Hàng Long Giả
Tác Giả: Đại Minh Vương
Chương 6: Long Hồn thảo.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Ngừơi là 1 loại sinh vật yếu nhược, đặt biệt là người chưa từng trải qua sinh tử khảo nghiệm như Lạc Phi thì càng yếu nhược.
Lúc đói khát, Lạc Phi sẽ quên đau đớn, lao vào nhai ngấu nghiến Nhị Hoa. Lúc đau đớn truyền tới, Lạc Phi hối hận muốn khóc, hận không thể nhổ ra hết những thứ mình vừa mới ăn .
Trong đoạn thời gian này, Lạc Phi sống rất đơn giản, cũng rất gian nan.
lúc thanh tỉnh, Lạc Phi lại luyện công, nghiên cứu lai lịch và thuộc tính cổ thần bí hỏa diễm. Đói bụng ăn vài ngụm cự hình Nhị Hoa, sau đó đau đớn như tê tâm liệt phế. Mỗi lần, Lạc Phi đều sẽ bị đau đến ngất xỉu, sau đó đánh một giấc, tỉnh lại sau đó tiếp tục lặp lại lịch trình gian khổ này.
Mỗi một lần đau đớn, Lạc Phi đều có xúc động muốn nhảy xuống vực.
Nhưng sự lưu luyến sinh mệnh khiến hắn chùng bước .
Lần thứ mười một tỉnh lại, Lạc Phi phát hiện một hiện tượng kỳ quái, rừng cây đối diện sơn động từ thúy lục biến thành màu hoàng kim, vốn là gió thổi hướng nam nay lại đổi sang hướng bắc, mà nhiệt độ không khí cũng giảm đi rất nhiều.
"Không thể nào, chẳng lẽ đã vào mùa thu ?" Nhìn lá cây dồn dập rơi xuống, Lạc Phi trợn mắt há mồm.
Lạc Phi theo gót Mạo Hiểm Giả tiến vào rặng núi là tháng 5, ở trong núi dạo quanh hơn mười ngày, hiện tại nên là tháng sáu. Nhưng nhìn theo hiện trạng thì lại là tháng 9.
Chẳng lẽ mỗi lần ngủ đều hơn 10 ngày?
Cách nghĩ này làm cho Lạc Phi vừa hoan hỉ vừa lo lắng. Hoan hỉ vì, một giác có thể ngủ đến mười ngày, thời gian hắn sống càng dài. Lo lắng là, cuộc sống như vậy thì còn gì ý nghĩa?
Vì chứng minh chính mình ngủ 1 lần 10 ngày, Lạc Phi lại một lần nữa đi vào sơn động, đem một cái sa lậu cự đại qua.( sa lậu chắc là loại đồng hồ cát)
Cái sa lậu này cao 2 thước, sa tử bên trong chí ít cũng 400 cân, trên sa lộ điêu khắc hình 4 cự nhân. Không cần hỏi, đây nhất định là công cụ tính giờ mà Titan Cự Nhân mấy ngàn năm trước từng tung hoành đại lục sử dụng, thời gian tính lên đến 1 tháng.
Đối với việc có thể dễ dàng dời khối sa lậu này qua, Lạc Phi cũng tự cấp cho mình 1 cái giải thích.
Nhất định là do Ma Cô cự đại kia gây ra.
Ma Cô từ phân Cự Long sinh trưởng ra, nhiều ít hấp thu một ít lực lượng Cự Long, sau khi bị mình ăn nên cũng có 1 ít Long Lực.
Đem sa lậu đặt tại cửa động, Lạc Phi tử tế quan sát mấy giờ, xác định mỗi một ngày rớt xuống bao nhiêu sa lượng. Lúc thời gian chạng vạng, lúc Lạc Phi chuẩn bị ăn Độc Ma Cô, hắn trên mặt trên sa lậu làm một cái ký hiệu.
Quả nhiên, lúc Lạc Phi lần nữa tỉnh lại, sa tử trong sa lậu đã chảy xuống đi gần một nửa, tính toán sơ qua đại khái khoảng 10 ngày.
Nhìn lại rừng núi bên ngoài, chỉ thấy lá cây cũng rụng gần một nửa.
đây thật là 1 kiểu sinh hoạt kỳ quái, ngủ 1 lần là hơn 10 ngày, nếu đem đại Ma Cô này ăn hết cũng qua 7,8 năm thời gian.
Đương nhiên , tiền đề là Độc Ma Cô không bị hư thối.
Độc Ma Cô này cũng thật thần kỳ,gió thổi mạnh hơn 100 ngày nó vẫn y nguyên như cũ, tươi mới, tràn đầy hơi nước. Tựa hồ trên mặt của nó có 1 tầng vật chất thần kỳ, có thể ngăn mất nước cũng có thể ngăn ngoại giới xâm nhập.
"Có lẽ ăn không tới 1 năm ta cũng sẽ ngán và nhảy xuống vực rồi!" Lạc Phi ngồi trên nép vách đá, nhìn vào rặng núi Fanors nguy nga, trong lòng chợt nghĩ: "Bất kể thế nào, ta cũng tính là đã sáng tạo một kỳ tích, ta là người duy nhất từ trước tới nay có thể ở trong sào huyệt Cự Long sinh hoạt nhiều năm."
Một trận gió lạnh thổi qua, Lạc Phi rùng mình 1 cái.
Không có biện pháp, Lạc Phi lập tức tiến vào trạng thái minh tưởng, tinh thần lực của hắn toàn bộ tập trung ở vị trí tâm tạng, tỉ mỉ xem xết cỗ noãn lưu kia.
Hiện tại, Lạc Phi đã không nghĩ tới việc học Phù Không Chi Vũ, rồi từ trong sơn động bay ra ngoài , hắn ngồi xuống tu luyện với mục đích duy nhất là muốn được thoải mái. Bởi vì chỉ có lúc minh tưởng,đoàn hỏa diễm bao bọc tâm tạng mới thiêu đốt, cung cấp cho hắn 1 ít hơi ấm.
Bởi vì có hơn mười lần kinh nghiệm, Lạc Phi có thể trong chớp mắt điều khiển tinh thần lực đến đúng vị trí, cũng có thể trong tích tăc làm đoàn hỏa diễm đốt lên, tinh thần lực giống như 1 mồi lửa, dưới mệnh lệnh của Lạc Phi tùy ý châm đốt.
Đối với đoàn hỏa diễm này hắn đã nghiêng cứu hơn 10 lần, Lạc Phi vẫn không cách nào biết nó là cái quái gì, cũng chẵng biết thuộc tính của nó.
Chẳng qua có 1 việc Lạc Phi chắc chắn, là cổ hỏa diễm và Độc Ma Cô có liên quan với nhau.
Lạc Phi từng thử dùng tinh thần lực đem doàn hỏa diểm đến 2 đùi, để kiểm tra việc mình tăng cường lực lượng có liên quan đến cổ hỏa diễm này hay không. Hắn cũng từng án chiếu phương pháp trước kia Ma Pháp Sư dạy bảo, niệm mấy câu Ma Pháp chú ngữ, hi vọng nó có thể biên thành ma lực, vậy là hắn có thể trở thành một Ma Pháp Sư.
Nhưng mà hết thảy nỗ lực đều không có kết quả, Lạc Phi trừ xác nhận đoàn hỏa diễm ẩn chứa lực lượng cường đại ngoài ra không biết thêm được gì.
Tiếp tục minh tưởng rồi ngủ say. Đông đi xuân tới, hoa nở hoa tàn, Độc Ma Cô bị ăn không còn tới 10 cân, hắn cũng minh tưởng rồi ngủ say hơn 30 lần. tính toán sơ lượt hắn đã bị nhốt ở đây 7,8 năm .
Một ngày kia, trong lúc Lạc Phi đang nghiêng cứu đoàn hỏa diễm, thì từ trong Huyệt động truyền tới tiếng bước chân vang dội.
Lạc Phi trong lòng cả kinh, vội vàng đứng lên, thân thể dán chặt lên thạch bích.
