Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1038 : Thâm Uyên Vực (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Thần Hi Vương chỉ cảm thấy một nỗi khuất nhục đột nhiên sinh ra, chẳng qua, đang ở dưới mái hiên nhà người không thể không cúi đầu. Chỉ cần có thể giữ được tánh mạng, cái gì cũng đều dễ nói. Bởi vậy, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ta có thể trả lời bất kỳ vấn đề nào của ngươi, nhưng ta hi vọng ngươi có thể cho ta một chút đảm bảo thực sự rằng ta có thể giữ được mạng sống, nếu không, ta trả lời câu hỏi của ngươi, lại còn bị ngươi sát nhân diệt khẩu, chẳng phải là quá oan uổng sao?
Càng đến lúc nguy cấp này, hắn ngược lại càng trở nên tỉnh táo.
- Có thể, ta có thể phát thệ!
Lôi Động bình thản trả lời.
- Phát thệ? Ngươi lừa gạt tiểu hài tử sao?
Thần Hi Vương lạnh giọng nói:
- Ta hi vọng có được sự cam đoan có tính thực chất, mà không phải là mấy lời thề suông.
- Ha ha, có lẽ ngươi cho rằng lời thề của ta không đáng tin, nhưng ta lại vô cùng chú trọng lời thề.
Lôi Động lạnh lùng nói:
- Ngươi xem, ở đây ta có bốn huynh đệ Hóa Thần làm chứng cho ngươi. Nếu như ta đối với ngươi vi phạm lời thề mà nói, về sau ăn nói thế nào cùng với mấy huynh đệ này? Về sau bọn họ còn có thể tín nhiệm đi theo ta được không? Cho nên, nếu như ta muốn vi phạm lời thề, cái giá phải trả tương đối lớn, sẽ làm huynh đệ cách lòng, về sau không tin tưởng lời ta nói. Thần Hi Vương, ngươi cũng đánh giá cao bản thân mình rồi, độ trọng yếu khi lưu hay không lưu cái tính mạng này của ngươi, còn kém xa so với độ trọng yếu sự tín nhiệm giữa ta cùng với mấy vị huynh đệ của ta.
Lôi Động nói ra lời này, ngược lại khiến mấy người Lôi Long liên tiếp gật đầu. Lão đại nhà mình tuy rằng thủ đoạn rất độc ác, nhưng thực sự cũng vô cùng coi trọng chữ tín. Mà sự coi trọng tín nhiệm các vị huynh đệ của hắn, cũng khiến cho mấy người Lôi Long cảm thấy vô cùng ấm áp.
Ngay cả là Viêm Ma Vương mới vừa bị ép gia nhập vào trận doanh cũng đều đứng ngây ra đó, trong lòng bỗng dưng cảm thấy ấm áp, đồng thời tâm tình cũng trở nên phức tạp, tín nhiệm sao? Nhớ lại rất lâu trước đây, mình cũng rất tín nhiệm huynh đệ, coi đám người kia trở thành huynh đệ tốt nhất của mình, không hề giấu diếm chút nào. Thế nhưng kết quả thì sao? Viêm Ma Vương chỉ có thể cười khổ trong lòng, kết quảđổi lấy, chính là sự phản bội, triệt để phản bội. Nhưng mà Lôi Động lúc này, lại khiến cho hắn có lại được một phần cảm động đã mất đi từ lâu.
- Ta có thể cam đoan, chỉ cần ngươi không lừa dối những vấn đề ta hỏi ngươi. Ta có thể lưu lại Nguyên Thần của ngươi, một trăm năm sau, cho ngươi chọn ra từ trong nhân tộc mộtkhối thân thể để đoạt xá. Đến lúc đó chỉ cần ngươi không đối nghịch cùng ta, vậyngươi thích làm gì thì làm.
Lôi Động nhàn nhạt nói ra điều kiện của bản thân:
- Nếu ngươi không tin, ta đây cũng không còn cách nào. Cái loại Sưu Hồn Đại Pháp này, tuy rằng tương đối dễ tạo nên thất thoát tư liệu, nhưng rơi vào đường cùng, không thử thì không còn lựa chọn nào tốt hơn.
Sưu Hồn Đại Pháp!
Lời vừa nói ra, Thần Hi Vương nhất thời toàn thân đầy lạnh lẽo. trong Đại Quang Minh Quyết cũng có loại chiêu số có hiệu quả như thế. Vị am hiểu tra khảo thẩm vấn linh hồn nhất bên trong chư Vương chính là Thẩm Phán Vương. Thần Hi Vương đối với thuật này nghiên cứu không sâu, nhưng cũng phi thường rõ ràng sự lợi hại của pháp thuật loại này.
Một khi bị người trực tiếp sưu hồn, không nói trước tới cái loại thống khổ người thường khó có thể chịu nổi, cuối cùng cho dù là sống sót, linh trí bên trong thần hồn cũng sẽ bị mất đi bảy tám phần, nói trắng ra, chính là sẽ trở thành một kẻ đần độn. Nguyên Thần du đãng ở bên ngoài, vô cùng thê thảm giống như cô hồn dã quỷ không có linh trí.
Ngày sau coi như Nguyên Thần của mình, trải qua cơ duyên tu luyện ra linh trí một lần nữa, vậy cũng tuyệt đối không phải là bản thân hiện tại.
Nếu như thế, thực sự không bằng trực tiếp để mình thần câu diệt còn có chút vui sướng hơn. Đến tận giờ này, Thần Hi Vương chỉ cảm thấy bản thân thực sự đã không còn một con bài tẩy nào để có thể chống đỡ lại được cùng với đối phương, sinh tử chỉ nằm trong một ý niệm của đối phương. Không khỏi có chút thất hồn lạc phách nói:
- Được, chỉ cần ngươi hỏi, ta tất không giấu lời nào. Chẳng qua trước đó, ta còn hi vọng ngươi có thể phát lời thề độc, sau năm trăm, thả cho Nguyên Thần của ta tự do, ta không đối nghịch cùng ngươi, ngươi cũng đừng đi đối phó với ta.
Thần Hi Vương từ trước đến nay luôn không tin tưởng vào mấy lời thề thốt, nhưng bản thân đã lưu lạc tới mức này, làm gì có tư cách để đặt điều kiện cùng người khác? Dưới tình huống trước mắt, cho dù không tin cũng phải tin.
Đối với việc này, Lôi Động cũng ở trước mặt vài đồng bọn Hóa Thần của mình, dựa theo những điều kiện vừa nói mà phát ra lời thề độc. Biểu tình trịnh trọng của hắn, ngược lại cũng khiến cho Thần Hi Vương ít nhiều có thêm chút an tâm, nhất là khi nghĩ đến nếu như hắn vi phạm lời thề, chí ít những vị Hóa Thần mà hắn đoàn kết lại này, trong lòng khẳng định sẽ có vướng mắc, ngày sau không khỏi nói chuyện với hắn sẽ có chút bảo lưu không thể tín nhiệm. Hi vọng điểm này ít nhiều cũng sẽ khiến cho hắn cố kỵ. Đến tận đây, hắn cũng chỉ có thể dùng những điều này để an ủi bản thân.
- Vấn đề đầu tiên...
...
Mấy ngày sau, Lôi Động ngồi ngay ngắn ở trên vương tạo nguyên bản thuộc về Thần Hi Vương, bên dưới một mảnh trang nghiêm, đều lực bạch giáp binh thực lực không tầm thường. Cùng xung đột với Lôi Động, bạch giáp binh từ hơn một nghìn, đến giờ chỉ còn lại chín trăm năm mươi. Nhưng dù vậy, đó cũng là một chi quân đội cường hãn. Bọn họ lúc này đã thuộc quyền sở hữu của Lôi Động, hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh do Lôi Động dùng thần niệm dao động truyền ra.
Nhìn vào đội quân cường hãn này, Lôi Động lại rơi vào trong trầm tư. Lúc trước thẩm vấn Thần Hi Vương, Lôi Động cũng đã có một chút chuẩn bị tâm lý để đối diện với cục diện phức tạp. Nhưng mà, vạn vạn lần không thể ngờ, thế cục thoáng cái sẽ trở nên dị thường phức tạp như vậy. Việc này chẳng những dính dáng đến vương giả thực lực cường đại nhất trong Quang Minh Vực, Thánh Diệu Vương. Mà thế cục rắc rối phức tạp còn lan ra tới trong Lục Vực, mà phức tạp nhất lại chính là Thâm Uyên Vực tương đối thần bí nhất.
Bởi vì các đặc tính của Thâm Uyên Vực, có giao lưu cực nhỏ đối với bên ngoài, thế cho nên trong mắt người đời, Thâm Uyên Vực một trong Lục Vực, là một nơi thần bí ít người biết tới nhất. Không đơn giản chỉ là một số tồn tại cấp thấp, coi như là Hóa Thần cường đại cũng chưa chắc đã có được sự lý giải sâu sắc đối với Thâm Uyên Vực.
Nguyên bản Lôi Động đối với kết cấu của Thâm Uyên Vực cũng chỉ hiểu tương đối nông cạn. Chỉ biết là, chủng tộc trong Thâm Uyên Vực kết cấu đa dạng mà phức tạp, tràn ngập âm u, máu tanh cùng bạo lực. So sánh cùng với địa phương khác, luâth rừng bên trong Thâm Uyên Vực càng trần trụi mà tàn khốc đến cực điểm.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1039: Thâm Uyên Vực. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Như là chủng tộc truyền thống trong Thâm Uyên Vực là Thâm Uyên Ác Ma, chính là một loài đẻ trứng. Nhưng loại trứng ác ma này cũng không phải là do mẫu thân hoặc phụ thân đến để ấp trứng, mà tất cả những quả trứng này sẽ được tập trung hết vào một nơi tiến hành ấp trứng thống nhất. Mỗi một lần ấp trứng đều phải có tới trăm ức quả trứng. Ác ma mới sinh, sẽ dựa theo bản năng ăn hết vỏ trứng của mình, sau đó sẽ bắt đầu ăn sang những quả trứng chưa được ấp khác.
Chờ sau khi toàn bộ trứng đều bị ăn hết, lại bắt đầu công kích những tiểu ác ma mới sinh khác, dùng thịt của chúng để cung cấp dinh dưỡng cho bản thân, khiến cho bản thân càng trở nên cường tráng, cường đại. Bởi vì bọn họ ký ức truyền thừa tồn tại ở trong sinh mệnh nói cho bọn chúng biết, nếu như không thể trở nên cường đại hơn, cho dù chậm một bước nửa bước, cuối cùng cũng sẽ trở thành thức ăn trong miệng của các huynh đệ tỷ muội khác.
Cứ như vậy, đám tiểu ác ma mới sinh này sẽ phải ở bên trong khu vực ấp trứng này tròn một năm. Một năm sau, mấy trăn ức trứng kia sẽ trở thành mấy trăm vạn đến hơn một nghìn vạn tiểu ác ma. Nhưng chớ xem thường dám tiểu ác ma vừa mới sinh được có một năm này, mỗi một con trong bọn chúng, trong một năm này đã trải qua vô số lần chiếu đấu lớn nhỏ, không một thời khác nào là không trải qua chiến đấu.
Trong rất nhiều chủng tộc, cho dù sống cả đời cũng sẽ không trải qua nhiều sát lục bằng một tiểu ác ma mới chỉ sinh có một năm. Mỗi một con tiểu ác ma có thể sống sót, đều là những tồn tại cường tráng mà tàn nhẫn.
Tiếp đó, đám lĩnh chủ của Thâm Uyên Ác Ma sẽ phái người ra lựa chọn những tiểu ác ma này, Thâm Uyên Lĩnh Chủ cường đại nhất tự nhiên là sẽ chọn nhiều nhất, cũng là tốt nhất. Thâm Uyên Lĩnh Chủ kém cỏi nhất lại chỉ có thể dẫn đi được mấy nghìn con kém cỏi nhất.
Nhưng sống sót từ trong khu ấp trứng đi ra được bên ngoài, cũng chưa phải là giai đoạn tàn khốc nhất trong cuộc đời Thâm Uyên Ác Ma. Trong cuộc sống tương lai, sinh mệnh bọn họ chính là không ngừng chém giết, chém giết cho tới khi nào bản thân bị giết.
Dùng một câu để khái quát cuộc đời của một Thâm Uyên Ác Ma, chính là chém giết cả đời, cuối cùng bị giết.
Cũng chính bởi vì như vậy, cho dù là ở trong toàn bộ Thâm Uyên Vực, Thâm Uyên Ác Ma cũng là một trong những tộc đàn truyền thống mạnh mẽ nhất.
Những điều này đều là do Lôi Động tìm hiểu được từ trong điển tịch. Đối với tu sĩ nhân loại Cửu Châu mà nói, Thâm Uyên Vực trong Lục Vực là một địa phương bọn họ không muốn đi mạo hiểm nhất. So sánh với nó, Quang Minh Vực có tính bài ngoại rất lớn, quả thực chính là thiên đường của nhân gian.
Lúc trước dò hỏi Thần Hi Vương, Lôi Động cũng không ngờ rằng, bí mật để hắn huấn luyện ra được những bạch giáp binh này lại dính dáng tới Thâm Uyên Vực. Kết cấu thống trị của Thâm Uyên Vực chính là đủ các loại lĩnh chủ lớn nhỏ, trong đó, vị lĩnh chủ cường đại nhất, có xưng hô thống nhất là Thâm Uyên Chi Chủ. Ý nghĩa của cái tên này đại biểu cho vị kia ở trong Thâm Uyên Vực, chính là tồn tại mạnh mẽ nhất.
Đương nhiên Thâm Uyên Chi Chủ này cũng không phải vĩnh viễn không thay đổi, hắn cũng sẽ già yếu, sẽ tử vong, sẽ bị thuộc hạ cường đại hơn soán vị thay thế.
Mà soán vị cùng với phản bội, lại chính là quy luật chủ yếu bên trong Thâm Uyên Vực. Mỗi một năm, ở trong các ngóc ngách của Thâm Uyên Vực, những loại phản bội đó thì vĩnh viễn không kết thúc. Thậm chí có thể nói, hơn phân nửa các vị lĩnh chủ, không phải chết ở trên chiến trường, mà là chết ở trong tay thuộc hạ thân tín nhất.
Về phần tử vong tự nhiên, ở trong Thâm Uyên Vực cũng là tồn tại ít thấy. Bởi vì một khi suy nhược, bao giờ cũng sẽ có kẻ chạy tới cướp đoạt vị trí của ngươi, mà quá trình cùng thủ đoạn cũng không hề hòa nhã một chút nào.
Hoặc là nói, một vị lĩnh chủ cường quyền nào đó cảm giác mình lực bất tòng tâm, muốn đem quyền lực cầm trong tay chuyển giao vào tay của một thuộc hạ mà mình coi trọng nhất, sau đó về hưu an dưỡng tuổi thọ. Các loại ý nghĩ này, muốn nghĩ cũng không nghĩ ra được. Dù cho đen quyền thống trị trao ra một cách hòa bình, số phận tiếp theo mà hắn phải đón nhận, vẫn như cũ chính là bị chém chết.
Cách sống tàn nhẫn như vậy, khiến cho Lôi Động đối với Thâm Uyên Vực này, từ trước tới giờ tương đối chán ghét. Nếu không phải tất yếu, Lôi Động chỉ sợ cả đời cũng sẽ không bước vào Thâm Uyên Vực một bước.
Lôi Động từ trước đến nay là người giảng quy củ, cũng không phải nói, quy củ trong Thâm Uyên Vực này không được coi là quy củ. Nhưng mà loại quy củ cổ quái cùng với những luật lệ khó hiểu đó, thực sự không thể có được chút cảm tình nào từ Lôi Động.
Chính là bởi vì như vậy, Thâm Uyên Vực còn có một cái tên khác, chính là Ác Ma Vực. So với bọn họ, Tu La Vực đồng dạng cũng tràn ngập máu tanh tàn khốc thực sự là thiên đường.
Nhưng giờ khắc này, Lôi Động lại không thể không dính dáng tới Thâm Uyên Vực. Phương thức tế luyện bạch giáp binh Dực Nhân tộc đến từ chính Thâm Uyên Vực, hơn nữa còn là của Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm. Sở dĩ nói là đương nhiệm, đó là bởi vì tên này mưu đoạt vị trí Thâm Uyên Chi Chủ còn chưa lâu, vẻn vẹn mới chỉ mấy chục năm mà thôi.
Quan trọng hơn chính là, thời gian khi hắn soán vị, động tác làm ra lại không quá sạch sẽ, khiến cho Thâm Uyên Chi Chủ tiền nhậm chạy trốn được. Sự tình cùng loại, ở trong Thâm Uyên Vực thỉnh thoảng cũng phát sinh. Người soán vị tuy rằng thành công, nhưng lại để kẻ tiền nhiệm chạy thoát, đây cũng là vấn đề cực lớn. Chẳng qua, vấn đề này ở trong Thâm Uyên Vực bình thường cũng có quy củ để giải quyết. Đối với tiền nhiệm, hắn sẽ trốn tránh cả đời, nhất định dùng hết mọi biện pháp để khôi phục, sau đó dùng phương thức tàn khốc nhất, dằn vặt rồi kết liễu kẻ soán vị mà hắn thống hận nhất. Mặc dù nói, hắn, có lẽ cũng dựa vào soán vị mà lên ngôi.
Còn đối với đương nhiệm mà nói, việc cần phải làm cũng rất đơn giản, chính là nghĩ hết mọi biện pháp để giết chết kẻ tiền nhiệm đào tẩu, nhổ đi một cái gai, giải quyết một quả bom có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Bằng không, cho dù hắn ngồi ở vị trí Thâm Uyên Chi Chủ cũng tuyệt đối không vững chắc. Bởi vì tiền nhiệm trốn ở trong chỗ tối, bất cứ lúc nào cũng có thể tặng cho hắn một kích trí mạng.
Không thể không thừa nhận, đương nhiệm Thâm Uyên Chi Chủ ít nhiều gì cũng vẫn có chút bản lĩnh. Ở trong một thời gian rất ngắn, liền đã điều tra rõ ràng được tung tích của tiền nhiệm. Nhưng điều khiến cho hắn tương đối đau đầu chính là, Thâm Uyên Chi Chủ tiền nhiệm, dường như lại đang thông đồng cùng một chỗ với Quang Minh Vực Thánh Diệu Vương.
Thánh Diệu Vương, không phải là kẻ đơn giản như vậy. Cho dù không phải là vua của Quang Minh Vực, nhưng địa vị cũng không kém nhiều lắm. Nhất là hai huynh đệ Huy Diệu Song Vương, nghe nói họ còn rất đoàn kết. Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm cho dù cảm giác mình có trâu bò tới đâu, cũng không thể chạy đến trước cửa, kêu gào đòi Thánh Diệu Vương giao người ra chứ?
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1040: Minh diễm phần hồn. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Đối với suy tính của Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm, Mậu Mậu đột nhiên chạy trốn, cho dù là dùng phương thức giao dịch để khiến cho Thánh Diệu Vương giao người thì xác xuất thành công cũng không lớn. Dù sao hắn biết rất rõ ràng ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ đến tột cùng là có loại bí mật gì.
Chỉ cần Thánh Diệu Vương là một người hơi có chút dã tâm thì không có khả năng giao người ra. Mà một khi không thể đạt được mục đích là khiến cho Thánh Diệu Vương giao người, như vậy thì hành động của Mậu Mậu sẽ đả thảo kinh xà. Đương nhiên Thâm Uyên Chi Chủ cũng đang tìm kiếm một người hợp tác ở bên trong Quang Minh Thánh Vực. Mà sở dĩ Thâm Uyên Chi Chủ chọn lựa Thần Hi Vương, chỉ sợ cũng bởi vì thực lực bản thân của Thần Hi Vương không mạnh, nhưng làm người lại quá mức tự tin, hơn nữa mưu trí cũng không có.
Có thể thấy được Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm cũng không muốn sau khi chuyện này thành công lại trở thành trái phải đều có địch với Thần Hi Vương, quá mức khó đối phó. Nếu không, Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm cũng không thể đi chọn loại đồng minh quá mức cường đại này.
Từ đó về sau này, Lôi Động thật ra cũng có cùng một loại đánh giá và nhìn nhận về anh hùng giống như Thâm Uyên Chi Chủ. Thần Hi Vương này mặc kệ là trên thực lực hay là khí khái đều là một người kém cỏi nhất trong đám người đứng đầu của Quang Minh Vực. Nếu không thì cũng sẽ không hẹn mà cùng lựa chọn người kia để xuống tay. Quả hồng mềm thì luôn bị người ta tìm nắm.
Nhưng thật đáng thương cho vị Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm kia, thật vất vả mới lựa chọn ra một người đồng minh, cuối cùng lại bị hủy ở trong tay của Lôi Động. Lúc này, cái khiến cho Lôi Động có chút do dự thực sự không phải bởi vì sợ hãi sự trả thù từ Thâm Uyên Chi Chủ khi đã phá vỡ hảo sự của đối phương. Mà là hắn đau đầu vì không biết làm thế nào mới có thể đoạt được cái kiện đồ vật kia ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm. Hiện giờ, thật hiển nhiên là những thứ mà Thâm Uyên Chi Chủ nắm trong tay, hẳn là không hề bình thường.
Dị bảo như thế, nằm ở trong tay của một tên gia hỏa tàn nhẫn hiếu sát, lại bừng bừng dã tâm như Thâm Uyên Chi Chủ. Sớm hay muộn thì cũng có một ngày sẽ mang đến một hồi phong bạo thật lớn cho lục vực cửu châu. Đương nhiên, Lôi Động cũng thừa nhận mình cũng là hạng người bừng bừng dã tâm. Mà những người có được dã tâm, thì đều không thích có một tên địch nhân cường đại cũng cực kỳ dã tâm.
Muốn đoạt được đám dị bảo kia ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ, như vậy nhất định phải hợp tác với người khác. Nhưng mà điều khiến Lôi Động lo lắng nhiều hơn chính là, đến tột cùng là hợp tác với ai? Là hợp tác với Thâm Uyên Chi Vương đương nhiệm hay là Thần Hi Vương. Đây cũng là một vấn đề thật lớn.
Bất luận là hợp tác cùng với ai, đều không thể nghi ngờ là bảo hổ lột da. Nhưng mà chỉ khác nhau ở chỗ lão hổ này có lợi hai hay không mà thôi.
Phân tích thực lực song phương và tổng hợp mọi mặt lại thì không thể nghi ngờ rằng Thánh Diệu Vương chính là lựa chọn tốt nhất. Nếu không thì cái tên Thâm Uyên Chi Chủđương nhiệm kia cũng sẽ không đến nỗi không có không khí để thở, phải tìm loại người như Thần Hi Vương để hợp tác.
Dựa theo việc này, có thể suy tính cái kiện dị bảo ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ. Nếu hắn có bản lĩnh để đào tạo và xây dựng quân đội cấp Nguyên Anh, thì việc thống nhất cửu châu cũng chẳng cần phải nói. Chứ đâu có cứ lén lút âm mưu quỷ kế như thế?
Cũng không thể trở nên không có không khí để thở như vậy. Rất rõ ràng là cái thứ dị bảo ở trong tay của Thâm Uyên Chi Chủ, đến tột cùng tuy rằng rất cường hãn, nhưng mà cũng có hạn chế thật lớn. Tựa như Động Thiên Phúc Địa hoặc là Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp ở trong tay của hắn.
Tuy rằng dị bảo có được năng lực hiếm có, nhưng vẫn đề ở chỗ hạn chế đồng dạng cũng không nhỏ.
Lôi Động vừa nghĩ tới Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp của mình, trong lòng lại không khỏi tức giận một trận. Bây giờ mình nhiều ít đã xác nhận được lai lịch của vật này. Mà ở trong Minh Vương Điện, nó dung hợp với cái khí linh kia lại càng khiến cho Lôi Động đau đầu thổn thức không thôi. Rất không nể tình, Lôi Động vừa hỏi một cái thì nàng liền lạnh như băng làm ra bộ dáng không hợp tác.
Trong những năm gần đây, Lôi Động cũng từng giao tiếp với nàng vài lần, nhưng mỗi một lần đều nhận lấy cái bộ dáng cực kỳ không hợp tác. Cũng khiến cho Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp sớm bị Lôi Động tế luyện ở bên trong tinh thần của chính mình đã tách ra thành một kiện linh bảo hồn luyện không thể phân cách ra khỏi thân thể của mình. Nếu không thì sẽ bị khí linh khi phản khách vi chủ, ngay cả điều khiển Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp cũng không thể làm được.
Hiện giờ tuy rằng cái khí linh ở trong Phệ Hồn Tháp kia đã bị Lôi Động áp chế, nhưng mà đối với việc sử dụng thì căn bẳn là nửa điểm tác dụng cũng không có. Nguyên bản Lôi Động vẫn còn có nhiều phân vân, mặc kệ chờ sau khi thực lực của mình mạnh lên rồi mới tính tới.
Nhưng mà hiện tại, cũng đang ở trong một thời điểm vô cùng nguy hiểm. Vô luận là Thâm Uyên Chi Chủ đương nhiệm cũng tốt, người của Thần Hi Vương cũng tốt, đều không phải là loại người đơn giản gì. Mặc cho là người nào thì cũng đều là tồn tại tương đương với U Minh Quỷ Đế. Thậm chí, tổng hợp lại thực lực còn nằm trên cả U Minh Quỷ Đế.
Điều này khiến cho Lôi Động có một cỗ xúc động cần phải khẩn cấp tăng cường thực lực bản thân. Nếu không, bất luận là hợp tác với người nào, cuối cùng nói không chừng đều có thể bị nuốt cả da lẫn xương.
Tạm thời vẫn còn chưa có quyết định chính thức gì. Lôi Động liền trưng dụng một cái mật thất cực kỳ xa hoa của Thần Hi Vương, bắt đầu bế quan trong thời gian ngắn. Lúc này hắn đã hạ quyết tâm, cần phải giải quyết vấn đề của Hỗn Độn Phệ hồn Tháp. Ngồi xếp bằng ở bên trên cái ngọc sàng trắng tinh giống như Dương Chi, linh khí bức người. Tâm thần của Lôi Động chậm rãi xâm nhập vào cái Nguyên Anh đang được Phệ Hồn Tháp chăm sóc.
Lúc này, bởi vì đã lắp ráp thành công các bộ phận nên hình dáng của Hỗn Độn Phệ Hồn tháp đã không còn bị tàn phá không chịu nổi như khi mới đến tay của Lôi Động.
Nhất là ở bên trong của Phệ Hồn Tháp, chính là một mảnh cảnh tượng xanh vàng rực rỡ. Thần niệm của Lôi Động vừa tiến vào liền cảm giác giống như là tiến vào bên trong một cái không gian thứ nguyên vậy. Đương nhiên, đây cũng không phải là không gian thứ nguyên chân chính. Hiện tại Hỗn Độn phệ Hồn tháp chỉ có tác dụng cho Túy Thủ Hồn Đan, hoặc là luyện chế ra Quỷ Cổ và giải dược của Quỷ Cổ.
Thuận tiện nói một câu, dùng Quỷ Cổ do Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp để luyện chế ra cũng nhất định phải dùng giải dược do Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp luyện chế ra mới có thể giải được. Giống như là Quỷ Cổ mà Bạch Cốt Ma Quân luyện chế ra lúc trước, chỉ cần có được giải dược là trong năm tháng tiếp theo sẽ không còn bị nữa. Dù cho có biết được phối phương của giải dược thì không có Hỗn Độn Tháp tế luyện thì nó cũng không thể giải được quỷ cổ.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1041 : Minh diễm phần hồn (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Trước kia sở dĩ như vậy, cũng là bởi vì ở trong tay của Bạch Cốt Ma Quân có một mảnh bộ phận của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp. Tuy rằng thứ đồ vật này có chút công năng, nhưng mà lại không trọn vẹn. Mà dùng Hỗn Độn phệ Hồn Tháp để luyện chế ra Quỷ Cổ thì không những công hiệu càng cường đại hơn, mà những loại giải dược thông thường hoàn toàn không thể chữa được. Nếu không, Lôi Động cũng sẽ lo lắng việc Bạch Cốt lão ma biết được phối phương thì sẽ có thể ở sau lưng ngáng chân chính mình.
Hiện tại, cho dù cho có đánh nhau với Bạch Cốt lão ma thì lão cũng không thể giải được Quỷ Cổ chân chính. Điểm này khiến cho Lôi Động lại càng yên tâm.
Lại nói tiếp, cái khí linh ở trong Phệ Hồn Tháp kia cũng tạm thời bị Lôi Động phong ấn ở bên trong một căn phòng nhỏ của tháp. Việc phải phong ấn này cũng là Lôi Động bị ép đếnmức không có lựa chọn. Nếu không cái cô nàng linh khí cố chấp này sẽ lại lén lút tranh đoạt quyền khống chế Hỗn Độn Tháp với chính mình.
Ánh mắt của Lôi Động chăm chú nhìn vào cái phòng nhỏ ở tầng cao nhất kia, vẻ mặt cực kỳ kiên định.
Bộ dáng của cái phòng nhỏ này rất tệ, chính là do một bộ phận thần niệm của Lôi Động biến thành. Mục đích chính là vì phong ấn cái tiểu nha đầu khí linh không biết trời cao đất dày kia. Thần niệm của hắn vừa động một chút, cái phòng nhỏ này lại biến thành một cỗ thần niệm, sáp nhập vào trong Nguyên Anh của Lôi Đông một lần nữa.
Cùng lúc đó, cái khí linh biến ảo thành bộ dáng tiểu nha đầu kia liền thoát ra ngoài, giương nanh múa vuốt tiến về phía Lôi Động.
- Hừ, đồ không biết sống chết.
Lôi Động hừ lạnh một tiếng. Thần niệm hóa thành một cái búa thật lớn, hung hăng đập mạnh xuống bên dưới. Lập tức đánh cho tiểu na đầu kia thành một cái bánh nướng. Sau đó cái búa lại biến ảo thành một sợi dây thừng, mạnh mẽ trói chặt nàng lại.
Cái khí linh tiểu nha đầu kia vốn là một cái khí linh, tuy rằng đã bị thương thì vẫn không thể chết được. Sau khi lảo đảo khôi phục, lại phát hiện ra thân thể mình bị trói xong, nàng liền vội vàng biến nhỏ lại. Nhưng mà sự tình nào có đơn giản như vậy, cái sợ dây thừng mà Lôi Động biến ảo kia, đồng dạng cũng thu nhỏ lại, nhanh chóng trói chặt nàng lại. Lúc này nàng chợt biến sắc, bắt đầu thẹn quá hóa giận mắng lên. Những lời nói mắng chửi người liên tục vang lên, có vẻ cực kỳ thuần thục.
- Đúng là không biết sống chết.
Trước kia tâm tính của Lôi Động không giống như bây giờ, còn muốn dùng thiện ý để lừa gạt nàng. Nhưng nhiều năm như vậy rồi, cái khí linh tiểu nha đầu có linh trí này, dùnhư thế nào cũng đều không hợp tác. Dần dần hắn cũng đã mất đi kiên nhẫn. Mà Lôi Độngcũng đã hạ quyết tâm, lúc này đây nếu như nàng tiếp tục ngoan cố, không chịu hợp tác,thì sẽ trực tiếp hoàn toàn tiêu diệt nàng. Nếu không, không những cái khí linh nàyhoàn toàn không giúp được chính mình mà còn cản trởchính mình. Không những cần phảiphân ra một phần nhỏ thần niệm để khống chế nàng, mà nếu làm không tốt, ngộ nhỡ sẽ bị nàng lấy thân phận khí linh để khống chế ngược lại Hỗn Độn Phệ Hồn tháp này, như vậy chẳng phải là sẽ không xong sao?
Dứt lời, Lôi Động liền ném ra một đoàn minh diễm, nhẹ nhàng thiêu hủy thân thể của nàng. Khí linh, nhất là các loại khí linh có cấp bậc phi thường cao này, theo ý nào đó mà nói thì cũng có thể gọi là linh hồn. Mà đã là linh hồn thì đều cực kỳ e ngại minh diễm.
Quả nhiên, ngọn lửa màu xanh biếc vừa hừng hực thiêu đốt thân thể của nàng thì cái tiểu nha đầu khí linh này nhất thời liền vô cùng thống khổ mà kêu lên. Bên trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng mà vẻ mặt lại cực kỳ quật cường.
- Tên lưu manh nhà ngươi, tên hỗn đản, cho dù chết ta cũng sẽ không hợp tác với ngươi.
Đôi lông mày của Lôi Động hơi nhíu lại, rốt cục thì toàn bộ lòng kiên nhẫn đã bị đánh tan. Thanh âm lạnh lùng nói.
- Ngươi đã không chịu hợp tác, vậy thì giữ ngươi lại còn có tác dụng gì? Như ngươi mong muốn, ta sẽ hủy diệt ngươi hoàn toàn khỏi thế giới này.
Ngón tay lại động đậy một chút, U Minh quỷ khí lại trào ra. Ngọn lửa màu xanh biếc kia vừa gặp phải U Minh quỷ khí thì lại giống như củi khô bỏ vào lửa. Ngọn lửa lại càng bùng lên dữ dội.
Trong khẩu khí và lời nói của Lôi Động đều lộ ra một ít vẻ đoạn tuyệt. Điều này khiến cho tiểu nha đầu khí linh kia cực kỳ kinh sợ nói.
- Cái gì, ngươi muốn giết ta? Ngươi thật sự dám giết ta? Nếu như không có ta, thì công hiệu của cái Hỗn Độn Tháp này cũng sẽ không còn được một thành. Hỗn Độn Tháp của ngươi vĩnh viễn đều là phế vật.
- Ha ha có trở thành phế vật hay không đối với ngươi thì cũng có gì khác nhau, phế vật thì phế vật. Ta cũng chẳng thèm dây dưa đối với ngươi.
Lôi Động cực kỳ lạnh lùng nói.
- Từ trước đến nay ta luôn có thói quen tàn phá hết những thứ mình không có được. Tiêu diệt ngươi cũng chẳng sao, ta cũng chẳng mất đi nửa miếng thịt.
- Kẻ điên, ngươi thật là một kẻ điên.
Tiểu nha đầu khí linh thê lương kêu lên.
- Đến tột cùng ngươi có biết hay không. Hỗn Độn Tháp này chính là do Minh Vương dốc hết tài hoa và các loại tài nguyên để luyện chế ra. Ngươi có biết công hiệu của nó đến tột cùng là mạnh bao nhiêu không? Nếu không có sự trợ giúp của ta thì suốt cuộc đời này ngươi cũng đừng có nghĩ đến việc trở thành Chí Tôn của tam giới.
- Ngươi nói hết lời chưa? Hết rồi thì hãy hảo hảo hưởng thụ mùi vị bị Minh Diễm thiêu đốt đi.
Minh diễm hừng hực, thoáng cái đem toàn bộ thân thể vốn không lớn của nàng bao vây bên trong. Tư vị minh diễm thiêu hồn, từ trước đến nay bị coi là một trong cực hình tàn khốc nhất trong thế giới tu tiên. Khí linh tiểu nha đầu này tuy rằng tồn tại trong lịch sử đã phi thường lâu. Nhưng trên các loại tâm tính, lại giống như một tiểu nữ hài tử.
Tuy nói nàng đối với thái độ chống cự bất hợp tác dị thường kiên quyết, nhưng mà, khi đối mặt với diệt vong chân chính đã tới, nàng liền rối loạn. Nghĩ như thế nào cũng đều nghĩ không rõ, bản thân đối với Hỗn Độn Tháp này trọng yếu như vậy? Họ Lôi hỗn đản kia sao lại dám giết mình? Tình huống đã không cho nàng được suy nghĩ nhiều, cảm giác đau đớn kịch liệt chui vào sâu trong linh hồn kia, căn bản không phải bản thân nàng có thể chịu đựng được.
Hơn nữa, mấy sinh mệnh có linh trí đều là đối với tử vong có một loại chống cự và sợ hãi cường liệt. Trong tiếng kêu thảm thiết, thấy khóe miệng Lôi Động hiện lên một tia khinh thường và cười lạnh. Bản thân nàng có linh trí không tầm thường rốt cục minh bạch, Lôi Động này đã thật sự động sát tâm đối với mình.
Mà cho dù là nàng có quan trọng, đối phương cũng sẽ không để ở trong lòng. Toàn bộ phòng tuyến tâm lý, đối diện với tình thế hẳn phải chết, trong sát na, hầu như tan vỡ toàn diện. Từ khi bị luyện chế ra, sản sinh lý trí, còn chưa có đối với thế giới này từng có giải hòa tiếp xúc chân chính. Cứ như vậy chết đi sao? Không cam lòng a, thực sự là không cam lòng a.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1042 : Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Xin, cầu xin ngươi!
Khí linh tiểu nha đầu yếu ớt kia, thanh âm cầu xin tha thứ lại rõ ràng truyền tới trong lỗ tai của Lôi Động.
- Cái gì?
Lôi Động khẽ nhăn mặt nhíu mày:
- Ta nghe không thấy.
- Cầu xin người, đừng mà.
- Không giết ngươi?
Lôi Động cười nhạt không ngừng:
- Thứ nhất ngươi không chịu hợp tác, đối với ta vô dụng. Thứ hai, ngươi còn không ngừng nghĩ muốn khống chế Hỗn Độn Tháp đối nghịch đến cùng với ta. Đối với tồn tại như ngươi, ta không giết ngươi thì giết ai?
Nói rồi, Lôi Động lại thôi động minh diễm hỏa thế.
- A...đau quá, đau quá!
Khí linh tiểu nha đầu, kêu thảm thê lương:
- Ta không dám, ta sau này không dám cùng ngươi đối nghịch nữa. Cầu xin ngươi đừng đem lục hỏa thiêu đốt ta, ta sắp kiên trì không nổi nữa rồi.
Khí linh tiểu nha đầu này linh trí tuy rằng không tầm thường, nhưng bản thể cấp bậc cũng không cao, nào chịu được Minh diễm thiêu đốt như vậy. Nếu Lôi Động không chịu ngừng tay, nhiều lắm chính là nửa nén hương, một lũ hương hồn chưa từng thấy qua cuộc sống này, sẽ bị tiêu tan thành mây khói. Nếu đúng như vậy, năm xưa Minh Vương tổn hao không biết bao nhiêu công phu thủ đoạn, mới luyện chế ra một khí linh như vậy biết được, e là cũng bị tức giận đến trực tiếp sống lại.
Chỉ là Lôi Động, cho dù là biết thứ này có trân quý, nếu là vô dụng mà đối địch mà nói, cũng sẽ hạ thủ ngoan độc, tuyệt đối không có nửa điểm thương hại và mềm lòng. Tuy rằng nghe được nàng cầu xin tha thứ, nhưng Lôi Động không chút nào lay động, lạnh lùng trả lời:
- Giờ van xin cũng đã muộn, nhiều năm qua như vậy, ta nhiều lần ôn tồn cùng ngươi câu thông, ngươi không nói. Hiện tại, ta đã quyết định thực sự phải giết ngươi. Ngươi có cầu xin nữa? Quả thực buồn cười, ngươi cho là ta đang cùng ngươi nói đùa hay sao? Ngươi muốn đối nghịch liền đối nghịch, tình thế bất ổn mới bắt đầu cầu xin tha thứ? Trên thế giới này nào có sự tình đơn giản như vậy?
- Không dám, ta lần này thật sự không dám nữa.
Khí linh tiểu nha đầu, đang ở trong trạng thái cực độ rối loạn, một lòng thầm nghĩ phải bảo trụ tính mệnh:
- Sau này ngươi nói gì, ta sẽ làm cái đó, tuyệt đối không dám lại đối nghịch với ngươi.
Lôi Động thoáng trầm mặc xuống, để tiểu nha đầu kia tiếp tục thống khổ mà thấp thỏm một phen, mới thu hồi Minh diễm. Hừ lạnh một tiếng, đối với nàng đã hấp hối, thiếu chút nữa hồn phi phách tán nói:
- Đã như vậy, ta lại cho ngươi một lần cơ hội. Nhớ kỹ, đây đã là một lần cơ hội cuối cùng. Nếu như ngươi ngày sau nửa điểm ngỗ nghịch, hoặc là ý đồ mưu phản, ta sẽ không lại đối với ngươi có bất cứ thủ hạ lưu tình gì cả, trực tiếp cho ngươi từ thế giới này triệt để xóa bỏ. Nhớ kỹ không?
- Nhớ, nhớ kỹ.
Tiểu nha đầu đã hồn như tơ nhện, nhưng đối mặt với lời nói của Lôi Động, cũng là sâu trong linh hồn hiện lên một cỗ hàn ý sợ hãi, thành thật không ngừng lên tiếng đáp ứng. Ủy khuất, khúm núm như con dâu nuôi từ bé.
Sắc mặt Lôi Động thoáng trở nên hòa hoãn, tiếp tục củng cố chiến quả nói:
- Tốt, vậy hiện tại triệt để buông lỏng tâm thần của ngươi, ta sẽ đối với ngươi Huyết tế hồn luyện.
- Huyết tế hồn luyện?
Trong lòng tiểu nha đầu lại một trận chống cự kịch liệt, thân là một khí linh có linh trí, đương nhiên biết một khi bị người Huyết tế hồn luyện, kết quả của nó sẽ trở thành nô bộc chân chính của đối phương. Chỉ cần hắn hơi chút động thần niệm, chính mình sẽ bị hôi phi yên diệt, giống như bị hắn triệt để khống chế.
- Thế nào, ngươi không muốn?
Sắc mặt khẽ biến thành Lôi Động sắc mặt khẽ biến thành một mảnh âm trầm, trong ánh mắt lộ ra một tia sát cơ.
- Ta, ta nguyện ý.
Tiểu nha đầu run lên, bắt đầu có chút nhận mệnh. Bị Huyết tế hồn luyện, chung quy so với hiện tại bị hoàn toàn xóa bỏ tốt hơn nhiều. Đồng thời, nàng cũng bắt đầu minh bạch đạo chung sống giữa sinh mệnh cùng sinh mệnh. Đó là nhược nhục cường thực. Người yếu đạo sinh tồn duy nhất có thể đó là phục tùng cường giả.
Nếu là đối với một tồn tại tùy tiện một cái tát có thể tát chết ngươi, ngưu bức hò hét, tự cho là thông minh mà nói, cho dù bị người đánh chết, cũng là gieo gió gặt bảo. Mà ỷ vào bản thân có chút tác dụng trọng yếu, không đem cường giả để vào mắt, cơ bảncũng thuộc về nhất định phải chết.
Huyết Tế Chi Thuật thông thường đều là nhằm vào vật nắm giữ sinh mệnh, mà Hồn Luyện lại nhằm vào khí vật. Tiểu nha đầu kia thân là khí linh, vốn thuộc về khí vật, nhưng lại có linh trí. Trước Huyết tế, sau đó lại Hồn Luyện đó là làm bảo hiểm.
Phòng tuyến đã toàn diện tan vỡ, khí linh tiểu nha đầu nào đối phó được với hạng người cáo già, gian trá thiên hạ như Lôi Động này. Rất nhanh, dưới sự áp bách kịch liệt của Lôi Động triệt để trở thành Linh Phó của hắn.
Mà tiểu nha đầu này lại ngay từ ban đầu đã bị Minh Vương luyện chế thành một khí linh có linh trí. Từ khi sinh ra tới này, tuy rằng đã có thời gian rất dài, thậm chí so với ai đó còn dài hơn. Nhưng bất luận là tích lũy tri thức, hay trên xử thế lão luyện đều xa xa không bằng Mạc Gia.
Mạc Gia đồ vật kia, trong tràng thi đấu thể thao trải qua vô số lần dị thủ, cho tới bây giờ chưa từng hiển lộ qua bản chất linh trí của hắn, mà là cố ý một mực giả mạo khí linh tầmthường. Lạnh lùng bàng quan như vậy đã gặp qua vô số người hưng suy vinh nhục. Lâudần cũng trở nên phi thường lão luyện.
Trừ phi Lôi Động mang đến cho Mạc Gia một mặt cực kỳ không bình thường, hắn vẫn chỉ biết giả mô phỏng cho người ta nghĩ rằng hắn là một khí linh bình thường. Bằng không, một khí linh có linh trí đó là đồ vật hiếm có, đã sớm bị những cường giả kia, Huyết Tế Hồn Luyện.
Bất quá, Mạc Gia lựa chọn cũng cấp cho hắn hồi báo phong hậu. Chẳng những lấy thân thể linh trí, đoạt xá phân thân nguyên thần của một Hợp Thể kỳ Thái Cổ cự nhân, còn có một tấm thân thể Khôi Lỗi sức chiến đấu không tầm thường.
Cái này quả thực khiến hắn thu hoạch một ước mơ tân sinh tha thiết. Cũng là bởi vậy, tại điểm này thập phần cảm kích Lôi Động. Lại biết được đạo lý đối nhân xử thế, cuối cùng chủđộng cùng Lôi Động Huyết Tế Hồn Luyện, tiếp thu Lôi Động khống chế. Đây không đơn giản là theo sát bước chân của Lôi Động, sẽ mang đến cho hắn đại lượng chỗ tốt.
Hơn nữa, đối với Lôi Động một người dã tâm bừng bừng, lại có dã tâm thật lớn là tuyệt đối sẽ không cho phép bên cạnh có loại tồn tại không thể hoàn toàn khống chế. Cùng với để hắn đề phòng sinh nghi, thi triển thủ đoạn, còn không bằng thành thật toàn tâm đầu nhập. Đây là khác biệt lớn nhất giữa Mạc Gia cùng tiểu nha đầu.
Có thể chân chính thu phục khí linh của Hỗn Độn Tháp, Lôi Động cũng là sâu trong lòng thở phào một hơi. Ngoài miệng nói không quan tâm tiểu nha đầu tác dụng thật lớn này, nhưng đây cũng bất quá là bị buộc rơi vào đường cùng, lựa chọn bất đắc dĩ. Nếu là thực để nàng hóa thành trợ lực của mình, Lôi Động sao lại không chịu.
Theo khí linh tiểu nha đầu bị thu phục chân chính, Lôi Động lúc này mới bắt đầu chuyên chú làm sao đào móc tiềm lực của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden