! Tại vì cáºu không quen nghe âm nhạc của minh. - MÃt đặc đáp. - bao giá» cáºu quen thì cáºu sẽ không Ä‘iếc tai nữa.
- NhÆ°ng mà tá»› không thÃch nghe nhạc của cáºu, tá»› nhổ và o cái nhạc của cáºu ấy! MÃt đặc cứ phá»›t lá» và tiếp tục chÆ¡i:
- T-u-ý-t! Ru-vu!
Kèn kêu to quá! Các chú tà hon cùng chá»i mắng MÃt đặc:
- Thôi! Thôi! Cáºu xéo vá»›i cái kèn thổ tả ấy Ä‘i!
- Các cáºu muốn tá»› Ä‘i đâu bây giá»?
- Cáºu ra ngoà i đồng mà thổi.
- Nhưng mà ngoà i đồng chẳng có ai nghe tớ chơi
- Cáºu cứ nhất định là phải có ngÆ°á»i nghe cáºu chÆ¡i à ?
- Nhất định!
- Thế thì cáºu ra phố, hà ng xóm láng giá»ng ngÆ°á»i ta sẽ nghe cáºu
MÃt đặc ra Ä‘i và thổi kèm dÆ°á»›i của sổ nhà bên cạnh, láºp tức ngÆ°á»i ta quát và đuổi chú Ä‘i xa hÆ¡n. Chú lại đến trÆ°á»›c cá»a nhà khác và cảnh xua Ä‘uổi ấy lại diá»…n ra. lại má»™t nhà thứ ba nữa. NhÆ°ng lần nà y, chú nổi Ä‘oá lên và đáng lẽ rút lui, chú lại ra sức thổi để trả thù. vì thế chủ nhà giáºn dữ bÆ°á»›c ra và xông vá» phÃa chú. Chú bèn tháo lui vá»›i chiếc kèn đồng.
Từ bữa đó, MÃt đặc thôi không chÆ¡i kèn nữa. và chú kể chuyện lại cho những ai muốn hóng chuyện chú: "Há» không hiểu nhạc của mình, vì há» không đủ trình Ä‘á»™. Khi nà o trình Ä‘á»™ há» khá, há» sẽ phải yêu cầu mình chÆ¡i. NhÆ°ng lúc đó thì đã muá»™n rồi, mình chẳng chÆ¡i nhạc nữa đâu."
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 04:27 PM.
|
03-09-2008, 09:10 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 3
MÃt Äặc há»c vẽ
Thuốc nÆ°á»›c là má»™t há»a sÄ© có biệt tà i. Lúc nà o chú cÅ©ng mặc chiếc áo khoác dà i thõng. Chỉ việc nhìn chú đứng trÆ°á»›c giá vẽ, mình báºn chiếc áo khoác, tay cầm cái bút và má»› tóc dà i hất ra đằng sau cÅ©ng đủ hiểu rằng đó là má»™t há»a sÄ© thá»±c sá»±.
Bởi vì không có ai Æ°a nghe nhạc của chú, cho nên MÃt đặc đã quyết định bÆ°á»›c và o nghá» há»™i há»a. Chú đến tìm Thuốc nÆ°á»›c và bảo:
- Cáºu nghe đây, Thuốc nÆ°á»›c ạ, mình muốn trở thà nh há»a sÄ©, cáºu cho mình xin má»™t cái bút và Ãt má»±c mà u.
Thuốc nÆ°á»›c vốn không phải là ngÆ°á»i bủn xỉn, liá»n lấy cái há»™p mà u cÅ© và má»™t cái bút Ä‘Æ°a cho MÃt đặc. CÅ©ng đúng hôm ấy, Tịt mÅ©i đến thăm MÃt đặc. MÃt đặc nói:
- Cáºu đến tháºt đúng lúc, cáºu ngồi xuống đây để mình vẽ chân dung cho.
Tịt mÅ©i vui lòng ngồi xuống ghế và MÃt đặc bắt tay ngay và o việc. Äể cho tranh vẽ cáºu bạn được toà n mỹ, chú lấy những mà u đẹp nhất: chú vẽ má»™t cái mÅ©i Ä‘á» hồng, má»™t đôi tai xanh nhạt, cặp môi xanh thẫm và đôi mắt mà u da cam. Tịt mÅ©i sốt ruá»™t muốn nhìn tà xem sao nên cứ cá»±a quáºy hoà i trên ghế. MÃt đặc cảnh cáo chú:
- Äừng Ä‘á»™ng Ä‘áºy, nếu không thì mình không bảo đảm là sẽ vẽ giống cáºu đâu.
- Hiện giỠđã giống mình chưa?
- Bây giá» thì giống Ä‘Ãch cáºu rồi - MÃt đặc đáp và lại vẽ thêm má»™t bá»™ ria to mà u tÃm.
Bức há»a vừa xong, Tịt mÅ©i đã lao tá»›i:
- Cho mình xem nà o!
MÃt đặc cho phép bạn ngó. Tịt mÅ©i giÆ°Æ¡ng mắt hết sức ngạc nhiên:
- Cáºu bảo thế mà giống mình à ?
- Hoà n toà n giống.
- Tại sao mình không có ria cáºu lại vẽ ria cho mình?
- NhÆ°ng... mà vì rồi nó sẽ má»c.
- Còn cái mũi đ�
- Chà , để cho cáºu đẹp trai hÆ¡n.
- Tại sao cáºu lại vẽ tóc mình xanh da trá»i? Tóc mình có xanh thế đâu?
- ừ, xanh da trá»i nếu cáºu không thÃch thì mình có thể là m cho nó thà nh xanh lá cây ngay.
Tịt mũi la lên:
- Bức tranh nà y tồi lắm, tớ xé nó đây.
- Ô`, ai lại Ä‘i phá má»™t tác phẩm nghệ thuáºt?
Tịt mũi định vớ lấy bức tranh, thế là hai chú đánh nhau, ầm ĩ đến nỗi Biết tuốt phải chạy đến, cùng với bác sĩ Thuốc viên và các chú tà hon khác.
- Sao hai cáºu lại đánh nhau? Tịt mÅ©i thét:
- Các cáºu là m trá»ng tà i cho bá»n mình. Cáºu ấy vẽ ai váºy? Cóc phải là mình đâu!
- Äúng rồi! Cáºu ấy vẽ cái gì à ? Má»™t thằng bù nhìn giữ dÆ°a. MÃt đặc giải thÃch:
- Các cáºu không Ä‘oán ra nổi bởi vì mình không ghi rõ là mình vẽ ai. Mình sẽ viết ngay láºp tức, thế là hai năm rõ mÆ°á»i. Chú lấy cái bút chì và kẻ chữ: "Tịt mÅ©i" bằng những chữ in tháºt to và o dÆ°á»›i bức tranh rồi chú treo lên tÆ°á»ng và nói:
- Mình treo lên đây cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thấy. Tịt mÅ©i nói:
- Mình bảo cho cáºu biết trÆ°á»›c là khi nà o cáºu Ä‘i ngủ, mình sẽ đến lấy xuống và xé Ä‘i đấy.
- Äêm nay mình sẽ không Ä‘i ngủ để canh - MÃt đặc trả lá»i.
Tịt mÅ©i tức giáºn bá» vá» nhà còn MÃt đặc tối đó không Ä‘i ngủ tháºt. Khi má»i ngÆ°á»i đã ngủ, chú lấy má»±c mà u và cặm cụi vẽ. Chú vẽ chú Tròn xoay ngÆ°á»i béo tròn suốt cả bá» ngang tá» giấy; chú Nhanh nhảu thì có bá»™ giò gầy nhÆ° que tăm và có cái Ä‘uôi nhÆ° cái Ä‘uôi chó, không hiểu vì sao? Chú thợ săn Viên đạn thì Ä‘ang cưỡi con chó Má»±c. Còn bác sÄ© Thuốc viên thì chú vẽ và o giữa mặt má»™t cái nhiệt kế để thay cho chiếc mÅ©i. Và Biết tuốt thì ghê gá»›m hÆ¡n, được tặng má»™t đôi tai lừa. Những bức chân dung ấy nói chung vẽ rất buồn cÆ°á»i, và kỳ quặc. Sáng ra, MÃt đặc Ä‘em treo lên tÆ°á»ng và ghi tên các chú bên dÆ°á»›i các bức tranh: thế là căn buồng trở thà nh má»™t phòng triá»…n lãm thá»±c sá»±. Bác sÄ© Thuốc viên tỉnh dáºy đầu tiên; trông thấy các bức tranh, chú liá»n phá lên cÆ°á»i. Chú cho là nét vẽ rất khá, chú Ä‘eo kÃnh và o rồi lại gần, Ä‘i từ bức nà y qua bức khác; chú ngắm nghÃa mãi, miệng không ngá»›t cÆ°á»i. Chú nói:
- Hoan hô MÃt đặc! Mình chÆ°a bao giá» no cÆ°á»i đến thế.
Rồi cuối cùng chú dừng lại bên bức chân dung của mình và cất giá»ng há»i nghiêm nghị:
- NgÆ°á»i nà o đây? Chắc cáºu sẽ bảo là mình đây chứ gì? Không, cóc phải mình đâu! Bức tranh nà y thất bại rồ, cáºu bóc ngay nó Ä‘i thôi.
- Không, cứ để nó đấy - MÃt đặc đáp. Bác sÄ© Thuốc viên không hà i lòng:
- Äược, mình thấy cáºu đã ốm rồi đấy: chắc là mắt cáºu bị Ä‘au cái gì cho nên cáºu má»›i vẽ má»™t ống nhiệt kế và o chá»— cái mÅ©i của mình. Chiá»u nay, mình sẽ cho cáºu uống thuốc tẩy. Món thuốc tẩy thì MÃt đặc không tà i nà o chịu nổi cho nên chú phản đối:
- Äừng là m thế, bây giá» mình đã rõ rồi, bức tranh nà y há»ng.
Vừa nói, chú vừa hạ bức tranh xuống và xé nát. Chú thợ săn Viên đạn là ngÆ°á»i ngủ dáºy thứ hai và đứng trÆ°á»›c các bức chân dung, chú rất lấy là m khoái chÃ. Chú cÆ°á»i ngặt cÆ°á»i nghẽo. NhÆ°ng rồi chú đứng sững lại khi thấy bức tranh vẽ chú và chú bá»±c mình ngay. Chú quát tháo:
- Cái nà y tồi quá, há»ng quá. Cáºu phải tháo nó ngay láºp tức! Nếu không tá»› không cho cáºu cùng Ä‘i săn nữa. ÄÃch thị là MÃt đặc còn muốn Ä‘i săn nữa cho nên chú vá»™i và ng tháo bức tranh xuống. Äối vá»›i các chú tà hon khác cÅ©ng xảy ra câu chuyện tÆ°Æ¡ng tá»±. Chú nà o cÅ©ng cÆ°á»i trÆ°á»›c chân dung của kẻ khác nhÆ°ng thảy Ä‘á»u nổi xung lên khi thấy bức há»a vẽ mình. NgÆ°á»i ngủ nhiá»u nhất là Thuốc nÆ°á»›c, chú bao giá» cÅ©ng thức dáºy muá»™n nhất. Vừa trông thấy bức chân dung của chú ở trên tÆ°á»ng, chú đã nổi cáu. Thế mà là má»™t bức chân dung Æ°? Tháºt là phản nghệ thuáºt! Má»™t sá»± bôi bác bẩn thỉu, không hÆ¡n không kém. Chú vá»› lấy, xé ra và bắt MÃt đặc trả lại bút vẽ và các má»±c mà u. Bây giá» chỉ còn lại bức tranh của Tịt mÅ©i, MÃt đặc ôm trong tay và đem đến nhà bạn.
- Tịt mÅ©i, nếu cáºu thÃch tấm chân dung nà y thì mình cho cáºu đấy. Chúng ta xá» hòa vá»›i nhau nhé.
Tịt mũi xéä vụn bức tranh.
- Äồng ý là chúng ta xá» hòa nhÆ°ng nếu cáºu lại giở trò ra thì sẽ sinh chuyện đấy. MÃt đặc đáp:
- Mình sẽ không bao giá» vẽ nữa. Mình mất công vẽ mà chẳng ai nói má»™t lá»i cám Æ¡n, ai cÅ©ng bất bình và gây sá»± vá»›i mình. Không, mình chả thèm là m há»a sÄ© nữa đâu!
ChÆ°Æ¡ng 4
MÃt Äặc là m thÆ¡
MÃt đặc không thà nh công trong há»™i hoạ nên chú quyết định sẽ trở thà nh thi sÄ©. Chú có quen má»™t nhà thÆ¡ ở phố Hoa lan. Tên tháºt anh ta là Bi nhÆ°ng vì tất cả các thi sÄ© thÆ°á»ng Æ°a những cái tên đẹp đẽ cho nên từ khi anh ta là m thÆ¡, Bi lấy tên là Hoa giấy. Má»™t hôm MÃt đặc đến tìm Hoa giấy và nói :
- Hoa giấy ạ, cáºu dạy mình há»c là m thÆ¡ Ä‘i, mình cÅ©ng muốn trở thà nh thi sÄ©.
- NhÆ°ng cáºu có khiếu là m thÆ¡ không? - Hoa giấy há»i.
- DÄ© nhiên là có. Tá»› rất có năng khiếu - MÃt đặc đáp.
- Mình sẽ thá» xem sao. Cáºu có biết thế nà o là vần thÆ¡ không?
- Không. Vần thơ là cái gì?
- Khi nà o hai từ có táºn cùng nhÆ° nhau thì gá»i là ăn vần - Hoa giấy giải thÃch - Và dụ : vịt vá»›i thịt, cáo vá»›i gáo. Cáºu hiểu chÆ°a?
- Hiểu rồi.
- Cáºu tìm cho mình má»™t từ vần vá»›i bé.
- Choé - MÃt đặc đáp.
- Vần gì như thế : bé - choé? Hai từ chẳng có vần gì cả.
- Tại sao? Cả hai từ táºn cùng bằng chữ e mà .
- Thôi Ä‘i, phải là m sao cho các từ nó y hệt nhau và ăn khá»›p cÆ¡.Nà y nhé: mèo-trèo, cháºu - nháºu, bếp -nếp.
- Mình hiểu rồi! Mèo- trèo, cháºu - nháºu, bếp - nếp. Chà , tháºt là kỳ diệu! Ha-ha-ha!
- Cáºu tìm cho mình má»™t từ vần vá»›i thÆ°Æ¡ng nhân - Hoa giấy nói.
- KhÆ°Æ¡ng nhân - MÃt đặc đáp.
- KhÆ°Æ¡ng nhân! - Hoa giấy ngạc nhiên - Cáºu tưởng có cái từ ấy à ?
- Chẳng lẽ không có cái từ ấy hay sao?
- Tất nhiên là không.
- Váºy thì hái nhân!
- Hái nhân là cái quái gì? - Hoa giấy tròn xoe đôi mắt.
- Thế ngÆ°á»i chuyên Ä‘i hái không thể gá»i là hái nhân được à ? - MÃt đặc giải thÃch.
- Là m gì có từ ấy - Hoa giấy đáp - Cáºu chỉ phịa thôi! Không nên bịa đặt mà phải tìm những từ đã có sẵn.
- Nếu mình không tìm ra thì sao?
- Nếu cáºu không tìm ra là cáºu cóc có khiếu là m thÆ¡.
- Váºy cáºu nói cho mình xem từ nà o thì vần vá»›i thÆ°Æ¡ng nhân? - MÃt đặc trả lá»i.
- Cáºu chá» má»™t phút - Hoa giấy đồng ý.
Hoa giấy đứng ở giữa phòng, tay chắp trÆ°á»›c ngá»±c, đầu ngoẹo vá» má»™t bên vai và bắt đầu nghÄ©. Má»™t lát sau, chú ngá»a đầu nhìn lên trần nhà và lại suy nghÄ©. Rồi Ä‘Æ°a tay ôm lấy cằm suy nghÄ©, rồi nhìn xuống đất. Là m nhÆ° thế, chú vừa dạo trong phòng vừa lẩm nhẩm:
- Thương nhân, chương nhân, phương nhân ... - Nhưng chú thỠhoà i các phụ âm khác nhau mà vần thơ vẫn không đến. Sau đó Hoa giấy nói : - Chà , từ chi mà lạ! Không tà i nà o tìm ra vần được.