Trong chớp mắt, Cự Long Seth Kaya điên cuồng chạy, cái miệng to lớn mở ra điên cuồng hít thở nguồn không khí tươi mới.
Seth Kaya xoay người, 2 chân Cự Long đặt trên 2 tảng đá, “phẹt” 1 cái, vài trăm cân phân và nước tiểu lũ lượt trào ra, ào ào trúc xuống.
"Trên đời này, không có sự tình gì thống khoái bằng việc ngủ 1 giấc !" Seth Kaya tự lẩm bẩm, nghiêng đầu nhìn phía dưới Long xí.
"Trời ạ, ta tạo ra Long Hồn Thảo a !" Seth Kaya kinh hô một tiếng, triển khai hai cánh, bay lên không.
Seth Kaya tại không trung xoay vòng, trong miệng hưng phấn mà lớn tiếng gầm, tựa hồ giải khai dược tâm sự.
Đột nhiên, Seth Kaya trên không trung bổ nhào xuống, nhào hướng vách đá bên cạnh đích Long xí.
"Ầm ầm, ầm ầm!" Một đoạn Độc Ma Cô bị ném lên, rơi đến trước chân Lạc Phi. Lạc Phi sợ đến vội vàng lùi về sau, để tránh bị vài trăm cân Ma Cô nện vào. Vài phút sau, Độc Ma Cô dài đến hơn hai mươi thước, trọng lượng chí ít bốn năm tấn bị Seth Kaya toàn bộ ném vào sơn động, Seth Kaya cũng hoan hô rồi chui vào.
"Ha ha, Long Hồn thảo, mười vạn năm Long Hồn thảo mới xuất hiện một lần cư nhiên ta gặp phải, ta lập tức liền có thể tiến giai !" Seth Kaya hưng phấn lớn tiếng gào thét, bắt đầu lang thôn hổ yết Độc Ma Cô.
Seth Kaya là một đầu tam giai Băng Sương cự long, thể dài hơn ba mươi thước, trọng lượng trên hai mươi tấn. Cái miệng lớn của Seth Kaya mở ra, chí ít cũng rộng 3 thước, có thể một ngụm nuốt xuống vài trăm cân thức ăn. Long Nha dàiHơn một thước ma sát vài cái, Độc Ma Cô liền bị mài thành mảnh vụn, thuận theo cổ họng tiến vào Long phúc.
Lạc Phi dựa lưng thạch bích, nhìn vào tướng ăn đáng sợ của Seth Kaya, khắp người không tự chủ được run rẩy."Thần a, may mà nàng không có ăn ta, nếu không tư cách nhét kẽ răng cho nàng cũng không có!"
Seth Kaya ăn rất nhanh , không đến mười phút, nàng cư nhiên ăn 1 lượng so với thể tích nàng không kém bao nhiêu.Độc Ma Cô bằng 1 phần 5 trọng lượng cơ thể bị nàng ăn sạch sẽ, thậm chí ngay cả 10 cân Nhị Hoa của Lạc Phi cũng bị ăn mất.
Mỗi khi Seth Kaya vỗ bụng, nàng laị nhảy lên, lắc lắc thân thể, không thể tưởng tượng dược là bụng nàng lại nhỏ xuống .
Sau cùng, lúc ánh mắt Seth Kaya dừng trên ngườ Lạc Phi, Lạc Phi mới lấy hết can đảm kêu gào:"Uy, ta không phải Ma Cô, ngươi không thể ăn ta?"
"Di, ngươi còn sống?" Seth Kaya rất đỗi kinh nghi, trừng mắt: "Chẳng lẽ ta chỉ ngủ một ngày, ngươi làm sao không bị chết đói a?"
Một ngày, ít nhất là bảy năm a!
Chẳng qua Lạc Phi cũng không dám thừa nhận, bởi vì hắn đã phát hiện, đầu Cự Long này đối với cự hình Ma Cô xem như bảo bối, nều để nàng biết chính mình đem bộ phận tinh hoa của Độc Ma Cô ăn sạch, nàng còn không đem mình lập tức xé xác sao!
"đúng, ngươi mới ngủ có 10 giờ." Lạc Phi nói bừa.
"Làm sao có thể? Ta rõ ràng đã mơ 1 giấc, mơ 1 giấc nhiều năm, chẳng lẽ trong lúc ngủ mơ thời gian sẽ kéo dài?" Seth Kaya cảm thấy rất mê hoặc, cự đại Long đầu đung đưa.
"Tôn kính Long công chúa điện hạ, xin hỏi Cái gì là Long Hồn thảo?" Tuy sợ hãi, nhưng là lòng hiếu kỳ còn là khiến Lạc Phi lá gan to hơn hỏi ra nghi vấn trong lòng: "Như quả ta không nhìn lầm, ngài vừa mới ăn rõ ràng là một gốc đại Ma Cô mà?"
"Ma Cô, ngươi cư nhiên đem thực vật thần kỳ nhất trên thế giới gọi là Ma Cô?" Seth Kaya vui đến ha ha cười lớn: " nhân loại Ngu xuẩn a, các ngươi nhất định không có nghĩ đến, trên cái thế giới này cư nhiên tồn tại lên một loại sinh vật thần kỳ. Long Hồn thảo là đồ vật chỉ sinh trưởng trong sào huyệt Cự Long, cả thảy rặng núi Fanors, cách mười vạn năm mới xuất hiện một gốc. Long Hồn thảo bởi vì kề cận Cự Long sào huyệt, bởi vì hấp thu dinh dưỡng trong phân Cự Long, qua mấy vạn năm tẩy lễ, từ đó có thể sinh ra 1 ít thuộc tính của Cự Long. Trong Long tộc, chúng ta xem Long Hồn Thảo là Long thực."
"Long thực?" Lạc Phi lần đầu tiên nghe qua danh từ này: "Nó có bản lĩnh gì?"
"Nó không có bản lĩnh gì , chỉ để thể ăn. Một đầu Cự Long, chỉ cần ăn một gốc Long Hồn thảo, trong mười ngày sẽ tiến giai." Seth Kaya đắc ý huy động cánh, cự đại khí lưu suýt nữa đem Lạc Phi thổi bay: "Ta hiện tại ăn Long Hồn thảo, thời gian ta tiến giai thành tứ giai Cự Long chí ít cũng giảm bớt 1 ngàn năm!"
Lạc Phi lo lắng bất an hỏi: "nếu là một cái nhân loại ăn Long Hồn thảo, sẽ phát sinh sự tình gì?"
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết
Hàng Long Giả
Tác Giả: Đại Minh Vương
Chương 7: Long tộc lão xử nữ.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
"Nhân loại?" Seth Kaya lắc đầu: "Trong Long tộc, có thể ăn Long Hồn thảo cũng chỉ có 1 phần ngàn, nhân loại nào có tư cách ăn Long Hồn thảo? Nhân loại đều không biết trên thế giới có loại dồ vật thần kỳ này "
"Chưa chắc, Ta cũng ăn nó rồi đây!" Chẳng qua Lạc Phi chỉ có thể nói thầm không dám nói ra miệng.
"Chẳng qua, ta có thể đoán được nhân loại sau khi ăn sẽ sinh ra phản ứng gì." Seth Kaya đầy sát khí nói: "Long Hồn thảo ẩn chứa long lực cường đại, phổ thông Cự Long còn khó hấp thụ. Nếu là người ăn , nhất định nổ tan xác bởi vì không cách nào thừa nhận nguồn năng lượng vô cùng lớn này."
"Long Hồn thảo nặng hớn 1 tấn, 1 nhân loại làm sao có thể ăn hết như vậy?" Lạc Phi mồ hôi lạnh đổ ra: "Nếu mỗi ngày chỉ ăn 1 chút, ăn trong 8,10 năm thì có nổ tung không?"
