Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Trong lòng Đường Phong mừng thầm, đang muốn nói với Khiếu Thiên Lang một tiếng, chờ địch nhân tới rồi hiện nguyên hình giết bọn hắn, bỗng nhiên phía bên trái truyền đến một cỗ áp lực, thanh âm như sấm rền vang tới:
- Súc sinh Đường Phong đừng chạy, dám diệt phân đường Vô Ảnh Môn ta, Lôi đại gia hôm nay phải lấy mạng chó của ngươi
Chẳng những bên này có người tới, phía bên phải Đường Phong cũng nghe thấy tiếng y phục phần phật, một người cười lạnh nói, thanh âm mềm mại:
- Cúc Hoa Đường ta sẽ vì Khúc đường chủ mà báo thù!
Sắc mặt Đường Phong trầm xuống, không nghĩ đến viện binh ba tông lại đến nhanh đến vậy.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, những người tới đều là thiên giai, nhân số tuy ít nhưng tốc độ lại rất nhanh. Thời gian ba ngày cũng đủ để họ nhận tin chạy tới đây.
Phân đường của ba tông, Vô Ảnh Môn cũng Cúc Hoa Đường đều bị hủy, bọn họ cũng sẽ đến Lưu Vân Tông xem, này vừa lúc nhìn thấy Đường Phong ở đây
Bảy người nháy mắt liền bổ nhào đến .
Phía trước rồi trái phải, ba mặt đều có người, Đường Phong bị vây bên trong.
Khiếu Thiên Lang phủ phục trên mặt đất, nhe răng trợn mắt.
Bảy người này Đường Phong đều biết thông qua kí ức của người khác, trong đó có hai người là trung phẩm thiên giai, năm bậc phẩm thiên giai! giữa hai trung phẩm thiên giai, một là Phó tông chủ của Lưu Vân Tông gọi là Tư Không Thúy, là một nữ nhân. Còn một người là người của Vô Ảnh Môn, là tên nam nhân kêu như sét đánh vừa rồi, Lôi Kinh Thanh.
Lưu Vân Tông cùng Vô Ảnh Môn đều phái hai thiên giai, một là trung phẩm thiên giai, một là bậc phẩm thiên giai.
Mà Cúc Hoa Đường lại phái đến ba, tất cả đều là bậc phẩm thiên giai, vừa rồi nói chuyện mềm mại chính là Phó tổng đường chủ của Cúc Hoa Đường, tên cũng mang cảm giác âm nhu, Nguyệt Cô Minh.
nghe đồn Nguyệt Cô Minh có sở thích long dương, hay trêu ghẹo nam nữ, ở trong Cúc Hoa Đường thường hay mắt đi mày lại với nam đệ tử cùng nữ đệ tử, thanh danh tuy không tốt lắm nhưng thực lực lại rất mạnh.
Bảy người, bảy thiên giai, có thể nói, thiên giai của ba tông đều tập hợp tại đây.
Nếu là người nào đó của tông môn đến tìm Đường Phong thì Đường Phong cũng chẳng e ngại, với thực lực của Khiếu Thiên Lang chắc chắn có thể giết chết toàn bộ.
Nhưng giờ phút này lại cùng nhau đuổi tới đây, như vậy có chút đau đầu. Khiếu Thiên Lang thân là vương giả chi thú, với thực lực của Khiếu Thiên Lang cũng có thể so với thượng phẩm thiên giai, đối mặt với bảy người nay nó không sợ nhưng Đường Phong sợ.
Lúc Khiếu Thiên Lang chiến đấu với bọn họ, lờ như có một hai thiên giai chạy thoát. Đường Phong dù lợi hại thế nào cũng khó tránh khỏi chết.
Trước mặt bảy người này cũng không phải loại thiên giai như Sở Phiêu Vân cùng Tiêu Hàm Trí bị Đường Phong hạ độc, dọa cho sợ chết khiếp. Bọn họ chưa gặp qua Đường Phong, cũng không biết thủ đoạn Đường Phong, chỉ biết lấy cảnh giới mà phán đoán thực lực của hắn.
Huyền giai có gì phải sợ, một cái búng tay cũng đủ giết chết Đường Phong rồi.
Bảy thiên giai lạnh lùng nhìn Đường Phong rồi nhìn qua thảm trạng của Lưu Vân Tông. tất cả đều phát hỏa.
Tư không Thủy quát một tiếng:
- Đường Phong ngươi thật lớn mật. dám ở trong thành giết môn hạ đã chủ của ta, hiện tại còn dám hủy phân đường của ta, quả thật không để Lưu Vân Tông ta vào trong mắt.
Tư Không Thúy nói đến đã chủ, hẳn là trung niên phụ nhân đã bị Đường Phong bỏ lại ở trong Túy Xuân Lâu. Lưu Vân Tông mấy ngày trước cũng biết tin này, vốn đang muốn đi đến Thiên Thú đòi lại công đạo lại không ngờ nơi này sinh ra biến cố, mà còn có quan hệ với Đường Phong, liền đơn giản tìm Đường Phong tính sổ.
Lôi Kinh Thanh giận dữ một bên quát:
- Nói nhiều lời vô nghĩa với hắn làm gì? Trực tiếp giết có phải hơn không
Vừa nói, Lôi Kinh Thanh liền động thủ.
Còn chưa đợt hắn xuất chiêu, từ xa bỗng truyền đến thanh âm phẫn nộ:
- Tiểu tặc Đường Phong có phải ở đây làm bậy hay không?
Vừa nghe lời này, người của ba tông trợn tròn mắt, Đường Phong mắt cũng trợn tròn giống bọn họ.
Tối nay nhất định là đêm náo nhiệt nhất, bảy đại Thiên giai của ba tông môn đến, người còn chưa chuẩn bị gì cư nhiên lại có cao thủ Thiên giai đến. Mà thanh âm cùng khí tức này chứng tỏ đây nhất định là Thiên giai.
Đường Phong trong lòng trầm xuống. nghĩ thầm, chuyện này có chút không đúng, thiếu gia chỉ đắc tội ba tông môn mà thôi, mà địch nhân lần này là người của thế lực nào? Thiếu gia cũng không phải quên mất kẻ thù đi? Như thế nào mà chỉ cần là Thiên giai đều nhắm vào mình vậy?