- à - MÃt đặc kêu lên vui mừng - Cáºu thấy đấy nhé! CẠbắt mình tìm vần cho má»™t cái từ vốn chẳng vần vò gì vá»›i cái từ nà o khác, thế rồi cáºu lại bảo là mình chẳng có khiếu là m thÆ¡.
- Mình rất mong cáºu có khiếu là m thÆ¡ miá»…n là cáºu đừng là m rầy rà mình - Hoa giấy nói - Mình Ä‘ang Ä‘au đầu đây. Cáºu cứ viết sao cho nó ăn vần vá»›i nhau và có ý nghÄ©a, thế là cáºu là m thÆ¡ đấy.
- ÄÆ¡n giản thế thôi à ? - MÃt đặc ngạc nhiên.
- ừ, rất Ä‘Æ¡n giản. Äiá»u cốt yếu là phải có khiếu.
Vừa vỠđến nhà , MÃt đặc bắt tay ngay và o sáng tác. Chú dạo bÆ°á»›c trong phòng, khi thì nhìn lên trần nhà , khi thì nhìn xuống đất, Ä‘Æ°a tay ôm cằm và miệng lẩm ba lẩm bẩm. Tối đến thì bà i thÆ¡ đã hoà n thà nh. Chú bảo các bạn :
- Nà y các cáºu, mình Ä‘á»c cho các cáºu nghe má»™t bà i thÆ¡ mình vừa là m xong nhé.
- Tháºt à ? ThÆ¡ cáºu nói vá» cái gì thế? - Má»i ngÆ°á»i quan tâm há»i.
- Vá» các cáºu đấy - MÃt đặc thú nháºn - Äây mấy câu tặng cáºu Biết tuốt :
Má»™t hôm Ä‘i dá»c theo dòng suối
Biết tuốt nhảy qua con cá chuối.
Biết tuốt la lên:
- à , cáºu trông thấy mình nhảy qua con cá chuối bao giá» thế? MÃt đặc giải thÃch:
- Äể cho nó vần vò thà nh thÆ¡ mà lị.
- Äể cho nó vần à ? Thế muốn cho nó vần thì cáºu cứ bịa ra những Ä‘iá»u sai sá»± tháºt hay sao? Biết tuốt tức giáºn.
- Äúng thế đấy! Äiá»u gì đã có tháºt thì mình chẳng cần bịa đặt ra nữa - MÃt đặc đáp.
- Nếu cáºu còn là m nhÆ° váºy nữa thì cáºu sẽ biết tay mình! - Biết tuốt Ä‘e doạ - Bây giá» thá» xem cáºu viết vá» các cáºu khác ra sao nà o?
- Các cáºu nghe nà y, đây là thÆ¡ tặng cáºu Nhanh nhảu:
Nhanh nhảu đói, tháºt tá»™i Nuốt chá»ng bà n là nguá»™i. Nhanh nhảu hét :
- Nó nói dối đấy! Mình có bao giỠnuốt cái bà n là nguội đâu.
- Cáºu đừng giáºn, muốn cho nó vần, mình má»›i nói cái bà n là nguá»™i - MÃt đặc trả lá»i.
Nhưng Nhanh nhảu cà ng hét dữ hơn:
- Mình không bao giá» nuốt chá»ng cái bà n là nguá»™i, nóng nà o cả!
- Nà o mình có nói là cáºu nuốt chá»ng cái bà n là nóng đâu. Yên! Nghe thÆ¡ vá» cáºu Ngá»™ nhỡ đây :
Có cái bánh nhân mỡ
DÆ°á»›i gối cáºu Ngá»™ nhỡ.
Ngá»™ nhỡ láºt ngay cái gối lên và cáu sÆ°á»n tuyên bố:
- Lại nói dối rồi! Có cái bánh nà o đâu!
- Khổ lắm, cáºu chẳng hiểu thÆ¡ ca gì cả. Chỉ vì cho nó vần nên ngÆ°á»i ta má»›i nói là có cái bánh, mặc dù cáºu chẳng có cái bánh cóc nà o. Các cáºu có muốn mình Ä‘á»c mấy câu thÆ¡ vá» cáºu Thuốc viên không?
Bác sĩ Thuốc viên kiên quyết phản đối:
- Các bạn Æ¡i, MÃt đặc nó giá»…u chúng mình. Phải chấm dứt Ä‘i thôi. Chẳng lẽ chúng mình cứ nghe cáºu ấy Ä‘á»c những câu thÆ¡ nhảm nhỉ vá» chúng mình mãi hay sao?
Hầu hết các chú tà hon Ä‘á»u đồng ý nhÆ° váºy:
- Thôi Ä‘i! Nghe đủ rồi! Äấy không phải là thÆ¡ mà là chuyện trêu chá»c.
Nhưng Biết tuốt, Nhanh nhảu và Ngộ nhỡ thì lại hét to :
- Cứ tiếp tục Ä‘i! Cáºu ấy Ä‘á»c vá» bá»n mình rồi, bây giỠđể cáºu ấy Ä‘á»c những câu thÆ¡ viết vá» các cáºu khác xem sao nà o.
- Không, không! - các chú kia thét - Chúng tớ chẳng thèm nghe nữa đâu!
- Äược rồi, nếu các cáºu chẳng thèm nghe thì mình sẽ Ä‘i Ä‘á»c cho hà ng xóm láng giá»ng nghe váºy.
Thế là tất cả cùng la lên một lượt:
- Sao? Cáºu định Ä‘em giá»…u bá»n mình vá»›i ngÆ°á»i khác à ? Nếu cáºu là m thế thì cáºu đừng có vỠđây nữa.
- Äược, mình chẳng Ä‘i đâu- MÃt đặc đồng ý - NhÆ°ng mà các cáºu đừng có cáu vá»›i mình nữa nhé.
Từ đó, MÃt đặc không bao giá» là m thÆ¡ nữa.
ChÆ°Æ¡ng 5
MÃt Äặc táºp lái xe
Chú thợ máy Bu loong và chú phụ tà i Äinh vÃt khá thà nh thạo nghá» nghiệp. Há» giống nhau nhÆ° hai anh em ruá»™t, chỉ khác cái là Bo loong thì cao hÆ¡n Äinh vÃt má»™t tÃ. Cả hai chú cùng mặc áo da, trong túi bao giá» cÅ©ng lèn đầy đủ các thứ dụng cụ bằng sắt: cá» lê, kìm, giÅ©a và cả các dụng cụ khác. Nếu áo hai chú chẳng bằng da thì có lẽ mấy cái túi đã rách từ Ä‘á»i tám tá»ng nà o rồi. Há» cùng Ä‘á»™i chiếc mÅ© bằng da và khi là m việc thì Ä‘á»u Ä‘eo kÃnh bảo vệ con mắt.
Bu loong và Äinh vÃt cả ngà y ở xưởng thợ, sá»a chữa những nồi niêu, xoong chảo, bếp dầu lá»a và ấm Ä‘un nÆ°á»›ng; khi nà o rá»—i việc, há» là m những chiếc xe đạp ba bánh và xe đạp lăn cho các chú tà hon. Má»™t hôm, hai chú ở lì trong xưởng ko nói gì vá»›i ai cả. Tứ sá»›m đến chiá»u, ngÆ°á»i ta nghe thấy tiếng há» cÆ°a, bà o, Ä‘áºp, hà n và há» từ chối ko cho ai xem gì hết. Má»™t tháng sau, công việc xong xuôi: hỠđã hoà n thà nh má»™t chiếc ô tô.
Cái ô tô nà y chạy bằng nÆ°á»›c ngá»t có ga. ở giữa xe, có má»™t cái ghế cho tà i xế ngồi. Äằng trÆ°á»›c ghế là má»™t cái thùng chứa đầy nÆ°á»›c ngá»t có g nén. Từ cái thùng, khà ga nén Ä‘i qua má»™t cái ống trụ bằng đồng bên trong có má»™t cái pÃttông bằng sắt. Do áp lá»±c của khà nén nên cái pÃttông chuyển Ä‘á»™ng, là m quay bánh xe. Má»™t chiếc bình Ä‘á»±ng nÆ°á»›c ngá»t đặt ở trên cái ghế của lái xe. NÆ°á»›c ngá»t qua má»™t cái ống chảy và o thùng để dùng thay dầu máy. Loại xe nà y rất thịnh hà nh ở Thà nh phố Hoa. NhÆ°ng chiếc xe mà Bu loong và Äinh vÃt vừa chế tạo xong có má»™t cải tiến hết sức quan trá»ng. Nó có má»™t ống cao su dÃnh liá»n vá»›i má»™t chiếc vòi, bắt từ cái thùng và có thể uống nÆ°á»›c ngá»t mà ko cần phải Ä‘á»— xe lại
Nhanh nhảu đã há»c lái xe nên chú nà o muốn Ä‘i chÆ¡i má»™t chuyến trên chiếc ô tô má»›i thì chỉ việc nói vá»›i chú, chú chẳng bao giá» từ chối. ChÃnh NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng là tay mê cái xe của Bu loong và Äinh vÃt nhất vì dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, chú có thể tha hồ uống nÆ°á»›c ngá»t cho thoả thÃch. MÃt đặc cÅ©ng thÃch ngồi xe. Nhanh nhảu thÆ°á»ng chở chú Ä‘i nhÆ°ng chú Æ°a há»c lái xe lấy. Má»™t hôm, chú bảo Nhanh nhảu:
- Cáºu cho mình mượn cái ô tô, mình muốn táºp lái lấy.
- Cáºu lái má»™t mình thì ko được đâu - Nhanh nhảu nói - Ô tô là chuyện máy móc, cho nên phải hiểu nó đã.
- Có Ä‘iá»u gì quan trá»ng mà phải tìm hiểu! - MÃt đặc trả lá»i - Mình đã trông cáºu là m rồi: cáºu ấn và o cái cần rồi quay tay lái, chả có gì phiá»n phức cả.
- Không phải là đơn giản nhÆ° cáºu tưởng đâu, cáºu sẽ toi mạng và phá tan xe nhÆ° bỡn.
- Äược. - MÃt đặc pháºt ý đáp - Cáºu mà yêu cầu mình cái gì thì mình cÅ©ng từ chối cho mà xem.
Má»™t hôm, Nhanh nhảu Ä‘i vắng, xe ô tô để ngoà i sân. MÃt đặc ngồi và o tay lái, nhấc má»™t cái cần và dáºn và o bà n đạp. Thoạt đầu chÆ°a thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì nhÆ°ng bá»—ng nhiên chiếc xe rống lên và bon bon chạy. Các chú tà hon nhìn qua cá»a sổ thấy rõ đầu Ä‘uôi, liá»n chạy ồ cả ra sân.
- Cáºu là m cái gì thế? - các chú kêu lên - Cáºu tá»± giết mình đấy thôi!
- Các cáºu cứ bình tÄ©nh! - MÃt đặc đáp nhÆ°ng ngay lúc đó, chú đâm bổ và o cãi cÅ©i chó ở giữa sân.
Bốp! Các mảnh ván bay tung lên tứ phÃa. May sao chú chó Má»±c còn đủ thì giỠđể tẩu thoát nếu ko sẽ bị xe cán chết.
- Dừng lại! Dừng lại! - Biết tuốt hét - Cáºu ko nhìn thấy cáºu Ä‘ang là m cái gì à ????
MÃt đặc hoảng sợ. Chú muốn hãm xe lại. Chú kéo má»™t cái cần nà o đó, nhÆ°ng chiếc xe đáng lẽ phải Ä‘á»— thì lại cà ng phóng nhanh hÆ¡n. Păng! Má»™t loạt thanh gá»— giáng và o ngÆ°á»i MÃt đặc từ chân đến đầu. Má»™t tấm ván choảng và o lÆ°ng chú, má»™t tấm khác nện trúng gáy. Tay chú ghì lấy tay lái, cố sức quay. Chiếc xe lao quanh sân. Chú thét:
- Mở cổng ra! Các cáºu nhanh lên, ko thì tá»› phá tan tà nh cả cái sân nà y bây giá»!
Cổng vừa mở, chiếc xe lao ra, vút lên Ä‘Æ°á»ng. Nghe thấy tiá»ng xa chạy, các chú tà hon à o ra cá»a: MÃt đặc quát: "Liệu hồn các cáºu đấy!" và xe lại vụt qua ko tà i nà o dừng lại được. Biết tuốt, Ngá»™ nhỡ, Bu loong, bác sỹ Thuốc viên và nhiá»u chú khác ba chân bốn cẳng chạy theo sau xe ô tô. NhÆ°ng là m sao mà đuổi kịp được.
Cuối cùng chiếc xe lao thẳng ra bá» sông rối đâm xuống nÆ°á»›c, hất MÃt đặc nằm thẳng cẳng trên bãi cát. Biết tuốt, Ngá»™ nhỡ, Bu loong và bác sÄ© Thuốc viên há»›t hải chạy đến khiêng MÃt đặc vá» nhà . Ai cÅ©ng tưởng chú đã chết.
ở nhà , ngÆ°á»i ta đặt chú nắm trên giÆ°á»ng nhÆ°ng chỉ má»™t lát sau, chú mở mắt, ngặc nhiên thấy mình ở trong buồng:
- Ê, các bạn, mình còn sống à ?
- ừ, cáºu còn sống, - bác sÄ© Thuốc viên đáp. - Cáºu nằm yên để mình khám cho. Bác sÄ© lá»™t quần áo chú ra nắn ngÆ°á»i rồi nghe ngá»±c.
- Ghê tháºt, chẳng gãy chiếc gì cả! Chỉ mắc mấy cái dầm và tÃm bầm đôi chá»— thôi.
- Tại cái ván nó Ä‘áºp và o lÆ°ng mình đấy, - MÃt đặc nói. Bác sÄ© Thuốc viên lắc đầu:
- Mình sẽ lấy những cái dằm nà y ra cho cáºu.
- Có Ä‘au không? - MÃt đặc đâm hoảng.
- Không, không Ä‘au đâu, rồi cáºu xem, mình bắt đầu lấy cái dằm to nhất đây.
- ái -ái! - MÃt đặc hét.
- Gì thế? Chẳng lẽ đau lắm à ? - Bác sĩ Thuốc viên ngạc nhiên.
- ừ, mình đau đấy!
- Äó là tại cáºu tưởng ra thôi. Chịu khó má»™t chút nhé!
- Không, chả phải là mình tưởng tượng ra đâu. ái -ái -ái!
- Cáºu cứ kêu toáng lên y nhÆ° là mình lá»™t da cáºu ấy. Mà nà o mình có lá»™t da cáºu đâu chứ.
- Cáºu đừng kêu, phải biết Ä‘iá»u nà o: đấy, cái dằm cuối cùng đấy!
- Không, mình không ưng thế đâu! Mình muồn cứ để nó thế còn hơn.
- Xem nà o, nếu để nó lại, nó sẽ thối ra và mưng mủ.
- ái -ái!
- Xong rồi! Bây giá» rá» má»™t giá»t i ốt nhé!
- Có đau không?
- Không, không Ä‘au đâu! Äừng cá»±a quáºy!
- A-a!
- Äừng có mà gà o lên! Cáºu muốn lái xe mà ko muốn chịu Ä‘au má»™t tÃ!
- ái ! Nó đốt cháy mình rồi.
- Chỉ chốc lát thôi. Sau mình sẽ cặp nhiệt Ä‘á»™ cho cáºu.
- Không, mình không ưng cái nhiệt kế đâu!
- Tại sao?
- Tại nó là m đau mình.
- Cái nhiệt kế ko là m Ä‘au cáºu được.
- Lúc nà o cáºu cÅ©ng bảo là chả Ä‘au thế mà rồi vẫn cứ Ä‘au!