" nhân loại Ngu xuẩn, đều sẽ hỏi vấn đề ngu xuẩn ." Seth Kaya hà hơi một cái, cất bước hướng vào trong bước tới: "Ta ăn Long Hồn thảo, tất phải hảo hảo nghỉ ngơi mấy ngày, chuẩn bị tiến giai ."
"Uy uy, chờ một chút, tôn kính Long công chúa điện hạ!" Lạc Phi lo lắng Seth Kaya một ngủ là nhiều năm, vội vàng cầm lấy cuộn da dê Phù Không Chi Vũ nói: "Cự Long đều là Ma Pháp Sư vĩ đại, ngài có thể nói cho ta, vì cái gì ta án chiếu tu luyện Ma Pháp theo mặt trên dồ án, lại không có kết quả?"
"Ngươi, ngươi cư nhiên lại tu luyện cái này?" Seth Kaya tựa hồ nghe được sự kiện buồn cười nhất thế giới, che bụng lăng lộn cười trên mặt đất: "Cười chết ta , thật là cười chết ta , ha ha ha!"
"Có cái gì buồn cười? Ngươi không nguyện ý đưa ta xuông ta chỉ có thể tự mình nghỉ biện pháp !" Lạc Phi đối với Seth Kaya tràn đầy oán hận, bởi thế ngữ khí cũng cứng nhắc hơn.
" hơn Hai ngàn năm trăm năm trước, lúc ta còn là một đầu Nhất giai Tiểu Long, có một lần ta không cẩn thận, trên 1 cuộn da dê vẫy bào niệu . Sau đó xuất hiện 3 bức đồ án này." Seth Kaya cười đến dầu va vào đá: "Cuộn da dê trên tay ngươi trừ mấy chữ bên ngoài, còn lại là do bổn công chúa làm. Ha ha ha, ngươi cư nhiên đem nó coi như đồ phổ tu luyện Ma Pháp, ngươi nói buồn cười hay không cười?"
Khó trách chính mình tu luyện không thành công, nguyên lai đây là niệu tí a!
Tát bào niệu lại có thể niệu ra dồ án luyện công, Cự Long thật là một chủng sinh vật kỳ quái.
Seth Kaya đi , Lạc Phi lại lâm vào tuyệt vọng.
Lạc Phi cũng không sợ hãi chính mình ăn Long Hồn thảo, thân thể sẽ nổ tung. Lạc Phi lo lắng là thức đã không còn, hắn còn có thể sống mấy ngày?
Seth Kaya vừa mới ăn đống Long Hồn Thảo, ngay cả Nhị Hoa của Phi lcũng không ưu lại.
"Ăn đi, ăn đi, nghẹn chết ngươi!" Lạc Phi nguyền rủa Seth Kaya, bắt đầu lục lọi những thứ còn sót lại.
Miệng của Seth Kaya quá lớn nên không thể ăn tử tế như nhân loại được, bởi thế còn sót lại không ít thức ăn. Sau 1 phen tìm kiếm Lạc Phi gom lại được 4,5 cân trong đó có 1 khối khoảng 1 cân.
đây chỉ là thân của Longt Hồn Thảo chứ không phải là tinh hoa của nó.
Theo tính toán của Lạc Phi,nếu công hiệu cũng giống như Nhị Hoa,ăn 1 lần ngủ 10 ngày thì có thể sống được 4 tháng.
Buồn bực nhìn ra ngoài rừng cây, Lạc Phi biết bây giờ là mùa hè.
Có lẽ, tới mùa đông,nhân loại duy nhất sống trong Long Huyệt 7,8 năm cũng sẽ chết hóa thành 1 đống thây khô.
Thân thể bị Long Hồn Thảo cải tạo qua so tảng đá còn cứng hơn, Lạc Phi một quyền nện lên tảng đá tạo ra 1 cái hố to, rơi xuống vài chục cân đá.
cổ Liệt hỏa bên trong tâm tạng là long lực, nó đã được Seth Kaya chứng thực.
Một Nhân loại lại có Long Lực đặc hữu của Cự Long thì sẽ phát inh sự tình gì, Lạc Phi lười suy nghĩ, bởi vì lực lượng có lớn hơn nữa cũng không thể dùng thay cơm, không thể làm cho mình từ 400 thước rơi xuống mà không chết.
Lạc Phi ngồi ngây ngốc trên vách đá, bên tai truyền tiếng ngáy của Seth Kaya như ẩn như hiện, trong lòng một mảnh thê lương.
Đến đêm, Lạc Phi đói , hắn cẩn thận cầm nữa cân Long Hồn Thảo ăn sạch, sau đó yên tĩnh chờ con đau xuất hiện.
Nhưng mà, qua mấy giờ , Lạc Phi một điểm cảm giác đau dớn cũng không có. Ngược lại hắn cảm thấy mình thần thanh khí sảng, 1 chút uể oải cũng không có, trong cơ thể tràng ngập lực lượng.
Chẳng lẽ ta đã thích ứng với lực lượng của Long Hồn Thảo, hoặc giã phần thân Long Hồn Thảo không có Long Lực?
Lúc mặt trời lên, Lạc Phi đột nhiên ý thức được, tử vong so với trước càng gần, bởi vì hắn lại cảm giác đói.
Trước kia, một cân tinh hoa Long Hồn thảo có thể giúp hắn chống chọi 10 ngày. Hiện tại, một cân phổ thông Long Hồn thảo lại chỉ có thể làm bụng hắn thỏa mãn mười mấy giờ. Tình ra hắn chỉ đủ thức ăn trong hơn 10 ngày nữa. Nếu vận khí tốt, trời đổ mưa thì hắn có thể sống tối da 1 tháng .
"Đau a, van cầu ngươi cho ta đau ngất đi!" Lạc Phi tuyệt vọng kêu khóc.
Thống khổ cũng tốt, tuyệt vọng cũng tốt, hiện thực là tàn khốc như vậy, Lạc Phi cũng không có năng lực cải biến hết thảy . Trừ phi là phát sinh kỳ tích, trừ phi lại có 1 gốc Long Hồn Thảo sinh ra, nếu không, Lạc Phi chết đói trên vách đá là kết cục định sẵn.
"Thà rằng ngã chết, cũng không muốn chết đói!" Mười ngày sau, Lạc Phi ăn xong khối Long Hồn Thảo cuối cùng, hắn đứng trên vách núi chuẩn bị kết thúc cuôc đời mình.
"Uy uy, cho hỏi ta đã ngủ bao lâu rồi?" Đột nhiên, Seth Kaya xuất hiện, đem Lạc Phi lôi vào.
"Mười Ngày!" sắp chết rồi, Lạc Phi cũng không sợ Seth Kaya nữa: "Ngươi là 1 đầu Long ngu xuẩn, cả việc mình ngủ bao lâu cũng không nhớ nửa, đâm đầu chết cho rồi."
"ta thật muốn đâm dầu chết a!" Không nghĩ tới Seth Kaya không có bị chọc giận, hắn đi đến cửa vào huyệt động, dứng trên vách đá nói: "Mười ngày, ta lại không có tiến giai thành tứ giai Cự Long, ta không muốn sống."
"Chết đi, chết đi! Chẳng qua trước khi ngươ tự sát, tốt nhất đem ta đưa xuống dưới đi." Lạc Phi không có chú ý tới Seth Kaya đang bi thương, ngữ khí càng cứng ngắc .
"Mười vạn năm mới xuất hiện một cây Long Hồn thảo bị ta ăn sạch , ta vốn là cho là ta nhất định sẽ trở cự long đầu tiên trong 10 vạn năm qua trước 3000 tuổi trở thành tứ giai cự long. Nhưng mà ta sai rồi,ta không đợi Long Hồn Thảo hoàn toàn trưởng thành đã đem nó ăn sạch . Ô ô... cơ hội 10 vạn năm 1 lần lại bị ta lãng phí a!"
Seth Kaya thương tâm muốn chết, nước mắt lớn nhỏ cuồn cuộn chảy xuống.