Đường Phong đang nghi ngờ, bảy Thiên giai của ba tông môn cũng đang rất nghi ngờ, Tư Không Thúy quay đầu nhìn thoáng hướng bên kia, mở miệng hỏi:
- Xin hỏi bằng hữu là người của tông môn nào?
Bên kia truyền đến một thanh âm già nua xen lẫn mười phần ý vị:
- lão phu là Vạn thú đường Thiết Phong Cốt.
Lôi Kinh Thanh giật mình nói:
- Thì ra là Thiết lão nhân, hèn gì thanh âm có chút quen thuộc.
Thật tình hắn cũng không nghĩ tới, lão nhân này tuổi đã cao rồi sao còn theo Vạn Tú Đường đến đây, còn hùng hổ muốn tìm Đường Phong, chẳng lẽ nghe Đường Phong làm xằng làm bậy, thấy chuyện bất bình rút dao tương trợ? Nhưng lão nhân này tâm địa nào tốt thế, huống chi, Vạn thú môn không gần nơi này, lần này cũng không tham gia chuyện tranh đoạt địa bàn Cự Kiếm Môn, cùng Đường Phong không thù không oán.
- Đường Phong đã hủy phân đường Tĩnh An của ta, giết hại đệ tử của ta, tối nay ta nhất định đòi ngươi nợ máu phải trả bằng máu.
Thiết Phong Cốt nộ khí xung thiên.
Bảy Thiên giai của ba tông môn nghe được liền kinh ngạc, Đường Phong đúng là cả gan làm loạn, chẳng những tiêu diệt phân đường của ba tông môn mà còn dám ở Tĩnh An thành tiêu diệt phân đường Vạn Thú Đường.
Đêm đó, Đường Phong đến Túy Xuân Lâu, chuyện Khiếu Thiên Lang huyết tẩy Linh Thú đường liền truyền đi ra ngoài rất nhanh. Nhưng cũng không người nào tin Linh Thú đường là bị một con chó nhỏ màu trắng tiêu diệt, tất cả tội trạng đổ hết cho Đường Phong. người Vạn Thú đường nhận được tin này liền giận tím mặt, Thiết Phong Cốt vốn là Đường chủ của Vạn Thú Đường, thực lực cũng là trung phẩm Thiên giai, nhưng tuổi tác đã cao, mấy năm nữa cũng muốn thoái ẩn, không màng chuyện thế gian. Nhưng lần này Đường Phong ra tay quá ác liệt, khiến lão gia hỏa này đứng ngồi không yên, dẫn theo một đám người lên Thiên Tú hỏi tội, vừa lúc ngang qua nơi này lại đụng tới đệ tử ba tông đang chạy trốn.
Sau khi chặn lại một người hỏi hen, Thiết Phong Cốt mới biết Đường Phong mình đang săn tìm lại ở gần đây.
Như này cũng tốt, đỡ phải nhọc công lên Thiên Tú, nếu hung thủ đã ở nơi này, Thiết Phong Cốt chỉ đơn giản dẫn người theo bên đây, tìm trước đã rồi hẵng giết sau.
người của Vạn Thú đường, mỗi người đều có một linh thú. Mà linh thú của Thiết Phong Cốt là Lôi Vân Báo thực lực đạt đết lục giai, linh thú lục giai tuy rằng không phải loại hoang dã, sức chiến đấu có điểm ít hơn, nhưng đã đứng tuổi, đủ để so với thực lực của cao thủ trung phẩm Thiên giai.
Càng không nói tới, hắn còn dẫn theo nhiều đệ tử Vạn Thú Đường phía sau.
Bốn tông môn, tinh nhuệ đều xuất ra hết, tất cả đều tìm đến Đường Phong báo thù. Cho dù Đường Phong có mạnh đến đâu, cũng không cách nào đối nghịch lại với bốn tông môn được.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 48 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Khi Đường Phong nghe được ba chữ Vạn Thú Đường liền biết được nghiệt do Khiếu Thiên Lang ngày trước tạo ra giờ mình phải trả. những người này tụ lại một chỗ cũng khiến Khiếu Thiên Lang co rụt lại, tuy rằng thực lực của nó cường hàn nhưng song quyền nan địch tứ thủ.
Một đường đến tận đây, Đường Phong liền xuất ra bảy phi đao, hướng bảy Thiên giai phóng tới, đồng thời cả người lui về phía sau, thân mình vừa chuyển liền tỏa ra một thân cương khí, thân thể xoay lại, hai chân đặt trên mặt đất, xoát một tiếng bay ra ngoài.
Nguyệt Cô Minh cười lạnh một tiếng:
- Tiểu tử kia ngươi muốn chạy trốn sao? Lưu lại đây để thúc thúc đây chiêu đài ngươi thật tốt!
Bảy phi đao đối với bảy Thiên giai mà nói cũng không có uy lực, Đường Phong cùng chỉ muốn kéo dài thời gian một chút, để mình có thể chạy trốn xa hơn mà thôi.
Trong nháy mắt lúc Đường Phong ra tay, bảy người cũng đồng thời xuất chiêu.
- Vụ bạo!
- Nguyệt hồ trảm!
- Lôi minh!
Bảy chiêu đó thật chất là cương khí công khí, trong nháy mắt nhào đến phía sau Đường Phong. Khiếu Thiên Lang vốn định hiện nguyên hình thay Đường Phong cản mấy chiêu đó, nhưng nghe Đường Phong gầm lên một tiếng đành dẹp bỏ ngay suy nghĩ của mình.
Bây giờ không phải thời điểm bại lộ thân phận đối với viện binh của địch nhân, người thì nhiều, thực lực lại mạnh, tất cả vượt xa so với dự tính của Đường Phong. Hơn nữa Vạn Thú Môn lại đi trước một bước, chuyện lúc này mới khiến người ta đau đầu.
giữa lúc cương khí kịch liệt va chạm, tất cả mọi người dường như không thể thấy rõ chỗ ẩn của Đường Phong, Khiếu Thiên Lang nhân cơ hội này phóng ra cương khí, đem lực sát thương của bảy chiêu công kích giảm bớt một nửa. nhưng dù vậy, chiêu thức vẫn đánh vào phía sau lưng Đường Phong.
