CÓ người đã nói ÔNG trời luôn cố ý vô tình. lâu lâu ném cho ngươi một cái bất NGỜ. Mà cái bất ngờ đó có khi lại làm người ta sung sướng, có khi lại làm người ta đau khổ. Tất nhiên. : ngoài hai loại đó thì còn loại nửa sướng nửa đau.
Tĩnh Tâm nhìn Cao Lôi Hoa bị ba kéo đi thì ngồi trên giường cười khẽ.
Sau khi cười xong , tay nàng nhẹ nhàng mơn trớn bụng mình.
- Thật sự là cái tên ngốc mà. Mẹ vợ Tĩnh Âm cùng khè cười nói.
- Vâng.
Tĩnh Tâm gật gật đầu, trong mất nàng ánh lên hạnh phúc không từ nào tả được.
- Mẹ ơi! Mẹ sẽ sinh em bé sao?
- ừ!
Tiểu Kim Toa Nhi nhào người lên giường cạnh Tĩnh Tâm, ánh mắt cô bé nhìn chăm chú vào bụng Tĩnh Tâm. Ở bên cạnh là cô bé Mộng Ti, hai búp bê dễ thương giống nhau như đúc nhìn chăm chú vào bụng Tĩnh Tâm.
- Vậy mẹ sinh cho bọn con một em trai nhé. nhưng đừng giống như bé Rudolph lười biếng, ăn rồi chi biết ngủ cả ngày không à. Mẹ sinh cho con một em trai hoạt bát được không?
Tiểu Kim Toa Nhi như một tiểu quỷ. đưa tay chi vào bé Rudolph đang ngủ say trong nổi:
- Giống như bé Rudolph không vui chút nào cả.
Ngồi ở bên cạnh Tĩnh Âm. Bảo Bảo cũng phụ họa.
- Rudolph đúng là lười, cà ngày ngủ đến mười tám tiếng luôn.
- ừ.
Tĩnh Tâm nhẹ nhàng lên tiếng, cười thực ngọt, thực mê người. Nếu lúc này Cao Lôi Hoa
không có bị Hải hoàng dắt đi. phòng chừng đồng chí Cao Lôi Hoa đã biến thành một loại
cầm thú gì gì đó. hung hăng nhảy vào phanh
- Tĩnh Tâm. Thần cách Băng Tuyết không gây ảnh hưởng với thân thể của con chứ. Nhìn Cao Lôi Hoa bị dắt đi xa, Tĩnh Âm sờ bụng con mình nhẹ hỏi.
- Dạ, không cỏ việc gì. Tĩnh Tâm nhẹ giọng đáp.
- Con gái, con à nha.
Tĩnh Tâm đưa tay nhẹ ấn bụng mình. Cúi đầu trâm mặc không nói.
Tĩnh Âm bất đắc dĩ vỗ vỗ Tĩnh Tâm. biết tính cách con gái mình không bao gìỜ muôn làm khó cho người đãn ÔNG của mình:
- Có con mà cũng không nói cho cái thầng ngốc Cao Lôi Hoa kia một tiếng. Đã vậy còn mạo hiểm dung hợp thần cách Băng Tuyết nữa chứ, cái thằng đó cũng thật là, lúc nào không chọn, chọn đúng lúc con mang thai đưa thần cách cho con. Nêu đứa nhỏ mà có mệnh hệ gì, ta xem hắn muốn khóc cũng không nổi!
- Ai da.
Tĩnh Âm bát đác dĩ hít một hơi sâu thở dài, nhìn Tĩnh Tâm thì biết. Lời của mình. nó có nghe đâu. Nhìn con gái diệu mà Tĩnh Âm thấy thương sao là thương. Có lè là vì từ nhỏ đã bị câm. cho nên lúc này dù có thể nói được, Tĩnh Tâm vẫn không có thói quen giãi bày tâm sự của mình.
Cho nên đó cũng là một nguyên nhân mà Tĩnh Tâm không yêu cầu Cao Lôi Hoa làm cái gì cho mình.
Tĩnh Âm đoán đúng vậy. Tĩnh Tâm chưa từng yêu cầu Cao Lôi Hoa làm gì cho mình. Nhưng bà đã quên mất một khả năng. không phải Tĩnh Tâm không muốn yêu cầu mà Tĩnh Tâm thật sự không cần thêm gì.
Quên đi. mẹ cũng lười nói với con rồi. Tĩnh Âm bất đắc dĩ:
- Cho dù con vì cái thằng NGÔC Cao Lôi Hoa đó mà suy nghĩ thì cũng nên nghĩ đến bản thân mình trước. Thân thể là của chính mình đó. Nếu con mà có chuyện gì? cái thằng ngốc đó mà không điên lên mới là lạ, do đó con cũng phải bảo trọng nghe chưa?
Tĩnh Âm cầm tô cháo đưa cho Tĩnh Tâm.
- Vâng!
Tĩnh Tâm gật gật đầu. Đưa tay nhận lấy tô cháo.
Nhưng mà. lúc nhận lấy tô cháo. nàng không ăn mà khẽ nhăn mày, tay ôm bụng.
Không gi nghĩ đến, hôm nay, ông trời lại cho lão Cao một phân thu hoạch ngoài ý
Đôi mi thanh tú của Tĩnh Tâm hơi nhíu. Miêng khè rển nhỏ.
Ưm
Hải mẫu Tĩnh Âm để tâm lập tức đây cửa gọi ngay
Bên kia, tại một góc của hoa viên sau nhà.
Mông lão Cao đang ngồi lên trên một quả trứng trắng. Ước chừng to bằng nắm tay. Đương nhiên, quả trứng này cũng không phái là trứng thật. mà đây chi là một hòn đá tạo thành mà thôi. Mà lúc này, lão Cao đang lấy tư thế ngồi xôm ngồi lên viên đá này.
Nếu để cho cường giả trong thiên hạ biết thần vương lại như con gà trống ngồi xôm khe khẽ trứng thì có lẽ trờ thành một câu chuyện cười xuyên đại lục!
Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên ngồi cạnh Cao Lôi Hoa, tuy nhiên ÔNG lại rất thoải mái thưởng thức thỉnh thoảng tán gẫu với Cao Lôi Hoa vài câu.
- Chậc chậc, ngươi thực may mắn. cũng may mà đêm qua ngươi về, nếu sáng nay mà không có mặt thì. hè hè!
- Chờ chết?
Lão Cao lau mồ hôi. Khó trách ngày hôm qua ông anh vợ Nguyệt Hoa Thiên nói nếu sáng
mai không về kịp thì sau tin tốt sẽ là tin xấu. Thì ra là mẹ vợ uy hiếp đây
Chưa đầy một giây sau
- Lão ba. Cái này cửng quá, mông ta khó chịu quá.
Lão Cao nói.
- Tốt lắm. tốt lắm! Cao Lôi Hoa ngươi rất có tư chất khe khẽ trứng; nhìn xem, tư thế của ngươi thật chuẩn! Nhưng mà, đáng tiếc.
Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên nói tiếp:
- Ngươi không có đuôi như tộc người cá - không biêt đến lúc đỏ có khe khẽ được không nữa!
- Lão ba. Chẳng lẽ ta không cần ngồi xổm thế này cũng không khe khẽ được trửng sao? Cao Lôi Hoa hỏi đầy yếu ớt:
- Ôm vào lòng khe khẽ không được à?
- Ta cũng không biết ôm vào lòng có được không nữa.
Thật lâu sau. Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên ngẩng đầu trả lời:
- Bởi vì tộc nhân ngư chúng ta chưa có gi thử ôm trửng mà khe khẽ cả.
Câu trả lời của Hải hoàng chi có thể khiến cho lão Cao thành thật ngồi xổm lên tảng đá tập luyện...
Kỳ thật mà nói. Về việc áp trứng thì lão Cao biết hơn ông bố vợ Nguyệt Chân Thiên này rất nhiều. Cứ giống như là chim khe khẽ trứng thôi. lão Cao biết khi khe khẽ trứng thì nhiệt độ là quan trọng nhất. Chi có cam đoan phôi trứng có được nhiệt độ thích hợp cho sinh trường thì có thể dễ dàng khe khẽ ra được những chú chim, gà con khỏe mạnh. Mà nhiệt độ thích họp nhất thường nằm trong phạm vi 35 - 40.5". Trong đó có một số loài thì nhiệt độ lên đến 47 □.
Nếu dùng kiến thức Trái Đát thì chi cần CUNG nhiệt độ ổn định - thích hợp thì trứng sẽ nở
Nếu là một quà trứng chim thì Cao Lôi Hoa có thể sẽ thử nghiệm xem nhiệt độ của nó có giống trên Trái Đất không để khe khẽ. Nhưng lúc này có cho Cao Lôi Hoa mười là gan cũng không dám thử chứ đừng nói nghiệm ra gì.
Bởi chuyện gì có thể thử chứ chuyện này thì Cao Lôi Hoa thật không dám. Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Bởi cái này không phải trứng chim, đó là trứng con của Cao Lôi Hoa!
- Quên đi. ta phải học tập ngồi khe khẽ thôi. Cao Lôi Hoa cười hè hè. nói.
Chi là lão Cao hắn không biết mình vừa mới học thôi thì đã đến lúc thực hành rồi.
Học đi đôi với hành. Học hành mà
Nguyệt Nhị cười khe khẽ. Chậm rãi dạo trên đường phố thành Quang Minh. Bời vì Cao Lôi Hoa bị Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên kéo đi học ắp trứng nên nhiệm vụ đi chợ búa nấu ăn hôm nay thuộc về Nguyệt Nhị. Đối với Nguyệt Nhị thì mấy chuyện này cũng bình thường. Lúc Cao Lôi Hoa đi vắng thì mọi chuyện trong nhà đều do Nguyệt Nhị cùng Tĩnh Tâm làm.
Ở trên vai Nguyệt Nhị. Hoảng Kim Slime cầu cầu có xu thế gật gù. cầu cầu rất bực mình. Khi nãy đang ngon siẩc thì bị lão Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên lôi khỏi vai Cao Lôi Hoa. Sau đó bị ném cho Nguyệt Nhị.
Ngoai trừ Cầu cầu thì đằng sau Nguvêt Nhị là đồng chí Độc GIác thú bốn vó lăng không.
Tinh Linh thần đối với cô nàng đồ đệ Nguyệt Nhị này cũng thật hào phóng. Từ con Độc giác thú háo ăn đến bộ sáo trang Tinh linh Thần cũng giao cho Nguyệt Nhị luôn.
- Sau món cá là món chân bò hầm. còn có rau cải xào....
Nguỵệt Nhị cầm một cái thực đơn. Đây là thực đơn mà Cao Lôi Hoa ghi lại khi nấu ăn.
Nhớ tới lão Cao về nhà vào lúc này. khóe miệng của Nguyệt Nhị lại nở một nụ cười xuyên nắng. Một nụ cười làm bao anh nghiêng ngả.
Các Tinh Linh xinh đẹp đều thoát tục như vậy.
Sự xinh đẹp của các Tinh Linh luôn khiến cho con người nổi lòng tham.
Nhung mà tại đây. Quang Minh đế đô này, thách ai dám động đến Nguyệt Nhị.
Ai cũng biết cô nàng Tinh Linh này không dễ mà chọc. Hon nưa, đằng sau cô bé này có một cây cổ thụ hơi chắc đó. có gan thừ sức với cây đó xem. coi đủ đô không?!
Lúc Nguyệt Nhị đi ra từ chỗ hay mua thịt thì Độc gìác thú đằng sau cất tiếng hí vang.
Móng trước của Độc giác thú giơ cao rồi giẫm xuống đất liên lục: Nguyệt Nhị dừng chân quay đầu nhìn nó.
ĐỘC giác thú là một sinh vật đặc biệt. Chúng nó lây sự thuần khiêt nổi danh đại lục. Nguyên nhân vì chúng nó thuần khiết cho nên rất mẫn cám với nhiều thứ. Đặc biệt, con Độc giác thú sau Nguyệt Nhị đã vượt qua phạm trù siêu giai ma thú. Nó là thánh thú!
Anh mắt Độc giác thú nhìn chăm chăm phía trước Nguyệt Nhị. nơi có ba người đang đứng.
Cầm đầu là một gã thư sinh anh tuấn tóc vàng bơ. Ở trong mắt Nguyệt Nhị thì đó chi là một con người tóc vàng bình thường.
Nhưng ở trong mắt Độc giác thú thì rõ ràng người đó không phải là nhân loại! Ở trong mắt của Độc giác thú có thê thấy rõ. người này to cao như một ngọn núi nhỏ! Có một bộ lông màu vàng, chân như chân voi, đầu như đầu gấu, thân thì được vảy như vảy rồng bao phủ! Người này tất nhiên là - Hoảng Kim Bỉ Mông!!
Phía sau người đãn ông tóc vàng này là một người xấu xí phía trên đầu có tám cái mụn to ơi là to và một người gầy như cây lau.
Mà ở trong mắt Độc giác thú thì đó là một con chim chín đầu và một con á long— long hạt thú!
Đối mặt với ba con ma thú này. Độc giác thú phát ra tiếng kêu bắt an. Tuy nó là thánh thú. nhưng ba con này đã đạt đến độ thần giai, nó không thể đánh lại được ba tên này khi chênh lệch rõ rệt thế này.
- Ô. là Độc giác thú.
Hình như nghe Thấy tiếng hí cùa Độc giác thú. gã thư sinh Tóc vàng quay đầu nhìn về phía
nó.
- Thiếu gia. ngày mồng tám tháng tám gần đến, chúng ta không còn thời gian. Chúng ta nhanh đến đế quốc Thú Nhân, không nên để ý đến đám này. Gã có tám cái mụn to nói với thanh niên tóc vàng.