Không thể nào, ta ở chỗ này bị khốn bảy tám năm mà chưa khóc, ngươi mới ăn một gốc Độc Ma Cô mà lại khóc như vậy, ngươi mà là Cự Long ư, so với tiểu hài tử còn không bằng!
Lạc Phi lớn gan, đi qua vỗ vỗ Long Nha: "Tiểu Long đừng khóc, không tiến giai thì không tiến giai. So với nhân loại chúng ta, Cự Long là chủng tộc có cuộc sống an toàn nhất rồi, cơ hồ không có thiên địch, ngươi muốn cường đại như vậy làm gì?"
"Ngươi biết cái gì a? Tuy 1000 năm chưa chắc đã chiến dấu 1 lần, nhưng không có nghĩa là chúng ta vức bỏ vũ lực." Seth Kaya dứt khoát nằm tại trên tảng đá, 2 bắp đùi nặng gần 2 tấn dứt khoát dặt trên tảng đá: "Còn có, ta đã 3000 tuổi, trở thành “gái già”, nếu còn không tiến giai, thì Hảo Long đều bị Long cô nương khác chiếm hết a!"
Cô nương 3000 tuổi đủ già a.
Nhưng là Seth Kaya là một đầu Cự Long , Long tộc có thể sống hơn một vạn năm, Ba nghìn tuổi chẳn qua cũng chỉ là thiếu nữ thôi.
"Muốn tìm nam bằng hữu , đơn giản, ngươi bay ra ngoài, đến Long Huyệt khác dạo vài vòng, nói không chừng sẽ câu dẫn vài đầu nam tính Cự Long." Lạc Phi cố ý chọc giận Seth Kaya: "Ngươi sẽ không nói là ngươi thấy cự Long Khác sẽ ói mửa nha?"
"Không phải." cái đầu Seth Kaya đung đưa: "Là bởi vì ta đẳng cấp không đủ. Trong Long tộc đạt đến tứ giai mới có thể sinh con đẻ cái. Nếu không dến tứ giai, ngươi cả đời sẽ làm lão xử nữ, xữ nam đi . Trong lich sử, đã từng có rất nhiều Cự Long tựu là bởi vì không thể vào tứ giai, một dời cô đơn, đến chết cũng không có con cái."
Nguyên lai là bởi vì cái này, Lạc Phi trong lòng vui vẽ. Chính vì mình sống lâu mấy năm, lại khiến hôn nhân của 1 Cự Long chậm đi vài năm, đúng là có ý tứ.
"Oa... Ta nhớ ra rồi!" Đột nhiên, Seth Kaya gầm một tiếng nhảy dựng lên: " nhân loại Đáng ghét, phải hay không ngươi ăn Long Hồn thảo của ta?"
"Không... Không có!" Lạc Phi từng bước lùi về sau: "Bụng ta nhỏ như vậy làm sao có thể ăn mấy tấn Long HỒn Thảo?"
Seth Kaya cũng không dám khẳng định phán đoán của chính mình , thế là dùng một đôi mắt to trừng mắt Lạc Phi.
"Oa..." Đột nhiên, thiên không trung truyền đến ngoài ra một đầu Cự Long đích gầm gào: "Seth Kaya, nhanh đi Phong Long Đài a, Long Vương muốn phong Long !"
Hàng Long Giả
Tác Giả: Đại Minh Vương
Chương 8: Phong Long đài.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
"Ron Artest, thật là muốn phong Long sao?" Vừa rồi còn đòi sống dòi chết giờ Seth Kaya lại hướng lên không nói: "Làm sao ta không có nhận được tin tức của Long Vương?"
"Ta đây không phải tới đưa tin tức sao?" Cự Long Ron Artest cùng Seth Kaya song song phi hành: "Ta hiện nhận lệnh làm truyền tín sứ cho đại Vương, chuyên môn phụ trách việc đưa tin cho Cự Long trong rặng núi Fanors. "
"Thật sao, quá tốt !" Seth Kaya một trận hoan hô.
Hai đầu Long vỗ cánh, như thiểm điện hướng phía Bắc bay đi, vài phút sau, thân ảnh đã tan biến bên ngoài rặng núi.
"Uy, làm cái gì mà bắt chuyện cũng không cứ vậy bay đi, khi nào thì trở về a?" Nhìn vào phương hướng Cự Long tan biến, Lạc Phi giận dữ giơ lên ngón giữa.
Phong Long Đài là 1 danh tự thanh danh vang xa, Lạc Phi lúc nhỏ đã nge nói qua.
Phong Long Đài nằm ở phía bắc rặng núi Fanors, là 1 đỉnh núi bằng phẳng cực lớn. Đỉnh núi cao hơn bốn trăm thước, diện tích bình dài hơn 1 km vuông, mặt đất phẳng như đao cắt, Tương truyền là do Long thần thời viễn cổ làm.
Gọi là phong Long, là có 2 nghĩa, loại hàm nghĩa thứ nhất là sắc phong cự long làm tọa kỵ cho Long Kỵ sĩ. Loại thứ hai là Long vương tuyển chọn Long cung vệ đội, người chiến thắng sau cùng trở thành Long tộc thủ hộ Chiến sĩ, được sắc phong là Long sứ.
Hơn ba ngàn năm trước, thống trị cả thảy Bang Tuowu đại lục là Titan Cự Nhân cường hãn. Mỗi một cái thành niên Titan thân cao chí ít năm thước, cao nhất đến mười thước, bọn họ có lực lượng vô cùng lớn, có Lôi Điện hệ Ma Pháp, hơn nữa miễn dịch đối với đại đa số ma pháp công kích. Cường giả trong tộc Titan, thậm chí có thể cùng Cự Long so bì.
Tương truyền, có một năm Long Vương Parrott đang trên Long đài, đột nhiên bị thập đại cừơng giả tộc Titan công kích thiếu chút nữa là bỏ mạng. Vừa khéo Thánh ma đạo sư Dea đi ngang qua nơi này, hắn thấy Long Vương gặp nguy hiểm nên ra tay giúp đỡ, qua ba ngày 3 đêm huyết chiến cuối cùng cũng đánh bại thập đại cừong giả tộc Titan, cứu đựơc Long Vương Parrott.
Long Vương Parrott cảm kích ân cứu mạng của Dea, đem trấn tộc chi bảo của Long tộc—— bảy khỏa Long Châu tặng cho Dea.
Parrott cùng Dea ước định, vô luận lúc nào, một khi nhân loại cần trợ giúp của Long tộc, chỉ cần cử 1 cừơng giả cầm 1 khỏa Long Châu, đi tới Phong Long Đài, có thể yêu cầu Long tộc phái ra bảy đầu Cự Long đến thế giới nhân loại làm tọa kỵ cho Long Kỵ Sĩ nhân loại, phục dịch kỳ hạn năm năm.
Cái này là nghi thức phong Long của nhân loại .
Năm thứ 2 kể từ khi Dea có được Long Châu, ở Phong Long đài đã cử hành nghi thức Phong Long cho nhân loại, 1 lần sắc phong 7 Cự Long ngũ giai . Dea dựa vào thất đại Long Kỵ Sĩ này đánh bại Titan, lần đầu tiên trên Bang Tuowu đại lục xác lập địa vị thống trị của nhân loại, kiến lập Đại Đế quốc —— Der Rohe Đế Quốc.
Dea là Quân Vương khai quốc thống trị Der Rohe Đế Quốc ba mươi tám năm, sau khi hắn chết 300 năm, thất đại Long Kỵ Sĩ đại biểu Thất đại gia tộc bắt đầu tranh đoạt quyền thống trị Der Rohe Đế Quốc, lịch sử gọi nó là thất vương chi loạn. Cuối cùng, hậu nhân của Dea bị đồ lục gần hết, Đại Đế quốc cũng chia ra làm bảy.
sau khi Der Rohe Đế Quốc phân liệt thành bảy quốc gia, vưong thất mất đi 6 khỏa Long châu. Trong đó 5 khỏa đựơc sử dụng, Vương thất nhân loại tổng cộng sắc phong đựơc 35 Long Kỵ Sĩ. Sau mỗi lần nghi thức phong Long , sẽ có bảy Long Kỵ Sĩ xuất hiện, một quốc gia đều có thể bảo chứng bá quyền năm năm. Nhưng mà, khi Long Kỵ Sĩ hết hạn kỳ,, Cự Long sẽ ly khai thế giới nhân loại, đại lục lại lâm vào hỗn chiến.
Hơn hai ngàn ba trăm năm trước, một Quốc vương sử dung Long Châu sau cùng, đi đến Phong Long đài, chuẩn bị lần nữa sắc phong bảy Long Kỵ Sĩ, nhưng sự kiện ngoài ý muốn phát sinh. 1 nhóm cừơng đạo tập kích đội ngũ của Quốc vương, Quốc Vương bị giết, 3 cao cấp chiến sĩ, 4 cao cấp ma pháp sư chuẩn bị làm Long Kỵ Sĩ cũng bị giết, Long Châu không biết tung tích.
Đối với sự cố lần này, nhân loại có rất nhiều suy đoán, có ngừơi nói là Quốc Vương bị địch nhân biết đựơc ý đồ, từ đó mai phục trọng binh tiêu diệt. Cũng có người nói là đích quân đội của Quốc Vương phát sinh nội loạn, từ đó làm cho nghi thức Phong Long thất bại.
Nhưng là thuyết pháp đáng tin cậy nhất là, Long Vương Parrott đã phiền chán nhân loại không ngừng chém giết, không nguyện ý tiếp tục sai phái tộc nhân mạo hiểm tham dự chiến tranh nhân loại, bởi thế mới ngụy trang thành một nhóm cường đạo, đem sau cùng đoạt đi viên Long Châu cuối cùng.
Thời gian đã qua hơn hai ngàn năm, Thương Hải Tang Điền, truyền kỳ vĩ đại phát sinh tại Phong Long Đài đã dần dần bị nhân loại quên lãng, viên Long Châu sau cùng cũng chẳng biết đi đâu, nhưng là Phong Long Đài vẫn là thánh địa của nhân loại.
Bởi vì, nhân loại tuy đã đánh mất quyền lợi phong Long, nhưng là Long Vương Parrott vẫn tại Phong Long Đài phong Long.
Từ lần Phong Long cuối cùng của nhân loại thất bại, Long Vương Parrott bắt đầu lịch sử phong Long của chính mình. Mỗi cách ba bốn trăm năm, Parrott đều sẽ đem Long tộc triệu tập đến Phong Long Đài, tiến hành một trận thi đấu kinh thiên, tuyển chọn 7 đầu Cự Long trẻ tuổi cừơng đại nhất, sắc phong là Long sứ, quản lý tất cả Cự Long.
Lạc Phi biết, phong Long theo lời Cự Long tín sứ Ron Artest, là Long Vương Parrott tự thân chủ trì một trận Long tộc tỷ võ đại hội. Hắn cũng biết, phương bắc hơn một ngàn cây số ở là 1 tòa đỉnh núi bằng phẳng, trên đó sẽ diễn ra trận so đấu kịch liệt.
Nhưng mà, sự tình đó đối với Lạc Phi lại không chút hứng thú.
Seth Kaya rời đi, Long Hồn thảo ăn sạch , sau này sẽ phát sinh sự tình gì, Lạc Phi cũng không muốn biết.
Ba ngày, năm ngày, nhiều nhất cũng chỉ là bảy ngày, Lạc Phi chết đói trên vách đá, trở thành thi cốt nhân loại duy nhất trong Long Huyệt.
Chức nghiệp của Lạc Phi là 1 nghề có độ nguy hiểm cao, hắn xém chết nhiều lần, nhưng từ trứơc tới nay hắn chưa từng nghĩ rằng mình sẽ chết đói. Ôm lấy núi tài bảo rồi chết đói, Lạc Phi có thể nói là 1 Thập Hoang Giả hoang đừơng nhất .
Nằm trên tảng đá lạnh buốt Lạc Phi cố gắn giảm thiểu họat động nhằm duy trì tính mạng của mình.
"Oa oa..." Trên không trung đột nhiên truyền đến tiếng chim kêu. Lạc Phi phát, có 2 con Thương Ưng bay xung quanh miệng Long Huyệt.
Bảy tám năm qua đây là lần đầu tiên Lạc Phi thấy sinh vật tiến vào Long Huyệt. Trong dĩ vãng, bởi vì Seth Kaya tồn tại nên nơi này là 1 vùng đầy Long tức đừng nói là chim bay, cho dù là thỏ hoang hay gà rừng cũng không dám béng mãng lại gần.
Hiện tại, Seth Kaya đi Phong Long Đài, Long tức giảm mạnh, một ít loài chim lớn mật mới dám bay lại gần.
"Ưng a ưng, Ưng bảo bảo, van cầu ngươi ăn ta đ!i” Lạc Phi lặng lẽ cầu khấn: "Mau tới đây, ta bảy tám năm không có ăn thịt a!" Lạc Phi thấy dị tượng, vọng tưởng dùng thân thể chính mình làm mồi dụ Thương Ưng xuống.
Có lẽ là thương ưng không có nhìn đến Lạc Phi, lại có lẽ trong Long Huyệt, Cự Long khí tức còn không có tan hết, 2 con Thưong Ưng trên trời chỉ lo lắng mà bay xung quanh, không dám bay vào.
Trứơc khi thấy Thương Ưng, hắn không hề nghỉ đến thịt, đại não chỉ nghỉ đến chết đói.
Nhưng mà hiện tại, thấy 2 con Thưong Ưng trên trời, không thể bắt đựơc, hắn lại cảm thấy khó chịu . Đại não Lạc Phi không ngừng xuất hiện hình ảnh thịt nứơng, ý niệm muốn cắn 1 miếng thịt nứơng khiến hắn dày vò muốn điên .
"Nghe nói Ưng có thị lực rất tốt, có thể thấy con chuột ở ngoài 1000 thứơc còn có một đặc điểm chúng nó thích ăn động vật bị thương. Đánh cựơc 1 phen: “mụ nội nó, bắt chúng nợ máu phải trả bằng máu !"
Lạc Phi từ trên đất nhặt lên một khối đá sắc nhọn, rạch 1 nhát thật sâu trên ngực. Lạc Phi vứt bỏ tảng đá, dùng 2 tay chà xát lên ngực, làm cho ngực đầy máu me, muốn hấp dẫn sự chú ý của Thương Ưng.
Vài phút sau, ngực Lạc Phi đã 1 mảnh huyết hồng, hắn nằm trên đất, làm bộ thụ thương rất nghiêm trọng, ngẫu nhiên sẽ vặn vẹo than thể 1 cái, chứng minh mình chưa chết thịt còn tưoi mới.
Phương pháp này quả nhiên hữu hiệu, Thưong Ưng đã phát hiện Lạc Phi. Thương ưng hạ thấp độ cao, xoay vòng trên đầu Lạc Phi không đến 100 thứơc, miệng oa oa kêu loạn lên, tùy thời đều có khả năng nhào xuống.
Lạc Phi khẩn trương chờ đợi, hắn cầm 1 khối đá lớn trong tay, chuẩn bị một khi thương ưng lao xuống, hắn sẻ công kích, hạ gục Thương Ưng.
Thậm chí, Lạc Phi còn có ý tửơng đột phá. 2 con Thương Ưng này cũng đủ lớn, sảy cánh hơn 3 thứơc, nói không chừng có thể chịu đựoc trọng tải của 1 ngừơi. Nếu không giết nó mà bám vào bắp đùi Thương Ưng, có lẽ sẽ ra khỏi đựơc Long Huyệt a.
Suy nghĩ 1 hồi, hiện thực lại xa vời. 2 con thương Ưng đột nhiên vung cánh, như thiểm điện bay về phương xa.Nhình chúng kinh hoảng có thể thấy là chúng phát hiện 1 loài nào đó khủng khiếp.
"Trở về a!" Không tiếc tổn hại thân thể để dụ Thưong Ưng, lại có kết quả như thế này, Lạc Phi đúng là khóc không ra nước mắt.
Thịt Ưng không có, gió lại lạnh buốt, Lạc Phi đành hướng của động bứơc vào.
Hàng Long Giả
Tác Giả: Đại Minh Vương
Chương 9: Long uy.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Liệt Hỏa Điểu là loại phi hành hệ ma thú tồn tại rộng khắp ở rặng núi Fanors. Liệt Hỏa Điểu dựa theo màu sắc chia làm 3 loại, hôi sắc kém nhất, là nhất giai ma thú, hồng sắc cừơng đại hơn hôi sắc, là Nhị Cấp ma thú. Mà Liệt Hỏa Điểu hoàng kim sắc, là siêu cấp Liệt Hỏa Điểu, thực lực tương đương với tứ giai ma thú.
Trong rặng núi Fanors, tứ cấp ma thú nhiều vô số kể, biết bay cũng không ít. Nhưng nhân loại lại đặt cho Hỏa Liệt Điểu 1 cái danh hiệu-máy xay thịt trên không. Bởi vì Liệt Hỏa Điểu tàn nhẫn hiếu sát, đặc biệt là ưa thích săn giết nhân loại. Trước kia lúc Lạc Phi còn trong núi nhặt mót, đã từng tận mắt nhìn thấy Kim Sắc Liệt Hỏa Điểu phun ra Liệt Hỏa, đem một cái Mạo Hiểm Giả nướng thành thịt quay.
Kim sắc Hỏa Liệt Điểu này sảy cánh hơn 4 thứơc, nặng hơn 30 cân, là một đầu Liệt Hỏa Điểu tráng niên.
Dạng Liệt Hỏa Điểu này, Mạo Hiểm Giả kinh nghiệm phong phú cũng khó có thể đối phó, huống hồ là kẻ không biết gì như Lạc Phi. Lạc Phi chỉ nghĩ dẫn dụ Thương Ưng xuống thôi, ai dè Thương Ưng không có xuống, lại đưa tới một con Hỏa Liệt Điểu đoạt mệnh. Khó trách hai con Thương Ưng lại hoảng hốt tháo chạy, bởi vì chúng nó cũng không muốn làm điểm tâm cho Hỏa Liệt Điểu.
Đợi đến lúc Lạc Phi phát hiện nguy hiểm , Hỏa Liệt Điểu còn cách không tới 3 thứơc . Kim Sắc Liệt Hỏa Điểu vươn ra một cặp móng vuốt cực lớn, đang chuẩn bị một trảo đem đại não Lạc Phi trảo vụn.
"A!" Lạc Phi sợ hãi lớn tiếng kêu khóc, đồng thời đôi mắt cũng gắt gao nhắm lại: “thì ra chính mình không phải chết đói, mà là bị Liệt Hỏa Điểu xé xác!"
Sợ hãi cực độ cơ hồ khiến tư tưởng Lạc Phi đình chỉ vận chuyển, tim hắn kịch liệt nhảy lên, một cổ nhiệt huyết cấp tốc tràn ngập toàn thân.
"Hô!" Lạc Phi nghe được tiếng không khí lưu động 1 cách kỳ quái, phảng phất có một cổ cường đại khí áp trút xuống.
"Nhất định là Liệt Hỏa Điểu từ trên trời lao xuống!" Lạc Phi tuyệt vọng chờ đợi.
Nhưng mà, bốn năm giây trôi qua , Lạc thấy mình bị Liệt Hỏa Điểu xé xác mà lại nghe đựơc 1 âm thanh kỳ quái.
Khiếp đảm mở ra 2 mắt, Lạc Phi nhìn thấy 1 viêc mà nằm mơ cũng không thấy.
Liệt Hỏa Điểu cường đại kia đáp xuống cách Lạc Phi 2 thứơc, không dùng móng vuốt trảo hắn, cũng khong phun lửa đốt hắn, mà là khắp người run rẩy, hai mắt lộ ra vẻ kinh khủng, than hình lung lay sắp ngã.
"Hiện tại không chạy, còn chờ đợi lúc nào?" Đối mặt cơ hội tìm lại cái mạng, Lạc Phi phát huy ra kỹ năng chạy trốn tối cao của Thập Hoang Giả, hắn không do dự một giây phút nào, lập tức nghiêng đầu, hướng phía trong sơn động điên cuồng chạy: "Bên trong sơn động khí tức Long tộc còn rất nồng nặc, chỉ mong Hỏa Liệt Điểu không dám tiến vào!"
"Phốc thông!" Lạc Phi vừa chạy ra hơn mười thước, sau người truyền đến 1 thanh âm làm ngừơi điên đảo.
Quay đầu nhìn lại, Liệt Hỏa Điểu kia đã ngã xuống đất, nó đích ánh mắt đã bắt đầu tán loạn, hô hấp cũng đình chỉ, miệng nó mở thật lớn, máu từ trong miệng chảy ra.
Lạc Phi đứng yên năm phút đồng hồ, hắn cuối cùng xác định con Liêt Hỏa Điểu này đích xác là đã chết rồi. Không quản Hỏa Liệt Điểu vì cái gì chết, Lạc Phi đã tâm hoa nộ phóng. một khối thịt thật to a, có thể ăn 1 tháng . Trứoc khi chết có thể ăn đựơc 1 miếng thịt đó là hạnh phúc nhân sinh a!
Vì phòng ngừa Liệt Hỏa Điểu sống lại, Lạc Phi bước nhanh tới bên người Hỏa Liệt Điểu, nhặt lên một khối đá lớn đập điên cuồng vào đầu Liệt Hỏa Điểu.
Lạc Phi đi vào động, tìm đến nơi để Khố Kỳ Rương Bao, từ bên trong lấy ra một ít muối ăn cùng gia vị. Sau đó, Lạc Phi đem cái rương đựng thư tịch đẩy qua, vức toàn bộ thư tịch và bản vẽ ra rồi dặt thi thể Liệt Hỏa Điểu vào.
Nếu muốn ăn thịt, thì phải ăn 1 bửa thịt nứong thật ngon a, tuyệt đối không thể ăn thịt sống.
Lạc Phi thành thục nhổ lông, dùng 1 thanh bảo kiếm không biết tên của Seth Kaya cắt rời 2 cánh. Sau đó lại đem mộc rương chém thành mảnh vụn, dùng tài liệu bên trong Khố Kỳ Rương để nhóm lửa, một bên điên cuồng nuốt nước miếng, một bên nứơng thịt.
Tám năm , lần đầu tiên trong 8 năm Lạc Phi đựơc nếm mùi vị của thit, Lạc Phi kích động chảy nước mắt: "Hạnh phúc a, lập tức chết ngay cũng đáng!"
Tính toán sơ lựơt, Liệt Hỏa Điểu có khoảng 30 cân thịt. Vì không muốn thịt bị hư thối, sau khi Lạc Phi ăn xong thịt nướng, từ Khố Kỳ Rương Bao lấy ra một ít muối ăn chuẩn bị ứơp khô phần thịt còn lại.
Bảo Kiếm sắc bén nhẹ nhàng vung lên, một đao cắm vào lồng ngực Liệt Hỏa Điểu. Ngay 1 khắc này, bổng nhiên Lạc Phi thất thần .
Trong lồng ngực Liệt Hỏa Điểu xuất hiện dầy khối máu đông lại.
Lạc Phi cuối cùng đã minh bạch Liệt Hỏa Điểu chết như thế nào , tim ứ huyết cao độ mà chết, kết quả này chỉ có thể do nó phải chịu uy áp cực đại từ 1 sinh vật vô cùng cừơng đại mà ra.
Liệt Hỏa Điểu đáng thương cư nhiên bị hù chết.
Nhưng mà xung quanh đây đâu có cái gì làm Liệt Hỏa Điểu như vậy.
Chẳng lẽ bị chính mình hù chết?
Nếu không phải bị mình hù chết vậy thì là ai, là cái gì hù chết Liệt Hỏa Điểu
Nhìn vào tim Liệt Hỏa Điểu, Lạc Phi bất chợt nhớ tới nguồn năng lương hồng sắc bên trong tim mình.
Chẳng lẻ do mình vô ý phát xuất ra luồng năng lượng hồng sắc mà hù chết Liệt Hỏa Điểu.
Men theo lối suy nghĩ này Lạc Phi đã biết đựơc cái hù chết Liệt Hỏa Điểu-Long uy.
Ở trên thế giới này, mỗi một siêu cấp cừơng giả đều có 1 khí tức riêng, đều có thể làm cho kẻ yếu hơn mình sợ hãi. Cao cấp Ma Pháp Sư phát ra uy áp gọi là vòng xoáy ma lực, cao cấp Chiến Sĩ phát ra gọi là sát khí. Mà Cự Long phát ra đó chính là Long UY.
Loại khí tức này mọi sinh vật đều có thể cảm nhận. Long yu xuất hiện nơi nào chứng tỏ Cự Long xuất hiện nơi đó, đối với những kẻ yếu nhựơt thậm chí có thể bị Long Uy hù chết. Liệt Hỏa Điểu trong rặng núi Fanors là phi hành hệ ma thú, nó rất ít thiên địch, Nhưng nó tối sợ hãi là Long tộc a!
Chẳng lẽ, đoàn hỏa diễm quanh tim là Long uy?
Chẳng lẽ sau khi ăn Long Hồn thảo, chính mình có thể phát ra Long uy ?
Long uy này có thể hù chết Liệt Hỏa Điểu thì có thể hù chết sinh vật khác hay không. Nếu có loài chim nào khác bay đến đây liệu có thể dùng Long Uy để đi săn ?
Nếu có thể dùng Long Uy đi săn thì lo gì chết đói.
1 chuỗi giả thuyết xuất hiện trong đầu Lạc Phị làm hắn muốn điẹn lên, hắn chạy ra ngoài cửa động bắt đầu thử nghiệm.
Bởi vì Seth Kaya không có trong Long Huyệt,nên khí tức Cự Long xung quanh rất nhạt, bởi thế trên trời có không ít chim bay. Từ quỹ tích phi hành của chúng mà nói, cho dù Lạc Phi co thành công hù chết cũng không có khả năng xác nó rơi vào sơn động.
Làm thế nào đây? Ánh mắt Lac Phi hứớng lên đỉnh núi.
sào huyệt Cự Long Seth Kaya tuy nhiên cách mặt đất hơn bốn trăm thước, nhưng là cách đỉnh núi chỉ có 30 thứơc, mà đường từ hang động lên đỉnh là 1 dốc thoải, mọc không ít cây cối, lấy năng lực Lạc Phi, hoàn toàn có thể từ cửa động leo lên.
Vì nghiệm chứng csuy đoán chính mình chính xác hay không, Lạc Phi bò lên đỉnh núi.
Hơn mười phút sau, Lạc Phi lên tới đỉnh núi, trong tiếng gió thét gào bên tai, Lạc Phi kích động gào lên: "Điểu a điểu, mau tới đây cho ta dọa nào!”.
Lần này Lạc Phi khá may mắn, hắn chỉ đợi hơn nửa giờ, đã có 2 con Thương Ưng bay đến đỉnh núi, lấy Lạc Phi làm tâm, bán kính 400 thứoc trên không trung xoay vòngXem hình dáng 2 con Thương Ưng, không ngờ là 2 con bị Liệt Hỏa Điểu hù chạy, nhưng không cam long, lần nửa quay lại xem con mồi còn hay không.
"Có lòng tham thì phải trả giá!" Lạc Phi nẳm trên tảng đá lần nửa chờ bọn chúng lao xuống.
Hàng Long Giả
Tác Giả: Đại Minh Vương
Chương 10: Kiếm mang.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Chờ đợi thật là lâu, nhưng mà đáng giá. Hai con Thương Ưng trên không trung bay mấy chục vòng, cuối cùng cũng không ngăn đựơc sự cám dỗ của mỹ thực, bắt đầu hướng về phía Lạc Phi bay xuống.
Hai con Thương Ưng này chắc là 1 trống 1 mái, 1 đôi phu thê Ưng, chúng nó phối hợp rất cặn kẽ, phối hợp lao về hứơng Lạc Phi. Chúng nó chi sở dĩ không có lập tức lao xuống công kích Lạc Phi, chính là muốn xem xem Lạc Phi có bị thương thật hay không còn năng lực phản kháng không.
Ba trăm thước, hai trăm thước, một trăm thước, năm mươi thước. Lúc 2 đầu Thương Ưng cách Lạc Phi còn không đến 20 thước, Ưng trảo cừng miệng Ưng đã thấy rõ ràng, làm cho Lac Phi thấy trầm trọng.
Lạc Phi không khỏi lo lắng, hắn thầm mắng chính mình quá lổ mãng.
Việc mình có thể phát động Long Uy rốt cuộc chỉ là 1 suy đoán, Long uy có thể hù chết Thương Ưng cũng chỉ là suy đoán, vạn nhất đến lúc đó Lạc Phi không thể phát động Long uy, hoặc giả Long uy không thể đem Thương Ưng hù chết, là phải chính diện đánh nhau với Thương Ưng nha.
Thương Ưng trong rặng núi Fanors đều đáng sợ, chúng rất cừơng đại, thậm chí còn mạnh hơn lang hổ. Một con Thương Ưng thành niên có thể dễ dàng như giỡn cắp bay lên 1 con miên dương, mõ ưng trong nháy mắt có thể đập vỡ hộp sọ. Muốn đối phó một con Thương Ưng, thực lực chí ít phải đạt tới Nhị Cấp Chiến Sĩ đích, chứ như Lạc Phi thì 7,8 tên cũng không đối phó được 1 con thương Ưng.
Cuối cùng, 1 con Thương Ưng cất tiếng rít, hướng về phía đầu Lạc Phi với tốc độ nhanh hơn thiểm điện
"Long uy, hù chết nó đi!" Lúc Thương Ưng cách Lạc Phi không tới 20 thước thì hắn dột ngột nhảy lên.
Lạc Phi đem tất cả tinh thần lực hướng về tim, cỗ thần bí hỏa diễm trong nháy mắt thiêu đốt, một cỗ năng lượng ba động lấy Lạc Phi làm trung tâm, hướng 4 phía xung quanh tuông trào.
Không gian tựa hồ động lại, áp lực tăng lên mấy chục lần.
Thương Ưng đang tấn công bị hù dọa, nó giãy giụa muốn thoát đi nhưng than thể không thể điều khiển , "Phù phù" một tiếng, nó rơt xuống cách Lạc Phi 7,8 thước.
"Oa, thành công !" Lạc Phi đại hỉ, lập tức giơ đại kiếm trên tay lên, lập tức cắt đầu Thương Ưng.
Thương Ưng đáng thương không biết vì sao mình chết, vì cái gì mà con mồi bị thương ngay lập tức có thể phát ra Long tức.Thân thể Thương Ưng không đầu lắc lư vài cái cuối cùng bất động.
"Oa..." Chính lúc Lạc Phi đang đắc ý thì 1 tiếng rống giận vang lên, con Thương Ưng còn lại từ trên trời lao xuống.
"dân thức ăn tận miệng! haha càng nhiều càng tốt!" Lạc Phi ngạo nghễ ngẩng đầu, chuẩn bị phóng thích Long uy.
Nhưng, lúc tinh thần lực Lạc Phi thăm dò đến buồng tim, lại phát hiện đoàn hỏa diễm bên trong kia yếu đi rất nhiều, phát ra Long Uy nhỏ hơn khi nãy gấp trăm lần.
Chỉ còn bao nhiêu đó Long uy làm sao hù chết con Thương Ưng này?
Đáp án là không thể nào. Ngừơi yêu của con Thương Ưng này bị mình giết chết, lá gan của nó cũng lớn hơn hồi nãy nhiều. Mà đối với loại Long Uy hư vô mờ mịch này, đảm bảo số lượng mới là biện pháp tốt nhất
Bởi thế con Thương Ưng này không hề giữ hình tượng, lao thẳng vào Lạc Phi. Tuy nhiên, lúc mấu chốt, Lạc Phi kịp thời né qua bên trái, trốn sau tang cây, nhưng bả vai hắn bị Thương Ưng trảo 1 cái.
"Mụ nội nó, lão tử trong tay có kiếm, không tin dánh không lại ngươi!" Lạc Phi đau đến khắp người run rẩy, hắn triệt để bị chọc giận, từ trong tang cây lao ra, chem. Điên cuồng về phía Thương Ưng.
"Ông!" Một tiếng vang lên, trong lúc nóng giận, Lạc Phi tình cớ rót Long uy vào thanh bảo kiếm không biết tên, bảo kiếm phát ra 1 đạo hàn quang, phát ra từng tiếng ”ong gong”, kiếm phong còn chưa chạm vào than thể, Thương Ưng đã bắt đầu tan rã.
Không có tiếng kêu thảmchỉ có 1 trời huyết vũ, Thương Ưng hơn 20 cân bị kiếm quang làm cho vỡ nát.
"Không thể nào, sao lại thế này?" nhìn vào đống thịt nhão, Lạc Phi tức giận giậm chân.
Nguy hiểm giải trừ , Lạc Phi đích cũng từ từ bình tĩnh trở lại, hắn mới bắt đầu nghĩ đến những việc vừa phát sinh.
Long uy tuy cường đại nhưng cũng rất hao phí năng lượng, bởi thế Long Uy không có khả năng lien tục phóng thích. Sau mỗi lần phóng thích Long Uy phải chờ 1 thời gian, cho lực lương dần dần hồi phục, mới có thể phóng thích Long uy 1 lần nữa. Đây là điểm mà Lạc Phi biết đựơc, bởi vì hắn cảm giác được cỗ hỏa diễm đang dần dần lớn lên.
Mà thanh kiếm xảy ra chuyện gì, vì sao có thể phát ra cự đại quang mang?
Thanh kiếm này là Lạc Phi thuận tay từ bảo khố Seth Kaya mang ra, nguyên bản là dùng đến cắt xé Liệt Hỏa Điểu, vì muốn tăng them hiệu suất săn giất Thương Ưng, Lạc Phi mới đem theo thanh bảo kiếm này.
Một thanh bảo kiếm dài 3 thước, không có hao văn điêu khắc hoa lệ, cũng không có khảm nạm bảo thạch sang quý, nó không có 1 điểm trân quý, không hề thu hút ánh mắt ngừơi khác. Lạc Phi sở dĩ chọn thanh kiếm này, tựu là thanh kiếm này rất phổ thông, Seth Kaya rất khó phát hiện.
Nhưng mà thanh kiếm này, sau khi rót vào Long Lực lại phát ra kiếm mang, kiếm mang cư nhiên đánh 1 con Thương Ung thành bột phấn.
Là do thanh kiếm này là Thần Kiếm, hay là do Long Uy?
Làm Thập Hoang Giả, Lạc Phi đã từng thấy rất nhiều cao thủ đấu võ, hắn cũng từng nhìn thấy kiếm mang. Lạc Phi biết, làm xuất ra kiếm mang chỉ có 2 cách, một cái là bảo kiếm có 1 loại thuộc tính Ma Pháp nào đó, là Ma Pháp trang bị. Tình huống còn lại là do thất cấp đã ngoài Chiến Sĩ tạo ra, bọn họ đem tự thân đấu khí rót vào bên trong kiếm, cũng có thể làm bảo kiếm phát ra quang mang
Lần nữa rót Long Uy vào bảo kiếm, kiếm mang lại xuất hiện . Bảo kiếm phat ra tiếng ”Ong Ong”, tựa hồ là nó có ý thức, thập phần khát vọng công kích một cái nào đó.
"Giết!" Lạc Phi hai tay cầm kiếm, chém xuống khối đá trước mặt.
"Phanh!" Một tiếng nổ vang, khối đá vài trăm cân bị chém vỡ nát, mãnh vụn văn tứ phía.
Mà thanh kiếm kia bởi vì không cách nào thừa nhận đựơc lực lượng này nên vỡ thành 7,8 mãnh.
"Nguyên lai không phải là một thanh thần kiếm a!" Lạc Phi thất vọng, thuận tay cầm chuôi kiếm quăng xuống vách đá.
Hiện tại đã có thể xác định , có thể làm bảo kiếm phát xạ kiếm mang là Long uy. Có nghĩa miễn là vũ khí, chỉ cần Lạc Phi rót vào một ít Long uy, liền có thể đề cao rất lớn lực công kích cho vũ khí.
Vũ khí Phổ thong đã như vậy thì thần Kiếm sẽ ra sao?
Hôm nay thu hoạch đúng là rất phong phú, Lạc Phi có được 1 con Liệt Hỏa Điểu và Thương Ưng, giải quyết vấn đề thức ăn trong 1 tháng. Hắn cũng tìm đựơc 1 phương pháp săn bắt hữu hiệu, sau này chỉ cần Seth Kaya không ở chỗ này, chỉ cần có chim bay từ đỉnh núi bay qua, Lạc Phi có thể săn giết lấy thịt.
Càng trọng yếu là, Lạc Phi biết chính mình đã không còn là phổ thông Thập Hoang Giả , hắn có thể phóng thích Long uy, có thể khiến các chủng vũ khí gia tăng lực công kích, hắn đã bước vào hàng ngũ cao thủ.
Cao thủ, một cái danh hiệu được nhiều người hâm mộ!
Trong dĩ vãng, Lạc Phi chỉ có thể dùng ánh mắt hâm mộ nhìn vào những cao thủ phơi bài bản lĩnh, trong lòng tự hỏi mình vì sao không dược như họ?
Hiện tại, Lạc Phi cũng đã trở thành cao thủ, mà lại là có thể phóng thích Long uy, là cao thủ có thể phóng thích kiếm mang.
Phải biết là , Thiết Huyết Mân Côi Mạo Hiểm Giả đoàn đội trong lòng Lạc Phi là vô cùng cường đại, nhưng ngừơi cường đại nhất trong bọn họ cũng chưa phóng thích được kiếm mang.
Thực lực tăng thêm, khát vọng sống tiếp càng cường liệt .
Hiện tại, ăn thịt nướng đã không thể thỏa mãn Lạc Phi, hắn lần đầu tiên bắt đầu tự hỏi, làm thế nào để rời khỏi Long Huyệt đây.
Nghĩ tới nghì lui, chỉ có 1 cách duy nhất đó là bắt được Thương Ưng, hoặc giả sinh vật biết bay có thể tích tương tự Thương Ưng, sau đó bám lấy nó từ trên vách đá nhảy xuống.
Nói là làm, Lạc Phi lập tức phản hồi sơn động, đem 4 cái rương bảo bối của Seth Kaya, đem lên đỉnh núi.
Bốn cái rương này rương nhỏ nhất ước chừng chứa 5 cân trân bảo, lớn nhất ước chừng ba mươi cân trân bảo. Lạc Phi suy xét, tương lai án nếu bắt được sinh vật có thể chịu đựng nổi trọng tải, phải xem xét đến việc mang theo 1 rương ly khai.
Nhưng mà, qua hơn 10 ngày thời gian Lạc Phi nhìn chằm chằm lên trời, ngay 1 con Ảnh Tử cũng không có. Tựa hồ tất cả tất cả loài biết bay đều nhận được tin tức, nơi này rất nguy hiểm, nơi này có một tên muốn bắt tụi nó,đừng lại đây.
Ngày thứ 13, Lạc Phi không thể đợi chim bay đến, mà lại đợi được Seth Kaya cùng Ron Artest phản hồi từ Phong Long Đài.