Đường Phong thoái lui vài bước, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Lôi Kinh Thanh ở phía sau hô to:
- Được lắm, để xem tiểu tặc ngươi chạy đâu, còn không mau thúc thủ chịu trói, lão tử để ngươi chết toàn thây!
Lời vừa dứt, Đường Phong nhanh như chớp chạy trốn mất
- Này....
Tư Không Thúy sửng sốt, cảm giác vô cùng quái dị. Bảy cương khí cùng một lúc phóng đến sau lưng Đường Phong, dao động thật sự hỗn loạn, ngay cả bảy người cũng không phát hiện do Khiếu Thiên Lang đã hạ thủ
Cho nên mọi người đều nghĩ công kích của bảy Thiên giai đều trúng Đường Phong, cho dù Đường Phong mình đồng da sắt cũng nhất định trọng thương, thậm chí là chết.
Nhưng... hiện tại hắn chẳng những chạy được, mà tốc độ không chút chậm lại. Đó là do bảy Thiên giai cùng nhau công kích a. Một thiếu niên huyền giai sao có thể tránh được?
Tốc độ kia, là tốc độ của một huyền giai sao?
Lúc trước Đường Phong theo Khúc ĐÌnh xuống núi, tính ra tốc độ của mình hiện giờ cũng nhờ thế. Lúc dùng toàn lực chạy hẳn có thể ngang hàng Khiếu Thiên Lang, nhưng đây là tính sai, tốc độ của hắn cho dù có nhanh thế nào cũng không qua được Khiếu Thiên Lang.
Dù không được như Khiếu Thiên Lang nhưng chạy trốn hẳn không thành vấn đề. Bảy Thiên giai chi thất thần một lát liền mất dấu thân ảnh Đường Phong.
- Tìm mau. Hắn bị thương, chắc chắn không thể chạy quá xa được.
Tư Không Thúy quát một tiếng, vài người vội vàng đuổi theo hướng Đường Phong đã chạy thoát.
ngay cả bảy người đã xuất toàn lực, đuổi cũng hơn nửa canh giờ nhưng không thể phát hiện ra tung tích của Đường Phong, hắn giống như biến mất khỏi nơi này.
Phía sau, Thiết Phong Cốt mang theo Lôi Vân Báo chạy tới đây, nhìn bảy người dừng lại không khỏi hỏi:
- người đâu?
Nguyệt Cô Minh khẽ cười một tiếng:
- Đã để mất.
- Cái gì?
Thiết Phong Cốt thất thanh hỏi:
- Mất dấu rồi?
Bảy Thiên giai đi truy một huyền giai, sao lại thế này? Tốc độ huyền giai này nhanh đến cỡ nào? Mà bản thân hắn còn đang trọng thương.
- đã để mất!
Lôi Kinh Thanh không cam lòng, phẫn nộ quát.
- Chẳng những người truy không được, mà mặt mũi cũng đánh mất luôn.
Một câu nói mà khiến mấy Thiên giai sắc mặt ngượng ngùng. Cao thủ Thiên giai có thể trực tiếp bay trên không trung, mà Đường Phong chỉ có thể chạy trên đất, nhưng tốc độ của hắn so với bay còn nhanh hơn.
Một đám người hai mặt nhìn nhau, trầm măc một lát, sau Tư Không Thúy mới nói:
- Ngày mai người của Lưu Vân Tông ta hẳn có thể đến đây, ta muốn đi lên Thiên Tú, tìm Bạch Tố Y làm rõ, các vị có muốn đi cũng không?
Lôi Kinh Thanh cười lạnh một tiếng:
- Trên đời này người nào không bao che khuyết điểm? Ngươi dù dẫn người lên Thiên Tú đòi công đạo thì họ cũng chẳng để ý đến ngươi. Đường quên, Đường Phong là nam nhân, mà Thiên Thú là môn phái của nữ nhân. Đường Phong làm ra tội nghiệt không có nghĩa Thiên Tú sẽ thừa nhận, ngươi có thể nói gì nữa? Chẳng lẽ nói Bạch Tố Y mang Đường Phong đến trước mặt ngươi, để cho ngươi giết hắn?
- Tuy như thế nhưng cũng phải thử một lần,. Đường Phong vô duyên vô cớ hủy phân đường của ta, giết đường chủ của ta, sao có thể dễ dàng bỏ qua? Bằng không.... Lôi huynh có cao kiến gì?
Tư Không Thúy nhấc mắt nhìn lên Lôi Kinh Thanh.
- Rất đơn giản, Đường Phong cho dù chạy cũng không thể chạy về Thiên Tú, chỉ cần hắn còn lương tâm thì sẽ không mang phiền toái đến đưa cho Thiên Tú. Vậy hắn nhất định sẽ tìm nơi gần đây chữa thương. Ta muốn tìm được hắn, một chưởng giết chết hắn, vì đệ tử cùng Tiêu đường chủ báo thù, sau mới lên Thiên Tú đòi công đạo.
Thiết Phong Cốt vẻ mặt đầy sát khí:
- Lần này lão phu đến đây chính là muốn giết Đường Phong, mấy thứ lí lẽ kia lão nhân gia không muốn xen vào.
Nguyệt Cô Minh ở một bên che miệng cười khẽ:
- Nói máu me như vậy, đợi khi tìm được Đường Phong, có thể cho ta tra tấn hắn hai ngày rồi hẵn giết được không?
Một đám người hèn mọn nhìn hắn, trên mặt đầy vẻ chán ghét. Tất cả mọi ngơời đều biết, tên biến thái này chắc chắn coi trọng tư sắc Đường Phong
- Chỉ đùa một chút thôi mà!
Nguyệt Cô Minh khẽ hừ một tiếng, thân mình nhỏ nhắn hơn nữ nhân òng ẹo một cái khiến cho đám người nổi hết da gà.
-Như vậy đi!
Tư Không Thúy suy nghĩ một lát.
- Lôi huynh nói cũng có đạo lý, Đường Phong hẳn sẽ không đến Thiên Tú. Chờ trời sáng, đệ tử các tông tụ lại, để bọn họ tuần ra trong ngàn dặm một lần, đến lúc đó Đường Phong có chạy đằng trời.