- Chà xem nà o, mình đã cặp nhiệt Ä‘á»™ cho cáºu bao giá» chÆ°a nhỉ?
- ChÆ°a!
- Thế thì mình sẽ cặp nhiệt Ä‘á»™ cho cáºu và cáºu sẽ thấy chả Ä‘au Ä‘á»›n gì hết.
Trong khi Thuốc viên Ä‘i tìm cái nhiệt kế, MÃt đặc nhảy xuống đất chuồn qua cá»a sổ đến trốn ở nhà chú Tịt mÅ©i. Lúc Thuốc viên quay lại thì căn phòng vắng tanh vắng ngắt.
Bác sĩ cà u nhà u:
- A, bệnh nhân vá»›i chả bênh nhân. NgÆ°á»i ta thì hết thì giá» săn sóc, chữa chạy cho há» mà há» lại chuồn qua cá»a sổ, thế có khổ ko cÆ¡ chứ!
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 04:32 PM.
|
03-09-2008, 09:12 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 6
Biết Tuốt sáng chế ra khinh khà cầu
Biết tuốt thÃch Ä‘á»c sách, đã Ä‘á»c rất nhiá»u sách kể chuyện những xứ sở xa xăm cÅ©ng nhÆ° vá» các chuyến du lịch. ThÆ°á»ng thÆ°á»ng chiá»u tối, lúc rá»—i rãi, chú kể chuyện lại cho các bạn nghe. Các chú tà hon rất thÃch nghe nói đến những đất nÆ°á»›c kỳ lạ ấy mà các chú chÆ° từng trông thấy bao giá»; các chú hết sức say mê những chuyện du ký trong đó các nhân váºt đã trải qua những cuá»™c phiêu lÆ°u khó mà tưởng tượng nổi trong những Ä‘iá»u kiện tháºt khác thÆ°á»ng.
Biết tuốt kể cho các chú nghe nhiá»u chuyện đến ná»—i các chú đâm ta mÆ¡ má»™ng, mÆ¡ mông được Ä‘i du lịch má»™t phen. Chú thì dá»± định cuốc bá»™, chú thì nghÄ© sẽ Ä‘i thuyá»n trên sông. NhÆ°ng má»™t hôm, Biết tuốt bảo há»:
- Các cáºu có muốn chúng ta là m má»™t cái khinh khà cầu rồi bay lên trá»i không?
ý kiến tuyệt quá! Các chú tà hon chưa bao giỠđược du lịch bằng khinh khà cầu cho nên cái viễn canhr đuợc bay bổng như chim là m cho các chú khoái chà lạ lùng. Nhưng tiếc thay, chẳng chú nà o biết cách là m cái khinh khà cầu ấy.
Biết tuốt nói :
- Mình sẽ suy nghÄ©. Lúc nà o nghÄ© ra, mình sẽ trình bà y cho các cáºu rõ.
Chú suy nghÄ© ba ngà y đêm liá»n, sau đó chú quyết định là m má»™t quả khinh khà cầu bằng cao su. Các chú tà hon đã biết ở đâu có món cao su rồi: ở thà nh phố Hoa, có thứ cây há»… cứa và o thân nó là đựoc má»™t chất nhá»±a, chất nhá»±a ấy dần dần đặc lại thà nh cao su. Các chú tà hon lấy thứ cao su đó là m bóng và già y cao su.
Biết tuốt đã biết cách là m khinh khà cầu rồi bèn chuẩn bị má»™t cái thùng to để chứa nhá»±a cây và giao cho các chú tà hon kiếm nhá»±a cho đầy thùng. Trong khi Ä‘i tìm nhá»±a cây, MÃt đặc thấy Tịt mÅ©i Ä‘ang chÆ¡i nhảy dây vá»›i hai cô tà hon.
- Nà y, Tịt mÅ©i! Cáºu mà biết chúng mình đã sáng chế ra cái gì thì cáºu phải thèm đến nổ ruá»™t ra thôi! - MÃt đặc liá»n gá»i.
- Mình không thÃch nổ và mình cÅ©ng chẳng nổ ruá»™t vì cái đó đâu! - Tịt mÅ©i trả lá»i.
- Mình thì mình bảo là cáºu sẽ nổ ruá»™t ra đấy! - MÃt đặc quả quyết - Cáºu cóc biết tưởng tượng! Ngay cáºu có nằm mê Ä‘i nữa, cáºu cÅ©ng chẳng bà o giá» trông thấy cái ấy đâu!
- Cái đấy là cái gì thế? - Tịt mÅ©i tò mò há»i.
- Chúng mình sắp là m một cái bong bóng khà để bay lên trên không.
- Gớm quá nhỉ! Tịt mũi phát ghen lên rồi. Chú cảm thấy cần phải tự tán dương mình, vỠbất cứ chuyện gì đó :
- Bong bóng à ! Còn mình à , mình có mấy đứa bạn gái cơ.
- Äứa nà o thế ?
- Äây nà y - Tịt mÅ©i đáp và đưa ngón tay chỉ từng ngÆ°á»i má»™t : Ruồi con và Cúc và ng .
Ruồi con và Cúc và ng bèn cảnh giác, đứng lùi ra xa và nhìn MÃt đặc má»™t cách sợ sệt. MÃt đặc nheo mắt nhìn hai cô rồi nói:
- Hai cô nà y là bạn cáºu à ? Còn mình, mình không phảo là bạn của cáºu nữa sao?
- Cáºu là bạn mình và tụi nà y cÅ©ng là bạn mình, không có gì chở ngại cả.
- NhÆ°ng mình thì mình cho là có trở ngại đấy - MÃt đặc đáp - Äứa nà o chÆ¡i vá»›i tụi con gái thì cÅ©ng là con gái. Rồi cáºu sẽ sinh chuyện vá»›i chúng nó cho mà xem!
- A, không đâu! Tại sao cáºu cứ muốn là mình sẽ sinh chuyện vá»›i chúng nó?
- Mình bảo cáºu sẽ gây sá»± vá»›i chúng nó hoặc chÃnh mình sẽ gây sá»± vá»›i cáºu.
- Thì cáºu cứ gây sá»± Ä‘i!
- Äược thôi. Ta sẽ cho Ruồi con và Cúc và ng biết tay.
MÃt đặc nắm tay lại, lao vá» phÃa các cô tà hon. Tịt mÅ©i nhảy ngay tá»›i, đứng giữa MÃt đặc và hai cô. Chú tÆ°Æ¡ng má»™t quả thụi và o trán MÃt đặc. Há» bắt đầu đánh nhau. Các cô tà hon hãi quá, liá»n vá»™i vã rút lui.
- Thế là chỉ vì hai đứa con gái mà đằng ấy đấm và o trán tá»› à ? - MÃt đặc thét, giÆ¡ quả đấm nhằm vaò mÅ©i của địch thủ.
- Mà y đừng động đến chúng nó! - Tịt mũi đáp.
- A! Ra mà y là thằng vệ sÄ©! - MÃt đặc trả lá»i và păng! MÃt đặc thụi và o đỉnh đầu Tịt mÅ©i là m chú quỵ xuống và bá» trốn.
- Sinh chuyện rồi đấy ! - MÃt đặc còn quát Tịt mÅ©i.
- Cứ việc! Rồi mà y lại là ngÆ°á»i đầu tiên đến xin giải hoà cho mà xem - Tịt mÅ©i trả lá»i.
- Tao không đến đâu! Tao sẽ cưỡi bong bóng bay lên trá»i cÆ¡!
- Bá»n mà y có mà bay từ mái nhà xuống trần nhà ấy!
- ChÃnh mà y sẽ bay từ mái nhà xuống trần nhà thì có ! - MÃt đặc la lên rồi chú Ä‘i tìm món nhá»±a cây của chú.
Khi chiếc thùng đã đầy nhá»±a và Biết tuốt đã quấy trá»™n nhá»±a cho kỹ, chú bảo Äinh vÃt cho chú mượn cái bÆ¡m lốp ô tô. Chú lắp má»™t đầu ống cao su và o cái bÆ¡m còn đầu kia chú bôi Ãt nhá»±a. Sau đó, chú ra lệnh cho Äinh vÃt khẽ bÆ¡m hÆ¡i và o. Äinh vÃt bắt đầu bÆ¡m thì chât nhá»±a ở đầu ống cao su đã phồng lên tròn nhÆ° chiếc bong bóng xà phòng mà ngưòi ta vẫn thổi bằng cuống rÆ¡m ấy. Biết tuốt bôi thêm nhá»±a cao su và o. Äinh vÃt tiếp tục bÆ¡m, cái bong bóng lá»›n dần và phút chốc đã thà nh quả bóng. Biết tuốt không kịp phết nhá»±a má»™t lần nữa, chú phải cầu cứu các bạn khác. Ai cÅ©ng xúm và o là m, chỉ trừ MÃt đặc Ä‘ang huýt sáo và lượn quanh quả bóng. Chú không thÃch đến gần, chú đứng xa nhìn lại và nghÄ© :
- Nó sắp nổ rồi, đúng là nó săp nổ rồi! ùm!
NhÆ°ng mà quả bóng không nổ, nó lá»›n dần từng phút má»™t và chỉ chốc lát nó đã to đến ná»—i muá»—n phết thêm nhá»±a các chú tà hon phải leo lên cây dẻ má»c ở giữa sân, ngay gần quả bóng. Phải mất hai ngà y má»›i thổi xong quả bóng. Bây giá» nó đã to bằng cái nhà . Biết tuốt lấy má»™t sợi dây thắt chặt cái đầu ống con ở dÆ°á»›i đáy quả bóng để cho hÆ¡i khá»i xì ra.
- Bây giỠphải để nó khô đi đã, trong lúc chỠnó khô, ta phải đi là m việc khác.
Chú lấy dây buá»™c quả bóng và o thân cây dẻ để cho nó khá»i bay theo gió rồi chú phân các chú tà hon thà nh hai tốp. Má»™t tốp phải thu nhặt kén Æ°á»›m thà nh tÆ¡ rồi dệt má»™t cái lÆ°á»›i khổng lồ. Còn tốp kia là m má»™t cái khoan bằng vá» cây bạch dÆ°Æ¡ng.
Trong khi Biết tuốt cùng là m việc vá»›i các bạn, cÆ° dân thà nh phố Hoa kéo đến xem quả bóng vÄ© đại buá»™c vaò thân cây dẻ. NgÆ°á»i nà o cÅ©ng muốn sá» xem sao, có ngưòi lại thá» nhấc nó lên nữa.
- Quả bóng nhẹ quá nhỉ - NgÆ°á»i ta nói - Chỉ má»™t tay cÅ©ng nâng Ä‘uợc lên nhÆ° chÆ¡i.
- Nó nhẹ quá rồi còn phải nói gì nữa, nhÆ°ng mình ngá» là nó chẳng bay được đâu - lá»i bà n nà y là của má»™t chú tà hon tên là Äá má»™t cú.
- Tại sao váºy? - Những ngÆ°á»i khác há»i.
- Tại vì nếu nó bay lên thì nó phải treo lÆ¡ lá»ng phÃa trên, váºy mà nó cứ nămg chá»nh á»nh trên mặt đất. Nhẹ thì có nhẹ nhÆ°ng dù sao thì nó vẫn cứ nặng - Äá má»™t cú trả lá»i. ý kiến của Äá má»™t cú là m cho má»i ngÆ°á»i suy nghÄ©.
- Hèm! Nhẹ thì có nhẹ nhÆ°ng dù sao nó vẫn cứ nặng - há» nói - Äúng quá đấy. Rồi thì nó sẽ bay bổng ra là m sao?
HỠnêu vấn đỠvới Biết tuốt. Chú đáp:
- Kiên nhẫn một chút rồi bà con sẽ thấy.
NhÆ°ng Biết tuốt chẳng giải thÃch gì cả nên há» lại cà ng nghi ngá»i thêm . Äá má»™t cú Ä‘i khắp thà nh phố rêu rao :
- Lấy sức gì mà đẩy quả bóng lên được? Con chim bay là nhá» có đôi cánh còn quả bóng cao su thì bay lên trá»i thế quái nà o được, hoạ chăng là bay xuống đất ấy !
Bởi thế cả thà nh phố chẳng ai tin tưởng quả bóng của các chú tà hon mà chỉ giá»…u cợt nó thôi. NgÆ°á»i ta đến nhìn qủa bóng qua hà ng rà o và nói:
- A! Xem kìa! Nó đang bay! Ha-ha-ha!
NhÆ°ng Biết tuốt vẫn thản nhiên trÆ°á»›c những lá»i chế giá»…u ấy. Khi cái lÆ°á»›i đã là m xong, các chú tà hon Ä‘em phủ lên quả bóng.
Những kẻ hay tò mò đứng sau hà ng rà o lại cà ng cÆ°á»i dữ:
- A ha! Bây giỠcác chú lại giam nó và o cái lưới, ý chừng sợ nó bay mất đấy! Ha-ha-ha!
Trong khi ấy, Biết tuốt ra lệnh buá»™c má»™t sợi dây và o đáy quả bóng rồi cá»™t nó và o cà nh cây. Nhanh nhảu và Äinh vÃt leo lên cây dẻ và kéo sợi dây. Quả bóng nhÃch lên cao, bá»n ngÆ°á»i hiếu kỳ lại châm chá»c :
- A ha! Kéo quả bóng bằng dây! Không hiểu các chú định cho nó bay bổng ra là m sao mà cứ phải kéo dây thì nó má»›i nhÃch lên được thế!
- Äúng thế đấy!- Äá má»™t cú giải thÃch - Há» sẽ ngồi lên quả bóng và kéo dây, thế là há» sẽ bay.
Bây giá» qủa bóng treo lÆ¡ lá»ng, những sợi dây trên tấm lÆ°á»›i rủ xuống lòng thòng. Biết tuốt cho buá»™c cái khoang vuông vắn, má»—i dá»c khoang có má»™t tấm ghế dà i và má»—i ghế có thể ngồi được bốn chú tà hon. Các chú tà hon buá»™c các đầu sợi dây và o bốn góc của chiếc khoang. Biết tuốt tuyên bố là việc xây dá»±ng khinh khà cầu đã kết thúc. Nhanh nhảu bao giá» cÅ©ng vá»™i vã, ngỡ là sắp lên Ä‘Æ°á»ng rồi.
- Chưa đi đâu - Biết tuốt nói - Còn phải là m dù đã.
- Dù à ? Tại sao lại là m dù? - MÃt đặc há»i.
Ngà y hôm sau, các chú tà hon bắt tay và o việc. Biết tuốt bà y cho các chú tú hon cách là m dù bằng bông cây bồ công anh. Äám ngÆ°á»i tò mò đứng sau hà ng rà o nhìn quả bóng buá»™c chặt và o cây dẻ mà nghÄ© bụng :
- Nó còn treo ở đây mãi cho đến ngà y nó nổ bung ra. Chẳng bao giỠchúng mình thấy nó bay lên đâu.
Há» gá»i các chú tà hon :
- Nà y các chú phải bay ngay Ä‘i, không thì nó nổ mất đấy. Biết tuốt trả lá»i:
- Bà con đừng có lo. Tám giỠsáng mai sẽ bay.
Nghe chú nói váºy, há» phá lên cÆ°á»i. Có ngÆ°á»i nghi hoặc:
- Mai mình cứ đến xem. Ngá»™ nhỡ chúng nó bay lên trá»i tháºt thì sao!
ChÆ°Æ¡ng 7
Chuẩn bị lên Ä‘Æ°á»ng
Hôm sau, má»›i tảng sáng, Biết tuốt đã đánh thức các bạn dáºy. Ai nấy Ä‘á»u chuẩn bị. Bu loong và Äinh vÃt khoác chiếc áo bằng da. Viên đạn Ä‘i má»™t đôi già y da rất tiện cho việc du lịch: cổ giầy vÆ°Æ¡n lên quá đầu gối và có cái móc khóa lại. Nhanh nhảu mặc bá»™ quần áo há»a tốc: đó là sáng kiến của chú vì chú vốn tÃnh vá»™i vã và không muốn mất nhiá»u thì giá». Mà cái món mất nhiá»u thì giá» nhất lại là chuyện mặc hay cởi quần áo hoặc là cà i ở sau gáy. Äó là má»™t thứ quần áo há»—n hợp, cả quần lẫn áo dÃnh liá»n vá»›i nhau và chỉ việc tháo cái cúc ra là trong nháy mắt, bá»™ quần áo đã tuá»™t khá»i vai, rÆ¡i xuống đất.