- Ha ha.
Khóe miệng Hoảng Kim Bi Mông lộ ra ý cười:
- Đi? Vì cái gì phải đi? Ta còn muốn dạo chơi!
Nói xong , ánh mắt hắn chuyên từ Độc giác thú sang Nguyệt Nhị
Hai mắt Hoảng Kim Bi Mông sáng quắc lên.
Lúc này. trên trán của gã chi thiếu khắc hàng chừ: Ta là dâm tặc. ta là cầm thú!
- Không nghĩ tới, ở trong nhân loại lại có thê nhìn thấy một Tinh Linh xinh đẹp như vậy. Hoảng Kim Bi MÔNG liếm liếm khóe miệng.
- Muốn chơi sao?
Gã Long hạt thú như cây sậy cây lau bước lại gần Hoảng Kim Bi Mông nói khẽ với hắn.
Long hạt thú vừa dứt - Xoài!.
Long hạt thủ quay đầu nhìn hướng tên bắn. phát hiện trên tay Nguyệt Nhị đang cằm một cây cung hình chừ thập!
Đây đúng là một bộ phận của Tinh Linh sáo trang—Cung Tinh Linh.
Hổ phụ vô khuyển tử. Nguyệt Nhị cũng không ngoại lệ
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Long Sếch
Chương 414: Cấp độ không đại biểu tất cả (Phần 1+2)
Long hạt thú Long Dịch kinh ngạc sờ vết máu trên gương mặt mình - hắn tuyệt đôi không - ngờ một Tinh Linh yếu ớt như một con cừu non lại dám giương cung bắn hắn, nếu không phải hắn né nhanh thì mũi tên đó đã bắn nát cái đầu của hắn rồi!
—
- Thật sự là một con bé Tinh Linh đầy cá tính.
Ánh mắt Hoảng Kim Bi Mông nhìn Nguyệt Nhị cầm cây cung chữd thập. sau đó quay đâu nhìn vết máu trên mặt Long hạt thú Long Dịch nói.
- Kim, con bé này để cho ta xử đi!
Ánh mắt gã Long hạt thú Long Dịch gầy gò lóe lên sự âm độc. Hiển nhiên một mũi tên vừa rồi cùa Nguyệt Nhị đã khiến hắn mất hết mặt mũi với hai người đi cùng mình:
- Dám làm nhục sự tôn nghiêm của ta, ta muốn dùng chính móng vuốt của mình xé xác con bé Tinh Linh này!
Hoảng Kim Bi MÔNG cùng con chim chín đâu nhún vai, khẽ lui về sau mấy bước.
Ở thế giới này. chuyện đánh nhau tại một phố xá đông đúc cũng không phải chuyện lạ gì. cho nên bàn dân thiên hạ thành đế đô Quang Minh lập tức biêu hiện ra tố chất xem náo nhiệt của mình nhanh nhất, tốt nhất. Lúc Nguyệt Nhị vừa bắn tên thì cư dân xung quanh nhanh chóng như những con chim con thú bị tiếng sung đánh động mà tản đi xung quanh. Chưa đầy phút. đường phố đã im ắng hẳn. tốc độ né chuyện của dân đế đô thật nhanh mà. Tất cả bọn họ đều tìm nhưng ngôi nhà cao gần đó. hoặc đứng dưới ló, hoặc ở trên nhìn xuống bãi chiến trường chuẩn bị diễn ra. Có vẻ tất cà đều thích xem đấu trường kiểu La Mã đây!
Hoảng Kim Bi Mông thập phần vừa lòng với những biểu hiện cùa dân chúng. Hắn thích nhìn cái bộ dáng thất kinh. hoảng sợ của nhưng người dân bình thường này. Điều này làm cho hắn có cám giác minh ở trên một tầng cao của thế giới, mình rất vĩ đại!
Nhưng mà. hình như cả Hoảng Kim Bi Mông lẫn gã chim chín đầu đều không để ý đến ánh mắt của nhưng người dân Quang Minh đế đô khi nhìn họ. một ánh mắt rất cảm thương...
đúng vậy! Ánh mắt mà người dân Quang minh đế đô nhìn ba người giống như nhìn ba thằng ngốc, có chút thương hại. thương thay cho ba người Hoảng Kim Bĩ Mông ngu ngốc này. Ánh mắt bọn họ nhìn ba người Hoảng Kim Bi Mông gìỔNG như nhìn ba cái xác chết.
Ở Quang Minh đế đô này. người nào mà không biết đến câu nói: Con của Cao Lôi Hoa vạn vạn lần đừng có đụng vào!
Mà ở trong đám đông đó, có một vài ánh mắt liếc nhìn nhau, sau đỏ tò vẻ hiếu ý lẫn vào trong đám đông biến mất.
Bọn người đều là thành viên của tô chức “Lôi”.
Tố chức Lôi phân bố rộng khắp thế giới. đặc biệt là bên trong Quang Minh đế đô. Tại đây. số Lượng thành viên của tô chức Lôi được bố trí rất nhiều. Mà nhưng thành viên này đều âm thầm chú ý quan sát mọi chuyện diễn ra trong Quang Minh đế đô, cũng tùy thời báo cáo nhưng tin tức mới nhất, quan trọng nhất cho Cao Lôi Hoa.
Có một đám thành viên tổ chức ở đây. Dù là chuyện con muỗi có thai cũng lọt vào tai Cao Lôi Hoa—Tổ trưởng tổ chức 'Lôi'.
Đương nhiên, mấy loại chuyện đại loại như Nguyệt Nhị đi trên đường bị người trểu ghẹo đùa bơn thì chưa đẩy phút đã đến tai Cao Lôi Hoa rồi!
- Thiếu gia, con bé đó là người cùa Tinh Linh thần.
Gà chim chín đầu nhìn cây cung chữ thập trên tay của Nguyệt Nhị liền củi đầu ghé tai nói nhỏ với Hoảng Kim Bi Mông. Thực hiên nhiên gã chim chín đầu này có thể nhận ra được lai lịch của cây CUNG chừ thập này.
- Ta biết!
Hoảng Kim Bi MÔNG cười ha ha, sau đó quay đẩu nói với Nguyệt Nhị:
- Cô bé Tinh Linh xinh đẹp kia ơi, xin cô nhớ rõ tên ta nhé, tên của ta là Kim.
(Kim: là em trai cùa lão đại Hoảng Kim Bi Mông.
Mà đám người phe Kim chính là tiểu đội chuẩn bị phối hợp với hai con ma thú đang hí hửng với viên gạch mới nung. Có thể nhắc lại. cá chép, người phụ trách liên lạc giữa hai lão Miêu Trâu với lão đại Hoảng Kim Bi Mông từng nói qua về Kim: Kim là em trai của lão đại Hoảng Kim Bi MÔNG; thực lực rất mạnh. gần bằng ông anh của hắn.)
Nói nhiều vô ích, cùng nói dai với kẻ thù chính là đùa bơn với mạng sống của chính mình! Nguyệt Nhị hừ một tiếng; trên cánh tay trái trắng noãn của nàng hiện lên từng đạo ma văn lục sắc xinh đẹp. Ma vãn xuất hiện. một cồ thần lực đậm tính tự nhiên, đậm màu rừng rậm mạnh mẽ lan ra xung quanh người Nguyệt Nhị.
Thần lực màu xanh này vây quanh cơ thể của Nguyệt Nhị, sau đó chậm rãi thực thê hóa! Cuối cùng biến thành một bộ giáp nhẹ hoa lệ bó sát dáng người mảnh mai đầy ngạo nhân của Nguyệt Nhị.
Bộ áo gìáp Tinh Linh bó sát này thật sự đã tôn thêm vẻ đẹp của Nguyệt Nhị. Lúc này, tay cầm cây cung chừ thập, Nguyệt Nhị giống như một nữ võ thần trong truyền thuyết. Cùng với dáng người mảnh mai trước kia thật sự khác xa. Lúc này, Nguyệt Nhị tư thế đầy hiên ngang, giống như một ngôi sao minh tinh chói mất hkhe khẽ dần mọi người.
- Ồ?
vẫn ngồi xổm NGủ trên bả vai của Nguyệt Nhị. rốt cuộc cầu cầu cũng mở mắt nhìn. Ngay sau đỏ. một tia lệ khí ở trên người cầu cầu chợt lóe lên. Trong con mắt màu vàng của Cầu Cầu lóe lên hàn ý giống như băng tuyết ngàn năm không tan của Đại băng nguyên. Chăng qua. không ai chú ý đến một con vật nhỏ bé khó lọt vào mắt như Hoảng Kim Slime.
Nhưng có một người, hoặc nói chính xác là một con ngựa chú ý đến ánh mát lệ khí của Cầu Cầu! Bời cỏ cảm giác cực kỳ mẫn cảm nên Độc giác thú nhận thấy lệ khí trên người cầu Cầu lóe lên.
Độc giác thú có chút kinh ngạc nhìn con vật béo mập trõn trõn Hoảng Kim Slime này. Nó có chút kinh ngạc, bởi vì ở trước mặt hắn rõ ràng chi là một con Hoảng Kim Slime bình thường. Nhưng mà lệ khí trong nháy mắt cầu cầu toát ra lại khiến cho đáy lòng nó sợ hãi.
Đó chính là thực lưc chân chính. Đó chính có thế là khí thế cùa cường gìả đinh cao nhất!
Vĩnh viễn không cho kẻ thù cơ hội! Đây là nhưng bí kỹ mà Tinh Linh thần lúc dạy Nguyệt Nhị bắn CUNG nói với Nguyệt Nhị. Tốc độ, là sinh mệnh cùa cung tiễn thủ!
Nguyệt Nhị nhanh tay kinh người! Rút lên, lên dây. Bắn cung!
Một loạt động tác như nước chảy mây trôi. Làm cho người ta cám thấy thực tự nhiên, nhẹ nhàng, êm ái! Rất có cảm tình!
Nhưng loại cám tình này lại như một bông hồng. Xinh đẹp mà đầy nguy hiểm!
Gã gầy Long hạt thú Long Dịch vừa mới tiến lên trước một bước thì hơn mười mũi tên nối tiếp nhau bắn thẳng về phía hắn! Chỉ một thời gian ngắn mà Nguyệt Nhị đã có thể bắn ra hơn mười mũi!
Long hạt thú Long Dịch cả kinh. Hãn cúi thấp người lách né mũi tên đây nguy hiềm bay tới. Còn một chuồi mũi tên bắn thẳng thì cũng nhanh chóng bay qua. Chi là Long hạt thú Long Dịch không hiểu vì sao Nguyệt Nhị lại bắn loạt tên thẳng như vậy. Một chuồi tên bẳn thẳng có thể bị đối phương né rất dễ dàng.
Đáp án. Rất nhanh công bố!
Khóe miệng Nguyệt Nhị lộ ra ý cười, Nguyệt Nhị khẽ quát tay trái kéo mạnh Trường Cung trên tay!
Một động tác kéo dây cung của Nguyệt Nhị này làm nhưng mũi tên bị bắn ra giổng như có sinh mệnh bình thường sau khi bay qua khỏi đầu Long hạt thú Long Dịch, nhừng mũi tên này quay tròn trên đinh đầu Long hạt thú Long Dịch - sau đó từ bổn phương tám hướng tiếp tục lao về phía Long hạt thủ Long Dịch.
Vĩnh viễn không nên xem thường kẻ thù của ngươi! Câu nói này luôn luôn là chân lý!
Long hạt thú Long Dịch vừa mới coi thường Nguyệt Nhị, cho nên hắn rất nhanh chóng bị dính đòn khổ! Hắn không nghĩ nhưng mũi tên đã bị bắn ra rồi lại có thể đổi hướng tiếp tục tấn công hắn! Hơn nữa, hơn mười mũi tên này đều dùng thế thập diện mai phục tấn công bốn phương tám hướng. Vô luận hắn có né hướng nào cũng dính ít nhất là ba mũi tên!
Tất cả chỉ chưa đầy có một cái nháy mát! Long hạt thú Long Dịch không phản kháng né tránh, hơn mười mũi tên cắm lên người
hằn!
Tinh Linh thần cũng không phải cái hạng lương thiện gì. Ngược lại, hắn cực kỳ bi ối. xấu xa! Nhưng mũi tên mà hắn chế tạo đều được khắc những chú vãn tinh tế nhằm mục đích 'xin huyết' kẻ thù!
Hơn mười mũi tên lún sâu vào ba tấc thịt! Ân đủ mười mẩy mũi tên. cả người Long hạt thú Long Dịch bắn máu đầy trời! Nhất thời - Long hạt thú Long Dịch biến thành một người máu.
Nhưng như vậy vẫn chưa phải là hồi kết! Sự ti bi, bi ôi của Tinh Linh thần không chỉ dừng ở đó! Nhừng mũi tên của Tinh Linh thần không chi có tác dụng 'xin huyết' mà nó còn có một hiệu quà cực mạnh—Nổ mạnh!
- Bùm bùm!
Hon mười tiếng nổ vang, hơn mười mũi tên ghim trên người Long hạt thú Long Dịch
Long Đích nổ manh
Nếu như nổ mạnh ở bên ngoài cơ thể của Long hạt thủ Long Dịch thì cũng không có việc gì với hắn cả. Nhưng vấn đề là hơn mười mùi tên này cắm sâu vào ba tấc thịt. khi nổ là nổ ở bên trong cơ thể của Long Dịch!
Nhất thời, nguyên bản đã là một người máu thì lúc này Long Dịch là một người máu thịt bầy nhầy!
- À— ô~
Long hạt thú Long Dịch phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
Bị một cô bé Tinh Linh bình thường làm bị thương cảm giác nhục nhã xuống hiện trong lòng Long Dịch hắn.
Long hạt thú Long Dịch hết lớn một tiếng. Hắn chịu không nổi loại xỉ nhục này. mạnh mè nhịn đau xoay người xông về phía Nguyệt Nhị.
Nhục nhã làm Long Dịch mất đi lý trí của mình.
Tuy rằng Long hạt thú Long Dịch đã là ma thú có thần cách. Nhưng mà thần này của hắn đều do đại bộ phận dùng thuốc mà thành! Gần đây, trong đám ma thủ xuất hiện số lượng lớn các vị thần ma thú! Tất cà đều do dùng thuốc mười phần mà thành thần! Cùng những vị thần chân chính khổ luyện thì bọn họ chi là một đám ma thú có lĩnh vực mà thôi.
Tại lúc nguy hiểm ngập đâu. bán chất của việc xài thuốc hiển thị ra rõ ràng! Bọn họ căn bản không có lực khống chế phù hợp với đẳng cấp cùa mình!
Giống như Long hạt thú Long Dịch bây giờ, lẩy tư thế lao thẳng xông lên đánh Nguyệt
Lao thảng vào một vị cung tiên thủ đang giương CUNG hết cót, đây không phải là chán sống muốn làm bia sống chứ?!
Khỏe miệng Nguyệt Nhị lộ ra nụ cười cong dài. Đối mặt với gã gầy lao thẳng tới. Nguyệt Nhị không chút hoang mang. Kéo căng cung ra nhằm thẳng!
Ma văn trên cánh tay cùa Nguyệt Nhị sáng rực lên. một đạo thần lực lục sắc từ trên Trường Cung chữ thập nhanh chỏng ngưng tụ thành một mũi tên màu xanh dài.
- Thức cuôi cùng Tinh Linh tiên kỹ Khai thiên!
Nguyệt Nhị nhẹ giỌNG thì thầm.
Không thể phủ nhận, cấp độ của Long hạt thú Long Dịch so với Nguyệt Nhị thì cao hơn rất nhiều! It nhất, Nguyệt Nhị vẫn còn là một cô bé Tinh Linh chưa lĩnh ngộ thần cách thí thần giả. Cho dù có mang thêm bộ sáo trang Tinh Linh thì trình độ của Nguyệt Nhị chi có thể xếp vào đám 'thí thần giả' mà thôi. Nhưng hiện tại, Nguyệt Nhị đang dùng hành động của mình để chứng minh: Cấp độ không đại biểu cho người đó mạnh mẽ cường đại! Đặc biệt rõ là nhũng tên xài 'hàng', những tên không có độ khổng chế hoàn mỹ cho đòn tấn công của mình, không có độ khống chế lực lượng phù hợp với độ của mình!
Không có chút vấn đề nào, chỉ một mũi tên màu xanh này hoàn toàn có thê lấy cái mạng nhỏ bé của tên Long hạt thủ Long Dịch đầu óc quả nho này!
Nhưng mà mũi tên mạnh mè này cũng có một khuyêt điểm trí mạng. Đó là khi xài tuyệt chiêu Khai Thiên này. Nguyệt Nhị sẽ bị mất hết năng lượng trong cơ thể lẫn trong bộ giáp Tinh Linh.
Nhưng dù vậy Nguyệt Nhị vẫn không hề lo lắng.
Bời vì, cô bé đã nhìn thấy người hầu trung thành của cha mình, huyết kỵ tướng Ca Đức với vẻ mặt tức giận đang chạy đến đây. Nắm tay của Ca Đức nắm chặt nghe kêu răng rắc. Ở phía sau Ca Đức là hơn năm mươi cặp mắt đò rực của các Huyết kỵ sĩ. Vừa nghe tin Nguyệt Nhị bị người trêu chọc. Ca Đức lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến đây.
- K.O!
Nguyệt Nhị nhẹ gìọng nói, chậm rãi buông ngón tay giữ dây cung và tên ra.
- Long Dịch, cẩn thận!
Đứng phía sau Hoảng Kim Bỉ MÔNG, gã Cửu đầu điêu rốt cuộc không chịu nồi hét to một tiếng.
Không cần cái tôn nghiêm quỷ quái gì của Long hạt thú hạt thiếc gì hết. Mạng quan trọng hơn. chính sự quan trọng hơn. Cửu đầu điêu hét to cảnh báo Long Dịch! Đồng thời nhanh chóng lao lên tấn công Nguyệt Nhị!
Nhanh chóng phóng về phía Nguỵệt Nhị. Cửu đầu điêu làm một thức vây Ngụy cửu Triệu, dùng lợi trảo đánh vào đầu Nguyệt Nhị, nhằm giải cửu Long Dịch trong thế xông lên ăn tên.
- Đại tiểu thư, cẩn thận!
Ca Đức nhìn thấy cảnh này, cả kinh. Vội rút trường kiếm đỏ như máu ra, đồng dạng giẫm mạnh chân xuống đất đề khí giơ kiếm lao về phía Cửu đầu điểu!
Cửu đầu điêu nhìn thây Ca Đức vọt tới liền nghiên răng. Quyêt đề cao tóc độ hơn tấn công Nguyệt Nhị. nhằm bức lui Nguyệt Nhị trước khi Ca Đức XÔNG tới!
- Vụt!
Cửu đâu điêu chi cảm thây tai mình ong ong lên vì chấn động!
Một tiếng xé gió vang lên trước mắt!
Ngay sau đỏ. một đạo lục quang lây tốc độ gần băng vận tốc ánh sáng bay qua trước Cửu đầu điểu!
Là tiếng rung động của mũi tên!
Ánh mắt Cửu đầu điểu nhìn về phía bàn tay mềm của Nguyệt Nhị đang cầm cây Trường Cung chữ thập! Tiếng dây CUNG chấn động như tiếng sét, lực lượng như thế mạnh đến cỡ nào đây!
Cửu đầu điêu không nghĩ ra trong cái cơ thể mành mai này cùa Nguyệt nhị sao có thể chứa đựng được nhiều khí lực đê kéo một mũi tên như vậy?
Không cần phải nói. ánh lục quang kia chính là một tên toàn lực của Nguyệt Nhị! cũng là một tên tuyệt kỹ cuối cùng của Tinh linh thần truyền thụ cho—Khai Thiên!
Tên xuất, người chết!
Mũi tên màu xanh bay xuyên ngực. thậm chí lực xoáy của nó mạnh đến nồi xé cơ thê của Long hạt thú Long Dịch thành hai nửa!
Long Dịch ngơ ngác nhìn cơ thê minh bị đứt thành hai nửa. cho tới tận bây gìỜ hắn vẫn không nghĩ là mình lại chết trong tay một cô bé Tinh Linh, hơn nữa. cô bé này lại có trình độ kém xa hắn. Nhưng ngay cả như vậy. hắn vẫn bị cô bé này đánh bại. đến nổi không đụng được vạt áo của người ta! Mà hắn, thì lại bị bẳn thành hai mảnh!
Sỉ nhục. đó là hai chữ cuối cùng trước khi Long Dịch hắn nhắm mắt—Sỉ nhục.
- Dịch Long!
Cửu đầu điểu bi thống rống lên. Bi thống nổi lên. hắn không hề để ý đến thanh kiếm của Ca Đức, quyết lao lên dùng móng vuốt tấn CÔNG Nguyệt Nhị!
Nhất thời. mười ngón tay đỏ rực như máu đâm về phía Nguyệt Nhị! Nếu để cho ngón tay móng vuốt sắc nhọn này đâm vào thì bằng cơ thể lúc này của Nguyệt Nhị, không chết cũng mất nửa mạng.
Nhưng móng vuốt sắc bén đó vĩnh viền không có cơ hội đâm trúng Nguyệt Nhị.
Ở trước mát của Cửu đầu điêu!
Đúng vậy, ở trước mặt của Cửu đâu điêu là một con Hoảng Kim Slime. Cầu Cầu vỗ cánh bay lên. Giơ cánh phải ra đỡ lấy ngón móng vuốt đó!
Cửu đầu điêu cùng Hoảng Kim Bi MÔNG sửng sốt. Một con Hoảng Kim Slime lại có thê đỡ được một đòn tấn công toàn lực của Cửu đầu điêu?!
Ta có phải đang mơ ngủ không? Cửu đầu điêu không dám tin nhìn Cầu Cầu.
- Tiểu tặc, ta giết ngươi!
Huyết kỵ tướng Ca Đức nổi gìận gầm lên một tiếng, khuôn mặt anh tuấn cùa Ca Đức bởi vì phẫn nộ mà có chút vặn vẹo!
- Chết tiệt!
Hoảng Kim Bi Mông Kim xông lên.
- Giết!
Năm mươi Huyết kỵ sĩ đồng thời quát một tiếng, cùng nhau tông tấn công xông lên vây đánh Hoảng Kim Bi Mông.
Cầu Cầu bay trước người Nguyệt Nhị. đôi mắt màu vàng nhìn chằm chằm hai gã Hoảng Kim Bi Mông và Cửu đầu điêu đang hỗn chiến phía trước.
Ca Đức cũng Cửu đầu điêu tạo thành một cặp trên chiến trường.
Ca Đức kiếm kĩ cao siêu, vừa ra tay đã chiếm thượng phong!
Dân ta có câu: Không sợ thằng khôn mà liều, chi sợ mây thằng ngu mà liều! Hay hơn thì có câu: Không sợ Bá Kiến chỉ sợ Chí Phèo!
Ca Đức, là huyết kỵ tướng, sinh mệnh thứ hai của hắn là Cao Lôi Hoa ban cho! Hắn căn bản không sợ chết, dù có ngắt ngứ chết thì cùng lắm Cao Lôi Hoa nhỏ thêm giọt máu hồi sinh lần nữa?
Mà theo như lời của Ca Đức thì trọng sinh rất là thú vị! Cái cảm giác đê mê giống như là thoát thai thoát cốt. cả người sung sướng
Cho nên. lúc đánh nhau. phong cách ra đòn của Ca Đức đều theo xu hướng liều mạng. Chiêu chiêu liều mạng - loại đấu pháp này, hoàn toàn là kiểu đánh không cần mạng.
Cửu đầu điêu cùng Ca Đức đánh nhau không còn gi để nói. Thua chi là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Bên kia. năm mươi Huyết kỵ sĩ vây quanh Hoảng Kim Bi Mông. Trong nhất thời. lại tạo thành thế đánh ngang tay với Hoảng Kim Bi Mông.
Hoảng Kim Bi Mông Kim hắn không nghĩ tới, năm mươi tên tám không có thần cách lại có thể bức hắn đen mức này!
- Gừ!!
Hoảng Kim Bi Mông Kim tức giận gầm lên một tiếng giữa phố xá đông đúc. Sau đó nhanh chóng bay thẳng lên trên bầu trời
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Long Sếch
- Tổ trưởng, có mấy tên háo sắc đang trêu ghẹo tiểu thư Nguyệt Nhị ở trên đường. Ngân, một thành viên của tổ chức Lôi sử dụng ngôn từ vắn tắt nhất báo cáo tình huống của Nguyệt Nhị với Cao Lôi Hoa.
- Ta, thằng cha nó! Cao Lôi Hoa nói.
Sau đó. thành viên của tô chức còn chưa kịp báo cáo thêm thì đã thấy vị tổ trưởng đại nhân Cao Lôi Hoa chạy từ trong phòng ra như điên. Trên tay vị đại nhân này còn cầm một viên đá hình quả trứng.
Vừa nghe Nguyệt Nhị bị người ta trểu ghẹo trên đường, Cao Lôi Hoa không hề nghe thêm tình huống cụ thể ra sao liền ôm lấy quả trửng đá dưới mông, dùng tốc độ nhanh nhất tông cửa phòng rồi phóng vút lên trời mây.
Bay lên trên bầu trời, Cao Lôi Hoa nhanh chóng lấy một quả thủy tinh trong nhân không gian ra.
Đây là thứ mà Băng Sương Cự Long Furion tạo ra, thủy tinh định vị GPRS.
Cao Lôi Hoa cầm thủy tinh định vị GPRS, nhanh chỏng xem vị trí hiện tại của Nguyệt Nhị trên thủy tinh, sau đó nhanh chóng bay đến chỗ Nguyệt Nhị.
Bay đến chỗ Nguyệt Nhị. Cao Lôi Hoa đứng ở trên không nhìn xuống dưới. Lúc này. Hoảng Kim Bi MÔNG Kim đang bay lên không ở ngay dưới Cao Lôi Hoa...
Bên trong chư thần có một quy tắc bất thành văn đó là tất cả các thần đều tránh vận dụng lĩnh vực ở trong thành thị nhân loại. nhất là ở khu vục đông dân cư. Cho dù là 'ma' cũng không thích ở trước mặt nhân loại bình thường mà sử dụng lĩnh vực. Cái này giống như là thứ quy tắc mà Sáng Thế thần tạo ra trong tiềm thức của các vị thần.
- Lĩnh vực. Xích Hòa Luyện Kim!
Lĩnh vực cùa Hoảng Kim Bi MÔNG Kim nhanh chóng lan tòa ra xung quanh.
Lĩnh vực Xích Hòa Luyện Kim là một cái lĩnh vực có hiệu quả giống như hai cái lĩnh vực họp lại. Tại bên trong lĩnh vực tắt cả địch nhân đều bị đọng lại, sau khi bị đọng lại thì địch nhân sẽ bị hỏa diễm bên trong lĩnh vực thiêu đốt. Quá trình này giống như dùng lửa luyện kim nấu vàng.
Cho nên. lĩnh vực của Hoảng Kim Bi MÔNG Kim khác biệt với nhưng lĩnh vục khác của những thí thần giả khác.
Có thể nói, trình độ của Kim không kém bao nhiêu so với chủ thần.
Lấy thực lực như vậy thi triển lĩnh vực, lại là lĩnh vực mạnh nhất trong các hệ CÔNG kích - Hòa hệ. điều này làm cho năm mươi vị Huyết kỵ sĩ sập khó khăn.
Lĩnh vực Xích Hỏa Luyện Kim vừa xuât hiện, trên người năm mươi Huyêt kỵ sĩ bừng huyết quang đỏ rực nhằm chống lại lĩnh vực của Kim.
Nhưng; thực lực thật sự cách biệt quá lớn tầng huyết quang này chi có thể giúp năm mươi Huyết kỵ sĩ chổng đờ được vài giây.
Mắt năm mươi Huyêt kỵ sĩ đỏ rực lên, cho dù có chết thêm một lân nữa, năm mươi Huỵêt kỵ sĩ này cũng phải cho Kim biết mặt.
- Yaaa! Năm mươi Huyêt kỵ sĩ đồng thanh hết lớn. huyêt quang trên người bọn họ thoát ly ra. Hoàn toàn không chống cự, tất cả chi theo đuổi một lần tấn công cuối cùng. Lúc sắp bị hủy diệt. cả năm mươi người quyết tâm đánh một đòn cuối với Kim. Năm mươi đạo kiếm khí đõ như máu chém thẳng về phía Hoảng Kim Bỉ Mông Kim . - Xoẹt!
Cả năm mươi đạo kiếm khí cùng chém lên trên lớp da của Kim, đẽ lại trên người hắn một vết thương rõ rét.
Hoảng Kim Bi Mông Kim có chút kinh ngạc. Hắn không hề nghĩ tới khi hắn triển khai
lĩnh vực ,thế nhưng còn bị năm mươi tên trình độ thí thần gìả làm bị thương
***********************
Năm mươi Huyết kỵ sĩ chết. linh hồn bọn họ nhanh chóng trở về thân thể Cao Lôi Hoa.
Năm mươi Huyết kỵ sĩ đã anh dũng hy sinh
Lão Cao không khôi cười khổ một chút.
Trước kia Cao Lôi Hoa từng nghĩ thực lực của nhưng Huyêt kỵ sĩ này không đến nổi nào cho lắm
Nhưng mà. khi đối mặt với một số ít kẻ thù hùng mạnh thì đột nhiên Cao Lôi Hoa phát hiện, thực lực hiện tại của những Huyết kỵ sĩ này đã không còn đủ trình đổi phó với tình cảnh hiện tại.
Bởi theo tốc độ tăng trưởng thực lực của Cao Lôi Hoa thì đối thù cùa Cao Lôi Hoa càng ngày càng mạnh hơn. Nhưng những Huyết kỵ sĩ thì không có theo kịp tốc độ tăng trưởng thực lực biến thái như Cao Lôi Hoa được.
- Nhất định phải cho mấy tên Huyết kỵ sĩ này trở nên mạnh mẽ hơn nữa. Cao Lôi Hoa thầm hạ quyết tâm phái giúp những Huyết kỵ sĩ này trờ nên mạnh mẽ hơn, ít nhất cũng phải đạt đến thực lực hạ vị thần!
Nhưng mà làm thế nào để những Huyết kỵ sĩ này trở nên mạnh hơn mới là vấn đề.
Lĩnh vực của Hoảng Kim Bi Mông Kim càng ngày càng mờ rộng, cử như thế này sẽ nhanh chóng lan tỏa đến chỗ Ca Đức đang chiến đẩu với Cửu đẩu điểu và Nguyệt Nhị.
Lúc này. Huyết kỵ tướng Ca Đức đang bị Cửu đầu điểu quấn lấy, mặc dù chiếm thượng phong nhưng Ca Đức vẫn không thể nào giải quyết được Cửu đầu điểu trong một hai phút, hơn nữa. do cận chiến nên Ca Đức không kịp bung lĩnh vực của mình ra.
Còn Nguyệt Nhị thì lúc này đang ngồi bịch trên đất, cả người mềm nhũn, không hề có sức nên cực kỳ khẩn trương. Lúc này, xem ra chi có cầu cầu ở bên cạnh Nguyệt Nhị là bình tĩnh
nhất.
Dù sao đối với Cầu cầu mà nói, trình độ lĩnh vực loại này. cầu cầu còn không để vào mắt!
Lúc này. phạm vi bao phủ của lĩnh vực mà Hoảng Kim Bi Mông Kim phát ra càng lúc càng lớn.
- Bùm— Xẹt Bùm~~
Trong hư không - từng tiếng sấm đang rống lên giận dừ! Đó là do cơn giận của Cao Lôi Hoa tác động lên lôi nguyên tố trong không khí!
- Mía nó. Muốn chết!
Giữa không trung. Cao Lôi Hoa rống lên giận dữ.
Giọng thét này so với tiếng sấm còn vang to hơn. tất cả mọi người không tự chù ngước mắt nhìn lên trời.
- Chủ nhân!
Huyết kỵ tướng Ca Đức nhìn thấy Cao Lôi Hoa đến, hưng phấn kêu một tiếng, đông thời huy kiếm đẩy Cửu đầu điểu ra xa.
- Ca Đức, ngươi đi bảo vệ Nguỵệt Nhị cho tốt!
Cao Lôi Hoa nheo mắt lại. con mắt màu đen tuyền tràn ngập khí tức nguy hiểm.
- Ba ba.
Nguỵệt Nhị cũng nhìn thấy được Cao Lôi Hoa trên trời thì thả lòng cơ thể cười tươi.
- Lại có người đến cửu trợ? Hoảng Kim Bi Mông Kim nở nụ cười tàn khóc:
- Đã như vậy. ta sẽ cho ngươi xem, con gái của ngươi chết trên tay ta như thế nào!
Hoảng Kim Bi Mông Kim toàn lực thúc giục lĩnh vực Xích Hòa Luyện Kim của minh. tốc độ khuếch trương cùa lĩnh vực tăng lên sắp đôi!
Một câu nói này của Hoảng Kim Bi Mông Kim rõ ràng là mồi lửa cho thùng xăng Cao Lôi Hoa bùng cháy!
- Chỉ băng cái loại trứng thúi như ngươi mà cũng đòi giết con gái ta hà?! Chạy vê soi gương coi miệng còn hôi sữa không nha con!
Cao Lôi Hoa gầm lên một tiếng. Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Cho dù đã là thần vương, nhưng tính nóng như lửa của Cao Lôi Hoa vẫn không đổi chút nào. Hơn nữa, cho tới tận bây giờ lão Cao cũng không nghĩ mình sẽ sửa tính tình, gì dám đụng vào người nhà hắn. tốt nhất là chuẩn bị gặp lão Diêm Vương đi! Cho dù đuổi tới chân trời góc biên. Cao Lôi Hoa cũng quyết chém bay đầu nhà hắn!
Tài Quyết cám nhận được con phẫn nộ như sóng thần của Cao Lôi Hoa liền bay ra khỏi
nhẫn không gian. xuất hiện trên tay Cao Lôi Hoa.
- Ông
Tài Quyết phát ra tiếng kiếm CỘNG minh.
- Tử lôi cửu kích—Xuân lôi bạo kích!
Cao Lôi Hoa giơ kiếm, chém từ trên cao xuồng!
Lôi quang màu tím quay XUNG quanh Tài Quyêt. Tiếng sấm sét vang lên khi Cao Lôi Hoa vung kiếm chém xuồng!
Ở phía dưới Hoảng Kim Bi Mông Kim cả kinh. Thầng điên, nghĩ muốn cậy mạnh phá vỡ lĩnh vực của mình sao!' Hoảng Kim Bĩ Mòng cười lạnh.
Muốn cậy mạnh phá vỡ lĩnh vực thì cần lực lượng mạnh đến thế nào? Dựa theo quy tắc muốn cậy mạnh phá vỡ lĩnh vực của một người thì thực lực của anh phải mạnh hon người đó tầm ba bổn lấn, như vậy muốn phá vỡ lĩnh vực cùa hắn cằn có thực lực mạnh hơn chủ thẩn ba bốn lần.
Trong suy nghĩ của Hoảng Kim Bi Mông Kim thì người như vậy còn chưa sinh ra!
Hoảng Kim Bi Mông Kim làm sao biết được muốn có thực lực lần chủ thần đẽ phá vỡ lĩnh vực thì Cao Lôi Hoa cũng có ít nhất vài kỹ xảo!
Nhung lúc này, Cao Lôi Hoa cũng lười sử dụng mấy kỹ xảo đó!
Bởi tên Hoảng Kim Bi Mông Kim này còn chưa xứng đáng để Cao Lôi Hoa sử dụng mấy chiêu đại loại như Thả Sơn Không Nhất quyền'....
Bởi dốc hết sức lực mười phần vào một chỗ , lại đạt đến sức mạnh đỉnh điểmm thì thiên hạ không có gi không phá được.
Luận thần lực. lúc này Cao Lôi Hoa đã đạt đến đinh cao nhất của các vị thần!
Kiếm quang từ trên trời giáng xuống như thiên thạch rơi xuống Trái Đất. khí thế bàng bạc ẩn hiện dưới sức mạnh cực điểm đánh mạnh lên trên lĩnh vực Xích Hòa Luyện Kim của Hoảng Kim Bi MÔNG Kim!
Hoàn toàn là đẩu pháp cứng đối cứng!
Tự tin. được thành lập trên thực lực của bản thân mình.
Lúc hai người đối cứng với nhau, ai có thê duy trì không buông tay trước thì người đó là người chiến thắng; là một anh hùng!
Không hề nghi hoặc, Cao Lôi Hoa là người hùng!
Vừa đụng vào, lôi quang màu tím đã phá nát lĩnh vực Xích Hòa Luyện Kim của Hoảng Kim Bi Mông Kim!
Đúng vậy. là đánh nát!
Ác
Cho tới tận bây gìỜ Hoảng Kim Bi Mông Kim cũng chưa hề thấy qua lĩnh vực bị người phá nát! Cho dù là có người có thể phá được lĩnh vực của hắn thì cũng chỉ có thể làm cho lĩnh vục chậm rãi biến mất mà thôi. Từ xưa đến nay. chưa từng có người có đẽ đánh nát được lĩnh vực của người khác!
Bị đánh nát không chỉ lĩnh vực Xích Hòa Luyện Kim của Hoảng Kim Bi MÔNG mà còn một mảnh không gian tại chỗ đó nữa.
Lĩnh vực bị phá nát. Hoảng Kim Bi Mông ngơ ngác đứng tại chỗ. Lão Cao như một vị thần cao cao tại thượng đứng nhìn xuống trần thế.
Hoảng Kim Bi Mông không khỏi rút lui, lĩnh vực bị phá nát làm cho hắn cỏ cảm giác mình bị lột sạch quằn áo đứng thoát y trước mặt mọi người.
Hoảng Kim Bi Mông Kim thông khổ nhìn người đứng trên bâu trời.
Một người quả trẻ, nhìn tầm hơn hai mươi. Quần áo trắng, còn có một thanh tuyệt thế thần kiếm trên tay làm người ta hâm mộ!
Đây là nhưng đánh giá tổng quát nhất của Hoảng Kim Bi Mông khi nhìn cẩn thận người thanh niên phá nát lĩnh vục của mình. Bởi do khi nãy trong lĩnh vục nên hắn không nhìn rõ được người đứng ở phía trên lĩnh vực.
Lúc này. nhìn rõ bộ dáng của Cao Lôi Hoa. Hoảng Kim Bi Mông Kim nhất thời trợn ngược mắt.
Bởi vì. hắn thấy được một mảng màu trắng.
Nhất thời, toàn thân Hoảng Kim Bi MÔNG mềm nhũn. chân tay run lên, giổng như được chứng kiến một khung cánh khủng bố đằm đìa máu me vậy.
- Đừng đi gây họa với Cao Lôi Hoa, nếu không, tự gánh lấy hậu quả.
Nhừng lời nói của Đại thống lĩnh quanh quân ở trong não của Hoảng Kim Bi Mông Kim.
- Cao Lôi Hoa?!
Hoảng Kim Bi Mông nhìn người tóc bạc trên trời này tự hỏi.
Vài ngày trước, đại thống lĩnh tuyên bố một cái lệnh cấm về một gã tóc bạc. Đó là lệnh cho tất cả ma thú không ai được đụng chạm gì đến một gã tóc bạc.
- Trốn!
Hoảng Kim Bi MÔNG không chút nghĩ ngợi, từ 'trốn' hiện ra ngay trong suy nghĩ của hãn.
Nhưng rất nhanh, ý tưởng này của hắn đã bị chặt đứt.
Bởi với hành động vừa rồi của Cao Lôi Hoa, đủ để chứng minh hắn không thể thoát khỏi Cao Lôi Hoa! Làm sao có thể thoát được khi lĩnh vực đắc ý nhất lại bị người ta mạnh mẽ phá nát. đủ chứng minh người ta mạnh hơn mình mấy lần rồi!
Đột nhiên, khóe mắt cùa hắn nhìn thấy Nguyệt Nhị đang ngồi ở xa xa.
Mắt hắn sáng rực lên!
Hắn ngưng tụ thần lực toàn thân xuống chân, sau đó như một quà pháo kích. phỏng thẳng về phía Nguyệt Nhị.
Trên trời. Cao Lôi Hoa nở nụ cười.
Mà Cầu Cầu cũng cười.
Hai tên này, cười thực âm hiểm ( đả : Cmn đúng là chủ nào tớ nấy)
Last edited by Long Sếch; 01-06-2011 at 03:11 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Long Sếch