Đệ tử các tông đều đang ở trên đường đến, ngoài người của Vạn Thú Đường.
người của Vạn Thú Đường hầu như đều được Thiết Phong Cốt dẫn đến đây, nhưng Thiết Phong Cốt biết Đường Phong ở đây liền vội vã chạy tới, mấy người khác không theo kịp lão nên rớt ở phía sau.
người của các tông cũng không ít, Lưu Vân Tông, Vô Ảnh Môn cùng Cúc Hoa Đường đều có hai ba Thiên giai, ba bốn mươi địa giai, huyền giai ít nhất có năm trăm người, mà Vạn Thú Đường lần này vốn lên Thiên Tú, người mang đến cũng không ít, chừng sáu trăm người, mỗi người là một linh thú, mà linh thú này cũng là linh thú tam giai, tứ giai ngũ giai ở đâu cũng có. Ngoài Lôi Vân Báo bên người Thiết Phong Cốt, còn có hai linh thú lục giai cũng ở đây, hai linh thú kia tuy thua Lôi Vân Báo nhưng sức chiến đấu cũng tương đương với bậc phẩm Thiên giai.
Nhưng, đệ tử Vạn Thú Đường thực lực đa phần đều tương đối thấp, bọn họ đều tiêu phí linh lực để dạy linh thú bên người mình.
Lúc đám người thương thảo, Đường Phong đã đến phía sau bọn họ.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 43 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Lúc bảy công kích đánh vào sau lưng Đường Phong, Bất Phôi Giáp hầu như đem tất cả cương khí cản xuống, Đường Phong chi chịu chút lực mà thôi, cho nên tuy rằng phun ra máu nhưng thương thế không nghiêm trọng.
Chạy hơn được một lúc, nhân lúc đêm tối, Đường Phong để Khiếu Thiên Lang hiện nguyên hình, bản thân cười lên Khiếu Thiên Lang, trực tiếp chạy tới phía sau địch nhân.
Lấy tốc độ của Đường Phong, trong thời gian ngắn có thể kéo dài khoảng cách với những người đó nhưng cũng không dài lắm, cho nên chỉ có thể dùng Khiếu Thiên Lang.
Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, địch nhân vĩnh viễn cũng không nghĩ đến Đường Phong lại to gan lớn mật làm như vậy.
cũng giống như lần trước, tìm một thôn trang nhỏ, lẻn vào một nhà, trốn trong phòng bếp, Đường Phong bắt đầu ngồi xuống hấp thu năng lượng của âm hồn cô đọng.
Lúc trong phân đường Lưu Vân Tông giết mấy trăm người, năng lượng đã tiêu hao. năng lượng nếu không hấp thu, kinh mạch sẽ loạn thành một đoàn, cũng ảnh hưởng đến lúc mình cùng địch nhân đối mặt.
Lần này Đường Phong không cố ý đi rèn luyện thân thể, trong quá trình hấp thu, năng lượng cũng tùy ý đi vào đan điền hoặc chảy vào trong cơ thể, cũng có chút tác dụng.
Một bên hấp thu, Đường Phong một bên cân nhắc kế tiếp nên làm cái gì.
Tuy rằng lúc trước hắn cũng biết ba tông nhất định sẽ điều viện quân, nhưng cũng không nghĩ đến trong viện quân lại có nhiều cao thủ thiên giai đến vậy. Xem ra ba tông đều rất coi trọng địa bàn Cự Kiếm Môn a, bằng không sao phái nhiều thiên giai đến vậy?
Hơn nữa, Vạn Thú Môn cũng đến, có thể nói là lực lượng bốn tông môn cùng hợp lại một chỗ. Đường Phong cũng biết hiện tại mình cùng bốn tông môn đối địch, có thể nói không chết không xong, căn bản không thể nào hòa giải. Lưu Vân Tông chờ phân đường ba tông môn bị diệt, môn hạ đệ tử lại bị mình giết hơn một ngàn, chuyện như vậy sao có thể nói một câu giải hòa liền hóa giải được, lại càng không nói tới Đường Phong cũng chẳng muốn cùng bọn họ giải hòa.
Là bọn hắn khi dễ cô cô trước, khi dễ người Thiên Tú trước! Là bọn hắn không biết chừng mực, là bọn hắn chết chưa hết tội. Đối với việc mình đã làm, Đường Phong không hối hận, dù cho chọn lần nữa, Đường Phong vẫn diệt phân đường ba tông, giết hết đệ tử ba tong.
Còn Vạn Thú Đường, chuyện Khiếu Thiên Lang huyết tẩy linh thú đường bị đổ lên đầu mình, việc này nếu đổi aóc độ xem xét, phân đường của Thiên Tú bị người diệt, chỉ sợ Bạch Tố Y cùng Lâm Nhược Diên cũng không dễ cho qua.
Phật không chịu để người ta chi thắp một nén hương, người phải tranh khẩu khí, Phân đường đều bị người ta diệt, nếu không bắt được hung thủ, về sau sao có thể uy hiếp địch nhân, đệ tử phía dưới cũng thấy được bên trên yếu đuối, không cảm thấy an toàn, về sau sao có thể tuyển đệ tử?
Đây cũng là nguyên nhân mà vì sao từng tông môn đều bao che khuyết điểm.
Tình huống hiện tại, địch mạnh ta yếu, ngay việc đối mặt cũng không được, dù có Khiếu Thiên Lang bảo hộ cũng không thành. Nhiều thiên giai tụ hội như vậy, đủ để cùng Khiếu Thiên Lang đọ sức một chút.
nay chỉ còn kế chỉ có thể tránh đi một lát, âm thầm đánh lén, cao thủ thiên giai Đường Phong không thể trêu vào, nhưng đệ tử môn hạ chẳng lẽ Đường Phong không thể trêu vào sao? Mấy thiên giai này cũng không thể bảo hộ hết các đệ tử môn hạ, còn có ba tông tại đây còn đặt mua một ít sản nghiệp, nếu mình diệt hết toàn bộ mấy thứ đó, bọn họ hẳn cũng đau lòng chút đi?
Một đao lại một đao cắt đi của địch nhân một ít thịt, ngày nào cũng như vậy, có thể khiến địch nhân thành một khối bạch cốt.