Tròn xoay diện bá»™ quần áo sang nhất. Äối vá»›i việc quần áo thì mấy chiếc túi được Tròn xoay đánh giá cao nhất. Quần áo cà ng nhiá»u túi thì cà ng sang trá»ng. Bá»™ quần áo tốt nhất chú diện hôm nay có những mÆ°á»i bảy cái túi. Chiếc áo có mÆ°á»i túi: hai cái ở trên ngá»±c, hai cái nằm chéo trÆ°á»›c bụng, hai cái ở hai bên, hai cái ở mé trong và má»™t cái ở giữa lÆ°ng cho kÃn đáo. Chiếc quần có hai túi đằng trÆ°á»›c, hai túi đằng sau, hai cái hai bên và má»™t cái trên đầu gối. Số là ở Thà nh phố Hoa, chỉ những nhà quay phim má»›i có đến mÆ°á»i bảy cái túi áo túi quần trong đó có má»™t cái ở đầu gối.
NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng mặc quần áo kẻ ô vuông. Bao giá» chú cÅ©ng mặc quần áo kẻ ô vuông: quần kẻ ô, áo kẻ ô. Há»… nhìn thấy chú ở đằng xa Ä‘i tá»›i, các chú tà hon lại kháo nhau: "Kìa thằng bà n cá»". Ngá»™ nhỡ ăn mặc nhÆ° kiểu Ä‘i trượt tuyết. Chú nghÄ© khi Ä‘i du lịch thì chẳng có cách ăn mặc nà o tiện hÆ¡n thế cả. Chắc chắn mặc áo kẻ sá»c, ống quần cÅ©ng kẻ sá»c là m ngÆ°á»i ta cữ ngỡ chú là cái đệm giÆ°á»ng. Còn Mất sạch chẳng tìm thấy mÅ© áo ở đâu vì chú hay để đồ đạc vÆ°Æ¡ng vãi lung tung. May sao, cuối cùng chú tìm ra chiếc mÅ© ở dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng.
Thuốc nÆ°á»›c đã khuân bút vẽ và má»±c mà u lên khoang ngồi vì chú định vẽ tất cả những cảnh chú thấáy trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i. Kèn đồng thì mang cây sáo. Bác sÄ© Thuốc viên Ä‘em túi thuốc Ä‘i theo vì chú hay lo xa: nếu có ai Ä‘au ốm dá»c Ä‘Æ°á»ng thì chú phải lo chạy chữa.
ChÆ°a đến sáu giá» mà quanh vÆ°á»n đã đông kÃn những ngÆ°á»i. Những kẻ tò mò leo lên cả hà ng rà o và các mái nhà lân cáºn để xem cho rõ. Nhanh nhảu là ngÆ°á»i leo lên khoang đầu tiên, chú trá»n má»™t chá»— ngồi rõ tốt. Theo sau chú là MÃt đặc.
Những ngÆ°á»i tò mò bà n tán:
- Trông kìa! Bá»n nó bắt đầu leo lên ngồi và o chá»— rồi!
- Sao các cáºu lại leo lên khoang hả? - Biết tuốt nói - Xuống Ä‘i, còn sá»›m lắm.
- Sao lại còn sá»›m? - MÃt đặc bảo - Có khi bay được rồi!
- à ! MÃt đặc hiểu rõ nhiá»u! TrÆ°á»›c khi Ä‘i, phải cho khà nóng và o khinh khà cầu đã.
Nhanh nhảu há»i:
- Khà nóng à ? Tại sao?
- Tại vì khà nóng nhẹ hÆ¡n khà lạnh. Khi nà o khinh khà cầu đầy khà nóng, khà nóng sẽ bay lên và kéo luôn cả khinh khà cầu - Biết tuốt giải thÃch.
- NhÆ° váºy cần có khà nóng nữa! - MÃt đặc nói bằng giá»ng ngao ngán rồi chú cùng Nhanh nhảu tụt xuống má»™t cách miá»…n cưỡng.
Có tiếng nói trên mái nhà :
- Xem kìa, các chú đã xuống rồi, đã thay đổi ý kiến rồi! Có tiếng đáp lại trên mái nhà khác:
- Các chú lo xa đấy, quả bóng còn nằm lù lù kia mà . Các chú cứ bỡn cợt chúng ta hoà i.
Biết tuốt bảo các bạn:
- Phải nhét cát đầy các bao và đặt lên khoang.
Nhanh nhảu, Lặng lẽ, Ngá»™ nhỡ và các chú khác thi hà nh ngay láºp tức. Những nhà quan sát ngÆ¡ ngác, kháo nhau:
- Các chú Ä‘ang là m cái gì thế nhỉ? Äem những bao cát lên khoang là m gì?
Äá má»™t cú ngồi vắt vẻo trên hà ng rà o, há»i:
- Nà y, bao cát dùng để là m gì thế ?
MÃt đặc đáp:
- Äể ném và o đầu các cáºu khi chúng tá»› lên tá»›i chÃn tầng mây đấy.
Äể là m gì à ? DÄ© nhiên là chú cÅ©ng tịt mÃt. NhÆ°ng dù sao chú cÅ©ng cứ bịa chuyện ra được nhÆ° má»i lần khác. Äá má»™t cú lại gá»i MÃt đặc để chế giá»…u:
- Các cáºu phải trèo lên mây chứ! Bá» gáºy ngồi bên Äá má»™t cú, cÆ°á»i mỉa:
- Chắc là chúng nó sợ, nên mới muốn cho những bao cát bay thay chúng nó.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i:
- Rõ rà ng là các chú sợ. Mà sợ cái quái gì kia chứ, là m thế nà o thì là m, quả bóng có bay lên đâu!
- Biết đâu đấy! Có thể có sắp bay lên chưa chừng - một cô tà hon cùng nhòm qua kẽ rà o với các bạn khẽ thủ thỉ.
Trong lúc đó, Biết tuốt cho đốt lá»a lên ở giữa sân. Bu loong và Äinh vÃt khiêng từ trong xÆ°á»›ng ra má»™t cái nồi to bằng đồng và đặt lên trên ngá»n lá»a. Cái nồi nà y hai chú đã là m từ lâu và dùng để đốt nóng khÃ. Má»™t cái bÆ¡m gắn liá»n má»™t đầu ống và o hông nồi, Ä‘Æ°a không khà và o trong nồi để Ä‘un cho nóng rồi dẫn khà nóng ra ngoà i qua cái lá»— hổng ở vung nồi.
DÄ© nhiên là các cô chú tà hon đến dá»± lá»… khởi hà nh không hiểu rõ đầu Ä‘uôi câu chuyện cho nên má»—i ngÆ°á»i có má»™t giả thuyết riêng. Cô Hoa cúc nói:
- Chắc là hỠnấu cháo để chén trước khi đi đấy.
- Có lẽ - Bá» gáºy đáp - ThỠđặt cáºu và o địa vị há» xem: lẽ nà o cáºu không chén trÆ°á»›c khi lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i du lịch nhÆ° há»?
- Äúng rồi! Có lẽ đây là lần cuối cùng - Hoa cúc đồng ý.
- Sao, lần cuối cùng gì?
- Chúng nó chén lần nà y là lần cuối cùng. Quả cầu mà vỡ là chúng nó đi đứt
Äá má»™t cú khuyên giải:
- Äừng lo, nó không vỡ đâu. Muốn cho nó vỡ thì trÆ°á»›c hết phải cho nó bay lên đã chứ, đằng nà y nó cứ nằm ì cả tuần lá»… ở trong sân kia mà , có bay Ä‘i đâu.
- Nhưng bây giỠnó sắp bay rồi - Cúc và ng quả quyết nói, cô cũng đến dự lễ khởi hà nh với Ruồi con.
Chẳng bao lâu má»i ngÆ°á»i đâm ra cãi nhau: chỉ việc ngÆ°á»i nà y nói là "quả cầu sắp bay" là láºp tức có ngÆ°á»i đáp lại "không bay" và ngược lại. Tiếng tranh cãi ồn à o, không ai đồng ý vá»›i ai cả. Trên má»™t nóc nhà , cuá»™c đấu khẩu dữ dá»™i đến ná»—i có hai chú tà hon xoay ra đấm đá nhau, phải dùng hết cách - kể cả giá»™i nÆ°á»›c lạnh và o ngÆ°á»i - má»›i can ngăn được các chú.
Bây giá» không khà trong nồi đã nóng và Biết tuốt nghÄ© là đã đến lúc bÆ¡m và o quả cầu rồi. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi bÆ¡m đầy khà nóng và o quả cầu thì phải tháo khà lạnh ra đã. Biết tuốt cởi sợi dây, láºp tức khà lạnh thoát ra, rÃt lên nhÆ° tiếng còi. Các chú tà hon quay lại nhìn, quả cầu xẹp xuống rất nhanh và má»m nhÅ©n, nhăn nheo nhÆ° quả lê khô rồi biến mất trong đáy khoang. Chỉ còn trÆ¡ lại chiếc khoang bằng vá» cây ngoà i có phủ cái lÆ°á»›i. Má»™t hồi cÆ°á»i giòn giã nổi lên. Ai cÅ©ng cÆ°á»i hể hả, cả những ngÆ°á»i cho rằng quả cầu sẽ bay lẫn những ngÆ°á»i cam Ä‘oan là nó không bay. Tịt mÅ©i cÆ°á»i đến ná»—i chú ngã nhà o từ mái nhà xuống đất. Láºp tức má»™t cái bÆ°á»›u má»c lên trên gáy chú. May sao, bác sÄ© Thuốc viên đứng đấy và bôi ngay i-ốt cho chú. Quanh đó có tiếng thét:
- Bá»n nó bay Ä‘i thế đấy! Quả bóng của Biết tuốt đấy mà . Loay hoay cả tuần lá»…, thế rồi vỡ bung ra. Tháºt là vỡ bụng vì cÆ°á»i mất. Cả Ä‘á»i mình chÆ°a bao giỠđược má»™t tráºn cÆ°á»i nhÆ° váºy!
NhÆ°ng mà Biết tuốt cÅ©ng chằng buồn nghe lá»i há» nói. Chú nối liá»n cái nồi vá»›i quả cầu bằng má»™t chiếc ống dà i rồi ra lệnh bÆ¡m. Không khà được bÆ¡m và o nồi và khà nóng từ nồi qua cái ống và o quả cầu. NgÆ°á»i ta thấy quả cầu trong tấm lÆ°á»›i lá»›n dần lên và nhấc khá»i khoang gá»—.
- Nhìn kìa! - Khán giả vui mừng - Há» lại thổi phồng lên rồi. Há» Ä‘iên chắc, nó lại sắp nổ bung ra thôi! Không ai tin là quả cầu sẽ bay cả. NhÆ°ng nó vẫn to dần, vượt ra khá»i cái khoang và ngồi lên trên nhÆ° má»™t quả dÆ°a Ä‘á» khổng lồ đặt lên cái Ä‘Ä©a. Rồi nó từ từ bay lên cao, là m căng các sợi dây buá»™c tấm lÆ°á»›i và o khoang gá»—. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trông và đá»u hiểu rõ là bây giá» không ai kéo quả cầu bằng dây nữa. Má»™t tiếng "ồ" kinh ngạc thoát ra từ lồng ngá»±c của tất cả má»i ngÆ°á»i.
Hoa cúc vỗ tay và hoan hô mãi.
- Im Ä‘i! - Äá má»™t cú cà u nhà u.
- Thế cáºu không trông thấy nó bay à ?
- ChÆ°a! Nhìn kìa, nó vẫn dÃnh và o khoang. Cáºu tưởng là nó có thể nâng cái khoang lên được sao, nhất là trong khoang lại có bằng ấy con ngÆ°á»i?
Äá má»™t cú vừa nói dứt lá»i thì đã thấy quả cầu đã được thổi to hÆ¡n, bay lên chút nữa và nhấc cái khoang rá»i khá»i mặt đất. Chú không thể nhịn được nữa, chú la lên, hét lên:
- Cẩn tháºn, giữ lấy nó! Nó sắp bay mất kìa, các cáºu là m cái gì thế?
NhÆ°ng cái khoang bị cá»™t chặt và o cây dẻ để cho quả cầu khá»i bay lên nên nó chỉ nhÃch lên quá mặt đất má»™t tà thôi và thế là hết. NgÆ°á»i ta la hét khắp nÆ¡i:
- Hoan hô! Hoan hô! Hoan hô Biết tuốt! Hoan hô quả cầu! HỠthôi quả cầu bằng cái gì thế nhỉ? Chắc là bằng hơi nước thôi!
Bây giá» má»i ngÆ°á»i má»›i tin là quả cầu sắp bay lên.
ChÆ°Æ¡ng 8
Lên Ä‘Æ°á»ng
Quả cầu đã chứa đầy khà nóng. Biết tuốt ra lệnh cất cái nồi và muốn cho chắc chắn là khà nóng không thoát ra ngoà i, chú tá»± lấy má»™t sợi dây buá»™c đầu cái ống dÃnh liá»n vá»›i quả cầu. Sau đó, chú má»i má»i ngÆ°á»i ngồi lên khoang. Nhanh nhảu leo lên đầu tiên. Tròn xoay trèo theo sau và suýt nữa chú ngã bổ nhà o và o các bạn. NgÆ°á»i chú phát phì ra vì những cái túi Ä‘á»±ng đầy Ä‘Æ°á»ng và bánh. Vả lại chú chỉ trèo bằng má»™t tay còn tay kia thì cầm cái ô và đôi chân chú nó chả vâng lá»i chú cho vì chú cứ Æ°ng Ä‘eo dép và tá»± nghÄ© rằng cẩn tắc thì vô áy náy. NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i giúp đỡ chú nên cÅ©ng yên ổn. Các chú khác lần lượt leo lên, còn NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng nhÆ°á»ng cho các bạn lên trÆ°á»›c.
- Lên Ä‘i, lên Ä‘i, đừng chen chúc nhau quá, cứ Ä‘Æ°á»ng hoà ng, - NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng nói, - ai cÅ©ng có chá»— ngồi cả đấy.
- Cáºu cÅ©ng lên Ä‘i chứ. – Má»i ngÆ°á»i giục chú.
- Các cáºu cứ lên Ä‘i, mình còn thì giá» chán!
Chú đỡ ngÆ°á»i nà y, đẩy ngÆ°á»i ná». Má»i ngÆ°á»i đã yên chá»—, chỉ trừ chú. NgÆ°á»i ta gá»i chú:
- Sao cáºu không leo lên? Chú đáp:
- Mình ở lại thì hÆ¡n. NgÆ°á»i mình to quá, các cáºu sẽ bị cháºt. Vả lại mình sợ nó sẽ quá tải.
- Cáºu đừng sợ, không quá tải đâu.
- Không, không, các cáºu cứ Ä‘i Ä‘i, mình sẽ chá» các cáºu ở đây, mình mà đi thì chỉ là m rầy các cáºu.
Biết tuốt liá»n can thiệp:
- Cáºu không là m rầy ai cả, leo lên nà o! Chúng ta đã quyết định bay tất cả thì tất cả cùng bay.
NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng Ä‘Ã nh phải thi hà nh nhÆ°ng có chuyện gì xảy ra đấy? Má»™t việc tháºt bất ngá»: cái khoang hạ xuống đất, kéo theo cả quả cầu. Bá» gáºy ngồi trên hà ng rà o quan sát, thấy váºy cÆ°á»i phá lên:
- A ha, ra là bay thế đấy! NhÆ°ng Äá má»™t cú phát cáu:
- Cáºu cÆ°á»i cái gì thế? Chuyện tai hoạ thế mà cáºu lại cÆ°á»i?
- Chẳng có tai hoạ nà o cả, - Thuá»· tinh đáp. – Chỉ phải tá»™i là quả cầu đủ cho mÆ°á»i lăm ngÆ°á»i mà đi những mÆ°á»i sáu.
- Váºy chúng nó sẽ không bay nữa à ? - Äá má»™t cú há»i.
- Có chứ, nhÆ°ng phải để lại dÆ°á»›i đất má»™t ngÆ°á»i, - Thuá»· tinh nói.
Ruồi con nói:
- Chắc là cáºu MÃt đặc rồi.
NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng rất hà i lòng vì chuyện đã xảy ra. Thá»±c ra việc Ä‘i nà y là m cho chú sá» sợ. Chú nói:
- Mình đã bảo các cáºu là quá tải mà . Tốt nhất là tá»› tụt xuống. Chú đã leo qua thà nh khoang định tụt xuống thì Biết tuốt lấy má»™t bao cát ném xuống đất. Quả cầu bá»›t nặng lại lên cao. Bây giá» ngÆ°á»i ta má»›i hiểu tại sao Biết tuốt lại Ä‘em theo những bao cát. Má»i ngÆ°á»i cất tiếng hoan hô nhÆ°ng Biết tuốt giÆ¡ tay lên Ä‘á» nghị im lặng.
- Chà o tạm biệt các bạn! – chú nói rất to. – Chúng tôi bay tá»›i những xứ sở xa xôi. Má»™t tuần lá»… nữa, chúng tôi sẽ trở vá». Chà o tạm biệt!
- Chà o tạm biệt! Chúc các bạn lên Ä‘Æ°á»ng mạnh khoẻ, - các chú tà hon vẫy tay vẫy mÅ© mãi. Biết tuốt lấy con dao trong túi ra, cắt sợi dây buá»™c quả cầu và o cây dẻ, quả cầu vÆ°Æ¡n lên, sau má»™t lát bị vÆ°á»›ng và o cà nh cây, nó lại thoát ra và lẹ là ng vút lên cao.
Các chú tà hon reo:
- Hoan hô! Biết tuốt và các bạn muôn năm!
Các chú hoan hô, tung mÅ© lên trá»i. Các cô vui mừng nhảy múa. Ruồi con và Cúc và ng ôm chầm lấy nhau còn Mẫu Ä‘Æ¡n thì khóc. Trong khi đó, quả cầu lên cao mãi. Gió đẩy nó Ä‘i tá»›i. Chẳng bao lâu, nó chỉ còn là má»™t vệt nhá» má» nhạt trên ná»n trá»i xanh thẳm. Thuá»· tinh leo lên mái nhà , quan sát quả cầu qua ống viá»…n kÃnh. Thi sỹ Hoa giấy đứng cạnh nhà thiên văn. tay chắp trên ngá»±c, vẻ chăm chú nhìn đám đông vui nhá»™n. Äá»™t nhiên chú dang tay ra và kêu:
- Các bạn nghe tôi Ä‘á»c thÆ¡ nhé!
Tức thì tiếng ồn à o dịu hẳn. Ai cũng ngẩng đầu, đăm đăm nhìn Hoa giấy.
Các chú tà hon khe khẽ nhắc lại:
- Cáºu ấy sắp ngâm thÆ¡ cho chúng ta đấy!
Hoa giấy chá» cho tháºt yên lặng rồi giÆ¡ tay vá» phÃa quả cầu Ä‘ang mất hút, chú lại lặp lại má»™t lần nữa:
- Nghe thơ đây nhé! Và chú bắt đầu ngâm:
Quả cầu vĩ đại căng hơi
Trá»i cao vút tá»›i bồi hồi lòng ta. Tá»± hà o nhÆ° cánh chim xa
Tầng không ta vượt, bay qua ruộng đồng. Bay qua biển, bay qua sông,
Chúng ta đâu có nản lòng, bạn ơi!
NgÆ°á»i ta la hét, ngÆ°á»i ta hoan hô. Các chú tà hon công kênh Hoa giấy vá» táºn nhà chú. Các cô tà hon ném hoa và o ngÆ°á»i chú khi chú Ä‘i qua. NgÆ°á»i ta ca ngợi chú, là m nhÆ° chÃnh chú là ngÆ°á»i sáng chế ra quả cầu và chú đã bay vút lên trá»i cao váºy. Ai nấy Ä‘á»u thuá»™c lòng bà i thÆ¡ của chú và ca hát mãi ngoà i Ä‘Æ°á»ng phố.
Äến táºn chiá»u tối, mấy câu thÆ¡ cuối cùng của chú vẫn được ngâm nga khắp đó đây:
Bay qua biển, bay qua sông,
Chúng ta đâu có nản lòng, bạn ơi!
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 04:37 PM.
|
03-09-2008, 09:14 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 9
Trên chÃn tầng mây
Quả cầu vút lên cao má»™t cách êm ả nên các nhà du hà nh dÅ©ng cảm ngồi trong cái khoang không cảm thấy là mình Ä‘ang bay lên. Má»™t lát sau, khi nhìn qua thà nh khoang, há» má»›i thấy cảm thấy đám đông ở dÆ°á»›i đất Ä‘ang vẫy tay vẫy mÅ© hoan hô há».
HỠcũng vẫy mũ đáp lại: "Chà o các bạn!". Mất sạch toan vẫy mũ mới chợt thấy là đầu mình trần trụi.
- Các bạn ơi! Dừng quả cầu lại đã! Mình để quên cái mũ ở nhà rồi.
Cáu kỉnh là u bà u:
- Cáºu thì lúc nà o cÅ©ng quên. Biết tuốt đáp:
- Không dừng lại được. Quả cầu còn bay cho đến khi nà o không khà bên trong lạnh Ä‘i thì nó má»›i hạ xuống. Mất sạch nói, giá»ng bá»±c tức:
- Chà ! Thế là mình phải bay đầu trần à ? Tròn xoay nói:
- Cáºu đã tìm thấy mÅ© ở gáºm giÆ°á»ng rồi cÆ¡ mà ?
- ừ, nhÆ°ng khi mình Ä‘á»™i và o, mình thấy bức quá nên lại bá» ra để trên bà n. Äến phút cuối cùng mình lại quên Ä‘á»™i.
Cáu kỉnh nói:
Cáºu thì phút cuối cùng nà o mà chả quên! Äá»™t nhiên, MÃt đặc hét:
- Các cáºu nhìn kìa! Nhà chúng mình ở lại dÆ°á»›i kia kìa, bên trái chúng ta ấy. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i còn Cáu kình lại lên tiếng:
- Cáºu tưởng là nó cÅ©ng phải bay theo chúng mình chắc? MÃt đặc đâm cáu, vặc lại:
- Mình chẳng tưởng gì hết. Mình nháºn ra cái nhà của chúng mình và mình nói lên, thế thôi. Bao lâu nay, chúng mình đã ở trong căn nhà ấy và bây giá» thì bay trong quả cầu.
- ừ, thì bay - Cáu kỉnh háºm há»±c nói - ai biết được là nó sẽ Ä‘Æ°a chúng ra Ä‘i đến đâu?
- Cáºu thì lúc nà o cÅ©ng cứ là m nhặng lên. Ngay cả trong quả cầu nà y mà cáºu cÅ©ng không để cho chúng mình được yên thân nữa - MÃt đặc nói.
- Nếu cáºu không thÃch thì cáºu Ä‘i đâu thì Ä‘i.
- Thế cáºu muốn mình Ä‘i đâu bây giá»? Biết tuốt nói:
- Thôi đi, đừng có cãi nhau nữa.
Quả cầu lên cao mãi. DÆ°á»›i kia, Thà nh phố Hoa trải rá»™ng ra, trông nhÆ° má»™t tấm bÆ°u ảnh. Nhà cá»a bé tà xÃu, còn các chú tà hon thì không nhìn thấy đâu nữa. Gió cuốn quả cầu Ä‘i tháºt nhanh. Phút chốc, thà nh phố chỉ còn là má»™t dấu chấm trong chốn xa xăm. Biết tuốt lấy địa bà n ra để định phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
Äịa bà n là má»™t cái há»™p nhá» bằng kim khÃ, trên mặt có má»™t chiếc kim có nam châm luôn luôn chỉ vá» phÃa bắc. Äịa bà n giúp ta biết nÆ¡i ta Ä‘i và tìm thấy Ä‘Æ°á»ng vá». Vì thế, Biết tuốt chú ý Ä‘em nó Ä‘i theo. Chú nói:
- Chúng ta Ä‘i thẳng vá» phÆ°Æ¡ng bắc, váºy thì khi vá», chúng ta sẽ chuyển vá» phÆ°Æ¡ng nam. Quả cầu lên rất cao, vượt qua bao ruá»™ng đồng. Thà nh phố Hoa đã biến mất. Æ ' phÃa dÆ°á»›i, con suối mà cac chú tà hon gá»i là sông DÆ°a chuá»™t chảy uốn khúc nhÆ° dải vải hẹp. Cây cối trên ruá»™ng đồng nom nhÆ° những cụm lông nhá».
Thình lình Tròn xoay nhìn thấy má»™t vệt tối hình tròn. Vệt tối nà y chạy nhanh trên mặt đất nhÆ° chạy theo khà cầu váºy. Cáºu ta kinh ngạc nói:
- Các cáºu nhìn kìa, có ai Ä‘ang chạy theo chúng ta đây nà y! Tất cả Ä‘á»u nhìn và o vệt tối.
Mất sạch nói:
- ồ, nó Ä‘ang Ä‘i qua sông kìa! Nhanh nhảu há»i:
- Cái quái gì thế nhỉ? Nà y, nó nhảy qua cả cây!
Bây giá» các chú bay qua má»™t cánh rừng và cái váºt Ä‘en vẫn theo các chú hoà i, nó chạy cả trên các vòm lá. Bác sÄ© Thuốc viên sinh nghi, liá»n đèo mục kỉnh và o nhÆ°ng tháºt là toi công, chú chẳng nháºn ra được nó là cái gì.
Äá»™t nhiên, MÃt đặc reo lên:
- Mình biết rồi! Mình biết rồi! Mình là ngÆ°á»i đầu tiên biết đấy nhé! Äó là con Má»±c của chúng ta. Chúng ta bá» quên nó ở nhà nên nó chạy theo đấy!
Viên đạn đáp:
- Cáºu nhầm rồi. Con Má»±c ở dÆ°á»›i gầm ghế, cạnh mình đây cÆ¡ mà .
Ngá»™ nhỡ há»i:
- Váºy thì nó là cái gì? Biết tuốt Æ¡i, cáºu thá» nói cho chúng mình nghe xem nà o.
Biết tuốt bá» cái địa bà n và o túi rồi nhìn xuống phÃa dÆ°á»›i. Chú cÆ°á»i:
- Äó là cái bóng của chúng mình. Các chú tà hon tròn xoe mắt:
- Bóng của chúng mình à ?
- ừ, cái bóng của quả cầu. Quả cầu bay trên không, cái bóng bay dưới đất, đơn giản thế thôi.
Các chú giương mắt nhìn mãi cái bóng cà ng ngà y cà ng nhỠđi và cuối cùng biết mất.
- Nó Ä‘i đâu mất rồi nhỉ? Biết tuốt giải thÃch:
- Chúng mình lên cao quá nên không trông thấy nó được nữa. Cáu kỉnh là u bà u:
- Váºy thì ngÆ°á»i ta không thể trông thấy cả cái bóng của mình được Æ°? Tệ hại quá!
MÃt đặc nổi cáu:
- Cáºu lại nhặng lên rồi! Cáºu không bao giỠđể cho tụi mình được yên thân hay sao?
Cáu kỉnh trêu lại bạn:
- Yên thân à ? Yên thân là m sao được khi đang bay bằng quả cầu? Muốn yên thân thì hãy ở nhà .
- Cáºu phải ở nhà để yên thân.
- Mình ấy à , mình chẳng cần yên thân!
Biết tuốt nói:
- Lại gây chuyện à ? Mình phải cho các cáºu xuống má»›i được. Cáu kỉnh và MÃt đặc sợ quá, thôi cãi nhau ngay.
Quả cầu Ä‘i và o sÆ°Æ¡ng mù. Không trông thấy mặt đất nữa. Chung quanh nhÆ° có má»™t mà n khói trắng bao bá»c.
- Cái gì thế nà y? Khói ở đâu thế nà y? Biết tuốt nói:
- Không phải kà khói đâu. Äám mây đấy. Chúng mình đã bay lên mây rồi và bây giá» thì Ä‘ang bay ở trong mây.
MÃt đặc đáp:
- Cáºu chỉ bịa thôi. Mây thì phải lá»ng nhÆ° cháo tấm, chứ còn cái nà y y nhÆ° sÆ°Æ¡ng mù ấy.
Biết tuốt há»i:
- Cáºu có biết mây là cái gì không? Mây là sÆ°Æ¡ng mù, nhÆ°ng nhìn xa thì nó có vẻ dầy hÆ¡n thôi.
MÃt đặc không tin, bèn nói:
- Các cáºu đừng nghe nó. Những Ä‘iá»u đó nó bịa ra để ra vẻ ta đây biết tuốt, nhÆ°ng thá»±c ra thì nó mÃt đặc. Không cần phải dạy cho mình biết mây là sÆ°Æ¡ng mù đâu. Không phải, mây giống nhÆ° cháo tấm ấy. Là m nhÆ° mình chÆ°a bao giỠđược chén món cháo tấm chắc!
Quả cầu lên cao mãi, vượt lên cả tầng mây. MÃt đặc thò đầu qua thà nh khoang trông thấy mây ở phÃa dÆ°á»›i che lấp cả mặt đất.
- ái chà , trá»i ở dÆ°á»›i kia kìa. Chúng mình bay lá»™n ngược rồi.
- Sao lại lá»™n ngược? - tất cả Ä‘á»u ngạc nhiên.
- Äấy, cứ nhìn xem: trá»i ở dÆ°á»›i phÃa chân chúng mình, nhÆ° váºy là bay lá»™n ngược rồi.
Biết tuốt cải chÃnh:
- Chúng mình bay ở trên mây. Chúng mình lên cao hÆ¡n cả mây. Vì thế bây giá», mây không ở trên mà là ở dÆ°á»›i chúng mình. MÃt đặc không tin. Chắc rằng mình ngồi lá»™n đầu xuống đất, chân chổng lên trá»i, chú sợ mất mất chiếc mÅ© nên cứ lấy tay ấn tịt xuống táºn trán. Có gió thổi, quả cầu Ä‘i mau hÆ¡n, NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên các chú tà hon thấy quả cầu hạ xuống. Các chú đâm lo:
- Tại sao lại xuống nhỉ? Biết tuốt đáp:
- Tại vì không khà trong quả cầu bắt đầu lạnh. Nhanh nhảu há»i:
- Thế là chúng mình đang hạ xuống mặt đất à ?
- Không - Biết tuốt trả lá»i - Không phải tá»± nhiên vô cá»› mà chúng ta Ä‘em cát Ä‘i theo đâu. Chúng ta sẽ ném cát xuống và quả cầu sẽ bay lên cao ngay.
Nghe nói váºy, Ngá»™ nhỡ vá»› ngay má»™t bao cát và ném và o khoảng không.
Biết tuốt hét:
- Cáºu là m gì thế? Ném má»™t bao cát đầy à , cáºu chẳng nghÄ© gì cả! Nếu nó rÆ¡i trúng phải đầu ai thì sao? Ngá»™ nhỡ đáp:
- Nó sẽ chẳng rơi và o đầu ai đâu!
- Chẳng rÆ¡i à - MÃt đặc nói - Mình bảo cáºu là phải mở bao cát ra trÆ°á»›c khi ném xuống. - Mình là m cho! - Chắc chắn nói. Và chẳng nói chẳng rằng, chú đổ ngay má»™t bao cát và o trong khoang. Biết tuốt thở dà i:
- Tháºt là các cáºu khôn ngoan nhÆ° nhau! Mở cái bao ra rồi đổ cát và o khoang để là m gì? Cáºu tưởng là quả cầu nó sẽ nhẹ hÆ¡n chăng?
- Mình có để nó ở đấy đâu! - Chắc chắn đáp và vốc từng nắm cát ra ngoà i khoang.
Mất sạch quát:
- Cẩn tháºn đấy! Không khéo nó bắn và o mắt tá»› bây giá».
- Chắc chắn tá»› không là m bắn và o mắt cáºu - Chắc chắn đáp, nhÆ°ng ngay lúc ấy, Mất sạch đã bị cát phả đầy mắt.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trách móc Chắc chắn trong lúc đó Ngá»™ nhỡ mở con dao ra và vá»™i và ng khoét má»™t cái lá»— tháºt to ở đáy khoang để cho cát rÆ¡i xuống. NhÆ°ng mà Biết tuốt đã trông thấy và quát:
- Thôi ngay! Cáºu là m cái gì thế? Cái khoang mà há»ng thì chúng ta sẽ lá»™n nhà o xuống hết bây giá».
Ngộ nhỡ đáp:
- Ngá»™ nhỡ nó không há»ng thì sao!
Biết tuốt cầm lấy con dao của Ngộ nhỡ và gắt:
- Ngá»™ nhỡ vá»›i Chắc chắn, hai cáºu chỉ có mấy tiếng ở lá»— mồm thôi!
Cát theo cái lỗ chảy ra ngoà i, quả cầu nhẹ hơn trước lại lên cao.
Các chú tà hon nhìn quanh, vẻ mặt há»›n hở. Các chú khoan khoái vì thấy quả cầu lại bay lên. Chỉ có chú Cáu kỉnh, con ngÆ°á»i luôn luôn bất mãn, lại là u bà u nhÆ° má»i lần:
- Có bao giá» thấy nhÆ° thế nà y không? Lên rồi xuống, lên rồi xuống. Quả cầu mà bay nhÆ° váºy à ?
Và không biết nói gì thêm nữa, chú liá»n quặc luôn vá»›i Tròn xoay Ä‘ang nhá má»™t miếng Ä‘Æ°á»ng:
- Tại sao cáºu cứ gặm Ä‘Æ°á»ng mãi thế?
- Trong túi tá»› có Ä‘Æ°á»ng, tá»› lấy ra để gặm.
- Chá»n đúng lúc để gặm Ä‘Æ°á»ng! Khi nà o chúng mình hạ xuống đất, cáºu tha hồ mà gặm nhấm.
- Sao tá»› phải mang thêm cho nó nặng - Tròn xoay nói - Khi nà o tá»› nhá hết Ä‘Æ°á»ng, quả cầu sẽ nhẹ hÆ¡n và sẽ bay cao hÆ¡n.
- Thế thì cáºu cứ nhá Ä‘i - Cáu kỉnh đáp - Bá»n mình xem cáºu sẽ gặm đến đâu.
ChÆ°Æ¡ng 10
Tai nạn
Có ngÆ°á»i nghÄ© rằng cà ng lên cao bao nhiêu thì cà ng ấm bấy nhiêu. Không phải thế đâu, cà ng lên cao thì cà ng lạnh. Tại sao váºy? Bởi vì ở trên cao, ánh nắng mặt trá»i chỉ hâm nóng không khà lên chút Ãt. ở dÆ°á»›i thấp, không khà bao giá» cÅ©ng nóng hÆ¡n bởi vì mặt trá»i đốt nóng trái đất và mặt đất lại hun nóng không khà y nhÆ° cái chảo rang váºy. Khà nóng nhẹ hÆ¡n khà lạnh vì thế nó có thể bay lên cao. NhÆ°ng cà ng lên cao, nó lại cà ng nguá»™i lạnh Ä‘i, do đó ở trên trá»i cao lúc nà o cÅ©ng lạnh ngắt.
Các chú tà hon cảm thấy rét khi khà cầu lên cao. Má và mÅ©i các chú Ä‘á» á»ng vì lạnh. Các chú rung chân xoay tay để sưởi ấm tà chút. Mất sạch rét nhất vì chú quên mÅ© ở nhà . DÆ°á»›i mÅ©i chú Mất sạch, lủng lẳng má»™t cục bông to tÆ°á»›ng và hú run rẩy nhÆ° chiếc lá, hà m răng va láºp cáºp. Cáu kỉnh cà u nhà u:
- Cáºu đừng có đánh Ä‘Ã n răng nữa Ä‘i! Cứ nghe răng cáºu lá»™p cá»™p cÅ©ng đủ là m cho ngÆ°á»i ta á»›n lạnh thêm rồi!
Mất sạch đáp:
- Trá»i lạnh có phải lá»—i tại mình đâu!
Cáu kỉnh vừa đứng dáºy vừa nói:
- Mình mà phải nghe răng ai láºp cáºp bên tai là mình không thể nà o chịu được. Cứ nghe thấy là mình đã rét run lên rồi.
Chú lại ngồi cạnh Thuốc nước. Nhưng Thuốc nước cũng đánh đà n răng như Mất sạch. Cáu kỉnh đưa mắt nghi ngỠnhìn chú:
- Cáºu cÅ©ng thế à ? Chắc là cáºu giả vỠđể trêu tức mình chứ gì?
- Không phải mình muốn trêu tức cáºu đâu mà vì mình rét đấy thôi.
Cáu kỉnh đứng lên Ä‘i ngồi chá»— khác. Chú cứ đổi chá»— xoà nh xoạch, là m phiá»n tất cả má»i ngÆ°á»i. Trong lúc đó, quả cầu phủ đầy băng, nom óng ánh nhÆ° bạc. Bên trong quả cầu, không khà đã nguá»™i lạnh nên quả cầu teo lại và lại bắt đầu hạ xuống. Quả cầu lao xuống tháºt sá»± rồi mà cát thì đã hết cho nên không thể nà o dừng lại được. NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng hét:
- Tai nạn rồi!
- Chúng mình Ä‘i đứt mất thôi! - MÃt đặc rên rỉ và biến và o gầm ghế.
- Cáºu chui ra ngay Ä‘i! - Biết tuốt ra lệnh.
- Tại sao? - MÃt đặc nói vá»ng lên từ dÆ°á»›i ghế.
- Chúng ta chuẩn bị nhảy dù.
- Mình ở đây tốt chán - MÃt đặc lên tiếng đáp.
NhÆ°ng Biết tuốt túm lấy cổ áo chú và lôi chú ra khá»i chá»— nấp.
- Cáºu không có quyá»n là m thế! Tá»› sẽ kiện cáºu! - MÃt đặc kêu. Biết tuốt lặng lẽ đáp:
- Cáºu đừng có kêu, đừng có hoảng hốt. Mình sẽ nhảy dù đầu tiên, cáºu nhìn mình đây nà y rồi sau cáºu sẽ là m nhÆ° mình nhé. MÃt đặc đã thấy vững dạ hÆ¡n đôi chút. Biết tuốt lại gần thà nh khoang. Chú nói rất to:
- Chú ý đấy, các bạn ạ! Các bạn sẽ lần lượt nhảy sau mình. Cáºu nà o không nhảy thì sẽ bị quả cầu Ä‘Æ°a lên cao hÆ¡n nữa. Chuẩn bị dù nà o... Tiến lên!
Nói xong chú nhảy và o khoảng không. Nhanh nhảu bắt chÆ°á»›c ngay bạn. NhÆ°ng có chuyện gì xảy ra cho chú đấy? Vốn tÃnh luôn luôn vá»™i vã, đáng lẽ phải nhảy trÆ°á»›c khi mở dù, thì chú lại mở dù trÆ°á»›c khi nhảy. Cho nên cái dù bị vÆ°á»›ng và o thà nh khoang. Chân phải mắc và o dây lÆ°á»›i, ngÆ°á»i treo lÆ¡ lá»ng, chú tiếp tục cuá»™c hà nh trình, đầu lá»™n xuống dÆ°á»›i. Chú cá»±a quáºy, quằn quại nhÆ° con giun ở đầu lưỡi câu, nhÆ°ng chú là m thế nà o cÅ©ng không tháo cái dù ra được. Bác sÄ© Thuốc viên hét:
- A! Trá»i Æ¡i, cái dù mà rÆ¡i ra thì cáºu Nhanh nhảu bị lá»™n cổ xuống đất mất thôi!
Các chú tà hon xúm lại kéo Nhanh nhảu. Äá»™t nhiên MÃt đặc thấy quả cầu lại lên cao:
- Các bạn ơi, không cần phải nhảy nữa, nó lại bay lên rồi! Ngộ nhỡ ngạc nhiên:
- Tại sao lại bay lên được nhỉ? Cáu kỉnh đáp:
- Äồ nghếch, tại cáºu Biết tuốt nhảy rồi. Tròn xoay thở dà i:
- Không có chúng mình thì không biết Biết tuốt là m ăn ra sao nhỉ?
Ngộ nhỡ dang tay ra nói:
- Cáºu ấy vá» Thà nh phố Hoa.
- NhÆ°ng mà không có cáºu ấy thì chúng ta xoay xở sao đây?
- Cáºu cứ nói là m nhÆ° chúng mình không thể rá»i cáºu ấy ra được chắc, - MÃt đặc nói. Tròn xoay nói.
- Dù sao cÅ©ng phải có ngÆ°á»i chỉ huy má»›i được. MÃt đặc liá»n tuyên bố:
- Thế thì mình là chỉ huy đấy, các cáºu phải tuân lệnh mình. Cáu kỉnh đáp:
- Cáºu ấy à ? NgÆ°á»i mà đầu óc rá»—ng không thì đòi chỉ huy ai cÆ¡ chứ.
- Sao! Mình mà đầu óc rá»—ng không à ? Nếu cáºu không thÃch tá»› thì cáºu nhảy dù Ä‘i mà tìm Biết tuốt của cáºu. Cáu kỉnh Ä‘Æ°a mắt nhìn xuống dÆ°á»›i, rồi nói:
- Tìm cáºu ấy bây giá» Ã ? Chúng mình bay quá xa rồi và cÅ©ng phải nhảy dù tất cả nhÆ° cáºu Biết tuốt đã nói ấy.
MÃt đặc nhắc lại:
- Không, cáºu cứ nhảy Ä‘i!
Thế là hai chú lại cãi nhau. Biết tuốt không còn đấy để mà can ngăn há». Mặt trá»i đã xế, gió thổi mạnh hÆ¡n, quả cầu đã nguá»™i lạnh, lại hạ xuống, nhÆ°ng hai chú vẫn cãi cá» hoà i.
NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng quát
- Thôi đủ rồi! MÃt đặc à , nếu cáºu muốn là m chỉ huy thì cáºu phải có sáng kiến gì chứ. Cáºu xem chúng mình Ä‘ang tụt xuống đấy.!
MÃt đặc đáp:
- Äể mình nghÄ© má»™t lát đã!
Chú ngồi, đặt một ngón tay lên trán và bắt đầu suy nghĩ. Trong lúc chú suy nghĩ, quả cầu cà ng hạ xuống nhanh hơn.
Bu loong nói:
- Cáºu muốn cáºu ấy sáng chế cái gì nà o? Ãt ra cÅ©ng phải còn cát thì má»›i ném bá»›t Ä‘i được má»™t bao.
MÃt đặc đáp:
- ừ đúng thế. NhÆ°ng mà chúng mình chẳng còn tà cát nà o cả, váºy thì má»™t ngÆ°á»i trong bá»n mình phải nhảy dù. NhÆ° thế quả cầu bá»›t nặng sẽ bay lên cao.
- Ai phải nhảy?
- Ai à ? - MÃt đặc suy nghÄ© má»™t lát rồi nói, - Cáºu nà o hay cà u nhà u nhất ấy.
Nghe nói thế, Cáu kỉnh la lên:
- A, không đâu! Mình không đồng ý! Tại sao lại là cáºu nà o hay cà u nhà u? Cáºu nà o nặng nhất thì phải nhảy.
MÃt đặc đồng ý:
- Váºy thì là cáºu Tròn xoay. Cáºu ấy là ngÆ°á»i béo nhất. NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng vá»™i vã tán thà nh:
- ừ, cáºu ấy là ngÆ°á»i béo nhất! NhÆ°ng Tròn xoay phản đối:
- Mình mà là ngÆ°á»i béo nhất ấy à ? Cáºu NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng còn béo hÆ¡n mình chứ?
NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng giÆ¡ ngón tay vá» phÃa Tròn xoay, đáp:
- Các cáºu nhìn cáºu ấy xem kìa! Cáºu ấy bảo là mình béo hÆ¡n cáºu ấy! Ha ha! Cáºu đứng dáºy để chúng ta Ä‘o thá» xem sao!
Tròn xoay bước đến như con gà trống thiến:
- Nà y thì Ä‘o! Các chú tà hon quây trong quanh hai ngÆ°á»i. MÃt đặc rút má»™t sợi dây ở trong túi ra. Chú lấy dây Ä‘o ngÆ°á»i Tròn xoay rồi Ä‘o NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng. Lạ chÆ°a: NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng to hÆ¡n Tròn xoay. To gấp rưỡi ấy.
- Tháºt là vô lý! Tròn xoay nó ăn gian, nó thót bụng lại, mình trông thấy đấy! - NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng hét.
Tròn xoay cãi:
- Mình có thót bụng lại đâu!
- Có, nó có thót, mình có trông thấy. Äo lại lần nữa Ä‘i. - NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng nói to.
Trong lúc MÃt đặc Ä‘o lại ngÆ°á»i Tròn xoay, NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng lượn quanh và nói:
- Các cáºu xem nó thót bụng lại kia kìa! Cáºu phình bụng lên Ä‘i. Tròn xoay đáp:
- Tại sao? Nếu tá»› phình bụng ra thì nhất định tá»› to hÆ¡n cáºu rồi!
- Äược. Cáºu đừng phình bụng ra nữa, nhÆ°ng mà cÅ©ng đừng thót nó lại đấy. Cáºu không có quyá»n là m thế đâu. Các cáºu nhìn cáºu ấy là m kìa! Công bằng hợp lý ở đâu chứ? Không còn hợp lý công bằng gì nữa! Chỉ là lừa dối thôi!
MÃt đặc đã Ä‘o xong Tròn xoay, liá»n cẩn tháºn vòng sợi dây quanh ngÆ°á»i NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng. Lần nà y thì hai ngÆ°á»i bằng nhau!
MÃt đặc nhún vai, tuyên bố:
- Cả hai cáºu cùng phải nhảy. NhÆ°ng NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng không đồng ý:
- Tại sao lại phải nhảy vì chỉ má»™t ngÆ°á»i nhảy cÅ©ng đủ rồi cÆ¡ mà ?
Chú thợ săn Viên đạn nhìn qua thà nh khoang thấy quả cầu xuống mặt đất rất nhanh.
- Mau lên, MÃt đặc, cáºu quyết định Ä‘i. Nếu không thì chúng mình rÆ¡i phịch xuống đất bây giá».
Nhưng Ngộ nhỡ nảy ra ý mới:
- Muốn biết ai phải nhảy thì chỉ việc oẳn tù tì thôi! NÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng tán thà nh ngay:
- Äúng. Ai cÅ©ng phải oẳn tù tì, cả gầy lẫn béo, khá»i mất lòng ai! MÃt đặc nói:
- Äược đấy. Bắt đầu.
Các chú đứng thà nh vòng tròn và MÃt đặc chìa tay ra trÆ°á»›c mặt từng ngÆ°á»i má»™t:
Oẳn tù tì
Ra cái gì...
Nhưng chú ngừng lại, nói:
- Không mình không ưng thế. - Và chú lại là m lại: Oẳn tù tì
Ra cái gì, ra cái nà y... ình! Cái khoang gá»— chạm phải mặt đất, đổ lá»™n nhà o. Ngá»™ nhỡ bám và o Chắc chắn, Chắc chắn lại ôm chặt Ngá»™ nhỡ, hai chú cùng bị hất ra ngoà i khoang rồi lần lượt đến các chú khác, y những hạt Ä‘áºu rụng váºy. Chỉ mình chú MÃt đặc còn bám và o thà nh khoang vá»›i con chó Má»±c Ä‘ang ngoạm chặt lấy quần chú. Quả cầu nẩy lên và lại rÆ¡i xuống theo hình cánh cung rồi va phải má»™t váºt cứng nà o đó, nó nổ tung nhÆ° sấm dáºy. Con Má»±c bị hất ra ngoà i khoang, vừa chạy vừa sủa ăng ẳng. MÃt đặc nằm sóng soà i trên mặt đất là m má»i ngÆ°á»i cứ ngỡ chú đã chết lịm.
Thế là cuộc du lịch trên không chấm dứt.
ChÆ°Æ¡ng 11
Äến nÆ¡i xa lạ
MÃt đặc thấy mình Ä‘ang ở má»™t nÆ¡i xa lạ. Chú nằm trên má»™t cái giÆ°á»ng lông rất êm, rất nhẹ đến ná»—i chú ngỡ là là m bằng lông bồ công anh. Có tiếng nói là m chủ bừng tỉnh. Chú mở mắt nhìn chung quanh: ko phải là buồng của chú! Trong má»—i góc buồng có má»™t chiếc ghế bà nh. Trên tÆ°á»ng treo những tấm thảm và những bức tranh vẽ hoa. Trên chiếc bà n tròn ở gần cá»a sổ, có má»™t gối cắm đầy kim và đanh ghim, nom y nhÆ° con dÃm, và đống chỉ thêu đủ mà u. Xa chút nữa là má»™t cái bà n giấy có đủ bút má»±c. Ngoà i ra còn có má»™t tủ sách. Cuối cùng là má»™t tấm gÆ°Æ¡ng lá»›n ở mé tÆ°á»ng phÃa trong và hai cô tà hon Ä‘ang đứng trò chuyện trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng. Má»™t cô mặc chiếc áo dà i bằng lụa xanh thấm khÃt và o ngÆ°á»i vá»›i cái thắt lÆ°ng lụa buá»™c ra đằng sau. Äôi mắt cô xanh biếc, má»› tóc dì sẫm của cô tết tháºt cẩn tháºn. Cô kia mặc áo dà i mà u nhạt Ä‘iểm hoa, tóc cô trắng nhÆ° tuyết, lượn nhÆ° sóng, rủ xuống táºn vai. Cô Ä‘ang Ä‘á»™i mÅ© lên đầu và la quà ng quạc:
- MÅ© quái nhỉ! Mình ko thế nà o Ä‘á»™i được. Mình Æ°a cái và nh mÅ© to nhÆ°ng mà thiếu vải, đánh phải là m và nh nhá». Mà và nh nhá» thì cái mặt nom cứ tròn và nh vạnh nhÆ° măt trăng ấy, mình chẳng thÃch thế đâu!
Cô tà hon mắt biết nói:
- Thôi, đừng múa trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng nữa! Cứ nhìn ngÆ°á»i ta ngắm nghÃa hà ng giá» trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng mà mình ko tà i nà o chịu được.
- Thế theo cáºu thì ngÆ°á»i ta là m ra gÆ°Æ¡ng để là m gì nà o? - cô tóc trắng đáp lại.
Cô nheo mắt sôi gương, mũ cô tụt vỠsau gắy, đầu ngả vỠđằng sau.
MÃt đặc buồn cÆ°á»i quá nhÆ°ng chú cố nén nên chỉ báºt ra tiếng lục cục trong cổ há»ng. Ngay lúc ấy, cô tóc trắng rá»i khá»i chiếc gÆ°Æ¡ng quay vá» phÃa chú và nhìn má»™t cách nghi hoặc.
Chú nhắm mắt lại giả vá» ngủ. Chú nghe thấy cả hai cô nhón Ä‘i trên năm đầu ngón chân lại gần gÆ°á»ng chú và thì thà o:
- Mình ngỡ là cáºu ấy nói gì, - MÃt đặc đã nghe tiếng khe khẽ.
- Có lẽ là mình nhầm. Cáºu ấy nắm bất tỉnh từ hôm qua không biết đến bao giá» thì cáºu ấy má»›i dáºy?
Má»™t giá»ng khác trả lá»i:
- Chị Máºt ngá»t đã cấm ko được đánh thức cáºu ấy dáºy. Chị ấy đã bảo há»… cáºu ta mở mắt thì phải báo ngay chi chị biết.
" Máºt ngá»t là ai nhỉ?" - MÃt đặc tá»± há»i và lại giả vá» ngủ. Lại có tiếng nói:
- Cáºu ta dÅ©ng cảm tháºt! Äi bằng khinh khà cầu đến đây, cáºu có biết ko? Tháºt là lần đầu tiên ngÆ°á»i ta khen chú dÅ©ng cảm! Miệng chú nhách ra đến táºn mang tai ấy. NhÆ°ng chú kịp sá»±c tỉnh ra và cố giấu nụ cÆ°á»i.
Một cô tà hon nói:
- Khi nà o cáºu ấy thức dáºy thì mình sẽ quay lại. Mình rất muốn cáºu ấy kể chuyện lại hết. Chỉ sợ cáºu ấy bị chấn thÆ°Æ¡ng sá» não thôi!
MÃt đặc nhủ thầm: "Xin thôi cái món chấn thÆ°Æ¡ng sá» não ấy Ä‘i!".
Cô tóc trắng từ giã ra Ä‘i. Trong phòng im ắng. MÃt đặc nà m yên, nhắm mắt giá»ng tai nghe. Cuối cùng, chú mở má»™t mắt và thấy cô mắt biếc cuối xuống nhìn chú. Cô mỉm cÆ°á»i dịu dà ng vá»›i chú. Rồi cô cau mà y, giÆ¡ má»™t ngón tay doạ và há»i:
- Cáºu vẫn thức nhÆ° váºy đấy à ? Cáºu mở mắt nà y rồi lại mở mắt khác à ?
Chú gáºt đầu và mở nốt mắt kia.
- Thế ra cáºu không ngủ à ? MÃt đặc đáp:
- Tôi vừa thức dáºy đấy.
Chú muốn nói thêm nữa, nhưng cô ta đặt một ngón tay lên miệng chú và nói:
- Im Ä‘i, im Ä‘i! Cáºu không được nói, cáºu mệt nặng đấy.
- Tôi bị ốm à ? Không phải đâu!
- Tại sao cáºu lại biết! Cáºu là bác sÄ© đấy à ?
- Không.
- Cáºu xem đấy, cáºu bảo là cáºu không ốm. Cáºu nằm yên cho tá»›i lúc bác sÄ© đến; tôi Ä‘i tìm bác sÄ© đấy. cáºu tên gì nhỉ?
- MÃt đặc, còn cô?
- Tôi tên là Mắt xanh.
- Tên hay nhỉ, - MÃt đặc nói.
- Tôi rất vui vì tên tôi đã là m cáºu Æ°ng ý. Cáºu vẫn là má»™t chú tà hon ngoan đấy.
MÃt đặc mỉm cÆ°á»i. Tháºt là hiếm cóp ngÆ°á»i khen ngợi chú. ThÆ°á»ng thì ngÆ°á»i ta hay mắng má» chú. Vả lại ở đấy chẳng có chú tà hon nà o cả, cho nên chú có thể trò chuyện vá»›i cô tà hon nà y mà ko sợ bị ai chế giá»…u. ChÆ°a bao giá» chú cảm thấy khoan khoái đến thế, và cÅ©ng chÆ°a bao giá» chú lại lá»… phép đến thế.
Chú há»i:
- Còn cô kia tên gì?
- Cái cô nói chuyện với cô ấy. Cái cô đèm đẹp mà tóc mà u trắng ấy?
- A! - Mắt xanh kêu lên - Thế là cáºu đã thức từ lâu rồi cÆ¡ à ?
- Không, tôi chỉ mở mắt một phút thôi rồi tôi lại ngủ ngay. Nhưng Mắt xanh lắc đầu và nhăn mặt:
- Không phải thế! Thế còn tôi, cáºu cho là tôi không đẹp lắm à ?
- Trái lại thì có! Cô nghĩ sao thế? Nom cô cũng rất xinh.
- Thế tôi và cô ấy ai là ngÆ°á»i xinh hÆ¡n?
- Cô và cô kia ấy à . Tôi thấy cả hai cô Ä‘á»u đẹp cả.
- Cáºu chỉ nói dối nhÆ° chú cuá»™i nhÆ°ng mà tôi cÅ©ng tha tá»™i cho cáºu. Cái cô mà cáºu thÃch ấy tên là Bạch Tuyết, rồi cáºu sẽ được gặp cô ấy. Bây giá» thì cáºu im Ä‘i, cáºu mà nói nhiá»u thì lại Ä‘au thêm đấy. Cáºu hãy nằm yên, và nhất là cáºu đừng có nghÄ© đến chuyện ngồi dáºy. Tôi Ä‘i tìm chị Máºt ngá»t đây.
- Máºt ngá»t là ai váºy?
- Bác sÄ© của chúng tôi. Chị ấy sẽ săn sóc cáºu đấy.
Mắt xanh vừa Ä‘i khá»i thì MÃt đặc đã nhảy xuống đất. Chú Ä‘i tìm quần áo để tẩu thoát. Các vị bác sÄ© bao giá» cÅ©ng cho bệnh nhân uống dầu tây và bôi thuốc i-ốt xót đến cháy da cháy thịt! NhÆ°ng mà chú chẳng tìm thấy quần áo của chú ở đâu cả, mà lại thấy má»™t con búp bê Ä‘ang ngồi trên ghế, Æ°ng dá»±a và o tÆ°á»ng.
Chú muốn tháo con búp bê ra xem trong mình nó có cái gì, bông hay là mạt cÆ°a. Thế là chú quên phắt ngay quần áo của chú và đi tìm con dao; Ä‘ang Ä‘i tìm dao thì chú thấy bóng chú trong gÆ°Æ¡ng. Chú đứng lại, đặt con búp bê xuống đất; chú bắt đầu nhăn nhó rồi ngắm nghÃa mãi mặt chú và sau khi đã ngắm nghÄ©a chán chê, chủ tá»± nhủ:
- Mình cũng đẹp đấy chứ, mặt mình được cái là ko tròn lắm.
Vừa lúc ấy, có tiếng chân Ä‘i ở ngoà i cá»a. Chú vừa kịp leo lên gÆ°á»ng và kéo chăn đắp thì Mắt xanh đã và o cùng vá»›i má»™t cô tà hon khác mặc áo choà ng trắng, đầu Ä‘á»™i mÅ© trắng và tay cầm má»™t cái va- ly nhá» mà u nâu. Má cô Ä‘á» hồng, đôi mắt xam xám nghiên nghị sau cặp gá»ng kÃnh bằng sừng. MÃt đặc Ä‘oán ngay đó là Máºt ngá»t.
Cô mang má»™t chiếc ghế lại gần gÆ°á»ng, đặt va - li xuống và lắc đầu nói:
- A! Các chú tà hon! Lúc nà o các chú cũng nghĩ đến những chuyện ko đâu. Chú thỠnói cho tôi xem tại sao các chú lại đi khinh khà cầu nà o? Thôi, chú im đi! Tôi đã biết chú định nói với tôi chuyện gì rồi. Chú sẽ bảo chú ko là m thế nữa chứ gì. Các chú bao giỠcũng nói là ko là m nữa nhưng rồi các chú lại là m ngay đấy.
Cô mở va-li ra. Mùi thuốc toả ra khắp gian phòng, MÃt đặc co rúm ngÆ°á»i lại, chú đâm hoảng. Máºt ngá»t quay lại phÃa chú và nói:
- Ngồi lên.
MÃt đặc muốn đứng dáºy nhÆ°ng Máºt ngá»t ngăn chú lại và nghiêm nghị nói:
- Chú không được đứng dáºy, tôi đã bảo chú ngồi lên kia mà . MÃt đặc nhún vai và ngồi ở trên gÆ°á»ng
- Không nên nhún vai. Chú thè lưỡi ra, - Máºt ngá»t nói.
- Sao váºy?
- Thè ra, tôi bảo sao thì chú là m váºy. MÃt đặc thè lưỡi.
- Nói "a".
- A-a-a, -MÃt đặc nói.
Máºt ngá»t lấy cái ống nghe bằng gá»— ở va-li ra và áp má»™t đầu và o ngá»±c MÃt đặc:
- Thở mạnh hơn nữa!
MÃt đặc thở nhÆ° cái đầu tà u xe lá»a.
- Bây giá», chú nÃn thở. MÃt đặc phì cÆ°á»i:
- Hì-hì-hì!
- Tại sao chú lại cÆ°á»i? Tôi có nói cái gì buồn cÆ°á»i đâu?
- Tôi nÃn thở thế quái nà o được cÆ¡ chứ? - MÃt đặc há»i và lại cÆ°á»i phá lên.
- Nếu nÃn thở hoà n toà n thì chú ko là m được tháºt. NhÆ°ng chỉ nÃn thở trong má»™t phút thôi thì chú có thể nhịn được.
- DÄ© nhiên rồi, - MÃt đặc đồng ý và nÃn thở.
Sau khi khám cho chú kỹ cà ng, Máºt ngá»t ngồi và o bà n ghi Ä‘Æ¡n thuốc và nói:
- Chú ấy bị má»™t vệt tÃm bầm ở vai. Cô ra hiệu thuốc mua lấy má»™t lá cao tẩm máºt. Cô cắt ra má»™t mảnh, rịt và o vai bệnh nhân. Cô đừng cho phép chú ấy đứng dáºy. Chú ấy mà đứng dáºy thì chú sẽ Ä‘áºp phá hết bát Ä‘Ä©a của các cô và thế nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i trong bá»n các cô bị chú ấy đánh cho bị thÆ°Æ¡ng đấy. Phải cảnh giác vá»›i các chú tà hon má»›i được.
Sau đó, cô bá» chiếc ống và o va-li, nghiêm nghị nhìn MÃt đặc má»™t lần nữa rồi ra Ä‘i. Mắt xanh cầm Ä‘Æ¡n thuốc và nói:
- Cáºu đã nghe chÆ°a? Phải nằm trên gÆ°á»ng đấy! MÃt đặc nhăn mặt đáp lại:
- Cáºu đừng có Ä‘Æ°a cái bá»™ mặt Ä‘Æ°a đám ấy ra. Và cáºu đứng có tìm quần áo của cáºu nữa, tôi đã cất kỹ Ä‘i rồi, - Mắt xanh nói và cầm Ä‘Æ¡n thuốc Ä‘i ra.
ChÆ°Æ¡ng 12
Câu chuyện bên bà n ăn
MÃt đặc mặc quần áo tháºt nhanh rồi nhảy bốn bÆ°á»›c má»™t lên chiếc cầu thang bằng gá»— kêu răng rắc dÆ°Æ¡Ã chân chú. Chú bÆ°á»›c và o má»™t gian phòng bé hÆ¡n cái buồng chú nằm ngủ má»™t chút, nhÆ°ng mà đẹp hÆ¡n nhiá»u. Hai cái cá»a sổ hình bán nguyệt mở ra Ä‘Æ°á»ng phố, có che rèm tháºt đẹp. Giữa hai cá»a sổ là cái cá»a ra và o bao lÆ¡n. Trên má»™t cái bà n kê ở giữa phòng, bà y la liệt những Ä‘Ä©a Ä‘á»±ng đầy mứt, bánh, kẹo. Các cô tà hon định chiêu đãi chú đây. Nom những thức ăn ngon ấy mà chú choáng ngợp cả mắt.
Cô tà hon có chiếc nÆ¡ xanh và cô bé tết Ä‘uôi sam lo việc rót nÆ°á»›c. Còn cô tóc xoăn thì lấy bánh ở trong tủ chè ra. Mắt xanh giá»›i thiệu các bạn cô vá»›i MÃt đặc: cô có hai Ä‘uôi sam tên là Sóc con, cô có chiếc nÆ¡ xanh tên là Thá» con và cô tóc xoăn tên là Chuồn chuồn. MÃt đặc chỉ chá»±c ngồi và o bà n, nhÆ°ng lúc ấy cánh cá»a mở ra, bốn cô tà hon bÆ°á»›c và o và cô Mắt xanh lại tiếp tục giá»›i thiệu:
- Äây là các bạn hà ng xóm của tôi : các cô Sáo sáºu, ChÃch choè, Mẫu Ä‘Æ¡n, Cun cút.
Các cô vây lấy MÃt đặc.
Sáo sáºu há»i, đầu cô Ä‘en nhánh :
- Cáºu Ä‘i bằng khinh khà cầu đến đây đấy à ?
Chú trả lá»i vá»›i dáng rất tá»± hà o nhÆ°ng vẫn liếc nhìn vá» cái bà n :
- Vâng, bằng khinh khà cầu. Cun cút béo ục ịch nói :
- Lúc bay ở trên cao chắc là hãi lắm đấy nhỉ? MÃt đặc đáp :
- ồ, có chứ ! - Nhưng chú lại bình tĩnh ngay - Tôi muốn nói là chẳng hãi gì đâu.
ChÃch choè nói :
- Cáºu tháºt là dÅ©ng cảm ! Tôi thì có các lấy má»™t núi và ng, tôi cÅ©ng chẳng dám Ä‘i bằng khinh khà cầu.
Mẫu Ä‘Æ¡n há»i :
- Cáºu ở đâu đến đây?
- ở thà nh phố Hoa.
- Thà nh phố Hoa là ở đâu nhỉ ? Chú đưa tay chỉ trỠvu vơ :
- Xa lắm, bên bá» sông DÆ°a chuá»™t ấy. Sáo sáºu nói :
- Tôi chÆ°a há» nghe nói đến sông DÆ°a chuá»™t bao giá». Chắc là xa lắm.
- ừ, xa lắm- MÃt đặc xác nháºn.
Mắt xanh nói :
- Chúng ta ngồi và o bà n thôi, nước chè sắp nguội mất rồi.
MÃt đặc chẳng phải đợi ai má»i lại ! Trong nháy mắt, chú đã ngồi và o bà n: chú nhá hết bánh đến mứt, trong khi các cô tà hon sốt ruá»™t muốn há»i chuyện chú, chỉ ăn tà chút thôi. Cuối cùng Chuồn chuồn không thể nhịn được nữa :
- Tôi muốn há»i cáºu ai là ngÆ°á»i Ä‘á» xÆ°á»›ng ra việc du lịch bằng khinh khà cầu nà y ?
- Tôi đấy ! - chú vừa nói vừa ra sức nhá để nuốt vội miếng bánh của chú.
Các cô tà hon reo lên :
- Cáºu à ? Tháºt không?
- Lá»i nói danh dá»± đấy! Tôi mà nói dối các cô thì tôi chết ở đây ngay ! - Chú đáp và suýt nữa thì chết nghẹn vì cái bánh.
Cun cút yêu cầu :
- ồ, tháºt là kỳ diệu! Cáºu kể chuyện lại Ä‘i. Chú vung tay :
- Các cô muốn tôi kể chuyện gì nà o? Äã lâu lắm, các bạn tôi cứ Ä‘á» nghị tôi phát huy sáng kiến: " Cáºu phát minh Ä‘i, phát minh Ä‘i!" Tôi trả lá»i há»: "Mình phát minh mãi rồi, thôi đến lượt các cáºu !" NhÆ°ng há» cứ nằn nì: " Chúng mình thì cáºu bảo phát minh cái gì cÆ¡ chứ? Chúng mình thì ngốc nghếch, còn cáºu vốn thông minh, chuyện ấy có khó gì? Nà o, cáºu phát minh Ä‘i!" Cuối cùng tôi đã hứa vá»›i há»: "Äược, biết là m sao khác! Tá»› sẽ phát minh!" Và tôi bắt đầu suy nghÄ©. MÃt đặc ra vẻ nghÄ© ngợi và tiếp tục nhá bánh. Các cô tà hon sốt ruá»™t nhìn chú. Rốt cuá»™c, Sóc con thấy chú lại chìa tay ra vá»›i Ä‘Ä©a bánh, cô quyết định chấm dứt cái không khà trầm lặng có thể kéo dà i mãi :
- Cáºu đã nói là cáºu bắt đầu suy nghÄ© ....
MÃt đặc có vẻ nhÆ° vừa tỉnh cÆ¡n mÆ¡ và nện chiếc bánh xuống bà n, thốt lên:
- Äúng thế ! Tôi đã suy nghÄ© ba ngà y ba đêm và các cô thá» nghÄ© xem sao nà o, cuối cùng tôi đã phát minh ra đấy! Tôi đã bảo các bạn tôi rằng :" Nà y, các bạn ạ, các cáºu sẽ có má»™t khinh khà cầu". Và chúng tôi đã là m xong. Và Hoa giấy - nhà thÆ¡ của chúng tôi - đã là m thÆ¡ chúc mừng tôi :"MÃt đặc của chúng ta, ngÆ°á»i sáng chế khinh khà cầu..." hay là "NgÆ°á»i sáng chế khinh khà cầu, MÃt đặc của chúng ta..." hay là " MÃt đặc, khinh khà cầu ngưòi sáng chế...." Tôi không thể nhá»› hết các câu thÆ¡ ấy vì không biết có bao nhiêu câu thÆ¡ chúc mừng tôi nữa!
Chú lại ngoạm sâu và o chiếc bánh . Mắt xanh há»i :
- Cáºu đã là m khinh khà cầu ra sao nà o?
- A! Tháºt là công việc ghê gá»›m! Ai cÅ©ng bắt tay và o là m, là m ngà y là m đếm. NgÆ°á»i thì bÆ¡m hÆ¡i, ngÆ°á»i thì phết cao su; còn tôi thì vừa Ä‘i bách bá»™ vừa huýt sáo ..... nghÄ©a là không huýt sáo, mà chỉ bảo cách là m cho từng ngÆ°á»i má»™t. Không có tôi thì chẳng ai hiểu cái gì cả. Tôi trình bà y, giảng giải mãi. Trách nhiệm tháºt lá»›n lao bởi vì quả cầu lúc nà o cÅ©ng có thể nổ bung ra. Tôi có hai ngÆ°á»i giúp việc : Bu loong và Äinh vÃt; đôi tay há» tuyệt vá»i nhÆ°ng đầu óc há» thì tối mò nên tôi phải chỉ bảo, giải thÃch hết cho há». Tôi đã bảo cho há» cách là m nồi. Sau đó má»i việc Ä‘á»u trôi chảy : nồi nÆ°á»›c sôi, nÆ°á»›c reo ùng ục , hÆ¡i nÆ°á»›c rÃt lên nghe đến khiếp.
Các cô tà hon nÃn thở nghe chú nói và khi chú dừng lá»i, các cô cùng há»i má»™t lượt :
- Rồi sau đó ra sao nữa?
- Cuối cùng ngà y khởi hà nh đã tá»›i. Hà ng ngà n chú tà hon đến xem chúng tôi ra Ä‘i. NgÆ°á»i thì bảo quả cầu sẽ bay, kể thì bảo là không bay. NgÆ°á»i bảo bay đánh kẻ nói không bay và kẻ nói không bay đánh lại ngÆ°á»i bảo bay và rốt cuá»™c há» chẳng hiểu là hỠđánh đấm ai nữa. Tóm lại , tháºt là loạn xị.
Mắt Xanh nói :
- ồ ! Cáºu đừng nói vá» cái chuyện loạn xị ấy nữa mà nói vá» quả cầu cÆ¡.
- Äuợc. Trong khi hỠđánh nhau, chúng tôi leo lên khoang gá»—, tôi đã Ä‘á»c má»™t bà i diá»…n văn :" Từ biệt các bạn, chúng tôi bay đây!" Quả cầu bắt đầu bay lên cao, chúng tôi nhìn xuống đất : nó chả lá»›n hÆ¡n cái bánh nà y đâu!
Các cô bé ngây thơ reo lên :
- Vô lý!
- Tôi mà nói dối các cô thì chết lăn đùng ra đây ngay! Mắt xanh nói :
- Các cô đừng ngắt lá»i cáºu ấy, để cáºu ấy nói tiếp, cáºu ấy không nói dối chúng mình đâu !
- ừ, các cô cứ để tôi nói dối .. à không, để tôi nói tháºt - MÃt đặc nói .
Các cô đồng thanh hét lên :
- Cáºu kể Ä‘i ! Kể Ä‘i! Chú lại tiếp tục :
- Quả cầu bay lên. Bá»—ng "bùm" má»™t tiếng. Quả cầu không bay lên nữa. Tôi nhìn ra thì chúng tôi đã va và o má»™t đám mây. Là m thế nà o bây giá»? Chúng tôi lấy má»™t chiếc rìu bổ và o đám mây khoét ra má»™t cái lá»—. Chúng tôi chui qua cái lá»—, thế là lại bay. NhÆ°ng bây giá» lại bay lá»™n ngược, chân chổng lên trá»i. Äất ở trên đầu mà trá»i lại ở dÆ°á»›i chân.
- Các cáºu chổng vó lên trá»i à ? Sao lại chổng vó lên trá»i? MÃt đặc giải thÃch :
- Äó là quy luáºt tá»± nhiên thôi! Lên chÃn tầng mây thì bao giá» ngÆ°á»i ta cÅ©ng bay chổng vó lên trá»i. Trên cao kia, trá»i rét ghê rét gá»›m, đến má»™t nghìn Ä‘á»™ má»™t phần mÆ°á»i dÆ°á»›i Ä‘á»™ không ấy. Ai cÅ©ng rét cứng cả ngừá»i. Quả cầu nguá»™i lạnh Ä‘i và rÆ¡i xuống. NhÆ°ng mà tôi nhanh trÃ, đã Ä‘oán trÆ°á»›c được Ä‘iá»u đó. Tôi đã cho Ä‘em theo những bao cát và o trong khoang. Chúng tôi ném bao cát xuống má»™t lần, hai lần, ba lần... rồi hết sạch. Là m sao bây giá»? Trong khoang có má»™t chú tà hon tên là Biết tuốt, má»™t tay nổi tiếng là nhát gan. Vừa thấy quả cầu tụt xuống, cáºu ta đã khóc oà lên và trong chá»›p mắt đã nhảy dù xuống đất. Cáºu ta rút lui vá» nhà . Nhá» thế quả cầu bá»›t nặng lại bay lên. Má»™t lát sau, nó lại Ä‘á»™t ngá»™t hạ xuống thấp... xuống mãi, đụng phải mặt đất, nó nhảy lên và lại đụng phải mặt đất.... Vì váºy tôi má»›i bị ngã nhà o đến "ầm" má»™t cái, đầu chúc xuống đất....
Say sưa kể chuyện, chú giáng ngay một quả đấm xuống mặt bà n, đúng ra là đấm xuống chiếc bánh là m kem bay lên tung toé.
Các cô tà hon giáºt nảy ngÆ°á»i. Tà nữa thì các cô ngã xuống đất. NhÆ°ng các cô bình tÄ©nh lại ngay và nõi tiếp :
- Rồi sao nữa?
- Sau đó tôi chẳng biết gì nữa hết.
Im lặng. Các cô cảm phục nhìn MÃt đặc. TrÆ°á»›c mắt các cô, chú là má»™t anh hùng thá»±c sá»±.
Cuối cùng, Mắt xanh nói :
- Quả cầu của các cáºu là m chúng tôi chết khiếp Ä‘i ấy ! Chiá»u hôm qua, Ä‘ang ngồi uống nÆ°á»›c trên bao lÆ¡n thì chúng tôi thấy quả cầu của các cáºu bay đến. Tháºt là khổng lồ. Nó đâm thẳng và o nhà chúng tôi, rÆ¡i trúng hà ng rà o rồi nổ bung. Chúng tôi chạy lại xem thì chỉ còn chiếc khoang bằng vá» cây bạch dÆ°Æ¡ng thôi.
- Chúng tôi thấy cáºu nằm thiếp Ä‘i nhÆ° ngÆ°á»i chết ấy, tháºt là hãi.
ThỠcon nói tiếp:
Sóc con nói :
- Má»™t chân già y của cáºu mắc và o hà ng rà o còn cái mÅ© thì treo lên cây.
Chuồn chuồn tiếp:
- Cái áo của cáºu chỉ còn lại má»™t ống tay, ống tay kia mãi đến sáng nay chúng tôi má»›i tìm thấy. Chúng tôi vá»™i và ng khâu lại cho cáºu đấy, phải mạng cả quần nữa.
MÃt đặc há»i :
- Tại sao tôi lại ở đây nhỉ? Mắt xanh đáp :
- Chúng tôi khiêng cáºu và o trong nhà , không thể để cáºu nằm ngoà i trá»i đêm hôm được.
ThỠcon lại nói :
- Lúc ấy cáºu gần nhÆ° chết rồi ấy. NhÆ°ng chị Máºt ngá»t bảo là cáºu có thể tỉnh lại được vì cái .... cái gì nhỉ, à phải rồi, cÆ¡ thể của cáºu rất khoẻ.
- ừ, cÆ¡ thể tôi rất khoẻ mà đầu óc tôi còn khoẻ hÆ¡n cÆ¡ - MÃt đặc huyênh hoang đáp - NgÆ°á»i khác mà và o địa vị tôi thì nhất định là bị ong óc ra đấy.
Mắt xanh Ä‘Ãnh chÃnh :
- Cáºu nói là long óc phải không?
- ừ, long óc, chÃnh thế - MÃt đặc vá»—i sá»a lá»i. Mắt xanh nói :
- Cáºu bảo là không phải má»™t mình cáºu Ä‘i khinh khà cầu phải không?
- Phải . Chúng tôi có mÆ°á»i sáu ngÆ°á»i. Trừ anh chà ng Biết tuốt nhát gan đã nhảy dù, thế là còn mÆ°á»i lăm.
Sáo sáºu há»i :
- Các cáºu kia ở đâu? Chú nhún vai :
- Tôi không biết. Thế ngoà i tôi ra, không có ai ở trong khoang gỗ à ?
- Chúng tôi chỉ tìm thầy một hộp mực mà u và một cái túi thuốc.
- A, đúng rồi, má»±c mà u của cáºu Thuốc nÆ°á»›c và túi thuốc của cáºu Thuốc viên!
Äá»™t nhiên cánh cá»a mở và Bạch tuyết là và o nhÆ° gió thổi.
- Các cáºu không biết tin gì à ? Tin má»›i toanh nhé : má»™t khinh khà cầu thứ hai bị nổ tan, trong đó có mÆ°á»i bốn chú tà hon, ngay chiá»u hôm qua ở gần thà nh phố ấy. Rạng sáng hôm nay các cô tà hon nhà ta má»›i tìm thấy há» và đã Ä‘Æ°a há» Ä‘i nhà thÆ°Æ¡ng rồi. Sóc Con thốt lên :
- HỠbị tan xác à ? Bạch tuyết đáp:
- Không sao, chị Máºt ngá»t bảo là sẽ chữa há» khá»i thôi. MÃt đặc tuyên bố :
- ÄÃch là các bạn tôi rồi, tôi phải chạy đến bệnh viện xem sao. Mắt xanh tình nguyện dẫn chú Ä‘i.
Bạch tuyết nói :
- Tôi cÅ©ng Ä‘i vá»›i cáºu.
Vừa trông thấy cái lá ở trên trán Mắt xanh, cô đã la lên:
- A! Mắt xanh, cái gì tròn tròn ở trên trán cáºu kia nom đẹp đấy. Trông cáºu đến là xinh. Sao, bây giá» có mốt dán vòng tròn lên trán à ? Mình cÅ©ng phải là m cho mình má»™t cái nhÆ° thế má»›i được.
- Không - Mắt xanh trả lá»i - đó là cái cao dán đấy. Mình chẳng may bị va và o cá»a nên phải rịt đó thôi.
Bạch tuyết thất vá»ng :
- A, thế đấy ....
Cô chạy lại đội mũ trước chiếc gương.
Gian phòng vắng lặng. Ai cũng vội đi loan báo cái tin mới ấy.
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 04:45 PM.
|
|
|
| |