Đây hình như là ngày nhàn nhã nhất của mình trong vòng hơn chục năm qua thì phải. Cả ngày chủ nhật cứ lờ lững trôi qua như một đám mây trong ngày hè lặng gió. Không công việc, không điện thoại, không tin nhắn, không e-mail, không nhậu nhẹt và cũng cả không quan tâm bất cứ thứ gì trên đời.
Vậy là đã đứng vững được 10 ngày. Nửa người bên trái vẫn đau ê ẩm sau cú ngã vào đêm mưa ấy, cả chân lẫn tay trái cứ như không còn là của mình vậy. Khi lê đi hơn hơn chục mét cùng với cái xe, mình mới thấy chết cũng chẳng phải dễ dàng gì, nó có khi cũng là một nghề chơi, mà nghề chơi nào mà chẳng lắm công phu. Cái taxi đi sau phanh ăn thế, nếu không thì giờ này mình lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân rồi.
Vừa nhâm nhi tách trà đặc quen thuộc, vừa từ từ đọc lại quyển nhật kí của cô ấy. Ngày bắt đầu là ngày 15 tháng 12 năm 2008 và dừng lại là ngày 23 tháng 2 năm 2012. Bắt đầu từ ngày sinh con cho đến trước hôm định mệnh ấy. Cuốn nhật ký được cô ấy đặt cho cái tên rất hay và ý nghĩa: “Nơi hạnh phúc bắt đầu”. Đối với mình giờ đây cũng nên như vậy thôi, bắt đầu từ ngày hôm nay phải để lại sau lưng những chuyện tệ hại kia để có được sự khởi đầu mới, tuy muộn màng nhưng là cần thiết. Mình sẽ viết nối tiếp những dòng thời gian cô ấy bỏ trống lại, hy vọng ở nơi đó cô ấy có thể dõi theo và mỉm cười hài lòng đối với mình.
Không nơi nào và lúc nào khác, đây mới là điểm hạnh phúc bắt đầu. Chắc chắn vậy.
Cố gắng lên nhé ông anh ;)
Đừng gục ngã trước bất cứ thứ gì, chị ấy ko vui khi a gục ngã đâu.
Bên a vẫn còn rất nhiều người cần a chăm sóc và quan tâm.
Chúc a tìm được con đường cho hạnh phúc của mình.
Best Luck 4 U !!!!