Trong lòng âm thầm quyết định, Đường Phong dần dần trầm tĩnh lại, toàn tâm toàn ý hấp thu năng lượng.
Khiếu Thiên Lang vẫn ở bên người Đường Phong, phủ phục trên mặt đất ngủ gật. Trong cơ thể Khiếu Thiên Lang, tinh hồn Linh Khiếp Nhan vẫn một mực nhìn chăm chú Đường Phong, nàng muốn khuyên Đường Phong rời khỏi nơi này, nhưng nàng biết không có khả năng. Thời gian tiếp xúc với nhau cũng không lâu lắm nhưng Linh Khiếp Nhan đã có thể hiểu được tính cách của Đường Phong.
Con người hắn rất cố chấp, cũng rất mang thù, hắn luôn yêu hận rõ ràng. Nếu ngươi đắc tội với hắn, tâm tình tốt thì hắn sẽ không so đo với ngươi. Nhưng nếu đắc tội với người thân của hắn, hắn tuyệt đối sẽ nháo đến long trời lở đất, gà chó không yên, mà Lâm Nhược Diên lại chính là người thân duy nhất của hắn trên đời.
Nếu không phải hắn tới kịp lúc thì Lâm Nhược Diên giờ này đã chết rồi. Lâm Nhược Diên chính là điều cấm kị không thể chạm vào trong lòng của Đường Phong, tuyệt đối không cho phép người khác thương tổn đến.
người của ba tông dám hạ độc Lâm Nhược Diên, dám đả thương nàng ấy, với tính cách của Đường Phong, sao có thể bỏ qua?
Đường Phong quả thật rất lợi hại, điểm này Linh Khiếp Nhan không muốn thừa nhận cũng không được, nhưng thực lực của hắn còn thấp a. thế nhưng còn nháo như vậy, căn bản không thể xong việc, cuối cùng hắn chỉ có thể bị người của bốn tông bao vây, lường bại câu thương, dù có Khiếu Thiên Lang tham chiến cũng không tránh được thất bại.
Muốn giúp hắn hóa giải tình thế khó xử nhưng không được. Chỉ khi nghĩ được cách làm tiêu hao lực lượng địch. Đường Phong mới có thể an toàn.
- Tiểu Thiên, chúng ta đi!
Linh Khiếp Nhan bên trong cơ thể Khiếu Thiên Lang nói.
Khiếu Thiên Lang chậm rãi đứng lên, dùng móng vuốt viết lên đất vài cái, thân mình lập tức biến mất giữa màn đêm.
Lúc Đường Phong tỉnh lại, hắn phát hiện Khiếu Thiên Lang không thấy, cả Linh Khiếp Nhan cũng không thấy.
Trước mắt mình chỉ có mấy chữ méo mó do móng vuốt viết ra:
- Chú ý an toàn!
Chắc chắn là do Khiếu Thiên Lang dùng móng vuốt để lại, mà người bày nó viết mấy chữ này cũng chỉ có Linh Khiếp Nhan. Đường Phong nhướn mày, không rõ nha đầu kia có chủ ý quỷ quái gì.
Hắn không bởi sự mất tích của Khiếu Thiên Lang cũng Linh Khiếp Nhan mà lo âu, Linh Khiếp Nhan là thủ hộ linh của Bất Phôi Giáp, cũng biết được mình đang làm chuyện gì. Nàng là người có lợi mới làm cho mình, tất nhiên sẽ không tự hại mình.
Nhưng nàng hai người không rõ mà bỏ chạy như vậy khiến Đường Phong có chút không hiểu. Suy nghĩ một lát cũng không nghĩ ra được cái gì nên đơn giản không thèm nghĩ nữa.
Hơn nữa đây có gì là không tốt? Thời gian vừa rồi đã phần đều ỷ vào Khiếu Thiên Lang bảo hộ, lá gan quả thật cũng to lên, chẳng những dám đơn thương độc mã vào phân đường của người ta, đến cả thiên giai cũng dám đối mặt. Lần trước đánh với Tiêu Hàm Trí, nếu không phải được Khiếu Thiên Lang phối hợp thì dù đối phương trúng độc, mình cũng không phải đối thủ.
Hiện tại trợ lực duy nhất của mình đã rời đi, chuyện gì cũng chỉ dựa vào năng lực của mình. chỉ nghĩ như vậy thôi, nhiệt huyết Đường Phong lại sôi trào/ người ở trước nghịch cảnh càng phát ra dũng khí, ý chí chiến đấu càng mạnh mẽ.
Như vậy cũng cho mình có thể nhìn lại, với năng lực của mình có thể làm ra trình độ nào! Mà Khiếu Thiên Lang cùng Linh Khiếp Nhan hẳn là không bao lâu sẽ trở về, cho nên cũng không vì nàng mà lo lắng.
Sắc trời còn chưa sáng. Đường Phong lén lút từ nhà người ta chạy ra, hắn so với trước đây càng cẩn thận hơn, đều phải cảnh giác, tinh thần lên rất cao, một khí phát hiện ra nơi nào nguy hiểm nhất định sẽ ẩn núp lập tức.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 48 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Mục tiêu của Đường Phong là Thang thành, mấy ngày trước trong thành nghĩ ngơi và hồi phục một lần, đây là thành trì do Cúc Hoa Đường cướp được, bên trong hẳn nhiên có nhiều sản nghiệp của Cúc Hoa Đường.
Đường Phong đi lần này chính là muốn hủy diệt hết sản nghiệp của Cúc Hoa Đường.
Cũng may mấy ngày vừa rồi đại náo ba tông, cũng giết gần hết mấy đệ tử, người còn lại cũng không mấy tâm phúc, căn bản không có gì uy hiếp, mà viện binh của ba tông còn chưa tới, cho nên Đường Phong trên đường cũng không gặp người nào, thuận lợi tiến vào trong Thang thành.
Ban ngày ở trong thành nghỉ tạm một ngày, đợi đến đêm dài nhân tĩnh, Đường Phong mới đụng đến sản nghiệp của Cúc Hoa Đường ở Thang thành.
Trong đêm đó, hơn mười của hàng phấn son, tiệm y phục, sòng bạc, tửu lâu, kĩ viện đều bị lửa thiêu sạch sẽ, đệ tử chết hơn mấy chục người, tổn thất nghiêm trọng.
Đường Phong giống như cường đạo, cứ đến sản nghiệp nào của Cúc Hoa Đường là lại giết người lại phóng hỏa, thấy cái gì hữu dụng liền bỏ vào Mị ảnh không gian.
Chờ đến khi Nguyệt Cô Minh của Cúc Hoa Đường nhận được tin đi vào Thang thành, thì Đường Phong sớm thừa dịp đêm tối bỏ đi mất dạng. chỉ để lại cho Nguyệt Cô Minh cục diện rối rắm chờ thu dọn.
Nguyệt Cô Minh khuôn mặt tuấn tú đều tức giận đến vặn vẹo, âm thầm nghiến răng nghiến lợi oán hận:
- Đường Phong, nếu ngươi ở trong tay ta, ta sẽ khiến ngươi sống không được chết không xong!
Lúc Nguyệt Cô Minh đang bên này oán thán, thì Lôi Kinh Thanh nhận được tin liền vui sướng khi thấy người gặp họa:
- Đáng đời. Nguyệt Cô Minh tiểu bạch kia phỏng chừng đã tím đến tái mặt đi.
Lôi Kinh Thanh còn chưa khép miệng lại, một đệ tử Vô Ảnh Môn đã vội vã chạy đến báo:
- Lôi phó môn chủ, cơ nghiệp của chúng ta trong Lâu thành đã bị người đốt trụi, mấy chục đệ tử bị giết, bên trong đều bị cướp sạch.
Trong nháy mắt, Lôi Kinh Thanh chưởng một chưởng lên bàn gỗ bên cạnh, giận tím mặt:
- Cái gì?
Bàn gỗ không chịu nổi lực đạo liền biến thành bột mịn, Lôi Kinh Thanh khuôn mật vặn vẹo nói:
- Tổn thất nhiều hay ít?
Đệ tử kia nơm nớp lo sợ đáp:
- ít nhất là hai trăm vạn lượng bạc.
- Khốn kiếp!
Lôi Kinh Thanh giận không kể giết,
- Tên Đường Phong này quá càn rỡ, không coi ai ra gì!
Dù không suy nghĩ, Lôi Kinh Thanh cũng biết mấy chuyện này nhất định là do Đường Phong gây nên.. Nhưng... thủ đoạn quá sắc bén, động tác quá nhanh chóng đi?
Thang thành cùng Lâu thành tuy rằng khỗng xa, nhưng mới một ngày thôi, Đường Phong còn bị bảy thiên giai đánh trúng, bản thân bị trọng thương, hắn cũng không thể làm ra được chuyện này a, chẳng lẽ hắn có ai giúp đỡ? Hay là hắn vốn không bị thương?
Một ngày sau, Tư Không Thúy cũng nhận được báo cáo, thành trì của Lưu Vân Tông đã bị Đường Phong diệt hơn mười sản nghiệp, đệ tử chết mấy chục người. đồ đạc đều bị cướp hết.
Bắt đầu từ hôm nay, trong phạm vi ngàn dặm. cơ hồ mỗi ngày đều phát sinh ra chuyện như vậy.
Mới mười ngày trôi qua. đã có bảy tám thành trì gặp họa, cơ nghiệp ba tông đều bị hủy hết.
Cao thủ Thiên giai của ba tông đã mai phục bắt Đường Phong. nhưng Đường Phong so với hồ ly còn giảo hoạt hơn. Hôm nay ở mặt đông, ngày hôm sau lại chạy tới phía tay, hành động không có phương hướng rõ ràng, đông đánh một thương, tây đập một chưởng, khiến cho đám cao thủ Thiên giai chạy đông chạy tây, mà ngay cả bóng dáng của hắn cũng không nhìn thấy.
Hơn mười ngày trôi qua, dù là cao thủ thiên giai như nhau nhưng cũng bị gây sức ép, một đám sắc mặt âm trầm, căm tức dồn tới cực điểm, hận không thể bắt Đường Phong bằm thây vạn đoạn, nghiền xương thành tro.
Nhưng bọn họ rốt cuộc cũng biết, đám người mình đã quá xem thường Đường Phong, chỉ là một thiếu niên huyền giai nhưng so với địch nhân mà bọn họ đối mặt còn manh hơn vô số lần, chẳng những không lùi bước mà ngươc lai càng đánh càng hăng.
Cao thủ Thiên giai ba tông căm tức, Thiết Phong Cốt so với bọn hắn còn căm tức hơn.
Thiết lão nhân tuổi cũng không còn trẻ, lần này nếu không phải bị Đường Phong chọc giận, diệt phân đường của Vạn Thú Đường thì lão cũng không tới. Nhưng đến bây giờ, trừ đêm đó từ phía xa nhìn thấy bóng dáng Đường Phong thì bây giờ ngay cả Đường Phong là dạng gì lão cũng không biết, cả ngày chạy ngược chạy xuôi, nghe được tin tức lại đi vây chặn đường, ngay cả rắm cũng chưa đánh xong. Như vậy sao lão không căm tức cho được? Nhưng căm tức cũng vô dụng, tất cả mọi người đều biết Đường Phong ở đây nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của hắn.
Hơn mười ngày, chỉ dùng hơn mười ngày, mà tất cả thành trì đều bị Đường Phong phá qua, mà thành trì này lại là sản nghiệp của ba tông, toàn bộ bị phá hủy, phàm là đệ tử ba tông thì đều bị giết chết, phàm là đồ vật của ba tông đều được cho vào Mị ảnh không gian.
Thật có thể nói là một mình cưỡi ngựa phi ngàn dặm, giết người phóng hỏa rồi lại cướp bóc, thật làm cho người ta thống hận vạn phần.
Hắn một bên làm việc này, một bên lén lút tìm hiểu tin tức.
Viện binh của ba tông lần này so với người trong phân đường lúc trước còn nhiều hơn. Mỗi một tông môn đều đến hai ba Thiên giai, trung phẩm Thiên giai cũng có hai người, địa giai thì mấy chục người, huyền giai thì mấy trăm người, hơn nữa phía trước còn có đệ tử ba tông bị Đường Phong đánh tan, những người này tổng lại có thể lên đến hai ngàn người, này còn chưa tính người của Vạn Thú Đường.
Trong Vạn Thú Đường, Thiên giai chỉ có một, chính là Thiết Phong Cốt, nhưng bên người hắn còn dẫn theo Lôi Vân Báo, cũng tương đương với một Thiên giai trung phẩm. Cho nên Vạn Thú Đường tuy Thiên giai ít nhất nhưng số lượng cao thủ là nhiều nhất.
Chẳng qua Đường Phong vẫn không tìm hiểu được Khiếu Thiên Lang cũng Linh Khiếp Nhan ở đâu, từ ngày đó tách ra hai người như biến mất. vốn Đường Phong còn tưởng Linh Khiếp Nhan mang theo Khiếu Thiên Lang ra ngoài muốn đại khai sát giới, hấp dẫn lực chú ý của địch nhân thay mình giải vây, nhưng sự thật không có như vậy. Mấy ngày nay ngoài việc mình nháo ở bên ngoài thì không có tin tức gì khác, chuyện này khiến Đường Phong nghi ngờ, trong lòng thật sự không nghĩ được Linh Khiếp Nhan cùng Khiếu Thiên Lang đang làm cái gì.
Nhưng có thể khẳng định, hai người họ đang nghĩ cách giúp mình.
Mà cao thủ Thiên giai ba tông lúc đối mặc với Đường Phong đang đánh du kích cũng cảm giác bất đắc dĩ, cuối cùng mọi người thương nghị, quyết định phân tán các môn hạ đệ tử, để bọn họ tản ra khắp nơi, như vậy dù Đường Phong ở chỗ nào cũng có thể bị nắm lấy.
Theo lời kể của mấy đệ tử về các cao thủ Thiên giai, biết được Đường Phong tuy rằng là huyền giai nhưng sức chiến đấu mạnh vô cùng, thậm chí đã từng một người xông vào đại quân ngàn người tùy ý giết, đối mặt với năm sáu địa giai cũng không phải chuyện lớn gì. Nhưng về chuyện này, cả đám đều lấy đầu cam đoan mình không nói dối nửa lời, do với trân châu còn thực hơn, nhớ lại lúc ấy thôi, chân cả đám đã run rẩy không ngừng.
Trong miêu tả của bọn họ, Đường Phong là huyền giai nhưng so với Thiên giai còn đáng sợ hơn.
Vì để các đệ tử không hoảng sợ thêm, phụ trách của ba tông ra lệnh các đệ tử tuyệt đối không được đem chuyện này nói lung tung. Bọn họ cũng chuẩn bị ít phòng bị, tuy rằng để các đệ tử tản ra nhưng không thể phân tán quá nhiều, mỗi đội đều có các cao thủ, một đội từ hai mươi đến ba mươi người, phụ trách tuần tra một phạm vi nhất định.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 48 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Mà mấy Thiên giai bọn họ cũng xuất động bốn phía, nơi nơi tìm kiếm.
Có thể nói, cứ tìm như vậy, thì Đường Phong dù biến thành ruồi bọ cũng có thể bị kéo ra.
Trên thực tế việc này cũng có hiệu quả thần kì, mới tìm kiếm một ngày, đầu lĩnh ba tông đã nhận được báo cáo, nói là phát hiện tung tích Đường Phong.
Nhưng kết quả lại khiến bọn họ thổ máu.
Ba đội ngũ phát hiện tung tích Đường Phong đều bị diệt. Mà dẫn đầu lại là ba cao thủ địa giai.
Ba cao thủ địa giai kia là bị độc chết, những người còn lại hoặc là bị giết bằng thuốc độc, hoặc là bị ám khí giết chết.
Lúc bảy cao thủ Thiên giai đi xem xét hiện trường cũng không dám tin vào hai mắt của mình, bọn họ thế nào cũng không rõ, một huyền giai sao có thể làm đến trình độ này?
Thiết Phong Cốt vẫn đi cùng bọn họ, chẳng qua đệ tử Vạn Thú Đường đều án binh bất động, ở một chỗ nghỉ ngơi, thuận tiện chờ tin báo. Thiết lão nhân không phải đứa ngốc, nhiều người tìm Đường Phong như vậy, một ngày nào đó cũng có thể bắt được, cần gì đến đệ tử môn hạ của mình phải xuất lực? Vả lại, để Đường Phong cùng ba tông môn tăng thêm cừu hận, chính mình không phải đưa mặt tiên phong.
về sau, Đường Phong lại im lặng không lộ diện vài ngày, nhưng mọi người bị gây sức ép, trong lòng rất hoảng sợ.
Đường Phong giấu mặt vì mình bị thương, một ngày giết hết ba đội, tuy rằng nói hắn dùng độc làm chính, hạ độc địa giai không có vấn đề gì, nhưng đụng đến đội hơn mấy chục người cùng lúc, hiện tại không có Khiếu Thiên Lang giúp đỡ, dựa vào một mình mình giết toàn bộ cũng có chút hao tay hao chân.
Thương thế trên người Đường Phong là lúc ở hỗn chiến bị một cao thủ địa giai chém một nhát, may mắn thân thể qua rèn luyện cũng cường đại, có cương khí hộ thể, đao kia chỉ chém vào thịt, không hại đến gân cốt.
Nhưng Đường Phong cũng có chút sợ hãi, đêm đó xông vào đại quân ngàn người không chút sợ mà hiện giờ đối diện với mấy chục người lại sợ, xem ra năng lực một người vẫn có hạn a.
Sau khi thượng dược lên vết thương, Đường Phong hấp thu năng lượng âm hồn cô đọng xong mới xuống núi.
Lúc này Đường Phong càng thêm giảo hoạt rất nhiều, đụng tới đội của địch nhân, phóng ám khí xong liền quay đầu bỏ chạy, tuyệt đối không theo họ đánh bừa.
Ai có thể chạy trốn qua Đường Phong? Mỗi lần đụng tới địch nhân, Đường Phong giết vài người sau đó bỏ chạy, tìm mãi không thấy, khiến người ta vừa ủy khuất vừa phẫn nộ, một bụng tức giận không nơi nào phát tiết.
Một lần chết vài người thì không tính gì, nhưng mỗi ngày đều bị giết hơn mười lần, số người chết càng tăng.
Cái gọi là chuyện tốt chẳng ai hay, chuyện xấu truyền xa ngàn dặm. Đường Phong cùng tam đại tông môn đấu trí so dùng, giết chết vô số địch nhân, chuyện này nhanh chóng truyền xa. Đường Phong giết nhiều người, người không biết thì nghĩ người nào giết quá nhiều người đều không phải người tốt.
Kết quả, Đường Phong bỗng dưng bị lấy một cái danh là “Huyết ma”.
Vừa nghe đã biết là không tốt đẹp gì, tuyệt đối là nghĩa xấu.
Huyết ma ra tay, thiên địa biến sắc, giết người như ma, máu chảy thành sông! người vô tội chết trên tay Huyết ma Đường Phong đã đến năm nghìn người, hơn nữa con số này ngày một tăng lên. Nói hai tay hắn dính đầy máu tươi, tội ác chồng chất, làm chuyện nhiều đến mức xấu nếu ghi chép lại đến bản trúc nan thư cũng không đủ.
Năm nghìn người, con số này chắc chắn là đem hai ngàn năm trăm người trong Cự Kiếm Môn tính vào luôn rồi.
hơn nữa người Đường Phong giết cũng không phải vô tội gì, đều là người sẽ đối phó với Đường Phong, hoặc là người đã thành địch nhân của hắn.
Đường Phong cũng thật không ngờ, mình ở Cự Kiếm Môn nháo như vậy cư nhiên còn mang trên lưng một tên, tên Huyết ma này, khí phách cỡ nào, hình tượng cỡ nào, khiến người ta nghe được liền cảm giác Đường Phong là loại cao to vạm vỡ, thần tình dữ tợn, một thân sát khí, cầm trong tay khảm đao hung tàn giết người. Đường Phong nếu biết được, đoán chừng sẽ lệ rơi đầy mặt, nghẹn đến độ không nói nên lời.
Nói như vậy, mấy cái danh nào là thuộc người có thực lực cao thâm, chỉ có đứng trên thế giới mới có mấy danh hào thế này. Tên này không phải mình tự xưng, mà là địch nhân tặng.
Giống như nói Tiếu thúc cùng Đoạn thúc, thiên sát địa thí hai đại sát thần, ngày xưa đi đến đâu thì đều khởi lên huyết vũ tinh phong, làm cho người ta tim đập nhanh.
Giống như nói Tần tứ nương, cái tên Hỏa Phượng Hoàng cùng Thần Binh Viêm Nhật Chi Uy, không người không biết, không người không hiểu.
Mà Lâm Nhược Diên cùng Bạch Tố Y tuy rằng cũng là Thiên giai nhưng thực lực các nàng không phải cao nhất nên không có danh hào.
Đương nhiên cũng không phải mỗi cao thủ đỉnh cao đều có danh hào, đây cũng không phải chuyện gì, chủ yếu là không để cho địch nhân mặt mũi.
Huyết ma Đường Phong nay giết người, đánh một thương đổi một chỗ, mỗi lần ra tay luôn giết vài người, sau đó so với thò còn chạy trốn nhanh hơn.
người của ba tông không có cách nào, chỉ có thể hướng Thiết lão nhân cầu xin giúp đỡ.
Tư Không Thúy trên mặt đầy vẻ u sầu nói:
- Thiết đường chủ, có thể cho chúng tôi mượn mấy con linh thú am hiểu truy tung không? Các đệ tử của chúng ta cũng không biết rõ Đường Phong, hắn là lại người giả dối âm hiểm, siòi che giấu, cho dù thật sự đụng phải cũng có thể không biết Đường Phong là ai. Mà hành tung của hắn lại mơ hồ, trong phạm vi ngàn dặm tìm kiếm một người như vậy giống như tìm kim dưới biển. Đệ tử của ngài nhiều linh thú như vậy, lại am hiểu truy tung, cứ chờ ở đây như vậy quả không phải là cách.
Rất nhiều người không biết Đường Phong, đây là điểm trí mạng. Đường Phong chỉ cần hóa trang một chút, người khác có thể không phát hiện ra hắn.
Nguyệt Cô Minh hé ra tiểu bạch kiểm, nhẹ nhàng nói:
- Thiết lão nhân, Đường Phong cũng có thù oán với người của Vạn Thú Đường, ngoài trừ ngài nhiều ngày theo bọn ta, các đệ tử môn hạ vẫn án binh bất động, nay cùng nên có hành động đi?
Nguyệt Cô Minh vừa nói ra câu này xong thì Lôi Kinh Thanh cũng tức giận nhìn về phía Thiết Phong Cốt. Mấy ngày nay, mấy người bọn họ bị Đường Phong làm cho tâm tình vô cùng buồn bực, lòng cồn cào như lửa đốt, mà Thiết lão đầu thì giống như chẳng có gì cả theo sau bọn hắn, đi theo bọn hắn xem xét thi thể của đệ tử, theo chân bọn họ cùng ăn cùng ở, đệ tử môn hạ của mình thì một tên cũng không mất.
Cứ như vậy, tâm lý của người trong ba tông làm sao cân bằng cho được? Tất cả mọi người đều có thù oán với Đường Phong, cũng muốn bắt hắn lại đánh cho một trận tơi bời rồi bầm thây ra thành vạn đoạn, dựa vào cái gì mà đệ tử của Vạn Thú đường có thể an tâm ngồi chờ ở một chỗ, còn đệ tử ba tông bọn ta thì phải lo lắng đề phòng, tuần tra cả ngày ở bên ngoài chứ? Giết Huyết Ma Đường Phong cũng không phải chuyện riêng của ai, vì Lý Đường đế quốc trừ đi tai họa lớn này cũng coi như là tích thêm công đức.
Tư không Thúy dù sao cũng là phận nữ nhi, lời nói cũng khá khách khí, mặc dù không nói rõ Thiết Phong Cốt ăn ở không có phúc, nhưng nói gần nói xa cũng lộ ra ý này, Nguyệt Cô Gia mình thì thẳng thắng hơn một chút, thiếu chút nữa đã máng Thiết Phong Cốt là lão cáo già, lời này tuy hơi khó nghe, nhưng lại là sự thật.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina